16-12-2010, 07:58 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
Chương 9: Duy tâm trong vắt
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
BÆ°á»›c và o thùng nÆ°á»›c ấm, nà ng cháºm rãi thả mình xuống. Dòng nÆ°á»›c ấm nhẹ nhà ng là m sạch cÆ¡ thể nà ng, mang lại cho nà ng cảm giác thoải mái, thân thể thả lá»ng, cảm giác khoan khoái theo dòng máu Ä‘i khắp cÆ¡ thể. .
Không biết mÆ°á»i sáu năm trÆ°á»›c đây nà ng được hưởng bao nhiêu phúc pháºn mà giỠđây má»i tai Æ°Æ¡ng lại cứ hÆ°á»›ng phÃa nà ng mà đến.
Liên tiếp, dồn dáºp hÆ°á»›ng lên đầu nà ng khiến nà ng không thể nà o ngÆ°á»›c đầu lên được.
Trước mắt nà ng như hiện lại sự việc vừa qua, ngồi trong bóng đêm nà ng thả hồn mình suy nghĩ mông lung.
Mùi hoa lê thÆ¡m ngát trên mặt nÆ°á»›c phả và o ngÆ°á»i nà ng, hÆ°Æ¡ng thÆ¡m trà n ngáºp trong phòng, nhÆ°ng mùi thÆ¡m nồng quá khiến cho nà ng không thể hô hấp được.
Ngâm mình trong nÆ°á»›c nóng má»™t hồi khiến cho toà n thân nà ng nóng bừng, môi Ä‘á» rá»±c. nà ng cảm giác khó thở – và nà ng bá»—ng dÆ°ng muốn mình sẽ không còn thở nữa… Nà ng muốn trầm mình.( tá»± tá» bằng cách chết Ä‘uối trong nÆ°á»›c T_T) Äá»™t nhiên, nà ng hốt hoảng, cả ngÆ°á»i báºt dáºy, tại sao nà ng lại có thể có ý nghÄ© nhÆ° kia chứ.
Không thể chết – Nà ng còn có mẫu thân.
Nà ng phải kiên cÆ°á»ng.
Vì mẫu thân, nà ng nhất định phải sống, phải kiên cÆ°á»ng.
“Ào†má»™t tiếng, nà ng đứng dáºy khá»i mặt nÆ°á»›c, Ä‘i ra ngoà i, để lại đằng sau cả ngà n bá»t nÆ°á»›c, mang theo mùi hÆ°Æ¡ng lê tản mát ra khắp mặt đất.
Chợt có tiếng bước chân đến gần.
Nà ng không quay đầu lại.
Là Hồng Thư.
Hồng ThÆ° vừa tiến đến, thấy trên mặt đất là má»™t đống há»—n Ä‘á»™n, nà ng hoảng sợ vá»™i há»i: “Nhị phu nhân, ngÆ°á»i là m sao váºy?â€
Vãn Thanh lắc đầu: “Không có gìâ€. Giá»ng nói có phần mệt má»i, liá»n sau đó nà ng không quay mặt lại mà tiếp tục nói: “NgÆ°Æ¡i giúp ta lau ngÆ°á»i.â€
Hồng Thư không nói gì, cầm chiếc khăn lông ở bên nhẹ nhà ng lau xoa thân thể nà ng.
“Nguyệt Nhi là ai?†- Nà ng lại há»i.
Hồng ThÆ° nghe nà ng há»i, thoáng chút dừng tay nhÆ°ng trong phút chốc lại tiếp tục lau khô ngÆ°á»i nà ng mà không há» mở miệng nói.
“Nguyệt Nhi là ai?†Nếu nhÆ° bình thÆ°á»ng Vãn Thanh tuyệt nhiên sẽ không há»i thêm má»™t là n nữa, bởi nà ng chÆ°a bao giá» cưỡng ép ngÆ°á»i khác phải là m bất cứ chuyện gì, nhÆ°ng ngà y hôm nay không còn nhÆ° ngà y xÆ°a nữa, nà ng nhất định phải biết, vì thế mà nà ng há»i đến lần thứ 2, căn bản ép Hồng ThÆ° phải nói ra.
Hồng ThÆ° thấy nà ng kiên trì, biết không thể không nói, nếu im lặng chỉ khiến nà ng bá»±c tức, vì váºy nà ng tránh nói nặng lá»i mà tìm từ ngữ nhẹ nhà ng nhất để nói: “Là má»™t nữ tỠđã phản bá»™i Gia, Hồng ThÆ° cÅ©ng không rõ lắm, bởi lúc Hồng ThÆ° được nháºn và o phủ thì nữ tỠđó đã không còn ở đây.â€
Vãn Thanh Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết trong lá»i nói Hồng ThÆ° có Ä‘iá»u không thà nh tháºt, Hồng ThÆ° dù sao cÅ©ng là thị nữ thân cáºn của Phượng Cô, cho dù khi nà ng tá»›i Phượng gia hầu hạ, Nguyệt Nhi đã không còn ở đây nhÆ°ng rõ rà ng là Hồng ThÆ° biết nhiá»u hÆ¡n thế. NhÆ°ng Hồng ThÆ° má»™t má»±c không nói vá»›i nà ng, chắc chắn là có Ä‘iá»u gì uẩn khúc ở đây chăng.
“Vừa rồi tại sao ngÆ°Æ¡i không ra ngăn cản hắn?†Vãn Thanh hốt nhiên đổi chuyện Ä‘ang há»i Hồng ThÆ° sang há»i câu khác, hÆ¡n nữa trong lá»i nói của nà ng có và i phần phẫn ý, nà ng biết, Hồng ThÆ° mặc dù mang danh tỳ nữ nhÆ°ng cÅ©ng là ngÆ°á»i có chút tiếng nói trong phủ. NhÆ°ng tại sao lại không há» ra giúp nà ng, những ngÆ°á»i khác không ra tay cứu nà ng, nà ng không há» trách, nhÆ°ng tại sao Hồng ThÆ° – ngÆ°á»i mà nà ng tháºp phần coi nhÆ° ngÆ°á»i thân vì sao cÅ©ng không Ä‘i ra ngăn cản hắn?
“Nhị phu nhân có muốn nghe Hồng ThÆ° nói chuyện xÆ°a không?†Hồng ThÆ° nhẹ nhà ng nói, nhÆ°ng trong lá»i nói Vãn Thanh thấy được má»™t sá»± kinh hoảng tá»™t Ä‘á»™.
Vãn Thanh chưa nói gì, Hồng Thư đã bắt đầu nói:
Äại khái là ba năm trÆ°á»›c, khi đó Gia vừa má»›i tiếp nháºn việc chủ quản Phượng gia được má»™t năm, cùng và o ngà y nà y năm đó, tối ngà y rằm tháng 3.
Năm đó so với năm nay còn lạnh hơn, cây lê hoa còn chưa nở.
Khi đó nô tỳ vẫn chÆ°a phải là thị nữ thân cáºn của Gia.
Äêm hôm đó chỉ nhá»› là Gia uống rất nhiá»u rượu, say đến ná»—i không nói được nữa
.
Khi đó Äại phu nhân cùng Chu tiểu thÆ° đúng lúc tá»›i Phượng phủ, ngà y hôm đó, Gia nhất định đến chá»— nà ng rồi xảy ra chuyện.
Hồng thÆ° chỉ nhá»› mang máng là , khi đó Äại phu nhân vẫn còn là má»™t nha hoà n (của em Nguyệt Nhi ạ), lúc ấy bên cạnh Gia còn có má»™t tên há»™ vệ, là má»™t võ lâm cao thủ.
Cùng lúc ấy những âm thanh há»—n loạn nổi lên, má»i ngÆ°á»i chạy đến thì thấy bá»n nô tà i nằm rạp cả trên mặt đất. tất cả Ä‘á»u bị má»™t chưởng đánh chết.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên Ä‘á»u biết chuyện gì xảy ra nhÆ°ng không ai dám mở miệng ra nói 1 lá»i nà o.
Từ đó, má»—i khi đến ngà y rằm tháng 3, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết Ä‘Æ°á»ng tránh mặt Gia, hắn là m cái gì cÅ©ng không cản, tháºt ra là không muốn cản, cÅ©ng không có khả năng cản, vá»›i võ công của hắn mà nói, trong thiên hạ nà y, ngÆ°á»i có thể cùng hắn đấu tay đôi chắc hiếm nhÆ° sao buổi sá»›m.
Thanh âm Hồng ThÆ° mang theo phần dồn dáºp, không còn sá»± vui tÆ°Æ¡i nhÆ° ngà y thÆ°á»ng, mà trà n ngáºp sá»± sợ hãi.
Cả chuyện năm xưa, Hồng Thư chỉ nói một điểm.
Rốt cục là Phượng Cô cùng nữ tỠtên Nguyệt Nhi, và o ngà y rằm tháng 3 năm đó đã xảy ra chuyện gì?
Hồng Thư không nói không phải là do nà ng không biết, mà có lẽ là không dám nói thôi.
Vãn Thanh cũng thôi không nà i ép nữa.
Hồng Thư nguyện sẽ không nói cho Vãn Thanh, Vãn Thanh muốn nà ng cũng không nói, Vãn Thanh bức nà ng cũng sẽ không nói.
Nét mặt nà ng trở lại bình tình, thầm trách tại sao mình lại để lá»™ sá»± thất thố nhÆ° thế, chỉ là không nghÄ© tá»›i, Phượng Cô đúng là má»™t con ngÆ°á»i tà n nhẫn.
Hắn là m cái gì cÅ©ng trong chá»›p mắt khiến ngÆ°á»i ta giáºt mình, quả nhiên là ác ma.
NhÆ°ng, ngÆ°á»i xÆ°a cÅ©ng từng nói, ngÆ°á»i đáng háºn tất cÅ©ng đáng thÆ°Æ¡ng.
Hắn nhất định là không chiếm được ngÆ°á»i đó, lại muốn đạp hÆ° ngÆ°á»i khác.
Nhưng chỉ cần nghĩ tới hắn vì bản thân mà đối đãi với nà ng như thế, cà ng nghĩ cà ng cảm thấy thẹn, cà ng thấy xấu hổ! Cà ng nghĩ cà ng xấu hổ!!!
Nà ng lau mạnh cơ thể, như muốn bóc đi một tầng da hòng quên hết sự việc ban nãy.
Hồng ThÆ° vá»™i ngăn cánh tay Ä‘ang Ä‘iên cuồng cầm khăn lau cÆ¡ thể của Vãn Thanh nói: “Nhị phu nhân, ngÆ°á»i không cần nhÆ° váºy, Gia, hắn, Gia, hắn…†Nà ng vì muốn nói giúp Phượng Cô nhÆ°ng hết lần nà y lần khác không nói nổi nên lá»i.
Bởi vì Gia cÆ° nhiên lại Ä‘i là m chuyện nhÆ° thế, đối vá»›i Vãn Thanh mà nói là loại ngÆ°á»i vÅ© phu, nà ng hiểu rõ tâm tÆ° của Vãn Thanh.
Vãn Thanh nhìn nà ng má»™t cái, há»i: “Ta không sao, ngÆ°Æ¡i yên tâm, ngÆ°Æ¡i hãy vá» hầu hạ hắn Ä‘i.â€
“Nhị phu nhân…†Hồng ThÆ° còn muốn nói Ä‘iá»u gì, Vãn Thanh đã khẽ mỉm cÆ°á»i:
“Äi thôi, đây không phải là lá»—i của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i không việc gì phải áy náy, ta không trách ngÆ°Æ¡i, hiện tại, hắn Ä‘ang say nhÆ° thế, coi bá»™ dạng tháºt thê thảm, ngÆ°Æ¡i hãy quay vá» hầu hạ hắn.â€
Hồng ThÆ° nghe xong lúc nà y má»›i yên tâm rá»i Ä‘i.
Song Nhi nhẹ nhà ng bÆ°á»›c tá»›i, không nói má»™t lá»i nà o lẳng lặng cầm khăn lau ngÆ°á»i cho Vãn Thanh.
Vãn Thanh biết giá» phút nà y, trong lòng Song Nhi rất khổ sở, không muốn Song Nhi lo lắng liá»n xoay ngÆ°á»i lại nói: “Tiểu nha đầu không cần lau ngÆ°á»i ta mạnh thế đâu, là m thế cÅ©ng đâu có thể sạch lại được.â€
Song Nhi vừa nghe, cÅ©ng không nhịn được nữa, òa lên má»™t tiếng rồi khóc nức nở, cà ng khóc cà ng lá»›n, ấm ức, ai oán, Vãn Thanh nhìn thấy cả ngÆ°á»i Song Nhi run rẩy, nà ng định lên tiếng an ủi Song Nhi.
Nhưng nà ng cơ bản không biết phải an ủi thế nà o, nà ng biết, nếu trong lòng có bi thương, nếu không giãy bà y ra thì lại cà ng khó chịu.
HÆ¡n nữa, nghe Song Nhi khóc lòng nà ng dần dần yên tÄ©nh trở lại. Tựạ hồ Song Nhi thấy Vãn Thanh trầm mặc cÅ©ng không khóc lá»›n nữa mà chỉ còn lại tiếng sụt sịt nhá».
Việc đã đến nước nà y, có thể là m thế nà o đây?
Cũng chỉ còn cách hảo hảo mà sống sót.
Có đôi khi, nà ng hoà i nghi rằng thế gian không có gì có thể rung chuyển được nà ng nữa.
Mắt từ từ khép lại, duy chỉ có tâm tồn tại một mảnh trong vắt.
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Chữ ký của Ms Mèo [B][COLOR="Red"]Just gonna stand there and watch me burn! But that's alright because I like the way it hurts. Just gonna stand there and hear me cry. But that's alright because I love the way you lie. I love the way you lie...[/COLOR][/B]
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 17-02-2012 at 09:44 PM .
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
16-12-2010, 07:59 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
Chương 10: Vẻ say
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Có lẽ tháºt sá»± má»i chuyện chÆ°a tá»›i mức há»ng bét. (sá»± tháºt được che giấu ý)
Hai ngà y sau tỉnh lại Phượng Cô hoà n toà n quên sạch chuyện gì đã xảy ra trÆ°á»›c đó. Căn bản là do Vãn Thanh muốn Hồng ThÆ° giữ bà máºt, Hồng ThÆ° hiểu chuyện tuyệt nhiên không nói gì. Ba thị tỳ nhìn thấy cÅ©ng bị Hồng ThÆ° ép không được nói gì ra ( ặc, rút cuá»™c có bao nhiêu khán giả ???)
Vì váºy sá»± việc nà y tất nhiên bị giấu nhẹm Ä‘i.
Buổi tối, Phượng Cô lại tới nữa.
Vẻ mặt hắn vẫn ngông cuồng tự cao tự đại, mặt mà y khoe khoang mang theo và i phần tà mị, cà ng nhìn cà ng thấy lãnh khốc vô cùng.
Hắn muốn nghe Ä‘Ã n, Vãn Thanh lại bắt đầu khởi lai xÆ°á»›ng ca, bởi vì đêm đó trên ngÆ°á»i nà ng bị hắn cuồng bạo phát tiết, để lại nhiá»u dấu vết Ä‘á» nên hôm nay nà ng diện bá»™ xiêm y mà u Ä‘á» nhiá»u hoa văn để che giấu Ä‘i những vết cuồng bạo ấy khiến cho ngÆ°á»i ta có cảm giác rất kì bÃ.
Nà ng không dám hát lại khúc hát đêm trÆ°á»›c, sợ hắn nhá»› ra được chuyện đó. Nà ng Ä‘Ã nh hát má»™t khúc liá»…u sao thanh, thanh âm Thanh Thanh má»m nhÅ©n, trong bóng đêm tÄ©nh lặng, tiếng hát của nà ng trong vắt, tá»±a phần còn ngá»t ngà o hÆ¡n 2 đêm trÆ°á»›c và i phần.
XÆ°á»›ng xong má»™t khúc, nà ng nhìn qua không thấy hắn Ä‘i mà đang chăm chú nhìn mình. Ãnh mắt ấy bình thản quan sát nà ng, không há» biểu hiện má»™t chút tâm trạng gì, nghÄ© mãi vẫn không ra.
Trong đầu Vãn Thanh suy nghÄ© lien hồi, những ý nghÄ© cứ liên tiếp hiện lên trong đầu nà ng. Nà ng nghÄ© mãi không ra, cà ng nghÄ© lại cà ng không hiểu hắn nhìn gì mình, tim bá»—ng Ä‘áºp thình thịch, nà ng vá»™i và ng lấy tay che ngá»±c sợ hắn nghe thấy âm thanh nà y (Kún: nghe là m sao được a Nhi: ngÆ°á»i luyện võ tai thÃnh lắm). Nà ng vá»™i và ng Ä‘iá»u chỉnh lại hô hấp của mình.
Nhưng lúc nà y, Phượng Cô vẫn hướng mắt chăm chú nhìn Vãn Thanh.
Vãn Thanh tâm lại má»™t hồi chấn Ä‘á»™ng, ngồi thẳng ngÆ°á»i lên đón nháºn ánh nhìn đó.
Phượng Cô trong lòng Ä‘ang nghÄ© tá»›i chuyện 2 ngà y trÆ°á»›c, tối hôm đó hắn say tá»›i mức không nhá»› rõ Ä‘iá»u gì cả, má»i chuyện xảy ra cứ mÆ¡ hồ không rõ rà ng, nhÆ°ng hắn láng máng rằng có má»™t nữ tỠđã xÆ°á»›ng cho hắn nghe má»™t khúc hát, thanh âm thanh thúy, tá»±a nhÆ° ngá»c, từ ngữ má»m mại đáng yêu, là m cho lòng ngÆ°á»i dâng lên nhiá»u cảm xúc, sau đó, sau đó… sau đó là chuyện gì hắn không thể nhá»› nổi. NhÆ°ng chắc chắn là hắn đã xé rách y phục của má»™t ai đó, hắn không thể nghÄ© ra nữ tỠđó là ai, cà ng nghÄ© cà ng không ra.
Ngẩng đầu lên thấy Vãn Thanh Ä‘ang trầm mặc ngồi suy nghÄ©, bá»™ dạng nhÆ° Ä‘ang định nghênh chiến vá»›i hắn khiến hắn không kìm được phì cÆ°á»i má»™t tiếng.
Äá»™t nhiên, má»™t suy nghÄ© lóe lên trong lòng, hắn tá»±a hồ nhá»› lên Ä‘iá»u gì đó, nhÆ°ng nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại… bá»—ng nhìn vá» phÃa mắt Vãn Thanh, muốn tìm kiếm Ä‘iá»u gì đó trong đôi mắt nà ng.
Tối hôm trÆ°á»›c – ngÆ°á»i đó là nà ng sao?
“Khúc “Lý Háºu Chủ cùng Tiểu Chu Háºu†là ngÆ°Æ¡i hát?†Hắn có ý vấn há»i.
Vãn Thanh nhìn hắn, mặc dù nét mặt không thay đổi, nhÆ°ng lòng bà n tay Ä‘á»™t nhiên lạnh toát, có phải là hắn đã nghÄ© ra Ä‘iá»u gì không, đã nhá»› lại phải không, nếu không tại sao lại há»i nà ng có phải đã hát khúc “Lý Háºu Chủ cùng Tiểu Chu Háºuâ€.
NhÆ°ng nà ng ngay láºp tức khôi phục lại bình tÄ©nh, nếu hắn nhá»› ra thì tại sao lại còn phải há»i nà ng nhÆ° thê? Nếu tháºt sá»± hắn nhá»› ra thì giá» phút nà y nà ng đã sá»›m quỳ trên mặt đất. HÆ¡n nữa, lúc nãy hắn há»i nà ng trên mặt hiện rõ vẻ nghi hoặc chứ không có vẻ gì là đã nhá»› ra.
Vì váºy nà ng cháºm rãi nói: “Thiếp trÆ°á»›c cÅ©ng đã từng nghe qua nhÆ°ng bất quá lại không thuá»™c được, chỉ nhá»› mang máng và i câu.†Nói xong nà ng không quên cố tình thêm chút e lệ, nà ng lại nhẹ giá»ng nói thêm má»™t câu nữa “ Nếu là Gia muốn nghe, thiếp có thể Ä‘i há»c.â€
“Không cần.†Phượng Cô cất tiếng lạnh lùng. NghÄ© cÅ©ng lạ, bản thân Vãn Thanh là má»™t đại tiểu thÆ° con nhà khuê các, nhÆ° thế nà o lại có thể xÆ°á»›ng khúc hát đó, chắc là do bản thân suy nghÄ© quá nhiá»u nên nghÄ© ra nhÆ° thế. HÆ¡n nữa, nếu ngÆ°á»i tối đó là nà ng chắc hẳn đã rất sợ hãi, là m sao có thể che giấu hắn được.
“Váºy..†Vãn Thanh thấy hắn không còn hoà i nghi nữa liá»n cất tiếng: “Váºy Gia hôm nay muốn nghe khúc gì đây?â€
“Không nghe.†Hắn nói, thanh âm có vẻ phiá»n não, trong ánh mắt lá»™ ra vẻ âm u là m cho lòng ngÆ°á»i xao Ä‘á»™ng.
Kỳ tháºt, Phượng Cô cÅ©ng không biết vì sao trong lòng lại phiá»n muá»™n nhÆ° thế.
Nhớ đến Nguyệt Nhi, trong đầu hắn lại hiện lên một nỗi đau đớn.
Nà ng khiến hắn vừa yêu vừa háºn, nhÆ°ng ngà y hôm nay hắn cÅ©ng không rõ rà ng tình cảm hắn dà nh cho nà ng nhÆ° thế nà o. Mấy năm nay hắn cố ý không Ä‘i tìm nà ng, không nghe bất cứ tin tức gì của nà ng, mong sao có thể quên Ä‘i nà ng, để tình cảm của hắn nhạt phai Ä‘i. Những năm gần đây, khi đã già nh được cả cÆ¡ ngÆ¡i lá»›n nhÆ° thế nà y, hắn lại muốn quên Ä‘i, muốn quên Ä‘i, nhÆ°ng cà ng cố quên, lại cà ng nhá»› đến nà ng…
Tại sao?
Tại sao?
Phượng Cô không thể nà o nghĩ ra, so với kẻ đó, Phượng Cô kém hắn ở điểm nà o mà nà ng lại nhẫn tâm bỠhắn đế đến với gã đó.
Phượng Cô không muốn nghÄ© nữa, định đứng dáºy Ä‘i nhÆ°ng không ngá» lại nhìn thấy khuôn mặt trầm tÆ° kia.
Vãn Thanh nhìn hắn, không biết là phải nói Ä‘iá»u gì. Äối vá»›i tâm tình của hắn, nà ng không rõ lắm, là háºn, có phải là háºn chăng, háºn đến táºn xÆ°Æ¡ng táºn tủy…?
Äêm nay, ánh trăng so vá»›i tối hôm trÆ°á»›c không còn sáng rõ nữa, chỉ có và i vầng sáng rÆ¡i trên ngÆ°á»i hắn, khiến cho ngÆ°á»i ta nhÆ° thấy má»™t vầng hà o quang quanh ngÆ°á»i Phượng Cô, khiến cho hắn thêm phần quyến rÅ©, không còn cái vẻ lãnh lùng tà n khốc nữa.
Nam tá» nà y, quả nhiên có thể dá»… dà ng mê hoặc lòng ngÆ°á»i. Nguyệt Nhi kia là dạng ngÆ°á»i sắt đá thế nà o má»›i có đủ dÅ©ng khà cá»± tuyệt hắn đây?
Phượng Cô ngẩng lên, thấy Vãn Thanh chuyên chú nhìn mặt hắn, cÅ©ng không ngại ngần nhìn thẳng vá» phÃa nà ng, khiến nà ng nhất thá»i luống cuống, cặp mắt kia mang theo và i phần khải ái khiến nà ng bị cuốn hút.
“Lại đây theo ta uống một chén.†Hắn chỉ chỉ bình rượu trên bà n.
Không nghĩ tới việc nhìn lén của mình thoáng chốc bị hắn bắt gặp, nà ng đỠbừng mặt xấu hổ, may mắn rằng có mà n đêm đồng lõa che giấu đi khuôn mặt đang đỠbừng ấy của nà ng.
Nhất thá»i nà ng ngÆ¡ ngẩn trÆ°á»›c lá»i nói của hắn, không biết nên là m thế nà o. Bởi vì ngà y thÆ°á»ng Phượng Cô chỉ tá»›i nghe nà ng hát đôi ba khúc rồi sau đó không nói lá»i nà o đứng dáºy quay Ä‘i.
Hôm nay hốt nhiên má»i nà ng uống rượu là m nà ng quá bất ngá».
Bất quá, ngay cả cơ hội cho nà ng nói hắn cũng không muốn.
Nà ng đứng tránh lên, vì không muốn quá gần gÅ©i vá»›i hắn, liá»n sau đó nhẹ nhà ng ngồi đối diện vá»›i phÃa hắn.
Hắn nói vá»›i nà ng nhanh uống rượu, Vãn Thanh không dám khÆ°á»›c lá»i hắn, nháºn chén rượu từ tay hắn nà ng khẽ nhấp môi má»™t ngụm nhá».
Rượu nà y rất thÆ¡m và ngon, là loại rượu thượng hảo – trúc diệp thanh, rất ngon miệng, uống và o thì thanh mát nhÆ°ng lại ngấm rất lâu. NgÆ°á»i bình thÆ°á»ng chỉ cần má»™t đôi chén là đã say túy lúy.
May sao tuy rằng Vãn Thanh là má»™t tiểu thÆ° khuê các xinh đẹp nhÆ°ng nà ng cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i biết uống rượu sà nh sá»i. Bình thÆ°á»ng nà ng là ngÆ°á»i dịu dà ng Ä‘oan trang nhÆ°ng không ai ngá» rằng nà ng tá»u lượng rất khá. Mặc dù đã lâu không Ä‘á»™ng tá»›i rượu nhÆ°ng giá» xem ra tá»u lượng cÅ©ng không há» giảm Ä‘i.
Nhá»› lại lần đầu tiên uống rượu, là lúc nà ng ngưỡng má»™ Lý Thái Bạch có lý tưởng hà o hùng, nà ng cÅ©ng muốn há»c. NhÆ°ng ai biết uống xong má»™t lần liá»n nghiện, trong thâm tâm lúc nà o cÅ©ng nghÄ© đến rượu, vì váºy má»—i lúc nhà n rá»—i lại len lén sai Song Nhi ra ngoà i mua rượu vá» uống.
Những năm qua, một mình nà ng uống.
Hiện giỠđến Phượng VÅ© Cá»u Thiên, trên dÆ°á»›i Ä‘á»u lạ lẫm rồi lại sợ rÆ°á»›c lấy những phiá»n phức nên nà ng đã không uống rượu.
Hôm nay uống má»™t há»›p, cảm thấy nhÆ° cổ há»ng được thông thoáng, cảm giác rất thoải mái.
Nà ng ngá»a cổ, uống má»™t hÆ¡i cạn sạch chén.
Phượng Cô nhìn vá» phÃa nà ng, lúc đầu cứ nghÄ© nà ng không biết uống nhÆ°ng khi thấy tá»u lượng của nà ng tốt đến thế thì không ngá». NhÆ°ng nghÄ© lại lại cho rằng có lẽ trúc diệp thanh chắc là tác dụng cháºm nên nà ng má»›i không say.
Nhưng… không ngỠrằng Vãn Thanh uống liên tục 5, 6 chén mà vẫn còn tỉnh táo – hắn bắt đầu ngạc nhiên.
NghÄ© qua nghÄ© lại cÅ©ng không tà i nà o nghÄ© ra được má»™t nữ tá» nhÆ° nà ng sao tá»u lượng lại tốt nhÆ° váºy.
Nhìn khuôn mặt nà ng á»ng Ä‘á», dáng Ä‘iệu thản nhiên, hắn không nói gì, tiếp tục uống, hắn muốn xem tá»u lượng nà ng đến đâu.
Vì váºy 2 ngÆ°á»i liên tục cạn chén vá»›i nhau, má»™t chén lại tiếp má»™t chén, cạn chén nà y xong lại tiếp chén nữa. Cả 2 nhÆ° không còn cảm giác biết say là gì nữa.
Mãi đến khi trên bà n chá»ng gá»ng 15 bầu rượu thì Phượng Cô không thể không thán phục nà ng được. Hắn bây giỠđã có chút say mà nhìn sang Vãn Thanh vẫn thấy nà ng vô cùng bình thản, tá»±a hồ vẫn còn rất hăng hái.
Nà ng cÆ°á»i, vẻ mặt nhÆ° hoa Ä‘Ã o nở rá»™, quyến rÅ© Ä‘a tình, mặt mà y phÆ¡i phá»›i nhÆ° có gió trà n qua, nhÆ°ng Phượng Cô lại dÃp mắt không tà i nà o mở nổi con ngÆ°Æ¡i (huynh say rượu thua cả Thanh tá»· sao … haizzz)
Chỉ là sau một khắc, Phượng Cô chợt nảy ra ý nghĩ, chưa kịp lên tiếng thì Vãn Thanh đã ở trước mặt hắn từ khi nà o, nà ng chỉ nói một câu:
“Ta muốn ngủâ€, Liá»n sau đó gục đầu trên bà n rồi ngủ ngay láºp tức,.
Chỉ còn lại Phượng Cô với vẻ mặt bất đắc dĩ ngồi nhìn.
Vãn Thanh dám ngủ trÆ°á»›c mặt hắn. Dám uống vá»›i hắn, không sợ say, tá»u lượng của nà ng quả tháºt là tốt.
Hắn khẽ cÆ°á»i, nữ tá» nà y. Uống rượu say, không ông à o, không nói năng lảm nhảm cÅ©ng không gây chuyện mà liá»n ngủ say. Cho nên, vá» căn bản, nà ng uống rượu cÅ©ng không cần quá lo lắng.
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 17-02-2012 at 09:44 PM .
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
16-12-2010, 08:02 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
Chương 11: Phượng Lão Thái Thái - Nộ
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Minh chủ võ lâm tổ chức đại hội. Hai tháng sau bắt đầu tranh đấu.
Từ trÆ°á»›c đến nay, Phượng VÅ© Cá»u Thiên ngoà i việc giao thiệp buôn bán còn nổi tiếng vá»›i việc võ công thâm háºu, thiên hạ khó có ngÆ°á»i nà o địch được.
Dù sao thì Phượng VÅ© Cá»u Thiên ban đầu là võ lâm thế gia, được sáng láºp bởi phụ thân của Phượng Cô, từng liên tục giữ vững ngôi vị minh chủ võ lâm, chỉ là do và i năm trÆ°á»›c thân thể yếu Ä‘i không đảm nhiệm nữa. Hiện giá» việc Phượng Cô Ä‘i tham gia Ä‘oạt vị cÅ©ng là lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên.
Nhưng trong việc Phượng Cô đi tranh đoạt ngôi vị có hay không nguyên nhân khác thì không ai biết.
Tuy nhiên, Phượng lão thái thái một mực phản đối không tán thà nh việc hắn đi tranh đoạt ngôi vị minh chủ. Lão thái thái nhất quyết một mực phản đối.
Ngà y hôm đó.
Phượng lão thái thái, Phượng Cô, Thủy Nhu, Vãn Thanh bốn ngồi Ä‘ang dùng bữa chung má»™t nÆ¡i. Äây là quy định của Phượng lão thái thái, má»™t tháng Ãt nhất má»™t lần cả mấy ngÆ°á»i Ä‘á»u phải tụ há»p ăn cÆ¡m.
Phượng lão thái thái cất lá»i há»i: “Thất Nhi, nãi nãi nghe nói con muốn Ä‘i tranh Ä‘oạt ngôi vị minh chủ võ lâm?â€
Phượng Cô có chút kinh ngạc, hắn không hỠnghĩ rằng nãi nãi đã biết chuyện nà y.
Bất quá hắn cÅ©ng không có ý định giấu diếm: “Dạ, đúng thế.â€
“Không được đi.†Phượng lão thái thái nói, thanh âm mang theo và i phần cầu khẩn, đầy đau thương.
Vãn Thanh lấy là m kinh hãi, nà ng nhìn tá»›i nhìn lui vá» phÃa lão thái thái, trong thâm tâm nà ng, Phượng lão thái thái luôn luôn ung dung, Ä‘iá»m tÄ©nh, ứng xá» không chút vá»™i vã, chÆ°a khi nà o nà ng thấy thái thái có vẻ mặt lo sợ, ánh mắt mệt má»i. NhÆ°ng giá» phút nà y nà ng thấy trên mặt thái thái có má»™t tia sầu bi, nhà n nhạt lan tá»a trong không khÃ.
“Con đã quyết định rồi.†Phượng Cô ngắn gá»n nói mấy chữ. Kỳ tháºt hắn đã sá»›m nghÄ© đến việc nãi nãi sẽ ngăn cản hắn, nhÆ°ng bản thân hắn đã quyết thì không ai có thể ngăn cản được.
“Không được Ä‘i.†Phượng lão thái thái nhắc lại lá»i vừa nói, giá»ng nói có và i phần cứng rắn. Thái thái không ngá» rằng Phượng Cô nhất quyết không nghe lá»i bà , khiến cho ngÆ°á»i thêm phần tức giáºn.
Lão thái thái nói xong, Phượng Cô không mở miệng, chỉ đưa tay gắp một miếng thức ăn bỠvà o miệng.
“Ta tháºt sá»± là già rồi. Ngay cả ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không nghe nãi nãi nói a ». Phượng lão thái thái thở dà i, ánh mắt nhìn chăm chú và o Phượng Cô.
« Nãi nãi ! » Nghe lão thái thái nói thế hắn không thể không lên tiếng, liá»n lá»™ ra má»™t chút bất đắc dÄ© : « Có má»™t số việc, xin ngÆ°á»i để Thất nhi tá»± là m chủ. »
« NgÆ°Æ¡i nhất định không quên được nà ng ? » Câu há»i của lão thái thái chắc chắn nhÆ° má»™t lá»i khẳng định.
« Không có, việc nà y vá»›i nà ng không há» có liên quan. » Phượng Cô vừa nghe qua, sắc mặt liá»n thay đổi, tá»±a nhÆ° trá»i Ä‘ang nắng có mây Ä‘en ùn ùn kéo đến, sắc mặt tối lại, rất Ãt khi thấy hắn có vẻ mặt nà y.
Vãn Thanh có chút tò mò, là nữ tỠđó sao ? Có phải là Nguyệt Nhi ? Vì sao Phượng Cô vừa nghe thấy đã nhÆ° bị ngÆ°á»i khác vạch trần tâm ý hắn ra.
NhÆ°ng nà ng không có chứng cứ, chỉ là do tò mò, nà ng sẽ không xen lá»i và o, có má»™t số việc, biết cà ng Ãt thì cà ng có lợi. Vì váºy nà ng lẳng lặng gắp cÆ¡m trong chén Ä‘Æ°a lên miệng.Cố là m ra vẻ không quan tâm đến sá»± việc Ä‘ang xảy ra.
« Äã lâu nhÆ° váºy tại sao ngÆ°Æ¡i vẫn không thể quên cô ta ? Nữ nhân nhÆ° thế có đáng cho ngÆ°Æ¡i phải hao tâm tốn sức suy nghÄ© không ? »
« Ta đã nói việc Ä‘i tranh Ä‘oạt minh chủ võ lâm và nà ng không liên quan gì. » Phượng Cô Ä‘á»™t nhiên quát lá»›n, thanh âm mang theo lá»a giáºn hừng há»±c, Vãn Thanh cảm nháºn thấy ở phÃa đối diện, thân thể Thủy Nhu run lên má»™t cái, nét mặt cÅ©ng trở nên khó coi, cả khuôn mặt trắng bệch.
« Nếu là không liên quan, hà cá»› gì ngÆ°Æ¡i cần phải nổi giáºn nhÆ° thế ? » Phượng lão thái thái thấy hắn nổi giáºn nhÆ°ng cÅ©ng không há» có ý định dừng lại, ngược lại thái thái cÅ©ng phẫn ná»™ quát lá»›n.
« Nãi nãi ! NgÆ°Æ¡i muốn nhÆ° thế nà o má»›i phải ? » Phượng Cô hét lên chói tai, bà n tay nắm thà nh má»™t nắm đấm giáºn dữ Ä‘áºp lên bà n « Ầm ». Sắc mặt hắn trở nên xanh mét.
Vãn Thanh cảm thấy bất an, nếu giá» nà y có thể rá»i khá»i nÆ¡i đầy nguy hiểm nà y thì tháºt tốt. Không khà ở đây tháºt đáng sợ, đừng nói ăn cÆ¡m, chỉ cần ngồi ở má»™t góc cÅ©ng đã cảm nháºn được không khà ngùn ngụt lá»a giáºn nà y.
« Nãi nãi già rồi, sống cÅ©ng chẳng được bao lâu nữa, cái chết lúc nà o cÅ©ng cáºn ká». Ta thấy ngÆ°Æ¡i cứ mang cái bá»™ dạng nhÆ° thế nà y mãi, ngÆ°Æ¡i nói xem nhÆ° thế ta có thể yên lòng được sao ? NgÆ°Æ¡i hết lần nà y đến lần khác không nghe nãi nãi nói, bản thân ngÆ°Æ¡i sao lại có thể ngu dốt, mù quáng nhÆ° thế, nãi nãi không biết phải nói vá»›i ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế nà o cho phải. Nữ nhân kia rốt cục có Ä‘iểm gì đáng giá khiến cho ngÆ°Æ¡i… » Phượng lão thái thái vừa nói tay vừa vịn và o thị tỳ bên cạnh, tá»±a hồ nhÆ° thân thể không còn chút sức lá»±c nà o.
Vãn Thanh cùng Thủy Nhu đồng thá»i đứng lên đỡ Lão thái thái : « Lão thái thái, ngÆ°á»i có sao không ạ ? »
Phượng Cô cÅ©ng tá»±a hồ hiểu được bản thân tức giáºn vô cá»›, vì váºy cháºm rãi nói : « Nãi nãi, có má»™t số việc ta cần giải quyết gá»n gà ng. Vá» sau sẽ không có những việc nhÆ° nà y nữa. HÆ¡n nữa, lần nà y ta không phải vì nà ng mà đi. Phượng VÅ© Cá»u Thiên là do phụ thân láºp ra, dùng võ thà nh danh, ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên muốn kế thừa sá»± nghiệp đó. »
« NgÆ°Æ¡i nói tháºt chứ ? » Phượng lão thái thái nghe xong tá»±a hồ nhÆ° tâm trạng nhẹ xuống, ánh mắt cÅ©ng sáng lên đôi chút.
« Là tháºt. » Phượng Cô nói. Hắn nguyên lai không hoà n toà n vì nà ng mà đi tranh Ä‘oạt võ lâm minh chủ, tuy nhiên cÅ©ng không thể phủ nháºn rằng trong tâm tÆ° hắn muốn là m cho nà ng hối háºn, hối háºn vì lá»±a chá»n khi xÆ°a.
« Váºy là tốt rồi. » Phượng lão thái thái nghe xong liá»n vui vẻ, cháºm rãi ngồi xuống.
« Thất Nhi, ngÆ°Æ¡i đã nói ra nhÆ° thế, nãi nãi cÅ©ng không ngăn trở ngÆ°Æ¡i nữa, bất quá chỉ có Ä‘iá»u mong ngÆ°Æ¡i phải cẩn tháºn. » Lão thái thái vừa nói vừa cÆ°á»i, ánh mắt hiện lên má»™t nụ cÆ°á»i hiá»n háºu.
« Con xin nghe lá»i nãi nãi. »
« Lần nà y con đi, mang Vãn Thanh theo cùng. » Thái thái nói.
Phượng Cô nhìn vá» phÃa nãi nãi, lại nhìn vá» phÃa Vãn Thanh, thấy nà ng Ä‘ang cúi mặt, có chút khó hiểu, không nghÄ© ngợi gì liá»n lên tiếng phản đối.
« Không được, nà ng vốn không biết võ công, chuyến Ä‘i nà y gặp rất nhiá»u gian nan. »
Dụng ý của Phượng lão thái thái quá rõ rà ng, không ai không nhìn ra. Lão thái thái muốn nhân cÆ¡ há»™i hợp tác cho Vãn Thanh và Phượng cô, chắc chắn sẽ có cÆ¡ há»™i. Chỉ cần Phượng Cô có trái tim con ngÆ°á»i, lẽ nà o lại không có khả năng đón nháºn nà ng.
Vãn Thanh cÅ©ng mất Ä‘i sá»± tá»± nhiên, yên lặng ngồi ở má»™t phÃa, gÆ°Æ¡ng mặt lạnh nhạt không biểu lá»™ Ä‘iá»u gì. Không vui mà cÅ©ng không phẫn ná»™, không có bất cứ ý nghÄ© gì.. phảng phất má»™t lá»i nói gì nhÆ°ng không ai nghe rõ.
« NgÆ°Æ¡i chỉ bảo vệ má»™t nữ tá» mà cÅ©ng không được thì là m sao có thể Ä‘oạt được ngôi vị minh chủ kia ? » Phượng lão thái thái thấy hắn cá»± tuyệt liá»n nói. Phượng lão thái thái thấy Phượng Cô không hỠđể tâm đến Vãn Thanh trong lòng vá»™i và ng muốn tạo cÆ¡ há»™i. Nhân dịp nà y là muốn cả 2 có thể gần gÅ©i mà nảy sinh tình cảm.
Lão thái thái tin tưởng và o việc Thất Nhi và Vãn Thanh lâu ngà y ở chung, Thất Nhi nhất định sẽ sinh tình cảm vá»›i nà ng. (mÆ°a dầm thấm lâu J – gừng cà ng già cà ng cay nhá»)
Việc nà y đúng là một việc tốt là nh.
Ãnh mắt Phượng Cô nhìn nãi nãi có chút khó hiểu, nhÆ°ng vì sợ bà lại giáºn dữ mà ảnh hưởng đến sức khá»e má»™t lần nữa nên gáºt đầu đồng ý.
Thủy Nhu thấy sá»± việc nhÆ° thế, trong lòng sá»›m đã oán khà ngút trá»i.
Nà ng so với Thượng Quan Vãn Thanh thua kém điểm gì ? Nói vỠdiện mạo sao có thể so với nà ng. Nà ng ôn nhu quyến rũ, còn cô ta thì vẻ mặt lúc nà o cũng lãnh đạm, nhìn kiểu gì cũng không có hứng thú.
Tại sao hết lần nà y qua lần khác Phượng lão thái thái nhất mực yêu thương nà ng.
HÆ¡n nữa, nà ng má»›i chỉ đến phủ thá»i gian ngắn váºy mà sao Phượng Cô luôn đến nghe nà ng xÆ°á»›ng khúc. Bản thân thấy không thua kém gi nà ng nhÆ°ng trÆ°á»›c sá»± tình nà y nà ng không khá»i có chút lo lắng, sợ nhÆ° chuyện cũ… ( ai còn nhá»› ẻm Thủy nhu nà y là nha hoà n cÅ© của Nguyệt nhi chứ )
NhÆ°ng nà ng cÅ©ng không có khả năng là m được gì. Bởi trong Phượng VÅ© Cá»u Thiên có rất nhiá»u tai mắt, nhất cá» nhất Ä‘á»™ng Ä‘á»u được bẩm báo tá»›i Phượng Cô, mà Phượng Cô ghét nhất đó là việc nữ tỠđố kị nhau. Cho nên nà ng cắn răng chịu Ä‘á»±ng, dù có bất mãn thế nà o cÅ©ng không dám thể hiện ra. Chỉ có thể ôn nhu cÆ°á»i nhạt .
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 17-02-2012 at 09:44 PM .
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
16-12-2010, 08:17 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
Chương 12: Khởi trình
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
MÆ°á»i ngà y sau.
Má»™t Ä‘á»™i ngÅ© chinh tể xếp thà nh hai hà ng uy nghiêm, ở giữ là 2 cá»— xe ngá»±a rá»™ng rãi cao quý. Trong cá»— xe ngá»±a mà u Ä‘en là má»™t thân nam ảnh lạnh lùng vô tình nhÆ°ng cÅ©ng đầy kiên cÆ°á»ng. Còn trong cá»— xe mà u xanh không khà lại ấm áp rá»±c sáng nhÆ° mùa xuân và o tháng 3 là m cho lòng ngÆ°á»i say mê dạt dà o.
Nếu ai không biết rõ con tưởng rằng gia tộc nà o đó thừa dịp cuối mùa xuân muốn đi ngao du sơn thủy.
NhÆ°ng nhìn kÄ© lại má»›i thấy luồng không khà lá»™ ra bất thÆ°á»ng, lạnh lẽo.
Bởi vì những gia nhân Ä‘i theo há»™ vệ Ä‘á»u là những ngÆ°á»i thân hình khá»e mãnh, vãm vỡ, trên mặt hiện rõ vẻ lãnh đạm, tai nghe bốn phÆ°Æ¡ng, mắt xem tám hÆ°á»›ng, huyệt Æ¡ Thái dÆ°Æ¡ng Ä‘áºp mạnh, trong mắt luôn phóng ra tia nhìn cẩn tháºn quan sát, xem ra má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u là võ công cao thù, không phải là gia Ä‘inh há»™ vệ thông thÆ°á»ng.
Vãn Thanh lúc nà y đương ngồi trong cỗ xe mà u xanh lam, bên cạnh có Song Nhi theo hầu.
Tháºt sá»± lại không nghÄ© tá»›i Phượng Cô lại đồng ý Ä‘Æ°a nà ng Ä‘i theo.
Có thể Ä‘i ra ngoà i phủ âu cÅ©ng là chuyện tốt, nhÆ°ng không phải là du sÆ¡n ngoạn thủy, cÅ©ng không phải là đi giao thÆ°Æ¡ng buôn bán, mà là đại há»™i tranh võ lâm minh chủ. Trong chốn giang hồ từ xÆ°a tá»›i nay vốn ân ân oán oán phức tạp, ai nấy Ä‘á»u võ nghệ cao cÆ°á»ng, chỉ sợ rằng việc muốn tranh chức minh chủ của Phượng Cô không dá»….
Lại nói sang Song Nhi, nà ng ngà y thÆ°á»ng tuy cÅ©ng được ra ngoà i nhÆ°ng chỉ là trong ngõ chợ nhá» hẹp, lần nà y được Ä‘i hà nh tầu giang hồ đối vá»›i má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y là má»™t việc hết sức hÆ°ng phấn.
Nhìn đến Vãn Thanh, thấy nà ng dáng Ä‘iệu tháºp phần an tÄ©nh. Má»™t má»±c ngồi yên, Ä‘á»c sách giết thá»i gian.
Không phải là nà ng không thÃch ra ngoà i du ngoạn, bất quá, chỉ là theo cách nà y nà ng tuyệt đối không thÃch.
Song nNhi thấy tiểu thÆ° chăm chú Ä‘á»c sách vì váºy nà ng khẽ nói: “Tiêu thÆ°, ngÆ°á»i tháºt lạ a, sách nà y thì có gì mà là m tiểu thÆ° chú tâm thế, Song nhi cảm thây ngÆ°Æ¡i rất lạ nhé. Bình sinh tiểu thÆ° rất thÃch ra ngoà i mà . Lần nà y được ra ngoà i tháºt tốt a, ngÆ°á»i không nên bá» lỡ cÆ¡ há»™i lần nà y, phải tranh thủ tạn hưởng không khà thoải mái nà y, nếu không chỉ sợ không biết bao giá» má»›i có dịp được ra khá»i phủ.â€
Vãn Thanh nghe nà ng nói liá»n cÆ°á»i má»™t tiếng: “ThÆ° trung tá»± hữu hoà ng kim ốc. ThÆ° trung tá»± hữu nhan nhÆ° ngá»c.â€
(Äó là bà i thÆ¡ của Tống Chân Tông, trong đó có câu:
Phú Ä‘a bất dụng mại lÆ°Æ¡ng Ä‘iá»n
Thư trung tự hữu thiên chung túc
An cÆ° bất khả giá cao Ä‘Æ°á»ng
Thư trung tự hữu hoà ng kim ốc
Thu thê mạc háºn vô lÆ°Æ¡ng môi
ThÆ° trung tá»± hữu nhan nhÆ° ngá»c.
2 câu của Vãn Thanh ý khuyến khÃch ngÆ°á»i ta chăm Ä‘á»c sách. Trong sách có nhà và ng, có mỹ nhân đẹp nhÆ° ngá»c. => Kún: Phần chú giải nà y là của Nhi tá»· đấy. He he. Tá»· tá»· thông minh xinh đẹp, nếu không có ngÆ°á»i Ä‘oạn nà y chắc ta… ^^)
“Tiểu thÆ°, ngay cả là trong sách có nhà và ng tháºt hay là có cả mỹ nhân nhÆ° ngá»c Ä‘i nữa cÅ©ng Ä‘á»u không dùng được, căn bản là không thể so sánh được vá»›i bên ngoà i.†Song Nhi liá»n đối đáp lại Vãn Thanh. “Song nhi biết tâm tình tiểu thÆ° không tốt nên vì thế cà ng không được suy nghÄ© nhiá»u, cà ng khiến cho tâm thêm Ä‘au thôi.â€
Nà ng giống nhÆ° má»™t bà quản gia liá»n má»™t hÆ¡i nói triết lý khuyên Vãn Thanh.
Nghe Song Nhi nói Vãn Thanh không khá»i nhịn cÆ°á»i liá»n than: “Cái gì gá»i là khiến cho tâm thêm Ä‘au? Có tháºt là nhÆ° thế không. NgÆ°Æ¡i không phải sá»›m biết rằng ta vốn yêu thÃch Ä‘á»c sách hay sao? Chỉ là do trong lòng có chút cảm xúc thôi, không có suy nghÄ© gì cả.â€
“Cuối cùng tiểu thÆ° cÅ©ng cÆ°á»i rồi, tiểu thÆ° có biết từ lúc ngÆ°á»i lên xe, chÆ°a há» cÆ°á»i lấy má»™t tiếng †Song Nhi vui vẻ nói.
Vãn Thanh sỠmặt mình một cái.
Nà ng tháºt sá»± từ lúc lên xe ngá»±a tá»›i giá» không há» cÆ°á»i sao?
Xem ra bản thân suy nghÄ© quá nhiá»u rồi.
Vì váºy nhợt nhạt cÆ°á»i má»™t tiếng: “Hình nhÆ° là đã nhÆ° thế tháºt.â€
“ChÃnh xác.†Song Nhi khẳng định.
ÄÆ°Æ¡ng nói chuyện râm ran chợt thấy xe ngá»±a dừng lại. Má»™t gia nhân tá»›i nhấc mà n che, cung kÃnh nói : « Nhị phu nhân, trá»i đã tôi, Gia đã hạ lệnh dừng chân qua đêm ở đây. »
Äây chắc là há»™ vệ tổng quan của Phượng Cô, má»™t ngÆ°á»i không Ä‘Æ¡n giản.
Vãn Thanh gáºt đầu vá»›i hắn : « Äa tạ Tổng quản. »
« Nhị phu nhân khách khÃ, thỉnh ngÆ°á»i xuống xe nghỉ ngÆ¡i. »
Song Nhi khẽ dìu Vãn Thanh xuống xe, chÆ°a kịp nắm lấy tay Song nhi thì trÆ°á»›c mặt Vãn Thanh đã có hai há»™ vệ bắc tay nhau tạo thà nh báºc thang cho nà ng xuống.
Nà ng xem chừng không biết phải thế nà o cho phải, tuy rằng xe ngá»±a nà y so vá»›i xe bình thÆ°á»ng có phần cao hÆ¡n má»™t Ãt nhÆ°ng cÅ©ng không đến mức phải giẫm chân lên ngÆ°á»i gia nhân để bÆ°á»›c xuống.
Nhìn qua bên trái rồi bên phải nà ng không biết phải là m cách nà o, trÆ°á»›c tá»›i giá» cÆ¡ bản chÆ°a bao giá» gặp phải chuyện nà y, hốt nhiên cảm giác tháºp phần không an tâm, chẳng lẽ lại nhắm mắt theo lá»i của há»™ vệ giẫm lên cánh tay 2 ngÆ°á»i kia mà bÆ°á»›c xuống xe. Thoáng thấy ánh mắt cả má»i há»™ vệ cùng ánh mắt lÆ¡ đãng của Phượng Cô hÆ°á»›ng vá» phÃa nà ng.
Liá»n sau đó, khóe miệng hắn khẽ cong lên.
Thấy ánh mắt đó, Vãn Thanh khẽ rùng mình má»™t cái, cắn răng quay ngÆ°á»i sang bên kia xe lấy sức nhảy xuống. Nà ng khẽ nhìn qua phÃa hắn thăm dò tâm ý, nà ng biết được rằng từ lúc nà ng lên xe hắn đã cố tình gây cho nà ng phiá»n phức.
Nà ng biết, nà ng được hắn Ä‘Æ°a Ä‘i cÅ©ng chẳng qua là bị trói buá»™c mà thôi, kỳ tháºt hắn không há» muốn nhÆ° thế. Nếu không có Phượng Lão thái thái tức giáºn ép buá»™c thì nà ng cÅ©ng không há» muốn Ä‘i theo hắn.
May là khi nhảy xuống nà ng cÅ©ng cẩn tháºn nên bản thân cÅ©ng không há» hấn gì, nếu không nà ng sẽ rất hối háºn vì hà nh Ä‘á»™ng đó. Cháºm rãi nà ng hÆ°á»›ng vá» phÃa khách Ä‘iếm.
Thị trấn nà y nhá», thoạt nhìn cÅ©ng không quá phồn hoa nhÆ°ng khách Ä‘iếm nà y lại khá sang trá»ng, có vẻ thanh nhã, tuyệt đối không thua gì Äại thà nh lý khách Ä‘iếm.
HÆ¡n nữa, ở đây có vẻ sầm uất, đông ngÆ°á»i cháºt chá»™i.
Nhìn tới nhìn lui cũng không tìm ra một chỗ trống để ngồi.
Xem ra, muốn tìm một chỗ nghỉ ở nơi nà y rất khó khăn.
Tổng quan thầm nghÄ©, trÆ°á»›c giá» Gia luôn có thói quen nghỉ má»™t mình má»™t chá»—, nay lại có Nhị phu nhân nhÆ°ng do khách Ä‘iếm quá đông không còn chá»— nên hắn rối trà không biết xá» trà thế nà o. Äà nh hÆ°á»›ng ánh mắt qua Gia.
Vãn Thanh cÅ©ng hÆ°á»›ng ánh mắt vá» phÃa Phượng Cô hi vá»ng hắn có thể má»i nà ng ngồi chung má»™t chá»—.
NhÆ°ng Phượng Cô vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng ngạo nghá»…, không há» nói má»™t lá»i nà o, cÅ©ng không thèm liếc nhìn lại, tiếp tục ăn uống.
Äang lúc nà y, má»™t nam nhân thân bạch y lên tiếng : « Vị cô nÆ°Æ¡ng, nếu không ngại, má»i cô nÆ°Æ¡ng ngồi cùng bà n vá»›i tại hạ ? »
Thanh âm ấm áp nhu hòa vang lên, ngược lại với sự lạnh lùng cao ngạo của Phượng Cô.
Vãn Thanh hÆ°á»›ng mắt nhìn nam nhân nà y, má»™t thân bạch y, phát a hà o quang, khuôn mặt tuấn tú rạng rỡ nhÆ° anh nắng chiá»u, ánh mắt mê ly.
« Äa tạ công tá» ! » Vãn Thanh vừa cÆ°á»i nói cảm Æ¡n thì đã bị má»™t tiếng quát vang lên là m cho tâm nhất thá»i hoảng sợ :
« Không được qua. »
Thanh âm vang lên mang theo sá»± giáºn dữ cá»±c Ä‘á»™.
Vãn Thanh quay đầu nhìn vá» phÃa Phượng Cô, thấy khuôn mặt hắn có vẻ phẫn ná»™ nhÆ°ng không lý giải được tại sao hắn lại có hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° thế. ( ăn dấm chứ sao nữa =)) )
Không có lý nà o hắn ghen… Không thể nà o, hắn sao có thể là do ghen chứ.
Nhưng nhìn ánh mắt hung hăng của hắn phóng tới nam tỠôn nhu kia sự phẫn nộ vô cùng khiến nà ng cam thấy sợ hãi, hoảng loạn.
Nam tỠôn nhu kìa cÆ°á»i má»™t tiếng, đứng dáºy tiến vá» phÃa Phượng Cô Ä‘ang lá»a giáºn bừng bừng chẳng những không chút tức giáºn mà còn nở má»™t nụ cÆ°á»i sáng lán : « Äã lâu không gặp, Phượng trang chủ. »
« Không nghÄ© lại gặp được Má»™ Dung minh chủ tại nÆ¡i nà y, xem ra tháºt may mắn. » Phượng Cô vừa lá»a giáºn đùng đùng thoắt cái đã bình tÄ©nh trở lại, khẽ nhếch miệng má»™t nụ cÆ°á»i âm tà , khiến cho ngÆ°á»i xung quanh sợ hãi.
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 17-02-2012 at 09:45 PM .
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
16-12-2010, 08:20 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
ChÆ°Æ¡ng 13: Má»™ Dung Kiá»m
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Không ai có thể nghÄ© tá»›i nam nhân ôn hoà nhÆ° ngá»c kia lại có thể là Minh chủ võ lâm Má»™ Dung Kiá»m.
NghÄ© đến khiến cho nguá»i ta giáºt mình kinh hãi.
Qủa tháºt bốn chữ: tuổi trẻ tà i cao để nói vá» Phuợng Cô không ngoa, hắn còn trẻ mà đã có sá»± nghiệp nhÆ° thế. NhÆ°ng Má»™ Dung Kiá»m cà ng khiến cho nguá»i ta ngạc nhiên hÆ¡n. Hắn tháºp phần Ä‘á»™t phá.
Lúc nà y má»™t thân bạch y, vẻ mặt ôn nhuáºn là m cho ngÆ°á»i ta có cảm giác hắn vô cùng nho nhã, lại có phần khà chất của nguá»i trong giang hồ, khÃên cho nguá»i ta bá»™i phần khâm phục.
Quả tháºt đúng nhÆ° câu: nhìn ngÆ°á»i không thể chỉ nhìn mặt.
Tá»±a hồ cảm nháºn được ánh nhìn của Vãn Thanh, Má»™ Dung Kiá»m liá»n quay đầu lại nhìn nà ng, ôn nhu cuá»i má»™t tiếng: “Vị tiểu thÆ° nà y có phải chăng là Tà i nữ Vân Quốc Thuợng Quan Vãn Thanh?â€
Mặc dù hắn mặt mÅ©i cÅ©ng khôi ngô, tiếng nói ôn nhu nhÆ°ng không hiểu sao Vãn Thanh lại có cảm giác loại ngÆ°á»i nà y rất nham hiểm, không há» Ä‘Æ¡n giản. NhÆ°ng không biết nói rõ loại ngÆ°á»i nà y nhÆ° thế nà o.
“Má»™ Dung công tá» quá khen rồi.†Nà ng khiêm nhÆ°á»ng đối lại hắn, liá»n sau không nói thêm má»™t lá»i nà o nữa.
Nà ng dÄ© nhiên nhìn ra được ánh mắt căm phẫn của Phượng Cô dà nh cho Má»™ Dung Kiá»m, có Ä‘iá»u nà ng không hiểu được nguyên nhân vì sao?
“Kiá»m công tá» nói đúng, tiểu thÆ° đây chÃnh là Thượng Quan Vãn Thanh nổi danh Vân Quốc, không ai không biết danh tiếng của nà ng!â€
“Má»™ dung minh chủ, chúng ta muốn ăn.†Phượng Cô cÅ©ng không cho Vãn Thanh cÆ¡ há»™i mở miệng, ngay láºp tức ngắt Ä‘oạn dối thoại giữa 2 ngÆ°á»i bá»n há», hÆ¡n nữa cÅ©ng không khách khà nói lá»i Ä‘uổi Má»™ Dung Ä‘i.
Vãn Thanh có Ä‘iểm không đồng ý vá»›i cách cÆ° xá» của Phượng Cô, nà ng vốn dÄ© đã không định nói gì cùng Má»™ Dung, không hiểu sao Phượng Cô lại có thể nói ra lá»i nhÆ° thế.
â€Tại hạ cÅ©ng không quấy rầy 2 ngÆ°á»i dùng bữa, hi vá»ng sau nà y chúng ta có cÆ¡ há»™i hà n huyên.â€. Má»™ Dung Kiá»m nói, sau đó lại không quên tái thêm má»™t câu: â€Ã€, ta nghe nói lần nà y có phải Phượng trang chủ cÅ©ng Ä‘i tham gia tranh đấu võ lâm minh chủ phải không?â€
Phượng Cô không đáp lá»i hắn, chỉ liếc mắt nhìn qua.
Má»™ Dung Kiá»m tá»±a hồ cÅ©ng không chá» Phượng Cô trả lá»i, hắn tiếp tục nói: â€Nếu không ngại, má»i hai vị ghé qua Má»™ Dung SÆ¡n Trang, Nguyệt Nhi vẫn luôn mong nhá»› Phượng trang chủ.â€
Nghe thấy hai chữ Nguyệt nhi, Vãn Thanh kinh ngạc liá»n ngẩng đầu lên.
Thoáng nhìn thấy nụ cÆ°á»i thâm hiểm của Má»™ Dung Kiá»m, hình nhÆ° hắn Ä‘ang cố ý nói thêm gì.
Nguyệt Nhi vẫn luôn nhớ mong Phượng trang chủ, liệu có phải là Nguyệt nhi mà Phượng Cô thương nhớ không?
Chắc hẳn là nhÆ° thế. Nếu không tại sao Phượng Cô trông thấy Má»™ Dung Kiá»m lại phẫn háºn đến thế.
Nguyệt nhi vì sao lại quên Phượng Cô Ä‘i tìm ngÆ°á»i khác nhÆ° thê? Phải chăng vì mấy năm trÆ°á»›c thân thế Phượng Cô không sánh bằng Má»™ Dung Kiá»m?
Dù sao thì hắn tuổi trẻ mà đã là m được minh chủ võ lâm, đủ thấy hắn võ công tâm trà thâm háºu thế nà o, lại có phong thái thế nà y, quả nhiên khiến nữ tá» mê muá»™i.
Ãnh mắt Phượng Cô tà mị nhìn Má»™ Dung Kiá»m không há» chá»›p mắt, khuôn mặt lá»™ vẻ âm thầm bình thản nhÆ°ng ngón tay đã xiết chặt thà nh nắm đấm.
Nhìn tình hình trÆ°á»›c mắt, Vãn Thanh than thầm trong lòng, nà ng háºn Phượng Cô nhÆ°ng khi nhìn thấy hắn nhÆ° thế bản thân lại không Ä‘Ã nh lòng.
â€TÆ°á»›ng công hãy mau ngồi xuống ăn cÆ¡m Ä‘i! Nhanh ăn để tranh thủ ngủ má»™t chút giữ gìn sức khá»e, còn việc có hay không Ä‘i tá»›i Má»™ Dung sÆ¡n trang để sau hãy nói! HÆ¡n nữa Má»™ Dung công tá» cÅ©ng chÆ°a chắc tháºt tâm muốn má»i chúng ta Ä‘i, nếu là tÆ°á»›ng công, tÆ°á»›ng công muốn tá»›i nhà má»™t nam nhân thăm thê tá» của ngÆ°á»i ta sao?†Nà ng nở nụ cÆ°á»i ôn thiện, âm thanh Ä‘á»u Ä‘á»u, vạch trần tâm tÆ° hai nam nhân trÆ°á»›c mặt.
â€Thượng Quan tiểu thÆ° nói những lá»i nà y phải chăng có phần coi thÆ°á»ng tại hạ?†Má»™ Dung Kiá»m không ngá» rằng Vãn Thanh sẽ nói ra những lá»i nà y, hắn có chút chá»™t dạ.
“Má»™ Dung công tá» nói đùa hay tháºt! Nam nhân không phải cùng má»™t dạng sao? Má»™ Dung công tá» tháºt lòng muốn nam nhân mà thê tá» luôn tưởng nhá»› tá»›i nhà là m khách†Vãn Thanh nhẹ nhà ng cÆ°á»i 1 tiếng, dịu dà ng mà lợi hại, ai bảo hắn nói Nguyệt Nhi nhá»› Phượng Cô.
â€Thượng Quan tiểu thÆ° miệng lưỡi tháºt lợi hại!†Má»™ Dung Kiá»m cÆ°á»i phá lên má»™t tiếng không thèm để ý tá»›i má»i ngÆ°á»i xung quanh.
Vãn Thanh không có ý trả lá»i. Phượng Cô nhìn qua nà ng má»™t cái, sau dó quay sang Má»™ Dung Kiá»m nói: â€Là nữ nhân của Phượng Cô ta. Có Ä‘iá»u gì không vừa ý sao?â€
Nói xong liá»n ôm lấy Vãn Thanh và o lòng, thể hiện ôn nhu thân máºt vá»›i nà ng.
Vãn Thanh nhìn thấy trên khuôn mắt hắn ánh mắt khiêu khÃch, không nhịn được bất giác báºt cÆ°á»i.
Không thể nghĩ tới nam tỠluôn lãnh ngạo nà y lại có lúc diễn một mà n hà i kịch như thế.
Má»™ Dung Kiá»m tá»±a hồ cảm giác được sá»± việc tiến triển không hay liá»n vá»™i cáo từ rồi sau đó xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c thẳng.
Hắn vừa quay đi, Vãn Thanh vội vã gạt tay Phượng Cô đứng ra, chẳng quá là hắn đang diễn kịch nhưng thân nà ng cảm thấy không được tự nhiên.
Nà ng thấy tháºt bi ai, dù sao Ä‘i, đây cÅ©ng là phu quân nà ng, chẳng qua là vì muốn đối lại vá»›i nam nhân kia má»›i ôm nà ng, nhÆ°ng… lại thân máºt đến thế.
Phượng Cô nhÆ° Ä‘á»c được tâm tình của nà ng, hắn cÅ©ng không hiểu sao lại ôm nà ng, trong lòng dâng lên má»™t ná»—i phức tạp, đây là thứ cảm xúc gì váºy?..
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 17-02-2012 at 09:45 PM .
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
Từ khóa được google tìm thấy
âàëåíòèíà , àâòîìàòû , àêêóìóëÿòîð , áóõãàëòåðñêèé , casido cam phuchim com , dinh cap luu manh , ebook that than lamthiep , ëþñòðû , ïåðâûé , ïîðíî , òåñòû , pham nhan tu tien , photo kiên trần , than than lam thiep 4vn , that than lam thiep 38 , that than lam thiep 4vn , that than lam thiep 99 , that than lam tiep , y nghia cua so 599368 , ðàáî÷åãî