Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
-----oo0oo-----
Chương 1312: Cân bằng
Nhóm dịch: QuyVoThuong
Sưu Tầm By Nomercyy --- 4vn.eu
Vua Phỉ Thúy tới Lý Dương cũng không ngạc nhiên, mấy ngày trước vua Phỉ THúy còn đặc ý nói với anh phải một mình tới gặp anh.
Lý Dương chỉ không ngờ 3 vị tộc trưởng tướng quân Kuba cũng cùng đến, đây có thể là đại bản doanh của gia tộc Thornton, bản thân lại là khách quan trọng nhất của tướng quân Thornton theo lẽ thường họ không có cơ hội gặp một mình mới đúng.
-Trần lão, Lý tiên sinh xin phép đi trước, mong thứ lỗi.
Vua Phỉ Thúy đi đến phía trước, nơi Lý Dương ở là một cái sân nhỏ, vừa bước vào trong phòng khách vua Phỉ Thúy liền nói một câu, nói xong còn khom lưng cúi đầu.
Ba người tướng quân Kuba đi phía sau ông cũng vội vàng khom lưng hành lễ.
Người ở trong sân này chỉ có Lý Dương và Trần Vô Cực, Trần Vô Cực sau khi đến Myanma chưa rời đi, nhân mấy ngày này giao lưu với Lý Dương về công phu khắc pháp.
Trần Vô Cực có thể học hỏi được nhiều từ Lý Dương, điều này cũng làm ông vô cùng cảm thán, bây giờ những thứ ông có thể dạy Lý Dương không nhiều, ngược lại Lý Dương còn có thể giúp ông không ít,
-Lão Mã khi nào anh trở nên khách khí như vậy.
Trần Vô Cực cười một tiếng, đón vua Phỉ Thúy vào lại quay đầu nhìn Lý Dương.
Trần Vô Cực không ngốc, mấy người này nhìn là biết có ý đến, họ chắc chắc không phải tìm ông, mấy người này đến đây là tìm Lý Dương.
Trần Vô Cực mặc dù không chú ý việc ở Myanma nhưng dù sao bây giờ ông cũng ở đây, mấy ngày nay cũng nghe nói một số chuyện, năm đại gia tộc Myanma, Thornton và gia tộc Ka Longsha dưới sự giúp đỡ của Lý Dương đạt được một mạch khoáng cực lớn, bây giờ sống một cách rất thoải mái.
Ngược lại 3 gia tộc khác bây giờ lại sống một cách khó khăn.
Bây giờ mấy người này đi cùng vua Phỉ Thúy tới đây Trần Vô Cực cũng có thể đoán ra dụng ý của họ.
-Trần lão, anh mạnh hơn chúng tôi nhiều.
Sau khi ngồi xuống vua Phỉ Thúy cảm thán nói một câu, nhìn ánh mắt Lý Dương càng thêm phức tạp.
Lý Dương tương lai chắc chắn có thành tựu, điểm này vua Phỉ Thúy đã nhận định rồi, thậm chí vua Phỉ THúy tin Lý Dương nhất định có thể có được thành tích mà người khác không thể tưởng tượng được.
Ông chỉ không ngờ ngày hôm nay lại đến nhanh như vậy, Lý Dương mới 27 tuổi, đã trở thành tông sư của ngành điêu khắc ngọc.
Một người mới chỉ tiếp xúc với ngành điêu khắc ngọc 2 năm lại đột phá trở thành tông sư, đây không chỉ là thiên tài mà có thể nói là thiên tài 10 nghìn năm không gặp được.
Trần Vô Cực khi nhận Lý Dương làm đồ đệ mấy tiền bối già Hồng lão, vua Phỉ Thúy đều không tán đồng, bây giờ mới thấy quyết định của Trần Vô Cực lúc đó là vô cùng chính xác, mọi người mới nói là có con mắt nhìn.
Nghĩ đến lúc đó lại nghĩ đến Lý Dương bây giờ vua Phỉ Thúy mới thấy cảm thán vô cùng.
-Lão Mã, nhìn thạch tôi không bằng anh nhưng nhìn người tôi tin tôi thắng anh một bậc.
Trần Vô Cực vuốt râu cười, vua Phỉ Thúy không đề cập đến ý định đến, ông cũng không nói, Lý Dương bên cạnh tự rót trà cho mỗi người một cốc.
Mấy người tướng quân Kuba khi nhận trà từ Lý Dương đều vội vàng đứng lên.
Mấy tướng quân này, mấy gia tộc này khi đối diện với Lý Dương tâm lý có chút phức tạp.
Ngày đầu khi Lý Dương mới bước vào nghề có thể nói người coi trọng anh không có mấy, thậm chí họ đều không biết sự có mặt của Lý Dương, chỉ có Sang Dala mượng cơ hội đi Trung Quốc để lập mối quan hệ với thiên tài trẻ tuổi này.
Ai cũng không ngờ mối quan hệ này lại thay đổi họ, thay đổi vận mệnh của Myanma.
-Trần lão, lần này chúng tôi đến có việc muốn tìm Lý tiên sinh, chúng tôi bây giờ rất cần sự giúp đỡ của Lý tiên sinh.
Bưng trà vua Phỉ Thúy không uống mà nhìn Lý Dương nói luôn ý định đến.
Vua Phỉ Thúy nói rất thẳng thậm chí còn dùng “chúng tôi” có thể thấy lần này ông đến đại diện cho ba gia tộc lớn, lần này phải nhờ sự giúp đỡ của Lý Dương chắc chắn không đi đâu.
-Mã lão tiên sinh, tôi và Tuấn Đào là bạn, cũng là đồng nghiệp hợp tác, ngài có chuyện gì cứ nói với tôi là được.
Lý Dương cúi đầu nghĩ một lát khẽ trả lời một câu.
Ý định đến của vua Phỉ Thúy rất rõ ràng, ông hiểu tình huống trước mắt nhiều hơn Trần Vô Cực, biết những người này đang sống những ngày tháng khó khăn thậm chí có nguy cơ diệt vong.
Tình hình này kéo dài họ sống một cách khó khăn, Thornton những ngày này lại rất thoải mái.
Lý Dương là khách tướng quân Thornton mời tới, cũng là bạn tốt của Sang Dala, anh không muốn vì chuyện này mà ảnh hưởng đến quan hệ giữa hai bên cho nên mới đặc ý điểm danh, anh và Mã Tuấn Đào là bạn điểm này.
Điều này phải đợi nói với vua Phỉ Thúy, ông là tiền bối của tôi lại là bố của bạn tôi, nếu ông có việc tôi chắc chắn sẽ giúp, đổi thành người khác thì quên đi.
Vua Phỉ Thúy nhìn Lý Dương, từ từ nói: -Lý Dương, trong thời gian tham gia đại sư Trác lão đã gọi điện cho tôi.
-Trác lão gọi điện cho ngài?
Lý Dương kinh ngạc ngẩng đầu lên, không ngờ vua Phỉ Thúy lại nói ra chuyện này.
Vua Phỉ Thúy gật đầu nói: -Đúng, ông ấy gọi cho tôi cũng không quan trọng, kỳ thực khi ấy người ông muốn liên lạc nhất là cậu, chỉ là cậu đang tham gia đại sư điêu khắc ngọc ông sợ ảnh hưởng tới cậu làm cậu phân tâm cho nên mới không gọi cho cậu.
-Người Trác lão muốn tìm là tôi?
Lý Dương tỏ vẻ rất ngạc nhiên, những điều vua Phỉ THúy nói anh không hề biết bây giờ Trác lão đã qua đời cũng không thể kiểm chứng.
-Đúng, kỳ thực lúc đó bọn tướng quân Kuba đã tìm đến Trác lão, đề nghị Trác lão làm người trung gian muốn tìm cậu giúp họ đổ khoáng một lần.
Vua Phỉ Thúy lại gật đầu lần nữa, lần này không có rõ ràng những lời cần nói đều đã nói ra rồi.
Lý Dương cau mày lại, vua Phỉ Thúy đến giúp bọn tướng quân Kuba Lý Dương không quan tâm, dù sao quan hệ của vua Phỉ Thúy và tướng quân Kuba rất tốt.
Nhưng Trác lão cũng sẽ làm như vậy, Lý Dương có chút nghi ngờ.
Trong lòng Lý Dương thậm chí có chút hoài nghi, những chuyện này Trác lão chưa hề nói qua mà là vua Phỉ Thúy cố ý nói như vậy lại mượn danh của Trác lão.
-Mã lão tiên sinh, nói đến đổ khoáng ngài là bậc tiền bối mà.
Sự hoài nghi trong lòng Lý Dương không nói ra, kiểu nghi ngờ này cũng bình thường, bây giờ Trác lão không ở đây vua Phỉ Thúy nói như vậy muốn người khác không nghi ngờ gì rất khó.
-Tôi già rồi.
Vua Phỉ Thúy cười một cách khổ sở. Dường như biết cách nghĩ của Lý Dương, lại nhẹ nhàng nói: -Tôi bây giờ không như trước, muốn giúp cũng lực bất tòng tâm, Trác lão cũng biết điều này, khi chúng tôi nói chuyện còn cảm thán, thiên hạ sau này vẫn phải nhờ cậy cậu.
-Lý tiên sinh, tất cả những điều Mã lão tiên sinh nói đều là sự thật, kỳ thực việc này Thornton cũng biết nếu không chúng tôi làm sao có thể cùng đến tìm cậu ở đây.
Tướng quân Kuba chua xót lắc đầu, nhìn Lý Dương rất thành khẩn.
Lông mày Lý Dương lại nhảy lên, lời của tướng quân Kuba anh lại có chút tán đồng, đây là địa bàn của tướng quân Thornton, tất cả hành động của đối thủ cạnh tranh đều nằm trong tay anh.
Phải nói mấy người họ cùng nhau tới tìm mình Thornton không biết, bản thân Lý Dương không thể tin.
Thornton biết không ngăn cản hoặc không tìm hiểu tình hình vốn có vấn đề này.
-Lý Dương, cậu biết tất cả điều này là vì sao không? Vua Phỉ Thúy nhìn Lý Dương nhẹ nhàng hỏi.
Lý Dương cau mày vẫn không nói gì, Trần Vô Cực bên cạnh đột nhiên nói một câu.
-Có phải là vì sự cân bằng.
Cân bằng, hai chữ này đột nhiên xuất hiện trong đầu Lý Dương, Trần Vô Cực bên ngoài cuộc tỉnh táo nhìn thấy điểm này, Lý Dương sau khi được thức tỉnh cũng hiểu ra điều này.
Vua Phỉ Thúy gật đầu: -Trần lão nói chính xác, đúng là vì sự cân bằng, bọn Kuba mặc dù sắp rơi vào đường cùng nhưng dù sao cũng chưa tuyệt đường, họ sẽ cố một lần, tới lúc Thornton có thể giữ được một khoáng mạch siêu lớn thì vẫn chưa biết thế nào.
Vua Phỉ Thúy nói rõ ràng như vậy Lý Dương bây giờ hoàn toàn hiểu chuyện gì.
Sự cân bằng, thực sự là vì sự cân bằng, Myanma vốn có 5 đại gia tộc, 5 đại gia tộc mặc dù có nội đấu nhưng khi đối ngoại vẫn nhất trí, nếu không sớm đã bị quân chính phủ diệt trừ.
Hiện nay sự phát triển của 5 gia tộc đang ở trạng thái không cân bằng, bọn tướng quân Kuba nếu không cải thiện tình hình này thì hoặc sẽ bị đào thải hoặc sẽ phải dùng vũ lực chiến đấu với Thornton giành quyền của những mạch khoáng siêu lớn.
Hai điểm này hiển nhiên là điều Thornton muốn, bây giờ gia tộc Thornton phát triển tốt nhưng vẫn chưa phát triển đến mức có thể độc lập đối phó với quân chính phủ.
Như vậy ba gia tộc tướng quân Kuba nếu rút tài chính ra đưa thành viên gia tộc ra nước ngoài thì 5 gia tộc trong nháy mắt mất đi 3, và thế lực của quân chính phủ rơi xuống mức thấp nhất.
Trong thời gian này quân chính phủ đối phó với họ có thể nói là đơn giản hơn nhiều so với bình thường.
Phải nói quân chính phủ không bắt cơ hội này, bỏ qua Thornton, để Thornton yên tâm phát triển, việc này bản thân Thornton cũng không tin, cho nên lúc này anh không thể để bọn Kuba rút lui, phải buộc chặt lại với nhau.
Tình hình này và lúc Thornton bị tranh đảng không giống nhau.
Lúc đó bọn Kuba dù sao cũng là 3 nhà, mà còn có thể mượn sức gia tộc Lalong Ka Longsha chỉ đánh ép một mình Thornton, 5 gia tộc mất 1 và mất 3 tuyệt đối là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Mà vì quan hệ của Lý Dương bây giờ Thornton không có cơ hội như Kuba ngày đó, có thể chỉ đánh ép một mình Kuba.
Huống hồ đây vẫn chỉ là khả năng bọn Kuba có thể rút, nếu 3 gia tộc Kuba không cam tâm, phải chiến đấu với gia tộc Thornton thì sự hủy diệt của 5 gia tộc có thể ngay trước mắt.
Trong tình hình này cho dù Thornton không cam tâm cũng phải để bọn Kuba một con đường sống.
Đường sống này bây giờ chỉ có một người có thể quyết định, người này chính là Lý Dương, Lý Dương có 1/3 cổ phần của mạch khoáng siêu lớn, lại là chuyên gia đổ khoáng lợi hại nhất trên thế giới hiện nay, chỉ cần Lý Dương muốn giúp họ chắc chắn có thể vượt qua nguy cơ lần này.
Còn về sự cạnh tranh về sau thì sau này tính.
-Lý tiên sinh, nếu cậu đồng ý giúp bất luận đổ ra khoáng mạch gì 3 gia tộc chúng tôi cũng chỉ lấy 5 phần, mặt khác phí khai thác chúng tôi chịu hoàn toàn, cậu chỉ cần đổ khoáng là được.
Nhìn Lý Dương có chút lung lay Kuba lập tức nói một câu, Husu, Potong bên cạnh anh cũng nhìn Lý Dương, lúc này Lý Dương là người nắm vận mệnh tương lai của họ.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
-----oo0oo-----
Chương 1313: Lợi ích của Lý Dương
Nhóm dịch: QuyVoThuong
Sưu Tầm By Nomercyy --- 4vn.eu
Trực tiếp phân thành 5, còn chưa cần Lý Dương đầu nhập tướng quân Kuba thực sự biểu lộ thành ý của họ.
Điều kiện này so với điều kiện hợp tác với Thornton khi trước còn tốt hơn nhiều, hợp tác với Thornton chia đều 3 nhà bất luận lợi ích hay đầu nhập là như nhau.
Nhưng tình hình bây giờ cũng khác, Lý Dương và bọn Kuba không có quan hệ gì, bọn Kuba phải thuyết phục Lý Dương giúp đỡ phải trả nhiều giá hơn.
Mặt khác từ điều kiện bọn Kuba đưa ra có thể thấy họ bây giờ thực sự bị ép không còn cách nào khác chỉ có thể dùng giá lớn để mượn sức Lý Dương cao thủ đổ khoáng này, hi vọng vó thể thay đổi vận mệnh gia tộc.
Kuba, Husu và Potong ba vị tướng quân, lúc này đều nhìn Lý Dương với vẻ kỳ vọng.
Lý Dương ngồi ở đó, đúng 3 phút mới từ từ trả lời: -Tôi suy nghĩ một lát được không? Hai ngày nay tôi không đi đâu, ngày mai sẽ trả lời các anh.
-Chắc chắn rồi, anh cứ từ từ suy nghĩ, vậy ngày mai chúng tôi đợi tin tức tốt của anh.
Ba người Kuba nhìn nhau cuối cùng do Kuba gật đầu trả lời, Lý Dương không từ chối ngay là tốt rồi, việc này họ vẫn còn hi vọng.
-Trần lão, Lý Dương, vậy chúng tôi không làm phiền nữa, hi vọng ngày mai có thể nhận được tin tốt từ các anh.
Có được sự hồi đáp của Lý Dương vua Phỉ Thúy cũng đứng dậy cáo từ, ông lần này vốn là người giới thiệu bây giờ mục đích đã đạt được không cần thiết phải ở lại nữa.
Ông hôm nay sẽ rời khỏi Myanma, đưa tro cốt của Trác lão về nước, an táng Trác lão tại quê nhà.
An táng lần này vua Phỉ Thúy không cho ai đi theo, chỉ có một mình mang Trác lão về, ông không muốn người khác biết nơi an táng cuối cùng của Trác lão. Như vậy có thể để Trác lão yên tĩnh an nghỉ.
Vua Phỉ Thúy vừa bước đi Sang Dala bước vào, Sang Dala tới đây lúc này Lý Dương không hề ngạc nhiên.
Trong tình huống bình thường anh phải xuất hiện sớm mới đúng, như vậy có thể biết mục đích bọn Kuba tìm Lý Dương, khi có gì không đúng còn có thể làm loạn.
Sang Dala xuất hiện sau khi Kuba rời đi, điều này cũng làm Lý Dương tin lời của vua Phỉ Thúy.
Myanma bây giờ thực sự cần một sự cân bằng.
Nếu thực sự là như vậy Trác lão rất có khả năng đã gọi điện thoại cho vua Phỉ Thúy, cũng đồng ý Kuba chờ người giới thiệu, chỉ là Trác lão ra đi vội vàng lại nhanh nên việc làm người giới thiệu này không thành.
-Nói đi, rốt cuộc có chuyện gì?
Lý Dương ngồi ở ghế sô pha, cũng không mời Sang Dala ngồi xuống, còn trà cũng không rót, Sang Dala không phải người ngoài Lý Dương không cần khách khí với anh.
-Cậu đều rõ hết rồi sao lại hỏi tôi?
Sang Dala cười một tiếng tự rót cho mình một cốc trà, anh thực ra đến từ sớm nhưng không vào.
Phán đoán của Lý Dương không sai, bây giờ Myanma thực sự cần một sự cân bằng, Thornton cũng không dám ép bọn Kuba quá, gia tộc Thornton bây giờ vẫn không đủ sức để ứng phó với ba gia tộc lớn kia.
Đối với điều này Sang Dala rất buồn bực nhưng cũng bất đắc dĩ.
Nếu cho họ thời gian không cần quá lâu, có thể phát triển 10 năm anh tin có thể làm gia tộc mình theo kịp với quân chính phủ, lúc đó không còn quan hệ với ba đại gia tộc kia.
Đáng tiếc anh không có thời gian, họ trước kia và Kuba bây giờ giống nhau, suýt bị mất đi, đều là vì Lý Dương đổ tăng một mạch khoáng lớn. Cuối cùng mới thay đổi được vận mệnh, thời gian thay đổi vận mệnh này thực sự rất ngắn không đủ để cải thiện hoàn toàn thực lực của cả gia tộc.
-Tôi muốn chính miệng anh nói ra.
Lý Dương trừng mắt, Sang Dala lập tức không cười nữa, biểu lộ cũng nghiêm túc hẳn.
Nhìn Lý Dương Sang Dala chần chừ một chút mới nói: -Ý của chú tôi là để họ kiên trì mấy năm, họ bây giờ chưa độc lập được, đương nhiên rồi, cụ thể làm thế nào cậu nắm rõ nhất, họ chia phần cho cậu nhiều hơn chúng tôi nhiều, haiz, thật đáng tiếc.
Sang Dala nói lại thở dài.
Sự đáng tiếc này là anh nói thật lòng sau khi biết gia tộc sớm muộn cũng rơi vào trong tay anh, 3 gia tộc lớn có thể do chú trực tiếp đánh bại, anh có thể bớt đi chút phiền phức, điều này có nghĩa là sau này anh vẫn phải đối diện với những phiền phức này.
-Tôi hiểu rồi, tôi sẽ suy nghĩ.
Lý Dương gật đầu, Sang Dala chính miệng xác nhận để anh biết bọn Kuba không nói dối.
Điều này cũng làm Lý Dương nghĩ đến một câu, trên thế giới này không có kẻ thù vĩnh viễn, có chỉ là lợi ích vĩnh viễn, Sang Dala và Kuba đã từng là hai người nước lửa không dung, bây giờ lại trở thành cùng nhau phát triển, cùng trên một ngựa.
-Lý Dương, cảm ơn cậu.
Sang Dala nhìn Lý Dương đột nhiên nói một câu, Lý Dương hơi ngạc nhiên lập tức lắc đầu cười.
Sang Dala chắc chắn biết rồi, Lý Dương ban nãy không trực tiếp trả lời Kuba bây giờ hỏi Sang Dala nhắc lại điều kiện của bọn Kuba, người ở giữa chính là Sang Dala.
Cho dù nói thế nào về việc này ba gia tộc lớn đều áy náy với Thornton, điều này có nghĩa là tạm thời để gia tộc Thornton trở thành gia tộc đứng đầu năm đại gia tộc.
Đây mới là lý do Sang Dala nói cảm ơn.
Nhưng điều kiện của bọn tướng quân Kuba có sức hấp dẫn với Lý Dương không ít, chia 50% có nghĩa là một mạch khoáng đổ ra Lý Dương có một nửa.
Mà Lý Dương không cần làm gì chỉ ngồi phân tiền là được.
Việc tốt như vậy Lý Dương không muốn từ chối, cũng không có lý do từ chối, Lý Dương có năng lực đặc thù đặc biệt sau khi tiến hóa đổ khoáng sẽ dễ dàng hơn, điều này có nghĩa 5 đại gia tộc của Myanma phải đưa tiền cho anh.
Số tiền này không lấy cũng phí.
Chỗ Lý Dương bây giờ dùng tiền có rất nhiều, quỹ của Lý Dương trong nước mỗi năm đều cần số tiền lớn, có số tiền này có thể giúp đỡ nhiều đứa trẻ để chúng yên tâm học hành không phải lo cuộc sống bấp bênh.
Mặt khác có số tiền này quỹ sau này của viện bảo tàng cũng không cần phải lo nữa, đây dù sao là Myanma, kiếm được tiền ở nước ngoài mang về nước mình tiêu cũng có cảm giác có công.
Cũng có thể nói lần này sau khi gặp được Sang Dala, trong lòng Lý Dương đã có quyết định.
Khi Lý Dương và Sang Dala nói chuyện Trần Vô Cực vẫn ở trong sân, ông đang hướng dẫn Triệu Khuê và Hải Đông luyện võ, hai người đều rất có hứng thú với thái cực. Gần đây chăm chỉ tập luyện.Đúng lúc có một số vấn đề có thể hỏi Trần Vô Cực chỉ dẫn.
Công pháp thái cực của Lý Dương rất cao nhưng xét về kinh nghiệm thì chắc chắn không bằng Trần Vô Cực.
Sang Dala đi rồi, tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, tang lễ của Trác lão xong anh càng bận hơn, hiện tại gia tộc phát triển tốt Thornton cũng yên tâm ủy quyền, Sang Dala bây giờ rất có thực lực.
Lý Dương tiễn Sang Dala vừa trở về Trần Vô Cực cười nói với anh: -Lý Dương, tới Mandalay nhiều ngày như vậy vẫn chưa ra ngoài, nếu hôm nay không có việc gì thì ra ngoài đi dạo đi.
-Bên ngoài?
Lý Dương ngạc nhiên lập tức cười: -Cái này không vấn đề gì, tôi bỏ qua rồi, tôi sẽ gọi xe ngay dẫn ngài đi dạo một vòng.
Kỳ thực đối với Lý Dương Mandalay thực sự không có gì đẹp, ngay cả tam tuyến quốc nội cũng không đẹp, cả Myanma cũng có mấy chỗ đẹp.
Đây chỉ là đối với bản thân Lý Dương, anh dù sao cũng tới Mandalay nhiều lần rồi, nhưng đối với Trần Vô Cực lại khác.
Ở đây dù sao cũng là nơi đất khách quê người, Trần Vô Cực muốn ra ngoài Lý Dương có thể hiểu.
Ở nơi này Lý Dương chính là khách quan trọng nhất, người ở đây đều biết cuộc sống của họ tại sao lại thay đổi mà Lý Dương có thực lực, người ở đây đối với người thực sự có bản lĩnh vô cùng tôn trọng.
Lý Dương cần xe không có vấn đề gì, một lúc một chiếc Hummer, một chiêc thương mại, một chiếc quân sự đều tới.
Trên 3 chiếc xe quân sự đều có mười quân nhân mặc đồng phục, đây là người bảo vệ cho bọn Lý Dương khi ra ngoài.
Nhìn thấy đội này Trần Vô Cực có chút ngạc nhiên.
Đối với điều này Lý Dương có chút bất đắc dĩ nhưng cũng chấp nhận, chỉ là yêu cầu những người này đứng xa một chút không làm phiền đến mình, bên cạnh anh đã có Triệu Khuê và Hải Đông, còn có Triệu Vĩnh bí mật bảo vệ là đủ rồi.
Hơn nữa chỉ cần không có vũ khí nóng gì thì ở Myanma đối thủ của anh và Trần Vô Cực không có ai, hai người họ thái cực đều đã luyện đến cấp cao, bình thường đều có thể ứng phó được mấy người.
Mandalay Lý Dương ấn tượng nhất là chợ lớn.
Lần này Lưu Cương không đi theo, Triệu Khuê lái xe, xe đi thẳng tới chợ lớn, Triệu Khuê đi cùng Lý Dương lần trước rồi đường xá cũng thuộc hơn.
-Lý Dương, có phải cậu đồng ý với bọn họ rồi?
Trên xe Trần Vô Cực tiện hỏi một câu, việc ông hỏi là việc tướng quân Kuba.
Mặc dù ngày mai trả lời nhưng trong lòng Lý Dương lúc này thực sự đã có quyết định.
-Là như này, đồng ý với họ đối với tôi cũng không có gì xấu, tôi rất tin tưởng vào năng lực đổ khoáng của mình.
Lý Dương gật đầu, anh cứ tưởng Trần Vô Cực lo lắng cho anh, sợ anh không đổ ra khoáng, có năng lực đặc thù chỉ cần có khoáng Lý Dương tin bản thân mình có thể tìm ra nó, bây giờ năng lực đặc thù của anh tiến hóa rất cao rồi.
-Tôi cũng rất tin tưởng cậu.
Trần Vô Cực hơi cười, tiếp tục nói: -Nhưng nếu phải giúp cậu hãy giúp họ một lần, ít nhất cũng cho họ cơ hội có thể duy trì tình trạng bây giờ.
Lý Dương ngạc nhiên quay đầu, có chút nghi ngờ nhìn Trần Vô Cực, anh không hiểu Trần Vô Cực tại sao lại nói giúp bọn Kuba,
Nhìn Lý Dương Trần Vô Cực lại cười, nói khẽ: -Cậu không cảm thấy tình hình này có lợi cho cậu sao, cứ một mình lời nói của cậu cũng giảm đi nhiều.
Lý Dương sửng sốt ngẩng đầu lên.
Anh hiểu ý của Trần Vô Cực, bây giờ Myanma là 5 gia tộc lớn cùng bắt tay với quân chính phủ, mà nguồn tài chính của 5 gia tộc lớn đều ở mạch khoáng Phỉ Thúy, điều này chắc chắn họ phải dựa vào Lý Dương.
5 nhà cùng nhau cạnh tranh, 5 nhà đó đều coi trọng Lý Dương, thái độ đối với Lý Dương cũng tốt, như vậy lợi ích Lý Dương đạt được cũng càng lớn.
Nếu còn lại một nhà thì sự tin cậy của Lý Dương không lớn đến vậy, mặc dù nói cũng coi trọng nhưng lợi ích Lý Dương đạt được và lời nói chắc chắn giảm nhiều.
Trần Vô Cực là người từng trải, cũng là người nhiều tuổi, ông rất hiểu thế cục của Myanma, chỉ có như vậy mới có thể tranh được lợi ích lớn nhất cho Lý Dương.
Đối với Trần Vô Cực mà nói lợi ích của Lý Dương là quan trọng nhất, cho nên ông mới cố ý bảo Lý Dương đi để nói những điều này, chứ không phải thực sự muốn đi ngắm cảnh thành phố nước ngoài.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
-----oo0oo-----
Chương 1314: bị doạ dẫm
Nhóm dịch: QuyVoThuong
Sưu Tầm By Nomercyy --- 4vn.eu
- Đến nơi rồi, chúng ta xuống xe!
Xe ngừng lại, Trần Vô Cực cười to một tiếng, bước xuống xe.
Lý Dương cũng xuống xe theo, nhưng bộ dáng của hắn có vẻ có chút mất hồn mất vía, hắn vẫn còn đang suy tư lời Trần Vô Cực vừa mới nói.
Trần Vô Cực nói không sai, hiện trạng Myanmar được gìn giữ, đối với lợi ích của mình mới có thể càng lớn, 5 đại gia tộc duy trì cân bằng, lời nói Lý Dương lại càng nặng, đặc biệt sau khi Phỉ Thúy Vương thoái lui, trước mắt người có thể bảo đảm đổ quặng mỏ thành công, chỉ có hắn.
Đối mặt mạch khoáng ngày càng khô kiệt, trong tình huống tài nguyên mấy đại gia tộc cũng không phong phú, bọn hắn dựa vào Lý Dương càng ngày càng nhiều, như vậy không chỉ có địa vị Lý Dương tăng cao, ích lợi cũng sẽ gia tăng.
Tất cả chuyện này, đều là Lý Dương nhìn ở góc độ của mình, mà trước đó, Lý Dương hoàn toàn không nghĩ như vậy, thuần túy là bởi vì quan hệ với Sang Dala.
Đối với Sang Dala, người bằng hữu này, Lý Dương vẫn rất coi trọng , tuy nói ngay từ đầu Sang Dala tiếp cận hắn có mục đích, nhưng lúc sau Sang Dala quả thật làm rất nhiều chuyện có lợi đối với Lý Dương.
Không có Sang Dala trợ giúp, Lan Đình Tự vàTùy Hầu Châu cũng không dễ mang về quốc nội, ơn này cũng rất lớn.
- Đây là chợ Ngõa Thành?
Đứng ở bên ngoài chợ, Trần Vô Cực chỉ vào cửa cái chợ rách nát phía trước, có vẻ có chút kinh ngạc.
Chợ Ngõa Thành Đại, ở quốc nội Trần Vô Cực cũng đã được nghe nói, dù sao sư phụ chạm ngọc cần rất nhiều nguyên liệu, nơi này tập trung gần một nửa Phỉ Thúy nguyên liệu của Myanmar, bên Yết Dương kia có không ít người thường xuyên sang bên này.
Chính là hiện trạng nơi này, thật sự khiến Trần Vô Cực có chút nhìn không vào mắt, rất khó tin tưởng, đây là một cái chợ danh tiếng nổi khắp toàn thế giới, thoạt nhìn càng giống là kiến trúc chờ đợi phá bỏ và dời đi nơi khác ở quốc nội.
- Sư phụ, tình hình Myanmar đặc thù, sau này thầy sẽ biết!
Lý Dương cười nói một câu, lúc nói chuyện còn mang kính râm, ở Myanmar, người quen của hắn không ít, không mang theo Kính râm chỉ sợ sẽ bị người nhận ra, đưa tới phiền toái không cần thiết.
Trần Vô Cực lắc đầu cười nói:
- Trước kia nghe nói qua, chính là không nghĩ đến nơi này so với tưởng tượng còn kém hơn!
Vài người cùng nhau đi thẳng về phía trước, người trên xe phía sau cũng xuống hiện trường tập hợp đội ngũ, nhưng vẫn đứng nơi đó trừng mắt, Lý Dương không cho bọn họ đi theo, bọn họ cũng không dám, ở bên ngoài tập hợp chờ đợi.
Có hai người mặc thường phục nhưng đi theo rất xa, không được Lý Dương cho phép, bọn hắn cũng không dám tới gần.
Cửa lớn có không ít người ra vào, năm nay giao dịch Myanmar sẽ tổ chức sớm, gần đây vào khu ngọc khí Myanmar không ít người, trước khi giao dịch Myanmar bắt đầu, những người này đều muốn đến Ngõa Thành thử thời vận.
Nơi này và lúc Lý Dương tới lần đầu tiên, cơ hồ không có thay đổi, năm đại gia tộc đều không tâm tư chỉnh đốn nơi này, đối với bọn họ mà nói, khu chợ này chỉ cần tồn tại là được.
Lý Dương cũng hiểu được điều này, nhưng nơi này là Myanmar, cũng không phải Trung Quốc, cùng hắn không có bất kỳ quan hệ gì, hắn cũng lười phải nói việc này.
Lý Dương cùng Trần Vô Cực đi ở phía trước, Triệu Khuê và Hải Đông đi phía sau, bốn người chậm rãi vào bên trong.
Trần Vô Cực mặc một bộ quần áo nhà Đường mùa hè, rất có dáng một cao nhân, ở quốc nội, cái dáng này khó tránh khỏi sẽ đưa tới một số người hâm mộ nhìn chăm chú.
Đáng tiếc nơi này là Myanmar.
Trần Vô Cực như thế nào, ở trong mắt họ càng giống là một chú dê béo hơn, mấy ngày nay thương nhân Trung Quốc đến chợ này cũng không ít, ở trong mắt một số người Myanmar, thương nhân Trung Quốc chỉ là đối tượng có thể tùy tiện mổ xẻ.
- Đứng lại!
Mấy người đang vào bên trong, đột nhiên vài người đi tới cửa, người đi đầu hét lớn một tiếng, gọi Lý Dương bọn họ lại.
Người này nói là Hán ngữ, rất chuẩn, người hoạt động ở cửa khu chợ, cơ hồ đều là chuyên gia ngoại ngữ, ít nhất đều phải biết mấy ngoại ngữ.
- Các anh có chuyện gì?
Lý Dương nhíu nhíu mày, đi mấy bước, đứng ở phía trước Trần Vô Cực. Triệu Khuê cùng Hải Đông hai người cũng đều đi đến phía trước, đứng ở hai bên Lý Dương và Trần Vô Cực, lạnh lùng đánh giá người tới trước mặt.
Bộ dạng mấy người, ngược lại lại khiến cho vài người ở cửa chợ bình tĩnh.
Thương nhân Ngọc Thạch của Trung Quốc đều rất có tiền, thường xuyên có người mang theo bảo kê đi vào, rất ra vẻ, nhưng bị bọn hắn đe dọa vài câu, bình thường đều cũng trở thành rất nghe lời, hơn nữa còn có vẻ cung kính.
Trước mắt Trần Vô Cực đã bị coi thành một vị thương nhân Ngọc Thạch, Lý Dương thì là trợ lý, Triệu Khuê cùng Hải Đông chính là bảo tiêu, vừa nhìn đã biết.
Mà khuya hôm nay bọn hắn phỏng chừng có thể ngồi uống một hồi, thuận tiện mang chút đồ ăn nhanh về nhà.
- Chuyện gì, biết đây là nơi nào không mà tự ý vào?
Người đi đầu chính là một người Myanmar cao 1.8m, chiều cao này ở Myanmar không phải thấp, trông rất uy phong.
Thanh âm của hắn không nhỏ, sau khi kêu lên cổng chợ lại chạy đến vài người, lần này chạy đến, đều là người mặc một bộ quân trang, tuy rằng không mang vũ khí, nhưng bộ dáng thực uy vũ.
Lúc này cửa khu chợ đã có bảy tám người, nhiều hơn Lý Dương bọn hắn gấp đôi có thừa.
- Mấy vị, các anh muốn cái gì?
Trần Vô Cực đánh giá một vòng mấy người này, lập tức hiểu sao lại thế này, gừng càng già càng cay, hắn biết đây là gặp bọn rắn độc , mục đích mấy người này hắn rất rõ ràng.
Cả đời này Trần Vô Cực tích lũy được kinh nghiệm, quả thật so với Lý Dương mạnh hơn nhiều, đây là điều Lý Dương không thể với tới.
- Không sai, vị lão tiên sinh này thực thức thời đấy!
Người vóc dáng cao cười hắc hắc một tiếng, vươn hai ngón tay cái ra, trong lòng lúc này cũng đang hoan hỉ, phấn chấn.
Theo ý nghĩ của hắn, sự tình phát triển đã nằm trong khống chế của hắn , bình thường nơi này chính là cần giao tiền phí mới có thể đi vào, nhưng gặp phải người quấy rối, thu thêm chút tiền cũng là đúng.
Còn thu tiền bao nhiêu, xem tâm trạng của bọn hắn đã.
Trước mắt người thương nhân Trung Quốc này rất hiểu luật, thu tiền có thể ít một chút, hai ngàn đôla là được, như vậy huynh đệ bọn hắn, mỗi người đều có thể kiếm một ít, ăn uống phóng túng, cũng đều có thể còn thừa không ít.
Hai ngàn đôla, đối với rất nhiều thương nhân Trung Quốc mà nói đều là không đáng kể, bọn hắn trả số tiền này cũng sẽ không có bất cứ ý kiến gì, cuối cùng kết quả chính là tất cả đều vui vẻ.
Nhìn thấy hắn hai ngón tay, Trần Vô Cực chậm rãi gật đầu, hắn hiểu được ý tứ của đối phương.
Hắn hiểu được , Lý Dương lúc này cũng đoán được đại khái, chợ Ngõa Thành rất loạn, điểm ấy hắn ở quốc nội đã nghe những người đồng hành nói qua, chính là hắn mỗi lần đến đều là đi cùng Sang Dala, nên chưa bao giờ gặp.
Lúc này đây, hắn xem như triệt triệt thấy được.
Trần Vô Cực vừa muốn nói chuyện, Lý Dương liền nhẹ nhàng kéo hắn lại, hơn nữa lạnh lùng nhìn người đang cười híp mắt đứng ở trước mặt bọn họ.
- Tay không nên thò ra lung tung, có đôi khi vươn ra, nhưng không lui về được !
Lý Dương phản đối người này một cách khách khí, một bọn du côn lưu manh thôi, nhưng Lý Dương cũng không muốn thỏa hiệp.
Nói đùa gì chứ, một đại tông sư, lại là chuyên gia đổ quặng mỏ, lại còn được 5 đại gia tộc của Myanmar coi như tâm phúc, Lý Dương ở trong này còn bị người doạ dẫm thì khi trở về đâu còn mặt mũi nào, huống chi còn có Trần Vô Cực đi theo.
Trần Vô Cực mỉm cười, đứng ở nơi đó không nói chuyện .
Dựa theo ý nghĩ của hắn, tốn chút tiền cũng không sao, nơi này dù sao cũng là nước ngoài, thái độ của hắn với Lý Dương hơi có chút bất đồng.
Nhưng nếu Lý Dương phản đối, hắn tự nhiên sẽ nghe theo đề nghị của Lý Dương, ở trong này Lý Dương mới có quyền lên tiếng.
- Ngươi…!
Người vóc dáng cao sắc mặt mạnh mẽ thay đổi, lập tức mắng chửi nói :
- Có dũng khí, dám nói như vậy, mấy người các ngươi chờ hối hận đi!
Mới vừa nói xong, bên cạnh hắn một người liền dùng sức thổi còi trước ngực, không lâu sau, bên trong lại chạy đến mười mấy người, lần này chạy đến, tất cả đều mặc quân trang.
- Mấy người này hành động lạ, mưu đồ gây rối, tôi hoài nghi bọn họ có mục đích riêng, nên kiểm tra kỹ một chút !
Người vóc dáng cao nói với những người vừa tới, lại quay đầu lại mắt nhìn Lý Dương, trên mặt có chút hung và cùng dữ tợn.
- Tiểu tử, chờ nộp tiền phạt đi, mỗi người hai vạn đôla, chia ra cũng không thể ít, đây là cái giá cho ngươi!
Sự tình đã làm lớn, phạt tiền sẽ thật là cao, đáng tiếc tiền phạt cao như vậy cũng lấy không về tay được, đây mới là nguyên nhân người cao đó nhìn hung ác như vậy.
Nhưng hắn vui vì trả thù được Lý Dương, không để cho người trẻ tuổi bị chút giáo huấn, không biết bọn họ tới chỗ nào.
Xa xa, hai người luôn luôn đi theo Lý Dương chứng kiến nhiều người như vậy vây lại đây, hơi sửng sờ, vội vàng chạy tới bên này, bọn hắn vừa chạy, vừa thông báo quân ở bãi đỗ nhanh chóng lại đây.
Nếu Lý Dương ở trong này có xảy ra không hay, tất cả bọn hắn đều không xong.
- Sao lại thế này, sao lại thế này!
Một giọng dương dương tự đắc đột nhiên vang lên, những người ăn mặc không phải quân trang đứng cửa, tất cả đều tránh ra, từ trong chợ đi ra một người hai mươi tuổi, vẻ mặt có chút không hài lòng.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
-----oo0oo-----
Chương 1315-1: Vặn răng hắn cho tôi
Nhóm dịch: QuyVoThuong
Sưu Tầm By Nomercyy --- 4vn.eu
Người trẻ tuổi nói là tiếng Myanmar, Lý Dương có thể nghe hiểu một ít, biết ý tứ trong lời nói của hắn.
- Tướng quân Tra Toa!
Người vóc dáng cao cũng nhìn thấy người thanh niên đi tới này, sắc mặt lập tức biến đổi, thái độ chuyển biến một trăm tám mươi độ sovới khi Lý Dương tới, cười nịnh bước nhanh nghênh đón người trẻ tuổi kia .
- Hồ Bố!
Người trẻ tuổi cẩn thận đánh giá người vóc dáng cao, lập tức kêu lên một cái tên, người cao kia gật đầu như gà mổ thóc, vẻ mặt hớn hở.
- Vâng, là tôi, không ngờ tướng quân ngài còn nhớ rõ tôi, khiến tôi rất cảm động!
Người vóc dáng cao nịnh hót, hoàn toàn bất đồng với bộ dạng vừa rồi, Lý Dương nhìn thấy chỉ cảm thấy ghê tởm, nhịn không được quay đầu đi.
- Vừa rồi có chuyện gì thế?
Người trẻ tuổi ngẩng đầu, cao ngạo hỏi một câu, người vóc dáng cao không dám giấu diếm, lập tức đem chuyện vừa rồi nói một lần.
Đương nhiên, hắn chính là nói nhỏ chỉ để người trẻ tuổi nghe, hơn nữa thêm mắm thêm muối một hồi, khiến Lý Dương bọn hắn bị nói thành người tới gây rối.
Người trẻ tuổi vừa nghe vừa gật đầu, còn không ngừng nhìn Lý Dương bọn hắn, hắn chú ý nhất vẫn là Trần Vô Cực.
Trần Vô Cực tuy rằng hơn 70 tuổi , nhưng càng giống là người hơn sáu mươi tuổi hơn, ông chủ Trung Quốc như vậy đến Myanmar có rất nhiều.
Còn một điều, trên người Trần Vô Cực có một vẻ uy nghiêm bất đồng, đây là từ sau khi hắn trở thành đại sư cao nhất bồi dưỡng được. Sau khi được công nhận là tông sư, vẻ uy nghiêm càng tăng lên.
Nhưng vẻ uy nghiêm đó ở trong mắt người trẻ tuổi, liền trở thành cam đoan có tiền, người trẻ tuổi nghe lời nói của người vóc dáng cao kia, tham lam trong mắt cũng càng ngày càng tăng.
- Vâng, còn không mau nghe lời tướng quân, cùng tiến lên, bắt lấy bọn họ!
Người cao đáp lại đầu tiên, lúc sau còn cười gian xảo nhìn Lý Dương bọn hắn, hắn đang nghĩ, bốn người trước mắt này đang gặp xui xẻo.
Người trẻ tuổi tên là Tra Toa, là người của Hồ Tô tướng quân trong 5 đại gia tộc Myanmar, hơn nữa còn là cháu ngoại Hồ Tô tướng quân.
Hồ Tô tướng quân chỉ có một em gái, vô cùng yêu thương, mẹ của Tra Toa chính là e gái Hồ Tô tướng quân, chính là bởi vì như thế, từ nhỏ Tra Toa được nuông chiều từ bé, dưỡng thành tính khí không ai ưa nổi.
Rất nhiều người hợp ý, đều gọi hắn là tiểu tướng quân.
Nhưng mọi người hiểu, Hồ Tô có 5 con trai, vô luận sắp xếp như thế nào, vị trí tộc trưởng này đều khó có khả năng truyền cho Tra Toa, nên hắn được gọi là tiểu tướng quân, cũng là người khác khen tặng hắn thôi.
Sự thật cũng là như thế, ở Myanmar, chỉ có mình Tra Toa được gọi tiểu tướng quân, cho dù là Sang Dala, lúc trước cũng không được xưng hô như thế.
Hồ Tô hiểu cháu ngoại mình, biết hắn không có bản lãnh gì, lại tham tiền, nên cho hắn đến phụ trách trị an chợ này.
Ngõa Thành là sở hữu của cả 5 đại gia tộc, vấn đề trị an cũng là 5 đại gia tộc cùng phụ trách, thực hiện chế độ luân phiên trực ban, nói như vậy, mỗi gia tộc phụ trách trị an hai tháng, một năm còn lại hai tháng, do gia tộc Sang Dun phụ trách.
Chợ này, gia tộc Sang Dun đầu tư nhiều nhất, quản thêm trị an cũng không gì đáng trách.
Nói là trị an, kỳ thật chính là thu một chút phí tổn, ngoài phí ra vào, còn có một số phí quản lý thương gia, phí quản lý thương gia này là cố định, không ai dám động chân tay vào, còn phí ra vào, do nhân viên luân phiên trực ban phụ trách.
Bình thường mà nói, chỉ cần là người bên ngoài, ra vào chợ đều phải giao một ít tiền, đây đã trở thành một cái lệ thường, người thức thời chủ động bỏ tiền, người không thức thời sẽ bị doạ dẫm một hồi, lần sau sẽ thành thức thời.
Hồ Tô tướng quân đem Tra Toa về đây phụ trách trị an, chính là cho hắn cơ hội, kiếm một chút tiền.
Nhưng Hồ Tô tướng quân cũng sẽ không nghĩ tới, Tra Toa ở trong này lại gặp phải Lý Dương, hơn nữa còn đem bàn tay đen sờ tới người Lý Dương, sớm biết điểm ấy, hắn tuyệt đối sẽ không cho Tra Toa đến phụ trách chuyện này.
Người vóc dáng cao kêu lên rồi, chính hắn cũng không động thủ, mười mấy người bên cạnh hắn, thì hung tợn xông tới Lý Dương bọn hắn.
Triệu Khuê và Hải Đông nghênh đón đầu tiên, những người này là người thường, không thể nào là đối thủ của Triệu Khuê và Hải Đông, không đến một phút sau, hai người đã hạ ngã ba bốn người, những người khác đều bị chắn bên ngoài.
Triệu Khuê và Hải Đông dũng mãnh, đã trấn trụ những người khác.
- Cùng tiến lên, tất cả đều tiến lên, bọn hắn ít người, chúng ta nhiều người!
Người cao kia sửng sốt, lập tức khàn giọng hét lớn, hắn hét vẫn có chút tác dụng, bên cạnh hắn, tất cả những người đó đều động thủ, cùng một lúc mười lăm mười sáu người, cùng nhau hướng tới chỗ Lý Dương bọn hắn.
Nhiều người như vậy cùng nhau lại đây, lại là nơi trống trải, Triệu Khuê và Hải Đông không sử dụng vũ khí, muốn ngăn lại cũng có chút khó khăn.
Triệu Khuê vừa định rút súng, tay Lý Dương đột nhiên đặt lên cánh tay của hắn, khiến cho hắn không thể lấy súng đang giấu ở trên người ra.
- Đã lâu không động thủ, để cho tôi luyện tập một chút!
Lý Dương cười cười với Triệu Khuê, từ sau khi lĩnh ngộ ý nghĩa Thái Cực Quyền, Lý Dương tiến bộ nhanh hơn, đáng tiếc hắn bình thường chỉ có thể cùng Trần Vô Cực luận bàn, còn chưa được chính thức động thủ.
Lúc này có người đưa tới cửa để cho hắn luyện tập, Lý Dương cao hứng còn không kịp, làm sao có thể nhường Triệu Khuê lấy súng ra cho những người này chạy mất.
Lý Dương liền gia nhập chiến đoàn, Trần Vô Cực thì cười lui về sau mấy bước.
Tuổi của hắn lớn, sớm đã vượt qua giai đọan dễ xúc động, những người này, ba người Lý Dương ứng phó cũng đủ.
Đừng thấy bọn hắn nhiều người, chỉ cần là ở nơi trống trải, những người này dù cầm vũ khí lạnh, cũng không phải đối thủ của Lý Dương, thực lực của Lý Dương bây giờ, đối phó những người này tuyệt đối khỏi phải nói.
Sự tình phát triển cũng không ngoài dự liệu của Trần Vô Cực.
Lý Dương gia nhập chiến đoàn, chỉ trong chốc lát, bên cạnh bọn hắn liền không còn người nào, cả người cao kia cũng ngã trên mặt đất, hắn bị Lý Dương đánh trúng.
Lý Dương không thích người này, người này được đãi ngộ đặc biệt nhất, sau này trở về, hắn ít nhất phải nằm viện ba tháng.
Những người này đều ngã xuống, còn có một người đứng ở nơi đó.
Người tên Tra Toa, đang hai mắt trừng tròn xoe, nhìn Lý Dương bọn hắn.
Hắn chẳng thể nghĩ tới, mấy người trước mắt này lại quá lợi hại, bọn hắn hai mươi người, vài giây liền bị quật ngã toàn bộ, tốc độ này thật quá nhanh, một điếu thuốc cũng chưa hút xong đâu.
- Đừng, các ngươi đừng tới đây!
Thấy Lý Dương đi tới, Tra Toa cuống quít muốn chạy, kết quả bởi vì kích động, lại đặt mông ngã trên mặt đất.
- Lý … Lý tiên sinh, ngài không sao chứ!
Lúc này , hai người mặc thường phục rốt cục cũng chạy tới bên này, bọn hắn trực tiếp chạy đến bên cạnh Lý Dương, khẩn trương hỏi một câu.
- Tôi không sao, các anh đợi lát nữa!
Lý Dương gật đầu, lại đầu quay lại nhìn về phía Tra Toa, hai người kia thấy Lý Dương không có việc gì thì yên tâm hơn, lại lùi lại sau.
Chung quanh có hai mươi người đang nằm không đứng lên, từ khi bọn hắn phát hiện Lý Dương bên này xảy ra sự cố, chạy đến nơi đây cũng chỉ vài phút, thời gian ngắn ngủi như vậy, Lý Dương bọn hắn lại đã đánh ngã nhiều người như vậy, sức chiến đấu này thật đúng là không tầm thường.
- Ngươi… ngươi muốn làm gì? Có ai không, mau … Có ai không, ta, ta cảnh cáo ngươi, cậu ta là Hồ Tô tướng quân, ngươi đắc tội với ta, đừng nghĩ sống sót rời khỏi Myanmar!
Tra Toa dường như rất kích động, thấy Lý Dương lại đi tới, vội vàng lớn tiếng gầm rú lên.
Đáng tiếc người của hắn đều ở đây, toàn bộ bị đánh ngã , lúc này hắn kêu gào như thế nào cũng sẽ không có người nào đến, lại càng không có người đến cứu hắn.
- Hồ Tô tướng quân!
Lý Dương hơi chút dừng lại, chân mày nhẹ nhàng nhíu lại, người làm cho người ta thấy mà không thích, lại còn có hậu trường rất mạnh.
Nhưng hắn vừa rồi muốn bắt Trần Vô Cực lại, trên mặt Lý Dương đã lộ ra sát khí, Trần Vô Cực là sư phụ của hắn, có người bất kính đối với sư phụó của hắn, Lý Dương đương nhiên sẽ không tha người này.
- Đúng vậy, cậu ta chính là Hồ Tô tướng quân, nếu ngươi thức thời hãy nhanh chóng nói xin lỗi ta, nói không chừng ta có thể tha cho các ngươi!
Tra Toa thấy danh hào của cậu hắn có tác dụng, lại nói thêm.
Nơi này chính là Myanmar, hắn tương đương với thái tử đảng Myanmar, chỉ cần những người này không ngốc, sẽ không dám đắc tội chính mình, nếu không cậu mình tức giận , những người này có thể rất thảm .
Coi như không thể giết bọn họ, cũng có thể làm cho bọn họ nếm một trận đau khổ, bồi thượng không ít tiền tài.
Vừa nghĩ tới tiền tài, Tra Toa lại âm thầm nảy sinh ý nghĩ ác độc, những người này làm cho mình mất mặt như vậy, sau này nhất định phải đòi thật nhiều, vốn dĩ thầm nghĩ đòi hai mươi vạn đôla, hiện tại ít nhất phải năm mươi vạn đôla mới được.
Năm mươi vạn đôla, đối với việc chỉ phụ trách chợ như Tra Toa mà nói, chính là một con số không nhỏ.
- Sao cơ, không tha cho chúng tôi?
Lý Dương cười lớn, có chút thương hại nhìn Tra Toa trước mặt, lại tiếp tục nói:
- Đừng nói là cậu, cho dù là Hồ Tô tướng quân ở đây, tôi tin tưởng ông ta cũng tuyệt đối không dám nói chuyện với tôi như vậy, tôi nghĩ, bởi vì chuyện của cậu mà ông ta sẽ phải nhận lỗi với tôi!
Lý Dương lạnh lùng nhìn người thanh niên kia, lời của hắn có chút cuồng vọng, nhưng tuyệt đối là chân thật.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
-----oo0oo-----
Chương 1315-2: Vặn răng hắn cho tôi
Nhóm dịch: QuyVoThuong
Sưu Tầm By Nomercyy --- 4vn.eu
Ở Cuba, Hồ Tô bọn hắn đều tha thiết mong chờ Lý Dương quay lại, bọn hắn bây giờ đang có điều mong cầu Lý Dương, có thể nói Lý Dương chính là chúa cứu thế của bọn họ, đừng nói xin lỗi , ngay cả yêu cầu làm gì, bọn họ đều sẽ đồng ý.
Hồ Tô Chân ở đây, chỉ sợ trước tiên sẽ cắt đứt chân Tra Toa.
- Ngươi… ngươi, thật to gan!
Tra Toa nhìn Lý Dương chằm chằm, lúc sau mới lộ ra vẻ mặt phẫn nộ cực độ, thanh âm cũng thoáng dâng cao một chút.
Hồ Tô tướng quân chính là thần thánh trong lòng Tra Toa, là cột trụ lớn nhất, Lý Dương nói như vậy, trong lòng Tra Toa tự nhiên không tiếp nhận được.
Nhưng người này còn không phải rất ngốc, biết bây giờ là bất lợi đối với chính mình, ngoài miệng tiếp tục thể hiện, nhưng thanh âm nói ra, cũng không còn lớn như cũ.
- Bịch bịch …
Một tràng thanh âm chạy bộ truyền tới, binh lính trên ba cỗ xe quân xa lúc này rốt cục đều chạy lại đây, bọn hắn tổng cộng có hơn sáu mươi người, hơn sáu mươi người cùng nhau xếp đội hình, rất nhanh chạy tới, thực có khí thế.
Hơn sáu mươi người, đến nơi đây liền lập tức vây quanh ở chung quanh Lý Dương, hai người mặc thường phục kia, vội vàng ra lệnh đưa những người trên mặt đất đó đi ra ngoài, tạm thời tạm giam trước.
Những người này dám động thủ đối với Lý Dương, không thể tha được bọn họ.
Cũng có thể nói, những người này bắt đầu từ giờ, sinh tử của bọn họ hoàn toàn ở trong tay của Lý Dương, chỉ cần Lý Dương nói một tiếng, muốn bọn hắn chết bọn hắn không thể không chết.
Nơi này là Myanmar, ở nơi này, tiếng nói của 5 đại gia tộc chính là luật pháp.
Bọn họ đều là người của Hồ Tô tướng quân là đúng vậy, nhưng Hồ Tô tướng quân tuyệt đối sẽ không bởi vì những người này, đi đắc tội Lý Dương, ngược lại, hắn còn thực ủng hộ quyết định của Lý Dương.
Chứng kiến nhiều quân nhân khí thế đến vậy, Tra Toa cũng trợn tròn mắt.
Quần áo những người này hắn nhận ra được, là người của gia tộc Sang Dun, những người này vừa nhìn cũng biết là lính tinh anh của gia tộc Sang Dun, người được bọn hắn bảo hộ, khẳng định không phải là nhân vật bình thường.
Nhưng những người này xuất hiện cũng làm cho trong lòng hắn thoáng thấy an ổn.
Là người của gia tộc Sang Dun là tốt rồi, những người này biết thân phận của mình, chắc chắn sẽ không xằng bậy, nói cách khác thực dễ dàng khiến cho hai đại gia tộc phân tranh.
Hiện tại gia tộc Sang Dun là cường thế, nhưng còn không đến mức có thể đi nghênh ngang , hắn là cháu ngoại của Hồ Tô tướng quân, nhất định sẽ được nể mặt mũi.
Tra Toa nghĩ không sai, đáng tiếc hắn lại không biết lần này rốt cuộc mình đắc tội với ai.
Cái này cũng quyết định bi kịch của hắn.
- Triệu Khuê, vả miệng năm mươi cái, vặn răng hắn cho tôi!
Lý Dương nhìn Tra Toa, đột nhiên nói một tiếng, lúc này trong lòng của hắn đã có chủ ý, sau khi nói xong, hắn lại trực tiếp lấy điện thoại di động ra, bấm số của Sang Dala.
- Sang Dala, tôi ở trước cửa chợ Ngõa Thành, anh giúp tôi liên hệ Hồ Tô tướng quân, nói tôi muốn gặp ông ta, ngay bây giờ!
Lý Dương không để cho Sang Dala có thời gian phản ứng, nói xong liền cúp điện thoại.
Tra thoi nghe hiểu Hán ngữ, thấy Lý Dương cúp điện thoại, lại sửng sờ ngẩn người ra đó.
Hắn còn có chút không dám tin tưởng nhìn lên Lý Dương, Sang Dala là ai hắn đương nhiên biết rất rõ ràng, Sang Dala và hắn đều thuộc về thái tử đảng Myanmar bản địa, nhưng địa vị của Sang Dala rõ ràng cao hơn so với hắn.
Người ta chính là người thừa kế một đại gia tộc sớm được xác minh, lại là đại gia tộc cường đại nhất trong 5 gia tộc, cho dù cậu hắn, đối với người như vậy cũng chưa bao giờ dám khinh thị.
Hiện tại người trước mặt này, bên trong điện thoại lại không khách khí với Sang Dala như thế, nói vài câu như sai khiến hắn, quan trọng nhất là, hắn còn nói bảo cậu mình đến đây, hắn cho là hắn là ai chứ?
Người có tư cách đó, chỉ sợ chỉ có tướng quân cao nhất về quân sự và chính trị của Myanmar, tuyệt đối không phải người Trung Quốc trước mắt này.
- Bốp bốp …
Hắn còn chưa kịp phản ứng, trên mặt đột nhiên một trận đau nhức, đầu cũng bắt đầu choáng.
Triệu Khuê tóm được hắn, tay năm tay mười, xuống tay rất nặng, nếu Lý Dương nói muốn đánh rụng răng người này, vậy không thể để lại cho hắn một cái, năm mươi cái vả miệng, với sức mạnh của Triệu Khuê đánh vào miệng đến rụng răng tuyệt đối không là vấn đề.
Thanh âm Triệu Khuê vả miệng thực vang, chung quanh cũng không ít người đi đường đi qua, rất nhiều người còn dừng lại xem náo nhiệt.
Có những người chứng kiến người bị đánh là Tra Toa, lại rụt rụt đầu bỏ đi, đây đều là người lá gan tương đối nhỏ một chút, biết trường hợp trước mắt này không hay ho.
Năm mươi cái rất nhanh đánh xong, Triệu Khuê buông Tra Toa ra, vị tiểu tướng quân này cả người mềm nhũn, ngã trên mặt đất, gục tại chỗ này ngừng hộc máu.
Cùng với nôn mửa, hắn còn ộc ra không ít thứ màu trắng mang theo tia máu tươi, không cần đoán, cũng biết đây là răng trong miệng hắn.
Răng trong miệng hắn, thật sự bị Triệu Khuê đánh rơi.
Lúc này bộ dạng của Tra Toa, có thể nói là vô cùng thê thảm, khuôn mặt sưng rất cao, giống cái bánh bao lên men, trên mặt nước mũi nước mắt hỗn hợp cùng một chỗ, rành rành giọt giọt rơi ra.
Trần Vô Cực vẫn luôn mỉm cười nhìn tất cả chuyện này, cuối cùng còn nhẹ gật đầu.
Hắn kinh nghiệm xã hội phong phú, đã hiểu ý Lý Dương.
Lý Dương nghe hắn, quyết định không để Myanmar duy trì hiện trạng như vậy, vô luận đối ai tới đều là kết quả tốt nhất.
Trên thực tế cũng là như thế, Lý Dương là cùng Sang Dala quan hệ không tệ, nhưng nếu như không có mấy đại gia tộc khác, để Sang Dala một nhà độc tài, cũng không ai có thể cam đoan người nầy có thể sinh ra cái dã tâm khác hay không.
Nói thí dụ như Sang Dala muốn chen vào quân sự và chính trị, trực tiếp nắm trong tay cả Myanmar.
Loại khả năng này không phải là không có, Lý Dương nhất định bóp chết khả năng này từ trong trứng nước, với lợi ích ở Myanmar, hiện giờ Lý Dương kiếm tiền, người nào cũng không sánh bằng hắn.
Nhưng Lý Dương lại không muốn bởi vì bồi dưỡng gia tộc khác, mà ảnh hưởng đến quan hệ mình và Sang Dala.
Ở Myanmar, Sang Dala là bằng hữu duy nhất của mình.
Lúc này Tra Toa chủ động đụng vào hắn, thì coi như cho Lý Dương một cơ hội, một cơ hội trở mặt cùng ba đại gia tộc khác, Lý Dương đang cố ý làm lớn chuyện, một chút mặt mũi cũng không lưu lại cho Hồ Tô tướng quân, làm cho bọn họ bị lưu lại một vết đâm trong lòng.
Như vậy, quan hệ của Lý Dương cùng bọn họ chỉ có thể là hợp tác.
Kể từ đó, hắn giúp ba đại gia tộc đổ quặng mỏ, làm cho bọn họ không thể tiếp tục tranh chấp được với gia tộc Sang Dun, lại bởi vì lẫn nhau quan hệ trong đó không tốt, do đó không có khả năng hòa hợp giống như Sang Dala, cũng không thể có hợp tác hoàn mỹ được. Cứ như vậy, là có thể làm cho cả gia tộc Sang Dun được thoải mái.
Đến lúc đó, điểm tựa mà Lý Dương trợ giúp chỉ cần nghiêng một ít sang Sang Dun bên này, cam đoan gia tộc Sang Dun chiếm địa vị chủ đạo trong năm đại gia trong tộc.
Đây mới là lý do hắn mượn cơ hội này hung hăng đánh Tra Toa một chút, làm cho miệng Tra Toa không còn cái răng nào, chính là nỗi đau lớn nhất với Hồ Tô tướng quân, dù sao đây cũng là cháu ngoại của hắn.
Lý Dương làm tất cả chuyện này, sớm đã bị Trần Vô Cực nhìn ra, đây cũng là nguyên nhân Trần Vô Cực khen ngợi gật đầu, Lý Dương đang chậm rãi trưởng thành, đổi thành hắn lúc trước, có lẽ sẽ không dám đi xử lý như vậy.
- Phạch phạch … ào ào!
Triệu Khuê mới vừa đánh xong không lâu, từ chân trời liền có cái máy bay trực thăng bay tới, Sang Dala nhận được điện thoại của Lý Dương thì rất coi trọng, trực tiếp điều động máy bay trực thăng của gia tộc chạy lại đây.
Còn phía Hồ Tô tướng quân bên kia, hắn đã thông báo, khi nào thì đến cũng không phải việc của hắn. Nhưng hắn thật rất ít khi nghe được Lý Dương nghiêm túc như vậy.
- Lý Dương, sao lại thế này!
Máy bay trực thăng dừng ở một bên, Sang Dala xuống máy bay trực thăng liền đi thẳng đến bên Lý Dương, đến nơi liền vội vàng hỏi một câu.
- Không có gì, gặp được người không có mắt!
Lý Dương ảm đạm cười, Sang Dala lại nhìn thoáng qua hai người cùng tới, hai người liền bước lên phía trước, nhỏ giọng giải thích.
Kỳ thật hai người biết được cũng không nhiều, chính là vừa rồi nhỏ giọng hỏi thăm Hải Đông mới hiểu được sự tình tiền căn hậu quả, vừa lúc nói được.
Lúc này bọn hắn vẫn còn rất may mắn là vừa rồi đã nghe xong chuyện này, nếu không Sang Dala lên tiếng hỏi, bây giờ không đáp được câu hỏi của Sang Dala , bọn hắn sau khi trở về liền gặp trừng phạt nghiêm trọng.
- Tra Toa!
Nghe xong thủ hạ giải thích, ánh mắt Sang Dala cũng trừng lớn, mắt nhìn Tra Toa đang như một đầu heo.
Hắn và Tra Toa không quen, cũng không có giao tình gì, hai người có thể nói không phải người cùng một con đường, những người có thể cùng Sang Dala đối thoại, cơ bản đều là người kế thừa trực hệ của các đại gia tộc.
Tra Toa chỉ là được gọi tiểu tướng quân, không có nghĩa là hắn thật sự là một tướng quân, người như thế, ở trong mắt của Sang Dala cũng chỉ là cái sừng nhỏ mà thôi.
Nhưng hắn có thân phận đặc thù, là cháu ngoại trai của Hồ Tô tướng quân, đánh chó còn phải ngó mặt chủ, Lý Dương đánh người nầy ác như vậy, còn trực tiếp gọi Hồ Tô tướng quân đến nơi đây, đây có thể tương đương đánh ở trên mặt Hồ Tô tướng quân một cái tát.
Hiện tại Hồ Tô tướng quân có mong cầu ở Lý Dương, việc này nhất định hắn sẽ nhẫn nhịn, nhưng cũng có nghĩa song phương đã không thể trở thành quan hệ giống bọn hắn.
Sang Dala rất nhanh suy nghĩ ra mấu chốt trong đó, khóe miệng dần dần lộ ra vẻ mỉm cười.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina