Hồi 13
Hoạt TỠNhân
Bản thân đang lâm và o tình huống như thế nà o, qua những gì đã và đang xảy ra.
Tiểu Bình cÅ©ng dần dà tá»± hiểu. Vì thế, chÃnh Tiểu Bình cÅ©ng Ä‘ang lấy là m kinh ngạc, khi nháºn ra chÆ°a lần nà o bản thân Tiểu Bình lại tỉnh táo nhÆ° lần nà y, nhất là sá»± tỉnh táo kéo dà i khá lâu, đủ cho Tiểu Bình nghe và hiểu tất cả những gì Ä‘ang diá»…n ra xung quanh cho dù Tiểu Bình không thể cá» Ä‘á»™ng, cÅ©ng không thể tá»± mở mắt để nhìn và tá»± mở miệng để phát thà nh thanh âm.
Bạch Phụng đã Ä‘i khá»i, váºy là Tiểu Bình chỉ còn lại má»™t mình giữa bá»n ngÆ°á»i Ä‘á»u là Thanh Y giáo, khó phân biệt được há» là địch hay là bằng hữu.
Tiểu Bình nghe há» Ä‘ang đối thoại vá»›i nhau. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang tá» ra tháºn trá»ng:
- Äể cho ả Ä‘i, chúng ta là m nhÆ° thế đúng hay là sai? Lợi và hại chỉ chênh nhau má»™t kẽ tóc.
NgÆ°á»i khác hừ nhẹ:
- Nếu đúng theo thông tin chúng ta nháºn được thì ả Bạch Phụng nà y dù Ä‘i hay lÆ°u lại cÅ©ng không gây hại gì cho chúng ta. Vì ả Ä‘ang bị Bạch Cốt Môn tróc nã, ả bị quy cho tá»™i phản đồ. Ả khó có khả năng đứng vá» phe Bạch Cốt Môn và đối đầu cùng chúng ta.
NgÆ°á»i thứ ba phản bác:
- Cho dù đó là thông tin đúng thì chúng ta vẫn phải lÆ°á»ng trÆ°á»›c việc ả sẽ bị Bạch Cốt Môn bắt giữ và tra há»i vá» tiểu tá» nà y. Và nếu chuyện đó tháºt sá»± xảy ra ắt Bạch Cốt Môn sẽ có thái Ä‘á»™ vá»›i chúng ta. Liệu chúng ta có cách nà o đối phó chúng chăng?
Nhân váºt lúc nãy đằng hắng nhẹ lại lên tiếng và thủy chung nhân váºt nà y vẫn tá» ra Ä‘iá»m tÄ©nh:
- Vẫn vô ngại, nếu ả Bạch Phụng cứ tiếp tục xem trá»ng sinh mạng đệ đệ ả hÆ¡n chÃnh sinh mạng bản thân ả nhÆ° lúc nãy ả đã để lá»™ ra. Và nhÆ° thế, tin đệ đệ ả Ä‘ang do chúng ta sanh cầm nhất định không bao giá» tiết lá»™.
- Nếu được váºy thì tốt. Chỉ sợ không ngáºm miệng được lâu trÆ°á»›c thủ Ä‘oạn tra khảo chắc chắn phải rất tà n khốc của Bạch Cốt Môn.
- Ả phải chấp nháºn thôi. Huống chi ngÆ°á»i có tâm cÆ¡ nhanh nhạy và tinh tế nhÆ° ả ắt phải hiểu rằng ả có tiết lá»™ hay không thì má»™t khi ả đã rÆ¡i và o tay Bạch Cốt Môn thì mạng sống ả kể nhÆ° chẳng còn. Ả đâu quá khá» khạo để gây há»a thêm cho sinh mạng đệ đệ ả!
Äược những lá»i lẽ nà y thuyết phục, toà n bá»™ những ngÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng diện Ä‘á»u thở phà o nhẹ nhõm. Äến nổi có má»™t nhân váºt cÅ©ng cao hứng thốt lên lá»i huênh hoang:
- Nếu váºy chúng ta không việc gì phải sợ. Ai đến mặc ai, Thanh Y cung thủ, đôi cung nỠđầy lợi hại do chúng ta đã dà y công Ä‘Ã o luyện ắt sẽ đủ đối phó vá»›i bất kỳ ai không má»i mà đến. Äiá»u cấp thiết bây giá» là chúng ta cần phải tìm má»i biện pháp giúp tiểu tá» tỉnh lại và phục hồi.
- Dá»… thôi, chúng ta đã có Quái Y trong tay. Hy vá»ng Quái Y không gây khó dá»… cho chúng ta, ngược lại còn giúp chúng ta hoà n thà nh kế sách đã định.
- Hừ! Vừa nhắc Tà o Tháo thì Tà o Tháo đã đến. Äể xem Quái Y có tháºt sá»± danh phù thá»±c lá»±c không?
Cùng vá»›i thanh âm khà o khà o chợt vang lên, Tiểu Bình còn nháºn Ä‘ang có má»™t bà n tay di chuyển má»™t cách linh hoạt khắp thân thể mình.
- DÆ°Æ¡ng suy mà Âm cÅ©ng suy, mạch tượng thì má»ng manh nhÆ° tÆ¡, tuy vẫn còn chi trì nhÆ°ng chỉ là tạm thá»i. Cá»™ng vá»›i máu huyết hồ nhÆ° đã cạn kiệt, bá»n Thanh Y giáo các ngÆ°Æ¡i bảo lão phu phải là m gì đối vá»›i Hoạt Tá» Nhân nà y đây?
Nhân váºt Thanh Y giáo vẫn luôn tá» ra Ä‘iá»m tÄ©nh thì ngay lúc nà y cÅ©ng Ä‘iá»m tÄ©nh:
- Lão còn gá»i tiểu tá» nà y là Hoạt Tá» Nhân thì tốt rồi, chúng ta cÅ©ng cho là thế! Phần của lão, bấy lâu nay Thanh Y giáo đã đối đãi vá»›i lão thế nà o, ắt lão vẫn còn nhá»›, việc của lão chỉ là là m sao cho tiểu tá» tiếp tục chi trì sá»± sống và sau nữa là là m cho máu huyết của tiểu tá» tá»± phát sinh. Chúng ta không còn đòi há»i gì hÆ¡n.
Giá»ng nói khà o khà o liá»n vang lên, cho Tiểu Bình biết đó là giá»ng của Quái Y Ä‘Ãch thá»±c:
- NgÆ°Æ¡i bảo không đòi há»i gì hÆ¡n thì đó chÃnh là sá»± tháºt. Bởi là m gì có đòi há»i nà o khác khiến lão phu biết là phải thúc thủ nhÆ° đòi há»i vừa rồi của ngÆ°Æ¡i?
- à lão muốn khước từ?
- Hừ! Không khÆ°á»›c từ thì còn phải là m gì? Äể lão phu cho bá»n ngÆ°Æ¡i biết, hiệng trạng của tiểu tá» nà y thì dù cho Hoa Äà có tái thế, Biển ThÆ°á»›c có tái sinh cÅ©ng phải thúc thủ thôi.
- Nhưng lão là Quái Y, có việc kỳ quái nà o mà lão không thể nghĩ ra và thực hiện? Lão hãy chứng tỠlão là Quái Y thì hơn.
- Lão phu là Quái Y chứ chÆ°a phải là Thiên Tà o hay là Diêm Chúa. Lão phu đâu thể biến má»™t kẻ chết thà nh ngÆ°á»i sống?
- NhÆ°ng tiểu tá» chÆ°a phải là ngÆ°á»i chết. Chẳng phải lão vừa gá»i tiểu tá» là Hoạt Tá» Nhân đó sao?
- Hoạt Tá» Nhân thì sao? Nà o khác gì má»™t tá» thi nếu không kể đến những nhịp hô hấp má»ng manh và thỉnh thoảng tiểu tá» má»›i có được? Bá»n ngÆ°Æ¡i nên minh bạch má»™t Ä‘iá»u, tiểu tá» kể nhÆ° là ngÆ°á»i sắp chết, rõ chÆ°a?
- Sắp chết chứ chÆ°a phải đã chết. Trá»ng trách của lão là là m cho tiểu tỠđừng chết, rõ chÆ°a?
Giá»ng của Quái Y chùng xuống:
- Rõ rồi, và bá»n ngÆ°Æ¡i Ä‘ang bắt lão phu là m má»™t việc tợ nhÆ° Ä‘á»™i trá»i. NhÆ°ng lão phu Ä‘Ã nh phải chấp thuáºn nếu bá»n ngÆ°Æ¡i giúp lão phu thá»±c hiện má»™t Ä‘iá»u mà lão phu không thể thá»±c hiện.
- Việc gì?
- Truyá»n ná»™i lá»±c cho tiểu tỠđó, để tiểu tá» có thể tá»± dẫn lÆ°u chân nguyên giúp cho máu huyết bản thân y tá»± tái sinh, bá»n ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải truyá»n thụ cho y má»™t thứ ná»™i công tâm pháp gì đó cÅ©ng được. Thế nà o?
- Sao? Truyá»n thụ ná»™i công tâm pháp cho má»™t kẻ Ä‘ang trong tình trạng mê man và không biết đến bao giá» má»›i tỉnh? Lão đừng đùa chứ?
- Hừ! Äâu khác gì thứ đòi há»i mà bá»n ngÆ°Æ¡i vừa Ä‘á» xuất cho lão phu? ChÃnh bá»n ngÆ°Æ¡i vừa đùa vá»›i lão phu đó thôi.
- Ta hiểu rồi! à lão muốn nói đó là cách duy nhất giúp tiểu tỠhồi phục!
- Không sai! Và cách nà y chỉ có thể thá»±c hiện nếu tiểu tỠđừng có mê man, đồng thá»i chÃnh tiểu tá» cÅ©ng phải đồng tình để tá»± mình vượt qua ngưỡng cá»a của thần chết. Lá»i của lão phu đến đây là hết, và đó cÅ©ng là tất cả những gì có liên quan đến kiến văn y thuáºt mà trá»n má»™t Ä‘á»i lão phu đã thu tháºp.
- Chao ôi! Váºy lão cÅ©ng không thể giúp tiểu tá» tỉnh lại, cho dù chỉ trong má»™t thá»i gian ngắn.
Lần đầu tiên Tiểu Bình nghe lão Quái Y cÆ°á»i:
- NgÆ°Æ¡i muốn tiểu tá» tỉnh lại là m gì? Hay ngÆ°Æ¡i nghÄ© tiểu tá» rồi sẽ vui vẻ tiếp nháºn việc truyá»n thụ ná»™i công tâm pháp, để sau đó khi có thể tá»± là m cho máu huyết tái sinh tiểu tá» cÅ©ng sẽ vui vẻ để ngÆ°Æ¡i rút hết bầu huyết nà y đến bầu huyết khác, tạo cho ngÆ°Æ¡i cÆ¡ há»™i thao túng và láºp thủ Ä‘oạn đối vá»›i những ai Ä‘ang manh nha có ý đồ muốn xuất nháºp Bạch Cốt Cốc?
Và nếu có ý nghÄ© nà y phải chăng do ngÆ°Æ¡i chủ quan, tưởng rằng tiểu tá» hiện là ngÆ°á»i bị Thanh Y giáo sanh cầm? NgÆ°Æ¡i hãy tỉnh má»™ng là vừa. Ha ... ha ...
Láºp tức có nhiá»u tiếng quát tháo vang lên, để cho Tiểu Bình biết sắp sá»a có má»™t tráºn giao chiến giữa Thanh Y giáo và Quái Y, nhÆ° chuyện đã xảy ra giữa Bạch Phụng và bá»n Thanh Y giáo lúc nãy.
Tiếng gầm to như tiếng sấm động của lão Quái Y vang lên:
- Äá»™i Thanh Y Cung Thủ đã có lệnh triệt thoái, còn lại bốn ngÆ°á»i bá»n ngÆ°Æ¡i liệu có tÆ° cách đối đầu vá»›i lão phu Æ°? Hãy xem chưởng!
Ầm! Ầm!
Bá»n Thanh Y giáo cà ng được cá»› quát tháo ầm Ä©:
- Giá»i tháºt đấy, không ngá» bấy lâu nay bổn giáo và toà n thể võ lâm Ä‘á»u bị lão Quái Y che mắt. Hóa ra thân thủ còn cao minh hÆ¡n cả y thuáºt! Äỡ!
Ầm! Ầm!
Tiểu Bình bá»—ng bị má»™t ngÆ°á»i nhấc lên. Sau đó có tiếng bá»n Thanh Y giáo gà o thét:
- Tiểu tá» là do bá»n ta láºp mÆ°u cầm giữ, lão Quái Y đừng hòng phá»—ng tay trên.
- Mau đuổi theo lão!
Tiểu Bình nghe trà ng cÆ°á»i khùng khục của lão Quái Y vang ngay bên tai:
- NÆ¡i nà y vốn là nÆ¡i lão phu từng cÆ° ngụ, bá»n ngÆ°Æ¡i muốn Ä‘uổi cứ Ä‘uổi, nhÆ°ng rồi sẽ phải thất vá»ng thôi. Ha ... ha ...
Vút!
Cảm nháºn không hỠđánh lừa Tiểu Bình, qua việc gió Ä‘ang thổi lồng lá»™ng qua bên tai, Tiểu Bình biết bản thân Ä‘ang được lão Quái Y dùng khinh thân pháp Ä‘Æ°a Ä‘i và có lẽ cà ng lúc cà ng Ä‘i sâu và o Kim SÆ¡n, nÆ¡i Quái Y do từng lÆ°u ngụ nên rất thông thuá»™c địa hình.
Chợt Tiểu Bình nghe lão Quái Y lẩm bẩm:
- Bá»n chúng Ä‘iá»u Ä‘á»™ng ngÆ°á»i cÅ©ng nhanh tháºt! Hừ! Äịnh phong tá»a toà n Kim SÆ¡n nà y à ?
Không dễ thế đâu!
Thân hình Tiểu Bình vẫn tiếp tục bị Ä‘Æ°a Ä‘i nhÆ°ng Tiểu Bình hiểu qua câu nói lầm bầm của lão chắc hẳn lão Ä‘ang liên tục chuyển đổi phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, quyết không để bá»n Thanh Y giáo nhá» có nhân số tháºt đông sẽ phong tá»a má»i lối Ä‘i của lão.
Và điá»u nà y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên dẫn đến má»™t háºu quả đó là thân hình của Tiểu Bình chợt bị va chạm và o má»™t váºt cứng, có lẽ lão Ä‘ang chui và o những Ä‘á»™ng kÃn và do khẩn trÆ°Æ¡ng nên lão không thể tránh cho Tiểu Bình những va chạm khiến Tiểu Bình vì Ä‘au phải trở lại tình trạng mê man nhÆ° bao nhiêu lần trÆ°á»›c đó.
oOo - Trưởng lão có chắc chắn bà thuáºt Mê Hồn sẽ giúp bổn cung thu kết quả.
Nháºn thức của Tiểu Bình đã có trở lại, đúng và o lúc Tiểu Bình nghe câu nói trên do má»™t thanh âm thánh thót, Ä‘Ãch thị là thanh âm của má»™t nữ nhân phát ra. Và liá»n sau đó Tiểu Bình nghe câu đáp của lão Quái Y, cÅ©ng là liên quan đến bà thuáºt Mê Hồn và má»™t danh xÆ°ng kỳ lại gá»i là “Bổn Cungâ€! Lão Ä‘ang biện giải:
- Tiểu tá» kể nhÆ° đã chết, bất quá chỉ còn má»™t chút hÆ¡i thở để gá»i tiểu tá» là Hoạt Tá» Nhân. Lão phu dù không phải là ngÆ°á»i Ä‘á»™c ác vẫn Ä‘Ã nh miá»…n cưỡng chá»n giải pháp duy nhất nà y hầu giúp bổn cung thu hồi thánh váºt. NhÆ°ng tán thà nh hay không đó là quyá»n quyết định sau cùng của Cung chủ.
Lần đầu tiên Tiểu Bình má»›i biết thế nà o là tâm trạng sợ chết của ngÆ°á»i biết chắc bản thân phải chết. Và đó chÃnh là hiện trạng của Tiểu Bình trong thá»i gian qua mặc cho Bạch Phụng đã táºn lá»±c táºn chạy chá»t má»i nÆ¡i má»i chá»— quyết già nh giáºt lại Tiểu Bình từ tay tá» thần, và bất chấp y thuáºt cao minh và o báºc thượng đẳng của má»™t nhân váºt được mệnh danh Quái Y.
Tiểu Bình sắp chết, chao ôi đó là điá»u đáng sợ hãi, chẳng thà để Tiểu Bình tá»± cảm nháºn sá»± tháºt đáng sợ nà y còn hÆ¡n là nghe táºn tai lá»i ngÆ°á»i khác nói vá» mình nhÆ° thế.
Tuy nhiên Tiểu Bình thầm cÆ°á»i mỉa bản thân, hỠđâu có ý nói cho Tiểu Bình nghe. Vì đối vá»›i há» Tiểu Bình hiện Ä‘ang là Hoạt Tá» Nhân kia mà , má»™t ngÆ°á»i kể nhÆ° đã chết nếu nhìn qua dáng vẻ bên ngoà i. NhÆ° váºy hỠđâu nghÄ© Tiểu Bình có thể nghe được những gì há» Ä‘ang nói, Ä‘ang Ä‘Ã m đạo cho dù những lá»i đó Ä‘á» cáºp đến chÃnh Tiểu Bình.
Chợt Tiểu Bình nghe giáºt thót cả ngÆ°á»i, đó là Tiểu Bình cảm nháºn nhÆ° thế, chứ bản thân Tiểu Bình nà o có nhÃch Ä‘á»™ng gì được để gá»i là giáºt thót khi bên tai bá»—ng tiếp nháºn ba chữ Há»at CÆ°Æ¡ng Thi dÆ°á»ng nhÆ° do lão Quái Y đã nói ra thì phải. Tiểu Bình vá»™i chú tâm nghe tiếp.
Äúng là lão Quái Y Ä‘ang nói:
- Có gá»i nhÆ° thế cÅ©ng không có gì là sai. Vì sau khi được Cung Chủ hoà n thà nh, vá»›i thủ thuáºt của lão phu, tiểu tá» Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ có đủ má»i dấu hiệu của má»™t Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi. Nà o là biết y có Ä‘á»™ng cái chi, nà o là có thể tá»± váºn công dẫn lÆ°u ná»™i kình theo tâm pháp mà Cung Chủ muốn tiểu tá» phải váºn hà nh. Có khác má»™t Ä‘iểm là nếu so vá»›i Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi thì tiểu tá» vẫn có đầy đủ những cảm nháºn nhÆ° những ngÆ°á»i còn sống. NghÄ©a là vẫn Ä‘au Ä‘á»›n vá» thể xác, vẫn phải ăn khi đói, uống khi khát, vẫn chảy máu huyết đến cạn cùng, nếu bị địch nhân đả thÆ°Æ¡ng. NghÄ©a là ...
Giá»ng nữ nhân cắt ngang:
- Tiểu Ä‘iệt hiểu rồi. Nói cách khác, y vẫn là ngÆ°á»i nhÆ° má»i ngÆ°á»i chỉ trừ phần nháºn thức vá» tri giác?
Quái Y thừa nháºn:
- Äúng váºy! Vì thế theo lão phu, chúng ta nên gá»i tiểu tá» là Hoạt Tá» Nhân thì đúng hÆ¡n.
Giá»ng nữ nhân ra chiá»u áy náy:
- Hoạt TỠNhân? Vì hoà i bão suốt mấy trăm năm qua của bổn cung, trưởng lão nói đi, chúng ta có nên tiến hà nh việc nà y chăng?
Quái Y trấn an:
- Lão phu cÅ©ng từng áy náy lÆ°Æ¡ng tâm. NhÆ°ng má»i tâm trạng nà y sẽ không còn nữa nếu Cung Chủ nghÄ© đến việc tiểu tá» rồi sẽ nhÆ° thế nà o khi rÆ¡i và o tay Thần Bang hay Bạch Cốt Môn hoặc Thanh Y giáo hoặc là các môn phái khác. Tiểu tá» sẽ chết, đó là điá»u chắc chắn.
Hoặc giả ...
Giá»ng nữ nhân chợt trầm lắng nhÆ° cố nén cÆ¡n phẫn ná»™:
- Hoặc giả y sẽ biến thà nh công cụ để Thanh Y giáo đã có ý định sá» dụng? Trưởng lão nói không sai, bổn cung thà biến y thà nh Hoạt Tá» Nhân còn hÆ¡n để má»i ngÆ°á»i vì ý đồ riêng tÆ° sẽ biến y thà nh tá»™i nhân thiên cổ!
Quái Y chợt cao giá»ng:
- Nghĩa là Cung Chủ tán thà nh giải pháp của lão phu!
Nữ nhân thở dà i miễn cưỡng:
- Vá»›i Ä‘iệu kiện sau đó chúng ta phải tròn bổn pháºn chăm sóc cho y vÄ©nh viá»…n, phải lo lắng cho y nhÆ° chúng ta vẫn lo lắng đối vá»›i môn nhân trung thà nh của bổn cung.
Có tiếng hai bà n tay của lão Quái Y xoa và o nhau:
- Lão phu sẽ tá»± tay lo liệt Ä‘iá»u nà y, đúng nhÆ° chủ ý của Cung Chủ. Tiểu tá» tháºt đại phúc khi được Cung Chủ biệt đãi nhÆ° thế nà y. Lão phu có thể bắt đầu?
Giá»ng nữ nhân bảo:
- Nếu thá»i gian thi hà nh thủ thuáºt chỉ mất má»™t hai canh giá» nhÆ° trưởng lão vừa nói, tiểu Ä‘iệt nghÄ© tiểu Ä‘iệt có thể là m há»™ pháp cho trưởng lão.
Lão Quái Y cất giá»ng hoan hỉ:
- Äược nhÆ° thế còn gì tốt bằng, lão phu cÅ©ng định Ä‘á» xuất nhá» Cung Chủ tá»± thân truyá»n thụ tâm pháp cho tiểu tá».
- Tiểu Ä‘iệt cÅ©ng nghÄ© nhÆ° váºy. Trưởng lão có thể bắt đầu được rồi, tiểu Ä‘iệt sẽ chá».
Tiếp đó Tiểu Bình nghe tiếng bÆ°á»›c chân của lão Quái Y lại gần, đủ cho Tiểu Bình hiểu nguyên nhân bản thân sắp bị biến thà nh Hoạt Tá» Nhân là điá»u không còn gì để bà n cãi.
Tuy váºy Tiểu Bình tháºt sá»± muốn kêu lên tháºt to, hỠđã sai ở má»™t Ä‘iểm, rằng Tiểu Bình vẫn là ngÆ°á»i còn đầy đủ má»i nháºn thức. Há» cần phải biết rõ Ä‘iá»u nà y trÆ°á»›c khi biến Tiểu Bình thà nh má»™t Hoạt Tá» Nhân.
NhÆ°ng há» vẫn tiến hà nh. Cụ thể là lão Quái Y Ä‘ang dùng nhiá»u váºt nhá»n, cắm liên tiếp và o nhiá»u nÆ¡i trên khắp thân thể Tiểu Bình. Äó là thủ pháp Kim Châm Äả Huyệt mà Tiểu Bình đã má»™t lần được nếm thá».
Tháºt lạ, lão Quái Y quả có y thuáºt cao minh, thủ pháp Kim Chân Äả Huyệt của lão tuyệt nhiên không há» gây Ä‘au Ä‘á»›n cho Tiểu Bình, trái lại cà ng là m cho tâm trà của Tiểu Bình thêm tỉnh táo để cảm nháºn toà n thân Ä‘ang sảng khoái vô thÆ°á»ng.
Có lẽ biểu hiện nà y là rất rõ nên có tiếng nữ nhân nỠbuột miệng kêu:
- Y đã có dấu hiệu hồi sinh? Y thuáºt của Trưởng lão đáng phải gá»i là Thánh Thủ.
Lão Quái Y không má»™t lá»i đáp lá»i, đủ cho Tiểu Bình hiểu lão vẫn Ä‘ang toà n tâm toà n ý dụng thủ thuáºt Ä‘ang tiến hà nh.
Äược má»™t lúc, khi đôi mắt của Tiểu Bình lần đầu tiên có thể tá»± máy Ä‘á»™ng, lão Quái Y má»›i chịu lên tiếng:
- Äúng lúc rồi, phiá»n Chung Chủ nên nhân cÆ¡ há»™i nà y truyá»n thụ tâm pháp bổn cung cho tiểu tá»!
Tiểu Bình rất muốn mở to mắt để nhìn quanh và nhất là nhìn nữ nhân luôn được lão Quái Y gá»i là Cung Chủ. Rất tiếc, có lẽ do sức lá»±c vẫn chÆ°a phục hồi nên má»i ý muốn, không thể nà o thá»±c hiện được.
Có má»™t Ä‘á»™ng chạm nhẹ và o ngÆ°á»i Tiểu Bình, má»™t Ä‘á»™ng chạm vừa nhẹ nhà ng vừa cẩn trá»ng chỉ có ở nữ nhân. Äó là lúc Tiểu Bình nghe lão Quái Y chợt kêu:
- Hình nhÆ° Cung Chủ vừa cho y dùng linh Ä‘an? Chuyện nà y tại sao Cung Chủ không chá» há»i ý lão phu? Rất có thể lợi sẽ bất cáºp hại.
Nữ nhân đáp, cÅ©ng là lúc Tiểu Bình cảm nháºn có má»™t váºt chợt tan biến tháºt nhanh ngay trong miệng.
- Nà o phải là linh Ä‘an trị thÆ°Æ¡ng khiến trưởng lão hốt hoảng? Kỳ tháºt tiểu Ä‘iệt chỉ muốn giúp y sá»›m có má»™t Ãt chân nguyên ná»™i thể, nên vừa cho y má»™t hoà n Tuyết Sâm Chà Thá»±c.
Lão Quái Y có phần ngạc nhiên:
- Là m thế nà o Cung Chủ có được Tuyết Sâm Chi Thá»±c Hoà n, vốn là báu váºt bất khả ly thân của Ngá»c Tuyết Lão Lão?
- Có má»™t lần do tình cá» tiểu Ä‘iệt diện kiến Ngá»c Tuyết Lão Lão, và Tuyết Sâm Chi Thá»±c Hoà n chÃnh là quà diện kiến của Lão Lão cho tiểu Ä‘iệt.
- Cung Chủ được tặng bao nhiêu hoà n?
- Chỉ má»™t mà thôi - Chao ôi! Nếu chỉ có má»™t sao Cung Chủ lại phà phạm, không chịu lÆ°u lại dùng cho chÃnh bản thân?
Nữ nhân phì cÆ°á»i, khiến Tiểu Bình có phần nà o cảm kÃch và chợt có thiện cảm.
- Tiểu Ä‘iệt nghÄ© cho y dùng chÃnh là cách hay nhất mà không sợ phà phạm. Chẳng phải Trưởng lão vừa nói nhá» y thì chúng ta má»›i có cÆ¡ há»™i thu hồi Thánh Váºt của bổn cung đó sao?
Trưởng lão cũng đừng phà n nà n nữa, vì dẫu sao tiểu điệt cũng đã cho y dùng rồi.
Có tiếng lão Quái Y thở dà i tiếc nuối:
- Lão phu tháºt Ä‘a sá»±, mong Cung Chủ lượng thứ cho. Kỳ thá»±c lão phu chỉ tiếc cho Cung Chủ vừa bá» phà đi những hai mÆ°Æ¡i năm công phu tu vi từ má»™t hoà n Tuyết Sâm Chi Thá»±c duy nhất đó!
- Có tiếc thì chuyện cÅ©ng đã rồi, trưởng lão nghÄ© sao, tiểu Ä‘iệt có thể bắt đầu truyá»n thụ tâm pháp cho y được chÆ°a!
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là được. NhÆ°ng để nhanh có kết quả, có lẽ Cung Chủ nên dùng thủ pháp Khai Äỉnh Äại Pháp mà truyá»n thụ cho y!
- Trưởng lão muốn nói tiểu Ä‘iệt phải vừa truyá»n thụ khẩu quyết vừa dẫn dắt y cách dẫn lÆ°u chân nguyên?
- Không sai! Tiểu tá» là Hoạt Nhân, nghÄ©a là không còn nháºn thức, chỉ bằng cách đó Cung Chủ má»›i có thể giúp y sau nà y tá»± hà nh chân nguyên ná»™i thể theo bản năng.
- Tiểu Ä‘iệt hiểu rồi. NhÆ°ng có lẽ trưởng lão cÅ©ng phải lÆ°u lại, là m há»™ pháp trong lúc tiểu Ä‘iệt truyá»n công.
Lão Quái Y ngáºp ngừng:
- Như thế có tiện chăng? Vì đây là nội công tâm pháp duy nhất dà nh cho Cung Chủ luyện.
- Không há» gì! Nếu không muốn nói là thứ tâm pháp hãy còn nhiá»u khiếm khuyết.
Trưởng lão dù có nghe cũng không sao. Sở dĩ bổn cung có qui định nghiêm ngặt như thế vì đó là qui định dà nh cho tâm pháp thượng thừa của bổn cung lúc chưa hỠthất lạc. Còn như lúc nà y thì chúng ta còn gì nữa mà giữ gìn?
Lão Quái Y nghiêm giá»ng:
- Tuy lão phu không nghÄ© nhÆ° thế nhÆ°ng do lúc Cung Chủ truyá»n lá»±c là lúc cá»±c kỳ hệ trá»ng, lão phu tháºt không yên tâm nếu không được ở bên cạnh Cung Chủ.
Có ngÆ°á»i đỡ Tiểu Bình ngồi dáºy và nhÆ° ngÆ°á»i đó cÅ©ng ngồi ngay phÃa sau Tiểu Bình.
Giá»ng nói ôn nhu lại vang lên cho Tiểu Bình biết Ä‘Ãch thị nữ nhân Ä‘ang ngồi ngay phÃa sau, má»™t hà nh vi cần biết cho việc truyá»n thụ tâm pháp theo cách thức Khai Äỉnh Äại Pháp.
Nữ nhân nói và o tai Tiểu Bình:
- Ta không biết các hạ là ai, dù váºy, kể từ nay ta sẽ xem các hạ là ngÆ°á»i của bổn cung.
Ta hứa quyết không bạc đãi các hạ. Còn bây giá», dù các hạ nghe hay không nghe, hiểu hay không hiểu, ta cÅ©ng buá»™c phải truyá»n thụ khẩu quyết và chỉ dẫn các hạ cách dẫn lÆ°u ná»™i kình theo tâm pháp của bổn cung ...
Những khẩu quyết của ná»™i công tâm pháp liá»n sau đó được nữ nhân Ä‘á»c đủ to và o tai và và o tiá»m thức của Tiểu Bình. Äó là nữ nhân nghÄ© nhÆ° thế, chứ kỳ thá»±c Tiểu Bình do vẫn còn nháºn thức nên có nghe, có hiểu và có cả sá»± giáºt mình hoang mang.
Bởi những lá»i lẽ do nữ nhân Ä‘á»c, Tiểu Bình chỉ thoáng nghe đã nháºn ra đó là tâm pháp Vô Vi, hay nói rõ hÆ¡n đó là những kinh văn Vô Vi mà Tiểu Bình từng Ä‘á»c và từng dùng để là m váºt trao đổi vá»›i Triệu Thạch Liá»…u, vá»›i Môn Chủ Bạch Cốt Môn Thạch Quế Trân lúc còn ở Bạch Cốt Cốc.
NhÆ°ng Tiểu Bình không có nhiá»u thá»i gian để kinh ngạc, bởi từ lòng bà n tay vừa được nữ nhân đặt lên đỉnh đầu Tiểu Bình Ä‘ang có má»™t luồng khà nóng thấm nháºp qua, sau đó dẫn lÆ°u qua các huyệt đạo, quy tụ dần tại Äan Äiá»n.
Má»™t diá»…n biến kỳ lạ liá»n phát sinh, từ Äan Äiá»n của Tiểu Bình cÅ©ng dâng trà o lên má»™t luồng khà nóng, chÃnh là chân nguyên gần ba mÆ°Æ¡i năm công phu tu vi trÆ°á»›c kia Tiểu Bình đã được bá»n ngÆ°á»i Trưởng Lão Há»™i và mụ Môn Chủ Bạch Cốt Môn trút và o.
Cùng lúc đó, Tiểu Bình nghe thanh âm của nữ nhân vang lên mừng rỡ:
- Y tiếp nháºn chân khà và tiếp thụ tâm pháp rất nhanh! Trưởng lão, tiểu Ä‘iệt phải là m gì vì chân nguyên có từ Tuyết Sâm Chà Thá»±c Hoà n đã xuất hiện?
Có tiếng lão Quái Y đáp một cách khẩn trương:
- Cung Chủ cứ tiếp tục truyá»n lá»±c, đừng vá»™i ngÆ°ng lại lúc nà y. Hãy dùng chân nguyên của Cung Chủ giúp chân nguyên của tiểu tá» dá»… dà ng dung hòa, sau đó được tiếp tục dẫn lÆ°u khắp các kinh mạch theo đúng tâm pháp bổn cung.
Nữ nhân là m theo, và lại kêu:
- Trong ngÆ°á»i y lại phát sinh má»™t luồng lá»±c đạo. Không lẽ y trÆ°á»›c kia vốn đã từng luyện công!
Lão Quái Y cà ng thêm nôn nóng:
- Chuyện không có gì là lạ. Máu huyết của tiểu tá» nếu có thể khắc chế bách Ä‘á»™c thì nguyên nhân có lẽ do tiểu tỠđã từng vô tình dùng phải má»™t linh dược nà o đó hãn thế. Mãi đến bây giá» má»›i phát sinh hiệu dụng. Cung Chủ cần phải tiếp tục dung hòa. Hay nhất là phải là m cho tiểu tá» tá»a công, có nhÆ° thế sau nà y tiểu tá» rất có thể trở thà nh cao thủ báºc nhất Ä‘ang cần cho bổn cung!
Riêng Tiểu Bình thì rõ luồng khà nóng đầu tiên xuất hiện từ Äan Äiá»n chÃnh là chân nguyên do Bạch Cốt Môn trút truyá»n. Chỉ có luồng khà nóng thứ hai cÅ©ng dâng lên từ Äan Äiá»n má»›i chÃnh là hiện tượng phát sinh từ Tuyết Sâm Chi Thá»±c Hoà n gì đó nhÆ° nháºn định của nữ nhân.
Riêng linh dược hãn thế hoặc gì gì đó như lão Quái Y vừa nói, theo Tiểu Bình thì chỉ là những suy đoán vô căn cứ của lão mà thôi.
Nhưng những suy nghĩ của Tiểu Bình chợt trở nên vô căn cứ khi thanh âm của nữ nhân một lần nữa vang lên:
- Không ổn rồi, Trưởng lão. Ở y lại có thêm má»™t luồng lá»±c đạo nữa xuất hiện. Tiểu Ä‘iệt chân lá»±c có hạn e không thể dùng hòa, đến ká»m chế cÅ©ng không thể.
Tiếng lão Quái Y cà ng tỠra cấp bách:
- Cung Chủ chá»› có bá» cuá»™c. Bằng không bao công sức của chúng ta từ đầu cho đến giá» Ä‘á»u biến thà nh vô dụng.
Và nhịp hô hấp nặng nhá»c của nữ nhân bắt đầu xuất hiện, lá»t và o tai Tiểu Bình lúc bản thân Tiểu Bình rồi cÅ©ng nháºn ra từ Äan Äiá»n quả nhiên Ä‘ang có má»™t đợt khà nóng thứ ba xuất hiện lan toả.
Và cùng vá»›i việc xuất hiện luồng lá»±c đạo nà y, chÃnh Tiểu Bình cÅ©ng nháºn thấy luồng lá»±c đạo do nữ nhân truyá»n và o dù vẫn tiếp tục dẫn dắt ba luồng lá»±c đạo bản thể của Tiểu Bình nhÆ°ng cÅ©ng bắt đầu hòa lẫn và chìm nghỉm và o ba luồng lá»±c đạo kia, nhÆ° thể nó không há» hiện diện.
Äó là lúc nữ nhân Ä‘ang cố gượng kêu lên:
- Nguy rồi trưởng lão! Tiểu Ä‘iệt ... tiểu Ä‘iệt không thể thu chân nguyên vá». Trái lại ...
trái lại ...
Có tiếng lão Quái Y cÆ°á»i hăng hắc:
- Có phải chân nguyên ná»™i thể của Cung Chủ cứ nhÆ° bị hút chặt và o tiểu tá»? Tháºt không ngoà i dá»± liệu của lão phu, ha ... ha ...
Dù nhịp hô hấp Ä‘ang khó khăn nhÆ°ng nữ nhân vẫn lấy là m lạ vá» những lá»i kỳ lạ của lão Quái Y:
- Sao trưởng lão cÆ°á»i? Phải chăng, phải chăng đây chỉ là hiện tượng nhất thá»i và sẽ không gây bất lợi gì cho tiểu Ä‘iệt?
Lão Quái Y cÆ°á»i to hÆ¡n:
- Trong y thuáºt, hiện tượng nà y được gá»i là Nhân Hoà n Nhân, cÅ©ng tÆ°Æ¡ng tá»± câu mạng đổi mạng mà giá»›i giang hồ quen gá»i. NhỠđó, khi tiểu tá» hồi sinh và được gá»i là Hoạt Nhân thì chÃnh Cung Chủ vì chân nguyên cạn kiệt nên phải biến thà nh loại ngÆ°á»i vô dụng, sống không ra sống mà chết không ra chết. Ha ... ha ...
Giá»ng nữ nhân hoảng loạn thấy rõ:
- Äiá»n nà y có nghÄ©a là Trưởng lão đã biết trÆ°á»›c tiểu Ä‘iệt sẽ nháºn chịu háºu quả nà y?
- Không sai! Nam Cung Yến ngÆ°Æ¡i sẽ không còn là Cung Chủ Vô Vi cung, lão phu cÅ©ng không còn là thuá»™c hạ cho ngÆ°Æ¡i tùy tiện sai khiến nữa. Không những thế Thẩm Hóa Du nà y sẽ có thêm má»™t gã nô bá»™c trung thà nh, đó chÃnh là tiểu tá» vừa nhá» ngÆ°Æ¡i mà biến thà nh Hoạt Nhân. Có má»™t Ä‘iá»u mà vì ngÆ°Æ¡i không há»i nên lão phu cảm thấy không cần cho ngÆ°Æ¡i biết trÆ°á»›c, đó là Hoạt Nhân chỉ mãi mãi trung thà nh vá»›i ngÆ°á»i nà o được y nhìn thấy trÆ°á»›c tiên.
Và ngÆ°á»i đó hiện chÃnh là lão phu, là Thẩm Hóa Du nà y. Ha ... ha ...
Nam Cung Yến vỡ lẽ:
- Lão ... Thẩm Hóa Du lão định tâm là m phản, và đây là kế của lão nhằm hãm hại Nam Cung Yến ta?
- NgÆ°Æ¡i đừng dùng chữ phản vá»›i ta. Có chăng là ta không cháºp thuáºn mãi mãi cứ là ngÆ°á»i cho ngÆ°á»i khác sai khiến. Và nhất là kẻ sai khiến ta lại là má»™t tiểu nha đầu vá»›i má»™t danh xÆ°ng vô nghÄ©a là Cung Chủ Vô Vi cung. Hừ! Vô Vi cung là gì cÆ¡ chứ? Chỉ là chút hÆ° danh còn sót lại của thuở nà o đó xa xÆ°a là lúc Vô Vi cung từng hùng bá thiên hạ. Còn lúc nà y ba chữ “Vô Vi cung†không đủ là m cho bất kỳ nhân váºt giang hồ nà o kinh tâm hoặc e ngại! Váºy thì là m sao ta vẫn cứ bám mãi và o ngÆ°Æ¡i nuôi má»™ng ảo có má»™t ngà y Vô Vi cung trở lại thuở hà o hùng xa xÆ°a? Ta phải tá»± lo cho ta, và Thẩm Hóa Du nà y sẽ có ngà y Ä‘á»™c bá thiên hạ vá»›i má»™t Hoạt Nhân sở há»c cao minh, vừa được ngÆ°Æ¡i thay ta Ä‘Ã o luyện. Ha ... ha ...
Má»™t chuyển biến quá bất ngá», hoà n toà n ngoà i sức tưởng của Tiểu Bình, vốn là ngÆ°á»i chÆ°a má»™t lần tháºt sá»± đụng chạm vá»›i giá»›i giang hồ. Và Tiểu Bình không thể không phẫn ná»™ thay cho Nam Cung Yến là nhân váºt vừa bị lão Quái Y Thẩm Hóa Du phỉnh phá» lừa dối, không há» nghÄ© đến hai chữ thân tình, dù chỉ là tình ngÆ°á»i.
Tiểu Bình mở bừng hai mắt.
Và kìa, má»™t lão nhân vừa có vóc dáng cao gầy vừa có niên ká»· chÆ°a tháºt sá»± vượt quá ngÅ© tuần cÅ©ng Ä‘ang đăm đăm nhìn lại Tiểu Bình. Äó chÃnh là lão Quái Y Thẩm Hóa Du, Tiểu Bình nháºn ra lão qua thanh âm lão Ä‘ang phát thoại vá»›i Tiểu Bình:
- Hãy nhìn ta là chủ nhân của ngÆ°Æ¡i. Từ nay ta sẽ gá»i ngÆ°á»i là Tiểu Hoạt. NgÆ°Æ¡i phải chấp hà nh má»i mệnh lệnh của ta, của chủ nhân ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i thá» cá» Ä‘á»™ng xem nà o.
Äó là điá»u Tiểu Bình Ä‘ang muốn thá».
Tiểu Bình tháºn trá»ng nhÃch Ä‘á»™ng hai tay, sau đó là hai chân. Tiểu Bình lấy là m mừng vì cuối cùng bản thân cÅ©ng có thể cá» Ä‘á»™ng theo ý muốn.
Quái Y Thẩm Hóa Du cũng mừng. Vì thế lão tiếp tục bảo:
- Khá lắm, Tiểu Hoạt ngÆ°Æ¡i khá lắm. Giá» thì đứng lên nà o, để ta giúp ngÆ°Æ¡i gỡ toà n bá»™ những mÅ©i kim chân vẫn còn cắm khắp ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i.
Tiểu Bình cháºm chạp đứng lên.
Chợt có má»™t bà n tay khẽ chạm và o vai Tiểu Bình từ phÃa sau, nhÆ° có ý giữ Tiểu Bình ngồi lại.
- Äừng, đừng nghe theo lệnh lão. Lão sẽ biến ngÆ°Æ¡i thà nh công cụ để sát nhân thay lão.
Tiểu Hoạt hãy nghe ta, đừng nghe theo lão.
Tiểu Bình rùng mình vì sự đụng chạm và thoáng lưỡng lự không biết có nên đứng lên hay không.
Quái Y Thẩm Hóa Du bá»—ng há miệng tuôn ra trà ng cÆ°á»i đắc ý:
- NgÆ°Æ¡i sá»›m quên y chỉ là má»™t Hoạt Nhân thôi sao? NgÆ°Æ¡i có nói gì cÅ©ng vô Ãch, vì Tiểu Hoạt chỉ biết trung thà nh vá»›i má»—i má»™t mình ta thôi. Äừng, đừng ngăn y lại. NgÆ°Æ¡i có nghÄ© chÃnh vì hà nh Ä‘á»™ng của ngÆ°Æ¡i sẽ khiến ta vì má»™t chút bá»±c tức có thể sẽ ra lệnh cho Tiểu Hoạt hạ thủ ngÆ°Æ¡i? Äừng dại dá»™t nhÆ° thế. Ha ... ha ...
Cánh tay Ä‘ang đặt há» trên vai Tiểu Bình liá»n thẩn thá» hạ xuống, kèm theo má»™t tiếng thở dà i tuyệt vá»ng:
- Ta đã hại ngÆ°Æ¡i rồi, Tiểu Hoạt, ta tháºt sá»± lo và tiếc cho ngÆ°Æ¡i.
Tiểu Bình lại rùng mình, nhÆ°ng nhỠđó Tiểu Bình có dịp đứng lên, khấp khởi mừng vì bản thân hầu nhÆ° đã trở lại bình thÆ°á»ng, đã có thể cá» Ä‘á»™ng bình thÆ°á»ng.
Quái Y Thẩm Hóa Du thấy rõ biểu hiện mừng rỡ của Tiểu Bình, lão cà ng thêm đắc ý:
- Phải chi ngÆ°Æ¡i có thêm nháºn thức, ngÆ°Æ¡i không những là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng nhÆ° má»i ngÆ°á»i mà ngÆ°Æ¡i còn sẽ là đệ tỠđắc ý nhất của ta. Yên tâm Ä‘i, rồi ta sẽ chỉ Ä‘iểm nhiá»u loại công phu cho ngÆ°Æ¡i, những thứ công phu ta đã bá» công thu tháºp từ những ngÆ°á»i từng được ta cứu mạng. Ha ... ha ...
Lão vừa cÆ°á»i vừa nhanh nhẹn vÆ°Æ¡n tay thu hồi lại toà n bá»™ những mÅ©i kim châm Ä‘ang cắm khắp ngÆ°á»i Tiểu Bình.
Nam Cung Yến loạng choạng đứng lên bằng cách bám và o tay Tiểu Bình:
- Lão đã chữa trị cho ngÆ°á»i bằng cách buá»™c ngÆ°á»i phải dùng công phu bản thân để trao đổi? Hoá ra từ lâu lão đã biến tâm? Lão đã là m nhục môn há»™, biến y thuáºt của Vô Vi cung thà nh công cụ của lão?
Quái Y Thẩm Hóa Du bỗng gầm vang:
- Äừng nói vá»›i ta vá» Vô Vi cung nữa. Má»™t ngÆ°á»i nhÆ° ta tuyệt đối không thể thú nháºn là có xuất thân từ má»™t Vô Vi cung hèn hạ. NgÆ°Æ¡i còn nói nữa ta sẽ giết ngÆ°Æ¡i nhÆ° vất bá» Ä‘i tất cả những gì có liên quan đến Vô Vi cung.
“Äừng bao giá» Ä‘oạn tuyệt vá»›i quá khứ, nhất là thứ quá khứ đã giúp chúng ta nên vóc nên hìnhâ€. Lá»i của đại ca Äoan Má»™c NgÅ© trÆ°á»›c kia bất giác tái hiện trong tâm trà Tiểu Bình, cà ng khiến Tiểu Bình phẫn ná»™ vá»›i lão Quái Y, nhân váºt vừa tá»± miệng thốt ra những lá»i bá»™i nghÄ©a, những lá»i giÅ© bá» quá khứ.
Tiểu Bình chợt quay nghiêng ngÆ°á»i, Ä‘Æ°a mắt nhìn nữ nhân lần đầu tiên thấy mặt.
Chạm phải ánh mắt của Tiểu Bình, Nam Cung Yến không thể giấu nổi tâm trạng bà ng hoà ng.
- Ngươi ... các hạ không hỠlà một Hoạt Nhân!
Äến lão Quái Y Thẩm Hóa Du cÅ©ng kêu:
- Tiểu Hoạt, ngÆ°Æ¡i ... sao ngÆ°Æ¡i tá»± quay ngÆ°á»i? Ta nà o đã ra lệnh cho ngÆ°Æ¡i?
Tiểu Bình vẫn nhìn Nam Cung Yến, má»™t nữ nhân có lẽ có niên ká»· chỉ bằng Bạch Phụng hoặc kém hÆ¡n má»™t Ãt:
- Cô nương là Cung Chủ Vô Vi cung?
Quá đủ cho Nam Cung Yến từ trạng thái bà ng hoà ng chuyển sang ngỡ ngà ng:
- Quả nhiên các hạ không hỠlà một Hoạt Nhân?
TÆ°Æ¡ng tá»±, lão Quái Y cÅ©ng nháºn ra sá»± tháºt:
- Tiểu tỠquả đáng chết, sao dám dùng thủ đoạn dối lừa Thẩm Hóa Du ta! Hãy đỡ!
Má»™t luồng cuồng phong liá»n sầm sáºp lao và o Tiểu Bình từ phÃa sau ...