24-05-2008, 07:19 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Quyển 11
Chương 8
Dạ Lộ Khinh Nhu.
Từ Thần Äao Môn Ä‘i vá» phÃa bắc là Kim Tu Thà nh nÆ¡i tụ há»™i cá»§a bang chúng cái bang, gần đó là Long Thà nh tổng đà n cá»§a Äại Äịa Minh.
Từ Cái Bang tá»›i Äại Äịa Minh, tốn ba ngà y cước trình.
Tứ Cẩu không phải cùng Hi Bình Ä‘i tá»›i Äại Äịa Minh, hắn tá»± nhiên ăn uống không chú ý gì đến tên chưởng quỹ gần đó, hÆ¡n nữa hắn còn có và i yếu sá»± cần xá» lÃ, mặc dù việc đó nằm ngoà i tầm tay cá»§a hắn, bất quá thì “ngồi chá»â€ cÅ©ng khã dÄ© mà ? ChÃnh xác! Không được xem thưá»ng Tứ Cẩu hắn a!
Hiện tại Tứ Cẩu phải thÃch ứng vá»›i thá»±c trạng chỉ có hai nữ nhân bên mình. Triệu Tá» Thanh cùng Dạ Lai Hương, Lan Hoa, Oanh Thúy, Tâm Như tam nữ đã vá» Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng, Äại Ny cÅ©ng đã vá» Äại Äịa Minh, mang bốn thiên trúc mÄ© nữ cá»§a hắn Ä‘i mất, là m cho tâm tư hắn cảm thấy buồn chán, nhưng khi nghÄ© đến tối nay, được phục dụng(hoan hảo) hai nữ nhân hấp dẫn, trong lòng hắn không khá»i reo lên, Ai! Cuối cùng cÅ©ng có thể thư giản!
Hoa Tiểu Ba và Äá»™c Cô Minh Ä‘em theo toà n bá»™ nữ nhân cá»§a bá»n há»; BÃch Nhu không muốn rá»i xa Lôi Long, bởi váºy cÅ©ng bám riết y.
Hi Bình cÅ©ng hoạt động tÃch cá»±c vá»›i Dã Mân Côi, Tiểu Nguyệt cÅ©ng Ä‘i theo, trong chuyến Ä‘i nà y, Hi Bình không dám khinh cá» vá»ng động đối vá»›i Tiểu Nguyệt, vá» phÃa Hoa Lôi, Vưu Túy và Thi Nhu Vân chúng nữ dưá»ng như cÅ©ng có cảm tình vá»›i hắn, chỉ là từ khi Vưu Túy rá»i khá»i phòng cá»§a hắn, đối vá»›i Hoa Lôi và Thi Nhu Vân, Hi Bình không có cÆ¡ há»™i là m gì.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u nói Hi Bình là má»™t con thú dục không bao giá» biết thá»a mãn, Hoa Tiểu Ba còn chêm và o, nếu tỉ phu không khống chế bá»n há», thì chúng nữ nhân là m sao tha cho hắn, kết quả thế nà o hắn cÅ©ng bị ngÅ© nữ đánh thà nh cái đầu heo, năm nữ nhân nà y mà là m phiá»n hắn, thì hoa tiểu ba hắn có má»c thêm chân để chạy,liệu có thể chạy thoát sao?
Sau lần câu dẫn Hi Bình thất bại, Äại Ny không nói vá»›i Hi Bình má»™t tiếng nà o, má»—i lần đối mặt vá»›i Hi Bình, nhãn thần chỉ lá»™ thần sắc mÆ¡ mà ng, Hi Bình như không có má»™t chút cảm giác, chỉ suốt ngà y cưá»i nói cùng chúng nhân.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ngoại trừ má»™t số Ãt ngưá»i, những ngưá»i còn lại không có hứng thú cùng hắn hợp xướng.
Trên đưá»ng Ä‘i, Hi Bình ngồi trên lưng ngá»±a đùa cợt cùng Dã Mân Côi. Thi Nhu Vân và Hoa Lôi không quen vá»›i việc đó, hai nữ nhân nà y tuy đã từng cùng Hi Bình ngồi chung ngá»±a, Hoa Lôi lúc nà y Ä‘iá»m tÄ©nh trên lưng ngá»±a cá»§a nà ng, Hi Bình vốn muốn Lôi Phượng Ä‘em nà ng trở vá» Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng, nhưng nà ng lại không nguyện ý, trong lúc tức giáºn òa khóc lên như má»™t tiểu nữ hà i, hắn đà nh giÆ¡ hai tay đầu hà ng, nhưng đối vá»›i Thi Nhu Vân, sau khi nghe Vưu Túy khuyên giải, hắn không khi phụ nà ng nữa.
Hai nữ nhân nà y tuy niên ká»· khác nhau, nhưng tÃnh cách quả là có Ä‘iểm tương đồng, hắn nói má»™t câu, Hoa Lôi trả lá»… đủ mưá»i hai câu, Thi Nhu Vân nữa chữ cÅ©ng không nhưá»ng hắn chiếm tiện nghi.
Sau hai ngà y hà nh trình, Äại Äịa Minh không còn xa, ngà y mai khả dÄ© bá»n ngưá»i Hi Bình sẽ tá»›i Äại Äịa Minh.
Äêm xuống bá»n há» dừng chân tại Long Biên khách sạn ở Hắc Long Trấn ngoà i Long Thà nh.
Tháºt là xảo hợp, tại khách sạn, Hi Bình gặp lại Tiểu Lá»™.
Khi hắn chuẩn bị đột nháºp phòng cá»§a Vưu Túy tam nữ, Hi Bình trước cá»a phòng cá»§a Vưu Túy gặp Tiểu Lá»™, ánh mắt cả kinh nhìn hắn, muá»™n thế nà y rồi mà tên vô sỉ nà y không ở trong phòng hắn mà lại ở trần chạy rong, hắn muốn là m gì đây?
Hi Bình thì ngược lại rất là hưng phấn, gia tăng cước bá»™, thấy nà ng chuẩn bị chuyển mình bá» Ä‘i, la lên: “Lão bà , nà ng đứng đây chá» ta hả ?â€
Tiểu Lá»™ tức giáºn nói: “Ngươi dám là m loạn, ta giết ngươi đó!â€
“Uy, phu thê vá»›i nhau, lá»i đầu tiên khi gặp mặt là giết sao? Lại đây, kêu lão công má»™t tiếng cho ta nghe!†Hi Bình vốn tưởng nữ nhân nà y muốn quay đầu bá» Ä‘i sau khi nghe hắn nói.
Tiểu Lá»™ nhìn hắn bức tá»›i, nói: “Không kêu!â€
Hi Bình tá»›i gần nà ng, đưa cưá»i không hảo ý nói: “Nà ng không sợ ta áp nà ng và o tưá»ng, sau đó để nà ng ngoan ngoãn kêu ta hai tiếng lão công sao?
“Ngươi mà dám sao!†ở khách Ä‘iếm nà y, có rất nhiá»u ngưá»i không phải là ở miếu hoang đâu, bởi váºy nà ng má»›i cam Ä‘oan là hắn sẽ không dám là m cà n, nếu hắn là m bừa nà ng sẽ la lên, hắn còn dám loạn động sao?
Hi Bình cưá»i cưá»i nói: “Phải rồi a ta không dám đâu, nà ng không phải giương cung bạt kiếm như váºy, cho lão công biết nà ng Ä‘ang trá» tại phòng nà o váºy ?â€
Tiểu Lá»™ ngưng thị nhìn Hi Bình, trong lòng lúc nà o cÅ©ng nhá»› vá» hình ảnh cá»§a hắn, nhưng lại không nguyện ý nói: “ Tại sao ta phải cáo trình vá»›i ngươi?â€
“Ô?†Hi Bình nói: “ Nhưng lão công rất muốn biết mà !â€
Tiểu Lá»™ nói: “Äó là việc cá»§a ngưá»i, vá»›i ta vô can!â€
Hi Bình nở má»™t nụ cưá»i, nụ cưá»i cá»§a hắn là m cho trái tim thiếu nữ cá»§a Tiểu Lá»™ loạn nhịp, Nà ng nhìn thân trên cưá»ng tráng cá»§a nam nhân nà y, không hiểu tại sao hắn lại cưá»ng hãn như thế, nụ cưá»i cÅ©ng phát ra khà tức tà mị, nhưng cÅ©ng không thể phá»§ nháºn, cái kiểu cưá»i tà dị nà y, đối vá»›i nữ nhân lại hết sức hấp đẫn, Nà ng tưởng Hi Bình bị nà ng kÃch ná»™, không ngá» sau khi cưá»i xong hắn lại quay lưng bá» bá» Ä‘i.
Tại thá»i Ä‘iểm đó, trái tim thiếu nữ cảm thấy lạc lá»ng. Nhưng đột nhiên, hắn quay lại, nà ng không kịp phản ứng, bị hắn ôm và o lòng.
Lúc đó nà ng thấy thân thể mình bị thân hình cưá»ng tráng cá»§a hắn ép và o tưá»ng, tai nghe hắn thì thầm: “Ta đã nói là sẽ ép nà ng và o tưá»ng mà , sao nà ng mau quên quá váºy?â€
Tiểu Lá»™ vừa phản ứng, thì phát hiện kiếm đã bị hắn Ä‘oạt mất, nà ng khó nhá»c nói: “Hoà ng Hi Bình, ngươi Ä‘iên rồi, thả ta ra mau!â€
Hai tay cố sức đẩy bỠngực đang để trần của Hi Bình, muốn xô hắn ra, nhưng nà ng đã thất bại, sức mạnh của nam nhân nà y nặng như núi đè lên nà ng, sỠdụng nội lực cũng không thể đẩy hắn ra .
Gương mặt cá»§a Hi Bình áp và o tại nà ng, nói nhá»: “Nếu như ta thả nà ng, nà ng có thể lừa ta, ta nguyện không lừa nà ng, bất quá, nà ng có khả năng biết được ta lừa hay không lừa nà ng sao?
Nói rồi, chá»— thắt lưng cá»§a hắn, Tiểu Lá»™ cảm thấy có dưới hạ thể hắn má»™t cá»± váºt qua lá»›p quần áo chạm và o địa phương thầm kÃnh cá»§a nà ng, nà ng thất kinh sợ sệt ngẫng đầu lên nhìn khuôn mặt tuấn mÄ© không má»™t chá»— thừa, thấy nụ cưá»i tà mị cá»§a hắn, trái tim nà ng loạn nhịp, thân hình má»m nhÅ©ng vô lá»±c dá»±a và o tưá»ng.
Nà ng nói trong hÆ¡i thở nặng nhá»c: “ Ta và ngươi chưa biết gì vỠđối phương, sao ngươi đối xá» vá»›i ta như vầy ?â€
Hi Bình mở mắt ra, nói: “Vấn đỠta cÅ©ng Ä‘ang suy nghÄ©.â€
“Ngươi!†Tiểu Lá»™ nghe câu hồi đáp vô lai cá»§a hắn không khá»i tức giáºn, dùng sức không lại hắn, miệng nà ng ta bắt đầu phát huy sá»± lợi hại, cắn lấy tay phải cá»§a hắn.
Hi Bình Ä‘au quá hét lên má»™t tiếng,cả khách Ä‘iếm sáng rá»±c đèn đóm, tiếng động xé tai ngoà i cá»a là m má»i ngưá»i giáºt mình thức dáºy, chạy ra xem có nÆ¡i phát sinh tiếng động đó.
Chỉ thấy má»™t nam nhân cao thân thân trên để trần Ä‘ang ép má»™t thiếu nữ trên tưá»ng, thiếu nữ đó Ä‘ang cắn lấy cắn để cÆ¡ bắp cá»§a tên nam nhân đó là m cho hắn Ä‘au đớn kêu lên Ä‘au lòng hÆ¡n cả la cả thế giá»›i đã biết hắn là má»™t nam nhân bị cắn bởi nữ tá».
Äồ Ä‘iên!
Hi Bifnh la lênâ€Uy, nà ng xem nhiá»u ngưá»i nhìn chúng ta quá kìa! Nữ nhân phải biết tá»± trá»ng chứ, đừng có suốt ngà y cắn nam nhân không chịu buông tha như váºy, đừng có bức hiếp ta nữa. Ô!Lão bà à , đừng có cắn mạnh hÆ¡n mà !â€
Tháºt là điên đảo thị phi, má»i tiện nghi, má»i tá»™i lá»—i Ä‘á»u đỗ lên đầu Tiểu Lá»™ Ä‘ang trong lúc phẫn ná», đưa mắt phượng trừng trừng nhìn hắn hà lá»™ng, cắn chặt không chịu buông.
Dã Mân Côi Ä‘i tá»›i nói: “Hi Bình, chà ng là m sao mà nà ng ta lại là m phiá»n chà ng váºy?â€
Hi Bình nặn ra má»™t gương mặt ngây thÆ¡ không tì vết như tá» giấy trắng, vô lại nói: “ Nà ng xem ta là bị nữ cẩu Ä‘a tình nà y cắn bừa a!†Rồi quay qua má»i ngưá»i cưá»i nói: “Má»i ngưá»i xem, bán dạ tam canh, đừng có Ä‘i ra ngoà i má»™t mình, nếu không rất dá»… trở thà nh Ä‘Ãch nhắm cá»§a những nữ nhân Ä‘iên dại như vầy.â€
Nghe câu đó, nhiá»u ngưá»i muốn nhảy và o đấm má»™t cái cho hắn tỉnh, nhưng nhìn thấy bá» ngá»±c tá»±a như kim thạch cá»§a hắn, thì ý định há»™ hoa cÅ©ng tiêu tan.
Có câu, anh hùng cứu mỹ nhân cÅ©ng phải nhìn lại phân lượng cá»§a mình, nhìn thấy thân thể cao to vạm vỡ cá»§a tên há»—n đãng Ä‘ang khi phụ mÄ© nữ nà y. Äám đông bất giác rá»i Ä‘i quá nữa, tìm nÆ¡i an toà n không muốn can dá»± và o chuyện nà y.
An toà n là nhất rồi mới tới mĩ nữ a!
Tiểu Lá»™ bị lá»i nói cá»§a Hi Bình là m cho hết sức tức giáºn, nà ng mở miệng chá»i: “Äồ chó đực, ta không khi phụ ngươi, ngươi đừng si tâm vá»ng tưởng, ta không biết ngươi là ai!â€
Hi Bình nhìn răng trên tay mình, lắc đầu nói: “ chá»i hay, trước nà ng chưa có nữ nhân nà o chá»i ta như váºy, lão bà à , cảm giác tháºt má»›i lạ a.â€
Tiểu Lá»™ vô ý nhìn vá» hướng Äại Ny, nhãn thần xuất ra tia nhìn cầu cứu.
Äại ni nhìn thấy nhưng giả vá» không biết,chuyển thân li khai trở vá» phòng, trùm chăn ngá»§ tiếp.
Hi Bình đưa mắt nhìn quanh, Ä‘oạn thô lá»— hét lên: “Nhìn đủ chưa? Mẹ nó, lão tỠđã lâu chưa đánh nhau rồi nha.â€
Chúng nhân đương trưá»ng phẫn ná»™, nhưng không dám phát biểu ý kiến, không muốn lưu lại lâu, tên há»—n đãng nà y quả thá»±c có khà tức nguy hiá»…m như thú dữ, là m chúng nhân trong lòng run sợ, bất giác lục tục Ä‘i vá» phòng cá»§a mình.
Trên thế giá»›i nà y, quả tháºt có má»™t nam nhân như váºy sao?
Tiểu Lá»™ nhìn thấy má»i ngưá»i kéo nhau vá» phòng, chỉ còn có Hoa Tiểu Ba, Äá»™c Cô Minh và Vưu Túy, Hoa Lôi, Thi Nhu Vân, chá»§ khách Ä‘iếm cÅ©ng đã trở vá» chăn êm nệm ấm cá»§a lão.
Nà ng lo lắng nhìn Hi Bình, thấy hắn Ä‘ang từ từ cúi đầu, thấy tên há»—n đãn nà y Ä‘ang tÃnh hôn mình, nà ng nhất thá»i nóng giáºn, sao hắn dám hôn mình giữa nÆ¡i đông ngưá»i như vầy ?
Nà ng không nguyện ý quay mặt Ä‘i chá»— khác, nhưng má»™t bà n tay mạnh mẽ đã giữ cằm nà ng lại, nà ng không thể nà o tránh khá»i bá» môi nóng bá»ng cá»§a Hi Bình.
Mặc dù nà ng ra sức kháng cá»±, nhưng nà ng cÅ©ng không biết tại sao, trong tâm nà ng không phải là không thÃch đôi môi nà y, nà ng hết sức hổ thẹn, trong tâm trà nà ng lóe lên hình ảnh cá»§a má»™t nam nhân khác, bất giác những giá»t nước mắt những giá»t nước mắt ai oán rÆ¡i xuống.
Thi Nhu Vân bất nhẫn nói: “Ngươi, ngươi là m đại tỉ nà y khóc rồi, ngươi thả nà ng ta ra được không?â€
Hoa Tiểu Ba kinh dị kêu lên: “A, Tiểu Nhu Vân cuối cùng cÅ©ng chịu khai kim khẩu.â€
Hi Bình rá»i môi Tiểu Lá»™, quay đầu nhìn Thi Nhu Vân nói: “Tại sao ta phải nghe lá»i nà ng?â€
Thi Nhu Vân hấp tấp nói†Bởi vì,bởi vì...†nà ng không tìm ra là do nà o xác đáng cả, bất giác cuối đầu im lặng, khôi phục lại phong cách thưá»ng nháºt cá»§a nà ng.
Hi Bình thầm thở dà i, quay đầu nhìn gương mặt đẫm lệ cá»§a Tiểu Lá»™, đưa tay lau nước mắt cho nà ng, ôn nhu nói: “Ta không phải là lão công tốt, ta đã ép buá»™c nà ng.â€
Tiểu Lộ yên lặng, nhãn tình phong mãn trở lại.
“Nếu nà ng không nguyện ý gá»i, ta sẽ dìu nà ng vá» phòng, lão công chân chÃnh cá»§a nà ng.â€
Lá»i Hi Bình vừa nói ra, Hoa Lôi châm cá»c: “Äừng là m chuyện trái vá»›i lòng!â€
Hi Bình nói: “Ta cÅ©ng không ép nà o, tại sao nà ng cứ theo ta váºy?â€
Hoa Tiểu Ba nhanh nhẩu dắt Äá»™c Cô Minh chạy mất, nên biết, Hi Bình và cô cô hắn có vấn đỠkhó nói, hắn không muốn da sá»±, không muốn tiếp tục ở lại xem nhiệt náo, nhiá»u lúc hắn tá»± há»i: “Không biết nên gá»i Hi Bình là tỉ phu hay là cô trượng đây?â€
Hoa Lôi nói: “Ngươi cứ ôm ôm ấp ấp nữ nhân khác trước mặt chúng ta là không đúng, Ngươi tên hỗn đãng nà y, ngươi không có nữ nhân để ôm ha ? Thả nà ng ta ra!†Nói rồi chạy lại kéo tay hắn ra.
Hi Bình tay bị nà ng ta kéo lấy, không khá»i đâu đầu than: “được rồi, ta sẽ thả nà ng ta ra! Nà ng nghÄ© ta muốn ôm nà ng ta sao? Chỉ là ta bị nà ng ta đụng trúng nên vô tình ôm phải nà ng ta thôi, ta không bao giá» vô cá»› ôm nữ nhân lạ mặt đâu, nà ng hà tất phải ghen tuông như váºy. Lôi Lôi, ngá»§ chung vá»›i ta nha?â€
Hoa Lôi thấy hắn sắp thả Tiểu Lá»™ ra, rÃt lên giáºn dữ: “Sao ta lại phải ngá»§ vá»›i ngươi?â€
“Úc! Tiểu Lá»™, nà ng sao lại lên cÆ¡n Ä‘iên như thế?†hăn rút tay lại, tay trái hắn bị Tiểu Lá»™ cắn mạnh hÆ¡n hắn kêu lên trong Ä‘au đớn: “ Nhã ra mau,nếu không ta ôm nà ng lên giưá»ng thiệt đó.â€
Tiểu Lá»™ tiếp nháºn lá»i uy hiếp đó, tên nam nhân nà y tháºt đáng ghét, ôm nà ng khi nà ng không nguyện ý, rồi nói cái gì mà hắn vô ý ôm phải nà ng vì nà ng va phải ngá»±c hắn? Thá» há»i có nữ nhân nà o chịu được sá»± vÅ© nhục nà y?
Hi Bình tay phải mò và o y phục cá»§a nà ng, da thịt mêm mại cá»§a Tiểu Lá»™ run lên, yêu kiá»u la lên: “Hoà ng Hi Bình, bá» tay ra khá»i ngưá»i ta!â€
“Mẹ nó, lão tỠđã thả nà ng ra, nà ng có cần phải cắn ta thê thảm như vầy không? Ta có phải là khúc mÃa đâu? Nà ng cắn ta ta phải chiếm chút tiện nghi cá»§a nà ng! Má»›i hả giáºn!†Nói rồi tay véo hạt châu cá»§a Tiểu Lá»™.
Tiểu Lá»™ than nhẹ: “ Ai kêu ngươi chiếm tiện nghi cá»§a ta, lại còn tổn thương ta nữa.â€
Hi Bình nói: “Ta có là m sao?â€
Tiểu Lá»™ nắm lấy ma thá»§ cá»§a hắn nói: “ Ngươi ôm ta sau đó lại hôn ta, rồi nói không thÃch!â€
Hi Bình cưá»i nói: “Hóa ra nà ng thÃch được ta ôm sao? Hay để ta thân máºt thêm chút nữa nha?â€
Tiểu Lá»™ nói: “Không thÃch.â€
“Váºy nà ng Ä‘i Ä‘i!â€
Hi Bình thả Tiểu Lá»™ ra, nà ng vô lá»±c dá»±a và o tưá»ng, nhãn thần phúc tạp nhìn Hi Bình, không hiểu tại sao hắn thay đổi luôn luôn, và i khắc trước hắn còn muốn nà ng kêu hắn là lão công má»›i chịu thả ra, bây giỠđột nhiên lại thả nà ng ra như váºy, trong tâm nà ng không khá»i có cảm giác bất bình.
Nà ng nói: “ Tại sao ta phải nghe lá»i ngươi ?â€
Hi Bình than: “ Ta có nói là nà ng phải nghe lá»i ta sao?†Rồi ôm Vưu Túy nói: “Túy tỉ, ta tá»›i phòng cá»§a tỉ nha.â€
Thi Nhu Vân lên tiếng phản đối: “Không ngươi không được và o.â€
“Ta không có há»i nà ng, sao tối nay nà ng Ä‘a ngôn như váºy?†Hắn ôm tiểu yêu cá»§a Vưu Túy, rồi quay đầu hướng vá» phòng cá»§a tam nữ.
Tiểu Lá»™ nhẫn thần lạc lõng, bá»—ng nhiên: “Rốt cuá»™c hắn là con ngưá»i như thết nà o?â€
Thi Nhu Vân im lặng, Hoa Lôi nói: “Ngươi cần biết vá» hắn là m gì ?†Há»i nhiá»u quá!
Tiểu Lá»™ lấy lại sinh khÃ, tâm hồn non ná»›n sinh nhiá»u thị phi, lượm bá»™i kiếm lên, Ä‘i vá» phòng đóng sầm cá»a lại.
Hoa Lôi nói: “Tháºt là má»™t tiểu nữ hà i thiếu giáo dục mà !â€
Thi Nhu Vân đột nhiên nói: “Lôi di, chúng ta cÅ©ng và o trong chứ ?â€
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, còn đứng đây là m gì nữa?†Hoa Lôi dừng lại má»™t chút, rồi nóiâ€Nhu Vân, cứ kêu ta là Lôi tỉ được không? Tại sao cứ kêu ta là Lôi di váºy, bá»™ ta già lắm sao?â€
Thi Nhu Vân hồn nhiên báºt cưá»i như chuông, rồi Ä‘i trước và o phòng, Hoa Lôi cÅ©ng theo sau, thuáºn tay đóng luôn cá»a lại.
Hai ngưá»i vừa và o tá»›i ná»™i phòng, thấy Hi Bình Ä‘ang ôm Vưu Túy trên giưá»ng thắm thiết.
Thi Nhu Vân mặt chuyển hồng, Hoa Lôi đằng hắng†Hoà ng Hi Bình, Bá»n ta đã vá» rồi!â€
Hi Bình đặt Vưu Túy ngồi lên trên bụng, nhìn Hoa Lôi nói: “Ta biết rồi, đâu có sao đâu? Lại đây cho ta hôn má»™t cái nà o!â€
Hoa Lôi nói: “đừng có mÆ¡.â€
Hi Bình cưá»i nói: “nà ng đừng mạnh miệng, ta sẽ là m cho nà ng nhu nhuyá»…n lại a. Y! Sao Nhu Vân tiểu bảo bối nghỉ ngÆ¡i sá»›m váºy!â€
Thi Nhu Vân đã nằm xuống giưá»ng cá»§a nà ng, không lý gì tá»›i hắn.
Hi Bình cảm thấy vô vị, sau lần dụ hoặc Thi Nhu Vân thất bại và bị câu dẫn bởi Vưu Túy, hắn chưa có dịp chủ động bắt chuyện với Thi Nhu Vân, tối nay không hiểu sao, hắn nảy sinh ý muốn trêu ghẹo nà ng.
Hắn nói lần nữa : “Tiểu ách ba, nà ng đối vá»›i ta như cái mông cá»§a nà ng váºy,coi chừng ta đánh và o mông nà ng bây giá».â€
Thi Nhu Vân vẫn không nói lá»i nà o, Vưu Túy than: “Nhu Vân ngá»§ rồi, chà ng đừng chá»c phá nà ng ta nữa.â€
Hi Bình buông tha Thi Nhu Vân, nhìn vá» phÃa Hoa Lôi Ä‘ang si ngốc đứng đó, nói: “ Nà ng hoà n hồn lại chưa? Chừng nà o má»›i chịu hiến thân cho ta đây?â€
Hoa Lôi vung chân, dáºm má»™t cái tháºt mạnh, rồi cÅ©ng trèo lên giưá»ng.
Hi Bình thở dà i: “Thấy nà ng như muốn là m nhị nương cá»§a ta váºy, để ta bà n bạc vá»›i phụ thân, kêu phụ thân nạp nà ng là m nương tá» luôn!â€
“Ta không cưới ai hết!†Hoa Lôi hét lên má»™t tiếng giáºn dữ, rồi cÅ©ng bắt chước Thi Nhu Vân không nói câu nà o nữa.
Hi Bình cưá»i nhẹ, hôn Vưu Túy nói, nói: “Ta phải trêu ghẹo Nhu Vân má»›i được.â€
Vưu Túy nói: “Hôm nay chà ng không chú ý tá»›i nà ng ta, nên nà ng ta không vui.â€
Vưu Túy rá»i khá»i thân Hi Bình, khÃch lệ hắn Ä‘i trêu ghẹo biểu muá»™i cá»§a nà ng.
Hi Bình lăn xuống giưá»ng tá»›i trước giưá»ng cá»§a Thi Nhu Vân, cúi ngưá»i nhìn và o đôi mắt Ä‘ang nhắm tÃt cá»§a nà ng, lặng giở chăn cá»§a nà ng ra rồi trèo lên giưá»ng sá» nắn lưng ngá»c cá»§a nà ng.
Hi Bình thì thầm: “Nhu Vân tiểu bảo bối, đại cừu nhân cá»§a nà ng bồi tiếp nà ng ngá»§ nha.â€
Thi Nhu Vân không động Ä‘áºy, nhưng Hi Bình cảm thấy hÆ¡i thở nà ng Ä‘ang gấp rút hÆ¡n, bá»™ võ phục trên ngưá»i pháºp phồng theo từng nhịp thở.
Hắn chuyển thân thể nà ng lại ôm nà ng và o ngá»±c, Ä‘oạn nhéo chiếc mÅ©i xinh xắn cá»§a nà ng, cưá»i nói: “Tiểu ách ba, giả bá»™ ngá»§ nha, ta phải cỡi y phục cá»§a nà ng ra má»›i được.â€
Thi Nhu Vân mở to là n thu ba, miệng thở hắt ra má»™t hÆ¡i thÆ¡m tho, nóiâ€Phôi đãng, ngưá»i đừng nhéo mÅ©i ngưá»i ta, ngưá»i ta không thở được, hãy thả ra Ä‘i mà !â€
Thi Nhu Vân đẩy mạnh ngá»±c cá»§a Hi Bình, kéo tay hắn ra khá»i mÅ©i cá»§a nà ng.
Hi Bình thả tay ra, cho nà ng tá»± do hô hấp, đưa tay ôm nà ng hắn nói: “ Tại sao nà ng lại không Ä‘oái hoà i gì đên ta.â€
Thi Như Vân thở ra má»™t hÆ¡i nói: “Äừng có ôm ta!â€
Hi Bình cưá»i nói: “Không muốn đại cừu nhân cá»§a nà ng ôm nà ng ư? Nhưng ta rất thÃch ôm tiểu ách ba, cho ta hôn nà o!â€
“Không!†Thi Nhu Vân kêu lên cự tuyệt, nhưng bị Hi Bình đưa môi bịt lại.
Hi Bình đưa cặp môi chiếm hữu bá» môi đỠcá»§a nà ng ta, thanh âm nhẹ nhà ng: “Tại sao lại từ chối ta ?â€
Thi Nhu Vân quyên cả hồi đáp, si dại nhìn hắn, không tưởng được nam nhân trước mặt lại há»i mình câu đó, hắn là cừu nhân cá»§a nà ng, đương nhiên là nà ng phải cá»± tuyệt hắn rồi à i!
Tuy nhiên, bản than nà ng cÅ©ng không chắc mình có ghét hắn không, khi được hắn ôm, được hắn hôn, nà ng tuy không nguyện ý, nhưng nà ng chưa bao giá» ghét hắn, nhưng sau đó thấy hắn không chà o há»i má»™t tiếng, trò chuyện cùng nà ng, nà ng thấy trong lòng không vui, rốt cuá»™c trong lòng nà ng cÅ©ng không cắt nghÄ©a mối quan hệ vi diệu vá»›i hắn.
Hi Bình trong lòng cảm thấy thoái mái, nhìn nà ng trong má»™t thoáng, rồi nói: “Nà ng không nguyện ý ?â€
Thi Nhu Vân mấp máy môi, nói: “ là ngươi nói không là gì đến ta, ngươi không là gì tá»›i Nhu Vân rất lâu rồi, tại sao chúng ta lại đối xá» vá»›i nhau như váºy?†vừa nói vừa thổn thức.
Hi Bình nói: “Nà ng thÃch sá»± quan tâm cá»§a ta hay nà ng yêu thÃch tÃnh tình vô lại cá»§a ta ? Ta biết trong mắt nà ng ta là cừu nhân cá»§a nà ng, không muốn ta ôm nà ng, nhưng cừu nhân như nà ng tháºt là khả ái, ta rất thÃch khi phụ nà ng, sỡ dÄ© trong má»™t thá»i gian ta không bức hiếp nà ng bởi lẽ ta tá»± hứa vá»›i lòng mình là chỉ khi phụ nữa nhân mà ta yêu thương thôi. DÄ© nhiên, nếu nà ng không cho phép ta khi phụ nà ng, ta sẽ chiá»u theo lá»i nà ng, cho nà ng và cho cả anh trai đại ca cá»§a nà ng nữa.â€
Thi Nhu Vân: “ Äừng có nhắc đến đại ca cá»§a ta, Nhu Vân không thể báo thù cho đại ca, ta có lá»—i vá»›i đại ca! HÆ¡n nữa ta không có kêu ngươi khi phụ Nhu Vân, nghe rõ chưa, ngươi là ngưá»i xấu!â€
Hi Bình thở dà i: “Äại Ca cá»§a nà ng không phải do ta giết, nhưng cái chết cá»§a y cÅ©ng có má»™t phần trách nhiệm cá»§a at. Äại Ca nà ng trước khi chết có thể rất háºn ta, nhưng lúc hấp hối, y không há» thù háºn gì ta cả, hÆ¡n nữa còn giao muá»™i muá»™i cá»§a y duy nhất cá»§a hắn cho ta, nhá» ta chiếu cố, như ta không phải là ngưá»i tốt, ta không thể không an bà i cho nà ng. Tiểu ách ba à , nà ng có lúc tháºt khả ái là m cho sắc tâm cá»§a ta dao động mãnh liệt a! Nếu như nà ng không thÃch ta đối vá»›i nà ng như vầy, ta cÅ©ng chiá»u theo ý nà ng, từ giá» sẽ đối đãi vá»›i nà ng trên láºp trưá»ng cá»§a má»™t ca ca, xem nà ng như muá»™i muá»™i cá»§a ta, săn sóc cho nà ng như anh trai nà ng, rồi tìm má»™t nam nhân tháºt tốt để bảo bá»c cho nà ng, hoà n thà nh tâm nguyện cho đại ca cá»§a nà ng. Còn vá» trả thù, nà ng đừng nên lo nghÄ© nhiá»u, giả sá» quả tháºt anh trai nà ng là do ta giết, ta cÅ©ng không tình nguyện cho nà ng giết, bởi lẽ má»—i ngưá»i Ä‘á»u có đấu tranh cho sá»± tồn cá»§a bản thân, hÆ¡n nữa ta là con ngưá»i Ãch ká»·, Ä‘iá»u nà y nà ng hiểu rất rõ nhất mà .†Dừng má»™t chút hắn nói tiếp: “Bây giá» nà ng chá»n Ä‘i muốn má»™t cừu nhân vô lại, hay muốn má»™t đại ca đối vá»›i nà ng thất tốt, a?
Thi Nhu Vân cắn môi, nước mắt lăn tròn trên má, đột nhiên vùi đầu và o lòng Hi Bình nức nỡ, hai tay không kháng cá»± hắn nữa, mà vòng qua lưng hắn ôm hắn tháºt chặt.â€
Hi Bình để nà ng khóc ho hả, tay mân mê lưng cá»§a nà ng, an á»§i: “Äừng khóc nữa, sau nà y ta sẽ chăm sóc nà ng tháºt tốt.â€
Là n da má»m mại cá»§a Thi Như Vân rung lên, ngước đầu lên, vừa khóc vừa nói: “ Ta không muốn ngươi đối đãi tốt vá»›i ta, ngươi cà ng không phải là đại ca cá»§a ta, ta không cần nam nhân chăm sóc, ta có thể tá»± chăm sóc bản thân mình. Ta háºn không thể má»™t dao đâm chết ngươi, không cho ngưá»i theo ta, hoặc Nhu Vân sẽ không là gì tá»›i ngươi nữa.â€
Hi Bình nói: “ Sau nà y đừng đối với ta như cừu nhân của nà ng được không?†Tay hắn mân mê gương mặt của Thi Nhu Vân, nhẹ thở dà i một tiếng.
ÄÆ°a bà n tay má»m mại giữ láy tay hắn, Thi Nhu Vân nói: “Tại sao ngưá»i dãn ngưá»i đến đánh đại ca ta? Tại sao ngưá»i không Ä‘i má»™t mình? Ta có thể nói đại ca trả Tuyết Nhi lại cho ngươi.â€
Nà ng ta nói tháºt đơn giản, có nhiá»u sá»± tình tư duy thuần khiết cá»§a nà ng ta không thấy hiểu được, cÅ©ng như việc tại sao nà ng ta không tá»± chá»§ được Ä‘em lòng yêu thương nam nhân nà y váºy, nam nhân nà y lại là cừu nhân cá»§a nà ng. Vấn đỠtưởng như đơn giản nhưng kỳ thá»±c phức tạp vô cùng.
Hi Bình không muốn thấy biểu tình Ä‘au đớn cá»§a nà ng, nói: “Ngá»§ Ä‘i! Äừng há»i đừng nghÄ© gì nữa, việc ngà y mai tÃnh, đêm nay ta muốn nà ng có má»™t giấc má»™ng tháºt đẹp trên ngá»±c cá»§a ta. Ta muốn sau nà y cả Ä‘á»i sẽ là chá»— dá»±a cho nà ng, chừng nà o nà ng còn nguyện ý. Nà ng biết không, nà ng coi ta là đại cừu nhân cá»§a nà ng, …, trong tâm mình, ta nguyện ý là chăm sóc nà ng cả Ä‘á»i, đến bao giá» nà ng muốn.
Thi Nhu Vân chìm trong im lặng, hiển nhiên đã ngủ rồi.
Hi Bình nhìn vá» phÃa Vư Túy và Hoa Lôi, bá»n há» cÅ©ng đã yên giấc.
Hắn đương nhiên cÅ©ng mệt má»i vô cùng!
Ôm tiểu bảo bối Nhu Vân của hắn chìm và o giấc ngủ.
Äêm yên tÄ©nh, Äại Ny tiến và o phòng cá»§a Tiểu Lá»™, hai ngưá»i vai trong vai tiến vá» phÃa giưá»ng rồi ngồi xuống.
Äại Ny nói khẽ: “Tiểu Lá»™, cô và hắn xảy ra chuyện gì váºy?â€
Tiểu Lá»™ kể chuyện xảy ra vá»›i Hi Bình, rồi oán trách: “Tại sao lúc đó cô không giúp ta?â€
Äại Ny giải thÃch: “Äó là trưá»ng hợp gì chứ, ta là m sao để giúp cô đây.â€
Tiểu Lá»™ nói: “Ãt ra cô cÅ©ng phải thuyết phục hắn thả ta ra chứ.â€
Äại Ny nói: “Cô không phải là không biết con ngưá»i Hoà ng Hi Bình mà , hắn dá»… dà ng nghe ngưá»i khác nói sao?â€
Tiểu Lá»™ cả giáºn nói: “ Tại sao lại có nam nhân như váºy, khi gặp hắn cứ tưởng là má»™t đại nhân váºt, hÆ¡n nữa hắn xách động giang hồ trong thá»i gian hắn như váºy, không tưởng con ngưá»i hắn lại như váºy?â€
Äại Ny thở dà i: “Còn nhiá»u chuyện cô không biết hết đâu, ta cứ tưởng hắn là má»™t tên sắc lang, ra sức dụ hoặc hắn, nhưng thất bại, bây giá» ta không còn tá»± tin để dối phó vá»›i hắn nữa.â€
Tiểu Lá»™ nói: “Việc thiếu gia giao cho cô cô vẫn chưa hoà n thà nh sao?â€
Äại Ny thần săc thất vá»ng, buồn buồn nói: “Ta lẽ ra không nên tá»›i Trung Nguyên nà y, việc thiếu gia ngưá»i nhá» vã có lẽ suốt cuá»™c Ä‘á»i nà y ta cÅ©ng không hoà n toà n nổi. Võ công cá»§a y đã là vô địch rồi, sao y còn dòm ngó Lôi Kiếp Äao Pháp là m chi ? Tiểu Lá»™, yêu má»™t ngưá»i nhất định phải vì ngưá»i đó bất kể sống chết sao? Cô cÅ©ng yêu hắn, cô và ta vì hắn trả cái giá nà y có đáng không?â€
Tiểu Lộ trầm mặc.
Äại Ny nói tiếp: “Ta giỠđây lại nghÄ©, có lẽ ta thÃch như tên vô lại Hoà ng Hi Bình, hắn Ãt nhất có thể yêu hết dạ! Ai!â€
Tiểu Lá»™ đột nhiên nói: “Ta nghe nói Hoà ng Hi Bình có rất nhiá»u nữ nhân, không biết hắn có thể thá»a mãn cho nữ nhân cá»§a hắn không?
Äại Ny nói: “Theo ta được biết, nữ nhân cá»§a hắn rất tốt, hắn cÅ©ng rất thương yêu các nữ nhân cá»§a hắn, má»—i ngưá»i Ä‘á»u được hắn sá»§ng ái.!â€
“Tháºt sao?†Tiểu Lá»™ trầm tư, hồi ức vá» Hi Bình ồ ạt trông tâm trà nà ng, trong lòng nà ng bá»—ng dâng lên má»™t niá»m vui không tên lẽ ra không thể hiện hữu, nà ng nhá»› thân hình khôi vÄ© cá»§a hắn, gương mặt tuấn mÄ© vô song, nụ cưá»i vừa vô lại vừa rất có mị lá»±c cá»§a hắn, nhá»› cái ôm hữu lá»±c cá»§a hắn và nụ hôn vô lá»… đó, nhá»› lúc hắn bắt nà ng kêu Ä‘i kêu lại hai tiếng lão công.â€
“Ngươi Ä‘ang nghÄ© vá» thiếu gia cá»§a ngươi hả?†Äại Ny cắt dòng duy tư cá»§a nà ng ta.
Tiểu Lá»™ sá»±c tỉnh, hoang mang kêu lên má»™t tiếng: “Ừ.â€
Tà i sản của ZORO_NDK
Chữ ký của ZORO_NDK Võ Lâm Chà Tôn - Duy Ngã Tuyết Thiên Hồ :00 (85):
Tếu Ngạo Thiên Hạ - Thùy Dữ Tranh Phong :00 (14):
Tháºp Bá»™ Sát Nhất Nhân - Thiên Lý Bất Lưu Hà nh :33:
Thần Thú tá»a kỵ:Há»a Phượng Hoà ng
Lúc bé , nghỉ há»c là chuyện lạ. Lá»›n lên má»›i biết, chuyện lạ là đi há»c...
Lúc bé, tưởng đến trưá»ng là phải há»c. Lá»›n lên má»›i biết, đến trưá»ng còn được ... ngá»§
Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại...
Lúc bé , tưởng Ä‘iểm 10 má»›i là giá»i. Lá»›n lên má»›i biết, chỉ 2 thôi đã quý lắm rồi...
Lúc bé,cho 10 ngà n là dư,giỠcho 10 triệu cũng ko đủ!
Last edited by doccokiemmt; 12-01-2010 at 06:56 PM .
25-05-2008, 09:19 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Quyển 11
Chương 9
Xà Ảnh Phi Thăng.
Sau vụ nhiệt náo cá»§a Hi Bình đêm qua, toà n bá»™ khách Ä‘iếm không ai được ngá»§ ngon, nên ngà y hôm nay tất cả Ä‘á»u dáºy đặc biệt muá»™n, tên chưởng quỹ cÅ©ng ngồi ngáp ngắn ngáp dà i, có không Ãt khách nhân còn lỡ lịch trình cá»§a há».
Hi Bình mÆ¡ mà ng mở mắt, thấy cặp thu nhãn linh tuệ cá»§a Thi Nhu Vân Ä‘ang mở ra nhìn hắn, hắn cưá»i nói: “Nà ng trá»™m ngắm ta đã lâu chưa? Cừu nhân cá»§a nà ng đáng nhìn đây, cà ng nhìn cà ng yêu đấy chứ?â€
“Là m như mình dá»… nhìn lắm váºy? đúng là má»™t tên tiểu quá»· mà !†Thi Nhu Vân chưa kịp trả lá»i, Hoa Lôi bá»±c bá»™i nói chen và o.
Hi Bình ngồi dáºy, đặt Thi Nhu Vân ngồi trên đùi hắn, quay mặt vá» phÃa Hoa Lôi nói: “ Nà ng Ä‘ang oán trách tên tiểu quá»· nà y tại sao không ôm nà ng ngá»§ phải không?"
Hoa Lôi tức khÃ: “Ai thèm ngươi ôm? Hoa Lôi ta cần ngươi ôm sao, ngươi chưa thá»a mãn sao mà còn muốn ôm ta? Trá»i sáng rồi, còn không mau thả Nhu Vân ra, ngươi ôm vẫn chưa đã sao? Tiểu dâm trùng!â€
Thi Nhu Vân mặt phá»›t hồng, vùng vẫy muốn thoát khá»i ma thá»§ cá»§a Hi Bình, Nhưng bị hắn ôm chặt lại, nà ng là nhÃ: “ Lôi di lại chá»c ghẹo ngưá»i ta.â€
Hi Bình cưá»i ha ha nói: “Nà ng đừng giáºn, là ta không tốt.â€Nói xong hắn hôn lên gò má chÃn đỠvì thẹn cá»§a nà ng, xong nói tiếpâ€Hôm nay cùng cưỡi Ô Long vá»›i ta được ko?
“Không tốt sao?â€Hi Bình kì vá»ng há»i.
Thi Nhu Vân vá»™i vã gáºt đầu, rồi không nói gì nữa.
Hoa Lôi liá»n nói: “Nhu vân, bất tất đáp ứng hắn, ngươi sẽ bị hắn chiếm tiện nghi đó.â€
Hi Bình cưá»i nói: “Nữ nhân không thể tránh khá»i bị chiếm tiện nghi mà , tiểu ách ba không sợ ta chiếm tiện nghi thì nà ng lo lắng cho nà ng ta là m gì?â€
Vưu Túy lúc nà y Ä‘ang ngồi trước bà n trang Ä‘iểm, lên tiếng: “ Hi Bình, chà ng nói chân mà y cá»§a thiếp vẽ sao cho đẹp đây?â€
Hi Bình lướt ngắm nà ng, rồi nói: “ Chân mà y cá»§a nà ng vừa má»ng vừa cong, rất là hấp dẫn a, vẽ thêm và o sẽ là m mất vẻ hấp dẫn cá»§a nà ng, ta thÃch nà ng để chúng tháºt tá»± nhiên, bởi vì như váºy nà ng má»›i tháºt kiá»u diá»…m.â€
Vưu Túy sung sướng kiá»u tiếu, rồi quay lại tiếp tục trang Ä‘iểm
Hoa Lôi tuá»™t xuống Ä‘i tá»›i phÃa sau Vưu Túy nói: “Túy Nhi, để tỉ giúp muá»™i chải tóc nha.â€
Hi Bình thả Thi Nhu Vân ra nói: “ Nà ng cÅ©ng Ä‘i chuẩn bị Ä‘i, tóc nà ng rối hết rồi kìa, ta rất thÃch nhìn chúng tháºt gá»n gà ng.â€
Nói rồi y cất bước ra ngoà i, Thi Nhu Vân lúc nà y má»›i lên tiếng: “Äại ca tháºt sá»± không cho chúng ta báo thù sao?â€
Vưu Túy nói: “ừm, đúng váºy, Trúc Sinh có nói vá»›i tá»·, hÆ¡n nữa còn giao tá»· cho hắn. Nhu Vân à , tại sao muá»™i lại há»i như váºy?â€
Thi Nhu Vân u uẩn nói: “Có lẽ đại ca muốn tốt cho chúng ta, huynh ấy biết Nhu Vân không có khả năng báo cừu, Nhu Vân bây giá» không biết là m sao cho phải.â€
Hoa Tiểu Ba, Äá»™c Cô Minh, Triệu Tá» Uy gần như phát cuồng!
Má»›i sáng sá»›m ra khá»i cá»a ba tên đụng phải má»™t thiếu nữ, là m bá»n há» ba ngưá»i rÆ¡i và o lưới tình tức thì.
Nguyên lai thiếu nữ nà y Ä‘Ãch thá»±c mỹ lệ có thể sánh vá»›i Thá»§y Khiết Thu, váºn lam sắc y phục tá»±a thiên thượng trên cao kia, xanh huyá»n hoặc như đại dương sâu thẳm, quấn quanh thân hình gợi cảm(hấp dẫn) cá»§a nà ng.
Không như Thá»§y Khiết Thu, Khiết Thu có vẻ quyến rÅ© khêu gợi tá»± nhiên,nà ng lại là nữ nhân không thể động và o, thiếu nữ nà y thì khác, nà ng đẹp thuần khiết như trăng rằm, má»™t vẻ đẹp thuần khiết vô bá», nếu gá»i vẻ thuần khiết cá»§a Thi Nhu Vân là u uẩn, buồn bã. Thì nữ tá» nà y mang má»™t nét thánh thiện thôn dã, chân thá»±c.
Có thể ná»›i vá»›i vẻ đẹp thiên hạ vô song mang cả tÃnh thuần chân khiến cho giá»›i nam nhân phải Ä‘iên đảo thần hồn!
Há» nhìn thấy nà ng ở tá»u Ä‘iếm ngoà i Long Thà nh, Ä‘i cùng nà ng là hai nữ nhân tầm tam tháºp cÅ©ng thuá»™c hà ng mÄ© nữ khó gặp.
Khi bước và o tá»u Ä‘iếm, thấy tất cả các bà n Ä‘á»u có ngưá»i, Hi Bình nhìn lão bản há»i: “Tá»u Ä‘iểm cá»§a lão lúc nà o sinh ý cÅ©ng tốt thế nà y sao?â€
Lão đầu cưá»i nói: “Không phải, chỉ hôm nay thôi, lão đã mở tá»u Ä‘iếm nà y năm năm, hôm nay sinh ý tháºt là tốt, nam nhân tại trưá»ng quên cả gá»i món, cứ dán mắt nhìn ba nữ nhân vừa xuất hiện, phảng phất từ ngưá»i nữ nhân mùi u hương!â€
“Ta sẽ không đụng tá»›i nữ nhân mà các ngưá»i thÃch, bất quá nhìn tình hình, các ngươi thÃch đứng đây ngá»i mùi hÆ¡n thÃch kiếm gì bá» bụng!â€
Hi Bình đưa mắt qua lão bản rồi nhìn Hoa Tiểu Ba, Äá»™c Cô Minh, Triệu Tá» Uy, chỉ thấy bá»n há» không rá»i mắt khá»i ba nữa nhân kia, khi bá»n há» tá»›i, có và i ngưá»i chuyển mắt sang nhìn bá»n Hi Bình, nhãn thần giáºt mình thất sắc.
Bởi lẽ, những nữ nhân Ä‘i cùng bá»n há» ai cÅ©ng có thể là m cho nam nhân phát cuồng, Äại Ny và Vưu Túy nhan sắc chỉ hÆ¡i kém hÆ¡n thiếu nữ ná» chút Ãt Ä‘á»u là vưu váºt hiếm có, hà huống bá»n nữ nhân Ä‘i sau ai cÅ©ng là sắc đẹp khuynh thà nh?
Lão bản dần dần chú ý tá»›i bá»n tuấn nam, mÄ© nữ nà y.
Lôi Long nói: “Hi Bình, chúng ta cháºm má»™t bước rồi.â€
“Ai nói chúng ta cháºm bước?†Hi Bình cất bước Ä‘i vá» phÃa má»™t đại hán thân hình thô tráng, đặt tay lên vai y, cưá»i nói: “Äại ca, thức ăn cá»§a huynh nguá»™i lạnh cả rồi, nhất định là ngồi đây đã lâu, ta nghÄ© huynh cÅ©ng no rồi, sao huynh còn ngồi đây giữ chá»—?â€
Äại hán tức giáºn quát: “Lão tá» hoan hỉ muốn ngồi bao lâu thì ngồi, mắc má»› gì tá»›i tiểu tá» ngươi?â€Còn không mau lăn qua má»™t bên, không thì lão tá» không khách khà đâu!
Hi Bình nói: “Ta chỉ muốn tìm địa phương để dùng bữa thôi mà , ngươi la là ng cái con mẹ gì?â€
Hai tay hắn nắm chặt gã đại hán, tên đại hán chưa kịp suy nghÄ©, bị hắn quăng ra khá»i tá»u Ä‘iếm, bò lăn bò cà ng hết sức khó coi.
Chúng nhân trong tá»u Ä‘iếm giáºt mình, nhìn tên nam nhân thô bạo nà y, ráng nặn ra má»™t nụ cưá»i cầu tà i, những tưởng hắn sẽ hòa hoãn trở lại, không dè hắn quát luôn: “Ai không ăn nữa thì cÅ©ng biến Ä‘i, mẹ nó, muốn ngắm gái thì Ä‘i lầu xanh mà ngắm, đừng ở đây là m phiá»n lão tá» dùng bữa!â€
Hắn tung cước đạp má»™t cái bà n ăn để tiết giáºn, những tưởng cái bà n mục nà y sẽ vỡ ra mưá»i hai mãnh, không tưởng cái bà n lại không suy suyá»…n gì, không kiá»m được hồ đồ mắng luôn: “Tức chết ta mà , cái khách Ä‘iếm mục nát nà y không ngá» có chiếc bà n tốt như vầy, hại lão tá» vô pháp láºp uy mẹ nó.â€
Những thá»±c khách ngồi ở bà n đó đứng phắt dáºy trừng mắt nhìn hắn, hắn khiêu khÃch nói: “Nhìn cái gì? Muốn đánh nhau hả?â€
Hầu như tất cả nam nhân có mặt ở đó Ä‘á»u đứng dáºy, Ãt nhất là hai mươi ba mươi ngưá»i, đồng thanh hưởng ứng: “nện nó Ä‘i!â€
Äá»™c Cô Minh và Triệu Tá» Uy rút kiếm ra khá»i bao, Hi Bình đưa tay cản há» lại, Ä‘oạn quay lưng Ä‘i ra ngoà i khách Ä‘iếm, chúng nhân tưởng hắn sợ nên tá»± động bá» Ä‘i, chuẩn bị tha thứ cho hắn, không dè hắn đứng ngoà i cổng khách Ä‘iếm hét vô: “Tên nà o muốn đánh lão tá» ra ngoà i nà y,lão tá» sẽ đánh hắn thà nh đầu heo!â€
Hoa Tiểu Ba quan tâm nói: “Tỉ phu, Ä‘ao vẫn còn trong tay đệ!â€
Hi Bình nói luôn: “Dùng Ä‘ao là m gì? Danh hiệu Quyá»n Vương cá»§a lão tá» không phải là hư danh!â€
Tất cả nam nhân trong tá»u Ä‘iếm cùng nhìn hắn, quả tháºt hắn khôi vÄ© vô song, nhưng há» Ä‘á»u không tin hắn có thể đấu vá»›i hai ba chục ngưá»i .
Mẹ kiếp, tên đáng ghét nà y, đúng là tá»± tìm đưá»ng chết!
Bá»n Äá»™c Cô Minh toan trợ tráºn cho hắn, nhưng Lôi Long nhăn lại nói: “Cứ để Hi Bình tá»± xoay xở, hắn thÃch nhất là há»—n chiến!â€
Äây là do Tứ Cẩu nói, Lôi Long vẫn chưa quên.
Tiểu Nguyệt bình tÄ©nh nói: “ Chúng ta ngồi xuống rồi đặt món nha?â€
Hoa Tiểu Ba ngạc nhiên nói: “Tiểu Nguyệt, nà ng không lo lắng cho tỉ phu sao? Huynh ấy không có Ä‘ao, so vá»›i Hoa Tiểu Ba ta còn thảm hÆ¡n!â€
Phải ha! Ãt ra Hoa Tiểu Ba còn có thân pháp bá» chạy cá»§a hắn!
Tiểu Nguyệt ngạo nhiên nói: “Äại ca chưa thua ai bao giá», Nguyệt Nhi tin và o đại ca!â€
Hi Bình nhìn chúng nam đứng xung quanh, nhá»› những ká»· niệm ẩu đả khi còn ở sÆ¡n thôn, bất giác hắn nhoẻn miệng cưá»i, đây không phải là nụ cưá»i tà mị thưá»ng trá»±c cá»§a hắn thưá»ng ngà y mà là nụ cưá»i chân chất ngây thÆ¡ cá»§a tiểu hà i. Hắn nghÄ©, nếu như có Tứ Cẩu ở đây thì hay quá, gã nhất định sẽ cùng hắn đánh má»™t tráºn thống khoái, Äá»™c Cô Minh và Lôi Long không thÃch hợp vá»›i những tráºn há»—n chiến như thế nà y.â€
Nhưng mà hắn thÃch nhất là há»—n chiến, Tứ Cẩu cÅ©ng không ngán mà cùng hắn thống khoái má»™t tráºn. Tháºt đáng tiếc là Tứ Cẩu không có ở đây, hắn phải má»™t mình chống đám nam nhân nà y rồi.
Khi nụ cưá»i tiêu biến, gương mặt tuấn tú cá»§a hắn lãnh phải má»™t đấm, toà n thân hắn cÅ©ng nháºn vô số quyá»n cước. Hắn nháºn ra kẻ đấm và o mặt hắn, không quan tâm quyá»n cước cá»§a những kẻ còn lại, chỉ chuyên tâm truy kÃch tên ra đòn hiểm ác kia.
Hi Bình quăng tên đó ngã xuống đất, không mà ng gì đến những kẻ bao vây xung quanh, ngồi lên ngực tên đó, hai tay đấm thẳng và o mặt tên đó, trực tiếp biến bản mặt hắn thà nh cái đầu heo, sau đó chuyển qua mục tiêu kế tiếp cứ thế lặp đi lặp lai.
Khi hắn biến kẻ thứ bảy thà nh cái đầu heo, và i ngưá»i không biết là m gì hÆ¡n là co chân đà o tẩu, bởi vì há» hiểu ra là mình đã dây và o má»™t tên Ä‘iên, bất kể bá»n hỠđánh hắn như thế nà o, hắn vẫn không suy suyển gì, chuyên tâm truy tìm kẻ nà o đánh hắn mà ăn miếng trả miếng, nhìn thấy cảnh tượng rùng rợn nà y tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u bị đả kÃch nghiêm trá»ng. Nếu hắn chuyển mục tiêu qua mình, thì không phải sẽ trở thà nh má»™t đống thịt bầm hay sao?
Mặc dù có nhiá»u kẻ khôn ngoan đã kịp thá»i tháo chạy, nhưng cÅ©ng có không Ãt kẻ tuy khôn ngoan chỉ là đã bị Hi Bình dần cho má»™t tráºn nên không thể chạy được nữa.
Hi Bình thấy chúng nhân đà o tẩu, hét lên: “Êh, là m gì chạy nhanh váºy, ta còn chưa động thá»§ đánh ngươi mà , ngươi chạy cái gì chứ?â€Nói xong rồi giáng má»™t quyá»n tối háºu và o kẻ xấu số, xong hắn đứng dáºy phá»§i bụi trên ngưá»i, là u bà u tá»± nói vá»›i mình: “Äúng là má»™t đám ngưá»i không biết đạo đức nghá» nghiệp, đánh nhau cÅ©ng phải có nguyên tắc chứ!â€
Hoa Tiểu Ba cưá»i gượng nói: “Tá»· phu à , há» sợ cái tên ngưu đầu huynh đó!â€
Hi Bình dá»i chân bước và o khách Ä‘iếm, y phục cá»§a hắn bị rách nhiá»u chá»—, trên mặt cÅ©ng xanh tÃm từng chá»—.
Tiểu Nguyệt đứng dáºy, lấy khăn tay lau vết thương cho hắn, quan tâm nói: “Äại ca huynh vẫn như trước đây, má»—i lần đánh nhau là bị thụ thương đầy mình.â€
Lôi Long cưá»i nói: “Bây giỠđệ đã hiểu tại sao Tứ Cẩu sợ đánh nhau tay không vá»›i tá»· phu rồi, phương pháp đánh nhau cá»§a huynh tháºt là khá»§ng khiếp, ai mà không bị dá»a cho chết khiếp?â€
Hi Bình nói luôn: “Ngưá»i ở Hoà n SÆ¡n thôn chúng ta không có phân lượng sao được?â€Tứ Cẩu, bá»n Äại Phong và ta thưá»ng xuyên đánh nhau, tuy bá»n chúng thưá»ng xuyên đánh thua và đầu hà ng, nhưng tuyệt đối không lâm tráºn bá» chạy a. Ta nhá»› kẻ nà o đấm và o mặt ta, lần sau khi ta gặp lại nó, ta sẽ trả miếng y như váºy!.â€
Vưu Túy nói: “Nhưng chà ng không dùng Ä‘ao, chỉ có thể loạn đả như vầy sao?â€
Hi Bình nói: “ Loạn đả thì sao? Thắng được là tốt rồi, đánh nhau thì cần gì phải văn nhã phong độ?â€
Triệu Tá» Hà o cưá»i nói: “Có lẽ chỉ có ngươi má»›i có thể đánh nhau như vầy.â€
“Quả xứng danh là quyá»n vương cá»§a Hoà n SÆ¡n thôn!â€Äá»™c Cô Minh tiếp lá»i, nhá»› lúc đầu má»›i gặp, Hi Bình cứ tá»± nháºn hắn là quyá»n vương, Äá»™c Cô Minh cảm thấy tháºt buồn cưá»i.
Lôi Long nghÄ© kỹ rồi nói: “Äệ tá»›i giá» vẫn chưa minh bạch tại sao huynh có thể trở thà nh ngưá»i cá»§a võ lâm, huynh giống ngưá»i đến từ miá»n sÆ¡n cuá»›c giản đơn, lá»— mãng, nói trắng ra là thổ phỉ a.â€
Hoa Tiểu Ba nói đứt quãng: “Tỉ Phu nhiá»u lúc chÃnh thị là má»™t tên lưu manh vÄ© đại.â€
“Hoa Tiểu Ba, ngươi còn dám cưá»i nữa, ta đấm cho ngươi ra thà nh cái đầu heo!â€Hi Bình tìm chổ ngồi xuống, Hoa Tiểu Ba nhanh chóng thu lại nụ cưá»i
Lôi Long la lá»›n: “ Lão bá, dá»n những bà n nà y Ä‘i, rồi Ä‘em ra tháºt nhiá»u thịt tươi và rượu nà o.â€
Lão đầu lúc nà y sá»±c tỉnh, liá»n lên đáp nhanh, nhanh chóng Ä‘i chuẩn bị thức ăn, trong lòng lão, bốn ngưá»i võ lâm thế gia đã trở thà nh má»™t đám sÆ¡n tặc từ trên núi cao má»›i hạ sÆ¡n.
Ai! Tháºt đáng thương cho thanh danh cá»§a Võ Lâm Tứ Äại Gia, tất cả trong má»™t chốc Ä‘á»u bị há»§y trong tay gã quyá»n vương Hi Bình.
Cả khách Ä‘iếm chỉ còn lại bá»n há» và ba nữ nhân kia.
Triệu Tá» Uy nháy mắt cho Hoa Tiểu Ba, Hoa Tiểu Ba láºp tức hiểu ra, ba cặp mắt Ä‘á»u nhìn vá» phÃa thiếu nữ.
Äá»™c Cô Minh nhá» giá»ng nói: “Tiểu Ba, ngươi trước!â€
Hoa Tiểu Ba xoay đầu nói: “ Nếu tỉ phu không bị đánh ra thà nh cái đầu heo, vá»›i gương mặt anh tuấn cá»§a huynh ấy sẽ là m cho mÄ© nữ nà y xao động, nhưng giỠđây huynh ấy chÃnh thị là má»™t tên đầu heo, phong độ không có, chÃnh là lúc Hoa thiếu hiệp lá»™ diện!â€
Hắn nói lá»i nà y và o tai Äá»™c Cô Minh, những tưởng Hi Bình sẽ không nghe thấy, không ngá» Hi Bình nghe rõ từng chữ, giáºn dữ quát: “Hoa tiểu tá», mẹ nhà ngươi dám gá»i ta là heo, lại còn dám nói ta không có phong độ? Lúc lão tỠđánh nhau là lúc phong độ nhất, ngươi dùng từ cho cẩn tháºn, không được hồ ngôn loạn ngữ!â€
Hoa Tiểu Bang liá»n hạ đà i: “Tỉ phu, huynh phải biết là hình tượng cá»§a huynh bây giá» so vá»›i lúc trước cÅ©ng rất hấp dẫn nha, bởi vì nữ nhân rất thÃch các nam nhân bạo lá»±c mà .â€
“cÅ©ng là ngươi biết thức thá»i, nếu không mục tiêu bạo lá»±c tiếp theo cá»§a ta sẽ là ngươi.†Hi Bình cao hứng trở lại không quên tán dương Hoa Tiểu Ba là kẻ biết thức thá»i.
Triệu Tá» Uy không giữ bình tỉnh được nữa nói: “Tiểu Ba, nên lo chÃnh sá»± đã.â€
Hoa Tiểu Ba nhìn thiếu nữ lần nữa, đột nhiên nói vá»›i Äá»™c Cô Minh: “Lão huynh, hay là huynh trước Ä‘i! Những lá»i tình thoại cá»§a huynh là nhất lưu, chỉ có nữ nhân phóng đãng má»›i thÃch tên Hoa Tiểu Ba nà y, còn những anh thuần thiếu nữ thì lại thÃch huynh hÆ¡n.â€
“Kiếm đâu ra hoa tươi bây giá»?†Äá»™c Cô Minh nói, tặng hoa là m quà gặp gỡ cho nữ nhân vốn là chiêu bà i cá»§a hắn.
Triệu Tá» Uy nhanh chóng bá» Ä‘i, má»™t lúc sau hắn trở lại, trong tay là má»™t hoa cầu mà u hồng tươi chÃnh là Hà m Tu Thảo, đưa hoa cầu cho Äá»™c Cô Minh nói: “Có hoa tươi rồi, ngươi còn cần gì nữa không?â€
Hoa Tiểu Ba giáºt mình nói: “Uy Ca, hoa dại bên đưá»ng thiếu gì sao huynh không hái! Sao lại chá»n ái Hà m Tu Thảo !â€
“Không sao!†Äá»™c Cô Minh cho rằng Hà m Tu Thảo cÅ©ng không phải là thất lá»… vá»›i mÄ© nhân, chỉ cần có hoa có cà nh là tốt rồi, hắn nói: “Cái hoang dã cá»§a Hà m Tu vốn cÅ©ng có nét biểu lá»™ tình ý cá»§a nó!â€
Hoa Tiểu Ba giÆ¡ ngón tay cái, nói: “Bá»™i phục!â€
Äá»™c Cô Minh đứng lên, phong độ ngá»i ngá»i Ä‘i vá» phÃa thiếu nữ, Ä‘oạn cúi ngưá»i đưa Hà m Tư Thảo ra trước mặt thiếu nữ,vá»›i má»™t thanh âm già u sức lôi cuốn hắn nói: “Vị cô nương nà y, nà ng và ta đã tương ngá»™ hai lần, đây nhất định là duyên pháºn rồi. Tại hạ là Äá»™c Cô Minh, muốn tặng bó Hà m Tu Thảo nà y cho cô nương, nà ng cÅ©ng xinh đẹp như loại hoa nà y váºy, ngay khi nhìn thấy được cô nương, nà ng cÅ©ng như hoa cầu nà y Ä‘em lại cho ta giấc mÆ¡ mà u hồng, má»—i lần ta Ä‘á»u thấy phương dung cá»§a cô nương trong kà ức cá»§a tại hạ, tại hạ không dám cưỡng cầu cô nương Ä‘em lòng yêu mến tại hạ, tại hạ chỉ mong được biết phương danh cá»§a cô nương, hãy cho tại hạ được được gá»i Ä‘i gá»i lại tên cô nương trong giấc má»™ng, như váºy Äá»™c Cô Minh ta đã là ngưá»i hạnh phúc nhất trên Ä‘á»i nà y!â€
“Yeah!†Hoa Tiểu Ba vá»— tay tán thưởng: “Lão ca tháºt là lợi hại!â€
Những lá»i tình tá»± lợi hại cá»§a Äá»™c Cô Minh, không ai có thể chống lại!
Hạ VÅ© tuổi nhá» không biết, nguyên lai Äá»™c Cô Minh vá»›i nữ nhân nà o cÅ©ng nói những lá»i tình tá»± ngá»t ngà o như thế. Ban đầu nà ng cÅ©ng bị những lá»i tình thoại chết ngưá»i nà y là m cho đầu óc u mê Ä‘em lòng yêu hắn, bây giá» thấy hắn trước mặt thiếu nữ lạ mặt tình thoại tuôn ra như nước, chỉ muốn cho hắn và i bạt tai.
Nà ng giáºn dữ nói: “Hoa Tiểu Ba, Ä‘á»u là ngươi nói hắn lừa gạt ta phải không?
Hoa Tiểu Ba cảm thấy đại há»a lâm đầu, hoảng hốt nói: “Không, không phải, Äá»™c Cô lão huynh đối vá»›i tá»· nhất dạ tình thâm, tuyệt không lừa gạt tá»·, không tin tá»· có thể há»i huynh ấy.â€
Tháºt là tên hảo bằng hữu Hoa Tiểu Ba, bao nhiêu tiện nghi trách nhiệm Ä‘á»u đổ lên trên mình Äá»™c Cô Minh
Äôi mắt cá»§a thiếu nữ sang lên, nở má»™t nụ cưá»i ngá»t ngà o, đón lấy Hà m Tu Thảo nói: “Cảm Æ¡n thà nh ý cá»§a công tá», tiểu nữ tên Thiên Diệp Bá»™i.â€
Yeah, đại công cáo thà nh!
Äá»™c Cô Minh nói tiếp: “ Chẳng hay cô nương Ä‘ang trỠở nÆ¡i nà o, và muốn Ä‘i vỠđâu?â€
Thiên Diệp Bá»™i nói: “ Chúng ta hữu duyên tương phùng(có duyên gặp mặt), sao phải há»i thá»i khắc phân li?
Äá»™c Cô Minh gáºt đầu nói: “Ồ, cô nương nói không sai, tại hạ thất lá»… rồi.â€
Thiên Diệp Bá»™i chỉ vá» phÃa chá»— ngồi đối diện nói: “Công Tá» có muốn cùng dùng bữa vá»›i chúng tôi không?â€â€
Äá»™c Cô Minh cưá»i phong độ ngá»i ngá»i nói: “Vô cùng vinh hạnh!†Äoạn ngồi xuống, si dại nhìn Thiên Diệp Bá»™i ở dối diện
Triệu Tá» Uy và Hoa Tiểu Ba cảm thấy bá»±c mình, tên tiểu tá» Äá»™c Cô Minh nà y ngay khi đắc sá»§ng đã quên Ä‘i hai ngưá»i bá»n há».Cả hai cùng rá»i khá»i chá»—, Ä‘i vá» phÃa Äá»™c Cô Minh.
Triệu Tá» Uy cả giáºn quát: “Äá»™c Cô Minh, ta khổ thân Ä‘i tầm hoa, cho ngươi mượn hoa hiến pháºt, bây giá», ngươi thà nh công rồi, lại quên Ä‘i chúng ta sao?â€
Hoa Tiểu Ba đã đứng trước mặt Thiên Diệp Bá»™i nói: “ Thiên Diệp tỉ tỉ, Äệ là ngưá»i thừa kế cá»§a Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng Hoa Tiểu Ba, má»™t trong võ lâm thất công tá».â€
Chúng nhân bị hắn là m cho hồ đồ: “Trong võ lâm thất công tá» có tên Hoa Tiểu Ba hồi nà o váºy?â€
Thiên Diệp Bá»™i cưá»i ngá»t ngà o nóiâ€Theo tỉ được biết, trong võ lâm thất công tá» không có tên cá»§a đệ.â€
Hoa Tiểu Ba giải thÃch: “Chắc tỉ tỉ cÅ©ng biết chuyện Thi Trúc Sinh tá»± vẫn, trước khi tá»± sát huynh ấy chỉ Ä‘Ãch danh đệ muốn đệ kế thừa danh hiệu cá»§a huynh ấy, đệ là ngưá»i thay thế, đệ là lá»±c lượng má»›i cá»§a võ lâm thất công tá», tuy bây giá» má»i ngưá»i chưa biết, để sau nà y đệ bố cáo thiên hạ, thiên hạ sẽ biết danh tá»± cá»§a đệ trong võ lâm thất công tá».â€
“Ồ?†Thiên Diệp Bá»™i tá»± hồ đã hiểu ra, nhưng xung quanh lại thêm nhiá»u kẻ cảm thấy hồ đồ.
Äang bị Hi Bình ôm trong lòng Thi Nhu Vân kháng nghị: “Ngươi sao có thể thế cho đại ca ta?â€
Hi Bình cưá»i nói: “Nhu Vân tiểu bảo bối, đừng để ý tá»›i hắn, nhanh giúp ta xoa vết thương trên mặt Ä‘i.â€
Thi Nhu Vân tức tối nói: “Không thÃch, ai kêu ngươi đánh nhau vá»›i ngưá»i ta?â€
Hi Bình không biết trả lá»i sao, không tưởng được tiểu ách ba nà y lại trả lá»i sắc bén như váºy.
Äá»™c Cô Minh cả kinh vá»™i giá»›i thiệu Triệu Tá» Uy: “Thiên Diệp cô nương, vị nà y là thần Ä‘ao môn nhị công tá» Triệu Tá» Uy, má»™t trong võ lâm thất công tá», chắc cô nương cÅ©ng đã nghe qua đại danh?â€
Thiên Diệp Bá»™i hữu lá»… nhìn Triệu Tá» Uy nói: “Hân hạnh gặp Triệu Công Tá»!â€
Triệu Tá» Uy vá»™i vã đáp lá»…: “Cô nương bất tất khách khÃ, tại hạ có thể ngồi cùng bà n vá»›i cô nương không?â€
Quả nhiên là không khách khÃ, ha ha, ta chÃnh là Uy ca!
Thiên Diệp Bá»™i tịnh không cá»± tuyệt: “ hoan nghênh tam vị công tá», đã nguyện ý ngồi cùng bà n vá»›i tiểu nữ, tiểu nữ tháºt vinh hạnh.â€
Hoa Tiểu Ba cùng Triệu Tá» Uy vá»™i vã kéo ghế gia nháºp vá»›i Äá»™c Cô Minh.
Hoa Lôi trêu Hi Bình: “Tiểu dâm ma, sao ngươi không Ä‘i cùng?â€
Hi Bình cưá»i khổ: “Gương mặt ta thế nà y là m sao xuất sÆ¡n chứ? Vá»›i lại, nếu bá»n há» thất bại thì ta sẽ lá»™ diện thu tháºp, lo gì chứ? Lôi Lôi, giúp ta xoa vết thương Ä‘i, tiểu ách ba nà y tháºt không biết nghe lá»i mà .â€
Hoa Tiểu Ba quay đầu lại nói: “Tá»· phu, đừng lá»›n tiếng như váºy, khi nà o trở vỠđệ sẽ bồi tiếp huynh ca hát, thế nà o?â€
“Ngươi nói đó nha!â€
Hi Bình đồng ý ngay, nhưng vá» phÃa Hoa Tiểu Ba Ä‘ang có khoảnh khắc bình yên cùng mỹ nữ thay vì hắn ra sức để lại ấn tượng hoà n mỹ trong lòng mÄ© nữ, nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u kiện xướng ca cùng Hi Bình, nghÄ© đến đây hắn không khá»i trầm mặc.
Hi Bình hai mắt xoay chuyển, nói lá»›n: “Triệu Tá» Uy, Äá»™c Cô Minh, hai ngưá»i cÅ©ng bồi tiếp ta ca hát chứ hả?†Phải biết táºn dụng lúc nà y mà uy hiếp bá»n chúng, không thì sau nà y đừng hòng có cÆ¡ há»™i.
Hai tên dâm tặc nghe Hi Bình nói váºy, sắc mặt đại biến, đồng thanh nói: “Ta nhất định sẽ bồi tiếp huynh.â€
“Hắn hát có dá»… nghe không?†Thiên Diệp Bá»™i đưa mắt nhìn nam nhân kì quái đó,nhá»› lại lúc nhìn thấy hắn có mÄ© nữ Ä‘ang ngồi trên đùi hắn, nam nhân nà y không giống ngưá»i trong võ lâm, ngưá»i trong võ lâm không thế có cái kiểu đánh nhau kì lạ như hắn.
Triệu Tá» Uy nói: “Äừng đặt câu há»i nà y trước mặt hắn, hắn rất mẫn cảm.â€
Äiá»u má»i ngưá»i Ä‘ang lo lắng cÅ©ng xảy ra, Hi Bình nghe mÄ© nhân nghi vấn vá» khả năng ca hát cá»§a hắn, sợ gì mà hắn không thể hiện bản lÄ©nh?
Bởi váºy hắn há miệng hát lá»›n:
“ Äến đây, đến đây cô nương,
Chúng ta cùng chơi trò thưởng hương.
Äến đây đến đây mÄ© nhân
Chúng ta cùng nhau là m gia đình.
Hắn nuôi hi vá»ng Thi Nhu Vân cÅ©ng như Hoa Tiểu Mạn, sẽ hôn hắn đễ không cho hắn tiếp tục ca hát.
“Hỉ di, Hoan di, chúng ta Ä‘i!â€
Thiên Diệp Bá»™i quăng má»™t đĩnh ngân lượng xuống bà n, rồi phi thân Ä‘i mất, thân hình uyển chuyển như trưá»ng xà , tiêu tán không để lại dấu vết gì.
Tam vị công tá» nhìn vá» phÃa Diệp Thiên Bá»™i li khai, rồi cùng nhau tỉnh ngá»™.
Triệu Tá» Uy nói trước: “Hoà ng Hi Bình, ngươi hù cho mÄ© nhân cá»§a chúng ta chạy mất rồi, tên há»—n đản nà y, để sau hãy hát không được hả?â€
Äá»™c Cô Minh thở dà i ca thán: “ Thiên Diệp Bá»™i là m sao chịu ná»—i thanh âm cá»§a ca thần?â€
Hoa Tiểu Ba buồn bả nói: “Äến cÅ©ng nhanh mà đi cÅ©ng lẹ, không biết chừng nà o gặp lại Thiên Diệp mÄ© nhân đây?â€
Hi Bình rá»i khá»i bá» môi nhá» cá»§a Thi Nhu Vân nói: “Ba tên há»—n đãn, không biết thưởng thức lá»i ca tiếng hát cá»§a ta, cả gan mở miệng chỉ trÃch ta hả? Äừng quên lá»i hứa cá»§a các ngươi khi nà o bồi tiếp ta xướng ca đây?
Triểu Tá» Uy nóiâ€Trừ phi gặp lại Thiên Diệp Bá»™i, còn không thì đừng có mÆ¡ chuyện ta cùng ngươi hợp xướng!â€
“MÄ© nhân dÄ© khứ, tâm khởi đăng nhạc?†Äá»™c Cô minh má»™t câu hai ý.
Hoa Tiểu Ba đồng ý vá»›i tỉ phu cá»§a hắn, nói: “Tỉ Phu, chúng ta hợp tác đã lâu, đệ khác bá»n há», huynh đã ca hát, là m sao có thể thiếu phần tiểu ba?â€
Hi Bình cưá»i nói: “CÅ©ng là Hoa Tiểu Ba tốt nhất, lần tá»›i ta sẽ tà i bồi cho ngươi cách thu phục nữ nhân, còn hai tên há»—n đãn nà y, đừng hòng ta chỉ giáo.â€
Hoa Lôi bá»±c mình nói: “Ngươi nghÄ© ngươi là tình thánh hả?â€
Hi Bình tráng khà đại thịnh nói: “Lão tá» Ä‘Ãch thị là truyá»n nhân đắc ý nhất cá»§a tình thánh, thế nà o?â€
Vưu Túy đột nhiên nói: “ chà ng không cần phải gây chuyện nữa, ba nữ nhân vừa rồi sá» dụng khinh công tối thượng Ngá»c Xà Phi Thăng.â€
“Nà ng nói há» là truyá»n nhân cá»§a Ngá»c Xà Môn?†Triệu Tá» Uy cả kinh há»i.
Chúng nhân nhát thá»i bị câu há»i đó là m chú ý, không mảy may chú ý đến tên ca thần Ä‘ang cố ca hát nữa.
Tuy nghi vấn ngà y cà ng nhiá»u, nhưng tịnh không có câu trả lá»i.
Hoa Tiểu Ba nói: “Không quản nà ng ta là hạng ngưá»i nà o, chỉ cần là mÄ© nhân là được rồi.â€
Äá»™c Cô Minh thở dà i: “Nghe đồn rằng Ngá»c Xà Môn là đệ nhất ma môn, đệ tá» toà n là nữ nhân, má»—i ngưá»i Ä‘á»u dâm đãng vô bỉ,:
Hoa Tiểu Ba hoà i nghi nói: “Là m sao má»™t thiếu nữ thanh thuần như thế lại là dâm đãng nữ tỠđược?â€
Hoa Lôi nói: “Tiểu Ba, nhìn ngưá»i không thể nhìn bá» ngoà i.â€
“Cô cô giáo huấn rất phải.†Từ nhá» tá»›i lá»›n hắn Ä‘á»u nghe lá»i Hoa Lôi, lần nà y cÅ©ng không ngoại lệ.
Hi Bình nói: “Nhìn nữ nhân phải nhìn vẽ bên ngoà i cá»§a bá»n há», nam nhân nhìn thấy má»™t nữ nhân xấu xÃ, thì là m sao mà còn tâm tình Ä‘i dò xét xem vẻ đẹp ná»™i tâm cá»§a nà ng ta ra sao? Tiểu Ba, đừng nghe cô cô cá»§a ngươi, nà ng ta cÅ©ng phải nghe lá»i ta a.â€
“Tên tiểu dâm trùng kia, sau nà y đừng hòng ta bồi tiếp ngươi ngá»§!â€Hoa Lôi bị Hi Bình hà lá»™ng, không ngá» lại nói những lá»i kinh nhân như váºy!
“Ha!â€Cả tá»u Ä‘iếm nhất thá»i kinh hô, kéo theo sau là má»™t tráºn cưá»i ầm Ä©.
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by doccokiemmt; 12-01-2010 at 06:58 PM .
25-05-2008, 09:21 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Quyển 12 Chương 1 :Mẫu Tá» Äồng Thai
Dịch giả
Lk Andy
biên táºp: newman
Nguồn:
http://***************.org/forum/index.php
Äả tá»±:
longquanhi
Äả tá»± bản quyá»n:
http://4vn.eu/forum/index.php
Äại Äịa Minh nằm tại trung tâm cá»§a Long Thà nh, nÆ¡i nà y ngoà i việc luôn bị bao phá»§ bởi sương mù ra, còn là thà nh thị táºp trung nhiá»u nhân khẩu và có kinh tế rất phồn hoa, mà Äại Äịa Minh còn là cá»™t trụ cá»§a Long Thà nh.
Äại Äịa Minh từ lúc sáng láºp cho tá»›i nay, đã qua ba Ä‘á»i, Minh Chá»§ đương nhiệm Lạc Hùng tại cuá»™c tỉ đấu võ lâm lầm trước đã đánh bại tất cả các đối thá»§, được công nháºn là võ lâm đệ nhất nhân, hiện tại Ä‘ang chuẩn bị thống soái võ lâm Trung Nguyên ngăn chặn sá»± xâm nháºp cá»§a Tây Vá»±c Thái Âm giáo. Äám ngưá»i Hi Bình chưa tá»›i phÃa trước, lá»±c lượng Chà Nguyện Quân đầu tiên đã xuất kÃch, kết quả cuá»™c chiến như thế nà o, tạm thá»i vẫn chưa rõ.
Äại địa Minh còn có má»™t nhân váºt rất nổi tiếng ngoà i Lạc Hùng ra, còn có nhi tá» cá»§a Lạc Hùng là Lạc Thiên. Hắn không nghi ngá» gì nữa chÃnh là ngưá»i đứng đầu trong Võ Lâm thất công tá». Trừ hai cha con há» ra, còn có Äại Äịa Minh tháºp đại đệ tá», là những tuyệt đỉnh cao thá»§ mà ai ai cÅ©ng biết. Trong số tháºp đại cao thá»§ trẻ tuổi nà y có năm nam và năm nữ, danh tá»± cá»§a năm nam nhân nà y ngưá»i trong giang hồ ai cÅ©ng biết. Nhưng đối vá»›i phương danh cá»§a năm nữ nhân, ngoại trừ Lạc Thảo đã hà nh tẩu trong giang hồ, bốn nữ nhân khác vẫn còn lưu lại cho giang hồ nhiá»u câu đố.
Äá»™i Chà Nguyện Quân thứ nhất do vị đại sư huynh Lạc Thá»§y trong tháºp đại đệ tá» suất lÄ©nh đánh tiên phong, nghe nói ngưá»i nà y là anh dÅ©ng tuyệt luân. Nhưng đó cÅ©ng chỉ là nghe nói mà thôi, nhiá»u ngưá»i không tin rằng vá»›i cái danh tá»± "thá»§y" đó, con ngưá»i liệu có thể "ngạnh" được tá»›i đâu? Ha ! Ha ha !
Võ lâm đại thế gia tá»›i, không được Äại Äịa Minh nhiệt liệt hoan nghênh cÅ©ng là điá»u hợp lý, bá»›i vì võ lâm tứ đại gia tá»™c sá»›m đã suy tà n, sao có thể so sánh vá»›i sá»± trưá»ng thịnh bất suy cá»§a Äại Äịa Minh? Trước mắt Äại Äịa Minh, tứ đại gia tá»™c tịnh không đáng kể gì, đó gá»i là nhân bỉ nhân khà tá» nhân.
Toà n bá»™ võ lâm, Äại Äịa Minh chỉ coi trá»ng Minh Nguyệt Phong và Thiếu lâm, cho nên võ lâm tứ đại thế gia tá»›i đây chẳng mang lại hiệu quả gì lá»›n. Dẫu sao thì đây cÅ©ng là địa bà n cá»§a Äại Äịa Minh, cái đó gá»i là cưá»ng long không thể áp chế được địa đầu xà . Huống chi tá»›i Long thà nh rồi, võ lâm tứ đại thế gia cÅ©ng không thà nh cuồng long gì cả - không thể tÃnh là rồng được nữa, đến là con sâu cÅ©ng còn lâu má»›i được.
Duy nhất có thể khiến ngưới ta phải kinh ngạc là trong tứ đại gia tá»™c có má»™t đội thanh niên nhân, Ä‘á»u là tuấn nam tuấn nữ, trong đó chỉ có má»™t ngưá»i tương đối khó coi - đó là mặt cá»§a Hi Bình bị đánh đến biến thà nh cái đầu heo, khiến ngưá»i ta nhìn thấy mà phải lắc đầu ngao ngán. Thế nhưng hắn vẫn cứ nhÆ¡n nhÆ¡n xem mình là đầu lÄ©nh cá»§a chúng nhân, cà ng khiến ngưá»i khác phải lắc đầu.
CÅ©ng may là Äá»— Thanh Phong và Hoa SÆ¡ Khai đến trước má»™t bước, hai vị chưởng môn nhân Ä‘i ra nghênh tiếp đám háºu bối bá»n há». Nói chung đó chỉ là những nghi thức tiếp đón đơn giản, cÅ©ng miá»…n cưỡng chống đỡ được hình thức bá» ngoà i. Triệu chưởng môn tịnh không tá»›i Äại Äịa Minh, mà thong thả từ Äịa Ngục Môn quay vá», liá»n tuyên bố cùng võ lâm tứ đại gia Ä‘oạn tuyệt quan hệ, cho nên tứ đại thế gia chỉ là danh tồn tháºt vong, giá» chuyển thà nh tam đại cá»± đầu - đó là theo sá»± diá»…n tả cá»§a Hoa Tiểu Ba, hình như có chút hÆ¡i quá. Cá»± đầu? Mẹ, đến là "Kê Äầu" còn kém xa - đó là những lá»i nói cay độc trong lòng cá»§a nhân sÄ© võ lâm.
Äá»— Thanh Phong phu phụ, Hoa SÆ¡ Khai phu phụ và Hoà ng Dương phu phụ suất lÄ©nh má»™t nhóm môn đồ bước ra nghênh tiếp đám ngưá»i Hi Bình, tất nhiên là lại nổ ra má»™t phen náo nhiệt.
Äại Äịa Minh dù sao vẫn còn có chút lòng hảo tâm, an bà i cho há» má»™t tiểu lạc viện. Duy nhất có má»™t Ä‘iá»u khiến ngưá»i ta không hà i lòng là tiểu lạc viện nà y được gá»i là "Phong nhân viện" cá»§a Äại Trạch, nằm ngay tại háºu Ä‘iện cá»§a Äại Äịa Minh. Muốn tá»›i được tiá»n môn cá»§a Äại Äịa Minh chắc phải Ä‘i mất ná»a ngà y, nhưng mà hình như có cá»a sau để Ä‘i.
CÅ©ng không có gì kỳ quái, Ä‘a số những đại nhân váºt trong nhà đá»u có cá»a sau để Ä‘i, đó là điá»u tất yếu.
Sau khi gặp gỡ, chúng nhân liá»n hoan hoan hỉ hỉ quây lại thà nh má»™t vòng tròn lá»›n từ Äại Äịa Minh tiá»n môn tiến vá» "Phong nhân viện" ở phÃa sau Äại Äịa Minh.
Äá»— Thanh Phong tạm thá»i đảm nháºn vị trà viện trưởng cá»§a viện ngưá»i Ä‘iên, đương nhiên táºn tình tá» lòng địa chá»§.
Äá»™c Cô Minh và Hoa Tiểu Ba gặp lại Äà o nhi và Liá»…u nhi, sắc tâm lại nổi lên, hai ngưá»i nà y là mục tiêu thứ nhất cá»§a há». Nhá»› lúc trước khi vừa tán tỉnh được há» liá»n chá»n há» ngay, chỉ là không có được cÆ¡ há»™i thá»±c hiện, mà nhìn thấy há» lúc nà o cÅ©ng giữ hai bên tả hữu cá»§a Vương Ngá»c Phân Ä‘oan trang, cà ng khiến cho trái tim cá»§a hai ngưá»i cắn rứt hÆ¡n. CÅ©ng may cái trò nháy mắt đưa tình cá»§a hỠđúng là tuyệt chiêu siêu hạng, không biết hai ả nữ tỳ có nháºn được được những tin tức yêu thương được gá»i gắm từ trong ánh mắt cá»§a bá»n há» hay không?
Chúng nhân tiến và o trong “Phong Nhân Việnâ€, Hoa Lôi liá»n quấn lấy Hoà ng Dương, đầu cá»§a Hoa SÆ¡ Khai phu phụ như muốn to ra, Xuân Yến cÅ©ng mất Ä‘i tư vị, chỉ là lần nà y bà không dám gá»i Hi Bình tá»›i hoà nh Ä‘ao Ä‘oạt ái. Lần giáo huấn trước dưá»ng như không phải là nhẹ, ai có thể Ä‘oán được rằng Hoa Lôi lại có thể biến thà nh thần kinh thác loạn như váºy? Thôi Ä‘i, gả lão công cho nà ng, bất cứ lúc nà o cÅ©ng là xuân yến cá»±c tốt cá»§a nà ng rồi.
Lúc Äá»— Manh Manh ôm lấy Hi Bình, bên tai Hi Bình lại vang lên câu nói muôn thá»§a: “Äại ca!, Manh Manh rất nhá»› ngưá»i.â€
Hoa Sơ Khai nhìn Hoa Lôi cứ quấn lấy Hoà ng Dương mà là m nũng, chau mà y quay sang Hi Bình buồn rầu nói: "Ngươi không phải là đối với Hoa Lôi có gì gì đấy sao?"
Hi Bình trợn tròn mắt, oa oa nói: "Nhạc phụ đại nhân, ngưá»i sao có thể há»i con câu đó? Ngưá»i nên há»i bảo bối muá»™i muá»™i cá»§a ngưá»i xem nà ng ta có là m Ä‘iá»u phi lá»… vá»›i nữ tế cưng cá»§a ngưá»i hay không? Con cÆ¡ hồ bị nà ng ta là m phiá»n đến chết đó. CÅ©ng may nà ng ta mau mắn tỉnh ra, hiện tại cuối cùng cÅ©ng nháºn ra ai má»›i là đối tượng để nà ng quấn lấy. Tháºt tá»™i nghiệp cho phụ thân, nhi tá» cÅ©ng đã từng bị thảm lắm rối, giá» thì đến lượt ngưá»i."
Hoà ng Dương lúc nà y Ä‘ang bị Hoa Lôi nhìn đến toà n thân nhá»™t nhạt, nghe con trai mình nói rắm thối như váºy, tức giáºn nói: "Ngươi là thằng con bất hiếu. Ta giao cho ngươi nhiệm vụ, ngươi không những không hoà n thà nh, lại còn ở bên cạnh mà đổ dầu và o lá»a. Tháºt là m lão tỠđây tức chết mà !"
Hoa Lôi nói: "Sư ca, đừng có nói như má»™t tên tiểu há»—n đản như váºy. Hoa Lôi đã lâu rồi không được cùng sư ca nói chuyện, chà ng chiá»u Lôi Lôi má»™t chút có được không?"
Hi Bình cưá»i nói: "Phụ thân, cô cô giao cho ngưá»i, ngưá»i chiêu đãi nà ng ta tháºt tốt và o!"
Không ngá» Hoa Lôi Ä‘ang cưá»i cưá»i nói nói. Äá»™t nhiên sắc mặt như sương lạnh, đứng dáºy bước tá»›i trước mặt Hi Bình, giáºn gữ gà o lên: "Hoà ng Hi Bình, ngươi gá»i ta là gì?"
Chúng nhân Ä‘á»u chẳng hiểu mô tê ra là m sao mà Hoa Lôi lại nóng giáºn đến như váºy?
Hi Bình biết rằng chỉ cần mình gá»i nà ng là cô cô, nà ng ta lại có thể trảo cuồng, hắn bá»±c bá»™i nói: "Nhưng không thể nà o trước mặt đám đông mà bảo ta thân máºt gá»i nà ng là Lôi Lôi bảo bối được, như váºy khó nghe lắm!"
Khuôn mặt xinh đẹp Ä‘ang căng ra cá»§a Hoa Lôi có chút hòa hoãn, nói: " Những chuyện khó nghe ngươi Ä‘á»u đã là m rồi, ngươi cho rằng ngưá»i khác không biết hay sao?"
Hi Bình ho khan một tiếng, ngượng nghiụ nói: " Thì biết là đã là m rồi, nhưng không cần phải nhắc lại nữa."
Hoa SÆ¡ Khai liá»n lên tiếng bênh vá»±c Hi Bình: "Lôi Lôi, muá»™i tha cho hắn Ä‘i, hắn dù sao cÅ©ng là háºu bối cá»§a muá»™i mà ."
Ai, nói gì đi nữa thì Hi Bình cũng là nữ tế của ông.
"Äại ca, huynh lại nói giúp hắn đấy à ? Hắn không phải là háºu bối cá»§a muá»™i, hắn suốt ngà y chỉ biết khi phụ ngưá»i ta thôi." Hoa Lôi vẫn cứ không chịu buông tha cho Hi Bình.
Chúng nhân vì Hi Bình mà cảm thấy bi ai, Hi Bình thấy không có ai đứng ra vì hắn, vì hảo huynh đệ nà y mà xuất lực. Hắn đà nh phải tự mình cáng đáng: " Nà ng muốn sao?"
Hắn đã mất hết cả kiên nhẫn, trong ngữ khà đã có chút gượng gạo, mà Hoa Lôi nà y cÅ©ng tháºt là , lại kiếm chuyện gây gổ, không biết trong lòng nà ng Ä‘ang nghÄ© gì. Äó có phải là tác phong xưa nay cá»§a Hi Bình hắn? Nhất định không bao giá» chịu cúi đầu trước nữ nhân.
Hoa Lôi không ngá» rằng Hi Bình lại ngang ngạnh đến thế. HÆ¡n nữa câu nói nà y đã là m nà ng thương tâm, khiến nà ng có má»™t chút không thể thÃch ứng, trong mắt lệ hoa lại rÆ¡i, dúi đầu và o lòng Hoà ng Dương nghẹn ngà o nói: "Sư Ca, tên tiểu há»—n đản đó đối vá»›i Lôi Lôi rất xấu, chà ng phải tác chá»§ cho Lôi Lôi a!"
"Hảo hảo! Sư ca sẽ tác chá»§ cho nà ng." Hoà ng Dương vừa an á»§i nà ng, vừa quay sang Hi Bình nói: "Nhi tá», còn không mau xin lá»—i."
Lão không ngừng nháy mắt vá»›i Hi Bình, Hi Bình là m như không thấy gì cả, trong long vẫn còn thấy oán háºn vá»›i lão gia cá»§a hắn: phụ thân là con ngưá»i cao cả như thế đấy. Ngay cả tiểu tình nhân cá»§a mình cÅ©ng là m không được, còn muốn nhi tá» ra tay hay sao? Äây là cái thế giá»›i gì đây hả trá»i!
Cho dù không có lá»i xin lá»—i cá»§a Hi Bình, Hoa Lôi khóc má»™t hồi rồi cÅ©ng thôi, chỉ rúc trong lòng Hoà ng Dương không chịu rá»i ra. Không khà cá»§a bữa tiệc có gì đấy giống như Ä‘ang được treo trên mấy thùng dấm, chua đến mức không thể chua hÆ¡n nữa. Thế nhưng chuyện đến mức như hôm nay, nà ng cÅ©ng đà nh bó tay, chỉ có thể oán háºn nghÄ©: tá» lão quá»· nà y, trước có Äá»™c Cô Tuyết, sau có Vạn Diệu, giá» lại còn thêm cả Hoa Lôi, không biết sau nà y còn Ä‘uổi theo còn hồ ly tinh nà o nữa đây? Cái tÃnh phong lưu mãi vẫn còn như váºy, nam nhân ai cÅ©ng thế, sá»›m biết thì đã không ra khá»i Hoà n SÆ¡n thôn!
Äá»— Thanh Phong sau khi an bà i má»i chuyện chu đáo, Ä‘i ra phòng trước, nhìn và o rồi cưá»i nói: "Hoà ng Tiểu tá», lúc trước ta và ngươi tranh nhau a Tuyết, ta còn cho rằng ngươi rất chuyên tình, không ngá» rằng ngươi cÅ©ng là má»™t loại phong lưu, thảo nà o có thể đẻ ra má»™t tên nhi tá» như váºy."
Hoà ng Dương cung kÃnh trả lá»i: "Äá»— lão đầu, ngươi đừng có đắc ý, ta để ngươi chiếu cố cho Tuyết muá»™i. Ngươi lại hại nà ng biến thà nh ni cô. Món nợ nà y ta sá»›m muá»™n gì cÅ©ng tÃnh toán vá»›i ngươi. Äừng có nghÄ© rằng ta sẽ bá» quả cho ngươi."
Äá»— Thanh Phong thần sắc ảm đạm, khôi phục lại vẻ đạo mạo, nói: "A Dương, chúng ta không nên ở trước mặt bá»n tiểu bối đà m luáºn vá» những chuyện như thế."
Hoà ng Dương cÅ©ng cảm thấy những nÆ¡i như thế nà y không nên đà m luáºn vá» nhi nữ tư tình, huống chi lão và Äá»— Thanh Phong Ä‘á»u đã qua tuổi phong hoa tuyết nguyệt, còn tranh phong ăn giấm chua là m gì? Mà lúc ở BÃch Lục Kiếm trang cÅ©ng đã tranh cãi vá»›i lão không biết bao nhiêu lần rồi, chỉ là vẫn chưa biết ai thắng được ai.
Hi Bình tuy trong lòng nghÄ© tá»›i nhạc mẫu Äá»™c Cô Tuyết cá»§a hắn, cái má»n nợ mÆ¡ hồ nà y, sau đó không biết phải tÃnh toán thể nà o? Hắn chỉ biết cưá»i khổ trong lòng.
Vương Ngá»c Phân để ý tá»›i thần tình cá»§a Hi Bình, há»i: "Hi Bình, ngươi có chuyện phiá»n muá»™n gì váºy?"
Hi Bình thắt ruá»™t lại má»™t cái, nói: "Ta có cái gì mà khổ não chứ? Trên Ä‘á»i nà y có chuuyện gì khiến ta phải để tâm ? Trừ việc không thể sanh được hà i tá»!"
Vương Ngá»c Phân đối vá»›i ngôn ngữ hà m hồ cá»§a Hi Bình, biển hiện luôn luôn bình đạm, nam tá» trẻ tuổi nà y, trong ấn tượng cá»§a nà ng Ä‘á»u luôn như thế, táºp quán tiện hảo.
Äại Ny đứng dáºy, nói: "Ta muốn ra ngoà i tản bá»™." Nà ng trong lúc nói hai nhãn tình hướng vá» Hi Bình, hiển nhiên là muốn há»i ý kiến cá»§a hắn.
Hi Bình không ngăn cản nà ng, nói: "Äến bữa tối thì nhá»› quay lại."
"Ừ." Äại Ny đáp ứng, bước ra khá»i viện ngưá»i Ä‘iên, những mỹ nữ Thiên Trúc khác cÅ©ng Ä‘i theo.
XXXX
Sau bữa tối, Xuân Yến gá»i Hi Bình và o phòng cá»§a bà .
Hi Bình há»i: "Mẹ, mẹ muốn nói chuyện gì vá»›i con?"
Xuân Yến nói: "Ngươi và Hoa Lôi phát triển đến giai đoạn nà o rồi?"
Hi Bình gãi đầu nói: "Hình như không có gì tiển triển, con vốn cho rằng nà ng ta thÃch nhi tá» bảo bối cá»§a ngưá»i, ai ngá» nà ng vừa thấy lão ta liá»n lao tá»›i. Mẹ, ngưá»i chịu thiệt má»™t chút, cho nà ng ta là m tá»›i.
Xuân Yến nói: "Lão gia cá»§a con vốn không thể động, sao còn dám lấy nà ng? Ta cho phép con chiếm hữu ả, con có nhiá»u cÆ¡ há»™i, sao lại không là m được?"
Hi Bình khó xỠnói: "Mẹ, cũng phải được nà ng nguyện ý thì mới là m chứ!"
Xuân Yến chăm chú nhìn nhi tá», nói: "Lúc đó ngươi muốn ả là m gì ả Ä‘á»u sẽ nguyện ý phải không? Ngươi khiến cho bụng cá»§a ả lòi ra cháu cá»§a ta, xem ả còn có thể tranh cướp lão công cá»§a ta hay không?"
Hi Bình nhìn bà mà không dám tin và o mắt mình, bụng nghÄ©: thảo nà o lão tá» có công phu mồi chà i thiên hạ vô địch, nguyên lai là được di truyá»n từ phich lịch tức các cá»§a nương.
Hắn nói: "Mẹ, nhi tá» chÃnh là đang muốn là m chuyện đó. Nhưng ả đã tỉnh táo lại rồi, con cÅ©ng không có cách nà o cả, chẳng lẽ lại bảo con dùng chiêu bá vương ngạnh thượng cung?"
Xuân Yến nói: "Äã đến lúc khẩn yếu quan đầu rồi, ngươi lại còn chùn chân hay sao? Ngươi không nghÄ© đến bản thân mình thì cÅ©ng phải nghÄ© đến hạnh phúc cá»§a mẹ ngươi chứ. Ngươi xem xem, ả suốt ngà y cứ quấn lấy cha cá»§a ngươi, không phải là muốn là m mẹ cá»§a ngươi tức chết hay sao?"
Hi Bình cũng thấy lo lắng thay cho bà , nhưng việc nà y không phải là do hắn quyết định, không thì sẽ lại tái hiện cảnh thể thảm như lần trước, hắn đà nh phải nói: "Con chỉ có thể cầu nguyện cho cha không chế được sức lực không bị lão hóa đi thôi."
Xuân Yến hiểu rõ chuyện nà y cÅ©ng chỉ là lo lắng vô Ãch, liá»n chuyển đỠtà i: "Con đối vá»›i Nguyệt nhi thế nà o?"
Hi Bình thở dà i má»™t tiếng, ngẩng mặt không dám nhìn Xuân Yến, trầm trá»ng mà kiên định nói: "Nguyệt nhi vÄ©nh viá»…n là muá»™i muá»™i cá»§a con, cÅ©ng là nữ nhân cá»§a con, nà ng sẽ là mẫu thân cá»§a hà i tá» cá»§a con."
Bà đưa tay vuốt ve khuôn mặt cá»§a Hi Bình, nói " Ngươi đánh nhau vá»›i ngưá»i ta, chỉ muốn Nguyệt nhi vui. Ngươi là m gì cho nó, mẹ Ä‘á»u không thể trách mắng ngươi, cha ngươi cÅ©ng không thể. Nhưng ngưá»i khác có lẽ lại không nghÄ© váºy, cho nên việc cá»§a ngươi và Nguyệt nhi không thể công khai, ngươi hiểu không?"
"Con hiểu rồi, mẹ, có nhiá»u chuyện con không muốn nói ra nhưng trong lòng thì rất minh bạch.
Xuân Yến thở dà i nói: "nếu thế thì đừng nói."
Hi Bình đỡ Xuân yến ngồi lên mép giưá»ng, nói: "Mẹ, nếu như Hoa Lôi quyết tâm theo cha, mẹ sẽ thế nà o?"
" Äà nh phải cho phép nà ng ta thôi, chỉ cần nà ng nguyện ý, ta đà nh phải chấp nháºn thôi." Xuân Yến cuối cùng cÅ©ng lần đầu tiên phải khuất phục trước chuyện nà y.
Hi Bình đột nhiên cưá»i nói: "Mẹ, con nói cho ngưá»i má»™t tin rất tốt. Nếu như là Hoa Lôi trước đây, có lẽ là tháºt sá»± có thể quấn lấy lão gia mãi không buông, còn như là Hoa Lôi cá»§a hiện tại, nếu con nói không cần ả, ả nhất định sẽ phát cuồng tìm con liá»u mạng. Lẽ nà o mẹ không phát hiện ra ả đã biến đổi rất nhiá»u rồi hay sao? Dù là lúc là m nÅ©ng vá»›i cha, cÅ©ng đã không còn có cảm tình đặc biệt như ngà y xưa. Mẹ giao cho con nhiệm vụ chinh chiến, con sao dám không xuất toà n lá»±c đối phó? Kết quả lúc trước con đã thắng, giá» chẳng lẽ lại có thể thua hay sao?" “Con là Quyá»n vương†trong lòng cá»§a thiên tà i Hoa SÆ¡n thôn nà y vạn lần gà o thét!
"Tháºt ư?" Xuân Yến kinh hỉ nói.
Tin tức nà y láºp tức khiến nà ng hưng phấn, quả nhiên xứng đáng là hảo hải tá» cá»§a bà , là thiên địch cá»§a nữ nhân a ! Bà có thể quên hắn là chiến tướng trá»i sinh sao? Bất quản là đánh nhau hay chinh chiến vá»›i nữ nhân, hắn Ä‘á»u không bà o giá» thua, hà , huống hồ Hoa Lôi ngoan cố ngồi trước mắt nhi tá» cá»§a bà cÅ©ng không thể nà o thấy chắc chắn.
Hi Bình tưởng rằng Xuân Yến không tin, lại nói: "Mẹ, ngưá»i không tin con sao?"
Xuân Yến nói: "Ta tin con."
Hi Bình đột nhiên cưá»i thần bÃ, nói: "Äể giải quyết ná»—i lo lắng cá»§a mẹ, có má»™t biện pháp rất tốt."
Xuân Yến vội và ng nói: "Bình nhi, nói mau."
Hi Bình nói: "Mẹ con mình cùng nhau diễn một vở kịch, con biết mẹ diễn kịch có thiên tư cực cao mà ."
Xuân Yến cưá»i nói: "Ngươi muốn hại ta à ? Hảo a, chỉ cần cho Hoa Lôi biến thà nh nhi tức phụ cá»§a ta, ta sẽ cùng con hợp tác."
"Nhất định." Hi Bình nói cho Xuân Yến nghe phương án cụ thể.
XXXX
Hoa Lôi cố ý muốn ở riêng má»™t phòng, thuáºn tiện để cho nà ng và Hoà ng Dương vụng trá»™m.
Ngà y hôm nay, nà ng trước mặt Hoà ng Dương đã nói rất nhiá»u, tung tăng như má»™t tiểu nữ hà i, mà rốt cuá»™c đã nói gì, chÃnh bản thân nà ng cÅ©ng không hiểu rõ.
Lúc ăn tối, Xuân Yến hầu như không ăn gì, nà ng thì ngược lại, ăn đặc biệt nhiá»u, ăn mãi cho đến lúc Hoà ng Dương kéo nà ng vá» phòng.
Khi Hoa Lôi yêu cầu Hoà ng Dương ngồi lên giưá»ng cá»§a nà ng, lúc nà ng dá»±a và o vai ông, Hoà ng Dương cuối cùng cÅ©ng không nén được mà há»i tháºt nà ng má»™t vấn Ä‘á»: "Lôi Lôi, nà ng tháºt yêu thÃch sư ca chứ?"
Hoa Lôi hồn nhiên nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, Lôi Lôi từ nhỠđã rất thÃch sư ca."
Hoa Lôi rá»i khá»i vai ông, nghiêng mặt im lặng nhìn Hoà ng Dương, má»™t hồi lâu vẫn không nói gì.
Câu nói nà y nà ng đã đợi hai mươi năm rồi, thế nhưng lúc nà y thoáng chốc từ miệng Hoà ng Dương nói ra, nà ng lại cảm thấy rất bỡ ngỡ.
Mong được lấy sư ca ư? đó là nguyện vá»ng từ nhá» cá»§a nà ng, vì câu nói nà y cá»§a ông, nà ng đã đợi đủ hai mươi năm dà i đằng đẵng, lúc ông nói ra, nà ng cÅ©ng đã nghe rõ, nà ng chỉ là nhất thá»i không có cách nà o hồi đáp.
Gả cho ông ư? Khi những chữ đó phát ra, trong đầu nà ng đồng thá»i hiện ra hình ảnh nam nhân trẻ tuổi cá»±c kỳ vô lại - đây quả tháºt không phải là sư ca cá»§a nà ng.
Hoà ng Dương thở dà i nói: "Lôi Lôi, sư ca đã già rồi, nà ng biết rõ mà ."
Giây phút trầm tư của Hoa Lôi đã bị Hoà ng Dương phá vỡ, u sầu nói: "Sư ca, sao lúc trước chà ng không cần Lôi Lôi?"
Hoà ng Dương nói: "Cho dù là hiện tại, sư cả cÅ©ng chỉ đối đãi vá»›i nà ng như tiểu nữ hà i năm đó. Sư ca trong Ä‘á»i đã yêu qua hai nữ nhân, nhưng không phải là muá»™i, vì muá»™i trong mắt cá»§a sư ca từ trước đến nay không phải là nữ nhân.â€
Hoa Lôi thở nhẹ, trong giá»ng nói có chút thất vá»ng: "Là váºy ư?"
Hoa Dương không trả lá»i nà ng. Hoa Lôi cÅ©ng không nói gì tiếp, hai ngưá»i rÆ¡i và o trong không khà trầm mặc.
Trong giây phút im lặng, bá»—ng nghe thấy tiếng hét kinh Ä‘iển cá»§a Hi Bình, Hôi Lôi trong lòng chấn động, bước ra cá»a, nhìn Hi Bình và Xuân Yến.
Hôi Lôi tức giáºn nói: "Hoà ng Hi Bình, tam canh bán dạ, ngươi muốn ồn chết ngưá»i ta hay sao?"
Hi Bình cưá»i nói: "Tháºt là có lá»—i, đã quấy rá»—i giây phút lãng mạn cá»§a nà ng và lão gia cá»§a ta."
Hoa Lôi để lộ ra thần thái mà ai cũng biết là tốt thế nà o, nói: "Ngươi đến là m gì?"
"Có tin tốt!" Hi Bình bước và o phòng: "Và o đã rồi nói."
Hoa Lôi nhẹ nhà ng đóng cá»a lại, nói: "Có rắm thì đánh mau Ä‘i."
Hi Bình bước đến trước mặt Hoà ng Dương, nói: "Cha, mẹ quyết định cho cha cưới Hoa Lôi rồi. Cha nói xem đây có phải là tin tốt là nh hay không?"
"Gì cơ?" Hoà ng Dương và Hoa Lôi đồng thanh hét lên kinh ngạc.
Hoà ng Dương tiếp tục nói: "Yến, nà ng nói tháºt không?"
Xuân Yến bình tÄ©nh nói: "Nà ng ta đã đợi chà ng hai mươi năm rồi, không cho phép nà ng cưới huynh, đối vá»›i nà ng có chút tháºt tà n nhẫn."
Hoà ng Dương nói lá»›n: "Có thể như váºy được sao?"
"Sao lại không được?" Hi Bình khẳng định: "Hoa Lôi sẽ là nhị nương của con cũng tốt mà ."
Hoà ng Dương sau khi nhìn khi Hi Bình, đột nhiên sắc mặt kinh biến, hét: "Lôi Lôi, nà ng sao váºy?"
Xuân Yến và Hi Bình đồng thá»i quay lại, chỉ thấy Hoa Lôi si ngốc đứng đó, hai mắt thất thần.
Hoà ng Dương vá»™i và ng lao tá»›i ôm lấy thân hình Ä‘ang run rảy cá»§a nà ng, lay tỉnh nà ng, nói: "Lôi Lôi, nà ng đừng dá»a sư ca."
Hoa Lôi xà và o lòng Hoà ng Dương hu hu khóc lớn.
Hoà ng Dương nói: "Äừng khóc, là ai khi phụ nà ng, nói sư ca nghe Ä‘i."
"Là hắn!" Hoai Lôi rá»i khá»i lòng Hoà ng Dưá»ng, mắt đẫm lệ chỉ và o Hi Bình, tiếp tục nói: " Hắn khi phụ Lôi Lôi, sư ca chà ng hãy tác chá»§ cho Lôi Lôi, muá»™i không thể bá» qua cho hắn, hu hu!"
Hoà ng Dương trố mắt, cứng lưỡi: Nhi tỠcủa lão khi phụ nà ng ta lúc nà o? Lão sao một chút cũng không hỠbiết?
Xuân Yến ngầm hiểu ngay: Hoa Lôi, nữ nhân nà y tực sự đã yêu nhi tỠcủa nà ng.
Hì Bình cưá»i lạnh nói: "Hoa Lôi, nà ng lại vu oan cho ta, lão tá» không hỠđụng chạm đến nà ng, sao lại khi phụ nà ng chứ? Còn nữa, ta đã quyết định muốn nà ng nhị nương, sau nà y cà ng không thể đụng đến nà ng."
Hoa Lôi chăm chú nhìn Hi Bình, nước cà ng chảy nhanh, lao như bay và o ngực hắn, đấm đấm hắn, khóc nói: "Có mà có mà , ngươi có khi phụ ta!"
Hi Bình đẩy nà ng ra, quay sang Xuân Yến nói: "Mẹ, chúng ta quay vá» thôi, để cho cha ở lại bồi tiếp bà ấy. Nếu không nà ng ta lại được dịp oán con không biết tức thá»i."
"Ngươi không được đi!" Hoa Lôi khẩn trương túm lấy chéo áo của Hi Bình.
Hi Bình không quay đầu lại, nói: "Ta không Ä‘i thì ở lại đây là m gì? Ta đã từng muốn nà ng trở thà nh nữ nhân cá»§a ta, thế nhưng thấy nà ng si tình vá»›i lão gia cá»§a ta như váºy, ta đà nh phải thà nh toà n cho nà ng. Xin nà ng hãy buông tay ra, ngưá»i nà ng lên bám là cha cá»§a ta, chứ không phải là ta đâu!"
Hi Bình vùng thoát khoát tay nà ng, kéo lấy Xuân yến Ä‘i ra khá»i cá»a, đột nhiên nghe Hoà ng Dương hét lá»›n: "Bình nhi, quay lại mau, Hoa Lôi xỉu rồi."
Hi Bình đột nhiên chuyển mình, Hoà ng Dương đang quỳ trên đất ôm Hoa Lôi, ngón tay đè lên nhân trung của nà ng.
Hi Bình lao tá»›i, Hoa Lôi vừa khéo tỉnh lại, hướng tá»›i Hi Bình lẩm bẩm nói: "Ngươi không cần ta, không cần Lôi Lôi cá»§a ngươi, lòng dạ cá»§a ngươi tháºt độc ác, tim Lôi Lôi Ä‘au lắm!"
Hai tay nà ng vô lá»±c giÆ¡ vá» phÃa Hi Bình, khẩn cầu Hi Bình ôm nà ng.
Hi Bình xót xa trong lòng, quỳ xuống ôm lấy nà ng từ tay Hoà ng Dương, song thá»§ cá»§a nà ng cÅ©ng đồng thá»i ôm chặt lấy ngá»±c hắn.
Hi Bình nói: "Nà ng tháºt khiến ngưá»i ta phải Ä‘au lòng."
Hoà ng Dương đứng dáºy nói vá»›i Xuân Yến: "Yến, chúng ta Ä‘i ra thôi."
Äôi phu phụ tiện tay khép cá»a lại.
XXXX
Trên đưá»ng Ä‘i, Hoà ng Dương nói: "Nà ng và Hi Bình thông đồng vá»›i nhau ăn ý quá!"
Xuân Yến tức giáºn nói: " Tá» lão đầu, ta và nhi tá» là thương lượng chứ không phải thông đồng, ngươi má»›i vừa muốn cùng Hoa Lôi thông gian."
Hoà ng Dương dùng khẩu khà ung dung nói: "Hoa Lôi yêu nhi tá» cá»§a ta cÅ©ng tốt, nếu không ta tháºt là có tá»™i. Nà ng sao có thể cam tâm tình nguyện cho ta lấy Hoa Lôi chứ? Lần trước khi quay lại Trưá»ng Xuân đưá»ng, ta cảm thấy Bình nhi và Hoa Lôi có gì đấy vướng mắc. Lúc đó Hi Bình gá»i nà ng ta má»™t tiếng cô cô, nà ng ta liá»n không kìm được giáºn. Lúc nà y má»›i hay Hoa Lôi trước mặt đã yêu Bình nhi, chỉ là nà ng tá»± mình cÅ©ng không rõ mà thôi. Yến, nà ng biết Bình nhi chỉ là trêu trá»c Hoa Lôi sao?"
Xuân Yến nói: "Hình như còn nghe nói nhi tá» cá»§a chà ng đã là m Ä‘iá»u phi lá»… vá»›i nà ng ta, kết quả là cưỡng bách tắm cho nà ng ta, tình huống cụ thể là như thế nà o thì chà ng sau nà y tá»± mình há»i nó Ä‘i."
Hoà ng Dương kinh ngạc nói: "Sao? Bình nhi mà cÅ©ng là m ra những chuyện như váºy sao?"
Xuân Yến lá»™ ra má»™t thần thái dá»ng dưng, nói: "Có cần phải kinh ngạc như thế không? Những chuyện như thế nà y đối vá»›i nhi tá» cá»§a chúng ta mà nói thì cá»±c kỳ là bình thưá»ng."
Hoà ng Dương không phản bác má»™t lá»i nà o.
Ai bảo ông có má»™t tên há»—n đản nhi tá» như váºy.
Tà i sản của ZORO_NDK
26-05-2008, 11:22 AM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Quyển 12 Chương 2 – Ãi Ä‘Ãch diá»…n dịch
Hoa Lôi sắc mặt trắng bạch, ngây ngốc nhìn Hi Bình, ngưá»i thanh niên Ä‘ang ôm nà ng lúc nà y, ánh mắt quan tâm, từ miệng phát ra những từ nhẹ nhà ng: “Ta Ä‘ang ôm nà ng!â€
Äúng, hắn Ä‘ang ôm nà ng.
Chỉ đơn giản má»™t động tác, má»™t lá»i nói đã là m tim nà ng ấm áp hương xuân.
Nà ng từ từ há»i: “Chà ng không phải đã Ä‘i rồi sao?â€
Hi Bình cưá»i nói: “Nếu như nà ng muốn ta Ä‘i, ta sẽ Ä‘i, còn như không muốn, ta nghÄ© ta nên ở lại.â€
Hoa Lôi đột nhiên có sức lá»±c, tránh ra má»™t chút, giáºn dá»—i nói: “Ngươi là trái banh xấu, đắc ý lắm hả? Nếu phải Ä‘i thì cứ Ä‘i, có gì mà chưa Ä‘i.â€
Ôi, nữ nhân, mồm mép luôn luôn là m táºt xấu khó sá»a.
“Tháºt ra là không có gì để không Ä‘i, nhưng mà ta bá»—ng nhiên nghÄ© ra, ở lại vá»›i nà ng qua đêm, được không?â€
Hoa Lôi nghe được lá»i nà y, mặt đỠhồng lên, thẹn thùng nói: “Ai cần ngươi ở lại qua đêm chứ?â€
Hi Bình trợn mắt nhìn nà ng, mạnh dạn nói: “Nà ng không phải là Hoa Lôi sao? Ta tưởng nà ng muốn lưu ta lại, hiến thân cho ta. Giá» thấy nà ng không có ý như váºy, là m ta thất vá»ng má»™t phen, nếu như váºy thì, thôi ta Ä‘i váºy.â€
“Äố ngươi dám?†Hoa Lôi nói nhanh, nói rồi hối háºn, há»i tiếp: “Ta lưu chà ng lại khi nà o chứ?â€
Nói xong rồi quên, tÃnh tình cá»§a nữ nhân nam nhân thá»±c sá»± không thể hiểu thấu, sở dÄ© thế gian chỉ có nam nhân giữ lá»i, bởi vì nữ nhân, nói không giữ lá»i thì lại bảo là khó vô cùng, giống như sinh con váºy.
Hi Bình thoáng trầm tư, nói: “Theo như ta nhá»›, không biết bà già nà o cởi quần áo cá»§a ta váºy kìa?â€
Hoa Lôi giáºn lên, hét: “ Hoà ng Hi Bình, ngươi dám nói ta là bà già hả?â€
Bà n tay mịn như phấn cá»§a nà ng bắt đầu đánh và o chá»— nhược cá»§a Hi Bình, Hi Bình nói nhanh: “Những chá»— đánh được, thì đừng nên đánh, không thôi sau nà y ta phát phì, lại phải Ä‘i giảm phì.â€
Hoa Lôi nói: “ Ai bảo ngươi không có bản lãnh, là do tá»± mình là m đó chứ? Bị đánh mà không chết, coi như mạng ngươi lá»›n!â€
Hi Bình nói: “ Ta mà chết rồi, lấy đâu ra chồng cho nà ng chứ?â€
Hoa Lôi nói: “ Ta không lấy chồng.â€
Hi Bình hồi phục thần sắc hoảng hồn, nhìn chăm chú Hoa Lôi, nói và o tai: “Nà ng tháºt sá»± muốn sống má»™t mình suốt Ä‘á»i?â€
Hoa Lôi bá»—ng nhiên nghe lá»i nói bên tai như váºy, lúc lâu sau má»›i nói: “Bồng ta lên giưá»ng Ä‘i.â€
Hi Bình chiá»u ý nà ng, bồng nà ng đặt lên giưá»ng, ngồi kế bên nà ng, nói: “Ta cho nà ng má»™t thá»i gian suy nghÄ© kỹ, cho nà ng gặp lại cha ta, để nà ng cảm nháºn rõ được nà ng yêu ai. Ta biết cha ta là ngưá»i trong má»™ng cá»§a nà ng, nhưng mà má»™ng không phải là sá»± tháºt. Khi ta tiến và o cuá»™c Ä‘á»i nà ng, cuá»™c sống cá»§a nà ng má»›i tháºt sá»± có ý nghÄ©a, theo như ta nghÄ© thì như váºy. Tháºt sá»± rất thương cảm cho nà ng, ta muốn Ä‘á»n bù cho nà ng, nếu sau nà y nà ng muốn lấy cha ta, thì ta sẽ toà n tâm toà n ý thà nh toà n cho tâm nguyện cá»§a nà ng. Trong tâm tưởng cá»§a nà ng, ta chỉ là má»™t tiểu hà i. Hai mươi năm trôi qua, suy nghÄ© cá»§a nà ng sẽ thay đổi, tiểu hà i cá»§a nà ng sẽ thay đổi, thà nh má»™t nam nháºn tháºt sá»±, má»™t nam nhân cưá»ng tráng. Nam nhân nà y, nếu nà ng ưng ý sẽ biến nà ng thà nh nữ nhân chân chÃnh, ngay đêm nay!â€
Hoa Lôi không biết nói gì, chỉ trầm mặc.
Hi Bình thở ra má»™t hÆ¡i, hướng cá»a phòng Ä‘i ra.
Ngồi trên giưá»ng Hoa Lôi hốt nhiên khẩn trương há»i: “Ngươi muốn Ä‘i đâu?â€
Hi Bình không trả lá»i.
Hoa Lôi nói tiếp: “Con sâu dâm, không phải nói biến ta thà nh chân chánh nữ nhân sao? Ngươi hiện tại muốn Ä‘i đâu? Ngươi nói dối, chung quy là nói dối Lôi Lôi, ta không cho ngươi Ä‘i!â€
Hoa Lôi nhảy xuống giưá»ng Ä‘uổi theo, Hi Bình dừng lại.
Nà ng nấc nhẹ trên vai Hi Bình, hai tay ôm từ phÃa sau hắn, nói: “ Lôi Lôi cho phép ngươi, ngươi không Ä‘i được không?â€
“Ai nói ta muốn Ä‘i chứ? Ta chỉ muốn đóng cá»a thôi mà , nà ng không nghÄ© là nên đóng cá»a sao chứ? Ôi, Lôi Lôi ngoan.†Hi Bình cưá»i lá»›n, thì ra là Hoa Lôi nôn nóng.
Hoa Lôi phát giác là bị lừa, nhằm Hi Bình phát tiết, đá và o hạ thân cá»§a hắn, phẫn háºn nói : “Ngươi đúng là ngưá»i xấu mà , đá chết chà ng cái đồ lưu manh!â€
Hi Bình xoay ngưá»i, chân Hoa Lôi Ä‘ang nhằm ngay giữa ngưá»i hắn, hai tay láºp tức chụp lấy phần giữa hai chân, miệng la lá»›n, mặt thì không giấu nổi vẻ Ä‘au đớn.
Hoa Lôi giáºt mình há»i: “ Hi Bình, ngươi có là m sao không? Äừng có dá»a ta nha!â€
Hi Bình gượng nói: “Lôi Lôi, nà ng giết ta rồi, giá» ta không còn là nam nháºn nữa rồi.â€
Hoa Lôi như muốn khốc, đỡ lấy hai tay Hi Bình, miệng nói: “Äể ta xem thá», để ta xem thá»!â€
Hi Bình nói: “ Ta nghÄ© nó đã bị nà ng đá nát rồi. Ai da, uổng cho ta là má»™t ngưá»i dÅ©ng mãnh, giá» thà nh không còn gì!â€
“Mau lấy tay ra, ta là đại phu, ngươi để ta xem qua thỠbiết đâu cứu được?†Hoa Lôi trong lúc kinh hoà ng nhớ ra mình là đại phu, quên cả khóc.
Hi Bình nói: “Ta nằm trên giưá»ng cho nà ng xem, nà ng giúp ta cởi quần, nhìn có vẻ chịu không nổi rồi? Chắc là nó đã vỡ nát thà nh bá»™t rồi, ai da, Ä‘au chết ngưá»i luôn!â€
Hi Bình la thảm ngồi lên giưá»ng, Hoa Lôi không chút cố kỵ, tháo quần hắn ra, thấy má»™t Ä‘iểm bị thương cÅ©ng không có, đưa tay kiểm tra âm nang cá»§a hắn, lại không có thương tổn gì. Thá»±c sá»± là kỳ quái, Hi Bình nhịn không được cưá»i lá»›n. Nà ng phát hiện lại bị hắn lừa, nhổ lông trên thân hắn mà xả giáºn.
Hi Bình Ä‘au đến ná»—i cả ngưá»i rung lên, hét:â€Ai da Hoa Lôi, muốn giết ta sao hả?â€
Hoa Lôi giáºn nói: “Ngươi ba lần bốn lược lừa gạt ta? Nhổ má»™t chút lông là khách khà lắm rồi đó.â€
Hi Bình nói: “Nam nháºn lông có chá»— có thể nhổ, có chổ không thể nhổ. Äó là biểu tượng cá»§a nam nhân, giống như phụ nữ các nà ng có trinh tiết váºy! Nà ng nhổ lông ta như váºy, ta nhất định cướp Ä‘oạt trinh tiết cá»§a nà ng, đừng mong ai cản được ta.†Hắn ngồi trên giưá»ng ôm Hoa Lôi lên, ép chặt thân nà ng, nói: “Dám nhổ lông ta, lần nà y nà ng thảm rồi.â€
Hoa Lôi bị Hi Bình ôm chặc tá»›i thở không nổi, hai tay đẩy cằm hắn, nói: “Ngươi mạnh tay quá, đừng có ép ta mà , ngươi để ta lên trên Ä‘i.â€
“Nà ng là ngưá»i chá»§ động mà !†Hi Bình đẩy nà ng lên trên ngưá»i, cưá»i nói: “Lôi Lôi, giá» thì sao hả?â€
Hoa Lôi nói: “Ta không biết.â€
Hi Bình nói:â€Sao váºy? Nà ng là đại phu mà , không lẽ không biết là m gì nữa sao?â€
Hoa Lôi nói:†Không biết là không biết, chà ng nói tháºt thừa, ta không tá»›i nữa đâu.†Cô nằm xuống, má»m mại đè lên cằm cá»§a Hi Bình, kê miệng sát tai hắn nói: “Ngươi trước giá» toà n nói lá»i thừa, ta không biết không lẽ ngươi không biết dạy ta?â€
Äó, quên rồi sao?
Hi Bình nói:â€Ta dạy nà ng! Lôi Lôi, giúp ta cởi áo Ä‘i, đừng chỉ cởi quần ta, chúng ta có thá»i gian mà , từ từ thôi!â€
Bây giá» mặt đỠbừng! Nữ nhân hÆ¡n 30 tuổi vẫn chưa có nam nhân nà o. Bây giá» như váºy, có lý do để thông cảm.
Hoa Lôi tốn má»™t chút thá»i gian thì đã cởi xong áo cá»§a Hi Bình, Hi Bình nói:â€Lôi Lôi, luôn tiện cởi luôn áo cá»§a nà ng Ä‘i, hay là nà ng không thÃch, ta có thể giúp nà ng xé bá» mà , sao hả?â€
“Ngươi mà phá há»ng y phục cá»§a ta, ta liá»u mạng vá»›i ngươi đó, đúng là lưu manh vô giáo dục mà .†Hoa Lôi mắng Hi Bình, trong lúc đó cÅ©ng cởi bá» y phục cá»§a mình, toà n thân trắng bạch kiá»u diá»…m cá»§a nà ng lá»™ ra trước mắt Hi Bình.
Hi Bình từ từ nhìn nà ng không chá»›p mắt, chỉ nói:†Nà ng đã ngoà i 30, nhưng mà thân thể nà ng thì như má»™t cô gái nhá», ta có chút không đà nh lòng tà n phá nà ng!â€
Hoa Lôi nói: “Ta mà là cô gái nhá»? Lúc ngươi còn nhá», là ta bồng chăm sóc ngươi!â€
Hi Bình dang tay ôm lấy thân trên cá»§a nà ng, nhẹ nhà n cá» xát, cưá»i nói:â€Ta có uống sữa cá»§a nà ng không váºy Lôi Lôi?â€
Hoa Lôi nhìn hắn nói:â€Lúc đó ta má»›i 14 tuổi, ta lấy đâu ra sữa cho chà ng chứ? Chà ng đúng là lưu manh từ nhá» mà , là m cho ngưá»i thÃch ---“
Nà ng ta không nói tiếp nhưng Hi Bình vẫn biết đại để sự tình, Hoà ng Dương đã từng nói qua với hắn. Nhưng Hoa Tiểu Thiến, con gái lớn của ông ta, đã trở thà nh vợ của Triệu TỠHà o, không biết cô ta có giống như vầy không? Theo trà nhớ thì không biết Hoa Tiểu Thiến có còn đồng trinh lúc đó không?
Hoa Lôi thấy hắn lúc lâu không nói gì há»i:†Sao váºy? Nói ngươi xấu, ngươi giáºn rồi ah?â€
Hi Bình mỉm cưá»i, tay nâng lên, úp mặt và o ngá»±c nà ng, miệng ngáºm lấy nhÅ© phong cá»§a nà ng.
Cô ta la lên:†Hoà ng Hi Bình, ngươi không còn là tiểu hà i tỠđâu.â€
Hi Bình đặt nà ng xuống giưá»ng, miệng bao lấy đôi môi đỠcá»§a nà ng, cùng nà ng hôn má»™t lúc lâu rồi nói:â€Nà ng cuối cùng cÅ©ng chịu thừa nháºn ta là nam nhân rồi hả?â€
Tay hăÌn xoa nheÌ£ đồi thiÌ£t nÆ¡i thầm kiÌn của Hoa Lôi, Hoa Lôi cảm nhận kiÌch thiÌch cũng như aÌc tiÌnh từ trên thân Hi BiÌ€nh, duÌ£c tiÌnh nhen nhoÌm trong loÌ€ng vaÌ€ không ngừng buÌ€ng phaÌt. Hai tay naÌ€ng không tự chủ ôm lâÌy hông Hi BiÌ€nh, miệng kề bên tai hăÌn thở gâÌp, từ từ rên lên.
Hai thân thể cÆ°Ì thÃªÌ coÌ£ xaÌt, Hi BiÌ€nh duÌ€ng caÌc ngoÌn tay không ngừng khaÌm phaÌ cÆ¡ thể thÆ¡m ngaÌt của naÌ€ng, noÌi: “Lôi Lôi, ta công thaÌ€nh nheÌ.â€
Ngay lập tưÌc, Hoa Lôi cảm giaÌc coÌ một khẩu phaÌo đặt ngay cổng thaÌ€nh của miÌ€nh, cả người naÌ€ng rung lên, hai tay đẩy Hi BiÌ€nh ra, la lÆ¡Ìn:†Không chiÌ£u đâu, ta sợ Ä‘au lăÌm!â€
Hi BiÌ€nh cảm giaÌc naÌ€ng thật sự sợ, noÌi: “Lôi Lôi aÌ€, coÌ giÌ€ phải sợ chưÌ?â€
Hoa Lôi co người laÌ£i, noÌi: “Ta hồi 14 tuổi Ä‘ã thâÌy qua, cô gaÌi Ä‘oÌ chảy râÌt nhiều maÌu, laÌt sau ta cảm thâÌy phaÌt sợ, giờ thâÌy ngươi, cảm giaÌc Ä‘oÌ laÌ£i nổi lênâ€
Hi BiÌ€nh tỉnh ngộ: “Cô ta laÌ€ Hoa Tiểu ThiêÌn laÌ€ ta laÌ€m naÌ€ng ta chảy maÌu, phải không?â€
“LaÌ€m sao chaÌ€ng biêÌt chưÌ?†Hoa Lôi kinh ngaÌ£c thôÌt lên, luÌc Ä‘oÌ Hi BiÌ€nh chỉ laÌ€ đưÌa trẻ, laÌ€m sao nhÆ¡Ì Ä‘Æ°Æ¡Ì£c chưÌ?
Hi BiÌ€nh cười noÌi: “LaÌ€ cha ta noÌi cho ta nghe.â€
Hoa Lôi kinh ngaÌ£c:â€Sư ca noÌi cho chaÌ€ng những chuyện Ä‘oÌ sao? ThiÌ€ ra ông ta cũng không phải người tôÌt, laÌ£i nuôi lÆ¡Ìn một con săÌc quỷ như ngươi.â€
Hi BiÌ€nh noÌi:†Cha ta không coÌ bản lĩnh như ta đâu, nghe cha ta noÌi, ta laÌ€ do tự nhiên, không phải laÌ€ săÌc lang đâu. á»’, maÌ€ không coÌ săÌc lang cũng không được, ai biểu ta hâÌp dẫn như vầy chưÌ?â€
Hoa Lôi nghe hăÌn noÌi như vậy, cau coÌ noÌi:â€MeÌ€o khen meÌ€o daÌ€i Ä‘uôi!â€
Hi BiÌ€nh hôn lên đôi môi hâÌp dẫn của naÌ€ng, nheÌ£ nhaÌ€ng noÌi:†NêÌu naÌ€ng sợ, ta không thâÌy hưÌng giÌ€, không thôi naÌ€ng khóc noÌi ta ưÌc hiêÌp naÌ€ng thiÌ€ không hay.â€
Hoa Lôi lặng yên một hồi, noÌi vaÌ€o tai hăÌn: “Ngươi muôÌn lâm trận ruÌt lui phải không? Không dá»… đâu! Ngươi để ta lên trên, để ta tự laÌ€m, coÌ không laÌ£i không Ä‘au, chÆ°Ì ngươi thô lỗ như vầy, ta không tin ngươi chuÌt naÌ€o!â€
Hi BiÌ€nh trở miÌ€nh nằm xuôÌng dươÌi, nhiÌ€n xuôÌng thâÌy coÌ một cây truÌ£ săÌt đưÌng thẳng ở thân dươÌi. Hoa Lôi nhiÌ€n thâÌy như hoa măÌt, trong loÌ€ng phaÌt hoảng. Qua một luÌc, naÌ€ng căÌn môi ngồi trên buÌ£ng Hi BiÌ€nh, một tay năÌm lâÌy huÌ€ng căn của hăÌn, đưa tÆ¡Ìi vuÌ€ng thầm kiÌn của miÌ€nh, khi hai vật chaÌ£m vaÌ€o nhau thiÌ€ dừng laÌ£i.
Hi BiÌ€nh thâÌy naÌ€ng không sợ nữa, thở ra một hÆ¡i, noÌi :â€Ta thật không biêÌt naÌ€ng muôÌn giÌ€ nữa!â€
Ôi, thâÌt baÌ£i!
“Ngươi không phải laÌ€ Ä‘aÌ£i phu, laÌ€m sao biêÌt được cÆ¡ thể nữ nhân chưÌ!†Hi BiÌ€nh nghe naÌ€ng noÌi như vậy, cảm thâÌy khoÌ chiÌ£u như biÌ£ một ngoÌ£n nuÌi Ä‘eÌ€ lên, đầu thương đặt ngay lỗ huyệt, noÌi lÆ¡Ìn :â€Ta không thể chiÌ£u nổi nữa!â€
Ngay lập tưÌc, phần to lÆ¡Ìn của hăÌn tiêÌp sâu vaÌ€o người Hoa Lôi, thực ra thiÌ€ Hoa Lôi chưa kiÌ£p chuẩn biÌ£ giÌ€, la thảm một tiêÌng, căÌn chặt răng, mồ hôi đổ ra khăÌp người.
Hai tai chuÌ£p lâÌy dười caÌ€m Hi BiÌ€nh, phaÌt khoÌc :â€Không chiÌ£u đâu! Ôi, người ta Ä‘au lăÌm, ngươi Ä‘uÌng laÌ€ con sâu dâm maÌ€, sao maÌ€ lÆ¡Ìn vậy chưÌ, laÌ£i coÌ€n thô lỗ nữa, đôÌi vÆ¡Ìi người ta không nheÌ£ nhaÌ€ng giÌ€ hêÌt, sau naÌ€y ta không cho ngươi laÌ€m nữa!â€
Hi BiÌ€nh vaÌ€o trong người Hoa Lôi được một luÌc, cảm thâÌy của naÌ€ng thật nhỏ, cảm nhận người phuÌ£ nữ naÌ€y thật laÌ€ khoÌ tiêÌn vaÌ€o, coÌ lẽ laÌ€ do đồng daÌ£ng vÆ¡Ìi miệng của naÌ€ng, thật không nên laÌ€m naÌ€ng Ä‘au. HăÌn cảm thâÌy thân thể mềm maÌ£i của naÌ€ng bao lấy hêÌt cả, không cầm loÌ€ng được rên lên một caÌi.
HăÌn không lyÌ giÌ€ tÆ¡Ìi Hoa Lôi, từ từ di động, đồng thời noÌi:†Lôi Lôi, đừng khoÌc maÌ€, mÆ¡Ìi đầu thiÌ€ Ä‘au như vậy, về sau không coÌ Ä‘Ã¢u.â€
Hoa Lôi kiên quyêÌt noÌi: “Không coÌ về sau đâu, ngươi Ä‘uÌng laÌ€ thôÌi tha, laÌ€m sao maÌ€ vừa to vừa daÌ€i như vậy chưÌ? Äau chêÌt người ta rồi, ngươi chậm thôi, Ôi HoaÌ€ng Hi BiÌ€nh, ta phải giêÌt ngươi!â€
CÆ¡ thể naÌ€ng không coÌ€n khôÌng chÃªÌ Ä‘Æ°Æ¡Ì£c cử động, Hi BiÌ€nh hoaÌ€n toaÌ€n không muôÌn giảm laÌ£i vận tôÌc, caÌ€ng ngaÌ€y caÌ€ng maÌ£nh. Người phuÌ£ nữ ngoaÌ€i 30 chưa từng tiêÌp xuÌc vÆ¡Ìi nam nhận naÌ€y, đường vaÌ€o trong naÌ€ng chật heÌ£p laÌ€m cho hăÌn cảm thâÌy hưng phâÌn. HăÌn mâÌy ngaÌ€y nay viÌ€ Dã Mân Côi vaÌ€ Vưu TuÌy coÌ thai maÌ€ phải nhiÌ£n cả thaÌng muôÌn phaÌt Ä‘iên, trâÌn aÌp lửa duÌ£c. Giờ baÌ£o phaÌt trên thân của Hoa Lôi, độ cuồng nhiệt coÌ thể tưởng được. Hoa Lôi cảm thâÌy vừa Ä‘au vừa khoaÌi caÌ€ng ngaÌ€y caÌ€ng tăng, nửa muôÌn thôi nửa muôÌn tiêÌp tuÌ£c!
Hai thân thể cÆ°Ì lên xuôÌng trong một thời gian daÌ€i, huÌ€ng căn của Hi BiÌ€nh cÆ°Ì ra vaÌ€o trong lỗ huyệt mềm của Hoa Lôi, như một người thợ khoan giêÌng. Từ giữa người naÌ€ng bỗng phaÌt ra từng doÌ€ng nươÌc, lan ra thân dươÌi của hai người, thâÌm ươÌc cả trên tâÌm trải giường.
Tội nghiệp cho tâÌm trải giường, biÌ£ quâÌn loaÌ£n lên rồi coÌ€n lần lượt biÌ£ hai người laÌ€m ô uÃªÌ .
Thượng Ä‘ÃªÌ saÌng taÌ£o ra con người, khôÌng chÃªÌ yÌ chiÌ của con người. Con người saÌng taÌ£o ra tâÌm trải giường, giờ giaÌ€y voÌ€ tâÌm trải giường.
Không phải Hoa Lôi tâm là không thÃch Hi Bình, nà ng ta bị nam nhân nà y ức hiếp trên ngưá»i. Nam nhân thô lá»— nà y, cÅ©ng có Ä‘iểm thÃch thú bạo lá»±c, cà ng ngà y cà ng muốn bạo lá»±c hÆ¡n nữa. Nhẹ nhà ng chỉ là bứoc đầu, thá»±c sá»± là nữ nhân thá»a mãn trong tình ái là bị công kÃch Ä‘iên cuồng, không quản thống khổ và hoan lạc. Äó là điểm Ä‘iên cuồng cá»§a nữ nhân – nữ nhân thÃch nhất là nam nhân bạo lá»±c.
Hoa Lôi tuy biết đựoc Cá»u Dưong Trá»ng Thể nam nhân vá» phưong diện nà y rất mạnh. Nhưng không ngá» mạnh tá»›i ná»—i nà ng ta không thể tiếp nổi. Nà ng là nữ đại phu, đối vá»›i thân thể cá»§a con ngưá»i đương nhiên hiểu biết sâu Ä‘áºm, nhưng đối vá»›i nam nhân nà y thì có nhiá»u Ä‘iá»u không phù hợp. Sao lại có nam nhân kiên trì lâu như váºy chứ? Không ngá» Cá»u Dương Trá»ng Thể đáng sợ như váºy? Thêm nữa, có thể to nhá» ngắn dà i tùy ý, chá»— hắn tiến nháºp và o ngưá»i nà ng, nà ng như có thể tâm linh tưong thông vá»›i hắn? Nà ng hoan hỉ nhất là cảm giác nà y!
Hoa Lôi cảm thán nói:†Ta cuối cùng cÅ©ng hiểu tại sao chà ng có thể cùng lúc phục vụ cho bao nhiêu đó nữ nhân, chà ng tháºt đáng sợ mà , chà ng không phải con ngưá»i mà !â€
“Không nói chuyện nà y, ta không phải là ngưá»i, váºy thì nà ng là giống gì?†Hi Bình không giữ nổi nữa, Hoa Lôi tháºt là gợi cảm, hắn cảm thấy chưa thá»a mãn, nói:†Lôi Lôi, ta tăng thêm má»™t chút hén?â€
Hoa Lôi nói lá»›n:â€Ta liá»u mạng vá»›i ngươi!â€
“Liá»u mạng thì liá»u mạng, chúng ta cùng nhau chết trên giưá»ng Ä‘i, ha ha!â€
Hi Bình cá»±c kỳ đắc ý, dương căn trong thân Hoa Lôi đột tăng. Hoa Lôi xoay mạnh thân hình, không chịu nổi Hi Bình liên tục công kÃch nà ng, lát sau thì hôn mê. CÅ©ng như trước đây, khi nữ nhân đạt đựoc cá»±c đỉnh tình dục, Hi Bình cÅ©ng tá»›i cá»±c đỉnh, má»™t dòng dương tinh nóng ấm bắn và o trong sinh mệnh cá»§a Hoa Lôi, sau đó đặt Hoa Lôi lên trên, để Hoa Lôi ngá»§ ngon trên ngưá»i.
Hắn hôn cái khe trắng nõn đầy mồ hôi cá»§a Hoa Lôi má»™t lúc lâu, giáºt mình hô lá»›n:â€Lôi Lôi, tỉnh dáºy Ä‘i!â€
Hoa Lôi vẫn không tỉnh lại, hắn vỗ và o bạch đồn của nà ng một cái, Hoa Lôi vẫn chưa tỉnh, hắn dùng dùng hết sức vỗ bạch đồn nà ng một cái nữa.
Hoa Lôi la thảm:†Ai da cái tên tiểu lưu manh nà y, sao lại đánh ta như váºy, tháºt là đau mà .â€
Hi Bình cưá»i nói:†Nà ng không phải muốn liá»u mạng vá»›i ta sao? Sao lại ngá»§ nhanh như váºy chứ?â€
Hoa Lôi giáºn nói:â€Chà ng đúng là trâu mà , chà ng không mệt, ta mệt chết Ä‘i được, có biết là khi ta ngá»§ thì không đựoc là m phiá»n ta không hả? Thêm nữa là chà ng lại còn dùng bạo lá»±c, chà ng muốn gì váºy hả?â€
Hi Bình cưá»i cưá»i, rồi nói:†Lôi Lôi, chúng ta là m thêm lần nữa hén?â€
Hoa Lôi cá»± tuyệt thẳng thừng:â€Không được.â€
“Lần nà y ta bảo đảm sẽ nhẹ nhà ng mà â€
Hi Bình bảo đảm nhẹ nhà ng, ai mà tin chứ? Chỉ có đồ ngốc mới tin.
Hoa Lôi đưong nhiên là không tin, giáºn nói:†Ngưá»i ta Ä‘au muốn chết mà , dù cho chà ng có nhẹ nhà ng, nếu như cùng chà ng là m thêm lần nữa, ta thà chết cÅ©ng không theo!†Nà ng trở mình, toà n thân như vô lá»±c, không là m nổi má»™t động tác.
Hi Bình ôm nhẹ nà ng, cưá»i nói:†Äừng có loạn mà , nà ng mà loạn là kÃch thÃch ta đó, nếu như nà ng muốn an toà n qua đêm nay, nà ng nên yên tÄ©nh Ä‘i hén?â€
Hoa Lôi lo sợ nói:â€Trừ phi chà ng thỠđêm nay không động đến ta nữa!â€
“Äá»±oc rồi!†Hi Bình đáp ứng:â€Äợi nà ng khá»e lại Ä‘i, ta nếu tiếp tục là m mạnh nà ng, ta cÅ©ng Ä‘au lòng lắm.â€
Mẹ Æ¡i, tên nà y, nói nặng như váºy, Ä‘au lòng ah? Tầm xà m!
Hoa Lôi cuối cùng cÅ©ng tin hắn - tháºt ra tên tiểu nam nhân nà y nói cÅ©ng có thể tin, đúng ra là nà ng biết: khó có thể tin hết!
Hi Bình chạm và o mÅ©i nà ng, cưá»i nói:†Sau khi ta xâm nháºp và o trong nà ng, nà ng tỉnh lại phải không?â€
Hoa Lôi nói:†Chà ng lại muốn nữa sao? Lúc đó chà ng như phát cuồng, dùng cái thứ đáng sợ đó tà n phá thân thể ngưá»i ta, ta đương nhiên là không thể tiếp rồi. Còn nữa, lần sau muốn xâm nháºp và o trong ngưá»i ta, là m Æ¡n rá»a sạch trước Ä‘i.â€
“Lạ tháºt đó?†Hi Bình xoay lại trước Hoa Lôi:†Không ngá» nà ng lại nghÄ© tá»›i chuyện nà y, nà ng đúng là má»™t tiểu nữ hà i mà , có thể so sánh được vá»›i Tuyết nhi đó!â€
Hoa Lôi giáºn nói:â€Tiểu nữ hà i thì không sợ cái thứ đó cá»§a chà ng sao?â€
Hi Bình trầm tư má»™t lúc, dá»™t nhiên nói:â€Cuối cùng nà ng bắt đầu tình rồi hả? Nà ng lúc nà y bắt đầu hồi phục ký ức và trà tuệ rồi đó, phải không?â€
Hoa Lôi không nói gì.
Hi Bình nói tiếp:â€Tiểu Mạn và nhạc phụ nhạc mẫu Ä‘á»u biết rõ, thêm nà ng hợp mưu lừa ta, đúng không?â€
“Sao chứ hả?†Hoa Lôi bất chấp nói:â€Chà ng là đồ lưu manh, dám ức hiếp Lôi Lôi, cho chà ng biết lợi hại cá»§a ta, coi chà ng dám ức hiếp ngưá»i ta không.â€
Hi Bình đầu to như cái đấu, nói:â€Thì ra là như váºy, nà ng lợi hại! Tại sao không tiếp tục chứ? Nói tháºt, nà ng diá»…n xuất tháºt kinh ngưá»i, phát huy tối Ä‘a năng lá»±c, nà ng không là m diá»…n viên tháºt là đáng tiết.â€
Hoa Lôi khiếp hãi nói:â€Chà ng giáºn rồi à ?â€
“Mẹ Æ¡i†Hi Bình hét lá»›n:â€Ta muốn diá»…n cho nà ng coi! Nà ng sao lại không hiểu chứ? Nà ng có biết ta Ä‘au lòng lắm không? Ta tháºt là đồ ngốc mà , phà mất má»™t khoảng thá»i gian dà i.â€
“Lôi Lôi bồi thưá»ng cho chà ng, đựoc chưa, chà ng biết ta tốt mà ?†Hoa Lôi kê sát cà m hắn muốn khóc.
Hi Bình cảm thán nói:†Cho ta má»™t lý do Ä‘i, không quản là hợp tình hợp lý, chỉ cần ta nghe thấy vui là được.â€
Hoa Lôi nói từ từ:†Ta tháºt không muốn lừa chà ng đâu. Ta cÅ©ng không biết ta là m sao, ta chỉ muốn chừa cho mình má»™t đưá»ng rút thôi. Ta muốn giữ chân chà ng, muốn chà ng chấp nháºn ta. Chà ng biết không, lúc chà ng Ä‘i, Lôi Lôi Ä‘au lòng lắm, tại vì Lôi Lôi sợ chà ng Ä‘i không quay lại. Lần thứ hai chà ng tá»›i trứơc mặt ngưá»i ta, ngưá»i ta tháºt tâm Ä‘au lắm, tại vì ná»—i buồn cá»§a chà ng là m tan nát tâm Lôi Lôi. Sau đó, Lôi Lôi vui vì chà ng ở lại vá»›i ngưá»i ta, yêu chà ng nhất là khà thế mạnh mẽ cá»§a chà ng.â€
“Gì chứ?†Hi Bình kinh ngạc ra mặt, nhìn nà ng không chá»›p, nói:†Nà ng nói nà ng lúc đó đã yêu ta?â€
Hoa Lôi mặt đỠhồng, nói:â€Ai yêu chà ng chú? Ngưá»i ta giáºn chà ng!â€
“Ồ? Giáºn là biểu hiện có yêu.â€Hi Bình ôm nà ng đặt nà ng xuống, há»i:â€Sao lại để ta khổ lâu váºy chứ?â€
Hoa Lôi bình tÄ©nh trả lá»i::â€Ta tháºt không muốn là m khổ ai, tuy nhiên ta đã là m khổ chà ng, tháºt ra cÅ©ng là là m khổ bản thân ta. Khi còn nhỠở cùng vá»›i cha chà ng, lúc mưá»i ba tuổi, ta phát hiện đối vá»›i cha chà ng có má»™t tình cảm đặc biệt, tá»›i khi ta mưá»i bốn tuổi, huynh ấy rá»i khá»i Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng, ta chưa từng thổ lá»™ vá»›i huynh ấy. Thá»i gian cà ng lâu cà ng là m ta hồi ức hoà i. Nhiá»u năm qua, huynh ấy không má»™t lần quay lại, chỉ có nhi tá» huynh ấy quay lại thôi.â€Nà ng như tá»± than má»™t hÆ¡i, nhìn thẳng Hi Bình, giá»ng không đổi, nói:â€Chà ng đúng là lưu manh, quay lại nhân lúc ngưá»i ta tắm mà vô lá»….â€
Hi Bình cưá»i nói:†Cái nà y không thể nói là vô lá»…, tạm thá»i gá»i là phục vụ. Ta phục vụ cho nà ng, nà ng tưởng là gì chứ?â€
Äại pháo cÅ©ng phá không nổi da mặt bên ngoà i cá»§a hắn, tÃnh vá» mức xếp hạng, Tứ Cẩu chỉ xếp hạng nhì.
“Nếu mà huynh ấy quay trở lại, Lôi Lôi cÅ©ng không muốn tìm lại cảm giác như xưa. Có thể là do huynh ấy đã già , cÅ©ng có thể do tâm tình cá»§a ta nhiá»u năm qua đã thay đổi. Nếu mà gặp lại, cÅ©ng không thể là m ta khôi phục lại tâm tình như trước, rốt cuá»™c cÅ©ng kết thúc má»™t guyện vá»ng cá»§a ta. Ngá»±oc lại, đối diện vá»›i đồ lưu manh chà ng, ta tháºt sá»± không thể nà o bình tÄ©nh. Äó đúng là cảm giác, là m cho ta không biết được chà ng chiếm hết bao nhiêu phần trong trái tim ta. Ta tháºt không biết là nên yêu chà ng, hay là đến vá»›i phụ thân chà ng. Äã qua mưá»i năm rồi, đúng là má»™t thá»i gian dà i mà . Như giỠđây, tất cả đã bị chà ng phá vỡ. Chà ng phá vỡ xong lại muốn bá» Ä‘i, ta tháºt sá»± không muốn lưu chà ng lại. Ta tháºt sá»± không biết, không nói vá» tuổi tắc, má»—i lý do chà ng là phu quân cá»§a Tiểu Mạn thôi, cÅ©ng đủ là m ta tuyệt vá»ng rồi. Ta tháºt không cam tâm, ta vì phụ thân chà ng má»™ng tưởng mất mưá»i năm, ta không thể lại vì chà ng mà đau khố thêm hai mươi năm. Chà ng từng nói qua, ta đã hÆ¡n 30 tuổi, chừng từng tìm qua nam nhân. Chà ng cÅ©ng nói, ta là nữ nhân cá»§a chà ng. Tất nhiên chà ng muốn ta tìm nam nhân, ta đã tìm được chà ng, ta cuối cùng cÅ©ng có má»™t nam nhân. Lại nói, ngưá»i nam nhân nà y, ta tháºt không có lo lắng gì, cho dù quá tệ, ta cÅ©ng không lo.â€
Hi Bình nghe xong nhìn ngây ngốc: Nếu Hoa Lôi thá»±c sá»± là m mạnh, đối vá»›i ngưá»i là m đại phu như cô ta, thì nhất định chết chắc – bá» thuốc tháºt mạnh mà , Ôi!
“Váºy mà cÅ©ng há»i? Äúng là ngu mà !†Hoa Lôi nói:†Chà ng đùng đắc ý vôi, giá» ta có ý như vầy, khi ở kế bên chà ng, thấy chà ng có vô số khuyết Ä‘iểm và còn lưu manh nữa. Ta cà ng ngà y cà ng thÃch chà ng, là m bây giá» tiến thối lưỡng nan. Ta từng cùng đại ca nói qua chuyện nà y. Ông ta cÅ©ng tán thà nh. Khi ta nói vá»›i Tiểu Mạn, thì nó chỉ cưá»i cưá»i. Vá» sau ta thấy mình đúng là mê mụi, tá»± cữong bách bản thân coi chà ng như sư ca. Äúng là ngốc mà , là m cho chà ng có biết bao nhiêu cÆ¡ há»™i chá»c phá ta.â€
Hi Bình không hiểu nổi há»i:â€Ta đáng ghét váºy sao, sao nà ng lại yêu ta nhiá»u đến như váºy?â€
Hoa Lôi suy nghÄ© má»™t lúc:â€Bởi vì ta háºn chà ng suốt Ä‘á»i!â€
“Vừa háºn vừa yêu ta?†Hi Bình hoà i nghi há»i.
Hoa Lôi gáºt đầu nói:â€Uh, đùng là như váºy.â€
Hi Bình đột nhiên có ý kiến:†Lôi Lôi, chúng ta cùng ca hén?â€
Äúng là điên mà ! Canh ba giữa đêm, lại muốn ca hát nữa chứ?
Hoa Lôi phát giác ra nam nhân nà y tháºt hết thuốc chữa, giáºn nói:â€Sau nà y mà chà ng ở trước mặt ta ca hát, thì ta sẽ cho chà ng 1 liá»u thuốc, cho chà ng biến thà nh câm luôn.â€
“Ta chá» coi nà ng liá»u mạng thế nà o! Có thể là do lây thôi†Hi Bình tá»± nhiên hiểu đựoc ý tứ cá»§a Hoa Lôi, Ôi, con ngưá»i thông qua giao hợp, có thể lây lan bệnh gì nữa chứ.
Hoa Lôi cưá»i tươi, thân thể má»m mại trên ngưá»ii Hi Bình trưá»n Ä‘i, hÆ¡i thở như hoa lan nói:â€Hi Bình. Sáng mai chà ng giúp ta tắm nhé?â€
Hi Bình thở ra nói:â€Không được.†Xong nghÄ© lại, nói tiếp:†Nếu mà là uyên ương tắm chung thì được, ta đồng ýâ€
“Không đồng ý.†Hoa Lôi kiên quyết cá»± tuyệt ý muốn cá»§a hắn, ra lệnh:†Sáng mai chà ng nhất định giúp ta tắm rá»a. Lúc tắm rá»a không đựoc giở trò, nếu mà tranh thá»§ lúc tắm giá» trò thì ta liá»u mạng vá»›i chà ng!â€
Lại là liá»u mạng?
Ôi, đúng là ngưá»i bị nhiá»…m bệnh cuồng mà – đụng tá»›i là đòi liá»u mạng.
Äáng sợ nhất là bệnh lây qua đưá»ng tình dục.
Bị Hoa Tiểu Ba gá»i dáºy tháºt là Hi Bình không tÃnh tá»›i. Hoa Lôi nhìn thấy Hoa Tiểu Ba thì toà n thân đỠlên như ánh dương buổi sáng.
Hoa Tiểu Ba nhìn trên giưá»ng thấy Hoa Lôi nằm đó, nhìn tá»›i Hi Bình, lúc lâu sau nói:â€Äệ gá»i huynh là tá»· phu, hay là cô trượng bây giá»?â€
Hi Bình nói: “Mẹ nói thì là m sao cãi được chứ? ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tá»· phu, hay thÃch gá»i ta là cô trượng? Nói sao Ä‘i nữa, thì ta cÅ©ng lá»›n hÆ¡n đệ mà ?â€
Hoa Tiểu Ba nói: “Tá»· phu nói đúng lắm, nhưng mà , là huynh là m cô cô cá»§a đệ!â€
Hi Bình là m mặt khỉ nói: “Không bình thưá»ng! Äệ có nhìn thấy lúc ta là m cô cô đệ không? Là nà ng ta là m ta, cái nà y gá»i là trâu già gặm cá» non, hiểu không hả?â€
“Hoà ng Hi Bình, chà ng đi chết đi!†Hoa Lôi nằm trên giừơng phản đối theo phản xạ.
Hoa Tiểu Ba nói: “ Tá»· phu, đệ hiểu rồi, trước đây đệ từng bị Lãnh Tinh Oánh ăn qua má»™t lần rồi, Ôi!â€
Hi Bình nói:†Dừng! Tại sao không nói là đệ ăn bà ta? Quan hệ vá»›i nhạc mẫu cá»§a ta, rồi giá» còn than trách gì, đệ đúng là nói sao cÅ©ng đựoc mà ?â€
“Không! Ta thừa nhận, laÌ€ ta Ä‘ã cuÌ€ng vÆ¡Ìi naÌ€ng ta, giôÌng như laÌ€ trâu nhỏ ăn cỏ giaÌ€ vậy Ä‘oÌ.†Hoa Tiểu Ba nghe xong noÌi:†Huynh không phải Ä‘ã ăn cô cô đệ rồi sao? Sao laÌ£i noÌi laÌ€ cô cô đệ ăn huynh? ÄuÌng laÌ€ thÃªÌ giờ không coÌ công lyÌ maÌ€!â€
Hi BiÌ€nh noÌi:†Hoa Tiểu Ba, đừng coÌ noÌi dôÌi ta, coi chừng ta kyÌ Ä‘Ã¢Ì€u. NoÌi Ä‘i, tiÌ€m ta coÌ việc giÌ€?â€
Hoa Tiểu Ba kềm chÃªÌ hưng phâÌn laÌ£i noÌi lÆ¡Ìn:†Tỷ phu thật laÌ€ thông minh, biêÌt được đệ tiÌ€m huynh viÌ€ chuyện giÌ€. Tranh thủ luÌc caÌc baÌ€ vợ Ä‘ang Ä‘i mua săÌm, đệ nghe noÌi ở Long ThaÌ€nh mỹ nữ râÌt nhiều. BiêÌt đâu gặp may, tiÌ€m được một naÌ€ng mỹ nữ, taÌc duÌ£ng đương nhiên không nhỏ hả tỷ phu Ä‘aÌ£i cao thủ.â€
Hi BiÌ€nh lập tưÌc bươÌc tÆ¡Ìi trươÌc tâÌm gương đồng xem boÌng miÌ€nh trong gương, cười noÌi:†HoaÌ€n hảo, cuôÌi cuÌ€ng cũng khôi phuÌ£c rồi.â€
Hoa Tiểu Ba noÌi:†Tỷ phu maÌ€ khôi phuÌ£c năng lực rồi laÌ€ không ai theo kiÌ£p, TôÌi qua mặt coÌ€n như heo, giờ Ä‘ã lâÌy laÌ£i phong độ thôÌng soaÌi rồi. ChuÌng ta lập tưÌc ra ngoaÌ€i tiÌ€m thuÌ vui, yÌ huynh ra sao hả tỷ phu?â€
“CoÌ giÌ€ không? ÄÆ°Æ¡ng nhiên laÌ€ phải Ä‘i rồi!†HăÌn vỗ vai Hoa Tiểu Ba chuẩn biÌ£ Ä‘i.
Hoa Lôi noÌi:†HoaÌ€ng Hi BiÌ€nh, chaÌ€ng Ä‘uÌng laÌ€ đồ vô tâm maÌ€. Người ta chưa khỏe, maÌ€ chaÌ€ng coÌ€n ở trươÌc mặt ta bảo Ä‘i tiÌ€m thuÌ vui được sao? Ta không biêÌt đâu, chaÌ€ng phải mang nươÌc laÌ£i đây tăÌm cho ta rồi mÆ¡Ìi được Ä‘iâ€.
Hoa Tiểu Ba noÌi:â€Thật laÌ€ phiền?â€
Hi BiÌ€nh noÌi:†Äệ cuôÌi cuÌ€ng cũng biêÌt được rằng cô cô đệ râÌt phiền sao? HÆ¡n nữa, chuyện naÌ€y laÌ€m sao coÌ thể noÌi trăÌng ra được chưÌ. NoÌi giÌ€ thiÌ€ chuyện cũng Ä‘ã rồi, đêm qua ta cũng Ä‘ã laÌ€m rồi maÌ€.â€
BiÌ£ diÌnh vaÌ€o người phuÌ£ nữ phiền phưÌc naÌ€y, Hoa Tiểu Ba cực kyÌ€ đồng tiÌ€nh vÆ¡Ìi Hi BiÌ€nh, bâÌt quaÌ laÌ€ giuÌp không được, thaÌ€nh ra phải duÌ€ng bản lãnh hay nhâÌt của hăÌn laÌ€ bỏ chaÌ£y.
“Tỷ phu, chuÌng ta trươÌc hêÌt nên di thôi, tôÌt nhâÌt laÌ€ Ä‘i tiÌ€m mỹ nữ, không thiÌ€ đừng coÌ noÌi laÌ€ đệ không đưa cho huynh. Äệ Ä‘i đây, cô cô giao cho huynh, đệ thay mặt cho gia gia đệ noÌi Ä‘oÌ, ha ha!â€
Hoa Tiểu Ba như khoÌi biêÌn mâÌt, coÌ€n laÌ£i Hi BiÌ€nh tự nghĩ:†Thằng nhoÌc naÌ€y, sao tự nhiên noÌi tÆ¡Ìi người chêÌt vậy?â€
“HoaÌ€ng Hi BiÌ€nh, chaÌ€ng Ä‘uÌng laÌ€ Ä‘aÌng chêÌt maÌ€, ở cửa nhiều gioÌ lăÌm. MuôÌn băÌt người ta hoÌng gioÌ sao chưÌ?†Hoa Tiểu Ba Ä‘ã Ä‘i rồi, Hoa Lôi không coÌ€n cÃ´Ì kiÌ£ Ä‘iều giÌ€.
Hi BiÌ€nh quay đầu laÌ£i noÌi:†Vậy không phải laÌ€ đôi uyên ương tăÌm chung, thâÌy vô viÌ£ lăÌm.â€
Hoa lôi cười lÆ¡Ìn 1 hÆ¡i, noÌi: “Giờ ta không cho, sau naÌ€y ta khỏe rồi, thiÌ€ chaÌ€ng coÌ thể laÌ€m maÌ€! Tiểu lưu manh, người ta mÆ¡Ìi laÌ€m lần đầu maÌ€, chaÌ€ng không thể tha cho sao? ChaÌ€ng maÌ€ coÌ€n không hiểu nữa thiÌ€ Ä‘uÌng laÌ€ ngu như boÌ€!â€
“Thật sao?†Hi BiÌ€nh lập tưÌc cảm thâÌt hưng phâÌn, ôm lâÌy Hoa Lôi, noÌi lÆ¡Ìn: “Lôi Lôi, naÌ€ng thật laÌ€ vĩ Ä‘aÌ£i maÌ€! Ta nhiÌ£n, ta sẽ giuÌp naÌ€ng tăÌm. á»’, luÌc AÌi Vũ ở Trường Xuân ÄÆ°Æ¡Ì€ng, luÌc sau naÌ€y thâÌy AÌi Vũ thật Ä‘eÌ£p, laÌ€ do ta giuÌp naÌ€ng âÌy tăÌm mÆ¡Ìi được như vậy Ä‘oÌ.â€
Sau Ä‘oÌ nhÆ¡Ì laÌ£i tiÌ€nh cảnh tăÌm chung vÆ¡Ìi AÌi Vũ, nhiÌ€n lên thân trên của Hoa Lôi, cảm thâÌy Hoa Lôi râÌt gợi cảm. NêÌu maÌ€ thực sự thâÌy naÌ€ng tăÌm thiÌ€, không iÌt người muôÌn cưỡng gian một lần đâu, cuôÌi cuÌ€ng mÆ¡Ìi nhận ra một câu: Vĩnh viễn đừng bao giờ tin lời noÌi của tên nam nhân trẻ naÌ€y.
Hi BiÌ€nh hôn Hoa Lôi khi naÌ€ng Ä‘ang ngủ trên giường, để yên cho naÌ€ng ngủ. HăÌn ra khỏi phoÌ€ng, ra ngoaÌ€i tiÌ€m boÌ£n Hoa Tiểu Ba, không hiểu sao laÌ£i thâÌy Vương NgoÌ£c Phân, bên caÌ£nh không coÌ 2 tiểu nha hoaÌ€n.
Hi BiÌ€nh cười hô lÆ¡Ìn: “ NhaÌ£c mẫu, chỉ coÌ một miÌ€nh người thôi sao?â€
“Ờ†Vương NgoÌ£c Phân trả lời: “Thanh Phong boÌ£n hoÌ£ ra ngoaÌ€i coÌ việc rồi. HoÌ£ Ä‘ã Ä‘i rồi, ta tưởng chỉ coÌ€n laÌ£i miÌ€nh ta ở laÌ£i, sao con coÌ€n chưa Ä‘i?â€
Hi BiÌ€nh noÌi : “Con thường hay ngủ dậy trễ, giờ mÆ¡Ìi chuẩn biÌ£ khởi haÌ€nhâ€. HăÌn tuÌ€y tiện trả lời, tự noÌi trong đầu – thông minh! ÄÆ°Æ¡ng nhiên laÌ€ không thể noÌi cuÌ€ng Hoa Lôi chiêÌn đâÌu cả đêm được rồi.
Vương NgoÌ£c Phân hỏi: “Ồ? Con thường ngủ dậy trễ lăÌm ah?â€
Hi BiÌ€nh thaÌ€nh thật trả lời:†BiÌ€nh thường.â€
TôÌi qua không ngủ, saÌng ra cũng không cho ta ngủ sao? ThoÌi quen ngủ ngaÌ€y của hăÌn Ä‘ã trở thaÌ€nh tập quaÌn. Nhiều vợ, tôÌi không ngủ được, laÌ€m sao maÌ€ saÌng dậy cho nổi?
Vương NgoÌ£c Phân noÌi: “NêÌu con phải Ä‘i, ta không ngăn cản con, chuÌc con gặp may.â€
Hi BiÌ€nh cười noÌi: “Cảm Æ¡n nhaÌ£c mẫu, trang viện không coÌ ai, laÌ€m phiền nhaÌ£c mẫu trông giuÌp Hoa Lôiâ€.
Vương NgoÌ£c PhâÌn ngaÌ£c nhiên nhiÌ€n Hi BiÌ€nh, hỏi: “Hoa Lôi?â€
“NaÌ€ng ta laÌ€ nữ nhân cuÌ€a nữ tÃªÌ bảo bôÌi của người, laÌ£i vừa mÆ¡Ìi hiêÌn thân cho tiÌ€nh yêu, haÌ€nh động khoÌ khăn, nhaÌ£c mẫu nêÌu không coÌ việc giÌ€ xin thay con chiêÌu cÃ´Ì cho naÌ€ng ta?†Hi BiÌ€nh gặp Vương NgoÌ£c Phân, biêÌt được nghi vâÌn của Vương NgoÌ£c Phân nên mÆ¡Ìi giải thiÌch.
Vương NgoÌ£c Phân cuôÌi cuÌ€ng cũng minh baÌ£ch, châÌp nhận yêu cầu của nữ têÌ, tâm lyÌ coÌ chuÌt hồ đồ: Hoa Lôi, không phải laÌ€ muội muội của Hoa SÆ¡ Khai sao? LaÌ€m sao maÌ€ con vaÌ€ em của Hoa SÆ¡ Khai đều trở thaÌ€nh nữ nhân của hăÌn?
ThÃªÌ giÆ¡Ìi đều trở nên hồ đồ.
Tà i sản của ZORO_NDK
26-05-2008, 11:36 AM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Quyển 12 Chương 3
Cao Thá»§ Quá Chiêu (Cao Thá»§ Trao Äổi Chiêu Thức)
Dịch: modung
Hiệu Ä‘Ãnh : N/A
Biên táºp: khuyết danh
Nguồn: ***************.org
Äả tá»±: LongQuaNhi
Äả tá»± nguồn: http://4vn.eu/forum/index.php
Hi Bình quả nhiên rá»i khá»i Phong Nhân viện. Vừa ra đến phố lá»›n liá»n hét lá»›n gá»i tên Hoa Tiểu Ba. Má»i ngưá»i trên phố Ä‘á»u nghÄ© hắn là thằng Ä‘iên. Còn bá»n Hoa Tiểu Ba thì chẳng biết đã đến cái góc tối tăm nà o để tán gái rồi.
Hắn tìm má»™t hồi mà vẫn không thấy, cÅ©ng không muốn bị coi là thằng Ä‘iên, cúi đầu chán nản Ä‘i trên con phố. Khi ngẩng mặt lên thì gặp phải đám ngưá»i Lãng Vô Tâm Ä‘ang Ä‘i tá»›i. Thá»§y Khiết Thu và hai tì nữ cá»§a nà ng đương nhiên cÅ©ng Ä‘i cùng. Bên cạnh Lãng Vô Tâm còn có má»™t đám nữ nhân, đưa mắt nhìn qua, ước chừng có đến ba bốn chục ngưá»i, hÆ¡n nữa toà n bá»™ Ä‘á»u... mẹ kiếp, Ä‘á»u là mÄ© nữ. Hi Bình nhìn qua liá»n thấy ghen tức, cà ng không nói tá»›i những nam nhân trên phố - háºn bản thân mình không phải là Lãng Vô Tâm, tên tạp chá»§ng nà y, không biết là mẹ hắn đã nuôi hắn bằng gì mà hắn lại có nhiá»u mÄ© nữ thế? Muốn hại nam nhân toà n thiên hạ trở thà nh quang côn hết cả sao?
Hi Bình tháºm chà còn nghÄ©, công phu cưa gái cá»§a Lãng Vô Tâm có thể xưng là thiên hạ vô địch, muốn tìm cÆ¡ há»™i kiếm hắn để thỉnh giáo mấy chiêu.
Lãng Vô Tâm cÅ©ng đã nhìn thấy Hi Bình, hắn cÅ©ng thấy Hi Bình chỉ có má»™t mình, hoa tâm nở rá»™, đắc ý cưá»i nói:"Hoà ng Hi Bình, sao chỉ có mình ngươi trên phố thế? Bá»n hỠđá ngươi rồi à ?â€
Hi Bình nghe xong nổi giáºn nói: “ Lãng Vô Tâm, mẹ kiếp! Ngươi nghiện cái trò trai lÆ¡ nà y à ? Không có việc gì lại dẫn má»™t lÅ© tam bát lang thang trên phố, lão tá» ta thấy tháºt chướng mắt."
"Hoà ng Hi Bình, ngươi chá»i ai là tam bát?" Vô duyên vô cá»› bị ngươi khác chá»i là tam bát, Thá»§y Khiết Nhu cÅ©ng nổi cÆ¡n tức giáºn.
Hi Bình nói: “ Ta mắng ngươi đấy, không lẽ ngươi cÅ©ng có cái đấy sao? Ha ha! Ãi! Thá»§y Khiết Thu, đồ giả nữ nhân, nà ng dám đánh và o mặt ta sao?â€
Hắn không ngỠđộng tác cá»§a Thá»§y Khiết Thu lại nhanh đến váºy, cÆ¡ hồ có thể còn hÆ¡n cả tốc độ cá»§a Má»™ng Hương. Nà ng muốn đánh và o mặt hắn, hắn còn có thể tránh được sao?
Thá»§y Khiết Thu khẽ cưá»i, là m ngây ngất cả thà nh, mở đôi môi anh đà o nói: " Ngưá»i ta thÃch đánh và o mặt ngươi đấy, thế nà o? Ngươi muốn quyết đấu vá»›i ta sao? Không à ?
Hi Bình hết cách, tức giáºn nói : " Ngươi đừng có gây chuyện nữa, ta thấy rất khó chịu. Äá»— Quyên, đến đây để vi phu ôm nà o!"
Thá»§y Khiết Thu gây sá»±, hắn vô phương chống đỡ, chỉ còn cách gá»i Äá»— Quyên đến để giảm bá»›t bá»±c tức trong lòng, Äá»— Quyên Ä‘ang định Ä‘i tá»›i thì bị Thá»§y Khiết Thu ngăn lại.
Hi Bình cảm thấy khó chịu, lại nói: "Thá»§y Khiết Thu, cô đừng chống lại ta như váºy, lão tỠđây thấy phiá»n lắm.“
Thá»§y Khiết Thu vẫn vừa cưá»i vừa nói: "Má»™t mỹ nữ như ta, mà ngươi còn thấy phiá»n sao?“
"Äối vá»›i nam nhân mà nói, thì mỹ nữ là thứ phiá»n hà nhất trong thế giá»›i nà y." Câu nói vÄ© đại nà y được phát ra từ lãng tá» tình trưá»ng Lãng Vô Tâm.
Hi Bình rất tán đồng vá»›i lá»i nói nà y, Lãng Vô Tâm vừa dứt lá»i, hắn liá»n vừa vá»— tay vừa nói: "Hay, hay! Lãng Vô Tâm, lá»i cá»§a ngươi tháºt hợp vá»›i tâm ý cá»§a ta. Nhưng, ngươi nói là phiá»n hà , váºy tại sao lại còn dẫn theo má»™t đám mỹ nữ thế kia?“
"Ta rất thÃch bị nữ nhân là m phiá»n!" Lãng Vô Tâm vừa chá»c tức vừa ngầm đánh giá Hi Bình. Xem ra vá» phương diện mặt dà y vô sỉ hắn cÅ©ng không chịu kém so vá»›i nhân váºt kinh Ä‘iển cá»§a Hoà n SÆ¡n thôn.
Hi Bình nghe váºy vẫn không nổi giáºn, cưá»i nói: "Lãng Vô Tâm, ngươi dẫn bao nhiêu mỹ nữ Ä‘i phố thế nà y, ngươi không sợ bá»n nam nhân trên phố vây đánh sao? Ta thiệt lo lắng cho ngươi đấy!"
Lãng Vô Tâm ưỡn ngực, hai mắt phát ra thần mang: "Ai dám?"
Hi Bình không ngá» khi Lãng Vô Tâm nổi giáºn lại có thể phát ra sát khà ghê gá»›m như váºy. Những ngưá»i trên phố Ä‘á»u bất giác lùi lại và i bước, đưa mắt nhìn vị công tá» vô cùng tuấn mÄ© tao nhã nà y.
"Xem ra tên tiểu tá» ngươi so vá»›i ta còn kiêu căng hÆ¡n cả ta!" Hi Bình lắc đầu, cúi cuống cởi già y. Má»i ngưá»i trên phố Ä‘á»u thấy kì lạ : tên nà y trông thì giống nam nhân, sao lại cởi già y giữa phố như váºy? Tháºt là không có phong độ.
Thủy Khiết Thu hét lên : " Hoà ng Hi Bình, không phải là ngươi định thoát y trên phố đấy chứ?"
"Ta cÅ©ng định là m như váºy, nhưng giá» thì không" Vừa trả lá»i Thuá»· Khiết Thu, má»—i tay Hi Bình đã cầm má»™t chiếc già y. Hai chân trần đứng giữa phố, trên mặt như nở nụ cưá»i nói vá»›i Lãng Vô Tâm : "Ngươi có tin là có ngưá»i ném già y và o ngươi không?"
"Ngươi ở một đêm ở Phong Nhân viện, đã biến thà nh một tên điên rồi!" Thủy Khiết Thu mắng.
Cùng lúc đấy, hai chiếc già y trên tay Hi Bình đã ném vá» phÃa Lãng Vô Tâm. Lãng Vô Tâm dá»… dà ng tránh khá»i. Nhưng má»™t mÄ© nữ đứng sau hắn lại vô duyên vô cá»› tiến đến, vốn định dá»±a và o ngưá»i cá»§a Lãng Vô Tâm. Ai ngá» Lãng Vô Tâm lại tránh nhanh như váºy. Trong lúc nà ng còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã nháºn phải hai chiếc già y cá»§a Hi Bình, hÆ¡n nữa cú ném nà y tháºt chuẩn xác - hai đỉnh nhÅ© phong cá»§a nà ng bị hai chiếc già y hôn phải.
Hi Bình thÃch thú nhảy như Ä‘iên trên phố. Nà ng mÄ© nữ trừng mắt nhìn tên nam nhân to lá»›n Ä‘ang nhảy nhót, hai mắt như phun lá»a.
Lúc Hi Bình Ä‘ang nhảy táºn tình thì trước mắt thấy bạch ảnh lóe lên, má»™t cước cá»§a Lãng Vô Tâm đã trúng ngay và o bụng hắn. CÆ¡ thể to lá»›n cá»§a hắn bay ra sau hÆ¡n mưá»i bước, cả ngưá»i hắn nằm gá»n trên đất.
Lãng Vô Tâm tức giáºn nói: "Hoà ng Hi Bình, ta trước đây vẫn nghÄ© rằng ngươi có tà i năng, hóa ra chỉ là má»™t thằng Ä‘iên. Băng Băng tháºt đã nhìn sai ngưá»i rồi."
“Thiếu gia, huynh tùy tiện đánh ngưá»i như váºy cÅ©ng không đúng!†Äá»— Quyên trách móc Lãng Vô Tâm rồi chạy tá»›i Hi Bình Ä‘ang nằm trên mặt đất, ân cần há»i: “Äại há»—n đản, ngươi không sao chứ?â€
Thá»§y Khiết Thu và Thá»§y Tiên cÅ©ng Ä‘i tá»›i, Thá»§y Khiết Thu há»i: "Äá»— Quyên, hắn chết rồi sao?"
“Mẹ kiếp, lÅ© xú nương các ngươi, ngươi muốn ta chết, lão tá» sẽ sống sá» sá» cho ngươi xem!†Hi Bình đưa mặt lên, cả cái mặt tháºt bẩn thỉu, ngay cả lá»i nói cÅ©ng váºy.
Ba ngưá»i thấy hắn không việc gì, Ä‘á»u ngầm thở phà o má»™t tiếng. Lúc nà y má»›i biết bản lÄ©nh chịu đòn cá»§a Hi Bình cÅ©ng là nhất lưu.
Hi Bình cố ngồi dáºy, Äá»— Quyên đỡ lấy hắn, nói: "Chà ng không biết võ công thì đừng nên gây sá»± nữa, là m ngưá»i khác phải lo lắng cho ngươi."
Hi Bình nói: “Äá»— Quyên, giúp ta lau mặt. Lãng Vô Tâm há»—n đản, trước khi xuất cước cÅ©ng không thèm nói má»™t tiếng, là m ta trong lúc không phòng bị dÃnh phải ám chiêu cá»§a hắn.â€
hắn đưa mặt vá» phÃa Äá»— Quyên. Nà ng từ trong ngưá»i lấy ra chiếc khăn, nhẹ nhà ng lau mặt cho hắn, Ä‘au lòng nói: "Có Ä‘au không ?"
"Không chết là tốt rồi" miệng cá»§a Hi Bình tháºt lợi hại, Äá»— Quyên chỉ còn biết khẽ than. Khi nà ng cất khăn và o ngưá»i thì Hi Bình lại nói: "Äá»— Quyên nhi, đợi ta đánh cho Lãng Vô Tâm Ä‘au đến mức phải gá»i mẹ Æ¡i."
Tam nữ đồng thanh nói: "Ngươi còn muốn đánh tiếp?"
"DÄ© nhiên, đánh không thắng, lão tá» sẽ không bá» cuá»™c!" Hi Bình đứng dáºy, phá»§i đất cát trên ngưá»i xuống, tiến tá»›i và i bước, nói lá»›n: "Lãng Vô Tâm, tiểu tá» ngươi dám cả gan dùng ám chiêu vá»›i ta!"
Lãng Vô Tâm đáp lại:"Ta thấy lạ là tại sao ngươi vẫn chưa chết.“
Hi Bình tức giáºn nói : "Có gì mà kì quái, thầy bói nói ta thá» mệnh bách tuế, nếu như giá» ta mà chết, thế thì là m sao phải vá»›i tiá»n bá» ra má»i thầy bói chứ? Ngươi nghÄ© xem bói không phải trả tiá»n chắc? Lãng Vô Tâm, chúng ta đánh tiếp!"
Lãng Vô Tâm nhìn tên quái váºt nà y hồi lâu, lắc đầu nói: “Trước đây ta rất muốn đấu vá»›i ngươi, nhưng vừa má»›i bắt đầu ta đã hết hứng thú. Bởi vì ngươi căn bản không có cách nà o ngăn được ta xuất thá»§, ngươi không đỡ má»™t cước cá»§a ta thì bằng và o đâu mà gá»i ta khiêu chiến.?â€
"Bằng và o Ä‘ao trong tay ta!" Hi Bình vừa nói, cả phố đã cưá»i ầm lên. Hi Bình lúc nà y má»›i tỉnh ngá»™. Trong tay hắn chẳng có gì, hai tay còn vừa má»›i ném già y và o ngá»±c nà ng mÄ© nữ đáng thương.
Lãng Vô Tâm cố nén cưá»i nói : " Nà y có phải Ä‘ao trong tay ngươi không dám nhìn mặt ngưá»i khác à ?"
Hi Bình cÅ©ng thấy rất mất mặt, nhưng má»™t khắc sau hắn lại là m má»™t việc mất mặt hÆ¡n, hắn đưa mắt nhìn xung quanh, hô lá»›n: "Hoa Tiểu Ba, Hoa Tiểu Ba, mau ra đây, lão tá» ta muốn đánh ngưá»i."
Hắn cÆ¡ hồ kêu đến Ä‘au cả há»ng, mà Hoa Tiểu Ba vẫn chưa thấy xuất hiện. Äao cá»§a hắn tất nhiên cÅ©ng Ä‘ang ở dưới gầm giưá»ng nà o đó rồi.
Má»™t ngưá»i bán thịt lợn tiến đến chá»— hắn nói: "Vị đại ca nà y, xin ngươi đừng kêu nữa. Ngươi kêu so vá»›i tiếng lợn bị ta chá»c tiết còn khó nghe hÆ¡n. Thôi, đây ta cho ngươi mượn cây Ä‘ao nà y, nếu ngưá»i có giết ngưá»i, ta sẽ chịu trách nhiệm."
Äồ phu liá»n đưa cây Ä‘ao cho Hi Bình. Hắn tuy không phải là ngưá»i trong võ lâm nhưng hắn cÅ©ng cảm thấy được võ công cá»§a Lãng Vô Tâm rất cao. Tuy Hi Bình so vá»›i Lãng Vô Tâm có cao lá»›n hÆ¡n nhưng chắc chắn không phải là đối thá»§ cá»§a Lãng Vô Tâm. Hắn nói hắn chịu trách nhiệm là bởi vì hắn tÃnh rằng Hi Bình căn bản không thể là m rụng má»™t sợi lông cá»§a Lãng Vô Tâm.
"CÅ©ng được, giết lợn lại cần dùng Ä‘ao ngưá»i hay sao?" Hi Bình coi thưá»ng, nháºn dao mổ lợn từ tay ngưá»i đồ phu, cầm trong tay, nói: "Nhẹ quá, không biết có dùng được không đây?"
Äồ phu nói: â€Dùng tốt lắm, tôi dùng nó không biết là đã cắt biết bao nhiêu cái đầu lợn rồi đấy.â€
Những ngưá»i trên phố thấy Hi Bình định dùng dao mổ lợn để đấu võ vá»›i ngưá»i, liá»n cưá»i lá»›n. Trong tiếng cưá»i cá»§a Lãng Vô Tâm còn có sá»± khinh bỉ. Äến nữ nhân cá»§a hắn cÅ©ng có hÆ¡n ná»a phải cố gắng lắm má»›i không cưá»i thà nh tiếng.
"Không biết là có thể giết được cái đầu heo cá»§a Lãng Vô Tâm không" Hi Bình vừa nói xong, mặt Lãng Vô Tâm láºp tức chuyển sang lạnh lung
.
Hai mắt Hi Bình lóe lên sá»± tà dị, y phục đột nhiên phồng lên, luồng chân khà há»a diểm chân kinh trong ngưá»i như muốn xuyên qua cây dao mổ lợn trong tay hắn. Má»i ngưá»i chỉ nghe thấy má»™t tiếng kim loại bị vỡ nát. Thì ra cây dao trong tay hắn đã bị chấn vỡ thà nh nhiá»u mảnh rÆ¡i xuống đất. Gã đồ phu ở bên cạnh mặt tái ngoét. Má»i ngưá»i trên phố Ä‘á»u ngưng cưá»i, vốn nghÄ© tên nam nhân nà y chỉ có vẻ bá» ngoà i cưá»ng tráng thôi, ai có thể ngá» má»™t thanh Ä‘ao cứng như váºy lại vỡ nát trong tay hắn.
Hi Bình vốn chỉ định thá» xem dao nà y có dùng được không nên đã váºn há»a diá»…m chân kinh. Không ngá» loại chân khà nà y tháºt quá bá đạo, chỉ có liệt dương chân Ä‘ao má»›i có thể chịu nổi. Nếu cầm các thanh Ä‘ao khác trên tay thì chẳng khác gì so vá»›i dao mổ lợn váºy, chỉ dùng để giết lợn thôi.
Lãng Vô Tâm thần sắc liá»n ngưng trá»ng, đánh giá lại thá»±c lá»±c cá»§a Hi Bình, Thá»§y Khiết Thu cÅ©ng bị nam nhân nà y là m cho mÆ¡ hồ.
Hi Bình quay đầu nhìn gã đồ phu béo, mắng : "Cái đầu lợn nhà ngươi, ngươi nghÄ© ta cÅ©ng giống như ngươi chỉ là bị thịt thôi sao? Lão tá» ta là quyá»n vương! Ngươi có mấy cái đầu heo mà dám chế nhạo tuyệt thế quyá»n vương ta? Còn muốn đưa cho ta cây Ä‘ao nát đấy? Mẹ kiếp, là m ta mừng hụt má»™t phen! Mau đứng sang má»™t bên, xem lão tá» ta đánh, nhá»› phải vá»— tay đúng lúc. Nếu không ta đánh hắn xong, sẽ đến khiêu chiến vá»›i công phu mổ lợn cá»§a ngươi."
"Vâng, vâng, đại ca, đệ nhất định á»§ng há»™." Äồ phu khi đã lùi ra xa chiến địa, đột nhiên kêu nhá»: "A, thịt lợn cá»§a ta bị trá»™m mất rồi! A ôi, hôm nay ta tháºt thiệt hại mà , lúc vá» nhất định là bị mụ vợ ta mắng, thịt lợn cá»§a ta, dao mổ lợn cá»§a ta!"
"ÄÆ°á»£c lắm, xem ngươi sau nà y còn dám quản chuyện không đâu nữa không ? nhá»› vá»— tay đấy, nếu ngươi trốn, ta sẽ đấm ngươi đầu tiên!" Hi Bình đưa mắt nhìn lên ngưá»i Lãng Vô Tâm nói : " Không cần Ä‘ao, lão tá» ta cÅ©ng có thể đấm ngươi má»™t tráºn."
Lãng Vô Tâm liá»n đưa kiếm trong tay cho má»™t nữ nhân đứng cạnh, nói: "Tá»›i đây, ta cÅ©ng muốn đấm cho ngươi má»™t tráºn. Nhìn thấy ngươi, ta cÅ©ng thấy bá»±c, không phát ra không được."
"Lão tỠta cũng thế."
Hi Bình vẫn như xưa, vừa nói xong, hắn liá»n giống như má»™t lão hổ vồ lấy Lãng Vô Tâm, tốc độ so vá»›i lúc còn ở Hoà n SÆ¡n thôn còn nhanh hÆ¡n gấp bá»™i. Tiếc thay, tốc độ cá»§a Lãng Vô Tâm so vá»›i hắn còn nhanh hÆ¡n không biết bao nhiêu lần.
Nếu hắn có thể dùng "thiểm Ä‘iện chi túc", thì có thể còn nhanh hÆ¡n tốc độ cá»§a Lãng Vô Tâm, chỉ là không có lôi kiếp Ä‘ao pháp khiên dẫn, “thiểm Ä‘iện chi túc†rất khó phát động. Trừ phi là lúc gặp phải tuyệt cảnh thì tiá»m năng cá»§a hắn má»›i có thể bạo phát, lúc đó thì tốc độ cá»§a hắn còn nhanh hÆ¡n là lúc dùng “thiểm Ä‘iện chi túcâ€. Lúc trước vì cứu tiểu nguyệt, hắn chạy theo lang đạo hay lúc hắn chạy như Ä‘iên trên sa mạc, tốc độ cá»§a hắn đã đạt tá»›i cá»±c Ä‘iểm. Nhưng lúc nà y, trong lòng hắn thì tráºn đánh nà y chỉ như là má»™t trò chÆ¡i cá»§a trẻ con, tốc độ cá»§a hắn vì váºy cÅ©ng không thể nhanh hÆ¡n được.
Cú vồ cá»§a Hi Bình đã có kết quả, có thể dùng ba từ để hình dung -- vồ không khÃ.
Lãng Vô Tâm nhanh hÆ¡n Hi Bình, tung ra má»™t cước, dá»… dà ng đá và o mông hắn. Hi Bình Ä‘au đớn kêu lên, vồ lên trên ngưá»i má»™t nữ nhân. Lạ thay, đấy lại chÃnh là nữ nhân xinh đẹp lúc nãy bị chiếc giầy cá»§a hắn hôn lên ngá»±c.
MÄ© nhân tuy đã ngăn đà tiến cá»§a hắn lại, nhưng do lá»±c quá mạnh, kêu lên má»™t tiếng, rồi ngã ngá»a ra sau. Hi Bình rất tá»± nhiên đè nà ng lên đất. Ngay trước lúc nà ng chạm đất, má»™t tay cá»§a Hi Bình đã vòng ra sau đầu cá»§a nà ng, bảo vệ cho đầu nà ng không bị tổn thương vì tiếp xúc trá»±c tiếp vá»›i ná»n đất, ngã Ä‘au đến mức khiến hắn hối háºn cÅ©ng không kịp.
Kể cả khi mÄ© nhân vẫn còn Ä‘au rên rỉ không ngá»›t mà Hi Bình đè lên trên ngưá»i nà ng vẫn bất động, vì lúc nà y hắn muốn cỠđộng thì lại thấy Ä‘au đớn.
"Hoà ng Hi Bình, tên tiểu tá» ngươi chết rồi à ? Nếu chưa chết thì hãy đứng dáºy Ä‘i, đừng đè lên nữ nhân cá»§a ta thế." Lãng Vô Tâm khinh bỉ nói.
Äá»— Quyên vá»™i chạy tá»›i, vá»™i há»i : " Huynh, huynh có sao không?"
"Äá»— Quyên, cái tên há»—n đản ấy chắc chắn không việc gì đâu, ngưá»i bị đè là ta, ta toà n thân Ä‘au nhức, sao ngươi không há»i ta? Há»—n đản, mau đứng dáºy!" Hi Bình vẫn không nói gì, khiến cho mÄ© nữ bị hắn đè nên cà ng tức giáºn. Äẩy hắn mấy cái không được, bà n tay liá»n tát và o mặt hắn, gá»i hai tiếng "cha Æ¡i."
Hi Bình kêu lá»›n như bị chá»c tiết: “Xú nương, lão tá» ta vì cứu ngươi nên tay ta má»›i bị đầu ngươi đè lên, sao ngươi lại còn dùng tay tát ta nữa?â€
"ChÃnh ngươi là m ta ngã, lại còn dám nói là cứu ta à ? Ngươi chỉ biết là tay ngươi bị ta đè, lẽ nà o ngươi không biết ngươi Ä‘ang đè ta sao?"
Hi Bình lại kêu lên: "Ngươi tưởng ta muốn váºy sao? Äấy là do nam nhân cá»§a ngươi đánh ta vá» phÃa ngươi, ngươi ngã sao lại trách ta? Muốn trách thì phải trách Lãng Vô Tâm!" Mỹ nữ nghe câu nói cá»§a hắn mà kinh ngạc. Hắn lại đổi mặt thà nh cưá»i nói: " Hay là ngươi liên thá»§ vá»›i ta, tìm Lãng Vô Tâm báo cừu, thế nà o?"
Mẹ kiếp, câu như váºy mà cÅ©ng có thể nói ra được, ngưá»i trên phố Ä‘á»u bó tay vá»›i hắn.
MÄ© nữ dưá»ng như không thèm để ý lá»i hắn nói, cố gắng nói : " Ngươi là thằng Ä‘iên. Ngươi mà để ta đứng dáºy, ta có báo cừu thì cÅ©ng chỉ tìm ngươi thôi."
Hi Bình nói: "Thế thì không được, ta không thÃch đánh nhau vá»›i nữ nhân."
Hắn liá»n xoay ngưá»i, ngồi xuống bên canh, ôm lấy Äá»— Quyên nói: "Chỉ là nhất thá»i thất thá»§ thôi, nà ng đừng lo."
"Không, muá»™i không muốn chà ng và thiếu gia đánh nhau nữa. Chà ng căn bản không phải là đối thá»§ cá»§a hắn, nếu hắn tháºt sá»± muốn đả thương chà ng thì chà ng sá»›m đã..."
Hi Bình vá»™i bịt miệng nà ng, nhẹ nói: "Äừng nói lá»i không may thế. Hôm nay ta không lấy lại được thể diện sau nà y là m sao còn mặt mÅ©i mà đi trên phố nữa? Ãt nhất cÅ©ng phải đánh cho đầu cá»§a hắn thà nh đầu heo!"
Thá»§y Khiết Thu cưá»i lạnh nói: "Hoà ng Hi Bình, ngươi bỠý nghÄ© đấy Ä‘i. Không có tứ đại võ lâm thế gia trợ tráºn, thì ngươi chẳng bằng má»™t ná»a Tâm ca cá»§a ta."
Hi Bình đứng dáºy, nhìn nà ng, nói: "Ô, không gặp có mấy ngà y, sao ăn nói khách khà thế?"
Thá»§y Khiết Thu quay lưng lại bá» Ä‘i. Hi Bình trong lòng Ä‘ang tức giáºn, tiến lên hai bước, xoay ngưá»i nà ng lại, ngấu nghiến hôn nà ng.
Cả phố ồ lên.
Lãng Vô Tâm biết Hi Bình và Thủy Khiết Thu đang là m một việc hồ đồ nhưng mặc cho hỠhôn, hắn vẫn không nói gì, đứng nhìn bà ng quan.
Äây là phong cách cá»§a Lãng Vô Tâm - việc không liên quan, tuyệt không can thiệp.
MÄ© tữ bị Hi Bình đè, chạy tá»›i bên cạnh Lãng Vô Tâm há»i: "Công tá», hắn và tiểu thư sao lại là m váºy?â€
Lãng Vô Tâm nói: "Thì là chuyện đấy."
MÄ© nữ tức giáºn quay mặt Ä‘i, bÄ©u môi không thèm nói lại hắn.
Nụ hôn dà i kết thúc, mặt Thá»§y Khiết Thu đỠá»ng, giấu mặt trong lòng Hi Bình thở gấp, ngẩng mặt lên nói: " Ngươi không được hôn ta ở Long thanh, nếu biểu ca nhìn thấy sẽ giết ngươi đấy.!"
Hi Bình nói: "Tiếc là ta chưa gặp biểu ca nà ng, ta thÃch hôn nà ng lúc nà o thì hôn, không cần biết là Ỡchá»— nà o."
Thá»§y Khiết Thu thở dà i nói: “Ngươi buông ta ra. Ta không quản chuyện cá»§a ngươi nữa, ngươi không bao giá» chịu nghe lá»i khuyên cả." Nà ng cúi ngưá»i xuống, miệng ká» cạnh tai Hi Bình nói nhá»: "Thá»§y Tiên đã cá»± tuyệt biểu ca cá»§a ta. Ta nghÄ© chắc là tại ngươi. Ta cÅ©ng không quản nữa, ngươi lo chuyện đó Ä‘i. Nhưng ta vốn đã định là ngưá»i cá»§a biểu ca rồi, sau nà y ngươi đừng là m khó Khiết Thu, được không?"
Trước ngá»±c Hi Bình như bị má»™t búa Ä‘áºp phải, hắn cúi đầu ngắm nhìn nhan sắc tuyệt mÄ© cá»§a Thá»§y Khiết Thu. Nhìn thấy trong ánh mắt nà ng lá»™ vẻ cầu xin, hắn đà nh kìm ná»—i Ä‘au và o trong lòng, than: "Nà ng chá»n rất đúng, ta có rất nhiá»u nữ nhân, còn biểu ca cá»§a nà ng chỉ có mình nà ng. Huống chi, ta là ngưá»i chỉ coi trá»ng thể xác, nà ng lại là ngưá»i chỉ có thể nhìn mà không thể động đến."
"Không!" Thá»§y Khiết Thu lên giá»ng nói : " Nữ nhân cá»§a biểu ca ta so vá»›i ngươi còn nhiá»u hÆ¡n, bình thưá»ng bên cạnh hắn luôn có hai mươi bảy ngưá»i, đừng nghÄ© chỉ có ngươi má»›i được nữ nhân hoan nghênh."
Hi Bình giáºt mình, nhưng hắn hoà n toà n không để lá»™ Ä‘iá»u đấy ra ngoà i. Chỉ thấy hắn bình tÄ©nh nói: "Từ trước tá»›i nay, nà ng không ngừng chá»c tức ta, có phải là muốn đùa giỡn tình cảm cá»§a ta, đúng không?
Thủy Khiết Thu cúi đầu không nói.
Hi Bình buông tay nà ng ra, nói : " Hôm nay ta không thể đánh thắng ngươi!"
Lãng Vô Tâm nói: "Ngươi vĩnh viễn không có cơ hội thắng ta."
Tháºt ư? Äá»— Quyên nắm lấy tay cá»§a Hi Bình, nhưng bị hắn giằng ra, Hắn tiến tá»›i trước mặt Lãnh Vô Tâm, cưá»i nói: "Có gan thì chúng ta giao ước?"
Lãng Vô Tâm khinh bỉ nói: "Äấy chỉ là trò cá»§a trẻ con, không phải là để ngưá»i có thân pháºn như ta chÆ¡i. Chỉ có loại ngu ngốc như ngươi má»›i có thể tìm ngưá»i giao ước. Tứ đại võ lâm thế gia tháºt là đáng thương."
Hi Bình nói : " Ngươi sợ thua?"
Lãng Vô Tâm lắc đầu nói : "Vô Ãch"
Kế khÃch tướng cá»§a Hi Bình bị Lãng Vô Tâm phá, hắn không có cách nà o chỉ biết nói: "Lần sau có Ä‘ao, chúng ta đấu tiếp. Lần nà y không tÃnh, vì vẫn chưa phân thắng bại, thế nà o?"
Hắn ở phương diện nà y tháºt là mặt dà y. Nhưng đối vá»›i đánh nhau, có thể không thua, dù cho có thua, hắn cÅ©ng vẫn muốn nói thà nh thắng, tất nhiên trong lòng hắn cÅ©ng chẳng vui vẻ gì.
Lãng Vô Tâm không thèm để ý, nói: "Tùy tiện"
Hi Bình cảm kÃch nói: "Ô, Lãng Vô Tâm, ta đột nhiên thấy thÃch ngươi, rất cảm Æ¡n! Y phục ngươi có chá»— bẩn kìa, để ta phá»§i giúp ngươi."
Hắn liá»n tiến thêm má»™t bước, đặt tay lên eo cá»§a Lãng Vô Tâm. Lãng Vô Tâm cho rằng Hi Bình tháºt sá»± Ä‘ang nịnh mình, đắc ý đưa hai tay lên, khẽ "ừ". Không ngá» eo cá»§a hắn đã bị hai tay cá»§a Hi Bình ôm lấy. Hắn váºn toà n bá»™ công lá»±c lên chá»— eo, định chấn khai song thá»§ cá»§a Hi Bình, má»›i biết song thá»§ cá»§a Hi Bình giống như thiết côn, không những không chấn được mà còn tá»± là m Ä‘au eo mình. Tiếp nháºn hai tay cá»§a Hi Bình đương nhiên không tốt rồi, chỉ là Lãng Vô Tâm hắn còn chưa biết mà thôi.
Lúc nà y, Lãng Vô Tâm má»›i biết tại sao Thá»§y Khiết Thu võ công cao cưá»ng như váºy, bị Hi Bình ôm cÅ©ng hết cách. Hắn trước đây còn nghÄ© là Thá»§y Khiết Thu cố ý để Hi Bình ôm, giỠđã hiểu rõ, bất luáºn là ai, chỉ cần bị Hi Bình ôm phải, Ä‘á»u khó mà tránh thoát. Kể cả Lãng Vô Tâm hắn cÅ©ng không phải là ngoại lệ, vì sức lá»±c man rợ cá»§a kẻ nà y cÆ¡ hồ như không ai hÆ¡n được.
Hi Bình ôm Lãng Vô Tâm rồi, ban đầu là định quăng hắn, nhưng nghÄ© đến việc Lãng Vô Tâm võ công cá»±c cao, dù có ném hắn Ä‘i cÅ©ng chưa chắc đã có chuyện gì vá»›i hắn, liá»n thay đổi chá»§ ý. Hai tay vẫn ôm chặt lấy hắn, còn đầu thì húc mạnh và o ngá»±c hắn, hai chân đạp mạnh, ôm Lãng Vô Tâm ngã ra đất.
Lãng Vô Tâm cÅ©ng không vừa, cÅ©ng cùng lúc đấy, hai tay hắn nắm lại thà nh quyá»n đánh và o hai vai cá»§a Hi Bình, định đánh nát vai hắn. Nhưng tháºt kì quái, Hi Bình đã dÃnh phải hai quyá»n trầm trá»ng cá»§a hắn, mà dưá»ng như vẫn vô sá»±. Lúc nà y hắn má»›i biết Hi Bình tuyệt không phải là kém, chà Ãt thì Hi Bình cÅ©ng đã dÃnh hai quyá»n chứa tá»›i năm thà nh công lá»±c cá»§a hắn mà vẫn không việc gì, hắn trong lòng rất kinh ngạc. Hai quyá»n lại chuyển hướng kÃch và o hai bên thái dương huyệt cá»§a Hi Bình.
Hi Bình phản xạ rất nhanh , láºp tức cúi đầu húc và o ngá»±c cá»§a Lãng Vô Tâm, tránh khá»i thế công cá»§a Lãng Vô Tâm, khiến cho Lãng Vô Tâm phát ra tiếng háºm há»±c.
Hi Bình bắt đầu phản công, tay trái nhanh chóng đặt và o cổ Lãng Vô Tâm, bóp mạnh, tay phải đấm má»™t cú trá»i giáng và o mặt bên trái hắn.
Cùng lúc đó, quyá»n cá»§a Lãng Vô Tâm cÅ©ng phân thà nh tả hữu, đánh mạnh và o hai bên mặt Hi Bình.
Hai ngưá»i quyá»n qua quyá»n lại, cùng lúc tá»›i mục tiêu, giống như hai tên man nhân Ä‘ang tiến hà nh má»™t cuá»™c quyết đấu sanh tá».
Äám nữ nhân chạy đến kéo Hi Bình, nhưng không là m cách nà o kéo hắn ra được.
Thế nhưng lúc nà y, Hi Bình Ä‘ang ham đánh. Lúc mà hắn Ä‘ang thÃch, thì dù ông trá»i có muốn cản cÅ©ng khó.
Cả phố lại ồn à o.
Tên đồ phu đứng ở một bên lớn tiếng vỗ tay.
Hi Bình không biết đã đánh Lãng Vô Tâm bao nhiêu quyá»n, cà ng không biết mình đã bị Lãng Vô Tâm đánh bao nhiêu. Tá»· lệ nà y có lẽ là má»™t so vá»›i hai, bởi vì hắn chỉ dùng có má»™t tay, còn Lãng Vô Tâm thì hai tay cùng đánh.
Mặc dù váºy, Hi Bình hắn cÅ©ng đánh mà không cảm thấy ân háºn, mục Ä‘Ãch cá»§a hắn chỉ là đánh cho Lãng Vô Tâm thà nh đầu heo, còn bản thân mình thà nh đầu gì, hắn cÅ©ng không quan tâm.
Má»™t quyá»n cá»§a hắn lại vung lên, lúc Ä‘ang muốn đánh xuống thì thấy trước mặt là má»™t khuôn mặt Ä‘ang ứa lệ. Là Äá»— Quyên cá»§a hắn, quyá»n cá»§a hắn tá»›i gần Äá»— Quyên thì dừng lại, nhưng Lãng Vô Tâm không dừng, hai quyá»n cuối cá»§a hắn lại đánh trúng để lại hai vết bầm tÃm trên mặt hắn.
Lúc nà y tháºt ra Hi Bình Ä‘ang ngồi trên ngá»±c Lãng Vô Tâm, Äá»— Quyên thì từ bên cạnh hắn vá»™i tiến đến, mặt nà ng ká» và o quyá»n đầu cá»§a hắn, hai mắt ứa lệ, cầu xin: "Ca, Quyên nhi xin huynh đừng đánh nữa"
Lãng Vô Tâm sau khi đánh ra hai quyá»n, cÅ©ng không đánh tiếp nữa, chỉ đưa mắt tức giáºn nhìn Hi Bình, không ngừng thở gấp. Mặt bên trái cá»§a hắn cÅ©ng đầy vết bầm tÃm.
Cuộc đấu cuối cùng cũng kết thúc.
"Lãng Vô Tâm, lần nà y coi như hòa, lần sau tìm cÆ¡ há»™i chúng ta tiếp tục." Hi Bình không đợi Lãng Vô Tâm trả lá»i đã chuyển sang ngồi bên cạnh, thở như trâu, ôm lấy Äá»— Quyên Ä‘ang khóc.
Lãng Vô Tâm cÅ©ng ngồi dáºy, không thèm để ý việc tìm Hi Bình báo cừu. Äám nữ nhân cá»§a hắn cÅ©ng đã vây lấy, đối vá»›i hắn vừa động thá»§, động cước lại còn động khẩu nữa, sụt sùi khóc lóc không còn biết ai nói gì nữa. Ai ! Phiá»n !
Äá»— Quyên sá» lên những vết bầm trên mặt Hi Bình, Ä‘au lòng nói: "Äau không?"
Hi Bình trả lá»i chẳng liên quan gì đến câu há»i : " Mẹ kiếp, lão tá» ta lần nà y thiệt hại quá, ta chỉ đánh má»™t bên mặt hắn, hắn lại đấm cả hai bên mặt cá»§a ta."
Äá»— Quyên tức giáºn nói: "Muá»™i không há»i Ä‘iá»u đấy."
Hi Bình lúng túng nói: "Thì Ä‘au chút chút, bất quá, tiểu thư cá»§a nà ng cÅ©ng tà n nhẫn lắm, nà ng ấy là m ta tháºt Ä‘au lòng."
Äá»— Quyên biết hắn hôm nay hắn cùng Lãng Vô Tâm đánh nhau trên phố, Ãt nhiá»u thì cÅ©ng là vì Thá»§y Khiết Thu. Nà ng liá»n nói nhá»: "Sau nà y Quyên nhi sẽ theo chà ng" Nà ng lấy chiếc khăn lau những vết máu cho Hi Bình, máu không chảy tiếp nữa.
Hai tay Hi Bình đặt lên má nà ng, hai ngón tay cái gạt nước mắt trên mặt nà ng, nói: "Äừng khóc nữa được không?"
Äá»— Quyên nức nở nói: "Sau nà y chà ng đừng nên đánh nhau nữa, Quyên nhi sợ lắm."
Hi Bình cưá»i nói: "Hà i tá» ngốc, ta rất hay đánh nhau, hai ngà y sau, mặt ta sẽ khá»i thôi, lúc đấy sẽ trả lại cho nà ng má»™t ông chồng tuấn tú."
Äá»— Quyên cà ng khóc lá»›n: "Chà ng còn nói nhảm ? vừa má»›i dá»a chết ngưá»i ta xong, lại nói ngưá»i cùng đánh nhau vá»›i chà ng lại là thiếu gia cá»§a Quyên nhi, là m sao mà Quyên nhi không Ä‘au lòng chứ!"
Hi Bình nói : " ChÃnh bởi vì hắn là Lãng Vô Tâm, ta má»›i chiêu đãi hắn như váºy, nếu là cuá»™c đấu cá»§a ngưá»i trong võ lâm thì đã không đơn giản như váºy." Äá»— Quyên không cách nà o hiểu được lá»i hắn, hắn liá»n vừa cưá»i vừa nói vá»›i Lãng Vô Tâm : " Ngươi nói xem ta có đúng không?"
Khiến má»i ngưá»i thấy kì quái, Lãng Vô Tâm lại đột nhiên cÅ©ng hướng vá» Hi Bình mà gáºt đầu.
Má»i ngưá»i không thể nà o hiểu tại sao giữa bá»n há» lại thà nh ra như váºy.
Äồ phu lúc nà y bước đến, cúi ngưá»i thi lá»… : " Äại ca, vừa rồi tôi vá»— tay rất kêu."
Hi Bình nói : " Ta nhá»›, ngươi vá»— tay là bởi vì ta bị dÃnh hai quyá»n. Bất quá, lúc lão tỠđánh, có ngưá»i ở bên á»§ng há»™, cÅ©ng khiến ta trong lòng thấy rất thoải mái. Thôi ngươi quay vỠđể vợ ngươi mắng Ä‘i. Nhá»› lần sau chuyên tâm và o việc bán thịt lợn cá»§a ngươi, có chuyện gì thì cÅ©ng đừng Ä‘em dao mổ lợn đến tham gia nữa."
"Rõ" Äồ phu vá»™i quay ngưá»i thu dá»n rồi quay vá».
Những ngưá»i xem trên phố cÅ©ng dần Ä‘i hết. Trong đấy không thiếu các nhân sÄ© võ lâm, nhưng bá»n há» hết sức thất vá»ng vá»›i hai ngôi sao má»›i nổi cá»§a võ lâm."
Ai nói bá»n chúng là những đại cao thá»§ má»›i cá»§a võ lâm váºy? Ta nhổ và o!
Không phải là không có lý!
Mặt Lãng Vô Tâm đã được nữ nhân cá»§a hắn bôi lên loại thuốc nước là m tan vết bầm, Äá»— Quyên cÅ©ng muốn bôi thuốc cho Hi Bình. Hi Bình ngăn nà ng, cưá»i nói: "Tiểu Ä‘iểu nhi, không cần thuốc nước, ngay mai sẽ khá»i thôi, tin ta Ä‘i."
"Ngưá»i ta Ä‘au lòng vì ngươi, muốn vì ngươi mà bôi thuốc không được sao?" Äá»— Quyên oan ức khóc.
Hi Bình chỉ còn cách thá»a hiệp, để nà ng bôi thuốc lên mặt.
Thủy Khiết Thu cũng đến giúp, Hi Bình không cự tuyệt nà ng. Trong suốt lúc bôi thuốc, nà ng không nói gì.
Bôi thuốc xong, đột nhiên Thủy Khiết Thu nhà o và o lòng hắn mà khóc.
Hi Bình không ôm nà ng như trước hắn chỉ vuốt mái tóc cá»§a nà ng, quay đầu nhìn sang thấy khuôn mặt đầy nước mắt cá»§a Thá»§y Tiên. Nà ng Ä‘ang cùng Äá»— Quyên, chẳng biết là đang khóc cho ai. Những giá»t nước mắt kia, Ãt ra cÅ©ng phải có và i phần dà nh cho hắn. Hắn khẽ than thở.
Than xong, nhìn Thá»§y Tiên khẽ cưá»i.
"Nước mắt không thể giải quyết được vấn Ä‘á»." Hi Bình đỡ Thá»§y Khiết Thu đứng dáºy, khẽ đẩy nà ng ra, quay ngưá»i nói vá»›i Thá»§y Tiên: "Sau khi mặt ta khôi phục lại như xưa, ta sẽ quay lại mang nà ng Ä‘i. Nà ng nhất định phải là nữ nhân cá»§a ta!" Hắn nói rất kiên quyết, cho dù Thá»§y Tiên có không đồng ý. Dưá»ng như hắn đã quyết phải là m.
Thủy Tiên không nói gì, chỉ lẵng lặng bước tới bên cạnh Thủy Khiết Thu.
Hi Bình nắm tay Äá»— Quyên, nói: "Chúng ta Ä‘i.“
Äá»— Quyên hướng tá»›i Thá»§y Khiết Thu, nói: “Tiểu thư, nô tỳ không thể tiếp tục phục vụ cho ngưá»i, ngưá»i hãy tá»± chiếu cố bản thân. Nếu Lạc Thiên đối xá» vá»›i ngưá»i không tốt, nô tỳ sẽ kêu ca ca đưa ngưá»i vá». “
Thá»§y Khiết Thu cÅ©ng vui vẻ trả lá»i lại: “Ngươi Ä‘i Ä‘i, nếu hắn đối xá» vá»›i ngươi không tốt thì khi gặp lại ngươi, ta sẽ dẫn ngươi vá».“
Hi Bình nói lại: “Sao ta lại đối xỠvới nữ nhân của ta không tốt được?“
Äá»— Quyên tiến tá»›i Hi Bình, và nói: “Ca, đừng nói nữa, chúng ta Ä‘i thôi.“
Hi Bình là m theo lá»i nói cá»§a nà ng. Hắn ôm nà ng và o lòng rồi li khai.
Má»i ngưá»i thấy hai ngưá»i đã Ä‘i khá»i, Thá»§y Tiên lại nhẹ giá»ng há»i: “Tiểu thư, tại sao hắn ta lại đột ngá»™t nói ra những lá»i nà y, những lá»i cá»§a hắn có đáng tin không?“
Thá»§y Khiết Thu trả lá»i: “Ta nói vá»›i hắn rằng, ngươi đã cá»± tuyệt biểu ca cÅ©ng vì hắn.“
Thá»§y Tiên giáºn nói: “Tiểu thư, là m sao tiểu thư lại nói vá»›i hắn chuyện đó chi váºy?“
Thá»§y Khiết Nhu nói: “Nếu như các ngươi không muốn cÅ©ng có thể cá»± tuyệt hắn giống như đã từ chối biểu ca váºy.â€
â€Nhưng†Thá»§y Tiên suy nghÄ© má»™t chút rồi tiếp: “Hắn không giống như biểu thiếu gia, hắn nói nô tỳ là ngưá»i cá»§a hắn, nô tỳ cá»± tuyệt cÅ©ng vô dụng mà thôi.â€
Hoà ng Hi Bình Ä‘Ãch tháºt là ngưá»i như váºy, Thá»§y Khiết Nhu đương nhiên cÅ©ng biết thế, nà ng nói: “Ta không quản chuyện cá»§a hắn,chuyện cá»§a ngươi và hắn như thế nà o thì ngươi tá»± quyết định. Ta muốn các ngươi cùng vá»›i biểu ca ta, các ngươi có nghe lá»i ta không ?â€
Thủy Tiên oan khuất kêu lên: "Tiểu thư!"
"Ta không trách Thá»§y Tiên" Thá»§y Khiết Thu che miệng cưá»i Thá»§y Tiên, Nói thầm và o tai cô ta: "Ngươi thưá»ng cưá»i Äá»— Quyên mÆ¡ má»™ng tưởng nhá»› tá»›i Hoà ng Hi Bình, chẳng phải ngươi cÅ©ng váºy ư?"
Thủy Tiên khuôn mặt đỠlựng, kêu to: "Tiểu thư, tôi không có mà !"
Từ đà ng sau Lãng Vô Tâm cất tiếng: "Khiết Thu, chúng ta cần phải quay vỠthôi"
Thá»§y Khiết Thu nói: "Tâm ca, ta có má»™t việc muốn há»i, sao huynh lại muốn đánh nhau vá»›i hắn váºy?â€
Lãng Vô Tâm nói: "Äó chỉ là bất đắc dÄ©, ta không ngá» không đánh giá được võ công cá»§a hắn, thá»±c lá»±c hình như rất lá»›n. Ta từng thá» dùng ná»™i kình để chấn khai song thá»§ cá»§a hắn, nhưng không ăn thua. Khi quyá»n kình cá»§a ta chạm và o ngưá»i hắn dưá»ng bị cÆ¡ thể cá»§a hắn hấp thu, phần không bị hấp thu cÅ©ng bị phản lại. Lúc ta thá» Ä‘iểm huyệt đạo cá»§a hắn, má»›i phát giác ra căn bản không tìm được huyệt vị cố định. Ta chỉ còn cách cùng hắn đánh lá»™n, hắn đánh má»™t quyá»n ta đánh hai quyá»n, đánh qua đánh lại ta vẫn còn lá»i chán."
Thá»§y Khiết Thu nói: "Nhưng hai ngưá»i Ä‘á»u không dùng đến ná»™i kình sao?"
Lãng Vô Tâm than: "Nói má»™t cách đơn giản, cho dù là Lạc Thiên cÅ©ng không hÆ¡n được hắn. Trong thế gian nà y tháºt khó tìm được má»™t ngưá»i có sức lá»±c cưá»ng đại như hắn. ...Bất luáºn là hắn biết võ công hay không, thì thá»±c lá»±c cá»§a hắn cÅ©ng rất đáng sợ. Khi song quyá»n cá»§a ta lần thứ hai đánh ra là nhằm và o thái dương huyệt cá»§a hắn ta cảm thấy mặc dù quyá»n cá»§a hắn đánh và o mặt ta tuy khiến ta rất Ä‘au đớn, nhưng tuyệt không thể đánh vỡ xương đầu cá»§a ta. Vá»›i thá»±c lá»±c cá»§a hắn, má»™t quyá»n cá»§a hắn chà Ãt cÅ©ng có thể đánh vỡ được và i cái xương mặt cá»§a ta nhưng hắn đã giảm lá»±c Ä‘i khá nhiá»u. Dưá»ng như chỉ là muốn đấm ta, tuyệt không có ý là m ta bị thương. Thế nên, ta Ä‘ang định váºn toà n bá»™ công lá»±c, song quyá»n đánh ra muốn cùng hắn đồng quy vu táºn cÅ©ng cháºm lại, triệt tiêu hết ná»™i lá»±c, rồi má»›i đánh lên hai bên mặt hắn. Sau nà y, quyá»n qua quyá»n lại, lá»±c đấm cá»§a hắn tá» ra rất có tÃnh toán. Quyá»n đầu cá»§a ta cÅ©ng hoà n toà n không dùng nhiá»u ná»™i lá»±c. Tên há»—n đản hắn nhất định là rất thÃch đánh nhau, hÆ¡n nữa lại là thưá»ng xuyên đánh nhau, nhưng hắn vẫn không dùng hết sức khi đấm."
Thá»§y Khiết Thu nói : " Hắn thưá»ng nói trước mặt chúng ta, hắn là quyá»n vương là ca thần ở trong thôn, thế nên nhất định là thưá»ng đánh nhau rồi."
Lãng Vô Tâm nhìn Thủy Khiết Thu, nói: "Hôm nay hắn đánh nhau hoà n toà n là vì muội."
Thủy Khiết Thu ngạc nhiên: "Sao?"
Lãng Vô Tâm giải thÃch: "Tháºt ra ban đầu hắn đã định Ä‘i rồi, chỉ là muá»™i nói vá»›i hắn muá»™i đã định là nữ nhân cá»§a Lạc thiên. Lúc đó ta cảm thấy được sá»± phẫn ná»™ cá»§a hắn. Hắn cùng ta đánh lá»™n, cÅ©ng chỉ là để phát tiết thống khổ trong long. Bất quá, hắn là ngưá»i rất thiện lương, ta ngay từ khi đánh đã cảm thấy được.â€
Hiện giá» ta đã hiểu vì sao Lạc Há»a khi nói đến hắn thì trong lòng lại có cảm giác rất sợ hãi không thể giải trừ. Có lẽ bởi vì Hoà ng Hi Bình đã từng tháºt sá»± gây cho hắn cảm giác sợ hãi vô cùng mạnh mẽ. Trước đây, Lạc há»a từng nói hắn là má»™t nhân váºt lợi hại không thể lưá»ng hết được nhưng không có mấy ai tin. Bởi vì hắn trong mắt ngưá»i võ lâm, thì chỉ là má»™t tên sắc lang vô lại.
Nhưng những ngưá»i đó đã sai. Hắn vốn đến từ má»™t thôn trang chất phác, trong lòng hắn vẫn có má»™t sá»± thuần chân và thiện lương cá»§a má»™t thôn dân. Ngoà i việc hắn có thiên tÃnh cá»§a má»™t nam nhân đối vá»›i nữ nhân là yêu mến và chiếm hữu dục vá»ng ra, hoà n toà n chẳng có dã tâm. HÆ¡n nữa, bởi vì hắn vốn là má»™t thôn dân nên trong hắn hình thà nh nên tÃnh thÃch đánh nhau, cả cái tÃnh vô lại cá»§a hắn, tạo thà nh má»™t tÃnh cách và táºp quán độc đáo. Nhưng hắn tuyệt không thÃch giết ngưá»i. ChÃnh vì váºy nên Lạc Há»a má»›i còn sống được. Lúc Lạc Há»a Ä‘ang nói vá» hắn thì còn ẩn chứa trong lòng má»™t sá»± kÃnh phục lẫn cảm kÃch. Bởi vì hắn vốn có thể giết Lạc Há»a nhưng hắn lại không hỠđả thương Lạc Há»a chút nà o.
Bất luáºn là xem xét từ góc độ nà o, hắn cÅ©ng thá»±c sá»± là má»™t nhân váºt đáng sợ. Hắn thÃch đánh nhau. TÃnh cách thÃch đánh nhau nà y có ngay từ khi hắn còn nhá», giống như má»™t đứa trẻ ham chÆ¡i váºy nhưng không há» có mục Ä‘Ãch hại ngưá»i. Khi hắn bước và o võ lâm, là nÆ¡i lấy giết ngưá»i là mục Ä‘Ãch cá»§a võ công hoặc phương thức giao đấu, dưá»ng như hắn rất khinh bỉ. Nhưng không thể phá»§ nhân, trong cÆ¡ thể hắn như ẩn giấu má»™t con dã thú đầy ma tÃnh. Lúc muá»™i nói rằng muá»™i là nữ nhân cá»§a Lạc Thiên, hai mắt hắn phát ra má»™t thứ khiến ngưá»i ta khiếp sợ. Äến giá» ta vẫn chưa khá»i kinh hãi. Lúc đó, ta đột nhiên cảm thấy vẻ ngoà i vô lại cá»§a hắn tháºt ra rất khả ái, ta không biết vì sao lại có cảm giác nà y.
Lãng Vô Tâm nói rất nhiá»u, nhưng nói rất có lý, khiến ngưá»i khác không thể không bá»™i phục khả năng quan sát cá»§a hắn.
Thá»§y Khiết Thu than: "Bởi vì hắn không muốn là m tổn thương huynh, nên huynh má»›i không tháºt sá»± đả thương hắn. Nhưng sao lại còn cùng hắn đánh nhau?
Lãng Vô Tâm cưá»i khổ nói: "Không đánh mà được sao? muá»™i sau khi bị hắn ôm rồi, muá»™i có thể thoát ra không?â€
Thủy Khiết Thu xấu hổ , cúi đầu nói: “Hắn là một man nhân “
Lãng Vô Tâm nói: “Sao nà y ta sẽ không để hắn đến gần ta nữa, thà bị má»™t trăm dây trói, còn hÆ¡n bị hắn tóm được. Cái đồ há»—n đản, xiết ta chặt cứng đến không thở được.â€
Thá»§y Tiên kinh ngạc há»i: "Hắn quả tháºt có sức mạnh man dại thế sao?"
Lãng Vô Tâm nhéo mÅ©i nà ng má»™t cái rồi mỉm cưá»i nói: "Tiểu ni tá», ngươi nếu muốn cá»± tuyệt hắn, tốt nhất là đừng để hắn ôm được ngươi. Nếu không cả Ä‘á»i ngươi cÅ©ng không thoát ra được."
Thá»§y Tiên la lên: "Thiếu gia, mau bá» tay ra, ngưá»i nhéo Ä‘au ta rồi."
Lãng Vô Tâm buông tay ra, nghiêm trang nói: "Khiết Thu, ta tháºt sá»± khuyên nà ng nên chá»n Hoà ng Hi Bình. Không cần thiết phải há»i ta tại sao. Ta đã nhìn muá»™i lá»›n lên, bá»n muá»™i ba ngưá»i Ä‘á»u do má»™t tay ta dắt Ä‘i chÆ¡i tá»›i táºn lúc lá»›n. Ta rất thương yêu bá»n muá»™i. Äối vá»›i nữ nhân mà nói, ta không phải là ngưá»i mà phụ nữ có thể trông cáºy được nhưng ta có thể là má»™t ngưá»i anh rất tốt đối vá»›i bá»n muá»™i."
Thá»§y Tiên nói: “Công tá», nếu có thể thay đổi, ta và Äá»— Quyên đã là thê tá» cá»§a ngưá»i chứ không phải muá»™i muá»™i cá»§a ngưá»i. Cá»± tuyệt ngưá»i và Lạc Thiên, đối vá»›i má»™t thiếu nữ, tháºt sá»± là má»™t chuyện rất khó.â€
Lãng Vô Tâm vá»›i giá»ng châm chá»c nói lá»›n : "Ta, nếu có thay đổi được, ngươi và Äá»— Quyên có thể trở thà nh thê tá» cá»§a ta. Nhưng câu nói đó chỉ có thể nói trước khi gặp Hi Bình, phải không? “
Thá»§y Tiên chỉ có thể cưá»i, cÅ©ng như là thừa nháºn Ä‘iá»u đó.
Lãng Vô Tâm lại nói thêm: "Một nữ nhân muốn từ chối nam nhân như Hi Bình, cà ng là một chuyện khó khăn! Thế nên, Khiết Thu, muội mới khóc phải không?"
Thá»§y Khiết Thu không trả lá»i câu há»i nà y cá»§a hắn, chỉ nhẹ nhà ng nói: "Tâm ca, chúng ta Ä‘i thôi, ở đây đã ná»a ngà y rồi, muá»™i cảm thấy tháºt sá»± mệt má»i."
Tà i sản của ZORO_NDK
Từ khóa được google tìm thấy
diep lieu giang ho mong , diepliem giang ho mong , èãðóøêè , êèåâà , êîíüêè , èñëàì , giang ho liep diem mong , giang ho liet diem mong , hạ thể nà ng , hinh xam phung hoang lua , http.liep diem giang ho , íàðàùèâàíèå , ïèêàï , îïåëü , íîâîñèáèðñêå , ïîïêà , ïñîðèàç , íóäèçì , ïðèìåíåíèå , lap diem giang ho mong , liêp diêm giang hô , liêp diem giang ho mong , liệp diá»…m giang hồ , liệt diá»…m giang hồ , liệt diá»…m giqng hồ , liem diem giang ho mong , liem diep giang ho mong , liep Ä‘iem giang ho mong , liep dem giang ho mong , liep diem , liep diem 4eu , liep diem dang ho , liep diem dang ho mong , liep diem giang ho , liep diem giang ho 4vn , liep diem giang ho hanh , liep diem giang ho momg , liep diem giang ho mong , liep diem gjang ho mong , liep diem hoang ho mong , liep diem j , liep diem mong giang ho , liep dien giang ho mong , liepdiem , liepdiemgiangho , liepdiemgianghomong , liet diem , liet diem giaang ho mong , liet diem gian ho , liet diem gian ho mong , liet diem giang ho , liet diem giang ho 4vn , liet diem giang ho mong , liet diem gjang ho m0ng , liet diem mong giang ho , liet dien giang ho mong , liet djem giang ho mong , lietdiem giang ho mong , lieu diem giang ho mong , lieu diep giang ho mong , lieudiemgianghomong , liwp diem giang ho mong , ñêàéëèíê , ñïîðòà , òåïëûé , õèðóðãèÿ , phượng hoà ng băng , tại sao không tránh , thoa man giang ho mong , trần khổ , ýëåêòðîìîíòàæ , ýêîëîãèÿ , ðîëèêè