Hồi 126
Vi Tiểu Bảo chơi khăm tình địch
Äoà n kỵ mã đến cá»a phạn Ä‘iếm xuống ngá»±a bước và o. Má»™t ngưá»i hô lá»›n :
- Nhà quán mau mau sắp cơm rượu thịt thà cho đủ.
Khách ngồi xuống ghế. Vi Tiểu Bảo nháºn ra toà n là ngưá»i quen. Nguyên bá»n nà y là Từ Thiên Xuyên, Tiá»n Lão Bản, Quản An CÆ¡, Phong Tế Trung, Cao Ngạn Siêu, Huyá»n Trinh đạo nhân, Phà n Cương, những tay cao thá»§ cá»§a Thanh Má»™c ÄÆ°á»ng trong Thiên Äịa Há»™i.
Vi Tiểu Bảo tự nhủ :
- Nếu ta lại nháºn há», tất bá»n há» lôi kéo nói hết má»i chuyện chẳng biết bao giá» cho xong. Há» mà biết ta đã nháºp môn cá»a khác tất trong lòng không được hoan há»·. Chi bằng ta lá» Ä‘i là hÆ¡n.
Gã liá»n ngồi quay và o phÃa trong để mục quang khá»i chạm và o ánh mắt bá»n kia.
Sau má»™t lúc, bá»n Từ Thiên Xuyên thấy nhà hà ng đã lục tục Ä‘em rượu thịt ra liá»n bắt đầu ăn uống.
Quần hà o Thanh Má»™c ÄÆ°á»ng vừa cầm đũa, bá»—ng nghe tiếng vó ngá»±a dồn dáºp.
Lại má»™t toán khác nữa tá»›i nÆ¡i. Bá»n khách nà y cÅ©ng và o quán hô hoán dá»n rượu.
A Kha không nhịn được reo lên :
- Ha ha ! Trịnh... Trịnh công tỠđây rồi ! Nguyên bá»n khách đến sau là Trịnh Khắc Sảng và đồng bá»n cá»§a hắn.
Trịnh Khắc Sảng nghe tiếng A Kha hô hoán liên quay đầu nhìn lại.
Hắn thấy A Kha cũng mừng như bắt được của, vội và ng chạy tới, nói :
- Trần cô nương ! Sư thái ! Các vị Ở cả đây. Tại hạ tìm kiếm hoà i mà chẳng thấy đâu.
Phạn Ä‘iếm nà y cháºt hẹp quá. Quần hùng trong Thiên Äịa Há»™i đã ngồi hết sáu bà n, lại thêm bá»n Cá»u Nạn ngồi má»™t bà n. Thế là không còn bà n nà o trống chá»—.
Má»™t ngưá»i cá»§a Trịnh phá»§ nhìn Từ Thiên Xuyên la :
- Nà y ! lão kia ! Bá»n lão ngồi xÃch và o vá»›i nhau để nhưá»ng cho mấy bà n chứ ! Äêm hôm qua, ở trong "Sát qui? đại há»™i" , Trịnh Khắc Sảng mặc triá»u phục rất bảnh nên ai cÅ©ng chú ý. DÄ© nhiên bá»n Từ Thiên Xuyên đã nháºn ra hắn. Quần hùng thấy chúng là ngưá»i đồng đạo đã có ý nhưá»ng nhịn má»™t số chá»— ngồi, chỉ vì tên gia nhân cá»§a Trịnh phá»§ ăn nói vô lá»….Gã là m như phạn Ä‘iếm nà y cÅ©ng ở dưới quyá»n cai trị cá»§a Trịnh phá»§ nên quần hà o có ý không bằng long.
Huyá»n Trinh đạo nhân cất tiếng thoá mạ :
- Con mẹ nó ! Là m gì mà hách thế ?
Phà n Cương liên đưa mắt cho đạo nhân khẽ nói :
- Anh em đây cÅ©ng là ngưá»i má»™t nhà , đạo trưởng không nên chấp nhất vá»›i y. Chúng ta nhưá»ng cho há» má»™t số chá»— ngồi cÅ©ng không sao.
Từ Thiên Xuyên, Cao Ngạn Siêu và Phà n Cương liá»n đứng dáºy và o ngồi chung bà n vá»›i bá»n Phong Tế Trung để nhưá»ng má»™t bà n cho Trịnh phá»§.
Lúc nà y Trịnh Khắc Sảng đã ngồi xuống bên Cá»u Nạn.
A Kha trợn mắt nhìn Vi Tiểu Bảo nói :
- Thế mà ngươi nói láo. Dám bảo Trịnh công tỠđưa bốn vị nữ nà o đó• Vi Tiểu Bảo ngắt lá»i :
- Cô thấy Trịnh công tỠđến, không thÃch ngồi gần vá»›i tiểu đệ Ä‘iá»u đó cÅ©ng không sao.
Dứt lá»i gã đứng lên tiến lại ngồi bên cạnh Từ Thiên Xuyên và khẽ bảo y :
- Anh em đừng nhìn nháºn tiểu đệ.
Từ Thiên Xuyên nháºn ra gã thì vừa kinh ngạc, vừa mừng thầm. Bá»n nà y Ä‘á»u là những tay giang hồ lão luyện, cÆ¡ cảnh vô cùng nên Vi Tiểu Bảo nói váºy, láºp tức hiểu ý, ai cÅ©ng lá» Ä‘i, không đẻ lá»™ xúc động ra ngoà i mặt.
Vi Tiểu Bảo lại nói nhỠ:
- Chúng ta cứ là m như ngưá»i chưa từng gặp nhau bao giá». Từ Äại ca thông báo cho anh em hay.
Từ Thiên Xuyên đứng lên, bước lại bà n Quan An Cơ khẽ nói :
- Vi hương chá»§ cá»§a bản đưá»ng đã giá lâm, nhưng anh em ta cứ lá» Ä‘i như không biết.
Quan An CÆ¡ cứ ngồi yên ăn uống, không quay đầu lại, mà trong lòng ai nấy Ä‘á»u hoan há»·.
Trong khoảnh khắc, mấy bà n kia Ä‘á»u biết tin nà y.
ở bà n bên nà y, Trịnh Khắc Sảng cao hứng đến cực điểm. Hắn hô :
- Sư thái ! Trong cuá»™c há»™i nghị đêm qua, các vị anh hùng suy tôn tại hạ là m minh chá»§ tỉnh Phúc Kiến. Tại hạ cùng anh em thương nghị đại sá»± cho đến lúc trá»i sáng. Tại hạ hối hả trở vá» khách Ä‘iếm nhưng các vị đã thượng lá»™ rồi. Tại hạ láºp tức lên đưá»ng rượt theo. May mà lại gặp nhau đây.
Cá»u Nạn đáp :
- Tiểu phụ kÃnh mừng Trịnh công tá» ! Có Ä‘iá»u đây là đại sá»± cá»±c kỳ cÆ¡ máºt, công tỠđừng nhắc tá»›i ở chá»— đông ngưá»i nà y là hÆ¡n.
Trịnh Khắc Sảng nói :
- Dạ dạ ! NÆ¡i đây ngoà i bá»n mình cÅ©ng chẳng có ai. Còn những ngưá»i dân dã ở hương thôn, chúng có nghe thấy cÅ©ng chẳng hiểu gì.
Nguyên quần hùng Thiên Äịa Há»™i Ä‘á»u hoá trang là m bá»n hương nông.
Ngưá»i nà o cÅ©ng Ä‘i chân không. Có ngưá»i còn Ä‘em theo cả nông cụ nhá» bé.
Cuá»™c đại há»™i đêm qua rất đông ngưá»i, nên Trịnh Khắc Sảng không nháºn ra được.
Vi Tiểu Bảo trong lòng vẫn cay cực với Trịnh Khắc Sảng. Gã ngồi cúi đầu xuống ăn mì, miệng khẽ nói :
- Ông bạn kia có tÃnh ba hoa khoác lác, e rằng y là m hư đại sá»± cá»§a chúng ta mất.
Gã ngừng lại một chút rồi liếc mắt ngó Phong Tế Trung , khẽ nói :
- Xin Phong đại ca lại cho hắn má»™t bà i há»c. Nhưng đừng đánh hắn nặng quá mà chỉ có ý cảnh cáo gã để chừa thói khoe khoang hách dịch. Lúc nà o tiểu đệ ra can thiệp thì Phong đại ca giả vá» chịu thua.
Phong Tế Trung liá»n khẽ gáºt đầu.
Bá»n ngưá»i ở Trịnh phá»§ thấy bà n cá»§a quần hùng Thiên Äịa Há»™i bầy còn chá»— trống. Má»™t tên khẽ đẩy lưng Phà n Cương nói :
- Ô hay ! trong kia còn chá»— trống, sao các ngươi ngồi xÃt lại vá»›i nhau để nhưá»ng cho chúng ta thêm má»™t bà n nữa.
Từ Thiên Xuyên nhảy lên thoá mạ :
- Con bà nó ! Là m gì mà hống hách thế ? Bá»n ta đã nhưá»ng má»™t bà n rồi còn chưa đủ ư ? Lão gia đây không quen nhìn những hạng công tá» nhà già u á»· thế hiếp ngưá»i.
Hắn nói rồi khạc má»™t tiếng, nhổ bãi Ä‘á»m vá» phÃa Trịnh Khắc Sảng.
Trịnh Khắc Sảng Ä‘ang mải nói chuyện vá»›i A Kha, không kịp đỠphòng. Khi nghe tiếng gió thì bãi Ä‘á»m đã tá»›i gần mặt. Gã vá»™i né tránh mà cÅ©ng bị Ä‘á»m rá»›t và o cổ, bầy nhầy ghê tởm phải buồn nôn.
Trịnh Khắc Sảng vá»™i móc khăn ta ra lau chùi. Trong lòng tức giáºn vô cùng, gã mắng chá»i :
- Mấy tên nhà quê ở nÆ¡i bùn lầy nước Ä‘á»ng quen thói ngang tà ng, là m Ä‘iá»p vô pháp vô thiên. Các ngươi Ä‘áºp và o xác nó cho ta.
Má»™t tên gia nhân nhà há» Trịnh liá»n vung quyá»n nhằm đánh Từ Thiên Xuyên.
Từ Thiên Xuyên không chá» thoi quyá»n đánh tá»›i trước mặt, đã hét lên má»™t tiếng. Hắn hất ngá»a ngưá»i vá» phÃa sau, giả vá» té xuống trông rất thảm hại.
Miệng hắn la là ng :
- Trá»i Æ¡i ! Chúng á»· thế đánh ngưá»i, đánh chết ta rồi.
Trịnh Khắc Sảng và A Kha nổi lên trà ng cưá»i ha hả, nghÄ© bụng :
- Lão già nà y chỉ là cái bị thịt.
Phong Tế Trung đứng dáºy, trá» và o mặt Trịnh Khắc Sảng, cất tiếng thoá mạ :
- Thằng mặt dÆ¡i tai chuá»™t kia ! có gì đáng cưá»i đâu ?
Trịnh Khắc Sảng tức giáºn thách thức :
- Ta cứ cưá»i chÆ¡i, ngươi là m gì được ta ?
Phong Tế Trung lạng ngưá»i Ä‘i má»™t cái. Hai tiếng "bốp bốp" vang lên. Hắn đánh Trịnh Khắc Sảng hai cái bạt tai khá nặng rồi lạnh lùng nói :
- Ngươi thá» cưá»i mấy tiếng nữa cho ta coi.
Trịnh Khắc Sảng vừa kinh hãi vừa căm háºn. Gã tưởng mình đã bị hạ thá»§ má»™t cách đột ngá»™t, không kịp đỠphòng mà bị trúng đòn.
Gã liá»n nhảy xổ tá»›i đánh ra hai quyá»n.
Phong Tế Trung nẽ tả tránh hữu. Hai thoi quyá»n cá»§a Trịnh Khắc Sảng Ä‘á»u đánh sểnh không trúng ngưá»i y.
Từ Thiên Xuyên lại la lên :
- Coi chừng ! Thằng lá»i nà y là đồ tôn cá»§a ta.
Phong Tế Trung há»i :
- Sao gã lại là đồ tôn của Từ đại ca ?
Từ Thiên Xuyên đáp :
- Gã là đệ tỠcủa Ngô Tam Quế, mà Ngô Tam Quế là đồ đệ của ta.
Phong Tế Trung lại quát mắng :
- Con mẹ nó ! Thiếu gì sư phụ sao gã không thá», mà lại Ä‘i bái sư tên giặc thối tha Ngô Tam Quế ?
Trịnh Khắc Sảng lại cà ng căm phẫn, nhảy lại đánh nữa.
Phong Tế Trung nhảy ra ngoà i cá»a hô lên :
- Ra đây ! Ra đây ! Ta muốn coi võ công của đồ nhi Ngô Tam Quế.
Trịnh Khắc Sảng không nhịn được quát há»i :
- Ai bảo ta là đồ đệ của tên đại Hán gian Ngô Tam Quế ?
Gã hùng hổ xông ra ngoà i cá»a vung quyá»n đánh tá»›i.
Phong Tế Trung né minh tránh khá»i.
Từ Thiên Xuyên nói :
- Chiêu "Vân khai kiến nháºt" nà y mà hạ bà n gã không xoạc chân ra, tai trái há»™ vệ dưới bụng, con mẹ nó, là chiêu thức cá»§a đệ tá» tên Hán gian Thi Lang.
Trịnh Khắc Sảng kinh hãi tá»± há»i :
- Sao hắn lại biết rõ thế ?
Chiêu thức nà y quả đúng là Thi Lang đã truyá»n cho gã.
Nguyên trước Thi Lang là má»™t tên đại tướng rất dắc lá»±c dưới quyá»n Trịnh Thà nh Công. Sau Trịnh Thà nh Công trốn ra Äà i Loan. Hắn đã đầu hà ng triá»u đình Mãn Thanh.
Từ Thiên Xuyên là ngưá»i kiến văn quảng bác lại biết rõ lai lịch Trịnh Khắc Sảng nên lão Ä‘oán trúng.
Từ Thiên Xuyên thấy Trịnh Khắc Sảng lá»™ vẻ kinh nghi, liá»n nói :
- A Ngưu huynh đệ ! ông bạn nà y là sư phụ cá»§a Hán gian mà hồi đó là tên tiểu Hán gian. Váºy ông bạn đánh gã má»™t cháºp nên thân Phong Tế Trung la lên :
- Hay lắm ! Hay lắm ! Hắn vươn tay chụp xuống trước ngực Trịnh Khắc Sảng.
Trịnh Khắc Sảng đã há»c võ ở ba tay cao thá»§ là Thi Lang, ???, Lưu Quốc Hiên. Bản lãnh gã không phải hạng kém cá»i. Phong Tế Trung là tay võ công đệ nhất trong Thanh Má»™c ÄÆ°á»ng cá»§a Thiên Äịa Há»™i. Tuy y bản tÃnh chất phác, song công phu quyá»n cước liệt và o hà ng hảo thá»§ đệ nhất võ lâm đương thá»i. Trịnh Khắc Sảng địch nổi y thế nà o được ?
Phong Tế Trung đã hiểu rõ bản tâm cá»§a Vi Tiểu Bảo chỉ muốn là m Trịnh công tá» lòi những cái xấu ra, chứ không muốn gia hại gã, nên không thi triển hết sức, chỉ há»i hợt đánh bên nà y má»™t quyá»n, đá bên kia má»™t cước như ngưá»i giỡn chÆ¡i.
Từ Thiên Xuyên lại hô :
- A Ngưu huynh đệ ! huynh đệ đánh đấm cho cẩn tháºn ! Äừng để oai phong cá»§a những hảo hán ở núi Phục Ngưu, tỉnh Hà Nam bị thương tổn.
Quần hùng trong Thiên Äịa Há»™i biết gã thiếu niên trước mắt là thứ công tá» cá»§a Diên Bình quáºn vương. Váºy cÅ©ng là ngưá»i đồng đạo phản Thanh, đùa cợt má»™t lúc thì không ngại gì, nhưng chẳng thể để gây thù oán giữa nhà há» Trịnh và Thiên Äịa Há»™i.
Tiá»n Lão Bản bá»—ng lá»›n tiếng hô :
- Lần nà y chúng ta ở núi Phục Ngưu Ä‘i là m ăn chưa mở hà ng đã gặp phải tên tiểu tá» nà y rắc rối. Tháºt là triệu chứng không hay. Nếu chuyện mua bán không thuáºn lợi thì bắt gã phải bồi thưá»ng.
Cao Ngạn Siêu nói :
- Gã tiểu tá» nà y ăn mặc sang trá»ng, là con nhà già u. Chúng ta bắt gã để kêu ông già nhà gã đến chuá»™c má»™t trăm vạn lạng bạc.
Bá»n thá»§ hạ trong Trịnh phá»§ thấy công tá» không hạ được bá»n dân quê, sau nghe má»i ngưá»i hô hoán liá»n cho là bá»n cướp ở núi Phục Ngưu.Chúng rút khà giá»›i ra đánh hôi.
Bên nà y bá»n Từ Thiên Xuyên, Phà n Cương, Huyá»n Trinh đạo nhân, Cao Ngạn Siêu, Tiá»n Lão Bản, Quan An CÆ¡ cÅ©ng nhất tỠđộng thá»§.
Láºp tức những tiếng chát chúa vang lên. Cuá»™c chiến đấu khai diá»…n rất là náo nhiệt.
Những gia nhân cá»§a Trịnh phá»§ tuy đã được lá»±a chá»n toà n những vệ sÄ© võ công cao cưá»ng tại Diên Bình vương phá»§, nhưng bì vá»›i quần hùng trong Thiên Äịa Há»™i thế nà o được ? Huống chi mấy bữa trước chúng bị bá»n Lạt Ma đánh què chân gãy tay, tên nà o cÅ©ng bị thương.
Má»›i chiến đấu được mấy hợp, bao nhiêu gia nhân nhà há» Trịnh Ä‘á»u bị ká»m chế.
Quần hùng trong Thiên Äịa Há»™i có ý nương tay nên chỉ Ä‘oạt khà giá»›i cá»§a bá»n chúng rồi bao vây lại, chứ không đả thương má»™t ngưá»i nà o.
Bên kia bá»n gia nhân cá»§a Trịnh Khắc Sảng bị bao vây và có ngưá»i cầm Ä‘ao canh giữ đà nh chịu đứng yên không là m gì được.
Bên nà y Trịnh Khắc Sảng đấu vá»›i Phong Tế Trung được mưá»i mấy hợp.
Hắn thấy Phong Tế Trung tay chân vụng vá», cỠđộng láºt Ä‘áºt loạng choạng, dưá»ng như đứng không vững, gã liá»n phấn khởi trổ những kỳ chiêu tuyệt há»c để hạ đối phương.
Trịnh Khắc Sảng cố ý phô trương tà i nghệ trước mặt mỹ nhân. Gã vung những thoi quyá»n nổi lên tiếng gió vù vù xông và o đối phương.
Phong Tế Trung tá»±a hồ chỉ còn cách đón đỡ, né tránh nhứng đòn ác hiểm cá»§a đối phương. Nhiá»u lúc nguy hiểm tưởng chừng chỉ cách má»™t sợi tóc là mất mạng.
A Kha đứng coi trong lòng nóng nẩy. Miệng cô không ngớt la thầm :
- Trá»i Æ¡i ! Tháºt là đáng tiếc ! Chỉ sai má»™t ly là hắn trúng đòn.
Vi Tiểu Bảo tiến lại gần Cá»u Nạn nói :
- Sư phụ Æ i ! Lão nhân gia chưa hoà n toà n bình phục mà bá»n nà y hung hãn phi thưá»ng. Lát nữa nếu Trịnh công tá» bị thất bại lão nhân gia cÅ©ng đừng động thá»§.
A Kha tức giáºn mắng liá»n :
- Ngươi không thấy Trịnh công tỠhoà n toà n chiếm được thượng phong ư ?
Sao lại thua được ? Äã chẳng biết gì thì đừng nói quà ng.
Cá»u Nạn mỉm cưá»i đáp :
- Bá»n ngưá»i nà y dưá»ng như chẳng có ác ý gì đối vá»›i Trịnh công tá». Sá»± thá»±c võ công cá»§a há» cao thâm gấp mấy chà ng, nhất là ngưá»i Ä‘ang đối thá»§ chỉ muốn đùa giá»›n, chứ không có ý đánh thá»±c.
A Kha không tin, há»i :
- Sư phụ ! Lão nhân gia bảo bản lãnh cá»§a quân cưá»ng đạo kia cao thâm hÆ¡n Trịnh công tỠư ?
Cá»u Nạn mỉm cưá»i đáp :
- Cái đó đã dÄ© nhiên, lá» là còn phải há»i.
Bà ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Ngưá»i nà y võ công cao cưá»ng ta e rằng chưa chắc y đã phải là cưá»ng đạo cá»§a núi Phục Ngưu ? Nếu há» là cưá»ng đạo thì chẳng khi nà o miệng lại nói oang oang những chuyện bắt ngưá»i cướp cá»§a, gây nên án mạng.
Vi Tiểu Bảo khen thầm trong bụng :
- Nhãn quang cá»§a sư phụ tháºt cao minh ! Gã liá»n nói :
- Äã váºy thì đệ tá» ra khuyên hỠđừng đánh nhau nữa.
A Kha trợn lòng mắt trắng lưá»m gã há»i :
- Ngươi là kẻ vô danh tiểu tốt lại bản lãnh tầm thưá»ng mà đòi khuyên can ngưá»i ta ư ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Bá»n cưá»ng dạo nà y tuy võ công cao cưá»ng, nhưng quyá»n cước đầy những chá»— sÆ¡ hở, tất không địch nổi, nhưng tiểu đệ mà tá»· đấu vá»›i hắn thì nhất định chỉ trong vòng mưá»i chiêu là hắn phải cúp Ä‘uôi chạy trốn.
Cá»u Nạn cÅ©ng biết võ công tên đệ tá» cá»§a mình hãy còn kém cá»i, nhưng gã là ngưá»i cÆ¡ biến phi thưá»ng. chả thế mà gã đã hạ sát được mưá»i má»™t tên Lạt Ma võ công cao cưá»ng.
Bà cho là gã đã nghÄ© ra được phương pháp ly kỳ cổ quái gì để thá»§ thắng cÅ©ng chưa biết chừng, Bà liá»n dặn gã :
- Bá»n ngưá»i nà y ta chưa hiểu rõ lai lịch, nhưng xem chừng không phải hạng ngưá»i tồi bại, ngươi đừng là m tổn thương đến tÃnh mạng bá»n há».
Bà ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Nếu không gặp trưá»ng hợp nguy cấp thì đừng dở thá»§ Ä‘oạn đê hèn như bá» thuốc mê hay phóng độc. Ngươi phải nhá»› hiện nay đã thà nh đệ tá» Thiết Kiếm môn, váºy đừng là m chuyện gì thương tổn đến thanh danh bản phái.
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Dạ dạ ! đệ tá» xin tân lá»i sư phụ, quyết chẳng dám sát hại bá»n há».
Cá»u Nạn bất giác nhẹ buông tiếng thở dà i. Bà chợt nhá»› tá»›i ngà y ở trên đỉnh núi Hoa SÆ¡n, chưởng môn phái Thiết Kiếm là Ngá»c Chân TỠđến gây hấn vá»›i Má»™c Tang đạo nhân. Ngá»c Chân TỠđã là m những Ä‘iá»u tà n ác như gian dâm phụ nữ, cướp Ä‘oạt tà i váºt. Bà nói đến Thiết Kiếm môn là nhá»› tá»›i nhân váºt bản phái suy vi, thanh danh tà n tạ. Nhất là hà nh vi cá»§a Ngá»c Chân Tá» lại cà ng tệ hại, chẳng còn vẻ vang gì nữa.
Bất giác bà lẩm bẩm :
- Tên tiểu đồ đệ nà y tÃnh tình lãng mạn, phù phiếm nếu không gò và o chÃnh đồ, e rằng sẽ biến thà nh truyá»n nhân chÃnh tông cá»§a Ngá»c Chân Tá» thì tháºt không ổn chút nà o.
Vi Tiểu Bảo thấy Cá»u Nạn đột nhiên lá»™ vẻ lo buồn, gã không hiểu vì lẽ gì, liá»n cho là bà thấy võ công cá»§a quần hùng Thiên Äịa Há»™i quả không phải hạng tầm thưá»ng mà bà chưa phục hồi sức lá»±c, khó lòng đối phó được.
Gã nghÄ© váºy liá»n tìm lá»i an á»§i, nói :
- Xin sư phụ cứ yên lòng. Äệ tá» có cách cứu mạng cho Trịnh công tá».
A Kha không nhịn được quắc mắt há»i - Ngươi lại khoác lác rồi. Trịnh công tá» sắp thắng đến nÆ¡i, sao lại cần cứu mạng ?...
Cô chưa dứt lá»i bá»—ng nghe đánh "roạc" má»™t tiếng. áo trưá»ng bà o cá»§a Trịnh Khắc Sảng bị xé rách má»™t miếng.
Trịnh Khắc Sảng tức giáºn vô cùng, cà ng ra tay tấn công mãnh liệt. Quyá»n phong rÃt vù vù không ngá»›t.
Phong Tế Trung mưá»i đầu ngón tay sắc nhá»n như móng sắt, bà o rách cả áo lót, áo ngoà i và ống quần cá»§a đối phương thà nh từng mảnh bay phất phá»›i.
Nhưng y váºn kình lá»±c vừa đúng mức, chỉ bà o rách quần áo đối phương chứ không là m tổn thương đến da thịt gã chút nà o.
Trịnh Khắc Sảng thấy quần áo rách tả tÆ¡i thì vừa kinh hãi, vừa tức giáºn, vừa mắc cỡ.
Bất giác gã la thầm :
- Nếu đối phương còn tiếp tục xé nữa thì ta sẽ biến thà nh ngưá»i trần trụi.
Gã hoang mang xoay mình toan chạy.
Phong Tế Trung co tay lại. Khuỷu tay y đã đưa tới trước ngực gã.
Trịnh Khắc Sảng vá»™i lùi lại phÃa sau, đồng thá»i vung song quyá»n đánh ra.
Bỗng gã cảm thấy cổ tay bị xiết chặt.
Nguyên Phong Tế Trung đã đưa tay mặt nắm lây tay mặt Trịnh Khắc Sảng tay trái nắm lấy cổ tay trái gã.
Phong Tế Trung nhẹ nhà ng nhảy vá»t qua đầu Trịnh Khắc Sảng mà vẫn không buông tay ra.
Trịnh Khắc Sảng bỗng thấy xương bả vai đau nhói lên. Hai tay gã đã bị bẻ quặt ra sau lưng.
Phong Tế Trung tiện tay giơ Trịnh Khắc Sảng lên vừa liệng gã ra vừa hô :
"Äón lấy" Trịnh Khắc Sảng bị liệng ra xa đến bảy, tám trượng.
Huyá»n Trinh đạo nhân thi triển khinh công Ä‘uổi theo ở phÃa dưới.
Y ngá»ng đầu lên hô lá»›n :
- Cao huynh đệ ! mau chạy theo đón lấy ngưá»i.
Cao Ngạn Siêu láºp tức nhảy ra.
Bá»n Phà n Cương, Từ Thiên Xuyên, Quan An CÆ¡ thấy chÆ¡i trò nà y rất thú vị liá»n lá»›n tiếng reo hò chạy Ä‘i.
Huyá»n Trinh đạo nhân đón lấy Trịnh Khắc Sảng rồi tiếp tục tung Ä‘i cho rá»›t xuống đúng chá»— Cao Ngạn Siêu.
Cao Ngạn Siêu đón lấy gã tiếp tục liệng ra mấy trượng chuyá»n cho Từ Thiên Xuyên Tý lá»±c cá»§a quần hà o Thiên Äịa Há»™i có kẻ mạnh ngưá»i yếu, khinh công cÅ©ng có kẻ hÆ¡n ngưá»i kém, nên liệng Trịnh Khắc Sảng hoặc xa hoặc gần, quần hà o chạy có kẻ mau ngưá»i cháºm, nhưng Trịnh Khắc Sảng bị liệng lÆ¡ lá»ng trên không xa hÆ¡n trăm trượng mà thuá»· chung vẫn không rá»›t xuống đất.
Bây giá» quần hà o Thiên Äịa Há»™i má»›i thi triển công phu chân thá»±c.
Quan An Cơ tý lực rất mạnh tung Trịnh Khắc Sảng lên cao đến bảy trượng. Khi gã rớt xuống, y lại giơ bà n tay đón lấy lưng gã rồi đẩy mạnh đi. Hai luồng lực đạo xô đẩy Trịnh Khắc Sảng khiến gã tựa hồ đang đằng vân giá vũ bị đẩy đi mỗi lúc một xa.
Vi Tiểu Bảo trong lòng rất cao hứng, quên b½ng cả địa vị mình trong lúc nà y, bất giác gã vá»— tay cưá»i ha hả.
Äá»™t nhiên gã nghe đánh "cốc" má»™t tiếng. A Kha đã co ngón tay gõ đúng và o đầu gã.
Vi Tiểu Bảo giáºt mình quay đầu nhìn lại thấy A Kha vừa lá»™ vẻ kinh hãi vừa tức giáºn. Miệng cô lắp bắp :
- Y... y bị bá»n chúng bắt Ä‘em Ä‘i... Ngươi... ngươi mau mau ra cứu y.
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Bá»n há» chẳng có thù oán gì vá»›i Trịnh công tá». Sư phụ đã bảo đây bất quá là há» giỡn chÆ¡i mà thôi, hà tất sư thư phải nóng ruá»™t ?
A Kha cãi - Không ! Không phải đâu. Bá»n chúng bắt y Ä‘em Ä‘i để đòi tiá»n chuá»™c má»™t trăm vạn lạng bạc.
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Nhà Trịnh công tá» rất già u có, thiếu gì tiá»n bạc ? Ba bốn trăm vạn lạng bạc còn bá» ra được, má»™t trăm vạn lạng đối vá»›i nhà y đã thấm thÃa gì ?
A Kha dáºm chân xuống đất bình bịch há»i :
- Ô hay ! Ngươi không có mắt hay sao ? Y....y bị bá»n cưá»ng đạo hà nh hạ còn thiếu chết Ä‘i sống lại.
Vi Tiểu Bảo bước lại gần A Kha nói :
- Sư tỷ muốn tiểu đệ cứu Trịnh công tỠcũng chẳng khà gì, chỉ cần ưng là m vợ tiểu đệ.
A Kha tức giáºn quát :
- Nói láo ! Cô vẫn nhìn ra xa thấy Trịnh Khắc Sảng hiện giá» bị ngưá»i ta giữ lấy chứ không tung liệng như trước nữa.
Má»™t ngưá»i hô lá»›n :
- Nà y ! Các ngươi vá» bảo Diên Bình quáºn vương Ä‘em tiá»n đến đây chuá»™c Trịnh công tá», cà ng nhanh cà ng tốt. Chúng ta không sát hại Trịnh công tỠđâu.
Má»—i ngà y chỉ đánh đủ ba trăm trượng lá»›n. Tiá»n bạc Ä‘em đến sá»›m ngà y nà o là đỡ phải ăn đòn ngà y ấy. Nếu để cháºm mưá»i ngà y là gã phải ăn ba ngà n đại trượng.
A Kha nắm tay Vi Tiểu Bảo vá»™i há»i :
- Ngươi đã nghe rõ chưa ? Bá»n chúng má»—i ngà y đánh y ba trăm trượng. Từ đây tá»›i Äà i Loan đưá»ng xa muôn dặm, e rằng má»™t tháng chưa chắc đã trở lại được.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Má»—i ngà y ăn đòn ba trăm trượng. Ta hãy tÃnh già , cả Ä‘i lẫn vá» hai tháng là sáu mươi ngà y. Ba lần sáu mưá»i tám. Bất quá y chịu đòn má»™t ngà n tám trăm trượng! A Kha ngắt lá»i :
- Hỡi Æ¡i ! không phải rồi ! Má»™t vạn tám ngà n trượng má»›i đúng ngươi tháºt là ngu xuẩn! Vi Tiểu Bảo nói - Thế ra tiểu đệ là m toán tráºt. Trịnh công tá» phải ăn má»™t vạn tám ngà n trượng thì mông Ä‘Ãt y luyện thà nh "Khà cổ công" đến chá»— xuất thần nháºp hoá.
A Kha tức giáºn hất gã ra nói :
- Ta không thèm nhìn mặt ngươi nữa.
Cô vừa tức giáºn vừa nóng nẩy khóc oà lên.
Vi Tiểu Bảo dỗ dà nh :
- Thôi thôi ! Sư thư đừng khóc nữa. Tiểu đệ nghĩ cách cứu y, còn cái khoản tiểu đệ đỠnghị, sư thư đừng chối cãi nữa nhé ! A Kha đáp :
- Ngươi hãy ra cứu y cho lẹ rồi sẽ tÃnh.
Vi Tiểu Bảo biết cô nói váºy chỉ là kế hoãn binh. Còn chuyện gả cô là m vợ thì bất luáºn thế nà o cô cÅ©ng không chịu. Gã liá»n nói :
- Sư thư Æ¡i ! Dù tiểu đệ có phải vì sư thư mà nhảy và o đống lá»a cÅ©ng không lùi bước. Từ nay sư thư đừng khi khi tiểu đệ nữa.
A Kha đáp :
- ÄÆ°á»£c rồi ! được rồi ! Ngươi Ä‘i lẹ lên ! Lẹ lên ! Cô nói mà không thèm đưa mắt ngó gã, chỉ đăm đăm nhìn ra xa, thấy hai tay Trịnh Khắc Sảng bị trói chặt cánh khuá»·u. Má»™t ngươi ôm gã để lên lưng ngá»±a tá»±a hồ sắp Ä‘em Ä‘i. Cô bồn chồn đưa tay ra thúc và o lưng Vi Tiểu Bảo.
Vi Tiểu Bảo mắng thầm trong bụng :
- Con bà nó ! Mình gặp được mỹ nhân mà thị lại bảo Ä‘i cứu tình lang cho thị thì mối oan khiêm trong đầu óc lão gia phải lên cao đến tá»™t độ. E rằng môn "oan đại đầu công" sẽ luyện đến chá»— xuất quá»· nháºp thần.