Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
Dương Tử Hiên ừ một tiếng, không hề nhìn hắn, vỗ vỗ bả vai Vương Linh nói: “ Hôm nay phải cảm tạ ngươi nhiều, đã nói chuyện tỏi này với ta, làm rất tốt. “ Nói xong, liền đội mưa phùn rời đi.
Lưu lại Vương Linh cùng Trì Tân kinh ngạc đứng đó.
Nói về sự tình tỏi tăng giá, cũng có thể để chủ tịch huyện khích lệ, đây là lần đầu tiên Vương Linh thấy qua.
Kỳ thật, nàng không biết, kiếp trước, Dương Tử Hiên với tư cách học sinh giỏi về buôn bán, rất nhanh đã ngửi thấy mùi lợi nhuận tư nơi này.
Tuy con đường làm quan không thiếu tiền ăn mặc, nhưng mình có tiền, có thể chống cự rất nhiều hấp dẫn khác, điểm ấy, Dương Tử Hiên rất rõ ràng, đã sống lại, trong nước trăm nghề phát triển, như thế nào cũng phải kiếm lợi trên thương trường một phen, cũng coi như thoáng đền bù tiếc nuối kiếp trước.
Đương nhiên, điểm mấu chốt của hắn là không sử dụng tài nguyên chính trị của mình.
Tất cả đều là tinh khiết thương nghiệp hóa thao tác.
Niên đại 90, rất nhiều chính sách trong nước đều không cởi mở, có thể nói, có thể có lợi lớn nhất, đúng là đầu cơ trục lợi, chỉ là, đây không phải thứ Dương Tử Hiên nguyện ý làm, cũng sẽ lưu lại rất nhiều nhược điểm cho kẻ thù chính trị.
Cho nên, lần này hắn là định đầu cơ trục lợi vào tỏi.
Đương nhiên, cái này không thể tự hắn đi làm, dù sao mình cũng là một huyện trưởng, mặc dù là cán bộ cấp ban nho nhỏ, nhưng một bậc chính quyền huyện, lại là quyền lực cơ sở căn bản nhất trong nước, vẫn sẽ có những người chú ý đến mình.
Cho nên phải tìm một người chính mình tin được người làm loại chuyện này.
Hắn lập tức nghĩ đến Tô Ban Mai, không hề nghi ngờ, vô luận kiếp trước hay là kiếp nầy, từ trong đáy lòng, hắn tín nhiệm nhất, có lẽ là cô bé này.
Một nhà Tô Ban Mai cũng ở tại nhà góp vốn do dệt Hồng Thủy xây dựng, chỉ là, điều kiện tương đối kém so với Tào Mỹ.
Nhà Tô Ban Mai không trang bị điện thoại, dù sao, điện thoại lúc này, đối với Hồng Thủy, loại tiểu huyện vắng vẻ phía nam này mà nói, vẫn còn là một vật xa xỉ, gia đình bình thường không dùng nổi, cho nên, Dương Tử Hiên chỉ có thể tự mình tìm nhà Tô Ban Mai.
Bộ máy Hồng Thủy ngã hơn phân nửa, cho nên Dương Tử Hiên hết lòng thúc đẩy Tô Minh, phân công hắn làm phó xưởng trưởng quản lý sản xuất Hồng Thủy, dù sao, Hồng Thủy cũng đã từng là xí nghiệp nhà nước đứng đầu Hồng Thủy huyện, lạc đà gầy vẫn tốt hơn so với ngựa, Dương Tử Hiên muốn đẩy kinh tế Hồng Thủy lên, cũng muốn xếp thân tín tiến vào Hồng Thủy.
Chỉ là, khi Dương Tử Hiên đi đến trước cửa nhà Tô Ban Mai, chợt nghe đến bên trong ầm ỹ tiếng người, có thanh âm con gái, thanh âm nam tử, không nghe rõ bọn hắn đang nói cái gì.
“ Đông đông đông! “
Dương Tử Hiên gõ cửa.
Mở cửa là một người con gái trung niên, mặc dù thần sắc có vẻ có bệnh, nhưng vui sướng giữa lông mày vẫn có thể nhìn ra được, tám chín phần mười là mẹ của Tô Ban Mai.
“ Ngươi là ai? Có chuyện gì không. “ Phụ nữ trung niên có chút nghi hoặc, nhìn nam tử ăn mặc bình thường, chỉ mang theo phong độ của người trí thức nho nhã cùng vẻ yếu nhược trước mắt một chút.
“ Bá mẫu tốt, ta gọi Dương Tử Hiên, ta tìm Tô Ban Mai có một số việc, xin hỏi nàng có ở đây không? “ Dương Tử Hiên tự nhiên hào phóng nói ra tên của mình.
“ Vậy thì vào đi. “ Phụ nữ trung niên mở cửa “ Tiểu Thần, có người tìm ngươi. “
Tô Ban Mai đang xấu hổ bất an ngồi trong phòng khách, quay đầu nhìn thấy Dương Tử Hiên đi vào, có chút ngoài ý muốn, che cái miệng nhỏ nhắn, nói: “ Dương chủ tịch... “
Chữ “ Huyện…. “ còn chưa kêu ra, đã bị Dương Tử Hiên trừng mắt một cái, đành nuốt trở về.
Dương Tử Hiên vào phòng khách, nhìn thấy trong sảnh có vài người ngồi, còn có nam tử trẻ tuổi ngồi xuống đối diện Tô Ban Mai, bên cạnh hắn là một đôi vợ chồng trung niên, xem thần thái là cha mẹ nam tử trẻ tuổi, con mắt quay tít, ở bên cạnh tươi cười lẩm bẩm với bác gái...
Nhìn tư thế, Dương Tử Hiên xem như đã hiểu, đây là muốn kết thân.
Tiểu huyện phía nam, vẫn còn loại phong tục dân tộc này, tại lễ mừng năm mới, đến nhà thân cận trước, đợi mọi việc đều thuận lợi, sau đó liền cười, bác gái ngồi kia phỏng chừng chính là bà mối.
Tô Minh đã sớm nói chuyện với bạn gái, chỉ là nhà gái một mực ghét bỏ hắn không có bổn sự, hôn sự một mực kéo dài, nhưng hiện tại nhậm chức phó xưởng trưởng Hồng Thủy, coi như là cán bộ lãnh đạo đứng đắn rồi, nhắc lại hôn sự, nhà gái cũng lập tức đáp ứng, phỏng chừng cuối năm liền kết hôn, cho nên, hôn sự Tô Ban Mai cũng được nâng lên chương trình.
Chứng kiến Dương Tử Hiên đến, Tô Ban Mai tựa như nhìn thấy cứu tinh, lập tức đứng dậy, bĩu môi, nói: “ Dương chủ tịch...sao ngươi lại tới đây? “
“ Tiểu Thần, hắn là ai. “ Thanh âm nam tử trẻ tuổi có chút khiêu khích, ăn mặc khá ngăn nắp, một kiện áo khoác bằng da bên ngoài cũng là da dê, ở đời sau đương nhiên là hàng thông thường, nhưng thời đại này lại rất khó lường.
“ Ta là bằng hữu Tiểu Thần mà thôi. “ Dương Tử Hiên không đợi Tô Ban Mai nói tiếp, chính mình đáp trước rồi, cười nhạt một tiếng, nói, sau đó là tìm cái ghế dựa ngồi xuống.
Tô Ban Mai vẫn có tâm tính tiểu cô nương, không biết hắn muốn làm gì, rất hưng phấn, cũng chuyển cái ghế nhỏ ngồi xuống tại bên cạnh hắn.
Nam tử trẻ tuổi này có chút mất hứng.
Bà mối ngồi ở bên cạnh bác gái, cũng hiểu được Dương Tử Hiên này đến gây mất hứng, chỉ là, phong độ người trí thức của Dương Tử Hiên làm cho nàng cũng không dám quá làm càn, liền cười hỏi: “ Tiểu Thần, vị tiểu ca này là đang làm gì, sao Thất di ta không nghe ngươi nhắc tới vậy. “
“ Cùng Tô Minh ở một đơn vị. “ Dương Tử Hiên nói.
“ À? Ngài cũng là cán bộ Hồng Thủy? Nghành nào vậy? “ Bà mối vô ý thức hỏi, Tô Minh cũng sắp 30 rồi, nhịn nhiều năm mới đến một cái phó xưởng trưởng Hồng Thủy, coi như là tuổi trẻ tài cao, người trẻ tuổi trước mắt so với Tô Minh còn muốn trẻ tuổi hơn nhiều, cho nên, hắn phỏng chừng chỉ là một cu li con con trong Hồng Thủy.
“ Ta không phải cán bộ Hồng Thủy. “ Dương Tử Hiên tiếp tục đáp.
Cái này tốt rồi, biểu lộ trên mặt bà mối cùng nam tử giống như bỏ được gánh nặng, mang lên vẻ khinh miệt .
Thì ra là một người công nhân lao động bình thường ở Hồng Thủy mà thôi!
“ Ta nói ngươi, người trẻ tuổi, chẳng lẽ lãnh đạo ngươi không dạy qua ngươi việc phải tôn trọng lãnh đạo ư, xưng hô cháu trai ta là Tô Minh, như thế nào cũng phải gọi Tô xưởng trưởng, sao có thể gọi thẳng danh tự Tô Minh đây? “ Bà mối có chút tức giận, nói: “ Ngươi là người nghành nào, lần sau ta phải nói với lãnh đạo nghành các ngươi, để cho lãnh đạo nghành các ngươi giáo dục ngươi mới được. “
“ Thất di! “
Ngồi ở một bên, Tô Ban Mai thật sự không chịu được, đám người kia quá sỗ sàng rồi.
Dương Tử Hiên lại cười ha ha một tiếng, khoát khoát tay ngăn nàng nói tiếp.
Không biết trong nội tâm Dương Tử Hiên có ý nghĩ gì, Tô Ban Mai cũng chỉ có thể tức giận câm miệng.
Chỉ là, động tác này rơi vào trong mắt nam tử trẻ tuổi, lại một hồi lửa cháy, phải biết rằng, hắn từ lần thứ nhất liếc nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Tô Ban Mai liền vô cùng ưa thích, không nghĩ tới, huyện thành nhỏ cỡ Hồng Thủy huyện bực này cũng mỹ nữ bực này, thật sự là mừng rỡ, chỉ là, vừa rồi hắn dùng tâm tư muốn để Tô Ban Mai được vui, Tô nhưng Ban Mai lại câu được câu không, xa cách qua loa hắn.
Hiện tại, lại nghe Trình Giảo Kim này không biết từ nơi nào giết ra nói như vậy, trong nội tâm có thể nào không tức giận đây?
Vì vậy liền đánh mắt cho bà mối Thất di.
Bà mối Thất di cũng là loại người biết hiểu ý, lúc này ngầm hiểu, hèn mọn liếc nhìn Dương Tử Hiên, lại mặt mày hớn hở, tiếp tục nói với Tô Ban Mai: “ Ngươi xem, vị này Lam Càng tiểu ca, tuổi còn trẻ nhưng lại rất hiểu chuyện rất lễ phép, ở bên ngoài cũng có một phen sự nghiệp, tuổi trẻ tài cao. Người ta tại Cảng Châu mở một cửa hàng của chính mình, thật không tưởng được, gặp đúng thời cơ, hiện tại rất nhiều cán bộ cơ quan tạm thời bị cách chức, thậm chí triệt để đã đánh mất công chức chạy tới Cảng Châu lập nên sự nghiệp... “
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
Dương Tử Hiên đương nhiên biết rõ Cảng Châu trong miệng nàng, đó là cửa sổ kinh tế đối ngoại trong thập niên 90, cũng là địa phương thị trường vốn liếng trong nước sinh hoạt rầm rộ nhất, vô số người phương bắc mới xuôi nam, dấn thân vào cái khối nóng đất này để xây dựng cơ nghiệp.
Nếu như không ngoài ý muốn mà nói..., đầu năm nay, lãnh tụ vĩ nhân đứng đầu đảng cùng quốc gia, sắp sửa nam tuần Cảng Châu, sẽ có câu nói sắp thay đổi nước cộng hoà này.
Nghe xong một phen khen tặng như vậy, cái eo Lam Càng cũng càng thẳng tắp, ánh mắt thẳng ngoắc ngoắc nhìn chằm chằm vào bộ ngực đã phát dục đến quy mô nhất định của Tô Ban Mai, nuốt nuốt nước miếng, cười nói: “ Cảng Châu bây giờ biến chuyển từng ngày, rất nhiều người ngoại quốc đầu tư xây cửa hàng, Tiểu Thần, qua năm sau, ngươi muốn cùng đi với ta đi chơi đùa hay không, nếu muốn trở về, ta có thể cho ngươi trở về... “
Cha mẹ Lam Càng cũng rất ưa thích Tô Ban Mai, giúp đỡ nhi tử nói chuyện: “ Cảng Châu có rất nhiều địa phương vui chơi, cái gì thiên đường trên nước, thôn văn hóa dân tộc, muốn vào rất dễ dàng, năm vừa rồi chúng ta đi tỉnh Lĩnh Nam... “
Đoàn người bảy mồm tám lưỡi mà thảo luận, thậm chí mụ mụ Tô Ban Mai cũng tiếp lời, lại để cho Tô Ban Mai ra đi, xem quen mặt cũng tốt.
Ở trong mắt nàng, con gái dường như đã sinh ra tình cảm vi diệu đối với gia hỏa lai lịch không rõ này, một công nhân Hồng Thủy, khẳng định so ra kém với Lam Càng, loại tự mình làm sinh ý này, hơn nữa, cha mẹ Lam Càng cũng làm đơn vị sự nghiệp, về hưu cũng có có lương hưu, có thể phối hợp với Tô Ban Mai.
Mẹ mở lời, Tô Ban Mai có chút chống đỡ không được rồi, hướng Dương Tử Hiên đánh mắt cầu cứu.
“ Cảng Châu nhiều người phức tạp, ngư long hỗn tạp, Tiểu Thần đi cũng không an toàn, không nên. “ Dương Tử Hiên cười nhạt một tiếng, giúp nàng cự tuyệt.
“ Chẳng lẽ cùng ngươi ở tại Hồng Thủy, làm công nhân lao động giản đơn thì tốt hơn? “ Lam Càng có chút xúc động, phẫn nộ quát về hướng Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên cười nói: “ Lúc nào đã ta bắt Tiểu Thần làm công nhân lao động giản đơn rồi, hơn nữa, làm công nhân lao động giản đơn thì mất mặt? Đi theo ngươi làm việc buôn bán liền cao thượng sao? Đều là cống hiến vì quốc gia thôi. “
“ Ngươi nhìn mình đi, chính là Hồng Thủy một công nhân lao động, chẳng lẽ lại có thể an bài Tiểu Thần đến huyện ủy sao? “ Bà mối Thất di lại càng hèn mọn hơn.
Dương Tử Hiên quay đầu hướng Tô Ban Mai cười nói: “ An bài đến huyện ủy, cũng không phải là cái gì việc khó nha, ca của ngươi đã đi, hiện tại ta vừa vặn thiếu thư ký, văn phòng huyện ủy cũng chưa an bài người, nếu không, Tiểu Thần ngươi cứ tới đó giúp ta vài ngày bề bộn, đợi thư ký tiền nhiệm đến, ta lại an bài ngươi đi phòng khác? “
Vài người đang ngồi này đều ngây ngẩn cả người.
“ Ngươi không phải công tác tại Hồng Thủy sao? Như thế nào có những vật này huyện ủy, thư ký. “ Lam Càng có chút gian nan lên tiếng hỏi.
“ Ta nói ta công tác tại Hồng Thủy lúc nào? Chỉ là, nếu ngươi nói như vậy, cũng có thể được, trước kia, một khối dệt Hồng Thủy xác thực thuộc về thứ ta được phân công quản lý. “ Dương Tử Hiên quay đầu nhìn mặt Tô Ban Mai, trắng giống như bạch ngọc, còn có chút vẻ đỏ ửng của thiếu nữ, trông rất đẹp mắt.
“ Ngươi... Không phải nói ở cùng Tô đại chất tử ta trong một đơn vị sao? Không phải Hồng Thủy thì là cái gì? “ Bà mối Thất di cũng cảm giác được có điểm gì là lạ rồi, nói chuyện cũng không dám lớn tiếng như vừa rồi.
“ Hắn là người ở huyện ủy, trước kia Tô Minh là thư ký của hắn, đương nhiên cùng hắn một đơn vị rồi, hiện tại Tô Minh được điều đi Hồng Thủy, cũng là đo hắn quản lý, chẳng phải cùng một đơn vị sao? “ Tô Ban Mai không chịu được ánh mắt Dương Tử Hiên nhìn thẳng vào mình, liền giải thích luôn.
Cái phòng khách này xem như triệt để an tĩnh!
Đoàn người đều ngừng thở, không dám nói chuyện, Tô Minh dĩ nhiên là thư ký của nam tử trẻ tuổi trước mắt này, thì ra, là thân phận người nam tử trẻ tuổi này—— dĩ nhiên lại là chủ tịch huyện!
Tuy Lam Càng kinh thương bên ngoài, nhưng cha mẹ là công nhân một đơn vị ở Hồng Thủy huyện, từ nhỏ mưa dầm thấm đất, cũng biết sức nặng của ba chữ “ chủ tịch huyện “ này thế nào.
Cha mẹ Lam Càng cùng Thất di, một nhóm người đều có chút ít bất an rồi, rất là xấu hổ.
Mẫu thân Tô Ban Mai lại lặng yên một hồi, rồi vội vàng chạy hướng phòng bếp, hướng người đang nấu cơm phân phó: “ Cha nó ơi, Dương chủ tịch huyện đến rồi, làm thêm nhiều mấy món thức ăn ngon đi... “
“ Dương chủ tịch huyện? Dương chủ tịch huyện nào... “
Bốp một tiếng, Tô mẫu thân Ban Mai vỗ bả vai phụ thân Tô Ban Mai một cái, nói ra: “ Huyện chúng ta có bao nhiêu chủ tịch huyện họ Dương, còn không phải Dương chủ tịch huyện nhi tử làm thư ký cho hắn sao... “
Đợi cho Tô Ban Mai tiến vào phòng bếp hỗ trợ, Tô mẫu mẫu liền vội vàng kéo Tô Ban Mai đứng ở một bên, thấp giọng hỏi: “ Ngươi, nha đầu kia, Dương chủ tịch huyện muốn tới, làm sao ngươi không thoáng nhắc nhở chúng ta một tý, để cho ta đi mua nhiều thêm vài món ăn? “
“ Ta cũng không biết hắn lại đột nhiên đến. “ Tô Ban Mai làm nũng nói: “ Chỉ là, các ngươi cũng không cần phải quá khách khí, hắn rất hiền hoà, rất dễ thân cận . “
“ Ngươi, nha đầu này, làm sao lại không hiểu chuyện rồi, người ta là lãnh đạo, không so đo cùng tiểu dân chúng ta, nhưng chúng ta không thể quá qua loa được. “
Tô Ban Mai cũng biết Tô mẫu đã nói là làm, liền vùi đầu giúp đỡ làm đồ ăn, không nói thêm gì nữa.
Trong phòng khách, cha mẹ Lam Càng cùng Thất di thật sự là đứng ngồi không yên, một hồi trầm mặc.
Hồi lâu, Lam bá mới kiên trì nặn ra khuôn mặt tươi cười, nói: “ Dương chủ tịch huyện, tiểu nhi còn trẻ không biết, có mấy lời, đại nhân ngươi đại lượng, cũng không cần để ở trong lòng, đều tại ta bình thường không dạy dỗ hắn thật tốt... “
Phải biết rằng, đối với hắn, loại con đường làm quan dạng đơn vị sự nghiệp này, Dương Tử Hiên có quyền sanh sát nắm giữ vận mệnh hắn trong tay.
“ Đến đây, Dương chủ tịch huyện ăn hoa quả, cái này cam quýt hương trấn phía dưới Hồng Thủy chúng ta sinh ra, nước nhiều mà ngọt. “ Bà mối Thất di có chút câu nệ cười nói: “ Dương chủ tịch huyện thật sự là trẻ tuổi, tuổi còn trẻ liền làm đến chủ tịch huyện, không biết khuê nữ nhà ai có phúc phận, có thể lọt vào mắt Dương chủ tịch huyện ngài. “
Thất di là người ba câu không rời nghề chính.
Dương Tử Hiên cũng cười trừ, không đáp lời, cũng không cự tuyệt hảo ý của người ta, nhận lấy quýt.
“ Tiểu Càng, rót chén trà cho Dương chủ tịch huyện. “ Lam mẫu cũng phân phó Lam Càng có chút xấu hổ ngồi đó, thái độ đều chuyển biến đến 180 độ.
Bữa cơm này, đối với một đám người Lam Càng mà nói, có thể nói là ăn vô cùng câu nệ, co quắp đứng ngồi không yên.
Đợi thu thập xong bát đũa, Thất di cùng cha mẹ Lam Càng vội vàng tìm lấy cớ đi.
Còn lại Dương Tử Hiên cùng một đại gia đình Tô Ban Mai, Tô Minh ăn cơm trong xưởng, được an bài phân công đến quản lý vị trí trọng yếu như sản xuất, cũng một lòng làm việc.
Phong ba công nhân viên chức Hồng Thủy nháo sự ủy ban huyện, cuối cùng đã dùng hai người Hứa Dân Đa cùng Lý Tư Thành bị thẩm tra, rất nhiều cán bộ tầng giữa Hồng Thủy tham ô bị cách chức, đã bình định được công nhân viên chức phẫn nộ.
Nhưng Dương Tử Hiên biết rõ, đây cũng chỉ là kế nhất thời, đề cao sản lượng Hồng Thủy như thế nào, đề cao hiệu quả và lợi ích kinh tế Hồng Thủy như thế nào, đều là người tiền nhiệm như hắn phải cân nhắc.
Thừa dịp hiện tại thành phố đối với Hồng Thủy huyện ủy bí thư người chọn lựa còn chưa tới vị, hắn trước tiên có thể thao tác bắt đầu đứng dậy.
“ Bá phụ bá mẫu, ta có một số việc muốn tìm Tiểu Thần giúp đỡ một chút, có thể mượn nàng dùng vài ngày được không? “ Dương Tử Hiên hỏi rất tự nhiên, nhìn về phía hai vị lão nhân.
“ Không có vấn đề, khẳng định không có vấn đề, Dương chủ tịch huyện, ngài có việc gì, cứ phân phó nàng là được rồi. “ Đối với Dương Tử Hiên, người triệt để thay đổi cuộc sống nhà bọn họ này, Tô mẫu Tô phụ đều coi là ân nhân.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
Trong mắt bọn hắn, không có Dương Tử Hiên chiếu cố, Tô Minh có lẽ vẫn là một tiểu khoa viên trong văn phòng huyện ủy, nào có cuộc sống đầy thể diện hôm nay.
Cho nên, hiện tại Dương Tử Hiên có chỗ cần nhờ, đương nhiên không biết chối từ.
Dương Tử Hiên cáo từ vài câu cùng Tô mẫu Tô phụ, liền mang theo Tô Ban Mai ra cửa.
Hai người một trước một sau đi về hướng đường xi-măng cách đó không xa.
“ Dương chủ tịch huyện, ngươi tìm ta rốt cuộc là để làm chuyện gì? Còn có chuyện gì mà Dương chủ tịch huyện không xử lý được? “ Tô Ban Mai hiện tại cũng không còn vẻ câu nệ như lúc vừa mới bắt đầu, chu cái miệng nhỏ nhắn phấn nộn đáng yêu lên, dám vui đùa cùng Dương Tử Hiên.
“ Ngươi thực sự coi ta là người ba đầu sáu tay? Cái gì đều có thể xử lý sao? “ Dương Tử Hiên rất hưởng thụ dạng nói chuyện vô câu vô thúc cùng Tô Ban Mai.
“ Hì hì, không phải sao? Mặc dù ngươi không làm được, chỉ cần chủ tịch huyện ngươi hiệu lệnh một tiếng, người chịu giúp ngươi làm xếp hàng có thể dài đến hết thị trấn. “
“ Ta không tin được những người kia, chuyện này, ta chỉ tin được ngươi! “
“ Vì cái gì, chúng ta chỉ gặp mặt vài lần thôi mà? Ngươi dựa vào cái gì mà tin tưởng ta? “
“ Không vì cái gì, trực giác! “
“ Trực giác? “
Dương Tử Hiên gật gật đầu, khóe miệng hiện lên một dáng tươi cười không muốn người khác biết, hắn đột nhiên dừng lại, nghiêng đầu sang chỗ khác.
Đằng sau, Tô Ban Mai đi tới, không hãm được thân thể, khuôn mặt trắng nõn óng ánh thiếu chút nữa đánh vào chóp mũi Dương Tử Hiên, thậm chí có thể cảm giác được đối phương có chút thở hổn hển.
“ Đúng! Chính là trực giác! Trực giác của ta nói cho ta biết, kiếp trước chúng ta hoặc là vợ chồng, hoặc là tình nhân! Ta không tin ngươi thì tin ai đây? “ Ánh mắt nóng rực của Dương Tử Hiên nhìn chằm chằm vào hai mắt thanh tịnh của Tô Ban Mai.
Hai gò má Tô Ban Mai ửng đỏ, nữ tử niên đại này còn không coi trọng lợi ích cùng hiện thực như đời sau, có lẽ vẫn chú ý đến lãng mạnvà lý tưởng thơ đang thịnh hành trong niên đại, nhất là Tô Ban Mai, nữ hài tử tuổi trẻ vẫn có rất nhiều lãng mạn ôm ấp tình cảm này.
Tô Ban Mai khẽ gắt một câu, nói: “ Không biết xấu hổ, ngươi đúng là cán bộ đảng, vậy mà còn dùng vô thần lừa người, ở đâu ra kiếp trước kiếp nầy mà nói. “
“ Một cái tỷ dụ mà thôi. “ Dương Tử Hiên than nhẹ một tiếng, trong nội tâm thầm nghĩ, kỳ thật ta chính là người từ tương lại đến mà.
“ Chỉ nói vậy thôi, rốt cuộc tại sao ngươi nghĩ tới ta? “ Tô Ban Mai rất nhanh đã khôi phục lại.
Dương Tử Hiên quay đầu, tiếp tục hướng đi về trước, nói: “ Ta nghe nói, gần đây, cả thành phố Đại Danh đều tăng giá tỏi rồi, ta chuẩn bị làm lớn một hồi. “
“ Làm gì? “ Tô Ban Mai có chút kích động, mỗi lần đi theo nam tử thoạt nhìn không lớn tuổi lắm này, luôn luôn chút ít chuyện kỳ lạ quý hiếm để làm.
“ Hả? “ Vẻ mặt Tô Ban Mai kinh ngạc, nói: “ Ta nói đại chủ tịch huyện này, đầu óc ngươi không phát sốt đấy chứ, ngươi đường đường là một huyện trưởng, đi kiếm chút món tiền nhỏ kia làm gì? Nói ra, người ta nghe thấy, sẽ cười đến rụng răng. “
“ Ha ha, ai quy định chủ tịch huyện không thể kiếm tiền, kiếm tiền rồi, ta sẽ có kháng thể đối với tiền tài rồi, không cần lo lắng các loại hấp dẫn, hơn nữa, việc này cũng không nhất định là món tiền nhỏ. “ Dương Tử Hiên cảm thán một tiếng, kiếp trước hắn thấy nhiều cán bộ cao cấp ngã vào tiền tài hấp dẫn, kết cục đều rất bi thảm.
“ Chút vỏ tỏi này có thể kiếm bao nhiêu tiền? “ Tô Ban Mai nghi ngờ.
“ Không ít, hiện tại giá cả thị trường tỏi ước chừng là sáu bảy đồng một cân, so với những năm, qua cao hơn năm đồng gì đó. Nguyên nhân chủ yếu là, mùa đông La Phù tỉnh năm nay, thời tiết gió tuyết tương đối nhiều, nguồn hàng dân trồng rau bản địa có thể cung cấp không nhiều lắm, làm cho giá cả tỏi trong lễ mừng năm mới càng lên gay gắt. “
Dương Tử Hiên phân tích: “ Chỉ là, theo ta được biết, Lỗ Đông tỉnh phương bắc là đại tỉnh thiên về kinh tế nông nghiệp, cũng là tỉnh có sản lượng tỏi cực cao. “
Dương Tử Hiên biết rõ, ở kiếp trước, Lỗ Đông tỉnh là một trong bốn đại tỉnh có kinh tế xếp phía trước trong nền kinh tế quốc nội, nông sản cũng tương đối phong phú, cư dân địa phương cũng thích ăn tỏi, sản lượng cũng tất nhiên vô cùng lớn, kỳ thật, Lỗ Đông Thọ An thành phố, toàn bộ thành phố đều là kinh doanh rau dưa, mua bán sỉ hoa quả.
“ Hiện tại, ý nghĩ của ta chính là, tìm được nguồn cung cấp từ thành phố Thọ An tỉnh Lỗ Đông, chở về La Phù tỉnh, đến Tử Kim hoặc là Đại Danh, bán cho thương nghiệp rau dưa, bỏ phí vận chuyển chính giữa, chúng ta vẫn có không gian lợi nhuận rất lớn. “
Dương Tử Hiên nói rất êm tai: “ Nếu như tốc độ tăng chỉ là một hai đồng, ngoại trừ phí chuyên chở, chúng ta sẽ lỗ vốn, nhưng hiện tại, tốc độ tăng đến năm đồng, bắt đầu làm, sẽ lợi nhuận không nhỏ. “
“ Vậy hiện tại, mấu chốt của vấn đề là, tìm được xe cùng lái xe vận chuyển. “ Con ngươi Tô Ban Mai đảo một vòng, đã bắt được vấn đề hạch tâm.
“ Thông minh! Ta tìm ngươi chính là vì chuyện này. “ Dương Tử Hiên cười nói.
Phải biết rằng, niên đại 90, internet không phát đạt giống đời sau như vậy, chạy vận chuyển, vẫn phải là tự mình tìm.
“ Trong Huyện ủy huyện có xe tải, vì cái gì ngươi không tìm mấy người ở phía trong Huyện ủy? “
“ Ta không muốn vận dụng loại lực lượng quan viên này, nhất là chủ tịch huyện như ta, vận dụng nhà nước xe, rất mẫn cảm. “ Dương Tử Hiên thở dài nói.
Tô Ban Mai gật nhẹ đầu, nói: “ Uhm, ta có một đồng học, chồng là người lái xe tải, hắn khả năng có giúp đỡ, chỉ là, hiện tại gần sang năm mới, chạy xe vận chuyển khả năng cũng rất bề bộn, không thể ôm hi vọng quá lớn, ta đi gọi điện thoại hỏi một chút xem. “ Nói xong, nàng liền đi về hướng điện thoại công cộng ven đường.
Chỉ chốc lát sau, Tô Ban Mai liền mặt mũi tràn đầy hưng phấn chạy trở về, cười nói: “ Sự tình làm tốt rồi, lão công nàng gần đây khá rảnh rồi, một chuyến này, hắn cũng chịu chạy, lão đồng học, phương diện giá tiền cũng có thể được ưu đãi. “
“ Nàng không hỏi ngươi tìm xe làm gì chứ? “
“ Hỏi, chỉ là, ta đã nói dối, ta nói là anh ta muốn làm chút ít sinh ý, gọi nàng giúp một chuyện nhỏ, ngươi sẽ không để tâm chứ. “ Tô Ban Mai dí dỏm đáng yêu trừng mắt nhìn, lông mi xinh đẹp rất là bắt mắt.
Dương Tử Hiên cười nói: “ Ta vốn muốn lớn hơn một chút so với ngươi, chính là ca ca ngươi, chỉ là, ta cũng không phải là muốn làm ca ca của ngươi. “
Lời nói này có chút rõ ràng quá rồi.
Tô Ban Mai thoáng cái đã xấu hổ đến bên tai, thanh âm cũng thấp xuống: “ Vậy ngươi còn muốn ta làm cái gì? “
Dương Tử Hiên hướng Tô Ban Mai vẫy vẫy tay, ý bảo nàng đưa lỗ tai tới gần chút nữa.
Tô Ban Mai đỏ mặt, áp lỗ tai vào bên môi Dương chủ tịch huyện của chúng ta, chỉ nghe được ba chữ: “ Ngươi hiểu mà! “
Ngay sau đó, khuôn mặt óng ánh trắng nõn đã bị một cái mồm dán lên.
…………………………………
Cuối tuần không đi làm, Dương Tử Hiên hơi sửa lại cái đầu, không để cho người khác nhận ra, liền mang theo Tô Ban Mai, một tiểu cô nương chạy một lượt các chỗ buôn nông sản trong thành phố Đại Danh.
Niên đại 90 là thời kì hoàng kim doanh nghiệp trong nước, sáng tạo ra vô số kỳ tích làm cho người nhìn mà ngưỡng mộ, nhất là trung hậu kỳ niên đại 90, lại càng là hoàng kim trong thời đại hoàng kim, tập đoàn cự nhân Tượng Châu Châu chính là quật khởi ở niên đại này.
Chỉ là, bây giờ là sơ kỳ niên đại 90, ý thức doanh nghiệp không đặt tại nông sản, tại La Phù, loại tỉnh tương đối rớt lại phía sau này còn chưa phát đạt, Dương Tử Hiên cũng chỉ có thể tự mình lên ngựa, đến thị trường giao dịch thành phố Đại Danh vùng, trao đổi cùng các loại người bán hàng rong và thương lái, tìm kiếm thương nhân bán tỏi.
Hai ngày qua, thu hoạch không nhỏ, dù sao, hiện tại, tỏi không chỉ có thiếu nguồn cung cấp ở thành phố Đại Danh, mặc dù là cả La Phù tỉnh, bởi vì đã bị thời tiết gió tuyết đóng băng, ảnh hưởng đến nguồn cung cấp, cũng rất khan hiếm tỏi.
Đại bộ phận thương nhân và Dương Tử Hiên rất ăn nhịp với nhau, thành phố Đại Danh có hai khu sáu huyện, cơ hồ tất cả huyện khu phía dưới đều muốn đến thị trường giao dịch nông sản tìm kiếm nguồn cung cấp.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
Dương Tử Hiên từ kinh thành xuống nhậm chức đã gần một năm, tiền lương cả năm, cơ hồ đều không hề sử dụng qua, cho nên, hai xe hàng thứ nhất, chính là dựa vào chút tiền lương cá nhân của hắn rồi.
Hắn cũng không dám một lần nhập quá nhiều hàng, dù sao tiền lương của hắn cũng đủ đầu tư vào hai xe hàng mà thôi, nếu mua về để tích hàng mà nói, vậy hắn sẽ triệt để chỉ còn hai bàn tay trắng.
Dương Tử kéo chồng đồng học Tô Ban Mai là Từ Minh đi cùng, còn tăng thêm xe bằng hữu Từ Minh, tổng cộng hai cỗ xe chạy một lượt đến Lỗ Đông Thọ An.
Tại Lỗ Đông, Dương Tử Hiên không dám ở đây quá nhiều, dù sao bây giờ hắn cũng là một huyện trưởng, vừa mới tiền nhiệm, rất nhiều sự tình cần phải xử lý, xin phép nghỉ thờì gian quá dài, cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt.
Tại Thọ An, mang theo Tô Ban Mai đến mấy địa phương bán sỉ nông sản quen thuộc, trang bị hàng thật tốt, liền lập tức quay trở về thị trường giao dịch Đại Danh.
Chiếc xe tỏi này, đối với thương nhân Đại Danh mà nói, xem như là mưa rơi đúng lúc trời hạn, không tới thời gian nửa ngày, liền tranh mua hết sách.
Buôn bán lời một khoản tiền, là có tiền quay vòng rồi, Dương Tử Hiên lúc này liền đánh nhịp, lại để cho chồng đồng học Tô Ban Mai tìm vài cỗ xe vận tải, lại vận nhiều thêm vài xe trở về, thị trường Đại Danh cũng chưa đạt đến cực hạn, thời điểm thích hợp, có thể cân nhắc, liên tục chiến đấu ở các chiến trường tỉnh thành, ví dụ như thị trường mua bán nông sản Tử Kim.
Đương nhiên, những nơi này, hắn cũng không thể đích thân đi làm, thoáng nhắc nhở chồng đồng học Tô Ban Mai Từ Minh một tý, lại để cho Tô Ban Mai đi theo hắn, chạy vài chuyến đến Sơn Đông, hỗ trợ chiếu cố.
Từ Minh là người thành thật, thông qua mấy ngày nay tiếp xúc cùng người trẻ tuổi Dương Tử Hiên này, qua cách ăn nói, cũng biết Dương Tử Hiên không phải người bình thường.
Có thể ở Lỗ Đông Thọ An, nơi chưa quen cuộc sống, nhanh chóng tìm được thương nhân cung cấp hàng phù hợp, có thể liên hệ thuận lợi cùng nhóm thương nhân Đại Danh không lợi nhuận không quan hệ này, nhanh chóng đưa hàng đến hai khu sáu huyện đồ ăn thương, há có thể là loại người bình thường?
Phải biết rằng, cái này niên đại, tiểu huyện vùng núi như Hồng Thủy, loại người như Dương Tử Hiên, dám đi ra ngoài xông pha này, vẫn là rất ít ỏi.
Niên đại 90 trước kia, rất nhiều người giàu lên đầu tiên, rất nhiều trong đó đều lớn mật, tiến hành đầu cơ trục lợi, mua bán trên đất khách, hoàn thành tích lũy vốn liếng nguyên thủy, lại đầu tư vào ngành sản xuất khác.
Trải qua mấy ngày nay, quan hệ giữa Dương Tử Hiên cùng Tô Ban Mai cũng có chút đột nhiên tiến triển mạnh mẽ, chỉ là, tầng giấy cuối cùng kia, ai cũng không chịu phá, Dương Tử Hiên cũng rất hưởng thụ loại hương vị tình yêu này, cảm tình chậm rãi lên men, mới có thể cân nhắc cùng nhấm nuốt từ từ...
Dương Tử Hiên đổi quần áo, lúc một lần nữa đi vào đại viện huyện ủy, thư ký trưởng huyện ủy Trần Thăng đã đón chào.
Đây là lần đầu Dương Tử Hiên dùng thân phận chủ tịch huyện đi vào đại viện huyện ủy, từ lúc trên đại hội tuyên bố được làm phó bí thư huyện ủy, chủ tịch huyện.
Sắc mặt thư ký trưởng Trần Thăng, có chút mất tự nhiên nhìn xem Dương Tử Hiên, kỳ thật, mặc cho là ai, trong nội tâm đều có chút không thoải mái, trước kia, phó chủ tịch huyện trên thường ủy hội, bị đám thường ủy khinh thường là ngốc tử.
Vậy mà lập tức làm đến chức một tay che trời tại Hồng Thủy huyện, đánh ngã Hứa Dân Đa cùng Lý Tư Thành, nhảy lên trở thành minh tinh chính trị chạm tay có thể bỏng ở thành phố Đại Danh.
Thực tế, ánh mắt Dương Tử Hiên hiện tại rất thanh tịnh, rất kiên định, rất có uy thế của một huyện trưởng, hình tượng chỉnh thể cùng trước sợ hãi rụt rè kia có cách biệt một trời, càng làm cho người cho rằng, trước kia là hắn giả heo ăn thịt hổ.
Làm cho người ta sợ hãi thán phục hành động của Dương Tử Hiên trước kia, đồng thời, cũng không khỏi làm cho người ta sợ hãi thật sâu, người này lòng dạ sâu, che dấu sâu như thế, đã lừa gạt tất cả đám quan cao thành tinh trên thường ủy hội.
“ Trần thư ký trưởng, sớm như vậy, có chuyện gì không? “ Dương Tử Hiên cười hỏi.
“ Ha ha, ta tới trước chúc mừng Dương chủ tịch huyện thăng chức, còn muốn nói chuyện cùng ngài về vấn đề phân phối thư ký. “ Trần Thăng rất nhanh đã khôi phục tinh thần.
Tìm thư ký cho chủ tịch huyện, loại công việc này, giống như không cần để Trần Thăng, thư ký trưởng huyện ủy này đại giá quang lâm, giống nhau, đều là do chủ nhiệm văn phòng huyện ủy hoặc là thư ký trưởng ủy ban huyện tự an bài tốt, nhưng vì chắp nối cùng ngôi sao chính trị mới lên này, Trần Thăng có lẽ là vẫn tự mình đến hỏi.
Mặc dù có văn bản quy định rõ ràng, cán bộ huyện cấp ban không xứng được có thư ký chuyên trách, nhưng ở trên thao tác thực tế, đại bộ phận người đứng đầu huyện ủy ủy ban huyện đều được phân phối thư ký.
Trần Thăng lần lượt đặt bốn năm phần sơ yếu lý lịch của người được đề cử thư ký ở trên mặt bàn Dương Tử Hiên, lại để cho Dương Tử Hiên lựa chọn, sau đó liền đi ra ngoài.
Dương Tử Hiên hơi nhìn nhìn sơ yếu lý lịch, liền để một bên, việc thư ký này, cũng không gấp.
Hiện nay, ở trong nước, bởi vì Liên Xô giải thể tạo thành tư tưởng hỗn loạn, các lý thuyết phân vân cùng tâm tính khủng hoảng lan tràn, còn có vĩ nhân lãnh tụ đứng đầu sắp xuống phía nam nói chuyện, những cơ hội này, Dương Tử Hiên đều muốn một mực nắm chặt, đây mới là việc cấp bách...
………………………………….
Lưu Hiểu ngồi ở trong phòng làm việc, hai tay giao trước ngực, cán bút gõ gõ trên mặt bàn, chú ý đọc qua một phần bản thảo mấy ngàn chữ trên mặt bàn, lực chữ mạnh mẽ, đề mục gọi là: « không có một người nào, không có một cái nào không thể vượt qua mùa đông » .
Bản thảo là Dương Tử Hiên vừa đưa tới, bút lực mạnh mẽ, vô cùng lưu loát.
Toàn văn phân tích nguyên nhân sâu xa khi Liên Xô giải thể, vô cùng kỹ càng lập thể, trong đó nói, thể chế xơ cứng, kinh tế suy yếu cùng hệ thống quan liêu mục nát, tất cả đều nhất nhất phân tích.
Hơn nữa, phân tích việc Liên Xô giải thể, có ý nghĩa thế nào đối với thể chế cải cách trong nước, phát triển qua tham chiếu, thực tế, một câu cuối, không có một người nào, không có một cái nào không thể vượt qua mùa đông lại càng tràn đầy tin tưởng đối với đảng cùng sự phát triển của quốc gia.
Lưu Hiểu, với tư cách người làm ở phòng tuyên truyền huyện, cũng thời khắc chú ý giới lý luận trong nước phát triển.
Nàng cũng nhìn vài phần báo Đảng, xã luận, phân tích Liên Xô giải thể, nhưng không có một bản thảo nào hay như Dương Tử Hiên viết, toàn diện, khắc sâu như thế, bản thảo rất tác dụng đối với việc phát triển trong nước.
Dương Tử Hiên có ý tứ gì, cũng đã nói rất rõ ràng, biết rõ nàng xuất thân người cầm bút, tại cơ quan báo đài ở phía trong tỉnh thành cũng có chút nhân mạch, cho nên muốn thông qua quan hệ của nàng, phát biểu trên báo tỉnh...
Đối với Dương Tử Hiên, nàng là không có thành kiến gì, thậm chí có một tia hảo cảm.
Lúc Dương Tử Hiên tại thường ủy hội thượng bị xa lánh, nàng là người đồng tình, hiện tại thăng nhiệm chủ tịch huyện, nàng lại nhiều hơn một phần thưởng thức.
Nghĩ tới đây, nàng cầm điện thoại trên bàn, bấm điện thoại một đồng học công tác tại báo tỉnh: “ Này, lão đồng học của ta à, ta là Lưu Hiểu, hiện tại ta có một thiên bản thảo, ngươi có thể hỗ trợ hay không... “
……………………………………….
“ Mang điếu thuốc đây. “ Cân Vân Sơn ngồi ở trong văn phòng Dương Tử Hiên, đưa thuốc cho Dương Tử Hiên, đốt cho hắn, cũng đốt cho mình.
“ Bạn gái từ chỗ cha nàng lấy ra, ta không mua nổi đâu. “ Cân Vân Sơn cười nói.
“ Như thế nào, mặc đồng phục cảnh sát vào rồi, có phải là uy phong hơn rất nhiều không. “ Dương Tử Hiên cười nói, ở bên trong địa chấn chính trị Hồng Thủy huyện lần này, Cân Vân Sơn thông qua quan hệ nhạc phụ cùng Lưu Chân vận hành, cũng kiếm được không ít chỗ tốt.
Từ phó viện trưởng tòa án huyện đến phó cục trưởng cục công an, nhìn như cấp bậc không hề thay đổi, nhưng thực quyền xác thực lớn hơn rất nhiều, nhất là tại vài năm sau, quốc gia cường điệu kinh tế phát triển, đồng thời cũng muốn tăng mạnh trị an xã hội, lại càng tăng địa vị cục công an lên.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
“ Lão Hà là cảnh sát thâm niên nhiều năm rồi, quyền nói chuyện trong cục rất lớn, công tác cũng nên ngừng mở rộng. “ Cân Vân Sơn hung hăng hút một hơi khói thuốc, trải qua kinh nghiệm lần kề vai chiến đấu này, quan hệ của hai người cũng là đột nhiên tăng mạnh, không hề che giấu.
Dương Tử Hiên biết rõ hắn nói về cục trưởng Hà Long Bân, người mới từ phó cục trưởng được phân công quản lý hình sự thăng nhiệm, liền cười nói: “ Tiểu tử ngươi đừng được tiện nghi còn khoe mẽ, bây giờ ngươi là phó bí thư chính pháp ủy kiêm nhiệm cục công an, xếp hàng phó cục trưởng thứ nhất,
lời ngươi nói ra, mặc dù là Hà Long Bân, cũng phải từ từ suy nghĩ, hắn lén chơi chút ít thủ đoạn nhỏ còn có thể, nhưng dám như Trần Minh, trở mặt với ngươi ngay bên ngoài sao? Trừ phi lão Hà hắn không muốn lăn lộn nữa. “
“ Cái này còn không phải nhờ hồng phúc của ngươi, vị đại chủ tịch huyện này sao, có ngươi bao phủ tiểu đệ, ta không để Hà Long Bân hắn vào mắt. “ Cân Vân Sơn run run điếu thuốc trong tay, hít một hơi, dấu diếm dấu vết vỗ mông ngựa tâng bốc Dương Tử Hiên.
“ Cút sang một bên, một tên Hà Long Bân sắp về hưu cũng không đối phó được, ngươi liền khỏi phải nghĩ đến cái gì tiến bộ nữa. “ Dương Tử Hiên cười cười mắng.
“ Đàm về tài nghệ lý luận, ta đúng là cao hơn không ít so với rất nhiều người, nhưng chơi thủ đoạn, chơi ngầm, những sự tình này, thật đúng là không nhất định vượt qua các ngươi, những quan cao này, nguyên một đám tinh giống như quỷ. “
Cân Vân Sơn cười nói: “ Trong huyện này không có tốt bí thư, đoán chừng là tại thị ủy thành phố khó khăn đây. “
“ Uhm, về người chọn lựa bí thư huyện ủy, thành phố còn chưa có định luận, nghe nói là phó bí thư phân công quản lý đảng thành phố Ba Mạc có ý kiến, hắn là người từ Hồng Thủy huyện từng bước một thăng lên, rất có cảm tình đối với Hồng Thủy
huyện. “ Dương Tử Hiên thở dài, Ba Mạc phó bí thư phân công quản lý đảng là nhân vật bài danh thứ ba trong Đại Danh thị ủy, có thể nói là phái trung lập, lập trường kiên định, đã không tới gần Lâm Bái, phái từ bên ngoài đến, cũng không cùng pha trộn với Đường Lộ, đám cán bộ bản địa kia.
Cho nên, ý kiến của hắn, vô luận là Đường Lộ hay là Lâm Bái, cũng không dám khinh thường.
“ Ba phó bí thư phân công quản lý đảng có định đưa người xuống dưới không? “ Cân Vân Sơn cũng chỉ là ngẫu nhiên nghe Lưu Chân đề cập, mới hiểu rõ đại khái về an bài nhân sự, chỉ biết là bí thư huyện ủy khó tìm ra, cụ thể thế nào, hắn cũng không hiểu quá rõ.
“ Tối hôm qua, Lâm bí thư nói chuyện điện thoại cùng ta, nghe nói đã xác định, đại khái hôm nay, hoặc là ngày mai sẽ đến, là nữ, nghe nói rất tuổi trẻ, là một người từ xí nghiệp nhà nước tỉnh thành xuống. “ Sắc mặt Dương Tử Hiên có chút cổ quái, không biết Lâm Bái có ý gì, mang cô nương trẻ tuổi đến hợp tác với mình sao.
“ Vậy ngươi đúng là có diễm phúc. “ Cân Vân Sơn cười nói “ Nam nữ phối hợp làm việc, không phiền. “
Hắn cũng không biết Dương Tử Hiên không có bạn gái, cho nên cũng vui đùa mấy câu không ảnh hưởng đến toàn cục.
Về Dương Tử Hiên bối cảnh, không chỉ nói Hồng Thủy huyện, mặc dù là Đại Danh thành phố, La Phù tỉnh, người biết cơ hồ là không có, đại bộ phận người cũng chỉ là biết hắn là người từ kinh thành, được phái xuống địa phương rèn luyện.
“ Linh! Linh Linh linh! “
Đúng lúc này, một hồi chuông điện thoại nóng nảy vang lên trong phòng.
Dương Tử Hiên cầm lấy điện thoại, nghe xong nửa câu, sắc mặt liền đột biến.
“ Biết rồi! Ta lập tức tới ngay. “ Dương Tử Hiên đánh bốp một tiếng, liền cúp điện thoại.
“ Chuyện gì xảy ra? “ Cân Vân Sơn ý thức được tình thế khá nghiêm trọng.
“ Trấn trưởng Tiền Trì trấn, ở trước tòa nhà chính phủ, nhảy lầu tự sát! “ Sắc mặt Dương Tử Hiên rất khó coi, nhưng vẫn tỉnh táo nói: “ Ngươi lập tức điều cảnh sát trong cục từ, cùng đồn công an Tiền Trì, chạy tới hiện trường, giữ gìn trật tự. Hiện tại, một đám thầy thuốc hộ sĩ bệnh viện Tiền Trì trấn đã chạy tới hiện trường, tiến hành cấp cứu. “
Cân Vân Sơn trả lời một tiếng, liền nhanh chóng đi ra ngoài an bài.
Dương Tử Hiên lại bấm điện thoại bệnh viện nhân dân huyện, nói: “ Tôn viện trưởng ư, ta là Dương Tử Hiên, Trấn trưởng Tiền Trì trấn nhảy lầu tự sát, ngươi lập tức điều mấy thầy thuốc đến Tiền Trì, hỗ trợ bệnh viện Tiền Trì. “
“ Này, tiểu Trần à, ngươi lập tức lái xe tại trước cửa huyện, chúng ta sắp sửa đi tòa nhà chính phủ Tiền Trì trấn. “
Bố trí xong rồi, Dương Tử Hiên mới ngồi ở ghế bành hít một hơi khói thuốc.
Cái này là trận chiến thứ nhất từ khi mình tiền nhiệm, không thể thất bại!
Trước khi lên xe, Dương Tử Hiên từ trong văn phòng, lấy ra một phần hồ sơ về lãnh đạo Tiền Trì trấn cùng tình huống phát triển kinh tế, từ từ xem trên đường.
Tiền Trì trấn là một đại trấn gần sông Hồng Thủy, nhân khẩu rất đông, đại bộ phận cư dân dùng nghề nông mà sống, công nhân xuất ngoại cùng gia đình làm nghề phụ cũng không nhiều.
Trấn ủy bí thư Tiền Trì là cán bộ kỳ cựu, người Lí tộc trong trấn, Trấn trưởng Khâu Nam là một người tuổi còn trẻ, từ văn phòng huyện ủy đi xuống cơ sở, tốt nghiệp đại học Tử Kim ở tỉnh thành, vốn phân phối vào một cơ quan nhỏ tại Tử Kim, đối với rất nhiều người trẻ tuổi mà nói, đó là một an bài cầu còn không được, nhưng hắn vẫn là chủ động thỉnh cầu quay về Hồng Thủy huyện, an bài tại văn phòng huyện ủy, năm trước xuống đến Tiền Trì trấn nhậm chức Trấn trưởng.
Một đường gập ghềnh, đi về phía Tiền Trì trấn, chỉ có một con đường không lớn, mấy ngày nay mưa phùn liên tục, cả mặt đường đều là bùn nhão, thập phần không dễ đi.
Tiểu Trần là lái xe Huyện ủy an bài cho Dương Tử Hiên, hơi lớn tuổi hơn so với Dương Tử Hiên, cũng có vài năm lái xe rồi, nhưng đi trên đường này cũng có vẻ có chút cố hết sức.
“ Tiểu Trần, đường Tiền Trì trấn xấu nhất huyện?. “ Dương Tử Hiên tùy ý hỏi.
“ Ừ, đường từng trấn phía dưới Hồng Thủy huyện không sai biệt lắm, ta đều đi qua, đường Tiền Trì trấn vô cùng gập ghềnh, lái xe bình thường còn không dám đi. “ Tiểu Trần thấy lãnh đạo lên tiếng, lập tức tri vô bất ngôn (không biết không nói) ngôn vô bất tẫn (biết gì nói nấy).
Phải biết rằng, trong lớp lái xe, hắn coi như là tuổi trẻ rồi, lần này được an bài lái xe cho chủ tịch huyện tiền đồ vô hạn này, cũng là hưng phấn một đêm ngủ không được, hắn hi vọng, trong lúc chủ tịch huyện này tại nhiệm, có thể giải quyết vấn đề biên chế cho hắn, về sau kiếm nàng dâu, cũng có thể nhiều thêm mấy đồng tiền vốn, có biên chế, nói như thế nào cũng là bát sắt.
Dương Tử Hiên gật gật đầu, yên lặng suy nghĩ, nhìn ven đường cây mận Nam Hoa đã sắp nở hoa mà ngẩn người.
Đuổi tới trước cửa tòa nhà chính phủ Tiền Trì trấn, đã nhìn thấy có một đám cảnh sát duy trì lấy trật tự tại hiện trường, không cho quần chúng vây xem quá thân cận hiện trường nhảy lầu.
Dương Tử Hiên ra khỏi xe, không lập tức đi vào, mà đi đến chỗ quần chúng bên ngoài, gạt bọn họ ra, đi đến bên trong, nhìn thoáng qua, chỉ thấy trong đám người có một bãi máu rất lớn, hiển nhiên Khâu Nam chính là nhảy xuống nơi này, phỏng chừng hiện tại đã đưa đến bệnh viện trấn tiến hành cấp cứu rồi, trấn ủy bí thư cùng Cân Vân Sơn cũng không biết đi nơi nào.
“ Tránh ra, tránh ra, có cái gì đẹp mắt hay sao? “ Một thanh âm bén nhọn của nữ tử đột nhiên vang lên.
Dương Tử Hiên đi đến bên trong xem xét, đại môn tòa nhà chính phủ có một nữ nhân bộ dạng thùy mị đi ra, mặc một bộ áo bông Tiểu Hồng, hướng phía dân chúng vây xem phất phát tay, cao giọng gọi.
Hiển nhiên một đám dân chúng đều rất sợ nữ nhân này, xem nàng đi ra hô to gọi nhỏ, lập tức có không ít người tản đi.
“ Ai vậy ? “ Dương Tử Hiên vô ý thức quay đầu hỏi nam tử mặc quần áo vải dệt thủ công bên người.
Nam tử mặc quần áo vải dệt thủ công nhìn trang phục Dương Tử Hiên một chút, cảm thấy hắn không giống người bình thường, có chút câu nệ mà nói: “ Người trẻ tuổi, ngươi là người xứ khác đến à? Ngay cả nàng cũng không biết? “
“ Ta là xứ khác, ngẫu nhiên đi qua, thấy một đám lớn như vậy vây quanh, muốn biết phát sinh chuyện gì, liền đến xem. “ Dương Tử Hiên nhìn ra được, nam tử này có chút băn khoăn, cho nên mình chọn làm người qua đường, bỏ băn khoăn của hắn đi.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius