14-09-2011, 06:43 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Trùm Chôm Chỉa 4vn Äệ Nhất Soái Nhân
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Australia
Bà i gởi: 1,895
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 7 giá»
Thanks: 891
Thanked 35,188 Times in 1,058 Posts
ThÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Äại Chiến
Tác giả :Biên Chức Thà nh ÄÃch Má»™ng
Quyển 1: Xây dựng cơ sở
ChÆ°Æ¡ng 9 : Äón tết
Nhóm Dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen
Lục Gia Huy và Lục Gia Thà nh vá» nhà đã được má»™t tuần. Bá»n há» vừa má»›i đến vÆ°á»n vải thì vô cùng ngạc nhiên, không thể tưởng tượng được anh trai Lục Gia Diệu lại bao thầu nhiá»u đất trồng vải nhÆ° váºy, há»i ra má»›i biết việc thuê đất là chủ ý của Lục Thiếu Hoa. Há» thá»±c sá»± phục đứa cháu nà y. Bây giá» cả thôn, tháºm chà là cả thị trấn Ä‘á»u lan truyá»n má»™t Ä‘iá»u thần bà là ở vùng duyên hải thuá»™c tỉnh Quảng Äông nà y xuất hiện má»™t “thiên tà iâ€. Ai cÅ©ng hiếu kỳ, mẫn cảm vá»›i những sá»± váºt má»›i, ngÆ°á»i nà y chuyá»n ngÆ°á»i kia, dần dần thần hóa câu chuyện.
Cho dù bên ngoà i đồn đại rất nhiá»u, nhÆ°ng LụcThiếu Hoa dÆ°á»ng nhÆ° sá»›m biết sẽ nhÆ° váºy. Hắn ngà y nà o cÅ©ng táºp luyện, tá»± há»c, chẳng để ý gì đến chuyện bên ngoà i. Kỳ thá»±c từ khi bị thầy giáo phát hiện bản hợp đồng đó, hắn đã biết sẽ có chuyện xảy ra. Có Ä‘iá»u để há» Ä‘i truyá»n tin trÆ°á»›c thì có thể khiến má»™t số ngÆ°á»i có sá»± chuẩn bị tâm lý. Vả lại nhÆ°ng việc là m sắp tá»›i của hắn sẽ kinh thiên Ä‘á»™ng địa, chi bằng để những nguá»i nông dân chất phác nà y là m quen vá»›i những việc nhá», đến lúc ấy sẽ không bị kÃch Ä‘á»™ng quá nhiá»u.
Äêm giao thừa của năm 1985 đã đến. Má»—i lần đến giao thừa nhà nà o cÅ©ng tụ táºp ăn cÆ¡m Ä‘oà n viên. Những ngÆ°á»i là m công từ nÆ¡i khác đến cÅ©ng vá»™i vã thu xếp hà nh lý chuẩn bị vá» nhà , trong lòng khấp khởi vui mừng, Ä‘Æ°á»ng lá»›n ngõ nhá» Ä‘á»u giăng đèn kết hoa, má»™t khung cảnh nhá»™n nhịp, trà n ngáºp niá»m vui.
Äến tối, bà ná»™i và các chú của LụcThiếu Hoa Ä‘á»u tụ há»™i ở nhà hắn, chuẩn bị ăn bữa cÆ¡m Ä‘oà n tụ cuối năm. Nhìn thấy cả nhà vây quanh mâm cÆ¡m nói cÆ°á»i vui vẻ, LụcThiếu Hoa không khá»i Ä‘á»™ng lòng.
Kiếp trÆ°á»›c của hắn, từ khi Ä‘i Thâm Quyến bon chen, dÆ°á»ng nhÆ° đã quên mất tết là nhÆ° thế nà o. Má»—i khi đến cuối năm, bố mẹ hắn Ä‘á»u gá»i Ä‘iện há»i hắn có vá» nhà đón tết không? Hầu nhÆ° lần nà o hắn cÅ©ng trả lá»i là “không có rảnhâ€. Chỉ Ä‘Æ¡n giản có ba chữ, nhÆ°ng thá»±c sá»± có phải là không có thá»i gian? Äáp án chắc chắn không phải, mà là hắn chẳng có mặt mÅ©i nà o vá» quê nhìn mặt bà con là ng xóm. Má»™t kẻ ra ngoà i bon chen mÆ°á»i mấy năm, chẳng có gì hÆ¡n kẻ khác, chẳng phải là “áo gấm vinh quyâ€, thế nên LụcThiếu Hoa Ä‘á»u lấy cá»› không có thá»i gian cho qua chuyện.
Trong tết của thế ká»· 21, dù trên mạng internet hay tivi Ä‘á»u sẽ phát bà i hát “Có tiá»n hay không thì cÅ©ng vá» nhà đón tết†(1). Trong bà i hát có má»™t câu ngá»› ngẩn khiến Lục Thiếu Hoa thấy rất buồn cÆ°á»i là câu “có tiá»n hay không cÅ©ng vá» nhà đón tếtâ€. Nếu anh chẳng có tiá»n, anh có dám vá» nhà không? Trừ khi da mặt anh dà y hÆ¡n tÆ°á»ng, nếu không thì mặt mÅ©i nà o mà vá» nhà nhìn cha mẹ.
Xong bữa cÆ¡m chiá»u vui vẻ, đến 8 giá» tối là bắt đầu tiết mục“Văn nghệ chà o xuânâ€. Cả nhà Lục Thiếu Hoa ngồi xem các chÆ°Æ¡ng trình chà o mừng năm má»›i bao gồm những tiết mục rất đặc sắc, còn có những vở hà i kịch gây cÆ°á»i thú vị khiến cả nhà cÆ°á»i ra nÆ°á»›c mắt.
Tuy tiết mục rất thú vị, nhÆ°ng vá»›i Lục Thiếu Hoa - má»™t ngÆ°á»i đã mấy mÆ°Æ¡i năm xem chÆ°Æ¡ng trình văn nghệ chà o xuân thì chẳng còn hứng thú để xem nữa. NgÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói má»™t năm khởi đầu từ mùa xuân. Äón xuân chÃnh là báo hiệu mùa xuân thá»±c sá»± đã đến. Lục Thiếu Hoa nhất định sẽ vạch kế hoạch kỹ lưỡng cho năm 1986 nà y. Hắn nghÄ© năm 1986 sẽ là má»™t năm mấu chốt. Tuy rằng sau tết hắn cÅ©ng chỉ má»›i 8 tuổi, nhÆ°ng không thể quên việc hắn đã mang theo ba mÆ°Æ¡i mấy năm kà ức, tÃnh tình cÅ©ng đã tÆ°Æ¡ng đối chÃn chắn, tuổi còn nhá» nhÆ°ng hắn hoà n toà n có thể tìm má»™t ngÆ°á»i đại diện để đứng sau chỉ đạo. NgÆ°á»i đại diện mà hắn chá»n chÃnh là chú ba, chú tÆ° của hắn. Há» là ngÆ°á»i nhà có thể tin tưởng được, vá»›i lại chú ba và chú tÆ° hiện tại có thể nói là hoà n toà n tin phục má»™t đứa trẻ chÆ°a tá»›i 8 tuổi là hắn.
Lục Thiếu Hoa Ä‘ang ngây ngÆ°á»i thì Lục Gia Diệu ngồi bên cạnh xoa đầu hắn, lúc nà y hắn má»›i tỉnh ra.
- Bố!
Lục Gia Diệu há»i Lục Thiếu Hoa:
- Con đang nghĩ gì thế? Không thèm xem ti vi à ?
Nói rồi vẫn nhìn ti vi không chá»›p mắt. Ông là má»™t fan hâm má»™ của chÆ°Æ¡ng trình “văn nghệ chà o xuânâ€. DÆ°á»ng nhÆ° từ khi có ti vi, năm nà o ông cÅ©ng xem từ đầu đến cuối, năm nay cÅ©ng váºy, từ lúc ăn cÆ¡m tối xong đã ôm lấy ti vi.
Lục Thiếu Hoa tưởng cha hắn có chuyện gì, hóa ra là há»i hắn vì sao không xem ti vi, thế nên chỉ cÆ°á»i hì hì:
- Dạ, con đang xem, nhưng tự nhiên lơ đễnh.
- À, đúng rồi, ngà y mốt con vá»›i bố Ä‘i chúc tết Bác Ông nha. Chẳng gì thì nhà mình cÅ©ng mượn tiá»n nhà hỠđể thầu đất, không Ä‘i chúc tết cÅ©ng thấy áy náy.
Thá»±c ra má»i năm bácÔng vẫn đến nhà Lục Gia Diệu chúc tết, nhÆ°ng năm nay nhà Lục Gia Diệu mượn tiá»n nhà há» nên thấy áy náy, do đó má»›i Ä‘i chúc tết nhà há».
- Vâng, bác Ông … bác Ông
Nếu Lục Gia Diệu không nhắc thì hắn cÅ©ng quên mất. NhÆ°ng ông vừa nhắc đến thì láºp tức đầu hắn lóe lên má»™t ý nghÄ©, miệng hắn lẩm bẩm “bác Ôngâ€.
- Ã!
Äá»™t nhiên Lục Thiếu Hoa hét lên má»™t tiếng, khiến cả nhà đang xem “văn nghệ mừng xuân†giáºt mình, mắt của cả nhà nhìn chằm chằm và o Lục Thiếu Hoa đầy ngạc nhiên, là m hắn ngại ngùng, gãi đầu cÆ°á»i ra vẻ không có gì.
Trần Lệ nói có vẻ trách móc:
- Ãi chà , con là m sao mà má»›i đầu năm đã hét lên thế?
Lục Thiếu Hoa chẳng để ý đến sá»± trách móc của Trần Lệ, chuyển qua há»i Lục Gia Diệu:
- Cha ơi, có phải nhà bác Ông buôn bán ở Thâm Quyến không ạ?
- Äúng váºy, hai con trai nhà bác ấy Ä‘á»u mở nhà hà ng đặc sản thôn quê, nghe nói kiếm cÅ©ng được bá»™n tiá»n.
Nói đến “kiếm cÅ©ng được bá»™n tiá»nâ€, mặt Gia Diệu đầy ngưỡng má»™.
Nghe được câu trả lá»i của bố, khá»i phải nói Lục Thiếu Hoa mừng nhÆ° thế nà o. Mấy ngà y trÆ°á»›c hắn vẫn Ä‘au đầu vá» việc tìm mối quan hệ ở Thâm Quyến, cuối cùng bây giá» cÅ©ng tìm ra được má»™t ngÆ°á»i ở Thâm Quyến, hắn không vui sao được.
Nghe câu há»i không đầu không Ä‘uôi, lại chẳng thấy hồi âm của Lục ThiếuHoa, Lục Gia Diệu cÅ©ng chẳng há»i lại, lại chăm chú xem “văn nghệ chà o xuânâ€. Còn Lục Thiếu Hoa lại Ä‘ang nghÄ© đến việc Ä‘i Thâm Quyến thá»±c hiện kế hoạch của mình.
Äối vá»›i việc nhá» bác Ông giúp đỡ, Lục Thiếu Hoa hoà n toà n có lòng tin. Dù gì hai nhà cÅ©ng có giao tình. Lúc Lục Gia Diệu Ä‘i mượn tiá»n, ông chẳng há»i câu nà o thì đã cho Lục Gia Diệu mượn tiá»n. Còn việc mang vải Ä‘i Thẩm Quyến bán là chuyện nhá», chẳng qua cÅ©ng là tìm má»™t chá»— nhiá»u ngÆ°á»i qua lại, lúc rảnh rá»—i thì để ý má»™t chút. Những việc khác Lục Thiếu Hoa chẳng cần phải nhá» vả ai. Sau khi suy nghÄ© xong, hắn kéo sá»± chú ý của má»i ngÆ°á»i ra khá»i ti vi và đem cách nghÄ© của mình bà n vá»›i cả nhà .
Nghe xong cách nghÄ© của Lục Thiếu Hoa, ngÆ°á»i đầu tiên có phản ứng là Lục Gia Diệu:
- Con nói sao? Thu hoạch vải xong thì đem đi Thẩm Quyến bán à ?
Lục Thiếu Hoa khẳng định:
- Vâng, nếu Ä‘em vải Ä‘i bán ở Thẩm Quyến ná»a ký Ãt nhất cÅ©ng 7-8 tệ, đây có thể là giá thấp nhất, nếu tình hình tốt, có thể giá cả còn gấp đôi. Vá»›i lại vải nhà ta hai năm nữa cÅ©ng có thể thu hoạch rồi, bây giá» Ä‘i thăm dò tình hình trÆ°á»›c cÅ©ng được.
- Lạ nước lạ cái, là m sao mà đi Thẩm Quyến?
Nghe đến ná»a ký có thể đắt hÆ¡n 1-2 tệ, nếu nói Lục Gia Diệu không Ä‘á»™ng lòng thì quả là nói dối, nhÆ°ng Ä‘em Ä‘i Thẩm Quyến thì quả là quá lạ lẫm.
Lục Thiếu Hoa hớn hở:
- Hi hi, chẳng phải vừa rồi bố nói bác Ông có hai con trai ở Thẩm Quyến sao? Ngà y mốt mình đi chúc tết thì nhỠbác giúp là được thôi.
Lục Gia Diệu còn chưa nói gì, LụcXương đã nói:
- Thiếu Hoa nói đúng đấy, nếu đem đến đặc khu kinh tế bán, giá một cân có thể giấp đôi. Anh à , dù gì ngà y mốt anh cũng đi chúc tết nhà anh ấy, nói với anh ấy một tiếng thì chẳng có vấn đỠgì.
Sinh viên đại há»c duy nhất của cả nhà đã ủng há»™ cách nghÄ© của Lục Thiếu Hoa, thì Lục Gia Diệu cÅ©ng chẳng nói gì, coi nhÆ° là đã đồng ý. Còn Lục Gia Huy thì chẳng phải nói, Lục Gia Thà nh thì rất phục cáºu cháu ‘thiên tà i†nà y nên cÅ©ng chẳng có ý kiến gì.
- Äược rồi, ngà y mốt chúng ta sẽ Ä‘i nói vá»›i anh ấy.
- Vâng, ăn tết xong còn phải bón thêm phân, nếu không năng suất sẽ không cao.
Thá»±c ra dặn dò nà y của Lục Thiếu Hoa là thừa, bởi từ lần trÆ°á»›c Lục Gia Diệu phun phân bón và o lá hiệu quả rất tốt, nên má»—i tháng Ä‘á»u phun má»™t lần.
- Ãi chà , cái nà y không cần con dạy, bố con đã trồng trá»t mÆ°á»i mấy năm nay rồi.
Lục Gia Diệu nói xong thì ti vi đã bắt đầu đếm ngược giá».
1o
9
8...
3
2
1
Tiếng chuông đồng hồ đã điểm, năm 1985 đã đi qua, năm 1986 đã đến.
Tà i sản của Master Thief
Chữ ký của Master Thief
Äã có 19 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Master Thief
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
badcitizen ,
behattieu ,
giangkheo ,
hoangduynhat ,
hoangpm ,
hunglephi ,
long_anh ,
mekiem ,
meolac ,
milukity ,
rongtudo ,
sakurainlove ,
saokyvayne ,
thanhbinh0090 ,
thedung33 ,
top*** ,
vinhphuc8703 ,
vngcthanh ,
zoomx4
14-09-2011, 06:44 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Trùm Chôm Chỉa 4vn Äệ Nhất Soái Nhân
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Australia
Bà i gởi: 1,895
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 7 giá»
Thanks: 891
Thanked 35,188 Times in 1,058 Posts
ThÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Äại Chiến
Tác giả :Biên Chức Thà nh ÄÃch Má»™ng
Quyển 1: Xây dựng cơ sở
Chương 10: Bác Ông
Nhóm Dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen
Ngà y đầu tiên của năm má»›i- mùng 1, theo quy định ở quê Lục Thiếu Hoa, không được Ä‘i xông nhà há» hà ng xa, nếu nhÆ° há» hà ng ở trong thôn thì má»›i được Ä‘i chúc tết, nhÆ°ng Lục Thiếu Hoa lại không muốn Ä‘i chúc tết nhà há» hà ng gần, vì bây giá» hắn được má»i ngÆ°á»i công nháºn là “thần đồngâ€, dù đến nhà há» hà ng hay đến nhà hà ng xóm Ä‘á»u bị há»i chuyện nà y, chuyện ná», khiến hắn thấy rất phiá»n toái. Váºy nên hắn dứt khoát không Ä‘i đâu cả, ở nhà đá»c sách cho xong. Vá»›i lại má»™t ngÆ°á»i mang theo ba mÆ°Æ¡i mấy năm ký Æ°c, có thể giống má»™t đứa trẻ thÃch theo ngÆ°á»i lá»›n Ä‘i chÆ¡i không? Äáp án rõ rà ng là không .
Trá»i cứ hết ngà y sang đêm, thá»i gian vùn vụt thoi Ä‘Æ°a, Lục Thiếu Hoa đã Ä‘á»c sách cả má»™t ngà y, sau mÆ°á»i mấy ngà y Ä‘á»c sách cấp hai, cuối cùng hôm nay hắn đã ôn xong toà n bá»™ kiến thức cấp hai. Hắn thở phà o nhẹ nhõm, tiếp theo sẽ tá»± há»c kiến thức cấp ba, kiến thức cấp ba không giống cấp hai, chẳng thể láºt qua là xong, mà phải nghiá»n ngẫm từ từ.
Mặt trá»i đã lặn dần từ phÃa tây, rồi lại lặng lẽ leo lên từ hÆ°á»›ng đông…ban ngà y…
Mặt trá»i lặn từ hÆ°á»›ng tây, rồi lại má»c từ hÆ°á»›ng đông, dÆ°á»ng nhÆ° muốn nói vá»›i má»i ngÆ°á»i rằng:
- Äã hết 24 tiếng rồi đấy.
Khi Lục Thiếu Hoa chui ra khá»i chăn ấm thì trá»i đã sáng.
- Ãi chà , cÅ©ng phải dáºy rồi.
Ưỡn cái lÆ°ng lÆ°á»i biếng, rồi thu dá»n ‘bãi chiến trÆ°á»ng’ ở phòng khách , xong xuôi thì đã 9 giá» sáng, trong nhà chẳng có ai. Lục Thiếu Hoa Ä‘oán là cả nhà đã Ä‘i cả rồi, bố mẹ hắn có lẽ là đi chúc tết há» hà ng, còn anh chị hắn chắc đã Ä‘i chÆ¡i, dù sao há» cÅ©ng còn nhá» tuổi.
Ä‚n sáng xong, Lục Thiếu Hoa chuẩn bị lấy sách cấp ba ra há»c, thì cha hắn mở cá»a ra, thấy hắn đã dáºy, chẳng kịp bÆ°á»›c và o phòng khách, đứng ngoà i cá»a nói vá»›i hắn:
- Äi thôi, đến nhà bác Ông nà o.
- Con đến đây.
Lục Thiếu Hoa vốn muốn tranh thủ thá»i gian tá»± há»c, không ngá» má»›i mở sách ra thì Lục Gia Diệu đã vá», Ä‘Ã nh miá»…n cưỡng buông sách, đứng dáºy bÆ°á»›c ra cá»a.
Kỳ thá»±c hắn không biết rõ vá» bác Ông, chỉ biết ông ấy tên là Ông Phúc Minh, còn vá» việc nhà ông nhiá»u tiá»n nhÆ° thế nà o thì hắn hoà n toà n không biết, chỉ biết đầu những năm chÃn mÆ°Æ¡i nhà ông xây má»™t cái nhà 5 tầng hết hÆ¡n 1 triệu 200 ngà n tệ, còn nhà ông ta kinh doanh cái gì thì hắn không biết, chỉ biết con trai lá»›n của ông ấy từng là m Ä‘Ä©a láºu và o giữa những năm 90.
Äi khá»i nhà cỡ hai mÆ°Æ¡i mấy phút thì hai cha con hắn đến má»™t căn nhà 2 tầng nhá», bức tÆ°á»ng bao quanh nhà được c sÆ¡n má»™t Ä‘Æ°á»ng viá»n mà u Ä‘á», có vẻ rất má»›i, có lẽ là vừa sÆ¡n trÆ°á»›c tết.
- Anh ơi, anh đi đâu đấy?
Khi Lục Gia Diệu và Lục Thiếu Hoa vừa bÆ°á»›c và o cá»a, thì có má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên chừng hÆ¡n 40 tuổi bÆ°á»›c ra. Theo cách chà o của cha hắn, Lục Thiếu Hoa Ä‘oán ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên nà y chÃnh là bác Ông chủ nhà .
Khi biết ông ấy là ai rồi, Lục Thiếu Hoa liá»n cất tiếng chà o ngá»t xá»›t:
- Chúc bác Ông, năm mới tốt là nh!
- Gia Diệu nà y, chú mà đến muộn tý nữa, thì tôi đã đến nhà chú rồi, đi lên lầu thôi.
Ông Phúc Minh Ä‘ang xách cái túi Ä‘i từ lầu hai xuống, cúi đầu định bÆ°á»›c ra cá»a thì nghe tiếng Lục Gia Diệu. Ngẩng đầu nhìn lên biết là Lục Gia Huy thì cÆ°á»i, nói nhÆ° thế. NhÆ°ng chÆ°a kịp phản ứng vá»›i lá»i chà o ngá»t xá»›t của Lục Thiếu Hoa, con ngÆ°Æ¡i đảo tá»›i đảo lui, mắt nheo nheo, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang cố nhá»› đứa bé nà y là ai.
Nhìn thấy biểu hiện của Ông Phúc Minh, Lục Gia Huy cÅ©ng Ä‘oán là ông không nháºn ra Lục Thiếu Hoa, con nÃt má»—i năm má»™t khác, huống hồ Lục Thiếu Hoa sau gần má»™t tháng rèn luyện, đã cao lên nhiá»u, tháºt sá»± không giống má»™t đứa trẻ 8 tuổi, mà giống nhÆ° 10 tuổi. Thá»±c ra Lục Gia Diệu cÅ©ng thấy rất lo lắng, đứa trẻ nà y qua tết má»›i được 8 tuổi, mà cao ngang vá»›i anh nó là LÆ°u Thiếu Bằng, thân hình còn cứng cắp hÆ¡n hẳn, đầu óc thông minh khá»i phải nói, cách ăn nói lại giống ngÆ°á»i lá»›n. Khiến Lục Gia Diệu lo lắng hÆ¡n nữa là việc không đứa trẻ cùng lứa nà o bì được vá»›i nó, chỉ cần nó nói ra câu nà o là các chú cÅ©ng ủng há»™. Giống nhÆ° việc Ä‘em vải Ä‘i bán ở Thẩm Quyến lần nà y, sinh viên đại há»c duy nhất trong nhà cÅ©ng ủng há»™ nó, có lúc ông hoà i nghi vị thế của nó trong nhà còn cao hÆ¡n cái chức anh cả của ông.
LÆ°u Gia Diệu thoáng nghÄ© nhÆ° váºy, thấy Ông Phúc Minh còn Ä‘ang suy nghÄ©, liá»n nói:
- Anh không đoán ra là đứa nà o phải không?
- Äúng váºy, đúng là không Ä‘oán ra là đứa nà o, nhìn không giống Thiếu Bằng, cà ng không giống Thiếu Hoa, Thiếu Hoa má»›i 8 tuổi, không thế cao chừng nà y.
Ông Phúc Minh suy ngẫm một hồi, nhưng chẳng tìm được đứa nà o phù hợp với đứa bé nà y.
- Hơ hơ hơ…
Lục Gia Diệu nghe thấy Ông Phúc Minh nói váºy không khá»i cÆ°á»i lá»›n. Kỳ thá»±c đây không phải ngÆ°á»i đầu tiên nói nhÆ° váºy, đến
Lục Gia Huy và Lục Gia Thà nh cÅ©ng chẳng nháºn ra, thế nên khi LÆ°u Thiếu Hoa chà o há», há» cÅ©ng chẳng biết đó là Lục Thiếu Hoa. Sau đó, Lục Gia Huy má»›i há»i nhá» Lục Gia Diệu má»›i đó mà đã cao nhÆ° váºy, Ä‘iá»u nà y khiến Lục Gia Diệu chẳng biết nói gì.
CÆ°á»i má»™t hồi, Lục Gia Diệu vá»›i vá»— vai Lục Thiếu Hoa, rồi nói vá»›i Ông Phúc Minh:
- Äây là thằng út Thiếu Hoa, đừng nói anh không nháºn ra, đến Gia Huy cÅ©ng mấy lần há»i em là m sao mà cao nhanh thế.
Thá»±c ra Lục Gia Diệu có chút khoa trÆ°Æ¡ng, Lục Gia Huy cÅ©ng chẳng há»i đến mấy lần, cùng lắm thì cùng 2, 3 lần, và i ngà y sau quen rồi nên cÅ©ng chẳng há»i nữa.
- Ha ha ha…chú mà không nói thì anh chẳng nháºn ra.
Nghe Lục Gia Diệu nói váºy, Ông Phúc Minh vui vẻ hẳn, cÅ©ng không ngại gì nữa. Chú nó còn chẳng nháºn ra, thì má»™t ông bác thân quen không nháºn ra cÅ©ng là chuyện có thể bá» qua được. Nói xong, Ông Phúc Minh má»›i nháºn ra nãy giá» vẫn để Lục Gia Diệu đứng ở cá»a, nên vá»™i và ng nói:
- Äi , lên lầu Ä‘i, chị chú không có nhà , chúng ta Ä‘i uống trà thôi.
Nói rồi Ông Phúc Minh bỠcái túi trên tay xuống đất, rồi móc túi lấy ra một bao lì xì đưa cho Lục Thiếu Hoa:
- Bác lì xì cho cháu nà y.
Lục Thiếu Hoa nháºn bao lì xì, bá» và o túi rồi nói:
- Cám ơn bác!
Lục Thiếu Hoa bÆ°á»›c theo sau Lục Gia Diệu lên tầng hai, phòng khách trên tầng hai khiến hắn ngỡ ngà ng, cái phòng khách nà y còn to hÆ¡n cái nhà mà cả gia đình hắn Ä‘ang ở. Hắn không khá»i nghÄ© thầm “đúng là ngÆ°á»i có tiá»n có khácâ€, rồi lại nghÄ© “ Có nhà to, xe ô tô, ngÆ°á»i đẹp chắc là cÅ©ng cóâ€. Thá»±c ra đối vá»›i hắn mà nói thì kiếm tiá»n chỉ là chuyện nhá», nếu thuáºn lợi trong việc kiếm được món tiá»n đầu tiên trong Ä‘á»i, có vốn ban đầu thì chẳng phải tiá»n sẽ và o nhÆ° nÆ°á»›c sao, đừng nói đến nhà to, mà mua mấy cái máy bay cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á».
Lên lầu hai, Ông Phúc Minh má»i Lục Gia Diệu và Lục Thiếu Hoa ngồi rồi há»i Lục Gia Diệu :
- Ngồi Ä‘i, Gia Diệu nà y, anh nghe nói bây giá» Thiếu Hoa là ngÆ°á»i nổi tiếng rồi, ai cÅ©ng bảo nó là “thần đồngâ€, rốt cuá»™c chuyện nà y là thế nà o?
Nghe Ông Phúc Minh vừa ngồi xuống đã há»i chuyện nà y, Lục Gia Diệu thoáng vẻ đắc ý, nhÆ°ng nhanh chóng trở lại bình thÆ°á»ng, trả lá»i:
- Anh còn nhá»› chuyện lần trÆ°á»›c em mượn tiá»n anh không?
- Ừ, lần trÆ°á»›c tôi quên không há»i chú mượn tiá»n nhiá»u thế là m gì?
Ông Phúc Minh thấy hÆ¡i lạ, vốn dÄ© tin tưởng Lục Gia Diệu, nên lúc cho mượn tiá»n cÅ©ng chẳng há»i mượn để là m gì. Bây giá» Lục Gia Diệu lại há»i nên ông cÅ©ng thấy tò mò, tiện há»i luôn.
- Là do chủ ý của thằng nhá» nà y, nó bảo em chặt hết vÆ°á»n cam ngà y trÆ°á»›c, để trồng vải. Lại còn bao thầu mÆ°á»i mấy mẫu đất của thôn để trồng vải. Nó còn theo em đến nhà bà thÆ° thôn, rồi còn dám mặc cả vá»›i ông ấy. Vốn dÄ© má»™t mẫu là 200 tệ, mà nó kì kèo còn có 120 tệ.
Nói đến đây, Lục Gia Diệu dừng lại uống ngụm nước trà rồi nói tiếp:
- Mặc cả thì chẳng nói là m gì, nó lại còn viết cả hợp đồng. Ông bà thÆ° bị nó hù cho hết hồn nên cÅ©ng đặt bút ký. Lấy được chữ ký nó liá»n kéo em Ä‘i thẳng, đợi cha con em Ä‘i rồi, ông bà thÆ° má»›i biết bị thằng nhóc nà y lừa. TrÆ°á»›c tết em nghe nói lúc há»p lão còn cảnh cáo cán bá»™ thôn không được là m khó thằng nhá». Thế là lão khiến ngÆ°á»i ta truyá»n tin nhau nhÆ° thần, nhÆ° thánh.
Ông Phúc Minh nghe rất thÃch thú, nghe đến chuyện trồng vải, thì biết Lục Gia Diệu vay tiá»n để thầu đất. NhÆ°ng nghe đến Ä‘oạn Lục Thiếu Hoa còn có thể viết cả hợp đồng thì thá»±c sá»± khiến ông kinh ngạc, thằng bé má»›i có tà tuổi chứ mấy. Tuy có kinh ngạc, nhÆ°ng cuối cùng ông cÅ©ng phải thốt lên hai chữ “thông minhâ€.
Lục Gia Diệu nói má»™t hồi liá»n nghỉ má»™t lát, uống và i ly trà , rồi cháºm rãi nói:
- Anh ạ, hôm nay em đến là …có chút chuyện muốn nhỠanh giúp cho.
- Có việc gì thì cứ nói, không phải rà o trước đón sau.
Ông Minh vui vẻ nói.
- Em ..em , thôi để cho thằng bé nà y nói đi.
Lục Gia Diệu hÆ¡i ngại, dù gì nhá» vả ngÆ°á»i khác thì ai mà chẳng ngại.
Nghe Lục Gia Diệu bảo mình nói, Lục Thiếu Hoa liá»n nói:
- ThÆ°a bác Ông, chắc bác cÅ©ng biết, tháng năm năm sau nữa là mÆ°á»i mấy mẫu vải của nhà cháu có thể thu hoạch được. NhÆ°ng nếu bán tại vÆ°á»n thì giá má»™t cân chỉ không quá 5 tệ, cho nên nhà cháu muốn thu mua vải rồi Ä‘em đến Thẩm Quyến bán thá» xem sao, nếu tốt đẹp thì sau nà y sẽ Ä‘em vải của nhà cháu đến đó bán, bác thấy thế nà o ạ?.
- Äược, cách nà y được đấy, Ä‘Æ°a Ä‘i Thẩm Quyến bán thì giá có thể gấp đôi, nếu thế để bác bảo Văn Äức (con trai lá»›n của ông) giúp cháu tìm chá»— tốt, cháu mang xuống đó mà bán.
Ông Phúc Minh là ngÆ°á»i thông minh, má»›i nghe Lục Thiếu Hoa nhắc đến Thẩm Quyến đã Ä‘oán ra việc hắn cần nhá» là tìm vị trà tốt, nên không đợi hắn mở miệng đã trá»±c tiếp nói ra cách sắp xếp của mình.
- Vâng, cám ơn bác.
Lục Thiếu Hoa nói một câu cảm ơn chân thà nh.
- Äược rồi, khá»i cần cám Æ¡n, hai nhà chúng ta kết giao mấy Ä‘á»i, giúp đỡ nhau là chuyện tất nhiên, không phải ná» hà gì cả. Uống trà , uống trà …
Tà i sản của Master Thief
Äã có 25 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Master Thief
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
badcitizen ,
behattieu ,
bemy ,
giangkheo ,
hoangduynhat ,
hoangpm ,
hunglephi ,
long_anh ,
matsau30 ,
mekiem ,
meolac ,
milukity ,
nguongsatca ,
rapemeplz ,
rongtudo ,
sakurainlove ,
saokyvayne ,
taolakem ,
tayhopkh ,
thedung33 ,
top*** ,
trongdv ,
vinhphuc8703 ,
vngcthanh ,
zoomx4
14-09-2011, 06:44 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Trùm Chôm Chỉa 4vn Äệ Nhất Soái Nhân
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Australia
Bà i gởi: 1,895
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 7 giá»
Thanks: 891
Thanked 35,188 Times in 1,058 Posts
ThÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Äại Chiến
Tác giả :Biên Chức Thà nh ÄÃch Má»™ng
Quyển 1: Xây dựng cơ sở
Chương 11: Tiễn biệt
Nhóm Dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen
Mùa xuân 1986 lặng lẽ trôi Ä‘i nhÆ°ng ngÆ°á»i Ä‘i là m ở xa đã thu dá»n xong quần áo, mang theo đặc sản quê nhà rồi vá»™i vã cho kịp chuyến xe. Có lẽ má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u vá»™i vã trở lại vá»›i công việc của mình, nên má»—i dịp sau tết Ä‘á»u là thá»i kỳ cao Ä‘iểm của xe khách. Cuối tháºp niên 90, cùng vá»›i sá»± phát triển của ná»n kinh tế, mức sống của con ngÆ°á»i cÅ©ng được nâng cao, số lượng xe riêng tăng dần. Số lượng xe riêng tăng nhanh không những gây nên tình trạng ách tắc giao thông, mà số tai nạn giao thông cÅ©ng không đếm xuể, việc ngÆ°á»i chết, xe nát đã trở thà nh chuyện bình thÆ°á»ng.
Tết đến báo hiệu xuân vá», vùng ven biển mÆ°a nhiá»u hÆ¡n những nÆ¡i khác, mùa xuân lại là cao Ä‘iểm của lượng mÆ°a. Vụ xuân báºn rá»™n cÅ©ng diá»…n ra trong mÆ°a xuân. Gia đình Lục Thiếu Hoa cÅ©ng váºy, tuy từ ngà y bao thầu vÆ°á»n vải, Lục Gia Diệu đã bá» nhiá»u ruá»™ng để chuyên tâm trồng vải, nhÆ°ng vẫn phải trồng má»™t Ãt lúa, thế nên má»›i mùng 3 tết Lục Gia Diệu đã ra đồng gieo lúa.
Lục Thiếu Hoa cÅ©ng rút ngắn kỳ nghỉ xuân, lại ra bá» biển táºp thể dục và o má»—i buổi sáng, rồi tá»± há»c bà i vở cấp ba ở nhà . Hắn nghÄ© rằng năm 1986 là má»™t năm quan trá»ng, hắn chỉ còn có 5 tháng để tá»± há»c, vì đến tháng 5 đã phải thu hoạch vải, hắn cần bắt đầu con Ä‘Æ°á»ng là m già u từ má»™t trong năm đặc khu kinh tế của Trung Quốc- Thẩm Quyến. Hắn vẫn tá»± trách mình tại sao lại trở vá» năm 1985, nếu nhÆ° có thể sá»›m hÆ¡n và i năm, thì hắn sẽ có nhiá»u thá»i gian hÆ¡n. NhÆ°ng trở vá» năm 1985 thì hắn chỉ có thể triển khai kế hoạch trong thá»i gian gấp rút nhÆ° váºy. NgÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói : “thá»i gian cÅ©ng giống nhÆ° vắt sữa bò, cứ vắt rồi cÅ©ng có.†NhÆ°ng vá»›i hắn vắt từng tà chÃnh là bá» qua rất nhiá»u cÆ¡ há»™i kiếm tiá»n, nên chỉ có thể tham gia và o những cÆ¡ há»™i kiếm được nhiá»u tiá»n.
Chẳng có cách nà o khác, hắn chỉ có thể là m nhÆ° thế. Tháºp niên 80 là thá»i đại hoà ng kim, chỉ cần bạn thông minh má»™t chút thì già u có không còn là giấc mÆ¡. Lục Thiếu Hoa lại là ngÆ°á»i biết rõ hÆ°á»›ng Ä‘i của ná»n kinh tế trong tÆ°Æ¡ng lại, thì vá»›i bất kỳ cÆ¡ há»™i nà o hắn cÅ©ng có thể kiếm được rất nhiá»u tiá»n. NhÆ°ng bây giá» thá»i gian chẳng còn nhiá»u nữa, hắn chỉ có thể chá»n má»™t số dá»± án kiếm được nhiá»u tiá»n trong thá»i gian ngắn mà thôi.
Cái gá»i là dá»± án kiếm được nhiá»u tiá»n trong thá»i gian ngắn là gì? Äể kiếm nhiá»u tiá»n trong khoảng thá»i gian ngắn chỉ có thể là cổ phiếu. Ai cÅ©ng biết, cổ phiếu có thể khiến ngÆ°á»i ta thà nh tá»· phú trong má»™t đêm, và trong má»™t đêm cÅ©ng có thể khiến há» khuynh gia bại sản.
Tuy kiếp trÆ°á»›c hắn chỉ có trình Ä‘á»™ văn hóa cấp hai, chẳng biết gì vá» cổ phiếu. NhÆ°ng khi là m nhân viên trá»±c quán internet, hắn Ä‘á»c nhiá»u loại tiểu thuyết vá» tái sinh, loại tiểu thuyết nà y Ä‘a số Ä‘á» cáºp đến nhÆ°ng số liệu lên, xuống nhanh chóng của thị trÆ°á»ng cổ phiếu. Nắm được những số liệu nà y chÃnh là cái vốn lá»›n nhất của hắn, trong lòng hắn nghÄ©, chà Ãt những số liệu do tác giả viết ra cÅ©ng là kết quả có kiểm chứng, Ä‘á»™ tin cáºy cÅ©ng rất cao.
Lục Thiếu Hoa đã biết rõ nà y 19 tháng 10 năm 1987 là thá»i Ä‘iểm sụp đổ thị trÆ°á»ng cổ phiếu, ngà y nà y được gá»i là “ngà y thứ hai Ä‘en tối†–sáºp đổ thị trÆ°á»ng chứng khoán toà n cầu. Lần sụp đổ thị trÆ°á»ng chứng khoán lần nà y chÃnh là cÆ¡ há»™i cho Lục Thiếu Hoa kiếm được món tiá»n lá»›n. NhÆ°ng ở trong nÆ°á»›c thì không thể tham gia và o cÆ¡ há»™i, nên Lục Thiếu Hoa Ä‘ang nghÄ© cách đến Hong Kong. NhÆ°ng năm 1986 đến Hong Kong không phải dá»…, thị thá»±c là má»™t vấn Ä‘á» lá»›n, kế đến là kinh phÃ
Vá» tiá»n vốn thì hắn đã tÃnh toán xong, hắn sẽ lợi dụng tiá»n thu hoạch vải của cả nhà . Có tiá»n rồi lại phải nghÄ© cách để đến Hong Kong tham gia và o “ngà y thứ hai Ä‘en tốiâ€. Ở thá»i đại nà y không có các mối quan hệ thì khó mà là m được thị thá»±c. Thế nên hắn cứ nghÄ© mãi vá» cách là m thị thá»±c, nhÆ°ng cho dù có là m được thị thá»±c , thì tiá»n bán vải cÅ©ng là của cả nhà , là m sao má»i ngÆ°á»i có thể để đứa trẻ 8 tuổi mang mấy mÆ°Æ¡i vạn tệ, tháºm chà có thể là mấy trăm vạn tệ đến Hong Kong, do đó hắn cứ nghÄ© nát óc vá» chuyện nà y.
“ á»i dà o, chẳng thèm nghÄ© nữa, đến lúc ấy nếu cả nhà không đồng ý, thì ôm tiá»n bá» trốn là xong, nhÆ°ng còn việc là m thị thá»±c , thị thá»±c …†Lục Thiếu Hoa vắt óc suy nghÄ© xem có mối quan hệ nà o để là m thị thá»±c không. NhÆ°ng nghÄ© cả buổi cÅ©ng chẳng có cách nà o, chỉ có cách từ bá». Hắn lẩm bẩm:
- Vẫn còn hÆ¡n 5 tháng, từ từ nghÄ© cách váºy.
Thá»i gian cứ thế trôi Ä‘i, tết đã qua được 15 ngà y. Má»i ngÆ°á»i Ä‘ang hân hoan đón má»™t ngà y tết truyá»n thống nữa của Trung Quốc là ngà y tết Nguyên tiêu, đánh dấu sá»± kết thúc của kỳ nghỉ đông. Lục XÆ°Æ¡ng cÅ©ng giống nhÆ° các sinh viên đại há»c khác vá»™i vã trở vá» trÆ°á»ng, anh ta phải vá» thà nh phố Quảng Châu, tỉnh Quảng Äông để há»c tiếp há»c kỳ cuối cùng của chÆ°Æ¡ng trình đại há»c.
Cả nhà Lục Thiếu Hoa cÅ©ng hòa và o dòng ngÆ°á»i chen chúc ở bến xe. Cả nhà hỠđến để tiá»…n Lục XÆ°Æ¡ng lên Ä‘Æ°á»ng, nÆ¡i há» sống cách Quảng Châu mÆ°á»i mấy tiếng Ä‘i xe nên có thể nói là rất xa.
- Má»i ngÆ°á»i tiá»…n đến đây là được rồi, em sẽ cố gắng tốt nghiệp và o tháng 5 năm nà y để vá» giúp đỡ cả nhà .
Äược cả đại gia đình đến tiá»…n nên Lục XÆ°Æ¡ng rất phấn khÃch.
Lục Gia Diệu với vai trò anh cả, nói:
- Äược rồi, tiá»…n đến đây váºy. Chú ra ngoà i phải cẩn tháºn, cần ăn gì thì cứ ăn, chẳng phải lo chuyện ở nhà , đã có chú Ba, chú TÆ° giúp rồi.
- Vâng, cả nhà giữ gìn sức khá»e.
- Giữ gìn sức khá»e.
Lục Gia Huy và Lục Gia Thà nh cùng đồng thanh.
Nói xong, Lục XÆ°Æ¡ng quay lÆ°ng Ä‘i vá» phÃa xe chạy hÆ°á»›ng Quảng Châu, vừa bÆ°á»›c đến nÆ¡i thì Lục Thiếu Hoa đã gá»i hắn lại.
- Chú Út, chú Út...
Lúc Lục XÆ°Æ¡ng sắp lên xe, Lục Thiếu Hoa Ä‘á»™t nhiên nhá»› ra chuyện gì đó, nên má»›i gá»i anh lại, vừa gá»i vừa chạy vá» phÃa xe khách.
Nghe thấy Thiếu Hoa gá»i mình, Lục XÆ°Æ¡ng dừng bÆ°á»›c, quay đầu lại há»i:
- Có chuyện gì váºy Thiếu Hoa?
- Dạ, cÅ©ng chẳng có chuyện gì, cháu chỉ muốn há»i bạn đại há»c của chú có nhà ai là m quan chức không ạ?
Lục Thiếu Hoa Ä‘á»™t nhiên há»i LÆ°u XÆ°Æ¡ng có bạn há»c nà o nhà là m quan không là vì nếu nhÆ° có thì hắn có thể xin được thị thá»±c. Và o tháºp niên 80, con cái nhà quan chức Ä‘á»u được Ä‘Æ°a và o đại há»c, nên Lục Thiếu Hoa má»›i dò há»i Lục XÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy.
- Nhà là m quan chức…
Nghe thấy câu há»i của Lục Thiếu Hoa, Lục XÆ°Æ¡ng vừa lẩm bẩm vừa cố nhá»› xem bạn đại há»c của mình có ai nhà là m quan chức không. Hình nhÆ° có má»™t bạn cùng lá»›p có bố là m quan chức ở thà nh phố Quảng Châu
- Có má»™t ngÆ°á»i, nhÆ°ng hình nhÆ° chức không to lắm.
Nghe được câu trả lá»i của Lục XÆ°Æ¡ng, Lục Thiếu Hoa mừng rÆ¡n, miệng lắp bắp:
- Là m quan thì tốt rồi, là m quan thì tốt rồi..
Lục XÆ°Æ¡ng không hiểu vì sao nghe thấy mình có bạn nhà là m quan mà Lục Thiếu Hoa vui nhÆ° váºy, nên há»i:
- Thiếu Hoa, cháu tìm ngÆ°á»i là m quan là m gì váºy?
Lục Thiếu Hoa bị Lục XÆ°Æ¡ng há»i nhÆ° váºy má»›i sá»±c tỉnh, đợi vẻ mặt trở lại bình thÆ°á»ng má»›i há»i Lục XÆ°Æ¡ng:
- Chú Út ơi, chú giúp cháu nghĩ cách nhỠbạn chú là m cho cháu cái thị thực ra nước ngoà i được không ạ?
- Thị thực ra nước ngoà i, cháu cần thứ nà y là m gì?
Lục XÆ°Æ¡ng thắc mắc, anh tháºt sá»± không hiểu nổi Lục Thiếu Hoa cần thị thá»±c là m gì, nó má»›i có 8 tuổi, nếu nhÆ° má»™t ngÆ°á»i lá»›n muốn là m thị thá»±c thì anh còn có thể hiểu được, đằng nà y má»™t đứa trẻ 8 tuổi muốn là m thị thá»±c Ä‘i nÆ°á»›c ngoà i thì anh cÅ©ng chịu.
- Ãi dà , cháu cần dùng, chú không cần há»i nhiá»u nhÆ° thế.
Lục Thiếu Hoa sẽ chẳng nói là muốn ra nÆ°á»›c ngoà i, vì Ä‘iá»u đó có giải thÃch thế nà o Ä‘i chăng nữa cÅ©ng chẳng rõ, thế nên má»›i trả lá»i nhÆ° váºy.
- Cháu…
Lục XÆ°Æ¡ng muốn nói “ cháu không nói rõ, chú sẽ không giúp cháu đâu†, nhÆ°ng xe Ä‘i Quảng Châu đã bóp còi inh á»i, nếu không lên xe bây giá» thì sẽ không kịp. Nên anh vừa lên xe vừa nói:
- Thôi được, để chú nói với chú ấy xem sao, nếu không là m được thì đà nh chịu.
Thá»±c ra từ sau lần trò chuyện trÆ°á»›c, Lục XÆ°Æ¡ng không còn coi Lục Thiếu Hoa là má»™t đứa con nÃt nữa. Còn việc nó muốn xin thị thá»±c thì là m gì, thì anh cÅ©ng chỉ muốn há»i xem sao, nhÆ°ng xe đã chạy rồi, chẳng có thá»i gian há»i kỹ, thế nên Ä‘Ã nh gáºt đầu đồng ý.
Lục Xương đã lên xe, Lục Thiếu Hoa nói với theo:
- Cám ơn chú Út, chú nhớ giúp cháu hết sức nhé.
Hắn nghÄ© thầm, chỉ cần là m quan thì nhất định sẽ có các mối quan hệ, là m thị thá»±c chỉ là chuyện nhá». Nếu không có quan hệ vá»›i quan chức, thì có là m má»™t năm cÅ©ng không xong. Trong xã há»™i của tháºp niên 80, không có thế lá»±c thì là m gì cÅ©ng khó.
Tà i sản của Master Thief
Äã có 24 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Master Thief
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
badcitizen ,
behattieu ,
bemy ,
dunguk ,
giangkheo ,
hoainamvuong ,
hoangduynhat ,
hunglephi ,
long_anh ,
matsau30 ,
mekiem ,
meolac ,
milukity ,
nguongsatca ,
rapemeplz ,
rongtudo ,
saokyvayne ,
taolakem ,
tayhopkh ,
thedung33 ,
top*** ,
vinhphuc8703 ,
vngcthanh ,
zoomx4
14-09-2011, 06:45 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Trùm Chôm Chỉa 4vn Äệ Nhất Soái Nhân
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Australia
Bà i gởi: 1,895
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 7 giá»
Thanks: 891
Thanked 35,188 Times in 1,058 Posts
ThÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Äại Chiến
Tác giả :Biên Chức Thà nh ÄÃch Má»™ng
Quyển 1: Xây dựng cơ sở
Chương 12: Thị thực (Visa)
Nhóm Dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen
- Phù, cuối cùng thì cÅ©ng Ä‘á»c xong.
Lục Thiếu Hoa thở má»™t hÆ¡i dà i. Hắn già nh thá»i gian ba tháng để xem hết tất cả những môn há»c của lá»›p mÆ°á»i Trong ba tháng nà y, ngoà i buổi sáng táºp thể dục thì gần nhÆ° toà n bá»™ thá»i gian hắn Ä‘á»u là vùi đầu và o đống sách vô vị nhà m chán đó. Ngà y nà o cÅ©ng váºy.
Nhìn tấm lịch treo trên tÆ°á»ng đã Ä‘iểm đến tháng ba âm lịch, là m cho Lục Thiếu Hoa cảm thấy thá»i gian trôi qua tháºt nhanh. Tháng ba đối vá»›i những ngÆ°á»i dân vùng biển cÅ©ng đồng nghÄ©a vá»›i mÆ°a, vì bốn mùa trong năm tháng ba cÅ©ng là tháng có lượng mÆ°a nhiá»u nhất , giống nhÆ° trong lá»i bà i hát,
“ MÆ°a tháng ba tà tách, róc rách không ngừngâ€
Trong ba tháng đó, Lục Thiếu Hoa liên tục nháºn được thÆ° của Lục XÆ°Æ¡ng gá»i tá»›i. Ná»™i dung nếu không phải là nói vá» tình hình gia đình thì chắc chắn nói vá» việc là m thị thá»±c. Trong thÆ° có nói rằng đã là m xong thủ tục thị thá»±ci, là m cho hắn cảm thấy hết sức vui mừng. Hắn biết rằng kế hoạch Ä‘ang diá»…n ra rất trôi chảy, bây giá» chỉ còn việc là m thế nà o để má»i ngÆ°á»i đồng ý cho hắn lấy tiá»n bán vải năm nay mang Ä‘i Hongkong. Äây quả là má»™t bà i toán khó vá»›i hắn, nhÆ°ng hắn vẫn tin rằng thuyá»n tá»›i bến ắt có Ä‘Æ°á»ng để Ä‘i, vì váºy cÅ©ng không lo lắng nhiá»u.
Lục XÆ°Æ¡ng gá»i thÆ° cho hắn còn nói vá» má»™t số chuyện liên quan đến tình hình ở trÆ°á»ng đại há»c. Äó là tháng năm anh ta có thể vá» nhà phụ giúp gia đình, tin nà y cÅ©ng là m cho Lục Thiếu Hoa hết sức vui mừng, hắn không muốn để chú hắn Ä‘i dạy há»c giống nhÆ° kiếp trÆ°á»›c, tuy và o những năm 80 dạy há»c là nghá» kiếm ra tiá»n, nhÆ°ng trong chÃnh trÆ°á»ng có ngÆ°á»i dá»… là m việc, vì thế Lục Thiếu Hoa muốn Lục XÆ°Æ¡ng Ä‘i theo con Ä‘Æ°á»ng là m quan.
Nếu Lục XÆ°Æ¡ng Ä‘i theo con Ä‘Æ°á»ng là m quan, nhÆ° váºy Lục Thiếu hoa sẽ vì chú dá»n sạch những trở ngại trÆ°á»›c mắt. Còn vá» mặt thà nh tÃch thì không cần phải bà n, hắn sẽ đến nÆ¡i nháºm chức, rải tiá»n và o đó, đó không phải là thà nh tÃch à ? Mà là m được Ä‘iá»u nà y hắn phải có tiá»n, nhÆ°ng bây giá» hắn chÆ°a có tiá»n, chỉ có lý thuyết suông thôi.
- Trá»i, nói Ä‘i nói lại thì vẫn là tiá»n, chẳng nhẽ tiá»n là vạn năng?
Lục Thiếu Hoa là u bà u má»™t mình. Tuy hắn đã nắm chắc được hÆ°á»›ng Ä‘i phát triển kinh tế trong tÆ°Æ¡ng lai, thị trÆ°á»ng chứng khoán rung chuyển, nhÆ°ng chà Ãt thì trÆ°á»›c mắt hắn vẫn chÆ°a có tiá»n, vì váºy nhiá»u kế hoạch của hắn không thể là m được. Äây cÅ©ng chÃnh là vấn Ä‘á» hắn Ä‘au đầu nhất hiện nay.
- Thôi, không nghÄ© nữa, hay là để chú cùng đến Thâm Quyến Ä‘i, sau nà y tÃnh tiếp.
Cuối cùng nghĩ đi nghĩ lại Lục Thiếu Hoa quyết định không nghĩ nữa. Dù sao thì nghĩ những chuyện nà y bây giỠhắn cũng không giải quyết được gì.
Tháng ba, tháng tÆ° nháy mắt đã trôi qua, chẳng mấy chốc nữa là đến trung tuần tháng 5 năm 1986. Thá»i gian trôi Ä‘i, đã đến giữa tháng năm, vải đã dần dần chuyển sang mà u Ä‘á» rồi, trong vÆ°á»n vải nhuốm Ä‘á» nhìn mà hoa cả mắt. Những cây vải cho quả nhiá»u còn phải đỡ bằng cá»c tre, không là m cho vải chạm xuống đất. Nhìn những cây vải của nhà xung quanh, Lục Gia Diệu thầm nghÄ©:
- Hai năm nữa nhà mình cÅ©ng có thể nhìn thấy cây vải chÃn nó nhÆ° thế nà o rồi
Hôm nay, Lục Thiếu Hoa ngồi ở phòng khách Ä‘á»c sách lá»›p 11, xem má»™t hồi, mắt cứ nhÃu lại, tay vẫn cầm sách nhÆ°ng không biết ngủ gáºt từ lúc nà o. CÅ©ng không biết ngủ được bao lâu, tá»± nhiên thấy ngứa mÅ©i, không nhịn được Ä‘Æ°a tay lên mÅ©i gãi, rồi tiếp tục ngủ. NhÆ°ng không được bao lâu, lại cảm thấy ngứa má»›i mở mắt ra.
Lúc Lục Thiếu Hoa mở mắt nhìn thấy có ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c mặt lúc ẩn lúc hiện, là m hắn giáºt cả mình. Hắn sợ sệt ngồi dáºy, mắt định thần lại má»›i thấy ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c mặt nhìn rất quen:
- À, chú đến từ bao giỠthế ạ?
Hóa ra ngÆ°á»i đó là chú Lục Thiếu Hoa. Lục XÆ°Æ¡ng vốn là sinh viên đại há»c đến cuối tháng 7 tốt nghiệp, nhÆ°ng do nhá»› nhà phải thu hoạch vải Ä‘i Thâm Quyến, thế là đỠxuất vá»›i nhà trÆ°á»ng xin được tốt nghiệp sá»›m để vá» nhà Thá»±c ra anh ta nói vá»›i nhà trÆ°á»ng không phải là xin tốt nghiệp trÆ°á»›c, sinh viên năm 4 căn bản không còn phải lên lá»›p nữa, Ä‘i thì cÅ©ng chỉ là ôn táºp kiến thức cÅ© từ năm 1 đến năm 3 mà thôi.
- Ừ, chú mới đến, vừa vỠđã thấy cháu nằm đây ngủ nướng.
Lục XÆ°Æ¡ng cố tình nói giá»ng nghiêm nghị.
Thấy thái Ä‘á»™ Lục XÆ°Æ¡ng, láºp tức là m Lục Thiếu Hoa thấy bối rối, gãi đầu, mặt Ä‘á» bừng bừng, không nói không rằng.
Lục XÆ°Æ¡ng thấy Lục Thiếu Hoa bối rồi nên không thể tiếp tục giả bá»™ được nữa, cÆ°á»i phá lên. Anh thấy rất buồn cÆ°á»i, từ đợt nghỉ đông vá» nhà , ấn tượng của anh ta vá»›i Lục Thiếu Hoa là má»™t ngÆ°á»i ăn nói rất tháºt thà , lanh lợi, có trÃ, tâm tÆ° kÃn đáo. Vốn định cố tình nghiêm túc chỉ là trêu hắn, nhÆ°ng không nghÄ© tá»›i lại có hiệu quả nhanh nhÆ° váºy. Có thể thấy vẻ mặt Ä‘á» nhÆ° gốc của Lục Thiếu Hoa.
Lục XÆ°Æ¡ng cÆ°á»i, Lục Thiếu Hoa cÅ©ng biết rằng Lục XÆ°Æ¡ng đùa mình. Trong lòng hắn dâng lên má»™t cảm khó tả, không nghÄ© rằng má»™t sinh viên nhÆ° chú vẫn còn có phần trẻ con nhÆ° váºy. Ngà y trÆ°á»›c, chú trong mắt hắn là má»™t ngÆ°á»i rất nghiêm túc, cả ngà y chỉ má»™t nét mặt, nói chuyện không bao giá» thể hiện cảm xúc ra ngoà i. Có thể nói đó là má»™t ngÆ°á»i có tÃnh cách lạnh lùng.
CÆ°á»i má»™t hồi, Lục XÆ°Æ¡ng má»›i để ý thấy Lục Thiếu Hoa cầm sách trên tay, cứ ngỡ là mình nhìn nhầm . Anh ta giáºt lấy cuốn sách, tỉ mỉ nhìn, bìa sách ghi rõ rà ng sách lá»›p 11 táºp 1. Lúc nà y má»›i biết rằng mình không nhìn nhầm, cho dù đã bị Lục Thiếu Hoa là m cho bất ngá», nhÆ°ng vẫn không chịu được giáºt cuốn sách lại.Anh ta đổ mồ hôi lạnh, hai mắt trÆ¡n to há»i:
- Cháu Ä‘á»c hiểu à ?
Lục Thiếu Hoa có chút hoảng hốt, có chút gì có hoà i nghi vá» chỉ số thông minh của chú mình chẳng nhẽ có vấn Ä‘á»? Äùa kiểu gì váºy chứ? Nếu nhÆ° không hiểu hắn có thể cầm sách Ä‘á»c mà ngủ gáºt được không? Rõ rà ng là đá»c mệt rồi má»›i ngủ cÆ¡ mà .
Thấy Lục Thiếu Hoa không trả lá»i, Lục XÆ°Æ¡ng nghÄ© rằng nó nháºn rồi.
- Trá»i!
Thở dà i, trong lòng nghĩ.
- Tại sao đứa trẻ mới 8 tuổi lại có thể hiểu được sách lớp 11? Hoà n toà n không phù hợp với logic.
Nhưng nghĩ lại, anh cũng lôi ra một cuốn sách mà u xanh giống như cuốn sổ hộ khẩu đưa cho Lục Thiếu Hoa.
Lục Thiếu Hoa nhìn Lục XÆ°Æ¡ng thò tay và o cặp là biết chú định mang ra cái gì rồi, có lẽ là thị thá»±c Äó chÃnh là việc rất quan trá»ng trong kế hoạch của nó, nếu không có nó, hắn không thể Ä‘i đến Hongkong Không đến Hongkong được c thì “ngà y thứ 2 Ä‘en tối†còn nói là m gì nữa, những kế hoạch tiếp theo cÅ©ng không thể thá»±c hiện.
Lục Thiếu Hoa nhÆ° sợ ngÆ°á»i khác cÆ°á»›p mất của mình, vá»™i và ng giáºt lấy từ tay Lục XÆ°Æ¡ng. Vui mừng hôn lấy hôn để bìa cuốn sổ, cứ nhÆ° vợ mình váºy.
- Cảm ơn chú, cảm ơn chú.
Tà i sản của Master Thief
Äã có 25 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Master Thief
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
badcitizen ,
behattieu ,
bemy ,
dunguk ,
giangkheo ,
hoangduynhat ,
hoangpm ,
hunglephi ,
long_anh ,
lovemath ,
matsau30 ,
mekiem ,
meolac ,
milukity ,
nguongsatca ,
rapemeplz ,
rongtudo ,
saokyvayne ,
taolakem ,
thedung33 ,
top*** ,
trongdv ,
vinhphuc8703 ,
vngcthanh ,
zoomx4
14-09-2011, 06:45 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Trùm Chôm Chỉa 4vn Äệ Nhất Soái Nhân
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Australia
Bà i gởi: 1,895
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 7 giá»
Thanks: 891
Thanked 35,188 Times in 1,058 Posts
ThÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Äại Chiến
Tác giả :Biên Chức Thà nh ÄÃch Má»™ng
Quyển 1: Xây dựng cơ sở
Chương 13: Chuẩn bị
Nhóm Dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen
Trung tuần tháng năm, khi Lục Thiếu Hoa, Lục Gia Diệu, Lục Gia Thà nh, Lục Gia Huy, Lục XÆ°Æ¡ng ngồi cùng nhau. Nếu ngÆ°á»i khác không biết mà nhìn và o sẽ nghÄ© là bá»n há» Ä‘ang há»p gia đình.
- Anh, nói gì đi chứ, nhanh đi tìm anh Ông đi.
Má»i ngÆ°á»i ngồi ở phòng khách không nói không rằng, cuối cùng vá»›i tÃnh cách thẳng thắn nên Lục Gia Huy mở lá»i trÆ°á»›c.
- Anh Ba, đừng vá»™i và ng, bây giá» là m thế nà o để váºn chuyển còn chÆ°a có cách giải quyết, tìm anh Ông là m gì, chú cÅ©ng không phải không biết tÃnh anh Ông, nếu anh ấy nháºn lá»i vá»›i ai thì chắc chắn sẽ là m đến nÆ¡i đến chốn.
Lục Gia Diệu nói.
Nếu nói rằng Lục Gia Diệu không lo lắng thì là giả, nhưng anh vẫn ung dung ngồi đó bình tĩnh nói . Bởi vì trong nhà đã có một ‘thiên tà i’, nênông có thể không cần lo lắng.
- Anh Hai không nói, chú Út, chú là sinh viên đại há»c, chú nói nên là m thế nà o, vải chÃn rồi. Nếuế bây giá» không thu mua thì đừng nói Ä‘i Thâm Quyến.
Lục Gia Huy nhìn Lục Gia Diệu, trong lòng rất buồn bá»±c, vấn Ä‘á» bây giỠđẩy lên đầu anh chà ng sinh viên đại há»c rồi.
Lục XÆ°Æ¡ng cà ng thêm buồn bá»±c, vấn Ä‘á» nà y giống nhÆ° Ä‘i đá bóng váºy, đá Ä‘i đá lại cuối cùng lại đến chân anh chà ng sinh viên. Con ngÆ°Æ¡i mắt anh ta đảomá»™t hồi, Ä‘á»™t nhiên nhÆ° nghÄ© ra cái gì , nói tiếp:
- Tiểu Hoa, cháu là ngÆ°á»i Ä‘á» cáºp đến việc mang hà ng đến Thâm Quyến, bây giá» vải chÃn rồi, cháu nói nên là m thế nà o váºn chuyển vải đến Thâm Quyến Ä‘i?
(Äây Ä‘á»u là nhừng cao thủ bóng đá, nếu nhÆ° để hỠđá bóng, có lẽ đã sá»›m và o vòng chung kết World Cup rồi)
Lục Thiếu Hoa biết trÆ°á»›c vấn Ä‘á» váºn chuyển thế nà o cÅ©ng đến lượt mình, vì thế nói:
- Bây giá» thuê xe thì chắc chắn không được rồi, chÆ°a nói phà váºn chuyển cao, cho dù có tiá»n thuê Ä‘i nữa thì há» cÅ©ng không đồng ý Ä‘i Ä‘Æ°á»ng dà i nhÆ° váºy. Vì váºy, chúng ta có thể gá»i xe khách, nhÆ° thế rất rẻ.
- Gá»i xe khách?
Bốn anh em Lục Gia Diệu đồng thanh.
-Äúng, chÃnh là gá»i xe khách, gá»i theo xe đến Thâm Quyến, chúng ta sẽ thÆ°Æ¡ng lÆ°Æ¡ng vá»›i lái xe, trả tiá»n là được,
Lục Thiếu Hoa cũng không thừa nước đục thả câu nữa, trực tiếp nói thẳng ra kế hoạch của mình.
- Ha ha, vẫn là tên tiểu quỷ nà y, đến chú còn không nghĩ ra, mà cháu lại giải quyết ngon là nh.
Lục Gia Huy khen Lục Thiếu Hoa vẫn không quên mang Lục Xương ra so sánh, còn Lục Xương ngồi cạnh quay sang nhìn, nếu để anh ta nghĩ thì anh ta cũng không thể nà o nghĩ ra được.
- Tốt lắm, vấn Ä‘á» váºn chuyển giải quyết rồi, tôi bây giá» Ä‘i nói vá»›i anh Ông má»™t câu. Rồi chuẩn bị thu mua thôi.
Lục Gia Diệu cũng cảm thấy đây là cách tốt, gánh nặng trong lòng đã được giảm bớt rồi, vội và ng đi liên hệ với nhà Ông Trương Khôn.
- Cha, đợi chút đã.
Bây giá» vấn Ä‘á» váºn chuyển giải quyết rồi, còn vấn Ä‘á» ai Ä‘i Thâm Quyến vẫn chÆ°a giải quyết xong. Cho dù cả nhà không phải lúc nà o cÅ©ng ngồi cùng nhau được nên tốt nhất hãy giải quyết hết má»i vấn Ä‘á». Còn vấn Ä‘á» nữa là hắn muốn được Ä‘i Thâm Quyến, hắn liá»n nghÄ© cách thuyết phục cha hắn Dù gì thì trÆ°á»›c đây hắn đã nói chuyện vá»›i chú Út rồi, giá» phải là m cho chú Út hắn nghÄ© hắn không há» Ä‘Æ¡n giản. NhÆ° váºy cha hắn không đồng ý chuyện gì thì hắn Ä‘i tìm chú, nhÆ° váºy không đồng ý cÅ©ng phải đồng ý rồi, mà tại sao chú hắn nói lại đồng ý nhỉ? Cái nà y phải Ä‘i há»i Lục XÆ°Æ¡ng, ai bảo chú Út là sinh viên đại há»c chứ!
- Sao thế?
- Cha định để ai Ä‘i Thâm Quyến váºy?
- Cái nà y còn phải nói à , chú Ba, chú TÆ°, chú Út, ba ngÆ°á»i Ä‘i cùng nhau, bố ở nhà là được rồi.
Lục Gia Diệu nhìn Lục Thiếu Hoa.
- Quả nhiên, không cho mình đi.
Lục Thiếu Hoa nghĩ rồi nói luôn.
- NhÆ° váºy không được.
- Như thế sao lại không được, thế con định như thế nà o?
Lục Gia Diệu cứ nghÄ© chuyện nà y rất Ä‘Æ¡n giản, bốn anh em thì ba ngÆ°á»i Ä‘i, ông ở nhà phụ trách việc thu mua vải rồi chuyển vải lên Thâm Quyến là được rồi, nhÆ°ng nghe Lục Thiếu Hoa nói, ông vẫn không đồng ý.
- Chú Ba, chú TÆ° có thế mang chuyến hà ng đầu tiên đến Thâm Quyến. Chú Út thì không được Chú phải ở nhà thu mua vải, dù gì thì cÅ©ng là sinh viên đại há»c, có cái mác ấy thu mua dá»… dà ng hÆ¡n.
Lục Thiếu Hoa biết rõ tình hình vải ở bên ngoà i. Và o năm 85 vải Ä‘á»u là mang Ä‘i xuất khẩu, trong nÆ°á»›c bán không nhiá»u, mà nhà bá»n há» lại chuyển vải đến Thâm Quyến, đặc khu kinh tế, nhÆ° váºy bán sẽ rất nhanh.
- Ừ, nói có lý, váºy để chú Út ở nhà thu mua vải. Dù gì thì sinh viên đại há»c lá»™ diện thu mua vải cÅ©ng dá»… ăn nói hÆ¡n Còn vấn Ä‘á» Ä‘i Thâm Quyến thì không được, con còn bé Ä‘i là m gì, cÅ©ng không giúp được gì cả, chỉ thêm rắc rồi thôi.
Lục Gia Diệu kiên quyết phản đối việc Lục Thiếu Hoa muốn Ä‘i Thâm Quyến, tuy hắn rất thông minh, nhÆ°ng vẫn còn bé, Thâm Quyến lá»›n nhÆ° váºy thông minh thôi thì chÆ°a đủ.
Lục Thiếu hoa cÅ©ng không nghÄ© rằng cha hắn có thể phản đối kiên quyết nhÆ° váºy, đôi mắt hắn ra vẻ đáng thÆ°Æ¡ng nhìn Lục XÆ°Æ¡ng cầu cứu.
Lục XÆ°Æ¡ng không biết Lục Thiếu Hoa có ý gì, thá»±c ra anh nghÄ© nếu anh ở lại, Lục Thiếu Hoa phải Ä‘i Thâm Quyến. Lục XÆ°Æ¡ng tin Lục Thiếu Hoa nhÆ° váºy là vì lần trÆ°á»›c hai ngÆ°á»i đã nói chuyện rất lâu. Bây giá» Lục Thiếu Hoa trong mắt Lục XÆ°Æ¡ng hoà n toà n không phải là đứa trẻ con nữa. Vì váºy Ä‘i Thâm Quyến chỉ có tốt mà thôi. Thế nên anh ta nghiêm túc nói:
- Anh, để Tiểu Hoa Ä‘i Ä‘i, nó Ä‘i sẽ giúp được nhiá»u đấy.
Nhìn Lục XÆ°Æ¡ng nói nghiêm túc nhÆ° váºy, Lục Gia Diệu cÆ°á»i má»™t cách Ä‘au khổ, ông có thể nói không chăng? Chắc chắn không rồi, chỉ có thế bất đắc dÄ© gáºt đầu.
- Äược rồi, Ä‘i Ä‘i. Tôi Ä‘i sang nhà anh Ông.
Nói xong thì Ä‘i ra cá»a.
- Cha, nhớ nói với bác Ông viết rõ địa chỉ, để đến lúc đấy dễ tìm.
- Biết rồi.
Mấy ngà y tiếp theo, nhà Lục Thiếu Hoa lại báºn rá»™n. Lục XÆ°Æ¡ng Ä‘i nói chuyện vá»›i lái xe khách đến Thâm Quyến. Lục Gia Diệu Ä‘i tìm nhÆ°ng ngÆ°á»i Ä‘an sá»t Ä‘á»±ng vải, còn Lục Gia Huy vá»›i Lục Gia Thà nh phụ trách việc chặt trúc vá» cho há» Ä‘an.
Bây giá» thì Lục Thiếu Hoa không còn thá»i gian nhà n rá»—i, ngoà i buổi sáng táºp thể dục, nó chạy má»™t vòng quanh thôn, xem trong thôn ở đâu vải cho sản lượng tốt, để thu mua dá»… dà ng. Chỉ trong vòng và i ngà y, hắn gần nhÆ° đã Ä‘i hết cả thị trấn, ở đâu có những loại vải nà o, hắn Ä‘á»u nắm trong lòng bà n tay. Nếu hắn không chịu rèn luyện thân thể gần má»™t năm nay thì hắn khó có thể trụ được rồi.
Buổi tối hôm đó, tại nhà Lục Gia Diệu, má»i ngÆ°á»i lại táºp hợp lại, Lục Gia Diệu nói:
- Chú Út, chú đã thương lượng với lái xe chưa?
- Vâng, Ä‘á»u thÆ°Æ¡ng lượng rồi ạ.
- Chú Ba, chú Tư, tre đủ đan mấy ngà y?
Lục Gia Diệu lại nhìn Lục Gia Huy va Lục Gia Thà nh.
- Äủ dùng hÆ¡n mÆ°á»i ngà y.
Lục Gia Thà nh trả lá»i ngắn gá»n.
- Ừ, thế chiá»u mai bắt đầu thu mua vải Ä‘i. Äầu tiên chuyển hÆ¡n mÆ°á»i sá»t Ä‘i trÆ°á»›c, nếu tình hình tốt, lại tiếp tục thu mua.
Lục Gia Diệu đã chuẩn bị từ trÆ°á»›c liá»n tuyên bố.
Lục Thiếu Hoa mặc dù có thế Ä‘i Thâm Quyến, nhÆ°ng nghe Lục Gia Diệu nói, tuy thái Ä‘á»™ vẫn bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng trong lòng nhÆ° muốn hét to:
- Thâm Quyến, ta đến đây.
Tà i sản của Master Thief
Äã có 24 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Master Thief
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
badcitizen ,
behattieu ,
bemy ,
dunguk ,
hoainamvuong ,
hoangpm ,
hunglephi ,
lovemath ,
matsau30 ,
mekiem ,
meolac ,
milukity ,
nguongsatca ,
rapemeplz ,
rongtudo ,
saokyvayne ,
taolakem ,
tayhopkh ,
thedung33 ,
top*** ,
vinhphuc8703 ,
vngcthanh ,
zoomx4 ,
ZxXEL01
Từ khóa được google tìm thấy
äîìàøíèé , dai chie thuong truong , dai chien 4vn , dai chien thuong truong , daichienthuongtruong 4vn , dinh cap luu manh , ëàçàðåâ , giaÌm đôÌc hÆ°Ìa , ñóìêè , ong truong dai chien 4vn , quan ong dai chien , quan truong dai chien , thuong dai chien 4vn , thuong trung dai chien , thuong truong , thuong truong dai cgien , thuong truong dai chien , thuong truong day song , thuong truong di chien , thuong truongdai chien , thuong truongdaichien , thuong truonng dai chien , thuongtruong dai chien , thuongtruong daichien4vn , thuongtruongdaichien , thuongtruongdaichien 4vn , truong quan dai chien , truyen đô -rê-mon , truyen do thi an sat , truyen do thi khoa hoc