Chương 137 : Đại ca, huynh quyết tâm tái xuất sao ?
Tác giả : Ant
Phan Thế Phong nói xong rồi đưa mắt nhìn hoàng đế . Thật ra trong lòng lão cũng không tin tưởng hoàng đế bảo một Võ Thánh thực thụ ra để thử súng . Bởi vì Võ Thánh chính là vũ lực cao cấp nhất trên thế giới . Ngay cả Việt Quốc thì Võ Thánh cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay . Dễ dàng gì mà cam tâm tình nguyện đi làm chuột bạch cho lão .
Nhưng ai ngờ khi nghe lão nói xong thì hoàng đế không những không tức giận vì lão dám cả gan nói như thế . Mà còn mỉm cười hiền hoà nói :
_ Để trẫm thử, các khanh đi theo ta .
Phan Thế Phong và những người xung quanh dường như không tin vào tai mình . Hoàng đế thử, thử thế nào . Không lẽ hoàng đế chính là Võ Thánh thâm tàng bất lộ .
_ Bệ hạ, ngài ………..
Một số nhân viên nghiên cứu tiến lên muốn hỏi cho rõ ràng . Nhưng chưa kịp nói dứt câu thì Trương Văn Minh đứng dậy . Bay thẳng ra bên ngoài cửa sổ .
_ Bệ hạ, cẩn thận ………
_ Bệ hạ, dừng lại, tầng 8 đó ………..
_ Các ngươi đứng đây làm gì ? Mau mau xuống xem hoàng thượng có sao không ?
_ Ờ ờ, mau mau .
………………………
Đám nhân viên nghiên cứu điên cuồng hô lên . Sau đó tất cả 3 chân 4 cẳng vọt xuống dưới lầu . Lỡ như hoàng đế bệ hạ có chuyện gì thì cho dù bọn hắn có 10 cái đầu cũng không đủ chém .
Cả đám nhân viên nghiên cứu hầu hết là người già nhưng sức mạnh bộc phát ra lúc này có thể còn hơn cả những người tuổi trẻ . Tên nào tên nấy đều vận dụng hết 12 thành công lực vào đôi chân của mình . Đôi mắt đỏ như một đàn trâu điên, tức tốc lao xuống dưới lầu
.
Nhưng cái vấn đề là cái cầu thang thì quá nhỏ mà đám nhân viên thì quá nhiều nên cảnh chen lấn xô đẩy là điều tất yếu xảy ra . Ban đầu thì chen lấn nho nhỏ nhưng sau khi một vài lão già bị đạp ra khỏi hàng thì máu nóng bốc lên não, quay lại chửi bới tên đạp mình . Thế là cả đám nghiên cứu sinh lao vào đánh nhau chửi nhau tơi bời . Chỉ có những người đi đầu không ảnh hưởng thì tiếp tục chạy đi .
_ Moá, tránh ra ta, tao là nghiên cứu tầng Y Tế đây, tránh ra để bố xuống cứu hoàng thượng ….
_ Đệch, thằng nào lấn tao . Không biết kính già yêu trẻ à ?
_ Giao hợp mẫu thân, cút đê .
_ Đậu xanh, đậu phụng …………
…………………………….
Sau 5 phút chen lấn xô đẩy nhau chật vật thì cuối cùng một số người cũng xuống lại được mặt đất . Cả đám đều không nói hai lời đưa mắt tìm kiếm hoàng đế Trương Văn Minh . Nhưng khi quan sát thấy hoàng đế thì cả đám đều trân trối há hốc mồm . Bởi vì Trương Văn Minh lông tóc vô hao vô tổn đứng giữa sân, có vẻ khí định thần nhàn .
_ Hoàng thượng, người làm chúng thần lo muốn chết .
Một vào lão nghiên cứu chạy tới nói, trong số này còn có cả Phan Thế Phong .
_ À, trẫm không có sao . Các khanh nghĩ trẫm muốn chơi tự sát chắc ?
Trương Văn Minh cười nói, nhưng khi nghe những tiếng chửi càng ngày càng vang vọng từ trên Nghiên Cứu Tháp xuống thì nhíu mày hỏi :
_ Mấy người trên kia làm gì thế ? Mở họp chợ bán ngũ cốc à ? Cái gì mà đậu xanh, đậu phụng, rau má, bla bla, loạn cả lên thế .
_ Ách, cái này là …….
Phan Thế Phong mồ hôi lạnh chảy ra, lắp ba lắp bắp không giải thích được . Trong lòng cũng thầm hỏi thăm 18 đời tổ tiên của những lão trên kia . Đúng là đám già mà không nên nết .
_ Hừ, đúng là già mà không nên nết .
Trương Văn Minh nghe thêm một lúc thì đã hiểu ra mọi chuyện hừ lạnh một tiếng . Sau đó quay qua Phan Thế Phong nói :
_ Kệ đám đó đi . Ngươi cứ thử súng cho trẫm, mau mau bắn vào trẫm đi .
_ Ách, hoàng thượng . Cái này không đùa được đâu .
Phan Thế Phong nghe thế vội vàng khuyên can . Cái súng này mặc dù lão biết là không thể tổn thương được Võ Thánh nhưng lỡ phạm tội khi quân thì làm sao . Lỡ mà uy lực lớn quá hoàng đế đỡ không thấu nằm vật ra cạp vài miếng đất thì chắc lão chôn theo luôn quá .
_ Nhiều lời . Mau làm đi .
Trương Văn Minh quát lớn, tỏ vẻ rất là không vui . Nói rồi như chứng minh cho sức mạnh của mình . Áp lực từ người Trương Văn Minh bắn ra tứ phía, một tầng lĩnh vực vô hình được dựng ngay trước mặt Trương Văn Minh làm không khí xung quanh vặn vẹo dữ dội .
_ Hoàng thượng, thì ra ………
Phan Thế Phong thấy được lĩnh vực vô hình của hoàng đế thì dường như đã nghĩ ra điều gì đó, giật mình hét lên .
_ Ừm, ngươi biết là được rồi . Thế nào ? Tin ta rồi chứ .
Trương Văn Minh nghe thế chỉ mỉm cười nói .
_ Vâng, hoàng thượng .
Phan Thế Phong chắp tay nói . Tuy trong lòng hết sức vui mừng nhưng vẫn cẩn thận nâng khẩu súng lên . Lấy ra một viên đạn 5 màu lắp vào nòng súng .
_ Bệ hạ, cẩn thận .
Phan Thế Phong nhắc nhở Trương Văn Minh một câu . Khi thấy Trương Văn Minh gật đầu tỏ vẻ yên tâm thì lão mới bóp cò .
Khẩu súng màu đen to như một cái ống đồng ngay lập tức phát ra tiếng “ kẹt “, “ kẹt “ . Thân súng lập tức biến hình, phồng to ra như một quả bong bong có thể nổ bất cứ lúc nào . Vì áp lực của đạn mà không khí xung quanh cũng như đọng lại .
Chợt .
Một tiếng đạn bắn rung trời không chút báo trước vang lên . Từ khẩu súng đã bị biến dạng nghiêm trọng bay ra một tia chớp 5 màu .
Tia chớp 5 màu này chính là viên đạn bằng kết tinh ngũ hành mà Phan Thế Phong đã nói . Chỉ thấy tia chớp này vừa bay ra là trời đất như biến sắc, trong không trung chỉ còn duy nhất 5 màu đỏ, lục, lam, vàng, trắng chớp tắt lập loè . Làm cho không gian xung quanh viên đạn có vẻ như là ảo mộng . Không ngờ một thứ vũ khí giết người lại có thể phát ra một cảnh tưởng kì vĩ bậc này .
Trương Văn Minh cảm giác áp lực từ viên đạn mang lại thì ngay lập tức sắc mặt đại biến, vội vàng vận dụng nguyên khí gia cố ngay cho lĩnh vực của mình . Nhưng chỉ trong nháy mắt thì viên đạn đã chạm vào lĩnh vực .
Một tiếng “ ầm “ thật lớn vang lên . Viên đạn 5 màu đụng phải lĩnh vực của Trương Văn Minh như một thanh trường mâu sắc nhọn đụng phải một tấm khiên chắc chắn nhất thế gian . Hai bên va chạm mà không ai làm gì được ai .
Viên đạn như một thanh trường mâu sắc bén, quyết tâm đâm được một lỗ trên lĩnh vực của hoàng đế . Còn lịnh vực của hoàng đế như một tấm khiên chắc chắn nhất, kiên quyết không cho viên đạn xuyên qua .
Dằn co chừng một phút thì viên đạn 5 màu như đã hết lực lượng, càng ngày nó càng yếu đi .
_ Cheng .
Tiếng viên đạn khô khốc rơi trên nền đất tuyên cáo sự cố gắng của viên đạn đã thất bại .
Cùng lúc đó, Trương Văn Minh vội thu lại lĩnh vực, thở ra một hơi thật dài . Chỉ suýt chút nữa thôi thì hắn đã chống không nổi nữa rồi . Nhưng may mắn là không bị mất mặt .
_ Bệ hạ, ngài không sao chứ ?
Phan Thế Phong thấy uy lực viên đạn lớn như thế thì cũng kinh hãi, vội vàng chạy tới hỏi thăm hoàng đế .
Trương Văn Minh hồi phục từ trong kinh hãi và vui mừng khó tả, phất phất tay nói :
_ Trẫm không sao .
Dừng một chút rồi Trương Văn Minh nói tiếp :
_ Phan lão, ngươi đã lập một công lớn cho Việt Quốc . Nói, muốn trẫm thưởng gì nào ?
_ Ách, bệ hạ . Cái này……………
Phan Thế Phong nghe hoàng đế nói thế thì trên khuôn mặt hiện lên vẻ vui mừng khôn siết . Sau đó muốn nói ra điều lão ấp ủ bấy lâu nhưng nhất thời lại nói không ra tiếng .
_ Nói đi, lằng nhằng mãi thế .
Trương Văn Minh nhíu mày hỏi .
_ Bệ hạ ………..
Phan Thế Phong quỳ xuống đất, hai tay chắp lại với nhau, cầu xin nói :
_ Hoàng thượng, lão thần cả đời này chỉ có một mụn con . Nhưng rất tiếc là đứa con của thần là phế vật từ nhỏ, không thể nào luyện tập võ nghệ được . Lão thần chỉ mong bệ hạ khai ân, ban cho thần Hoàng Kim Tẩy Tuỷ Hoán Cốt Đan . Nếu là như thế thì đời này kiếp này lão thần đã mãn nguyện lắm rồi .
Vừa nói Phan Thế Phong vừa dập đầu . Sau đó lão cúi thấp đầu xuống đất chốt lại một câu :
_ Mong hoàng thượng khai ân .
Đám nhân viên nghiên cứu thấy cái cảnh này thì tất cả đều đứng ra, vội vàng quỳ xuống đất hô to :
_ Mong hoàng thượng khai ân .
Trương Văn Minh nghe xong thì chỉ nhíu chặt lông mày .
Hoàng Kim Tẩy Tuỷ Hoán Cốt Đan là một loại đan dược kỳ diệu trong truyền thuyết . Nó có tác dụng thay đổi cốt cách và cả tư chất của một con người . Cho dù người đó là phế nhân, là lão già hay cho dù là một ông lão sắp xuống mồ thì cũng như thế . Nếu như sử dụng nó thì chắc chắn sẽ là một bất thế thiên tài, tiến nhanh trên con đường võ học . Nhưng mà, Việt Quốc chỉ còn duy nhất một viên, nếu như lần này đưa ra thì sau này làm thế nào . Nhưng nếu không đưa thì Phan lão chắc chắn sẽ hết tình hết cảm . Thôi, dù sao thuốc dùng đúng chỗ là được, thằng nhóc kia xác thực trên mặt ngộ tính cũng khá cao . Liều vậy .
Sau một vài phút đấu tranh tư tưởng trong đầu thì hoàng đế mới nói :
_ Được, trẫm ân chuẩn .
Phan Thế Phong nghe hoàng đế đồng ý thì suýt chút nữa mừng tới mức máu lên não, vội vàng dập đầu :
_ Tạ ơn hoàng thượng .
_ Tạ ơn hoàng thượng .
……………………………………
Khi hoàng đế Trương Văn Minh vừa bộc lộ ra khí thế Võ Thánh của mình thì trên một con đường bình thường góc Đông HaNoi thành .
Một lão nông dân như vừa đi cày về, quần áo tay lấm chân bùn, vừa đi vừa huýt sáo bỗng nhíu mày . Sau đó, hắn nhắm mắt lại, tinh tế cảm nhận cỗ khí thế nhỏ bé như có như không phát ra từ phía hoàng cung .
Được một lúc, hắn mở mắt ra . Trên khuôn mặt hiện lên một nụ cười khổ .
_ Đại ca, huynh quyết tâm tái xuất sao ? Việt Quốc lại phải tiến vào một cuộc chiến mới sao ? Haiz, thật khổ, thôi theo huynh vậy . Chúng ta từ lúc sinh ra thì đều đã mang cái số khổ rồi . Dcm nó chứ .
Lão nông dân chửi thầm một câu rồi đột nhiên lắc mình .
Chỉ trong chốc lát thân ảnh lão nông dân đã biến mất như chưa từng xuất hiện, chỉ để lại một cây cuốc đầy bùn đất rơi trên đường .
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Lão nông dân bay nhanh về phía hoàng cung như một bóng ma, không có một người nào có thể cảm nhận được sự hiện diện của lão .
Hoàng cung là địa phương quan trọng nhất trong toàn bộ Việt Quốc, thế nên trận pháp, kết giới đều có khắp mọi nơi . Thủ vệ trong hoàng cung cũng đều là tinh anh trong tinh anh, thiết kế tầng tầng lớp lớp mai phục bảo vệ hoàng cung .
Nhưng, tất cả phảng phất đều không làm cho lão nông dân này khó khăn một chút nào . Lão vẫn lao đi như bay, không thèm để mọi thứ phiền phức vào mắt . Nếu có người ở đây nhìn thấy cái cảnh này thì chắc chắn sẽ tưởng cái chỗ này chính là vườn hoa nhà lão chứ không phải là một địa phương quan trọng bậc nhất Việt Quốc .
_ Chà, đại ca . Thì ra huynh ở đây .
Khi lão già bay tới một khu nhà có vẻ rách nát thì lầm bầm một câu . Lão cũng có chút không ngờ hoàng đế ở chỗ này để làm cái gì .
Nhưng chỉ vừa bước tới một chút thì đột nhiên lão biết mình đã sai rồi . Thì ra cái cảnh hoang tàn bên ngoài chỉ để che mắt thiên hạ . Còn bên trong chắc chắn là địa phương rất quan trọng . Bởi vì mấy cái trận pháp trong này còn bá đạo hơn ngoài kia .
_ Ặc, nguy hiểm thật nha . Đại ca này chả biết đang làm gì, theo ta nhớ thì lúc trước làm gì có cái chỗ này nhỉ . Èo èo .
Lão già lầm bầm lầu bầu nhưng vẫn xuyên qua từng tầng trận pháp dày đặc . Cho dù là mấy cái này hình như cũng không làm khó lão một chút nào .
Đang đúng lúc lão sắp vào được tới bên trong thì bên vai cảm giác như có ai vỗ vào một phát . Lão nông dân rùng mình quay phắt lại . Trong thân tâm đề phòng cao độ, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào .
_ Tứ đệ, lâu rồi không gặp . Đệ làm gì mà lén lút như một tên trộm thế ?
Vừa quay lại thì lão nông dân nhìn thấy một khuôn mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ . Thì ra người vỗ vai lão chính là “ đại ca “ mà lão đã 20 năm không gặp mặt .
_ Đại ca . Lâu nay huynh làm hoàng đế có tốt không ? Đệ vào đây bởi vì cảm nhận được khí thế của huynh .
Lão nông dân tâm thần buông lỏng, vội vàng hỏi thăm .
_ Ta làm hoàng đế cũng tốt lắm . Nhưng các đệ vẫn trách ta chuyện năm đó sao ?
Trương Văn Minh thấy đệ đệ kết nghĩa thì vui mừng trong lòng nhưng chỉ một lát là đã thở dài .
Lão nông dân nghe thế thì thần tình chấn động, chỉ thở dài nhưng không nói .
Hai người đứng giữa không trung, ai nấy đều chìm vào ký ức sâu xa của mình . Được một lúc thì Trương Văn Minh thở dài, trầm giọng lên tiếng .
_ Mà thôi, chuyện đã qua . Bây giờ ta có một nhiệm vụ quan trọng giao cho đệ, liên quan đến an nguy của Việt Quốc .
_ Nhiệm vụ ?
_ Đúng, đi bảo vệ một người .
…………………………………………..
Trên đường cái SaiGon thành, có một lão già phong trần mệt mỏi xuất hiện, nhưng lão già này lại cực kỳ quái dị . Chỉ thấy lão là một lão già râu tóc đã bạc phơ, mặc một bộ đồ màu trắng sắp ngả sang đen, khuôn mặt hồng nhuận nhưng lại có chút đỏ bừng . Lão đi trên đường nhưng cứ nhìn chằm chằm vào hai cái thứ trên tay lão, thỉnh thoảng lại lầm bầm lầu bầu . Còn làm những động tác khá khác người .
_ Chà, cái đồ chơi này ruốt cuộc là làm sao sử dụng nhỉ ?
Lão già vừa đi vừa cẩn thận quan sát hai thứ gọi là “ đồ chơi “ ở trên tay . Chỉ thấy đây chính là hai thứ màu đen, chỉ to hơn lòng bàn tay một chút . Chỗ lão cầm chính là một hình cong kỳ lạ, ngón trỏ đặt lên một cái lỗ ỡ giữa . Phía trên hình cong đó là một ống màu đen rất nhỏ .
_ Haiz, cái súng này thật ra là cái gì ? Ta xem xét gần cả tháng mà không hiểu được, haiz, không lẽ do ta già rồi .
Lão già thở dài một tiếng rồi nâng khẩu súng lên, lão chính là Lê Dũng – hiệu trưởng trường DongDa . Trở về từ HaNoi thành .
Suốt một tháng nay, vì cái nhục lần trước nên Lê Dũng muốn xem xét mấy cái thứ mà Lâm Quân đã đưa cho lão . Trong tâm nghĩ sẽ xoá bỏ cái xỉ nhục lần trước vì không biết xài mà để đám quan kia cười vào mặt .
Nhưng mà cái này chính là một thứ “ đồ chơi tiên tiến “, vì lão chưa bao giờ nhìn thấy nên nhất thời cũng không hiểu được là phải sử dụng như nào . Cho dù lão xưa giờ được người đời xưng là thiên tài học một biết mười nhưng mà với cái này thì lão cũng có chút lực bất tòng tâm . Lê Dũng si si mê mê nhìn gần một tháng, nhìn tới sắp lòi mắt nhưng chả hiểu là xài như thế nào .
Mặc dù là thế như Lê Dũng cũng chỉ dám nhìn chằm chằm thôi, bởi lần trước vì tìm cách sử dụng mấy trái boom C4 mà Lê Dũng đã phá huỷ hết mấy căn nhà của người ta . Thế nên lão bây giờ cũng không dám loạn động nữa .
Thu hai khẩu Anaconda lại, Lê Dũng thở dài, quyết tâm sau khi trở về trường DongDa thì sẽ kiếm tên nhóc Lâm Quân để hỏi cho rõ ràng .
Lê Dũng nghĩ thế rồi cất bước đi, lão tính toán sẽ nghỉ một lát rồi mới vào trường, dù sao cái trường cách SaiGon thành cũng gần lắm, bay một lúc là tới rồi .
Nhưng khi Lê Dũng đã vào một nhà hàng, chuẩn bị ngồi xuống ăn miếng bánh uống miếng nước thì chợt một tiếng gầm kinh thiên phát ra từ trường DongDa .
Ngay sau đó người dân trong SaiGon thành hỗn loạn lên, ai nấy đều kinh hồn tán đảm không hiểu chuyện gì xảy ra . Tiếp đó là những ma thú và động vật trong thành, từ bé tới lớn đều quỳ rạp dưới đất . Cực kỳ cung kính hướng về phía trường DongDa .
_ Chuyện gì thế ?
Lê Dũng lao ra khỏi nhà hàng, khi nhìn thấy những cái này thì cùng nhìn về phương hướng trường DongDa . Trong lòng không hiểu chuyện gì xảy ra .
Lão định ngay lập tức phi thân về trường thì chợt cảm giác một cỗ khí thế cực kỳ to lớn phát ra từ trường DongDa . Khí thế như thực chất làm cho lão có một cảm giác hoang đường là quỳ xuống với cỗ khí thế đó . Nhưng thân là Võ Thánh, Lê Dũng tỉnh táo lại ngay . Khi quay lưng quan sát xung quanh thì ai nấy cũng đều đang quỳ, cho dù là ma thú hay con người . Cho dù có là người bình thường hay là võ giả .
_ Cỗ khí thế này ? Hình như hơi quen quen .
Lê Dũng cảm giác hình như cái chuyện trước mắt và cỗ khí thế này hơi quen quen, dường như lão đã gặp ở đây rồi thì phải . Lê Dũng lập tức nhíu mày suy tư .
Một lúc sau, dường như đã nghĩ ra thì Lê Dũng kinh hãi hét lên một tiếng :
_ Giống như năm đó………chính là……….
Tiếng nói vừa dứt thì thân ảnh Lê Dũng cũng biến mất, lão tức tốc lao ngay về trường DongDa . Nếu như cảm giác của lão không sai thì hôm nay trường DongDa gặp hoạ lớn rồi .
…………………………………….
10 phút trước, tại trường DongDa .
Lâm Quân tỏ vẻ cao thâm mạc trắc móc từ trong túi áo ra một…..ừm…..một con động vật gì đó nhìn giống như một con gián . Nhưng so với con gián thì con vật này lại có màu hoàng kim, sau lưng còn có hai cái cánh trong suốt phe phẩy .
_ Ặc, cái thứ gì thế này ?
_ Lâm Quân, chú đùa đấy à ? Hình như con này là một con gián cơ mà ? Chú tính cho nó đối phó với sư tử hả ?
_ Ặc, vũ khí bí mật ? Trong phòng tao thì ra cũng có một đống vũ khí bí mật .
………………………..
Anh em xung quanh vừa nhìn thấy cái thứ Lâm Quân móc ra thì khinh bỉ có, thở dài có, cho là trò đùa có, châm chọc có . Nhưng mà không một ai tin tưởng vào điều đó, dù sao con gián thì không thể nào so với một con sư tử, cho dù nó có là gián thần đi chăng nữa .
Ai dè Lâm Quân nghe xong cũng không có chút phật lòng, chỉ cười cười nói :
_ Các chú xem thì biết ? Mà nếu anh làm được thì sao nào ? Nếu nó có thể đối phó với đám Hắc Giáp Sư thì như nào ? Con người anh cái gì cũng không tốt, nhưng không tốt nhất là thích chơi cá cược . Các chú dám chơi không ?
_ Háhaháhahahá, anh chơi . Chơi thế nào ?
_ Tốt, các anh cũng chơi, nói, chơi như nào ?
Hầu hết đám học sinh đều không tin tưởng nên ai cũng đều đồng ý chơi cá cược, chỉ trừ đám Đặng Tùng là đứng một bên nở một nụ cười vui vẻ, một nụ cười vui mừng khi người khác gặp hoạ .
_ Được, nếu tụi mày thua mỗi thằng phải chọn một con xấu nhất lớp, quỳ xuống hô to “ anh yêu em rất nhiều “ . Thế nào ?
Lâm Quân ngẫm nghĩ một chút rồi nói .
_ Được, nhưng nếu mày thua ?
_ Hê hê, tao thua thì tao lột truồng, chạy 1 vòng quanh sân trường . Ok ?
_ Được, thích thì các anh chơi với mày .
_ Hêhê, các chú chờ xem .
Lâm Quân nở một nụ cười như thực hiện được âm mưu . Sau đó vuốt ve Tiểu Lâm trong lòng bàn tay, tâm linh truyền âm nói .
_ Tiểu Lâm ngoan, con biết phải làm thế nào rồi chứ . Hắc hắc, ba muốn xem đám này tỏ tình là như nào lắm đó .
_ Papa hư, Tiểu Lâm biết rồi .
Trong đầu Lâm Quân truyền lại một giọng nói .
Sau đó Tiểu Lâm từ tay Lâm Quân nhảy lên cao, hai đôi cánh trong suốt cấp tốc đập . Chỉ thấy Tiểu Lâm bay gần tới đám Hắc Giáp Sư . Sau đó một tiếng nói đột nhiên vang lên từ trong đầu tất cả những ai đứng xem, cho dù là ma thú hay con người .
_ Quỳ xuống cho ta .
Tiếng nói vừa dứt, một khí thế quân lâm thiên hạ toả ra từ người Tiểu Lâm, mọi người chỉ thấy trước mắt . Một con gián bé nhỏ dường như đã trở thành một đấng chí cao, bao quát tất cả chúng sinh . Tiểu Lâm chỉ bay ở đó nhưng có ảo giác như Tiểu Lâm chính là một vị vua, còn tất cả mọi người ở đây chỉ là một bần dân hèn mọn . Ai nấy đều có cảm giác như muốn quỳ gối trước Tiểu Lâm .
_ Bụp .
_ Bụp .
……………..
Tiếng đầu gối tiếp xúc với mặt đất liên tiếp vang lên . Nhưng chỉ có một số người hay ma thú yếu kém mới quỳ xuống, còn hầu hết tất cả vẫn đang đứng .
_ Gràoooooooooooooooooooooo .
Tiểu Lâm thấy thế thì gào lên một tiếng rung trời, khí thế toả ra có phần mạnh hơn làm cho những người có mặt ở đây đều chịu áp bách mãnh liệt .
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Chương 139 : Papa, bắt lão già kia chịu trách nhiệm đi a .
Tác giả : Ant
Rồng hay còn gọi là Long chính là một thần thú nổi tiếng trong truyền thuyết xa xưa, tương truyền Long chính là thần thú chí cao trong thiên hạ . Có sức mạnh vô biên, đứng đầu trong các thần thú xa xưa kia .
Nhưng ngày nay, Rồng chỉ còn là trong truyền thuyết, từ rất lâu rồi đã không nghe nói có Long xuất hiện . Mặc dù là thế nhưng “ Long tính vốn dâm “, tuy không có Rồng nhưng lại có những con ma thú mang trong mình dòng máu của Rồng vẫn xuất hiện trên đời . Nghe nói đó là kết quả của những lần gây giống, ái tình khác chủng tộc của Rồng và những ma thú, thần thú khác .
Rồng đã chìm vào trong lịch sử nhưng uy danh vẫn không hề giảm sút một chút nào, bởi lẽ, những loài ma thú nào mà mang trong người dòng máu của Rồng thì đều mạnh đến biến thái . Còn không thì cũng thừa hưởng những đặc tính của một chủng tộc đứng đầu thiên hạ .
Tiểu Lâm cũng là một loài ma thú như thế, mặc dù là một con gián nhưng trong mình vẫn có dòng máu của Rồng . Nhưng nó không hiểu sao lại thừa hưởng gần như tất cả đặc điểm của Long, chỉ có bề ngoài là không giống . Tiểu Lâm thừa hưởng đến cả Long Uy mà chỉ có Rồng chân chính mới có được .
Long uy xuất, thiên hạ thuần phục .
Ngày hôm nay áp lực Tiểu Lâm phát ra chính là Long Uy, một khi phát Long Uy ra thì thiên hạ đều phải thuần phục . Nhưng Tiểu Lâm vẫn còn rất nhỏ nên Long Uy phát ra cũng hơi hạn chế một chút, không làm gì được những người có sức mạnh cao hơn nó .
Tuy là như thế nhưng đám học sinh A2, hay tất cả học sinh và giáo viên trong trường DongDa đều đang có một cảm giác khó tả . Ai nấy đều không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ run run toả ra khí thế chống lại áp lực từ Tiểu Lâm . Ngay cả nói chuyện họ bây giờ cũng không có nói được .
Lâm Quân chính là người duy nhất không bị ảnh hưởng từ Tiểu Lâm, nhưng hắn vẫn trân trối há hốc mồm nhìn một màn ngay trước mắt . Hình như hơi quá tay thì phải, ý Lâm Quân chỉ là muốn đám Hắc Giáp Sư thuần phục thôi cơ mà, tại sao bây giờ lại thành thế này . Sặc, không lẽ tất cả học sinh phải quỳ trước con ta sao .
Ặc, nếu là thế thì sau này trong trường này có ai dám làm bạn với Lâm Quân nữa chứ . Sặc, hơi quá tay nha . Cả đám Đặng Tùng, Sát cũng đang đau khổ chống đỡ nữa nha .
_ Tiểu Lâm, mau dừng lại . Đã đủ rồi .
Lâm Quân ngẫm nghĩ trong đầu rồi quát một tiếng .
Một giọng nói ngay lập tức vang lên trong đầu Lâm Quân :
_ Papa, con dừng không được . Hix, hình như là cái này vượt quá tầm kiểm soát rồi .
_ Ặc, vậy giờ phải làm sao đây ?
Lâm Quân nghe xong thì thầm than một tiếng, sặc sao chuyện lại thành thế này nhỉ .
Lâm Quân lúng ta lúng túng đứng tại chỗ, trong lòng không biết làm thế nào cho phải . Đúng lúc này thì trên bầu trời, một tia sáng màu vàng bay nhanh từ phía SaiGon thành tới đây . Kèm theo đó chính là một tiếng quát lớn :
_ Yêu nghiệt phương nào ? Dám tàn phá trường học của lão hủ . Mau dừng tay .
Đưa mắt nhìn lên bầu trời thì chỉ thấy một lão già xuất hiện trong tầm mắt, đây chính là Lê Dũng đã đuổi tới kịp lúc . Lê Dũng kim quang bức người, lơ lửng trên không trung như một vị thần hiện thế, không còn cái bộ dạng lười biếng như thường ngày . Đôi mắt như chim ưng quét xung quanh như tìm kiếm một thứ gì đó .
_ Hiểu trưởng, mau ngăn Tiểu Lâm lại .
Lâm Quân thấy Lê Dũng thì mừng húm, vội vàng hô lên .
_ Tiểu Lâm ? Nhóc Tiểu Lâm này là ai ? Ngăn cái gì ?
Lê Dũng đứng trên không trung nghe thế thì tò mò hỏi . Thật ra lão cứ tưởng áp lực cảm nhận được là của một con Rồng cơ, nhưng không hiểu sao chạy lại đây thì chả thấy có con Rồng nào, chỉ có một thằng nhóc đang la to .
Lâm Quân chỉ tay vào Tiểu Lâm nhỏ nhỏ, be bé bay giữa không trung nói :
_ Nó là Tiểu Lâm, là con của ta . Lão mau ngăn nó lại đi .
Lê Dũng đưa mắt nhìn theo thì thấy đúng là một con vật be bé nào đó đang lơ lửng, cái áp lực của loài Rồng là đang phát ra từ người nó .
Sặc, đây là con gì . Tại sao lại mang áp lực của Rồng .
_ Này nhóc, con này là con gì ?
_ Hỏi lắm thế . Mau ngăn lại đi, có gì ta giải thích sau .
Lâm Quân bực mình hét lớn, lão già nhiều chuyện vãi . Còn không mau ngăn lại đi, lỡ như con ta mà có mệnh hệ gì thì ta liều với lão luôn .
_ Ờ, ờ được rồi .
Lê Dũng nghe thế thì nóng cả đầu lên nhưng đúng là cái chuyện cứu người thì quan trọng hơn nên đành nhịn xuống . Cả cái trường DongDa này đều đang chống lại áp lực từ Tiểu Lâm, nếu không nhanh thì hỏng mất . Lỡ như cứ cố chống thế này bị thương cả đám thì khổ .
Nói dứt lời, lĩnh vực từ người Lê Dũng toả ra rất nhanh, hai tay bấm một số thủ quyết . Trong miệng lầm rầm niệm chú :
_ Cocacola, pepsi, yamaha, phong .
Lê Dũng vung tay một cái . Lập tức một lĩnh vực màu vàng đất hiện ra, bao bọc không gian xung quanh Tiểu Lâm, cắt đứt uy áp truyền ra phía bên ngoài .
Bịch .
Uy áp vừa bị cắt đứt, ngay lập tức tất cả học sinh hoặc ma thú đều ngã xuống đất hôn mê đi . Chỉ còn hai người Lâm Quân và Lê Dũng là còn đứng được .
_ Ặc, hiệu trưởng . Sao xỉu hết thế này ?
_ Có gì lạ đâu . Long Uy là uy áp của thần thú mới có được . Nó cũng là một biện pháp rèn luyện ý chí rất tốt . Cái Long Uy này không phải ai cũng được thử đâu . Hắc, tương truyền rằng, nếu như ai có thể chống đối lại Long Uy thì tiền đồ sẽ bất khả hạn lượng . Còn nếu ai đã quỳ xuống thì sau này Tiểu Lâm của ngươi, sai họ làm gì thì họ sẽ làm cái đó .
_ Phần trước là có lợi cho trường DongDa của ta, còn cái sau chính là có lợi cho ngươi . Hêhê đáng vui mừng không ?
Lâm Quân nghe thế vui ra mặt, nhưng mà hầu hết người quỳ toàn là hạng yếu kém, có bọn đó thuần phục thì có ích lợi gì đâu .
_ Nhưng mà hình như người ý chí kém và thực lực kém mới thuần phục mà, thế thì ta có lợi gì đâu .
_ Sai rồi, tuy là thuần phục nhưng trình độ của họ cũng sẽ không bị yếu đi . Ngươi nên nhớ rằng, chỉ có thiên tài thực sự mới được ở trong cái trường DongDa này . Chẳng qua là hơi kém chút xíu thôi . Nhưng mà nếu so với chỗ khác thì họ cũng xứng là thiên tài rồi . Với cả, quỳ xuống dưới chí cao thần thú thì cũng không phải là chuyện gì mất mặt lắm .
Lê Dũng cười hiền hoà giải thích, nhưng trong lòng thì vui mừng như điên . Hắc, tên nhóc này có một con Rồng, ngày sau mượn nó đi rèn luyện cho học sinh cũng tốt .
_ Nhưng mà …………
Lâm Quân nghe Lê Dũng giải thích thì cũng thấy hơi có lý một chút, nhưng mà hình như có cái gì gian trá ở đây thì phải . Tại sao lão già này lại nhìn mình với một ánh mắt như thế nhỉ .
_ Nhưng cái gì ? Còn không mau đi xem Tiểu Lâm của cậu đi .
Lê Dũng phất phất tay cười nói rồi chạy về phía lĩnh vực lúc nãy của lão để xem .
Lâm Quân nghe thế thì cũng chạy theo .
Chỉ thấy phía trong lĩnh vực màu vàng đất của Lê Dũng, lúc này Tiểu Lâm vẫn còn lơ lửng ở bên trong . Từ người nó truyền ra uy áp mãnh liệt, mặc dù không thoát ra bên ngoài nhưng cũng làm cho lĩnh vực của Lê Dũng phải vặn vẹo .
_ Này, cái này là sao ? Tại sao con ta chưa dừng lại ?
Lâm Quân quay sang hỏi Lê Dũng .
_ À, chắc từ từ . Mà cái con này là sao đây ? Ta nhìn nó hơi giống một con gián mà, làm sao có thể mang uy áp của loài Rồng chứ ?
Lê Dũng hỏi ra cái thắc mắc từ nãy giờ của lão . Thường thường thì mấy con khác như sư tử, hổ, hay sói có dòng máu của Rồng thì cũng là chuyện xưa như diễm . Nhưng mà con gián thì có vẻ là khác biệt .
Bởi vì Rồng đi XXOO mấy con kia thì có thể tin được, nhưng không thể nào mà Rồng cũng XXOO với con gián chứ . Đây đúng là một cái mê đề nha . Một con to như quả núi ấy ấy một con bé bằng ngón tay, khác nào như người khổng lồ trưởng thành XXOO một cô bé gái nhân loại còn nhỏ chứ . Ừm, không biết bé gái nhân loại có chịu nổi cái thần côn của người khổng lồ không nữa .
_ Chuyện là vầy …………..
Lâm Quân kể lại câu truyện xưa mà Tiểu Thần Đèn đã kể cho hắn nhưng không quên thêm thắt một vài chi tiết . Hừm, lúc nào mà hắn bảo Tiểu Lâm là con của Rồng thì đều phải kể lại cái chuyện này nên chém gió thập phần thành thạo .
Lê Dũng đứng nghe chuyện tình giữa Rồng và Gián như si như say, khi nghe xong còn giơ ngón tay cái lên, tỏ vẻ bội phục nói :
_ Chuyện đời thật vô thường, ta cứ tưởng người khổng lồ cưỡng hiếp bé gái, không ngờ là bé gái cưỡng ngược lại . Chậc, lão hủ thật là bội phục .
_ Người khổng lồ ? Bé gái ? Lão đang nói cái gì thế ?
Lâm Quân tò mò hỏi, chuyện này thì có liên quan gì nhỉ . Nhưng trong lòng hắn thì không có biết lão già trước mặt lại liên tưởng sinh động như thế .
_ À, ý ta là Rồng và Gián, không có gì …….không có gì ………..
Lê Dũng đỏ mặt xua xua tay nói . Lão nhất thời cảm khái mà quên mất .
_ À, ừ ….
Lâm Quân quan sát thấy mặt lão già bắt đầu đỏ lên thì không cho là đúng . Vê cằm suy nghĩ, ánh mắt ái muội nhìn thẳng vào mặt Lê Dũng .
Lâm Quân lẩm ba lẩm bẩm nhưng ánh mắt càng ngày càng ái muội làm Lê Dũng mặt càng ngày càng đỏ .
Nhưng đúng lúc này thì lĩnh vực của Lê Dũng đột nhiên tán đi, Tiểu Lâm hiện ra giữa không trung . Uy áp trên người nó tuy đã mất đi nhưng nó có vẻ thập phần mệt mỏi .
Lâm Quân chưa kịp hô câu nào thì đột nhiên trong đầu vang lên tiếng nói u oán của Tiểu Lâm . Vừa nghe được câu này thì Lâm Quân sém chút nữa phun máu đi chầu ông bà ông vải .
_ Papa, bắt lão già kia chịu trách nhiệm đi a .
p/s : dạo này không có anh em nào bình luận :v cái topic loạn đàm ném đá có vẻ mốc meo rồi :v yêu cầu anh em vào đọc thì ủng hộ ta phát :v để mà ta có thêm cảm hứng niềm tin để mà chém tiếp :v
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Tiểu Lâm vừa nói xong thì nghẹo qua một bên, nó đã quá mệt nên ngất đi .
Giọng nói u oán, bắt chịu trách nhiệm . Mẹ nó, chuyện gì đây, sao Tiểu Lâm con ta cứ như là một oán phụ bị người ta sàm sỡ thế nhỉ . Sặc, mà khoan giới tính của nó là gì nhỉ, đừng nói là …………
Lâm Quân đầu to như cái đấu, hắn lâu nay cứ đinh ninh Tiểu Lâm là con trai cơ . Sao hôm nay lại chơi cái giọng u oán như này nhỉ . Lâm Quân đau đầu không muốn nghĩ nữa, hắn quay sang nhìn Tiểu Lâm, trước tiên phải cứu tỉnh nó đã .
Nhưng mà vừa nhìn sang thì Lâm Quân chợt bó tay, không biết phải làm thế nào .
Thì ra lão Lê Dũng đứng bên cạnh Lâm Quân nãy giờ, khi thấy lĩnh vực của lão tán đi thì chạy tới xem . Chỉ thấy lão xách Tiểu Lâm lên, đôi tay cẩn thận từng li từng tí nâng niu Tiểu Lâm . Sau đó không hiểu từ đâu lão móc ra một cái kính lúp đặt lên mắt . Bắt đầu quan sát Tiểu Lâm từ đầu tới chân .
Thú thật là tuy Lê Dũng sống trên đời gần 60 năm nhưng mà chưa bao giờ gặp một cái loài nào khác biệt như thế này . Vì Tiểu Lâm mang theo Long Uy nên Lê Dũng cũng cực kỳ tò cmn mò, không hỏi không nói với Lâm Quân mà đã lao lên xem xét Tiểu Lâm .
Lê Dũng cực kỳ cẩn thận, xem xét Tiểu Lâm như một cái tác phẩm nghệ thuật, đôi bàn tay khô gầy của lão vạch từng tấc trên người Tiểu Lâm để quan sát . Thi thoảng Lê Dũng lại chậc chậc một vài tiếng .
_ Mẹ nó, dừng lại . Lão làm cái gì con ta thế ?
Lâm Quân thấy Lê Dũng vạch tới vạch lui thì phát bực quát . Dù gì Tiểu Lâm cũng là con hắn nha, mặc dù chỉ là một con gián nhưng lão già cứ vạch tới vạch lui thì hỏi sao người làm cha như Lâm Quân chịu được . Có cảm tưởng như lão già này đang chơi ấu dâm ấy .
_ Không thấy ta đang nghiên cứu sao ? Chậc chậc .
Lê Dũng không thèm quay đầu lại, vẫn tiếp tục vạch, đôi mắt đầy ghèn soi tới soi lui .
Lâm Quân nghe thế thì bó tay, đúng là hắn đánh không lại lão già này . Nhưng mà Tiểu Lâm là con hắn nên Lâm Quân cũng phải suy nghĩ cách thức giải thoát Tiểu Lâm khỏi màn ấu dâm buồn nôn này .
Chợt, Lâm Quân nhớ tới một chuyện . Trong truyền thuyết nếu người đàn ông nào đầu tiên chạm vào người của rồng cái thì rồng cái phải lấy người đó làm chồng . Nếu không sẽ chịu một lời nguyền tàn khốc . Nếu thực sự Tiểu Lâm là rồng cái thì ………
Lâm Quân chỉ nghĩ tới đây thôi thì chợt rùng cả mình, nếu là thế thật thì ……. Chẳng phải Lê Dũng thành con rể của hắn sao ……. Sặc, một thằng già sắp xuống lỗ làm con rể, mẹ nó, thực là mắc ói .
Lâm Quân nén lại suy nghĩ buồn nôn trong lòng, tiến tới muốn ngăn cản Lê Dũng lại . Dù gì thì Tiểu Lâm cũng ngất đi rồi, chuyện này có thể giải quyết được .
_ Này, hiệu trưởng …..
Lâm Quân vỗ vai Lê Dũng một cái .
_ Chuyện gì ? Ta đang quan sát mà, để từ từ ta trả Tiểu Lâm cho, đừng có nóng .
_ Chẳng hay hiệu trưởng có biết truyền thuyết về loài rồng không ?
Lâm Quân bắt đầu hỏi, tất nhiên là hắn phải dùng biện pháp nói giảm nói tránh rồi . Nếu không lão nhân gia sùi bọp mép thì nguy to .
_ Thời còn trẻ ta rất si mê rồng nên hầu hết tất cả truyền thuyết ta đều biết . Sao ? Nhóc muốn hỏi cái gì ?
Lần này thì Lê Dũng cũng đã quay đầu lại . Tháo cái kính lúp trên mắt ra hỏi .
_ Truyền thuyết về cái chuyện lấy chồng của rồng cái thì sao ?
_ Ừm, trong truyền thuyết đúng là có một chuyện như vậy . Tương truyền rồng cái khi sinh ra sẽ được cha mẹ làm cho một bộ quần áo màu đen, che kín thân thể lại . Bộ quần áo này nghe nói được rồng cái mặc từ nhỏ cho tới lúc trưởng thành .
_ Khi trưởng thành thì rồng cái hầu hết đều biến thành hình dáng con người nhưng trên mình vẫn phải mặc bộ quần áo đó .
_ Chỉ cho tới khi rồng cái gặp được người tâm đầu ý hợp thì mới cởi bộ quần áo đó ra . Thể hiện tình cảm của mình với đối phương . Đối phương nếu như hợp ý thì sẽ chạm vào người rồng cái . Đến lúc đó thì suốt đời rồng cái sẽ theo đối phương, cho đến khi đối phương chết thì cũng hy sinh theo .
Lâm Quân nghe Lê Dũng kể mà trong lòng gật đầu không thôi . Đúng thật người già chính là một kho tri thức khổng lồ . Lê Dũng kể có cả những điều mà Lâm Quân chưa bao giờ nghe nói . Khi thấy Lê Dũng dừng lại thì Lâm Quân vội hỏi tiếp .
_ Nếu như rồng cái không cưới người đã chạm mình thì sao ?
Lê Dũng nhíu mày suy nghĩ một lát rồi nói :
_ Theo truyền thuyết thì rồng cái sẽ dính một lời nguyền tàn khốc . Đó chính là suốt cả đời không được yêu thêm một người đàn ông nào khác . Nếu như yêu ai thì người đó đều phải chết .
_ Này, hiệu trưởng ……..
Lâm Quân nhẹ nhàng bước đến nói vào tai Lê Dũng .
_ Có chuyện gì thì nói to lên, làm gì mà lí nhí thế .
Lê Dũng nhíu mày nói .
_ Ta nói cho ngài một sự thật phũ phàng ……..
_ Ừ, nói đi .
_ Ngài phải bàng hoàng chấp nhận nhé . Đừng có lên tăng xông .
Lâm Quân mặt mũi trở nên nghiêm trọng, cực kỳ nghiêm túc nói . Thật sự là hắn sợ lão già này xỉu giống hồi trước lắm .
_ Nói đi, thanh niên gì mà cứ lằng nhằng thế .
_ Ừm, vậy được ……
Lâm Quân nhún vai một phát rồi nói vào tai Lê Dũng :
_ Thật ra Tiểu Lâm là con cái .
………………
………………
………………
Tiếng nói nhỏ nhỏ nhẹ nhẹ nhưng đối với Lê Dũng thì chính là một quả boom hạng nặng . Như sét đánh bên tai, Lê Dũng ngơ ngác đứng tại chỗ .
_ Ừm, lão cứ yên tâm đi . Nếu lão tốt thì ta sẽ cho Tiểu Lâm cưới lão . Ok .
Lâm Quân thấy Lê Dũng ngơ ngác thì tung thêm tiếp một quả boom .
_ Ngươi .......nói thật ?
Cuối cùng, sau khi chịu đựng hai quả boom thì Lê Dũng cũng lên tiếng, như giọng nói run run vì sợ hãi . Khuôn mặt hồng nhuận cũng trở nên tái mét, tái còn hơn thịt bò .
Lâm Quân gật đầu cái rụp .
_ Vậy….giờ………phải……làm sao ?
_ Nha, ngài cưới Tiểu Lâm chứ còn sao . Yên tâm, Tiểu Lâm là thần thú nên sẽ thành con người rất nhanh . Lão cứ yên tâm đê, hê hê .
Lâm Quân vội vàng an ủi nói . Vỗ vỗ vai Lê Dũng coi như là ủng hộ lão .
_ Không, Lâm Quân . Ngươi phải giúp ta, giúp ta thoát khỏi cái cảnh này đi . Nếu mụ vợ béo của ta biết được chắc cái bộ xương già của ta bị đập nát quá .
Lê Dũng nắm hai vai Lâm Quân, nhỏ giọng cầu xin nói . Cứ nghe giọng nói thì biết lão sợ mụ vợ của mình tới mức nào .
Lâm Quân giả vờ không nghe thấy, ngửa mặt lên trời lẩm bẩm :
_ Chậc, bỏ thì cũng được, con ta dù sao cũng ngất rồi . Nhưng mà lấy cái gì bồi thường cho nó đây ta ….
Lẩm bẩm xong Lâm Quân quay sang Lê Dũng, ánh mắt hiện lên vẻ tham lam nói :
_ Hiệu trưởng à, ngài nói phải làm sao đây ?
Mẹ nó, thì ra là đòi tiền . Cmn, thằng nhóc này, đợi đó ta, lần sau ta sẽ cho nhóc biết cái gì gọi là kính lão đắc thọ .
Lê Dũng hận tới ngứa cả răng nhưng ngoài mặt thì vẫn xuống nước nói :
_ Được, cái này là lão sai . Lão sẽ bồi thường cho con ngươi .
_ Bồi thường cái chi ?
_ Cái này nè ……………
…………………….
Sau khi cò kè mặc cả một khoảng thời gian rất dài thì Lâm Quân đã moi móc thêm một số tài nguyên cơ bản của Lê Dũng . Trong số này nổi bật nhất chính là một hạt kết tinh nguyên tố ngũ hành . Nghe nói là Lê Dũng phải mất trăm cay ngàn đắng mới lấy đến tay . Không ngờ bây giờ do sợ vợ nên đành đau khổ móc ra .
Lâm Quân vui mừng hết lớn, sau khi đưa Tiểu Lâm vào thế giới TLBB để dưỡng sức và đem các bạn học về ký túc xá nghỉ ngơi thì Lâm Quân mới ngồi một góc, móc kết tinh nguyên tố ngũ hành ra xem xét .
Kết tinh nguyên tố ngũ hành là một viên đá 5 màu to bằng nắm tay người trưởng thành . Chỉ thấy trên mặt nó 5 màu sắc đỏ, lam, lục, vàng, trắng lưu động tới lui . Từ trong viên đá toát ra nguyên tố rất nồng đậm .
Viên đá này chính là một loại đá đặc biệt của Đại Địa Cầu, nghe nói do nguyên tố trong không khí, dưới một số điều kiện nhất định thì sẽ tạo thành loại đá này . Loại đá này chia thành 10 cấp riêng biệt . Cứ thêm một màu chính là thêm một cấp, cao cấp nhất là loại đá không màu sắc gọi là kết tinh hỗn độn . Bởi lẽ nó chính là kết tinh của tất cả nguyên tố trên đời này . Nhưng loại đá này thì nghe nói chỉ có trong truyền thuyết .
Loại kết tinh nguyên tố này, con người có thể hấp thu nguyên tố trong viên đá để tu luyện nhanh hơn . Nhưng hầu hết đều là đá 3 màu trở xuống . Dù sao thì mọi người trên Đại Địa Cầu hầu hết chỉ mang theo 3 loại thuộc tính trong người .
Còn đá 5 năm trở lên thì không ai có thể hấp thu được nó . Chỉ có thể sử dụng vào mục đích tạo lập trận pháp hoặc là dùng vào những mục đích khác .
Lâm Quân coi tới coi lui viên đá, trong lòng suy nghĩ tại sao viên đá này lại có thể hình thành được . Cái thế giới này đúng là không thể suy nghĩ theo lối của Địa Cầu được . Có quá nhiều thứ mà Lâm Quân chưa gặp được bao giờ .
Mục đích chủ yếu của Lâm Quân lấy loại đá này chính là vì cải tiến súng đạn của hắn . Lâm Quân hiểu rằng nếu cứ dựa vào mấy cái súng quèn ở Địa Cầu thì làm sao có thể tung hoành ở đây được .
Nhưng vì hắn đã lập cái lời thề sẽ Lâm Quân Thiên Hạ nên tất nhiên phải sửa đổi rồi . Bởi vì trong suy nghĩ của hắn, vũ khí lạnh vĩnh viễn không bằng vũ khí nóng . Hắn muốn phát triển vũ khí nóng ở thế giới loạn lạc này .
Nằm hút thuốc, ngửa đầu lên nhìn bầu trời trong xanh trên cao mà Lâm Quân không ngừng suy nghĩ . Sau một lúc thì hắn cũng suy nghĩ ra một khả năng ……..
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Chương 141 : Chúng ta vẫn nguyện đi theo ngài lăn lộn .
Tác giả : Ant
Vũ khí nóng sở dĩ uy lực hơn vũ khí lạnh rất nhiều là bởi vì nó có thể tấn công từ xa, tấn công trên diện rộng . Hơn nữa lại có một uy lực mạnh mẽ hơn rất nhiều . Vì những lý do có lợi như thế nên con người, từ khi phát hiện ra thuốc nổ, lịch sử chiến tranh của nhân loại đã chuyển sang một bước ngoặc lớn .
Từ vũ khí lạnh đã được thay thế hoàn toàn bằng vũ khí nóng như súng ống đạn dược .
Từng bước phát triển, vũ khí nóng càng ngày càng trở nên tiên tiến hơn, uy lực cũng càng ngày càng lớn mạnh hơn .
Nhưng đó chỉ là đối với người bình thường ở Địa Cầu, còn ở cái thế giới mà thần phật có cả đống như Đại Địa Cầu thì cho dù là vũ khí nóng tiên tiến nhất cũng chả là cọng lông gì . Đối với cường giả đích thực thì giống như gãi ngứa thôi .
Điều Lâm Quân muốn chính là tìm cách cải tiến những khẩu súng mà Lâm Quân đổi được . Nâng cao sức mạnh của nó nhiều hơn, đến mức sau này chỉ nghe tới súng thì người ta đều sẽ không nhịn được mà run sợ .
Cái này chính là dã tâm của Lâm Quân, thực sự mà nói, Lâm Quân cả đời trước đã sống trong nhàm chán . Nếu có cơ hội thì tại sao không tại thế giới này đánh ra danh tiếng bất hủ của mình chứ .
Lâm Quân đứng dậy, hít một hơi thật dài . Trong lòng dâng lên hào tình vạn trượng . Đúng, nếu là sống thì phải sống sao cho đáng .
Trời cao ban cho ta trùng sinh, chính là để ta mang nỗi sợ hãi cho các ngươi . Cường giả kiểu beep gì cũng phải run sợ trước súng của ta .
Nhưng Lâm Quân không biết chính là, đúng lúc này, tại DaLat thành . Bang hội mà hắn dốc sức tạo ra đang đối mặt với một trường hạo kiếp .
…………………………………
DaLat thành, địa bàn của Thiên Long Bang lúc này đang diễn ra một trận chém giết điên cuồng giữa hai phe thế lực .
Một bên chính là nhân mã Thiên Long Bang, thổ hoàng đế ở đây, họ mặc áo giáp toàn màu đỏ, một số thì màu vàng . Còn một bên là một đám nhân mã mặc đồ đen, chỉ chừa ra hai mắt .
Trên đường phố xung quanh trụ sở lớn nhất của Thiên Long Bang lúc này chỉ có hai phe nhân mã đang đánh nhau . Còn người dân bình thường thì tất cả đều đã trốn vào trong nhà, không thấy ai ra mặt .
Nguyên khí đủ màu sắc bay tán loạn, tiếng hét tiếng kêu gào rung trời, tiếng chửi tục vang lên không dứt .
Chỉ thấy Thiên Long Bang càng ngày càng có xu thế bại lui . Mặc dù là đại đầu xà nhưng thực sự thì vũ lực cao cấp nhất trong bang đều đã đi hết . Hơn nữa đám đồ đen này quá mất dạy . Toàn chơi chiêu trò bỉa ổi .
_ Ngô Nguyên lão đại, chúng ta phải làm sao bây giờ ? Các huynh đệ bị đám biến thái này dùng độc, có vẻ chịu không nổi rồi .
Trần Quốc, gia chủ lúc trước của Trần Gia DaLat thành quay sang hỏi Ngô Nguyên – ông nội của cô mập mạp . Bởi vì lúc này tu vi Ngô Nguyên chính là cao nhất trong Thiên Long Bang .
Ngô Nguyên vừa đánh vừa đỡ vừa lui lại, khi nghe thế chỉ trầm giọng nói :
_ Xem ra hôm nay chúng ta táng thân nơi này rồi . Nhưng ta quyết tâm liều chết .
_ Lão đại, chúng ta trốn đi . Lưu lại rừng xanh lo gì không có củi đốt . Khi bang chủ trở về chúng ta lại trả thù .
Trần Quốc hôm nay tu vi đã lên gần tới Võ Tướng nhưng cái tính nhát gan vẫn không thay đổi, vội vàng bảo đánh bài chuồn .
_ Trần Quốc, cơ nghiệp bang chủ không thể để mất được . Nếu ngươi muốn đi thì đi đi .
Ngô Nguyên đánh ánh mắt kinh thường nhìn Trần Quốc . Sau đó quay sang những anh em trong Thiên Long Bang quát lớn :
_ Các anh em, bang chủ có ân với chúng ta . Khi người rời khỏi, ta đã nói là “ trừ khi ta chết, nếu không, không ai có thể chạm vào cơ nghiệp của bang chủ được “ . Các huynh đệ, bang chủ đều có ân với tất cả chúng ta . Ngày hôm nay, ta quyết tâm liều chết, có ai theo ta không ?
Thân ảnh mập mạp của Ngô Nguyên lúc này đột nhiên trở lên cao lớn hơn bao giờ hết, khuôn mặt béo nung núc giờ phút này trở nên cương nghị và lạnh lùng . Từng giọt máu chảy xướng từ thanh chiến đao cầm trong tay càng tăng thêm vẻ lãnh khốc .
_ Ta theo ngươi . Không cần nói nhiều, vì bang chủ liều chết .
Lê Song, chính là gia chủ Lê Gia lúc trước lên tiếng nói . Hắn chính là một người cực kỳ nóng tính, nhưng cũng là người trượng nghĩa nhất . Đã 3 năm trôi qua, ân huệ của Lâm Quân đối với Lê Gia nhà hắn, hắn đều nhất thanh nhị sở .
_ Tả Gia chúng ta nguyện liều chết . Các huynh đệ, còn các ngươi ?
Gia chủ Tả Gia, Tả Thiên Tứ cũng lên tiếng, thể hiện lập trường của mình .
_ Chúng ta theo các ngài .
Từng bang chúng cho dù là người già hay là người trẻ . Giờ phút này đều trăm miệng một lời, hai tay nâng vũ khí của mình lên . Trên khuôn mặt hoặc già lão hoặc non nớt đều thể hiện quyết tâm liều chết . Không có ai tin tưởng mình sẽ nhìn thấy mặt trời ngày mai .
_ Vậy còn Trần Gia các ngươi ?
Ngô Nguyên thấy tất cả bang chúng, trưởng lão đều thể hiện thái độ thì thập phần hài lòng . Sau đó quay sang hỏi Trần Quốc .
Trần Quốc tuy rằng là một người nhát gan, nhưng giữa không khí sôi trào như thế này thì cũng gật đầu .
_ Trần Quốc ta tuy là một người nhát gan . Nhưng mà ta theo, ân huệ 3 năm của bang chủ ta cũng nhận đủ rồi .
_ Tốt lắm .
Ngô Nguyên nghe thế thì gật đầu . Sau đó vận dụng nguyên khí trong người, quát lớn :
_ Anh em, GIẾT . Hôm nay không để bọn chó đẻ này nhúng chàm cơ nghiệp của bang chủ .
_ GIẾT …………
_ GIẾT …………
………………………………….
Từng tiếng quát to, từng luồn nguyên khí khổng lồ dâng trào trong người . Thiên Long Bang quyết tâm liều chết, để đáp lại ân tình 3 năm nay của Lâm Quân .
3 năm đã trôi qua .
Từ một bang hội, Thiên Long Bang dần dần trở thành một gia đình do Lâm Quân đứng đầu . Cho dù là bất cứ ai gây sự với một người thì tất cả mọi người trong bang đều đi trả thù, cho dù là việc gì đi chăng nữa .
Cũng phải nói Lâm Quân chính là một người từ Địa Cầu đến nên những suy nghĩ và việc làm hắn đều theo những chuẩn mực của Địa Cầu . Chỉ cần ngươi là người trung thành, trọng nghĩa thì sẽ được gia nhập Thiên Long Bang . Cho dù ngươi có là người bình thường, lão già hay ai đi chăng nữa . Nếu có khó khăn gì bang chủ sẽ giúp ngươi .
Phế vật ư ? Yên tâm, bang chủ sẽ giúp ngươi là thiên tài .
Sắp chết ư ? Yên tâm, bang chủ sẽ kéo ngươi khỏi tay thần chết .
Liệt dương ư ? Yên tâm, bang chủ sẽ chữa trị miễn phí bệnh kín cho ngươi .
……………………….
Nói chung, cho dù là việc gì đi chăng nữa . Lâm Quân cũng chính là người đích thân đi lo toan cho bang chúng của mình . Giải quyết ưu phiền giúp bọn họ . Hắn nhận người chỉ xét độ trung thành, còn hoàn toàn không lo toan những vấn đề khác .
Đã thế Lâm Quân cũng chưa bao giờ lên mặt, luôn hoà nhã với mọi người nên rất được bang chúng tin tưởng .
Đa phần bang chúng lúc này, có ai là chưa từng nhận ân huệ của Lâm Quân chứ . Cho dù là 3 đại gia tộc lúc trước cũng như thế . Không phải là Lâm Quân đánh hạ 3 thành trì BuonMeThuoc, Pleiku, Kontum là để cho 3 gia tộc cai quản sao .
Vì thế nên, tất cả những bang chúng đều liều chết vì Lâm Quân là như thế . Họ từng là ăn xin, là người sắp chết, là trẻ mồ côi, là người tàn tật, là một phế vật . Nhưng hôm nay thì sao, chính là nhờ Lâm Quân, nhờ bang chủ đã ban cho họ tất cả . Nếu không có bang chủ họ còn là gì trên cõi đời này .
Từng người, từng người lao lên . Trong cái quyết tâm liều chết thì đều nhớ lại những chuyện đã qua . Họ đều bất giác phát hiện, thì ra ánh sáng duy nhất trong cuộc đời họ chính là bang chủ . Mái nhà duy nhất trong lòng họ cũng chính là Thiên Long Bang .
_ Ngô Nguyên, ngươi báo thù được rồi đúng không ? Chúc mừng nhé .
Lâm Quân vỗ vai tươi cười hỏi Ngô Nguyên .
_ Lê Song, Lê Xuân . Hai người các ngươi cai quản Kontum thành nhé . Hehe, đừng nói là ta nặng bên này nhẹ bên kia à .
Lâm Quân mặt mày tươi cười giao một toà thành cho Lê Gia .
_ Này nhóc, ngươi có muốn ăn cơm không ? Theo ta nhé .
Lâm Quân đưa một khối thịt ra cho một tên trẻ tuổi, nằm vật vờ dưới đất .
_ Các ngươi cá độ hay lắm phải không ? Sao không cho ta tham gia .
Lâm Quân nhíu mày tỏ vẻ giận dữ khi phát hiện một đoàn cá độ trong bang .
_ Lão bá bá, ngươi mặc ấm một chút . Ho rồi kia kìa, tuy ta chữa được nhưng mà tốn sức lắm nhe, tốn tiền thuốc nữa .
Lâm Quân tươi cười cởi áo khoác ra đắp cho một lão già canh cổng lạnh run cả người .
_ Sao ? Long Nhị bị chó cắn . Ta ***, anh em đâu . Đi làm thịt con chó cho anh, hôm nay chúng ta ăn thịt cẩu .
Lâm Quân giận dữ quát, sau đó cắp đít đi báo thù cho Long Nhị .
……………………………………..
Từng hình ảnh hiện lên trong lòng mọi người, ai nấy khi nghĩ tới những gì trong 3 năm qua đều mỉm cười . Khi nhìn xuống những bộ áo giáp dính đầy máu mà họ đang mặc thì tất cả đều nhớ ra một chuyện .
_ Bang chủ, tại sao người may áo giáp màu đỏ chói mắt thế ?
_ Ngu ngốc, thì tất nhiên là nếu có đổ máu thì đồng bọn cũng không có nhìn thấy được . Tất nhiên là vững tâm chiến đấu rồi .
_ Thế sao người may cho đám Thiên Long áo giáp màu vàng ?
_ Chậc thế mà cũng hỏi . Tại nhiệm vụ ta giao cho chúng rất là nguy hiểm, ta phòng bọn chúng sợ vãi ….. ra quần ấy mà . Hêhêhê .
…………………………….
Bang chủ, người thực sự là một tên mặt dày, vô sỉ, dâm tặc, mất dạy . Nhưng mà, hy vọng, nếu có kiếp sau, chúng ta vẫn nguyện đi theo ngài lăn lộn .
Mọi người trong Thiên Long Bang đều toát ra một ý nghĩ như thế . Sau đó tươi cười tiếp tục tiến lên . Vũ khí cầm chặt trong tay, sẵn sàng liều chết .
_ GIẾT ……………………
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg