Trời lúc này đã về chiều, từng ánh mặt trời như sắp tắt tới nơi nhưng dân cư trong thành vẫn cực kỳ đông đúc .
Đặc biệt là khu vực lầu xanh Tụ Hiền Trang .
Nơi này người đi ra đi vào mãi không dứt, ai nấy trên mặt đều mang theo thần sắc tò mò và háo hức . Trên tay còn cầm một số đồ ăn vặt và nước, cực kỳ thoải mái và nhàn nhã .
_ Này, huynh đệ, tình hình thế nào rồi ?
Một người đi đường bóc một nắm bắp rang bỏ vào miệng rồi hỏi người đứng bên cạnh .
_ Ta cũng không rõ ràng lắm .
Người này lắc đầu tỏ vẻ không biết, bàn tay thì thừa cơ vung vào bịch bắp của người kia, ý đồ ăn ké một miếng .
_ Sao không rõ ? Ta nhớ lúc nãy đánh nhau ác liệt lắm cơ mà . Sao tự nhiên bây giờ lại không thấy gì ?
Người kia bị ăn ké thì nhíu mày nhưng vẫn hỏi .
_ Ừ, đánh ác thật nhưng khói bụi mù mịt chúng ta có thấy cái gì đâu . Với cả đánh ác quá ta cũng không dám tới gần sợ gây hoạ . Ta chỉ chú ý trận đấu của Tiêu đại hiệp và Chu lão ngoan đồng thôi . Đến khi quay đầu nhìn lại phía dưới thì chỉ thấy cái thằng nhóc lúc nãy đòi uống rượu kết giao với Tiêu đại hiệp là còn đứng . Còn những người khác thì biến đi đâu rồi không biết .
_ Ặc, thế là có chuyện gì . Xung quanh đều có người đứng xem, làm sao lại biến mất được ?
Người cầm bịch bắp trong mắt kinh hãi không nhỏ .
_ Ta chịu . Ta hỏi mọi người xung quanh thì ai cũng chả biết . Ngay cả Du thị song hùng và hai lão hoà thượng cũng biến mất không thấy .
Người này lắc đầu ngao ngán .
_ Ặc, không lẽ không có một chút gì khác lạ sao ?
_ Ờ thì có, ta nghe mấy người đứng gần nói thì trước khi biến mất đều vang lên cực kỳ nhiều tiếng kêu thảm thiết . Kêu chấn động đến độ rách màn nhĩ .
_ Ặc, tiếng thế nào ?
_ Ngaoooooooooooooo . Đó, cực kỳ thảm thiết và đau đớn . Theo người ta diễn tả là thế .
_ Ặc, ghê thế, may mà chúng ta đứng xa . Ta nghĩ chắc bọn kia chơi trò gì ghê lắm . Nếu không làm sao có tiếng thế được .
Người kia gật đầu một cái rồi lại chăm chú nhìn lên bầu trời .
……………………………………
Lâm Quân đứng ngay dưới chân Tiêu Phong và Chu Bá Thông, thấy trời đã về chiều thì hắn nhíu mày một cái . Tỏ vẻ rất không kiên nhẫn nói :
_ Chưa tìm được Đoàn Dự và A Châu nữa à ?
Huyền Nạn đứng sau lưng cung kính đáp :
_ Thuộc hạ đã sai người đi tìm nhưng vẫn chưa thấy . Không biết là đã chạy đi đâu .
_ Ờ, mà hai thằng cha này tính đánh tới khi nào đây ? Mẹ nó, ta dùng mắt thần thì thấy thằng cha Tiêu Phong cảnh giới thấp hơn lão kia một chút . Không biết hắn uống thuốc lắc hay sao mà có thể trụ được đến bây giờ nhỉ ?
Lâm Quân hút một hơi thuốc rồi bất mãn nói . Trong lòng cũng mắng tên Tiêu Phong ngu ngốc, nếu hắn dẫn Chu Bá Thông xuống dưới đất thì đám Lâm Quân vào chơi hội đồng là được rồi . Không hiểu thằng cha này làm quái gì mà cứ đánh binh binh bang bang trên đó . Không thấy mệt sao ?
_ Ách, chắc Tiêu đại hiệp là anh hùng hảo hán nên muốn solo .
Huyền Nạn cũng cảm thấy Tiêu Phong hơi ngu nhưng hắn vẫn nói .
_ Mẹ nó, vợ bị tóm chưa biết sinh tử mà chơi solo . Không thấy phiền à ? Ờ mà hay là thằng nhóc Đoàn Dự ăn luôn chị dâu hắn nhỉ . Hắc hắc, ta nghi lắm à nhe .
Lâm Quân trưng một khuôn mặt hèn mọn ra cười nói . Vì quá chán nên nãy giờ hắn toàn thêu diệt ra một số chuyện động trời và vô sỉ để chém gió với Huyền Nạn .
_ Ách, ta nghĩ không phải đâu .
Huyền Nạn đổ mồ hôi nói . Thiếu gia thật là, không biết ăn gì mà trong óc toàn những thứ đen tối .
Đúng lúc này thì Cat chạy tới . Vội vàng nhảy lên vai Lâm Quân nói :
_ Thiếu gia . Đã phát hiện Đoàn Dự và A Châu nhưng tình hình không khả quan lắm, bọn hắn đã bị người ta tóm .
_ Ừ, thế đang ở đâu ? Chúng ta qua đó .
Lâm Quân nghe thế thì chấn động trong lòng, vội vàng nghiêm túc lại hỏi .
_ À, đang trên đường tới đây .
Cat cọ cọ cái râu mèo rồi nói .
_ Trên đường tới đây ? Là clgt ?
Lâm Quân nhíu mày hỏi . Hắn muốn biết cái “ trên đường tới đây “ nghĩa là gì . Không lẽ thành tù nhân mà vẫn đi được sao .
Nhưng nghi hoặc chưa bao lâu thì hắn chợt nghe một tiếng quát rung trời truyền từ phía sau đám người ra .
_ Tránh đường đê, tránh đường đê . Mộ Dung thiếu gia tới .
Ngay sau đó là từng luồn khí tức cực kỳ mạnh mẽ bắn lên cao . Theo cảm giác của Lâm Quân thì có ít nhất năm tên Thiên Không Võ Sĩ kèm theo một tên nửa bước vào cảnh giới Võ Thánh .
Mộ Dung thiếu gia . Đừng nói là tên Mộ Dung Phục chớ, hôm nay là ngày gì mà xui vãi thế này .
Lâm Quân tò mò quay đầu nhìn lại . Vừa nhìn xong thì Lâm Quân đã chấn động cả người . Chỉ thấy phía sau đám người là một đám người . Dẫn đầu là một thanh niên mặt trắng, cả người toát lên vẻ uy nghiêm, nhưng sâu trong con ngươi lại là dã tâm điên cuồng .
Phía sau lưng lần lượt là một lão già và một người trung niên. Lão già tóc trắng áo tím, còn người trung niên thì tóc đen áo xanh .
Phía sau nữa là một số hộ vệ, trong số đó đáng chú ý nhất là một thanh niên có dáng đi như phụ nữ . Khuôn mặt trắng bệch, nụ cười biến thái . Hai tay của hắn đang xách hai người Đoàn Dự và A Châu như xách hai con gà . Mỗi khi thằng này nhìn Đoàn Dự thì đều chẹp chẹp môi tỏ vẻ thèm thuồng .
Mộ Dung Phục, Đinh Xuân Thu, Nhạc Bất Quần, Bao Bất Đồng, Phong Ba Ác, Lâm Bình Chi . Mẹ nó, toàn người quen, mà sao chúng lại xuất hiện ở đây nhỉ .
Lâm Quân trong lòng dâng lên một cảm giác khó hiểu . Hắn chả hiểu tên Tiểu Thần Đèn đang làm cái quái gì nữa . Nhiệm vụ trong game lúc trước hắn chơi đâu có phải thế này . Cứ tưởng đánh xong một đám kia là hết rồi chứ, ai dè lại lòi thêm một đám người thế này .
Mộ Dung Phục đi đầu tiên, khi hắn đang dạm bước tới chỗ Tiêu Phong đang đánh nhau thì cũng thấy một đám người đang đứng dưới đất . Lúc đầu thì hắn cũng chỉ nhìn thoáng qua thôi . Nhưng sau khi chứng kiến thân ảnh của Lâm Quân thì chợt nghiến răng trèo trẹo, khuôn mặt hiện lên vẻ dữ tợn .
_ Này, có chuyện gì thế ?
Đinh Xuân Thu đứng sau lưng Mộ Dung Phục nhíu mày hỏi .
_ Hắn là tên khốn khiếp đã làm ta thân bại danh liệt .
Mộ Dung Phục tức điên người chỉ tay về phía Lâm Quân .
_ Là hắn ? Hắn có phải là người lợi dụng âm thanh làm ……. À……làm cho ngươi không khống chế được ?
Đinh Xuân Thu hỏi nhỏ với một vẻ mặt ngạc nhiên .
Lúc trước khi Lâm Quân làm cho Mộ Dung Phục ị đùn thì không hiểu sao Vương Ngữ Yến lại quay được cái clip lúc đó . Vì muốn hạ thấp danh dự của biểu ca không biết điều của nàng mà nàng đã phát tán ra ngoài .
Kết quả là sau chuyện đó Mộ Dung Phục nổi tiếng khắp võ lâm trung nguyên, lúc trước tuy cũng nỗi tiếng nhưng có một số người còn chưa có biết tới . Nhưng lần này thì lại khác, Mộ Dung Phục mà đi đâu thì đều có một số người chỉ chỉ trỏ trỏ hắn, đều nhìn hắn với một ánh mắt quái cmn dị .
Dần dần cái câu “ Bắc Tiêu Phong, Nam Mộ Dung “ được sửa thành “ Bắc dại gái, Nam ị đùn “ trong miệng một số người . Cái dại gái của Tiêu Phong chính là được lưu truyền từ lúc mà gã cứu A Châu, vì lúc trước A Châu đeo mặt nạ rất xấu xí nên người ta mới bảo thế . Còn Mộ Dung Phục thì chuyện đã biết rồi . Kết quả là hai người lại nổi tiếng khắp nam bắc, một câu tuyệt phối cũng ra đời như thế đó .
_ Ta muốn giết hắn .
Mộ Dung Phục nhớ lại cái quá khứ đau lòng của mình thì giận tới điên người . Trong mắt bắn ra sát khí mãnh liệt nói .
_ Này, hình như là do Vương Ngữ Yến hết mà .
Đinh Xuân Thu nghe thế thì cũng nhíu mày . Nhưng lão cảm giác Lâm Quân cũng không phải là người dễ chơi nên nói thế . Trên đường tới đây lão cũng nhận được một số tin tình báo là Lâm Quân đã làm 199 người hư không tiêu thất .
_ Im mồm . Nếu ngươi còn muốn hợp tác thì giúp ta giết hắn .
Mộ Dung Phục quát lên . Thực ra hắn cũng muốn giết Vương Ngữ Yến từ lâu nhưng khi nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của nàng thì lại không hạ thủ được . Đã thế hai người còn có quan hệ họ hàng trong đó nữa chứ .
_ Ơ, thì giúp .
Đinh Xuân Thu nhớ đến cái giao kèo thì vội nói . Nhưng trong ánh mắt cũng loé ra một tia sát khí . Lão tính toán khi xong cái chuyện này sẽ dạy cho tên ngạo mạn này một bài học . Dám quát lão nữa cơ đấy .
_ Tốt, còn các ngươi .
Mộ Dung Phục quay sang hỏi mấy người còn lại .
_ Ta thì sao cũng được .
Hoa Sơn chưởng môn Nhạc Bất Quần cười nói .
_ Ta thì chỉ muốn thông hắn thôi . Người ta rất là xinh zai đó nhe .
Lâm Bình Chi âm dương quái khí cười nói, trên mặt hiện lên vẻ dâm tà . Không biết lấy đâu ra can dầu ăn vung vẩy trước mặt .
_ Chúng ta theo thiếu gia .
Bao Bất Đồng và Phong Ba Ác vì là thuộc hạ của Mộ Dung Phục nên vội tỏ thái độ .
_ Tốt .
Mộ Dung Phục thấy thế thì hài lòng . Hắn bước ra trước mặt Lâm Quân . Rút cây kiếm đeo bên hông ra, dữ tợn hướng Lâm Quân nói :
_ Tên khốn khiếp, chuẩn bị đi chết đi .
Những người còn lại như Đinh Xuân Thu đều rút vũ khí ra, khuôn mặt đều hiện lên sát khí .
Người xung quanh đang đứng xem thì cũng vội vàng im lặng nhìn qua đây, trong lòng tò mò không biết Lâm Quân sẽ ứng phó như thế nào . Chắc hẳn là một trận long tranh hổ đấu đây .
Không khí hết sức căng thẳng .
_ Ấy, Mr ị đùn . Đã lâu không gặp . Sao rồi ? bệnh kín của ngươi đã chữa chưa ? Nếu chưa thì qua đây ta tặng cho một đám tã lót “ bóp bi phét “ về mà xài . Bảo đảm thấm hút tuyệt vời . Mông sạch mẹ yêu .
Lâm Quân cả người vô hại hướng Mộ Dung Phục tươi cười nói . Giống như là gặp bạn bè thân thiết chứ không phải gặp kẻ thù .
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Đám người xung quanh vừa nghe Lâm Quân bảo thế thì cả đám thiếu chút nữa té lộn cổ . Không ngờ trên đời này lại có một thằng nhóc vô sỉ và bá đạo như thế . Ngay cả hai người Tiêu Phong và Chu Bá Thông nghe thế cũng sém chút nữa phân tâm . Té thẳng từ trên trời xuống .
Mẹ nó, Mr ị đùn .
Tã lót “ bóp bi phét “ .
Bệnh kín .
Mông sạch mẹ yêu .
Mẹ nó, có cho người ta sống không thế ? Có gì nói nhỏ được rồi, nói lớn như thế làm gì ? Đã thế còn đem vẻ mặt hồn nhiên ngây thơ ra nói nữa chứ . Ặc, ặc, đời ta chưa gặp được vị huynh đài nào bá đạo như huynh .
_ Này, Mr ị đùn . Sao ngươi im thế hả ? Vẻ mặt của ngươi là sao ? Tức giận cái gì ?
Lâm Quân tỏ vẻ vô tội sổ thêm một tràng . Tỏ vẻ rất ngây thơ vô tội .
Mộ Dung Phục mặt mũi tái mét, gân xanh trên trán đã nổi lên . Hắn chỉ tay vào mặt Lâm Quân, khó khăn thốt ra hai tiếng :
_ Ngươi…..ngươi………
_ Ấy, đừng tức, đừng tức . Hê hê, ta có lòng tốt cơ mà . Này nhé, bệnh kín là một cái bệnh quan trọng không cần phải giấu . Haiz ta hiểu nổi khổ của ngươi cơ mà . Thế cho nên anh chuẩn bị một đống tã giấy rồi nè . Lại đây mà nhận, đừng ngại . Cũng không cần cảm ơn ta đâu .
_ Ngươi…….ngươi………..
_ Sao ? Chê ít à ? Yên tâm, ta chuẩn bị nhiều lắm . Hắc hắc, ta biết ngày ngươi đi 3 lần nên ta chuẩn bị 3 vạn cái . Yên tâm, trong mấy năm không ai phát hiện được đâu .
_ Ngươi…ngươi……..
_ Sao ? chơi gái sợ hôi ấy hả ? Yên tâm, ta còn chuẩn bị một ít dạ hương rồi . Cứ bôi vào đó bảo đảm thơm lừng ngay .
_ Ngươi………..
_ Gì nữa ? Sao ? Sợ gái chê à ? Yên tâm, ngươi ngọc thụ lâm phong thế cơ mà . Cứ yên tâm, chắc chắn gái sẽ hiểu cho nổi khổ tâm của ngươi . Hắc hắc, yêu ngươi thì phải vượt qua được bệnh kín chứ . Nếu không ta đưa cho gái ngươi thêm 3 vạn cái khẩu trang, hắc hắc hắc …….
Lâm Quân tự biên tự diễn . Hắn thao thao bất tuyệt mà không để cho Mộ Dung Phục nói một câu nào . Đáng giận nhất là khi nói hắn đều trưng một bộ mặt vô tội vô hại ra làm . Ý là thấy ta tốt không ? Chuẩn bị sẵn cả rồi đấy, ta vì lo cho bệnh kín của ngươi đó .
_ Mẹ nó . Im đi cho bố, xem chiêu .
Mộ Dung Phục càng nghe càng tức giận, đầu hắn càng lúc càng toát ra nhiều khói trắng . Khuôn mặt vốn anh tuấn cũng vặn vẹo giống như một con trâu điên . Sau cùng, thấy Lâm Quân vẫn thao thao bất tuyệt thì hắn quát lớn . Nổi giận cầm cây kiếm đâm thẳng về phía Lâm Quân .
Lâm Quân vội vàng lùi ra phía sau, hét lớn :
_ Hành động đi .
Lập tức, Tiêu Phong đang triền đấu với Chu Bá Thông trên bầu trời hét lớn một tiếng :
_ Thiên Hạ Vô Cẩu .
Hàng loạt con rồng màu vàng hiện ra từ hư không . Đây chính là chiêu số mạnh nhất mà Tiêu Phong đã súc khí từ nãy tới giờ . Chỉ thấy từng con rồng màu vàng đều bỏ qua Chu Bá Thông, đánh thẳng về phía đám người Đinh Xuân Thu đang chưa biết gì và không hiểu ra sao .
_ Ầm .
Các con rồng màu vàng tất cả đều không bị cản trở đâm trúng mục tiêu cần thiết . Chỉ thấy đám người Đinh Xuân Thu vội vàng chạy đi, tránh ra khỏi vùng ảnh hưởng . Nhưng rất tiếc là vì tránh quá muộn nên bọn hắn vẫn bị dính đòn . Chỉ thấy cả đám người đểu cực kỳ chật vật .
_ Quác, quác .
Lợi dụng cơ hội này, Eagle lập tức biến thành bản thể . Xải cánh dài tới gần 10m, bay thẳng về phía Lâm Bình Chi đang xách Đoàn Dự và A Châu .
Lâm Bình Chi lúc nãy cũng tránh không kịp chiêu Thiên Hạ Vô Cẩu của Tiêu Phong . Lúc này đang rất chật vật . Ngoại hình hắn bây giờ cũng không khác gì một tên ăn mày . Quần áo đẹp lúc nãy đều đã rách, từ trong người còn chảy ra một vài dòng máu đỏ lòm nhìn ghê người .
Khi thấy một con chim ưng màu đen to tướng bay về phía hắn thì Lâm Bình Chi hồn vía lập tức lên mây . Vội vàng ném hai đứa xách trong tay ra sau lưng, lắp mô tơ vào đít và bắt đầu chạy trốn . Trong lòng thì thầm than gặp yêu quái cmnr .
Không tốn một chút sức lực nào . Eagle lập tức đón được Đoàn Dự và A Châu lên lưng . Sau đó Ealge ngẩn đầu lên trời kêu một tiếng rồi tăng tốc độ bay vụt đi .
_ Tiêu đại ca . A Châu đã được cứu rồi . Chạy trước rồi nói .
Lâm Quân thấy tình hình đã ổn thì vội vàng hét lên .
_ Tốt .
Tiêu Phong không dây dưa nữa, xà xuống vác Lâm Quân lên vai rồi lập tức bay đi . Không thèm ngoái lại nhìn một chút nào .
Nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh . Tất cả những hành động đều nhanh như điện quang hoả thạch . Từ lúc Tiêu Phong hét lên cho tới lúc Tiêu Phong vác Lâm Quân bay đi thì cùng lắm chỉ khoảng 30s .
Trong thời gian đó thậm chí mọi người xung quanh đều chưa kịp hoàn hồn lại .
_ Này, hắn chạy rồi hả ?
_ Mẹ nó, đúng đám kia là đồ ngu . Thế mà cũng để chạy mất .
_ Mẹ, ngươi không thấy con chim ưng kia sao . Con đó chắc chắn là một Boss .
_ Bậy, lúc nãy ta thấy nó có chút xíu mà . Với lại tu vi cũng không phải mạnh .
_ Thế chắc là con của Boss . Đám người kia sợ đắc tội nên thả đi .
_ Có lý lắm .
…………………………….
Đám người xung quanh trò chuyện một hồi . Chủ đề đều là Eagle mà không phải Lâm Quân . Dù sao một con chim ưng to gần 10m thì hấp dẫn hơn một thằng mất dạy vô sỉ, sử dụng miệng lưỡi làm người ta chán ghét .
Trung tâm vụ việc, cả đám người Mộ Dung Phục còn đang ngây dại thì lập tức một tiếng hét vang lên :
_ Mẹ nó . Còn không mau đuổi theo . Đứng đây làm cái quái gì ?
Thì ra là Chu Bá Thông lên tiếng . Lúc nãy trước khi Tiêu Phong ra chiêu thì lão không hiểu thấu đột nhiên bị một đám lưới trùm lên người . Không hiểu đám lưới này làm từ chất liệu gì nhưng cực kỳ chắc chắn . Làm lão phải tốn một phen công phu mới chui ra ngoài được . Nếu không phải như thế thì làm sao lão để Tiêu Phong thoát đi được .
_ Ơ, đẻo thuôi . À nhầm, tất cả đuổi theo mau .
Đám người Đinh Xuân Thu nghe thế thì ai nấy đều quay mặt về phía thuộc hạ quát lớn . Sau đó ra sức chạy đi .
Chu Bá Thông thấy thế cũng chạy theo, vừa chạy lão vừa lẩm bẩm trong miệng : “ hy vọng đừng để tên nhóc Đông Phương tóm được…..” .
………………………………..
Tiêu Phong xách Lâm Quân bay đi mà trong lòng vui mừng không ngớt . Cuối cùng thì hắn và A Châu cũng đã thoát được cái đám trùng đó . Sau này hai người bọn hắn chắc chắn sẽ ẩn tu sơn cốc, thả cá nuôi chim sống qua ngày . Chắc chắn không ai có thể tìm được nữa .
_ Đại ca, dừng ở đây được rồi . Đám người phía sau đuổi không kịp đâu .
Lâm Quân bay một thời gian thấy Eagle đã hạ xuống đất thì nói .
_ Sao lại không ?
Tiêu Phong thắc mắc hỏi . Mới bay có một thời gian ngắn thôi mà .
_ Huynh và đại tẩu cứ yên tâm rời đi đi . Đám này để cho đệ là được rồi .
Lâm Quân phất tay không cho là đúng nói . Lúc nãy hắn đã tính toán cả rồi . Đã sai Huyền Nạn lập một số bẫy rập trên đường chạy thoát rồi . Cho dù là Võ Thánh chắc chắn còn đuổi không kịp chứ đừng nói đám người này .
_ Được .
Tiêu Phong thấy Lâm Quân tự tin như thế thì hạ xuống đất .
Dừng một chút hắn nói :
_ Huynh đệ, ta rất cảm ơn ngươi . Sau này có gì đừng khách sáo, cho dù là dầu sôi lửa bỏng thì ta vẫn đi cùng ngươi . Tiêu mỗ nói được làm được .
_ Đại ca, huynh vẫn gọi ta là ngươi sao ?
_ Ừm, vậy đại ca không khách sáo . Nếu đệ cần gì thì cứ phone cho đại ca một tiếng . Ta sẽ đến ngay .
_ Vậy mới đúng chứ . Được, nếu có gì sẽ làm phiền huynh .
Lâm Quân cười cười nói . Xem ra nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành rồi .
_ Ừ, vậy đại ca đi đây . Tiểu đệ bảo trọng .
Sau khi cứu tỉnh A Châu và Đoàn Dự thì Tiêu Phong chắp tay nói . Trong lòng gấp rút mang A Châu đi trị thương .
Lúc nãy cho dù cái chiêu Thiên Hạ Vô Cẩu của hắn đã tránh chỗ của A Châu mà phóng nhưng vì tên Lâm Bình Chi xách trên tay nên cũng không tránh khỏi có một chút vết thương . Vì rất lo lắng nên Tiêu Phong vội vàng cáo từ đi ngay .
_ Đại ca, đại tẩu bảo trọng .
Lâm Quân và Đoàn Dự cung tay nói .
Khi Tiêu Phong đi khuất rồi thì Đoàn Dự mới quay sang Lâm Quân nói :
_ Tiểu đệ, ngươi cũng bảo trọng . Chuyện lúc trước ta không thèm so đo với ngươi . Ta cũng đi đây .
_ Hêhê, nhị ca ngươi cũng bảo trọng .
Lâm Quân chắp tay nói . Trong lòng hắn cảm giác tên Đoàn Dự này có hơi khác trong nguyên tác, hình như không ngu như trong đó thì phải .
_ Ừ, có việc gì cứ nói ta .
Đoàn Dự bỏ lại một câu rồi tiêu sái bay đi .
_ Hêhê, nhiệm vụ hoàn thành rồi . Các tiểu đệ, về lĩnh thưởng nào .
Tất cả đã giải tán thì Lâm Quân cũng phải về thôi . Lập tức hắn lấy ra hồi thành phù . Quay trở về Đại Lý thành . Tất cả nô lệ và ma thú cũng đều đi theo hắn .
………………………..
Khi Lâm Quân thoát ra từ thế giới TLBB thì tinh thần cực kỳ thoả mãn và sảng khoái . Số là lần này hắn nhận được đầy đủ phần thưởng của Tiểu Thần Đèn, không thiếu một xu nào . Vị chi là 10 tỷ đồng . Đã thế cái đám hắn thu vào hành nang đều trở thành tiểu đệ của hắn . Còn 4 tên mạnh nhất thì trở thành nô lệ .
Lâm Quân sảng khoái tới run cả người .
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Đã 1 tháng trôi qua từ ngày hôm đó . Thời gian này Lâm Quân cũng thật là thích ý . Đi học toàn nằm ngủ, còn chơi trong thế giới TLBB thì cũng không gặp một chút cản trở nào cả, trình độ tu vi cứ tăng lên dần dần .
1 tháng trôi qua thì hắn cơ bản cũng đã quen thuộc với lớp A2 . Từ lớp trưởng cho đến các bạn học sinh thì Lâm Quân đều biết hết . Đa số con trai cũng đều dần dần chơi thân với hắn, chỉ trừ một số bạn cá biệt . Còn đám con gái thì không thân thiết lắm, nhiều khi còn xa lánh hắn làm hắn không hiểu ra sao .
_ Oáp, thật thoải mái .
Lâm Quân vươn vai một phát, hắn cảm giác trong lòng thật phấn chấn và thoải mái . Tối hôm qua Lâm Quân với đám Đặng Tùng đánh bài cả đêm nên hôm nay cực kỳ buồn ngủ . Nếu không phải là cái phòng ký túc xá quá dơ bẩn thì hắn cũng không phải lên lớp ngủ thế này .
_ Này, mày thoải mái phết nhỉ . Chúng tao ngồi học mệt phờ râu còn mày thì được ngủ . Thật quá đáng .
Đặng Tùng ngồi bên cạnh bất mãn nói .
_ Hêhê, ai kêu tao làm con rể ổng chi . Có gan mày đi tán Nhật Hạ đi, hắc hắc hắc .
Lâm Quân dương dương tự đắc cười nói . Kể từ khi hắn tỏ tình với Nhật Hạ thì lão Phong Chỉnh đã chính thức coi hắn là con rể . Nếu trong giờ học hắn có không học bài hoặc ngủ thì lão cũng chỉ mở một mắt, nhắm một mắt . Không dám tìm phiền toái cho con gái lão .
_ Mẹ kiếp, đừng nói với thằng oắt này nữa Tùng . Nó cũng làm tao hận tới ngứa răng . Mẹ nó, giờ lão Phong Chỉnh đã đành, không ngờ giờ cô Phươngthằng này cũng được ưu tiên .
Thiên Vũ ngồi bên cạnh cũng chen mồm vào nói .
_ Hắc hắc . Anh gọi là mị lực vô song . Các chú làm đếch gì đọ lại anh . Haha . Người nhìn người thương, hoa gặp hoa nở .
Lâm Quân hèn mọn cười nói . Mặt mày cực kỳ vô sỉ . Cô Phương chính là cô giáo lúc trước đã hỏi cha hắn có phải tên Lâm Long không . Cho tới bây giờ hắn cũng không hiểu tại sao cô giáo lại tốt với hắn như thế . Ánh mắt cô giáo nhìn hắn đôi lúc cho hắn cái cảm giác như mẹ hiền nhìn con làm Lâm Quân nhiều khi rùng mình khó hiểu .
_ Cút cmm đê . Nói nữa bố tát cho giờ .
Đặng Tùng giận dữ quay sang nói .
_ Hắc hắc, à mà sao hôm nay lớp lạ thế . Không ai thèm ra chơi à ?
Lâm Quân nhìn xung quanh một lát rồi nhíu mày hỏi . Thường thường giờ ra chơi cả lớp đều tụ tập theo băng nhóm kéo nhau ra sân chơi . Nhưng không hiểu tại sao hôm nay tất cả đều ngồi im trong lớp nói chuyện . Thỉnh thoảng lại đánh mắt nhìn ra cửa lớp như đang chờ gì đấy .
_ Ặc, chú mày không biết à ? Hôm qua lão Phong Chỉnh mới nói cơ mà .
Đặng Tùng ngạc nhiên hỏi .
_ Ặc, hôm qua anh bận ngủ . Hắc hắc .
Lâm Quân ngượng ngùng cười cười .
_ Ạch, tao bó tay mày luôn .
Đặng Tùng ngán ngẩm lắc đầu .
Dừng một chút, hắn mới nói tiếp :
_ Hàng năm, vào lúc này thì trường DongDa chúng ta đều diễn ra một hoạt động hết sức quan trọng để chào mừng các học sinh mới vào trường . Nghe nói đó là hoạt động dạ tiệc được tổ chức vào buổi tối . Mỗi lớp năm một đều phải tập một tiết mục văn nghệ để biểu diễn cho cả trường xem .
_ Nhưng không phải tiết mục nào cũng được nên chúng ta đều phải bốc thăm hên xui may rủi . Hiện giờ Nhật Quỳnh đang đi bóc thăm . Cả lớp đều đang chờ đợi Nhật Quỳnh bóc ra cái gì .
Lâm Quân nghe thế cực kỳ tò mò, hắn hỏi lại :
_ Tiết mục văn nghệ thì đơn giản mà . Tại sao lại có hên xui may rủi trong này ?
Đặng Tùng lắc đầu nói :
_ Có tất cả 40 đề mục để bốc thăm . Đơn giản nhất trong đó chính là múa võ hoặc phóng ma pháp theo nhạc . Khó hơn chút là phải hát đồng ca hoặc chơi nhạc cụ …………
_ Mẹ, mấy cái này có gì mà khó ?
Lâm Quân nghi hoặc hỏi, hắn cảm giác mấy cái này cũng đơn giản mà .
_ Chú im coi, anh chưa nói hết đã nhảy vào mồm anh là như nào ? Đó chỉ là những đề mục đơn giản thôi . Nghe nói còn có đề mục múa với ma thú hoặc là tự sáng tác nhạc để hát . Mẹ nó, chúng ta đều là dân tập võ thì làm gì tinh thông mấy cái này . Còn về ma thú thì trường đưa cho nhưng làm sao để bắt đám gia hoả cấp 5, cấp 6 múa được chứ .
Đặng Tùng tiếp tục giải thích .
_ Ra thế, vậy còn gì không ? Tuy khó khăn nhưng ta thấy cũng không có gì mà . Chúng ta tập luyện là được .
_ Ờ, nghe nói còn có một vài đề mục cực biến thái như là nam giả gái múa, nữ múa cột múa lửa …… Hoặc là múa kiểu chó kiểu gấu chi đó . Nhưng chủ yếu là do cái vụ trừng phạt . Khi biểu diễn sẽ có ban giám khảo chấm điểm . Nếu lớp nào đứng chót thì phải dọn dẹp trường học trong 1 năm . Ngươi nói xem có ác không ?
Đặng Tùng nói rồi quay sang hỏi Lâm Quân .
_ Ặc, ác thật .
Lâm Quân nghe cái vụ trừng phạt thì toát cả mồ hôi . Phải chế độ học của trường DongDa khác xa những trường học ở kiếp trước của hắn . Mỗi cấp học có thời gian tối đa là 5 năm, nếu ngươi tăng một cấp thì tự động lên năm 2 để học . Nếu trong vòng 5 năm mà ngươi không tăng lên được bậc nào thì kết quả chắc chắn là bị đuổi học . Đó quả là bi kịch của đời người .
Thời gian 5 năm nhìn thì rất nhiều nhưng thực sự lại không đủ . Phải lên lớp học, phải làm bài tập về nhà . Phải tham gia các hoạt động này nọ . Đã thế còn phải có thời gian tu luyện nữa . Nếu dọn vệ sinh trong 1 năm thì chắc chắn sẽ mất rất nhiều thời gian . Nếu xảy ra kết quả vì tốn công dọn vệ sinh mà không tăng cấp được chắc chắn sẽ làm cho người ta hộc máu .
_ Đúng, cực kỳ ác . Mà dọn vệ sinh thì mày cũng biết đấy . Mẹ nó trường thì rộng như một cái thành trì lớn . Cho dù chúng ta có 80 người nhưng chắc chắn là dọn cũng không xuể . Đếch hiểu lão hiệu trưởng nghĩ cái quái gì mà làm ra cái vụ này .
Đặng Tùng bất mãn nói thầm .
_ Mà tao nghĩ lớp mình chắc cũng không xui vậy đâu . Cùng lắm tao đi đe doạ lão tiếp là xong .
Lâm Quân không cho là đúng nói . Nên nhớ trong tay hắn vẫn còn giữ cái clip uncensored của lão Lê Dũng . Cùng lắm thì cầm đi đe doạ lão là được rồi .
_ Đe doạ . Đúng cmnr, ta nhớ hình như lần trước ngươi có giữ cái ký ức châu quay cái vụ đó đúng không .
Đặng Tùng mắt sáng lên nói, trong lòng nhịn không được toát ra vài ý tưởng dơ bẩn .
_ Hắc, hắc, hắc .
Lâm Quân gật đầu rồi cười âm hiểm một tiếng .
Đặng Tùng cũng đang định cười một tiếng thì chợt một tiếng “ rầm “ vang lên . Khi quay lại chỉ thấy lớp trưởng Nhật Quỳnh đang hộc tốc chạy vào .
Lập tức các bạn trong lớp đều nhao nhao lên, quay đầu qua hỏi .
_ Lớp trưởng . Ra con gì ?
_ Sao rồi Quỳnh, bóc được cái gì ?
_ Là xui hay là hên thế ?
…………………………….
_ Dừng, các bạn dừng để từ từ Quỳnh nói .
Nhật Quỳnh thấy cả đám chen chúc về hướng mình thì vội vàng hô .
Lập tức cả đám im lặng xuống .
Nhật Quỳnh thấy thế đi thẳng lên bục giảng, ho hai tiếng lấy giọng rồi nói :
_ Chúng ta có một tin xấu và một tin tốt . Các bạn muốn nghe tin nào trước .
_ Tin tốt đi .
Một tên ngồi dưới nhanh nhảu nói .
_ Ừ, tin tốt là nếu biểu diễn thành công tiết mục này thì chúng ta sẽ được rất nhiều phần thưởng . Chắc chắn là phải gấp 10 lần các lớp khác .
_ Đúng là tin tốt thật .
Cả lớp trăm miệng một lời nói . Trong lòng hân hoan không thôi . Hoạt động dạ tiệc tuy có phạt nhưng cũng có thưởng . Nếu như thật theo lời Nhật Quỳnh nói thì phần thưởng chắc chắn rất lớn, chắc chắn có thể làm cho thực lực các học sinh đều tiến lên một bước, hy vọng lên lớp năm 2 cũng tăng lên nhiều hơn .
_ Thế còn tin xấu là gì ?
Thiên Vĩ, hiện giờ đang là lớp phó học tập lên tiếng hỏi .
Nhật Quỳnh cười khổ một tiếng rồi nói :
_ Tin xấu đó là chúng ta phải tập luyện với ma thú . Nữ thì tập với ma thú Thất Thải Điểu ( chim 7 màu ), còn nam thì tập với Hắc Giáp Sư ( sư tử giáp đen ) .
Ặc, hèn chi phần thưởng gấp 10 lần . Con mẹ nó, chơi nhau rồi .
Cả lớp nghe thế đều tái mét cả mặt mày . Nhất thời không có ai lên tiếng, cả đám đều im lặng tưởng tượng cái viễn cảnh dọn vệ sinh, chà toa lét, vét con mương………..
_ Thế các lớp khác đề mục thế nào ?
Thiên Vĩ vĩnh viễn đều là người bình tĩnh nhất . Hắn lên tiếng hỏi nhất thời kéo cả đám người đang tưởng tượng trở về hiện thực . Cả lớp đều đưa ánh mắt chờ mong nhìn Nhật Quỳnh, mong là bạn ấy sẽ đưa ra một tin tức tốt .
_ Không biết . Nhưng mà lúc ta tất cả đều bóc xong . Ta thấy lớp A3 mặt mũi hơi chút tái, còn các lớp khác đều là vui mừng .
Nhật Quỳnh miễn cưỡng cười đưa ra một tin tức không tính là tốt lắm .
_ Haiz, tao nói mà . Xui quá là xui .
_ Hôm nay tao coi lịch rồi . Đúng hôm nay là cái ngày xui xẻo của tao .
_ Mẹ nó, thế bây giờ tính làm sao đây ? Chết chắc rồi .
_ Haiz, chà toa lét, chà toa lét . Không thoát khỏi tầm tay rồi .
……………………………
Cả lớp thất vọng tràn trề, ai nấy mặt mày đều ủ dột và đau khổ .
_ Nhưng mà ………….
Đang xì xầm thì Nhật Quỳnh lên tiếng, lập tức cả đám đều im lặng đưa mắt nhìn lại .
_ Phần thưởng thứ nhất của chúng ta chính là các ma thú đó . Nếu thực sự chúng ta thuần phục được thì sẽ là của chúng ta . Tuy đám ma thú chỉ có cấp 5 thôi nhưng cũng là một phần thưởng to lớn đấy .
Dừng một chút, Nhật Quỳnh để cho các bạn đều tiêu hoá được thông tin thì lại lên tiếng :
_ Ta đã hỏi qua thầy Phong, nếu chúng ta làm tốt sẽ được thưởng lớn . Một món vũ khí cấp 6, một môn võ công cấp 6 và một bình đan dược cấp 6 . Cả thêm một món tiền thưởng 1 tỷ đồng nữa .
Hấp .
Cả lớp nghe tới đây đều hít một hơi khí lạnh . Trong lòng nóng lên, những đôi mắt như bắn ra lửa .
_ Mẹ nó, cố gắng . Chúng ta đồng tâm hiệp lực thì ta tin chúng ta có thể dời non lấp bể . Sá gì mấy con ma thú này . Mẹ nó, cùng lắm thì chúng ta dọn vệ sinh thôi . Không là gì hết so với đống phần thưởng . Anh em, ta nói có đúng không .
Một tên trong lớp kích động lên tiếng .
_ Đúng . Cố gắng .
_ Chuẩn cmnr . Chúng ta cố gắng .
_ Cố gắng, cố gắng .
_ Phần thưởng, phần thưởng .
………………………………….
Last edited by Antkyg; 23-10-2013 at 09:42 PM.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Cả đám học sinh đều hò hét rung trời, tên nào tên nấy nghĩ tới phần thưởng ánh mắt đều sáng lên . Trong mắt bắn ra sự tự tin mãnh liệt, phảng phất như cho dù có là một con ma thú cấp 9 bọn hắn cũng dám leo lên đè đầu xuống để thuần phục .
Nhật Quỳnh thấy các bạn học như thế trong long cũng tự tin hơn hẳn, ngay lập tức cười nói :
_ Tốt, buổi chiều 1h chúng ta tập trung ở sân tập .
………………
Chiều hôm đó,
_ Này, lớp trưởng đi lâu thế mà sao chưa về ?
Đặng Tùng quay sang hỏi Thiên Vũ đang đứng bên cạnh . Từ lúc 1h, cả đám đều đã đến đây . Sau khi mọi người đều đã tới đủ thì Nhật Quỳnh bảo là ra chỗ nuôi nhốt để đưa ma thú về đây . Nhưng nửa tiếng đồng hồ đã qua đi mà Nhật Quỳnh còn chưa xuất hiện, làm cả đám đều rất lo lắng, không biết là có chuyện gì xảy ra hay không .
_ Ta cũng không biết nhưng có lão Phong Chỉnh đi theo giúp đỡ mà . Ngươi lo làm gì, chắc sẽ về ngay thôi .
Thiên Vũ liếc mắt nhìn Đặng Tùng rồi lên tiếng .
_ Hắc, hắc, ta chỉ lo lớp trưởng xinh đẹp đáng yêu của chúng ta bị chà đạp bởi ma thú thôi, hê hê .
Đặng Tùng hắc hắc cười nói, trên mặt hiện lên vẻ dâm tà nồng đậm . Từ lúc hắn bị Thi Giang đá cũng không thèm tin vào cái gì gọi là tình yêu đích thực nữa, chỉ nhăm nhe cưa các em nữ để thoả mãn cái lòng trả thù của hắn . Mục tiêu hắn nhắm tới lúc này chính là Nhật Quỳnh, nàng lớp trưởng xinh tươi lớp A2 .
_ Thôi, nghe nói Nhật Quỳnh thực lực cao hơn chú đấy, với cả lão Phong Chỉnh bảo kê thì làm quái gì mà có chuyện được .
_ Ờ, anh đùa thế thôi, mà nè …..
Đặng Tùng ghé miệng vào tai Thiên Vũ, hỏi nhỏ :
_ Thế chú cưa được em bán xí mụi chưa ?
_ Hắc hắc, chú mày nói xem .
Thiên Vũ cười tươi như hoa rồi nhìn về phía cô gái bán xí muội đang đứng nói chuyện với đám con gái .
Cô bé bán xí muội đứng trong đám người, như có cảm ứng cô đột nhiên nhìn về phía Thiên Vũ . Thấy Thiên Vũ nhìn mình cười cười thì lập tức cô bé đỏ mặt cùi gằm xuống .
_ Ặc, đổ rồi à ? Mày làm thế quái nào mà nhanh vậy ?
Đặng Tùng ngạc nhiên hỏi, tuy bọn hắn biết thằng này đang ra sức tán cô bé bán xí muội nhưng không ngờ bất tri bất giác thằng này lại thành công . Thành công một cách cực kỳ khó hiểu .
_ Hêhê, mày nghĩ anh là ai . Ta chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay một phát là em nó lập tức theo anh ngay .
Thiên Vũ dương dương tự đắc nói, nhưng trong lòng đau khổ thế nào thì chỉ mình hắn mới biết .
Cô bé đó tên là Cát Tuyên, một cái tên khá là lạ lẫm nhưng cũng không kém phần thú vị . Từ khi biết cô ta học cùng lớp thì Thiên Vũ chưa một ngày nào từ bỏ cái âm mưu để đá đít cô gái này .
Nhưng trong một dịp tình cờ, khi hắn theo dõi Cát Tuyên từ trường về tới nhà thì đã xảy ra một chuyện, một chuyện mà hắn không thể nào quên được ……….
10 ngày trước,
Cát Tuyên sau khi bán xong tất cả xí muội thì vội vàng ra ngân hàng, hồn nhiên không biết đằng sau lưng đang có một thằng biến thái với một âm mưu to lớn theo sau .
_ Hừ, cô ta đi đâu mà nhanh thế nhỉ ? Mẹ nó, mà không biết có cơ hội hạ thủ không đây ?
Thiên Vũ bám theo đằng sau lẩm bẩm nói nhưng hai chân không chút dừng lại . Cực kỳ cẩn thẩn bám theo từ phía xa .
Hắn đã theo dõi Cát Tuyên được 20 ngày rồi nhưng mãi vẫn chưa có cơ hội hạ thủ . Bởi lẽ Cát Tuyên không chu mông lên thì hắn không thể nào trả cô ta cái mối nhục mà hắn đã nhận được . Hắn muốn cô ta phải hiểu cái cảm nhận lúc đó của hắn .
Theo như Thiên Vũ theo dõi thì mỗi ngày chủ nhật được nghỉ học, Cát Tuyên sẽ tới ngân hang một lần . Làm gì trong đó thì Thiên Vũ không biết nhưng chắc chắn đây chính là cơ hội mà hắn có thể hạ thủ . Bởi lẽ, chỉ có lúc này Cát Tuyên mới đi một mình, còn mọi lần thì đều đi với bạn bè nên Thiên Vũ không làm gì được .
Mắt thấy Cát Tuyên đã đi vào ngân hàng thì Thiên Vũ thở dài một hơi, lẩm bẩm :
_ Coi như lần này cô hên, chắc chắn một ngày nào đó ta sẽ làm được ……..
Thiên Vũ cảm giác cực kỳ thất vọng, khi Cát Tuyên đã vào ngân hàng rồi thì hắn cũng không chui vào được, chỉ có cách đợi cô ta ở phía bên ngoài . Trên đường trở về chắc sẽ có một cơ hội hạ thủ .
Thiên Vũ nghĩ thế rồi rút một điếu thuốc châm lửa đứng hút, hắn biết là Cát Tuyên vào ngân hàng cực kỳ lâu nên đành giết thời gian bằng cách đó .
Nhưng chỉ mới được một nửa điếu thuốc thì từ trong ngân hàng truyền ra một tiếng hét to lớn, áp lực cường giả từ trong ngân hàng bắn ra mãnh liệt . Kèm theo đó chính là các tiếng ầm ầm vang lên liên tiếp .
Thiên Vũ nghe thế đột nhiên biến sắc, khi quay đầu nhìn về phía ngân hàng thì hắn thấy một cảnh rất kinh khủng .
Chỉ thấy phía trên ngân hàng to lớn có hai đoàn người đang lặng lẽ đứng . Một bên là đám người mặc quần áo như thích khách, che kính mặt mũi chỉ để lộ ra hai con mắt . Phía còn lại chính là một đoàn người mặc quần áo màu xanh lá, trên ngực có một cái huy chương hình thỏi vàng lấp lánh . Hiền nhiên chắc chắn một bên là cướp còn một bên là bảo vệ của ngân hàng .
Nhưng những chuyện đó thì cũng không kinh khủng lắm . Cái chủ yếu chính là trong tay một tên áo đen đứng đầu đang xách một bà già, mà bà lão này cũng đã bị đánh ngất . Hiển nhiên là bọn cướp đang diễn một màn bắt con tin đòi tiền chuộc rồi .
Hai phe nhân số đều là 5 người thực lực rất mạnh . Cả hai đều lơ lửng trên không trung, dằn co nhau .
_ Mẹ, các ngươi mau giao tiền ra đây cho bố . Nếu không ta giết bà già này .
Tên cướp thủ lĩnh áo đen phá vỡ im lặng cao giọng quát .
_ Cần bao nhiêu ? Ngươi thả người già kia đi rồi có gì chúng ta thương lượng .
Một người bảo vệ của ngân hàng lên tiếng hoà hoãn .
_ Giao cho ta 1000 tỷ, nếu chậm trễ thì ta giết mụ này .
Tên cướp thủ lĩnh tiếp tục quát .
_ Chúng ta không đủ 1000 tỷ, chỉ có tầm 100 tỷ thôi .
Người bảo vệ lên tiếng lúc nãy mặt mũi tràn đầy âm trầm, trong mắt bắn ra sát khí mãnh liệt trầm giọng nói .
_ Ừ, vậy được . Giao một 100 tỷ ra đây, hắc, ta biết các ngươi rất tốt đối với người già mà .
Tên cướp thủ lĩnh châm chọc nói .
_ Hừ .
Đoàn người bảo vệ hừ lạnh một tiếng rồi không nói gì . Chỉ có một tên trong số họ vào trong ngân hàng lấy tiền ra .
Sau một khoảng thời gian nhây nhớt khá dài thì người kia cũng kéo một đống thùng vàng ra ngoài .Hàng loạt thỏi vàng được đặt trong một số thùng gỗ, tổng cộng tất cả có 10 thùng .
_ Số 5, lên kiểm tra đi .
Tuy trong lòng hơi bất mãn vì thời gian hơi lâu nhưng hắn tin vào thủ đoạn của mình nên chỉ lên tiếng phân phó . Hằn không tin đám người này có thể bắt được hắn . Dù sao hắn đang nắm con tin kia mà .
_ Vâng .
Một tên cướp được gọi là số 5 lập tức sà xuống đất, cực kỳ cẩn thận kiểm tra số vàng này . Đám bảo vệ xung quanh thấy thế thì cũng chừa ra một con đường nhưng người nào người nấy cầm chắc vũ khí như lâm đại địch, e sợ sẽ có chuyện gì xảy ra .
May mắn là tên số 5 này cũng không có hành động gì khác . Sau 5 phút kiểm tra kĩ càng thì hắn bay về phía đám cướp, nhỏ giọng nói :
_ Đại ca, vàng tốt lắm .
Người bảo vệ lúc nãy thấy thế thì nói :
_ Nếu các ngươi đã kiểm tra xong rồi thì giao người đi, chúng ta sẽ giao vàng .
_ Không, không . Các ngươi đưa vàng cho chúng ta trước, nếu chúng ta an toàn rời đi tự nhiên sẽ thả mụ già này ra .
Tên thủ lĩnh đám cướp xua xua tay nói . Hắn rất tinh tường nếu thả bà già này trước thì chắc chắn đám người kia lập tức sẽ lao lên . Đừng nói đến vàng, ngay cả cái mạng hắn cũng chưa chắc sẽ giữ được .
_ Hừ, nếu ta đưa vàng mà các ngươi không thả người thì làm sao ?
Người bảo vệ kia hiển nhiên cũng biết là đám cướp không chịu . Nhưng vì cái mục đích kéo dài thời gian nên hắn đành nói thế . Lúc nãy khi vào trong lấy vàng thì bọn hắn cũng đã truyền tin cho đám người ở ngoài, tin tưởng chỉ một thời gian sẽ có viện binh tới .
_ Giao trước cho ta . Nếu không ta sẽ giết bà này . Hừ, đừng thử sự kiên nhẫn của ta .
Tên áo đen quát một lần nữa .
_ Được, được, chúng ta đưa cho ngươi ……….
Người bảo vệ kia lên tiếng, trên mặt tràn đầy giận dữ và khuất nhục . Nếu không phải đám cướp đang có con tin thì chắc chắn hắn đã lao lên rồi .
_ Tốt, đưa đây .
Tên cướp vừa nói xong thì bà lão trong tay hắn đột nhiên tỉnh lại . Chỉ thấy bà ta hai mắt mông lung, các cánh tay khua khoắn lung tung, hiển nhiên là bà ta cũng không biết mình đang bay như superman .
Bà lão đang khó hiểu trong lòng thì đột nhiên cảm giác cổ bà có một bàn tay chộp lên . Quá kinh hãi bà hét lên :
_ Thả ta ra, thả ta ra …….
_ Im mồm .
Tên tướng cướp quát lớn một tiếng .
_ Ặc, ngươi muốn làm gì ?
Trong nháy mắt bà lão cũng nhận ra mình đang bay trên trời, trong tầm mắt bà chính là đám người đang bay . Lập tức, bà đã hiểu ra tất cả mọi chuyện nhưng vẫn kinh hãi hỏi .
_ Sắp xong rồi, bà cứ ngoan ngoãn ở đây đi . Hắc, nếu ngoan thì chúng ta sẽ thả bà ra . Bảo đảm bà không hao tổn một sợi tóc gáy .
Tên cướp thủ lĩnh tươi cười nói .
_ Nhưng mà ………
_ Nhưng nhị cái giề ? Im mồm cho tao .
_ Lão đang mắc vệ sinh .
Bà lão khó nhọc nói . Trong lòng cũng thầm hận không thôi . Lúc nãy bà vào ngân hàng chỉ để kiếm chỗ đi wc, không nghĩ tới lại bị chộp làm con tin .
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Saigon thành là một trong những thành trọng điểm của Việt Quốc, nơi đây có vị trí địa lý và lịch sử lâu dài nên dân số rất đông, kéo theo các ngành nghề đều phát triển . Không thể không nói tới ngành ngân hàng .
Ngân hàng ở thế giới này được độc quyền bởi nhà nước, không có một cái ngân hàng tư nhân nào được phép xuất hiện cả . Bởi lẽ Việt Quốc đang còn rất khó khăn, giặc ngoại xâm lăm le mỗi lúc một nhiều nên nhà nước độc quyền nắm giữ ngành ngân hàng . Để có thể gián tiếp nắm giữ nền kinh tế trong tay .
Mỗi tỉnh thành đều có một chi nhánh của ngân hàng nhà nước, tất nhiên là SaiGon thành cũng không thể ngoại lệ . Cũng có một chi nhánh ngân hàng rất to và đẹp ngay trung tâm thành phố .
Nhưng từ ngày mất đi thành chủ Lê Thiếu Phong, một vị Võ Thánh chiến lực mạnh mẽ thì tình hình trị an của SaiGon thành cũng càng ngày càng kém . Cho tới hôm nay thì đang có một đám người gan to bằng trời đi cướp ngân hàng nhà nước . Khỏi phải nói đám cướp này liều tới mức nào, ngay cả ngân hàng của nhà nước cũng dám cướp .
Lúc này trên không trung ngân hàng nhà nước đang lơ lửng hai đám người . Mọi người dân xung quanh có chút thực lực cũng tiến đến quan sát, dù sao cái này cũng là chuyện lạ ngàn năm có một . Trước kia chưa chuyện như thế, với cả cũng quan sát chiến đấu giữa hai đám người . Bởi lẽ chiến đấu của những người mạnh như này không phải lúc nào cũng có .
…………………
_ Lão nói clgt ?
Tên cướp áo đen đang xách bà già trong tay sửng sốt hỏi lại . Hắn tưởng hắn nghe nhầm .
_ Mẹ nó . Tao mắc WC, mày nghe rõ chưa ?
Bà lão thấy thằng này còn hỏi thì đỏ mặt hét thẳng vào tai tên cướp .
Thấy tên cướp thực sự là nghe rồi thì lão mới nói tiếp :
_ Ngươi không thả ta mau mau thì đừng trách lão đi ra tại chỗ . Lúc đó thì ……….
_ Đủ rồi, đủ rồi . Ta thả, ta thả .
Tên cướp mồ hôi đầy đầu nói . Dự tính của bọn hắn sau khi chôm vàng sẽ trốn đi, nhưng nếu bị bà già để lại mùi trên người thì có mà trốn bằng niềm tin . Dù sao mấy con ma thú giống chó của đám binh lính mũi cũng thính lắm .
_ Thế còn không mau thả ta .
Bà lão khó nhọc nói, trong lòng cũng đang cố gắng kìm nén .
_ Đợi chút .
Tên cướp nói rồi quay mặt qua đám nhân viên ngân hàng đang bay giữa bầu trời nói :
_ Ta cần trao đổi con tin .
_ Hắc hắc, hê hê, làm sao phải đổi ?
Tên nhân viên ngân hàng hiển nhiên thực lực khá mạnh nên cũng đã nghe trao đổi giữa bà lão và tên cướp . Nhất thời trong lòng hắn vui mừng không thôi . Nếu bà lão ấy thật thì sẽ có biện pháp tìm ra đám cướp, còn nếu tên cướp giết bà lão đi thì cũng không phải chuyện của hắn nữa . Tới lúc đó hắn báo cáo lên trên sẽ là “ tên cướp manh động bị bà lão đe doạ bằng hoá chất nên đã giết người bịt mũi “, lúc đó thì phía trên cũng không thể nào trách tội hắn được .
_ Mẹ nó, thế có đổi không ?
Tên cướp hiển nhiên cũng nhận ra tình huống không tốt của bên mình nên bực tức nói . Bàn tay không tự chủ cũng xiết chặt cổ bà lão them một chút . Nhất thời mặt bà lão tím lại như sắp quy tiên tới nơi .
_ Hắc, không đổi thì sao ?
_ Mẹ, không đổi ta giết bà lão này .
Tên cướp hung ác quát .
Người nhân viên không thèm trả lời, tựa tiếu phi tiếu nhìn hắn . Ý bảo “ giỏi thì giết đi “ .
_ Mẹ nó, mẹ nó…….
Tên cướp thấy thế thì càng tức giận hơn nữa, bàn tay cũng không tự chủ xiết chặt lại .
Nhân viên ngân hàng đứng phía trước cũng không thèm nhắc nhở, trong lòng càng thêm vui vẻ nhìn cảnh này .
Mặt bà lão càng ngày càng tím, càng ngày càng xanh . Nếu qua thêm vài giây nữa thì chắc chắn sẽ quy tiên là cái chắc .
Nhưng đúng lúc này, một âm thanh tràn ngập sợ hãi nhưng kiên quyết vang lên :
_ Thả bà lão ra đi, ta tình nguyện thay thế làm con tin ……
Ai mà ngu thế nhỉ .
Cả hai đám người đều thầm nghĩ rồi quay đầu nhìn về hướng phát ra âm thanh . Trong mắt chỉ thấy đó là một cô bé chỉ khoảng 16 – 17 tuổi . Cô bé mặc một bộ quần áo màu vàng, hai chân run run đang bước về phía đám cướp . Trên khuôn mặt non nớt sợ hãi nhưng ánh mắt lại tràn ngập quyết tâm . Thực lực thì chỉ khoảng Võ Tướng .
_ Tốt, tốt . Đi qua đây mau lên .
Tên cướp vui mừng nói, bàn tay cũng buông lỏng một chút . Trong lòng hắn tuy khinh thường một con nhóc ngu ngốc thế này nhưng dù sao trong tình huống này thì có người ngu mới tốt .
_ Cô bé, mau dừng lại .
Người nhân viên cuồng hô, trong lòng cũng thầm mắng con nhóc ngu ngốc .
Nhưng phảng phất như cô bé cũng không nghe thấy lời người nhân viên, kiên định bước tới nói :
_ Ngươi thả bà lão ra đi, ta sẽ qua đó làm con tin .
_ Tốt, mau mau qua đây . Ta sẽ thả bà lão ra ngay .
_ Được .
……………………
Thiên Vũ từ nãy tới giờ vẫn đứng trong đám người quan sát mọi việc đang diễn ra . Trong lòng hắn tuy niềm tin vào chính nghĩa tràn đầy nhưng hắn cũng hiểu thực lực hắn đang còn kém nên nhất thời không thể hiện . Chỉ đứng trong đám người xem phim miễn phí .
Nhưng cho đến lúc bà lão bị tên cướp bóp cổ thì hắn cũng cuống lên . Vội vàng xông về phía trước, ý đồ thì cũng giống cô bé áo vàng thay thế bà lão làm con tin . Bởi vì Thiên Vũ nghĩ nếu hắn không ra mặt thì chắc chắn bà lão sẽ chết mất .
Trong lòng hắn bà lão dù sao cũng là một người già có tu vi yếu như sên, nếu như hắn mà không ra chắc chắn bà lão đáng tuổi bà hắn sẽ bị bóp chết tươi mất . Nghĩ tới cảnh đó sẽ diễn ra thì một người theo trường phái chính nghĩa, giúp đỡ nhân dân cũng không kiềm lòng được .
_ Thằng nhóc, chen lấn cái quái gì ?
_ Đệch, chen cái beep, bố tát chết bây giờ . Đứng im cho tao xem, đang đến hồi gây cấn .
……………………….
Không biết khi Thiên Vũ chen qua đám người thì đã bao nhiêu tiếng chửi bới la hét vang lên nhưng hắn cũng không để ý một chút nào . Đôi chân nhanh như một con thỏ lao vùn vụt về phía trước . Trong đôi mắt chỉ chú ý về phía bà lão mặt mũi tái xanh trên bầu trời .
Nhưng có một điều hắn không ngờ tới là còn có một người dũng cảm dám đứng ra . Càng không ngờ tới chính là người đó lại là người Thiên Vũ thù hận, lập âm mưu bấy lâu nay .
_ Cát Tuyên, là cô sao ?
Thiên Vũ thấy Cát Tuyên run rẩy tiếng về phía đám cướp cao giọng nói “ tự nguyện làm con tin “ thì trong lòng “ oanh “ một tiếng, nhất thời đứng ngơ ngẩn ngay tại chỗ .
Cô ta dám cứu người .
Cô ta là người tốt .
Không phải cô ta rất chảnh sao ?
Không phải cô ta ác độc đến độ đạp đít ta sao ?
Ta hiểu lầm chăng ?
Ta đã sai sao ?
……………………….
Thiên Vũ đứng đấu tranh trong lòng mà không hiểu là tư vị gì . Lúc trước hắn cứ tưởng Cát Tuyên là một cô nhóc chảnh choẹ và độc ác nên mới muốn ghi thù . Nhưng mà hành động lúc này của Cát Tuyên lại đánh vỡ nhận định bấy lâu nay trong lòng Thiên Vũ . Hắn nghĩ chắc hắn đã hiểu lầm cô ta rồi . Một cô gái can đảm và tốt bụng như thế thì làm sao chảnh choẹ và độc ác được cơ chứ .
_ Thì ra ta đã lầm .
Thiên Vũ thở dài một tiếng . Hắn biết hắn đã sai nên cực kỳ hối hận và tự trách mình, đã nghĩ ác độc cho một cô gái như thế .
Nhất thời khi ánh mắt Thiên Vũ nhìn lại Cát Tuyên thì thấy cô gái này rất khác . Khuôn mặt tái nhợt vì sợ hãi trở nên xinh đẹp hơn bao giờ hết . Đôi mắt kiên quyết cũng trở nên hấp dẫn và đáng yêu hơn lúc nào hết . Kể cả dáng đi có chút run rẩy thì cũng trở nên đáng thương và tội nghiệp làm cho Thiên Vũ có ý nghĩ muốn ôm vào lòng và bảo hộ .
Thiên Vũ cứ ngẩn ngơ nhìn Cát Tuyên mà cứ nghĩ là nữ thần trong lòng mình, đôi mắt thất hồn lạc phách ngây ngốc nhìn một màn trước mắt . Tạm thời quên đi những gì mình cần làm .
_ Ặc, bỏ mẹ . Quên mất chuyện quan trọng .
Thiên Vũ khi nhìn Cát Tuyên tiến gần tới đám cướp thì trong lòng đột nhiên nhớ ra chuyện quan trọng . Đôi mắt trở nên lo lắng hơn bao giờ hết . Đột nhiên hai chân hắn như lắp mô tơ chạy thẳng về phía đám cướp .
………………
Cát Tuyên từ từ tiến tới phía đám cướp mà trong lòng run sợ không thôi . Đơn giản vì nàng chỉ là một đứa nhóc con, hơn nữa còn là một người con gái . Mặc dù chính nàng biết lúc này mình đi qua chính là một loại xung động nhưng nàng cũng không thể nào nhẫn tâm nhìn bà lão đáng thương này lên nóc tủ được .
Thuở nhỏ nàng cũng có bà, bà nàng đã dạy nàng tất cả những điều hay những lẽ phải trong cuộc sống . Bà là người mà nàng kính trọng nhất trong đời này . Mặc dù vài năm trước bà đã đi xa nhưng trong lòng nàng không có lúc nào quên được hình bóng người bà đã khuất .
Sở dĩ hôm nay nàng dám can đảm bước ra chỉ vì con tin chính là một bà lão . Người có vẻ giống như người bà của nàng .
Thật sự khi nàng nhìn thấy bà lão bị bóp cổ thì trong lòng liền liên tưởng tới người bà của nàng . Vì thế nàng không thể nào đứng nhìn được .
Từng bước tiến tới thì chân Cát Tuyên càng run lợi hại, phảng phất như không nghe theo điều khiển của nàng . Ánh mắt sắc lạnh của đám cướp cũng làm nàng sợ hãi . Nhưng, lòng đã quyết thì Cát Tuyên quyết tâm làm . Đôi mắt hiện lên vẻ kiên định bước tới trước .
Đám cướp bay trên trời thấy Cát Tuyên tiến lại theo sự thật thì càng mừng rỡ . Trong lòng cuồng hô “ trời cũng giúp ta “ .
Nhưng đám cướp vui mừng chưa được bao lâu thì đột nhiên một giọng nói giận dữ tiếp tục vang lên . Giọng nói này còn to hơn cả Cát Tuyên lúc trước .
_ Dừng lại ………….. Để ta tới ……………
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg