Mặc dù đang ở nhà của chính mình nhưng vì thư phòng có khách Mạc Vũ Phi nhẹ nhàng gõ cửa, chờ vài giây, mới bưng cà phê cùng bánh đi vào.
“……… Có chuyện gì không?”
Mạc Vũ Phi buông khay, người hỏi không phải là trượng phu Ôn Duẫn Bân, mà là người đang miễn cưỡng cười với cô─ ─ Chu Lập Nghiệp.
Bởi vì hắn cùng biểu muội La Mật Âu có quan hệ, hai vợ chồng bọn họ cùng Chu Lập Nghiệp coi như cũng có quen biết. Lúc mới tới chơi, hắn rất vui vẻ thân thiện, tại phòng khách còn chơi với con chó nhỏ của nhà cô. Trong chốc lát không nghĩ tới lại cùng trượng phu đi vào thư phòng bàn công việc, vẻ mặt trở nên vô cùng nghiêm trọng, làm cho cô có điểm lo lắng.
” Không có gì, tôi tiện thể đem chút điểm tâm mời khách mà hai người bọn anh nói chuyện gì vậy?”
Chu Lập Nghiệp miễn cưỡng tươi cười, dù sao có một số việc để nhiều người biết rất là rắc rối, không có ích lợi, chi bằng không đề cập tới là tốt nhất.
“Nhưng anh sao lại ─ ─ “
“Không có việc gì.” Ôn Duẫn Bân cười yếu ớt đi tới bên vợ, ôn nhu ôm eo nhỏ nhắn của cô. “Anh mời Lập Nghiệp ghé nhà giúp anh nghĩ ra khẩu hiệu tuyên truyền để tranh cử , cậu ấy còn tự hỏi mình có năng lực đến vậy sao, anh liền cười cho cái tính tự ti của cậu ấy chính vì vậy mà mặt cậu ấy mới đăm chiêu như vậy.
“Chỉ là thói quen nhỏ không thể một sớm một chiều có thể sửa được.” Chu Lập Nghiệp rất phối hợp hưởng ứng theo. “Thật chê trách rồi. Làm cho chị dâu lo lắng.”
” Thì ra là thế.” Mạc Vũ Phi tin là thật, lúc này mới thông suốt, “Duẫn Bân, anh cũng thật lần vận động bầu cử kì tới còn lâu mới đến, hiện tại cần gì phải vội vã thúc giục Lập Nghiệp nghĩ ra kế hoạch? Thắng bại hay không đừng vì vậy mà quan trọng hóa, Lập Nghiệp chuyện này cậu không cần nóng vội. Nào đến dùng chút điểm tâm đi. Buổi sáng tôi mới vừa nướng xong. Lần trước tiểu Âu đến chơi nói con bé thích món này cho nên hôm nay nghe nói cậu tới nhà tôi có nướng nhiều thêm một chút, lúc về nhớ mang về cùng tiểu Âu dùng.”
“Này ở trước mặt chồng mà em đối với người đàn ông khác tốt như vậy, không sợ lão công em ghen à?” Ôn Duẫn Bân dùng sức ở eo nhỏ của vợ mình, cố ý bày ra sắc mặt ghen tị.
“Ý tứ gì?” Nghĩ đến lão công thật sự ghen, Mạc Vũ Phi lập tức giải thích.” Từ nhỏ đến lớn, tiểu Âu cùng ba mẹ đối với em rất tốt, tiểu Âu đối đãi với em giống như chị em ruột, chưa bao giờ ghét bỏ xuất thân của em vì ba mẹ không đồng ý năm đó tiểu Âu còn muốn mang em cùng sang Pháp du học, tiểu Âu với Lập Nghiệp giống như anh trai của em! Anh không cần ăn dấm chua nha.”
“Hắn hiểu được chính là có ý định trêu vợ một tí.” Chu Lập Nghiệp thật ra cũng hiểu rõ vấn đề! Nên cũng không nghĩ đến nhiều lắm. “Ôn đại ca, đã là vợ chồng của nhau rồi, trò chơi buồn nôn này hai người còn chơi chưa chán à?”
“Không chán, tôi sẽ chơi đến già.” Ôn Duẫn Bân đắc ý nói. “Đây là niềm vui của cuộc sống vợ chồng chúng ta.”
“Tôi nghĩ chỉ có mình anh thích thú thôi.” Chu Lập Nghiệp thông cảm nhìn về phía Mạc Vũ Phi.
Xem ra Ôn Duẫn Bân cùng La Mật Âu rất khác biệt, giống nhau chính là chảy cùng một dòng máu bên trong có tế bào của quái nhân cũng khó trách hai người cùng một gia tộc nhưng luôn khắc khẩu nhau, ít gần nhau..
Bỗng dưng, nghĩ đến La Mật Âu, Chu Lập Nghiệp không khỏi có chút lo lắng.
“Vũ Phi, anh cùng Lập Nghiệp còn có chút việc muốn bàn.” Ôn Duẫn Bân sựt nhớ ra.
“Ừ, em còn phải đi chọn quà tặng bạn bè, hai người tiếp tục tán gẫu vậy.”
“Ừ, em đi cẩn thận.”
Lúc này Mạc Vũ Phi không phát hiện ra biểu tình Chu Lập Nghiệp lập tức thay đổi. Cầm khay rời đi, trả lại không gian cho hai người đàn ông nói chuyện.
“Tư liệu điều tra đã hoàn tất?” Ôn Duẫn Bân hỏi.
“Ừ.” Chu Lập Nghiệp nhíu mày, nếp nhăn so với lúc trước càng sâu hơn! Còn mơ hồ hiện lên biểu tình tức giận. “Anh biết việc này từ lúc nào?”
“Cậu cho là bao lâu?” Ôn Duẫn Bân nhíu mi hỏi lại. “Lấy hiệu suất làm việc của tôi đương nhiên là có được từ ngày hôm qua.”
“Đáng giận! ” Chu Lập Nghiệp nhịn không được đập bàn để xả giận. “Trước kia hắn là nên điều tra kỹ lưỡng toàn bộ lý lịch Kha Dục Nhân, như thế nào giúp cho hắn cùng tiểu Âu kết giao ─ ─ “
Hắn rất hối hận!
Tối hôm qua, hắn nhận được điện thoại của Ôn Duẫn Bân bảo hắn sáng sớm phải đến Đài Bắc để nói chuyện, hắn cũng không nghĩ sẽ đến lại càng không ngờ đến sự việc nghiêm trọng như vậy.
Nguyên lai Kha Dục Nhân năm đó không phải loại người thành thật, tốt bụng như vẻ ngoài, hắn ta rõ ràng không phải là người tốt. “Minh Thuận xí nghiệp” cũng không trong sạch giống như bề ngoài.
Lần này Kha gia đem tiền đầu tư ở Mỹ bị tổn thất hắn hiện tại rất cần một số tiền lớn để bù đắp thiếu hụt cho công ty, ngoại trừ cầu thần linh phù hộ, biện pháp nhanh nhất đương nhiên là làm cho Kha Dục Nhân kết hôn cùng thiên kim tiểu thư nhà giàu, cùng đó thông gia lại có thế lực mạnh, lại nhiều tiền để ngăn nguy cơ phá sản.
Cho nên, Kha Dục Nhân không phải bởi vì nhất kiến chung tình (Mjka: tiếng sét ái tình), thuần túy là tiểu Âu từ trước tới nay không quan tâm luyến ái, thích làm việc thiện giúp đỡ mọi người xung quanh, thật không may cô ấy bị tên Kha Dục Nhân chọn làm mục tiêu chinh phục để theo đuổi.
Hắn rất ngu xuẩn! Nội tình trong đó còn không biết, nói cái gì hai người môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc, thuyết phục tiểu Âu mở rộng lòng mình đón nhận tâm ý của đối phương.
Nghe nói Kha gia từ già đến trẻ đều yêu mến cô mọi mặt, Kha Dục Nhân lại ngoan ngoãn phục tùng, chiếu cố cô, hắn còn tỏ vẻ đắc ý hướng cô đòi trả công nói là lúc trước chính mình cổ vũ cô nếm thử mùi vị tình yêu —
“Nghe nói cậu cổ vũ tiểu Âu cùng Kha Dục Nhân kết giao?” Ôn Duẫn Bân ngồi xuống phía đối diện hắn nhíu mày hỏi.
” À……. đúng vậy. “Nam tử hán dám làm dám chịu, hắn không phủ nhận.
“Nhiều người theo đuổi tiểu Âu như vậy, cậu còn chưa điều tra kỹ đã cho con bé ý kiến, cũng là lên tiếng giúp đỡ Kha Dục Nhân theo đuổi con bé, cậu thật là có con mắt chọn người.”
Trúng tên!
Chu Lập Nghiệp thấy đời này mình đã làm ra tội ác, chính mình muốn cãi lại nhưng không thể nào nói lên lời, nghĩ như thế nào cũng không thể làm hắn thoát tội được.
Bởi vì hắn so với người khác rất rõ ràng, tiểu Âu rất yêu tự do, đối với chuyện tình cảm cũng không quan tâm lắm, nếu không phải vì hắn bên cạnh cổ vũ, cho dù Kha Dục Nhân theo đuổi tích cực đến thế nào cô cũng không nhận lời.
Tuy rằng bọn họ bên ngoài là chống đối lẫn nhau, nhưng đối với những việc quan trọng dù có vẻ vô tình, không để ý tới ý kiến của đối phương, kỳ thật từng câu từng chữ đêu nghe lọt không bỏ sót.
Đáng giận! Từ trước đến nay hắn khinh bỉ bạo lực, cho rằng chỉ có người ngốc mới cần dựa vào nắm đấm để giải quyết mọi chuyện, nhưng là giờ phút này hắn thật sự không nghĩ như vậy nữa, thầm nghĩ phải đánh tên Kha Dục Nhân kia biến thành đầu heo!
Ôn Duẫn Bân nhìn chăm chú vào biểu tình rất nhỏ của hắn. “Có phải, tiểu Âu rước thêm phiền toái ở chỗ nào làm liên lụy tới cậu vì tức giận quá nên cố ý muốn giáo huấn con bé —”
“Tôi như thế nào có thể làm ra chuyện này?” Chu Lập Nghiệp kích động đứng dậy, không để bị đổ oan như vậy. “Từ nhỏ đến lớn cô đem lại cho hắn không biết bao nhiêu là phiền toái, hắn tức khí lắm cũng chỉ mắng cô, nguyền rủa cô, bất quá đấy là lúc nổi nóng nói ra những lời ngu xuẩn, hắn cho tới bây giờ không hi vọng cô vì vậy mà bị giáo huấn hoặc là bị báo ứng. Tuy rằng không muốn thừa nhận, cô đối với hắn mà nói, trừ cha mẹ ra cũng rất quan trọng, hắn so với ai khác đều hi vọng cô được hạnh phúc, làm sao có thể hãm hại cô? Chuyện của Kha gia tôi một chút cũng không biết.”
“Vậy cậu hiện tại đã biết làm như thế nào?”
Làm như thế nào?
Đem tên không có lương tâm Kha Dục Nhân chém thành mười tám đoạn, phóng hỏa khu nhà cấp cao của Kha gia đang ở cháy sạch thành tro —
” Lập tức trở về nói cho tiểu Âu chuyện này, cảnh cáo Kha Dục Nhân không được tiếp cận tiểu Âu nữa!” A, có một số việc dù sao chỉ có thể nghĩ, không thể làm.
” Đúng vậy.”
Ôn Duẫn Bân gật gật đầu, như đồng ý, khóe miệng lại mím chặt không dám bừa ý cười.
“Làm như vậy không đúng?” Chu Lập Nghiệp nhìn ra hắn cũng không tán thành.
“Cũng không phải không đúng, chính là tiểu Âu thật thiện lương…….” Ôn Duẫn Bân khẩu khí kéo dài, giống như tự nói cho người bên cạnh nghe đến bất an, lo lắng. “Tin tưởng người khác đều có tính cách thiện lương, cho nên —”
Chu Lập Nghiệp cũng hiểu được.
Chỉ cần Kha Dục Nhân một mực chắc chắn trong nhà hắn thiếu tiền cùng vấn đề theo đuổi cô là hai việc hoàn toàn khác nhau, bày ra bộ dáng đau lòng vì bị nghi ngờ, tiểu Âu ngu ngốc kia sẽ lại tự trách chính mình lòng dạ hẹp hòi làm thương tổn người khác, lại áy náy, càng không thể chủ động cùng đối phương chia tay.
Như vậy cũng không được! Phải thừa dịp hiện nay cảm tình bọn họ không sâu liền giải quyết dứt khoát, chỉ cần không làm cho tiểu Âu bị thương tổn nặng thì được, chỉ sợ tiểu Âu thích hắn nên không muốn chia tay.
” Anh có cách gì không?” Chu Lập Nghiệp bình tĩnh ngồi xuống, hỏi Ôn Duẫn Bân.
Chuyện này thật phiền toái, để Ôn Duẫn Bân xử lý vẫn hơn gặp loạivấn đề này hắn so với chính mình rất bình tĩnh, cũng giống như đã có cách, dù sao danh hiệu “Lão hồ ly” của hắn cũng không phải chuyện giả, Chu Lập Nghiệp tin tưởng hắn gọi lên Đài Bắc bàn chuyện, trong lòng khẳng định sớm đã có kế sách.
” Tôi nghĩ tiểu Âu đối với hắn cảm tình chưa sâu, trước mắt cùng Kha Dục Nhân kết giao chỉ có thể miễn cưỡng xem như bạn bè, chưa đến mức là người yêu, phương thức tốt nhất là tìm một người khác giành lấy tâm tiểu Âu đuổi Kha Dục Nhân sang một bên trước khi hai người phát sinh tình cảm sâu nặng hơn.”
” Chọn người khác?”
Chu Lập Nghiệp vuốt vuốt cằm trầm tư, lần thứ hai hướng Ôn Duẫn Bân lắc lắc đầu.
“Tôi biết, tìm người có điều kiện không tồi lại còn độc thân, tiểu Âu vẫn chưa gặp người đàn ông làm cô động tâm, còn có tôi tán thành cách tìm một người đàn ông tạm thời làm cô thích nhưng nếu đối phương không có khả năng thắng được Kha Dục Nhân đoạt lại tiểu Âu căn bản là làm lãng phí thời gian của chúng ta, quan trọng đây không phải là trò chơi, đoạt được liền chấm dứt nếu tiểu Âu thật sự yêu người đó, hắn ta cũng không phải là người có thể thật tâm yêu thương tiểu Âu, mà là hắn phải miễn cưỡng làm cho chính mình cố gắng quan tâm cô, cả đời đối đãi tốt với cô thì chính là làm tiểu Âu thương tổn, nếu vậy chỉ cần thay người từ Kha Dục Nhân đổi thành chính hắn, thế thì cần gì phải tốn công nghĩ cách làm gì?”
Ôn Duẫn Bân gật gật đầu. “Đúng vậy, tôi cũng nghĩ như vậy.”
“Cho nên anh có kế hoạch khác không?” Hắn hỏi.
“Không có. “
“Không có? “Chẳng lẽ chính mình đánh giá Ôn Duẫn Bân quá cao? “Ai biết Kha Dục Nhân có thể ngồi chờ thua hay không, nhỡ đâu hắn lại nghĩ ra thủ đoạn hạ lưu gì với tiểu Âu, anh còn không mau nghĩ cách giải quyết chuyện này đi?”
“Tôi chỉ nghĩ ra được biện pháp đó là tốt nhất, có thể thần không biết quỷ không hay mà đem tiểu Âu tránh xa móng vuốt Kha Gia, làm cho tiểu Âu được hạnh phúc, không phải sao?”
“Đồng ý” Chu Lập Nghiệp không cần suy nghĩ liền trả lời. “Vấn đề chính là chọn người như thế nào, tôi là không nghĩ ra, chẳng lẽ anh đã chọn được người thích hợp rồi sao? Tôi nói trước, bất luận chuyện gì, tôi sẽ không can thiệp, đối phương nhất định phải qua cửa của tôi, hoàn toàn lấy được sự tín nhiệm của tôi, hắn phải thề tuyệt đối sẽ không làm thương tổn đến tiểu Âu.”
Hắn ngữ khí kích động, trong lòng giống như sóng lớn cuộn trào mãnh liệt.
Từ trước giờ hắn chỉ thấy tiểu Âu khóc có ba lần, một lần là con chó nhỏ mà cô nuôi bị chết, một lần là bạn trai cũng là mối tình đầu của cô bắt cá hai tay bị bắt ngay tại trận, lần thứ ba là bạn tốt của cô ly hôn, mỗi lần cô khóc đều làm cho tâm hắn đau như dao cứa nếu có thể hắn không bao giờ muốn thấy đến lần thứ tư.
Tuy trong lòng không muốn thừa nhận, miệng còn suốt ngày nói cô rất phiền toái luôn hét ầm ĩ bảo cô tránh xa chính mình càng tốt nhưng là trong lòng hắn hiểu rất rõ cô là gánh nặng ngọt ngào, cũng bởi vì thương cô, sủng cô, xem cô như người thân của mình mới có thể để cô tùy ý làm xằng làm bậy với hắn. Nếu không với tính cách không tùy tiện gần gũi người khác của hắn sớm đã cùng cô đoạn tuyệt quan hệ.
Tên tiểu tử Kha Dục Nhân kia nếu dám làm thương tổn người con gái hắn coi trọng nhất, nghĩ muốn lấy tiểu Âu làm con gà đẻ trứng vàng sao? Mơ tưởng.
Hừ! Chỉ cần Chu Lập Nghiệp hắn còn sống, người nhà Kha gia đừng mơ tưởng đến chuyện đó bất luận như thế nào hắn cũng sẽ không làm tiểu Âu rơi vào ma chưởng của Kha gia!
“Cậu như vậy là không tin vào chính mình?”
Ôn Duẫn Bân bưng lên tách cà phê uống một ngụm, thản nhiên hỏi hắn.
“……. Cái gì?!” Chu Lập Nghiệp lập tức hiểu hắn đang ám chỉ cái gì.
“Anh tin cậu, cũng chỉ có thể tin một mình cậu thôi.” Ánh mắt Ôn Duẫn Bân nhìn hắn lại vô cùng sắc bén. “Phải không? Cậu có thể hay không vì tiểu Âu mà trả bất cứ giá nào?”
Giống như ngày nắng đang đi trên đường đột nhiên bị sét đánh. Chu Lập Nghiệp nghẹn họng nhìn trân trối, lập tức hoá đá ở trên ghế.
“Tin tưởng cậu so với tôi còn hiểu rõ con bé hơn, tiểu Âu không phải vì điều kiện của bạn trai mà dễ dàng thay đổi tình cảm nhưng đối tượng nếu đổi thành thanh mai trúc mã của nó nhất thời tâm ý sẽ hoảng loạn, sau đó đương nhiên cũng không thể cùng Kha Dục Nhân nói chuyện tình cảm, cậu sẽ rất nhanh chiếm được lòng con bé, tin tưởng cậu so với bất luận kẻ nào đều hiểu được bởi vì cậu là bạn tốt nhất của tiểu Âu cũng là người duy nhất trên thế giới hiểu được con bé, cũng là người duy nhất tôi muốn chọn cho nó.”
Ôn Duẫn Bân nói xong đem một miếng bánh đưa vào miệng, thoải mái đắc ý giống như nói chuyện phiếm bình thường.
“Có nguyện ý hay không suy nghĩ kỹ rồi hãy trả lời, đây cũng không phải là chuyện đơn giản một sớm một chiều . Giọng hắn bỗng nhiên nhỏ nhẹ. “Dù sao đột nhiên vượt qua giới hạn bạn bè cậu và tiểu Âu rốt cuộc sẽ không thể trở lại như trước được. Cho dù cậu nghĩ muốn tiểu Âu yêu mến mình rời khỏi Kha Dục Nhân thời gian sau đó chậm rãi làm cho tình cảm con bé đối với chính mình phai nhạt dần trở về quan hệ bạn bè như trước dựa vào tính cách hai ngươi là không có khả năng, thật khó để mọi chuyện chưa bao giờ xảy ra có thể từ bạn tốt thành người xa lạ cũng nên, đúng không?”
Chu Lập Nghiệp thập phần kinh ngạc nhìn hắn.
Trong lòng chính mình lo lắng đều bị hắn thuyết phục, người đàn ông này quả nhiên không phải nhân vật đơn giản.
“Hôm nay anh căn bản không phải tìm tôi đến thương lượng mà là nói cho tôi biết nên làm như thế nào, cũng xác định tôi sẽ nghe theo, đúng không?” Trong lòng hắn sớm đã có quyết định.
Đối với câu hỏi của Chu Lập Nghiệp, Ôn Duẫn Bân vẻ mặt vô tội.
“Làm sao có thể? Tuy rằng cậu cùng tiểu Âu là bạn tốt nhưng là cậu có nguyện ý vì hạnh phúc của con bé mà hy sinh hay không điều này chỉ có chính cậu mới hiểu rõ.”
“Phải không?” Chu Lập Nghiệp trầm ngâm một lát lần thứ hai đứng dậy. “Tóm lại, ý tứ của anh tôi đã hiểu được, nên làm như thế nào lòng tôi tự biết! Hôm nay tới đây thôi tôi nên về nhà.”
“Được.”
Ôn Duẫn Bân cũng không khách khí giữ người lại, đứng dậy tiễn khách đến cửa trước.
“Không cần khách khí, tiễn đến đây là tốt rồi.”
” Tôi không tính khách khí với cậu.” Ôn Duẫn Bân một lời nói mang hai ý nghĩa. “Tôi nói trước mặc kệ cậu có quyết định cuối cùng như thế nào toàn bộ đều do chính cậu nhận lấy trách nhiệm, tôi sẽ không có gì áy náy ngộ nhỡ tương lai cậu cùng tiểu Âu lại bất hòa vì chuyện gì đó, thật có lỗi tôi sẽ đứng về phía con bé đối với cậu tôi tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình.”
Chu Lập Nghiệp không tức giận ngược lại cười khẽ. “Anhkhông phải từ trước đến nay không có chuyện gì là không nắm chắc phần thắng sao? Nếu là tôi gây ra tai họa, tôi nhất định sẽ chịu mọi trách nhiệm, đời này chỉ có tiểu Âu làm thương tổn tôi không có chuyện tôi sẽ làm thương tổn cô ấy. Tạm biệt.”
“Thật có lỗi.”
Cửa mở rồi lại đóng, người đi rồi, Ôn Duẫn Bân mới đứng ở cửa than nhẹ một câu.
Bất quá, trên mặt hắn cũng không biểu tình áy náy, ngược lại là giấu không được ý cười bỡn cợt.
Hừ, Ôn Duẫn Bân hắn là ai chứ?
Phải ra tay đối phó Kha gia, làm cho cả nhà bọn họ hối hận vì dám có chủ ý không tốt với tiểu Âu. Hắn ít nhất cũng có một trăm loại phương pháp.
Bất quá! Những biện pháp này đơn giản lại không thú vị chút nào, còn có thể làm bẩn tay hắn đều không hay bằng diệu kế là Chu Lập Nghiệp hơn nữa một mũi tên trúng hai đích – –
Dù sao đôi thanh mai trúc mã này thật sự trì độn đến chướng mắt, ngày dài tĩnh lặng quá hai đứa cứ như vậy mà dậm chân tại chỗ cũng nên có người hỗ trợ thúc đẩy một phen đem đôi ngu ngốc này đưa vào “Phần mộ “.
“Chậc, con người của ta thật sự là thiện lương quá.” ( cái này mà là thiện lương ư???)
Hắn vừa nói vừa cười, ngoài cửa sổ trời xanh sáng sủa không mây, chậm rãi bay tới mấy đám mây đen…….
Chu Lập Nghiệp quay về nam bộ, ra trạm xe liền gặp trận mưa tầm tã, hoàn toàn phù hợp với tâm tình của hắn.
Hắn bị lừa!
Bởi vì khiếp sợ, áy náy, bởi vì nhất thời tâm lý tức giận, hắn đã quên hiện tại trong giới kinh doanh thanh thế của Ôn Duẫn Bân là tệ hại thế nào chỉ cần hắn mở miệng nói mấy câu là có thể làm cho người nhà Kha gia đang cố gắng duy trì danh tiếng sẽ tan biến ngay trong chốc lát, Kha Dục Nhân như thế nào còn tiếp tục theo đuổi tiểu Âu, cũng đánh không lại hắn.
Đây là biện pháp duy nhất cái gì, căn bản là dọa người!
Đáng chết chính mình còn ngu ngốc tin tưởng không có phản ứng lại như thế nào còn đồng tình đến khi lên xe mới bắt đầu bình tĩnh suy nghĩ kế tiếp nên làm như thế nào phút chốc hắn mới tỉnh ngộ phát hiện chính mình thông minh một đời hồ đồ nhất thời, thế nhưng lại ngu ngốc nhảy vào bẫy của hồ ly.
Bất quá hắn không thể không thừa nhận chính mình muốn đem tiểu Âu rời khỏi bên người Kha Dục Nhân, tuy rằng đây không phải biện pháp giải quyết duy nhất cũng là biện pháp tốt nhất.
Hắn cũng không mất mát gì Ôn Duẫn Bân cũng không đến mức ép buộc hắn nếu không có hắn nhất định sẽ ra tay can thiệp, không có khả năng làm cho tiểu Âu tiến vào Kha gia.
Chính là một khi Ôn Duẫn Bân ra mặt, xuống tay tuyệt không hề nhẹ nhàng, Kha gia sẽ vĩnh viễn không bao giờ có thể đứng lên, thiện lương như tiểu Âu cho dù rõ ràng chính mình là người bị hại tuy tức giận vẫn là nên giải quyết riêng với Kha gia nếu làm không tốt cô cho rằng Kha gia vốn không tệ như vậy bởi vì anh họ thương cô mới khiến Kha gia chịu thiệt hại nặng trong lòng sẽ rất áy náy.
Có khi vì đồng tình làm cho cô dễ dàng tha thứ thậm chí còn cùng người nhà Kha gia qua lạ mà tên tiểu tử Kha Dục Nhân vô liêm sỉ kia muốn theo đuổi lại cô thì sao —
“Ắt xì!”
Hắn hắt hơi một cái! Một trận gió lạnh nổi lên trong lòng.
Không được, hắn không thể làm cho tiểu Âu chìm đắm vào ma chưởng của Kha Dục Nhân có thể làm cho cô đoạn tuyệt quan hệ với tên kia, hắn cần phải chuẩn bị tâm lý thật tốt nhất định phải trong thời gian ngắn nhất đem tiểu Âu yêu mến hắn đến chết đi sống lại, để trong mắt cô không còn hình ảnh của tên kha Dục Nhân kia! ( Anh Nghiệp tự cao quá=> cái ji chết đi sống lại, để rồi xem là ai đây, ngó nghiêng con bé kia đứng lại cho ta.)
Yêu đến chết đi sống lại?
Ưm, cũng không tồi.
Từ trước đến nay chỉ có hắn bị tiểu Âu làm cho tức giận đến chết đi sống lại, luôn bị yếu thế trước cô! Nếu tiểu Âu thương hắn —
Chu Lập Nghiệp khẽ rùng mình.
Làm sao vậy, hắn giống như không hề ghét bỏ chuyện hắn cùng với tiểu Âu kết giao?
Chính mình không phải chỉ nghĩ tiểu Âu là em gái sao? Hiện tại hắn phải theo đuổi cô cùng cô nói chuyện yêu đương, thậm chí kết hôn hẳn là ít nhiều cũng phải có điểm đáng sợ, bất lực cùng lo âu. Như vậy mới phù hợp tâm lý của hắn từ trước cho tới nay không phải sao?
Thật lạ hiện tại tâm lý hắn biết rõ bị trúng kế còn nóng lòng muốn thử là sao vậy? Chịu áp bức quá … sinh ra phản ứng ngược?
Có lẽ do chính hắn lắm chuyện muốn làm bà mối giờ gây ra tai họa trong lòng cảm thấy áy náy quá độ! Nguyện ý hy sinh tất cả để xoay chuyển tình thế?
hì hì hứng edit của mình đã quay về sau khi loạn một thời gian vui chơi ham hố làm trò cùng bệnh tật và vô số cái hố đen thui…hic hic làm những chap truyện này xanh xanh rất phấn khích..ôm hun bé mjka nhà mềnh…
Cùng nhau thư giãn …..
Chu Lập Nghiệp cảm thấy tâm tình của chính mình không giống như bình thường , tiếng chuông di động trong túi liền vang lên, hắn mở ra liền thấy số điện thoại di động của La Mật Âu gọi đến.
“Alo?”
“Uy, ngươi còn ở Đài Bắc sao? Rốt cuộc lão đại tìm ngươi nói chuyện gì?” La Mật Âu từ lúc làm việc cùng Ôn Duẫn Bân liền sửa không gọi là anh họ nữa, luôn bướng bỉnh mà gọi hắn là”lão đại “.
“Ta đang trên đường về.” Nghe thấy tiếng nói nhẹ nhàng lảnh lót của cô, khóe môi hắn cũng giơ lên. “Ngươi nữ nhân này lại dò xét hành tung của ta.”
“Quái, ai dò xét? Giữa trưa sang nhà ngươi ăn cơm là mẹ nuôi nói cho ta biết, ngày hôm qua bà nhận được điện thoại của lão đại nói muốn tìm ngươi, sáng sớm hôm nay ngươi liền lên Đài Bắc không biết là có việc gì gấp, ta gọi điện hỏi lão Đại thế nhưng anh ấy nói ta quản nhiều chuyện suốt ngày kiểm tra hành tung của lão công quả thực giống thiếu phụ luống tuổi có chồng —”
“A, anh ấy nói thế thật là chuẩn xác.” Chuẩn xác nhưng làm cho hắn cảm thấy có điểm uất ức.
“Hừ, ta thế nào xui xẻo như vậy.” Cô lập tức hét lên. “Ta là lo lắng cho ngươi, sợ ngươi không cẩn thận làm chuyện gì chọc tới lão đại bị hắn gọi đến Đài Bắc đào hầm chôn, nói như thế nào chúng ta cũng có hai mươi mấy năm là bạn bè. Ta phải hỏi rõ ràng mộ của ngươi ở đâu! Để còn thắp cho ngươi nén hương!”
“Nhắc nhở ta đừng quên nói cho ngươi con số trúng giải độc đắc tiếp theo đúng không?
“……… Ha ha ha, ngươi còn nhớ rõ a!”
La Mật Âu cười khan đây là nhiều năm trước hai người bọn họ nói giỡn khi cô đề cập qua chuyện ngày sau bọn họ ai đi trước một bước phải về báo mộng dãy số trúng độc đắc kế đó cho người còn sống, hắn không đề cập tới cô thiếu chút nữa quên rồi.
Nghe tiếng cười sang sảng của cô trong lòng Chu Lập Nghiệp cảm giác lẫn lộn.
Thiếu chút nữa! Chính mình sẽ phá hủy cuộc sống khoái hoạt, vô ưu vô lo của cô, tự tay hại cô trở thành oán phụ (phụ nữ có chồng), cùng đồng lõa với người nhà Kha gia.
Vì điểm này, hắn sẽ không so đo với chuyện Ôn Duẫn Bân lập mưu hãm hại hắn ngược lại cảm kích đối phương làm việc xấu sinh ra điều kiện tốt làm cho hắn tỉnh ngộ khiến hắn vẫn còn có cơ hội thay đổi.
Chỉ cần làm cho tiểu Âu hạnh phúc, chuyện gì hắn cũng nguyện ý làm.
“Tiểu Âu —”
“Ngươi chờ một chút —”
La Mật Âu đánh gãy lời nói của hắn trong di động truyền đến tiếng nói chuyện của cô cùng một người đàn ông.
Chu Lập Nghiệp nín thở lắng nghe, xác định người nói chuyện cùng cô chính là Kha Dục Nhân một cơn tức giận lập tức đổ bộ đến.
“Tiểu Âu!”
Hắn hướng tới di động hô to, bên kia di động âm thanh nói chuyện vừa rồi lập tức im lặng.
“Này, màng nhĩ ta thiếu chút nữa bị ngươi phá hỏng!”
La Mật Âu chỉ rời đi di động mới một chút vì cô trước đó đã vào phòng thay quần áo mặc thử bộ đồ mới để hỏi ý kiến bạn trai mới nói mấy câu cô không dự đoán được Chu Lập Nghiệp đột nhiên giống như sư tử cái rống lên, cô sợ tới mức thiếu chút nữa làm di động rơi xuống đất.
“Kha Dục Nhân có phải đang cùng một chỗ với ngươi? Các ngươi đang làm cái gì?” Hắn chất vấn, tự nhiên chưa phát giác ra chính mình đang rất “Nhập vai” hoàn toàn rất giống giọng điệu của một ông chồng khi ghen tuông.
“Ừ. Hắn nói muốn mua một bộ tây trang mới, muốn ta chọn giúp cho nên chúng ta đang ở công ty bách hóa để thử đồ, mua xong liền đi ăn bữa tối.” Cô dừng một chút”Ngươi vừa rồi lớn tiếng như vậy chỉ là muốn hỏi vấn đề này? Chẳng lẽ ngươi nghi ngờ ta sẽ bắt cá hai tay cùng người khác hẹn hò?”
Không phải hoài nghi! Chỉ là lòng hắn sinh khí chỉ muốn bức cô lấy chân ra mà đá cái tên kia ly khai bên người.
“Ta không nhàm chán như vậy, cơm nước xong lập tức về nhà, ta có việc muốn nói với ngươi, tuyệt đối không cho phép qua đêm bên ngoài, biết chưa?
“Thần kinh a! Ta như thế nào có thể về nhanh như vậy — ai nha, biết rồi, ngươi so với ba ta còn quản lý chặt hơn.” Bên kia đầu dây mặt cô thoáng cái đỏ hồng không nghĩ tới hắn sẽ nói như vậy.
“Dù sao ngươi phải nghe ta bởi vì ta bất kể nói cái gì,làm cái gì nhất định đều là muốn tốt cho ngươi.”
La Mật Âu mơ hồ cảm thấy được hắn có chút không bình thường loại lời nói buồn nôn này bình thường hắn tuyệt sẽ không nói ra.
Kỳ thật không nói cô cũng hiểu được Chu Lập Nghiệp miễn cưỡng lắm mới làm bạn cùng cô trong lòng hắn kỳ thật coi trọng lẫn nhau như tình thân gia đình đối với cô. Đối xử với cô giống như người nhà thà rằng làm thương tổn chính mình cũng không có thể tổn hại đến cô điểm này cô tuyệt đối vô cùng tin tưởng.
“Ngươi hôm nay rất kỳ quái lão đại rốt cuộc tìm ngươi nói chuyện gì?” Cô đoán rằng có lẽ đã có chuyện xảy ra giữa hai người họ.
“Không có gì hắn chính là muốn ta hỗ trợ nghĩ ra khẩu hiệu tuyên truyền cho lần tuyển cử tới mà thôi.” Chu Lập Nghiệp đương nhiên sẽ không ăn ngay nói thật.
“Lần tuyển cử tới còn lâu mới đến anh ấy chuẩn bị quá sớm để làm gì?” Cô thật sự tin là thật. “Vì thế này mà tìm ngươi lên Đài Bắc thảo luận? Thật sự là ăn no nhàm chán!Đi lại rất tốn thời gian mỗi ngày ngươi không có việc gì ở nhà chờ hắn gọi đến sao? Thật biết cách dụ ngọt người khác.”
“Ừ, có lý, ta sẽ đem những lời lo lắng của ngươi nói lại cho hắn.”
Tuy rằng giọng nói của cô là bênh vực hắn nhưng hắn vẫn là nghĩ muốn trêu trọc cô.
“Hì hì.” La Mật Âu lập tức cười gượng hai tiếng, lấy lòng thương lượng “Chu Lập Nghiệp thân ái. Ta là bênh vực kẻ yếu là ngươi, ngươi hẳn sẽ không thật sự lấy oán trả ơn, hại ta bị lão đại chỉnh chết chứ?”
“Hừ, hắn rất đau mới đi chỉnh chết ngươi. Dù sao nhớ rõ lời ta nói, về nhà sớm một chút.”
“ừm, được rồi, bên ngoài mưa to lắm đường đi khó khăn ngươi lái xe về nhà phải cẩn thận.”
“Lái xe?” Chu Lập Nghiệp nhìn ngoài mưa to tầm tã”Ta không lái xe, buổi sáng đi xe điện ngầm tới, xem ra tình cảnh này ta —”
Hắn dừng một chút, một cái ý niệm trong đầu vừa mới hiện lên còn chưa kịp suy nghĩ thấu đáo miệng đã muốn nói ra.
“Hẳn là sẽ khuya lắm mới về đến nhà.” Hắn nhìn bên ngoài mấy cái xe taxi đang chờ đón khách. “Bởi vì trời mưa to xe taxi một chiếc cũng không còn thừa lại còn có không ít người chờ xe ngươi cũng biết ta chán ghét cùng người khác đi tranh đoạt xe —”
“Thế đi xe điện ngầm? Ngươi không phải lúc sáng đã đi sao?”
“Làm ăn rất tốt, rõ ràng đầy ngập khách.”
Hắn ngồi đấy nhìn thấy có đến tám phần vẫn còn chỗ trống xe điện ngầm chậm rãi đi qua trước mắt. Không hề cảm giác được tội lỗi của mình vẫn nói dối trắng trợn.
“Thiệt hay giả? Tuy rằng hôm nay là ngày nghỉ! Nhưng thời tiết không tốt, sao lại có nhiều người đi ra ngoài?
“Ừ, thật nhiều người.”
Hắn nhìn thấy đám đông thưa thớt tại đại sảnh lần đầu phát hiện tài nói dối của chính mình thực sự quá giỏi.( mjka: =.= ; Rùa xanh: bó tay chân)
“Vậy phải làm sao bây giờ? Hẳn là không đến mức phải đợi đến mấy tiếng đến đêm mới có thể về nhà đi?”
La Mật Âu bỗng nhiên nghĩ đến mẹ nuôi nói Chu Lập Nghiệp buổi sáng đi ra ngoài mặc chiếc áo khoác rất mỏng, mưa to làm cho nhiệt độ không khí đột nhiên xuống thấp hiện tại khẳng định hắn —
“Ắt xì!”
“Ngươi bị cảm?”
“Không có, lúc ở Đài Bắc bị ngấm một chút nước mưa, hiện tại gió thổi có chút lạnh. Ngươi tiếp tục đi dạo phố, không cần lo, ta sẽ tự mình nghĩ biện pháp, tạm biệt.”
“Này —”
Hắn nghe thấy tiếng gọi lo lắng từ di động, không chậm trễ muốn chấm dứt trò chuyện.
“…….. Chu Lập Nghiệp, ngươi đang làm cái gì?”
Hắn nhìn di động tự hỏi, giờ phút này bỗng nhiên suy nghĩ trở lại cảnh tượng hôm chia tay mối tình đầu —
Ngày đó, hắn cùng bạn gái đi dạo phố, ăn cơm rất giống tiểu Âu như bây giờ thì nhận được điện thoại nhàm chán của cô gọi tới, hắn thuận miệng hỏi đùa ngươi đang đi chơi cùng bạn ở đâu vừa nghe nói cô đang ngồi trên xe buýt trở về thì bị thả xuống bến, lái xe muốn hành khách xuống xe đi bộ đến trạm có bảng hiệu chờ chuyến kế tiếp hoặc là đi bằng xe taxi, chưa quen với cuộc sống nơi đây cô nhìn không thấy chiếc xe taxi nào, xe buýt cùng nhà ga cũng không biết ở chỗ nào, lại thấy trời mưa thế nhưng cô còn ngốc cảm thấy mình vẫn có biện pháp về nhà bảo hắn không cần lo lắng cứ như vậy liền cấp treo điện thoại của hắn.
Chơi vui nha?
Hắn căn bản đứng ngồi không yên, trong đầu nghĩ có thể hay không cô ngốc kia gặp phải người xấu? Chắc đã lạc đường rồi, đi đến chỗ không có taxi cùng xe buýt còn ngây ngô đi đến lúc bầu trời tối đen? Có thể hay không —
Chờ đến lúc hắn lấy lại tinh thần thì chính mình đã lên xe xuất phát đi tìm cô! Thấy chỗ bên cạnh người lái trống hắn mới nhớ tới vừa rời khỏi bàn ăn chưa nói cho bạn gái, hắn gọi điện thoại kêu bạn gái đi taxi về nhà, hai người vì vậy mà cãi nhau một trận nhưng hắn không trở về giải thích với bạn gái vẫn như cũ đi tìm tiểu Âu.
Hắn không nói nguyên nhân chia tay bạn gái với bất kỳ kẻ nào, vài ngày sau bạn gái hắn không ngừng yêu cầu hắn cùng tiểu Âu phân rõ khoảng cách, đòi hắn cùng cô nhanh chong quay lại Pháp, càng lúc sự việc càng nghiêm trọng hơn hắn phải lựa chọn một trong hai người bạn gái và tiểu Âu.
Hắn không suy nghĩ! Liền chọn tiểu Âu. ( anh Nghiệp ngốc thật ai lại chọn bạn bỏ tình yêu phải không? Đá một phát ai bảo cô zay…mau xuống ngay nói linh tung )
Bạn gái lập tức bay trở về Pháp, hắn cũng không nghĩ tới phải tránh xa tiểu Âu để có được tình yêu một đoạn cảm tình liền như vậy chặt đứt không còn một mảnh.
Cho tới nay chính mình vẫn cho là chuyện dĩ nhiên, giờ này khắc này hắn mới phát hiện kỳ thật chính mình quyết định như vậy thật không bình thường. ( Vỗ tay đôm đốp đúng đóa jo anh mới hiểu ra à! Cô kia im lặng cho tôi nghĩ nếu không đá đít cô bây jo)
Là hắn không yêu bạn gái trước? Hay là hắn quá lệ thuộc tiểu Âu?
Nếu bạn gái hắn đến cuối cùng cũng không tin hắn cùng tiểu Âu chỉ có tình bạn bắt hắn phải rời xa tiểu Âu, đời này của hắn nghĩ cũng không muốn kết hôn? Bởi vì hắn biết, hắn tuyệt đối sẽ không rời xa cô.
Sau khi hắn cùng bạn gái chia tay vẫn không nghĩ nên có bạn gái tiếp theo. Hắn nghĩ muốn chờ tiểu Âu kết hôn trước rồi mới nghĩ đến hôn nhân đại sự của chính mình.( rùa xanh thích rau sạch 100% chất lượng như anh, quá khen rùi!)
Nhưng là giờ phút này hắn có chút không xác định trong lòng chính mình muốn cái gì….
Vừa mới vì cái gì muốn lừa tiểu Âu?
Hắn hiểu rất rõ không phải buồn chán muốn trêu chọc làm cho cô lo lắng, mà là bỗng nhiên nhớ tới trước kia bỏ mặc bạn gái đi tìm cô rất muốn biết đổi lại là tiểu Âu sẽ làm sao?
Ở trong lòng cô, hắn có mấy phần quan trọng?
Hắn tự nhiên khẽ cười chính mình, tình huống lúc trước chính mình cùng tiểu Âu căn bản không thể đánh đồng.
Hắn chờ lâu tự nhiên có xe để về tiểu Âu như thế nào bỏ bạn trai tới đón hắn? Hắn quả thực giống tiểu hài tử ngây thơ muốn tranh thủ tình cảm.
Chính là……. Biết rõ như vậy, vì cái gì hắn cũng không muốn rời đi, còn muốn chờ thêm một lát nữa?
Hay là chính mình thật sự là trời sinh thích diễn trò – xác định nhập vai thật tốt lập tức tiến hành, nhanh chóng lên tinh thần cùng Kha Dục Nhân tranh đấu tới cùng.
Hắn cẩn thận tự hỏi chính mình cùng tiểu Âu ở chung có hay không có thể ở đâu phát sinh cái gì không ổn……
Không đến hai mươi phút sau! Trên đường có tiếng rống giận từ cửa một chiếc xe truyền thẳng vào trong tai Chu Lập Nghiệp.
Hắn giật mình hoàn hồn. Người kia mặc áo lam quần màu đen hoàn toàn không để ý người bên ngoài đang dòm ngó vừa thở hổn hển vừa vội vàng đi tới phía hắn là một cô gái, đúng là La Mật Âu.
Chu Lập Nghiệp ngồi ở ghế khẽ cười thích thú nhìn xem bộ dáng của cô tức giận đến đỏ mặt rõ ràng giống như đang đi gặp được kẻ thù, tâm tình của hắn thật là sảng khoái đến mức không nói lên lời.
Cùng Kha Dục Nhân quyết chiến trận đầu hắn chiếm phần thắng áp đảo.
“Cái này gọi là đông đúc? ! Cái này gọi là nhiều người? !” La Mật Âu tức giận dậm chân, thở phì phì chỉ vào tốp năm tốp ba hành khách ở đại sảnh, “Trước đây ngươi đều sống ở hòn đảo không người có phải hay không?”
“Không phải nói ba người phụ nữ hợp thành một cái chợ?” Tâm tình hắn rất tốt muốn cùng cô tranh cãi. “Nơi này có vài cái chợ thật sự rất nhiều người a.”
Woa, lý sự — tốt muốn trốn tránh.
“Xe taxi cùng xe điện ngầm bị sự cố gì?” Bàn tay cô chỉ ra bên ngoài. “Ngươi vừa mới bị quỷ che mắt đem xuyên qua đến cổ đại à? Bên ngoài rõ ràng rất nhiều xe taxi còn có theo ta thấy trước mắt có một loạt xe buýt đi đi lại lại, ngươi lại nói với ta là không có đến chiếc xe nào còn trống? Ngươi ngu ngơ à!”
” Có thể xe taxi vừa mới thả người hay một chiếc xe buýt mới vừa đưa người đi giờ đã quay lại.” Hắn vẻ mặt vô tội nói. “Ta không ngại cùng ngươi đi mượn băng ghi hình xem để chứng minh nha.”
Cô á khẩu không trả lời được.
Vì loại sự tình này mà đi lấy băng ghi hình để điều tra?Hừ, cô cũng không phải kẻ ngốc!
“Dù sao ngươi nợ ta một lần!” Cô ngồi xuống bên cạnh hắn, trên tay cầm túi quần áo vừa mới mua ở công ty bách hóa đưa cho hắn. “Bên ngoài rất lạnh, ngươi cởi áo khoác mỏng của ngươi ra lấy đồ ta vừa mới mua mà mặc.”( woo tình chàng ý thiếp mà còn thẹn )
Chu Lập Nghiệp mở cái túi ra, lấy ra áo khoác lông màu xanh ngọc vẫn còn cái nhãn chưa tháo xuống xem ra là vừa mới mua ở cửa hàng bách hóa.
” Tiểu Âu, ngươi đối với ta thật tốt.” Hắn đột nhiên thấy cảm động.
” Sao đột nhiên nói lời buồn nôn như vậy?” Cô không quen với những lời nói như vậy của hắn, La Mật Âu có chút không tự nhiên vành tai ửng đỏ cả lên. “Đừng tưởng nói như vậy là có thể đem chuyện ngươi gạt ta xóa bỏ hết, nhanh lên đem áo khoác mặc vào Dục Nhân đang ở trong xe chờ chúng ta.”
” Hắn cũng đi theo?” Tâm tình Chu Lập Nghiệp đang rất tốt nhất thời rơi xuống đáy cốc.
” Ta ngồi xe của hắn mà đến nếu không làm sao tới đây nhanh vậy?” Nói đến chỗ này cô nhịn không được lườm hắn một cái. “Thật là bị ngươi hại chết! Ta ngốc quá tin lời nói dối của ngươi, xin hắn lái xe tới đón ngươi, kết quả quần áo hắn còn chưa mua được ngược lại mua cho ngươi ta xem hắn thật sự là rất mất hứng, lúc đến đây thấy xe taxi đang xếp hàng dài mặt hắn tái mét còn hỏi ta ngươi là có ý gì?”
” Ngươi trả lời như thế nào?”
“…….. Có thể xe taxi vừa tới hay một xe buýt vừa đưa mọi người đi rồi quay lại đây.” Cô có lòng tốt giúp Lập Nghiệp hắn nói dối…..
“Ha…ha…”
Chu Lập Nghiệp nở nụ cười, đây là hắn cùng tiểu Âu rất ăn ý, ngay cả lúc nói dối đều có thể nói giống nhau một chữ cũng không sai.
” Đều là ngươi hại ta còn dám cười?” Cô thật sự là không biết nên nói hắn như thế nào cho phải. “Ngươi không biết vẻ mặt của hắn đâu giống như hoài nghi ta diễn trò trước mặt lão công mua quần áo tặng cho người đàn ông khác, còn sai bảo lão công làm lái xe đến đón tình nhân rất là xấu hổ!”
“Lão công?” Hắn cười không nổi. “Ngươi tính kết hôn cùng hắn?”
” Không có nha, ta chỉ là ám chỉ mà thôi.” Cô vội vàng xua tay phủ nhận. “Bây giờ còn đang trong thời kì tìm hiều mà thôi, thật sự ngươi ngàn vạn lần không cần ở trước mặt ba mẹ ta nhắc tới hai chữ kết hôn bằng không có thể hôm sau bọn họ liền chủ động đến Kha gia cầu hôn, ta đây liền xong đời!”
“Thời kỳ tìm hiểu?” Hắn mặc áo khoác đứng dậy. “Cho nên nếu có đối tượng khác muốn theo đuổi ngươi vẫn là có cơ hội ngươi sẽ suy nghĩ lại?”
Nàng tưởng thật, lắc đầu. “Ta không muốn cùng một lúc kết giao với nhiều người, Dục Nhân đối xử với ta rất tốt, ba mẹ hắn đối với ta cũng tốt lắm, ngay cả ngươi cũng đều nói ta cùng hắn môn đăng hộ đối cho nên ta nghĩ cùng hắn kết giao thử xem sao. Dù cho có đối tượng xuất hiện thật, ta cũng sẽ không bắt cá hai tay, nếu đối phương thật sự theo đuổi mãnh liệt, thật sự làm cho ta động tâm, ta sẽ cùng Dục Nhân chia tay mới có thể tiếp nhận tình cảm của người đó.”
” Ừ, ta hiểu rồi.”
“Hiểu cái gì?”
“Muốn làm cho ngươi động tâm, ngay từ đầu phải theo đuổi thật quyết liệt, đúng không?”
” Ách, ta —”
” La Mật Âu, ta yêu ngươi!” (sửng sốt anh tỏ tình gì kì vậy mụi muốn có mân côi hức hức hổng chịu đâu…cô à mân côi là cầu hôn đúng là trẻ con liếc Nghiệp ca hứ làm nữa đâu !)
La Mật Âu trừng mắt nhìn hắn, hoàn toàn ngây người.
Chu Lập Nghiệp bộ dáng không vẻ như cố ý trêu chọc chính là hắn lên tiếng gào to, âm cuối còn vang dội tại đại sảnh khiến mọi người đang đi lại đều bị dọa đến sửng sốt, qua vài giây mới truyền đến tiếng vỗ tay của nhiều người, cũng có người huýt sáo.
” Ngươi, ngươi không cần quỳ xuống cầu hôn ta!” Nàng đỏ mặt, đoán chừng hành động kế tiếp của hắn. “Được rồi, được rồi, chuyện ngươi gạt ta, ta đáp ứng tuyệt không so đo, có thể thông qua? Đùa giỡn không cần nói lớn tiếng như vậy, vạn nhất bị người quen nhìn thấy …”
“Ta không đùa, lời của ta rất thật lòng.” Chu Lập Nghiệp nắm hai vai cô, nhìn xuống khuôn mặt ửng đỏ của cô. “Tiểu Âu, đây là lời tuyên cáo chính thức của ta. Chúng ta làm bạn bè cho tới hôm nay, bắt đầu ngày mai bất luận với thân phận như thế nào ta cũng sẽ đem ngươi cướp trở về bên người, ta chỉ muốn bản thân là người bạn trai duy nhất của ngươi, cho nên ngươi nên chuẩn bị sẵn tâm lý cùng Kha Dục Nhân chia tay đi, nghe rõ rồi chứ?”
Cô ngây ngốc gật đầu, qua hai giây sau lại lắc đầu. “Đầu óc ngươi có làm sao không? Trúng mưa phát sốt à? Ta là biết có phải hay không lão đại cho ngươi uống rượu? Nhất định là như vậy, cho nên ngươi mới —”
Giây tiếp theo, trước mắt La Mật Âu tối sầm lại. Chu Lập Nghiệp bất thình lình hôn cô làm cho cô suy nhuyễn không kịp phản ứng, đầu óc trống rỗng.
” Không có mùi rượu, đúng không?” Chu Lập Nghiệp nói thì thầm bên bờ môi cô. “Tiểu Âu, ta rất tỉnh táo, cho nên lúc ngươi về nhà phải suy nghĩ thật cẩn thận về sau thái độ như thế nào đối mặt với ta? Bởi vì trừ bỏ làmngười yêu ta không tiếp nhận thân phận hay quan hệ nào khác.”( Ôi anh manly quá như vậy mới tốt ủng hộ anh, tiếp tục tấn công…Nghiệp ca: xoa đầu ngoan ca sẽ cố gắng hơn.)
Hắn nói xong liền buông cô ra, nhìn thằng vào cô.
Ta không nghĩ sẽ nợ tình địch của mình một cái ân tình, ta sẽ tự mình đi taxi trở về, ngươi lại nói trời đang mưa to làm cái cớ nhờ Kha Dục Nhân trực tiếp đưa ngươi về nhà, biết không?”
Nói xong, hắn vẫy tay chào tiêu sái bước đi liền như vậy biến mất trong tầm mắt của La Mật Âu.
Hiện tại……. Chuyện gì xảy ra?
La Mật Âu ngồi lại trên ghế vẫn còn đang kinh ngạc, nhớ tới hắn, chính là đầu óc quay cuồngchân vì vậy mà run rẩy.
Thình thịch! Tim của cô tự nhiên lại đập loạn là sao? !
Cô vỗ nhẹ vào ngực là bệnh tim phát tác sao?
Đáng giận Chu Lập Nghiệp! Sao lại đùa kiểu này?
Nhưng là, hắn còn nói không phải…….
Đời này cô chưa bao giờ thấy qua Chu Lập Nghiệp dùng cái loại ánh mắt yêu mị như vậy nhìn cô giống như hắn đang tập trung trí lực săn bắt con mồi, khí phách cường thế như vũ bão hơn nữa tuyên bố đoạt người của hắn thật sự chấn động quẫy nhiễu hoàn toàn hàng phòng ngự cứng rắn trong lòng cô từ trước đến nay, giờ phút này cô chỉ có thể ngây ngốc tùy ý hắn chọc phá.
Cô chưa bao giờ biết đôi mắt của hắn rất đẹp, đôi mắt màu xanh sâu thẳm dịu dàng nhìn vào cô, biểu tình của hắn lấp đầy trong đầu cô nghĩ muốn dời đi tầm mắt nhưng không có biện pháp…….( ôi trái tim xanh xanh tan chảy thui)
Thật lạ, từ nhỏ đến lớn hai người “tăm tia” rất nhiều lần, mắt to trừng mắt nhỏ không biết mấy trăm lần chưa bao giờ phát sinh ra loại sự tình này, bây giờ khi bóng của hắn đã đi xa thế nhưng cô vẫn còn tiếp tục ngây ngốc.
Chết, cô là điên rồi!
Mặc kệ như thế nào hắn lại ở trước mặt bao người công khai hắn rất yêu cô rồi lại hôn cô, vạn nhất bị người ta dùng di động chụp được đăng lên mạng thì sao —
La Mật Âu cả người run lên, chân tay không thể cử động giây lát sau đột nhiên tinh thần khôi phục lại, lập tức cúi đầu chạy đi nhanh thoát khỏi hiện trường.
Kế tiếp phải đối mặt với bạn trai cùng Chu Lập Nghiệp như thế nào?
Trời ạ! Cô không cần tưởng cũng không dám suy nghĩ —
Lời của người beta: rùa xanh mần chương này rất khoái chí truyện giờ mới chính thức bước vào kịch tính mang lại phấn khởi cùng phấn khích cho xanh xanh. Ôi Mjka mụi có như tỷ hay không???? Iu bé Mjka lắm lắm tềnh yêu mụi nhanh làm chuyện này hoàn cho tỷ đọc đi….
Có một số việc vô luận thế nào không muốn nghĩ đến hay không dám nghĩ nhưng vẫn phải đối mặt, trốn cũng trốn không thoát.
Đang lúc La Mật Âu cảm thấy may mắn vì trên mạng không có “chứng cứ phạm tội” của hai người ở “Hiện trường…” thì hôm sau vào hộp thư điện tử có người gửi cho cô ảnh chụp Chu Lập Nghiệp hôn cô với đầy đủ các góc độ cô sợ tới mức mặt đỏ tim đập.
Cho nên nói chuyện xấu thật sự không thể làm, một màn kia thật vừa đúng lúc bị người quen gặp được, đối phương gửi hết ảnh chụp còn trêu cô “một tay che trời” bắt cá hai tay một cách quang minh chính đại.
Trời biết cô căn bản bị bắt ép trúng thưởng, giải thích rất nhiều lần nhưng không có người tin, thật sự là nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không tẩy sạch!
May mắn, đối phương cam đoan tuyệt không đưa ảnh chụp ra ngoài, hiện nay quan trọng chính yếu là nói chuyện cùng Chu Lập Nghiệp bảo hắn đừng xằng bậy làm loạn.
” Tán thành, chính là như vậy.”
Cô bưng nước trái cây lên trên bàn uống một ngum lớn, tắt máy xuống lầu đi vào sân sau, động tác nhanh nhẹn nhảy qua hàng rào vì hai nhà liền nhau chỉ cách một bức tường thấp.Nhanh chóng trực tiếp gặp người kia nói chuyện.
” Tiểu âu, con đã tới ?”
Vợ chồng Chu gia đang ở sân sau ngắm trăng nói chuyện phiếm, thấy cô trèo tường qua tuyệt không tỏ vẻ kỳ quái, mỉm cười tiếp đón. Bởi vì hai nhà chỉ có một bức tường thấp để cản trở La Mật Âu thật không quen đi vào bằng cửa nên toàn trèo tường cả ngày không cần phải ấn chuông chờ mở cửa mất thời gian, từ nhỏ toàn vào Chu gia từ sân sau người nhà Chu gia đã sớm có thói quen nhìn cô đột ngột xuất hiện.
” Cha nuôi, mẹ nuôi,con tìm Lập Nghiệp, hắn có ở nhà không?”
” Ừ, hắn ở phòng.” Từ Khánh Dư phất tay gọi cô đến bên người. “Đến đây, mẹ nuôi gọt vài miếng dưa ăn một chút rồi đi.”
” Có phải hay không cùngmẹ cô thích ăn trái cây nhiều như vậy? Buổi tối ở nhà vừa ăn , siêu cấp ngọt nha!” Nàng hôn lên hai má của ba mẹ nuôi một cái. “Con không quấy rầy hai ngươi dưới ánh trăng nói chuyện tình cảm, cha nuôi ăn hộ dùm con vậy!”
Cô vẫy chào! Xong liền vào nhà, lên lầu tìm người.
” A, ta luôn cảm giác tiểu Âu cùng Lập Nghiệp là một đôi trời sinh, làm huynh muội thật sự rất đáng tiếc.”
Từ Khánh Dư nhìn theo bóng dáng con gái nuôi, càng nhìn càng tiếc nuối không khỏi thì thào nói thầm.
“Thật sự tiểu Âu nếu có thể gả vào nhà của chúng ta, khẳng định ngày đó rất náo nhiệt.”
“Phải không?” Trượng phu phụ họa thêm làm cho bà càng thêm không cam lòng. “Cái đứa con kia đầu óc thật sự cố chấp! Trơ mắt nhìn cô gái tốt như vậy sắp bị người đàn ông khác lấy đi sao lại thờ ơ như vậy, sớm biết như vậy thà chúng ta sinh mấy đứa, sinh ba, sinh bốn cũng không nên sinh ra một đứa quá thông minh lại không có mắt nhìn người giống chúng ta, nếu không có thể đem tiểu Âu về làm con dâu chúng ta.”
“Đừng khó chịu quá sớm, sự tình còn không phải hoàn toàn không có hy vọng.”
“Ta xem là không còn hy vọng rồi, tiểu Âu hiện tại đã có bạn trai diện mạo tuy rằng cùng con mình hoàn toàn không bằng chính là bằng cấp cao, gia thế tốt, cùng La gia môn đăng hộ đối, ba mẹ tiểu Âu cũng không ý kiến chỉ cần tiểu Âu gật đầu một cái, việc hôn nhân này lập tức hoàn tất, chúng ta không thể trông chờ gì nữa.”
“Có hi vọng, có hi vọng, chỉ cần một ngày tiểu Âu chưa xuất giá, Lập Nghiệp một ngày không kết hôn, hết thảy đều còn có hy vọng, ta có linh cảm, Lập Nghiệp sớm hay muộn sẽ phát hiện ra tiểu Âu rất tốt, thật sự là phù hợp.”
“Aizaii, hy vọng là như thế!”
Ông Chu ôm vợ an ủi trong lòng còn có chuyện muốn nói ra nhưng là không thể cho vợ hy vọng quá lớn, vạn nhất chờ mong nếu sự tình không thành càng thất vọng đành phải tiếp tục nhịn xuống.
Kỳ thật, ngày hôm qua ông tiễn bằng hữu về có đến Đài Bắc trùng hợp chính tai nghe thấy đứa con tuyên cáo, lời con trai vừa nói thật là “lọt tai” cho nên ông không đi đến mắng thằng bé trước mặt đông người hành động bất lịch sự ngược lại cười thật cao hứng.
“La Mật Âu, ta yêu ngươi!”
Chính tai ông nghe thấy con trai mình thổ lộ, kế tiếp chính mắt thấy một màn hôn của hai đứa cuối cùng hai người không có cùng nhau rời đi, thật sự làm cho ông đoán không ra tiểu Âu rốt cuộc là đồng ý hay cự tuyệt?
Nhưng là đêm nay tiểu Âu tươi cười, vui vẻ đến tìm con trai của ông…..
Ha… ha, mong là có tin tức tốt?
Đương nhiên, Chu lão gia đã đoán sai.
La Mật Âu vừa đến phòng Chu Lập Nghiệp lập tức cự tuyệt lời đề nghị của hắn.
“Tóm lại ý của ngươi là.. bởi vì ngươi đã đáp ứng cùng Kha Dục Nhân kết giao không có lý do gì để chia tay hắn cho nên không thể nhận lời của ta, phải không?”
Chu Lập Nghiệp nằm nghiêng ở trên giường, một tay chống cằm, một tay lấy sách từ lúc cửa vào cửa đến giờ ánh mắt hắn vẫn nhìn chăm chú vào cuốn sách . Từ đầu tới cuối không nhìn đến cô một cái.
“Ừ, đúng vậy.”
La Mật Âu đứng ở cạnh cửa, bảo trì khoảng cách.
Trước kia cho dù Chu Lập Nghiệp nằm ở trên giường đọc sách, cô vào phòng liền trèo lên giường, nằm xuống bên cạnh hắn bắt đầu nói, có đôi khi liền như vậy ngủ luôn, cũng không cảm thấy không tự nhiên.
Chính là trải qua ngày hôm qua, giường hắn cô nằm ngủ qua vô số lần hiện tại thấp thoáng vô số cái kim châm, cô căn bản không dám tới gần.
Càng kỳ quái chính là, tư thái Chu Lập Nghiệp nằm nghiêng thật mị hoặc, rất đẹp. Mặc cho ai nhìn thấy cũng không khỏi lơ đễnh, nếu hắn có tóc dài, cổ áo mở bung vài nút lộ ra cơ ngực rắn chắc, hắn ngoái đầu nhìn lại mỉm cười, thật là tuấn mỹ, bảo đảm đều làm cho nam nữ mỗi người xịt máu mũi.
Này nam nhân mị lực vô cùng lớn là cô hiểu chuyện chỉ có giật mình, nhìn đến há hốc mồm,luyện đến trình độ gặp núi lở không sợ, gặp thủy triều dâng không chạy đạt đến cảnh giới, sẽ không bao giờ giống người bên ngoài nhìn đến hoảng thần, mê luyến đến nỗi luyến tiếc đem ánh mắt dờ đi.
Hình như vắc-xin phòng bệnh của cô miễn dịch với Chu LậpNghiệp, giống như quá thời hạn mà mất đi hiệu lực.
Giờ phút này, tên này rõ ràng có hành vi ý nghĩ rất kỳ quái, ngay cả tầm mắt cô đều không dám nhìn thẳng, xem ở chính mình trong mắt cư nhiên là bị mê hoặc đến thất thần, nhìn cô mày nhíu chặt ánh mắt e ngại.
Càng quái chính là bản thân không biết là đang khẩn trương cái gì, trong lòng bàn tay ứa đầy mồ hôi từ lúc cô cùng Chu Lập Nghiệp ở chung đến nay chưa từng xảy ra chuyện này.
Đáng giận! Đều do lời nói của hắn ngày hôm qua, hôm nay cả ngày cũng không có động tĩnh gì làm cho cô lúc làm việc không có chuyên tâm, về nhà tâm trạng bất an, cả ngày loay hoay nghĩ đến đau cả đầu cũng không rõ ràng được gì ngược lại càng thêm hỗn loạn.
Tóm lại, cuối cùng chỉ có một kết luận bất kể cô cùng Kha Dục Nhân kết giao có tương lai hay không cô cũng không muốn cùng Lập Nghiệp phát sinh tình cảm khác ngoài tình bạn.
Đang làm bạn với nhau thật tốt, cô có thể tùy thời xông thẳng vào phòng của hắn, ngủ lại trên giường hắn cùng hắn tán gẫu tâm sự, cứ như vậy cả đời bên nhau đến già, thật tốt? Nếu làm người yêu thì nguy rồi.
Cô luôn làm Chu Lập Nghiệp sinh khí nếu làm bạn có thể chơi xỏ lá hắn hôm sau mặt dày cùng hắn hi hi ha ha, khâm phục hắn nói lời “Chia tay” thật đơn giản còn đối với người khác là ngày tận thế có mấy người chia tay xong quay lại kết giao với bạn thân?
Cô với mối tình đầu chính là bằng chứng chân thật nhất từ bạn bè thành người yêu vốn đang là anh em tốt, đối phương đột nhiên nói thích cô, cô cũng muốn nếm thử chút tư vị của tình yêu kết quả yêu nhau không bao lâu hắn liền bắt cá hai tay còn nói cái gì cô thật sự không có tư vị của phụ nữ, tốt nhất hai người vẫn là anh em thì tốt hơn chính xác thì hắn thay lòng đổi dạ làm đau chết tâm của cô.
Có lẽ làm bạn có thể biến thành người yêu nhưng khi thay đổi từ người yêu trở về làm bạn vết thương liền khắc sâu vào lòng, cuối cùng chỉ có thể thành người xa lạ.
Những người khác thì không sao nhưng chỉ có Chu Lập Nghiệp cô như thế nào cũng không muốn cùng hắn biến thành người xa lạ.
Cô thật sự thích hắn, quý trọng hắn.
Cho dù hắn thường nghiêm nghị mỗi khi cô gặp nạn, chịu ủy khuất đều ở bên an ủi cô đôi khi còn đứng ra hỗ trợ cô tất cả đều do một tay hắn, trong lòng chính mình cảm nhận hắn là anh trai, là tri kỷ. Ở bên cạnh cùng chính mình làm bạn đến già thật tốt.
Cô vĩnh viễn quên không được lần đó đi với bạn rồi lạc đường đến lúc bầu trời tối đen lòng tự tin tràn đầy liền biến thành bất an, lại tìm không thấy điện thoại công cộng, muốn tìm người hỏi đường cũng tìm không thấy ai thế là cô điện thoại cho Chu Lập Nghiệp, hắn liền lái xe tìm đến, hắn bỏ cả bạn gái mà đến tìm cô vừa thấy cô liền tức giận mắng to, cô lại cảm động quá mà khóc, may mắn lúc ấy mưa to hắn căn bản nhìn không ra là mưa hay là nước mắt nhờ thế mà cô che dấu cảm xúc yếu đuối nhất thời của chính mình.
Từ nhỏ đến lớn hơn hai mươi năm giao tình, bọn họ cùng sở hữu rất nhiều kỷ niệm quý giá trong lúc đó cảm tình hai nhà ràng buộc càng sâu, nàng tuyệt không nghĩ muốn mạo hiểm tất cả làm thương tổn lẫn nhau, không muốn mất đi mọi thứ đang hiện hữu. ( tâm lý chị í có chút bi quan ca à cải cách tư tưởng hơi khó đóa nha)
Cho nên, Chu Lập Nghiệp có điều kiện thế nào, mị hoặc ra sao vẫn nên làm bạn bè thì tốt hơn.
Chính là……..
Chu Lập Nghiệp nghe xong quyết định của cô bộ dáng vẫn như cũ thật thoải mái tự nhiên có thể ngày hôm qua chính là nói giỡn với cô, chỉ có cô mới là đứa ngốc?
” Lý do ta nghĩ hộ ngươi rất tốt này, cá tính cả hai không hợp.”
Giống như đọc được nghi vấn trong lòng cô Chu Lập Nghiệp khép sách lại, đứng dậy.
“Nếu như ngươi ngại không dám nói ta có thể thay ngươi chuyển lời tới Kha Dục Nhân.”
Cô nói một đằng hắn lại hiểu ra cái khác.
Bất quá câu trả lời của hắn chứng minh lời hắn nói ngày hôm qua không phải nhất thời bông đùa, không biết tư vị gì đáy lòng cô cư nhiên lại mang theo tia mừng thầm, cảm giác này thật kỳ dị…..
” Ta đã nói sẽ không chia tay với hắn.” Cô là không xem nhẹ cảm xúc nội tâm, phụng phịu quay về phía hắn.
” Cho nên ngươi tính bắt cá hai tay?”
” Ta nào có?” Cô tức giận tiến về phía trước từng bước. “Ta vừa mới nói rất rõ ràng rồi còn gì? Chúng ta hãy quên chuyện ngày hôm qua đi, tiếp tục làm bạn bè là tốt rồi.”
” Ta không thích.”
Hắn cự tuyệt thẳng thừng, làm cho La Mật Âu vừa bực mình vừa buồn cười nhưng vẫn cố gắng thuyết phục hắn.
” Ngươi nghĩ lại đi mà làm người yêu có thể sẽ chia tay, làm bạn thân chính là gắn bó suốt cả đời, chúng ta duy trì tình trạng hiện nay không tốt sao? Tuy rằng ta không biết ngày hôm qua ngươi bị đả kích gì, bỗng nhiên để mắt tới ta? Nhưng là lấy điều kiện của ngươi so với ta thật sự rất đáng tiếc cho ngươi, cứ bình tĩnh vài ngày cẩn thận suy nghĩ, lên mạng xem hoa hậu đi sau đó điều chỉnh lại tâm lý cùng khiếu thẩm mỹ của ngươi ta cam đoan ngươi sẽ cảm kích ta, không cho rằng ta thừa nước đục thả câu đáp ứng ngươi.”
“Ngươi khi nào thì nhút nhát như vậy.” Cô thần thái khẩn trương, Chu lập Nghiệp thì bĩnh tĩnh mà dồn ép. “Ngươi không phải luôn rất dũng cảm chưa bao giờ cho rằng chính mình thua kém đàn ông.Còn nghĩa khí nói chính mình là đại biểu cho phụ nữ thời đại mới, cách ăn mặc chỉ cần chính mình thích là được không cần hùa theo lời nói của nam nhân, vì cái gì đột nhiên trở nên không tự tin như vậy? Tiểu Âu nên đối với chính mình nên tin tưởng một chút, ở trong mắt ta ngươi là trời sinh đoan trang, xinh đẹp tốt bụng lại phóng khoáng không có người con gái nào trên mạng có thể so được với một cọng lông tơ của ngươi. Là chân chính thân phận người con gái hoàn mỹ nhất trên thế giới không có sứt mẻ, không tỳ vết.”