Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 13: Người Người Như Rồng
Chương 45: Linh Thần Phục Hy
Nguồn: ST
Không phải hai Diêm Xuyên không tin, mà lúc này cho dù hắn tin tưởng cũng không có tác dụng. Miêu Miêu và Điệp Hậu đã đi đâu rồi?
Hiện tại lửa giận đầy bụng cần được phát tiết. Nếu Phần Mộ Tiên Vương đã đắc tội ta, vậy ngươi phải chịu đựng ngọn lửa giận này gột rửa.
Trong vô cực, cuộc đại chiến lại bắt đầu.
Ở trong Thiên Ma Giới, Phục Hy, bộ tộc Nhân Xà, Xà Tinh Tinh, Mạnh Dung Dung lại đi đến một tế đàn lớn.
Bên trên tế đàn, lúc này đang có một chùm sáng kim sắc. Bên ngoài chùm sáng, là sáu mươi bốn quẻ của Phục Hy hình thành một cái lưới lớn, bao vây chùm sáng kim sắc ở bên trong.
- Sư tôn, đây là cái gì?
Mạnh Dung Dung không hiểu nói.
- Đây là mệnh cách của Đại Đạo Tôn!
Phục Hy thản nhiên nói.
- A? Diêm... Diêm Xuyên đang muốn tìm Miêu Miêu, Điệp Hậu. Hai nàng là bị sư tôn bắt sao?
Mạnh Dung Dung kinh ngạc nói.
- Không sai. Lúc này, ta muốn nạp lấy cảnh giới của nàng, thực hành đại kế! Mạnh Dung Dung, Xà Tinh Tinh, ta cần các ngươi trợ giúp!
Phục Hy trịnh trọng nói.
- A?
Mạnh Dung Dung có chút không biết phải làm sao.
- Vâng!
Xà Tinh Tinh hưng phấn đáp lại một tiếng.
- A!
Phục Hy mở miệng.
Đột nhiên, một lực hút nuốt trên tế đàn mệnh cách Đại Đạo Tôn vào trong miệng Phục Hy. Trong mệnh cách, chính là quang ảnh mơ hồ của Miêu Miêu và Điệp Hậu.
- Không nên!
Mạnh Dung Dung kinh ngạc kêu lên, nhưng đã không còn kịp nữa. Phục Hy đã nuốt mệnh cách của Đại Đạo Tông vào trong miệng.
Tiếp theo, Phục Hy ngồi trên tế đàn.
Bản thân Phục Hy chính là trạng thái người khổng lồ. Khi hắn ngồi lên trên tế đàn, thật giống như một ngọn núi.
Nhưng mới rồi, Phục Hy lại đồng thời nuốt Miêu Miêu và Điệp Hậu.
- Ta dùng sáu mươi bốn quẻ ngăn cản khí tức mệnh cách của Đại Đạo Tôn. Nhưng khí tức này sẽ lập tức bị lộ ra. Mệnh Số sẽ nhanh chóng phát hiện điện. Xà Tinh Tinh, Mạnh Dung Dung, tiếp đó, linh thần của ta sẽ thoát khỏi thân thể, bao vây tinh khí vô tận. Thân thể của ta sẽ nhanh chóng khô héo phong hoá. Dưới tình trạng này, cực kỳ hung hiểm. Ta cần các ngươi nguyên thần xuất thể, sống nhờ vào thân thể của ta, không ngừng thu vô số Thiên Ma, để bổ sung thân thể bị phong hóa của ta!
Phục Hy trầm giọng nói.
- A? Thiên Ma sao?
Mạnh Dung Dung hơi sững sờ.
- Không sai, Thiên Ma cho ta thân thể. Nó đã trở thành đồ bổ đối với ta. Đây cũng chính là nguyên nhân khiến những năm qua ta để bộ tộc Nhân Xà điều phối Thiên Ma. Đến lúc đó, tất cả đệ tử bộ tộc Nhân Xà đều sẽ thao túng Thiên Ma ở khắp nơi, bổ khuyết cho thân thể ta!
Phục Hy trầm giọng nói.
- Vâng!
Tất cả bộ tộc Nhân Xà lên tiếng trả lời.
- Thân thể không sao, ta sẽ không sao!
Phục Hy trầm giọng nói.
- Vâng!
Phục Hy nhìn về phía Mạnh Dung Dung và Xà Tinh Tinh.
- Mạnh Dung Dung, Xà Tinh Tinh, ta hi vọng các ngươi có thể quên đi được mất của cá nhân, nỗ lực vì muôn dân. Thân thể của ta, một người không có cách nào khống chế được. Nguyên thần của ngươi rời khỏi thể tất nhiên không phải là hoàn toàn. Ta cần các ngươi dùng năng lượng hóa thân thể, hoàn toàn chuyển hóa thành nguyên thần thể!
Phục Hy trầm giọng nói.
- Vâng!
Hai nàng lên tiếng trả lời.
Phục Hy vung tay lên, lực lượng cuồn cuộn xông thẳng vào hai nàng.
Ầm ầm ầm!
Trong chớp mắt thân thể hai nàng giống như bị hòa tan, dần dần xuất hiện một thân thể trong suốt màu vàng. Thân thể chậm rãi hòa tan vào trong thân thể trong suốt màu vàng này.
- Ta xuất thể, các ngươi nhập thể! Nhớ kỹ, thân thể của ta không bị tiêu diệt, ta cũng sẽ không chết!
Phục Hy trầm giọng nói.
- Vâng!
Hai nàng lên tiếng trả lời.
Ầm!
Thân thể Phục Hy run lên bần bật. Tiếp theo, cả người Phục Hy đều giống như biến thành bức tượng điêu khắc vậy, lộ ra vô số vết rạn.
Vù!
Trên đỉnh đầu Phục Hy từ từ có một vật màu kim sắc hình người chậm rãi bay ra. Bên trong vật kim sắc trong suốt kia bao quanh mệnh cách của Đại Đạo Tôn.
Vù!
Trên đỉnh đầu Phục Hy xuất hiện một vòng sáng mười chín màu.
- Đây là?
Nguyên thần Mạnh Dung Dung kinh ngạc nói.
- Linh thần của Vương đã đạt tới thập cửu trọng thiên. Lại thêm vào cảnh giới của Đại Đạo Tôn, dĩ nhiên là thiên hạ vô địch!
Xà Tinh Tinh giải thích nói.
Ầm!
Linh thần của Phục Hy đột nhiên thoát thể ra.
Thân thể Phục Hy lại nhanh chóng phân hoá, khô héo.
- Mạnh Dung Dung, nhanh!
Xà Tinh Tinh kêu lên.
- Vâng!
Ầm!
Mạnh Dung Dung, Xà Tinh Tinh nhanh chóng tiến vào trong thân thể của Phục Hy.
Trong nháy mắt, tại con mắt thân thể của Phục Hy, lần lượt xuất hiện hình bóng của Mạnh Dung Dung và Xà Tinh Tinh.
- Thiên Ma nhập thể!
Trong ánh mắt thân thể Phục Hy, quang ảnh của Mạnh Dung Dung, Xà Tinh Tinh thôi thúc thân thể. Thân thể Phục Hy mở miệng nói.
- A!
Tiếp đó thân thể há miệng hút vào. Vô số Thiên Ma tràn vào trong miệng.
Một đám bộ tộc Nhân Xà nhanh chóng bắt đầu có hành động.
Bọn họ thao túng tất cả Thiên Ma ở bốn phương tám hướng.
Thiên Ma khuấy động, lao về phía thân thể Phục Hy. Mạnh Dung Dung, Xà Tinh Tinh lợi dụng thân thể Phục Hy, luyện hóa những Thiên Ma này, để bảo vệ thân thể của Phục Hy.
Ầm ầm ầm!
Vô số Thiên Ma bị nhấn chìm trong thân thể của Phục Hy.
Linh thần Phục Hy lại bay khỏi Thiên Ma giới, tiến về phía trong vô cực.
- Vù!
Phục Hy thẳng đến vô cực nơi sâu xa.
Rắc!
Sáu mươi bốn quẻ bên trong linh thần Phục Hy bỗng nhiên sụp đổ. Mệnh cách Đại Đạo Tôn cũng không còn bị ràng buộc.
Từng khí tức Đại Đạo Tôn từ bên trong mệnh cách toả ra.
- Ta đây ở đâu đây?
Khí tức của Đại Đạo Tôn truyền đến.
- Đại Đạo Tôn, ta chính là Phục Hy. Ta mượn mệnh cách, cảnh giới của ngươi, giúp ta giết chết Mệnh Số!
Phục Hy trịnh trọng nói.
- Nạp cảnh giới của ta sao?
Giọng nói của một nữ tử mang theo một sự nghi hoặc.
- Ý của ta, bây giờ truyền cho ngươi, ngươi xem thế nào?
Phục Hy vừa bay, vừa nói.
Bay một hồi, nữ tử bỗng nhiên thở dài nói:
- Phục Hy? Bộ tộc Nhân Xà, sáng tạo thật lớn!
- Thế nào?
- Ngươi bắt đầu từ kỷ thứ nhất cũng đã mưu tính, gần như đã làm được. Ít nhất ở phương diện này, ta không bằng ngươi. Cảnh giới của ta cung cấp cho ngươi sử dụng, xem ngươi thành công, hy vọng muôn dân thiên hạ có thể giữ được mạng!
Giọng nói của Đại Đạo Tôn có phần thương xót.
- Ta sẽ cố gắng hết sức!
Phục Hy linh thần lên tiếng trả lời.
Ầm!
Phục Hy tiếp tục nhanh chóng bay về phía xa.
Một phía khác của vô cực.
Hai Diêm Xuyên đang chà đạp Phần Mộ Tiên Vương xui xẻo.
Phần Mộ Tiên Vương liên tục kêu lên những tiếng thảm thiết:
- Ta không có lừa ngươi!
- Ngươi gạt ta!
Nhân thân Diêm Xuyên kêu lên.
- Ta thật không có lừa ngươi. Ta đã để Miêu Miêu, Điệp Hậu vào không gian kia. Ta thật sự không lừa ngươi. Đó là sự thật, là sự thật!
Phần Mộ Tiên Vương rên rỉ nói.
- Ta biết đó là sự thật!
Cương thi Diêm Xuyên vừa đánh vừa nói.
- A?
Phần Mộ Tiên Vương bị trúng một đòn nghiêm trọng ở trên mặt, nhưng tư duy có phần theo không kịp?
- Ngươi biết?
- Ta chính là muốn đánh ngươi!
Cương thi Diêm Xuyên nói tiếp một câu.
- Phụt!
Phần Mộ Tiên Vương phiền muộn muốn hộc máu.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 13: Người Người Như Rồng
Chương 46: Một Nửa Ý Thức Của Mệnh Số
Nguồn: ST
- Diêm Xuyên, nơi cần khoan dung cũng nên độ lượng. Ngươi làm được chứ?
Phần Mộ Tiên Vương bi phẫn nói.
Ầm!
Diêm Xuyên căn bản không để ý tới.
Phần Mộ Tiên Vương cực kỳ sợ hãi.
Bỗng nhiên, thân hình hai Diêm Xuyên dừng lại, đứng yên ở trong vô cực.
- Các ngươi, các ngươi muốn làm gì?
Phần Mộ Tiên Vương nghi ngờ không thôi nói.
Hai người này sẽ không suy nghĩ ra chiêu thức biến thái nào đó chứ?
Diêm Xuyên đứng yên.
- Mệnh Số? Mệnh Số lại tới? Mệnh cách Đại Đạo Tôn lộ ra, khiến Mệnh Số phát hiện?
Sắc mặt Diêm Xuyên biến đổi.
Ầm ầm ầm!
Ý thức Mệnh Số un ùn kéo đến, lại muốn nhấn chìm Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên tất nhiên phản kháng. Đã trải qua lần đầu tiên, lần này càng dễ dàng hơn rất nhiều.
- Vù!
Dưới chân hai người xuất hiện tế đàn Đại Đế. Đột nhiên một kim quang tràn vào trong cơ thể hai người.
Vù!
Cương thi Diêm Xuyên lại trở thành thân thể do Mệnh Số khống chế. Bên cạnh đầu của cương thi Diêm Xuyên, đột nhiên lại mọc ra một cái đầu.
Tuy nhiên, lần này nhân thân Diêm Xuyên lại không hôn mê.
- Khốn kiếp!
Nhân thân Diêm Xuyên nhanh chóng ập tới.
Đầu của Mệnh Số xuất hiện, uốn éo. Đột nhiên trong lòng bàn tay xuất hiện một đạo kim quang.
Ầm!
Kim quang xông thẳng về phía nhân thân Diêm Xuyên, trong nháy mắt đã hình thành một hình cầu, nhốt nhân thân Diêm Xuyên ở bên trong.
Ầm ầm ầm!
Nhân thân Diêm Xuyên liều mạng đánh vào hình cầu kia. Nhưng hình cầu kia quá mức cứng rắn. Dù hắn đánh thế nào cũng không phá ra được.
- Cái gì?
Sắc mặt nhân thân Diêm Xuyên biến đổi, nhưng không phải bởi vì bị nhốt, mà vì cái đầu của Mệnh Số.
Qua ánh mắt của Mệnh Số, rõ ràng đã có thêm nhiều linh tính hơn so với ngày xưa?
Đúng, chính là linh tính. Ngày xưa tuy rằng ánh mắt của Mệnh Số phát ra hào quang mười chín màu, nhưng cũng cực kỳ chất phác. Lần này ánh mắt của hắn lại có linh tính?
Nói cách khác, lần này số ý thức Mệnh Số thức tỉnh đã nhiều hơn so với lần trước, nhiều hơn so với bất kỳ lần xuất hiện nào trước đó.
Ầm!
Cương thi Diêm Xuyên cũng đưa tay đánh về phía đầu của Mệnh Số.
- Làm càn!
Đầu của Mệnh Số quát lạnh một tiếng.
Trong miệng hắn đột nhiên phun ra một đạo kim quang. Trong nháy mắt kim quang tràn vào trong đầu của cương thi Diêm Xuyên. Đầu của cương thi Diêm Xuyên lập tức bị phong ấn lại.
Cương thi Diêm Xuyên với tu vi thập bát trọng thiên, lúc này ở trước mặt Mệnh Số, lại hoàn toàn không có lực phản kháng.
Cách đó không xa, Phần Mộ Tiên Vương kinh ngạc nhìn Mệnh Số thức tỉnh ngay trước mắt.
- Mệnh Số sắp hoàn toàn thức tỉnh sao? Tại sao linh tính lại lớn như vậy?
Phần Mộ Tiên Vương kinh hãi nói.
Ánh mắt của Mệnh Số lướt qua trên người Phần Mộ Tiên Vương, tiếp đó nhìn sâu về phía vô cực.
- Hừ!
Ầm!
Mệnh Số xông thẳng đi.
- Vừa nãy Mệnh Số hừ lạnh với ta sao? Ánh mắt kia? Lẽ nào Mệnh Số đã hoàn toàn thức tỉnh? Không thể nào!
Sắc mặt Phần Mộ Tiên Vương trầm xuống.
Giờ phút này, tuy rằng Phần Mộ Tiên Vương đang bị trọng thương, cũng nhanh chóng đuổi theo về phía Mệnh Số vừa rời đi.
Trong quả cầu kim sắc, nhân thân Diêm Xuyên đã bị nhốt lại, dù hắn làm thế nào cũng không thoát ra được.
Ầm! Ầm! Ầm! ... ...
Sau vô số lần đánh phá, của cầu kim sắc kia cũng chỉ thoáng dao động được một hồi.
- Đây chính là thập cửu trọng thiên sao? Trên mặt nhân thân Diêm Xuyên chợt hiện lên một vẻ khó coi.
Mình vốn đã đạt tới thập bát trọng thiên. Ở trong thiên hạ, chính là thực lực đứng đầu. Nhưng với thực lực này, ngày hôm nay đối mắt với sự giam cầm của Mệnh Số lại không hề có tác dụng?
- Cũng được. Nếu đã không có cách nào phá tan được phong cấm này, vậy ta đi tìm hiểu bản thân Mệnh Số ngươi vậy. Ngươi ký thác vào thân thể của ta, vậy ta phải tìm hiểu thực hư xem ngươi thế nào!
Tâm trạng của nhân thân Diêm Xuyên từ từ bình tĩnh lại.
Nhân thân Diêm Xuyên ngồi khoanh chân, tâm thần chìm vào trong cơ thể. Nói chính xác hơn, chính là chìm vào bên trong ý thức của Mệnh Số.
Vẫn là biển hỗn độn cuồn cuộn kia. Ý thức của Diêm Xuyên nhất thời không có cách nào dò ra đến tột cùng, nhưng Diêm Xuyên hiểu rõ cơ hội lúc này thực sự hiếm có. Mệnh Số xuất hiện với khoảng cách gần như vậy, sao có thể lãng phí được?
Tâm tình đã bình tĩnh lại, tâm thần Diêm Xuyên chìm vào bên trong biển hỗn độn.
Qua một hồi lâu, Diêm Xuyên dần dần thấy được biển hỗn độn có điểm khác lạ.
Biển hỗn độn cũng không phải là chất lỏng, mà giống như có tấm lưới lớn vô cùng vô tận vậy. Chúng trải rộng hình thành hình dáng giống như biển hỗn độn. Những tấm lưới lớn này còn có liên tiếp vô số quang điểm với các màu sắc khác nhau.
- Đây là? mệnh cách của mọi người trong thiên hạ sao?
Sắc mặt nhân thân Diêm Xuyên đột nhiên trở nên nghiêm nghị.
Lưới lớn của Mệnh Số liên kết tất cả mệnh cách trong thiên hạ? Tất cả mệnh cách đều nằm trong bàn tay của Mệnh Số sao?
- Mệnh cách?
Trong mắt Diêm Xuyên sáng ngời. Hắn nhanh chóng tìm kiếm bên trong tấm lưới lớn của Mệnh Số, muốn tìm được mình mạng lưới liên quan đến mệnh cách của mình.
...
Thế giới thứ nhất, Hoàn Đông Bắc Châu.
Đông Phương Bất Bại đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên trời.
- Sư tôn, thế nào?
Liên Thần hiếu kỳ nói.
- Mệnh Số lại xuất hiện. Hơn nữa, lần này không giống với những lần trước. Lần này Mệnh Số ít nhất có một nửa ý thức đã thức tỉnh rồi!
Đông Phương Bất Bại trầm giọng nói.
- Một nửa sao?
Liên Thần kinh ngạc nói.
- Đúng, một nửa!
Đông Phương Bất Bại ngưng trọng gật đầu một cái.
- Vậy trước đây là bao nhiêu? Thời điểm hắn đối chiến với Minh Hà lão tổ, ý thức của hắn thức tỉnh là bao nhiêu?
Liên Thần hiếu kỳ nói.
- Nhiều nhất là một phần tư ý thức thôi! Nhưng hiện tại ý thức của Mệnh Số hẳn đã có một tia linh tính. Lẽ nào Đại Đạo Tôn thức tỉnh, đã kinh động đến hắn?
Sắc mặt Đông Phương Bất Bại âm trầm nói.
Nói xong, Đông Phương Bất Bại giơ tay ra bấm ngón tay bắt đầu tính toán.
Sau khi tính toán một hồi, đột nhiên sắc mặt Đông Phương Bất Bại trầm xuống.
- Phục Hy? Hóa ra vật kia là do Phục Hy thu xếp sao?
Đông Phương Bất Bại kinh ngạc nói.
...
Lại nói trong vô cực, ngoại trừ bốn thế giới trước kia có thể tồn tại trong vô cực, còn có một chỗ khác cũng tồn tại trong vô cực. Đó chính là Thiên Ngoại Thiên.
Chiến trường Thiên Ngoại Thiên!
Năm xưa, khi bốn giới chưa hợp trước, kiêu hùng bốn giới gặp mặt tại chiến trường Thiên Ngoại Thiên chiến đấu với nhau.
Đây là một nơi thiên ngoại, một địa phương cực kỳ quỷ dị.
Hình dạng ban đầu của chiến trường Thiên Ngoại Thiên lại là một hình người cực kỳ khổng lồ.
Chiến trường hình người nằm ngang ở trong vô cực. Bốn giới đều có thông đạo nối với hình người này. Nơi này cung cấp một chiến trường cho cường giả bốn giới tranh đấu.
Sau khi bốn giới hợp nhất, lại không có người nào trở về.
Ở chỗ này lại lẳng lặng đứng ở trong vô cực.
Tuy là vô cực không ngừng tan rã, những nó dứt khoát không di chuyển.
Bắc Ngoại Châu.
- Giới chủ, lối vào Thiên Ngoại Thiên gởi thư tới. Đã xảy ra biến đổi!
Dịch Diễn kêu lên.
Chung Sơn:
- Ồ?
Trong lúc đang nói chuyện, Chung Sơn nhanh chóng thông qua lối vào từ thế giới Đại Thiên tới chiến trường Thiên Ngoại Thiên, nhìn về phía chiến trường Thiên Ngoại Thiên.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 13: Người Người Như Rồng
Chương 47: Chủ Nhân Thiên Ngoại Thiên
Nguồn: ST
Lúc này đại địa chiến trường Thiên Ngoại Thiên cực kỳ khổng lồ kia đang rạn nứt. Những vết nứt nhanh chóng lan rộng ra, nhanh chóng run rẩy dao động.
Tại lối vào của thế giới Đại Thiên có một tấm bia ghi danh những liệt sĩ của thế giới Đại Thiên đã hy sinh tại đây. Tấm bia này là do Chung Sơn đã lập ngày xưa, để tế điện những người đã chết vì thế giới Đại Thiên ngày xưa.
Lúc này, tấm bia đá liệt sĩ cũng muốn đổ xuống.
Chung Sơn vung tay lên, nắm lấy tấm bia liệt sĩ.
Kèm theo đó, vô số đất đã bị bóc ra thành từng mảnh.
Không có núi lửa bắn ra, chỉ thấy cả khu vực mặt đất rộng lớn thoáng rung động, giống như một lớp da chết bị bóc ra.
Chậm rãi, chiến trường Thiên Ngoại Thiên đã tróc ra một lớp da, lộ ra làn da phát sáng bên trong.
Ánh sáng giống như châu ngọc. Toàn thân hiện ra hào quang mười chín màu.
- Chuyện gì thế này?
Dịch Diễn kinh ngạc nói.
Chung Sơn đạp không, qua lối vào tiến vào bên trong Thiên Ngoại Thiên.
Ầm ầm ầm!
Vô số “da chết” bóc ra. Đường nét của Thiên Ngoại Thiên càng ngày càng rõ ràng.
- Đúng là một người khổng lồ sao?
Chung Sơn ngưng trọng nói.
Kiếm Ngạo cũng đến bên cạnh Chung Sơn.
- Không đúng. Chiến trường Thiên Ngoại Thiên tại sao lại biến thành người khổng lồ được? Đây là một thi thể sao? Dải ánh sáng mười chín màu? Chẳng lẽ là thân thể thập cửu trọng thiên?
Kiếm Ngạo kinh ngạc nói.
- Không đúng, không phải thân thể, nó có hồn phách!
Chung Sơn trừng mắt một cái.
- A?
Kiếm Ngạo cũng kinh ngạc nói.
- Tuy nhiên, hồn phách này không có linh tính, lại cực kỳ ưu tú. Nhưng lại giống như được chắp vá mà thành. Có vô số... !
Chung Sơn nói đến đây, đột nhiên trừng mắt một cái.
- Thế nào?
Kiếm Ngạo nghi ngờ nói.
Sắc mặt Chung Sơn trầm xuống:
- Ta hiểu, ta hiểu. Thiên Ngoại Thiên là do có người cố ý làm thế, để luyện ra này quái vật thập cửu trọng thiên!
- Cố ý làm thế sao?
Đột nhiên mí mắt Kiếm Ngạo thoáng nheo lại.
- Ngươi muốn nói, bốn giới ngày xưa đại chiến tại Thiên Ngoại Thiên đều là một âm mưu, là có người cố ý khơi mào đại chiến. Sau đó, hắn dùng máu thịt, hồn phách, của tất cả anh hùng bốn giới nuôi dưỡng quái vật này sao?
Sắc mặt Kiếm Ngạo đột nhiên trầm xuống.
- Không sai. Ngày xưa thời điểm bốn giới tách ra, đều đã từng có lời đồn, các giới muốn chiếm đoạt đối phương, dùng thế giới của đối phương để tẩm bổ cho thế giới của mình. vì muôn dân của thế giới mình, bốn giới đã chọn ra vô số cường giả tuyệt thế đứng đầu, liên tục chinh chiến ở Thiên Ngoại Thiên này. Giống như đại chiến bốn nước, nơi này là chiến trường, xương khô vô số, máu thịt tung toé, hồn không nơi hội tụ. Tất cả đều là do có người thiết kế!
Sắc mặt Chung Sơn trầm xuống.
- Ai?
Trong mắt Kiếm Ngạo loé ra một tức giận.
Âm mưu này khiến muôn dân không biết chết đã bao nhiêu cường giả tuyệt thế.
Vù!
Đúng lúc này, một đạo kim quang đột nhiên xuất hiện.
Linh thần của Phục Hy đến. Linh thần của Phục Hy bao bọc lấy mệnh cách của Đại Đạo Tôn, đã đột nhiên xuất hiện ở bên trên chiến trường Thiên Ngoại Thiên.
Phía dưới, chiến trường Thiên Ngoại Thiên dĩ nhiên hóa thành một quái vật thập cửu trọng thiên không có linh tính, khí thế cuồn cuộn phát ra.
- Phục Hy?
Sắc mặt Chung Sơn trầm xuống.
Giữa không trung, Phục Hy nhìn chiến trường Thiên Ngoại Thiên phía dưới.
- Nạp máu thịt hồn phách của vạn linh tinh anh, rốt cuộc đã tẩm bổ thành công. Các vị anh hùng các giới, các ngươi hi sinh sẽ đáng giá!
Phục Hy cao giọng quát lên.
Cùng lúc đó, linh thần Phục Hy chậm rãi hạ xuống chiến trường Thiên Ngoại Thiên.
Chung Sơn, Kiếm Ngạo nhanh chóng lui về phía sau.
Thời khắc bọn họ lui về phía sau, trong nháy mắt linh thần Phục Hy đã tiến vào bên trong chiến trường Thiên Ngoại Thiên.
- Vù!
Chiến trường Thiên Ngoại Thiên hình người đột nhiên toả ra ánh sáng mười chín màu chói mắt. Khí tức mênh mông cuồn cuộn, xông thẳng ra khắp nơi.
- Khí tức này?
Kiếm Ngạo kinh ngạc nói.
- Thập cửu trọng thiên?
Sắc mặt Chung Sơn trầm xuống.
Ầm ầm ầm!
Chiến trường Thiên Ngoại Thiên run rẩy một hồi. Tiếp đó, thân hình dần dần thu nhỏ lại. Tuy rằng thân hình thu nhỏ, nhưng khí thế dâng trào lại càng lúc càng dồi dào.
Hai mắt thân thể giống như châu ngọc kia chậm rãi mở ra.
Vù!
Trong hai mắt, phóng ra hai đạo hào quang mười chín màu.
Uốn éo thân thể, quái vật hình người chậm rãi đứng thẳng dậy, quay đầu nhìn Chung Sơn và Kiếm Ngạo đứng cách đó không xa một chút.
- Phục Hy?
- Chúc mừng Phục Hy. Suy nghĩ thật sáng tạo. Tuy rằng mượn ngoại lực, nhưng ngươi lại thành tựu thập cửu trọng thiên?
Chung Sơn chúc mừng.
Phía xa Phục Hy gật đầu.
- Ta đã nghĩ tới tất cả các phương diện ta. Thân, hồn, phách, linh, thần, cảnh giới, ta đều đạt được thập cửu trọng thiên, thập cửu trọng thiên hoàn mỹ nhất. Năm xưa Minh Hà sáng chế thế giới mới. Nhưng đáng tiếc, tuy là điều động lực lượng một giới, nhưng vẫn không phải là đối thủ của Mệnh Số. Bởi vì thập cửu trọng thiên của Minh Hà lão tổ còn có khuyết điểm, còn chưa đủ. Hôm nay, ta đã đủ rồi!
Phục Hy gật đầu nói.
Chung Sơn gật đầu một cái.
Tuy rằng ngày xưa vô số anh hùng ở đây vì âm mưu của hắn mà mệt mỏi hy sinh, nhưng nếu như Phục Hy thật sự thành công, mặc dù mọi người chết cũng cam tâm tình nguyện.
- Thập cửu trọng thiên? Chung Sơn ở đây, chúc Phục Hy vừa xuất quân đã chiến thắng giòn giã!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
Phục Hy gật đầu một cái, tiếp đó cũng không để ý tới Chung Sơn nữa. Bởi vì Phục Hy cảm nhận được một khí tức mạnh mẽ từ phía xa truyền đến.
Ầm!
Lại một thân ảnh toả ra dải ánh sáng mười chín màu đột nhiên xuất hiện.
Đó chính là cương thi Diêm Xuyên. Tuy nhiên, cương thi Diêm Xuyên có hai đầu. Một cái đầu là ý thức của Diêm Xuyên, lúc này đã bị phong cấm. Một cái đầu khác, tất nhiên chính là Mệnh Số.
Mệnh Số đứng ở cách Phục Hy không xa.
- Thập cửu trọng thiên?
Trên mặt Mệnh Số lộ ra một tia kinh ngạc.
- Mệnh Số đang kinh ngạc sao?
Phía xa Kiếm Ngạo nhất thời biến sắc.
Sắc mặt Chung Sơn cũng trầm xuống. Ngày xưa Mệnh Số thức tỉnh đều chỉ là một phần ý thức. Vẻ mặt chất phác, tư tưởng chỉ có một. Nhưng hôm nay, tại sao có thể kinh ngạc như vậy được?
- Số ý thức Mệnh Số thức tỉnh vượt xa so với trước đây!
Chung Sơn ngưng trọng nói.
- Phục Hy lập chiến trường Thiên Ngoại Thiên này, chính là để đối chiến Mệnh Số?
Kiếm Ngạo ngưng trọng nói.
- Minh Hà lão tổ muốn thành lập thế giới mới, một nơi cho muôn dân sống nhờ, vốn muốn dẫn theo muôn dân tránh né Mệnh Số, cuối cùng lại thất bại. Phục Hy rõ ràng không đơn giản như vậy. Ý nghĩ của Phục Hy chính là có thể chiến thắng Mệnh Số, tiêu diệt Mệnh Số?
Trong mắt Chung Sơn nhất thời cứng lại.
- Tiêu diệt Mệnh Số, vậy muôn dân tất nhiên sẽ được an toàn. Nhưng, tiêu diệt... ? Cái này!
Kiếm Ngạo nhất thời chấn động trước kế hoạch của Phục Hy, đồng thời cũng có chút lo lắng.
- Thủ lâu nhất định sẽ mất. Phục Hy là biến thủ thành công, hoàn toàn tiêu diệt Mệnh Số!
Chung Sơn trầm giọng nói.
Lúc này, không chỉ có Chung Sơn, Đông Phương Bất Bại, Liên Thần, Sát Đế, Phần Mộ Tiên Vương và vô số cường giả tuyệt thế khác đều đã xuất hiện. Bọn họ đang nhìn cuộc chiến đấu sắp diễn ra bên trong vô cực.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 13: Người Người Như Rồng
Chương 48: Phát Hiện Kinh Người
Nguồn: ST
Quanh thân Phục Hy bạo phát thần diễm mười chín màu.
Quanh thân Mệnh Số cũng có thần diễm mười chín màu.
Hai đại cường giả tuyệt thế đối mặt nhìn nhau.
Quan trọng nhất là, lúc này thần sắc Mệnh Số đã không có vẻ chất phác như những lần trước đây nữa.
- Thực lực thập cửu trọng thiên sao? Không ngờ ngay cả ta, ngươi cũng có thể che giấu được. Sâu thịt, ngươi cũng thật là to gan!
Mệnh Số lạnh lùng nói.
Trong khi Mệnh Số nói chuyện, tính Logic rõ ràng khiến tất cả mọi người xung quanh đều cảm thấy trong lòng trùng xuống.
Ngày xưa Mệnh Số không có linh tính đã quét ngang hết thảy. Bây giờ Mệnh Số với mười phần linh tính như vậy lại càng làm cho người ta dựng tóc gáy.
Diêm Xuyên bị nhốt, ý thức chìm vào trong biển hỗn độn. Hắn lại thấy được thực thể lưới lớn mênh mông của Mệnh Số, đồng thời cảm nhận được các tuyến liên kết mệnh cách của từng người trong muôn dân!
Với số lượng hàng ngàn hàng mệnh số, tuy rằng đều bị Mệnh Số khống chế nhưng số lượng thực sự quá khổng lồ. Ngay cả bây giờ Diêm Xuyên tốn rất nhiều tâm lực, cũng nhìn mà hoa mắt Mệnh Số không thể bất kỳ lúc nào cũng quan tâm tới mọi người. Chỉ có khi nhìn chăm chú vào ai đó, mới có thể hiểu rõ về người đó.
Diêm Xuyên muốn tìm được đã tuyến liên kết với mệnh cách của mình trong lưới lớn mênh mông của Mệnh Số, thực là là chuyện ngàn vạn khó khăn. Sau khi tìm một hồi, thực sự vẫn không tìm được.
Ý thức của Diêm Xuyên dần dần “nhắm mắt” lại, chuyên tâm cảm ngộ. Hắn muốn cảm ngộ mệnh cách của bản thân mình, muốn thông qua mệnh cách của bản thân để tìm được những tuyến liên kết kia.
Ý thức của Diêm Xuyên ngao du một hồi bên trong biển hỗn độn.
Cũng không biết đã trải qua bao lâu, có lẽ là vạn năm, có lẽ là nháy mắt, ý thức của Diêm Xuyên đột nhiên “mở hai mắt ra.
Ở bên trong cảm ứng, Diêm Xuyên đã tìm tới tuyến chính của mình. Tuyến chính kia chỉ là một điểm sáng.
Tuy nhiên, điểm sáng này rất không bắt mắt. Xung quanh nó còn có một màn khói xám che khuất. Ở bên trong hàng ngàn hàng tỉ các tuyến liên kết mệnh cách, nó lại càng thêm bé nhỏ không đáng kể.
- Đây là phản vật chất. Phản vật chất che đậy ánh sáng mệnh cách của ta sao?
Ý thức của Diêm Xuyên chợt lộ ra một sự thoả mãn.
Ý thức của Diêm Xuyên quay đầu lại, bắt đầu nghiên cứu những mệnh cách có tuyến liên kết với mệnh cách của hắn ở gần đó.
Những mệnh cách ở gần mệnh cách của mình, hẳn đều một vài người bên cạnh mình chứ?
Tìm một mệnh cách cách đó không xa, Diêm Xuyên cũng không biết là ai. Hắn bằng vào ý thức thuần túy phát một tin tức qua!
- Trẫm là Diêm Xuyên, ngươi là ai?
Một ý thức ngắn gọn truyền ra.
Hàm Dương Thành.
Một vài trọng thần từ nơi cũ của Bách thị đã trở lại Hàm Dương trước, đang trấn an dân chúng khắp nơi.
Bạch Khởi đang căn dặn mấy thân vệ một vài chuyện. Bỗng nhiên, Bạch Khởi nhất thời biến sắc.
- Đại nhân, chuyện gì vậy?
Một thân vệ kinh ngạc nói.
- Hộ pháp cho ta, bất kỳ người nào cũng không được phép quấy nhiễu ta!
Bạch Khởi trầm giọng nói.
- Vâng!
Mọi người lên tiếng trả lời.
Bạch Khởi nhanh chóng nhắm mắt, ngồi khoanh chân.
Bởi vì ngay vừa nãy, Bạch Khởi nghe thấy một tiếng kêu “Trẫm là Diêm Xuyên, ngươi là ai?” .
Đại Đế?
- Thần Bạch Khởi, khấu kiến Đại Đế!
Trong lòng Bạch Khởi thầm cung kính kêu lên.
Tuy rằng không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng hắn vẫn nhận ra được giọng nói của Diêm Xuyên.
- Bạch Khởi sao?
Trong biển ý thức, trong lòng Diêm Xuyên thầm cảm thấy vui vẻ.
- Vâng, chúng thần mới vừa trở lại Hàm Dương, biết được Phần Mộ Tiên Vương đại náo Đại Tần Thành. Hiện tại quần thần đang chỉ huy đan sư khắp nơi, cứu trợ dân chúng bị thương, đồng thời đối với một ít người hồn phi phách tán tiến hành chiêu hồn ngưng phách!
Bạch Khởi trịnh trọng nói.
- Rất tốt. Hiện tại, trẫm cần người phối hợp với trẫm thử nghiệm một vài thứ!
Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Thần toàn lực phối hợp!
- Rất tốt, trẫm cần mượn mệnh cách lực của khanh. Bạch Khởi, trong tâm đọc tên trẫm, cho trẫm mượn mệnh cách lực!
Diêm Xuyên trịnh trọng mở miệng nói.
Bạch Khởi nhanh chóng thầm nhủ trong lòng tên của Diêm Xuyên. Tiếp theo, một cỗ lực lượng dường như biến mất không còn tăm hơi, thông qua tuyến liên kết, dâng trào tới chỗ của Diêm Xuyên.
Mà giờ phút này, Bạch Khở bị tổn hao mệnh cách lực. Quanh thân Bạch Khởi nhất thời có vô số tinh khí trôi đi. Dáng người khôi ngô cường tráng của hắn lúc trước đã nhanh chóng gầy xuống, vẻ mặt vô cùng tiều tụy.
- Đại nhân? Đại nhân, người sao vậy?
- Không tốt, đại nhân bị tẩu hỏa nhập ma rồi!
- Mau đánh thức đại nhân!
... . . .
...
. . .
Mọi người thấy được Bạch Khởi xảy ra biến hóa như vậy, đột nhiên sắc mặt hoàn toàn thay đổi. Nhưng cũng may thân vệ Bạch Khởi đi theo Bạch Khởi nhiều năm, đối với mức độ chấp hành mệnh lệnh Bạch Khởi đã đạt được trăm phần trăm.
- Dừng tay, đại nhân đã căn dặn, không cho bất kỳ người nào được phép quấy nhiễu đại nhân!
Một người thị vệ tiến lên trước một bước nói.
- Đầu, ngươi xem, tinh huyết của đại nhân đã bị tổn hao. Chuyện thế này, còn không đánh thức sợ là đại nhân sẽ nguy mất!
Thị vệ kia nghiêm sắc mặt:
- Ta hiểu rõ, nhưng mệnh lệnh của đại nhân cao hơn tất cả!
- Ách!
Mọi người cảm thấy bất đắc dĩ cũng không biết phải làm sao.
Người thị vệ vừa ngăn cản mọi người, lúc này vẻ mặt cũng vô cùng lo lắng.
Bạch Khởi trước kia cường tráng như vậy, lúc này đã trở nên gầy hốc hác.
Bạch Khởi cũng ý thức được tinh huyết của chính mình bị tổn hao. Nhưng hắn rất trung thành đối với Diêm Xuyên, cho nên cũng không hề có bất kỳ hành động ngăn cản nào.
- Được!
Giọng nói của Diêm Xuyên truyền đến. Tiếp đó Diêm Xuyên chặt đứt việc nạp lấy mệnh cách lực của Bạch Khởi.
- Đại Đế, đủ rồi sao?
Trong lòng Bạch Khởi thầm hỏi.
- Rất tốt, rất tốt. Bạch Khởi, khanh đã giúp trẫm một đại ân, khiến trẫm nắm giữ một lực lượng thiên đại. Tốt, ha ha ha ha!
Giọng nói của Diêm Xuyên từ từ bến mất.
Bạch Khởi cảm thụ một chút. Sau khi không còn cảm nhận được giọng nói của Diêm Xuyên, hắn mới chậm rãi mở mắt.
- Đại nhân, ngài đã tỉnh?
- Đại nhân, ngài không sao chứ!
... . . .
...
. . .
Mọi người cảm thấy vô cùng lo lắng.
- Ha ha ha ha ha ha!
Tuy rằng Bạch Khởi tổn thất vô số tinh huyết, nhưng lại cao giọng cười to.
Trong tiếng cười của Bạch Khởi đầy sự sung sướng. Tuy rằng hắn không biết mình đã giúp Diêm Xuyên cái gì. Nhưng nghe qua thái độ của Diêm Xuyên trong câu nói vừa rồi, hắn liền hiểu rõ tầm quan trọng lớn tới mức nào. Có thể giúp Đại Đế, trong lòng Bạch Khởi liền cảm thấy vui sướng.
- Đại nhân, ngài thế nào?
Một tướng lĩnh tiến lên chuẩn bị kiểm tra thân thể cho Bạch Khởi.
Tinh huyết hao tổn, nguyên khí đại thương. Tại sao đại nhân vẫn cười được?
- Các ngươi mau ra đây. Mấy tên tiểu hỗn tử các ngươi, đi. Bản đại nhân cảm thấy vui vẻ, chúng ta cùng đi uống rượu!
Bạch Khởi cười với những tướng lĩnh vừa tới.
Bên trong biển hỗn độn.
Diêm Xuyên vừa thu hoạch được một mệnh cách lực của Bạch Khởi, trong tim cảm thấy vô cùng vui mừng.
Ý thức của Bạch Khởi vừa lui về, nhân thân Diêm Xuyên đã chậm rãi mở mắt.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 13: Người Người Như Rồng
Chương 49: Phát Hiện Kinh Người (2)
Nguồn: ST
- Tấm lưới lớn của Mệnh Số liên kết tất cả muôn dân? Vừa nãy ta chỉ dẫn động mệnh cách lực của một mình Bạch Khởi. Trong trường hợp nhỏ như vậy cũng không làm kinh động đến Mệnh Số. Giả sử, ta có thể điều động được mệnh cách lực của tất cả muôn dân thì sao?
Trong mắt nhân thân Diêm Xuyên chợt hiện lên tinh quang.
- Không được. Đầu tiên tất cả muôn dân cũng không thể tình nguyện cho ta mượn lực. Tiếp theo, động tĩnh quá lớn, tất nhiên sẽ dẫn động Mệnh Số phản công. Chuyện này cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy!
Diêm Xuyên dần dần nhíu mày.
- Tuy nhiên, cũng may, ta có tế đàn Đại Đế, có thể nhờ vào đó đông phong, đông phong đã có, chỉ thiếu vạn sự thôi!
Diêm Xuyên hít sâu một cái, trong mắt loé ra một hưng phấn.
Quan trọng nắm giữ được phân đoạn đầu, chuyện sau này cũng không phải là khó khăn như vậy.
- Hiện tại, lại tìm những người khác thử xem sao. Phải bảo đảm không có sơ hở nào!
Ý thức của Diêm Xuyên lại chìm vào biển hỗn độn.
...
Trong vô cực, một chiến trường khác.
Phục Hy ký thể phân thân quái vật Thiên Ngoại Thiên, dĩ nhiên thực lực đạt tới thập cửu trọng thiên, uy lực cực kỳ hung mãnh, không kém Mệnh Số đang đứng đối diện.
Mệnh Số đã có linh tính, càng lúc càng đáng hãi.
Phục Hy khẽ mỉm cười:
- Mệnh Số, mọi chuyện đã được định sẵn. Cùng thiên địa thành một thể, lẽ ra phải thuận theo thiên đạo, cùng tồn tại với muôn dân. Nếu như ngươi nhân từ, muôn dân sẽ suy tôn một mình ngươi. Ngươi có thể hiệu lệnh toàn thiên hạ, không người nào từ chối. Tại sao ngươi lại quá vô tình, xem muôn dân như sâu thịt của ngươi. Sau khi ngươi lợi dụng xong, lại muốn hủy diệt. Bởi vì bất đắc dĩ, cho nên mới có kiếp nạn như hôm nay!
- Ban đầu ta chán ghét đám sâu thịt các ngươi. Hiện tại, ta càng chán ghét hơn. Các ngươi lại dám lừa ta, mấy lần phục kích ta? Các ngươi đều đáng chết!
Mệnh Số lạnh lùng nói.
Trong khi nói chuyện, Mệnh Số đánh một quyền về phía Phục Hy trước.
Quyền mạnh vô địch, với uy lực của thập cửu trọng thiên. Uy lực khi giết chết Minh Hà lão tổ khi xưa lại một lần nữa xuất hiện.
Ầm!
Quyền lớn vừa đến, xung quanh đã có biển năng lượng lan truyền cuồn cuộn.
Trong mắt Phục Hy nhất thời cứng lại. Phục Hy đưa bàn tay phải ra. Trong lòng bàn tay của hắn đột nhiên xuất hiện thâm một hình vẽ Bát Quái Đồ.
Ầm!
Chưởng quyền chạm nhau. Phục Hy đứng nguyên tại chỗ không di chuyển, cố gắng ngăn cản một quyền này. Biển năng lực bạo phát dâng tới xung quanh người hắn. Sóng lớn ngập trời.
Nhưng Phục Hy lại dễ dàng đỡ được một đòn của Mệnh Số.
Dễ dàng sao?
Phía xa, một đám các cường giả tuyệt thế đều trợn tròn hai mắt. Phục Hy quá mạnh mẽ?
Biển năng lượng cuồn cuộn cuốn lên những trận sóng lớn ngập trời.
Ở vị trí trung tâm nhất, quyền chưởng của Phục Hy và Mệnh Số giao nhau, rơi vào tình trạng giằng co.
Phục Hy dễ dàng đỡ được một quyền của Mệnh Số.
Điều này khiến vô số tu giả đứng xung quanh đều lộ vẻ chấn động.
Lúc này, cương thi Diêm Xuyên đang cùng một cơ thể với Mệnh Số, trên mặt lại có chút vui mừng.
Khóe miệng Phục Hy cong lên lộ ra một nụ cười khẽ. Mệnh Số lại không hề bị dao động.
Một tay khác của Phục Hy ầm ầm vung ra một quyền. Một lực lượng hung mãnh va chạm về phía Mệnh Số.
Đùng!
Trong nháy mắt một tay khác của Mệnh Số hình thành chưởng trạng ầm ầm tiếp đón đòn nghiêm trọng của Phục Hy.
Hai người một quyền một chưởng đồng thời va chạm và nhau. Lực lượng hung mãnh hình thành sóng triều năng lượng lớn gấp mấy lần trước đó.
Ầm ầm ầm!
Vô số những tiếng nổ vang lên, khiến tu giả xung quanh đều lộ vẻ chấn động.
- Phục Hy thật cường đại!
Liên Thần kinh ngạc nói.
Lúc này mặt Phần Mộ Tiên Vương lộ vẻ mờ mịt.
- Nếu như ta đạt tới thập cửu trọng thiên, ta sẽ mạnh như Phục Hy sao?
Phần Mộ Tiên Vương mờ mịt nói.
- Mở!
Phục Hy quát to một tiếng.
Ầm!
Lực lượng khổng lồ nhất thời va chạm khiến Mệnh Số bay ra ngoài.
Đúng, Mệnh Số đánh bay.
Đây là chuyện chấn động tới mức nào. Mệnh Số lần đầu tiên bị đánh lùi?
Liên Thần, quần hùng thế giới Đại Thiện, Kiếm Ngạo, đều khen Phục Hy làm hay.
Chiến đấu một trận với Mệnh Số, Phục Hy lại chiếm thế thượng phong sao? Đây là cảnh tượng khó tin tới mức nào.
Ầm ầm ầm!
Năng lượng cuồn cuộn nhanh chóng bị vô cực ăn mòn.
Mệnh Số đứng ở trong hư không, trợn trừng mắt nhìn về phía Phục Hy.
- Trở lại!
Phục Hy cười nói.
Trong lúc đang nói chuyện, thân hình Phục Hy chớp hiện, lại xông thẳng về phía Mệnh Số.
Sắc mặt Mệnh Số trầm xuống. Mệnh Số nhanh chóng vung tay lên. Một đạo kim quang bắn ra. Kim quang này giống như kim quang trước đó không lâu đã nhốt nhân thân Diêm Xuyên. Dường như Mệnh Số muốn nhốt Phục Hy lại.
- Lao tù vận mệnh sao? Hừ!
Phục Hy hừ lạnh một tiếng, sau đó lại xông tới.
Ầm!
Lao tù vận mệnh nhất thời nổ nát. Phục Hy tiếp tục va chạm vào Mệnh Số.
Ầm!
Mệnh Số lại bị va chạm bay ra ngoài.
Vô số lệ khí bạo phát. Phục Hy bây giờ đã đạt được thực lực không gì địch nổi.
Vù!
Mệnh Số ổn định thân hình, vẻ mặt có phần kinh ngạc nhìn về phía Phục Hy.
Quần hùng đứng phía xa trong vô cực lúc này đang nín thở chờ đơi. Mệnh Số không có cách nào leo lên đỉnh phong. Lúc này Mệnh Số ở trước mặt Phục Hy lại bị đánh liên tiếp lui về phía sau sao?
- Phục Hy?
Ánh mắt Mệnh Số trầm xuống.
Vù!
Bên cạnh người Mệnh Số đột nhiên xuất hiện vô số quang ảnh. Trong mỗi quang ảnh đều là hình dáng của Phục Hy.
- Sư tôn, hắn đang làm cái gì vậy?
Liên Thần kinh ngạc nói.
- Mệnh Số đang điều tra quá trình trưởng thành của Phục Hy!
Đông Phương Bất Bại giải thích.
- A?
- Mệnh Số nắm giữ mệnh cách của muôn dân, tất cả muôn dân, hắn đều có ghi chép. Phục Hy bị theo dõi!
Đông Phương Bất Bại ngưng trọng nói.
- Nhưng hiện tại Phục Hy đang chiếm ưu thế!
Liên Thần nhíu mày nói.
- Ngươi đã quên, đây chỉ có một nửa ý thức của Mệnh Số mà thôi!
Đông Phương Bất Bại trầm giọng nói.
- Ách!
Liên Thần có chút sững sờ.
Cách đó không xa, quang ảnh Phục Hy hiện ra một hồi.
- Bành!
Tất cả quang ảnh đột nhiên biến mất.
- Ngươi đã xóa đi tất cả tin tức của bản thân sau kỷ thứ nhất?
Mệnh Số trầm giọng nói.
Phục Hy nhìn chằm chằm vào Mệnh Số.
- Tiếp tục đi!
Thân hình Phục Hy lại xông thẳng đến.
Mệnh Số đã biết sự lợi hại của Phục Hy, sắc mặt hắn trở nên nghiêm túc.
Hắn đưa tay đánh ra một quyền, lại va chạm với một chưởng của Phục Hy.
Ầm!
Một bàn tay khác cũng hiện lên chưởng hình, va chạm cùng với một nắm đấm khác của Phục Hy.
Ầm!
Xung quanh hai người lại lan truyền ra một sóng lớn năng lượng ngập trời.
Ầm ầm ầm!
Hai người tiếp tục giằng co.
Lực lượng của Mệnh Số lại càng ngày càng mạnh. Sau khi biết Phục Hy cường đại, càng ngày càng có nhiều ý thức Mệnh Số được thức tỉnh.
Người có thể nhận biết trực quan nhất lại chính là ý thức của Diêm Xuyên ở bên trong biển hỗn độn. Ý thức của Diêm Xuyên cảm thấy cơn sóng gió càng hung mãnh động trời hơn.
Ầm!
Ý thức của Diêm Xuyên nhanh chóng rời khỏi biển hỗn độn.
Mệnh Số càng ngày càng mạnh.
Mệnh Số, Phục Hy giằng co. Thần diễm từ bên ngoài thân thể của hai người toả ra.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden