Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 12
Chương 111: Hồ Lô Hư Vọng?
Nguồn: ST
- Chấn động hạt căn bản? Ta không cảm thấy bất kỳ chấn động pháp lực nào?
Mặc Vũ Hề không hiểu nói.
- Không phải pháp lực, là một loại hạt căn bản đặc biệt, cũng bởi vì loại chấn động này, cho nên một kiếm vừa nãy của Thông Thiên mới không đâm trúng. Loại hạt căn bản này vốn phát ra từ hai mắt của Xà Tinh Tinh!
Diêm Xuyên ngân đồng giải thích.
- Hai mắt? Meo?
Miêu Miêu nhìn tới.
- Oa, hai mắt Xà Tinh Tinh, có từng vòng nhỏ. Mỗi vòng đang không ngừng mở rộng!
Miêu Miêu kinh ngạc kêu.
Phía xa.
- Hi hi hi, trở lại đây, lại đâm ta xem. Ta đứng yên ở đây cho ngươi đâm!
Xà Tinh Tinh cười híp mắt bay tới.
Thông Thiên liên tục đâm ra từng nhát kiếm, nhưng chỉ là chuyện vô bổ. Mỗi lần Tru Tiên Kiếm đâm ra độ lệch lại càng lúc càng lớn.
Giữa không trung, thân thể Thông Thiên dường như thật sự mệt mỏi, chậm rãi nhắm mắt lại. Hắn giãy giụa một chút, nhưng dường như quá mệt mỏi, dần dần hai mắt hoàn toàn nhắm lại.
Thân thể Thông Thiên mềm nhũn ra.
- Meo, ngủ thiếp đi rồi sao?
Miêu Miêu ở phía xa kinh ngạc nói.
- Đây là... thôi miên? thân thể Thông Thiên đã đạt tới tu vi thập ngũ trọng thiên vẫn bị thôi miên sao?
Con ngươi Diêm Xuyên đột nhiên co lại.
Trong nháy mắt, Xà Tinh Tinh trong lòng Diêm Xuyên được đặt vào vị trí cực kỳ nguy hiểm.
Lực thôi miên này quá mức cường hãn. Dù sao đó cũng là thân thể Thông Thiên mà.
Xà Tinh Tinh đang muốn đưa tay chụp lấy thân thể Thông Thiên.
Ầm!
Một trận gió lớn thổi qua. Trong nháy mắt, một bóng người màu xanh lam xuất hiện, đồng thời nhanh chóng kéo thân thể Thông Thiên về phía xa.
- Tỉnh lại!
Một tiếng hét lớn vang lên.
Vù!
Thân thể Thông Thiên bỗng nhiên giật mình một cái, nhất thời tỉnh táo lại.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Chuyện gì xảy ra vậy?
Thân thể Thông Thiên cả kinh kêu lên.
Tiếp theo hắn nhìn thấy Xà Tinh Tinh, bỗng nhiên giật mình.
- Số hai, thật may ngươi đến đúng lúc!
Thân thể Thông Thiên nghi ngờ không thôi nói.
Người vừa nãy cứu Thông Thiên chính là một nam tử áo bào lam.
Nam tử mang trên lưng một hồ lô màu lam. Đây chính là lão Lục ở Thần giới trước đây không lâu đã đối chiến với Sát Đế tại thành Lạc Dương.
- Đúng vậy, cũng may ta đến đúng lúc. Thiếu một chút, ngươi đã bị nàng thôi miên!
Nam tử áo bào lam trầm giọng nói.
- Nhưng... nhưng vừa nãy... !
Trong lòng Thông Thiên vẫn còn sợ hãi.
- Được rồi, không cần để ý làm gì. Loại thôi miên này đến từ lực lượng tâm linh. Lực lượng tâm linh của ngươi kém xa so với Xà Tinh Tinh. Mặc dù ngươi nhận được thực lực của Thông Thiên, ở trước mặt Xà Tinh Tinh cũng không phát huy được!
Nam tử áo bào lam trầm giọng nói.
- Vâng!
Thân thể Thông Thiên chỉ có thể khiêm tốn tiếp nhận sự thực này.
Nam tử áo bào lam cứu được Thông Thiên, quay đầu nhìn về phía Xà Tinh Tinh.
- Xà Tinh Tinh. Thế nào, lần này không phải do Phục Hy tự mình đến bắt chúng ta sao?
Nam tử áo bào lam trầm giọng nói.
Hai mắt Xà Tinh Tinh lại phát ra tinh quang nhìn về phía nam tử áo bào lam:
- Lão lục người của Thần giới hồ lô? Hi hi hi, hóa ra ngoại trừ lão tứ Manh Lạc ra, lão lục Ngọc Lân cũng trúng chiêu. Hi hi hi! Lão lục Ngọc Lân, cái hồ lô này có thể tàng hình chứ?
Sắc mặt nam tử áo bào lam Ngọc Lân trầm xuống nói:
- Đây là hồ lô Hư Vọng!
- Hồ lô Hư Vọng? Tàng hình, không tồi. Hi hi hi. Ta muốn dẫn ngươi trở lại, cũng không thể làm xấu hổ đám tiểu tử Thần giới hồ lô kia?
Xà Tinh Tinh nhất thời hưng phấn nói.
- Ngươi... ngươi còn chưa đủ tư cách!
Ngọc Lân trầm giọng nói.
- Thật sao? Vậy thử xem! Ta đến đây!
Xà Tinh Tinh nhất thời lao về phía Ngọc Lân.
Sắc mặt Ngọc Lân trầm xuống. Hắn quay đầu lại ném lấy thân thể Thông Thiên nhất thời vọt về một hướng.
- Ta ngăn cản Xà Tinh Tinh, ngươi đi về trước giúp số một!
Ngọc Lân kêu lên.
- Vâng!
Thân thể Thông Thiên lên tiếng trả lời.
Ầm!
Hai người nhanh chóng tách ra hai phía.
Xà Tinh Tinh nhanh chóng bay về phía Ngọc Lân.
Một đuổi một chạy, hai người nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của nhóm người Diêm Xuyên.
Bên trong sơn cốc, Diêm Xuyên, Diêm Xuyên ngân đồng đều cau mày. Mặc Vũ Hề đứng bên cạnh Diêm Xuyên.
Miêu Miêu lại lắc đầu, nhìn về phía xa:
- Bộ tộc Nhân Xà này còn có thể thôi miên sao? Tại sao năm đó tiểu nha đầu Chỉ Trần lại không làm được? Xà Tinh Tinh? Cái tên thật cổ quái!
