10-04-2008, 07:16 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 55
Thá»i gian online: 2 giá» 39 phút 59 giây
Thanks: 11
Thanked 13 Times in 5 Posts
CHÆ¯Æ NG 29: BẮC LẠP SƯ MÔN
THÆ¯Æ NG HẢI – PHƯỢNG CA
Chương 29 – Hồi 1
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Äêm đó, Cốc Chẩn bị Cốc Bình Nhi Ä‘iểm huyệt, nhìn Thi, Cốc hai cô gái giao đấu thì cảm thấy rất buồn cưá»i, thầm nghÄ© ông trá»i có lẽ đã phát Ä‘iên rồi nên má»›i Ä‘em má»i việc đảo lá»™n hết cả lên. Cô gái mà mình thÃch thì muốn bắt mình, còn cô gái đã hại mình thì lại dùng đủ cách để bảo vệ mình, đúng là điên Ä‘iên đảo đảo chẳng ra kiểu cách gì nữa.
Cốc Chẩn nghÄ© váºy rồi liếc con mèo Ba Tư bên mình, bất giác thầm than: “Mèo Æ¡i mèo, nếu có kiếp sau ta sẽ thỉnh cầu Diêm Vương lão nhân để được là m mèo, tránh được bao nhiêu phiá»n não…†Vừa nghÄ© như váºy, đôi mắt xanh lét cá»§a con mèo chăm chú nhìn tá»›i không há» chá»›p mắt. Cốc Chẩn từ trước tá»›i nay chưa từng bị má»™t con váºt nà o nhìn như váºy, bất giác trong lòng phát run: “Con mèo quái quá»· nà y nhìn ta là m gì váºy? Ta có phải chuá»™t đâu…†Còn chưa nghÄ© hết thì cong mèo bá»—ng tung mình nhảy lên chân hắn, ngá»i ngá»i ống tay áo hắn rồi sau đó đưa má»™t chân trước ra gãi gãi và o eo lưng Cốc Chẩn.
Tuy cách mấy lá»›p quần áo nhưng Cốc Chẩn vẫn cảm thấy chá»— vuốt mèo cà o qua ngứa ngáy khó chịu, nhưng muốn cưá»i lại không cưá»i nổi, má»™t luồng khà đột ngá»™t trà o lên trong lồng ngá»±c rồi ngá»±c nóng lên, má»™t tiếng “ha†vuá»™t ra khá»i miệng.
Cưá»i má»›i ná»a tiếng, Cốc Chẩn đã láºp tức nÃn bặt, chằm chằm nhìn con mèo cá»±c kỳ kinh hãi. Thì ra hắn bị Cốc Bình Nhi Ä‘iểm huyệt không lên tiếng được, nhưng lúc nà y không chỉ cưá»i ra tiếng mà từ tay tá»›i chân Ä‘á»u có thể cỠđộng.
Cốc Chẩn giá»i ứng biến, chỉ ngẩn ra má»™t chút rồi ôm con mèo đứng dáºy. ÄÆ°a mắt qua thì Thi Diệu Diệu và Cốc Bình Nhi Ä‘ang đánh nhau đến chá»— quyết liệt, không để ý đến hắn.
Cốc Chẩn thầm báºt cưá»i: “Ta đưá»ng đưá»ng là nam nhân, lại trở thà nh váºt đánh cuá»™c cá»§a mấy bà mụ nà y ư? Con bà nó, cần gì ai thắng ai thua, ta cứ quất ngá»±a chạy trước đã.â€
Lòng đã quyết, Cốc Chẩn nÃn thở chạy hÆ¡n chục bước, nhìn con mèo trong lòng lại thầm nghÄ©: “Con mèo quái quá»· nà y lại giải được huyệt đạo cá»§a ông đây? Tốt lắm, tốt lắm, con nha đầu Bình Nhi đó hại ta không Ãt, ta bắt cóc con mèo cá»§a ả, để ả lo lắng buồn rầu cÅ©ng là báo ứng thôi.†NghÄ© váºy lại cà ng yên tâm ôm con mèo Ba Tư rảo bước bá» chạy.
Con mèo Ba Tư đó chÃnh là Bắc Lạp Sư Môn, ngà y trước lạc mất Lục Tiệm trên biển, sau mấy lần chuyển chá»§ thì đến tay má»™t thị nữ cá»§a Diệp Phạm rồi cùng cô ta đến Trung Thổ, sau đó lại bị Diệp Phạm tặng cho Cốc Bình Nhi.
Bắc Lạp Sư Môn rất thông minh, má»™t lòng tìm kiếm chá»§ cÅ© là Tiên BÃch, vì váºy má»›i là m ngược lại thói quen Ä‘i mà cùng Lục Tiệm. Ngà y vỠđến Trung Thổ ý muốn tìm chá»§ cá»§a nó lại cà ng mạnh mẽ, nếu có thể tìm được Tiên BÃch là tốt nhất, còn nếu đã không tìm được thì lại muốn trước hết tìm Lục Tiệm rồi từ y tìm đến Tiên BÃch. Cốc Chẩn Ä‘i cùng Lục Tiệm đã lâu, trong lúc không để ý trên quần áo cÅ©ng lưu lại mùi vị cá»§a Lục Tiệm. Bắc Lạp Sư Môn ngá»i thấy thì giống như thấy đầu mối để tìm chá»§ nhân, nên láºp tức thi triển năng lá»±c kỳ dị giải khai huyệt đạo cá»§a Cốc Chẩn.
Cốc Chẩn lại không biết mình Ä‘ang ôm con linh thú cá»§a Tây Thà nh, vừa thoát nạn lá»›n thì mừng rỡ vô cùng, luôn mồm gá»i Bắc Lạp Sư Môn là “Miêu huynh†hết sức thân thiết. Bắc Lạp Sư Môn sư môn vốn trá»ng nữ khinh nam, Ä‘i cùng vá»›i nam tá» rất là bất đắc dÄ©, nghe thiếu niên nà y nói bừa nói ẩu thì trong lòng rất buồn bá»±c, liá»n nắm mắt giả ngá»§, không thèm để ý nữa.
Cốc Chẩn sợ sau lưng Ä‘uổi đến nên chạy đến mức kiệt sức thì má»›i ngồi phệt xuống, thầm nghÄ©: “Lão tá» lần nà y như cá vá» biển lá»›n, chim xổng lên trá»i, dù là Äông Äảo ngÅ© tôn gì gì đó Ä‘á»u ngá»i rắm cá»§a ta.†NghÄ© váºy thì mừng rỡ vô cùng, lăn lá»™n mấy cái trên mặt cá», thấy Bắc Lạp Sư Môn bá»™ dạng lưá»i biếng thì bất giác cưá»i nói:
- Mèo con Ä‘á»u ngá»§ ngà y thức đêm, bây giá» ná»a đêm gà gáy mà y còn ngá»§ cái gì nữa? Còn không dáºy bắt chuá»™t sao?
Nói rồi nổi lòng tinh nghịch, liá»n nắm lấy gáy cá»§a nó, không ngá» Bắc Lạp Sư Môn hai mắt trợn lên, vuốt chụp vù tá»›i, lưng bà n tay Cốc Chẩn Ä‘au đớn rồi xuất hiện thêm năm vệt máu, bất giác tức giáºn nói:
- Còn mèo quá»· quái, cà o ông ná»™i ngưá»i à ?
Rồi múa chưởng định Ä‘áºp xuống thì thấy Bắc Lạp Sư Môn lạnh nhạt nhìn tá»›i, ánh mắt rất âm trầm.
Cốc Chẩn sững sá», chốc lát liá»n chuyển giáºn thà nh cưá»i, mắng:
- Mèo quỷ, dám trừng mắt nhìn lão tỠà ?
Rồi bà n tay khua khua trên đầu Bắc Lạp Sư Môn nhưng không tháºt sá»± đánh xuống. Bắc Lạp Sư Môn vốn định đợi tay hắn đánh xuống thì cà o cho má»™t phát nhá»› Ä‘á»i, nhưng không ngá» Cốc Chẩn khôn ngoan lại không đánh tháºt, nó nhìn má»™t lúc rồi cảm thấy buồn chán, liá»n nhắm mắt ngá»§.
Cốc Chẩn hưng phấn má»™t hồi thì cảm giác mệt má»i xông lên, liá»n nghÄ©: “Phải kiếm má»™t chá»— ngá»§ mẹ nó cái.†Liá»n láºp tức cháºm rãi tiến lên tìm nhà xin ngá»§ nhá».
Không ngá» vừa rồi hắn vá»™i chạy giữ mạng nên toà n chá»n chá»— hoang vu mà chạy, bất giác đã chạy và o sâu trong núi. Bóng đêm tối Ä‘en, hắn sá»›m đã lạc mất phương hướng, Ä‘i mấy chục dặm cÅ©ng chẳng thấy đèn lá»a gì, chân tay má»i mệt liá»n tìm má»™t tảng đá lá»›n ngồi xuống nghỉ ngÆ¡i. Ngồi chưa ấm chá»— thì bá»—ng má»™t cÆ¡n gió nổi lên, lá» mỠẩn chứa mùi tanh hôi.
Cốc Chẩn giáºt mình lông tóc dá»±ng đứng, quay đầu nhìn lại thì cả kinh, chỉ thấy má»™t con mãnh hổ trán trắng đứng sừng sững sau lưng, đôi mắt to như chuông đồng lá»™ vẻ hung dữ.
Cốc Chẩn tuy có mưu kế thay trá»i đổi đất nhưng lại không có năng lá»±c hà ng long phục hổ, gặp phải kẻ độc ác toà n dá»±a và o mưu kế để là m trò, nhưng bây giá» gặp phải má»™t con mãnh hổ thì tháºt sá»± chẳng có cách nà o. Trong chá»›p mắt tuy hắn không đến ná»—i nhão ra như bùn nhưng chân tay cÅ©ng cứng đơ, không nhúc nhÃch nổi.
Tiếng hổ gầm trầm động, con hổ đó giÆ¡ chân trước định nhảy tá»›i thì Cốc Chẩn bá»—ng cảm thấy trong lòng động Ä‘áºy rồi Bắc Lạp Sư Môn chui ra, đôi mắt xanh lè nhìn thẳng và o mắt ác hổ.
Con hổ đó vốn chăm chú nhìn Cốc Chẩn, lúc nà y chợt bị con mèo nhá» thu hút thì láºp tức dừng lại, Ä‘i Ä‘i lại lại, mÅ©i khịt khịt có vẻ hÆ¡i quẫn bách.
Bắc Lạp Sư Môn vẫn có vẻ nhà n hạ, đứng yên trên mặt đất liến chân gãi gáy, phút chốc chợt đứng dá»±ng ngưá»i lên, lông dà i trắng như tuyết xù ra bốn phÃa. Con hổ bất giác kinh hãi lùi lại ná»a thước trầm giá»ng gầm rống. Bắc Lạp Sư Môn lại kêu meo má»™t tiếng rồi đột nhiên uyển chuyển bước Ä‘i vòng quanh con hổ đó.
Dã thú con nà o yếu sẽ bị con mạnh hÆ¡n ăn thịt, thưá»ng sống bên bá» vá»±c sống chết nên trá»±c giác nhạy bén hÆ¡n hẳn con ngưá»i. Con hổ đó cảm thấy rất không ổn, bất giác mất tá»± chá»§, theo nhịp vòng quanh cá»§a Bắc Lạp Sư Môn lại cứ đứng yên, hai mắt trước sau vẫn không rá»i đôi mắt cá»§a con mèo, không ngá»›t gầm gừ.
Cốc Chẩn cứng đỠđứng má»™t bên, vừa kinh hãi lại vừa cảm thấy thú vị. Hai con thú đó má»™t thì to lá»›n hung ác, hoa văn loang lổ, má»™t con thì nhá» bé Ä‘iá»m tÄ©nh, trắng mượt dá»… thương, má»™t lá»›n má»™t nhỠđối diện như váºy tháºt là cá»±c kỳ quái dị.
“Äúng rồi.†à nghÄ© Cốc Chẩn chuyển động như chá»›p: “Mèo quá»· khống chế lão hổ chÃnh là cÆ¡ há»™i để ta chạy giữ mạng.†Hắn vừa định quay ngưá»i thì lại thầm nghÄ©: “Không được, không được, con mèo quá»· hai lần cứu ta, ta lại bá» nó mà chạy thì chẳng phải không có nghÄ©a khà ư?†NghÄ© tá»›i đó thì trong lòng bất giác buồn cưá»i: “Lão tá» chẳng lẽ Ä‘iên rồi ư? Vá»›i mèo vá»›i chó mà cÅ©ng nói chuyện nghÄ©a khà sao?†Tuy trong lòng tá»± chế nhạo chÃnh mình nhưng cÅ©ng không bá» Ä‘i ná»a bước.
Chỉ thấy bước chân ngắn ngá»§i cá»§a Bắc Lạp Sư Môn cà ng lúc cà ng nhanh, Ä‘i đến vòng thứ ba thì má»™t cÆ¡n gió thổi tá»›i, cây lay lá rụng kêu lên xà o xạc, rồi đột nhiên má»™t tiếng hổ gầm rung chuyển trá»i đất vang lên. Trước mắt Cốc Chẩn tối sầm lại, con hổ đó đã nhảy vá»t lên không, như má»™t hòn núi bay tá»›i che hết cả ánh trăng sao.
Bóng trắng loáng lên, Bắc Lạp Sư Môn rút vá» bên trái rồi bá»—ng tung mình chuyển sang bên phải, bóng hổ dáng mèo cháºp và o nhau giữa không trung.
- Meo!
Má»™t tiếng mèo kêu lạnh lẽo vô cùng khiến cho ngưá»i ta tê buốt tim gan.
- Mèo quỷ…
Cốc Chẩn trong lòng chấn động buột miệng kêu lên, sau đó một tiếng hổ gầm đinh tai, cỠhoa ngã rạp, lá cây rơi rụng, con hổ trán trắng đó bốn chân đứng trên mặt đất, như điên như cuồng lắc đầu vẫy đuôi, chồm lên nép xuống, hai hà ng máu tươi từ mắt nó trà o ra rơi lộp bộp xuống đất.
Cốc Chẩn kinh hãi nghi hoặc không ngừng, định thần nhìn qua thì thấy Bắc Lạp Sư Môn cuá»™n lại như má»™t quả cầu lông mà u trắng, bốn chân như móc câu móc chặt và o đầu hổ, cho dù con hổ dữ có nhảy nhót vùng vẫy thế nà o nó cÅ©ng không động Ä‘áºy.
Tiếng răng rắc vang lên, đầu hổ nứt ra, đỉnh đầu con hổ đó bị Bắc Lạp Sư Môn xé vỡ, lá»™ ra não tá»§y bốc hÆ¡i nghi ngút. Con hổ như sa rượu, lắc lư chạy mấy bước rồi cuối cùng ngã rầm xuống không động Ä‘áºy gì nữa.
Cốc Chẩn nhìn xác hổ giáºt mình hồi lâu, lại nhìn con mèo Ba Tư kia sá»›m đã đứng sang má»™t bên, cẩn thẩn liếm láp vết máu dÃnh trên móng vuốt, chốc lát đã liếm xong rồi quay lại. Cốc Chẩn nhìn con mèo nhá» bé đó bá»—ng cảm thấy tim nhảy thon thót, vòng tay cưá»i nói:
- Miêu huynh, ơn cứu mạng xin đa tạ, đa tạ.
Vừa nói vừa không tự chủ được lùi lại từng bước.
Bắc Lạp Sư Môn thấy hắn co co rúm rúm thì rất buồn bá»±c, bóng trắng loáng lên, Cốc Chẩn đã cảm thấy trên đầu vai có thêm má»™t váºt lông má»m mượt thì láºp tức toát mồ hôi lạnh, chân tay cứng đỠra. Phải má»™t lúc, không cảm thấy con mèo đó có hà nh động gì khác lạ thì má»›i yên lòng, cưá»i khổ nói:
- Xưa có Võ Tòng, giá» có miêu huynh, Cốc má»— kiến thức kém cá»i rồi. Ngà y sau còn mong được lão gia chỉ bảo, nếu có chá»— nà o đối đãi không tốt xin bá» qua cho.
Hắn không biết con mèo nà y nghe có hiểu hay không, tóm lại là nói cà n nói báºy má»™t hồi để cho nó vui lòng, tránh khá»i mặt “mèo†giáºn dữ, cà o mình má»™t cái thì tháºt là há»ng bét.
Äã có mèo thần trên vai, Cốc Chẩn Ä‘i lại trong rừng dÅ©ng cảm hÆ¡n nhiá»u, sang ngang chạy dá»c chẳng sợ sệt gì, không bao lâu đã tìm được má»™t cái sÆ¡n động, trải lá khô lăn ra ngá»§.
Tà i sản của duong66
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 05:23 PM .
11-04-2008, 11:31 AM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
THÆ¯Æ NG HẢI – PHƯỢNG CA
Chương 29 – Hồi 2
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Dịch giả: StormRaider
Nghỉ ngÆ¡i ná»a đêm, ngà y hôm sau tỉnh dáºy thì bá»—ng cảm thấy tức ngá»±c, định thần nhìn lại thấy Bắc Lạp Sư Môn Ä‘ang cuá»™n tròn trên ngá»±c mình ngá»§ say. Cốc Chẩn thầm mắng: “Con mèo quá»· lại đòi hưởng phúc, lấy lão tỠđây là m giưá»ng cÆ¡ à ?†Nhưng lại không dám ngang nhiên chá»i mắng, chỉ cẩn tháºn ôm nó lên Ä‘i ra ngoà i động, bá»—ng thấy trước cá»a động đặt hai con thá» hoang Ä‘á»u bị móc mắt cắn cổ, má»›i nhìn đã nháºn ra ngay là tác phẩm cá»§a Bắc Lạp Sư Môn.
Cốc Chẩn vừa đúng lúc bụng đói ùng ục, láºp tức mặt mà y mừng rỡ kiếm má»™t khối đá nhá»n, tìm khe suối là m sạch mấy con thá» hoang rồi nướng chÃn và ng bên bá» suối, lá»±a lấy má»™t Ãt ngon má»m cho con mèo ăn, còn lại thì như hổ như sói chén cả và o bụng.
Ai ngỠở sâu trong núi, mùi thịt thÆ¡m tá»a ra bốn bá» lại dụ đến má»™t con sói xám. Bắc Lạp Sư Môn ăn no uống đủ, Ä‘ang muốn thư giãn gân cốt liá»n tung mình nhảy lên cổ con sói cắn và o gáy nó kêu u u.
Con sói như hóa Ä‘iên, nhảy lên chồm chồm muốn hất con mèo xuống, nhưng vẫn Ä‘i và o vết xe đổ cá»§a con mãnh hổ tối qua, hao tốn khà lá»±c mà vẫn bị kièm chế, không bao lâu thì dá»±ng Ä‘uôi kêu lên thảm thiết xin tha mạng. Lúc nà y Bắc Lạp Sư Môn má»›i nhảy xuống. Con sói đó cÅ©ng rất xảo trá, sau gáy vừa nhẹ Ä‘i láºp tức quay ngưá»i bá» chạy.
Bắc Lạp Sư Môn lao vù tá»›i trước mắt, nhảy phải vá»t trái lại nhà o lên cổ con sói xám. Con sói vùng vẫy má»™t lúc lại xin tha mạng. Bắc Lạp Sư Môn lại thả nó ra, sói xám lại chạy, Bắc Lạp Sư Môn lại dùng cách cÅ© bắt nó lại. Cứ bắt rồi thả như váºy mấy lần chẳng có vẻ gì buồn chán.
Cốc Chẩn đứng bên xem kịch, nhìn ra con Bắc Lạp Sư Môn tuy thông minh nhưng vẫn khó thoát khá»i bản tÃnh cá»§a loà i mèo. Có câu rằng: “Mèo vá»n chuá»™t, nghịch rồi má»›i ăn.†Nó lại biến con sói xám thà nh váºt chÆ¡i đùa, thoải mái nghịch ngợm. Nhìn như váºy má»™t lúc, Cốc Chẩn bá»—ng nháºn ra, thì ra con mèo Ba Tư nà y đêm qua phục hổ, bây giá» bắt sói Ä‘á»u dùng má»™t loại kỹ thuáºt. Trước hết vá»t vá» bên trái để thu hút tâm thần đối thá»§ rồi sau đó lại vá»t vá» bên phải, nhảy lên đầu cổ đối thá»§, móc mắt và phá các lá»— thá»§ng khác. Äầu não bị phá thì cho dù là đối thá»§ gì cÅ©ng phải thất bại.
Äiá»u đó nhìn thì đơn giản mà thá»±c ra lần nà o cÅ©ng hiệu quả. Cốc Chẩn nảy lòng hiếu kỳ, lưu ý quan sát, chỉ cảm thấy con mèo Ba Tư lúc vá»t sang trái thì không nhanh lắm, nhưng lúc vá»t sang phải thì chuyển sang gấp gáp, đến lúc tung mình vá»t lên không thì lại biến thà nh cháºm, nhằm đúng vị trà đối thá»§ rồi hạ xuống. Trái phải bay hạ, bốn loại cỠđộng đó liá»n lạc như má»™t, trong đó còn chứa nhịp Ä‘iệu rất tinh vi.
Cốc Chẩn nháºn ra Ä‘iá»u nà y thì bá»—ng nảy hứng chÃ, bắt đầu há»c theo Bắc Lạp Sư Môn trái phải nhảy hạ, nhưng cảm thấy thân pháp đó lại rất đơn giản, chá»— kỳ diệu Ä‘á»u nằm cả ở nhịp Ä‘iệu. Lúc Cốc Chẩn nhảy nhót chuyển tốc độ quá gấp, bá»—ng không cẩn tháºn hai chân vướng và o nhau ngã lăn ra. May mà da mặt hắn dà y, không những không xấu hổ mà lại vui vẻ, nằm trên mặt đất cưá»i hi hi.
Bắc Lạp Sư Môn bị cỠđộng cá»§a Cốc Chẩn hấp dẫn, liá»n thả con sói xám ra ngưng thần chăm chú nhìn, đôi mắt xanh lè dần dần sáng lên. Cốc Chẩn bò dáºy, vòng tay cưá»i nói:
- Xin miêu huynh lão gia chỉ giáo cho.
Rồi lại cất bước nhảy trái vá»t phải. Nhưng trước nay hắn là m việc gì cÅ©ng Ä‘á»u không thÃch tuân theo quy luáºt, lúc còn nhá» Ä‘á»c sách rõ rà ng nhá»› kỹ không sai má»™t chữ nhưng lúc Ä‘á»c lên thì lại cố ý tăng thêm câu chữ, bổ sung cách giải thÃch cá»§a mình, thầy dạy trên đảo Ä‘á»u phải Ä‘au đầu. Sau đó há»c võ cÅ©ng vẫn như váºy, không thÃch má»™t chiêu thức nà o cả, chiêu thức luyện được má»™t ná»a thì bá»—ng vô cá»› tạo thêm động tác mà u mè và o đó, Ä‘em những môn tuyệt há»c cá»±c hay luyện thà nh tùy tiện nhố nhăng. Cốc Thần Thông hết sức tức giáºn, bắt hắn thay đổi, ai ngá» Cốc Chẩn không những không chịu đổi tÃnh mà ngược lại còn á»· và o trà thông minh, coi thưá»ng võ lá»±c, lại ngại táºp võ khổ sở nên không chịu chuyên tâm luyện võ nữa.
Cho đến thá»i gian gần đây, do võ công thấp kém, liên tục bị thua thiệt, nhất là sau khi gặp Cốc Bình Nhi thì Cốc Chẩn má»›i há»c được từ thất bại, sinh ra lòng hướng võ. Lúc nà y hắn há»c bá»™ pháp cá»§a mèo, má»›i bắt đầu đã dần phát bệnh cÅ©, lại tá»± ý thay đổi loạn lên, sá»a chữa tứ tung, thêm và o đủ loại mà u mè như quay eo lắc mông, lại biến má»™t đòn sát thá»§ cá»§a linh thú thà nh kiểu múa hát nhảy nhót, khoe khoang lả lÆ¡i.
Thân pháp nà y cá»§a Bắc Lạp Sư Môn vốn là trong khi đánh giết cầm thú mà luyện thà nh, toà n lấy việc giết đối thá»§ là m chÃnh yếu, hoà n toà n không có những động tác náo loạn như váºy. Cốc Chẩn quấy rối Ä‘ang vui thì đầu vai bá»—ng trầm xuống, Bắc Lạp Sư Môn đã nhảy lên đưa móng vuốt ra cà o trên mặt hắn. Cốc Chẩn Ä‘au quá vá»™i kêu lên:
- Miêu huynh, có gì cứ nói, có gì cứ nói…
Bắc Lạp Sư Môn kêu khẽ má»™t tiếng rồi nhảy xuống chạy và o rừng, không bao lâu đã bắt vá» má»™t con cáo, thả rồi lại bắt, bắt rồi lại thả. Con cáo quá»· quyệt hÆ¡n xa sói xám nên không mắc bẫy dương đông kÃch tây, nhưng Bắc Lạp Sư Môn vẫn dùng thân pháp kỳ diệu đó, con cáo kia cho dù chạy thế nà o thì vẫn luôn má»™t chiêu là bị bắt lại.
Cốc Chẩn trông thấy liá»n biết con mèo nà y biểu diá»…n chiêu thức trước mặt là có ý dạy cho mình, bất giác vừa kinh hãi vừa hổ thẹn, liá»n thu lại tÃnh cợt nhả, ngưng thần chăm chú quan sát.
Hắn nếu có lòng muốn há»c thì tốc độ nắm bắt hÆ¡n xa ngưá»i thưá»ng. Không bao lâu đã há»c hết thuáºt di chuyển tấn công cá»§a Bắc Lạp Sư Môn, chỉ đáng tiếc là thể lá»±c không đủ nên lúc thi triển ra chỉ được má»™t ná»a, kém nhanh nhẹn. Lại nghÄ© Bắc Lạp Sư Môn lợi hại như váºy thì không phải là thần tiên trong loà i mèo mà phải là vua trong loà i mèo. Ngà y trước Äông Äảo có võ công gá»i là “Tiên Vị công†chiếm mất chữ “Tiên†rồi, bây giá» chi bằng dùng luôn chữ “Vươngâ€, gá»i là “Miêu Vương bộ†thì còn gì hay bằng.
Rồi cả ngà y táºp luyện hÆ¡i thà nh thục. Sáng sá»›m hôm sau, Cốc Chẩn má»›i vừa tỉnh lại thì bá»—ng nghe tiếng dã thú gầm gừ, hắn ngái ngá»§ chưa hết, mở mắt nhìn ra thì thấy trước động có má»™t con sói hung dữ phục sẵn, chân trước cà o cà o mặt đất, mắt như bó Ä‘uốc, khóe miệng dãi chảy ròng ròng.
Cốc Chẩn vô cùng sợ hãi nhảy dá»±ng lên, lúc nhìn lại thì Bắc Lạp Sư Môn cuá»™n thà nh má»™t cục Ä‘ang bám trên gáy con sói thì Cốc Chẩn má»›i thở phà o má»™t hÆ¡i. Không ngá» Bắc Lạp Sư Môn bá»—ng nhiên nhảy xuống, con sói đó phát ra tiếng gầm lá»›n, như má»™t mÅ©i tên nhảy vá»t tá»›i. Cốc Chẩn bá»—ng gặp đánh lén suýt nữa đã bị trúng và o ngưá»i, liá»n vá»™i sá» dụng “Miêu Vương bộ†lẻn ra sau lưng con sói, chạy ra ngoà i động rồi dùng cả tay lẫn chân leo lên má»™t cây đại thụ.
Má»›i leo lên má»™t ná»a thì bá»—ng cảm thấy lưng bà n tay Ä‘au nhói, ngước mắt nhìn lên đã thấy Bắc Lạp Sư Môn Ä‘ang ở phÃa trên, móng vuốt cà o cà o, kêu lên u u. Vuốt mèo tuy nhá» nhưng lá»±c lại mạnh, mặt Cốc Chẩn bị trúng mấy phát thì mắt má» cả Ä‘i, láºp tức rÆ¡i từ trên cây xuống.
Cốc Chẩn lúc nà y má»›i tỉnh ngá»™, con sói hung dữ đó chÃnh là Bắc Lạp Sư Môn Ä‘em tá»›i để đối phó vá»›i mình thì láºp tức vừa kinh hãi vừa tức giáºn, chá»i “Mèo quỷ†ầm lên, nhưng chỉ háºn có sói dữ tại đó nên không chá»i được lâu, chỉ còn cách nghiến răng dùng “Miêu Vương bộ†để tá»± bảo vệ mình. Má»™t ngưá»i má»™t sói cứ Ä‘uổi nhau vòng tròn, tranh già nh sống chết, là m bụi đất bay mù mịt.
Ãc đấu má»™t lúc thì Cốc Chẩn đợi có sÆ¡ hở liá»n lẻn ra sau lưng con sói, nhà o lên như hổ rồi bẻ mạnh, rắc má»™t tiếng đã gãy cổ con sói.
Trong rừng yên tÄ©nh, cà nh lá khe khẽ rung rinh, ánh mặt trá»i chiếu xuống đất như rải và ng lá. Cốc Chẩn nằm trên xác con sói, mệt má»i muốn chết, lại cảm giác từ khi sinh ra đến giá» chưa từng vất vả thế nà y, nhất thá»i chỉ cố thở phì phò. Chân tay ngưá»i ngợm hắn Ä‘á»u bị cà o, quần áo cÅ©ng rách ra từng mảnh, lá»™ ra đầy vết cà o rách da thấu thịt máu chảy ròng ròng.
HÆ¡i thở dần ổn định, Cốc Chẩn bò dáºy ngước mắt nhìn thì Bắc Lạp Sư Môn Ä‘ang nằm trên cây, liếm láp tay chân lông lá đầy vẻ an nhà n. Cốc Chẩn trong lòng rất oán háºn, hai tay chống eo cứ “Mèo thối, mèo quỷ†chá»i ầm lên. Bắc Lạp Sư Môn cÅ©ng không thèm để ý, chỉ nhắm mắt nằm sưởi nắng.
Cốc Chẩn chá»i má»™t hồi rồi cÅ©ng chẳng là m được gì, liá»n Ä‘em tức giáºn trút lên ngưá»i con sói, lá»™t da nướng thịt rồi ngoạm rà o rà o. Trong lòng lại tưởng tượng đó là Bắc Lạp Sư Môn, cứ chá»i má»™t tiếng “Mèo quỷ†lại cắn má»™t miếng, cho đến khi no rồi má»›i háºm há»±c ngừng lại. Lúc đó nhìn ngó xung quanh lại không thấy Bắc Lạp Sư Môn đâu nữa.
Cốc Chẩn còn chưa hết tức giáºn, thầm tá»± suy tÃnh: “Con mèo quá»· quái đó tháºt đáng ghét, xưa nay chỉ có ta láºp kế lừa ngưá»i mà hôm nay lại bị con súc sinh đó lừa, không được, không thể để như váºy được. Nhất định phải tìm cách nà o để báo thù.†Còn Ä‘ang nghiến răng hung dữ thì chợt ngá»i thấy má»™t mùi hương lạ, như rượu mà không phải rượu, thấm và o táºn gan ruá»™t. Mấy hôm nay Cốc Chẩn chưa được uống rượu, tức thì nuốt nước bá»t đưa mắt nhìn qua, thấy Bắc Lạp Sư Môn ngáºm má»™t cây linh chi mà u tÃm lặng lẽ đến gần, tá»›i bên chân Cốc Chẩn thì nằm khoanh tròn lại ngá»§ mất.
Cốc Chẩn kinh hãi nghi hoặc, liá»n cầm cây linh chi mà u tÃm đó lên ngắm nghÃa, thấy lá linh chi to bằng lòng bà n tay, sáng bóng trong suốt, trên thân cây như có ánh sáng mà u tÃm lưu chuyển. Cà ng kỳ diệu là cây linh chi mà u tÃm nà y thÆ¡m phưng phức, mùi như rượu ngon khuấy động con sâu rượu trong bụng hắn, liá»n láºp tức cắn má»™t miếng, thấy ngá»t như đưá»ng, xốp như bÆ¡, và o miệng liá»n tan ra, trôi xuống bụng hóa thà nh má»™t luồng hÆ¡i ấm tụ lại mà không tan ra.
Cốc Chẩn ăn mấy miếng hết sạch, cả ngưá»i sảng khoái, dư vị còn chưa phai, liếc con Bắc Lạp Sư Môn thì lòng oán giáºn cÅ©ng tiêu tan gần hết, thầm nghÄ©: “Coi như con mèo quá»· mà y có lương tâm, Ä‘em cho ta món ngon, chúng ta tạm thá»i thanh toán xong.†Vừa nghÄ© như váºy thì bá»—ng cảm giác buồn ngá»§ dâng lên, mi mắt nặng ná». Cốc Chẩn trong lòng ngạc nhiên, liên tục lắc đầu nhưng sao cÅ©ng không thể xua tan cảm giác buồn ngá»§. Hắn thông minh biết bao, liá»n trừng mắt nhìn Bắc Lạp Sư Môn, thấy cái bóng trắng nhá» bé đó dần dần má» Ä‘i. Cốc Chẩn trong lòng kinh hãi giáºn dữ, bất giác lẩm nhẩm nói:
- Mèo quá»·, mà y khá lắm, khá lắm, lại bà y kế lừa lão tá»â€¦
Tiếng chá»i còn chưa ra khá»i miệng thì mi mắt đã sụp xuống rồi không biết gì nữa.
Tà i sản của David
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 05:26 PM .
11-04-2008, 12:55 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 55
Thá»i gian online: 2 giá» 39 phút 59 giây
Thanks: 11
Thanked 13 Times in 5 Posts
THÆ¯Æ NG HẢI – PHƯỢNG CA
Chương 29 – Hồi 3
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Giấc ngá»§ đó không lo không nghÄ©, lúc tỉnh lại Cốc Chẩn cảm thấy đầu óc thoải mái, liá»n láºp tức đứng dáºy Ä‘i lại mấy bước, bá»—ng cảm thấy miệng vết thương Ä‘au nhói. Cúi đầu xuống nhìn thì không biết vì sao vết thương trên ngưá»i Ä‘á»u đã khép miệng, chỉ còn lại vệt máu má» má».
Cốc Chẩn kinh ngạc rồi hiểu rõ đó là công hiệu cá»§a cây linh chi mà u tÃm kia, láºp tức vô cùng mừng rõ, kêu lên:
- Miêu huynh, miêu huynh.
Rồi chạy ra khá»i động. Bước chân còn chưa kịp dừng lại thì cây cối rung lên xà o xạc rồi hai con sói lá»›n chui ra, nhe nanh múa vuốt nhà o tá»›i.
Lòng vui sướng trà n ngáºp cá»§a Cốc Chẩn hóa thà nh má»™t cục tức giáºn, không còn cách nà o đà nh phải thi triển “Miêu Vương bộ†chống đỡ. Nhưng lần nà y có thêm má»™t con sói nữa nên ứng phó nguy hiểm hÆ¡n nhiá»u. Khổ sở chiến đấu má»™t hồi rồi cÅ©ng khống chế được hai con sói, ai ngá» Bắc Lạp Sư Môn không cho hắn kịp thở đã lại lần lượt Ä‘em đến ngà y cà ng nhiá»u sói hoang, chó hoang, tháºm chà cả báo đốm lá»›n để đánh vá»›i Cốc Chẩn. Cốc Chẩn nếu bị thương thì nó lại ngáºm linh chi mà u tÃm đến. Cốc Chẩn ăn xong liá»n ngá»§ lăn ra như chết, chỉ là má»—i lần tỉnh lại thì vết thương đã lặn, thể lá»±c cÅ©ng hồi phục hÆ¡n xa trước đó.
Trong rừng kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu, vốn là đua tranh võ lá»±c để già nh thắng lợi. Cốc Chẩn bình thưá»ng thông minh xảo trá nhưng đối mặt vá»›i đám mãnh thú nà y lại chẳng dùng được chá»— nà o, chỉ còn cách Ä‘em hết dÅ©ng khÃ, sức lá»±c ra để mong toà n mạng. May mà tÃnh hắn thÃch khiêu chiến, ưu mạo hiểm nên cà ng đến lúc sống chết thì lại cà ng kÃch phát được tiá»m lá»±c cá»§a bản thân, vì váºy lúc đầu thì tức giáºn nhưng đánh giết và i lần rồi ngược lại sinh ra vô cùng hứng thú, nhịp Ä‘iệu thần kỳ trong “Miêu Vương bộ†nắm được cÅ©ng ngà y cà ng sâu, chế phục ác thú xong vẫn còn dư sức. Äặc biệt là sau khi ăn linh chi mà u tÃm xong thì ngà y cà ng cảm thấy ngưá»i khá»e thân nhẹ, tinh lá»±c dâng trà n, nhảy cao hÆ¡n, chạy nhanh hÆ¡n, múa quyá»n vung cước Ä‘á»u rất mạnh mẽ. Chỉ khổ cho hổ báo lang sói trong núi nà y chỉ trong và i ngà y ngắn ngá»§i bị chết không Ãt. Cho dù không chết thì cÅ©ng bị Cốc Chẩn đấm đá cho sưng đầu má» mắt, cụp Ä‘uôi bá» chạy.
Má»™t ngà y kia, Cốc Chẩn ra sức hồi lâu rồi cÅ©ng Ä‘uổi được má»™t con mãnh hổ, thân thể đã cá»±c kỳ mệt má»i, nhìn quanh không thấy Bắc Lạp Sư Môn đâu thì liá»n ngồi xuống nhắm mắt nghỉ ngÆ¡i. Ngồi được má»™t lúc, bắt đầu buồn ngá»§ thì trong lòng Cốc Chẩn chợt chấn động. Mấy ngà y nà y hắn phải đối diện tranh đấu vá»›i thú hoang nên đã dần dần sinh ra cảm giác linh hoạt khác thưá»ng vá»›i nguy cÆ¡ trong rừng, liá»n láºp tức mở bừng mắt, lại thấy Bắc Lạp Sư Môn đứng cách hÆ¡n má»™t trượng, miệng ngáºm má»™t cây linh chi mà u tÃm, ánh xanh trong mắt vô cùng âm trầm.
- Mèo quá»·. - Cốc Chẩn thở phà o má»™t hÆ¡i, cưá»i nói - Lại Ä‘em tá»›i để ăn à ?
Còn chưa dứt lá»i thì tim bá»—ng Ä‘áºp dồn dáºp, má»™t cÆ¡n á»›n lạnh chạy khắp toà n thân. Cốc Chẩn vá»™i quay đầu thì liá»n nghe má»™t tiếng rÃt dà i nghe như gà con má»›i nở mà cÅ©ng như tiếng xé lụa. Chá»›p mắt từ trong đám cây cá» cách mưá»i trượng chui ra má»™t cái đầu rắn to như cái đấu, phÃa sau là thân rắn uốn éo như nước chảy, cả ngưá»i toà n vảy tÃm dà i tá»›i bảy trượng.
Cốc Chẩn không tin thiện hạ lại có con váºt ghê gá»›m như váºy, cho dù y có trấn tÄ©nh hÆ¡n ngưá»i cÅ©ng không khá»i hai mắt trợn trừng nÃn thở, mắt thấy con rắn khổng lồ đó thở phì phì, cuá»™n tròn lại cao tá»›i hai trượng, mắt rắn đỠngầu chằm chằm nhìn Bắc Lạp Sư Môn.
Bắc Lạp Sư Môn bá»—ng há miệng, chân trước móc má»™t cái, cây linh chi tÃm đó bay vá»t ra xa. Xùy má»™t tiếng, cái đầu rắn bá»—ng chá»›p lên đớp vá» phÃa linh chi.
Bắc Lạp Sư Môn e ngại đầu rắn quá cao không dá»… nhảy lên nên ném cây linh chi tÃm ra để dụ con rắn khổng lồ đó chúc đầu. Äầu rắn vừa cúi xuống thì nó liá»n dùng thân pháp kia để nhảy lên đầu rắn, vừa định chụp xuống thì cuồng phong chợt rÃt lên, Ä‘uôi rắn to tướng đã quét nhanh tá»›i. Bắc Lạp Sư Môn còn chưa đứng vững, liá»n bị lá»±c nặng ngà n cân hất văng ra ra. Nó vẫn rất ghê gá»›m, lá»™n ngưá»i giữa không trung rồi nhẹ nhà ng rÆ¡i xuống, cong mình lên như cây cung cất tiếng gà o sắc nhá»n, hai mắt lóe lên hung dữ.
Äúng lúc nà y, con rắn bá»—ng quay đầu chằm chằm nhìn Cốc Chẩn, lưỡi rắn thò ra thụt và o thở phì phì có vẻ phẫn ná»™.
Cốc Chẩn tuy không biết con rắn nà y vì sao lại tìm đến gây sá»± nhưng nghÄ© trong thoáng chốc đã biết là nhất định có liên quan đến Bắc Lạp Sư Môn và linh chi tÃm, bất giác liá»n trừng mắt nhìn con mèo lòng thầm chá»i mắng.
Thì ra linh chi tÃm mà Cốc Chẩn ăn vốn là má»™t váºt quý trong trá»i đất, đón linh khà cá»§a sông núi, tinh hoa cá»§a mặt trá»i mặt trăng, trải qua mấy trăm năm má»›i thà nh hình, có thể bổ khà lợi ngưá»i, nâng cao sức lá»±c, trị những bệnh không thể trị được, chữa những vết thương không thể chữa được. CÅ©ng vì nó thần kỳ mà ngà y linh chi thà nh hình có rất nhiá»u cầm thú muốn chiếm Ä‘oạt, sau má»™t hồi tranh đấu cuối cùng bị con rắn khổng lồ nà y chiếm lấy.
Bắc Lạp Sư Môn cÅ©ng là linh thú, vừa đến nÆ¡i nà y liá»n biết có linh chi tÃm ở đây, nó liá»n dá»±a và o trà khôn tiểu xảo để thừa lúc con rắn nà y ra ngoà i tìm thức ăn để xông và o hái trá»™m. Con rắn lúc đầu không phát hiện ra, ai ngá» Bắc Lạp Sư Môn tham lam không chán, không chỉ tá»± mình ăn mà còn lấy vá» cho ngưá»i khác. Linh chi tÃm vốn là váºt quý, không đầy mấy ngà y đã chẳng còn lại bao nhiêu. Con rắn sau khi biết được thì tức giáºn vô cùng, không ăn không uống cả ngà y ẩn nấp ở gần hang, chá» Bắc Lạp Sư Môn lại đến thì láºp tức xông ra.
Con rắn sống đã ngà n năm, thông minh vô cùng. Bắc Lạp Sư Môn dùng hết đủ má»i cách vẫn không thắng được, nhưng con mèo nà y rất ngang ngược, không già nh phần hÆ¡n thì quyết không ngừng lại, vì váºy đã không thể thắng được thì liá»n chui và o hang rắn trá»™m lấy má»™t cây linh chi tÃm. Con rắn không chịu buông tha, rá»i khá»i hang má»™t mạch Ä‘uổi tá»›i. Cốc Chẩn cÅ©ng đã ăn linh chi tÃm nên có mùi thÆ¡m cá»§a nó, con rắn ngá»i thấy thì tức giáºn Ä‘iên cuồng, cái miệng khổng lồ ngoác to lá»™ ra đôi nanh ná»c lá»›n như trưá»ng kiếm rồi bá»—ng lắc đầu như Ä‘iện lao tá»›i.
Cốc Chẩn vá»™i dùng “Miêu Vương bộ†tránh được má»™t đòn, lắc ngưá»i nhảy lên cổ rắn hét lá»›n má»™t tiếng vung quyá»n định đánh xuống, không ngỠđầu rắn chợt vẫy má»™t cái, khắp ngưá»i Cốc Chẩn tê buốt, mấy trăm khá»›p xương như muốn rá»i cả ra, bay vá»t lên không ngã ra mấy trượng. May mà hắn trải qua mấy ngà y rèn luyện nên đã nhanh nhẹn hÆ¡n nhiá»u, vừa rÆ¡i xuống đất liá»n lăn Ä‘i, tránh khá»i Ä‘uôi rắn quét đến. Còn chưa kịp đứng dáºy thì miệng rắn lại đớp tá»›i, khà độc gió tanh khiến ngưá»i ta phát nôn.
Trong lúc nguy cấp, Bắc Lạp Sư Môn lắc ngưá»i nhảy lên lưng rắn, cà o mạnh và o ngưá»i nó, nhưng vảy rắn rất chắc chắn, chỉ lưu lại năm vệt trắng má» má». Có Ä‘iá»u so vá»›i Cốc Chẩn thì con rắn nà y e ngại con mèo Ba Tư đó nhiá»u hÆ¡n, láºp tức bá» Cốc Chẩn rồi đầu Ä‘uôi cùng quét tá»›i. Bắc Lạp Sư Môn không dám chống đỡ, đà nh phải nhảy tránh.
Hai bên nhanh như gió giáºt, tranh qua đấu lại. Con rắn khổng lồ vô cùng mạnh mẽ, công thá»§ linh động, lấy má»™t chá»i hai mà vẫn không rÆ¡i và o thế yếu. Còn trong ba kẻ nà y thì Cốc Chẩn là yếu nhất, liên tiếp bị nguy hiểm, bất giác trong lòng chuyển động, thầm nghÄ©: “’Binh pháp Tôn Tá»â€™ có nói: ‘ngưá»i dẫn quân đội hình phải như con rắn, đầu bị đánh thì Ä‘uôi cứu, Ä‘uôi bị đánh thì đầu cứu, còn bị đánh ở giữa thì cả đầu lẫn Ä‘uôi Ä‘á»u cứu.’ Con rắn nà y nói chung cÅ©ng theo kiểu ‘dẫn quân’ như váºy, hợp vá»›i xà tráºn trong binh pháp, đầu Ä‘uôi tiếp ứng lẫn nhau khó mà công phá được. Vì váºy việc trước mắt là phải phá xà tráºn cá»§a nó.†Vừa nghÄ© như váºy, lại chợt thấy cây linh chi tÃm kia vẫn ở má»™t bên, con rắn khổng lồ kia Ä‘ang táºp trung và o đối thá»§ nên không để ý đến được. Lại đảo mắt thấy đằng xa có má»™t cây cổ thụ chá»c trá»i to ba ngưá»i ôm, cao vượt lên khá»i cánh rừng, có khà thế xuyên mây.
Cốc Chẩn láºp tức phát động, dùng “Miêu Vương bộ†lướt đến nhặt cây linh chi tÃm lên rồi chạy thẳng tá»›i cây cổ thụ kia. Con rắn phát ra tiếng phì phì giáºn dữ rồi trưá»n nhanh như gió Ä‘uổi theo. Không ngá» Bắc Lạp Sư Môn từ bên cạnh đánh lén, con rắn khổng lồ vừa đánh vừa Ä‘uổi, Ä‘uổi đến dưới cây cổ thụ thì Cốc Chẩn sá»›m đã leo lên giữa cây. Con rắn cuốn và o thân cây nhanh chóng trưá»n lên, chá»›p mắt đã đến sau lưng Cốc Chẩn. Cốc Chẩn Ä‘ang trèo thì tiếng rắn rÃt phì phì cà ng lúc cà ng gần, gất giác tay chân má»m nhÅ©n không có sức leo trèo nữa. Lúc nà y bá»—ng nghe tiếng mèo kêu rồi Bắc Lạp Sư Môn nhảy lên đầu rắn, cà o má»™t cái mắt trái con rắn liá»n đổ máu.
Thì ra con rắn nà y cuốn lấy thân cây, trên thì không tá»›i trá»i, dưới thì không tá»›i đất nên đầu Ä‘uôi không thể giúp đỡ lẫn nhau, xà tráºn tá»± nhiên bị phá. Xà tráºn bị phá thì đã không thể lắc đầu hất rÆ¡i đối thá»§ mà cÅ©ng không thể quét Ä‘uôi công địch, những chá»— yếu hại Ä‘á»u lá»™ ra dưới móng vuốt cá»§a Bắc Lạp Sư Môn. Lúc nà y mắt trái cá»§a nó bị đánh trúng, nhất thá»i Ä‘au không chịu nổi, đảo ngược thân hình định lùi lại xuống đất thì không ngá» Bắc Lạp Sư Môn bá»—ng hướng miệng thẳng và o vết thương trên mắt con rắn, thân thể phồng lên to gấp mấy lần, lông dá»±ng đứng lên rồi chuyển vá» kÃch cỡ như cÅ©. Lúc phồng lên lúc thu lại, nó bá»—ng chốc đã thổi không khà và o trong vết thương cá»§a con rắn. Trong nháy mắt trên đầu rắn nổi lên má»™t cái u lá»›n cà ng lúc cà ng phồng to. Con rắn khổng lồ kêu rÃt không ngừng, thân thể ra sức vặn vẹo có vẻ nhưng Ä‘ang Ä‘au đớn ghê gá»›m.
Cốc Chẩn trông thấy thì âm thầm khen tuyệt. Thì ra con rắn đó sống đã lâu năm, vảy giáp chắc chắn, Bắc Lạp Sư Môn dù có bản lÄ©nh dứt gân bẻ xương những cÅ©ng khó mà là m nó bị thương được. Lần nà y nó có thể chá»c thá»§ng mắt con rắn toà n là vì xà tráºn bị phá, trong lúc bất ngá» mà thôi. Nếu con rắn nhắm mắt xuống lại mặt đất thì chắc chắn sẽ khó là m nó bị thương tiếp. Không ngá» Bắc Lạp Sư Môn lại chợt xuất quái chiêu, thổi không khà và o miệng vết thương nhá» bé, lại có thể khiến con rắn nà y trong chốc lát da thịt rách nát, bị trá»ng thương như váºy.
Nhất thá»i Bắc Lạp Sư Môn như má»™t cái ống bá»… đốt lò, không đợi con rắn trưá»n xuống cây đã thân thể lúc phồng lúc thu, không ngừng thổi khà và o cÆ¡ thể con rắn. Mắt con rắn cà ng lúc cà ng sưng lên, nháy mắt đã buông khá»i thân cây nặng ná» rÆ¡i xuống là m bụi đất tung lên mù mịt. Bắc Lạp Sư Môn được thể thì không buông tha, bất kể con rắn có lăn lá»™n thế nà o nó trước sau vẫn bám chặt đầu rắn, ra sức thổi khÃ. Thân thể con rắn cà ng lúc cà ng phồng to lên, cho dù đã rÆ¡i xuống đất vẫn không thể uốn lượn trưá»n bò như trước nữa, trong cÆ¡ thể Ä‘au đớn không chịu nổi, háºn không thể chết quách cho xong, cà ng nói gì đến xà tráºn nữa.
Không bao lâu, con rắn đã phồng lên gấp đôi, bụng to như cái trống, mắt muốn lá»t ra ngoà i. Lúc nà y Bắc Lạp Sư Môn má»›i nhảy ra, cuá»™n lại má»™t bên thở phì phò. Cốc Chẩn lại sợ con rắn trước khi chết cắn lại nên không dám xông tá»›i, qua má»™t giá» không thấy động đây thì má»›i leo xuống cây, đấm đá thân mình con rắn, nhưng nó chết đã lâu rồi.
Tà i sản của duong66
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 05:27 PM .
11-04-2008, 03:35 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 55
Thá»i gian online: 2 giá» 39 phút 59 giây
Thanks: 11
Thanked 13 Times in 5 Posts
THÆ¯Æ NG HẢI – PHƯỢNG CA
Chương 29 – Hồi 4
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Cốc Chẩn thở phà o má»™t hÆ¡i, nhìn con rắn chết bất giác suy nghÄ©: mấy ngà y qua sống cùng cầm thú, lánh xa trần thế lại có cái vui cá»§a ngưá»i ở ẩn. Có Ä‘iá»u oan khuất chưa tẩy được, Lục, Diêu hai ngưá»i sống chết chưa rõ, đúng là không phải lúc yên vui du ngoạn. Hiện giỠ“Miêu Vương bộ†đã có chút thà nh tá»±u, lại có con mèo nà y há»— trợ, ngay cả rắn độc từ thá»i thượng cổ mà còn có thể tiêu diệt được thì các loại cưá»ng địch có gì mà phải sợ.
NghÄ© đến đó, Cốc Chẩn bá»—ng sinh hà o khÃ, nghỉ ngÆ¡i chốc lát rồi đặt Bắc Lạp Sư Môn trên đầu vai rảo bước Ä‘i vá» phÃa nam.
Äi được má»™t đêm, khi bình minh gà báo sáng, Cốc Chẩn đứng trên sưá»n núi dõi mắt nhìn ra xa, thấy rừng núi tÄ©nh mịch, mây má» Ä‘an dệt, nhà tranh khói bếp như tranh thá»§y mặc, trên vòm trá»i Ä‘iểm và i ngôi sao sáng, bá» ruá»™ng dá»c ngang như bà n cá», chia đồng bằng thà nh vô số khối vuông nhá», nhìn không thấy bá» bến.
Cốc Chẩn mấy ngà y rồi má»›i nhìn thấy cảnh tượng nÆ¡i trần tục, trong lòng bá»—ng sinh cảm giác bùi ngùi: “Thế giá»›i rá»™ng lá»›n nà y chẳng phải là má»™t bà n cá» khổng lồ, bao nhiêu chúng sinh trong đó chẳng qua là những con cá» cá»§a tạo hóa, để mặc cho ông trá»i sắp đặt…†NghÄ© đến đó thì lại xoay chuyển ý tưởng: “Tạo hóa thì sao nà o? Váºn mệnh cá»§a Cốc Chẩn ta chỉ nằm trong tay cá»§a chÃnh mình, cứ không cho ông trá»i sắp đặt đấy.†Hắn nghÄ© đến đó thì buông tiếng cưá»i dà i, tiếng cưá»i Ä‘i xa vang vá»ng trong dãy núi sau lưng.
Sau khi xuống núi, Cốc Chẩn sá» mó quanh ngưá»i chẳng có lấy má»™t xu, thì ra sau khi bị bắt thì những váºt bên ngưá»i Ä‘á»u bị Bạch Tương Dao lấy mất. May mà hắn sá»›m có phòng bị, Ä‘em ngá»c tá»· truyá»n quốc và chiếc nhẫn Tà i thần giấu ở chá»— khác nên má»›i thoát được. Liá»n há»i đưá»ng, được biết Äồng Thà nh ở không xa, bất giác thầm nghi: “Mấy năm nay Triệu Thá»§ Chân, Giang Thuyá»n Chi, Diêu Trung Hà nh ở Äồng Thà nh kẻ nà o cÅ©ng rất già u có, lão từ nếu không là m tiá»n bá»n chúng thì còn gì là nghÄ©a khà nữa.â€
NghÄ© váºy thì ha ha cưá»i lá»›n rồi cất bước, không bao lâu đã và o Äồng Thà nh, há»i rõ đưá»ng rồi đến cá»a hà ng lụa “Chân Tự†ở phÃa đông thà nh. Cá»a hà ng nà y là do nhà già u nhất ở Äồng Thà nh là Triệu Thá»§ Chân mở ra, từ tÆ¡ sống đến hà ng thêu cái gì cÅ©ng có mua Ä‘i bán lại, các há»™ nuôi tằm dệt lụa quanh phạm vi mấy trăm dặm Ä‘á»u biết đến danh tiếng cá»§a Triệu đại quan nhân. Lúc nà y trước cá»a đông như chợ, ngưá»i buôn bán ra và o tấp náºp, rÆ¡i và o mắt Cốc Chẩn thì đám ngưá»i buôn bán đó rõ rà ng không phải là ngưá»i mà là từng cục và ng lá»›n lăn lá»™c cá»™c và o trong cá»a hà ng. Cốc Chẩn đứng má»™t bên nhìn, trong lòng vô cùng mãn nguyện.
Äúng má»™t lúc rồi Cốc Chẩn tiến và o, trước cá»a sá»›m đã có ngưá»i là m thuê trông thấy. Chúng thấy hắn quần áo rách nát thì láºp tức cản lại, nói:
- Äồ ăn mà y, là m gì váºy?
- Còn là m gì nữa? - Cốc Chẩn cưá»i nói - Tất nhiên là mua gấm mua lụa rồi.
Tên ngưá»i là m đó nghi ngá», nhìn Cốc Chẩn rồi nói:
- Cá»a hà ng nà y chỉ mua bán lá»›n, các món hà ng dưới má»™t trăm cân tÆ¡ sống hay năm mươi súc lụa thì không là m. Nếu muốn mua vải lụa là m quần áo mÅ© già y thì khuyên ngươi Ä‘i thẳng theo phố nà y rồi chuyển qua góc phố, nhà thứ ba bên trái chÃnh là má»™t cá»a hà ng quần áo đấy.
Cốc Chẩn thấy tên ngưá»i là m đó có vẻ bợ đỡ thì cưá»i cưá»i, nói:
- Mắt chó nhìn ngưá»i, ngươi là m sao biết được ông ná»™i đây không mua bán lá»›n? Chỉ sợ là ta mua được mà ngươi không bán được thôi.
Tên ngưá»i là m đó hừ mÅ©i má»™t tiếng, bá»™ dạng lưá»i biếng không thèm để ý nữa. Cốc Chẩn nhìn hắn rồi Ä‘i thẳng và o. Tên ngưá»i là m đưa tay ra cản lại, Cốc Chẩn lắc ngưá»i má»™t cái thì tên ngưá»i là m chặn và o không khÃ. Cốc Chẩn đã đến sau lưng hắn, rảo bước xuyên qua đám ngưá»i rồi tá»›i ngồi lên quầy hà ng, gá»i:
- Chưởng quỷ, chưởng quỹ.
Cả phòng Ä‘á»u kinh hãi, má»™t đám chưởng quỹ, ngưá»i là m chá»i mắng ầm Ä© rồi đồng loạt xông lên. Cốc Chẩn gác má»™t chân đầy bùn đất lên mặt quầy, cao giá»ng gá»i:
- Sao nà o, chá»— nà y là cá»a hà ng bán gấm vóc hay là võ quán để đánh ngưá»i?
Má»i ngưá»i Ä‘á»u ngẩn ra, chưởng quỹ thì rẽ đám ngưá»i tiến đến nói:
- Các hạ muốn mua gấm vóc ư?
Cốc Chẩn cưá»i nói:
- Không sai, trước hết mua năm vạn súc lụa để lau chân.
Chưởng quỹ đó mặt lá»™ sắc giáºn, hét lên:
- Ngươi vô lá»… quá váºy? Äừng nói cá»a hà ng nà y không có năm vạn súc lụa trữ sẵn mà cho dù có thì cÅ©ng là gì có chuyện bán cho ngươi lau chân.
- Tóm lại là kinh doanh nhá» xÃu. - Cốc Chẩn cưá»i nói - CÅ©ng được, váºy không là m khó ngươi nữa. Thế nà y Ä‘i, ta mua má»™t súc lụa, ngươi nhất định phải bán cho ta nhé.
Chưởng quỹ đó không nhẫn nại được đà nh nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, được rồi, ngưá»i là m, cho hắn má»™t cuá»™n rồi đánh Ä‘uổi hắn ra khá»i cá»a.
Quả tháºt có ngưá»i là m cầm má»™t súc lụa mà u đến, Cốc Chẩn nhìn cÅ©ng không thèm nhìn, ném sang má»™t bên, cưá»i nói:
- Äánh Ä‘uổi kẻ ăn mà y ư? Lụa mà ông đây muốn mua không giống như kẻ khác đâu.
Chưởng quỹ đó thấy quần áo hắn rách rưới nhưng ngôn ngữ cỠchỉ lại không như loại phà m tục thì hơi cảm thấy kỳ quái, nói:
- Có gì không giống?
Cốc Chẩn nói:
- Súc lụa mà ta cần dà i năm trượng, rá»™ng bốn thước, nặng ná»a lạng, cá»a hà ng cá»§a ngươi có không?
Chưởng quỹ hơi biến sắc mặt, ánh mắt lấp lóe một lúc rồi lắc đầu nói:
- Là m gì có loại lụa dà i năm trượng rá»™ng bốn thước. Dù có thì cÅ©ng phải nặng má»™t cân, nếu nói nặng ná»a lạng thì cá»a hà ng nà y kém cá»i, không có loại bảo bối đó.
Cốc Chẩn cưá»i cưá»i nói:
- Ngươi không có nhưng Triệu Thủ Chân có đấy.
Chưởng quỹ lại biến sắc mặt, ngần ngừ nói:
- Xin há»i túc hạ là …
Cốc Chẩn cưá»i nói:
- Ngươi không cần biết ta là ai, chỉ cần bảo Triệu Thá»§ Chân là có ngưá»i đòi lấy “Thiên Tôn cẩm†cá»§a hắn, nếu không đưa ra thì phải đưa hai vạn lượng bạc ra.
Chưởng quỹ đó lòng pháºp phồng, hết sức ngá» vá»±c. Thì ra Triệu Thá»§ Chân quả tháºt có má»™t tấm lụa “Thiên Tôn cẩm†dà i năm trượng, rá»™ng bốn thước, chất liệu tÆ¡ đặc biệt nặng không tá»›i ná»a lượng, dệt rất tinh vi khéo léo. Triệu Thá»§ Chân coi như là váºt báu giữ nhà , ngưá»i biết đến nó rất Ãt, ngưá»i nà y lại ngang nhiên đến đòi lấy thì hoặc là kẻ thù, hoặc chÃnh là bằng hữu rất quen thuá»™c cá»§a Triệu Thá»§ Chân. Hắn láºp tức không dám sÆ¡ suất, đà nh nói:
- Túc hạ nếu không báo thân pháºn thì tôi là m sao báo lại vá»›i chá»§ nhân được?
Cốc Chẩn cưá»i nói:
- Ngươi chỉ cần nói với hắn là có ông nội đến đây.
Chưởng quỹ hÆ¡i giáºt mình, ánh mắt có vẻ giáºn dữ nhưng hắn từng trải đã nhiá»u, không biết thá»±c lá»±c cá»§a Cốc Chẩn thì cÅ©ng không dám là m loạn, liá»n tìm má»™t tên ngưá»i là m nhắn lại hai câu.
Tên ngưá»i là m chạy Ä‘i rồi, Cốc Chẩn vẫn gác chân trên quầy cưá»i hi hi ha ha. Trong ngoà i cá»a hà ng má»i ngưá»i Ä‘á»u thấp hÆ¡n hắn má»™t cái đầu, giống như là trên mặt quầy có thá» má»™t pho tượng bồ tát để má»i ngưá»i ngắm nhìn váºy.
Cốc Chẩn quấy nhiá»…u má»™t tráºn thì lòng nghịch ngÆ¡m cÅ©ng giảm sút, Ä‘ang cảm thấy buồn chán thì bá»—ng thấy ngoà i cá»a có ba ngưá»i tiến và o, già trẻ khác nhau. Ba ngưá»i thấy Cốc Chẩn ngồi trên mặt quầy thì cÅ©ng kinh ngạc, hÆ¡i nhÃu mà y rồi ngưá»i Ä‘i đầu gá»i:
- Chá»§ cá»a hà ng, bán cho ta sáu mươi súc lụa loại tốt.
Cốc Chẩn tinh mắt, ba ngưá»i vừa đến thì đã nhìn thấy trên eo lưng bá»n há» Ä‘á»u thêu ba đưá»ng chỉ bạc, chÃnh là hình quẻ “Kiá»n†trong tiên thiên bát quái. Cốc Chẩn nháºn ra hình đó là tiêu chỉ cá»§a Thiên bá»™ trong Tây Thà nh, đã là đệ tá» cá»§a Tây Thà nh thì từ ngưá»i đứng đầu trở xuống chia thà nh và ng bạc tÃm xanh bốn cấp. Ba ngưá»i nà y thêu chỉ mà u bạc thì địa vị không nhá», xuất hiện ở đây tất là có mục Ä‘Ãch.
Trong lúc suy nghÄ© thì chưởng quỹ đã mang lụa đến, ba tên đệ tá» Thiên bá»™ kia trả tiá»n rồi Ä‘em lụa đặt lên xe ngá»±a chạy Ä‘i.
Cốc Chẩn trong lòng hiếu kỳ: “Thiên bá»™ từ lão Trầm què trở xuống chẳng có kẻ nà o tốt cả. Lén lén lút lút thế nà y chắc cÅ©ng chẳng có việc gì tốt đẹp.†NghÄ© rồi nhảy xuống khá»i quầy Ä‘i ra ngoà i cá»a, bá»—ng thấy má»™t ngưá»i phi ngá»±a như bay tá»›i, nhìn thấy hắn liá»n cao giá»ng gá»i:
- Cốc gia, Cốc gia.
Cốc Chẩn cưá»i nói:
- Ông mà còn kêu như thế, chỉ sợ con gái yêu không vui lắm đâu.
Thì ra ngưá»i kia giá»ng không chuẩn, chữ Cốc lại Ä‘á»c không cao nên nghe ra như “Cô gia†(Con rể) váºy.
Ngưá»i kia dở khóc dở cưá»i, nhảy xuống ngá»±a mắng:
- Con ngưá»i cá»§a ngươi tháºt đúng là kẻ cướp trá»i sinh ra, đã đòi váºt báu, ngân lượng cá»§a ta, bây giá» lại còn có ý lấy cả con gái ta nữa. Äáng tiếc là ý định đó há»ng rồi, Triệu má»— sinh liá»n ba đứa con Ä‘á»u là con trai.
Nói rồi ha ha cưá»i lá»›n.
Chưởng quỹ ngưá»i là m trong cá»a hà ng Ä‘á»u từ trong nhà chạy ra hà nh lá»… vá»›i ngưá»i nà y. Ngưá»i đó chÃnh là chá»§ nhân cá»§a cá»a hà ng vải gấm, Triệu Thá»§ Chân.
Cốc Chẩn khẽ cưá»i, nói:
- Váºt báu, ngân lượng tạm thá»i đừng nói vá»™i, trước hết mượn con ngá»±a quý cá»§a ông dùng má»™t lát.
Nói rồi Ä‘oạt lấy dây cương, tung ngưá»i nhảy lên ngá»±a cưá»i nói:
- Hai vạn lượng bạc tạm ghi lại đó đã, đợi ta đi đằng nà y một chút rồi quay lại lấy nhé.
Triệu Thá»§ Chân trợn mắt há miệng, định lên tiếng há»i thì Cốc Chẩn sá»›m đã vung roi quất ngá»±a, nhanh hÆ¡n tên bay, như má»™t là n khói nhẹ vá»t ra khá»i cá»a, thấy đằng xa cá»— xe ngá»±a kia Ä‘ang chạy gấp. Cốc Chẩn Ä‘i theo đằng xa, được khoảng năm chục dặm thì xe ngá»±a dừng lại ven đưá»ng. Hai bên đưá»ng cây tùng xanh biếc, rừng cây ráºm rạp, trước rừng có khoảng hai, ba mươi đệ tá» Thiên bá»™ tụ táºp, ngưá»i dẫn đầu chÃnh là Trầm Tú. Hắn đầy vẻ trang nghiêm, mÅ© áo thong dong, chắc là chân bị thương chưa khá»i nên tay trái cầm gáºy, tay phải phe phẩy má»™t cái quạt lông, chỉ trá» trái phải nói năng gì đó.
Cốc Chẩn từ xa đã xuống ngá»±a, lẩn và o trong rừng, thấy váºy thì xì khẽ má»™t tiếng, thầm mắng chá»i: “Con rùa Ä‘en nhỠđó toà n há»c ông già rùa Ä‘en cá»§a hắn, quạy lông chÃt khăn coi mình là Gia Cát Khổng Minh ư?†Rồi lại nghÄ©: “Thằng cha nà y trước nay không chịu yên thân, lần nà y triệu táºp ngưá»i trong bá»™ không biết là có âm mưu gì.†Còn chưa nghÄ© hết thì bá»—ng thấy má»™t đệ tá» Thiên bá»™ nhanh như ngá»±a phi chạy theo đưá»ng cái đến trước mặt Trầm Tú rồi nói mấy câu. Trầm Tú xua tay, đệ tá» Thiên bá»™ liá»n tản và o rừng tùng hai bên đưá»ng. Láºp tức đưá»ng lá»›n trống trÆ¡n chẳng còn má»™t ai.
Cốc Chẩn Ä‘ang ngạc nhiên thì bá»—ng nghe tiếng nhạc ngá»±a vang lên. Hắn đưa mắt nhìn ra thì đằng xa có má»™t Ä‘oà n ngưá»i ngá»±a, trong đó xe ngá»±a phá»§ gấm rá»±c rỡ, hai nam tỠđánh xe Ä‘á»u là đệ tá» Äông Äảo. Thi Diệu Diệu, Cốc Bình Nhi Ä‘á»u cưỡi ngá»±a trắng Ä‘i hai bên bảo vệ xe ngá»±a.
Cốc Chẩn láºp tức hiểu ra, Trầm Tú phục sẵn ở đây tất là nhằm và o Ä‘oà n ngưá»i cá»§a Äông Äảo đó. Nhìn tình hình thì đám ngưá»i Thi Diệu Diệu hoà n toà n không phát hiện ra.
Vừa nghÄ© như váºy, trong lòng Cốc Chẩn liá»n hết sức nóng nảy, thầm nghÄ© nếu ra mặt cảnh báo thì chẳng khác gì tá»± chui và o rá», còn nếu viết thư cảnh báo thì thá»i gian không cho phép. Tuy nói Thi Diệu Diệu vô tình, Cốc Bình Nhi vô nghÄ©a nhưng muốn hắn mở to mắt nhìn hai ngưá»i rÆ¡i và o cạm bẫy cá»§a Trầm Tú thì hoà n toà n không nỡ.
Tà i sản của duong66
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 05:30 PM .
11-04-2008, 07:04 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 18
Thá»i gian online: 1 ngà y 1 giá» 46 phút
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
THÆ¯Æ NG HẢI – PHƯỢNG CA
Chương 29 – Hồi 5
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Mắt thấy xe ngá»±a đến gần, Cốc Chẩn chợt Ä‘em Bắc Lạp Sư Môn đặt sang má»™t bên, khẽ giá»ng nói:
- Mèo quỷ, nấp ở đây, không được chui ra nhé.
Con mèo nhìn hắn rồi cuá»™n tròn trong đám cá», dÃp mắt ngá»§ luôn.
Cốc Chẩn thấy nó nghe lá»i thì thở phà o má»™t tiếng rồi bá»—ng nhảy xuống ruá»™ng nước bên cạnh, lăn má»™t cái để cả ngưá»i toà n là bùn đất, rồi lại xõa tung đầu tóc cho dÃnh bết lên mặt, sau đó chạy tá»t ra giữa đưá»ng khóc òa lên, vừa khóc vừa lăn lá»™n, bụi cát bám đầy cà ng bẩn thỉu khó nháºn ra.
Äám ngưá»i Äông Äảo cả kinh, má»™t đệ tá» Äông Äảo quát lên:
- Äồ ăn mà y thối tha, ngươi Ä‘iên rồi à ?
Cốc Chẩn đầu tóc rối bù, cả ngưá»i bùn đất giống như má»™t tên ăn mà y thấp kém, nghe tiếng mắng chá»i thì lại khóc lóc lăn lá»™n, từ phải sáng trái rồi lại từ trái sang phải, trước sau vẫn chặn đưá»ng không cho ngưá»i cá»§a Äông Äảo Ä‘i qua.
Tên đệ tá» kia rất tức giáºn, nhảy xuống ngá»±a vung roi định quất xuống thì bá»—ng nghe Thi Diệu Diệu nói:
- Dừng tay.
Rồi cô tung ngưá»i nhảy xuống ngá»±a, nhìn ngó Cốc Chẩn nhÃu mà y nói:
- Ngươi khóc gì váºy?
Trong giá»ng nói đầy vẻ thương xót.
Cốc Chẩn nghe váºy thì trong lòng ấm lại, giả vẻ Ä‘iên cuồng gà o lên:
- Ta không sống nữa, ta không sống nữa.
Thi Diệu Diệu ngạc nhiên nói:
- Äang yên Ä‘ang là nh, sao ngươi lại không muốn sống nữa?
Cốc Chẩn nói:
- Cha mẹ ta chết rồi, vợ và ngưá»i nhà cÅ©ng bá» Ä‘i, em gái không cho ta cÆ¡m ăn, Ä‘uổi ta Ä‘i, ta không sống nữa, không muốn sống nữa…
Nói rồi lại khóc lên hu hu. Lúc đầu chỉ là là m trò nhưng ai ngá» tráºn khóc đó lại khÆ¡i ra tâm sá»±, khiến hắn nhá»› lại những khổ sở đã phải trải qua trong mấy năm vừa rồi, bất giác tá»± thương xót chÃnh mình nên tháºt sá»± nước mắt như suối khóc ầm lên Ä‘au buồn.
Thi Diệu Diệu nghe mà xót xa, thở dà i rồi lấy ra một khối bạc đưa và o tay Cốc Chẩn, dịu dà ng nói:
- Nam tỠhán đại trượng phu sao có thể dễ dà ng nói đến cái chết được. Ngoan nà o, đừng khóc nữa.
Cốc Chẩn tay trái cầm bạc, tay phải xì mũi, ngừng khóc nói vẻ ngây ngô:
- Tá»· tá»·, cái nà y sáng óng ánh, nhà tôi cÅ©ng có, có thể đổi được nhiá»u hoa quả bánh kẹo ăn…
Thi Diệu Diệu thấy hắn ngá»› ngá»› ngẩn ngẩn thì không khá»i báºt cưá»i. Lại nghe Cốc Bình Nhi cưá»i nhạt nói:
- Ngưá»i nà y rõ rà ng là má»™t tên ngốc. Thảo nà o mất cả vợ, còn bị em gái Ä‘uổi ra khá»i nhà . Hừ, nếu hắn mà cÅ©ng tÃnh là nam tá» hán đại trượng phu thì ta phải là Ngá»c Hoà ng đại đế, Như Lai Pháºt Tổ.
Thi Diệu Diệu nghe váºy đầy lòng khó chịu, quay ngưá»i lại nói:
- Bình Nhi, hắn đáng thương như váºy, cô lại còn cưá»i hắn nữa sao?
Cốc Bình Nhi bĩu môi nói:
- Tự hắn ngớ ngẩn, trách được ai? Chị Diệu Diệu, chị tốt bụng, chứ đổi lại là em á, trước hết tát cho hắn mấy cái để hắn tỉnh ra.
Thi Diệu Diệu trong lòng hÆ¡i tức giáºn, cao giá»ng nói:
- Bình Nhi, trong lòng cô tức giáºn thì đổ lên mình ta là được, tại sao lại trút lên đầu ngưá»i lạ?
Cốc Bình Nhi Ä‘ang cưá»i bá»—ng trầm mặt, cao giá»ng nói:
- Äúng váºy, tôi tức giáºn thì sao chứ? Hừ, anh ấy, anh ấy mà có việc gì thì tôi có là m quá»· cÅ©ng không tha cho chị…
Thi Diệu Diệu trừng mắt nhìn cô, mặt trắng bệch, môi run lên, hà ng lông mi dà i bá»—ng rung rung rồi ứa ra hai giá»t lệ.
Bỗng nghe trên xe có nữ tỠdịu dà ng nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, được rồi, có gì mà tranh già nh chứ, nhân lúc còn sá»›m lên đưá»ng tìm ngưá»i còn hÆ¡n.
Cốc Bình Nhi vẫn tức giáºn nói:
- Äi đưá»ng nà o bây giá»? Tìm mất ba bốn ngà y mà ngay cả bóng ngưá»i cÅ©ng chẳng thấy…
Nói đến đó thì cổ há»ng nghẹn lại, cÅ©ng rÆ¡i nước mắt.
Bạch Tương Dao vén rèm xe, đỡ Cốc Bình Nhi xuống ngựa ôm và o lòng rồi khẽ thở dà i nói:
- Có lẽ hắn chạy và o sâu trong núi, sợ có ngưá»i Ä‘uổi theo nên không dám Ä‘i ra…
Cốc Bình Nhi được bà ta dá»— dà nh thì lại cà ng khóc to hÆ¡n, phục trên vai Bạch Tương Dao ngưá»i run lên, nghẹn ngà o nói:
- Trong núi, trong núi bao nhiêu thú hoang như thế, anh ấy không có bản lĩnh…
Thi Diệu Diệu nghe váºy trong lòng chua xót, bá»—ng tức giáºn nói:
- Loại ngưá»i đó à , bị thú hoang ăn thịt cÅ©ng đáng Ä‘á»i…
Cốc Bình Nhi quay đầu lại hung dữ trừng mắt nhìn cô. Thi Diệu Diệu cÅ©ng không chịu lùi bước, bốn mắt nhìn nhau như có lá»a tóe ra.
Bạch Tương Dao hÆ¡i lá»™ nụ cưá»i nhạt, thở dà i nói:
- Bình Nhi, đừng tức giáºn nữa, chúng ta lại tìm thêm má»™t ngà y, nếu vẫn không tìm ra thì cÅ©ng là ý trá»i thôi, con cÅ©ng đừng trách ai nữa.
Thi Diệu Diệu nghe váºy thì buồn rầu cúi đầu xuống. Cốc Bình Nhi lại trợn mắt nhìn mẹ, mà y liá»…u nhướng lên, môi nhá» bÄ©u ra vẻ mặt rất bướng bỉnh.
Bá»—ng nghe má»™t tên đệ tá» Äông Äảo tức giáºn nói:
- Äồ ăn mà y thối tha, cầm bạc rồi còn không mau lăn Ä‘i.
Cốc Chẩn nói:
- ÄÆ°á»£c.
Rồi lại lăn qua lăn lại, vẫn chặn đưá»ng Ä‘i. Tên đệ tá» kia giáºn dữ nói:
- Bảo ngươi lăn đi cơ mà .
Cốc Chẩn nói:
- Äó chẳng phải là lăn ư?
Tên đệ tá» Äông Äảo đó tức giáºn đến mặt trắng bệch, quát lên:
- Ai bảo ngươi lăn như thế ? Bảo ngươi lăn sang má»™t bên, nhưá»ng đưá»ng cho ông đây.
Cốc Chẩn dừng lại, cưá»i hi hi nói:
- Ngươi muốn đến rừng cây đằng kia phải không? Ngươi cũng đến đó chơi giấu trốn tìm với mèo à ?
Tên đệ tỠđó lại cà ng tức giáºn, chá»i:
- Trốn tìm cái ông nội ngươi…
Cốc Chẩn cưá»i nói:
- Ông nội ta trốn bên dưới một đống đất tròn tròn, ngươi mà cũng trốn ở đó thì chẳng ai tìm ra đâu.
Tên đệ tá» Äông Äảo nhÃu mà y nói:
- Äống đất tròn tròn cái gì?
Má»™t tên đệ tá» khác cưá»i nói:
- Dương Thanh, đó là tên ngốc nà y rá»§a ngươi chết đấy, đống đất tròn tròn chÃnh là nấm má»™, ông ná»™i hắn chết rồi mà . Ngươi trốn phÃa dưới đống đất tròn tròn, ha ha, hay tháºt, hay tháºt…
Dương Thanh thẹn quá hóa giáºn, giÆ¡ chân định đá thì Thi Diệu Diệu bá»—ng đưa tay ra kéo vai hắn lại. Dương Thanh cả ngưá»i cứng Ä‘á», chân ở trên không nhưng không đá ra nổi.
Thi Diệu Diệu nói với Cốc Chẩn:
- Vị đại ca nà y, ngươi tránh đưá»ng Ä‘i, bá»n ta phải Ä‘i qua.
Cốc Chẩn nói:
- Cô cũng chơi trốn tìm với mèo ư?
Thi Diệu Diệu thấy hắn quấy rầy không buông thì có hÆ¡i khó chịu, nhÃu mà y nói:
- Chúng ta không trốn mèo, ngưá»i đừng có nhảm nhÃ.
Cốc Chẩn ối chà một tiếng, nói:
- Các ngươi không chÆ¡i thì qua đó là m gì? Nhưng ngưá»i đằng đó Ä‘ang trốn hay lắm, các ngươi mà tá»›i đó thì há» không trốn được nữa rồi.
Äám đệ tá» chẳng hiểu gì cả, nhưng mẹ con Bạch Tương Dao thì lại đầy cÆ¡ mưu, nghe váºy thì Ä‘á»u run lên. Cốc Bình Nhi lau nước mắt, mỉm cưá»i nói:
- Vị ngốc… ừm, đại ca nà y, ngươi nói phÃa trước có ngưá»i chÆ¡i trốn tìm, trông bá»™ dạng thế nà o…
Còn chưa dứt lá»i thì Cốc Chẩn lại sợ cô ta đến gần sẽ nhìn ra sÆ¡ hở nên cố ý giả Ä‘iên, lại lăn lăn lá»™n lá»™n khóc khóc kêu kêu. Cốc Bình Nhi há»i liá»n mấy câu cÅ©ng chẳng biết thêm được gì, trong lòng hÆ¡i tức giáºn liá»n quay đầu lại trao đổi ánh mắt vá»›i Bạch Tương Dao rồi chợt cao giá»ng nói:
- PhÃa trước là các vị đồng đạo phương nà o, cá»› gì phải giấu đầu lá»™ Ä‘uôi. Nếu có gan dạ thì sao không ra đây gặp mặt.
Ngưá»i cá»§a Thiên bá»™ nhẫn nại không ra, phÃa trước vẫn má»™t dải im lặng. Cốc Bình Nhi khẽ cưá»i nhạt, lại lá»›n tiếng nói:
- Mẹ, có câu rằng: “gặp rừng chá»› Ä‘i và oâ€, phÃa trước có cánh rừng to như váºy tháºt là khiếp quá, chi bằng chúng ta Ä‘i vòng qua…
Còn chưa dứt lá»i, bá»—ng nghe Trầm Tú ha ha cưá»i rồi ngưá»i cá»§a Thiên bá»™ từ trong rừng chạy tá»›i, vải lụa cÅ©ng thi nhau được trải ra đủ loại mà u sắc, rá»±c rỡ chói mắt trong ánh mặt trá»i.
Ngưá»i cá»§a Äông Äảo đồng thá»i biến sắc, Cốc Bình Nhi trông thấy Trầm Tú thì liá»n nhá»› đến “NgÅ© Cốc Thông Minh tánâ€, láºp tức nhếch mép cưá»i:
- á»i, lại là ngươi à ?
Trầm Tú thấy cô ta da dẻ trắng như tuyết, dáng vẻ quyến rÅ© thì trong lòng ngứa ngáy: “Ta gặp vô số nữ tá» nhưng cô gái lẳng lÆ¡ thế nà y thì tháºt Ãt thấy. Diêu sư muá»™i cÅ©ng tÃnh là má»™t ngưá»i đẹp, nhưng nói đến chữ “quyến rũ†thì con bé nà y còn hÆ¡n má»™t báºc.†Hắn láºp tức phe phẩy quạt, cưá»i nói:
- Tiểu tá» Trầm Tú, hổ thẹn là thiếu chá»§ cá»§a Thiên bá»™. Cốc phu nhân và tiểu thư quốc sắc thiên hương, tiểu tá» rất ngưỡng má»™, chỉ háºn phúc duyên kém cá»i, chẳng thể thân cáºn. Hiện giá» theo lệnh cá»§a cha đến gặp hai vị, may mà trá»i cao có lòng, không để lỡ mất cÆ¡ há»™i. Mong Cốc phu nhân và tiểu thư chịu nán lại và i ngà y để tiểu tá» thá»a lòng khao khát.
Giá»ng Ä‘iệu hắn lẳng lÆ¡, trong ngôn từ ẩn chứa sá»± tục tÄ©u, Cốc Bình Nhi Ä‘ang cưá»i chợt ngừng lại, ánh mắt thấu ra vẻ lạnh lẽo. Bạch Tương Dao thì lại cưá»i cưá»i, mặt mà y tươi tỉnh, liếc mắt đưa tình khiến cho Trầm Tú thần hồn bay bổng. Bá»—ng nghe bà ta cưá»i nói:
- Trầm Chu Hư là cha ngươi ư?
Trầm Tú vá»™i cưá»i nói:
- ChÃnh là gia phụ.
Bạch Tương Dao gáºt đầu nói:
- Từ lâu đã nghe lão Trầm què là m việc gì cÅ©ng bất chấp thá»§ Ä‘oạn, lão không là m khó được Thần Thông liá»n bảo ngươi tá»›i gây khó dá»… cho đám phụ nữ bá»n ta để là m loạn tinh thần cá»§a ông ấy phải không?
Trầm Tú cưá»i hi hi, không thừa nháºn cÅ©ng chẳng phản đối, rồi đưa mắt sang, bá»—ng thấy Thi Diệu Diệu ánh mắt lạnh nhạt, tay mân mê hai con cá chép bạc thì liá»n cưá»i nói:
- “Thiên Lân†cá»§a Thi cô nương cho dù lợi hai nhưng Ãt khó chống lại được nhiá»u, tốt nhất là không nên là m bừa.
Thi Diệu Diệu hừ má»™t tiếng, bá»—ng giÆ¡ tay lên, đầy trá»i mưa bạc bắn vá» phÃa Trầm Tú. Trầm Tú cưá»i cưá»i phe phẩy quạt lông, bên cạnh liá»n bước ra hai tên đệ tá» Thiên bá»™ giÆ¡ vải lụa lên, kết thà nh má»™t cái mà n lá»›n trên không trung. Vảy bạc bắn lên mà n liá»n lách cách rụng xuống.
Trầm Tú vẫy quạt cưá»i nói:
- Má»m có thể khắc chế được cứng, Thi cô nương không biết Ä‘iá»u đó ư?
Thi Diệu Diệu mặt hoa hơi biến sắc, giơ tay lên thì bốn con cá chẹp bạc biến thà nh mưa bắn ra. Trong nháy mắt bốn tên đệ tỠThiên bộ xông lên, vải lụa trong tay bay ra phấp phới, ai ngỠcòn chưa đứng vững thì ánh bạc đã biến mất, hai tên đệ tỠthất thanh kêu thảm, vứt tấm vải ngã lăn ra đất.
Thì ra vảy lên đến không trung thì Thi Diệu Diệu liá»n váºn kình lá»±c từ trưá»ng, vô số vảy bạc liá»n biến đổi, vòng qua và i lụa. Những tên đệ tá» Thiên bá»™ giăng vải không kịp phòng bị nên thua thiệt lá»›n.
Trầm Tú chợt trầm mặt, cao giá»ng nói:
- Bố trà tốt tráºn thế, không được khinh địch.
Ngưá»i cá»§a Thiên bá»™ đồng thanh vâng dạ rồi tản ra. Thi Diệu Diệu thấy ngưá»i ngưá»i Ä‘an xen và o nhau, ngầm theo nguyên lý cá»§a tiên thiên bát quái, rõ rà ng là má»™t loại tráºn pháp kỳ môn thì láºp tức trong lòng á»›n lạnh, cầm chặt sáu con cá chép bạc rồi giÆ¡ tay lên, vảy bạc liá»n phá»§ khắp trá»i.
Ngưá»i cá»§a Thiên bá»™ theo tiếng quát tháo cá»§a Trầm Tú, lúc tiến lúc lùi, lúc nhảy lên cao lúc lăn tá»›i trước, thi nhau dùng vải lụa để chống đỡ cho đồng bá»n. Thuáºt “Thiên Lân†cho dù biến ảo quá»· dị nhưng đối phương che đỡ kÃn mÃt, vảy bạc cho dù có vượt qua được má»™t lần vải thì những lần vải phÃa trong vẫn kịp bổ sung. Lá»±c đạo cá»§a “Thiên Lân†tuy mạnh nhưng cÅ©ng không thể xuyên qua hết được.
Thi Diệu Diệu mấy lần ra tay vô Ãch thì nắm chặt cá chẹp bạc bất giác trán toát mồ hôi, mắt nhìn vải gấm bay lượn từ từ ép đến.
Tà i sản của gaming
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 05:32 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
4vn eu forum showthread , 4vn.eu thuong hai , 4vn.eu/forum/showthread , àãåíòñòâî , àâàòàðêè , åãèïòà , äâèæåíèÿ , ãëîáóñ , âîëãîãðàä , àíèìå , an oan thuong hai full , baby thuong hai ebook , baby thuong hai ful , baby thuong hai full , bổ thiên kiếp thá»§ , dai thuong hai full , doc thuong hai ful , doc thuong hai full , doc truyen thuong hai , doctruyen thuong hai , êàçèíî , hai thuong phon hoa full , îäíîêëàñíèêè , ñíåæíàÿ , òèìàòè , õîñòèíã , phuong ca thuong hai , phượng ca , prc thương hải ful , suongchieu , tai thuong hai full pdf , tai truyen thuong hai , thuong hai , thuong hai *********** , thuong hai 4vn , thuong hai 4vn.eu , thuong hai full , thuong hai full lyric , thuong hai full pdf , thuong hai full prc , thuong hai full prc 4vn , thuong hai full txt , thuong hai full' , thuong hai full] , thuong hai phon hoa full , thuong hai phuong ca , thuong hai phuong ca 4vn , thuong hai phuong ca pdf , thuong hai phuong ca prc , thuong hai prc full , thuong hai tron bo 4vn , thuonghai full prc , thượng hải full prc , thương hải 4vn , thương hải full , thương hải , thương hải /4vn.eu , thương hải 4vn , thương hải full , thương hải full pdf , thương hải full prc , thương hải full text , thương hải pdf , thương hải prc , thương hải prc full , truyện thương hải , truyen thuong hai , truyen thuong hai full , ðàñïèñàíèå