Cả đám người của hai phe, kể cả những người đứng xem xung quanh, kể cả là nhân vật chính Cát Tuyên đều quay đầu nhìn về hướng phát ra tiếng nói .
Đập vào mắt chính là một thanh niên, ừm nói sao ta…, trông như một con chó chết đang nửa ngồi nửa quỳ thở “ hồng hộc “ . Người thanh niên này mặc một chiếc áo màu trắng nhưng đã ngả sang màu cháo lòng, quần tây mặc sơvin hẳn hoi . Hai đôi dép lào Việt Nam chính hãng dưới chân bây giờ đang mỗi bên một chiếc .
Nếu là người ở Địa Cầu nhìn thấy cảnh này thì chắc chắn nghĩ đây là một thanh niên nhà nghèo nào đó . Nhưng mà ở đây thì chỉ nghĩ là thằng này ăn mặc thời trang phong cách mới lạ thôi . Bởi lẽ cái kiểu mặc đồ quái dị nào ở đây chả có cơ chứ .
_ Ta bảo cô….dừng..lại…..để……ta…..tới ..làm…..con…..tin .
Thiên Vũ khó nhọc lên tiếng . Vì quá cố sức chạy tới nơi này nên thiếu chút nữa hắn đã mệt tới đứt hơi .
_ Anh tới ? Thật không ?
Cát Tuyên nghe thế kinh hỉ nói . Mặc dù rất kiên quyết nhưng dù sao nàng cũng hơi sợ, dù sao đám cướp này cũng là một đám liều mạng . Nếu mà bị “ tiền dâm hậu sát, tái dâm tái sát “ thì nàng chắc chết mất . Bây giờ có một tên tốt bụng lao ra làm thay thì hỏi sao không vui cho được .
_ Ờ, ờ, cô đi đi…để….tôi .
Thiên Vũ khó nhọc nói lần nữa .
_ Vậy, cảm ơn anh nhé . Chàng trai tốt bụng .
Cát Tuyên nghe thế thì vui mừng hết lớn, chắp tay cảm ơn Thiên Vũ một cái rồi chạy bắn đi như một cơn gió . Tốc độ này xứng đáng gọi là “ đi vô tung “, trái ngược với tốc độ rùa bò lúc nãy .
_ Ách………
Thiên Vũ thấy thế thì lời sắp nói ra tới miệng đột nhiên ngẹn lại . Hắn cứ tưởng cô gái này sẽ an ủi một vài câu, hôn hắn một phát rồi mới đi chứ . Không ngờ cô ta lại dứt khoát như thế .
Làm hắn phí công chuẩn bị một đống lời thoại trong đầu, như là “ thôi….em đừng lo, anh sẽ về với mẹ con em mà “, hoặc là “ thôi, em yên tâm, anh không chết đâu, về nấu cơm đợi anh ‘, hay có thể là “ em yêu, đừng hôn anh, anh sẽ về ngay, tắm rửa sạch sẽ đợi anh “ ………………
Nhưng mà hiển nhiên là Cát Tuyên là một cô gái cực kỳ sợ cái màn “ tiền dâm hậu sát, tái dâm tái sát “ nên biến đi cực kỳ nhanh chóng . Nhanh tới mức Thiên Vũ còn chưa kịp nói gì, nhanh tới mức người bên ngoài quan sát cũng phải ngẩn ngơ trong giây lát .
_ Này, thằng nhóc . Ngươi là ai ?
Cái con tin xinh đẹp bốc lửa sắp vào tới tay mà bị một thằng nhóc không hiểu chui ra từ đâu phá mất nên tên cướp thủ lĩnh cực kỳ khó chịu .
Thiên Vũ đang ngẩn ngơ nhìn theo hình bóng Cát Tuyên xa dần, xa dần . Nghe tên cướp thủ lĩnh hỏi thế thì đột nhiên theo quán tính . Quay đầu lại nhìn, chắp hai tay nói :
_ Nếu các ngươi thành tâm muốn biết .
Im lặng một chập thì tên cướp mới khó hiểu hỏi lại :
_ Biết cái gì ?
_ Ngươi im cho ta nói hết coi . Cứ chọt mỏ vào là sao thế ?
Thiên Vũ chợt nhớ là Hoàng Khải đang không có ở đây nhưng vẫn nói . Tiếp theo hắn muốn độc thoại một mình .
_ Nói đi, dmm .
_ Khục, khục .
Thiên Vũ ho khan hai tiếng rồi hất hất mái tóc bết dính vì mồ hôi, tỏ vẻ bảnh bao . Sau đó hắng giọng nói :
_ Nếu chúng mày thành tâm muốn biết .
_ Thì anh đây sẽ sẵn sàng trả lời .
_ Để đề phòng bà lão bị sát hại .
_ Để bảo vệ sự trong trắng của một thiếu nữ .
_ Anh đây đại diện cho một nhân vật chính nghĩa .
_ Đầy lòng tốt nhưng ngây ngất lòng người .
_ À ……….anh chính là con tin để trao đổi .
Thiên Vũ nói với một vẻ mặt dương dương tự đắc . Trong lòng cũng cực kỳ hài lòng với biểu hiện của mình hôm nay . Hừ, không có Hoàng Khải anh mày xuất hiện càng đẹp trai hơn .
Choáng .
Choáng váng cả người .
Choáng không có lời nào để diễn tả .
Tại sao có một thằng vừa ngu vừa điên như thế nhỉ .
Trong lòng những người có mặt tại đây, những người được nghe một bản giới thiệu bất hủ đều thầm nghĩ như thế . Tại sao trên đời này có một thằng đi trao đổi con tin mà lại bá đạo như thế nhỉ . Xưng hô “ anh “ với đám cướp, gọi đám cướp là “ chúng mày “ . Thằng ngu này đã thế còn không tỏ vẻ lo sợ mà ngược lại còn rất dương dương tự đắc . Không lẽ hắn không biết đám cướp hung thần ác sát này có thể giết hắn như đập một con ruồi sao .
_ Ê, có đổi không đây ?
Thiên Vũ thấy cả đám người đều im lặng ngây ngẩn nhìn mình thì khó hiểu lên tiếng . Trong lòng thầm mắng “ bọn ngươi không cần phải ngây ngất vì vẻ đẹp trai của anh mày chứ . Hừ, làm thế anh ngại lắm “ .
_ Ách, chú em . Anh hỏi thật mày có bị thần kinh không thế ?
Tên cướp ngạc nhiên một lát rồi hỏi lại . Hắn có cảm giác đổi một cô bé xinh tươi với một thằng vừa ngu vừa thần kinh thì lỗ thật . Ít nhất cô gái xinh tươi lúc nãy còn có thể sơ múi được một chút .
_ Gì ? Anh đây đẹp trai ngời ngời, ngọc thụ lâm phong như thế thì làm sao có thể bị điên ? Ngươi có mù không thế ?
Thiên Vũ vừa nói vừa chỉnh lại cái áo màu cháo lòng của mình . Vuốt vuốt mái tóc bết dính nói .
Ờ, thì mày không điên, mà còn rất tự sướng .
Tên cướp trong lòng tuy thầm rủa nhưng tên nhóc này chính là cái cơ hội giải thoát bọn hắn khỏi nơi này . Mặc dù trong lòng khinh bỉ không thôi nhưng mặt ngoài lại nói :
_ Ờ, thế ngươi lại đây . Bây giờ chúng ta đổi con tin .
_ Được .
Tuy hơi tự sướng một chút nhưng Thiên Vũ cũng nhớ lại mục đích của ngày hôm nay . Lập tức bước tới chỗ đám cướp, lần này thì tốc độ của hắn thập phần chậm rãi, bởi vì thực sự là đau chân lắm rồi .
_ Mau đi nhóc con . Mẹ nó, bà già lão sắp chết rồi đây này .
Tên cướp thấy tên nhóc này cứ cà lết, cà lết thì bực mình lên tiếng nói .
_ Mẹ, đau chân lắm rồi . Sao ngươi không qua đây bắt ta cho nhanh .
Thiên Vũ bất mãn oán thầm, bộ chúng mày không qua đây được sao . Nhưng Thiên Vũ cũng không biết là sở dĩ bọn cướp không di chuyển bởi vì lúc này chỉ cần một người di chuyển bảo đảm sẽ rơi vào vây công của đám nhân viên . Lúc nãy thì đám cướp áp nhân viên một đầu, nhưng bây giờ khi bà lão sắp tắt thở thì cũng không ép được nữa . Bởi vì đám ngân hàng quyết không cho bọn hắn trao đổi con tin . Thậm chí còn mong bà lão mau mau chết đi để danh chính ngôn thuận lao vào đập bọn cướp .
_ Ngươi mau mau qua đây . Chúng ta đi không được ?
Tên cướp thủ lĩnh gấp gáp nói .
_ Đệch, biết bay thì bay qua đây cho mau . Có một phút mà cũng lười .
Thiên Vũ bất mãn đáp nhưng nhận ra mặt mũi bà lão càng ngày càng tím thì càng bước nhanh .
_ Mau mau qua đây .
_ Từ từ nào .
Thiên Vũ nói nhưng trong lòng đang suy tư về tình huống lúc này . Hiển nhiên nhờ sự thông minh của mình mà Thiên Vũ cũng đoán ra vấn đề . Đám nhân viên thuộc quyền quản lý của nhà nước nên không thể nào vì manh động mà để đám cướp giết đi con tin được . Nếu như thế thì chắc chắn hình tượng nhà nước sẽ rớt xuống ngàn trượng, trong tình hình Việt Quốc lúc này thì quyết không thể nào để việc này diễn ra .
Còn đám cướp thì tuy bắt con tin nhưng con tin cũng sắp lên bàn thờ ăn chuối nên cũng cực kỳ gấp gáp . Dù sao nếu con tin chết thì bọn hắn chắc chắn đừng mơ thoát khỏi chỗ này .
Nhất thời hai cỗ lực lượng này đang dằn co nhau .
Phe nhân viên thì chờ bà cụ chết đi . Còn phe cướp thì gấp gáp muốn chết .
Sau đó nhân vật mấu chốt là Cát Tuyên lại xuất hiện, đánh ra một niềm hy vọng cho bọn cướp .
Tiếp đến Thiên Vũ xuất hiện thay thế Cát Tuyên nên nhiệm vụ nhân vật mấu chốt sự thắng bại của hai phe lại đặt lên vai hắn .
Đại khái là Thiên Vũ cũng suy đoán ra một số chuyện nên nhất thời cũng không biết phải làm sao . Nếu như thực sự làm con tin thì sau việc này chắc chắn nhân viên ngân hàng cũng sẽ chơi hắn . Nên nhớ đám này chính là nhân viên nhà nước, cho dù hắn chính là con trai của một tướng quân nhưng chắc chắn cũng bị lột một lớp da .
Còn nếu không làm con tin thì chắc chắn bà lão tội nghiệp kia sẽ chết .
Hai luồn suy nghĩ đấu tranh trong đầu làm Thiên Vũ không biết làm sao nhưng vẫn từ từ bước tới trước . Ít ra hắn có thể hoà hoãn được một chút thời gian .
Vừa đi vừa nghĩ mà chẳng mấy chốc Thiên Vũ đã tới gần phạm vi của đám cướp .
_ Mau qua đây . Mau qua đây .
Tên cướp thủ lĩnh thấy Thiên Vũ chỉ còn vài mét nữa là bước tới thì cao giọng hối thúc . Trong lòng cũng vui mừng không thôi .
Còn đám nhân viên ngân hàng tuy không có nói gì nhưng trong ánh mắt đã hiện lên một tia hận thù . Nhìn chằm chằm vào Thiên Vũ như muốn dùng ánh mắt khắc sâu hắn vào đầu . Trong lòng thề sau này sẽ chơi chết thằng ngu ngốc này .
……………………
Cuối cùng thì Thiên Vũ trì hoãn thời gian cũng không được bao lâu . Thiên Vũ đã bước tới dưới chân đám cướp . Hắn quay đầu lên nhìn đám cướp lơ lửng trên không trung nói :
_ Ta đã tới . Mau thả bà lão ra đi .
_ Ok con dê .
Một tên mặc áo đen bay xuống, nhấc vai Thiên Vũ lên . Lập tức hắn bay lại lên bầu trời .
_ Lão đi đi .
Tên thủ lĩnh thấy Thiên Vũ đã vào tay thì lập tức vui mừng . Dùng nguyên khí bao bọc thân thể của bà lão rồi từ từ thả xuống dưới đất . Thực sự là hắn cũng không tiếc gì một mụ già như này nữa .
Bà lão vô thương vô hại rơi xuống đất, khi chưa kịp chạm đất thì đột nhiên một bong vàng lao tới . Vững vàng cõng bà lão lên vai rồi bay ngược lại . Đây chính là người nhân viên duy nhất lên tiếng trao đổi với bọn cướp nãy giờ .
Thấy bà lão được cứu nhưng đám cướp không nói gì . Sau khi thấy người nhân viên làm xong thì mới quát :
_ Giờ giao vàng cho chúng ta . Chúng ta giao con tin .
_ Được .
Người nhân viên mặt mũi lạnh lung nói . Đôi mắt dán chặt vào người Thiên Vũ .
Nhưng hắn không ngờ là lúc này Thiên Vũ lại làm ra một hành động mà có thể nói là hắn cũng không thể nào ngờ được .
Chỉ thấy Thiên Vũ tỏ vẻ ngạc nhiên, đột nhiên chỉ tay lên trời thất thanh hô :
_ Cái gì kia ? Đĩa bay kìa .
p/s : vì để chất lượng bài viết tốt hơn nên mình đang cần một người giúp mình chỉnh sửa lại bài trước khi post . Nếu bạn nào rãnh thì pm mình . Chương nào xong thì mình sẻ gửi trước cho các bạn / Nick FB của mình là AntKyg
Last edited by Antkyg; 02-12-2013 at 03:15 PM.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
_ Ừm, sau khi ta nói câu đó xong thì bỗng ………
Thiên Vũ đang định kể tiếp thì chợt một số tiếng “ ầm “, “ ầm “ vang lên liên tục từ phía xa . Mặt đất chấn động như đang có một đội quân cỡ lớn tiến về phía bên này .
Ngạc nhiên một lúc thì Thiên Vũ mới cười khổ nói :
_ Ách, chắc lớp trưởng về rồi . Bữa khác anh kể tiếp cho .
_ Ặc, ừ, đang hấp dẫn thì về . Mẹ nó, về trễ 5 phút có chết ai đâu cơ chứ .
Đặng Tùng và cả đám người Lâm Quân đều tiếc hùi hụi, trong miệng lẩm bẩm một câu nhưng vẫn đi qua xem thế nào . Dù gì thì việc chính của ngày hôm nay vẫn là cái đám ma thú .
Khi cả đám tiến qua bên chỗ Nhật Quỳnh thì chỉ thấy đập vào mắt chính là một con sư tử màu đen rất to lớn . Cả người mọc đầy lân giáp như những mãnh kim loại gắn sát vào thân . Kể cả bờm sư tử cũng giống như những sợi kim loại màu đen sáng lấp lánh . Khi cả đám người tiến tới thì chợt con sư tử gầm lên một phát vang dội . Doạ lui không ít những học sinh hơi yếu tim . Nếu không phải con sư tử này là do trường DongDa huấn luyện thì chắc đã lao lên cẩu xực, à sư xực đám học sinh A2 rồi . Ma thú là một loài không thích con người vây quanh đánh giá nhất .
Sau lưng nó chính là một đàn sư tử cũng giống như nó . Nhưng có điều đều nhỏ hơn và có vẻ yếu ớt hơn . Hiền nhiên con sư tử đen đi đầu chính là thủ lĩnh của đám sư tử đằng sau rồi . Đám sư tử phía sau tuy không mạnh bằng con thủ lĩnh nhưng cũng khá dữ dằn, con nào thấy người khác tới gần đều gầm lên một tiếng, mặt mũi tràn đầy tức giận .
_ Sao ? Các bạn hài lòng không ?
Nhật Quỳnh giờ phút này đứng bên cạnh con sư tử thủ lĩnh . Tuy trên người không có một vết thương nào nhưng khuôn mặt vẫn còn tái nhợt . Hiển nhiên là nàng cũng bị kinh hãi không nhẹ .
_ Hơi…hơi hài lòng .
Cả đám học sinh trăm miệng một lời đều nói . Nhưng giọng nói cũng có chút run run, bọn hắn thật sự là không có một chút tin tưởng nào thuần phục được đám sư tử này . Lỡ như không thuần phục được chắc thảm lắm, sư tử cũng chả phải loài động vật hiền lành gì .
_ À, còn nữa . Đám Thất Thải Điểu cũng sắp tới đây rồi .
Nhật Quỳnh thấy biểu tình của đám học sinh thì trong lòng cũng có chút đồng cảm . Bởi vì lúc nãy chính nàng khi gặp mấy con Hắc Giáp Sư này cũng bị doạ sém đái ra quần .
Đúng lúc Nhật Quỳnh vừa dứt lời thì chợt một vài tiếng chim kêu truyền đến .
Chỉ thấy trên bầu trời toàn chim là chim . Tất nhiên đây chính là đám Thất Thải Điểu rồi .
Đám chim này dẫn đầu là một con chim 7 sắc trông rất giống chim ưng ở Địa Cầu có sải cánh chừng 10m . Mỏ và móng vuốt của nó màu hoàng kim, bộ lông của nó từ đầu trở xuống lần lượt là đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím . Tuy rằng có lẻ hơi nhiều màu một chút nhưng tất cả các màu đều phối hợp với nhau rất hoàn mỹ . Phảng phất trên bầu trời như là một đám cầu vồng xinh đẹp bay lượn chứ không phải một đám chim .
Đám chim này thì có vẻ hiền hơn đám sư tử một chút . Chúng không làm loạn gào thét gì cả mà bay sà xuống đậu trên vai từng bạn học sinh nữ . Ừm, cái này chính là chọn lựa đối tác trong truyền thuyết .
Thất Thải Điểu so với Hắc Giáp Sư thì thông minh và ít chảnh hơn một chút . Chúng hiểu trước sau gì cũng phải làm thuộc hạ của đám người này . Nếu thế thì tự chọn những người hợp mắt không phải là tốt hơn một chút sao . Ít nhất thì cũng không cần hợp tác với mấy đứa vớ vẩn .
_ Oa, con chim xinh này nó chọn ta nè .
_ Thật là chú chim thông minh dễ thương .
_ Oa, chú chim thật xinh đẹp . Em chọn chị thì chị sẽ đối xử tốt với em .
…………………..
Lần lượt từng bạn nữ đều có những con chim xinh đẹp đậu trên đầu vai mình . Ngay lập tức họ đều buông từng tràng tán dương và chơi đùa với nó . Không cần biết cái chỗ này là chỗ nào .
Còn đám học sinh nam thì trong lòng đều hô to bất công . Trân trối đưa ánh mắt hâm mộ nhìn các bạn nữ . Cả đám Hắc Giá Sư thấy cảnh này cũng đều lạnh lùng nhìn, trong đôi mắt bắn ra sự khinh thường nồng đậm .
_ Ặc, sao ta chưa có ?
Cô mập mạp, ừ, lúc này đã vào học lớp A2 lên tiếng hỏi .
_ Ách, làm sao tớ biết . Có lẽ từ từ nó chọn à .
Một cô gái hảo tâm an ủi . Nhưng thực sự thì trong lòng cô ta cũng hiểu tại sao Thất Thải Điểu không chọn cô mập mạp .
Đùa à . Con chim bé bé xinh xinh như thế thì làm sao chở nỗi một con mập gần 300 kg cơ chứ .
_ Ủa, tình địch . Ngươi cũng không có à ?
Cô mập mạp sau khi nhìn một lát thì quay sang hỏi Nhật Hạ . Bởi lẽ chỉ có nàng và Nhật Hạ là chưa có chú chim nào đậu trên vai . Tất nhiên cái này gọi là đồng bệnh tương liên rồi .
_ Ừ, ta cũng chưa có .
Nhật Hạ dung một giọng nói trầm thấp trả lời . Trong lòng nàng thật ra cũng cảm giác được một chút chua xót . Bởi lẽ nàng thực sự cũng thích chú chim bé bé xinh xinh 7 màu này lắm . Không ngờ là không có một con chim nào chọn nàng .
_ Ừ, thôi kệ đi . Chắc là chưa chọn thôi .
Cô mập mạp thời gian này đều sống chung với Nhật Hạ nên cũng đã trở thành chị em tốt với nhau . Tuy cùng tranh giành một cái vị trí bà lớn nhưng dần dần hai nàng cũng đều hiểu được chuyện đó chính là một cái nhiệm vụ bất khả thi . Bởi lẽ Lâm Quân đã trở thành một Hot Boy trong trường . Còn các nàng thì chỉ là một cô gái bình thường hay nói đúng hơn là quái dị nên từ từ địch ý dần dần giảm bớt . Cho tới hôm nay thì cái địch ý đều đã trở thành cảm giác đồng bệnh tương liên nên hai nàng càng tốt với nhau hơn .
_ Ừ, hy vọng là thế .
Nhật Hạ lẩm bẩm ngước đầu nhìn trời .
………………………..
Chỉ thấy trên bầu trời chỉ còn hai con Thất Thải Điểu đang bay tới bay lui . Trên gương mặt loài chim cũng tràn đầy nét khó xử .
_ Ri ri ri kri ? ( chọn đứa nào đây ? )
_ Ri kri ri ru . ( Tao đéo biết )
_ Ri ru ri ri ru ri ru . ( Mẹ nó, xui cho hai chúng ta . Chỉ còn một con mập và một con trông giống đàn ông )
_ Ri ra ru ri ra kre . ( Huynh đệ, ngươi khoẻ thế chọn con mập đi, ta đành chịu thiệt chọn tên kia vậy )
_ Ri ri rui ruia ruiaj ( Mẹ nó, cho tao xin . Mày không thấy con đó như một cục thịt à )
_ Kri kra ri ru ri ki ( Thôi coi như tao năn nỉ mày đi . Chọn nó dùm tao cái, tao sức yếu thế này thế đếch nào chở nổi nó )
Hai con Thất Thải Điểu đều là ma thú cấp 5 nên đã mở ra một ít linh trí của mình . Tuy rằng nói tiếng người không được nhưng tiếng ma thú thì nói rất thông . Thế nên hai con chim đều kêu ríu rít trên bầu trời, con nào cũng đều không chịu nhận cô mập mạp làm chủ nên đều đùn đẩy cho nhau . Không con nào chịu nhường con nào nên nhất thời có xu thế trở thành người chết ta sống .
Chỉ thấy hai con chim xinh đẹp dương mỏ múa vuốt, phảng phất như có thể tiến hành chiến tranh bất cứ lúc nào .
Đúng lúc này thì một giọng gầm gừ truyền từ dưới đất lên :
_ Grừ grừ gào gào . ( Đám ngu, đi chọn đàn ông đi )
Thì ra chính là Hắc Giáp Sư thủ lĩnh lên tiếng . Nó tuy biết trước sau gì cũng thành thuộc hạ đám người này nhưng vẫn không chịu dễ dàng đi thuần phục . Bởi lẽ dòng máu sư tử kiêu hãnh đang chảy trong người nó không cho phép nó làm điều đó . Ít nhất cũng phải đánh thắng nó mới được .
Vì nhìn hai con chim ngu xuẩn trên bầu trời và sẵn tiện rất ngứa mắt một số học sinh nam nhìn ẻo lả nên Hắc Giáp Sư thủ lĩnh đành lên tiếng . Ít nhất nó cũng muốn loại bớt vài thằng nhìn ẻo lả, nó không muốn mấy thằng này thành chủ nhân đồ tử đồ tôn của nó .
_ Kri, kri ( Chuẩn cmnr ) .
Hai con Thất Thải Điểu cuối cùng nghe lời Hắc Giáp Sư thủ lĩnh thì đều ngẩn ra một lát . Sau đó đồng thanh kêu lên một tiếng rồi bắt đầu đi tìm mục tiêu cho mình .
…………………..
Đám học sinh A2 đứng phía dưới quan sát động tĩnh từ nãy tới giờ thì ai cũng sững sốt . Bởi lẽ đám chim này có vẻ thông minh cực kỳ, biết người nào nên chọn, người nào không nên chọn . Ngay cả cãi nhau như dân chợ búa cũng biết luôn .
_ Ách, đám chim làm gì thế ?
Đặng Tùng thắc mắc quay qua hỏi Thiên Vũ . Trong lòng hắn đang chờ mong một trận chiến giữa hai con chim thì đột nhiên con sư tử to nhất gào lên một tiếng . Nhất thời làm hai con chim bay sà xuống, không biết là bọn chúng muốn làm gì .
_ Tao cũng không biết . Hình như là bay về phía bọn mình thì phải .
Thiên Vũ nheo mắt nhìn hai con chim rồi nói .
_ Ờ, có vẻ giống . Bọn nó đang làm gì thế nhỉ ? Không lẽ tính chọn đám chúng ta làm chủ ?
Đặng Tùng thắc mắc nói .
_ Mày mơ à ? Bọn nó chắc chắn phải chọn phụ nữ chứ, làm sao chọn chúng ta được …………
Thiên Vũ chưa nói hết câu thì chợt một con chim 7 màu bay thẳng tới trước mặt hắn . Đậu thẳng cái “ kịch “ lên bờ vai gầy gầy của hắn .
_ Ơ, cái này……..cái này……….
Thiên Vũ há hốc mồm, trong lòng không thể tin tưởng lắp bắp nói .
_ Ối cha mẹ ơi . Thiên Vũ có một con chim 7 màu .
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Chương 134 : Chắc là Thiên Vũ hai chim sẽ lấp đầy khoảng trống trong em nhỉ ?
Tác giả : Ant
Thất Thải Điểu tương truyền trong lịch sử là một loài chim đại diện cho sự may mắn và hạnh phúc . Từ thời cổ đại cho tới bây giờ thì nó chính là một loài ma thú mà con người rất thích thu phục . Bởi vì vẻ bề ngoài xinh đẹp của nó và niềm tin nó sẽ mang lại sự may mắn cho chủ nhân của mình .
Nhưng Thất Thải Điểu cũng là một loài chim thuộc loại tôn sùng sắc đẹp nên từ xưa tới bây giờ nó chỉ lựa chọn những người phụ nữ xinh đẹp diễm lệ làm chủ nhân . Còn đàn ông thì rất ít khi lựa chọn . Bởi lẽ theo chúng nó “ một con chim xinh đẹp thế này thì chỉ có những người cực đẹp mới có thể làm chủ được “ .
Nếu chúng mà chọn những người đàn ông làm chủ nhân thì chỉ có hai lý do . Thứ nhất chính là người đàn ông đó đẹp hơn những người phụ nữ . Còn thứ hai chính là người đàn ông đó quá giống phụ nữ nên chúng nhận nhầm .
_ Ừm, Thiên Vũ . Theo chú thì chú thuộc loại thứ mấy ?
Lâm Quân sau khi ôn lại một số kiến thức trong đầu mình thì cười cười nhìn Thiên Vũ hỏi .
_ Mẹ nó . Tất nhiên là do anh quá đẹp trai rồi .
Thiên Vũ bực tức gầm lên . Tuy rằng hắn nói thế nhưng hắn cũng không nghĩ như thế rồi . Cho dù là đẹp trai thì cũng không thể nào đẹp hơn con gái được .
_ Ồ, phải không đó Hắc, chú đừng nghĩ anh ngu nhé . Theo anh cái con chim này nhận nhầm chú làm con gái cmnr .
Lâm Quân châm chọc nói .
_ Cái đéo………
Thiên Vũ chưa nói hết câu thì con Thất Thải Điểu đậu trên lưng hắn gật gật đầu một cái . Sau đó hai đôi cánh quơ qua quơ lại . Ý nó là “ thằng này giống con gái nhất nên tao chọn “ .
Nhưng tất nhiên là đám học sinh xung quanh đều không hiểu được rồi . Chỉ có điều họ vẫn bật cười vì hành động của con Thất Thải Điểu này .
_ Moá, cười cái beep . Có giỏi các chú đi thu phục đám Hắc Giáp Sư đi . Hắc hắc, anh mày chính là người có nhân phẩm tốt nên không cần tốn sức như thế . Hắc, chỉ vẩy tay một phát là có ngay một con chim .
Thiên Vũ đầu đầy khói nhưng khi nghĩ tới tình cảnh đám học sinh nam còn lại thì tươi cười nói . Ít nhất hắn cũng không có tốn sức với mấy con sư tử dữ dằn này .
_ Ồ, đúng rồi . Mày có thêm một con chim thì chính là có hai con chim . Một con màu đen, một con bảy màu nha .
Một tên học sinh âm dương quái khí nói . Tên này trong lớp chính là một nhân vật chuyên đi troll người khác . Hắn cũng có một cái tên rất đặc biệt là Đình Thái . Cũng chính là tên nhóc lúc đầu đòi tiền bảo kê của Thiên Vũ .
_ Ừ nhỉ, haiz hận đời bất công . Bọn anh có mỗi một con chim mà chú có tới hai con . Ặc, sau này xếp hình thì làm sao …..
Một tên nhóc vê cằm ngẫm nghĩ nói .
_ Chà chà, một con ở trên, một con ở dưới …. Hắc hắc …..
Một tên khác thì tỏ vẻ dâm đãng tiếp lời .
_ Theo ta một con khu giải trí, một con khu chất thải . Chậc chậc . ….
Một tên nữa thì đưa ra ý kiến khả thi nhất .
_ Nín, chúng mày im mồm cho bố .
Thiên Vũ có chút đau đầu với đám dâm tặc này quát lên một tiếng . Sau đó quay mặt qua bọn Lâm Quân nói :
_ Đại ca, bọn này ăn hiếp ta . Ngươi làm sao mà lại đứng đó chứ, qua bảo kê ta đi .
Ai dè Lâm Quân nghe thế thì ngẩn ra một lát, sau đó cao thâm mạc trắc phun ra một câu làm Thiên Vũ chỉ hận không thể lao lên giết người .
_ Ừ, không biết Cát Tuyên xinh đẹp đáng yêu chịu nổi không ta . Chậc chậc, chắc là Thiên Vũ hai chim sẽ lấp đầy khoảng trống trong em nhỉ …. Hê hê…. Tất cả khoảng trống……
_ Hahaha, Thiên Vũ . Chú thật là pro quá hahaha, lấp đầy khoảng trống…….
Đám học sinh xung quanh nghe thế thì đều cười ngất ngưởng . Cười chảy cả nước mắt nước mũi .
_ Đệch ……..
Thiên Vũ bỏ lại một câu rồi chuồn đi . Thật ra hắn cũng chịu không nổi cái đám bạn học dâm tặc như này . Nhất là tên nhóc Lâm Quân tổ tông của dâm tặc . Đôi lúc Thiên Vũ cũng không hiểu trong đầu Lâm Quân chứa cái quái gì mà mỗi câu nói ra đều kèm theo thâm ý của nó . Mà thường thường thì toàn là ý dâm .
………………………
Cuối cùng thì đám Thất Thải Điểu cũng đã chọn chủ nhân xong . Thất Thải Điểu thủ lĩnh nhận Nhật Quỳnh mạnh nhất trong số các bạn nữ làm chủ nhân . Còn mấy con Thất Thải Điểu còn lại thì đều chọn các bạn nữ có chút tư sắc . Riêng về hai con cuối cùng thì chọn hai người đàn ông là Thiên Vũ và Ngọc Anh làm chủ nhân . Hai tên nhóc này đều có vẻ ẻo lả giống phụ nữ nên bọn chúng mới chọn .
Sau khi thấy đám Thất Thải Điểu đã xong thì Nhật Quỳnh mới cười khổ nói :
_ Giờ đến phần các bạn nam thu phục Hắc Giáp Sư . Ừm riêng Nhật Hạ với Ngô Kim cũng vậy đi .
Nhật Quỳnh dừng một chút, khi quan sát sắc mặt của hai bạn nữ không thay đổi thì mới nói :
_ Ừm, muốn thu phục Hắc Giáp Sư thì cái đầu tiên là đánh thắng được nó . Bạn nào muốn lên trước .
Nhật Quỳnh vừa nói dứt lời thì Nhật Hạ bước ra nói :
_ Ta lên trước …
_ Ừ, cẩn thận nhé .
Nhật Quỳnh nói một câu rồi lùi về phía sau . Trong lòng nàng cũng biết Nhật Hạ rất đáng sợ, đúng chính là đáng sợ . Nhất là khi cô gái này có vẻ tức giận trong lòng .
Nhật Hạ chỉ gật đầu một cái rồi bước tới chỗ đám sư tử đang nằm phơi nắng nãy tới giờ . Bước chân thần thánh của nàng giơ lên dậm xuống phảng phất như có lực hơn mọi ngày . Đôi mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm vào đám sư tử . Hai tay cũng đã vận nguyên khí xong xuôi .
Mục tiêu của nàng chính là một con Hắc Giáp Sư khá to nằm bên cạnh con Hắc Giáp Sư thủ lĩnh . Theo như quan sát thì con này chính là một con mạnh thứ hai trong đàn . Tuy trong lòng nàng giận dữ nhưng nàng biết mình đánh không lại con thủ lĩnh nên chỉ chọn một con mạnh số hai thôi .
Nhật Hạ bước tới trước mặt con mạnh thứ hai . Ngoắc ngoắc tay thể hiện động tác khiêu khích .
Nhất thời con sư tử đó như hiểu ý . Không thèm nằm nữa mà đứng lên, hai đôi mắt như cái chuông đồng hiện lên chiến ý mãnh liệt .
_ Gào Grừ ……….
Gầm lên một tiếng giận dữ, con Hắc Giáp Sư lao vào tấn công Nhật Hạ . Hai cái móng vuốt nhằm ngay ngực Nhật Hạ trảo tới .
_ Tới hay lắm .
Nhật Hạ hét lên một tiếng rồi vận nguyên khí ra trước mặt . Tức thì trước mặt hiện ra một đạo lá chắn bằng nham thạch cứng rắn .
_ Ầm .
Con sư tử vỗ móng vuốt vào lá chắn làm cho cái lá chắn run rẩy nứt một đường cực dài .
Con sư tử thấy thế trong mắt loé lên sự châm chọc, tiếp tục vỗ vào cái lá chắn thêm một phát . Lần này thì cái lá chắn không chịu nổi nên đã nứt làm đôi .
Nó định đánh nhanh thắng nhanh nhưng sau khi cái lá chắn vỡ đôi thì nó không thấy người đàn ông trước mặt đâu cả . Con sư tử ngơ ngác một lúc thì chợt trên lưng truyền tới chấn động mãnh liệt như có một ai đó đang ngồi . Bộ bờm cứng như kim loại của nó đang có cảm giác như một cái kềm cộng lực chụp vào .
_ Ngao .
Con sư tử hiểu là Nhật Hạ đã leo lên người mình nên gầm lên một tiếng . Đồng thời ra sức giãy dụa muốn ném Nhật Hạ xuống đất .
Nhưng Nhật Hạ đã leo lên thì làm gì có chuyện leo xuống . Cho dù một người đàn ông hay một con sư tử mà đã để cho đàn bà leo lên người thì đừng mong thoát ra . Chỉ có nhún nhẩy kịch liệt khi nào hết sức thì thôi .
Ừm, kết quả thảm thương của anh sư tử nhà ta cũng giống như thế . Khi Nhật Hạ vừa leo lên mình nó thì đôi tay cứng như sắt thép bám vào bộ bờm . Tiếp đến là nàng ta cứ bám thật chặt cho con sư tử nhún nhẩy giãy dụa điên cuồng .
Cho đến khi anh sư tử đã kiệt sức vì mệt thì liên tiếp từng cú đấm như trời giáng đấm thẳng vào đầu nó . Phảng phất như Nhật Hạ là người không biết mệt là gì, nàng đấm không chút suy nghĩ . Đấm cho đến khi con sư tử mạnh thứ hai đàn miệng mũi đầy máu, bộ lông như kim loại gãy gần hết phải quỳ xuống cầu xin thì nàng mới tha cho .
……………………….
_ Hừ, yếu đuối thế .
Thấy con sư tử lúc nãy uy phong lẫm lẫm bây giờ quỳ dưới chân nàng như một con chó chết thì nàng hừ lạnh nói .
Sặc, con lạy mẹ .
Nhờ câu nói này mà con sư tử đang quỳ sém chút nữa tức đến hồn quy địa phủ, trong lòng nó cũng đang chửi bới không thôi . Đời nó chưa từng gặp đứa con gái nào mà bá đạo như con này . Lực đánh còn mạnh hơn cả đàn ông, thân thể còn cứng hơn đàn ông, tính cách còn bá đạo hơn đàn ông .
Thử hỏi một đứa con gái tu vi đến Võ Quân, sức mạnh các thứ đều mạnh mẽ đến biến thái . Đánh với một con ma thú mới cấp 5 thì có ức không cơ chứ .
Khác gì đơn phương hiếp dâm đâu .
Con sư tử càng nghĩ càng thấy ức nhưng rất tiếc là nó phải nhận người trước mặt làm chủ . Nếu không nó nghi ngờ đứa con gái bá đạo này làm thịt nó luôn quá .
Khi con Hắc Giáp Sư này đã nhận chủ thành công thì cả đám học sinh A2 mới hoàn hồn trở lại . Không ngờ cuộc chiến này lại diễn ra nhanh như thế . Nhanh tới mức mà cả đám người đều mất đi nhận thức . Khi thấy Nhật Hạ nhận chủ xong thì cả đám người đều mừng rỡ . Trong đám người truyền ra một giọng nói :
_ Hắc, tưởng gì . Không ngờ mấy con sư tử này lại yếu như thế . Haha, anh thu chắc rồi .
Ai dè lời nói vừa thốt ra thì chợt cảm nhận sát khí sôi sục từ đám sư tử . Con nào con nấy quăng mất cái vẻ lười biếng thường ngày . Bốn chân đứng dậy, đôi mắt tràn ngập sát khí và giận dữ . Hai móng vuốt cào cào dưới đất như sắp xung trận .
_ Gràooooooooooooooooooooo .
p/s : hnay sinh nhật ta :v a e vào xem rồi cm hộ ta với :v xem như chúc ta sn vui vẻ :v hê hê
Last edited by Antkyg; 31-10-2013 at 12:31 AM.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Chương 135 : Ách, hình như một tháng rồi thì phải .
Tác giả : Ant
_ Đệch, thằng nào vừa phát ngôn đó ?
Thấy đám sư tử có vẻ tức giận thì đám học sinh A2 đều quay sang hướng phát ra tiếng nói . Họ đều muốn tìm thằng nào vừa nói để tẩn cho một trận . Đám sư tử đã mạnh lắm rồi còn làm cho nó tức giận . Không phải ngu sao .
_ Ách, ta lỡ mồm . Hề hề .
Lâm Quân cười xin lỗi nói, lúc nãy chính hắn là thằng lỡ miệng .
Vừa thấy người nói là Lâm Quân thì cả đám học sinh đều xìu như một cái bánh bao mốc, không còn tỏ vẻ hung hăng muốn đánh nhau như lúc trước nữa . Sau cái vụ bị tẩm quất lần đó đám con trai có vẻ rất sợ Lâm Quân . Hay nói đúng hơn là trong lòng đã để lại một bóng ma, một bóng ma thảm thiết đau thương mà không thằng nào muốn nhớ lại .
Nhưng nhiều thằng thì không sợ Lâm Quân lắm nên vẫn nói :
_ Mẹ nó, chú làm sao thì làm, bọn anh mà thu phục không được đi tìm chú ráng chịu .
_ Hêhê, yên tâm, ta có vũ khí bí mật .
Lâm Quân không coi vào đâu cười nói . Thu phục mấy con ma thú chính là nghề của hắn còn gì, tổng cộng hắn thu cũng được 12 con rồi chứ có phải ít đâu .
_ Vũ khí bí mật ?
Đám học sinh đứng xung quanh nửa tin nửa ngờ hỏi . Thu phục ma thú còn có vũ khí bí mật nữa à .
_ Đúng, xem đây .
Lâm Quân cao thâm mạc trắc cười rồi móc từ trong túi áo ra một thứ mà không ai có thể tin tưởng được .
……………………………..
Cùng lúc đó .
Tại HaNoi thành .
Việt Quốc trong cả con sông lịch sử dài dằng dặc của Đại Địa Cầu chỉ mới lập quốc hơn 2000 năm . Một thời gian không tính là dài nhưng Việt Quốc cũng đều trải qua mọi thăng trầm của chiến tranh và lịch sử .
Sau khi hoàng đế Trương Văn Minh thống nhất Việt Quốc thì ngài mới thành lập hoàng cung mới ở HaNoi thành .
Hoàng cung mới này tuy không thiếu sự bề thế nhưng càng nhiều là nó được áp dụng những nguyên lý tiên tiến nhất về lợi dụng ma pháp trên thế giới . Những nguyên lý mà hoàng đế Trương Văn Minh đã bôn ba qua các nước trên thế giới một thời gian dài mới đem trở về được .
Sau khi Việt Quốc lập lại hoà bình thì ngay lập tức, hoàng đế Trương Văn Minh với một tầm nhìn xa trông rộng thành lập một khu vực ngay trong hoàng cung . Đó chính là khu vực được gọi là Nghiên Cứu Tháp . Bởi vì ngài hiểu rằng đánh đánh giết giết là cái chuyện xa xôi trong lịch sử rồi, nếu muốn một đất nước tiến bộ và phát triển thì nhất thiết phải có được một nền văn minh ma – võ phát triển .
Nghiên Cứu Tháp là một toà tháp có 9 tầng, mỗi tầng phụ trách nghiên cứu một vấn đề khác nhau . Như ở tầng thứ 8 chính là khu vực nghiên cứu vũ khí do một đám Luyện Kim Thuật Sĩ đứng đầu . Hay tầng 9 chính là khu vực nghiên cứu nguồn năng lượng mới do một đám Năng Lượng Thuật Sĩ đứng đầu .
Nhưng sự thật là qua hơn 20 năm thành lập thì cả cái Nghiên Cứu Tháp này có vẻ chưa nghiên cứu được một cái phát minh nào ra hồn, hay thậm chí có thể nói là toàn thứ vớ vẩn . Tuy hoàng đế Trương Văn Minh có đủ kiên nhẫn để chờ đợi nhưng cả đám người trong tháp đều không dám lơ là một giây một phút nào .
Hầu hết họ chính là những cuồng nhân trong nghiên cứu, ngày ngày đều đầu nhập tất cả tâm trí và tinh lực vào một số nghiên cứu nên thường ngày Nguyên Cứu Tháp là một ngọn tháp rất im lặng và hiu quạnh .
Nhưng ngày hôm này thì có vẻ không giống . Bởi lẽ ngày hôm nay tất cả mọi Thuật Sĩ trong tháp đều ra ngoài đứng chờ đợi . Tất cả họ đều nhìn vào tầng tháp thứ 8 với một sự chờ mong mãnh liệt . Họ tin tường ngày hôm nay tầng tháp thứ 8 sẽ nghiên cứu ra một phát minh có thể làm chấn động cả Đại Địa Cầu .
_ Bên lão Phan sắp xong chưa .
Hoàng đế Trương Văn Minh ngồi trên ghế quay sang hỏi một cận vệ bên cạnh .
_ Bẩm hoàng thượng, có lẽ là sắp xong rồi . Ngày hôm qua Phan lão Thánh Thuật Sĩ đã nói với thần là đã làm tới bước cuối cùng . Nếu như thuận lợi thì chỉ khoảng 1 tiếng nữa là xong .
Một người mặc áo giáp màu đỏ, trên ngực có khắc một hình ngôi sao màu vàng hồi báo .
_ Tốt, trẫm tiếp tục đợi . Hy vọng Phan lão không làm ta thất vọng .
Hoàng đế ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần . Thật ra hắn cũng rất hy vọng Phan Thế Phong có thể thành công . Bởi vì tình hình lúc này của Việt Quốc đúng là không tốt một chút nào .
Theo tin tình báo hắn nhận được thì Tung Quốc và Bản Quốc đã liên hợp lại với nhau bày ra một âm mưu to lớn . Âm mưu này thì sau khi tốn gần hết tất cả gián điệp cao tầng trong hai nước cũng điều tra ra được một phần nhưng cần thêm thời gian để xác nhận lại . Đơn giản là ngay cả hoàng đế Trương Văn Minh cũng không thể tin tưởng hai nước kia có thể điên cuồng tới mức này .
_ Ừm mà, thanh tẩy tới đâu rồi ?
Trương Văn Minh ngồi trên ghế, không mở mắt ra hỏi cận vệ bên cạnh .
_ Bẩm đã lôi ra gần 100 con cá nhỏ, chỉ có hai con cá lớn . May mắn là cao tầng của Việt Quốc không có ai bán nước cả …..
Cận vệ áo đỏ báo cáo cực kỳ chi tiết .
_ Ừm, tốt lắm . Đám lão thần cũng không làm cho ta thất vọng .
Hoàng đế lẩm bẩm một câu rồi tiếp tục nhập định . Trong lòng hắn biết Việt Quốc có thể cài gián điệp vào Tung Quốc thì Tung Quốc nhất định cũng có thể làm ngược lại . Nhưng hắn cũng có chút ngoài ý muốn là không ngờ trong số quan viên trong triều gián điệp lại nhiều như thế . Đồng thời Trương Văn Minh cũng không ngừng lưu ý và phòng bị, bởi vì hắn tin tưởng nếu là siêu cấp gián điệp thì không dễ bị lôi ra như thế . Cùng lắm lần này chỉ là một đàn cá nhỏ thôi .
Vậy nên ngày hôm nay tin tức ở Nghiên Cứu Tháp đều phong toả toàn diện, hôm nay hắn chỉ mang theo một 5 thân vệ chứ không mang ai khác . Còn đám nhân viên nghiên cứu trong tháp thì do Trương Văn Minh bồi dưỡng lựa chọn từ nhỏ nên tất cả đều có thể tin được .
…………………………
Khi trời đã gần tối thì cuối cùng cũng đã có kết quả . Chỉ thấy một tên Luyện Kim Thuật Sĩ trẻ tuổi từ tầng 8 hớt ha hớt hải chạy xuống dưới . Lần này vì quá vui mừng nên tên Luyện Kim Thuật Sĩ này cũng bỏ qua quy tắc, chạy thẳng tới trước mặt hoàng đế, kích động hét lên :
_ Bệ hạ, thành công rồi . Chúng ta thật sự thành công rồi .
Vừa nói tên này vừa nhảy cẫng lên, kích động đến mức ôm luôn cả hoàng đế và nhảy .
Trương Văn Minh đầu tiên là vui mừng, nhưng sau khi bị tên Luyện Kim Thuật Sĩ này ôm thì một đống mùi hỗn tạp chui vào mũi . Nào là tanh nào là chua nào là………..ôi thôi thì đủ thứ mùi cả .
Trương Văn Minh nhíu mày một phát, cho dù là định lực kinh nhân của hắn cũng có chút chịu không thấu đám mùi này .
_ Này, bao lâu ngươi chưa tắm rồi ?
Tên Luyện Kim Thuật Sĩ này đang vui mừng nghe thế thì chợt ngẩn ra một phát . Sau đó chợt hắn đưa tay áo lên ngửi ngửi rồi tỉnh bơ đáp :
_ Ách, hình như một tháng rồi thì phải .
Sặc .
Trương Văn Minh thiếu điều muốn ngả ngửa . Mặc dù là hoàng đế nhưng đây là lần đầu tiên Trương Văn Minh có cảm giác muốn đánh một người như thế . Mẹ nó, ngươi không biết áo bào của ta giá trị gần ngàn cây vàng à, ôm thế thì hư hết áo bố rồi . Đã thế khuôn mặt còn tỉnh bơ nữa chứ, ngươi không biết ngại sao .
_ Thành công rồi thì mau dẫn trẫm qua xem đi .
Dằn lại ước muốn giết người trong lòng . Trương Văn Minh phất phất tay áo lạnh lùng nói .
_ Ách, mời bệ hạ theo thần . Mời các vị đại nhân .
Tên Luyện Kim Thuật Sĩ trẻ tuổi nghe thế chợt nhớ lại mọi chuyện . Sau đó cung tay dẫn đường đi trước .
Đoàn người hoàng đế Trương Văn Minh và các nhân viên nghiên cứu đều đi theo sau tên Luyện Kim Thuật Sĩ trẻ tuổi nhưng người nào người nấy đều đi cách xa 10m, đồng thời hai tay bịt lấy lỗ mũi . Thực sự là cái mùi của tên 1 tháng chưa tắm này còn thối hơn phân heo, thối tới chết người .
Chỉ leo thang 10 phút mà hoàng thượng và các vị đại nhân của chúng ta có cảm giác dài như một thế kỷ . Như một thế kỷ chịu hình phạt tàn khốc dưới địa ngục, bởi vì tên nhóc leo thang đi trước nên theo hướng gió cái mùi hương nồng nàn quyến rũ truyền về phía đám người hoàng thượng . Ừm, khi các vị đại nhân có cảm giác chịu hết nổi mùi hôi thì cuối cùng đã lên được tầng thứ 8 .
_ Ừm, các vị đại nhân, chúng ta đã tới . Các vị vui lòng một chút để ta gọi cha ta ra .
Tên trẻ tuổi nói một câu rồi bước vào trong làm các vị đại nhân thở ra một hơi thật dài . Đồng thời đưa lỗ mũi hướng ra ngoài để hưởng thụ làn không khí tươi mới và không bị ô nhiễm .
Vị nào vị nấy tuy đều là dân cuồng nghiên cứu nhưng thực sự là tuổi đã già nên rất ưa sạch sẽ không có chịu được mùi hôi . Đừng nói chi hoàng thượng là bậc minh quân nên vấn đề này cực kỳ coi trọng . Không ngờ ngày hôm nay lại phải chịu đựng một thằng nhóc con như thế . Đúng là khổ không có bút sách nào tả xiết được, nếu không phải hôm nay có một niềm vui bất ngờ và nếu tên trẻ tuổi là con trai duy nhất của Phan lão thì với cái tính khí bình thường của các vị này, thằng bé nếu không chết thì cũng phải lột một lớp da .
_ Các vị đã tới . Mời vào trong chiêm ngưỡng tác phẩm ta đã hoàn thành .
Đúng lúc các vị đại nhân đang hít lấy hít để nền không khí trong lành thì một giọng nói phi thường đắc ý vang lên . Kèm theo giọng nói đó chính là một mùi hương còn gay mũi hơn, còn nồng nàn quyến rũ hơn cái mùi hương lúc trước truyền đến .
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Antkyg
Tại Nghiên Cứu Tháp tầng thứ 8 đang diễn ra một đại hội “ Bảo sao không tắm ? “ . Nhằm phê bình về vấn đề tắm rửa trong xã hội ngày nay .
Chánh quan toà : hoàng đế Trương Văn Minh .
Bị cáo : toàn bộ Luyện Kim Thuật Sĩ tầng thứ 8 .
Luật sư bào chữa : Phan lão - Phan Thế Phong .
Người ham vui : toàn bộ nhân viên của các tầng khác .
Đại hội phê bình bắt đầu .
Hoàng đế Trương Văn Minh ngồi giữa đại điện tầng thứ 8 . Mặt rồng giận giữ lạnh lùng quát :
_ Ai có thể nói cho trẫm biết ? Cái này là chuồng heo hay là nơi nghiên cứu ?
_ Bệ hạ bớt nóng . Số là ………
Phan Thế Phong, vị Luyện Kim Thánh Thuật Sĩ duy nhất cũng là luật sư bào chữa trong đạu hội hôm nay đang quỳ mọp dưới đất . Mồ hôi trên trán vã ra như tắm, vội vàng thanh minh .
_ Câm mồm ….
Trương Văn Minh đập bàn cái rầm . Tiếp đó hoàng đế nói tiếp :
_ Trẫm không có hỏi ngươi . Ai làm phó ở đây bước ra cho trẫm .
Một lão già mặt mày run sợ từ trong hàng ngũ bước ra . Vội vàng quỳ dưới đất nói :
_ Là thuộc hạ .
Hoàng đế lạnh lùng nhìn lão già tự xưng là phó này . Chỉ nhớ trong trí nhớ đây chính là người mà hoàng đế từ 20 năm trước đã lựa chọn để đi theo Phan Thế Phong . Ừm, lúc trước tên này chỉ là một người trung niên . Không ngờ bây giờ lại già như này rồi .
Quan sát một lúc thì Trương Văn Minh cũng khá hài lòng với lão già này, bởi vì nhìn lão già này quần áo có vẻ sạch sẽ hơn các vị khác một chút .
_ Ừm, Lê Xuân Vân . Trẫm hỏi khanh, cái chỗ này là chỗ nào ?
Lão già tên Lê Xuân Vân tuy kích động vì hoàng đế còn nhớ tên lão nhưng nhìn vẻ mặt lạnh lùng của hoàng đế thì vẫn cẩn thận hồi đáp :
_ Bẩm bệ hạ, đây chính là tầng thứ 8 của Nghiên Cứu Tháp, có nhiệm vụ nghiên cứu các loại vũ khí mới .
_ Thế trang bị trẫm cho các khanh trong này thế nào ?
Hoàng đế mặt lạnh như tiền hỏi tiếp .
_ Bẩm trang bị rất tốt, đầy đủ tiện nghi .
Lê Xuân Vân mồ hôi đầy đầu nói .
Rầm .
Trương Văn Minh nghe thế đập bàn một phát, cái bàn làm từ gỗ lim quý giá gần như nứt ra rồi mới hét lên :
_ Thế sao cái chỗ này trở thành chuồng heo rồi ? Hả ? Hả ? Nói cho trẫm biết đi . Trẫm dùng gần một nửa tiền thuế quốc gia mỗi năm đập vào chỗ này để giúp cho các khanh nghiên nghiên cứu cứu .
_ Giúp cho các khanh có đầy đủ tiện nghi, giúp cho các khanh không phải lo nghĩ gì mà tập trung vào nghiên cứu . Bây giờ các khanh biến nó thành thế nào hả ? Nói cho trẫm nghe .
_ Trẫm dùng tiền nuôi người chứ không phải là để nuôi heo . Các ngươi có hiểu không ?
………………….
Trương Văn Minh phảng phất là lâu ngày buồn bực không có chỗ phát tiết nên lời nói ra như súng bắn liên thanh . Không chừa một chút thời gian nào cho cả đám bị cáo và luật sư thanh minh .
Còn đám bị cáo và luật sư nghe hoàng đế kể tội thì mặt mày cũng đỏ bừng như trái gấc, quỳ dưới đất cuối đầu lặng lẽ nghe giáo huấn của hoàng đế mà không dám ho một câu nào .
Vài phút sau, khi bắn liên thanh đã đủ thì Trương Văn Minh giống như là thoải mái hơn nhiều . Hạ giọng nói :
_ Thôi, trẫm không nói nữa . Các khanh làm sao thì làm .
_ Ách, tạ ơn bệ hạ đã không trách tội .
Phan lão chính là lão già thành tinh nên thấy hoàng đế đã hết giận vội vàng đứng ra nói ngay lập tức .
_ Ừ, Phan lão . Các ngươi có biết tại sao ta lại cho các ngươi nhiều đặc quyền và cho dù 20 năm các ngươi chưa làm được cái gì ta vẫn chờ đợi không ?
Trương Văn Minh khuôn mặt có chút ôn hoà hỏi Phan Thế Phong .
_ Hạ thần không biết .
Phan Thế Phong lắc đầu ngầy ngậy, đúng là chính lão cũng chưa hiểu tại sao hoàng đế lại kiên nhẫn như thế . 20 năm chỉ làm vài cái vớ vẩn mà hoàng đế vẫn tin tưởng bọn hắn .
_ Các ngươi nên nhớ các ngươi chính là tài sản quý giá nhất của Việt Quốc . Ừm, còn những gì ta đã nói thì về ngẫm nghĩ đi .
Hoàng đế ôn hoà nói . Sau đó không cho Phan Thế Phong nói một câu nào, phất tay hạ lệnh :
_ Tốt rồi, bây giờ đem cái ngươi phát minh ra đây cho trẫm xem .
_ Dạ vâng .
Phan Thế Phong nghe thế thì vội vàng chạy đi nhưng trong lòng lại tràn ngập suy nghĩ . “ Tài sản quý giá nhất “, thật ra câu này của hoàng đế có nghĩa là gì . Như thế nào thì gọi là “ tài sản quý giá nhất “ .
Sau khi Phan Thế Phong rời khỏi đại điện thì những nhân viên nghiên cứu đứng xem từ nãy giờ cũng có chung một suy nghĩ như thế làm đại điện nhất thời yên tỉnh trở lại . Trong lòng họ đều có chung một câu hỏi, thật ra lời nói của hoàng đế có nghĩa là gì .
Còn Trương Văn Minh ngồi giữa đại điện thấy ai cũng nhíu mày trầm tư thì chỉ cười . Thật ra hắn cũng không cần thiết giải thích với đám người này, để mọi người tự hiểu thì tốt hơn . Cái gì gọi là “ tài sản quý giá nhất “ thật ra chính là tri thức, chính là một nền văn minh ma – võ phát triển . Đám người ở đây chính là đại diện cho tri thức, là một chìa khoá quan trọng nhất cho đất nước có thể đi lên và phát triển . Nói là “ tài sản quý giá nhất của Việt Quốc “ thì cũng là không nói sai .
Đại điện chỉ im lặng trong chốc lát thì Phan Thế Phong đã trở lại . Trong tay lão vác một cái ống màu đen có 6 lỗ . Đằng sau chính là tay cầm hình rồng . Cả khẩu súng màu đen này vừa lạ vừa quen, quen là vì nó trông hơi giống khẩu Galting Gun mà Lâm Quân đã sử dụng . Còn lạ chính là nó có một số thay đổi rất nhỏ, tiêu biểu như tay cầm hình rồng phía sau . Hay chính là một cái kính gắn trên thân súng .
_ Bệ hạ, đây chính là tác phẩm của chúng ta sau 1 tháng nghiên cứu . Dựa vào hàng mẫu lúc trước mà hạ thần đã cải tiến thêm một chút ít . Nói cho đúng là ngay cả hạ thần cũng không biết uy lực lúc này của nó so với hàng mẫu là như thế nào .
Phan Thế Phong một tay nâng khẩu súng, một tay vuốt ve thân súng . Đây đúng là niềm tự hào của lão, chính là một thứ vũ khí tốt nhất là lão đã chế tạo ra trong suốt cuộc đời mình .
_ Ừm, vậy thử uy lực của nó đi . Có cần dùng nguyên khí thôi động không ?
_ Không thưa bệ hạ . Lợi dụng kết cấu tinh diệu của hàng mẫu lúc trước mà hạ thần suy nghĩ cái được gọi là súng này gây ra sát thương chính là nhờ một thứ gọi là đạn . Đạn càng mạnh thì uy lực của nó lại càng lớn .
_ Được, thế uy lực từng loại đạn là thế nào ?
Trương Văn Minh ngồi giữa đại điện tò mò hỏi .
_ Đây là loại đạn dởm nhất, làm từ đồng .
Nói rồi Phan Thế Phong lấy ra một viên đạn làm từ đồng lắp vào nòng súng, chỉa thẳng về một cận vệ đứng canh cửa, nổ súng .
_ Bùm .
Một tiếng đạn trầm đục vang lên . Viên đạn gào thét bay thẳng tới người cận vệ có đẳng cấp Thiên Không Võ Sĩ .
Người cận vệ nhìn nhìn một chút và không coi vào đâu . Để viên đạn bắn thẳng vào ngực mình .
_ Bụp .
Như một viên đá ném vào bông gòn, người cận vệ không bị một chút tổn thương nào dù là nhỏ nhất .
_ Bệ hạ cũng thấy đấy, viên đạn bằng đồng chỉ có thể tổn thương những người có tu vi dưới võ sĩ .
_ Tốt lắm, tiếp tục đi .
Trương Văn Minh tuy khuôn mặt vẫn lạnh như tiền nhưng trong lòng không khỏi cực kỳ vui mừng . Bởi vì đây chính là thứ vũ khí đầu tiên mà người bình thường có thể sử dụng để đả thương người có tu vi . Phải biết là đẳng cấp tu vi trên thế giới này phân chia phi thường nghiêm ngặt . Cho dù một người chỉ là tu vi Võ Binh Võ Tốt nhưng cũng không phải người bình thường có khả năng thương tổn được . Đã thế còn những loại đạn khác ở phía sau cơ mà .
_ Đây là viên đạn làm từ kết tinh nguyên tố mộc. Uy lực tổn thương Võ Sĩ .
_ Đây là viên đạn làm từ kết tinh nguyên tố thuỷ . Uy lực tổn thương Võ Sư .
_ Đây là viên đạn làm từ kết tinh nguyên tố hoả . Uy lực tổn thương Võ Tướng .
_ Đây là viên đạn làm từ kết tinh nguyên tố kim . Uy lực tổn thương Võ Quân .
Phan Thế Phong lắp từng viên bắn về phía người cận vệ . Vừa bắn vừa thuyết minh uy lực của khẩu súng làm cho những người quan sát đều hít một hơi khí lạnh . Không ngờ thứ vũ khí này lại mạnh mẽ như thế .
_ Ừm, đây là viên cuối cùng . Uy lực giết chết dưới Võ Thánh . Làm từ kết tinh ngũ hành .
Phan Thế Phong nói rồi lấy từ trong người ra một viên đạn nữa . Viên đạn này có tất cả năm màu theo thứ tự là đỏ, lam, lục, vàng, bạc .
Phan Thế Phong vừa nói xong thì dẫn tới một trận kinh hãi . Trên khuôn mặt các nhân viên nghiên cứu đều hiện lên vẻ không thể tin được . Ngay cả hoàng đế trên khuôn mặt lạnh lùng cũng đã tràn đầy vui mừng .
_ Vì sao không bắn đi ?
Nhưng đợi mãi vẫn chưa thấy Phan Thế Phong ra tay nên hoàng đế nhíu mày hỏi .
_ Bẩm hoàng thượng, nếu bắn viên đạn này thì khẩu súng sẽ vỡ nát mất .
Phan Thế Phong cười khổ nói .
_ Vậy ngươi có chế tạo lại được không ?
Trương Văn Minh khẩn trương hỏi .
_ Được ạ .
_ Vậy thì mau bắn đi .
Trương Văn Minh hối thúc . Thú thật là hắn cũng hơi tò mò về uy lực của khẩu súng này rồi .
_ À, vậy chúng ta phải di chuyển sang chỗ khác . Nếu bắn trong này chắc Nghiên Cứu Tháp sập mất . Đồng thời xin bệ hạ mời một vị Võ Thánh tới để thể nghiệm uy lực một chút, nếu Thiên Không Võ Sĩ cho dù là 5 người thì chắc chắn sẽ bị thương nặng .
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg