|
|
17-07-2008, 10:58 PM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
ÄOẠN KIẾM THÙ
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: vnthuquan
Hồi 10:
Chưa rõ ai là chân kiếm thủ
Má»™t tên áo Ä‘en ở góc nhà bên phải mặt lá»™ sát khà há»i :
- Vị nà o là Mạch trang chúa?
Mạch Cấn đáp :
- ChÃnh lão phu. Bốn vị có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
NgÆ°á»i áo Ä‘en nói :
- Bá»n ta muốn mượn cái đầu trên cổ Trang chúa...
Mạch Cấn ngá»a mặt lên cÆ°á»i rá»™, tiếng cÆ°á»i của lão không giấu nổi giá»ng run run, lão há»i :
- Muốn lấy cái đầu của Mạch mỗ không phải chuyện dễ dà ng. Phải chăng bốn vị là chủ nhân của tấm thiếp đen?
Gã áo Ä‘en góc nhà mé tả há»i lại :
- Trang chúa nói váºy thì phải chá» chủ nhân bá»n ta đến má»›i chịu giao thủ cấp hay sao?
Gã nói câu nà y để gián tiếp trả lá»i câu há»i của Mạch Cấn, đồng thá»i tá» rõ bá»n chúng vâng lệnh ngÆ°á»i khác. Trên chúng còn có chủ nhân.
Mạch Cấn chau mà y há»i :
- GiỠước hẹn trên thiếp đã qua rồi mà sao lệnh chủ nhân chưa tới?
Gã áo đen đáp :
- Mạch trang chúa bất tất phải nóng nảy. Tệ chủ nhân không để các vị uổng công chỠđợi là được.
Phi Mao Hổ Hồng Giang đứng bên há»i xen và o :
- Các hạ nói Ä‘i nói lại mãi vẫn không khá»i mấy tiếng “chủ nhânâ€, váºy các hạ là nhân váºt thế nà o?
Gã áo Ä‘en lạnh lùng há»i lại :
- Tôn giả muốn biết hay sao?
Hồng Giang đáp :
- Dĩ nhiên là thế.
Gã áo đen trầm ngâm một lúc rồi nói :
- Váºy tôn giá phải Ä‘em tÃnh mạng mà đổi lấy câu trả lá»i.
Hồng Giang tức giáºn đến cùng cá»±c, lại báºt cÆ°á»i nói :
- Các hạ nói toà n giá»ng ngông cuồng. Xem chừng Hồng má»— phải lÄ©nh giáo má»™t phen má»›i xong.
Gã áo đen buông thõng một tiếng :
- Má»i!
Hồng Giang không nói nữa rung tay một cái rút cây Hộ Thủ Câu ở sau lưng ra vụt xuống đối phương.
NgÆ°á»i áo Ä‘en co mình lại tránh khá»i. Gã vung hai tay phóng chưởng ba chiêu liá»n.
Hồng Giang gặp chiêu nà o đón chiêu ấy. Äến chiêu thứ tÆ° thì ngÆ°á»i áo Ä‘en Ä‘á»™t nhiên xoay chuyển thân hình phá tấm lÆ°á»›i Kim Câu của đối phÆ°Æ¡ng, phóng chưởng trúng và o ngá»±c Hồng Giang.
Hồng Giang lảo đảo lùi lại một bước. Hai trái thiết đởm trong lòng bà n tay vang lên những tiếng lách cách. Hắn quát lên một tiếng :
- Coi đây!
Hắn váºn kình lá»±c và o tay trái liệng hai trái thiết đởm ra. Kình phong rÃt ầm ầm rá»n nhÆ° tiếng sấm nhằm và o trÆ°á»›c mặt và bụng dÆ°á»›i đối phÆ°Æ¡ng xô tá»›i.
Äây là má»™t thủ pháp Ä‘á»™c đáo của Hồng Giang. Vì hắn liệng thiết đởm má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t khiến ngÆ°á»i ta khó ná»—i Ä‘á» phòng. Ngà y trÆ°á»›c hắn á»· và o cây kim câu và hai trái thiết đởm đã đánh ngã mÆ°á»i hai tay đại cao thủ miá»n Giang Bắc trong khoảnh khắc. Bây giá» hắn lại trổ tuyệt kỹ đó ra.
Quần hà o trong sảnh Ä‘Æ°á»ng bất giác báºt tiếng reo hò.
NgỠđâu gã áo đen không thèm để mắt ngó đến thiết đởm chỉ vẫy tay một cái, đã nghe hai tiếng “chát chát†vang lên. Hai trái thiết đởm nặng đến ngà n cân bị chưởng phong quạt rớt xuống mặt đất lát thạch bản.
Quần hà o lại cả kinh thất sắc. Cả Hồng Giang cũng không ngỠtuyệt kỹ của mình đi đến kết quả nà y.
Hồng Giang còn Ä‘ang ngÆ¡ ngác thì ngÆ°á»i áo Ä‘en đã lạng mình nhanh nhÆ° chá»›p tiến ra má»™t bÆ°á»›c, phóng chưởng đánh tá»›i.
Hồng Giang loạng choạng lùi lại ba bước, thân hình lảo đảo mấy cái mới đứng vững lại, miệng hộc máu tươi. Sắc mặt lợt lạt, Hồng Giang đưa tay áo lên lau máu trên miệng, ấp úng :
- NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i...
Hắn lắp bắp một hồi không nói nên câu.
Quần hà o vẫn đứng nguyên chá»—, ai nấy Ä‘á»u ngẩn ngÆ°á»i khiếp sợ, vì gã áo Ä‘en phóng phát chưởng nà y từ lúc ra tay đến lúc biến hóa coi tá»±a hồ má»™t công phu “Không Thủ Nháºp Bạch Nhẫn†rất tầm thÆ°á»ng mà tháºt ra bên trong ảo diệu vô cùng, hoà n toà n khác hẳn vá»›i Ä‘Æ°á»ng lối võ há»c trong võ lâm, nên má»i ngÆ°á»i rất Ä‘á»—i kinh nghi.
Gã áo Ä‘en cÆ°á»i lạt há»i :
- Thế nà o?
Rồi Ä‘Æ°a tay phải lên từ từ đẩy vá» phÃa trÆ°á»›c.
Lúc nà y Hồng Giang không đủ sức để chống chá»i.
Má»i ngÆ°á»i thấy địch nhân muốn giết cho kỳ hết liá»n đồng thanh quát lên má»™t tiếng tá»›i tấp xông và o vây gã áo Ä‘en.
Giữa lúc ấy, bỗng nghe có thanh âm vang lên :
- Sao còn chưa dừng tay!
Giá»ng nói trầm trầm, nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghe rất rõ.
Gã áo Ä‘en láºp tức buông tay xuống nhảy vá»t vá» chá»— cÅ©. Má»i ngÆ°á»i cÅ©ng dừng tay.
Quần hà o đảo mắt nhìn ra thấy trÆ°á»›c cá»a nhà đại sảnh có má»™t ngÆ°á»i đứng đó, không biết hỠđến từ lúc nà o.
Lúc nà y tiếng gió gà o cà ng mạnh. Ngá»n đèn trên án lá» má» sắp tắt. Cả trong lẫn ngoà i Ä‘á»u tối mò nên má»i ngÆ°á»i chỉ nhìn thấy má»™t vùng bóng Ä‘en lá» má».
Mạch Cấn báºt lá»a lên thắp và o cây hồng chúc. DÆ°á»›i ánh sáng và ng khè đã nhìn rõ ngÆ°á»i kia và o hạng lá»›n tuổi, thân hình gầy nhom, mình mặc áo Ä‘oạn mầu tÃa chùng đến gót.
Quần hà o thấy ngÆ°á»i nà y không có vẻ gì là cao nhân dị sÄ©, nhÆ°ng hắn và o tá»›i đại sảnh mà không ai biết. Mãi đến lúc hắn lên tiếng quát má»›i phát giác.
Nguyên má»™t khinh công nhÆ° quá»· mị đủ khiến cho má»i ngÆ°á»i phải hồi há»™p.
Lão già mặc áo Ä‘oạn tÃa đảo cặp mắt cú vá» nhìn má»i ngÆ°á»i rồi lạnh lùng há»i :
- Số đông các vị tới đây là m chi?
Lá»™c Song Giác hắng dặng má»™t tiếng há»i lại :
- Lá»™c má»— cÅ©ng muốn há»i các hạ tá»›i đây là m chi?
Lão già mặc áo bà o tÃa xuất hiện, quần hà o đã ngấm ngầm Ä‘oán ra lão là nhân váºt chủ chốt trong công việc đêm nay. Lá»™c Song Giác há»i váºy bất quá để chứng thá»±c sá»± phá»ng Ä‘oán của mình.
Lão già mặc áo Ä‘oạn đảo cặp mắt sắc bén có lá»™ sát khà trầm giá»ng đáp :
- Lão phu mà nói rõ lai lịch thì e rằng các vị phải khiếp sợ đến són đái ra quần. Váºy không nói nữa là hÆ¡n.
Lá»™c Song Giác há»i :
- Các hạ là Chức Nghiệp Kiếm Thủ ư?
Lão già mặc áo bà o không đáp, tá»±a hồ lão đã mặc nhiên thừa nháºn.
Láºp tức trong sảnh Ä‘Æ°á»ng nhốn nháo cả lên. Äa số đã chuẩn bị từ trÆ°á»›c.
Bốn chữ Chức Nghiệp Kiếm Thủ in sâu và o óc má»i ngÆ°á»i võ lâm từ mấy chục năm, ai cÅ©ng coi hắn là má»™t tên hung thần ác sát không nên tá»›i gần. Vì thế nên tuy ai cÅ©ng biết rồi mà không giảm bá»›t lòng kinh hãi.
Lão mặc áo Ä‘oạn há»i :
- Phải chăng các vị Ä‘á»u được Mạch Cấn má»i đến trợ lá»±c?
Ương Thần Lão Xú đáp :
- Mạch trang chúa tuyệt không có lá»i má»i má»c chi hết, nhÆ°ng bá»n tại hạ cÅ©ng tá»± nguyện đến đây.
Lão mặc áo Ä‘oạn đảo cặp mắt diá»u hâu nhìn quần hà o má»™t lượt rồi nói :
- Lão phu không muốn giết ngÆ°á»i vô tá»™i. Bữa nay chỉ tìm má»™t Mạch Cấn, còn ngoà i ra các vị nên rút lui Ä‘i.
Quần hà o nghe nói ngơ ngác nhìn nhau, mà chẳng một ai chuyển động thân hình. Lão áo đoạn mắt lộ sát khà lại nói :
- Các vị hãy nghe cho rõ. Lão phu đến đây là chịu lá»i ủy thác của ngÆ°á»i khác và đã được chỉ rõ hạ sát có má»™t mình Mạch Cấn, nếu các vị không rút lui thì khi Ä‘á»™ng thủ, Ä‘ao kiếm không có mắt đâu. Ha ha! Lúc đó không phải là chỉ chết má»™t ngÆ°á»i mà còn lây đến kẻ khác.
Hắn nói câu nà y khiến cho ngÆ°á»i tâm trà không kiên quyết phải dao Ä‘á»™ng.
Äầu tiên là lão đại Lệ HÆ°á»›ng Dã trong Hắc Nham tam quái muốn rút lui.
Ương Thần Lão Xú Ä‘Æ°a con mắt lạnh lùng nhìn má»i ngÆ°á»i đã Ä‘oán ra tâm lý, vá»™i há»i ngay :
- Phải chăng các hạ muốn chia rẽ bá»n tại hạ?
Lão mặc áo Ä‘oạn tÃa hắng dặng má»™t tiếng Ä‘á»™t nhiên tiến gần lại. BÆ°á»›c chân của hắn lịch kịch là m cho quần hà o xao xuyến trong lòng. NgÆ°á»i hắn chÆ°a tá»›i nÆ¡i sát khà đã nổi lên uy hiếp.
BÆ°á»›c chân của lão áo Ä‘oạn tuy cháºm chạp mà có vẻ khủng khiếp khiến ngÆ°á»i ta tưởng chừng nhÆ° mình đứng trÆ°á»›c mặt Tá» thần. Bất cứ lúc nà o đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng có thể phóng kiếm đâm chết.
Lệ HÆ°á»›ng Dã quả nhiên không nhẫn nại được. Hắt hÃt má»™t hÆ¡i chân khà nhìn Mạch Cấn chắp tay nói :
- Xin miễn thứ cho Lệ mỗ cáo thoái...
Hắn chÆ°a dứt lá»i đã trở gót Ä‘i vá» phÃa cá»a trang.
Ương Thần Lão Xú quát lên :
- Lệ huynh hãy dừng bước.
Lệ Hướng Dã quay lại lớn tiếng :
- Hai ngÆ°á»i anh em của Lệ má»— đã vì Lão xú nói má»™t câu mà phải uổng mạng. Bây giá» lão còn lý do gì để lÆ°u Lệ má»— lại nữa?
Ương Thần Lão Xú đáp :
- ChÃnh vì việc hai vị bái đệ của Lệ huynh phải chết oan mà Lệ huynh không nên bá» Ä‘i.
Lệ HÆ°á»›ng Dã ngÆ¡ ngác há»i :
- Lão Xú nói váºy là nghÄ©a là m sao?
Ương Thần Lão Xú trầm giá»ng đáp :
- Vì hung phạm hạ sát Bốc Thượng và Trạm Nông hiện đứng ở ngay trước mắt Lệ huynh.
Lệ HÆ°á»›ng Giã trợn mắt lÃu lưỡi má»™t lúc má»›i thốt nên lá»i :
- Phải chăng Lão Xú cố ý Ä‘Æ°a ra câu nói kinh ngÆ°á»i? Lệ má»—...
Ương Thần Lão Xú ngắt lá»i :
- Chẳng lẽ Lệ huynh không tin lá»i lão phu Æ°?
Lệ HÆ°á»›ng Dã ná»a tin ná»a ngá» há»i :
- Váºy Lão Xú hãy nói Ä‘i! NgÆ°á»i ấy là ai?
Ương Thần Lão Xú trá» và o lão áo Ä‘oạn há»i :
- Nếu không phải ông khách nà y thì còn ai nữa?
Lệ HÆ°á»›ng Dã giáºt mình lùi lại má»™t bÆ°á»›c.
Quần hà o cÅ©ng Ä‘á»u biến sắc. Nhất là bá»n Triá»u Thiên Tôn Giả, Phi Phủ Thần Cái hôm ấy cÅ©ng ra và o Quá»· trấn cà ng kinh hãi hÆ¡n.
Trái lại, lão mặc áo đoạn mặt vẫn trơ trơ không lộ vẻ gì, tựa hồ câu nói của Ương Thần Lão Xú không là m cho hắn xúc động.
Lệ HÆ°á»›ng Giã ấp úng há»i :
- Lão Xú nói váºy... lấy gì là m bằng cá»›?
Ương Thần đáp :
- Tá»± nhiên vô cá»› Quá»· trấn phát há»a. Hai vị Bốc, Trạm bị thảm sát. Lão phu đến sau cùng tiến và o khu vÆ°á»n hoang trong tòa cổ trạch đã mắt thấy má»™t ngÆ°á»i láºt Ä‘áºt từ trong nhà lÆ°á»›t ra. Thân pháp ngÆ°á»i đó tuy mau lẹ ghê gá»›m, nhÆ°ng lão Xú cÅ©ng trông rõ tÆ°á»›ng mạo hiển nhiên là ngÆ°á»i tá»± xÆ°ng Chức Nghiệp Kiếm Thủ nà y không còn sai nữa.
Lệ HÆ°á»›ng Dã trợn mắt lên há»i :
- Lão Xú khẳng định nhÆ° váºy chứ?
Ương Thần gáºt đầu.
Lệ HÆ°á»›ng Dã hai mắt Ä‘á» sá»ng nhìn lão áo Ä‘oạn lá»›n tiếng :
- Trả mạng bái đệ cho ta!
Rồi hắn nhảy xổ và o lão áo đoạn.
Lão áo Ä‘oạn nở nụ cÆ°á»i âm thầm, vung tay trái đánh chênh chếch ra.
Lệ HÆ°á»›ng Dã ngÆ°á»i chÆ°a đến nÆ¡i đã cảm thấy má»™t luồng ám kình xô tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c, vá»™i và ng né tránh.
Dè đâu lúc lão áo Ä‘oạn phóng chưởng đánh má»™t chiêu nhÆ°ng láºp tức biến thà nh năm thủ thức. Lệ HÆ°á»›ng Dã chÆ°a trông rõ những biến hóa của chiêu thức đã nghe đánh “binh†má»™t tiếng. Luồng kình lá»±c ở không gian chuyển hÆ°á»›ng tá»±a hồ lưỡi Ä‘ao chém tá»›i. Cánh tay trái của Lệ HÆ°á»›ng Dã bị đứt rá»i rá»›t xuống đất.
Lệ HÆ°á»›ng Dã lúc nà y lá»a giáºn công tâm quên cả cái Ä‘au bị chặt cụt tay, buá»™t miệng há»i :
- Ngươi... ngươi là ai?
Hắn muốn đỠkhà nhảy xổ đến lần thứ hai, nhưng kiệt lực mất rồi.
Lão áo Ä‘oạn cÆ°á»i lạt, giÆ°Æ¡ng mắt hung dữ nhìn Ương Thần, thủng thẳng nói :
- Chắc bữa nay các hạ muốn Ä‘i theo Mạch Tháºp Tá»± ThÆ°Æ¡ng cho có bạn?
Ương Thần Lão Xú thấy cặp mắt của đối phÆ°Æ¡ng sắc nhÆ° dao, không tá»± chủ được, há»i lại :
- Các hạ nói thế là nghĩa là m sao?
Lão áo đoạn lạnh lùng đáp :
- Nghĩa là cùng chết với nhau một lúc.
Sắc mặt Ương Thần biến đổi lúc Ä‘á», lúc Ä‘en. Nguyên bá»™ mặt hắn đã cá»±c kỳ xấu xa bây giá» lại thêm vẻ hung dữ. NhÆ°ng chỉ thoáng cái, hắn khôi phục lại vẻ trấn tÄ©nh, dõng dạc cÆ°á»i nói :
- Cái đó không đáng kể. Lão Xú nà y đã có lòng trợ lực cho Mạch huynh thì dĩ nhiên coi cái chết nhẹ như lông hồng. Vấn đỠlà ở chỗ liệu các hạ có thể giết được Lão Xú hay không?
Lão áo Ä‘oạn nghe nói váºy vẫn không nổi nóng, thủng thẳng đáp :
- Lão phu trÆ°á»›c nay không hoà i nghi vá» năng lá»±c của mình. Lão Xú tuy đáng kể là má»™t nhân váºt có mặt mÅ©i trong võ lâm, nhÆ°ng khi kiếm của lão phu mà ra khá»i vá» thì e rằng từ nay Lão Xú phải chôn vùi thanh danh trên chốn giang hồ.
Ương Thần thấy đối phÆ°Æ¡ng phóng má»™t phát chưởng há»i hợt đã là m cho Lệ HÆ°á»›ng Dã phải cụt tay là má»™t Ä‘iá»u hắn chÆ°a từng thấy bao giá», nên trong lòng cÅ©ng hÆ¡i tin là đối phÆ°Æ¡ng nói tháºt.
Lão áo Ä‘oạn tay cầm đốc kiếm, cặp mắt lấp loáng nhìn chằm chặp và o Ương Thần. Vạt áo bà o lay Ä‘á»™ng không ngá»›t. Thanh trÆ°á»ng kiếm tá»±a hồ rút ra khá»i vá» không biết lúc nà o.
Quần hà o Ä‘á»u nÃn thở để chá» xem biến diá»…n. Cả tòa đại sảnh biến thà nh yên lặng nhÆ° tá», tưởng chừng tiếng kim rá»›t cÅ©ng nghe rõ.
Ương Thần bất giác lÆ°ng toát mồ hôi. Hắn ngấm ngầm váºn công lá»±c toà n thân và o hai cánh tay. Má»™t mặt hắn chú ý đến má»i cá» chỉ cùng Ä‘á»™ng tÄ©nh của đối phÆ°Æ¡ng, má»™t mặt chuẩn bị đánh má»™t đòn kinh ngÆ°á»i.
Giữa lúc kiếm tuốt cung dÆ°Æ¡ng, Triá»u Thiên Tôn Giả đứng bên từ nãy tá»›i giá» chÆ°a há» mở miệng, vá»t lại trÆ°á»›c mặt lão áo Ä‘oạn chắp tay nói :
- Xin chà o thà chủ.
Lão áo Ä‘oạn trầm giá»ng đáp :
- Nếu đại sÆ° sÃnh cÆ°á»ng muốn xen và o là tá»± rÆ°á»›c lấy cái nhục đó.
Triá»u Thiên Tôn Giả lẩm nhẩm niệm Pháºt hiệu rồi trá» và o Yên Lăng Thanh và Cố Thiên Võ há»i :
- Thà chủ có nháºn ra hai ngÆ°á»i nà y không?
Lão áo đoạn trầm ngâm một lúc rồi đáp :
- Lão phu có biết chúng.
Hắn thẳng thắn thừa nháºn chẳng úy kỵ gì khiến má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u kinh ngạc.
Trong sảnh Ä‘Æ°á»ng lại ồn à o.
Lão áo Ä‘oạn thừa nháºn vụ nà y là chứng thá»±c việc Yên, Cố quả đã Ä‘Æ°a thiếp đến khiêu chiến. Äồng thá»i Triá»u Thiên Tôn Giả thi triển “Mê Hồn đại pháp†bắt cặp nam nữ thiếu niên là có thể đối phó vá»›i nÆ°á»›c cá» tối háºu của địch nhân.
Trong quần hùng, Ương Thần là ngÆ°á»i tâm cÆ¡ hÆ¡n hết, hắn tá»± há»i :
- “Äối phÆ°Æ¡ng đã biết rõ đôi Ä‘Æ°á»ng lợi hại mà còn thẳng thắn thừa nháºn là có dụng ý gì?â€
Triá»u Thiên tôn giả nhún vai nói :
- Bần tăng có lá»i thỉnh cầu tha thiết, mong rằng thà chủ Æ°ng thuáºn cho...
Lão áo Ä‘oạn ngắt lá»i :
- Hòa thượng bất tất phải nói ra, lão phu cÅ©ng Ä‘oán được rồi. Phải chăng hòa thượng muốn Ä‘em hai đứa nhá» nà y để uy hiếp lão phu phải rá»i khá»i nÆ¡i đây?
Rồi lão không chá» Triá»u Thiên Tôn Giả trả lá»i đã cÆ°á»i khà nh khạch nói tiếp :
- Cái đó kêu bằng mÆ¡ tưởng hão huyá»n.
Triá»u Thiên tôn giả biến sắc há»i :
- Cặp mắt thông tuệ của thà chủ khác hẳn ngÆ°á»i thÆ°á»ng, chẳng lẽ lại không nhìn thấy vẻ mặt hai đứa nhá» nà y có Ä‘iá»u kỳ dị?
Lão áo đoạn đáp :
- “Mê Hồn đại pháp†của Miếu Triá»u Thiên thiên hạ ai ai cÅ©ng biết. Hai đứa nhá» nà y vẻ mặt ngá»› ngẩn thì dÄ© nhiên chúng đã bị phép mầu là m cho mất trÃ...
Triá»u Thiên Tôn Giả thấy đối phÆ°Æ¡ng nói toạc tên pháp thuáºt của mình, trong lòng không khá»i kinh hãi nói :
- Thà chủ có kiến thức nhÆ° váºy là hay. Bây giá» bần tăng muốn sai hai tên nà y đánh lại thà chủ má»™t chiêu. Thà chủ hãy coi chừng...
Tôn Giả phất tay áo bà o một cái. Cố Thiên Võ đứng một bên nhảy xổ lại, chẳng nói năng già phóng chưởng nhằm lão áo đoạn đánh tới.
Lão áo Ä‘oạn trầm giá»ng quát :
- A Võ! NgÆ°Æ¡i không nháºn ra lão phu Æ°?
Cố Thiên Võ ngơ ngẩn tựa hồ chưa nghe thấy, lại phóng chưởng đánh tới.
Lão áo đoạn búng ngón tay một cái. Cố Thiên Võ bị hất lùi lại mấy bước.
Lão áo đoạn nghĩ thầm trong bụng :
- “Bấm ngón tay tÃnh lại A Võ đã và o là m môn hạ ta được bốn năm rồi. Bốn năm nay ta vẫn chÆ°a hiểu rõ lai lịch gã, đủ tá» gã cao thâm khôn lÆ°Æ¡ng. Vừa rồi ta cố ý để gã đánh ta má»™t chiêu thá» coi gã có bị “Mê Hồn đại pháp†là m cho mất trà tháºt không, mà xem chừng cái đó cÅ©ng uổng chẳng được Ãch gì.â€
Cố Thiên Võ lại thở hồng hộc nhảy xổ tới.
Lão áo đoạn nảy ra một ý niệm trong đầu óc. Hắn phất tay trái một cái là m cho thế công của đối phương phải tiêu tan rồi phóng tay mặt nhanh như chớp chẳng hiểu vô tình hay cố ý điểm và o trước ngực Cố Thiên Võ.
Lão Ä‘á»™ng thủ rất mau lẹ nhÆ°ng chỉ đụng và o áo Cố Thiên Võ rồi dừng lại, đồng thá»i lão lùi vá» phÃa sau má»™t bÆ°á»›c. Mắt vẫn trừng trừng nhìn Cố Thiên Võ.
Cố Thiên Võ bỗng gầm lên :
- Lão thất phu! Nộp mạng đi!
ChÆ°a dứt lá»i gã đã vung song chưởng vù vù đánh tá»›i.
Lão áo đoạn nghiêng mình né tránh, trong bụng không ngớt suy nghĩ :
- “Thủy chung ta vẫn không tin thần trà gã bị hôn mê. NhÆ°ng ta váºn công định Ä‘iểm và o tá» huyệt CÆ°u VÄ© thì con ngÆ°á»i đã luyện võ sao lại không lá»™ vẻ xúc Ä‘á»™ng? Chẳng lẽ ta đã Ä‘oán tráºt?â€
Triá»u Thiên tôn giả giÆ¡ tay lên vẫy Cố Thiên Võ trở vá», miệng nói :
- Tâm thần hai ngÆ°á»i nà y bị bần tăng khống chế, tưởng thà chủ đã nháºn thấy rõ rà ng...
Lão áo Ä‘oạn hắng dặng má»™t tiếng rồi há»i :
- Nháºn thấy rõ thì là m sao?
Triá»u Thiên tôn giả đáp :
- Bần tăng thi triển “Mê Hồn đại phápâ€, ngà y nà o chÆ°a giải trừ là ngà y ấy bá»n chúng chÆ°a khôi phục được thần trÃ. Thà chủ mà chịu ra khá»i nồi đây bảo đảm không là m khó dá»… Mạch thà chủ thì chẳng có gì đáng ngại hết.
Lão áo đoạn lạnh lùng đáp :
- Lão phu đã lấy tiá»n mÆ°á»›n của ngÆ°á»i đến đây để trừ khá» Mạch Tháºp Tá»± ThÆ°Æ¡ng thì khi nà o lại bá» dở cuá»™c. Äại hòa thượng đừng uổng phà tâm cÆ¡ nữa.
Triá»u Thiên Tôn Giả và bá»n Mạch Cấn chÆ°a kịp thay đổi sắc mặt thì Ương Thần Lão Xú đã tiến gần lại má»™t bÆ°á»›c, dõng dạc há»i :
- Chẳng lẽ các hạ không đoái tưởng đến vị thiên kim ở trên tay nữa ư?
Lão áo đoạn mắt bỗng chiếu ra một tia khác lạ, nhưng trấn tĩnh lại ngay, đáp :
- Lão nói hồ đồ cái gì? Lão phu không thể hiểu được.
Ương Thần mặt trơ như gỗ liếc mắt nhìn Yên Lăng Thanh nói :
- Lão Xú đoán rằng vị cô nương đây đúng là lệnh ái. Chắc là không lầm được...
Lão áo đoạn lẩm bẩm :
- Nói báºy... nói báºy...
Hắn ngừng lại má»™t chút rồi ngó Triá»u Thiên Tôn Giả há»i :
- Hòa thượng đừng tưởng chỉ có mình là thiện nghệ dùng Mê Hồn pháp thuáºt. Thá»±c ra lão phu thi triển má»™t thủ pháp nhá» má»n có thể khiến cho hai đứa nhá» nà y khôi phục lại thần trà tức khắc. Chẳng hiểu hòa thượng có tin nhÆ° váºy không?
Triá»u Thiên Tôn Giả hÆ¡i ngạc nhiên đáp :
- Chẳng phải bần tăng có ý cuồng vá»ng, nhÆ°ng cho tá»›i nay trong thiên hạ chÆ°a có ai phá được Nhiếp Hồn Äại Pháp của Triá»u Thiên Miếu.
Lão áo Ä‘oạn há»i :
- Hòa thượng tin nhÆ° váºy Æ°?
Triá»u Thiên Tôn Giả đáp :
- Thà chủ cứ thỠcoi...
Tôn Giả nói tá»›i đây thì Ä‘á»™t nhiên thấy trong nhà đại sảnh có bóng ngÆ°á»i thấp thoáng nên phải dừng lại. Lão định thần nhìn ra thấy ba đạo sÄ© già có, trẻ có, đứng ngay trÆ°á»›c cá»a.
Lão áo Ä‘oạn liếc cặp mắt sáng nhÆ° Ä‘iện lạnh lùng há»i :
- Phải chăng Võ Äang tam tá» chuẩn bị đến đây để thừa cÆ¡ nÆ°á»›c đục buông câu?
Ba đạo sÄ© nà y chÃnh là Võ Äang tam tá» lừng danh trong võ lâm. NgÆ°á»i Ä‘i đầu lá»›n tuổi hÆ¡n là Thiên Linh chân nhân khẽ gáºt đầu đáp :
- Mạch đạo hữu! Bần đạo...
Mạch Cấn sắc mặt nghiêm trá»ng ngắt lá»i :
- Äạo trưởng từ Ä‘Æ°á»ng xa tá»›i đây viện trợ khiến Mạch má»— cảm tạ vô cùng!
Thiên Linh chân nhân đáp :
- Không dám. Bần đạo cùng hai vị sÆ° Ä‘iệt đã gặp Chức Nghiệp Kiếm Thủ ở dá»c Ä‘Æ°á»ng...
Chân nhân chÆ°a dứt lá»i, quần hà o đã Ä‘á»™ng dung.
Mạch Cấn trá» và o lão áo Ä‘oạn há»i :
- Sao? Äạo trưởng đã gặp y Æ°?
Thiên Linh chân nhân ngó và o mặt lão áo đoạn lắc đầu đáp :
- Vị thà chủ nà y Æ°? Không phải, không phải! Bần đạo gặp ngÆ°á»i khác. Äáng tức cÆ°á»i là ngÆ°á»i đó còn tá»± xÆ°ng là TÆ° Mã Äạo Nguyên. NhÆ°ng TÆ° Mã Äạo Nguyên đã bị hại ở Thúy Hồ từ hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c. Vụ nà y ai ai cÅ©ng biết, nên bần đạo Ä‘oán chắc hẳn là Chức Nghiệp Kiếm Thủ.
Lão thao thao nói mãi, thủy chung không chú ý đến lão áo đoạn biến đổi sắc mặt. Chân nhân lại nói tiếp :
- NhÆ°ng bá»n bần đạo ba ngÆ°á»i liên thủ hợp lá»±c mà còn không ngăn chặn được hắn. Không hiểu ngÆ°á»i đó đã đến đây chÆ°a?
Mạch Cấn toan cất tiếng đáp thì lão áo Ä‘oạn đã cÆ°á»›p lá»i :
- Äạo trưởng gặp ngÆ°á»i tá»± xÆ°ng là TÆ° Mã Äạo Nguyên ở đâu?
|
18-07-2008, 03:01 PM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
ÄOẠN KIẾM THÙ
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: vnthuquan
Hồi 11
Mũi lệnh tiễn kinh hồn Mạch Cấn
Thiên Linh chân nhân ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t chút rồi đáp :
- Bần đạo gặp y trên Ä‘Æ°á»ng sÆ¡n đạo cách nÆ¡i đây chừng ná»a giá» Ä‘i bá»™.
Lão mặc áo Ä‘oạn há»i :
- Phải chăng ngÆ°á»i đó mình mặc áo bạch bà o đầu mặt quấn vải trắng, tiếng nói ấm á»› nhÆ° ngÆ°á»i già lão?
Triệu Tá» Nguyên đứng bên nghe nói Ä‘á»™ng tâm. Thiên Linh chân nhân há»i lại :
- Äúng rồi! Sao thà chủ lại biết rõ thế?
Lão già mặc áo đoạn không đáp.
Lúc nà y Thiếu Linh chân nhân má»›i có thì giá» rảnh Ä‘Æ°a mắt nhìn má»i ngÆ°á»i trong sảnh Ä‘Æ°á»ng. Láºp tức lão phát hiện ra Triệu Tá» Nguyên Ä‘ang đứng tá»±a và o góc tÆ°á»ng, bất giác giáºt mình kinh hãi há»i :
- Tiểu thà chủ! Tiểu thà chủ cũng đến đây ư?
Triệu Tá» Nguyên biết đối phÆ°Æ¡ng sở dÄ© giáºt mình là vì lão đã gặp chà ng cùng Ä‘i má»™t Ä‘Æ°á»ng vá»›i TÆ° Mã Äạo Nguyên. Chà ng liá»n thủng thẳng đáp :
- Không phải tại hạ đến má»™t mình mà tạm thay thế má»™t ngÆ°á»i khác.
Thiên Linh chân nhân cau mà y há»i :
- Bần đạo muốn hiểu tiểu thà chủ đến đây là m chi?
Triệu Tá» Nguyên toan trả lá»i thì lão áo Ä‘oạn tá»± nói má»™t mình :
- TÆ° Mã Äạo Nguyên nà o? TÆ° Mã Äạo Nguyên nà o... Chắc là y rồi...
Triệu Tá» Nguyên toan nói tiếp liá»n dừng lại, đảo mắt nhìn lão áo Ä‘oạn thấy nhỡn quang âm thầm của lão chuyển Ä‘á»™ng không ngá»›t dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang nghÄ© việc gì trá»ng đại.
Trong nhà đại sảnh Ä‘á»™t nhiên biến thà nh yên lặng nhÆ° tá».
Lát sau lão áo đoạn mới từ từ ngẩng đầu lên nhìn Mạch Cấn nói :
- Lão phu hãy tạm gá»i cái mạng của há» Mạch lại còn hai đứa nhá» nà y thì lão phu muốn lấy Ä‘em Ä‘i.
Mạch Cấn cÅ©ng không lá»™ vẻ gì hoan há»·, y há»i :
- Tại sao các hạ đến cÅ©ng Ä‘á»™t ngá»™t mà ra Ä‘i cÅ©ng láºt Ä‘áºt?
Lão áo Ä‘oạn bá»—ng mắt lá»™ sát khÃ, Mạch Cấn vô tình chạm phải mục quang lão không tá»± chủ được, rùng mình má»™t cái.
Rồi lão cất giá»ng nghiêm khắc há»i :
- Mạch Cấn! Ngươi có biết lão phu mà muốn hạ sát ngươi còn dễ hơn là xoay tay bẻ cà nh mục không?
Mạch Cấn máy môi má»™t lúc không nói nên lá»i.
Lão áo Ä‘oạn buông tiếng cÆ°á»i lạt rồi xoay tay đánh ra.
“Sầm†má»™t tiếng rùng rợn! Mái ngôi nhà đại sảnh bị thủng má»™t lá»— lá»›n vuông đến năm thÆ°á»›c. Hoà nh rui gẫy và ngói bể rá»›t xuống ầm ầm, tưởng chừng tòa nhà có thể bị sáºp đổ không biết lúc nà o.
Những tay cao thủ thấy váºy Ä‘á»u trợn mắt há miệng vì bị khà thế của lão áo Ä‘oạn là m cho chấn Ä‘á»™ng tâm thần.
Lão áo Ä‘oạn lại há»i :
- HỠMạch kia! Ngươi có tự tin là chịu đựng được phát chưởng nà y không?
Mạch Cấn trợn mắt lên đáp :
- Chưởng lá»±c của các hạ tháºt là thiên hạ vô song, Mạch má»— tá»± nháºn không đủ sức chống nổi.
Lão áo đoạn nói :
- NgÆ°Æ¡i sáng suốt nhÆ° váºy là hay. Nên biết lão phu mà rút kiếm ra thì đừng hòng cầu may nữa.
Dứt lá»i lão nổi lên trà ng cÆ°á»i rá»™.Tiếng cÆ°á»i nhÆ° cú gà o lúc canh khuya nghe rất chói tai.
Má»i ngÆ°á»i trong sảnh Ä‘Æ°á»ng bị tiếng cÆ°á»i là m cho tâm thần hoảng hốt, vá»™i váºn công chống chá»i, thu liá»…m tâm thần, nhÆ°ng tiếng cÆ°á»i vẫn quanh quẩn bên tai.
Tiếng cÆ°á»i má»—i lúc má»™t chấn Ä‘á»™ng là m rung chuyển cả nhà đại sảnh. Trong đám quần hà o có nhiá»u ngÆ°á»i da mặt co rúm lại, hiển nhiên không chống nổi nữa.
Giữa lúc quần hà o thần trà đi và o chá»— hôn mê, lão áo Ä‘oạn lÆ°á»›t mình Ä‘i nhÆ° sao sa quanh nhà đại sảnh mà tiếng cÆ°á»i vẫn tiếp tục vang lên không ngá»›t.
Bỗng có tiếng quát :
- Lui ra!
Bốn tên áo Ä‘en nghe tiếng quát, hấp tấp nhảy ra ngoà i sảnh Ä‘Æ°á»ng.
Lão áo Ä‘oạn hai tay cắp hai ngÆ°á»i là Yên Lăng Thanh và Cố Thiên Võ vá»t ra ngoà i đại sảnh.
Lão vừa ra đến cá»a bá»—ng có thanh âm trầm trầm vang lên :
- HỠYên kia! Khoan rồi hãy đi!
Lão già áo Ä‘oạn vẫn cÆ°á»i rá»™ không ngá»›t. Lão lạng ngÆ°á»i má»™t cái biến và o trong bóng đêm giữa cÆ¡n mÆ°a gió ầm ầm. Chỉ trong chá»›p mắt đã mất hút.
Lúc nà y từ trên nóc nhà đột nhiên có má»™t ngÆ°á»i nhảy xuống. Thân pháp nhẹ nhÆ° má»› bông bay hay má»™t cái là rụng, không phát ra mảy may tiếng Ä‘á»™ng.
NgÆ°á»i nà y thân hình vừa phải. Toà n thân từ trên xuống dÆ°á»›i mặc tấm bạch bà o che kÃn. Mặt cÅ©ng bịt má»™t tấm khăn trắng, khiến ngÆ°á»i ta có cảm giác nhÆ° ngÆ°á»i bị tuyết phủ hay ở dÆ°á»›i hố băng chui lên.
Triệu TỠNguyên hơi lộ vẻ kinh hoà ng, miệng lẩm bẩm :
- Phải chăng là lão? Lão cũng đến đây ư?
NgÆ°á»i kia chÃnh là lão mặc áo bạch bà o tá»± xÆ°ng là TÆ° Mã Äạo Nguyên đã cứu Triệu Tá» Nguyên ra khá»i LÆ°u HÆ°Æ¡ng viện.
Lão đứng trÆ°á»›c cá»a sảnh Ä‘Æ°á»ng đảo mắt nhìn bốn phÃa má»™t hồi rồi lÆ°á»›t mình nhÆ° bay vá» phÃa lão áo Ä‘oạn vừa chạy Ä‘i.
Sau má»™t lát má»i ngÆ°á»i nhÆ° ở trong giấc mÆ¡ vừa tỉnh lại, Phi Phủ Thần Cái lên tiếng trÆ°á»›c tiên :
- Chức Nghiệp Kiếm Thủ bỠđi rồi!
Ương Thần Lão Xú thở phà o một cái, nói :
- Hắn đi rồi và đem theo cả hai đứa nhỠhỠCố, hỠYên.
Triá»u Thiên Tôn Giả há»i :
- Vừa rồi vị thà chủ kia nổi lên trà ng cÆ°á»i khiến cho thần trà chúng ta lâm và o trạng thái hôn mê. Xú thà chủ có hiểu rõ đạo lý bên trong không?
Ương Thần lắc đầu đáp :
- Lão phu không nhá»› có loại công phu nà o vá» tiếng cÆ°á»i là m thần trà ngÆ°á»i hôn mê. Những báºc anh kiệt Cái bang kiến thức rá»™ng hÆ¡n hoặc giả có hiểu vá» vụ nà y chăng?
NgỠđâu Phi Phủ Thần Cái cÅ©ng lắc đầu quầy quáºy, tá»±a hồ chìm đắm và o trong ý nghÄ© mông lung.
Thiên Linh chân nhân nói :
- DÆ°á»ng nhÆ° nhân váºt tá»± xÆ°ng là TÆ° Mã Äạo Nguyên vừa má»›i tá»›i đây.
Mạch Cấn cất giá»ng nghiêm nghị há»i :
- Có phải ngÆ°á»i mặc bạch bà o không? Mạch má»— cÅ©ng trông thấy.
Má»i ngÆ°á»i nghe câu nà y Ä‘á»u nháºn thấy Mạch Cấn má»›i trong má»™t thá»i gian ngắn ngủi đã khôi phục lại thần trà liá»n biết công lá»±c lão không phải tầm thÆ°á»ng, nhÆ°ng lúc nà y tay đại hà o kiệt tiếng tăm lừng lẫy má»™t phÆ°Æ¡ng lá»™ vẻ cá»±c kỳ nghiêm trá»ng. Chẳng có chút nà o tá» ra tá»± an ủi.
Äá»™t nhiên tiếng bÆ°á»›c chân nhá»™n nhịp vang lên. Chỉ trong nháy mắt mÆ°á»i mấy tên đệ tá» dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Mạch Cấn à o ạt tiến và o sảnh Ä‘Æ°á»ng. Hình dạng tên nà o cÅ©ng tá» ra mệt nhá»c khác thÆ°á»ng tá»±a hồ đã trải qua má»™t cuá»™c đại chiến, hao tổn khà lá»±c rất nhiá»u.
Mạch Cấn nhìn một tên đại đệ tỠnói :
- NgÆ°Æ¡i hãy nói những việc mắt thấy tai nghe của bá»n ngÆ°á»i canh gác bốn mặt trang viện...
Y há»i câu nà y rồi ngó trên thần sắc chúng rất ngÆ¡ ngác thì hiểu ngay sá»± tình, liá»n xua tay nói :
- Há»ng rồi! Các ngÆ°Æ¡i hãy lui ra.
MÆ°á»i mấy tên đệ tá» khom lÆ°ng thi lá»…, lục tục rút lui khá»i nhà đại sảnh.
Lát sau Triá»u Thiên Tôn Giả cất tiếng há»i :
- Mạch thà chủ đã nghĩ ra chưa?
Mạch Cấn há»i lại :
- Chuyện gì?
Triá»u Thiên Tôn Giả nói :
- Tại sao Chức Nghiệp Kiếm Thủ lại vội vã rút lui? Chẳng lẽ Mạch thà chủ không muốn tìm ra đáp án?
Mạch Cấn trầm trá»ng đáp :
- Tình thực mà nói thì Mạch mỗ chưa tìm ra được manh mối gì?
Thiên Linh chân nhân nói :
- Bần đạo nghÄ© rằng chuyện hắn rút lui có liên quan vá»›i sá»± xuất hiện Ä‘á»™t ngá»™t của nhân váºt tá»± xÆ°ng là TÆ° Mã Äạo Nguyên.
Phi Phủ Thần Cái gáºt đầu xen và o :
- Ngoà i chuyện đó không còn cách giải thÃch nà o khác.
Ương Thần Lão Xú ngần ngừ một chút rồi tiến ra nói :
- Chức Nghiệp Kiếm Thủ chuyến nà y rút lui tất không thể trở lại quà phủ sinh sá»± trong má»™t thá»i gian ngắn. Lão Xú còn có việc gấp, váºy xin tạm biệt.
Mạch Cấn luôn miệng tạ ơn.
Ương Thần cÅ©ng chấp tay cùng Ä‘i vá»›i Triá»u Thiên Tôn Giả, Phi Phủ Thần Cái và Lệ HÆ°á»›ng Dã ra khá»i sảnh Ä‘Æ°á»ng.
Bá»n Ương Thần Ä‘i khá»i rồi, Hồng Giang và Lá»™c Song Giác cÅ©ng cáo từ ra Ä‘i.
Trong nhà đại sảnh khôi phục lại bầu không khà tịch mịch.
Diá»…n biến chá»›p nhoáng nà y khiến bá»n Ương Thần hấp tấp bá» Ä‘i, quên khuấy Triệu Tá» Nguyên còn đứng ở trong góc nhà .
Triệu Tá» Nguyên nhìn bóng má»i ngÆ°á»i mất hút rồi, nghÄ© thầm trong bụng :
- “Ta mạo hiểm mÆ°a gió đến đây vá»›i hy vá»ng tìm ra manh mối vá» vụ nghi án hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, không ngá» chẳng được chút gì. Thế là mình chạy uổng công má»™t phen.â€
Chà ng giơ tay áo lên lau mồ hôi trán rồi trở gót ra đi.
Mạch Cấn uể oải ngó chà ng một cái, chứ không có ý gì ngăn trở.
Lúc nà y tráºn mÆ°a đã ngá»›t, nhÆ°ng thỉnh thoảng còn chá»›p lóe lên. Bầu trá»i vẫn ảm đạm. Ngá»n gió đêm rÃt từng hồi. Từng cÆ¡n mÆ°a à o ạt tiếp theo nhÆ° kẻ hô ngÆ°á»i ứng.
Ngoà i trang tiếng mõ đã báo canh năm. Triệu Tá» Nguyên đảo mắt nhìn quanh không thấy bóng ngÆ°á»i liá»n len lén quanh mé hữu Ä‘i và o háºu viện. Chà ng thò tay và o bá»c móc lấy má»™t mÅ©i tên nhá» mà u Ä‘en hình tam giác. Trong lòng xoay chuyển ý nghÄ© :
- “Äây là cÆ¡ há»™i tốt của trá»i ban cho. Ta Ä‘em mÅ©i tên nà y cắm và o chá»— nà o dá»… ngó thấy để Mạch Tháºp Tá»± ThÆ°Æ¡ng quay vá» háºu viện là chú ý đến ngay. Có Ä‘iá»u mình chÆ°a hiểu hà nh Ä‘á»™ng nà y có thá»a đáng không?â€
Chà ng do dự một chút rồi cắm mũi tên và o một cây lớn, đoạn quanh vỠviện trước đi ra.
Triệu Tá» Nguyên gá»™i gió dầm mÆ°a rảo bÆ°á»›c qua đại viện nhìn ra ngoà i cổng trang thấp thoáng thấy bóng ngÆ°á»i nhá» bé. Chà ng chú ý nhìn rõ khuôn mặt ngÆ°á»i kia bất giấc chấn Ä‘á»™ng tâm thần, đứng ngẩn ngÆ°á»i ra Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng.
NgÆ°á»i đó chÃnh là Võ Băng Hà m đã hà nh hạ chà ng má»™t hồi. Chà ng không ngá» nà ng xuất hiện lúc nà y và ở nÆ¡i đây, nhÆ°ng cÅ©ng đánh bạo tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Chà ng ra khá»i cổng trang tiến đến trÆ°á»›c mặt Võ Băng Hà m nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng! Chúng ta lại chạm trán nhau đây. Tháºt là nhân sinh hà xứ bất tÆ°Æ¡ng phùng.
Võ Băng Hà m khẽ hắng đặng một tiếng đáp :
- Thế Æ°? Ta lại không nghÄ© váºy.
Triệu Tá» Nguyên sá»ng sốt, nhÆ°ng rồi chà ng hiểu ý ngay, há»i :
- Thế ra cô nương có ý định đến đây sao?
Võ Băng Hà m đáp :
- Äúng thế!
Nà ng ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Ta đoán là ngươi đến Mạch phủ nên đứng đây chỠđã lâu rồi.
Triệu TỠNguyên la thầm :
- “Khổ rồi! Không hiểu vì lẽ gì thị cứ quấn quÃt lấy mình. Tháºt là vô cá»› dây đến nữ ma để chịu Ä‘á»±ng những chuyện Ä‘au khổ.â€
Chà ng đánh bạo há»i :
- Phải chăng cô nương lại muốn bắt tại hạ trở vỠLưu Hương viện?
Võ Băng Hà m hơi biến sắc đáp :
- NgÆ°Æ¡i nói nghe có vẻ dá»… dà ng. Triệu Tá» Nguyên! NgÆ°Æ¡i theo TÆ° Mã Äạo Nguyên phá nóc nhà trốn khá»i LÆ°u HÆ°Æ¡ng viện. Món nợ đó ngÆ°Æ¡i muốn lá» Ä‘i chăng?
Triệu Tá» Nguyên kinh hãi há»i :
- Sao cô nương lại biết tên hỠcủa tại hạ?
Cá» Băng Hà m cÆ°á»i lạt nghÄ© bụng :
- “Thủ hạ của gia gia ta ở các dịch đình khắp thiên hạ mà chuyện nà y không Ä‘iá»u tra được Æ°? Äáng cÆ°á»i cho gã ngốc kia ngây ngô chẳng biết gì...â€
Lòng nà ng nghÄ© váºy, nhÆ°ng ngoà i miệng đáp :
- Cái đó có chi đáng để cho ngÆ°Æ¡i kinh ngạc? Tháºt là ếch nằm đáy giếng chẳng biết chuyện gì.
Triệu Tá» Nguyên thấy nà ng khinh miệt đã toan giở giá»ng xung Ä‘á»™t nhÆ°ng chà ng đã biết đối phÆ°Æ¡ng hỉ ná»™ thất thÆ°á»ng nên Ä‘Ã nh ẩn nhẫn không muốn gây chuyện.
Võ Băng Hà m lại há»i :
- Ngoà i ra ngươi còn thiếu bản viện một chung minh châu chưa trả, thế mà ngươi cứ phóng tay bỠđi là nghĩa là m sao?
Triệu Tá» Nguyên ngạc nhiên há»i :
- Minh châu nà o?
Võ Băng Hà m Ä‘á»™t nhiên nổi giáºn xẵng giá»ng :
- Thằng lá»i kia! Äừng giả vá» ngá»› ngẩn nữa. NgÆ°Æ¡i tiến và o Äông SÆ°Æ¡ng lấy minh châu tặng Lý CÆ¡ đã quên rồi Æ°? Chà chà ! Chẳng lẽ Lý CÆ¡ lại không nói vá» luáºt Ä‘Æ°a minh châu tặng mỹ nhân thế nà o cho ngÆ°Æ¡i hay?
Triệu Tá» Nguyên tỉnh ngá»™ ồ lên má»™t tiếng. Äá»™t nhiên câu nói của ngÆ°á»i áo bạch bà o tá»± xÆ°ng là TÆ° Mã Äạo Nguyên lại hiện lên trong đầu óc chà ng. Lão nói :
- Vụ đem minh châu tặng mỹ nhân ở Lưu Hương viện là một chuyện âm mưu rất lớn kể từ ngà y có lịch sỠvõ lâm. Lão phu không muốn để ngươi chìm đắm và o kiếp nạn nà y nên cứu ngươi ra.
Chà ng nghÄ© tá»›i đây trong lòng không khá»i khiếp sợ vá»™i đáp :
- Lúc trước tại hạ không hiểu nội tình, và sự thực tại hạ không lấy minh châu đó là m của mình...
Võ Băng Hà m ngắt lá»i :
- Äừng rÆ°á»m lá»i nữa! TrÆ°á»›c nay những ngÆ°á»i tiến và o LÆ°u HÆ°Æ¡ng viện chÆ°a ai dám tìm lá»i cãi cối và há» Ä‘á»u có phÆ°Æ¡ng pháp bồi thÆ°á»ng minh châu.
NgÆ°Æ¡i đã thấy mÆ°á»i ba ngÆ°á»i ở trong máºt thất, váºy ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải theo thể lệ đó.
Triệu TỠNguyên nhún vai đáp :
- Thôi được! Tại hạ còn sống năm nà o là còn nghÄ© cách bồi thÆ°á»ng chung minh châu năm đó.
Bỗng chà ng nghĩ tới :
- “Nếu quả ta thuyết phục được Lý CÆ¡ thì việc bồi thÆ°á»ng chung minh châu ở LÆ°u HÆ°Æ¡ng viện cÅ©ng là má»™t biện pháp để giải quyết vấn Ä‘á».â€
Nhưng nghĩ lại :
- “Váºt đó đã tặng cho ngÆ°á»i, có lý đâu lại yêu cầu ngÆ°á»i ta trả lại. Hà nh Ä‘á»™ng nà y có thể nói là phi lý và không nắm chắc phần nà o?â€
Võ Băng Hà m cÆ°á»i lạt nói :
- Äáng tiếc gia phụ không chịu nghe ngÆ°Æ¡i giải thÃch nhÆ° váºy.
Triệu Tá» Nguyên há»i :
- Theo lá»i cô nÆ°Æ¡ng thì phải thế nà o?
Võ Băng Hà m đáp :
- Bản cô nương yêu cầu ngươi là m cho một việc...
Triệu Tá» Nguyên ngắt lá»i :
- Lại vẫn câu nói nghe đã quen tai.
Võ Băng Hà m trợn mắt lên há»i :
- Ngươi dám chống lại không theo chăng?
Triệu TỠNguyên im lặng. Võ Băng Hà m nói tiếp :
- Nếu ngÆ°Æ¡i là m việc nà y thì món nợ cÅ© và luôn cả chung minh châu Ä‘á»u coi là thanh toán xong. Bằng không thì...
Triệu Tá» Nguyên ngắt lá»i :
- Không thì tại hạ bị một phen hà nh hạ chứ gì?
Võ Băng Hà m lạnh lùng đáp :
- Xem chừng ngÆ°Æ¡i muốn nếm mùi má»™t bữa roi da. Bản cô nÆ°Æ¡ng không để ngÆ°Æ¡i thất vá»ng đâu.
Nà ng liá»n rút chiếc roi da ở trên lÆ°ng ra rung tay má»™t cái quét đến trÆ°á»›c mặt Triệu Tá» Nguyên.
Triệu Tá» Nguyên vừa nghe xong câu nói đã cảm thấy kình phong quạt và o mặt. Chà ng biết rằng ngá»n roi nà y mà quất trúng thì so vá»›i bị giao cứa còn Ä‘au rát hÆ¡n, nhÆ°ng chà ng cÅ©ng không né tránh. Chà ng tÃnh váºy chẳng phải vì phản ứng không đủ minh mẫn mà là vì đã biết võ công đối phÆ°Æ¡ng cao thăm khôn lÆ°á»ng có né tránh cÅ©ng bằng vô dụng.
Chiếc roi da vừa quét tá»›i mặt liá»n thu vá» ngay.
Triệu Tá» Nguyên không những cảm thấy trên mặt chẳng để lại vết roi nà o, mà đồng thá»i cÅ©ng không thấy Ä‘au Ä‘á»›n chi hết, trong lòng không khá»i sinh nghi.
Võ Băng Hà m tay kia nắm đầu roi, quấn cây roi dà i bảy thÆ°á»›c Ä‘en sì lại thà nh hình bán nguyệt, lạnh lùng há»i :
- Sao ngươi lại không né tránh?
Triệu Tá» Nguyên gượng cÆ°á»i đáp :
- Né tránh cÅ©ng chẳng Ãch gì. Tại hạ chỉ mong có má»™t ngà y kia luyện võ đến chá»— cao minh Ä‘oạt được cây roi ở trong tay cô nÆ°Æ¡ng.
Võ Băng Hà m nghe nói, mắt chiếu ra những tia thần quang lạnh lẽo.
Triệu Tá» Nguyên không muốn đụng và o thị tuyến của nà ng liá»n từ từ nhắm mắt lại.
Võ Băng Hà m nói :
- Nói mà không thá»±c hà nh được thì nói là m gì? ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng má»™t báºc đại trượng phu mà khiếp nhược vô dụng đến thế Æ°?
Lúc nà y Ä‘á»™t nhiên có má»™t ngÆ°á»i từ ná»™i viện Ä‘i ra. Triệu Tá» Nguyên quay đầu nhìn lại thì chình là Kim Linh Tháºp Tá»± ThÆ°Æ¡ng Mạch Cấn.
Mạch Cấn thấy trÆ°á»›c cổng có hai ngÆ°á»i đứng không há»i sá»ng sốt la lên má»™t tiếng :
- Ô hay!
Triệu TỠNguyên thấy lão đảo mắt nhìn mình rồi lại nhìn Võ Băng Hà m thì biết là lão không phải la hoảng vì trông thấy mình.
Lại nghe Mạch Cấn há»i :
- Võ cô nương đấy ư?
Võ Băng Hà m khẽ gáºt đầu, vẻ mặt rất kiêu ngạo đáp :
- Mạch trang chúa nhớ dai nhỉ?
Mạch Cấn nói :
- Ngà y trÆ°á»›c Mạch má»— thÆ°á»ng qua lại LÆ°u HÆ°Æ¡ng viện và lúc yết kiến lệnh tôn tại dịch đình được thấy cô nÆ°Æ¡ng đứng bên lão gia, nên hình ảnh cô nÆ°Æ¡ng đã in sâu và o óc.
Võ Băng Hà m không nói gì, Mạch Cấn lại nói tiếp :
- Cô nÆ°Æ¡ng giá lâm tệ trang mà lão phu không biết để ra nghênh tiếp tháºt là có lá»—i.
Võ Băng Hà m đáp :
- Mạch trang chúa lại khách sáo rồi.
Mạch Cấn dÆ°á»ng nhÆ° không để tâm đến thái Ä‘á»™ lãnh đạm của nà ng, lão nói :
- Má»i cô nÆ°Æ¡ng dá»i gót ngá»c và o trong nhà ngồi chÆ¡i.
Lõa nói rồi giơ tay lên.
Võ Băng Hà m thủy chung vẫn không cất bÆ°á»›c. Nà ng há»i :
- Không muốn quấy quả Trang chúa nữa. Tiện thiếp nghe nói đêm nay Trang chúa có cuộc ước hội với Chức Nghiệp Kiếm Thủ phải không?
Mạch Cấn đáp :
- Té ra cô nương có biết vụ nà y. Phải chăng lệnh tôn đã phái cô tới đây?
Võ Băng Hà m nói :
- Không phải?
Mạch Cấn ngạc nhiên ngáºp ngừng há»i :
- Thế thì...
Võ Băng Hà m ngắt lá»i :
- Chẳng giấu gì Trang chúa. Tiện thiếp đến đây để tìm gã nà y.
Nà ng vừa nói vừa trỠvà o Triệu TỠNguyên.
Mạch Cấn cà ng kinh hãi hÆ¡n, nhìn Triệu Tá» Nguyên há»i :
- Tiểu ca đây vừa nẫy cũng ở trong trang một lúc, lão phu vẫn chưa biết tên hỠlà gì?
Triệu TỠNguyên đáp :
- Tại hạ là Triệu TỠNguyên.
Mạch Cấn “ủa†lên má»™t tiếng tá»±a hồ chÆ°a nghe thấy tên nà y bao giá».
Triệu Tá» Nguyên đứng bà ng quan bằng cặp mắt lạnh lùng. Chà ng thấy thái Ä‘á»™ Võ Băng Hà m rất kiêu ngạo khiến cho ai cÅ©ng phải khó chịu mà Mạch Cấn thủy chung đối vá»›i nà ng rất khiêm cung thì Ä‘oán được cả nà ng lẫn phụ thân nà ng Ä‘á»u là những nhân váºt tai to mặt lá»›n chứ không phải hạng tầm thÆ°á»ng.
Sở dÄ© Mạch Cấn lá»™ vẻ kinh hãi là vì Võ Băng Hà m lai lịch nhÆ° thế sao lại Ä‘Æ°á»ng xa lặn lá»™i đến đây kiếm má»™t chà ng thiếu niên chÆ°a có tiếng tăm gì? Lão há»i :
- Vừa rồi Ương Thần nháºn lầm chú nhỠđây là ngÆ°á»i cùng phe vá»›i Chức Nghiệp Kiếm Thủ, nhÆ°ng theo nháºn xét của lão phu lại tá»±a hồ không đúng. Äiá»u mà lão phu không hiểu là vì duyên cá»› gì chú nhá» lại dấn thân và o chốn thị phi nà y?
Lão đặc biệt nhấn mạnh hai chữ “nháºn lầmâ€.
Triệu TỠNguyên đáp :
- Xin miá»…n cho tại hạ khá»i trả lá»i vấn Ä‘á» nà y!
Mạch Cấn khác nà o mÅ©i đụng phải Ä‘inh, không khá»i tức mình, nhÆ°ng lão là ngÆ°á»i thâm hiểu thế cố nên nhẫn nại được, mừng giáºn không để lá»™ ra ngoà i mặt.
Bất thình lình tiếng bước chân nhộn nhịp trước xa sau gần. Một đại hán võ phục đứng tuổi từ trong trang đội mưa thở ra hồng hộc hô :
- Sư phụ! Sư phụ...
Mạch Cấn chau mà y há»i :
- Việc gì mà hoang mang thế?
Äại hán võ phục vừa thở vừa nói :
- Sư phụ hãy coi đây...
Gã mở bà n tay ra trong có đặt một mũi tên nhỠmà u đen hình tam giác.
Mạch Cấn cầm lấy mũi tên coi thì thấy nó tựa hồ chế bằng thủy tinh lấp loáng có ánh sáng. Sắc mặt lão biến đổi, miệng lẩm bẩm :
- Vụ nà y là thế nà o đây?
Võ Băng Hà m vừa nhìn thấy mũi tên cũng thay đổi sắc mặt, nà ng khẽ la một tiếng kinh ngạc :
- Ô hay!
Cặp mắt nà ng nhìn chằm chặp và o mũi tên nhỠtrong tay Mạch Cấn.
Hán tỠvõ phục ấp úng nói :
- Äệ tá» toan và o háºu viện nghỉ má»™t chút thì thấy mÅ©i tên cắm ở thân cây...
Mạch Cấn tá»±a hồ chÆ°a nghe thấy lá»i gã nói, miệng lão vẫn lẩm bẩm :
- Lão phu tháºt không hiểu. Vụ nà y là thế nà o đây?
Mặt lão xám như tro tà n. Võ Băng Hà m nói :
- Mạch trang chúa! Trang chúa lại có chuyện rắc rối ư?
Mạch Cấn ngÆ°á»i run bần báºt, không nghÄ© gì đến còn có Võ Băng Hà m và Triệu Tá» Nguyên đứng bên cạnh. Vẻ mặt bâng khuâng, lão Ä‘i theo đại hán võ phục và o nhà .
Triệu Tá» Nguyên từ nẫy tá»›i giá» không nói gì, chà ng nhìn bóng sau lÆ°ng Mạch Cấn loạng choạng bÆ°á»›c Ä‘i, trên môi lá»™ má»™t nụ cÆ°á»i bà hiểm.
|
18-07-2008, 03:06 PM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
ÄOẠN KIẾM THÙ
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: vnthuquan
Hồi 12
Nỗi lòng u ẩn của Võ Băng Hà m
Võ Băng Hà m vừa quay đầu lại chợt nhìn thấy Triệu Tá» Nguyên lá»™ vẻ kỳ quái, trong đầu óc nà ng thoáng qua má»™t ý nghÄ©, hất hà m há»i :
- Phải chăng đó là của ngươi?
Triệu Tá» Nguyên chấn Ä‘á»™ng tâm thần, nhÆ°ng chà ng khôi phục ngay vẻ tá»± nhiên há»i lại :
- Cô nÆ°Æ¡ng há»i váºy là nghÄ©a là m sao?
Võ Băng Hà m ra chiá»u nghi hoặc, song cÅ©ng không căn vặn nữa.
Triệu TỠNguyên trong lòng hồi hộp nghĩ thầm :
- “Tâm tÆ° ả nà y quả là tế nhị. Vừa rồi ả lá»™ vẻ kinh nghi, may mà ta để lệnh tiá»…n lại chÆ°a ai phát giác. Từ nay ta phải cẩn tháºn lắm má»›i được.â€
Võ Băng Hà m tuy nghi ngá» mÅ©i lệnh tiá»…n kia có thể do Triệu Tá» Nguyên để lại nhÆ°ng nà ng lại nghÄ© cái đó không lấy gì là m chắc, chÃnh nà ng cÅ©ng không tin nhÆ° váºy, liá»n bá» qua mối nghi hoặc nà y. Nà ng trở lại vấn Ä‘á» cÅ© há»i :
- Bây giá» chúng ta hãy bà n vá» câu chuyện chÃnh thức đã. NgÆ°Æ¡i có Æ°ng thuáºn là m việc đó cho bản cô nÆ°Æ¡ng không?
Triệu TỠNguyên đáp :
- Cô nương bảo tại hạ là m một việc mà thủy chung chưa cho hay nội dung việc đó thì tại hạ biết đáp thế nà o?
Võ Băng Hà m cúi đầu không nói gì, dÆ°á»ng nhÆ° đầu óc nà ng Ä‘ang chìm đắm và o những luồng tÆ° tưởng mông lung. Hồi lâu nà ng má»›i há»i :
- Triệu Tá» Nguyên! NgÆ°á»i có vui lòng đến Thái Chiêu bảo má»™t chuyến không?
Ba chữ Thái Chiêu bảo vừa lá»t và o tai. Triệu Tá» Nguyên không khá»i kÃch Ä‘á»™ng trong lòng, ấp úng đáp :
- Cô nương... cô nương nói rõ lại một lần nữa.
Võ Băng Hà m lÆ°á»m chà ng má»™t cái rồi há»i :
- Bản cô nÆ°Æ¡ng há»i ngÆ°Æ¡i có nguyện ý đến là m thượng tân mấy bữa ở Thái Chiêu bảo không?
Lần nà y nà ng nói dằn từng tiếng rất rõ rà ng, Triệu Tá» Nguyên biết là mình nghe không lầm, phải cố gắng trấn tÄ©nh tâm thần, há»i lại :
- Cô nương cho biết vì lý do gì?
Võ Băng Hà m đáp :
- Tạm thá»i chÆ°a cho ngÆ°Æ¡i hay được. NgÆ°Æ¡i hãy theo ta!
Äoạn nà ng trở gót nhẹ bÆ°á»›c tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Triệu Tá» Nguyên đứng ngẩn ngÆ°á»i ra Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng. Trăm ngà n ý nghÄ© nổi lên nhÆ° sóng cồn trong đầu óc chà ng mà toà n là những tÆ° tưởng có liên quan máºt thiết tá»›i Thái Chiêu bảo.
Mãi đến khi Võ Băng Hà m và o khu rừng ráºm ở phÃa trÆ°á»›c dắt ra hai tuấn mã, Triệu Tá» Nguyên má»›i nhÆ° ngÆ°á»i trong má»™ng choà ng tỉnh giấc, láºt Ä‘áºt cất bÆ°á»›c tiến lại nói :
- Cô nương đã chuẩn bị từ trước.
Võ Băng Hà m mặt lạnh như băng sương cất tiếng giục :
- Lên ngựa đi!
Triệu Tá» Nguyên theo lá»i nhảy lên lÆ°ng ngá»±a, Võ Băng Hà m cÅ©ng xoay mình nhảy lên theo rồi lạnh lùng bảo chà ng :
- NgÆ°Æ¡i đừng có ý nghÄ© trốn chạy, nên biết con ngá»±a của bản cô nÆ°Æ¡ng tốc Ä‘á»™ kinh ngÆ°á»i muốn Ä‘uổi bắt ngÆ°Æ¡i lúc nà o cÅ©ng được. NgÆ°Æ¡i không tin thì chạy thá» Ä‘i coi.
Dứt lá»i nà ng giá»±t cÆ°Æ¡ng cho ngá»±a chạy.
Triệu Tá» Nguyên tung ngá»±a theo sau. Äôi ngá»±a chạy trên con Ä‘Æ°á»ng lá»›n trÆ°á»›c trang. Chỉ trong khoảnh khắc đã bá» trang viện má»™t quãng rất xa.
Lúc nà y trá»i mÆ°a vừa tạnh, mãnh trăng lưỡi liá»m lÆ¡ lá»ng trên không chiếu xuống muôn váºt dÆ°á»›i trần gian. Ngá»n gió đêm vi vút thổi, thỉnh thoảng xen và o tiếng chim kêu xà o xạc để phá tan bầu không khà tÄ©nh mịch, đồng thá»i khiến cho vùng hoang dã bát ngát thêm vẻ thê lÆ°Æ¡ng.
Triệu Tá» Nguyên Ä‘á»™t nhiên cảm thấy trong lòng xao xuyến. Từ ngà y chà ng bắt đầu len lá»i và o chốn giang hồ cho đến nay đã gặp nhiá»u cảnh nguy biến khôn lÆ°á»ng và chà ng Ä‘á»u thoát được, bây giá» lòng chà ng không khá»i hồi há»™p, nhất là phải chạm trán vá»›i con ngÆ°á»i cháºp chá»n nhÆ° ma quá»· hiện hình là Võ Băng Hà m cứ quấn quýt lấy chà ng.
Triệu TỠNguyên chép miệng nghĩ thầm :
- “Thị là con ngÆ°á»i đẹp nhÆ° váºy mà cá» chỉ cùng ăn nói lại tá» ra cá»±c kỳ lạnh lẽo, không ai muốn tá»›i gần. Cổ nhân đã nói “Xà Yết mỹ nhân†(ngÆ°á»i đẹp rắn rết) tức là ả nà y đây.â€
Äi được má»™t quãng, Ä‘Æ°á»ng bằng phẳng hÆ¡n. Triệu Tá» Nguyên quả cảm thấy tốc Ä‘á»™ con ngá»±a của chà ng cưỡi so vá»›i con ngá»±a của Võ Băng Hà m có phần cháºm chạp hÆ¡n. Vì thế thỉnh thoảng Võ Băng Hà m lại phải cho ngá»±a Ä‘i thong thả để khá»i bá» chà ng lại phÃa sau. Hiển nhiên nà ng có ý an bà i nhÆ° váºy để chà ng thủ tiêu ý nghÄ© trốn chạy. Ngá»±a Ä‘i và o cánh đồng bằng, Võ Băng Hà m quay đâu lại nhìn Triệu Tá» Nguyên há»i :
- Triệu TỠNguyên! Có phải ngươi đúng là hỠTriệu?
Triệu Tá» Nguyên ngạc nhiên há»i :
- DÄ© nhiên tại hạ há» Triệu. Sao cô nÆ°Æ¡ng lại há»i thế?
Võ Băng Hà m hừ một tiếng đáp :
- Cái đó sau nà y rồi ngươi sẽ biết.
Triệu TỠNguyên không sao nghĩ ra được ý tứ câu nói của nà ng. Nhưng chà ng cũng im tiếng.
Võ Băng Hà m lại há»i :
- Ngươi có biết bản cô nương dẫn ngươi đến chỗ nà o không?
Triệu TỠNguyên đáp :
- Tại hạ biết rồi!
Võ Băng Hà m lại há»i :
- Ngươi thỠnói nghe xem địa phương nà o?
Triệu TỠNguyên đáp :
- Dĩ nhiên là đến Thái Chiêu bảo.
Võ Băng Hà m nói :
- Bản cô nương cô chừng ngươi cũng không đến nỗi ngốc quá mà sao lúc ban đầu lại ngớ ngẩn khiến ai cũng phải bực mình.
Ngá»±a chạy rất lẹ. Chỉ trong chốc lát đã vượt qua khu đồng bằng khi và o trong rừng ráºm.
Lại Ä‘i chừng ná»a giá» chợt thấy trên lối tắt trong rừng có hai bóng ngÆ°á»i sóng vai chạy nhÆ° bay tá»›i nÆ¡i. Khi đến gần, ngÆ°á»i mé hữu nghe tiếng vó ngá»±a liá»n quay đầu lại, nhÆ°ng Triệu Tá» Nguyên đã nhìn rõ mặt, bất giác trái tim chà ng Ä‘áºp thình thình. Chà ng máy môi toan gá»i nhÆ°ng chÆ°a kịp lên tiếng thì Võ Băng Hà m khẽ quát :
- Tô Kế Phi! Hãy dừng bước!
Äại hán nà y chÃnh là Tô Kế Phi mà Triệu Tá» Nguyên đã gặp trong nhà máºt thất.
Tô Kế Phi nghe tiếng quát liá»n cùng đồng bạn dừng bÆ°á»›c quay lại nói :
- Té ra là Võ cô nương. Lâu nay tại hạ chưa được gặp.
Võ Băng Hà m mặt lạnh nhÆ° tiá»n há»i :
- Các hạ trốn khá»i nhà máºt thất tại LÆ°u HÆ°Æ¡ng viện từ hồi nà o?
Tô Kế Phi cÆ°á»i khanh khách đáp :
- Võ cô nÆ°Æ¡ng nặng lá»i quá! Tô má»— không phải là tù nhân ở dÆ°á»›i thá»m lệnh tôn, váºy muốn Ä‘i đâu thì Ä‘i chứ ngÆ°á»i khác là m chủ thế nà o được?
Võ Băng Hà m nói :
- TrÆ°á»›c nay những ngÆ°á»i đã đến LÆ°u HÆ°Æ¡ng viện chẳng ai ra được nữa.
Bản cô nÆ°Æ¡ng muốn biết các hạ đã ở trong máºt thất lâu nhÆ° váºy sao còn thoát ra được.
Tô Kế Phi trầm ngâm một chút rồi đáp :
- Nếu Tô má»— nói là Lý CÆ¡ ở Äông SÆ°Æ¡ng không còn ma lá»±c quyến rÅ© được Tô má»— thì cô nÆ°Æ¡ng có tin không?
Võ Băng Hà m kinh ngạc lắc đầu nói :
- Nhất định không thể thế được. Trừ khi các hạ có ý định và o Lưu Hương viện để mưu đồ chuyện gì thì mới không bị Lý Cơ là m cho mê hoặc...
Nà ng dừng lại một chút rồi tiếp :
- Các hạ không bị chìm đắm và o Ä‘Æ°á»ng nữ sắc mà lại cam chịu ở trong máºt thất má»™t khoảng thá»i gian khá lâu thì tất có má»™t chuyện mÆ°u đồ gì khác.
Tô Kế Phi bị Võ Băng Hà m nói toạc tâm sá»± mình không khá»i biến sắc. Hắn không biết phản ứng bằng cách nà o liá»n xoay mình Ä‘i ngay.
Võ Băng Hà m quát :
- Äứng lại!
Tô Kế Phi dừng bÆ°á»›c lại má»™t chút há»i :
- Võ cô nÆ°Æ¡ng còn Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Võ Băng Hà m trá» tay và o ngÆ°á»i Ä‘i bên Tô Kế Phi nói :
- Sao các hạ không giới thiệu ông bạn nà y cho ta biết?
NgÆ°á»i kia nghe nói từ từ quay đầu lại thì ra má»™t lão già . Mé bên trái trán lão có má»™t vết Ä‘ao rất sâu mà đỠthẫm, cặp mắt lão nhá» ti hÃ.
Võ Băng Hà m há»i :
- Äại danh lão trượng là gì?
Lão mặt sẹo khẽ đáp :
- Lão phu là ngÆ°á»i thôn dã chẳng có chi đáng để cô nÆ°Æ¡ng hạ vấn.
Võ Băng Hà m nhìn kỹ vết sẹo trên trán lão già một lúc rồi nói :
- Gia phụ đã từng miêu tả hình dáng lão trượng và vết đao trên trán là một dấu hiệu rõ rệt...
Lão mặt sẹo hắng đặng má»™t tiếng tá»±a hồ để cắt đứt lá»i nói của Võ Băng Hà m, nhÆ°ng nà ng không chịu dừng lại nói tiếp :
- Nếu tiện nữ đoán không lầm thì lão trượng là Tổng quản HỠPhụng Tiên của cố Triệu Phi Tinh, Bảo chúa Thái Chiêu bảo trước đây hơn hai chục năm.
Lão mặt sẹo loạng choạng lùi lại một bước đáp :
- Nhãn quan cô nương quả là lợi hại!
Triệu TỠNguyên nghe nói cũng chấn động trong lòng. Bất giác chà ng đưa mắt ngó lão mặt sẹo mấy lần.
Lão mặt sẹo tức HỠPhụng Tiên nói :
- Nếu cô nÆ°Æ¡ng không còn có Ä‘á»u gì khác thì lão phu xin cáo từ.
Võ Băng Hà m lạnh lùng đáp :
- Các vị muốn đi cũng không được nữa.
Há» Phụng Tiên sa sầm nét mặt, vết sẹo trên trán biến thà nh mà u tÃm.
Tô Kế Phi Ä‘Æ°a mắt ngó triệu Tá» Nguyên dùng phép truyá»n âm nháºp máºt nói :
- Lão phu sở dÄ© rá»i khá»i LÆ°u HÆ°Æ¡ng viện là vì đã tìm ra được manh mối có liên quan đến vụ Triệu bảo chúa bị hại. Công tá» muốn biết rõ ná»™i tình thì sau đây má»™t tháng lên đỉnh núi Thủ DÆ°Æ¡ng, lão phu cùng Há» lão tạm thá»i trú ngụ tại trong má»™t canh nhà tranh.
Triệu Tá» Nguyên khẽ gáºt đầu tá» ra đã nghe rõ câu nói của há» Tô.
Lúc nà y Võ Băng Hà m đã tung ngá»±a lại đứng chắn giữa Ä‘Æ°á»ng. Há» Phụng Tiên há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng không nhÆ°á»ng lối cho bá»n lão phu Æ°?
Võ Băng Hà m đáp ngay :
- Äúng thế!
Nà ng nói đoạn móc trong túi áo ra một cái ống nhỠsắc đen.
Tô Kế Phi nhanh mắt trông thấy há»i ngay :
- Cô nÆ°Æ¡ng muốn phóng tÃn hiệu để liên lạc vá»›i bá»n thuá»™c hạ ở dịch đình chăng?
Võ Băng Hà m Ä‘ang định đốt ống lá»a truyá»n tin thì Tô Kế Phi bá»—ng gầm lên :
- Hãy tiếp chưởng của tại hạ!
ChÆ°a dứt lá»i hắn đã phóng chưởng đánh tá»›i.
Võ Băng Hà m không ngá» Tô Kế Phi Ä‘á»™ng thủ má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t, nà ng không kịp Ä‘á» phòng Ä‘Ã nh bỠống tÃn hiệu xuống đất, vung bà n tay ngá»c lên đón đỡ.
Tô Kế Phi phát giác ra nà ng vừa phất tay má»™t cái thì chẳng những chưởng lá»±c của hắn bị hóa giải hết mà bao nhiêu đại huyệt trong toà n thân Ä‘á»u bị uy hiếp.
Bất giác hắn sợ run. Tô Kế Phi muốn lùi lại để né tránh nhưng không thể được, đà nh khẽ quát một tiếng rồi không chỠchiêu thức của đối phương đánh tới đã thay đổi phương vị liên tục tấn công bốn năm chiêu.
Những phát chưởng liên hoà n của Tô Kế Phi cá»±c kì thần tốc mà hắn váºn đầy đủ kình lá»±c, song Võ Băng Hà m vẫn coi nhÆ° không. Nà ng thủng thẳng nhảy xuống ngá»±a rồi vung bà n tay ngá»c má»™t cách ung dung xoay quanh má»™t vòng.
Tô Kế Phi tuy chưởng lá»±c hùng háºu mà nhÆ° đá liệng xuống biển mất tăm, chẳng thấy tăm hÆ¡i gì.
Triệu Tá» Nguyên đứng bà ng quan không khá»i ngấm ngầm kinh hãi, vì chà ng biết Tô Kế Phi là tay hảo thủ báºc nhất nổi danh võ lâm, công lá»±c cao thâm khôn lÆ°á»ng. Hôm trÆ°á»›c ở trong nhà máºt thất hắn đã vung tay phá tan “Äà Äao chưởng†của Äinh Vi Lá»— thì chưởng lá»±c của hắn đã đến trình Ä‘á»™ thần sầu quá»· khốc. Không ngá» bây giá» chưởng lá»±c của hắn lại bị cô gái nhá» tuổi ra chiêu há»i hợi cÅ©ng đủ giải trừ. Chà ng khiếp sợ đến ngẩn ngÆ°á»i ra.
Lại nghe Tô Kế Phi lên tiếng :
- Công phu tuyệt hảo!
Äồng thá»i hắn phóng chưởng ra nhÆ° gió, thân hình nhảy vá»t lên không. Tay trái hắn mượn thế xoay lại má»™t cái đã phóng ra chiêu tuyệt kỹ Ä‘á»™c môn là “Phi Vân tháºp bát chưởngâ€.
“Phi Vân tháºp bát chưởng†vừa phóng ra, chưởng phóng rÃt lên vù vù ở không gian, khà thế mãnh liệt phi thÆ°á»ng.
Võ Băng Hà m thấy đối phÆ°Æ¡ng tấn công à o ạt, quả nhiên không dám đón tiếp mà phải vá»t ngÆ°á»i lùi lại năm sáu bÆ°á»›c.
Tô Kế Phi không rượt theo, thu chưởng vỠnói :
- Tô mỗ xin cáo biệt!
Rồi hắn gá»i Há» Phụng Tiên băng mình chạy Ä‘i vá»t qua đỉnh đầu Võ Băng Hà m. Chá»›p mắt đã ra xa ngoà i mÆ°á»i trượng.
Võ Băng Hà m la lên :
- Hãy khoan!
Nà ng toan tung mình rượt theo nhÆ°ng lại sợ Triệu Tá» Nguyên thừa cÆ¡ trốn mất, Ä‘Ã nh giÆ°Æ¡ng mắt lên nhìn bóng sau lÆ°ng hai ngÆ°á»i mất hút và o trong bóng đêm.
Võ Băng Hà m quay lại nhìn Triệu TỠNguyên bằng cặp mắt tức tối, tựa hồ chà ng là nguyên nhân để cho Tố Kế Phi và HỠPhụng tiên trốn thoát. Nà ng khiến răng nói :
- Chỉ tại thằng lá»i nà y là m cản trở công việc của bản cô nÆ°Æ¡ng.
Nà ng vung tay phải lên tát Triệu tỠNguyên đánh “bốp†một cái.
Triệu TỠNguyên thấy mặt nóng rát, miệng ứa máu tươi, chà ng phẫn nộ đến cùng cực, những muốn gầm lên :
- Mi khinh ngÆ°á»i quá lắm!
NhÆ°ng chà ng chợt thấy đối phÆ°Æ¡ng mặt lạnh nhÆ° tiá»n, liá»n gắng gượng khôi phục lại vẻ bình tÄ©nh nghÄ© thầm :
- “Bất luáºn thế nà o ta cÅ©ng không địch ná»—i thị, ta nổi nóng vô Ãch. Ngà y trÆ°á»›c Hà n TÃn anh hùng nhÆ° váºy mà còn chịu cái nhục luồn khố, chẳng lẽ ta không dằn nổi mối tức giáºn trong lòng.â€
Nghĩ tới đây, chà ng từ từ hạ tay xuống.
Võ Băng Hà m há»i móc :
- Bản cô nÆ°Æ¡ng muốn coi ngÆ°Æ¡i có dám Ä‘á»™ng thủ hay không? Kể ra ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết Ä‘iá»u đấy...
Nà ng Ä‘ang nói bá»—ng nhiên ngừng lại vì phát giác ra Triệu Tá» Nguyên tuy lá»™ vẻ buồn rầu nhÆ°ng không giấu nổi thái Ä‘á»™ quáºt cÆ°á»ng, chà khà hiên ngang, khiến nà ng sinh lòng kÃnh ngưỡng. Những lá»i nói khắc bạc khinh khi đã ra đến cá»a miệng liá»n dừng lại.
Võ Băng Hà m mÆ¡ mà ng ngó Triệu Tá» Nguyên. ChÃnh nà ng cÅ©ng không hiểu rõ mối tình cảm rất phức tạp trong lòng mình. Sau má»™t lát nà ng má»›i thở dà i nói :
- Chúng ta lại tiếp tục thượng lộ.
Nà ng từ từ nhảy lên ngá»±a rồi thúc vế và o bụng con váºt cho nó lao vá» phÃa trÆ°á»›c.
Triệu Tá» Nguyên thấy Võ Băng Hà m chợt nóng, chợt lạnh, thì không khá»i buồn lòng. Chà ng cÅ©ng giáºt cÆ°Æ¡ng cho ngá»±a chạy.
Hai ngÆ°á»i xuyên qua khu rừng ráºm, địa thế dần dần lên cao. Khi tá»›i triá»n núi, Võ Băng Hà m dừng cÆ°Æ¡ng ngá»±a nói :
- Thái Chiêu bảo trên sÆ°á»n núi phÃa trÆ°á»›c cách đây không đầy năm dặm...
Triệu TỠNguyên định thần nhìn quanh bốn mặt thì thấy núi non chót vót. Xa xa đã nhìn thấy bóng tòa cổ bảo thấp thoáng nhô lên như một hòn đảo mà cũng giống một con thú khổng lồ ẩn nấp. Giữa lúc đêm khuya phong cảnh cà ng âm thầm lạnh lẽo.
Võ Băng Hà m nói :
- Từ giỠtrở đi, một mình ngươi tìm cách trà trộn và o trong bảo.
Thị tuyến của Triệu Tá» Nguyên dừng lại trên tòa cổ bảo, lòng chà ng xúc Ä‘á»™ng vô cùng thà nh ra Võ Băng Hà m nói câu gì cÅ©ng chẳng lá»t và o tai chà ng.
Chà ng lẳng lặng tự chủ :
- “Ta đã trở vỠđến Thái Chiêu bảo. Vụ công án ngà y trÆ°á»›c có thể dần dần khám phá ra được...â€
Võ Băng Hà m thấy chà ng ngÆ¡ ngẩn lại nổi cÆ¡n tức giáºn há»i :
- Gã ngốc nà y! Ngươi đã nghe thấy ta nói gì chưa?
Triệu tá» Nguyên Ä‘á»™t nhiên nhÆ° ngÆ°á»i choà ng tỉnh giấc, liá»n nở nụ cÆ°á»i cầu tà i tỠý xin lá»—i đáp :
- Xin cô nương nói lại cho nghe một lượt.
Võ Băng Hà m hằn há»c khẽ giáºm chân nói :
- Ta chỉ dẫn ngươi tới đây thôi. Từ giỠmột mình ngươi tiến và o cổ bảo.
TrÆ°á»›c khi ngÆ°Æ¡i Ä‘á»™ng thân, ta nhắc ngÆ°Æ¡i má»™t Ä‘iá»u...
Triệu TỠNguyên giục :
- Xin Võ cô nương nói cho nghe.
Võ Băng Hà m trầm ngâm tựa hồ sắp xếp tư tưởng lại rồi nói :
- Äầu tiên là ngÆ°Æ¡i cần hiểu rõ ná»™i tình trong cổ bảo. Chủ nhân Thái Chiêu bảo là má»™t cao nhân nổi danh trong võ lâm tên gá»i là Triệu Phi Tinh. Hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c Triệu Phi Tinh bị kẻ thù mÆ°á»›n Chức Nghiệp Kiếm Thủ hạ sát.
Triệu TỠNguyên nghĩ bụng :
- “Vụ nà y ta đã biết rồi, hà tất thị phải nói nữa?â€
Tuy bụng nghĩ thế nhưng không nói ra miệng.
Võ Băng Hà m lại nói tiếp :
- Triệu Phi Tinh chết rồi. Con gái y là Triệu Nhị Lan cùng chồng là Trung Châu Nhất Kiếm Kiá»u NhÆ° San xa chạy cao bay. Tòa cổ bảo thà nh nÆ¡i bá» hoang.
Sau trên chốn giang hồ lại có tin đồn Kiá»u NhÆ° San bị chết vá» lưỡi kiếm của Chức Nghiệp Kiếm Thủ ở Thúy Hồ. Từ đó Nhị Lan sống chết thế nà o không ai hiểu rõ...
Triệu Tá» Nguyên nghe tá»›i đây cảm thấy bầu máu nóng trong ngá»±c sủi lên sùng sục. Chà ng không nhẫn nại được, giÆ¡ tay lên nắm tóc mà giá»±t tháºt mạnh.
Mặt chà ng lộ vẻ đau khổ vô cùng.
Võ Băng Hà m thấy váºy lấy là m kỳ liá»n há»i :
- Ngươi là m sao thế?
Triệu TỠNguyên hồi lâu mới đáp :
- Không sao cả. Cô nương nói nữa đi!
Võ Băng Hà m tuy sanh lòng ngá» vá»±c vá» cá» Ä‘á»™ng của chà ng nhÆ°ng cÅ©ng không tiện há»i nhiá»u. Äoạn nà ng kể tiếp :
- Thái Chiêu bảo đang ở trong tình trạng hoang phế thì ba năm trước đây lại có chủ mới. Theo ta biết thì chủ mới nà y hỠYên, còn tên gì không rõ.
Triệu TỠNguyên động tâm nghĩ thầm :
- “Há» Yên Æ°? Äêm qua lão áo Ä‘oạn tÃa và o Mạch phủ. Lão Bạch bà o kêu hắn bằng “Lão Yênâ€. Phải chăng há» Yên đó?â€
Chà ng đang ngẫm nghĩ thì Võ Băng Hà m lại nói tiếp :
- Những Ä‘iá»u ta nói đây Ä‘á»u có liên quan đến hà nh Ä‘á»™ng của ngÆ°Æ¡i ở trong cổ bảo. Váºy ngÆ°Æ¡i cần nhá»› cho kỹ.
Triệu Tá» Nguyên gáºt đầu há»i :
- Cô nương vẫn chưa nói rõ công việc mà tại hạ phải là m cho cô nương là việc gì?
Võ Băng Hà m cúi đầu xuống trầm ngâm má»™t lúc dÆ°á»ng nhÆ° để quyết định có nên nói ra hay không. Lâu lâu nà ng hạ thấp giá»ng xuống nói dằn từng tiếng :
- NgÆ°Æ¡i trà trá»™m và o cổ bảo rồi thì việc đầu tiên là tìm cách thân cáºn vá»›i vị tiểu thÆ° con Bảo chúa và phải ráng gây hảo cảm vá»›i cô ta...
Nà ng nói tá»›i đây liá»n phát giác ra trong ná»™i tâm có Ä‘iá»u mâu thuẫn là nà ng ngấm ngầm hy vá»ng Triệu Tá» Nguyên cá»± tuyệt lá»i yêu cầu của mình má»›i tháºt là kỳ.
Triệu tá» Nguyên ngÆ¡ ngác há»i :
- Tại hạ tưởng cô nÆ°Æ¡ng sai Ä‘i là m việc gì nguy hiểm đến tÃnh mạng nên cố tình ép uổng. Chẳng ngá» cô nÆ°Æ¡ng lại bảo là m công việc hoang Ä‘Æ°á»ng...
Võ Băng Hà m “hừ†má»™t tiếng rồi há»i :
- Sao? NgÆ°Æ¡i không chịu nghe lá»i ta chăng?
Triệu Tá» Nguyên há»i lại :
- Cô nương không nói giỡn chứ?
Võ Băng Hà m háºm há»±c đáp :
- Lúc nà y ai hÆ¡i đâu mà nói giỡn vá»›i ngÆ°Æ¡i? Äừng rÆ°á»m lá»i nữa!
Triệu TỠNguyên nghĩ bụng :
- “Bây giá» là cÆ¡ há»™i rất tốt cho ta và o Thái Chiêu bảo, nếu ta cá»± tuyệt thì không biết đối phÆ°Æ¡ng còn hà nh hạ cho tá»›i bao giá»? Xem chừng vụ nà y rất vi diệu, sức ngÆ°á»i không thể miá»…n cưỡng được. Dù ta Æ°ng chịu hay không cÅ©ng chẳng có gì đảm bảo.â€
Chà ng nghÄ© tá»›i đây liá»n đáp :
- Tại hạ không có ý kiến, váºy cô nÆ°Æ¡ng bảo sao tại hạ cÅ©ng Æ°ng chịu.
Võ Băng Hà m đột nhiên trong lòng nảy ra một cảm giác khó hiểu. Nà ng thấy khó chịu trong lòng mà không phân rõ được vì đố kỵ hay vì mối tình cảm nà o khác.
Triệu Tá» Nguyên lại há»i :
- Rồi sau tại hạ phải là m gì?
Võ Băng Hà m mặt lạnh nhÆ° tiá»n đáp :
- Sau mÆ°á»i ngà y ta trở lại đây rồi sẽ chỉ thị cho ngÆ°Æ¡i phải là m gì.
Nà ng nghÄ© trăm phÆ°Æ¡ng nghìn kế yêu cầu Triệu Tá» Nguyên là m cho việc nà y. Bây giá» Triệu Tá» Nguyên đã Æ°ng chịu, đáng lý nà ng phải lấy là m thá»a mãn và hoan há»·, ngỠđâu nà ng lại có cảm giác khó chịu thì còn trá»i nà o hiểu được?
Triệu Tá» Nguyên há»i :
- Bây giỠtại hạ đi được chưa?
Võ Băng Hà m đáp :
- Khoan đã!
Nà ng vung tay má»™t cái. Äá»™t nhiên má»™t bóng Ä‘en ở bên mình nà ng bay vá»t lên.
Triệu Tá» Nguyên vừa nháºn ra là cái roi da, đã cảm thấy luồng kình phong lÆ°á»›t và o mặt.
Thân roi tá»±a hồ con trÆ°á»ng xà quấn lấy đầu và cổ há»ng chà ng. Chà ng liá»n cảm thấy tức ngá»±c cÆ¡ hồ nghẹt thở. NhÆ°ng chà ng vẫn lá»™ vẻ thản nhiên chẳng sợ hãi gì, trầm giá»ng há»i :
- Cô nương lại hà nh hạ tại hạ là có dụng ý gì?
Võ Băng Hà m thừ mặt ra rung tay thu roi da vá», nghÄ© thầm trong bụng :
- “Ta muốn cảnh cáo gã không được sinh mối hảo cảm vá»›i cô gái há» Yên, nhÆ°ng câu nà y ở miệng mình nói ra là m sao cho tiện?â€
Triệu Tá» Nguyên không phát giác ra mối tâm sá»± biến hóa trong lòng đối phÆ°Æ¡ng mà chỉ ngấm ngầm cảm thấy nà ng hỉ ná»™ thất thÆ°á»ng, yêu ghét không nhất định khiến ngÆ°á»i ta chẳng biết thế nà o mà lÆ°á»ng.
|
18-07-2008, 04:02 PM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
ÄOẠN KIẾM THÙ
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: vnthuquan
Hồi 13
Triệu TỠNguyên và o Thái Chiêu bảo
Triệu TỠNguyên xoay mình đi ngay, lòng chà ng lắm sự chồng chất.
Vừa bÆ°á»›c Ä‘i được hÆ¡n trượng, bá»—ng chà ng cảm thấy bên mình có luồng gió nhẹ lÆ°á»›t qua. Võ Băng Hà m đã vượt lên trÆ°á»›c đón Ä‘Æ°á»ng.
Triệu Tá» Nguyên há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng còn Ä‘iá»u chi muốn nói?
Võ Băng Hà m lạnh lùng đáp :
- Ta quên nhắc ngÆ°Æ¡i má»™t Ä‘iá»u.
Triệu Tá» Nguyên há»i :
- Äiá»u gì?
Võ Băng Hà m đáp :
- Con gái Bảo chúa tên gá»i Yên Lăng Thanh. Cái đó chắc ngÆ°Æ¡i biết rồi.
Triệu TỠNguyên đáp :
- Tại hạ có biết. Cảm ơn cô nương nhắc lại cho nghe.
Võ Băng Hà m tránh sang bên Ä‘Æ°á»ng. Triệu Tá» Nguyên lại rảo bÆ°á»›c tiến vá» phÃa trÆ°á»›c. Võ Băng Hà m lặng lẽ nhìn chà ng Ä‘i đã xa rồi, vẫn đứng yên không nhúc nhÃch.
Lúc nà y mảnh trăng từ trong đám mây ló ra má»™t ná»a chiếu là n sáng bạc và o ngÆ°á»i nà ng thì thấy nà ng khác nà o má»™t pho tượng đá, không còn sinh khà nữa.
Mãi tá»›i khi bóng Triệu Tá» Nguyên mất hút, nà ng má»›i sá»±c nhá»› ra là sao không há»i chà ng vì lẽ gì đã biết trÆ°á»›c cô gái há» Yên kia?
Võ Băng Hà m bần thần nhảy lên lÆ°ng ngá»±a theo Ä‘Æ°á»ng cÅ© trở vá», tâm hồn hoảng hốt...
DÆ°á»›i ánh trăng lạnh lẽo, Triệu Tá» Nguyên rảo bÆ°á»›c tiếp tục tiến vá» phÃa trÆ°á»›c. Tòa cổ bảo Ä‘en sì ở phÃa xa xa tá»±a hồ dang tay ra để chỠđón chà ng.
Triệu Tá» Nguyên vượt qua hà ng rà o vừa bÆ°á»›c chân lên sÆ°á»n núi thì Ä‘á»™t nhiên có tiếng quát há»i :
- Ai?
Triệu Tá» Nguyên biết là mình đã đụng phải má»™t trạm mai phục ở chung quanh cổ bảo. Cặp lông mà y của chà ng dÆ°Æ¡ng lên, trÆ°á»›c mắt có bóng ngÆ°á»i thấp thoáng. Cách chừng năm bÆ°á»›c vá» phÃa trÆ°á»›c ba hán tá» mặc võ phục đứng thà nh chữ nhất, đồng thanh quát :
- Ai đó? Hãy dừng bÆ°á»›c để trả lá»i!
Triệu Tá» Nguyên há»i lại :
- Phải chăng các vị là tráng đinh trong Thái Chiêu bảo?
Hán tỠđứng giữa đáp :
- Phải rồi.
Triệu TỠNguyên nói :
- Hay lắm! Tại hạ muốn và o quà bảo, váºy xin các vị dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Hán tá» võ phục ngắm Triệu Tá» Nguyên má»™t lúc rồi cÆ°á»i lạt há»i :
- Cổng bảo đóng rồi. Các hạ là ai?
Triệu TỠNguyên ngần ngừ một chút, đáp :
- NhỠcác hạ thông báo với tiểu thư có Triệu TỠNguyên cầu kiến.
Äại hán võ phục ngạc nhiên đáp :
- Có lý nà o ná»a đêm khách đến thăm thăm há»i? Biết Ä‘iá»u thì vá» Ä‘i!
Triệu TỠNguyên chau mà y nói :
- Tại hạ cần và o bảo có việc. Các hạ không chịu dẫn Ä‘Æ°á»ng thì tại hạ chỉ còn cách tá»± Ä‘á»™ng tiến thẳng và o.
Hán tá» võ phục mé hữu cÆ°á»i lạt há»i :
- Ngươi định sấn và o ư?
Triệu TỠNguyên không nói gì, lỠđi như không nghe tiếng.
Hán tỠvõ phục lại nói :
- Ta khuyên ngÆ°Æ¡i trở vá». Nếu không thì hối không kịp.
Triệu Tá» Nguyên cÆ°á»i lạt tiếp tục cất bÆ°á»›c.
Hán tá» mé hữu gầm lên má»™t tiếng vung quyá»n đánh tá»›i. Thoi quyá»n của gã nặng nhÆ° núi, lá»±c đạo rất uy mãnh.
Triệu TỠNguyên phất tay áo một cái, địch thủ ngã lăn xuống đất.
Hán tá» lồm cồm bò dáºy trá» tay và o mặt chà ng thóa mạ :
- Quân tiểu tặc kia! Ngươi ở đâu đến Thái Chiêu bảo mà ngang tà ng thế?
Ba hán tá» vây quanh Triệu Tá» Nguyên và o giữa, ra tay tấn công. Quyá»n chưởng tung hoà nh, kình phong rÃt lên veo véo.
Triệu Tá» Nguyên chuyển Ä‘á»™ng thân hình đối địch chừng và i hiệp, liá»n thấy chá»— hở, chà ng quát lên má»™t tiếng vung chưởng đánh ra. Bá»—ng nghe mấy tiếng “bình, bịch†cả ba tên đồng thá»i chạy lùi lại bốn năm bÆ°á»›c.
Triệu Tá» Nguyên trong lòng run lên vì công lá»±c của ba ngÆ°á»i bên đối phÆ°Æ¡ng cao thâm ra ngoà i sá»± tiên liệu của chà ng. Chà ng đã yên trà chúng bất quá là ba tên tráng Ä‘inh chẳng thể nà o chống nổi vá»›i tay cao thủ hạng nhất. NgỠđâu bản lãnh chúng không đến ná»—i kém cá»i, váºy chủ nhân chúng tất không phải hạng tầm thÆ°á»ng. Hán tá» mé hữu bá»—ng thở phà o má»™t cái nói :
- Äại ca ở Ngân Y Äá»™i đã đến kìa!
Gã vừa dứt lá»i bá»—ng thấy kình phong xô tá»›i. Má»™t ngÆ°á»i thân thể cao lá»›n mình khoác áo choà ng ánh bạc lóng lánh đứng sững phÃa trÆ°á»›c, cách chừng năm thÆ°á»›c.
Ba hán tá» võ phục thấy ngÆ°á»i trong Ä‘á»™i Ngân Y xuất hiện liá»n thõng tay đứng sang má»™t bên. Hán tỠáo bạc đảo mắt nhìn quanh rồi lạnh lùng há»i :
- Chuyện gì váºy?
Hán tỠở giữa khom lưng thi lễ đáp :
- Äá»— đại ca! Thằng lá»i nà y tá»± xÆ°ng là Triệu Tá» Nguyên Ä‘ang đêm đòi và o yết kiến Yên tiểu thÆ°. Hiển nhiên là gã muốn gây sá»±.
Hán tá» há» Äá»— khịt mÅ©i mấy cái, đảo cặp mắt sắc bén nhìn Triệu Tá» Nguyên thấy chà ng vẫn thản nhiên đứng sững trÆ°á»›c mắt.
Hán tá» há» Äá»— thu nhỡn quang vá», trầm giá»ng nói :
- Ngươi hãy theo ta.
Ba hán tỠkia lộ vẻ không phục nhưng chẳng dám nói gì.
Triệu Tá» Nguyên theo sau hán tá» há» Äá»— vượt qua vách núi thì trÆ°á»›c mắt thấy rá»™ng xa. Má»™t tòa cổ bảo Ä‘en sì đứng trên sÆ°á»n núi.
Chà ng đảo mắt nhìn quanh thấy cách kiến trúc tòa cổ bảo rất hùng vĩ và hiểm hóc. Muốn và o cổ bảo phải qua một cây cầu treo vừa hẹp vừa dà i.
Hán tá» há» Äá»— khẽ hú lên má»™t tiếng. Láºp tức trong bảo có phản ứng liá»n. Cây cầu treo từ từ hạ xuống.
Hán tá» há» Äá»— nhìn Triệu Tá» Nguyên nở nụ cÆ°á»i nham hiểm đáp :
- Má»i các hạ Ä‘i trÆ°á»›c!
Triệu Tá» Nguyên đã sinh lòng ngá» vá»±c nhÆ°ng chẳng thể chối từ, liá»n bÆ°á»›c lên cầu. Canh khuya nÆ°á»›c lạnh cà ng thêm vẻ rùng rợn.
Cây cầu treo bằng dây thép kết thà nh chia là m ba Ä‘oạn, má»—i Ä‘oạn dà i chừng hÆ¡n trượng. Äoạn giữa hÆ¡i cong xuống nhÆ° hình cánh cung.
Äầu cầu bên kia là cá»a bảo đã mở sẵn nhÆ°ng tối om. Gầm cầu chỉ thấy má»™t mà u xanh lè. Äúng là vá»±c sâu muôn trượng. Ai rá»›t xuống tất phải tan xÆ°Æ¡ng nát thịt, chẳng còn hy vá»ng gì sống được.
Triệu Tá» Nguyên tuy là ngÆ°á»i trầm tÄ©nh nhÆ°ng trÆ°á»›c cảnh hiểm nghèo nà y, chà ng không khá»i á»›n lạnh xÆ°Æ¡ng sống. Chà ng gắng gượng trấn tÄ©nh tinh thần từ từ bÆ°á»›c lên cầu. NhÆ°ng vừa Ä‘i được má»™t bÆ°á»›c thì mặt cầu lÅ©ng xuống. Chà ng tưởng chừng chân bÆ°á»›c và o quãng không, trái tim chìm hẳn xuống. May mà chà ng đã phòng bị từ trÆ°á»›c, hÃt mạnh má»™t hÆ¡i chân khÃ. NgÆ°á»i chà ng trầm xuống lại vá»t lên lao vá» phÃa trÆ°á»›c.
Triệu Tá» Nguyên Ä‘i gần Ä‘oạn thứ hai, Ä‘á»™t nhiên nghe tiếng “vù, vùâ€. Mấy trà ng ám tiá»…n bắn ra nhÆ° má» liên châu. Äồng thá»i tiếng trống nổi lên ầm ầm pha lẫn vá»›i tiếng tên bay “vù, vùâ€.
Biến diễn xảy ra đột ngột, Triệu TỠNguyên phải dừng lại. Chà ng phất tay áo một cái, một luồng kình phong từ tay áo xô ra. Tên bắn như mưa bị cản trở.
Triệu Tá» Nguyên không dám chần chá» tiếp tục lÆ°á»›t thẳng vá» phÃa trÆ°á»›c.
Chà ng má»›i bÆ°á»›c chân lên Ä‘oạn cầu thứ hai thì tên lại bắn ra từng trà ng liên tiếp. Triệu Tá» Nguyên múa tÃt hai tay thà nh má»™t luồng quyá»n phong vô hình há»™ vệ quanh mình, khiến cho bao nhiêu mÅ©i tên Ä‘á»u tá»›i tấp rá»›t xuống.
Triệu TỠNguyên vừa cất bước trên cầu vừa xoay chuyển ý nghĩ trong đầu óc. Chà ng lẩm bẩm :
- Qua khá»i cây cầu nà y dù ta chẳng bị loạn tiá»…n bắn chết thì cÅ©ng kiệt lá»±c mà bá» mạng. Váºy ta phải nghÄ© cách nà o thoát thân má»›i được.
Chà ng còn đang ngẫm nghĩ thì tiếng trống đột nhiên dùng lại. Một âm thanh trong trẻo của thiếu nữ cất lên :
- Thu cung tên vỠvà lùi lại!
Tráºn mÆ°a tên vừa hết thì đầu cầu hiện ra má»™t khuôn mặt Ä‘Ã n bà . Nà ng lá»›n tiếng há»i :
- HỠTriệu kia! Ngươi đã đến đấy ư?
Triệu TỠNguyên đáp :
- ChÃnh là tại hạ.
Cổng bảo mở sẵn, Triệu Tá» Nguyên rảo bÆ°á»›c tiến vá» phÃa trÆ°á»›c. Chà ng bÆ°á»›c lên Ä‘oạn cầu thứ ba nhìn và o thấy bóng Ä‘en thấp thoáng. Má»™t ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c cá»a bảo, chÃnh là thiếu nữ Yên Lăng Thanh.
Hán tá» há» Äá»— bÆ°á»›c lên nói :
- Tôn giá vượt qua được Ä‘oạn cầu thứ hai đủ tá» võ công không phải tầm thÆ°á»ng. HÆ¡n năm nay bản bảo má»›i thấy tôn giá là ngÆ°á»i thứ hai.
Triệu Tá» Nguyên nhá»› lại thấy mình bị loạn tiá»…n tấn công đã đến lúc trà cùng lá»±c kiệt, may nhá» Yên Lăng Thanh kịp thá»i quát thủ hạ dừng tay. Nếu không thì chà ng đã bá» mình nÆ¡i vá»±c thẳm. Bất giác chà ng cảm thấy cách kiến trúc Thái Chiêu bảo rất hiểm ác, cách phòng vệ rất sâm nghiêm. Chốn nà y chẳng khác đầm rồng hang cá»p. Chà ng toan há»i :
- NgÆ°á»i thứ nhất qua cầu là ai?
NhÆ°ng lá»a giáºn bừng bừng, chà ng không nhịn được, hắng đặng má»™t tiếng rồi há»i :
- Cách tiếp khách của quà bảo là thế nà y ư?
Äại hán há» Äá»— ra chiá»u bẻn lẻn, nhìn Yên Lăng Thanh khom lÆ°ng xá dà i nói :
- Vị quà khách nà y cầu kiến cô nương giữa lúc canh khuya, nên thuộc hạ...
Yên Lăng Thanh khoát tay ngắt lá»i :
- Ta biết rồi! Ngươi hãy lui ra.
Äại hán há» Äá»— há»i :
- Thuộc hạ có phải đi báo với Cố tổng quản không?
Yên Lăng Thanh mắt chiếu ra những tia sắc bén há»i :
- Äá»— Khắc Minh! Ai đã cất nhắc ngÆ°Æ¡i lên chức má»™t trong mÆ°á»i tám tay Ngân Y Há»™ Vệ?
Hán tá» há» Äá»— hÆ¡i ngạc nhiên đáp :
- Äây là ... Cố Thiên Võ Tổng quản...
Yên Lăng Thanh há»i :
- Vì thế mà ngươi chỉ nghe mệnh lệnh của Cố tổng quản không coi bản cô nương và o đâu nữa, phải chăng?
Äá»— Khắc Minh đáp :
- Thuộc hạ không dám.
Yên Lăng Thanh nói :
- Phạt ngÆ°Æ¡i phải và o tù trong hắc lao má»™t năm. Hết kỳ hạn giáng xuống là m má»™t tên giữ cá»a bảo.
Äá»— Khắc Minh nghe nói run bần báºt, ấp úng :
- Cái đó... cái đó...
Yên Lăng Thanh lạnh lùng nói :
- Phạt ngươi hai năm tù.
Äá»— Khắc Minh nghe nà ng nói bằng má»™t giá»ng kiên quyết biết là không thể vãn hồi được, nói nhiá»u cà ng thêm nặng tá»™i. Gã rút lui vẻ mặt vô cùng oán háºn.
Triệu TỠNguyên đứng bà ng quan bằng cặp mắt lạnh lùng, nghĩ thầm :
- “Hà nh Ä‘á»™ng của cô nà y cÅ©ng có mấy Ä‘iểm tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° Võ Băng Hà m. Cô sai khiến ngÆ°á»i bằng cách uy hiếp. Phải chăng các vị đại tiểu thÆ° quyá»n thế trong thiên hạ Ä‘á»u kiêu căng nhÆ° thế cả?â€
Yên Lăng Thanh quay lại ngó Triệu TỠNguyên nói :
- HỠTriệu kia! Chúng ta lại gặp mặt nhau!
Triệu TỠNguyên chắp tay nói :
- Triệu má»— quên mất chÆ°a ngá» lá»i chúc hạ cô nÆ°Æ¡ng bình an khang cát.
Yên Lăng Thanh ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t chút, rồi hiểu ý đáp :
- Ủa! Chắc các hạ tưởng Cố tổng quản cùng ta đã bị “Mê Hồn đại pháp†là m mất hết thần trÃ. Ta vừa nghe gia gia cho hay ngÆ°á»i đã dùng “Lao Châm pháp thuáºt†phá giải rồi...
Triệu TỠNguyên động tâm nghĩ thầm :
- “Phụ thân cô ta đã hóa giải được “Mê Hồn đại pháp†thì bản lãnh không phải tầm thÆ°á»ng. Không hiểu lão có phải ngÆ°á»i mặc áo Ä‘oạn tÃa xuất hiện ở trang viện Mạch Tháºp Tá»± ThÆ°Æ¡ng hay không?â€
Lại nghe Yên Lăng Thanh há»i :
- Nà y nà y! Các hạ tìm ta là m chi?
Triệu Tá» Nguyên đã có kế hoạch sẵn liá»n há»i lại :
- Mục Ä‘Ãch tại hạ tá»›i đây, chẳng lẽ cô nÆ°Æ¡ng còn chÆ°a rõ Æ°?
Yên Lăng Thanh giương mắt lên nhìn chà ng không nói gì.
Triệu TỠNguyên nói tiếp :
- Mới cách có mấy bữa, không ngỠcô nương chóng quên thế?
Yên Lăng Thanh ngắt lá»i :
- TÃnh ngÆ°Æ¡i thÃch ăn nói vòng quanh, chứng nà o vẫn táºt ấy.
Triệu TỠNguyên lạnh lùng đáp :
- Cô nương nên nhớ còn thiếu tại hạ tám chục lượng bạc. Nay tại hạ đến đây để đòi nợ.
Yên Lăng Thanh chuyển động cặp mắt nghĩ thầm :
- “Gã nà y lai lịch không rõ khiến ngÆ°á»i ta khó ná»—i thăm dò. Nếu gã đến đây để đòi tám chục lượng bạc thì tháºt vô lý. Ta cần phải thám xét cho ra gốc ngá»n...â€
Nà ng liá»n há»i :
- Lúc đến Quá»· trấn, ngÆ°Æ¡i vô cá»› ngăn cản bá»n ta để gây sá»±. Chúng ta không muốn trở mặt vá»›i ngÆ°Æ¡i nên Æ°ng chịu cho ngÆ°Æ¡i trăm lạng bạc. Äó là cách quyá»n biến nhất thá»i, sao ngÆ°Æ¡i lại cho đó là chuyện tháºt?
Triệu Tá» Nguyên há»i lại :
- Lá»i nói của cô nÆ°Æ¡ng hãy còn quanh quẩn bên tai mà cô toan cãi xóa chăng?
Yên Lăng Thanh xoay chuyển ý nghĩ rồi đáp :
- Tám chục lượng bạc chẳng đáng là bao, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i muốn lấy món tiá»n nà y thì phải ở lại trong bảo mấy bữa má»›i được.
Triệu Tá» Nguyên mừng thầm trong bụng, vì câu nói nà y của đối phÆ°Æ¡ng chÃnh hợp ý chà ng, nhÆ°ng ngoà i mặt không lá»™ vẻ gì, chà ng cố ý há»i :
- Tại sao váºy?
Yên Lăng Thanh sa sầm nét mặt há»i :
- Bản cô nÆ°Æ¡ng hãy há»i ngÆ°Æ¡i má»™t câu...
Trệu Tá» Nguyên ngắt lá»i :
- Xin cô nÆ°Æ¡ng há»i Ä‘i!
Yên Lăng Thanh lạnh lùng há»i :
- Tại sao ngươi biết ta trú ngụ ở đây?
Triệu Tá» Nguyên báºt cÆ°á»i khô khan đáp :
- Khi ở rừng lan, Cố huynh đã vô tình tiết lộ các vị từ Thái Chiêu bảo tới đó, tại hạ nghe thấy rõ rà ng. Cô nương quên rồi hay sao?
Yên Lăng Thanh nói :
- Nếu váºy ngÆ°Æ¡i quả là ngÆ°á»i hữu tâm.
Câu nà y còn có ý nghÄ©a ngấm ngầm bảo Triệu Tá» Nguyên đến Thái Chiêu bảo tất có mục Ä‘Ãch khác. Triệu Tá» Nguyên là m gì chẳng hiểu, chà ng giả vỠđáp :
- Tại hạ đã nói là tá»›i đây để đòi số bạc tám mÆ°Æ¡i lượng. Xin thú thá»±c tại hạ coi tiá»n tà i trá»ng hÆ¡n tÃnh mạng, khi nà o chịu bá» mất số tiá»n mà hai vị còn thiếu?
Chà ng nói tá»›i đây bá»—ng nghe tiếng bÆ°á»›c chân sá»™t soạt, liá»n ngẩng đầu nhìn ra thì thấy má»™t thanh niên mình mặc áo xanh. Gã chÃnh là Cố Thiên Võ.
Cố Thiên Võ chÆ°a tá»›i đã lá»›n tiếng há»i :
- Yên cô nÆ°Æ¡ng! Äã xảy ra chuyện gì váºy?
Yên Lăng Thanh không đáp, Cố Thiên Võ lại nói tiếp :
- Vừa rồi tại hạ ở trên lầu phÃa Äông gặp Äá»— Khắc Minh ở Ä‘á»™i Ngân Y cho hay tin cô nÆ°Æ¡ng phạt hắn phải cầm tù trong hắc lao...
Gã vừa nói vừa tiến lại má»›i phát hiện ra có Triệu Tá» Nguyên đứng cạnh Yên Lăng Thanh. DÆ°á»ng nhÆ° gã cảnh giác, dừng lại không nói nữa.
Triệu TỠNguyên sinh lòng ngỠvực bụng bảo dạ:
- “Bữa trÆ°á»›c bá»n há» tuy nháºn nhau là biểu huynh, biểu muá»™i, nhÆ°ng ta chợt nhìn thấy gã thiếu niên há» Cố đã Ä‘oán ra gã mạo xÆ°ng là biểu huynh của Yên Lăng Thanh. Bây giá» gã lại kêu nà ng bằng cô nÆ°Æ¡ng thì đúng là ta Ä‘oán không sai.â€
Yên Lăng Thanh cÅ©ng là má»™t tay linh mẫn không vừa, nà ng phát giác ra Cố Thiên Võ Ä‘ang nói Ä‘á»™t nhiên dừng lại là có chá»— sÆ¡ hở liá»n ngó hắn bằng cặp mắt khó chịu, lạnh lùng há»i :
- Ta phạt Äá»— Khắc Minh nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i không phục chăng?
Cố Thiên Võ đáp :
- Äá»— Khắc Minh đã xúc phạm cô nÆ°Æ¡ng là tá»± là m nên tá»™i, khi nà o tại hạ lại không phục?
Yên Lăng Thanh khịt mũi mấy tiếng rồi nói :
- Ta cũng chắc ngươi không dám thế.
Cố Thiên Võ trấn tÄ©nh tinh thần ngó qua Triệu Tá» Nguyên há»i :
- Triệu huynh tá»›i tệ bảo hồi nà o váºy?
Triệu Tá» Nguyên báºt lên trà ng cÆ°á»i sang sảng đáp :
- Tiểu đệ vừa mới đến.
Cố Thiên Võ “ồ†má»™t tiếng, há»i tiếp :
- Còn nhớ lần trước gặp nhau, Triệu huynh cứ khăng khăng một mực là Yên cô nương và tiểu đệ đưa nhau tư bôn. Bây giỠTriệu huynh đã biết mình hiểu lầm chưa?
Yên Lăng Thanh xen và o :
- Thiên Võ! Ngươi vừa miệng chứ, được không?
Triệu TỠNguyên đáp :
- Tại hạ tá»± biết mình Ä‘uối lý. Còn Ä‘iá»u huynh Ä‘Ã i cùng Yên cô nÆ°Æ¡ng đã hứa hẹn bữa trÆ°á»›c, váºy tám chục lạng bạc kia tại hạ phải đòi cho bằng được.
Cố Thiên Võ nói :
- Tiểu đệ e rằng Triệu huynh tá»›i đây không phải vì mục Ä‘Ãch...
Gã toan nói “...Vì mục Ä‘Ãch tiá»n bạcâ€, nhÆ°ng má»›i nói ná»a câu Ä‘á»™t nhiên má»™t ý nghÄ© vụt qua trong đầu óc, gã liá»n dừng lại.
Yên Lăng Thanh đưa tay trỠvà o Triệu TỠnguyên nói :
- Y chịu ở lại đây mấy ngà y. Váºy ngÆ°Æ¡i dẫn y lên thượng phòng nghỉ ngÆ¡i.
Cố Thiên Võ kéo Yên Lăng Thanh ra má»™t bên khẽ há»i :
- Gã nà y tá»›i đây có chá»— đáng ngá», sao cô nÆ°Æ¡ng còn lÆ°u gã lại?
Tuy gã nói rất khẽ nhưng Triệu TỠNguyên cũng nghe rõ, chà ng không thấy lấy là m kỳ bụng bảo dạ:
- “Gã há» Cố hiển nhiên có ý muốn cho ta nghe rõ lá»i gã nói. Phải chăng gã muốn cảnh cáo ta má»™t cách gián tiếp? NhÆ°ng gã là ngÆ°á»i nhà nói váºy là không thông...â€
Yên Lăng Thanh lộ vẻ nóng nảy không nhẫn nại được khẽ đáp :
- Ta tá»± có cách bố trÃ. NgÆ°Æ¡i cứ dẫn gã Ä‘i...
Gã Thiên Võ quay nhìn Triệu Tá» Nguyên vẫy tay má»™t cái. Hai ngÆ°á»i cất bÆ°á»›c Ä‘i và o trong bảo.
Qua má»™t quảng trÆ°á»ng rải đá trắng thì thấy hai bên mé Äông và mé Tây có hai tòa lâu các. Ngoà i cá»a đặt má»™t đôi sÆ° tỠđá.
Trên bạo cá»a lầu mé Äông có treo má»™t tấm biển khắc ba chữ lá»›n “Thái Chiêu bảoâ€, nét bút nhÆ° rồng bay phượng múa.
Triệu Tá» Nguyên không nhịn được dừng chân lại nhìn kỹ thì thấy tấm biển gá»— mà u Ä‘en đã biến thà nh mà u xám, những nét chữ nhiá»u chá»— đã tróc sÆ¡n. Hiá»n nhiên tấm biển nà y đã treo lâu năm.
Triệu Tá» Nguyên còn Ä‘ang chú ý nhìn tấm biển thì má»™t Ä‘á»™i hán tá» võ phục khoác áo bạc Ä‘i tá»›i. Cả Ä‘á»™i nà y Æ°á»›c chừng mÆ°á»i hai, mÆ°á»i ba tên. Triệu Tá» Nguyên vừa nhìn bá»™ áo choà ng ánh bạc đã biết rõ thân thế chúng. Chà ng nghÄ© bụng:
- “Äây chắc là đội Ngân Y mà Yên Lăng Thanh vừa Ä‘á» cáºp đến. Cứ coi nhãn thần bá»n chúng lấp loáng và bá»™ pháp vững và ng, mau lẹ, cÅ©ng đủ thấy ná»™i lá»±c chúng đã đến trình Ä‘á»™ khá cao. Bá»n cao thủ báºc nhất trên chốn giang hồ cÅ©ng váºy mà thôi. Không hiểu Bảo chúa dùng cách gì quét được bá»n nà y Ä‘em vá» huấn luyện?â€
Äá»™i Ngân y dừng chân lại ở trÆ°á»›c đôi sÆ° tỠđá cá»a lầu mé tây. Tên Ä‘i đầu vẻ mặt thâm trầm không ngó Triệu Tá» Nguyên cái nà o, chỉ nhìn Cố Thiên Võ há»i :
- Bá»n thuá»™c hạ Ä‘i tuần tá»›i đây. Tổng quản có Ä‘iá»u chi sai khiến không?
Cố Thiên Võ khoát tay đáp :
- Không có chi cả. Các ngÆ°Æ¡i tiếp tục Ä‘i tuần tiá»…u bốn mặt, và những ngà y tá»›i đây cà ng phải cẩn tháºn hÆ¡n.
Äại hán vẻ mặt âm trầm “dạ†má»™t tiếng rồi dẫn Ä‘á»™i Ngân Y Ä‘i ngay.
Cố Thiên Võ tiếp tục tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Triệu Tá» Nguyên láºt Ä‘áºt theo sau. Chà ng há»i :
- Tại hạ chưa kịp bái kiến chủ nhân quà bảo, Cố huynh dẫn kiến được chăng?
Cố Thiên Võ đáp :
- Äêm nay Bảo chúa còn có tân khách đến chÆ¡i...
Triệu Tá» Nguyên Ä‘á»™ng tâm, ngắt lá»i :
- Nếu váºy sáng mai tại hạ hãy xin và o bái yết.
Cố Thiên Võ hạ thấp giá»ng vừa đủ nghe, nói :
- Nếu Triệu huynh không có chuyên gì khác thì đừng gặp Bảo chúa là hơn.
Cố mỗ muốn khuyên triệu huynh một câu...
Triệu Tá» Nguyên nghi ngá» há»i :
- Câu gì?
Cố Thiên Võ toan nói lại thôi. Triệu TỠNguyên cà ng nghi hoặc hơn giục :
- Xin huynh đà i nói cho nghe.
Chà ng vừa nói câu nà y chợt phát giác ra Cố Thiên Võ vụt biến sắc mặt mấy lần, nhÆ°ng chỉ thoáng qua gã liá»n lấy lại bình tÄ©nh.
Lại nghe Cố Thiên Võ hạ thấp giá»ng xuống hÆ¡n nữa nói :
- Äừng nói gì và cÅ©ng đừng quay đầu lại. Có ngÆ°á»i theo dõi chúng ta đó.
Triệu Tá» Nguyên thấy đối phÆ°Æ¡ng lá»™ vẻ khẩn trÆ°Æ¡ng, trong lòng rất lấy là m kỳ. Câu nói thần bà của Cố Thiên Võ khiến chà ng nổi tÃnh tò mò. Chà ng không nhịn được, bất giác quay lại ngó má»™t cái thì thấp thoáng thấy bóng ngÆ°á»i cao lá»›n đứng ở phÃa sau không mấy xa. Hiển nhiên là lão già mặc áo Ä‘oạn mà u tÃa. Lão đứng không nhúc nhÃch. DÆ°á»›i ánh trăng má» coi chẳng khác ma quá»· hiện hình.
Cặp mắt lão sáng như đuốc nhìn chằm chặp và o mình Triệu TỠNguyên.
Triệu Tá» Nguyên bất giác á»›n da gà , vá»™i quay đầu Ä‘i, tá»± há»i :
- “Chẳng hiểu lão nà y có phải Bảo chúa không? Tại sao Cố Thiên Võ lại khiếp sợ hắn đến thế?â€
Cố Thiên Võ chân không dừng bÆ°á»›c, tiến và o trong phòng quét sÆ¡n Ä‘á».
|
18-07-2008, 04:18 PM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
ÄOẠN KIẾM THÙ
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: vnthuquan
Hồi 14
Những diễn biến trên lầu Tuyên Võ
Triệu Tá» Nguyên chú ý nhìn thấy cổng lá»›n rất rá»™ng có thể để hai cá»— xe ngá»±a Ä‘i lá»t và o.
Cố Thiên Võ Ä‘i và o dãy hà nh lang rồi trá» căn phòng ở góc tÆ°á»ng nói :
- Huynh Ä‘Ã i tạm nghỉ trong phòng đó. Chá» lát nữa sẽ có ngÆ°á»i nhà đưa chăn đệm đến. Triệu huynh có Ä‘iá»u chi thì cứ việc sai bảo bá»n chúng.
Gã dứt lá»i trở gót toan Ä‘i thì Triệu Tá» Nguyên cất tiếng gá»i :
- Cố huynh...
Cố Thiên Võ dừng bước. Triệu TỠNguyên nói :
- Vừa rồi Cố huynh dÆ°á»ng nhÆ° có Ä‘iá»u gì muốn chỉ dẫn tại hạ. Váºy bây giá» Cố huynh nói cho nghe Ä‘i!
Cố Thiên Võ không nói gì đi và o phòng rót một chung trà nóng thò ngón tay và o chung dấp nước viết mấy chữ.
Triệu TỠNguyên lại gần coi thấy dòng chữ viết :
“Liệu mà rá»i khá»i bản bảo cho lẹ, không thì khó lòng toà n mạng.â€
Triệu Tá» Nguyên còn Ä‘ang ngẫm nghÄ©. Cố Thiên Võ đã lẹ bÆ°á»›c rá»i khá»i gian phòng.
Triệu Tá» Nguyên đảo mắt nhìn bốn mặt thấy rÆ°á»ng cá»™t trong nhà chạm trổ tinh vi, cách trần thiết tá» chỉnh và rất xa hoa, ra vẻ má»™t phủ đệ nhà quan sang.
Lát sau ngoà i cá»a xuất hiện má»™t mụ bá»™c phụ Ä‘em chăn đệm đến đặt và o giÆ°á»ng rồi chẳng nói câu gì, khom lÆ°ng thi lá»… và rút lui ngay.
Triêu TỠNguyên rất đỗi lo âu, chà ng cố đoán xem ý nghĩa dòng chữ mà Cố Thiên Võ vừa viết trên bà n mà không hiểu vì lẽ gì gã cảnh cáo mình? Gã vì thiện ý hay có lòng dạ nà o khác? Chà ng tự nhủ :
- “Ta và o trong bảo nà y không phải chuyện dá»… dà ng, lại vì mục Ä‘Ãch Ä‘iá»u tra vụ công án ngà y trÆ°á»›c thì khi nà o vì má»™t câu cảnh cáo đã bá» ra Ä‘i?â€
Bá»—ng chà ng ngá»ng mặt lên ngẫu nhiên phát giác ra trên đầu dÆ°á»ng nhÆ° có cặp mắt cú vá» Ä‘ang chú ý nhìn chà ng. Chà ng không khá»i giáºt mình kinh hãi.
Triệu Tá» Nguyên giả vá» không trông thấy, hai tay chắp để sau lÆ°ng chà ng từ từ thả bÆ°á»›c trong căn phòng. Äồng thá»i chà ng để ý nhìn tÆ°á»ng vách chung quanh nhÆ°ng không phát giác ra má»™t kẽ hở nà o. Trong lòng nghi hoặc, chà ng lẩm bẩm :
- Hiển nhiên có ngÆ°á»i ẩn nấp trong bóng tối theo dõi cá» Ä‘á»™ng của ta, nhÆ°ng ta nhìn không thấy má»™t dấu vết gì. Căn phòng nà y chắc đã được kiến trúc má»™t cách kỳ dị.
Nghĩ tới đây, chà ng cố ý tự nói một mình :
- Chạy suốt ngà y mệt quá rồi, hãy nằm nghỉ một lúc đã.
Chà ng phảng phất thấy trong bóng tối có ánh mắt sắc bén Ä‘ang ngó mình chằm chặp. Chà ng đánh bạo bÆ°á»›c lên giÆ°á»ng nằm xuống, ngấm ngầm váºn Ä‘á»™ng chân khà trong mình chuẩn bị đối phó vá»›i biến cố Ä‘á»™t ngá»™t có thể xảy ra.
Qua khoảng thá»i gian chừng cháy tà n nén hÆ°Æ¡ng vẫn không có chuyện gì khác lạ. Triệu Tá» Nguyên còn cảm thấy má»™t sá»± bất ngá». Khi ngẩng đầu lên coi thì cặp mắt trong bóng tối bây giỠđã biến mất. Chà ng liá»n ngồi dáºy bÆ°á»›c xuống đất.
Triệu Tá» Nguyên rón rén bÆ°á»›c tá»›i bên cá»a, toan mở cá»a ra thì chợt nghe tiếng bÆ°á»›c chân trầm trá»ng từ trên hà nh lang mé nhà phÃa Äông vá»ng lại.
Tiếng bÆ°á»›c chân má»—i lúc má»™t gần, lại có tiếng ngÆ°á»i khẽ nói :
- ChÆ°Æ¡ng nhị ca! Chúng ta Ä‘i tuần khắp bốn mặt quá ná»a đêm rồi mà chẳng thấy khỉ khô gì hết. Chẳng lẽ chúng ta cứ tiếp tục lần mò suốt đêm?
Một thanh âm khác ấm ớ cất lên :
- Äừng có bẻm mép nữa! Chà chà ! Bảo chúa đã nói ngÆ°Æ¡i không nghe thấy hay sao?
Âm thanh trầm há»i lại :
- Bảo chúa nói thế nà o?
Giá»ng nói ấm á»› đáp :
- Hà tam gia ở Ä‘á»™i Ngân Y chuyển đạt chỉ thị cho chúng ta phải Ä‘á» phòng cẩn máºt trong những ngà y gần đây. Vạn nhất có chá»— sÆ¡ hở là ...
Thanh âm dừng lại rồi hạ thấp hơn nữa nói tiếp :
- Trăm thứ hình phạt thảm khốc trong Hắc lao các ngÆ°Æ¡i đã thấy rồi. Nếu trong bảo xảy chuyện gì sÆ¡ suất thì cả ngÆ°Æ¡i lẫn ta Ä‘á»u phải nếm mùi hình cụ rồi Ä‘i đến chá»— chết. Lão tam! NgÆ°Æ¡i còn tÃnh chuyện nghỉ ngÆ¡i nữa thôi?
“Lão tam†run lên há»i :
- ChÆ°Æ¡ng nhị ca! Nhị ca nói tháºt đấy chứ?
Chương nhị ca đáp :
- Có bao giỠta lại dối ngươi?
Một âm thanh khác xen và o :
- ChÆ°Æ¡ng nhị ca không hăm dá»a đâu. NgÆ°Æ¡i chÆ°a trông thấy Äá»— Khắc Minh ở Ä‘á»™i Ngân Y bị Bảo chúa giam và o Hắc lao rồi Æ°?
Chương nhị ca đằng hắng một tiếng đáp :
- Lão Tứ má»›i biết má»™t Ä‘iá»u chứ chÆ°a biết hai. Thá»±c ra Äá»— Khắc Minh đắc tá»™i vá»›i Yên cô nÆ°Æ¡ng, gã bị cô ra lệnh giam lại. Ta còn nghe nói gã bị Yên cô nÆ°Æ¡ng trừng phạt là do má»™t ngÆ°á»i tân khách nhá» tuổi.
Tiếng nói bây giỠđã rõ hÆ¡n. Hiển nhiên bá»n ngÆ°á»i kia tá»›i gần. Triệu Tá» Nguyên vá»™i lùi và o trong dán tai và o cánh cá»a nghe ngóng.
Giá»ng nói ấm á»› lại cất lên :
- ChÆ°Æ¡ng nhị ca nói ngÆ°á»i khách trẻ tuổi, phải chăng gã sắp đến thăm Bảo chúa đêm nay? Hiện giá» lão gia còn báºn tiếp hai vị tân khách ở lầu Tuyên Võ.
Lão tam nói :
- Hai ngÆ°á»i đó đến từ chiá»u hôm qua. Ta nhìn thấy rồi. Má»™t lão già hà nh Ä‘á»™ng rất cổ quái, lão cứ ngồi trên cái ghế có bánh xe để cho má»™t ngÆ°á»i đứng tuổi đẩy Ä‘i. Äến bây giá» ta vẫn chÆ°a hiểu rõ vụ nà y.
Triệu Tá» Nguyên nghe tá»›i đây Ä‘á»™ng tâm, chà ng sÆ¡ ý đụng đầu và o báºc cá»a phát ra má»™t tiếng Ä‘á»™ng nhá». Lão Tam Ä‘ang nói dừng lại quát há»i :
- Ai?
Triệu Tá» Nguyên tưởng hà nh tà ng mình đã bị bại lá»™. Chà ng tá»± mắng thầm là mình quá vô ý. Chà ng Ä‘ang ngẫm nghÄ© cách đối phó thì Ä‘á»™t nhiên bên ngoà i cá»a có âm thanh lạnh lẽo cất lên :
- Nằm xuống!
Tiếp theo là những tiếng la hoảng, tiếng quát khẽ pha lẫn vá»›i tiếng “huỳnh huỵchâ€. NhÆ°ng chỉ trong khoảnh khắc bầu không khà trở lại yên tÄ©nh. Triệu Tá» Nguyên không nhẫn nại được muốn mở cá»a coi xem chuyện gì đã xảy ra. Chà ng thấy ngoà i cá»a phòng bốn hán tá» nằm sóng sượt. Chà ng liếc cặp mắt sáng nhÆ° Ä‘iện nhìn quanh thì thấy má»™t bóng Ä‘en Ä‘ang bÆ°á»›c nhanh và o góc hà nh lang rồi biến mất.
Triệu Tá» Nguyên cúi xuống nhòm thấy bốn ngÆ°á»i nằm ngổn ngang trên dãy hà nh lang Ä‘á»u bị Ä‘iểm và o á huyệt. Chà ng không khá»i kinh hãi nghÄ© bụng :
- “Chỉ trong chá»›p nhoáng mà ngÆ°á»i bà máºt đồng thá»i Ä‘iểm huyệt xong bốn tên nà y thì thân thủ tháºt là ghê gá»›m! Không hiểu hắn hạ sát thủ để là m gì? Chẳng lẽ đêm nay quả có ngÆ°á»i dạ hà nh xâm nháºp cổ bảo?â€
Chà ng ngẫm nghÄ© rồi đẩy bốn ngÆ°á»i không nhúc nhÃch được và o trong bóng tối lại góc tÆ°á»ng. Chà ng đảo mắt nhìn bốn phÃa không thấy có ngÆ°á»i, liá»n len lén theo dẫy hà nh lang tiến vá» phÃa trÆ°á»›c. Chà ng chuyển qua mấy góc quanh thì đụng phải má»™t tòa lầu cao chắn Ä‘Æ°á»ng. Triệu Tá» Nguyên liá»n ẩn và o bên lầu.
Trên đầu chà ng có tấm biển Ä‘á» ba chữ “Tuyên Võ lâuâ€. Chà ng ngần ngừ má»™t chút rồi nhảy vá»t lên bao lÆ¡n lầu.
Äá»™t nhiên Triệu Tá» Nguyên dừng bÆ°á»›c lại vì chà ng nghe thấy trong lầu có tiếng ngÆ°á»i nói chuyện. Thanh âm tuy trầm trầm mà choang choang tá» ra ngÆ°á»i phát âm ná»™i lá»±c rất ghê gá»›m!
Chà ng còn Ä‘ang chú ý lắng tai thì chợt thấy má»™t bóng Ä‘en từ trên mặt bức tÆ°á»ng vây vá» mé Tây nhảy vá»t lên quyện Ä‘i ná»a vòng rồi hạ xuống không phát ra mảy may tiếng Ä‘á»™ng. Khinh công của ngÆ°á»i nà y khiến ai nghe cÅ©ng phải kinh hãi.
Triệu Tá» Nguyên chấn Ä‘á»™ng tâm thần. Chà ng ẩn thân và o phÃa sau cây cá»™t đá nhìn ra thấy bóng ngÆ°á»i kia mặc áo Ä‘en, trùm kÃn từ đầu đến chân. NhÆ°ng còn lá»™ những nét nhăn nheo trên mặt. Giữa hai mà mắt có má»™t vết Ä‘ao dà i. Triệu Tá» Nguyên vừa ngó thấy đã nháºn ra là Há» Phụng Tiên cùng má»™t phe vá»›i vá»›i Tô Kế Phi.
Há» Phụng Tiên ngá»ng đầu lên nhìn tòa lầu, miệng lẩm bẩm :
- Tuyên Võ lâu... Tuyên Võ lâu là chỗ nà y đây...
Lão lại vá»— tay và o đầu khẽ gá»i :
- Há» Phụng Tiên hỡi Há» Phụng Tiên! NgÆ°Æ¡i đã già nua rồi, rá»i khá»i Thái Chiêu bảo hai chục năm. Bây giỠđến vị trà những lâu các cÅ©ng quên rồi Æ°?
Triệu Tá» Nguyên trong đầu óc nổi lên những luồng tÆ° tưởng rạt rà o nhÆ° sóng cồn. Chà ng quyết định xuất hiện ra khá»i sau cây cá»™t đá, nhìn vá» phÃa Há» Phụng Tiên vẫy tay rồi hạ thấp giá»ng :
- NÃ y!
Há» Phụng Tiên thấy sau phiến đá có ngÆ°á»i cÅ©ng lá»™ vẻ nghi ngá», khẽ há»i :
- Ai đó?
Triệu Tá» Nguyên đã biết trong lầu có ngÆ°á»i và có thể là Bảo chúa nên quyết định dẫn dụ Há» Phụng Tiên ra xa hÆ¡n. Chà ng từ phÃa sau cá»™t đá nhảy vá»t xuống đến bên thạch đỉnh ở giữa sân.
Há» Phụng Tiên nhảy vá»t ngÆ°á»i Ä‘i rượt theo, trầm giá»ng quát :
- Các hạ mà không lên tiếng thì lão phu phải động thủ.
Triệu TỠNguyên quay lại nhìn HỠPhụng Tiên nói :
- Há» lão bá! Äêm nay chúng ta đã gặp nhau ở trong rừng ngoà i trang viện nà y...
Há» Phụng Tiên nhìn rõ mặt Triệu Tá» Nguyên liá»n há»i :
- NgÆ°Æ¡i đấy Æ°? Lão phu nhá»› ra rồi. NgÆ°Æ¡i đã cùng tên ma nữ há» Võ sóng cÆ°Æ¡ng mà đi. Sau đó Tô Kế Phi có Ä‘á» cặp tá»›i thân thế ngÆ°Æ¡i và nói ngÆ°Æ¡i là truyá»n nhân của Bạch Tuyết Trai ở DÆ°Æ¡ng Võ.
Triệu Tá» Nguyên há»i lại :
- Tiểu tá» là Triệu Tá» Nguyên. Xin há»i sao Tô tiá»n bối không cùng Ä‘i vá»›i lão trượng?
HỠPhụng Tiên Ngần ngừ đáp :
- Tô lão nhi có việc phải đến kinh kỳ. Ngươi tới đây là m chi?
Triệu Tá» Nguyên toan há»i lão câu nà y, không ngá» lão lại há»i chà ng trÆ°á»›c.
Chà ng thản nhiên đáp :
- Tại hạ đến đây là m tân khách.
HỠPhụng Tiên bụng bảo dạ:
- “Gã là m tân khách gì đâu? Hà nh tung gã ná»a kÃn ná»a hở thế nà y mà là m tân khách Æ°?â€
NhÆ°ng lão không nói ra miệng chỉ áºm ừ cho xuôi chuyện.
Triệu TỠNguyên đang ngẫm nghĩ có nên thố lộ rõ tâm sự với lão không?
Sau chà ng nói :
- Há» tiá»n bối! Tiểu tá» cÅ©ng biết trÆ°á»›c kia... tiá»n bối là m Tổng quản trong bản bảo...
HỠPhụng Tiên như bị điện giựt khẽ quát :
- Sao ngươi... lại biết?
Cái sẹo trên trán lão nổi mà u hồng. Lão hÃt má»™t hÆ¡i chân khÃ, váºn ná»™i lá»±c ra chuẩn bị sẵn sà ng. Há»… đối phÆ°Æ¡ng nói không thông là lão hạ thủ láºp tức.
Triệu Tá» Nguyên thấy Há» Phụng Tiên mặt nổi sát khÃ, tuy chà ng đã tiên liệu lão có phản ứng nà y mà vẫn ngấm ngầm kinh hãi, cháºm rãi đáp :
- Tiá»n bối tạm hoãn chuyện nà y. Hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, Thái Chiêu bảo chủ nhân là Triệu Phi Tinh chÆ°a bị hại, Há» tiá»n bối là Tổng quản trong bản bảo. Nay bảo viện đã đổi chủ, tiá»n bối qua chÆ¡i đất cÅ©...
Há» Phụng Tiên ngắt lá»i :
- NgÆ°Æ¡i hãy còn nhá» tuổi mà sao biết nhiá»u chuyện thế?
Triệu Tá» Nguyên nháºn thấy mình cần phải giữ thân thế bà máºt, vá»™i đánh trống lảng :
- Từ ngà y tiểu tá» ra Ä‘á»i, gia sÆ° thÆ°á»ng Ä‘á» cáºp chuyện cÅ© trong võ lâm...
Há» Phụng Tiên “ồ†lên má»™t tiếng rồi há»i :
- À phải rồi! Ngà y trÆ°á»›c lệnh sÆ° có kết giao vá»›i Bảo chúa. Lão phu tháºt hồ đồ, chÆ°a nghÄ© tá»›i Ä‘iểm nà y...
Lão vừa dứt lá»i Ä‘á»™t nhiên vÆ°Æ¡n tay ra chụp. Bóng chưởng lấp loáng cá»±c kỳ thần tốc nhằm uy hiếp năm chá»— đại huyệt trên lÆ°ng Triệu Tá» Nguyên.
Triệu TỠNguyên la hoảng :
- Tiá»n bối, tiá»n bối...
Biến cố xảy ra Ä‘á»™t ngá»™t, Triệu Tá» Nguyên lạng ngÆ°á»i Ä‘i má»™t cái qua chá»— hở của bà n tay đối phÆ°Æ¡ng, lùi ra năm bÆ°á»›c.
Há» Phụng Tiên chụp sểnh liá»n nhảy xổ tá»›i nhÆ° bóng theo hình. Lão phóng tay trái tiếp tục nhằm đâm và o huyệt mạch Triệu Tá» Nguyên.
Triệu Tá» Nguyên lại lùi thêm mấy bÆ°á»›c, nhÆ°ng vừa xoay tay lại toan phản kÃch thì khuá»·u tay bị siết chặt. Năm ngón tay đối phÆ°Æ¡ng đã nắm được cánh tay chà ng. Triệu Tá» Nguyên ngạc nhiên há»i :
- Sao tiá»n bối lại Ä‘á»™ng võ?
Há» Phụng tiên lá» Ä‘i nhÆ° không nghe tiếng, nghẹo đầu ngẫm nghÄ© hồi lâu rồi rụt tay vá». Lão trầm ngâm má»™t lúc, há»i :
- Phải chăng thân pháp vừa rồi của tiểu ca kêu bằng “Äẩu Chuyển Sâm Hoà nhâ€?
Triệu tỠNguyên đáp :
- Äúng rồi!
HỠPhụng Tiên nói :
- Váºy là tiểu ca đúng là truyá»n nhân của Bạch Tuyết Trai Mạnh lão nhi rồi. Lão phu tháºt quá lo xa.
Triệu TỠNguyên tức mình nói :
- DÆ°á»ng nhÆ° tiá»n bối không tin tiểu tá».
HỠPhụng Tiên an ủi chà ng :
- Tiểu ca không nên nóng giáºn. Vì việc nà y quan hệ rất lá»›n, lão phu bất đắc dÄ© phải cẩn tháºn. Chá»— nà o cÅ©ng lấy lòng dạ tiểu nhân Ä‘o bụng ngÆ°á»i quân tá». Nhá» thế mà lão phu má»›i sống được đến ngà y hôm nay.
Triệu Tá» Nguyên đã hÆ¡i nguôi giáºn há»i :
- Sao tiá»n bối lén vá» bản bảo?
Há» Phụng Tiên ngáºp ngừng :
- Cái đó... Cái đó...
Triệu Tá» Nguyên thấy Há» Phụng Tiên ra chiá»u khó nói, chà ng hiểu ngay lão chÆ°a tin hẳn mình thì trong lòng xảy ra mối xúc Ä‘á»™ng kỳ quái. Chà ng buá»™t miệng nói :
- Tiá»n bối nên biết tiểu tá» là thế nà o vá»›i Triệu Phi Tinh...
Chà ng nói dở câu rồi ngấm ngầm tự trách mình quá lỗ mãng.
Há» Phụng Tiên không để ý, há»i :
- Lão phu muốn lên do thám trên lầu Tuyên Võ. Tiểu ca có đi theo lão phu không?
Triệu Tá» Nguyên gáºt đầu.
Há» Phụng Tiên không nói gì nữa, váºn Ä‘á»™ng khinh công, chân không chấm đất lÆ°á»›t tá»›i phÃa trÆ°á»›c lầu Tuyên Võ rồi nhảy lên mái hiên.
Triệu TỠNguyên cũng nhảy lên theo.
Hai ngÆ°á»i móc chân và o rui nhà lá»™n đầu xuống, nÃn hÆ¡i nhìn qua khe cá»a sổ thì thấy lão mặc áo hồng bà o ngồi trên chiếc ghế có bánh xe quay lÆ°ng ra ngoà i.
DÆ°á»›i ánh đèn và ng á»ng láºp lòe, mà u áo lão Ä‘á» nhÆ° máu coi gá»›m khiếp.
Má»™t hán tá» trung niên ăn váºn nhÆ° nô bá»™c đứng bên cÅ©ng mặc áo hồng bà o.
TrÆ°á»›c mặt lão là má»™t cái bà n vuông. Má»™t lão già nữa mặt lạnh nhÆ° tiá»n, mặc áo Ä‘oạn mà u tÃa ngồi đối diện vá»›i lão mặc áo hồng bà o.
Lão mặc áo Ä‘oạn tÃa chÃnh là ngÆ°á»i đã xuất hiện trong phủ Mạch Tháºp Tá»± ThÆ°Æ¡ng và tá»± xÆ°ng là Chức Nghiệp Kiếm Thủ. Triệu tá» Nguyên đã gặp mặt lão má»™t lần mà không bao giá» quên được.
Bỗng nghe lão áo đoạn lên tiếng :
- Tôn giá nói váºy thì cuá»™c mua bán giữa chúng ta không thà nh rồi.
NgÆ°á»i mặc áo hồng bà o ngồi trên ghế có bánh xe, cất giá»ng khô khan đáp :
- Các hạ có lá»i Æ°á»›c từ trÆ°á»›c thì còn trách lão phu thế nà o được?
Lão mặc áo Ä‘oạn cÆ°á»i lạt há»i :
- Lão phu đã giải thÃch vá» chuyện xảy ra, nhÆ° váºy còn chÆ°a đủ rõ hay sao?
Lão mặc hồng bà o đáp :
- Rõ thì rõ rồi, nhÆ°ng lão phu nghe không lá»t tai.
Lão mặc áo đoạn lạnh lùng nói :
- Cái đó là việc của tôn giá.
Lão mặc hồng bà o thủng thẳng đáp :
- Yên bảo chúa nói váºy là sai rồi. Bảo chúa nên biết lão phu đã Ä‘Æ°a ra năm ngà n gói bạc để Bảo chúa trừ khá» Mạch Cấn, nhÆ° váºy lão phu không phải là chủ mÆ°á»›n của Bảo chúa Æ°?
Lão mặc áo đoạn đáp :
- Cái đó đã hẳn!
Lão mặc áo hồng bà o nói :
- Vì thế mà lão phu giữ vững láºp trÆ°á»ng đêm nay các hạ phải giết cho được Mạch Tháºp Tá»± ThÆ°Æ¡ng...
Lão áo Ä‘oạn ngắt lá»i :
- Lão phu cÅ©ng định thế, nhÆ°ng vì TÆ° Mã Äạo Nguyên xuất hiện má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t, bức bách lão phu bất đắc dÄ© phải thay đổi kế hoạch.
NgÆ°á»i mặc hồng bà o hÃt má»™t hÆ¡i chân khÃ, đáp :
- Theo chá»— lão phu biết thì cả nhà TÆ° Mã Äạo Nguyên đã chết hết không còn sót má»™t ai ở trên má»™t chiếc du thuyá»n trong Thúy Hồ.
Lão áo đoạn nói :
- Theo tin tức của lão phu nháºn được lại không phải thế.
Lão mặc hồng bà o ngạc nhiên há»i :
- Sao?
Lão áo đoạn đáp :
- Nhà TÆ° Mã Äạo Nguyên gồm mÆ°á»i tám ngÆ°á»i mà hôm sau quan nha khám xét du thuyá»n chỉ thấy mÆ°á»i sáu cái tá» thi.
Lão mặc hồng bà o rất Ä‘á»—i ngạc nhiên há»i :
- Váºy ra thiếu hai ngÆ°á»i? Là những ai váºy?
Lão áo đoạn đáp :
- Má»™t là TÆ° Mã Äạo Nguyên và má»™t đứa nhá» sÆ¡ sinh.
Lão hồng bà o giáºt nẩy mình lên, nhÆ°ng sau đó cÆ°á»i rá»™ nói :
- Trong thiên hạ còn ai thoát được “Phù Phong kiếm thức†của Tạ Kim Ấn? Câu nói của Bảo chúa không có bằng cứ chi hết...
Lão mặc áo Ä‘oạn nghiêm nghị ngắt lá»i :
- Chắc tôn giá cũng biết là lão phu chẳng bao giỠbịa chuyện.
Lão mặc hồng bà o trầm giá»ng nói :
- NhÆ°ng lão phu chẳng thể tin được trên Ä‘á»i lại có ngÆ°á»i mượn xác hoà n hồn.
Lão áo đoạn lẳng lặng, lão mặc áo hồng lại nói tiếp :
- HÆ¡n nữa TÆ° Mã Äạo Nguyên hồi sinh tiá»n tuy nổi tiếng nhÆ°ng bản lãnh cÅ©ng không cao thâm đến thế được. Dù cho hắn chết rồi sống lại xuất hiện ở Mạch phủ thì công lá»±c của Yên bảo chúa cÅ©ng thừa đủ để phát lạc hắn.
Lão áo Ä‘oạn cÆ°á»i lạt đáp :
- Các hạ hiểu đầu Ä‘uôi câu chuyện nà y thế nà o được? Mấy bữa nay lão phu đã Ä‘á»™ng thủ vá»›i TÆ° Mã Äạo Nguyên hai lần. Lại má»™t lần ở trên đỉnh núi Thiếu Thất, lão phu đã mắt nhìn thấy hắn Ä‘á»™ng thủ vá»›i Hải Giác đại sÆ°, thủ tá»a viện Äạt Ma chùa Thiếu Lâm...
Lão ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Hải Giác đại sÆ° là nhân váºt chùa Thiếu Lâm cả trăm năm Ãt ngÆ°á»i bì kịp.
Ngà y nhà sÆ° mÆ°á»i tám tuổi má»›i và o chùa Thiếu Lâm được hÆ¡n má»™t năm, đã bóp nát cái đỉnh bằng thép. Bây giá» lão đã ngoà i năm mÆ°Æ¡i. Trong mấy chục năm trá»i tu luyện thì đôi tay lão chẳng kém gì búa phá núi. NhÆ°ng mà ... nhÆ°ng mà ...
Lão mặc áo hồng bà o há»i :
- Kết quả cuộc đấu thủ ra sao?
Lão mặc áo đoạn đáp :
- Quả nhiên trong vòng trăm chiêu, Hải Giác đại sư bị chưởng lực của đối phương hất lùi lại ba bước.
Lão hồng bà o kinh hãi há»i :
- Có chuyện đó ư?
Lão áo đoạn đáp :
- Chẳng lẽ lão phu lại bịa ra hay sao?
Lão hồng bà o đáp :
- Nếu váºy thì chẳng thể trách Yên bảo chúa đã úy kỵ TÆ° Mã Äạo Nguyên.
Lão áo đoạn đáp :
- CÅ©ng không hẳn nhÆ° váºy. Có Ä‘iá»u trÆ°á»›c khi lão phu chÆ°a Ä‘iá»u tra rõ được lai lịch chân chÃnh của TÆ° Mã Äạo Nguyên thì không muốn hà nh Ä‘á»™ng má»™t cách mạo muá»™i. Còn cái mạng của Mạch Tháºp Tá»± ThÆ°Æ¡ng chẳng sá»›m thì muá»™n cÅ©ng chết vá» tay lão phu, hà tất phải cấp bách ngay ngà y hôm nay.
Hán tá» trung niên đứng cạnh lão áo hồng từ nãy giá» không lên tiếng, bá»—ng ghé tai lão thì thầm mấy câu rồi gáºt đầu luôn mấy cái.
Lại nghe lão áo hồng nói :
- Việc nà y để lão phu mai vá» báo cáo sẽ trả lá»i sau. Năm ngà n gói bạc hãy tạm để lại trong quà bảo.
Lão áo Ä‘oạn há»i :
- Sao quà chủ nhân không tự thân hà nh đến đây?
Lão áo hồng đáp :
- Lão phu chẳng đã nói rõ không nên Ä‘á» cáºp đến tệ chủ nhân? Yên bảo chúa quên rồi hay sao?
Lão áo Ä‘oạn báºt tiếng cÆ°á»i khô khan.
Lão áo hồng lại nói :
- NgÆ°á»i tùy tùng lão phu đây muốn nêu ra má»™t vấn Ä‘á».
Lão áo đoạn giục :
- Xin cứ nói đi!
Lão áo hồng trầm ngâm má»™t chút rồi há»i :
- Y nhìn qua tấm mặt nạ của Yên bảo chúa thấy chân diện mục mà nảy lòng hứng thú. Y nhá» lão phu thay mặt há»i Bảo chúa có thể cho coi chân tÆ°á»›ng được chăng?
Cặp mắt lão áo Ä‘oạn chiếu ra những tia nham hiểm, nhÆ°ng lão lại cÆ°á»i rá»™ đáp :
- Những ai đã được coi chân tÆ°á»›ng lão phu Ä‘á»u hóa ra ngÆ°á»i thiên cổ. Ông bạn tùy tùng các hạ Ä‘ang Ä‘á»™ tráng niên, tÆ°Æ¡ng lai còn dà i mà đã phải từ biệt nhân thế há chẳng đáng tiếc Æ°?
NgÆ°á»i tùy tùng lão áo hồng là m gì chẳng hiểu ý câu nói của lão áo Ä‘oạn.
Hắn báºt lên mấy tiếng cÆ°á»i khô khan rồi không bức bách đối phÆ°Æ¡ng mở mặt nạ ra nữa. Hắn nói :
- Bảo chúa nói nặng lá»i quá!
Tiệu Tá» Nguyên nghe lá»m bên ngoà i cá»a sổ dÆ°á»ng nhÆ° chợt hiểu nghÄ© thầm :
- “Lão áo Ä‘oạn Ä‘eo mặt nạ. Thảo nà o sắc mặt lão vẫn trắng bợt mà không lá»™ vẻ gì.â€
Lão áo hồng ngồi trên ghế có bánh xe từ từ quay ra. Triệu Tá» Nguyên bị góc tÆ°á»ng che lấp chỉ trông rõ má»™t bên mặt lão. Chà ng thấy mặt lão nÆ°á»›c da và ng á»ng, thân thể gầy nhom. DÆ°á»›i cằm có chòm râu thÆ°a bạc trắng. Ngoà i cặp mắt sắc bén không chá»— nà o kỳ dị.
Lão áo hồng nói :
- Nếu Bảo chúa không còn việc gì khác thì lão phu xin cáo từ đi nghỉ.
Dứt lá»i lão vẫy tay má»™t cái. NgÆ°á»i tùy tùng đẩy cái ghế có bánh xe chạy Ä‘i mà ngÆ°á»i lão vẫn không chuyển Ä‘á»™ng.
Cá»a lầu kẹt mở. Ba hán tá» xõa tóc y phục kỳ dị lạng mình tiến và o.
Lão áo đoạn còn đứng đó nhưng không nói gì.
Ba ngÆ°á»i kia đứng bên bà n quay mặt lại xoay lÆ°ng vá» phÃa cá»a sổ có Triệu Tá» Nguyên ở bên ngoà i.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
co long vn thu quan, co long vnthuquan, doan kiem thu vnthuquan, doan kiem thu- 4vn.eu, êèòàéñêèé, ïîðíîãàëåðåè, ïðè÷åñêè, luc tieu phung.vntjuquan, truyen doan kiem thu 4vn, vnthuquan co long, vnthuquan luc tieu phung |
| |