27-03-2012, 11:34 AM
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 134
Thá»i gian online: 22 giá» 23 phút 18 giây
Thanks: 0
Thanked 70 Times in 15 Posts
b
《 TẨM QUÂN/ CỰC SỦNG》
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Nhi
Nguồn:
http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
ChÆ°Æ¡ng 009 – DÙ CHO SỦNG HAI ÄÊM (2)
Hách Liên Bá Thiên ra lệnh cho hạ nhân lui hết, sau đó ngoắc tay: “Lại đây!†Giá»ng nói của hắn trầm thấp mà thu hút, nhÆ° mê hoặc ngÆ°á»i nghe, đôi môi má»ng mê ngÆ°á»i khẽ hé mở.
“Dạ.†Khinh Tuyết nhẹ nhà ng đáp, không có kháng cá»±, không có do dá»±, Ä‘i thẳng vá» phÃa giÆ°á»ng lá»›n.
Má»›i Ä‘i tá»›i bên cạnh giÆ°á»ng lá»›n, đã thấy Hách Liên Bá Thiên vÆ°Æ¡n cánh tay dà i ra, kéo cả ngÆ°á»i nà ng lên giÆ°á»ng.
“A!†Bị bất ngá», Khinh Tuyết hô ra tiếng, cả ngÆ°á»i cÅ©ng hoảng loạn.
Hách Liên Bá Thiên nhìn bá»™ dạng thất kinh của nà ng, cảm thấy vừa lòng, hắn không thÃch bá»™ dáng khúm núm của nà ng! Hắn nhìn ra được, ẩn sau sá»± dịu dà ng của nà ng là sá»± bÆ°á»›ng bỉnh chÆ°a được thuần hóa!
ÄÆ°a đôi mắt trong trẻo nhìn nam nhân Ä‘ang cÆ°á»i vô cùng đắc ý, Khinh Tuyết cảm thấy giáºn dữ, là hắn cố ý, tuyệt đối là cố ý! Nhìn hắn cÆ°á»i vô cùng đắc ý, tháºt khiến ngÆ°á»i khác tức giáºn!
Hắn nhìn mắt nà ng bừng lá»a giáºn, cà ng thêm cao hứng, đôi môi má»ng nhẹ nhà ng ngáºm lấy đôi môi anh Ä‘Ã o mà hắn nhung nhá»› cả ngà y trá»i rồi!
Mang theo khẩn cấp khát vá»ng!
Khinh Tuyết cháºm rãi nhắm hai mắt lại.
Không nên, vừa rồi nà ng đã tức giáºn, Ä‘iá»u đó là không nên!
Thấy nà ng khôi phục bá»™ dạng bình tÄ©nh, Hách Liên Bá Thiên cảm thấy cá»±c kỳ không vui, mặt hắn biến sắc! Hắn không thÃch hoan ái vá»›i ngÆ°á»i gá»—.
Nhìn bá»™ dạng nà ng yên lặng nháºn hoan ái, giống nhÆ° bị ép buá»™c váºy!
Hắn phẫn ná»™ cắn đôi môi má»m má»ng của nà ng, dùng lá»±c má»™t chút, và i giá»t máu tÆ°Æ¡i chảy và o miệng hắn, hắn lại nở nụ cÆ°á»i đắc ý má»™t lần nữa!
Bởi vì nà ng lại trừng mắt lên, lại tức giáºn, không bình tÄ©nh nhÆ° thể mặt hồ không gợn sóng nữa!
Khinh Tuyết Ä‘Æ°a tay xoa lên vết thÆ°Æ¡ng trên môi, không hiểu được, rõ rà ng nà ng đã rất thuáºn theo ý hắn, tại sao hắn còn đối xá» vá»›i nà ng nhÆ° thế!
Äôi mắt xinh đẹp trừng lên, lên án hà nh vi của hắn mà không cần lên tiếng.
“Äau không?†Hắn há»i, thanh âm nhẹ nhà ng lÆ¡ đãng, thá» Æ¡ nhÆ° đó là chuyện xa xôi không chút liên quan tá»›i hắn.
Khinh Tuyết không gáºt đầu, cÅ©ng không lắc đầu, chỉ nhìn hắn, bị cắn đến chảy máu, có thể không Ä‘au không? Rõ rà ng là hắn muốn nà ng nói “đauâ€, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, nà ng sẽ không nói Ä‘iá»u đó ra.
Nà ng chỉ cảm thấy nam nhân trÆ°á»›c mắt thô bạo tà vá»ng, bà hiểm, khiến nà ng gặp rất nhiá»u khó khăn trong việc Ä‘oán tâm tÆ° của hắn.
Nà ng không biết phải trả lá»i thế nà o má»›i hợp ý hắn, thế nên chỉ quan sát hắn, quan sát vẻ mặt của hắn, nhÆ°ng nhìn qua thì hắn không giống Ä‘ang phẫn ná»™, ngược lại còn có vẻ ung dung, nhÆ° thể Ä‘ang nhà n nhã chÆ¡i đùa.
Mà nà ng, chÃnh là đồ chÆ¡i của hắn.
“Äau không?†Hắn lại há»i lại.
Khinh Tuyết cảm thấy, ánh mắt của hắn sắc nhá»n nhÆ° má»™t mÅ©i tên, dÆ°á»ng nhÆ° có thể xuyên qua ná»™i tâm của nà ng, nhìn thấu nà ng, đây không phải má»™t chuyện tốt, thế nên nà ng nhẹ nhà ng mở miệng : “Äau!â€
Thanh âm má»m nhÆ° lông cừu nhẹ nhà ng phun ra.
“Biết tại sao không?†Hắn lại há»i, ánh mắt giảo hoạt nhÆ° loà i hồ ly, mang theo sá»± giả dối, nhÆ° muốn lừa nà ng và o tròng.
Nhưng nà ng lại không thể không đưa đầu và o tròng.
Nà ng chỉ có thể lắc lắc đầu, nà ng tháºt sá»± không biết.
Nà ng đã biểu hiện thuáºn theo ý hắn, hắn còn không hà i lòng chá»— nà o?
Nà ng không biết rằng, vì nà ng quá thuáºn theo ý hắn, má»›i khiến hắn không thể chịu được! Kỳ tháºt phần lá»›n nữ tá» Ä‘á»u ngụy trang trÆ°á»›c mặt hắn, Ä‘iá»u nà y không có gì lạ!
NhÆ°ng khi nhìn thấy sá»± ngụy trang của nà ng, hắn tháºt sá»± muốn xé nát cái vá» ngụy trang đó. HÆ¡n nữa nhìn bá»™ dạng nà ng cố tình thuáºn theo, hắn tháºt sá»± thấy giáºn!
Thấy nà ng lắc lắc đầu, hắn nhẹ nhà ng Ä‘Æ°a tay nâng cằm nà ng, dùng ánh mắt tà khà nhìn nà ng, rồi sau đó, ngón trá», nhẹ nhà ng xoa lên đôi môi bị cắn chảy máu, đôi môi vốn dÄ© Ä‘á» hồng, giá» lại cà ng thêm kiá»u diá»…m Æ°á»›t át, khiến ngÆ°á»i khác rất muốn cắn: “Khi cùng vá»›i trẫm, không cần bầy ra bá»™ dạng bị ép buá»™c đó, nhìn rất phiá»n lòng!â€
Nà ng cà ng không hiểu, Ä‘Æ°a đôi mắt trong veo nhìn hắn, không phải nà ng đã rất thuáºn theo ý hắn sao? Hắn còn cảm thấy bất mãn chá»— nà o chứ?
“Thuáºn theo, là thuáºn theo từ đáy lòng, biểu hiện vừa rồi của nà ng, nhÆ° má»™t con dê con nháºn mệnh chá» chết!†Hách Liên Bá Thiên cắn răng, nhẹ nhà ng phun ra má»™t câu.
Bá»™ dạng vừa rồi của nà ng, tháºt sá»± gượng ép đến thế sao?
“Chẳng qua... nà ng muốn giả vá», ta cÅ©ng không cho nà ng giả vá»! DÆ°á»›i thân trẫm, chÆ°a từng có nữ nhân nà o không run rẩy!†Hách Liên Bá Thiên nở nụ cÆ°á»i tà ác, trà n ngáºp khà phách, rồi sau đó bà n tay hắn vÆ°Æ¡n ra, thô lá»— xé yếm trên ngÆ°á»i nà ng.
Äôi môi má»ng, từng tấc từng tấc, sÆ°u tầm sá»± tốt đẹp của nà ng, má»—i má»™t Ä‘iểm mẫn cảm trên ngÆ°á»i nà ng, bị hắn châm lên từng ngá»n lá»a tiá»m ẩn…( Ä‘oạn sau bị hạn chế, Ä‘á»™c giả tá»± mình liên tưởng, hì hì – lá»i tác giả)
Tà i sản của Tiểu Lăng Nhi
Chữ ký của Tiểu Lăng Nhi
28-03-2012, 05:48 PM
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 134
Thá»i gian online: 22 giá» 23 phút 18 giây
Thanks: 0
Thanked 70 Times in 15 Posts
《 TẨM QUÂN/ CỰC SỦNG》
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Nhi
Nguồn:
http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Chương 010 – THỊNH SỦNG
Hoà ng thượng để má»™t nữ tá» thị tẩm hai đêm liên tiếp, là chuyện mà cả Nháºt Liệt Quốc chÆ°a từng nghe qua.
Ngoà i dá»± liệu của má»i ngÆ°á»i ở chá»—, chuyện không dừng ở đó…
Nếu thị tẩm hai đêm liên tiếp đã quá đủ để má»i ngÆ°á»i khiếp sợ, váºy thì... thị tẩm ba đêm thì sao?
Nói váºy, những nữ nhân khác, nhất định là đứng ngồi không yên, Ä‘á»u Ä‘ang mong chỠđược triệu kiến!
Chỉ sợ từ hôm nay trở Ä‘i, Hải ÄÆ°á»ng Cung của nà ng sẽ không còn an bình!
Lâu Khinh Tuyết Ä‘Æ°a cánh tay trắng nõn ngà ngá»c ra, nhẹ nhà ng gạt sợi tóc hÆ¡i xòa xuống, vén ra sau tai, đôi môi nhÆ° cánh hoa tá»± tiếu phi tiếu.
Nà ng rất đẹp. Mặc kệ là khi nà o.
Äôi mắt trong suốt, da thịt trắng nõn trÆ¡n mÆ°á»›t nhÆ° bạch ngá»c, đôi môi anh Ä‘Ã o không son vẫn Ä‘á», nhÆ° má»™t đóa hoa hồng Ä‘ang lúc nở rá»™, kiá»u diá»…m căng má»ng, khiến ngÆ°á»i khác muốn cắn.
Mái tóc dà i của nà ng được búi lại, cắm thêm má»™t đóa hoa, hai lá»n tóc má»m mại uốn lại áp và o má, phong tình vạn chủng.
Cung trang mà u thủy lam, Ä‘Æ¡n giản phù hợp, tôn lên dáng ngÆ°á»i thon dà i thÆ°á»›t tha gợi cảm của nà ng.
Vẻ đẹp tinh tế mà linh khà nà y, không ngÆ°á»i nà o có thể so sánh, nà ng biết thế.
Äêm qua, Hách Liên Bá Thiên lại triệu hạnh nà ng má»™t lần nữa.
Äiá»u đó, khiến nà ng trở thà nh thị nữ được sủng nhất của Nháºt Liệt Quốc.
Nhưng hắn không cho nà ng phong hà o gì, nà ng vẫn chỉ là một thị nữ như trước.
Nà ng không biết hắn có dụng ý gì, nhưng nà ng biết, căn bản là hắn vẫn không bị nà ng mê hoặc, dù đã sủng hạnh nà ng ba đêm liên tiếp, chẳng qua đó chỉ là bỠnổi.
Nà ng cà ng không ngốc nghếch đến mức tá»± cho là bản thân nay đã khác xÆ°a mà đòi hắn cho nà ng danh pháºn.
Hách Liên Bá Thiên là ngÆ°á»i thế nà o, trong lòng nà ng rõ rà ng, hắn không phải loại ngÆ°á»i bị sắc đẹp là m mê loạn thần trÃ.
Sá»± sủng ái hắn dà nh cho nà ng, không chừng là có mục Ä‘Ãch nà o đó.
Có Ä‘iá»u lúc nà y, chỉ sợ là nà ng không có thá»i gian nghiá»n ngẫm xem rốt cục hắn có dụng ý gì, bởi vì má»™t nữ tá» mặc cung trang tÆ°Æ¡i tắn nhÆ° mẫu Ä‘Æ¡n Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa nà ng.
Ão choà ng mà u tÃm thêu chỉ kim tuyến, đầu cà i trâm khổng tÆ°á»›c tinh xảo giống nhÆ° sắp cất cánh bay, thể hiện sá»± Ä‘oan trang đẹp đẽ và khà chất quà phái của ngÆ°á»i đó.
GÆ°Æ¡ng mặt trang Ä‘iểm tỉ mỉ cẩn tháºn, nhÆ°ng chÃnh vì thế mà thiếu mấy phần linh khÃ.
Khinh Tuyết thản nhiên cÆ°á»i nhẹ, dịu dà ng xinh đẹp: “Thiếp thân tham kiến Hoa Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng!â€
Äúng váºy, không cần bất cứ kẻ nà o nhắc nhở, nà ng cÅ©ng có thể Ä‘oán ra, ngÆ°á»i trÆ°á»›c mắt nà ng, chÃnh là má»™t trong hai quý phi của Hách Liên Bá Thiên, Hoa Phi!
Cung nữ bên cạnh nà ng đã nói vô số lần, Hoa Phi xinh đẹp quà phái mà đoan trang, tÆ°Æ¡i đẹp mà kiá»u diá»…m; Linh Phi dịu dà ng uyển chuyển hà m xúc, hai má có lúm đồng tiá»n, rất hay cÆ°á»i, nhÆ°ng đừng nên vì thấy cô ấy hay cÆ°á»i mà tưởng lầm, tÃnh tình của Linh Phi khó gần hÆ¡n Hoa Phi rất nhiá»u.
“Lâu Khinh Tuyết phải không?†Hoa Phi mở miệng, vẻ mặt thản nhiên, nhìn không ra là cÆ°á»i hay không cÆ°á»i.
Khinh Tuyết gáºt gáºt đầu: “Äúng váºy, Hoa Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng.â€
“Uhm, quả nhiên là má»™t tiểu mỹ nhân, mặt mà y nhÆ° há»a, trong quyến rÅ© có kiá»u diá»…m, có dáng dấp của nà ng Ban CÆ¡ viết sá», có phong thái của Tạ Äình vịnh tuyết, khó trách Hoà ng thượng mê muá»™i ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế! Ta là nữ nhân, còn thấy Ä‘á»™ng lòng!†Nữ nhân kia Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Khinh Tuyết. (Ban CÆ¡ có lẽ là Ban Chiêu, má»™t nữ sá» gia có tiếng Ä‘á»i Hán, Tạ Äình là Tạ Äạo Uẩn, con nhà thế phiệt Ä‘á»i nhà Tấn (265-419), ý nói Khinh Tuyết không quyến rÅ© kiểu lẳng lÆ¡ thấp hèn mà thanh cao quà phái)
Trong lòng Khinh Tuyết biết, nếu đã là m được quý phi, tất không phải ngÆ°á»i Ä‘Æ¡n giản, không dám khinh thÆ°á»ng, vì thế chỉ khiếp sợ nhẹ nhà ng cÆ°á»i: “Hoa Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng quá lá»i, thiếp thân là m sao sánh được vá»›i vẻ đẹp diá»…m lệ và sá»± quà phái của nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng! Quả thá»±c là nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng diá»…m lệ vô song, thiếp thân vÄ©nh viá»…n không bằng!â€
Những lá»i nịnh hót nà y có ai là chÆ°a từng nói, khi nà ng còn ở Lâu gia đã nghe nhiá»u lắm rồi, nói cái gì, nói nhÆ° thế nà o, chung qui thì nịnh hót cÅ©ng là má»™t nghệ thuáºt.
Mặc dù nà ng chÆ°a từng mở lá»i nịnh hót ai, nhÆ°ng vẫn sá» dụng rất thà nh thạo.
“Lá»i nói cÅ©ng ngá»t ngà o nhÆ° váºy! Khó trách Hoà ng thượng thÃch ngÆ°Æ¡i đến thế!†Hoa Phi vừa nghe, liá»n che miệng cÆ°á»i ‘ha ha’, lúc trÆ°á»›c, Hoa Phi có thể được Hoà ng thượng yêu thÃch, tấn phong Quý phi, tất cả Ä‘á»u nhá» vẻ đẹp và khà chất quà phái, lúc nà y được Lâu Khinh Tuyết nịnh đúng chá»—, cà ng vui mừng không thôi.
“Thiếp thân chỉ nói tháºt.†Khinh Tuyết nghiêm túc nói.
“Ai da, được rồi, sao ngÆ°Æ¡i lại biết thân pháºn của ta, chúng ta má»›i gặp mặt lần đầu mà !†Hoa Phi giống nhÆ° nhá»› ra Ä‘iá»u gì lại há»i, bầy ra vẻ mặt nghi hoặc.
Khinh Tuyết khẽ thở dà i, nữ nhân nà y, chung quy cÅ©ng chỉ đến thế, thÃch nghe những lá»i nịnh hót hÆ° vô.
Không khá»i có chút nông cạn Ä‘i!
So với tâm tư của đám cơ thiếp ở Lâu gia còn kém xa lắm.
Tháºt không biết Hách Liên Bá Thiên là cố ý láºp nữ tá» không có tâm tÆ° sâu sắc nà y vi phi, hay hắn tháºt sá»± là kẻ nông cạn!
Có Ä‘iá»u, tất cả những Ä‘iá»u đó, Khinh Tuyết Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không để lá»™ lên mặt.
Nữ tá» trÆ°á»›c mắt cà ng không có tâm tÆ° sâu sắc, đối vá»›i nà ng mà nói, lại cà ng là chuyện tốt. Nếu cô ta là loại nữ nhân có thể ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống ngÆ°á»i khác, nà ng sẽ cá»±c kỳ vất vả!
Khinh Tuyết cÆ°á»i dịu dà ng: “Khà chất của Hoa Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, vạn dặm má»›i tìm được má»™t, thá» há»i cung nữ trong cung ai có thể có vẻ đẹp và khà chất quà phái bất phà m nhÆ° thế chứ? Không cần bất cứ ai nói, thiếp thân cÅ©ng có thể Ä‘oán ra!â€
Những lá»i nà y, khiến Hoa Phi cÆ°á»i đắc ý, không thể che dấu.
Hoa Phi cao hứng lên, ban thưởng rất nhiá»u trân châu dị bảo, còn có lăng la tÆ¡ lụa, trong lúc nhất thá»i, là m cho Hải ÄÆ°á»ng Cung giống nhÆ° phát triển hÆ¡n nhiá»u!
Tà i sản của Tiểu Lăng Nhi
29-03-2012, 02:11 PM
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 134
Thá»i gian online: 22 giá» 23 phút 18 giây
Thanks: 0
Thanked 70 Times in 15 Posts
《 TẨM QUÂN/ CỰC SỦNG》
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Nhi
Nguồn:
http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
ChÆ°Æ¡ng 011 – HÃCH LIÊN Bà THIÊN GIẬN
Tiá»…n bÆ°á»›c Hoa Phi, Khinh Tuyết lại ngồi dá»±a cả ngÆ°á»i và o hà nh lang.
Nhìn má»™t vÆ°á»n trồng hoa hải Ä‘Æ°á»ng, gÆ°Æ¡ng mặt khuynh thà nh chỉ thản nhiên lÆ¡ đãng, nhìn không ra là vui hay giáºn.
Nà ng thÃch nhÆ° thế, im lặng dá»±a và o má»™t chá»—, tránh tầm mắt ngÆ°á»i khác, còn có thể nhìn thấu thế sá»±, nhìn thấu má»—i ngÆ°á»i.
Kỳ tháºt nếu trong lòng không ôm háºn thù, nà ng nghÄ©, nà ng sẽ sống tháºt vui vẻ.
Không biết đã trải qua bao nhiêu đau đớn, không còn bất cứ chuyện gì, bất cứ kẻ nà o có thể là m nà ng động lòng.
Trong ná»™i tâm nà ng, chỉ còn tối tăm, không có mÆ°a… cÅ©ng chẳng có ánh mặt trá»i!
Äã rất lâu rồi, nà ng không nhá»› đến đêm hôm ấy.
Gương mặt kia cũng giống gương mặt của nà ng, mỹ nhân nhan như hoa.
Nhưng chỉ là hồng nhan bạc mệnh.
Nà ng nhỡ rất rõ, khi bóc hết tầng tầng lớp lớp vải băng mặt nhầy nhụa máu thịt, gương mặt mẫu thân đã chẳng còn nguyên vẹn.
Từng vết dao rạch, rạch sâu và o gương mặt đẹp như trăng rằm của mẫu thân, lại khắc và o trái tim nhỠbé mới năm tuổi của Lâu Khinh Tuyết.
Nà ng nhá»› rõ, khi nà ng kéo cánh tay từng rất đẹp, rất nuá»™t nà của mẫu thân, kéo từ trong má»—i ngón tay má»™t cây ngân châm rất dà i, từng ngón từng ngón, đôi bà n tay từng há»a lên những bông hoa đẹp vô ngần, Ä‘Ã n ra những giai Ä‘iệu Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, từng âu yếm nà ng.
Mẫu thân đã không còn biết Ä‘au Ä‘á»›n là gì, bà đã vÄ©nh viá»…n nằm xuống, nhÆ°ng khi nà ng rút từng cây ngân châm, nà ng vẫn cảm nháºn được má»™t cách rõ rà ng, khi bị cắm ngân châm và o đầu ngón tay, bà đã Ä‘au Ä‘á»›n thế nà o.
Ná»—i Ä‘au đó, cứ nhÆ° váºy, chiếm cứ lòng nà ng, nhÆ° thể kà ức của nà ng vá» mẫu thân chỉ có cảnh tượng bi thảm Ä‘á»›n Ä‘au đó.
Vốn dĩ, Hách Liên Bá Thiên muốn đến gặp nà ng, khi mới đến, hắn đột nhiên muốn lẳng lặng đến bên nà ng, vì thế đi tới một cách lặng lẽ, nhưng khi hắn đến bên nà ng, nhìn nữ tỠxinh đẹp yêu mị như hoa, ở dưới thân hắn hầu hạ liên tiếp ba đêm.
Nữ tá» luôn cÆ°á»i thản nhiên quyến rÅ© đó.
GiỠchỉ biểu hiện đau đớn.
Äôi mà y liá»…u xinh đẹp, nhÃu chặt lại, giống nhÆ° không thể giãn ra.
Äôi mắt trong suốt, giá» nhìn chân trá»i, không, ánh mắt kia không có tiêu Ä‘iểm, hồn của nà ng, nhÆ° Ä‘ang lãng du.
Hắn không biết, linh hồn nhỠbé của nà ng đã trôi dạt đến phương nà o.
NhÆ°ng hắn biết rõ, nÆ¡i đó khiến nà ng rất Ä‘au, bởi vì ná»—i Ä‘au trên mặt nà ng bi ai bất lá»±c nhÆ° nai con sắp chết, háºn ý mãnh liệt, bao quanh nà ng nhÆ° má»™t khối cầu, khiến bất cứ ai cÅ©ng không thể tiến và o.
Hắn vẫn biết, ná»™i tâm của nà ng, ẩn giấu má»™t Ä‘iá»u mà ngÆ°á»i khác không thể Ä‘oán ra, thì ra, là đau.
Không biết vì sao, đáy lòng hắn, Ä‘á»™t nhiên dâng lên sá»± trìu mến, ý muốn được ôm nà ng và o lòng, thứ tình cảm muốn gạt Ä‘i Ä‘au thÆ°Æ¡ng cho nà ng dâng lên nhÆ° thủy triá»u, không thể thu lại.
Hắn nhẹ nhà ng đi tới cạnh nà ng.
Tay nhẹ nhà ng đưa lên xoa nếp nhăn giữa hai hà ng lông mà y của nà ng.
Dịu dà ng vuốt ve.
Lâu Khinh Tuyết cả kinh, vừa định thần, đã thấy là Hách Liên Bá Thiên, mặt nà ng biến sắc.
Ở trÆ°á»›c mặt hắn, nà ng luôn dịu dà ng quyến rÅ©, cảm xúc vừa rồi, nà ng không muốn cho ngÆ°á»i khác biết, trong lúc nhất thá»i, nà ng hÆ¡i run rẩy, không biết phải mở lá»i thế nà o má»›i tốt.
Nà ng cong môi muốn cÆ°á»i, nhÆ°ng lại không cÆ°á»i nổi, Æ°u thÆ°Æ¡ng trong lòng, không thể gạt Ä‘i trong nháy mắt, hÆ¡n nữa trÆ°á»›c mặt má»™t ngÆ°á»i thông minh nhÆ° hắn, nà ng không thể quá lá»™ liá»…u, dù sao hắn cÅ©ng đã thấy bá»™ dạng vừa rồi của nà ng.
“Nghĩ cái gì?†Vẫn là Hách Liên Bá Thiên lên tiếng trước.
“Không có gì, nhớ tới và i chuyện cũ thôi.†Khinh Tuyết đáp, nhưng không có ý tứ nói tiếp, đoạn ký ức đó, nà ng không có ý định nói với hắn.
Dù có nói, hắn cũng không chia sẻ với nà ng được.
Con ngÆ°á»i nhÆ° hắn, nhất thá»i há»i má»™t câu thÆ°Æ¡ng tiếc, chẳng qua chỉ nhÆ° phù dung sá»›m nở tối tà n, chỉ là nhất thá»i cao hứng, nếu ngÆ°Æ¡i coi Ä‘iá»u đó là tháºt thì tháºt ná»±c cÆ°á»i.
Khinh Tuyết tự giễu cợt bản thân.
NhÆ°ng hình nhÆ° Hách Liên Bá Thiên có vẻ giáºn, hắn đứng quay lÆ°ng vá» phÃa mặt trá»i, nà ng không nhìn rõ thần sắc hắn, cÅ©ng không thể Ä‘oán được ý nghÄ© của hắn lúc nà y
Äôi mắt sâu nhÆ° hồ, không thấy đáy, nhìn nà ng má»™t lát: “Không có việc gì là tốt rồi.â€
Nhất thá»i, không khà có chút gượng gạo nặng ná».
Khinh Tuyết đổi sắc mặt, vẻ Ä‘au thÆ°Æ¡ng dần biến mất, thay thế và o đó là sá»± quyến rÅ©: “Tại sao Hoà ng thượng lại rảnh đến đây?â€
“Bỗng nhiên nhớ nà ng, muốn tới đây!†Hách Liên Bá Thiên nói, ngữ khà đổi sang thâm trầm bình tĩnh mà lãnh khốc.
Hắn tức giáºn vì nà ng không chịu nói tâm sá»± trong lòng sao? Khinh Tuyết thầm nghÄ©. NhÆ°ng dù có thế, nà ng cÅ©ng sẽ không nói ra.
“Thiếp thân đi pha cho Hoà ng thượng chén trà !†Khinh Tuyết lại nói.
Hách Liên Bá Thiên đã quay ngÆ°á»i lại, lạnh lùng phun ra má»™t câu: “Không cần, trẫm còn có việc!â€
Nói xong phất ống tay áo, sải bÆ°á»›c, bÆ°á»›c ra khá»i Hải ÄÆ°á»ng Cung, để lại cho Khinh Tuyết má»™t bóng lÆ°ng mà u và ng cùng cÆ¡n giáºn mà nà ng không biết vì sao…
Tà i sản của Tiểu Lăng Nhi
30-03-2012, 04:10 PM
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 134
Thá»i gian online: 22 giá» 23 phút 18 giây
Thanks: 0
Thanked 70 Times in 15 Posts
《 TẨM QUÂN/ CỰC SỦNG》
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Nhi
Nguồn:
http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Chương 012 – TÌM HẮN
Mấy ngà y tiếp theo, Hách Liên Bá Thiên không gá»i nà ng thị tẩm nữa. Mà sủng hạnh má»™t nữ tá» khác.
Äiá»u duy nhất khiến nà ng cảm thấy may mắn là , nghe nói, trong số sáu cống nữ, Hách Liên Bá Thiên không chỉ sủng hạnh nà ng, còn sủng hạnh Chu Uyển BÃch. Tuy rằng nà ng và Chu Uyển BÃch chỉ là bèo nÆ°á»›c gặp nhau, tÆ°Æ¡ng giao không sâu, nhÆ°ng nà ng vẫn coi Chu Uyển BÃch là bằng hữu duy nhất trong những năm gần đây.
Từ sau khi mẫu thân qua Ä‘á»i, nà ng ở trong phủ Tể tÆ°á»›ng, giống nhÆ° sống má»™t mình, cà ng không kết bạn, là sợ phiá»n toái, không muốn ngÆ°á»i khác chú ý.
Tâm lý phòng bị của nà ng rất nặng.
Nghe nói, bốncống nữ còn lại không được tốt số nhÆ° thế, bị Hách Liên Bá Thiên ban cho quan viên trong triá»u.
NhÆ°ng nghÄ© kỹ cÅ©ng đúng, Hách Liên Bá Thiên là ngÆ°á»i thế nà o chứ, bốn cống nữ kia chẳng những tÆ° sắc bình thÆ°á»ng, cà ng không có khà chất nổi báºt, đúng là thiên kim tiểu thÆ° chÃnh hiệu, hắn là m sao có thể để mắt đến chứ?
Tuy Hách Liên Bá Thiên không sủng hạnh nữa, Hải ÄÆ°á»ng Cung vẫn đông nhÆ° trẩy há»™i.
Từ sau khi Hoa Phi tá»›i, thị nữ háºu cung Ä‘á»u đến đây chà o há»i là m quen. Tuy có chút phiá»n phức, nhÆ°ng lại không thể bá» qua những lá»… tiết đó.
Dù sao, nà ng cÅ©ng tÃnh toán xây má»™t ná»n móng vững chắc trong háºu cung cho mình.
* * *
Nà ng nghĩ, Hách Liên Bá Thiên sẽ còn sủng hạnh nà ng.
NhÆ°ng sau sáu ngà y chỠđợi, Khinh Tuyết đã phải thất vá»ng, từ sau ngà y Hách Liên Bá Thiên vô cá»› nổi giáºn rồi đùng đùng rá»i Ä‘i.
Nà ng không còn nhìn thấy hắn, mà hắn cÅ©ng không cho ngÆ°á»i đến triệu nà ng thị tẩm.
Nà ng – giống như bị hắn cho và o quên lãng.
Nà ng không biết, rốt cục là hôm đó hắn giáºn nà ng Ä‘iá»u gì?
Có phải vì tá»± ái hoà ng đế gì gì đó, nà ng không nói tháºt vá»›i hắn, thế nên chá»c giáºn hắn?
Bà n tay trắng nõn nhẹ nhà ng ngắt má»™t đóa hải Ä‘Æ°á»ng, lẳng lặng nhìn, lẳng lặng suy tÆ°.
Xem ra, hắn không đến, nà ng chỉ có thể chủ động.
Nếu nà ng đã lá»±a chá»n con Ä‘Æ°á»ng nà y, sẽ kiên trì Ä‘i tiếp, quyết không thể để bản thân rÆ¡i và o quên lãng. Nà ng muốn báo thù, hắn là vÅ© khà quan trá»ng nhất, lợi thế duy nhất của nà ng cÅ©ng chỉ có chÃnh bản thân nà ng!
Tay dùng sức má»™t chút, cà nh hoa hải Ä‘Æ°á»ng liá»n gãy là m hai.
Sâu trong đáy mắt nà ng có chút do dự, nhưng rồi biến mất, chuyển thà nh một chút tà n nhẫn quả quyết.
Nà ng nhẹ nhà ng cà i bông hoa hải Ä‘Æ°á»ng lên búi tóc.
Váy dà i mà u trắng, thuần khiết cao nhã, khuôn mặt khuynh thà nh, chÆ°a cần son phấn đã đủ để Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, không có châu ngá»c nà o cắm lên búi tóc, chỉ má»™t đóa hải Ä‘Æ°á»ng Ä‘á» tÆ°Æ¡i, cà ng là m bổi báºt khà chất của nà ng.
Nà ng biết, cà ng Ä‘Æ¡n giản sẽ cà ng đẹp, cà ng Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i.
Vẻ đẹp của nà ng, không cần son phấn trợ giúp.
“Ngá»c cô cô!†Nà ng lên tiếng gá»i cung nữ chủ sá»± của Hải ÄÆ°á»ng Cung.
“Có nô tỳ.â€
“Ta muốn Ä‘i tấn kiến Hoà ng thượng.†Nà ng nói, ngữ khà má»m mại nhÆ°ng kiên quyết.
“Nô tỳ dẫn Tuyết thị nữ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng Ä‘i.†Ngá»c cô cô nhìn ánh mắt của nà ng, không nói gì thêm, chỉ phủi phủi quần áo rồi đáp.
Tuy đã đến Nháºt Liệt Quốc nhiá»u ngà y, nhÆ°ng trừ mấy lần Ä‘i thị tẩm, còn lại nà ng chÆ°a từng bÆ°á»›c ná»a bÆ°á»›c ra khá»i Hải ÄÆ°á»ng Cung.
Äối vá»›i những thứ khác, nà ng không chút quan tâm.
Mà muốn biết tin tức, không cần ra khá»i Hải ÄÆ°á»ng Cung cÅ©ng biết được. Trong háºu cung nhiá»u nữ tá», tá»± nhiên sẽ nhiá»u kẻ buôn chuyện, trên cÆ¡ bản, không có gì là bà máºt, không có gì có thể thoát khá»i tai nà ng.
Nà ng chỉ cần lơ đãng nghe cung nữ nói chuyện, cũng có thể biết tin tức bên ngoà i.
Bản thân không bÆ°á»›c ra khá»i Hải ÄÆ°á»ng Cung cÅ©ng bá»›t Ä‘i nhiá»u phiá»n toái.
Dù sao Ä‘i nữa, nà ng đã thị tẩm ba đêm liên tiếp, là chuyện trÆ°á»›c đó chÆ°a từng có, khó tránh khá»i chuyện thà nh cái gai trong mắt kẻ khác, ai cÅ©ng thấy không vừa mắt.
Äược Ngá»c cô cô dẫn Ä‘Æ°á»ng, Ä‘i qua nhiá»u hà nh lang, rốt cục cÅ©ng tá»›i cung Ä‘iện Hoà ng thượng vẫn dùng để xá» lý công việc. NhÆ°ng há»i má»›i biết, nà ng đến không đúng lúc.
Hiện tại Hoà ng thượng không ở đây, đang ở chỗ Chu thị nữ.
Khinh Tuyết có chút thất vá»ng.
Không thể tưởng được, nà ng cố ý tới tìm, hắn lại không có ở đây.
Ngá»c cô cô dò há»i: “Tuyết thị nữ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, có muốn Ä‘i Ngá»c Lan Cung không?â€
Khinh Tuyết lắc lắc đầu: “Không cần, chúng ta trở vá» Ä‘i!†Lúc nà y không phải lúc tìm đến đấy, hÆ¡n nữa, nếu tháºt sá»± đến Ngá»c Lan Cung tìm hắn, không phải thà nh trò cÆ°á»i cho kẻ khác sao.
Dù cầu sủng, cũng không cần là m chuyện trơ trẽn như thế.
Nhưng không thể tượng tượng được, sự sủng ái của nam nhân, chẳng qua chỉ mong manh đến thế, hôm nay cực sủng, ngà y mai đã chẳng còn gì.
Dù có sủng ba đêm, cũng không có nghĩa sẽ gặp lại.
Trong lòng nà ng không quá thất vá»ng. Dù sao nam nhân luôn có má»›i ná»›i cÅ©, nà ng đã thấu hiểu Ä‘iá»u đó từ lâu.
Nhưng sau nà y, nà ng sẽ không buông tha hắn.
Tay nà ng nhẹ nhà ng kéo bông hoa hải Ä‘Æ°á»ng trên tóc ra, rồi sau đó ném nó và o bụi hoa.
Là cố ý.
Khi hắn nhìn thấy bông hoa hải Ä‘Æ°á»ng, nếu có tâm, sẽ nhá»› tá»›i Hải ÄÆ°á»ng Cung, nhá»› tá»›i nà ng.
HÆ¡n nữa, lúc nà y, đóa hải Ä‘Æ°á»ng kia đã không còn tác dụng.
Cố ý là m đẹp.
Lại không thể gặp ngÆ°á»i.
Tà i sản của Tiểu Lăng Nhi
03-04-2012, 09:40 PM
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 134
Thá»i gian online: 22 giá» 23 phút 18 giây
Thanks: 0
Thanked 70 Times in 15 Posts
《 TẨM QUÂN/ CỰC SỦNG》
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Nhi
Nguồn:
http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
ChÆ°Æ¡ng 013 – GÆ¯Æ NG MẶT KIA
Trong Ngá»c Lan Cung.
HÆ°Æ¡ng hoa ngá»c lan nhà n nhạt phảng phất trong không khÃ.
Khà chất nhã lệ mà lạnh nhạt, cá»±c kỳ tÆ°Æ¡ng xứng vá»›i sá»± dịu dà ng mà nhà n tÄ©nh của Chu Uyển BÃch.
GÆ°Æ¡ng mặt trắng nõn, thanh tú, lúc nà y Ä‘ang khẽ cÆ°á»i, trà n ngáºp tình ý ngóng nhìn nam tá» trÆ°á»›c mắt, váy và ng thêu hoa ngá»c lan cà ng khiến Uyển BÃch thêm xinh đẹp.
Chu Uyển BÃch ôm má»™t cây cổ cầm, Ä‘ang Ä‘Ã n khúc Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ, êm Ä‘á»m mà ấm áp.
Uyển BÃch là con gái của Lá»… bá»™ Thị lang, lá»›n lên trong nhung lụa, cha mẹ đối vá»›i Uyển BÃch có kỳ vá»ng cao, từ nhỠđã chuyên tâm há»c Ä‘Ã n, cầm kỹ vô cùng tốt. Äối vá»›i cầm kỳ thi há»a Ä‘á»u thông thạo, dù không phải môn nà o cÅ©ng có thà nh tá»±u, nhÆ°ng cÅ©ng tÃnh là được dạy dá»— đến nÆ¡i đến chốn.
Vẻ mặt của nam tá» trÆ°á»›c mặt hết sức bình tÄ©nh, hắn tá»±a và o ghế, hÆ¡i hÆ¡i nhắm mắt lại, Ä‘ang táºp trung nghe Ä‘Ã n.
Diện mạo của hắn rất đẹp, khà phách nghiêm nghị, ngÅ© quan cÆ°Æ¡ng nghị nhÆ° được má»™t báºc thầy Ä‘iêu khắc tạc ra, nét nà o cÅ©ng hoà n hảo.
Äôi mắt sâu hẹp dà i, hà ng mi dà i dà y cong vút, mÅ©i cao thẳng, môi má»ng.
Ngón tay thon dà i, đang chống cằm, bà n tay kia thong thả gõ nhịp.
ÄÃ n xong.
Rốt cục Hách Liên Bá Thiên cũng mở mắt, nhưng dù vừa nghe một khúc nhạc dịu dà ng, ánh mắt hắn vẫn vô cùng lãnh liệt, không chút ôn nhu.
“Äà n không tệ, lúc rảnh rá»—i có thể nghe nà ng Ä‘Ã n, cÅ©ng là chuyện may mắn!†Hắn nói.
Chu Uyển BÃch mỉm cÆ°á»i, lẳng lặng thi lá»…: “Chỉ cần Hoà ng thượng thÃch là tốt rồi.â€
“Uhm.†Hách Liên Bá Thiên cÆ°á»i: “Trong háºu cung, cầm kỹ của nà ng là tốt nhất, hÆ¡n nữa nà ng luôn lặng im, khiến trẫm thá»±c thÃch! Nói Ä‘i, muốn ban thưởng thứ gì?â€
“Thiếp thân chỉ cần Hoà ng thượng có thể cao hứng, không muốn thứ gì khác.†Chu Uyển BÃch dịu dà ng nói, khẽ nở nụ cÆ°á»i, bình tÄ©nh mà sâu thẳm.
“Uhm.†Hách Liên Bá Thiên nghÄ© nghÄ©, nói: “Trẫm nhá»› trong số cống phẩm của Tá» DÆ°Æ¡ng Quốc có má»™t cây TÆ°Æ¡ng TÆ° Cầm, nghe nói là cây Ä‘Ã n tốt nghìn năm khó gặp, váºy ban nó cho nà ng Ä‘i!â€
“TÆ°Æ¡ng TÆ°?†Chu Uyển BÃch vừa nghe, liá»n sững sá» cảm Ä‘á»™ng, dáng vẻ giống nhÆ° rất rất thÃch, quỳ sụp xuống: “Tạ Hoà ng thượng ban cho.â€
“Uhm, thÃch là tốt rồi, trẫm Ä‘i trÆ°á»›c †Hách Liên Bá Thiên nói, dứt lá»i liá»n xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i, không chút lÆ°u luyến. Äối vá»›i nữ nhân, hắn chÆ°a từng biết cái gì gá»i là dụng tâm hay lÆ°u luyến.
Hắn cũng không thiếu nữ nhân.
Äiá»u hắn phải là m, là thống nhất thiên hạ, không phải trầm mê trong nữ sắc, hắn không cho phép chÃnh mình có chút dấu hiệu trầm mê gì.
NghÄ© đến đấy, hắn không khá»i nhá»› tá»›i nữ tá» bà ấn, khuynh thà nh nhÆ° hoa kia.
Hắn đã sáu ngà y không gặp nà ng, liệu nà ng có nhớ hắn không.
Hắn là m thế là cố ý, ngà y đó, nhìn thấy ánh mắt đau đớn của nà ng, trái tim hắn dâng lên thương tiếc, nhưng nà ng lại không chịu nói ra tâm sự trong lòng, khiến hắn phẫn nộ.
Äây là điá»u hắn không chịu được, hắn không thể để má»™t nữ nhân ảnh hưởng đến cảm xúc của mình.
Vì thế, hắn cố ý bỠrơi nà ng.
Chẳng qua, hắn vẫn thÆ°á»ng nhá»› đến gÆ°Æ¡ng mặt có chút hÆ° không kia.
Vẻ đẹp của nà ng, vừa khuynh thà nh, vừa thần bÃ.
Hắn có chút phẫn ná»™, trong lúc lÆ¡ đãng lại nhá»› đến nà ng. Hắn lắc lắc đầu nhÆ° muốn tống ý nghÄ© đó ra khá»i trà não, Ä‘i vá» phÃa chÃnh Ä‘iện, không nhá»› đến nữ nhân kia nữa!
Công công Ä‘i theo đằng sau nhìn Hoà ng thượng bá»—ng nhiên có biểu tình phẫn ná»™, có chút sợ hãi, cÅ©ng có chút ngoà i dá»± Ä‘oán, lại không biết nói gì, là cái gì đã chá»c giáºn Hoà ng thượng chứ?
NhÆ°ng công công không có gan há»i, chỉ Ä‘i theo sau.
Äi đến ngoà i cá»a, Hách Liên Bá Thiên vừa Ä‘Æ°a mắt, liá»n chú ý đến bụi cá» xanh biếc, nổi báºt giữa mà u xanh biếc là má»™t đóa hải Ä‘Æ°á»ng Ä‘á» tÆ°Æ¡i nằm đó.
Công công Ä‘i sau thấy váºy, nhanh chân nhặt đóa hải Ä‘Æ°á»ng kia lên, rồi sau đó nhẹ nhà ng trình lên trÆ°á»›c mặt Hách Liên Bá THiên: “Hoà ng thượng, là hoa hải Ä‘Æ°á»ng!â€
“Trẫm nháºn ra!†Hách Liên Bá Thiên tức giáºn nói, công công kia sợ run rẩy cả ngÆ°á»i, không dám nói gì nữa.
“Hoa nà y từ đâu ra?†Hắn há»i.
Công công kia sao biết, hắn Ä‘i theo Hoà ng thượng đến Ngá»c Lan Cung má»›i vỠđến đây mà ! Mà trong háºu cung nà y có rất nhiá»u chá»— trồng hoa hải Ä‘Æ°á»ng!
DÆ°á»ng nhÆ° Hách Liên Bá Thiên cÅ©ng không đòi công công kia trả lá»i, Ä‘i vá» phÃa chÃnh Ä‘iện.
Äi tá»›i cá»a, thị vệ bẩm báo: “Hoà ng thượng, vừa rồi có Tuyết thị nữ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng của Hải ÄÆ°á»ng Cung cầu kiến.â€
“NgÆ°á»i đâu?†Hách Liên Bá Thiên há»i, ánh mắt có chút sung sÆ°á»›ng.
“NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng nghe nói Hoà ng thượng đến Ngá»c Lan Cung, vì thế liá»n trở vá».†Thị vệ trả lá»i chi tiết.
Hách Liên Bá Thiên có và i phần thất vá»ng, nhÆ°ng rồi lại cảm thấy bình thÆ°á»ng, nếu nà ng tháºt sá»± chạy tá»›i Ngá»c Lan Cung tìm hắn, hà nh Ä‘á»™ng đó má»›i tháºt sá»± khiến hắn mất hứng! Vì thế phất tay áo, Ä‘i và o trong Ä‘iện.
Công công Ä‘i sau thấy thế, nhìn sắc mặt Hoà ng thượng dÆ°á»ng nhÆ° có chút nhá»› Tuyết thị nữ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, vì thế nhanh nhẹn há»i: “Hoà ng thượng, có cần nô tà i Ä‘i truyá»n Tuyết thị nữ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng tấn kiến không?â€
Hách Liên Bá Thiên liếc mắt nhìn công công kia má»™t cái, nghÄ© ngợi má»™t lát, rồi sau đó nói: “Không cần, trẫm còn có chÃnh sá»± muốn là m!â€
Tà i sản của Tiểu Lăng Nhi
Từ khóa được google tìm thấy
dinh cap luu manh , doc tam quan nguyet sinh , êðåñòîì , hách liên bá thiên , íàëîãîâûé , lâu khinh tuyết , nguyệt sinh , quan sinh ta da lao ch46 , tac gia nguyet sinh , tam quan , tam quan chuong 029 , tam quan cua nguyet sinh , tam quan cuc sung , tam quan cuc sung full , tam quan nguyet sinh , tam quan(cuc sung) , tam quan/cuc sung , tam quân cÆ°c sung , tác giả nguyệt quan , tác giả nguyệt sinh , tẩm quân , tẩm quân full , tẩm quâm , tẩm quân , tẩm quân 4vn , tẩm quân cá»±c sủng , tẩm quân chuong 040 , tẩm quân chuong 89 , tẩm quân ebook , tẩm quân full , tieu thuyet tẩm quân , truyện tẩm quân , truyen tam quan , truyen tam quan full , truyen tẩm quân , truyen tẩm quân , truyen tẩm quân full , xem tam quan