Bất quá, Kiệt Sâm có thể nhìn thấy những người đi đường này có không ít người có sắc mặt hung hãn, cầm vũ khí trong tay, đủ để thấy dân phong THiên hải đại lục này bưu hãn như nào, gấu chó ra sao.
- Đoan Mộc!
Kiệt Sâm nhìn hai chữ to điêu khắc trên tấm biển trên cửa thành, thì thào lên tiếng. Khiến Kiệt Sâm vui mừng chính là ngôn ngữ cùng văn tự Thiên Hải đại lục này so với đại lục Tư Đặc Ân cơ hồ giống nhau như đúc, ngoại trừ khẩu âm bên ngoài ngẫu nhiên có chút khác nhau thì cơ bản không khác nhau lắm, hoàn toàn có thể nghe hiểu.
- Mỗi người 5 linh tệ!
Ánh mắt thủ vệ cửa thành xẹt qua hai người Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã, lúc nhìn Khắc Lôi Nhã thì trong mắt hắn hiện lên một tia kinh diễm.
- Hừ!
Khắc Lôi Nhã hừ lạnh, một cỗ uy áp không hiểu từ trong cơ thể nàng xẹt qua thủ vệ kia.
Sắc mặt thủ vệ kia lập tức biến đổi, sau khi bị uy áp Khắc Lôi Nhã phóng thích ra dọa cho một trận, sắc mặt hắn liền tái nhợt, trên trán lấm tấm mồ hôi.
- Mời hai vị qua.
Thủ vệ kia cung kính lên tiếng, vội vàng quay đầu, không dám tiếp tục nhìn Khắc Lôi Nhã nữa.
Vô luận là tại đại lục Tư Đặc Ân hay là Thiên Hải đại lục, bất luận là thành trì gì thì cũng đều đồng dạng, cường giả luôn luôn có được quyền lợi riêng.
Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã liền trực tiếp tiến vào thành Đoan Mộc.
- Thiếu gia, bây giờ chúng ta đi mô?
Nhìn qua phong cách kiến trúc có chút khác lạ so với đại lục Tư Đặc Ân, Khắc Lôi Nhã lên tiếng hỏi.
- Trước tiên đi tìm Linh Tài điếm, quy đổi ra một ít tiền tại đây.
Kiệt Sâm lên tiếng nói.
Sau khi trải qua chuyện ở cửa thành, Kiệt Sâm cũng minh bạch, đi tới một nơi xa lạ, không có tiền vật thì tuyệt đối không ổn. Lúc ở đại lục Tư Đặc Ân thì Kiệt Sâm rất ít khi dùng đến tiền, coi như là dùng thì cũng dùng tứ đại linh tệ thông dụng như thẻ vàng. Nhưng tại Thiên hải đại lục này thì lại căn bản không cách nào sử dụng.
Cũng may trong không gian giới chỉ của Kiệt Sâm có không ít tài liệu linh dược, tìm một ít linh dược tề, tùy ý đổi đều có thể đạt được một cái giá trên trời.
Sau khi hỏi hai người đi đường, Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhĩ đã đi tới trước một tòa nhà vô cùng to lớn, xa hoa.
Tiệm bán thuốc này tên là Linh Dược Các, danh tự cực kỳ bình thường nhưng lại cho đến đại khí khó tả, quy mô toàn bộ tòa nhà có chút to lớn. Lúc bọn người Kiệt Sâm tới đây thì đã thấy được 1, 2 cửa hàng linh dược rồi nhưng sở dĩ Kiệt Sâm chọn tòa Linh Dược Các này là còn vì 1 nguyên nhân khác, tòa Linh Dược Các này chính là phân bộ Linh Dược sư tháp, cửa hàng kinh doanh của Bác Ninh gia tộc, cơ hồ trải rộng chủ thành 32 châu lớn, thanh danh hiển cmn hách.
Vừa tiến vào Linh Dược Các, một mùi thuốc hỗn tạp của vô số loại dược liệu xộc vào mũi, đồng thời là một đại sảnh vô cùng rộng rãi đập vào mắt hai người. Trong đại sảnh phần đông là các quầy hàng, ở bên trong quầy hàng bày đặt chỉnh tề các loại dược hiệu.
Vốn trong dự liệu của Kiệt Sâm, hẳn là trong Linh Dược các này nhân khí vô cùng cường thịnh, người đến người đi, vô cùng huyên náo. Nhưng sau khi đi vào thì Kiệt Sâm lại phát hiện tuy khách nhân trong Linh Dược Các này không ít nhưng tuyệt đối không thể dùng 2 chữ náo nhiệt để hình dung.
Đại sảnh chia làm 2 khu linh tài và khu dược tề. So sánh mà nói thì không thể nghi ngờ gì nhân số ở khu dược tề nhiều hơn. Dù sao đi nữa thì trên thế giới này tuyệt đại đa số đều là Linh sư chứ không phải là linh dược sư.
Hai người Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã chậm rãi đi tới trước một quầy hàng, quan sát một ít linh dược trong quầy.
Trong tủ linh dược này đều có một ít linh dược phẩm giai có phần thấp, đại đa số chỉ đến tam giai, cũng có một ít linh dược 4, 5 giai. Về phần linh dược ngoài 6 giai thì lại không có. Bất quá Kiệt Sâm cũng biết, một loại linh dược lục giai nào, tùy ý phóng tới bất kỳ địa phương nào cũng đều có giá trị trăm vạn trở lên, căn bản không có khả năng tùy ý bày đặt ở quầy hàng.
Trong quầy, một quản sự trung niên nhìn thấy 2 người đến, trên mặt liền lộ ra vẻ mỉm cười, đi đến lên tiếng hỏi:
- Hai vị khách nhân, không biết hai vị cần tìm loại dược liệu gì?
- Các ngươi có thu mua Linh dược không?
Kiệt Sâm cũng không nói nhảm, trực tiếp nói ra.
- Đó là tự nhiên, không biết hai vị muốn bán linh dược gì? Linh Dược Các chúng ta đều có cửa hàng tại tất cả các châu, cam đoan giá cả phải chăng, không dối già gạt trẻ.
Quản sự trung niên kia ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã. Với kinh nghiệm của hắn, tuy quần áo và trang sức của Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã không phải là đẹp đẽ quý giá gì nhưng loại khí chất tự nhiên này lại khiến hắn có thể cảm nhận được sự bất phàm của hai người, cho nên ngữ khí đặc biệt cung kính.
Kiệt Sâm gật gật đầu, trực tiếp lấy một hộp ngọc từ trên người ra, đưa cho quản sự kia.
- Đây là... Ôn Linh Ngọc Hạp...
Sau khi nhìn thấy hộp ngọc Kiệt Sâm lấy ra, đôi mắt quản sự kia lập tức ngưng tụ, căn cứ vào phẩm giai bất đồng của linh dược, hộp chứa cũng bất đồng. Ôn Linh Ngọc Hạp này, bản thân là tài liệu đẳng cấp cực kỳ cao, linh dược lưu giữ trong đấy đều không phải là loại bình thường.
Quản sự kia nhận lấy hộp ngọc từ tay Kiệt Sâm, cẩn thận mở ra, ngay lập tức, một cỗ khí tức nồng đậm vô cùng tươi mát liền tràn ngập toàn bộ đại sảnh, triệt để xua tán những vị thuốc dược liệu thấp kém pha lẫn đang quanh quẩn trong các.
Trong hộp ngọc là một cây linh dược toàn thân màu bích lục, lớn cỡ bàn tay nằm ngay ngắn, đạo đạo khí tức tươi mát từ trên thân linh dược phát tán ra, chung quanh càng có một đạo linh quang quanh quẩn.
- Mùi thơm này...
- Rốt cuộc là Linh dược gì?
- Trời ạ, ta chỉ ngửi một chút mùi vị kia thôi mà tinh thần đã vô cùng sảng khoái, đến tột cùng là linh dược phẩm giai gì?
Trong đại sảnh, thị giác và khứu giác vô số khách nhân đều bị linh dược trong hộp ngọc của Kiệt Sâm hấp dẫn, trong mắt lộ ra vẻ giật mình và kinh hãi.
- Cái này... cái này là... Thần Hi Thảo?
Thoáng cái, hai mắt quản sự trung niên kia trợn tròn lên, trong miệng phát ra tiếng kinh hô, hai tay đều đã có chút run rẩy.
- Hai vị khách nhân, xin hai vị chờ một chút, ta sẽ mời lão bản của ta đến ngay lập tức.
Quản sự trung niên kia mang trên mặt vẻ ửng hồng nhìn Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã, lên tiếng rất nhanh, chợt mãnh liệt quay đầu lại, nói với một nhân viên cửa hàng:
- Nhanh, nhanh gọi lão bản tới!
Nhân viên cửa hàng kia nhìn thấy vẻ lo lắng của quản sự, biết rõ sự tình rất khẩn cấp, liền chạy như bay lên một cầu thang.
- Thất giai Thần Hi Thảo... Trời ạ!
Lúc nãy khi quản sự trung niên kia kinh hô lên, vô số ánh mắt khách nhân trong đại sảnh đều nhìn về Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã, trong đôi mắt toát ra vẻ cuồng nhiệt.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Thiên Hải đại lục cho dù cách Tư Đặc Ân đại lục vô số vạn dặm, nhưng khí hậu lại kém cũng không lớn, bởi vậy ngoại trừ dân phong, tập tục gì gì đó ra, tuyệt đại đa số Linh Dược cả hai đại lục đều có được, nhưng phương diện Linh Dược học của hai đại lục thì lại không giống nhau.
Bởi vì sự tồn tại của Linh Dược sư tháp nên Linh Dược học trên Tư Đặc Ân đại lục, trong mấy ngàn năm không ngừng được phát triển, đã đạt đến một thời kỳ cực kỳ đỉnh phong, mà Thiên Hải đại lục lại vì quanh năm hỗn chiến, chiến tranh nhiều lần nên khiến cho sự phát triển của Linh Dược học thấp hơn Tư Đặc Ân đại lục không ít.
Bởi vậy trên Thiên Hải đại lục, độ tốt xấu của tài liệu Linh Dược có thể trên trình độ thật lớn quyết định phẩm giai và giá trị của một lọ Linh Dược tề, có thể quyết định quá trình phối chế của một Linh Dược sư.
Cũng giống như lần trước Áo Cổ Tư Đô lần đầu đến Áo Lan Đa vương quốc, muốn đánh chết Kiệt Sâm và Lôi Nặc, ngay lúc đó Kiệt Sâm mới chỉ là tam giai trung cấp Linh Sư, coi như ở phương diện kỹ thuật lưu Linh Dược học thì cũng chỉ là ở giữa lục giai cao cấp và thất giai đê cấp thôi, căn bản khó có thể chế biến ra thất giai Hoàng cấp Linh Dược tề, nhưng vì Băng Linh Thánh quả chính là bát giai Đế cấp lại khiến cho Kiệt Sâm thành công chế biến ra thất giai Hoàng cấp Linh Dược tề có thể khiến Vi Ân khôi phục thực lực .
Đây cũng là chỗ tốt của Linh Dược phẩm giai cao, ở bất kỳ nơi nào cũng đều khiến người chạy theo như vịt, vô cùng điên cuồng.
Ở Thiên Hải đại lục, bởi vì địa vực nhỏ hẹp, hơn nữa toàn bộ đại lục phía nam là một mảnh Man Hoang đầm lầy nên dẫn đến tài liệu Linh Dược so với Tư Đặc Ân đại lục phải thưa thớt hơn không ít, bất luận một cây thất giai Hoàng cấp Linh Dược nào cũng đủ để gây ra oanh động, đấu được giá rất cao. Mà Thân Hi thảo này càng là một loại Linh dược cực kỳ quý hiếm trên Thiên Hải đại lục, có thể khiến người chết đà nhục bạch cốt, có thể so sánh với Vân Vụ linh quả Kiệt Sâm đạt được ở Hỗn Loạn chi lĩnh, cũng khó tránh khỏi khiến vô số người ở đây chấn kinh.
Trong lúc nhất thời, những khách nhân trước kia vốn muốn mua Linh Dược đều dời ánh mắt nhìn sang, cực kỳ nóng bỏng.
- Một nam một nữ này đến cùng có lai lịch gì?
- Vậy mà lấy ra thất giai Thần Hi thảo? Chẳng lẽ là một đại gia tộc nào đó hay sao?
- Tuy rằng phục sức trên người bọn họ tựa hồ không được tốt lắm, nhưng nhìn khí chất đó, quả thật giống như là từ đại gia tộc đi ra.
- Bất quá gia tộc lớn bình thường sao có thể tùy tiện bán ra Thần Hi thảo thất giai Hoàng cấp Linh Dược như thế chứ? Hoàng cấp Linh Dược, trong các đại gia tộc cũng là trân bảo, căn bản không có khả năng lấy ra bán được.
Trong đại sảnh, tiếng nghị luận ông ông vang lên, ánh mắt tất cả mọi người đều rơi vào trên người Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã, trong nội tâm rung động đồng thời không khỏi suy đoán thân phận của hai người.
Khí chất một người sẽ không thể làm bộ, hai người Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã nhìn qua giống như là xuất thân từ một đại gia tộc, trên người có một loại khí tràng khó tả.
Đạp đạp đạp đạp. . .
Đúng lúc này, một hồi tiếng bước chân kịch liệt từ trên lầu truyền đến, Kiệt Sâm ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một đám cường giả quần áo hoa lệ, tuổi khác nhau đang nhao nhao đi xuống.
- Nghe nói có người bán ra Thần Hi thảo, là ai?
- Ở nơi nào, Thần Hi thảo kia ở nơi nào?
Đám người kia một bên từ cầu thang đi xuống, một bên trong miệng hỏi thăm lên tiếng, phục sức trên người bọn họ đều vô cùng đẹp đẽ quý giá, khí thế trên người nguyên một đám cũng rất bất phàm, so với một ít khách nhân trong đại sảnh cũng cao quý hơn nhiều.
Linh Dược các này tổng cộng có tầng ba, tầng thứ nhất này, chẳng qua là một ít Linh Dược và Dược tề cấp thấp, mà hai tầng chính là một ít Linh Dược và Dược tề đẳng cấp cao, về phần tầng ba, chính là địa điểm của Linh Dược các tổng bộ, đám người quần áo hoa lệ này hiển nhiên là khách nhân ở tầng hai chọn mua đồ vật nhận được tin mà đến.
Nghe được trong đại sảnh lầu một có người bán ra thất giai Hoàng cấp Linh Dược, tự nhiên bọn họ đều kềm nén không được, xuống muốn gặp rồi.
Trong lúc nhất thời, hai người Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã phảng phất như bảo vật quý hiểm, bị rất nhiều khách nhân trong đại sảnh đều nhìn chăm chú, phi thường náo nhiệt.
Nhìn thấy một màn này, trong nội tâm Kiệt Sâm không khỏi tức cười, dùng thân phận của hắn, Linh Dược tài liệu trong không gian giới chỉ mang theo trên người tự nhiên đều vô cùng quý hiểm, Thần Hi thảo này chỉ là hắn vì tùy tiện hối đoái một ít linh tệ mới lấy ra thôi, chính là một loại tài liệu kém nhất trong không gian giới chỉ, không nghĩ tới sẽ gây ra oanh động như vậy.
Bất quá cẩn thận ngẫm lại thì Kiệt Sâm cũng liền bình thường trở lại, một cái đại châu của Thiên Hải đại lục diện tích ước chừng không bằng một nửa Hỗn Loạn chi lĩnh, coi như là ở Hỗn Loạn Chi Thành, xuất ra một cây tài liệu thất giai cũng sẽ gây ra chút oanh động, Đoan Mộc thành này tuy rằng là chủ thành của Ung châu, nhưng cũng không có bao nhiêu thất giai Linh Dược cả.
- Ha ha, nghe nói có khách quý đến thăm, xin thứ cho lão phu chậm trễ.
Bỗng một tiếng cười to cởi mở vang lên trong đại sảnh, chợt, một lão giả mặc trường bào màu đen từ từ đi xuống, phía sau của hắn, đang theo lấy tiểu nhị vừa mới đi lên thông báo.
Lão giả bước vài bước tới trước mặt Kiệt Sâm, bất động thanh sắc quan sát hai mắt Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã, trong đôi mắt tràn đầy vui vẻ.
- Hai vị, lão phu Bố Lại Ân, chưởng quầy Linh Dược các Đoan Mộc thành, không biết tôn tính đại danh hai vị?
Lão giả chắp tay lên tiếng, dáng tươi cười đầy mặt kia mang đến cho người một cảm giác rất tốt.
- Kiệt Sâm.
Kiệt Sâm lạnh nhạt lên tiếng, Khắc Lôi Nhã lại không nói một lời, đứng bên cạnh Kiệt Sâm.
Bố Lại Ân ngắm nhìn ôn linh ngọc hộp đặt trên quầy, cười nói:
- Nguyên lai là Kiệt Sâm công tử, nghe nói công tử muốn bán ra thất giai Thần Hi thảo, không bằng theo lão phu lên trên lầu cẩn thận nói chuyện, như thế nào?
Bố Lại Ân khoát tay chặn lại, thành khẩn nhìn qua Kiệt Sâm.
Kiệt Sâm gật gật đầu.
Trong đại sảnh, không ít khách nhân không khỏi thờ dài, hiển nhiên vì không nhìn thấy giao dịch mà thất lạc, bất quá việc buôn bán này cũng có quy củ của nó, bảo vật như Thần Hi thảo tự nhiên không thể nào như rau cải trắng, ở trong đại sảnh tùy tiện nói một chút liền định ra giá cả.
- Thỉnh.
Bố Lại Ân lúc này mang theo Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã chuẩn bị đi lên cầu thang.
- Ha ha, Bố Lại Ân, nghe nói ở chỗ ngươi có bán ra Thần Hi thảo, không biết là vị nào?
Thanh âm của một nam tử trẻ tuổi tử cửa lớn của Linh Dược các truyền đến.
Mọi người trong đại sảnh nhao nhao quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một gã thanh niên ngọc thụ lâm phong hơn hai mươi tuổi tiến vào đại sảnh, thanh niên này thân mặc một bộ áo lông màu trắng, thần thái có chút ưu nhã, ở phía sau hắn càng có vài tên tùy tùng khí thế siêu phàm đi theo, hiển nhiên thân phận cực kỳ không tầm thường.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Thanh niên này vừa xuất hiện, đại sảnh lúc trước còn nghị luận ầm ĩ lập tức hoàn toàn yên tĩnh, trở nên vô cùng yên tĩnh .
- Đại công tử.
- Nguyên lai là Đại công tử đến.
Trong đại sảnh một ít người có chút thân phận đều đứng dậy chắp tay, hiển nhiên, thân phận của công tử áo trắng này không giống bình thường.
Thanh niên gật gật đầu với những khách nhân, ánh mắt đảo qua hai người Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã, sau khi nhìn đến Khắc Lôi Nhã liền không khỏi sững sờ, trong đôi mắt hiện lên một tia kinh diễm che dấu, bất quá rất nhanh hắn liền quay đầu, dời ánh mắt về phía trên hộp ngọc trong tay Kiệt Sâm.
Vừa nhìn qua, đôi mắt thanh niên kia liền tuôn ra một đoàn tinh mang.
- Thần Hi thảo, là chủ dược của thất giai Hoàng cấp Linh Dược tề Thần Hi dược tề, đồng thời cũng là phụ dược trọng yếu của nhiều loại thất giai Hoàng cấp trị liệu dược tề, thậm chí còn có hai loại bát giai Đế cấp Linh Dược tề, căn cứ theo số năm bất đồng, công hiệu cũng có mạnh yếu, bình thường Thần Hi thảo là bảy lá, tám lá chính là trân phẩm, về phần Thần Hi thảo chín lá, càng hiếm thấy vô cùng, không nghĩ tới, hôm nay vậy mà có thể chứng kiến một cây Thần hi thảo chín lá trong truyền thuyết.
- Vừa may, bổn công tử gần đây cần một lọ thất giai Hoàng cấp Linh Dược tề, chỉ còn thiếu Thần Hi thảo này thôi.
Thanh niên áo trắng kia hơi cười ra tiếng, quay đầu nhìn về phía Kiệt Sâm, ôn nhã cười nói:
- Vị công tử này, như vậy đi, gốc Thần Hi thảo này bán cho ta, Bố Mặc gia tộc ta chính là Linh Dược thế gia lớn nhất Ung Châu, tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi đâu, ngươi báo giá đi.
Thanh niên kia vừa xuất hiện, dăm ba câu đã khống chế tràng diện, trong lời nói tràn đầy tự tin, giọng nói và thần thái kia, hiển nhiên đã xem Thần Hi thảo trong tay Kiệt Sâm trở thành vật của mình rồi.
- La Văn đại công tử, Thần Hi thảo này là vị công tử này bán ra ở Linh Dược các ta, ngươi như vậy, tựa hồ không hợp quy củ?
Nghe được lời của thanh niên áo trắng ... trong đại sảnh, Bố Lại Ân sắc mặt không khỏi trầm xuống, lạnh lùng lên tiếng.
Trong đại sảnh, ánh mắt của tất cả khách nhân đều toát ra vẻ hưng phấn, hiển nhiên là muốn xem náo nhiệt rồi.
Linh Dược các này tuy rằng là do Bác Trữ gia tộc có thanh danh rất lớn trên đại lục mở ra, nhưng thế lực của Bác Trữ gia tộc ở Linh châu trung bộ đại lục, hơn nữa, theo một ít tin tức thì mấy năm gần đây ra, bởi vì đắc tội thế lực kia nên tình huống của Bác Trữ gia tộc một năm không bằng một năm, Linh Dược các vốn mở ra trên khắp đại lục, thậm chí Linh Dược các trong một số thành trì còn đụng phải cướp bóc, chuyện này trước giờ chưa bao giờ xảy ra.
Mà La Văn đại công tử này chính là đại thiếu gia của Bố Mặc gia tộc, Linh Dược thế gia lớn nhất Ung châu, nghe nói cực kỳ được tộc trưởng Bố Mặc gia tộc yêu thích, Bố Mặc gia tộc này ở Đoan Mộc thành cũng mở ra Trân Bảo lâu chuyên môn thu mua Linh Dược, chế biến Linh Dược tề, nhưng cũng không xích mích gì với Linh Dược các. Hôm nay, hai thế lực lớn này đúng là vì một cây thất giai Hoàng cấp Linh Dược mà phát sinh xung đột, chuyện này khiến rất nhiều người ở tràng trong nội tâm đều tràng đầy chờ mong.
Mỗi người cũng biết, Linh Dược các trải rộng đại lục, đã mang đến rất nhiều Linh Dược tề cho các thế lực trên đại lục, nhưng cũng cướp đoạt rất nhiều tài nguyên của thế lực bản thổ, như Bố Mặc gia tộc này, thân là Linh Dược thế gia bản thổ Ung châu nên quan hệ giữa cả hai vốn cũng không được tốt lắm.
- Không hợp quy củ?
Trong đại sảnh, thanh niên áo trắng nở nụ cười:
Quy củ là người định đấy, hơn nữa, mua sắm vật phẩm, người trả giá cao được, nhưng chuyện khác đều là hư vô cả.
- Như vậy, ta cho ngươi một trăm triệu linh tệ, Thần Hi thảo này của ngươi bán cho ta đi.
Thanh niên áo trắng nhìn về phía Kiệt Sâm, đạm mạc lên tiếng.
Híz-khà-zzz
Trong đại sảnh, không ít người không nhịn được hít một ngụm khí lạnh, hiển nhiên là vì giá tiền của thanh niên áo trắng này mà lắp bắp kinh hãi.
Một trăm triệu linh tệ, đây tuyệt đối không phải là một số lượng nhỏ, tuy rằng thất giai Hoàng cấp Linh Dược cũng là vật báu vô giá, nhưng thất giai Hoàng cấp Linh Dược bình thường cũng chỉ có cái giá này, coi như đấu giá thì cũng như thế.
Cho dù lúc trước theo lời La Văn thì Thần Hi thảo này hiển nhiên cũng không chỉ là thất giai Hoàng cấp Linh Dược bình thường, nhưng giá cả thế này thực sự cũng không thấp rồi.
- Một trăm triệu, Bố Lại Ân Các chủ, ta ra một trăm triệu linh tệ, ta nghĩ ngươi chắc có lẽ không có ý kiến gì hả?
Thanh niên áo trắng cười nhạt nhìn qua Bố Lại Ân, nhưng hắn biết rõ, Bác Trữ gia tộc của Linh Dược các gần đây gặp phải một ít đại à phiền toái, tài chính cực kỳ thiếu, Linh Dược tề cung ứng không được, khiến cho các sinh ý trong Linh Dược các cũng không được tốt, lấy năng lực của Bố Lại Ân Các chủ rất khó thoáng một phát xuất ra nhiều tài chính như vậy.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người trong đại sảnh đều dời ánh mắt về phía Bố Lại Ân Các chủ bên cạnh Kiệt Sâm, rất hiển nhiên, bọn họ đều muốn xem xem, Bố Lại Ân Các chủ này sẽ có phản ứng gì.
Bố Lại Ân Các chủ lạnh như băng nhìn La Văn, lại nhìn vào Thần Hi thảo chín lá trong tay Kiệt Sâm, đạm mạc nói:
- Kiệt Sâm công tử, ta ra một trăm triệu 5000 vạn.
- 200 triệu
La Văn cười cười, trực tiếp tăng giá lên gấp đôi.
Xôn xao
Toàn bộ đại sảnh lập tức có chút xôn xao, trên mặt không ít người đều lộ ra vẻ rung động.
Bình thường khi bán ra thất giai Hoàng cấp Linh Dược sẽ rất ít dùng linh tệ đến hối đoái, đều dùng ngũ giai, lục giai Linh Dược tề, hoặc là một ít vật phẩm đặc thù phẩm giai cao cấp, lần này động cái hơn trăm triệu linh tệ quả thật mang đến cho mọi người một loại cảm giác rất rung động
Trong đại sảnh, Bố Lại Ân Các chủ sắc mặt không khỏi biến đổi.
- 200 triệu 5000 vạn
Cuối cùng, Bố Lại Ân vẫn khẽ cắn môi, lại ra giá.
- Ba trăm triệu.
La Văn cười nhạt, lại lần nữa mở miệng, trực tiếp đẩy giá cả lên đến ba trăm triệu, ngữ khí của hắn tùy ý, tựa hồ như hoàn toàn không để ba trăm triệu này ở trong lòng vậy.
Nghe được giá cả ba trăm triệu, sắc mặt Bố Lại Ân Các chủ không khỏi trở nên có chút khó coi, gần đây bởi vì chuyện của gia tộc mà tài chính trong cách Linh Dược các trên khắp đại lục đều khó khăn, trừ bỏ chi tiêu và quay vòng thông thường của Linh Dược các, hôm nay tất cả tài chính Bố Lại Ân có khả năng lấy ra cũng chỉ có 300 triệu thôi.
Nhưng Thần Hi thảo này thực sự quá mức quý hiếm, Bố Lại Ân thật sự không muốn buông tha nó.
- Như thế nào, Bố Lại Ân Các chủ, không còn tiền nữa sao?
Trên mặt La Văn mang theo nét cười, trong đôi mắt mang theo khinh thường trào phúng lên tiếng.
Bố Lại Ân sắc mặt âm trầm như nước, ngắm nhìn La Văn, khẽ cắn môi, lên tiếng nói:
- Ba trăm triệu 1000 vạn
- Ba trăm triệu 1000 vạn? Ha ha
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Nghe được báo giá của Bố Lại Ân Các chủ, La Văn lại không nhịn được cười, trong nét cười tràn đầy vẻ dương dương đắc ý:
- Bố Lại Ân Các chủ, Linh Dược các ngươi dầu gì cũng là cửa hàng thanh danh hiển hách trên đại lục, Bác Trữ gia tộc càng là thế lực lớn đỉnh tiêm, không nghĩ tới lại không phóng khoáng như vậy, thêm 1000 vạn, ngươi cũng thật không biết xấu hổ đấy.
- Ba trăm triệu 5000 vạn.
La Văn quay đầu nhìn về phía Kiệt Sâm, nắm chắc thắng lợi trong tay lên tiếng.
Bố Lại Ân xanh mặt, nhưng lại không nói gì nữa, Thần hi thảo chín lá này quý hiếm vô cùng, ba trăm triệu 5000 vạn thoạt nhìn nhiều, nhưng một khi Thần Hi thảo thành công phối chế thành Thần Hi dược tề, cái giá tiền này tuyệt đối không coi vào đâu, nhưng Bố Lại Ân thiếu thốn tài chính lại không cách nào tăng thêm được nữa.
- Kiệt Sâm công tử, nói thực ra, đối với Thần Hi thảo này của ngươi, lão hủ rất có hứng thú, chỉ tiếc, ta chí có thể thêm 300 triệu 1000 vạn, bất quá. . .
Bố Lại Ân nhìn qua Kiệt Sâm, thành khẩn lên tiếng:
- Nếu như công tử tin được tại hạ, trước hết thu Thần Hi thảo lại, chờ ta xin chỉ thị của cao tầng Linh Dược các chúng ta, ta tin tưởng, Linh Dược các chúng ta tuyệt đối nguyện ý dùng một giá tiền cao hơn để thu mua Thần hi thảo của công tử.
- Đương nhiên, nếu công tử không muốn, nếu La Văn công tử đã nguyện ý ra giá ba trăm triệu 5000 vạn, công tử cứ bán cho La Văn công tử đi, mua bán không xả thân nghĩa tại, hi vọng công tử lần sau có Linh Dược, còn có thể bán cho Linh Dược các ta.
Bố Lại Ân Các chủ rất nghiêm túc mở miệng.
- Bố Lại Ân Các chủ, ngươi thua cũng thua rồi, còn nói nhảm nhiều như vậy làm gì, ngay cả một cây thất giai Linh Dược cũng mua không nổi, ta xem, Linh Dược các các ngươi hay là sớm dọn khỏi Đoan Mộc thành đi, tránh cho mất mắt xấu hổ, khiến người cười đến rụng răng.
La Văn cười lạnh, lại dời ánh mắt lên trên người Kiệt Sâm, càng mỉm cười nhìn Khắc Lôi Nhã.
- Các hạ là gọi là Kiệt Sâm, không biết vị tiểu thư này, xưng hô như thế nào?
La Văn toát ra một dáng cười nhiệt tình với Khắc Lôi Nhã, chắp tay nói.
Cử chỉ của hắn khách khí, thần thái tiêu sái, hiển nhiên, đối với biểu hiện của mình lúc nãy ở trước mặt Khắc Lôi Nhã, hắn tràn đầy tự tin.
Bất quá đối mặt với lời hỏi thăm của hắn, Khắc Lôi Nhã lại căn bản không thèm liếc hắn một cái, thủy chung đứng ở bên cạnh Kiệt Sâm, phảng phất như coi La Văn kia như không khí vậy.
Trực tiếp bị Khắc Lôi Nhã bỏ qua, La Văn kia cũng là nao nao, chợt cảm thấy xấu hổ, nhiều năm như vậy, hắn vẫn là lần đầu tiên bị nữ nhân đối xử như thế, hơn nữa còn là sau khi ra thủ bút lớn như lúc trước, bất quá càng như thế thì trong lòng hắn càng nhảy lên kịch liệt.
- Hừ, cũng không biết là đệ tử của một gia tộc suy tàn nào, nghèo đến nỗi ngay cả thất giai Hoàng cấp Linh Dược cũng phải xuất ra để bán, bất quá lại rất có khí chất, thần thái lại lạnh như vậy, nếu có thể đặt nàng ở dưới háng thì không biết sẽ có tư vị thế nào nữa.
Trong nội tâm La Văn cảm thấy một tia lửa nóng, từ sâu trong đôi mắt hiện lên một tia dâm tà, bất quá rất nhanh liền biến mất, rồi sau khoát tay với mấy người sau lưng
Lập tức, một trong số mấy người hầu phía sau hắn vội vàng từ trên người lấy ra bốn tấm linh tạp, trong đó ba tấm màu vàng, một tấm khác lại màu đỏ, đi tới.
- Nơi này là ba trăm triệu 5000 vạn, có thể trực tiếp hối đoái ở bất cứ nơi nào trên đại lục.
La Văn cười lên tiếng, trong miệng nói xong, đồng thời liền muốn đi tới lấy ôn linh ngọc hộp trong tay Kiệt Sâm:
- Để cho ta tới nhìn xem, Thần hi thảo chín lá này đến tột cùng có chỗ nào đặc thù.
Nhưng mà không đợi tay của hắn đụng phải hộp ngọc trong tay Kiệt Sâm.
BA~ Ôn linh ngọc hộp bị Kiệt Sâm thoáng một phát khép lại.
- Ta có nói muốn bán cho ngươi rồi sao?
Thanh âm lạnh lùng bình thản vang lên trong đại sảnh.
La Văn khẽ giật mình, chẳng những là hắn, ngay cả bọn người Bố Lại Ân Các chủ cũng ngây ngẩn cả người.
Những người khác đang xem náo nhiệt bỗng ngây người, Kiệt Sâm này có ý tứ gì? Là ngại la Văn công tử ra giá tiền thấp sao?
- Bố Lại Ân Các chủ, lúc trước ngươi gia giá ba trăm triệu 1000 vạn sao?
Trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, Kiệt Sâm đưa hộp ngọc trong tay vào tay Bố Lại Ân.
- Ba trăm triệu 1000 vạn, ta bán đi
- Cái này. . .
Trong đại sảnh, tất cả mọi người đều ngây dại.
Mà ngay cả Bố Lại Ân Các chủ cũng không rõ đến cùng xảy ra chuyện gì, sững sờ nhìn qua hộp ngọc trong tay.
Mà gương mặt thủy chung mang theo mỉm cười của La Văn giờ khắc này lại bỗng nhiên lạnh băng, một mảnh âm trầm.
- Ba trăm triệu 1000 vạn, ta bán đi!
Lúc Kiệt Sâm nói ra những lời này, tất cả mọi người ở đây đều thất thần, cơ hồ không thể tin được lỗ tai của mình.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ trong đại sảnh yên tĩnh im ắng, một mảnh tĩnh mịch, hào khí vô cùng quỷ dị .
Phải biết rằng, La Văn đại công tử của Bố Mặc gia tộc trước kia đã ra giá ba trăm triệu 5000 vạn ah, nhưng thanh niên tóc đen này lại hồn nhiên không quan tâm đến, dùng giá cả thấp hơn 4000 trực tiếp bán cho Bố Lại Ân Các chủ của Linh Dược các, ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn La Văn đại công tử, cái này khiến trong đầu mọi người nhất thời đều xoay chuyển.
Trên đời này nào có người nào làm sinh ý như vậy? Chẳng lẽ thanh niên này có mâu thuẫn với Bố Mặc gia tộc sao?
Không ít trong lòng người đều suy đoán, tràn ngập nghi hoặc, đồng thời ở sâu trong đôi mắt còn toát ra thần sắc vô cùng hưng phấn, hiển nhiên, chuyển phát triển càng ngày càng thú vị rồi.
Bọn hắn nào biết đâu rằng, đối với Kiệt Sâm mà nói, vô luận là ba trăm triệu 1000 vạn hay là ba trăm triệu 5000 vạn, đều không đáng kể chút nào, Thần Hi thảo này cũng chỉ là một loại Linh Dược phẩm giai thấp nhất hắn lấy ra từ giới chỉ để đổi linh thạch thôi.
- Các hạ, ngươi đây là ý gì?
Trong đại sảnh, La Văn sắc mặt âm trầm, ánh mắt lạnh như băng nhìn qua Kiệt Sâm, trong miệng lạnh lùng lên tiếng.
Vẽ mặt, đây là con mẹ nó trắng trợn vẽ mặt.
Nếu Kiệt Sâm vì giá tiến hắn đưa ra không cao mà cự tuyệt thì trong nội tâm La Văn dù khó chịu nhưng còn có thể tiếp nhận, nhưng Kiệt Sâm ngay cả hỏi cũng không hỏi hắn , đã dùng giá cả thấp hơn mình cả 4000 vạn để trực tiếp bán cho Linh Dược các Bố Lại Ân Các chủ, tựa hồ hoàn toàn coi hắn thành không khí, cái này khiến La Văn bừng bừng lửa giận.
Hắn trước kia còn dương dương đắc ý, dùng tư thái cường thế xuất hiện, ở trước mặt rất nhiều quý tộc Đoan Mộc thành đánh bại Linh Dược các Bố Lại Ân Các chủ, đã nhận được Thần hi thảo này, trong nội tâm hăng hái, nhưng theo lời nói của Kiệt Sâm rơi xuống, hắn trước kia còn dương dương đắc ý liền thoáng cái biến thành trò cười của tất cả quý tộc Đoan Mộc thành, mà tư thái cường thế trước kia của mình lại giống như một con khỉ nhảy nhót lung tung vậy, khiến La Văn căn bản không cách nào tiếp nhận.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Một sát na này, trong toàn bộ đại sảnh, ánh mắt mọi người đều lập tức rơi vào trên người Kiệt Sâm, muốn xem hắn trả lời thế nào.
Nhưng mà Kiệt Sâm ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn La Văn, chỉ dời ánh mắt lên trên người Bố Lại Ân Các chủ đang ngây ngốc đứng đó.
- Như thế nào? Chẳng lẽ Bố Lại Ân Các chủ không muốn Thần Hi thảo này sao?
Kiệt Sâm đạm mạc lên tiếng.
Lời nói của Kiệt Sâm lại khiến Bố Lại Ân Các chủ đang ngốc ở đó mạnh mẽ hồi phục thần trí.
- Không, không Kiệt Sâm công tử kính xin ngài chờ một chốc, ta sẽ chuẩn bị tốt linh tệ
Bố Lại Ân Các chủ thần sắc tràn đầy kích động và mừng rỡ, hắn không rõ Kiệt Sâm tại sao phải cự tuyệt giá cả của La Văn, nhưng Thần hi thảo mất mà được lại, khiến Linh Dược các Các chủ hắn trong lòng mừng rỡ như điên.
Về phần đối mặt với La Văn đang nghiến răng nghiến lợi , Kiệt Sâm lại hoàn toàn không thấy sự hiện hữu của hắn.
- La Văn đại công tử, hôm nay vậy mà kinh ngạc rồi.
Đám khách quý thầm nghĩ trong lòng, nhưng không dám nói lời nào chỉ ở một bên nhìn xem La Văn ứng phó như thế nào.
- Đáng giận!
Giờ khắc này, phẫn nộ trong lòng La Văn cũng triệt để bạo phát.
- Hắn cũng dám bỏ qua ta! ! !
La Văn sắc mặt tái nhợt ánh mắt hung ác.
Hắn, La Văn! Đại công tử của Ba Châu đệ nhất Linh Dược thế gia Bố Mặc gia tộc, tộc trưởng tương lai của Bố Mặc gia tộc, với tư cách là Linh Dược thế gia của Ba Châu, thế lực của Bố Mặc gia tộc ở đây rất lớn, ngoại trừ đệ nhất gia tộc Lạc Tư gia tộc khống chế Đoan Mộc thành ra, Bố Mặc gia tộc hắn chính là gia tộc cường đại nhất, khống chế mấy chục tòa thành trì trong châu.
Nếu như nói tại Ba châu và mấy mảnh địa vực chung quanh, Lạc Tư gia tộc là hoàng đế thì Bố Mặc gia tộc hắn chính là chư hầu một phương, mà trong mấy chục toàn thành trì mà Bố Mặc gia tộc khống chế, Bố Mặc gia tộc Đại công tử La Văn hắn chính là thổ hoàng đế khống chế gần ngàn vạn con dân.
Thân phận như vậy cao quý đến thế nào chứ? Đi tới chỗ nào cũng đều được vạn người ủng hộ cả.
Mà nếu...
Ngay vừa rồi vì chén ép Linh Dược các đối đầu với Bố Mặc gia tộc nên hắn đã cường thế ra tay, vung tiền như rác, dùng giá cả Linh Dược các không cách nào phản kháng giành được Thần Hi thảo, nếu như Kiệt Sâm không hài lòng giá cả, uyển chuyển từ chối, vậy thì La Văn còn không đến mức tức giận như thế, nhưng ở trước mặt mọi người, Kiệt Sâm vậy mà hoàn toàn không thấy sự hiện hữu của hắn, ngược lại giá tiền thấp hơn bán Thần hi thảo cho Linh Dược các, bảo La Văn như thế nào không thẹn quá hoá giận, như thế nào không giận dữ chứ?
Chuyện này một khi truyền đi, bảo mặt mũi La Văn đại công tử hắn để vào đâu? Chuyện này sẽ trở thành trò cười trong miệng mọi người mất.
Xoạt!
Cảm nhận được nộ khí phát ra từ trên người công tư mình, vài tên hộ vệ sau lưng La Văn đều tiến lên trước một bước, mặt mũi tràn đầy hung ác lạnh lùng nhìn chăm chú vào Kiệt Sâm, tư thái kia giống như chỉ cần La Văn ra lệnh một tiếng thì sẽ ra tay ngay.
- Xú tiểu tử, công tử nhà ta nói chuyện với ngươi, ngươi có thái độ gì thế?
Trong đó một gã hán tử đen gây, trong đôi mắt càng lộ ra hung quang, trong miệng quát chói tai lên tiếng, một cổ khí cơ đáng sợ từ trong cơ thể hắn thoáng một phát phóng thích, linh lực cường đại tung hoành tàn sát bừa bãi, uy áp tỏ khắp, khiến chung quanh không ít khách nhân đều không tự chủ được lui về phía sau, mặt lộ kinh hãi.
- Thật sự là phiền toái!
Cảm nhận được khí thế đối phương phát ra, Kiệt Sâm nhướng mày, trong đôi mắt lóe lên tinh quang, muốn ra tay.
Hắn chỉ có nghĩ đến Linh Dược các bán ra Linh Dược, đồng thời hướng Linh Dược các của Bác Trữ gia tộc nghe ngóng tình huống một chút, lại không nghĩ rằng lại bị La Văn này không mời mà tới, thân thân méo mó, ồn ào vô cùng, khiến Kiệt Sâm không khỏi chán ghét.
Dùng thân phận và thực lực của Kiệt Sâm , đối với La Văn này, căn bản không để trong lòng, dù bối cảnh của hắn có lớn hơn đi nữa.
Chỉ có điều theo thực lực tăng lên, tâm tính của Kiệt Sâm cũng trở nên ôn hòa, không giống lúc trước khi vừa mới tiến vào Linh Dược sư tháp động chút là ra tay, thủ đoạn hung mãnh, nhưng nếu La Văn này không thức thời, Kiệt Sâm cũng không ngại gạt bỏ hắn khỏi thế giới này.
Nhưng không đợi Kiệt Sâm ra tay, Bố Lại Ân ở một bên lại sợ Kiệt Sâm bị thương tổn, đã mãnh liệt đi ra, chắn trước người Kiệt Sâm , linh lực đáng sợ cũng từ trong cơ thể hắn thoáng một phát phóng thích, thần sắc phẫn nộ.
- Tháp Mẫu Lạp, ngươi đây là muốn làm gì? Nơi này là Linh Dược các ta, không phải Bố Mặc gia tộc ngươi, chẳng lẽ, ngươi muốn đắc tội Bác Trữ gia tộc sao? ! Hừ, động thủ trong thành, ngươi là muốn khiêu khích uy nghiêm của Bái Nhân Lí Hi thành chủ sao?
Bố Lại Ân gầm lên
Hán tử đen gầy này , chính là hộ pháp của Bố Mặc gia tộc, Tháp Mẫu Lạp, thất giai trung cấp hoàng Linh Sư, thực lực không giống bình thường, hung danh hiển hách, mà Bố Lại Ân Các chủ của Linh Dược các chỉ là một gã thất giai đê cấp hoàng Linh Sư, nhưng chuyện phát sinh ở Linh Dược các, hơn nữa còn là vì bán ra Thần hi thảo nên Bố Lại Ân phải đứng ra, không để đối phương động đến Kiệt Sâm
Hơn nữa trong chủ thành không cho phép chém giết, chuyện nếu náo đến Ba Châu đệ nhất gia tộc tộc trưởng, Đoan Mộc thành thành chủ Bái Nhân Lí Hi đại nhân thì Bố Lại Ân cũng không sợ.
- Đắc tội với Bác Trữ gia tộc ngươi sao? Ha ha, bản thân Bác Trữ gia tộc ngươi cũng sắp chết đến nơi rồi, còn ở nơi này giả trang gì nữa.
Hán tử đen gầy Tháp Mẫu Lạp cười lạnh, khí thế trên người không giảm, đồng thời ánh mắt nhìn về phía La Văn ở một bên, hiển nhiên chờ mệnh lệnh của hắn.
La Văn ánh mắt ngưng lại nhìn qua Bố Lại Ân và Kiệt Sâm, sát cơ trong mắt không chút che giấu.
Bất quá hắn cũng không phân phó Tháp Mẫu Lạp ra tay, sắc mặt thay đổi mấy lần, cuối cùng cố nén nộ khí:
- Tốt, tốt, Bố Lại Ân, xem như ngươi lợi hại, bất quá ngươi chờ đi, Linh Dược các này của ngươi cũng không được bao lâu nữa đâu, còn ngươi nữa tiểu tử, hắc, hắc!
La Văn cười lạnh hai tiếng, ánh mắt như độc xà giống nhìn vào Kiệt Sâm.
- Chúng ta đi.
Trong miệng của hắn quát lạnh, quay người đi ra khỏi Linh Dược các, mà rất nhiều thủ hạ của hắn, cũng hung hăng ngắm nhìn bọn người Kiệt Sâm, vội vàng đuổi kịp bước chân La Văn rời khỏi Linh Dược các.
Trong đại sảnh ẩn ẩn truyền ra trận trận thanh âm nghị luận, sự ẩn nhận của La Văn, khiến không ít khách mới đều có chút giật mình.
Bình thường thanh niên tuổi này , đúng là độ tuổi khí diễm hung hăng càn quấy, giận dữ là ra tay, nhưng không nghĩ tới La Văn đại công tử dưới tình huống thể diện tổn hại lớn như thế còn có thể nhịn được không ra tay, không hỗ là đệ tử đại gia tộc, cũng khiến không ít khách mới phải xem trọng hắn.
- Kiệt Sâm công tử, thật có lỗi, khiến ngươi bị sợ hãi rồi.
Bố Lại Ân nhìn qua bóng lưng La Văn đi xa, cau mày, chợt tràn đầy áy náy lên tiếng với Kiệt Sâm.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden