Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1265: Cuống quít
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By xtamnguyenx --- 4vn.eu
NHỚ BẤM THANKS
Mọi vực ngoại thiên ma đều chuẩn bị xem cảnh đổ máu.
Đối với chúng, hóa hình yêu thú và nhân tộc tu sĩ không khác gì nhau, trừ chúng ta thì mọi sinh linh trong thái hư đều là sâu kiến.
Nhưng tròng mắt tất cả co lại vì Linh Lung Thiên không tránh, lao vào bạch cốt như ý.
Chỉ khác là có hôi quang bao phủ toàn thân.
Đạo Thiên Như cứng đờ nét đắc ý và giảo trá.
Bạch cốt như ý chạm vào hôi quang thì tan chảy như tuyết gặp nắng.
"Hút được nguyên khí uy năng?"
Định thần lại, nhận ra mình không đả thương được Linh Lung Thiên thì nó cách không đầy mấy trăm trượng.
"Chát!"
Bạch sắc quang trụ từ miệng Đạo Thiên Như phun trúng Linh Lung Thiên.
Linh Lung Thiên không dừng, hôi sắc thủ trạc lên tục rực thần quang, lao vào bạch sắc quang trụ.
Cố chống lại lực xung kích nên khóe môi nó rỉ máu, chỉ còn cách Đạo Thiên Như không đầy mười trượng.
"A!"
Đạo Thiên Như kinh hoàng.
Y nhận ra nguyên khí bên ngoài và trong tan nhanh, không phát nổi uy năng thuật pháp.
Mọi vực ngoại thiên ma đều thấy không ổn, không tính là công bình đối quyết thì cả hai đã rất gần nhau, uy năng thuật pháp nào thì giáng vào Linh Lung Thiên cũng đả thương luôn Đạo Thiên Như.
Y không còn chọn lựa nào ngoài bổ mạnh vào Linh Lung Thiên.
So ra, y gấp đôi Linh Lung Thiên, nhục thân cũng không kém gì thần thiết.
"Cách", Linh Lung Thiên giáng mạnh, mọi vực ngoại thiên ma méo miệng vì tay nó không sao còn tay Đạo Thiên Như văng xương vụn, thân thể như bị chùy giáng vào, run lên.
Đạo Thiên Như chưa kịp làm gì, Linh Lung Thiên đã tung cước.
Vì không thể độn quang không nên ngọn cước này nhắm đỉnh đầu Đạo Thiên Như.
Vực ngoại thiên ma đều thấy rợn tóc gáy, trong tiếng nổ như gõ trống, đầu Đạo Thiên Như bị ấn thụt xuống cổ.
"Chát... Chát... Chát... Chát..."
Linh Lung Thiên không dừng, liên tục đạp vào đầu và tâm mạch Đạo Thiên Như, tiếng xương vỡ rợn người vang khắp hư không.
Là ai nhỉ!
Liên Đạo Thiên Như đại nhân bị diệt uy năng thuật pháp, nhục thân cũng không so được?!
Mọi vực ngoại thiên ma đều đờ đẫn.
"Thích Già Lam đại nhân, không biết lúc này còn hoài nghi lời mỗ không, chắc các hạ cũng thấy vị nhân huynh này không phải đối thủ. Không chống nổi thì cứ nhận thua là xong." Ngụy Tác bảo Thích Già Lam.
"..." Nhiều vực ngoại thiên ma suýt hộc máu.
Hiện tại óc và tâm mạch Đạo Thiên Như nát bấy, muốn nói cũng không nói được mà Ngụy Tác còn bắt nhận thua, làm sao y lên tiếng được!
"Đủ rồi!"
Thích Già Lam không nén được nữa, mặt mũi khó coi cực độ ngoái lại gào lên với Ngụy Tác, "Ngươi tưởng với chút trò vặt này, với thiên phú thần thông đặc biệt của vài người là đủ chấn nhiếp bọn tan hả! A Ma Kha, cho chúng thấy mọi âm mưu toán kế vô dụng thôi!"
"Tuân mệnh! Thích Già Lam đại nhân!"
Một vực ngoại thiên ma gầm lên trầm trầm lao ra.
Y cực kỳ cao lớn, bạch cốt khôi giáp dày kinh nhân, trông như bạch cốt cự sư bay tới, là kẻ được Thích Già Lam thưởng vương tộc bản nguyên huyết.
Lúc y lao ra, nhiệt khí hình thành một dòng chảy, tản đi bốn phương tám hướng.
"Nhục thân y e không kém Ngụy Tác!" Trưởng Tôn Cảnh và bọn Nguyên Âm lão tổ hít một hơi lạnh, nhìn nhau, cùng hiểu ý.
"Mình ta sẽ giết hết các ngươi!" Vực ngoại thiên ma cao lớn đó lao về phía Linh Lung Thiên đánh Đạo Thiên Như, hú vang.
Ngụy Tác và Nam Cung Vũ Tinh giật giật chân mày. "Để thiếp!" Một giọng nữ đầy uy nghiêm vang lên.
"Ngươi bảo mình ngươi đủ giết hết bọn ta, để ta đấu trước xem ngươi chống nổi không." Vu thần nữ nói, gật đầu với Ngụy Tác và Nam Cung Vũ Tinh rồi đi tới.
"Vù!"
Từng thanh tử sắc phi kiếm cùng thần văn chói lòa hiện lên trước mặt Nam Cung Vũ Tinh.
"Được, giải quyết ngươi đã! Lẽ nào ngươi tưởng với phi kiếm này là đối phó được ta?" A Ma Kha khinh miệt.
"A!"
Nhưng rồi y lập tức kinh hô không dám tin.
"Phù!" Mọi vực ngoại thiên ma đều hít hơi lạnh.
Nhiều quá!
Vu thần nữ có quá nhiều phi kiếm!
A Ma Kha cười nhạt thì trước mặt Vu thần nữ hiện lên mấy nghìn bính phi kiếm. Số lượng tuy nhiên kinh nhân nhưng A Ma Kha không coi ra gì.
Nhưng hiện tại, trước mặt Vu thần nữ thân tiền có mấy chục vạn phi kiếm, lại liên tục tăng thêm.
Như đột nhiên xuất hiện khe nứt hư không, hình thành hư không phong bạo.
Trước mắt tất cả không còn thấy gì ngoài phi kiếm dày đặc.
Liên tục quét thần thức vào đều bị phi kiếm cắt nát.
"Chát!"
Trong lúc vực ngoại thiên ma đó sững sờ, phi kiếm đã thành trăm vạn, phát ra kiếm quang chói lòa như tử sắc nguyệt quang, hình thành một dòng thác đổ vào A Ma Kha.
"A!"
A Ma Kha không tránh được, khu vực vô số phi kiếm bao trùm quá kinh nhân, ngần ấy phi kiếm tụ lại khiến y không thể động đậy.
Tích tắc đó, y đành vung tay vỗ vào từng phi kiếm.
Ban đầu tử sắc loan nguyệt lưu quang bị y hất đi, y như cây trụ trong dòng thác nhưng mỗi tia lưu quang chém vào đều dấy lên bạch sắc quang tinh.
Tay y không xua được dòng thác do tử sắc lưu quang hình thành mà cứ giữ nguyên tư thế đẩy tới.
Vô số tử sắc lưu quang xung kích không gây thương tổn cho y nhưng mỗi tia đều mang theo quang tinh.
Tử sắc lưu quang quá kinh nhân, mỗi đạo xung kích lên y đều rực quang tinh, khiến y như người cát đứng trong gió, cứ từ từ nhỏ dần.
Chỉ mấy tích tắc, tử sắc lưu quang hồng lưu tan đi, Vu thần nữ không đủ chân nguyên giữ cho kiếm trận vận chuyển, Thiên nguyệt luân phi kiếm quay lại nạp bảo cổ giới.
"Kết thúc rồi?"
Cơ hồ sở mọivực ngoại thiên ma đều có ý nghĩ này.
Lúc này chúng mới nhìn sang A Ma Kha.
A Ma Kha chỉ còn lại bộ xương!
Bạch cốt khôi giáp, cả huyết nhục cũng tan biến, chỉ còn lại bộ xương giữa hư không.
Vực ngoại thiên ma đều sinh cơ siêu phàm nhưng thương thế này thì A Ma Kha khó mà khôi phục.
"Cách!"
Kiếm quang tan biến, Vu thần nữ hơi thở dốc, A Ma Kha rú lên rồi tắt sinh cơ, khung xương tan đi.
"Thích Già Lam đại nhân, hiện tại thấy mỗ nói không sai chứ?" Ngụy Tác lại lên tiếng.
Tích tắc đó, trừ Thích Già Lam thì mọi vực ngoại thiên ma đều lạnh mình.
Chúng đều biết mình không chống nổi dòng phi kiếm như thế, có khi còn thê thảm hơn A Ma Kha.
Một vực ngoại thiên ma không địch nổi là bình thường nhưng không trả đòn được thì thật giật mình, gờ ba đại nhân vật thua trong lúc công bình đối quyết, nguyên khí dao động của đối phương cũng không mạnh lắm thì họ không chịu nổi!
"Không ngờ các ngươi có thực lực này, xem ra chúng ta nên bàn bạc." Thích Già Lam hít sâu một hơi, nhìn Ngụy Tác như muốn bàn bạc cùng gã.
Vực ngoại thiên ma thể hiện rõ tính âm hiểm giảo trá.
Bọn Trưởng Tôn Cảnh và Nguyên Âm lão tổ lỏng người thì Thích Già Lam rực hắc sắc thần quang, chém và Vu thần nữ!
"Oành!"
Đồng thời, vực ngoại thiên ma đều bừng lên khí tức như núi lửa phun trào.
Thích Già Lam ra vẻ muốn bàn bạc với Ngụy Tác thì ngầm hạ lệnh cho các vực ngoại thiên ma động thủ!
Y định nhân lúc Vu thần nữ tiêu hao chân nguyên thì diệt nàng ta trước!
Nhớ thank nhé!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 38 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1266: Một lần ám sát
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By xtamnguyenx --- 4vn.eu
NHỚ BẤM THANKS
Với tu vi và thân phận của Thích Già Lam, lúc này đột nhiên dùng thủ đoạn này thì thật xứng với hai chữ vô sỉ.
Vu thần nữ tiêu hao chân nguyên gần hết nên không ngăn được.
"Không đàm phán xong rồi!"
Ngụy Tác rống lên, ngữ khí không hề kinh hoảng mà hám ý có thể động thủ.
Cùng lúc có ba làn quang hoa kinh nhân đổ vào Vu thần nữ.
Dù nàng ta mặc Huyết nguyệt thần thiết pháp y cũng có thể mất mạng!
Thích Già Lam và mọi vực ngoại thiên ma không ngốc, không chỉ qua mấy câu của Ngụy Tác mà tin là mỗi người phe gã đều có khả năng đấu với Chân tiên tam trọng.
Dù phe y sẽ thiệt hại nhưng Vu thần nữ chắc chắn mất mạng!
"Chát!"
Nhưng quang hoa đột nhiên xuất hiện trước mặt Vu thần nữ phá tan mọi phán đoán của chúng, khai mào cho trận ám sát kinh thiên.
Tích tắc đó xuất hiện trước mặt Vu thần nữ thân là Nam Cung Vũ Tinh.
Nàng xuất hiện trước mặt Vu thần nữ nên hắc sắc thần quang của Thích Già Lam đổi hướng, chấn tan ba tia quang hoa kinh nhân, dư uy không dừng, đổ vào Thích Già Lam.
Tuy Thích Già Lam cố áp chế tu vi nhưng thường thì tốc độ phản ứng của Nam Cung Vũ Tinh không đủ ngăn đòn đó.
Chặn được chỉ là hai khả năng, một là đã chuẩn bị, hai là dự cảm được quỹ tích thi pháp.
"Vù!"
Nam Cung Vũ Tinh tế xuất Phân quang tiên thuẫn, hất ngược hắc sắc thần quang vào Thích Già Lam thì tay Ngụy Tác xuất hiện xích kim sắc trường kiếm ràn rạt lôi hỏa khí tức, thậm chí ảo hóa ra đạo tôn hư ảnh chém vào y.
Đồng thời, bên cạnh Thích Già Lam lóe lên lục sắc thân ảnh, thanh hoàng sắc quang hoa phun tới.
"Ngươi tưởng ta không phát hiện y?"
Phệ linh thú đột nhiên hiển hiện thì Thích Già Lam cười lạnh. Y mới nói xong, hắc sắc thần quang phản kích tới thì xích kim sắc trường kiếm hiện lên trong tay Ngụy Tác, y lại biến sắc.
Mọi vực ngoại thiên ma cảm giác được lôi hỏa khí tức trong tay Ngụy Tác thì đều kinh hãi.
Lôi vương đế tôn kiếm!
Không ai ngờ gã có thần binh cỡ này!
Nam Cung Vũ Tinh, hóa hình Phệ linh thú và Ngụy Tác phối hợp cực kỳ nhuần nhuyễn, rõ ràng đã chuẩn bị ám sát rồi!
"Phù!"
Tích tắc đó, Thích Già Lam nhận ra nguy hiểm, biến sắc cắn đầu lưỡi, hắc sắc quang vũ xung kích vào Phệ linh thú.
"A!"
Phệ linh thú kêu lên thê thảm, thủng mấy chục lỗ, văng đi, thanh hoàng sắc quang hoa tan đi thành dược khí khiến người ta ngửi thấy là muốn thổ.
"Chát!"
Hư không giữa tay y rung lên, hắc sắc khải giáp tan biến, tụ vào tay, mọc lên năm lóng xương, hình thành hai thanh đoản xoa vân đen.
Nhưng hắc sắc thần quang của y bị bắn lại, giáng vào lưng khiến y loạng choạng.
"Vù!"
Tích tắc đó, trước mặt Ngụy Tác đột nhiên bắn ra kim sắc đạo chưởng.
Kim sắc đạo chưởng tựa hồ chỉ là nguyên khí phun ra, tốc độ nhanh đến mức Thích Già Lam không tránh được, bị giáng vào ngực!
Ngực Thích Già Lam hơi lõm xuống, nhục thân đáng sợ đến mức ghê người, không hề có vết thương rõ ràng.
Chợt y cứng người, bộ ngực trắng nõn hiện lên vô số đường vân lam hắc sắc dưới da, nhều kinh mạch trong thể nội bị uy năng cực kỳ băng hàn đông cứng.
"Giết!"
Nhanh đến mức vực ngoại thiên ma Chân tiên tam trọng cũng khó phản ứng kịp, Ngụy Tác bạo phát tốc độ đến cực trí, không kịp thi triển cường uy nhưng đạm kim sắc đạo chưởng hóa ra là gã dốc hết toàn thân lực khí gầm lên vào một góc.
Tiếng gầm và âm thanh Huyền sát quỷ trảo va vào ngực Thích Già Lam gần như vang lên cùng lúc, khác nào hiệu lệnh.
"Chát!"
Khí tức khiến mọi vực ngoại thiên ma rùng mình từ hư không dấy lên.
Tích tắc đó, mọi vực ngoại thiên ma lại biến hẳn sắc mặt.
Theo kế hoạch của Ngụy Tác thì nếu họ không có cơ hội ám sát Thích Già Lam, Trạm Đài Linh Lan và hai Hoang thần nô không cần xuất thủ, may ta còn sống sót.
Vì vực ngoại thiên ma khinh địch và cuồng ngạo nên họ có cơ hội giết ba nhân vật lợi hại và ám sát Thích Già Lam.
Tích tắc đó, Trạm Đài Linh Lan và hai Hoang thần nô đồng thời xuất thủ.
Trạm Đài Linh Lan điều khiển cái bình màu, mi tâm cho đến mũi Viên lại hé ra, phun trào ám hồng sắc quang trụ, tay Lê ánh lên bạch sắc quang hoa.
Ba làn uy năng cùng xung kích Thích Già Lam!
Đấy là vũ khí bí mật của Ngụy Tác, để đề thăng uy năng, gã thậm chí đưa cái bình màu cho Trạm Đài Linh Lan.
Thích Già Lam văng đi, lưng nứt chằng chịt, chỗ bị nam tu Hoang thần nô đấm trung có vết lõm!
"Thích Già Lam đại nhân!" Mọi vực ngoại thiên ma dừng lại, quay lại chỗ Ngụy Tác và Thích Già Lam. Thần thức uy áp rùm lên Ngụy Tác, chỉ cần Thích Già Lam cách gã xa một chút thì dải uy năng thuật pháp sẽ đổ vào gã.
Ngụy Tác không hề dừng tay.
Lúc đó diễn ra rất nhanh, Huyền sát quỷ trảo mớói tung đòn nên không thể đánh tiếp, đối diện vô số thần thức uy áp thì Lôi vương đế tôn kiếm của gã chém xuống ngay.
"Cách!"
Thích Già Lam văng đi, bị Ngụy Tác giữ cứng lại trên không trung.
Ngụy Tác chém trúng cổ y, tuy không cắt được đầu nhưng vẫn tạo thành vết thương, lôi hỏa xâm nhập vào khiến cổ y sáng lên.
"Ngươi tưởng như thế là giết được ta!"
Thích Già Lam gầm lên vang trời, hai cây đoản xoa bắn đi, xuyên qua Ngụy Tác, cơ hồ cắt gã là ba!
Thậm chí không cần giải quyết Ngụy Tác, chỉ cần dánh văng gã, Thích Già Lam sẽ thay đổi được cục diện.
Vực ngoại thiên ma khác đều có thể trọng thương Ngụy Tác, chỉ Trạm Đài Linh Lan và hai Hoang thần nô không làm gì được y.
Nếu không có Ngụy Tác liên tục bạo phát, tốc độ thi pháp của bọn Trạm Đài Linh Lan có khác gì rùa bò với y.
Đế thiên cấp cường giả vẫn là đế thiên cấp cường giả, trúng đòn liên tục còn có chiến cỡ đó!
"Chưa chết hả." Ngụy Tác phun máu lại cười với Thích Già Lam, Huyền sát quỷ trảo đã trở lên "đạo mạo" chụp ra, hụt là thân thể giữ cách y không đầy mười trượng, không bị y đánh văng đi.
Trước mặt gã ánh lên lục sắc tinh thạch quang hoa.
Nam Cung Vũ Tinh và Vu thần nữ hiển hiện thân ảnh trong quang hoa!
"Song tu không gian pháp vực!"
Nhiều vực ngoại thiên ma nín thở.
Thích Già Lam cứng đờ nét hung hãn.
Không ai ngờ lần ám sát này, Ngụy Tác lại bạo phát đến mức đó!
"Chát!"
Chỉ là vừa hiện ra, Vu thần nữ gần như tắt hết linh quang, thể nội chân nguyên không còn, Thanh tác ngân pháp trượng và Phân quang tiên thuẫn trong tay Nam Cung Vũ Tinh sáng lên!
Tinh vân dày đặc phủ kín Thích Già Lam!
Thích Già Lam chìm người xuống, hắc bạch lưỡng sắc thần quang phun trào cũng đột nhiên trầm theo.
"A!"
Các vực ngoại thiên ma đều kinh hô.
Tinh vân chỉ lóe lên, còn Thích Già Lam rơi xuống như ngủ mơ.
"Cách!"
Lôi vương đế tôn kiếm chém đứt đầu Thích Già Lam!
Nhớ thank nhé!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 38 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1267: Phục binh vô tận
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By xtamnguyenx --- 4vn.eu
NHỚ BẤM THANKS
Lôi hỏa kinh nhân bừng lên trên trán Thích Già Lam.
Nhục thân y cực kỳ đáng sợ, đòn đánh của Ngụy Tác chỉ khiến trán y nứt thêm một vết.
"Thích Già Lam đại nhân!"
Mọi vực ngoại thiên ma biến sắc, không khống chế nổi, sát cơ phun trào về phía Ngụy Tác.
Tuy chỉ là vết nứt nông nhưng mọi vực ngoại thiên ma đều nhận ra Lôi vương đế tôn kiếm uy năng cỡ nào, vô số lôi hỏa qua vết thương chảy vào óc Thích Già Lam khiến trán y sáng lên yêu dị.
Không ai biết đòn đó gây thương tổn cho Thích Già Lam cỡ nào.
Ai cũng thấy Thích Già Lam trúng đòn mà như đang ngủ, không hề phản kích.
Tình huống này, chúng thà tất cả bạo phát ra một đòn dù trọng thương Thích Già Lam cũng phải cướp y lại.
Trong mắt chúng, Thích Già Lam là không thể thất bại, bọn Ngụy Tác dù thế nào cũng không uy hiếp nổi. Nhưng lần ám sát này của bọn gã khiến niềm tin của chúng tan thành.
Hai mươi vực ngoại thiên ma tệ nhất cũng chiến lực Chân tiên nhất trọng, có mấy tên đạt tới Chân tiên tam, tứ trọng, ngần ấy cùng bạo phát một đòn, uy lực tất nhiên đáng sợ phạm vi bao trùm khiến không ai tránh được.
Trong lúc sinh tử, Ngụy Tác chỉ làm một việc là khống chế Phân quang tiên thuẫn.
Thuật pháp hùng hậu, quỹ tích huyền ảo như từng phiến vũ trụ ép tới cùng lúc nhưng thật ra phản ứng và tốc độ thi pháp của mỗi người khác nhau, mỗi đạo uy năng xung kích vào Ngụy Tác đều cách nhau một chút.
Chênh nhau một chút thời gian nhưng tạo thành cảnh tượng khó tưởng tượng nổi.
Uy năng như trấn áp vũ trụ đổ vào Ngụy Tác đều bắn ngược lại!
Vũ trụ xoay chuyển, như đóa hoa khổng lồ nở bừng quanh gã.
"Cách, cách, cách..."
Ngụy Tác trong tích tắc vang lên không biết bao nhiêu tiếng xương vỡ.
Tuy mỗi uy năng cách nhau một chút thời gian khiến gã khống chế được Phân quang tiên thuẫn, chống được cường uy nhưng lực xung kích cộng lại thì không thể tránh được.
Mỗi tích tắc điện quang hỏa thạch đó, gã toàn lực điều khiển Phân quang tiên thuẫn như bị hai mươi mấy ngọn thần chùy gõ từ trong ra ngoài.
Dù là gã cùng kêu lên cực kỳ thống khổ, hộc máu có vòi.
Thân thể gã như biến hình nhưng vẫn khống chế Phân quang tiên thuẫn chặt chẽ.
Cơ hồ không dừng, tích tắc hất mọi cường uy lại, Huyền sát quỷ trảo bổ ngay lên đầu Thích Già Lam.
"Thích Già Lam đại nhân!"
Toán vực ngoại thiên ma chống lại uy năng bắn ngược, cùng kêu vang
Thích Già Lam trúng đòn liên thủ thì đã nứt ra, bạch sắc và hoàng sắc ma huyết chảy tràn, giờ Huyền sát quỷ trảo chụp xuống thì đầu y lộ cả xương ra.
Thân thể Thích Già Lam như đang ngủ chợt lấp lóe hắc sắc thần hỏa, không phải lửa thật mà là vô hình tinh thần chi hỏa, cơ hồ thần thức bốc cháy.
"Gừ!"
Thích Già Lam đột nhiên gầm lên phẫn nộ cực độ, chấn động ra khí tức kinh nhân, những vết nứt trên thân thể, cả vết trên trán đều bắn ra vô số hắc sắc cốt ti như râu cằm, dày đặc đổ vào Ngụy Tác như muốn biến gã thành con nhím.
Đế thiên tu vi, đích xác khó tưởng tượng nổi.
Trong lúc Ngụy Tác không chống nổi Trầm túy tinh vân, Thích Già Lam lại tỉnh lại, bọn Ngụy liên tục tung đòn tuyệt sát mà y vẫn có thể phản kích.
Ngụy Tác chưa có cơ hội tế xuất thi thể Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng, nhục thân gã kém hơn Thích Già Lam nên trúng đòn tất bị cốt ti găm vào thể nội.
"Xong chưa!"
Thích Già Lam tung đòn như thế nhưng gã không tránh, Lôi vương đế tôn kiếm vẽ lên một vết nứt trên không, chém vào đầu y.
Đồng thời, Nam Cung Vũ Tinh nghiến răng bạo phát ra hoàng sắc thần hoàn.
Hắc sắc cốt ti tan nhanh trong hoàng sắc thần quang, nguyên khí kinh nhân xâm thực mọi sinh cơ trong thần quang.
Đại hoang vấn đạo kinh!
Phục binh của Ngụy Tác đã thể hiện.
Nam Cung Vũ Tinh kích phát uy năng Đại hoang vấn đạo kinh đến cực trí, không chỉ với Thích Già Lam, mà cả Ngụy Tác và Cơ Nhã cũng bị tổn hại, sinh cơ và thọ nguyên tan nhanh.
Chỉ cần ngăn được Thích Già Lam phản kích là xong, Ngụy Tác hiểu nếu y có thể lấy hơi tất lần ám sát này không thể thành công.
Thích Già Lam không phải Chân tiên điên phong mà là đế thiên tu vi!
Thần thông của y vốn là hàng đầu trong các đế thiên, nếu bất chấp mà giải trừ tự thân phong ấn, hậu quả khó tưởng tượng nổi.
"Cách!"
Đại hoang vấn đạo kinh giáng uy năng xuống, Lôi vương đế tôn kiếm lại chém vào đầu Thích Già Lam.
"A!"
Mọi vực ngoại thiên ma rống lên.
Đầu Thích Già Lam nứt ra, máu văng tứ tán!
Nhưng chúng không dám tung đòn vào gã như lúc nãy nữa.
Tịnh niệm tâm kiếm và hôi sắc loan nguyệt như thủy triều cuốn tới, thân ảnh Linh Lung Thiên cũng xuất hiện.
"Xong chưa!"
Cùng tiếng quát là băng lam sắc cực hàn hồng lưu cùng quang hoa chói lòa xuất hiện, cuốn vào Thích Già Lam.
Hàn Vi Vi xuất hiện, tu vi Thần huyền lưỡng trọng thi triển Động Hư bộ pháp vượt hư không, băng lam sắc hàn đơn thoạt ẩn thoạt hiện trong cực hàn hồng lưu.
Hàn Vi Vi chuẩn bị tự nổ hàn đơn uy năng đạt Chân tiên ngũ trọng!
Tuy sẽ trọng thương nhưng đó mới là tuyệt sát!
Hàn đơn cỡ này phát nổ, đế thiên nguyên lành cũng vị tất chống nổi.
"A!"
Miệng Thích Già Lam đột nhiên gầm vang.
Đầu y vỡ như trái dưa nhưng miệng gã phát ra tiếng rú khó tưởng tượng nổi.
Quang hoa đột nhiên tắt đi, bạch cốt tiểu nhân cỡ bảy tấc chui ra.
Như kiểu tu sĩ đoạt xá!
Bạch cốt tiểu nhân trên đầu y vàng rực bên trong, xương bao quanh huyết dịch đều như sợi tơi, có vẻ là cốt ti mới ngưng kết.
Mạnh như Thích Già Lam mà bị bọn Ngụy Tác liên tục tung đòn cũng phải từ bỏ nhục thân!
Ngụy Tác và Vu thần nữ, bọn Hàn Vi Vi biến hẳn sắc mặt.
Bạch cốt tiểu nhân tạo thành gợn sóng trên không, bạch quang xuất hiện cách đó nghìn dặm!
Hàn Vi Vi dừng lại.
Đòn tuyệt sát không diệt hẳn được Thích Già.
Không ai biết y hóa thành bạch cốt tiểu nhân như thế rồi tình hình sẽ ra sao.
"Vù!"
Không ai ngờ một đạo lam sắc quang mang như trường mâu của viễn cổ thần vương, ràn rạt hồng hoang khí tức, đột nhiên xuất hiện trên hư không đâm vào Ngụy Tác.
Không ai ngờ như thể, cả Ngụy Tác cũng không có thời gian phản ứng, chỉ hơi lách đi.
"Phù!"
Lam sắc thần mang xuyên qua gã, hất gã văng đi không biết bao nhiêu trượng, như mũi xoa găm lên mình tôm.
"A!"
"Ai!"
Phe Ngụy Tác ré lên.
"Khụ... Khụ..." Ngụy Tác ho ra máu liên tục, điện lam sắc thần mang phá hủy hết kinh mạch ở tâm mạch gã, uy năng kỳ dị cấm cố khiến sinh cơ bị áp chế, vết thương không thể khôi phục.
Hơi lạnh còn hơn cả thương thế khiến chân tay gã lạnh cóng, gã và Phệ Tâm trùng đều không phát hiện đối phương.
Đối phương tựa hồ ẩn trong hư không, đột nhiên lao ra.
Từ vị trí lam sắc thần mang phát xuất có một thân ảnh nhiều tay xuất hiện.
Nhớ thank nhé!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 36 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1268: Không có địch nhân vĩnh viễn
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By xtamnguyenx --- 4vn.eu
NHỚ BẤM THANKS
Mười sáu cánh tay giang ra thật đặc biệt trong hư không.
Lam sắc quang đóa như thi pháp chưa hết đà, nhảy nhót giữa các cánh tay.
Nhất thời, Ngụy Tác và toán vực ngoại thiên ma tạm ngừng giao thủ.
Phe Ngụy Tác tụ về phía gã, đại bộ phận vực ngoại thiên ma đều đổ về phía bạch cốt tiểu nhân.
Không ai ngờ lại xuất hiện Thập lục tí hoang tộc đại năng!
Nguyên khí dao động của Thập lục tí hoang tộc đại năng không mạnh so với Thích Già Lam, tạo cảm giác tương đương với Chân tiên tứ trọng điên phong nhưng đòn từ hư không trọng thương Ngụy Tác thì ai cũng thấy tốc độ thi pháp của y và khả năng khống chế nguyên khí pháp tắc kinh nhân.
Ai cũng cho là mình đối diện Hoang tộc đại năng này cũng chưa chắc tránh được đòn đó.
Hoang tộc có ý nghĩa khác thường với cả vực ngoại thiên ma hoặc phe Ngụy Tác, đều là thế lực đáng sợ.
Không ít vực ngoại thiên ma cùng Thích Già Lam đối phó bọn Ngụy Tác đều thân phận không thấp, phần nào đọc về việc tiên tổ đến không vực này.
Đối diện một tộc từng giết chết đại đa số tiên tổ, chúng cao ngạo đến đâu cũng không thể như trước.
"Yến Bắc Quy?"
Bắc Minh thần quân Diệp Tử Mị kinh hô.
Thập lục tí hoang tộc đại năng tuy lam sẫm nhưng ngũ quan còn rõ bóng dáng Thần Lan vương Yến Bắc Quy.
"Y không còn là Yến Bắc Quy." Ngực Ngụy Tác rực hắc hỏa, xung kích vào lam sắc quang hoa lấp lóe ở trong, thấy Thập lục tí hoang tộc đại năng thì thần sắc gã không thay đổi, "Xem ra trận chiến Bắc Mang xưa kia sẽ kết thúc hôm nay."
"Thiên địa thay đổi rồi, ở thời đại Bắc Mang dù Ma hoàng long nhất tộc cũng không dám nói thế trước mặt ta." Thập lục tí hoang tộc đại năng mặt như Yến Bắc Quy nhìn Ngụy Tác và Linh Lung Thiên, cất lên giọng nói cực kỳ già nua của Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng.
"Ngươi là kẻ ở trong không vực này, ẩn thân sáu, bảy vạn năm?" Thích Già Lam đột nhiên nói.
Tình hình thập phần vi diệu.
Hoang tộc và vực ngoại thiên ma lẽ ra là tử địch, truyền tống pháp trận từ không vực thông đến Hoang tộc Phù đồ cũng trong tay Hoang tộc đại năng.
Hoang tộc đại năng xuất hiện là đánh lén trọng thương Ngụy Tác, thể hiện rõ chiến lực, khiến y không dám khinh cử vọng động.
"Không sai, nếu không vì tiên tổ các ngươi may mắn, gặp lúc bọn ta đều trọng thương thì Hoang tộc đã nắm trong tay vô số tinh không." Hoang tộc đại năng bảo bọn Thích Già Lam.
Toán vực ngoại thiên ma càng rùng mình.
Cao thủ từ sáu, bảy vạn năm trước, dù nguyên khí đại thương, nhưng nắm vững nguyên khí quy tắc đến mức nào?
"Nói vậy, kết quả trận chiến Bắc Mang năm xưa là lưỡng bại câu thương, bị vực ngoại thiên ma thừa cơ?" Ngụy Tác hỏi Hoang tộc đại năng, "cánh tay cụt là ngươi ném vào Vân Linh đại lục để dụ tu sĩ đến không vực này cho ngươi đoạt xá?"
"Có thể nói thế, đoạt xá thì là ngươi đánh giá chúng cao quá, cùng lắm chỉ đủ cho ta bổ sung nguyên khí." Hoang tộc đại năng liếc bọn Ngụy Tác và Linh Lung Thiên, "Nếu ngươi ngoan ngoãn giao thi thể của Trụ ra thì ta tha cho các ngươi."
"Y còn bị bọn ta đánh cho tơi tả thì ngươi vẫn cho rằng mình là đối thủ của bọn ta?" Ngụy Tác thản nhiên bảo Hoang tộc đại năng: "Ngươi tưởng mình là thủy tổ ba đầu ba mươi hai cánh tay hả? Chi bằng chúng ta ngồi xuống bàn về tiên giới chi thược."
"Lẽ nào Tiểu ma hoàng long này biết về tiên giới chi thược?" Hoang tộc đại năng đột nhiên cả kinh, thần sắc biến hẳn, nhìn Linh Lung Thiên.
"Gian thương, nhục thân Thích Già Lam có một thứ!" Linh Lung Thiên hơi biến sắc truyền âm cho Ngụy Tác.
Thích Già Lam tuy nhiên diễn hóa thành bạch cốt tiểu nhân bỏ chạy nhưng nhục thân lọt vào tay Linh Lung Thiên và Nam Cung Vũ Tinh, được Linh Lung Thiên đưa cho Ngụy Tác.
"Chuyện này... ?"
Ngụy Tác thoáng tỏ vẻ hơi kinh ngạc.
Trước đó gã chú ý nhiều vào Thích Già Lam và Hoang tộc đại năng đột nhiên xuất hiện chứ không chú ý đến nhục thân tử khí trầm trầm bị Thích Già Lam rũ bỏ.
Nhưng Linh Lung Thiên nói, thần thức gã quét tới là phát hiện trong thể nội y có bạch cốt nang như cái túi đựng ba thứ.
Một tấm thiết bài hình tam giác đen xỉn, một khúc cổ hương, hình như là Thông thiên cổ hương trong truyền thuyết của Thông Thiên đại đế!
Vực ngoại thiên ma có thể cất pháp khí vào thể nội, trong đó có hai nhánh Thông thiên cổ hương!
"Lẽ nào..."
Ngụy Tác nghĩ ngay đến Thiên Cửu thần quân, hai khúc cổ hương này có lẽ là Thích Già Lam lấy được từ đó, nhưng nhìn quanh là gã ngẩn ra.
Trong vòng mấy nghìn dặm nào còn bóng Thiên Cửu thần quân.
Vốn y bị Thích Già Lam bắt nhưng ban nãy cường uy liên tục va nhau nên y hóa thành tro.
"Năm xưa các ngươi đánh tới Thiên khung, Linh Hoang đại năng chỉ còn lại ngươi?" Ngụy Tác tâm rúng động vì hai khúc Thông thiên cổ hương, thần sắc vẫn như thường, không đáp mà hỏi ngược.
Linh Lung Thiên không lên tiếng, hiểu rõ tình hình này thì thủ đoạn đàm phán của Ngụy Tác lợi hại hơn hết.
"Không cần mơ mộng, khi xưa tất cả chết hết. Trong số tiên tổ của y có không ít kẻ đối phó được mấy đế thiên cấp đại năng, vực ngoại thiên ma không phải vô dụng đâu." Hoang tộc đại năng cười lạnh nhìn Ngụy Tác, "Ta không muốn lắm lời, giao thi thể của Trụ ra, không thì đừng mong ta nương tay."
"Đừng có tỏ vẻ đường hoàng như thế, ngươi tưởng bọn ta và Thích Già Lam đều ngốc hả? Nếu ngươi không lo cùng bọn ta đấu với bên nào cũng không bị phe kia ngư ông đắc lợi thì với thân phận như ngươi sao có thể lắm lời thế được. Ngươi có thực lực thu thập được cả bọn ta thì cần gì đánh lén ta nữa?" Ngụy Tác chưa khỏi vết thương ở tâm mạch, vẫn có vô số tia lam sắc quang hoa lấp lóe nhưng gã lại tỏ vẻ ngươi đừng đùa nữa, đồng thời ngoái lại bảo Thích Già Lam, "Thích Già Lam, mỗ thấy chúng ta nên thu thập y đã, tuy các hạ hận mỗ nhưng mỗ cho biết là y còn nguy hiểm gấp trăm, y mà lấy được thi thể Hoang tộc đại năng của mỗ thì sẽ thôn tính được ngay, diễn biến thành Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng! Lúc đó không ai là đối thủ của y nữa!"
Khẩu tài gian thương của Ngụy Tác quả có khả năng kích động, quan trọng nhất là gã nói không sai, vốn Thích Già Lam định động thủ với gã, nhưng nghe nói thế thù lại nhìn vào Hoang tộc đại năng.
"Thích Già Lam, các vị định vào thiên địa của bọn mỗ hả? Chỉ mình ta biết cách mở truyền tống pháp trận, nếu chúng ta hợp tác, ta sẽ đưa các vị tới." Hoang tộc đại năng hơi biến sắc nói.
"Được, chỉ cần ngươi cho biết truyền tống pháp trận nối với thiên địa đó thì ta sẽ liên thủ với ngươi giết y!" Thích Già Lam nói.
"Được, ta..." Hoang tộc đại năng tỏ vẻ hớn hở định nói gì thì đáy mắt Ngụy Tác cũng thoáng mừng vui.
Vực ngoại thiên ma nổi tiếng âm hiểm giảo trá, gã đã được thấy.
"Chát!"
Hoang tộc đại năng đang định bàn bạc với bọn Thích Già Lam thì mọi vực ngoại thiên ma đều bừng lên nguyên khí dao động khiến cả hư không rung lên, như từng phiến vũ trụ ép vào y.
Hoang tộc đại năng biến hẳn sắc mặt, mười sáu cánh tay đồng thời vung lên, lam sắc thần quang như dây xích đan thành nguyên khí dao động vô biên.
Y như sa xuống nước, chìm vào lam sắc thần quang như mười sáu sợi xích.
"Oành!" "Oành!" "Oành!" ...
Cường uy như vũ trụ dồn tới, mười sáu tia lam sắc thần quang tan đi nhưng thân ảnh Hoang tộc đại năng khuất bóng, uy năng đó không uy hiếp được y.
"Chát!"
Lúc đó miệng bạch sắc tiểu nhân lại phun ra hắc sắc quang trụ, giáng vào hư không bên trái, cùng với tiếng nổ vang động ngoài xa, thân ảnh Hoang tộc đại năng lại xuất hiện.
Ngụy Tác ngầm dồn nguyên khí cuốn hai khúc Thông thiên cổ hương và thiết bài về.
Nhớ thank nhé!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 37 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1269: Chuyển biến địch bạn còn nhanh hơn
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By xtamnguyenx --- 4vn.eu
NHỚ BẤM THANKS
Lấy được hai khúc Thông thiên cổ hương, Ngụy Tác lại cả kinh.
Gã quá quen với Thông thiên cổ hương, trước đó gã có hai khúc đầu, còn đây là hai khúc giữa, đủ để gép thành một nén.
Lẽ nào giá Thông thiên cổ hương gồm bốn khúc này?
Khúc trong tay Kỳ Thạch viên chưởng quỹ khi xưa sau cùng lọt vào tay Thiên Cửu thần quân?
Chưa kịp tính toán thì lam sắc quang hoa lóe lên, thân ảnh Hoang tộc đại năng đó khuất vào hư không.
"Chát!"
Lại có tiếng nổ vang, bạch cốt tiểu nhân do Thích Già Lam hóa thành lại phun hắc sắc quang trụ, giáng vào hư không. Hoang tộc đại năng lại bị hất ra, tựa hồ thụ thương.
"Không xong!"
Cùng lúc, ánh mắt Ngụy Tác và Thích Già Lam lóe lên, hư không như có lãnh điện quét qua, cạnh vực ngoại thiên ma tu vi ngang với Cổ Ti Lệ đột nhiên rực xích kim lưỡng sắc quang hoa, tựa hồ có lôi hỏa bôc cháy. Mắt bạch cốt tiểu nhân lại phun ra hắc sắc quang trụ vào đó.
Vực ngoại thiên ma có xương trắng hình thuần tròn tỏ vẻ kinh hãi, mới ngoái lại thì Hoang tộc đại năng đã hiện ra bên cạnh.
Hoang tộc đại năng bị đả thương lại chỉ là phân thân không rõ được y dùng thuật pháp hóa thành, tan theo lam sắc quang hoa.
"Chát!"
Hoang tộc đại năng chân thân chặn hắc sắc quang trụ của Thích Già Lam, mười sáu cánh tay tóm lấy vực ngoại thiên ma có xưng trắng hình thuẫn tròn kéo mạnh.
Y bị xé vụn.
"Phù!"
Không hề dừng lại, khí huyết vực ngoại thiên ma đó hóa thành nguyên khí, bị Hoang tộc đại năng hút.
Mọi vực ngoại thiên ma biến hẳn sắc mặt, lao nhanh về phía Thích Già Lam vì trừ y và Ngụy Tác thì không ai đủ uy năng xuyên vào hư không, ngăn cản được Hoang tộc đại năng.
Nếu bị Hoang tộc đại năng đến gần thì hậu quả cũng như vực ngoại thiên ma khi nãy, vì nhục thân của y hơn xa vực ngoại thiên ma thông thường.
"Hắc hắc", giết vực ngoại thiên ma đó xong, Hoang tộc đại năng cười lạnh, thân ảnh cùng mười sáu dải lam sắc thần quang tan đi.
"Không xong!"
Ngụy Tác biến sắc, Hoang tộc đại năng ẩn vào hư không thì gã nhận ra thần thức y đã quét vào Hoang Vũ thần quân.
Nhưng y chưa kịp làm gì, Hoang Vũ thần quân vừa tỏ ra tuyệt vọng thì thân thể đã nổ tan giữa hư không, biến thành huyết vụ, rồi lại tan vào hư không, tạo cảm giác bị hư không hút vào.
Hoang tộc đại năng bị Thích Già Lam phát ra hắc sắc quang trụ đẩy khỏi hư không.
Ngực y bị Thích Già Lam khoét thủng, nhưng vẫn thản nhiên, nguyên khí dao động còn mạnh hơn.
Sắc mặt bọn Ngụy Tác và Thích Già Lam cực kỳ khó coi.
Hoang tộc đại năng này có thuật pháp và hiểu về đối nguyên khí quy tắc thập phần quỷ dị, tốc độ thi pháp hơn tất cả, dù hai phe liên thủ cũng vẫn chậm hơn.
"À?"
Bọn Ngụy Tác và Thích Già Lam ngẩn người vì thân thể Hoang tộc đại năng sững lại, thần sắc đột nhiên cực kỳ khó coi.
Mười sáu dải lam sắc thần quang hiện ra nhưng không khiến y biến mất như trước.
Mười sáu tia lam sắc thần quang như giữ cứng người ta lại.
"Phù!"
Đồng thời, tử hắc sắc quang hoa đột nhiên lóe lên sau Hoang tộc đại năng, hư không ở giữa mờ đi, hai làn khi tức mà Ngụy Tác và Thích Già Lam không so được va nhau.
Hoang tộc đại năng vừa mới hung hăng tột độ đã hóa thành quang tinh, bị đánh văng đi không biết bao nhiêu trượng.
Cả mười sáu cánh tay cũng nứt nẻ, khí huyết tung tóe.
"Phù!"
Ngụy Tác và toán vực ngoại thiên ma cùng hít hơi lạnh.
Chỗ Hoang tộc đại năng đứng lúc trước có thêm một ma vật xanh lét.
Ma vật trông rất giống Hoang tộc đại năng nhưng chỉ có hai tay và tử hắc sắc độc giác.
Tuy so với vực ngoại thiên ma thì không biết ngoại hình bên nào hung hãn hơn nhưng so về âm hiểm thì vực ngoại thiên ma không sánh được.
So ra, diện mạo vực ngoại thiên ma khả ái thiện lương hơn nhiều.
Ma vật hiện thân, lạnh lùng nhìn toán vực ngoại thiên ma và Ngụy Tác, Hoang tộc đại năng cố dừng lại trên không, dù sắc mặt khó coi nhưng không động thủ, mắt ánh lên.
"Ngươi còn chậm lắm." Đột nhiên, ma vật bảo Hoang tộc đại năng.
"Chư vị, chúng ta phải liên thủ đối phó y, không thì cùng chết. Y không chỉ tu vi phổ thông đế thiên, ở ngoài Phong Bạo đảo lại càng không ai là đối thủ." Hoang tộc đại năng đầm đìa máu bảo Ngụy Tác và Thích Già Lam.
"..." Ngụy Tác và bọn Thích Già Lam xôn xao.
Chuyện gì đây?
Tích tắc trước đó, Hoang tộc đại năng còn đấu sống đấu chết với họ, diệt được một người, mà giờ y lại muốn liên thủ đối địch.
Đúng là đùa cợt.
Bất quá không ai dám cười, vì thần thông của độc giác ma vật còn hơn Hoang tộc đại năng.
"Ai kia, không phải ngươi bảo các đại năng đấu với tiên tổ bọn ta khi xưa chỉ còn mình ngươi?" Thích Già Lam hỏi.
"Đó vốn là phân thân của ta nhưng đã có tự ngã ý thức, muốn thanh toán chủ nhân. Bất quá nó cũng như ta, các ngươi đừng mong nó chỉ đối phó ta." Sắc mặt Hoang tộc đại năng cực kỳ khó coi.
"Chát!"
Ngụy Tác run lên, trong óc nhận được hai kinh văn của Hoang tộc đại năng.
Pháp quyết này để giải trừ uy năng gã đang hứng chịu, thiên còn lại là phần bổ sung của Thủy hoàng phệ nhật quyết, có thể mơ thêm nhiều lối cho chân nguyên để hút được thêm tinh thần nguyên khí, khiến chân nguyên khôi phục càng nhanh.
Hoang tộc thủy tổ cấp đại năng nay vì bị phân thân bức đến đường cùng, phải liên thủ đối địch cùng bọn gã.
Cơ hồ chỉ một tích tắc, Ngụy Tác đã cảm ngộ được cách giải trừ uy năng, lam sắc thần quang ở tâm mạch tan đi, vết thương khôi phục với tốc độ kinh nhân.
Thủy hoàng phệ nhật quyết càng hoàn chỉnh thì gã không thử tham ngộ và thi triển, giải trừ uy năng thì đơn giản nhất là phá giải nguyên khí pháp tắc, công pháp này thập phần huyền ảo, gã chưa chạm đến được bản nguyên, sợ bị Hoang tộc thủy tổ cấp đại năng giở trò.
Ba bên đều không nói, sẽ liên thủ đối phó độc giác ma vật, nhưng nó chưa xuất thủ, tựa hồ còn định nói gì đó, cả ba bên không ai động thủ, tránh tự rước họa.
Độc giác ma vật nhìn Ngụy Tác và Linh Lung Thiên, há miệng tựa hồ định nói gì thì lam sắc quang hoa xoáy tít từ dưới da dấy lên.
"Không xong! Y ở trong hư không loạn lưu đã thanh toán đại nhân vật của vực ngoại thiên ma. Chả trách y thoát khốn nhanh thế! Hiện đang cố đọc suy nghĩ của ta!"
"Mau động thủ! Không thì chúng ta không có đất chôn!"
Thấy lam sắc quang hoa hình lốc xoáy từ da nó dấy lên, Hoang tộc đại năng đang tính toán cũng biến sắc rú vang. Cùng lúc vũng xoáy màu vàng và lam từ trán y rực lên, vô số lam sắc, ô kim sắc thần quang như dây xích cỡ ngón tay xuất hiện.
Chỉ một thoáng, cả hư không như bị nghìn sợi xích xuyên qua, khí tức kinh nhân ép độc giác ma vật vào giữa.
Thập lục tí đại năng chiếm cứ nhục thân Yến Bắc Quy gần như nhỏ đi một nửa, để tung đòn này đã hao phí liễu một nửa nguyên khí.
Nhớ thank nhé!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 36 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius