Tác Giả: Không Khí Hòa Gia Tử
Dịch: LPL
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T
Chương 121: Phó Yến ( I )
Nhìn thấy An Na chịu rời đi, Ngả Thụy vội vàng hướng về Mạc Hàm mở miệng cảm tạ Mạc Hàm trợ giúp. Mạc Hàm mỉm cười mở miệng nói: “ Kỳ thật ta cũng không có làm cái gì , trưởng lão không cần cám ơn ta, chỉ là An Na tưởng niệm người nhà , ta lại vừa vặn nói đúng tâm lý của nàng, nên nàng mới nguyện ý trở về ."
Ngả Thụy lắc đầu nói: “ Bất kể thế nào, chúng ta đều phải cám ơn ngươi, hy vọng ngươi khi có thời gian ghé thăm tinh linh rừng rậm làm khách, đến lúc đó tinh linh tộc chúng ta nhất định hảo hảo chiêu đãi ngươi để tỏ lòng cảm tạ." Mạc Hàm cũng mỉm cười gật đầu đáp ứng , dù sao mình đã đáp ứng An Na phải đi thăm nàng, sớm muộn gì cũng cần phải đi . Sau đó Mạc Hàm lại cùng Ngả Thụy trưởng lão nhàn đàm một số chuyện, thuận tiện tìm hiểu rõ một chút tình hình tinh linh tộc, biết người biết ta cũng là đối với mình có nhiều chỗ tốt .
Mà lúc này An Na cũng cao hứng chạy quay lại, mở miệng nói đến: “ Mạc Hàm ca ca, ta cùng Đại Lệ tỷ tỷ bọn họ nói chuyện tốt rồi nga, ngươi đến lúc đó nhớ kỹ nhất định phải tới thăm ta a."
Mạc Hàm vội vàng mỉm cười gật đầu đáo: “ Nhớ rồi, tiểu nha đầu, ta nhất định sẽ đi , bây giờ ngươi hài lòng chưa a." Nghe Mạc Hàm trả lời, An Na cũng hài gật đầu lòng , liếc Mạc Hàm một cái mỉm cười. Mà lúc này Ngả Thụy cũng mở miệng nói đến: “ Công chúa điện hạ, lúc này cũng không sớm, chúng ta hay là nhanh lên một chút khởi hành thôi a?"
An Na nghe vậy, cũng không thể làm gì khác hơn là gật đầu đáp ứng, sau đó quay đầu lưu luyến nhìn Mạc Hàm cùng Đại Lệ mọi người, phất tay cáo biệt, rời khỏi Thiên Long Thành. Bọn Mạc Hàm vẫn đứng tại chỗ nhìn An Na bọn họ rời đi, thẳng đến khuất bóng.
Lúc này Đại Lệ mọi người mới đi tới bên Mạc Hàm, “ A a, bình thường khi có Tiểu nha đầu này chỉ là cảm giác rất sảo, nhưng cũng rất vui vẻ, bây giờ nàng đột nhiên đi mất , ta thật sự có chút thấy không quen ." Đại Lệ mở miệng nói.
Mạc Hàm vẻ mặt “uy nghiêm”, mỉm cười quay đầu về Đại Lệ nói: “ Hắc hắc, lão bà, không cần sợ, bây giờ có ta ở đây, ngươi sẽ không không thấy không quen nữa , nếu buổi tối ngươi không có An Na ngủ cùng nên ngươi không dám ngủ, ta chính là vif đại nghĩa mà không chối từ nga."
Nghe Mạc Hàm nói, Đại Lệ sắc mặt đỏ bừng, mở miệng nói: “ Vừa nói chuyện đã không nghiêm chỉnh, hạ lưu." Mạc Hàm vội vàng vẻ mặt oan uổng mở miệng nói: “ Ta nói vậy như thế nào là bất chánh a , bồi lão bà mình ngủ là chuyện thiên kinh địa nghĩa , cho dù quang minh thần cũng không quản được a."
Bên cạnh Lạp Đinh và Nham Thạch hai tên nam nhân nghe Mạc Hàm nói, đều cười ha hả, mà chúng nữ sanh đều mặt đỏ bừng, đều mắng Mạc Hàm hạ lưu. Khiến cho Mạc Hàm chúng ta từ vẻ mặt đáng thương rồi qua vẻ mặt không phục cuối cùng là vẻ mặt tức giận…, nhưng là vì hảo hán không tranh cùng nữ tữ, Mạc Hàm cũng chỉ có thể âm thầm nhẫn nại .
Mà lúc này Kiệt Khắc mở miệng cười đáo:" Lão Đại, ta thật sự là khâm phục ngươi , cũng chỉ có ngươi mới dám lớn tiếng như vậy nói ra những lời này, đổi lại người khác khẳng định là không dám , da mặt của ngươi dày không phải người bình thường binh thường có thể so sánh a, lợi hại lợi hại.ha ha."
Mạc Hàm nghe vậy, trực tiếp thưởng cho Kiệt Khắc một cái cốc đầu, mở miệng cười mắng : “Tiểu tử ngươi bây giờ cũng học mắng chửi người a, đáng đánh." Đáng thương Kiệt Khắc kêu thảm thiết vuốt đầu mình, mở miệng kêu: “ Lão Đại ta là oan uổng , ta ý là khích lệ cho ngươi, ngươi sao lại đánh ta a?" Nghe Kiệt Khắc giải thích, mọi người đều nở nụ cười, đem việc u buồn do An Na rời đi hòa tan , cả bọn đều cao cao hứng hứng trở lại Thiên Long Thành.
Thời gian qua rất nhanh đã đến thời gian vãn yến, Mạc Hàm và Nham Thạch một đám người đã sớm đến phòng khách chuẩn bị . Mà một nhà Mộ Dung lúc này cũng một thân trang phục vũ hội, Mộ Dung Phi Tuyết một thân trang phục bạch sắc, đem nàng vốn đã xinh đẹp bây giờ như quang thải chiếu nhân, Đại Lệ cũng cùng Mộ Dung Phi Tuyết , Nam Cung Vân Phượng tỉ mỉ trang điểm, một thân lam sắc y phục nàng khiến nàng nổi bật, mị lực không tả siết .
Thấy Mạc Hàm hai mắt sáng ngời, nhìn chằm chằm vào mình, Đại Lệ đỏ mặt mở miệng nói: “ Làm sao vậy? Có gì không đúng sao?" Mạc Hàm vội vàng mở miệng nói: “ Không có, rất đúng là khác, hắc hắc, Đại Lệ nàng sau này hẳn là nên thường mặc như vậy nga, bình thường đã thấy nàng hơn người rồi, nghĩ không ra nàng trang điểm lại đẹp mắt như vậy, thật sự là tuyệt đẹp ."
Đại Lệ nghe Mạc Hàm khích lệ, sắc mặt ửng đỏ nói đến: “ Chỉ biết nói bậy, ta như thế nào biết ngươi nói chính là thật lòng a."
Mạc Hàm vội vàng vẻ mặt oan uổng mở miệng: “ Ta nói chính là lời nói thật a, không tin ngươi hỏi Lạp Đinh và Nham Thạch bọn họ xem? Bọn họ nhất định sẽ không lừa nàng a? Ai, người tốt luôn chịu thiệt a, khen người cũng cũng bị người mắng."
Đại Lệ nhìn thấy Mạc Hàm bộ dáng ủy khuất , bất giác mở miệng cười duyên nói : “ Hảo, xem như ta trách lầm ngươi?" Mạc Hàm nghe vậy mỉm cười nói đến: “ Vậy thì không cần, ta đây lòng dạ bao dung như biển , như thế nào có thể so đo cùng lão bà đại nhân nàng a?"
Đại Lệ nghe vậy bất đắc dĩ lắc đầu: “ Ngươi nói vậy là thiên vị rồi , vậy ngươi nói một chút xem Tuyết Nhi xinh đẹp không?" Đại Lệ nhìn thấy một bên Mộ Dung Phi Tuyết mỉm cười mới mở miệng nói đến.
Mạc Hàm nghe vậy, bất ngờ một chút, không rõ Đại Lệ như thế nào đột nhiên hỏi cái này, nhưng là hắn vẫn là gật đầu đáp: “Đương nhiên , Tuyết Nhi vốn chính là một mỹ nhân, như thế nào có thể không xinh đẹp a?" Mộ Dung Phi Tuyết nghe được Mạc Hàm khích lệ, vội vàng thấp giọng nói đến: “ Cám ơn Mạc Hàm đại ca."
Mạc Hàm kỳ quái mở miệng nói đến: “ Nga, cám ơn cái gì a, ngươi vốn chính là xinh đẹp mà." . vợ chồng Mộ Dung Thiên một bên nhìn này Mạc Hàm gật đầu mỉm cười.
Ngay lúc này Mộ Dung Thiên mở miệng nói: “ Tốt lắm, chúng ta bây giờ nhanh xuất môn thôi, bằng không sẽ không kịp thời gian." Nghe được Mộ Dung Thiên nói, mọi người vội vàng gật đầu, phân biệt ngồi xe ngựa nhắm thẳng địa điểm yến hội thẳng tiến. Đi tới địa điểm tổ chức yến hội là hoàng cung yến hội thính, Mạc Hàm bọn họ từ xa phát hiện đã có rất nhiều người đã tới , bên ngoài xe ngựa dừng đầy trong sân hoàng cung rộng lớn.
Nhìn thấy Mộ Dung Thiên đến, rất nhiều đế quốc quý tộc vội vàng đi lên cùng bọn họ chào hỏi, dù sao uy vọng Mộ Dung gia tộc tại thiên long đế quốc chính là không người có thể so sánh, mà Mạc Hàm cũng trở thành đối tượng đông đảo quý tộc muốn kết giao, Mạc Hàm là nhân vật danh tiếng thịnh nhất gần đây , đầu tiên là trị liệu quái bệnh Mộ Dung Phi Tuyết, đã kinh thị danh mãn kinh thành , tiếp theo lại xuất sứ thú tộc đạt được thành công viên mãn, giành được sủng ái và tín nhiệm cua hoàng đế, trở thành người đầu tiên từ khi Thiên long quốc lập quốc tới nay, từ bình dân một lần đã trực tiếp trở thành công tước đế quốc , cái này chẳng những tại Thiên Long đế quốc trước giờ chưa có, mà còn là tại cả Long Đằng đại lục, phỏng chừng cũng không có xuất hiện qua loại chuyện này.
Bởi vậy thỉnh thoảng lại có quý tộc đi tới chỗ Mạc Hàm nói vài câu mã thí ( vỗ mông ngựa), vốn Mạc Hàm nghĩ mình công phu mã thí chính là tin tưởng mười phần , nhưng bây giờ nhìn thấy đám quý tộc này, mới phát hiện mình công phu mã thí so sánh với bọn họ, quả thực chính là một người trên trời, một người dưới đất , hoàn toàn không thể so sánh a a.
Tác Giả: Không Khí Hòa Gia Tử
Dịch: LPL
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T
Chương 122: Phó Yến ( II)
Có quý tộc lại thỉnh thoảng mang nữ nhi mình trong trang phục hoa lệ chiêu triển, đi tới chỗ Mạc Hàm, không ngừng giới thiệu cho Mạc Hàm, hy vọng có thể lọt vào mắt Mạc Hàm, thì tiền đồ tương lai của mình nhất định rộng mở a.
Mà mấy nữ nhi quý tộc cũng dùng tất cả tâm lực, không ngừng ở cạnh Mạc Hàm lúc ẩn lúc hiện bạo dạn, e ấp , duyên dáng…đủ mọi hình thức, nhìn thấy vậy Mạc Hàm không khỏi cảm thấy dở khóc dở cười, mấy quý tộc này thật là chuyện gì cũng làm được a. Nhưng đồng thời nhìn thấy cảnh này, Đại Lệ và Mộ Dung Phi Tuyết đồng thời lạnh mặt như băng hừ một tiếng, thầm mắng vô sỉ, Mạc Hàm nghe vậy, vẻ mặt xấu hổ, mở miệng nói đến: “ Hắc hắc, chuyện này là ngoài ý liệu, cũng không phải ta muốn như vậy, các ngươi mắng ta làm cái gì a?"
Mạc Hàm nói xong, trong lòng cũng nghĩ thầm, Đại Lệ có thể nói xem như là thê tử mình, nàng ghen mắng chửi người coi như là có lý do, nhưng Mộ Dung Phi Tuyết tại sao cũng mắng mình a? hành vi của phụ nữ thật sự là không thể lý giải a, chẳng lẻ nha đầu kia cũng thích mình ? Hắc hắc, đẹp trai quá cũng là không có biện pháp a, Mạc Hàm tâm lý tự luyến nghĩ đến, trong đầu không khỏi nhớ lại hương diễm một màn khi Mộ Dung Phi Tuyết chữa bệnh , nhớ tới nha đầu kia da thịt trắng noản cùng với vóc người hoàn mỹ, không khỏi nở nụ cười tà đạo.
Mà một bên Đại Lệ và Mộ Dung Phi Tuyết nhìn thấy Mạc Hàm đột nhiên không nói không rằng , hơn nữa còn đang bên kia cười là lạ một mình, không khỏi cảm thấy kỳ quái, Mộ Dung Phi Tuyết nhịn không được mở miệng nói đến: “ Uy, ngươi làm sao vậy? Không phải chửi ngươi một câu đã choáng váng rồi sao."
Nghe Mộ Dung Phi Tuyết hỏi, Mạc Hàm cũng tỉnh táo lại, mở miệng cười hắc hắc nói: “ Không có gì, chỉ là nhớ tới một chút chuyện tốt, cho nên tưởng niệm một chút thôi." Nghe được Mạc Hàm trả lời, Mộ Dung Phi Tuyết kỳ quái hỏi : “ Là chuyện gì a, thật sự có tốt như vậy không? Ta xem ngươi cười vẻ mặt có chút gian gian a? Đại Lệ ngươi nói có đúng không?"
Đại Lệ bên cạnh nghe vậy cũng gật đầu nói: “ Đúng vậy, ta có cảm giác hắn cười chính là rất bất bình thường, không biết nói như thế nào mới đúng nữa.". Đại Lệ vừa dứt lời, Kiệt Khắc bên cạnh liền nhanh nhảu nói: “ Ta biết rồi, Đại Lệ ý là muốn nói lão Đại cười rất dâm đãng phait không?" Câu nói của Lạp Đinh làm cả bọn đều ôm bụng cười to , mà Đại Lệ và Mộ Dung Phi Tuyết cũng bất đắc dĩ mỉm cười, nhìn mấy gia hoả da mặt siêu dày này náo loạn.
Kiệt Khắc lời nói rõ ràng, lọt vào tai Mạc Hàm khiến da mặt hắn dày vậy cũng không khỏi đỏ bừng một trận , Mạc Hàm cười mắng:" Kháo, lão đại ta cười thuần khiết như vậy, ngươi cũng dám xuyên tạc rằng ta cười dâm đãng, tiểu tử thúi, ta xem ngươi là gần đây không có bị ta dạy dỗ, nên thân thể đã thấy ngứa rồi phải không?"
Kiệt Khắc nghe thấy Mạc Hàm uy hiếp, vội vàng mở miệng nói: “ Hắc hắc, lão Đại, ngươi đừng tức giận, ta vừa rồi thấy Đại Lệ và Mộ Dung tiểu thư tâm tình bất hảo, cho nên cố ý trêu bọn họ a, ngươi xem đã thành công rồi a , cho nên lão Đại ngươi hẳn là phải cảm tạ ta mới đúng a." Nghe được Kiệt Khắc trả lời, Mạc Hàm phôi tiếu đáo: “ Nga, ta đây thật sự phải hảo hảo cảm tạ ngươi , ngươi muốn ta cảm tạ ngươi a như thế nào......?"
Kiệt Khắc vốn còn muốn thừa cơ xảo trá Mạc Hàm một chút, nhưng nhìn thấy Mạc Hàm vẻ mặt phôi tiếu, lập tức sửa giọng nói: “ Hắc hắc, lão Đại, xem ngươi nói không đúng a , vì lão Đại làm chút chuyện chính là thiên kinh địa nghĩa a, ta như thế nào có thể kêu ngươi phải trả thù lao đây, đây là việc ta phải làm ."
Kiệt Khắc vẻ mặt nghiêm chỉnh nói làm mọi người đều lại phải cười một trận, Đại Lệ bất đắc dĩ trừng mắt liếc Mạc Hàm một cái, cười mở miệng nói: “ Đều là ngươi, bọn họ đều là học từ ngươi, da mặt dày của bọn họ chính là do ngươi chân truyền, xem ngươi đã dạy bọn họ thành cái dạng gì , quả thực chính là một đám phiên bản của ngươi a."
Mạc Hàm nghe vậy, cười nói: “ à à cái này gọi là cá tính, biết không, nếu người khác muốn học ta còn không muốn dạy đâu, thấy Kiệt Khắc bọn họ như người thân của ta, ta mới phá lệ mà truyền thụ a."
Nghe Mạc Hàm nói ,tất cả mọi người đều cảm giác nổi da gà rùng mình một trận . Kiệt Khắc mở miệng nói: “ Đại Lệ, ngươi đừng khích lệ ta , cùng lão Đại so sánh, ta chính là còn kém rất xa, ta nghĩ trên thế giới này không ai có cá tính đặc biệt như lão Đại a." Kiệt Khắc lúc này láu lỉnh đem da mặt dày nói thành cá tính , miễn cho cái đầu đáng thương của mình đầu lại dính phải độc thủ của Mạc Hàm.
Nghe Kiệt Khắc nói tất cả mọi người đều tràn đầy đồng cảm gật đầu tỏ vẻ tán đồng, mà Mạc Hàm cũng là một bộ dáng tự đắc ,vẻ mặt hớn hở mở miệng nói: “đương nhiên , bằng không ta như thế nào làm lão Đại các ngươi a, không có có chút tài năng thế nào phục được đám cứng đầu các ngươi a." Sau khi nói xong ngay cả Mạc Hàm cũng nhịn không được nở nụ cười, mọi người thấy thế cũng khỏi khỏi lại cười một trận.
Mà lúc này vợ chồng Mộ Dung gia cũng đã đuổi được đám quý tộc dây dưa, đi tới trước mặt bọn Mạc Hàm, nhìn thấy cảnh này, Mộ Dung Thiên cũng mỉm cười mở miệng: “ A a, là chuyện gì mà buồn cười như vậy a, nói cho ta lão nhân này nghe một chút a."
Nam Cung Vân Phượng nhìn thấy vậy cũng chỉ mỉm cười không nói chuyện, Mộ Dung Phi Tuyết vội vàng mở miệng nói: “ Không có gì, chỉ là có người da mặt dày đang tự biên tự diễn thôi, không tin ngươi hỏi Đại Lệ bọn họ xem có phải như vậy hay không?"
Đại Lệ và Lạp Đinh bọn họ nghe Mộ Dung Phi Tuyết nói vậy, vội vàng đồng thời gật đầu tỏ vẻ đồng ý. vợ chồng Mộ Dung Thiên đương nhiên biết người nữ nhi mình nói là vị nào , trừ Mạc Hàm, khẳng định sẽ không có người khác, chỉ là lại thấy nữ nhi của mình cùng Mạc Hàm cảm tình tựa hồ có vẻ phát triển, hai vợ chồng đều trong lòng nở nụ cười. Chỉ có Mạc Hàm tựa hồ một chút cũng không để ý nói đến: “ A a, chúng ta hay là mau vào đi thôi, hình như mọi khách khứa đều tiến vào rồi nga."
Mộ Dung Thiên nghe vậy cũng gật đầu nói đến: “ Đúng vậy, mọi người nhanh lên một chút đi vào trong ngồi đi, phỏng chừng Hoàng thượng cũng phải tới rồi." Nghe Mộ Dung Thiên nói vậy, tất cả mọi người gật đầu đi theo Mộ Dung Thiên đồng thời đi vào. Mạc Hàm bọn họ vừa vào đến đại sảnh, thì có rất nhiều quý tộc không ngừng cùng vợ chồng Mộ Dung Thiên chào hỏi vấn an, đương nhiên cũng có không ít quý tộc cũng là vẫn quay về ngôi sao mới của đế quốc là Mạc Hàm vấn an, Mạc Hàm cũng một điểm cũng không kinh hoảng cười nhất nhất đáp lại..
Ngay lúc này, phía trước truyền đến một âm thanh vang đến: “Mộ Dung thúc thúc, Mộ Dung a di Đã lâu không có thấy các ngươi, các ngươi gần đây thân thể vẫn khỏe chứ."
