Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #136  
Old 12-06-2008, 04:00 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 133

Äại náo Quân SÆ¡n




Bạch Thiếu Huy dùng tả chưởng đánh ra, hóa giải chiêu công của một Bạch Y tứ linh, tay hữu vung Thu Sương kiếm ngăn chặn Tần Quý Lương, chân hữu bay ra nghênh đón một Bạch Y tứ linh khác.
Hai Bạch Y tứ linh bị kình lá»±c của chàng bức thoái, lùi lại má»™t bÆ°á»›c, đồng thá»i gian má»™t tiếng soạt vang lên, chiếc Thanh Long Äoạt của Tần Quý LÆ°Æ¡ng bị Thu SÆ°Æ¡ng kiếm phạt ngang, đứt tận chuôi, dÆ° lá»±c của thế kiếm bức dồn há» Tần lảo đảo thối hậu.
Không chậm trá»… chàng chuyển thanh Ä‘oản kiếm từ tay hữu sang tay tả, còn tay hữu rút chiếc Trúc tiêu nÆ¡i mình ra, thân hình vá»t tá»›i bám sát Tần Quý LÆ°Æ¡ng.
NhÆ°ng từ phía hậu hai Bạch Y tứ linh lÆ°á»›t tá»›i, rồi hai Bạch Y tứ linh bị chàng bức thoái cÅ©ng xông vào. Äồng thá»i Tần Quý LÆ°Æ¡ng cÅ©ng trụ bá»™, sẵn sàng trở lại cuá»™c chiến.
Chàng hét lên má»™t tiếng, vung nhanh chiếc Trúc tiêu theo chiêu quái dị đã há»c được của ngÆ°á»i bí mật lúc trÆ°á»›c, đánh ra bốn phía.
Äá»™ng tác của chàng nhanh vô tưởng, dù Bạch Y tứ linh là những tay phi thÆ°á»ng cÅ©ng chẳng trông thấy kịp chàng xuất thủ nhÆ° thế nào cả.
Tiêu ảnh vừa chớp lên bốn Bạch Y tứ linh cùng hự một tiếng, rồi cùng ngã ngồi xuống đất.
Thì ra đầu tiêu đã Ä‘iểm trúng vào huyệt ChÆ°Æ¡ng Môn của há».
Tần Quý Lương chậm tay một chút, chưa kịp làm gì Bạch Thiếu Huy xoay đầu tiêu hướng sang y, bất thình lình điểm tới.
Hự một tiếng, Tần Quý Lương cũng ngã ngồi như bốn Bạch Y tứ linh.
Bạch Thiếu Huy bật cÆ°á»i ha hả, nhún chân lao vút mình lên không.
NhÆ°ng Lăng Vân Phượng nhanh chân vá»t tá»›i chặn đầu, khi chân chàng đáp xuống ngoài xa xa cục trÆ°á»ng thì nàng đã đứng trÆ°á»›c mặt, nàng vừa khoa kiếm vừa gằn giá»ng :
- Äừng toan chạy Ä‘i đâu vô ích!
Thá»±c ra Lăng Vân Phượng hết sức kinh ngạc, chẳng hiểu Bạch Thiếu Huy giở chiêu thức gì, cùng má»™t lượt đánh đúng huyệt ChÆ°Æ¡ng Môn của bá»n Bạch Y tứ linh, Tần Quý LÆ°Æ¡ng đến sau cÅ©ng bị nốt.
Bạch Thiếu Huy thấy nàng cứ ngăn chặn mãi, sôi giận cử tiêu theo thức quái dị đó công tới.
Tuy thủ sẵn Ä‘oản kiếm Lăng Vân Phượng không thuận tay dùng vu khí nghênh đón, vả lại biết rõ đầu tiêu cÅ©ng Ä‘iểm vào huyệt ChÆ°Æ¡ng Môn của nàng, hÆ¡n nữa có né tránh cÅ©ng chẳng còn kịp, nàng vá»™i vận chuyển chân khí áng ngữ tại ba huyệt Huyá»n CÆ¡, Kỳ Môn và ChÆ°Æ¡ng Môn ngừa trÆ°á»›c, nếu chàng có Ä‘iểm trúng cÅ©ng chẳng sao.
Vô ích, đầu tiêu quả điểm đúng huyệt Chương Môn, lại điểm quá mạnh chân khí hộ trì huyệt đạo không đủ sức chịu đựng, nàng hự lên một tiếng lảo đảo lùi lại, song không ngã.
Thá»i gian nàng lảo đảo lùi lại đủ cho Bạch Thiếu Huy xoay mình, nhảy vút lên không nghiêng đà lao vào hÆ°á»›ng Tây.
Khi Lăng Vân Phượng định thần, nàng không nhìn xem mình có bị thÆ°Æ¡ng không nàng hÆ°á»›ng mắt theo Bạch Thiếu Huy thấy chàng đã Ä‘i xa ngoài trăm trượng, vá»™i gá»i to :
- Tiết Thiếu Lăng! Äợi ta vá»›i!
Tiểu Yến đứng lặng ngÆ°á»i ngoài cuá»™c chiến, không có lệnh Cung chủ nên chẳng dám tham gia, giỠđây thấy Cung chủ bị Bạch Thiếu Huy Ä‘iểm trúng má»™t tiêu, hết sức hãi hùng, cấp tốc bÆ°á»›c tá»›i, dang hai tay đỡ nàng, há»i :
- Cung chủ có sao không? Cung chủ gá»i ai? Ai là Tiết Thiếu Lăng?
Lăng Vân Phượng xô nàng ra xa, gằn giá»ng :
- Ta không việc gì! Hắn, hắn là Tiết Thiếu Lăng đấy!
Khẽ nhún chân nàng lao vút theo Bạch Thiếu Huy dù biết là khoảng cách đã xa, dù biết khó đuổi theo kịp, nàng vẫn đuổi.
Chạy má»™t mạch không há» ngừng lại, ngó lại, Bạch Thiếu Huy đã vượt Ä‘á»™ năm dặm Ä‘Æ°á»ng.
TrÆ°á»›c mặt chàng là má»™t tòa núi nhá», trên con Ä‘Æ°á»ng duy nhất tòa núi đó, có má»™t bóng ngÆ°á»i vận áo xanh từ phía ngược chiá»u chạy lại.
Khi bóng đó đến gần, Bạch Thiếu Huy nhận ra chính là Tuyên Cẩm ÄÆ°á»ng má»™t vị Há»™ pháp tại Phân cung Hoa SÆ¡n.
Sở dÄ© chàng chạy vá» hÆ°á»›ng Tây là vì trÆ°á»›c đó chàng có nhìn qua địa thế vịnh Hầu Gia, các phía khác Ä‘á»u giáp mặt nÆ°á»›c, chỉ có hÆ°á»›ng tây là có con lá»™ thông vào đất liá»n.
Nếu không chạy vá» hÆ°á»›ng Tây thì chẳng còn Ä‘Æ°á»ng nào khác, và chạy vá» hÆ°á»›ng này má»›i gặp Tuyên Cẩm ÄÆ°á»ng.
Hiện tại chàng đã cất giấu đoản kiếm Thu Sương trong mình rồi, nơi tay chỉ còn cầm chiếc Trúc tiêu.
Nhận ra Tuyên Cẩm ÄÆ°á»ng chàng định bụng bất thình lình dùng tiêu Ä‘iểm huyệt y, giấu y má»™t nÆ¡i nào đó, cho y không còn báo cáo kịp thá»i vá»›i Lăng Vân Phượng là đã gặp chàng tại đây.
Bá»—ng Tuyên Cẩm ÄÆ°á»ng dừng chân lại, nhìn chàng nheo nheo mắt, dùng Truyá»n âm nhập mật bảo chàng :
- Theo hướng Bắc!
Bạch Thiếu Huy giật mình nghĩ thầm :
- “Tuyên Cẩm ÄÆ°á»ng thá»±c hay là Tuyên Cẩm ÄÆ°á»ng giả? Nếu thá»±c sao lại không làm khó dá»… ta, lại còn chỉ hÆ°á»›ng? Nếu giả thì đúng là ngÆ°á»i trong Nam Bắc bang sao?â€
Chàng toan mở miệng há»i má»™t vài tiếng dò dẫm xem sao, nhÆ°ng Tuyên Cẩm ÄÆ°á»ng lại nheo nheo mắt gấp hÆ¡n, rồi Ä‘Æ°a tay chỉ vá» hÆ°á»›ng Bắc.
Chàng không do dự nữa, vừa gật đầu vừa phóng chân chạy vỠhướng Bắc.
Qua hÆ¡n má»™t dặm Ä‘Æ°á»ng, chàng thấy phía hữu có khu rừng tòng, trong khu rừng ẩn Æ°á»›c có nhà cá»­a, chàng biết ngay đó là Tùng Hoa thôn, má»™t trong ba thôn mà chàng có phận sá»± tuần tra theo sá»± phân công của Lăng Vân Phượng.
Chàng không vào thôn cứ thẳng Ä‘Æ°á»ng chạy vá» hÆ°á»›ng Bắc.
BỠlại Tùng Hoa thôn phía sau khá xa, Bạch Thiếu Huy nhìn thấy mênh mông mặt nước, ngăn chặn trước mặt.
Không má»™t chiếc thuyá»n nào trên mặt nÆ°á»›c, dá»c theo bá» sông toàn là cá» lau, cao khá»i đầu ngÆ°á»i.
Bạch Thiếu Huy dừng chân, đứng nhìn nước nhìn cỠlau nghĩ thầm :
- “Tuyên Cẩm ÄÆ°á»ng bảo ta chạy vá» hÆ°á»›ng này, tất nhiên nÆ¡i đây phải có ngÆ°á»i chá»±c chá», tiếp ứng ta. NhÆ°ng ngÆ°á»i đó nấp ở đâu hay chÆ°a đến? Nếu ngÆ°á»i đó chÆ°a đến ta phải làm sao?â€
Không lẽ đứng phơi mình ngoài khoảng trống, chàng khom lưng chui vào đám cỠlau, cứ thế mà tiến sâu vào.
Má»™t lúc sau chàng vượt qua Ä‘á»™ mÆ°á»i trượng Ä‘Æ°á»ng, nghe nÆ°á»›c róc rách phía trÆ°á»›c, chàng biết là đến gần sát bá» sông.
Lắng tai má»™t lúc chàng chẳng nghe Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, nếu má»™t ngÆ°á»i nào khác ở trÆ°á»ng hợp chàng, tất phải ngóng cổ nhìn ra phía sông mong tìm má»™t chiếc thuyá»n nhÆ°ng chàng từ lúc nhỠđược Hắc Thánh Thần Tiêu Du Long Tang Cá»­u cho biết, là bất cứ trong trÆ°á»ng hợp nguy nan nào, Ä‘iá»u tối yếu là trầm khí, kiên nhẫn, không nên hồ đồ, vá»ng Ä‘á»™ng.
Cho nên chàng cố khom mình, tuy không bước tới nhưng chẳng gây một tiếng động nào, mà cũng không nhóng mình nhìn sông, hoặc nhìn các phía khác.
Dừng lại đó, chàng hồi ức sá»± việc vừa qua, biết rằng hạ được bá»n Bạch Y tứ linh và Tần Quý LÆ°Æ¡ng rồi, chàng phải bị Lăng Vân Phượng Ä‘uổi theo hÆ¡n nữa, nàng phải hạ lịnh cho thuá»™c hạ truy tầm chàng khắp lÄ©nh vá»±c thuá»™c quyá»n cai trị.
BỠsông này còn trong phạm vi vịnh Hầu Gia, tức còn trong địa phận của nàng, chàng phải hết sức dè dặt mới được.
Thá»i gian trôi qua, chàng nghe mệt má»i lạ, toan đứng thẳng ngÆ°á»i má»™t chút, cho giãn gân cốt, bá»—ng có tiếng Ä‘á»™ng khẽ từ xa xa vá»ng đến.
Tiếng Ä‘á»™ng đó do cá» lau đùa vào nhau, kêu loạt soạt, tiếng soạt soạt càng lúc càng nghe gần, đúng là có ngÆ°á»i di Ä‘á»™ng vá» hÆ°á»›ng chàng.
Rồi chàng nghe tiếng y phục phất trong gió, gió của ngÆ°á»i lÆ°á»›t Ä‘i chứ chẳng phải gió trá»i, bởi những ngá»n lau không nhích Ä‘á»™ng.
Chừng nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘ang di Ä‘á»™ng dùng thuật “Thảo Thượng Phiâ€, thuật lÆ°á»›t thân trên cá», nhÆ°ng nếu luyện được thuật đó, hẳn chẳng phải tay vừa.
Bá»—ng má»™t tiếng soạt khá lá»›n vang lên, kế đó má»™t thân hình bay vút qua chá»— chàng nấp, đáp xuống ngoài mấy trượng xa, rồi tiếng cá» lau Ä‘á»™ng xào xạc vang lên càng lúc càng nhá».
NhÆ° vậy ngÆ°á»i đó đã Ä‘i xa rồi.
Tuy ngÆ°á»i đó vút qua đầu chàng rất nhanh nhÆ°ng chàng cÅ©ng nhận ra được chính là Trích Tinh Thủ Tào Äôn Nhân vị Há»™ pháp đồng đảm nhiệm công tác tuần tra ba thôn vá»›i chàng.
Chàng thầm nghĩ :
- “Hắn đã có mặt tại đây rồi, còn Lăng Vân Phượng nàng đã đến hay chÆ°a?â€
Không lâu sau có tiếng Ä‘á»™ng kế tiếp phát ra gần bá» sông. Lần này ngoài tiếng Ä‘á»™ng, lại có tiếng ngÆ°á»i kháo chuyện nhau.
Má»™t ngÆ°á»i thốt :
- Thật ta chẳng hiểu tại sao lão Äổng lại phản bá»™i! Äã gia nhập vào tổ chức, qua bao nhiêu năm trá»i được cất nhắc lên làm thủ lãnh hàng Há»™ pháp, kể ra cÅ©ng vinh hạnh lắm rồi còn mong muốn gì nữa?
Má»™t ngÆ°á»i khác đáp :
- NgÆ°Æ¡i còn lạ gì lão ấy vốn tham tiá»n tham lá»™c? Có lẽ Nam Bắc bang đã hứa tặng lão má»™t số tiá»n to hoặc giành cho lão má»™t chức vị cao quý, nên lão má»›i sanh tâm phản nghịch chứ?
Bạch Thiếu Huy thầm nghĩ :
- “Thì ra chúng chÆ°a biết lai lịch của taâ€.
NgÆ°á»i thứ nhất tiếp :
- Tào hộ pháp đã bỠđi rồi, mình còn ở đây làm gì?
NgÆ°á»i thứ hai đáp :
- Cái lão Äổng đó sở cậy có đôi trảo, chứ võ công thì chẳng đáng kể lắm, má»™t đối má»™t, chúng ta kém chứ hai đối má»™t chắc gì lão hÆ¡n chúng ta? Thế thì có sợ gì lão? Chúng ta cứ ở đây may ra bắt được lão, lập được công to, tá»± nhiên sẽ được trá»ng thưởng!
NgÆ°á»i thứ nhất tán đồng :
- Ngươi nói phải đấy! Nhưng cỠlau thì cao lão lại đến trước, chúng ta đến sau, lão ở chỗ kín, chúng ta ở ngoài trống, kể cũng nguy hiểm cho chúng ta lắm chứ, lão tặc lại gian hoạt lắm thủ đoạn, đỠphòng bị lão ám toán đó.
NgÆ°á»i thứ hai cÆ°á»i nhẹ :
- Äừng lo, chúng ta cứ hiệp sức, chặt ngã rạp đám lau này, xem lão còn ẩn nấp vào đâu được mà ám toán!
NgÆ°á»i thứ nhất reo lên :
- Phải đấy không ẩn nấp được lão phải xuất hiện chúng ta sẽ hiệp lực hạ lão.
Bạch Thiếu Huy cau mày thầm nghĩ :
- “Chúng lợi hại thật, nếu đốn rạp đám lau này, thì mình còn núp vào đâu? Vả lại rất có thể chúng phóng tín hiệu lên báo Ä‘á»™ng cho toàn thể bá»n Phân cung Quân SÆ¡n kéo đến vây chặt ta, ta làm sao đối phó?â€
Vừa lúc đó những tiếng soạt soạt vang lên, chứng tỠhai kẻ đó đã bắt tay vào việc rồi, cỠlau khua nhau, kêu xào xạc, vũ khí của chúng chém từng loạt nghe soạt soạt.
VÅ© khí tùy thân luôn luôn bén, mà cá» lau là vật má»m mại, bất quá chúng chỉ phí công má»™t thá»i gian ngắn là chém ngã trá»n đám lau dá»… dàng.
Chàng lại nghĩ :
- “Tuyên Cẩm ÄÆ°á»ng bảo ta chạy vá» hÆ°á»›ng Bắc là vì quanh vùng chỉ có đám lau này là có thể dùng làm nÆ¡i ẩn nấp tạm thá»i, ta ở đây chá» tiếp ứng, bây giá» chúng định tảo thanh, thật khổ cho ta vô cùngâ€.
Tiếng xào xào soạt soạt càng lúc càng nghe gần.
Trong cơn khẩn cấp, chàng bỗng nảy sinh ra một ý niệm.
Lập tức chàng dùng chiếc Trúc tiêu, vẹt cỠlau tiến tới. Bây giỠchàng không ngại gây tiếng động nữa, vì hai gã kia khuấy động ào ào trong bụi lau, dù cho chàng có di chuyển mạnh, tiếng động cũng bị át mất.
Chàng từ từ tiến tới, vòng qua một bên tránh chạm trán với chúng rồi chui nhanh vào đống lau bị chúng chặt ngã, nằm im chỠdịp.
Bá»n kia cứ chặt lau, càng lúc càng nhanh tay trong khoảnh khắp đã dá»n trống má»™t khoảng lá»›n.
Bạch Thiếu Huy móc đất vò lại thành một cục to, bất thình lình liệng qua một phía, cục đất rơi xuống, kêu một tiếng bịp, làm cho hai tên đó giật mình cùng dừng tay, cùng ngó dáo dác.
Xa xa đầu cỠlau rung rung.
Một tên kêu lên :
- Äó! Äó! Äúng là chá»— đó rồi!
Hắn tung mình lên không vá»t vá» phía đó, hắn vá»t ngang chá»— Bạch Thiếu Huy nấp.
Nhanh như chớp chàng dùng Xuyên Vân chỉ pháp của phái Hoa Sơn phóng ra một đạo chỉ phong, cách không điểm vào yếu huyệt của hắn.
DÄ© nhiên lúc bay lên hắn không Ä‘á» phòng toàn thân trống trải, rất dá»… cho Bạch Thiếu Huy hạ thủ Ä‘oạn, chỉ phong chạm trúng yếu huyệt, hắn nhún ngÆ°á»i rÆ¡i xuống liá»n.
Tên kia nào có biết gì, thấy đồng Ä‘á»™i rÆ¡i xuống, cứ tưởng là hắn tá»± nhiên mà đáp xuống liá»n nhảy vá»t theo.
Chính lúc đó Bạch Thiếu Huy xuất hiện, chàng cÆ°á»i hì hì :
- Cảm phiá»n nhé, chịu khó nằm đây má»™t chút Ä‘i.
Miệng nói tay cá»­ tiêu chá»c tá»›i, trúng ngay huyệt đạo của hắn.
Hắn ngã xuống bên cạnh đồng đội.
Bạch Thiếu Huy mỉm cÆ°á»i thốt :
- Yên trí cứ nằm đây. Ta không làm gì hại các ngÆ°á»i đâu, bất quá đúng giỠđúng khắc huyệt đạo tá»± giải khai, các ngÆ°á»i hoạt Ä‘á»™ng được nhÆ° thÆ°á»ng, ta khuyên các ngÆ°á»i đừng tìm cách vận khí tá»± giải khai huyệt đạo bởi vô ích. Lối Ä‘iểm huyệt của ta Ä‘á»™c đáo chỉ có mình ta má»›i giải khai được thôi.
Nhận ra đối tượng là Äổng Bách Xuyên, hai tên đó cầm chắc mình phải chết, bất ngá» lại nghe đối phÆ°Æ¡ng bảo là không làm gì hại đến bản thân, chúng mừng trên chá»— tưởng tượng nằm bất Ä‘á»™ng, ánh mắt ngá»i niá»m cảm kích.
Bạch Thiếu Huy bỠmặc chúng nằm đó, đi lần ra bỠsông.
Mặt nÆ°á»›c mênh mông chẳng có má»™t con thuyá»n nào cả.
Chàng nghĩ :
- “Nếu không có ngÆ°á»i tiếp ứng ta cứ ở đây đợi đêm xuống, rồi nÆ°Æ¡ng theo bóng đêm thoát khá»i vùng này, cÅ©ng chẳng saoâ€.
Tuy nghÄ© vậy chàng cứ bÆ°á»›c tá»›i, chứ không dừng chân tại đó. Chàng Ä‘i dá»c theo ven sông, Ä‘á»™ dài mÆ°Æ¡i trượng đến má»™t chá»— cá» lau má»c dày hÆ¡n hẳn các nÆ¡i khác, bây giá» chàng má»›i định dừng chân, nghỉ tại đó.
Bỗng có tiếng động phía trước mặt. Tiếng động vừa vang lên lại im bặt, phát giác ra tiếng động lạ do chàng nên dừng lại như chàng.
Chàng nghĩ thầm :
- “Chẳng lẽ lại gặp bá»n chúng nữa?â€
Không lâu lắm có ba tiếng vỗ tay ba lượt ở phía trước.
Bạch Thiếu Huy lại nghĩ :
- “Chúng dùng ám hiệu báo Ä‘á»™ng cho đồng Ä‘á»™i?â€
Liá»n theo đó có tiếng há»i :
- Äổng há»™ pháp có phải không?
Giá»ng nói rất nhá» song Bạch Thiếu Huy nhận ra là giá»ng nữ nhân.
Chàng giật mình thoáng nghi ngỠvội len lén bước vỠphía đó, chàng thấy một phu nhân vận áo xanh bằng bố, hai tay đang vẹt lau thò đầu nhìn vỠphía chàng.
Trông thấy phu nhân Bạch Thiếu Huy càng giật mình thêm.
hết: Hồi 133, xem tiếp: Hồi 134
Tài sản của danangcity

  #137  
Old 12-06-2008, 04:07 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 134

Hai lượt cải trang




Bạch Thiếu Huy nhích động đôi vai, phóng mình tới, tay hữu xòe ra chụp nhanh vào cổ tay thiếu phụ trung niên, đúng ngay mạch môn, đoạn hét lên :
- Bà là ai? Nói mau!
Thiếu phụ trung niên kinh hoảng song nhận ra chính là Äổng Bách Xuyên liá»n mỉm cÆ°á»i thốt :
- Tưởng ai! Không ngá» lại là Äổng há»™ pháp!
Bạch Thiếu Huy cảm thấy làn da cổ tay của thiếu phụ mát min, chẳng khác nào làn da má»™t thiếu nữ, hÆ¡n nữa thinh âm đó đúng là của má»™t thiếu nữ, chàng giÆ°Æ¡ng tròn đôi mắt nhìn sững bà ta, há»i lại :
- Bà là ai?
Thiếu phụ trung niên lộ vẻ thẹn thùng e ấp :
- Äổng há»™ pháp buông tay Ä‘i, tỳ nữ Tiểu Ngá»c đây mà!
Bạch Thiếu Huy giật mình thầm nghĩ :
- “Tần Quý LÆ°Æ¡ng đã bảo Tiểu Ngá»c đã giả dạng Cung chủ Ä‘Æ°a Tiết phu nhân ra khá»i vịnh rồi, sao lại còn ở đây?â€
Chàng chÆ°a chịu buông tay gằn giá»ng :
- Cô nÆ°Æ¡ng Tiểu Ngá»c? Tiểu Ngá»c nào ở đây, Tiểu Ngá»c nào đã thoát Ä‘i rồi?
Tiểu Ngá»c hấp tấp đáp :
- Vì tiếp ứng Hộ pháp nên tôi trở lại đây, Hộ pháp không tin sao?
Thốt xong nàng đưa tay còn lại giật mớ tóc giả, gỡ luôn chiếc mặt nạ.
Äúng là Tiểu Ngá»c rồi, không còn nghi ngá» gì nữa, Bạch Thiếu Huy vá»™i buông tay tạ lá»—i :
- Cô nương thứ cho tại hạ vô lễ!
Tiểu Ngá»c mang trở lại má»› tóc giả, Ä‘eo nạ giữ nguyên hình dạng thiếu phụ Ä‘oạn tiếp :
- Tôi ở đây hÆ¡n ná»­a ngày rồi đó, đợi mãi mà chẳng thấy Äổng há»™ pháp đến! Có bị ngăn trở chi chăng, Há»™ pháp lại đến trá»… quá chi vậy?
Bạch Thiếu Huy vắn tắt :
- Äại khái chẳng có gì quan trá»ng, tại hạ đến cÅ©ng lâu rồi, nhÆ°ng còn lẩn quẩn ở phía sau kia thôi.
Tiểu Ngá»c trông thấy nÆ¡i hông chàng, áo bị tét má»™t Ä‘Æ°á»ng dài vết thÆ°Æ¡ng còn rỉ máu, vá»™i thốt :
- Äổng há»™ pháp bị thÆ°Æ¡ng?
Bạch Thiếu Huy gật đầu :
- Nhát kiếm của Cung chủ phớt nhẹ qua nơi đó!
Tiểu Ngá»c trố mắt :
- Äổng há»™ pháp giao thủ cùng Cung chủ? Kiếm pháp của ngÆ°á»i lợi hại lắm, tại sao Há»™ pháp không sợ à?
Bạch Thiếu Huy cÆ°á»i nhẹ :
- Vì bị bức bách không thể không giao thủ, chứ ai lại chẳng biết kiếm pháp của Cung chủ lợi hại vô cùng! Tuy nhiên vết thÆ°Æ¡ng không nặng lắm, bất quá lá»›p da ngoài bị tét, máu chảy khá nhiá»u vậy thôi, chẳng có quan hệ gì đến ná»™i thể! Tai hạ cÅ©ng Ä‘iểm trúng Cung chủ má»™t ngá»n tiêu!
Tiểu Ngá»c vá»™i lấy má»™t chiếc bình bằng ngá»c trong mình ra, trao cho Bạch Thiếu Huy :
- Tôi có mang theo thuốc ghịt thương, Hộ pháp lấy băng bó đi.
Nhưng rồi nàng lại nói :
- Hay là để tôi băng bó cho?
Nói là làm, dù Bạch Thiếu Huy ái ngại nam nữ thá» thá» bất thân, nàng vừa thoa thuốc vừa mỉm cÆ°á»i thốt :
- Äổng há»™ pháp không thấy mình bao nhiêu niên ká»· rồi sao mà còn hiá»m tỵ nam nữ cách biệt?
Bạch Thiếu Huy thầm nghĩ :
- “Thì ra nàng vẫn còn tưởng ta là Äổng Bách Xuyên!â€
Trong khi nàng thoa thuốc, Bạch Thiếu Huy ngẩng mặt nhìn lên trá»i cao, mắt vẫn theo dõi vầng mây trôi lÆ¡ lá»­ng, nhÆ°ng mÅ©i ngá»­i mùi hÆ°Æ¡ng thoang thoảng dịu bốc tá»± mình Tiểu Ngá»c.
Vết thÆ°Æ¡ng dù nặng, được bàn tay mỹ nhân xoa nắn, cÅ©ng phải lành ngay không cần thuốc hay, huống chi vết thÆ°Æ¡ng xoàng? Vết thÆ°Æ¡ng tuy thá»±c sá»± không lành, song cảm giác không còn Ä‘au Ä‘á»›n nữa, bàn tay mỹ nhân truyá»n sang má»™t luồng Ä‘iện nhiệm màu hóa giải má»i niá»m Ä‘au.
Bên trong tâm tư chàng có phần rối loạn, nhưng bên ngoài chàng vẫn giữ vẻ nghiêm lạnh như băng giá.
Tiểu Ngá»c băng bó xong, ngẩng đầu lên thốt :
- Vết thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™ má»™t tấc chiá»u dài, tuy không nặng lắm nhÆ°ng cÅ©ng đã làm cho Há»™ pháp mất máu khá nhiá»u, vậy Há»™ pháp hãy đến thuyá»n của tôi, nghỉ dưỡng sức má»™t lúc.
Bạch Thiếu Huy mỉm cÆ°á»i :
- Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng, chẳng hay thuyá»n Ä‘á»— tại đâu?
Tiểu Ngá»c Ä‘Æ°a tay chỉ :
- Chỗ bụi lau rậm rạp đó.
Bạch Thiếu Huy lại há»i :
- Còn Tiết phu nhân? NgÆ°á»i có ở trên thuyá»n chăng?
Tiểu Ngá»c lắc đầu :
- Äã có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a phu nhân ra khá»i vùng này rồi. Phần tôi phải trở lại đây tùy tiện tiếp ứng Há»™ pháp.
Nàng quay mình vừa bước đi vừa tiếp :
- Há»™ pháp chịu phiá»n đứng đây đợi má»™t chút, tôi dá»i thuyá»n lại.
Bạch Thiếu Huy vá»™i gá»i :
- Äừng gấp cô nÆ°Æ¡ng, hiện tại mình có lên thuyá»n cÅ©ng chẳng thể Ä‘i lá»t sá»± kiểm soát của bá»n há», hãy đợi đêm xuống rồi tính sau.
Tiểu Ngá»c mỉm cÆ°á»i :
- Không lo. Dù có gặp thuyá»n tuần tra của há», tôi cÅ©ng chẳng sợ.
Bạch Thiếu Huy cÆ°á»i khổ :
- Chứ tại hạ lại sợ gì ai? Bất quá không muốn gặp phiá»n phức đấy thôi.
Tiểu Ngá»c lắc đầu :
- Nhất định chẳng có phiá»n phức chi cả. Há»™ pháp lên thuyá»n rồi, cứ nằm nghỉ má»i sá»± đã có tôi chu tất.
ÄÆ°a tay vào mình, nàng lấy ra má»™t tấm ngân bài Ä‘oạn tiếp :
- Có vật này còn sợ gì ai quấy nhiễu chứ?
Bạch Thiếu Huy nhìn nÆ¡i tay nàng há»i :
- Có phải là...?
Tiểu Ngá»c gật đầu nói :
- Ngân lệnh bài của Cung chủ.
Rồi nàng mỉm cÆ°á»i tiếp :
- GiỠthì Hộ pháp yên tâm chứ?
Nàng bước đi luôn.
Không lâu sau nàng chèo thuyá»n tá»›i, lÆ°á»›t cá» lau kêu xào xạc, cập vào bá» rồi gá»i :
- Há»™ pháp lên thuyá»n Ä‘i!
Bạch Thiếu Huy nhún chân, rá»i bá» nhảy vút lên thuyá»n, Tiểu Ngá»c lại há»i :
- Hộ pháp biết chèo chăng?
Bạch Thiếu Huy mỉm cÆ°á»i :
- Không rành lắm nhưng có thể tiếp cô nương phần nào!
Tiểu Ngá»c gật đầu :
- Vậy cÅ©ng được. Há»™ pháp ngồi nÆ¡i mÅ©i thuyá»n đó, trong khoang có chèo, khi nào muốn chèo cứ lấy ra.
Bạch Thiếu Huy vâng lá»i, ngồi nÆ¡i mui, hÆ°á»›ng mặt vá» phía lái, Tiểu Ngá»c lại dặn :
- Ngồi vững đấy Há»™ pháp, tôi cho thuyá»n ra giòng sông.
Khi thuyá»n xuôi theo dòng nÆ°á»›c, nàng gỡ má»› tóc giả và chiếc mặt giả quẳng xuống sông mỉm cÆ°á»i thốt :
- Không cần giữ những vật này nữa.
Giây lâu nàng gá»i :
- Äổng há»™ pháp!
Bạch Thiếu Huy nhìn nàng :
- Cô nương có việc chi dạy bảo?
Tiểu Ngá»c mỉm cÆ°á»i :
- Theo tôi nhận xét các hạ không phải là Äổng há»™ pháp!
Bạch Thiếu Huy Ä‘iá»m nhiên :
- Tại hạ là Bạch Thiếu Huy!
Tiểu Ngá»c lại há»i :
- Thiếu hiệp có mang mặt nạ chứ?
Bạch Thiếu Huy lắc đầu :
- Tại hạ dùng thuật cải sửa dung mạo!
Tiểu Ngá»c lại há»i :
- Thiếu hiệp có thể cho tôi thấy mặt thật chăng? Xem cho biết con ngÆ°á»i tuấn tú nhÆ° thế nào?
Bạch Thiếu Huy đáp :
- Chẳng có gì trở ngại, nhưng nên đợi lúc lên bỠxong.
Tiểu Ngá»c tá» vẻ giận dá»—i :
- Tôi đã mạo hiểm trở lại đây, tiếp ứng thiếu hiệp, mà thiếu hiệp cũng hẹp hòi chẳng cho tôi thấy mặt thật à?
Bạch Thiếu Huy chẳng biết làm sao, đành phải lấy lỠthuốc trong mình ra, xoa lên mặt, rồi vốc nước sông rửa.
Chàng nghiễm nhiên trở thành một thanh niên khôi ngô tuấn tú.
Tiểu Ngá»c nhìn chàng không chá»›p mắt, má»™t lúc lâu đổi lối xÆ°ng hô cất tiếng :
- Bạch tướng công thuật cải sửa dung mạo của tướng công quả là tuyệt diệu!
Bạch Thiếu Huy cÆ°á»i nhẹ :
- Äã dấn thân trên giang hồ, phàm ai cÅ©ng thế, phải há»c qua má»™t nghá» má»n, có gì đâu có nÆ°Æ¡ng quá lá»i!
Tiểu Ngá»c trầm ngâm má»™t lúc :
- Nghe nói Bạch tÆ°á»›ng công được phu nhân trá»ng dụng, cho làm chức Há»™ pháp tại Thanh Loan đàn, vì duyên cá»› nào tÆ°á»›ng công lại gia nhập Nam Bắc bang?
Bạch Thiếu Huy lắc đầu :
- Tại hạ không hỠgia nhập Quý bang!
Chàng đáp nhÆ° vậy là nghÄ© rằng Tiểu Ngá»c là ngÆ°á»i trong Nam Bắc bang!
Tiểu Ngá»c trố mắt :
- Tướng công không gia nhập Nam Bắc bang sao Quân sư lai giao phó công việc cho tướng công?
Bạch Thiếu Huy giải thích :
- Tại hạ nhận công tác là có ý cứu Tiết phu nhân!
Tiểu Ngá»c lại há»i :
- Tiết phu nhân có một vị lệnh lang tên Tiết Thiếu Lăng, Bạch tướng công biết chứ?
Bạch Thiếu Huy hoài nghi, nhưng vẫn giữ vẻ tư nhiên đáp :
- Tiết công tử là bằng hữu của tại hạ!
Tiểu Ngá»c lá»™ vẻ hân hoan :
- Thế là tướng công biết hắn ở đâu chứ?
Bạch Thiếu Huy càng hoài nghi hơn lắc đầu :
- Xa cách nhau má»™t thá»i gian khá lâu, hiện giá» tại hạ chẳng biết rõ vị Tiết công tá»­ ở đâu.
Tiểu Ngá»c cÆ°á»i lạnh :
- Bạch tướng công không rõ chứ tôi thì biết rõ.
Bạch Thiếu Huy trố mắt :
- Tiết công tử ở đâu?
Tiểu Ngá»c cÆ°á»i nhẹ :
- Xa thì xa ngàn dặm, tận chân trá»i, gần thì gần má»™t bên ở trÆ°á»›c mắt!
Bạch Thiếu Huy giÆ°Æ¡ng tròn mắt, ngá»i tinh quang há»i :
- Thực sự cô nương là ai?
Tiểu Ngá»c Ä‘Æ°a tay vuốt mặt, theo tay nàng má»™t chiếc nạ má»ng bằng cánh ve rÆ¡i xuống, Ä‘oạn nàng cÆ°á»i nhẹ há»i :
- Tướng công nhìn kỹ xem tôi là ai?
Trá»i, Lăng Vân Phượng! Má»™t lần cải trang nữa, má»›i đó đã đóng vai lão bà tóc bạc câm và Ä‘iếc, giỠđây nàng lại đóng vai Tiểu Ngá»c.
Bạch Thiếu Huy đứng nhanh lên, chàng đứng vá»™i quá, làm con thuyá»n tròng trành.
Lăng Vân Phượng ngay chèo giữ vững con thuyá»n, hấp tấp bảo :
- TÆ°á»›ng công ngồi xuống Ä‘i, đừng làm thuyá»n lắc chìm bây giá».
Giữa dòng sông trên con thuyá»n, Bạch Thiếu Huy có muốn làm gì cÅ©ng không được.
Chàng đành ngồi xuống há»i :
- Cô nương muốn gì?
Lăng Vân Phượng đảo ánh thu ba lóng lánh, cÆ°á»i duyên ná»­a nụ :
- Làm gì phải khẩn trÆ°Æ¡ng? Ta muốn cùng ngÆ°á»i đàm đạo má»™t lúc.
Nàng lại đổi lối xưng hô.
Bạch Thiếu Huy lắc đầu :
- Giữa chúng ta chẳng có việc gì đáng nói.
Lăng Vân Phượng Ä‘iá»m nhiên :
- Nếu là Bạch Thiếu Huy thì chẳng có gì đáng nói, nhưng nếu là Tiết Thiếu Lăng thì lại khác.
Bạch Thiếu Huy vẫn cứng thái độ :
- Tại hạ không thấy có quan hệ gì giữa cô nương và Tiết công tử!
Lăng Vân Phượng cÆ°á»i nhẹ :
- Có chứ! Ngươi quen Tiết phu nhân sao?
Nàng dừng lại đó, đáng lý phải nói thêm mấy tiếng, song lại thôi cố ý khích động chàng.
Bạch Thiếu Huy hừ một tiếng :
- Tiết phu nhân là quyến thuá»™c của Phó Ä‘Æ°á»ng chủ Thần CÆ¡ Ä‘Æ°á»ng, vốn là ngÆ°á»i trong má»™t tổ chức chung, vậy mà Hoán Hoa cung lại hạ thủ Ä‘oạn tàn Ä‘á»™c, biến thể bà ta thành câm, Ä‘iếc, nghÄ© ra từ lúc có võ lâm đến nay, chÆ°a má»™t môn phái, má»™t bang há»™i nào tàn nhẫn nhÆ° Hoán Hoa cung. Nếu tại hạ là Tiết Thiếu Lăng thì hiện tại cô nÆ°Æ¡ng sẽ lãnh đủ hậu quả của thủ Ä‘oạn tàn ác do Hoán Hoa cung. Cô nÆ°Æ¡ng còn muốn nói gì?
Lăng Vân Phượng lạnh lùng :
- Mắng Ä‘i, ngÆ°á»i cứ mắng, nếu mắng mà chÆ°a hả, cứ đánh, ta sẵn sàng chịu cho ngÆ°á»i đánh đập, nhất định không kêu la không đánh trả. NhÆ°ng ta chỉ xin má»™t Ä‘iá»u là ngÆ°á»i nghe ta giải thích.
Nhìn vẻ mặt nàng chợt đổi từ lạnh lùng sang bi thÆ°Æ¡ng, Bạch Thiếu Huy bất nhẫn, không thể tiếp tục nặng lá»i, chàng trầm giá»ng :
- Cô nương cứ nói, tại hạ nghe đây!
Lăng Vân Phượng thở dài :
- NgÆ°Æ¡i nói đúng! Dù là hắc đạo, tà môn không ai đối xá»­ vá»›i ngÆ°á»i cùng má»™t phe tàn nhẫn đến mức Ä‘á»™ đó!
Nàng dừng lại một lúc, thở dài thêm mấy tiếng rồi tiếp :
- Phàm vào Hoán Hoa cung nếu không uống Vô Ưu tán thì vợ con phải bị quản thúc, phải bị cải sá»­a hình dáng bằng má»™t thủ thuật tinh diệu, biến đổi con ngÆ°á»i hoàn toàn khác lạ, dù ngÆ°á»i thân cÅ©ng chẳng thể nhận ra được. Có nhÆ° vậy má»›i bắt buá»™c thuá»™c hạ giữ sá»± trung thành, ngÆ°á»i nên hiểu, những dân cÆ° tại ba thôn Tùng Hoa, Hồng Hoa và DÆ°Æ¡ng Hoa Ä‘á»u là gia quyến của thuá»™c hạ của các Phân cung đó.
Bạch Thiếu Huy cÆ°á»i gằn :
- Hiện tại Nam Bắc bang đã cứu Tiết thần y, Tiết phu nhân thì tá»™i các của Hoán Hoa cung sá»›m muá»™n gì cÅ©ng bị Nam Bắc bang tuyên bố trên giang hồ, chừng đó võ lâm sẽ công cá»­ Minh chủ, quy tụ các môn phái tạo thành lá»±c lượng hùng hậu tảo diệt Hoán Hoa cung. Thiết tưởng cô nÆ°Æ¡ng sẽ chịu chung thảm há»a chết không đất chôn đấy.
Lăng Vân Phượng khoác tay :
- Ta không muốn nói việc đó vá»›i ngÆ°á»i!
Bạch Thiếu Huy hừ lạnh :
- Chứ cô nương muốn nói việc gì?
Lăng Vân Phượng cÆ°á»i nhẹ :
- VỠTiết phu nhân!
Bạch Thiếu Huy trầm giá»ng :
- Tiết phu nhân có việc gì mà phải nói?
Lăng Vân Phượng biu môi :
- NhÆ°ng ta chỉ muốn đối thoại vá»›i Tiết Thiếu Lăng thôi! Khi nào ngÆ°á»i còn tá»± xÆ°ng mình là Bạch Thiếu Huy thì đừng há»i gì cả.
Bạch Thiếu Huy cÆ°á»i mỉa :
- Nếu muốn tại hạ nhận mình là Tiết Thiếu Lăng thì tại hạ xin nhận đó. Cô nương muốn nói gì cứ nói.
Lăng Vân Phượng lắc đầu :
- Ta không cưỡng bức ngÆ°á»i phải nhận liá»u, nếu ngÆ°á»i chẳng phải là Tiết Thiếu Lăng thì thôi để ta Ä‘Æ°a ngÆ°á»i vào bá», bất quá...
Bạch Thiếu Huy nhìn sững nàng :
- Có Ä‘iá»u chi khó nói lắm chăng hở cô nÆ°Æ¡ng?
Lăng Vân Phượng không dấu niá»n oán hận :
- Ta có nhiá»u Ä‘iá»u muốn nói, ta gặp ngÆ°á»i để nói, nhÆ°ng gặp rồi nghÄ© lại, khó mở miệng vô cùng. Tiết Thiếu Lăng ạ, hiện giá» chúng ta còn ở giữa dòng sông, nếu đợi đến lúc thuyá»n vào bá» thì muá»™n lắm rồi. Mà muá»™n thì ta uổng phí khổ tâm, ngÆ°á»i lại mang hận suốt Ä‘á»i...
hết: Hồi 134, xem tiếp: Hồi 135
Tài sản của danangcity

  #138  
Old 12-06-2008, 04:18 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 135

Khó thốt nên lá»i




Bạch Thiếu Huy kinh ngạc há»i :
- Cô nương nói thế là nghĩa gì?
Lăng Vân Phượng ngẩng mặt lên :
- NgÆ°Æ¡i tin rằng Tiết phu nhân được Tiểu Ngá»c cứu thoát và Ä‘Æ°a Ä‘i khá»i vùng này?
Bạch Thiếu Huy thoáng biến sắc, không đáp mà chỉ há»i lại :
- Theo lá»i nói của cô nÆ°Æ¡ng, có lẽ Tiểu Ngá»c đã bị bắt trở lại Phân cung?
Lăng Vân Phượng cÆ°á»i nhẹ :
- NgÆ°Æ¡i nên đáp lá»i ta trÆ°á»›c, có phải ngÆ°á»i là Tiết Thiếu Lăng chăng? Biết được Ä‘iá»u đó rồi, ta má»›i có thể nói được những gì ngÆ°á»i muốn nghe!
Bạch Thiếu Huy hừ lạnh :
- Thì tại hạ nhận mình là Tiết Thiếu Lăng vậy!
Lăng Vân Phượng mỉm cÆ°á»i :
- NgÆ°Æ¡i thừa nhận? Sá»± việc có liên quan trá»ng đại đến sanh mạng của Tiết phu nhân, vậy ngÆ°á»i muốn cho ta tin, ngÆ°á»i phải gỡ chiếc mặt nạ ra!
Bạch Thiếu Huy lắc đầu :
- Cô nương thử nhìn kỹ xem, tại hạ có mang mặt nạ hay không?
Lăng Vân Phượng nhìn chàng một lúc đoạn lắc đầu :
- Không phải gương mặt của Tiết Thiếu Lăng!
Äã biết chàng là Tiết Thiếu Lăng chàng lại thừa nhận rồi, mà nàng còn cho là không phải, thế thì có lẽ nàng biết Tiết Thiếu Lăng chăng? Hay nàng còn nghi ngá»?
Bạch Thiếu Huy cau mày :
- Cô nÆ°Æ¡ng tưởng trong thiên hạ chỉ có má»™t Công Tôn Cầu biết thuật thay đổi hình dạng con ngÆ°á»i à?
Lăng Vân Phượng hừ một tiếng :
- Tại sao ngÆ°á»i lại thay hình đổi dạng?
Bạch Thiếu Huy cÆ°á»i lạnh :
- Nếu tại hạ không thay đổi hình dạng, thì hôm đó chắc phải kẹt tại Thanh Loan đàn rồi còn gì! Và như vậy làm sao tại hạ vào được Bách Hoa cốc?
Lăng Vân Phượng gật đầu :
- NgÆ°Æ¡i có lý. Ta tin ngÆ°á»i là Tiết Thiếu Lăng!
Nàng Ä‘Æ°a tay vào mình, lấy ra má»™t hoàn thuốc bá»c sáp, thốt :
- NgÆ°Æ¡i cầm lấy hoàn thuốc này, Tiểu Ngá»c đã cứu thoát lão bà nhÆ°ng chẳng làm sao cho bà hết câm, hoàn thuốc này giúp bà khai khẩu đó. Bây giá» ta Ä‘Æ°a ngÆ°á»i vào bá», sau này rồi ngÆ°á»i sẽ hiểu nhiá»u Ä‘iá»u hÆ¡n.
Bạch Thiếu Huy thầm nghĩ :
- “NghÄ©a mẫu đã thoát hiểm rồi, vá»›i y thuật tinh thông, có lẽ nghÄ©a phụ cÅ©ng có cách chữa bệnh câm của nghÄ©a mẫu chứ? Nàng này Ä‘a trá, ta không thể tin là nàng có hảo ýâ€.
Chàng chưa đưa tay tiếp lấy hoàn thuốc, chỉ nhìn nàng thốt :
- Chúng ta là những kẻ tá»­ đối đầu, cô nÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a tại hạ vào bá», tại hạ cảm kích lắm rồi, đâu dám mÆ¡ vá»ng đến ân huệ khác? Hoàn thuốc này dù sao tại hạ cÅ©ng nhá»› mãi hảo ý của cô nÆ°Æ¡ng, xin cô nÆ°Æ¡ng giữ lấy tại hạ chẳng dám nhận!
Lăng Vân Phượng sững sá», lâu lắm nàng cất tiếng :
- Không lẽ ngÆ°á»i không tin ta. Nếu Lăng Vân Phượng này định nhá» hoàn thuốc thá»±c hiện má»™t âm mÆ°u gì, thì xin trá»i đất quá»· thần đừng cho chết lành.
Bạch Thiếu Huy lạnh lùng :
- Cô nương thỠthốt nặng quá!
Lăng Vân Phượng đảo mắt nhìn ra bốn phía, xa xa vụt kêu lên :
- Có thuyá»n đến kìa, ngÆ°á»i hãy cầm lấy viên thuốc này, đừng quên lúc gặp lão bà cho uống liá»n nhé.
Bạch Thiếu Huy thấy cả chỉ của nàng quá Æ° trịnh trá»ng thiết tha, bắt buá»™c phải Ä‘Æ°a tay tiếp nhận hoàn thuốc, rồi quay nhìn vá» hÆ°á»›ng mắt của nàng thấy có má»™t chiếc thuyá»n con Ä‘ang lÆ°á»›t mặt nÆ°á»›c nhÆ° bay tiến tá»›i.
Lăng Vân Phượng lấy má»™t chiếc mặt nạ da ngÆ°á»i mang lên mặt, biến thành má»™t nữ nhân xấu xí, nàng nhìn chiếc thuyá»n con thốt :
- Thuyá»n đó là thuyá»n đến tiếp ứng ngÆ°Æ¡i, những gì ta nói vá»›i ngÆ°Æ¡i phải giữ bí mật nhé, tuyệt không nên tiết lá»™ vá»›i kẻ thứ ba nào!
Bạch Thiếu Huy gật đầu :
- Tại hạ nhá»› lá»i cô nÆ°Æ¡ng dặn.
Lăng Vân Phượng lại tiếp :
- Äêm nay đúng canh hai, ta chá» ngÆ°á»i nÆ¡i bá» sông đối diện, ngÆ°á»i có thể đến đó gặp ta chăng?
Bạch Thiếu Huy giật mình :
- Cô nương còn việc gì cần nói?
Lăng Vân Phượng thốt :
- Äừng há»i gì cả, đến lúc đó thì ngÆ°á»i sẽ biết. Ta chỉ mong ngÆ°á»i không thất Æ°á»›c để ta phí công chá».
Bạch Thiếu Huy suy nghĩ một chút :
- Tại hạ xin y hẹn.
Vừa lúc đó chiếc thuyá»n con đến gần.
NÆ¡i mÅ©i thuyá»n có má»™t thiếu niên vận áo màu lam tay cầm trÆ°á»ng kiếm từ xa xa đã cao giá»ng gá»i :
- Äại ca! Tiểu đệ đến đón đại ca đây!
Bạch Thiếu Huy mừng rỡ :
- Phạm đệ!
Thiếu niên áo lam chính là Phạm Thù, còn ngÆ°á»i giữ tay lái phía hậu là má»™t lão ẩu tóc bạc.
Lăng Vân Phượng nhìn thoáng qua lão ẩu, cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng.
Hai chiếc thuyá»n càng lúc càng gần, Bạch Thiếu Huy vòng tay ngay Lăng Vân Phượng thốt :
- Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a tại hạ đến đây. Tại hạ xin cáo từ.
Lăng Vân Phượng dùng phép truyá»n âm dặn :
- VỠđến nÆ¡i đừng quên cho lão bà uống hoàn thuốc này, ngÆ°á»i nên thông cảm ná»—i khổ tâm của ta. Äừng để ta hoài công lo nghÄ© bao nhiêu ngày tháng rồi.
Vì hai thuyá»n đã quá gần, Bạch Thiếu Huy không tiện nói gì, chỉ gật đầu rồi nhún chân nhảy vá»t qua thuyá»n kia.
Chàng Ä‘i rồi, Lăng Vân Phượng gay chèo chuyển mui thuyá»n xuôi theo dòng nÆ°á»›c.
Phạm Thù nhìn theo con thuyá»n của Lăng Vân Phượng há»i Bạch Thiếu Huy :
- Äại ca! Tại sao nàng ấy lại Ä‘Æ°a đại ca đến đây?
Bạch Thiếu Huy không muốn dài dòng cÆ°á»i nhẹ :
- Có tiá»n sai khiến ai mà chẳng được? Ta cho nàng số tiá»n bằng hai trị giá con thuyá»n, tá»± nhiên nàng sẵn sàng Ä‘Æ°a ta.
Lão ẩu ngồi phía sau cất tiếng :
- Kỳ quái ta chưa hỠgặp nàng lần nào!
Nghe thinh âm Bạch Thiếu Huy biết ngay là Tiểu Ngá»c giả dạng, chàng quay nhìn lại há»i :
- Tiểu Ngá»c cô nÆ°Æ¡ng đấy à?
Lão ẩu mỉm cÆ°á»i :
- Thính giác của Bạch thiếu hiệp linh diệu vô cùng.
Bạch Thiếu Huy tán :
- ÄÆ¡n thân Ä‘á»™c lá»±c cứu được Tiết phu nhân, cô nÆ°Æ¡ng quả có cÆ¡ trí phi phàm.
Tiểu Ngá»c liá»n đêm sá»± việc thuật lại cho Bạch Thiếu Huy nghe, lúc Cung chủ cho nữ tỳ dá»n bữa ăn tại Äông Bắc sảnh, thì Cung chủ cải dạng là lão bà câm tóc bạc, đến tại ngôi nhà đó, còn Tiểu Yến thì tìm cách Ä‘Æ°a lão bà thá»±c sá»± vá» cung, do đó Tiểu Ngá»c má»›i sai Tiểu Châu cấp tốc theo chàng cảnh cáo chàng đừng đến đó, còn nàng thì mạo hiểm chế ngá»± Tiểu Yến Ä‘oạt lại Tiết phu nhân, chính nàng cải dạng Cung chủ ngồi thuyá»n Ä‘Æ°a phu nhân rá»i khá»i vịnh.
Bạch Thiếu Huy gật đầu :
- Tại hạ đã biết việc đó rồi. Tuy có tiếp được tin tức do cô nÆ°Æ¡ng thông tri, tại hạ vẫn đến ngôi nhà đó nhÆ° thÆ°á»ng.
Tiểu Ngá»c giật mình :
- Nơi đó có Cung chủ dưới cái lốt lão bà, hẳn phải có mai phục, Bạch thiếu hiệp mạo hiểm quá.
Nàng quên mất giữ tay chèo, làm cho con thuyá»n bị nÆ°á»›c bạt qua quay trở lại.
Bạch Thiếu Huy mỉm cÆ°á»i :
-Tại hạ suýt lầm mưu Lăng Vân Phượng.
Rồi chàng lược thuật sá»± việc đã xảy ra, chàng không giấu Ä‘iá»u gì cả, riêng vá» cuá»™c đối thoại vá»›i Lăng Vân Phượng thì chàng không tiết lá»™.
Phạm Thù há»i :
- Sau đó Lăng Vân Phượng không truy đuổi đại ca sao?
Bạch Thiếu Huy lắc đầu :
- Ngu huynh không được rõ là nàng có Ä‘uổi theo hay không, chạy đến bá» sông thấy thuyá»n là ngu huynh nhảy lên liá»n, và thuyá»n Ä‘Æ°a đến đây.
Tiểu Ngá»c trố mắt :
- Kỳ quái! Cung chủ đã hạ lênh phong tá»a vịnh Hầu Gia, sao lại còn thuyá»n nào thấp thoáng mà thiếu hiệp trông thấy rồi nhá» Ä‘Æ°a đến đây?
Bạch Thiếu Huy sợ nàng há»i xa hÆ¡n, vá»™i chuyển câu chuyện sang Ä‘á» khác.
- Cô nương đưa Tiết phu nhân vỠđâu?
Tiểu Ngá»c đáp :
- Phía trước mặt kia, không xa lắm.
Bạch Thiếu Huy day qua Phạm Thù :
- Tam muội đã vỠchưa?
Phạm Thù gật đầu :
- Vá» lúc chiá»u hôm qua, hiện Ä‘ang hầu chuyện Tiết phu nhân!
Bạch Thiếu Huy lại há»i :
- Sự việc trên Hành Sơn như thế nào?
Phạm thù cÆ°á»i nhẹ :
- Diễn tiến đúng theo kế hoạch của Quân sư!
Bạch Thiếu Huy mỉm cÆ°á»i :
- Giá» thì Phạm đệ chịu phục ngÆ°á»i chua?
Phạm Thù cÅ©ng cÆ°á»i :
- Äại ca phục thì tiểu đệ cÅ©ng phải phục chứ! NhÆ°ng việc tại Quân SÆ¡n, Quân sÆ° liệu không chu toàn, giả sá»­ Tiểu Ngá»c cô nÆ°Æ¡ng kém cÆ¡ trí má»™t chút, thì Tiết phu nhân vẫn còn bị kẹt nhÆ° thÆ°á»ng.
Bạch Thiếu Huy nghiêm giá»ng :
- Phạm đệ đừng quên, Tiểu Ngá»c cô nÆ°Æ¡ng được Quân sÆ° chá»n lá»±a, ủy thác việc đó tất nhiên phải là ngÆ°á»i có tâm cÆ¡ mẫn tiệp, tùy thá»i ứng biến, đối phó vá»›i má»i bất trắc chứ!
Tiểu Ngá»c mỉm cÆ°á»i :
- Hai vị quá khen!
Chiếc thuyá»n con rẽ vào má»™t con rạch, Tiểu Ngá»c không quên trông trÆ°á»›c trông sau xem có chiếc thuyá»n nào theo dõi không.
Sát bên bá» rạch, có ngôi nhà cá», trÆ°á»›c nhà có phÆ¡i mấy tấm lÆ°á»›i, chứng tá» ngÆ°á»i trong nhà sống nghá» hạ bạc, hiện tại có mấy ngÆ° phủ Ä‘ang ngồi vá lÆ°á»›i trÆ°á»›c nhà.
Há» gồm năm ngÆ°á»i tất cả, thấy thuyá»n ghé lai há» chỉ nhìn thoáng qua rồi chăm chú làm việc.
Bạch Thiếu Huy thừa hiểu há» là những ngÆ°á»i trong Nam Bắc bang cải dạng, chàng nhận ra năm ngÆ°á»i tuy ngồi cúi mặt chăm chú vá lÆ°á»›i nhÆ°ng thá»±c ra má»—i ngÆ°á»i hÆ°á»›ng ra má»™t phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng kín đáo Ä‘á» phòng má»i bất ngá» xuất hiện.
Tiểu Ngá»c cấp thuyá»n vào bá», cùng Bạch và Phạm bÆ°á»›c lên, nàng thấp giá»ng thốt :
- Tiết phu nhân ở trong nhà này.
Nàng Ä‘i trÆ°á»›c Bạch Thiếu Huy theo sau, nhà có sàn cao, trong nhà có giÆ°á»ng tinh khiết, Tiết phu nhân Ä‘ang ngồi trên giÆ°á»ng HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng Ä‘ang đứng trÆ°á»›c mặt bà, Ä‘ang dùng tay ra dấu, gợi chuyện vá»›i bà, nghe tiếng chân ngÆ°á»i vá»™i quay nhìn lại, thấy Bạch Thiếu Huy reo lên :
- A! Äại ca đã trở vá»! Trá»i! Hầu chuyện nhÆ° thế này, chán chết đại ca Æ¡i!
Trông tình trạng của nghĩa mẫu, Bạch Thiếu Huy xót xa vô cùng, suýt để rơi hai hàng lệ thảm, chàng cố dằn lòng thốt :
- Cứ theo ngu huynh hiểu, thì Tiết phu nhân là sinh trưởng trong Nho gia, hiá»n muá»™i có thể bút đàm vá»›i bà, cần gì phải ra dấu cho khó khăn?
Hương Hương lắc đầu :
- Tiểu muội có làm rồi, nhưng bà cứ lắc đầu mãi chừng như không biết chữ!
Tiểu Ngá»c cất tiếng :
- Các vị ở đây nhé, tôi ra ngoài trÆ°á»›c há»i há» xem hành tung của mình có bị địch khám phá hay chua?
Bạch Thiếu Huy nghe nói nghÄ©a mẫu không Ä‘á»c được chữ, lấy làm kỳ bảo :
- Tam muội hãy cho ngu huynh tô nước, ngu huynh thử viết vài chữ xem sao!
Chàng làm theo cách thức của Lăng Vân Phượng, tại Hồng Hoa thôn, mang một chiếc bàn đến trước mặt Tiết phu nhân dùng ngón tay nhúng vào nước, viết lên mấy chữ :
- Bà có phải là Tiết phu nhân chăng?
Lão bà tóc bạc lắc đầu, mồm lí nhí những gì chẳng nghe được.
Bạch Thiếu Huy cau mày thầm nghĩ :
- “Có lẽ nghÄ©a mẫu nghi ngá» mình, nên không chịu cho biết gì cảâ€.
Chàng viết thêm :
- Phu nhân yên trí, Tiết thần y đã được chúng tôi cứu thoát khá»i nạn rồi!
Lão bà lộ vẻ khẩn trương rõ rệt, đưa tay chỉ những chữ do Bạch Thiếu Huy viết rồi đưa tay trỠvào bà, rồi lắc đầu, bà làm như vậy mấy lượt.
Bạch Thiếu Huy, Phạm Thù và HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng biết ngay là bà không Ä‘á»c được.
Hương Hương thốt :
- Không cần thực nghiệm nữa, đại ca, chính tiểu muội đã dùng tới cách đó một lúc lâu, trước khi đại ca đến đây nhưng chẳng có kết quả gì.
Bạch Thiếu Huy hết sức kinh ngạc thầm nghĩ :
- “Hay là bà này chẳng phải là nghÄ©a mẫu?â€
Tiểu Ngá»c bÆ°á»›c vào.
Chàng há»i ngay :
- Cô nương có lầm không? Bà là Tiết phu nhân à?
Tiểu Ngá»c giật mình :
- Không thể lầm được. Trong cung chỉ có một danh sách, trong danh sách có tả đúng hình dáng của Tiết phu nhân, làm thế nào mà lầm được chứ? Thiếu hiệp có khám phá ra sự gì khác lạ không?
Bạch Thiếu Huy đáp :
- Phu nhân thuá»™c dòng thÆ° hÆ°Æ¡ng, cá»› sao lại không Ä‘á»c được chữ?
Tiểu Ngá»c cau mày :
- Tại sao lại có việc đó? Cứ nhÆ° tôi hiểu thì trong năm vừa qua, bà bị Hoán Hoa cung bắt Ä‘i, từ đó đến nay bà vẫn ở trong ngôi nhà thứ tÆ°, vá» hÆ°á»›ng Äông tại Hồng Hoa thôn, còn Tiết thần y thì ở tại Phân cung Quân SÆ¡n, sá»± tình rất bí mật đến ngÆ°á»i trong Phân cung còn ít kẻ được biết. Tôi nhá» thấy danh sách má»›i biết được đấy.
Phạm Thù thốt :
- Bà ấy đã câm lại điếc, chúng ta không tiếp chuyện được, theo ý của tiểu đệ thì mình nên cấp tốc đưa bà vỠNam Bắc bang, cho Quân sư định liệu, nhất định Quân sư sẽ có cách chữa trị chứng câm và điếc của bà.
Bạch Thiếu Huy lắc đầu :
- Bà ấy mang chứng câm Ä‘iếc là do uống thuốc Ä‘á»™c của Hoán Hoa cung, tá»± nhiên Tiết thần y có phÆ°Æ¡ng pháp chữa trị giải Ä‘á»™c cho bà, cốt cứu nạn Tiết phu nhân giá» má»›i làm sao? Có lẽ bà này đúng là Tiết phu nhân chăng? Nếu chúng ta Ä‘Æ°a bà vá» bang sở, mà lại là ngÆ°á»i giả, thì chẳng hóa ra công tác của chúng ta chẳng mang lại kết quả nào, nhÆ° vậy làm sao phúc đáp lịnh của Quân sÆ°?
Chàng dừng lại một chút đoạn tiếp :
- Phạm đệ nên nhá»› phàm việc gì, xuất kỳ bất ý, há»a may má»›i thành công, nếu chúng ta phải trở lại đây má»™t lần nữa, thì bá»n địch có phòng bị chu đáo rồi, qua lần thất bại này, chúng phải dè dặt hÆ¡n.
Phạm Thù ngây ngÆ°á»i má»™t lúc :
- Thế thì chúng ta phải làm sao đây?
Bạch Thiếu Huy nghĩ đến hoàn thuốc do Lăng Vân Phượng trao tặng chàng, dù chàng nghi ngỠhoàn thuốc đó, lúc này cũng phải nghĩ đến nó.
Chàng đắn đo một chút thở dài nói :
- Giải dược có đây nhưng chẳng biết có công hiệu chăng?
Thuốc nào lại chẳng công hiệu? Chàng muốn nói là có nên tin tưởng vào lá»i nói của Lăng Vân Phượng hay không nhÆ°ng chàng chẳng chịu nói thẳng ra.
Phạm Thù há»i :
- Làm sao đại ca có giải dược?
Chàng đành bịa :
- Ngu huynh bức bách Lăng Vân Phượng nàng trao cho huynh hoàn thuốc này.
Phạm Thù lại há»i :
- Tại sao đại ca giấu Ä‘iá»u đó?
Bạch Thiếu Huy mỉm cÆ°á»i :
- Bởi việc nhá» má»n không cần thiết nói ra!
Phạm Thù thốt :
- Chúng ta không thể tin tưởng nơi nàng ấy được. Nàng gian trá xảo quyệt vô cùng!
Bạch Thiếu Huy nhá»› lá»i thá» Ä‘á»™c của nàng, lại nhá»› đến thái Ä‘á»™ thiết tha của nàng, chừng nhÆ° không thể là nàng có mÆ°u mô gì khi trao hoàn thuốc này cho chàng, chàng lại trầm giá»ng :
- Thuốc mang sẵn trong mình nàng, chắc không giả đâu, chứ phải chi nàng sai thuá»™c hạ Ä‘i lấy ở đâu xa, thì mình phải nghi ngá»...
Phạm Thù hừ một tiếng :
- Chỉ có đại ca má»›i tin được lá»i yêu nữ, chứ ngÆ°á»i khác thì còn lâu!
Bạch Thiếu Huy thẹn Ä‘á» mặt, chÆ°a kịp nói gì thì Tiểu Ngá»c đã cất tiếng :
- Cứ nhÆ° tôi được hiểu, thì những ngÆ°á»i trong ba thôn DÆ°Æ¡ng Hoa, Hồng Hoa, Tùng Hoa Ä‘á»u câm và Ä‘iếc cả, và chỉ Cung chủ má»›i có giải dược. Cung chủ bị Bạch thiếu hiệp chế ngá»±, sợ thiếu hiệp mò mẫm trong mình tìm thuốc nên tá»± Ä‘á»™ng Ä‘Æ°a ra, nếu đúng vậy thì thuốc chẳng phải giả đâu!
HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng bật cÆ°á»i :
- Chỉ có nữ nhân má»›i hiểu tâm lý nữ nhân. Äại ca Æ¡i, Tiểu Ngá»c cô nÆ°Æ¡ng nói phải đấy, nếu tiểu muá»™i là Lăng Vân Phượng, tiểu muá»™i cÅ©ng phải làm nhÆ° vậy, chứ ai lại để cho nam nhân mò mẫm trong ngÆ°á»i? Và trao gấp còn thì giỠđâu mà nghÄ© đến việc gạt gẫm tráo thuốc giả?
Lão bà thấy thanh niên nam nữ bốn ngÆ°á»i cÆ°á»i cÆ°á»i nói nói trố mắt nhìn...
hết: Hồi 135, xem tiếp: Hồi 136
Tài sản của danangcity

  #139  
Old 12-06-2008, 05:09 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 136

Cuộc hẹn đêm khuya




Lập luận của Tiểu Ngá»c khiến cho Bạch Thiếu Huy thêm chắc ý, chàng bóc vá» sáp bên ngoài, thấy hoàn thuốc màu Ä‘en, to bằng đầu ngón tay cái, Ä‘Æ°a lên mÅ©i ngá»­i, nghe mùi nồng nồng, chẳng giống mùi Ä‘á»™c dược.
Tuy không tinh thông y thuật, song chàng vẫn được Tiết thần y dẫn giải nhiá»u vá» các loại thuốc, chàng có thể phân biệt được bằng mÅ©i loại thuốc nào Ä‘á»™c, loại nào không Ä‘á»™c.
Chàng day lại Hương Hương thốt :
- Tam muội đi lấy cho một chén nước!
Tiểu Ngá»c ứng tiếng :
- Äể tôi Ä‘i cho.
Nàng Ä‘i liá»n.
Phạm Thù há»i :
- Äại ca quyết định cho Tiết phu nhân uống hoàn thuốc đó à?
Bạch Thiếu Huy gật đầu :
- Thuốc thì chắc là không giả, nhÆ°ng ngÆ°á»i thì chÆ°a hẳn là thật. Bây giá» phải cho bà uống, bà nói chuyện được rồi, mình má»›i phân biệt được giả chân.
Tiểu Ngá»c đã Ä‘em nÆ°á»›c vào.
Bạch Thiếu Huy bước đến gần lão bà, ra dấu đại khái bảo bà uống hoàn thuốc, thì hết câm và điếc ngay.
Lão bà hiểu được liá»n gật đầu tiếp lấy hoàn thuốc, bá» vào miệng rồi bÆ°ng chén nÆ°á»›c, uống mấy há»›p.
Tuy biết là không phải Ä‘á»™c dược, tuy tin tưởng Lăng Vân Phượng không dối dạt chàng, song chàng không tin công hiệu của hoàn thuốc nhÆ° ý muốn, nên đứng kế má»™t bên, theo dõi má»i diá»…n tiến.
Không lâu lắm lão bà chợt a lên một tiếng, rồi đưa tay cào cào nơi yết hầu, vừa cào vừa ho vừa khạc.
Bà co càng lúc càng gấp, khom mình mà ho, ho đến chảy nước mắt.
Hương Hương lắc đầu thốt :
- Không xong! Äúng là yêu nữ lừa đại ca rồi!
Bạch Thiếu Huy thấy tình trạng của lão bà càng ho càng khó chịu trong mình lắm, chàng biến sắc cấp tốc đưa tay vỗ nhè nhẹ nơi lưng bà.
Ho khạc một lúc, bà lão đã nhổ ra một cục đàm màu xanh đen, bà thở ỳ một tiếng, ngồi thẳng lưng lại vụt thốt :
- Già... già nói chuyện được rồi!
Bà ho nhiá»u, khạc nhiá»u thinh âm của bà nghe khàn khàn.
HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nhẹ :
- Thuốc hay chứ!
NgÆ°á»i do Tiểu Ngá»c cứu nạn, chính nàng khẩn trÆ°Æ¡ng hÆ¡n ai hết, giả sá»­ nàng cứu lầm ngÆ°á»i khác, mà không phải là Tiết phu nhân thì trách nhiệm thuá»™c vá» nàng trá»n vẹn, nàng hấp tấp há»i :
- Bà có phải là Tiết phu nhân không?
Lão bà gật đầu :
- Già là Tiết phu nhân!
Tiểu Ngá»c thở phào :
- Vậy là đúng rồi!
Bạch Thiếu Huy giương tròn mắt bắn tinh quang quan sát bà lão một lúc đoạn trầm lạnh nói :
- Bà không phải là Tiết phu nhân!
Lão bà hơi bối rối :
- Già... già là Tiết phu nhân!
Lần này thì âm thinh của bà rõ ràng hÆ¡n, nghe nhÆ° giá»ng nói của thiếu nữ, chứ chẳng phải của ngÆ°á»i già nua.
Bạch Thiếu Huy trầm gương mặt :
- NgÆ°Æ¡i là Ngá»c Mai! Ta há»i thật phu nhân hiện giỠở đâu?
Ngá»c Mai là tỳ nữ thÆ°á»ng ká» cân bên mình Tiết phu nhân, tá»± nhiên Bạch Thiếu Huy nhận ra giá»ng nói dá»… dàng, thoạt đầu chàng hÆ¡i nghi ngá», giá» thì chàng quả quyết lắm rồi!
Lão bà bỗng khóc lên, vừa khóc vừa thốt :
- Nếu tôi nói thật hỠsẽ giết tôi!
Tiểu Ngá»c trố mắt :
- Ngươi không phải là Tiết phu nhân à?
Bạch Thiếu Huy ứng tiếng :
- Nàng là tỳ nữ của Tiết phu nhân tên gá»i là Ngá»c Mai!
Chàng day qua lão bà :
- Ngá»c Mai chúng ta đã cứu ngÆ°á»i thoát khá»i móng vuốt của bá»n chúng rồi, ngÆ°á»i còn sợ gì nữa? Phu nhân bị chúng giam nÆ¡i nào?
Ngá»c Mai nhìn khắp má»i ngÆ°á»i vẫn khóc nhÆ° thÆ°á»ng :
- Tôi không biết phu nhân ở tại đâu, há» biến tôi thành con ngÆ°á»i nhÆ° thế này, và buá»™c tôi phải nhận mình là Tiết phu nhân, nếu cãi lệnh thì chúng giết, ngoài ra tôi chẳng biết việc gì khác.
Tiểu Ngá»c lá»™ vẻ thất vá»ng :
- Chúng ta phí bao nhiêu tâm lá»±c, chung cuá»™c rồi chẳng khác nào dã tràng xe cát biển Äông.
Bạch Thiếu Huy không nói gì, chàng hồi ức lại những gì Lăng Vân Phượng đã nói vá»›i chàng, những gì nàng nói Ä‘á»u đúng cả.
Nàng bảo vỠđến nÆ¡i tá»± nhiên sẽ hiểu. Nàng có há»i gằn chàng có chắc là Tiểu Ngá»c cứu thoát được Tiết phu nhân chăng? Bây giá» chàng hiểu rồi, lão bà câm Ä‘iếc chẳng phải là nghÄ©a mẫu của chàng.
Nàng lại cho rằng nàng đã khổ tâm biết bao!
Tại sao nàng dùng Ngá»c Mai làm Tiết phu nhân? NhÆ° vậy là nàng hảo tâm sao? NhÆ° vậy nếu nàng không dùng Ngá»c Mai làm Tiết phu nhân thì Tiết phu nhân bị hại sao?
Nàng đã làm vậy, rồi còn trao cho chàng hoàn thuốc giải Ä‘á»™c thế là nghÄ©a gì? Giải Ä‘á»™c cho Ngá»c Mai rồi để Ngá»c Mai cho chàng biết là phu nhân thất tung bí mật.
Rồi nàng lại còn hẹn chàng đêm nay canh hai gặp nhau! Nàng sẽ nói gì với chàng? Chỉ chỗ phu nhân bị giam cầm?
Biết đâu nàng không dự phòng mai phục cao thủ, chỠchàng đến là hạ lệnh bắt ngay.
Có lẽ nàng muốn vậy, chứ nếu cần tá»± tay nàng bắt chàng thì có khi nào nàng chèo thuyá»n Ä‘Æ°a chàng sang sông.
Phạm Thù thấy chàng trầm mặc tÆ° tưởng vá»™i há»i :
- Äai ca nghÄ© gì thế?
Bạch Thiếu Huy nhẹ lắc đầu :
- Không có gì quan trá»ng. Bất quá ngu huynh tìm hiểu tại sao chúng là cho Ngá»c Mai trở thành câm Ä‘iếc và bắt nàng phải thừa nhận, hẳn là phải có âm mÆ°u gì.
Tiểu Ngá»c kêu lên :
- Äúng vậy hẳn là phải có má»™t âm mÆ°u gì, có Ä‘iá»u mình không biết được đó thôi! Biết đâu chúng biết trÆ°á»›c là mình sẽ đến cứu Tiết phu nhân?
Hương Hương thốt :
- Tiểu muội chỉ nghĩ là cả Lăng Vân Phượng cũng bị lừa nốt, cứ tưởng lão bà câm điếc là Tiết phu nhân!
Phạm Thù há»i :
- Bây giỠmình làm gì đây, đại ca?
Bạch Thiếu Huy thở dài :
- Còn làm gì hÆ¡n là Ä‘Æ°a Ngá»c Mai đến má»™t địa Ä‘iểm an toàn rồi nghÄ© đến má»™t phÆ°Æ¡ng pháp khác cứu Tiết phu nhân?
Tiểu Ngá»c gật đầu :
- Bạch thiếu hiệp nói phải đó, nÆ¡i đây là vùng phụ cận Quân SÆ¡n, hành tung của chúng ta rất dá»… bị phát giác, phải Ä‘Æ°a Ngá»c Mai Ä‘i xa má»›i được. Hiện tại trên Quân SÆ¡n, chắc chắn là còn ná»™i tuyến của chúng ta, có Ä‘iá»u tôi không được rõ lắm, có lẽ những ngÆ°á»i đó lÆ°u ý truy tầm tung tích của Tiết phu nhân!
Bạch Thiếu Huy thốt :
- Việc đó không thể gấp được, chúng ta phải bàn luận kỹ, từ từ mà hành động.
Äêm đã xuống, má»™t lão bà mang thức ăn vào. Tất cả cùng lại ăn, ăn xong, Tiểu Ngá»c cho biết là bên cạnh có gian phòng trống dành cho Bạch Thiếu Huy, còn gian phòng này để cho HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng và nàng. Riêng nàng phải lập tức Ä‘Æ°a Ngá»c Mai Ä‘i nÆ¡i khác, sau đó nàng còn đến Quân SÆ¡n, liên lạc vá»›i bá»n ná»™i tuyến, há»i thăm tin tức vá» Tiết phu nhân định mÆ°u thiết kế vá»›i bá»n đó, cứu Tiết phu nhân.
Thốt xong nàng kéo Ngá»c Mai Ä‘i liá»n.
Bạch Thiếu Huy thầm nghÄ© là Tiểu Ngá»c hẳn có thân phận khá cao trong Nam Bắc bang, tất cả những ngÆ°á»i trong bang tại Nhạc dÆ°Æ¡ng này Ä‘á»u chịu sá»± sai khiến của nàng.
Tiểu Ngá»c Ä‘i rồi, Phạm Thù gá»i Bạch Thiếu Huy Ä‘á» nghị trở lại để dò la tin tức.
NhÆ°ng vì kẹt sá»± Æ°á»›c hẹn vá»›i Lăng Vân Phượng, Bạch Thiếu Huy không thể thá»±c hiện Ä‘á» nghị của Phạm Thù, viện lẽ chính bá»n ná»™i tuyến của Nam Bắc bang còn chÆ°a thu thập kết quả gì, thì chàng và Phạm Thù có Ä‘i cÅ©ng vô ích. Chi bằng chá» Tiểu Ngá»c trở vá», biết được tình hình nhÆ° thế nào rồi sẽ tính tiếp.
Phạm Thù cho rằng chàng có lý.
Cả hai vãn chuyện vá»›i nhau má»™t lúc, thì Tiểu Ngá»c trở vá».
Phạm Thù há»i nhanh :
- Cô nương có tin tức gì khả quan chăng?
Tiểu Ngá»c lắc đầu :
- Không khả quan nhÆ°ng kỳ quái. Cứ nhÆ° sá»± tình đã xảy ra trong ngày hôm nay, tôi cứu Ngá»c Mai cô nÆ°Æ¡ng, còn Bạch thiếu hiệp thì đánh trá»ng thÆ°Æ¡ng Bạch Y tứ linh và Tần Ä‘Æ°á»ng chủ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên Cung chủ Phân cung Quân SÆ¡n phải sai phái cao thủ Ä‘i lùng soát khắp nÆ¡i, tìm bắt lại tôi hoặc thiếu hiệp nhÆ°ng sá»± thật trái ngược lại, Phân cung Quân SÆ¡n chỉ tuyên bố là Äổng Bách Xuyên cấu kết vá»›i Nam Bắc bang toan cứu thoát Tiết phu nhân nên bị xá»­ tá»­, còn Tiết phu nhân lúc bị bắt trở vá», lại nhảy xuống sông tá»± tá»­. Hiện tại thuá»™c hạ trong Phân cung Ä‘ang bủa lÆ°á»›i khắp nÆ¡i trên sông tìm vá»›t xác phu nhân. Việc tranh đấu trong ngày không nghe ai Ä‘á» cập đến nữa.
Phạm Thù mỉm cÆ°á»i :
- Lăng Vân PhÆ°Æ¡ng sợ Hoán Hoa phu nhân bắt tá»™i nên dàn cảnh nhÆ° vậy, để che giấu sá»± tình, bởi ngÆ°á»i đã chết rồi thì còn ai đối chứng, dÄ© nhiên vụ án chẳng thành hình.
Tiểu Ngá»c lắc đầu :
- Thoạt tiên thì tôi cũng nghĩ như vậy, song xét ra cho kỹ, thì Lăng Vân Phượng chẳng cần phải dàn cảnh. Bởi nàng là đại đệ tử, được Hoán Hoa phu nhân tin yêu vô cùng, cho dù nàng có làm nên tội to lớn đến đâu, phu nhân cũng chẳng bắt tội, do đó biết bao nhiêu cao thủ, tại sao nàng không truy tầm tôi và Bạch thiếu hiệp lại bỠqua một cách dễ dàng chứ?
HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng há»i :
- Cô nương cho rằng Lăng Vân Phượng hành động như vậy là có mưu toan gì?
Tiểu Ngá»c không đáp câu há»i, chỉ hừ lạnh thốt :
- Lăng Vân Phượng lại còn ra lệnh cho toàn thể nhân viên trong Phân cung, ai giữ cÆ°Æ¡ng vị nấy, chẳng được vá»ng Ä‘á»™ng, đó là sá»± thá»±c, tôi được bá»n ná»™i tuyến báo cáo rành rẽ.
Bạch Thiếu Huy hÆ¡i nghi ngá» vá» hành Ä‘á»™ng của Lăng Vân Phượng chàng nghÄ© rằng quyết định đó phải có liên quan đến Æ°á»›c hẹn đêm nay, có Ä‘iá»u cứu cánh nhÆ° thế nào, chàng chÆ°a hiểu chính xác, bởi chàng làm sao hiểu được dụng ý của nàng?
Phạm Thù lại há»i :
- VỠTiết phu nhân cô nương có tin tức gì chăng?
Tiểu Ngá»c lắc đầu :
- ChÆ°a có tin tức gì, tôi đã dặn dò bá»n ná»™i tuyến, lÆ°u tâm truy cứu hạ lạc của Tiết phu nhân. Chắc chắn là chúng ta không thể có tin lành sá»›m được.
Nàng dừng lại một chút rồi tiếp :
- Tuy Phân cung không sai phái cao thủ xuất ngoại công tác nhÆ°ng tại Quân SÆ¡n, cuá»™c giá»›i bị hết sức chu đáo, do đó bá»n ná»™i tuyến phải dè dặt, hạn chế má»i hoạt Ä‘á»™ng, chỉ đến sáng mai tôi má»›i có thể liên lạc trở lại vá»›i bá»n há», còn hôm nay thì cầm nhÆ° ở đó, chẳng thể nhúc nhích được rồi!
Bạch Thiếu Huy thấy đêm đã xuống sâu rồi, gá»i Phạm Thù :
- Mình Ä‘i nghỉ má»™t chút Phạm đệ, dưỡng sức để ngày mai nếu có xảy ra giao đấu, không đến ná»—i thua kém ngÆ°á»i!
Cả hai bÆ°á»›c sang gian phòng bên cạnh. NÆ¡i đó, có mấy chiếc giÆ°á»ng, trên vách có treo mấy bá»™ ngÆ° phủ, chừng nhÆ° là của mấy ngÆ°á»i ngồi vá lÆ°á»›i ban chiá»u.
Bạch Thiếu Huy biết rõ ngôi nhà này là má»™t trạm liên lạc được ngụy trang của Nam Bắc bang, Ä‘iá»u Ä‘á»™ng má»i công tác trong phạm vi Nhạc DÆ°Æ¡ng trấn.
Phạm Thù thấy Bạch Thiếu Huy có vẻ mệt nhá»c, vá»™i nói :
- Äại ca bị thÆ°Æ¡ng có nặng không?
Bạch Thiếu Huy vừa ngáp vừa đáp :
- Chẳng có chi đáng ngại, thÆ°Æ¡ng tích da thịt, chỉ trong má»™t vài ngày là lành lẽ nhÆ° thÆ°á»ng, có Ä‘iá»u là liên tiếp trong hai đêm qua, ngu huynh không há» chợp mắt, nên có vẻ mệt má»i đấy thôi.
Chàng muốn cho Phạm Thù ngủ sá»›m nên để nguyên cả áo dài nằm xuống giÆ°á»ng bảo :
- Ngủ đi Phạm đệ, dưỡng sức phòng những cuộc giao đấu sắp tới.
Phạm Thù cÅ©ng để nguyên áo nằm xuống, trong mấy phút sau hắn ngáy Ä‘á»u.
Bạch Thiếu Huy ức Ä‘á»™ thá»i gian, định chừng cÅ©ng sắp sang canh hai, liá»n ngồi dậy len lén ra ngoài, nghe Ä‘á»™ng tinh má»™t lúc, Ä‘oạn giở thuật khinh công lÆ°á»›t minh Ä‘i vá» phía vịnh Hầu Gia.
Äến nÆ¡i hẹn chàng chẳng thấy má»™t chiếc thuyá»n nào cả, nhìn quanh quẩn cÅ©ng chẳng thấy má»™t bóng ngÆ°á»i.
Chàng nghĩ thầm có lẽ Lăng Vân Phượng cũng chưa đến.
Bá»—ng có má»™t giá»ng nói hết sức dịu dàng êm ấm vá»ng đến bên tai chàng, giá»ng nói theo quyá»…n rÅ© lạ thÆ°á»ng :
- Tiết thiếu hiệp đúng là ngÆ°á»i thủ tín!
Câu nói vừa dứt má»™t bóng ngÆ°á»i từ trên tàn cây gần đó bay xuống đáp trÆ°á»›c mặt chàng.
DÄ© nhiên bóng đó là Lăng Vân Phượng, nàng hiện ra vá»›i gÆ°Æ¡ng mặt xấu xí, chỉ có đôi mắt rất sáng và hàm răng trắng Ä‘á»u nhÆ° ngá»c.
Bạch Thiếu Huy vòng tay :
- Cô nương đến sớm quá!
Lăng Vân Phượng mỉm cÆ°á»i :
- Äã Æ°á»›c hẹn vá»›i thiếu hiệp tá»± nhiên phải đến trÆ°á»›c chứ!
Bạch Thiếu Huy há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng Æ°á»›c hẹn tại hạ đến đây, chẳng hay có Ä‘iá»u chi chỉ giáo?
hết: Hồi 136, xem tiếp: Hồi 137
Tài sản của danangcity

  #140  
Old 12-06-2008, 05:15 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 137

Tâm cÆ¡ má»—i ngÆ°á»i




Lăng Vân Phượng không đáp ngay câu há»i, chỉ há»i lại :
- Lúc vỠđến nơi Tiết thiếu hiệp có cho bà lão câm điếc uống hoàn thuốc đó chăng?
Bạch Thiếu Huy gật đầu :
- Có!
Lăng Vân Phượng mỉm cÆ°á»i :
- Bây giỠthì thiếu hiệp tin tôi rồi chứ?
Bạch Thiếu Huy gật đầu :
- Quả thật cô nương không lừa tại hạ, và tại hạ đến đây mong cô nương cũng thành thật như trước.
Lăng Vân Phượng hừ lên một tiếng :
- Nghi là...
Bạch Thiếu Huy tiếp :
- Cho tại hạ biết hiện nay nghĩa mẫu của tại hạ hiện ở đâu?
Lăng Vân Phượng lại không đáp chỉ giục :
- Äi, tôi Ä‘Æ°a thiếu hiệp đến má»™t nÆ¡i!
Bạch Thiếu Huy lấy làm lạ :
- Nơi nào?
Lăng Vân Phượng cÆ°á»i nhẹ :
- Thiếu hiệp nghÄ© rằng tôi dùng lệnh Ä‘Æ°á»ng làm mồi để câu nhá»­ thiếu hiệp vào hang cá»p?
Bạch Thiếu Huy cÆ°á»i lá»›n hÆ¡n má»™t chút :
- Dù lên rừng tên mui kiếm, tại hạ cũng chẳng hỠnao núng, xin cô nương đừng tưởng tại hạ khiếp nhược.
Lăng Vân Phượng thở dài :
- Thiếu hiệp quả có hào tâm hiệp đảm, tôi hết sức khâm phục. Thiếu hiệp có lẽ đã biết là tôi chẳng bao giá» mai phục thuá»™c hạ để hãm hại thiếu hiệp, nên tin bằng lá»i nhÆ°ng thá»±c ra vẫn dè dặt.
Bạch Thiếu Huy không muốn mất thá»i giá» :
- Cô nương định đưa tại hạ đi đâu, mình nên đi gấp!
Lăng Vân Phượng gật đầu :
- Phải!
Nàng chắp hai tay ngá»c lại, vá»— thành má»™t tiếng bốp, vang nhẹ trong không gian.
Cá» lau gần đó hÆ¡i chuyển Ä‘á»™ng, má»™t chiếc thuyá»n nhá» hiện ra. Thuyá»n không có ngÆ°á»i nhÆ°ng vẫn lÆ°á»›t Ä‘á»u.
Thì ra con thuyá»n được cá»™t vào má»™t sợi dây, đầu dây vừa đặt ngay tầm tay nàng, và thuyá»n ẩn mình trong lau, nên Bạch Thiếu Huy chẳng trông thấy khi đến.
Giá» nàng vá»— tay, chứ thật sá»± thì chân nàng đã chạm vào đầu giây nên giật con thuyá»n rá»i chá»— đậu lÆ°á»›t tá»›i.
Nàng bảo :
- Chúng ta lên thuyá»n thôi!
Bạch Thiếu Huy hơi do dự một chút :
- Cô nương định đưa tại hạ vỠPhân cung?
Lăng Vân Phượng cÆ°á»i nhẹ :
- Äã cùng Ä‘i vá»›i tôi, thiếu hiệp cần gì phải biết nÆ¡i mình sắp đến?
Bạch Thiếu Huy gật đầu :
- Äược rồi, tại hạ tin cô nÆ°Æ¡ng!
Lăng Vân Phượng lại hừ một tiếng :
- Äáng lý thiếu hiệp phải tin sá»›m hÆ¡n!
Nàng vẫy tay :
- Mình đi chứ!
Bỗng có một tiếng quát từ phía sau lưng hỠvang lên :
- Hãy khoan!
Má»™t bóng ngÆ°á»i từ trên tàng cây lao vút xuống.
Lăng Vân Phượng trầm giá»ng há»i :
- Ai?
Vừa há»i nàng vừa xoay ngÆ°á»i vừa tung ra má»™t chưởng, nhÆ°ng không hẳn là phóng chưởng kình, mà là má»™t vệt sáng trắng từ tay bay vút ra, lao đúng vào bóng đó.
Bạch Thiếu Huy đã nhận ra âm thinh của Phạm Thù, bối rối chưa kịp lên tiếng, thì ám khí từ tay Lăng Vân Phượng bay vút ra, lập tức chàng phóng ngay một đạo chỉ phong, chặn vệt sáng trắng.
Vừa phóng chỉ phong, chàng vừa giới thiệu với Lăng Vân Phượng :
- Nghĩa đệ của tại hạ đấy cô nương!
Phạm Thù đã đến nÆ¡i chân chạm đất, miệng mở liá»n :
- Äại ca! Yêu nữ cÆ¡ trí Ä‘a Ä‘oan, không thể tin được đâu!
Lăng Vân Phượng gắt :
- Ai bảo ngÆ°á»i tin?
Phạm Thù cÆ°á»i lạnh :
- NgÆ°Æ¡i tưởng ta chẳng hiểu ngÆ°á»i à? Má»™t kế chẳng thành, ngÆ°á»i dùng kế khác, ngÆ°á»i định lừa đại ca ta vào trong Quân SÆ¡n, ai lại chẳng biết mÆ°u kế của ngÆ°á»i?
Bạch Thiếu Huy cau mày :
- Phạm đệ, Lăng cô nương...
Phạm Thù dậm chân :
- Äại ca bị yêu nữ xuống thuốc mê rồi!
Bá»—ng hắn nhoài mình vá»t tá»›i Lăng Vân Phượng hét to :
- Lăng Vân Phượng! Gỡ chiếc nạ ra, cho ta thấy mặt thật của ngÆ°á»i Ä‘i!
Lăng Vân Phượng vừa giận vừa ná»±c cÆ°á»i :
- Hay cho má»™t kẻ tuổi còn non dại, hành Ä‘á»™ng hồ đồ! Nếu ta không nể mặt Tiết thiếu hiệp, chắc là xác ngÆ°á»i sẽ làm mồi cho cá!
Phạm Thù cÆ°á»i lạnh :
- ChÆ°a chắc đâu, yêu nữ! Hừ! NgÆ°Æ¡i không tá»± mình gỡ chiếc nạ, thì ta phải làm việc đó cho ngÆ°á»i vậy!
Bạch Thiếu Huy vội ngăn :
- Phạm đệ không được lỗ mãng!
Phạm Thù ương ngạnh :
- Tiểu đệ muốn biết mặt nàng!
Hắn chồm tới đưa tay tả ra, chụp nhanh vào mặt Lăng Vân Phượng.
Lăng Vân Phượng hét lớn :
- Ngươi muốn chết!
Cử cao bàn tay hữu, nàng tung ra một chưởng.
Phạm Thù vẫn giữ y bàn tay tả, cứ chụp tá»›i đồng thá»i dùng tay hữu phất ra.
Lăng Vân Phượng cÆ°á»i lạnh, sè năm ngón bàn tay tả, đổi chưởng pháp, Ä‘iểm vào yếu huyệt của đối phÆ°Æ¡ng.
Phạm Thù lách mình qua má»™t bên, thu hai tay vá», rồi nhanh nhÆ° chá»›p búng ngón tay ra, phóng má»™t loạt chỉ phong, lao đến Lăng Vân Phượng.
Lăng Vân Phượng đảo bá»™ dịch thân hình qua má»™t bên, xoay ná»­a vòng, lÆ°á»›t tá»›i chá»c ngón tay vào huyệt cÆ°á»i của Phạm Thù.
Thân pháp của nàng ảo diệu vô cùng, nhìn vào cách xoay chuyển nhanh như chong chóng của nàng, ắt phải hoa mắt choáng váng tâm thần.
Bạch Thiếu Huy kêu lên :
- Phiêu Hoa thân pháp!
Chẳng biết Phạm Thù là cách nào tránh ngá»n chỉ phong đó chỉ thấy hắn thách :
- Ngươi có dám tiếp một chưởng của ta không?
Vừa thốt hắn vừa cử chưởng đánh tới.
Bạch Thiếu Huy khẩn cấp kêu lên :
- Sao lại hồ đồ thế? Không nhận rõ đối phương sử dụng thân pháp gì? Dừng tay lại ngay!
Từ bao giá» hắn chẳng há» trái ý Bạch Thiếu Huy nghe gá»i hắn liá»n dừng tay gằn giá»ng nói :
- Sao không bảo nàng dừng tay mà lai bảo tiểu đệ?
Hắn lại vung chưởng đánh trở ra lại như cũ.
Dĩ nhiên Lăng Vân Phượng cũng muốn biết nội lực của Phạm Thù như thế nào, nên đổi chỉ pháp thành chưởng pháp vung tay đánh ra.
Má»™t tiếng bốp vang lên, hai thân hình tách rá»i nhau ra, má»—i ngÆ°á»i lùi lại hÆ¡n ba bÆ°á»›c.
Nội lực song phương quả là tám lạng nửa cân.
Bạch Thiếu Huy vá»t mình tá»›i, đứng giữa hai ngÆ°á»i Ä‘Æ°a hai tay ra khoác khoác :
- Äủ rồi! Äủ rồi! Äừng đánh nữa!
Phạm Thù Ä‘á» mặt, vá»™i rút nhanh trÆ°á»ng kiếm cầm tay, quát :
- Äại ca bÆ°á»›c ra ngoài, để tiểu đệ thá»­ xem yêu nữ kiếm pháp nhÆ° thế nào!
Bạch Thiếu Huy thầm nghĩ :
- “Hắn lại nổi tính cÅ© rồi!â€
Lăng Vân Phượng trầm lạnh giá»ng :
- Tiết thiếu hiệp cứ bước ra ngoài đi, thanh kiếm của Lăng Vân Phượng này không hỠsai lệch một phân một ly nhất định chẳng khi nào giết hại hắn đâu! Cứ yên trí!
Phạm Thù cÆ°á»i ha hả :
- Yêu nữ khoe khoang, đã chắc gì thắng nổi ta mà khoác lác?
Lăng Vân Phượng cÅ©ng rút trÆ°á»ng kiếm bên mình ra, hừ má»™t tiếng :
- Cứ thử mấy hiệp xem sao, đừng dài dòng!
Bạch Thiếu Huy thấy song phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u thủ vÅ© khí, khẩn trÆ°Æ¡ng ra mặt hét :
- Phạm đệ...
Phạm Thù cÆ°á»i nhạt :
- Äừng lo sợ chàng nàng, đại ca! Tiểu đệ không giết nàng đâu mà sợ!
Rồi hắn gá»i to :
- Lăng Vân Phượng cẩn thận đấy!
Cánh tay chá»›p lên, kiếm ngá»i sáng, ba Ä‘iểm tinh quang bay tá»›i.
Tay bắt quyết thân hình tùy theo kiếm, nàng giở chiêu “Liên Äài Khởi Giá†để nghênh đón thế công của Phạm Thù.
Thay vì chặn hẳn nhát kiếm của đối phương, nàng lại chuyển kiếm đâm vào huyệt Nội Quang nơi cánh tay hữu, tay cầm kiếm của Phạm Thù.
Phạm Thù trầm cánh tay xuống má»™t chút, thế kiếm vừa công ra, đành bá» dở xoay ngÆ°á»i dịch qua má»™t bên, rồi nhoài tá»›i vÆ°Æ¡n tay quét má»™t vòng kiếm.
Kiếm khí phát sanh tá»a rá»™ng má»™t vùng.
Lăng Vân Phượng bị bức dồn lùi lại một bước.
Phạm Thù cÆ°á»i lạnh lÆ°á»›t theo.
Lăng Vân Phượng lùi lại để tránh né thế công mãnh liệt của đối phương, lùi rồi lập tức biến thế, loang kiếm vun vút, tạo nên vạn đóa hoa bạc, kết thành sóng lượn cuồn cuộn ào tới.
Bạch Thiếu Huy kinh hãi kêu lên :
- Bách Hoa kiếm pháp!
Chàng rút Trúc tiêu cầm tay, định xông vào ngăn cản, nhÆ°ng Phạm Thù cÆ°á»i lạnh cao giá»ng thốt :
- Khá đó!
Thân tùy kiếm hắn cÅ©ng nhảy vá»t lên không, khoa kiếm má»™t vòng, kiếm ảnh tan rã thành muôn Ä‘iểm sao, má»—i Ä‘iểm sao lao mạnh vào hoa bạc.
Những tiếng rào rào soạt soạt vang lên, nhÆ° gậy đập vào tàng cây, khua Ä‘á»™ng cành lá, trong khi đó hai bóng ngÆ°á»i đảo lá»™n giao chuyển xoắn tít vào nhau.
Cuộc đấu trở nên khốc liệt vô tưởng.
Thỉnh thoảng tiếng thép kiếm va chạm vào nhau bật thành âm thinh rùng rợn, hòa lẫn vá»›i tiếng rào rào soạt soạt lạnh lùng, nếu có thật tá»­ thần quanh quẩn đâu đây thì đúng là tiếng quạt cánh chập chá»n đón tiếp má»™t linh hồn.
Bạch Thiếu Huy hết sức hãi hùng, giao đấu như vậy là hai bên chắc chắn cùng thỠthương như nhau cả, chứ chẳng mong gì một bên nào hoàn toàn chế ngự bên nào.
Chàng luôn miệng kêu gá»i Phạm Thù bá» cuá»™c chiến, nhÆ°ng Phạm Thù không ngừng tay trái lại còn ngạo nghá»… chế diá»…u chàng :
- À! Äại ca sợ tiểu đệ giết nàng phải không? Tiểu đệ chẳng làm đại ca thÆ°Æ¡ng tâm đâu!
NhÆ°ng chẳng biết nghÄ© sao, hắn vận dụng tận lá»±c bình sinh đánh dạt Lăng Vân Phượng vá» phía hậu rồi quay ngÆ°á»i phóng chân chạy Ä‘i.
Bạch Thiếu Huy lập tức nhảy vá»t theo hắn kêu lên :
- Phạm đệ! Nghe ngu huynh nói đây!
Phạm Thù dừng chân lại hằn há»c :
- Äừng ngăn trở tiểu đệ! Tiểu đệ nhân thấy đại ca luôn luôn che chở cho nàng!
Bạch Thiếu Huy chỉnh sắc mặt :
- Phạm đệ phải hiểu, nghÄ©a mẫu của ngu huynh hiện còn kẹt tại Quân SÆ¡n phân cung, nếu ngu huynh không thiết kế cứu ngÆ°á»i thì sao cho phải đạo? Mà lòng nào chịu Ä‘á»±ng nổi sá»± dày vò? Lăng cô nÆ°Æ¡ng chấp nhận Ä‘Æ°a ngu huynh tá»›i đó, Phạm đệ hãy nghÄ© xem, còn dịp nào thuận tiện hÆ¡n cho ngu huynh chứ?
Phạm Thù thoáng đỠmặt :
- Äại ca! Tiết phu nhân là bá mẫu của tiểu đệ! ChÆ°a bao giá» tiểu đệ nghe đại ca nói cho biết!
Bạch Thiếu Huy trầm giá»ng :
- Việc dài dòng lắm, khi nào thong thả ngu huynh sẽ tÆ°á»ng thuật cho Phạm đệ tÆ°á»ng.
Chàng bÆ°á»›c tá»›i vá»— tay lên vai Phạm Thù, cÆ°á»i vuốt :
- Vá» Ä‘i Phạm đệ! Chẳng có gì đâu, đừng có há»n dá»—i nhÆ° trẻ con, ngu huynh khó chịu lắm nhé!
Phạm Thù gằn giá»ng :
- Tiểu đệ muốn đi với đại ca!
Bạch Thiếu Huy thoáng nhìn Lăng Vân Phượng lộ vẻ khó khăn :
- Phải há»i ý Lăng cô nÆ°Æ¡ng xem sao...
Lăng Vân Phượng há»i :
- Hắn là Phạm Thù à?
Phạm Thù đáp nhanh :
- Phải! Tại hạ là Phạm Thù!
Lăng Vân Phượng lạnh lùng :
- Kiếm pháp của Phạm thiếu hiệp cao minh lắm! Trên thế gian này chưa có tay nào phá nổi Bách Hoa kiếm pháp của tôi, lần thứ nhất tôi mới gặp địch thủ!
Phạm Thù cÆ°á»i nhẹ :
- Cô nương quá khen!
Lăng Vân Phượng tiếp :
- Phạm thiếu hiệp muốn đi theo, thiết tưởng chẳng có gì trở ngại, chỉ xin thiếu hiệp phải y theo sự sắp xếp của tôi. Thiếu hiệp bằng lòng như tôi chăng?
Phạm Thù há»i :
- Sắp xếp như thế nào?
Lăng Vân Phượng đáp :
- Äến lúc cần sẽ biết. Giá» xin thiết hiệp cho tôi hiểu là có bằng lòng hay không?
Phạm Thù trầm ngâm một chút đoạn gật đầu :
- Äược. Tại hạ bằng lòng, cô nÆ°Æ¡ng yên trí.
Lăng Vân Phượng cÆ°á»i lạnh :
- Vậy là Phạm thiếu hiệp có thể đi theo.
Phạm Thù tiếp :
- Nhưng tại hạ chỉ bằng lòng trong phạm vi sự việc đêm nay thôi đấy.
Lăng Vân Phượng gật đầu :
- Tự nhiên.
Nàng giục :
- Chúng ta lên thuyá»n thôi!
Nàng vá»t Ä‘i trÆ°á»›c, hai ngÆ°á»i kia theo sau.
Nàng vá»— tay lượt nữa, từ trong bụi lau má»™t thiếu nữ xuất hiện nàng này cÅ©ng nhảy lên thuyá»n, tay chèo Ä‘i ngay.
Thuyá»n xuôi giữa dòng sông, nhẹ nhàng tiến tá»›i.
Lăng Vân Phượng nhìn cả hai há»i :
- Các vị để y vậy mà vào Quân Sơn sao?
Bạch Thiếu Huy giật mình :
- à cô nương như thế nào?
Lăng Vân Phượng thốt :
- Ba tiếng Bạch Thiếu Huy đành rằng trên giang hồ ít ai nghe nói đến, song ngÆ°á»i trong Bách Hoa cốc chẳng ai không biết, gần đây lại có lịnh từ Tổng cung truyá»n khắp các nÆ¡i, ai gặp ở đâu là cứ giết ở đó, chẳng cần thông báo thỉnh thị.
Bạch Thiếu Huy cÆ°á»i lá»›n :
- Vậy là vinh dự cho tại hạ lắm!
Lăng Vân Phượng tiếp :
- Còn Phạm thiếu hiệp thì đã có khẩn lệnh tập nã khắp bốn phÆ°Æ¡ng trá»i...
Phạm Thù cÆ°á»i lạnh :
- Như vậy là cô nương lừa anh em tai hạ vào cạm bẫy để lập công lớn.
hết: Hồi 137, xem tiếp: Hồi 138
Tài sản của danangcity

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
åâðîñïîðò, ãëàìóð, íàðàùèâàíèå, îòêðûòêè, òåëåâèçîðû, phim hac thanh than tieu



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™