27-10-2011, 12:37 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jan 2011
					
					
					
						Bài gởi: 406
					
                    Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
                
					
 
	Thanks: 4
	
		
			
				Thanked 2,046 Times in 348 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			海棠闲妻 
Hải ÄÆ°á»ng Nhàn Thê  
 
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo 
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngá»§ Sá»›m) 
Quyển 4 – Chương 30   
Dịch giả: Hàn Băng 
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com 
 
  
 
 
 
 
 
Cách má»™t ngày, Lưu tá»· má»i ngưá»i đến làm chứng, song phương định khế ước, Hải ÄÆ°á»ng chồng tiá»n trá»±c tiếp, Lưu tá»· cầm bạc trên tay mà nước mắt lưng tròng, rốt cục đã không cần lo lắng vá» chuyện tiá»n nong nữa rồi. 
 
Má»™t tráºn pháo nổ vang, quán trá» xem như khai trương má»™t lần nữa, Lưu tá»· giúp Hải ÄÆ°á»ng tìm má»™t gian tiểu viện nằm ngay phÃa sau quán trá». Sau khi thanh toán ngân lượng, nàng nhá» ngưá»i đến phá thông lối qua lại quán trá» và tiểu viện để tiện việc qua lại, như váºy cÅ©ng có thể giúp đỡ lẫn nhau. 
 
Muốn làm ăn có ngân lượng vẫn không đủ, Hải ÄÆ°á»ng hiểu rõ Ä‘iá»u này, má»™t quán trá» muốn thu hút khách thì ngoài việc làm ngưá»i ta có cảm giác như ở nhà còn phải táºp trung đầu tư vào khoản thức ăn. Kỳ tháºt Hải ÄÆ°á»ng không giá»i nấu ăn cho lắm, kiếp trước khi nàng có tâm tình tốt thì thưá»ng xuống bếp làm bữa sáng, lúc tâm tình không tốt thì cứ ăn cho qua bữa. 
 
 Lúc Lưu chưởng quầy còn sống, Lưu tá»· luôn phụ việc dưới bếp, hiện tại nàng đã truyá»n nghá» lại cho nữ nhi, tài nghệ nấu nướng cá»§a nàng cÅ©ng đã được Hải ÄÆ°á»ng đánh giá qua, những món này chỉ có thể gá»i là đã nấu chÃn chứ không thể gá»i là ngon. 
 
Lưu Nghiệp là má»™t đứa nhá» cần cá»§, biết nương làm việc vất vả, mặc dù hắn không không thÃch nghỠđầu bếp nhưng cÅ©ng táºn tâm há»c táºp. Sau khi Hải ÄÆ°á»ng đến đây liá»n thưá»ng xuyên đến phòng bếp dạy hắn làm vài món ăn má»›i lạ, không đến má»™t tháng, tài nghệ nấu nướng cá»§a Lưu Nghiệp cÅ©ng có tiến bá»™, hÆ¡n nữa những món ăn má»›i lạ cá»§a Hải ÄÆ°á»ng cÅ©ng được khách nhân yêu thÃch, lượng khách đến quán dùng cÆ¡m càng lúc càng nhiá»u. 
 
Thái độ làm ngưá»i cá»§a Lưu tá»· không tồi, nàng thưá»ng xuyên chạy ra chợ mua rau xanh còn tươi má»›i, cá cÅ©ng chá»n loại tốt nhất, nàng cÅ©ng tìm ngưá»i đứng ngoài cổng thành đón khách, nếu có ngưá»i muốn trá» lại địa phương sẽ láºp tức đưa đến nÆ¡i này. 
 
Từ sau khi có ngưá»i giúp đỡ đón khách đến, trong đầu Hải ÄÆ°á»ng liá»n xuất hiện má»™t ý tưởng, những khách sạn quán rượu ở kiếp trước cá»§a nàng luôn trả tiá»n hoa hồng cho taxi để bá»n há» dẫn khách đến đây, vì thế Hải ÄÆ°á»ng liá»n nhá» Lưu tá»· gá»i má»™t số xa phu đến đây rồi đãi bá»n há» má»™t bàn rượu ngon, nàng đồng ý trả tiá»n hoa hồng cho bá»n há» nếu có thể đưa khách nhân đến quán, số tiá»n này cÅ©ng góp phần cải thiện cuá»™c sống hiện tại cá»§a bá»n há». 
 
Äãi vài bàn rượu như thế, việc kinh doanh cá»§a quán trá» tốt hÆ¡n mấy lần. Má»—i ngày Ä‘á»u có xa phu chở khách tá»›i dùng cÆ¡m hoặc tìm nÆ¡i ngá»§ trá», Lưu tá»· cưá»i đến không thể khép miệng lại. Hải ÄÆ°á»ng cÅ©ng biết cách thức này sá»›m muá»™n cÅ©ng bị ngưá»i bắt chước làm theo, khi đó những xa phu sẽ chá»n nÆ¡i có tiá»n hoa hồng ưu đãi nhất mà đưa khách đến đó, bất quá tạm thá»i cứ để váºy, mặt khác quan hệ giữa bá»n há» và Lưu tá»· cÅ©ng không tồi. 
 
Mắt thấy quán trỠđã dần dần Ä‘i vào quỹ đạo, Hải ÄÆ°á»ng liá»n giao phó hẳn việc kinh doanh cho Lưu tá»·, nói thế nào thì hai phu thê nhà nàng cÅ©ng đã kinh doanh quán trá» lâu năm, so vá»›i nàng hẳn nhiên kinh nghiệm nhiá»u hÆ¡n nên có thể yên lòng. Hải ÄÆ°á»ng ở trong phòng dạy Äô Äô viết chữ, Ä‘á»c thÆ¡, có đôi khi nàng còn cùng hắn chÆ¡i trò chÆ¡i. 
 
Mấy tháng này Äô Äô thưá»ng xuyên nhắc đến phụ thân cá»§a hắn, phụ thân nói sau khi xong việc sẽ đến tìm bá»n há», tại sao bây giá» còn chưa đến, Hải ÄÆ°á»ng bị hắn há»i mãi mà không biết phải trả lá»i làm sao nên đành gạt hắn, “Phụ thân ngươi làm quan lá»›n, cÅ©ng không giống như lúc trước nữa, đương nhiên sẽ báºn hÆ¡n, ngươi cứ đợi Ä‘i!â€. Má»—i lần gạt con, chÃnh Hải ÄÆ°á»ng cÅ©ng cảm thấy Ä‘au lòng, tuy rằng chuyện này không phải lần đầu tiên nhưng bây giá» hắn đã lá»›n, so vá»›i trước kia khó dụ dá»— hÆ¡n nhiá»u. 
 
 Hải ÄÆ°á»ng đã thay đổi nữ trang, dù sao cÅ©ng không cần ra ngoài, hÆ¡n nữa bá»n hỠđã biết mình là nữ nhân nên không cần cải trang nữa…Tiểu Ngá»c, khuê nữ cá»§a Lưu tá»·, thưá»ng xuyên đến tiểu viện cá»§a nàng chÆ¡i, từ sau khi Äô Äô tiết lá»™ việc bá»n há» từng đến kinh thành, còn ngồi thuyá»n trên kênh đào thì nàng suốt ngày tò tò Ä‘i theo Hải ÄÆ°á»ng mà há»i thăm chuyện ở thế giá»›i bên ngoài, nàng chẳng những nghe thôi mà còn biểu lá»™ sá»± tò mò trên gương mặt. Từ sau khi Lưu Nghiệp biết Hải ÄÆ°á»ng là nữ nhân liá»n Ãt lui tá»›i tiểu viện cá»§a nàng mặc dù thái độ vẫn cung kÃnh không gì thay đổi. Lưu tá»· dạy con không tồi, hai đứa nhá» Ä‘á»u rất ngoan ngoãn lá»… độ. 
 
Ngày hôm đó, Hải ÄÆ°á»ng có má»™t động tác nhá» khiến Trầm nhÅ© mẫu chú ý. Khi Ä‘i ngang qua phòng bếp, lúc đó Lưu Nghiệp Ä‘ang chiên cá, mùi cá lẫn mùi dầu mỡ xá»™c vào mÅ©i Hải ÄÆ°á»ng, dạ dày nàng bá»—ng nôn nao dẫn đến má»™t tráºn nôn nhá»› Ä‘á»i. 
 
Nôn xong, Trầm nhÅ© mẫu đã đứng sẵn bên cạnh nàng, Hải ÄÆ°á»ng tiếp nháºn khăn lau miệng. Hải ÄÆ°á»ng nhìn Trầm nhÅ© mẫu sợ đến tái mét liá»n cưá»i ảm đạm, “Không sao. Ai nha, không cần bắt mạchâ€, nàng nhẹ nhàng gạt tay Trầm nhÅ© mẫu, chỉ là tránh không thoát. 
 
Trầm nhÅ© mẫu trừng mắt nhìn nàng, hô hấp trở nên gấp gáp, Hải ÄÆ°á»ng ngượng ngùng nói, “Trầm nhÅ© mẫu, đừng giáºn mà, ta thừa nháºn ta đã giấu ngưá»i, kỳ tháºt lúc còn ở Tá» Trữ ta cÅ©ng đã biết†
 
Trầm nhũ mẫu kéo nàng vào nhà, đặt nàng ngồi xuống rồi bắt đầu hoa tay múa chân. 
 
Hải ÄÆ°á»ng nhẹ nhàng vá»— trán, kỳ tháºt nàng đã sá»›m biết, chỉ là chưa nói, nàng không muốn Trầm nhÅ© mẫu lo lắng, dá»c theo đưá»ng Ä‘i nàng cÅ©ng chú ý ăn uống và không để chÃnh mình bị mệt má»i. Bình thưá»ng nàng ăn ngon ngá»§ ngon, dù sao cÅ©ng không phải lần đầu tiên mang thai, nói chung là cÅ©ng đã có kinh nghiệm. 
 
“Äúng váºy, đã bốn tháng rồiâ€, Hải ÄÆ°á»ng không giấu nữa, “Trầm nhÅ© mẫu, ta vẫn cảm thấy lần này có chút không giống vá»›i lần mang thai Äô Äô. Ta không cảm thấy buồn nôn, vừa rồi là lần đầu tiên nôn tá»›i mặt xanh như váºy! HÆ¡n nữa ta cÅ©ng không ăn nhiá»u hÆ¡n má»i khi là mấy, má»i dấu hiện thai ngén Ä‘á»u không thấy!â€, haiz, từ khi đến cổ đại, mình đã biến thành trư bát giá»›i, chỉ cần hợp khẩu vị là ăn đến không buông tay. 
 
Trầm nhÅ© mẫu nghe nói thế, trên mặt liá»n ánh lên tia sáng kỳ dị, nàng không để ý đến Hải ÄÆ°á»ng mà má»™t mình chạy ra quán, chốc lát sau đã lôi kéo Lưu tá»· đến đây. 
 
Hải ÄÆ°á»ng thầm rên rỉ, có cần để tất cả má»i ngưá»i biết chuyện này không? 
 
“Muá»™i muá»™i, làm sao váºy? Không thoải mái sao? Tại sao lại tái mét như váºyâ€, Lưu tá»· khẩn trương sá» lên trán Hải ÄÆ°á»ng, muá»™i muá»™i này chÃnh là cứu tinh cá»§a nhà mình, không thể để nàng xảy ra việc gì a, hiện tại nhiá»u việc quan trá»ng trong quán trá» cÅ©ng do nàng làm chá»§, chÃnh mình còn phải trông cáºy vào nàng. 
 
Hải ÄÆ°á»ng vá»— vá»— tay Lưu tá»·, “Äừng lo lắng, ta không sao, chỉ là ngá»i chút mùi cá liá»n nhịn không được nên…nôn ra†
 
“Nôn?â€, Lưu tá»· dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Hải ÄÆ°á»ng, tuy nói Hải ÄÆ°á»ng xuất thân danh môn nhưng bình thưá»ng cÅ©ng không thấy nàng biểu hiện tiểu thư như váºy, má»—i lần dá»n cá trong bữa ăn thì nàng ăn so vá»›i bất cứ ai cÅ©ng nhiá»u hÆ¡n, như thế nào lại thành ra sợ mùi cá? 
 
Trầm nhÅ© mẫu gấp gáp khoa tay múa chân, Hải ÄÆ°á»ng thở dài, bảo chÃnh mình nói ra chuyện này tháºt có chút gì đó không được tá»± nhiên, “Ta…ta mang thai†
 
Lưu tá»· ngẩn ngÆ¡ má»™t chút liá»n cưá»i nói, “Tháºt sao? Tốt quá, chúc mừng ngươi a!â€, chỉ là nụ cưá»i tươi láºp tức héo hắt, haiz, Hải ÄÆ°á»ng đúng tháºt đáng thương, hiện tại đã hoài thai đứa nhá» mà tướng công lại không có bên cạnh, không biết rốt cuá»™c giữa bá»n há» xảy ra chuyện gì, có lần nàng thoáng nhắc tá»›i lại bị chuyển đỠtài, bản thân nàng cÅ©ng không muốn há»i nhiá»u, dù sao cÅ©ng là chuyện nhà ngưá»i ta, chỉ sợ có Ä‘oạn thương tâm. Bất quá, Äô Äô thưá»ng xuyên nhắc đến phụ thân, đã váºy còn nói phụ thân cá»§a hắn chắc chắn sẽ tìm đến, chỉ là Hải ÄÆ°á»ng vẫn chưa đỠcáºp tá»›i chuyện này. 
 
“Äa tạ, vá» sau còn phải làm phiá»n tá»· rồi†
 
“Äó là tất nhiên, ngươi cứ nghỉ ngÆ¡i tÄ©nh dưỡng, chuyện sau này cứ giao cho ta. Thừa dịp sắc trá»i hãy còn sá»›m, ta sẽ mua ra ngoài mua má»™t con gà để đêm nay làm món ăn tẩm bổ cho ngươiâ€, nàng nói xong liá»n vén váy chạy ra ngoài. 
 
Hải ÄÆ°á»ng nén giáºn nhìn Trầm nhÅ© mẫu nhiá»u chuyện, nào ngá» Trầm nhÅ© mẫu ra dấu làm nàng nhất thá»i không nói nên lá»i, ý cá»§a Trầm nhÅ© mẫu là: không phải nói ngươi hoài thai cảm giác không giống vá»›i Äô Äô sao? Ta vốn định há»i Lưu tá»· má»™t chút, rằng khi nàng hoài thai Tiểu Ngá»c cùng Lưu Nghiệp có gì bất đồng? 
 
Bụng Hải ÄÆ°á»ng càng lúc càng to, tất cả chú ý cá»§a Äô Äô Ä‘á»u đặt lên bụng nàng, chuyện cá»§a phụ thân hắn đã không thèm để ý mà suốt ngày quấn quÃt quanh nàng, miệng luôn gá»i “đệ đệâ€, tháºm chà hắn còn Ä‘em mặt dán lên bụng nàng rồi thì thầm gì đó. 
 
“Äô Äô a, tại sao ngươi lại gá»i là đệ đệ?â€, Tiểu Ngá»c cảm thấy kỳ quái. 
 
Äô Äô ngẩng đầu nói, “Äệ đệ có thể chÆ¡i vá»›i ta†
 
“Muá»™i muá»™i thì không được sao?â€, Tiểu Ngá»c thầm nghÄ©, trước giỠđại ca cÅ©ng không thưá»ng chÆ¡i đùa vá»›i mình, chẳng lẽ những tiểu tá» Ä‘á»u giống nhau sao? 
 
“Không được, ta muốn có đệ đệâ€, Äô Äô không tìm được lý do đành phải nhấn mạnh hÆ¡n khiến má»i ngưá»i cưá»i vang. 
 
Tiểu Ngá»c lại chá»c hắn, “Nhưng muá»™i muá»™i rất nghe lá»i a, nàng có thể làm thức ăn ngon cho ngươi, may đồ má»›i cho ngươi mặc, nhìn xem đồ trên ngưá»i đại ca cá»§a ta xem, Ä‘á»u là ta giúp hắn làmâ€, nàng nói xong rồi đắc ý nhìn Lưu Nghiệp má»™t cái. 
 
“Tháºt sao?â€, Äô Äô nghiêng đầu suy nghÄ© tháºt lâu. Muá»™i muá»™i nghe lá»i? Äệ đệ có thể cùng chÆ¡i đùa? Rốt cuá»™c phải chá»n bên nào a? 
 
Kể từ hôm đó, má»—i ngày Äô Äô Ä‘á»u tranh luáºn cùng Tiểu Ngá»c xem rốt cuá»™c hài tá» trong bụng Hải ÄÆ°á»ng là đệ đệ hay muá»™i muá»™i, Äô Äô bị chá»c giáºn liá»n Ä‘uổi Tiểu Ngá»c chạy vòng vòng trong sân, hắn vừa chạy vừa gào, “Ta chỉ muốn đệ đệ! Ta chỉ muốn đệ đệ!†
 
Hải ÄÆ°á»ng cÅ©ng nhìn bụng Ä‘oán mò xem rốt cuá»™c là đệ đệ hay là muá»™i muá»™i cá»§a Äô Äô, kỳ tháºt nàng muốn có má»™t nữ nhi, ai cÅ©ng nói nữ nhi là tri ká»· cá»§a mẫu thân, hiện tại nàng cÅ©ng đã có tuổi, quả tháºt rất muốn có má»™t tri ká»· a! 
 
Lại nói, má»i ngưá»i thưá»ng thÃch chÆ¡i trò Ä‘oán tiểu hài tá» trong bụng là nam hay nữ, còn bảo là những đứa trẻ có khả năng nhìn thấy trước, nói như thế chẳng lẽ hài tá» trong bụng nàng là đệ đệ cá»§a cá»§a Äô Äô sao? Hải ÄÆ°á»ng nghÄ© đến đây liá»n cưá»i khổ, má»™t Äô Äô nghịch ngợm đã đủ mệt rồi, thêm má»™t đứa nữa đúng là chịu không nổi. 
 
Nhìn Tiểu Ngá»c, Hải ÄÆ°á»ng càng muốn có má»™t nữ nhi, Lưu tá»· tháºt tốt số có nữ nhi làm tri ká»·, tuy rằng tướng công nàng mất sá»›m nhưng vẫn còn hai đứa nhá» hiếu thuáºn này, coi như phúc khà không tệ. 
 
Mấy ngày nay chỉ cần trong quán trá» không có việc gì là Tiểu Ngá»c lại đến đây chÆ¡i vá»›i Hải ÄÆ°á»ng, nàng còn phụ giúp may quần áo cho đứa nhá», cùng chÆ¡i vá»›i Äô Äô, Hải ÄÆ°á»ng tháºt thÃch nàng, những lúc rá»—i rành liá»n dạy nàng viết chữ, há»c số. Hải ÄÆ°á»ng thầm nghÄ© trong lòng, sau này Lưu tá»· lá»›n tuổi thì vẫn còn Tiểu Ngá»c giúp đỡ chÃnh mình. 
 
Lưu tá»· cÅ©ng là nữ nhân nhìn thoáng, trông thấy Hải ÄÆ°á»ng dụng tâm dạy Tiểu Ngá»c, trong lòng nàng vui thÃch vô cùng, tuy nói nữ nhân không cần Ä‘á»c sách nhưng vì tương lai cá»§a nữ nhi…biết đâu lại là chuyện tốt, biết má»™t chút chữ cÅ©ng không khó, ở những nhà giàu, các tiểu thư phu nhân Ä‘á»u biết chữ a. Có tâm tư này, Lưu tá»· càng để tâm đến quán trá» hÆ¡n, ngay cả thức ăn cÅ©ng do chÃnh nàng tá»± tay làm, thá»±c đơn cÅ©ng tháºt phong phú Ä‘a dạng, nàng thưá»ng xuyên mang món tẩm bổ đến chá»— Hải ÄÆ°á»ng, hy vá»ng Hải ÄÆ°á»ng có thể sinh được má»™t tiểu hài tá» máºp mạp khá»e mạnh. 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của Tịch Ly  
 
 
		
        
		    
  Chữ ký cá»§a Tịch Ly      Ngưá»i chợt đến ... chợt Ä‘i ... rồi chợt mất!!! 
Tôi chợt buồn ... chợt khóc ... chợt cô đơn!!! 
       
		 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				27-10-2011, 12:38 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jan 2011
					
					
					
						Bài gởi: 406
					
                    Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
                
					
 
	Thanks: 4
	
		
			
				Thanked 2,046 Times in 348 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			海棠闲妻 
Hải ÄÆ°á»ng Nhàn Thê  
 
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo 
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngá»§ Sá»›m) 
Quyển 4 – Chương 31 (hoàn chÃnh văn)   
Dịch giả: Hàn Băng 
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com 
 
  
 
 
 
 
 
Äuổi tá»›i Tô Châu, Phương Sở Äình tiến hành Ä‘iá»u tra các quán trá» tại đây, chỉ là kết quả Ä‘iá»u tra lại ngoài ý muốn, căn bản không có quán trá» nào gặp qua bá»n há», rốt cuá»™c nàng có đến Tô Châu không? 
 
Phương Sở Äình thất vá»ng, hắn Ä‘ang chuẩn bị trở vá» thì ngưá»i nhà đưa thư đến, hắn vui mừng khi biết được nàng đã từng ở chá»— Yên Nhược, chỉ là sau đó có chút buồn bá»±c, nguyên lai nàng lại dùng mê dược, lá gan cá»§a nữ nhân này đúng là to. Có Ä‘iá»u, hắn cảm giác được nàng không Ä‘i xa, nói không chừng nàng chỉ quanh quẩn đâu đây, nghÄ© thế nên hắn liá»n mang theo ngưá»i cá»§a mình bắt đầu lần theo dấu vết. 
 
Thành Thụy nhìn Phương Sở Äình, trong lòng hắn có chút lo lắng, mấy tháng nay thiếu gia lại trở nên gầy như váºy, Äại thiếu phu nhân đúng là có khiếu tra tấn ngưá»i, chỉ mong Tiểu Cam đừng há»c theo nàng. Vốn Tiểu Cam đã âm thầm nói vá»›i hắn, bảo là chá» Thiếu phu nhân từ kinh thành trở vá» sẽ nói đến chuyện cầu hôn, chỉ là Äại thiếu phu nhân cứ bặt vô âm tÃn như váºy, Tiểu Cam mãi đến bây giá» cÅ©ng không chịu để ý đến hắn, đã váºy nàng còn tuyên bố, “Thiếu phu nhân không trở lại, ta sẽ không xuất giá!†
 
“Thiếu gia, thuyá»n đã đến Dư Hàng, có cần tìm má»™t chá»— nghỉ chân chút không, ngày mai lại Ä‘i tìm Thiếu phu nhân?â€, nhìn thuyá»n cháºm rãi cáºp bá», Thành Thụy nhẹ giá»ng nhắc nhở. 
 
â€œÄÆ°á»£c, chúng ta lên bá» trướcâ€, Phương Sở Äình nhìn thị trấn nhá» trước mặt, trong lòng hắn có chút buồn khổ, đây đã là thị trấn thứ mấy? Mưá»i? Hai mươi? Trong đầu hắn đã không nhá»› rõ, cứ Ä‘i tìm như váºy thì khi nào má»›i có thể gặp được nàng đây? 
 
Trên bến tàu có má»™t đám xa phụ tụ táºp, má»™t xa phu bá»™ dáng to lá»›n nhìn thấy bá»n há» rá»i thuyá»n liá»n láºp tức chạy đến, “Vị đại gia này ghé qua địa phương cá»§a chúng ta sao? Äã tìm được quán trá» chưa?†
 
Thành Thụy không nóng không lạnh trả lá»i, “Ngươi muốn gì?†
 
“Äại gia, ngài đừng nóng giáºn. Tiểu nhân đánh xe, thấy các vị không quen thuá»™c nÆ¡i này nên muốn giá»›i thiệu quán trá», ngài yên tâm, nếu không hài lòng ta sẽ giúp ngài tìm nÆ¡i khác, cho đến khi ngài hài lòng má»›i thôi†
 
Nghe xa phu nói váºy, Phương Sở Äình gáºt đầu, ở địa phương này không có ngưá»i cá»§a mình, nếu có dân địa phương dẫn đưá»ng thì thuáºn tiện hÆ¡n nhiá»u. 
 
Xa phu cao hứng dẫn bá»n hỠđến xe ngá»±a cá»§a chÃnh mình, nhìn thấy phÃa sau có thêm vài ngưá»i rá»i thuyá»n, hắn liá»n gá»i đồng bạn đến bắt khách, bản thân mình thì đưa khách quý chạy thẳng vào thị trấn. 
 
Lại má»™t quán trá» nữa, xa phu nhìn sắc trá»i, tay khẽ vuốt lên bụng. Từ sá»›m bụng cá»§a hắn đã réo, nhưng các vị đại gia này cứ chuyển từ quán trá» này sang quán trá» khác, nÆ¡i nào cÅ©ng không vừa ý, mắt thấy các quán trá» lá»›n cá»§a thị trấn Ä‘á»u đã đến, kế tiếp phải Ä‘i nÆ¡i nào đây? 
 
Äúng rồi. Lưu tá»·. Vừa đúng lúc tá»›i chá»— Lưu tá»· ăn cÆ¡m, nàng khẳng định sẽ dá»n phần tốt hÆ¡n cho hắn. Äang nghÄ© ngợi thì Ä‘oàn ngưá»i lại trở ra, “Äại gia, vẫn không hài lòng sao? Không sao, tiểu nhân sẽ đưa ngài đến má»™t quán trá» khác, nÆ¡i này tuy rằng không lá»›n nhưng thức ăn lại rất ngon, ngài có muốn đến xem thá» không?†
 
“Thiếu gia, Ä‘i lâu như váºy rồi quả tháºt cÅ©ng có chút đói bụng, chi bằng chúng ta ghé nÆ¡i nào dùng cÆ¡m rồi tÃnh tiếp?â€, Thành Thụy xem xa phu này cÅ©ng tháºt đáng thương, cả ngày nay hắn chở bá»n há» Ä‘i hết quán trá» này đến quán trá» khác, bên ngoài trá»i cÅ©ng đã gần tối, váºy mà hắn vẫn ngồi chá». ÄÆ°á»£c Phương Sở Äình ngầm đồng ý, xa phu liá»n đưa bá»n há» băng qua má»™t ngõ tắt rồi ngừng lại trước quán trá» Dư Phúc, “Tá»›i rồi, đại gia, má»i ngài vào†
 
Phương Sở Äình Ä‘i vào quán trá», đột nhiên hắn cảm giác được sá»± thân thiết ở nÆ¡i này, trong phòng sạch sẽ, trên tưá»ng viết tên má»™t vài món ăn, còn có những món ăn được giá»›i thiệu vô cùng đặc sắc. Chưởng quầy bước đến đón khách, phục trang nàng sạch sẽ chỉnh tá», gương mặt tươi cưá»i nhân háºu khiến ngưá»i nhìn vào phát sinh cảm giác thân thiết. 
 
“Khách quan, ngài dùng cÆ¡m hay nghỉ trá»?â€, Lưu tá»· nhìn nhóm ngưá»i này, trong lòng nàng thầm tÃnh toán, hôm nay chỉ sợ trong quán không đủ chá»—. 
 
“Dùng cÆ¡m trước Ä‘i, nếu phục vụ tốt thì nói không chừng đêm nay sẽ trá» lạiâ€, Thành Thụy để lại má»™t câu. 
 
Nhóm ngưá»i ngồi xuống, Lưu tá»· cưá»i tá»§m tỉm đưa cho xa phu má»™t Ãt bạc vụn, sau đó nàng cưá»i há»i, “Các vị muốn dùng món gì? Nếu vẫn chưa quyết định thì hãy chá»n món đặc sắc nhất ở quán chúng ta là lẩu cá, thế nào?†
 
Phương Sở Äình nghe câu này liá»n cảm thấy chút quen tai, chỉ là hắn nhất thá»i không nhá»› nổi nên bất giác gáºt đầu. 
 
â€œÄÆ°á»£c rồi. Chúng ta sẽ làm thêm món gà xào nấm hương, được không? Gà chá»— chúng ta là gà sống, nếu ngài cảm thấy được thì ta sẽ bảo nhà bếp mổ gàâ€, Lưu tá»· liên tiếp má»i chào món ăn, Phương Sở Äình Ä‘á»u đồng ý tất, nàng vui rạo rá»±c chạy vào phòng bếp thu xếp. 
 
Chốc lát sau, lẩu cá được đưa lên, ở giữa là khoang chứa nước dùng, vòng xung quan là món tươi sống chá» nước sôi sẽ thả vào, than hồng cháy ti tách bên dưới, đầu cá được xếp gá»n má»™t bên, mùi hương thức ăn nhẹ nhàng lan tá»a. 
 
Phương Sở Äình chỉ cảm thấy quen mắt, thứ này dưá»ng như đã gặp qua ở nÆ¡i nào, Ä‘ang nghÄ© ngợi thì hắn đột nhiên nghe được má»™t thanh âm quen thuá»™c truyá»n đến. 
 
“Lưu thẩm, cÆ¡m chiá»u có chưa, Äô Äô đã đói bụng!â€, má»™t thân ảnh mặc áo màu xanh vừa nói vừa chạy đến. 
 
Äôi đũa vá»—n Ä‘ang gắp thịt bò trên tay Phương Sở Äình run lên, thịt bò rÆ¡i tõm vào tách trà, chỉ là hắn trÆ¡ mắt bất chấp thất thố mà kÃch động quăng đũa sang má»™t bên, “Äô Äô!†
 
Äô Äô ngây ngưá»i, đầu tiên hắn quay đầu nghi hoặc nhìn bá»n há», bá»—ng nhiên hắn vui vẻ ra mặt, thanh âm cao hứng vang lên, “Phụ thân!â€, lá»i còn chưa gào lên xong thì thân hình nhá» bé đã thần tốc nhào vào lòng ngá»±c cá»§a Sở Äình. 
 
Lưu tá»· choáng váng, cả ná»a ngày nàng má»›i khôi phục tinh thần lại, nguyên lai hắn là…Lưu tá»· không kịp nghÄ© nhiá»u mà vá»™i vàng vừa chạy ra sau vừa hô to, “Muá»™i muá»™i a, muá»™i muá»™i a, tướng công cá»§a ngươi đến đây!†
 
Bên kia Lưu tá»· chạy vào háºu viện, bên ngày Phương Sở Äình ôm Äô Äô Ä‘i theo nàng vào phÃa sau háºu viện, trong lòng hắn có chút uất ức, nữ nhân này đúng là có khiếu bá» trốn, má»›i mấy tháng mà nàng đã chạy đến được nÆ¡i này. 
 
Vừa mới tiến vào sân thì Lưu tỷ vừa chạy vào đã vội chạy ra, gương mặt cực kỳ gấp gáp, “Mau lên, mau đi tìm bà mụ, muội muội sắp sinh rồi!!!†
 
Sinh? Sinh cái gì? Phương Sở Äình ngÆ¡ ngác má»™t chút rồi má»›i phản ứng lại, hài tá»? Hắn Ä‘em Äô Äô nhét vào lòng Thành Thụy rồi ba chân bốn cẳng chạy vào trong. Nữ nhân này Ä‘iên rồi, trong nhà có sẵn đại phu bà mụ không chịu, lại cố tình chạy đến thị trấn bé tẹo này để sinh hài tá», nếu có chuyện không hay xảy ra thì phải làm sao bây giá»? Trong đầu hắn bá»—ng hiện lên tình cảnh lúc Lam Nhân sinh đứa nhá», đúng là tháºp tá» nhất sinh a! 
 
Äêm đến, ánh trăng trên trá»i sáng tá», tinh tú lung linh, cảnh Ä‘em đẹp thế này nhưng không ai có tâm tình thưởng thức. Trong viện đèn Ä‘uốc sáng trưng, Hải ÄÆ°á»ng hét rồi lại hét, thanh âm từ trong phòng truyá»n thẳng ra ngoài, thá»i gian qua Ä‘i, thanh âm dần trở nên má»i mệt, tá»±a như nàng đã dùng hết sức lá»±c. 
 
Hải ÄÆ°á»ng kêu má»™t tiếng, Phương Sở Äình hết hồn má»™t lần, hắn sốt ruá»™t Ä‘i tá»›i Ä‘i lui trong phòng, miệng không ngừng lẩm bẩm, Thành Thụy dá»±ng lá»— tai lắng nghe, hắn vá»™i vàng vươn tai bịt miệng mình, sợ rằng sẽ cưá»i thành tiếng. Thiếu gia quả nhiên…trước giá» thiếu gia chưa từng bái pháºt, váºy mà hiện tại đợi nước đến chân má»›i nhảy, có phải hÆ¡i muá»™n rồi không? 
 
Sá»›m hay muá»™n cÅ©ng không quản được, Phương Sở Äình không ngừng lẩm nhẩm trong miệng, cái gì Bồ Tát, cái gì Pháºt Tổ,…tất cả thần tiên trên trá»i Ä‘á»u bị hắn lôi xuống Ä‘iểm danh tất tần táºt. 
 
á»’n ào má»™t đêm, khi trá»i gần sáng, tiếng khóc chào Ä‘á»i cá»§a đứa nhá» cuối cùng cÅ©ng từ trong phòng truyá»n ra ngoài. Äã sinh rồi! Phương Sở Äình Ä‘ang định đẩy má»i ngưá»i để chạy vào xem thì bị Trầm nhÅ© mẫu chặn lại, nàng không ngừng hoa tay múa chân, ý là nam nhân không thể vào trong đó lúc này, bằng không cả mẫu thân lẫn tiểu hài tá» Ä‘á»u gặp há»a đổ máu, hắn tức giáºn đến cá»±c Ä‘iểm nhưng không làm gì được. 
 
Má»™t lát sau, bà mụ ôm tiểu hài tá» Ä‘i ra, đứa nhá» oa oa khóc lá»›n tá»±a như rá»i khá»i lòng mẫu thân nên có chút sợ hãi, “Chúc mừng đại gia, chúc mừng đại gia, là thiên kim†
 
Phương Sở Äình cẩn tháºn đón đứa nhá» vào lòng. Nữ nhi vừa được hắn ôm liá»n ngừng khóc, tá»±a như biết được ngưá»i này là phụ thân cá»§a nàng, là đấng sinh thành cá»§a nàng. Bàn tay hắn cứng nhắc, hắn không biết phải bế con như thế nào, chỉ có thể đặt hài tá» sát vào lòng ngá»±c cá»§a mình, có má»™t thân hình bé nhá» má»m mại như váºy ngá» nguáºy trong lòng, hắn sợ không cẩn tháºn sẽ làm nàng bị thương. Nữ nhi. Phương Sở Äình nhìn khuôn mặt nhá» nhắn này, trong lòng thầm tưởng tưởng đến bá»™ dáng cá»§a nữ nhi sau này, hắn khẽ mỉm cưá»i. Ừm, nữ nhi tốt, nữ nhi ngoan, chỉ cần không há»c theo nương bá» trốn là được rồi. 
 
Thá»i gian trôi nhanh, hai tháng sau, Hải ÄÆ°á»ng cho con uống sữa no liá»n Ä‘i ra khá»i phòng. Nhìn thấy Phương Sở Äình Ä‘ang viết lách gì đó, nàng rót má»™t tách trà đưa đến cho hắn, “Viết gì váºy?â€. Ngày đó nghe tin hắn đến đây, nàng căng thẳng đến vỡ nước ối, cÅ©ng may đứa nhá» không việc gì, bằng không nàng sẽ không tha cho hắn. 
 
Phương Sở Äình nháºn tách trà uống má»™t ngụm, “Viết báo cáo lên Hoàng Thượng†
 
“Có việc quan trá»ng sao? Nếu quan trá»ng thì ngươi cứ trở vá» cÅ©ng đượcâ€, hai tháng này nàng sống cÅ©ng không thoải mái gì, Phương Sở Äình xem nàng như phạm nhân mà bám dÃnh vào, mặc kệ nàng Ä‘i đâu hắn cÅ©ng sẽ tò tò Ä‘i theo, nếu đẩy được hắn Ä‘i khá»i thì có thể thoải mái được má»™t chút. Hiện tại trên dưới Tô gia đã bị chém đầu, nghe Thành Thụy nói Sở Äình cuối cùng không Ä‘i tìm Hoàng Thượng, cÅ©ng không biết là vì nguyên nhân gì? 
 
Hắn nheo mắt nhìn kỹ nàng, “Thế nào? Còn muốn bỠtrốn?†
 
“Có thể sao? Ngươi là hồng nhân bên cạnh Hoàng Thượng, ta không thể trì hoãn chÃnh sá»± cá»§a ngươi a!â€, Hải ÄÆ°á»ng ngăn đỠtài. 
 
Phương Sở Äình trừng mắt liếc nhìn nàng má»™t cái rồi lại tiếp tục cắm đầu viết báo cáo, hắn vừa viết vừa nói, “Ta đã hướng Hoàng Thượng xin từ quan†
 
“Vì cái gì?†
 
“Như ngươi nói, gần vua như gần cá»p, sá»›m ra Ä‘i vẫn tốt hÆ¡n. Huống hồ Sở Các đã đỗ Trạng Nguyên, Phương gia vá» sau cÅ©ng có ngưá»i đỡ đần, ta đã có thể buông tayâ€, hiện tại ngưá»i trong nhà đã biết hắn tìm được Hải ÄÆ°á»ng và Ä‘ang thúc giục bá»n há» trở vá», chỉ là nhưng nhân này dưá»ng như không có chút tá»± giác phải trở vá» nhà thì phải. Hai tháng liá»n sống ở đây, hắn cả ngày ở bên cạnh mẫu tá» nàng, tuy rằng cuá»™c sống có chút nhàn rá»—i nhưng cÅ©ng tháºt thư thái, má»—i ngày hắn Ä‘á»u ôm nữ nhi trên tay, nhìn biểu tình thay đổi trên gương mặt nàng tháºt phong phú. Äá»™t nhiên hắn nháºn ra mấy năm nay hắn đã vì chuyện cá»§a Hoàng Thượng, cá»§a Hán Vương mà mệt má»i, hiện tại cÅ©ng đã đến lúc nghỉ ngÆ¡i. 
 
“Má»™t nam nhân như ngươi sẽ không muốn ở lì trong này để ta nuôi ngươi chứ?â€, Hải ÄÆ°á»ng trêu ghẹo hắn. 
 
Hắn nói mà chẳng thèm nhìn nàng, “Ta muốn tìm má»™t vài nÆ¡i có mặt tiá»n để khai trương tá»u lâu, nuôi ba mẫu tá» các ngươi hẳn không thành vấn Ä‘á»â€ 
 
“Cái gì, ngươi không quay vá»? Váºy ngưá»i trong phá»§ phải làm sao bây giá»? Ngươi mặc kệ phụ mẫu cá»§a ngươi sao?â€, hắn chÃnh là gia chá»§ tương lai cá»§a Phương gia a! 
 
“Thế thì còn phải xem ngươi, chừng nào ngươi trở vá» thì ta sẽ trở vá»â€ 
 
Hải ÄÆ°á»ng bất đắc dÄ© than thầm, hắn Ä‘ang lót đưá»ng cho nàng trở thành tá»™i nhân cá»§a Phương gia, mấy ngày hôm trước Thành Thụy đã đứng trước mặt nàng ấp úng cả ná»a ngày, cuối cùng hắn năn nỉ nàng nhanh chóng hồi phá»§, bởi vì Tiểu Cam đã nói nếu nàng không quay vá» thì không chịu xuất giá, má»™t câu này cá»§a hắn khiến Hải ÄÆ°á»ng bị sặc trà, nha đầu kia đúng là không để ngưá»i khác bá»›t lo. 
 
Hải ÄÆ°á»ng nghiêng đầu nhìn hắn, dưới ánh nến, nàng phát hiện trên tóc hắn có vài sợi bạc, vì thế nàng vươn tay cẩn tháºn nhổ xuống, “Tại sao không há»i ta?†
 
“Há»i cái gì?†
 
“Lần trước không phải ngươi há»i rất nhiá»u sao?â€, lần trước nàng bá» trốn đã bị hắn thẩm vấn cả đêm, váºy mà hai tháng nay ngay cả má»™t câu cÅ©ng chẳng thấy hắn há»i đến. 
 
“Không cần há»i, ngươi nghÄ© gì ta cÅ©ng hiểu đượcâ€, hắn khép lại báo cáo rồi ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt nàng, khóe miệng khẽ mỉm cưá»i, “Bởi vì ngươi là thê tá» cá»§a ta, là hiá»n thê cá»§a ta!†
 
ChÃnh văn hoàn. 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của Tịch Ly  
 
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				27-10-2011, 12:41 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jan 2011
					
					
					
						Bài gởi: 406
					
                    Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
                
					
 
	Thanks: 4
	
		
			
				Thanked 2,046 Times in 348 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			海棠闲妻 
Hải ÄÆ°á»ng Nhàn Thê  
 
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo 
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngá»§ Sá»›m) 
ebook   
Dịch giả: Hàn Băng 
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com 
 
  
		 
		
		
		
		
Tài sản của Tịch Ly  
 
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
 
	
		 
	
	
		
		
		 
	
 
	
	
	
		
			
			 
			Từ khóa được google tìm thấy 
		 
	 
	
		áåçïëàòíî , àâòîøêîëà , âîðîíåæ , çíàìåíèòîñòè , dinh cap luu manh , êåðàìè÷åñêàÿ , èãðóøêè , èíòåðüåðà , hai duong co nuong , hai duong nhan the 4vn , hai duong xuan thuy tao , ïèòàíèå , íîâàÿ , ìóðìàíñê , ñòàâêà , ñóáàðó , ñòðèæêè , õàáàðîâñê , òåàòð , öèôðîãðàä , vu dong can khon , ðàñïèñàíèå , ðîññèÿ