Trích:
Nguyên văn bởi vô ngân
Tru Tiên là bộ đầu tiên ta đọc, nhưng đến giờ khi đọc rất nhiều truyện rồi thì Tru Tiên vẫn là một trong những bộ truyện hay nhất đối với ta, Tiêu Đỉnh đầu tư truyện rất công phu, không phải như một số tác giả bây giờ cú hứng lên là viết.
Ngã Tây Hồng viết truyện bộ nào cũng rất hay, tuy không phải cực kì xuất sắc nhưng tác phẩm của Cà Chua mọi mặt đều rất tốt, từ đánh nhau đến tình cảm, quan niệm nhân sinh. Mà Cà Chua còn có một ưu điểm nữa là không bao giờ viết theo cái lối trên có trời dưới có Trung Quốc như một số tác giả khác.
Nếu chỉ nói về đánh nhau thì Mộng Thần Cơ viết rất hay, vô cùng sáng tạo, có hiểu biết rất thâm sâu với võ học, mỗi tội nvc trong truyện của cha này cường thế quá, một đường chém giết thằng tắp, ít nguy hiểm, mất đi kịch tính của truyện.
Mà Nhĩ Căn luận về Đạo ta thấy là hay nhất, ba lần hóa phàm của VL làm lòng ta buồn không thôi, đáng giá phải suy ngẫm.
Mà nếu nói tác giả nào có cái đầu khủng bố nhất chắc phải kể đến Vong Ngữ rồi. Trong truyện nhiều cái vật phẩm Hàn Lập nó thu được từ đời tám hoánh nào rồi, đến lúc chúng ta đọc truyện còn quyên mất tiêu thì tác giả lại nhắc đến. Trí nhớ thật đáng hâm mộ a!
|
Em đồng ý với bác, trừ vụ "Cà Chua còn có một ưu điểm nữa là không bao giờ viết theo cái lối trên có trời dưới có Trung Quốc như một số tác giả khác"
Thực ra Cà Chua vẫn có kiểu yy đó, tuy là ko nhiều lắm, ví dụ như trong Thôn phệ tinh không có vài đoạn chửi Nhật, hay là trong Thốn mang lão cứ khen TQ suốt, thậm chí xã hội đen mà cũng khen xã hội đen TQ biết giữ chữ tín, nghĩa khí hơn xã hội đen nơi khác