Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 135: Gặp nhau
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Trầm Tường lập tức đã đáp ứng, Chân Nguyên Đan ở trong mắt Ngô Thiên Thiên là rất trân quý, nhưng ở trong mắt Trầm Tường, cũng chẳng qua là đường, kẹo đậu.
Mọi người đi tới trên quảng trường chính giữa, Trầm Tường nói ra:
- Đánh tới đối phương nhận thua, không được sử dụng binh khí, nếu không ngươi phải thua không thể nghi ngờ!
Ngô Thiên Thiên minh bạch những lời này, bọn hắn đều nghe nói năm đó thời điểm Trầm Tường giết võ giả chết Chân Vũ Cảnh kia, là dùng một thanh binh khí lấy được từ bên trong Long bảo tàng, người khác đoán chừng là Linh khí chín đoạn, nếu như dùng binh khí mà nói, nàng xác thực phải thua!
- Bắt đầu!
Thiếu nữ bên cạnh hô, Ngô Thiên Thiên ở trong mắt các nàng là đối tượng sùng bái, ở trong mắt các nàng, đại tỷ của mình là tuyệt đối sẽ không thua.
Nhưng sự thật rất tàn khốc, Ngô Thiên Thiên công kích trước nhất, nàng sử dụng chân khí hỏa thuộc tính, dùng võ công cũng không kém, Trầm Tường suy đoán đó là Địa cấp, đó là một bộ chưởng pháp hoa lệ, thời điểm xuất chưởng nhẹ nhàng nhảy múa, toàn thân lượn lờ lửa cháy, song chưởng cũng đầy hỏa diễm nóng bức, người bên cạnh thấy vậy lớn tiếng trầm trồ khen ngợi.
Trầm Tường chắp tay sau lưng, thần sắc nghiêm túc và trang trọng đứng ở nơi đó, hắn thừa nhận, thời điểm Ngô Thiên Thiên thi triển bộ chưởng pháp này xác thực phi thường xinh đẹp, rất là phủ mị động lòng người, bất quá thời điểm luận võ, thực lực mới là chí thượng, đâu thèm chiêu thức của ngươi có đẹp hay không, thời điểm càng tàn khốc, có thể giết người là được!
Ngô Thiên Thiên giống như Yến tử nhẹ nhàng linh hoạt bay đến, song chưởng liên tục phát ra, huyễn hóa ra hỏa chưởng đầy trời, lập tức bao phủ Trầm Tường bên trong, trận trận nhiệt khí cũng hướng bốn phía tản ra.
Mọi người cho rằng Trầm Tường sợ tới mức không có phát chiêu, mới ngốc bất động tại đó, nhưng sau khi những hỏa chưởng này phát đến trên người Trầm Tường, tất cả mọi người ngây ngẩn cả người.
Hỏa chưởng xác thực đánh vào trên người Trầm Tường, nhưng Trầm Tường lại không chút sứt mẻ nào đứng ở nơi đó, hỏa chưởng đánh vào giống như đá chìm đáy biển, biến mất không thấy, thậm chí ngay cả y phục của hắn cũng không có chút tổn hại.
Ngô Thiên Thiên cũng sửng sờ, lại khởi xướng một hồi tấn công mạnh, quyền cước đều xuất hiện, mỗi một chiêu đều là khí cương phi thường hùng hậu, nóng đến mức người xung quanh đầu đầy mồ hôi.
Nhưng mà giống như vừa rồi, đối với Trầm Tường một chút hiệu quả cũng không có
Thân thể Trầm Tường tu luyện tới Tiên Ma Chi Thể một đoạn, bên trong đồng cấp, thực lực không phải quá mạnh, hắn trên cơ bản có thể dùng thân thể chống lại.
Lúc này Trầm Tường giống như mình đồng da sắt, mặc kệ Ngô Thiên Thiên công kích như thế nào, một chút việc cũng không có, Ngô Thiên Thiên đã đổ mồ hôi đầm đìa, vẻ mặt lo lắng, nàng công ra mấy trăm chiêu, mỗi một chiêu đều dùng tới khí cương mạnh mẽ, nhưng Trầm Tường vẫn là một chút việc cũng không có.
Ngô Thiên Thiên thở hồng hộc, nàng tiêu hao rất nhiều chân khí, lúc này nàng buông tha cho, lui về phía sau mấy bước, thở phì phò hỏi:
- Ngươi là Chân Vũ Cảnh sao?
Trầm Tường mỉm cười, nói ra:
- Không phải, chỉ là phương thức tu luyện của ta hơi đặc thù, ta dùng chân khí bảo hộ quần áo không bị thiêu đốt, mặt khác đều là dùng thân thể đi ngăn cản lực lượng của nàng.
Lực lượng thân thể! Ngô Thiên Thiên triệt để chấn kinh rồi, thân thể mềm mại có chút run nhoáng một cái, lúc này ngạo khí trong nội tâm nàng đã biến mất không còn, Trầm Tường ngay cả đánh cũng không cần đánh, cũng đã làm cho nàng nhận thua, ở nàng xem ra, mặc dù là nội môn đệ nhất nhân Mạc Vũ Văn cũng không có loại thực lực này!
Tu luyện thân thể, đây là sao mà gian nan, Ngô Thiên Thiên cũng biết Trầm Tường nhất định đã ăn không ít khổ, lúc này ánh mắt nàng nhìn Trầm Tường cũng đầy cung kính, tôn kính cường giả, đây là quy tắc trên thế giới thực lực vi tôn.
- Ta thua!
Ngô Thiên Thiên cúi thấp đầu nhẹ nói, cũng không dám nhìn Trầm Tường nữa, hiện tại nàng biết Trầm Tường vì cái gì từ vừa mới bắt đầu đều là dùng ánh mắt bình thản nhìn nàng, bởi vì mặc kệ nàng xinh đẹp bao nhiêu, dùng thực lực của nàng mà nói, ở trong mắt Trầm Tường là con sâu cái kiến.
