Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1255: Lôi vương đế tôn kiếm
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By xtamnguyenx --- 4vn.eu
NHỚ BẤM THANKS
Tu vi của Ngụy Tác hiện tại mà gột rửa linh dược thì kinh nhân cỡ nào.
Hoang thần nô chọn cho gã toàn linh dược dễ luyện hóa.
Chỉ mười mấy tích tắc, tu vi của gã đã đạt Chân tiên nhất trọng điên phong.
"Ầm!"
Dược lực chảy vào, thể nội Ngụy Tác vang lên tiếng nổ.
Không sai, đích đích xác xác, là thanh âm như kim đơn nổ tung.
Thể nội gã tựa hồ có vô số nguyên khí nổ tung, tụ hợp, thay đổi!
Hơn vạn khiếu vị đều như sinh thành sao trời.
"Oành!"
Hơn nửa nhánh chu hồng sắc linh dược trên đầu tan nát, hóa thành dược khí, bị sức hút vô cùng cuốn vào.
Từ bốn phương tám hướng, vô số tinh quang như đom đóm toảt đi.
Đột phá Chân tiên lưỡng trọng!
Chân nguyên, nhục thân, thần thức, thân thể gã đang biến đổi.
"Ầm!"
Khe nứt không gian ngoài xa đột nhiên trút xuống như cháo nóng, chỉ chấn động hư không cũng thành cuồng phong.
"Không xong! Chúng ta đi mau!"
Lúc đó bọn Nguyên Âm lão tổ đã biết Ngụy Tác đột phá, thấy cảnh tượng trong khe nứt không gian, cả toán đại năng đang luyện chế phi kiếm đều kinh hãi thất sắc, lướt lên hư không.
Cơn bão kinh nhân như lò lửa từ khe nứt không gian tràn ra.
Không chỉ có tinh thần xạ tuyến mà dày đặc lôi đình, thiên hỏa.
"Lôi hỏa mạnh thế hả? Dẫn được nguyên khí lôi hỏa hư không còn hơn cửu thiên lôi cương tằng hoàn. Vi Vi, A Vu, tinh thần nguyên khí này không có lợi, đừng qua." Tích tắc đó, Ngụy Tác đột phá Chân tiên lưỡng trọng, sức mạnh và cảm tri đều lên mức chưa từng có, chợt nảy sinh đốn ngộ.
"Chát!"
Gã nói xong là vượt hư không, đến trước cơn bão.
"Ngụy Tác định làm gì!"
Bọn Trưởng Tôn Cảnh đều kinh hô.
Cơn bão đó đều bị gã dẫn ra ngoài, tràn qua trung tâm là gã.
Từng tia sét lớn hơn gã nhiều lần xung kích lên khiến thân thể gã biến thành điểm đen chói lòa.
"Oành!"
Tích tắc sau, trong dải sáng chói mắt đột nhiên xuất hiện đạo đồ do lôi hỏa ngưng thành, thu lại trước mặt gã, ngưng thành xích kim lưỡng sắc trường kiếm!
Thiểm điện và lôi hỏa quanh đó tụ vào cây kiếm.
Lôi hỏa trường kiếm càng lúc càng to, thoáng sau đã hơn trăm dặm, không ngừng hấp nạp lôi hỏa, kinh nhân vô cùng!
"Cách, cách, cách..."
Thoáng sau, quang văn xuất hiện quanh lôi hỏa trường kiếm, thanh kiếm dần co lại.
Uy áp càng kinh nhân từ lôi hỏa trường kiếm rung lên.
"Oành!"
Ngụy Tác run người, hấp lực vô cùng tan đi, Chân tiên lưỡng trọng đột phá xong.
Gã đột phá Chân tiên lưỡng trọng xong thì thần quang kịch liệt lóe lên, lôi hỏa trường kiếm co còn bảy thước, ngưng thành thực chất!
"Y có thể khiến lôi cương và thiên hỏa ngưng thành thực chất? Ngưng thành một thanh kiếm?"
Nguyên Âm lão giả vàa Trưởng Tôn Cảnh tròn mắt, nhưng đúng là thế, trường kiếm trước mặt Ngụy Tác triệt để ngưng tụ, tỏa kim sắc và xích sắc thần quang, bề mặt óng ánh quang văn, thậm chí hình thành đạo tôn hư ảnh năm trượng trên thân kiếm!
Vô số điện mang trượt trong đạo tôn hư ảnh, hư ảnh ràn rạt lôi cương khí tức kinh nhân, khiến người ta muốn quỳ lạy.
"Lôi vương đế tôn kiếm?"
Linh Lung Thiên tròn mắt, dù hư không chưa khôi phục bình tĩnh cũng đến cạnh Ngụy Tác.
"Không ngờ ngươi cảm ngộ, ngưng luyện được thần binh cho mình!" Linh Lung Thiên hít sâu một hơi, từ từ nói.
Cây kiếm vàng rực, có hồng sắc quang văn huyền ảo, bên trong là vô số lôi quang và hỏa diễm dấy lên, như một thế giới độc lập.
Trường kiếm tuy như kim sắc trường kiếm của Lôi vương đế tôn Lý Cổ Kỳ trong Bắc Mang phế khư, nhưng Linh Lung Thiên nhận ra lôi hỏa tương dung, còn hơn Lôi vương đế tôn kiếm năm xưa!
Hiển nhiên, Ngụy Tác lúc phá quan, cảm nhận lôi hỏa diễn hóa, cộng thêm ấn tượng với Lôi vương đế tôn kiếm của Lý Cổ Kỳ và thiên thuật pháp tại cửu thiên lôi cương tằng mà đốn ngộ, cũng như khi cải tiến Động Thiên thần hỏa, ngộ ra vô thượng cường pháp cho mình, gã dùng pháp vực ngưng thành thần binh!
"Ngân sắc ngọc phù của Nhất Trần Tử..."
Ngụy Tác nhìn xích kim sắc trường kiếm trông bình thường nhưng uy áp siêu phàm, nói.
Gã cũng ngây ra, đến giờ mới hiểu mình ngưng được trường kiếm như thế vì có ngân sắc ngọc phù Nhất Trần Tử lưu lại trên cửu thiên lôi cương tằng. Nhất Trần Tử không chỉ để lại ngọc phù cho đời sau biết mình đã tới đây, bên trong là đạo thuật pháp ngưng luyện lôi hỏa thần kiếm, hơn nữa uy năng cấm cố ngân sắc ngọc phù cực kỳ đặc biệt mới khiến nó ở cửu thiên lôi cương tằng mà không tan.
Khi trước Ngụy Tác không tham ngộ được ảo diệu, nhưng đột phá Chân tiên lưỡng trọng thì cảm tri đề thăng, đốn ngộ kỳ diệu, kết hợp với các pháp vực và cường pháp, ngưng thành lôi hỏa thần kiếm.
"Tại cửu thiên lôi cương tằng, không cần dựa vào nhục thân, e rằng ta địch nổi Chân tiên tứ trọng, thậm chí Chân tiên ngũ trọng đại năng."
Nhìn xích kim sắc trường kiếm, Ngụy Tác cảm giác như mình thành lôi đế đạo tôn, tự tin khôn cùng.
Xích kim sắc trường kiếm đại biểu cho đỉnh cao của một nguyên khí lĩnh vực. Tại cửu thiên lôi cương tằng có thể không ngừng tụ lôi cương, như cá gặp nước, có thể phát huy uy năng hơn hẳn bình thường.
"Hả... "
Ngụy Tác nắm lấy xích kim sắc trường kiếm, kết quả lại cả kinh.
Xích kim sắc trường kiếm như thể là bản mệnh pháp bảo, liên thành nhất thể với gã.
"Vù!"
Ngụy Tác vung tay, hư không vang lên tiếng xé, xuất hiện kim sắc quang ngân, hồi lâu không tan.
"Uy năng đáng sợ thật!"
Bọn Nguyên Âm lão tổ biến sắc, Ngụy Tác phất tay cũng khiến họ thấy không ngăn được, có thể hóa thành tro nếu bị nhắm vào.
"...!" Ngụy Tác cũng nhợt nhạt, nhận ra nhục thân của mình không chịu được thanh trường kiếm chém xuống.
"Chân tiên ngũ trọng uy năng." Linh Lung Thiên nheo mắt.
"..." Ngụy Tác há miệng, nhất thời không nói được.
"Chân tiên ngũ trọng uy năng?" Nguyên Âm lão tổ và bọn Trưởng Tôn Cảnh kinh hãi run người.
"Trong hư không đó lôi hỏa lợi hại, nếu tại thiên địa cũ, ở cửu thiên lôi cương tằng ngưng thành thần binh này tất không có uy năng như thế. Bất quá ngươi nên giữ lại làm con bài tẩy, vì tiêu hao uy năng nhiều thì với tu vi hiện tại, trừ phi có lôi cương phong bạo mới kịp bổ sung uy năng." Linh Lung Thiên bảo Ngụy Tác.
"Biết rồi." Ực, Ngụy Tác nuốt nước bọt, tỉnh lại.
Đối với người xưa nay chỉ thích lừa lọc như gã thì cần thiết sẽ sử dụng vật này thích đáng.
"Lạ thật, Cương nha muội hiện tại lại xinh đẹp..." Linh Lung Thiên nghe gã ngoan ngoãn nói thì có phần mãn ý, nhưng lại nghe thấy tiếng lẩm bẩm này thì nghiến răng.
"Nguyên thủy thần mộc thần căn đã bị ta luyện hóa?"
Ngụy Tác thu xích kim sắc trường kiếm vào nạp bảo thủ trạc, cảm nhận thay đổi sau khi đột phá Chân tiên lưỡng trọng thì ngẩn ra.
Trong hậu não khiếu vị, chỗ Nguyên thủy thần mộc thần căn trống trơn!
Nhục thân gã tựa hồ còn có sinh cơ hơn Nguyên thủy thần mộc thần căn, nên đã luyện hóa nó. Nhục thân gã như thành thần căn, chân nguyên và tinh khí lưu chuyển, bị chặt một tay cũng mọc lại được ngay.
Gã thoáng nhận ra có tự nhiên cảm ứng với nguyên khí trong hư không, như rẽ muốn găm vào thể nội, cũng cấp dưỡng chất.
"Xem ra phải đề thăng nhất giai tu vi mới triệt để cảm ngộ được." Tĩnh tâm cảm ngộ một chốc là gã bỏ cuộc, cảm giác này cũng như lúc trước không đủ tu vi, lĩnh ngộ nguyên khí pháp chỉ thoáng có dấu vết chứ không chạm tới được.
"Chát!"
Mắt gã lóe lên, hư không như có lãnh điện lướt qua.
Bốn nghìn dặm!
Không cần dùng cường pháp thì thần thức gã cũng bao trùm hơn bốn nghìn dặm!
Nhớ thank nhé!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 38 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của iToby
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1 Chân tiên đạo lữ thứ hai
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By xtamnguyenx --- 4vn.eu
NHỚ BẤM THANKS
Ngụy Tác thu hồi thần thức, nội thị.
Gã kinh ngạc vì nhục thân tăng tiến không nhiều nhưng kinh mạch rộng gấp đôi lúc mới đột phá chân tiên.
Thể nội chân nguyên chảy càng nhanh, càng mạnh trong kinh mạch.
Thay đổi lớn nhất là hơn vạn khiếu vị trừ tinh thần nguyên khí còn cả thể nội nguyên khí thấm vào.
Mỗi khiếu vị tựa hồ có quang tinh tỏa sáng, tụ lại chân nguyên, như thể mở ra hơn vạn động phủ, dựng lên cả vạn viên tiểu hình kim đơn.
Hơn vạn viên "Tiểu hình kim đơn" tự động hấp nạp tinh thần nguyên khí.
Ngụy Tác nội thị thì thấy mình trong suốt, lấp lánh tinh quang, như có vạn vì sao bên mình.
"Còn kém cảnh giới Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng rất xa."
Đồng thời, Ngụy Tác lại so sánh.
Chân Tam thập nhị tí Hoang tộc pháp được gã dùng như pháp thuẫn, tuy gã không nhận ra khiếu vị nhưng chỉ qua nhục thân, gã nhận ra kinh mạch trong đó càng phức tạp, càng sâu xa.
Nhục thân vốn là tiểu thiên địa huyền ảo, so ra Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng hiểu về tự thân hơn gã nhiều.
"Không biết Lôi vương đế tôn kiếm của ta có cắt được nhục thân Hoang tộc đại năng này không."
Nghĩ đến nhục thân Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng, Ngụy Tác máy động, mục quang lóe lên, lấy thi thể đó cùng ràn rạt xích kim sắc thần kiếm lôi hỏa khí tức ra.
"Phu quân định lấy nguyên khí của Hoang tộc đại năng này?" Vu thần nữ hiểu ngay.
"Không sai, nếu được nhiều nguyên khí, nhục thân cùng chân nguyên tu vi của ta sẽ tăng tiến." Ngụy Tác gật đầu, hít sâu một hơi, cầm xích kim sắc thần kiếm.
"Oành!"
Khí tức của gã cũng dâng tràn.
"Nhục thân y đến mức này hả!"
Phệ linh thú lần đầu được thấy nên biến sắc. Huyết khí của Ngụy Tác thân lưu động như vô số nham tương trong thể nội sôi trào với tốc độ kinh nhân, cách mấy dặm đã có khí tức như lửa đốt phả vào mặt.
Y dám chắc Hoang cổ cự thú trong vô tận man hoang nổi danh vì nhục thân mà gặp gã lúc này cũng sẽ bị hất văng, nghiền nát!
"Xoạt!"
Thần thức Ngụy Tác khóa chặt cái lỗ của Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng bị Thích Già Lam đánh thủng, xích kim sắc trường kiếm vạch lên quang văn chém vào.
"Oành!"
Vòng sáng chói lòa màu vàng đỏ và lam bừng lên, ai nấy giật giật chân mày, như thấy hai tòa thần sơn va nhau.
"À?"
Ngụy Tác mục quang kịch liệt lóe lên, thủy linh nguyên khí kinh nhân từ thiên linh bốc lên, gột rửa Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng.
Tích tắc đó, gã biết tam thập nhị tí đại năng bị chém vẹt một mảnh nhỏ.
Vết nứt đó không lớn, gột được nguyên khí không nhiều, nếu không nhờ Thích Già Lam dốc lực phá được một vết thì Lôi vương đế tôn kiếm e không làm gì được.
Không dược chân nguyên và khí huyết dồn vào, nhục thân không còn như xưa, mà thi thể Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng còn khiến người ta kinh hãi.
Ngụy Tác nhận ra Lôi vương đế tôn kiếm cứ chém xuống tất hao hết uy năng, đổi lấy chút nguyên khí thì thật không đáng.
"Chả trách Linh tộc có tới hai đại đế tọa trấn mà còn bị đánh tơi tả, Hoang tộc đại năng thần thông thật khó tưởng tượng nổi."
Ngụy Tác thu Lôi vương đế tôn kiếm, gột rửa mấy chục tia lam sắc nguyên khí, Cơ Nhã và bọn Nam Cung Vũ Tinh biết muốn chẻ thi thể Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng e phải uy năng đế thiên.
"A! A! A! Dám động vào nhục thân của Trụ! Nhục thân đó là của ta! A! Ngươi dám động dụng nguyên khí thuộc về ta! Ta sẽ giết ngươi!" Bọn Ngụy Tác không biết cùng lúc, trong không vực này thì một dải lam sắc độn quang đang thẳng tiến Phong Bạo đảo dừng lại gầm lên.
Trong độn quang là Thần Lan vương Yến Bắc Quy, không còn là sáu cánh tay mà là tám!
Càng kinh nhân là không phải là ngữ khí Yến Bắc Quy mà của Hoang tộc thủy tổ đó.
...
"A Vu, bắt đầu đi." Ngụy Tác gột rửa luyện hóa mấy chục tia nguyên khí của Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng đoạn thân ảnh loáng lên, đến cạnh Vu thần nữ và Hàn Vi Vi. Chân nguyên của gã sôi trào, không cần thử cũng biết kích phát Liệt khuyết tàn nguyệt pháp vực uy năng tất chiến lực tương đương với Chân tiên tứ trọng đại năng.
Liệt khuyết tàn nguyệt pháp vực tương đương với chiến lực Chân tiên tứ trọng, Lôi vương đế tôn kiếm hựu tương đương với Chân tiên ngũ trọng, Ngụy Tác đã đi được một bước dài, chính thức bước vào hàng ngũ tôn sư, không còn là đại năng chỉ có tu vi chứ phương diện pháp vực chỉ là hạng nhập môn.
"Được!"
Ngụy Tác đột phá nhất trọng tu vi, lại đốn ngộ, Vu thần nữ thập phần cao hứng cho gã, lấy ra một cái lá màu đỏ rực, bắt đầu luyện hóa.
"Ầm!"
Vu thần nữ đã chuẩn bị, dược lực bất lợi được hóa hình Phệ linh thú luyện hóa hết, chỉ mấy chục tích tắc sau là nguyên khí dâng tràn, kim quang vô cùng vô tận bừng lên, thân thể như đầy lỗ thủng, mở ra thông đạo đến vô số tinh không.
"À?"
Mắt Ngụy Tác lại lóe lên.
Lúc gã đột phá chân tiên, bát phương vân động, dấy động Cửu thiên âm phong tằng và cửu thiên lôi cương tằng, hình thành vô thiểm điện và tinh quang, ở đây là thiên địa khác nên gã không thấy thiểm điện lôi cương xung kích, chỉ có tinh thần nguyên khí và tinh thần xạ tuyến hình thành quang trụ.
"Oành!"
Cơ hồ đồng thời, khe nứt hư không bị lại dẫn động, cơn bão như cháo nóng tràn ra.
"Sao lại thế được?"
Hàn Vi Vi đột nhiên kinh hô.
"Để Hỗn nguyên ngân oa qua." Ngụy Tác thấy Hàn Vi Vi nhìn nô thú đại thì hiểu ra, gọi to.
Hàn Vi Vi vỗ mạnh, một đạo ngân quang bắn vào cơn bão từ khe nứt hư không.
Ngân quang là Hỗn nguyên ngân oa.
Cách cơn bão tinh thần nguyên khí hỗn loạn mấy dặm, Hỗn nguyên ngân oa há miệng phun ngân sắc quang trụ, như mãng xà hút nước, hút tinh thần nguyên khí về.
"Quả nhiên như thế! Không biết Hỗn nguyên ngân oa được lợi gì!"
Thấy thế, Ngụy Tác càng khẳng định mình đoán không sai, Vu thần nữ đột phá chân tiên, hút tinh thần nguyên khí xuống không có tác dụng với cả toán nhưng hữu dụng với Hỗn nguyên ngân oa!
Hiện tại Hỗn nguyên ngân oa liên tục được bồi dưỡng, đã đột phá sắp cửu cấp, chỉ kém hơn Dương chi điểu và thanh loan một chút, giờ trong miệng rực ngân quang, ngân quang càng lúc càng xán lạn, thân hình như muốn cao lên.
Bất quá Ngụy Tác không dừng, hỗn kim sắc tàn phiến được tế xuất.
Cùng lúc, đỉnh đầu Vu thần nữ lóe lên hỗn kim sắc quang quyển, che kín người.
Ngụy Tác yên tâm hẳn, Vu thần nữ cũng luyện hóa mảnh vỡ thế này làm bản mệnh pháp bảo.
Tinh thần quang trụ từ bốn phương tám hướng đổ về, tinh thần nguyên khí bất lợi gần như bị Ngụy Tác dùng hỗn kim sắc tàn phiến và hỗn kim sắc quang quyển quanh Vu thần nữ cách tuyệt. Từng làn tinh thần nguyên khí hữu dụng chảy vào thể nội Vu thần nữ.
Chân tiên khí tức dấy lên.
Tinh thần nguyên khí cực nồng, thậm chí hình thành hoa vàng hoa bạc quanh Vu thần nữ, bảo tướng trang nghiêm khôn tả.
"Phu quân, muội đột phá chân tiên rồi!"
Vu thần nữ mở mắt, lấp lóe ánh sáng mê hồn, hớn hở bảo Ngụy Tác.
Không cần gã giúp thì nàng ta cũng thuận lợi đột phá chân tiên!
Thần quang pháp văn chói lòa tự động hiển hiện sau lưng, hình thành thất sắc bảo bình, như do vạn cái lông đuôi khổng tước ngưng thành.
Nhớ thank nhé!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 38 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của iToby
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1257: Tâm ma quá lợi hại
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By xtamnguyenx --- 4vn.eu
NHỚ BẤM THANKS
Sau Nam Cung Vũ Tinh, Vu thần nữ cũng đột phá chân tiên.
Thần quang xán lạn, sau lưng là khổng tước bảo bình, lấp lóe vạn trượng quang huy, ai nhìn thấy cũng coi là đạo tôn nữ đế.
Trên cấp việc có một chân tiên đạo lữ là có tới hai hai chân tiên đạo lữ.
Một tu sĩ có tới hai chân tiên đạo lữ, từ cổ chí kim đều hiếm.
"À?"
Vu thần nữ thuận lợi đột phá chân tiên, nói thế với Ngụy Tác thì gã lại kinh ngạc.
Gã hiểu rõ từ thần huyền đột phá đến chân tiên xong không chỉ chân nguyên hóa tiên, bản thân sẽ cảm ứng với chư thiên tinh thần, hút lấy tinh thần nguyên khí, dù không tu luyện, tu vi sẽ tăng từ từ.
Hiện tại gã đột phá Chân tiên lưỡng, hút tinh thần nguyên khí càng lợi hại, nhưng kinh ngạc là Vu thần nữ hiện tại hút tinh thần nguyên khí không kém gì gã lúc mới đột phá đến Chân tiên nhất trọng.
Nhục thân gã khi đó hơn xa Vu thần nữ, còn là song thần huyền pháp thân.
Điểm duy nhất giải thích được là không vực đột phá chân tiên khác nhau, Vu thần nữ hấp nạp được tinh thần nguyên khí nhiều hơn nên liên hệ tựa hồ càng khẩn mật. Đạo lữ có lợi như thế thì với gã cũng là kinh hỉ.
"Phu quân, để thiếp cảm ngộ thay đổi, rồi cùng bọn Nguyên Âm tiền bối luyện chế Thiên nguyệt luân phi kiếm." Vu thần nữ tuy hoan hỉ nhưng biết thời gian khẩn bách, nói đoạn rồi đi ra.
"Tiểu Ngân, quay lại! Đừng vào!"
Hàn Vi Vi cả kinh, hô vang vào khe nứt hư không.
Khe nứt hư không tràn ra hư không phong bạo đã tan, Hỗn nguyên ngân oa có sợi ngân quang bao quanh, thân hình tựa hồ gần như Hàn Vi Vi, thấy cơn bão tan thì nó như chưa vừa ý, lại định lao vào khe nứt hư không để hút tinh thần nguyên khí.
Bị gọi, Hỗn nguyên ngân oa sững lại.
"Hỗn nguyên ngân oa được lợi như thế? Chả trách quá đà." Ngụy Tác quét thần thức, cảm ứng rõ thì cả kinh.
Lúc này lớp vảy bạc của Hỗn nguyên ngân oa thưa hẳn, không giống lớp vảy mà giống ngân sắc giáp y bó sát người.
Ngân sắc lân giáp ở mặt, tay và eo không còn, da trừ ánh lên ngân quang thì không khác gì da phổ thông tu sĩ, mặt cũng tương tự nữ tu sĩ, chỉ là ngũ quan càng góc cạnh phân minh, yêu mị khác thường. Ngực lạo nhô cao, được ngân sắc lân giáp che đi, thân thể như thiếu nữ hơn hai mươi, eo khắc hẳn của tu sĩ mà thắt lại kinh nhân.
Khí tức thậm chí hơn cả Dương chi điểu và thanh loan.
Nếu yêu thú đột phá đến hóa hình, cũng như đột phá chân tiên thì ít nhất tương đương với Thần huyền tam, tứ trọng.
Lúc hóa hình Phệ linh thú mới vào Hoang tộc Phù đồ thì thiếu một bước là hóa hình, còn Hỗn nguyên ngân oa tối đa còn thiếu hai bước.
"Yên tâm, nó không vào đâu, yêu thú cỡ đó đến trước khe nứt hư không sẽ biết cân nhắc, để nó cách xa một chút, lúc nàng đột phá thần huyền sẽ dấy lên hư không phong bạo, có nguyên khí thích hợp thì coi như nó may măn." Ngụy Tác nhìn Hàn Vi Vi cười hắc hắc, "Bắt đầu thôi."
"Bắt đầu cái đầu ngươi!" Hàn Vi Vi ấm ức kêu lên, véo gã.
Nhưng mới chạm tay vào mí mắt gã thì nàng ta đã bị hai cánh tay kéo vào lòng, khí tức nóng bỏng của Ngụy Tác khiến nàng ta mềm nhũn người.
"Trấn định tâm thần!"
Nụ hôn nghẹt thở qua đi, giọng Ngụy Tác ngưng trọng vang lên, "Xung kích thần huyền, vạn sự phải đủ, chỉ cần chú ý không bị tâm ma tác động."
"Tâm ma nào cũng không đối phó được ta." Hàn Vi Vi mềm hẳn ánh mắt, nhu tình như nước, nhìn gã đầy thâm tình, vuột ve mặt gã, "Từ Linh Nhạc thành đến giờ, có gì chia cắt được chúng ta, nếu ta bị tâm ma đối phó thì không phải không được ở cùng lưu manh đáng chết sao, yên tâm đi, vì lưu manh đáng chết, ta sẽ thuận lợi đột phá thần huyền."
Ngụy Tác nắm tay Hàn Vi Vi, trong mắt cả hai cháy rực tình cảm.
...
"Oành!"
Hư không đột nhiên lại chấn động.
Nguyên Âm lão tổ đang luyện chế Thiên nguyệt luân phi kiếm cũng nhìn về động quật tĩnh thất có Ngụy Tác và Hàn Vi Vi, biết Hàn Vi Vi bắt đầu đột phá thần huyền!
Trong động quật tĩnh thất, Ngụy Tác đứng ngoài hai đạo linh quang cấm chế bao quanh Hàn Vi Vi, bất động nhìn nàng ta.
Đỉnh đầu Hàn Vi Vi có quang hoa lóe không ngừng như một cự nhân hình thành.
Đột nhiên, Hàn Vi Vi tỏa thần huyền dị hương, nhưng thân thể xuất hiện vân gỗ.
Ngụy Tác thản nhiên vung tay cắt một vết, khí huyết được dồn vào thể nội Hàn Vi Vi.
"Oành!"
Chỉ vài tích tắc, Hàn Vi Vi không còn dấu hiệu thân thể mộc hóa, đơn quang bốc lên khỏi đỉnh đầu, thần huyền pháp thân hình nữ đạo tôn hiển hóa.
Ngụy Tác ngẩn người.
Thần huyền pháp thân của Hàn Vi Vi xếp bằng trên băng tinh liên đài, hàn khí kinh nhân, nữ đạo tôn này cực kỳ mỹ lệ, trang nghiêm, nhưng không mặc gì, ngực đầy eo thon, xinh đẹp tuyệt luân.
Ngụy Tác thấy nhiều thần huyền pháp thân nhưng nữ đạo tôn trần trụi thế này thì chưa.
Khi đạo tôn triệt để ngưng thành, Hàn Vi Vi và thần huyền pháp thân như biến thành vũng xoáy, vô số tinh thần nguyên khí tụ thành quang trụ dồn về.
"Oành!" Như gã dự tính, trong khe nứt hư không lan tràn không gian phong bạo!
"À?"
Gã chợt biến sắc.
Hàn khí còn kinh nhân hơn thần huyền pháp thân của Hàn Vi Vi từ tiểu phúc nàng ta bừng lên. Thể nội nàng ta vang tiếng như băng tinh kết thành rồi vỡ.
Như thể Hàn Vi Vi sắp đông cứng cả người.
"Không xong!"
Ngụy Tác lại biến sắc.
Tây tịnh lưu ly quá quỷ dị, mỗi lần đột phá lại hóa sinh vô vàn nguyên âm nguyên khí, lúc kim đơn đột phá thì còn chống chọi được, ít nhất cũng tới lúc kim đơn biến hóa xong, nhưng lần này đột phá thần huyền, nguyên âm nguyên khí quá kinh nhân, thần huyền biến hóa chưa xong thì Hàn Vi Vi đã sắp đông cứng.
Không cần bị đông hẳn, chỉ cần chân nguyên và khí huyết hơi không lưu động được là thần huyền đột phá thất bại.
Hiểu rõ nguyên nhân, Ngụy Tác mục quang lóe sáng, đến cạnh Hàn Vi Vi, pháp y cả hai tung bay, thân thể nóng rực của gã và lạnh buốt của nàng ta dính chặt lại. "Oành!" Quanh gã và Hàn Vi Vi ánh lên phấn hồng sắc quang hoa, dương nguyên liên tục tràn vào thể nội nàng ta.
Gã cưỡng ép chân nguyên thôi động thuật pháp song tu, hóa giải nguyên âm nguyên khí của nàng ta, chuyển hóa thành Huyền sát âm khí.
Tình cảnh hương diễm lại xuất hiện tại tĩnh thất.
Hàn Vi Vi nhắm mắt bất động, vẫn đang đột phá thần huyền, trần trụi như con dê bị cạo lông, cơ hồ hôn mê, Ngụy Tác vội vàng bắt tay ngay. "Xoạt”. Nguyên dương và âm nguyên giao nhau thành tiếng động mê hồn.
May mà tu vi và dương nguyên của gã đủ cấp, có thể áp chế và dẫn đạo nguyên khí của Hàn Vi Vi thử, băng tinh trong thể nội nàng ta bị áp chế, thần huyền pháp thân trong suốt cũng nhuộm màu hồng.
"Xoạt..."
Hàn Vi Vi nhướng mày, thần huyền pháp thân rung lên, thành thực chất, như ngủ say tỉnh lại.
"Lưu manh đáng chết, tâm ma lần này quá lợi hại..."
Hàn Vi Vi mở mắt, run rẩy nói, định bảo Ngụy Tác là tâm ma lần này quá lợi hại, ảo hóa ra cảnh ngươi phi lễ ta khiến ta suýt tâm thần thất thủ. Nhưng chưa nói xong thì suýt ngất đi vì thấy gã như man thú, cảm giác đó xông thẳng vào thức hải của nàng ta mới khôi phục.
Nhớ thank nhé!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 37 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của iToby
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1258: Đừng có ngừng, tiếp tục đi
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By xtamnguyenx --- 4vn.eu
NHỚ BẤM THANKS
Đối với biến hóa tự thân, Hàn Vi Vi hiểu rõ hơn ai hết, chỉ là trong tích tắc, nang ta hiểu rằng không thể thế được.
Phải làm thế thì mới đột phá thần huyền, thật không còn gì để nói.
Bất quá không thể kháng cự, thoáng sau Hàn Vi Vi chủ động phối hợp.
"À?"
Nhưng trong lúc cực kỳ hương diễm đó, Hàn Vi Vi và Ngụy Tác đột nhiên hơi ngừng lại.
Hàn Vi Vi hơi khác thường vì nhận ra hàn đơn không chỉ càng lúc càng ngưng luyện, mà có liên hệ với thần huyền pháp thân.
Như hàn đơn sẽ thành một phần của thần huyền pháp thân.
Cảm giác thập phần kỳ quái, vì nàng ta biết rõ uy năng Huyền sát quỷ trảo còn hơn hàn đơn nhưng dù cũng do Huyền sát âm khí ngưng thành nhưng Huyền sát quỷ trảo tách hẳn khỏi thần huyền pháp thân của gã. Lẽ nào vì tính chất nguyên khí của hàn đơn và thần huyền pháp thân gần nhau?
Hàn Vi Vi không hiểu nên đành đợi.
Ngụy Tác lại thấy hai điểm dị thường.
Gã nhận ra Hàn Vi Vi đột phá đến thần huyền, dẫn động khe nứt hư không phun ra hư không phong bạo vô dụng với Hỗn nguyên ngân oa. Hỗn nguyên ngân oa tránh đi nhưng hư không phong bạo trừ vô số tinh thần nguyên khí hỗ tạp còn số lượng kinh nhân hạt cây cỏ, như vô tận man hoang mọc đây cây cối, đến lúc hết quả thì bị cơn bão cuốn hết hạt vào.
Hạt cây cỏ cùng cơn bão phun ra, bao trùm ít nhất mấy vạn dặm.
Ngụy Tác sau cùng cũng biết vì sao không vực này do vẫn tinh va nhau hình thành, theo lý thì tất cả sinh linh đều bị hủy diệt, nhưng giờ lại phong phú như vậy, nhiều vẫn thạch mọc đầy cây cối.
Điểm khiến gã kinh ngạc là hiện tại thi triển Huyền sát đại pháp song tu, tốc độ tiêu hao dương nguyên thập phần kinh nhân, nhưng dương nguyên của gã vẫn tràn đầy.
Có lẽ đột phá Chân tiên lưỡng trọng, nhục thân càng mạnh, cộng thêm luyện hóa Nguyên thủy thần mộc thần căn nên dương nguyên liên tục sinh ra, gã không bị hao hụt gì.
Vốn gã cho rằng Hàn Vi Vi đột phá thần huyền lần này, nguyên âm nồng hậu đến mức rất có khả năng gã không chịu thấu.
Nhưng xem ra hiện giờ không cần luyện hóa linh dược, hoặc tĩnh tu cũng có thể ứng phó Hàn Vi Vi từ Thần huyền nhất trọng đột phá đến Thần huyền lưỡng trọng.
Ha mươi hai hạt sen đen của Hàn Vi Vi còn lại mười bảy hạt, cộng thêm nhánh linh dược như cây nến đỏ, đột phá đến Thần huyền lưỡng trọng không thành vấn đề.
"Mỹ nữ lão bà mông cong, đừng dừng lại, tiếp đi." Ngụy Tác nói vào tai Hàn Vi Vi.
"Lưu manh đáng chết, lưu manh thôi thá! ... ta có dừng đâu!" Hàn Vi Vi hiểu nhầm ý, vừa thẹn vừa giận, cả hai đang mãnh liệt, đâu có thể dừng, lẽ nào nàng ta phải đổi vị trí, còn gã cứ nhắm mắt hưởng thụ?
"..." Ngụy Tác toát mồ hôi giải thích không phải chúng ta dừng việc đó mà nàng đừng dừng đột phá thần huyền tu vi, một mạch đột phá đến Thần huyền lưỡng trọng, vì không có gì đặc biệt hung hiểm.
Hàn Vi Vi suýt ngất.
"Ha ha, xưa nay tu đạo giới chưa từng có việc vừa làm như chúng ta vừa từ Thần huyền nhất trọng đột phá đến Thần huyền lưỡng trọng." Ngụy Tác cười nham nhở, như càng thấy kích thích.
"Sao ta lại cùng một kẻ như thế nhỉ." Hàn Vi Vi tắt tiếng, biết không còn gì để nói với gian thương đáng chết, lão lưu manh này, lần đầu tiên gặp nàng ta ở Hoàng Sa hạp cốc thì gã đã dọa cởi quần.
Hàn Vi Vi đành luyện hóa linh dược còn lại, chỉ một tuần trà sau, nguyên khí rung lên, đột phá Thần huyền lưỡng trọng.
"Lợi hại!"
Ngụy Tác tức thì thấy cả dòng sông âm nguyên hóa sinh tại thể nội Hàn Vi Vi, như băng long định nuốt chửng nàng ta.
Huyền sát đại pháp vận chuyển mỗi chu thiên, gã đều nhận ra Huyền sát âm khí tụ vào Huyền sát quỷ trảo đưa uy năng tăng cao.
Dị biến chợt phát sinh.
Hàn Vi Vi chợt thấy hàn đơn hoàn toàn liên hệ với thần huyền pháp thân.
Lam hắc sắc hàn đơn từ thiên linh khiếu vị bay lên, bắn vào thần huyền pháp thân.
Thần huyền pháp thân hình nữ đạo tôn trần trụi bưng lam hắc sắc hàn đơn, liên thành nhất thể.
Khí tức băng hàn cực độ và thần quang, hình thành dải tua rua quanh thần huyền pháp thân.
Mấy chục tua rua che kín nửa thân thể nữ đạo tôn, trông càng pháp tướng trang nghiêm.
"Hàn đơn và thần huyền pháp thân liên thành nhất thể, lẽ nào đó mới là Tây tịnh lưu ly, cần một môn song tu thuật pháp phối hợp, đạt tới mức nhất định sẽ có thêm thần diệu?" Ngụy Tác nhận ra Hàn Vi Vi từ Thần huyền nhất trọng đột phá đến Thần huyền lưỡng trọng, nguyên khí dao động không mấy kịch liệt, không tạo thành hư không phong bạo, nhưng đủ khiến gã cả kinh.
Tây tịnh lưu ly là đỉnh cấp băng hệ công pháp, vốn thần huyền pháp thân của nàng ta khi chưa dung nhập vào hàn đơn thì uy năng Thần huyền lưỡng trọng pháp thân tương đương với tu vi Thần huyền tam trọng, nhưng dung nhập rồi thì tạo cho gã cảm giác thậm chí không kém hơn Chân tiên nhất trọng!
Hàn đơn này đã vượt tiên giai uy năng, cả hai song tu thì uy năng còn tiếp tục đề thăng.
Như thần huyền pháp thân được dung nhập tiên giai bản mệnh pháp bảo! Mà lại không phải bản mệnh pháp bảo thật sự, Hàn Vi Vi còn có thể thêm bản mệnh pháp bảo, càng đề thăng uy lực thần huyền pháp thân!
Cả hai tiếp tục song tu, nguyên khí mỗi lần vận chuyển một chu thiên đều có Huyền sát âm khí chuyển hóa chảy vào hàn đơn và Huyền sát quỷ trảo.
Vui vầy với đạo lữ tối thân mật lại cảm tri sức mạnh tăng lên, niềm vui này thật không thể dùng lời lẽ hình dung.
Huyền sát âm khí chảy vào, thần huyền pháp thân của Hàn Vi Vi đỡ hàn đơn đã chuyển thành màu lam pha đen rồi thành lam óng, hoàn mỹ và thánh khiết khôn tả.
"Chát!"
Ngụy Tác phát Huyền sát quỷ trảo.
"Chuyện này..." Gã ngẩn ra, Huyền sát quỷ trảo không còn đáng sợ hay màu lam như hàn đơn của Hàn Vi Vi, mà vàng lấp lánh tựa tay đạo tôn.
"Hàn đơn của nàng ta và Huyền sát quỷ trảo của ta đạt uy năng nào rồi?"
Ngụy Tác nhận ra Hàn Vi Vi hai lần thần huyền đột phá, nhất là lúc kim đơn phá bích, đột phá đến thần huyền thì nguyên âm nguyên khí khiến cả hai thu lợi từ song tu còn hơn tất cả những lần trước cộng lại, có điều lúc này nàng ta không còn nhiều âm nguyên, không đầy nửa tuần hương nữa là xong, nên gã bỏ ý định ngừng lại thử.
Nửa tuần hương sau, dù là hàn đơn của Hàn Vi Vi hay Huyền sát quỷ trảo của gã đều rực sáng, kết thành băng hoa.
Bên trong hàn đơn và Huyền sát quỷ trảo lấp lánh quang văn, tạo cảm giác như hóa thành đại đạo thần văn.
"Cách!"
Ngụy Tác không nén được, Huyền sát quỷ trảo chụp tới, hư không xuất hiện mấy vết nứt như tơ.
"Phù!" Gã tròn mắt run run.
Huyền sát quỷ trảo của gã tuy không được như Lôi vương đế tôn kiếm nhưng vượt mức gã toàn lực kích phát Liệt khuyết tàn nguyệt pháp vực uy năng, ít nhất tương đương với Chân tiên tứ trọng điên phong đại năng dốc toàn lực.
"Vợ ngoan, thử xem uy năng hàn đơn đến mức nào?"
Ngụy Tác vỗ lên mông Hàn Vi Vi nói.
"Lưu manh đáng chết!" Hàn Vi Vi mềm nhũn người nhưng rất hiếu kỳ, tâm niệm lóe lên, thần huyền pháp thân rung động, đạm lam sắc thần quang quét lên hư không.
"..." Ngụy Tác lại tròn mắt.
Uy năng hàn đơn không kém gì gã.
"Là uy năng Tây tịnh lưu ly pháp thân, kết hợp với hàn đơn nên uy năng trước kia không bằng ta giờ đã thế này." Tròn mắt đoạn Ngụy Tác hiểu ra.
"Chỉ Thần huyền lưỡng trọng, thần huyền hàn đơn có thể ngang với uy năng Chân tiên tứ trọng điên phong, đủ đối phó Chân tiên tam trọng rồi nhỉ?" Ngụy Tác nhìn Hàn Vi Vi trong lòng, nuốt nước bọt.
"Ngươi định..." Hàn Vi Vi hiểu sai ý, nũng nịu vùi đầu vào ngực gã.
Nhớ thank nhé!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 37 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của iToby
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1259: Thiên Cửu "vận khí không tệ"
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By xtamnguyenx --- 4vn.eu
NHỚ BẤM THANKS
Biết thần huyền pháp thân của Hàn Vi Vi chỉ Thần huyền lưỡng trọng đã phát được uy năng Chân tiên tứ trọng điên phong thì ai nấy tụ lại xem.
Thần huyền pháp thân của nàng ta hiện tại bảo quang bao quanh, không còn trần trụi như lúc đầu.
Băng hàn khí tức phát ra trung hòa được hỏa khí.
Ngụy Tác bắt đầu tôi luyện Huyết nguyệt thần thiết, chân hỏa khiến không khí kêu tanh tách.
"Nếu luyện chế được Huyết nguyệt thần thiết pháp y thì Vi Vi có thể đối phó được vực ngoại thiên ma Chân tiên tam trọng, không cần đánh lén?" Thủy Linh Nhi thấy uy năng thần huyền pháp thân của Hàn Vi Vi thì hỏi.
"Không được đâu." Ngụy Tác toàn lực dồn chân hỏa dung luyện Huyết nguyệt thần thiết lắc đầu, "Thần thức còn kém vực ngoại thiên ma Chân tiên tam trọng quá xa, đoan đấu thì chỉ chịu đòn."
"Cũng phải." Thủy Linh Nhi xìu xuống.
Cổ Ti Lệ và A Tô Lợi đều có thần thức hơn nhiều phổ thông Chân tiên nhất trọng đại năng, vực ngoại đại năng Chân tiên tam trọng thì Hàn Vi Vi không thể so về cường độ thần thức.
Hiện tại tuy có hai thứ chặn thần thức uy áp của đối phương nhưng không thể sánh với phản ứng và tốc độ xuất khi giao đấu, đơn đấu thì Hàn Vi Vi mà đánh không trúng đối thủ là bị đả thương lại ngay.
"Có cách khiến chiến lực Hàn Vi Vi đại tăng, ít nhất thần thức không kém đối phương quá." Lệ Nhược Hải và Tâm Hữu Lan nhìn nhau rồi Tâm Hữu Lan nói.
"Phương pháp gì?" Bọn Ngụy Tác và Thủy Linh Nhi kinh ngạc nhìn Tâm Hữu Lan và Lệ Nhược Hải.
"Linh Thú cung có một đạo bí pháp là Linh thú ký thần thuật, tương đương với dung hòa thần thức của mình và linh thú. Lúc thi triển thì linh thú không thể làm gì khác, nếu bản thân trọng thương thì bản thể linh thú cũng trọng thương." Tâm Hữu Lan giải thích.
"Có thuật pháp thế hả?" Ngụy Tác kinh ngạc, nhớ đến lúc mới tu luyện Thiên long quần tinh tôi thể thuật có nhìn thế giới qua con mắt của thiên long. Thuật pháp này của Linh Thú cung cũng tương tự, nhờ thần thức của linh thú cảm tri thiên địa.
"Môn thuật pháp này có hạn chế lớn là linh thú phải đạt hóa hình mới được." Tâm Hữu Lan nhìn Hỗn nguyên ngân oa, rồi nhìn Ngụy Tác và Hàn Vi Vi.
"Phải đạt mức hóa hình mới có thể thi triển?" Ngụy Tác ngẩn ra, hiểu vì sao hai người dị thường như thế.
Cao giai yêu thú có thần thức hơn hẳn tu sĩ, nếu Hỗn nguyên ngân oa tiến giai đến hóa hình thù đạo thuật pháp của Linh Thú cung đủ cho Hàn Vi Vi đối diện Chân tiên tam trọng cũng không lép quá. Không chắc chắn thì Tâm Hữu Lan và Lệ Nhược Hải không nói thế.
Nhưng để yêu thú hóa hình còn khó hơn tu sĩ từ Thần huyền tứ trọng đề thăng đến chân tiên, hiện tại họ không thể khiến Hỗn nguyên ngân oa hóa hình được.
Lợi dụng hư không phong bạo là bất khả thi, chúng nhân hiểu rõ trong hư không phong bạo như cháo nóng cực độ nhưng hỗn loạn, đổ ra không phải trăm lần đều như nhau, muốn dẫn ra làn có tác dụng với Hỗn nguyên ngân oa thật quá xa vời.
"Dựa vào Viêm và Lê vậy." Trưởng Tôn Tiểu Như nhìn Tâm Hữu Lan, nói hộ tiếng lòng tất cả.
Ai nấy đều nghĩ thế, không biết hai Hoang thần nô có giúp được Hỗn nguyên ngân oa tìm được linh dược đề thăng tu vi nhanh chóng.
Hai Hoang thần nô lại trở thành chủ lực đối phó vực ngoại thiên ma.
Bọn Ngụy Tác vừa luyện chế Huyết nguyệt thần thiết pháp y và Thiên nguyệt luân phi kiếm, vừa đợi Viêm và Lê tìm linh dược quay về, xem có gì thích hợp với Hỗn nguyên ngân oa không, thì một lão giả nhợt nhạt đang phi độn tại một không vực trong Thiên vực chiến trường.
Là người Ngụy Tác biết, trước đó chạy thoát khỏi tay Yến Bắc Quy: Thiên Cửu thần quân.
Vốn lúc vào Thiên vực chiến trường, Thiên Cửu thần quân được tu sĩ Nghịch Hỏa minh tiền hô hậu ủng nhưng giờ y trơ trọi, còn lại đều chất trong tay Yến Bắc Quy.
Quan trọng là không vực này chỗ nào nối với Phù đồ ở Vân Linh đại lục thì y không biết, giờ y có khác gì một mình trong hư không loạn lưu.
"Ha... Ha... Ha... Ha..."
Đột nhiên, Thiên Cửu thần quân như chó nhà có tang run lên, tiếng cười khành khạch vọng vào tai y, khiến y không thể khống chế tâm thần.
"Ai!"
Thiên Cửu thần quân lạnh mình, thần thức quét quanh nhưng càng run lên vì không thấy đối phương.
"Tu vi không tệ, thanh toán ngươi xong ta sẽ đề thăng không ít tu vi ."
Tiếng cười vang lên, bạch sắc độn quang đột nhiên từ mé phải Thiên Cửu thần quân lóe sáng.
Huyết dịch tựa hồ đông cứng.
Trong độn quang là vực ngoại thiên ma mình đầy xương trắng.
Vực ngoại thiên ma này khác bọn Cổ Ti Lệ, diện mạo như nam tử ba mươi tuổi, thập phần tuấn mỹ, nhưng tóc trắng ngần, lớp xương bên ngoài hình thành bạch cốt khải giáp, sau lưng có gai nhô lên thành hai bạch cốt trường dực.
"Chát!"
Vừa nhìn rõ vực ngoại thiên ma, Thiên Cửu thần quân nhợt nhạt mặt mày, lỗ chân lông cũng tỏa hơi lạnh lấy ra hoàng sắc cổ phù, nguyên khí dao động kịch liệt.
"Đối diện Đạo Thiên Như đại nhân ta đây mà ngươi định chạy?"
Không để hoàng sắc cổ phù triệt để kích phát, vực ngoại thiên ma cười tà quái, bạch sắc thần quang hiện lên cạnh Thiên Cửu thần quân, là một cây bạch cốt như ý.
Bạch cốt như ý rực bạch sắc thần quang ép tan cổ phù của Thiên Cửu thần quân tế, y gào lên kinh hãi nhưng vẫn bị giữ cứng, bị uy năng bạch cốt như ý ép cho bất động.
Thần huyền ngũ trọng điên phong đối diện vực ngoại thiên ma này mà hoàn toàn không thể trả đòn.
Vực ngoại thiên ma này thực lực không chỉ Chân tiên nhất trọng.
"A!"
Thiên Cửu thần quân kêu lên hãi hùng, suýt chất ngất vì chế trụ y xong, vực ngoại thiên ma đó thè lưỡi toàn gai xương rực bạch sắc quang hoa, vượt hơn nghìn dặm đến cuồn vào y, chân nguyên và khí huyết của y bị hút ra thành một viên ngọc rồi bị vực ngoại thiên ma nuốt.
"A..." Vực ngoại thiên ma tỏ vẻ hưởng thụ.
"À?"
Trong khi Thiên Cửu thần quân rụng rời không kêu lên nổi thì vực ngoại thiên ma biến sắc.
Bạch quang lướt qua, vực ngoại thiên ma đến trước mặt y, song mục lóe bạch quang liên hồi.
"Không vực này còn ma vật giống như ta sinh tồn?"
"Toàn thân màu lam có tay, lẽ nào là các đại năng đối địch với tiên tổ đó có kẻ sống sót?"
"Thông qua truyền tống pháp trận đến đây, không vực này có truyền tống pháp trận nối đến đó?"
Đột nhiên, vực ngoại thiên ma này liên tục hít hơi lạnh, kinh hô không dám tin, từ chỗ chấn kinh chuyển thành hớn hở.
"Ha ha ha ha! Không ngờ trên đường đi gặp Thích Già Lam còn có niềm vui là gặp tu sĩ thế này! Lại có truyền tống pháp trận... Xem ra bọn ta không cần vượt tinh không, có thể trực tiếp vào thiên địa đó. Thích Già Lam đại nhân nhất định sẽ vui lắm, sẽ thưởng cho ta!"
"Được lắm, ta đưa ngươi đi gặp Thích Già Lam đại nhân, vận khí của ngươi không tệ, có thể sống thêm."
Mắt lóe bạch quang tục, vực ngoại thiên ma đó cười vang, hóa thành bạch sắc độn quang cuốn Thiên Cửu thần quân gần như không còn hột máu nào lao về Phong Bạo đảo.
"Đây là nạp bảo nang của các ngươi hả, bên trong có không ít đồ. Gặp Thích Già Lam đại nhân rồi tính."
Vực ngoại thiên ma lưng có bạch cốt song dực móc nạp bảo nang của Thiên Cửu thần quân ra rồi lẩm bẩm trước khi nhét lại.
Nhớ thank nhé!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 39 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của iToby