Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1498: Người nào tạo cho người nào? (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Loại chuyện này, cho tới bây giờ cũng không có một người nào, không có một quy luật riêng nào.
Đợi đến khi bên trong Thần Ma Đạo Cảnh, chỉ còn một đạo đại đạo kim quang cuối cùng cùng một tia hắc khí hủy diệt cuối cùng triệt tiêu lẫn nhau, lúc hai loại lực lượng sau khi thôn phệ nhau chuyển hóa trở thành một loại năng lượng màu nâu tím kỳ dị, thình thịch!
Thân thể Ngọc Hoàng Thiên cũng theo đó bị vỡ tan tác, nát bấy thành tro, hoàn toàn tan biến!
- Hắn đã chết?
Thiên Âm, Lão Hắc mấy những người đứng xem bỗng nhiên cả kinh, hoàn toàn không nghĩ tới, một kích kia của Tô Triệt lại kinh khủng như vậy, có thể đánh chết Ngọc Hoàng Thiên.
- Không!
Tô Triệt cũng là trầm thấp nói:
- Hắn còn chưa có chết, không thể nào dễ dàng chết như vậy được . . .
Quả nhiên, năng lượng màu nâu tím tràn ngập trong Thần Ma Đạo Cảnh, vù vù vù vù, bắt đầu co rút lại vào phía trong, trong chớp mắt, ngưng tụ thành một nhân hình, rõ ràng là một Ngọc Hoàng Thiên.
Hắn không có chết, hắn còn sống!
Nhưng là, Tô Triệt liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, khí chất trong ánh mắt của hắn xuất hiện sự biến chuyển nào đó, hình như là, vừa tiến hóa thêm một bước.
- Tô sư đệ, cảm tạ đệ . . .
Người kia ôn hòa cười nói:
- Từ nay trở đi, đệ có thể gọi huynh là Ngọc Thanh.
- Ngọc Thanh sư huynh?
Tô Triệt trong lúc mơ hồ hiểu được chuyện gì đó, cau mày hỏi:
- Chẳng lẽ, đây mới là mục đích thực sự của ngươi?
- Có lẽ là vậy đi.
Ngọc Thanh chậm rãi gật đầu:
- Không cần để ý tới ý nghĩ của ta, mục đích của ta, tóm lại, ta hiện tại, mới thật sự là thân thể hoàn mỹ nhất, sáng tạo cùng hủy diệt chân chính dung hợp một cách hoàn mỹ, đây chính là ta điều mà ta muốn.
- Nếu không có Sáng Thế lực vừa rồi của ngươi, chỉ bằng lực lượng của mình ta, quá trăm tỷ năm nữa, cũng không thể thực hiện tới loại cảnh giới này.
Ngọc Thanh cười nói:
- Ta đã có được tất cả những gì mình muốn, Tiên Ngục của ngươi, vẫn là của ngươi.
Nói xong câu đó, thân hình hắn thế nhưng tiêu tán, cứ như vậy vô thanh vô tức biến mất.
- Hắn đi?
Lão Hắc vội vàng hỏi.
Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu:
- Một quyền vừa rồi kia, vẫn là khiến hắn bị thương nặng, mặc dù hắn vừa tiến hóa thêm một bước, lập tức mà nói cũng là tương đối yếu ớt, hắn sợ ta hạ sát thủ nữa, cho nên liền trốn đi.
- Tốt lắm a.
Bản thể của Lão Hắc ở trong Tiên Ngục lặng lẽ nói:
- Thừa dịp hắn đang suy yếu, tìm được hắn, giết hắn a!
- Không thể nào tìm được.
Tô Triệt trong lòng lắc đầu:
- Hắn nếu như có chủ tâm ẩn núp, người nào cũng không thể tìm được. Huống chi ta cho là, lấy hình thức tồn tại hôm nay của hắn, không thể có bất kỳ lực lượng nào có thể hủy diệt hắn được nữa.
Lão Hắc không khỏi cảm thán:
- Vậy ngươi coi là đánh bại hắn, hay là tạo cho hắn?
Tô Triệt cũng là trong lòng cười nói:
- Thắng bại đã không còn trọng yếu, người nào tạo nên người nào, cần gì phải để ý đây. Chỉ có thể nói, vị Ngọc Thanh sư huynh này của ta thật sự là rất lợi hại, hết thảy đều nằm trong trong kế hoạch của hắn, không chỉ là ta, ngay cả thiên đạo này, cũng chỉ là con cờ trong những thiết kế của hắn mà thôi.
Tô Triệt nhìn chăm chú vào vị trí mà người kia vừa biến mất, lẩm bẩm nói:
- Sư huynh chính là sư huynh, để cho người làm sư đệ như ta, trong lòng thật sự bội phục.
Tô Triệt có thể xác định, Ngọc Thanh đã không ở bên trong vũ trụ này, có lẽ trốn đi Khởi Nguyên Ma Vực, có lẽ trốn vào Hỗn Độn mịt mờ.
Có lẽ có một ngày, hắn còn có thể ngóc đầu trở lại, nhưng loại khả năng này thật sự là không lớn.
Như hắn nói:
- Ta đã có được tất cả những gì mình muốn, Tiên Ngục của ngươi, vẫn là của ngươi.
Những lời này vẫn có thể tin mấy phần.
Đồng thời hợp đạo sau, không thể có người nào đó sẽ cướp Tiên Ngục từ trong tay mình nữa, hy vọng hắn có thể đủ để nhận rõ sự thật này.
- Tuyết Ngọc thì làm như thế nào?
Lão Hắc lại hỏi:
- Giết sao?
- Tạm thời không cần.
Tô Triệt ngược lại nói với Thiên Âm:
- Làm cho nàng luôn luôn ngủ đi, có giết chết hay không, lại phải xem hướng đi của Ngọc Thanh.
Ngọc Thanh, Ngọc Hoàng, cùng người này có thể nói là ân oán hỗn hợp, Tô Triệt đều có chút phán đoán không rõ, rốt cuộc là ân nặng hơn oán, hay là oán lớn hơn ân.
Nhưng mặc dù có oán, cũng không phải là không thể hóa giải, cần gì giết chết nữ nhi của hắn, có thể trực tiếp gia tăng thù hận a.
Thân nhân của mình cứu về rồi, tai họa ngầm bên trong Tiên Ngục cũng đã loại bỏ, sau hai tầng hợp đạo, bên trong vũ trụ này đã không có đối thủ.
Ngọc Thanh cũng tốt, Ngọc Hoàng cũng tốt, mặc dù hắn lại đến bới móc, Tô Triệt cũng có lòng tin đánh bại hắn lần nữa, đuổi hắn đi ra ngoài. Đã như vậy, còn có cái gì phải so đo đây.
- Ta lấy bản thể thân cứu vớt vũ trụ này, hơn nữa lấy chủ phân thân sáng tạo một vũ trụ hoàn toàn mới! Đây mới là việc kế tiếp ta nên làm
Ánh mắt xuyên thấu không gian, mắt nhìn xuống Tiên Giới cùng Phàm Gian, bất kỳ một góc nào, bất kỳ một phiến không gian nào, đều do Tô Triệt nắm trong bàn tay, kể từ hôm nay, Tiên Linh vũ trụ này chính thức do Tô Triệt tiếp quản.
- Ta, tức là thiên đạo.
Vào giờ khắc này, Tiên Linh vũ trụ này, một lần nữa thuộc sở hữu của ta . . .
Tô Triệt ở trong Tiên Ngục sáng lập một phân thân bình thường một lần nữa, tiếp tục làm bạn cùng cha mẹ và thê nhi.
Cả đời này, trước để cho bọn họ tận tình hưởng thụ niềm vui thú chút ít thuộc về người bình thường kia, đợi đến lúc dương thọ gần hết, để cho bọn họ tăng lên hình thái tánh mạng, dẫn vào con đường tu hành khó khăn nặng nề.
Không sai, nên có trắc trở, Tô Triệt cũng sẽ nói trước để thiết kế tốt cho bọn hắn, sẽ vô hình trung dẫn dắt của bọn họ trưởng thành. Không thể quá thuận, nếu không, tâm tình sẽ theo không kịp.
Cơ duyên thu hoạch được sau khi trắc trở, đây mới thực sự là vui vẻ, mới có thể quý trọng cực khổ khi có được hết thảy.
Tiên Ngục bảo tháp rốt cục mở ra tầng thứ chín, đại biểu cho việc Sáng Thế chi bảo này đã được Tô Triệt hoàn toàn mở ra, sinh ra thay đổi khổng lồ, không ngừng xuất hiện một tầng không gian vũ trụ trong Tiên Ngục, nội bộ không gian tầng hai cùng chín tầng cũng tùy theo biến hóa mà có hình thái hư không mênh mông khôn cùng.
Không cần suy nghĩ nhiều, Tô Triệt cũng biết, chính mình nên lợi dụng mỗi một tầng không gian trong Tiên Ngục bảo tháp như thế nào.
- Tầng một là vũ trụ Phàm Gian, tầng hai là vì Quỷ Giới, tầng ba là Ngũ Hành Nguyên Khí Chi Giới, tầng bốn là Linh giới là không gian chuyên về linh hồn nô dịch, tầng năm là Yêu Giới chuyên về kỹ năng Trừu Xuất Không Gian, tầng bảy là Ma Giới với không gian Lực Lượng Tăng Phúc, tầng tám là Tiên Giới với không gian thời gian xuyên qua, chín tầng là Thần Giới . . .
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1499: Vũ trụ biến hóa.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Về phần năng lượng chuyển hóa không gian tầng thứ sáu, bởi vì có Tạo Hóa Thần Thụ tồn tại, Tô Triệt tạm thời lại không có ý định tạo ra một thế giới sống, tối đa cũng chỉ biết làm thành một thế giới với hình thái thực vật nguyên thủy, có một chút côn trùng chim thú và vân vân cấp thấp nhất, cũng dễ làm thôi.
Tầng bốn là Linh giới, tầng năm là Yêu Giới, tầng bảy là Ma Giới, tam giới này là vì duy độ biên giới ngang hàng giữa các tầng; Tầng tám Tiên Giới cùng tầng chín Thần Giới thì chính là biên giới cao nhất mà Tu Luyện Giả có thể đi vào, căn cứ vào lực lượng tính chất bất đồng, thì có thể bay lên tới biên giới bất đồng.
Tóm lại, Tô Triệt muốn đem Tiên Ngục vũ trụ của mình thiết kế trật tự ngay ngắn, không thể nào yêu, ma, quỷ quái, người, linh, thần tiên tất cả đều chung một chỗ, làm cho thế giới tối tăm rối loạn, ngổn ngang. Dĩ nhiên, đây chỉ là tư tưởng tiền kỳ, còn cần thời gian đầy đủ để từ từ thực hiện . . .
Thời gian cực nhanh. Thoáng một cái đã qua bốn ngàn năm sau, một ngày kia, Ngọc Thanh luôn luôn chưa từng lộ diện, đột nhiên hiện ra trước mắt Tô Triệt.
Đối với sự xuất hiện của hắn, Tô Triệt cũng không khẩn trương, sau khi hai đạo hợp lại, chỉ cần thân ở bên trong Tiên Linh vũ trụ, chính mình tuyệt đối là vô địch. Không có một sự tồn tại của bất kỳ sinh linh nào chỉ bằng sức một mình, có thể đối kháng cùng thiên đạo của hai vũ trụ thế giới.
- Tô sư đệ . . .
Ngọc Thanh giọng nói nhu hòa, cười nói:
- Ta chưa từng thương tổn thân nhân của ngươi, ngươi thì sao. Có phải cũng không nên thương tổn nữ nhi của ta hay không?
- Đúng vậy.
Tô Triệt gật đầu:
- Ta không hại nàng, chỉ giam lỏng nàng ở trong không gian tùy thân của Thiên Âm, hiện tại có thể trả lại cho ngươi.
Đến trình độ này, lấy Tuyết Ngọc tới uy hiếp hắn nữa, đã không có chút ý nghĩa nào, Tô Triệt dĩ nhiên cũng không làm như thế.
- Đa tạ.
Ngọc Thanh mỉm cười gật đầu.
Tô Triệt cũng không nói thêm gì, rất là sảng khoái gọi Thiên Âm bảo nàng: thả Tuyết Ngọc ra.
Tuyết Ngọc ngủ say mười mấy năm đã tỉnh lại, trong nhữngnăm tháng này, vẫn luôn là bình tâm tĩnh khí ở trong không gian tùy thân của Thiên Âm. Thậm chí ngay cả một câu nói chống lại cũng không nói.
Giờ phút này, nàng thấy phụ thân, dĩ nhiên cũng là thấy Tô Triệt lần nữa.
Mà nàng, nhưng không có cảm giác mừng rỡ khi được khôi phục tự do, mà là ánh mắt u buồn đưa mắt nhìn Tô Triệt, không tiếng động truyền âm cho hắn:
- Tô Triệt, ta đã thành thói quen cùng ở chung một chỗ với chàng. Thật không muốn rời chàng đi. Chỉ tiếc, chàng vĩnh viễn cũng không thể tín nhiệm ta.
Tô Triệt lại là cười nói:
- Duyên phận giữa ta và nàng, tính toán đâu ra đấy cũng bất quá ba vạn năm mà thôi, từ nay về sau, nàng còn có vô số cái ba vạn năm để tạo nên thói quen thông qua toàn bộ nhân sinh mới. Phụ thân của nàng, không hề cần bất kỳ Sáng Thế chi bảo nào nữa, cũng đã có được năng lực sáng tạo vũ trụ. Làm nữ nhi của hắn, nàng sẽ trưởng thành tới một độ cao nhất định ở thế giới của hắn. Đến lúc đó, mục tiêu nhân sinh của nàng cũng sẽ chuyển biến làm lý tưởng chí cao trong Hỗn Độn. Một chút ân oán giữa chúng ta, thật không coi vào đâu.
- Ta hiểu được.
Tuyết Ngọc than khẽ, lại nói:
- Cảm tạ chàng, không có so đo trong những năm này, ta đã rất nhiều lần giấu diếm cùng tính kế chàng. Ta đi. Ta sẽ chúc phúc cho chàng.
Tiếp theo, nàng liền theo Ngọc Thanh tung bay về phương xa, cho đến lúc bóng người biến mất, Tô Triệt vừa nhận được Ngọc Thanh truyền đến một câu nói:
- Khởi Nguyên Ma Vực đã không có tồn tại tất yếu, ta sẽ lấy đi. Nhưng hành động này, sẽ đưa đến đại quân hủy diệt của Ma tộc, đoán chừng, sau một tỷ năm, ngươi tốt nhất có nên chuẩn bị tâm lý.
- Một tỷ năm?
Tô Triệt gật đầu:
- Không sai biệt lắm, như vậy là đủ.
Đúng như dự đoán, vẻn vẹn vài ngày sau, chúng tiên ở Tiên Giới vô cùng kinh ngạc phát hiện, chín mươi thông đạo không gian liền và thông nhau để tiến vào trong Khởi Nguyên Ma Vực vô thanh vô tức, tất cả đều biến mất.
Ngày đó, thiên đạo giáng xuống pháp chỉ, chính thức chiêu cáo: Khởi Nguyên Ma Vực từ đó biến mất!
Khởi Nguyên Ma Vực giống như khối U ác tính phụ thuộc vào Tiên Giới không biết bao nhiêu năm tháng đã biến mất? Không còn tồn tại?
Chúng tiên ở Tiên Giới mặc dù không biết nguyên nhân vì sao, nhưng không nghi ngờ chút nào, mỗi người đều vô cùng vui sướng, hưng phấn không thôi.
Bao nhiêu năm rồi, Khởi Nguyên Ma Tộc vẫn luôn là đại địch sinh tử của chúng tiên ở Tiên Giới, mỗi một lần bộc phát tiên ma đại chiến, cũng sẽ có mấy ngàn vạn Chân Tiên bất hạnh chết đi. Ai cũng không dám bảo đảm bóng ma tử vong có thể bao phủ đến đầu mình hay không, sẽ không đem mình cuốn vào vòng nước xoáy sinh tử này hay không.
Hiện tại tốt lắm, theo Ma Vực biến mất, mối băn khoăn này, mối đại hoạn này, rốt cục đã được giải trừ.
Một ngày kia thiên đạo hàng chỉ, Tô Triệt lại gọi tất cả hơn mười vị Tiên Tôn đều về đến trước mặt mình, đối với bọn họ công bố một cái tin tức kinh người.
- Một tỷ năm sau, đại quân của Khởi Nguyên Ma Tộc sẽ tiếp cận, ta cũng không dám bảo đảm, có thể giữ được cái vũ trụ thế giới này hay không.
Tô Triệt trầm thấp nói:
- Ta biết, đối với phía ngoài Đại Hỗn Độn lĩnh vực, các ngươi cũng là rất muốn hướng tới, lại bởi vì bị vây khốn tại thiên đạo phong tỏa, không cách nào thực hiện một giấc chiêm bao này . . .
Nghe đến đó, mấy vị Tiên Tôn như Thánh Mẫu, Tà Hoàng vẻ mặt không khỏi kích động, lấy trí khôn của bọn họ, không khó có thể đoán được kế tiếp Tô Triệt sẽ nói cái gì.
Tô Triệt tiếp tục nói:
- Hiện tại, ta lấy danh nghĩa thiên đạo, giải trừ không gian phong tỏa trên người các ngươi, cho các ngươi cơ hội, đi thăm dò Đại Hỗn Độn lĩnh vực.
- Có thật không?
Hơn mười vị Tiên Tôn nhìn nhau, trên mặt tràn đầy vui mừng, trong lúc nhất thời, có chút khó có thể tin đây là sự thật.
- Chư vị cũng nên biết, bên trong Hỗn Độn nguy cơ tứ phía, sau khi ra ngoài, các ngươi tốt nhất có thể tạm thời vứt bỏ ân oán cá nhân, kết làm một đội, tề tâm hợp lực, cùng chung đối phó với các loại nguy hiểm không thể tiên đoán.
Tô Triệt thiện ý nhắc nhở:
- Đợi đến khi các ngươi có lòng tin độc lập đối phó những Hỗn Độn lữ hành giả khác, lúc đó mỗi người đi một ngã, làm theo điều mình cho là đúng, cũng không muộn.
- Hiểu được.
Mấy vị Tiên Tôn cùng nhau thi lễ, cùng nói cám ơn.
- Đi đi.
Tô Triệt nhẹ nhàng khoát tay, nhưng ngay sau đó biến mất.
Mấy người Tiên Tôn lập tức cảm giác được, trạng thái tự thân có một chút thay đổi rất nhỏ.
Mặc dù không thể nói rõ ràng cụ thể là xuất hiện biến hóa ở nơi nào, nhưng trong lòng cũng đều rõ ràng, một đạo gông xiềng của không gian vũ trụ này trói buộc trên người mình, vô hình trung đã được giải trừ.
Tự do!
Rốt cục cũng tự do.
Thoát khỏi sự phong tỏa của không gian vũ trụ, tiến vào Đại Hỗn Độn lĩnh vực, đây mới thực sự là tự do trên ý nghĩa.
Sau này, tất cả Tiên Tôn ở một tháng sau, chính là kết thành tổ đội, cùng nhau bay khỏi Tiên Linh vũ trụ này, Vu Thần cũng ở trong nhóm đó.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1500: Tiểu Hắc đáng sợ. (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Trên thực tế, Vu Thần cũng không muốn vội vàng rời đi như vậy, nội bộ Vu Tộc có rất nhiều chuyện chưa được an bài thích đáng a. Nhưng bởi vì, những Tiên Tôn khác đều đang lo lắng, e sợ cho Tô Triệt trông coi thiên đạo chẳng biết lúc nào sẽ cải biến chủ ý.
Là vì một nguyện vọng thực hiện ước mơ tha thiết này, chút ít việc vặt trong nhà kia, liền quẳng ra chỗ khác, không sao cả.
Hỗn Độn mịt mờ, vô cùng thần bí, tràn đầy những hiểm nguy, Vu Thần cũng không dám một thân một mình xông xáo Hỗn Độn giống như Tô Triệt, không thể làm gì khác hơn là theo đám người Thánh Mẫu đồng loạt xuất phát.
Nhưng cũng không có quá nhiều chuyện tình không bỏ xuống được, bởi vì, còn có Thiên Âm ở đây, nàng sẽ thay hắn chăm sóc cho Vu Tộc thật tốt.
- Có thể đi thì liền đi a. Dù sao, thực lực của bọn họ bực này, lưu lại cũng không giúp được chuyện gì cho mình, sao không cho bọn họ một cơ hội thực hiện mơ ước a . . .
Đợi đến lúc sau khi bọn họ rời đi, Tô Triệt hoàn toàn phong bế không gian vũ trụ này, trong một tỷ năm, không hề hoan nghênh bất kỳ một Hỗn Độn lữ hành giả nào xông vào vũ trụ thế giới của mình nữa.
Thời gian một tỷ năm, thế sự xoay vần, so với mấy thập niên ngắn ngủn khi còn sống của người bình thường, đoạn thời gian kia sẽ dài tới mức nào a.
Nhưng đối với Tiên Giới mà nói, cũng không có biến hóa quá lớn, chỉ bất quá, những người Tiên Tôn cao cao tại thượng đổi thành một nhóm lớn.
Tô Triệt trông coi thiên đạo, ở trong một tỷ năm, đem một phần bạn tốt của mình đều biến thành Tiên Tôn: Linh Lung Tiên Tôn, Phong Dật Tiên Tôn, Tử Tiêu Tiên Tôn, Thanh Huyền Tiên Tôn, Huyền Chung Tiên Tôn, Trác Thiên Tiên Tôn (Trác Phong đại thúc) ...
Dĩ nhiên cũng không có quên Liên Y ở tiên ma chiến trường, hắn cũng thực hiện mơ ước cuối cùng của mình: Liên Y Tiên Tôn!
Còn có Ảnh Thần năm đó, giống như trước đạt đến Tiên Tôn chi cảnh. Chỉ bất quá, chủ nhân ban đầu của hắn, vị Thánh Ảnh Chi Tổ kia ngay từ lúc Tô Triệt xông xáo Hỗn Độn đã bị Ngọc Thanh thôn phệ rồi dung hợp, đã sớm không có ở nhân thế, cũng đã không cách nào đền bù một phần tiếc nuối. Tô Triệt có cảm giác, cảm thấy mình thiếu hắn một phần nhân tình, lại không có cách nào tìm lại hắn được.
Nhân sinh trên đời, bản lãnh lớn hơn nữa, cũng không dám nói không tiếc nuối chút nào, sẽ luôn luôn có chuyện tình làm cho người ta không thể làm gì như vậy. Cũng may, Ảnh Thần may mắn còn sống sót xuống, phần nhân tình nguyên thuộc về Thánh Ảnh Chi Tổ kia, tất cả đều để cho hắn hưởng thụ.
Nhưng bởi vì, Tiên Linh vũ trụ này chỉ có thể chịu tải nhiều nhất hai mươi vị Tiên Tôn, thân nhân của mình, Tô Triệt cũng không đem bọn họ nâng đỡ đến đến loại độ cao này.
Tô, Tần hai nhà hơn mười vị huyết mạch chí thân, con đường tu hành bọn họ vẫn còn quá thuận, phải để cho bọn họ giữ ở cảnh giới Tiên Đế vài tỷ năm, hảo hảo ma luyện tâm tính. Nếu không, khó tránh khỏi sẽ trở nên quên hết tất cả, được cưng chiều mà kiêu căng.
Trải qua một tỷ năm phát triển, Tiên Ngục vũ trụ cũng đã có kích thước đơn giản, có không ít người phi thăng lên Tiên Giới cùng Thần Giới, đã đạt đến tu vi cảnh giới Tiên Đế hoặc là Thần Vương.
Xuống chút nữa là Linh giới, Yêu Giới cùng Ma Giới. Tự nhiên hoàn cảnh lại càng căn bản được hoàn thiện, Tô Triệt di dời vô số tinh cầu từ Tiên Linh vũ trụ đến Tiên Ngục trong vũ trụ, không sai biệt lắm chiếm hữu một phần ba Tiên Linh vũ trụ.
Đây không phải là thiên vị cướp đoạt. Mà là biến tướng cứu vớt.
Đến hiện tại, Tô Triệt cũng không dám bảo đảm có thể giữ được Tiên Linh vũ trụ này. Đem một phần tinh cầu cùng sinh linh chuyển dời đến bên trong Tiên Ngục vũ trụ, cũng chính là vì để phòng ngừa vạn nhất, có thể cứu bao nhiêu thì cứu bấy nhiêu đi.
Mà Tô Triệt chính mình, bản thể chi thân cũng đã đạt đến thực lực cường giả đỉnh cấp Hỗn Độn, tại trong vũ trụ của chính mình, có ưu thế hợp đạo, nhất định là không có sức mạnh nào địch nổi, nhưng nếu là tiến vào Hỗn Độn, so với tồn tại cao nhất như Xà Nữ, vẫn còn kém một chút.
Không sao. Chuyện như vậy con cần phải có thời gian tích lũy, cũng không cần gấp gáp, huống chi, Tô Triệt còn có một đám linh hồn nô bộc thực lực cường hãn, cùng với một đại sát khí khác.
Đại sát khí, Tiểu Hắc!
Tỷ năm, Tiểu Hắc ở Hỗn Độn điên cuồng hấp thu, không ngoài dự liệu của Tô Triệt cùng Ngọc Thanh, quả nhiên khi nó trưởng thành chính là một cái siêu cấp sinh linh vô cùng kinh khủng, đã rất khó có thể đánh giá được thực lực của nó.
Nếu như hỏi Tô Triệt, thê tử sinh con gái cho mình, so với Tiểu Hắc, người nào thân thiết hơn?
Tô Triệt nhất định sẽ không chút lựa chọn trả lời: Tiểu Hắc!
Con gái là lão bà sanh ra, thỉnh thoảng còn có thể chọc cho chính mình tức giận nhưng Tiểu Hắc thì lại do chính mình 'Sinh' ra, hơn nữa nuôi lớn từng chút từng chút một, thật sự có điểm không giống a . . .
Một ngày kia, Tô Triệt hóa thân thiên đạo, đang ở trong Tiên Linh vũ trụ mắt nhìn xuống chúng sanh, trong lúc bất chợt, trong lòng run lên không có chút nguyên do nào.
Hơi suy nghĩ một chút, Tô Triệt liền đem nô bộc Bức Dực, Kim Cương, cùng với Thiên Âm, Lão Hắc cùng Tiểu Hắc tất cả đều gọi tới trước mắt, nói với bọn họ:
- Bọn họ đã tới!
Ngày này, rốt cuộc đã tới.
Hô lạp lạp, đoàn người bay vào Hỗn Độn, mặt hướng về một phương vị, lẳng lặng đợi chờ.
Một khắc đồng hồ sau, liền thấy ở ngoài nghìn vạn dặm, một mảnh tối đen kịt, đại quân Ma tộc, đang giết tới!
- Số lượng tuy chỉ có vài chục vạn, nhưng tiểu tốt tử thực lực yếu nhất cũng có tu vi Ma Đế. . .
Tô Triệt trầm thấp nói:
- Đây mới thực sự là Khởi Nguyên Ma Tộc.
Lúc trước Khởi Nguyên Ma Vực phụ thuộc vào Tiên Giới kia, cái gọi là Ma tộc chẳng qua là Chân Tiên ở Tiên Giới bị ma hóa mà biến thành, mới có những cấp thấp biến chủng như Đồng Dực, Ngân Dực, Kim Dực.
Trên thực tế, giờ phút này mới chân chính là Khởi Nguyên Ma Tộc, tất cả đều là Tử Kim Song Dực, tu vi Ma Đế cũng bất quá chỉ là pháo hôi mà thôi.
Nếu như bị một đại quân hủy diệt như vậy tiến vào bên trong không gian vũ trụ, chỉ bằng vào chút ít những người gọi là Chân Tiên trong tiên giới kia, sao có thể có lực chống cự bọn họ?
Vài chục vạn quân sĩ Ma Đế, mấy ngàn đội trưởng Ma Tổ, mấy trăm tên Ma tộc tướng lãnh tương đương với Hỗn Độn lữ hành giả cùng với một vị Ma tộc Thống soái thực lực khó lường tạo thành quân đoàn hủy diệt, quả thật có thực lực kinh khủng có thể hoàn toàn phá hủy một vũ trụ thế giới.
Hô!
Khoảng cách chưa đầy mười vạn dặm, đại quân Ma tộc ngừng lại, vị Thống soái cầm đầu kia biến thành một người có tướng mạo tương đương với nhân loại của Tô Triệt, truyền âm hỏi:
- Đây chính là lực lượng chống cự của các ngươi?
Tô Triệt bên này, vẫn là tiểu đội mười một người ban đầu, không hề tăng thêm một người nào nữa, thoạt nhìn đúng là thế đơn lực bạc, kết quả đúng là châu chấu đá xe.
Tô Triệt dùng một ngón tay chỉ về phía sau, phía sau chính là Tiên Linh vũ trụ của mình, trả lời hắn:
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1501: Tiểu Hắc đáng sợ. (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
- Ta chính là chủ nhân của vũ trụ này, ta còn chưa có chết, đại biểu cho việc nó còn không có suy bại xuống dốc, không nên biến thành mục tiêu cho các ngươi hủy diệt.
- Hồi quang phản chiếu mà thôi!
Ma tộc Thống soái âm trầm cười nói:
- Trong Đại Hỗn Độn, vũ trụ bị Khởi Nguyên Ma Tộc chúng ta nghiền nát, còn không có ví dụ khởi tử hồi sanh.
- Nhất định sẽ có một.
Tô Triệt bình thản mà đáp lời:
- Có lẽ, ta có thể làm được.
- Làm trái với định luật Hỗn Độn, ngươi đây là tự tìm đường chết!
Ma tộc Thống soái sẳng giọng mà nói:
- Mặc dù, ta có thể nhìn ra ngươi không phải thiên vong chi tương, nhưng vũ trụ thế giới này của ngươi tuyệt đối không giữ được. Bỏ qua nó, mới là con đường sống còn của ngươi.
- Giúp ta một việc được chứ?
Tô Triệt hơi lộ ra vẻ quái dị cười nói:
- Các ngươi đã xuất động đại quân, phải hủy diệt một vũ trụ thế giới khác sao, nói thí dụ như khoảng cách tương đối gần chính là cái Hạo Đặc vũ trụ kia . . . Nói như vậy, cũng sẽ có một chỗ trống trong danh sách, để cho ta có cơ hội chế tạo một vũ trụ hoàn toàn mới nữa, cùng cái vũ trụ cổ xưa này ở một chỗ, tạo thành song tử vũ trụ thứ nhất trong Hỗn Độn, cũng là duy nhất. Như vậy không tốt sao?
- Song tử vũ trụ?
Ma tộc Thống soái hơi chút suy nghĩ. Chính là ngửa mặt cười to:
- Ta hiểu được, ngươi si tâm vọng tưởng, chính là nguyên nhân chủ yếu dẫn phát vũ trụ này đi vào con đường suy bại. Đến hiện tại, ngươi hay là hồ đồ ngu xuẩn không khôn khéo, lại còn có một giấc mộng hoang đường.
- Ý của ngươi là, không muốn giúp ta a?
Tô Triệt sắc mặt trở nên lạnh lẻo:
- Nếu thật như thế, vậy cũng chỉ có thể xung đột vũ trang. Xem chừng, ta có thể làm thịt ít nhất một nửa thủ hạ của ngươi, ngươi tin không?
- Hừ hừ, ngay cả như thế, vậy thì thế nào?
Ma tộc Thống soái cười lạnh một tiếng, chậm rãi giơ cánh tay phải lên, chuẩn bị hạ chỉ thị công kích cho đại quân Ma tộc.
Ý nghĩa tồn tại của Khởi Nguyên Ma Tộc chính là hủy diệt một đám vũ trụ thế giới. Không toan tính tự thân thương vong, ở bên trong Hỗn Độn, bọn họ đại biểu cho lực lượng hủy diệt, cũng là vô tận giết chóc.
- Tiểu Hắc!
Tô Triệt cũng là ra chỉ thị đầu tiên.
Bá!
Tiểu Hắc đứng ở bên người Tô Triệt, mặt ngoài thoạt nhìn cũng tầm thường, lập tức biến mất không thấy đâu nữa, sát na tiếp theo, lại hiện ra trong đại quân Ma tộc cách vài chục vạn dặm phía trước.
Biến mất, nó đã trở thành nhân loại thân cao bình thường, xuất hiện lần nữa, cũng đã là Cự Nhân màu đen cao gần mười vạn trượng.
Vù vù vù vù . . .
Tiểu Hắc không nói hai lời, cúi đầu, hé miệng, tạo ra hấp lực khuếch tán về phía bên cạnh bọn quân sĩ Ma tộc.
Rống! Rống! Rống! Rống . . .
Thật giống như hàng vạn hàng nghìn đầu Hỗn Độn cự thú ẩn trong sương mù dày đặc cùng gầm thét kêu lên, âm thanh hấp thực của Tiểu Hắc, hẳn là kinh khủng như vậy.
- Hỗn Uyên Thái Cổ???
Ma tộc Thống soái kia quá sợ hãi. Ngẩng đầu lên nhìn thân thể khổng lồ của Tiểu Hắc, hô lên một tiếng tương đối kỳ quái.
Một tiếng thét kinh hãi này, lại không thể ngăn cản Tiểu Hắc nuốt chửng thủ hạ quân sĩ của hắn, chỉ trong nháy mắt, có ngàn Ma tộc quân sĩ với tu vi Ma Đế bị Tiểu Hắc nuốt vào bụng.
Trong ngày thường, Tiểu Hắc ở bên trong Hỗn Độn, cũng là hóa thân thành một Cự Nhân với độ cao mười vạn trượng như vậy, thậm chí trăm vạn trượng, không kiêng nể nuốt trôi năng lượng Hỗn Độn, cùng với, tất cả những gì nó có thể nhìn thấy.
Chỉ cần là đồ vật tồn tại ở trong Hỗn Độn, nó cũng có thể ăn, quản ngươi là chết, hay là sống, coi như là Hỗn Độn lữ hành giả đúng lúc đi ngang qua xui xẻo cực độ, cũng sẽ bị nó hút vào bụng, trong giây lát chuyển hóa thành thành phần dinh dưỡng thúc đẩy nó không ngừng tiến hóa, không ngừng trưởng thành.
Rống! Rống! Rống! Rống ...
Hàng vạn hàng nghìn âm thanh gầm thét của cự thú ở trong Hỗn Độn sương mù tạo nên tầng tầng sóng lớn.
Vù vù vù vù . . .
Một hơi sau, lại có hơn một vạn Khởi Nguyên Ma Tộc bị Tiểu Hắc nuốt vào bụng, phạm vi một vòng cách nó gần nhất, trực tiếp bị hút thành khoảng không.
- Rất đáng sợ, không phải sao?
Người nói chuyện, chính là Ngọc Thanh đã một tỷ năm không thấy, cũng không biết hắn tới thế nào, cứ như vậy vô thanh vô tức hiện ra trước mặt đám người Tô Triệt ở ngoài ngàn trượng.
- Tô sư đệ, ngươi không lo lắng, một ngày kia sẽ không khống chế được nó, bị nó cắn trả sao?
Ngọc Thanh truyền âm hỏi.
Hắn đến, Tô Triệt cũng không cảm thấy bất ngờ, mà là truyền âm trả lời:
- Ngọc Thanh sư huynh, ngươi đã từng là một vị Thống soái của Ma tộc, mới vừa rồi tên kia thật giống như nhận ra hình thái tồn tại của Tiểu Hắc, xưng nó là Hỗn Uyên Thái Cổ . . . Như vậy, ngươi biết hay không, xưng hô thế này đại biểu là có ý gì?
- Hỗn Uyên Thái Cổ, cũng không phải là danh xưng của sinh linh nào đó, chẳng qua là dùng để hình dung vật thể chìm sâu nhất rong Hỗn Độn, khôn cùng không đáy, có thể Thôn Phệ hết thảy vực sâu.
Ngọc Thanh lắc đầu than nhẹ:
- Ta cũng có chút bận tâm, đứa bé này của ngươi, sớm muộn gì cũng sẽ đem cả Hỗn Độn nuốt vào bụng, hoàn toàn cắn nuốt sạch đầy đủ mọi thứ mà ta và ngươi có thể tưởng tượng được.
- Nuốt trọn cả Hỗn Độn?
Tô Triệt ha ha cười một tiếng:
- Không thể nào! Mặc dù nó có năng lực như thế, ta cũng vậy sẽ ngăn nó lại, ước thúc nó, để cho nó đói bụng vĩnh viễn.
- Chỉ mong, đây chỉ là nỗi lo vô cớ của ta.
Ngọc Thanh mơ hồ cười một tiếng, lại lắc đầu.
Oanh!
Đúng lúc ấy thì, Ma tộc Thống soái kia bộc phát ra cường lực công kích, lấy ma khí màu xám tro hùng hậu khôn cùng oanh kích trên người Tiểu Hắc, đánh cho thân hình Tiểu Hắc đung đưa, tạm thời cắt đứt hành động Thôn Phệ của.
Phần phật!
Nhân cơ hội này, vài chục vạn quân sĩ Ma tộc lập tức phân tán ra, hết sức ẩn núp xa Tiểu Hắc một chút, mặc dù kế tiếp còn có thể bị nuốt chửng, nhưng bởi vì bọn họ đã phân tán ra, một ngụm đi xuống, nhiều nhất chỉ bị nuốt trọn mười mấy hai mươi.
Có ý đồ này cho dù Tiểu Hắc có bản lãnh lớn hơn nữa, cũng không thể hóa thân ra hàng vạn hàng nghìn, chỉ bằng sức một mình sẽ thôn tính tiêu diệt toàn bộ quân đoàn Ma tộc này.
Nếu như bọn họ phân tán ra, từng người xông vào Tiên Linh vũ trụ của mình, Tô Triệt mặc dù lấy Song Trọng Hợp Đạo Chi Lực, cũng không thể bảo vệ chu toàn cả vũ trụ, đây mới một loại cục diện là đau đầu nhất.
Hành động nuốt chửng bị ngăn trở, Tiểu Hắc giận tím mặt, thân thể cúi xuống, bàn tay to tung ra một trảo, chộp vào đầu Thống soái của Ma tộc kia.
Hình thể của Tiểu Hắc tuy lớn, động tác cũng là nhanh đến cực điểm, Thống soái Ma tộc kia không dám tới ngạnh kháng, thuấn di một cái liền biến mất.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1502: Sáng tạo vũ trụ. (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Người có thể thuấn di ở bên trong Đại Hỗn Độn lĩnh vực, tối thiểu cũng phải là cường giả đỉnh cấp mới được. Lẽ ra, trong quá trình thuấn di, đối thủ hoàn toàn không cảm ứng được sự tồn tại của ngươi, phải đợi đến ngươi tái hiện thân hình, mới có thể phát động công kích, cho nên, kỹ năng thuấn di này có thể hiểu được là một thần thông vô địch cực kỳ ngắn ngủi, cũng là có thể được.
Nhưng một chiêu này, ở trước mặt Tiểu Hắc hình như là hoàn toàn không dùng được, rống!
Tiểu Hắc gầm thét một tiếng, vung tay lên, thế nhưng ở trong Hỗn Độn hư không hung hăng đem Thống soái Ma tộc đánh bay ra ngoài.
Quá trình thuấn di cũng có thể bị phá tan, đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Vù vù hô!
Thống soái của Ma tộc thật giống như một quả cầu bằng thịt, liên tục quay cuồng trong hư không, cũng không biết có bị thương không, nhưng không nghi ngờ chút nào, đơn đả độc đấu hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Tiểu Hắc.
Thật vất vả mới ổn định được thân hình, hắn cũng bị đánh bay ra xa mấy vạn dặm, khoảng cách cũng tương đối tiếp cận với Ngọc Thanh bên này.
Thống soái của Ma tộc thế nhưng vừa quay đầu, hướng về phía Ngọc Thanh hỏi một câu như vậy. Rất hiển nhiên, hắn còn có thể nhận ra, Ngọc Thanh đã từng là một vị Thống soái của Ma tộc, lẽ ra, Tiên Linh vũ trụ này hẳn là do hắn chịu trách nhiệm phá hủy.
Trong lòng Tô Triệt cười một tiếng: tên thật ở Ma tộc của Ngọc Thanh tên là Nạp Nặc, nghe có cảm giác là lạ. Ngọc Thanh cũng là mỉm cười trả lời:
- Muốn ta giúp ngươi đối phó hắn sao? Cũng không phải không thể, nhưng Nạp Ốc ngươi, không có tư cách chỉ trích ta.
Lời còn chưa dứt, Ngọc Thanh phi đến phụ cận Thống soái của Ma tộc, hai người cách xa nhau bất quá chỉ vạn trượng, xem ra giống như là muốn cùng hắn hiệp lực đối kháng cái cự vật rất to lớn như Tiểu Hắc này.
Thống soái của Ma tộc dĩ nhiên sẽ không phớt lờ, cũng là tràn ngập đề phòng với Ngọc Thanh. Một tên phản đồ, làm sao có thể tín nhiệm hắn!
Quả nhiên, Ngọc Thanh thật sự là động thủ với hắn.
Hô!
Thậm chí cũng không thay đổi tư thế đứng yên, hay tay Ngọc Thanh vẫn khoanh lại.
Liền có một cổ năng lượng khí lưu màu nâu tím tuôn ra, trong một phần ngàn vạn cái phút chốc, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai liền hút lấy Thống soái của Ma tộc kia càn quét ở bên trong.
Ngay cả Thống soái Ma tộc kia đã sớm có đề phòng, nhưng vẫn là đoán sai thực lực của Ngọc Thanh hôm nay, hoàn toàn không nghĩ tới, hắn thế nhưng trở nên mạnh mẽ hung hãn như thế. Vượt xa dự đoán cùng tưởng tượng của mình.
- Nạp Nặc, ngươi muốn làm gì?
Thống soái Ma tộc lập tức lên tiếng hô to, loại năng lượng kỳ dị màu nâu tím này bao phủ mình bên trong mặc dù còn không có dính vào người, lại làm cho sâu trong nội tâm của hắn chợt phát ra cảm giác sợ hãi một loại không giải thích được.
Tựa hồ, loại năng lượng này có thể dễ dàng giết chết Đấu Sĩ Thánh tộc.
- Không có gì.
Ngọc Thanh cười nhạt bình thản nói:
- Cho ngươi biết một chút về sự thay đổi của ta, ngươi liền sẽ biết, tại sao ta lại lựa chọn phản bội chủng tộc của mình.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh...
Mặc cho Thống soái Ma tộc bộc phát cường lực thần thông của Ma tộc như thế nào, nhưng vẫn không thể ngăn cản năng lượng kỳ dị màu nâu tím không gì cản nổi thẩm thấu vào bên trong, từng tia từng tia quấn quanh người hắn.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt ...
Âm thanh hủ thực cổ quái lập tức vang lên.
- A . . . A . . .
Âm thanh kêu thảm thiết của Thống soái Ma tộc cũng vang lên theo, hắn liều mạng phóng ma lực ra ngoài, muốn đem những năng lượng hủ thực này bài xuất ra bên ngoài cơ thể, đáng sợ chính là, những năng lượng này một khi tiếp xúc đến Khởi Nguyên Ma Lực thuần chánh nhất. Ngược lại giống như tưới dầu lên lửa vậy, thoáng cái cháy bùng lên, đem cả người hắn từ trong ra ngoài, đốt hoàn toàn.
Vù vù vù vù . ..
Ở bên trong ngọn lửa màu tím, Thống soái Ma tộc khàn giọng kêu thảm thiết, tu vi sâu không lường được toàn bộ đều vô dụng. Thế nhưng giống như người bình thường ở Phàm Gian gặp phải lửa cháy vậy, ngoại trừ kêu thảm thiết cùng giãy dụa, lại không có biện pháp đối với ngọn lửa đoạt mệnh đang bao phủ tự thân.
- Ngươi nhìn đi.
Ngọc Thanh cũng là không nhanh không chậm cười nói:
- Có lực lượng như thế, ở trong Hỗn Độn này. Ta cần gì phải phục vụ cho bất luận kẻ nào, cần gì tuân theo bất luận sự ra lệnh của kẻ nào, cần gì chịu ước thúc của chủng tộc?
- Nạp Ốc, ngươi hiện tại hẳn là hiểu được, ta vì sao phải phản bội Khởi Nguyên Ma Tộc đi?
Bên trong ngọn lửa hừng hực, Thống soái Ma tộc tên là Nạp Ốc khàn giọng hô:
- Nạp Nặc, ngươi sẽ phải chịu trừng phạt nghiêm khắc nhất của Thánh tộc, cuối cùng không tránh được vận mệnh hoàn toàn bị hủy diệt!
- Trừng phạt?
Ngọc Thanh cười nói:
- Ta đã bất tử bất diệt, cùng thọ với Hỗn Độn, người phương nào có thể diệt ta, người phương nào còn có tư cách trừng phạt ta?
A!
Chậm rãi giơ tay phải lên, làm ra một động tác bóp tắt.
Thình thịch!
Đường đường là Thống soái Ma tộc, dưới một động tác nho nhỏ này, cả người hóa thành bụi bay, bị ngọn lửa màu tím xám tro kia hoàn toàn đốt cháy thành vô hình.
- Nạp Ốc Thống soái đã chết?
Ma tộc tướng lãnh cùng bọn quân sĩ phân bố ở phạm vi quanh mình vài chục vạn, tất cả đều ngây ngẩn cả người, ngây dại, hoàn toàn không nghĩ tới, chiến tranh chân chính hủy diệt còn chưa có bắt đầu, Thống soái lĩnh quân lại dễ dàng bị người ta giết chết như thế. Bọn họ đều có thể cảm giác, đây mới thực là mất đi, chân chính tiêu vong, Nạp Ốc Thống soái hoàn toàn biến mất, mà không phải ý nghĩa chết đi bình thường. Cho dù là một người bình thường ở Khởi Nguyên Ma Tộc, cũng rất khó khăn bị chân chính giết chết, hơn một vạn Ma tộc quân sĩ vừa mới bị Tiểu Hắc nuốt chửng, tất cả đều chuyển thành thành phần dinh dưỡng, bị chết triệt để; Mà hiện tại, Nạp Ốc Thống soái của quân đoàn hủy diệt này, lại bị chết sạch sẽ.
Quần ma không đầu, nhiệm vụ hủy diệt lần này thi hành như thế nào a?
Tuy nói, còn sẽ có Ma tộc tướng lãnh cấp bậc cao nhất nào đó đứng ra thống lĩnh toàn quân, nhưng vô luận là người nào, cũng không có tư cách chỉ huy một cuộc chiến tranh hủy diệt vũ trụ.
Ngọc Thanh chậm rãi xoay người, gửi tâm niệm cho Tô Triệt:
- Sở dĩ ta còn chưa đi, ở chỗ này chờ hơn một tỷ năm, cũng không phải là vì cứu vớt cái vũ trụ này, bởi vì nó, cho tới bây giờ cũng chưa từng thuộc về ta . . . Ta là vì đền bù trong những năm kia, đã gây ra các loại âm mưu trên người của ngươi, các loại tính toán, cùng với chút ít thương tổn ta đã từng tạo thành cho ngươi mà ngươi đã sớm quên mất . . .
Hắn tăng thêm giọng nói, nghiêm nghị hỏi:
- Tô sư đệ, hôm nay, ta giúp ngươi hóa giải nguy cơ trước mắt, ngươi còn có thể chân chính nhận thức vị sư huynh như ta không?
- Nhất định.
Tô Triệt mỉm cười gật đầu:
- Đợi đến tương lai, sư huynh đệ chúng ta còn có thể thường xuyên rong chơi, đi tới vũ trụ thế giới của đối phương làm khách. Như vậy, vũ trụ thế giới của chúng ta nên có khoảng cách gần một chút.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden