 |
|

14-04-2008, 02:51 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Thương Hải – Phượng Ca
THÆ¯Æ NG HẢI – PHƯỢNG CA
Chương 31 – Hồi 5
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Ninh Ngưng kêu xong thì cÅ©ng phát hiện ra lỡ lá»i, mà u đỠliá»n lan ra đến mang tai, cà ng khiến da thịt như ngá»c má»m. Cốc Chẩn Ä‘oán ra manh mối nên liếc Lục Tiệm lá»™ vẻ cưá»i cưá»i. Lục Tiệm thì lại ngạc nhiên, há»i:
- Ninh cô nương, vì sao không được?
Ninh Ngưng cúi đầu, ngón tay bắt chéo và o nhau nhưng vì dùng sức quá mạnh nên ngón tay biến thà nh mà u trắng như muốn gãy ra.
Tiên BÃch thấy vẻ mặt cô thì trong lòng thương xót: “Cô bé nà y thân thế rất đáng thương, lại bất hạnh yêu phải Lục Tiệm… ông trá»i trêu ngưá»i đến thế là cùng.†NghÄ© nghÄ© rồi chợt trong lòng chợt chuyển động, nảy ra má»™t ý tưởng khiến bản thân cô cÅ©ng cảm thấy kinh hãi.
Lục Tiệm thấy Ninh Ngưng không trả lá»i thì lại há»i:
- Ninh cô nương?
Ninh Ngưng tâm hồn thiếu nữ rối như tÆ¡ vò, bị y há»i han như váºy thì lại cà ng hoảng loạn, ngẩn ngẩn ngÆ¡ ngÆ¡ không đáp được.
Tiên BÃch thấy thế vá»™i cứu vãn, nói:
- Ninh cô nương là thấy thân thể đệ không khá»e, không nên Ä‘i xa, hÆ¡n nữa Ngu Chiếu cÅ©ng bị thương trên ngưá»i. Lục Tiệm sững lại, thấy Ngu Chiếu vẻ mặt mệt má»i, chỉ vì tÃnh cách cứng rắn nên cho dù bị thương nặng cÅ©ng không chịu tá» ra yếu Ä‘uối nên ra sức áp chế vết thương Ä‘i cùng má»i ngưá»i không chịu tụt lại.
Lục Tiệm trước nay vẫn quên mình vì ngưá»i, liá»n láºp tức không yên lòng, đà nh nói:
- Váºy thì thương thế cá»§a Ngu huynh quan trá»ng hÆ¡n…
- Äệ cÅ©ng không cần phải lo lắng cho yên nguy cá»§a Diêu Tình. - Tiên BÃch chợt lấy từ trong tay áo ra má»™t cái thẻ gá»— má»™c đà n toà n mà u và ng thoang thoảng mùi hương giao cho Tô Văn Hương:
- Ngươi Ä‘em cái “Ất Má»™c lệnh†nà y giao cho chá»§ nhân, xin ông ấy nể mặt mẹ ta đối xá» tốt vá»›i Diêu Tình. Nếu không sẽ tổn thương tá»›i tình cảm giữa hai bá»™ Thiên, Äịa.
Tô Văn Hương ngần ngừ đón lấy, Ä‘i mấy bước rồi quay đầu lại buồn buồn há»i:
- Ngưng nhi, cô tháºt sá»± không quay vá» sao?
Ninh Ngưng mặt trắng bệch, gáºt đầu không nói. Tô Văn Hương thở dà i rồi tá»± bá» Ä‘i.
Má»i ngưá»i thấy váºy Ä‘á»u ngạc nhiên. Tiên BÃch lại nghÄ© đến má»™t việc, trong lòng kinh hãi nghi ngá» liá»n quay lại nhìn Ngu Chiếu, thấy y mà y ráºm run lên, mặt tÃm bầm, hiển nhiên Ä‘ang khổ sở áp chế vết thương. Tiên BÃch tuy biết y tÃnh nết cứng rắn nhưng cÅ©ng không nhin được đưa tay ra định đỡ, không ngá» Ngu Chiếu phất tay áo đẩy cô ra. Tiên BÃch nóng giáºn, Ä‘ang định trách móc thì bá»—ng nghe Ngu Chiếu cao giá»ng nói:
- Tiên BÃch muá»™i tá», linh dược cá»§a Äịa bá»™ quả tháºt thần kỳ, chỉ má»™t lúc là thương thế cá»§a ta đã khá»e rồi…
Âm thanh vang vá»ng đầy sinh lá»±c, chẳng có vẻ yếu á»›t bị thương gì cả.
Tiên BÃch rõ rà ng thấy vết thương cá»§a y nặng hÆ¡n nhưng lại tá»± nói là khá»e rồi thì trong lòng rất ngạc nhiên, Ä‘ang định tra há»i thì chợt thấy Ngu Chiếu thò tay ra hút má»™t cái, cách không hút má»™t viên đá nhá» và o lòng bà n tay. Tiên BÃch thấy y sau khi bị trá»ng thương mà lại váºn chuyển thần công, chưa kịp há»i thì đã nghe vù má»™t tiếng, viên đá đó còn nhanh hÆ¡n Ä‘iện bắn tá»›i má»™t cây tùng đằng xa.
Có tiếng kêu thảm, cây tùng đó khẽ rung lên rồi cây cá» lắc lư, má»™t bóng ngưá»i nhảy ra rồi thoáng má»™t cái đã biến mất.
Tiên BÃch tỉnh ngá»™ ra, trong lòng liá»n trầm xuống. Cô lại nhìn Ngu Chiếu thì trán đã nổi gân xanh, mặt Ä‘en xạm lại như muốn chảy máu. Tiên BÃch vô cùng kinh hãi, chưa kịp nói gì thì Ngu Chiếu bá»—ng rảo bước Ä‘i trước.
Má»i ngưá»i đưa mắt nhìn nhau rồi Ä‘i theo phÃa sau. Ngu Chiếu má»™t mạch Ä‘i tá»›i ngôi nhà tranh rồi má»›i ngồi bệt xuống đất, phun ra má»™t ngụm máu tươi lá»›n, mặt từ tÃm biến thà nh trắng, từ trắng biến thà nh và ng.
Tiên BÃch vá»™i lấy ra má»™t cái bình ngá»c rồi đổ ra mấy viên thuá»™c mà u xanh lục mùi thÆ¡m xá»±c mÅ©i cho Ngu Chiếu uống. Cốc Chẩn đứng má»™t bên, há»i:
- Vừa rồi trốn trong rừng có phải là tùy tùng của Diệp Phạm không?
Ngu Chiếu nhắm mắt không nói, chỉ khẽ gáºt đầu.
Cốc Chẩn thở dà i nói:
- Diệp lão Phạm ngưá»i đúng như tên hiệu, mắt biển không lá»t, bị hắn để ý rồi thì như âm hồn không tan Ä‘i, không chết thì không chịu dừng. Hắn đã cho đệ tá» Ä‘uổi theo chúng ta thì chắc là má»™t khi bố trà ổn thá»a cho Bạch Tương Dao xong nhất định sẽ nhanh chóng Ä‘uổi tá»›i. Ngu huynh vừa rồi hư trương thanh thế cÅ©ng chỉ dá»a hắn được má»™t lúc chứ không lâu đâu.
Lục Tiệm, Ninh Ngưng nghe váºy thì má»›i hiểu ra, Diệp Phạm phái tùy tùng theo dõi nhưng bị Ngu Chiếu phát hiện ra liá»n tương kế tá»±u kế phao lên là vết thương khá»e rồi, sau đó tụ hết kình lá»±c lấy váºt từ xa rồi bắn cho ngưá»i ta bị thương. Diệp Phạm nếu biết tin nà y chắc sẽ ngỡ ngà ng hồi lâu, không dám láºp tức tìm tá»›i.
Nhưng Cốc Chẩn hiểu rõ tÃnh tình Diệp Phạm, Ngu Chiếu giả vẻ như váºy chỉ có thể dá»a hắn má»™t lúc, nếu bị Diệp Phạm phát hiện ra đã trúng kế thì hắn bụng dạ hẹp hòi, lúc trả thù tất nhiên lại cà ng nặng ná». Cốc Chẩn láºp tức không nhịn nổi, há»i:
- Thương thế của Ngu huynh rốt cuộc thế nà o?
Tiên BÃch lắc đầu nói:
- Sợ là trong vòng ba tháng không thể giảm được. Trừ khi…
Cốc Chẩn thấy cô im bặt thì bất giác há»i:
- Trừ khi là m sao?
Tiên BÃch nói:
- Trừ khi có loại nhân sâm, linh chi, hà thủ ô nghìn năm thì có lẽ trong và i ngà y khôi phục được.
Cốc Chẩn hơi trầm tư rồi chợt nói:
- Cái nà y thì sao?
Nói rồi đưa tay và o ngá»±c áo lấy ra má»™t cây linh chi tÃm bóng loáng, chÃnh là cây mà hắn Ä‘oạt lấy cá»§a con rắn khổng lồ. Tiên BÃch trông thấy linh chi tÃm thì cả kinh, thất thanh nói:
- Cái nà y ở đâu ra thế?
Cốc Chẩn Ä‘em nguồn gốc kể lại. Tiên BÃch hết sức mừng rỡ, nói:
- Bắc Lạp Sư Môn Ä‘i theo nhiá»u Ä‘á»i Äịa Mẫu, lá»›n tuổi thông minh, hiểu rõ tÃnh chất cá»§a cây cá». Cây linh chi tÃm nà y gá»i là “Nhưỡng Hà Ngá»c chiâ€, cứ má»™t trăm năm lại dà i thêm má»™t phân, má»™t nghìn năm má»›i thà nh hình, trong thá»i gian đó nếu không có thần váºt bảo vá» thì tất sẽ bị cầm thú ăn mất. Nhưng sau khi thà nh hình thì có thể cứu ngưá»i sống lại, xương má»c thêm thịt hiệu quả vô cùng…
Nói rồi Ä‘em linh chi tÃm chia thà nh hai ná»a, má»™t phần cho Ngu Chiếu ăn, má»™t phần thì đưa cho Lục Tiệm. Lục Tiệm tá»± biết không thể cứu được nên lúc đầu không chịu uổng phà thuốc tốt, nhưng không cưỡng lại được ý cá»§a má»i ngưá»i nên phải miá»…n cưỡng ăn và o. “Nhưỡng Hà Ngá»c chi†đó là thuốc tốt trá»i sinh, tuy không thể trừ được “Hắc Thiên kiếp†nhưng có công hiệu kéo dà i sức chống cá»±. Linh chi và o bụng chưa lâu, Lục Tiệm đã cảm thấy cả ngưá»i ấm nóng sung sức, không như vừa rồi trống rá»—ng yếu á»›t. Lại nhìn Ngu Chiếu nhắm mắt xếp bằng, mặt đỠbừng bừng, trán toát mồ hôi lấp lánh dà y đặc.
Tiên BÃch biết rằng Ngu Chiếu tu vi cao cưá»ng, linh chi tÃm và o bụng liá»n bị chân khà cá»§a y luyện hóa tan và o ruá»™t gan thì láºp tức thở phà o má»™t hÆ¡i, bước ra ngoà i cá»a. Chỉ thấy núi xa xanh má», đồng ruá»™ng biêng biếc, trước nhà có mấy cây tùng cổ thụ cà nh lá dà y đặc như đám mây, bên thân cây là mấy khối đá lá»›n như hòn núi, không khà trong là nh, đẹp đẽ mê ngưá»i.
Tiên BÃch ngắm nghÃa địa hình rồi chợt nảy ra ý định, hai tay ấn xuống đất váºn chuyển thần thông “Khôn Nguyên†chuyển dá»i đất đá. Bên trái đùn lên má»™t gò đất nhá», bên phải hõm xuống thà nh má»™t cái hố sâu, phÃa bắc dá»±ng má»™t khối đã lá»›n, phÃa nam chuyển má»™t cây tùng xanh. Thần thông cá»§a cô đến đâu thì xung quanh nhà tranh biến đổi đến đó, cao thấp lồi lõm không bằng phẳng.
Chốc lát đã xong, trán Tiên BÃch toát mồ hôi, nhìn địa thế sau khi biến đổi nhÃu mà y không nói.
Bá»—ng cô nghe có mấy tiếng vá»— tay, quay ngưá»i lại nhìn thì thấy Cốc Chẩn đứng bên cá»a cưá»i nói:
- Äám cây cối núi đá đó rất có tráºt tá»±, chẳng lẽ ẩn chứa tráºn pháp gì sao?
Tiên BÃch nói:
- Äó là tráºn “Háºu Thổ nhị tương†cá»§a Äịa bá»™ chúng ta. Nếu có địa thế thÃch hợp để bố trà tráºn thế thì có thể chống lại cả thiên quân vạn mã.
Cốc Chẩn cưá»i nói:
- Chống lại được thiên quân vạn mã nhưng chắc gì đã cản được Diệp lão Phạm. Thế nà y Ä‘i, ta vẽ thêm hoa văn trên gấm, trong tráºn cá»§a tá»· tá»· lại bố trà thêm má»™t tráºn pháp nữa được không?
Tiên BÃch nói:
- Ngươi xuất thân từ Äông Äảo, tráºn thế bà y ra Diệp Phạm có thể nháºn ra được, nếu bị phá thì chẳng phải tốn sức vô Ãch sao?
Cốc Chẩn cưá»i nói:
- Kể cả hắn nháºn ra được cÅ©ng chẳng phá được.
Nói rồi chỉ trá» tứ phÃa nhá» Tiên BÃch di chuyển đất đá, trong tráºn “Háºu Thổ nhị tương†lại bố trà thêm má»™t tráºn khác. Tiên BÃch hÆ¡i biết Dịch lý, thấy tráºn mà hắn thiết láºp không phải cá»u cung bát quái, cÅ©ng không phải tam tà i ngÅ© hà nh mà lung tung linh tinh, chẳng và o phương pháp nà o cả thì hết sức ngạc nhiên.
Bố trà tráºn xong, Cốc Chẩn lại nhá» Tiên BÃch đà o má»™t cái hố sâu cả trượng trước nhà , sau khi đà o xong lại cởi áo ngoà i che miệng hố rồi phá»§ má»™t lá»›p đất lên mặt hố. Tiên BÃch ngạc nhiên nói:
- Cái hố nà y để là m gì?
Cốc Chẩn cưá»i nói:
- Tất nhiên là để hãm hại Diệp lão Phạm rồi.
Tiên BÃch cau mà y, lắc đầu nói:
- Sao ngươi chắc chắn hắn sẽ Ä‘i qua chá»— nà y? HÆ¡n nữa loại hố nà y đối phó hổ sói, dã thú còn không đủ, sao có thể là m khó được Bất Láºu Hải Nhãn?
Cốc Chẩn nói:
- Nếu sâu quá thì ngược lại có chút bất tiện.
Tiên BÃch muốn há»i lại nhưng hắn đã quay ngưá»i Ä‘i và o nhà rồi.
Tiên BÃch thấy hắn hà nh động như ngưá»i ta diá»…n trò, vô cá»› là m mình tốn không Ãt chân nguyên thì trong lòng hết sức không vui, phất tay áo Ä‘i và o nhà thì thấy mà u đỠtrên mặt Ngu Chiếu đã rút Ä‘i, dáng vẻ uy nghi lẫm liệt, trên đỉnh đầu có khà trắng má» mịt giống như có mây là nh bao phá»§. Lục Tiệm vẻ mặt đã tốt hÆ¡n nhiá»u, Ä‘ang nhắm mắt dưỡng thần. Ninh Ngưng thì lại ngồi trong góc phòng, cầm má»™t viên đá nhá»n vẽ trên mặt đất, vẽ ra ngưá»i váºt núi sông, chim bay thú chạy, chỉ mấy nét bút mà tả được hết dáng vẻ, nhưng không đợi vẽ hết đã xóa Ä‘i. Cô cứ vẽ rồi xóa như váºy có vẻ trong lòng không yên tÄ©nh.
Trong nhà nhất thá»i yên tÄ©nh, chỉ có thể nghe thấy tiếng hòn đá nhá»n cá»§a Ninh Ngưng vạch xà o xạo trên mặt đất, chắc là phát hiện ra không khà trầm lắng nên không bao lâu tiếng lạo xạo cÅ©ng dừng lại. Ninh Ngưng bá» hòn đá nhá»n xuống, lặng lẽ đứng lên Ä‘i ra ngoà i cá»a.
Lúc nà y ánh mặt trá»i đã giảm, lặn dần vá» phÃa tây, đỉnh núi ngá»n cây Ä‘á»ng lại mà u và ng là m bốc lên má»™t dải hà o quang, sưá»n núi xa xa có má»™t luống hoa trắng như tuyết đỠnhư máu, bị gió thổi qua thì liá»n thi nhau múa lên rồi bị cuốn lấy rÆ¡i xuống hang sâu núi hiểm không thấy đâu nữa.
Ninh Ngưng trông hoa rÆ¡i bất giác tá»± buồn cho thân thế cá»§a mình, lại cảm thấy gió núi hÆ¡i lạnh thấm và o da thịt, thổi trên ngưá»i mà lạnh tá»›i táºn đáy lòng. Còn Ä‘ang Ä‘au buồn thì bá»—ng má»™t bà n tay trắng đưa tá»›i vuốt lên má cô, má»m mại dịu dà ng như má»™t phiến ngá»c trắng. Ninh Ngưng nhìn ra thì thấy đôi mắt xanh cá»§a Tiên BÃch Ä‘ang ngưng Ä‘á»ng ẩn chứa lòng thương xót. Ninh Ngưng trái tim run lên, mắt láºp tức ươn ướt.
Tiên BÃch biết tâm ý cá»§a cô nên thở dà i má»™t hÆ¡i rồi dắt cô và o trong nhà ngồi xuống, dịu giá»ng nói:
- Nha đầu ngốc, nếu muốn khóc thì cứ khóc ra đi.
Chỉ má»™t câu nhẹ nhà ng nhưng lại như hòn đá ném xuống nước là m gợn sóng tầng tầng trong lòng Ninh Ngưng. Trong nháy mắt, Ä‘áºp ngăn trong lòng cô sụp xuống, sóng lòng trà n dâng, miệng méo xệch tá»±a và o lòng Tiên BÃch ấm ức khóc lên.
Từ khi biết tin dữ cá»§a mẹ rồi lại trải qua biến động tình cảm thì trong lòng Ninh Ngưng đã dồn đầy dằn vặt, cho đến lúc nà y gặp được má»™t ngưá»i tri ká»· cùng giá»›i thì má»›i có thể thổ lá»™ ná»—i buồn khổ trong lòng. Tiên BÃch tuổi gần ba mươi, cùng lứa như dì cá»§a Ninh Ngưng, bình thưá»ng lại là thá»§ lÄ©nh các nữ tá» cá»§a Äịa bá»™ nên rất giá»i tháo gỡ tâm tư cá»§a các cô gái nhá». Tiên BÃch nghe cô khóc Ä‘au buồn như váºy thì biết rằng trong lòng cô ẩn chứa những ná»—i Ä‘au khổ lá»›n laom bất giác cÅ©ng hÆ¡i chua xót trong lòng, động tá»›i thiên tÃnh cá»§a ngưá»i mẹ hiá»n, liá»n vuốt ve mái tóc dà i Ä‘en nhánh cá»§a cô gái trong lòng mình liên tục an á»§i rồi đợi cô bá»›t khóc thì má»›i nói:
- Ngưng nhi, Lục Tiệm tÃnh tình khá» quá, cô đừng trách nó. Phải biết tình yêu nam nữ xưa nay không thể ép buá»™c được. Lúc nó yêu cô thì núi Ä‘ao biển lá»a cÅ©ng không ngăn được, còn lúc nó không yêu cô thì cho dù lúc nà o cô cÅ©ng ở bên cạnh nó cÅ©ng sẽ không để cô trong lòng…
Ninh Ngưng khóc xong má»™t tráºn thì Ä‘au khổ trong lòng cÅ©ng vợi bá»›t, nghe váºy hai má á»ng hồng, ấp úng nói:
- Tôi chỉ là má»™t kiếp nô nhá» bé, sao xứng nói chuyện tình yêu? Chỉ là anh ấy nhân phẩm không tồi, cứ nghÄ© đến anh ấy sống không được lâu thì lại cảm thấy vô cùng thương tiếc. Vốn tưởng anh ấy chịu yên tÄ©nh thì dù chết Ä‘i cÅ©ng bá»›t phải chịu má»™t chút Ä‘au khổ… nhưng, nhưng anh ấy chẳng chịu thương xót chÃnh mình chút nà o, rõ rà ng khó tá»± giữ mình mà còn muốn mạo hiểm vì ngưá»i đó…
Nói đến đây thì mặt lại hơi lộ ra một chút ghen tị.
Tiên BÃch nhÃu mà y lắc đầu, cưá»i khổ nói:
- Nó vốn là tÃnh cách như váºy mà . Nếu không như váºy thì đã không phải là nó rồi…
Äến đây cô định nói rồi lại thôi, hồi lâu má»›i nói tiếp:
- Ngưng nhi, cô nghe nói tá»›i sá»± tÃch vá» Bạch Xà nương nương và Hứa Tiên chưa?
HẾT CHÆ¯Æ NG 31
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 05:52 PM.
|

14-04-2008, 06:25 PM
|
 |
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 55
Thá»i gian online: 2 giá» 39 phút 59 giây
Thanks: 11
Thanked 13 Times in 5 Posts
|
|
CHÆ¯Æ NG 32: ÄỆ TỨ LUẬT
(Äiá»u luáºt thứ tư)
THÆ¯Æ NG HẢI – PHƯỢNG CA
Chương 32 – Hồi 1
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Ninh Ngưng cÅ©ng không biết vì sao Tiên BÃch lại há»i Ä‘iá»u đó nên giáºt mình nhìn cô. Tiên BÃch khẽ cưá»i nói:
- Chẳng lẽ cô chưa nghe nói tới ư?
- Không có. – Ninh Ngưng đỠmặt lên, khẽ giá»ng nói – Lúc còn nhá» tôi sống ở ven Tây Hồ, má»—i lần Ä‘i chÆ¡i trên hồ, lướt qua Äoạn Kiá»u thì hay thÃch bám lấy chá»§ mẫu… Thương Thanh Ảnh kể câu chuyện đó cho tôi nghe, có Ä‘iá»u má»—i lần nghe xong thì tôi Ä‘á»u không nhịn được mà rÆ¡i lệ. Lúc đó còn nhá», nghÄ© tá»›i việc Bạch Xà nương nương bị giam dưới tháp Lôi Phong thì liá»n vác cuốc cùng vá»›i Mạc Ất, Tiết NhÄ© Ä‘i đà o chân tháp, kết quả là bị hòa thượng trông coi tháp phát hiện ra, cầm gáºy Ä‘uổi đánh. Sau nà y lá»›n thêm mấy tuổi má»›i biết đó Ä‘á»u là truyá»n thuyết chứ không phải sá»± tháºt.
Tiên BÃch thấy Ninh Ngưng nhá» giá»ng triá»n miên, đôi mắt trong veo, nước da nhuá»™m má»™t chút ráng chiá»u lại cà ng trÆ¡n tru bóng loáng như châu như ngá»c thì bất giác lại cà ng thương tiếc, thầm nghÄ©: “Cô bé nà y lòng như tá» giấy trắng, tÃnh tình lại khá» khạo, cách đó cá»§a ta chỉ đối phó được việc trước mắt, tuy rằng không ảnh hưởng gì tá»›i cô ta nhưng cÅ©ng không tháºt ngay thẳng.â€
Nhất thá»i lá»i ra đến cá»a miệng nhưng lại không nói ra được nữa.
Ninh Ngưng thấy mặt Tiên BÃch hÆ¡i đỠlên, nhìn xuống ngón chân như có tâm sá»± gì, cô Ä‘ang cảm thấy kỳ quái thì bá»—ng nghe Lục Tiệm ho húng trong phòng. Ninh Ngưng sinh ra lo lắng trong lòng, nếu không phải có Tiên BÃch bên cạnh thì nhất định sẽ đứng dáºy tá»›i xem. Lúc nà y, cô bá»—ng cảm thấy ngưá»i Tiên BÃch run lên rồi từ từ nói:
- Ngưng nhi, cô có nhá»› trong câu chuyện đó Bạch Xà nương nương vì cứu Hứa Tiên mà cam chịu mạo hiểm ăn trá»™m linh chi, rồi lại để gặp được y mà không tiếc mất Ä‘i công phu tu luyện ngà n năm, dùng nước ngáºp trà n Kim SÆ¡n phạm và o tá»™i lá»›n, bị giam dưới tháp vÄ©nh viá»…n không thoát ra được. Có thể thấy tình là má»™t thứ hại ngưá»i không Ãt.
Ninh Ngưng cÅ©ng có lòng đồng cảm, nghÄ© đến kết quả đáng buồn cá»§a Bạch Xà thì lại thêm thương tiếc. Lại nghe Tiên BÃch nói tiếp:
- Ngưng nhi, cô có biết luáºt thứ tư trong “Hữu Vô tứ luáºt†không?
Ninh Ngưng chăm chú nhìn cô, lắc đầu nói:
- Tôi đã há»i Trầm Chu Hư nhưng ông ta chưa từng nói ra. Há»i nhóm Mạc Ất thì cÅ©ng không chịu cho tôi biết, sau nà y tôi cÅ©ng không há»i nữa.
Tiên BÃch im lặng chốc lát rồi cưá»i khổ nói:
- Xem ra Trầm sư huynh tá»± biết tá»™i nặng, lương tâm không yên nên xấu hổ không cho cô biết. Ôi, chỉ là như váºy chÃnh là chẳng phải bắt ta là m ngưá»i ác hay sao.
Nói đến đó, Tiên BÃch chăm chú nhìn Ninh Ngưng, ánh mắt ẩn chứa sá»± buồn rầu rồi nói từng chữ má»™t:
- Trong bốn luáºt có – không thì Ä‘iá»u luáºt thứ tư là độc ác nhất, gá»i là “Có qua có lạiâ€.
Ninh Ngưng hơi ngẩn ra, lẩm nhẩm nói:
- Có qua có lại ư?
Tiên BÃch thở dà i nói:
- Cái gá»i là “Có qua có lại†chÃnh là nếu cha mẹ là kiếp chá»§ thì con cái cÅ©ng là kiếp chá»§. Cha mẹ là kiếp nô thì con cái cÅ©ng là kiếp nô. Tuy nói kiếp lá»±c Ä‘á»i sau suy giảm, cha mẹ là kiếp nô mà truyá»n đến con cái Ä‘á»i sau thì kiếp lá»±c đã mất quá ná»a, lại đến Ä‘á»i con cháu thì chÃn phần mưá»i là có thể thoát khá»i kiếp nạn. Nhưng dù thế nà o thì “Hắc Thiên thư†đó lưu há»a đến ba Ä‘á»i, đúng là phương pháp độc ác nhất từ xưa đến nay. Äã là kiếp nô thì Ä‘á»u rất coi luáºt đó là má»™t sá»± sỉ nhục, chắc là cô há»i bá»n há» nhưng bá»n há» không nói là vì nguyên nhân nà y…
Nói đến đó, cô thấy Ninh Ngưng miệng trương ra, mặt không còn chút máu thì trong lòng đã hổ thẹn lại cũng thương xót, khẽ thở dà i vuốt ve má Ninh Ngưng rồi dịu dà ng nói:
- Ngưá»i trong Tây Thà nh gá»i ta là má»™t ná»a kiếp nô, cô có biết nguyên nhân không?
Ninh Ngưng định thần một chút rồi nói:
- Nghe nói, nghe nói…
Cô nói đến đó thì mặt đỠbừng lên. Tiên BÃch khẽ cưá»i khổ, nhìn nhà tranh sau lưng má»™t chút rồi nói:
- Cô đừng sợ, ta không để ý đâu. Nhưng Ngu Chiếu lại thưá»ng tức giáºn ngưá»i khác nhắc đến chuyện đó để vạch ra khuyết Ä‘iểm cá»§a mẹ ta. Vì váºy nếu y có mặt thì sẽ không cho ngưá»i khác nói chuyện đó. Có Ä‘iá»u chuyện đó mẹ ta đã là m rồi thì sao có thể không cho ngưá»i ta nói được. Lúc đó bà còn nhá» tuổi không biết gì, lỡ Ä‘em cha ta luyện thà nh kiếp nô, sau đó duyên pháºn trùng hợp nên kết thà nh vợ chồng rồi sinh ra ta. Theo luáºt thứ tư thì ta kế thừa chân khà cá»§a kiếp chá»§ mà cÅ©ng kế thừa cả kiếp lá»±c cá»§a kiếp nô. Chân khà và kiếp lá»±c trung hòa lẫn nhau nên ta má»›i không bị là m hại. HÆ¡n nữa còn được phúc trá»i cho, đã có thần thông cá»§a mẹ ta lại có cả kiếp thuáºt cá»§a cha ta, má»™t mình kiêm cả sở trưá»ng cá»§a hai bên. Vì váºy luáºt thứ tư đó đối vá»›i ngưá»i khác thì là ná»—i thống khổ cá»±c lá»›n, nhưng đối vá»›i ta mà nói thì lại là may mắn trên trá»i rÆ¡i xuống.
Cô nói đến đó thì chăm chú nhìn Ninh Ngưng rồi nói:
- Vì luáºt thứ tư đó mà còn có thể suy ra má»™t Ä‘iá»u cấm kỵ rất lá»›n, cô có muốn biết không?
Ninh Ngưng mặt trắng nhợt, ánh mắt mÆ¡ hồ, gáºt đầu rồi lại lắc đầu, vẻ mặt vô cùng má» mịt. Tiên BÃch cố rắn lòng nói:
- Chân khà và kiếp lá»±c sinh khắc há»— trợ lẫn nhau nên kiếp chá»§ và kiếp nô kết hợp thì Ä‘á»i sau có thể không bị vấn đỠgì. Nhưng nếu là kiếp nô cưới kiếp nô thì đứa con sinh ra có kiếp lá»±c cá»§a cha và mẹ giao hợp sẽ tạo ra má»™t kiếp lá»±c hoà n toà n má»›i, loại kiếp lá»±c đó có má»™t không hai, chẳng có chân khà nà o có thể cứu được cả. Vì váºy trong vòng ba giỠđứa trẻ chắc chắn sẽ bị “Hắc Thiên kiếp†phát ra mà chết thảm…
Tiên BÃch nói đến đó thì chỉ cảm thấy thân mình Ninh Ngưng run bắn lên, khi cúi đầu nhìn xuống chỉ thấy cô Ä‘ang nhắm chặt hai mắt, trên hà ng lông mi dà i treo đầy nước mắt. Tiên BÃch nhất thá»i không nỡ nói tiếp. Qua má»™t hồi lâu, bá»—ng nghe Ninh Ngưng lẩm nhẩm nói:
- Thì ra giữa kiếp nô không thể cưới nhau được, cÅ©ng giống như Bạch Xà nương nương, cho dù biến hóa linh hoạt thế nà o thì luôn luôn vẫn là khác loà i, nếu kết hợp vá»›i ngưá»i thưá»ng tất sẽ bị trá»i phạt. Có Ä‘iá»u vì sao biết rõ như váºy mà Bạch Xà nương nương vẫn không há» hối háºn, trước sau vẫn yêu cái kẻ ngưá»i phà m phụ tình bạc bẽo đó, tình nguyện há»§y Ä‘i công phu tu luyện, chịu kiếp trầm luân, nghÄ© lại thì bà ấy tháºt là ngốc nghếch quá…
Cô giống như tá»± nói vá»›i chÃnh mình, nói ra là việc Bạch Xà si tình nhưng Tiên BÃch lại biết là cô mượn việc đó để so sánh vá»›i bản thân nên buồn vui láºp tức lẫn lá»™n trong lòng, những lá»i định nói nghẹn lại trong cổ há»ng không nói ra được, phải im lặng hồi lâu rồi má»›i nói:
- Có má»™t việc vốn không nên nói vá»›i cô, nhưng tÃnh mạng Lục Tiệm nguy rồi nên không thể cháºm trá»… được nữa… ừm, cô có biết sau khi Vạn Quy Tà ng thà nh chá»§ mất Ä‘i thì Tây Thà nh từng nổ ra má»™t lần đại chiến không?
Ninh Ngưng cúi đầu nói:
- Có phải lần mẹ tôi mất đi không?
Thân mình Tiên BÃch run lên, mặt không còn chút máu, lẩm nhẩm nói:
- Thì ra cô đã biết rồi ư?
- Äúng váºy. – Ninh Ngưng cưá»i cưá»i thê thảm – Ninh Bất Không là cha tôi, Việt Phương Ngưng là mẹ tôi, còn Trầm Chu Hư thì lại là kẻ thù không đội trá»i chung cá»§a tôi…
Cô nói đến đó thì cho dù đã hết sức áp chết nhưng nước mắt vẫn trà o ra.
Tiên BÃch hết sức Ä‘au đầu, nhÃu mà y nói:
- Cái đó cÅ©ng không thể hoà n toà n trách Trầm sư huynh được. Lúc đó Há»a bá»™ hùng mạnh, Tây Thà nh không ai sánh bằng, sáu bá»™ còn lại nếu không ra sức phản kÃch thì tất sẽ lần lượt bị nuốt chá»ng…
Cô nói đến đó, bá»—ng thấy Ninh Ngưng mắt trợn tròn có vẻ tức giáºn thì đà nh nói:
- Bá» Ä‘i, việc đã qua rồi có nói nhiá»u cÅ©ng vô Ãch. Nhưng Lục Tiệm chÃnh là kiếp nô mà cha cô luyện ra, nghe nói ông ta đã quay vá» Trung Nguyên, có tháºt váºy không?
Ninh Ngưng chợt nghÄ© ra liá»n buá»™t miệng nói:
- Cô muốn tôi xin ông ấy cứu Lục Tiệm ư?
Tiên BÃch lắc đầu nói:
- TÃnh nóng cá»§a Ninh sư huynh ta cÅ©ng biết được mấy phần, đừng nói chưa chắc ông ấy chịu cứu mà cho dù ông ấy có chịu cứu thì Lục Tiệm cÅ©ng không chấp nháºn đâu. Nếu không thì y cá»› gì phản bá»™i kiếp chá»§ để phải chịu kiếp nạn lá»›n chứ. Chỉ có Ä‘iá»u, ngoà i việc tìm kiếp chá»§ cứu thì ta còn nghÄ© đến má»™t cách khẩn cấp nữa…
Ninh Ngưng không nhịn được, nói:
- Cách gì váºy?
Tiên BÃch nặng ná» nhìn cô rồi cháºm rãi nói:
- Theo Ä‘iá»u luáºt thứ tư thì cô là con gái duy nhất cá»§a Ninh Bất Không, kế thừa chân khà đặc trưng cá»§a ông ta, nếu có thể Ä‘em kiếp lá»±c trong cÆ¡ thể biến thà nh chân khà thì có thể cứu Lục Tiệm những lúc nguy hiểm. Chỉ có Ä‘iá»u “Hắc Thiên kiếp†cá»§a Lục Tiệm tụ lại đã lâu, má»™t khi phát ra thì không thể giải quyết được. Nếu muốn ngăn chặn thì kiếp lá»±c cần mượn sẽ rất nhiá»u. Mà theo Ä‘iá»u luáºt thứ hai: “Có mượn có trả†thì nếu cô mượn kiếp lá»±c quá nhiá»u sẽ khiến “Hắc Thiên kiếp†phát ra. Còn “Hắc Thiên kiếp†cá»§a cô thì ngoà i Trầm sư huynh không ai áp chế được…
Ninh Ngưng đứng báºt dáºy, tức giáºn nói:
- Cô muốn tôi đi cầu xin kẻ độc ác đó ư…
Tiên BÃch thở dà i nói:
- Trải qua việc nà y nói không chừng còn có thể hòa giải được những Æ¡n oán cá»§a Ä‘á»i trước…
Ninh Ngưng mặt đỠbừng bừng, ngắt lá»i nói:
- Lão đã hại mẹ tôi chết thảm, tôi, tôi có chết cũng không buông tha cho lão…
Tiên BÃch ngẩn ra rồi cưá»i khổ nói:
- Nhưng ông ta là kiếp chá»§, nếu cô giết ông ta thì cô cÅ©ng mất mạng. Nếu cô chết rồi thì còn ai cứu Lục Tiệm nữa đây? Vừa rồi chẳng phải đã nói tá»›i Bạch Xà nương nương ư? Bà ta vì ngưá»i mà mình yêu đã không tiếc há»§y Ä‘i công phu tu luyện nghìn năm, vÄ©nh viá»…n bị chôn vùi. Vì Lục Tiệm chẳng lẽ cô không thể chịu đựng má»™t thá»i gian, cúi mình để mong việc được trá»n vẹn ư?
Ninh Ngưng bất giác sững lại, trong nháy mắt đủ loạn cừu háºn tình ái trà n lên đảo lá»™n trong đầu, lúc thì mối thù cá»§a mẹ chiếm ưu thế, lúc thì lại tình cảm chứa chan, hai loại tình cảm xung đột dao động khó mà phân giải được. Ninh Ngưng bá»—ng cảm thấy tâm tư sức lá»±c kiệt quệ, mắt tối sầm rồi ngất Ä‘i.
Tiên BÃch vá»™i tiến đến đỡ lấy cô rồi đẩy chân khà và o, má»›i thấy Ninh Ngưng vừa hé mắt ra lại nhắn lại, lệ theo khóe mắt chảy xuống chốc lát đã là m tay áo cá»§a Tiên BÃch ướt đẫm.
Tiên BÃch Ä‘ang cảm thấy lúng túng hoảng hốt thì bá»—ng nghe có ngưá»i nói:
- Tháºt ra còn có má»™t cách nữa.
Tiên BÃch đưa mắt qua thấy Cốc Chẩn dá»±a và o cá»a thì biết những lá»i vừa rồi tất đã bị hắn nghe hết rồi, cô láºp tức biến sắc quát lên:
- Tiểu tặc thối tha, con gái bá»n ta nói chuyện mà ngươi cÅ©ng dám nghe lén ư?
- Tỷ tỷ tha cho lần nà y – Cốc Chẩn vội vòng tay.
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 05:55 PM.
|

14-04-2008, 07:55 PM
|
 |
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 55
Thá»i gian online: 2 giá» 39 phút 59 giây
Thanks: 11
Thanked 13 Times in 5 Posts
|
|
THÆ¯Æ NG HẢI – PHƯỢNG CA
Chương 32 – Hồi 2
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Tiên BÃch cÅ©ng không rảnh rá»—i để lắm chuyện, cô thấy Lục Tiệm chưa xuất hiện thì cÅ©ng hÆ¡i yên tâm, liá»n há»i:
- Ngươi nói còn có cách khác ư? Là gì váºy?
Cốc Chẩn nói:
- Theo Ä‘iá»u luáºt thứ tư thì Trầm Tú là con trai Trầm Chu Hư nên cÅ©ng là kiếp chá»§ cá»§a Ninh cô nương phải không?
Tiên BÃch gáºt đầu. Cốc Chẩn nói:
- Nói như váºy, chân khà cá»§a hắn cÅ©ng có thể giải được “Hắc Thiên kiếp†cá»§a Ninh cô nương chứ?
Tiên BÃch như hiểu ra, nói:
- Theo ngươi thấy thì…
Cốc Chẩn nói:
- Trầm Chu Hư rất khó đối phó, nhưng đứa con trai rùa Ä‘en cá»§a lão lại rất ăn hại vô cùng, chỉ cần bắt được hắn thì cÅ©ng chẳng cần phải lá»±a lá»i khuyên nhá»§, chỉ cần dà dao và o cổ hắn, tin rằng hắn không dám không cho chân khÃ. Nhưng đáng tiếc là thằng cha Diệp Phạm đó lắm chuyện, lại bắt hắn đưa Ä‘i, tháºt là đáng háºn.
Tiên BÃch vừa bá»±c mình vừa buồn cưá»i:
- Cách đó cá»§a ngươi đúng là vô dụng, ngưá»i đã rÆ¡i và o tay Diệp Phạm rồi, nếu không thắng được Diệp Phạm thì là m sao cướp ngưá»i vỠđược?
Cốc Chẩn mà y dà i cau lại, vừa định nói thì bá»—ng nghe má»™t tiếng hú dà i vang lên xa xa, tiếng hú như rồng gầm vang vá»ng khắp núi. Ba ngưá»i chấn động tâm thần, đưa mắt nhìn ra thì thấy má»™t cái bóng xanh uốn lượn như Ä‘iện lao xuống từ sưá»n núi đối diện. Diệp Phạm áo xanh tóc dà i đứng lại trước tráºn.
Thì ra tên tùy tùng bị thương chạy vá», Diệp Phạm nghe nói vết thương cá»§a Ngu Chiếu đã khá»i thì rất bất ngá», thầm nghÄ© Tiên BÃch đã là má»™t đối thá»§ đáng kể, lại thêm cả Ngu Chiếu thì khó mà chống được. Hắn do dá»± hồi lâu rồi bá»—ng lại cảm thấy đòn đó cá»§a Cốc Thần Thông lợi hại biết bao, Ngu Chiếu chỉ trong thá»i gian ngắn là m sao mà hồi phục được, trong đó nhất định có Ä‘iá»u gian trá. Hắn liá»n gá»i tên tùy tùng lại kiểm tra vết thương thì phát hiện ra hòn đá đó tuy xuyên và o chân ba phân nhưng xương ống chân vẫn còn nguyên. Dá»±a và o thần thông ngà y trước cá»§a Ngu Chiếu thì vá»›i đòn đó cái chân trái cá»§a tên tùy tùng chắc chắn đã phải gãy Ä‘oạn.
NghÄ© đến đó thì Diệp Phạm lại cà ng chắc chắn là Ngu Chiếu chỉ hư trương thanh thế, ngoà i miệng nói là khá»i rồi nhưng tháºt ra vết thương còn nặng hÆ¡n. Bây giá» nếu hắn bố trà tốt cho Bạch Tương Dao, không còn vướng báºn gì nữa thì chÃnh hợp ra tay truy sát, cho dù không giết được Tiên BÃch nhưng thừa cÆ¡ Ngu Chiếu bị thương nặng để giết y thì ngà y sau “Luáºn Äạo Diệt Thần†cÅ©ng sẽ bá»›t Ä‘i má»™t kẻ kình địch.
Hắn nghÄ© rồi là m ngay, bắt đầu truy Ä‘uổi. Hắn vốn cho rằng nhóm cá»§a Ngu Chiếu nhất định đã chạy xa rồi, vạn lần không ngá» là những kẻ đối đầu nà y lại rất to gan, không những không chạy trốn mà còn ngồi đó chuyện phiếm. Diệp Phạm kinh hãi nghi ngá» không dám chắc chắn nên ngưng thần quan sát, liá»n phát hiện ra địa hình xung quanh ngôi nhà tranh đó rất quá»· quyệt, chỉ sợ là mưu kế cá»§a đối phương để dụ địch nên hắn đứng trên sưá»n núi đối diện nghiên cứu hồi lâu, tìm ra đầu mối xong má»›i hú dà i xuất hiện.
Tiên BÃch thấy hắn đứng lại bên ngoà i tráºn thì thầm kêu há»ng bét, biết là tráºn pháp nà y đã bị nháºn ra rồi. Lại thấy Diệp Phạm giáºm chân rồi chợt lướt tá»›i má»™t gò đất bên trái.
Tiên BÃch lắc mình biến mất không thấy đâu nữa. Tráºn “Háºu Thổ nhị tương†vốn có hiệu quả ẩn giấu thân hình, chỉ cần hiểu rõ tráºn pháp rồi kết hợp vá»›i thần thông cá»§a Äịa bá»™ thì má»—i gò má»—i hố Ä‘á»u có thể ẩn giấu thân hình được.
Diệp Phạm phát hiện ra cái gò đất đó chÃnh là mấu chốt cá»§a tráºn, vừa định ra tay phá há»§y thì bá»—ng cảm thấy bên trái nổi lên gió mạnh, hắn bất giác quát lá»›n rồi vung chưởng đánh ra nhưng lại đánh trượt. Chỉ cháºm lại má»™t chút thì Tiên BÃch đã di chuyển đất đá, cảnh váºt xung quanh Diệp Phạm liá»n xảy ra biến hóa tinh tế, gò đất biến thà nh bằng phẳng, mấu chốt cá»§a tráºn đã chạy tá»›i chá»— khác.
Diệp Phạm không ngá» tráºn pháp nà y có thể di chuyển nên cả kinh, ngưng thần nhìn lại thì chỉ thấy đất trồi đá dá»±ng, cà nh lá ráºm rạp, xung quanh chẳng thấy bóng ngưá»i, im lặng không má»™t tiếng động. Diệp Phạm trông thì kiêu ngạo nhưng bản thân chÃnh là háºu duệ cá»§a Thiên CÆ¡ cung năm xưa, tinh thông Dịch số nên thấy váºy thì cà ng không dám cỠđộng loạn xạ mà im lặng xem hình thế cá»§a tráºn để tìm cách phá.
Tiên BÃch lại không để cho hắn được suy nghÄ©. Cô dá»±a và o tráºn pháp che chắn, thân mình như gió lúc trước lúc sau, lúc trái lúc phải không ngừng táºp kÃch. Diệp Phạm không cẩn tháºn má»™t chút là sưá»n trái đã bị chưởng lá»±c lướt qua vừa Ä‘au vừa nhức, vá»™i dùng song chưởng bảo vệ ngưá»i, vù vù mấy tiếng quét cho cây cối gãy đổ, đất đá bắn văng tứ phÃa.
Hắn đánh bừa như váºy là m cho các cấm chế trong tráºn bị đụng đến, đất đá lại cà ng cuá»™n trà o mãnh liệt. Nhưng “Kình Tức công†gặp mạnh lại cà ng mạnh thêm, Diệp Phạm bị tình cảnh bất lợi kÃch động nên cÅ©ng dùng ra bản lÄ©nh toà n thân. Tiên BÃch ở cách mấy trượng mà vẫn cảm thấy chưởng phong quét và o mặt sắc như dao cắt. Lúc nà y cô và Diệp Phạm Ä‘á»u ở trong tráºn, má»™t ngưá»i ngoà i chá»— sáng má»™t ngưá»i trong chá»— tối, cô có thể nhìn thấy Diệp Phạm nhưng Diệp Phạm lại không nhìn thấy cô. Cốc Chẩn, Ninh Ngưng đứng ngoà i tráºn nên ngược lại có thể nhìn rõ toà n cảnh, xa xa trông cát bụi mịt má», gạch đá bắn tung, bá»c lấy hai bóng ngưá»i mà u đỠmà u xanh như hai luồng cầu vồng lúc chia lúc hợp. chói lá»i thần tốc không cho phép có chút sÆ¡ hở. Äất dưới chân hai ngưá»i còn bị “Khôn Nguyên†thúc đẩy là m xao động như sóng nước, biển ảo nhấp nhô.
Äá»™t nhiên Tiên BÃch quát lên má»™t tiếng “Trúng!†rồi hai bóng mà u xanh mà u đỠliá»n lùi lại như Ä‘iện chá»›p. Ninh, Cốc hai ngưá»i trông thấy Ä‘á»u mừng rỡ: “Há» Diệp bị thương rồi…†Còn chưa nghÄ© hết thì bóng đỠlại vá»t tá»›i, bóng xanh chợt nhanh vá»t lên cÅ©ng xông tá»›i trước. Hai bóng ngưá»i va và o nhau, Bắc Lạp Sư Môn phát ra tiếng kêu chói tai. Cái bóng đỠkia như ngá»n lá»a theo gió bốc lên, bay ra ba trượng rồi rÆ¡i xuống dưới má»™t gốc cây không động Ä‘áºy nữa. Diệp Phạm thì chỉ lắc ngưá»i má»™t cái rồi chợt vượt qua tráºn thế rảo bước tiến vá» phÃa ngôi nhà tranh.
Thắng thua bá»—ng đảo ngược, Ninh, Cốc hai ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy khó hiểu, cà ng không ngá» Diệp Phạm đánh lâu không thắng được thì chợt ra chiêu quái quá»·, cáºy ná»™i công hùng háºu nên váºn kình và o ngá»±c chịu má»™t chưởng cá»§a Tiên BÃch rồi giả bị thương lùi lại. Tiên BÃch tá»± cho rằng Ä‘ang thuáºn lợi nên Ä‘uổi theo, không ngá» Diệp Phạm sá»›m đã dừng không lùi nữa rồi đột ngá»™t phản kÃch.
Tiên BÃch vừa cảm thấy chưởng lá»±c cá»§a đối phương mạnh mẽ thì liá»n biết đã trúng kế, nhưng trong lúc gấp gáp không kịp lùi lại, chỉ còn cách đỡ thẳng. Võ công cá»§a Diệp Phạm vốn mạnh hÆ¡n Tiên BÃch, Tiên BÃch có thể kéo dà i đến lúc nà y toà n là nhá» và o tráºn thế che giấu, tránh chá»— mạnh đánh chá»— yếu. Äến lúc nà y cô phải đỡ thẳng thì láºp tức lá»™ rõ chá»— kém, tuy không bị “Hãm Không lá»±c†tức thì cuốn lấy nhưng vẫn bị chân khà cá»§a Diệp Phạm xâm nháºp và o kinh mạch, ná»a ngưá»i má»m nhÅ©n, ná»™i tạng sôi sục, má»™t luồng khà ngược nghẹn lại trong cổ há»ng không thể phun ra được.
Diệp Phạm cố chịu má»™t chưởng thì chân khà bảo vệ ngưá»i suýt bị đánh vỡ, ngá»±c lẩm nhẩm Ä‘au cÅ©ng rất không dá»… chịu. Hắn thấy Tiên BÃch chiến đấu khổ sở như váºy mà Ngu Chiếu trước sau vẫn ẩn náu không ra thì cà ng chắc chắn rằng vết thương cá»§a y rất nặng. Hắn liá»n láºp tức ép huyết khà xuống, vừa suy tÃnh chá»— ảo diệu trong tráºn pháp vừa tiến tá»›i ngôi nhà tranh.
Tráºn Háºu Thổ nhị tương không có ngưá»i chá»§ trì thì uy lá»±c giảm Ä‘i gần hết. Tiên BÃch mắt thấy Diệp Phạm tiến thẳng tá»›i ngôi nhà tranh thì quả tháºt lòng như lá»a đốt, liên tục váºn chuyển ná»™i công để hóa giải chân khà xâm nháºp. Ai ngá» cô cà ng nóng ruá»™t thì luồng chân khà quái dị đó lại cà ng ngoan cố, mắt thấy Diệp Phạm đã tá»›i gần nhà tranh mà suýt nữa đã rÆ¡i lệ.
Lúc nà y cô bá»—ng thấy Diệp Phạm bừng bước lại cách nhà tranh mưá»i trượng, hai mắt nhìn chòng chá»c và o thạch tráºn phÃa trước, vẻ mặt có hÆ¡i cổ quái.
Tiên BÃch nháºn ra thạch tráºn đó chÃnh là tráºn mà Cốc Chẩn thiết láºp bên trong. Cô vốn thấy tráºn thế đó chẳng có đưá»ng lối nà o nên nghÄ© Diệp Phạm tấn công là phá được ngay, ai ngá» lại nghiá»…m nhiên chặn được hắn. Tiên BÃch ngạc nhiên trong lòng, vá»™i dùng Tiên Thiên Dịch số, kỳ môn độn giáp thá» và o tráºn đó nhưng trước sau vẫn chẳng có loại đạo lý nà o phù hợp vá»›i nó cả, bất giác lại cà ng ngạc nhiên. Nhưng cô thấy đối thá»§ dừng bước thì dù sao cÅ©ng là việc tốt, liá»n láºp tức nhân cÆ¡ há»™i nà y nhắm mắt ngưng thần, toà n lá»±c hóa giải chân khà xâm nháºp.
Diệp Phạm đã chịu khổ trong tráºn “Háºu Thổ nhị tươngâ€, khó khăn lắm má»›i đến được chá»— nà y nên phải hết sức cẩn tháºn. Hắn thấy thạch tráºn nà y phÃa đông má»™t gò, phÃa tây má»™t cụm, kết cấu loạn xạ, đã không phải cá»u cung bát quái cÅ©ng chẳng phải tam tà i ngÅ© hà nh, nếu nói là hợp vá»›i bắc đẩu thiên cương, tinh tú trên trá»i thì cÅ©ng không giống. Tóm lại là cho dù hắn vắt óc suy nghÄ© vẫn không sao tìm ra Ä‘iá»u ảo diệu bên trong. Nhưng hắn đã có ý nghÄ© trước trong đầu, cho rằng thạch tráºn nà y đã nằm ở đây thì tất nhiên là má»™t phần cá»§a tráºn “Háºu Thổ nhị tươngâ€. Tráºn trước đã lợi hại biết bao thì tráºn nà y chắc sẽ cà ng ghê gá»›m hÆ¡n. Có Ä‘iá»u tráºn trước lợi hại mà còn có đạo lý để lần ra, nhưng thạch tráºn nà y lại quá»· quái vô cùng, nếu không thể tìm ra được Ä‘iá»u ảo diệu bên trong mà cứ xông bừa và o thì chắc chắn sẽ bị vây chặt lại.
NghÄ© đến đó, Diệp Phạm cưá»i nhạt, lá»›n tiếng nói:
- Ngu Chiếu, ngươi tự xưng là hảo hán mà sao toà n trốn trong nhà là m con rùa đen rụt đầu thế? Có bản lĩnh thì ra mặt đi.
Hắn gá»i xong vẫn chẳng thấy động tÄ©nh gì, còn Ä‘ang tá»± nhÃu mà y thì bá»—ng nghe má»™t tiếng cưá»i phì khe khẽ rồi Cốc Chẩn cưá»i há» há» Ä‘i ra khá»i cá»a.
Nếu là Ngu Chiếu nghênh chiến thì vẫn nằm trong dá»± định cá»§a Diệp Phạm. Nhưng Cốc Chẩn ngang nhiên bước ra thì lại khiến hắn hết sức kinh hãi nghi ngá». Diệp Phạm hiểu rất rõ thá»±c lá»±c cá»§a tiểu tá» nà y, hắn đã dám ra mặt thì tất nhiên là dá»±a và o tráºn pháp trước cá»a nhà nà y rồi. Nhất thá»i Diệp Phạm lại cà ng cẩn tháºn, cà ng không dám cỠđộng xằng báºy.
Cốc Chẩn Ä‘i mấy bước đến giữa tráºn rồi hi hi cưá»i nói:
- Diệp lão Phạm, ta biết rồi, ngươi xưa nay không là m rùa đen rụt đầu mà chỉ là m rùa đen lộ đầu thôi. Có bản lĩnh thì qua đây.
Hắn há»c theo giá»ng Ä‘iệu cá»§a Diệp Phạm, khi nói đến hai chữ “lá»™ đầu†thì lại cà ng nhấn mạnh. Diệp Phạm đùng đùng nổi giáºn muốn xông tá»›i nhưng lại thầm nghÄ©: “Tiểu tá» nà y cố ý kÃch động ta xông và o tráºn nhất định là có quá»· kế. Tráºn nà y quái dị, nếu bước chân và o thì rút ra e rằng sẽ khó đây.†Hắn ngước mắt nhìn, bá»—ng phát hiện chá»— Cốc Chẩn Ä‘ang đứng cách mình không tá»›i bốn trượng, ra sức nhảy má»™t cái chắc là tá»›i được. Diệp Phạm bất giác lá»™ nụ cưá»i nhạt, thầm nghÄ©: “Äám nam nữ chó chết nà y tá»± cho là thông minh, nhưng không biết lão tỠđây lợi hại, cứ cho là trốn trong tráºn thì ta không cách nà o bắt được, nhưng lại không biết lão tá» chân không chạm đất, có thể bắt sống hắn để trút giáºn.â€
Suy nghÄ© xong, hắn liá»n ngá»a mặt cưá»i dà i, tiếng cưá»i chưa dứt thì thân mình còn nhanh hÆ¡n tên bắn, lướt qua bốn trượng chụp thẳng và o mặt Cốc Chẩn.
Hắn cưá»i dà i để đánh lạc hướng kẻ địch rồi đột ngá»™t ra tay để gây bất ngá». Nhưng Cốc Chẩn tinh quái biết bao, Diệp Phạm vừa cỠđộng thì hắn cÅ©ng nhảy lùi vá» phÃa sau, không ngá» Diệp Phạm ra tay nhanh như Ä‘iện chá»›p, dù hắn lùi rất nhanh nhưng trước mắt vẫn thấy năm ngón tay cá»§a Diệp Phạm tiến gần tá»›i, đầu ngón tay tạo ra năm luồng kình phong như năm cây cương trùy cắt và o da mặt Ä‘au nhói. Cốc Chẩn liá»n láºp tức thuáºn theo thế trảo ra sức ngá»a vá» phÃa sau. Nếu đổi lại là trước đây thì vẫn khó mà thoát được, nhưng sau khi Cốc Chẩn luyện được “Miêu Vương bộ†thì đã nhanh nhẹn hÆ¡n nhiá»u, đầu ngón tay cá»§a Diệp Phạm vẫn cách hÆ¡n má»™t phân thì thế nhảy đã hết. Hắn hổ thẹn tức giáºn trong lòng, trầm giá»ng quát má»™t tiếng chân trái Ä‘iểm xuống mặt đất Ä‘ang định tiến thêm ná»a thước bắt lấy Cốc Chẩn thì bá»—ng cảm thấy dưới chân hụt Ä‘i rồi thân mình đột ngá»™t tụt xuống.
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 05:57 PM.
|

14-04-2008, 08:05 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
THÆ¯Æ NG HẢI – PHƯỢNG CA
Chương 32 – Hồi 2
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Tiên BÃch cÅ©ng không rảnh rá»—i để lắm chuyện, cô thấy Lục Tiệm chưa xuất hiện thì cÅ©ng hÆ¡i yên tâm, liá»n há»i:
- Ngươi nói còn có cách khác ư? Là gì váºy?
Cốc Chẩn nói:
- Theo Ä‘iá»u luáºt thứ tư thì Trầm Tú là con trai Trầm Chu Hư nên cÅ©ng là kiếp chá»§ cá»§a Ninh cô nương phải không?
Tiên BÃch gáºt đầu. Cốc Chẩn nói:
- Nói như váºy, chân khà cá»§a hắn cÅ©ng có thể giải được “Hắc Thiên kiếp†cá»§a Ninh cô nương chứ?
Tiên BÃch như hiểu ra, nói:
- Theo ngươi thấy thì…
Cốc Chẩn nói:
- Trầm Chu Hư rất khó đối phó, nhưng đứa con trai rùa Ä‘en cá»§a lão lại rất ăn hại vô cùng, chỉ cần bắt được hắn thì cÅ©ng chẳng cần phải lá»±a lá»i khuyên nhá»§, chỉ cần dà dao và o cổ hắn, tin rằng hắn không dám không cho chân khÃ. Nhưng đáng tiếc là thằng cha Diệp Phạm đó lắm chuyện, lại bắt hắn đưa Ä‘i, tháºt là đáng háºn.
Tiên BÃch vừa bá»±c mình vừa buồn cưá»i:
- Cách đó cá»§a ngươi đúng là vô dụng, ngưá»i đã rÆ¡i và o tay Diệp Phạm rồi, nếu không thắng được Diệp Phạm thì là m sao cướp ngưá»i vỠđược?
Cốc Chẩn mà y dà i cau lại, vừa định nói thì bá»—ng nghe má»™t tiếng hú dà i vang lên xa xa, tiếng hú như rồng gầm vang vá»ng khắp núi. Ba ngưá»i chấn động tâm thần, đưa mắt nhìn ra thì thấy má»™t cái bóng xanh uốn lượn như Ä‘iện lao xuống từ sưá»n núi đối diện. Diệp Phạm áo xanh tóc dà i đứng lại trước tráºn.
Thì ra tên tùy tùng bị thương chạy vá», Diệp Phạm nghe nói vết thương cá»§a Ngu Chiếu đã khá»i thì rất bất ngá», thầm nghÄ© Tiên BÃch đã là má»™t đối thá»§ đáng kể, lại thêm cả Ngu Chiếu thì khó mà chống được. Hắn do dá»± hồi lâu rồi bá»—ng lại cảm thấy đòn đó cá»§a Cốc Thần Thông lợi hại biết bao, Ngu Chiếu chỉ trong thá»i gian ngắn là m sao mà hồi phục được, trong đó nhất định có Ä‘iá»u gian trá. Hắn liá»n gá»i tên tùy tùng lại kiểm tra vết thương thì phát hiện ra hòn đá đó tuy xuyên và o chân ba phân nhưng xương ống chân vẫn còn nguyên. Dá»±a và o thần thông ngà y trước cá»§a Ngu Chiếu thì vá»›i đòn đó cái chân trái cá»§a tên tùy tùng chắc chắn đã phải gãy Ä‘oạn.
NghÄ© đến đó thì Diệp Phạm lại cà ng chắc chắn là Ngu Chiếu chỉ hư trương thanh thế, ngoà i miệng nói là khá»i rồi nhưng tháºt ra vết thương còn nặng hÆ¡n. Bây giá» nếu hắn bố trà tốt cho Bạch Tương Dao, không còn vướng báºn gì nữa thì chÃnh hợp ra tay truy sát, cho dù không giết được Tiên BÃch nhưng thừa cÆ¡ Ngu Chiếu bị thương nặng để giết y thì ngà y sau “Luáºn Äạo Diệt Thần†cÅ©ng sẽ bá»›t Ä‘i má»™t kẻ kình địch.
Hắn nghÄ© rồi là m ngay, bắt đầu truy Ä‘uổi. Hắn vốn cho rằng nhóm cá»§a Ngu Chiếu nhất định đã chạy xa rồi, vạn lần không ngá» là những kẻ đối đầu nà y lại rất to gan, không những không chạy trốn mà còn ngồi đó chuyện phiếm. Diệp Phạm kinh hãi nghi ngá» không dám chắc chắn nên ngưng thần quan sát, liá»n phát hiện ra địa hình xung quanh ngôi nhà tranh đó rất quá»· quyệt, chỉ sợ là mưu kế cá»§a đối phương để dụ địch nên hắn đứng trên sưá»n núi đối diện nghiên cứu hồi lâu, tìm ra đầu mối xong má»›i hú dà i xuất hiện.
Tiên BÃch thấy hắn đứng lại bên ngoà i tráºn thì thầm kêu há»ng bét, biết là tráºn pháp nà y đã bị nháºn ra rồi. Lại thấy Diệp Phạm giáºm chân rồi chợt lướt tá»›i má»™t gò đất bên trái.
Tiên BÃch lắc mình biến mất không thấy đâu nữa. Tráºn “Háºu Thổ nhị tương†vốn có hiệu quả ẩn giấu thân hình, chỉ cần hiểu rõ tráºn pháp rồi kết hợp vá»›i thần thông cá»§a Äịa bá»™ thì má»—i gò má»—i hố Ä‘á»u có thể ẩn giấu thân hình được.
Diệp Phạm phát hiện ra cái gò đất đó chÃnh là mấu chốt cá»§a tráºn, vừa định ra tay phá há»§y thì bá»—ng cảm thấy bên trái nổi lên gió mạnh, hắn bất giác quát lá»›n rồi vung chưởng đánh ra nhưng lại đánh trượt. Chỉ cháºm lại má»™t chút thì Tiên BÃch đã di chuyển đất đá, cảnh váºt xung quanh Diệp Phạm liá»n xảy ra biến hóa tinh tế, gò đất biến thà nh bằng phẳng, mấu chốt cá»§a tráºn đã chạy tá»›i chá»— khác.
Diệp Phạm không ngá» tráºn pháp nà y có thể di chuyển nên cả kinh, ngưng thần nhìn lại thì chỉ thấy đất trồi đá dá»±ng, cà nh lá ráºm rạp, xung quanh chẳng thấy bóng ngưá»i, im lặng không má»™t tiếng động. Diệp Phạm trông thì kiêu ngạo nhưng bản thân chÃnh là háºu duệ cá»§a Thiên CÆ¡ cung năm xưa, tinh thông Dịch số nên thấy váºy thì cà ng không dám cỠđộng loạn xạ mà im lặng xem hình thế cá»§a tráºn để tìm cách phá.
Tiên BÃch lại không để cho hắn được suy nghÄ©. Cô dá»±a và o tráºn pháp che chắn, thân mình như gió lúc trước lúc sau, lúc trái lúc phải không ngừng táºp kÃch. Diệp Phạm không cẩn tháºn má»™t chút là sưá»n trái đã bị chưởng lá»±c lướt qua vừa Ä‘au vừa nhức, vá»™i dùng song chưởng bảo vệ ngưá»i, vù vù mấy tiếng quét cho cây cối gãy đổ, đất đá bắn văng tứ phÃa.
Hắn đánh bừa như váºy là m cho các cấm chế trong tráºn bị đụng đến, đất đá lại cà ng cuá»™n trà o mãnh liệt. Nhưng “Kình Tức công†gặp mạnh lại cà ng mạnh thêm, Diệp Phạm bị tình cảnh bất lợi kÃch động nên cÅ©ng dùng ra bản lÄ©nh toà n thân. Tiên BÃch ở cách mấy trượng mà vẫn cảm thấy chưởng phong quét và o mặt sắc như dao cắt. Lúc nà y cô và Diệp Phạm Ä‘á»u ở trong tráºn, má»™t ngưá»i ngoà i chá»— sáng má»™t ngưá»i trong chá»— tối, cô có thể nhìn thấy Diệp Phạm nhưng Diệp Phạm lại không nhìn thấy cô. Cốc Chẩn, Ninh Ngưng đứng ngoà i tráºn nên ngược lại có thể nhìn rõ toà n cảnh, xa xa trông cát bụi mịt má», gạch đá bắn tung, bá»c lấy hai bóng ngưá»i mà u đỠmà u xanh như hai luồng cầu vồng lúc chia lúc hợp. chói lá»i thần tốc không cho phép có chút sÆ¡ hở. Äất dưới chân hai ngưá»i còn bị “Khôn Nguyên†thúc đẩy là m xao động như sóng nước, biển ảo nhấp nhô.
Äá»™t nhiên Tiên BÃch quát lên má»™t tiếng “Trúng!†rồi hai bóng mà u xanh mà u đỠliá»n lùi lại như Ä‘iện chá»›p. Ninh, Cốc hai ngưá»i trông thấy Ä‘á»u mừng rỡ: “Há» Diệp bị thương rồi…†Còn chưa nghÄ© hết thì bóng đỠlại vá»t tá»›i, bóng xanh chợt nhanh vá»t lên cÅ©ng xông tá»›i trước. Hai bóng ngưá»i va và o nhau, Bắc Lạp Sư Môn phát ra tiếng kêu chói tai. Cái bóng đỠkia như ngá»n lá»a theo gió bốc lên, bay ra ba trượng rồi rÆ¡i xuống dưới má»™t gốc cây không động Ä‘áºy nữa. Diệp Phạm thì chỉ lắc ngưá»i má»™t cái rồi chợt vượt qua tráºn thế rảo bước tiến vá» phÃa ngôi nhà tranh.
Thắng thua bá»—ng đảo ngược, Ninh, Cốc hai ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy khó hiểu, cà ng không ngá» Diệp Phạm đánh lâu không thắng được thì chợt ra chiêu quái quá»·, cáºy ná»™i công hùng háºu nên váºn kình và o ngá»±c chịu má»™t chưởng cá»§a Tiên BÃch rồi giả bị thương lùi lại. Tiên BÃch tá»± cho rằng Ä‘ang thuáºn lợi nên Ä‘uổi theo, không ngá» Diệp Phạm sá»›m đã dừng không lùi nữa rồi đột ngá»™t phản kÃch.
Tiên BÃch vừa cảm thấy chưởng lá»±c cá»§a đối phương mạnh mẽ thì liá»n biết đã trúng kế, nhưng trong lúc gấp gáp không kịp lùi lại, chỉ còn cách đỡ thẳng. Võ công cá»§a Diệp Phạm vốn mạnh hÆ¡n Tiên BÃch, Tiên BÃch có thể kéo dà i đến lúc nà y toà n là nhá» và o tráºn thế che giấu, tránh chá»— mạnh đánh chá»— yếu. Äến lúc nà y cô phải đỡ thẳng thì láºp tức lá»™ rõ chá»— kém, tuy không bị “Hãm Không lá»±c†tức thì cuốn lấy nhưng vẫn bị chân khà cá»§a Diệp Phạm xâm nháºp và o kinh mạch, ná»a ngưá»i má»m nhÅ©n, ná»™i tạng sôi sục, má»™t luồng khà ngược nghẹn lại trong cổ há»ng không thể phun ra được.
Diệp Phạm cố chịu má»™t chưởng thì chân khà bảo vệ ngưá»i suýt bị đánh vỡ, ngá»±c lẩm nhẩm Ä‘au cÅ©ng rất không dá»… chịu. Hắn thấy Tiên BÃch chiến đấu khổ sở như váºy mà Ngu Chiếu trước sau vẫn ẩn náu không ra thì cà ng chắc chắn rằng vết thương cá»§a y rất nặng. Hắn liá»n láºp tức ép huyết khà xuống, vừa suy tÃnh chá»— ảo diệu trong tráºn pháp vừa tiến tá»›i ngôi nhà tranh.
Tráºn Háºu Thổ nhị tương không có ngưá»i chá»§ trì thì uy lá»±c giảm Ä‘i gần hết. Tiên BÃch mắt thấy Diệp Phạm tiến thẳng tá»›i ngôi nhà tranh thì quả tháºt lòng như lá»a đốt, liên tục váºn chuyển ná»™i công để hóa giải chân khà xâm nháºp. Ai ngá» cô cà ng nóng ruá»™t thì luồng chân khà quái dị đó lại cà ng ngoan cố, mắt thấy Diệp Phạm đã tá»›i gần nhà tranh mà suýt nữa đã rÆ¡i lệ.
Lúc nà y cô bá»—ng thấy Diệp Phạm bừng bước lại cách nhà tranh mưá»i trượng, hai mắt nhìn chòng chá»c và o thạch tráºn phÃa trước, vẻ mặt có hÆ¡i cổ quái.
Tiên BÃch nháºn ra thạch tráºn đó chÃnh là tráºn mà Cốc Chẩn thiết láºp bên trong. Cô vốn thấy tráºn thế đó chẳng có đưá»ng lối nà o nên nghÄ© Diệp Phạm tấn công là phá được ngay, ai ngá» lại nghiá»…m nhiên chặn được hắn. Tiên BÃch ngạc nhiên trong lòng, vá»™i dùng Tiên Thiên Dịch số, kỳ môn độn giáp thá» và o tráºn đó nhưng trước sau vẫn chẳng có loại đạo lý nà o phù hợp vá»›i nó cả, bất giác lại cà ng ngạc nhiên. Nhưng cô thấy đối thá»§ dừng bước thì dù sao cÅ©ng là việc tốt, liá»n láºp tức nhân cÆ¡ há»™i nà y nhắm mắt ngưng thần, toà n lá»±c hóa giải chân khà xâm nháºp.
Diệp Phạm đã chịu khổ trong tráºn “Háºu Thổ nhị tươngâ€, khó khăn lắm má»›i đến được chá»— nà y nên phải hết sức cẩn tháºn. Hắn thấy thạch tráºn nà y phÃa đông má»™t gò, phÃa tây má»™t cụm, kết cấu loạn xạ, đã không phải cá»u cung bát quái cÅ©ng chẳng phải tam tà i ngÅ© hà nh, nếu nói là hợp vá»›i bắc đẩu thiên cương, tinh tú trên trá»i thì cÅ©ng không giống. Tóm lại là cho dù hắn vắt óc suy nghÄ© vẫn không sao tìm ra Ä‘iá»u ảo diệu bên trong. Nhưng hắn đã có ý nghÄ© trước trong đầu, cho rằng thạch tráºn nà y đã nằm ở đây thì tất nhiên là má»™t phần cá»§a tráºn “Háºu Thổ nhị tươngâ€. Tráºn trước đã lợi hại biết bao thì tráºn nà y chắc sẽ cà ng ghê gá»›m hÆ¡n. Có Ä‘iá»u tráºn trước lợi hại mà còn có đạo lý để lần ra, nhưng thạch tráºn nà y lại quá»· quái vô cùng, nếu không thể tìm ra được Ä‘iá»u ảo diệu bên trong mà cứ xông bừa và o thì chắc chắn sẽ bị vây chặt lại.
NghÄ© đến đó, Diệp Phạm cưá»i nhạt, lá»›n tiếng nói:
- Ngu Chiếu, ngươi tự xưng là hảo hán mà sao toà n trốn trong nhà là m con rùa đen rụt đầu thế? Có bản lĩnh thì ra mặt đi.
Hắn gá»i xong vẫn chẳng thấy động tÄ©nh gì, còn Ä‘ang tá»± nhÃu mà y thì bá»—ng nghe má»™t tiếng cưá»i phì khe khẽ rồi Cốc Chẩn cưá»i há» há» Ä‘i ra khá»i cá»a.
Nếu là Ngu Chiếu nghênh chiến thì vẫn nằm trong dá»± định cá»§a Diệp Phạm. Nhưng Cốc Chẩn ngang nhiên bước ra thì lại khiến hắn hết sức kinh hãi nghi ngá». Diệp Phạm hiểu rất rõ thá»±c lá»±c cá»§a tiểu tá» nà y, hắn đã dám ra mặt thì tất nhiên là dá»±a và o tráºn pháp trước cá»a nhà nà y rồi. Nhất thá»i Diệp Phạm lại cà ng cẩn tháºn, cà ng không dám cỠđộng xằng báºy.
Cốc Chẩn Ä‘i mấy bước đến giữa tráºn rồi hi hi cưá»i nói:
- Diệp lão Phạm, ta biết rồi, ngươi xưa nay không là m rùa đen rụt đầu mà chỉ là m rùa đen lộ đầu thôi. Có bản lĩnh thì qua đây.
Hắn há»c theo giá»ng Ä‘iệu cá»§a Diệp Phạm, khi nói đến hai chữ “lá»™ đầu†thì lại cà ng nhấn mạnh. Diệp Phạm đùng đùng nổi giáºn muốn xông tá»›i nhưng lại thầm nghÄ©: “Tiểu tá» nà y cố ý kÃch động ta xông và o tráºn nhất định là có quá»· kế. Tráºn nà y quái dị, nếu bước chân và o thì rút ra e rằng sẽ khó đây.†Hắn ngước mắt nhìn, bá»—ng phát hiện chá»— Cốc Chẩn Ä‘ang đứng cách mình không tá»›i bốn trượng, ra sức nhảy má»™t cái chắc là tá»›i được. Diệp Phạm bất giác lá»™ nụ cưá»i nhạt, thầm nghÄ©: “Äám nam nữ chó chết nà y tá»± cho là thông minh, nhưng không biết lão tỠđây lợi hại, cứ cho là trốn trong tráºn thì ta không cách nà o bắt được, nhưng lại không biết lão tá» chân không chạm đất, có thể bắt sống hắn để trút giáºn.â€
Suy nghÄ© xong, hắn liá»n ngá»a mặt cưá»i dà i, tiếng cưá»i chưa dứt thì thân mình còn nhanh hÆ¡n tên bắn, lướt qua bốn trượng chụp thẳng và o mặt Cốc Chẩn.
Hắn cưá»i dà i để đánh lạc hướng kẻ địch rồi đột ngá»™t ra tay để gây bất ngá». Nhưng Cốc Chẩn tinh quái biết bao, Diệp Phạm vừa cỠđộng thì hắn cÅ©ng nhảy lùi vá» phÃa sau, không ngá» Diệp Phạm ra tay nhanh như Ä‘iện chá»›p, dù hắn lùi rất nhanh nhưng trước mắt vẫn thấy năm ngón tay cá»§a Diệp Phạm tiến gần tá»›i, đầu ngón tay tạo ra năm luồng kình phong như năm cây cương trùy cắt và o da mặt Ä‘au nhói. Cốc Chẩn liá»n láºp tức thuáºn theo thế trảo ra sức ngá»a vá» phÃa sau. Nếu đổi lại là trước đây thì vẫn khó mà thoát được, nhưng sau khi Cốc Chẩn luyện được “Miêu Vương bộ†thì đã nhanh nhẹn hÆ¡n nhiá»u, đầu ngón tay cá»§a Diệp Phạm vẫn cách hÆ¡n má»™t phân thì thế nhảy đã hết. Hắn hổ thẹn tức giáºn trong lòng, trầm giá»ng quát má»™t tiếng chân trái Ä‘iểm xuống mặt đất Ä‘ang định tiến thêm ná»a thước bắt lấy Cốc Chẩn thì bá»—ng cảm thấy dưới chân hụt Ä‘i rồi thân mình đột ngá»™t tụt xuống.
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 05:59 PM.
|

15-04-2008, 03:29 PM
|
 |
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: us
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 1
Thanked 11 Times in 4 Posts
|
|
THÆ¯Æ NG HẢI – PHƯỢNG CA
Chương 32 – Hồi 3
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Diệp Phạm cả kinh, vá»™i váºn thần công bảo vệ thân thể nhưng không ngá» cái hố bẫy đó lại chẳng có cÆ¡ quan gì, mà cÅ©ng không sâu lắm. Nháy mắt chân hắn đã chạm đất, vừa định mượn thế tung ngưá»i lên thì bá»—ng nghe Cốc Chẩn kêu gá»i:
- Ngu huynh cháºm đã…
Diệp Phạm chợt kinh hãi kìm tư thế lại, thầm nghi: “Lôi Äế Tá» quả nhiên vết thương đã khá»i, phục ở má»™t bên đợi thá»i cÆ¡ đánh lén. Bây giá» ta Ä‘ang ở trong hố, còn y ở trên mặt đất chiếm hết cả địa lợi, kể cả hắn chưa khá»i hẳn mà chỉ cần được bằng bảy, tám phần ngà y thưá»ng thì cÅ©ng đủ áp chế được ta rồi.
Tu vi cá»§a Diệp, Ngu hai ngưá»i vốn hÆ¡n kém nhau không bao nhiêu, lúc nà y Diệp Phạm rÆ¡i tá»t xuống hố, vỠđịa thế hết sức không tốt, nếu Ngu Chiếu thá»§ ở bên hố mà Diệp Phạm cứ xông bừa lên thì ở giữa không trung không dá»±a được và o đâu, tất sẽ bị đánh trá»ng thương. Nhưng nếu để Tiên BÃch nghỉ ngÆ¡i má»™t lúc rồi đến hợp sức thì Diệp Phạm lại cà ng khó mà sống sót rá»i khá»i đây.
Trong nháy mắt trong đầu Diệp Phạm xoay chuyển vô số ý nghÄ©, hắn hoảng hốt nháºn ra đã rÆ¡i và o kế hiểm. Tuy cái hố đất nà y chỉ hÆ¡n má»™t trượng, nhảy má»™t cái là lên được nhưng không dám đảm bảo không phải địch nhân cố ý đà o nông như váºy để dụ cho mình nhảy lên rồi bên địch từ trên cao đánh xuống bằng đòn sát thá»§ độc ác.
Diệp Phạm cà ng nghÄ© cà ng kinh, bất giác cúi ngưá»i co gối nhìn ngó lên trên, mồ hôi lạnh đổ ra đầm đìa trên trán.
Tiên BÃch váºn công mấy vòng, hóa giải được chân khà xâm nháºp rồi láºp tức đứng lên phi thân qua, vừa đúng lúc thấy Diệp Phạm trúng kế rÆ¡i xuống hố thì bất giác cả kinh. Sau đó cô lại nghe Cốc Chẩn gá»i lá»›n Ngu Chiếu thì lại cà ng ngạc nhiên. Nhưng cô là nhân váºt thông minh, giây lát đã hiểu rõ quá»· kế cá»§a Cốc Chẩn, liá»n nghÄ© thầm: “Tiểu tá» nà y trước hết láºp tráºn kỳ lạ để khiến Diệp Phạm nghi ngá» khiếp sợ không dám Ä‘i bá»™ và o trong tráºn, rồi lại cưá»i nói chá»i mắng, khÃch tướng để dụ hắn xảy chân rÆ¡i xuống hố, mất hết lợi thế vỠđịa hình. Sau đó hắn lại mượn uy danh cá»§a Ngu Chiếu để dá»a cho Diệp Phạm không dám liá»u lÄ©nh nhảy lên, trong đó tuyệt diệu nhất chÃnh là má»™t câu “Ngu huynh cháºm đã…†đó. Vá»›i tÃnh tình nóng như lá»a cá»§a Ngu Chiếu thì tuyệt không có việc ra tay cháºm chạp, vì váºy nếu nói “Ngu huynh ra tay Ä‘i†thì lại thà nh thừa, không hợp vá»›i tÃnh cách cá»§a y. Nhưng nói “Ngu huynh cháºm đã†thì lại vừa đúng tá» ra Ngu Chiếu vá»™i vã định ra tay, nhưng vị bị Cốc Chẩn gá»i dừng nên chuyển sang phục kÃch trên miệng hố, đợi thá»i cÆ¡ để đánh kẻ địch. Cứ như váºy thì lại cà ng khiến Diệp Phạm không Ä‘oán ra được. Ừm, đúng rồi, hắn cố ý đà o hố nông cÅ©ng là vì muốn là m Diệp Phạm dáºy lên lòng nghi ngá». Nếu đà o má»™t cái hố sâu mưá»i trượng thì Diệp Phạm tất nhiên sẽ cho rằng chúng ta không đủ võ lá»±c nên phải dùng cạm bẫy để giữ chân hắn, như váºy sẽ khó tránh khá»i nguy hiểm. Nhưng đà o má»™t cái hố nông thì ngược lại tá» rõ bên ta chẳng sợ gì cả, nếu không thì vá»›i loại cao thá»§ như hắn cho dù có cái hố sâu cả trăm trượng cÅ©ng chẳng là m khó được…â€
NghÄ© đến đó, Tiên BÃch nhìn Cốc Chẩn thầm sinh lòng cảnh giác: “Tiểu tá» nà y trà dÅ©ng Ä‘á»u ghê gá»›m, sinh ra đã có năng lá»±c để trở thà nh đại cao thá»§. Hiện giá» chỉ kém cá»i vá» võ công, hắn vốn là thiếu chá»§ cá»§a Äông Äảo, trước mắt hình như phạm phải Ä‘iá»u gì nên bị cao thá»§ trên đảo truy Ä‘uổi, không thể thoải mái tá»± do. Nhưng ngà y sau nếu Äông Äảo buông tha cho, võ công lại có thà nh tá»±u thì chẳng phải sẽ trở thà nh kẻ địch trước nay chưa từng có cá»§a Tây Thà nh chúng ta sao?â€
Cốc Chẩn thấy Tiên BÃch chăm chú nhìn mình, vẻ mặt ngạc nhiên nghi ngá» khó hiểu, nhưng cÅ©ng không biết cô lại nảy ra những ý nghÄ© đó nên chỉ cưá»i nói:
- Tiên BÃch cô nương…
Tiên BÃch gáºt đầu không nói. Diệp Phạm ở dưới hố nghe thấy thì lại cà ng buồn bá»±c, oán trách mình nhất thá»i lưỡng lá»± nên lại có thêm má»™t kẻ kình địch nữa. Nếu chỉ có má»™t mình Ngu Chiếu thì liá»u mạng má»™t phen vẫn còn có cÆ¡ há»™i thắng, nhưng thêm cả Tiên BÃch nữa thì đúng là há»ng bét rồi.
Hắn chỉ cố do dá»± buồn rầu mà hoà n toà n không ngá» rằng trước mặt chỉ là má»™t kế không thà nh. Cốc, Tiên hai ngưá»i Ä‘á»u biến tình hình hiện giá» vi diệu, dù sao cÅ©ng không phải là kế sách lâu dà i nên láºp tức đưa mắt ra hiệu rồi đồng thá»i lùi và o trong nhà bà n luáºn xem sau đó phải là m thế nà o.
Vừa tá»›i trước cá»a thì Tiên BÃch tim bá»—ng nhảy vá»t lên, má»™t luồng sát khà tạt thẳng và o mặt. Sát khà nà y đến rất đột ngá»™t, tuy không sắc bén ghê gá»›m nhưng lại như bao phá»§ khắp nÆ¡i không chá»— nà o là không tá»›i được.
Tiên BÃch không kịp nghÄ© ngợi, liá»n kéo Cốc Chẩn tung mình nhảy lùi lại. Trong giây lát trước mắt bóng và ng loang loáng, tai nghe tiếng cách cách không ngá»›t rồi căn nhà nhá» bằng tranh lá đó đã bị chặt đứt ngang lưng, ngay cả nóc nhà cÅ©ng đổ ầm xuống. Nhưng ở trên không trung thì luồng sáng và ng kia bá»—ng lại vòng lại như Ä‘iện, cuốn hết mảnh vụn cá»§a căn nhà lôi lôi kéo kéo ép xuống đầu hai ngưá»i.
Tiên, Cốc hai ngưá»i chấn động. Tiên BÃch vung chưởng nghênh đón, rầm má»™t tiếng đống mảnh vụn đó đã vỡ tung ra, hóa thà nh gá»— đá bay đầy trá»i. Trong bụi đất mù mịt, ánh và ng lại loáng lên phá không phóng tá»›i. Cốc Chẩn chỉ cảm thấy cả ngưá»i bị gió cuốn Ä‘i giáºt lại, bá»—ng nghe Tiên BÃch quát khẽ má»™t tiếng rồi luồng sáng và ng đó đột ngá»™t rút lại.
Bụi đất lắng xuống, Cốc Chẩn định thần nhìn qua thì chỉ thấy giữa căn nhà tranh có má»™t nam tỠáo và ng mặt ngá»c mÅ©i khoằm, ống tay áo bên trái cá»§a hắn xếp trên cánh tay tầng tầng lá»›p lá»›p, còn ống tay áo bên phải thì lại như má»™t con rắn bắn ra hÆ¡n ba trượng, đầu kia cá»§a ống tay áo bị Lục Tiệm dùng tay không bắt được. Nam tỠáo và ng đó chăm chú nhìn Lục Tiệm, vẻ mặt có phần kinh ngạc.
“Cá»u Biến long vươngâ€. Tiên BÃch trong lòng hÆ¡i rối loạn, hô hấp cÅ©ng trở nên gấp gáp, hoà n toà n không hiểu ngoà i căn nhà có tráºn pháp chặt chẽ như váºy mà vì sao Äịch Hy vẫn và o được trong nhà . á»ng tay áo dà i đó cá»§a Äịch Hy vốn là đánh tá»›i Ngu Chiếu. Ngu Chiếu vốn Ä‘ang váºn công tá»›i chá»— quan trá»ng, khó mà thoát được thì không ngá» Lục Tiệm đột nhiên ra tay, dùng “Bổ Thiên Kiếp thủ†lại chặn đứng được cái tay áo dà i đó.
Bóng và ng lướt qua, thân hình Äịch Hy chợt biến mất. Lục Tiệm bá»—ng cảm thấy trên ống tay áo có kình lá»±c rất mạnh dồn tá»›i thì không tá»± chá»§ được, thân mình bay ra hÆ¡n trượng, hổ khẩu Ä‘au nhói rồi ống tay áo đã vuá»™t Ä‘i. Nhưng tay áo tuy bị Ä‘oạt lại mà luồng kình lá»±c trước đó vẫn chưa bị tiêu diệt, nó truyá»n theo hai tay đánh và o táºn gan ruá»™t. Lồng ngá»±c Lục Tiệm thắt lại, máu chá»±c trà o lên cổ há»ng, trước mắt bóng và ng nhẹ nhà ng như ánh sáng, sắc bén như thá»§y triá»u à o tá»›i.
Äịch Hy vừa Ä‘oạt lại được tay áo thì liá»n dùng ra đòn sát thá»§, ống tay áo hắn bay ra nhanh như chá»›p. Tiên BÃch vừa định kêu lên thì chợt thấy bóng trắng loáng lên rồi má»™t luồng khói trắng bay như phi kiếm đến va chạm và o ánh sáng và ng, phát ra tiếng nổ như sấm động.
Bóng và ng rút lại, thân hình Äịch Hy xuất hiện ngoà i ba trượng, mặt có vẻ kinh hãi. Lục Tiệm cÅ©ng đồng thá»i hạ xuống đất, lúc hạ xuống thì hai chân đã má»m nhÅ©n ra sắp ngã xuống thì bá»—ng cảm thấy má»™t bà n tay từ đằng sau đỡ lại. Y quay đầu nhìn thì Ngu Chiếu đã thu lại công lá»±c, mà y ráºm nhướng lên đứng thẳng ngạo nghá»….
Lục Tiệm vừa kinh hãi vừa vui mừng, đang định lên tiếng thì bỗng nghe bên tái có một tiếng nói như muỗi kêu:
- Äừng động Ä‘áºy.
Lục Tiệm ngẩn ra, lại thấy miệng Ngu Chiếu mấp máy rồi âm thanh đó lại nói tiếp:
- Chiêu vừa rồi đã động tới chỗ nội thương, bây giỠta không còn sức, phải cần đệ đỡ cho.
Lục Tiệm bừng tỉnh, tiếng nói bên tai chÃnh là Ngu Chiếu dùng ná»™i lá»±c để truyá»n âm. Thì ra y vì cứu mạng mình mà đã dừng váºn công sá»›m hÆ¡n nên ná»™i thương vẫn chưa khá»i. Lục Tiệm chỉ cảm thấy bà n tay to lá»›n đỡ trên khuá»·u tay mình hÆ¡i trầm xuống thì biết rằng Ngu Chiếu Ä‘ang hết sức đấu tranh vá»›i ná»™i thương, nhưng đưa mắt nhìn thì lại thấy vẻ mặt y như bình thưá»ng, mà y ráºm khẽ kheo lại, khóe miệng vẫn treo má»™t chút vẻ diá»…u cợt khinh miệt.
Äịch Hy lòng dạ sâu xa, thấy váºy thì từ từ thu tay áo lại, ánh mắt xanh biếc lưu chuyển ngần ngừ trên mặt Ngu Chiếu.
Lục Tiệm đã từng thua thiệt, biết là Äịch Hy quá»· quyệt nên láºp tức hÃt má»™t hÆ¡i dà i đứng thẳng ngưá»i lên. Nhưng y chịu khổ cá»§a “Hắc Thiên kiếp†đã lâu, thân thể hết sức yếu Ä‘uối, vừa rồi lại bị kình lá»±c trên tay áo đánh phải nên lồng ngá»±c Ä‘au đớn, chỉ cảm thấy tay Ngu Chiếu ấn xuống cà ng nặng thêm thì hai chân bất giác phát run lên.
Bỗng nghe Ngu Chiếu nói:
- Tay áo cá»§a há» Äịch gá»i là “Thái Bạch kiếp tụ†vô cùng lợi hại, thêm và o thân pháp “Long Äá»™n†thì chÃnh là khắc tinh cá»§a Tiên BÃch. Nếu hắn biết ná»™i thương cá»§a ta chưa khá»i thì má»i việc sẽ tiêu tan hết…†Trong lúc y nói chuyện, Äịch Hy mắt không chá»›p nhìn chòng chá»c và o hai mắt y, hiển nhiên đã phát hiện ra việc truyá»n âm nhưng không hiểu rõ ná»™i dung thế nà o. Lục Tiệm biết rằng đã đến lúc quan trá»ng sống chết nên cÅ©ng không biết lấy được sức lá»±c từ đâu mà nghiến chặt răng, dùng chà khà quáºt cưá»ng để đứng thẳng bất động.
Lúc nà y theo Tiên, Cốc, Ninh ba ngưá»i trông thấy thì Ngu Chiếu chẳng có vẻ gì bị thương mà ngược lại còn giống như y Ä‘ang đỡ cho Lục Tiệm. Ba ngưá»i tất nhiên Ä‘á»u rất mừng rỡ, cho rằng vết thương cá»§a Ngu Chiếu khá»i rồi thì thêm được má»™t đồng minh mạnh mẽ, cho dù là Diệp Phạm, Äịch Hy liên thá»§ thì cÅ©ng chưa chắc đã thua.
Äịch Hy nhìn ngó hồi lâu rồi chợt cưá»i nói:
- Lôi Äế Tá» trước nay quang minh lá»—i lạc, sao hôm nay lại nói những lá»i lén lút như thế, không dám nói ra cho má»i ngưá»i biết?
Má»i ngưá»i nghe váºy thì má»›i biết rằng vừa rồi Ngu Chiếu đã dùng thuáºt “Truyá»n âm nháºp máºtâ€. Cốc Chẩn suy nghÄ© nhanh nhất, lại thấy Lục Tiệm mồ hôi ròng ròng rất khổ sở thì láºp tức Ä‘oán ra tình cảnh khó khăn hiện giá». Hắn bá»—ng thấy Äịch Hy mắt lá»™ đầy vẻ nghi ngá» thì láºp tức hi hi cưá»i nói:
- Äịch thúc thúc, sao ngươi lại đến đây?
Äịch Hy bị há»i thì tâm thần hÆ¡i lạc Ä‘i, thản nhiên nói:
- Ta Ä‘uổi theo má»™t kẻ địch, thuáºn đưá»ng mà tá»›i đây.
Cốc Chẩn cưá»i nói:
- Kẻ địch nà o váºy?
Äịch Hy ngắm nghÃa hắn rồi cưá»i nói:
- Ngươi gặp há»a đến nÆ¡i mà còn có lòng lo những việc nhà n rá»—i cá»§a ngưá»i khác ư?
Cốc Chẩn cưá»i nói:
- Tiểu đệ là má»™t kẻ nhà n rá»—i. Ngưá»i nhà n rá»—i lo việc nhà n rá»—i chÃnh là điá»u hoà n toà n đúng đắn. Nhưng Äịch huynh lại là ngưá»i rất báºn rá»™n, không biết nghá» buôn súng Ä‘iểu cá»§a Äông Doanh thế nà o rồi?
Ãnh mắt Äịch Hy lạnh Ä‘i rồi chợt cưá»i cưá»i, thản nhiên nói:
- NhỠphúc nên vẫn tốt…
Còn chưa dứt lá»i thì ống tay áo đã bắn ra như Ä‘iện. Cốc Chẩn kinh hãi, chưa kịp nó tránh thì ống tay áo đó lại đột ngá»™t đổi hướng quét vù vá» phÃa Tiên BÃch.
Tiên BÃch biết rõ “Thái Bạch kiếm tụ†có thêm chân lá»±c cá»§a Äịch Hy thì sắc như Ä‘ao kiếm, uy lá»±c lá»›n lao nên vừa định né tránh thì ống tay áo đó lại rút vù vá». Äịch Hy khẽ cưá»i, nói:
- Quả nhiên là như váºy…
Cốc Chẩn thầm kêu không hay, rồi nghe Äịch Hy cưá»i nói:
- Từ lâu đã nghe Ngu huynh và Tiên BÃch cô nương là má»™t đôi uyên ương, rất quan tâm giúp đỡ lẫn nhau. Bây giá» Ngu huynh thấy ta đánh Tiên BÃch cô nương mà lại vẫn không hỠđộng Ä‘áºy, vì sao thế?
Ngu Chiếu không ngá» ngưá»i nà y lại lợi hại đến váºy, chỉ thá» má»™t chút đã hiểu ra tình ình cá»§a mình thì không biết đáp lại thế nà o. Äịch Hy chằm chằm nhìn y rồi cưá»i nói:
- Nói như váºy thì ná»™i thương cá»§a Ngu huynh quả nhiên chưa khá»i ư?
Nói rồi hai tay áo Ä‘á»u rÅ© hết ra, mặt vẫn cưá»i cưá»i nhưng ánh mắt lại dần dần lạnh buốt như băng tuyết.
Bá»—ng nghe má»™t tiếng cưá»i dà i trong trẻo khác thưá»ng. Tiên BÃch trong lòng mừng rỡ ngước mắt nhìn lên thì chỉ thấy trên ngá»n cây đằng xa, Tả Phi Khanh Ä‘ang đứng thẳng đón giá, áo trắng phấp phá»›i như muốn má»c cánh thà nh tiên bay lên.
Tiên BÃch bất giác hé miệng mấy lần định kêu gá»i. Ngu Chiếu thấy cô mừng rỡ lá»™ ra ngoà i mặt thì láºp tức mặt tÃm lại rồi cau mà y.
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 06:01 PM.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn eu forum showthread, 4vn.eu thuong hai, 4vn.eu/forum/showthread, àãåíòñòâî, àâàòàðêè, åãèïòà, äâèæåíèÿ, ãëîáóñ, âîëãîãðàä, àíèìå, an oan thuong hai full, baby thuong hai ebook, baby thuong hai ful, baby thuong hai full, bổ thiên kiếp thá»§, dai thuong hai full, doc thuong hai ful, doc thuong hai full, doc truyen thuong hai, doctruyen thuong hai, êàçèíî, hai thuong phon hoa full, îäíîêëàñíèêè, ñíåæíàÿ, òèìàòè, õîñòèíã, phuong ca thuong hai, phượng ca, prc thương hải ful, suongchieu, tai thuong hai full pdf, tai truyen thuong hai, thuong hai, thuong hai ***********, thuong hai 4vn, thuong hai 4vn.eu, thuong hai full, thuong hai full lyric, thuong hai full pdf, thuong hai full prc, thuong hai full prc 4vn, thuong hai full txt, thuong hai full', thuong hai full], thuong hai phon hoa full, thuong hai phuong ca, thuong hai phuong ca 4vn, thuong hai phuong ca pdf, thuong hai phuong ca prc, thuong hai prc full, thuong hai tron bo 4vn, thuonghai full prc, thượng hải full prc, thương hải 4vn, thương hải full, thương hải, thương hải /4vn.eu, thương hải 4vn, thương hải full, thương hải full pdf, thương hải full prc, thương hải full text, thương hải pdf, thương hải prc, thương hải prc full, truyện thương hải, truyen thuong hai, truyen thuong hai full, ðàñïèñàíèå  |
| |