Thiên Tôn Trọng Sinh Tác giả: Thần Kiếm -----oo0oo-----
Chương 140 : Chỉ điểm trình độ luyện khí của hắn
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Mấy vị trưởng lão tộc người lùn khác trên đài chủ tịch cũng bật cười.
Nhưng khi tiếng cười của mấy vị trưởng lão tộc người lùn vang lên thì bỗng bên dưới vang tiếng đỉnh lô ngâm nga, một đỉnh lô năm chân phóng lên cao.
Đại trưởng lão Vi Hải, đám tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên ngây ra, tập thể ngoái đầu. Họ nhìn thấy trong đỉnh lô năm chân tỏa ánh sáng bắn lên trời, một vũ khí như kiếm như đao mà lại không giống chậm rãi bay ra từ nắp đỉnh.
- Thật... Thật sự luyện khí ra?
Nụ cười trên mặt đám Đại trưởng lão Vi Hải đông cứng, không dám tin nhìn vũ khí như đao như kiếm.
Dù chưa giám định nhưng lấy ánh mắt của họ nhìn ra được đây tuyệt đối là vũ khí từ huyền phẩm trở lên.
Vũ khí từ huyền phẩm trở lên nghĩa là nói thanh niên tóc đen sẽ vào vòng đấu tiếp theo?
Nghĩa là nói mới nãy thanh niên tóc đen vỗ đỉnh lô không phải đang chơi? Thật sự luyện khí?
Da mặt đám Đại trưởng lão Vi Hải co giật.
Theo lời Đại trưởng lão Vi Hải lúc trước đã nói, bọn họ uổng phí luyện khí nhiều năm?
Đám Đại trưởng lão Vi Hải như vậy thì trưởng lão Vi Trang cũng kinh ngạc nhìn tình hình trước mắt.
Tay phải Long Kình Thiên búng một cái, bắn vũ khí như đao như kiếm lên đài chủ trì. Đại đội trưởng đài chủ trì cầm lên giám định, càng nghiên cứu thì biểu tình của gã càng quái dị.
Tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên thấy vị trưởng lão giám định biểu tình quái dị thì thầm nhủ.
"Không lẽ mới rồi đoán sai? Thanh vũ khí này căn bản không ra gì?"
Đinh nghĩa không ra gì nghĩa là vũ khí như đao như kiếm căn bản không phải vũ khí từ huyền phẩm trở lên, thậm chí không là hoàng phẩm đê giai.
Vũ khí như vậy căn bản là phế khí!
Đám Đại trưởng lão Vi Hải thấy biểu tình của trưởng lão giám định thì mặt mày thả lỏng, họ có cùng suy nghĩ như tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên.
Một vị trưởng lão tộc người lùn cười nói:
- Ta đã nói mà, vỗ lung tung như vậy căn bản không có khả năng luyện chế ra vũ khí gì!
- Nếu như vậy cũng có thể luyện chế ra huyền phẩm vũ khí, vậy là ngay cả con nít ba tuổi cũng luyện khí được?
Một trưởng lão tộc người lùn khác cười nói:
- Cứ vỗ lung tung hướng đỉnh lô ai mà không làm được? Ngay cả con nít một tuổi biết bò cũng có thể!
Đại trưởng lão Vi Hải cười nói:
- Mới rồi chúng ta suýt bị tiểu tử này lừa gạt, lúc trước ta cũng trông nhầm, cho rằng vũ khí không giống cái gì này là huyền phẩm sơ giai.
Nghe đám Đại trưởng lão Vi Hải đùa cợt, trưởng lão tộc người lùn giám định vũ khí da mặt co giật.
Trưởng lão tộc người lùn đó nói:
- Thanh vũ khí này không phải huyền phẩm sơ giai, nó là huyền phẩm đỉnh giai.
Huyền phẩm đỉnh giai!
Bốn chữ như sét giữa trời xanh.
Đám Đại trưởng lão Vi Hải ngẩn ra, biểu tình ngơ ngác.
Ngay cả chấp pháp trưởng lão Vi Trang cũng giật mình kêu lên:
- Thế nhưng, thế nhưng là huyền phẩm đỉnh giai!
Trên đài chủ tịch hoàn toàn yên tĩnh.
Trưởng lão tộc người lùn kia giám định xong thì biểu tình phức tạp nói với Long Kình Thiên:
- Ngươi có thể vào vòng tiếp theo.
Trong ánh mắt chăm chú của đám Đại trưởng lão Vi Hải, Long Kình Thiên chậm rãi đi ra khỏi quảng trường đại hình.
- Thế nhưng là huyền phẩm đỉnh giai! Ta không có nghe lầm đi?
- Ngươi không nghe lầm, trưởng lão tộc người lùn giám định thật sự nói là huyền phẩm đỉnh giai.
- Thật là không có thiên lý, tùy tiện vỗ đỉnh lô cũng luyện chế ra được vũ khí huyền phẩm đỉnh giai?
- Bà nội nó, tên kia vỗ đỉnh lô như thế nào các ngươi có thấy không? Cho dù cho ta mười canh giờ cũng cũng không thể luyện ra huyền phẩm vũ khí. Ta muốn thử vỗ như tiểu tử kia xem coi có thể vỗ ra vũ khí huyền phẩm đỉnh giai không!
Một số thí sinh kinh thán, bàn tán, có người bắt chước Long Kình Thiên vỗ vào đỉnh lô.
Một người.
Hai người.
Ba người.
Tiếng vỗ đỉnh lô bùm bùm ầm ĩ.
Trên đài chủ tịch, đám tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên nhìn bên dưới nhiều thí sinh bắt chước Long Kình Thiên vỗ đỉnh lô thì mặt lúc xanh lúc đỏ, ai nấy lòng buồn bực.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn mấy thí sinh trên quảng trường bắt chước Long Kình Thiên vỗ đỉnh lô, làm nó buồn cười há mồm cười to:
- Đại ca, ngươi nhìn những tiểu tử kia kìa, bắt chước ngươi vỗ đỉnh lô!
Có thấy người ngu nhưng chưa gặp ngu như vậy.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch cũng nở nụ cười.
Long Kình Thiên lắc đầu cười nói:
- Chúng ta đi thôi.
Những thí sinh bắt chước Long Kình Thiên vỗ đỉnh lô đều là Luyện Khí Sư tự biết mình không thể trong vòng mười canh giờ luyện chế ra huyền phẩm vũ, bọn họ ôm tâm tình ngựa chết trị thành ngựa sống cũng bình thường.
Đại trưởng lão Vi Hải nhìn người lùn Vi Ân, Long Kình Thiên rời đi, nhướng mày.
- Không lẽ là bọn họ?
Đại trưởng lão Vi Hải liếc trưởng lão Vi Trang ngồi bên cạnh.
Đại trưởng lão Vi Hải thấy người lùn Vi Ân liền đoán ra thanh niên tóc đen mới nãy vỗ đỉnh lô ra vũ khí huyền phẩm đỉnh giai chắc là người hai ngày trước nhi tử của gã nhắc đến.
Dù Long Kình Thiên đã rời đi nhưng đám tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên, Đại trưởng lão Vi Hải không bình tĩnh nỗi lòng.
Hiển nhiên bọn họ không thể hiểu nổi Long Kình Thiên làm cách nào luyện chế, hoặc nên nói là làm sao vỗ ra vũ khí như đao như kiếm kia.
Hòi lâu sau, tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên mở miệng nói:
- Các ngươi có nhìn thấy thanh niên tóc đen làm sao luyện chế ra huyền phẩm vũ khí đó không?
Giọng tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên trầm thấp, có chút mất mác.
Lúc trước tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên tự nhận về mặt luyện khí ở vị diện thiên man này ít nhất vào mười hàng đầu, nhưng hiện tại không thể nhìn ra thanh niên tóc đen kia dùng cách nào luyện chế ra huyền phẩm vũ khí.
Điều này khiến tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên bị kích thích rất lớn.
Đám trưởng lão tộc người lùn nghe vậy thì hai mặt nhìn nhau, đều lắc đầu, vẻ mặt mất mát.
Đại trưởng lão Vi Hải quan sát nhạy bén, nói:
- Thanh niên tóc đen này có lẽ là học cách luyện khí thất truyền, cách luyện khí đã lâu không xuất thế, chúng ta không nhận biết cũng rất bình thường, không đại biểu trình độ luyện khí của hắn cao cỡ nào. Từ lúc bắt đầu so đấu đến bây giờ đã hơn ba canh giờ.
Một trưởng lão tộc người lùn khác phụ họa:
- Đúng vậy. Hơn ba canh giờ thanh niên tóc đen mới luyện chế ra một huyền phẩm đỉnh giai, so sánh thì những thí sinh trước đó chỉ mất một, hai canh giờ đã luyện ra huyền phẩm đỉnh giai thì hắn kém rất nhiều, càng kém xa Vi Hàn của chúng ta.
Tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên gật đầu, sắc mặt mới dễ chịu hơn chút.
Đại trưởng lão Vi Hải trầm ngâm nói:
- Nhưng thanh niên tóc đen này rốt cuộc luyện chế như thế nào Kiểu cách, bí quyết này nếu như tộc người lùn chúng ta có thể tham khảo thì sẽ đem lại tác dụng rất lớn cho chúng ta luyện khí.
- Cùng hắn rời khỏi quảng trường hình như là đệ tử tộc người lùn Vi Ân đúng không? Đến lúc đó chúng ta ra mặt hỏi một câu, chắc chắn hắn không dám không trả lời.
- Đúng vậy. Làm thù lao, chúng ta có thể chỉ điểm trình độ luyện khí cho hắn, đến năng lực lúc đó chắc chắn kích động không biết trời trăng.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Thiên Tôn Trọng Sinh Tác giả: Thần Kiếm -----oo0oo-----
Chương 141 : Khiến hắn đi bái kiển bản trưởng lão
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Mấy trưởng lão tộc người lùn bàn tán.
Bọn họ là trưởng lão tộc người lùn, có quyền uy về mặt luyện khí. Các trưởng lão tộc người lùn cảm thấy bọn họ ra mặt chỉ điểm Long Kình Thiên về cách luyện khí thì hắn sẽ kích động bái phục, còn cách đánh, bí quyết luyện khí chắc chắn Long Kình Thiên sẽ nói cho họ biết.
Đại trưởng lão Vi Hải nghe mấy vị trưởng lão tộc người lùn bàn tán, thầm cười lạnh. Đại trưởng lão Vi Hải liếc trưởng lão Vi Trang, thấy gã nhíu mày, không lên tiếng phản bác.
- Vậy cũng tốt. Tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên trầm ngâm nói:
- Vi Hoa, đợi vòng đấu sau kết thúc thì ngươi đi tìm thanh niên tóc đen kia, chắc hắn ở chung với Vi Ân.
- Vâng thưa tộc trưởng.
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa cung kính nói:
- Xin tộc trưởng yên tâm, ta tuyệt đối hoàn mỹ hoàn thành việc này.
Tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên gật đầu.
Chấp pháp trưởng lão Vi Trang đột nhiên mở miệng nói:
- Ta thấy chuyện này không ổn.
Đám tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên ngây ra nhìn trưởng lão Vi Trang.
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa vẻ mặt khó chịu nói:
- Trưởng lão Vi Trang, chuyện này có gì không được? Chẳng lẽ ngươi sợ tiểu tử đó không đồng ý?
Trưởng lão Vi Trang hỏi ngược lại:
- Nếu đối phương không đồng ý thì sao?
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa mặt cứng đờ, sau đó lớn tiếng nói:
- Không đồng ý? Hắn dám không đồng ý?
Dám không đồng ý?
Nhìn bộ dạng hùng hồn khí thế của Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa, trưởng lão Vi Trang khẽ thở dài nói:
- Tại sao người ta không dám?
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa mặt đỏ lên, định nói gì thì tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên lên tiếng:
- Được rồi, đừng cãi nữa. Vầy đi, Hoa trưởng lão, đến lúc ngươi đi nếu đối phương không đồng ý thì ngươi thu hắn làm đệ tử, khiến hắn bái ngươi làm sư phụ, vậy thì chắc chắn hắn sẽ đồng ý.
Thu một nhân tộc làm đệ tử?
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa có chút miễn cưỡng nhưng nếu tộc trưởng đã mở miệng thì gã đành nói:
- Thôi được, đến lúc đó ta tự hạ thấp thân phận thu hắn làm đệ tử.
- Này cũng là phúc của tiểu tử kia.
Một trưởng lão tộc người lùn khác nói:
- Nếu giờ hắn biết Hoa trưởng lão định thu hắn làm đệ tử thì chắc sẽ quỳ lạy, cảm ơn trời đất.
- Đến tham gia luyện khí đại tái lại được trưởng lão tộc người lùn chúng ta nhận làm đệ tử, đây là quang vinh cho gia tộc.
Lại một trưởng lão tộc người lùn nói:
- Nếu trưởng bối gia tộc của hắn biết chắc sẽ mừng như điên.
Đại trưởng lão Vi Hải cười nói:
- Đúng vậy. Đây là chuyện ngàn vạn thí sinh hâm mộ mà không có được.
Chấp pháp trưởng lão Vi Trang ngồi đó nghe đám Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa bàn luận, thầm lắc đầu. Đại trưởng lão Vi Hải thấy biểu tình của trưởng lão Vi Trang thì cười lạnh.
Trên quảng trường đại hình vẫn đang tiếp tục so đấu.
Long Kình Thiên rời đi dù dấy lên chút xôn xao nhưng không ảnh hưởng so đấu tiếp tục.
Còn những thí sinh biết đã vô vọng vào vòng sau, bắt chước Long Kình Thiên đánh đỉnh lô giờ vẫn đang cố sức làm.
Bùm!
Bùm!
Bùm!
Vỗ ngày càng vang.
Trong suy nghĩ của họ thì càng vỗ to tiếng thì càng thành công, còn ôm ảo tưởng nói không chừng lát nữa mình vỗ ra vũ khí có phẩm cấp cao hơn tiểu tử tóc đen kia.
Thời gian trôi qua.
Năm canh giờ.
Sáu canh giờ.
Ngày càng nhiều thí sinh thành công luyện ra huyền phẩm vũ khí, vào vòng sau, cũng ngày càng nhiều người luyện khí thất bại. Dù chưa đến thời gian nhưng các thí sinh này từ bỏ luyện tiếp.
Mãi đến mười canh giờ kết thúc, những thí sinh bắt chước Long Kình Thiên vỗ đỉnh lô cũng ngừng lại, nhưng khi họ ngừng thì đỉnh lô vẫn không có động tĩnh gì. Đỉnh lô không phóng lên cao như họ tưởng tượng, không bay ra vũ khí huyền phẩm đỉnh giai, thậm chí là vũ khí địa phẩm.
Bọn họ đi qua mở đỉnh lô ra, nhìn bên trong, mùi vị gay mũi len vào lỗ mũi của họ.
- Thúi quá, sao lại thúi như vậy?
Chỉ thấy các tài liệu bên trong bị họ chấn thành một đống như chất thải, mùi thối tận trời.
Mười canh giờ rốt cuộc trôi qua.
Ngày thứ nhất, vòng so tài thứ nhất rốt cuộc kết thúc.
Vòng thứ nhất có sáu, bảy vạn thí sinh, nhưng thí sinh qua vòng chỉ có hơn sáu trăm người.
Hơn sáu trăm người vào được vòng đấu sau.
Đào thải chín mươi chín phần trăm!
Trận so đấu thứ nhất kết thúc, mọi người tán đi, trên quảng trường đại hình còn lại mùi lửa nung khô các loại tài liệu.
Đám Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch quay về nhà đá của người lùn Vi Ân, bắt đầu chờ đợi vòng so đấu thứ hai vào ngày mai.
Người lùn Vi Ân ngồi xếp bằng trong đại sảnh thạch thất của mình, nhớ lại tình cảnh lúc luyện khí vỗ đỉnh lô luyện khí, càng nghĩ càng nghi hoặc và buồn bực.
Người lùn Vi Ân giống như các trưởng lão tộc người lùn, dù nghĩ sao cũng không hiểu Long Kình Thiên làm cách gì luyện chế ra huyền phẩm đỉnh giai được.
Trong khi người lùn Vi Ân suy tư thì đột nhiên bên ngoài vang lên một chuỗi tiếng bước chân.
Người lùn Vi Ân ngây ra, vào lúc này sẽ có ai đến nhà gã?
Khi người lùn Vi Ân thấy người đến thì giật nảy mình, nhanh chóng đứng lên, cung kính hành lễ:
- Nhị trưởng lão!
Người đến chính là Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa, sau lưng gã là hai đệ tử tộc người lùn đắc ý của lão.
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa thấy bộ dạng người lùn Vi Ân cung kính thì vừa lòng gật đầu, ừ một tiếng.
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa nói:
- Vi Ân, bổn thái thượng trưởng lão lại đây có chuyện tìm ngươi, bằng hữu của ngươi đâu rồi? Bổn trưởng lão muốn gặp hắn, kêu hắn đi ra bái kiến bổn trưởng lão!
Người lùn Vi Ân nghe vậy ngây ra, sắc mặt quái dị.
Bái kiến?
Khiến Long Kình Thiên đi ra bái kiến trưởng lão bọn họ?
- Còn đứng đó làm cái gì Không nghe thấy lời sư phụ ta nói sao?
Đại đệ tử mặt đầy râu đen sau lưng Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa thấy người lùn Vi Ân ngây như phỗng như quát:
- Ngươi có biết thời gian của sư phụ chúng ta vô cùng quý giá, mau kêu bằng hữu ngươi ra đây!
Người lùn Vi Ân nhướng mày, do dự một chút cuối cùng gật đầu.
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa đi tới một ghế đá trong đại sảnh, ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần.
Người lùn Vi Ân đi tới thạch thất Long Kình Thiên ở, thấy hắn, gã tổ chức lựa lời, mở miệng nói:
- Long, Long Kình Thiên huynh đệ, trưởng lão tộc người lùn chúng ta lại đây, nói là muốn gặp ngươi, kêu ta mời ngươi ra ngoài.
Long Kình Thiên liếc người lùn Vi Ân, nói:
- Ta biết rồi, nếu hắn muốn gặp ta thì ngươi kêu hắn lại đây.
Kêu lại đây? Người lùn Vi Ân ngây ra.
Người lùn Vi Ân đứng im tại chỗ:
- Cái này...
Long Kình Thiên nói tiếp:
- Như thế nào? Nếu hắn không muốn lại đây thì kêu hắn trở về đi.
Người lùn Vi Ân chỉ đành ra khỏi thạch thất, đi hướng đại sảnh.
Đợi người lùn Vi Ân ra ngoài, Cửu Vĩ Thiên Miêu cười lạnh nói:
- Đại ca, Nhị trưởng lão tộc người lùn gì đó thật cho mình là thứ gì, còn khiến ngươi ra ngoài bái kiến hắn?
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch cũng cười lạnh nói:
- Thật bị chủ nhân đoán trúng, tộc người lùn muốn nhìn trộm cách luyện khí của chủ nhân!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Thiên Tôn Trọng Sinh Tác giả: Thần Kiếm -----oo0oo-----
Chương 142 : Ta thấy thiên phú luyện khí của ngươi rất cao
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Long Kình Thiên gật đầu, biểu tình thản nhiên.
Người lùn Vi Ân đi về đại sảnh, thấy Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa ngồi đó nhắm mắt dưỡng thần, không biết nên nói gì.
Nghe tiếng bước chân của người lùn Vi Ân, Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa mở mắt ra, thấy gã đi ra một mình thì nhướng mày.
Người lùn Vi Ân đi ra, đại đệ tử sau lưng Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa mở miệng trách:
- Vi Ân, không phải sư phụ của ta kêu ngươi đi gọi tiểu tử kia sao? Tiểu tử đó đâu?
Người lùn Vi Ân nổi lên lửa giận nhưng vẫn mở miệng nói:
- Nhị trưởng lão, bằng hữu của ta hắn, hắn bận chút việc nên hắn muốn mời Nhị trưởng lão đi vào.
Đại đệ tử của Vi Hoa nghe vậy tức giận nói:
- Cái gì Khiến sư phụ của ta đi vào gặp hắn?
- Sư phụ của ta có thân phận gì? Hắn lại có thân phận gì? Sư phụ ta muốn gặp hắn đã là sự may mắn của hắn, vậy mà dám khiến sư phụ ta tự mình vào gặp hắn?
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa cũng tức giận.
Thanh niên tóc đen này quá cuồng vọng, khiến Nhị trưởng lão tộc người lùn như lão đích thân gặp mới chịu.
Người lùn Vi Ân nghe đại đệ tử của Vi Hoa quát tháo thì lòng càng tức giận, nếu không phải có mặt Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa thì gã đã nổi điên rồi.
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa sa sầm nét mặt đứng dậy, tay phải vỗ một cái, bàn đá bên cạnh vỡ vụn, định rời đi nhưng bỗng khựng lại.
- Được, vậy ta sẽ đi gặp tiểu tử vô tri cuồng vọng mắt không có người!
Hai đệ tử của Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa nghe gã nói vậy thì giật mình kêu lên:
- Sư phụ, ngươi...!
Sư phụ thật sự muốn đi gặp tiểu tử tóc đen kia?
Trước không nói thân phận Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa, chỉ bằng vào thân phận gã là trọng tài luyện khí đại tái đủ khiến một số thí sinh nịnh bợ.
Nhưng tình huống hiện tại lại trái ngược?
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa mặt âm trầm nhìn người lùn Vi Ân, quát:
- Ngươi dẫn đường đi!
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa vốn tức giận định phẩy tay áo rời đi, nhưng bỗng nhớ tới trước khi đến gã ở trước mặt tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên vỗ ngực đảm bảo hoàn mỹ hoàn thành việc này, nhất định sẽ hỏi ra bí quyết cách vỗ luyện khí của tiểu tử tóc đen.
Nếu bây giờ hoảng hốt chạy về, không gặp được mặt người ta, vậy Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa ở trước mặt tộc trưởng còn có mặt mũi gì?
Cho nên dù lòng Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa rất tức giận nhưng vẫn quyết định đi gặp tiểu tử tóc đen cuồng vọng.
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa thấy người lùn Vi Ân ngây ngốc đứng đó thì tức giận quát:
- Còn đứng ngây ra đó làm gì? Ta kêu ngươi dẫn đường!
Người lùn Vi Ân giật mình phản ứng trở về, tiếp đó nhanh chóng nói:
- Vâng thưa Nhị trưởng lão!
Người lùn Vi Ân xoay người dẫn Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa đi thạch thất Long Kình Thiên ở.
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa và hai đệ tử liếc nhau, theo sau lưng người lùn Vi Ân.
Mọi người rất nhanh đi tới thạch thất Long Kình Thiên ở, nhìn thấy hắn ngồi bên bàn đá, vẻ mặt tùy ý.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch ngồi dưới tay Long Kình Thiên.
Cửu Vĩ Thiên Miêu thì nằm sấp trên vai Long Kình Thiên ngáp.
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa đến, Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch không có ý đứng dậy đón chào.
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa thấy vậy sắc mặt càng khó coi hơn.
Đại đệ tử của Vi Hoa đứng sau lưng thấy thế kiềm không được tức giận nói:
- Các ngươi quá cuồng vọng! Các ngươi có biết sư phụ của ta là Nhị trưởng lão tộc người lùn, các ngươi gặp mà không đứng dậy nghênh tiếp?
Nhưng đại đệ tử của Vi Hoa mới nói xong thì bỗng hét thảm, như bị gió thổi quét trúng làm gã văng ra ngoài, đập vào đất trống ngoài thạch thất.
Cát bụi bay đầy.
Tình hình biến đổi quá đột ngột, Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa và một đệ tử khác kinh ngạc ngây như phỗng, bao gồm người lùn Vi Ân.
Một lát sau đám Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa mới phản ứng lại.
- Ngươi, các ngươi, các ngươi...?
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa nhìn Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, vẻ mặt kinh khủng, không dám tin, lòng run sợ.
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa là đế cấp cường giả, hơn nữa đã đến đế cấp ngũ tầng.
Nhưng Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa không thể nhìn rõ Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch ra tay như thế nào, hoặc nên nói là gã không biết ai ra tay.
Long Kình Thiên lạnh nhạt nói:
- Chúng ta? Có chuyện gì sao?
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa lắp bắp thật lâu không biết nên nói gì.
Long Kình Thiên lạnh nhạt nói:
- Nói đi, đến tìm ta có chuyện gì?
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa biến đổi sắc mặt, hai tay siết chặt nhưng rồi thả lỏng, thở ra một hơi, do dự nói:
- Hôm nay trên quảng trường đại hình ta thấy thiên phú luyện khí của ngươi rất cao, là thiên tài luyện khí, nổi lên lòng yêu tài nên muốn thu ngươi làm đồ đệ.
Vốn ý định của Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa là cùng người lùn Vi Ân lại đây, dùng thân phận Nhị trưởng lão tộc người lùn, trọng tài luyện khí đại tái hỏi bí
quyết cách vỗ luyện khí của Long Kình Thiên, nhưng giờ gã đã đổi ý.
Nghe giọng điệu của Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa cứ như là đang cầu Long Kình Thiên trở thành đệ tử của gã.
Nhị trưởng lão tộc người lùn thế nhưng cầu làm sư phụ của người ta?
Người lùn Vi Ân, đặc biệt là đệ tử khác của Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa ngây ngốc đứng đó.
Long Kình Thiên nói:
- Thấy thiên phú luyện khí của ta rất cao? Cho nên muốn thu ta làm đồ đệ?
Nói tới đây, Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch nhìn nhau, cười to, ngay cả Cửu Vĩ Thiên Miêu luôn ngáp dài nghe xong cũng ngây ngẩn, ôm bụng cười.
Da mặt Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa thật là dày quá.
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa đến rõ ràng muốn biết bí quyết luyện khí trên quảng trường đại hình hôm nay của Long Kình Thiên, giờ lại bày ra lý do đàng hoàng nhận đồ đệ.
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa nghe Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch cười trào phúng thì mặt lúc xanh lúc đỏ.
- Ngươi khẳng định thiên phú luyện khí của ta rất cao?
Long Kình Thiên hỏi ngược lại:
- Thật ra luyện khí hôm nay ta chỉ vỗ bậy, căn bản không có cách luyện khí gì.
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa sắc mặt khó coi hỏi:
- Vỗ bậy Không phải cách luyện khí gì?
Long Kình Thiên lạnh nhạt nói:
- Đúng vậy. Cho nên ngươi có thể đi rồi.
Long Kình Thiên trực tiếp ra lệnh trục khách.
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa sắc mặt âm trầm nhưng cuối cùng nói với đệ tử sau lưng:
- Chúng ta đi!
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa xoay người rời đi.
Đệ tử kia thấy vậy thì hốt hoảng theo sau, lúc rời đi không quên mang theo đại sư huynh nằm trên đất.
Người lùn Vi Ân mấp máy môi muốn gọi lại Nhị trưởng lão tộc người lùn bọn họ nhưng không dám ngăn cản, chỉ đành trơ mắt nhìn Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa giận dữ rời đi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Thiên Tôn Trọng Sinh Tác giả: Thần Kiếm -----oo0oo-----
Chương 143 : Thực lực thánh cấp
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
- Long, Long Kình Thiên huynh đệ.
Người lùn Vi Ân hoa tay múa chân, không biết nên nói gì.
Chuyện hôm nay hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của người lùn Vi Ân.
Long Kình Thiên xua tay nói:
- Nhị trưởng lão tộc người lùn ngươi đến đây rốt cuộc muốn cái gì chắc ngươi cũng đoán được.
Người lùn Vi Ân gật đầu. Khi Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa nói muốn thu Long Kình Thiên làm đồ đệ thì người lùn Vi Ân đã đoán ra ý định của gã, nên mới
thấy có lỗi với Long Kình Thiên.
Nhưng Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa tức giận phẩy tay áo rời đi, người lùn Vi Ân thầm lo lắng, sợ sau này bị Nhị trưởng lão giận chó đánh mèo mình.
Long Kình Thiên trầm ngâm nói:
- Sau luyện khí đại tái lần này theo ta thấy ngươi rời khỏi tộc người lùn đi.
Người lùn Vi Ân giật mình, ngẩng đầu hỏi:
- Rời khỏi tộc người lùn ư?
Long Kình Thiên gật đầu, tay lóe ánh sáng, ném một không gian giới chỉ cho người lùn Vi Ân.
Long Kình Thiên nói:
- Bên trong có một ức Nguyên Dương đan và một bản công pháp tu luyện, một bản bí tịch luyện khí.
Người lùn Vi Ân giật mình, trợn to mắt:
- Một ức Nguyên Dương đan! Cái này, Long Kình Thiên huynh đệ, ta, ta không thể!
Long Kình Thiên xua tay cản lại người lùn Vi Ân từ chối, nói:
- Ngươi không cần nói gì, một ức Nguyên Dương đan không là gì với ta.
Người lùn Vi Ân không biết thứ giá trị thật sự trong không gian giới chỉ là bản công pháp tu luyện, bí tịch luyện khí.
Người lùn Vi Ân im lặng, cúi cùng gật đầu, cầm không gian giới chỉ ra khỏi thạch thất.
Long Kình Thiên nìn bóng lưng của người lùn Vi Ân, Vi Ân có thiên phú không tệ, hai người xem như quen biết, đến lúc này gã đạt tới thành tựu nào thì phải xem tạo hóa của gã.
Cửu Vĩ Thiên Miêu cười nói:
- Đại ca, nếu mới rồi Vi Ân biết ngươi cho hắn bộ công pháp kia có uy lực còn lớn hơn Tử Lôi Bá Thiên quyết đấu giá trong Phong Vân thương hội thì chắc bị hù sợ
không dám nhận luôn.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch cẩn thận hỏi:
- Chủ nhân, còn bí tịch luyện khí?
Long Kình Thiên cười nói:
- Yên tâm, không thiếu phần các ngươi.
Long Kình Thiên nói xong tay chợt lóe, lấy ra hai bộ bí tịch luyện khí ném cho Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu vẻ mặt mừng như điên.
Lúc này, Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa rời khỏi nhà người lùn Vi Ân, trên đường đi nhớ lại tình hình lúc ở trước mặt Long Kình Thiên, càng nghĩ càng giận, sát ý trong mắt gã càng đậm.
- Sư phụ, tiểu tử tóc đen kia thật khi dễ người!
Nhị đệ tử của Vi Hoa đi theo sau lưng kiềm không được tức giận nói:
- Hơn nữa hắn dám ở trong chủ thành tộc người lùn chúng ta đánh bị thương đại sư huynh, bị thương đệ tử tộc người lùn, cái này là không để ngươi vào mắt, không để
mắt tộc người lùn chúng ta!
Nhưng nhị đệ tử của Vi Hoa mới nói xong đã bị Vi Hoa tát cho bạt tai.
Nhị đệ tử của Vi Hoa bụm mặt, ngơ ngác nhìn.
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa đôi mắt tức giận như muốn giết người trừng gã:
- Cái này còn cần ngươi nói sao?
Nhị đệ tử của Vi Hoa sợ quá vội nói:
- Vâng, là đồ nhi lắm miệng, đồ nhi lắm miệng!
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa hừ lạnh một tiếng, nhìn đại đệ tử vẫn đang hôn mê, lòng càng giận hơn.
Nhị đệ tử của Vi Hoa cẩn thận nhìn gã, hỏi:
- Sư, sư phụ, chúng ta...?
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa gầm lên:
- Đi!
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa xoay người rời đi.
Nhị đệ tử của Vi Hoa bị hù vội dìu đại đệ tử theo sau lưng gã, bây giờ không dám hỏi nhiều, sợ chọc giận gã.
Một lát sau Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa trở lại đại sảnh nghị sự của tộc người lùn.
Trên đại sảnh nghị sự, tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên, Đại trưởng lão Vi Hải, chấp háp trưởng lão Vi Trang, cùng các trưởng lão tộc người lùn khác đều ngồi đó.
Bọn họ thấy Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa sắc mặt âm trầm thì ngây ra.
Tam trưởng lão tộc người lùn Vi Hàn đứng dậy hỏi:
- Vi Hoa trưởng lão, ngươi đây là?
Tam trưởng lão tộc người lùn Vi Hàn nhìn hai đệ tử sau lưng Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa.
Đại đệ tử của Vi Hoa vẫn đang trong trạng thái hôn mê, được nhị đệ tử dìu.
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa không đáp lời, đi xuống ngồi phịch trên ghế, không nói tiếng nào, ghế kêu răng rắc, có thể thấy gã ngồi mạnh cỡ nào.
Tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên ngồi đó nhướng mày, lại nhìn nhị đệ tử của Vi Hoa, hỏi:
- Vi Sơ, ngươi nói đi, có chuyện gì? Đại sư huynh của ngươi bị ai đánh thương?
Tuy tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên đã đoán được có liên quan đến thanh niên tóc đen.
Nhị đệ tử Vi Sơ ấp úng nói:
- Là... Là...
Nói tới đây nhị đệ tử Vi Sơ đổi giọng, yếu yếu nói:
- Đệ tử không biết.
Đám tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên ngạc nhiên:
- Không biết?
Nhị đệ tử Vi Sơ cúi đầu.
Nhị đệ tử Vi Sơ đúng là không biết ai tổn thương đại sư huynh của gã, ngay cả sư phụ gã, Vi Hoa là đế cấp ngũ tầng còn nhìn không thấy nói gì đến tông cấp nho nhỏ như gã.
Nhị đệ tử Vi Sơ không biết nên nói sao.
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa ngẩng đầu, mấp máy môi.
Tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên gằn giọng:
- Vi Hoa trưởng lão, đến cùng là chuyện gì?
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa do dự một chút, bất đắc dĩ thấp giọng nói ra sự việc.
Dù Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa nói hơi khác đi nhưng đại khái giống nhau, chẳng qua Vi Hoa phóng đại Long Kình Thiên huênh hoang, cuồng vọng.
- Cuồng phong!
Nghe Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa nói xong, đầu tiên là Tam trưởng lão tộc người lùn Vi Hàn kiềm không được đứng bật dậy, tay vỗ lên bàn, hằn dấu tay to trên bàn đá.
- Cái này căn bản là khiêu khích, gây gấn với tộc người lùn chúng ta, tộc trưởng, bây giờ chúng ta đi bắt tiểu tử này!
Một trưởng lão tộc người lùn khác cũng đứng dậy, tức giận nói:
- Đúng vậy. Trước tiên bắt tiểu tử này, tước đoạt tư cách dự thi của hắn!
Đại trưởng lão Vi Hải ngồi một bên quạt gió:
- Hai người này là tiểu tử Vi Ân mang về, cho nên không chỉ bắt hai người này mà còn bắt luôn tiểu tử Vi Ân. Hơn nữa hắn tư thông người ngoài, đánh bị thương đệ tử
trong tộc, ta thấy nên trị Vi Ân tội phản tộc.
Tội phản tộc?
Các trưởng lão tộc người lùn ngồi đây nghe Đại trưởng lão Vi Hải nói vậy thì biểu tình quái dị.
Tội phản tộc, đây là tội nặng nhất.
Người lùn Vi Ân chỉ là mang hai người Long Kình Thiên về nhà, người ta không phải do gã đánh bị thương.
Nếu trị tội thì tối đa là đánh đòn.
Chấp pháp trưởng lão Vi Trang kiềm không được cười lạnh nói:
- Tội phản tộc? Vi Hải trưởng lão, ngươi là chấp pháp trưởng lão hay là ta? Ai không biết Vi Ân và nhi tử của ngươi có quan hệ xấu, bây giờ ngươi rõ ràng là công báo
tư thù, mệt ngươi đường đường là Đại trưởng lão, nói ra không sợ người ta cười chê!
Đại trưởng lão Vi Hải biểu tình khó xem:
- Ngươi...!
Trưởng lão Vi Trang không để ý đến Đại trưởng lão Vi Hải, quay đầu nói với đám Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa:
- Lúc trước ta đã khuyên các ngươi đừng có ý định gì với bọn họ, các ngươi thật sự cho rằng hai người kia đơn giản sao? Vi Hoa trưởng lão, ta hỏi ngươi, ngươi cảm thấy hai người kia có tu vi gì?
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Thiên Tôn Trọng Sinh Tác giả: Thần Kiếm -----oo0oo-----
Chương 144 : Tỏa sáng rực rỡ
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Tu vi gì? Mấy trưởng lão khác ngây ra, cùng nhìn Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa.
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa biểu tình do dự nhưng vẫn thành thật trả lời:
- Hai người kia mặt ngoài là hoàng cấp nhưng sợ là có thực lực thánh cấp.
Trưởng lão tộc người lùn khác kinh ngạc:
- Cái gì? Thực lực thánh cấp?
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa biểu tình nghiêm túc nói:
- Trong số họ ít nhất có một vị thị thánh cấp cường giả, bọn họ ra tay trọng thương Vi Phương như thế nào thì ta thấy không rõ, thậm chí không biết trong họ là ai ra tay.
Ngay cả ai ra tay cũng không biết?
Người có mặt trừ trưởng lão Vi Trang ra đều hít ngụm khí lạnh.
Mới nãy Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa nói sự việc nhưng không kể chuyện này cho nên bây giờ mọi người mới giật mình như vậy.
Trong đó bao gồm Đại trưởng lão Vi Hải.
Mọi người mới giật mình hiểu tại sao lúc trước nhị đệ tử Vi Sơ nói không biết.
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa nói xong đại sảnh yên lặng.
Dù thiên phú luyện khí của tộc người lùn rất cao nhưng thiên phú tu luyện lại không bằng luyện khí, hiện tại toàn tộc người lùn không có ai là cường giả thần cấp.
Cho nên tộc người lùn đối xử với cường giả từ thánh cấp trở lên là trừ phi đến đường cùng, nếu không thì sẽ không đối địch.
- Nếu vậy thì sau này đừng nhắc lại chuyện này nữa.
Một lát sau tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên mở miệng quyét định:
- Hơn nữa chuyện này vốn là chúng ta có sai trước.
Đại trưởng lão Vi Hải định mở miệng nhưng thấy mấy người khác không phản đối thì đành im lặng.
Một đêm qua đi.
Màn đêm vén lên, ngày thứ hai đến.
Long Kình Thiên đi ra khỏi thạch thất, ánh mặt trời chiếu lên người ấm áp. Long Kình Thiên đi tới đại sảnh, thấy Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu,
người lùn Vi Ân đều có mặt.
Mọi người thấy Long Kình Thiên đi ra thì đều đứng dậy.
Người lùn Vi Ân ấp úng nói:
- Long Kình Thiên huynh đệ, ngày hôm qua, ngày hôm qua công pháp kia, ta, ta...
Hiển nhiên ngày hôm qua người lùn Vi Ân trở lại nghiên cứu công pháp Long Kình Thiên đưa cho, nhìn thấy ra điều lạ.
Long Kình Thiên cười nói:
- Không cần nói gì cả, đi thôi.
Long Kình Thiên nói xong đi hướng quảng trường đại hình
Người lùn Vi Ân thấy vậy chỉ đành im lặng, vẻ mặt cảm kích theo đuôi Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch cùng đi quảng trường so đấu.
Khi Long Kình Thiên đến quảng trường đại hình thì đã đông đúc biển người, dù chỉ có hơn sáu trăm người có thể bước vào vòng thứ hai nhưng hôm nay người xem càng
nhiều hơn hôm qua.
Long Kình Thiên đi tới quảng trường đại hình, đụng phải thiên tài tộc người lùn Vi Hàn.
Vi Hàn thấy Long Kình Thiên, người lùn Vi Ân đi theo sau lưng hắn thì vẻ mặt xụ xuống nhưng không nói gì, còn cố ý vô tình kéo giãn khoảng cách với Long Kình Thiên.
Hiển nhiên Vi Hàn cũng biết chuyện tối hôm qua Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa thu đồ đệ.
Trong lúc Long Kình Thiên tiến vào quảng trường đại hình thì phía xa vang lên giọng nói khiến người nghe khó chịu:
- Tiểu tử, nghe nói ngươi chính là người ngày hôm qua vỗ lung tung đỉnh lô ra một vũ khí huyền phẩm đỉnh giai?
Long Kình Thiên nhìn sang, chỉ thấy một trong tứ thiếu chủ của Loạn Hải, Tất Phương vẻ mặt kiêu ngạo nhìn mình.
Long Kình Thiên biểu tình lạnh nhạt nói:
- Có chuyện gì sao?
Tất Phương thiếu chủ Đông Hải vốn cho rằng thanh niên tóc đen này thấy mình thì sẽ cung kính khom lưng, nhưng phản ứng của Long Kình Thiên ngoài ý muốn của gã.
Tất Phương thiếu chủ Đông Hải cười nói:
- Tiểu tử, ngươi đại khái không biết bổn thiếu chủ là ai đi? Bổn thiếu chủ chính là một trong tứ thiếu chủ của Loạn Hải, Tất Phương! Chắc ngươi chưa từng gặp ta!
Long Kình Thiên vẻ mặt lạnh nhạt nói:
- Loạn Hải tứ thiếu chủ? Rồi sao?
Tất Phương thiếu chủ Đông Hải vốn là vẻ mặt kiêu ngạo cứng đờ, nụ cười đông lại, mắt lóe tia sáng lạnh, nhìn chằm chằm Long Kình Thiên. Thấy ra được Tất Phương thiếu chủ Đông Hải khó chịu biểu tình của Long Kình Thiên.
- Tiểu tử, xem ra ngươi chưa nghe qua danh tiếng Tất Phương thiếu chủ Đông Hải của ta.
Tất Phương thiếu chủ Đông Hải cười lạnh nói:
- Nếu không thì ngươi nên biết hậu quả nghiêm trọng dám nói điều đó với ta!
Hậu quả nghiêm trọng?
Long Kình Thiên lười nói chuyện với Tất Phương thiếu chủ Đông Hải, trực tiếp xoay người đi vào quảng trường đại hình.
Tất Phương thiếu chủ Đông Hải thấy vậy sắc mặt càng thêm âm trầm.
Gã là thiếu chủ đông hải!
Là nhi tử của Kình Vương bốn cánh!
Tại Loạn Hải này muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, cho dù là tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên cũng không dám nói kiểu đó với Tất Phương thiếu chủ Đông Hải, Long Kình Thiên khiến gã nổi lên sát tâm.
Nếu không phải bây giờ đang so đấu thì gã đã sớm ra tay rồi.
Nhưng trong mắt Tất Phương thiếu chủ Đông Hải thì Long Kình Thiên đã là người chết.
Tất Phương thiếu chủ Đông Hải nhìn bóng dáng Long Kình Thiên, nén không được lửa giận, trào phúng nói:
- Tiểu tử, ngày hôm qua bị ngươi vỗ lung tung ra vũ khí huyền phẩm đỉnh giai, đó là ngươi gặp vận may từ trên trời rơi xuống, không đại biểu lúc nào ngươi cũng may mắn như vậy!
Mặc dù Tất Phương thiếu chủ Đông Hải biết Long Kình Thiên vỗ lung tung ra vũ khí huyền phẩm đỉnh giai, không phải vì gặp vận may từ trên trời rơi xuống nhưng gã không tin hắn có thể thông qua tỷ thí hôm nay.
Long Kình Thiên ngoái đầu liếc Tất Phương thiếu chủ Đông Hải, cười nhạt.
Ánh mắt trào phúng như nhìn con kiến khiến Tất Phương thiếu chủ Đông Hải càng tức giận hơn.
Một lát sau, hơn sáu trăm thí sinh đều đến đông đủ.
Trên đài chủ tịch, các trưởng lão tộc người lùn liếc nhìn thí sinh bên dưới, đến thân hình Long Kình Thiên thì ánh mắt quái dị.
Trưởng lão tộc người lùn chủ trì so tài đi lên trước, ho khan một tiếng, nói:
- Quy tắc vòng đấu thứ hai hôm nay là trong vòng ba canh giờ các ngươi phải luyện chế ra một chiến giáp có tính phòng ngự, hơn nữa phẩm cấp chiến giáp phải là huyền phẩm đỉnh giai. Cùng lúc đó, các ngươi chỉ có thể dùng đỉnh lô của tộc người lùn chúng ta cấp cho, không thể dùng đỉnh lô của mình, còn tài liệu cũng phải dùng chúng ta chuẩn bị cho các ngươi!
Trưởng lão tộc người lùn chủ trì so tài kia nói xong, chỉ thấy hơn sáu trăm người lùn đi vài quảng trường đại hình, đưa lên đỉnh lô, tài liệu trước mặt mỗi thí sinh.
Mỗi đỉnh lô đều giống nhau, đều là huyền phẩm trung giai.
Mỗi tài liệu giống nhau, đều cực kỳ bình thường.
Mọi người thấy thế đều xôn xao lên, dù là thí sinh hay khán giả.
- Không lầm đi? Ba canh giờ muốn luyện chế ra huyền phẩm đỉnh giai chiến giáp, còn là loại phòng ngự?
- Hơn nữa phải dùng đỉnh lô của họ, huyền phẩm trung giai? Những tài liệu cũng là loại bình thường, khó khăn quá lớn.
- Ta xem ra lần này không có bao nhiêu người có thể tiến nhập vòng thứ ba.
Toàn quảng trường đại hình ồn ào lên.
Vòng đấu thứ nhất quy định mười canh giờ, bây giờ cổ thần rút lại còn ba canh giờ, không bằng cả một phần ba.
Còn nữa, vòng thứ nhất chỉ cần luyện chế ra huyền phẩm vũ khí là được, hiện tại lại là chiến giáp tính phòng ngự, còn là huyền phẩm đỉnh giai!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius