Tinh Đấu Đại Sâm Lâm , Phía ngoài
Tinh Đấu Đại Sâm Lâm được chia làm 4 phần :
+Phần rìa :Thập Niên Hồn Thú , Bách Niên Hồn Thú
+Phần ngoài :Thập Niên Hồn Thú , Bách Niên Hồn Thú ,Thiên Niên Hồn Thú
+Phần hỗn tạp : Thiên Niên Hồn Thú , Vạn Niên Hồn Thú
+Phần nguy hiểm : Vạn Niên Hồn Thú , Thập Vạn Niên Hồn Thú
Hiện giờ phía ngoài đang có 2 người 1 nam 1 nữ đang đi theo đường thẳng, nữ trước nam sau ,đang duy trì đội hình đi thẳng tới,nam đang quan sát xung quanh,nữ thì phá đường để đi.Đó là 2 người Luân Tử và Thanh Ngân họ đang trên đường liệp sát hồn thú của mình. Luân Tử nói:
-Tới đây được rồi đừng tiến thêm nữa,bây giờ chúng ta sẽ đi ngang , chú ý khắc ký hiệu trên thân cây để khi nào gặp nguy hiểm còn biết đường về.
A Ngân gật đầu sau đó chuyển hướng vừa đi vừa khắc kí hiệu.Khi bọn họ đã chuyển hướng thì không lâu sau phía trong 1 lùm cây gần họ đứng lúc nãy bỗng nhiên có cặp mắt sắc bén lóe ra,phi nhanh tới nỗi chỉ thấy bóng đen đang di chuyển ngược với nơi 2 người Luân Tử đã đi
-Mệt quá đi à, nghỉ chút nhé ca!-A Ngân lên tiếng
-Kiếm chỗ nào cao ngồi xuống nghỉ ngơi đi!Luân Tử đáp
Đi một lúc họ thấy một tảng đá cao bèn kiếm chỗ bằng phẳng nghỉ ngơi
-1 canh giờ rồi mà chẳng thấy bóng nào chẳng lẽ sợ bổn tiểu thư ăn thịt như thế à!
-Đừng than vãn !Mục tiêu sẽ xuất hiện ngay thôi-Luân Tử nói
-Sao huynh biết - A Ngân kinh ngạc nói
-Theo dự đoán của ta chúng ta đang ở phần giữa của khu ngoài rồi mà chẳng có bóng ma nào chứng tỏ rằng:
+Thứ 1,trúng kì sinh sản ,loại vì chẳng lẽ hồn thú rủ nhau đi đẻ
+Thứ 2 , đang có cuộc chiến tranh lớn , loại vì chúng ta đi gần hết khu này mà chẳng thấy có chút vụ nổ hay tiếng gầm rú gì cả
+Cuối cùng,đó chính là có hồn thú nào đó đã dọa bọn chúng bỏ chạy,ta khẳng định như thế vì ta đã xem xét 1 hồi thì thấy có 1 số dấu vết in trên đất tuy đã được che lấp đi nhưng vẫn biết nó còn khá mới như vậy có hồn thú nào đó đã chuẩn bị rất cẩn thận để rút xương chúng ta
-Huynh giỏi thật đó nha,giỏi vậy thì chắc đi vào khu hỗn hợp dễ như chơi rồi !-A Ngân đang dùng tuyệt kỹ vuốt mông ngựa khen hoài không ngán
-Chứ sao ta mà lị!Tuy ta học kém nhưng chơi trò này đối ta chỉ là trẻ con thôi!-Luân Tử thao thao bất tuyệt về tiểu sử của mình kèm vài quả bom
-Chúng ta làm như thế này..........
3 canh giờ sau
-Oa ! ca ta ngủ đây!
-Ừm!-Luân Tử đáp
A Ngân thiếp đi nhưng Luân Tử vẫn cảnh giác xung quanh rất kỹ.Luân Tử cảm thấy sát khí bùng phát từ phía sau mình bỗng quay đầu lại sau đó Luân Tử nghe cái "Vùùùùùù".Luân Tử kinh hoảng vỗ mạnh A Ngân sau đó đẩy A Ngân xuống tảng đá,tiếp theo hắn liên tục lui về .Tuy động tác của Luân Tử rất nhanh nhưng vẫn còn chậm hơn bóng đen kia rất nhiều , bóng đen ấy phóng lên đuổi theo Luân Tử .Luân Tử và bóng đen sắp chạm vào nhau nhưng Luân Tử không kinh sợ mà chỉ thể hiện 1 nụ cười làm con người lạnh tới tâm hồn.Luân Tử bỗng ngã về sau làm giống y như hắn trượt chân ngã,bóng đen ngạc nhiên nhìn hắn nhưng nó đã phóng quá đà nên bay thẳng tới phía trước.Bất ngờ trước mặt bóng đen là đôi cánh 9 màu diễm lệ đang bổ tới phía nó , bóng đen cũng dùng móng vuốt của mình đối đầu với đôi cánh.
"KENG"
Cả 2 đều bay ra ngoài.A Ngân đuơc Luân Tử đỡ lấy còn bóng đen lộn ngược 1 vòng sau đó tiếp đất thành công.
-Không sao chứ!-Luân Tử ân cần hỏi
-Không sao chỉ bị phản chấn thôi.May là muội đánh bất ngờ nếu không thì trọng thuơng rồi
-Màn hay vẫn còn phía sau đừng vội
Khi bóng đen tiếp đất thành công thì dưới chân nó đất trở nên mềm nhũn đi
"Bộp..Bộp...Rầm"
Đất dưới chân bóng đen bỗng sụt xuống lộ 1 cái hang rất rộng và sâu lại còn gắn đầy chông.Luân Tử vì muốn đảm bảo 100% thành công nên hắn đã cố gắng dùng A Ngân thu hút bóng đen còn mình lặng lẽ đào thật sâu và rộng
Tuy nhiên bóng đen phản ứng rất tốt ,lấy chi sau đạp gẫy chông gai sau đó tụ 4 chân lại chỗ mới đạp gẫy dùng lực thoát khỏi cái hố và tất nhiên trả giá là chi sau bên phải của nó nhuốm đầy máu.Khi vọt ra hố nó thấy 1 khúc gỗ to chuẩn bị đập vào mặt mình,nó lấy thân thể phía trên mình làm vật chắn,khi khúc gỗ đập vào thì nó liền văng ra và lợi dụng lực khúc gỗ xoay vòng vài phát để tiếp đất.Ngoài dự đoán của nó , Luân Tử nhảy lên , trong tay hắn đang cầm một con dao bén,Luân Tử đâm vào bóng đen 1 phát trúng bụng của nó sau đó dùng 2 tay của mình đẩy bóng đen ra xa.Bây giờ ta mới có thể thấy rõ hình dáng của nó , toàn thân màu đen tuyền ,cao 1m, đầu hổ ,mắt màu trắng mang cảm giác kì dị.
-AAAAAAA ! Ám hổ bạch nhãn-Luân Tử la lên
Luân Tử nhìn kỹ 1 chút liền phát hiện có dưới bụng nó không có màu đen bèn nói:
-Đúng là hên thật!Chắc khoảng 600-780 năm
-Giết !!!!!!!!!!!!!!-Luân Tử hét: 494:: 494:: 494:
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥
Chuơng 9:Xui xẻo!Hết cha lại con
Tác giả: Phùng Hưng
Nguồn : 4vn.eu
Khu ngoài Tinh Đấu Đại Sâm Lâm
Khi Luân Tử hét lên thì A Ngân lẫn hắn cùng xông lên bao vây lấy con hổ
Ám hổ bạch nhãn là loại hung dữ ,thuộc tính hắc ám ,có tốc độ nhanh,sức công kích mạnh,lại gian xảo cho nên đa số hồn thú đều nghe nó,hồn hoàn của nó rất thích hợp với hệ mẫn công (tấn công tốc độ).
Tại Tuyệt Thế Đại Lục cũng giống như Đấu La Đại Lục.Có nhiều loại vũ hồn khác nhau cộng thêm phương hướng chọn hồn hoàn của hồn sư nên được phân chia làm nhiều loại để dễ phân biệt như:
-Thực vật hệ
-Mẫn công hệ
-Cường công hệ
-Khống chế hệ
-Phụ trợ hệ
Khi thấy mình lâm vào tình cảnh này nó liền tìm cách đột phá vòng vây sau đó chạy theo hướng Tây. A Ngân và Luân Tử đuổi theo sau,dựa theo vết máu là có thể tìm ngay vị trí nó đã đi nên họ thong thả vừa đi vừa quan sát để tránh rủi ro.
Nửa canh giờ sau
Luân Tử nhíu mày chẵng lẻ con hổ này bị thuơng như vậy mà có thể chạy nhanh và lâu như vậy.Đi được một đoạn họ thấy con hổ đang đứng trước 1 cái hang động.Con hổ gầm lên.
-Không hay rồi!Mau chạy nhanh!-Luân Tử thúc giục
Khi bọn họ chuẩn bị rút lui thì thấy một bóng đen khổng lồ đang chạy nhanh theo hướng bọn Luân Tử.Luân Tử thấy vậy nhưng không kịp tránh bỗng nhiên có đôi cánh chặn trước mặt mình.A Ngân bay ra ngoài được Luân Tử ôm lấy chạy đi . Luân Tử vận hết tốc độ của đôi chân cố gắng ôm thật chặt A Ngân sau đó nói với cô ấy điều gì đó
A Ngân nghe xong bèn gật đầu , Luân Tử thu A Ngân vào trong tinh thần hải sau đó tiếp tục tăng tốc.Khi Luân Tử đang chạy bỗng dừng lại vì hắn thấy trước mắt mình là 1 vực sau không thấy đáy.Hắn quay mặt lại thấy con hổ đang nhe nanh múa vuốt trước mặt mình.Con hổ này cao khoảng 1m5.Đen toàn thân .Con mắt trăng làm Luân Tử cảm thấy sự vô cảm.
Trước mắt là hổ , đằng sau là vực.Tiến thoái lưỡng nan hắn sẽ làm gì đây
Ánh mặt Luân Tử bỗng hiện lên vẻ chiêu chọc khiêu khích con hổ .Con hổ thấy vậy trở nên tức tối dùng móng vuốt định xé rách con người trước mặt nhưng bỗng nhiên con hổ phát hiện phía sau Luân Tử là một đôi cánh 9 màu rực rỡ lung linh dưới ánh nắng đang nâng dần thân thể của hắn lên
-Tạm biệt-Luân Tử cười lớn trong khi đó con hổ tức điên lên gầm rú vang vọng khắp nơi
-HaHaHa:180 :-Luân Tử như đang muốn thi với con hổ xem ai đoạt giải nhất tiếng hát họa mi
-Điếc lỗ tai muội rồi nè
-Xin lỗi ta vui quá nên quá khích
-Mà sao huynh biết chỗ này có vực sâu-A Ngân hỏi
-Lúc ta lấy cây để làm chông thì đã đi ngang qua khu vực này nên cũng biết 1 chút
-Giỏi thật nha!Không ngờ huynh lanh trí như vậy đó
-Chuyện bình thường như người qua đường thôi mà em
- Giờ làm sao nữa?-A Ngân hỏi
-Chúng ta đáp xuống bên kia của cái vực để phục hồi tiêu hao đã có gì rồi tính tiếp
-Ok
THẾ LÀ HỌ ĐÃ THOÁT ĐƯỢC KIẾM DIỆT VONG NHỜ TÁC GIẢ BÂY GIỜ HỌ SẼ GẶP NHỮNG THỨ GÌ ? MONG CÁC BÀ CON CÔ BÁC ĐÓN XEM CHUƠNG CUỐI CỦA QUYỂN I NHÉ
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥
Làm hết chuơng này đi ngủ chứ sợ mai không đi học được nên mình làm hơi vội.thông cảm
Tân Tuyệt Thế Đại Lục
Quyển I : Thế giới mới và một bắt đầu mới
Chương 10 :Vũ hồn thứ 2
Tác giả : Phùng Hưng
Nguồn: 4vn.eu
Vực sâu ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm
Có 2 người đang ôm nhau bay trên vực , 1 nam 1 nữ .Luân Tử và A Ngân đang cùng nhau đến bờ bên kia để phục hồi tiêu hao sau đó mới tiếp tục công việc liệp sát hồn thú ,đoạt hồn hoàn,tấn giai hồn sư của mình.
Nhưng thật kỳ lạ cái bờ tuy cách mình không xa nhưng cứ bay hoài mà không tới nơi , Luân Tử đang suy nghĩ rằng nơi này bị lỗi hay chăng , vậy không hay cho mình và A Ngân rồi ,sao cái số mình cứ gặp xui xẻo hoài vậy trời !
-A Ngân em còn có thể bay được bao nhiêu thời gian nữa
-Chắc chỉ có thể kiên trì thêm 15 phút thôi,mà sao nơi này đi hoài không thấy tới , thật là mệt mà
-Chắc chúng ta sẽ chết quá,chỉ giảm 1 cấp thôi mà - A Ngân than vãn
Trong game khi chết sẽ giảm 1 cấp hồn lực va được hồi sinh ở thành gần nhất
-Không đơn giản như thế đâu nếu chúng ta chết ở nơi bị lỗi như thế này 90% là sẽ không thể hồi sinh về thành được
-Chẵng lẽ còn cách nào sao?
-Cứ mặc cho số phận đi
Bọn họ tiếp tục bay.Đã trôi qua 15 phút rồi,A Ngân dần kiệt sức ,Luân Tử lo lắng nói:
-Em nghỉ đi nếu em chết sẽ không được hồi sinh đó!!!!
-Vậy chúc anh may mắn-A Ngân an ủi Luân Tử sau đó được Luân Tử thu vào trong
-Thế là hết!Nam mô cho con bình yên
Luân Tử mệt quá nhắm mắt chờ chết.
A....A..........aaaaaaaaaaaaaaaa
-Ta đang ở đâu?
-Sao ở đây tối thui thế này?
-Chẳng lẽ ta đã hồi sinh ở thế giới này sao?Sao xui thế?
-Ửm?Thứ gì thế
Luân Tử nghe thấy có tiếng động,theo ý thức Luân Tử quay lại thấy vô vàn lốc xoáy đang theo hướng mình mà tới mang lực hút vô tận.Luân Tử hoảng sợ chạy thục mạng bán sống bán chết.Trước mặt hắn bỗng nhiên sáng dần lên thế nhưng lực hút phía sau cũng không buôn tha cho hắn khiến cho Luân Tử sắp tới gần ánh sáng bỗng bị kéo lại
-Khônggggg........................-Luân Tử gào lên thảm thiết
Trước mặt hắn bỗng phát ra ánh sáng 9 màu kéo hắn vào
-Ui...da.............
-Huynh đè chết muội đó .Sao còn không mau đứng dậy! A Ngân đỏ mặt giả vờ quát
-Xin lỗi ta cảm thấy chóng mặt quá-Luân Tử lắc đầu nói
-Huynh có sao không? A Ngân biến đổi sắc mặt lo lắng hỏi
-Đùa thôi !
-Thật đáng chết mà!Ta đánh ta đánh-A Ngân thẹn quá hóa giận đánh túi bụi
-Muội coi kìa
Trước mặt chúng ta là 1 nơi thiên nhiên hài hòa,thời tiết ấm áp, ánh nắng dịu nhẹ xuyên qua từng kẽ lá tạo nên một bức họa thiên nhiên tràn đầy sự thân thiện với con người
-Đi sâu vào bên trong coi thử xem-Luân Tử kéo tay A Ngân nói
Càng đi sâu vào trong họ càng cảm thấy áp lực đang đè xuống mình càng ngày càng mạnh.Luân Tử và A Ngân cố gắng đi sâu vào trong .Khi đến cuối con đường họ thấy 1 hồ nước trong veo , làm họ ngạc nhiên là có 1 con thú bao phủ xung quanh nó là màu vàng kim cứ như 1 mặt trời thu nhỏ.Thân nó to như 1 quả núi ,từng lân phiến trên người nó cứ như vàng 9999 óng ánh dưới ánh mặt trời.
Luân Tử ra hiệu cho A Ngân im lặng sau đó quan sát tiếp sự việc xảy ra.Họ thấy con thú ấy bắt đầu cử động.Nó bỗng gầm lên 1 tiếng và nói :"Đến đây đi kiếp nạn của ta"
Sau đó thiên địa xung quanh nó bỗng dưng chuyển động mãnh liệt,lôi bão oanh kích đầy trời .Luân Tử ngơ ngẩn khi nhìn thấy xung quanh như liên tưởng đến ngày diệt vong của con người.Kỳ lạ là tất cả các loại thiên tai đều chỉ trút xuống một mình con thú đứng giữa.Nó gầm lên thảm thiết .Luân Tử bịt lỗ tai còn A Ngân toàn thân run rẩy , quang mang 9 màu không ngừng trào ra ngoài không thể khống chế được
Cảnh vật xung quanh từ tươi đẹp trở nên tràn đầy sự chết chóc và con thú ấy vẫn không ngừng kêu rên
-Bây giờ không thể phân biệt ngày đêm được nữa,thật sự quá khủng khiếp!-Trong lòng Luân Tử nghĩ thầm
Đã không biết trôi qua bao nhiêu thời gian mà con thú vẫn không ngừng kêu lên sự đau đớn của mình . Lát sau thân hinh nó từng chỗ từng chỗ bị nổ tung thanh huyết vụ nhưng nó không chịu ngừng , nó vẫn không ngừng gầm rú .Không biết từ bao giờ cảnh vật trở nên yên tĩnh.Luân Tử bật dậy mở lỗ tai ,hắn đã thu A Ngân vào tinh thần hải nên không sợ nàng bị thuơng
Trước mặt hắn vẫn là con thú ấy nhưng bây giờ chỉ có thể nhìn được đầu gắn với thân trên của nó mà thôi.Chốc lát đầu của nó nổ văng huyết tung tóe.Luân Tử nhắm mắt vận hồn lực bao phủ xung quanh để bảo vệ mình thế nhưng hắn không phát hiện ra rằng có 1 luồng kim sắc xuyên qua hồn lực hộ thân chui vào đầu hắn
Luân Tử cảm thấy mình choáng váng khi phát hiện trong đầu mình xuất hiện tiếng long ngâm lúc nãy.Luân Tử thúc giục hồn lực kiểm tra phát hiện luồng ánh sáng kim sắc lan khắp người mình,phá hủy từng kinh mạch.Luân Tử sắc mặt đại biến vội vàng khuyếch truơng hồn lực trong cơ thể tống luồng kim sắc này ra .Luân Tử thống khổ khi từng kinh mạch hắn đang bị phá hủy 1 cách nghiêm trọng,Luân Tử lăn đi lăn lại trên đất , đập đầu kêu rên thảm thiết không biết trải qua bao nhiêu mà hắn vẫn cảm thấy như mình vừa mới chết đi sống lại mấy chục lần.
Ngay sau đó ánh sáng 9 màu lan tràn khắp cơ thể Luân Tử khiến luồng kim sắc bắn ngược trở về,ánh sáng 9 màu dồn hết luồng sáng kim sắc vào 1 chỗ và nhốt nó trong tinh thần hải.Lần nữa ánh sáng lại trở về cơ thể tu bổ những kinh mạch bị phá hủy ,khi chữa trị xong ánh sáng 9 màu dần tiêu biến
-Oaaaaaaaa.............
-Thật là mệt mỏi quá đi sao ê ẩm thế này!
Luân Tử tỉnh dậy ,hắn nhớ lại khoảnh khắc bị tra tấn bỗng giật mình run sợ . Hắn kiểm tra thân thể mình ,cảm thấy như chưa có chuyện gì xảy ra làm hắn cứ như bị gặp ác mộng
-Ca tỉnh rồi à?A Ngân ở trong tinh thần hải lên tiếng
-Muội không sao chứ?
-Muội không sao mà có 1 người muốn nói chuyện với huynh nè
Luân Tử bất ngờ khi thấy người A Ngân muốn giới thiệu nói chuyện với mình lại là con thú kim sắc trước đây đã ngồi giữa hồ nước
-Có chuyện gì sao ?
-Cho ta xin lỗi về việc muốn phá hủy và chiếm lấy cơ thể ngươi-Giọng nói không giận mà uy vang lên
-Thỉ ra là ngươi-Luân Tử tức tối quát
-Ta sẽ đền bù
-Đền bù như thế nào ?
-Ta sẽ trở thành vũ hồn thứ 2 của ngươi?
-Cái gì? Có thể sao?
-Đối với 1 chuyên gia hack game như ta không gì là không thể
-Hack game ?
-Đúng thế?Khi ta là hồn thú 10 vạn năm bỗng nhiên có thứ gì đó xâm nhập vào đầu óc ta làm ta có đủ phuơng pháp hack nhờ đó mà ta đã lên tới đẳng cấp bây giờ
-Vậy tại sao...
-Không còn sớm nữa ta bắt đầu đây,xong rồi chúng ta lại nói tiếp -Con thú biết chuyện Luân Tử sắp nói nên vội chuyển tài
-Vậy ngươi cho ta vũ hồn gì?
-Sau này ngươi sẽ biết
Ý thức của Luân Tử lại tiếp tục bị mất đi
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥
Quyển II: Vũ hồn song sinh - Long Phượng phát uy
Chuơng 1 : Vũ hồn thứ 2 - Hoàng Kim Long
Tác giả : Phùng Hưng
Nguồn :4vn.eu
-Ư...
-Sao ngất mãi vậy ta!
-Con thú đáng chết ông sẽ liều với mày!
-Bình tĩnh đã
-Ai?
-Là con thú mà ngươi vừa mới chửi đó
-Hừ , vũ hồn của ta đâu
-Chưa hoàn thành xong mà
-Còn gì nữa?
1 người là Luân Tử đang nói chuyện với 1 con thú màu vàng kim.Bọn họ đang trao đổi về việc vũ hồn thứ 2 của mình
-Ngươi nghĩ chẳng lẽ ta phải ở nơi chật hép này mãi sao!-Con thú nói
-Vậy nguơi muốn sao?
-Ta sẽ trở thành hồn linh của ngươi
-Hồn Linhhhhhhhhhh...
Hồn Linh là 1 phuơng pháp do người sáng tạo tên là Hoắc Vũ Hạo, phuơng pháp này chính là làm hồn thú sống lại nhưng với điều kiện là phải có khế ước với người đã làm nó sống lại và 2 người phải trên tinh thần tự nguyện mới thành công lập khế ước,ưu điểm là:
+Có thể sống ở thế giới bên ngoài,khi hết năng lượng sẽ trở về tinh thần hải để phục hồi năng lượng
+Có thể giúp hồn sư sở hữu toàn bộ kỹ năng của hồn thú.Khi tới lúc hấp thu hồn hoàn để gia tăng cấp hồn lực,thì chỉ có thể hấp thu 1 hồn hoàn.Mà hồn thú có rất nhiều kĩ năng,không thể hấp thu hết nên chỉ chọn kĩ năng thích hợp nhất làm hồn kĩ mà thôi.Mà hồn linh có thể giúp con người tới bình cảnh sẽ có ngay hồn hoàn của hồn thú đó cho nên nó rất có lợi
+Có thể triệu hồi hồn linh cùng mình hợp tác tấn công,có thể gia tăng lực chiến đấu rất lớn
Nhược điểm :
+Hồn thú rất hận con người nên rất ít có hồn thú tự nguyện cùng hồn sư kí khế ước
+Khi kí khế ước thì hồn thú sẽ biến thành trứng và hấp thu lượng tinh thần lực rất lớn nên chỉ áp dụng cho những người có tinh thần lực cao
-Bây giờ kí khế ước à!
-Đúng vậy! Mọi bước chuẩn bị ta đã làm xong chỉ còn bước cuối cùng là nó thôi!
-Sao thế được nó rất rườm rà mà
-Ta đã hack đi 1 số công đoạn rồi! Chẳng lẽ nguơi không cảm thấy gì về vũ hồn thứ 2 của ngươi sao?
Luân Tử phóng xuất vũ hồn thứ 2 của mình , da tay của hắn từ từ mọc lên những lân phiến vàng rất nhỏ kèm theo là tiếng ngâm lúc trước con thú đã phát ra
-Đây là vũ hồn gì?Luân Tử hỏi
-Nó tên là Hoàng Kim Long-Con thú nói với vẻ tự hào
-Từ thời xa xưa 2 chủng tộc thú đứng đầu à phụng hoàng và rồng .Phụng có vua là Cửu Thải Tiên Phụng,sở hữu các loại nguyên tố .Còn vua của rồng là Hoàng Kim Long,sở hữu lực lượng mạnh đến biến thái,được Long tộc xưng là "Lực tổ".-A Ngân chen vào nói
-Vậy nó có được gọi là cực hạn không? Có hạn chế tốc độ tu luyện không
-Nó là cực hạn lực lượng và không hạn chế
Từ xưa có 1 vài loại vũ hồn sở hữu sức mạnh cực kì khủng bố,hơn rất xa những vũ hồn bình thường,chỉ cần cùng thuộc tính với nó sẽ bị áp chế hoàn toàn , nó được coi như vua như chúa của những loài vũ hồn.Khi sỡ hữu hồn sư sẽ bị hạn chế về tốc độ tu luyện nhưng sức mạnh đó có thể khiêu chiến vượt cấp
-Thế nhưng nó vẫn chưa được thức tỉnh hoàn toàn-Kim Long nói
-Vậy chưa phải cực hạn à!Luân Tử buồn bã nói
-Lên cấp 20 ta sẽ giúp nguơi tiếp để hoàn toàn điều khiển sức mạnh thật sự của nó
Luân Tử giờ mới phát hiện hồn hoàn đầu tiên của mình là màu trắng
-Đừng lo ! Nó không phải là thập vạn niên hồn hoàn đâu ! Nó là Bách Vạn Niên Hồn Hoàn
-Cái gì!Không thể nào
-Haiz,thật ra lúc trước do ta đang đột phá kiếp nạn để trở thành thần thú nhưng thất bại mà thôi
-Ngươi có thể hack mà sao thất bại được
-Ngươi không biết thôi!Hồi nãy theo ngươi hình như là 1 loại virus , ta nhìn thấy nó liền cảm thấy sự thân thiết,nó bỗng chui vào đầu ta định cộng hưởng với virus của ta để khống chế thân thể ta .Ta đành phải phân tán thực lực bảo vệ virus của ta .Sau hồi lâu biết không thể chống cự nữa ta liền nghĩ ra phuơng pháp dồn tất cả thực lực của mình mang theo virus chui vào người nguơi kí sinh sau đó chiếm lấy thân thể ngươi rồi tiếp tục đột phá kiếp nạn
-Vậy tiếp theo kí khế ước không thôi à >?
-Đối với ngươi là 1 nhưng với ta là rất nhiều chuyện như là phải phong ấn thực lực để khỏi dẫn nổ tung cơ thể ngươi,...
-Bắt đầu đi
-Cho ta xin giọt máu
Luân Tử và Kim Long lấy máu ra , Kim Long vẽ ra 1 trận hình kì lạ,sau đó nói toàn tiếng ở đâu đó.
-Chủ nhân của ta ! Ta chấp nhận-Kim Long gào lên
-Bỗng nhiên trận hình rung động biến thành quần sáng vàng kim bao phủ Kim Long sau đó thân thể nó biến thành quả trứng màu vàng kim óng ánh
Sự việc kì lạ vẫn không chấm dứt,quả trứng bỗng rung lên
Tách...Tách
Từng vết nứt lan dần trên quả trứng , sau đó tinh thần lực của Luân Tử bị quả trứng hút lấy sau đó Luân Tử lại lâm vào mê man
Luân Tử tỉnh dậy phát hiện thấy trước mặt mình là 1 con rồng nhỏ dài 30 cm. Cao 10cm , nó đang liếm hắn
-Tỉnh rồi à! Con rồng nói
-Ngươi là Kim Long?Luân Tử hỏi
-Đúng thế -Kim Long nói
-Thành công rồi! HAHAHAHAHAHAHA
-Bình tĩnh ta có chuyện muốn nói
-Chuyện gì?
-Ta sẽ trú ngụ ở chỗ đó để phục hồi năng lượng
Luân Tử nhìn hướng của Kim long phát hiện trên ngực của mình có 1 chiếc dây chuyển bằng vàng trước mặt dây chuyền có hình con rồng đang há miệng
-Đẹp quá
-Hồn kĩ ta cho ngươi là 4.Tự xem nhé!À.hồn lực ngươi giờ là cấp 15 rồi đấy
-Ừm
-Ta ngủ đây có gì kêu ta mà nguơi cứ ở đây 2-3 ngày để nắm rõ kĩ năng của mình đó
-Tạm biêtk-Luân Tử nói
Kim Long chui vào và thở dài nói:Trước sau gì bọn chúng cũng tới thôi!Để ta xem các ngươi là ai mà dám phá hỏng việc tốt của ta!
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥
Thông báo 1 chút ! Khi mình không bỏ nội dung vào thẻ spoiler có nghĩa là chương đó vẫn chưa xong nhé các bạn
Tân Tuyệt Thế Đại Lục
Quyển II: Vũ hồn song sinh - Long Phượng phát uy
Chuơng 2 : Cuộc chiến đầu tiên với tà hồn sư
Tác giả : Phùng Hưng
Nguồn : 4vn.eu
Không gian bị lỗi ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm
Có 1 chàng trai đang nhập tâm ngồi thiền , anh ta là Luân Tử ,hắn đang tiến vào quá trình minh tư để lãnh ngộ những kĩ năng mà Kim Long đã cho mình
-Có người đến mau thức dậy chuẩn bị đi!-Kim Long lên tiếng
-Sao lại thế được ? Nơi này bị lỗi làm sao có thể tới chứ
-Nguơi quên những gì ta đã nói rồi sao.Có virus theo ngươi đến đây thì chẳng lẽ kẻ điều khiển nó không biết cách vào à
-Vậy bây giờ phải làm sao?
-Núp chỗ nào đó đi!Phát hiện mục tiêu liền tấn công bắt chúng đem tra khảo để biết thêm chút thông tin
-Làm sao ta bắt được!Ta chỉ mới 1 hồn hoàn thôi mà
-Mặc kệ nếu khó quá chúng ta sẽ lặng lẽ chuồn khỏi đây thôi
-Tại sao nguơi lại muốn tấn công chúng,chẵng lẻ ngươi muốn làm gì?
-Ta muốn xem xem kẻ nào dám phá hỏng chuyện tốt của ta và muốn bọn chúng phải trả giá-Ánh mắt Kim Long lóe lên tia ngoan độc
Luân Tử thoát ly khỏi trạng thái minh tư sau đó tìm một bụi cây lớn núp vào và ẩn dấu khí tức để đợi con mồi
Không lâu sau Luân Tử nhìn thấy 1 lỗ hổng màu đen đẩy 1 bóng người ra.Toàn thân hắn mặt áo choàng màu đen , chỉ lộ mỗi đôi mắt màu tím đậm làm Luân Tử dâng lên cảm giác ớn lạnh
-Chậc,chẳng lẽ ta đã đến trễ rồi hay sao-Kẻ áo đen với giọng khàn khàn lên tiếng
-Kim Long,ngươi thấy hắn ở đẳng cấp nào thế!
-Chưa tới cấp 50 chắc còn đang là Hồn Tông
-Vậy chúng ta đi thôi
-Khoan đã
-Sao thế?-Luân Tử hỏi
-Ta muốn tra khảo hắn
-Ngươi không thấy thực lực chúng ta chênh lệch rất lớn hả!
-Ta tưởng là Hồn Đế hay Hồn Thánh ai ngờ chỉ là 1 tên nhãi Hồn Tông chưa đủ để bức lui ta đâu
Kim Long nói tiếp:
-Ta sẽ cho ngươi mượn chút năng lượng để bắt hắn . Ngươi hãy nghe này
Kim Long thủ thỉ nói với Luân Tử
Ngay sau đó tên áo đen cười nói thầm:
-Thì ra vẫn chưa đi ! Hay lắm
-Ra đây đi !-Tên áo đen quát to
Bỗng nhiên trong bụi rậm hắn thấy 1 bóng đen nhanh như chớp lao về phía hắn .Tên áo đen lui lại thấy Luân Tử bèn nở nụ cười khinh thường
-Chỉ 1 tên nhãi nhép bú sữa chưa đủ mà cũng dám đối đầu với ta, thật không biết sống chết ! Xem đây
Trên người tên áo đen bỗng tung bay trong gió , 4 hồn hoàn hiện lên : vàng , vàng , tím , tím . Đây là bộ hồn hoàn đúng tiêu chuẩn với 1 hồn sư bình thường.Ngay sau đó chiếc bóng của hắn bỗng vuơn lên ra khỏi mặt đất hình thành 1 khuôn mặt dữ tợn .
-Vũ hồn gì thế -Luân Tử kinh ngạc
-Tà vũ hồn - Ma ảnh bóng- Tên áo đen cất tiếng
Trên Tuyệt Thế Đại Lục có 1 vài loại có hình thức tu luyện rất độc ác như : uống máu người , nhai xuơng người khác ,... để tu luyện . Cách tu luyện như thế rất nhanh nhưng dần dần làm cho hồn sư sỡ hữu nó sẽ bị lây nhiễm sự tà ác nên nó được gọi là tà hồn sư , khuyết điểm nữa là khi tà hồn sư đạt cấp 70 thì tốc độ tu luyện sẽ giảm mạnh nên tà hồn sư trên cấp 70 gần như không có
-Sao nguơi kinh sợ lắm đúng không?Phải rồi ai gặp chúng ta mà chẳng run như cầy sấy chứ
Luân Tử run lên hắn không phải vì sợ mà là từ trước đến nay hắn chưa từng gặp đối thủ nào mạnh như thế làm kích thích tất cả chiến ý , trí tuệ , ... của hắn
-Dù cho nguơi cầu xin ta cũng không tha. Nhưng trước khi chết ta muốn hỏi ngươi sao ngươi có được nó!
Luân Tử nghe là biết hắn đang hỏi về chuyện virus cho nên Luân Tử lớn tiếng nói:
-Trước khi chết ta muốn hỏi nguơi sao ngươi có được nó!
-Ghừ!Nếu nguơi không muốn nói ta sẽ bắt ngươi ra khai sớm thôi
Tên tên áo đen giơ tay chỉ về hướng ta ngay lúc đó hồn kỹ thứ 1 của hắn lóe sáng
-Cắn!-Tên tà hồn sư ra lệnh cho cái bóng
"Grào............"-Cái bóng lao nhanh tới chỗ Luân Tử há to chiếc mồm của nó ra
Luân Tử cảm thấy nguy hiểm liền né sang 1 bên nhưng cái bóng cứ như đỉa bám hoài không buông.Sau đó Luân Tử chạy về phía của tên áo đen . Luân Tử biết tên áo đen cũng giống mình với A Ngân là khi cho bóng đi chiến đấu thì hồn sư sẽ không còn thứ gì để bảo vệ nữa nên bây giờ là thời cơ tốt nhất
Tên tà hồn sư cảm thấy kinh ngạc nhưng hắn vẫn nở nụ cười.Đột nhiên hồn kỹ thứ 4 của hắn lóe sáng.Chốc lát trên người tên tà hồn sư xuất hiện thêm 2 cái bóng nữa , 2 cái bóng đồng loạt chia 2 hướng trước mặt và bên trái Luân Tử .Luân Tử cả kinh định lui về nhưng phát hiện chiếc bóng bám mình dai như đỉa lúc trước đang từ đằng sau hắn phóng tới.Luân Tử không còn thời gian chuyển hướng sang bên phải để né tránh nữa cho nên hắn lao thẳng tới cái bóng trước mặt.Tên áo đen vui mừng giảm lực xuống để tránh cho Luân Tử bị thương vì hắn còn muốn tra hỏi Luân Tử nữa .
"Bùm......."
Tiếng nổ vang lên . Tên tà hồn sư lao như tên bắn muốn tóm cổ Luân Tử rồi hành hạ , tra khảo .Nghĩ đến đấy huyết hắn bỗng dưng cuồn cuộn dâng trào
Thế nhưng ngoài dự đoán của hắn là Luân Tử vẫn còn sống nhưng toàn thân hắn đều khoát lên bộ chiến giáp màu vàng,trước thân thể có hình con rồng, toàn thân bộ giáp lấp lánh ánh vàng tỏa ra từng đợt hào quang chói mắt , bộ giáp chỉ chừa mỗi con mắt và lỗ thở của mũi.Nhìn hắn giống như quân lâm thiên hạ - trấn áp quần hùng . Luân Tử lao ra khỏi bụi mù , sau đó trên bàn tay hắn đeo loại găng tay mà chỗ nào cũng đều thấy được bảo thạch óng ánh ánh sáng vàng kim phát sáng lên, từ chỗ vai của hắn xuất hiện 1 luồng khí màu vàng đậm hóa thành 1 con mãnh long cuốn quanh đôi tay hắn sau đó bò tới lòng bàn tay của Luân Tử rồi cuộn tròn lại làm cho trên long bàn tay hắn xuất hiện vết săm hình con rồng đang bay trên trời sáng lên . Chưởng này của hắn thấy thì nhẹ nhàng nhưng áp lực của nó làm tên tà hồn sư đổ mồ hôi như mưa , theo ý thức hắn dùng hồn kĩ thứ 2 tăng phúc sau đó dùng hồn kĩ thứ 3 biến chiếc bóng thành 1 chiếc gai nhọn bao quanh bàn tay hắn. Cả 2 đồng loạt va chạm vào nhau nhưng không phát ra tiếng nổ gì cả chỉ thấy con rồng màu vàng đang cuộn tròn bỗng phát ra tiếng gầm vang vọng khắp trời xanh , sau đó nó phóng tới ăn mòn dần gai nhọn của tên tà hồn sư,tiếp tục con rồng luồn lách khắp cơ thể của tên tà hồn sư , mỗi chỗ nó lướt qua đều bị bóp nát , khi đầu của nó đụng đến cái đuôi của nó thì bỗng nhiên tên tà hồn sư cảm thấy mình đang bị ép chặt lại khiến hắn đau đớn rên rỉ không được .Sau 1 hồi thống khổ bỗng nhiên con rồng bay lên bầu trời kèm với tên tà hồn sư ,tiếp tục con rồng cuộn tròn thân mình bao phủ tên tà hồn sư rồi phát ra ánh hào quang màu vàng huyễn lệ.Luân Tử cảm thấy ù lỗ tai vì trên trời bỗng phát ra tiếng nổ làm rung động cả trời cao . Thân thể tên tà hồn sư từ từ rơi xuống mặt đất kêu cái "rầm"
Luân Tử líu lưỡi hắn không nghĩ rằng mình đã nuơng tay xuống mức thấp nhất mà tên hồn tông kia lại chịu phải cảnh thịt nát xương tan
Luân Tử lại gần tên tà hồn sư thấy hắn bây giờ chỉ còn khuôn mặt và cái cổ là lành lặn vì hắn còn muốn tra khảo nữa nên không muôn cắt đứt tiếng nói và phá nát thần chí được
Last edited by ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥; 14-10-2013 at 04:58 PM.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