Một vùng biển rộng giáp ranh giữa Tây Ngoại Châu, Hoàn Tây Nam Châu!
Ầm!
Ba đạo lưu quang bay qua. Trên mặt biển hình thành ba rãnh biển cực lớn cuộn trào sóng lớn.
Bay phía trước chính là quân đoàn trưởng số một của Tử Vi Thiên Giới, Tham Lang. Đi theo phía sau hắn chính là hai quân đoàn trưởng Liêm Trinh, Lộc Tồn.
Ba người khí thế hùng hổ, ánh mắt tập trung về đại hỗn chiến ở cửa Tùng Giang xa xôi.
- Thiên đình Đại Chu? Cũng thật là bất cẩn. Không ngờ được lại có thú giao hoán. Vũ Khúc đã gặp nạn rồi!
Tham Lang trầm giọng nói.
- Hi vọng đám người Văn Khúc có thể ngăn cản chúng được một lát!
- Chủ thượng đã phát hiện sự tình không ổn, bảo chúng ta lập tức đến đây. Chỉ có điều kể từ lúc đó, ở chỗ Trường Sinh điện...?
Lộc Tồn toàn thân mặc áo bào màu lục cau mày nói.
- Hiện tại đại thế đã định. Chúng ta ở lại Trường Sinh điện cũng vô dụng. Huống hồ, có Thiên Phủ, Thiên Tương ở lại trợ giúp, luyện hóa Trường Sinh Đại Đế chỉ là chuyện sớm hay muộn. Hơn nữa, trong thiên hạ này còn ai có thể so sánh được với chủ thượng? Hiện tại bản thân Trường Sinh Đại Đế không phải còn khó bảo toàn sao?
Tham Lang trầm giọng nói.
- Phải!
Lộc Tồn, Liêm Trinh gật đầu một cái.
- Hai vị, hãy tăng nhanh tốc độ. Vũ Khúc gặp nạn, Cự Môn, Phá Quân, Văn Khúc không thể lại xảy ra bất trắc được!
Tham Lang kêu lên.
- Được!
Ba người thông với phía trên tinh không, nhất thời tinh lực cuồn cuộn vọt xuống. Tốc độ của ba người lại tăng vọt thêm một phần.
Ầm!
Ba đạo lưu quang, xông thẳng về phía cửa Tùng Giang.
Một đám đại điện trong một sơn cốc Tây Ngoại Châu, Diêm Xuyên ngân đồng đến, lập tức lựa chọn một đại điện tiến hành bế quan.
Miêu Miêu lại nhìn cái gì cũng tò mò, đứng ở bả vai Diêm Xuyên quan sát xung quanh.
Dị thể Võ Chiếu, dị thể Thông Thiên đều kinh ngạc nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Chúc mừng Diêm đế, thu hồi thân thể của mình!
Dị thể Võ Chiếu hít sâu một cái nói, trong ánh mắt chợt lóe lên sự ước ao.
- Chúc mừng!
Dị thể Thông Thiên cũng cười nói.
Diêm Xuyên cười gật đầu một cái:
- Đây chỉ là bắt đầu. Tiếp theo chính là lúc chúng ta phản công!
- Được!
Dị thể Võ Chiếu, dị thể Thông Thiên đều gật đầu một cái.
Bên cạnh Diêm Xuyên, Mặc Vũ Hề cầm lấy một cái hộp lớn.
- Diêm Xuyên, thú giao hoán này phải làm sao bây giờ?
Mặc Vũ Hề hỏi.
- Bạch Khởi, xuyên xương tỳ bà của nó, khóa lại!
Diêm Xuyên phân phó nói.
- Vâng!
Bạch Khởi lên tiếng trả lời.
Không bao lâu sau, thú giao hoán số 108 đã bị rất nhiều xiềng xích khóa lên, treo lên.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 12
Chương 112: Trường Sinh Đại Đế Tuyên Chiến
Nguồn: ST
Lúc này Số 108 cực kỳ chật vật. Trong mắt hắn là sự hối hận vô hạn. Hắn hối hận lúc đó không thấy rõ ràng đã tiến hành giao hoán.
Lúc này từng người trong nhóm người Diêm Xuyên dùng pháp thuật hiện ra hình chiếu đã xuất hiện ở trước mặt thú giao hoán số 108.
- Nghiệt súc, ngươi còn nhận ra trẫm không?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Diêm Xuyên! A!
Số 108 bi thương phẫn nộ hét lớn.
- A! Thật là vô dụng!
Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
- Ta rất hận. Ta hận lúc trước tại sao không bất chấp mọi giá tiêu diệt ngươi. A!
Số 108 bi thương phẫn nộ gào thét.
Lúc trước Mẫn Hoàng xuất hiện, lấy hồ lô Băng Thiềm đối chiến hồ lô Hỏa Nha. Vì trợ giúp số một, hắn lại cho rằng Diêm Xuyên đã không thể gây nên sóng gió, cho nên mới không đi truy sát Diêm Xuyên. Hắn không thể tưởng tượng được, hôm nay trái lại mình thành ba ba trong rọ.
- Được rồi!
Diêm Xuyên quát lạnh một tiếng.
Số 108 bi thương phẫn nộ dừng lại.
- Ngươi biết hiện tại trẫm thẩm vấn ngươi là vì sao không? Nói cho trẫm, các ngươi từ đâu đến, có bao nhiêu thú giao hoán, đã lần lượt trao đổi những ai?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Muốn ta nói sao? Đừng hòng!
Số 108 nhất thời kêu lên.
Diêm Xuyên cười lạnh:
- Điều này lại không phụ thuộc vào ngươi! Bạch Khởi, ngươi phụ trách hành hình tra khảo. Trẫm muốn biết về tất cả thú giao hoán!
- Vâng!
Bạch Khởi lên tiếng trả lời.
Ba ngày sau, Bạch Khởi mang một danh sách đến trước mặt Diêm Xuyên.
- Thiên Đế, thú giao hoán đã khai. Tổng cộng có 108 con đều do thiên địa sinh ra. Trước kia chúng bị bộ tộc Nhân Xà phong ấn, mãi đến tận lúc lão tứ Manh Lạc và lão lục Ngọc Lân trong thần giới mở ra phong ấn. Trong đó, thú giao hoán số một và số hai cướp đoạt thân thể hai người tàng hình thu thập tin tức trong thiên hạ. Sau đó bọn chúng tập trung tại Thiên đình Đại Chu, tạo thành tình cảnh như bây giờ!
Bạch Khởi trịnh trọng nói.
- Ồ? Chỉ có 108 con sao?
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Vâng. Hiện tại, chỉ trao đổi với các Tổ tiên Đại Chu, còn có quốc thú chí tôn Đại Chu! Những người khác đều bị giam áp tại Tây Hải Long Cung!
Bạch Khởi đưa ra danh sách.
Diêm Xuyên xem kỹ một hồi, sau đó lại đưa danh sách này cho Võ Chiếu.
- Tây Hải Long Cung? Ta vẫn thắc mắc vì sao Thành Tổ không nghe theo sự điều lệnh của ta. Hóa ra hắn cũng bị trao đổi!
Trên mặt Võ Chiếu trầm xuống.
- Nếu ta đã đáp ứng giúp ngươi phục quốc, tất nhiên không dể một mình ngươi hồi phục. Trước hết chúng ta đi Tây Hải, cứu ra quần thần của ngươi đã!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Được! Võ Chiếu thoả mãn gật đầu một cái.
Hoàn Tây Nam Châu, Trường Sinh điện.
Ầm!
Bên ngoài Trường Sinh Điện, kết giới màu tím cực lớ lúc trước đã biến mất.
Tử Vi Đại Đế đứng ở giữa Trường Sinh Điện.
Đứng trước mặt Trường Sinh Đại Đế là năm quân đoàn trưởng của Thiên giới Trường Sinh, Thiên Phủ, Thiên Tương, Thiên Lương, Thiên Cơ, Thiên Đồng.
Trong mắt Thiên Phủ, Thiên Tương bắn ra tinh quang. Ánh mắt Trường Sinh Đại Đế, Thiên Lương, Thiên Cơ, Thiên Đồng lại có phần trống rỗng.
Trong đại điện còn có một đám cường giả Địa Sát tinh. Thần sắc phần lớn bọn họ đều có một sự trống rỗng.
- Bái kiến chủ thượng!
Gần như mọi người đều nhìn về phía Tử Vi Đại Đế bái lạy.
Lúc này kể cả Trường Sinh Đại Đế cũng cực kỳ cung kính đối với Tử Vi Đại Đế.
Tử Vi Đại Đế nhìn về phía Trường Sinh Đại Đế, trong ánh mắt chợt hiện lên một sự thoả mãn.
- Nam Đẩu Trường Sinh, bây giờ ngươi có suy nghĩ gì?
Tử Vi Đại Đế hỏi.
- Thần không có bất kỳ suy nghĩ gì, chỉ trung thành với chủ thượng, cúc cung tận tụy, đến chết vẫn vậy!
Sắc mặt Trường Sinh Đại Đế nghiêm túc nói.
- Ha ha ha ha ha ha!
Tử Vi Đại Đế cực kỳ thoả mãn cười lớn.
Tất cả mọi người bên trong Trường Sinh Điện đều là ánh mắt cung kính.
- Được, Trường Sinh, ngươi vẫn là Trường Sinh Đại Đế! Thiên Phủ, Thiên Tương!
Tử Vi Đại Đế nhìn về phía hai gian tế trong đám quân đoàn trưởng của Thiên giới Trường Sinh.
- Thần có mặt!
Hai người hưng phấn nói.
- Tiếp theo hai người các ngươi, toàn lực trợ giúp Trường Sinh Đại Đế và các quân đoàn trưởng khác!
Tử Vi Đại Đế cười nói.
Trợ giúp, không, đúng hơn là theo dõi. Trong nháy mắt Thiên Phủ, Thiên Tương liền hiểu ra.
- Vâng!
Hai người lên tiếng trả lời.
- Trường Sinh Đại Đế!
Tử Vi Đại Đế kêu lên.
- Thần có mặt!
Ánh mắt Trường Sinh Đại Đế vô hồn nói.
- Nam Ngoại Châu Khổng Hoàng Thiên độc bá Nam Ngoại Châu là cái gai trong lòng trẫm. Trẫm lệnh cho ngươi điều động tất cả lực lượng Thiên giới Trường Sinh bất chấp mọi giá bình định Nam Ngoại Châu, tiêu diệt Khổng gia, nhất thống thiên hạ Nam Ngoại Châu!
Tử Vi Đại Đế trầm giọng nói.
- Vâng, thần tuân chỉ!
Trường Sinh Đại Đế với ánh mắt vô hồn lên tiếng trả lời.
- Ha ha ha ha ha!
Tử Vi Đại Đế thoả mãn cười to một trận.
Tiếp theo, Tử Vi Đại Đế vung tay áo lớn một cái, dẫn theo một vài thuộc hạ bay về phía bắc.
Trường Sinh Đại Đế với ánh mắt vô hồn, dẫn theo quần thần Thiên giới Trường Sinh đi ra khỏi Trường Sinh điện, đứng ở quảng trường Trường Sinh Điện nhìn theo bóng dáng Tử Vi Đại Đế Ly rời đi.
- Cung tiễn chủ thượng về triều!
Trường Sinh Đại Đế cung kính nói.
Thiên Phủ, Thiên Tương ở bên cạnh, trong mắt loé ra từng kỳ quang.
Tử Vi Đại Đế quá lợi hại, có thể luyện hóa được cả Trường Sinh Đại Đế? Không, là luyện hóa tư tưởng của Trường Sinh Đại Đế, khiến hắn vĩnh viễn trung thành với Tử Vi Đại Đế?
Kể từ đó, thế lực của Tử Vi Thiên Giới đã mở rộng đến ba châu.
Ti Vi Đại Đế quay đầu lại tiêu diệt Thiên đình Đại Chu. Trường Sinh Đại Đế lại tiêu diệt Khổng gia. Thiên hạ này, hơn nửa ranh giới sẽ nhanh chóng rơi vào dưới trướng Tử Vi Đại Đế.
Tử Vi Đại Đế không hổ danh là kiêu hùng tài trí mưu lược xuất chúng.
Cõi âm, Đại Tần Thành.
Lúc này cương thi Diêm Xuyên chú ý đến những tin tức đến từ khắp nơi trong thiên hạ. Bất luận là cõi âm hay dương gian, vô số tin tức trọng đại đều được tập hợp tới.
Thượng thư phòng, Lưu Cương, Dịch Phong, Lý Tư, Trương Nghi, Thương Ưởng và một đám trọng thần đều cau mày.
Trong tay cương thi Diêm Xuyên cầm tin tức do Lưu Cương đưa tới.
- Thiên Đế, ban đầu thần cũng cảm thấy không thể tin nổi. Cho nên, sau khi tin tức được truyền tới, thần đã cho xác nhận nhận lại, tiếp đó mới khẳng định tin tức kia!
Lưu Cương cau mày nói.
- Thiên giới Trường Sinh tuyên chiến với Khổng gia?
Cương thi Diêm Xuyên buông tin tức trong tay ra, nhíu mày suy ngẫm.
Dịch Phong nhíu mày nói:
- Thiên Đế, căn cứ vào tư liệu ngài đã cung cấp lúc trước, Trường Sinh Đại Đế này cũng chính là Đông Phương Chính Phái. Người này cũng không phải là người hiếu chiến?
- Đúng vậy. Phần tuyên chiến này thực sự quá mức quỷ dị. Thiên Đế! Vẫn phái người toàn lực tìm hiểu sao?
Lý Tư cũng gật đầu một cái.
- Lưu Cương, cho người tiếp tục điều tra!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Lưu Cương lên tiếng trả lời.
Dương gian, Nam Ngoại Châu, cửa Hoàng Thiên Điện.
Gia chủ Khổng gia Khổng Tước Tử vẻ mặt đầy lo lắng, dẫn theo một đám các trưởng lão chờ đợi ở trước Hoàng Thiên Điện.
Két!
Cửa đại điện ầm ầm mở ra.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 12
Chương 113: Đến Tây Hải Long Cung
Nguồn: ST
- Lão tổ tông, Thiên giới Trường Sinh tuyên chiến với Khổng gia ta. Trong đó Trường Sinh Đại Đế còn phái người đưa chiến thư tới!
Vẻ mặt Khổng Tước Tử lo lắng nói.
Tuy rằng Khổng Tước Tử cũng là cường giả trong các Tổ tiên, nhưng đối mặt với những lão quái vật kỷ thứ hai này, hắn vẫn còn kém xa.
Chuyện lớn như vậy, hắn căn bản không dám tự ý làm chủ. Hắn lập tức đến chỗ của Khổng Hoàng Thiên bẩm báo.
Trong đại điện, Khổng Hoàng Thiên đang ngồi khoanh chân.
Vèo!
Khổng Hoàng Thiên giơ tay ra vồ một cái, chiến thư trong tay Khổng Tước Tử liền bay đến trong tay Khổng Hoàng Thiên.
Khổng Hoàng Thiên nhíu mày nhìn lại.
Xem một hồi, hai mắt Khổng Hoàng Thiên híp lại:
- Trường Sinh Đại Đế? Khẩu vị cũng thật lớn! Trước đây, bản tôn đã xem thường hắn!
- Lão tổ tông, làm sao bây giờ?
Khổng Tước Tử lo lắng nói.
Hít sâu một cái, hai mắt Khổng Hoàng Thiên híp lại nói:
- Đến cũng tốt, tất cả những món quà của Sào tặng cho lúc hắn sắp chết, bây giờ bản tôn đã hiểu thấu đáo thập lục trọng thiên. Vừa vặn ta cần một bàn đạp chân, trùng kích thập thất trọng thiên! Trường Sinh Đại Đế, ngươi cũng đừng làm ta thất vọng!
- A? Trùng kích thập thất trọng thiên?
Đám người Khổng Tước Tử nhất thời lộ vẻ kinh ngạc.
Tu hành đến Tổ tiên, muốn tăng thêm một tầng đều cực kỳ gian nan. Lão tổ tông đã một hai lần đột phá? Bây giờ đến thập lục trọng thiên còn chưa cực hạn sao?
Nhất thời, đám người Khổng Tước Tử lộ vẻ mừng rỡ như điên.
Kỷ thứ hai, kỷ thứ hai tính là gì. Chu Tước Đại Đế, Thanh Long Đại Đế một đám Đại Đế kia cũng chỉ là thập ngũ trọng thiên đỉnh phong mà thôi. Tuy rằng có nghiệp vị Đại Đế giúp đỡ thực lực càng mạnh hơn, đạt được uy lực thập lục trọng thiên, nhưng vậy thì thế nào. Bản thân lão tổ tông của mình đã vượt qua tất cả các ngươi. Nếu như lão tổ tông trùng kích thành công, chẳng phải là đệ nhất thiên hạ hay sao?
Tại Tử Vi Điện, Tử Vi Đại Đế đang ngồi bên trên long ỷ.
Đứng trước mặt Tử Vi Đại Đế là Phá Quân, Tham Lang, Liêm Trinh, Cự Môn. Còn có một người nữa là Thiên Thoái, cũng chính là Vũ Khúc đã bị trao đổi.
Tử Vi Đại Đế nhìn chằm chằm vào Thiên Thoái.
- Chủ thượng, trong trận chiến giữa chúng ta với Đại Chu, Vũ Khúc bị trao đổi!
Vẻ mặt Phá Quân cay đắng.
- Vũ Khúc, lấy thực lực của ngươi vẫn bị trao đổi sao?
Tử Vi Đại Đế trầm giọng nói.
Vẻ mặt dị thể Vũ Khúc khổ sở nói:
- Chủ thượng, lúc đó thú giao hoán ngụy trang Thiên Thoái. Thuộc hạ... thuộc hạ không ngờ được, nhất thời bất cẩn! Vẫn mong chủ thượng trách phạt!
- Trách phạt? Hiện tại trách phạt thì có tác dụng gì?
Tử Vi Đại Đế trầm giọng nói.
- Vâng!
Vũ Khúc không dám nói lời nào.
- Đương nhiên, việc này cũng không thể trách ngươi được!
Tử Vi Đại Đế hít sâu một cái.
- Tạ ơn chủ thượng!
- Tuy nhiên, nếu biết là thú giao hoán, tiếp theo chú ý là được. Đại Chu? Hừ, tất cả các ngươi tiến vào tiền tuyến, giết cho ta. Toàn lực đẩy mạnh chiến cuộc! Thú giao hoán không thể có quá nhiều. Xem tu vi của các ngươi, hẳn có thể né tránh không bị một đám thú giao hoán trao đổi, giúp Vũ Khúc đoạt lại thân thể!
Tử Vi Đại Đế trầm giọng nói.
- Vâng!
Đám người Tham Lang, Phá Quân lên tiếng trả lời.
- Đi thôi, thông báo Văn Khúc, toàn lực tấn công, giết!
Tử Vi Đại Đế quát lên.
- Vâng!
Một đám quân đoàn trưởng lên tiếng trả lời.
Tiếp theo, bọn họ dẫn theo dị thể Vũ Khúc nhanh chóng bay ra khỏi Tử Vi Điện, tiến về phía tiền tuyến.
Tả Phụ ở bên cạnh, sau khi nhìn theo các quân đoàn trưởng rời đi, hắn nhìn về phía Tử Vi Đại Đế nói:
- Chủ thượng, thú giao hoán cực kỳ giảo hoạt. Hơn nữa con số hiện tại chưa rõ. Thần vẫn lo lắng, có khả năng bọn họ có thể có chuyện!
- Không sao, trẫm tọa trấn nơi đây, quan sát bọn họ tiến quân vào Thiên đình Đại Chu. Cho dù chúng có giảo hoạt hơn nữa, lấy lực lượng của trẫm, mặc dù cách xa nhau hàng ngàn hàng tỉ dặm, cũng có thể cứu bọn họ ra trong nháy mắt!
Tử Vi Đại Đế trầm giọng nói.
- Vâng!
Tả Phụ gật đầu một cái.
Dương gian, một hải đảo trên Tây Hải.
Đứng trên hải đảo là Diêm Xuyên, Mặc Vũ Hề, dị thể Võ Chiếu, dị thể Thông Thiên và Miêu Miêu.
- Đây chính là Tây Hải sao?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Phóng tầm mắt nhìn ra xa, bên trên biển rộng có rất nhiều Cự Long bay qua. Nơi này là thiên đường của loài rồng, là sào huyệt của thiên hạ Long tộc.
Vù!
Đột nhiên, một nhóm người phá biển xông ra. Đó chính là nhóm người Bạch Khởi.
- Thiên Đế, chúng ta bắt được mấy con rồng, đã tìm được chỗ. Mọi người đều bị nhốt trong Hàn U Hải Cốc!
Bạch Khởi mở miệng nói.
- Đi thôi, tạm thời không nên kinh động tới đám thú giao hoán!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Mọi người gật đầu một cái, theo nhóm người Bạch Khởi nhanh chóng tiến vào trong biển.
Tất cả đoàn người đều có thực lực hung hãn. Dọc theo đường đi, bọn họ cũng gặp phải một vài Long tộc. Miêu Miêu thuần di một cái, đã xuất hiện ở phía trước đánh ngất nó.
Bọn họ một đường đi về phía đáy biển.
Tuy rằng thủ vệ tầng tầng, nhưng phải xem ai đi vượt ải.
Tất cả thủ vệ ở trước mặt Diêm Xuyên, Mặc Vũ Hề, căn bản không đỡ nổi một đòn.
Bọn họ một đường cực kỳ thuận lợi đi tới Hàn U Hải Cốc.
Sau khi thu thập một đám thủ vệ xung quanh, Diêm Xuyên phân phó nói
- Bạch Khởi, Kim Đại Vũ, các khanh canh giữ ở ngoài cốc, chú ý an toàn bản thân!.
- Vâng!
Diêm Xuyên, Mặc Vũ Hề, dị thể Võ Chiếu, dị thể Thông Thiên và Miêu Miêu tiến vào Hải Cốc.
Trong Hải U Hải cốc có một vài cung điện. Tuy nhiên đáng tiếc, những cung điện này đều là nơi giam giữ tù phạm.
Xung quanh có rất nhiều lính tôm tướng cua, thủ vệ Long tộc.
Vù!
Dị thể Võ Chiếu ra tay, vung tay một cái, một đám thủ vệ nhanh chóng hôn mê.
Két!
Bọn họ đẩy cửa lớn của đại lao ra.
- Người nào?
Bên trong đại lao nhất thời truyền đến một tiếng gầm lớn.
Một đám ngục tốt nhíu mày nhìn lại.
- Đóng băng!
Ánh mắt Dị thể Võ Chiếu vô cùng lạnh lẽo.
Rắc rắc rắc rắc!
Trên đường đi đều là băng sương. Tất cả ngục tốt đều bị đông cứng.
Loảng xoảng!
Trong phòng giam truyền đến những tiếng xiềng xích va chạm vào nhau.
Trong phòng giam truyền đến những tiếng phẫn nộ và sợ hãi.
Mọi người nhìn lại.
Trong đại lao có trăm phòng đơn. Bên trong mỗi phòng giam đều có một người bị xiềng xích xỏ qua xương tỳ bà, treo lên, bộ dạng vô cùng thê thảm. Toàn thân đều là những vết thương do bị roi quất. Còn có người trên thân thể đã bị róc thịt, lộ ra vô số bạch cốt.
Khuôn mặt dị thể Võ Chiếu âm trầm, nắm chặt nắm đấm, đầy phẫn nộ.
- Các vị ái khanh, trẫm đã tới muộn!
Dị thể Võ Chiếu trầm giọng nói.
Trong phòng giam, đột nhiên trở nên yên tĩnh!
Mọi người mừng như điên lại có chút sợ hãi nhìn về phía dị thể Võ Chiếu.
Bởi vì không một ai có thể xác định được, người trước mắt rốt cuộc có phải là Võ Chiếu hay không.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 12
Chương 114: Chiếm Lĩnh Tây Hải Long Cung
Nguồn: ST
Võ Chiếu lập tức đi tới trước mặt một tù nhân, dùng tay bứt đứt xiềng xích, cứu người đó ra.
Giờ phút này, Võ Chiếu không có sử dụng pháp thuật. Võ Chiếu dùng lực thân thể đi đỡ từng người dậy. Trong lúc đỡ bọn họ, Võ Chiếu còn không ngừng nói chuyện với đối phương.
- Ánh mắt của ngươi, ta ra nhận được. Ngươi là Uyển nhi. Nha đầu, ngươi đã chịu khổ rồi. Trẫm đã đáp ứng ngươi, cho Thượng Quan gia của ngươi vĩnh viễn phú quý. Nhưng trẫm không thể làm được, lại khiến ngươi ở đây chịu khổ!
Dị thể Thượng Quan Uyển Nhi được cứu, lập tức quỳ xuống, trong mắt loé ra vô số kích động.
Xoa xoa đầu của dị thể Thượng Quan Uyển Nhi, dị thể Võ Chiếu lại đi tới chỗ một người khác.
- Khanh là Địch Nhân Kiệt đúng không. Trẫm đã ban cho khanh kháng long giản, để bảo hộ cho khanh một đời. Nhưng đáng tiếc, lần này gặp phải thú giao hoán, trẫm không thể tưởng tượng được!
Võ Chiếu khe khẽ thở dài.
Dị thể Địch Nhân Kiệt cũng nhận ra Võ Chiếu.
- Thiên Đế, thần có thể đi theo Thiên Đế, đã là phúc phận lớn nhất của thần!
Địch Nhân Kiệt kích động bái lạy nói.
- Thiên Đế?
.........
......
Trong phòng giam, vang lên những tiếng hoan hô. Võ Chiếu chính là chỗ dựa tinh thần của Đại Chu. Có Võ Chiếu ở đây, cho dù mọi người mất đi thân thể, khủng hoảng cũng biến mất không còn sót lại chút nào.
Võ Chiếu vừa cứu mọi người, vừa trấn an mọi người.
Võ Chiếu đã giải cứu mọi người, cũng lôi kéo được tâm của thần tử.
Nhóm người Diêm Xuyên nhìn một chút, sau đó rời khỏi đại điện. Để Võ Chiếu ở lại một mình phát huy.
- Diêm Xuyên, chúng ta làm sao bây giờ?
Mặc Vũ Hề hỏi.
- Lấy nơi đây làm chiến trường, đoạt thân!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Ồ?
- Thành Tổ chí tôn của Long tộc, chắc chắn chẳng mấy chốc sẽ nhận được tin tức của nơi này. Chỉ cần hắn đến đây, mọi chuyện sẽ dễ làm! Trước tiên chiếm lĩnh Long tộc. Lại lấy Long tộc trùng kích về phía Thiên đình Đại Chu!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Trong thời gian chờ đợi, Võ Chiếu ở bên trong đại lao trấn an tất cả mọi người của Thiên đình Đại Chu, kể cả dị thể Thành Tổ.
- Chúng ta mất đi, chung quy còn có thể lấy lại được. Đây chỉ là một sự bắt đầu!
Võ Chiếu trầm giọng nói.
- Vâng!
Mọi người vừa chữa thương vừa đáp lời.
Chỉ trong thời gian nửa ngày, Thủy Tinh Cung Tây Hải đã nhận được tin tức.
Thành Tổ ngồi ở bên trên long ỷ, trước mặt là một đám Long Vương.
- Chí tôn, Thiên đình Đại Chu lại có thú giao hoán, quả thực là thần kỳ. Trước đây không lâu bọn họ chiến đấu một trận tại cửa Tùng Giang, lại khiến thám tử chúng ta nhìn thấy mà hồ đồ!
Một Long Vương cau mày nói.
- Đúng vậy, chủ thượng. Thiên đình Đại Chu hiện tại đã hoàn toàn xé mặt đối với Tử Vi Thiên Giới? Hiện tại Tử Vi Thiên Giới cực kỳ hung mãnh công kích các cương vực của Đại Chu!
- Chúng ta làm quốc thú Đại Chu, có cần tham dự không?
Thành Tổ nhíu mày gật đầu một cái:
- Tạm thời không cần, làm tốt chuyện của mình đã!
- Vâng!
- Đúng rồi, phụ thân. Tại sao trong Hàn U Hải Cốc đều truyền đến những tiếng kêu thảm thiết vậy? Cho dù là ta đi ngang qua nơi đó, ba Long Vương trông coi cũng không cho ta đi vào!
Một thiếu niên cau mày nói.
Chân mày Thành Tổ nhíu lại:
- Không phải chuyện ngươi nên quan tâm, không nên quá hiếu kỳ. Bất kỳ người nào cũng không được tới gần Hàn U Hải Cốc!
- Nhưng phụ thân, ta cũng không được vào sao?
Thiếu niên cau mày nói.
- Không được!
Thành Tổ gào to nói.
Thiếu niên cảm thấy rất ủy khuất.
- Báo, chí tôn, không xong!
Một quy yêu chạy vào Thủy Tinh Cung.
- Thế nào?
Thành Tổ trầm giọng nói.
- Chí tôn, không tốt, không xong. Hàn U Hải Cốc đã xảy ra chuyện!
- Cái gì?
Thân thể Thành Tổ trừng mắt một cái.
- Một đội tôm binh tuần tra. Thời điểm tuần tra tới bên kia, chợt phát hiện hoàn toàn trống trải, trên đất ngược lại có một vài thi thể. Bọn họ đã lập tức trở lại bẩm báo!
Quy Thừa tướng nói.
- Khốn kiếp! Một đám phế vật!
Trong mắt Thành Tổ đầy giận dữ, ầm ầm xông thẳng ra khỏi đại điện, tiến về phía Hàn U Hải Cốc.
Một đám Long Vương có chút sững sờ, vội vàng đuổi theo phía sau.
Chung quy thực lực thân thể Thành Tổ vẫn là mạnh nhất. Rất nhanh, hắn đã là người đầu tiên chạy tới Hàn U Hải Cốc.
Trong Hàn U Hải Cốc, khắp nơi là rất nhiều thi thể nằm la liệt.
- Khốn kiếp. Hy vọng đám tù phạm loa đừng có chuyện gì!
thân thể Thành Tổ lo lắng nói.
Đúng lúc này, từ chỗ đại lao cách nơi đó không xa lại có một nam tử áo bào xám chậm rãi đi ra.
- Là ngươi?
Thân thể Thành Tổ cả kinh kêu lên.
- Là ta. Nghiệt súc, ngươi dám không tôn trọng thân thể của ta? Hừ, nhưng đáng tiếc, ngươi chung quy không phải là ta. Ngươi sao có thể hiểu rõ Long được bằng ta? Ngươi cho rằng Hàn U Hải Cốc này là một Hải Cốc bình thường sao?
Nam tử áo bào xám cười lạnh nói.
- Ồ?
- Đây là cự bảo do ta cẩn thận luyện hóa thành. Trận lên!
Nam tử áo bào xám quát to một tiếng.
Ầm!
Trong nháy mắt, phía trong Hải Cốc không ngừng tuôn ra vô số khói đen bao phủ, ngăn cản bên ngoài. Một khí tức cực kỳ khổng lồ đè ép về phía thân thể Thành Tổ.
Bị khí tức khổng lồ áp chế, cho dù là thân thể Thành Tổ cũng không chịu nổi.
Trong tay người áo bào tro cầm lấy một quả cầu nhỏ màu bạc.
Bên trong quả cầu nhỏ chính là cảnh tượng của toàn hải cốc.
- Đây là cái gì?
- Đây là trung tâm điều khiển tất cả hải cốc! Vạn tiễn xuyên tâm!
Nam tử áo bào xám hét lớn một tiếng.
Ầm!
Nhất thời, từ trong làn khói đen phía trên đỉnh đầu lao ra vô số mũi tên dài.
- Sao?
Thân thể Thành Tổ nhất thời biến sắc, muốn né tránh.
Rắc!
Hư không xung quanh dường như bị đông cứng lại. Trong nháy mắt Thành Tổ không thể di chuyển được, vô cùng sợ hãi.
- Ngang!
Thân thể Thành Tổ thét lên một tiếng, thân hình hóa thành một con Cự Long.
Rắc!
Nhưng lực lượng không gian càng lúc càng lớn mạnh. Trong nháy mắt Cự Long không có cách nào nhúc nhích.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!......
Ước một trăm ngàn mũi tên dài phóng tới, lấy lực lượng cực kỳ mạnh mẽ, ầm ầm đâm vào thân thể Cự Long.
Trong nháy mắt, Cự Long bị biến thành một con nhím cực lớn. Từng mũi tên xuyên qua thân thể cự long.
Cự Long lại không thể động đậy.
- Tại sao lại như vậy?
Thân thể Thành Tổ trọng thương kinh ngạc nói.
Thân thể bị vô số mũi tên xuyên qua tạo thành chục vạn cái động, trong chớp mắt hắn sẽ bị người áo bào tro giết. Hắn muốn giãy dụa, nhưng lúc này sức sống dường như đang nhanh chóng trôi đi.
- Ngươi giãy dụa vô ích thôi. Hải cốc này chính pháp bảo mạnh nhất của ta. Ngươi sao có thể tránh được?
Người áo bào tro điều khiển cơ quan trong tay nói.
Thân thể Thành Tổ nhìn chằm chằm vào cơ quan điều khiển trong tay người áo bào tro kia, trong mắt loé ra một tia khát vọng.
- Quả nhiên là đồ tốt. Nhưng đáng tiếc, ngươi quá ngu. Đến bây giờ ngươi vẫn chưa học được bài học!
Thân thể Thành Tổ kéo sắp chết nói.
- Cái gì?
Người áo bào tro có chút sững sờ.
- Trao đổi!
Một ánh hào quang xông thẳng tới người áo bào tro, nối liền với thân thể Thành Tổ. Thú giao hoán lại trao đổi thân thể.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 12
Chương 115: Gia Hỏa Âm Hồn Bất Tán!
Nguồn: ST
Ầm!
Sau khi hào quang tan đi, người áo bào tro nhất thời lộ vẻ vui mừng cười lớn:
- Ha ha ha ha, Thành Tổ, lần trước ngươi đã bị ta lừa một lần, lần này vẫn còn trúng chiêu, ha ha ha!
Trong lúc cười to, người áo bào tro nhanh chóng nghiên cứu cơ quan điều khiển hải cốc, chính là quả cầu nhỏ trong lòng bàn tay.
Rắc rắc rắc!
Quả cầu nhỏ trong lòng bàn tay hắn bỗng nhiên bị nghiền nát. Vô số khói đen xung quanh cũng biến mất trong nháy mắt.
Ầm! Ầm!
Xung quanh Thành Tổ đột nhiên nhiều thêm mấy bóng người, nhanh chóng trị liệu thân thể cho Thành Tổ.
- Cái gì?
Người nam tử mặc áo bào tro kia nhất thời biến sắc.
Ầm!
Một lực lượng cực kỳ cường đại từ trên trời cao giáng xuống. Trong nháy mắt nam tử áo bào tro bị đè ép tới mức phải nằm xuống.
- Ha ha ha ha!
Thành Tổ cười lớn một trận.
Một đám Long Vương đuổi theo phía sau. Bọn họ chợt thấy Thành Tổ toàn thân bị tên xuyên qua, sắc mặt mỗi người hoàn toàn thay đổi.
- Lớn mật!
- Thả chí tôn ra!
.........
......
...
Một đám Long Vương sợ hãi kêu lên.
- Dừng tay!
Thành Tổ cố chịu đau kêu lên.
- Chí tôn, người.. người không sao chứ?
- Phụ thân, phụ thân thế nào?
............
......
...
Một đám Long Vương sợ hãi kêu lên.
Thành Tổ đang đau đớn nhanh chóng hồi phục thương thế.
- Ta không sao. Nhưng trong các ngươi còn có một thú giao hoán. Ngươi để ta tìm ra ngươi hay ngươi tự mình đứng ra?
Thành Tổ trừng mắt nhìn một đám Long Vương.
- Cái gì?
Các Long Vương đều không hiểu nói.
Chỉ có một Long Vương, lúc này ánh mắt lấp lòe không yên.
Thành Tổ, dị thể Võ Chiếu, dị thể Thông Thiên nhìn một đám Long Vương, đề phòng một đám Long Vương, tìm kiếm trong đó một Long Vương có sự khác biệt.
Nhóm người Diêm Xuyên lại cưỡng ép hạn chế thú giao hoán vừa mới bắt được.
Tây Hải Long Cung bị vây khốn, hiện tại xem như đã được giải thoát.
Ba ngày sau, một con thú giao hoán khác cũng bị bắt được.
Bởi vì có Long tộc chí tôn, mọi chuyện đều dễ làm hơn rất nhiều.
Bên trong một gian đại điện.
- Long tộc đã được giải trừ nguy cơ. Nhưng nguy cơ của Đại Chu vẫn còn!
Dị thể Võ Chiếu trầm giọng nói.
- Vậy phải làm sao bây giờ?
Thành Tổ cau mày nói.
- Hiện tại nếu đi Lạc Dương dám chắc không được. Không ai tin tưởng chúng ta. Như vậy, Thành Tổ, ngươi hạ chiến thư cho các thú giao hoán kia đi!
Võ Chiếu trầm giọng nói.
- A? Nhưng như vậy có được không? Trong đám thú giao hoán đó lại có một đám cường giả tuyệt thế!
Thành Tổ có chút lo lắng nói.
- Không sao. Chỉ cần lừa một đám thú giao hoán lừa đến đây, bất kể là ai, đối với chúng ta chỉ có lợi, không có hại. Địch ở ngoài sáng, ta ở trong tối. Vậy chúng ta còn sợ gì?
Dị thể Võ Chiếu trầm giọng nói.
- Vâng!
Thành Tổ gật đầu một cái.
Ba ngày sau, hư không trên Tây Hải vặn vẹo một trận mãnh liệt.
Sau khi hư không vặn vẹo, lại xuất hiện một lỗ hổng cực lớn.
Từ bên trong lỗ hổng vô số Thiên Ma xuất hiện. Đi theo phía sau vô số Thiên Ma còn có một nữ tử. Đó chính là đệ tử của Phục Hy, Mạnh Dung Dung.
Mạnh Dung Dung đi ra khỏi Thiên Ma giới, lỗ hổng sau lưng nàng cũng chậm rãi biến mất. Vô số Thiên Ma cũng dần dần tan đi.
- Sư tôn nói, người suy tính được Diêm Xuyên đang ở Tây Hải Long Cung. Ôi, bây giờ thú giao hoán hoành hành ngang dọc Tây Ngoại Châu. Diêm Xuyên chàng tuyệt đối đừng có chuyện gì!
Một cương vực Tây Ngoại Châu, khắp nơi đều cảnh đổ nát. Rất nhiều thi thể nằm ngổn ngang khắp nơi.
Tiểu binh của Tử Vi Thiên Giới, Thiên đình Đại Chu đang không ngừng thu thập lại thi thể của từng người.
Rõ ràng một trận đại chiến vừa kết thúc.
Tại một đại doanh thống soái Thiên đình Đại Chu, một đám thú giao hoán đang tụ tập.
- Năm thập ngũ trọng thiên Tham Lang, Phá Quân, Cự Môn, Lộc Tồn, Liêm Trinh chủ công. Còn có Văn Khúc tọa trấn phía sau. Tử Vi Đại Đế muốn cùng chết với chúng ta sao?
- Chúng ta xuất thế, chung quy có hơi muộn. Bây giờ mặc dù chúng ta chấp chưởng Thiên đình Đại Chu, vẫn thủ quốc vẫn hết sức khó khăn!
- Đúng vậy, Tử Vi Đại Đế quá mức bá đạo!
- Thật may số một, số hai trao đổi thân thể với hai người Thần giới. Bằng không, lần này thiếu chút nữa đã không thể đứng vững!
Thân thể Thông Thiên nói.
Hai thân thể Manh Lạc, Ngọc Lân mang hồ lô trên lưng gật đầu một cái.
- Từ sau khi bị Diêm Xuyên tính toán, trong khoảng thời gian này hình như chúng ta làm việc gì cũng không thuận lợi!
Số một trầm giọng nói.
- Báo!
Ngoài điện truyền đến một tiếng hô to.
- Đi vào!
Số một kêu lên.
Rất nhanh có một người thị vệ cung kính nói:
- Khởi bẩm các vị đại nhân, Thiên Đế sai thuộc hạ gấp rút đưa thiếp này tới!
Thị vệ đưa ra một tấm thiếp mời. Thú giao hoán số một lập tức tiếp nhận, mở ra xem.
Mới xem một hồi, trong mắt thú giao hoán số một liền trở nên lạnh lẽo.
- Thành Tổ? Chiến thư?
Thú giao hoán số một trừng mắt một cái.
- Có chuyện gì vậy?
Mọi người nghi ngờ nói.
Thú giao hoán số một lập tức đưa chiến thư ra. Mọi người nhanh chóng truyền nhau xem chiến thư.
- Ngươi đi xuống đi!
Số một nói.
- Vâng!
Thị vệ lập tức rút đi, lưu lại một đám thú giao hoán.
- Số chín mươi sáu, số chín mươi bảy, hai tên ngu xuẩn!
Thú giao hoán số hai lạnh lùng nói.
- Không hẳn. Còn có một khả năng khác!
Thú giao hoán số một trầm giọng nói.
- Ồ?
- Diêm Xuyên?
Thân thể Thông Thiên trừng mắt một cái.
- Không sai, rất có khả năng lại là trò quỷ của bọn chúng!
Số một trầm giọng nói.
- Đúng là gia hỏa âm hồn bất tán!
Thân thể Thông Thiên trầm giọng nói.
- Làm sao bây giờ?
Một thú giao hoán trong số đó cau mày nói.
- Hiện tại quan trọng là đám người bị giam kia. Tốt nhất là lập tức xử tử, bằng không sau này có khả năng sẽ càng ngày càng phiền toái!
Số một trầm giọng nói.
- Ta đi!
Thân thể Thông Thiên trầm giọng nói.
Số một nhìn thân thể Thông Thiên, gật đầu một cái:
- Cũng tốt, qua mấy lần Diêm Xuyên, Mặc Vũ Hề ra tay có thể thấy, bọn họ không đối phó được với ngươi! Ta và số hai muốn đề phòng Tử Vi Thiên Giới lại xuất kích. ngươi đi cho dù có xảy ra bất trắc, cũng có thể nhanh chóng trốn ra được!
- Yên tâm!
Thân thể Thông Thiên lên tiếng trả lời.
Thân thể Thông Thiên dẫn theo hai thú giao hoán, đạp không tiến về phía Tây Hải Long Cung.
Cõi âm, Đại Tần Thành.
Lưu Cương về phía cương thi Diêm Xuyên bẩm báo nói:
- Thiên Đế, đại doanh của đám thú giao hoán đã có người đi ra. Chính là thân thể Thông Thiên và hai quan viên Đại Chu. Xem ra bọn họ cũng là thú giao hoán!
- Quả nhiên, Tử Vi Thiên Giới xuất kích. Manh Lạc, Ngọc Lân tạm thời không dám tùy ý rời khỏi đại doanh. Bằng không nếu bị người của Tử Vi Thiên Giới tóm được cơ hội, nhất định sẽ khiến một đám thú giao hoán phải bị trọng thương, hoặc là rối loạn căn cơ của Đại Chu. Thân thể Thông Thiên chính là lựa chọn tốt nhất!
Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Một khi cương thi Diêm Xuyên đã biết, nhân thân Diêm Xuyên ở Tây Hải Long Cung chắc chắn cũng biết.
- Thông Thiên sao?
Mặc Vũ Hề nhíu mày nhìn về phía nhân thân Diêm Xuyên.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden