 |
|

27-04-2008, 12:15 AM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bà i gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 29 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
|
|
Chương 124
Chưa bao giá» cả má»™t biển ngưá»i có thể im lặng đến nhưá»ng nà y.
Lần lượt, từng ngưá»i má»™t, há» quay mặt nhìn sang hướng khác, rồi tất cả Ä‘á»u cúi xuống, như thể Ä‘ang trầm tư mặc tưởng. Những ánh đèn máy quay cÅ©ng váºy, lần lượt chiếu xuống mặt đất như thể muốn bà y tá» sá»± tôn kÃnh trước mà u Ä‘en cá»§a bóng đêm lúc nà y đã trở lại bao kÃn bầu trá»i. Dưá»ng như đã có má»™t khoảnh khắc mà cả thế giá»›i cùng nhất loạt cúi đầu.
Hồng y Mortati quỳ xuống cầu nguyện, và những vị Hồng y khác cÅ©ng là m theo ngà i. Những ngưá»i lÃnh gác Thuỵ SÄ© buông chùng tay kiếm, đứng lặng im. Không ai nói lá»i nà o. Không ai nhúc nhÃch. Ở khắp má»i nÆ¡i, má»i trái tim Ä‘á»u dâng đầy xúc cảm.
Cảm giác mất mát. Sá»± khiếp hãi. Sá»± kinh ngạc. Niá»m tin mãnh liệt Má»™t cảm giác vừa sợ sệt, vừa sùng kÃnh đối vá»›i má»™t sức mạnh phi thưá»ng và hoà n toà n má»›i mẻ vừa hiện Ä‘iện trước mắt.
Vittoria Vetra đứng run rẩy bên những báºc thang bằng đá dẫn lên Äại thánh đưá»ng. Hai mắt cô nhắm nghiá»n. Trong dòng thác lÅ©, những cảm xúc mãnh liệt Ä‘ang cuá»™n lên trong trái tim trẻ trung cá»§a cô gái, má»™t âm thanh vang lên, nghe văng vẳng như tiếng chuông nhà thá» từ má»™t nÆ¡i nà o đó xa xăm. Ban sÆ¡. Tà n khốc. Cô cố gạt âm thanh ấy ra khá»i trà não.
Nhưng nó vẫn cứ vang vá»ng mãi, để rồi cô gái lại phải cố đẩy nó ra bên ngoà i tâm trÃ. Ná»—i Ä‘au nà y là quá lá»›n. Vittoria cố ép não bá»™ táºp trung và o những gì Ä‘ang chiếm trá»n sá»± chú ý cá»§a tất cả má»i ngưá»i… sức mạnh kinh thiên, động địa cá»§a phản váºt chất… cÆ¡n nguy khốn vừa chấm dứt cá»§a Vatican… Giáo chá»§ Thị thần… những hà nh động quả cảm… những phép nhiệm mà u… sá»± xả thân. Thế nhưng âm thanh ấy vẫn cứ vang lên… vang lên chói lói… vang vá»ng giữa những xúc cảm trà o dâng, vá»›i cảm giác cô đơn đến tê ngưá»i.
Robert.
Anh đã đến tìm cô ở lâu đà i St. Angelo.
Và đã cứu mạng cô.
Äể rồi bị huá»· diệt bởi phát minh cá»§a chÃnh cô.
Vừa cầu nguyện, Hồng y Mortati vừa băn khoăn không hiểu ngà i có thể nghe được lá»i cá»§a Chúa giống như Giáo chá»§ Thị thần hay không. Phải chăng phải tháºt sá»± tin và o phép mà u thì ngưá»i ta má»›i thấy được sá»± linh ứng cá»§a nó? Dù vẫn giữ trá»n trong lòng đức tin cổ sÆ¡ và o Chúa, Hồng y Mortati là con ngưá»i cá»§a thá»i hiện đại. Ngà i không bao giá» tin và o những phép mà u nhiệm. DÄ© nhiên là trong tôn giáo cá»§a ngà i, ngưá»i ta vẫn nhắc đến sá»± nhiệm mà u… những bà n tay rá»›m máu, sá»± phục sinh những: vết tay trên tấm vải liệm… tuy váºy, vá»›i lối suy nghÄ© rất thá»±c tế, ngà i vẫn lý giải rằng đó chÃnh là má»™t phần cá»§a huyá»n thoại. Chúng chÃnh là minh chứng cho Ä‘iểm yếu nhất cá»§a con ngưá»i - ná»—i khát khao được táºn mắt nhìn thấy bằng chứng. Bản thân phép mà u sẽ chẳng có ý nghÄ©a gì nếu không Ä‘i kèm vá»›i những câu chuyện mà chúng ta Ä‘á»u muốn tin rằng chúng có tháºt.
Ấy thế mà …
Không lẽ mình hiện đại đến ná»—i không tin nổi và o những gì vừa táºn mặt chứng kiến? Äó có phải là má»™t phép nhiệm mà u hay không?
Äúng thế mà ! Bằng cách thì thầm mấy lá»i và o tai Giáo chá»§ Thị thần, Chúa đã can thiệp đúng lúc, và bảo vệ được nhà thá». Nhưng sao lại khó tin đến thế. Giả sá» không có phép nhiệm mà u nà y thì sẽ phải nghÄ© thế nà o vá» Chúa? Rằng Äấng Toà n Năng chẳng hỠđể tâm đến má»i sá»± hay sao? Rằng chÃnh ngà i cÅ©ng bất lá»±c hay sao? Phép nhiệm mà u là lá»i giải hợp lý duy nhất!
Trong tư thế quỳ, Hồng y Mortati cầu nguyện cho linh hồn cá»§a Giáo chá»§ Thị thần. Ngà i cảm tạ ngưá»i hầu cáºn trẻ tuổi cá»§a cố Giáo hoà ng. Dù còn trẻ tuổi, con ngưá»i ấy đã cho ngà i thấy sá»± nhiệm mà u cá»§a đức tin tuyệt đối.
Nhưng vẫn tháºt khó tin, suốt cả Ä‘á»i, Hồng y Mortati chưa bao giá» thấy đức tin cá»§a mình bị thá» thách đến mức nà y…
Sá»± im lặng trên quảng trưá»ng St. Peter bắt đầu chuyển thà nh những tiếng xì xầm bà n tán. Rồi tiếng rì rầm chuyá»n thà nh tiếng lao xao, để rồi sau đó, nó biến thà nh tiếng rầm rầm Ä‘inh tai nhức óc Cả biển ngưá»i bá»—ng chốc đồng thanh hô lá»›n:
- Nhìn kìa! Nhìn kìa!
Hồng y Mortati mở mắt, quay sang nhìn đám đông. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘ang đưa tay chỉ vá» phÃa sau ngà i, vá» phÃa mặt tiá»n cá»§a Äại thánh đưá»ng St. Peter. Ai nấy mặt mà y tái xanh. Má»™t số quỳ sụp xuống. Má»™t số thì ngất lịm Ä‘i. Nhiá»u ngưá»i khác báºt lên những tiếng thổn thức không thể kìm nén nổi.
- Nhìn kìa! Nhìn kia kìa?
Hồng y Mortati quay lại, ngỡ ngà ng, đưa mắt nhìn theo hướng tay há» Ä‘ang chỉ. Äám đông Ä‘ang chỉ tay lên tầng tháp cao nhất cá»§a Äại thánh đưá»ng, - nÆ¡i có những pho tượng khổng lồ mô phá»ng chúa Giê-su và những tông đồ cá»§a Ngưá»i.
Trên đó, trên cánh tay phải cá»§a chúa Giê-su, má»™t ngưá»i Ä‘ang Ä‘ang rá»™ng hai tay đón chà o cả thế giá»›i… chÃnh là Giáo chá»§ Thị thần Carlo Ventresca.
Last edited by quykiemtu; 06-01-2009 at 09:33 PM.
|

27-04-2008, 12:19 AM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bà i gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 29 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
|
|
Chương 125
Robert Langdon không còn rơi tiếp nữa.
Không còn cảm giác kinh hoà ng. Không còn Ä‘au đớn. Tháºm chà cả tiếng gió ù ù bên tai cÅ©ng không còn. Chỉ có tiếng nước Ä‘ang vá»— nhè nhẹ, như thể anh Ä‘ang ngá»§ má»™t giấc say sưa trên bá» biển.
Trái ngược vá»›i nháºn thức cá»§a mình, Langdon cảm giác rằng đây chÃnh là cái chết. Anh thấy mừng, và cứ để mặc cho tình trạng tê liệt đầy dá»… chịu ấy thấm khắp cÆ¡ thể, mặc cho nó đưa anh đến bất kỳ nÆ¡i nà o. Cả ná»—i Ä‘au đớn lẫn sá»± sợ hãi Ä‘á»u đã biến mất và anh không muốn để chúng quay trở lại chút nà o.
Những hình ảnh cuối cùng còn lưu lại trong trà não anh quả là hãi hùng đến tột độ.
Xin hãy đón nháºn tôi. Xin hãy là m Æ¡n…
Nhưng những tiếng vá»— nhè nhẹ nãy giá» mang lại ảo giác dịu dà ng vá» sá»± yên bình đã kéo anh vá» vá»›i thá»±c tại, đưa anh ra khá»i những giấc mÆ¡. Äừng! Xin hãy để mặc tôi! Anh không há» muốn thức dáºy. Cảm tưởng như vô và n ác quá»· Ä‘ang chá»±c sẵn, đợi cÆ¡n mÆ¡ chấm dứt để xâu và o cấu xé anh. Những hình ảnh quay cuồng. Những tiếng la hét. Gió giáºt. Không! Xin đừng! Nhưng cà ng cố tình trốn tránh thì cảm giác phẫn ná»™ cà ng tăng lên nhanh chóng.
Thế rồi, một cách sống động, anh hồi tưởng lại tất cả…
***
Chiếc máy bay trá»±c thăng Ä‘ang tiếp tục lên cao vá»›i tốc độ chóng mặt. Anh bị kẹt bên trong. Bên ngoà i cá»a kÃnh, những ánh đèn đêm cá»§a thà nh Rome lùi xa mãi, từng giây từng khắc. Bản năng sinh tồn ra lệnh cho anh phải vứt bá» cái há»™p ngay tức thì. Langdon biết rằng trong vòng chưa đầy 20 giây, cái há»™p sẽ rÆ¡i được hÆ¡n ná»a dặm. Nhưng bên dưới là má»™t thà nh phố đông đặc những ngưá»i.
Phải lên cao nữa! Cao hơn nữa!
Langdon băn khoăn, không hiểu hỠđã lên đến độ cao bao nhiêu. Anh biết rằng loại trá»±c thăng nhá» nà y có thể bay lên đến độ cao 4 dặm. Chiếc máy bay nà y chắc đã bay gần đến độ cao đó rồi. Hai dặm rồi? Hay là ba? Vẫn còn cÆ¡ há»™i. Nếu thả xuống đúng thá»i Ä‘iểm, cái há»™p sẽ chỉ rÆ¡i hết má»™t ná»a độ cao đó, rồi nổ tung ở má»™t khoảng cách an toà n, cho cả mặt đất lẫn máy bay. Anh nhòm xuống nhìn thà nh phố trải rá»™ng dưới tầm mắt.
- Thế nhỡ anh tÃnh toán nhầm thì sao? - Giáo chá»§ Thị thần lên tiếng.
Langdon giáºt mình quay lại. Giáo chá»§ Thị thần không há» nhìn mặt anh, Äức cha rõ rà ng là đã Ä‘á»c được suy nghÄ© cá»§a anh qua hình ảnh phản chiếu trên tấm gương gắn ở cá»a sổ. Tháºt kỳ quặc, lúc nà y vị thầy tu trẻ tuổi không còn táºp trung và o bảng Ä‘iá»u khiển nữa. Hai tay ngà i tháºm chà còn không chạm và o cần gạt.
Hình như chiếc phi cÆ¡ Ä‘ang ở chế độ bay tá»± động, và vẫn tiếp tục tăng độ cao. Giáo chá»§ Thị thần vá»›i tay lên trần ca-bin, mò mẫm trong má»™t cái há»™c, rồi rút ra má»™t chìa khoá được giấu kÃn trong đó.
Langdon kinh ngạc nhìn Giáo chá»§ Thị thần nhanh nhẹn mở há»™p để đồ giữa hai chiếc ghế, lấy ra má»™t cái túi ni-lông lá»›n mà u Ä‘en. Ngà i đặt cái túi trên ghế, sát bên ngưá»i. Langdon thấy đầu óc quay cuồng. Những cỠđộng cá»§a Giáo chá»§ Thị thần trông có vẻ rất dứt khoát, như thể Äức cha đã tìm ra má»™t giải pháp.
- ÄÆ°a cái há»™p cho ta. - Giáo chá»§ Thị thần ra lệnh, giá»ng quyết Ä‘oán.
Langdon chẳng biết là m gì khác. Anh giúi cái hộp và o tay vị thầy tu trẻ.
- 90 giây nữa!
Hà nh động tiếp sau đó cá»§a Giáo chá»§ Thị thần khiến Langdon hoà n toà n kinh ngạc. Tháºn trá»ng dùng cả hai tay, Giáo chá»§ Thị thần đặt cái há»™p và o khoang chứa hà nh lý, kéo nắp khoang xuống, rồi khoá lại.
- Cha là m gì thế? - Langdon há»i.
- Äể loại bá» khả năng hà nh động theo cảm tÃnh. - Giáo chá»§ Thị thần ném chìa khoá ra ngoà i cá»a sổ.
Nhìn chiếc chìa khoá bé nhá» rÆ¡i tõm và o bóng đêm, Langdon tưởng như linh hồn mình cÅ©ng rÆ¡i theo và o bóng đêm vÄ©nh cá»u.
Lúc nà y, Giáo chá»§ Thị thần bắt đầu lùa hai cánh tay và o Ä‘ai kẹp, ngà i vòng má»™t Ä‘ai qua bụng, cà i khoá tháºt chặt, rồi siết chặt cái bá»c trên lưng. Sau đó Äức cha quay lại, nhìn và o vẻ mặt sững sỠđến tá»™t cùng cá»§a Langdon.
- Ta rất tiếc. - Giáo chá»§ Thị thần nói - Ta không há» muốn thế nà y. - Sau đó ngà i mở cá»a, nhảy và o đêm Ä‘en.
Hình ảnh ấy thiêu đốt tâm trà Langdon, và khiến anh Ä‘au đớn. Äau tháºt sá»±. Äau quặt thắt. Anh chỉ muốn được chết Ä‘i, để thấy tất cả má»i sá»± chấm dứt, nhưng nước vẫn tiếp tục vá»— và o mà ng nhÄ©, những hình ảnh má»›i lại hiện vá» trong trà não. Những khổ ải cá»§a anh chỉ vừa má»›i bắt đầu. Anh thấy đầu óc quay cuồng. Sợ hãi đến tá»™t độ. Trong trạng thái ná»a như chết, nữa như trong cÆ¡n ác má»™ng, anh khẩn cầu được giải thoát, nhưng những hình ảnh trong tâm trà cà ng trở nên sáng rõ thêm lên.
Há»™p đựng phản váºt chất đã bị khoá kỹ trong há»™c để đồ. Chiếc đồng hồ Ä‘ang lạnh lùng đếm những giây khắc cuối cùng trong khi máy bay vẫn Ä‘ang tăng độ cao. 50 giây. Cao nữa. Cao thêm nữa. Langdon quay như chong chóng trong ca-bin, cố hiểu những gì vừa chứng kiến. 45 giây. Anh chui xuống gầm ghế để tìm má»™t chiếc dù khác. 40 giây. Chẳng có bất kỳ thứ gì! Phải có cách chứ! 35 giây. Anh lao phắt đến bên cánh cá»a mở sẵn bên hông máy bay, gió thốc mạnh và o ngưá»i. Langdon trân trối nhìn xuống thà nh Rome. 32 giây.
Và anh đã quyết định.
Một giải pháp không ái tin nổi…
Không có dù, nhưng Robert Langdon vẫn nhảy xuống. Lúc trá»i đêm ôm anh và o lòng cÅ©ng là lúc chiếc máy bay phát nổ, tiếng động cÆ¡ tắt ngấm, thay và o đó là tiếng gió rÃt vù vù bên tai, Langdon rÆ¡i tá»± do.
RÆ¡i thẳng từ trên cao xuống, Langdon trải qua thứ cảm giác anh chưa má»™t lần biết đến sau bao năm chÆ¡i môn nhảy nước - sức hút chết ngưá»i cá»§a trá»ng lá»±c. Tốc độ má»—i lúc má»™t lá»›n, và lá»±c hút cá»§a trái đất cÅ©ng má»—i lúc má»™t mạnh thêm. Tuy nhiên, lần nà y anh sẽ không rÆ¡i xuống má»™t hồ nước từ độ cao 45 mét như má»i khi. Lần nà y anh rÆ¡i từ độ cao hà ng ngà n mét xuống thà nh Rome má»™t vùng rá»™ng lá»›n toà n đưá»ng nhá»±a và bê tông cốt thép.
Trong tiếng ù ù cá»§a gió, trong cÆ¡n tuyệt vá»ng, Langdon như nghe thấy giá»ng nói cá»§a Kohler từ dưới mồ vang lên… những lá»i mà ông ta đã nói sáng nay, khi há» Ä‘ang đứng trong thang máy ở CERN. Má»™t mét vuông lá»±c kéo sẽ là m giảm 20% tốc độ cá»§a má»™t ngưá»i Ä‘ang rÆ¡i tá»± do. Giá» thì Langdon đã nháºn ra rằng 20% còn xa má»›i đủ để cứu sống anh trong cú rÆ¡i tá»± do khá»§ng khiếp nà y. Thế nhưng anh vẫn gắng sức siết chặt váºt duy nhất tìm được lúc chạy ra cá»a máy bay. Chỉ là má»™t váºt lưu niệm đã cÅ©, nhưng cÅ©ng đủ để mang lại cho anh má»™t tia hi vá»ng trong giây phút nà y.
Tấm vải tráng dầu nà y được dùng là m rèm che cá»a sổ máy bay. Hình vuông - má»—i cạnh khoảng gần 4 mét, trông giống… tấm dù… nếu so sánh má»™t cách thô thiển. Không có Ä‘ai cà i, chỉ có mấy cái móc để gà i và o những cạnh hình khum cá»§a khung cá»a sổ Langdon đã chá»™p lấy mảnh vải, luồn tay qua những cái móc gà i, giữ chặt lấy tấm vải, rồi nhảy ra khá»i máy bay.
Hà nh động tự vệ cuối cùng, đầy dũng mãnh.
Nhưng lúc nà y thì chẳng còn lại chút ảo tưá»ng nà o vá» sá»± sống nữa.
Langdon rơi xuống y như một tảng đá. Chân xuống trước. Hai cánh tay đang rộng, hai bà n tay túm chặt những cái móc gà i. Tấm vải căng phồng lên trên đầu anh, trông như một cây nấm. Gió thổi mạnh kinh khủng.
Vẫn trong trạng thái rÆ¡i tá»± do, Langdon nghe thấy tiếng nổ. Có vẻ xa hÆ¡n anh tưởng. Gần như ngay tức thì, sóng chấn động Ä‘áºp mạnh và o cÆ¡ thể Langdon. Tưởng như toà n bá»™ không khà trong hai buồng phổi bị ép hết ra ngoà i. Langdon vẫn cố giữ chặt những cái móc. Luồng khà nóng ùa xuống. Mép tấm vải dầu bắt đầu cháy âm ỉ… nhưng anh vẫn kiên gan.
Langdon lao từ trên cao xuống mặt đất vá»›i tốc độ cá»§a má»™t quả tên lá»a, ngay bên dưới vầng lá»a cá»§a vụ nổ, y như má»™t váºn động viên lướt ván Ä‘ang ra sức chạy trốn má»™t đợt sóng thuá»· triá»u cao hà ng trăm mét. Rồi bất ngá» luồng khà bá»›t nóng dần.
Anh lại tiếp tục rơi tự do trong bóng tối mát lạnh.
Trong khoảnh khắc ngắn ngá»§i, Langdon thấy hi vá»ng lóe lên, nhưng ngay sau đó, lại vụt tắt, giống như luồng khà nóng Ä‘ang nguá»™i Ä‘i nhanh chóng. Hai cánh tay anh má»i rã rá»i chứng tá» tấm vải dầu trên đầu có sức cản đáng kể, gió vẫn rÃt quanh anh vá»›i tốc độ cá»±c lá»›n. Rõ rà ng là rÆ¡i nhanh đến mức nà y thì không cách gì thoát chết được. Anh sẽ bị nghiá»n nát khi Ä‘áºp mạnh xuống mặt đất…
Những con số và phép tÃnh vụt hiện lên trong trà não, nhưng đầu óc Langdon lúc nà y đã trở nên mụ mẫm, không còn khả năng tÃnh toán nữa… má»™t mét vuông lá»±c cản… ttốc độ rÆ¡i tá»± do giảm 20%. Chỉ biết là tấm vải dầu trong tay anh đủ lá»›n để tốc độ giảm Ä‘i hÆ¡n 20%. Nhưng than ôi, vá»›i tốc độ gió thế nà y thì tấm vải có tốt đến mấy cÅ©ng chẳng mang lại kết quả gì đáng kể. Anh vẫn Ä‘ang rÆ¡i rất nhanh vá»›i đưá»ng nhá»±a và bê tông chá» sẵn dưới kia thì chắc chắn không còn cÆ¡ há»™i sống sót.
Dưới mặt đất, những ngá»n đèn đêm cá»§a thà nh Rome toả ra khắp má»i hướng. Thà nh phố hiện ra chẳng khác gì má»™t bầu trá»i đêm đầy sao sáng lung linh. Có má»™t dải mà u Ä‘en chạy vắt qua vòm trá»i sao tuyệt diệu ấy - má»™t. dải tối khá rá»™ng, chạy ngoằn ngoèo giữa rừng đèn, y như má»™t con rắn máºp ú. Langdon chăm chú quan sát dải mà u Ä‘en ấy…
Bất chợt hi vá»ng lại bùng lên, y như bá»t sóng bất thần tung lên khi má»™t con sóng xô mạnh và o bá».
Vá»›i sức mạnh không ngá», Langdon giáºt mạnh cánh tay phải.
Tấm vải dầu láºp tức kêu phần pháºt, rồi căng phồng lên, trước khi định hình ở má»™t vị trà tạo nên Ãt sức cản nhất. Langdon cứ để mặc cho thân thể mình rÆ¡i xuống trong tư thế nằm ngang. Anh lại giáºt mạnh cánh tay má»™t lần nữa, dù má»—i cỠđộng Ä‘á»u khiến bà n tay Ä‘au rát. Tấm vải xòe rá»™ng hẳn ra, và Langdon bắt đầu rÆ¡i trong tư thế nằm nghiêng. Không nghiêng hẳn. Nhưng thế đã là đáng kể lắm rồi! Má»™t lần nữa anh lại cúi xuống nhìn dải tối Ä‘en sẫm uốn lượn bên dưới. Nó nằm chếch vá» bên phải, nhưng anh vẫn còn ở tÃt trên cao. Hay tại anh đã nán lại trên máy bay quá lâu? Lại má»™t lần nữa Langdon giáºt mạnh cánh tay phải, lòng thầm nghÄ© đà nh phải phó thác cho số mệnh. Anh cố nhằm và o chá»— uốn rá»™ng nhất và … lần đầu tiên trong Ä‘á»i, Langdon nguyện cầu má»™t phép nhiệm mà u.
Sau đó là mỠmịt.
Dưá»ng như bóng tối từ dưới mặt đất lao thẳng lên chụp lấy anh… Anh vụt nhá»› lại kỹ năng nhảy cầu… động tác uốn cong sống lưng, các ngón chân duá»—i ra tháºt thẳng… hai lá phổi căng lên để che đỡ cho các cÆ¡ quan ná»™i tạng… cẳng chân gấp lại để tránh cú đâm như trá»i giáng… và cuối cùng là … Æ¡n Chúa, dòng sông Tiber Ä‘ang cuồn cuá»™n chảy… nước ngầu bá»t, chứa lượng khà khá lá»›n… khiến cho sức cản chỉ còn bằng má»™t phần ba so vá»›i nước ở trạng thái tÄ©nh.
Sau đó là cú va Ä‘áºp… và đêm tối mịt mùng.
Tiếng mảnh vải dầu kêu phần pháºt cá»±c mạnh khiến cho má»i ngưá»i quay lại, tạm thá»i không chú ý đến quả cầu lá»a trên trá»i nữa. Äêm nay, bầu trá»i thà nh Rome quả là quá nhiá»u những cảnh tượng khác thưá»ng… đầu tiên là chiếc trá»±c thăng lao thẳng lên bầu trá»i, rồi đến vụ nổ… và giỠđây là má»™t váºt thể kỳ dị rÆ¡i thẳng từ trên cao xuống dòng sông Tiber Ä‘ang chảy cuồn cuá»™n, ngay sát hòn đảo nhá» nhô lên giữa sông - đảo Tiberina.
Kể từ khi hòn đảo nhá» nà y được trưng dụng là m nÆ¡i Ä‘iá»u trị cho các bệnh nhân cá»§a tráºn đại dịch năm 1656 ở thà nh Rome, ngưá»i ta đã bắt đầu tin và o khả năng chữa trị kỳ bà cá»§a hòn đảo nà y. ChÃnh vì lý do nà y mà sau đó ngưá»i ta đã đặt tại đây má»™t bệnh viện. - Bệnh viện Tiberina.
Khi được kéo từ dưới sông lên, cÆ¡ thể ngưá»i nà y bị bầm dáºp khắp nÆ¡i. Nhưng tháºt kỳ diệu, mạch cá»§a anh ta vẫn còn Ä‘áºp, dù rất yếu. Hẳn phải nhá» có sá»± huyá»n diệu cá»§a hòn đảo Tiberina nên trái tim cá»§a anh ta má»›i có thể tiếp tục Ä‘áºp như váºy. Sau đó mấy phút, ngưá»i đà n ông ấy bắt đầu ho mạnh, rồi hồi tỉnh lại, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u quả quyết rằng đó là nhá» phép lạ cá»§a hòn đảo nhá» diệu kỳ nà y.
Last edited by quykiemtu; 06-01-2009 at 09:32 PM.
|

27-04-2008, 12:20 AM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bà i gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 29 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
|
|
Chương 126
Hồng y Mortati biết rằng không má»™t từ ngữ nà o có thể diá»…n tả nổi sá»± kỳ bà cá»§a giây phút hiện tại. Sá»± im lặng bao trùm quảng trưá»ng St. Peter giỠđây âm vang hÆ¡n bất kỳ dà n đồng ca nà o cá»§a các thiên thần.
Mắt trân trân ngước lên nhìn Giáo chá»§ Thị thần, Hồng y bị giằng xé dữ dá»™i, má»™t bên là trái tim, má»™t bên là lý trÃ. Những gì trông thấy quả là quá chân thá»±c, quá hiển nhiên. Nhưng mà … là m sao lại thế được? Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u đã thấy Giáo chá»§ Thị thần leo lên máy bay trá»±c thăng. Há» cÅ©ng đã chứng kiến quả cầu lá»a nổ tung trên trá»i. Ấy thế mà lúc nà y, há» lại thấy vị thầy tu trẻ nà y đứng trên nóc thánh đưá»ng. Phải chăng con ngưá»i nà y đã được thiên thần chắp cánh? Hay được Chúa ban cho phép mà u tái sinh?
Không thể nà o…
Hồng y Mortati thá»±c sá»± muốn tin và o mắt mình, nhưng trà não cá»§a ngà i phản đối quyết liệt, nó đòi má»™t lá»i giải thÃch. Tất cả các vị Hồng y khác Ä‘á»u Ä‘ang ngước nhìn chăm chú, kinh ngạc đến sững sá».
Äó là Giáo chá»§ Thị thần. - Không còn nghi ngá» gì nữa. Nhưng vị thầy tu trẻ tuổi ấy trông khác hẳn lúc trước, đầy vẻ thánh thiện. Như thể đã được gá»™t rá»a đến táºn tâm hồn. Phải chăng là ngưá»i tháºt? Hay chỉ là má»™t linh hồn? Dưới tác động cá»§a ánh đèn máy quay, nước da trắng cá»§a Giáo chá»§ Thị thần toả sáng, trông hệt như má»™t thiên thần, không trá»ng lượng.
Trong đám đông trên quảng trưá»ng, ngưá»i thì khóc, ngưá»i thì reo hò vui sướng, ngưá»i thì vá»— tay hoan hô. Má»™t nhóm các nữ tu sÄ© bắt đầu quỳ xuống Ä‘á»c kinh Saetas. Quảng trưá»ng bắt đầu vang lên những giá»ng nói. Rồi bất ngá», cả biển ngưá»i cùng đồng thanh hô vang tên cá»§a Giáo chá»§ Thị thần. Các thà nh viên cá»§a Há»™i đồng hồng y, má»™t số xúc động đến chảy nước mắt, cÅ©ng hoà giá»ng vá»›i đám đông. Hồng y Mortati đưa mắt nhìn khắp xung quanh. Là tháºt hay là mÆ¡ đây?
Äứng trên tầng cao nhất cá»§a tháp chuông trên nóc Äại thánh đưá»ng St. Peter, Giáo chá»§ Thị thần quan sát biển ngưá»i bên dưới Ä‘ang ngước lên nhìn mình. Äây là sá»± tháºt hiện hữu hay chỉ là chiêm bao? Tháºt kỳ lạ, Giáo chá»§ Thị thần cảm thấy chÃnh bản thân mình không còn giống như trước nữa; ngà i không hiểu chỉ có má»—i linh hồn, hay cả thể xác cá»§a mình vừa từ thiên đà ng hạ cánh xuống khoảng đất trống sau khu vưá»n cá»§a toà thánh… hạ cánh má»™t cách nhẹ nhà ng, y như má»™t thiên thần vừa đáp xuống giữa thảm cá». Chiếc dù mà u Ä‘en đã giúp Giáo chá»§ Thị thần hoà lẫn và o vùng bóng tối đằng sau Äại thánh đưá»ng St. Peter. Không hiểu chỉ đơn thuần là thể xác, hay cả linh hồn đã truyá»n cho ngà i sức lá»±c để leo hết vô số báºc trên cầu thang Medallion, để lên táºn đỉnh cao nhất nà y.
Giáo chủ Thị thần thấy mình nhẹ bỗng, như một linh hồn đang bay lượn.
Äám đông bên dưới Ä‘ang hô vang tên mình, nhưng Giáo chá»§ Thị thần biết rằng há» không tôn sùng cá nhân ngà i. Há» Ä‘ang vô cùng hoan hỉ, niá»m hoan hỉ mà ngà i vẫn thưá»ng cảm nháºn khi nghÄ© vá» Äấng Toà n Năng. Há» Ä‘ang cảm nháºn những gì mà há» vốn khao khát từ lâu… khao khát được thấy má»™t bằng chứng vá» sá»± tồn tại cá»§a Chúa trá»i… bằng chứng vá» sức mạnh cá»§a Tạo hoá.
Suốt cuá»™c Ä‘á»i mình, Giáo chá»§ Thị thần Carlo Ventresca đã cầu nguyện cho giây phút nà y, ấy thế mà ngà i vẫn không thể tin rằng chÃnh Chúa đã tá»± tin cách để chứng minh sá»± tồn tại cá»§a Ngưá»i. Giáo chá»§ Thị thần muốn thét lên tháºt to để cả biển ngưá»i Ä‘á»u nghe thấy. Chúa cá»§a chúng ta đây, Ngưá»i đấy! Hãy nhìn cho rõ những phép nhiệm mà u vừa hiện hữu quanh các ngưá»i!
Giáo chá»§ Thị thần đứng trên tháp chuông má»™t hồi lâu, các giác quan Ä‘á»u đã mụ mị nhưng trái tim thì rá»™n rà ng xúc cảm.
Mãi rồi những cảm xúc ấy cÅ©ng lắng xuống, ngà i cúi đầu chà o đám đông, rồi lui khá»i lan can. Còn lại má»™t mình, Giáo chá»§ Thị thần quỳ xuống và cầu nguyện.
Last edited by quykiemtu; 06-01-2009 at 09:31 PM.
|

27-04-2008, 12:21 AM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bà i gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 29 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
|
|
Chương 127
Má»i thứ xung quanh Langdon Ä‘ang bồng bá»nh chao đảo và má» mịt. Nhưng rồi thị lá»±c cá»§a anh cÅ©ng dần phục hồi trở lại. Hai cẳng chân Ä‘au nhừ, toà n thân nhức nhối như vừa bị xe tải hạng nặng cán lên. Anh Ä‘ang nằm nghiêng trên nến đất, miệng đắng ngắt. Tiếng nước vá»— ì oạp vẫn tiếp tục vang lên, nhưng không còn mang lại cảm giác bình yên nữa. Có cả những âm thanh khác tiếng ngưá»i nói ngay bên cạnh. Những bóng áo trắng lá» má» hiện ra. Không lẽ tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u mặc đồ trắng? Váºy thì đây chỉ có thể là thiên đưá»ng, hoặc địa ngục. Và vì cổ há»ng anh Ä‘au rát, nên đây không thể là thiên đưá»ng. "Anh ấy nôn xong rồi đấy" Má»™t ngưá»i đà n ông nói bằng tiếng Ã. "Láºt anh ấy lại Ä‘i!" Giá»ng nói có vẻ rất chắc chắn, và rất chuyên nghiệp. Langdon được đỡ nằm ngá»a ra. Äầu óc quay cuồng, anh gượng ngồi Ä‘áºy, nhưng những bà n tay dịu dà ng đẩy anh nằm xuống. Anh phục tùng. Rồi má»™t ngưá»i lần tay và o khắp các túi quần túi áo Langdon, lôi hết các thứ ra.
Rồi anh ngất đi.
Bác sÄ© Jacobus vốn không phải là ngưá»i má»™ đạo. Äã từ lâu, y há»c khiến ông không còn nghÄ© đến tôn giáo nữa. Thế nhưng những sá»± kiện dồn dáºp trong buổi tối hôm nay quả là má»™t sá»± thách thức đối vá»›i lối suy nghÄ© lôgÃc và khoa há»c cá»§a ông. Giá» lại còn có ngưá»i rÆ¡i từ trên trá»i xuống nữa!
Sau khi xem mạch cho ngưá»i đà n ông mà há» vừa lôi lên từ bá» sông Tiber, bác sÄ© Jacobus kết luáºn rằng nếu không được Ä‘Ãch thân Chúa trá»i che chở thì anh ta không thể thoát chết.
Sức ép cá»§a nước đã khiến cho ngưá»i nà y ngất lịm Ä‘i. Nếu bác sÄ© Jacobus và các đồng nghiệp cá»§a ông không ra táºn bá» sông để quan sát sá»± kiện hy hữu trên bầu trá»i thì sẽ chẳng có ai phát hiện ra con ngưá»i nà y, và anh ta sẽ chết chìm trong nước.
- E. Americano(1) - Má»™t cô y tá kêu to sau khi đã lôi được ngưá»i đà n ông nà y lên chá»— đất khô, và kiểm tra và cá»§a anh ta.
Ngưá»i Mỹ sao? Những ngưá»i dân thà nh Rome vẫn thưá»ng nói đùa rằng ngưá»i Mỹ đổ đến thà nh phố nà y đông đến ná»—i bánh mỳ kẹp sắp chÃnh thức trở thà nh món ăn Ã. Giá» lại có cả ngưá»i Mỹ từ trên trá»i rÆ¡i xuống nữa hay sao? Bác sÄ© Jacobus báºt đèn pin kiểm tra đồng tá» cá»§a nạn nhân. Nà y anh? Anh có nghe tôi nói không? Anh có biết mình Ä‘ang ở đâu không?
Anh ta lại ngất lịm Ä‘i. Chẳng có gì đáng ngạc nhiên. Ngưá»i nà y đã nôn ra rất nhiá»u nước, và vừa được sÆ¡ cứu xong.
- Si chiama Robert Langdon(2)- xem xong bằng lái xe của nạn nhân, một cô y tá thốt lên.
Tất cả những ngưá»i Ä‘ang có mặt trên cầu cảng Ä‘á»u quay phắt lại:
- Không thể nà o! - Bác sÄ© Jacobus phản bác. Robert Langdon vừa má»›i xuất hiện trên ti-vi - vị giáo sư đại há»c ngưá»i Mỹ nà y đã cứu nguy cho Vatican. Cách đây mấy phút, Robert Langdon vừa má»›i leo lên chiếc trá»±c thăng ở quảng trưá»ng St. Peter và bay lên trá»i.
Cùng những ngưá»i khác, bác sÄ© Jacobus ra đây để xem vụ nổ phản váºt chất - má»™t quả cầu lá»a độc nhất vô nhị. Là m sao ngưá»i nà y có thể là Robert Langdon được?
- ChÃnh là anh ấy đấy! - Cô y tá vừa chải mái tóc Ä‘en ướt sÅ©ng cá»§a nạn nhân vừa quả quyết. - Tôi nháºn ra áo khoác cá»§a anh ấy mà !
Äá»™t nhiên có ngưá»i ở cổng bệnh viện hét ầm lên. Äó là má»™t bệnh nhân. Bà ta Ä‘ang la hét ầm Ä©, như thể sắp phát Ä‘iên đến nÆ¡i, tay giương cao chiếc đà i bán dẫn loại nhá», miệng không ngừng ca tụng Chúa. Giáo chá»§ Thị thần Carlo Ventresca vừa xuất hiện trên nóc Äại thánh đưá»ng St. Peter, như má»™t phép mà u.
Bác sĩ Jacobus quyết định sẽ đến nhà thỠngay sau khi ca trực của ông kết thúc lúc 8 giỠsáng.
Luồng sáng chiếu thẳng và o mặt Langdon lúc nà y mạnh hÆ¡n hẳn. Anh Ä‘ang nằm trên bà n khám bệnh. Mùi thuốc sát trùng và các loại hoá chất xông lên nồng nặc. Ngưá»i ta vừa tiêm cho anh má»™t mÅ©i, và đã thay quần áo cho anh.
Chắc chắn há» không phải là ngưá»i GÃp-xi(3), trong trạng thái ná»a tỉnh ná»a mê, Langdon phán Ä‘oán. `?
Anh đã từng nghe nói đến những sá»± kiện đại loại như thế. May mắn là những ngưá»i nà y không là m gì hại anh cả. Há» chỉ muốn…
- Không Ä‘á»i nà o! - Langdon ngồi phắt dáºy, hai mắt mở to.
- Attento!(4) - Má»™t trong những ngưá»i ngoà i hà nh tinh ấy giữ chặt lấy anh. Tấm biển trên ngá»±c ngưá»i nà y ghi dòng chữ Bác sÄ© Jacobus. Trông ông ta rất giống ngưá»i trên trái đất.
Langdon lắp bắp:
- Tôi… tưởng là …
- Bình tÄ©nh đã, anh Langdon. Äây là bệnh viện.
Sương mù bắt đầu tan. Langdon cảm thấy nhẹ cả ngưá»i. Anh vốn dÄ© ghét bệnh viện vô cùng, nhưng chắc chắn đây không phải là những ngưá»i ngoà i hà nh tinh vá»›i rắp tâm cắt bá» tinh hoà n cá»§a anh.
- Tôi là bác sÄ© Jacobus. - Ngưá»i đà n ông tá»± giá»›i thiệu, rồi kể lại cho Langdon nghe những gì vừa xảy ra. - Anh còn sống được thế nà y là may mắn lắm đấy.
Langdon chẳng thấy có gì là may mắn. Trà nhá»› cá»§a anh gần như tê liệt… chiếc trá»±c thăng… Giáo chá»§ Thị thần. Khắp ngưá»i anh Ä‘au ê ẩm. Há» mang cho anh má»™t cốc nước để súc miệng, rồi đặt má»™t miếng gạc lên bà n tay tứa máu cá»§a anh:
- Quần áo cá»§a tôi đâu? - Langdon há»i. Trên ngưá»i anh lúc nà y là má»™t cái áo choà ng bằng giấy.
Một cô y tá chỉ chiếc quần ka-ki và cái áo khoác ướt rượt ở góc phòng:
- Ướt quá, nên chúng tôi đã cởi nó ra rồi.
Langdon cau mà y nhìn chiếc áo khoác ướt nhoẹt của mình.
- Tôi tìm thấy một cái máy hiệu Kleenex trong túi áo của anh.
Cô y tá nói tiếp.
Äúng lúc ấy, Langdon trông thấy những mảnh giấy da tả tÆ¡i dÃnh và o mép chỉ trên áo khoác. Trang sách lấy từ quyển Diagramma. Bản cuối cùng còn lại trên trái đất thế là đã tiêu tan.
Quá choáng váng, chẳng biết phải là m gì, Langdon trân trối nhìn.
- Chúng tôi đã tìm được má»™t số váºt tuỳ thân cá»§a anh. - Cô y tá giÆ¡ cao má»™t cái há»™p bằng nhá»±a. - VÃ, máy ghi hình và bút. Tôi đã sấy khô cái máy ghi hình nà y cho anh rồi.
- Tôi có máy ghi hình nà o đâu.
Cô y tá nhÃu mà y, giương cao cái há»™p má»™t lần nữa. Langdon nhìn và o trong. Cạnh và tiá»n và cây bút cá»§a anh là chiếc máy ghi hình nhá» xÃu hiệu Song RUVI. Giá» thì anh đã nhá»› ra. Kohler đã đưa cho anh, nhá» chuyển cho giá»›i báo chÃ.
Chúng tôi tìm thấy trong túi áo khoác cá»§a anh. Nhưng chắc anh sẽ phải mua cái khác mà dùng thôi. - Cô y tá mở mà n hình nhá» phÃa sau chiếc máy. - Mà n hình bị nứt mất rồi! - Nhưng ngay sau đó cô gái tá» ra mừng rỡ - Nhưng mà vẫn nghe được tiếng, dù không rõ lắm. - Cô y tá đưa chiếc máy sát và o tai - Nó Ä‘ang liên tục tua Ä‘i tua lại thì phải. - Cô gái nghe má»™t lúc rồi đưa cho Langdon, vẻ không mấy hứng thú - Nếu tôi không nhầm thì có hai ngưá»i Ä‘ang cãi nhau.
Ngạc nhiên, Langdon đưa chiếc máy sát và o tai. Tiếng không được êm và sắc nét lắm, nhưng không thể nhầm lẫn được. Má»™t ngưá»i ở gần, ngưá»i kia ở xa. Và anh nháºn ra cả hai giá»ng nói.
Ngồi trên giưá»ng, mình mặc chiếc áo choà ng giấy, Langdon sá»ng sốt lắng nghe câu chuyện. Không nhìn được hình ảnh, nhưng khi nghe tiếng rú ở cuối cuá»™c nói chuyện, anh vẫn thầm cảm Æ¡n chúa vì mình không phải táºn mắt nhìn cảnh ấy.
Chúa ơi!
Trong khi chiếc máy vẫn tiếp tục tá»± động phát lại cuá»™c nói chuyện ấy, Langdon hạ thấp chiếc máy xuống, ngạc nhiên đến sững sá». Phản váºt chất… chiếc máy bay trá»±c thăng… tâm trà anh lại quay cuồng vá»›i bao nhiêu suy nghÄ©.
Những Ä‘iá»u nà y có nghÄ©a là …
Langdon lại cảm thấy buồn nôn. Phẫn ná»™ đến mức không thể kiá»m chế nổi, anh nhảy phắt xuống sà n, dù hai chân vẫn còn Ä‘ang run rẩy.
- Anh Langdon! - Bác sĩ ra sức cản anh lại.
- Tôi cần quần áo để mặc. - Cảm nháºn được lá»›p vải trải giưá»ng ngay dưới lưng, Langdon biết rằng chiếc áo giấy anh Ä‘ang mặc chỉ che kÃn phÃa trước, còn phÃa sau thì không.
- Nhưng anh cần phải nghỉ ngơi.
- Tôi sẽ ra khá»i đây. Ngay láºp tức. Cho tôi mượn bá»™ quần áo.
- Nhưng mà , anh…
- Ngay láºp tức!
Má»i ngưá»i bối rối đưa mắt nhìn nhau:
- Chúng tôi chẳng có quần áo nà o cả. - Bác sÄ© nói - Có lẽ sáng mai má»™t ngưá»i bạn nà o đó sẽ mang và o cho anh…
HÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu để giữ bình tÄ©nh, rồi nhìn thẳng và o mắt ông bác sÄ©, Langdon nói dõng dạc:
- Thưa bác sÄ© Jacobus, tôi sẽ ra khá»i bệnh viện nà y ngay bây giá». Và tôi cần quần áo để mặc. Tôi phải và o toà thánh ngay. Không ai và o Vatican trong bá»™ dạng nà y cả. Tôi nói như thế đã rõ rà ng chưa?
Bác sÄ© Jacobus nuốt khan má»™t cách khó nhá»c:
- Hãy tìm cho anh ấy cái gì để mặc tạm váºy.
Táºp tá»…nh bước ra khá»i bệnh viện Tiberina, Langdon thấy bá»™ dạng cá»§a mình khá kỳ quặc. Trên ngưá»i anh là bá»™ áo liá»n quần mà u xanh cá»§a y tá, phÃa trước có má»™t cái khoá kéo rất dà i, trên ngá»±c là má»™t tấm biển bằng vải ghi đủ các loại bằng cấp.
Ngưá»i phụ nữ to béo Ä‘i cùng anh cÅ©ng mặc má»™t bá»™ đồ y như thế Bác sÄ© Jacobus đã đảm bảo rằng ngưá»i y tá nà y sẽ đưa anh và o toà thánh má»™t cách vô cùng nhanh chóng.
- Molto traffico(5)! - Langdon nhắc nhở chị ta rằng khu vá»±c quanh toà thánh lúc nà y đặc những ngưá»i và xe.
Ngưá»i y tá không há» tá» ra lo lắng. Chị ta tá»± hà o đưa tay chỉ tấm biển trên ngá»±c mình:
- Sono conducente di ambulanza(6)
- Xe cứu thương à ? - Hoá ra là thế. Xe cứu thương thì anh không ngại.
Ngưá»i y tá dẫn Langdon Ä‘i vòng ra sau toà nhà . Trên má»™t khoảng đất trống lát xi măng ngay sát bá» sông, phương tiện dà nh cho hỠđã đợi sẵn. Vừa thoáng trông thấy, Langdon đã dừng phắt lại. Äó là má»™t chiếc trá»±c thăng dà nh cho cánh nhà báo, cÅ© rÃch. Trên thân máy bay có in dòng chứ Aero-ambulanza(7).
Langdon quay sang nhìn ngưá»i y tá, ánh mắt dò há»i.
Chị ta mỉm cưá»i: Bay và o toà thánh. Cách nhanh nhất đấy.
Chú thÃch:
(1) E Americano: Má»™t ngưá»i Mỹ.
(2) Si chiama Robert Langdon: Tên anh ta là Robert Langdon
(3) Gip-xi (hoặc Digan) Má»™t tá»™c ngưá»i gốc Ấn sống lưu vong ở châu Âu, thưá»ng kiếm sống bằng cách xem bói, múa hát, là m xiếc, v.v… thưá»ng không được dân địa phương coi trá»ng.
(4) Attento: Cẩn tháºn.
(5) Molto traffico: Xe cộ đông đúc lấm.
(6) Sono conducente di ambulanza. Äi bằng xe cứu thương.
(7) Aero-Ambulanza: Máy bay cứu thương.
Last edited by quykiemtu; 06-01-2009 at 09:31 PM.
|

27-04-2008, 12:22 AM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bà i gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 29 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
|
|
Chương 128
Quay trở lại nhà nguyện Sistine, hầu hết các thà nh viên cá»§a Hồng y Ä‘oà n Ä‘á»u chung má»™t cảm giác phấn khÃch. Còn Hồng y Mortati thì chỉ thấy sá»± ngá» vá»±c trong lòng má»—i lúc má»™t thêm rõ rệt. Những phép mà u nhiệm được tả trong kinh thánh thì ngà i tin là có tháºt, nhưng những gì vừa xảy ra tối nay quả là không thể hiểu nổi. Sau má»™t thá»i gian dà i hiến mình cho Chúa, 79 năm cả thảy, đức cha Mortati biết rằng lẽ ra trái tim ngà i ngay lúc nà y phải chan chứa cảm giác phấn khÃch và sùng tÃn… má»™t đức tin mạnh mẽ. Ấy thế mà Äức cha cứ cảm thấy má»—i lúc má»™t thêm bứt rứt. Có cái gì đó không ổn.
- Thưa đức cha Mortati! - Má»™t ngưá»i lÃnh gác Thuỵ SÄ© vừa chạy và o trong sảnh vừa gá»i to. - Chúng con đã lên trên nóc theo lệnh cá»§a Äức cha. Giáo chá»§ Thị thần đúng là ngưá»i bằng xương bằng thịt! Là ngưá»i tháºt ạ!
- Không phải là hồn ma!
- ChÃnh xác là thế ạ!
- Ông ấy có nói gì vá»›i các ngưá»i không?
- Ngà i đang quỳ, và đang cầu nguyện ạ. Chúng con không dám lên tiếng!
Hồng y Mortati thấy bối rối:
- Bảo ông ấy là … Hồng y đoà n đang đợi.-
- Thưa Äức cha, vì Giáo chá»§ Thị thần là ngưá»i… - Ngưá»i lÃnh ngáºp ngừng.
- Sao?
- Ngá»±c cá»§a Giáo chá»§ Thị thần… bị bá»ng ạ. Có phải băng vết thương không ạ? Trông có vẻ Ä‘au lắm.
Hồng y Mortati phân vân. Suốt má»™t Ä‘á»i phụng sá»± giáo há»™i, Äức cha chưa bao giá» lưá»ng trước được tình huống kỳ quặc nà y:
- Vì Giáo chá»§ Thị thần là ngưá»i nên phải đối xá» vá»›i ngà i như vá»›i má»™t con ngưá»i. Hãy tắm cho ngà i. Băng vết thương cho ngà i. Rồi mặc cho ngà i má»™t chiếc áo là nh lặn. Hồng y Ä‘oà n Ä‘ang đợi ngà i trong nhà nguyện Sistine.
Ngưá»i lÃnh gác chạy vụt Ä‘i.
Hồng y Mortati tiếp tục tiến vá» phÃa nhà nguyện Sistine. Toà n thá» Hồng y Ä‘oà n lúc nà y đã tá» tá»±u bên trong nhà nguyện. Bước lên cầu thang, Äức cha thấy Vittoria Vetra vừa ngồi sụp xuống bên cầu thang Hoà ng gia. Cô gái trông tháºt Ä‘au khố và cô đơn, và Äức cha muốn dừng lại má»™t lát để vá»— vá» cô gái tá»™i nghiệp, nhưng giá» chưa phải lúc là m việc đó. Còn rất nhiá»u việc phải là m… dù chÃnh Äức cha cÅ©ng chưa biết chÃnh xác đó là những việc nà o.
Hồng y Mortati và o bên trong nhà nguyện. Bầu không khà huyên náo đầy phấn khÃch bao trùm. Äức cha khép cá»a lại. Xin Chúa hãy giúp con.
***
Chiếc trá»±c thăng động cÆ¡ kép Aero-ambulanza lượn vòng bên trên toà thánh. Langdon nghiến chặt răng, bụng nhá»§ thầm đây sẽ là chuyến bay bằng trá»±c thăng cuối cùng trong Ä‘á»i anh.
Sau khi đã thuyết phục được ngưá»i y tá Ä‘ang lái máy bay rằng lúc nà y chẳng má»™t ai trong toà thánh còn bụng dạ nà o mà để ý đến các luáºt lệ và quy định vá» không pháºn, Langdon chỉ đưá»ng cho máy bay và o từ bức tưá»ng bao phÃa sau, rồi kÃn đáo hạ cánh xuống sân bay nhá» cá»§a Vatican.
- Grazie(1) - Anh vừa nói vừa Ä‘au đớn lết xuống mặt đất. Ngưá»i y tá gá»i anh má»™t cái hôn gió, rồi cất cánh, và chiếc trá»±c thăng nhanh chóng biến mất sau bức tưá»ng cao, hoà và o bóng đêm.
HÃt thở tháºt sâu, Langdon cố suy nghÄ© má»™t cách mạch lạc, hi vá»ng những việc là m sắp tá»›i cá»§a anh sẽ mang lại kết quả. Tay cầm chiếc máy quay nhá», anh trông thấy đúng chiếc xe nhặt bóng mà anh đã dùng lúc trước. Chưa ai sạc lại Ä‘iện cho chiếc xe, và đồng hồ nhiên liệu đã chỉ gần đến số không. Äể tiết kiệm Ä‘iện, anh cho xe chạy mà không báºt đèn.
Vả lại Langdon cũng không muốn bất kỳ ai trông thấy mình.
Äứng ở cuối đại sảnh trong nhà nguyện Sistine, Hồng y Mortati sững sá» trước sá»± huyên náo Ä‘ang diá»…n ra trước mắt.
- Äúng là phép mà u nhiệm! - Má»™t vị Hồng y nói lá»›n. - Äúng là phép mà u cá»§a Chúa!
- Äúng thế. Má»™t vị khác tán đồng. - Chúa đã tá» rõ ý nguyện cá»§a Ngưá»i!
- Giáo chủ Thị thần sẽ là Giáo hoà ng mới! - Một vị Hồng y khác hô lớn. - Giáo chủ Thị thần chưa phải là Hồng y, nhưng ý nguyện của Chúa thì đã quá rõ rà ng rồi!
- Äúng thế đấy! - Má»™t vị khác nữa tán thưá»ng. - Các luáºt lệ vá» Máºt nghị Hồng y chẳng qua cÅ©ng do con ngưá»i láºp ra. à Chúa đã quá rõ rà ng rồi. Tôi đỠnghị bá» phiếu ngay láºp tức!
- Bá» phiếu à ? - Hồng y Mortati chất vấn, đức cha tiến lên phÃa trước. - Äấy là việc cá»§a tôi chứ.
Toà n bộ Hồng y đoà n quay lại nhìn.
Hồng y Mortati biết tất cả má»i ngưá»i Ä‘ang nhìn mình vá»›i ánh mắt dò xét. Cảm thấy bị xúc phạm bởi thái độ Ä‘iá»m tÄ©nh cá»§a đức cha, há» tá» ra xa cách và ngá» vá»±c. Thá»±c ra chÃnh Hồng y Mortati cÅ©ng rất muốn được cảm thấy hoà n hỉ như há». Nhưng Ä‘iá»u đó là không thể. Äức cha cảm nháºn má»™t ná»—i Ä‘au trong tim, má»™t ná»—i Ä‘au không ngôn từ nà o có thể diá»…n tả nổi. Äã thá» sẽ Ä‘iá»u hà nh cuá»™c bá» phiếu nà y vá»›i má»™t tâm hồn thuần khiết, nên ngà i không thể bá» qua cảm giác băn khoăn lúc nà y Ä‘ang hiện diện trong tâm trà mình.
- Thưa các vị. - Hồng y Mortati vừa bước lên bục vừa nói, giá»ng nói cá»§a ngà i bá»—ng trở nên khác lạ - Tôi e rằng những gì xảy ra đêm nay sẽ khiến tôi băn khoăn cho đến táºn lúc nhắm mắt xuôi tay. Tuy nhiên, những gì các ngà i đỠxuất vá» Giáo chá»§ Thị thần thì… sợ rằng đó chưa hẳn đã là ý Chúa đâu.
Nhà nguyện bỗng dưng lặng phắc.
- Là m sao ngà i lại có thể nói thế được cÆ¡ chứ? - Cuối cùng, má»™t vị Hồng y cÅ©ng lên tiếng. - Giáo chá»§ Thị thần đã cứu nguy cho giáo há»™i. Chúa đã trá»±c tiếp truyá»n thánh ý cho ngà i! Ngà i lại còn thoát chết trong tình huống vô cùng đặc biệt nữa chứ! Phải thế nà o thì thông Ä‘iệp ấy má»›i được coi là rõ rà ng?
- Giáo chá»§ Thị thần sẽ tá»›i đây để gặp chúng ta ngay bây giá». - Hồng y Mortati đáp. - Äá» nghị các vị hãy kiên nhẫn. Chúng ta hãy nghe Giáo chá»§ Thị thần giải thÃch trước khi tiến hà nh bá» phiếu.
- Rất có thể còn những Ä‘iá»u mà chúng ta chưa biết hết.
- Có gì cần phải giải thÃch nữa đây?
- Vá»›i tư cách là ngưá»i Ä‘iá»u hà nh Máºt nghị Hồng y, tôi đã thá» sẽ tuân theo luáºt bầu cá» cá»§a giáo há»™i. Tất cả các vị Ä‘á»u biết rằng theo luáºt thánh thì Giáo chá»§ Thị thần không đủ Ä‘iá»u kiện để trở thà nh Giáo hoà ng. Ngà i chưa phải là Hồng y, mà má»›i chỉ là má»™t thầy tu má»™t viên Thị thần. Tuổi tác cá»§a ngà i cÅ©ng là má»™t vấn đỠcần phải tÃnh đến.
Những ánh mắt hướng lên bục bắt đầu tỠvẻ không tán đồng.
- Nếu vẫn quyết định tiến hà nh bá» phiếu thì tôi xin nói rằng các vị Ä‘ang chá»n ngưá»i không đáp ứng đủ những Ä‘iá»u kiện cá»§a luáºt thánh. Cho nên tôi sẽ phải yêu cầu từng ngưá»i trong các vị phá vỡ lá»i nguyện thiêng trước Chúa.
Má»™t vị Hồng y ngáºp ngừng lên tiếng:
- Nhưng những gì vừa xảy ra tối nay rõ rà ng là đã vượt quá tất cả những tình huống được tiên lượng trong luáºt thánh!
- Tháºt thế sao? - Hồng y Mortati chất vấn má»™t cách gay gắt, tá»± ngà i cÅ©ng không thể hiểu nổi tại sao những lá»i ấy lại được phát ra từ đôi môi cá»§a chÃnh mình. - Liệu bá» qua luáºt thánh có phải là hà nh động theo ý Chúa hay không? Từ bá» lý trà để hà nh động theo cảm tÃnh có phải là ý Chúa hay không?
- Nhưng chẳng lẽ ngà i không trông thấy những gì mà tất cả chúng tôi vừa chứng kiến hay sao? - Má»™t vị Hồng y khác lên tiếng, đầy vẻ bá»±c bá»™i. - Là m sao ngà i có thể nghi ngá» quyá»n năng cá»§a Chúa?
Giá»ng nói cá»§a Hồng y Mortati trầm hẳn xuống, nhưng từng lá»i nói cá»§a ngà i âm vang má»™t cách khác thưá»ng:
- Tôi không nghi ngá» quyá»n năng cá»§a Chúa! ChÃnh nhá» có Chúa nên chúng ta má»›i có lý trà và sá»± cẩn trá»ng! Và chỉ bằng cách duy trì sá»± cẩn trá»ng ấy thì chúng ta má»›i có thể phụng sá»± Ngưá»i!
Chú thÃch:
(1) Grazie: Cảm ơn.
Last edited by quykiemtu; 06-01-2009 at 09:30 PM.
|
 |
|
| |