Hồi 130
LÅ© man má»i đột kÃch quần hùng
Tiếp theo lại nghe tiếng tay chân đấm đá trên cá»a sổ, tá»±a hồ Vi Tiểu Bảo Ä‘ang cùng ngưá»i động thá»§.
Ngô Láºp Thân nghe nói Vi Tiểu Bảo đã tá»›i, liá»n đưa mắt ra hiệu rồi quát há»i :
- Ai ?
Hai tên đệ tá» cá»§a lão liá»n rút khà giá»›i để đón tiếp những chiêu số cá»§a A Kha.
Ngô Láºp Thân nhảy vá»t ra ngoà i sảnh đưá»ng thấy má»™t mình Vi Tiểu Bảo Ä‘ang vung chân đá và o cá»a sổ "binh binh" Chẳng có ai động thá»§ vá»›i gã cả.
Ngô Láºp Thân xuýt nữa phì cưá»i. Lão lá»›n tiếng quát :
- Các ngưá»i hãy dừng tay ! Thằng nhá» nà y đên đây là m chi ?
Vi Tiểu Bảo la lên :
- Ta theo sư thư đến cứu ngưá»i. Các ngươi muốn yên là nh thì buông tha y ra. Trá»i Æ¡i ! Há»ng bét. Bá»n nhà quê nà y võ công quả nhiên lợi hại ! Gã vừa la vừa chạy ra ngoà i.
Ngô Láºp Thân vừa cưá»i vừa rượt theo.
Ra ngoà i từ đưá»ng rồi, Vi Tiểu Bảo dừng bước cưá»i nói :
- Nhị ca ! Tiểu đệ Ä‘a tạ nhị ca. Mà n kịch nà y đóng hay quá ! Ngô Láºp Thân cưá»i há»i :
- Phải chăng vị cô nương đó là ý trung nhân cá»§a huynh đệ ? Quả nhiên võ công y rất cao cưá»ng. Nhân phẩm cÅ©ng... cÅ©ng... Khá lắm.
Lão vốn là ngưá»i thô hà o, nên đối vá»›i sắc đẹp cá»§a A Kha lão chẳng quan tâm, chỉ nói lấy lòng Vi Tiểu Bảo. Nhưng chiêu số tinh diệu cá»§a cô thá»±c khiến cho lão phải ngấm ngầm kÃnh phục.
Vi Tiểu Bảo thở dà i đáp :
- Äáng tiếc là y má»™t lòng má»™t dạ nhất quyết lấy thằng nhá» thối tha kia, chứ không ưng tiểu đệ. Các vị đã ép buá»™c thằng lá»i thối tha đó phải là m lá»… bái đưá»ng thà nh thân vá»›i cô thôn nữ kia, giả tá»· các vị lại bức bách cô nà y cùng tiểu đệ! Gã Ä‘ang nói giở câu, chợt động tâm cÆ¡, liá»n tiếp :
- Nhị ca ! nhị ca đã giúp tiểu đệ thì xin giúp cho đến nÆ¡i. Tiểu đệ giả vá» bị nhị ca bắt được. Rồi nhị ca bắt luôn cả cô kia, bức bách hai đứa là m lá»… bái đưá»ng thà nh thân, hoà duyên cầm sắt. Nhị ca tÃnh như váºy có được không ?
Ngô Láºp Thân nổi lên trà ng cưá»i hô hố. Bất giác lão lại lắc đầu luôn mấy cái đáp :
- Hay lắm ! Hay lắm ! Vi huynh đệ ! Huynh đệ bất tất phải quan tâm, tiểu huynh quen thói phải gục gặc cái đầu, nên ngưá»i ta tặng cho cái ngoại hiệu là Dao đầu sư tá». Nhưng...
Lão nói tới đây lộ vẻ ngần ngừ.
Vi Tiểu Bảo há»i :
- Nhưng là m sao ?
Ngô Láºp Thân đáp :
- Chúng ta là những ngưá»i nghÄ©a hiệp, đùa giỡn má»™t chút thì được. Huynh đệ chá»› có Ä‘a tâm. Tiểu huynh xin nói thà nh thá»±c :
hà nh động tham hoa hiếu sắc, hoang dâm vô độ, nhất định không nên phạm và o.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Cái đó đã hẳn. Y là sư tá»· cá»§a tiểu đệ, nếu là m lá»… bái đưá»ng thà nh thân xong là nên đạo vợ chồng. Tiểu đệ không phải hạng ong bướm váºt vá». Sao lại gá»i là tham hoa hiếu sắc được ?
Ngô Láºp Thân nói :
- Phải rồi ! Phải rồi ! Thế là huynh đệ hứa vá»›i ta không là m Ä‘iá»u bại hoại, trái đưá»ng nghÄ©a hiệp cùng vị cô nương kiạ. Vi Tiểu Bảo ngắt lá»i :
- Nhị ca cứ yên tâm. Trăm ngà n lần tiểu đệ không là m chuyện tồi bại với y.
Báºc đại trượng phu nhất ngôn ký xuất... cái gì mã nan truy.
Ngô Láºp Thân cả mằng cưá»i nói :
- Tiểu huynh đã biết huynh đệ là tay anh hùng hảo hán lừng lẫy tiếng tam.
Nếu vị cô nương kia mà kết duyên cầm sắt vá»›i huynh đệ thì đó là má»™t Ä‘iá»u phúc đức cho cô.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Nhị ca là m ông mai cho. Chung rượu mừng nà y má»i nhị ca uống trước.
Ngô Láºp Thân cưá»i đáp :
- Tuyệt diệu ! Tháºt là tuyệt diệu ! Vi huynh đệ ! Chúng ta động thá»§ Ä‘i.
Vi Tiểu Bảo đưa tay ra sau lưng cưá»i giục :
- Nhị ca hà nh động đi ! Bất tất phải khách sáo.
Ngô Láºp Thân vươn tay trái ra chụp lấy cổ tay Vi Tiểu Bảo. Lão lá»›n tiếng quát :
- ThỠxem ngươi còn trốn được nữa chăng ?
Rồi lã lôi Vi Tiểu Bảo và o sảnh đưá»ng.
Lúc nà y thanh đơn Ä‘ao cá»§a A Kha đã bị đánh rá»›t khá»i tay cô. Ba món binh khà chỉ và o trước ngá»±c và sau lưng cô.
Bá»n Ngao Bưu tuy ká»m chế được A Kha, nhưng biết cô là ý trung nhân cá»§a Vi Tiểu Bảo nên không dám vô lá»… chút nà o.
Ngô Láºp Thân cởi dây lưng cá»™t hai tay Vi Tiểu Bảo lại, đẩy gã ngồi xuốn ghế. Lão lại đến trói A Kha.
Vi Tiểu Bảo lớn tiếng thoá mạ không ngớt.
Ngô Láºp Thân gầm lên :
- Thằng qui? con kia ! Ngươi chỉ thoá mạ má»™t câu nữa là ta móc tròng mắt ngươi láºp tức.
Vi Tiểu Bảo cũng quát lớn :
- Thằng giặc thối tha nà y ! Ta cứ chá»i bá»›i ngươi để ngươi là m gì thì là m.
A Kha khẽ nói :
- Sư đệ ! Äừng thóa mạ hắn nữa để tránh cái tai hại trước mắt.
Vi Tiểu Bảo nghe cô khuyên giải mới im tiếng.
Ngô Láºp Thân nói :
- Cô nà y còn biết Ä‘iá»u má»™t chút. Nhân phẩm cô cÅ©ng và o hạng thanh cao.
Hay lắm ! Ta có ngưá»i anh em chưa vợ, bữa nay để y cùng cô kết duyên cầm sắt cho cô thà nh em dâu ta.
A Kha cả kinh vội nói :
- Không được ! Không được ! Ngô Láºp Thân tức giáºn há»i :
- Sao lại không được ? Cô đã lấy ai chưa ?
A Kha thẹn đỠmặt lên đáp :
- Chưa ! Ngô Láºp Thân nói :
- Chưa lấy ai thì sao lại không được ? Äằng nà o con gái lá»›n cÅ©ng phải Ä‘i lấy chồng. Ngưá»i anh em cá»§a ta là anh hùng hà o kiệt, lại không là m nhục cô, sao cô không chịu ? Ngưá»i nhà đâu ? tấu nhạc Ä‘i ! Bá»n Ngao Bưu liá»n khua chuông gõ trống vang lừng. Tiếng nhạc nổi lên cá»±c kỳ náo nhiệt.
Suốt Ä‘á»i A Kha chưa bao giá» bị kinh hãi như lần nà y, cô nghÄ© thầm :
- Hắn quê mùa hung bạo thế nà y thì ngưá»i anh em cá»§a hắn chắc còn đáng sợ, đáng ngán hÆ¡n. Nếu ta thất thân vá»›i kẻ ngu phu tục tá» thì dù có tá»± táºn cÅ©ng không rá»a được cái nhục trá»n Ä‘á»i.
Cô nghiến chặt hai hà m răng, sợ quá không thốt nên lá»i.
Ngô Láºp Thân cưá»i nói :
- Hay lắm ! Thế là cô ưng thuáºn rồi.
Lão vẫy tay má»™t cái. Tiêng chiêng trống liá»n dừng lại.
A Kha la lên :
- Không, không ! Ta không chịu. Các ngươi giết ta đi.
Ngô Láºp Thân tức giáºn quát :
- ÄÆ°á»£c lắm ! ta giết ngươi và giết luôn cả sư đệ cá»§a ngươi nữa.
Lão nói rồi cầm lấy thanh cương đao ở trong tay Ngao Bưu khoa lên mấy cái.
A Kha vừa khóc vừa la :
- Ngươi giết ta mau đi ! Nếu ngươi không giết thì chẳng phải là hảo hán.
Ngươi... ngươi giết cả sư đệ ta nữa... giết gã trước cà ng hay.
Ngô Láºp Thân đưa mắt nhìn Vi Tiểu Bảo nghÄ© thầm :
- Con nhá» nà y đã vô tình vô nghÄ©a vá»›i Vi Tiểu Bảo như váºy thì gã còn lấy thị là m chi ?
Vi Tiểu Bảo cÅ©ng tức giáºn mắng thầm :
- Con dượi thối tha kia ! Tại sao mi lại bảo lão giết ta trước ?
Ngô Láºp Thân tức giáºn lá»›n tiếng :
- Cô đã muốn giết sư đệ, thì ta lại không giết gã nữa. A Cẩu ! Äem thằng lá»i thối tha nà y ra ngoà i kia chặt đầu.
Lão vừa hô vừa trỠvạo Trịnh Khắc Sảng.
Ngao Bưu dạ một tiếng rồi lôi Trịnh Khắc Sảng đi.
A Kha hốt hoảng la :
- Không ! đừng giết y... gia gia y...
Ngô Láºp Thân há»i :
- ÄÆ°á»£c rồi ! Váºy ngưá»i có bằng lòng là m em dâu ta không ?
A Kha vừa khóc vừa đáp :
- Không không ! Ngươi giết chết ta đi hay hơn.
Ngô Láºp Thân quẳng cương Ä‘ao xuống cầm lấy roi ngá»±a quất :
- Ta không giết ngươi, hãy đánh ngươi một trăm roi trước.
Trong lòng tức giáºn vô cùng, lão không nÃn được vung roi lên không , toan Ä‘áºp xuống mình A Kha.
Vi Tiểu Bảo vội la lên :
- Hãy khoan.
Ngô Láºp Thân vá»™i dừng roi lại không Ä‘áºp xuống nữa. Lão há»i :
- Sao ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Chúng ta là anh hùng hảo hán phải nhá»› Ä‘iá»u nghÄ©a khÃ. Tại hạ cùng sư tá»· như chân tay ruá»™t thịt. Váºy trăm roi đòn đó tại hạ chịu thay cho y.
A Kha thấy Ngô Láºp Thân hung hăng cầm roi vung lui vung tá»›i, trong lòng cô đã hoang mang, khiếp sợ, nhưng cô nghe Vi Tiểu Bảo nói váºy lại mừng thầm.
Cô nói :
- Sư đệ ! Ngươi quả là ngưá»i tốt ! Vi Tiểu Bảo nhìn Ngô Láºp Thân nói :
- Hỡi Æ¡i ! Lão huynh ! bất cứ việc gì cÅ©ng do má»™t mình tại hạ gánh vác. Cái đó kêu bằng báºc đại trượng phu không sợ nguy nan, thẳng thân đứng ra nháºn lãnh trách nhiệm. Lão huynh không nên bức bách sư tá»· cá»§a tại hạ phải lấy lệnh huynh đê. Nếu lão huynh có chị em nà o ế chồng thì để tại hạ bái đưá»ng, thà nh thân vá»›i y cÅ©ng được.
Gã ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Trịnh công tỠđã lấy má»™t cô vợ, tại hạ cÅ©ng lấy má»™t cô. Thế công bằng không ai hÆ¡n không ai kém. Dù còn ngưá»i nà o nữa cứ gả cả cho tại hạ cÅ©ng được. Bất luáºn rổ rá cạp lại, chổi cùn giẻ rách, tại hạ thu nạp hết! Gã nói tá»›i đây, bá»n Ngô Láºp Thân không nhịn được nổi lên trà ng cưá»i hô hố.
A Kha cÅ©ng phải phì cưá»i. Nhưng cô chỉ cưá»i má»™t tiếng rồi nghÄ© đến mình Ä‘ang bị ép uổng, bất giác lại sa nước mắt.
Ngô Láºp Thân cưá»i nói :
- Chú nhá» nà y ăn nói dứt khoát đâu ra đấy, đáng là má»™t trang hán tá». Ta cÅ©ng muốn tha các ngươi, nhưng ta đã nói mấy lá»i không thể bá» Ä‘i được. Nếu mấy câu nói vu vÆ¡ đủ khiến ta rút lui ý định thì chẳng hoá ra ta là cái bị thịt ?
Việc bái đưá»ng thà nh thân nhất định phải là m.Váºy ai bái đưá»ng đây ? Ngươi hay là cô kia ?
A Kha muốn thoát thân cho chóng, vội đáp :
- Äể y bái đưá»ng ! để y bái đưá»ng ! Ngô Láºp Thân trợn mắt nhìn A Kha lá»›n tiếng há»i :
- Cô muốn gã bái đưá»ng thà nh thân ư ?
A Kha bẽn lẽn cúi đầu xuống đáp :
- Phải rồi ! Ngô Láºp Thân nói - Hay lắm ! Lão trá» và o Vi Tiểu Bảo lá»›n tiếng :
- Bữa nay nhất định phải bái đưá»ng thà nh thân.
Vi Tiểu Bảo nhìn A Kha ngáºp ngừng :
- Tại ha...
A Kha khẽ bảo gã :
- Sư đệ Æ i ! Bữa nay ngươi cứu ta thoát nạn. VÄ©nh viá»…n ta không quên Æ¡n.
Ngươi nên nháºn lá»i Ä‘i ! Vi Tiểu Bảo há»i :
- Sư thư muốn tiểu đệ bái đưá»ng thà nh thân ư ? Hỡi Æ¡i ! Sư thư đã biết vụ nà y tháºt khó giải quyết! A Kha lại nói.
- Ta biết rồi ! Nếu bữa nay ngươi không giúp ta thoát nạn thì ta chỉ còn đưá»ng Ä‘áºp đầu tá»± tá». Ta• không là m gì được, nên phải năn nỉ ngươi... bá»n chúng... hung dữ quá ! Vi Tiểu Bảo lá»›n tiếng :
- Sư thư Æ¡i ! Bữa nay sư thư đã mở miệng năn nỉ tiểu đệ. Tiểu đệ đà nh miá»…n cưỡng vâng lá»i sư thư. Sư thư yêu cầu tiển đệ bái đưá»ng thà nh thân, nhưng tiểu đệ chẳng vui lòng chút nà o.
A Kha đáp :
- Phải rồi ! Ta yêu cầu sư đệ, năn nỉ sư đệ. Sư đệ là báºc anh hùng hảo hán, là báºc đại trượng phu thẳng thắn đứng ra cứu ngưá»i trong lúc nguy cấp, lại • chịu nghe lá»i ta nữa.
Vi Tiểu Bảo thở dà i nói :
- Sư thư Æ¡i ! Lòng dạ cá»§a sư thư tiểu đệ hiểu cả rồi. Dù sư thư có bắt tiểu đệ phải chết ngay láºp tức, tiểu đệ cÅ©ng quyết chẳng chau mà y. Sư thư đã muốn tiểu đệ bái đưá»ng thà nh thân, dÄ© nhiên tiểu đệ phải vâng lá»i.
A Kha nói :
- Ta biết sư đệ đối xỠvới ta rất tỠtế. Từ nay... từ nay ta cũng đối đãi với sư đệ một lòng một dạ.
Ngô Láºp Thân cưá»i há»i :
- Váºy cứ là m thế ! tiểu huynh đệ ! Ta tiếc rằng chẳng còn đứa em gái nà o để gả cho tiểu huynh đệ. Con gái ta lại còn nhá» quá má»›i lên ba tuổi thì không được rồi. Hỡi Æ¡i ! Trong bá»n các ngươi ai còn em gái mau mau kêu đến đây để thà nh hôn cùng vị tiểu anh hùng nà y.
Ngao Bưu cưá»i đáp :
- Tiểu nhân không còn ai.
Một tên khác nói :
- Vị anh hùng nà y nghÄ©a cả ngất trá»i xanh, nếu tại hạ được kết thân gia vá»›i gã thì tháºt là phước lá»›n. Nhưng đáng tiếc tại hạ chỉ có má»™t vị huynh đệ, chứ chẳng còn chị em gái nà o cả.
Ngưá»i khác nói :
- Tỷ tỷ của ta đi lấy chồng đã sanh hạ được tám đứa con. Tiểu anh hùng ơi ! Nếu tiểu anh hùng chỠđược đến khi anh rể ta chết thì ta khuyên tỷ tỷ cải giá lấy tiểu anh hùng.
Ngô Láºp Thân cưá»i nói :
- Còn phải chỠđợi thì không được rồi. Hiện giỠai còn chị em không ?
Má»i ngưá»i lắc đầu đáp :
- Không có ! Vi Tiểu Bảo cả mừng nói :
- Thưa các vị bằng hữu ! Chẳng phải tiểu đệ không chịu mà vì các vị đây chẳng ai có chị em gái. Váºy nên buông tha cho bá»n tạ hạ quách.
Ngô Láºp Thân lắc đầu đáp :
- Không được ! Báºc đại trượng phu nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy. Bữa nay nhất định phải có cuá»™c bái đưá»ng thà nh thân, không thì chá»c giáºn Sát thần thái tuế, má»i ngưá»i ở đây Ä‘á»u chết bất đắc kỳ tá», chứ đâu phải là chuyện đùa.
ÄÆ°á»£c rồi ! Tiểu huynh đệ là m lá»… bái đưá»ng thà nh thân cùng tiểu cô nương kia.
Lão vừa nói vừa trỠvà o A Kha.
A Kha cùng Vi Tiểu Bảo đồng thanh la lên :
- Không ! Không được rồi !.... Ngô Láºp Thân tức giáºn quát há»i :
- Sao lại không được ? Cô muốn bái đưá»ng thà nh thân vá»›i ngưá»i anh em cá»§a ta ? Hay bái đưá»ng thà nh thân vá»›i vị tiểu huynh đệ nà y ? Tùy ý cô lá»±a chá»n ai cÅ©ng được.
A Kha mặt đỠbừng lên lắc đầu đáp :
- Ta không muốn thà nh thân với ai hết.
Ngô Láºp Thân lại quát :
- Bây giỠmà cô còn từ chối ư ? GiỠtốt đến nơi rồi. Nếu để lỡ hung thần giáng lâm thì chẳng còn một ai sống sót.
Lão dừng lại má»™t chút rồi gá»i :
- Nà y ! A Tam ! A Cẩu ! Hai tên nà y không chịu bái đưá»ng thà nh thân, váºy các ngươi cắt mÅ©i chúng Ä‘i ! Ngao Bưu và má»™t tên sư đệ đồng thanh dạ má»™t tiếng rồi cầm cương Ä‘ao liếc và o mÅ©i A Kha.
A Kha không sợ chết, nhưng nghÄ© tá»›i bị cắt mÅ©i biến thà nh ngưá»i cá»±c kỳ xấu xa. Co tái mặt, không còn má»™t chút huyết sắc.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Các bạn đừng cắt mũi sư thư tại hạ, cắt mũi tại hạ hay hơn.
Ngô Láºp Thân đáp :
- Phải cắt đôi mũi để tế hung thần mới đủ mà ngươi chỉ có một cái biết là m thế nà o ? Nà y ! Gã hỠTrịnh kia ! Ta cắt mũi ngươi thay cho cô nà y được không ?
A Kha nhìn Trịnh Khắc Sảng bằng con mắt khẩn cầu.
Trịnh Khắc Sảng không dám nhìn cô, vừa quay đi chỗ khác vừa lắc đầu.
Ngô Láºp Thân há»i :
- Thằng lõi nà y không chịu mà sư đệ cô lại vui lòng ngay. Chà ! Lệnh sư đệ tháºt là ngưá»i tốt ! Cô không lấy y thì còn lấy ai ? Tấu nhạc Ä‘i, để chúng là m lá»… bái đưá»ng.
Chuông trống lại nổi lên. Ngao Bưu qua mượn tấm khăn đội trên đầu tân nương giả quà ng và o đầu A Kha. Gã lại cởi trói cho cô.
A Kha vừa cỠđộng được đã vung quyá»n đánh "chát" má»™t tiếng trúng và o ngá»±c Ngao Bưu. May mà cô Ãt ná»™i lá»±c, nên tuy hắn bị trúng đòn mà không Ä‘au lắm.
Ngao Bưu cầm cương đao kỠvà o cổ A Kha.
Ngô Láºp Thân hô :
- Tân lang, tân nương là m lá»… bái thiên ! A Kha cảm thấy sau cổ mát rượi và hÆ¡i Ä‘au. Cô không là m sao được đà nh cùng Vi Tiểu Bảo sóng vai quì xuống nhìn ra ngoà i dáºp đầu lạy.
Ngô Láºp Thân lại xướng :
- Tân lang cùng tân nương là m lễ bái địa.
Ngao Bưu xoay mình hai ngưá»i cho quay và o trong quỳ lại.
Nghe tiếng hô "Phu thê giao bái", hai ngưá»i đối diện nhau quì lạy mấy lạy.
Ngô Láºp Thân cưá»i ha hả hô :
- Cặp vợ chồng mới tạ Ông mai đi.
A Kha tức qua vung cước đá và o bụng dưới lão.
Phát đá nà y khá nặng, Ngô Láºp Thân "ối" lên má»™t tiếng, lùi lại ba bước. Lão ho mấy tiếng rồi cưá»i nói :
- Dữ quá ! Dữ quá ! Giữa lúc ấy bá»—ng nghe ngoà i từ đưá»ng có tiếng còi liên hồi thét lên lanh lảnh. Cả bốn mặt đông, tây, nam, bắc Ä‘á»u có tiếng bước chân lạo xạo, Ãt ra cÅ©ng có đến bốn, năm chục ngưá»i.
Ngô Láºp Thân ngừng tiếng cưá»i khi khẽ hô :
- Tắt đèn lá»a Ä‘i ! Trong từ đưá»ng tối om. Vi Tiểu Bảo vá»™i đến bên A Kha cầm tay cô khẽ nói :
- Bên ngoà i có địch nhân đến.
A Kha đau khổ vô cùng, nghẹn ngà o đáp :
- Ta.... ta đã cùng ngươi là m lễ bái thiên địa rồi...
Vi Tiểu Bảo khẽ nói :
- Äó là má»™t Ä‘iá»u mà tiểu đệ mong má»i bấy lây nay. Äáng tiếc việc tế cáo thiên địa bữa nay thá»±c hà nh má»™t cách đột ngá»™t và láºt Ä‘áºt quá chừng ! A Kha tức giáºn há»i :
- Vụ nà y rồi bá» Ä‘i không đáng kể. Ngươi tưởng là chuyện tháºt chăng ?
Vi Tiểu Bảo đáp - Không tháºt thì còn giả sao được ? Cái đó kêu bằng gạo đã thổi xôi, ván đã đóng... gì gì đó.
A Kha nói :
- Ván đã đóng thuyá»n chứ còn đóng gì nữa ?
Vi Tiểu Bảo nói ngay :
- Phải rồi ! Phải rồi ! Ván đã đóng thuyá»n. Há»c vấn cá»§a nương tá» khá lắm.
Từ nay chịu khó dạy cho "tướng công" hiểu biết nhiá»u và o.
A Kha thấy gã mặt dầy kêu mình bằng nương tỠvà tự xưng là tướng công thì trong lòng nóng nẩy bồn chồn, bất giác khóc oà lên.
Bá»—ng nghe ngoà i từ đưá»ng có mấy chục tiếng ngưá»i gá»i nhau Æ¡i á»›i, la ó om sòm, tá»±a hồ tiếng trâu rống, thú gầm. Hai ngưá»i chỉ thấy lý la lý lố không hiểu há» kêu gá»i gì.
A Kha trong lòng khiếp sợ, bất giác ngồi tựa và o Vi Tiểu Bảo.
Vi Tiểu Bảo quà ng tay ôm lấy cô khẽ an ủi :
- Äừng sợ gì hết. Dưá»ng như bá»n Lạt Ma ở Tây Tạng đến tấn công.
A Kha há»i :
- Là m thế nà o bây giỠ?
Vi Tiểu Bảo dắt tay nà ng lén lút ẩn và o sau khám thá».
Äá»™t nhiên hoa? quan loé mắt mấy chục ngưá»i rầm rá»™ tiến vạo từ đưá»ng.
Ngưá»i nà o cÅ©ng tay cầm đóm Ä‘uốc và binh khÃ.
Vi Tiểu Bảo cùng A Kha ngó thấy Ä‘á»u giáºt mình kinh hãi. Bá»n ngưá»i nà y mặt bôi xanh đỠloè loẹt. Trên đầu cà i lông chim. Mình trần trùng trục. Chung quanh lưng quấn da thú. Trước ngá»±c và cánh tay Ä‘á»u vẽ hoa văn. Nguyên là má»™t toán mán má»i.
A Kha thấy bá»n mán má»i nà y ngưá»i chẳng ra ngưá»i, qui? chẳng ra quỉ, mặt mÅ©i tên nà o cÅ©ng hung dữ, cô cà ng thêm phần khiếp sợ, ngồi co ro trong lòng Vi Tiểu Bảo, toà n thân run bần báºt.
Bá»n Man má»i thét lên be be. Má»™t tên Ä‘i trước lá»›n tiếng :
- Bá»n ngưá»i Hán không tốt đâu, giết hết di. Man tá» má»›i là ngưá»i tốt, Ä‘i giết ngưá»i Hán. Ô lý ô lố, a bư tư lá»·! Bá»n Man má»i cÅ©ng hô theo má»™t hồi, nói toà n Man thoại.
Ngô Láºp Thân ở Vân Nam hiểu tiếng rợ Di, nhưng đối vá»›i bá»n Man má»i nà y, lão chẳng hiểu được câu nà o. Lão liá»n dùng tiếng rợ Di bảo chúng :
- Bá»n ta là ngưá»i Hán nhưng rất tá» tế. Chúng ta đừng chém giết nhau Tên thá»§ lãnh bá»n Man tá» lắc đầu đáp :
- Ngưá»i Hán là không tốt rồi. Phải giết cho kỳ hết. Ô lý ô lố, a ba tư lá»· Bá»n Man tá» lại hô theo :
- Ô lý ô lố, a ba tư lỷ Chúng vung đại đao cùng cương xoa đánh tới.
Bá»n Ngô Láºp Thân không sao được phải đưa binh khà ra nghinh địch.
Sau khi chiến đấu mấy hợp, bá»n Ngô Láºp Thân Ä‘á»u lấy là m kinh dị.
Nguyên bầy Man má»i ngà y võ nghệ rất tinh thâm, khà giá»›i phát ra những chiêu số hợp chưởng pháp gồm cả công lẫn thá»§, chứ không phải đánh loạn xà ngầu.
Hai bên đấu thêm mấy chiêu nữa, cả Vi Tiểu Bảo và A Kha cÅ©ng nháºn ra được võ công cá»§a bá»n Man tá» rất đúng qui cá»§.
Ngô Láºp Thân vừa chiến đấu vừa hô lá»›n:
- Các anh em phải tháºn trá»ng. Bá»n Man tá» nà y đã há»c qua võ công cá»§a ngưá»i Hán chúng ta. Váºy chúng ta chá»› có khinh địch.
Tên thá»§ lãnh bá»n Man tá» la lên:
- Bá»n Hán nhân giết ngưá»i cách nà o, Man tá» chúng ta Ä‘á»u biết hết. Chúng ta không sợ ngưá»i Hán. Ô lý ô lố, a ba tư lý.
Bá»n Man tỠđã đông ngưá»i mà võ công lại rất tinh thâm.
Quần hùng ở Má»™c vương phá»§ lấy má»™t chá»i ba hoặc bốn, chỉ trong khoảnh khắc đã lâm và o tình trạng rất nguy hiểm.
Ngô Láºp Thân múa Ä‘ao đấu vá»›i tên thá»§ lãnh cÅ©ng chẳng chiếm được chút tiện nghi nà o. Lão cà ng đánh lâu cà ng sợ hãi.
Bỗng nghe hai tiếng "úi chao!". Hai tên đệ tỠcủa lão bị thương té nhà o.
Sau một lúc nữa, Ngao Bưu cũng bị cây liệp hổ xoa đâm trúng đùi, phải ngồi phệt xuống.
Ba tên Man má»i liá»n nhảy xổ lại bắt hắn.
Chẳng mấy chốc mưá»i bá»n ngưá»i ở Má»™c vương phá»§ Ä‘á»u bị đánh ngã.
Trịnh Khắc Sảng bị thương khắp mình. Gã chỉ cục cá»±a má»™t chút là lại bị bá»n Man tỠđè chặt.
Bá»n Man tá» cÅ©ng Ä‘em theo gân bò để cá»™t má»i ngưá»i lại.
Tên thá»§ lÄ©nh nhảy lên nhảy xuống nói má»™t hồi bằng tiếng Man má»i. Ngô Láºp Thân chẳng hiểu gì cả la thầm:
- Nguy rồi! Nguy đến nÆ¡i rồi! Lão muốn chạy trốn cho thoát thân nhưng lại nhá»› tá»›i Vi Tiểu Bảo cùng quần đệ tá», đà nh hết sức phấn đấu, chỉ mong kiá»m chế được tên thá»§ lÄ©nh đặng bức bách hắn bãi chiến tha ngưá»i.
Äá»™t nhiên tên thá»§ lãnh vung Ä‘ao chém xuống đầu lão, lão giÆ¡ Ä‘ao lên gạt đánh "choang" má»™t tiếng.
Bá»—ng lão cảm thấy cánh tay ngâm ngẩm Ä‘au và tê chồn. Lão lại phát giác phÃa sau có ngá»n côn quét tá»›i, lão vá»™i nhảy lên né tránh.
Tên thá»§ lãnh liá»n xoay đơn Ä‘ao ká» và o cổ lão hô lá»›n:
- Ngưá»i Hán thua rồi. Ngưá»i Man không có thua.
Vi Tiểu Bảo lẩm bẩm:
- Tên Man má»i dốt quá. Không biết nói mình thắng mà lại bảo là không thua.
Ngô Láºp Thân buông tiếng thở dà i, liệng Ä‘ao xuống để đối phương trói lại.
Bá»n Man tá» Ä‘á»u cầm Ä‘uốc giÆ¡ lên Ä‘i soi khắp má»i chá»— đỠtìm kiếm.
Vi Tiểu Bảo thấy chá»— mình ẩn thân không thá» giấu kÃn được, gã đà nh dắt A Kha chạy ra ngoà i.
Miệng gã hô lớn:
- Man tá» là ngưá»i tốt. Hai chúng ta... Ä‘á»u là ... Man tá». Ô lý ô lố, a ba tư lý! Tên thá»§ lãnh vươn tay ra nắm lấy sau gáy A Kha. Còn ba tên khác xông và o ôm Vi Tiểu Bảo.
Vi Tiểu Bảo chưa nói hết câu liá»n dừng lại.
Tên thá»§ lãnh bá»n Man tỠđột nhiên lá»™ vẻ kinh dị, dang hai tay ra để ôm lấy gã hô lên:
- Hy hô a bá, kỳ lý ôn đăng.
Hắn ôm gã và o lòng chạy ra ngoà i tứ đưá»ng.
Vi Tiểu Bảo cả kinh quay lại dặn A Kha:
- Nương tá» Æ¡i! Bá»n Man tá» nà y sắp giết ta. Nà ng ở goá váºy đừng Ä‘i cải giá nữa! Gã chưa dứt lá»i đã bị bồng ra khá»i cá»a lá»›n.
Tên thá»§ lãnh Man tá» chỉ nhô lên hụp xuống hai cái đã vá»t ra xa ngoà i mươi trượng. Hắn đặt Vi Tiểu Bảo xuống há»i:
- Quế công công! Tại sao công công cũng ở trong nà y?
Giá»ng nói hiển nhiên tá» ra vừa kinh ngạc vừa hoan há»·.
Vi Tiểu Bảo vừa mừng vừa sợ há»i lại:
- Ngươi... ngươi là Man tỠsao lại biết ta?
Ngưá»i kia cưá»i đáp:
- Tiểu nhân là Dương Dáºt Chi ở Tây Vương phá»§ đây mà . Quế công công không nháºn ra ư?
Vi Tiểu Bảo nổi lên má»™t trà ng cưá»i ha hả. Gã toan đáp thì Dương Dáºt Chi đã dắt tay gã nói tiếp:
- Chúng ta ra ngoà i kia nói chuyện, đừng để má»i ngưá»i nghe rõ.
Hai ngưá»i lại chạy ra thêm hai chục trượng má»›i dừng bước. Dương Dáºt Chi nói:
- Tiểu nhân gặp Quế công công ở đây, nỗi mừng biết lấy chi cân?
Vi Tiểu Bảo đã có chủ ý, gã đáp:
- Lần trước bá»n ngưá»i ở Má»™c Vương phá»§ hãm hại Bình Tây Vương, may nhỠđức Hoà ng thượng anh minh, khám phá ra gian mưu cá»§a bá»n chúng! Dương Dáºt Chi vá»™i ngắt lá»i:
- Äó là nhá» công công nghÄ©a khà ngất trá»i xanh, tâu bà y trước đức Hoà ng thượng má»›i rá»a được ná»—i oan khuất cho Bình Tây Vương. Vương gia cá»§a bá»n tiểu nhân cảm kÃch công công không biết thế nà o mà kể. Lão nhân gia thưá»ng nhắc tá»›i công công và mong má»i có dịp thân hà nh tạ Æ n công công.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Tại hạ không dám mong Vương gia tạ Æ n, chỉ cần Vương gia biết là đủ.
Tại hạ Ở bên mình Hoà ng thương nếu gặp chuyện gì nhỠnhặt, nhất định hết sức đỡ đần Vương gia.
Gã dừng lại một chút rồi tiếp:
- Lần nà y đức Hoà ng thương được tin có má»™t bá»n phản tặc đến phá»§ Hà Gian há»™i há»p để mưu hại Bình Tây Vương. Tại hạ liá»n mạnh dạn tá»›i đây xem sao.
Dương Dáºt Chi cả mừng nói:
- Hoà ng thượng biết trước thì gian kế cá»§a bá»n phản tặc không thể sÃnh cưá»ng được. Bá»n tiểu nhân nghe tin nà y liá»n trà trá»™n và o cuá»™c đại há»™i chó má cá»§a con mẹ nó thì thấy nói bá»n chúng má»—i tỉnh đỠra má»™t minh chá»§ để là m hại vương gia. Tiểu nhân chẳng dám dấu gì Quế công công là trong lòng ai nấy Ä‘á»u hồi há»™p, vì Ä‘ao thương dá»… tránh nhưng ám tiến khó ná»—i đỠphòng.
Hắn ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Nếu bá»n phản tặc lá»›n máºt dám lần tá»›i Vân Nam động thá»§ thì chẳng phải tiểu nhân khoe khoang lá»— miệng:
Chúng kéo đến má»™t ngà n, bá»n tiểu nhân giết cả ngà n, chúng kéo đến má»™t vạn, bá»n tiểu nhân giết cả má»™t vạn. Bá»n tiểu nhân có sợ là sợ những quân cẩu tặc là m cà n là m báºy rồu vu oan giá hoa. cho Vương gia như ngà y trước. Äó là mối háºu hoạn rất ghê gá»›m.
Vi Tiểu Bảo vỗ ngực nói:
- Xin Dương đại ca bẩm lại vá»›i Vương gia bất tất phải quan tâm. Phen nà y tiểu đệ trở vá» kinh sư sẽ Ä‘em cuá»™c đại há»™i chó má cá»§a bá»n chúng tâu nà y trước Hoà ng thượng má»™t cách rất tưá»ng táºn. Bá»n chúng đối nghịch vá»›i Bình Tây Vương tức là đối nghịch vá»›i Hoà ng thượng. Bá»n chúng cà ng căm háºn Bình Tây Vương bao nhiêu thì Bình Tây Vương cà ng tỠđược tấc dạ trung thà nh bấy nhiêu. Má»™t khi đức Hoà ng thượng vui lòng rồi thì đừng nói Bình Tây Vương gia công trạng bao trùm thiên hạ mà cả đến Dương đại ca cÅ©ng được ban thưởng trá»ng háºu, thăng quan phái tà i là chuyện dÄ© nhiên không còn nghi ngá» gì nữa.
Dương Dáºt Chi hoan hỉ đáp:
- Những cái đó hoà n toà n trông cáºy ở lá»±c lượng cá»§a Quế công công chu toà n cho. Tiểu nhân không mong má»i gì đến chuyện thăng quan phát tà i. Tiên phụ ngà y trước đã chịu Æ¡n lá»›n cá»§a Vương gia, nên tiểu nhân hết sức bảo vệ Vương gia đặng chu toà n.
Rồi hắn há»i:
- Thế ra công công đã đến đây để thám thÃnh những âm mưu cá»§a bá»n cẩu tặc trong Má»™c gia hay sao?
Vi Tiểu Bảo vỗ đùi đáp:
- Dương đại ca! Chẳng những đại ca võ công cao cưá»ng mà còn Ä‘oán việc như thần khiến tiểu đệ phục sát đất. Tiểu đệ cùng sư tá»· cải trang đến đây để thám thÃnh xem bá»n chúng giở trò gì, không ngá» bị bá»n chúng phát giác! Gã ngừng lại má»™t chút rồi tiếp:
- Tiểu đệ liá»n nói nhăng nói cà n má»™t hồi, may mà bá»n chúng tin là sá»± thá»±c.
Chúng liá»n bức bách tiểu đệ cùng sư tá»· phải là m lá»… bái đưá»ng thà nh thân ngay tức khắc. Ha ha! Cái đó kêu bằng đổi hoa. thà nh phúc.
Dương Dáºt Chi bụng bảo dạ:
- Gã đã là thái giám thì còn lấy vợ thế nà o được? à phải rồi! Gã cùng vị tiểu cô nương kia giả trang là m má»™t đôi bạn tình để lừa gạt bá»n chúng.
Hắn liá»n cưá»i nói:
- Thằng cha Dao đầu sư tá» Ngô Láºp Thân tuy bản lãnh cao cưá»ng nhưng chỉ là má»™t đứa thất phu, hữu dÅ©ng vô mưu.
Vi Tiểu Bảo há»i:
- Phải chăng các vị trá hình Man tá» là để bắt sống bá»n chúng?
Nhưng Dương Dáºt Chi cưá»i đáp:
- Giữa bá»n Má»™c gia và Bình Tây Vương phá»§ vốn có thù sâu tá»±a bể. Lần trước bá»n tiểu đệ bị chúng chÆ¡i má»™t vố Ä‘au mà chưa trả oán được. Lần nà y gặp bá»n chúng ở trong cuá»™c đại há»™i chó má, tiểu nhân đã tÃnh kỹ rồi:
Nếu mình gây sá»± ngay ở Trá»±c Lệ thì e rằng đức Hoà ng thượng biết tin sẽ quở trách Vương gia cho là bá»n thụ hạ Ở Bình Tây Vương phá»§ đến sinh sá»± giết ngưá»i ở ngay vùng phụ cáºn đất kinh sư.
Vi Tiểu Bảo chỉa ngón tay cái lên nói:
- Mưu kế cá»§a Dương đại ca tháºt là cao minh. Các vị cải trang là m bầy man má»i "ô lý ô lố, a ba tư lý" thì có giết cả nhà há» Má»™c, ngưá»i ngoà i cÅ©ng chỉ cho là hà nh động tạo phản cá»§a bá»n Man má»i, chẳng ai Ä‘em lòng ngá» vá»±c Bình Tây Vương.
Dương Dáºt Chi cưá»i đáp:
- ChÃnh thế. Có Ä‘iá»u bá»n tiểu nhân hoá trang thà nh lÅ© ngưá»i cổ quái thế nà y là là m trò cưá»i cho Quế công công.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Sao lại bảo là trò cưá»i? ChÃn tiểu đệ lấy là m thÃch thú. Tiểu đệ cÅ©ng muốn cởi bá» y phục, vẽ mặt xanh đỠđi theo các vị mà la hét, mà nhảy nhót.
Dương Dáºt Chi cưá»i đáp:
- Nếu công công cÅ©ng thÃch thú thì cứ việc cải trang như bá»n tiểu nhân.
Vi Tiểu Bảo thở dà i đáp:
- Lần nà y thì không được rồi. Cô vợ của tiểu đệ mà thấy tiểu đệ biến thà nh quái trạng, tất nà ng phải nổi nóng.
Dương Dáºt Chi cưá»i há»i:
- Công công lấy vị phu nhân đó tháºt chăng? Thế ra không phải bá»n cẩu tặc kia bức bác công công là m như váºy ư?
Vi Tiểu Bảo không trả lá»i và o câu há»i, gã nói:
- Dương đại ca! Tiểu đệ cảm thấy ý hợp tâm đầu vá»›i đại ca. Nếu đại ca có lòng quyến luyến thì chúng ta kết nghÄ©a kim lan theo tình huynh đệ. Ca ca bất tất kêu tiểu đệ bằng công công và tá»± xưng là tiểu nhân nữa. Cách xưng hô đó nghe chẳng lá»t tai chút nà o.
Dương Dáºt Chi thấy gã đỠnghị như váºy, trong lòng rất khoan khoái. Má»™t là Bình Tây Vương Ä‘ang có nhiá»u chuyện cần đến gã. ÄÆ°á»£c thế nà y thì bao nhiêu việc lá»›n có thể trông cáºy và o gã bênh vá»±c cho ở trước mặt Hoà ng đế.
Hai là gã tÃnh tình khẳng khái hà o hiệp mà được kết bạn thì còn gì hay bằng?
Dương Dáºt Chi nhá»› lại ngà y ở phá»§ Khang Thân Vương, Vi Tiểu Bảo đã tá» ra rất lịch sá»± vá»›i hắn liá»n đáp:
- Äó là má»™t Ä‘iá»u mà tiểu nhân mong còn không được, tiểu nhân e mình thấp hèn không dám vá»›i lên cao.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Cái gì mà cao vá»›i thấp? Chúng ta thá» so ngưá»i coi, đại ca cao hay là tiểu đệ cao?
Dương Dáºt Chi nổi lên trà ng cưá»i ha hả ra chiá»u rất sung sướng.
Hai ngưá»i liá»n quì xuống lạy tám lạy và xưng hô nhay bằng huynh đệ.
Dương Dáºt Chi nói:
- Quế huynh đệ! Từ nay chúng ta tình thân như ruá»™t thịt. Có Ä‘iá»u trước mặt ngưá»i khác, tiểu huynh vẫn phải hô huynh đệ là công công để há» khá»i sinh lòng ngá» vá»±c.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Dĩ nhiên là thế.
Rồi gã há»i:
- Dương đại ca, đại ca định bắt những ngưá»i ở Má»™c Vương phá»§ rồi là m gì?
Dương Dáºt Chi đáp:
- Tiểu huynh Ä‘em bá»n chúng vá» Vân Nam tra khảo cho ra âm mưu hãm hại Bình Tây Vương, bắt chúng là m tá» cung chiêu rồi giải đến kinh để Hoà ng thượng biết rõ tấc dạ trung trinh cá»§a Vương gia. Có thế thì việc huynh đệ trước kia đã hết sức bảo tấu cho Vương gia cà ng tá» ra không lầm lẫn.
Vi Tiểu Bảo gáºt đầu nói:
- Hay lắm! Hay lắm! Nhưng đại ca liệu Dao đầu lão hổ có chịu cung xưng không?
Dương Dáºt Chi đáp:
- Lão là Dao đầu sư tá» Ngô Láºp Thân, má»™t nhân váºt nổi danh trên chốn giang hồ. Nghe nói tÃnh khà lão rất quáºt cưá»ng, chắc lão không chịu thú nháºn.
Tiểu huynh cÅ©ng trá»ng lão là má»™t trang hán tá», không muốn là m khó dá»… vá»›i lão.
Nhưng trong bá»n tất có kẻ không chịu nổi cá»±c hình mà phải xưng ra hết.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Phải rồi. Kế đó hay lắm.
Dương Dáºt Chi cho là gã nói câu nà y để lấy lòng, liá»n nói:
- Quế huynh đệ! Chúng ta nà o phải ngưá»i ngoà i. Nếu huynh đệ thấy có chá»— nà o không ổn thì cứ nói thẳng cho tiểu huynh nghe được chăng?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Tiểu đệ chẳng thấy có Ä‘iá»u chi không ổn.
Rồi gã nói:
- Nghe nói trong Má»™c gia có tên phản tặc là Má»™c Kiếm Thanh, ngoà i ra còn Ngạch bối ô long Liá»…u gì đó là ngưá»i thế nà o?
Dương Dáºt Chi đáp:
- Thiết bối thương long Liá»…u Äại Hồng. Lão là sư phụ cá»§a Má»™c Kiếm Thanh.
Vi Tiểu Bảo khen:
- Phải rồi! Äại ca nhá»› hay quá! Hoà ng thượng đã dặn phải tra xét tông tÃch hai ngưá»i nà y. Äại ca đã bắt được há» chưa?
Dương Dáºt Chi đáp:
- Má»™c Kiếm Thanh cÅ©ng đến phá»§ Hà Gian. Bá»n tiểu huynh ngấm ngầm theo dõi cho tá»›i Hiến huyện thì mất hút. Không hiểu hắn ẩn lánh nÆ¡i đâu?
Vi Tiểu Bảo nói:
- Vụ nà y hÆ¡i khó đây. Vừa rồi tiểu đệ nói nhăng má»™t hồi đã gạt được Dao đầu tá» là m cho lão biến thà nh "Äiểm đầu sư tá»" (con sư tá» gáºt đầu). Lão bảo sẽ dẫn hiá»n đệ đến ra mắt Tiểu Vương gia cá»§a lão.
Gã dừng lại một chút rồi tiếp:
- Tiểu đệ muốn dò la cho biết bá»n há» có âm mưu gì đối phó vá»›i Bình Tây Vương để vá» kinh diện tấu Thánh Thượng. Nhưng nay đại ca đã nắm vững vụ nà y, có thể tra khảo cho biết rõ âm mưu cá»§a chúng. Tháºt là hay quá! Tiểu đệ bất tất phải mạo hiểm nữa.
Dương Dáºt Chi bụng bảo dạ:
- Mình đã khảo mấy tên chẳng quan trá»ng gì cho lắm, bá»n chúng chưa chắc biết rõ ná»™i tình. Dù cho chúng có biết Ä‘i nữa thì những quân cẩu tặc ở Má»™c gia số đông toà n là hạng bướng bỉnh quáºt cưá»ng, chưa chắc đã chịu nói hết. HÆ¡n nữa để Bình Tây Vương tá»± mình biện bạch đâu có hiệu lá»±c bằng chÃnh ngưá»i cá»§a Hoà ng thượng phái Ä‘i Ä‘iá»u tra trở vá» tấu đối. Giả tá»· bá»n mình lá» Ä‘i như không biết gì, để ngưá»i anh em tá»± ý tấu cáo Hoà ng thượng thì đối vá»›i Vương gia cà ng có lợi hÆ¡n.
Dương Dáºt Chi nắm chặt tay Vi Tiểu Bảo nói:
- Vi huynh đệ! Biện pháp cá»§a huynh đệ rất cao minh. Tiểu huynh nhất thiết nghe theo. Bây giá» chúng ta là m cách nà o buông tha bá»n cẩu tặc ở Má»™c gia để chúng khá»i sinh lòng ngá» vá»±c?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Vụ nà y xin Dương đại ca lo giùm cho.
Dương Dáºt Chi trầm ngâm má»™t chút rồi nói:
- Tiểu huynh tưởng ta nên là m thế nà y. Bây giá» huynh đệ trốn vá» nhà từ đưá»ng giả vỠđánh liá»u mạng để giải cứu lệnh sư tá»·. Tiểu huynh rượt theo và o ngay. Hai ta đánh nhau loạn xà ngầu má»™t lúc và nói toà n tiếng Man. Kế đó tiểu huynh bị huynh đệ thuyết phục, kÃnh cẩn thi lá»… từ biệt bá» Ä‘i. Như váºy thì không để lá»™ vết tÃch chi hết.
Vi Tiểu Bảo vừa cưá»i vừa ca tụng:
- Diệu kế chân diệu kế! Mưu cao thâm mưu cao! Quế công công là u thông Man ngữ. Tiểu đệ từng được nghe thầy đồ kể lại:
Vá» Ä‘á»i ÄÆ°á»ng Minh Hoà ng có vị tiên sinh há» Lý gì đó há»c vấn rất uyên bác. Tiên sinh uống rượu say rồi viết má»™t bà i văn hăm dạo bá»n Man tá» khiến chúng sợ hãi đến té đái vãi phân.
Dương Dáºt Chi cưá»i đáp:
- Vụ đó kêu bằng "Lý TrÃch Tiên túy đả hách Man thư" Lý Thái Bạch tiên sinh say khướt rồi viết bà i văn khá»§ng bố bá»n Man di.
Vi Tiểu Bảo vỗ tay reo:
- Phải rồi! Phải rồi! Ngà y mai Quế công công túy giảng hách Man thoại, Quế công công say khướt nói tiếng Man khiến bá»n chúng phải bở vÃch thì cÅ©ng váºy.
Gã ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Dương đại ca! Chúng ta phải đóng kịch cho tháºt hay. Äại ca giả vá» cÅ©ng quyá»n đám chân đá mà đừng đả thương tiểu đệ. à phải rồi! Tiểu đệ trong mình đã mặc bảo y há»™ thân, Ä‘ao kiếm đâm không thá»§ng. Äại ca cứ việc chém tiểu đệ mấy Ä‘ao, nhưng đừng váºn ná»™i lá»±c là m chấn động lục phá»§ ngÅ© tạng là tiểu đệ không sao hết.
Dương Dáºt Chi đáp:
- Huynh đệ đã có tấm bảo y trân quý như váºy là hay quá rồi.
Vi Tiểu Bảo lại được một phen khoác lác. Gã nói:
- Vì đức Hoà ng thượng phái tiểu đệ Ä‘i Ä‘iá»u tra bá»n phản tặc xem chúng dùng âm mưu gì để nổi loạn, ngà i sợ bá»n chúng phát giác mà giết chết tiểu đệ nên đặc biệt gia Æ¡n cởi bảo y ban cho tiểu đệ. Tấm áo nà y cá»§a Hồng mao ở Tây dương Ä‘em tiến cống. Muốn cho cẩn tháºn, đại ca hãy đâm thá» mấy nhát coi.
Dương Dáºt Chi rút Ä‘ao khẽ vách và o tay gã. Quả nhiên mÅ©i Ä‘ao sắc nhá»n chỉ cứa rách lần áo ngoà i, chứ không xuyên thá»§ng được áo trong. Hắn lại gia tăng kình lá»±c và o cánh tay nhẹ nhà ng chém xuống bả vai gã mà gã vẫn chẳng tổn thương chi hết.
Vi Tiểu Bảo lại nói:
- Äại ca Æ¡i! Trong đó còn tên tiểu tá» há» Trịnh lăm le quyến rÅ© vợ cá»§a tiểu đệ. Tiểu đệ cứ nhìn thấy mặt gã là ghét cay ghét đắng. Hay hÆ¡n hết là đại ca bảo anh em bắt gã Ä‘em Ä‘i cho khuất mắt.
Dương Dáºt Chi đáp:
- Tiểu huynh phóng chưởng Ä‘áºp chết gã Ä‘i là xong.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Không được! Không đánh chết gã được. Äức Hoà ng thượng còn cần đến gã để dùng và o má»™t đại sá»± vá» sau. Xin đại ca bắt gã Ä‘em Ä‘i rồi sai ngưá»i canh giữ, nhưng đừng là m khó dá»… mà cÅ©ng không vặn há»i gã Ä‘iá»u chi. Sau bảy, tám năm tiểu đệ đến lấy gã ra, đại ca sai ngưá»i đưa gã tá»›i Bắc Kinh.
Dương Dáºt Chi đáp:
- ÄÆ°á»£c rồi! Tiểu huynh sẽ theo lá»i huynh đệ là m cho ổn thoả.
Äá»™t nhiên hắn cất cao giá»ng hô:
- Ô lố hy đô, ái lý bà la. Khư lẩu! Khư lẩu.
Rồi vừa cưá»i vừa khẽ nói:
- Từ nãy tá»›i giá» chúng mình bà n chuyện, e rằng bá»n chúng sinh dạ hoà i nghi. Chúng ta hãy nói tiếng Man Ä‘i.
Vi Tiểu Bảo liá»n xổ má»™t trà ng Man thoại.
Dương Dáºt Chi cưá»i ha hả, tán dương:
- Huynh đệ nói tiếng Man thoại còn lưu loát hÆ¡n tiểu huynh nhiá»u.
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp:
- Cái đó đã hẳn. Ngà y trước tiểu đệ lạc tới Phiên bang. Công chúa nước Phiên muốn kén tiểu đệ là m phò mã, nên tiểu đệ nói tiếng Man quen rồi.
Dương Dáºt Chi nổi lên trà ng cưá»i ha hả.
Vi Tiểu Bảo lại nói:
- Äại ca! Tiểu đệ có việc nan giải, nhỠđại ca giúp cho.
Dương Dáºt Chi vá»— ngá»±c khẳng khái đáp:
- Huynh đệ có việc chi? Dù đại ca phải hy sinh tÃnh mạng cÅ©ng quyết là m cho huynh đệ thoa? mãn. Huynh đệ cứ nói thẳng ra Ä‘i, chẳng việc gì là tiểu huynh không là m theo.
Vi Tiểu Bảo thở dà i nói:
- Äa tạ đại ca. Việc nà y nói ra không phải là khó, nhưng cÅ©ng chẳng dá»… dà ng.
Dương Dáºt Chi giục:
- Huynh đệ hãy nói Ä‘i, tiểu huynh bà n tÃnh giùm cho. Nếu tiểu huynh không là m nổi thì xin Vương gia Ä‘iá»u động mấy vạn binh mã, và cho mấy vạn lạng bạc để là m cho nên việc.
Vi Tiểu Bảo mỉm cưá»i đáp:
- Thiên binh vạn mã hay non và ng núi bạc e rằng cÅ©ng vô dụng. Nguyên tiểu đệ cùng sư tá»· đã bị bức bách phải là m lá»… bái đưá»ng thà nh thân. Äó là chuyện bất đắc dÄ©, chứ thá»±c tình sư tá»· chẳng vui lòng chút nà o. Hay hÆ¡n hết là đại ca tìm ra má»™t biện pháp giúp tiểu đệ vụ nà y cho thà nh ván đã đóng thuyá»n, gạo đã thổi cÆ¡m.
Dương Dáºt Chi không nhịn được phải phì cưới. Hắn nghÄ© thầm trong bụng:
- Mình cứ tưởng chuyện gì to tát, té ra lại là má»™t việc đối phó vá»›i tiểu cô nương. Nhưng y là má»™t tên thái giám sao lại lấy vợ được? Phải rồi! Ta nghe nói vá» triá»u đình nhà Minh thái giám thưá»ng lấy mấy vợ. Chắc ngưá»i anh em đây cÅ©ng muốn giở trò giỡn cợt cho đỡ buồn.
Hắn nghĩ tới đây nhớ đến Vi Tiểu Bảo phải tĩnh thân từ thưở nhỠvà cảm thấy tội nghiệp cho gã.
Dương Dáºt Chi nắm tay bạn khuyên nhá»§:
- Vi huynh đệ! Con ngưá»i ở Ä‘á»i chẳng mấy ai việc gì cÅ©ng toại nguyện. Tá»± cổ chà kim những báºc đại anh hùng, đại hà o kiệt, thân hình có chá»— khiếm khuyết rất nhiá»u. Huynh đệ chẳng nên phiá»n lòng. Chúng ta và o Ä‘i.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Hay lắm! Miệng gã bi bô má»™t trà ng Man thoại, chân gã chạy lẹ và o từ đưá»ng.
Dương Dáºt Chi cầm Ä‘ao rượt theo cÅ©ng lý lố nói toà n tiếng Man.
Và o đến nhà đại sảnh, Dương Dáºt Chi túm được Vi Tiểu Bảo rồi má»—i ngưá»i nói má»™t câu "ô lý ô lố, a ba tư lý".
Hai ngưá»i vừa nói vừa trá» và o Ngô Láºp Thân, rồi lại trá» A Kha.
Bá»n Ngô Láºp Thân ngÆ¡ ngác nhìn nhau, mà trong lòng Ä‘á»u nảy ra mối hy vá»ng thoái nạn. Quần hà o nghÄ© bụng:
- May ra gã hiểu tiếng Man thuyết phục được bá»n chúng thu binh rút lui thì hay quá.
Dương Dáºt Chi cầm Ä‘ao giÆ¡ lên nhằm chém xuống đỉnh đầu A Kha, miệng nói:
- Cái nà y đà n bà ... không tốt... giết chết đi.
Vi Tiểu Bảo hô:
- Vợ ta đó... đừng có giết.
Dương Dáºt Chi há»i:
- Vợ ngươi à ?... Không giết ư?
Vi Tiểu Bảo gáºt đầu luôn mấy cái đáp:
- Phải, vợ ta. Äừng giết, đừng giết.
Dương Dáºt Chi là m mặt giáºn quát:
- Vợ ngươi không giết... ta giết ngươi...
Vi Tiểu Bảo đáp:
- ÄÆ°á»£c lắm. Không giết vợ ta. Giết ta đây.
Dương Dáºt Chi vung Ä‘ao chém và o ngá»±c Vi Tiểu Bảo.
Nhát Ä‘ao nà y rÃt lên vù vù, kình lá»±c rất mãnh liệt. Nhưng lưỡi Ä‘ao vừa chạm tá»›i ngưá»i Vi Tiểu Bảo, Dương Dáºt Chi láºp tức thu kình lá»±c vá». Cổ tay hắn rung lên má»™t cái. Thanh Ä‘ao văng ngược trở lại.
Dương Dáºt Chi giả bá»™ giáºt mình kinh hãi. Hắn nhảy vá»t lên chém liá»n ba Ä‘ao là m rách vạt áo Vi Tiểu Bảo ba vệt dà i. Rồi hắn lá»›n tiếng hô:
- Ngươi là Bồ Tát... giết không chết ư?
Vi Tiểu Bảo gáºt đầu đáp:
- Phải rồi! Ta là Bồ Tát, giết không chết được.
Dương Dáºt Chi giÆ¡ ngón tay cái lên nói:
- Không phải Bồ Tát... đại anh hùng, là đại anh hùng.
Hắn trá» và o bá»n Ngô Láºp Thân nói:
- Ngưá»i Hán đây... giết Ä‘i! Vi Tiểu Bảo xua tay đáp:
- Bạn hữu cá»§a ta đó. Äừng giết.
Dương Dáºt Chi gáºt đầu, nhìn A Kha há»i:
- Ngươi... vợ nó?
A Kha thấy hắn tay cầm cương Ä‘ao sáng loáng không dám phá»§ nháºn.
Dương Dáºt Chi chém lẹ xuống má»™t nhát, là m cho bà n thỠđứt là m hai mảnh rồi quát há»i:
- Chồng ngươi, phải không?
Hắn vừa há»i vừa trá» và o Vi Tiểu Bảo.
A Kha không là m sao được khẽ đáp:
- Chồng... ta đó.
Dương Dáºt Chi nổi lên trà ng cưá»i hô hố, nhắc bổng A Kha đưa đến trước mặt Vi Tiểu Bảo nói:
- Vợ ngươi đây. Ôm đi.
Vi Tiểu Bảo hai tay ôm chặt lấy A Kha nói:
- Vợ ta. Ta ôm rồi.
Dương Dáºt Chi lại trá» và o Trịnh Khắc Sảng há»i:
- Con ngươi phải không?
Vi Tiểu Bảo lắc đầu đáp:
- Không phải.
Dương Dáºt Chi nói mấy câu tiếng Man rồi chụp lấy Trịnh Khắc Sảng xách Ä‘em Ä‘i. Miệng hắn không ngá»›t hô hoán liên thanh.
Bá»n thá»§ hạ cá»§a Dương Dáºt Chi rầm rá»™ kéo Ä‘i, tiếng vó ngá»±a lá»™p cá»™p vang lên má»™t hồi.
A Kha vừa bá»›t kinh hãi, cảm thấy Vi Tiểu Bảo vẫn ôm chằng chằng lấy mình liá»n giục:
- Buông ta ra.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Vợ ta... ta ôm.
A Kha vừa tức vừa thẹn cá»±a mạnh má»™t cái thoát khá»i cánh tay gã. Vi Tiểu Bảo lượm thanh cương Ä‘ao ở dưới đất chặt đứt dây trói cho bá»n Ngô Láºp Thân.
Ngô Láºp Thân nói:
- Bá»n Man má»i đó võ công rất ghê gá»›m. May nhá» tiểu huynh đệ biết nói tiếng Man lại luyện thà nh công phu Kinh chung tráo, Thiết bố sam, Ä‘ao thương chém không và o. Nên bá»n lão phu má»›i được giải cứu.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Bá»n Man tá» nà y tuy võ công cao cưá»ng, nhưng đầu óc dốt nát. Tại hạ nói nhăng má»™t hồi mà bá»n chúng Ä‘á»u tin là tháºt.
A Kha nói:
- Trịnh công tỠbị chúng bắt đem đi, sao ngươi không cứu y?
Cô dâu giả đột nhiên lớn tiếng la:
- Chồng ta không thấy đâu rồi! Chồng ta đi đâu?
Ngô Láºp Thân chắp tay há»i:
- Xin tiểu anh hùng cho biết cao tÃnh đại danh.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Không dám. Tại hạ hỠVi.
Ngô Láºp Thân lấy hai đỉnh và ng nhá» kÃnh cẩn đưa cho Vi Tiểu Bảo nói:
- Vi tướng công hôm nay thà nh thân. Xin có chút lá»… má»n kÃnh mừng.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Xin đa tạ.
A Kha đỠmặt lên dáºm chân nói:
- Không phải đâu.
Ngô Láºp Thân cưá»i há»i:
- Hai vị đã cáo tế Thiên Äịa. Vừa rồi cô nương cÅ©ng bảo Vi tướng công là chồng ở trước mặt bá»n Man tá», còn cãi sao được? Tân lang và tân nương vui tiệc động phòng. Bá»n lão phu không quấy nhiá»…u nữa.
Lão vẫy ta má»™t cái rồi cùng bá»n Ngao Bưu bước ra khá»i nhà từ đưá»ng.