Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 11: Xông vào phòng tắm mỹ nữ
Nguồn: MT
Nói đến đây, trong hai tròng mắt của Mã Quan Thiên, lóe ra dị sắc:
- Ta thật đúng là có chút muốn gặp con của ngươi.
- Gia gia, cái này không phải là trùng hợp sao, hoặc là có người khác ra đơn thuốc?
Một bên Mã Tình Tình có chút không phục nói:
- Trần Thanh Đế cũng có thể...
Mã Tình Tình nhổ ra chiếc lưỡi thơm tho, không có nói tiếp.
- Ngoại trừ tờ thứ nhất, ta có thể xem hiểu, cũng có thể ra đơn, còn lại ba tờ ngay cả ta cũng không biết phối hợp như thế nào, có dược hiệu gì.
Mã Quan Thiên lắc đầu, chính hắn cũng không thể tin được, chẳng lẽ là mình suy nghĩ nhiều?
- Tinh nhi, còn bao lâu nữa sẽ khai giảng?
Mã Quan Thiên đột nhiên hỏi.
- Còn nửa tháng nữa sẽ đi học.
Mã Tình Tình trừng lớn đôi mắt đẹp, hoảng sợ nói:
- Gia gia, ông sẽ không ý định tự mình đi trường học gặp Trần Thanh Đế chứ?
Mã Tình Tình cùng Trần Thanh Đế là học một trường, Mã Quan Thiên là giáo sư Trung y hệ trên danh nghĩa.
Mã Quan Thiên không có trả lời, nhưng y nguyên để cho Trần Chấn Hoa hữu khí vô lực chấn động thân thể, hai con ngươi lập loè, không phải ai đều có thể có được Mã Quan Thiên tán dương như vậy.
Bất quá, lại để cho Trần Chấn Hoa nghi hoặc chính là, Trần Thanh Đế là làm sao làm được? Là bởi vì ở Đồ Thư quán nhìn sách vở giới thiệu thảo dược một giờ sao?
- Chẳng lẽ nhi tử này của ta, ở phương diện này có được thiên phú hơn người?
Trần Chấn Hoa chấn động toàn thân, rất nhanh đã tìm được một lý do, đó chính là thiên phú.
- Nghe nói không, Trần Thanh Đế phá gia chi tử kia, đồ chơi đã không dùng được nữa.
- Chậc chậc, cái này bây giờ còn không biết sao? Trần Thanh Đế kia còn mua *** bò, lộc tiên,… cái đồ chơi kia không có vấn đề mới là lạ.
- Hàng của Trần Thanh Đế kia sớm nên không được, mấy năm này bởi vì hắn, nữ nhân chúng ta vừa ý, bị hắn đoạt không ít, hiện tại đồ chơi kia của hắn không được, chúng ta sướng rồi.
...
Sự tình đồ chơi của Trần Thanh Đế không dùng được, trắng trợn mua sắm thảo dược, ý đồ điều trị thân thể, cũng không biết là nguyên nhân gì, như gió truyền bá trong cả tỉnh. Phàm là người có thể biết, có tư cách biết đều biết cả.
Vô luận là những thiếu gia ăn chơi, hay là những người muốn nhìn Trần gia bị chê cười, ở thời khắc này tất cả đều nở nụ cười, cười rất vui vẻ, rất đắc ý, ruột cũng thiếu chút nữa cười rớt ra.
Mặt mũi Trần gia, hoàn toàn bị cử động của Trần Thanh Đế làm mất hết.
Bởi vì sự kiện này, phụ thân của Trần Thanh Đế Trần Chấn Hoa, không biết đập nát bao nhiêu bàn lớn, ghế nhỏ, ném đến hoa rơi nước chảy. Không chỉ có như thế, Trần Chấn Hoa cũng không tránh khỏi bị Trần gia lão gia tử đánh. Đừng nhìn lão gia tử tuổi chất đầy thân, nhưng rat ay thì không nhẹ chút nào, đánh cho hắn không ngừng kêu cha gọi mẹ.
Đánh Trần Chấn Hoa là một cách duy nhất để cho hắn thoả mãn, một nhi tử duy nhất lựa chọn quân đội, lão gia tử không lưu tình chút nào, ở đâu phù hợp đánh ở đó. Đánh cùng không phải là nhi tử của mình, giống như là đánh quỷ mà lão gia tử thống hận nhất. Có mấy lần, lão gia tử đánh đến mất bình tĩnh, suýt nữa một gậy đập chết Trần Chấn Hoa.
Trần lão gia tử thân là nguyên lão quân khu, tính tình là phi thường nóng nảy.
Ở bên ngoài, Trần Chấn Hoa phải thừa nhận gia tộc khác châm chọc khiêu khích, ở bên trong còn bị lão gia tử hành hạ, mấy ngày này trôi qua, có thể nói là một trường ca bi thảm. Mà hết thảy những chuyện này, tất cả đều là Trần Thanh Đế làm hại.
Trần Thanh Đế với tư cách đầu sỏ gây nên cũng thật không ngờ, mình mua sắm thảo dược chỉ là vì tu luyện, đến lỗ tai người khác đều biến vị rồi. Đây là Trần Thanh Đế không thể ngờ đến, bất quá hắn một điểm cũng không để ý.
Một tháng thời gian cứ như vậy đi qua, người xem Trần gia bị chê cười không chỉ không có yên tĩnh, ngược lại càng diễn càng liệt. Đồng thời, càng thêm khẳng định, xác nhận lời đồn là thật sự. Bằng không thì dùng tính cách cặn bã của Trần Thanh Đế thì như thế nào sẽ co lại trong nhà một tháng không lộ diện?
Tất cả mọi người đối với Trần Thanh Đế vô cùng khinh bỉ, trào phúng, tên táng tận thiên lương này, rốt cục cũng bị nữ nhân lấy hết thân thể, hiện tại phải dùng thảo dược điều dưỡng rồi. Mà tất cả mọi người cho rằng, dùng tính cách của hắn, đợi cho thân thể điều trị tốt rồi, tất nhiên sẽ chết không hối cải, tiếp tục đại chiến cùng nữ nhân, ngợp trong vàng son hoàn khố tới chết.
Kết quả này, đã được tất cả mọi người nhận đồng.
Trong biệt thự Giang Sơn Ngự Viên, Trần Thanh Đế đối với hết thảy ngoại giới, hoàn toàn không rãnh mà để ý, một lòng đều để vào trên việc tu luyện. Thông qua hắn mua sắm thảo dược cùng với các loại “ hàng cấm” khác, thời điểm ở ngày thứ ba, thể cốt đã được điều trị không sai biệt lắm.
Về phần tất cả mọi người cho rằng đồ chơi của Trần Thanh Đế sài không được nữa, hôm nay lại càng thêm biến thái, có thể dài có thể ngắn, có thể thô có thể mảnh, có thể nhuyễn có thể ngạnh, đừng đề cập khỏe mạnh cỡ nào, chỉ nghe nói đã thấy uy vũ rồi.
Lấy trình độ này của Trần Thanh Đế, mai khai hai độ là không nói chơi, một đêm không nói nhiều, ngự 3~5 mỹ nữ vẫn là không có vấn đề.
Khặc khặc, nếu có nữ nhân nào thật sự cho rằng cái đồ chơi kia của Trần Thanh Đế không được, chủ động khiêu khích Trần đại thiếu mà nói, chỉ sợ sẽ rất thê thảm, tuyệt đối là mấy ngày xuống giường không được. Đương nhiên, muốn vậy cũng phải được Trần Thanh Đế nguyện ý mới được.
Lâm Tĩnh Nhu bởi vì lúc trước cùng Trần Thanh Đế ở Đồ Thư quán chờ một giờ mà bị cấm túc một tháng, cho tới hôm nay mới có thể tự do bay lượn.
Mặc dù võ công của Lâm Tĩnh Nhu không tệ, nhưng cuối cùng cũng là nữ nhi, thủ đoạn kia của Trần Thanh Đế có thể nói là phi thường sắc bén, các loại thủ đoạn hèn hạ bỉ ổi tầng tầng lớp lớp, thật sự là khó lòng phòng bị, nếu Lâm Tĩnh Nhu bị Trần Thanh Đế kia làm thịt, Lâm gia còn không hối hận chết mới lạ.
Hiện tại cái đồ chơi kia của Trần Thanh Đế không được, người của Lâm gia mới yên tâm để cho Lâm Tĩnh Nhu đi ra.
Mà Lâm Tĩnh Nhu trước tiên liền đi tới biệt thự của Trần Thanh Đế, muốn dò la tình huống xem. Bất quá, Trần Thanh Đế thủy chung là cửa phòng đóng chặt, Lâm Tĩnh Nhu cho rằng Trần Thanh Đế gánh không nổi chuyện này.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 12: Nhìn thấy xuân quang (1)
Nguồn: MT
Kết quả là, Lâm Tĩnh Nhu ở lại trong biệt thự, cùng khuê mật hảo hữu của nàng là Trần Hương Hương chung một phòng.
Trong phòng Trần Hương Hương, ở dưới áo ngủ, Lâm Tĩnh Nhu ở vào trạng thái chân không duỗi lưng, ngáp một cái, nói ra:
- Hương Hương, ta mệt quá, đi tắm rửa trước.
- Chị Tĩnh Nhu, chị ở trong phòng em tắm rửa là được, chị cũng biết, đại ca kia của ta...
Trần Hương Hương cũng không nói gì xuống dưới, bất quá ý tứ trong lời nói lại rất rõ ràng.
- Phòng tắm của em quá nhỏ, tắm không thoải mái. Khanh khách, ta ngược lại là hi vọng Trần Thanh Đế có thể từ trong phòng đi ra, bất quá, hắn dám sao? Ha ha, cái kia...
Lâm Tĩnh Nhu mặt ngọc đỏ lên, cũng nói không được nữa. Cùng muội muội người ta, nói cái kia của đại ca cô dùng không được, da mặt của Lâm Tĩnh Nhu cũng không có dầy như vậy.
Lâm Tĩnh Nhu từ trong phòng của Trần Hương Hương đi ra, tùy tiện tìm một phòng tắm khá lớn chui vào. Cũng không biết nha đầu kia là vận may, hay là duyên phận đầy đưa, vậy mà chui vào phòng tắm của Trần Thanh Đế thường dụng.
Sau khi Trần Thanh Đế ra viện, vẫn tắm giặt trong phòng này. Không vì cái gì khác, hoàn toàn là vì phòng tắm này là một gian lớn nhất trong cả biệt thự. Mà Trần Thanh Đế, đã quen tắm rửa trong phòng này.
Bởi vì thói quen của Trần Thanh Đế, gian phòng tắm lớn nhất này, trong lúc vô hình đã đánh lên nhãn hiệu của Trần Thanh Đế, bất luận kẻ nào cũng không dám tiến vào.
Trong cả tòa biệt thự, nhiều phòng tắm như vậy, Lâm Tĩnh Nhu không chọn cái khác, hết lần này tới lần khác chọn trúng phòng tắm của Trần đại thiếu, vận may cũng khó đo đếm a.
Lâm Tĩnh Nhu đang thư thư phục phục tắm rửa trong phòng, khí trời mùa hè thật sự là khốc nhiệt, cái này cũng làm cho Lâm Tĩnh Nhu không muốn tắm nhanh.
Cùng lúc đó, ở trong phòng của Trần Thanh Đế, Trần Thanh Đế ngồi ở trên giường, móc ra một trái Đan Dương quả cuối cùng, đã dùng dấm chua ngâm qua.
- Gần một tháng, phục dụng nhiều dược liệu quý báu cùng 23 trái Đan Dương quả, vậy mà không có thể tu luyện tới Luyện Khí tầng một, thật sự là thất bại.
Trần Thanh Đế nhìn xem trong tay, một trái Đan Dương quả cuối cùng, trầm ngâm một tiếng, thầm nghĩ:
- Một trái Đan Dương quả cuối cùng rồi, hy vọng có thể thành công tu luyện tới Luyện Khí tầng một a.
Tu Chân đại đạo, từ giản nhập phồn, từ dễ đến khó, càng về sau tiến bộ lại càng khó. Đồng dạng, vạn sự khởi đầu nan, một khi Trần Thanh Đế có thể thành công tu luyện đến Luyện Khí tầng một, như vậy sau này sẽ một đường thong suốt, không còn có khó khăn như vậy nữa.
Đã có tu vi, mặc kệ cao thấp, Trần Thanh Đế luyện đan, luyện khí, trận pháp, Luyện Phù Tông Sư, thì có được đất dụng võ nhất định rồi.
Rất nhanh ăn một trái Đan Dương quả cuối cùng xuống, lại uống một chén thuốc, Trần Thanh Đế dựa theo công pháp, vô cùng nghiêm túc tu luyện. Trong lòng của hắn là khát vọng cỡ nào, có thể một lần hành động tu luyện tới Luyện Khí tầng một.
Luyện Khí tầng một, gần kề chỉ là nhập môn, Trần Thanh Đế lại hao tốn thời gian gần một tháng còn không có thành, nếu là phóng ở kiếp trước, hắn chỉ có thể cắt cổ tự sát, thật sự là quá đả kích người.
Bất quá, đây cũng là sự tình không có biện pháp, linh khí trên địa cầu thật sự là quá mỏng manh. Chỉ dựa vào một ít dược liệu, Đan Dương quả ẩn chứa chút ít linh khí, hiệu quả tu luyện thật sự là không lớn.
Oanh!
Hơn 10 phút sau, thân thể Trần Thanh Đế chấn động, toàn thân cao thấp, từ trong ra ngoài đều kịch liệt đau nhức, bất quá trong lòng hắn lại cuồng hỉ.
Trần Thanh Đế đương nhiên biết rõ đây là tình huống gì, gần một tháng cố gắng, hắn rốt cục thành công tu luyện đến Luyện Khí tầng một, hiện tại chính là tiến hành tẩy mao phạt tủy!
Trải qua tẩy mao phạt tủy, tất cả tạp chất trong cơ thể đều sẽ bài xuất ra ngoài, tạp chất trong cơ thể càng nhiều, quá trình tẩy mao phạt tủy lại càng thống khổ.
Dù là Trần Thanh Đế hao tốn ba ngày điều trị thể cốt, dù ý chí của Trần Thanh Đế kiên định, nhưng con mẹ nó y nguyên để cho hắn thống khổ muốn tự sát, có thể thấy được thể cốt này tạp chất nhiều đến cỡ nào.
Lại qua hơn 10 phút, thống khổ biến mất, lúc này Trần Thanh Đế mới thở phào một cái, lập tức một hồi tanh tưởi làm cho người buồn nôn xông vào mũi. Lúc này, toàn thân Trần Thanh Đế bao phủ một tầng đồ vật dày đặc, đen nhánh, dinh dính, vô cùng buồn nôn.
Trần Thanh Đế thò tay quẹt sạch một tầng tạp chất trên hai mắt, từ trên giường ngảy xuống, cố nén tanh tưởi trên người truyền đến, chạy ra khỏi gian phòng.
Trần Thanh Đế trong hưng phấn nên không có phát hiện, đèn trong phòng tắm đều sáng, bạo lực đẩy cửa ra, trực tiếp vọt vào.
- A!
- A!
Hai tiếng la hoảng sợ bén nhọn pha lấy, còn có thể phân biệt ra được là một đôi nam nữ trẻ tuổi, tiếng kêu sợ hãi của hai người trước sau vang lên trong phòng tắm.
Trần Thanh Đế toàn thân dơ bẩn, vừa xông vào phòng tắm, liền chứng kiến thiếu nữ tuyết trắng một mảnh, toàn thân xích lõa, ướt sũng đứng ở trước gương nhìn thân thể ngạo nhân mềm mại của mình từ trên xuống dưới.
Dùng nhãn lực của Trần Thanh Đế, lập tức nhìn được không sót gì.
Lâm Tĩnh Nhu xích lõa phát hiện có người xông tới, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, ngay sau đó phát ra một tiếng thét chói tai hoảng sợ, Trần Thanh Đế giống như cũng bị cuốn hút, nhịn không được kêu gọi.
Phanh!
Một tiếng trầm đục, Trần Thanh Đế trong lúc kêu sợ hãi chỉ cảm thấy bụng kịch liệt đau nhức, tràng cảnh bốn phía cũng tùy theo rút lui rất nhanh, bị một cước đạp đi ra. Trần Thanh Đế bị đạp bay, cặp mắt của hắn lại như cũ dừng lại ở trên thân thể mềm mại của Lâm Tĩnh Nhu.
Trước kia là bên cạnh, hiện tại là chính diện a.
Không thể không thừa nhận, vũ lực của Lâm Tĩnh Nhu rất mạnh, phản ứng phi thường nhanh nhẹn, dưới tình huống toàn thân xích lõa này, lại có thể đá ra sắc bén như thế, một cước cho lực. Do đó có thể thấy được, tố chất của Lâm Tĩnh Nhu cường hãn đến cỡ nào.
Cũng chính bởi vì một cước này của Lâm Tĩnh Nhu, làm cho đôi thỏ ngọc ngạo nhân trước ngực nàng cao thấp nhảy lên, vô cùng bắt mắt, Trần Thanh Đế nhìn chằm chằm, tất cả đều nhìn ở trong mắt, thống khổ cùng khoái hoạt.
Oanh!
Oanh!
Lại là hai tiếng trầm đục, Trần Thanh Đế bị đạp bay hung hăng ngã trên mặt đất, của phòng tắm cũng bị Lâm Tĩnh Nhu vô cùng bạo lực đóng lại. Lâm Tĩnh Nhu ở trong phòng tắm, mặt ngọc trắng bệch, toàn thân đều không ngừng run rẩy run, hai hàng nước mắt ủy khuất ngăn không được chảy xuống.
- Ta ngược lại là hi vọng Trần Thanh Đế có thể từ trong phòng đi ra, bất quá, hắn dám sao?
Trước kia Lâm Tĩnh Nhu đã từng nói qua, ở trong đầu của nàng vang lên.
Dám sao?
Trần Thanh Đế, Trần đại thiếu không chỉ có dám từ trong phòng đi ra, còn trực tiếp vọt vào phòng tắm, nhìn sạch Lâm Tĩnh Nhu.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 35 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 13: Nhìn thấy xuân quang (2)
Nguồn: MT
Lâm Tĩnh Nhu dựa vào cửa phòng tắm, càng nghĩ càng ủy khuất, nước mắt giống như không cần tiền, điên cuồng chảy xuống. Đã chừng này tuổi, còn chưa từng có thụ qua ủy khuất lớn như vậy, cả thân thể lại bị Trần Thanh Đế siêu cấp cặn bã nhìn hết.
Hiện tại Lâm Tĩnh Nhu có xúc động giết người.
Thân thể Lâm Tĩnh Nhu bị Trần Thanh Đế xem hết mà ủy khuất, mà Trần Thanh Đế càng thêm ủy khuất. Hảo hảo, ta tiến vào phòng tắm của mình, vô duyên vô cớ bị đạp ra. Điều này cũng thôi, ta thật vất vả tu luyện đến Luyện Khí tầng một, linh khí còn không có ổn định, bị một cước này, càng thêm bất ổn.
Trần Thanh Đế bị đá ra, rất nhanh từ trên mặt đất bò dậy, chạy đến bể bơi trong biệt thự, cũng mặc kệ nhiều như vậy, bụm lấy bụng dưới kịch liệt đau nhức, rất nhanh lao ra biệt thự.
Phù phù!
Bọt nước văng khắp nơi, Trần Thanh Đế đâm vào trong bể bơi.
Vốn là nghe được tiếng kêu sợ hãi, thủ vệ trong biệt thự vừa muốn xem xét là tình huống như thế nào, thình lình phát hiện một bóng người bụm lấy bụng dưới từ trong biệt thự vọt ra, lập tức nhiều thanh âm đồng thời quát:
- Người nào?
- Mẹ nó, là ta, thiếu gia muốn tắm rửa, bất luận kẻ nào cũng không cho phép tới quấy rầy lão tử.
Trần Thanh Đế nhe răng nhếch miệng, trong nội tâm ủy khuất, càng là phẫn nộ quát.
- A, nguyên lai là đại thiếu gia!
Thanh âm biến mất, trong sân biệt thự khôi phục yên tĩnh. Bất quá, những thủ vệ kia nguyên một đám đều lộ ra biểu lộ khinh bỉ.
Xem bộ dáng lao tới của Trần Thanh Đế, cộng thêm tiếng kêu sợ hãi trước kia, những thủ vệ này đều nhao nhao cho rằng, Trần Thanh Đế khẳng định mưu đồ làm loạn đối với Lâm Tĩnh Nhu, bị đánh đi ra.
Lúc này, mấy thủ vệ trong biệt thự đã tụ tập đến cùng một chỗ, một người trong đó mở miệng thấp giọng nói:
- Cái đồ chơi kia của Trần đại thiếu, trải qua một tháng điều trị, chẳng lẽ có thể sử dụng rồi hả?
- Còn phải hỏi, nhất định có thể dùng, bằng không thì như thế nào phát sinh chuyện như vậy?
- Bất quá, Trần đại thiếu thật đúng là đủ cặn bã, cái đồ chơi kia vừa có thể sử dụng, liền chết tính không thay đổi, hẳn là muốn đến Bá Vương ngạnh thượng cung, thử xem cây thương kia tác dụng như thế nào a.
- Ta mà có nhi tử như vậy, có lẽ đã đánh chết rồi, bại hoại danh dự gia đình. Hơn nữa, Lâm tiểu thư há là hắn có thể dùng sức mạnh sao...
- Lâm tiểu thư?
Mấy thủ vệ tụ tập lại một lược, ngay ngắn trừng lớn hai mắt, hai mặt nhìn nhau, trong hai tròng mắt đều tràn đầy kinh hoảng, hoảng sợ chi sắc.
- Vừa rồi người thét lên kia chính là Lâm tiểu thư?
- Thanh âm kia không phải của Tam tiểu thư, ngoại trừ Lâm tiểu thư còn có thể là ai? Wow, cái đại thiếu phá sản này, lá gan thật đúng là lớn, cái kia là Lâm tiểu thư a.
- Khá tốt, thân thủ của Lâm tiểu thư không tệ, xem bộ dáng của Trần đại thiếu, có lẽ Lâm tiểu thư không bị tổn hại gì.
Tất cả đều bị Trần Thanh Đế nhìn thấy xuân quang mà nghị luận nhao nhao?
- Thật sự là vạn hạnh trong bất hạnh a, Móa!
Một người trong đó suýt nữa từ trên mặt đất nhảy lên, dồn dập nói:
- Nhanh, nhanh gọi điện thoại cho lão gia, đem chuyện đã xảy ra vừa rồi nói cho lão gia, để cho lão gia đến xử lý.
Hấp...
Những người khác nhao nhao hít sâu một hơi, mồ hôi lạnh ào ào chảy xuống. Trong đó có một người, không dám lãnh đạm, rất nhanh móc điện thoại ra, bấm số điện thoại của phụ thân Trần Thanh Đế, Trần Chấn Hoa. Hơn nữa, gọi vẫn là đường riêng.
Không có đại sự gì phát sinh, bọn họ là không thể gọi cho Trần Chấn Hoa.
Oan uổng a!
Trần Thanh Đế cực kỳ oan uổng, ủy khuất.
Ai muốn mưu đồ làm loạn với Lâm Tĩnh Nhu, ai không an phận người đó là vương bát đản, cái đồ chơi kia sẽ vĩnh viễn bất lực, chính thức không được.
Trần Thanh Đế ở trong bể bơi, rất nhanh rửa ráy sạch sẽ dơ bẩn trên người, lúc này trên trán hắn đã hiện đầy mồ hôi lạnh.
- Mẹ nó, thật sự là quá mạo hiểm rồi, thành quả khổ tu một tháng của lão tử, thiếu chút nữa bị một cước kia của Lâm Tĩnh Nhu đạp mất. Mẹ, thật sự là hồng nhan họa thủy, hồng nhan họa thủy a.
Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, nghĩ tới chuyện vừa rồi cũng hãi hùng khiếp vía.
Dù vậy, linh khí trong đan điền cũng rung chuyển lợi hại, giống như là đào phạm, thậm chí nghĩ từ đan điền của Trần Thanh Đế thoát đi.
Sau khi rửa sạch dơ bẩn, lỗ chân lông toàn thân của Trần Thanh Đế đã thông suốt, hắn không dám chậm trễ chút nào, rất nhanh vận hành công pháp, ổn định linh khí trong đan điền.
Đồng dạng, trong biệt thự đã loạn thành một đoàn, thanh âm của Lâm Tĩnh Nhu cùng Trần Thanh Đế trước sau kêu lên sợ hãi, Trần Hương Hương, Trần Phong Nhiên cùng với tất cả hạ nhân đều vọt ra.
Trần Phong Nhiên cùng Trần Hương Hương liếc nhau, lập tức, ánh mắt Trần Phong Nhiên đã rơi vào trên một đám người giúp việc, diện mục dữ tợn, âm trầm nói:
- Sự tình hôm nay, bất luận kẻ nào cũng không cho nói đi ra ngoài, ai dám để lộ, ta tuyệt đối sẽ không buông tha.
Trần Phong Nhiên luôn trầm ổn, tao nhã, văn nhã cao quý lúc này nổi giận, thật sự nổi giận. Ở trong mắt người khác, đều cho rằng Trần Phong Nhiên là che chở Trần Thanh Đế.
Về phần nguyên do chính thức, cũng chỉ có Trần Phong Nhiên tự mình biết.
Sắc mặt Trần Hương Hương cũng thật không tốt, đối với một đám người giúp việc, nghiêm khắc và rất nghiêm túc nói:
- Sự tình hôm nay không cho nói đi ra ngoài, các ngươi đều xuống dưới nghỉ ngơi đi.
Trần Hương Hương là vì giữ gìn thanh danh của Lâm Tĩnh Nhu.
- Tiểu muội, em xem chị Tĩnh Nhu, anh đi về trước.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 14: Tin tốt cũng bị đánh
Nguồn: MT
Trần Phong Nhiên hít sâu một hơi, sắc mặt đã khôi phục như thường. Bất quá, ở chỗ sâu trong hai con ngươi của hắn, lại tràn đầy âm độc.
Nói xong, Trần Phong Nhiên nhìn thoáng qua phòng tắm của Trần Thanh Đế, quay người ly khai, trở lại trong phòng của mình.
Phanh!
Phanh!
Phanh!
Trần Phong Nhiên về tới trong phòng, đã triệt để mất đi trầm ổn, nho nhã thường ngày, diện mục dữ tợn dọa người, trong cơn giận dữ, điện thoại, Laptop, trong phòng đồ vật có thể đập, đều bị hắn đập phá mấy lần.
Gia sản gần mười vạn cứ như vậy thanh lý sạch, kẻ có tiền đúng là kẻ có tiền.
Khá tốt trong phòng hiệu quả cách âm không tệ, nếu không bên ngoài lại cho rằng đã xảy ra đại sự.
- Cặn bã!
Xuyên thấu qua cửa sổ, ánh mắt Trần Phong Nhiên đã rơi xuống trên người Trần Thanh Đế ở trong bể bơi, nghiến răng nghiến lợi, trong hai tròng mắt hắn lóe ra hàn mang hung ác.
Trần Phong Nhiên hít sâu một hơi, sắc mặt âm trầm mở ra một cái tủ sắt, lấy ra một bộ điện thoại, tùy tiện lấy ra một cái sim, mở máy, bấm một số điện thoại.
- May mắn chỉ là một cước, nếu hiện tại lại đến một cước, vậy làm phiền phức lớn lắm.
Trần Thanh Đế tạm thời ổn định linh khí trong đan điền, sau đó nhẹ nhàng thở ra:
- Trước khi linh khí chưa triệt để ổn định, nhất định phải cẩn thận, chỉ một chút phân tâm, lại tới một lần, chỉ sợ sẽ không có may mắn như vậy.
Trần Thanh Đế giống như đạo tặc, vô cùng cẩn thận vào trong biệt thự, chứng kiến đèn trong phòng tắm đã tắt, Trần Thanh Đế lặng lẽ chạy vào phòng của mình.
Đóng kỹ cửa, Trần Thanh Đế rất nhanh cỡi quần áo ướt đẫm ra, nhảy tới trên giường, vừa nhắm mắt lại, thân thể hoàn mỹ của Lâm Tĩnh Nhu lại xuất hiện trong đầu.
- Dáng người hoàn mỹ kia, da thịt tuyết trắng, một đôi ngực ngạo nhân… Thật sự là rất đẹp.
Trần Thanh Đế tán thưởng không thôi, vật dưới háng đã có chút phản ứng, giơ đầu cao ngạo lên.
Trần Thanh Đế dùng lực ý chí cường đại của mình áp chế dục hỏa trong lòng, ngồi ở trên giường lẩm bẩm:
- Ta phải mau chóng ổn định linh khí trong đan điền, đêm nay xem hết Lâm Tĩnh Nhu, ai biết ngày mai nàng có thể phá cửa vào đánh ta hay không.
Hao tốn một tháng thời gian, Trần Thanh Đế tu luyện đến Luyện Khí tầng một, nhưng vừa mới tu luyện ra chút thành tích, lại bị một cước kia đạp trúng bụng dưới, khiến cho linh khí trong đan điền càng thêm không ổn định.
Trước khi linh khí chưa triệt để ổn định, nếu lại bị đạp, bị đánh, như vậy tại họa tận thế đã đến.
...
Quân khu đại viện, Trần Chấn Hoa nhận được điện thoại riêng, cũng bị dọa hoảng sợ, khá tốt hắn đầy đủ trầm ổn, bằng không thì nhất định sẽ đốt cháy quân khu.
Nghe được Trần Thanh Đế bị đạp đi ra, không có thực hiện được, lúc này Trần Chấn Hoa mới nhẹ nhàng thở ra.
Về sau lại nghe nói Trần đại thiếu hơn nửa đêm nhảy vào bể bơi tắm rửa, phản ứng đầu tiên của Trần Chấn Hoa là, căn vật của Trần đại thiếu đã có tác dụng rồi, không có làm được Lâm Tĩnh Nhu nên chạy đến bể bơi, mượn nhờ nước lạnh tiêu hỏa.
Đối với cái này, Trần Chấn Hoa vừa tức lại cao hứng, tức vì Trần Thanh Đế y nguyên chết tính không thay đổi, căn vật vừa có thể sử dụng liền bắt đầu làm ác, đối tượng làm ác lại là Lâm Tĩnh Nhu. Mà cao hứng là đồ chơi của con mình có tác dụng rồi, sau này mình không cần bị lão gia tử hành hạ nữa.
- Chẳng lẽ tiểu tử này ở Trung y thật sự có thiên phú hơn người? Nhìn sách một giờ, đã trị liệu mình tốt rồi?
Trần Chấn Hoa chấn động toàn thân, suýt nữa kinh hô lên:
- Tranh thủ thời gian báo cáo cho lão gia tử, bằng không thì sẽ ăn đòn.
Trần Chấn Hoa sờ sờ mông mình, sau đó nhanh chóng chạy ra ngoài, ngay cả giày cũng quên mang. Trong một tháng này, Trần Chấn Hoa bị ngược đãi không biết bao nhiêu lần, toàn thân cao thấp, xanh một miếng tím một khối đầy người. Khá tốt, Trần lão gia tử không có đánh mặt Trần Chấn Hoa, bằng không thì hắn thật là không có mặt mũi đi ra ngoài gặp người.
Một đường chạy vội, Trần Chấn Hoa đi tới trước một lầu nhỏ đơn sơ hai tầng, nhìn xem lầu nhỏ, hai chân của hắn không nhịn được run run.
Muốn nói Trần Chấn Hoa sợ nhất ai, cái kia chính là Trần lão gia tử rồi, mà lầu nhỏ hai tầng trước mắt này, đúng là chỗ ở của Trần lão gia tử. Ở dĩ vãng, mỗi lần Trần Chấn Hoa tiến vào lầu nhỏ này, đều bị đánh một chầu đi ra, cho tới bây giờ sẽ không có ngoại lệ.
Thời gian lâu rồi, mỗi lần nhìn thấy lầu nhỏ này, Trần Chấn Hoa sẽ sợ hãi theo bản năng.
- Mình là tới báo cáo tin tức tốt, đồ chơi của phá gia chi tử kia đã tốt rồi, đây chính là tin tức tốt. Tin tức tốt, chắc có lẽ không bị đánh a?
Trần Chấn Hoa hít sâu một hơi, có chút không dám khẳng định tự an ủi mình.
Hơn 10 phút sau, Trần Chấn Hoa từ trong tiểu lâu hai tầng đi ra, địa phương tím xanh trên người trở nên càng nhiều, thật có thể nói là thương càng thêm thương.
Rất hiển nhiên, Trần Chấn Hoa lại bị đánh.
- Một khi tiểu vương bát đản kia có bất cứ tin tức gì, chẳng phân biệt được thời gian, chẳng phân biệt được ngày đêm phải trước tiên báo cáo cho ta, nếu không quân tình đến trễ là tội lớn. Lão gia tử, đây chính là ngài chính miệng nói a.
Trần Chấn Hoa bị đánh đi ra, trong nội tâm cực kỳ ủy khuất, oán thầm không thôi:
- Hôm nay ta vì báo cáo tin tức cho ngài, ngay cả giày cũng không kịp mang, ta thế nào là quấy rầy ngài nghỉ ngơi chứ, híc.
Trần Chấn Hoa chỉ dám nghĩ nghĩ ở trong lòng, nếu nói ra, tất nhiên sẽ đổi lấy một trận đòn no người. Tại Trần gia, Trần lão gia tử là Vương, Trần lão gia tử nói cái gì chính là cái đó. Giảng đạo lý cùng Trần lão gia tử, đây tuyệt đối là tự tìm phiền phức, tự tìm tai vạ.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 15: Có tội hai người cùng chịu một chỗ
Nguồn: MT
Tại Trần gia to như vậy, có thể ở trước mặt Trần lão gia tử giảng đạo lý, tranh luận mà không bị đánh, cũng chỉ có Trần Thanh Đế mà thôi.
- Ngươi cái phế vật này, rốt cuộc là dạy con như thế nào, ngay cả nha đầu Tĩnh Nhu cũng cưỡng gian không được? Chọn thời gian ném Thanh Đế đi huấn luyện cho lão tử, lúc nào có thể cưỡng gian được Tĩnh Nhu nha đầu kia thì thôi. (DG: ặc, thật cực phẩm, bất quá ta thích nha.)
Hồi tưởng lại Trần lão gia tử bưu hãn mắng to, Trần Chấn Hoa càng thêm oan uổng, càng thêm ủy khuất. Nha, làm đến cuối cùng, Trần Chấn Hoa lại thành phế vật.
- Mình đã sớm đề nghị ném tên phá gia chi tử kia vào quân đội, là ai không cam lòng? Phá gia chi tử kia không cưỡng gian được Tĩnh Nhu, bị đạp đi ra, hiện tại lại trách ta. Ta như thế nào cảm giác, mình tựa như là một tên coi tiền như rác, chuyên môn thay phá gia chi tử kia chịu tiếng xấu thay cho người khác rồi chứ.
Trần Chấn Hoa vuốt vuốt cái mông của mình, trong hai tròng mắt lóe ra tinh mang:
- Tiểu vương bát đản, lại để cho lão tử chịu tiếng xấu thay cho ngươi, chờ bị lão tử ném vào Huyết Nhận có danh xưng là Địa Ngục, hưởng thụ đi thôi. Ân, đến lúc đó ta còn phải phân phó thoáng một phát, phải chiếu cố đặc thù cho ngươi. Đây chính là mệnh lệnh của lão gia tử, lão tử là phụng mệnh làm việc, con cũng đừng có trách cha, thật ra trong lòng cha rất thương con, hắc hắc.
Bởi vì Trần Thanh Đế mà Trần Chấn Hoa bị Trần lão gia tử hành hạ không biết bao nhiêu lần, rốt cuộc tìm được một tia cảm giác công bình.
Không phải chịu tội ư, vậy hai người chúng ta cùng một chỗ chịu tội.
Đêm đó Trần Chấn Hoa ngủ vô cùng thoải mái, rất an ổn, rất thư thái. Từ khi Trần Thanh Đế sinh ra đến nay, Trần Chấn Hoa cho tới bây giờ sẽ không ngủ ngon như vậy.
Thứ hai trời mới vừa tờ mờ sáng, Trần Thanh Đế từ trên giường bò dậy, mặc một bộ quần áo thể thao, né qua thủ vệ, lặng yên rời khỏi biệt thự. Hắn là muốn đi rèn luyện thân thể, luyện quyền, không hi vọng người khác biết rõ.
Một đường chạy chậm, Trần Thanh Đế đi tới công viên lần trước phát hiện Đan Dương quả. Quảng trường này chiếm diện tích rất lớn, rất nhiều người già cùng một ít người ưa thích rèn luyện, đều thích đến chỗ này.
Trần Thanh Đế đi vào công viên, tìm một địa phương coi như vắng vẻ bắt đầu luyện quyền.
Vừa mới bắt đầu có chút lạnh nhạt, sau đó càng lúc càng nhanh. Một giờ sau, toàn thân Trần Thanh Đế đã đầy mồ hôi, quyền pháp đã phi thường thuần thục, linh khí trong cơ thể cũng ổn định một ít, cái này làm cho Trần Thanh Đế phi thường vừa lòng.
Trong một giờ này, người trên công viên càng ngày càng nhiều, Trần Thanh Đế lại đánh một bộ quyền, cảm giác không sai biệt lắm, lau mồ hôi trên trán, chuẩn bị ly khai.
- Tiểu huynh đệ, xem quyền pháp của cậu không đơn giản, là công phu thật sự. Cậu còn trẻ như vậy, tu tập một thân công phu, thật sự là không thấy nhiều.
Lúc này, một trung niên nam tử tuổi khoảng ba mươi, dáng người khôi ngô cao ngất, hai mắt sáng ngời hữu thần, xem xét là quân nhân hoặc đã từng là quân nhân đi tới, nhìn Trần Thanh Đế tràn đầy khen ngợi.
Sau lưng trung niên nam tử còn đi theo một thanh niên 24~25 tuổi, khí tức trầm ổn, sắc bén, giống như là một đầu Mãnh Hổ, đứng ở nơi đó lại để cho người không dám nhìn trực diện.
Không có gì bất ngờ xảy ra, người này cũng là một gã quân nhân.
Trung niên nam tử cùng người thanh niên phía sau hắn kia, đều cảm giác Trần Thanh Đế trước mắt cùng huấn luyện viên Quân Thần mà bọn hắn sùng bái, có vài phần tương tự.
Bất quá, con thứ hai của Quân Thần thì trung niên nam tử từng bái kiến, về phần con lớn nhất, tuy chưa thấy qua, nhưng trung niên nam tử cũng không nhận ra Trần Thanh Đế trước mắt là con lớn nhất của Quân Thần.
Người nào không biết, con lớn nhất của Quân Thần mà bọn hắn sùng bái, là một siêu cấp ăn chơi thiếu gia, cặn bã nghịch thiên, là một cái suýt nữa chết ở trên bụng nữ nhân.
Người trung niên nam tử này tuy đã cực lực che dấu khí tức của mình, bất quá, y nguyên chạy không khỏi hai mắt của Trần Thanh Đế. Xem thân thể hắn tràn ngập sức bật, ánh mắt sắc bén, khí chất ngay thẳng, Trần Thanh Đế biết rõ, nam tử này không chỉ là quân nhân, còn là quân nhân cực kỳ ưu tú.
Từ khí tức trên người người này, Trần Thanh Đế còn bắt đến một tia cảm giác nguy cơ, tuy rất yếu, yếu đến có thể bỏ qua, nhưng mà thật sự là tồn tại.
Cái này làm cho Trần Thanh Đế ý thức được, người trên địa cầu, quân nhân trên địa cầu, là không thể khinh thường.
Tùy tiện đi ra hai gã quân nhân, thực lực đều không đơn giản a.
Mà tu vi của mình là Luyện Khí tầng một, tuy không kém, lại như cũ để cho Trần Thanh Đế cảm nhận được nguy cơ, nhất định phải nắm chặt thời gian tăng lên thực lực của mình mới được.
- Cũng không có gì, tôi chỉ là tùy tiện đánh vài quyền.
Trần Thanh Đế nói như thế nào cũng là người sinh ra ở thế gia quân nhân, nhất là Trần lão gia tử, ở trong trí nhớ, để lại cho Trần Thanh Đế ấn tượng khắc sâu. Vốn dùng mặt hàng kia, đối với Trần lão gia tử cũng không khỏi sùng bái, có thể thấy được Trần lão gia tử ngưu bức đến cỡ nào.
Cũng chính bởi vì như thế, Trần Thanh Đế mới không có xoay người rời đi.
Phải biết rằng, hiện tại người muốn Trần Thanh Đế hắn chết, còn chưa có tìm ra, cụ thể mà nói, còn chưa có xác định. Hiện tại đột nhiên toát ra một người đến, nói mình đánh quyền không tệ, ai biết hắn đánh chú ý gì.
- Tiểu huynh đệ, cậu quá khiêm tốn rồi.
Trung niên nam tử nhìn Trần Thanh Đế, hai mắt tỏa sáng. Hắn cảm giác quyền pháp của Trần Thanh Đế không tệ, không phải khoa chân múa tay, cái này lại để cho hắn bay lên tâm luận bàn:
- Ta tên Lôi Báo, xem thực lực của tiểu huynh đệ không kém, có lẽ không dưới ta, cho nên muốn luận bàn với cậu thoáng một phát.
- A!
Thanh niên ở sau lưng Lôi Báo, nghe được Lôi Báo đánh giá Trần Thanh Đế, suýt nữa phát ra một tiếng thét kinh hãi, trong hai tròng mắt tràn đầy không thể tin được, nhìn xem Trần Thanh Đế.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 36 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius