Chương 420: Đột nhiên nhiều hơn một viên gạch... (Phần 1)
Đế quốc Thú Nhân. tại một nơi cách thành Lai Nhân rất xa, lãnh địa của Hồ tộc.
Đứa con thứ của Cao Lôi Hoa, Nguyệt Sư đang ngồi trên ngai vàng của Hồ tộc.
Khóe miệng Nguyệt Sư nhếch lên. Cả người toát lên khí thể đế vương không hề nghi ngở. ■ lúc này. tất cả mọi người đều cảm thấy Nguyệt Sư thích hợp cho việc trở thành một ông vua.
Một trăm Hoàng Kim Sư tộc râu tóc tung bay theo giÓ xếp hàng đứng hai cánh phải trái của Nguyệt Sư. Cả một trăm Hoàng Kim Sư tộc đều dùng ánh mất khinh miệt nhìn lão già đang quỳ dưới đất.
ở dưới, vẻ mặt của Giáo hoàng Hồ tộc 'Hồ Cương' đang dại ra. cả người run rẩy quỳ gối trước Nguyệt Sư. lúc này lão đã mất đi tất cả. Từ lúc Thú hoàng Nguyệt Sư tiến đến lành địa của Hồ tộc thì lão đã mất đi tất cả.
- Vào thời điểm quan trọng then chót của đế quốc Bi Mông chúng ta, ngươi lại muốn Hồ tộc độc lập? Ngươi làm cũng thật tốt. Đại Giáo hoàng thân ái của ta à.
Nguyệt Nhị đang cầm một cây sáo màu đen bằng kim loại ngồi đùa nghịch. Đây là một cây sáo sợi rồng. cây sáo này là đồ mà Cao Lôi Hoa tặng cho Nguyệt Sư trước khi đi. bên trong cây sáo là một con Hắc Ám Chỉ Long? đây vốn là tọa kỵ của một long kỵ sĩ nước đối địch.
Nguyệt Sư phát hiện. càng ngày cậu càng yêu lão ba của mình hon. Phong cách của lão ba. chính là thứ mà Nguyệt Sư hướng tới.
Tất cả mọi người biết Hồ tộc độc lập, đon giản là vì có một số nước đứng đằng sau ủng hộ Hổ tộc.
Mà Cao Lôi Hoa một là không làm. hai là đã làm thì làm cho dứt điểm. trước toàn thể ánh mắt của mọi người trên đại lục, đã san bằng thành Nạp Tư. kinh đô buôn bán của thế giới. thủ đô của nước ủng hộ việc Hồ tộc độc lập!
Một chiêu đó của Cao Lôi Hoa có vẻ quá tàn nhẫn nhung tuyệt đối là cao chiêu!
Giết gà dọa khỉ, san bằng thủ đô của Liên Minh Thương Nghiệp làm tất cả, từ trong tối ngoài sáng, nhưng quốc gia ủng hộ việc Hồ tộc độc lập đều dùng tốc độ nhanh nhất cắt đứt quan hệ với Hồ tộc.
Không ai duy trì Hồ tộc. căn bản không làm cho Nguyệt Sư mất chút sức lực nào.
- Ngươi, thân là Đại Giáo Hoàng của đế quốc lại muốn đế quốc bị chỉa năm xẻ bảy. hành vi của ngươi làm người người căm hận.
Nguyệt Sư lạnh lùng nhìn lão nhân gầy gò ở dưới:
- Ngươi thân là Giáo hoàng đế quốc Thú Nhân. lại phản bội đế quốc Thú Nhân chúng ta. Vậy ta lưu ngươi lại để làm gi hà?
Nhất thời vị Giáo Hoàng Hồ Cương này lạnh run, mặt xám xịt không dám ngẩng đâu nhìn Nguyệt Sư.
- Giờ ngươi còn lời gi muốn nói không? Nguyệt Sư lạnh lùng nói.
Hồ Cương nhũn cả người, lời đó của Nguyệt Sư Chẳng khác gi tuyên bố lão tử hình.
Vốn. Hồ Cương cho rằng dù không có sự ủng hộ của những quốc gia kia. dựa vào lực lượng Hồ tộc thì lão vẫn không sợ Nguyệt Sư.
Nhưng lão lại không ngờ một yêu tố cực kỳ quan trọng" Thần thú Lai Nhân Tra Lý!
Hồ tộc làm phản cũng không cỏ duy trì bao lâu. Dưới sự xuất hiện của Thần thú thì uy tín của Giáo Hoàng lão sụp đổ nhanh chóng.
Cho dù uy vọng của Hồ Cương lão cao như thế nào trong Hồ tộc đi nữa thì uy vọng đó cũng dựa trên chức vụ Giáo Hoàng thần điện Thần Thú Lai Nhân.
Mất đi sự ùng hộ của Thần thú. Hổ Cương lão chẳng là cái gì!
Thân là Giáo hoàng điện Thần thú lại làm cho 'Thần thú hờn giận không đồng ý. Cái này không thể không nói là một chuyện buồn cười nhất thế gian.
Hồ Cương rất nhanh bị tất cả người Hồ tộc bò rơi.
Hồ tộc độc lập. cũng giống như một vở kịch. Rất nhanh đã kết thúc. Dù sao. người Hồ tộc tín ngưỡng là Thần thú. chứ không phái Giáo hoàng Hồ Cương lão.
- Ngàỵ mồng tám tháng tám. Thật là một ngày không tầm thường. Nguỵêt Sư nhìn về phía thành Lai Nhân ở phương xa. cười nói.
- Cũng cảm giác được sao Nguyệt Sư?
Lai Nhân Tra Lý đột nhiên xuất hiện ở bên người Nguyệt Sư nói.
- Chúng ta phải đi về sao?
Nguyệt Sư nhìn về phía thành Lai Nhân hỏi.
- Đương nhiên. Lai Nhân Tra Lý cười nói:
- Nhiều người đến làm khách chúng ta như vậy. thân là chủ nhà. sao lại không ra gặp khách chứ.
************************
'Ma thủ' và 'ma' vẫn đang trong tình trạng gườm nhau. Một giây trôi qua...
Bỗng nhiên, trên bầu trời vang lên tiêng lách tách của lôi quang. Ngay sau đó, trời đang trong xanh, mặt trời chói chang thì mây đen kéo đến ùn ùn
Mây đen dảy đặc, bên trong lóe lên nhũng ảnh lôi quang màu vàng!
Mà mây đen không chỉ bao trùm nơi này, mà nó bao trùm cả thành Lai Nhân. đế quốc Thủ Nhân... toàn bộ đại lục này.
Toàn bộ thế giới mất đi ánh sáng? màn đêm buông xuống, đen tối đến mức không nhìn rõ ngón tay.
Ánh mắt ma vương 'Ám' cùng đại thống lĩnh ma thú đều sáng ngời.
Bắt đầu
Trong lòng hai người không hẹn mà cũng nghĩ một câu đó.
- Bùm— hùm— bùm-
Lôi điện từ trên trời giáng xuống mảnh đất trống trước mặt đội quân nhân mã hai bên. Mỗi một tia sấm sét đều để lại một dấu vết rõ ràng trên mặt đất.
Sét càng lúc càng nhanh, từng dấu vết một được tia sét khắc họa lên mặt đất. Rất nhanh đã hình thành một trận pháp!
-Đùng!
Cuối cùng. một đạo lôi quang màu tím bổ vào chính giữa trung tâm ma pháp trận.
Ngay sau đó. một chút ánh sáng màu lam xuất hiện ở giữa trung tâm ma pháp trận.
Năng lượng cuồng bạo cũng nhanh chóng tuôn ra từ chút ánh sáng màu lam này.
Ngay sau đó. ở giữa ánh sáng như bị một bàn tay vô hình kéo căng ra. tạo thành một khe nứt không gian.
- xoạt. xoạt, cộp. huỳnh!
Liên tiếp nhưng âm thanh quái dị vang lên. sau đỏ khe nứt không gian biến mất. Trước mặt mọi người lúc này là một cánh cửa to!
ơ giữa không trung hiện ra một cánh cửa to lớn!
Không cỏ vách tường, không có cạnh cửa cùng bản lề cửa, chỉ có một cánh cửa nổi giữa không trung làm bằng kim loại.
Muốn tiến vào tháp Babel sao? Muốn có được bảo tàng sao? Muốn thực lực sao? Tất cả, chỉ cần anh đẩy được cánh cửa này. mở ra và đi vào!
Cả hai bên 'ma thú' và 'ma' đều biết, chỉ cần đẩy được cánh cửa này bước vào là được. Nhưng cả hai không ai dám lên đấy.
Do cả hai bên đều cổ kỵ lẫn nhau, do đó cả hai đều không muốn mình ra tay trước.
- Ma thú thống lĩnh các hạ.
Cuối cùng, ma vương Ám mở lời trước, hắn không có chút hoang mang nói:
- Chúng ta cứ như thế này cũng không phải là biện pháp. Dù sao tất cả chúng ta đều biết cánh cửa này không lâu nữa sẽ biến mất.
- Ta cũng nghĩ như vậy, chúng ta đứng nhìn nhau thế này cũng không phải ý hay. Vậy ma vương đại nhân có cao kiến gi không?
Đại thống lĩnh tóc hồng cũng nói. nghe giọng cứ bình bình, hình như hắn đang già âm.
- Ha ha!
Ma vương Ám khẽ cười một tiếng, tay hắn vuốt ve nhẫn không gian trên ngón tay. Chìa khóa tháp Babel đang nằm trong tay mình. ai vào trước cũng không có ảnh hưởng.
Nghĩ vậy, Ám ngẩng đầu cười nói:
- Như vậy đi, không bằng ta nhường một bước trước, để cho người bên các hạ đi vào trước, như thế nào?
- Ha ha, nếu ma vương đại nhân đã khách khí như thế. vậy xin nhận ý tốt của ma vương đại nhân, ta cũng không khách khí nữa. Đi trước một bước nhé!
Đại thống lĩnh tóc hồng cười gượng một tiếng, phất tay ra hiệu cho đám thuộc hạ.
Một con Hoàng Kim Bỉ Mông đứng bên phải đại thống lĩnh bước ra trước, sau đó đi lại cánh cửa lơ lửng trên không này.
Ánh mắt hai bên chăm chú nhìn vào con Hoàng Kim Bỉ Mông
Hoàng Kim Bi Mông hít một hơi sâu. chỉ vài bước đã đến được trước cánh cửa. sau đó vươn tay về phía cánh cửa.
- Cạc
Chỉ một tiếng kêu ngoài dự kiến của mọi người, cánh cửa đã được mở ra một cách cực kỳ đơn giản.
Cửa mở, tất cả mọi người đều chú tâm nhìn vào bên trong!
Đằng sau cánh cửa là một không gian u tối vồ cùng rộng lớn. Một không gian chỉ có bụi màu đen như của viên sạch!
Nhìn đâu cũng thấy nhưng lớp bụi màu đen trong phiến không gian sau cánh cửa. Cả trời đều là bụi đen, lớp đất phủ đầy bụi đen! Càng nhìn sâu thì lớp bụi màu đen càng dày đặc, ngay chỗ cánh cửa vào một chút đã toàn là bụi đen.
Ngoại trừ bụi màu đen ra, không gian này không hề tìm thấy được màu sắc nào khác!
ở đây cũng không có kẻ yếu, lớp bụi này tuy dảy đặc nhưng tất cả mọi người vẫn có thể
nhìn xuyên qua được.
Nhìn xuyên qua tầng sương mù bụi màu đen, tát cả đêu chăm chú nhìn vào chính giữa
phiên không gian này
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Yasha
Chương 420: Đột nhiên nhiều hơn một viên gạch... (Phần 2)
Tại chính giữa không gian bụi đen này. Một tòa tháp lớn cổ xưa xuất hiện trong mắt mọi người. Tháp cổ cao cao như một con hạc giữa đàn gà. cực kỳ đẹp mắt!
Trang nghiêm mà tràn đầy cổ kính. Cao lớn nhưng không mất đi sự tinh xảo. Hơn nữa đinh tháp thông thiên (Cao chọc trời)!
Thật không hố danh tòa tháp thông thiên Babel.
Hề là người nào nhìn thấy tòa tháp cồ này đều bị khí thế của hỗ làm kinh ngạc!
Ám cùng đại thống lĩnh liếc mắt nhìn nhau. Hiển nhiên, hai người đều không nghĩ đến. tòa tháp Babel này không xuất hiện trên đại lục, mà nó ở trong một phiến không gian khác.
Nhưng mà cũng đúng. nêu tòa tháp Babel này xuất hiện ở đại lục thì bao nhiêu năm nay cũng đã có người xử đẹp nó rồi!
-Mời!
Cửa không gian tháp Babel vừa mở. ma vương Ám làm một động tác mơ2i đôi phương đi vào trước.
- xin nhận phần lễ này của ma vương các hạ vậy!
Giọng nói đều đều không nam không nữ của đại thống lĩnh ma thú vang lên. sau đó hắn chỉ từng ma thú một nối đuôi nhau đi vào cửa không gian.
Rất nhanh, đại đội ma thú biến mất trong sương mù đen dày đặc.
Đại thống lĩnh là người vào cuối cùng, hiển nhiên, đại thống lĩnh sợ đám ma nhân này ra tay với các ma thú khi đi vào.
Sau khi đại thống lĩnh đi vào thì ma vương Ám phất tay ra hiệu cho những thiết hán phía sau, ý bảo đám thủ hạ chuẩn bị tốt mà đi vào.
- Ám. để bọn chúng vào trước có đúng không?
Cửu U trong bộ quần áo trắng, tay khẽ vẫy quạt trắng như ngọc.
- Ha ha. để bọn chúng vào trước thì đã sao chứ?
Ám khẽ cười nói, vuốt ve nhẫn không gian trên tay mình. ý tứ của Ám không cần nói ra cũng biết. Chiếc chìa khóa đang ở trong tay chúng ta. đám ma thú kia vào trước thì làm được trò quái gì cơ chứ?!
- Tốt lắm, chúng ta cũng nên vào đi thôi.
Ám thấy tất cả đám ma thú đã đi vào hết liền nói với chúng thuộc hạ.
Sau đó, Ám mang theo tất cả nhưng ma nhân của mình đi vào trong phiến không gian đen này.
Mà nhưng thành viên Satan mang đền đêu có tố chất thân thể tốt nhất, tất cả đều mang tính ký luật cao, chỉnh tề thẳng hàng thẳng lối đi qua cửa...
*****************************
lúc hai đội quân ma nhân và ma thú đi vào trong cửa hết thì xung quanh rừng cây xuất hiện một đám người khác. Bọn họ cao có, thấp có, mập có. gầy cỏ, già trẻ lớn bé...
Thực hiển nhiên, đây là những thế lực nhỏ muốn ăn hôi đi vào tháp chiếm chút đỉnh.
Rất ăn ý- nhưng thế lực nhỏ này tuy hỗn tạp nhưng không hề gây xung đột, lần lượt đi qua cửa bước chân vào phiến không gian bụi đen.
Chẳng qua. nơi mà tháp Babel tồn tại, có thể bước vào dễ dàng thế sao? Không cỏ thực lực tương thích, vốn không có tư cách bước chân vào đây.
Đảo thải, đó là quy luật của tự nhiên từ xưa đén nay đối với cá thể không thích hợp với môi trường sống!
Cỏ thể vào tháp Babel chỉ cỏ một loại người và chỉ có đúng loại người đỏ mà thôi.
Nhưng thế lực nhô vừa bước vào phiến không gian này lập tức chịu ánh hưởng của tháp Babel.
Bởi vừa bước vào, tất cả mọi người đột nhiên cảm thấy đấu khí, thần lực, ma lực. tất cả đều bồng nhiên biến mất không để lại dấu vết.
'
Hai thế lực lớn nhất là ma nhân và ma thú thì đã biết trước điều này nên trước khi đi vào đã chọn những thành viên có thể lực tốt nhất.
Còn nhưng thế lực tầm trung họa may có người biết nên cũng chọn được một số.
Tuy nhiên những thế lực hỏi thì không rõ. thành phần đi vào không xác định rõ ràng,
thậm chí có cả ma pháp sư bước chân vào đây.
Khảo nghiệm, không chỉ là giam cầm thần lực!
lúc thần lực của bọn họ bị biến mất thì nhưng sợi dây từ trong lớp bụi dảy đặc màu đen xuất hiện quấn lấy chân mọi người !
Đây là một loại dây leo họ thực vật bị ma hóa, được gọi là 'Tát Gia Đãng Điêu', nêu xét cụ thể thì thực lực của nó tương tương đương với ma thú trung giai.
Nếu bình thường dưới sự bảo vệ của thần lực thì những sợi dây leo với thực lực ma thủ trung giai này không thể làm được gì đối với những người này!
Nhưng tại thời điểm tất cả thần lực, đẩu khí... đều bị giam cầm biến mất không dấu vết
thì những sợi dây leo này chính là tử thần!
Ước chừng hai phần ba số người đi vào Chết trong tay nhưng sợi dây leo mà bọn họ khinh thường.
Tiếng kêu thét trước cái chết của họ tràn ngập cả không gian tháp Babel.
Còn hai đội ngũ ma nhân và ma thú khi bước chân vào tháp, vì đã có chuẩn bị nên bọn họ nhanh chóng thích nghi được hoàn cảnh.
Hai bên đêu mang theo những thủ hạ có khả năng cận chiến mạnh nhất của minh.
Toàn bộ nhưng sợi dây leo cản bọn họ đêu bị bọn họ dùng thủ đoạn trực tiếp nhất chém đứt tất cả. những sợi dây leo này không làm cho bọn họ bị một tốn thương nào. Vì vậy tốc độ hai bên không hề giảm.
Đi đến trung tâm tháp Babel có rất nhiều con đường.
Có lẽ vì đã tính trước nên cả hai ăn ý đêu chọn hai con đường khác nhau để tránh đụng chạm.
Ngọn tháp cô Babel càng ngày càng rõ ràng trong mát hai bên.
Trước cửa tháp Babel là mười hai pho tượng to lớn bằng thủy tinh đang đứng hai bên. Đó là mưởi hai Hoàng Kim cự nhân.
Đại thống lĩnh thò tay vào áo. rồi lấy ra một viên sạch. Trên khóe miệng của đại thống lĩnh nở nu cười khoái trá.
Ám mang theo đám ma nhân, tuy đi sau nhưng lại tới trước. Có lẽ vì đội hình không có những thành viên cồng kềnh như ma thú nên tốc độ bọn họ nhanh hơn một ít.
Nhẫn không gian trên tay Ám lóe sáng: sau đó một viên sạch màu đen xuất hiện trên tay
hắn.
Rất nhanh, đến tột cùng ai mới có tư cách đi vào tháp Babel, rất nhanh sẽ có đáp án!
Cho đến tận lúc này, Ám vẫn nghĩ chỉ có mình mới có chiếc
- Không. Đương nhiên không phải. Cửu U phủ định hoàn toàn. ì
Đang lúc Cửu U ra sức giải thích thì
- Đáng tiếc. Hắn chưa đến. Đột nhiên Ám nhẹ giọng nói với Cửu U:
- Vốn, ta cùng hẳn ước hẹn sẽ gặp nhau ở chỗ này.
- Hắn? Là Cao Lôi Hoa sao? Đôi mắt Cửu U ảm đạm:
- Có lẽ hắn sẽ không đến đây đâu!
- Ha ha. Cửu U. Hắn không đến, ngươi thất vọng rồi? Ám trêu ghẹo nói.
- Cẩn thận!
Đột nhiên Ám kêu lên một tiếng, một tay kéo Cửu U ra phía sau.
cùng lúc đó- một ma pháp trận to lớn vô cùng lấy tháp Babel làm trung tâm lan ra xung quanh- hiện trên bầu trời!
Ma pháp trận, bao vây hai đội ngũ ma nhân và ma thú.
Dưới tác dụng của ma pháp trận, cả hai đội ngũ đều cảm thấy minh nặng đi rất nhiều. Là ma pháp trận trọng lực! Ước chừng ma pháp trận trọng lực gấp mưởi.
Nhưng mà. không chỉ là như vậy.
Những tiếng lách tách vang lên không ngớt.
Mười hai pho tượng trước cửa tháp Babel đột nhiên mắt chói hồng quang, sau đó, cả mười hai pho tượng chọt động đậy.
Nhìn thấy mười hai pho tượng cử động, Ám cười khô. Thần lực bị phong; hon nữa trọng ■ lực gấp mười, lại gặp phải mười hai pho tượng khống lồ không dễ chọc tý nào.
Giống như có người chỉ huy, mười hai pho tượng chia làm hai đội, một hướng về phía
những ma nhân do Ám lãnh đạo, một hướng về phía ma thú do đại thống lĩnh tóc hồng lãnh
đạo.
xét vế lực đôi lực thì bên ma thú chiếm ưu thể rát lớn. Chỉ thấy bên trong đội ngŨ ma thú, Hoàng Kim Bi Mông rống lên. sau đó xông lên sáu pho tượng. Lực cận chỉến của Hoàng Kim Bi Mông là vô địch. dưới tình huống như vậy, Hoàng Kim Bi Mông không chút do dự xông lên đón đầu nhưng pho tượng khống lỗ này. Tiếng bốp bốp binh binh vang lên không ngót.
Đồng thời. còn có một số ma thú cao to nhập cuộc. xem ra về phía ma thú không có vấn
đề gì.
Khóe miệng đại thống lĩnh lộ ra một tia mỉm cười.
Sau đó. dưới sự bảo vệ của bầy tiêu ma thú, đại thống lĩnh dạo bước chân tới cửa tháp
Babel. Cánh cửa chính của tháp Babel so với cửa thành Lai Nhân không nhỏ hơn bao nhiêu!
Bên kia, Ám nhìn đại thống lĩnh đi tới cửa thì đưa mắt nhìn đánh giá xem.
Sau đó, Ám nhìn thây... Đại thống lĩnh rút một viên sạch trong áo choàng ra. là một viên sạch màu đen!!!
Tại sao có thể như vậy!!
Khóe miệng Ám co rúm. đột nhiên lại nhiều hơn một viên sạch?? Bàn tay Ám không tự
chủ được. sờ vào trong nhẫn không gian. một khối giống y đúc. bụi màu đen. viên sạch xuất hiện ở trong tay hắn
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Yasha
Chương 421: Hai viên gạch được làm giả từ khi nào...
Lúc đại thống lĩnh lấy viên sạch ra. lòng Ám dậy sóng không thôi...
Mà đối diện Ám. đại thống lĩnh sung sướng mười phần. Ánh mắt hắn nhìn người bên Ám chống đỡ đòn tấn công của sáu bức tượng thủy tinh cực kỳ vất vả mà sung sướng thay khi bên mình có Hoàng Kim Bì Mông.
Những thiết hán mà Ám mang theo tuy cũng có cơ bắp thật, nhưng vấn đề nằm ở hình thể, kích thước quá chênh lệch so với những pho tượng thủy tinh.
Nhưng mà những thiết hán này cũng không kém. tuy vất vả nhưng không rơi vào thế hạ phong. viêc tiêu diêt nhưng pho tương này chỉ là vấn đề thời gian.
Đại thống lĩnh cười ha ha, sau đó bước tới trước cửa tháp BabeỊ lấy viên gạch màu đen trong tay ra.
Anh mất đại thống lĩnh dừng ở trên cánh cửa. tại chính giừa cánh cửa này có một lổ hỗng hình chữ nhật, tuy không lớn nhưng dưới ánh mắt của đại thống lĩnh thì nó vừa vặn để đặt viên gạch trên tay hắn vào.
Ánh mắt Satan nhìn thẳng viên sạch trên tay đại thống lĩnh.
Mà cũng giống như Ám. Cửu U ở phía sau cũng nhìn thẳng vào viên gạch trên tay đại thống lĩnh
Chết tiệt, sao lại có một viên gạch nữa chứ? Cửu U thầm nghĩ- lại nói tiếp. chính mình cướp lấy chiếc chìa khóa tháp Babel này cũng quá mức thuận lợi đi. Phải biết rằng chìa khóa tháp Babel này cực kỳ quan trọng, đám ma thú dù có ngu đi nữa. Chẳng lẽ lại làm hàng giả sao?
Cửu U sợ viên sạch mà mình cướp được là hàng giả.
Mà lúc này, dưới ánh mát của mọi người, đại thống lĩnh bành trướng cơ thể, triển khai cánh sau lưng ra.
Bởi vì lỗ khóa nằm ở giữa cánh cửa lớn, do đó đại thống lĩnh không đủ cao để lắp chìa khóa vào...
Mở cánh xong, đại thống lĩnh mỉm cười, vỗ cánh bay thẳng đến chỗ ổ khóa.
Sau đó. đại thống lĩnh vươn tay, cầm chìa khóa cho vào lỗ. (Cầm viên gạch đút vào chỗ thiếu của cánh cổng)
Vào giờ phút này, ánh mắt của Ám dán thẳng vào viên sạch đang được đút vào lỗ trổng. Mà đâu chỉ riêng mình Ám, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn đại thống lĩnh. – Mở ra đi, tháp Babel
Đại thống lĩnh nở nụ cười. Một tay cầm viên sạch nhét vào bên trong lỗ trống. lúc viên sạch được đặt vào thì đột nhiên cánh cửa lóe sáng. Ba ký hiệu ma pháp xuất hiện trên đầu mọi người! Nụ cười trên sương mặt đại thống lĩnh như mặt trời tỏa sáng vĩnh cửu.
Nhưng, rất nhanh, nụ cười trên mặt đại thống lĩnh không thấy! -Bộp!
Đột nhiên ba ký hiệu ma pháp trận đó mở ra. phá không thoát ra....
Nhưng phá vở không gian đâu chỉ ba cái ký hiệu trận mà còn cỏ viên gạch bay ra...
Biến hóa bất ngờ làm cho đại thống lĩnh không kịp làm gì. Cả khuôn mặt đờ ra. đưa tay đón lấy nhưng mảnh bụi mù của viên sạch.
Và thế là. chìa khóa tháp Babel trong ánh mắt ngỡ ngàng của đại thống lĩnh đã tan thành tro bui.
Viên gạch bị vỡ chỉ có thể có một khả năng!
Đó là viên gạch này là hàng già!
Lần này, trong đám ma thú thì sắc mặt lão Miêu với lão Trâu đang trở nên đen xì.
Viên gạch này là do hai người phụ trách, giờ nó bị bể như vậy trách nhiệm thuộc vê hai người.
Lão Miêu lập tức nhớ tới việc viên gạch bị cướp.
Lại nói tiếp. việc viên sạch bị người cướp mất bọn họ vẫn chưa nói cho đại thống lĩnh. xuất phát từ một loại tâm lý rất kỳ quái. bọn họ cũng không muốn cho đại thống lĩnh biết
việc viên sạch này đã từng bị người ta cướp. Bởi vì nếu nói ra tin này, chắc chắn độ tin cậy của đại thống lình đối với bọn họ sê giảm sút rất nhiều, hơn nữa có thể đánh giá bọn họ làm ăn ẩu tả...
Hơn nữa dù sao thì đến phút cuối viên gạch vẫn nằm trên tay. Cho nên bọn họ cũng không nói cho đại thống lĩnh biết việc viên gạch bị người ta cướp mất.
Mà lúc này khi viên sạch bị vỡ nát, cả hai không tự chủ lui ra sau.
- Hô—
Trái ngược với hai lão Miêu và Trâu. lúc viên sạch đó bị nô tung trong nháy mát thì trên khuôn mặt của Cửu U đã bớt căng thẳng hắn đi. Nếu viên sạch của nhưng ma thú kia là giả, vậy của mình là hàng hiệu rồi!
- Nói! Cái này là thế nào hà, mau trả lời cho ta! Đại thống lĩnh chúng ma thú quay đầu. Chất vấn hai
Cửu U nhẹ nhàng thở ra mà ma vương Ám cũng nhẹ nhàng thở ra. Nụ cười thản nhiên lại một lần nữa hiện lên trên khóe miệng của Ám.
Bởi vì đại thống lĩnh mang áo choàng cho nên cả hai đều không nhìn thấy ánh mắt của đại thống lĩnh. nhưng cả hai vần cám thấy được sát khí của đại thống lĩnh. Hiên nhiên đại thống lĩnh đang rất tức si;
- Cái này, cái này....
Lão Miêu nói năng lộn xộn. mát hắn đảo lung tung. Đột nhiên, tâm mát lão Miêu nhìn thấy Cửu U đứng bên cạnh ma vương Ám.
Tại một đám ma thú, thiết hán thì loại người cầm quạt áo trẳng như Cửu U cực kỳ nôi bật.
- Là hắn. chính là hắn! Nhát đinh là hắn!
Lão Miêu nói năng lộn xộn, chỉ vào Cửu U la lớn:
- Nhất định là hắn, là hắn đổi viên gạch của chúng ta!!!
-Hừ!
Đại thống lĩnh đám ma thú hừ lạnh một tiếng, một cỗ áp lực vô hình áp hướng về phía lão Miêu cùng lão Trâu.
Dù nơi này thần lực đã bị cấm sử dụng nhưng cả hai vẫn bị hộc máu.
-Hừ!
Đại thống lĩnh lại một tiếng hừ lạnh, ngẩng đâu nhìn Cửu U đứng sau lưng Ám.
H
Ma vương Ám nhẹ nhàng đứng chăn trước mặt Cửu U. cười cười nghênh đón đại thủ lĩnh ma thú.
- Tên chết tiệt!!
Chìa khóa tháp Babel. là chìa khóa duy nhất để vào được tòa tháp cố này. Hơn nữa còn là chìa khóa duy nhất để dẫn đến kho báu của tòa tháp cồ này!
Đại thống lĩnh tức giận mắng một tiêng? đôi cánh màu đỏ sau lưng khép lại. hạ cánh xuống mặt đất.
Ai nắm giữ được chìa khóa tháp Babel thì cũng nắm giữ luôn bảo tàng trong tòa tháp này. Cầm được viên gạch trên tay cũng coi như là có thế chủ động, do đó nếu giữ được viên gạch thì coi như người đó lợi thế hơn một bước!
Bay xuống dưới. đại thống lĩnh đưa mắt nhìn ma vương Ám. lúc này, trên tay Ám là viên gạch bên trong nhẫn không gian của hắn.
- Ma vương đại nhân thủ đoạn độc lắm!
Ánh mắt đại thống lĩnh nhìn viên sạch trên tay Ám. châm chọc nói.
- Cũng vậy.
Ám cười hắc hắc. Cũng không nhiêu lời, đi nhanh tiên lên chỗ ô khóa.
Tại bên ương tháp Babel tất cả thần lực đều bị giam cầm phong bế lại- cho dù là con trai của Sáng Thế Thần- Ám cũng không ngoại lệ!
Mà dáng người của Ám với đại thống lĩnh cũng tương đương nhau. do đó cũng không đủ để tra chìa khóa vào
Nhưng mà khác xa với phương pháp của đại thống lĩnh. ma vuơng Ám không dùng cánh của mình bay lên.
Đúng là ma vương Ám. Không hồ danh con trai Sáng Thế thần!
Chỉ thấy vị ma vương Ám này cười ha ha, thế nhưng cực kỳ tiêu sái. đi thẳng lên trên cánh cửa.
Vuông góc đi lên, không mượn một tia lực lượng nào.
Trong tình huống thần lực bị phong tòa thì nội chuyện lắp chìa khóa cũng đủ thấy trình độ khống chế của ma vương Ám cao hon nhiều so với đại thống lĩnh!
Ám nhẹ nhàng đi tới giữa cửa, rồi cúi người đem viên gạch để vào trong lỗ thủng.
Khóe miệng Ám lộ ra nụ cười tươi đẩy đắc ý. Cuối cùng người thắng- là hắn! Ám, ma vương hắn.
Trên mặt Cửu U cũng lộ ra nụ cười tươi.
Mà trên khuôn mặt chúng ma nhân cũng nở nụ cười tươi.
- Tháp Babel mở ra đi.
Ám quát khẽ nói. trên mặt tràn đầy đủ loại cảm giác hưng phấn lộ ra không thể nghi ngờ, dù là sống vô số năm như hắn, đến lúc này vẫn cảm thấy cả con người mình run lên vì vui sướng.
Viên gạch, được Ám đầy nhẹ nhàng vào trong lỗ trống hình chữ nhật kia
Chỉ đẩy nhẹ vào thôi!
Ánh mắt của tắt cả mọi người đều nhìn vào Ám. hay chính xác hơn là nhìn viên sạch trên tay Ám.
Rốt cục, ở trong ánh mát tràn đây chở mong của mọi người, viên gạch, từng chút một, đã được đẩy vào kín lỗ trống!
Bởi tòa tháp cổ kính lâu năm phủ kín bụi bặm, cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt mọi người!
Tất cả mọi sinh vặt từ ma thú đến con người ở đây đều cảm thấy căng thẳng: nuốt ngụm nước bọt!
- Có thể mở không?
Ánh mắt của đại thống lĩnh đội quân ma thú nhìn vào viên gạch, thầm tính toán xem có nên cướp lấy viên sạch sau khi tháp đã mở không?
Đáp án là khẳng định!
Cướp! Nhất định phải cướp cho bằng được viên sạch vốn là của ta!
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Yasha
- Chủ nhân! Nừ nhân mà người muốn, chúng tôi đã mang đến cho người... Không biết đến tình cảnh hiện tại, đám Huyết kỵ sĩ lấy tốc độ nhanh nhất bay đến chỗ Cao Lôi Hoa.
Đôi lông mày của bố vợ Hải Hoàng dựng ngược lên. hai con mắt trố ra nhìn người con giái trên tay Huyết kỵ sĩ đang bay đến.
Đó là một cô sái cực kỳ xinh đẹp. Đây là ấn tượng đầu tiên của Hải Hoàng, cho dù cách xa nhưng Hải Hoàng vẫn cảm thấy sức hấp dẫn lan tòa xung quanh đầy dụ hoặc của cô gái.
- Cao Lôi Hoa!
Như một cái máy bơm đang chạy, bố vợ Hải Hoàng thở phì phò gằm lên.
Ngaỵ sau đó. đôi mắt của Hải Hoàng sảng rực lên như đèn pha nhìn Cao Lôi Hoa:
- Ta cần một lời giải thích- con rể tốt của ta.
Kỳ thật, cô giái mà Huyết kỵ sĩ ôm đến đây cũng không phải chuyện to tát gì.
Mà vắn đề nằm ở chỗ mấy tên Huyết kỵ sĩ vừa chạy đến vừa kêu lên một câu gây hiểu nhằm chết người mới khổ chứ.
Quan trọng hơn. đúng giai đoạn cực kỳ mẫn cám này, đám Huyết kỵ sĩ bồi thêm dầu vào lửa,hic.
- Hi hi.
Tĩnh Tâm ở trong lòng Cao Lôi Hoa, cười đầy lém linh.
**************************
Trải qua sự giải thích đầy gian khổ của Cao Lôi Hoa và đám Huyết kỵ sĩ. mọi người mới biết được chuyện gì đang xảy ra.
Lão Cao vuốt cầm. thầm nghĩ trong lòng xem mình có phải giống một công tử hào hoa đa tình không?
- cũng may lão bà không có hoài nghi mình.
Lão Cao nghe giọng cười lém lĩnh của cô vợ yêu nằm trong lòng thì thầm nghĩ may mắn.
- Thế, con rể tốt à, con định an bài cô nàng này như thế nào đây? Hải Hoàng câu mày hỏi:- Dù sao cô ta cùng ở cùng một đám ma thú, ta đối với nàng cũng không yên tâm.
- Con cũng không biết phải đối xử sao với cô nàng này. Dù sao nhìn thì cũng không giống ma thú. Hơn nữa. con cũng không có thời gian đi chiếu cố cho nàng.
Cao Lôi Hoa vuốt cầm nói. Dù sao nhiệm vụ quan trọng nhất của hắn bây giờ vẫn là chỉếu cố đứa con chuẩn bị xuất thế của mình. đối với mấy chuyện này. hắn cũng không cần quan tâm làm gì.
- Như vậy đi, tạm thời ta cứ để đám Huyết kỵ sĩ coi chừng cô nàng. Dù sao cô nàng cũng từng ở cùng với đám ma thú, cũng không thể phù định khả năng cô nàng là ma thú được. Cho nên. tận lực đừng cho cô nàng tiếp xúc với người khác. Sau đó thì bắt tay vào việc điều tra thân thế của cô nàng: đợi đến khi ta tìm ra được thân phận của cô nàng thì tính sau.
- Vậy nếu cô ta là một ma thú thì...? Hải Hoàng hỏi.
Cao Lôi Hoa nheo mắt nói:- Đợi kết quà điều tra xong, nếu cô nàng này không phải là ma thú thì coi như ta làm một việc thiện đi.
- Cái đó thì càng tốt. Đỡ phải làng phí lương thực. Lão Cao híp mắt. hàn quang bắn ra.
- Ba ba. hình như cô ây bị thương? Tiểu Kim Toa Nhi không biết khi nào đã đi đến gần người mỹ nữ. đôi mắt nhỏ của cô bé nhìn chầm chằm vào sau gấy của mỹ nữ. Tuy rằng nơi đó máu đã ngừng chảy nhưng do lúc trị liệu chỉ tùy ý làm nên miệng vết thương nhìn rất rõ.
- Vô luận như thế nào, trước hết vẫn nên chừa trị cho cô ta một chút đã. Tĩnh Tâm ngẩng đầu. nhẹ giọng nói với Cao Lôi Hoa.
- Được rồi. Đợi sau khi trở vê tính sau đi. Hơn nữa. ma thú của ta cũng gần về rồi. Cao Lôi Hoa nói.
Cử như vậy, ngaỵ cả Huyễn Hồ chính mình cũng chưa từng nghĩ đến. Nàng lại có thể tiếp cận Cao Lôi Hoa dễ dàng như vậy. Trước khi mất trí nhớ, nàng trăm phương ngàn kế tìm cách tiếp cận Cao Lôi Hoa đều không được. Nhưng khi bị mắt trí nhớ rồi thì lại cực kỳ đơn giản như vậy.
Nhưng mà. tiếp cận Cao Lôi Hoa đối với Huyễn Hồ cũng không phải chuyện gì tốt.
Bởi vì rất nhanh, đúng như Cao Lôi Hoa đoán. ma thú khế ước của Cao Lôi Hoa. Sâm Lâm Thụ Yêu chuẩn bị về
**************
-Gừ
Hoàng Kim Bỉ Mông nổi giận sầm lên một tiếng, tiếng gầm trong cơn giận dừ làm cho cả không gian trên hòn đảo nhỏ rung lên.
Tất cả ma thú hoảng sợ ôm đầu quỳ xuồng.
Nơi này là tổng bộ của ma thú…Hòn đảo thử bảy ngoài biển cả (Hải ngoại)- Đảo Ám Dạ!
- Năm ngày! Năm ngày!
Hoàng Kim Bi Mông nổi giận gầm lên một tiếng. Đã năm ngày trôi qua, hoàn toàn không có một tin tức gì về Cao Lôi Hoa!
Cái này cử y như Cao Lôi Hoa đã biến mất không tăm hơi trên thế gian này.
- Thời gian tháp Babel mỡ ra chỉ có bảy ngày. Giờ chỉ còn có hai ngày. Thân hình to như một ngọn núi cử đi đi lại lại trên đảo. Mồi bước chân của thân hình khổng lồ này đều làm cho hòn đảo Ám Dạ này rung lên.
Nghẹn khuất! Từ nhỏ đến giờ, Hoàng Kim Bỉ Mông chưa từng có nghẹn khuất như vậy! Không tìm thấy Cao Lôi Hoa. làm cho Hoàng Kim Bỉ Mông có cảm giác nghẹn tức, muốn tìm chỗ phát tiết mà không ra!
ở trước mặt Hoàng Kim Bỉ Mông. một đám ma thú run rẩy quỳ gối trước nó.
Trên trời- dưới đát. trong nước!
Hể chỗ nào có ma thú cùng đều tìm qua, đều dò đi dò lại. Thế mà vẫn không hề thấy bóng dáng của Cao Lôi Hoa ở đâu.
- Chết tiệt. chỉ còn hai ngày a. Ta phải làm sao bây giờ?!
Hoàng Kim Bỉ Mông ngừng lại, ánh mắt hắn nhìn về phía đại lục xa xôi.
- Kim đại nhân. chúng ta phải làm như thế nào. thời gian. đã không còn nhiều nữa. ở cạnh Hoàng Kim Bỉ Mông. Một con ma thú màu xanh 'Vô thú” nói. (Vô thú là vì bên Trung Quốc để dấu ***5 không biết tên con thú này có gì dung tục không nữa...).
Mà con 'Vô thú” này chính là con nhập thể con cá chép. sứ giả liên lạc với hai lão Trâu, Miêu có nhiệm vụ chuyển giao viên gạch. chìa khóa thật của tháp Babel!
- Làm sao ta biêt hử!
Hoàng Kim Bỉ Mông quay đầu lại, há mồm đầy răng nanh trừng mắt lên nói với con Vô thú này. Khốn nạn, nếu không phái con Vô thú này do đại thống lĩnh phái Tới thì với câu hỏi vừa rồi của nó, nó đã sớm vào trong bụng Hoàng Kim Bỉ Mông; bị bài tiết ra thành một đống rồi!
Bị Hoàng Kim Bỉ Mông trừng mắt, Vô thú co đầu co cổ, một tiếng cũng không dám ho he.
- Giữ bình tĩnh đi Kim đại nhân!
đúng lúc này, một giọng nói thán nhiên vang lên. Sau đó, một gã đàn ông có làn da đồng cổ từ cửa đi vào thản nhiên nói với Hoàng Kim Bỉ Mông, đổi với khí thế mảnh liệt của Hoàng Kim Bỉ Mông hắn không có chút nào để ý.
Hắn ngẩng đầu. lộ ra một con mắt sói đỏ lòm! Nhìn qua thì đây là một con ma thú họ lang biến thành hình người. nhìn kỹ thì có thể thấy hai cánh tay trước của hắn có vẻ to nhỏ do tàn tật.
- Chết tiệt. Thanh Bái. cuôi cùng ngươi cũng tới.
Hoàng Kim Bỉ Mông nhìn thấy người vừa đến, không hề giận mà có chút thả lỏng.
- ừ. bởi vì trên đường tìm hiểu chút tin tức. Đến chậm một chút. Người được gọi là Thanh Bái hơi gật đầu, nói.
- Chết tiệt. ngươi phải biêt rằng, qua hai ngày nữa, cửa tháp Babel sè đóng lại rồi! Nếu ngươi mà còn trì hoàn một chút nữa. không trở về. Trực tiếp gọi người đưa đầu của ngươi lên đây đi!
Hoàng Kim Bỉ Mông quát.
- Ta biết, cho nên ta đã chạy về. Không phài sao?
Thanh Bái không chút hoang mang, đi tới trước mặt Hoàng Kim Bỉ Mông, sau đó lấy một cuộn giấy trong lòng ra.
Hoàng Kim Bỉ Mông hỏi.
- Đây là cái gì?
- Một ít tư liệu về gã nam nhân...Cao Lôi Hoa. Thanh Bái mở cuộn giấy ra. sau đó chậm rãi bỏ hai tay vào túi áo.
- chăng lẽ ngươi có phát hiện gì à? Hoàng Kim Bỉ Mông vội vã hỏi.
- Đừng nóng vội, cứ chằm chậm để ta nói. Ok? Thanh Bái nhỏ nhẹ.
- Đâu tiên. chúng ta đã khẳng định cái chìa khóa tháp Babel ở trên tay gả Cao Lôi Hoa kia, đúng không?
Thanh Bái nói.
- Cái này thì ta có thể xác nhận. Hoàng Kim Bỉ Mông gật đầu.
- Cứ như vậy. trải qua toan tính của ta, nguyên nhân khiến cho Cao Lôi Hoa hắn chậm chạp không xuất hiện có hai khả năng. Khả năng thứ nhất: Hắn, bị người khác mần thịt!
- Cái này không thể xảy ra. Hoàng Kim Bỉ Mông bật người nói:
- Cái gã Cao Lôi Hoa này theo đánh giá của chúng ta thì thực lực không hề dưới ta chút nào! Với trình độ cỡ đó thì nếu bị giết thì phải để lại dấu vết gì chứ!
- Cũng đúng. như vậy chỉ còn khả năng thứ hai. Thanh Bái ngẩng đầu nói:
- Gà này muốn giữ chỉếc chìa khóa đến phút cuối đây mà!
- Sau đó, trong khi tát cả mọi người đêu nghĩ gã không đến, tát cả đều mất hy vọng vào tháp Babel rồi rời đi thì trong lúc đó gã này sẽ bay vào! Cứ như vậy. đến lúc đó. sê không hề có gì tranh đoạt đồ trong tháp Babel với gã nữa!
- Bởi vậy, gã mới cầm chìa Khóa tháp Babel trốn mất tăm thế này! Thanh Bái kiên định nói.
Hoàng Kim Bỉ Mông cùng tất cả ma thú ở đây đều gật gù. Thanh Bái phân tích rất có lý! Cũng có khả năng đó thật!
- Nếu gã cổ ý trốn. thì dựa vào trình độ của mấy con ma thú chúng ta phái ra làm sao có thể xác định được chỗ núp của gã chứ!
- Rất đúng!
Mắt Hoàng Kim Bỉ Mông sáng ngởi, Thanh Bái phân tích quá chí lý. Mấy con ma thủ mà mình phái ra, được một số là cao giai, còn lại là trung giai, thậm chí là đệ giai, với trình cỡ đó thì làm sao tìm đươc một cao thủ cỡ Cao Lôi Hoa như mình cơ chứ!
- Vậy, chúng ta làm như thế nào để có thể tìm được gã! Hoàng Kim Bỉ Mông nói, Thanh Bái không hổ là quân sư hàng đâu trong ma thú. Năm xưa cùng với quân sư Cửu U của đám ma nhân kia được xưng tụng là 'Ngọa Long- Phượng Sổ’!
- Nếu gã đã không muốn đi ra. thì chúng ta ép gã phái ra! Con mắt sói của Thanh Bái chợt lóe lên hàn quang.
- Ép gã đi ra?
- Đúng vậy. Thanh Bái chỉ vào cuộn giấy tình báo trước mặt nói:
- Trên đây là tất cả miêu tả về gã đó! Làm thế nào để buộc gã xuất hiện đều ghi trên đó hết.
Hoàng Kim Bỉ Mông cúi đầu nhìn xuống- mơ hồ có thể thấy một phần bản đồ có ba vùng đất được đánh dấu, ba vùng đất đó chính là ba quốc gia 'Đế quốc Bỉ Mông', 'Băng Tuyết đế quốc' và 'Quang Minh đế quốc'.
lúc nhìn thấy đế quốc Bỉ Mông. Hoàng Kim Bỉ Mông chợt cảm thấy lạnh run cả người, vì hắn chợt nhớ đến một vị nhân thần bất lương ở đó.
Đó là một gã đàn ông mà được tất cả mọi người dùng hai từ 'mạnh mè' 'cưởng tráng miêu tả.
Và, Hoàng Kim Bỉ Mông được người này ban tặng cho một thời thơ ấu nhớ cả đời này.
Hơn nữa ở trong đế quốc Bỉ Mông vẫn còn có chút tiếng tăm. ít nhất, hiện nay thần thú hộ quốc của đế quốc vẫn là một con ma thú gọi là: Hoàng Kim Bỉ Mông
- Ba ba. giờ chúng ta về chưa? Bé Kim Toa Nhi hỏi
- Ta đi củng lâu rồi đấy, giờ chúng ta cũng nên về thôi. nếu không thì em của các con có lẽ khó mà xuất thế đấy.
Cao Lôi Hoa làm việc quên thời gian, nảy giờ cũng nửa canh giờ rồi. Bây giờ lảo cao phải nhanh chóng về tiếp tục công việc ấp trứng của mình
- Bọn con đi cùng ba.
Kim Toa Nhi vội vàng nói, mấy đứa nhóc này đi ra vì muôn xem Cao Lôi Hoa như thế nào. Ai dè trên đường đi lại xảy ra nhiều chuyện như vậy
- Đều đi về cùng ba à?
Cao Lôi Hoa quay đầu hỏi mẩy đứa nhỏ.
Mây đứa nhỏ ra sức gật đâu, xem ra cả mấy đứa đều muốn đi cùng Cao Lôi Hoa.
- Ôi. mình già rồi. mấy đứa trẻ không còn thích mình đâu...
Nghe mấy đứa nhỏ muốn đi theo Cao Lôi Hoa. Hải Hoàng buồn bà nói. Cám giác này. giống như cô vợ trẻ bị chồng bỏ rơi mấy tháng
- Ba à. vậy còn ba? Có muốn đi về cùng bọn con không? Cao Lôi Hoa cười ha hả. hỏi Hải Hoàng.
- Ta không đi đâu.
Hải Hoàng phất phất tay, sau đó. chỉ vê phía Nguyệt Tích cùng với Lạc Khác vương tử:
- Ta muốn xử lý chuyện nơi này cho tốt đã.
- Vậy để con đưa ba về đi.
Một bên, Tĩnh Tâm nhìn ba mình có vẻ suy yếu liền nói.
- Ha ha. không cần. Tĩnh Tâm. Không cân lo lắng cho ta. Hải Hoàng nở nụ cười.
- Nhưng mà thân thể của ba vẫn còn yếu lắm. Hay là để cho Tĩnh Tâm đưa ba về đi. dù sao cũng đâu mắt thời gian lắm đâu. Cao Lôi Hoa có phần lo lắng nói.
- Yên tâm đi, không cân lo lắng cho ta đâu.
Hải Hoàng đứng thẳng dậy. Cười hà hà nói:
- Nơi này xảy ra động tỉnh lớn như vậy. chắc chắn nhưng binh tướng phụ trách vùng biển ở đây sẽ nhanh chóng đến đây thôi.
Quả nhiên, không ngoài sở liệu của Hải Hoàng. Vừa nhắc Tào Tháo. Tào Tháo đến. Từ đang xa, một đại đội chỉến sĩ nhân ngư tộc đang nhanh chóng bơi đến đây.
- Hải Hoàng điện hạ!!
lúc những chỉến sĩ này nhìn thấy Hải Hoàng thì đầy sợ hãi, lo lắng nhanh chóng tham kiến Hải Hoàng.
- Hải Hoàng điện hạ. Cái này. nơi này xảy ra chuyện gì ạ?
Vị đội trưởng ngư nhân kinh ngạc nhìn huyền băng trước mặt. mơ hồ có thể thấy được trong huyền băng này là những bãi máu. Lại nhìn thấy Hải Hoàng có vẻ suy yếu. nhất thời vị chỉến sĩ này cũng không biết làm gì
- Chỉ là mây đứa nhóc thích quậy phá mà thôi. Trước không nói tới chuyện này. Hải Hoàng chỉ Nguyệt Tích cùng với xà nhân tộc Lạc Khấc:
- Các ngươi, trói hai tên súc sinh này cho chắc. Đưa tới đáy biên 'Lan Tư đặc cách nhân'
Cụm từ 'Lan Tư đặc cách nhân' phiên dịch ra có thể hiểu ý tử của vị Hải Hoàng này.
Tại đáy biển 'Lan Tư đặc cách nhân', có một tòa thành được xây dựng ở dưới đáy biên nhằm cách biệt với thế giới bên ngoài.
- Vâng!
Chiến sĩ ngư nhân tộc không có chút do dự, nhanh chóng chấp hành mệnh lệnh Hải Hoàng. Bọn họ trói hai người lại, rồi nâng hai người lên. Đi theo bên cạnh Hải Hoàng.
- Dọc đường đi, an toàn của ta do bọn họ phụ trách, các con cử yên tâm mà đi đi. Hải Hoàng chỉ nhưng chỉến sĩ ngư nhân cười với Cao Lôi Hoa.
- Vậy ba đi đường cân thận. Thượng lộ bình an. Cao Lôi Hoa chào tạm biệt Hải Hoàng.
Nhìn thấy những chỉến sĩ ngư nhân tộc bảo vệ Hải Hoàng, Cao Lôi Hoa cũng an tâm phần nào.
Nhưng mà khi đám người Hải Hoàng vừa đi khỏi thì Cao Lôi Hoa đã âm thầm phái hai Huyết kỵ sĩ đi theo sau bảo vệ Hải Hoàng. Dù sao thì lấy thực lực của Huyết kỵ sĩ thì có thể giải quyết được một số phiền toái.
Sắp xếp mọi chuyện đâu ra đấy... tất cả cùng đi đến hành cung biển San Hô.
Về phần Huyễn Hồ. bởi vì Hải Hoàng không có biện pháp xử lý. Cao Lôi Hoa đãnh cho Huyễn Hồ đi theo về hành cung ở biển San Hô luôn.
***********************
Cả nhà Cao Lôi Hoa bơi ước chừng nửa giờ đã đến được hành cung biển San Hô nơi dành cho những ông chồng ấp trứng phu đản.
Vừa mới bước chân vào hành cung- Cao Lôi Hoa đã nhìn thấy Mập Mập.
Chỉ thấy tay trái Mập Mập ôm một quả. tay phải ôm một quả ngồi một chỗ, hiển nhiên là cố hết sức.
- Cao Lôi Hoa, cuối cùng ngươi cũng quay lại.
Cao Lôi Hoa vừa bước vào hành cung. Giọng nói hàm hậu khả ái của Mập Mập đã vang
lên.
- Ha ha. Mập Mập. Ta thật không biết phải cảm ơn ngươi như thế nào!
Cao Lôi Hoa không biết phải dùng từ ngừ nào để diển tả sự cảm kích của mình đối với Mâp Mâp. khi hắn thay mình ấp trứng.
- đúng rồi. mấy ngưởi cá ấp trứng trong này đâu hết rồi!
Cao Lôi Hoa hỏi, từ lúc tiến vào. thì Cao Lôi Hoa không hề thấy bóng dáng một ông chồng người cá ấp trứng.
- Ha ha.
Mập Mập cười cười nói:
- Đều đi sang hành cung khác rồi. Vừa rồi đánh nhau ở đây. nên tắt cả đều rời khỏi, chuyển sang nơi khác ấp.
- Ha ha. cũng đúng.
Cao Lôi Hoa tự giễu sờ mũi. Sau đó đi tới trước mặt Mập Mập- nhẹ nhàng nhận lấy quả trứng của mình.
Nhẹ nhàng ôm đứa con tương Lai của mình. Cao Lôi Hoa cảm khái vạn phần.
- Oa! Một quà câu thật to a!
- Kim Toa Nhi. Không thể vô lẽ. Cốc, Cao Lôi Hoa gỏ một cái vào đầu bé Kim Toa Nhi
Bé Kim Toa Nhi cùng mấy đứa nhỏ đi theo Cao Lôi Hoa vào hành cung. Vừa nhìn thây Mập Mập thì nhanh chóng reo lên.
- Ha ha. trẻ em mà, Cao Lôi Hoa ngươi cũng đừng để ý. Nhưng trước hết giới thiệu cho ta mấy đứa nhóc này là...?
Mập Mập cười cười. nhìn mấy đứa nhỏ đáng yêu phía trước. Ai có thể chấp nhặt chi lỗi lầm nhỏ bé của chúng chứ.
- Hì hì. Chúng đều là con của ta.
Lão Cao đắc ý cười nói.
Sau đó. Cao Lôi Hoa kéo Tĩnh Tâm lại đây nói: - Còn đây là vợ của ta— Tĩnh Tâm.
- Ha ha. Cao Lôi Hoa ngươi cũng thật có phúc khí. Mập Mập vui vẽ nỡ nụ cười:
- Lôi Hoa ngươi là rồng phượng trong muôn người. chỉ có người như cô ây mới xứng với ngươi a!
- Hì hì.
Cao Lôi Hoa cười hì hì, sau đó lại chỉ vào Mập Mập nói với Tĩnh Tâm:
- Tĩnh Tâm. Anh ấy là người giủp chúng ta chăm sóc con đó.
- Cám ơn anh.
Tĩnh Tâm nhẹ nhàng xoay người. Đây là lề nghi biêu thị lòng biết ơn sâu sắc nhất của bộ tộc nhân ngư.
- Không cần để ý. hợp với Cao Lôi Hoa thật mà.
Mập Mập hớn hở vui vẻ cười nói.
Mà mấy Huyết kỵ sĩ đứng bên cạnh nhìn thấy Cao Lôi Hoa đi vào thì cũng chạy đến chào Cao Lôi Hoa:
- Chủ nhân đã vê!
- Ư! Đã về. Ha ha. Tám tên kia còn đó không? Cao Lôi Hoa hỏi.
- Hoàn hào không tổn hao gì.
Huyết kỵ sĩ tránh thân hình ra, lộ ra tám gã đại hán bị trói.
- Các ngươi làm tốt lắm. Chuyện kế tiếp giao cho ta đi. Cao Lôi Hoa cười hè hè. Bước lại gần tám người.
Sau đó. Cao Lôi Hoa nheo mắt lại, nhìn tám người như nhìn thấy một đống của cải. Phải biết rằng tám người này có liên quan đến bí mật về 'cấm vực'. Đối với lão Cao mà nói. Tám đại hán này không khác gì châu báu trên đời này.
Vừa nhìn thấy ánh mắt không chút tốt lành gi của Cao Lôi Hoa, hốc mất tám vị này theo thỏi quen có chút ươn ướt.
- Các ngươi biết, vì sao ta giử lại tám cái mạng cùi của các ngươi chứ? Cao Lôi Hoa ngồi xổm xuống, ôn nhu hỏi.
Tám đại hán liều mạng gật đầu
- Vậy đám các ngươi nói cho ta nghe xem, vì sao ta giữ lại cái mạng của các ngươi nào. Khóe miệng lão Cao nở ra một nụ cười đầy lương thiện.
- Ba Ba. Cười. Thực tà ác!!
Bé Rudolph ở trong lòng Tĩnh Tâm hít một hơi- sau đó lắp bắp nói một câu.
- Ha ha.
Tĩnh Tâm mĩm cười. nhẹ nhàng vổ về bé Rudolph trong lòng mình.
Tất nhiên lão Cao không để ý đến lời nói của bé Rudolph rồi. lão vẫn tiếp tục mĩm cười nhìn tám vị đại hán này.
- Là, là bởi vì. cái cấm vực, kia... kia sao? Một người nuốt nước miếng. Nói.
- ồ. ngươi thực thông minh.
Cao Lôi Hoa vỗ lên bả vai gả tò vẻ chú em trả lời đúng phóc.
Bị một cái vỗ này của Cao Lôi Hoa, gà run bắn lên, suýt nữa thì hoảng quá mà tè ra quằn.
... * *
- Nhưng mà chúng ta không biêt nguyên lý cấu tạo nên cấm vực đó. Những tên ải nhàn kia chỉ dạy cho chúng ta cách tạo nên cấm vực mà không nói gì. Một gã khác nói đầy yếu ớt.
- Cái đó không sao.
Cao Lôi Hoa gật đầu. gã ải nhân đó nhìn là biết sẽ không dễ dàng tin tưởng gi những tên này rồi. Việc tám tên này không biết nguyên lý cấu tạo nên cấm vực lão Cao đã sớm đoán đươc.
Gật đâu xong, Cao Lôi Hoa tiếp tục hỏi:
- Nhưng các ngươi chắc biết cách thi triển ra câm vực đúng không? Đừng nói với ta là các ngươi không biết à nha!
- Biêt. biêt! Thi triển ra thì chúng ta có thể! Tám đại hán liều mạng gật đầu, sợ mình mà không nói thì Cao Lôi Hoa sè xử lý bọn họ.
- Vậy các ngươi có cơ hội. đem câm vực dạy lại cho người khác xong là các ngươi có thể đi. Cao Lôi Hoa âm trầm rồi nói
Tám Đại hán đầu tiên do dư một chút. Cuối cùng vẫn gật đầu.
- Tốt lăm.
Cao Lôi Hoa vỗ tay cái rồi nói:
- Mấy ngày này, ta sẽ điều đến một nhóm người, sau đó các ngươi sẽ dạy cho bọn họ làm thế nào để thi triển cấm vực đi. Có vấn đề không?
- Cái đó. chỉ cần ngươi, ngươi có thể cam đoan tha mạng cho chúng ta. Cái này hoàn toàn không có vấn đề.
Một vi nói.
- Yên tâm đi, ta cũng không phải người tuyệt tình gì. Cao Lôi Hoa cam đoan nói:
- Chỉ cần các ngươi làm đúng ý ta, ta cam đoan các ngươi sống lâu trăm tuồi.
Mấy đại hán nhanh chóng gật đầu nói:
- Nếu đã như vậy thì chúng ta biết cái gì sẽ dạy lại y chang cái đó.
- Tốt, một lời đã định.
Cao Lôi Hoa đứng dậy nói với các Huyết kỵ sĩ:
- Đến đây thả họ ra đi.
-Vâng.
Huyết kỵ sĩ gật đầu. đi tới. cời dây trói cho tám vị đại hán
- A đúng rối. Còn có một việc. Đột nhiên Cao Lôi Hoa nhớ tới một việc, chỉ thấy tay hắn lấy một cây kim màu vàng trong vòng tay không gian ra.
- Trong đám các ngươi. có ai biết đây là cái gì không? Cao Lôi Hoa hỏi, cây kim này là cây mà Nguyệt Tích dùng đê đâm vào bụng Hải Hoàng. Đối với thứ mà có thể đâm thần cách bị thương, Hiển nhiên Cao Lôi Hoa rất có hứng thú.
Nhìn thấy cây kim khâu trong tay. trong đầu Cao Lôi Hoa này ra một ý tưởng! cấm vực cộng với kim khâu! Đây là một cái tố hợp rất tuyệt! Nếu vận dụng tốt thì những Huyết kỵ sĩ này có thể xử lý được khối vị thần có sức mạnh đáng sợ!
Tám đại hán cẩn thận nhận cây kim khâu, sau đó chuyền tay nhau nhìn cần thận.
Cuối cùng. cả tám đại hán đều bất đắc dỉ lắc đầu. Bọn họ dù sao không phải thành viên cao tầng của ma thú- hiểu biết cũng có phần hạn chế.
- Ách. Quên
Cao Lôi Hoa khoát tay áo. hắn vốn không trông cậy gi tám gã này có thể cho ra cái tin tức gì của cây kim. Chỉ là muốn thử xem hên xui thế nào thôi.
Ngay lúc Cao Lôi Hoa muốn thu hồi cây kim khâu. đột nhiên, một giọng nói có chút khờ khao vang lên sau lưng Cao Lôi Hoa.
- Chủ nhân. vát đó. ngài có thể cho thuôc ha xem chút không?
Cao Lôi Hoa chuyển đầu nhìn lại. sau đó phát hiện là một gã Huyết kỵ sĩ cao lớn trong đám Huyết ky sĩ!
Lão Cao cẩn thận đánh giá Huyết kỵ sĩ này. rất nhanh, lão Cao nhận ra Huyết kỵ sĩ này là ai!
Chính là gã Huyết kỵ sĩ đó!
Cao Lôi Hoa nhớ gã rất rõ- nhớ lúc ấy. lần đầu Cao Lôi Hoa bước chân lên thần giới, một đám thần phó bị người khác sai bảo đòi chặn đường cướp đoàn người Cao Lôi Hoa.
Nhưng tiếc thay. vụ đánh cướp đã không thành.
Sau đó. vị Huyết kỵ sĩ có tên là Lôi 008 này đã xử lý một cô em thần phó.
Tha thứ cho Cao Lôi Hoa tà ác, lúc ấy thậm chí Cao Lôi Hoa còn nhìn thấy rõ cái quần chip của cô bé thần phó kia. nó màu trắng
-008.
- Không biêt nữa, hình như có chút ân tượng. Huyết kỵ sĩ 008 vỗ đầu mình, sau đó con mắt vốn ảm đạm không chút ánh sáng đã phát lên một chút ánh sáng!
Nhìn 008- nhất thời trong lòng Cao Lôi Hoa vui lên. tình hình của 008 Cao Lôi Hoa đã từng thấy qua trước kia, đó lúc Huyết kỵ tướng Ca Đức thức tỉnh trí nhớ kiếp trước của gả!
Chẳng lẻ, một Huyết kỵ sĩ chuẩn bị tiến hóa thành Huyết kỵ tướng sao?
Mà quan trọng nhất, hình như gã Huyết kỵ sĩ 008 này hình như biết Lai lịch cây kim trên tay Cao Lôi Hoa??