Dịch giả: gaygioxuong
Biên tập: One_God
Nguồn: bachngocsach.com
Bởi vì làn sương mù màu xanh tràn ngập không trung, không hề thấy điểm cuối nên hai người Lan Đình cùng Liễu sư tỷ cũng ngưng đả tọa tu luyện. Song hai người chỉ có thể cảm ứng được một chút yêu khí trong làn sương kia chứ không hề biết nguyên nhân chuyện này là thế nào.
Thời gian tiếp tục qua đi, ước chừng vào lúc giữa trưa thì sương mù màu xanh tràn đã tràn ngập cả thiên địa. Chẳng những nó không tản đi mà ngược lại càng trở nên nồng đậm. Lấy mục lực của cả nhóm cũng chỉ có thể nhìn xa được hơn mười trượng, còn nếu là phàm nhân thì dù có đưa tay lên trước mắt chắc cũng không thấy được năm ngón tay!
Lan Đình hoàn toàn bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là hạ lệnh để cho đệ tử Lạc Tinh Tông tuần tra cảnh giới phía ngoài trở về. Bởi vì ở trong đám sương mù màu xanh khổng lồ như thế thì người tu hành cảnh giới Động Huyền cũng có khả năng bị lạc phương hướng.
Mà từ sau giờ Ngọ, không biết sao trong lòng mọi người bắt đầu có chút ít phiền não. Cẩn thận phân tích thì lại khó có thể hình dung!
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều lo sợ bất an, bởi vì tình hình như thế này bọn họ chưa từng thấy qua. Mà trên điển tịch cũng chưa có tình hình tương tự xuất hiện! Chỉ có Đoan Mộc Vũ tựa hồ đoán được một chút chân tướng, nhưng hắn vẫn không thể xác định rõ có đúng vậy hay không.
Mười canh giờ đinh ra lúc đầu sắp hết nhưng sương mù màu xanh thủy chung không tiêu tán, ngược lại còn loáng thoáng phát ra một loại ba động kỳ quái từ phương xa. Ba động này rất thần kỳ, cùng nhịp đập trái tim mỗi người tim đập tương liên khiế cho người ta không nhịn được càng phiền lòng nóng nảy hơn.
"Đúng rồi, đây nhất định là ba động của mảnh vụn Yêu Thạch ba động! Nhưng vì sao nó lại cường đại như thế? Chẳng lẻ mảnh vụn Yêu Thạch lần này xuất thế có kích thước lớn hơn, hay là có nguyên nhân khác?"
Đoan Mộc Vũ nhắm mắt đả tọa mấy canh giờ, cuối cùng khi ba động trong sương mù màu xanh càng phát ra rõ hơn thì hắn rốt cục xác định được, nhưng nó lại hoàn toàn nằm ngoài tưởng tượng của hắn! Trong tiềm thức, hắn luôn cảm thấy có một loại nguy hiểm khó hình dung đang lặng lẽ tiến tới gần, nhưng không cách nào phát hiện ra đó là gì!
Cảm giác như vậy vô cùng tệ hại nên Đoan Mộc Vũ quyết định tạm hoãn việc đi tới Bắc Hải Cô Thành. Mặc dù mảnh vụn Yêu Thạch này rất có sức quyến rũ, nhưng nó xuất hiện thật sự quá mức quỷ dị.
Đoan Mộc Vũ đứng dậy, lặng lẽ lui về phía sau. Sương mù màu xanh lúc này cũng là một thứ giúp che giấu tốt, chỉ cần rời ra phạm vi mấy trăm trượng thì cho dù là Lan Đình hay Liễu sư tỷ cũng đừng nghĩ tìm được tung tích của hắn.
Nhưng hắn vừa mới lùi về sau được mấy bước thì cảm thấy rời đi một cách lặng lẽ như vậy cũng không thỏa đáng. Nhớ lại Liễu sư tỷ đã biểu diễn kiếm quyết Tật Phong Kiếm Trận cho hắn nên có lẽ nên nhắc nhở một tiếng rồi hẵng đi!
Hắn còn chưa kịp nói chuyện, bỗng nhiên nghe thấy tiếng cười lạnh của hai người Trình Bân và Thần Phong vang lên,. Hẳn bọn họ luôn một mực chú ý từng hành động của hắn đây!
"Hạ Mạch Nhiên, ngươi muốn làm gì? Lan sư huynh ra lệnh không được tự tiện hành động, ngươi không nghe thấy sao? Hay là ngươi tính len lén chuồn mất?"
Trình Bân nói câu này, nhất thời hấp dẫn không ít ánh mắt của mọi người trong Lạc Tinh Tông, vẻ khinh bỉ càng được bọn họ thể hiện rõ hơn. Đối với chuyện này, Đoan Mộc Vũ không thèm để ý. Hắn trầm giọng nói với hai người Liễu sư tỷ và Lan Đình: "Liễu sư tỷ, Lan sư huynh, ta cảm thấy sương mù màu xanh này rất cổ quái, giống như từ phía Bắc bay tới. Để cẩn thận, tốt nhất chúng ta nên lui về hướng nam một đoạn."
"Haizz, quả nhiên là người hèn yếu nhát gan! Gặp chuyện, ngươi là người thứ nhất nghĩ đến việc xoay người bỏ chạy! Lan sư huynh, Liễu sư tỷ, ta xem tên Hạ Mạch Nhiên này đã nhát như chuột vậy thì cứ dứt khoát để hắn về sơn môn một mình đi, tránh đi theo làm liên lụy chúng ta!" Hai người Lan Đình còn chưa nói gì thì Trình Bân liền chê cười nói. Cả đám người còn lại cũng cười phá lên vì điểm này xác thực cũng phù hợp tác phong hèn yếu từ trước đến giờ của Hạ Mạch Nhiên.
"Im lặng nào!" Lan Đình rống lên một tiếng, khiến mọi người an tĩnh lại. Hắn cực kỳ không vui nhìn lướt qua Đoan Mộc Vũ, quát lớn: "Hạ Mạch Nhiên, nếu ngươi sợ thì có thể lập tức rời đi. Nhưng đừng nghĩ chuyện trở về sơn môn Lạc Tinh Tông! Bổn tông không có người chết nhát như ngươi, ngươi không xứng làm đồng môn với ta. Tự sanh tự diệt đi!"
Lan Đình vừa nói xong, đám người Trình Bân, Thần Phong, Dạ Vũ tuy không dám lớn tiếng trầm trồ khen ngợi nhưng vẻ mặt cũng tán đồng. Đây quả thực là lời trong lòng của bọn họ!
Liễu sư tỷ khẽ cau mày, muốn nói cái gì đó nhưng cuối cùng lại thôi. Lúc trước, nàng còn tưởng rằng Đoan Mộc Vũ có thực lực không tệ, không kém gì Thập Tam Thủ Đồ của Tử Trúc Viện. Nhưng bây giờ mới chỉ gặp phải một chút khó khăn, đã sợ hãi muốn lùi bước! Cử chỉ này quả nhiên khiến người khác thất vọng!
Đối mặt với sự giễu cợt và chế ngạo như vậy nhưng sắc mặt Đoan Mộc Vũ thủy chung không thay đổi. Hắn cũng chả thèm nhìn đám người Lạc Tinh Tông một cái mà xoay người rời đi. Hắn có chết nhát hay không cũng không phải do bọn họ định đoạt! Hơn nữa, đây đúng là cơ hội tốt nhất thoát khỏi Lạc Tinh Tông trở về thân phận trước đây. Huống chi, hắn thật sự cảm thấy có một loại nguy hiểm khó đoán trước!
Trong tiếng cười nhạo của đám người Lạc Tinh Tông, Đoan Mộc Vũ mới đi xa hơn mười bước thì đột ngột trong lòng máy động, một cảm giác nguy hiểm cực độ từ sâu trong đáy lòng hắn bộc phát ra. Ngay cả mảnh vụn Yêu Thạch và Thanh Mộc Tâm cho dù tận thế cũng bình thường trong cơ thể hắn cũng hoảng sợ thình thịch!
"Không tốt!"
Đoan Mộc Vũ nhất thời kinh hãi, bởi vì hắn căn bản không cách nào cảm ứng được mối nguy hiểm này đến từ phương nào, thế nên hắn cũng không biết trốn đi đâu. Nhưng tốc độ phản ứng của hắn lại cực nhanh, giơ tay liền xuất ra một đạo Băng Giáp Thuật bảo vệ bản thân!
Mà cơ hồ cùng ngay lúc đó, từ phía chân trời phương Bắc xa xôi liền truyền đến một làn ba động kịch liệt, khiến người ta khó có thể tin !
Ba động này cực kỳ kinh khủng, lấy sương mù màu xanh để lan truyền đi. Quả thực,nó giống như một bàn tay vô cùng lạnh lẽo thăm dò trong lồng ngực mỗi người, sau đó nắm lấy trái tim tươi sống đang đập, kéo ra một cách tàn bạo!
Cảm giác chính là kinh khủng như vậy!
Cho dù mạnh mẽ như Đoan Mộc Vũ cũng phảng phất như bị một cây chùy lớn, nặng đạt ngàn cân đập trúng lồng ngực. Hai mắt hắn tối sầm, trong đầu rung động ùng ùng, pháp lực toàn thân không cách nào khống chế được, một ngụm máu tươi liền được phun ra!
Đây là kết quả hắn đã phòng ngự rồi, nếu không sẽ lại càng thảm hại hơn!
Sau khi phun ra một ngụm máu tươi, Đoan Mộc Vũ kinh ngạc phát hiện đám sương mù lúc trước tràn ngập cả thiên địa nhanh chóng biến mất. Hơn thế nữa còn có một cỗ ba động khổng lồ lại bắt đầu nổi lên từ phiến thiên địa này. Tựa hồ cả núi cao sông lớn cùng sâu trong lòng đất cũng gầm thét sôi trào! Cả thiên địa sắp phải biến đổi!
"Làm sao có thể? Làm sao có thể? Làm sao có thể!!!"
Đoan Mộc Vũ cơ hồ muốn trợn tròn mắt. Cảm ứng được trong thiên địa tràn đầy ba động vô cùng táo bạo, hắn rốt cuộc hiểu rõ đã phát sinh chuyện gì!
Chuyện này tương đương với ba động của một món tiên khí, chôn dấu trên thế gian không biết bao nhiêu vạn năm cuối cùng xuất thế !
Nhưng đây tuyệt đối không phải là tiên khí xuất thế, mà là mảnh vụn Yêu Thạch xuất thế. Nhưng mảnh vụn Yêu Thạch to cỡ nào mới có thể tạo thành tình hình kinh khủng loại này?
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cưa Gái Toàn Miss
Dịch giả: One_God
Biên tập: One_God
Nguồn: bachngocsach.com
Điều Đoan Mộc Vũ nghĩ đến trước tiên không phải là dùng tốc độ nhanh nhất đi đến phía Bắc, lấy mảnh vụn Yêu Thạch sắp xuất thế bỏ vào trong túi mà là quay đầu bỏ chạy!
Bởi vì ba động vừa rồi vô cùng kinh khủng, mảnh vụn Yêu Thạch này tuyệt đối không phải là một khối nhỏ đơn giản! Trên đó chắc chắn ẩn chứa lực lượng kinh khủng, không biết mạnh đến cỡ nào? Lúc này chạm vào, đừng bảo là hắn mà ngay cả một cao thủ cảnh giới Tử Khí cũng xong đời!
Một khối mảnh vụn Yêu Thạch như vậy tuyệt đối không phải là thứ mà hắn có thể nắm giữ!
May mà Đoan Mộc Vũ có lịch duyệt của Yêu Đế kiếp trước, nhưng cho tới bây giờ hắn cũng không nghĩ tới tình hình sẽ thành ra như vậy. Thật sự Đoan Mộc Vũ không biết mảnh vụn Yêu Thạch xuất thế lại gây ra động tĩnh to lớn nhường này, mà trọng yếu hơn là mảnh vụn Yêu Thạch này bộc phát ra ba động sẽ dẫn dắt hậu hoạn khổng lồ!
Chính thân thể bản thân Đoan Mộc Vũ bây giờ đã được xem là cực kỳ cường hãn rồi, chẳng những có ba động của mảnh vụn Yêu Thạch rèn luyện thân thể mà còn một Thanh Mộc Tâm có sinh cơ bừng bừng. Nhưng cho dù như vậy thì hắn cũng phải chịu nội thương không nhẹ dưới ba động này chứ huống chi là đám người Lạc Tinh Tông?
Lan Đình cùng Liễu sư tỷ thì hoàn hảo không có chịu ảnh hưởng gì nhưng những người khác, nhất là người thực lực kém hơn thì bị thương là chuyện thường. Giờ phút này, hai người Lan Đình đang trợn tròn mắt, với lịch duyệt của bọn họ hoàn toàn không hiểu được tột cùng đã xảy ra chuyện gì!
Trong lúc nhất thời, đám người Lạc Tinh Tông náo loạn, bối rối không sao chịu nổi!
Song cảm giác nguy hiểm trong lòng Đoan Mộc Vũ vẫn không biến mất mà ngược lại cảm thấy nó ngày càng tiến tới gần. Không nhịn được, hắn liền xuất Phi Vũ Kiếm, trực tiếp ngự nó bay lên trời cao. May là sương mù màu xanh lúc này đã tiêu tán đi nhiều, ánh mặt trời ấm áp sau giờ Ngọ cũng xuất hiện.
Đến khi Đoan Mộc Vũ bay một hơi lên mấy ngàn trượng trời thì hắn mới cẩn thận dò xét bốn phương tám hướng một phen, mong muốn sẽ hiểu cảm giác nguy hiểm trong lòng đến từ phương nào!
Chẳng biết lúc nào mà từ phía Nam, phía Tây cùng với Phía đông có mảng mây đen lớn nhanh chóng kéo đến, cơ hồ che cả trời đất. Tốc độ của nó cực nhanh, chỉ trong nháy mắt đã tràn ngập hơn nửa bầu trời, khiến mặt trời vừa ló dạng liền bị che khuất!
Đám mây đen này không phải mây đen chân chính, mà do số lượng yêu cầm không thể đếm hết tạo thành!
Giờ phút này, Đoan Mộc Vũ không nhịn được mà hít sâu một hơi. Hôm nay, cho dù dùng đầu ngón chân để đoán cũng biết số lượng yêu cầm này bay về phương Bắc là vì bị đám sương mù màu xanh lúc trước hấp dẫn, nhất là vì ba động cường đại vừa rồi! Tuy chúng đã bị thương không ít nhưng lại điên cuồng hơn cho nên tốc độ mới nhanh như vậy!
Không cần nghĩ ngợi nhiều, Đoan Mộc Vũ liền thúc dục Phi Vũ Kiếm thay đổi phương hướng, chạy trối chết về phương Bắc. Hiện tại hắn không có thời gian lo lắng nguy hiểm từ mảnh vụn Yêu Thạch xuất thế ở phương Bắc bởi vì nếu hắn dám dừng lại hoặc chạy về phương hướng khác thì kết quả cuối cùng chỉ có thể là biến thành vô số mảnh vụn. Cho dù hắn rất tự phụ cũng tuyệt đối không gánh được trăm ngàn vạn yêu cầm đánh tới!
Vô số yêu cầm hợp thành đám mây đen khổng lồ tất nhiên không thể gạt được đông đảo đệ tử Lạc Tinh Tông dưới mặt đất. Trong khoảng thời gian ngắn, ngay cả hai cao thủ cảnh giới Linh Thai là Lan Đình và Liễu sư tỷ cũng bị dọa cho cháng váng, bởi vì tình hình thật sự vượt xa khỏi tưởng tượng của bọn họ!
Lúc này bọn họ mới đột nhiên nhớ tới lời cảnh báo nguy hiểm lúc trước của Đoan Mộc Vũ nhưng đáng tiếc đã không còn kịp nữa. Trừ chạy trốn về hướng Bắc thì bọn họ không có bất kỳ lựa chọn nào khác. Hơn nữa xem tốc độ phi hành của yêu cầm thì trong bốn mươi chín người chắc chỉ có hơn mười người chạy thoát!
Kinh ngạc trong chốc lát, Lan Đình vẫn là người có phản ứng nhanh nhất trong đám người Lạc Tinh Tông. Hắn căn bản chả thèm nói gì, giơ tay liền phóng xuất kiếm khí, bay một mạch lên cao mấy trăm trượng, bỏ trốn mất dạng!
Người thứ hai kịp phản ứng chính là Liễu sư tỷ. Nàng vốn định tổ chức mọi người để tạo kiếm trận chạy trốn, nhưng không ngờ một trong hai trận nhãn là Lan Đình lại chạy trốn đầu tiên!
Tuy nhiên không phải Lan Đình sợ đến mức cháng váng, quên mất Tật Phong Kiếm Trận mà là hắn biết rõ có tạo Tật Phong Kiếm Trận thì cũng không còn kịp bởi ba động kinh khủng vừa rồi đã khiến ít nhất hơn mười người trọng thương. Nếu may mắn tạo thành Tật Phong Kiếm Trận thì hơn mười người này chính là gánh nặng, sẽ kéo theo hắn chết cùng! Cho nên hắn mới quyết định chạy thật nhanh, dùng tốc độ cao nhất ngự kiếm bỏ chạy thục mạng may ra có cơ hội sống!
Người thứ ba kịp phản ứng tất nhiên là nhân vật số ba trong cả đoàn đội, là Trình Bân có thực lực gần với Lan Đình và Liễu sư tỷ. Hắn cũng không có ý muốn tạo Tật Phong Kiếm Trận, thậm chí ngay cả Thần Phong đang ngẩn người một bên, nắm chéo áo hắn hắn cũng bỏ lơ, nhanh chóng chạy đi! Kiếm khí thốc lên, khiến mấy đệ tử Lạc Tinh Tông gần đó ngã lăn quay. còn Thần Phong thì bị kiếm xẹt qua, tạo thành một vết chém dài!
Thần Phong từ trạng thái kinh ngạc đến ngây người rốt cuộc cũng kịp phản ứng! Gã đàn ông từng muốn cùng nàng song tu đến đầu bạc răng long, khiến vô số đồng môn sư tỷ sư muội hâm mộ và là người nổi bật tiền đồ vô lượng trong những đệ tử đời thứ ba đã sớm hóa thành một đạo kiếm quang, tuyệt tình rời đi!
Giống như ‘đại hạ tương khuynh, cây đổ bầy khỉ tan’! Chỉ trong nháy mắt, đệ tử Lạc Tinh Tông có thực lực khá mạnh, thương thế tốt một chút liền phối hợp ngự kiếm rời đi. Chỉ còn lại có Liễu sư tỷ, Thần Phong cùng một đám hai mươi mấy người đang ngẩn người!
"Chạy mau!"
Liễu sư tỷ giật mình tỉnh lại, thanh âm hô lên khàn khàn. Trong lòng nàng lại là một mảnh lạnh như băng, như rơi xuống vực sâu! Chêch lệch đâu chỉ trên trời cùng dưới đất? Nhiều người từng như vậy, vây bên mình a dua nịnh hót ca ngợi mà vào thời khắc này chỉ mỉa mai trào phúng! Nàng nghĩ mà thấy đau, khóc lên thành tiếng nhưng lại không hề rơi nước mắt!
Bị phản bội trong nháy mắt, hết thảy chỉ còn lại con số không!
Tốc độ Phi Vũ Kiếm của Đoan Mộc Vũ rất nhanh, nhưng kiếm quang của Lan Đình lại nhanh hơn một chút so với Phi Vũ Kiếm. Hai người bọn họ cơ hồ đồng thời xoay người chạy trốn cùng lúc, bay thẳng một đường về phương Bắc. Sau ba bốn mươi dặm sau, Lan Đình đã vượt qua Đoan Mộc Vũ vì dù sao hắn cũng là cao thủ cảnh giới Linh Thai, pháp lực thâm hậu. Nếu toàn lực thúc dục kiếm khí, tốc độ nhanh hơn cũng là bình thường.
Đoan Mộc Vũ cũng không để ý tới, hắn chẳng qua chú ý tình hình yêu cầm phía sau mà thôi. Bình thường mà nói thì tốc độ ngự kiếm hôm nay đủ để hắn đào thoát.
Nhưng người tính không băng trời tính. Lúc trước, Đoan Mộc Vũ một hơi phi thăng lên cao mấy ngàn trượng cho nên trong mắt đám yêu cầm nổi điên ở chẳng khác gì địch nhân xâm nhập lãnh địa. Mới đầu còn không có gì nhưng càng về sau thì trong đám yêu cầm trực tiếp bay ra một con yêu cầm cấp bậc Tử Mục, kêu lên vài tiếng quái dị rồi đánh tới Đoan Mộc Vũ!
Tình hình này khiến Đoan Mộc Vũ dở khóc dở cười. Thật quá trùng hợp rồi. Người luôn luôn để ý tới những chi tiết nhỏ như hắn lại có thể xuất hiện sai lầm loại này! Chỉ có thể trách mảnh vụn Yêu Thạch xuất thế quá rung động! Không có biện pháp, hắn không thể làm gì khác là một bên gia tốc một bên nhanh chóng hạ xuống đất. Nếu mà con yêu cầm này truy sát không nghỉ thì chỉ sợ phải ác chiến một hồi.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cưa Gái Toàn Miss
Dịch giả: One_God
Biên tập: One_God
Nguồn: bachngocsach.com
Tử Mục yêu cầm là một con La Yếm Hỏa Bằng cực kỳ hung ác! Trừ thân thể là thân đại bàng ra thì lại có đến hai cái đầu, hơn nữa cũng không phải đầu chim mà ngược lại giống như ác quỷ vậy, xấu xí vô cùng. Thỉnh thoảng hai cái đầu ấy còn phun ra ngọn lửa cực kỳ tinh thuần!
Ngoài ra, khi La Yếm Hỏa Bằng giương cánh thì ước chừng đạt đến gần ba mươi trượng. Toàn thân nó đều được bao phủ bởi lớp lông vũ màu hỏa hồng. Khi nó vỗ cánh một cái liền tạo ra cơn gió vô cùng nóng nực. Tất cả yêu cầm cấp thấp khi tiến vào phạm vi trăm trượng quanh thân La Yếm Hỏa Bằng thì nếu không bị đốt cháy thành tro bụi thì cháy khét lông vũ trên người. Cho nên với tình hình như vậy thì La Yếm Hỏa Bằng không bị cản trở bao nhiêu!
Mà trọng yếu hơn cả là vì La Yếm Hỏa Bằng có cấp bậc cao, mặc dù bị ba động mãnh liệt của mảnh vụn Yêu Thạch hấp dẫn đến nhưng nó vẫn giữ được suy nghĩ của chính mình nên vừa thấy Đoan Mộc Vũ dám phi hành ở phía trước thì muốn giết luôn.
Là một con yêu cầm có sải cánh khoảng ba mươi trượng thì La Yếm Hỏa Bằng chỉ đập cánh vài cái là tốc độ đã tăng lên. Toàn thân nó lại càng phả ra hơi lửa hừng hực, giống như một đạo hào quang màu đỏ bao trùm cả người. Hào quang này là một loại thần thông được truyền thừa, chẳng những có thể tăng nhanh tốc độ cũng có thể chống đỡ công kích. Có thể nói là rất cường đại!
Đoan Mộc Vũ thao túng tốc độ Phi Vũ Kiếm mặc dù nhanh nhưng cũng không chịu nổi La Yếm Hỏa Bằng đuổi giết bằng tốc độ cao ở phía sau, cự ly song phương nhanh chóng kéo gần!
Mà trong quá trình đuổi theo, La Yếm Hỏa Bằng cũng không thẹn với cái danh hung thần của mình. Nó để một cái đầu xấu xí không ngừng khạc lửa về phía đám đệ tử Lạc Tinh Tông đang phi hành sát đất phía dưới. Loại công kích này mặc dù không nguy hiểm đến tánh mạng, nhưng có mấy tên đệ tử Lạc Tinh Tông lâm vào trong biển lửa, lại vì tránh né nên tốc độ chạy trốn giảm hẳn.
Đoan Mộc Vũ ở phía trước cũng không hề hoảng hốt, một bên vững vàng thao túng Phi Vũ Kiếm bay vút về phía trước, một bên bấm động pháp quyết ngưng kết băng trùy, chuẩn bị oanh kích La Yếm Hỏa Bằng phía sau!
Pháp thuật băng trùy được xem như là pháp thuật công kích cấp thấp nhất. Nếu đổi lại là người tu hành khác thi triển thì căn bản đừng nghĩ chuyện phá vỡ phòng ngự của La Yếm Hỏa Bằng. Nhưng Đoan Mộc Vũ thì khác vì hắn thi triển pháp thuật cực kỳ thành thạo, bản thân lại tu hành Băng Di Liên Thiên Quyết nên ngưng kết băng trùy cực kỳ lợi hại, uy lực cực mạnh!
Mà còn chưa dừng lại tại đó, sau mỗi lần ngưng kết ra một cây băng trùy, Đoan Mộc Vũ đều gia cường thêm hai pháp thuật cấp thấp.
Một là Tật Phong Thuật đơn giản nhất. Tật Phong Thuật có thể tăng thêm lực xuyên thấu cho băng trùy, càng có lợi khi muốn xuyên thấu màn hào quang của La Yếm Hỏa Bằng, có thể tạo thương tổn nặng với nó.
Một pháp thuật đơn giản khác là Cố Thạch Thuật, chính là pháp thuật phòng ngự thổ thuộc tính vốn được dùng để tăng khả năng phòng ngự của mặt đất hoặc kiến trúc. Song bây giờ sử dụng trên băng trùy, mặc dù làm giảm hiệu quả xuyên thấu một chút nhưng đã có Tật Phong Thuật bù lại nên đây không phải là vấn đề quá lớn.
Nhưng Cố Thạch Thuật lại có tác dụng giảm nhiệt độ ngọn lửa của La Yếm Hỏa Bằng. Có thể nói như vầy, một cây băng trùy Đoan Mộc Vũ xuất ra có thể chịu được ngọn lửa của La Yếm Hỏa Bằng thiêu trong một tức, mà thời gian đó thì đã đủ để bang trùy oanh kích lên thân thể La Yếm Hỏa Bằng rồi!
Ba loại pháp thuật đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn được nữa! Bất cứ một người tu hành cảnh giới cảnh giới Tàng Phong nào cũng có thể xuất ra được, nhưng dung hợp cùng một chỗ thì ngay cả người có cảnh giới Linh Thai cũng chưa chắc làm được. Đây chính là điểm mạnh của Đoan Mộc Vũ!
Lúc này, La Yếm Hỏa Bằng đã rút ngắn khoảng cách song phương còn năm trăm trượng và thân thể khổng lồ của nó là mục tiêu rất dễ công kích! Thấy La Yếm Hỏa Bằng phun ra một đám lửa nữa, Đoan Mộc Vũ liền phóng ba đạo pháp thuật đã sớm chuẩn bị xong ra!
Quá trình diễn biến cực nhanh! Đầu tiên một đạo hàn khí lạnh thấu xương nhanh chóng ngưng kết thành một cây băng trùy có độ dài khoảng ba trượng, rồi sau đó một đạo quang mang màu vàng đất bao trùm lên băng trùy. Chẳng những băng trùy cứng rắn hơn mà cũng nặng hơn!
Cuối cùng thêm một cỗ cuồng phong vờn quanh băng trùy và nâng nó lên, giúp nó phóng đi với tốc độ sánh ngang kiếm quang!
La Yếm Hỏa Bằng là yêu cầm cấp Tử Mục, thân thể của nó tuy khổng lồ nhưng lại rất linh hoạt nên nếu như nó đề cao cảnh giác thì hoàn toàn có thể né được công kích của băng trùy. Song lúc này, nó đã đã hạ xuống gần mặt đất chưa đầy trăm trượng, với tốc độ phi hành của nó thì rất khó để né tránh!
Huống chi băng hỏa tương khắc, nó sao có thể để một cái băng tới gần trước mặt nó chứ?
Khoảng cách năm sáu trăm trượng ngay lập tức đã hết! Đến khi La Yếm Hỏa Bằng cảm thấy không ổn thì lập tức có một cây băng trùy khổng lồ lao vút đến, không có nửa điểm trì trệ liền phá vỡ tầng phòng ngự bằng lông vũ của nó! Mặc dù nhiệt độ của ngọn lửa trong nháy mắt đã xóa bỏ hiệu quả của Cố Thạch Thuật, băng trùy thô to bị tan rã một nửa nhưng vẫn có lực sát thương cường đại, trực tiếp phá vỡ bụng La Yếm Hỏa Bằng. Đây cũng chính là nơi mêm yếu nhất trên thân nó!
"Ngao!"
Hai cái đầu của La Yếm Hỏa Bằng tru lên một tiếng như quỷ khiếu! Một kích kia đã tạo thành thương thế không nhỏ đối với nó nên nhất thời, đôi cánh khổng lồ của nó vỗ mạnh, thân thể khổng lồ trực tiếp bay lên cao mấy trăm trượng. Sau đó nó lao mình lên trước, bám ngay theo sau Đoan Mộc Vũ!
Hơn thế nữa, hai cái đầu khổng lồ của La Yếm Hỏa Bằng đồng thời khóa chặt hướng di chuyển của Đoan Mộc Vũ. Chỉ trong chốc lát, hai hỏa cầu lớn cỡ vò rượu nhỏ đã được nó phun ra!
So sánh với những lần phun lửa trước thì lần này hai hỏa cầu có kích thước nhỏ hơn nhiều, nhưng bù lại độ chính xác tăng lên, tốc độ tấn công cũng cực kỳ nhanh!
Trong nháy mắt, hai hỏa cầu oanh kích đến Đoan Mộc Vũ đang bay về phía trước. Kết quả, Đoan Mộc Vũ với tài nghệ ngự kiếm cao siêu của mình đã lách mình tránh thoát trong nháy mắt. Nếu đổi là người tu hành cảnh giới Động Huyền khác thì đừng nghĩ đến việc né tránh!
Dù vậy nhưng hai hỏa cầu mới vừa rơi xuống đất liền nổ tung lên. Phạm vi nổ lan ra ước chừng phương viên trăm trượng, nhất thời khiến Đoan Mộc Vũ bị thương không nhẹ vì dù sao trong hỏa cầu đều là ngọn lửa cực kỳ tinh thuần!
Song từ đầu đến cuối Đoan Mộc Vũ vẫn tỉnh táo vô cùng, ngay cả thương thế trên người hắn cũng không thèm quan tâm mà lo thao túng Phi Vũ Kiếm vừa hạ nhanh xuống đất, vừa tránh né công kích. Bởi vì La Yếm Hỏa Bằng không cho hắn cơ hội thở dốc, hai cái đầu của nó phun lửa liên miên không dứt khiến hắn muốn thi triển thêm một lần tấn công bằng ba loại pháp thuật cũng không được!
Trong lúc nhất thời trên mặt đất ánh lửa ngất trời, tiếng vang ùng ùng rung trời động địa. Từ xa nhìn lại quả thực là một biển lửa rộng lớn! Đoan Mộc Vũ ở phía trước, tất nhiên đang cầu sống trong nguy hiểm mà đám đệ tử Lạc Tinh Tông phía sau cũng không ngừng kêu khổ. Ngọn lửa hừng hực thiêu đốt khiến tốc độ chạy trốn của bọn họ lại giảm xuống, cơ hồ đã bị đám yêu cầm phía sau đuổi kịp.
Mà số lượng hỏa cầu La Yếm Hỏa Bằng phun ra luôn có giới hạn, ước chừng phun ra năm sáu chục viên thì ngọn lửa tinh thuần tích lũy trong cơ thể nó cũng hao hết! Thấy vẫn không giết được Đoan Mộc Vũ phía trước nên con La Yếm Hỏa Bằng tức điên, đuổi giết không ngừng. Nhưng nó cũng có linh trí, biết phải khôi phục nên không hề triển khai công kích mà lại bám theo sau Đoan Mộc Vũ, đợi hắn hao hết pháp lực! Ngoài ra, nó thủy chung giữ độ cao cách mặt đất năm trăm trượng, phòng ngừa Đoan Mộc Vũ lập lại chiêu cũ!
Nhưng mà La Yếm Hỏa Bằng làm sao hiểu được cái Đoan Mộc Vũ chờ đúng là giờ phút này!
Khi hỏa cầu công kích như sao chổi cuối cùng cũng dừng lại, hắn lập tức thao túng Phi Vũ Kiếm mạo hiểm lượn quanh một vòng hoàn mỹ, nhanh chóng chuyển từ phi hành sát mặt đất về phía Bắc sang chếch lên cao theo hướng ngược lại! Kiếm quang hắn như một đạo kinh hồng màu đỏ, như loan câu dưới trăng nháy mắt liền đột phá lên cao năm trăm trượng! Vào lúc này, hắn lại tấn công chính diện về phía La Yếm Hỏa Bằng cấp Tử Mục!
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cưa Gái Toàn Miss
Dịch giả: One_God
Biên tập: One_God
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
La Yếm Hỏa Bằng có trí tuệ không kém nhân loại bao nhiêu nên nó tuyệt đối không ngờ rằng Đoan Mộc Vũ trong mắt nó như con kiến bé nhỏ lại dám to gan lớn mật như thế!
Kinh ngạc trong nháy mắt, La Yếm Hỏa Bằng gầm rú cuồng bạo một tiếng. Một đôi cánh lửa khổng lồ đột nhiên quạt một cái, nhất thời một đạo hỏa phong vô cùng cuồng mãnh thổi tới kiếm quang của Đoan Mộc Vũ. Sau khi quạt ra hỏa phong, La Yếm Hỏa Bằng còn đem một cái vuốt khổng lồ quào xuống, muốn xé tan Đoan Mộc Vũ hoàn toàn!
Dưới tình huống La Yếm Hỏa Bằng đang nổi giận thì móng vuốt của nó có tốc độ vô cùng nhanh, tạo nên một hư ảnh khổng lồ trong không trung. Tựa hồ dưới một trảo này có thể khiến núi sông đại địa vỡ vụn!
Đây chắc chắn là thần thông phụ gia vô cùng cường đại!
Cho dù thế nào đi nữa thì trong khoảng cách gần như thế Đoan Mộc Vũ chắc chắn không có khả năng chạy trốn, nhiều nhất chỉ có thể triển khai công kích không cường đại cho lắm một lần rồi sau đó bị giết chết! Không có khả năng thứ hai nào khác!
Nhưng ngay lúc móng vuốt khổng lồ sắp xé toạch Đoan Mộc Vũ thì hắn đang đứng trên Phi Vũ Kiếm bỗng ngửa mặt lên trời, hét lớn một tiếng. Thanh âm này xuyên thấu tận trời, như muốn lật ngược cả thiên địa!
Đây chính là thần thông Chấn Thiên Hống mà Đoan Mộc Vũ có thể thi triển một chút tinh túy!
Mặc dù Chấn Thiên Hống này còn lâu mới có thể sánh bằng Chấn Thiên Hống chân chính nhưng đây không phải là thần thông mà La Yếm Hỏa Bằng cấp Tử mục có thể không chịu ảnh hưởng!
Chấn Thiên Hống vừa ra liền công phá hư ảnh móng vuốt khổng lồ của La Yếm Hỏa Bằng, sau đó trực tiếp chui vào gây ảnh hưởng lên tinh thần của nó. Ngay lập tức, La Yếm Hỏa Bằng cảm thấy bản thân phảng phất như bị một loại uy áp số mệnh chế trụ, nó muốn chạy trốn thật xa trong nháy mắt! Cảm giác này chỉ tồn tại trong nháy mắt rồi sau đó khôi phục bình thường!
Nhưng như vậy là đủ rồi! Lợi dụng La Yếm Hỏa Bằng khựng lại trong nháy mắt, quang mang màu đỏ trên thân Phi Vũ Kiếm đột nhiên tăng vọt. Còn Đoan Mộc Vũ nhanh chóng bấm độn kiếm quyết liên tiếp một cách vô cùng huyền ảo ưu nhã!
Khi kiếm quyết này xuất ra, quang mang trên thân Phi Vũ Kiếm liền nhanh chóng tách ra, biến thành chín đạo hỏa vũ màu đỏ, phóng thẳng vào miệng vết thương trên bụng La Yếm Hỏa Bằng!
Chờ cho La Yếm Hỏa Bằng kịp phản ứng thì đã không kịp nữa rồi! Chín bóng kiếm mặc dù là hư vô, không phải bản thể Phi Vũ Kiếm nhưng do Đoan Mộc Vũ dùng kiếm quyết cường đại thao túng nên uy lực mỗi một đạo có thể tương đương với công kích của người tu hành cảnh giới Động Huyền!
Cả chín đạo công kích trọng điệp với nhau, hơn nữa còn nhằm vào vị trí đã tổn thương từ trước nên chắc chắn sẽ có hiệu quả cực kỳ kinh khủng!
La Yếm Hỏa Bằng chỉ kịp hét thảm một tiếng! Đầu tiên bụng nó bị xé rách một lỗ hổng rất lớn, sau đó chín đạo bóng kiếm hỏa vũ nhanh chóng xoay tròn trong bụng nó, nhất thời khiến máu bay đầy trời! Mà La Yếm Hỏa Bằng lại càng đau đến nổi kêu la thảm thiết luôn miệng!
Song chín đạo bóng kiếm hỏa vũ này được Đoan Mộc Vũ thao túng cực kỳ nhanh chóng, không đợi La Yếm Hỏa Bằng áp chế mà nhanh chóng kết hợp tạo thành kiếm quang giống như thực thể, trực tiếp xuyên qua lưng La Yếm Hỏa Bằng rồi biến mất! Chỉ có lỗ thủng khổng lồ dưới bụng là như cũ, còn sau lưng thì như một cái động to lớn vậy!
Thương thế nặng như thế thì cho dù La Yếm Hỏa Bằng có là yêu cầm cấp Tử Mục đi nữa cũng chịu tổn thương nguyên khí nặng nề!
Một kích đắc thủ, Đoan Mộc Vũ không tiếp tục công kích mà nhanh chóng lui ra xa bởi vì hắn biết rõ yêu cầm cấp Tử Mục có sinh mệnh lực kinh người! Thương thế hắn tạo thành vừa rồi kinh người nhưng tuyệt đối không phải là thương thế trí mạng! Ngược lại, La Yếm Hỏa Bằng trọng thương sẽ rơi vào trạng thái điên cuồng, công kích sẽ vô cùng bén nhọn, thô bạo!
Đúng như Đoan Mộc Vũ đoán! Hắn vừa mới thao túng Phi Vũ Kiếm chạy ra xa hai ba trăm trượng thì phản kích của La Yếm Hỏa Bằng đã đuổi theo rồi!
Nếu như truy kích lúc trước là mèo vờn chuột, thì lần này thật sự là không chết không thôi!
Trong lúc rống lên giận dữ, oán giận mà thảm thiết, thê lương thì La Yếm Hỏa Bằng cũng hi sinh ba cái lông vũ xinh đẹp nhất, tinh xảo nhất ở trên lưng nó. Mỗi một cái lông vũ đều dài ba xích, cơ hồ tương đương với một thanh kiếm. Lông vũ vô cùng trong suốt, bên trong tựa hồ phong ấn vô số ngọn lửa, phát ra uy thế vô cùng!
Đây cũng chính là bổn mạng linh vũ của La Yếm Hỏa Bằng! Chính là thành quả khi nó tu luyện từ một con yêu cầm không tên tuổi rồi phát triển thành một quái vật như hôm nay. Ba cái linh vũ này được nó dùng máu huyết rèn luyện, có hiệu quả tương đương nội đan tẩu thú. Người tu hành thì tha thiết mơ ước Tinh Uẩn, còn vật này lại liên quan đến chuyện chúng có tiến giai lên cấp bậc Kim Mục, Linh Mục hay không!
Cho nên La Yếm Hỏa Bằng không dễ gì mà vận dụng ba cái bổn mạng linh vũ này! Nhưng hôm nay, đầu tiên nó bị mảnh vụn Yêu Thạch kích thích rồi còn bị thương thê thảm đến mức này thì không còn gì để luyến tiếc. Vô luận như thế nào, cho dù phải trả giá đắt cỡ nào nó cũng phải giết chết con sâu cái kiến Đoan Mộc Vũ kia!
Khi ba cái bổn mạng linh vũ màu đỏ hồng từ trên lưng La Yếm Hỏa Bằng rơi xuống thì cả không gian phương viên mấy trăm trượng xung quanh lập tức xuất hiện một loại khí tức trâm muộn. Trong phạm vi này, tất cả các công kích đều yếu đi, tốc dộ chạy trốn cũng chậm lại! Hết thảy đều bị ba động từ ba cái bổn mạng linh vũ áp chế. Trong phạm vi này, ba cái bổn mạng linh vũ chính là thần linh trong thiên địa, nắm giữ sinh tử!
Đây cũng là áp chế tự nhiên của bổn mạng linh vũ, chỉ sợ ngay cả Đoan Mộc Vũ cũng không có biện pháp. Mà đây cũng chính là áp chế do thực lực chênh lệch nên dù hắn có dùng phương pháp huyết tế thì hiệu quả cũng sẽ không cao!
Quyết định thật nhanh, Đoan Mộc Vũ liền từ trên thân Phi Vũ Kiếm nhảy xuống. Giờ phút này, hắn cách mặt đất ước chừng gần ba trăm trượng. Bình thường mà nói thì cho dù thân thể hắn cường hãn, có Thanh Mộc Tâm hiệu quả cứu mạng thì cũng té đến choáng váng đầu óc, tuy không chết nhưng sẽ rơi vào trạng thái sắp chết trong nháy mắt!
Song Đoan Mộc Vũ làm như thế tất nhiên nắm chắc vài phần! Trong cùng một lúc, giống như hắn phân tâm tam dụng, liên tiếp làm ra ba hành động!
Hành động thứ nhất tất nhiên là thúc dục Phi Vũ Kiếm toàn lực phá không bay lên nhưng không phải công kích La Yếm Hỏa Bằng mà là bay lên cao mấy ngàn trượng! Hơn nữa mượn quán tính để bay đến chỗ cao nhất có thể!
Hành động thứ hai lại là xuất ra Băng Giáp Thuật. Phòng ngự bảo vệ tính mạng ắt không thể thiếu!
Nhưng hành động thứ ba lại là hành động quỷ dị nhất! Đoan Mộc Vũ tựa hồ như sợ mình rơi không chết nên trực tiếp gia cố bốn lần Cố Thạch Thuật lên bản thân mình!
Cố Thạch Thuật không giống với Băng Giáp Thuật. Băng Giáp Thuật gia tăng khả năng phòng ngự nhưng không ảnh hưởng đến sức nặng toàn thân. Còn Cố Thạch Thuật tuy có gia tăng khả năng phòng ngự nhưng sức nặng bản thân lại tăng trên diện rộng. Nếu thi triển nó trên đất bằng thì không có gì, hiệu quả phòng ngự thậm chí sẽ rất tốt nhưng bây giờ đang từ trên cao rơi xuống, mỗi một lần phụ gia Cố Thạch Thuật thì chẳng khác nào cõng một tảng đá năm trăm cân trên lưng!
Càng đáng sợ hơn chính là Đoan Mộc Vũ lại phụ gia liên tiếp chừng bốn lần Cố Thạch Thuật. Chẳng khác nào hắn ôm cự thạch hơn hai ngàn cân, cộng thêm trọng lượng của mình mà rơi từ trên cao ba trăm trượng xuống!
Kết quả chuyện này thế nào không cần nghĩ cũng đoán được! Cho dù có phòng ngự của bốn lần Cố Thạch Thuật và Băng Giáp Thuật cùng với khả năng phòng ngự của chính Đoan Mộc Vũ chỉ sợ cũng rất khó để triệt tiêu lực phản chấn cỡ này!
Nhưng Đoan Mộc Vũ lại không chút do dự làm như vậy! Khi thân thể của hắn bị từng vòng sáng màu vàng bao trùm thì trong nháy mắt tốc độ rới xuống của hắn tăng lên không ngừng. Gần như chỉ trong chớp mắt, hắn giống như một thiên thạch rơi ầm xuống mặt đất!
Chấn động khi Đoan Mộc Vũ tiếp đất cũng vô cùng mãnh liệt! Đầu tiên là trực tiếp tạo thành một cái hố sâu hình người, sau đó lực phản chấn kinh khủng khuếch tán ra bốn phương tám hướng. Trong nháy mắt, cả phương viên hơn trăm trượng xung quanh cũng sụp đổ theo! Cuồng phong cuồn cuộn nổi lên, cát bụi lại càng bị thổi ra xa mấy trăm trượng!
Về phần bản thân Đoan Mộc Vũ thì lại bị nện sâu xuống đất hơn hai mươi trượng, sống chết còn chưa biết! Nếu như bây giờ có người chứng kiến thì nhất định sẽ cho rằng Đoan Mộc Vũ là một kẻ ngu!
Nhưng chỉ có Đoan Mộc Vũ hiểu được! Đây là lựa chọn tốt nhất!
Trong nháy mắt khi Đoan Mộc Vũ biến mình thành cự thạch hơn hai ngàn cân đập xuống mặt đất thì ba cái bổn mạng linh vũ của La Yếm Hỏa Bằng giữa không trung nhanh chóng phát động. Bỗng nhiên chúng biến thành ba ngọn lửa sắc bén. Không sai, chính là ngọn lửa sắc bén nhất! Chẳng những làm cho người ta cảm giác nó có thể thiêu tẫn vạn vật, còn có tác dụng cắt xé giống như kiếm phong!
Khi La Yếm Hỏa Bằng vô cùng oán giận gào rít giận dữ thì ba ngọn lửa đỏ hồng bỗng bao phủ phương viên mấy trăm trượng trong nháy mắt!
Trong phạm vi này, hết thảy mọi vật đều trở nên nhỏ bé. Nhìn từ đàng xa, quả thực chính là một mặt trời chói chan, nhưng người ở trong đó chỉ cảm giác được cái lạnh như băng, thấu đến tận xương cốt. Bởi vì ba ngọn lửa không phải liên hợp cùng một chỗ mà hóa thành ngàn vạn đạo, chồng chất lên nhau. Mỗi một tấc không gian đều được bao phủ, tất cả vật trở ngại đều bị cắt thành mảnh nhỏ, cuối cùng dưới nhiệt độ cao mà hóa thành bụi!
Đây cũng là thần thông cường đại của ba cái bổn mạng linh vũ, ngay cả nham thạch ước chừng cũng bị cắt sâu vào hơn mười trượng. Nếu như Đoan Mộc Vũ còn trong phạm vi này mà nói thì cho dù hắn có kích hoạt Bát Hoang Nghiệp Hỏa để chống cự thì nhiều lắm là đồng quy vu tận cùng La Yếm Hỏa Bằng, tuyệt đối chạy không thoát!
Cảnh tượng kinh khủng như vậy kéo dài gần năm tức, quả thực giống như thiên hỏa diệt thế! Mấy đệ tử Lạc Tinh Tông vô ý xông vào phạm vi thì ngay cả cơ hội kêu thảm một tiếng cũng không có, liền biến thành tro bụi. Thậm chí một chút yêu cầm tốc độ khá, cũng có kết quả đồng dạng như vậy!
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx
Dịch giả: One_God
Biên tập: One_God
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
Thấy một màn này, Liễu sư tỷ đang bảo vệ đám đệ tử Lạc Tinh Tông bị trọng thương ở phía sau cũng ngây dại. Nàng có tu vi cảnh giới Linh Thai, theo lý thuyết thì tương đương với yêu cầm cảnh giới Tử Mục nhưng với tình hình phát sinh, đặt mình vào vị trí ấy thì cũng không phải là đối thủ con yêu cầm kia chứ huống chi là Hạ Mạch Nhiên luôn khiến mọi người chán ghét và thống hận. Cho dù hắn có luôn thể hiện ra thực lực cường đại thì chắc hẳn phải chết!
Tất cả mọi người, bao gồm cả La Yếm Hỏa Bằng đều không hề để ý đến Phi Vũ Kiếm đã bay lên cao hơn vạn trượng!
Khi ba cái bổn mạng linh vũ cực kỳ khủng bố của La Yếm Hỏa Bằng đã giải phóng lực lượng thô bạo trong nó ra hết thì khung cảnh thiên hỏa diệt thế liền tiêu tán trong nháy mắt. Thần thông có uy lực kinh khủng đồng dạng cũng phải chịu tiêu hao vô cùng khổng lồ, mà La Yếm Hỏa Bằng bị trọng thương mới toàn lực thúc dục nên tiêu hao càng nhiều hơn!
Cho nên ba cái bổn mạng linh vũ vốn cực kỳ bắt mắt liền trở nên u ám không chút sức sống, đoán chừng ít nhất phải mấy chục năm nữa nó mới khôi phục được như cũ. Về phần bản thể La Yếm Hỏa Bằng thì lại càng uể oải, không chút hưng phấn. Ngay cả lông vũ rực lửa trên người nó cũng ảm đạm đi vài phần!
Song lạc đà gầy cũng còn hơn ngựa béo, cho dù La Yếm Hỏa Bằng có kết quả thê thảm những vẫn không dễ trêu vào như trước. Nó kiên định vỗ cánh bay đi, bay về phương Bắc như trước. Còn con sâu nhỏ dám khiêu khích nó lúc trước hẳn phải chết rồi, không cần phải xem xét làm gì. Về phần những con sâu khác, nó tạm thời không có hứng thú!
Nhưng chỉ sau một khắc, từ trên cao vạn trượng bỗng xuất hiện một đạo quang mang vô cùng sáng lạn. Đạo quang mang này giống như mặt trời mới mọc, ánh năng chói chang khiến người khác không thể chống cự, thậm chí còn sinh ra một loại kính ngưỡng thành kính!
Đạo quang mang sáng lạn này xuyên thấu nhiều tầng mây, không xem cuồng phong hay mây đen ra gì! Khinh thường sấm sét! Không quan tâm đám yêu cầm từ nhiều phương hướng đang bay nhanh đến! Vượt hết các chướng ngại vật trên đường đi!
Lớn lối như thế, cuồng vọng như thế, ngang ngược như thế quả thực khiến cho thời gian cũng đình trệ!
Nó mang theo sát ý mãnh liệt, trong nháy mắt hướng về phía La Yếm Hỏa Bằng!
Đạo quang mang này chính là Phi Vũ Kiếm lúc trước được Đoan Mộc Vũ điều khiển bay cao lên trời!
Song bình thường thì phi kiếm khi rời khỏi chủ nhân hơn ngàn trượng sẽ mất khống chế, có pháp lực trong nó thì cũng không thể tiếp tục bay nữa.
Tất nhiên Đoan Mộc Vũ cũng không ngoại lệ! Vượt qua một ngàn trượng, hắn không cách nào thao túng Phi Vũ Kiếm để triển khai công kích, nhưng không có nghĩa là hắn không có cách nào khác để làm được điều này! Cái hắn dựa vào chính là linh tính cực kỳ cường đại của Phi Vũ Kiếm!
Thời điểm La Yếm Hỏa Bằng thả ra ba cái bổn mạng linh vũ thì với lịch duyệt và kiến thức của mình Đoan Mộc Vũ đã đoán được tình hình phát sinh tiếp theo, hơn nữa còn đoán được quá trình công kích kế tiếp. Thậm chí còn biết sau khi xuất hết uy lực của ba cái bổn mạng linh vũ thì La Yếm Hỏa Bằng sẽ suy yếu đến mức độ nào!
Dựa vào những suy đoán đó nên lúc điều khiến Phi Vũ Kiếm bay lên cao hắn đã không cầu công kích, không cầy tốc độ nhanh, không cầu linh xảo mà chỉ cầu nó bay lên thật cao, thật cao để tích tụ lực công kích cường đại nhất!
Thời điểm kế tiếp, thời điểm mà ba cái bổn mạng linh vũ của La Yếm Hỏa Bằng tàn phá hết thảy thì Phi Vũ Kiếm liền theo ý Đoan Mộc Vũ không ngừng bay lên cao, cuối cùng đạt tới độ cao vạn trượng!
Lúc này Đoan Mộc Vũ đã sớm mất đi liên hệ với Phi Vũ Kiếm, nhưng Phi Vũ Kiếm sở dĩ là Phi Vũ Kiếm bởi vì nó có linh tính cực cao! Sau khi mất sự khống chế thì nó không bị gió cuốn đi như các thanh kiếm khác mà nhanh chóng cảm ứng, trở về bên cạnh Đoan Mộc Vũ!
Không cần kiếm quyết cao minh, không cần pháp lực thâm hậu mà chỉ dựa vào quán tính khi rơi từ độ cao vạn trượng và độ sắc bén của Phi Vũ Kiếm cũng có thể tạo thành một kích tất sát với La Yếm Hỏa Bằng đang chịu trọng thương, không có lực phản kháng!
Tính toán tài tình như vậy, trừ Đoan Mộc Vũ ra thì cho dù có là cao thủ cảnh giới Linh Thai cũng chưa chắc đã làm được!
Trước tiên, La Yếm Hỏa Bằng cũng cảm nhận được uy hiếp trí mạng từ chín tầng trời nhưng lúc này nó chỉ có thể vỗ cánh hòng trốn đi bởi vì nó đã không còn thủ đoạn cường đại nào nữa. Nhất là khi Phi Vũ Kiếm vào trong phạm vi gần Đoan Mộc Vũ ngàn trượng thì hắn có thể điều khiển phương hướng công kích, thậm chí có thể điều động pháp lực khiến một kích kia càng thêm kinh khủng!
Chỉ trong nháy mắt, Phi Vũ Kiếm mang theo lực lượng vô cùng mạnh mẽ xuyên thủng thân thể La Yếm Hỏa Bằng đang muốn tránh né. Lực đạo khổng lồ thậm chí còn oanh kích nó rơi thẳng xuống đất, cuối cùng ghim chặt trên mặt đất. Cho dù La Yếm Hỏa Bằng còn thở nhưng không cách nào khoát khỏi cái chết, nó chỉ có thể trơ mắt nhìn bóng ma tử vong đang nhanh chóng tiến gần mình!
Một con yêu cầm cấp Tử Mục có thực lực vượt xa Đoan Mộc Vũ cuối cùng đã chết dưới kiếm của hắn!
Hơn thế nữa, đồng thời trong hố sâu nơi Đoan Mộc Vũ rơi xuống cũng vang lên một tiếng nổ. Đoan Mộc Vũ nhanh chóng nhảy lên, toàn thân máu chảy như suối!
Mặc dù trên người hắn có phòng hộ nhưng cũng bị lực phản chấn làm trọng thương. Đây gần như là chuyện không thể tránh khỏi!
Cũng may Đoan Mộc Vũ luôn luôn phân ra một phần pháp lực để rèn luyện thân thể xương cốt. Hơn nữa mảnh vụn Yêu Thạch cũng có tác dụng rèn luyện xương nên khả năng thừa nhận thương tổn của hắn vượt xa người thường! Nếu vừa rồi là Liễu sư tỷ thì ít nhất cũng đang hấp hối! Trong thời gian ngắn đừng mong nhúc nhích được!
Nhưng Đoan Mộc Vũ dựa vào Thanh Mộc Tâm, chỉ cần không phải thương thế quá kinh khủng thì Thanh Mộc Tâm có thể tu phục thương thế nhanh chóng. Do đó hắn khả năng khôi phục hành động, thao túng Phi Vũ Kiếm xử lý La Yếm Hỏa Bằng!
Nhưng lúc này, Đoan Mộc Vũ còn chưa kịp tiến lên thu hoạch chiến lợi phẩm thì đám đệ tử Lạc Tinh Tông phía sau vốn bị hắn bỏ rơi đã đuổi kịp. Tổng cộng có mười ba người, bên trong bao gồm cả Liễu sư tỷ. Về phần những người khác, hoặc chết dưới công kích của La Yếm Hỏa Bằng, hoặc là cùng Lan Đình chạy trốn phía trước.
Chẳng qua như vậy thì lại càng không ổn, lũ yêu cầm phía sau đã đuổi đến nơi rồi! Nhất thời số lượng yêu cầm che kín cả trời, phô thiên cái địa bay đến. Mặc dù vô số yêu cầm kia đều hướng về phía phát ra ba động của mảnh vụn Yêu Thạch, chưa từng để ý tới đám người trên mặt đất nhưng chúng có số lượng nhiều như vậy đã khiến mọi người sợ run lên rồi!
Đoan Mộc Vũ không do dự, càng không thèm chào hỏi đám người Liễu sư tỷ mà nhanh chóng lao đến thi thể La Yếm Hỏa Bằng ở phía trước. Đồng thời hắn cũng phục dụng một hơi năm sáu Băng Linh Quả để nhanh chóng khôi phục hàn khí.
Thi thể La Yếm Hỏa Bằng, Đoan Mộc Vũ chắc chắn không thể bỏ qua. Hắn ném cả thi thể vào trong túi trữ vật rồi triệu hồi Phi Vũ Kiếm, bỏ chạy thục mạng về phía Bắc!
Nhưng lúc này đã không còn kịp nữa! Đám yêu cầm phô thiên cái địa lao đến, bất luận là Đoan Mộc Vũ hay đám người Liễu sư tỷ đều bị con lũ yêu cầm bao phủ trong nháy mắt!
Trong khoảng thời gian ngắn, cát bay đá chạy khắp nơi, bầu trời hoàn toàn bị bóng tối che phủ! Đám yêu cầm vỗ cánh dấy lên cuồng phong có thể làm bật gốc đại thụ trăm năm, nơi chúng bay qua đều trụi lủi!
Đám người Lạc Tinh Tông tuy cũng là cảnh giới Động Huyền nhưng lúc trước đã bị ba động của mảnh vụn Yêu Thạch gây thương tổn nặng nên giờ phút này đều vội vã chạy trốn. Thỉnh thoảng lại có tiếng kêu la thảm thiết vang lên nhưng liền bị át bởi tiếng kêu to điêm cuồng của yêu cầm! Lúc này ai cũng mặc ai bởi vì cách xa nhau hơn mười trượng phạm vi thì cũng không nhìn thấy nhau. Trong tầm mắt, trừ cuồng phong ra thì còn lại đất cát, đá cây bay tứ tung và yêu cầm! Thật không hiểu nổi nhiều yêu cầm như vậy thì ngày thường nấp ở đâu!
Những con yêu cầm này chẳng những săn giết cả đám Lạc Tinh Tông và Đoan Mộc Vũ mà còn tự giết lẫn nhau. Tóm lại không hề có ngoại lệ, giống như một cái bát lớn, bất kể là ai, chỉ cần rơi vào thì nhanh chóng bị mổ thành vô số mảnh nhỏ, ngay cả thi thể đừng hòng giữ được!
Thao túng Phi Vũ Kiếm mạnh mẽ phá vây trong chốc lát, Đoan Mộc Vũ không khỏi bỏ qua phương thức này! Đám yêu cầm này quá điên cuồng, trên không trung mà muốn chống lại bọn chúng quả thực muốn chết. Hắn dứt khoát nhảy xuống đất, phủ lên người Băng Giáp Thuật rồi sau đó bấm độn kiếm quyết, điên cuồng giết thẳng về phía trước. Không phải vì hận mà vì hắn muốn mở một con đường máu. Lúc này, hắn không dám nương tay!
Cũng may Phi Vũ Kiếm của Đoan Mộc Vũ cực kỳ sắc bén, lại có Băng Linh Quả khôi phục pháp lực. Đám yêu cầm này điên cuồng tấn công, nhưng dù sao chúng cũng chỉ là cấp Thanh Mục nên Phi Vũ Kiếm dễ bảo vệ hắn, sau đó không ngừng di chuyển về phía trước!
"Hạ Mạch Nhiên, cứu ta ... "
Ngay lúc giết chóc diễn ra thảm thiết thì cách Đoan Mộc Vũ không xa bỗng nhiên vang lên một tiếng cầu cứu thê thảm. Là Triệu Hoa Anh! Lúc trước hắn phản ứng chậm một chút nên rơi lại phía sau, bị lũ yêu cầm đuổi theo. Giờ phút này, pháp lực của hắn rõ ràng đã gần cạn, không cách nào ngự kiếm công kích, chỉ có thể là dùng tay nắm kiếm điên cuồng công kích. Nhưng phản kích của hắn tương đối nhỏ so với vô cùng vô tận yêu cầm, căn bản như muối bỏ biển. Thêm một khoảng thời gian nữa, chắc chắn hắn sẽ bị đám yêu cầu phân thây!
Đổi lại là bình thường thì Đoan Mộc Vũ nhất định sẽ không cứu Triệu Hoa Anh, người này sống hay chết chả có quan hệ gì với hắn!
Nhưng hiện tại cơn lũ yêu cầm bao quanh, nhiều người thì nhiều lực lượng, bảo đảm sự sống thêm một chú! Mà dù sao thì Băng Giáp Thuật của hắn có thể phóng thích trong phạm vi lớn, cứ tập trung trên người mình quả thực lãng phí!
Không chút chần chờ, Phi Vũ Kiếm liền chếch đ. Quang mang màu đỏ liên tục hiện lên, cứu ngay Triệu Hoa Anh đang khổ chiến ra.
"Ngươi lo mà đuổi theo!"
Quát bảo Triệu Anh Hoa một tiếng, Đoan Mộc Vũ tiếp tục thuận thế vọt tới trước. Sau khi lao đi vài chục trượng, lại cứu được một gã đệ tử Lạc Tinh Tông khác.
"Hạ Mạch Nhiên, nhanh tiến về phía trước! Bọn người Liễu sư tỷ đang ở đó! Hội họp với họ không chừng chúng ta có thể sống sót!" Đệ tử Lạc Tinh Tông này mừng rỡ nói, lúc này hắn không rảnh mà nghĩ lúc trước mình đã đối xử và khinh bỉ Đoan Mộc Vũ như thế nào!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx