Bốn phương tám hướng đột nhiên có từng thông đạo luân hồi bay vút lên trời. Đại địa xung quanh càng rung động không ngừng. Bảy mươi hai đạo luân hồi, đột nhiên bồng bềnh xung quanh Nhạc nhi. Lực lượng trong hư không chấn động, xuyên thẳng vào cửu tiêu.
Trong vô cực, ý thức của Diêm Xuyên chấn động từ trong cơ thể Võ Chiếu lui đi ra.
Hồng Quân lại nhốt Mệnh Số lại? Điều này quá khoa trương đi?
Bên trên tế đàn Đại Đế, hai Diêm Xuyên nhanh chóng dung hợp.
Dưới thần thông của Miêu Miêu, Điệp Hậu, khí vận, công đức, vận thế, vận đạo hợp lại làm một, hóa thành khí số. Khí số cuồn cuộn tràn vào trong cơ thể hai Diêm Xuyên.
Ầm ầm ầm!
Hai thân thể Diêm Xuyên gần như tương dung. Nhân thân, cương thi thân dần dần hợp nhất. Nhưng trong cơ thể vẫn có một lực lượng cường đại bài xích.
Nhưng dưới sự thần kỳ của khí số, lực lượng bài xích này chậm rãi biến mất.
Chung Sơn bảo vệ Diêm Xuyên và Miêu Miêu.
Diêm Xuyên ngân đồng nhìn thấy Sát Đế rời đi, cũng lộ ra một tia hiếu kỳ, lao về phía thiên địa.
Ầm ầm ầm!
Diêm Xuyên dung hợp càng ngày càng thành công. Quanh thân Diêm Xuyên bạo phát ra ánh sáng mười tám màu. Trong ánh sáng mười tám màu loáng thoáng có thể nhìn thấy màu thứ mười chín.
- Meo, một khi Diêm Xuyên dung hợp thành công, chính là thập cửu trọng thiên!
Miêu Miêu hưng phấn nói.
Tuy rằng Diêm Xuyên chấn động trước sự cường đại của Hồng Quân, nhưng lúc này hắn vẫn quan tâm tới mình hơn.
Ầm!
Một lực lượng cực lớn từ trong thân thể Diêm Xuyên truyền ra.
Dưới chân Diêm Xuyên ầm ầm tránh khỏi tế đàn Đại Đế.
Diêm Xuyên rốt cuộc đã rời khỏi tế đàn Đại Đế.
Ở trong vô cực, Diêm Xuyên tiếp tục tương dung.
Một phía khác, thân thể Võ Chiếu.
Lúc này ý thức của Vũ Chiếu đã bị tiêu diệt, chỉ còn lại Hồng Quân đang nhốt Mệnh Số lại.
Nất kể Mệnh Số giãy dụa thế nào, đều không tránh thoát được sự giam cầm này.
- Hồng Quân? Ngươi thật sự làm ta kinh ngạc. Tuy nhiên, muốn nhốt ta lại sao? Bất kỳ ai cũng không thể làm được!
Mệnh Số quát.
Trong tiếng rống to, thiên địa đột nhiên phóng ra hào quang chói mắt.
Toàn thiên hạ đột nhiên tuôn ra ánh sáng mười chín màu cuồn cuộn, xông thẳng đến tế đàn Đại Đế.
Vù!
Tế đàn Đại Đế lại tuôn ra lực lượng cuồn cuộn, xông thẳng tới thân thể Võ Chiếu.
- Ta là hồn của thiên địa. Ta bị nhốt, thiên địa tất nhiên cung cấp lực lượng cho ta, phá hủy thân thể này!
Mệnh Số lạnh lùng nói.
Hồng Quân ngồi ở bên trên lưới lớn Mệnh Số.
- Lưới lớn Mệnh Số của ngươi đã bị ta làm đông cứng lại, không có cách nào liên hệ với thiên địa. Chỉ còn lại ba nghìn thiên đạo theo bản năng cứu ngươi. Nhưng đáng tiếc, chúng không cứu nổi ngươi đâu!
Hồng Quân thản nhiên nói.
Trong lúc đang nói chuyện, Hồng Quân vung phất trần lên một cái.
Ầm!
Bên trong thiên địa, đột nhiên có chín quả cầu nhỏ bay ra. Quả cầu nhỏ xông thẳng đến thân thể của Võ Chiếu.
Trong đó có một quả cầu nhỏ lại thông qua Tử Tiêu Cung từ chỗ của Diêm Xuyên bay ra.
Vù!
Chín quả cầu hợp nhất, tiếp theo đột nhiên bao vây xung quanh thân thể Võ Chiếu và cả tế đàn Đại Đế.
Vù!
Sau khi tiến vào hình cầu, nhất thời chặt đứt lực lượng giúp đỡ đến từ trong thiên địa.
- Cái gì? Ngươi chặt đứt sự giúp đỡ của thiên địa đối với ta sao? Ngươi làm sao làm được như vậy? Không thể nào! Ba nghìn thiên đạo theo bản năng cứu ta, sao có thể bị ngươi ngăn cản được?
Mệnh Số nôn nóng nói.
- Tất cả thiên địa, ca tụng là định số. Số lượng đại diễn là năm mươi, định số là bốn mươi chín. Biến số bỏ chạy một trong số đó!
Hồng Quân thản nhiên nói.
- Nơi này? Là thế giới biến số sao?
Mệnh Số đột nhiên kinh ngạc nói.
- Ta nói, ngươi trốn không ra. Thế nhân vẫn cho là ta không chế ngự được ngươi. Nhưng đáng tiếc, phải khiến người khác thất vọng rồi. Bị biến số nhấn chìm, ngươi đã không còn cách xoay chuyển được thiên địa. Mệnh Số, trả giá đắt cho tư tưởng của ngươi đi!
Hồng Quân thản nhiên nói.
Trong lúc đang nói chuyện, từng luồng ánh sáng màu xanh lao về phía ý thức của Mệnh Số bao phủ lấy.
- Ngươi muốn làm gì?
Ý thức của Mệnh Số kinh ngạc nói.
- Ngủ say đi. Để ta nắm giữ tất cả lực lượng của ngươi, tạo phúc cho muôn dân!
Hồng Quân thản nhiên nói, sau đó phất trần vung một cái, vô số ánh sáng màu xanh tuôn ra bao bọc lấy ý thức của Mệnh Số.
- Ngươi muốn làm gì?
Ý thức của Mệnh Số kinh ngạc nói.
- Ngủ say đi. Để ta nắm giữ tất cả lực lượng của ngươi, tạo phúc cho muôn dân!
Hồng Quân thản nhiên nói, sau đó phất trần vung lên một cái. Vô số ánh sáng màu xanh tuôn trào về phía ý thức của Mệnh Số.
Mệnh Số tức điên mà cười:
- Ha ha ha ha, Hồng Quân, ngươi dự định cũng thật là sâu.
Hồng Quân không nói chuyện, phất trần trong tay vung lên một cái.
- Vù!
Đột nhiên, bên trên lưới lớn Mệnh Số, tuyến liên kết mệnh cách của mỗi người bị chặt đứt, khuếch tán ra bốn phương tám hướng, dường như muốn phế bỏ Mệnh Số.
Tuyến liên kết chặt đứt, Mệnh Số không có cách nào khống chế được muôn dân.
- Vù!
Từng cỗ năng lượng màu xanh dày đặc bao phỉ khắp nơi, dường như đang thôi miên Mệnh Số.
Thế giới biến số, Tử Tiêu cung, cũng chính là vị trí địa cầu trong Thái Dương hệ. Khắp nơi đều cực kỳ u ám. Lực lượng biến số cuồn cuộn ngăn cách trong ngoài.
Thế giới thứ nhất dĩ nhiên không có cách nào liên lạc với Mệnh Số được nữa.
Dưới sự thôi thúc của Hồng Quân, ý thức của Mệnh Số dần dần có một chút ảm đạm. Nhưng Mệnh Số chung quy không cam lòng.
- Hồng Quân, ngươi sẽ phải hối hận. Ngươi chỉ là một con sâu thịt đáng chết. Chẳng mấy chốc ta sẽ tỉnh lại. Rất nhanh, đó sẽ là giờ chết của tất cả các ngươi!
Mệnh Số trong sự ảm đạm kêu lên.
- Đúng là ngu xuẩn mất khôn!
Hồng Quân thản nhiên nói.
Thế giới thứ nhất, thiên địa chấn động.
Mặc dù Mệnh Số là kẻ địch của thiên hạ, nhưng nó lại có một thân phận khác. Đó chính là hồn của thiên địa. Muôn dân vì bản thân mình, mà mâu thuẫn với Mệnh Số. Nhưng bản thân Mệnh Số là hồn của thiên địa, tự có ý thức tuyệt đối của mình.
Thiên địa lao nhanh. Sau khi mối liên hệ với Mệnh Số bị cắt đứt, trong nhất thời bốn giới Tây Ngoại Châu áp sát vào nhau.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 13: Người Người Như Rồng
Chương 76: Mệnh Số Thoát Khỏi Tù Đày, Nhị Thập Trọng Thiên!
Nguồn: ST
Ầm ầm ầm!
Theo bản năng, Tây Ngoại Châu đang nhanh chóng sát nhập.
Tây Ngoại Châu hỗn độn một mảnh.
Thế giới Đại Ác, thế giới Đại Thiện, thế giới Đại Thiên, thế giới thứ nhất, một châu cuối cùng rốt cuộc đã dung hợp.
Vô số cường giả trong thiên hạ lộ vẻ kinh hoảng.
Ầm!
Trung Thiên Châu, Nhạc nhi điều động lực lượng của bảy mươi hai đạo luân hồi. Đột nhiên, Tây Ngoại Châu xảy ra thay đổi kịch liệt.
Phần Mộ Tiên Vương đứng bên cạnh Sát Đế.
- Bốn giới hợp nhất, tất cả sắp hoàn toàn hợp nhất sao?
Sát Đế kinh ngạc nói.
- Chém tam thi, hợp tam thi, chí thánh siêu thoát?
Sắc mặt Phần Mộ Tiên Vương trầm xuống.
- Có ý gì?
Nhạc nhi không hiểu nói.
- Kế hoạch lớn của Mệnh Số rốt cuộc đã hoàn thành. Thiên địa siêu thoát, thiên địa sắp vĩnh hằng. Thành tựu trường sinh bất tử. Mệnh Số chắc chắn lại nhận được ân huệ lớn! Muôn dân sắp bị hủy diệt sao?
Phần Mộ Tiên Vương nhất thời biến sắc.
- A?
Nhạc nhi kinh ngạc kêu lên.
...
Cương vực Đông Phương, Đông Phương Điện, Đông Phương Bất Bại đột nhiên nhìn về phía tây.
- Bốn giới rốt cuộc đã hợp nhất hoàn mỹ, sắp trường sinh bất tử sao? Hồng Quân, ngươi vẫn nhốt được Mệnh Số sao? Đại thế đã thành, làm sao vây khốn hắn được nữa? Thời gian, nếu như ngươi có thể cho ta thêm một chút thời gian, thật tốt biết bao!
Đông Phương Bất Bại thở ra một hơi thật dài.
Trong lúc đang nói chuyện, Đông Phương Bất Bại đạp không tiến về phía vô cực.
Trong vô cực, Miêu Miêu, Điệp Hậu lấy thần thông thứ hai, dung hợp khí vận, công đức, vận đạo, vận thế, hình thành khí số.
Lúc này khí số đã hoàn toàn dung hợp trong cơ thể Diêm Xuyên.
Sắc mặt Điệp Hậu, Miêu Miêu trắng xám.
Chung Sơn bảo vệ hai nàng, giao hai nàng cho Diêm Xuyên ngân đồng.
- Mang hai nàng về trong thiên địa đi. Lúc này các nàng quá suy nhược, không chịu nổi chút chấn động nào nữa đâu!
Chung Sơn nói.
Diêm Xuyên ngân đồng gật đầu một cái, lại nhìn về phía bản thể nói:
- Như vậy, bản thể đành nhờ ngươi rồi!
- Yên tâm!
Chung Sơn gật đầu một cái.
Diêm Xuyên ngân đồng vung tay áo một cái, dẫn theo Miêu Miêu, Điệp Hậu nhanh chóng tiến về phía thiên địa.
Chung Sơn nhìn bản thể Diêm Xuyên cách đó không xa.
Nhân thân Diêm Xuyên, cương thi Diêm Xuyên đã hợp lại làm một.
Lúc này Diêm Xuyên được khí số tưới lên thân thể, lực lượng của muôn dân tụ tập, quanh thân Diêm Xuyên toả ra hào quang mười tám màu. Trong hào quang, màu thứ mười chín thi thoảng lóe lên, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể tỏa sáng.
Diêm Xuyên đã đến thời khắc quan trọng nhất. Bất kỳ lúc nào, hắn cũng có thể trùng kích thập cửu trọng thiên?
Chung Sơn bảo vệ ở một bên, đồng thời liếc nhìn về phía cách đó không xa. Đó là một quả cầu nhỏ kim sắc. Trong quả cầu nhỏ, có nơi mà Chung Sơn sinh ra. Địa cầu, nói chuẩn xác, trong quả cầu nhỏ kia chính là Thái Dương hệ, cũng chính là Tử Tiêu cung.
Nhìn thấy Tử Tiêu cung, Chung Sơn liền hiểu rõ đã Hồng Quân ra tay, vây nhốt Mệnh Số ở trong đó.
- Hồng Quân? Cũng thật là đa mưu túc trí!
Chung Sơn thở dài nói.
Ầm!
Đột nhiên, thiên địa phía xa run lên.
Chung Sơn quay đầu nhìn tới, lại nhìn thấy bốn Tây Ngoại Châu đang nhanh chóng dung hợp.
- Bốn giới hợp nhất?
Chung Sơn nhất thời biến sắc.
- Sắp xảy ra chuyện lớn!
Sắc mặt Chung Sơn hết sức khó coi nói.
Bốn giới hợp nhất, chính là ngày thiên địa hoàn mỹ.
Lúc này, Mệnh Số sẽ như thế nào?
Vù!
Đông Phương Bất Bại bước vào trong vô cực.
- Sư tôn!
Liên Thần lập tức bay tới cung kính nói.
Đông Phương Bất Bại không để ý đến Liên Thần, mà cực kỳ thận trọng nhìn chằm chằm vào quả cầu nhỏ kim sắc phía xa.
Dưới thị lực của Đông Phương Bất Bại, hắn dường như có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ bên trong.
Ầm!
Bốn châu hoàn toàn hợp nhất.
Vù!
Trong nháy mắt, vô số hào quang phát ra ở khắp nơi trong thiên địa, trời giáng cam lộ, vô số tường vân bay lượn. Khí tức may mắn cuồn cuộn xông thẳng ra khắp nơi.
Nguyên khí thiên địa đột nhiên nồng đậm thêm gấp mấy lần.
Vô số bách tính trong thiên hạ lộ vẻ kinh ngạc.
Ầm!
Trong nháy mắt bên trên thiên địa phóng ra vô số ánh sáng lộng lẫy. Ánh sáng lộng lẫy hai mươi màu chiếu khắp vô cực.
- Thiên địa hoàn mỹ sao?
Liên Thần kinh ngạc nói.
Phía xa sắc mặt Chung Sơn cũng trầm xuống.
Thiên địa hoàn mỹ? Vậy hồn của thiên địa thì sao?
...
Bên trong Tử Tiêu Cung.
Thân thể Võ Chiếu đứng ở trên sao Hoả. Hồng Quân đã dần dần khiến Mệnh Số ngủ say.
Ý thức của Mệnh Số phát ra ánh sáng mười chín màu. Mầu thứ hai mươi đang chớp hiện. Trong nhất thời, màu thứ hai mươi chợt phát sáng.
Ầm!
Vô số hào quang đột nhiên chiếu khắp nơi. Trong nháy mắt, thân thể Võ Chiếu phóng ra hào quang hai mươi màu.
- Thiên địa hoàn mỹ sao?
Sắc mặt Hồng Quân trầm xuống.
- Rắc rắc rắc rắc!
Mệnh Số đang ngủ mê man toả ra dải ánh sáng hai mươi màu. Dần dần có một loạt những âm thanh phá cấm chế truyền ra. Mệnh Số chậm rãi tỉnh lại.
Vù!
Thở phào một tiếng, Mệnh Số lộ vẻ kinh sợ, thức tỉnh.
Ầm ầm ầm!
Thân thể Võ Chiếu đột nhiên không chịu nổi ý thức trùng kích như vậy, xuất hiện rất nhiều khe nứt.
Hồng Quân nhất thời biến sắc.
- Bổ!
Hồng Quân vung tay lên.
Ầm!
Vô số phản vật chất xông thẳng đến, nhanh chóng bổ khuyết cho thân thể của Võ Chiếu, khiến thân thể Võ Chiếu không bị phá hủy.
- Ha ha ha ha. Hồng Quân, ta đã tỉnh lại. Ta đã tỉnh lại rồi. Ngươi thua, ha ha ha ha!
Tiếng cười lớn của Mệnh Số truyền đến.
- Nhị thập trọng thiên?
Trên mặt Hồng Quân lộ ra một vẻ khó coi.
- Nếu như ở kỷ thứ ba, ngươi làm như vậy, ta thực sự còn trúng kế của ngươi. Nhưng đáng tiếc, đây là kỷ thứ tư. Thiên địa dĩ nhiên đã chém tới tam thi, tam thi lại hợp nhất. Đây là chiều hướng phát triển, không cần ta làm tiếp điều gì, cũng không cần muôn dân làm tiếp điều gì. Thiên địa theo bản năng đã có thể hoàn mỹ. Ta thành công. Nhị thập trọng thiên, Hồng Quân, ngươi đã thua! Chỉ cần đi vào thiên địa, ta sẽ càng siêu thoát, trường sinh bất tử.
Mệnh Số cười to.
Ầm!
Trong nháy mắt Mệnh Số trùng kích thân thể Võ Chiếu, khống chế thân thể này.
Chân đạp tế đàn Đại Đế, trong nháy mắt hắn ra khỏi Tử Tiêu cung, đã xuất hiện ở trong vô cực.
- A!
Mệnh Số quát to một tiếng, toả ra hào quang hai mươi màu chói mắt.
Trong nháy mắt hào quang chiếu khắp vô cực.
Thiên địa phía xa cũng tỏa ra hào quang hai mươi màu chói mắt. Tiếp theo thiên địa dường như hình thành sự cộng hưởng với Mệnh Số, run rẩy mãnh liệt.
Ầm ầm ầm!
Toàn thế giới đều lay động. Ngày tận thế chung quy đã xuất hiện.
- Ha ha ha ha ha!
Mệnh Số cười to.
Nhìn Tử Tiêu cung cách đó không xa, Mệnh Số lộ ra một nụ cười lạnh nói:
- Biến số? Thế giới biến số sao? Biến số cùng định số hợp thành số lượng đại diễn. Nhưng đáng tiếc. Định số của ta sắp hoàn mỹ, không cần biến số nữa, sắp thành tựu số lượng đại diễn. Thế giới biến số à? Lưu lại thì có tác dụng gì?
Mệnh Số đưa tay định nắm lấy.
Vù!
Phía xa, Đông Phương Bất Bại đột nhiên ra tay, nhanh chóng nắm lấy thế giới biến số. Quả cầu nhỏ thoát khỏi ma trảo của Mệnh Số.
- Sao?
Trong mắt Mệnh Số trầm xuống, nhìn về phía Đông Phương Bất Bại.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 13: Người Người Như Rồng
Chương 77: Cùng Đối Chiến Mệnh Số
Nguồn: ST
Đông Phương Bất Bại đạp trong vô cực, lúc này cũng không giữ lại nữa. Trong nháy mắt, quanh thân Đông Phương Bất Bại toả ra hào quang mười chín màu, nhất thời nghênh đón Mệnh Số.
- Đông Phương Bất Bại, thiên hạ đệ nhất nhân kỷ thứ hai. Hắn cũng đạt tới thập cửu trọng thiên sao?
Cách đó không xa sắc mặt Chung Sơn trầm xuống.
Ai có thể ngờ được, kỷ thứ hai lại có thập cửu trọng thiên sinh ra?
- Vù!
Đông Phương Bất Bại chộp lấy Tử Tiêu cung, bỗng nhiên trước mặt trồi lên một lão già áo xanh. Đó chính là Hồng Quân. Hồng Quân tiếp nhận Tử Tiêu cung. Quanh thân hắn phóng ra hào quang mười chín mầu.
- Hồng Quân kỷ thứ ba, cũng là thập cửu trọng thiên sao?
Liên Thần há to mồm, kinh ngạc nói.
- Hai thập cửu trọng thiên? Được. Bên kia còn có một kẻ đang trùng kích thập cửu trọng thiên sao? Ta thực sự đã coi thường đám sâu thịt các ngươi.
Mệnh Số lộ ra một tia kinh ngạc nói.
Cách đó không xa, Diêm Xuyên vẫn đang trùng kích thập cửu trọng thiên. Nhưng hai thập cửu trọng thiên trước mắ, đã khiến Mệnh Số chấn động.
- Đáng tiếc. Nhưng thật đáng tiếc!
Hồng Quân thở ra một hơi thật dài.
Trong mắt Đông Phương Bất Bại cũng lộ vẻ lo lắng.
Mệnh Số nhị thập trọng thiên, lúc này ai có thể ngăn cản được hắn?
- Ha ha ha ha ha. Nhưng đáng tiếc cũng vô ích thôi. Ta nói rồi, bốn giới hợp nhất, muôn dân đều phải chết. Các ngươi không phải muốn bảo vệ bọn họ sao? Đám sâu thịt các ngươi, hiện tại chính là giờ chết của ngươi rồi!
Mệnh Số cười to nói.
- Mệnh Số, ngươi là sinh linh đầu tiên thiên địa sinh ra... !
Hồng Quân cau mày nói.
- Không, ta và thiên địa cùng sinh. Ta là hồn của thiên địa, không giống với đám sâu thịt các ngươi. Các ngươi đều là ký sinh trùng trên người của ta. Thật buồn nôn. Tất cả đều phải chết!
Mệnh Số lạnh lùng nói.
- Không, Mệnh Số, thiên địa sinh ra muôn dân, là ơn của thiên địa, không phải là mong muốn của ngươi. Nhưng muôn dân cũng khiến cho thiên địa càng cường thịnh hơn. Ngay như ngươi, nếu không có muôn dân, cũng chưa có ngươi vô địch như bây giờ. Khẩn cầu Mệnh Số, từ bỏ ý niệm hủy diệt muôn dân, muôn dân nguyện mời ngươi làm chủ!
Hồng Quân lại khẩn cầu.
- Hiện tại biết van cầu ta sao? Lúc trước thời điểm ngươi muốn luyện hóa ta, tại sao lại không nói như vậy? Đáng tiếc. Thật đáng tiếc, điều đó là không có khả năng. Từ khi thiên địa bắt đầu sinh ra sinh linh thứ nhất, ta đã chán ghét các ngươi. Đám sâu thịt buồn nôn. Trên người của ta, làm sao có thể tha thứ cho các ngươi ký sinh được? Tất cả đều phải chết!
Mệnh Số lạnh lùng nói.
Hồng Quân khe khẽ thở dài.
Hắn biết, muốn thay đổi quan niệm của Mệnh Số, căn bản là không thể thực hiện được.
- Đông Phương Bất Bại, ta cần ngươi giúp ta!
Hồng Quân xem về phía Đông Phương Bất Bại.
- Làm thế nào?
Đông Phương Bất Bại nói rất thẳng.
- Ngăn cản Mệnh Số tiến vào thiên địa. Nó chính là hồn của thiên địa. Tuy rằng đạt tới nhị thập trọng thiên, nhưng chung quy chỉ là hồn thể. Một khi nó tiến vào thiên địa, mới có thể dung hợp với thiên địa thành tựu siêu thoát. Nếu như nó tiến vào thiên địa, vậy hoàn toàn khó giải quyết được. Muôn dân nhất định sẽ bị hủy diệt trong nháy mắt. Bây giờ ta muốn ngăn cản hành động của hắn, ta muốn điều động thế tất cả biến số trong giới biến số, vào mệnh cách của ta, cùng phong tỏa Mệnh Số một thời gian. Nhớ kỹ, chỉ có thể được một thời gian. Sau một thời gian ngắn, hắn nhất định sẽ xông lên phá hủy phong ấn do ta dùng mệnh cách của bản thân tạo thành. Tới khi đó, sẽ không bao giờ còn người nào ngăn cản được hắn nữa. Muôn dân nhất định sẽ bị hủy diệt!
Giọng nói oán thán của Hồng Quân vang lên.
- Ta toàn lực giúp ngươi!
Đông Phương Bất Bại trầm giọng nói.
Hồng Quân gật đầu một cái, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Mệnh Số đang ở ngoài xa.
Mệnh Số sống nhờ thân thể của Võ Chiếu. Lúc này ánh mắt Mệnh Số lạnh lẽo, còn có một tia khinh thường.
Hồng Quân mạnh, còn đa mưu túc trí. Nhưng vậy thì thế nào? Một khi Mệnh Số đạt được nhị thập trọng thiên, ép ra khỏi vòng vây của Hồng Quân, còn không phải là chuyện một ý niệm thôi sao?
Lúc này, Mệnh Số chính là tồn tại mạnh nhất.
- Vô tri!
Mệnh Số hừ lạnh một tiếng.
- Lực lượng hoảng sợ, Hồng Quân vô lượng!
Hồng Quân quát nhẹ một tiếng.
Thôi thúc quả cầu nhỏ trong lòng bàn tay. Trong nhất thời, quả cầu nhỏ vỡ tan, hóa thành một vùng tinh không. Trong tinh không, tổng cộng có mười siêu sao. Ở vị trí trung tâm nhất chính là mặt trời. Xung quanh có chín ngôi sao vờn quanh.
Đây chính là thế giới biến số, cũng là Thái Dương hệ trong mắt Chung Sơn.
Thái Dương hệ nằm ở trong vô cực. Vô số phản vật chất cuồn cuộn ngăn cản lực tan rã của vô cực.
- Đại diễn năm mươi, định số bốn mươi chín, biến số là một trong số đó? Thiên địa có thể bình yên trong vô cực, vậy thế giới biến số này cũng có thể!
Mệnh Số lạnh lùng nói.
Thân hình Hồng Quân uốn một cái, hóa thành một con thú lớn mười chín màu, một con giun khổng lồ. Con giun dữ tợn, lúc này lại hiện lên hình dáng trong suốt. Một nửa đang biến thành vài thế giới, một nửa ở trong vô cực.
- A!
Con giun rống to một tiếng, đánh về phía Mệnh Số trước tiên.
- Sâu thịt buồn nôn!
Mệnh Số ầm ầm đánh tới một chưởng.
Ầm!
Một chưởng mạnh mẽ vỗ vào trên người con giun.
- Bành!
Thân thể con giun đổ nát cả một phần diện tích lớn. Nhưng tất cả thế giới biến số lại cuồn cuộn rót phản vật chất tràn vào trong cơ thể con giun. Con giun nhanh chóng phục hồi như cũ.
Quan trọng nhất là con giun bị chém làm chín đoạn. Lúc này mỗi đoạn đều dài ra, hóa thành chín con giun, ầm ầm xông về phía Mệnh Số.
Ầm!
Lực lượng của chín con giun cực lớn, cuồn cuộn lao về phía Mệnh Số.
Hồng Quân điều động tất cả lực lượng của thế giới biến số, gian nan ngăn cản một đòn của Mệnh Số.
- Ha ha, không tồi. Tuy nhiên, còn kém xa!
Mệnh Số cười lạnh nói.
Trong lúc đang nói chuyện, cánh tay của Mệnh Số chậm rãi vươn ra, dường như tụ tập lực lượng càng lớn hơn, muốn hoàn toàn nghiền nát chín con giun.
Ầm!
Đột nhiên, Đông Phương Bất Bại xuất hiện ở gần đó.
Một chưởng ầm ầm đánh về phía Mệnh Số.
- Ừm?
Trong mắt Mệnh Số lộ ra tia sáng lạnh lẽo. Đột nhiên một cánh tay khác đưa lên nghênh đón.
Ầm!
- Phụt!
Đông Phương Bất Bại đột nhiên bị trúng một chưởng, máu tươi phun ra.
Nhưng Đông Phương Bất Bại lại không hề lùi bước.
- Một đám sâu thịt. Chỉ dựa vào các ngươi thôi sao?
Mệnh Số cười lạnh nói. Trong giọng nói rõ ràng lộ vẻ khinh thường đối với hai người.
- Ê a!
Đột nhiên từ chỗ Chung Sơn truyền đến một tiếng động rất lớn. Đó chính là đệ nhất thần thú do Chung Sơn luyện hóa thành, Bát Cực Thiên Vĩ.
Ầm!
Trong nháy mắt Bát Cực Thiên Vĩ cũng xông tới Mệnh Số, giữ Mệnh Số lại.
Từ phía xa, Chung Sơn tỏ ra ngưng trọng nhìn.
Bát Cực Thiên Vĩ cũng toả ra ánh sáng mười chín màu. Đó chính là lá bài tẩy của Chung Sơn. Bát Cực Thiên Vĩ vẫn vô cùng hung hãn. Những thập bát trọng thiên tầm thường căn bản không phải là đối thủ của nó.
Lực lượng của Bát Cực Thiên Vĩ yếu hơn so với Đông Phương Bất Bại, nhưng độ chênh lệnh có giới hạn.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 13: Người Người Như Rồng
Chương 78: Mấy Năm Cuối Cùng
Nguồn: ST
- Sâu thịt? Sâu thịt nhiều hơn, đã muốn cản ta sao? Các ngươi còn chưa đủ!
Mệnh Số cười lạnh nói.
Ầm!
Quanh thân Mệnh Số lan truyền một lực lượng cực lớn. Nhất thời, Đông Phương Bất Bại bị chấn động đến mức lại phun ra một ngụm máu tươi. Toàn thân Bát Cực Thiên Vĩ lại run rẩy mạnh, rõ ràng cũng bị thiệt hại nghiêm trọng.
Chín con giun bị chấn động đến mức bỗng nhiên biến hình, xuất hiện vô số vết nứt.
- Ha ha ha ha, ta chỉ dùng chưa tới một nửa lực lượng, các ngươi đã như vậy sao?
Mệnh Số khinh thường cười to nói.
- Phản kháng? Ha ha ha, ta thích các ngươi phản kháng. Như vậy, giết các ngươi, ta mới càng vui sướng hơn. Hồng Quân muốn chết, Đông Phương Bất Bại muốn chết, Chung Sơn muốn chết. Còn có Diêm Xuyên kia đang trùng kích thập cửu trọng thiên cũng muốn chết. Các ngươi tất cả đều phải chết!
Mệnh Số cười to nói.
Trong lúc đang nói chuyện, Mệnh Số lại đột nhiên rung động. Lực lượng còn mạnh hơn so với lúc trước gấp hai, đột nhiên bạo phát.
Ầm!
Lực lượng cực lớn chấn động, khiến tất cả mọi người trợn tròn hai mắt. Phía xa Chung Sơn ầm ầm đánh ra một quyền.
Tuy nhiên, lực lượng chung quy không đủ.
Chỉ trong chốc lát này, xung quanh đột nhiên xuất hiện bảy mươi hai cột sáng màu xanh lam. Cột sáng tụ tập xung quanh một nữ tử, hóa thành một cánh phượng, chộp về phía Mệnh Số.
Cánh phượng toả ra ánh sáng mười chín màu, mang theo lực lượng không thua kém gì Đông Phương Bất Bại, ầm ầm đồng thời va về phía Mệnh Số.
Ầm!
Lực lượng của Mệnh Số lại một lần nữa bị đỡ được. Tuy nhiên, Đông Phương Bất Bại, Chung Sơn thiệt hại càng nghiêm trọng hơn. Vết rạn trên thân thể của chín con giun cũng càng ngày càng nhiều.
- Hoàng hậu Đại Trăn?
Chung Sơn kinh ngạc nói.
- Thập cửu trọng thiên?
Đông Phương Bất Bại cũng kinh ngạc nói.
Thiên hạ này lại còn có thập cửu trọng thiên sao?
- Lực lượng của Đại Hoàng Tôn? Ha ha ha ha, kỷ thứ nhất, trừ thiên hạ đệ nhất nhân Mệnh Số ra, những người mạnh nhất của các kỷ đều tụ tập đông đủ!
Đông Phương Bất Bại cười to nói.
Người tới chính là Nhạc nhi. Nàng mang theo tất cả lực lượng do Đại Hoàng Tôn ban tặng, ầm ầm đánh ra đòn nghiêm trọng về phía Mệnh Số.
Vô số phản vật chất cuồn cuộn bao phủ xung quanh nàng. Mệnh Số đã đạt tới nhị thập trọng thiên, vốn có thể quét ngang tất cả. Lúc này hắn lại mấy lần đánh ra mà không thể thành công?
- Hừ, các ngươi cũng muốn ngăn cản ta sao? Lại phá cho ta!
Mệnh Số quát to một tiếng.
Mà đúng lúc này, ánh sáng thứ mười chín trên thân thể Diêm Xuyên đang ở cách đó không xa trong nháy mắt toả ra, dần dần trở nên ổn định.
Đông Phương Bất Bại từ phía xa nhìn thấy, trên mặt vui mừng.
Diêm Xuyên phá tan thập cửu trọng thiên, không chút do dự nhanh chóng xông thẳng đến.
Lực lượng của mọi người cực lớn, lại va chạm vào Mệnh Số.
Ầm!
Lực lượng vô tận, bạo phát ở bên trong vô cực, dường như sóng thần cuồn cuộn lao về các phía. Lực lượng mạnh mẽ, thậm chí có loại cảm giác lấp kín vô cực.
Trong mắt Diêm Xuyên chợt hiện lên một tia băng lạnh.
Lúc trước bản thân mình đã có thể cảm nhận được tất cả. Nhưng vì có thể phá tan thập cửu trọng thiên, vẫn nhịn đến bây giờ.
Lực lượng của Đông Phương Bất Bại, lực lượng của Chung Sơn, Bát Cực Thiên Vĩ, lực lượng của Đại Hoàng Tôn, lực lượng Diêm Xuyên, còn có cả lực lượng của thế giới biến số do Hồng Quân điều động đều tác dụng ở trên người Mệnh Số.
Ầm!
Trong va chạm cực lớn, dường như trong nháy mắt, lại dường như trải qua rất lâu.
Trên người Chung Sơn, Bát Cực Thiên Vĩ, Đông Phương Bất Bại, Diêm Xuyên đều xuất hiện vết rạn. Dường như mệnh cách của bọn họ bị Mệnh Số phá vỡ.
Về phần Nhạc nhi, xung quanh xuất hiện một vòng bảo vệ hình quả trứng. Trên vòng bảo vệ hình trứng cũng xuất hiện rất nhiều vết rạn.
Mặc dù mọi người đều đã dùng toàn lực, đều không phải là đối thủ của Mệnh Số sao?
Mọi người lộ vẻ tuyệt vọng. Mệnh Số đạt tới nhị thập trọng thiên, còn ai có thể là đối thủ của hắn?
Lúc này, Hồng Quân thân hóa chín con giun, lại đầy vết nứt. Sau đó chín con giun nứt ra thành vô số từng mảnh, dường như trong nháy mắt sẽ nổ tung.
- Ha ha ha ha ha!
Mệnh Số thoả mãn cười to.
Nhưng trong lúc cười to, hắn lại không chú ý tới, con giun nổ tung thành từng mảnh lại hiện ra một hình dáng, không có phân tán, mà trong nháy mắt bao vây lấy Mệnh Số.
- Ách?
Mệnh Số phục hồi lại tinh thần, có phần sửng sốt.
Nhưng tất cả đều đã muộn. Bởi vì từng mảnh của con giun lại ngưng tụ thành một thể quỷ dị, hóa thành một con giun cực lớn ban đầu. Chỉ có điều lúc này con giun lớn đã nuốt Mệnh Số vào trong bụng.
- Ách?
Mọi người kinh ngạc nhìn cảnh tượng như vậy.
- Hồng Quân, ta lại tới xử lý ngươi, khốn kiếp!
Mệnh Số hét lớn.
Nếu như ban đầu Hồng Quân muốn nuốt Mệnh Số vào, căn bản là chuyện không thể nào làm được. Mhưng Hồng Quân lại giả vờ bị đánh bại, bị đánh thành chín phần, sau đó lại hiện lên bao vây xung quanh Mệnh Số. Cuối cùng tại thời điểm Mệnh Số bất cẩn, liền hóa thành từng mảnh, một lần nữa ngưng tụ thân thể, bao vây Mệnh Số ở bên trong.
Thân thể con giun cực lớn đột nhiên uốn một cái, xông thẳng vào mặt trời của Thái Dương hệ.
Ầm!
Vô số phản vật chất cuồn cuộn xông thẳng tới chỗ con giun.
Mệnh Số ở trong cơ thể con giun giãy dụa. Nhưng thân thể con giun dường như có độ co dãn vô cùng. Mặc cho Mệnh Số giãy giụa thế nào, vẫn không cách nào phá tan được.
- Cảm ơn các vị đã cứu viện, ta lấy lực lượng của thế giới biến số, nhốt Mệnh Số lại. Nhưng thời gian kiên trì sẽ không lâu. Có thể một năm, có thể mười năm. Các ngươi chỉ còn lại thời gian cuối cùng này thôi!
Con giun than thở nói.
Ầm!
Con giun chui vào trong mặt trời của Thái Dương hệ.
Lực lượng biến số cuồn cuộn tràn vào thân thể của con giun. Con giun bắt đầu ngủ đông.
Lưu lại một đám những người đang chấn động.
Quanh thân mọi người xuất hiện vết nứt, rõ ràng vừa nãy mệnh cách đã bị bể nát. Đối với người khác mà nói, cơ bản là hết thuốc chữa, nhưng đối với mọi người mà nói, chỉ cần tu dưỡng một chút là có thể hồi phục.
Vỏ trứng bên ngoài thân thể của Nhạc nhi bị nghiền nát, nhất thời không còn lực lượng của Đại Hoàng Tôn nữa.
Diêm Xuyên nhanh tay lẹ mắt, đỡ được Nhạc nhi, bảo vệ nàng ở trong lòng mình.
Nhạc nhi ở trong lòng Diêm Xuyên, lại lộ ra một nụ cười hạnh phúc.
Chung Sơn, Đông Phương Bất Bại, Diêm Xuyên, nhìn thân thể con giun bên trong Thái Dương hệ. Tất cả đều tỏ ra ngưng trọng.
- Hồng Quân làm được. Hắn đã nhốt được Mệnh Số!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Một năm đến mười năm? Hồng Quân làm được nhiều như vậy, cũng là đủ rồi!
Đông Phương Bất Bại trầm giọng nói.
Diêm Xuyên lại cảm thán. Mình dùng hết toàn lực đạt tới thập cửu trọng thiên, lại phát hiện kẻ địch đã đạt tới nhị thập trọng thiên.
Diêm Xuyên lộ ra một nụ cười khổ.
Mệnh Số thực sự quá mạnh mẽ. Hắn còn chưa vào thiên địa, chưa cùng thiên địa hợp thể, đã vô địch như vậy. Một khi hắn trở về với thiên địa, còn ai có thể là đối thủ của hắn ?
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 13: Người Người Như Rồng
Chương 79: Một Biện Pháp Cực Đoan
Nguồn: ST
Muôn dân sắp bị diệt tới nơi. Chỉ còn lại một năm đến mười năm có thể sống sót sao?
Đông Phương Bất Bại nhìn con giun bên trong mặt trời, trong mắt loé ra một tia kiên định.
Đông Phương Bất Bại quay đầu lại, tiến về phía thiên địa, không có lãng phí thời gian.
Liên Thần ở phía xa, cũng đuổi theo Đông Phương Bất Bại.
Trong chớp mắt, trong vô cực chỉ còn lại Diêm Xuyên, Nhạc nhi và Chung Sơn.
- Còn có mấy năm nữa. Diêm Xuyên, ngươi có thể đạt được tới nhị thập trọng thiên sao?
Chung Sơn quay đầu hỏi.
Diêm Xuyên lộ ra một nụ cười khổ:
- Sao có thể, Mệnh Số mượn lực lượng của tất cả thiên địa, đến hôm nay mới đạt tới nhị thập trọng thiên. Chúng ta có thể vĩnh viễn cũng không thể!
- Nhiều năm nỗ lực, kết quả lại là công dã tràng. Tất cả đều sẽ hủy hoại trong chốc lát!
Chung Sơn khe khẽ thở dài.
- Bất kể như thế nào, ta chống lại Mệnh Số vĩnh viễn sẽ không dừng lại. Cho dù phải đấu đến sinh linh cuối cùng!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Bây giờ mọi chuyện đã thế này. Chúng ta nên làm thế nào?
Chung Sơn cau mày nói.
- Báo cho muôn dân biết, sau mấy năm nữa lại toàn lực chiến đấu một trận đi. Động tác này của Hồng Quân, chung quy đã để cho chúng ta có một cơ hội thở lấy hơi. Sau mấy năm nữa, bất luận kết quả thế nào, chúng ta đều thản nhiên đối mặt!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Được!
Chung Sơn gật đầu một cái.
- Lần này chuyện trong vô cực, ta thấy không cần che giấu muôn dân, cứ báo ra tất cả đi! Muôn dân giúp ta, ta cần cho muôn dân một công đạo!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Được!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
...
Ầm!
Đông Phương Bất Bại và Liên Thần trở lại Đông Phương Điện.
- Sư tôn, muôn dân xong rồi sao? Lần này xong rồi sao?
Liên Thần lộ ra một tia mờ mịt nói.
Đông Phương Bất Bại lại lắc đầu một cái:
- Không, còn có một cơ hội cuối cùng. Hồng Quân nhốt Mệnh Số lại, cho ta cơ hội cuối cùng. Ca có biện pháp hủy diệt Mệnh Số!
- A?
Liên Thần kinh ngạc nói.
Trong mắt Đông Phương Bất Bại loé ra một sự điên cuồng:
- Tuy rằng ta không đạt tới nhị thập trọng thiên, nhưng ta có thể khiến Mệnh Số, phải chết!
Mệnh Số bị Hồng Quân vây khốn trong thế giới biến số. Ít nhất một năm, nhiều nhất mười năm, mới có thể thoát khỏi vòng vây. Kiếp nạn của muôn dân tạm thời đặt xuống.
Diêm Xuyên và Chung Sơn không hề che giấu, công bố ra thiên hạ.
Trong lúc nhất thời, muôn dân thiên hạ đều cảm thấy kinh hoảng.
Tây Ngoại Châu, Thiên giới Đại Chu tan rã.
Võ Chiếu đã chết, quần thần bi thương, thống khổ. Sự thương đau nhanh chóng bị cảm thấy kinh hoảng thay thế.
Muôn dân sắp bị tiêu diệt hết?
Mệnh Số nhị thập trọng thiên căn bản là tồn tại vô địch. Còn ai có thể chống đối?
Tuy rằng kiếp nạn sắp giáng xuống, nhưng Đại Trăn vẫn đang toàn lực vận chuyển. Chung Sơn quốc gia cũng đang toàn lực vận chuyển.
Một tháng đầu, thiên hạ bạo động, những kẻ phạm tội vô số. Rất nhiều người biết ngày tận thế xuất hiện, đã trở nên hoàn toàn điên cuồng.
Nhưng Diêm Xuyên và Chung Sơn chung quy không hề từ bỏ hi vọng, vẫn để quần thần vận chuyển quốc gia, nghiêm khắc trừng trị đối với đám tội phạm.
Quốc gia vẫn hoạt động bình thường, cũng giống như cho muôn dân một phần tự tin. Dần dần, mọi người đều bình tĩnh lại. Bởi vì mọi người chung quy còn có quốc gia của mình để có thể dựa vào, có thể kỳ vọng.
Tháng thứ hai, số tội phạm trong thiên hạ đã giảm xuống mức thấp nhất.
Trong lòng mọi người đều hi vọng, hi vọng những người mạnh nhất có thể đánh bại Mệnh Số.
Bởi vì đám người mạnh nhất này vẫn chưa hề từ bỏ hi vọng, mọi người giống như có tín ngưỡng vậy. Tín ngưỡng khiến niềm tìn của muôn dân trở nên kiên định hơn.
Tây Ngoại Châu, cương vực Bất Tử của Phần Mộ Tiên Vương ngày xưa. Lúc này bốn châu hợp nhất, nhưng Tam Sinh Thạch trong đó vẫn tồn tại.
Ầm!
Tam Sinh Thạch phát ra một tiếng nổ vang, đột nhiên nổ tung. Tiếp theo, từ bên trong có một nữ tử áo trắng chậm rãi đi ra. Đó là một nữ tử tóc ngắn, thân mang một thanh trường đao.
Ầm!
Nữ tử vừa ra, khí thế mênh mông bay vút lên trời. Tất cả Tây Ngoại Châu đều điên cuồng run rẩy.
Tại Hàm Dương Thành, Diêm Xuyên nhìn lại.
- Hoàng? Nàng đã xuất quan sao?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Chung Sơn đứng bên cạnh Diêm Xuyên
Giờ phút này, kiếp nạn của muôn dân sắp giáng xuống. Mọi người đã bỏ qua tranh chấp, cùng nhau nghĩ biện pháp.
- Hoàng cũng đạt tới thập cửu trọng thiên sao?
Chung Sơn ngưng trọng nói.
Tại cương vực Đông Phương, Phần Mộ Tiên Vương, Liên Thần đứng ở trước Đông Phương Điện.
- Thập cửu trọng thiên sao?
Phần Mộ Tiên Vương trừng mắt một cái.
- Là nàng, Hoàng, nàng lại đột phá sao? Lại còn đột phá liền hai tầng?
Liên Thần cũng kinh ngạc nói.
- Không đúng. Xung quanh Hoàng mơ hồ phát ra hai cỗ khí tức. Ngươi có thấy được không? Luân hồi lực, đao phong lực!
Phần Mộ Tiên Vương trừng mắt một cái.
Phần Mộ Tiên Vương tuy rằng tu vi đã giảm xuống, nhưng nhãn lực vẫn còn.
- Ngươi nói vậy là có ý gì?
- Mẫu thân, phụ thân của Hoàng là Đại Hoàng Tôn và Đao Ma Quân Nhất Mộng. Cả hai đã đem tất cả lực lượng chuyển sang cho Hoàng! Nàng thừa kế tất cả lực lượng của Đại Hoàng Tôn sao? Đại Hoàng Tôn sẽ không thức tỉnh sao?
Phần Mộ Tiên Vương nheo mắt nói.
- Đại Hoàng Tôn không thức tỉnh nữa sao?
- Đại Hoàng Tôn, có thể nàng hiểu rõ, cho dù mình thức tỉnh cũng không cứu vớt được muôn dân. Cho nên, nàng bỏ qua cơ hội thức tỉnh, đem tất cả lực lượng cho Hoàng. Bảy mươi hai luân hồi, Đại Hoàng Tôn? Ha ha!
Phần Mộ Tiên Vương lộ ra một nụ cười khổ.
- Hoàng rất lợi hại, thường xuyên có thể chiến đấu vượt cấp. Đại Hoàng Tôn muốn Hoàng đối phó với Mệnh Số sao? Thập cửu trọng thiên, không phải có thể vượt cấp sao?
Liên Thần ước ao nói.
- Vượt cấp, ha ha, không thể nào. Càng về sau, chênh lệch càng lớn. Năm đó Minh Hà rất mạnh sao? Vạn thập bát trọng thiên liệu có thể đánh thắng được một Mệnh Số thập cửu trọng thiên sao? Không thể nào, huống gì Mệnh Số là nhị thập trọng thiên.
Phần Mộ Tiên Vương cười khổ nói.
- Vậy làm sao bây giờ?
Liên Thần cau mày nói.
- Không biết!
Phần Mộ Tiên Vương khổ sở nói.
- Sư tôn còn đang bế quan. Sư tôn nói có biện pháp giết chết Mệnh Số!
Liên Thần nhìn đại điện phía sau.
Phần Mộ Tiên Vương nhìn tới, hít sâu một cái nói:
- Kỷ thứ hai, không ai nhìn thấu Đông Phương Bất Bại. Ta cũng không biết, càng không nghĩ tới hắn đã đạt tới thập cửu trọng thiên. Hi vọng hắn có thể thành công!
- Phải!
Liên Thần gật đầu một cái.
...
Tây Ngoại Châu dần dần bình tĩnh.
Hoàng nhìn Hàm Dương một chút, cũng không hề đi vào, mà đạp không tiến vào cõi âm.
Tại cửa Hàm Dương.
Chung Sơn nhìn một chút, cuối cùng hít sâu một cái nói:
- Đại Hoàng Tôn đại nghĩa, vợ chồng bọn họ lại bỏ qua cơ hội thức tỉnh!
- Ừm!
- Chung Sơn, việc lần này vẫn cần ngươi đi gặp. Có lẽ đây là biện pháp duy nhất để đối phó với Mệnh Số!
Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.
- Ồ? Ngươi có biện pháp đối phó với Mệnh Số sao?
Chung Sơn hiếu kỳ nói.
- A, một biện pháp cực đoan. Ngươi đi theo ta đi!
Diêm Xuyên nói.
Nói xong, hai người đi về phía trong một đại điện.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden