Diệp Mặc đứng trong đại sảnh lục giác đã sụp một bên, sắc mặt cực kỳ khó coi, dấu tích sụp đổ trong này cũng chưa được bao lâu, chứng tỏ nơi này đúng là có chuyện gì đó xảy ra.
Diệp Mặc liếc nhìn xung quanh đại sảnh lục giác, lập tức nhìn thấy một nửa dây chuyền ở trong một góc của đại sảnh, sau đó Diệp Mặc nhặt nửa sợi dây chuyền đó lên, đồng thời lấy ra nửa sợi dây chuyền mà ngày trước Sở Tiêu Y để lại.
Hai nửa sợi dây chuyền giống nhau như đúc, Diệp Mặc ngay lập tức nhớ ra Áo Thiên Điệp. Nghe Hải Đồng nói, Áo Thiên Điệp rất để ý đến nửa sợi dây chuyền này. Bây giờ nửa sợi dây chuyền này lại xuất hiện trong này, chứng tỏ Áo Thiên Điệp cũng đã từng đến nơi này, hơn nữa rất có khả năng đã gặp chuyện.
Diệp Mặc là một tông sư Luyện Khí cửu phẩm, hai nửa sợi dây chuyền này giống nhau như đúc, nhưng Diệp Mặc vừa nhìn liền biết được hai nửa sợi dây chuyền này căn bản cũng không phải là từ một sợi mà ra. Nói cách khác hai nửa sợi dây chuyền này chắc chắn có nửa sợi là hàng nhái.
Nếu là những tu sĩ bình thường nhìn thấy tình huống như này, cũng không chút nghi ngờ mà cho rằng sợi dây chuyền của Áo Thiên Điệp là hàng nhái. Nhưng Diệp Mặc lại không cho là như vậy, trình độ tông sư luyện chế của hắn, vừa nhìn liền biết được nửa sợi dây chuyền của Sở Tiêu Y là hàng nhái. Nguyên nhân rất đơn giản, vì nửa sợi dây chuyền của Sở Tiêu Y luyện chế xong, hắn vừa kiểm tra thời gian chế tác ra sợi dây chuyền này cũng mới hơn…
Chỉ có điều thứ ra sau mô phỏng thứ ra trước, không có chuyện thứ ra trước lại mô phỏng lại thứ ra sau.
Diệp Mặc thu lại nửa sợi dây chuyền này, giơ tay lên khua ra ngoài, phong ấn và trận pháp trong này cũng đã hoàn toàn vỡ vụn, Diệp Mặc tùy ý liền có thể mở được lối đi đã bị bịt lại lúc trước.
Đại sảnh quang cầu giả kia vẫn y nguyên, Diệp Mặc qua đại sảnh liền nhìn thấy không gian phía sau đại sảnh, bây giờ thoạt nhìn cũng bình thường không có gì khác lạ, cũng chỉ là một hậu hoa viên mà thôi.
Diệp Mặc không có tâm trạng đi quản những thứ này, hắn trong nháy mắt liền đến bên tế đàn phong ấn lúc trước, phong ấn trên tế đàn đó quả nhiên cũng đã bị phá rồi.
Phong ấn bị phá vỡ, những thứ bị phong ấn cũng đã rời khỏi nơi này. Diệp Mặc nghĩ đến nửa sợi dây chuyền kia, lập tức liền đoán rằng phong ấn này tuyệt đối có mối quan hệ gì đó với Áo Thiên Điệp. Người con gái này đúng là điên, đến chuyện dẫn thú triều đến tấn công Bắc Vọng châu cũng có thể làm được, thì còn chuyện gì cô ta không dám làm nữa?
Người con gái này không những điên mà còn ngu xuẩn, thậm chí đến trong phong ấn có những thứ gì cũng không biết rõ, lại dám đi phá phong ấn. Nếu như Áo Thiên Điệp bị những u linh cắn nuốt không gian trong phong ấn cắn nuốt phải, thì cũng đáng đời.
- Haizz, đồ nhỏ mọn, lâu lắm rồi không gặp, lúc trước lão phu cũng biết anh chẳng phải thứ gì, quả nhiên, bây giờ không ngờ anh còn có thể tìm được đến đây…
Giọng nói đột nhiên xuất hiện phía sau Diệp Mặc mới nói được một nửa, liền dừng lại không nói nữa.
Diệp Mặc cũng đã quay người lại, hắn vừa nghe thấy giọng nói quen thuộc này, liền biết được người đến là ai rồi, hắn liếc nhìn tu sĩ trẻ tuổi nói:
- Tiết Vưu Phong, lâu lắm không gặp rồi, không ngờ anh lại tìm được một cái xác tốt như vậy.
- Anh đã là Hóa Chân hậu kỳ rồi, cái này, cái này làm sao có thể được…
Người nam thanh niên được Diệp Mặc gọi là Tiết Vưu Phong khó khăn nói ra một câu.
- Anh cũng không tệ, mới tìm được cái xác này, mới tăng tu vi lên Thừa Đỉnh được, đúng là tuổi trẻ tài ba.
Diệp Mặc giơ ngón cái lên châm chọc một câu.
Sắc mặt Tiết Vưu Phong đỏ lên, lập tức trả lời:
- Cho dù tôi là tu vi Thừa Đỉnh, cũng thua kém anh. Tôi cùng lắm là liều cái mạng chó này cũng không cần, cũng có thể giết anh được.
- Ồ…
Diệp Mặc lơ đãng ồ một tiếng, bỗng nhiên khí thế tăng vọt, không gian xung quanh trong nháy mắt ngưng lại trong khí thế của hắn.
Đây chính là vực của hắn, không dùng chân nguyên, tùy ý mà phát ra.
Tiết Vưu Phong bị vực của Diệp Mặc cuốn lại, lập tức ngây người, còn chưa đợi gã phản ứng lại, chân nguyên đại thủ của Diệp Mặc đã giơ đến, trực tiếp bắt lấy gã như bắt lấy một con gà, sau đó lạnh nhạt nói:
- Tiết Vưu Phong, thực ra tôi rất muốn biết, anh làm sao liều cái mạng chó, mà có thể giết được tôi.
- Anh…
Tiết Vưu Phong bị Diệp Mặc bắt như bắt một con gà trong tay, nhớ đến câu nói vừa nãy, lại nghĩ đến bộ dạng của mình, mặt lại càng đỏ lên, một từ cũng không nói ra được.
Diệp Mặc tùy tay vứt Tiết Vưu Phong xuống đất, lúc này mới không nhanh không chậm nói:
- Nếu không phải nể anh bảo vệ phong ấn bao năm, thì tôi cũng sớm giết anh rồi.
Lúc này Tiết Vưu Phong cũng chấn động nhìn Diệp Mặc nói:
- Tu vi của anh không ngờ đã vượt qua cả Sở Tiêu Y rồi, cái này, cái này làm sao có thể được?
Diệp Mặc lười chẳng thèm để ý đến Tiết Vưu Phong, hỏi thẳng:
- Phong ấn bị phá rồi có phải do anh làm hay không?
Tiết Vưu Phong lập tức tỉnh lại, vội vàng hắng giọng oan uổng nói:
- Trời biết được là do ai làm? Tôi trông giữ phong ấn bao nhiêu năm như vậy rồi, tôi làm sao có thể làm chuyện như vậy được? Nếu tôi làm chuyện này, tôi cũng sẽ không đợi đến bây giờ, sớm đã làm rồi. Vì cái phong ấn này, tôi vô cùng lo lắng, ăn không no ngủ không yên…
Nói đến đây, gã lén nhìn Diệp Mặc, thấy Diệp Mặc vẫn không nói gì, Tiết Vưu Phong không dám tiếp tục khoác lác nữa, cười trừ nói:
- Cái đó anh cũng biết, tôi đối xử với anh không tệ, lúc trước tôi còn đưa cho anh lông vũ của Cửu Vũ Kim Bằng, còn đưa cho anh Ngũ Hành Độn Thuật nữa…
Nếu như không nghe câu nói trước của gã, Diệp Mặc chắc chắn sẽ không cho rằng Tiết Vưu Phong còn có mặt này, hoặc là nói ngữ khí nói chuyện của Tiết Vưu Phong nhanh chóng thay đổi đến tư duy của người khác theo cũng không kịp.
Diệp Mặc hừ lạnh một tiếng cắt đứt lời nói của Tiết Vưu Phong:
- Sao anh không nói anh còn đưa một bình Thiên Hoa đan nữa?
Bình Thiên Hoa đan đó Diệp Mặc lúc trước cũng không biết có vấn đề gì không, nhưng sau khi hắn thăng cấp lên Hóa Chân, thành đan vương cửu phẩm, lập tức kiểm tra Thiên Hoa đan đó có vấn đề. Trong đan dược phong ấn một khí tức thần thức, một khi hắn nuốt viên đan dược đó rồi, thì luồng khí tức thần thức đó sẽ theo hắn, rất dễ dàng bị người khác tìm được. Trừ khi tu vi của mình thăng cấp lên rồi, mới có thể luyện hóa được khí tức thần thức.
Tiết Vưu Phong lại cười trừ nói:
- Anh xem, tôi đây không phải là thích tính cách của anh sao, nên mới sợ sau này không tìm được anh. Hơn nữa, chỉ là một khí tức thần thức mà thôi, với tu vi bây giờ của anh, một chút thôi là có thể luyện hóa được.
Diệp Mặc không thèm để ý đến Tiết Vưu Phong, lại lẩm bẩm nói:
- Anh còn quay lại đây làm gì? Thời gian cũng thật trùng hợp nhỉ, cái phong ấn này vừa bị phá xong, thì anh đã quay về rồi.
Tiết Vưu Phong thấy Diệp Mặc lại nói nghiêm trọng lên rồi, lại vội vã giải thích:
- Cái này quả thực không liên quan gì đến tôi, anh nhìn ngọc giản mà tôi để lại rồi, anh chắc hẳn cũng biết, phong ấn này vỗn dĩ sắp bị vỡ tan rồi… Tôi vì nhìn thấy phong ấn bị phá vỡ, muốn vào đó lấy ra một số đồ mà lúc trước tôi quên lấy đi.
- Thứ gì?
Diệp Mặc hiểu rõ tên này có thể là đến lấy bức họa sơn thủy kia, nhưng cái này cũng là cố ý hỏi ra.
- Chỉ là một bức tranh sơn thủy mà thôi, lúc trước vội rời đi quá, nên tôi quên mang theo, lần này đúng dịp đi qua đây, nên tiện thể…
Tiết Vưu Phong cẩn thận giải thích.
- Ồ…
Diệp Mặc ậm ừ nói:
- Anh đi lấy đi, tôi còn vài chuyện nữa muốn hỏi anh.
Tiết Vưu Phong vội vàng nói:
- Không cần, không cần đi lấy nữa. Tôi bỗng nhiên cảm thấy Ngũ hành độn thuật trong bức tranh sơn thủy đó tôi cũng biết hết rồi, có lấy thì cũng vậy thôi. Tôi bây giờ nhàn rỗi, anh có vấn đề gì, cứ hỏi đi, cho dù không biết tôi cũng có thể đoán ra được chút.
Thần thức của gã sớm đã không thấy bức tranh sơn thủy đó đâu nữa, bây giờ Diệp Mặc ở trong này, gã làm gì không biết bức tranh đó bị Diệp Mặc lấy đi rồi.
Diệp Mặc gật gật đầu hài lòng với thái độ của Tiết Vưu Phong, lập tức hỏi:
- Anh để lại ngọc giản nói người thay thế anh còn chưa đến, vậy người thay thế anh là ai?
Sắc mặt của Tiết Vưu Phong lập tức ngượng ngùng, Diệp Mặc hỏi câu đầu tiên gã cũng không biết. Nhưng vì biểu hiện vừa nãy mình không khoác lác, gã chần chừ một lúc rồi nói:
- Tôi đoán người đó không phải là Sở Cửu Vũ thì là Sở Nhàn.
Diệp Mặc đoán chừng Tiết Vưu Phong cũng khoác lác không có bài bản, cũng không cố ý gây khó khăn gã, đổi một câu hỏi khác nói:
- Anh biết trong phong ấn đó rốt cục là phong ấn thứ gì không?
- Cái này quả thực tôi biết…
Tiết Vưu Phong sau khi nói ra câu này, sắc mặt lập tức trở nên lúng túng, câu này vừa nói ra, chứng tỏ câu nói vừa rồi của gã là mơ hồ.
Nhưng Diệp Mặc ngược lại lại có chút thiện cảm với Tiết Vưu Phong này, tên này cũng có chút tiểu nhân.
Thấy Diệp Mặc không tức giận, Tiết Vưu Phong thở phào nói:
- Phong ấn chính là của đại ma đầu Hồng Nhất Hấn, gã có một con phệ hư trùng chín đầu, vô cùng đáng sợ, nhưng đó lại là hung trùng thượng cổ cắn nuốt không gian. Có hung trùng giúp đỡ, cho dù Sở Tiêu Y gặp phải Hồng Nhất Hấn cũng chưa chắc đã thắng, tôi cũng không biết Sở Tiêu Y sao lại lừa được Hồng Nhất Hấn đến phong ấn này. Nhưng tôi nợ Sở Tiêu Y một tấm chân tình, tôi chỉ là đồng ý với hắn bảo vệ nơi này năm trăm năm, gã đưa cho tôi một gốc Tiên Khuyên Hoa, kết quả tôi đợi vô số cái năm trăm năm rồi, tôi cũng không gặp được gã. Lần này tôi ra ngoài, không có Tiên Khuyên Hoa, đành phải đoạt xá thôi.
Diệp Mặc gật gật đầu nói:
- Sở Tiêu Y tiền bối cũng không phải cố ý lừa anh, chỉ là vì ông ta cũng đã mất ở Tây Tích châu. Hơn nữa ông ta còn bàn giao cho đệ tử của mình là Sở Nhàn quản anh chuyện này, nhưng sau khi Sở Nhàn ra ngoài, cũng bị mất tích.
- Cái gì?
Khiến Diệp Mặc không tưởng tượng được chính là, sau khi nghe thấy tin tức này, Tiết Vưu Phong không ngờ vành mắt lại đỏ lên. Một lúc lâu sau, gã mới không dám tin mà nói:
- Còn có ai có thể giết được gã? Tu vi của gã coi như là đệ nhất của đại lục Lạc Nguyệt cũng không quá đáng…
Diệp Mặc nhớ đến Sở Tiêu Y không có Thế giới trang vàng, có thể từ lối vào của Ba mươi bảy vực tiến vào trận tâm, quả thực là không ai có thể đối địch được. Nói là đệ nhất đại lục Lạc Nguyệt, cũng không phải là không thể. Sở Cửu Vũ là đệ tử của ông ta, khi Sở Cửu Vũ bị giết, Sở Cửu Vũ nói không chừng cũng chưa thăng cấp lên Hóa Chân.
- Là ai giết gã? Tôi phải đến thăm mộ anh Sở.
Tiết Vưu Phong cũng đã hoàn toàn quên đi cái mạng nhỏ của gã còn đang nằm trong tay Diệp Mặc, mặc dù gã lớn giọng mắng Sở Tiêu Y không giữ lời hứa, nhưng Sở Tiêu Y cũng có địa vị rất cao trong lòng gã.
Không đợi Diệp Mặc nói, gã lại giải thích tiếp:
- Anh Tiêu Y là người duy nhất mà Tiết Vưu Phong tôi kính trọng khâm phục, khí khái của gã không người nào có thể so sánh được.
Diệp Mặc cũng chưa gặp Sở Tiêu Y, nhưng theo cách Sở Tiêu Y vì Bắc Vọng châu mà cống hiến cả đời, hắn cũng có lòng tôn kính với Sở Tiêu Y vậy, Diệp Mặc chỉ trầm ngâm trong chốc lát rồi nói:
- Tôi đoán, Sở tiền bối chắc hẳn là bị người trên sát hại.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần
-----oo0oo-----
CHƯƠNG 1459: GẶP HỒNG NHẤT HẤN
Nguồn: 4vn.eu Sưu Tầm
Diệp Mặc cắt đứt Tiết Vưu Phong kinh ngạc, trực tiếp hỏi: "Ngươi có biết cái kia Hồng Nhất Hấn mang theo kia ghê tởm cửu đầu côn trùng đi chỗ nào sao?"
Hồng Nhất Hấn vội vàng nói: "Ta chỉ biết là hắn đi trước Trường Phần Khâu một phen, sau đó tiêu diệt Vọng Nguyệt Tông sau hướng nam đã đi."
"Vọng Nguyệt Tông cũng bị tiêu diệt?" Diệp Mặc kinh dị ra tiếng, lập tức cũng nhớ tới Phỉ Hải Thành, người nầy không phải là đã đi Phỉ Hải Thành đi.
Diệp Mặc mới vừa muốn ly khai nơi này đi Phỉ Hải Thành, chỉ nghe thấy Hồng Nhất Hấn nói: "Là, ta đối Hồng lão ma luôn luôn thực chú ý, hắn gần nhất việc làm ta cũng biết. Hắn đang Trường Phần Khâu nói cái gì, ai dám lấy đi hắn 'Vụ Liên Tâm Hỏa', hắn muốn nuốt sống..."
"Vụ Liên Tâm Hỏa không ngờ là Hồng Nhất Hấn đặt ở nơi nào?" Diệp Mặc nhưng thật ra kinh ngạc hỏi lên. Lúc hắn sơ lấy đi 'Vụ Liên Tâm Hỏa' thời gian, liền đoán lửa này loại khả năng là người khác để ở chỗ này săn sóc ân cần, không nghĩ tới còn thật không có đoán, chính là này săn sóc ân cần mồi lửa gia hỏa cũng quá viễn cổ một ít. Diệp Mặc đã muốn minh bạch rồi lúc trước Thôn Hỏa Trùng Ma nói Hồng lão quỷ là ai, nguyên lai chính là Hồng Nhất Hấn.
Diệp Mặc này lời vừa nói ra, Tiết Vưu Phong chỉ biết lửa kia loại bị Diệp Mặc lấy đi, nghĩ đến Diệp Mặc trên người có một kỳ dị mồi lửa, nói không chừng chính là 'Vụ Liên Tâm Hỏa', nhất thời không dám tái phát biểu bình luận.
Nghĩ đến Phỉ Hải Thành, Diệp Mặc trong lòng dũ phát nóng vội, hắn tế ra thanh nguyệt, chính là muốn đi trước Phỉ Hải Thành, bỗng nhiên xoay người đối Tiết Vưu Phong hỏi: "Hồng Nhất Hấn có phải hay không mặc áo bào tro, sắc mặt hơi tái gia hỏa?"
Tiết Vưu Phong thần thức cũng nhìn thấy mấy nghìn dặm ngoại chợt lóe lên Hồng Nhất Hấn, lập tức nói: "Đúng vậy, chính là hắn."
Hồng Nhất Hấn tựa hồ ở đuổi giết một người tu sĩ, mà tên kia tu sĩ tốc độ kinh người không thể so Hồng Nhất Hấn chậm nhiều ít. Diệp Mặc cái vốn liền không có chút gì do dự, thanh nguyệt đã muốn tế ra, mang theo một tia bóng dáng truy tới. Đồng thời trong lòng cũng đang kỳ quái, ở Bắc Vọng Châu, lại vẫn có ở Hồng Nhất Hấn trong tay đào thoát tu sĩ.
Tiết Vưu Phong thấy Diệp Mặc truy Hồng Nhất Hấn mà đi, lập tức liếm liếm môi cười hắc hắc nói: "Có trò hay để nhìn..."
Lập tức hắn liền phát hiện tốc độ của mình xa xa so ra kém Diệp Mặc, lập tức lo lắng, lại càng điên cuồng thúc dục tốc độ, tranh thủ không thể để cho Diệp Mặc bỏ lại, Nếu không mà nói, hắn căn bản là nhìn không tới loại này thiên cổ vở kịch hay. Lúc trước sở Tiêu y cũng không có cách nào làm gì Hồng Nhất Hấn, hắn thực muốn biết Diệp Mặc cùng Hồng Nhất Hấn gặp nhau hậu quả.
...
Diệp Mặc thanh nguyệt bị hắn lại luyện chế lại một lần đi qua, kia tốc độ đã muốn đã siêu việt bán tiên khí, tuy rằng phía trước Hồng Nhất Hấn cùng người bị Hồng Nhất Hấn truy sát tu sĩ kia tốc độ cũng là Kỳ Khoái, chính là Diệp Mặc như cũ rất nhanh đã đến gần khoảng cách.
Lúc này Hồng Nhất Hấn cùng người bị Hồng Nhất Hấn truy sát đều cảm nhận được Diệp Mặc tồn tại, hai người thần thức đều quét lại đây.
Hồng Nhất Hấn lại lập tức hỏa lớn, cho tới bây giờ chỉ có hắn đuổi giết người khác, ai dám đến truy hắn? Hắn cũng không nhận ra Diệp Mặc là bằng hữu, hắn Hồng Nhất Hấn chưa từng có bằng hữu, có chỉ có cừu nhân.
Nếu như là người bình thường, hắn đã sớm làm cho mình cửu đầu côn trùng đi giết hiểu rõ sự. Chính là Diệp Mặc tốc độ cực nhanh không nói, hơn nữa tu vi cũng là Hóa Chân hậu kỳ, hắn không muốn làm cho của mình cửu đầu phệ hư côn trùng đi mạo hiểm.
Trong lòng vốn sẽ không thích Hồng Nhất Hấn thấy Diệp Mặc dưới chân không ngờ là đã siêu việt bán tiên khí, tiếp cận tiên khí phi hành pháp bảo, lập tức liền tâm động.
Hắn bỏ quên đuổi giết phía trước cái kia danh tu sĩ, ngược lại dừng lại chờ Diệp Mặc. Người bị Hồng Nhất Hấn truy sát giết tên kia tu sĩ, thấy Hồng Nhất Hấn không có tiếp tục đuổi giết hắn, hắn ngược lại không trốn, thế nhưng cũng chú ý lên bên này.
Đối mặt hung tàn vô cùng Hồng Nhất Hấn, này tu sĩ có cơ hội thế nhưng không trốn, Diệp Mặc trong lòng thật là có chút khâm phục. Càng làm cho Diệp Mặc kinh dị chính là, này tu sĩ chẳng những không trốn, xem thấy mình cùng Hồng Nhất Hấn giằng co sau, thế nhưng xoay người lại, còn đến gần một ít.
Lúc này ở mặt sau một đường đuổi theo Tiết Vưu Phong cũng tới, hắn thật là không có chú ý phía trước xoay người cái kia danh tu sĩ, mà là rất xa đứng ở một bên kêu lên: "Hồng lão ma, đã lâu không gặp vậy."
"Tiết Vưu Phong, ta Hồng mỗ đang tìm ngươi không đến, ngươi nhưng thật ra thật to gan, còn dám xuất hiện ở trước mặt của ta. Ngươi cho là sở Tiêu y còn sẽ xuất hiện ở trong này?" Hồng Nhất Hấn tức giận nói.
Hắn thật sự không sợ sở Tiêu y xuất hiện ở nơi này, không chỉ nói sở Tiêu y chắc chắn sẽ không xuất hiện, cho dù là xuất hiện, hắn cũng không sợ. Năm đó bị sở Tiêu y phong ấn, hoàn toàn là hắn sơ sẩy gây ra.
Tiết Vưu Phong lạnh lùng nhất cười nói: "Ta Tiết Vưu Phong phong trụ ngươi một vạn trung niên, há có thể sợ ngươi chính là một cái dựa vào Trùng Gia Hỏa, ta phi!"
"Ha ha, nguyên lai hỗn đản này là bị ngươi phong ấn, sảng khoái." Phía trước người bị Hồng Nhất Hấn truy sát giết tên kia tu sĩ, chẳng những không trốn, ngược lại đi tới, đồng dạng châm chọc một câu.
Hồng Nhất Hấn giận dữ, đồng dạng xì một tiếng khinh miệt nói: "Bị ngươi phong ấn, ngươi còn có xấu hổ hay không, một người chỉ có nguyên thần gia hỏa ở Vạn Dược Sơn trong miếu nhỏ hơi tàn một chút cũng không có mấy năm, còn có mặt mũi nói phong ấn ta. Nay thiên ta sẽ cho ngươi trở thành cửu cửu đồ ăn..."
Nói xong Hồng Nhất Hấn vung tay lên, một cái chỉ có tam đầu cửu đầu phệ hư côn trùng
Tiên quốc đại đế đi
Nháy mắt liền xuất hiện ở bên người hắn. Kia cửu đầu phệ hư côn trùng loạng choạng tam cái đầu, ghê tởm tới cực điểm.
Tiết Vưu Phong biết hắn và Hồng Nhất Hấn kém khá xa, lúc này Hồng Nhất Hấn sẽ đối hắn động thủ, hắn rõ ràng lại lui ra phía sau.
"Chết đi cho ta..." Hồng Nhất Hấn căn bản không hề để ý bị hắn đuổi giết cái kia danh tu sĩ cùng Tiết Vưu Phong, trực tiếp chìa nắm tay đối Diệp Mặc nện tới, hắn thậm chí cả cửu đầu côn trùng đều không có dùng.
Diệp Mặc kiến thức qua rất nhiều pháp bảo, lại lần đầu tiên thấy có người dụng quyền đầu đối phó hắn. Hồng Nhất Hấn nắm tay vừa mới nện lúc đi ra, chỉ có bình thường quyền đầu lớn nhỏ, trong chớp mắt liền đã có ki hốt rác lớn nhỏ, chờ kia nắm tay xuất hiện ở Diệp Mặc đỉnh đầu thì ngang nhiên đã là một cái phạm vi mấy trượng thật lớn thiết chùy.
Chung quanh không gian bị này nắm tay đè ép một trận chớp lên, Tiết Vưu Phong cùng mặt khác tên kia tu sĩ cấp tốc lui về phía sau, lúc này người bị Hồng Nhất Hấn truy sát giết tên kia tu sĩ mới biết được Hồng Nhất Hấn thực lực thật không ngờ cường hãn.
Hồng Nhất Hấn cùng sở Tiêu y thực lực tương đương, Diệp Mặc cho dù là không sợ hắn, cũng sẽ không coi khinh nửa phần. Chân nguyên điên cuồng bắt đầu khởi động, hùng hậu đích chân nguyên tràn vào 'Tử đao màu tím', hóa thành nhất đạo tử sắc cầu vồng bổ về phía Hồng Nhất Hấn nắm tay.
"Két" một tiếng vang giòn, nhường Diệp Mặc thậm chí cho là hắn 'Tử đao màu tím' bổ trúng là không là nắm tay, mà là một thanh so với hắn 'Tử đao màu tím' còn muốn cứng rắn pháp bảo.
Hồng Nhất Hấn cùng Diệp Mặc đồng thời bay rớt ra ngoài, Diệp Mặc chân nguyên một trận cuồn cuộn, trong lòng âm thầm khiếp sợ Hồng Nhất Hấn đích chân nguyên thế nhưng không thể thấp hơn hắn.
Chính là Hồng Nhất Hấn so với Diệp Mặc hơn kinh hãi, hắn đích chân nguyên chi hùng hậu cho dù là hư tiên đến đây, hắn cũng cho là mình không sợ. Duy nhất có thể chính là của hắn chân nguyên không thể cùng tiên nguyên lực so sánh với mà thôi, chính là hắn không thể tưởng được chính mình như thế kỳ ngộ bồi dưỡng vô thượng chân nguyên, ở Diệp Mặc trước mặt thế nhưng không có chiếm được nửa phần tiện nghi, thậm chí còn bị thất thế.
Hồng Nhất Hấn nhìn một chút chính mình trên nắm tay một đạo vết máu, bỗng nhiên tế ra một cái màu xám viên châu, lập tức mấy đạo pháp quyết đánh đi ra ngoài, này viên châu cùng hắn vừa rồi nắm tay thông thường, giống như trúng lên men tề thông thường, nháy mắt liền bạo phát.
"Oanh..."
Điên cuồng tăng vọt màu xám trong hạt châu bỗng nhiên quay cuồng, vô số màu xám sương khói nháy mắt liền bừng lên, trong chớp mắt đã đem chung quanh không gian hoàn toàn bao phủ.
Diệp Mặc đồng thời bị bụi vụ bao phủ ở tại trong đó, Tiết Vưu Phong cùng mặt khác tên kia tu sĩ cấp tốc lui về phía sau, loại này đáng sợ ăn mòn sương mù, cho dù là Hóa Chân tu sĩ cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Hai người đối nhìn thoáng qua, theo bản năng thối lui đến càng mặt sau. Rất rõ ràng, hai người này đều đã làm xong tùy thời chạy trốn tính toán, một khi Hồng Nhất Hấn giết Diệp Mặc, bọn hắn đều tính toán xoay người muốn đi.
"Người kia là ai, thoạt nhìn thực ngưu bộ dạng, như thế nào chính là giao tay khẽ vẫy đã bị kia hôi vụ thôn phê sao? Kia bụi vụ cho dù là ta cũng vô pháp thoát thân, hắn khẳng định xong đời." Kia người bị Hồng Nhất Hấn truy sát giết tu sĩ nghi hoặc nhìn bụi vụ hướng Tiết Vưu Phong hỏi.
Tiết Vưu Phong thở dài nói: "Một cái giả gia hỏa, ta còn tưởng rằng hắn thật lợi hại, hù đích ta gần chết, không nghĩ tới như vậy không lịch sự đánh, ta xem vẫn là trước làm tốt chạy trốn tính toán."
Nói xong hắn nhớ ra cái gì đó, nhìn thấy này nói chuyện tu sĩ hỏi: "Lão đệ ngươi không tồi a, bị Hồng lão ma đuổi giết, lại vẫn dám cùng ta lão Tiết giống nhau lưu lại xem náo nhiệt."
Tu sĩ kia thấy Tiết Vưu Phong xem thường hắn, lại càng hừ lạnh một tiếng nói: "Nếu không này hỗn độn cái kia cái cửu đầu côn trùng, ta há có thể e ngại hắn?"
"Đừng khoác lác." Tiết Vưu Phong khinh thường nói một câu, sau đó bổ sung nói : "Hắn hạt châu này ngươi có thể ngăn trở? Lão đệ, làm tốt chạy trốn chuẩn bị đi."
Nói xong, Tiết Vưu Phong đã đem hé ra độn phù trảo trong tay.
Bụi trong sương mù mơ hồ có vô số oan hồn ở tru lên, tựa hồ chỉ cần do dự một chút, nguyên thần cùng linh hồn muốn bị này màu xám sương mù toàn bộ cắn nuốt sạch, mà đó bụi vụ chẳng những có mãnh liệt cắn nuốt nguyên thần hiệu quả, cũng có cường đại ăn mòn hiệu quả. Diệp Mặc khẳng định nếu đổi thành một người Hóa Chân tu sĩ, nếu không có độc đáo đích thủ đoạn nói, tại đây bụi vụ, hiển nhiên không thể sinh tồn.
Diệp Mặc lại như cũ không sợ, nguyên thần của hắn chắc chắn vô cùng, liền ma ngục tam sinh cầu hắn đều không sợ, há có thể e ngại chính là một ít bụi vụ? Đến nỗi này ăn mòn hiệu quả, với hắn mà nói càng là không có tác dụng. Không chỉ nói hắn cường đại vực đã muốn bảo vệ quanh thân, cũng không có duỗi thân đi ra ngoài. Cho dù là hắn không cần vực, mặc cho này đó bụi vụ ăn mòn hắn, này đó bụi vụ cũng không có nửa phần cơ hội.
Hắn một cái thần cảnh luyện thể tu sĩ, này đó khôi phục ăn mòn y phục của hắn cũng không đủ. Bất quá Diệp Mặc cũng đoán được này đó bụi vụ chính là Hồng Nhất Hấn thu thập đứng lên chăn nuôi cửu đầu phệ hư côn trùng gì đó, hắn không chút do dự gọi ra 'Vô ảnh' .
Mấy thứ này đối 'Vô ảnh' mà nói, đều là vô thượng dinh dưỡng, cũng không thể lãng phí rớt.
Thấy Diệp Mặc bị hôi vụ thôn phê, Hồng Nhất Hấn cười lạnh một tiếng nói: "Điên cuồng tiểu bối, cứ như vậy cho ngươi đã chết, thật sự là tiện nghi ngươi, cho ta cắn nuốt..."
Cửu đầu phệ hư côn trùng đã sớm chờ sốt ruột, Hồng Nhất Hấn này ra lệnh một tiếng, lại càng điên cuồng thông thường, đồng thời mở tam miệng mở lớn hướng bụi trong sương mù Diệp Mặc nuốt đi.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần
-----oo0oo-----
CHƯƠNG 1460: VÔ TẬN LÔI KIẾM
Nguồn: 4vn.eu Sưu Tầm
Một loại không gian đạp không cảm giác truyền đến, Diệp Mặc biết đây là cửu đầu phệ hư côn trùng thiên phú, cắn nuốt không gian. Nếu này cửu đầu phệ hư côn trùng đã là chín cái đầu, kia Diệp Mặc bây giờ là có xa lắm không trốn rất xa, có thể chính là chính là ba đầu, Diệp Mặc căn bản là không sợ.
Ở vực duỗi thân đi ra sau, thần cảnh luyện thể phòng hộ cũng đồng thời tại thân thể chung quanh mở rộng đi ra ngoài.
"Rắc rắc. . ." Phệ hư côn trùng tam miệng mở lớn đồng thời cắn trúng Diệp Mặc vực phạm vi, không gian nhất thời chậm chạp. Cùng phía trước bất đồng chính là, lúc này đây cửu đầu phệ hư côn trùng cũng không có đem mảnh không gian này cắn nuốt sạch, chính là tạo thành liễu không gian từng đợt lay động.
Cửu đầu phệ hư côn trùng có thể cắn nuốt không gian, chính là nó một loại thiên phú mà thôi, cũng không phải nói này côn trùng chân chính năng lực so với xé rách không gian đại năng còn muốn lợi hại hơn, cho nên lần này gặp Diệp Mặc cường hãn vực, cửu đầu phệ hư côn trùng nhất thời bị hạn chế ở.
Hồng Nhất Hấn còn chưa kịp khiếp sợ Diệp Mặc vực, liền kinh hãi nhìn chằm chằm 'Vô ảnh' kêu lên: "Vô ảnh tàm. . ."
Hắn tế ra cái kia tảng lớn màu xám sương khói lúc này đã bị vô ảnh cắn nuốt hơn phân nửa, vô ảnh tựa như một cái hút vụ cơ thông thường, điên cuồng hấp thu chung quanh sương khói.
Điên cuồng cắn nuốt bụi vụ 'Vô ảnh' lúc này lại ngừng lại, nó bỗng nhiên ra từng đợt bén nhọn tiếng kêu, một loại mãnh liệt cắn nuốt ** theo 'Vô ảnh' trên người tản ra, kia thân thể nho nhỏ đã muốn giống như một đạo thiểm điện thông thường bay vọt tới Diệp Mặc phía trước, nhìn chằm chằm so với hắn khổng lồ vô số lần cửu đầu phệ hư côn trùng.
Một cái đậu xanh lớn nhỏ gì đó nhìn chằm chằm so với nó lớn hàng vạn hàng nghìn lần rắn, mắt lộ hung quang, tựa hồ tùy thời đều phải đi lên đem này so với nó lớn vô số lần gì đó cắn nuốt, này thoạt nhìn cười đã.
Chính là trên thực tế này tuyệt không buồn cười, phệ hư côn trùng thấy 'Vô ảnh', đã muốn buông lỏng ra không có cắn nuốt sạch cái kia một khối không gian, bắt đầu lui về phía sau, thậm chí trong mắt đều lộ ra một ít kinh cụ.
Đó là cửu đầu phệ hư côn trùng bản năng sợ hãi, 'Vô ảnh tàm' hiện tại không có lớn lên, chính là nó đồng dạng không có lớn lên. Thật giống như nó có thể cắn nuốt không gian thông thường, vô ảnh tàm đồng dạng có thể cắn nuốt nó. Cho dù là nó trước đem vô ảnh tàm cắn nuốt, vô ảnh tàm cũng có thể theo trong cơ thể của nó cắn nuốt đi ra. Đem nó trái lại nuốt. Loại này linh trùng ở giữa trực giác linh mẫn vô cùng. Không có bất kỳ đạo lý đáng nói.
Thấy 'Vô ảnh' muốn cắn nuốt cửu đầu phệ hư côn trùng, Diệp Mặc lập tức cảm thấy ghê tởm, vội vàng kêu lên: "Chạy trở về đi cắn nuốt này bụi vụ, thứ này ngươi ăn cũng đừng cùng ở bên cạnh ta. Đối Diệp Mặc mà nói này cửu đầu côn trùng thật sự là quá ác tâm, hắn chưa bao giờ thấy qua so với loại này trùng còn ghê tởm gì đó.'Vô ảnh' người nầy thế nhưng muốn cắn nuốt cửu đầu côn trùng, điều này thật sự là rất không ít phẩm cấp.
'Vô ảnh' trong mắt hiện lên một tia không cam lòng, lại không muốn lui về phía sau.
Diệp Mặc thấy 'Vô ảnh' còn không muốn thối lui. Vực lại điên cuồng duỗi thân đi ra ngoài, đồng thời 'Tử đao màu tím' mang theo chói mắt tử mang bổ về phía phệ hư côn trùng.
Cùng với nhường 'Vô ảnh' ăn này trùng, còn không bằng hắn tới giết.
Cửu đầu phệ hư côn trùng mặc dù có ba đầu, chính là còn hơn chín cái đầu đến kém hơn hàng vạn hàng nghìn lần? Huống chi ở Diệp Mặc vực cùng 'Vô ảnh' hai tầng uy hiếp xuống.
"Răng rắc" một tiếng vang giòn, cửu đầu phệ hư côn trùng chính là hơi chút trì hoãn một ít, nó một con đầu bị Diệp Mặc 'Tử đao màu tím' đao hồng tại đây trong khoảnh khắc liền mang phi. Không đợi đầu lâu kia bay khỏi, Diệp Mặc đã là một đoàn ngọn lửa đánh ra đi.
Chính là nháy mắt, cái kia đầu đã bị Diệp Mặc ngọn lửa hóa thành tro bụi, tựu liên bám vào mũ nồi sọ mặt trên một luồng nguyên thần, giống nhau không có đào thoát Diệp Mặc ngọn lửa.
Lúc này cửu đầu phệ hư côn trùng mới tốn hơi thừa lời hét lên một tiếng, phun ra một đoàn bụi nâu huyết vụ.
"Cửu cửu. . ." Hồng Nhất Hấn thấy trong chớp mắt cửu đầu phệ hư côn trùng đã bị Diệp Mặc phách một cái đầu sọ, nhất thời kinh kêu ra tiếng, lập tức muốn đem cửu đầu phệ hư côn trùng mang về. Cửu đầu phệ hư côn trùng có hắn phân ra tới nguyên thần mảnh nhỏ. Bị Diệp Mặc như vậy tùy ý một đao chém giết. Chính là Hồng Nhất Hấn cũng cảm giác được một trận cháng váng.
"Vụ Liên Tâm Hỏa. . ." Hồng Nhất Hấn nắm lên cửu đầu phệ hư côn trùng đã rơi vào một bên, phẫn hận nhìn chằm chằm Diệp Mặc từng chữ từng câu nói: "Nguyên lai ta ở Trường Phần Khâu lưu trữ 'Vụ Liên Tâm Hỏa' bị ngươi trộm đi. Ta nói rồi cần nuốt ngươi. . ."
Diệp Mặc khinh thường cắt đứt Hồng Nhất Hấn trong lời nói: "Họ Hồng, cũng đừng trâng tráo, vừa rồi của ngươi ghê tởm trùng đã bị ta bổ một cái đầu, ta xem ngươi còn có mấy người, cái đầu có thể đủ ta giết. Đúng rồi, ban đầu ở nam sơn phường thị cửu đầu phệ hư côn trùng phân hồn cũng là của ngươi đi? Vậy cũng bị ta giết, hiện tại ta đã xử lý ngươi kia ghê tởm trùng hai cái đầu, ta xem ngươi còn có mấy người, cái đầu có thể bị ta giết."
Nói xong Diệp Mặc căn bản là không đợi Hồng Nhất Hấn trả lời, ngược lại đối với 'Vô ảnh' hét lên một tiếng, "Nhanh lên nuốt hoàn thu công, mè nheo. . ."
Hồng Nhất Hấn thế mới biết chính mình lưu trữ bên ngoài phân hồn thế nhưng sớm đã bị Diệp Mặc xử lý một cái, lại càng tức giận đột nhiên. Lúc này đây hắn liền nói đều lười phải nói, vỗ của mình ấn đường, ở mi tâm của hắn giữa bỗng nhiên nứt ra rồi một đạo khe hở.
Từng đạo màu đen mũi nhọn tuyến theo Hồng Nhất Hấn ấn đường bắn ra, màu đen mũi nhọn tuyến nhanh chóng giống như tia chớp, chính là mấy hơi thời gian, cũng đã đem này nhất phiến không gian hoàn toàn bao phủ lên.
Diệp Mặc kiến thức qua loại này hắc tuyến, lúc trước hắn chém giết Mạc Thiên Lý thời gian, kia Mạc Thiên Lý dùng đúng là loại này ác hồn ti tuyến, lợi hại vô cùng. Mạc Thiên Lý cũng bởi vì ỷ vào ác hồn ti tuyến tung hoành cùng giai vô địch, cuối cùng chết ở trong tay của mình.
Chính là Hồng Nhất Hấn loại này ác hồn ti tuyến còn hơn Mạc Thiên Lý không biết mạnh hơn đến địa phương nào đã đi, kia một cây ác hồn ti tuyến thậm chí có linh hồn thông thường, tựa hồ chỉ cần Diệp Mặc vừa động, là có thể không chút do dự đem Diệp Mặc hoàn toàn bao lấy.
'Vô ảnh' lúc này đã đem chung quanh hôi vụ thôn phê không còn, chính là cái màu xám trân châu, cũng bị nó hoàn toàn cắn nuốt đi vào, nhưng khi nhìn thấy loại này ác hồn ti tuyến, vô ảnh nhưng không có xông lên trước, hẳn là biết nó bây giờ còn không thể cắn nuốt thứ này.
Này ác hồn ti tuyến đã muốn hướng Diệp Mặc cùng 'Vô ảnh' vọt tới, mỗi một nhánh sợi tơ đều mang theo minh xác mục đích cùng gào thét sát khí.
Diệp Mặc cùng Hồng Nhất Hấn giao thủ thời gian cũng không dài, ngay từ đầu Diệp Mặc khí thế tựa hồ chiếm cứ thượng phong, một đao đã đem Hồng Nhất Hấn phách lui. Mà lúc sau Hồng Nhất Hấn bụi vụ đem Diệp Mặc cắn nuốt, chính là một lát thời gian, Diệp Mặc 'Vô ảnh tàm' liền lao tới cắn nuốt bụi vụ, đồng thời Diệp Mặc một đao phách cửu đầu phệ hư côn trùng nhất cái đầu.
Tiết Vưu Phong cùng mặt khác tên kia tu sĩ còn tại kinh dị chiến cuộc biến hóa cực nhanh, 'Vô ảnh' đã muốn cắn nuốt xong rồi bụi vụ.
"Quả nhiên lợi hại. . ."Tiết Vưu Phong cũng không biết nói ai lợi hại, hắn nói một câu sau, trong tay độn phù đã muốn lặng lẽ thu vào, chính là hắn vừa mới thu lại độn phù, Hồng Nhất Hấn liền tế ra ác hồn ti tuyến.
"Ác hồn ti tuyến. . ." Thấy ác hồn ti tuyến sau Tiết Vưu Phong cùng mặt khác tên kia tu sĩ đồng thời kinh kêu ra tiếng.
Ác hồn ti tuyến bọn hắn tuy rằng chưa bao giờ gặp, lại biết thứ này lợi hại. Tu luyện ác hồn ti tuyến cần vô số oan hồn, hơn nữa tu luyện tới càng mặt sau, cần oan hồn cấp bậc lại càng cao, thứ này có thể nói phải cực kỳ khó có thể tu luyện ma công một trong. Không nghĩ tới Hồng Nhất Hấn liền ác hồn ti tuyến cũng có thể đến đại thành nông nỗi, thứ này tế ra, kia người trẻ tuổi tu sĩ còn hướng địa phương nào đi?
Tiết Vưu Phong lại trộm đem độn phù lấy trong tay, hắn cũng không muốn bị Hồng Nhất Hấn bắt lấy.
Diệp Mặc không có tiếp tục nhường 'Vô ảnh' xông lên trước, ác hồn ti tuyến hắn kiến thức qua, biết thứ này lợi hại. Những chuyện lặt vặt này một chút cũng không có mấy năm lão yêu quái quả nhiên là không tầm thường, cũng may ngay lúc đó cái kia Thôn Hỏa Trùng Ma không có Hồng lão ma như vậy nghịch thiên, nếu không lúc trước hắn đang Tam Sinh Kiều liền nguy hiểm.
Đối mặt cùng giai đối thủ, Diệp Mặc nhưng cho tới bây giờ đều không có phòng thủ đích thói quen, cho dù là hắn vực bị Hồng Nhất Hấn vực hoàn toàn ngăn trở, Diệp Mặc cũng không có nửa phần để ý. Chính là phất tay, hắn lôi kiếm đã muốn tế ra. Diệp Mặc lúc này rất rõ ràng, luận chân nguyên Hồng Nhất Hấn cũng không so với hắn kém, đến nỗi thần thức, Diệp Mặc phỏng chừng chính mình hay là muốn so với đối phương cường hãn một ít.
"Vang ầm ầm. . ."
Từng tiếng nổ vang tại trong hư không vang lên, Hồng Nhất Hấn nghe thế loại tiếng sấm tiếng vang, nhất thời kinh dị ngẩng đầu nhìn xa xa.
Không đợi hắn kịp phản ứng, vô số chi chít lôi hồ kiếm liền mới hạ xuống. Lúc này Diệp Mặc thần thức càng cường đại hơn, lôi hồ kiếm lại càng giống như dày đặc hạt mưa thông thường.
Vô số lôi hồ đã rơi vào ác hồn ti tuyến mặt trên, màu đen lôi hồ cùng màu đen ác hồn ti tuyến đan vào cùng một chỗ, điện sáng lóng lánh, trong lúc nhất thời chung quanh không gian hỗn hợp ở màu đen điện quang cùng ác hồn ti tuyến trong lúc đó quay cuồng.
Từng đợt bén nhọn khủng bố thét chói tai theo ác hồn ti tuyến trung truyền đến, này ác hồn ti tuyến ở Diệp Mặc chi chít màu đen lôi hồ kiếm trung vặn vẹo, sau đó thành tro.
Không chịu nổi một kích?
Diệp Mặc chính là ngây người chỉ chốc lát liền minh bạch sao lại thế này, hắn lôi kiếm đã đạt đến một cái rất cao trình tự, mà ác hồn ti tuyến vốn là oan hồn tạo thành, trời sinh e ngại sấm đánh. Nói cách khác lôi hồ kiếm vừa lúc khắc chế ác hồn ti tuyến.
"Lôi hệ công pháp. . ." Hồng Nhất Hấn sắc mặt đại biến, hắn không thể tưởng được Diệp Mặc không ngờ là lôi linh căn, nhưng lại có loại này biến thái lôi hệ công pháp, loại này lôi hệ công pháp đi ra, hắn ác hồn ti tuyến căn bản là không là đối thủ, thậm chí cả đánh cũng không cần đánh.
Vốn hắn còn có thể lợi dụng cửu đầu phệ hư côn trùng công kích, có thể là đối phương 'Vô ảnh tàm' chính là cửu đầu phệ hư côn trùng thiên địch. Cho dù là hắn cửu đầu phệ hư côn trùng hơn nghịch thiên một chút, trước mắt này người tu sĩ cũng sẽ không e ngại.
Hồng Nhất Hấn lần đầu tiên cảm thấy một loại cảm giác mát, hắn mới đi ra còn không có tiêu dao vài ngày, cũng không có gặp cái gì sở Tiêu y, thế nhưng gặp một cái so với sở Tiêu y hơn biến thái đích tuổi còn trẻ tu sĩ. Giờ khắc này, hắn còn muốn chạy, ở tại chỗ này chỉ có thể tiếp tục bị Diệp Mặc khắc chế, nếu vô cùng sớm chạy trốn, hắn thậm chí sẽ bị giết chết.
"Thế nhưng cũng là lôi hệ tu sĩ. . ." Cùng Tiết Vưu Phong đứng chung một chỗ cái kia danh tu sĩ đồng dạng rung động kêu một câu.
Diệp Mặc há có thể nhường Hồng Nhất Hấn chạy trốn, biết lôi hồ kiếm là khắc chế ác hồn ti tuyến gì đó, lại càng không gián đoạn tế ra vô số lôi hồ kiếm.
Thấy Diệp Mặc vô cùng vô tận lôi hồ hạ xuống, Hồng Nhất Hấn sắc mặt lại càng khó coi, hắn rõ ràng sau đó không ra tuyệt chiêu hắn tiếp tục không có cơ hội. Hắn khoát tay, một cái nửa thanh lớn lên nâu Đao Tiêm liền xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Lúc này hắn thậm chí cả ác hồn ti tuyến cũng không thu hồi lại, trong tay Đao Tiêm đã là hư không hướng Diệp Mặc trảm tới.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần
-----oo0oo-----
CHƯƠNG 1461: NỬA THANH TIÊM ĐAO
Nguồn: 4vn.eu Sưu Tầm
Này nửa thanh Đao Tiêm một khi chém ra, Diệp Mặc chỉ biết có vấn đề. Rõ ràng là bụi nâu Đao Tiêm chém ra sau lại mang theo sáng như tuyết đao mang, giống như muốn đem hư không trảm liệt thông thường. Đao Tiêm còn chưa thể hiện ra Diệp Mặc trước người, cái loại này bàng bạc to sát thế liền tịch cuốn tới.
Đối Diệp Mặc mà nói, đây là sát thế, không phải sát khí. Loại này ánh đao mang đến sát thế so với hắn 'Tử đao màu tím' cần lợi hại nhiều lắm, đao còn cũng không đến, nguyên thần mà bắt đầu run rẩy thậm chí cần khiêu thoát mà ra.
Diệp Mặc lúc này thần thức toàn lực tế ra lôi hồ kiếm, thậm chí cả bát cực đại đỉnh đều không có tế ra, chờ hắn cần tế ra bát cực đại đỉnh thời gian, này nửa thanh Đao Tiêm đã đi tới trước mặt của hắn. Hắn thậm chí có một loại cảm giác, cho dù là hắn tế ra bát cực đại đỉnh cũng vô pháp ngăn trở này nửa thanh Đao Tiêm.
Diệp Mặc cả người lạnh lùng, thậm chí trong lòng còn dâng lên một loại không muốn tránh né ý niệm trong đầu. Chính là nháy mắt, Diệp Mặc chỉ biết không tốt. Hắn cắn một chút đầu lưỡi của mình, cơ hồ là suy nghĩ cần dấn thân vào Đao Tiêm trung đồng thời liền thanh tỉnh lại.
"Phốc. . ."
Nửa thanh Đao Tiêm bổ trúng Diệp Mặc trước ngực, nhất bùng huyết quang phun ra, Diệp Mặc lại triệt để nhẹ nhàng thở ra. Đao bổ trúng hắn đồng thời, cái loại này khiếp người đao thế đã muốn biến mất không thấy gì nữa. Diệp Mặc khẳng định đây không phải này nửa thanh đao không được, mà là Hồng Nhất Hấn vẫn không thể hoàn toàn khống chế này nửa thanh Đao Tiêm.
Hồng Nhất Hấn tế ra này nửa thanh Đao Tiêm đồng thời, liền cuồng phun ra sổ ngụm máu tươi, này nửa thanh Đao Tiêm lợi hại hắn rất rõ, hắn hiện tại năng lực còn không thể khống chế. Chính là nếu không bổ ra này nửa thanh Đao Tiêm, hắn đem không có khả năng theo Diệp Mặc trong tay chạy trốn.
Làm Đao Tiêm bổ trúng Diệp Mặc đồng thời, Hồng Nhất Hấn cũng là nhẹ nhàng thở ra, vô luận như thế nào, hắn không cần đào tẩu, bị này nửa thanh Đao Tiêm bổ trúng, chỉ có một con đường, chết.
Đao Tiêm bổ ra Diệp Mặc hộ giáp, nhường Diệp Mặc luyện thể thăng cấp thần cảnh sau, lần đầu tiên nhận lấy như thế nặng ngoại thương. Diệp Mặc một phát bắt được còn tại toát ra giãy Đao Tiêm, không chút do dự đánh ra hơn mười người cấm chế. Đem đao này tiêm thu vào của mình nhẫn.
Nếu không phải Hồng Nhất Hấn có thể phát không thể thu. Hắn căn bản sẻ không có biện pháp thu hồi này nửa thanh Đao Tiêm. Cũng may Hồng Nhất Hấn cũng chỉ có thể tế ra đao này tiêm, đến nỗi tế ra sau đích hiệu quả, chính hắn cũng hoàn toàn không có thể khống chế. Bởi vì hắn căn bản sẻ không có biện pháp luyện hóa đao này tiêm, nói gì đến thu hồi?
"Ngươi, ngươi thế nhưng không có việc gì. . ." Hồng Nhất Hấn kinh hãi nhìn lên Diệp Mặc, đối một cái Hóa Chân tu sĩ mà nói, chính là bị đao bổ ra nhất đạo vết thương. Căn bản là chưa tính là đại sự. Mà ý nghĩ của hắn vâng, này nửa thanh Đao Tiêm đem trực tiếp đem Diệp Mặc thân thể xé rách, thậm chí hóa thành huyết vụ. Hồng Nhất Hấn không dám tưởng tượng, có thể không bị Đao Tiêm xé rách thân thể, rốt cuộc cường hãn đến cái tình trạng gì?
Diệp Mặc lại biết, tình huống của hắn cũng không tốt. Đao này bổ trúng hắn sau, miệng vết thươngcủa hắn thế nhưng không thể khép lại, thậm chí còn có làm sâu sắc tăng lớn xu thế. Lúc này hắn nhất định phải mau chóng chém giết Hồng Nhất Hấn, tìm một chỗ chữa thương.
Hắn làm sao còn quản thượng Hồng Nhất Hấn kinh hô, chân nguyên cùng thần thức điên cuồng bắt đầu khởi động, hơn dày đặc lôi hồ kiếm rơi xuống, đồng thời 'Tử đao màu tím' cũng bị hắn tế ra, vô số màu tím đao mang đem này nhất phiến không gian hoàn toàn phong tỏa ở.
Diệp Mặc đối Hồng Nhất Hấn là chính xác phải giết không thể nghi ngờ. Hắn tuyệt đối không thể để cho Hồng Nhất Hấn chạy trốn.
Ác hồn ti tuyến ở Diệp Mặc khủng bố lôi kiếm xuống. Dần dần thưa thớt, cuối cùng tiêu tán không còn. Hồng Nhất Hấn sắc mặt một mảnh xám tro. Nếu biết này truy hắn tu sĩ như thế nghịch thiên, hắn cho dù là liều mạng toàn lực cũng muốn chạy trốn. Nhưng là bây giờ bởi vì hắn đích chân nguyên cùng thần thức tiêu hao quá lớn, liền Diệp Mặc vực đều không thể xé mở, như thế nào chạy trốn?
Ác hồn ti tuyến bị Diệp Mặc lôi kiếm toàn bộ phá huỷ, Diệp Mặc lại không hề dừng tay, 'Tử đao màu tím' lại tạo thành một đạo Tử Hồng bổ ra, huyễn Vân Hoa sơn đao.
Chỉ có chết rụng Hồng Nhất Hấn hắn mới có thể yên tâm, lần này ra tay lại càng một tia đều không có nương tay.
Hồng Nhất Hấn trên mặt lộ ra một tia tuyệt vọng, cả người khí thế tại đây nháy mắt liền ầm ầm tăng vọt, Diệp Mặc biết người nầy hiểu được chính mình đi không xong, hiện đang chuẩn bị tự bạo, lại càng nhanh hơn thúc dục 'Tử đao màu tím' tốc độ.
"Phốc. . ." Đao hồng bổ trúng Hồng Nhất Hấn nháy mắt, chính là 'Oanh' một tiếng vang thật lớn, Hồng Nhất Hấn ở đao hồng như trên khi tự bạo.
Điên cuồng tiếng nổ mạnh trung, một ít thật nhỏ khe không gian xuất hiện ở chung quanh, kia chỉ có hai cái đầu cửu đầu phệ hư côn trùng ở Hồng Nhất Hấn tự bạo hạ lộ ra bi thương ánh mắt, đồng thời tự bạo mở ra.
Tiết Vưu Phong cùng mặt khác tên kia quan sát tu sĩ vội vàng lui ra phía sau, đều kinh hãi nhìn lên nổ mạnh trung tâm. Bọn hắn không biết Diệp Mặc tại loại này khủng bố nổ mạnh, có thể giữ được hay không một mạng.
Diệp Mặc cũng không có tiến vào kim trang thế giới, chân nguyên quạt, thần cảnh luyện thể tu vi ở phía sau hoàn toàn phát huy đi ra. Hồng Nhất Hấn tự bạo bị đao của hắn hồng phách một chút, cũng không có thoạt nhìn khủng bố như vậy. Còn hơn Bỉnh Thâm tự bạo, Hồng Nhất Hấn tự bạo căn bản là không coi vào đâu.
Một lát sau, chung quanh không gian hồi phục bình thường, Hồng Nhất Hấn cùng hắn cửu đầu phệ hư côn trùng vô ảnh vô tung biến mất. Diệp Mặc chính là tóc hơi có chút hỗn độn đứng ở phía xa, xem đã dậy chưa nửa phần bị thương. Bất quá đây chỉ là mặt ngoài hiện tượng, Diệp Mặc đã sớm bị thương, để cho hắn bị thương là không là chính xác Hồng Nhất Hấn tự bạo, mà là kia nửa thanh Đao Tiêm.
Diệp Mặc nhìn lướt qua ở một bên còn tại khiếp sợ không thôi Tiết Vưu Phong cùng mặt khác tên kia tu sĩ, bỗng nhiên tế ra thanh nguyệt, đảo mắt biến mất không thấy gì nữa.
Sau đó, hắn chuyện trọng yếu nhất là chính xác tìm địa phương chữa thương. Kia nửa thanh Đao Tiêm tạo thành tổn thương cấp Diệp Mặc cảm giác thật không tốt, cùng Tiết Vưu Phong đứng
Cùng một chỗ cái kia danh tu sĩ đã là Hóa Chân chín tầng. Diệp Mặc không biết Bắc Vọng Châu khi nào thì có Hóa Chân chín tầng tu sĩ, bất quá hắn hiện tại lại không có tâm tư đi hỏi. Người này tài năng ở Hồng Nhất Hấn trong tay chạy trốn, hơn nữa Hồng Nhất Hấn cùng mình đánh nhau thời gian cũng không ly khai, hiển nhiên là một cái cực cao thủ lợi hại.
Ở thương thế của mình không có hảo phía trước, Diệp Mặc không muốn cùng người như thế giao tiếp. Vừa rồi hắn 'Vô ảnh tàm' đã muốn bại lộ, 'Vô ảnh tàm' ai không muốn, tuy rằng 'Vô ảnh tàm' chỉ có thể nhận chủ một lần, chính là 'Vô ảnh tàm' một thân đều là bảo bối.
"Tiền bối, chờ ta một chút a. . ." Tiết Vưu Phong thật không ngờ Diệp Mặc chém giết Hồng Nhất Hấn sau, xoay người muốn đi, liền khối khắc lưu lại ý tưởng đều không có.
"Tiền bối?" Đứng ở Hồng Nhất Hấn bên cạnh cái kia danh tu sĩ nghi hoặc đánh giá một chút Tiết Vưu Phong nói: "Ngươi không phải mới vừa nói ngươi phong ấn chặt Hồng Nhất Hấn vô số trung niên, sau đó còn nói này cùng Hồng lão ma đánh tu sĩ là chính xác giả bộ sao? Như thế nào đảo mắt đã kêu tiền bối sao?"
"Như thế nào? Ngươi khinh thường ta?" Tiết Vưu Phong không có chút nào đem Hóa Chân chín tầng người này tu sĩ nhìn ở trong mắt, ánh mắt nhất tà, khinh thường nói.
Với hắn mà nói sợ hãi nhất đúng là Hồng Nhất Hấn, hiện tại Hồng Nhất Hấn đều bị Diệp Mặc giết, hắn căn bản là không chỗ nào sợ hãi.
Này tu sĩ mỉm cười nói: "Ta đương nhiên không có khinh thường ngươi, của ngươi bộ dạng này thân thể là chính xác đoạt nhà tới đi, ta xem ngươi linh hồn cùng ** còn không có phù hợp a."
"Đúng , đúng,, lão đệ nhĩ hảo ánh mắt, năm đó ta cùng sở Tiêu y tung hoành Tu Chân Giới thời gian. Sở Tiêu y nói cấp cho ta làm một gốc cây 'Tiên khuyên hoa' . Ai, đáng tiếc, ta còn sống, Tiêu y huynh lại vẫn lạc." Tiết Vưu Phong nói đến phần sau, ngữ khí có một ít hạ.
"Ngươi không ngờ là cùng sở Tiêu y tiền bối là đồng thời thay mặt cao thủ?" Vừa rồi mỉm cười tu sĩ lập tức điều chỉnh sắc mặt, có chút cung kính đối Tiết Vưu Phong ôm quyền hỏi.
Xem thấy mình chiếm được tôn kính, Tiết Vưu Phong lại đắc ý. Bãi túc diễn cảm thản nhiên nói: "Đúng vậy, ta cùng Tiêu y huynh đem cái kia Hồng Nhất Hấn phong ấn đi lên trên vạn năm, đáng tiếc cuối cùng vẫn là để cho hắn phá phong mà đi rồi. Nếu không. . . Huynh đệ hỗ trợ, nay thiên ta lại là không công mà lui. Đúng rồi, ngươi tên là gì? Tài năng ở Hồng Nhất Hấn trong tay chạy thoát, ngươi thực không tầm thường a."
Tiết Vưu Phong không biết Diệp Mặc gọi là gì. Chỉ có thể mơ hồ một ngụm mang qua.
Tiết Vưu Phong xưng hô vừa rồi cái kia giết Hồng Nhất Hấn tu sĩ từ tiền bối đến huynh đệ, mặt khác tên kia tu sĩ cũng không có vạch trần, chỉ nói là nói : "Ta gọi là Trác Thanh Yên, cũng không thường xuyên đến Bắc Vọng Châu. Lần này cũng là tặng đệ tử đi Phỉ Hải Thành, này mới đến nơi đây, ở trên đường trở về không cẩn thận gặp Hồng lão ma."
Tiết Vưu Phong giống nhau bị phong ấn đứng lên đã bao nhiêu năm, hắn căn bản không biết rằng Bắc Vọng Châu tu chân trình độ rốt cuộc như thế nào, nghe xong Trác Thanh Yên trong lời nói gật gật đầu nói: "Không sai. Tu vi của ngươi xem như không tồi rồi. Đã là Hóa Chân chín tầng, mắt thấy liền muốn phi thăng tiên giới. Làm rất tốt, chúng ta ở tiên giới gặp lại."
Nghe được Tiết Vưu Phong một ngụm nói ra tu vi của chính mình, Trác Thanh Yên lập tức chỉ biết Tiết Vưu Phong có một số việc còn thật không có khoác lác, lại thêm Hồng Nhất Hấn trong lời nói, Trác Thanh Yên cũng đại khái hiểu biết một ít Tiết Vưu Phong.
"Vậy ngươi ngụ ở chỗ nào? Ngươi tặng ngươi đệ tử đi Phỉ Hải Thành, đệ tử của ngươi là cái gì tu vi? Nói sau đem ngươi ngươi đệ tử đưa đến Phỉ Hải Thành, chẳng lẽ mình không cần dạy?" Tiết Vưu Phong cảm giác Trác Thanh Yên còn hơn Diệp Mặc đến tốt hơn rất nhiều, ít nhất không gian dối hoạt, nói nhưng thật ra càng nói càng nhiều.
Trác Thanh Yên mỉm cười nói: "Bởi vì hiện tại phi thăng thông đạo cũng đều mở ra, ta cũng chuẩn bị muốn phi thăng. Tuy rằng của ta Yên Vũ Đảo chắc chắn vô cùng, chính là ở Vô Tâm hải loại địa phương này, Dù sao không an toàn. Một khi ta phi thăng, đệ tử ta tu vi mới vừa vặn thăng cấp hư thần, hiển nhiên không thể tự bảo vệ mình. Ta tới Bắc Vọng Châu là chính xác tìm một lão bằng hữu, vốn tính toán để cho ta kia lão bằng hữu tiếp tục giúp ta chiếu nhìn một chút đệ tử của ta. Đáng tiếc chính là, ta kia lão bằng hữu đã muốn rời đi làm lăng ngọn núi."
Tiết Vưu Phong nhất vỗ ngực nói: "Trác lão đệ, nếu không ta cũng muốn phi thăng, ta khẳng định giúp ngươi chiếu khán đệ tử của ngươi. Bất quá ngươi yên tâm, ngươi chỉ cần đem ngươi đệ tử tên nói ra, ta nhất định sẽ bao lại hắn. Bắc Vọng Châu, trừ bỏ cái kia Hồng Nhất Hấn, ta Tiết Vưu Phong còn không sợ ai tới. . ."
Nói tới đây, hắn tựa hồ đang nhớ lại giết chết Hồng Nhất Hấn Diệp Mặc, vội vàng lại bổ sung một câu nói: "Đương nhiên vừa rồi giết chết Hồng Nhất Hấn người tuổi trẻ kia là bằng hữu của ta, ta cùng hắn chắc chắn sẽ không lên xung đột. Ta vừa mới còn tặng một bộ tranh sơn thủy cho hắn, tuy rằng hắn thực cảm kích, chính là ta căn bản là không làm hồi sự."
Hắn không cần tiền lời hay vừa nói chính là một nhóm lớn, chính là Trác Thanh Yên cũng đã hiểu biết Tiết Vưu Phong tính khí, khoát tay nói: "Không cần, nàng cùng ta lần này đến Bắc Vọng Châu đã đã tìm được cha của nàng tin tức, cha của nàng ở Bắc Vọng Châu coi như là một cái nổi danh người đi, ta tặng nàng đi Phỉ Hải Thành chính là cùng cha của nàng đụng đầu."
Nói xong Trác Thanh Yên lại tùy ý mời một câu nói : "Bằng hữu của ta Khổng Diệp coi như là sở Tiêu y tiền bối học trò của học trò, nếu Tiết huynh không để ý trong lời nói, có thể đi của ta Yên Vũ Đảo đi dạo. Ta Yên Vũ Đảo cái khác không có, nhưng là săn sóc ân cần thần hồn dược liệu lại còn nhiều mà."
Tiết Vưu Phong vừa muốn mở miệng cự tuyệt, liền nghe được Trác Thanh Yên mặt sau cái kia nửa câu nói, vội vàng trâng tráo nói: "Vốn ta còn muốn bảo hộ Bắc Vọng Châu, hiện tại Hồng Nhất Hấn bị giết, nhiệm vụ của ta cũng hoàn thành xong. Nếu Trác huynh cùng mời, kia còn do dự cái gì, chúng ta đi thôi."
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần
-----oo0oo-----
CHƯƠNG 1462: MẦM CÂY NHỎ NGHỊCH THIÊN
Nguồn: 4vn.eu Sưu Tầm
Diệp Mặc thanh nguyệt tốc độ cực nhanh, chính là trong khoảng thời gian ngắn, hắn liền đã đi tới một chỗ không người núi hoang. Hắn thậm chí cả đây là cái gì địa phương đều không có chú ý, hãy tiến vào kim trang thế giới bắt đầu chữa thương.
Bị Hồng Nhất Hấn kia nửa thanh Đao Tiêm phá vỡ miệng vết thương ở 'Tam sinh quyết' vận chuyển dưới, cũng không có...chút nào khép lại xu thế, thậm chí còn có chút chuyển biến xấu.
"Thật là lợi hại." Diệp Mặc nuốt vào mấy viên thuốc sau, khiếp sợ tự nói một câu. Hắn Hóa Chân tu vi, lại là thần cảnh luyện thể tu sĩ, hơn nữa chủ tu công pháp vẫn là kim trang thế giới diễn sinh ra tới 'Tam sinh quyết', thế nhưng không thể khép lại miệng vết thương, này há có thể không cho hắn kinh hãi không thôi?
Diệp Mặc ngồi ở 'Khổ trúc' biên, dùng đan dược chữa thương, tuy nhiên cảm thấy được kia miệng vết thương khép lại cực kỳ thong thả, tựa hồ chỉ phải buông lỏng một chút, kia miệng vết thương muốn lại mở rộng. Hơn nữa miệng vết thương truyền đến đau đớn, nhường Diệp Mặc đều cảm giác được không thể chịu đựng được. Tựa hồ loại này miệng vết thương sẽ xâm nhập đến hắn nguyên thần, mỗi lần đau đớn, thần hồn của hắn cũng sẽ bị ma diệt một ít.
"Này rốt cuộc là vật gì?" Diệp Mặc lúc này mới chân chính - ý thức đến vết thương này khủng bố chỗ, hắn cầm lấy cái kia bị hắn cấm chế phong ấn lên Đao Tiêm, thần thức không chút nào quét không vào đi.
Diệp Mặc lại buông Đao Tiêm, hắn quyết định bất kể như thế nào phải thương thế của mình khép lại nói sau. Cho dù là khép lại chậm, nhưng luôn luôn khép lại một ngày.
Ôm loại ý nghĩ này, Diệp Mặc bắt đầu vận công chữa thương. Chính là sáu ngày sau khi đi qua, Diệp Mặc phát hiện miệng vết thươngcủa hắn chính là thu hợp một phần ba, hơn nữa càng đi về phía sau khép lại tốc độ càng chậm, thậm chí còn có chậm rãi đình chỉ xu thế.
Diệp Mặc nôn nóng đứng lên, hắn cảm giác cho dù là hắn đem miệng vết thươngcủa mình mạnh mẽ khép lại, không biết rõ ràng nguyên nhân, này miệng vết thương còn là một họa lớn.
'Vô ảnh' tựa hồ biết Diệp Mặc đang ở căm tức, rõ ràng rất xa bay đến một bên, Diệp Mặc ở 'Khổ trúc' biên chữa thương, nó liền bay đến linh dược viên. Làm Diệp Mặc đứng lên đi hướng linh dược viên thời gian, nó lại phi về tới 'Khổ trúc' bên cạnh. Thực hiển nhiên đối mặt Diệp Mặc, nó phương châm thì phải là ta không thể trêu vào ngươi, ta lẫn mất lên.
Diệp Mặc không có để ý 'Vô ảnh' tiểu tâm tư. Hắn đi đến linh dược viên bên cạnh thời gian. Đột nhiên đã ngừng lại cước bộ, hắn cảm giác được ở trong này, miệng vết thươngcủa hắn tựa hồ có khép lại xu thế.
Đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ kim trang bên trong thế giới ở riêng địa phương còn có thể chữa thương? Hoặc là nói riêng địa phương đối miệng vết thương khép lại có lớn hơn nữa chỗ tốt?
Diệp Mặc nhắm lại ánh mắt cảm thụ một chút, ở trong này chữa thương, miệng vết thương khép lại tốc độ chứng thật là nhanh hơn. Hơn nữa cái loại này cảm giác sảng khoái, căn bản là không phải khép lại miệng vết thương đơn giản như vậy. Liền nguyên thần của hắn cùng thần thức đều ở bị làm dịu cùng săn sóc ân cần, còn có một loại khó có thể nói trạng hiểu được.
Diệp Mặc bắt đầu chậm rãi di động. Hắn muốn biết tại chính mình kim trang bên trong thế giới rốt cuộc là vị trí này đối chữa thương có...nhất tác dụng.
Một nén nhang sau, Diệp Mặc nhìn thấy dễ dàng liền khép lại một nửa miệng vết thương thiếu chút nữa kinh kêu ra tiếng. Chính là chỗ này lý, nơi này tựa hồ có một loại sinh mệnh khí tức, nhường miệng vết thươngcủa hắn rất nhanh khép lại.
Diệp Mặc ngồi xuống đang chuẩn bị một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm đem thương thế xóa, lại nhìn thấy dưới chân một gốc cây tiểu thụ miêu, chỉ có một tấc lớn lên tiểu thụ miêu ngay tại trước mắt hắn. Một loại khó có thể miêu tả sinh mệnh khí tức theo tiểu thụ miêu trung phát ra. Diệp Mặc cảm giác được miệng vết thươngcủa hắn căn bản là không cần vận công chữa thương, trong thời gian thật ngắn, liền lấy mắt thường xem thấy tốc độ khép lại.
Cho dù là có ngốc, Diệp Mặc cũng biết miệng vết thươngcủa hắn sở dĩ ở trong này hảo mau cùng kim trang thế giới chút nào không quan hệ, mà là này gốc cây tiểu thụ miêu.
Này gốc cây cây giống đúng là hắn đang thông Minh Hà cầm trở về có chứa hỗn độn khí tức cây giống, Diệp Mặc mừng rỡ không thôi nhìn của hắn một tuần không có khép lại miệng vết thương, tại đây cây giống phía trước chính là ngắn ngủn hai nén hương thời gian, liền hoàn toàn khép lại. Một tia thản nhiên hắc khí theo trong vết thương tràn ra. Rất nhanh đã bị kia tiểu thụ miêu phân chia tiêu tán không còn.
Không có bất kỳ cảm giác không thoải mái. Thậm chí hắn đều không có bị thương cảm giác, Diệp Mặc sờ một chút bị thương địa phương. Trơn bóng vô cùng, nào có cái gì miệng vết thương?
"Thứ tốt." Diệp Mặc mừng rỡ không thôi nhìn trước mắt này gốc cây cây giống, trong lòng lại càng liên tiếp tán thưởng, Hỗn Độn Chi Vật quả nhiên không tầm thường, hồn nhiên quên phía trước hắn tùy ý đem này tiểu thụ miêu nhét vào linh dược viên bên cạnh.
Tiểu thụ miêu chiếm được Diệp Mặc tán thưởng, giá trị con người lập tức liền nâng lên tới cùng 'Khổ trúc' giống nhau địa vị.
Linh dược viên bên cạnh đương nhiên không phải tiểu thụ miêu hẳn là chỗ ở, lúc này Diệp Mặc kim trang thế giới phạm vi đã có mấy vạn dặm, hắn ý đặc biệt làm tiểu thụ miêu tìm được một khối địa phương, đem tiểu thụ miêu dời tài tới, sau đó ở cây giống phía dưới chôn mười nhánh thượng hạng linh mạch. Nếu không phải tiên tinh quá mức quý trọng, Diệp Mặc thậm chí muốn chôn hơn mười khỏa tiên tinh đã qua.
Hắn không thể tưởng được trải qua một chuyến thông Minh Hà, thế nhưng chiếm được như vậy một cái nghịch thiên tiểu thụ miêu. Đây là một tấc lớn lên cây giống, một khi chờ này cây giống lớn lên, kia còn phải sao?
Đáng tiếc chính là Diệp Mặc hiện tại còn không biết đây là cái gì cây, 'Vật' mặt trên giới thiệu đầy đủ, liền thập đại linh căn đều có giới thiệu, có thể cố tình tìm không thấy này cây giống giới thiệu.
Giết Hồng Nhất Hấn, lại chiếm được thần kỳ như vậy một gốc cây cây giống, Diệp Mặc tâm tình thật tốt. Rất xa tìm một chỗ ngồi xuống
, bắt đầu nghiên cứu kia nửa thanh Đao Tiêm.
Đao Tiêm cấm chế bị Diệp Mặc xóa, mà Đao Tiêm thì vẫn còn ở Diệp Mặc trong tay không an phận nhảy lên, tựa hồ tùy thời đều muốn ly khai Diệp Mặc đích tay tâm thông thường.
Diệp Mặc thử luyện hóa cây đao này tiêm, lại cảm thấy cực độ khó khăn, thần thức của hắn không thể kéo dài đến đao này tiêm trung đi. Cây đao này tiêm, hắn căn bản sẻ không có biện pháp luyện hóa.
Diệp Mặc một cái thần thức đao mạnh mẽ đem thần thức nhốt đánh vào đến Đao Tiêm bên trong, một cỗ viễn cổ tang thương khí tức truyền đến, còn không có đợi Diệp Mặc cẩn thận quan sát, lại là một cỗ sặc sỡ không thôi sát khí truyền đến, hai loại khí tức giáp cùng một chỗ, nhường Diệp Mặc trong lòng cuồn cuộn không thôi.
Đặc biệt cái loại này sát khí, thật giống như đao này tiêm chém giết qua vô số tu sĩ, hấp thu qua vô số tu sĩ hồn phách cùng máu tươi. Cho dù là ở Diệp Mặc trong tay, cũng như cũ mang theo một cỗ khát vọng mãnh liệt máu tươi kêu gọi. Một loại thị sát ý tưởng tràn vào Diệp Mặc trong đầu, hắn hận không thể lập tức phải đi giết hết hết thảy trở ngại đồ đạc của hắn.
Diệp Mặc nhanh chóng thu hồi thần trí của mình, mạnh mẽ đem này đó ý niệm trong đầu bài trừ đi ra ngoài. Đồng thời trong lòng lại càng kinh hãi, này rốt cuộc là vật gì? Lúc này hắn khẳng định Hồng Nhất Hấn sở dĩ có thể tế ra đao này tiêm bị thương chính mình, tuyệt đối không phải hắn đã muốn luyện hóa đao này tiêm, mà là hắn nắm trong tay một loại lâm thời kích thích Đao Tiêm biện pháp.
Nếu Hồng Nhất Hấn lúc ấy luyện hóa đao này tiêm, thì tính sao? Diệp Mặc đánh cùng rùng mình, hắn thậm chí nghĩ đến nếu thật là như vậy, chính mình chỉ sợ chỉ có chạy trốn một đường.
Lại là ba ngày sau, Diệp Mặc cuối cùng là tìm được rồi Hồng Nhất Hấn biện pháp, hắn là tại đây Đao Tiêm giữa ký thác một luồng nguyên thần. Trảm ra bản thân một luồng nguyên thần, đối tu sĩ khác mà nói có thể rất khó, chính là đối Hồng Nhất Hấn loại này thường xuyên trảm thần hồn săn sóc ân cần cửu đầu côn trùng gia hỏa mà nói, chứng thật là rất đơn giản.
Diệp Mặc vô ích Hồng Nhất Hấn biện pháp, hắn cảm thấy được Hồng Nhất Hấn biện pháp này không lớn khuôn phép. Này nửa thanh Đao Tiêm thật giống như một cái bom hẹn giờ, đem nguyên thần của mình ký thác đi vào, thật sự là rất không đáng tin. Kia Hồng Nhất Hấn thích giết chóc, nói không chừng cùng với này nửa thanh Đao Tiêm có quan hệ.
Nhưng là bày đặt lớn như thế một cái đại sát khí không lợi dụng, Diệp Mặc cảm thấy được thật sự là đáng tiếc. Cũng may Diệp Mặc cũng có biện pháp của mình, hắn có tím ánh mắt hồn cắt, hắn không trảm nguyên thần của mình, lại ký thác một luồng thần thức đặt ở đao này tiêm phía trên. Nếu cần dùng là thời gian, hắn cũng có thể cùng Hồng Nhất Hấn giống nhau, tế ra Đao Tiêm công kích đối phương hạ xuống, hơn nữa hắn khẳng định đao này tiêm ở trong tay hắn phát huy ra tới uy lực khẳng định so với ở Hồng Nhất Hấn trong tay lớn rất nhiều, bởi vì thần thức của hắn cần xa xa mạnh hơn Hồng Nhất Hấn.
Ở kim trang bên trong thế giới để lại mười ngày thời gian, Diệp Mặc lại cảm thấy được rất là đáng giá, hắn chẳng những đã biết cái kia tiểu thụ miêu chân chính giá trị, lại càng chiếm được một cái đại sát khí, cái kia không rõ lai lịch Đao Tiêm.
. . .
Diệp Mặc ra kim trang thế giới mới biết được nơi này là tuy sơn, lúc trước hắn mang theo Diệp Lăng cùng Tống Ánh Trúc vừa mới đi vào Lạc Nguyệt đại lục thời gian, liền là xuất hiện ở tuy sơn. Không nghĩ tới đã cách nhiều năm, hắn lại xuất hiện ở nơi này.
Lúc trước mấy người bọn họ nhất tới nơi này, đã bị vài tên luyện khí tu sĩ đánh cướp, kết quả kia vài tên luyện khí tu sĩ ngược lại bị hắn giết hết.
Hắn cũng là biết nơi này là Bắc Vọng Châu sau, mới hiểu được Lạc Nguyệt đại lục thật sự có bốn châu, cũng mới biết mình phía trước chỗ Đông Huyền Châu, chính là Lạc Nguyệt đại lục một góc mà thôi.
Hiện hiện giờ, hắn đã tại Nam An Châu xây dựng của mình thành thị, Bắc Vọng Châu bị hắn đến đi đi chạy vô số lần, cho dù là Tây Tích Châu hắn cũng đi hai lần. Chỉ có hắn nơi sinh Đông Huyền Châu, đến bây giờ hắn còn chưa từng đi.
Diệp Mặc đang nhớ lại ở Đông Huyền Châu hắn từng lưu lạc địa phương, đang nhớ lại sư phụ Lạc Ảnh, mà bây giờ Lạc Ảnh đã muốn thành thê tử của hắn, Diệp Mặc khóe miệng lộ ra mỉm cười. Lập tức hắn lại lần nữa đang nhớ lại ở Vẫn Chân Điện bị hắn chém giết Kinh Dục Điền cùng Lưu Mạn Hương, còn có đến nay không có giết chết kinh thân.
"Có lẽ ta nên mang theo Tố Tố cùng nhau quay về một chuyến Đông Huyền Châu." Diệp Mặc thì thào tự nói một lần, ít nhất hắn mau chân đến xem từng thần dược môn, một khi chờ hắn sau khi phi thăng, có lẽ sẽ không còn cơ hội tới nơi này.
Diệp Mặc không có tế ra thanh nguyệt rời đi, hắn nhìn thấy nhất người quen đang hướng bên này phi độn mà đến. Tới tu sĩ kêu Thành Dạ Bán, là chính xác Diệp Mặc nhận thức một người duy nhất Kim Đan kỳ Đan Vương.
Thành Dạ Bán luyện đan thiên phú cường hãn rối tinh rối mù, đáng tiếc chính là, tu vi của hắn thật sự là thấp là không có thể tiếp tục thấp. Lúc trước Diệp Mặc trúc cơ thời gian, hắn là kim đan tu sĩ, hiện tại Diệp Mặc đã muốn Hóa Chân, hắn vẫn là kim đan tu sĩ.
Nhưng là Thành Dạ Bán người này cũng không sai, luyện đan danh nhân đường đại bỉ lúc sau, còn ý đặc biệt tới cửa tìm đến mình trao đổi luyện đan kinh nghiệm. Kỳ thật Diệp Mặc biết, lúc ấy Thành Dạ Bán là chính xác ôm truyền thụ tính chất đến cùng mình trao đổi, chính là nói chuyện với nhau lúc sau, hắn mới biết mình đối luyện đan lý giải so với hắn hơn khắc sâu. Kết quả một phen nói chuyện với nhau xuống dưới, hai người đều là chiếm được ưu đãi.
"Di, Diệp Mặc ngươi tại sao lại ở chỗ này?" Thành Dạ Bán thấy Diệp Mặc sau, câu nói đầu tiên là chính xác kinh ngạc, lập tức liền nhẹ nhàng thở ra nói: "Ngươi ở đây lý thì tốt rồi."
"Xảy ra chuyện gì?" Diệp Mặc nghi ngờ hỏi, hắn căn bản sẻ không có sau khi nhìn thấy mặt có người muốn đuổi giết Thành Dạ Bán, cho nên mới kỳ quái hỏi một câu.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.