09-06-2010, 04:39 PM
Cẩm Y Vệ
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
Phúc Vũ Phiên Vân
Quyển 13
Chương 142: Äại Chiến Yêu Nữ
Nguyên Tác: Huỳnh Dị.
Dịch giả: Demtoilangthang .
Biên táºp: Thanh Long.
Nguồn: TTV
Hà n Bách chạy hết tốc lá»±c chạy dá»c theo bá» sông, đồng thá»i táºp trung tinh thần chú ý má»i thuyá»n bè trên sông.
Doanh Tán Hoa và Tú Sắc có thể ở đâu?
Nếu như là má»™t ngưá»i khác, tá»± nhiên sẽ phá»ng Ä‘oán bá»n hỠđã sá»›m đến An Khánh trước má»™t bước, đợi thuyá»n cá»§a y đến nÆ¡i thì sẽ ngay tức khắc lên thuyá»n.
Nhưng Hà n Bách hiểu rằng Doanh Tán Hoa tuyệt sẽ không là m như váºy. Bởi vì nếu là m như thế hà nh tung cá»§a bá»n nà ng coi như bị y nắm rõ, muốn đối phó vá»›i há» sẽ tháºt dá»… như trở bà n tay.
HÆ¡n nữa có thể căn bản bá»n há» không tháºt muốn lên thuyá»n cá»§a y, chỉ là muốn thấy phản ứng xem bá»n y chấp nháºn sá»± uy hiếp đến mức độ nà o, sau đó má»›i hoạch định lại kế sách đối phó bá»n y.
Nhân váºt hắc đạo Ä‘á»u biết rằng, phà m việc gì cÅ©ng khó khăn nhất chÃnh là bước đầu, chỉ cần uy hiếp được đối phương thà nh công má»™t lần, khiến cho đối phương khuất phục, thì những lần tiếp theo sẽ dá»… dà ng hÆ¡n nhiá»u.
NghÄ© đến đây, Hà n Bách không phân thần Ä‘i tìm hà nh tung cá»§a bá»n Doanh Tán Hoa hai ngưá»i nữa, mà nâng tốc độ đỠkhà đạt đến cá»±c hạn, phi vá» hướng An Khánh.
Y cảm nháºn được Ma công trong ná»™i thể cuồn cuá»™n không ngừng, lặp Ä‘i lặp lại, sinh ra mãi không thôi, mạnh mẽ hÆ¡n trước kia gấp nhiá»u lần, và cả con ngưá»i biến đổi khác biệt Ä‘i. Tinh thần táºp trung cao độ, tất cả sá»± váºt, con ngưá»i gần xa không có má»™t Ä‘iểm gì có thể thoát khá»i linh giác cá»§a y.
Y một mặt phân thần nghĩ đến Tần Mộng Dao.
Con ngưá»i xác thá»±c rất kỳ quái, đặc biệt là cảm giác giữa nam và nữ. Khi chưa phát sinh quan hệ thân máºt, má»i ngưá»i Ä‘á»u vạch ra má»™t giá»›i tuyến, không cho phép đối phương vượt qua, tháºm chà có ngưá»i còn kÃn đáo hÆ¡n, là m ra vẻ kiêu ngạo, lãnh đạm, quáºt cưá»ng, nói chung là các loại thể hiện. Nhưng má»™t khi đã vượt qua được biên giá»›i đó thì thái độ lại hoà n toà n khác biệt, biến thà nh hai ngưá»i khác hẳn nhau.
Tần Má»™ng Dao đương nhiên không giống kiểu ngưá»i cố tình tá» vẻ ta đây, nhưng từ sau khi y hôn nà ng rồi, nà ng má»›i lá»™ ra vá»›i Hà n Bách má»™t bá»™ mặt khác vẫn được giấu kÃn, bao nhiêu là mê hồn động phách, quan tâm Ä‘a tình. Thần thái không chống cá»± dục vá»ng mà còn nghênh đón ấy, xác thá»±c lôi cuốn ngưá»i ta đến cá»±c Ä‘iểm, thảo nà o Ma chá»§ng cá»§a mình bị nà ng toà n diện dụ phát ra.
Má»™t cái nhăn mà y, má»™t nụ cưá»i, má»™t lần nhấc tay, đưa chân cá»§a nà ng Ä‘á»u khiến cho y không thể quên được. Ôi! Tháºt muốn vứt bá» quách vấn đỠcá»§a Doanh Tán Hoa mà quay đầu trở lại tìm nà ng.
Lúc nà y mặt trá»i đã xuống núi, bầu trá»i bắt đầu chuyển tối. Y chạy hết tốc lá»±c ven bá» sông cÅ©ng không sợ là m má»i ngưá»i kinh hãi.
Nhưng vì chÃnh sá»± khẩn yếu nên gã không dám hồ tư loạn tưởng, táºp trung tinh thần thăm dò tất cả những thuyá»n bè trên Äại Giang Ä‘ang chạy vá» hướng An Khánh.
Khoảng sau một canh giỠy rút cuộc cũng đến được An Khánh, nhưng thủy chung vẫn chưa tìm được hà nh tung của hai nữ nhân đó.
Hà n Bách không má»™t chút nản chÃ, đưa mắt nhìn bốn xung quanh, chỉ thấy hai bá» sông tuy là lác đác ánh đèn, nhưng má»™t dải khu bến tà u lại không có dân cư, khu nhà gần nhất cÅ©ng phải cách ná»a dặm, tháºt không phải là chá»— tốt để ẩn thân.
Nghĩ đến đây, chợt vỗ tay lên trán nhìn sang bỠđối diện, thầm nghĩ nơi có thể quan sát y tốt nhất hình như là ở bỠđối diện, chẳng còn nghi ngỠgì nữa.
Y không hỠdo dự, tiện nhặt lấy và i cà nh cây khô ở gần đấy, ném xuống mặt nước sông rồi mượn cà nh cây là m điểm tựa, nhanh chóng vượt qua mặt sông sang bỠđối diện.
Äồng thá»i cùng lúc ấy váºn chuyển Ma công, thi triển thuáºt súc cốt để thân thể thấp xuống khoảng hai tấc.
Lúc còn chưa lên bỠtrong lòng đã sinh ra cảm ứng, biết rằng đang có hai đôi mắt ở trên một đồi đá nhỠchăm chú giám thị y.
Hà n Bách cưá»i thầm trong lòng, sau khi lướt lên trên bá», lấy ra chiếc mÅ© nhỠđã đội quen trước đây lúc còn ở Hà n phá»§, rồi lại dùng miếng vải má»m mại thoang thoảng mùi hương xé ra từ trên ná»™i y cá»§a Tần Má»™ng Dao bao kÃn đầu sát đến táºn mắt, ngay cả lông mà y cÅ©ng bị bao kÃn, lại lấy ra thêm tấm khăn tÆ¡ trắng, bao kÃn gương mặt chỉ để lá»™ ra đôi mắt.
Phải biết, dù cho là võ lâm nhất lưu cao thá»§, trừ phi là dạng nhân váºt tuyệt đỉnh, có đẳng cấp như Lãng Phiên Vân hoặc Bà ng Ban, dù cho là ai khác có năng lá»±c Ä‘i nữa, trong đêm tối thế nà y quan sát sá»± váºt cÅ©ng phải đánh giá sai má»™t phần. Cho nên y bao đầu kÃn trước khi lá»t và o tầm mắt cá»§a Doanh Tán Hoa, sẽ lợi dụng ánh phản quang mà khiến nà ng ngá»™ nháºn là nhìn thấy má»™t tên đầu trá»c, cá»™ng thêm nhìn thấy động tác y đội mÅ©, tá»± nhiên sẽ nghÄ© y cố tình giấu Ä‘i chiếc “đầu trá»câ€. Quá»· kế thế nà y, cÅ©ng chỉ có y má»›i nghÄ© ra được.
Hà n Bách thân hình không há» ngừng lại, phi thẳng má»™t mạch và o khu rừng thưa bên cạnh bá» sông. Sau khi đợi má»™t lát, má»›i từ má»™t phương hướng khác quay lại nÆ¡i gò núi đá nhá».
Lên đến đỉnh gò núi, bóng dáng hai nà ng vẫn còn mù mịt, chỉ có gió đêm từ hướng Äại Giang thổi đến mang theo mùi vị sông nước thân thiết, đã trở nên quen thuá»™c từ những ngà y qua.
Hà n Bách không nhìn thấy bá»n nà ng, má»™t chút cÅ©ng không cảm thấy lạ, ngá»a mặt lên ngắm bầu trá»i.
Vừa khéo lúc mây đen bay qua để lộ ra vẻ đẹp sáng trong long lanh của vầng trăng tròn.
Bất chợt y lại tưởng nhớ đến Tần Mộng Dao.
Nà ng Ä‘ang giống như minh nguyệt bị mây Ä‘en che phá»§, nếu mình có thể há»— trợ nà ng chữa khá»i ná»™i thương chà mạng, chẳng những nà ng sẽ hồi phục sá»± tá»a sáng trước đây mà sẽ còn cà ng kiá»u mỹ rạng ngá»i hÆ¡n.
Chỉ vì nguyên nhân ấy, y dù cho có phải bỠmạng cũng nhất định cứu nà ng.
“Vù!â€
Äằng sau đột nhiên vang lên âm thanh phá không.
Hà n Bách buông bá» tạp niệm, âm thầm váºn khởi ná»™i công tâm pháp “Chỉ niệm†thức đầu tiên cá»§a “Vô Tướng Tháºp Thứcâ€, trong lòng trong sáng, bình hòa, đưa tay vỠđằng sau, ngón tay cong lại búng ra.
“Bịch!†má»™t tiếng, viên đá nhá» Ä‘ang bắn vá» y láºp tức biến thà nh bá»™t phấn, mà lưng cá»§a y vẫn còn hướng vỠđịch nhân.
Tiếng kêu kinh dị cá»§a Doanh Tán Hoa và Tú Sắc đồng thá»i vang lên.
Tiếng gió lay động dội đến, hương thơm trà n theo.
Hai nữ nhân chia ra hai bên phải trái từ đằng sau tấn công lại.
Hà n Bách ngưng khởi tâm pháp thức thứ hai “Äịnh thần†cá»§a “Vô Tướng Tháºp Thứcâ€, hai tay bắt pháp ấn. Bất chợt hai thanh Ä‘oản Ä‘ao trên tay Tú Sắc biến thà nh má»™t lưới ánh sáng, phản chiếu ánh trăng trên trá»i, lại giống như có vô số ngôi sao vá»›i tốc độ kinh nhân chụp lên đầu và mặt y, hà n khà bức ngưá»i.
Hà n Bách không ngỠđược đôi Ä‘oản Ä‘ao ấy cá»§a nà ng lại có thể phát ra uy lá»±c như thế, so vá»›i Song quang Ä‘ao cá»§a Vân Thanh tháºm chà còn cao minh hÆ¡n, trong lòng trầm xuống, bao nhiêu ý khinh địch hoà n toà n tan biến.
Doanh Tán Hoa ở bên kia mặt ngá»c không lạnh lùng như Tú Sắc, nhưng dáng vẻ uể oải, miệng cưá»i xinh đẹp duyên dáng, bá»™ dạng lôi cuốn, tiêu sái thướt tha, cá»™ng thêm nà ng Ä‘ang phi lại ngược hướng gió sông thổi đến, má»™t thân y phục mà u trắng cá»§a nà ng tung bay vần vÅ©. Phong tư duyên dáng động nhân nà y, Hà n Bách nhìn thấy trong lòng cÅ©ng cảm thấy ngứa ngáy, thầm nghÄ© vô luáºn là Ma công cá»§a mình đạt đến cảnh giá»›i thế nà o vẫn chịu không nổi mỹ nữ xinh đẹp thế nà y.
Tháºm chÃ, ngay cả đôi ngá»c chưởng cá»§a nà ng công đến tạo ra bóng chưởng đầy trá»i cÅ©ng rất dá»… nhìn, má»™t chút sát ý cÅ©ng không có, ôn nhu tá»±a như muốn tháo Ä‘ai cởi áo cho mình.
Bây giá» Hà n Bách má»›i minh bạch vì sao Phạm Lương Cá»±c đối nữ nhân nà y kiêng dè như thế, bởi vì công lá»±c cá»§a nà ng đã đạt đến cảnh giá»›i tiên thiên, má»›i có thể khiến cho ngưá»i ta sinh ra cảm giác ý loạn thần mê.
Ngà y đó ở tá»u lâu mình có thể véo má nà ng, không cần nói cÅ©ng biết nà ng cố tình giấu Ä‘i thá»±c lá»±c chân chÃnh để mình đánh giá thấp nà ng.
Äiá»u nà y là m cho Hà n Bách cảm nháºn, lần xuất thá»§ nà y cá»§a nà ng công thế đúng là kinh thiên động địa.
Hà n Bách đột nhiên di chuyển vỠđằng trước, đưa hai tay ra.
“Keng keng coong coongâ€, “Bịch bịch†má»™t loạt âm thanh không ngừng truyá»n và o tai.
Nhân ảnh ba ngưá»i mau lẹ, Ä‘an xen quấn lấy nhau trong má»™t không gian nhá» hẹp như thế, nên chỉ trong chá»›p mắt đã giao thá»§ hÆ¡n mưá»i chiêu.
Vô luáºn mÅ©i Ä‘oản kiếm cá»§a Tú Sắc vá»›i tốc độ và góc độ nà o tấn công Hà n Bách, y Ä‘á»u có thể tại lúc quan trá»ng nhất búng trúng đầu kiếm, dùng kình khà chấn khai Ä‘oản kiếm, mà Doanh Tán Hoa lại không biết là m thế nà o lại bị bức đấu cùng y hÆ¡n mưá»i chưởng.
Ba nhân ảnh phân khai, đứng thà nh tựa như hình chữ phẩm*.
Tú Sắc và Doanh Tán Hoa trong mắt lấp lánh hà n quang, hung ác lưá»m y.
Hà n Bách lại giống như lão tăng nháºp định, váºn khởi tâm pháp “Khứ ý†thức thứ ba trong “Vô Tướng Tháºp Thứcâ€, hai mắt biến thà nh thâm thúy vô cùng, tá»±a như có má»™t loại thần khà chà tÄ©nh chà tịnh.
Doanh Tán Hoa cưá»i má»™t trà ng má»m mại, nói: “Äại sư cao minh như thế, chắc không phải là loại vô danh, xin thông báo cho biết pháp hiệu.â€
Hà n Bách tụ công và o yết hầu, thay đổi hình dạng kết cấu cá»§a yết hầu, hạ âm thanh tháºt trầm nhưng sung mãn từ lá»±c nam tÃnh, nói: “Doanh tiểu thư không cần phải biết ta là ngưá»i nà o, chỉ cần biết ta đối vá»›i mưu đồ cá»§a các nà ng rõ như lòng bà n tay là được rồi.â€
Y kỳ tháºt đâu biết bá»n nà ng có ý đồ gì, chỉ bất quá mục Ä‘Ãch là muốn khiến cho hai ngưá»i trở nên hồ đồ, thế là đủ rồi.
Äôi Ä‘oản kiếm cá»§a Tú Sắc chỉ và o y, hừ lạnh nói: “Tháºt không ngá» vá»›i võ công cá»§a đại sư vẫn cam tâm là m con chó cho tên Phác Văn Chánh ấy, tốt nhất ngươi quay vá» nói vá»›i hắn, nếu muốn toại được ý nguyện cá»§a hắn là giết ngưá»i bịt miệng thì tháºt là vá»ng tưởng. Cho dù bá»n ta có chết cÅ©ng có phương pháp phÆ¡i bà y thân pháºn cá»§a hắn ra ngoà i.â€
Doanh Tán Hoa cưá»i mỉm nói: “Huống chi dá»±a và o võ công cá»§a ngươi vẫn chưa có thể giết chết được bá»n ta, cho nên tốt nhất là ngươi kêu hắn tá»± đến đây gặp bá»n ta, hoặc giả sá»± tình còn có thể thương lượng được.â€
Hà n Bách trong lòng kêu khổ, hai nữ nhân nà y võ công cao cưá»ng ra ngoà i ý liệu cá»§a y, bản thân có lẽ trong mưá»i chiêu có thể thắng được Tú Sắc nhưng vá»›i Doanh Tán Hoa sợ rằng trong má»™t trăm chiêu cÅ©ng vẫn chưa phân thắng bại. Dùng má»™t ngưá»i đối phó vá»›i hai nữ nhân đã quen hợp tác nà y lại cà ng không dám khẳng định sẽ thắng, muốn giết hai nà ng thá»±c là vá»ng tưởng. Biện pháp duy nhất là phải dùng sách lược kỳ tình để thá»§ thắng. Bất quá xem ra Doanh Tán Hoa còn giảo hoạt hÆ¡n cả y, xác thá»±c khiến y phải tốn nhiá»u tâm huyết. NghÄ© thế nhưng miệng lại Ä‘iá»m đạm nói: “Hai vị cô nương đúng là đại há»a lâm đầu mà không biết, ta tịnh không phải là ngưá»i xuất gia, cÅ©ng như chẳng có quan hệ gì đến tên Phác Văn Chánh nà o đó. Chỉ là phụng máºt lệnh lại Ä‘iá»u tra nhị vị, từ ba năm trước luôn luôn theo sau hai vị, chỉ bất quá võ công các nà ng quá tệ không thể phát giác được đấy thôi.â€
Tú Sắc ngây ngưá»i há»i: “Máºt lệnh?â€
Hà n Bách nhìn thần sắc cá»§a nà ng biểu hiện đối vá»›i danh từ “máºt lệnh†nà y vô cùng mẫn cảm, trong lòng máy động, thầm nghÄ© má»™t phen nói báºy nà y, thế nà o lại vô ý đụng ngay má»™t đầu mối hữu dụng.
Doanh Tán Hoa quát lên: “Không cần nghe hắn nói báºy, bá»n ta giết chết hắn có phải là tiện lợi hÆ¡n không? Lúc ấy ta má»›i không tin hắn chẳng phải là ngưá»i cá»§a Phác Văn Chánh.â€
Hà n Bách thở dà i nói: “Ta đối vá»›i hai vị tháºt là má»™t phen hảo tâm, cho nên từng đưa ra cảnh cáo vá»›i Doanh tiểu thư, hy vá»ng hai vị có thể biết khó mà lui, nà o ngá» Doanh tiểu thư không chút động tâm, khiến bổn nhân thà nh ra khó xá», không biết có nên tháºt tình hồi báo vá»›i thượng cấp không.â€
Lần nà y đến lượt Doanh Tán Hoa ngạc nhiên há»i: “Cảnh cáo gì?â€
Hà n Bách thầm cưá»i trong lòng, cho tay và o trong ngá»±c áo lấy ra ngá»c bá»™i do Phạm Lương Cá»±c ăn cắp được từ trên ngưá»i nà ng, giÆ¡ qua trước mặt Doanh Tán Hoa má»™t lần rồi nhanh chóng cất và o trong ngá»±c.
Doanh Tán Hoa vừa nhìn thấy được toà n thân chấn động, kêu lên thất thanh: “Hóa ra là ngươi ăn cắp.â€
Tú Sắc quát lên một tiếng đang muốn xuất thủ.
Doanh Tán Hoa hét lên ngăn nà ng lại, trong mắt bắn ra hà n quang từ trước đến nay chưa bao giá» nhìn thấy, gương mặt tái mét nói: “Ngươi đã luôn luôn theo chân bá»n ta, vì sao không dứt khoát giết chết bá»n ta Ä‘i?â€
Hà n Bách trong lòng thầm kêu khổ, y chỉ muốn bá»n nà ng tin tưởng bản thân không có quan hệ vá»›i “Phác Văn Chánhâ€, nà o có nghÄ© đến vì sao không giết chết bá»n nà ng, chẳng lẽ nói nhà n rá»—i vô vị nên thÃch theo chân bá»n nà ng Ä‘i du ngoạn sao? Duy chỉ có cách thở dà i thêm lần nữa hy vá»ng có thể lấp liếm qua được.
Trong bóng tối, tay Doanh Tán Hoa thoáng động một cái.
Hà n Bách biết ngay là không hay, lăng không nhảy lên, Băng tằm tơ không thể nhìn thấy ấy quét qua bên dưới. Nếu để cho Băng tằm tơ ngay đao chém cũng không đứt ấy cuốn được hai chân, ngà y nà y năm sau sẽ là ngà y giỗ của y.
Hà n Bách rơi lại mặt đất.
Doanh Tán Hoa thu hồi lại Băng tằm tÆ¡, gáºt đầu nói: “Ngươi có thể tránh được bảo tÆ¡, hiển nhiên đúng là luôn luôn bên cạnh quan sát bá»n ta, mau nói ra ngươi là ai? Vì sao không đối mặt tháºt vá»›i bá»n ta? Ai chỉ thị cho ngươi theo chân bá»n ta?â€
Hà n Bách nhanh chóng xếp đặt các ý nghÄ© trong tâm trÃ, não bá»™ hồi phục linh hoạt, trầm giá»ng nói: “Ngươi muốn đối phó vá»›i ngưá»i nà o thì là ngưá»i đó sai ta đến. Còn như vì sao ta đối vá»›i bá»n nà ng thương hoa tiếc ngá»c. Ôi! Tháºt là oan nghiệt, nhân vì ta đã yêu thương má»™t ngưá»i trong các nà ng, đến mức không thể nà o tá»± thoát được nên phải kháng lại mệnh lệnh.â€
Hai ngưá»i Ä‘á»u ngạc nhiên đưa mắt nhìn nhau.
Phải biết hai ngưá»i tháºt sá»± tin tưởng y là ngưá»i xuất gia, vì ngoại trừ hiểu lầm trong cái mÅ© kia là má»™t cái đầu trá»c, trá»ng yếu hÆ¡n nữa chÃnh là y có khà chất cao tăng đắc đạo và chÃnh tông Thiếu Lâm ná»™i gia tâm pháp.
Ngược lại, như váºy lại cà ng khiến bá»n nà ng tin tưởng hÆ¡n, bởi vì dạng ngưá»i như váºy mà đã động chân tình sẽ cà ng Ä‘iên cuồng khó kìm chế hÆ¡n những ngưá»i bình thưá»ng.
Thuyá»n quan rút cuá»™c cÅ©ng đến An Khánh, Ä‘ang từ từ cặp và o bến tà u.
Ba ngưá»i không dám phân thần để xem, chỉ táºp trung toà n bá»™ tinh thần chăm chú lên ngưá»i đối phương.
Hà n Bách trong lòng thoáng động, Ä‘iá»m nhiên nói: “Chiếc thuyá»n hai vị đợi đã đến rồi, bất quá bổn nhân có thể khuyên hai vị má»™t câu, đừng nên ép ta Ä‘em việc cá»§a bá»n nà ng báo lên trên, đến Hoà ng cung rồi hai vị cà ng không có đưá»ng để mà trốn.â€
Tú Sắc cả giáºn nói: “Ngươi là tên cẩu nô tà i ngu ngốc, coi ta lấy cái mạng chó cá»§a ngươi!â€
Hà n Bách trong lòng cưá»i thầm, biết rằng bá»n nà ng ta đối vá»›i thân pháºn cá»§a y không có hoà i nghi.
Doanh Tán Hoa hướng vá» y, lá»™ ra vẻ mặt động lòng ngưá»i, ôn nhu nói: “Hảo ý cá»§a đại sư, Tán Hoa vô cùng cảm kÃch, chỉ là …â€
Hà n Bách biết nà ng nói tuy là dá»… nghe, kỳ tháºt lại mang trong lòng đầy sát cÆ¡, tùy lúc có thể ra tay, vá»™i nói: “Doanh tiểu thư hiểu lầm rồi, ngưá»i ta yêu chÃnh là Tú Sắc cô nương.â€
Doanh Tán Hoa không thể nà o ngỠđược, rÃt lên há»i: “Cái gì?â€
Hà n Bách trong lòng cưá»i phá lên chút nữa thì vỡ bụng, cố gắng nhịn xuống, thở dà i nói: “Tú Sắc cô nương rất giống bổn nhân xuất … Úc! Không! Rất giống nữ tá» ta thầm yêu trước đây, bất quá so vá»›i nà ng ấy thì Tú Sắc cô nương động nhân hÆ¡n nhiá»u, bần …. Úc!â€
Doanh Tán Hoa nhân lúc y phân thần “nhá»› lại chuyện cÅ©â€, Băng tằm tÆ¡ lại rá»i khá»i tay vô thanh vô tức phi tá»›i, nhằmcuốn và o chân phải cá»§a y.
Hà n Bách lần nà y cố ý để cho nà ng cuốn được, kỳ thá»±c chân phải cá»§a y đã sá»›m di chuyển má»™t chút, chỉ để dÃnh ở trên chân chứ không cho cuốn chặt.
Nội kình theo tơ mà tới.
Hà n Bách cố tình ra vẻ kinh hoà ng, ngay khi ná»™i kình theo dây nháºp và o thì y váºn khởi “Ai đả công phu†ngá»™ ra từ “Vô Tướng Tháºp Thứcâ€, dùng bản năng hóa giải hết chân khà khiến cho kinh mạch y không được thoải mái ấy, lại là m ra vẻ chịu không nổi hét lên má»™t tiếng thê thảm, loạng choạng chạy vá» hướng Tú Sắc.
Băng tơ trở lại vỠtay Doanh Tán Hoa .
Doanh Tán Hoa như bóng theo hình đuổi tới.
Äoản kiếm cá»§a Tú Sắc từ hai hướng khác nhau chia ra tấn công và o cổ và eo cá»§a y, tuyệt không vì được y “yêu thương†mà có chút nhẹ tay, nếu không giết chết được ngưá»i biết hết “bà máºt†cá»§a bá»n nà ng nà y, thì đại kế gì cÅ©ng Ä‘á»u vô dụng.
Äâu biết Hà n Bách đối vá»›i kỳ sá»± cá»§a bá»n há» vẫn chưa biết má»™t chút gì.
Hà n Bách cố tình giả vỠchân tay rối loạn, hai tay hướng vỠnắm tay Tú Sắc chụp tới.
Tú Sắc nhìn thấy đôi ngá»c chưởng cá»§a Doanh Tán Hoa sắp đánh lên lưng cá»§a y, thầm nghÄ© ta má»›i không tin ngươi có thể tránh được, cắn mạnh răng nhanh chóng biến đổi thế kiếm chém và o bà n tay cá»§a y.
Nà o ngá» Hà n Bách hoà n toà n chẳng quan tâm đến ngá»c chưởng cá»§a Doanh Tán Hoa, đột nhiên gia tốc, hai tay tạo ra bóng trảo đầy trá»i, tá»±a như muốn cùng Tú Sắc dùng cứng chá»i cứng.
“Bịch, bịch!â€
Song chưởng Doanh Tán Hoa đánh trúng lưng Hà n Bách.
Hà n Bách láºp tức váºn chuyển “Ai đả†kỳ công, thuáºn thuáºn nghịch nghịch, miá»…n cưỡng hóa giải má»™t ná»a lá»±c đạo cá»§a đối phương, nhưng vẫn chịu không nổi trong miệng trà o lên vị hÆ¡i ngá»t, phun ra má»™t ngụm máu tươi hướng thẳng và o mặt Tú Sắc.
Tú Sắc giáºt mình kinh sợ, trong lòng nghÄ© sao có thể để máu cá»§a con lừa đầu trá»c háo sắc nà y là m bẩn ngá»c dung cá»§a mình, hÆ¡n nữa lại nghÄ© đến đối phương sắp phải chết ngay tại đương trưá»ng, liá»n rút Ä‘ao vá».
Äâu hay bóng ngưá»i chá»›p động, không biết thế nà o mà Hà n Bách đã đến bên cạnh nà ng, lại tá»±a như cả thân hình má»m mại cá»§a nà ng tá»± chui và o trong lòng đối phương.
Doanh Tán Hoa kêu lá»›n: “Tú Sắc cẩn tháºn!â€
Hà n Bách cưá»i má»™t trà ng dà i, chuồn đến đằng sau Tú Sắc, tránh khá»i hai kiếm gấp gáp đánh lại, đồng thá»i vá»— lên ba nÆ¡i yếu huyệt sau lưng Tú Sắc.
Còn vòng tay ôm nà ng tháºt chặt rồi má»›i mau chóng lùi lại.
Doanh Tán Hoa kêu lên một tiếng thất kinh, dùng hết tốc độ đuổi tới.
Hà n Bách lại cưá»i thêm má»™t trà ng nữa, vác nữ tù binh mỹ lệ lên vai, phóng chân lao Ä‘i, tốc độ so vá»›i Doanh Tán Hoa còn nhanh hÆ¡n ná»a tốc độ ngá»±a chạy, khuất bóng dưới những cây cổ thụ trong khu rừng ráºm.
Chú thÃch:
*Chữ phẩm (å“), đứng như hình tam giác.
Tà i sản của [Relax]
Chữ ký của [Relax] :0 (141): Ê, Trả trái chuối cho kao..
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a [Relax]
09-06-2010, 04:40 PM
Cẩm Y Vệ
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
Phúc Vũ Phiên Vân
Quyển 13
Chương 143: Mượn Nà ng Liệu Thương
Nguyên Tác: Huỳnh Dị.
Dịch giả: Demtoilangthang .
Biên táºp: Thanh Long.
Nguồn: TTV
“Bá»™p!â€
Má»™t tiếng vang lên, má»i ngưá»i trong phòng Ä‘á»u liếc mắt nhìn.
Trên mặt ThÃch Trưá»ng Chinh hiện rõ năm vết ngón tay, nếu không phải Hà n BÃch Thúy dùng chưởng nà y không có ná»™i kình thì sợ rằng y chỉ còn dư lại ná»a khuôn mặt.
Hồng Tụ Ä‘au lòng há»i: “Vì sao ngươi lại đánh ngưá»i thô lá»— váºy?â€
Hà n BÃch Thúy giáºt mình, nà ng lấy tay trái nắm giữ tay phải má»›i đánh ngưá»i và lúng túng nói: “Sao ta biết được hắn không tránh chứ?â€
Trước tiên ThÃch Trưá»ng Chinh dùng ánh mắt sắc lạnh quét vá» hướng những ngưá»i Ä‘ang ngó bá»n há», sau khi dá»a cho bá»n há» không dám nhìn nữa má»›i mỉm cưá»i nói: “Có thể ta bị nà ng đánh quen rồi nên không biết cách tránh né nữa.â€
Hà n BÃch Thúy phì cưá»i nói: “Äâu có chuyện nà y?â€
Hồng Tụ nói: “Äêm xuân ngắn ngá»§i, xem ra tá»· tá»· không chịu bồi tiếp vị đại gia nà y nghỉ ngÆ¡i rồi, hay tối nay hãy để Hồng Tụ hầu hạ cho đại gia được thoải mái.â€
Hà n BÃch Thúy cắn răng thần bà nói: “Chá»c ta để bồi thưá»ng cho y à , đừng hòng. Nhưng ta có thể cùng y Ä‘i chÆ¡i trá»n đêm mà .†Rồi nói vá»›i ThÃch Trưá»ng Chinh: â€œÄÆ°á»£c! Bây giá» do ngươi chá»n ta hay là nà ng ta!â€
ThÃch Trưá»ng Chinh ngạc nhiên nói: “Äã nguyện chịu thua cược rồi, sao bây giá» lại có thể nuốt lá»i chứ. Tối nay ta nhất định phải có má»™t nữ nhân bồi tiếp, nếu nà ng không chịu thì để ta há»i Hồng Tụ.â€
Hà n BÃch Thúy tức đến sắp phát khóc, nói: “Ngươi tháºt là ép ngưá»i quá!â€
Hồng Tụ rất ngạc nhiên há»i: “Tá»· tá»· rõ rà ng yêu thương vị đại gia nà y, vì sao lại không chịu đáp ứng nguyện vá»ng cá»§a chà ng? Mà tá»· tá»· ngăn trở bá»n ta tối nay, cÅ©ng ngăn không được tối mai, quấy rối như váºy thá»±c ra có tác dụng gì?â€
Hà n BÃch Thúy thá»±c ra cÅ©ng không biết mình Ä‘ang là m cái gì, từ sau khi gặp được ThÃch Trưá»ng Chinh, nà ng toà n là m những việc ra ngoà i ý muốn cá»§a mình, đã đáp ứng không lý đến việc cá»§a ThÃch Trưá»ng Chinh nữa, nhưng chịu không nổi lại len lén theo sau, thấy ThÃch Trưá»ng Chinh công khai tranh Ä‘oạt Hồng Tụ vá»›i Sa Viá»…n, lại xen và o má»™t tay để phá hoại, chỉ cảm thấy tất cả Ä‘á»u là chuyện đương nhiên. Bây giá» bị Hồng Tụ nói cho má»™t câu như váºy, ngây ngưá»i má»™t lát, bá»—ng nhiên đứng dáºy nói: “Ta không có chút nà o yêu thương y, chì là bởi ta nguyên vì không ngá» trong lúc nà y y còn Ä‘i tìm hoa tầm liá»…u, phá há»ng chÃnh sá»±, nếu y đã giải quyết xong tất cả sá»± tình ta sẽ không thèm lý đến việc riêng cá»§a y nữa.â€
Những lá»i nói nà y, có thể nói là cá»±c kỳ cưỡng từ Ä‘oạt lý. Nà ng nói ra, chỉ là vì nghÄ© tá»›i hà nh vi thất thưá»ng cá»§a mình mà miá»…n cưỡng đưa ra má»™t lá»i giải thÃch.
ThÃch Trưá»ng Chinh đứng dáºy Ä‘i đến đằng sau Hồng Tụ, hai tay y đặt lên vai nà ng, cúi xuống bên tai nà ng nói nhè nhẹ: “Tiểu thư ngoan! Nà ng đối đãi vá»›i ta tháºt tốt, khi ta tìm được thá»i gian trống, láºp tức sẽ đến kiếm nà ng thi triển thá»±c lá»±c chân chÃnh để cho nà ng má»™t Ä‘á»i nà y sẽ không thể quên được.â€
Hồng Tụ cưá»i nghiêng ngả nói: “Ta cÅ©ng có phương pháp khiến cho chà ng má»™t Ä‘á»i nà y không thể rá»i khá»i ta được. Äi thôi! Cùng vị tá»· tá»· nà y Ä‘i tản bá»™ váºy!â€
ThÃch Trưá»ng Chinh thuáºn tiện cắn viên nhÄ© châu cá»§a nà ng má»™t cái, rồi Ä‘i đến bên cạnh Hà n BÃch Thúy lúc nà y trên mặt phá»§ đầy tức khà vì nhìn thấy bá»n há» công nhiên tán tỉnh ve vãn nhau, đưa tay ra nói: “Ngá»c thá»§ cá»§a tiểu thư!â€
Hà n BÃch Thúy bị dá»a cho quên cả tức giáºn, thu hai tay lại nói: “Nam nữ giữa thanh thiên bạch nháºt công khai kéo kéo lôi lôi còn ra thể thống gì nữa.â€
ThÃch Trưá»ng Chinh thở dà i nói: “Sao tháºn trá»ng quá như váºy, thôi được! Nà o Ä‘i!†Quay sang Hồng Tụ nháy mắt rồi Ä‘i thẳng ra ngoà i.
Hà n BÃch Thúy gương mặt á»ng hồng Ä‘uổi theo sau.
*****
Chiếc mũ của Tú Sắc rơi xuống đất, là n tóc dà i đen nhánh bung ra rủ xuống.
Hà n Bách ôm eo nà ng thầm nghÄ© Tú Sắc nà y bình thưá»ng mặc áo thầy tu cÅ©ng không đến ná»—i nà o, nhưng hiện tại trở lại bá»™ dạng nữ nhi vá»›i mái tóc dà i rá»§ xuống vai, hóa ra lại diá»…m lệ đến như thế.
Äặc biệt lúc nà y y phải ôm nà ng mà chạy, tạo nên sá»± tiếp xúc cá»±c kỳ thân máºt, cà ng cảm nháºn được nà ng là vưu váºt tuyệt không kém Doanh Tán Hoa, chỉ bất quá bình thưá»ng nà ng cố ý mặc cà sa để che dấu sắc đẹp diá»…m lệ cá»§a mình!
Mà đúng ra diễm danh của Doanh Tán Hoa có được là do nà ng kiếm vỠcho.
Và như cái eo cá»§a nà ng nhá» bé tá»±a như có thể nắm trá»n được như thế chắc chắn sẽ đầy đủ đà n hồi, có thể tưởng tượng được ra tư vị khi cùng nà ng ở trên giưá»ng vui vầy, thảo nà o có thể thà nh truyá»n nhân cá»§a “Trá Nữ Phái†mà má»—i Ä‘á»i chỉ truyá»n má»™t ngưá»i.
Y ôm Tú Sắc chạy tối thiểu đã hai mươi dặm trong rừng ráºm sÆ¡n dã, không ngừng ngoặt bên nà y tránh bên kia, nhưng thá»§y chung vẫn không thoát được nữ phi tặc ấy, trong lòng cá»±c kỳ khổ não.
Äá»™t nhiên y dừng lại, nhưng vẫn ôm Tú Sắc chặt trong lòng.
Tú Sắc chẳng chút kinh sợ còn lạnh lùng trừng mắt nhìn y, trong mắt truyá»n ra tÃn hiệu rõ rà ng là ngươi nhất định trốn không thoát.
Hà n Bách cảm thấy hơi nản lòng.
Hai chưởng vừa rồi cá»§a Doanh Tán Hoa chút nữa thì lấy Ä‘i cái mạng nhá» cá»§a y, tháºt không ngá» yêu nữ nà y công lá»±c lại tinh thuần như thế, ngay Ai đả công má»›i há»c thà nh cá»§a y cÅ©ng chịu không nổi.
Má»™t phen bôn ba nà y khiến ná»™i thương cá»§a y cà ng thêm nặng, cho nên cà ng chạy cà ng cháºm, nếu để cho Doanh Tán Hoa Ä‘uổi tá»›i kịp nhất định là là nh Ãt dữ nhiá»u.
Phương pháp duy nhất là phải nhanh chóng hồi phục lại công lực.
Mà “dược váºt†là tuyệt sắc mỹ nữ thiện nghệ “Trá nữ thải bổ chi thuáºt†đây.
Cho nên y phải tranh thá»§ má»™t chút khoảng trống thá»i gian.
Hà n Bách không chút hảo ý nhìn nà ng cưá»i cưá»i.
Tú Sắc đương nhiên không nhìn được nụ cưá»i bên dưới tấm khăn tÆ¡, nhưng lại từ trong mắt y nhìn ra được nam tá» thần bà có má»™t loại mị lá»±c hấn dẫn nà ng vô cùng, Ä‘ang có ý đồ muốn là m báºy.
“Xoẹt!â€
Y phục trên ngưá»i Tú Sắc bị y gỡ xuống má»™t miếng, lá»™ ra cánh tay trắng nõn như tuyết và ná»™i y cá»§a nà ng.
Hà n Bách chẳng phải chỉ thế đã dừng lại, còn gỡ nốt cái quần để lộ hết ra đôi chân dà i đẹp của nà ng.
Tú Sắc cau mà y không hiểu, thầm nghÄ© ngưá»i nà y đã bị thụ thương, lại bị ngưá»i ta Ä‘uổi cho chạy trốn như con chó, chẳng lẽ còn có hứng thú xâm phạm nà ng?
Hà n Bách để y phục của nà ng tùy ý vứt trên mặt đất, sau đó cũng để nà ng nằm xuống đất.
Cưá»i hì hì má»™t tiếng đột nhiên phi ngưá»i bá» Ä‘i.
Âm thanh rắc rắc vang lên, cũng không biết y đã bẻ bao nhiêu cà nh cây.
Sau má»™t lát, Hà n Bách lăng không phi lại, cúi xuống ôm nà ng lên rồi tung ngưá»i lao lên má»™t cà nh cây cổ thụ cao đến hÆ¡n ba trượng, lại tiếp tục chuyá»n từ cây nà y sang cây kia, chẳng bao lâu ẩn mình và o má»™t cây cà nh lá xum xuê, cách mặt đất ước chừng hai trượng.
Tú Sắc bị y dùng tư thế nam nữ giao hoan khó chịu nhất ôm chặt và o lòng, cảm giác được sá»± nồng nhiệt và cưá»ng tráng mạnh mẽ từ da thịt cá»§a y Ä‘ang dán chặt và o nà ng, trong lòng bá»—ng nhiên nổi lên má»™t trá»±c giác kỳ quái.
Äây là má»™t nam tá» thanh niên.
Hay là một hòa thượng trẻ tuổi.
NghÄ© đến đây trong lòng nà ng sá»± kÃch thÃch dâng lên mãnh liệt, mạnh mẽ như muốn phá tan giá»›i luáºt cá»§a nà ng.
Tiếng gió tại nÆ¡i hai ngưá»i vừa nãy dừng chân đưa tá»›i.
Doanh Tán Hoa dừng chân lại, hiển nhiên đã nhìn thấy những mảnh y phục mà Hà n Bách gỡ ra từ trên ngưá»i Tú Sắc để lại.
Doanh Tán Hoa quát lên má»™t tiếng giáºn dữ, thóa mạ: “Dâm tặc đầu trá»c chết toi!â€
Tiếng gió lại nổi lên theo ngưá»i Ä‘i xa dần.
Äây đúng là phản ứng mà Hà n Bách Ä‘ang đợi.
Y chÃnh là muốn lợi dụng sá»± quan hệ luyến ái giữa Doanh Tán Hoa và Tú Sắc.
Doanh Tán Hoa mắt thấy “ngưá»i yêu†thụ nhục, không cách nà o tránh được giáºn dữ công tâm sẽ mất Ä‘i sá»± khôn lanh, không còn suy nghÄ© được chỉ còn dá»±a theo vết tÃch mà truy Ä‘uổi.
Hà n Bách chẳng khách khÃ, tháo hết sạch y phục còn lại trên ngưá»i Tú Sắc, lại tá»± mình tháo bá» y phục.
Tuy nói thế nà y chẳng khác gì cưỡng gian, nhưng y lại một chút cảm giác phạm tội cũng không có.
Bởi vì truyá»n nhân cá»§a Trá Nữ phái sao có thể sợ cùng nam nhân giao hợp, mà còn là cầu không được.
Mà y xác thực cần thiết nguyên âm Trá nữ của Tú Sắc để liệu trị thương thế.
Quả nhiên hai mắt cá»§a Tú Sắc chẳng chút e sợ, chỉ lạnh lùng nhìn y, cho đến khi y sấn và o ná»™i thể cá»§a nà ng thì nà ng má»›i hiện ra vẻ sợ hãi, bởi vì lúc nà y nà ng má»›i phát giác sá»± cưá»ng liệt và tà i nghệ cá»§a đối phương mà nà ng từ trước đến nay chưa từng gặp qua.
Trong đêm trăng, trên má»™t cây cổ thụ nhất thá»i xuân sắc vô biên.
Hà n Bách theo phương pháp há»c được từ nÆ¡i Hoa Giải Ngữ, thi triển tối Ä‘a khả năng, không ngừng thúc đẩy xuân tình cá»§a Tú Sắc.
Tú Sắc tuy thiện nghệ thuáºt nam nữ, nhưng so vá»›i Ma chá»§ng trong ngưá»i Hà n Bách, vẫn còn cách má»™t khoảng rất xa nữa má»›i kịp, cá»™ng thêm huyệt đạo bị chế ngá»±, căn bản không có năng lá»±c thúc đẩy toà n diện Trá Nữ Tâm Công, trong nháy mắt đã cảm thấy chịu hết nổi, trong mắt sung mãn dục vá»ng, Ä‘em nguyên âm từ từ chuyển sang Hà n Bách, chịu để ngưá»i táºn tình thải nạp.
Hà n Bách nhân cơ hội hấp nạp nguyên âm, lại đem khà chà dương trả vỠnội thể Tú Sắc.
Má»—i má»™t vòng Ä‘á»u khiến cho trong thể ná»™i cá»§a y chân khà ngưng tụ nhiá»u lên, tâm linh cà ng có chiá»u hướng trong sáng hÆ¡n.
Cái thứ cảm giác ngá»t ngà o sung sướng nà y là m cho hai ngưá»i có xu hướng vui vẻ và hạnh phúc.
Tú Sắc tuy đối với nam nhân kinh nghiệm phong phú, nhưng đây là lần đầu tiên được thưởng thức tư vị mỹ diệu vô luân thế nà y.
Âm thanh phá không từ xa lại gần.
Tiếng quát giáºn dữ cá»§a Doanh Tán Hoa ở ngay phÃa dưới: “Ta biết ngươi ở trên còn không lăn xuống đây ngay cho ta.â€
Hà n Bách thở dà i má»™t hÆ¡i, mặc lại y phục, dà sát và o tai Tú Sắc nói: “Ta biết nà ng còn chưa đủ, ta cÅ©ng chưa đủ, đợi sau nà y ta sẽ đến tìm nà ng nữa.â€
Tiếng gió vang lên, Doanh Tán Hoa từ dưới đất phi lên, hai chưởng phấp phới tấn công đến y.
Nhất thá»i là m lá cây rụng ra lả tả, uy thế kinh nhân.
Hà n Bách công lá»±c trầm xuống, ôm Tú Sắc dùng thiên cân trụy hạ xuống phÃa dưới. Doanh Tán Hoa hét lên má»™t tiếng, Băng tằm tÆ¡ hướng tá»›i hai ngưá»i bắn ra.
Hà n Bách hôn Tú Sắc má»™t cái mà không dám nhìn và o đôi mắt đẹp khiến ngưá»i ta má»m lòng, tống thân thể má»m mại lõa thể cá»§a Tú Sắc ra, để cho Băng tằm tÆ¡ cuốn chặt lấy nà ng, còn y thì lui lại đằng sau nhanh chóng biến mất và o bóng đêm.
Tà i sản của [Relax]
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a [Relax]
09-06-2010, 04:41 PM
Cẩm Y Vệ
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
Phúc Vũ Phiên Vân
Quyển 13
Chương 144: Äã Hiểu Äại NghÄ©a
Nguyên Tác: Huỳnh Dị.
Dịch giả: Demtoilangthang .
Biên táºp: Thanh Long.
Nguồn: TTV
ThÃch Trưá»ng Chinh má»›i bước chân ra khá»i cá»a đổ phưá»ng đã láºp tức dừng bước.
Hà n BÃch Thúy ở đằng sau y đến bên cạnh cÅ©ng dừng lại.
Chỉ thấy bên ngoà i đứng chen vai hÆ¡n má»™t trăm đại hán, toà n bá»™ Ä‘á»u cầm binh khà trên tay, phong tá»a hết lối Ä‘i.
ThÃch Trưá»ng Chinh quay đầu nhìn lại thấy trên thá»m đổ phưá»ng cÅ©ng đã đứng cháºt các võ trang đại hán, ngưá»i ngưá»i thá»§ thế chuẩn bị ra tay.
Tháºt không ngá» má»›i bước chân ra khá»i đổ phưá»ng đã bị vây khốn trùng trùng.
ThÃch Trưá»ng Chinh ngá»a mặt lên trá»i cưá»i má»™t trà ng dà i, rồi nói: “Giá»i cho má»™t tên Sa Viá»…n, ta đã bá» qua cho ngươi mà không biết thức tỉnh, lại muốn biểu dương lá»±c lượng trước mặt bá»n ta.â€
Má»™t nam tá» mảnh khảnh bá»™ dạng giống như sư gia gạt má»i ngưá»i Ä‘i ra, lắc đầu quầy quáºy, cưá»i hì hì nói: “ThÃch huynh hiểu lầm rồi, việc nà y không có quan hệ đến Sa bang chá»§ má»™t chút nà o, ta là Ngô Kiện, quân sư cá»§a Tương Thá»§y bang, phụng mệnh cá»§a Thượng Äình bang chá»§ tá»›i má»i ThÃch huynh quá chân má»™t chút đến phÃa trước, là m rõ má»™t việc.â€
ThÃch Trưá»ng Chinh vá»— lên Thiên Binh bảo Ä‘ao Ä‘eo ở sau lưng má»™t cái, lạnh lùng nói: “Muốn má»i được ta thì phải há»i qua bạn thân cá»§a ta ở đằng sau lưng trước!â€
Tiếng binh khà chấn động vang lên ở bốn xung quanh.
Ngô Kiệt đưa tay ra ngăn cản thá»§ hạ Ä‘ang lăm le muốn ra tay, bình thản nói: “Mong ThÃch huynh suy nghÄ© cho kỹ, có câu nói song thá»§ nan địch tứ quyá»n, huống chi ở đây cá»™ng lại có hÆ¡n hai trăm đôi tay. Chỉ cần ThÃch huynh bá» vÅ© khà xuống, theo bá»n ta Ä‘i gặp bang chá»§ nói chuyện má»™t lần, dù cho nói chuyện không xong, bá»n ta cÅ©ng chẳng thừa cÆ¡ há»™i nguy nan cá»§a ngưá»i, mà còn mang binh khà giao lại cho huynh sau đó má»›i giải quyết.â€
ThÃch Trưá»ng Chinh giáºn dữ nói: “Muốn lão ThÃch ta bá» bảo Ä‘ao xuống, ngươi nghÄ© ta là con nÃt lên hai sao? Có bản lãnh cứ bắt giữ ta dẫn tá»›i gặp bang chá»§ cá»§a ngươi!â€
Gương mặt Ngô Kiệt nhất thá»i biến sắc, nói: “Rượu má»i không uống lại uống rượu phạt, hãy để cho ngươi kiến quá lá»±c lượng chân chÃnh cá»§a Tương Thá»§y bang bá»n ta má»™t lần.â€
Nói xong lùi lại đằng sau hòa và o rừng ngưá»i.
Hà n BÃch Thúy quát lên má»™t tiếng trong trẻo chặn tại phÃa trước ThÃch Trưá»ng Chinh.
Ngô Kiệt thấy váºy vá»™i ra lệnh tạm dừng động thá»§.
ThÃch Trưá»ng Chinh ngạc nhiên nhìn Hà n BÃch Thúy nói: “Nếu nà ng không thÃch dây dưa và o việc nà y thì có thể bá» Ä‘i, ta không tin nà ng biểu hiện ra thân pháºn mà bá»n há» vẫn dám đắc tá»™i vá»›i nà ng.â€
Hà n BÃch Thúy cả giáºn nói: “Nếu ThÃch Trưá»ng Chinh ngươi đại khai sát giá»›i, chẳng phải trúng và o bẫy cá»§a địch nhân sao?â€
ThÃch Trưá»ng Chinh cưá»i khổ nói: “Cái gì mà bẫy vá»›i không bẫy, Tương Thá»§y bang từ trước đã công khai đối đầu vá»›i bang cá»§a ta, ta giết hai trăm ngưá»i bá»n hỠđến đây thì có gì ghê gá»›m chứ.â€
Bá»n đại hán đồng thanh thóa mạ, tình hình láºp tức trở nên khẩn trương.
Ngô Kiệt ngoác miệng hét lên ba tiếng, bá»n chúng má»›i chịu yên lặng lại.
Ngô Kiệt há»i: “Vị công tá» nà y là ai?â€
Hà n BÃch Thúy đưa tay nhấc cái mÅ© trên đầu ra, là n tóc dà i như mây buông rá»§ xuống, đáp: “Ta là Äan Thanh phái Hà n BÃch Thúy.â€
Ngô Kiệt hÃt má»™t hÆ¡i khà lạnh, nhất thá»i nói không ra lá»i.
Hà n BÃch Thúy nói vá»›i ThÃch Trưá»ng Chinh: “ThÃch Trưá»ng Chinh à ! Hãy nghe BÃch Thúy má»™t lần Ä‘i! Nếu ngươi tùy tiện giết ngưá»i, chẳng phải chỉ ảnh hưởng đến thanh danh cá»§a ngươi, mà còn khiến cho ác danh Ä‘eo ở trên lưng ngươi mãi mãi sẽ không rÅ© bỠđược. Bây giá» bá»n há» chỉ là má»i ngươi đến nói chuyện chứ cÅ©ng chẳng phải láºp tức giết chết ngươi.â€
ThÃch Trưá»ng Chinh thở dà i má»™t hÆ¡i lắc đầu nói: “Vẫn không được! Nà ng hãy tránh ra Ä‘i, ta đối vá»›i bá»n hỠđã không có hảo cảm, cÅ©ng chẳng quan tâm ngưá»i khác nhìn ta thế nà o.â€
Ngô Kiệt ở đằng sau đám thá»§ hạ cao giá»ng nói: “Hắn đã chấp mê bất ngá»™, Hà n chưởng môn không cần phải để ý đến hắn, để bá»n ta cho hắn thấy má»™t chút lợi hại.â€
Hà n BÃch Thúy giáºn dữ nói: “Câm mồm! Ta chỉ là nghÄ© cho các ngươi.†Rồi lại hướng sang ThÃch Trưá»ng Chinh khuyên giải: “Coi như BÃch Thúy xin chà ng mà , được không?â€
ThÃch Trưá»ng Chinh ngá»a mặt gầm lên má»™t trà ng Ä‘au khổ, đưa tay ra đằng sau nắm lấy chuôi Ä‘ao, sát khà láºp tức nổi lên ép ra xung quanh, hét lá»›n: “Không được! Ta đêm nay phải giết bá»n há» má»™t mảnh giáp không còn, để cho ngưá»i khác biết Ná»™ Giao bang không phải dá»… đụng và o.â€
Bá»n đại hán bị sát khà cá»§a y bức đến sợ hãi lùi lại, tạo ra xung quanh hai ngưá»i má»™t khoảng trống lá»›n.
Hà n BÃch Thúy biết đã đến lúc căng thẳng, chỉ cần động và o là láºp tức tráºn huyết chiến phát động, giáºm chân nói: â€œÄÆ°á»£c rồi! Tối nay ta theo ý cá»§a chà ng, như thế đã được chưa!â€
ThÃch Trưá»ng Chinh mình hổ khẽ run, nhìn Hà n BÃch Thúy không thể tin được, há»i: “Nà ng tháºt chịu bồi tiếp ta …†Dừng má»™t chút dùng truyá»n âm nháºp máºt há»i tiếp: “Lên giưá»ng?â€
Hà n BÃch Thúy hai má đỠbừng, nhè nhẹ gáºt đầu, xấu hổ quá cúi đầu nhìn xuống đất.
ThÃch Trưá»ng Chinh di chuyển đến trước mặt nà ng hạ giá»ng há»i: “Không phải nà ng từng láºp thệ không lấy chồng sao?â€
Hà n BÃch Thúy há»n giáºn nói: “Ngưá»i ta chỉ đáp ứng để cho chà ng giở trò xấu, hoà n toà n không có nói muốn gả cho chà ng, không được lẫn lá»™n đấy.â€
ThÃch Trưá»ng Chinh ngá»a mặt cưá»i dà i, không nói má»™t lá»i cởi Thiên Binh bảo Ä‘ao xuống ném qua chá»— Ngô Kiệt nói: “Bảo quản tốt cho ta, nếu rÆ¡i mất thì dù ngươi có chạy đến chân trá»i góc bể, lão ThÃch ta cÅ©ng phải lấy cái mạng nhá» cá»§a ngươi để bù lại.â€
Ngô Kiện sau khi tiếp nháºn Thiên Binh bảo Ä‘ao, kêu tiếp: “Còn trưá»ng kiếm cá»§a Hà n trưởng môn.â€
Hà n BÃch Thúy cúi đầu cởi bá» Ä‘ai kiếm, ném vỠđằng trước rÆ¡i đúng và o tay kia cá»§a Ngô Kiệt chuẩn xác không sai má»™t ly, sau đó nở má»™t nụ cưá»i xinh đẹp khoác tay ThÃch Trưá»ng Chinh ôn nhu nói: “ThÃch Trưá»ng Chinh! Bá»n ta Ä‘i!â€
*****
Bên bá» Äá»™ng Äình hồ.
Lương Thu Mạt đến khu bến thuyá»n, Ä‘i lên má»™t chiếc khoái thuyá»n hẹp và dà i.
Hai hảo thá»§ Ná»™ Giao bang cải trang thà nh ngư dân đã sá»›m đợi ở đây, chẳng nói má»™t lá»i liá»n tháo dây buá»™c thuyá»n.
Trước tiên khoái thuyá»n chạy men theo bá» cỡ gần ná»a canh giá», rồi má»›i hướng vá» má»™t quần thể đảo nhỠở trên mặt hồ, sau khi chạy qua quần thể đảo nhỠấy thì chuyển hướng chạy vá» phÃa đông, không bao lâu đã đến được bỠđông cá»§a Äá»™ng Äình.
Má»™t lúc sau bá»n há» cháºm cháºm tiến và o má»™t ngư cảng neo đầy thuyá»n đánh cá, khoái thuyá»n khéo léo tá»±a như ngưá»i Ä‘i trên mặt đất luồn lách xuyên qua giữa những ngư thuyá»n, tá»›i khi khoái thuyá»n ly khai thì không còn nhìn thấy bóng dáng Lương Thu Mạt đâu nữa.
Dù cho có ngưá»i luôn luôn theo chân bá»n há», đến lúc nà y cÅ©ng chẳng biết y thá»±c ra đã lên chiếc thuyá»n đánh cá nà o Ä‘áºu ở đây.
Giả như địch nhân có đủ năng lá»±c vây kÃn toà n bá»™ ngư cảng nà y, rồi tra xét từng thuyá»n cÅ©ng ngăn không được bá»n há» thoát Ä‘i từ dưới đáy nước. Nói đến công phu trên sông nước, trong giang hồ không có ngưá»i nà o dám so bì vá»›i Ná»™ Giao bang.
Ngư cảng lá»›n nhá» như dạng ngư thôn đây, tại Äá»™ng Äình hồ bao la rá»™ng lá»›n sợ rằng phải hÆ¡n má»™t nghìn chá»—. Vì thế có thể thấy dù cho bằng và o lá»±c lượng cá»§a Phương Dạ VÅ© và Lăng Nghiêm mà muốn tìm được ngưá»i cá»§a Ná»™ Giao bang cÅ©ng sẽ có biết bao nhiêu là khó khăn.
Lúc nà y Lương Thu Mạt đã lên má»™t chiếc ngư thuyá»n trong đó gặp mặt cùng vá»›i Thượng Quan Ưng, Trạch VÅ© Thá»i và Lăng Chiến Thiên.
Lương Thu Mạt nói: “Hồ Tiết đã phái ra hạm đội thá»§y binh phong tá»a toà n bá»™ khu vá»±c đưá»ng thá»§y thông tá»›i Ná»™ Giao đảo, lại phái ngưá»i lên đảo bố trÃ, tá» ra ý muốn đóng giữ lâu dà i. Mầy ngà y gần đây còn mang đến má»™t lượng lương thá»±c lá»›n và váºn chuyển lên trên đảo, khiến cho ngưá»i ta cá»±c kỳ phẫn háºn.â€
Thượng Quan Ưng mỉm cưá»i nói: “Không cần phải bá»±c mình, chỉ cần bá»n ta ngưá»i còn thì sẽ có cÆ¡ há»™i Äông SÆ¡n tái khởi.â€
Lương Thu Mạt kỳ quái nhìn Thượng Quan Ưng, thầm nghÄ© Thượng Quan Ưng vừa là bang chá»§ vừa là hảo hữu cá»§a y từ trước tá»›i nay luôn luôn coi trá»ng bang nghiệp do phụ thân cá»§a y để lại cho y, vì sao hôm nay lại có thể trở thà nh dá»ng dưng, thay đổi so vá»›i thưá»ng ngà y như thế?
Lăng Chiến Thiên nháy mắt vá»›i y cưá»i nói: “Thu Mạt nhất định Ä‘ang kỳ quái vì sao tâm tình bang chá»§ tốt như váºy, để ta hé cho ngươi biết bà máºt nhé …â€
Thượng Quan Ưng gương mặt tuấn tú đỠbừng, ngắt lá»i nói: “Nhị thúc!â€
Lăng Chiến Thiên cưá»i khanh khách nói: “Tốt! Ta không nói nữa, Thu Mạt tá»± ngươi há»i y Ä‘i!â€
Lương Thu Mạt nhìn thấy tình huống như váºy, láºp tức biết được có liên quan đến chuyện tình cảm nam nữ, trong lòng rất cao hứng cho Thượng Quan Ưng, tiếp tục nói: “Hiện tại truy tìm bá»n ta gay gắt nhất là tiểu tổ kêu “Äồ Giao đội†được hợp thà nh bởi hÆ¡n má»™t trăm cao thá»§ đến từ hắc bạch lưỡng đạo do Triển VÅ© suất lÄ©nh, thá»±c lá»±c không thể coi thưá»ng, theo Ä‘iá»u tra biết được trong đó có hÆ¡n má»™t ná»a là những nhân váºt có địa vị như long đầu và tông chá»§ má»™t phái.â€
Lẽ ra y còn muốn nói hết cái đống tên tuổi ấy ra, Trạch VÅ© Thá»i đã ung dung cưá»i nói: “Nếu không phải như thế bá»n ta cÅ©ng chẳng thấy kỳ quái. Ta tuy không có khinh địch, nhưng luôn luôn không để Triển VÅ© ở trong mắt. Nguyên nhân không phải ta nghÄ© y không đủ cân lượng mà là nháºn thấy y không dám toà n lá»±c đối phó vá»›i bá»n ta.â€
Má»i ngưá»i tất cả Ä‘á»u biết rõ.
Phải biết trong võ lâm Trung Nguyên, bất kể ngưá»i nà o, vô luáºn là phụng mệnh cá»§a Mông nhân hay Chu Nguyên Chương đến đối phó vá»›i Ná»™ Giao bang, Ä‘á»u không thể không nghÄ© đến vấn đỠLãng Phiên Vân. Äặc biệt loại nhân váºt nổi danh như “Mâu Sạn Song Phi†Triển VÅ© đứng mÅ©i chịu sà o đây, nếu Ná»™ Giao bang xảy ra vấn Ä‘á», ngưá»i đầu tiên trong lòng Lãng Phiên Vân phải Ä‘i tìm để thanh toán chắc chắn là y chứ chẳng nghi ngá» gì cả. Lúc đó vô luáºn vì có công mà nháºn được quyá»n lá»±c, phú quý, kim tiá»n mỹ nữ thế nà o Ä‘i nữa cÅ©ng sẽ rÆ¡i và o hoà n cảnh chẳng vui vẻ thÃch thú gì.
Trạch VÅ© Thá»i tiếp tục nói: “Cho nên có thể suy ra Lăng Nghiêm trước khi thuyết phục được Triển VÅ© và những ngưá»i có thế lá»±c khác đến đối phó vá»›i bá»n ta tất Ä‘iá»u kiện tiên quyết là phải giải quết xong Lãng đại thúc trước. Mà quan sát tình hình trước mắt bá»n Triển VÅ© án binh bất động, theo được biết tráºn chiến Song Tu phá»§ Lãng đại thúc đã uy hiếp thiên hạ, trá»±c tiếp phá tan lá»±c lượng giang hồ cá»§a Lăng Nghiêm tổ chức để đối phó vá»›i bá»n ta.â€
Lương Thu Mạt nói: “Bất quá chỉ riêng thá»§y sư cá»§a Hồ Tiết, sau khi bá»n ta mất Ä‘i nÆ¡i hiểm yếu cá»§a Ná»™ Giao bang, đã khiến ngưá»i ta Ä‘au đầu.â€
Thượng Quan Ưng nói: “Äiá»u đó nói lên, nếu Lăng Nghiêm hưng chấn thanh uy xong, sẽ không thể không nghÄ© biện pháp đối phó vá»›i đại thúc, Ä‘iá»u nà y tháºt là m cho ngưá»i ta lo lắng.â€
Gương mặt anh tuấn cá»§a Lăng Chiến Thiên nở má»™t nụ cưá»i trà n đầy tá»± tin nói: “Thá»±c lá»±c trong tay cá»§a Phương Dạ VÅ© mà chúng ta đã biết chỉ là má»™t bá»™ pháºn, phần mà ta chưa biết còn mạnh mẽ hÆ¡n. Bất quá bên cạnh đại thúc có dạng cao thá»§ đẳng cấp như Phạm Lương Cá»±c và Hà n Bách, lại còn có thêm Tần Má»™ng Dao thiên hạ bạch đạo ai không phải tôn trá»ng nà ng bảy phần, trừ phi Bà ng Ban tá»± mình xuất thá»§ vây công, ngoà i ra ta không nghÄ© ra được ngưá»i nà o có thể đối phó vá»›i y mà không phải ôm đầu máu mà quay vá».â€
Trạch VÅ© Thá»i nói: “Lăng Nghiêm dùng trăm phương ngà n kế muốn dẫn dụ đại thúc đến kinh sư, đương nhiên là rắp tâm hại ngưá»i, chẳng qua đại thúc sóng gió gì mà chẳng từng gặp qua, ta đối vá»›i ngưá»i tuyệt đối tin tưởng.â€
Lăng Chiến Thiên há»i Lương Thu Mạt: “Có tin tức má»›i nhất cá»§a tên tiểu tá» ThÃch Trưá»ng Chinh không?â€
Lương Thu Mạt lá»™ ra vẻ phấn chấn nói: “Tiểu tá» nà y quả nhiên tuyệt vá»i, nhiá»u lần thoát khá»i thiên la địa võng cá»§a Phương Dạ VÅ© giăng ra, hiện tại đã thà nh đối tượng mà thiên hạ để ý đến. Theo tin tình báo má»›i nhất thì y Ä‘ang ngông nghênh qua ngà y ở Trưá»ng Sa phá»§, xem ra là muốn kìm chế lá»±c lượng cá»§a Phương Dạ VÅ©.â€
Thượng Quan Ưng vừa mừng vừa thương nói: “Tiểu tá» nà y tháºt không biết trá»i cao đất dà y, ngay đẳng cấp đại thúc cÅ©ng tá»± biết phân lượng không dám mang thân mình Ä‘i đánh bạc. VÅ© Thá»i! Bá»n ta nhất định phải nghÄ© ra biện pháp để tiếp ứng y.â€
Trạch VÅ© Thá»i thở dà i nói: “Ai không muốn láºp tức đến Trưá»ng Sa phá»§ cùng y sánh vai kháng địch, nhưng nếu là m như thế sẽ rÆ¡i và o mưu kế cá»§a địch nhân. Lúc đó nguy hiểm chẳng phải chỉ toà n quân bị tiêu diệt mà còn ảnh hưởng tá»›i nhiệm vụ đến kinh sư đầy khó khăn cá»§a đại thúc. Cho nên vạn lần không thể là m như thế.â€
Thượng Quan Ưng biến sắc nói: “Bá»n ta sao có thể thấy chết không cứu?â€
Lăng Chiến Thiên bình tÄ©nh nói: “Tiểu Ưng chá»› nên vì tình cảm mà mất Ä‘i tỉnh táo, nếu bá»n ta không lá»— mãng lao sư viá»…n chinh, Trưá»ng Chinh ngược lại còn có má»™t tia hy vá»ng giữ được mạng.â€
Trạch VÅ© Thá»i gáºt đầu nói: “Nhị thúc nói rất chÃnh xác. Trưá»ng Chinh cô đơn tác chiến, nhìn thì thấy hung hiểm nhưng thá»±c ra lại chẳng bị ká»m chế chút nà o, có thể phát huy chiến thuáºt địch yếu thì tiến, địch mạnh thì lui, tránh nặng lấy nhẹ. Coi Phương Dạ VÅ© đến thá»i khắc nà y vẫn chưa là m thịt được y thì có thể thấy lá»i cá»§a ta vừa nói không phải là vô cá»›. Nếu chẳng may vì sá»± tham dá»± cá»§a bá»n ta mà khiến cho y mất Ä‘i thế chá»§ động như váºy, tất ngà y mạt váºn cá»§a y cÅ©ng chẳng còn xa nữa.â€
Thượng Quan Ưng muốn nói lại thôi, cuối cùng cÅ©ng không nói ra lá»i nữa.
Lương Thu Mạt nói: “Tráºn chiến Song Tu phá»§, bá»n cao thá»§ ngoại vá»±c Lý XÃch Mi Ä‘á»u bị thua thê thảm, khiến cho tình thế xoay chuyển ngược lại.
Giả như ThÃch Trưá»ng Chinh có thể ká»m chế Phương Dạ VÅ©, Triển VÅ© phải án binh bất động, bá»n ta sao không thể thẳng thắn cùng Hồ Tiết đánh má»™t tráºn tháºt ngoạn mục để Ä‘oạt lại Ná»™ Giao đảo chứ?â€
Trạch VÅ© Thá»i mỉm cưá»i nói: “Äây là ý tưởng thá»±c vô cùng hấp dẫn ngưá»i ta. Bất quá đại thúc từng đưa tin vá», bá»n ta trừ phi vạn bất đắc dÄ© còn tuyệt không thể cùng địch nhân đối đầu trá»±c tiếp, má»i sá»± đợi sau khi ngưá»i đến kinh sư hãy nói tiếp. Cho nên việc tốt nhất cá»§a bá»n ta hiện nay là bà máºt luyện binh, nhà n rá»—i thì Ä‘i đến kỹ viện tìm cô nương phong hoa tuyết nguyệt má»™t phen.†Nói xong thì liếc nhìn Thượng Quan Ưng má»™t cái.
Lương Thu Mạt cuối cùng cÅ©ng chịu không nổi hướng sang Thương Quan Ưng Ä‘ang có chút lúng túng há»i: “Có phải là bang chá»§ đã có ý trung nhân không?â€
Thượng Quan Ưng đánh má»™t quyá»n lên vai Trạch VÅ© Thá»i, vừa cưá»i vừa mắng: “Tiểu tá» thÃch nhất là trêu ta.â€
Lăng Chiến Thiên cưá»i nói: “Tiểu Ưng sao không thà nh thân sá»›m má»™t chút, ngư thôn mỹ nữ động nhân như váºy, xác thá»±c chỉ có thể gặp mà không thể cầu được.â€
Trạch VÅ© Thá»i vừa xoa chá»— bị đánh vừa cưá»i nói: “Trong lá»i nói cá»§a nhị thúc có ẩn thâm ý. Bởi vì Phương Dạ VÅ© má»™t khi biết được bá»n ta vẫn ẩn thân không ra, nhất định sẽ táºp trung lá»±c lượng đến truy tìm bá»n ta, lúc đó bá»n ta lại phải trốn đông tránh tây, là m gì có thá»i gian mà lo những việc khác.â€
Lương Thu Mạt là m ra vẻ như lão hồ ly nói: “Tình trạng muôn và n biến hóa, nhưng chân lý sẽ không bao giá» thay đổi là phải gạo nấu thà nh cÆ¡m, xin bang chá»§ láºp tức hạ quyết định.â€
Trạch VÅ© Thá»i cưá»i mắng: “Tên tiểu tá» ngươi cÅ©ng hiểu tình yêu sao? Ngươi và ThÃch Trưá»ng Chinh Ä‘á»u là ngưá»i sinh sống ở trong thanh lâu, Trưá»ng Chinh thì mấy năm gần đây không còn bước chân và o thanh lâu nữa, còn ngươi vẫn đêm đêm xướng ca, ôm ấp ngưá»i đẹp, rút cục khi nà o má»›i chịu bá» cái tÃnh ấy Ä‘i.â€
Lương Thu Mạt cưá»i nói: “Ngươi là đồ gá»— đá cổ lá»— đương nhiên là nhìn ta và Trưá»ng Chinh không thuáºn nhãn, đợi lúc nà o ta dẫn ngươi Ä‘i khoái hoạt má»™t lần, bảo đảm ngươi sẽ vui đến quên cả đưá»ng vá», phải quỳ xuống đất van xin ta dẫn ngươi Ä‘i lần thứ hai.â€
Lăng Chiến Thiên nhìn mấy đứa tiểu bối nà y mà trong lòng cảm thấy trà n đầy ấm áp, nói cùng Lương Thu Mạt: “Tên tiểu tá» ngươi trách nhiệm trông coi cả má»™t mạng lưới tình báo, tốt nhất là không nên thưá»ng xuyên đến thanh lâu, đặc biệt không thể chỉ tìm gặp mãi má»™t cô nương, nếu không địch nhân có thể theo thói quen cá»§a ngươi mà thiết láºp cạm bẫy giết chết ngươi, biết không?â€
Lương Thu Mạt cưá»i khổ gáºt đầu đồng ý.
Lăng Chiến Thiên đứng lên nói: “Tiểu Ưng, ngươi theo ta Ä‘i má»™t phen, coi như ta lấy thân pháºn tôn trưởng cá»§a ngươi sẽ chÃnh thức đỠthân vá»›i nhạc phụ tương lai cá»§a ngươi, không cho phép ngươi ngáºp ngà ngáºp ngừng nữa.â€
Má»i ngưá»i cùng nhau vá»— đùi tán thà nh.
Trong đầu Thương Quan Ưng thoáng qua hình ảnh xinh đẹp cá»§a Cà n Hồng Thanh, thầm thở dà i má»™t hÆ¡i, nói: “Tất cả do nhị thúc là m chá»§ cho tiểu Ưng!â€
Tà i sản của [Relax]
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a [Relax]
09-06-2010, 04:42 PM
Cẩm Y Vệ
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
Phúc Vũ Phiên Vân
Quyển 13
Chương 145: Tháºp Bát Liên Hoà n
Nguyên Tác: Huỳnh Dị.
Dịch giả: Demtoilangthang .
Biên táºp: Thanh Long.
Nguồn: TTV
Trên quan thuyá»n neo tại bến tầu Trưá»ng Giang bên cạnh An Khánh phá»§.
Trong phòng chuyên sứ.
Phạm Lương Cá»±c nghe xong vá»— đùi kêu tuyệt, kinh ngạc nói: “Ta có thể tưởng tượng ra lúc ngươi nói yêu Tú Sắc mà không phải Doanh yêu nữ thi biểu tình hiện ra trên mặt nữ tặc không được tá»± nhiên như thế nà o. Yêu nữ nà y đã đùa rỡn nam nhân nhiá»u rồi, ngươi đúng là vì nam nhân bá»n ta xả tức má»™t lần, xứng đáng là Lãng côn đại hiệp.â€
Có tiếng gõ cá»a, Tả Thi ở bên ngoà i cá»a không nhẫn nại nổi nữa cất tiếng há»i: “Äại ca! Bá»n ta có thể và o được không?â€
Phạm Lương Cá»±c chau mà y nói: “Lúc nà o có thể và o được ta sẽ gá»i bá»n ngươi, các muá»™i tá» chịu khó má»™t chút Ä‘i mà ! Nam nhân bá»n ta còn có việc bà máºt quan trá»ng bà n luáºn.â€
Hà n Bách cÅ©ng rất mong gặp được bá»n há», đặc biệt là Tần Má»™ng Dao, không biết nà ng ở trong tÄ©nh thất tịnh tu thế nà o rồi?
Phạm Lương Cá»±c trầm ngâm nói: “Hiện tại xem ra Doanh yêu nữ má»™t ngà y không tìm được dâm hòa thượng do ngươi giả trang, cÅ©ng sẽ không lên thuyá»n kiếm bá»n ta là m phiá»n. Bất quá cÅ©ng không nên coi nhẹ bá»n há». Doanh yêu nữ vì không biết ngươi có Ma chá»§ng trong ngưá»i má»›i thất bại đến như váºy.†Ngừng lại má»™t chút rồi nói tiếp: “Ngươi Ä‘oán Tú Sắc có vì thế mà yêu thÃch nam nhân và đối vá»›i Doanh yêu nữ không còn hứng thú nữa không?â€
Hà n Bách chém gió nói: “Äâu cần phải nói nữa! Sau đó nà ng tháºt là hợp tác biết bao! Nếu không thương thế cá»§a ta đâu thể hồi phục nhanh đến như thế.†Suy nghÄ© má»™t lát nói tiếp: “Vì sao bá»n ta không nhân ban đêm rá»i bến?â€
Phạm Lương Cá»±c nói: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là không thể, nếu sau khi ngươi má»›i trở vá» mà láºp tức rá»i bến, sẽ để Doanh yêu nữ Ä‘oán ra ngươi tức là dâm hòa thượng ấy nhất định có quan hệ vá»›i bá»n ta. Nếu bá»n ta đợi má»™t khoảng thá»i gian rồi má»›i chạy, nà ng ta sẽ nghÄ© lầm là bá»n ta chịu sá»± uy hiếp cá»§a nà ng mà đợi nà ng lên thuyá»n. Cho nên giả vá» lưu lại đây má»™t đêm, giống như không muốn chạy thuyá»n và o ban đêm váºy, là m cho bá»n há» không mò ra được ý tứ cá»§a bá»n ta.â€
Hà n Bách cà ng nghÄ© cà ng thấy buồn cưá»i, thở dà i nói: “Tháºt muốn theo bên cạnh bá»n nà ng ta, coi xem bá»n nà ng nói vá» ta thế nà o.â€
Phạm Lương Cá»±c vá»— vá»— lên đầu vai y nói: “Ngươi biết được khát vá»ng ấy như thế nà o là được rồi, sau nà y ngươi nói chuyện mà còn cố ý ngưng tụ thanh âm, không để cho ta nghe được, ta sẽ lấy cái mạng nhá» cá»§a ngươi đấy.â€
Hà n Bách kêu lên thất thanh: “Äó chẳng lẽ không phải là sinh hoạt riêng tư và những lá»i nói thầm kÃn sao?â€
Phạm Lương Cá»±c nói: “Riêng tư thầm kÃn gì cÅ©ng không quan trá»ng, chỉ có để cho ta biết tất cả phát triển cá»§a sá»± tình thì má»›i có thể ở bên cạnh hiệp trợ ngươi. ÄÆ°á»£c rồi! Äể cho ngươi xem má»™t thứ tuyệt vá»i nà y, ngươi sẽ minh bạch ngay.â€
Hà n Bách thấy lão lấy ra từ trong ngá»±c áo má»™t cái há»™p khảm tinh xảo, ngạc nhiên há»i: “Äây là cái quá»· gì váºy?â€
Phạm Lương Cá»±c mỉm cưá»i thần bà mở há»™p ra. Hóa ra bên trong là má»™t táºp tranh vẽ sống động, viết tám chữ “Mỹ nhân bà hà tháºp bát liên hoà nâ€*.
Hà n Bách ngạc nhiên nhìn sang Phạm Lương Cá»±c nói: “Hóa ra ngươi má»›i chân chÃnh là lão dâm trùng, hy vá»ng không phải ngươi má»™t bên thì nghe ta cùng các ngưá»i vợ lúc thả hồn trên đỉnh Vu sÆ¡n, má»™t bên thì xem bức há»a nà y.â€
Phạm Lương Cá»±c cáu giáºn gõ đầu y má»™t cái, hằm hằm nói: “Không phải phá»ng Ä‘oán tầm báºy, ta vừa má»›i chạy gần má»™t trăm dặm, tá»›i má»™t kho trong hai mươi cái kho ta phân bố khắp thiên hạ lấy bức tranh nghệ thuáºt cá»±c phẩm nà y vỠđây để đưa cho ngươi dùng tạm, ngươi chẳng những đã không cảm kÃch, còn lấy tâm dâm côn cá»§a ngươi suy ra lòng thánh nhân cá»§a ta. Cẩn tháºn cái mạng nhá» cá»§a ngươi.â€
Hà n Bách vá»™i và ng xin lá»—i, lòng hiếu kỳ nổi lên, mở má»™t trang ra xem láºp tức dục há»a cá»±c thịnh, “Ah!†lên má»™t tiếng, mặt đỠđến táºn mang tai.
Phạm Lương Cá»±c nói: “Không cần cảm thấy xấu hổ, ngà y đó ta xem quyển tranh vẽ nà y tình huống cÅ©ng chỉ tốt hÆ¡n ngươi má»™t chút. Ôi! Äây đúng là thiên hạ cá»±c phẩm, trân quý nhất trên Ä‘á»i, chỉ không biết tác giả có bà n tay vá»›i những nét vẽ khéo léo nà y thuá»™c vá» thá»i đại nà o, bất quá ngưá»i nà y đối vá»›i tình dục nam nữ có thể há»™i và phẩm vị cá»±c cao, nếu không sao có thể vẽ ra được hấp dẫn đến như thế, lại không mang má»™t chút ý vị dâm tà và hèn hạ nà o.â€
Hà n Bách mê mẩn láºt từng trang, từng trang liên tiếp.
Äây là mưá»i tám bức tranh toà n vẽ vá» chuyện nam nữ, ngưá»i phụ nữ trong tranh tháºt là mỹ diá»…m vô cùng, nam thì tráng kiệt anh tuấn. Äiá»u đặc biệt lợi hại là tÃnh phát triển liên tục, bắt đầu từ lúc nam nữ gặp nhau, toà n bá»™ quá trình được ngòi bút khéo léo miêu tả tháºt sống động vô cùng.
Chá»— có sức hấp dẫn nhất chÃnh là thá»§y chung nhìn không được chÃnh diện ngưá»i nam nhân ấy, cà ng là m nổi báºt hÆ¡n những trạng thái xuân tình cuốn hút và dung mạo, thân thể lá»™ng lẫy cá»§a nữ nhân diá»…m lệ ở trong tranh.
Cá»™ng thêm nhan sắc tươi đẹp bắt mắt, kÃch thÃch thị giác ngưá»i ta lên cá»±c Ä‘iểm.
Sau khi Hà n Bách coi xong phải nhắm mắt lại định thần má»™t chốc, rồi má»›i mở mắt ra nói: “Không cần biết ngươi có đồng ý hay không, quyển sách nà y từ tối nay sẽ thuá»™c vá» ta, nếu ngươi muốn để Vân Thanh xem, ta có thể chịu khó cho ngươi mượn má»™t lát.â€
Mặt Phạm Lương Cá»±c biến sắc nói: “Äây khác gì là cưỡng Ä‘oạt chứ?â€
Hà n Bách cẩn tháºn cất quyển sách và o trong ngá»±c, mỉm cưá»i nói: “Ai thèm cướp váºt cá»§a ngươi, ngươi đã quên ta thà nh công khiến cho ngươi bao nhiêu lần được gá»i Dao muá»™i, ngươi còn chưa châm trà cảm Æ¡n ta đấy! Ngươi tặng ta cuốn sách nà y thì tất cả những món nợ giữa bá»n ta coi như xóa bá» hết.â€
Nói xong liá»n đứng dáºy không cần quan tâm đến Phạm Lương Cá»±c Ä‘ang trừng mắt vá»›i y, đẩy cá»a bước ra ngoà i.
Hà n Bách ra đến hà nh lang, vá»— vá»— lên quyển sách bảo bối ở trong ngá»±c, thầm nghÄ© trên thiên hạ thế gian sao lại có thứ diệu phẩm như thế, khẳng định ngay cả Tần Má»™ng Dao tiên tỠấy cÅ©ng sẽ chịu không nổi. Hiện tại nà ng Ä‘ang tiá»m tu ở trong tÄ©nh thất, không biết đã nghÄ© ra được phương pháp gì đối phó vá»›i ma công cá»§a mình chưa? Äối vá»›i Ä‘iểm nà y thì y vô cùng yên tâm, đúng như Lãng Phiên Vân đã nói, chỉ cần tình yêu cá»§a nà ng đối vá»›i mình thâm sâu, thì dù nà ng có chạy đằng trá»i cÅ©ng không thoát khá»i “Ma trảo†cá»§a y. Sẵn bây giá» còn chút thá»i gian chẳng bằng cùng ba vị tá»· tá»· xinh đẹp đùa rỡn trước, âu cÅ©ng là điá»u thú vị cá»§a kiếp ngưá»i.
Láºp tức không chần chừ tụ công và o hai tai, tìm được gian phòng ba nà ng Ä‘ang ở trong đó liá»n đẩy cá»a Ä‘i và o.
Ba nà ng ở trong phòng Nhu Nhu Ä‘ang sốt ruá»™t mong chá», thấy y đến vô cùng vui vẻ vây tròn lấy y.
Tả Thi oán giáºn: “Vì sao ngươi bây giá» má»›i đến?â€
Nhu Nhu há»n nói: “Sau nà y nếu chà ng rá»i bá»n ta Ä‘i đâu, tất phải nói cho bá»n ta biết rõ rà ng, chà ng coi bá»n ta là cái gì đây?â€
Triệu Hà nói: “Nghe nói chà ng bị thương, hiện tại đã đỡ hÆ¡n chưa?â€
Hà n Bách vá»™i và ng bồi tá»™i, gần như vừa phải dá»— dà nh vừa phải lừa gạt, dá»±a và o miệng lưỡi trÆ¡n tru cá»§a y má»›i là m cho ba nà ng yên lòng lại, theo y ngồi lên giưá»ng.
Hà n Bách từ trong lòng cung cung kÃnh kÃnh lấy cái há»™p ra, đặt xuống giữa giưá»ng.
Ba nà ng nhìn một cách rất hiếu kỳ.
Hà n Bách cưá»i hì hì nói: “Bá»n nà ng thá» Ä‘oán xem bên trong là bảo bối gì.â€
Tả Thi Ä‘oán: “Nhất định là đồ cá»§a nữ nhân bá»n ta đại loại như bá»™t nước hay cái gì đó.â€
Nhu Nhu lắc đầu nói: “Không phải! Bách lang chưa từng để ý đến thứ tâm sá»± ấy cá»§a bá»n ta, bản thân chà ng phà m ăn như váºy tất phải là má»™t thừ gì đó có thể ăn.â€
Triệu Hà ngáºp ngừng nói: “Không phải là bảo váºt Ä‘i ăn cắp được chứ!â€
Hà n Bách cưá»i nói: “Là mưá»i tám bức đồ há»a tinh xảo.â€
Ba nà ng cùng cảm thấy ngạc nhiên, phu quân cá»§a bá»n há» luôn luôn không có hứng thú vá»›i thi thư tá»± há»a, vì sao lại mang quyển sách nà y đến để cùng bá»n há» thưởng thức?
Triệu Hà đưa tay mở nắp há»™p ra, vừa nhìn thấy tám chữ viết trên bìa sách, gương mặt láºp tức đỠbừng lên, cáu: “Chà ng là tên xấu xa hạng nhất.â€
Tả Thi là lần đầu tiên tiếp xúc vá»›i xuân cung há»a, cho nên trong nhất thá»i không hiểu, ngạc nhiên há»i Triệu Hà : “Vì sao lại nói chà ng là tên xấu xa?â€
Lúc Nhu Nhu còn Ä‘i theo Mạc à Nhà n không biết đã từng được xem qua bao nhiêu tranh vẽ kiểu nà y, coi như không có chuyện gì nói: “Äể ta coi xem vẽ có đẹp không?â€
Sau đó mở trang đầu tiên ra.
Hình vẽ đầu tiên nam nữ Ä‘á»u y phục chỉnh tá», mỹ nữ trong đó thần thái Ä‘oan trang, mang bá»™ dạng nghiêm nghị không thể xâm phạm, khiến ba nà ng đồng thanh tán thưởng.
Triệu Hà còn nghÄ© vừa rồi mình hiểu lầm Hà n Bách, ngượng ngùng nói: “Ta còn trách lầm Bách lang, bức vẽ nà y thá»±c là sinh động, nhan sắc tháºt là xinh đẹp.â€
Tả Thi quyến luyến không rá»i ra được nói: “Má»i ngưá»i xem, ngay nét thêu hay nếp gấp trên y phục má»™t Ä‘iểm cÅ©ng vẽ không sai, bức tranh tinh mỹ như váºy lần đầu tiên ta má»›i được nhìn thấy.â€
Nhu Nhu nói: “Biểu tình trên mặt má»›i sống động là m sao, thần tình Má»™ng Dao bấy lâu nay Ä‘á»u là giống như váºy, cÅ©ng chỉ có mỹ lệ như Má»™ng Dao má»›i có thể so sánh được vá»›i mỹ nữ trong tranh nà y.â€
Hà n Bách nói: “Không đúng! Ba vị tá»· tá»· Ä‘á»u có thể so được vá»›i sá»± xinh đẹp cá»§a nà ng ta.â€
Ba nà ng được y khen trở nên hưng phấn, tranh nhau mở trang thứ hai.
Bức vẽ nà y so vá»›i bức trước khác biệt không lá»›n, chỉ là ngưá»i đà n ông Ä‘ang kéo tay ngưá»i nữ, mà mỹ nữ ấy tức thì ná»a muốn ná»a không, vô luáºn phản ứng cá»§a gương mặt hay trạng thái thân thể Ä‘á»u được vẽ ra má»™t cách rõ rà ng, xác thá»±c là xảo Ä‘oạt thiên công.
Ba nà ng nhìn đến ngây ngưá»i, gương mặt xinh đẹp bắt đầu á»ng hồng, cÅ©ng bắt đầu hiểu được ý tứ cá»§a “liên hoà nâ€. Nhưng đã bị hấp dẫn, biết rõ mưá»i sáu bức tranh khác sẽ cà ng xem cà ng khó coi, cÅ©ng không thể ngẩng đầu lên bá» Ä‘i không xem nữa.
Hà n Bách tuy là coi lần thứ hai vẫn cầm lòng không được, tâm tình dao động, mở trang thứ ba.
Nam nhân trong bức tranh đứng đằng sau mỹ nữ, vùi đầu và o gáy nà ng nên nhìn không thấy được gương mặt cá»§a y. Chỉ thấy má»™t tay y ôm eo mỹ nữ còn tay khi thì thá»c và o bên trong vạt áo cá»§a nà ng. Ngay cả cỠđộng cá»§a những ngón tay ấy bên trong áo cÅ©ng được mượn qua hình ảnh lượn sóng cá»§a y phục mà phÆ¡i bà y ra hết, là m cho ngưá»i ta chỉ cần xem qua là đủ hiểu.
Ba nà ng nhìn thấy gương mặt á»ng đỠđến táºn mang tai, nhưng ánh mắt lại không thể rá»i khá»i, má»›i biết bức đồ há»a xuân cung nà y có sức hấp dẫn đến mức nà o.
Tả Thi rên lên một tiếng chui đầu và o trong lòng Hà n Bách.
Hà n Bách cưá»i khanh khách nói: “Tối nay xem ba hình thôi, nếu các nà ng ngoan ngoãn nghe lá»i, ngà y mai lại cho các nà ng xem ba hình tiếp theo nữa.â€
Hà n Bách gấp sách lại để lên trên cái bệ ở bên cạnh ghế.
Khi y má»›i chui đầu trở lại và o trong mà n thì ba nà ng chá»§ động chui và o lòng y để y ôm. Mỹ cảnh trong đó, dù cho là há»a nhân tuyệt diệu nhất thiên hạ cÅ©ng khó mà diá»…n tả ra được.
Bản thân Hà n Bách chỉ muốn sau khi vui vẻ vá»›i ba nà ng má»™t phen sẽ Ä‘i kiếm Tần Má»™ng Dao, nà o ngá» ba nà ng quá cao hứng giữ chặt lấy y không thả ra. Trá»i há»ng sáng Phạm Lương Cá»±c lại đến gõ cá»a.
Ba nà ng ngá»§ mê mệt, má»m như sợi bún, ngay cả Hà n Bách bò dáºy ra ngoà i mà cÅ©ng không phát giác được.
Hà n Bách vừa mò ra được đến ngoà i cá»a, Phạm Lương Cá»±c thần sắc nghiêm trá»ng nói: “Doanh yêu nữ và Tú Sắc đến kiếm ngươi!â€
Hà n Bách sợ hãi kêu lên: “Cái gì?â€
*****
ThÃch Trưá»ng Chinh và Hà n BÃch Thúy gặp Thượng Äình nhân váºt đứng đầu Tương Thá»§y bang trong má»™t ngôi nhà lá»›n.
Thượng Äình ấy ăn mặc như văn sỹ, dáng ngưá»i dong dá»ng, đôi mắt ẩn chứa thần quang, hiển thị ná»™i ngoại công phu Ä‘á»u đã đạt đến há»a hầu. Thảo nà o có thể lãnh đạo Tương Thá»§y bang thà nh bang há»™i đứng thứ hai sau Ná»™ Giao bang trong khu vá»±c gần Äá»™ng Äình hồ.
Chỉ má»™t mình Thượng Äình đón tiếp hai ngưá»i còn những thá»§ hạ khác cá»§a y Ä‘á»u bị Ä‘uổi ra phòng bên ngoà i, là m cho hai ngưá»i cảm thấy rất kỳ quái.
Y và hai ngưá»i Ä‘á»u giữ lá»…, sau khi đưa qua đưa lại và i câu khách sáo, rồi dẫn hai ngưá»i Ä‘i và o ná»™i đưá»ng, cuối cùng đến được má»™t căn phòng ngá»§ u nhã, thì thấy Trá» Hồng Ngá»c phu nhân cá»§a y Ä‘ang nằm ở trên giưá»ng, vẻ mặt bình lặng, bá»™ dạng giống như Ä‘ang ngá»§ rất ngon.
Thượng Äình kêu hai đứa nha hoà n hầu hạ Trá» Hồng Ngá»c Ä‘i ra ngoà i, má»›i chăm chú nhìn biểu tình cá»§a ThÃch Trưá»ng Chinh.
Trong mắt ThÃch Trưá»ng Chinh ánh lên vẻ thương xót ăn năn, thở dà i nói: “Là ta đã liên lụy đến nà ng!â€
Thượng Äình bình tÄ©nh há»i: “Ta chỉ muốn há»i ThÃch huynh má»™t câu, đây có phải là do huynh là m không?â€
ThÃch Trưá»ng Chinh thản nhiên trả lá»i y: “Không phải!â€
Thượng Äình chẳng kinh dị chút nà o, nói: “Ta đã sá»›m biết đáp án. Vết tÃch Hồng Ngá»c bị gian ô, rõ rà ng thá»§ pháp chế trụ huyệt đạo nà ng tháºt quái dị phi thưá»ng, không phải là thá»§ pháp cá»§a các gia phái Trung Nguyên. Ta đã má»i các vị danh gia ở địa phương đến giải huyệt cho nà ng, ngược lại không có má»™t ngưá»i nà o dám mạo hiểm ra tay, sợ chữa không được lại là m hại nà ng. Lần nà y má»i ThÃch huynh đến là còn muốn há»i huynh xem rút cuá»™c hà nh động tà n ác nà y là cá»§a tên dâm đồ nà o.â€
Hà n BÃch Thúy nhắc nhở nói: “Thượng bang chá»§ tuyệt không thể chỉ vì ngưá»i ta dùng thá»§ pháp kỳ quái chế trụ quý phu nhân mà không hoà i nghi ThÃch Trưá»ng Chinh, nói không chừng y do cÆ¡ duyên xảo hợp, hoặc bằng và o tà i trà luyện được thá»§ pháp nà y cÅ©ng nên.â€
Trong mắt Thượng Äình hiện lên thần sắc bi thống, oán háºn, gáºt đầu nói: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên! Bất quá bản chất con ngưá»i sẽ không đột nhiên biến đổi. ThÃch huynh tuy là phong lưu, nhưng trên giang hồ ai mà không biết y là hảo hán tá» tình thâm nghÄ©a trá»ng, chỉ riêng vì thanh danh cá»§a Ná»™ Giao bang y sẽ không chịu là m ra những việc như váºy. Huống chi nếu y tháºt là m ra việc thế nà y, thì Lãng Phiên Vân và Lăng Chiến Thiên cÅ©ng sẽ không chịu bá» qua cho y, cho nên ta tuyệt không tin là ThÃch Trưá»ng Chinh là m.â€
Hà n BÃch Thúy ngồi xuống mép giưá»ng, đưa tay nắm lấy cổ tay Trá» Hồng Ngá»c, im lặng trầm tư.
ThÃch Trưá»ng Chinh hừ lạnh má»™t tiếng, nói: “Bang chá»§ đã đánh giá Ná»™ Giao bang cá»§a ta như thế, vì sao còn Ä‘i há»— trợ triá»u đình và Phương Dạ VÅ© đối phó vá»›i bá»n ta, chẳng lẽ lại không biết câu hết thá» thì giết chó săn sao.â€
Hai mắt Thượng Äình bắn ra hà n quang, lạnh lùng nói: “Nếu đổi lại là trước đây, ThÃch huynh ám chỉ Thượng má»— là chó săn thì ta nhất định sẽ ăn thua vá»›i huynh má»™t tráºn.†Chợt im lặng nhìn sang Trá» Hồng Ngá»c, trầm giá»ng nói tiếp: “Nhưng hiện tại ta đã mất Ä‘i hùng tâm tranh bá giang hồ, chỉ muốn được cùng Hồng Ngá»c sống nốt ná»a Ä‘á»i còn lại cho tháºt tốt.â€
ThÃch Trưá»ng Chinh ngạc nhiên nói: “Bang chá»§ chẳng phải là ngưá»i chưa từng gặp qua sóng gió, vì sao má»›i như thế mà ý chà đã chán nản.â€
Thượng Äình nói: “Tháºt chẳng dám giấu. Lần nà y Thượng má»— chịu nháºn lá»i má»i cá»§a Lăng Nghiêm xuất thá»§ là vì y bảo đảm sẽ tiêu diệt được Lãng Phiên Vân. Nhưng sau tráºn chiến Song Tu phá»§, thanh thế cá»§a Lãng Phiên Vân cà ng thịnh, Ä‘uổi kịp Bà ng Ban. Những ngưá»i lúc đầu đáp ứng đối phó quý bang, ai chẳng ná»a đưá»ng bá» cuá»™c. Nói tháºt, ngoại trừ Ma Sư cÅ©ng còn ai dám dây vá»›i Lãng Phiên Vân chứ? Thượng má»— vẫn còn tá»± biết mình má»™t chút, cho nên má»›i dùng lá»… má»i ThÃch huynh đến gặp mặt má»™t lần, sau khi há»i rõ là ngưá»i nà o gian dâm Hồng Ngá»c sẽ láºp tức lùi khá»i vùng đất thị phi nà y.â€
ThÃch Trưá»ng Chinh mỉm cưá»i há»i: “Dùng thanh thế nhiá»u hÆ¡n hai trăm ngưá»i rầm rá»™ vây quanh ta, đấy là má»i bằng lá»… gì váºy?â€
Thượng Äình nói: “ThÃch huynh thông cảm. Lúc đó ta cÅ©ng ẩn mình ở đấy, thầm quan sát phản ứng cá»§a ThÃch huynh, thấy huynh trà n đầy phẫn ná»™, cà ng chứng tá» cách nhìn cá»§a ta là đúng. Nếu thá»±c xảy ra động thá»§ thì ta sẽ xuất hiện ngăn trở.â€
Trong lòng ThÃch Trưá»ng Chinh thầm kinh sợ, tháºt không ngá» Thượng Äình cÅ©ng là má»™t nhân váºt đáng nể, xem ra mình đã coi nhẹ y rồi.
Hà n BÃch Thúy quay lại nói vá»›i bá»n há»: “Ngưá»i Ä‘iểm huyệt nà y khẳng định là cao thá»§ đệ nhất lưu, má»›i có thể dùng thá»§ pháp bà ẩn không thể dò được, cải biến tình trạng lưu động cá»§a kinh mạch. Nguyên bản tuần hoà n cá»§a kinh khà trong ná»™i thể ngưá»i ta Ä‘á»u là theo thiên thá»i, khà huyết thịnh suy đóng mở theo thá»i gian. Lưu chuyển trong mưá»i hai kinh theo má»™t thá»i gian nà o đó nhất định: Giá» dần chà phế kinh, giá» mão đại trà ng kinh, giá» thìn vị kinh, giá» tị tì kinh, giá» ngá» tâm kinh, giá» mùi tiểu trà ng kinh, giá» thân bà ng quang kinh, giá» dáºu tháºn kinh, giá» tuất tâm bao kinh, giá» hợi tam tiêu kinh, giá» tý sảng kinh, giá» sá»u can kinh, và tuần hoà n lặp lại. Ngưá»i nà y lợi hại ở chá»— là là m giảm tốc độ lưu chuyển xuống, cho nên Thượng phu nhân má»›i có thể ngá»§ say không tỉnh, phải trải qua hai mươi tám ngà y đợi cho sá»± lưu chuyển trong kinh mạch trở lại quỹ đạo má»›i có thể tỉnh được. Thá»§ pháp khéo léo tháºt là m cho ngưá»i ta cảm thấy thán phục.â€
Thượng Äình động dung nói: “Hà n chưởng môn xứng đáng là huyệt há»c danh gia, Hà n chưởng môn là ngưá»i đầu tiên nhìn ra thá»§ pháp cá»§a đối phương.â€
ThÃch Trưá»ng Chinh cưá»i khổ nói: “Không có ngưá»i nà o hiểu được thá»§ pháp Ä‘iểm huyệt lợi hại cá»§a Hà n chưởng môn bằng ta, chỉ không biết Hà n chưởng môn có phương pháp giải cứu không thôi.â€
Hà n BÃch Thúy trợn mắt nhìn y má»™t cái rồi má»›i nói: “Thá»§ pháp nà y đối vá»›i Thượng phu nhân không có hại gì nhiá»u, sau khi tỉnh lại chỉ sẽ cảm thấy hÆ¡i mệt má»™t chút, qua và i ngà y có thể hoà n toà n khang phục. Nhưng nếu mạo hiểm cứu phu nhân có thể sẽ xảy ra sá»± cố sai lầm. Ngưá»i nà y xác thá»±c cá»±c kỳ lợi hại, tÃnh toán rất chuẩn xác, biết rõ không có ngưá»i nà o giải phá được thá»§ pháp cá»§a hắn, hay cÅ©ng bởi lý do ấy mà không nguyện mạo hiểm xuất thá»§.â€
ThÃch Trưá»ng Chinh tá»± biết nháºn thức vá» huyệt há»c cá»§a mình còn xa má»›i bằng được Hà n BÃch Thúy, căm tức nói: “Ưng Phi tên khốn nạn ấy sao phải phà sức như thế, trong đó nhất định có âm mưu.â€
Trong mắt Thượng Äình vẻ sắc nhá»n thoáng hiện, há»i: “Ưng Phi?â€
ThÃch Trưá»ng Chinh nhân cÆ¡ há»™i mang chuyện cá»§a Ưng Phi kể ra hết, rồi nói: “Tuy ta biết không nên nói, nhưng ta cÅ©ng khuyên bang chá»§ nhịn cái nhục khó nhịn nhất nà y, đợi sau khi phu nhân tỉnh lại má»›i quyết định là m sao để đối phó hắn.â€
Vẻ mặt Thượng Äình trở nên rất khó coi, sau má»™t chốc chợt giống như già thêm hÆ¡n mưá»i tuổi, chán nản nói: “ThÃch huynh nói đúng, bá»n ta hiện tại vẫn chưa đụng chạm được vá»›i Phương Dạ VÅ©, bất quá ná»—i háºn vợ bị là m nhục, sao có thể không báo. Chỉ còn cách trông mong quý bang có thể đắc thắng, Lãng Phiên Vân đánh bại Bà ng Ban, lúc đó ta má»›i xem có thể báo được mối thâm thù nà y không.†Dừng má»™t chút nói tiếp: “Bắt đầu từ hôm nay bổn bang sẽ toà n lá»±c há»— trợ ThÃch huynh đối phó Ưng Phi. Trong việc ThÃch huynh có thể thoát khá»i ma chưởng cá»§a hắn, ta cÅ©ng coi như gián tiếp giúp má»™t phần sức lá»±c.â€
ThÃch Trưá»ng Chinh rất vui nói: “Thượng huynh chỉ cần trên phương diện tình báo há»— trợ tiểu đệ, lão ThÃch đã mãn nguyện lắm rồi.â€
Hai ngưá»i sau đó trao đổi phương pháp liên lạc, lại thương nghị thêm má»™t lúc lâu nữa, rồi ThÃch, Hà n hai ngưá»i má»›i cáo từ bá» Ä‘i.
Lúc hai ngưá»i rá»i khá»i trá»i đã sáng hẳn.
ThÃch Trưá»ng Chinh dùng đầu vai hÃch hÃch Hà n BÃch Thúy, nói: “Hà n chưởng môn! Bá»n ta nên đến má»™t gian lữ quán nà o đó phong lưu khoái hoạt, nà ng đối vá»›i nÆ¡i đây quen thuá»™c hÆ¡n ta má»™t chút.â€
Hà n BÃch Thúy là m như không có chuyện gì há»i: “Giữa ban ngà y đến lữ quán là m gì?â€
ThÃch Trưá»ng Chinh kêu lên thất thanh: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là là m cái chuyện mà nà ng đã đáp ứng ta.â€
Hà n BÃch Thúy “ồ†lên má»™t tiếng, nói: “Ta chỉ đáp ứng bồi tiếp chà ng qua đêm, mà không nói là “qua ngà yâ€, phải phân biệt rõ rà ng Ä‘iểm đó chứ.â€
Lúc nà y trên đưá»ng ngưá»i qua lại dần dần đông hÆ¡n, trà n đầy không khà náo nhiệt buổi sáng.
Bá»—ng nhiên ThÃch Trưá»ng Chinh đứng lại, cưá»i khổ quay nhìn Hà n BÃch Thúy nói: “Ta cÅ©ng tuyệt không trách nà ng, miá»…n cưỡng cÅ©ng chẳng có ý vị gì. Bất quá từ nay trở Ä‘i, nà ng Ä‘i đưá»ng cá»§a nà ng, ta Ä‘i đưá»ng cá»§a ta, sau nà y chúng ta sẽ không gặp nhau nữa.â€
Hà n BÃch Thúy cúi đầu hạ giá»ng nói: “Nói ra lá»i tuyệt tình như váºy, còn kêu là không trách BÃch Thúy sao?â€
ThÃch Trưá»ng Chinh đột nhiên ôm bụng cưá»i nắc nẻ, khiến cho má»i ngưá»i Ä‘i qua đưá»ng phải để ý đến.
Hà n BÃch Thúy há»n giáºn nói: “Có cái gì đáng cưá»i chứ!â€
ThÃch Trưá»ng Chinh tiêu sái quay mình sải bước Ä‘i, không để ý đến nà ng nữa.
Hà n BÃch Thúy tức giáºn Ä‘uổi đến bên cạnh y, há»n mát nói: “ThÃch Trưá»ng Chinh, nếu chà ng còn dùng thái độ như váºy đối vá»›i ta nữa, BÃch Thúy sẽ trá»n Ä‘á»i háºn chà ng.â€
ThÃch Trưá»ng Chinh mỉm cưá»i dừng lại, bá»—ng đưa tay ra nắm lấy hai bá» vai nà ng, chăm chú nhìn nà ng nói: “Tháºt thà má»™t chút! Nà ng căn bản là yêu thương ta, rất thÃch ở cùng má»™t chá»— vá»›i ta, vả không ngại ghen tức tranh phong, vì sao vẫn phải tá»± lừa dối mình.â€
Hai má Hà n BÃch Thúy á»ng đỠnhư đóa hoa hồng tháºt khiến tâm hồn ngưá»i ta rung động, cúi đầu xuống nói nhá»: “Äá»§ rồi! Từ đây chuyển và o con đưá»ng nhánh, đến ngôi nhà nhá» cuối cùng chÃnh là sản nghiệp bà máºt cá»§a ta, dẫn ta đến đấy rồi, chà ng muốn là m gì thì là m thế!â€
*****
Phạm Lương Cá»±c và Trần Lệnh Phương hai ngưá»i tiến và o phòng bên cạnh phòng chuyên sứ, còn bên kia là phòng cá»§a Nhu Nhu.
Trần Lệnh Phương đợi Phạm Lương Cá»±c lấy ra má»™t cái dùi nhá», sau khi khoan má»™t lá»— nhỠở trên tưá»ng xong, vá»™i di chuyển đến trước cái lá»— nhỠđó rồi sau khi thá» nói má»™t câu và o cái lá»— nhỠấy thì quay đầu lại hoà i nghi há»i Phạm Lương Cá»±c: “Có phải nói lá»›n hÆ¡n má»™t chút không?â€
Phạm Lương Cá»±c nói: “Nhá» hÆ¡n má»™t chút má»›i đúng.†Y áp chưởng lên trên lưng Trần Lệnh Phương, ná»™i lá»±c liá»n cuồn cuá»™n truyá»n sang.
Tai, mắt, tháºm chà cả da cá»§a Trần Lệnh Phương cÅ©ng trở nên linh mẫn, nghe được cả tiếng bước chân cá»§a ba ngưá»i từ xa lại gần, tiếp theo là cá»a phòng chuyên sứ bên cạnh bị mở ra.
Tiếng cá»§a Phạm Báo nói: “Xin hai vị tiểu thư ngồi chá» má»™t lát, chuyên sứ láºp tức đến ngay.â€
Rồi y đóng cá»a rá»i khá»i.
Trong phòng nổi lên thanh âm má»™t nà ng ngồi xuống ghế, còn má»™t ngưá»i khác thì bước đến bên cá»a sổ.
Trần Lệnh Phương cảm thấy rất là hứng thú. Tuy nói là mượn công lá»±c cá»§a Phạm Lương Cá»±c nhưng dù sao cÅ©ng có thể được thưởng thức má»™t lần tư vị tương đương cao thá»§, hoà n thà nh má»™t má»™ng tưởng mà cả Ä‘á»i y khao khát.
Lúc nà y Hà n Bách đẩy cá»a bước và o.
Tú Sắc đã mặc lại nữ trang, cúi đầu ngồi trong má»™t cái ghế dá»±a và o cá»a sổ, vô cùng diá»…m lệ, xem ra cÅ©ng chẳng thua kém Doanh Tán Hoa má»™t chút nà o.
Doanh Tán Hoa má»™t đầu gối quỳ ở trên ghế, hai tay tỳ lên lưng ghế, chăm chú nhìn qua cá»a sổ ngắm cảnh sắc bên kia bá».
Trong lòng Hà n Bách lo lắng không yên, ngá»ng đầu bước đến trước hai nữ nhân, trước tiên cúi đầu ngắm Tú Sắc, cưá»i hì hì nói: “Hóa ra nà ng không giả nam trang lại xinh đẹp đến như váºy.â€
Tú Sắc gương mặt xinh đẹp á»ng hồng, lại không ngá»ng mặt ngó y.
Trong lòng Hà n Bách kêu không hay, coi tình huống nhất định mình đã có sÆ¡ xuất, để cho Tú Sắc nháºn biết được ngưá»i tối qua cưỡng gian nà ng là mình.
Doanh Tán Hoa quay ngưá»i lại báºt lên má»™t trà ng cưá»i âm thanh như tiếng chuông bạc rất dá»… nghe, sau má»™t lát má»›i nói: “Chuyên sứ sao không tiếp kiến bá»n ta tại phòng lá»›n ở tầng dưới mà lại muốn bá»n ta đến táºn nÆ¡i đây gặp gỡ ngưá»i? Có phải muốn sát nhân diệt khẩu không?â€
Hà n Bách nhún vai nói: “Cô nãi nãi muốn gặp ta tá»± nhiên phải hy sinh má»™t chút nhan sắc để ta chiếm tiện nghi chứ, ở phòng lá»›n là m sao tiện bằng trong phòng nà y, nÆ¡i đây tối thiểu thì cÅ©ng có hÆ¡n má»™t chiếc giưá»ng lá»›n.†Nói xong Ä‘i đến mép giưá»ng ngồi xuống, đằng sau chÃnh là cái lá»— nhỠđó.
Doanh Tán Hoa cưá»i mÃm chi ngồi xuống, liếc nhìn Tú Sắc Ä‘ang cúi đầu má»™t cái rồi Ä‘iá»m đạm nói: “Hà n công tỠđịnh là m sao an trà tá»· muá»™i bá»n ta đây?â€
Hà n Bách bị dá»a cho chút nữa thì báºt kêu lên, may mắn trên mặt vẫn không có chút thay đổi, ngạc nhiên há»i: “Nà ng kêu ta là gì?â€
Doanh Tán Hoa lả lướt Ä‘i đến bên cạnh và ngồi xuống dá»±a sát và o y, hai tay bắt chéo để lên bả vai rá»™ng cá»§a y, sau đó còn tỳ cằm lên trên mu bà n tay, dùng ánh mắt gợi tình nhìn y nói: “Hà n Bách không cần phải lừa gạt Tán Hoa nữa, tuyệt sắc mỹ nữ hôm đó ở cùng vá»›i chà ng nhất định là Tần Má»™ng Dao, tên dâm ngốc tối qua cÅ©ng là chà ng vô tình lãng tá» nà y. Tán Hoa tháºt lòng khâm phục bản lÄ©nh giả thần giả quá»· cá»§a chà ng. Bất quá chà ng lại phạm má»™t sai lầm rất lá»›n là mượn Tú Sắc để trị thương, trên thiên hạ thế gian nà y chỉ có ngưá»i thân mang Ma chá»§ng má»›i có đủ năng lá»±c chinh phục Tú Sắc, huống chi chà ng không phát giác được trong thá»i gian đó tìm được bá»n ta có chút xảo diệu sao? Mấy Ä‘iểm đó gá»™p lại chà ng còn không chịu thừa nháºn mình là Hà n Bách?â€
Hà n Bách ngấm ngầm kêu khổ, nếu để yêu nữ ngồi ở vị trà nà y, cÅ©ng không phát huy được tác dụng cá»§a Trần Lệnh Phương. Y quay mặt sang nhìn Doanh Tán Hoa, mồm hai ngưá»i chỉ còn cách nhau không đến má»™t tấc, có thể nghe được cả hÆ¡i thở, sức dẫn dụ như váºy khiến y thiếu chút nữa là không ká»m chế được mình.
Y cau mà y nói: “Ta tháºt không biết nà ng Ä‘ang là m cái quá»· gì? Ai là Hà n Bách?â€
Kỳ tháºt Doanh Tán Hoa tịnh không dám khẳng định y là Hà n Bách, đặc biệt vì biết rằng Tần Má»™ng Dao đạo hạnh thâm sâu, sẽ không cùng Hà n Bách má»™t chút cÅ©ng không tị hiá»m nam nữ như váºy, chỉ là tại Tú Sắc cứ má»™t má»±c kiên trì, má»›i tạm thá»i thá» má»™t lần, nhưng đương nhiên cÅ©ng sẽ không dá»… dà ng chịu thua như thế, cưá»i nhạt nói: â€œÄÆ°á»£c! Chà ng đã không chịu nháºn, thế chà ng là ai? Äừng có nói vá»›i ta chà ng là chuyên sứ đến từ Cao Lệ nhưng lại không biết nói tiếng Cao Lệ nhé.â€
Hà n Bách thở dà i má»™t hÆ¡i nói: “Cô nãi nãi có chá»— không biết, ngà y đó trước khi bá»n ta đến Trung Nguyên, vua cá»§a ta đã có nghiêm lệnh, muốn bá»n ta nháºp hương tùy tục, không cho phép nói tiếng tệ quốc, cho nên má»›i khiến cô nãi nãi hiểu lầm.â€
Doanh Tán Hoa buông má»™t trà ng cưá»i má»m mại, đột nhiên nói má»™t loạt tiếng Cao Lệ, sau đó cưá»i nói: “Chà ng tuy không thể nói tiếng Cao Lệ, nhưng tiếng bản địa có thể nói được chứ. Äây! Phiên dịch lại cho ta nghe, ta vừa má»›i nói cái gì?â€
Hà n Bách thở dà i nói: “Trước tiên nà ng Ä‘i đến cái ghế kia ngồi xuống, ta má»›i nói cho nà ng nghe. Nếu không ta sẽ chịu không nổi cÆ¡ thể nà ng dẫn dụ, đè nà ng xuống giưá»ng hôn má»™t cái tháºt thống khoái đấy.â€
Trong mắt Doanh Tán Hoa thoáng qua thần sắc kinh sợ, bị dá»a cho đứng báºt dáºy Ä‘i đến đứng bên cạnh Tú Sắc vẫn cúi đầu.
Hà n Bách cố tình là m ra vẻ kinh ngạc nhìn nà ng nói: “Sao nà ng không gá»i ta là Văn Chánh lang cá»§a ta gì đấy, hóa ra là sợ bị ta hôn nà ng.â€
Doanh Tán Hoa đã kịp nhìn ra bà máºt cá»§a y, gương mặt ngá»c chợt băng giá nói: “Không cần phải nói chuyện phiếm, mau phiên dịch ra cho ta nghe.â€
Hà n Bách cưá»i má»™t trà ng lá»›n cố tình át Ä‘i âm thanh cá»§a Trần Lệnh Phương từ cái lá»— nhá» truyá»n sang, thong thả nói: “Äâu có khó gì? Nà ng thóa mạ ta là đồ vô lại, căn bản không xứng đáng vá»›i tình yêu cá»§a Tú Sắc dà nh cho ta, còn nói ta là đại dâm trùng thối không ngá»i được, cứ gặp má»™t nữ nhân nà o thì lại ưa thÃch nữ nhân đó.
Mẹ nó! Lá»i nói như váºy, nà ng cÅ©ng nói ra mồm được.â€
Ba câu cuối cùng chẳng liên quan gì đến phiên dịch mà là lá»i nói mang theo cảm xúc phát ra từ trong đáy lòng cá»§a y.
Doanh Tán Hoa và Tú Sắc đồng thới chấn động, ngước nhìn y không thể tin tưởng được.
Ãnh mắt Tú Sắc và y vừa tiếp xúc nhau, trong mắt nà ng liá»n hiện lên vẻ u oán vô hạn, lại trợn mắt y má»™t cái rồi má»›i lại cúi đầu xuống.
Trong lòng Hà n Bách sợ hãi, y đã biết được sÆ¡ hở sinh ra ở đâu, chÃnh là trong đôi mắt cá»§a y.
Khi y và Tú Sắc giao hợp đâu còn có thể bảo trì được tâm cảnh cá»§a “ngưá»i xuất giaâ€, đồng thá»i lá»™ ra bản chất cá»§a mình.
Bất quá y vẫn lá» má» cảm thấy Tú Sắc sẽ không bán đứng y, đây là má»™t loại cảm giác vi diệu phi thưá»ng, chÃnh là ánh mắt cá»§a Tú Sắc đã nói cho y biết.
Doanh Tán Hoa ngây ngưá»i nhìn y, sau má»™t chốc không phục nói thêm má»™t trà ng tiếng Cao Lệ nữa.
Hà n Bách có Trần Lệnh Phương ở đằng sau nhắc tất nhiên là thừa sức ứng phó, sau khi trả lá»i xong, thõng tay nói: “Doanh tiểu thư đã nói ra chân chÃnh tâm ý đối vá»›i ta, tên xú nam nhân nà y, bá»n ta cÅ©ng không cần thiết phải nhắm mắt quấn quýt cùng nhau má»™t chá»—, từ nay trở Ä‘i ta và nà ng ân Ä‘oạn nghÄ©a tuyệt, sẽ không gặp nhau nữa. Nếu để ta gặp lại nà ng, nhất định sẽ cởi hết y phục nà ng ra đánh đòn, nà ng tá»± mình suy nghÄ© má»™t chút Ä‘i.â€
Gương mặt Doanh Tán Hoa lúc đỠlúc trắng, đột nhiên giáºm chân má»™t cái, chẳng gá»i Tú Sắc lấy má»™t tiếng đã như gió cuốn chạy ra ngoà i cá»a.
Tú Sắc đứng lên thong thả Ä‘i đến trước Hà n Bách, nhìn y nói: “Hãy nói vá»›i Tú Sắc, có phải chà ng cÅ©ng muốn cùng vá»›i ta ân Ä‘oạn nghÄ©a tuyệt, sau nà y sẽ không gặp nhau nữa không?â€
Hà n Bách cÆ¡ hồ muốn kêu cứu mạng tháºt lá»›n, lẽ ra y chỉ nghÄ© vui vẻ má»™t lát, đã chiếm đại tiện nghi cá»§a mỹ nữa nà y lại không cần phải phụ trách, tháºt là sá»± việc thoải mái dá»… chịu nhất, ai ngá» lưới trá»i khó tránh, y sao có thể nhẫn tâm nói ra lá»i tuyệt tình như váºy vá»›i Tú Sắc.
Vá»™i đứng lên ôm Tú Sắc và o trong lòng, trước tiên hôn nà ng má»™t cái tháºt dà i, rồi má»›i nói: “Ta đâu cam lòng nói vá»›i nà ng như váºy, hai câu nói đó chỉ là để cho Doanh Tán Hoa, vá»›i nà ng không có má»™t chút quan hệ.â€
Tú Sắc thuần phục như một con cừu non, nói: “Hà n Bách! Từ nay vỠsau Tú Sắc thuộc vỠchà ng, sẽ không phóng túng cùng một nam nhân nà o khác. Ôi!
Ta phải Ä‘i rồi, hy vá»ng đến khi gặp lại, chà ng tịnh không có thay lòng, cho dù là gạt Tú Sắc cÅ©ng nên gạt cho đến cùng.â€
Hà n Bách Ä‘ang muốn nói thì bị Tú Sắc đưa tay lên miệng y ngăn lại, rồi nà ng u sầu nói: “Không cần nói, Tú Sắc muốn được bình tÄ©nh rá»i khá»i. Nếu chà ng nói ta nhất định sẽ chịu không nổi phải lưu lại đây, lúc đó Hoa tá»· sẽ nhìn ra chà ng là ai.â€
Nói xong chầm cháºm rá»i khá»i y.
Hà n Bách lại ôm nà ng tháºt chặt, cảm kÃch nói: “Nà ng không có trách ta tối qua chưa được sá»± đồng ý cá»§a nà ng đã chiếm hữu nà ng như váºy sao?â€
Tú Sắc dáng vẻ ưu buồn nói: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là trách chà ng, không nhìn thấy ngưá»i ta khóc đến xưng cả mắt lên ư?â€
Hà n Bách ngạc nhiên nói: “Mắt cá»§a nà ng má»™t chút cÅ©ng không giống như ngưá»i đã khóc qua.â€
Äá»™t nhiên Tú Sắc báºt cưá»i sằng sặc, cưá»i đến nghiêng ngả, so vá»›i bá»™ dạng vừa nãy tháºt là hai ngưá»i khác nhau.
Hà n Bách cảm thấy rất không thá»a đáng.
“Bình!â€
Cá»a phòng báºt ra.
Doanh Tán Hoa quay trở lại, hai tay sách theo má»™t kiện hà nh lý, cưá»i há»i: “Bách lang à ! Tá»· muá»™i bá»n ta ngá»§ ở đâu đây?â€
Hà n Bách ngạc nhiên nhÃn Tú Sắc, trong lòng má»™t phen rối loạn.
Tú Sắc đưa tay ôm ngược lại y, không để cho y rá»i ra, cưá»i hì hì nói: “Yên tâm Ä‘i! Nếu Hoa tá»· muốn hại chà ng, ta cÅ©ng sẽ không chịu bá» qua cho tá»· ấy. Có bá»n ta đối vá»›i việc Ä‘i đến kinh sư cá»§a bá»n chà ng thá»±c ra có lợi mà không hại.â€
Doanh Tán Hoa thở hổn hển cưá»i nói: “Bách lang à ! Chà ng có kế Trương Lương cá»§a chà ng, cô nãi nãi cÅ©ng tá»± có thang để leo qua tưá»ng cá»§a cô nãi nãi, bá»n ta gạt nhau má»™t lần, coi như hai bên hòa nhau.â€
Hà n Bách lần đầu tiên cảm thấy tựa như mình đã thà nh kẻ đần độn nhất trên thế gian nà y.
Tiếng truyá»n âm nháºp máºt cá»§a Phạm Lương Cá»±c truyá»n và o trong tai y, nói: “Nháºn thua Ä‘i! Ta đã sá»›m nói qua nà ng lợi hại thế nà o rồi.â€
Doanh Tán Hoa che miệng cưá»i nói: “Bên kia tưá»ng có phải kẻ đứng đầu đám đạo tặc, Phạm Lương Cá»±c không, ta ở đây cÅ©ng có thể ngá»i được mùi hôi khói thuốc cá»§a y từ cái lá»— nhỠđưa qua.â€
Thanh âm phẫn ná»™ cá»§a Phạm Lương Cá»±c truyá»n đến: “Äừng có quên nà ng Ä‘ang ở trên thuyá»n cá»§a ta, xem ta có Ä‘em nữ yêu tặc ngươi trị cho chết má»™t ná»a không nà y.â€
Doanh Tán Hoa cưá»i khanh khách, nói: “Cùng nhau gần gÅ©i đồng hà nh ba ngà y, bảo đảm ngươi sẽ rất mau quý mến ta sợ còn không kịp, nói không chừng sẽ còn yêu thương ta nữa!â€
Phạm Lương Cá»±c kêu lên má»™t tiếng quái dị, nói: “Tức chết ta rồi!â€
“Bình!†má»™t tiếng cá»a phòng bên mở ra, không biết y Ä‘i đến đâu nữa.
Doanh Tán Hoa cau mà y nhìn Tú Sắc nói: “Muá»™i còn muốn ôm chà ng bao lâu nữa!â€
Túc Sắc hôn như mưa lên mặt Hà n Bách, nói: “Bách lang đừng có buồn ta, Tú Sắc sẽ bồi thưá»ng lại cho chà ng tháºt tốt.â€
Hà n Bách bá»—ng nhiên cảm giác như tất cả Ä‘á»u trở thà nh không chân thá»±c.
Chỉ hy vá»ng hiện tại là má»™t cÆ¡n ác má»™ng.
Sẽ tỉnh lại rất nhanh.
Lúc đó tất cả có lẽ sẽ trở lại bình thưá»ng.
Tà i sản của [Relax]
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a [Relax]
Từ khóa được google tìm thấy
4vn phuc vu phien van , diep vu phien van , dinh cap luu manh , êîíüêè , ñêðûòàÿ , phúc vÅ© phiên vân , phục vu phiên vân , phục vu phien vân 124 , phiÊn vÂn phỤc vŨ , phiên vân phúc vÅ© , phiên vân phục vÅ© , phien van , phien van phuc vu , phieu van phuc vu , phieu van phuc vu 142 , phieu van phuc vu tap 13 , phuc vu phien phan 145 , phuc vu phien van , phuc vu phien van truyen , phuc vu phien van tu 142 , phuc vu phoen van , phuc vu va phien van , phucvuphienvan.tronbo , xich ton tin ma chung , ðàñêðàñêè