Hồi 144
Công chúa diễn kịch rất thần tình
Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:
- Tên tiểu Hán gian nà y tháºt là lanh trÃ. Gã chỉ cưá»i mà không đáp. Ngô ứng Hùng cưá»i nói:
- Vá» việc tiá»n bạc Vi huynh đệ bất tất phải quan tâm. Chúng ta là chá»— anh em thì dÄ© nhiên thương lượng vá»›i nhau chẳng khó khăn gì. Vi Tiểu Bảo nói:
- Tiểu Vương gia đã có tấm lòng hà o phóng như váºy, tiểu tướng xin thay mặt anh em dâng lá»i cảm tạ. Gã dừng lại má»™t chút rồi tiếp:
- Tiểu Vương gia! Còn việc má»i Công chúa di giá xin tiểu Vương gia tá»± là m lấy.
Gã cưá»i hì hì nói tiếp:
- Hai vị đã là vợ chồng thì muốn thương lượng với nhau thế nà o cũng được. Trong lúc đêm hôm khuya khoắt nà y tiểu tướng không tiện tiến và o phòng của Công chúa.
Gã nhủ thầm trong bụng:
- Ta để hắn và o coi cho thấy rõ tên Mông Cổ ráºm râu kia có ở trong phòng nà y không? Ngô ứng Hùng ngần ngừ má»™t chút rồi lẩm nhẩm gáºt đầu. Hắn đứng ngoà i rèm dõng dạc lên tiếng:
- Khải bẩm Công chúa! Ngá»n lá»a Ä‘ang cháy lan sang phÃa bên đấy xin Công chúa di giá Ä‘i chá»— khác an toà n hÆ¡n. Sau má»™t lúc má»›i nghe thanh âm ôn nhu từ trong phòng cất lên há»i:
- Chuyện gì váºy?
Ngô ứng Hùng lặp lại câu vừa rồi lần nữa.
Công chúa khẽ nói:
- Ngươi và o đây! Ngô ứng Hùng bụng bảo dạ:
- Tuy ta chưa là m lá»… thà nh hôn vá»›i Công chúa, nhưng hiển nhiên đã là danh pháºn Phò mã. Bây giá» gặp việc khẩn cấp, ta có và o phòng nà ng cÅ©ng không phải là vượt lá»…. Vụ nà y mà chẳng tra xét cho ra là không ổn. Ngoà i ta, còn ai dám tiến và o phòng nà ng nữa?
Hắn nghÄ© váºy liá»n vén rèm bước và o.
Vi Tiểu Bảo cùng hÆ¡n trăm tên Ngá»± tiá»n thị vệ, Kiêu Kþ doanh quan và bá»n gia tướng ở Bình Tây Vương phá»§ chầu chá»±c bên ngoà i chẳng ai dám lên tiếng. Sau má»™t lúc lâu, thá»§y chung vẫn không nghe thấy trong phòng có động tÄ©nh gì. Má»i ngưá»i chá» hồi lâu rồi liếc mắt nhìn nhau, trên môi thoáng lá»™ nụ cưá»i bà máºt. Ai nấy Ä‘á»u nghÄ© bụng:
- Cặp vị hôn phu thê nà y chưa từng gặp mặt nhau, nay bá»—ng tương há»™i ở trong khuê phòng, chắc là mùi mẫn lắm. Không hiểu hai ngưá»i nói những chuyện gì vá»›i nhau? Liệu tiểu Vương gia có dám ôm nà ng và o lòng, hay bồng nà ng lên mà hôn không? Chỉ có Vi Tiểu Bảo trong lòng ngấm ngầm ghen tức, nhưng gã cÅ©ng biết mục Ä‘Ãch cá»§a Ngô ứng Hùng và o phòng là để sục tìm Hãn Thiếp Mạ Gã cho là lúc nà y Ngô ứng Hùng chưa chắc đã dám giở thói lần khân vá»›i Công chúa.
Äá»™t nhiên Công chúa kêu thét lên:
- Tên đại đởm vô lá»…! Ngươi... không được là m thế. Bước ra cho mau! Bá»n ngưá»i bên ngoà i nhìn nhau cưá»i khúc khÃch nghÄ© bụng:
- Tiểu Vương gia không nhịn được nữa đã động thủ sỠsoạng rồi.
Lại nghe Công chúa la là ng:
- Ngươi không được... cởi xiêm y tạ Cút ngay Ä‘i! Trá»i Æ¡i! Có ai cứu ta không? Tên nà y chá»±c cưỡng gian! Cứu mạng! Cứu mạng! Má»i ngưá»i không nhịn được phải phì cưá»i, Ä‘á»u cho là Ngô ứng Hùng đã nổi lòng hươu dạ vượn không nhịn được nữa, đâm ra là m ẩu. Nhưng há» lại nghÄ© rằng:
- Công chúa dù là vợ hắn song chưa cá» hà nh hôn lá»…, sao hắn lại cà n rỡ thế? Mấy tên võ tướng gan dạ hÆ¡n dám nổi lên trà ng cưá»i sằng sặc. Bá»n Ngá»± tiá»n thị vệ chăm chú ngó Vi Tiểu Bảo, chá» gã đưa mắt ra lệnh để thi hà nh. Chúng chẳng biết có nên bảo vệ Công chúa hay không, chỉ nghÄ© thầm trong bụng :
- Thằng lá»i Ngô ứng Hùng cưỡng gian Công chúa tuy có Ä‘iá»u vô lá»…, song lại là việc riêng cá»§a vợ chồng hắn. Bá»n mình là pháºn nô tà i mà can thiệp và o má»™t cách vô ý thức thì chỉ tổ rước lấy tai há»a.
Vi Tiểu Bảo trống ngá»±c đánh thình thình tá»± há»i :
- Tên tiểu Hán gian nà y vốn là con ngưá»i tinh tế mà sao bữa nay cỠđộng hồ đồ? Chẳng lẽ... hắn muốn gia hại Công chúa?
Gã liá»n lá»›n tiếng hô :
- Tiểu Vương gia! Má»i tiểu Vương gia ra Ä‘i! Chá»› có đắc tá»™i vá»›i Công chúa.
Công chúa lại la hai tiếng •Cứu mạng•. Bá»—ng nghe •đoà ng• má»™t tiếng vang lên. Äúng là súng nổ. Vi Tiểu Bảo giáºt mình kinh hãi, vẫy tay la:
- Xảy ra đại sự mất rồi.
Gã rảo bước và o nhà . Mấy tên Ngá»± tiá»n thị vệ và bá»n gia tướng cÅ©ng và o theo thì thấy Công chúa co rúm trong góc phòng, mình quà ng chiếc chăn gấm. Má»™t cái đùi trắng nõn thò ra ngoà i, hai cánh tay trần. Hiển nhiên toà n thân nà ng chẳng mặc xiêm y chi hết. Ngô ứng Hùng trần truồng nằm dưới đất không nhúc nhÃch. Dưới mình toà n những máu tươi. Trong tay còn cầm khẩu súng. Mấy ngưá»i đứng trước tình trạng nà y Ä‘á»u kinh hãi đến thá»™n mặt ra.
Bá»n gia tướng trong Vương phá»§ không hiểu Ngô ứng Hùng sống hay chết. Chúng lại sá» mÅ©i còn thấy thở, trái tim còn Ä‘áºp, thì ra hắn má»›i ngất Ä‘i.
Công chúa vừa khóc vừa la:
- Tên nà y... vô lễ với tạ Nó... là ai? Vi đô thống! Giết nó đi! Vi Tiểu Bảo đáp:
- Y là phò mã Ngô ứng Hùng. Công chúa la lên:
- Không phải đâu! Không phải đâu! Nó lột xiêm y ta và tự cởi quần áo mình...
Nó là tên ác đồ. Mau mau giết nó Ä‘i! Bá»n Ngá»± tiá»n thị vệ thấy váºy thì trong lòng phẫn ná»™ vô cùng! Chúng nghÄ© thầm:
Bá»n mình vâng lệnh Hoà ng thượng Ä‘i bảo vệ Công chúa mà Công chúa là ngá»± muá»™i cá»§a đức Hoà ng thượng. Nay tấm thân cà nh và ng lá ngá»c cá»§a nà ng bị thằng lá»i Ngô ứng Hùng là m nhục nhã đến thế là mình không hết pháºn sá»± rồi.
Bá»n gia tướng trong Vương phá»§ tên nà o cÅ©ng vẻ mặt ngÆ¡ ngác, trong lòng hổ thẹn. Trong bá»n nà y có mấy tên mẫn cán, tinh tế, bụng bảo dạ:
- Sá»± việc đã xảy ra thế nà y, nếu mình tra xét ở trong phòng Công chúa tìm được Hãn Thiếp Ma thì còn có thể trả miếng lại Công chúa, hay Ãt ra cÅ©ng có đưá»ng cãi cối.
Chúng liá»n giả vá» chân tay luống cuống cứu chữa Ngô ứng Hùng, mà thá»±c ra đảo mắt nhìn quanh, chúng ngó cả xuống gầm giưá»ng, nhưng là m gì có tông tÃch Hãn Thiếp Mả Äá»™t nhiên má»™t tên gia tướng trong Vương phá»§ la lên:
- Ha... hạ bá»™ cá»§a thế tá»...
Hạ bá»™ Ngô ứng Hùng máu chảy đầm đìa, ai cÅ©ng nhìn thấy rồi. Ban đầu chúng còn tưởng vì hắn vô lá»… vá»›i Công chúa mà dÃnh máu, bây giá» nghe ngưá»i kia la hoảng má»›i nhìn kỹ lại thì thấy máu tươi hãy còn chảy ra không ngá»›t. Hiển nhiên hắn đã bị thương. Bá»n gia tướng kinh hãi không bút nà o tả xiết, vá»™i lấy thuốc dấu bên mình ra rịt vết thương cho Ngô ứng Hùng. Vi Tiểu Bảo lá»›n tiếng quát:
Ngô ứng Hùng dám vô lá»… vá»›i Công chúa là phạm tá»™i đại bất kÃnh! Trước hết phải bắt giam y lại rồi tâu lên Thánh thượng trị tá»™i.
Bá»n Ngá»± tiá»n thị vệ dạ ran chạy lại nắm lấy Ngô ứng Hùng. Äám gia tướng trong Vương phá»§ Ä‘á»u đã tai nghe mắt thấy việc Ngô ứng Hùng xúc phạm Công chúa, chẳng còn chối cãi và o đâu được. Chúng nghe Vi Tiểu Bảo quát tháo Ä‘á»u la thầm trong bụng:
- Vụ nà y tháºt là há»ng bét! Không thể vãn hồi được nữa.
Chẳng tên nà o có ý kháng cự. Một tên gia tướng khom lưng nói:
- Xin Vi đô thống rá»™ng Æ¡n chá» Thế tá» mình bị trá»ng thương, bá»n nô tà i thỉnh cầu Äô thống chuẩn cho đưa thế tá» vá» phá»§ Ä‘iá»u trị. ÄÆ°á»£c váºy thì Vương gia cá»§a bá»n nô tà i chẳng bao giá» dám quên đại đức. Trăm đưá»ng tá»™i lá»—i Ä‘á»u ở nÆ¡i thế tá», chỉ còn trông và o đại lượng cá»§a Công chúa và sá»± che chở cá»§a Äô thống. Vi Tiểu Bảo vẻ mặt nghiêm nghị đáp:
- Y là m nên đại tá»™i, khi nà o bá»n ta dám lừa dối Hoà ng thượng, còn che chở là m sao được? Các ngươi có chuyện gì hãy lui ra cả ngoà i kia rồi sẽ nói. Äây là tẩm Ä‘iện cá»§a Công chúa mà các ngươi kéo và o cháºt nÃch thì còn ra thể thống gì nữa?
Bá»n gia tướng vâng dạ luôn miệng. Chúng nâng đỡ Ngô ứng Hùng đưa ra ngoà i phòng. Bá»n Ngá»± tiá»n thị vệ cÅ©ng ra theo. Trong phòng chỉ còn lại Công chúa và Vi Tiểu Bảo hai ngưá»i.
Công chúa mỉm cưá»i nhìn Vi Tiểu Bảo vẫy taỵ Vi Tiểu Bảo chạy đến trước giưá»ng. Công chúa giang tay ôm lấy vai gã, ghé miệng và o tai nói nhá»:
- Ta đã xẻo cái đó của gã rồi.
Vi Tiểu Bảo giáºt mình kinh hãi há»i:
- Công chúa... Công chúa bảo sao?
Công chúa hà hÆ¡i và o tai gã khẽ cưá»i đáp:
- Ta dùng súng bắt hắn đứng yên rồi bức bách hắn phải cởi hết quần áo ra.
Ta dùng báng súng Ä‘áºp mạnh và o đầu má»™t cái cho hắn té xỉu, rồi xẻo cái váºt khả ố cá»§a hắn. Từ nay trở Ä‘i hắn chỉ còn đưá»ng là m thái giám, chứ không là m chồng ta được nữa.
Vi Tiểu Bảo vừa kinh hãi lại vừa buồn cưá»i, nói:
- Nà ng lá»›n máºt là m cà n như váºy là gây ra tai vạ không nhỠđâu.
Công chúa cưá»i há»i:
- Là m gì mà gây tai vạ? Ta đã nhất tâm nhất chà với ngươi thì dù có lấy hắn cũng chỉ là giả phu thệ Nói rút lại hắn sẽ là con rùa đen để cho ngươi cắm sừng lên đầu.
Trong lòng Vi Tiểu Bảo xoay chuyển ý nghĩ rất mau, nhưng vụ nà y ra ngoà i sức tưởng tượng của gã nên gã chưa biết ứng phó bằng cách nà o.
Công chúa lại há»i:
- Những chuyện cưỡng gian, vô lá»… Ä‘á»u là giả tuốt. Nhưng ta gầm thét la là ng. Các ngưá»i ở ngoà i Ä‘á»u nghe tiếng cả. Phải váºy không? Vi Tiểu Bảo gáºt đầu.
Công chúa mỉm cưá»i nói tiếp:
- Äã thế thì chúng ta còn sợ gì nữa? Dù Ngô Tam Quế có tức giáºn cÅ©ng chỉ tức giáºn thằng con lão là m Ä‘iá»u trái phép. Vi Tiểu Bảo thở dà i nói:
- Nếu hắn bị nhát dao của nà ng mà chết mất mạng thì là m thế nà o?
Công chúa đáp:
- Xẻo cái đó thì là m sao mà chết được? ở hoang cung mấy nghìn tên thái giám Ä‘á»u bị xẻo cái đó, có chết tên nà o đâu?
Vi Tiểu Bảo nói:
- ÄÆ°á»£c rồi! Nhưng nà ng phải nói má»™t má»±c là hắn định cưỡng gian, tay cầm Ä‘ao để bức bách. Nà ng liá»u chết kháng cá»± vươn tay đẩy hắn ra. Ngưá»i hắn đã trần truồng, tay hắn lại cầm Ä‘ao, vì sá»± giằng co mà tay Ä‘ao cá»§a hắn tá»± cắt cái đó đứt Ä‘i. Công chúa vùi đầu và o trong chăn cưá»i hÃch hÃch khẽ nói:
- Phải rồi! Ta sẽ nói thế! ChÃnh hắn tá»± cắt cá»§a hắn. Vi Tiểu Bảo trở ra ngoà i phòng Ä‘em chuyện Ngô ứng Hùng cầm Ä‘ao cưỡng bách bị Công chúa hết sức kháng cá»±. Trong lúc giằng co, Ngô ứng Hùng đã tá»± cắt phải dương váºt cá»§a mình, khẽ kể lại cho bá»n thị vệ nghe. Má»i ngưá»i vừa kinh hãi vừa báºt cưá»i. Chúng còn cho là Ngô ứng Hùng lá»›n máºt tà y trá»i nên gặp phải sá»± báo ứng nhãn tiá»n. Trong An Phụ viên xảy cuá»™c đại biến rồi, những gia tướng ở Vương phá»§ láºp tức dáºp tắt ngá»n lá»a. Má»™t mặt chúng báo tin cho Ngô Tam Quế, má»™t mặt má»i y sinh đến trị thương cho Ngô ứng Hùng. Bá»n ngá»± tiá»n thị vệ được Vi Tiểu Bảo cho hay Ngô ứng Hùng bị thương trong trưá»ng hợp nà o, liá»n đồn đại ra ngoà i. Cả gia tướng trong Vương phá»§ cÅ©ng chúng khẩu đồng từ Ä‘á»u nói là biến cố xảy ra vì thế tỠđã vô lá»… vá»›i Công chúa.
Má»i ngưá»i thuáºt chuyện còn thêm mắm thêm muối và o cho có vẻ ly kỳ. Ngưá»i thì kể:
thế tỠđã cưỡng bức lá»™t quần áo Công chúa như thế nà o, kẻ thì tả tình hình Công chúa hết sức kháng cá»± ra sao, la là ng kêu cứu thế nà o? Còn có ngưá»i mô tả cỠđộng cá»§a thế tá» lúc nổ súng để uy hiếp Công chúa. Há» bịa ra những câu sống động:
thế tỠđã dùng sức mạnh đè cổ Công chúa thế nà o, Công chúa giằng co đưa đẩy ra sao, rồi đụng và o tay thế tá» khiến lưỡi dao lướt qua, đưa đến chá»— xẻo đứt hạ bá»™. Há» nói má»™t cách rà nh mạch tá»±a hồ chÃnh mắt mình trông thấy.
Bá»n ngưá»i thuáºt chuyện thi nhau mà nói, nói đến miệng phun bá»t rãi bắn tứ tung. Ngưá»i nghe Ä‘á»u trợn mắt há miệng, gáºt đầu không ngá»›t. Sau chừng ná»a giá», Ngô Tam Quế được tin cấp báo, hốt hoảng lên ngá»±a chạy đến An Phụ viên. Lão quỳ xuống ngoà i phòng Công chúa dáºp đầu tạ tá»™i.
Lão thở hồng hộc, miệng không ngớt hô:
- Lão phu tội đáng muôn thác! Tội đáng muôn thác! Vi Tiểu Bảo đứng bên nói:
- Xin Vương gia hãy đứng dáºy. Äể tiểu tướng và o nghe ngóng xem giá»ng lưỡi cá»§a Công chúa ra sao?
Ngô Tam Quế móc trong bá»c ra má»™t nắm ngá»c phỉ thúy, nhét và o tay Vi Tiểu Bảo, khẽ nói:
- Vi huynh đệ! Tiểu vương hối hả chạy tới đây, không kịp lấy ngân phiếu.
Chút Ãt châu báu nà y nhá» huynh đệ phân chia để thưởng cho anh em thị vệ. Vi huynh đệ đến trước mặt Công chúa xin đỡ lá»i nói giúp tiểu vương. Vi Tiểu Bảo nhét châu báu và o tay Ngô Tam Quế để trả lại rồi đáp:
- Vương gia hãy bình tÄ©nh! Tiểu tướng là m được tá»›i đâu, nhất định hết sức là m cho tá»›i đó. Tạm thá»i chưa dám nháºn lãnh đồ ban thưởng cá»§a Vương gia, vì vụ nà y trá»ng đại quá, tiểu tướng chưa hiểu ý Công chúa ra sao?
Gã ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Hỡi Æ¡i! Công chúa đây tÃnh khà cao ngạo lắm mà lại là ngưá»i trung trinh cương liệt. Nà ng được cưng chiá»u rất má»±c trong các vị hoà ng hoa khuê nữ. Cả Thái háºu và Hoà ng thượng cÅ©ng phải nhưá»ng nhịn nà ng mấy phần. Thế tá» thá»±c là ...
thá»±c là lá»›n máºt thái quá! Ngô Tam Quế đáp:
- Dạ dạ! Äúng thế! Vi huynh đệ Ở trước mặt Công chúa ráng che chở giùm. Tiểu vương khẩn khoản á»§y thác và hy vá»ng huynh đệ bao hà m chá» Vi Tiểu Bảo gáºt đầu, vẻ mặt nghiêm trá»ng, gã tiến lại gần cá»a phòng Công chúa, dõng dạc hô:
- Khải bẩm Công chúa! Bình Tây Vương gia thân hà nh đến tạ tá»™i. Xin Công chúa nghÄ© tá»›i Vương gia là báºc lão thần có đại công vá»›i quốc gia mà phát lạc má»™t cách khoan hồng. Ngô Tam Quế khẽ nói:
- Äúng thế! Äúng thế! Nô tà i là kẻ lão thần có công, xin Công chúa mở lượng khoan hồng phát lạc. Sau má»™t lúc lâu, trong phòng Công chúa vẫn yên lặng như tá», không má»™t tiếng động. Vi Tiểu Bảo lại hô má»™t lần nữa. Bá»—ng nghe đánh •binh• má»™t tiếng, tá»±a hồ ghế đổ xuống đất. Vi Tiểu Bảo và Ngô Tam Quế ngÆ¡ ngác nhìn nhau đầy vẻ kinh nghị Lại nghe tiếng cung nữ hốt hoảng la gá»i:
- Công chúa! Công chúa! Xin Công chúa chá»› liá»u mạng. Ngô Tam Quế sợ xanh mặt bụng bảo dạ:
- Nếu Công chúa tá»± tá» thì dù hiện giá» chưa chuẩn bị xong cÅ©ng đà nh phải láºp tức khởi binh cá» sá»± vì tá»™i bức tá» Công chúa ta chẳng thể nà o gánh nổi.
Lại nghe trong phòng có tiếng cung nữ khóc vang lên. Một tên cung nữ hốt hoảng chạy ra vừa khóc vừa la:
- Vi.... Vi đô thống! Công... Công chúa Ä‘iện hạ treo cổ lên xà nhà tá»± tá»... Äô thống hãy mau mau và o cứu... cứu cấp. Vi Tiểu Bảo ngần ngừ đáp:
- Bá»n nô tà i xông và o phòng Công chúa là m sao cho tiện? Ngô Tam Quế khẽ đẩy lưng gã:
- Trước việc cấp bách ta phải tòng quyá»n. Giải cứu Công chúa là điá»u khẩn yếu hÆ¡n hết. Lão quay ra bảo gia tướng:
Mau ra kêu đại phu! Kêu đại phu cho mau! Lão lại đẩy Vi Tiểu Bảo. Gã rảo bước và o phòng, thấy Công chúa nằm sóng sượt trên giưá»ng. Bảy, tám cung nữ đứng xung quanh khóc ròng. Vi Tiểu Bảo nói:
- Ta có thể dùng ná»™i công cứu Công chúa hồi tỉnh. Bá»n cung nữ tránh ra má»™t bên để nhưá»ng lối.
Công chúa hai mắt nhắm nghiá»n, hÆ¡i thở chỉ còn thoi thóp. NÆ¡i cổ in vết dây đỠhồng. Trên xà nhà đeo tòn ten má»™t khúc dây đứt, còn ná»a khúc rá»›t xuống bên giưá»ng. Má»™t cái ghế đổ ká»nh dưới đất. Vi Tiểu Bảo cưá»i thầm nghÄ© bụng:
- Mà n kịch đóng hay quá! Gã chạy lại bên giưá»ng đưa ngón tay chà mạnh và o môi nà ng má»™t cái.
Công chúa ú á»› má»™t tiếng rồi từ từ mở mắt ra. Nà ng thá»u thà o nói:
- Ta.... ta không muốn sống nữa.
Vi Tiểu Bảo năn nỉ:
- Thưa Công chúa! Công chúa tấm thân đáng giá vạn kim, không thể há»§y hoại trong nhất đán. Xin bá» hết má»i Ä‘iá»u tức giáºn. Hiện Bình Tây Vương Ä‘ang ở ngoà i phòng dáºp đầu thỉnh tá»™i.
Công chúa vừa khóc vừa nói:
- Ngươi... ngươi bảo hắn phải mau mau giết thằng giặc đốn mạt đó đi.
Vi Tiểu Bảo xoay lưng lại che mắt bá»n cung nữ rồi luồn tay và o trong chăn bẹo sau lưng nà ng má»™t cái.
Công chúa suýt phì cưá»i, nhưng phải gắng gượng nÃn nhịn. Nà ng thò móng tay bấm và o mu bà n tay Vi Tiểu Bảo má»™t cái tháºt mạnh. Äoạn nà ng lại báºt tiếng khóc, thét lên:
- Ta không muốn sống nữa. Từ nay.... ta.... còn là m ngưá»i thế nà o được? Ngô Tam Quế đứng ngoà i phòng vẳng nghe tiếng Công chúa khóc lóc biết là nà ng tá»± sát nhưng chưa chết, má»›i yên tâm được má»™t phần, miệng lão thở phà o má»™t cái như để trút mối lo âu.
Lão nghe nà ng nói câu •Từ nay ta còn là m ngưá»i thế nà o được?• thì không khá»i nghÄ© bụng:
Vụ nà y không thể trách y được. Hai đứa con nÃt gây gổ động Ä‘ao thương thì chá»›, lại còn xảy chuyện bị thương. Lưỡi Ä‘ao oan nghiệt cắt và o đâu chẳng cắt, lại xẻo trúng chá»— đó thì tháºt là số pháºn hẩm hiu. Sau nà y ứng Hùng có chữa khá»i thương, Công chúa cÅ©ng phải chịu má»™t Ä‘á»i góa bụa. Bây giỠđà nh phải hết sức che giấu vụ nà y, đừng để đồn đại ra ngoà i.
Lát sau Vi Tiểu Bảo ở trong phòng Ä‘i ra, gã không ngá»›t lắc đầu quầy quáºy.
Ngô Tam Quế vá»™i bước tá»›i há»i:
- Công chúa bảo sao?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Äã cứu tỉnh y rồi, nhưng tÃnh nết y rất cương cưá»ng, y bảo nhất định không ai khuyên can được, thế nà o rồi cÅ©ng tá»± tá». Tiểu tướng đã dặn bá»n cung nữ phải chầu chá»±c luôn bên mình Công chúa, chá»› có lúc nà o rá»i xa ná»a bước. Gã dừng lại má»™t chút rồi tiếp:
- Thưa Vương gia! Tiểu tướng còn lo nà ng uống thuốc độc. Ngô Tam Quế biến sắc gáºt đầu đáp:
- Äúng thế! Äúng thế! Cái đó phải lưu tâm đỠphòng má»›i được. Vi Tiểu Bảo khẽ đáp:
- Thưa Vương gia! Vạn nhất mà có chuyện gì xảy đến Công chúa thì tiểu tướng là kẻ phụng chỉ bảo vệ nà ng, tất không bảo toà n được cái mạng nhá» xÃu.
Khi đó xin Vương gia thu xếp giúp tiểu tướng bước đưá»ng vá» sau.
Ngô Tam Quế run lên há»i:
- Bước đưá»ng vá» sau là bước đưá»ng gì? Vi Tiểu Bảo đáp:
- Hiện giá» chưa thể nói được. Tiểu tướng chỉ mong Công chúa vô sá»±, hết thảy má»i ngưá»i Ä‘á»u bình yên. Có Ä‘iá»u tÃnh mạng là ở nÆ¡i nà ng. Nếu nà ng nhất định tá»± tuyệt thì có coi chừng để ngăn cản cÅ©ng chỉ được trong ba, bốn ngà y đầu, chứ ai biết đâu mà coi chừng hà ng tháng? Lòng riêng cá»§a tiểu tướng là mong sao Công chúa chóng hoà n hôn để vá» Vương phá»§. Có thế tiểu tướng má»›i trút được phần ná»a trách nhiệm. Ngô Tam Quế mừng thầm thá»§ng thẳng nói:
- Nếu váºy chúng ta mau mau tổ chức há»· sá»± để hoà n hôn. Thằng con nÃt náo loạn gây tai vạ mà được Vi huynh đệ hết sức cứu vãn, tiểu Vương rất lấy là m cảm kÃch, quyết chẳng để Vi huynh đệ gánh nặng mãi, nhưng chưa hiểu Công chúa... có ưng chịu chăng? Lão nghÄ© bụng:
- Thằng con mình đã thà nh phế nhân, chỉ còn mong ở chá»— Công chúa nhá» tuổi chưa hiểu gì đến chuyện nam nữ. Nhát Ä‘ao vừa qua có khi y chưa biết đã cắt và o chá»— nà o, mà chịu hồ đồ là m lá»… thà nh hôn là ván đã đóng thuyá»n, sau nà y còn nói gì được nữa? Không chừng y còn tưởng bao nhiêu đà n ông trong thiên hạ Ä‘á»u thế cả. Vi Tiểu Bảo ghé và o tai lão nói thầm:
- Công chúa còn nhá» tuổi chưa hiểu sá»± Ä‘á»i. Dù nà ng có hiểu nhưng địa vị tôn quý, cÅ©ng không tiện nói ra miệng. Ngô Tam Quế cả mừng, lẩm bẩm:
- Kiến thức cá»§a những báºc anh hùng Ä‘á»u tương tá»± như nhau.
Nhưng rồi lão lại mắng thầm:
- Con mẹ nó! Thằng lá»i nà y đâu phải là anh hùng mà coi gã ngang hà ng vá»›i ta được Ngoà i miệng lão đáp:
- Dạ dạ! Váºy chúng ta cứ là m. Chẳng phải chúng ta lá»›n máºt dám giấu diếm Hoà ng thượng, nhưng đức vạn tuế, nhất nháºt vạn cÆ¡ lo toan quốc sá»± cá»±c kỳ mệt nhá»c. Chúng ta là kẻ nô tà i, hết dạ trung quân, không nên đưa những chuyện rưá»m rạc và o tai Hoà ng thượng. Thái háºu và Hoà ng thượng hết lòng hết dạ thương yêu Công chúa mà nghe thấy chuyện nà y tất phải phiá»n lòng. Vi huynh đệ Æ i! Yếu quyết cá»§a bá»n quan liêu chúng ta là chỉ tâu lên những việc vui mừng, chá»› đừng báo cáo những Ä‘iá»u phiá»n não.
Vi Tiểu Bảo vỗ ngực, gõ đầu, khẳng khái đáp:
- Từ nay trở Ä‘i tiểu tướng hoà n toà n trông cáºy và o sá»± tà i bồi cá»§a Vương gia. Việc nà y tiểu tướng dÄ© nhiên phải hy sinh thân mình để lo liệu cho xong những Ä‘iá»u Vương gia dặn bảo.
Ngô Tam Quế luôn miệng tạ Æ n. Vi Tiểu Bảo lại nói:
- Có Ä‘iá»u việc xảy ra đêm nay rất nhiá»u ngưá»i chứng kiến. Nếu ai tiết lá»™ ra ngoà i không phải trách nhiệm nÆ¡i tiểu tướng. Ngô Tam Quế đáp:
- Cái đó đã hẳn. Lão đã váºn trù kế hoạch trong lòng:
Äiểm má»™t toán binh mã giả là m quân cưá»ng đạo đến mai phục trước địa giá»›i tỉnh Quảng Tây, chá» bá»n Vi Tiểu Bảo trở vá» kinh là đón đưá»ng giết hết. Quảng Tây là địa hạt cá»§a Tôn Diên Linh. Vợ Tôn Diên Linh là Khổng Tú Trinh, con gái cá»§a Äịnh Nam Vương Khổng Hữu Äức. Thái háºu đã thu nạp Khổng Tú Trinh là m con nuôi và phong là m Hòa Thạc cách cách. Nà ng được triá»u đình rất sá»§ng ái. Tình thế biên cảnh không yên, đạo tặc hoà nh hà nh bắt giết mệnh quan thì tá»™i ấy đã có Khổng Tú Trinh gánh vác. Vi Tiểu Bảo tuy là đứa nhá» thông minh cÆ¡ biến, nhưng vẫn thua Ngô Tam Quế lão mưu thâm toán. Gã thấy lão vẻ mặt trầm tư chỉ cho là lão lo vụ nà y bị tiết lá»™ ra ngoà i. Gã liá»n cưá»i nói:
- Vương gia cứ yên lòng! Tiểu tướng xin hết sức ước thúc bá»n thuá»™c hạ, bắt chúng bưng kÃn miệng mình không được bạ đâu nói đấy.