 |
|

26-05-2009, 03:49 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 26 -
Và o giữa mùa hạ công tước tiểu thư Maria nháºn được má»™t bức thư không ngá» cá»§a công tước Andrey từ Thuỵ SÄ© gá»i vá», trong đó công tước cho nà ng biết má»™t tin kỳ lạ và đột ngá»™t. Công tước Andrey cho nà ng biết rằng mình đã Ä‘Ãnh hôn vá»›i cô Roxtov. Từ đầu chà cuối bức thư Ä‘á»u toát lên má»™t tình yêu bồng bá»™t, tha thiết đối vá»›i ngưá»i vợ chưa cưới và má»™t lòng hữu ái tin cáºy đối vá»›i em gái.
Chà ng viết rằng chưa bao giá» chà ng yêu như bây giá», rằng chỉ đến bây giá» chà ng má»›i hiểu và biết được cuá»™c sống; chà ng xin em gái tha thứ cho chà ng khi ghé vá» Lưxye Gorư đã không cho nà ng biết việc nà y, tuy có nói vá»›i cha. Sở dÄ© chà ng không nói vá»›i em gái là vì nếu thế thì nữ công tước Maria sẽ xin cha ưng thuáºn, và tất sẽ không đạt được mục Ä‘Ãch mà lại còn là m cho cha phát bẳn lên, và sẽ phải chịu đựng tất cả gánh nặng cá»§a sá»± cáu bẳn đó. Vả chăng dạo ấy công việc chưa quyết định hẳn hoi như bây giá». "Hồi ấy cha định ra cho anh thá»i hạn là má»™t năm, và đến nay đã được sáu tháng, tức má»™t ná»a thá»i hạn đã qua, và anh vẫn giữ vững ý định hÆ¡n bao giá» hết. Giá các bác sÄ© đừng giữ anh lại đây để an dưỡng, thì anh đã trở vá» Nga rồi, nhưng bây giá» anh phải hoãn ngà y vá» lại ba tháng nữa. Em biết rõ anh và biết anh đối vá»›i cha như thế nà o. Anh không cần Ä‘iá»u gì ở cha hết, xưa nay anh vẫn độc láºp và bao giá» anh cÅ©ng sẽ độc láºp nhưng là m má»™t việc trái vá»›i ý cha, khiến cho cha phải tức giáºn trong khi có lẽ cha không còn ở vá»›i chúng ta được mấy lâu nữa, thì hạnh phúc cá»§a anh sẽ sụp đổ mất má»™t ná»a. Bây giá» anh cÅ©ng viết thư cho cha vá» việc nà y và xin em chá»n má»™t lúc thuáºn lợi để trao thư cho cha, rồi cho anh biết thái độ cá»§a cha đối vá»›i tất cả những Ä‘iá»u nà y, và báo cho anh rõ có thể hy vá»ng cha giảm bá»›t thá»i hạn Ä‘i ba tháng không?"
Sau khi lưỡng lá»±, hoà i nghi và cầu nguyện rất lâu công tước tiểu thư Maria trình bức thư cho cha. Ngà y hôm sau lão công tước Ä‘iá»m tÄ©nh nói vá»›i nà ng.
- Con hãy viết thư bảo anh con là hãy đợi khi nà o ta chết rồi hẵng hay… không lâu nữa đâu, chỉ Ãt nữa là thoát thôi…
Công tước tiểu thư Maria muốn nói lại một câu gì đấy, nhưng cha nà ng không cho nói và mỗi lúc một to tiếng:
- Cưới vợ Ä‘i, cưới vợ Ä‘i, anh bạn ạ… Dòng dõi quý phái nhỉ? Toà n là những ngưá»i thông minh cả đấy nhỉ? Già u có lắm đấy nhỉ? Phải. Thằng Nikolenka sẽ có được má»™t mụ dì ghẻ tháºt ra hồn. Mà y viết thư bảo nó là thôi, mai cưới Ä‘i cÅ©ng được. Con bé ấy sẽ là m dì ghẻ thằng Nikolenka, còn tao thì tao lấy con Burienka… Ha, ha, ha, để cho nó cÅ©ng có dì ghẻ vá»›i chứ! Chỉ có má»™t Ä‘iá»u là trong nhà tao không cần bá»n đà n bà nữa; cứ lấy vợ Ä‘i, rồi ở riêng ra. Có lẽ hay là mà y cÅ©ng Ä‘i vá»›i nó nốt? - Lão công tước nói vá»›i con gái. - Thế thì gá»i Chúa, chúc các ngưá»i lên thiên đưá»ng bình an… lên đưá»ng bình an!…
Sau tráºn lôi đình nà y công tước không lần nà o nhắc đến việc ấy nữa. Ông cố đè nén ná»—i bá»±c tức đối vá»›i cái nhược Ä‘iểm cá»§a thằng con trai, nhưng nó lại cà ng lá»™ rõ ra trong cách ông đối xá» vá»›i con gái. Thêm và o những đỠtà i chế giá»…u trước kia bây giá» lại có má»™t đỠtà i má»›i - câu chuyện dì ghẻ và những cá» chỉ ân cần đối vá»›i cô Burien.
- Việc gì tao lại không lấy cô ta? - Ông nói với con gái - Cô ta sẽ là m một bá tước phu nhân xuất sắc.
Và trong thá»i gian gần đây công tước tiểu thư Maria bắt đầu ngạc nhiên và chẳng hiểu ra là m sao nữa khi nháºn thấy rằng cha quả nhiên bắt đầu ngà y cà ng gần gÅ©i cô thiếu nữ Pháp. Tiểu thư viết thư cho anh nói rõ cha đã tiếp bức thư cá»§a chà ng như thế nà o, nhưng nà ng cố an á»§i anh và cho chà ng hy vá»ng rằng nà ng sẽ là m cho cha thuáºn lòng.
Nikolenka và việc dạy dá»— nó, Andrey và tôn giáo là những niá»m an á»§i và vui sướng cá»§a công tước tiểu thư Maria; nhưng ngoà i ra, vì má»—i ngưá»i vốn Ä‘á»u cần có những hy vá»ng riêng, trong đáy sâu cá»§a tâm hồn mình, tiểu thư Maria có má»™t ước mÆ¡ và hy vá»ng thầm kÃn vốn là má»m an á»§i lá»›n nhất trong Ä‘á»i nà ng. Ước mÆ¡ và hy vá»ng đó là do những "con ngưá»i cá»§a Chúa" Ä‘em lại cho nà ng. Äó là những ngưá»i ngây dại và những ngưá»i hà nh hương vẫn bà máºt đến gáºp nà ng, không cho lão công tước biết. Tiểu thư Maria cà ng sống, nà ng cà ng thể nghiệm và quan sát cuá»™c Ä‘á»i thì lại cà ng lấy là m lạ vá» sá»± thiển cáºn cá»§a con ngưá»i Ä‘i tìm khoái lạc và hạnh phúc trên thế gian nà y: há» là m lụng vất vả, há» Ä‘au khổ, há» váºt lá»™n và là m hại lẫn nhau để đạt đến cái hạnh phúc không thể nà o có được, hư ảo và xấu xa đó. "Công tước Andrey yêu vợ, vợ chết anh ấy vẫn chưa thấy đủ, anh ấy muốn gắn bó hạnh phúc cá»§a mình và o má»™t ngưá»i đà n bà khác. Cha không ưng thuáºn vì cha muốn Andrey tìm đám nà o quý phái và già u có hÆ¡n. Và há» Ä‘á»u vất vả, Ä‘au khổ, dằn vặt và là m hư há»ng lÃnh hồn mình, linh hồn bất diệt cá»§a mình để đạt đến má»™t lạc thú chốc lát, không những chÃnh chúng ta biết Ä‘iá»u đó mà thôi, Äấng CÆ¡ đốc, con cá»§a Äức chúa trá»i đã xuống cõi trần để nói vá»›i chúng ta rằng cuá»™c sống nà y là má»™t cuá»™c sống phù du, là má»™t thá» thách, thế mà ta cứ bám và o nó và mong tìm thấy hạnh phúc trong cuá»™c sống nà y. Tại sao không có ai hiểu nổi Ä‘iá»u đó? - tiểu thư Maria nghÄ© - Không có ai cả, ngoà i những con ngưá»i cá»§a Chúa bị ngưá»i ta khinh rẻ đó, những ngưá»i vác bị trên vai đến vá»›i ta bằng cổng sau, sợ bị công tước trông thấy, nhưng không phải sợ bị ngưá»i hà nh hạ mãng nhiếc mà là sợ khiến cho Ngưá»i phạm tá»™i lá»—i. Rá»i bá» gia đình, quê hương: từ bá» má»i sá»± lo toan vá» lạc thú ở Ä‘á»i nà y, không báºn bịu Ä‘iá»u gì, và để rồi mình mặc chiếc áo rách tươm, mang má»™t cái tên giả Ä‘i từ nÆ¡i nà y sang nÆ¡i khác, không là m hại ai và cầu nguyện cho ngưá»i, cầu nguyện cả cho cả những ngưá»i xua Ä‘uổi mình cÅ©ng như những ngưá»i che chở mình: không có chân lý nà o cao hÆ¡n chân lý nà y, không có cuá»™c sống nà o cao hÆ¡n cuá»™c sống nà y nữa!"
Có má»™t ngưá»i hà nh hương tên là Fodoxyuska má»™t bà già năm mươi tuổi, bé nhá», trầm lặng, mặt rá»—, đã ba mươi năm nay Ä‘i chân không và mang xiá»ng. Nữ công tước Maria đặc biệt yêu quý ngưá»i nà y. Có má»™t lần trong gian phòng tối má» má» dưới ánh sáng leo lét cá»§a má»—i má»™t ngá»n đèn thá», khi Fodoxyuska kể lại Ä‘á»i mình, công tước tiểu thư bá»—ng có má»™t ý nghÄ© rằng chỉ má»™t mình Fodoxyuska tìm được con đưá»ng sống đúng đắn, và ý nghÄ© nà y đến vá»›i nà ng mãnh liệt đến ná»—i nà ng đã quyết định chÃnh mình cÅ©ng sẽ lang thang Ä‘i hà nh hương. Khi Fodoxyuska đã Ä‘i ngá»§, nữ công tước Maria suy nghÄ© hồi lâu vá» việc nà y, và cuối cùng quyết định rằng tuy Ä‘iá»u đó có vẻ kỳ lạ tháºt, nhưng nà ng cần phải Ä‘i hà nh hương.
Nà ng chỉ thổ lá»™ ý định nà y vá»›i thầy sám hối(1) cá»§a nà ng là cha Akinfi và linh mục nà y tán thà nh ý định cá»§a nà ng. Lấy cá»› là để là m quà cho các bà hà nh hương, công tước tiểu thư Maria tữ sẵn cho mình cả má»™t bá»™ đồ hà nh hương: má»™t chiếc áo thụng, má»™t đôi thảo hà i, má»™t cái áo kaftan và má»™t chiếc khăn Ä‘en. Nhiá»u khi, lại gần chiếc tá»§ bà máºt đựng các thứ đó, nữ công tước tiểu thư Maria phân vân không biết đã đến lúc thá»±c hiện ý định cá»§a nà ng chưa.
Nhiá»u khi Ä‘ang nghe những câu chuyện cá»§a các bà hà nh hương, nà ng thấy lòng mình như bốc cháy trước những lá»i lẽ giản dị, đối vá»›i há» thì rất tá»± nhiên, nhưng đối vá»›i nà ng thì bao hà m má»™t ý nghÄ© sâu sắc, đến ná»—i đã mấy lần nà ng đã sẵn sà ng từ bá» tất cả và trốn Ä‘i. Trong trà tưởng tượng là ng đã thấy mình Ä‘i vá»›i Fodoxyuska, mình mặc áo vải thô, tay câm gáºy và vai mang bị bước trên con đưá»ng cát bụi, không ganh tị, không có tình yêu trần tục, không có dục vá»ng, viếng hết vị phúc lá»™c nà y đến vị phúc lá»™c khác, và cuối cùng Ä‘i đến táºn nÆ¡i không còn buồn khổ, không còn tiếng thở dà i, chỉ có má»™t má»m hoan lạc vÄ©nh viá»…n.
"Ta sẽ đến má»™t nÆ¡i nà o đó, sẽ cầu nguyện, rồi chưa kịp quen ngưá»i mến cảnh ta sẽ lại Ä‘i nÆ¡i khác. Và ta sẽ Ä‘i cho đến khi nà o chân ta khuỵu xuống, ta sẽ nằm xuống và sẽ chết ở má»™t nÆ¡i nà o đó, rồi cuối cùng ta sẽ đến cái bến vÄ©nh viá»…n, sóng yên gió lặng, nÆ¡i không còn buồn khổ, không còn tiếng thở dà i?"
- Nhưng sau đó, khi trông thấy cha và nhất là thằng Nikolenka bé bá»ng, nà ng lại má»§i lòng, vá» phòng riêng khóc má»™t mình và cảm thấy mình là kẻ có tá»™i: nà ng đã yêu cha và cháu nhá» hÆ¡n cả Chúa!
Chú thÃch:
(1) Ngưá»i linh mục có trách nhiệm xưng tá»™i.
|

26-05-2009, 03:50 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Phần VII
Chương -1-
Truyá»n thuyết Thánh kinh nói rằng cảnh sống nhà n hạ, không lao động, là điá»u kiện hạnh phúc cá»§a con ngưá»i đầu tiên trước khi sa ngã. Sau khi đã sa ngã rồi, con ngưá»i vẫn thÃch nhà n hạ, nhưng sá»± nguyá»n rá»§a cá»§a Thượng đế vẫn đè nặng trên con ngưá»i, cho nên không những nó phải đổ mồ hôi trán má»›i kiếm được miếng ăn, mà hÆ¡n nữa những bản tÃnh vỠđạo đức cá»§a ta cÅ©ng không cho phép ta an tâm mà nhà n hạ được. Má»™t tiếng nói thầm kÃn nhắc nhở ta rằng sống nhà n hạ là có tá»™i. Nếu có thể tìm được má»™t cảnh sống trong đồ con ngưá»i vẫn nhà n hạ mà lại cảm thấy mình hữu Ãch và đang là m tròn nhiệm vụ, thì như váºy là con ngưá»i đã tìm thấy má»™t mặt cá»§a hạnh phúc nguyên thuá»·. Và cảnh nhà n hạ bắt buá»™c không ai chê trách được ấy chÃnh là cái cảnh mà cả má»™t tầng lá»›p ngưá»i được hưởng: tầng lá»›p quân nhân. Äiá»u thú vị nhất cá»§a nghá» nghiệp nhà binh chÃnh là cảnh sống nhà n hạ vì nghÄ©a vụ và không ai chê trách được đó.
Nikolai Roxtov từ năm 1807 đến nay vẫn được hưởng cái lạc thú ấy má»™t cách trá»n vẹn, trong khi tiếp tục phục vụ ở trung Ä‘oà n Pavlograd: bây giá» chà ng chỉ huy đại đội kỵ binh cá»§a Denixov trước đây.
Roxtov đã trở thà nh má»™t anh chà ng lá»— mãng và đôn háºu mà có lẽ những ngưá»i quen biết ở Moskva cho là kiểu ngưá»i không tốt nhưng được các bạn đồng ngÅ© kẻ dưới ngưá»i trên Ä‘á»u mến trá»ng, và chà ng rất hà i lòng vá»›i cách sống cá»§a mình. Gần đây, trong những bức thư mà chà ng nháºn được trong năm 1809, mẹ chà ng thưá»ng phà n nà n vá» ná»—i cảnh nhà cà ng ngà y cà ng sa sút, và nói rằng đã đến lúc chà ng phải vỠđể cha mẹ chà ng được vui vẻ và yên lòng.
Äá»c những bức thư ấy, Nikolai lo sợ rằng ngưá»i ta muốn hất chà ng ra khá»i cái môi trưá»ng trong đó chà ng Ä‘ang sống yên tÄ©nh phẳng lặng, cách biệt tất cả những phiá»n nhiá»…u cá»§a cuá»™c Ä‘á»i. Chà ng cảm thấy sá»›m hay muá»™n gì chà ng cÅ©ng phải lao mình và o luồng nước xoáy cá»§a cuá»™c Ä‘á»i, phải cứu vãn những tình thế khó khăn cá»§a gia đình, phải kiểm tra những tÃnh toán và sổ sách cá»§a viên quản lý, phải tham dá»± những cuá»™c tranh chấp, những mưu mô, những quan hệ xã giao, phải giải quyết vấn đỠtình yêu vá»›i Sonya và lá»i chà ng đã hứa vá»›i nà ng. Tất cả những Ä‘iá»u đó tháºt là khó khăn, phiá»n phức ghê gá»›m, và chà ng trả lá»i mẹ bằng những bức thư ráºp khuôn lạnh lùng, bắt đầu bằng "mẹ thân yêu" và kết thúc bằng "con trai hiếu kÃnh cá»§a mẹ", mà không há» nói rõ mình định đến bao giá» thì sẽ vá». Năm 1810, má»™t bức thư nhà báo cho chà ng biết là Natasa đã Ä‘Ãnh hôn vá»›i Bolkonxki và lá»… cưới phải hoãn lại trong thá»i hạn là má»™t nằm, vì lão công tước không thuáºn. Bức thư khiến chà ng vừa buồn vừa giáºn.
Trước hết, chà ng buồn vì thấy Natasa, em gái cưng cá»§a chà ng, sắp rá»i khá»i nhà .
Sau nữa, theo quan Ä‘iểm sÄ© quan phiêu kỵ cá»§a chà ng, chà ng tiếc rằng đã không có mặt ở nhà để tá» rõ cho Bolkonxki thấy rằng là m thông gia vá»›i nhà hắn ta tuyệt nhiên không phải là má»™t vinh dá»± gì lá»›n lắm, và nếu quả tháºt hắn ta yêu Natasa, thì hắn có thể bất chấp cả sá»± phản đối cá»§a ông bố gà n dở cá»§a hắn. Có má»™t lúc, chà ng đã phân vân tá»± há»i nên xin nghỉ để vá» thăm Natasa sau khi nà ng đã Ä‘Ãnh hôn hay không, nhưng chÃnh lúc ấy những cuá»™c táºp tráºn lại diá»…n ra, chà ng lại nghÄ© đến Sonya, đến những ná»—i phiên toái mà chà ng sẽ gặp, và chà ng lại trì hoãn. Nhưng đến mùa xuân năm ấy mẹ chà ng lại viết thư cho chà ng mà không cho lão bá tước biết, bức thư đó đã khiến chà ng quyết định vá» nhà . Bà bảo nếu chà ng không vỠđể nắm lấy má»i việc thì bao nhiêu tà i sản sẽ bị phát mại hết và cả nhà sẽ phải Ä‘i hà nh khất. Bá tước quá nhu nhược, hiá»n là nh, hoà n toà n tin cáºy Mityenka, lại bị má»i ngưá»i lừa phỉnh, cho nên công việc cà ng ngà y cà ng há»ng thêm. "Mẹ van xin con hãy vì Chúa mà vá» ngay nếu con không muốn là m cho mẹ và cho cả nhà phải khốn đốn" - bá tước phu nhân viết như váºy.
Bức thư ấy đã có tác dụng vá»›i Nikolai. Chà ng vốn có cái trà xét Ä‘oán là nh mạnh cá»§a những ngưá»i tầm thưá»ng, là cái vẫn vạch cho há» thấy rõ nhiệm vụ phải là m.
Bây giá» thì chà ng nhất định phải vá», nếu không phải là xin giải ngÅ©, thì cÅ©ng phải xin nghỉ phép. Tại sao chà ng lại phải vá», chà ng cÅ©ng không biết nữa, nhưng sau má»™t giấc ngá»§ trưa, chà ng bảo thắng con ngá»±a Marx, má»™t con ngá»±a đực mà u xám, tÃnh rất dữ, đã lâu không ai cưỡi; và khi trở vá» phòng, trên con ngá»±a ướt đẫm bá»t mồ hôi, chà ng báo tin cho Larutska (ngưá»i cần vụ cá»§a Denixov nay chuyển sang hầu hạ Roxtov) và cho các bạn bè đến chÆ¡i buổi tối ở nhà chà ng biết rằng xin nghỉ phép để vá» thăm nhà . Mặc dù chà ng thấy khó tin và lấy là m kỳ lạ khi nghÄ© rằng mình ra Ä‘i trong khi Bá»™ tham mưu chưa cho biết (chà ng đặc biệt quan tâm đến việc ấy) qua cuá»™c táºp tráºn vừa rồi chà ng có được thăng chức đại uý hoặc Ãt nhất có được thưởng huân chương Anna hay không; Mặc dù chà ng lấy là m lạ rằng mình bá» ra Ä‘i trong khi chưa bán lại xong xuôi cho bá tước Golukhovxki ba con ngá»±a lang mà ông ta Ä‘ang mặc cả vá»›i chà ng (chà ng đã đánh cuá»™c vá»›i anh em là sẽ bán được hai ngà n rúp) mặc dù chà ng thấy rõ rằng nếu mình không đến dá»± cuá»™c khiêu vÅ© mà bá»n phiêu kỵ tổ chức mừng tiểu thư Ba Lan Psadexka đỠchá»c tức bá»n kỵ binh U-lan cÅ©ng Ä‘ang tổ chức má»™t cuá»™c khiêu vÅ© cho tiểu thư Bôjodovxka cá»§a há» thì đó sẽ là má»™t Ä‘iá»u cá»±c kỳ vô lý, nhưng chà ng vẫn biết rằng thế nà o mình cÅ©ng phải rá»i khá»i thế giá»›i êm Ä‘á»m dá»… chịu nà y để đến má»™t nÆ¡i ở đấy tất cả Ä‘á»u há»—n độn be bét.
Má»™t tuần sau chà ng nháºn được giấy phép. Bè bạn cá»§a chà ng là những sÄ© quan trong trung Ä‘oà n và cả trong lữ Ä‘oà n nữa, tổ chức má»™t bữa tiệc tiá»…n chà ng má»—i ngưá»i góp mưá»i lăm rúp, có hai dà n nhạc, hai đội hợp ca; Roxtov nhảy bà i trepak vá»›i thiếu tá Baxov; mấy viên sÄ© quan say rượu công kênh chà ng, hôn chà ng và thả cho chà ng rÆ¡i phịch xuống đất; Binh sÄ© cá»§a đại đội ba lại công kênh chà ng má»™t lần nữa và hô: ura! Rồi hỠđặt chà ng lên xe trượt tuyết và há»™ tống chà ng đến trạm đưá»ng thứ nhất.
Trong phần thứ nhất cá»§a hà nh trình, từ Krementsng đến Kiev bao nhiêu tâm trà cá»§a Roxtov, như xưa nay vẫn thế, Ä‘á»u gá»i lại nÆ¡i mình vừa từ giã, gá»i lại kỵ đội cá»§a chà ng; nhưng khi đã Ä‘i được quá ná»a đưá»ng, chà ng bắt đầu quên ba con ngá»±a lang, quên cả viên tà o trưởng cá»§a kỵ đội là Dozoiveyka, và bắt đấu băn khoăn tá»± há»i khi vỠđến Otradnoye mình sẽ thấy tình hình ra sao. Chà ng cà ng gần vỠđến nhà thì những ý nghÄ© cá»§a chà ng vá» gia đình cà ng mạnh hÆ¡n trước nhiá»u (dưá»ng như tình cảm, cÅ©ng như trá»ng lá»±c, phục tùng cái quy luáºt hấp dẫn theo tá»· lệ nghịch vá»›i bình phương khoảng cách); đến trạm cuối cùng trước trang viên Otradnoye, chà ng cho ngưá»i đánh xe trạm ba rúp tiá»n uống rượu và thở hổn hển nhảy lên thá»m từng bốn báºc má»™t, như má»™t đứa trẻ.
Sau những phút mừng rỡ cá»§a buổi má»›i vá», và sau cái cảm giác thất vá»ng lạ lùng khi so sánh hiện thá»±c vá»›i những Ä‘iá»u trước đây chà ng vẫn chỠđợi - chả có gi thay đổi cả, thế mà cÅ©ng hối hả là m gì Nikolai lại quen dần vá»›i cuá»™c sống gia đình. Ông cụ bà cụ vẫn như trước, chỉ có già đi Ãt nhiá»u. Äiá»u má»›i ở hai ông bà là má»™t ná»—i lo lắng và đôi khi là sá»± bất đồng ý kiến trước kia không há» có, mà nguyên nhân như Nikolai Ãt lâu sau nháºn thấy, chÃnh là tình hình tà i chÃnh rối ren cá»§a gia đình. Sonya thì sắp đến tuổi hai mươi.
Nà ng không thể đẹp thêm nữa, nhan sắc cá»§a nà ng không hứa hẹn gì hÆ¡n nữa, song dù cứ thế nà y thôi cÅ©ng là đủ lắm rồi. Từ khi Nikolai vá», cả con ngưá»i nà ng phÆ¡i phá»›i hạnh phúc và tình yêu, và lòng chung thuá»· keo sÆ¡n cá»§a ngưá»i thiếu nữ ấy khiến chà ng vô cùng vui sướng. Petya và Natasa là m cho chà ng kinh ngạc hÆ¡n cả Petya thì bây giá» là má»™t cáºu thiếu niên mưá»i ba tuổi, cao lá»›n và đẹp trai, hóm hỉnh, vui tươi, tinh nghịch, tiếng nói đã vỡ. Còn Natasa thì trong má»™t thá»i gian khá lâu chà ng cÅ©ng lấy là m lạ và há»… nhìn cô em chà ng lại báºt cưá»i.
- Không giống trước tà nà o cả.
- Thế em xấu đi à ?
- Trái lại, nhưng trông trang trá»ng thế nà o ấy. Äúng là má»™t công tước phu nhân! - Chà ng nói thì thà o.
- Phải, phải đấy, phải đấy. - Natasa vui vẻ đáp.
Natasa kể lại cho chà ng nghe câu chuyện diá»…m tình cá»§a nà ng vá»›i công tước Andrey, việc công tước đến thăm Otradnoye, rồi đưa cho chà ng xem bức thư má»›i nháºn được cá»§a công tước.
- Thế anh có thÃch không? - Nà ng há»i - Bây giá» em thấy thanh thản và sung sướng quá.
- ThÃch lắm - Nikolai nói - Anh chà ng ấy rất khá. Em yêu anh ta lắm à ?
- Biết nói thế nà o cho anh hiểu bây giá» nhỉ. - Natasa đáp - Trước kia, em đã từng cảm Boris, cảm ông thầy há»c cá»§a em, cảm Denixov, nhưng lần nà y thì không giống thế má»™t tà nà o. Em tá»± thấy bình tÄ©nh, vững và ng lắm. Em biết không ai tốt hÆ¡n anh ấy được, em thấy trong lòng bây giá» thanh thản, sung sướng quá. Tháºt không giống trước kia má»™t tà nà o…
Nikolai ngá» cho Natasa biết rằng chà ng không hà i lòng vá» việc hoãn lá»… cưới lại má»™t năm; nhưng Natasa kịch liệt cãi lại chà ng và chứng minh rằng không thể là m cách nà o khác, rằng vá» nhà chồng mà không được ông bố chồng thuáºn tình thì không tốt, rằng chÃnh nà ng đã muốn là m như váºy.
- Anh chả hiểu gì cả, chả hiểu tà gì, - nà ng nói.
Nikolai im lặng và cho là nà ng nói phải.
Chà ng thưá»ng thấy là m lạ môi khi nhìn em. Nà ng hoà n toà n không có vẻ là má»™t ngưá»i vợ chưa cưới chung tình Ä‘ang phải xa cách ngưá»i chồng chưa cưới. Nà ng bình thản, vui vẻ chẳng khác gì trước. Nikolai lấy Ä‘iá»u đó là m lạ, tháºm chà còn nảy ra ý nghi ngá» chá»§ ý cá»§a Bolkonxki trong việc cầu hôn nà y. Chà ng không tin rằng số pháºn Natasa đã được định Ä‘oạt; hÆ¡n nữa là vì chà ng chưa há» thấy nà ng và Andrey bên cạnh nhau bao giá». Chà ng vẫn thấy có cái gì không ổn trong cuá»™c hôn nhân tá»± định nà y.
"Tại sao lại hoãn? Tại sao không là m lá»… Ä‘Ãnh hôn?" - chà ng băn khoăn tá»± há»i.
Má»™t hôm, trong khi nói chuyện vá»›i mẹ vá» Natasa, chà ng lấy là m lạ, nhưng cÅ©ng có phần thÃch thú nháºn thấy rằng mẹ chà ng trong thâm tâm cÅ©ng có lúc nhìn cuá»™c hôn nhân ấy vá»›i con mắt hoà i nghi như chà ng.
- Äây thư cá»§a anh ấy viết đây - bà cụ vừa nói vừa đưa cho con trai bức thư cá»§a công tước Andrey, vá»›i cái ác cảm thầm kÃn cá»§a tất cả các bà mẹ đối vá»›i hạnh phúc vợ chồng tương lai cá»§a con gái mình - anh ta nói là không vỠđược trước tháng Chạp. Chả biết báºn công việc gì? Có lẽ là ốm! Sức khoẻ anh ta rất kém. Con đừng nói vá»›i Natasa nhé. Không nên thấy nó vui vẻ thế mà tưởng nhầm; nó Ä‘ang sống những ngà y cuối cùng trong quãng Ä‘á»i con gái cá»§a nó, ấy thế mà mẹ biết rõ trong lòng nó như thế nà o má»—i khi nó nháºn được thư anh ta. Vả chăng, nếu Chúa ban Æ¡n, thì má»i việc có lẽ rồi sẽ tốt đẹp - và cÅ©ng như má»i lần khác, bà lại kết luáºn - Anh ấy rất tốt.
|

26-05-2009, 03:50 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 2 -
Những ngà y má»›i vá» nhà , Nikolai có vẻ nghiêm nghị, tháºm chà còn cau có nữa. Chà ng rất khổ tâm vì sắp phải bắt tay và o những công việc quản lý ngu xuẩn mà mẹ chà ng đã gá»i chà ng vỠđể lo liệu, để trút cho mau cái gánh nặng ấy. Ngà y thứ ba sau khi vá» nhà , sắc mặt hằm hằm, không nói cho ai biết là mình Ä‘i đâu, chà ng bước thẳng đến phòng Mityenka ở dãy nhà dá»c, và đòi xem tất cả má»i khoản kế toán. "Má»i khoản kế toán ấy là gì", Nikolai còn biết Ãt hÆ¡n cả Mityenka, bấy giá» Ä‘ang hoảng hốt và ngỡ ngà ng trước câu há»i cá»§a chà ng. Những lá»i giải thÃch và tÃnh toán cá»§a Mityenka không kéo dà i được bao lâu. Mấy ngưá»i thôn trưởng Ä‘ang chỠở phòng ngoà i vừa sợ hãi vừa thÃch thú khi nghe tiếng quát mắng ầm ầm hình như má»—i lúc má»™t to thêm cá»§a tiểu bá tước, rồi tuôn ra tá»›i tấp thà nh má»™t tráºn chá»i rá»§a tháºm tệ.
- Äồ kẻ cướp! Äồ súc sinh bạc nghÄ©a! Tao sẽ băm thây mà y ra như má»™t con chó… Ta không phải như ông cụ đâu… đồ ăn cắp, v.v…
Rồi những ngưá»i ấy lại không kém phần thÃch thú nhưng sợ hãi khi thấy tiểu bá tước mắt đỠgay, hai mắt nổi tia máu, nắm cổ áo Mityenka mà lôi và khéo chá»n lúc thuáºn tiện giữa hai tiếng chá»i mà đạp cho y má»™t cái và thúc đầu gối và o phÃa dưới lưng y, quát lên:
- Cút! Äừng hòng đặt chân và o nhà nà y nữa, đồ chó!
Mityenka ba chân bốn cẳng lao xuống sáu báºc thá»m rồi cắm cổ chạy và o má»™t cái lùm cây. (Lùm cây nà y là nÆ¡i ẩn nấp có tiếng cá»§a những dân ở Otradnoye khi có lá»—i. ChÃnh Mityenka cÅ©ng lẩn quất ở đó má»—i khi ra thà nh phố uống rượu say rồi vá», và có nhiá»u ngưá»i dân Otradnoye, cần phải trốn tránh, Mityenka cÅ©ng biết rõ cái công dụng che chở cá»§a nó).
Vợ Mityenka và mấy cô em gái cá»§a mụ, vẻ mặt hốt hoảng, ló cổ ra ngoà i cá»a buồng, nÆ¡i đặt má»™t chiếc xamova bóng nhoáng và cái giưá»ng cao cá»§a viên quản lý phá»§ má»™t tấm chăn lát chả khâu bằng nhiá»u mảnh ghép lại.
Không để ý đến há», tiểu bá tước vừa thở hồng há»™c vừa nện gót Ä‘i qua mặt há», trở vá» toà nhà chÃnh.
Bá tước phu nhân, được thị tỳ bẩm báo vá» việc má»›i xảy ra bên nhà dá»c, má»™t mặt thấy an tâm vì cho rằng như thế chắc từ nay công việc nhà sẽ khá hÆ¡n, nhưng má»™t mặt khác lại thấy lo lăng không biết con mình liệu có chịu đựng nổi những chuyện phiá»n toái ấy không. Có nhiá»u lần bà bước rón rén đến cá»a phòng chà ng lắng tai nghe chà ng hút hết tẩu thuốc nà y sang tẩu thuốc khác.
Ngà y hôm sau lão bá tước gá»i con trai ra má»™t chá»— và mỉm cưá»i lúng túng bảo chà ng:
- Con ạ, con nóng nảy như váºy cÅ©ng không phải! Mityenka đã nói hết cho ba biết.
"Mình đã biết mà - Nikolai thầm nghĩ - Mình sẽ không hiểu được cái gì trong cái thế giới ngu xuẩn nà y".
- Con nổi giáºn vì nó không ghi bảy trăm rúp(1) ấy và o trong sổ.
- Tháºt ra số tiá»n ấy có viết ở chá»— sang trang nhưng con không xem trang sau.
- Thưa cha, nó là đồ chó má, đồ ăn cắp, con biết chắc như váºy Dù sao thì con cÅ©ng đã trót là m như thế rồi. Nhưng nếu cha không muốn, thì thôi, con sẽ không nói gì vá»›i nó nữa.
- Không, anh bạn ạ (ChÃnh bá tước cÅ©ng thấy ngượng. Ông cÅ©ng thừa biết mình quản lý tà i sản cá»§a vợ đến ná»—i hư há»ng như thế nà y là có lá»—i đối vá»›i con cái nhưng không biết nên là m thế nà o để cứu vãn tình thế). Không, cha xin con cứ nắm lấy việc nhà , cha già rồi cha…
- Không, cha ạ, cha tha thứ cho con nếu đã là m cha phiển lòng; con Ãt hiểu biết vá» công việc hÆ¡n cha nhiá»u.
"Cho vá» nhà ma hết, nà o nông dân, nà o tiá»n bạc, nà o những món chuyển sang trang sau! Äặt cá»a gấp sáu lần, cái đó thì trước kia đã có lúc ta hiểu được, nhưng chuyển sang trang sau thì chịu không hiểu gì hết".
Chà ng tá»± nhá»§ và từ đó không nhúng tay và o việc gì nữa. Nhưng có má»™t lần, lão bá tước phu nhân cho gá»i chà ng và nói rằng bà còn giữ má»™t cái phiếu nợ hai ngà n rúp cá»§a bà Anna Mikhailovna và há»i xem bây giá» chà ng định xá» lý cái phiếu ấy như thế nà o.
- Thế nà y nhé - Nikolai đáp - Mẹ nói rằng con có quyá»n quyết định. Con chẳng ưa gì bà Anna Mikhailovna, mà con cÅ©ng chẳng ưa gì Boris, nhưng há» là chá»— quen thân vá»›i nhà tạ, và há» lại nghèo. Thì đây nên xá» lý như thế nà y đây - nói Ä‘oạn chà ng xé ngay tá» phiếu ra từng mảnh: Ä‘iá»u đó khiến bà cụ khóc nấc lên vì sung sướng. Sau đó, chà ng thanh niên Roxtov không nhúng tay và o việc gì nữa mà chỉ chuyên tâm miệt mà i và o những cuá»™c Ä‘i săn Ä‘uổi(2) má»™t thú tiêu khiá»n hãy còn má»›i mẻ đối vá»›i chà ng, và vẫn được bá tước tiến hà nh theo quy mô lá»›n.
Chú thÃch:
(1) Theo pháp luáºt thá»i ấy, cá»§a vợ cá»§a chồng Ä‘á»u để riêng, chồng không có quyá»n thừa kế tà i sán cá»§a vợ, đó là sở hữu cá»§a con sau khi vợ chết
(2) Cuá»™c Ä‘i săn nhiá»u ngưá»i cưỡi ngá»±a dùng chó săn để Ä‘uổi thú
|

26-05-2009, 03:50 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 3 -
Trá»i đã chá»›m sang đông, những cÆ¡n gió ban mai là m cho mặt đất ướt sÅ©ng vì những tráºn mưa thu đông cứng lại. Lúa mì mùa đông đã trổ đòng, má»™t mà u xanh tươi nổi báºt trên những lá»›p rạ mà u nâu sẫm cá»§a vụ lúa mì mùa thu bị đà n gia súc giẫm nát và những đám lúa mì mà u và ng tươi, xen kẽ vá»›i những dải lúa kiá»u mạch mà u đỠNhững ngá»n cây và những khóm rừng, vá» cuối tháng tám còn là những hòn đảo xanh rá»n nổi giữa những cánh đồng lúa mì và những ruá»™ng rạ Ä‘en thì nay đã trở thà nh những cù lao và ng óng và đỠrá»±c giữa những đám lúa mì mùa đông xanh ngắt. Giống thá» xám thay lông đã gần xong; những lứa chồn má»›i dẻ trong mùa bắt đầu chạy ra ngoà i, và sói con đã lá»›n vóc hÆ¡n chó nhà . Äó là thá»i tiết thuáºn lợi nhất để Ä‘i săn. Roxtov vốn là má»™t thanh niên rất ham mê săn bắn.
Bầy chó cá»§a chà ng không những dùng sức nhiá»u trong cái buổi Ä‘i săn mà còn mệt má»i đến ná»—i má»™t buổi há»p những ngưá»i săn bắn đã quyết định cho chó nghỉ ba ngà y và đến ngà y 16 tháng chÃn thì sẽ lùa chó Ä‘i săn, bắt đầu từ cánh rừng sồi nÆ¡i má»›i phát giác má»™t lứa sói non còn nguyên.
Tình hình ngà y mưá»i bốn tháng ChÃn là như váºy. Cả ngà y hôm ấy, đội săn không ra khá»i nhà ; khà trá»i giá rét buốt đến táºn xương, nhưng vá» chiá»u thì sương mù bắt đầu buông xuống, và khà trá»i có chiá»u dịu lại.
Sáng ngà y mưá»i lăm tháng ChÃn.
Roxtov mặc áo ngá»§ nhìn ra cá»a sổ thấy rằng không thể nà o ước ao má»™t buổi sáng đẹp trá»i hÆ¡n nữa để Ä‘i săn: vòm trá»i tá»±a hồ như tan rữa và sa xuống sát đất. Không có lấy má»™t hÆ¡i gió thoảng. Trong không khà chỉ có má»™t sá»± váºn động duy nhất là má»™t thứ sương mù nhá» li ti như bụi Ä‘ang từ từ buông xuống. Những giá»t sương trong suốt treo trên các cà nh cây trÆ¡ trụi trong vưá»n rồi rÆ¡i xuống lá»›p lá và ng má»›i rụng. Mặt đất trong vưá»n rau ướt sÅ©ng và đen nhánh như hạt phù dung và cách đó không xa hoà lẫn và o mà n sương sẫm **c và ẩm thấp. Nikolai bước ra báºc thá»m ướt át, đầy những dấu chân bùn lầy; không khà nồng nặc mùi lá ải và mùi chó săn. Mika, má»™t con chó cái Ä‘en có đốm, mông rá»™ng, hai mắt Ä‘en to và lồi, thấy chá»§ ra thì nhổm dáºy, vươn dà i mình dạp xuống như má»™t con thá» rồi bá»—ng nhẩy chồm lên liếm mÅ©i, liếm ria mép chà ng. Má»™t con chó Borzoy(1) khác Ä‘ang đứng bên bồn hoa, thoạt trông thấy chá»§ liá»n cong lưng chạy nhà o đến báºc thá»m dá»±ng lông Ä‘uôi lên rồi đến cá» mình và o chân Nikolai.
Vừa lúc ấy vang lên tiếng hú ra hiệu cá»§a ngưá»i Ä‘i săn, má»™t thứ tiếng không thể bắt chước được, trong đó có má»™t giá»ng trầm sâu thấp nhất hoà lẫn vá»›i giá»ng kim sắc nhá»n nhất.
- O hô - Ô - Ôi! O hô - Ô - Ôi?
Và Danilo, ngưá»i quản cẩu thứ nhất, từ góc nhà bước ra, tóc cắt theo kiểu Ukrain, da mặt nhăn nheo tay cầm má»™t cái roi da tết(2) dà i cuốn lại; hắn có cái dáng Ä‘iệu độc láºp tá»± chá»§ và xem khinh má»i sá»± ở dá»i, mà chỉ những ngưá»i Ä‘i săn má»›i có.
Thấy chá»§, hắn giÆ¡ tay cất cái mÅ© bịt kiểu Tserkex và nhìn chà ng má»™t cách khinh miệt. Vẻ khinh miệt ấy không là m Nikolai mếch lòng: chà ng biết rằng tuy Danilo coi khinh tất cả và tá»± đặt mình cho lên trên má»i ngưá»i nhưng hắn vẫn là ngưá»i nhà và là ngưá»i phu săn cá»§a chà ng.
trong má»™t thá»i tiết lý tưởng để Ä‘i săn như váºy, trước bầy chó săn và ngưá»i quản cẩu thứ nhất, chà ng thấy mình bị lôi cuốn theo niá»m say mê không sao cưỡng lại được. Khiến cho ngưá»i Ä‘i săn quên hết má»i Ä‘iá»u dá»± định từ trước, như má»™t kẻ si tình trước mặt ngưá»i yêu.
- Danilo! - Nikolai gá»i.
- Cáºu truyá»n lệnh như thế nà o ạ? - Danilo há»i, giá»ng trầm trầm như giá»ng cá»§a má»™t ông thầy dòng giúp lá»…, cái giá»ng khà n, rè rè vì phải luôn mồm gà o thét lÅ© chó, và hai con mắt Ä‘en sáng quắc cá»§a hắn liếc nhìn ông chá»§ Ä‘ang im lặng, như muốn nói: "Thế nà o? Hay là không cầm lòng được nữa?"
- Hôm nay tốt trá»i đấy nhỉ? Äi săn cÅ©ng tốt, mà phi ngá»±a cÅ©ng tốt nhỉ? - Nikolai vừa nói vừa gãi gãi phÃa sau tai con Milka.
Danilo không đáp, chỉ nháy mắt mấy cái.
- Tôi đã cho thằng Uvarka Ä‘i nghe ngóng từ lúc tảng sáng - sau má»™t lát im lặng, hắn má»›i nói, vẫn vá»›i cái giá»ng trầm trầm ấy - Uvarka bảo là nó đã dá»i ổ sang cấm địa Otradnyoe, hắn đã nghe tiếng tru ở đó. (Thế nghÄ©a là con chó sói cái mà há» dò được đã đưa bầy con sang khu rừng cấm cá»§a Ä‘iá»n trang Otradnyoe, má»™t khoảng đất săn nhá», cách nhà hai dặm Nga).
- Thế thì phải Ä‘i chứ? - Nikolai nói - Anh gá»i cả thằng Uvarka đến ta bảo.
- Xin tuỳ cáºu.
- Thế thì hẵng khoan cho chó ăn đã nhé.
- Vâng ạ.
Năm phút sau. Danilo đã đứng trong gian phòng là m việc rá»™ng rãi cá»§a Nikolai. Danilo không to lá»›n mấy, nhưng ai thấy hắn đứng trong má»™t gian phòng cÅ©ng có ấn tượng như khi nhìn thấy má»™t con ngá»±a hay má»™t con gấu đứng trên sà n gá»— đánh xi. Ở giữa những bá»™ bà n ghế, trong khung cảnh sinh hoạt cá»§a con ngưá»i. ChÃnh hắn cÅ©ng cảm thấy thế, và cÅ©ng như thưá»ng lệ, hắn đứng ở cá»a, cố gắng nói tháºt nhá», không cá»±a quáºy, sợ nhỡ là m đổ vỡ cái gì trong nhà ông chá»§ chăng, hối hả nói cho xong những Ä‘iá»u cần nói đến chóng được ra ngoà i trá»i.
Khi chà ng đã tra há»i xong xuôi và đã đòi cho kỳ được Danilo công nháºn rằng bầy chó vẫn khoẻ (chÃnh Danilo cÅ©ng thèm Ä‘i lắm). Nikolai ra lệnh đóng yên cương. Nhưng khi Danilo sắp lui ra thì Natasa tóc chưa vấn, áo chưa mặc xong, bước nhanh và o phòng, mình quấn cái khăn choà ng lá»›n cá»§a u già , Petya cÅ©ng chạy theo sau.
- Anh Ä‘i đấy à ? - nà ng há»i - Em biết mà ! Sonya cứ bảo là các anh không Ä‘i. Nhưng em biết, trá»i như thế nà y thì không Ä‘i không được.
- Phải - Nikolai miá»…n cưỡng đáp; hôm nay chà ng muốn Ä‘i săn má»™t chuyến cho tháºt ra trò nên không muốn Ä‘em Natasa và Petya Ä‘i Phải bá»n ta Ä‘i đây, chỉ săn chó sói, em mà đi thì sẽ phát chán.
- Nhưng anh cÅ©ng biết là em thÃch nhất món đó - Natasa nói - Thế là không tốt. Äi săn, sai đóng yên, mà chẳng nói gì vá»›i chúng em cả.
- Äối vá»›i ngưá»i Nga, má»i trở ngại Ä‘á»u vô nghÄ©a, chúng ta Ä‘i thôi! - Petya reo lên.
- Nhưng em không Ä‘i vá»›i bá»n anh được, mẹ đã bảo là em không được Ä‘i. - Nikolai bảo Natasa.
- Không, em cứ Ä‘i, thế nà o em cÅ©ng Ä‘i. - Natasa nói, giá»ng cương quyết. - Danilo, bảo đóng yên cho chúng tôi và bảo Mikhailo dắt mấy con chó Bordo cá»§a tôi ra nhé - nà ng nói vá»›i ngưá»i quản cẩu.
Chỉ đứng trong má»™t gian phòng thôi Danilo cÅ©ng đã cảm thấy bất tiện và khó chịu, đã thế lại còn giao thiệp vá»›i má»™t cô tiểu thư, bất cứ vá» việc gì, hắn cà ng không cho là má»™t việc không sao là m nổi. Hắn nhìn xuống đất và vá»™i và ng lui ra, tuồng như những lá»i nói ấy không liên quan gì tá»›i hắn, và bước cẩn tháºn, tưởng chừng chỉ sợ nhỡ ra là m tổn thương gì đến cô chá»§ chăng.
Chú thÃch:
(1) Loại chó săn mình thon và dà i, bụng nhá», chà n cao, mõm dà i, lông dà i, chạy rất nhanh.
(2) Loại roi dùng đánh cho kêu để lùa thú săn
|

26-05-2009, 03:51 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 4 -
Trước đây, bao giá» lão bá tước cÅ©ng nuôi trong nhà má»™t phưá»ng săn lá»›n, nhưng bây giỠông đã giao hẳn cho con quản lý, hôm ấy ngà y mưá»i lăm tháng ChÃn, thấy tinh thần sảng khoái, ông quyết định nháºp bá»n vá»›i đám ngưá»i Ä‘i săn.
Má»™t giá» sau, tất cả đội săn Ä‘á»u táºp hợp trước thá»m. Gương mặt Nikolai nghiêm nghị và trang trá»ng, tá» ra rằng bây giá» không còn là lúc lo đến những việc không đâu nữa; Natasa và Petya Ä‘ang muốn kể má»™t chuyện gì vá»›i chà ng, nhưng chà ng cứ bá» mặc không thèm nghe. Chà ng thân hà nh Ä‘i kiểm tra má»i việc, phái má»™t bầy chó và tốp ngưá»i lùa(1) Ä‘i trước rồi nhảy lên yên con ngá»±a tÃa sông Äông, huýt bầy chó cá»§a mình và qua sân Ä‘áºp lúa Ä‘i ra cánh đồng dẫn đến rừng cấm Otradnoye. Ngưá»i mã phu cá»§a lão bá tước dắt con ngá»±a thiến nhá» sắc tÃa cá»§a ông, tên là Viflianka; bản thân bá tước thì ngồi xe Ä‘i thẳng đến địa Ä‘iểm đã dà nh cho ông ta.
Có tất cả năm mươi tư con chó săn Ä‘uổi giống Borzoy do sáu ngưá»i quản cẩu và gia đình nuôi chó trông nom. Số gia đình nuôi chó Borzoy là tám ngưá»i vá»›i bốn mươi con chó; thế là , những bầy chó cá»§a các chá»§ nhân trên dưới má»™t trăm ba mươi con và hai chục ngưá»i Ä‘i săn cưỡi ngá»±a đã tham dá»±.
Má»—i con chó Ä‘á»u biết chá»§ cá»§a mình và tên mình. Má»—i ngưá»i Ä‘i săn Ä‘á»u biết nhiệm vụ và địa Ä‘iểm cá»§a mình. Ra khá»i cổng trang viên, cả Ä‘oà n không má»™t tiếng ồn, không má»™t lá»i nói, yên lặng kéo thà nh hà ng dà i, cách quãng Ä‘á»u đặn, trên con đưá»ng và trên cánh đồng dẫn đến rừng Otradnoye.
Ngá»±a bước trên cánh đồng như trên má»™t tấm thảm êm ái, thỉnh thoảng lại lá»™i lõm bõm trong những vÅ©ng lầy khi vượt qua đưá»ng cái Vòm trá»i phá»§ hÆ¡i sương dần dần hạ thấp xuống đất; không khà yên lặng, ấm áp, tÄ©nh mịch. Thỉnh thoảng lại nghe còi cá»§a má»™t ngưá»i Ä‘i săn, tiếng thở phì phì cá»§a má»™t con ngá»±a, tiếng roi quất Ä‘en đét hay tiếng kêu ăng ẳng cá»§a má»™t con chó bị đánh vì Ä‘i không đúng vị trÃ.
Äi được gần má»™t dặm thì thấy từ trong sương mù hiện ra năm ngưá»i cưỡi ngá»±a có chó theo sau, Ä‘i thẳng vá» phÃa đội săn cá»§a nhà Roxtov. Dẫn đầu là má»™t ông già quắc thước, nhanh nhẹn, vá»›i bá»™ ria mép bạc ráºm xum xuê.
- Chà o chú! - Nikolai nói khi ông già đến gần.
- Khá đấy!… Chú đã biết mà - Ông già nói (ông ta là má»™t ngưá»i có há» xa vá»›i nhà Roxtov, không già u lắm, nhà cÅ©ng ở gần đấy) Chú biết là thế nà o anh cÅ©ng không nhịn được đâu, mà như thế là phải. Khá đấy! (Äó là má»™t cầu đầu miệng mà ông chú rất thÃch nói). Anh hãy chiếm lÄ©nh ngay khu rừng cấm, thằng Ghirtrik nhà tôi vừa báo là bá»n Ilaghin đã Ä‘em đội săn đến đóng ở Korniki; há» sẽ phá»—ng mất lứa sói cá»§a anh đấy. Khá đấy!
- ChÃnh tôi muốn Ä‘i đến đây. Sao, bây giá» ta cho chó nháºp bầy vá»›i nhau chứ? - Nikolai há»i, - ta gá»™p lại…
Há» há»p chó thà nh má»™t bầy; Nikolai và ông chú sánh vai nhau cùng Ä‘i. Natasa, trùm kÃn trong mấy cái khăn choà ng chỉ để lá»™ má»™t khuôn mặt phấn khởi vá»›i hai con mắt sáng quắc, thúc ngá»±a chạy nước kiệu theo kịp hai ngưá»i. Äi cạnh nà ng có Petyat Mikhailo và má»™t mã phu được u già phái theo há»™ nà ng; cả ba ngưá»i há»™ vệ nà y không rá»i khá»i nà ng má»™t bước. Petya vừa cưá»i bâng quÆ¡ vừa thúc ngá»±a và giáºt dây cương. Natasa ngồi ung dung và chững chạc trên con ngá»±a ô Araptsik cá»§a nà ng, ghìm ngá»±a lại vá»›i má»™t bà n tay thà nh thạo, không cần ra sức chút nà o.
Ông chú nhìn Petya và Natasa có ý không vừa lòng. Ông ta không thÃch kết hợp lẫn lá»™n việc chÆ¡i đùa vá»›i má»™t việc trang nghiêm như việc Ä‘i săn.
- Chà o chú ạ, chúng cháu cũng đi đấy - Petya reo to.
- Ô chà o các cháu, chà o cháu, nhưng đừng giẫm chết chó đấy ông chú nói, vẻ nghiêm khắc.
- Anh Nikolai ạ, Trunila tháºt là má»™t con chó đáng yêu. Nó đã nháºn được ra em đấy.
Natasa nói, ý muốn chỉ có con chó săn đuổi được nà ng yêu quý nhất.
"Trước hết, Trunila không phải là chó, nó là má»™t con Vyzletx"(2) - Nikolai tá»± nhá»§ và đưa mắt nhìn em gái má»™t cách nghiêm khắc để cho nà ng hiểu rằng lúc nà y có má»™t sá»± cách biệt giữa hai ngưá»i, nà ng hiểu ý.
- Chú ạ, chú đừng sợ chúng cháu là m vướng. Chúng cháu sẽ đứng yên ở địa Ä‘iểm chỉ định không nhúc nhÃch.
- Cà ng tốt, cà ng tốt, bá tước tiểu thư ạ - Ông chú nói - nhưng đừng ngã ngựa đấy nhé - Ông ta nói thêm - Khá đấy! Nếu không chẳng còn biết lấy gì mà cưỡi nữa đấy.
Khu rừng cấm Otradnoye đã hiện ra, trông như má»™t hòn cù lao nhá» chỉ còn cách hai trăm thước nữa, và chẳng bao lâu những ngưá»i quản cẩu đã đến đó. Roxtov, sau khi bà n bạc vá»›i chú, đã chá»n được nÆ¡i tốt nhất để thả chó. Chà ng chỉ định cho Natasa má»™t chá»— đứng không thể có con thú nà o chạy được, rồi cho ngá»±a Ä‘i lên phÃa trên má»™t cái rãnh.
- Nà y, cháu ạ, cháu sẽ gặp má»™t con sói to đấy - Ông chú nói - Cẩn tháºn đừng để nó chuồn mất.
- ÄÆ°á»£c xem nó chuồn Ä‘i đằng nà o, - Nikolai đáp - Karai, lại đây! Chà ng gá»i to, như để trả lá»i câu nói cá»§a ông chú - Karai là má»™t con chó nâu sẫm già và xấu, nhưng đã nổi tiếng vì nó dám má»™t mình chá»i nhau vá»›i má»™t con sói lá»›n. Ai nấy Ä‘á»u Ä‘i vá» chá»— chỉ định.
Lão bá tước vốn biết con trai mình rất mê săn bắn nên cố gắng không đến cháºm, vì váºy những ngưá»i Ä‘i săn chưa bố trà xong đã thấy Ilya Andreyevich, vui vẻ, hồng hà o, hai má rung rung, ngồi trên cá»— xe thắng mấy con ngá»±a ô chạy nước kiệu băng qua những ruá»™ng lúa mạch má»›i lên, tiến đến vị trà đã dà nh cho mình. Sau khi đã xóc lại cái áo lông và đeo các đồ dùng Ä‘i săn và o ngưá»i, ông nhảy lên lưng con Vifhanka, má»™t con ngá»±a cái hiá»n là nh, béo tốt, lông bóng mượt và cÅ©ng hoa râm như âu. Cá»— xe ngá»±a thì cho vá». Tuy không phải là ngưá»i ham mê săn bắn, bá tước cÅ©ng rất am hiểu những quy tắc cá»§a nghá» săn; ông đến chá»— đứng cá»§a mình ở ven rừng, gá»™p yên ngá»±a và o má»™t tay, ngồi lại cho thẳng ngưá»i trên yên, và khi đã sẵn sà ng rồi, ông mỉm cưá»i đưa mắt nhìn quanh.
Äứng cạnh bá tước là ngưá»i hầu phòng Xemion Tsekmar, má»™t tay cưỡi ngá»±a lão luyện. Nhưng bây giỠđã thà nh ra cháºm chạp nặng ná». Tsekmar nắm dây ba con chó cá»™c rất hăng, nhưng cÅ©ng đã phát phì như con ngá»±a và ông chá»§. Hai con chó rất khôn không buá»™c, Ä‘ang nằm giữa đất. Cách đấy chừng má»™t trăm bước, ở ven rừng là chá»— đứng cá»§a Mitka, má»™t ngưá»i mã phu khác cá»§a bá tước, cưỡi ngá»±a rất táo gan và rất mê săn bắn. Theo má»™t thói quen cÅ© cá»§a bá tước, trước khi ra Ä‘i bá tước đã có uống má»™t Ãt rượu vodka ngâm hương liệu cá»§a ngưá»i Ä‘i săn, rót trong má»™t cái chén bằng bạc, và ăn Ä‘iểm tâm vá»›i má»™t ná»a chai Bordo thứ rượu bá tước thÃch nhất.
Mặt Ilya Andreyevich hÆ¡i đỠvì vừa uống rượu và ruổi xe, đôi mắt ươn ướt cá»§a ông sáng lên, và ngồi chá»…m chệ trên yên ngá»±a, ngưá»i quấn kÃn trong chiếc áo bông, ông có vẻ như má»™t đứa trẻ sắp được dắt Ä‘i chÆ¡i.
Khi đã chuẩn bị xong xuôi đâu đấy, lão Tsekmar gầy gò; má hóp, chốc chốc lại đưa mắt nhìn ông chá»§ mà lão đã hầu hạ suốt ba mươi năm ròng, thầy trò rất tương đắc, thấy ông chá»§ Ä‘ang lúc vui tÃnh, hắn chỠđợi thế nà o cÅ©ng sẽ được má»™t buổi nói chuyện thú vị vá»›i ông. Má»™t nhân váºt thứ ba từ phÃa rừng tháºn trá»ng lại gần (có thể thấy rõ rằng hắn rất am hiểu công việc) và ra đứng ở phÃa sau bá tước. Äó là má»™t lão già râu bạc, mặc áo choà ng rá»™ng cá»§a đà n bà và đội mÅ© vai cao. Äó là lão há»(3), được ngưá»i ta đặt cho má»™t cái tên đà n bà là Naxtaxya Ivanova.
- Xem nà o, Naxtaxya Ivanova - bá tước nháy mắt nói nhỠvới hắn - Chớ có là m thú rừng hoảng lên đấy, mà y liệu hồn với thằng Danilo.
- Sợ gì, tôi cũng có râu chứ(4)… - Naxtaxya Ivanova nói.
- S...s... suỵt! bá tước ra hiệu bảo im, rồi ngoảnh mặt vá» phÃa Xemion há»i:
- Mà y có trông thấy cô Natasa Ilymsna không? Cô ấy ở đâu?
- Cô ấy đứng cùng vá»›i Piotr Ilyts gần đám bụi ráºm - Zarov Xemion mỉm cưá»i đáp - Tuy là phụ nữ nhưng tiểu thư cÅ©ng ham lắm.
- Mà y cho cô ấy cưỡi ngá»±a được như thế là lạ lắm, phải không Xemion? - Bá tước nói - Tháºt chẳng kém gì đà n ông!
- Không lấy là m lạ sao được? Bạo dạn và khéo lắm.
- Còn Nikolai thì ở đâu? Ở phÃa trên cái rãnh Lyadov thì phải? - bá tước há»i khẽ.
- Bẩm đúng đấy ạ. Cáºu ấy biết rõ phải đứng chá»— nà o. Mà cáºu ấy cưỡi ngá»±a giá»i đến ná»—i thằng Danilo vá»›i tôi nhiá»u khi phải trợn mắt há mồm ra - Xemion nói, hắn vốn biết cách lấy lòng ông chá»§.
- Nikolai cưỡi ngá»±a khá lắm, phải không nà o? Còn khi nó ngồi trên yên thì đẹp tháºt!
- Äẹp đến ná»—i phải và o tranh ấy chứ! Hôm ná», cáºu ấy Ä‘uổi má»™t con chồn ra khá»i những bụi ráºm ở Zavarzino, cáºu ấy cho ngá»±a lao má»›i ghê chứ! Ngá»±a đáng giá má»™t ngà n rúp, nhưng ngưá»i cưỡi ngá»±a thì vô giá. Vâng, má»™t ngưá»i như thế, chẳng mấy ai sánh kịp.
- Chẳng mấy ai… - bá tước nhắc lại, hẳn là còn lấy là m tiếc rằng Xemion không nói gì thêm nữa. - Chẳng mấy ai - ông lại nói, tay phanh hai vạt áo lông để móc túi lấy hộp thuốc lá.
- Hôm ná», khi cáºu ấy Ä‘i xem lá»… ở nhà thá» ra, mặc bá»™ đại quân phục Mikhail Xidoryts đã… - Xemion chưa nói hết câu vì trong bầu không khà yên tÄ©nh đã nghe rõ mồn má»™t tiếng chân chạy rầm ráºp cá»§a hai hay ba con chó, không hÆ¡n, vừa chạy vừa sá»§a. Nghiêng đầu vá» má»™t bên, hắn chăm chú nghe, lặng lẽ ra hiệu cho chá»§ đừng là m ồn. - HỠđã tìm ra lứa sói rồi - hắn nói nhá» - há» Ä‘ang lùa nó chạy thẳng vá» phÃa khe LyaÄ‘ov…
Bá tước, nụ cưá»i vẫn ngưng Ä‘á»ng ở trên mặt, mắt đưa nhìn thẳng vá» phÃa xa, tay vẫn cầm há»™p thuốc lá mà không đưa lên mÅ©i hÃt. Sau những tiếng sá»§a, lại nghe tiếng tù và trầm trầm cá»§a Danilo báo hiệu có sói; bầy chó nháºp bá»n vá»›i ba con chó đầu, và đâ có thể nghe tiếng hú kéo dà i như tiếng khóc cá»§a những con chó săn Ä‘uổi, vá»›i cái giá»ng ngân đặc biệt thưá»ng báo hiệu là đang rượt má»™t con sói. Nhưng nhưng ngưá»i quản cẩu không cần phải hò hét để kÃch thÃch lÅ© chó nữa mà chỉ hú: "U - lyu - lyu - lyu", và rõ hÆ¡n cả là tiếng Danilo dưá»ng như vang dá»™i khắp rừng, vượt ra khá»i khu rừng và vá»ng Ä‘i rất xa trên cánh đồng.
Sau khi im lặng, lắng nghe má»™t lát, bá tước và ngưá»i mã phu cá»§a ông có thể thấy rằng chó đã chia là m hai tốp: má»™t tốp đông hÆ¡n và sá»§a rất hăng, thì Ä‘ang Ä‘i xa dần; má»™t tốp thì chạy qua rất nhanh phÃa trước mặt bá tước, dá»c theo rừng và chÃnh trong tốp ấy vang lên những tiếng "U - lyu - lyu" cá»§a Danilo. Tiếng ồn à o cá»§a hai đội săn hoà lẫn và o nhau, đáp lại nhau, nhưng cả hai Ä‘á»u Ä‘i xa mãi.
Xemion thở dà i và cúi xuống để gỡ một con chó choai đang bị mắc trong dây tròng; bá tước cũng thở dà i và sực nhớ là mình đang cầm hộp thuốc lá bột trong tay, bèn mở ra lấy một dúm đưa lên mũi.
- Louis? - Xemion quát một con chó đang chạy lên ven rừng.
Bá tước giáºt mình đánh rÆ¡i há»™p thuốc lá. Naxtaxya Ivanovna liá»n xuống ngá»±a nhặt lên.
Bá tước và Xemion nhìn hắn nhặt. Äá»™t nhiên, như ta vẫn thưá»ng thấy, trong chốc lát tiếng săn Ä‘uổi rầm ráºp gần hẳn lại, tưởng chừng như mõm những con chó Ä‘ang sá»§a và tiếng hú cá»§a Danilo đã ở ngay trước mặt.
Bá tước ngoảnh sang bên phải thì thấy Mitka Ä‘ang trợn ngược hai mắt nhìn ông, và cất mÅ© chỉ cho ông xem má»™t váºt gì ở đằng trước, phÃa bên phải kia.
- Coi chừng! - hắn quát to, va ai nghe cÅ©ng hiểu rằng tiếng quát đó nãy giỠđã chá»±c báºt ra từ lâu. Rồi hắn láºp tức thả chó và cho ngá»±a phi vá» phÃa bá tước.
Bá tước và Xemion thúc ngá»±a rá»i khá»i ven rừng, và chênh chếch vá» phÃa trái, há» thấy con chó sói Ä‘ang má»m mại Ä‘ung đưa thân hình nhảy từng đợt ngắn vá» phÃa ven rừng nÆ¡i há» má»›i rá»i khá»i được má»™t lát Bầy chó sá»§a rất dữ, rồi giáºt dây chạy qua chân ngá»±a lao vun vút vá» phÃa con chó sói.
Con chó Ä‘ang chạy bá»—ng dừng lại, vụng vá», quay cái đầu rá»™ng trán vá» phÃa đà n chó như má»™t ngưá»i bị bệnh viêm há»ng, rồi, vẫn vá»›i những bước nhảy chồm má»m mại, nó lao mình má»™t cái, rồi má»™t cái nữa và ngoắt Ä‘uôi và o rừng. Ngay lúc ấy, từ ven rừng bên kia, má»™t rồi hai, rồi ba con chó săn vừa lao ra vừa tru lên như khóc và cả bầy phóng nhanh qua cánh đồng rượt theo con sói. Rồi lùm cây dẻ rẽ ra và con ngá»±a tÃa cá»§a Danilo vụt lao tá»›i, lông đã ngả sang mà u Ä‘en nhánh vì mồ hôi. Äầu để trần, má»› tóc hoa râm loà xoà trên khuôn mặt đỠgay và ướt đâm, Danilo chồm ra phÃa trước, mình cuá»™n tròn như quả lăn trên cái lưng dà i cá»§a con ngá»±a.
- U lyu lyu u lyu lyu! - Hắn rú lên. Trông thấy bá tước, mắt hắn ánh lên như một luồng chớp.
- Con khỉ... - hắn vừa thét vừa giÆ¡ roi doạ bá tước - Sẩy mất con chó sói rÆ¡i… thế mà cÅ©ng đòi Ä‘i săn!… - Và , dưá»ng như không thèm nói gì thêm vá»›i bá tước lúc bấy giá» Ä‘ang sượng sùng và sợ hãi, vá»›i tất cả lòng căm giáºn dà nh cho ông chá»§, hắn thúc và o hai bên hông lõm sâu và ướt đẫm mồ hôi cá»§a con ngá»±a tÃa rồi rượt theo bầy chó. Bá tước như má»™t ngưá»i má»›i bị quở phạt, vừa nhìn quanh vừa mỉm cưá»i mong là m cho Xemion động lòng thương hại. Nhưng Xemion không còn ở đấy nữa: hắn đã Ä‘i vòng ra phÃa sau lùm cây để chắn dưá»ng con sói; bầy chó Borzoy cÅ©ng Ä‘uổi đánh con váºt từ hai phÃa. Nhưng con sói đã đâm sâu và o các bụi ráºm và không má»™t ngưá»i Ä‘i săn nà o chặn được nó.
Chú thÃch:
(1) Ngưá»i có nhiệm vụ Ä‘i lùng và đuổi thú săn và o má»™t chá»— nà o đó.
(2) Chó săn đuổi.
(3) Ở các nhà quý tá»™c ngà y trước có tục nuôi há», đến cuá»™c giải phóng nông nô má»›i hết
(4) Thà nh ngữ, có nghĩa là "tôi cũng biết cách tự vệ chứ!"
|
 |
|
| |