- Chân Nguyên Đan chính nàng giữ lại đi, ta dong dài vài câu, trong mắt ta nàng rất mạnh, nhưng Chân Vũ Cảnh phía trên càng mạnh hơn nữa, trên Thần Vũ đại lục còn có một đám người rất đáng sợ, tuy chúng ta tiến nhập nội viện, nhưng ở trong mắt những người kia giống như con sâu cái kiến! Ta đã từng đã bị một võ giả Chân Vũ Cảnh đánh cho một chưởng, trực tiếp mất đi lực lượng chiến đấu, nếu như không phải ta thoát được nhanh, ta đã sớm chết.
Trầm Tường nắm chặt nắm đấm, trung khí sung túc nói.
Thân thể mềm mại của Ngô Thiên Thiên lại run lên, nàng cũng đoán được Chân Vũ Cảnh kia đã bị Trầm Tường giết chết! Đệ tử nội viện xác thực cái gì cũng không phải, căn bản không có tư cách kiêu ngạo, cũng không xứng có!
- Đa tạ chỉ giáo!
Ngô Thiên Thiên khẽ cắn đôi môi mềm mại, thấp giọng nói ra, sau đó mang người ly khai.
Trầm Tường cười hắc hắc, tiếp tục nằm xuống, đợi Chu Vinh cùng Vân Tiểu Đao trở về, một khi bọn hắn trở về, có thể xuất phát đi đánh đệ nhất nội viện.
Không bao lâu sau, Trầm Tường đã nhìn thấy một tên mập cùng một thiếu niên đi đến, đây là Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh, hai năm qua đi, bọn hắn đều lớn thêm không ít, Chu Vinh đã từ tiểu mập mạp biến thành đại mập mạp, mà nét ngây thơ trên mặt Vân Tiểu Đao cũng ít đi không ít, thoạt nhìn thành thục hơn rất nhiều.
Năm nay Trầm Tường mười chín tuổi, vẻ trẻ trung non nớt trên người đã toàn bộ rút đi, hôm nay hắn lộ ra càng thêm thành thục ổn trọng, thoạt nhìn giống như là người lịch duyệt phong phú.
Đột nhiên Trầm Tường nhíu mày, bởi vì sắc mặt của Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh cũng không khá lắm, tuy trên mặt bọn hắn đều mang theo dáng tươi cười vui mừng, nhưng trong ánh mắt lại mang theo vẻ phức tạp, có phẫn nộ, có bất đắc dĩ, có tiếc nuối...
- Trầm đại ca, chúc mừng ngươi ra tù, đi thôi, đi chỗ cũ uống rượu!
Vân Tiểu Đao cười hì hì nói.
- Vẫn là Vân tiểu quỷ mời khách, ta sẽ không ra một xu.
Chu Vinh cười tủm tỉm nói.
Nếu như là trước kia, Trầm Tường nhất định sẽ không chút do dự cùng bọn họ đi uống rượu, nhưng hắn nhìn ra được này hai bằng hữu có việc lén gạt hắn.
Trầm Tường mãnh liệt vươn hai tay, bắt được cổ tay của Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh, rót thần thức vào bên trong thân thể của bọn hắn, dò xét lấy tình huống đan điền cùng thân thể của bọn hắn.
Đột nhiên sắc mặt của Trầm Tường trở nên âm trầm, bởi vì hắn phát hiện trên người Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh đều có tổn thương, hơn nữa bị thương vô cùng nghiêm trọng, nhưng mà đã ổn định lại, hiện tại bọn hắn đang chậm rãi khôi phục.
- Chủ yếu là kinh mạch đứt hơn phân nửa, cốt cách có chút rạn, khá tốt đan điền không có bị thương nghiêm trọng, nếu không các ngươi sẽ bị phế bỏ.
Trầm Tường thả bọn hắn ra, trầm trọng nói.
- Có phải bởi vì ta, các ngươi mới bị như vậy hay không?
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Thiên Mạc
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 136: Đền bù tiếc nuối
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Thanh âm Trầm Tường trở nên phi thường bình tĩnh, nhưng trong lúc nói chuyện, đã có một cổ phẫn nộ sát khí tràn ngập từ trên người của hắn xuất hiện, Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh đều có thể tinh tường từ cổ sát khí này nhìn ra, Trầm Tường đang phi thường phẫn nộ.
Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh trầm mặc, bọn hắn đang suy nghĩ có nên nói cho Trầm Tường hay không.
- Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh mà ta nhận thức không phải như vậy.
Lông mày Trầm Tường nhíu lại, thanh âm vô cùng băng hàn, làm người sợ run chính là, cả tòa võ viện này vậy mà khẽ chấn động lên.
Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh đều không khỏi cả kinh, bọn hắn hoài nghi Trầm Tường có phải tiến vào Chân Vũ Cảnh hay không, thật không ngờ lợi hại, bên trong bất động thanh sắc, có thể phóng xuất ra áp lực như thế, làm bọn hắn thập phần khó chịu.
- Ta cho các ngươi ba tức, nếu như các ngươi không nói, ta nhất định sẽ đánh đến khi các ngươi mở miệng mới thôi!
Trầm Tường xoa nắm đấm, trên mặt hiện lên một vòng âm tàn, làm Chu Vinh lại càng hoảng sợ.
Chu Vinh xoa xoa mồ hôi trên mặt, cười nói:
- Chúng ta nói là được, ngươi đã lợi hại như vậy, chúng ta cũng không sợ ngươi đi tìm chết.
Sắc mặt Vân Tiểu Đao nghiêm túc, nói ra:
- Là người đệ nhất nội viện đánh làm chúng ta bị tổn thất, ta cùng lão Chu đi thực thi nhiệm vụ, trên đường gặp bọn hắn, ta nói bọn hắn vài câu, bọn hắn vây công chúng ta.
Trên mặt Chu Vinh tràn đầy tức giận:
- Năm tên này đều có chuẩn bị, cố ý chọc giận Vân tiểu quỷ, để cho chúng ta phát sinh xung đột cùng bọn họ.
Võ viện này bình tĩnh lại, nhưng mà bao phủ một cổ sát khí làm người sợ run, Trầm Tường mặt không biểu tình mà hỏi thăm:
- Là đám người Mạc Vũ Văn sao?
- Là tên mặt trắng này dẫn người đến, bất quá lần này là Tà Nhãn Xà cứu chúng ta, tuy thằng này rất chán ghét, nhưng hắn ở thời điểm mấu chốt nhảy ra, cảnh cáo đám người Mạc Vũ Văn, nếu không chúng ta nhất định sẽ bị đánh tàn phế.
Vân Tiểu Đao cắn răng nói ra.
- Người vây công chúng ta đều rất mạnh, ngoại trừ Mạc Vũ Văn, còn có Thường Hình Diệc, Doãn Lâm, Lôi Trì, Lục Vĩnh Minh! Mạc Vũ Văn cùng Lôi Trì đều là đệ tử của tứ đại gia tộc, là Mạc gia cùng Lôi gia, cho nên bọn hắn cũng dám động thủ đối với chúng ta, mà Doãn Lâm cùng Lục Vĩnh Minh cũng là đệ tử đại gia tộc.
Chu Vinh nói ra.
Trầm Tường hít một hơi, thu lại sát khí, lại hỏi:
- Là chuyện tình khi nào?
- Hơn một năm trước! Chi là sau đó chúng ta cũng không có đi tìm bọn họ, sư phụ của chúng ta bảo chúng ta dừng ở đây, phương diện gia tộc cũng coi chuyện này như tiểu đả tiểu nháo để đối đãi, hơn nữa bốn gia tộc trong lúc đó đều có quan hệ lợi ích, nếu như một khi quan hệ duy trì không được, bốn gia tộc đều tổn thất rất nhiều lợi ích.
Chu Vinh hừ lạnh nói.
- Chẳng lẻ Vũ trưởng lão không quản?
Trầm Tường âm thầm khinh bỉ lấy tộc trưởng những gia tộc kia, nếu như là Trầm gia bọn hắn, mặc kệ tồn tại lợi ích gì, chỉ cần đệ tử gia tộc bị khi phụ sỉ nhục, phải đòi lại gấp mười lần!
- Chúng ta nói cho hắn biết, hắn bảo chúng ta chờ ngươi đi ra, để ngươi giải quyết thay chúng ta, hắn nói ngươi nhất định sẽ xử lý rất khá.
Vân Tiểu Đao bất đắc dĩ cười cười.
Trên mặt Trầm Tường hiện lên một nụ cười:
- Đã như vầy, thù này của các ngươi ta giúp các ngươi báo. Đi, đi uống rượu.
Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh mang theo Trầm Tường đi khách sạn mà bọn hắn thường xuyên tới.
Đi đến lầu ba khách sạn, bọn hắn vậy mà nhìn thấy Tà Nhãn Xà Từ Vĩ Long kia, tuy bộ dáng của hắn vẫn là không ai bì nổi, nhưng Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh lại thập phần cảm kích hắn.
- Tà Nhãn Xà, tới đây uống một chén không!
Vân Tiểu Đao hô.
- Tiểu quỷ, ta nhớ được ta đã từng ba lần nói qua tên của ta cho ngươi, chẳng lẽ ngươi không nhớ lâu một chút? Bị đánh đáng đời!
Từ Vĩ Long nghiêng nghiêng liếc qua ba người Trầm Tường, tiếp tục nói:
- Vì cái gì ta phải đi qua, chẳng lẽ các ngươi không thể tới sao?
Chu Vinh cười nói:
- Nếu như chúng ta qua mà nói, tính tiền đúng là ngươi, nếu như ngươi tới mà nói, mặc kệ ngươi ăn nhiều thiếu uống bao nhiêu, tính tiền đều là Vân tiểu quỷ.
Từ Vĩ Long cười nhạt một tiếng:
- Có thể chiếm tiện nghi của tiểu quỷ này, ngược lại cũng không tệ.
Nói xong, hắn liền đi tới bàn của ba người Trầm Tường, gọi rất nhiều rượu quý và thức ăn.
- Tà Nhãn Xà, lần trước đúng là đa tạ ngươi!
Vân Tiểu Đao cười nói.
- Hừ, ngươi đừng có nói ba chữ kia, coi như là cảm kích ta.
Từ Vĩ Long hừ lạnh một tiếng.
Trầm Tường cười nói:
- Nói lại thật buồn cười, gia tộc của các ngươi thực rất uất ức, hơn nữa địa vị của các ngươi ở bên trong gia tộc của các ngươi cũng bình thường mà thôi! Bị đánh, gia tộc của các ngươi ngay cả cái rắm cũng không phóng một cái, nếu như là gia tộc của ta, hắc hắc... nếu như đối phương không cho chúng ta một cái thuyết pháp, chúng ta sẽ cho bọn hắn một cái thuyết pháp!
Từ Vĩ Long trông thấy Trầm Tường cũng có chút kinh ngạc, hắn không nghĩ tới Trầm Tường nhanh như vậy đã đi ra, chỉ cần là người ở bên trong Thái Vũ Môn, đều biết sự tình cấm địa kia, đó là một địa phương phi thường khủng bố, mặc dù là ngốc hai năm, cũng sẽ làm cho người ta khó có thể chịu được.
- Chỉ cần không phải đệ tử Chân Vũ Cảnh, địa vị trong gia tộc đều là như vậy, thiên phú cao một chút mà nói, nhiều lắm là đạt được tài nguyên hơi phong phú, nhưng mà gia tộc tuyệt đối sẽ không vì ngươi mà làm hư hao lợi ích trọng đại.
Từ Vĩ Long cười lạnh nói.
Chu Vinh cùng Vân Tiểu Đao đều không khỏi thở dài, bọn hắn đều thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ.
Chu Vinh nói ra:
- Từ huynh, ngươi làm người coi như không tệ sao? Nếu như thái độ của ngươi đối với người có thể thay đổi, vậy nhất định sẽ rất tốt.
Vân Tiểu Đao gật đầu nói:
- Đúng đấy, vì cái gì thời điểm ngươi xem người luôn nhìn xéo mắt? Làm người rất không thoải mái!
- Hừ, các ngươi nghĩ ta muốn sao, đó là trời sinh!
Từ Vĩ Long nói làm ba người Trầm Tường ngây ngẩn cả người.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Thiên Mạc
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 137: Chiến đệ nhất nội viện
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Vân Tiểu Đao rất muốn cười, nhưng cũng không dám, Trầm Tường cùng Chu Vinh cũng là như thế, này làm cho Từ Vĩ Long lại hừ lạnh một tiếng nói:
- Trầm Tường, ngươi còn ý định nắm bắt đệ nhất nội viện sao? Không nói gạt ngươi, đệ nhất nội viện phúc lợi phi thường phong phú, bọn hắn mặc kệ sử dụng thủ đoạn gì, đều muốn bảo trụ vị trí của mình, hơn nữa bọn hắn bằng vào danh hào đệ nhất nội viện, lôi kéo rất nhiều người, bọn hắn đối với mấy cái này phi thường quan tâm, bởi vì thế lực của bọn hắn càng lớn, càng sẽ được gia tộc coi trọng, sau này cũng có thể có một chỗ cắm dùi trong gia tộc.
Tứ đại gia tộc của Thái Vũ Châu phi thường to lớn, chỉ có được thực lực cường đại, mới có thể ở bên trong chiếm cứ một chỗ cắm dùi!
- Ngươi sợ?
Trầm Tường hỏi.
- Không sợ, hiện tại ta không có ở đệ nhất nội viện, lần trước ta ngăn trở bọn hắn, đã bị bọn hắn đuổi đi ra.
Từ Vĩ Long quát mạnh một ly, thanh âm mang theo một tia tức giận.
Từ Vĩ Long này quả thật không tệ, chỉ bất quá bản thân đám bọn hắn cũng có chút ngạo khí, hơn nữa hắn trời sinh mặt rất âm, làm cho thoạt nhìn, hắn luôn không coi ai ra gì, không ai bì nổi như vậy.
- Đến võ viện số năm trăm đi! Ngươi bởi vì hai người này mà ly khai đệ nhất nội viện, hiện tại ta sẽ để ngươi trở về.
Trầm Tường nhìn hắn giơ chén rượu lên.
Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh cũng giơ chén rượu lên, tỏ vẻ hoan nghênh.
- Ta có thể đi, nhưng về sau tiểu quỷ này không được gọi ta như vậy nữa.
Từ Vĩ Long cười nói, chỉ bất quá dáng tươi cười của hắn thập phần quái dị.
Bốn người cạn một chén, bởi như vậy, võ viện của đám người Trầm Tường đã có bốn người.
- Tà Nhãn Long, lần trước người ở đâu lấy ra một ngàn Chân Khí Đan? Đó cũng không phải là một số lượng nhỏ.
Vân Tiểu Đao cười hỏi.
- Hừ, cả ngày chỉ biết lấy ngoại hiệu cho người khác, ngươi tiếp tục như vậy, so với ta còn cần ăn đòn hơn.
Từ Vĩ Long hừ nhẹ nói, này làm Chu Vinh cùng Trầm Tường đều không khỏi nở nụ cười.
- Đó là ta nhặt được, bây giờ còn có hơn một ngàn.
Từ Vĩ Long nói làm tròng mắt Chu Vinh thiếu chút nữa rơi ra.
- Nhặt được ở nơi nào? Có bao nhiêu?
Chu Vinh vội vàng hỏi.
- Nhặt được ba ngàn, ở phái tây thành ba trăm dặm.
Từ Vĩ Long vừa nói xong, Chu Vinh đứng dậy, xem bộ dáng kia, hắn là muốn đi nơi đó nhìn một chút.
- Đừng đi, chỗ đó sớm đã bị lật ra mấy lần, bị đào thành một cái hồ nước.
Từ Vĩ Long nói ra.
Chu Vinh ngồi xuống thở dài:
- Loại chuyện tốt này sao lại không có bị ta gặp gỡ chứ?
- Ta định sáng ngày mai đi đệ nhất nội viện.
Trầm Tường nói ra.
- Muốn ta hỗ trợ không?
Từ Vĩ Long nói ra.
- Không cần, một mình ta là được!
Trầm Tường cười nhạt một tiếng, cười đến thập phần tự tin, này làm ba người Vân Tiểu Đao đều âm thầm kinh ngạc.
Từ Vĩ Long thở dài:
- Vậy ngươi cẩn thận rồi, thực lực năm tên kia đều là ngang nhau.
Mạc Vũ Văn là đứng đầu thập đại mỹ nam bảng, thập đại Nội võ bảng, Nội võ bảng là bài danh thực lực võ giả nội viện, nói cách khác thực lực của Mạc Vũ Văn là nội viện đệ nhất nhân!
Trầm Tường nhìn nhìn ngoài cửa sổ, nói ra:
- Trời còn chưa có tối, bây giờ chúng ta đi đệ nhất nội viện lấy lệnh bài xuống treo trước cửa nhà chúng ta đi.
Trầm Tường cho rằng Chu Vinh cùng Vân Tiểu Đao bị đánh là bởi vì hai năm trước hắn khiêu chiến qua đệ nhất nội viện, đệ nhất nội viện Mạc Vũ Văn lo lắng sau này sẽ bị Trầm Tường đả bại, cho nên mới đả thương Vân Tiểu Đao, hơn nữa bọn hắn cũng biết phương diện Thái Vũ Môn cùng gia tộc sẽ không truy cứu, đương nhiên, kế hoạch lúc đầu của bọn hắn là đả thương Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh, nhưng ai biết Từ Vĩ Long lại đi ra ngăn trở bọn hắn.
Trầm Tường nói đi liền đi, hắn uống xong rượu trong chén, sau đó cùng Vân Tiểu Đao, Chu Vinh ăn sạch thức ăn trên mặt bàn.
- Hừ, ta ngay cả chút rượu và thức ăn còn chưa kịp nuốt, các ngươi đã ăn hết sạch rồi!
Từ Vĩ Long phàn nàn nói, lúc này Vân Tiểu Đao đã gọi người đến tính tiền.
- Tà Nhãn Long, đợi Trầm đại ca nắm bắt đệ nhất nội viện, lại có một bữa cơm no đủ cũng không muộn!
Vân Tiểu Đao cười nói, hắn đối Trầm Tường đây chính là phi thường có lòng tin, Chu Vinh cũng là như thế, bởi vì Trầm Tường luôn có thể làm ra một ít sự tình vượt qua bọn hắn đoán trước.
...
...
Hoàng hôn, tà dương nhuộm hồng cả nữa bầu trời, mà toàn bộ Thái Vũ Môn lại nổ tung nồi, bởi vì Trầm Tường ở hai năm trước bị giam giữ trong cấm địa đi ra, lại đền bù tiếc nuối hai năm trước, vừa ra liền khiêu chiến đệ nhất nội viện, càng kinh người nhất là, lần này hắn khai ra tiền đặt cược càng thêm to lớn, dĩ nhiên là một khối Địa Ngục Linh Chi lớn cỡ bàn tay.
Mặc kệ ở địa phương nào, Địa Ngục Linh Chi đều phi thường hi hữu, mặc dù là bên trong Thần Vũ Cửu Châu, Địa Ngục Linh Chi cũng là phi thường đắt đỏ, có thể ngộ nhưng không thể cầu.
Hấp dẫn cực lớn như thế, làm cho đệ nhất nội viện Mạc Vũ Văn khó có thể kháng cự, hơn nữa hắn còn biết, là Trầm Tường một người xuất chiến mà thôi, dưới loại tình huống này, đệ nhất nội chiến hắn không tiếp thụ khiêu chiến mà nói, cái kia chính là sự tình phi thường mất mặt.
- Đại tỷ, gia hỏa Trầm Tường kia muốn đi khiêu chiến Mạc công tử, ngươi có đi xem không? Ngay ngày hôm nay, địa điểm là đệ nhất nội viện!
Ngô Tiểu Điệp tràn ngập hưng phấn đi vào một gian phòng lịch sự tao nhã, đối với một nữ tử áo vàng nói ra.
Ngô Thiên Thiên hơi kinh hãi, nàng biết Trầm Tường nhất định sẽ đi khiêu chiến đệ nhất nội viện, nhưng lại không nghĩ rằng sẽ nhanh như vậy:
- Tiểu Điệp, chúng ta đi, ta nhất định phải nhìn xem Trầm Tường này lợi hại tới trình độ nào!
Ngô Tiểu Điệp kiều hừ một tiếng:
- Gia hỏa chán ghét này nhất định sẽ bị Mạc công tử đánh đến nhảo nhoẹt, hôm nay vậy mà làm cho ta xấu hỗ như vậy.
Ngô Thiên Thiên khẽ cười nói:
- Tiểu nha đầu ngươi này chiếm được tiện nghi người ta còn khoe mã, chúng ta đi thôi.
Ngô Tiểu Điệp nhíu lại cái mũi, dậm chân, kiều hừ lên, nhớ tới sự tình nàng trảo lồng ngực Trầm Tường, khuôn mặt lại không khỏi hồng nhuận phơn phớt.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Thiên Mạc
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 138: Không ngại là được
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Trưởng Lão Viện bên trong Huyền Cảnh, Vũ Khai Minh cười nói:
- Chưởng giáo lão đại, ngươi nói chúng ta có nên đi tham gia náo nhiệt hay không, nhìn xem Tiểu sư thúc này đến cùng thủ thắng như thế nào, vậy mà solo toàn bộ đệ nhất nội viện!
Cổ Đông Thần cười thầm:
- Đây là đương nhiên, thực hi vọng hắn thua, đến lúc đó chúng ta cũng có thể giễu cợt hắn một phen, nhìn hắn còn hung hăng càn quấy trước mặt chúng ta như thế nào.
Cổ Đông Thần cùng Vũ Khai Minh ly khai Huyền Cảnh, đứng ở trên một tòa tháp cao năm mươi tầng, nhìn đệ nhất nội viện chiếm diện tích phi thường to lớn phía xa kia.
Trầm Tường mai danh ẩn tích hai năm, vừa xuất hiện liền làm ra chuyện tình chuyện kinh thiên động địa như thế, tên của hắn cũng lập tức bị người nhớ tới, rất tốc độ nhanh nhất trở thành danh nhân bên trong Thái Vũ Môn.
Trầm Tường không chỉ là danh nhân của Thái Vũ Môn, ở Thái Vũ Châu cũng có chút danh tiếng, bởi vì hắn giết chết Chân truyền đệ tử của Thú Vũ Môn, bị Thú Vũ Môn dùng mười vạn tinh thạch treo giải thưởng, này đối với đại đa số võ giả mà nói, cũng không phải là một số lượng nhỏ, vì đạt được khoản giải thưởng này, rất nhiều người đều nhao nhao điều tra lai lịch của Trầm Tường.
Mạc Vũ Văn và chín thành viên của đệ nhất nội viện cùng Trầm Tường đứng tại trên võ đài của đệ nhất nội viện, phía sau đám người Mạc Vũ Văn có đứng hơn vạn đệ tử nội ngoại môn, đây đều là thế lực bọn hắn lôi kéo đến, mà sau lưng Trầm Tường chỉ có Vân Tiểu Đao, Chu Vinh, Từ Vĩ Long ba người này.
Mạc Vũ Văn thoạt nhìn vẫn là nhã nhặn như vậy, hắn mỉm cười nói:
- Không nghĩ tới Từ Vĩ Long vậy mà sẽ lăn lộn cùng các ngươi, ta càng không nghĩ tới hôm nay chỉ có ngươi tự mình một người xuất chiến.
- Ngươi không nghĩ tới còn có rất nhiều.
Trầm Tường mỉm cười đáp.
Ở bốn phía quảng trường, vây quanh rất nhiều người đến xem náo nhiệt, trong đó cũng không thiếu một ít danh nhân, ví dụ như thập đại mỹ nữ, thập đại mỹ nam, cùng với một bộ phận võ giả Chân Vũ Cảnh.
Lúc này, Chu Vinh vỗ bả vai Trầm Tường một cái, ở bên cạnh lỗ tai hắn nói ra:
- Trầm lão đệ, ngươi nhìn tiểu nha đầu đáng yêu bên cạnh kia, nàng chính là muội muội của ta, Chu Nhu Nhu.
Trầm Tường nhìn sang, trông thấy một thiếu nữ mặc váy màu trắng nhạt đứng ở giữa một đám nữ tử, tuy những nữ tử bên người nàng cũng không chênh lệch, nhưng thiếu nữ này y nguyên đặc biệt dễ làm người khác chú ý, nàng rất mỹ lệ, trên khuôn mặt đáng yêu mang theo dáng tươi cười nhẹ nhàng, toàn thân tản ra một cổ khí chất thanh nhã, thập phần gây chú ý ánh mắt của người ngoài.
- Cũng không tệ lắm, nhưng ta không có hứng thú.
Trầm Tường thấp giọng nói ra.
Lúc này Vân Tiểu Đao lại dắt tay áo Thẩm Tường thoáng một phát, chỉ chỉ một nữ tử váy trắng xa xa bên kia, thấp giọng nói ra:
- Đó là đại tỷ của ta, đứng thứ hai trong thập đại mỹ nữ bảng, Vân Tố Di.
Trầm Tường lại nhìn tới, nhìn nhìn đại tỷ của Vân Tiểu Đao, đó là một nữ tử dáng người cao gầy, bộ dạng thành thục thùy mị, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, hoàn toàn bất đồng cùng muội muội của Chu Vinh, muội muội của Chu Vinh xinh xắn lanh lợi, xinh đẹp đáng yêu, nhưng tỷ tỷ của Vân Tiểu Đao lại là một nữ nhân thành thục, lớn lên khá cao.
Từ Vĩ Long chửi nhỏ một tiếng:
- Các ngươi là đến xem nữ nhân, hay là đến đánh nhau? Không đánh ta rời đi.
Đám người Mạc Vũ Văn lại bảo trì bình thản, lúc này cũng không thể nhịn được nữa, bọn hắn không nghĩ tới mấy vương bát đản Trầm Tường, Chu Vinh này vậy mà vào lúc đó thảo luận nữ nhân tới chung quanh, một chút cũng không chăm chú, này làm bọn hắn cảm giác mình bị xem thường.
Bọn hắn không biết là, Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh đang nghĩ biện pháp giới thiệu tỷ tỷ, muội muội của mình cho Trầm Tường.
- Đều rất đẹp, không hổ là nữ nhân có thể xếp lên trên bảng, các ngươi trở về nói cho các nàng biết, nếu như không ngại ta ba vợ bốn nàng hầu mà nói, đêm nay có thể tới tìm ta, Lão Tử bây giờ còn là đồng thân.
Trầm Tường cười tà nói.
Mạc Vũ Văn nhìn không được, lạnh lùng nói ra:
- Các ngươi còn muốn đánh nữa hay không?
- Đương nhiên đánh, ngươi nói quy tắc một chút.
Trầm Tường ho khan hai tiếng, mà Chu Vinh cùng Vân Tiểu Đao lại vẻ mặt khinh bỉ nhìn Trầm Tường.
Mạc Vũ Văn nói ra:
- Ngươi mới vừa nói chính ngươi xuất chiến đúng không, nhưng chúng ta bên này người xuất chiến rất nhiều, mọi người ở phía sau chúng ta xem như người đệ nhất nội viện.
Vân Tiểu Đao nghe được, lập tức giận dữ:
- Tính là cái rắm, trong bọn họ cũng không có thiếu người ngay cả tư cách tiến vào nội viện cũng không có.
Mạc Vũ Văn này hiển nhiên là có chút lo lắng Trầm Tường sẽ đả bại bọn hắn, vì không sơ hở tý nào, mới nói ra những lời này.
- Đúng đấy, nếu như bọn họ đều là người đệ nhất nội viện, như vậy Thái Vũ Môn chỉ là lo phúc lợi cũng đã quá sức, đừng có đùa với chúng ta.
Chu Vinh cười lạnh nói.
- Ta là Viện trưởng đệ nhất nội viện, ta nói bọn họ phải chính là phải, mặc dù bọn hắn không có cầm đến phúc lợi mà đệ tử đệ nhất nội viện nên có, nhưng bọn hắn thường xuyên đứng ở trong đệ nhất nội viện, hơn nữa Thái Vũ Môn giao xuống nhiệm vụ, bọn hắn đều có phần hoàn thành.
Mạc Vũ Văn nói ra.
Trầm Tường cười nói:
- Nói như vậy, sau khi bọn hắn hoàn thành nhiệm vụ, lấy được ban thưởng đều là các ngươi? Hắc hắc, khó trách ngươi mời chào nhiều người như vậy.
Mạc Vũ Văn biến sắc:
- Nếu như không đồng ý, như vậy mời ngươi trở về đi!
Trầm Tường đồng ý, là một đánh một vạn, đây là sự tình nào? Người chung quanh cũng hiểu được có chút quá mức, đổi lại bọn hắn, bọn hắn đều sẽ không đồng ý, thời điểm bọn hắn cho rằng không có gì để xem, lại nghe Trầm Tường nói ra:
- Ta nguyên ý, bất quá có một điều kiện tiên quyết, chính là chín người các ngươi đều thất bại, bọn hắn mới có thể lên sân khấu.
- Có thể, bất quá thực lực bọn hắn cùng ngươi cách xa, cho nên bọn hắn cũng có thể liên thủ luận bàn cùng ngươi.
Mạc Vũ Văn nói ra.
Hiện tại Trầm Tường xem như thấy rõ sắc mặt dối trá của Mạc Vũ Văn này, thoạt nhìn nhã nhặn, nhưng trong lòng lộ vẻ một ít thủ đoạn hèn hạ.
Trầm Tường vậy mà đồng ý, cho dù hắn có thể đánh thắng chín thành viên của đệ nhất nội viện, nhưng hơn vạn đệ tử kia cũng không đơn giản, thực lực đều trên Phàm Vũ Cảnh tầng chín, mặc dù Trầm Tường là voi, nhưng bị nhiều con kiến vây công như vậy, cũng sẽ không có phần thắng gì.
- Ngu ngốc, nếu như thua thì làm sao bây giờ? Đây chính là Địa Ngục Linh Chi!
Chu Vinh chửi nhỏ nói.
Vân Tiểu Đao hung dữ nhìn năm người ngày đó vây công hắn kia, cắn răng nói ra:
- Trầm đại ca, ta tin tưởng ngươi, ngươi nhất định phải đòi lại món nợ bọn hắn thiếu ta, đợi một ngày kia ta có được thực lực, ta lại giết hết những tên này.
Vân Tiểu Đao buông ngoan thoại, liền đi đến chỗ đại tỷ Vân Tố Di, Chu Vinh cũng đầy mặt bất đắc dĩ, đi đến chỗ muội muội của hắn.
- Thật sự không cần hỗ trợ sao?
Từ Vĩ Long vẫn chưa đi.
- Không cần, ngươi xem là được rồi, còn nữa, các ngươi tận lực rời xa đệ nhất nội viện này, tốt nhất không ở bên trong đệ nhất nội viện.
Trầm Tường thấp giọng nói ra, khóe miệng hiện lên một dáng tươi cười âm tàn, Từ Vĩ Long nhìn thấy trong nội tâm run lên.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Thiên Mạc
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 139: Kỹ kinh bốn tòa
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Trầm Tường bị nhốt ở trong cấm địa hai năm, cũng tổn thất hai năm phúc lợi.
Cho nên hắn chẳng những muốn cho đệ nhất nội viện tổn thất, hơn nữa cũng muốn làm Thái Vũ Môn tổn thất một chút.
Trước khi đến, Trầm Tường từ trong Từ Vĩ Long biết được, bên trong chín thành viên của đệ nhất nội viện, chỉ có năm cái là thực lực thâm bất khả trắc, bốn cái khác là có thể bỏ qua, bởi vì cái kia đều là đám người Mạc Vũ Văn cố ý đưa vào để lôi kéo thủ hạ.
Trầm Tường liếc mắt cũng có thể thấy được bốn người kia rất kém, khí thế đối lập đám người Mạc Vũ Văn, dù sao chỉ là thủ hạ của người khác, ở trước mặt chủ tử đương nhiên phải thu liễm.
- Một chọi một, bị đánh thua không thể lại lên sân khấu.
Mạc Vũ Văn nói ra.
- Trước tiên ta có thể để bốn người bọn họ cùng tiến lên không?
Trầm Tường chỉ vào bốn nam tử một mực không có nói gì kia, bọn hắn đối với Mạc Vũ Văn đều là rất cung kính.
- Tùy ngươi!
Mạc Vũ Văn lập tức nói:
- Các ngươi đi thôi, cẩn thận một chút.
Ngay từ đầu chống lại bốn cái, hơn nữa còn là Trầm Tường chính mình tuyển, này làm mọi người kinh ngạc, người nơi này đều là võ giả, có thể trông thấy đệ tử nội viện chiến đấu, làm bọn hắn đều kích động không thôi.
Luận võ bắt đầu! Bốn người kia toàn thân chấn động, thúc dục chân khí hùng hậu, bốn cổ chân khí cường đại đồng thời tuôn ra, khí lãng hướng bốn phương tám hướng gào thét mà đi, nhấc lên trận trận cuồng phong, nhìn ra được chân khí bọn hắn thập phần tinh thuần, hơn nữa rất cường hãn.
- Không hổ là đệ nhất nội viện.
Đôi mắt dễ thương của Ngô Thiên Thiên chớp động, hâm mộ nhìn những người đứng ở giữa sân kia, ở các nàng xem ra, những người đệ nhất nội viện này, đều là đệ tử tiền đồ vô lượng, chỉ cần là cường giả, đã làm cho bọn hắn sùng bái.
- Bốn người này, từng cái đều so lợi hại hơn nhiều với đại tỷ, gia hỏa Trầm Tường kia nhất định phải thua.
Ngô Tiểu Điệp cắn răng ngọc, vẻ mặt nhìn có chút hả hê nói.
Đột nhiên, bốn người kia biến mất ngay tại chỗ, đó là một loại di động thật nhanh, điều này khiến cho hơn mười vạn người ở chung quanh quan sát phát ra trận trận kinh hô, loại tốc độ này đúng là bọn hắn đang cố gắng truy cầu.
Con mắt Trầm Tường chuyển động, tập trung tư tưởng suy nghĩ, thả thần thức ra, tốc độ bốn người này xác thực rất nhanh, bọn hắn ở trong sân rộng qua lại chạy trốn, cơ hồ nhìn không thấy thân ảnh của bọn hắn!
- Sau lưng hai người, phía trước một người, không trung một người!
Trầm Tường một mực đều đang quan sát bọn hắn, thời điểm bọn hắn xuất kích, hắn lập tức đoán được phương hướng công kích.
Trầm Tường cười nhạt một tiếng, chân khí trong cơ thể tùy tâm vận chuyển, đây là Thái Cực Hàng Long Công, làm cho chân khí mặt ngoài bắt đầu khởi động, đạt tới một loại hiệu quả hóa giải lực lượng cường hãn, đồng thời còn có thể sinh ra hấp lực, lôi kéo mọi người vào trong.
Mọi người trong sân đều nín thở, chờ đợi bốn người biến mất không thấy gì nữa kia công kích Trầm Tường, không cần bọn hắn đợi bao lâu, một màn kích thích xuất hiện, bốn người phân biệt lúc trước sau cùng trên không công kích Trầm Tường.
Phía trước kia tay như mũi nhọn, đâm vào trong lồng ngực Trầm Tường, hai người đằng sau kia là một người một quyền, trên nắm tay tràn lấy chân khí hùng hậu đánh sau lưng Trầm Tường, mà trên không trung chính là một cước rơi xuống, tựa như trường thương rơi vào đỉnh đầu Trầm Tường.
Loại công kích này đều là đột nhiên xuất hiện, hơn nữa vô cùng cường đại, tuyệt đại bộ phận người ở đây đều cho là mình tuyệt không có khả năng ở dưới loại tình huống này tránh thoát.
Trầm Tường không có trốn tránh, mà là đứng ở đó, một màn quỷ dị xuất hiện, bốn người đồng thời xuất kích, nhanh như thiểm điện, mãnh liệt như lôi đình, nhưng mà sau khi đánh vào trên người Trầm Tường, bốn người kia đều toàn bộ định tại đó, thật giống như bọn hắn bị hạ yêu thuật vậy, không thể nhúc nhích.
Nếu như là dưới Chân Vũ Cảnh, là tuyệt không có khả năng ngăn cản được, nhưng Trầm Tường bây giờ một chút việc cũng không có, ai cũng có thể tinh tường trông thấy, lồng ngực Trầm Tường bị bàn tay giống như mũi nhọn đâm vào, trên đỉnh đầu cũng giẫm một người, nắm đấm hai người sau lưng đều chăm chú dán ở trân người hắn.
Xác thực đánh trúng, nhưng Trầm Tường lại không có việc gì, mọi người vốn cho là Trầm Tường mặc dù không bị đánh thành thịt vụn, cũng phải thổ huyết mới đúng, nhưng hiện tại hắn ngay cả nhúc nhích cũng không có.
Bốn người đánh Trầm Tường kia càng giật mình không thôi, bởi vì sau khi bọn họ dùng khí cương công kích, nhưng thật giống như một thanh kiếm chọc vào trong nước, không có một điểm gợn sóng, làm cho bọn hắn chấn kinh nhất chính là, tay chân của bọn hắn đều bị kề sát trên người Trầm Tường, chân khí trong cơ thể không cách nào nhúc nhích!
Thời điểm mọi người ở đây nghi hoặc chấn kinh, Trầm Tường đã động! Hắn mãnh liệt oanh ra một quyền, đánh vào trên thân người phía trước, một quyền thoạt nhìn bình thản không có gì lạ, lại lập tức đánh bay người kia ra chừng trăm trượng, trên không phún huyết, cuối cùng đụng vào trên nóc nhà.
- Không gì hơn cái này!
Trầm Tường cười lạnh, phát ra một tiếng quát lớn, chỉ thấy quần áo trên thân thể hắn lập tức hóa thành phấn vụn, lộ ra cơ bắp cường tráng cùng đường cong hoàn mỹ, cùng lúc đó, trên da dẻ của hắn phun ra một hồi khí vụ hồng sắc, một cổ khí lãng nóng rực vô hình làm người ta khó chịu hơn nữa tuôn hướng bốn phía.
Lúc này, giẫm ở trên đầu, cùng hai người ở sau lưng hắn phát ra một tiếng hét thảm, trong miệng đều phún máu tươi, khuôn mặt đầy thống khổ cùng sợ hãi, vặn vẹo đến dữ tợn vô cùng.
- Hừ!
Trầm Tường hừ lạnh, một cổ sóng khí từ trên người hắn nổ tung, ba người kia đều bị trận sóng khí này chấn khai, miệng tuôn máu tươi bay đi ra ngoài.
Trầm Tường cũng không có trọng thương bọn họ, chỉ là làm bọn hắn ăn một chút đau khổ, để bọn hắn không cách nào chiến đấu nữa.
- Năm người các ngươi hoặc là nhận thua, hoặc là chiến đấu cùng với ta! Ở bên trong quá trình chiến đấu, ta tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình, ta cũng mặc kệ các ngươi xuất thân cao quý cỡ nào!
Trầm Tường mặt không biểu tình nói, thoại ngữ tràn ngập phẫn nộ kia chấn động bên trong Thái Vũ Môn.
Lúc này Trầm Tường là phi thường nghiêm túc, cũng là đáng sợ nhất!
Lập tức đánh bại bốn thành viên đệ nhất nội viện, loại lực lượng này quả thật làm cho người ta lạnh mình!
Xa xa Vũ Khai Minh có chút lo lắng nói:
- Chưởng giáo lão đại, có nên đi ngăn cản tiểu tử này lại hay không? Ta lo lắng hắn sẽ hạ thủ nặng, gây ra tai nạn chết người!
- Đừng đi, tiểu tử này ra tay có chừng mực, nhiều lắm là phế đi mấy tên kia, trước ngươi cũng đã nói cùng ta, mấy tên kia đã làm sai trước, đây là xử phạt bọn hắn phải gánh chịu.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Thiên Mạc