Mạc Hàm theo thanh âm nhìn lại, chỉ thấy một người thanh niên mặc hoàng sắc quý tộc lễ phục đi về phía này vấn an, Mạc Hàm trong lòng khẳng định đây nhất định là một hoàng tử nào đó của Thiên Long quốc , bởi vì hoàng sắc có thể nói là máu sắc chuyên dụng của hoàng tộc, nếu có quý tộc hoặc là bình dân dũng cảm dám sử dụng hoàng sắc lễ phục, vậy chính là tương đương tội mưu phản thật lớn a, mà người trước mặt rõ ràng lại không thể là một quý tộc bình thường.
Đứng tại bên cạnh thanh niên nhân còn có một nữ hài vẻ mặt mỉm cười, mắt ngọc mày ngài, sở sở động nhân, cùng Mộ Dung Phi Tuyết so sánh không kém mỹ lệ một chút nào, cũng là một mỹ nữ quốc sắc thiên hương. Mạc Hàm thấy thế cũng mơ hồ đoán ra thân phận mỹ nữ đối diện , hẳn là bát công chúa của Thiên Long quốc, cũng là nữ nhi mà hoàng đế Thiên Long quốc sủng ái nhất —— Long Ngữ Yên. Quả nhiên không hổ là một trong đế quốc tam đại mỹ nữ
Last edited by DoctorCrazy; 12-01-2010 at 10:18 AM.
Tác Giả: Không Khí Hòa Gia Tử
Dịch: LPL
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T
Chương 123: Phó Yến ( III )
Đôi thanh niên m nữ này đi tới phía trước Mộ Dung Thiên, người thanh niên quay về phía Mộ Dung Thiên rồi thi lễ, mở miệng nói đến: “ Long Vân bái kiến Mộ Dung thúc thúc, Mộ Dung a di, nguyên lai Tuyết nhi muội muội cũng ở chỗ này a, thật sự là thật tốt quá, vừa rồi Ngữ Yên còn mới vừa nói đã lâu không có gặp lại muội, đoán rằng huynh đêm y muội hẳn là sẽ đến, cho nên chúng ta vẫn đợi ở chỗ này ." Mộ Dung Thiên nghe vậy, vội vàng cười mở miệng nói đến:" Để tứ hoàng tử phải đợi lão phu, lão phu như thế nào gánh nổi a, thật sự là xấu hổ xấu hổ a." tứ hoàng tử Long Vân vẻ mặt nghiêm chỉnh mở miệng nói: “ Mộ Dung thúc thúc đương nhiên đáng a , huynh vì Thiên Long đế quốc ta đã lập vô số công lao hãn mã, ngay cả phụ hoàng cũng thường thường ở trước mặt ta khen ngợi Mộ Dung thúc thúc , nói rằng nếu nhìn thấy Mộ Dung thúc thúc nhất định phải hảo hảo ân cần chào hỏi và vấn an, cho nên Mộ Dung thúc thúc huynh đừng nên nói như vậy ."
Nghe Long Vân trả lời, Mạc Hàm tâm lý thầm kêu lợi hại, cái tên tứ hoàng tử này thoạt nhìn tựa hồ một kêu ngạo cũng không có, lại còn bình dị dễ gần, thế nhưng nói chuyện lại rõ ràng mạch lạc, làm cho người ta không thể phản bác, xem ra tuyệt đối không phải một nhân vật đơn giản, đế quốc hoàng tử này quả nhiên cũng không có phải là đèn không dầu a.
Lúc này Long Vân lại quay về hướng Mộ Dung Phi Tuyết nói đến: "Tuyết nhi, nghe nói bệnh của muội đã trị được, lúc trước ta còn vẫn luôn lo lắng cho muội, chỉ là khi đó ta phải phụng mệnh phụ hoàng đi sứ Khảm Á đế quốc, vô pháp tới thăm, thế nhưng lòng ta vẫn luôn lo lắng tới bệnh tình của muội, y nhìn thấy muội không có việc gì, thật sự là quá tốt quá tốt a."
Nhưng Mộ Dung Phi Tuyết tựa hồ đối không để ý lắm đến sự quan tâm này của tứ Hoàng Tử, nhìn thấy hắn ân cần thăm hỏi mình, cũng chỉ là nhàn nhạt mở miệng nói đến: “Làm phiền tứ Hoàng Tử quan tâm , hại tứ Hoàng Tử lo lắng cho ta, Phi Tuyết thực sự rất áy náy, bệnh tình của ta đã tốt hơn rồi, tất cả cũng nhờ Mạc Hàm ca ca đã chữa cho muội, huynh nếu như thực sự muốn cảm tạ, nên cảm tạ Mạc Hàm ca ca mới phải." Mộ Dung Phi Tuyết cố ý nhấn mạnh hai chữ “ca ca” đặc biệt thân thiết, nói xong điều này, còn có như cố ý nhích lại gần bên người Mạc Hàm tỏ ra thân thiết.
Mạc Hàm thấy thế, không khỏi bất đắc dĩ nghĩ đến, nha đầu kia thật đúng là sẽ cho mình phiền toái a, nếu tứ Hoàng Tử là người sáng suốt thì vừa nhìn là biết ý tứ của nàng ,mà hiện tại nàng còn làm ra những cử động này,còn không phải đem khoai lang nóng bỏ tay mình a, bất quá nàng cũng coi như tìm đúng người, mình là kẻ không sợ bị bỏng a, Mạc Hàm trực tiếp đem hai chữ “bả ” phía trước tỉnh lược bớt (cái này nó chơi chữ kiểu TQ, không dịch đc) .
Mà tứ Hoàng Tử Long Vân nghe xong Mộ Dung Phi Tuyết nói, đầu tiên là ngây người một chút, bất quá hắn cũng lập tức có phản ứng, giả ra vẻ mặt kích động mở miệng nói: “Nguyên lai đây là người nổi tiếng nhất đế đô gần đây Mạc Hàm huynh đệ , thực sự là thất kính, Mạc Hàm huynh đệ vì mấy trăm năm cơ nghiệp thiên long đế quốc ta mà độc thân đi sứ thú tộc đàm phán, nguy hiểm trùng trùng hóa giải nguy cơ cho Thiên Long đế quốc chúng ta, có thể nói công lao không ai có thể so sánh , phụ hoàng gần đây đối với huynh khen không dứt miệng a, hi vọng có thời gian có thể cùng Mạc Hàm huynh đệ bàn luận nhiều hơn một chút."
Mạc Hàm nhìn thấy, trong lòng âm thầm cảm thán, người này không đi tham gia tranh đoạt Áo Tư Tạp ảnh đế (chắc giải Oscar) thực sự là rất đáng tiếc , chỉ bằng biểu tình và diễn xuất vừa rồi của hắn, Mạc Hàm phỏng chừng giải quán quân không ai ngoài hắn. Thế nhưng Mạc Hàm trên mặt cũng làm ra một bộ dáng kích động mở miệng nói đến: “Nguyên lai huynh là đại danh đỉnh đỉnh tứ Hoàng Tử điện hạ a, ta bình thường cứ luôn nghe nói đại danh của huynh , có thể được điện hạ khích lệ , thật đúng là vinh hạnh của Mạc Hàm , nếu có cơ hội nhất định phải cùng bàn luận , đến lúc đó ta mời khách, mong rằng tứ Hoàng Tử điện hạ có thể đồng ý a."
Tứ Hoàng Tử nghe vậy, cũng ngây ra một lúc, rồi nhanh chóng mở miệng nói: “Ha ha, nghĩ không ra Mạc Hàm huynh đệ huynh cũng là người nói chuyện tốt như vậy, huynh vì quốc gia lập công lao lớn như vậy , đến lúc đó cũng chỉ có thể là ta mời mới đúng a, tới lúc đó chúng ta hảo hảo tâm sự." Nói xong sau đó hai người nhìn nhau cười ha hả, chỉ là tiếng cười làm cho nghe thế nào đều cảm thấy giả tạo.
Mà bọn Mộ Dung thiên cũng chỉ là lẳng lặng mỉm cười nhìn hai người kia ở chỗ này diễn kịch,. Đúng lúc này, Long Ngữ Yên vận bạch y mở miệng nói: ‘Tứ ca, huynh thế nào lần nào cũng đều trò chuyện quốc sự là nói không dứt a, chuyện quốc sự huynh đến lúc nào đó có thời gian hãy nói tiếp, hôm nay là yến hội a, huynh cũng đừng nói mấy việc này nữa có được hay không?"
Nghe được Long Ngữ Yên oán giận, tứ Hoàng Tử có điểm xấu hổ cười cười, mở miệng nói đến: “Bát muội nói rất đúng, đều là tính ta không tốt, nào, Mộ Dung thúc thúc mau an vị, phụ hoàng cũng sẽ lập tức tới thôi, vị trí ta đã thay mọi người an bài rồi, để ta dẫn mọi người vào trong."
Mộ Dung Thiên vội vã gật đầu, còn Long Ngữ Yên lại đi tới bên người Mộ Dung Phi Tuyết trêu : "Tuyết nhi, đã lâu không gặp, ngươi tựa hồ lại xinh đẹp ra nga, thảo nào có nhiều nam nhân vì ngươi mà thần hồn điên đảo như vậy ."
Mộ Dung Phi Tuyết thái độ đối với Long Ngữ Yên hoàn toàn bất đồng với tứ Hoàng Tử, mỉm cười mở miệng nói: “Nha đầu chết tiệt kia, lâu như vậy không gặp, vừa thấy đã không nói lời gì tốt đẹp rồi, lại đây ta giới thiệu cho ngươi một hảo tỷ muội của ta, sau này nàng cũng coi như là hảo tỷ muội của chúng ta nga."
Nghe được họ Mộ Dung Phi Tuyết chính là lời nói, Long Ngữ Yên nhìn theo mắt Mộ Dung Phi Tuyết quay sang Đại Lệ , mở miệng nói đến: "Tuyết nhi ngươi nói hảo tỷ muội ngươi nói là vị tỷ tỷ này sao? tỷ tỷ thực sự thật rất xinh đẹp nga." Mà Đại Lệ nghe Long Ngữ Yên hỏi , vội vã mỉm cười mở miệng nói đến: “Ta là Đại Lệ, thật cao hứng được biết người, công chúa điện hạ." dáng vẻ tự nhiên thong thả, một điểm cũng không khẩn trương.
Mà Mộ Dung Phi Tuyết nhìn thấy một màn như vậy, kinh ngạc mở miệng nói đến: "Đại Lệ tỷ thực sự không phải quý tộc sao? Ta có cảm giác trên người tỷ có một cổ khí chất mà phổ thông quý tộc khó có thể có được, tựa hồ là bản chất trời sinh a." Đại Lệ nghe Mộ Dung Phi Tuyết hỏi, vội vã mỉm cười mở miệng nói đến: “Đương nhiên điều không phải , cài này là kết quả học được từ a di và ngươi trong khoảng thời gian qua mà, ngươi quá khoa trương đó Tuyết nhi."
Mà mọi người đi cùng tự nhiên biết tại sao Mộ Dung Phi Tuyết kinh ngạc , bởi vì Đại Lệ bản thân trước đây chính là một công chúa , thân phận không thua kém mọi người ở đây chút nào, từ nhỏ đã bị cung đình lễ nghi huấn luyện, Đại Lệ thế nào có thể không biết những cung đình lễ tiết này, cho nên đối với những lễ tiết ứng phó này đều có vẻ thong thả . Mà Long Vân vài lần muốn cùng với Mộ Dung Phi Tuyết nói chuyện, thế nhưng đều bị Mộ Dung Phi Tuyết mượn cớ từ chối, thấy vậy Mạc Hàm trong lòng không khỏi thấy có chút hài lòng, chính hắn cũng không biết vì sao nhìn thấy Mộ Dung Phi Tuyết cự tuyệt Long Vân thật là tốt ý, bản thân lại thấy vui vẻ, nhưng Mạc Hàm cũng không có khứ suy nghĩ nhiều, chỉ là theo mọi người đi tới chỗ ngồi đã an bài trước.
Chỗ ngồi Mạc Hàm và Mộ Dung Thiên là hai bên trái phải, là ở giữa chủ tọa vị trí, có thể đến nơi đây đều là nhân vật trọng yếu và gia tộc đế đô , hoàng đế đem Mạc Hàm an bài chỗ này, có thể tưởng tượng trong lòng hoàng đế đối Mạc Hàm coi trọng đến mức nào .
Tác Giả: Không Khí Hòa Gia Tử
Dịch: LPL
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T
Chương 124: Phó Yến ( IV )
Mà Lạp Đinh và Nham Thạch bọn họ đều ngồi ở phía sau Mạc Hàm, chỗ ngồi mặt trên, Đại Lệ bị Mộ Dung Phi Tuyết cùng Long Ngữ Yên đồng thời lôi kéo, ngồi ở bên cạnh Mộ Dung Thiên bọn họ , ba nữ nhân này vừa mới đó mà như đã thân thiết từ lâu, ở nơi này cười cười nói nói, không biết đã là tâm điểm của bao cặp mắt của các công tử trong đại điện. Mà Mạc Hàm mới vừa ngồi vào vị trí của mình, thì đã nghe đối diện có người thân thiết hô: “ Đại ca, thật là huynh sao? Ta ở chỗ này a."
Mạc Hàm theo âm thanh nhìn lại, đúng là người lần trước tại Phỉ Tể Thành từ biệt sau này chưa có gặp lại Công Tôn Vân Yến , nhìn thấy Mạc Hàm, Công Tôn Vân Yến vội vàng cao hứng chạy tới, mở miệng nói đến: “ Đại ca, ta rốt cục đã đợi được huynh , huynh bây giờ chính đại nhân vật, muốn gặp huynh một lần thật khó a."
Mạc Hàm nhìn thấy Công Tôn Vân Yến, tâm lý cũng cảm thấy cao hứng, vội vàng mỉm cười mở miệng nói đến: “ A a, Vân Yến là muội a, ta cũng nhớ đã lâu không có gặp muội, đã thấy có chút nhớ muội a , muội gần đây thế nào ? Có khỏe không?"
Nghe được Mạc Hàm hỏi, Công Tôn Vân Yến cao hứng nói đến: “ Ta xem huynh có lẽ không nhớ tới ta đâu, huynh bây giờ có nhiều mỹ nữ bồi tiếp như vậy, như thế nào có thể nhớ tới tiểu muội đáng thương này a a."
Mạc Hàm vội vàng lắc đầu nói đến: “Không có đâu , muội là muội muội cua ta, ta đương nhiên phải nhớ muội rồi."
Công Tôn Vân Yến nghe Mạc Hàm trả lời, tựa hồ có chút mất mác, nhưng là nàng lập tức khôi phục lại, mở miệng nói đến: “ Ta đã về tới từ trước, vốn nghĩ đi tìm huynh, ai biết một hồi lại chợt nghe cha nói huynh đi thú tộc, trong lòng vẫn rất lo lắng cho huynh, nhưng ta tin tưởng huynh nhất định sẽ không có việc gì , bởi vì huynh chính là tiểu cường mà a ^^.”
Công Tôn Vân Yến nói tới đây chính mình cũng bật cười,. Mạc Hàm nghe vậy mỉm cười nói đến: “ Nha đầu, chỉ có muội là hiểu rõ ta a."
Công Tôn Vân Yến cười đáp: “ Đương nhiên , bản lãnh của đại ca muội biết rất rõ chính là nhất thanh nhị sở (số một), ta tin tưởng chỉ cần huynh xuất mã, thì không có việc gì không làm được, sau ta lại nghe nói huynh thành công hoàn thành nhiệm vụ, đúng như ta đoán, về tới kinh thành, lại được Hoàng thượng phong thưởng, ta đã nghĩ tới tìm huynh , chính là cha nói huynh hôm y sẽ đến yến hội , cho nên ta ở nơi này chờ huynh ."
Nghe được Công Tôn Vân Yến kể, Mạc Hàm cũng mỉm cười nói: “Cũng là nha đầu ngươi lợi hại, biết phách mã thí ta, a a (vỗ mông ngựa ấy^^). hôm nào đại ca sẽ hảo hảo mời muội một bữa thật ngon."
Công Tôn Vân Yến nghe vậy, vui vẻ nói đến:" Vậy huynh cần phải giữ lời nga, không thể giở trò để nuốt lời nga ."
Mạc Hàm vừa định trả lời, bên người đã truyền đến thanh âm Đại Lệ nói đến: “Vân Yến muội cứ yên tâm đi, Mạc Hàm đại ca chính là luôn luôn nói lời giữ lời , đặc biệt là với mỹ nữ."
Công Tôn Vân Yến nhìn thấy Đại Lệ, cao hứng nói đến: “ Đại Lệ tỷ tỷ, ta cũng đã lâu không có gặp tỷ , vốn muốn đi Mộ Dung phủ đệ tìm tỷ, nhưng lại sợ không có tiện, cho nên vẫn không có đi, tỷ sẽ không trách ta chứ?"
Đại Lệ nghe vậy, vội vàng mỉm cười lắc đầu nói đến: “ Như thế nào có thể , ta hẹp hòi như vậy sao?" Nói xong sau này hai người đều mỉm cười, bỏ quên Mạc Hàm ở một bên .
Mạc Hàm vừa định tự mình tỏ vẻ kháng nghị, chợt nghe từ phía sau đại sảnh truyền đến một thanh âm bén nhọn hô: “ Hoàng thượng giá đáo.” mọi người trong đại sảnh vốn còn đang nói chuyện phiếm sau khi nghe thanh âm này tất cả liền an tĩnh xuống, mà Công Tôn Vân Yến cũng vội vàng quay về Đại Lệ và Mạc Hàm nói đến: “ Đại Lệ tỷ tỷ, Mạc Hàm ca ca ta về trước, sẽ trở lại tìm mọi người nói chuyện sau nha." Mạc Hàm và Đại Lệ vội vàng mỉm cười gật đầu đáp ứng.
Công Tôn Vân Yến nói xong , vội vàng chạy trở về. Mà Đại Lệ cũng mỉm cười liếc mắt nhìn Mạc Hàm, mở miệng nói đến: “Ta cũng đi qua cùng Tuyết nhi các nàng . Huynh tự mình ở đây không thành vấn đề phải không?" Nói xong cũng không đợi Mạc Hàm trả lời liền xoay người rời đi, làm Mạc Hàm lời nói trong miệng còn chưa có nói ra đành nuốt lại, không thể làm gì khác hơn là tự lầm bầm: “ Thiệt là, chạy nhanh như vậy, còn hỏi ta đề làm cái gì a, nha đầu kia thật là a a."
Mạc Hàm vừa dứt lời, Thiên Long đế quốc hoàng đế long chiến thiên được cấm vệ quân đoàn bảo vệ tiến vào đại sảnh. Mà trong đại sảnh mọi người cũng vội vàng đứng lên hành lễ bái kiến. Chỉ thấy hoàng đế mặc một thân hoàng sắc lễ phục, đi tới vị trí thượng diện giữa đại sảnh, mở miệng mỉm cười nói đến:" mọi người không cần đa lễ , hôm nay không phải thượng triều, mà là yến hội, nếu các ngươi cứ câu nệ như vậy, yến hội này còn có ý tứ gì a, đều ngồi xuống đi|."
Nghe hoàng đế nói, tất cả mọi người đều gật đầu tạ ơn rồi an tọa. Mọi người ngồi ổn định, đã thấy hoàng đế mỉm cười mở miệng nói đến: “ Tin tưởng mọi người tâm lý đều biết ta lần này tại sao tổ chức yến hội yến hội lần này rồi? Đúng vậy, chính là vì khánh chúc đặc sứ Mạc Hàm công tước chúng ta thành công xuất sử thú tộc, thuyết phục được thú hoàng buông thành kiến, một lần nữa cùng Thiên Long đế quốc chúng ta kết minh, trở thành huynh đệ chi quốc, miễn trừ cho Thiên Long đế quốc vấn đề chiến loạn ở biên quan nhiều năm qua, cũng làm thất bại dã tâm ý đồ xâm chiếm Thiên Long đế quốc ta của Ngạo Tháng đế quốc, giúp cho ngàn vạn dân chúng và binh sĩ Thiên Long đế quốc tránh khỏi sự tàn hại của chiến tranh, có thể nói là thiên đại công lao, cho nên lần này yến hội cũng có thể nói là trẫm chính vì Mạc Hàm công tước mà cử ban , mọi người trước hết hãy nhiệt liệt vỗ tay hoan nghênh Thiên Long đế quốc anh hùng Mạc Hàm công tước chúng ta."
Hoàng đế vừa đến đã chính mình một phen cực lực xưng tán, âm thanh cương lạc, trong đại sảnh nhất thời vang lên tiếng vỗ tay như sấm , mà trong đại sảnh Đại Lệ và mọi người còn lại mỉm cười nhìn Mạc Hàm, trong mắt đều toát ra một cổ tự hào, tựa hồ vì mình có thể đi theo Mạc Hàm mà cảm thấy kiêu ngạo. Mà nhân vật chính Mạc Hàm cũng vội vàng đứng lên hướng trứ mọi người gật đầu đa tạ. Lúc này chỉ nghe Mạc Hàm mở miệng nói đến: “ Mạc Hàm cũng không dám cho mình có công lao, chủ yếu là nhờ Hoàng thượng anh minh suất lĩnh trên dưới đồng lòng, thanh danh sớm đã lan xa , danh vang cả đại lục , cho nên Mạc Hàm chỉ là mượn uy danh Hoàng thượng cùng Thiên Long đế quốc, mới may mắn thành công hoàn thành nhiệm vụ lần này, Mạc Hàm cũng ở đây cầu chúc Thiên Long đế quốc chúng ta vĩnh viễn là Long Đằng đại lục đệ nhất đại quốc, mà chúng ta Thiên Long đế quốc con dân cũng vì bản thân mình xuất sanh tại Thiên Long đế quốc mà cảm thấy kiêu ngạo."
Mạc Hàm vừa dứt lời, chúng nhân đều kích động vổ tay ầm ầm, kể cả hoàng đế. Chỉ nghe hoàng đế mỉm cười mở miệng nói đến: “ Mạc Hàm công tước không nên khiêm nhường , trẫm luôn luôn thưởng phạt phân minh , cho nên lần này thưởng tứ ngươi có thể nói là thụ chi không thẹn (xứng đáng) ." Mạc Hàm vội vàng cuối đầu tạ ơn, lại nghe hoàng đế tiếp theo mở miệng nói đến: “ Lai, chúng ta đồng thời nâng chén, cầu chúc Thiên Long đế quốc chúng ta quốc vận vĩnh viễn xương thịnh phồn vinh, cơ nghiệp thế đại tương truyền."
Nghe được hoàng đế nói ngữ, trong đại sảnh mọi người vội vàng nâng chén hưởng úng. sau khi uống hết, hoàng đế tiếp theo lại nói đến: “ Tốt lắm, các ngươi tận tình ở chỗ này vui vẻ trò truyện đi, trẫm sẽ không ở nơi này , miễn cho mọi người nói ta cái lão nhân vướng bận, mà không dám tận hứng.haha"
Tác Giả: Không Khí Hòa Gia Tử
Dịch: LPL
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T
Chương 125: Minh Tộc Trong Yến Hội
Xem ra hoàng đế hôm nay tâm tình đang rất tốt, nếu là bình thường, thì hoàng đế như thế nào cũng sẽ không nói ra những lời như thế này. Nghe hoàng đế nói, quý tộc trong đại sảnh đều bật cười nhàn nhạt. Mà hoàng đế cũng tự mình rời khỏi chỗ ngồi, mọi người cũng vội vàng đứng lên cung tống.
Chỉ thấy hoàng đế đi tới trước mặt Mạc Hàm, mỉm cười mở miệng nói : “ Hôm nay vãn yến chính là đặc biệt vì Mạc Hàm công tước ngươi mà cử ban , ngươi cần phải thoải mái mà tận hứng. Không nên phụ một phen tâm ý của trẫm a." Mạc Hàm nghe vậy, vội vàng mở miệngtrả lời đáo: “ Hoàng thượng yên tâm, thần nhất định không phụ tâm ý của ngài, ngài cũng biết là thần xưa nay luôn luôn đều không khách khí ." Hoàng đế nghe vậy, hà hà nở nụ cười, vỗ vỗ đem vai Mạc Hàm rồi xoay người rời đi.
Mà người trong đại sảnh nhìn thấy hoàng đế vô ý thức cử động như thế đều lộ ra ánh mắt kinh ngạc, hoàng đế đối Mạc Hàm làm ra cử động quan ái như thế , có thể nói thị tuyệt vô cận hữu chuyện (trước giờ chưa có), bình thường ngoại trừ hoàng tộc, hoàng đế cho tới bây giờ không hề đi đụng vào những người khác , quý tộc ở đây cũng chỉ có nhìn thấy hoàng đế đối với vài vị hoàng tử từng có cử động loại này, nghĩ không ra hôm nay đối đãi Mạc Hàm cũng là như thế, bên trong đến tột cùng đại biểu cái gì, chính là đứa ngốc cũng có thể rõ ràng phân lượng của Mạc Hàm tại trong lòng Hoàng thượng giờ này là cực cao, nhiều quý tộc bấy giờ tâm lý cũng âm thầm quyết định, nhất định phải hảo hảo lạp long (mượn hơi) quan hệ với Mạc Hàm .
Mà Tứ hoàng tử nhìn thấy cảnh này trong mắt hàn quan khẽ chớp một chút, thoáng qua rồi khôi phục lại bình thường, cũng không biết trong lòng hắn đến tột cùng nghĩ đến cái chủ ý gì. Sau khi hoàng đế rời đi, Công Tôn Vân Yến lại chạy tới, lôi kéo Mạc Hàm nói chuyện phiếm, đòi Mạc Hàm kể lại một chút chuyện thú tộc cho nàng nghe, mà Đại Lệ nghe được Công Tôn Vân Yến đề nghị, cũng gật đầu nói đến: “ Đúng vậy, Mạc Hàm, chàng hãy kể lại một chút quá trình đi thú tộc đi, chúng ta đều rất hiếu kỳ muốn biết đây." Mà Mộ Dung Phi Tuyết và Lạp Đinh, Nham Thạch bọn họ cũng tại một bên hưởng ứng, Mạc Hàm thấy thế, không thể làm gì khác hơn là đại khái nói lại một chút sự tình của mình tại thú tộc phát sinh, đương nhiên đem chuyện Hắc Ám Thánh Nữ trực tiếp lược bỏ, bất quá cho dù là như thế này cũng làm Đại Lệ các nàng nghe mà sợ hãi than mãi không thôi, đối với bản lĩnh của Mạc Hàm càng là bội phục khen ngợi không ngớt.
Mà Long Ngữ Yên vốn còn tưởng rằng Mạc Hàm chỉ là vận khởi hảo, may mắn hoàn thành lần này nhiệm vụ, giờ nghe được Mạc Hàm kể lại đầy đủ, đặc biệt là lúc Mạc Hàm tại trên đại điện thú tộc trước mặt trăm quan một thân bản lĩnh, tâm lý đối với cơ trí và thông minh của Mạc Hàm càng cảm thấy khâm phục, khó trách phụ hoàng lại lựa chọn Mạc Hàm xuất sử thú tộc, nếu đổi lại người khác hoặc là tự mình, gặp phải tình huống như vậy, khẳng định không thể nào xử lý hảo như Mạc Hàm.
Nghĩ tới đây, Long Ngữ Yên ánh mắt nhìn Mạc Hàm không khỏi có thêm một tia khâm phục. Ngay lúc Mạc Hàm đang tự đắc thao thao bất tuyệt, quang minh ngọc bội trên người đột nhiên nổi lên một trận rung động rất nhỏ, Mạc Hàm trong lòng thất kinh, vì quang minh ngọc bội này gặp phải minh tộc sẽ đặc biệt có báo động trước, lúc đầu tại thú tộc gặp pHải Tiên tri minh tộc giả mạo, quang minh ngọc bội này cũng là phản ứng như vậy , hơn nữa quang minh ngọc bội chỉ khi nào cách minh tộc rất gần , mới có thể cảm giác được minh tộc hơi thở, bây giờ ngọc bội đột nhiên có phản ứng, chẳng lẻ thật sự có minh tộc gian tế trà trộn vào yến hội sao?
Nghĩ tới đây, Mạc Hàm tâm lý mặc dù nghi hoặc, nhưng trên mặt vẫn bất động thanh sắc, chỉ thấy Mạc Hàm đem bọn Nham Thạch mấy người kéo lỗ tai hai bên trái phải thấp giọng nói vài câu, bọn Nham Thạch mấy người vội vã gật đầu biểu thị minh bạch, sau đó bọn họ cũng đi tới chỗ Mộ Dung Thiên bên tai thấp giọng nói vài câu, Mộ Dung Thiên sau khi nghe xong, trên mặt vẫn như cũ mang theo vẻ mỉm cười, chỉ nhẹ nhàng gật đầu, tỏ vẻ rõ ràng. Mà Mạc Hàm ngay sau đó quay về hướng Đại Lệ và Mộ Dung Phi Tuyết các nàng nói đến mình phải đi ra ngoài một chút, yêu cầu ngàn vạn lần bọn họ không nên chạy loạn,ở nơi này chờ hắn quay lại.
Đại Lệ bọn họ mặc dù nghi hoặc hành động của Mạc Hàm, nhưng Đại Lệ và Mộ Dung Phi Tuyết bây giờ đã hoàn toàn tin tưởng Mạc Hàm , chỉ có Long Ngữ Yên tâm lý cũng không phải rất đồng ý, nhưng Mộ Dung Phi Tuyết và Đại Lệ các nàng cũng không có ý kiến , mình cũng không thể nói gì, thầm nghĩ xem Mạc Hàm chơi trò gì. Mà lúc này Mạc Hàm đã rời khỏi vị trí, trực tiếp cảm ứng theo chấn động của ngọc bội , trực chỉ vãng yến hội đại sảnh đi đến.
Càng đến gần ở giữa đại sảnh, ngọc bội chấn động càng rõ ràng, cho Mạc Hàm biết rằng đã cách nơi minh tộc ẩn trốn rất gần , Mạc Hàm lúc này cũng tại trong lòng thầm hối hận, mình lúc đầu tại sao không có xin Thủy Linh nhi một ít khu ma châm lại, nếu lúc này trên tay có khu ma châm mà nói, Mạc Hàm tự tin mình nhất định có thể ứng phó cái tên minh tộc gian tế này, nhưng là lúc này ảo não cũng không có được gì, không thể làm gì khác hơn là ngưng thần đề phòng, thong thả dựa theo ngọc bội mà hướng tới đại sảnh bước đi, trên đường cũng gặp phải các quý tộc cùng Mạc Hàm thân thiết chào hỏi, Mạc Hàm cũng nhất nhất gật đầu mỉm cười đáp lại,không hề tỏ ra chút nào khác thường .
Ngay lúc này, Mạc Hàm đột nhiên phát hiện mục tiêu của mình, chỉ thấy tại nơi cách Mạc Hàm khoảng năm thước, một nữ tử mang mặt nạ đang đứng , mặc một thân hoàng sắc lễ phục, bởi vì trong đế quốc có tập tục, mang mặt nạ tại những buổi lễ tiệc long trọng, là đại biểu cho người độc thân, vì thế trong yến hội hôm nay cũng có không ít quý tộc nữ tử mang theo mặt nạ, bởi vậy hoàng y nữ tử cũng không có vẻ gì đường đột, chỉ là Mạc Hàm dựa vào chính giác quan thứ sáu, cảm thấy hoàng y nữ tử cấp cho mình một loại cảm giác rất khó chịu, nếu như suy đoán không sai, hoàng y nữ tử nhất định có chuyện..
Lúc này Mạc Hàm cũng phát hiện ra Tứ hoàng tử Long Vân cũng đứng ở bên cạnh hoàng y nữ tử, nhìn thấy Mạc Hàm, Long Vân vội vàng mỉm cười mở miệng chào hỏi đáo: “ Mạc Hàm công tước, ngươi như thế nào lại đến đây , ta còn nghĩ xong nơi này rồi sẽ tìm ngươi , nghĩ không ra ngươi tự mình tới."
Nói xong, Long Vân và hoàng y nữ tử trực tiếp đi tới trước mặt Mạc Hàm, mà quang minh ngọc bội trên người Mạc Hàm chấn động cũng càng thêm mãnh liệt .
Long Vân quay về hoàng y nữ tử mở miệng nói đến: “ Lai, ta giới thiệu cho ngươi một chút, vị này là người nổi tiếng nhât đế quốc gần đây - Mạc Hàm công tước, lần này yến hội cũng là vì Mạc Hàm công tước mà cử ban , chúng ta đều là nhờ vào quang thiểm (ánh sáng) của Mạc Hàm công tước a , hơn nữa Mạc Hàm công tước cũng là công tước trẻ tuổi và anh tuấn nhất Thiên Long đế quốc chúng ta , ngay cả ta cũng phải cam bái hạ phong , Hải Ti ngươi cần phải hảo hảo nhận thức một chút , ha ha."
Mạc Hàm vội vàng mỉm cười mở miệng nói đến:" Tứ hoàng tử quá khen rồi , Mạc Hàm như thế nào có thể so với hoàng tử điện hạ, điện hạ chính là tương lai của Thiên Long đế quốc , Mạc Hàm sao dám cùng điện hạ so sánh, ngưòi vừa rồi nhất định là giễu cợt ta a."
Mà Long Vân chỉ là lắc đầu nói đến: “ Mạc Hàm công tước ngươi đừng hiểu lầm, ta nói chính là lời thiệt tình a, sau này ngươi sẽ rõ ràng tâm ý ta." Sau khi nói xong lại chỉ vào hoàng y nữ tử mỉm cười mở miệng nói đến: “ Lai, ta giới thiệu cho ngươi, vị này là thiên kim của Tát Mã công tước đại nhân - Hải Ti tiểu thư, chính là vị đại mỹ nữ nga, Mạc Hàm công tước cần phải hảo hảo nhận thức, nhận thức a ."