 |
|

04-10-2008, 03:41 PM
|
 |
Thưởng Thiện - Phạt Ãc Tóc bạc Răng sâu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Nhân Gian Giá»›i
Bà i gởi: 458
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,320
Thanked 118 Times in 96 Posts
|
|
Quyển 6: Song tu a song tu
Chương 13: Chú kiếm mỹ nữ
Dịch: quykiemkhach
Biên dịch: quykiemkhach
Biên táºp: mika
Nguồn: ***************
“Ca ca? Thì là ca ca mà !†Thiên Thiên nÅ©ng nịu “Äại tá»· tá»·, tá»· cÅ©ng biết ca ca mà !â€
“Ta biết rất nhiá»u ngưá»i, sao biết ca ca ngươi là ai?†Lâm Lá»™ng Nguyệt phẫn ná»™ nói.
“Vị ca ca mà Thiên Thiên nói chÃnh là ta, Lâm Lá»™ng Nguyệt ngươi rốt cục có muốn bình giám hay không?†Diệp Vô Ưu dương dương tá»± đắc nói đổng má»™t câu.
“Diệp Vô Ưu, ngươi… ngươi nói ta là sá»u nữ?†Lâm Lá»™ng Nguyệt tức giáºn không thôi, nà ng là Vá»ng Nguyệt tiên tá» danh chân đại lục, tại Vân Má»™ng Tháºp tiên tỠđứng vị trà thứ hai, bây giá» bị ngưá»i ta nói là nữ nhân xấu xÃ, nà ng không tức sao được?
“Ngươi vốn đúng là xấu như ma mà !†Diệp Vô Ưu không sợ, nhạt giá»ng nói.
“Ngươi...†Lâm Lá»™ng Nguyệt không nhịn được, hữu thá»§ nắm chặt đốc kiếm, Ä‘ang muốn rút ra chém chết Diệp Vô Ưu hắn, liá»n bị Lâm Thanh Diệp ngăn lại: “Diệp công tá», ngươi cÅ©ng không cần phải cùng Lá»™ng Nguyệt so Ä‘o tÃnh toán như váºy chứ?†Lâm Thanh Diệp nói rồi xuất ra hai tá» ngân phiếu má»™t trăm hai mươi bạc đưa cho Thiên Thiên “Má»i Diệp công tá» bình giám cho Lá»™ng Nguyệt!â€
“Ta… ta không bình giám!†Lâm Lá»™ng Nguyệt phẫn uất nói rồi xoay nguá»i bước Ä‘i.
“Äại tá»· tá»·, bình giám phà không trả lại đâu nha!†Thiên Thiên thanh âm yêu kiá»u từ phÃa sau vá»ng tá»›i.
Nghe được lá»i Thiên Thiên nói, Lâm Lá»™ng Nguyệt thoáng ngáºp ngừng má»™t chút rồi quay ngưá»i lại hướng vá» phÃa Diệp Vô Ưu bước tá»›i: “Hừ, đã đưa tiá»n, ta sẽ bình giám má»™t chút. Không thể để cho ngươi chiếm tiện nghi được!†Lâm Lá»™ng Nguyệt hung hăng trưng mắt nhìn Diệp Vô Ưu, gằn giá»ng nói.
“Ta không há» có hứng thú chiếm tiện nghi cá»§a má»™t xú bát quái.†Diệp Vô Ưu cưá»i hì hì hai tiếng, nói như váºy hắn cÅ©ng không cá»± tuyệt bình giám cho Lâm Lá»™ng Nguyệt. Chỉ là bình giám xong, trong lúc Lâm Lá»™ng Nguyệt thu tay lại, hắn nhanh như chá»›p vuốt ve nhẹ ngá»c thá»§ cá»§a nà ng má»™t chút.
“Ngươi là m cái gì?†Lâm Lộng Nguyệt hung hãn nhìn Diệp Vô Ưu.
“Lâm cô nương, tu vi đạt tá»›i cảnh giá»›i sÆ¡ cấp tu sÄ©, từ nay vá» sau cần cố gắng hÆ¡n nữa nha!â€Diệp Vô Ưu nghiêm trang nói, rồi trầm giá»ng nhẹ nhà ng “Xú bát quái, ngươi toà n thân xấu xa, nhưng da tay quả là má»m mại, mát mẻ.†Những lá»i nà y tất nhiên chúng nhân không nghe được, nhưng Lâm Diệp Thanh ở bên cạnh lại nghe rõ vô cùng. Nà ng vừa thấy Lâm Lá»™ng Nguyệt như muốn động thá»§, liá»n chạy đến kéo nà ng Ä‘i xuống.
“Diệp Vô Ưu, ta thá» sẽ không để cho ngươi yên!†Lâm Lá»™ng Nguyệt ánh mắt phẫn háºn nhìn Diệp Vô Ưu, còn Diệp Vô Ưu hắn sắc mặt vẫn dương dương như không há» thấy hình dáng tức giáºn cùng cá»±c cá»§a nà ng ta.
“Ca ca… vị tá»· tá»· kia sao lại tức giáºn như váºy?†Thiên Thiên vẻ mặt ngÆ¡ ngác không hiểu há»i.
“Hắc hắc… Thiên Thiên, Vô Ưu ca nói nà ng ta là xú bát quái, nà ng ta đương nhiên phải tức giáºn rồi.â€
Hà m Yên đứng bên cạnh nói xen và o: “A… ca ca, muá»™i nghÄ© vị tá»· tá»· kia cÅ©ng không xấu lắm, nhưng đương nhiên là không thể bằng được Vân La tá»· tá»· rồi.â€
Câu vừa rồi cá»§a Hà m Yên không chỉ truyá»n âm và o tai Diệp Vô Ưu mà cÅ©ng truyá»n đến cả tai cá»§a Lâm Lá»™ng Nguyệt là m nà ng thiếu chút nữa tức mà chết. Những lá»i nà y là m nà ng cảm thấy cá»±c kì khó chịu, nhưng có tức giáºn đến đâu thì cÅ©ng không có nÆ¡i để phát tiết. Có Lâm Diệp Thanh ở bên cạnh, nà ng không có cách nà o để ra tay trút giáºn được, chỉ có thể không ngừng nguyá»n rá»§a Diệp Vô Ưu mà thôi.
Quá trình bình giám tiếp theo cá»±c kì thuáºn lợi, Thiên Thiên bên cạnh thu tiá»n cÅ©ng thuáºn lợi vô cùng, bất luáºn nà ng mở miệng nhiá»u Ãt bao nhiêu, cÆ¡ bản là những ngưá»i thượng đà i bình giám Ä‘á»u giao đủ. Má»™t là Thiên Thiên dáng vẻ đáng yêu vô cùng, khiến ai cÅ©ng nghÄ© đưa cho nà ng má»™t hai trăm bạc là không phải quá lá»›n. Hai là do trước đó, cả Tiêu Diêu và Lâm Lá»™ng Nguyệt địa vị cá»±c cao còn phải mất bình giám phÃ, bá»n hỠđịa vị thế nà o mà dám so Ä‘o? Má»™t ngà y trôi qua, bình giám cuối cùng cÅ©ng chấm dứt, tổng cá»™ng có khoảng hÆ¡n ba trăm ngưá»i tham gia, đương nhiên đại Ä‘a số Diệp Vô Ưu Ä‘á»u không biết, mà hắn cÅ©ng chẳng cần biết tên há» là m gì.
Tham gia bình giám lần nà y cÅ©ng có nữ tá», mặc dù chỉ và i mươi ngưá»i, nhưng chÃnh thức được xem là mỹ nữ cÅ©ng rất thưa thá»›t. Nói tháºt ra thì cÅ©ng chỉ có Lâm Nguyệt Thanh và Lâm Lá»™ng Nguyệt má»›i đúng là chân mỹ nữ, chỉ là hắn có chút kì quái, sao đã đến đây rồi mà Lâm Nguyệt Thanh không bình giám, không biết là vì nguyên nhân gì.
Kết quả bình giám đại há»™i nhiá»u Ãt cÅ©ng nằm ngoà i dá»± kiến cá»§a Diệp Vô Ưu, vốn hắn tưởng đạt tá»›i sÆ¡ cấp tu sÄ© cảnh giá»›i tất không Ãt, bởi vì những ngưá»i bên cạnh hắn lúc nà y tu vi đạt tá»›i sÆ¡ cấp tu sÄ© rất nhiá»u. Hoa Nguyệt Lan, Hà m Yên, Lam Tiểu Phong, Lãnh Tâm Âm, Lãnh Sương Sương, má»i ngưá»i hÆ¡n má»™t tháng trước đã là sÆ¡ cấp tu sÄ©, mà Thiên Thiên tiểu nha đầu nà y là trung cấp tu sÄ©. Theo lý mà nói, trong mấy trăm ngưá»i đã bình giám, đạt tá»›i cảnh giá»›i sÆ¡ cấp tu sÄ© Ãt nhất cÅ©ng phải hÆ¡n trăm ngưá»i. Nhưng chỉ là cuối cùng kết quả cÅ©ng chỉ có chưa đầy hai mươi ngưá»i là tu vi đạt tá»›i sÆ¡ cấp tu sÄ©, trung cấp tu sÄ© gần như chỉ có Tiêu Diêu mà thôi.
“Xem ra, ngưá»i thÃch hợp để tu tiên không phải là nhiá»u!†Diệp Vô Ưu trong lòng thầm nghÄ©. Mặc dù kết quả bình giám có chút Ãt ngoà i ý muốn nhưng Diệp Vô Ưu trong sá»± kiện nà y cÅ©ng đắc lợi không Ãt công phu. Hắn chỉ mong bình giám đại há»™i không chấm dứt, nhưng cái công việc kia rốt cuá»™c đã hoà n thà nh. Bởi vì đây là lần đầu tiên tiến hà nh bình giám, cho nên Lăng Nguyệt Nguyệt đã nói trước, theo kết quả bình giám Thiên Nhai thư viện sẽ dá»±a và o thá»±c lá»±c từng cá nhân mà công bố danh sách má»™t trăm ngưá»i tu tiên, rồi sau đó còn có thể phái xuất tân tu tiên tháºp đại môn phái. Äây nguyên là việc riêng cá»§a Lăng Nguyệt Nguyệt, Diệp Vô Ưu không muốn nhúng tay và o, hắn bây giá» chuẩn bị cùng Lãnh Tâm Âm Ä‘i đến Phiêu Tuyết đế quốc…
……………………………
Kiếm các Tống Nhạc và Tống Linh mang theo má»™t thiếu nữ mỹ lệ, má»™t lần nữa đến bái phá»ng Diệp Vô Ưu. “Diệp công tá», đây là thá»§ tịch chú kiếm sư cá»§a Kiếm các chúng ta, Tống Loan tiểu thư.†Tống Nhạc đưa tay giá»›i thiệu vị thiếu nữ mỹ lệ kia.
Diệp Vô Ưu đưa mắt quan sát thiếu nữ. Tống Loan trông rất cao, có khi còn cao hÆ¡n hắn ná»a cái đầu, vẻ ngoà i vô cùng quyến rÅ©, đùi ngá»c thon dà i, vòng tiểu yên gá»n nhá», nước da thuần má»™t mà u đồng sắc, toà n thân hiện ra má»™t vẻ xinh đẹp khá»e mạnh vô cùng. Nói tóm lại, đây quả thá»±c là má»™t thiếu nữ khá»e mạnh quyến rÅ©, trên ngưá»i nà ng không thể tìm được má»™t Ä‘iểm nhá» cá»§a sá»± yếu Ä‘uối, hoà n toà n không có cảm giác như cá»§a các thiên kim tiểu thư ngà y ngà y sống trong khuê phòng.
Mặc dù vóc ngưá»i cá»§a Tống Loan không đến ná»—i chết ngưá»i, nhưng cÅ©ng rất là hấp dẫn. Khuôn mặt cá»§a nà ng tuy không đến ná»—i nghiêng nước nghiêng thà nh, nhưng tuyệt đối chÃnh là mỹ nữ. Äứng bên cạnh thầm quan sát biểu hiện cá»§a Diệp Vô Ưu, Tống Nhạc dưá»ng như cÅ©ng phát hiện sá»± quan tâm, hứng thú cá»§a hắn đối vá»›i Tống Loan.
“Diệp công tá», lần trước chúng ta đã nói qua vá» việc hợp tác, không hiểu bây giò Diệp công tỠđã có quyết định chưa?†Tống Nhạc bá»—ng mở miệng há»i.
“Chuyện nà y… ta còn muốn nghÄ© lại!†Diệp Vô Ưu thuáºn miệng nói.
“Diệp công tá», ta là Chú kiếm sư xuất sắc cá»§a Kiếm các, ta cÅ©ng tin tưởng rằng mình sẽ trở thà nh luyện khà sư xuất sắc, chỉ cần Diệp công tá» nguyện ý phối hợp, ta có thể luyện chế những pháp bảo tốt nhất cho công tá».†Tống Loan từ đầu đến giá» vẫn lặng im , cuối cùng cÅ©ng chịu mở miệng, thanh âm cá»§a nà ng tuy không phải thánh thót dá»… nghe nhưng lại mang đến má»™t cảm giác rất khó nói.
“Diệp công tá», nếu căn cứ và o hiểu biết cá»§a ta, ngươi có không Ãt hồng nhan tri kỉ, chẳng lẽ không bao giá» công tá» nghÄ© đến việc tặng các nà ng má»™t Ãt pháp bảo hay sao?†Tống Linh ở bên cạnh bá»—ng nói tiếp “Mặt khác, xin đừng giáºn ta nói thẳng, Diệp công tỠđắc tá»™i vá»›i không Ãt ngưá»i, nếu công tá» không có thá»±c lá»±c mạnh có lẽ khó có thể bảo vệ an toà n bản thân và những hồng nhan tri kỉ. Nếu có thể sở hữu được má»™t pháp bảo có uy lá»±c cưá»ng đại phòng thân, đối vá»›i công tá» khẳng định là má»™t chuyện tốt.â€
“Diệp công tá», xá muá»™i nói không sai. Trên thá»±c thế nếu công tá» và Kiếm các chúng ta hợp tác thì đó má»›i là má»™t lợi Ãch lá»›n nhất, song phương cùng có lợi.†Tống Nhạc tiếp lá»i.
“Nhưng, ta phải rá»i Vô Ưu sÆ¡n trang và i ngà y, nếu không có việc gì gấp gáp chá» ta trở lại rồi thương lượng tiếp nhé!†Diệp Vô Ưu suy nghÄ© má»™t lúc rồi nói. Kì tháºt hắn cÅ©ng có chút động tâm, chỉ là hắn hiểu được nếu hợp tác thì cÅ©ng có chút phiá»n toái.
“Diệp công tá», ta nghÄ© có lẽ công tá» Ä‘ang nghÄ© hợp tác sẽ có bất tiện là m ảnh hưởng đến cuá»™c sống hà ng ngà y cá»§a mình phải không?†Tống Loan mỉm cưá»i “Nếu đúng là như váºy, thì có lẽ lo lắng cá»§a công tá» là dư thừa rồi.â€
“Nà ng… sao nà ng biết?†Diệp Vô Ưu nghe được câu nói của Tống Loan, thoắt sững sỠngơ ngác, mỹ nữ nà y chẳng lẽ đoán được trong đầu hắn đang nghĩ gì sao?
“Xem ra ta Ä‘oán trúng rồi†Tống Loan khẽ cưá»i nhẹ “Diệp công tá», ta lần nà y đến là vì giải quyết lo lắng nà y cá»§a công tá». Bây giá» toà n Vân Má»™ng đại lục chỉ duy nhất có má»™t kiện pháp bảo ở trên tay công tá», ta nghÄ© công tá» không thể Ä‘em nó trên ngưá»i mình mà cho Ä‘i, đúng không?â€
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên†Diệp Vô Ưu gáºt đầu.
“Äây chÃnh là mấu chốt cá»§a sá»± bất đồng giữa chúng ta, chỉ cần Diệp công tỠđồng ý, ta từ bây giá» có thể ná»a bước không rá»i Ä‘i theo công tá», như váºy Diệp công tá» cứ từ từ nghiên cứu cấu tạo cá»§a pháp bảo nà y, đồng thá»i cÅ©ng không là m ảnh hưởng quá lá»›n đến cuá»™c sống thưá»ng nháºt cá»§a công tá».†Tống Loan khóe môi anh đà o cưá»i nhẹ, cháºm rãi nói.
â€œÄÆ°á»£c sao?†Diệp Vô Ưu nghe váºy không khá»i mừng thầm, đối vá»›i hắn pháp bảo có hấp dẫn lá»±c, mỹ nữ cÅ©ng có lá»±c hấp dẫn , nếu cả hai ở cùng má»™t chá»— thì vá»›i hắn so ra lá»±c hấp dẫn tá»± nhiên có vẻ như lá»›n hÆ¡n.
“Tống cô nương, nà ng nói, nà ng tá»± nguyện Ä‘i theo ta sao?†Diệp Vô Ưu tá»±a hồ như có chút không tin tưởng. “Äúng váºy chỉ cần Diệp công tỠđồng ý, Tống Loan nguyện ý từ hôm nay trở Ä‘i là m má»™t tỳ nữ cá»§a Diệp công tá», tùy thân hầu hạ.†Tống Loan sắc mặt bình tÄ©nh vô cùng, hiển nhiên nà ng đã hạ quyết tâm.
“Như váºy, để ta suy nghÄ© lại†Diệp Vô Ưu tâm động không thôi, thá»§ tịch Chú kiếm sư cá»§a Kiếm các, lại cÅ©ng là má»™t đại mỹ nhân, bây giá» hạ mình là m thị nữ cho hắn, là m hắn có má»™t cảm giác thá»a mãn vô ngần, Ä‘iá»u quan trá»ng là phong vị đặc biệt cá»§a mÄ© nhân, bên cạnh hắn mÄ© nữ tuy nhiá»u nhưng Tống Loan có má»™t cảm giác….phong vị vô cùng đặc biệt, bây giỠđưa lên táºn mồm khiến hắn khó có thể cá»± tuyệt được. Suy tÃnh mãi cuối cùng Diệp Vô Ưu cÅ©ng đáp ứng, bất quá hắn cÅ©ng đưa ra má»™t Ä‘iá»u kiện, từ nay vá» sau nếu Kiếm các chế tạo được pháp bảo thì trước tiên phải mang đến cho hắn xem, trừ phi hắn không cần má»›i có thể bán cho ngưá»i khác. Äối vá»›i loại yêu cầu nà y, Tống Nhạc cÅ©ng cá»±c kì sảng khoái đáp ứng hắn.
|

05-10-2008, 07:52 AM
|
 |
Thưởng Thiện - Phạt Ãc Tóc bạc Răng sâu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Nhân Gian Giá»›i
Bà i gởi: 458
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,320
Thanked 118 Times in 96 Posts
|
|
Quyển 6: Song tu a song tu
Chương 14: Phiêu hương sát thủ
Dịch: quykiemkhach
Biên dịch: quykiemkhach
Biên táºp: mika
Nguồn: ***************
Ngà y hôm sau, má»™t cá»— xe ngá»±a hoa lệ từ trong Vô Ưu sÆ¡n trang Ä‘i ra, ngồi ở vị trà xa phu là má»™t đại mÄ© nữ, hiển nhiên ngưá»i đó chÃnh là Lãnh Tâm Âm. Bên trong xe có ba ngưá»i, má»™t nam hai nữ là Diệp Vô Ưu và Lãnh Sương Sương cùng Tống Loan. Sau khi xe ngá»±a rá»i khá»i sÆ¡n trang không bao lâu bá»—ng có nhị nữ má»™t nam Ä‘i ra khá»i sÆ¡n trang, chÃnh là Hà m Yên, Má»™ Dung tiểu tiểu và Lam Tiểu Phong.
Vốn Diệp Vô Ưu không muốn mang theo Hà m Yên các nà ng, nhưng Lãnh Tâm Âm lại nói mang các nà ng theo cùng sẽ tốt hÆ¡n, vì sá»± tình ở Phiêu Tuyết đế quốc Hà m Yên có lẽ có hiểu biết nhiá»u hÆ¡n má»i ngưá»i. Kì dư chư nữ Ä‘á»u ở lại Vô Ưu sÆ¡n trang, không biết tại sao Triệu Thiên Tâm ngà y ngà y nhà n rá»—i, cÅ©ng không có trở vá» y cốc mà cÅ©ng ở lại, đương nhiên phần lá»›n thá»i gian Ä‘á»u là cùng Tạ PhÃnh Äình ở cùng nhau, nà ng rất Ãt Ä‘i lại trong sÆ¡n trang nguyên nhân chá»§ yếu là không muốn nhìn thấy Lãnh Tâm Âm. Triệu Thiên Tâm cÆ¡ bản cÅ©ng hiểu được rằng muốn Diệp Vô Ưu thay nà ng báo thù chỉ sợ khả năng là không lá»›n, bất quá nà ng cÅ©ng sẽ không vì thế mà bá» qua, má»™t ngà y nà o đó nà ng sẽ để cho Lãnh Tâm Âm thưởng thức chút lợi hại.
Diệp Vô Ưu giá» phút nà y tâm trạng cá»±c kì thoải mái, hắn nằm ở xe ngá»±a, đầu gối lên đùi ngá»c má»m mại, đầy tÃnh đà n hồi cá»§a Lãnh Sương Sương, má»™t tay nhẹ nhà ng lướt trên những bá»™ pháºn nhạy cảm trên ngưá»i nà ng, má»™t tay kia thoáng chốc lại đặt nhẹ lên đùi cá»§a Tống Loan, mặc dù không có loạn động gì, nhưng da thịt dẻo dai, co dãn động nhân cá»§a nà ng khiến trong đầu hắn hiện lên vô số cảm giác xấu xa.
Tống Loan mắt phượng nhìn chăm chú và o pháp bảo trên tay cá»§a Diệp Vô Ưu, lúc nà y là thá»i gian mà nà ng cần phải táºn dụng má»i giây phút đê nghiên cứu, nên cÅ©ng đà nh nhượng Diệp Vô Ưu chiếm chút tiện nghi mà không phản ứng.
“Sư tá»·, Phiêu Tuyết thà nh rất đẹp đúng không váºy?†Diệp Vô Ưu cánh tay phải xiết nhẹ vòng tiểu yêu nhá» nhắn cá»§a Lãnh Sương Sương há»i.
“Ta cÅ©ng không biết, khi còn rất nhá» ta đã rá»i khá»i nÆ¡i nà y rồi.†Lãnh Sương Sương nhẹ nhà ng lắc đầu, hÆ¡i ngừng lại má»™t chút rồi nói tiếp “Bất quá ta nghÄ© cÅ©ng không sai đâu, dù sao nó cÅ©ng là thá»§ phá»§ cá»§a Phiêu Tuyết đế quốc.â€
“Ta còn chưa từng Ä‘i qua, nếu nÆ¡i đây đúng như lá»i đồn, chúng ta cần phải Ä‘i xem nhiá»u nÆ¡i.†Diệp Vô Ưu lầu bầu trong miệng.
“Lần nà y có lẽ chúng ta không có nhiá»u cÆ¡ há»™i để thưởng ngoạn.†Lãnh Sương Sương nhẹ nhà ng lắc đầu “Chúng ta trước tiên cần đến hoà ng cung, chỉ sợ trong nhất thá»i sá»± tình sẽ không được suôn sẻ.â€
“Sư tá»·, tá»· đừng lo lắng, sá»± tình sẽ không nghiêm trá»ng đến thế đâu.†Diệp Vô Ưu nhẹ nhà ng an á»§i nà ng. Nói Ä‘i nói lại, Lãnh Sương Sương cÅ©ng coi như là công chúa cá»§a Phiêu Tuyết đế quốc. Nếu như năm đó cha nà ng không phải mất quá sá»›m thì có lẽ bây giá» nà ng đã danh chánh ngôn thuáºn là công chúa rồi.
Lãnh Sương Sương khẽ nói: “Ta không có lo lắng. Kì tháºt đối vá»›i việc nà y ta quả tháºt không có hứng thú gì cả!â€
“Äệ cÅ©ng không có hứng thú!†Lúc nà y trong lòng Diệp Vô Ưu chỉ có má»™t hứng thú đó chÃnh là Lãnh Tâm Âm. Nếu không phải đại mÄ© nữ nà y nói là sẽ thá»±c hiện những lá»i hứa trước đây vá»›i hắn, thì hắn nhất định sẽ không Ä‘i đến nÆ¡i nà y. Diệp Vô Ưu và Lãnh Sương Sương trên xe tình chà ng ý thiếp, xuân ý nồng nồng, mà bên cạnh Tống Loan vẫn chăm chú nghiên cứu pháp bảo trên tay Diệp Vô Ưu, đối vá»›i định lá»±c cá»§a nà ng, Diệp Vô Ưu không khá»i có chút bá»™i phục; Vốn hắn cÅ©ng muốn trêu chá»c nà ng má»™t lúc nhưng nhìn thấy thần tình nà ng lúc nà y, hắn liá»n bỠý định đó Ä‘i.
Sau và i ngà y Ä‘i đưá»ng, Lam Tiểu Phong, Hà m Yên, Má»™ Dung tiểu tiểu vẫn lặng lẽ theo sau xe ngá»±a, không hiểu Lãnh Tâm Âm có chá»§ ý gì mà mấy ngà y đưá»ng không há» tìm quán trá» nghỉ chân. Có thể nói là mà n trá»i chiếu đất, cÅ©ng may Diệp Vô Ưu bản lÄ©nh thÃch ứng vá»›i hoà n cảnh rất cao, tiểu tá» nà y cứ an nhà n trong xe ngá»±a mà hưởng thụ những cảm giác mỹ lệ ôn nhu, nhưng nếu chân tháºt mà nói thì trong lòng hắn cÅ©ng có chút không vui, mấy ngà y liá»n hắn không có chút cÆ¡ há»™i cùng Lãnh Sương Sương song tu.
Dá»c đưá»ng Ä‘i, gió êm sóng lặng không có xảy ra sá»± cố gì, bảy ngà y sau, Ä‘oà n ngưá»i đã Ä‘i đến Phiêu Hương thà nh. Nhưng má»i ngưá»i không láºp tức Ä‘i đến hoà ng cung mà ghé và o Phiêu Hương khách Ä‘iểm ở trong thà nh.
“Các ngươi trước hết hãy nghỉ ngÆ¡i ở chá»— nà y, không có việc gì cần thiết thì không nên Ä‘i ra ngoà i, ta cần phải Ä‘i tìm hiểu chút tình hình xung quanh.†Lãnh Tâm Âm hướng phÃa Lãnh Sương Sương và Diệp Vô Ưu nói má»™t chút rồi vá»™i và ng chuyển thân rá»i Ä‘i. Chỉ là bóng nà ng vừa khuất ra khá»i cá»a khách Ä‘iếm thì lá»i nói cÅ©ng dưá»ng như theo sau mà mất Ä‘i hết tác dụng.
Thấy Lãnh Tâm Âm đã rá»i khá»i, Diệp Vô Ưu vá»™i và ng nắm lấy ngá»c thá»§ cá»§a Lãnh Sương Sương kéo nà ng ra khá»i khách Ä‘iếm vừa Ä‘i vừa nói: “Äúng là nói giỡn mà , lần đầu tiên đến Phiêu Hương thà nh, không Ä‘i thăm thú khắp nÆ¡i mà lại chui và o trong phòng sao? Thế thì Ä‘i để là m gì?â€
Tống Loan lúc nà y cùng Diệp Vô Ưu có thể nói là như hình vá»›i bóng, Diệp Vô Ưu Ä‘i đâu nà ng cÅ©ng sẽ nhất quyết Ä‘i theo, bởi váºy khi hắn kéo Lãnh Sương Sương xuống phố, nà ng tá»± nhiên cÅ©ng cùng Ä‘i, hÆ¡n nữa nà ng còn nhiệt tình kéo lấy cánh tay cá»§a Diệp Vô Ưu, mục Ä‘Ãch hiển nhiên là để nghiên cứu pháp bảo cá»§a hắn. Hà m Yên cùng Má»™ Dung tiểu tiểu, hai yêu quái nghịch ngợm nà y cà ng không thể có trong đầu cái đạo lý “Ở lại khách Ä‘iếm, đóng chặt cá»a phòng.†Còn Lam Tiểu Phong lại là má»™t hà i tá» khổ mệnh, chá»§ nhân Má»™ Dung tiểu tiểu Ä‘i đâu dÄ© nhiên là vá»›i thân pháºn ngưá»i hầu, hắn phải tháp tùng theo sau. Cứ như váºy má»™t hà ng sáu ngưá»i, thong thả nối theo nhau ung dung dạo bước khắp Phiêu Hương thà nh.
Hình dáng bá»n ngưá»i Diệp Vô Ưu hiển nhiên thu hút ánh mắt cá»§a rất nhiá»u nguá»i, bất quá Diệp Vô Ưu vá»›i việc đó đã trở thà nh thói quen, má»™t chút cÅ©ng không thèm để ý ngưá»i khác nhìn mình như thế nà o, tùy ý thưởng thức phong cảnh xung quanh hai bên đưá»ng. Phiêu Hương thà nh phồn hoa đô thị không thua kém gì Bách Hoa thà nh, chỉ thiếu duy nhất má»™t vẻ đẹp đó chÃnh là mỹ nữ quá Ãt.
“Äứng lại!†Äá»™t nhiên Má»™ Dung tiểu tiểu hướng vá» phÃa má»™t thân hình gầy còm nhá» bé lên giá»ng quát khẽ rồi chuyển thân Ä‘uổi theo.
“Tiểu tiểu, là m sao váºy?†Hà m Yên Ä‘uổi tá»›i bên cạnh há»i.
“Tá»· tá»·, hắn trá»™m đồ cá»§a ta!†Má»™ Dung tiểu tiểu vừa Ä‘uổi theo vừa trả lá»i câu há»i, thoáng phút chốc hai ngưá»i đã Ä‘uổi theo má»™t Ä‘oạn khá xa.
“Äúng là múa rìu qua mắt thợ mà , trước mặt ta – Vân Má»™ng đệ nhất thần thâu mà có ngưá»i dám ra tay trá»™m cắp sao?†Diệp Vô Ưu ngữ khà có chút bất mãn “Sư tá»·, chúng ta cÅ©ng theo sau xem thế nà o! Tóm tên trá»™m vặt nà y lại nhé?â€
â€œÄÆ°á»£c rồi!†Lãnh Sương Sương ôn nhu cuá»i nhẹ, tá»±a hồ bất luáºn Diệp Vô Ưu muốn là m cái gì, bá»n há» cÅ©ng sẽ không há» phản đối.
Xem ra tên trá»™m vặt kia cÅ©ng có và i phần công phu, thân pháp nhanh chóng dị thưá»ng, so ra cÅ©ng không thua kém “vô ảnh thân pháp†cá»§a Diệp Vô Ưu chút nà o. Diệp Vô Ưu bắt đầu Ä‘uổi theo trong khi tên trá»™m vặt nà y đã chạy khá xa, bởi váºy trong khoảng thá»i gian ngắn khó mà đuổi kịp hắn. Tên tiểu thâu nà y lại biết khá rõ đưá»ng Ä‘i lối lại trong Phiêu Hương thà nh, thân hình không ngừng luồn lách qua những hẻm tắt ngõ nhá», cứ như váºy sau ná»a khắc thá»i gian má»i ngưá»i vẫn không thể Ä‘uổi kịp.
“Tá»· tá»·, tiểu thâu đã tiến và o trong kia rồi!†Má»™ Dung tiểu tiểu, chỉ và o má»™t tòa trang viện hoang phế bên đưá»ng nói, rồi phi thân lên tưá»ng viện nhảy và o bên trong, bá»n ngưá»i Diệp Vô Ưu cÅ©ng nhanh chóng theo sau, phi thân và o trong. Vừa hạ xuống, má»i ngưá»i đã thấy mình Ä‘ang đứng ở má»™t khoảng sân lá»›n hoang tà n, xung quanh cá» dại má»c đầy hiển nhiên đã lâu không có ngưá»i chăm sóc.
“A... hắn biến đâu mất rồi?†Má»™ Dung tiểu tiểu ngÆ¡ ngác há»i.
“Cẩn tháºn!†Lãnh Sương Sương đột nhiên quát khẽ, kiá»u thanh chưa dứt, trưá»ng kiếm đã xuất vá», thân hình uyển chuyển má»m mại, nhanh như thiểm Ä‘iện, hoa xuất má»™t đạo kiếm khà hình vòng cung tuyệt đẹp, tạo thà nh xung quanh bốn phÃa má»i ngưá»i vô số tầng tầng lá»›p lá»›p võng kiếm. Äầy trá»i ná» tiá»…n, phi Ä‘ao hướng phÃa chúng nhân phóng tá»›i va và o lưới kiếm tạo lên những âm thanh “đinh Ä‘inh… Ä‘ang Ä‘ang†không ngá»›t. Má»™t lát sau, võng kiếm từ từ biến mất, thân hình Lãnh Sương Sương cÅ©ng hiện thân tại chá»— cÅ©, xung quanh bốn phÃa chúng nhân, trên mặt đất hiện ra vô số ná» tiá»…n phi Ä‘ao tất cả Ä‘á»u lóe lên ánh lục sắc quang mang hiển nhiên Ä‘á»u được tẩm độc cá»±c kì lợi hại.
“Dám đánh lén bổn tiểu tiên nữ, cút ra đây cho ta!†Má»™ Dung tiểu tiểu ngữ khà trà n đầy tức giáºn quát lá»›n, vừa dứt lá»i, bốn phÃa đã xuất hiện hÆ¡n mưá»i mông diện hắc y nhân vây kÃn xung quanh. “A... tá»· tá»·, bá»n chúng rất ngoan, biết nghe lá»i nha, bảo bá»n chúng cút ra, bá»n chúng bò ra liá»n à !†Má»™ Dung tiểu tiểu cuá»i hì hì liên tục, vẻ mặt thÃch thú vô cùng.
“Äúng a, tháºt là biết nghe lá»i! Tiểu tiểu à , xem bá»n chúng biết nghe lá»i ngưá»i trên như váºy thì cÅ©ng không nên giết hết bá»n chúng à ?†Hà m Yên cÅ©ng cưá»i hì hì nói, đối vá»›i bá»n sát thá»§ đột nhiên xuất hiện, sắc mặt nà ng không có ná»a Ä‘iểm lo lắng. “Nếu bá»n chúng nguyện ý bò trở lại, ta chắc chắn sẽ không giết bá»n chúng!†Má»™ Dung tiểu tiểu là m vẻ suy nghÄ© má»™t lát rồi nghiêm trang nói.
“Hoà ng mao nha đầu không biết trá»i cao đất rá»™ng, chết đến nÆ¡i mà vẫn ở đó đại ngôn.†Má»™t tiếng hừ nhẹ vang lên từ phÃa má»™t ngưá»i vẫn đứng im từ khi xuất hiện, ngưá»i nà y cÅ©ng bịt mặt nhưng so ra có Ä‘iểm bất đồng vá»›i đám ngưá»i còn lại. Hắn toà n thân váºn cẩm bà o, má»—i má»™t động tác bất kì cÅ©ng toát ra má»™t cá»— khà thế bất phà m. Xem ra hắn chÃnh là đầu lÄ©nh cá»§a đám hắc y nhân nà y.
“Tiểu tiểu nà y, hình như ta nghe thấy có tiếng chó sá»§a đâu đây thì phải?†Hà m Yên vẻ mặt ngÆ¡ ngác nhìn ngó xung quanh “Nhưng sao ta không thấy con chó đó đâu nhỉ? Ta Ä‘ang muốn ăn thịt chó đây!â€
“Tỷ tỷ, mắt tỷ dạo nà y có vẻ không được tốt lắm?†Mộ Dung tiểu tiểu vẻ mặt kì quái nhìn Hà m Yên.
“Ai nói mắt ta không tốt chứ? Tiểu tiểu, cẩn tháºn không ta đánh ngươi má»™t tráºn bây giá»!†Hà m Yên ánh mắt bất mãn liếc Má»™ Dung tiểu tiểu.
“Tá»· tá»·, đừng nghÄ© muá»™i cưá»i tá»· nha, má»™t con chó lá»›n đứng lù lù kia sao tá»· lại không thấy chứ?†Má»™ Dung tiểu tiểu vẻ mặt đầy á»§y khuất, vừa nói tay vừa chỉ và o nam tá» cẩm bà o.
“A… tháºt sao… không phải ta không nhìn thấy, vốn ta tưởng đó là má»™t con ngưá»i, chỉ là xem kÄ© quả có chút giống chó.†Hà m Yên nói nhanh.
“Hì hì... tá»· tá»·, đó là má»™t con chó mà , chỉ là có chút giống ngưá»i thôi!†Má»™ Dung tiểu tiểu liá»n nói.
“Cú liá»…u, hai xú nha đầu, vốn ta muốn lưu lại cho hai ngươi má»™t đưá»ng sống, nhưng rõ là các ngươi muốn tìm đến cái chết mà .†Nam tá» cẩm bà o phẫn ná»™ hét lá»›n, rồi phất tay quát: “Sát!â€
“Trá»i, có nhầm không váºy, chó mà cÅ©ng có thể giết ngưá»i sao?†Thấy lÅ© sát thá»§ xông tá»›i Hà m Yên bất mãn quát khẽ má»™t câu, lá»i vừa dứt đã nghe thấy hai tiếng kêu thảm thiết, Lam Tiểu Phong đã động thá»§. Tiểu tá» nà y gần đây quả là quá buồn bá»±c không tìm được cÆ¡ há»™i phát tiết, bây giá» cÆ¡ há»™i tốt váºy tá»± nhiên hắn không thể bá» qua.
|

05-10-2008, 07:54 AM
|
 |
Thưởng Thiện - Phạt Ãc Tóc bạc Răng sâu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Nhân Gian Giá»›i
Bà i gởi: 458
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,320
Thanked 118 Times in 96 Posts
|
|
Quyển 6: Song tu a song tu
Chương 15: Tố y tiên tá»
Dịch: quykiemkhach
Biên táºp: mika
Nguồn: ***************
“Úy, Hoa tiểu si, lưu lại và i tên nha!†Diệp Vô Ưu khoanh tay đứng má»™t bên xem hà kịch, vá»™i lên tiếng. “Biết rồi!†Lam Tiểu Phong đáp lại, vừa dứt lá»i đã nghe thấy hai tiếng kêu thảm nữa truyá»n tá»›i, hai hắc y nhân thân hình lảo đảo ngã xuống đất, không biết sống chết ra sao.
“Tá»· tá»·, chúng ta cÅ©ng lên thôi!†Má»™ Dung tiểu tiểu bá»™ dáng kÃch thÃch vô cùng, hưng phấn nói.
“Ta không bao giỠđánh nhau vá»›i chó đâu†Hà m Yên bÄ©u môi khẽ phất nhẹ ống tay áo, quay đầu nhìn ra nÆ¡i khác “Tiểu tiểu, nếu thÃch ngươi Ä‘i má»™t mình Ä‘iâ€.
“Hì hì, váºy ta Ä‘i nha, ta rất thÃch đánh chó, đặc biệt là dìm chết nó… †Má»™ Dung tiểu tiểu vừa nói hết câu thân hình đã hướng phÃa cẩm bà o nam tá» phóng tá»›i “Chó con chá»› chạy, ta đến đánh ngươi đây!†Nam tá» váºn cẩm bà o nghe váºy thiếu Ä‘iá»u tức đến há»™c máu mà chết, gầm lên má»™t tiếng tức giáºn, hữu chưởng phách không thẳng hướng Má»™ Dung tiểu tiểu, muốn má»™t chưởng giết chết nà ng. Chỉ tiếc là rất nhanh sau đó, hắn phát hiện ra ý đồ cá»§a mình khó có thể thà nh hiện thá»±c được, đối thá»§ cá»§a hắn thá»±c lá»±c mạnh hÆ¡n sá»± tưởng tượng nhiá»u lần.
Mặc dù nhân số cá»§a đám sát thá»§ nhiá»u hÆ¡n, nhưng so vá»›i bá»n ngưá»i Diệp Vô Ưu thá»±c lá»±c cá»§a chúng quá thấp kém, thá»§y chung từ đầu đến cuối cÅ©ng chỉ có Lam Tiểu Phong và Má»™ Dung tiểu tiểu hai ngưá»i xuất thá»§, còn Lãnh Sương Sương ngoại trừ lúc đầu xuất kiếm ngăn cản sá»± đánh lén cá»§a bá»n chúng, đến giá» vẫn đứng im lặng quan sát, mà Diệp Vô Ưu cà ng không bao giá» ra tay. Hắn đối vá»›i việc đâm đâm chém chém không có hứng thú gì nhiá»u, chÃnh vì váºy Tống Loan cÅ©ng lại cà ng không có hứng nhìn cục diện chứ chưa nói đến việc xuất chiêu. Trong chốc lát, chiến cuá»™c đã Ä‘i đến hồi kết, hÆ¡n mưá»i tên mông diện hắc y nhân nằm lăn lá»™n trên mặt đất rên rỉ không ngừng, hiển nhiên không chết thì cÅ©ng mang trá»ng thương. PhÃa bên kia nam tá» cẩm bà o, tấm khăn che mặt đã bị Má»™ Dung tiểu tiểu chấn bay từ lúc nà o không biết, sắc mặt tái nhợt nằm trên mặt đất, bản thân hắn cÅ©ng đã thá» trá»ng thương.
“Tá»· tá»·, tá»· đến đây há»i cung hắn Ä‘i.†Má»™ Dung tiểu tiểu hướng phÃa Hà m Yên ngoắc tay gá»i. “Há»i xem bá»n chúng do ai phái tá»›i, vì Ä‘iá»u gì mà muốn giết chúng ta?†Diệp Vô Ưu mở miệng nói.
“Các ngươi cái gì cÅ©ng sẽ không biết đâu!†Nam tá» cẩm bà o đột nhiên phẫn háºn nói má»™t câu, rồi chợt nghe má»™t tiếng “bụp†nhá», má»™t dòng máu Ä‘en từ khóe miệng hắn chảy ra.
“A, tá»· tá»·, hắn tá»± sát!†Má»™ Dung tiểu tiểu thất thanh kêu khẽ. “Bá»n chúng Ä‘á»u tá»± sát hết rồi.†thanh âm cá»§a Lam Tiểu Phong từ phÃa bên kia truyá»n tá»›i “Hình như trong miệng chúng có ngáºm sẵn thuốc độc.â€
Tất cả đã chết, trên ngưá»i bá»n chúng cÅ©ng không tìm được tÃn váºt đặc biệt gì, không tìm được biện pháp gì tốt hÆ¡n, má»™t lúc sau bá»n ngưá»i Diệp Vô Ưu cÅ©ng rá»i khá»i tòa trang viện hoang phế. Tá»± dưng gặp phải má»™t bá»n sát thá»§ khiến bá»n há» không còn tâm trạng vui vẻ thưởng ngoạn phong cảnh nữa, liá»n kéo vá» khách Ä‘iếm nghỉ ngÆ¡i.
“Vô Ưu ca ca, huynh nói thá» xem là ai muốn giết bá»n ta váºy?†Hà m Yên vẻ mặt khó hiểu ngước há»i Diệp Vô Ưu. “Chúng ta vừa má»›i đặt chân đến đây đã chạm mặt vá»›i má»™t lÅ© sát thá»§, hiển nhiên có kẻ phái ngưá»i theo dõi chúng ta từ lâu rồi.†Diệp Vô Ưu thản nhiên trả lá»i, ngữ khà không chút để tâm. “Nói cÅ©ng bằng không!†Lam Tiểu Phong hừ nhẹ má»™t câu.
“Hoa tiểu si, chẳng lẽ ngươi biết thân pháºn cá»§a đám sát thá»§ nà y sao?†Diệp Vô Ưu trừng mắt nhìn Lam Tiểu Phong “Nếu không biết, ngươi ngáºm miệng lại cho ta, đừng nói lung tung!†Lam Tiểu Phong nghe váºy quả nhiên ngáºm miệng không nói nữa, hắn cÅ©ng không thể tìm ra được bá»n sát thá»§ nà y từ đâu mà tá»›i?
“Äừng suy nghÄ© nhiá»u nữa chá» sư phụ vá» bà n tiếp, có lẽ sư phụ có biện pháp tìm ra thân pháºn cá»§a bá»n chúng.†Lãnh Sương Sương lãnh đạm nói “Mà cÅ©ng nên nghe theo lá»i sư phụ, má»i ngưá»i cÅ©ng không nên tá»± ý ra ngoà i, bá»n sát thá»§ vừa rồi thá»±c lá»±c tuy yếu, nhưng cÅ©ng không thể biết được thá»±c lá»±c cá»§a bá»n chúng lần sau sẽ ra sao, nếu gặp phải sát thá»§ cao cấp có lẽ bá»n chúng ta chưa chắc đã phải là đối thá»§.â€
“Sư tá»· nói đúng, chúng ta vá» phòng nghỉ ngÆ¡i trước đã.†Diệp Vô Ưu cưá»i hì hì, thuáºn tay kéo ngá»c thá»§ Lãnh Sương Sương vá» phòng. “Loan tá»·, tá»· không thể tá»± mình vá» phòng được à ?†thấy Tống Loan lẽo đẽo theo sau mình, Diệp Vô Ưu không nhịn được há»i, tên tiểu tá» nà y bình thưá»ng thÃch gá»i mỹ nữ là tá»· tá»·, mà Tống Loan cÅ©ng là má»™t đại mỹ nữ nên mấy ngà y nay hắn cÅ©ng bắt đầu gá»i nà ng là tá»· tá»·.
“Các ngươi có thể xem ta như không có mặt, muốn là m gì thì là m, không có can hệ gì cả.†Tống Loan sắc mặt bình tÄ©nh vô cùng, nà ng tá»±a hồ như cÅ©ng đã biết Diệp Vô Ưu muốn là m gì, thong thả má»™t chút rồi nói tiếp: “Bởi vì pháp bảo cùng ngươi hòa má»™t thể nên ta muốn quan sát ngươi trong các hoà n cảnh bất đồng. Chỉ có như váºy ta má»›i có thể biết nguyên lý cấu tạo cụ thể cá»§a pháp bảo nà y.â€
“Loan tá»·, không cần thiết phải như váºy mà ?†Diệp Vô Ưu có cảm giác khóc dở mếu dở, hắn kéo Lãnh Sương Sương và o sương phòng hiển nhiên là muốn cùng nà ng thân máºt vui vẻ, bây giá» có ngưá»i Ä‘i theo tá»± nhiên hắn có chút cảm giác không thoải mái lắm. Tháºt ra hắn cÅ©ng không hẹp hòi gì khi có thêm má»™t đại mỹ nữ bên cạnh nhưng hắn lo lắng Lãnh Sương Sương không đồng ý.
“Ngươi cứ coi như ta không tồn tại là được!†Tống Loan vẫn kiên định như cÅ© Ä‘i sát bên ngưá»i hắn khiến hắn không khá»i có cảm giác buồn bá»±c. NghÄ© mãi cuối cùng hắn quyết định dẹp bỠý nghÄ© kế hoạch song tu và o ban ngà y, Tống Loan mặc dù nói là sẽ Ä‘i theo hắn nhưng buổi tối sẽ là lúc bất tiện cho việc nghiên cứu pháp bảo, cho nên nà ng sẽ trở vá» phòng cá»§a mình, đến lúc đó sẽ không còn trở ngại nữa.
â€œÄÆ°á»£c rồi, Loan tá»·, ta phải Ä‘i ngá»§ trước đây!†Diệp Vô Ưu có chút bất đắc dÄ©, trong lòng thầm chá»§ định, ban ngà y nghỉ ngÆ¡i cho tốt, buổi tối có thể cùng Lãnh Sương Sương tiến hà nh song tu cÅ©ng không muá»™n, nếu buổi tối Tống Loan còn quấn quýt quanh quẩn thì hắn sẽ không khách khà vá»›i nà ng nữa. “Hừ, buổi tối mà ngươi còn dám quấy rầy ta vá»›i sư tá»·, ta sẽ cho ngươi biết thế nà o là lợi hại.†Diệp Vô Ưu trong lòng thầm nghÄ©, sau đó hai tay đặt nhẹ lên đồi ngá»±c Lãnh Sương Sương, nhắm mắt cháºm rãi tiến và o giấc má»™ng...
Nằm cạnh má»™t đại mỹ nữ như Lãnh Sương Sương ngá»§ quả là rất thoải mái, cho nên Diệp Vô Ưu có má»™t và i canh giá» rất ngon giấc. Äá»™t nhiên trong phòng hương thÆ¡m cá»§a các loại sÆ¡n hà o hải vị trà n ngáºp không gian, dạ dà y co thắt khiến hắn giáºt mình tỉnh giấc. “ThÆ¡m quá!†Diệp Vô Ưu nhảy dá»±ng lên ánh mắt đảo khắp phòng, hữu trảo vÆ¡ vấy má»™t cái đùi gà tiện tay đưa lên miệng thưởng thức. Bá»—ng hắn phát hiện có Ä‘iá»u gì không đúng, nhìn quanh khẽ kêu lên má»™t tiếng: “Sư phụ tá»· tá»·, ngưá»i vá» rồi à ?â€
“Sư phụ đã vỠđược má»™t canh giá» rồi.†thanh âm nhẹ nhà ng yêu kiá»u cá»§a Lãnh Sương Sương vang lên sau lưng Diệp Vô Ưu, nà ng uyển chuyển Ä‘i đến kéo hắn ngồi xuống rồi gắp thức ăn và o bát bắt cho hắn ăn. Diệp Vô Ưu nhìn bốn phÃa, phát hiện Tống Loan đã không còn ở trong phòng, lúc nà y chỉ còn hắn cùng Lãnh Sương Sương và Lãnh Tâm Âm ba ngưá»i, trên mặt bà n thức ăn vừa má»›i được dá»n lên, hương thÆ¡m ngà o ngạt.
“Trước tiên hãy ăn uống Ä‘i đã, sau đó ta có việc cần nói vá»›i ngươi.†Lãnh Tâm Âm liếc nhìn Diệp Vô Ưu má»™t lát rồi lãnh đạm nói. “Úc†Diệp Vô Ưu không lên tiếng, thoải mái thư giãn từ từ thưởng thức sá»± chăm sóc ân cần cá»§a Lãnh Sương Sương. Thấy váºy, Lãnh Tâm Âm trong lòng có chút bất mãn, chỉ là vẫn không nói gì, tùy tiện gắp thức ăn. Chỉ là Lãnh Sương Sương có chút bình tÄ©nh khác thưá»ng, trong mắt nà ng lúc nà y trà n ngáºp ánh nhu tình, đương nhiên ánh mắt nà y chỉ dà nh cho má»™t ngưá»i duy nhất là Diệp Vô Ưu mà không dà nh cho má»™t ai khác, cho dù đó là Lãnh Tâm Âm.
“Việc đám sát thá»§ ban ngà y ám sát các ngươi ta đã biết hết rồi, ta cÅ©ng đã liên lạc vá»›i ngưá»i cá»§a Thiên Nhai thư viện, bá»n há» sẽ nhanh chóng Ä‘iá»u tra tin tức cho chúng ta.†Thấy Diệp Vô Ưu có vẻ đã ăn no, Lãnh Tâm Âm bắt đầu Ä‘i và o chÃnh sá»± “Theo tình hình lúc nà y mà nói, Tuyết Minh Cương tuy vẫn bình an vô sá»± nhưng thá»±c lá»±c cá»§a hắn đã bị bẻ gãy hầu hết, lá»±c lượng cá»§a hắn lúc nà y so vá»›i Tuyết Minh Văn căn bản không thể đối kháng được.â€
“Tuyết Minh Văn có phải là nhị hoà ng tá» gì đó không?†Diệp Vô Ưu đột nhiên há»i má»™t câu.
“Không sai, hắn chÃnh là đối thá»§ lá»›n nhất cá»§a Tuyết Minh Cương trong lần tranh Ä‘oạt ngôi vị hoà ng đế nà y.†Lãnh Tâm Âm khẽ gáºt đầu.
“Sư phụ tá»· tá»·, bây giá» ngưá»i có sá»± chuẩn bị gì?†Diệp Vô Ưu không phải là loại ngưá»i thÃch chất vấn ngưá»i khác, trừ phi gặp hoà n cảnh đặc biệt hắn sẽ tá»± giải quyết nhưng hiển nhiên bây giá» không phải là hoà n cảnh gì đặc biệt cả nên hắn giao toà n bá»™ chá»§ ý sá»± việc nà y cho Lãnh Tâm Âm.
“Kì tháºt, đối thá»§ chân chÃnh cá»§a chúng ta không phải là Tuyết Minh Văn, mà là Tố Y Môn†Lãnh Tâm Âm trầm ngâm má»™t lúc rồi nói tiếp: “Tố Y Môn là má»™t môn phái vô cùng thần bÃ, mấy năm trước vô danh vô tiếng nhưng và i năm gần đây, đột nhiên Tố Y Môn lại nổi lên như cồn. Äó là nhá» má»™t ngưá»i đó là Tố y tiên tá» - Tô Tố Tố.â€
“Vân Má»™ng tháºp tiên tá», bà i danh đệ nhất chẳng phải là Tố y tiên tá» sao?†Diệp Vô Ưu buá»™t miệng ngÆ¡ ngác há»i, mặc dù vá»›i danh tiếng cá»§a Vân Má»™ng tháºp tiên tá» hắn nắm rõ như chỉ tay, nhưng vẫn muốn xác nháºn má»™t lần nữa.
“Không sai, đúng là nà ng ta!†Lãnh Tâm Âm gáºt đầu “Bất quá, ta đối vá»›i Tố Y Môn hiểu biết quá Ãt, đối vá»›i Tô Tố Tố cà ng Ãt hÆ¡n. Thiên Nhai thư viện đã đáp ứng tìm hiểu giùm cho chúng ta, nên trước mắt chúng ta không có chút tin tức gì vá» nà ng ta cả. â€
“Tô Tố Tố... cái tên nà y tháºt lạ!†Diệp Vô Ưu lầu bầu trong miệng “Kì lạ, Thiên Nhai thư viện đối vá»›i ná»™i tình Tố Y Môn phải biết rõ má»›i phải chứ. Các nà ng lúc trước chế định danh sách Vân Má»™ng tháºp tiên tá», chẳng lẽ không có Ä‘iá»u tra qua sao?â€
“Ta cÅ©ng đã nêu ra nghi vấn tương tá»±, nhưng trên phương diện nà y Thiên Nhai thư viện quả tháºt không có lý giải rõ rà ng. Tô Tố Tố rất Ãt tham dá»± các sá»± tình trên đại lục, mà lần nà y trợ giúp cho Tuyết Minh Văn là lần đầu tiên nà ng ta xuất sÆ¡n.â€
“Nà ng ta vì cái gì mà đồng ý trợ giúp cho Tuyết Minh Văn váºy?†Diệp Vô Ưu vẻ mặt khó hiểu lẩm bẩm trong miệng.
“Căn cứ và o suy Ä‘oán cá»§a ta, Tố y tiên tá» sở dÄ© đồng ý giúp Tuyết Minh Văn có hai khả năng. Khả năng thứ nhất, Tô Tố Tố và Tuyết Minh Văn có tư tình vá»›i nhau. Nguyên nhân thứ hai, Tố Y Môn mặc dù danh tiếng không nhá» nhưng tÃnh ra không phải là má»™t môn phái lá»›n, nếu như có thể trợ giúp Tuyết Minh Văn lên ngôi cá»u ngÅ© thì tất nhiên ở Phiêu Tuyết đế quốc, địa vị cá»§a Tố Y Môn sẽ tăng lên tháºp bá»™i.†Lãnh Tâm Âm hÆ¡i trầm ngâm má»™t chút rồi nói tiếp “Tháºt ra còn có thể có nguyên nhân thứ ba nữa, đó là đồng thá»i tồn tại hai nguyên nhân trên.â€
|

06-10-2008, 02:16 PM
|
.gif) |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Quyển 6: Song tu a song tu
Chương 16: Lãnh Tâm Âm Ä‘Ãch sÆ¡ dạ
Dịch: quykiemkhach
Biên táºp: mika
Nguồn: ***************.org
“Tô Tố Tố cùng Tuyết Minh Văn có tư tình?†Diệp Vô Ưu có chút không vui “Tuyết Minh Văn cái gì đó sao được đà n bà yêu thÃch váºy chứ?â€
“Tuyết Minh Văn tại Phiêu Tuyết đế quốc đỉnh đỉnh đại danh “Phiêu Tuyết đệ nhất mÄ© nam tá»â€, ngoà i ra còn có ngoại hiệu “Phiêu Tuyết đệ nhất tà i tá»â€ chỉ Ä‘iá»u đó thôi cÅ©ng có thể hiểu rằng hắn tướng mạo anh tuấn phi phà m thông minh tuyệt thế, lại ẩn chứa khà phách đế vương nên tá»± nhiên được các thiếu nữ hâm má»™ vô cùng.†Lãnh Tâm Âm lãnh đạm nói “Bất quá, hắn trong mắt má»i ngưá»i lúc nà o cÅ©ng mang dáng vẻ má»™t thư sinh yếu Ä‘uối bình thưá»ng, chắc chắn chỉ là ngụy trang che Ä‘áºy bản chất mà thôi.â€
“Lợi hại như váºy sao?†Diệp Vô Ưu sững sá» ngÆ¡ ngác “Sư phụ tá»· tá»·, tên tiểu bạch diện đó bao nhiêu tuổi rồi?â€
“Tuyết Minh Văn năm nay ba mươi tuổi, mặc dù đã sá»›m qua tuổi thà nh nhân nhưng vẫn chưa thà nh gia láºp thất, vui thú thê nhi.†Lãnh Tâm Âm ánh mắt bá»—ng lá»™ vẻ kì quái liếc nhìn Diệp Vô Ưu “Ngươi há»i chuyện nà y là m gì?â€
“Úc, không có gì, chỉ tùy tiện há»i váºy thôi mà .†Diệp Vô Ưu nhún vai, dáng vẻ thản nhiên trả lá»i. Lãnh Tâm Âm ánh mắt đầy vẻ ngá» vá»±c nhìn Diệp Vô Ưu, bá»™ dạng hắn lúc nà y vô tư vô lá»±, khuôn mặt tươi cưá»i khiến nà ng nghÄ© mãi cÅ©ng không ra hắn tùy tiện há»i mình váºy là nhằm mục Ä‘Ãch gì? “Chúng ta cần thương lượng, tìm ra đối sách.†Trầm ngâm chốc lát, Lãnh Tâm Âm đỠnghị “Các ngươi thá» nói xem, là m thế nà o để ra tay xuất thá»§ có kết quả tốt nhất?â€
“Sư phụ tá»· tá»·, việc nà y ngưá»i quyết định là được rồi mà , ngươi nói như thế nà o bá»n ta là m váºy thôi.†Diệp Vô Ưu thản nhiên nói, ngữ khà đầy vẻ tin tưởng “Sư phụ tá»· tá»· ngưá»i yên tâm, ta và sư tá»· nhất định sẽ là m theo lá»i tá»·.†Chỉ tiếc là lần nà y Lãnh Tâm Âm không còn tin tưởng Diệp Vô Ưu được nữa, nếu Diệp Vô Ưu biết nghe lá»i nà ng nói thì hắn đâu có cả ngà y phá phách, Nhìn ánh mắt cá»§a hắn lúc nà y không cần nói cÅ©ng biết rằng hắn Ä‘ang nghÄ© đến việc bắt nà ng thá»±c hiện lá»i hứa. NghÄ© đến những Ä‘iá»u đã hứa vá»›i hắn, Lãnh Tâm Âm trong lòng không khá»i trà o lên má»™t tâm sá»± khúc mắc. Vốn những việc nà ng nghÄ© rằng khó có thể thá»±c hiện được thì nay Diệp Vô Ưu lại có thể dá»… dà ng giải quyết, Ä‘iá»u nà y là m nà ng có chút cảm giác không cam tâm. Tuy nà ng không có phản đối mà chỉ muốn khất lần má»™t thá»i gian, nhưng Diệp Vô Ưu cÅ©ng đâu có quên được lá»i hứa hẹn đó, hắn lúc nà o cÅ©ng chỉ muốn nà ng thá»±c hiện cho nhanh. Äáng lẽ lúc trước tại Vô Ưu sÆ¡n trang nà ng đã phải thá»±c hiện lá»i hứa rồi, nhưng đến táºn bây giỠđã tá»›i táºn Phiêu Tuyết thà nh nà ng vẫn còn chưa hoà n tất. ÄÆ°Æ¡ng nhiên trong lòng Lãnh Tâm Âm hiểu rõ, nà ng có thể chạy trốn má»™t lần chứ không thể chạy trốn được cả Ä‘á»i nà y, Diệp Vô Ưu luôn nhìn nà ng bằng ánh mắt Ä‘am mê, sở dÄ© hắn không bức bách nà ng là vì hắn hiểu rõ, nà ng đã không còn cách nà o mà thoát khá»i lòng bà n tay hắn được.
“Ta tất nhiên đã có chá»§ ý, hiển nhiên lúc nà y thá»±c lá»±c cá»§a Tuyết Minh Văn đột nhiên đại tăng chá»§ yếu là do sá»± xuất hiện cá»§a Tô Tố Tố, nếu không Tuyết Minh Văn không có khả năng sở hữu má»™t thế lá»±c lá»›n mạnh như bây giá». Bá»i váºy lúc nà y trá»ng tâm cá»§a chúng ta là đối phó vá»›i Tô Tố Tố.†Lãnh Tâm Âm khuôn mặt trầm ngâm, ngữ khà hÆ¡i trầm xuống.
“Ta nghÄ© chúng ta lúc nà y chi bằng binh chia nhị lá»™, ta vá»›i Tuyết Minh Cương lo đối phó vá»›i thế lá»±c cá»§a Tuyết Minh Văn tại ná»™i cung, ngươi và Sương Sương phụ trách đối phó vá»›i Tô Tố Tố. Các ngươi nghÄ© thế nà o?â€
“Không có vấn đỠgì?†Diệp Vô Ưu gáºt đầu đáp ứng, bất quá trong lòng hắn không nghÄ© là sẽ đối phó vá»›i Tô Tố Tố, mà là muốn biến Tô Tố Tố thà nh lão bà cá»§a mình. Ước muốn cá»§a hắn là muốn má»™t mẻ bắt hết Vân Má»™ng tháºp tiên tá», mà Tô Tố Tố bà i danh đệ nhất trong tháºp tiên tá», hắn sao có thể buông tha. Diệp Vô Ưu không phản đối, Lãnh Sương Sương tá»± nhiên cÅ©ng đồng ý, nhưng nà ng trong lòng cÅ©ng có chút nghi vấn: “Tô Tố Tố bây giá» Ä‘ang ở trong hoà ng cung hay bên ngoà i váºy?â€
“Tô Tố Tố tuyệt không có trong cung ná»™i, tất ở bên ngoà i. Nhưng nà ng ta hà nh tung phiêu hốt, ta Ä‘ang huy động đệ tá» Ma tông và ngưá»i cá»§a Thiên Nhai thư viện truy tìm tung tÃch cá»§a nà ng ta. Các ngươi yên tâm nếu có tin tức gì ta sẽ chuyển ngay cho các ngưá»i.†HÆ¡i ngừng má»™t lát, Lãnh Tâm Âm tiếp “Nhưng lúc nà y hầu hết thá»i gian ta phải ở trong cung ná»™iâ€
“Sư phụ tá»· tá»·, nếu chúng ta muốn tìm ngưá»i thì sao?†Diệp Vô Ưu vá»™i và ng há»i.
“Sương Sương sẽ biết cách tiến cung, nà ng ta có thể đưa ngươi và o.†Lãnh Tâm Âm ngữ khà có chút ngáºp ngừng “Thôi, ta vá» phòng trước đây!†Lãnh Tâm Âm đứng dáºy Ä‘i ra cá»a, đến cá»a phòng thân hình yêu kiá»u chợt dừng lại, hÆ¡i run nhẹ, khẽ mÃm chặt môi quyết định.
“Äúng rồi, Vô Ưu, ngươi theo ta, ta có chút việc muốn chỉ Ä‘iểm cho ngươi.†Diệp Vô Ưu nghe váºy mừng rỡ vô cùng, có gì cho hắn ư? Chắc chắn là bản thân nà ng rồi. Khi nà ng quay trở lại hắn đã nghÄ© đến việc bắt nà ng thá»±c hiện lá»i hứa, bây giá» nghe nà ng nói váºy hắn thiếu Ä‘iá»u muốn nhảy dá»±ng lên vì sung sướng. Hắn nhanh chóng vẫy tay chà o Lãnh Sương Sương rồi phóng nhanh ra ngoà i…
Lãnh Tâm Âm cảm giác được Diệp Vô Ưu đã bước và o phòng, nà ng không há» xoay ngưá»i lại, cháºm rãi Ä‘i đến bên hương sà ng. Diệp Vô Ưu khẽ khép chặt cá»a rồi xoay ngưá»i lại, liá»n phát hiện Lãnh Tâm Âm Ä‘ang cởi bá» tấm phi phong trên ngưá»i, động tác nhẹ nhà ng uyển chuyển động lòng, Tấm phi phong cháºm rãi rÆ¡i trên ná»n đất, thân thể ngá»c ngà má»m mại hiện lên rõ rà ng trong ánh nến. Diệp Vô Ưu hưng phấn cùng cá»±c, hắn lúc nà y cÆ¡ bản có thể xác định được Lãnh Tâm Âm muốn thá»±c hiện lá»i hứa vá»›i hắn. Thân ảnh chợt lóe, Diệp Vô Ưu đã dá»±a sát thân sau Lãnh Tâm Âm, song thá»§ siết nhẹ vòng ngá»±c cá»§a nà ng “Sư phụ tá»· tá»·, ta rốt cục cÅ©ng đợi được đến ngà y nà y!†Diệp Vô Ưu ghé sát và o tai nà ng thì thà o, hÆ¡i thở nóng rá»±c là m ngá»c diện Lãnh Tâm Âm cÅ©ng hồng lên trông quyến rÅ© vô ngần. “NguÆ¡i thá»±c sá»± muốn ta sao?†Lãnh Tâm Âm khẽ thở nhẹ “Ta hi vá»ng ngươi đáp ứng ta má»™t Ä‘iá»u kiện.â€
“Sư phụ tá»· tá»·, là việc gì?†Diệp Vô Ưu vá»™i há»i, vừa há»i ma thá»§ đã lần cởi thắt lưng áo. Äã quyết định á»§y thân cho hắn nên lúc nà y Lãnh Tâm Âm không chút phản đối hà nh đông đó. Vừa cởi được áo ngoà i nà ng, hai tay hắn đã ôm lấy hai đồi ngá»±c căng tròn, đầu ngón tay khẽ vê nhẹ đỉnh hồng châu, từng cảm giác tuyệt vá»i từ đầu ngón tay truyá»n vá» khiến Diệp Vô Ưu dục há»a dâng cao vạn trượng.
“Việc cá»§a chúng ta lúc nà y đừng bao giá» cho Sương Sương biết được không?†Lãnh Tâm Âm hÆ¡i thở nặng nhá»c, mặc dù trong lòng có chút không cam tâm nhưng Diệp Vô Ưu vá»›i nà ng quan tâm vô cùng, tuyệt không khiến nà ng có phản cảm, sá»± tháºt mà nói trong lòng nà ng không há» chán ghét hắn. Lúc nà y trong lòng ma thá»§ cá»§a hắn, từng cảm giác nhè nhè từ hai đỉnh hồng châu truyá»n và o khiến cho thân thể nà ng má»m nhÅ©n không còn chút sức lá»±c, từng luồng cảm giác bứt rứt khác lạ khiến trong sâu thắm ná»™i tâm nà ng nổi lên má»™t khát vá»ng. Äá»™t nhiên lúc nà y nà ng bá»—ng phát hiện, kì tháºt trong sâu thẳm tâm hồn nà ng loại cảm giác nà y đã tồn tại từ rất lâu rồi, chỉ là từ trước đến nay vẫn bị ý chà áp chế mà thôi.
“Sư phụ tá»· tá»·, tá»· yên tâm. Ta sẽ không nói cho Sương tá»· biết đâu!†Diệp Vô Ưu má»™t tay ly khai đỉnh hồng châu tiếp tục cởi bá» y phục nà ng, má»™t tay vẫn tiếp tục nâng niu đỉnh ngá»c phong, trong lòng hắn biết rằng hắn sẽ không nói vá»›i Sương Sương, nhưng sẽ không cản nà ng tá»± tìm hiểu, Ä‘iá»u đó hắn không quan tâm. Nghe Diệp Vô Ưu đáp ứng, Lãnh Tâm Âm không nói gì nữa, hai mắt khép há» mặc cho Diệp Vô Ưu thi triển ma thá»§ trên ngưá»i nà ng, hai hà m răng ngá»c siết nhẹ nhưng vẫn không thể ngăn được những âm thanh rên rỉ nhẹ thoát ra. Những tiếng rên khoái lạc nà y đối vá»›i Diệp Vô Ưu còn hÆ¡n rất nhiá»u các loại thuốc kÃch tình.
Trong chốc lát, y phục lần lượt được cởi bá», má»™t thân thể thon dà i, trắng như bạch ngá»c, vá»›i những đưá»ng cong quyến rÅ©, bà ẩn mê ngưá»i hiện ra trước mắt Diệp Vô Ưu, yết hầu cá»§a hắn chuyển động lên xuống liên tục. Thân thể quyến rÅ© cá»§a Lãnh Tâm Âm như má»™t chưởng trà mạng khiến hắn như có cảm giác không khà xung quanh như bị hút chặt, toà n thân đông cứng.
“Sư phụ tá»· tá»·, thân thể ngưá»i đẹp quá!†Diệp Vô Ưu vuốt nhẹ thân thể nà ng. Lãnh Tâm Âm không nói gì, chỉ “ư†khẽ má»™t tiếng, khẽ uốn nhẹ, mặc dù chỉ là má»™t động tác nhẹ nhà ng, nhưng trong mắt Diệp Vô Ưu động tác đó mê hoặc cùng cá»±c, trong lòng hắn dục há»a bà nh trướng. Hắn rốt cuá»™c cÅ©ng khồng thể nhịn được nữa, nhanh chóng cởi bá» toà n bá»™ y phục, trưá»n lên thân hình đầy quyến rÅ© đó, nhẹ nhà ng tách đôi chân ngá»c thon dà i, xâm nháºp vùng cấm địa huyá»n bÃ.
Lãnh Tâm Âm kiá»u thanh khẽ “ư†má»™t tiếng Ä‘au đớn, váºt thể cứng rắn, nóng hổi cá»§a Diệp Vô Ưu đã phá tan lá»›p ngăn cản cuối cùng trong thông đạo nhá» hẹp cá»§a nà ng, toà n bá»™ xâm chiếm hết bên trong. Lãnh Tâm Âm đột nhiên cong ngưá»i, ngá»c thá»§ ôm chặt lấy thân thể cưá»ng tráng cá»§a Diệp Vô Ưu, mưá»i đầu ngón tay bấu chặt lấy da thịt hắn, hà m răng ngá»c nghiến chặt.
“Äừng động Ä‘áºy, song tu... †Lãnh Tâm Âm váºn dụng toà n bá»™ sức lá»±c nói ra và i lá»i. Song tu công pháp nháy mắt đã phát động, hai luồng chân khà thông qua vị trà tiếp xúc thân máºt giữa hai ngưá»i, lưu chuyển tuần hoà n liên miên bất tuyệt…
“Tốt lắm!†không biết trải qua bao lâu, Lãnh Tâm Âm thở nhẹ ra hai tiếng, cùng lúc đó Diệp Vô Ưu cÅ©ng hét lên má»™t tiếng sung sướng, ở trên ngưá»i nà ng bắt đầu chuyển động lên xuống nhịp nhà ng. HÆ¡i thở gấp gáp, kèm theo những âm thanh rên rỉ tiêu hồn, trong phòng Lãnh Tâm Âm lúc nà y xuân ý nồng nồng. Sau ná»a đêm hoạt động nhịp nhà ng, Ä‘iên cuồng không biết mệt má»i, Diệp Vô Ưu cuối cÅ©ng Ä‘em tất cả tinh lá»±c bắn thẳng và o trong ná»™i thể cá»§a ngưá»i ngá»c. Tráºn chiến chấm dứt, Diệp Vô Ưu dùng chút sức lá»±c cuối cùng âu yếm ôm lấy thân thể lõa lồ cá»§a Lãnh Tâm Âm, thể hiên má»™t tình yêu thương vô hạn.
“Ngươi muốn biết vì Ä‘iá»u gì mà ta quyết định bang trợ cho Tuyết Minh Văn không?†Lãnh Tâm Âm đột nhiên mở miệng, vừa má»›i mất Ä‘i tấm thân thanh bạch mà mình cố công gìn giữ nhiá»u năm, nà ng chợt cảm giác trong tâm hồn mình không có chút cảm giác hối háºn, Giá» phút nà y đối vá»›i nà ng nam nhân nà y không chỉ là sá»± gần gÅ©i vá» thân xác mà dưá»ng như tâm hồn cÅ©ng đã hòa là m má»™t. “Biết, là vì Tuyết Minh ÄÆ°á»ng†Diệp Vô Ưu ngữ khà mang chút đố kị “Sư phụ tá»· tá»·, nà ng không quên được hắn sao?â€
“Ngươi nói đúng má»™t mà chưa phải là tất cả, ta là m việc nà y là vì Tuyết Minh ÄÆ°á»ng, nhưng tuyệt không phải là vì ta không quên được hắn.†Lãnh Tâm Âm thầm nói “Chỉ là vì ta từng đáp ứng vá»›i hắn má»™t việc.â€
“Là việc gì váºy?†Diệp Vô Ưu có chút hÆ¡i tò mò.
“Ta nghÄ©, sá»± tình ta vá»›i Tuyết Minh ÄÆ°á»ng năm đó chắc ngươi cÅ©ng biết má»™t Ãt.†Lãnh Tâm Âm mÆ¡ mà ng “Chuyện đó đã qua lâu lắm rồi, ta vá»›i hắn có má»™t lá»i hứa… Ngươi biết nguyện vá»ng lá»›n nhất cá»§a Tuyết Minh ÄÆ°á»ng là gì không?â€
Last edited by haitc; 06-10-2008 at 02:23 PM.
|

12-10-2008, 07:37 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngà y 16 giá» 51 phút
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
|
|
Quyển 6: Song tu a song tu
Chương 17: lăng thần Ä‘Ãch kÃch tình
Dịch: quykiemkhach
Biên táºp: mika
Nguồn: www.***************.org
“
Ta không phải hắn, là m sao mà biết hắn có nguyện vá»ng gì?†Diệp Vô Ưu ngữ khà vẫn như cÅ© có chút đó kị trong lòng. Nếu không nghÄ© Tuyết Minh ÄÆ°á»ng là cha cá»§a Lãnh Sương Sương chỉ sợ hắn sẽ lại dùng ba chữ “tiểu bạch diện†nà y để chỉ Tuyết Minh ÄÆ°á»ng mất.
“Hai trăm năm trước, Vân Má»™ng đại lục, tứ đại đế quốc bây giá» vốn chỉ là má»™t quốc gia duy nhất. Những năm gần đây có rất nhiá»u cá nhân hùng tâm vạn trượng, luôn mang trong mình má»™t ước muốn phân đấu cả Ä‘á»i là thống nhất toà n Vân Má»™ng Ä‘ai lục, và đó cÅ©ng chÃnh là ước nguyện lá»›n nhất cá»§a Tuyết Minh ÄÆ°á»ng.†Lãnh Tâm Âm ngữ khà chợt trầm xuống “Trước lúc hắn lâm tá», ta đã đáp ứng vá»›i hắn má»™t Ä‘iá»u đó là khà còn má»™t hÆ¡i thở ta nhất định sẽ trợ giúp Phiêu Tuyết đế quốc nhất thống Vân Má»™ng đại lục.â€
“Không thể được, sư phụ tá»· tá»·, việc khó như váºy sao có thể dá»… dà ng hứa vá»›i ngưá»i ta?†Diệp Vô Ưu giá»ng nói cà ng trở nên bất mãn vô cùng.
“Ngươi nghÄ© ta thÃch hắn sao? Nguá»i ghen à ?†Lãnh Tâm Âm giá»ng nói không chút tức giáºn, nà ng hiển nhiên cÅ©ng hiểu ra sá»± ghen tỵ trong lá»i nói cá»§a Diệp Vô Ưu “Tuyết Minh ÄÆ°á»ng dù sao cÅ©ng đã chết nhiá»u năm rồi, lại còn là phụ thân cá»§a Sương Sương, ngươi… hà tất phải đố kị vá»›i hắn là m gì?â€
“Hắn tuy đã chết nhưng tá»· vẫn không quên được hắn, ta sao lại không đố kị chứ?†Diệp Vô Ưu ấm ức “Nếu hắn không phải phụ thân cá»§a sư tá»·, ta nhất định đã mắng hắn má»™t tráºn rồi.â€
“Äầu ngươi có vấn đỠà ?†Lãnh Tâm Âm rốt cục cÅ©ng không thể nhẫn nại mà mắng hắn má»™t câu “Vá»›i má»™t ngưá»i đã chết cÅ©ng sinh lòng đố kị, ngươi đúng là hết thuốc chữa mà .â€
“Hẹp hòi ư, vì sư phụ tá»· tá»· ta không cần biết cái gì là hẹp hòi cả!†Diệp Vô Ưu cao giá»ng. Nói thì nói váºy thôi, đêm nay hắn đã hoạt động quá nhiá»u, mặc dù song tu công pháp trợ giúp phần lá»›n nhưng lúc nà y cÅ©ng rất mệt má»i. Nhá» Lãnh Tâm Âm vẫn còn tấm thân xá» nữ, nên Diệp Vô Ưu công lá»±c thu được lợi Ãch rất lá»›n, nhưng sau má»™t hồi phong cuồng tảo liá»…u đã tiêu hao quá nhiá»u tinh lá»±c. Lãnh Tâm Âm lúc nà y trong lòng cảm xúc lẫn lá»™n, vừa bá»±c mình, vá»a buồn cưá»i, lại xen và o đó má»™t chút đắc ý.
Vốn cÅ©ng đã mệt má»i, muốn nghỉ ngÆ¡i má»™t chút nhưng chợt nhá»› đến má»™t việc, Lãnh Tâm Âm vá»™i nói: “Ngươi mau trở vá» phòng mình Ä‘i, không thể qua đêm tại đây được!â€
“Vì sao lại không thể chứ?†Diệp Vô Ưu bất bình nói.
“Ta không muốn Sương Sương biết được việc nà y.†Lãnh Tâm Âm hừ nhẹ má»™t tiếng “Ngươi mau vá» phòng Ä‘i, bằng không từ nay vá» sau đừng mong ta… cho ngươi nữa.â€
“Sư phụ tá»· tá»·, ngưá»i nói sao? Từ nay vá» sau ta có thể cùng tá»· song tu sao?†Diệp Vô Ưu vừa nghe váºy đã cưá»i hì hì, trong lòng hà há»ng vô cùng, hắn đâu phải là thằng ngu mà không hiểu ý tứ trong lá»i nói cá»§a Lãnh Tâm Âm. Vốn theo ước định thì Lãnh Tâm Âm có thể từ nay vá» sau không cần để ý đến hắn nữa.
“Ngươi có Ä‘i hay không?†Lãnh Tâm Âm không trả lá»i câu há»i cá»§a Diệp Vô Ưu, chỉ là ngữ khà hÆ¡i có chút giáºn dá»—i.
“Gấp cà i gì chứ, trước khà trá»i sáng ta Ä‘i là được!†Diệp Vô Ưu không muốn rá»i Ä‘i ngay lúc nà y, vòng tay ôm lấy Lãnh Tâm Âm, đôi bà n tay khẽ lướt nhẹ trên ngá»c thể mịn mà ng cá»§a nà ng.
“Nếu Sương Sương biết chuyện nà y, ngươi từ nay vỠsau đừng mong chạm đến ta nữa.†Lãnh Tâm Âm hừ nhẹ, ngữ khà đầy vẻ ấm ức.
“Yên tâm mà , sư tá»· không biết đâu!†Diệp Vô Ưu thuáºn miệng nói, trong lòng thầm nghÄ© dù Lãnh Sương Sương biết cÅ©ng không có vấn đỠgì lá»›n.
“Ta hơi mệt, đừng loạn động nữa!†Lãnh Tâm Âm không phản ứng gì trước hà nh động của hắn, chỉ nhè nhẹ nói rồi sau đó rúc mình và o trong lòng ngực Diệp Vô Ưu, cặp mắt mĩ lệ nhắm lại, từ từ tiến và o giấc mộng đẹp.
“Sư phụ tỷ tỷ, ta cuối cùng cũng có được nà ng rồi.†Diệp Vô Ưu trong lòng thầm nghĩ, Mặc dù lúc nà y toà n thân hắn uể oải vô lực, nhưng cảm giác trong lòng hưng phấn cùng cực, cái cảm giác nà y khiến hắn bây giỠkhông hỠmuốn ngủ chút nà o…
Äôi tay háo sắc cá»§a hắn bắt đầu không ngững vuốt ve toà n thân Lãnh Tâm Âm rồi nhẹ lướt lên đôi bá» mông căng tròn, tiến thấp dần, thấp dần và o vùng đất bà hiểm. Lãnh Tâm Âm khẽ chuyển mình, ngá»c thá»§ ngăn chặn bà n tay tham lam cá»§a Diệp Vô Ưu khiến hắn sững ngưá»i, khuôn mặt đầy vẻ khổ sở: “Sư phụ tá»· tá»·, sao giữ ta lại váºy?†Diệp Vô Ưu tâm trạng có chút buồn bá»±c, hướng mắt nhìn phÃa cá»a sổ, thấy bóng tối đã nhà n nhạt, hiển nhiên không lâu nữa trá»i sẽ sáng.
“Ngươi không chịu vá» phòng sao?†Lãnh Tâm Âm có chút tức giáºn. Diệp Vô Ưu im lặng không nói, vẻ mặt si ngốc nhìn nà ng. Hình dáng giáºn dữ cá»§a nà ng lúc nà y khiến phong váºn thêm và i phần mê hoặc, quyến rÅ©.
“Ngươi nhìn cà i gì?†Lãnh Tâm Âm vừa xấu hổ vừa giáºn, ngá»c chỉ cong lại cà o cấu cánh tay cá»§a Diệp Vô Ưu. “Sư phụ tá»· tá»·, dáºy rồi à !†Diệp Vô Ưu reo lên má»™t tiếng vui mừng rồi nhanh chóng vươn ngưá»i đè chặt lên hạ thân cá»§a ngưá»i ngá»c.
“Không muốn ta cà o cấu ngươi nữa chứ, Ä‘i ra ngoà i mau!†Lãnh Tâm Âm giá»ng nói tuy còn chút tức giáºn nhưng đã giảm Ä‘i rất nhiá»u.
“Sư phụ tá»· tá»·, bây giá» còn chưa há»ng sáng mà !†Diệp Vô Ưu thấp giá»ng nói, nam nhân và o buổi sáng sá»›m dục há»a thưá»ng rất mãnh liệt, lúc nà y lại tiếp xúc thân máºt vá»›i thân thể mịn mà ng tuyệt mÄ© đầy tÃnh co dãn cá»§a ngưá»i ngá»c khiến dục há»a bốc cao vạn trượng. Nhìn đôi môi anh đà o thÆ¡m tho quyến rÅ© gần trong gang tấc,hắn không nhịn được cúi xuống hôn tá»›i. Lãnh Tâm Âm khẽ dãy dụa má»™t chút, nhưng rất nhanh như thá»§y triá»u lên má»™t cảm giác khoan khoái từ các bá»™ vị nhạy cảm trên ngưá»i truyá»n đến.
“Ư†tiếng kiá»u thanh khẽ thoát ra từ đôi môi anh đà o, chiếc lưỡi xinh đẹp thÆ¡m tho nhanh chóng tiến sang hòa nháºp cùng sá»± cuồng nhiệt cá»§a Diệp Vô Ưu. Vừa say đắm cuá»™n lấy chiếc lưỡi má»m mại cá»§a Lãnh Tâm Âm, hai tay Diệp Vô Ưu nhanh chóng xoa nắn những bá»™ vị mẫn cảm trên thân thể nà ng. Trong nháy mắt, thân ngá»c trở nên nóng rá»±c, uốn éo không ngừng, những động tác tưởng chừng như vô lá»±c nà y lại khiến cho dục há»a trong ngưá»i Diệp Vô Ưu bốc lên đỉnh Ä‘iểm, yết hầu lên xuống liên tục.
Kêu nhẹ má»™t tiếng, hắn khẽ nâng cặp đùi ngá»c thon dà i cá»§a Lãnh Tâm Âm rồi nhanh chóng, mạnh mẽ tiến và o trong ngưá»i nà ng. “Ư†má»™t tiếng rên nhẹ phát ra, tá»±a hồ như Ä‘au đớn, tá»±a hồ như thá»a mãn, vừa bị phá thân chưa lâu nên hạ thân cá»§a Lãnh Tâm Âm vẫn chưa được hồi phục. Diệp Vô Ưu lúc nà y cÅ©ng không chút thương hoa tiếc ngá»c, hắn liên tục nhấp nhô phong cuồng bạo vÅ© trên thân ngá»c, những âm thanh rên rỉ vang lên liên miên không dứt…
Không biết trải qua bao lâu, Diệp Vô Ưu rốt cuá»™c cÅ©ng gà o to má»™t tiếng sau cùng, bao nhiêu tinh lá»±c chân nguyên trút hết và o trong cÆ¡ thể ngưá»i ngá»c, rồi lảo đảo muốn gục lên thân hình má»m mại cá»§a nà ng, đột nhiên má»™t cá»— lá»±c đạo cá»±c mạnh vụt tá»›i, Diệp Vô Ưu cả ngưá»i nặng ná» rÆ¡i bịch xuống ná»n đất.
“Sư phụ lão bà , ngươi muốn mưu sát thân phu hả?†Diệp Vô Ưu khuôn mặt nhăn nhó, khóc dở mếu dở, vừa rồi má»›i hao phà quá nhiá»u tinh lá»±c, muốn ôm ấp thân thể xinh đẹp cá»§a Lãnh Tâm Âm nghỉ ngÆ¡i má»™t chút thì đột nhiên bị đôi chân ngá»c xinh đẹp kia cho má»™t cước đá bay xuống giưá»ng.
“Ai cho ngươi là m loạn?†Lãnh Tâm Âm kiá»u hứ má»™t câu “Ngươi còn không mau vá» phòng? Trá»i sáng rồi kìa!†CÅ©ng khó trách Lãnh Tâm Âm là m váºy, bây giá» trá»i đã bắt đầu há»ng sáng, vốn là muốn Diệp Vô Ưu thừa dịp trá»i tối ra ngoà i để không bị ngưá»i phát hiện, ai dè tên sắc quá»· nà y trên ngưá»i nà ng hoạt động lâu đến váºy. NghÄ© đến cả buổi tối hôm qua để tên tiểu sắc lang nà y chiếm không biết bao tiện nghi, nà ng trong lòng tức giáºn tiện thể cho hắn má»™t cước bay xuống giưá»ng.
“Ta Ä‘i là được rồi mà , không cần phải nặng tay thế chứ!†Diệp Vô Ưu than thở má»™t hồi, nặng nhá»c nhặt đống quần áo la liệt trên mặt đất mặc và o. Hắn tuyệt không phải giáºn Lãnh Tâm Âm mà chỉ lo lắng nà ng từ nay vá» sau không cho hắn cùng lên giưá»ng nữa, như váºy quả là quá phiá»n toái, cho nên hắn buá»™c phải đồng ý yêu cầu cá»§a nà ng. Mặc xong quần áo, chợt Diệp Vô Ưu chạy nhanh tá»›i bên giưá»ng, ngá»c ma thá»§ nhanh như chá»›p vươn ra cấu nhẹ và o bá» ngá»±c căng tròn cá»§a Lãnh Tâm Âm trả thù cú đá, rồi lắc mình vá»t ra ngoà i theo hướng cá»a sổ chạy Ä‘i. “Tá» sắc lang†Lãnh Tâm Âm mắng thầm má»™t tiếng, ngá»c diện đỠbừng, rất nhanh sau đó đã thấy khẽ thở dà i…
Phòng ngá»§ cá»§a Lãnh Tâm Âm vốn ở cạnh phòng cá»§a Diệp Vô Ưu, rá»i khá»i phòng nà ng qua phòng hắn chỉ trong má»™t sát na thá»i gian, căn bản không thể có ngưá»i nà o phát hiện được. Nhảy vá»™i lên giưá»ng, Diệp Vô Ưu lúc nà y quả tháºt rất muốn ngá»§ má»™t giấc cho đã Ä‘á»i, tối qua hoạt động cả ná»a đêm, sáng sá»›m lại đại chiến thêm lần nữa, chưa có giá» phút nà o được ngÆ¡i nghỉ, lúc nà y quả tháºt cần phải dưỡng sức má»™t thá»i gian. Lúc nà y, khi Diệp Vô Ưu trong phòng Ä‘ang ngáy khò khò thì ở cách xa hà ng ngà n dặm, ở bên ngoà i Vô Ưu sÆ¡n trang lại náo nhiệt dị thưá»ng. Ngà y hôm nay là ngà y đầu tiên chÃnh thức tuyên bố danh sách Tiên bảng, trên Tiên bảng lần nà y phần đông là ngưá»i tu tiên tham gia Bình giám đại há»™i, nhưng kể cả ngưá»i không tu tiên cÅ©ng chú ý vô cùng bởi lẽ danh sách thứ báºc lần nà y sẽ cho há» sá»± lá»±a chá»n quan trá»ng khi gia nháºp má»™t môn phái tu tiên.
Vốn tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u nghÄ© rằng đứng vị trà thứ nhất trong tiên bảng lần nà y sẽ là má»™t ngưá»i cá»§a Tán Tiên môn – Tiêu Diêu. Vá»›i tu vi cao thâm cá»§a Tiêu Diêu chắc chắn không cần phải nói, Tán Tiên môn nhất định sẽ lại tiếp tục bảo trì ngôi vị đệ nhất môn phái, Nhưng khi nhìn lên Tiên bảng há» má»›i biết rằng mình đã sai, chẳng những Tiêu Diêu không phải đệ nhất nhân trên Tiên bảng, mà căn cứ và o danh sách trên đó chỉ sợ Tán Tiên môn danh hiệu đệ nhất Tu tiên môn phái cÅ©ng khó lòng giữ được.
Tiên bảng đệ nhất là Hoa Vân La – cao cấp tu sÄ©. Cái tên Hoa Vân La nà y khiến má»i ngưá»i Ä‘á»u ngá» vá»±c, bởi lẽ đại bá»™ pháºn há» chưa há» nghe nói qua, nhưng thá»±c lá»±c đạt tá»›i cảnh giá»›i cao cấp tu sÄ© thì không khá»i cảm thấy khiếp sợ. Bá»n há» không thể nghÄ© rằng trên Ä‘á»i lại có ngưá»i đạt tá»›i cảnh giá»›i cao cấp tu sÄ©, chỉ là nếu há» biết rằng tu vi thá»±c tế cá»§a nà ng lúc nà y đã vượt xa cảnh giá»›i tu sÄ© đạt tá»›i chân nhân cảnh giá»›i thì chỉ sợ bá»n há» sẽ chết đứng đương trưá»ng.
Khi được giá»›i thiệu bá»n há» má»›i biết rằng nà ng là vị cung chá»§ thần bà cá»§a Vô Song cung. Äến lúc nà y trong lòng ai cÅ©ng nghÄ©, Vô Song cung thá»±c lá»±c quả có thể trở thà nh tu tiên đệ nhất môn phái. Bà i danh đệ nhất tiên bảng có thể ngoà i ý muốn cá»§a má»i ngưá»i, nhưng khà biết Hoa Vân La là Vô Song cung chá»§ thì má»i ngưá»i cÅ©ng dần xem đó là điá»u dá»… hiểu. Nhưng khi nhìn đến cái tên ở vị trà thứ hai, thì quả thá»±c há» không thể nà o nghÄ© đến được.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
diep vo uu, êàìàñóòðà, hinh nen phuong hoang, ïîòòåð, luu manh quan phuong pho, phung hoang, quần phương thổ, tranh phuong hoang, võ lâm quân phương, vo han quan phuong pho, vo lai quan, vo lai quan pho, vo lai quan pho phuong, vo lai quan phuong, vo lai quan phuong 4vn, vo lai quan phuong ho, vo lai quan phuong ho vo, vo lai quan phuong lau, vo lai quan phuong pho, vo lai quan phuong tho, vo lai quan phương pho, vo lai quan thuong, vo lai quan thuong pho, vo lai quan vuong pho, vo lai quan vuong tho, vo loai quan pg, volai quan, volaiquan, volaiquanchu, volaiquanduongpho.4vn  |
| |