Số chương: 57
Thể loại: ngôn tình, võng du (game online)
Tình trạng bản gốc: Hoàn
Khi Giang Hàn và Phong Mạn Mạn rời khỏi quán Net thì đã sắp đến 11 giờ tối.
Dưới ánh trăng vẫn là hai người.
Giang Hàn cảm giác điện thoại di động đang rung liền lấy ra xem. Trên màn hình là kí hiệu “Mutter”.
Muttet : tiếng Đức nghĩa là mẹ
“Mẹ, có chuyện gì không?”
“A Hàn hả, Tiểu Mạn có phải đang đi cùng con không?” Đầu kia điện thoại.
Đầu này điện thoại “Vâng, cô ấy quên mang chìa khóa, cho nên mới tới nhà ta .”
“A! Tiểu Mạn tắt điện thoại, mẹ của nó cho là nó xảy ra chuyện gì. Chăm sóc Tiểu Mạn chu đáo nhé, trong tủ lạnh có đào mật đấy, Tiểu Mạn thích ăn.”
“A, OK! .”
“Tiểu Hàn, bác là mẹ Tiểu Mạn đây . Cháu có thể đưa điện thoại cho Tiểu Mạn không? Bác có chuyện muốn nói với nó.” Đầu kia điện thoại thay đổi người, âm thanh dịu dàng làm cho người ta như cây gặp gió xuân.
Giang Hàn đưa điện thoại di động cho Phong Mạn Mạn “Mẹ của em có chuyện tìm em.”
Phong Mạn Mạn nhận điện thoại di động rồi để sát tai.
“Mẹ. . . ?”
Đầu kia điện thoại, âm thanh dịu dàng làm cho người ta như cây gặp gió xuân đột nhiên biến thành như âm thanh hung ác như sa vào địa ngục . . .
“Phong Mạn Mạn! Con muốn chết à! Sao lại tắt điện thoại di động! Lại còn chưa trở về nhà, con không biết là người khác sẽ lo lắng sao? ! . . .”
Phong Mạn Mạn dời điện thoại đi xa một mét. . .
Đầu kia điện thoại vẫn tiếp tục “Muộn như vậy vẫn còn lang thang ở bên ngoài. Mặc dù con không có vóc dáng để mà sợ bị cướp sắc, nhưng mà gần đây khu bảo an không tốt lắm. Con . . .”
Mạn Mạn ngắt đứt lời mẹ nói “Điện thoại của con hết pin nên tự động tắt . . . Mẹ, tiền điện thoại là của người ta, để về nhà rồi mẹ hãy nói được không .”
Phong Mạn Mạn kiên trì giữ nguyên tắc “Việc xấu trong nhà không lộ ra ngoài”, mất mặt chết đi được.
“Chúng ta vẫn còn bị tắc đường, phía trước hình như gặp sự cố , đã tắc hơn một giờ, Aishh! Cái đứa này! Đến nhà Giang Hàn đừng gây phiền hà.” Đầu kia điện thoại tiếp tục nói.
“Được rồi được rồi! Đã biết đã biết! Lại như vậy nữa rồi, 886.” Phong Mạn Mạn rốt cục kết thúc cuộc điện thoại của mẹ.
Cô đưa điện thoại di động trả lại cho Giang Hàn, ngẩng đầu liền nhìn thấy người nào đó đang nhếch mép, chân mày hơi cong đúng kiểu đang nín cười.
“Muốn cười thì cười nữa đi, mẹ tôi mà hát thì cứ là như vậy đó.” Phong Mạn Mạn than nhẹ cúi đầu.
Giang Hàn lắc đầu “Không sao, cha mẹ đều là như vậy.”
“Nhưng không thấy hai bác như thế.” Mạn Mạn nói thầm “Đúng rồi, vừa rồi mẹ tôi bảo phía trước bọn họ gặp chuyện không may nên bây giờ còn đang kẹt đường.”
“Ừ, vậy tới nhà tôi trước đi.”
Nhà Đại thần đến tột cùng trông thế nào đây?
Vấn đề này vừa hiện lên trong đầu, Giang Mạn Mạn đã tự để mình đến !
Nhà Giang Hàn cũng không phải cô chưa từng qua!
Đến nhà anh ta, mặc dù nói không phải lần đầu tiên đến nhà anh bởi vì nhà họ Giang ở trong chung cư đối diện nhà cô. Từ nhỏ đến lớn cô ra vào nhà họ Giang có tới hàng trăm đến hơn một ngàn lần. Nhưng mà theo như cô nhớ lại không có Giang Hàn ở nhà . Còn bây giờ chỉ có 1 mình Giang Hàn ở nhà .
“Nghĩ cái gì nữa, đi thôi!”
Dưới ánh trăng, bóng dáng hai người chậm rãi đi tới.
“Vào đi.” Giang Hàn né sang bên cạnh, trước hết để cho Phong Mạn Mạn vào.
Phong Mạn Mạn cố nhịn đã lâu rồi! !
Mạn Mạn vừa vào cửa liền chạy thẳng tới WC. Aish, chẳng còn cách nào khác, đều là do năm hộp Trà Mật Đào gây ra họa.
Sau khi rửa tay , nhìn lên ngăn tủ xếp ngay ngắn bốn cốc nước súc miệng, trong đó có một cái màu xanh mới tinh, hẳn là của Hàn đại thần. Cốc của Hàn đại thần . . .
Ngừng! !
Phong Mạn Mạn thầm nghĩ, trò chơi là trò chơi, thực tế là thực tế.
Trong game thì anh ta là chồng, trong hiện thực anh ta chỉ là hàng xóm mà thôi!
Bắc Phong Giang Thượng Hàn là Bắc Phong Giang Thượng Hàn, Giang Hàn là Giang Hàn.
Bắc Phong Giang Thượng Hàn là ông xã trong game, Giang Hàn là con trai của chú Giang, anh trai của Giang Triệt, hàng xóm của mình!
Không nên lẫn lộn làm một, không nên lẫn lộn làm một!
Mạn Mạn tiếp tục tự thuyết phục bản thân, lại dùng nước lạnh vỗ vỗ lên mặt.
Khi Mạn Mạn từ WC đi ra thì trong phòng khách không có bóng dáng Giang Hàn đâu cả.
Gian phòng này, lần trước lúc Mạn Mạn đến thì đang đóng. Cô vẫn nhớ rõ, mấy năm qua gian phòng này đều luôn luôn đóng. Hiện tại từ trong phòng vọng ra tiếng bàn phím.
Phong Mạn Mạn đứng ở cửa nhìn thăm dò, Giang Hàn đang chăm chú gõ trên computer. Cô nhìn xung quanh gian phòng, tò mò xem phòng của Đại thần như thế nào. Trong mắt cô thì nó lại có bố trí cũng gần như phòng của Giang Triệt, chỉ là màu tường khác mà thôi.
Chờ một chút. . . !
Phòng của Đại thần? ! Mạn Mạn đột nhiên lắc đầu, đây là phòng của Giang Hàn chứ không phải của Đại thần!
Giang Hàn ngẩng đầu liền nhìn thấy Phong Mạn Mạn đang ra sức lắc đầu “Làm sao vậy?”
Phong Mạn Mạn ngạc nhiên dừng lại “Không có . . . Không có việc gì!”
“Em muốn ăn Đào Mật sao? Mẹ anh nói trong tủ lạnh có đấy, cem biết ở chỗ nào không?”
Đào mật? ! Cô thích, biết ngay là bác gái hiểu rõ cô nhất!
“Em biết, em biết, để em đi lấy.” Mạn Mạn coi như đang ở nhà mình vậy, “Vụt” một cái đã chạy đến phòng bếp rồi.
Sau mười lăm phút đồng hồ. . .
Giang Hàn rời khỏi computer đi ra ngoài. Anh cau mày, trong bếp hoàn toàn không có tiếng động, chỉ bằng trực giác anh đi vào phòng bếp.
Vừa vào phòng bếp, đập vào mắt Giang Hàn là cảnh ai đó . . .
Phong Mạn Mạn cau mày, bĩu môi, cầm con dao nhỏ đang đâm chém quả đào mật trong tay làm quả đào mật xấu xí hết mức.
“Phốc. . .” Người nào đó không nhịn được cười.
“Quả …kia. . . Em không. . . lúc trước đều là bác gái gọt hộ cho . . . Em. . .”
“Anh giúp cho.”
Giang Hàn cầm lấy con dao nhỏ, trước hết gọt lại quả đào mật bị lồi lõm thê thảm không nỡ nhìn cho đẹp hơn, mặc dù nó vẫn còn lồi lõm. Tiếp theo lại đến tủ lạnh lấy ra hai quả còn lại. Chỉ vài nhát cắt liền gọn gàng bóc hết lớp vỏ.
“OK , cho em.” Giang Hàn đưa hai quả đào mật đầy đủ không sứt mẻ đặt vào hai tay của Mạn Mạn.
Chính anh thì ăn quả bị lồi lõm kia.
“Thôi . . . quả kia!”
“Ngay cả thế này anh cũng bỏ đi?”
“Không phải, quả này cho anh, quả kia có lẽ em ăn.” Mạn Mạn đưa quả đào mật trong tay cho Giang Hàn. Dù sao chính mình bóc vỏ thì cũng đành chấp nhận. Còn để anh ta ăn quả kia thì rốt cuộc là không được lịch sự cho lắm, anh ta bóc khổ cực như vậy.
“Không có việc gì, bề ngoài không ảnh hưởng mùi vị.”
Mạn Mạn cứng họng mà hỏi ông trời “. . .”
Cô cắn một miếng đào mật, chà, rất ngọt, rất nhiều nước.. . . Ăn ngon thật.
Mạn Mạn cùng Giang Hàn ngồi ở trong phòng khách tán gẫu hết chuyện nọ tới chuyện kia, nhưng trước sau hai người không đả động tới trò chơi. Mạn Mạn đột nhiên cảm giác hơi mất mát, thì ra Đại thần cũng là người tách bạch trò chơi ra trò chơi, thực tế là thực tế.
Phong Mạn Mạn lại một lần nữa bị ý nghĩ của mình lôi kéo!
Tại sao lại có cảm giác mất mác vậy, không được! Không được! Lúc trước bảo trò chơi là trò chơi, thực tế là thực tế cơ mà!
Lúc này, cửa nhà mở ra.
Bốn vị phụ huynh rốt cục đã về. Nên về nhà thì về nhà , cần tắm rửa đi tắm rửa , muốn tiếp tục làm việc cứ làm việc. Cuối cùng, nên mất ngủ thì có lẽ mất ngủ!
Lần đầu tiên trong đời Phong Mạn Mạn thử nghiệm sự mất ngủ. Nhớ lại lúc trước, Phong Mạn Mạn này có dị năng trời cho, nằm xuống chỉ hai phút đồng hồ thì cho dù mệt hay không mệt đều lập tức có thể ngủ ngay. Cho nên những kỳ thi tiểu học, trung học cơ sở, thi vào trường đại học thì những người khác căng thẳng đến khó ngủ, còn Phong đại tiểu thư như cô thì vẫn chỉ cần hai phút đồng hồ là ngủ.
Kết quả, tối nay cô lại mất ngủ. . .
Trong óc một mực vấn vương hai cái tên, Giang Hàn, Bắc Phong Giang Thượng Hàn.
Số chương: 57
Thể loại: ngôn tình, võng du (game online)
Tình trạng bản gốc: Hoàn
Chuyện Phong Mạn Mạn mất ngủ đã là việc của một tuần lễ trước.
Theo tin tức tiết lộ có thể tin được, Phong Mạn Mạn mất ngủ tối hôm đó thì ở trên giường cứ lăn ba trăm sáu mươi độ. Lăn qua lăn lại đến bốn giờ sáng mới ngủ, kết quả đến hai giờ chiều ngày hôm sau mới tỉnh dậy. Trong lúc bà Phong gọi năm lần, véo mặt ba lần, liên tục ca các bài của những năm 70 suốt ba giờ liền thì con heo nào đó vẫn ngủ say. Hứ, trong lúc đó, con heo nào đó còn vô ý thức lên tiếng sáu lần, xoay người bốn lần.
Hậu quả ngủ lâu suốt N giờ không phải bị mắng mà là sinh ra liên tục ba ngày phải uống trà cảm cúm.
Sau khi Phong Mạn Mạn rời giường thì giọng nói còn chưa bình thường, âm thanh khàn khàn làm cho bà Phong sợ hãi. Bà Phong nghĩ là con gái bị cảm, dù sao thể chất của cô phù hợp với ba nguyên tắc cơ bản của cảm mạo: khàn giọng, thèm ngủ, không có sức lực.
Phong Mạn Mạn thật sự là như câm điếc mà uống Hoàng Liên ( vị thuốc Đông Y ), thuốc đắng chỉ có tự mình biết. Cô oan uổng đến chết, thử hỏi, người vừa mới dậy thì chắc là tuyệt không có sức lực chứ!
Mà trong tuần lễ này, theo tiết lộ của tay buôn dưa hàng đầu bên Đường Thi là Thu Sắc Tòng Tây Lai hình như công ty Việt Ly Đông chỉ vì một trình tự Hệ Thống đang bị rối loạn nên bộ phận kỹ thuật của công ty gồm cả sáu người đã liên tục làm thêm sáu ngày. Trong đó bao gồm Việt Ly Đông, Quan Hạo cùng Giang Hàn. Cho nên, suốt tuần này bọn họ cũng không log in vào trò chơi.
Hôm nay, lại là thứ năm, ngày dịch vụ bảo dưỡng định kỳ trong tuần. Sau khi bảo dưỡng kết thúc, người chơi vội vàng đổ bộ, sau khi vào mạng thì tin tức đầu tiên nhìn thấy lại là bảng xếp hạng cấp bậc. Nhưng mà hôm nay xảy ra một thay đổi nho nhỏ ở trên đầu bảng . . .
【 Hệ Thống 】 Thứ nhất: 『 Đường Thi Tam Bách Thủ 』 Bắc Phong Giang Thượng Hàn, thuật sư cấp 99.
Thứ nhất : 『 Đệ Nhất Thiên Hạ 』 Thiên Hạ Vô Song, võ sư cấp 99.
Thứ ba: 『 Đệ Nhất Thiên Hạ 』 Thiên Hạ Vũ, Thuật sư cấp 98.
Thứ tư: 『 Đường Thi Tam Bách Thủ 』 Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng, Thích khách cấp 97.
Thứ năm: 『 Đường Thi Tam Bách Thủ 』 Tương Kỳ Mạc Vân Hán, Kiếm Khách cấp 96.
Thứ sáu: 『 Đường Thi Tam Bách Thủ 』 Xuy Độ Ngọc Môn Quan, Thích Khách cấp 92.
Thứ sáu: 『 Đường Thi Tam Bách Thủ 』 Thu Sắc Tòng Tây Lai, Kiếm Khách cấp 92.
Thứ sáu: 『 Đường Thi Tam Bách Thủ 』 Người Mới Đẹp Như Ngọc, Thuật sư cấp 92.
Thứ sáu: [ Đệ Nhất Thiên Hạ 』 Trong Mộng Tìm Người, Võ giả cấp 92.
Thứ mười: 『 Đệ Nhất Thiên Hạ 』 Thiên Hạ Thái Bình, Dược sư cấp 90.
Mặc dù có thay đổi, nhưng cấp bậc top10 trên bảng xếp hạng vẫn chỉ là người của 『 Đường Thi 』 và 『 Thiên Hạ 』 .
Thường thường vào lúc này, loa kênh tổng hội vô cùng náo nhiệt . . .
【 Loa 】 Nhân sĩ Giáp không biết tên: Oa, Vô Song cũng vọt tới cấp 99, thế lại phải phục tùng thêm một vị đại thần !
【 Loa 】 Luyến Chi Khuynh Thành: đi chết đi. Sao Vô Song có thể làm đại thần, rõ ràng chỉ là một tiểu nhân. Đại thần chỉ có một vị, đó chính là Hàn đại thần! ! !
【 loa 】 Nhất Mộc Bất Thủy: tán thành tán thành! Chỉ có Hàn đại thần mới là đại thần!
【 loa 】 Nhất Quả Hiệt Đường: hoàn toàn đồng ý! Trừ Hàn đại thần ra, chúng ta không thừa nhận người khác.
【 loa 】 Ta Là Thương Nhân: Này, mọi người có phát hiện không, bảng xếp hạng có phải không bug nữa không? Tại sao chỉ có người trong Thiên Hạ được thăng cấp? Cấp bậc của Tam Đại La Phanh cũng không thay đổi.
【 loa 】 Ta Là Thương Nhân: số lượng từ nhiều lắm, giá cả thu hoạch được 1D sẽ có ô dù vô biên, xuất hiện kẻ điên cuồng MMMMMMM.
【 loa 】 Nhất Mộc Bất Thủy: ta vừa mới so sánh với bảng lần trước, cấp bậc của bọn họ thật sự không thay đổi mấy.
【 loa 】 Ta Là Thương Nhân: ta đi trang chủ tìm GM ( người quản lý game) để khiếu nại đây! Cao cấp thu hoạch 1D cho ô dù vô biên, có kẻ điên cuồng MMMMM.
【 loa 】 Thu Sắc Tòng Tây Lai: ba người bọn họ có chút việc, suốt sáu ngày không lên chơi.
【 loa 】 Hải Mộng Phiêu: chàng Đường Thi! Kưng lấy vợ chứ?
【 loa 】 Thu Sắc Tòng Tây Lai : Mỹ nữ Phiêu Phiêu, thật xin lỗi, ta đã có vị hôn thê ! Tiểu Ngọc Ngọc, chừng nào nàng gả cho ta vậy?
【 loa 】 Tân Mĩ Nhân Như Ngọc: Không thèm! Sắc Tây, cút đi cho ta dùng loa kênh! TMD ngươi thiếu nước làm phiền ta đến chết. TMD ngươi không nên cứ quấn quít lấy Lão Tử nữa!
Ở phòng bên này, ba vị nữ sinh Bình Hải Tịch Mạn Mạn, Thu Nhật Vọng Hương Tâm, Tân Mĩ Nhân Như Ngọc và Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm cùng nhau luyện cấp cho đến khi luyện được mức vô cùng ăn ý. Hai người Thuật sư, hai người Dược sư phải phối hợp đến không chê vào đâu được.
Nói về vị Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm này là một ông cụ tính cách điềm đạm, thao tác cẩn thận nên giành được thiện cảm của ba nữ sinh 『 Đường Thi 』 . Trong suốt một tuần lễ này bọn họ một mực quấn quít lấy Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm để luyện cấp. Hôm nay, cả đám bốn người bọn họ lại đến phòng nghiên cứu ở lầu một để luyện cấp.
Vừa mới bắt đầu, Phong Mạn Mạn có lẽ không quen cùng người khác trong tổ đội luyện cấp, dù sao trước đây luyện cấp cùng Giang Hàn cũng không làm cô lo lắng, chỉ là cần thêm huyết, thêm trạng thái thôi.
Nhưng hiện tại, có Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm siêu cấp ông cụ này trong đội ngũ, Phong Mạn Mạn trên cơ bản lại lười biếng đến nguy hiểm. Thêm huyết? Thảo Tâm sẽ thêm. Trạng thái? Thảo Tâm cũng thêm. Sống lại? Thảo Tâm có lẽ sẽ làm nốt! Như vậy Phong Mạn Mạn ngoại trừ dùng kinh nghiệm ra thì chỉ có xài kinh nghiệm. Cô đưa Bình Hải Tịch Mạn Mạn chui vào một chỗ an toàn để lấy kinh nghiệm, còn mình liền mở word ra tiếp tục viết tiểu thuyết.
Mà Thu Nhật Vọng Hương Tâm, Tân Mĩ Nhân Như Ngọc thì càng cực kỳ tán thành. Bởi vì kỹ thuật của Phong Mạn Mạn thật sự không ra sao cả, chính cô ta sẽ liều mạng bảo vệ tánh mạng mình mà không để ý tới sự sống của mọi người trong đội. Thường xuyên không cẩn thận rồi lôi kéo một đống ma quái đến làm cho cả đoàn bị diệt.
Phong Mạn Mạn thỏa mãn uống trà sữa, nhìn Bình Hải Tịch Mạn Mạn ngồi ở chỗ an toàn chơi đùa, còn mức độ kinh nghiệm một mạch tăng nhanh. Thật sự là vui ! ! Tuy nói trước kia đi theo Giang Hàn luyện cũng không đến nỗi cực khổ, nhưng làm sao có thể so sánh với hiện tại được, cuộc sống thật thoải mái!
Ai, nhắc tới Giang Hàn thì Phong Mạn Mạn đây liền buồn bực . Suốt sáu ngày này, ngoại trừ trò chơi ra thì anh không có log nick. Lần cuối cùng nhận được tin tức của nick Giang Hàn là vào hôm kia, tin nhắn có lẽ được gửi lúc ba giờ sáng.
Nghe nói, tin nhắn viết thế này ” Tiểu Mạn, mấy ngày nay có việc nên cũng không thể lên mạng, nếu có việc thì gọi điện thoại di động cho tôi.” Phía sau có một dãy các chữ số.
Nghe nói, Phong Mạn Mạn lúc nhìn thấy tin nhắn trên mạng kia thì ngây người nhìn màn hình ít nhất năm phút đồng hồ. Đến khi đại não cô đã có thể hoạt động bình thường thì lấy điện thoại di động ra, dè dặt lưu lại vài ký tự, một vài số rồi một vài số vào trong điện thoại di động. . .
Điện thoại di động không phải là có 11 số sao? Tại sao đếm tới N lần mà chỉ có mười số. Giang Hàn, anh đùa giỡn người ta à?
Khi Phong Mạn Mạn vẫn còn dây dưa với mấy chữ số thì đã đến giờ cơm trưa.
Làm cơm cho ông Phong VS số điện thoại di động của Giang Hàn, việc nấu cơm đã thắng . . .
Việc này liền không giải quyết được gì .
【 Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Mạn Mạn, đoàn chúng ta bị diệt, mau đến cứu cứu. . .
【 Bang Hội 】 Bình Hải Tịch Mạn Mạn: bên ngoài khu an toàn có quái, ta không ra được.
【 Bang Hội 】 Thành viên Thu Sắc Tòng Tây Lai logout.
【 Bang Hội 】 Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm: Mạn Mạn tỷ, tỷ cứ ngồi đàng hoàng. Đợi muội sống lại, mọi người cũng chờ được. Một người không có kinh nghiệm so với bốn người cùng nhau không có kinh nghiệm thì cũng tốt.
【 Bang Hội 】 Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Tiểu Thảo, cậu rất tốt!
【 Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Tiểu Thảo, trải qua vài ngày cùng nhau luyện, ta cảm giác được ta đang iu bạn, ha ha ha.
【 Bang Hội 】 Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm: . . . Tâm Tâm tỷ. . . Cái…này. . .
【 Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm : ta không ngại tỷ đệ luyến ái đâu! ! !
Nhìn Thu Nhật Vọng Hương Tâm lại trêu chọc Tiểu Thảo, Phong Mạn Mạn cũng muốn tham gia.
【 Bang Hội 】 Bình Hải Tịch Mạn Mạn : Đúng đúng đúng! Các tỷ tỷ đừng ngại nhé.
【 Bang Hội 】 Tân Mĩ Nhân Như Ngọc : Hai người các ngươi đều có chồng có vợ, lại ở đây len lén xuất tường. Ta đi mật báo, ta đi mật báo!
【 Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Đi đi đi, đi chơi với Tây ca ca của cậu đi.
Đúng là Thu Sắc Tòng Tây Lai theo đuổi Tân Mĩ Nhân Như Ngọc, theo đuổi với khí thế ngất trời, nhưng mà vai nữ chính lại không đồng ý.
【 Bang Hội 】 Tân Mĩ Nhân Như Ngọc : Ta thèm vào! Đừng lôi ra cái tên đáng ghét kia ở đây . Ta thích Tiểu Thảo hơn, hoặc là hai người các ngươi làm chồng cũng được đó.
【 Hệ Thống 】 Thành viên Thu Sắc Tòng Tây Lai lên mạng.
【 Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm : Vậy cũng được, Tiểu Thảo vào buổi tối thứ 2, 4, 6 thì theo ta, còn thứ 3, 5, 7 ở cùng Mạn Mạn, ngày Chủ Nhật thì nhường cậu nhé.
【 Bang Hội 】 Tân Mĩ Nhân Như Ngọc : Tại sao lại không công bằng như vậy.
【 Bang Hội 】 Thu Sắc Tòng Tây Lai : Vừa mới bị mất mạng, mọi người đang nói chuyện gì vậy? Tại sao lại bắt nạt phu nhân của ta ?
【 Bang Hội 】 Tân Mĩ Nhân Như Ngọc : Ngươi xéo đi, ai là vợ của ngươi hử!
【 Bang Hội 】 Thu Sắc Tòng Tây Lai : Mĩ nhân , có lẽ nàng cảm giác danh phận rất quan trọng chứ ? Không kết hôn hay muốn gọi là vợ chưa cưới?
【 Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm : Không phải bắt nạt phu nhân của ngươi, chúng ta chỉ là đang nói làm cách nào phân chia Tiểu Thảo mà thôi.
【 Bang Hội 】 Bình Hải Tịch Mạn Mạn : Mọi người quay về tới nơi chứ, bên ngoài khu an toàn có quá nhiều quái vật, khu an toàn không an toàn !
【 Bang Hội 】 Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm : Chúng ta đánh tới đó đi.
【 Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Tiểu Thảo, chú cứ quan tâm tới Mạn Mạn, ta sẽ ghen. . . 5555555~
【 Bang Hội 】 Thu Sắc Tòng Tây Lai : các chị dâu, ông chồng đi vắng thì mọi người đều cô đơn rồi? Vẫn còn phu nhân nhà ta là ngoan ~
【 Bang Hội 】Tân Mĩ Nhân Như Ngọc : Ta X! Sắc Tây, ngươi không nên cứ vợ này vợ nọ có được hay không, ngươi không phun ra thì ta đã sắp ói hết rồi.
【 Bang Hội 】 Thu Sắc Tòng Tây Lai : Đánh là tình, mắng là yêu, nữa rồi nữa rồi nữa rồi nữa rồi nữa rồi nữa rồi nữa rồi ~
【Bang Hội 】 Tân Mĩ Nhân Như Ngọc : Ta tình nguyện muốn Tiểu Thảo chứ không thèm ngươi! ! !
【 Bang Hội 】 Thu Sắc Tòng Tây Lai : a a a a a a a! Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm cậu lăn ra đây nói rõ ràng cho ta.
【Bang Hội 】 Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm : Không có! Không có! Chúng ta chỉ là đùa giỡn mà thôi.
【 Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm : Tiểu Thảo, không phải sợ hắn, tỷ tỷ ta đây sẽ cho đệ thêm can đảm.
【 Bang Hội 】 Bình Hải Tịch Mạn Mạn : Tây Lai, ngươi chịu từ bỏ đi, Tiểu Thảo đích xác so với ngươi. . . Hừm. . . Có mị lực hơn, hiện tại nữ sinh đều thích kiểu dịu dàng.
【 Bang Hội 】 Tương Kỳ Mạc Vân Hán : Thật xin lỗi , tôi chen vào một câu, tối nay Bang Hội chiến vẫn còn tiếp tục sao? Bang chủ đi vắng vài ngày, Bang chủ sẽ đến chứ? Tối nay ai chỉ huy?
【 Bang Hội 】 Thu Sắc Tòng Tây Lai : Đương nhiên tiếp tục rồi, Bang chủ đi vắng thì đương nhiên Bảng chủ phu nhân sẽ chỉ huy. Bang chủ phu nhân cố gắng lên nhé!
【 Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm: thế này đi, Bang chủ phu nhân hiện tại chỉ huy , đệ chuẩn bị nước thuốc tối nay cùng phụ trách chiến sự tối nay.
【 Bang Hội 】 Thu Sắc Tòng Tây Lai : Này! ! Trả thù người ta à!
【 Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm : Không sai, bản phu nhân chính là muốn báo thù, nước thuốc không đủ sức thanh toán. Một mình đệ xử lý đi!
【 Bang Hội 】 Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Ha ha, Tây Lai cố gắng lên!
【 Nghiệp Đoàn 】 Thu Sắc Tòng Tây Lai: các ngươi đều bắt nạt ta! Ta muốn đem chuyện cô xuất tường nói cho lão đại! 5555555~
【 Hệ Thống 】 Thu Sắc Tòng Tây Lai thành viên logout .
【 Bang Hội 】 Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Hừm . . . Có thể bị chơi đùa làm phát cáu không?
【 Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm: không có việc gì nữa rồi!
Tên buôn dưa số một của Đường Thi là Thu Sắc Tòng Tây Lai kia đã dùng vẻ tội nghiệp của hắn để trách cứ chuyện này với Việt Ly Đông, không biết sẽ có bao nhiêu sự thật bị bẻ cong đây.
Số chương: 57
Thể loại: ngôn tình, võng du (game online)
Tình trạng bản gốc: Hoàn
Ở trong lúc công ty nước sôi lửa bỏng, Việt Ly Đông đang vội vàng để thay đổi toàn bộ thì tên buôn dưa nào đó làm ra vẻ người đàn ông bị oan gọi điện thoại đến kêu khổ. Quả thực chỉ có hai chữ, muốn chết!
Tình cảnh lúc bấy giờ hình như là như vậy. . .
“Đông ca à! Em . .” Oan ức.
“Này, Trần Tây, Hệ Thống lại down rồi chứ?” vội vàng.
“Không phải chứ, Hệ Thống công ty lại down sao ? Anh hỏi anh của em đi.”
“Vậy cậu gọi đây có chuyện gì?” Rất vội vàng
“Đông ca! Phu nhân của anh bắt nạt em! !” Rất oan uổng.
“Trời ạ! Chỉ chuyện vụn vặt ấy mà mà call cho anh 4 lần. Ông anh của cậu có biết ở chỗ chúng ta vì Hệ Thống computer của công ty mà mấy ngày nay không chợp mắt. Vậy mà đại gia vẫn nghênh ngang chơi trò chơi ở đó! Lại còn bỏ mặc!” Tức giận.
“Tìm anh của em mà nói đi, mấy ngày nay các người vắng mặt không chơi, phu nhân của anh và vợ của a Hàn đều xuất tường!” Đắc ý.
“Trần Tây, cậu rảnh rỗi lắm à! Còn gì nữa không, không có việc gì thì anh ngắt máy.” rất quá thể.
“Thật mà, em đã lưu video rồi đấy, đã mail sang hòm thư anh rồi đó.” Rất đắc ý
“.v..v…. . .” bình tĩnh
“Đông ca, en sẽ giúp anh đối phó tên tình nhân kia, anh cũng không cần ra tay” Vô cùng đắc ý.
Tên buôn chuyện nào đó làm bộ đàn ông bị oan uổng thầm lảm nhảm :” ngươi coi thường ta! Ta sẽ hãm hại ngươi! Hừ hừ!”
“Không phải, chúng ta vẫn còn có một số điểm chưa xử lý tốt, làm liên lụy tất cả mọi người vài ngày . Bang Hội chiến buổi tối chúng ta có thể sẽ tới trễ một chút, thậm chí không đến. Cậu thay mặt Bang Hội một lần đi.” Bình tĩnh.
“Không được đâu! !” Kích động.
“Ngoài ra những nước thuốc và việc sắp xếp thì cậu cứ tự lo đi. Không chi trả, dù sao cậu không chỉ có nhiều mà là rất nhiều tiền.” Rất bình tĩnh.
“Này! Em không muốn! ! ! !” Rất kích động.
“Cứ như vậy đi, anh có việc gấp, chào.” Vô cùng bình tĩnh.
Trải qua chuyện này, trình độ văn học của đàn ông nào đó được nâng cao một ít. Ví dụ như câu ” tiền mất tật mang”.
Việt Ly Đông mặc dù rất yên tâm về phu nhân, dù sao mọi người cùng chơi với nhau đã gần ba năm. Từ mơ mộng đến chia tay mộng mơ mà cũng không phát sinh sự thay đổi tình cảm. Nhưng vấn đề kiểu như bị người thứ ba nhúng tay vào mà nếu Trần Tây có lưu trữ thì tranh thủ thời gian rãnh rỗi cứ mở ra vài đoạn lưu trữ của trò chơi mà xem.
Đoạn video lưu trữ thứ nhất đúng là nói. . .
【 Bang Hội 】 Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm: Mạn Mạn tỷ, tỷ cứ ngồi đàng hoàng. Đợi muội sống lại, mọi người cũng chờ được. Một người không có kinh nghiệm so với bốn người cùng nhau không có kinh nghiệm thì cũng tốt.
【 Bang Hội 】 Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Tiểu Thảo, cậu rất tốt!
【 Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Tiểu Thảo, trải qua vài ngày cùng nhau luyện, ta cảm giác được ta đang iu bạn, ha ha ha.
【 Bang Hội 】 Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm: . . . Tâm Tâm tỷ. . . Cái…này. . .
【 Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm : ta không ngại tỷ đệ luyến ái đâu! ! !
Nhìn Thu Nhật Vọng Hương Tâm lại trêu chọc Tiểu Thảo, Phong Mạn Mạn cũng muốn tham gia.
【 Bang Hội 】 Bình Hải Tịch Mạn Mạn : Đúng đúng đúng! Các tỷ tỷ đừng ngại nhé.
【 Bang Hội 】 Tân Mĩ Nhân Như Ngọc : Hai người các ngươi đều có chồng có vợ, lại ở đây len lén xuất tường. Ta đi mật báo, ta đi mật báo!
Đoạn video thứ hai có đối thoại. . .
Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm : Vậy cũng được, Tiểu Thảo vào buổi tối thứ 2, 4, 6 thì theo ta, còn thứ 3, 5, 7 ở cùng Mạn Mạn, ngày Chủ Nhật thì nhường cậu nhé.
【 Bang Hội 】 Tân Mĩ Nhân Như Ngọc : Tại sao lại không công bằng như vậy.
Đoạn video thứ ba có đối thoại. . .
【 Bang Hội 】 Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm : Chúng ta đánh tới đó đi.
【 Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Tiểu Thảo, chú cứ quan tâm tới Mạn Mạn, ta sẽ ghen. . . 5555555~
【 Bang Hội 】 Thu Sắc Tòng Tây Lai : các chị dâu, ông chồng đi vắng thì mọi người đều cô đơn rồi? Vẫn còn phu nhân nhà ta là ngoan ~
【 Bang Hội 】Tân Mĩ Nhân Như Ngọc : Ta X! Sắc Tây, ngươi không nên cứ vợ này vợ nọ có được hay không, ngươi không phun ra thì ta đã sắp ói hết rồi.
【 Bang Hội 】 Thu Sắc Tòng Tây Lai : Đánh là tình, mắng là yêu, nữa rồi nữa rồi nữa rồi nữa rồi nữa rồi nữa rồi nữa rồi ~
【Bang Hội 】 Tân Mĩ Nhân Như Ngọc : Ta tình nguyện muốn Tiểu Thảo chứ không thèm ngươi! ! !
【 Bang Hội 】 Thu Sắc Tòng Tây Lai : a a a a a a a! Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm cậu lăn ra đây nói rõ ràng cho ta.
【Bang Hội 】 Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm : Không có! Không có! Chúng ta chỉ là đùa giỡn mà thôi.
【 Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm : Tiểu Thảo, không phải sợ hắn, tỷ tỷ ta đây sẽ cho đệ thêm can đảm.
【 Bang Hội 】 Bình Hải Tịch Mạn Mạn : Tây Lai, ngươi chịu từ bỏ đi, Tiểu Thảo đích xác so với ngươi. . . Hừm. . . Có hấp dẫn hơn, hiện tại nữ sinh đều thích kiểu dịu dàng.
Việt Ly Đông chẳng biết nói sao , lắc đầu, cái tên Trần Tây đích xác rất rảnh rỗi , rảnh rỗi đến mức chỉ còn thiếu nước nện đòn. Còn lời của Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm bình thường tại Bang Hội làm cho người ta cảm giác đang nói cho chú em ở nhà bên. Bình tĩnh mà nghe thì mức độ của mấy người bọn họ xem ra không lớn, khi cùng nhau luyện cấp thì có nói giỡn cũng không là gì. A, rõ ràng chính là Trần Tây ghen với mình.
Việt Ly Đông gõ phím xóa luôn.
Trước khi xóa đi đoạn video lưu, Giang Hàn cũng đứng ở phía sau xem toàn bộ nội dung. Dựa theo giải thích thì anh cũng nghĩ như Việt Ly Đông, mức độ của mấy người bọn họ xem ra không lớn, cùng nhau luyện cấp thì nói giỡn chứ không có gì.
Nhưng anh lưu ý không phải là cái này, mà là câu của người nào đó nói, rằng bây giờ nữ sinh đều thích kiểu dịu dàng.
Muốn dịu dàng sao?
Hai đôi cha mẹ họ Giang cùng họ Phong mấy ngày trước đã hẹn nhau sáng hôm nay đi Bản Thị CH để tắm suối nước nóng. Vốn định hai nhà cùng nhau đi, nhưng Giang Hàn bận công tác nên không thể đi, em trai Giang Hàn là Giang Triệt cả mùa hè đi Phi Châu làm tình nguyện viên. Còn Phong Mạn Mạn Phong đại tiểu thư, bởi vì . . . hừm . . . vấn đề sinh lý nên cũng không đi. Cho nên . . . chỉ còn lại có hai đôi cha mẹ.
Trong nhà không có ai, Mạn Mạn không nấu cơm trưa, bữa tối gọi món bên ngoài, quả là con cái lười biếng không lo nổi việc nhà!
Vốn là cùng nhau luyện cấp thì Thu Nhật Vọng Hương Tâm, Người Mới Đẹp Như Ngọc cùng Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm đều log out đi ăn cơm.
Cô rảnh rỗi di chuột chạy lang thang, trong lúc nhàm chán liền nhập cư trái phép . . .
Nhập cư trái phép, Mộng Cảnh đều là thuật ngữ chuyên dụng, Dược Sư hệ liệt có thể sử dụng kỹ năng truyền tống trận. Nó có thể đem người chơi từ bản đồ trước mặt trong nháy mắt truyền tống đến phòng ghi chép bản đồ của Dược Sư. Một Dược Sư có thể ghi chép bốn điểm. Mà nhập cư trái phép, rõ ràng chính là điểm truyền tống này không phải được mở ra cho bạn. Thật sự bạn phải nhập cư trái phép mà đi vào, thường thường chuyện bi kịch sẽ phát sinh. Cũng như, Bình Hải Tịch Mạn Mạn. . .
Làm một người Dược Sư, Bình Hải Tịch Mạn Mạn nghênh ngang đi vào một cái truyền tống trận sắp biến mất.
Game chuyển chỗ, Bình Hải Tịch Mạn Mạn liền từ Thủ đô trong nháy mắt đã đi tới vùng bình nguyên địa cực.
Cô nhớ rõ nơi này, trước đây Bắc Phong Giang Thượng Hàn đã mang cô đi băng động để luyện cấp cũng là đi vào từ điểm thứ 12 trên bản đồ này. Dù sao rảnh rỗi thì rảnh rỗi một thể, Bình Hải Tịch Mạn Mạn cứ lang thang trên vùng bình nguyên địa cực mà đi tới. Gặp được điểm truyền tống nào liền đi vào, hoặc là theo đường mà đi, hoặc theo lối tắt.
Thực tế là một người thích đi chơi, coi như là đang chơi game thì vẫn cứ là một người thích đi chơi.
Bình Hải Tịch Mạn Mạn đi loạn đánh loạn, đi quanh co ngoắt ngoéo trên khắp bản đồ. . .
Đi tới đi mãi, cô phát hiện mình đã tiến vào một chỗ gọi là khu vực Tô Phỉ Ti Thần Điện. Nơi này hoàn toàn không có quái vật, thứ hai là không có người chơi, thứ ba là không NPC. Đến khi cô đang muốn sử dụng truyền tống trận để trở về thì phát hiện tại hướng 7 giờ có một lối vào xinh đẹp. Lối vào này được vây quanh bởi những đóa hoa, các đóa hoa lòe lòe phát sáng. Hơn nữa lối vào này lại không có đánh dấu trên bản đồ.
Chính mình vừa mới thăng cấp, cho dù chết cũng không sợ bị mất đi điểm số kinh nghiệm. Dù sao chính mình có kỹ năng truyền tống, trên người lại mang theo sách thần chú trở về thành, có gì kinh khủng thì boss liền trực tiếp đón về.
Sau đó, nữ tử nào đó chụp ảnh lưu niệm tại cửa khẩu rồi nghênh ngang đi vào.
Bên trong, trừ nhìn thấy chính mình ra thì chỉ còn màu đen mênh mông. Ở đây hoàn toàn không có quái vật, thứ hai không có người chơi, thứ ba không NPC, thứ tư không quang cảnh. Bình Hải Tịch Mạn Mạn đi tới đi tiếp mà vẫn còn là màu đen mênh mông. Nàng cảm giác được nơi này rất nhàm chán nên muốn trở về thành, kết quả là . . .
【 nhắc nhở 】 bản địa đồ không thể sử dụng kỹ năng truyền tống.
Được thôi, trên người cô bất kỳ lúc nào đều chuẩn bị sẵn sách thần chú trở về thành.
【 nhắc nhở 】 bản địa đồ không thể sử dụng vật phẩm ấy.
Sặc máu ! Phong Mạn Mạn tưởng chính mình đã mắc kẹt, sau khi đi sâu vào trò chơi thì thấy chính mình có lẽ đang ở trong một nơi toàn là màu đen mênh mang.
Phong Mạn Mạn lập tức xin trò chuyện riêng tại kênh xử lý vấn đề GM01.
【 Trò chuyện riêng】gọi GM01: GM! Tôi ở chỗ này trên bản đồ cũng không có bất cứ gì, không thể sử dụng bất cứ dụng cụ nào để trở về thành, nơi này có bug a!
Chỉ chốc lát sau, GM đáp lại . . .
【 Tán gẫu riêng 】từ GM01 : xin chào, trải qua chúng tôi xem xét thì khu vực ngài đứng là bình thường, ở khu vực này không thể sử dụng bất cứ kỹ năng hoặc đồ dùng gì để trở về thành.
【 Tán gẫu riêng】gọi GM01: . . . ! Ngươi đùa ta à.
【 Bang Hội 】 Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Các vị! ! Tôi bị nhốt tại một nơi nào đó đen tuyền nên không về nổi! !
Vào lúc cơm chiều, số người trong Bang Hội đang online là 1, có mỗi Bình Hải Tịch Mạn Mạn.
Cho nên, đây chính là cái gọi là, kêu trời trời không biết, gọi đất đất chẳng hay.
Chương thứ mười ba không thích giang sơn thích đẹp người . . .
Số chương: 57
Thể loại: ngôn tình, võng du (game online)
Tình trạng bản gốc: Hoàn
Bang Hội chiến chính thức bắt đầu vào tám giờ …
Bang Hội chiến tối nay chỉ có mấy người của 『 Đường Thi 』 gượng gạo trấn giữ thành số một, dù sao “Tam Đại La Sát” Bắc Phong Giang Thượng Hàn, Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng cùng Xuy Độ Ngọc Môn Quan cũng không có online. Lại còn Bình Hải Tịch Mạn Mạn vẫn đang bị kẹt ở trong vùng địa đồ đen mênh mông.
Mà người chủ trì đại cục cho 『 Đường Thi 』 là Thu Sắc Tòng Tây Lai. Mặc dù bình thường cậu hay cợt nhả, cảm giác làm cái gì cũng không hề có chăm chú. Nhưng biểu hiện chỉ huy tối nay lại hoàn toàn có phong thái đại thần. Chỉ huy chín chắn, thủ thành không luống cuống, cho dù bị người của 『 Thiên Hạ 』 phát loa mắng mỏ thì cũng vững vàng. Tối nay Thu Sắc Tòng Tây Lai giống như là thay đổi thành một người hoàn toàn khác.
Nhưng, còn Bình Hải Tịch Mạn Mạn thì vẫn như thế …
Bình Hải Tịch Mạn Mạn đã đực mặt ở trong vùng địa đồ đen ngòm mênh mông hơn ba tiếng, nhưng Phong Mạn Mạn đương nhiên không phải ngồi yên trước máy tính. Trong lúc đó, cô ăn cơm chiều, vui sướng thoải mái tắm rửa nước nóng, lại còn viết xong một chương bản thảo, uống một chai nước mật đào, đi dạo một vòng diễn đàn.
Nhìn trò chơi ở một chỗ khác, thấy cảnh Bang Hội chiến náo nhiệt mà Phong Mạn Mạn liền buồn bực thấy vô cùng khó chịu!
Gần chín giờ, một trong ba vị “Tam Đại La Sát” lên mạng.
【 nhắc nhở 】 Bắc Phong Giang Thượng Hàn hội viên online.
【 nhắc nhở 】 Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng hội viên online.
【 nhắc nhở 】 Xuy Độ Ngọc Môn Quan hội viên online.
【 Bang Hội 】 Thu Sắc Tòng Tây Lai : các huynh rốt cục đã log nick ! !
【 Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm: A Hàn, Mạn Mạn cô ấy không biết đi vào bản đồ gì, cho đến bây giờ vẫn còn không ra được.
【 Bang Hội 】 Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm : ừ, Mạn Mạn tỷ gặp nạn đã lâu rồi.
【 Bang Hội 】 Bắc Phong Giang Thượng Hàn : Tiểu Mạn, tại sao?
【 Bang Hội 】 Bắc Phong Giang Thượng Hàn : ta sẽ giải quyết vấn đề Tiểu Mạn trước, nên cũng không đi Bang Hội chiến.
【 Bang Hội 】 Thu Sắc Tòng Tây Lai : trọng sắc khinh bạn thì cũng không có đến mức như cậu vậy! ! !
【 Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Tây Lai ngoan, tỷ tỷ dạy chú một câu, không thích giang sơn thích người đẹp!
Phát hiện Phong Mạn Mạn chưa có trở về nên Giang Hàn kick vào nick rồi gửi tin nhắn.
Hàn: Tiểu Mạn, sao vậy?
Bình Hải Tịch Mạn Mạn : Hàn đại thần! Muội đến trong một cái bản đồ rồi không ra được nữa! Cứu mạng đi! !
Giang Hàn nhìn ba chữ “ Hàn đại thần” mà hơi khó nói, lại có hơi bất đắc dĩ, mà cũng không vui.
Hàn : dùng kỹ năng và trang bị thì sao?
Bình Hải Tịch Mạn Mạn : bản đồ không cho phép muội sử dụng, phương pháp nào muội cũng đều thử qua. Ngay cả tìm báo tin cho tổng đài rồi, họ nói tất cả bình thường!
Hàn : muội đi vào đã bao lâu?
Bình Hải Tịch Mạn Mạn: ba tiếng rồi! !
Hàn : Huynh gửi tin nhắn cho muội , có việc gì thì gọi điện thoại cho muội. Đã nhận được chưa?
Bình Hải Tịch Mạn Mạn : có rồi! ! Máy của huynh chỉ có 10 số, huynh đùa muội à. Trước tiên không nói chuyện này, muội muốn biết làm như thế nào mà thoát ra.
Hàn : đừng vội, trước hết muội gọi điện thoại cho huynh , ở đây chỗ này nói chuyện nghe không rõ lắm. 13XXXXXXXXX.
Bình Hải Tịch Mạn Mạn: a ~
Chỉ chốc lát sau, điện thoại di động của Giang Hàn vang lên, trên màn hình hiện lên một vài chữ số.
Mà Giang Hàn nhìn này hàng chữ số này thì nhẹ nhàng cười.
Lấy được số điện thoại di động của người nào đó thật dễ dàng. ( đại zan)
Giang Hàn ấn nút nhận điện thoại: “Đây, Giang Hàn nghe.”
“Ơ … Cái…kia, Em … em là Phong Mạn Mạn.”
“Anh biết. Tiểu Mạn, em đang ở đâu?”
“Khi tiến vào bản đồ động băng, sau đó thì cứ đi tới, đi tới … chỗ đó không có bất cứ quái vật gì.”
“Ở gần đó có cái gì không?”
“Không có, toàn bộ đều đen tuyền.”
” Muội kick vào chỉ lệnh “where” , xem nó hiện ra gì?”
“Chà … không biết vị trí , tọa độ 23, 108.”
” Không biết vị trí Để anh lên mạng tìm xem đã. Cứ tạm ngắt điện thoại đi, dùng chat.”
“Ờ, vậy byebye trước.”
Giang Hàn lập tức lưu lại số điện thoại của Mạn Mạn dưới cái tên: Schatz.
Giang Hàn lên mạng tìm tòi vềtư liệu khu vực không biết kia, kết quả là không thu hoạch được gì.
Sau đó, anh lại nghiên cứu bản đồ thế giới truy cập vào ra thì phát hiện ở gần bình nguyên vùng địa cực chỗ nào cũng đều có bản đồ quái vật. Chỉ trừ ở bản đồ khu vực Tô Phỉ Ti Thần Điện cuối phương Bắc.
Hàn : Huynh hẳn là biết muội ở đâu rồi.
Bình Hải Tịch Mạn Mạn : thật hả, đại thần, anh đến nhanh lên một chút đưa em đi ra ngoài! !
Giang Hàn lại lần nữa bị hai chữ “đại thần” làm té ghế.
【 loa 】 Bắc Phong Giang Thượng Hàn: 50W xin phi cơ đến khu vực Tô Phỉ Ti Thần Điện, đến đón người đang ở phía tây thủ đô.
【 loa 】 Ta Là Thương Nhân: Oa! Đại thần, ngươi không đi Bang Hội chiến mà còn ở chỗ đó làm gì? Lại còn 50W!
【 loa 】 Nhất Mộc Bất Thủy: chụp ảnh chung! Cái bản đồ đó là gì? Chưa từng nghe qua.
【 loa 】 Hoa Nở Hoa Tàn: chưa từng thấy, xin giải thích!
【 loa 】 Mộc Mạc Mộc Mục: Đại thần, huynh đi để làm chi? Xin giải thích +1
【 Hệ Thống 】 thành số một bị Thiên Hạ Vô Song của 『 Đệ Nhất Thiên Hạ 』chiếm lĩnh.
【 loa 】 Thiên Hạ Vô Song: Giang Thượng Hàn, ngươi không đến Bang Hội chiến khiến cho chúng ta rất dễ dàng đánh hạ được thành vốn là của ngươi. Ngươi không đến như thế làm cho ta không có đất dụng võ!
【 loa 】 Thu Sắc Tòng Tây La i: Đồ rác rưởi, rất dễ dàng đánh hạ sao? Ngươi chờ một chút, cẩn thận với Lão Tử một chút! Lão Tử chat gọi thêm người giết chết ngươi! !
Loa kênh, lại là người của 『 Thiên Hạ 』 và một mình Thu Sắc Tòng Tây Lai mắng nhau, … Tây Lai là người tương đối có tiền.
Giang Hàn phát hiện ra khu vực Thần Điện Tô Phỉ Ti thật sự không ai biết, cho nên liền sửa lại thành gọi phi cơ đến điểm gần nhất.
【 loa 】 Bắc Phong Giang Thượng Hàn: 30W xin phi cơ đến cao nguyên vùng địa cực, khẩn cấp! Người đang chờ ờ phía tây thủ đô.
【 loa 】 Ta Là Thương Nhân: đại thần, ngươi muốn đi đâu, làm gì? Tò mò, xin giải thích +2
【 loa 】 Bắc Phong Giang Thượng Hàn: đi cứu vợ.
“Phụt …”
Phong Mạn Mạn đang uống trà sữa liền phun đầy một miệng trà sữa về phía màn hình.
Đại thần nói tới chữ “vợ” càng ngày càng thuận miệng ! Hơn nữa, một 1RMB để gọi loa mà đại thần chỉ dùng cho 3 chữ, coi như 0,3 ren một chữ! !
【 loa 】 Nhất Mộc Bất Thủy : phu nhân của đại thần làm sao vậy, xin giải thích +3. Ta có phi cơ lên cao nguyên, không thu tiền, phục vụ cho đại thần!
【 loa 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm : Mạn Mạn của chúng ta mắc kẹt ở trong bản đồ không biết tên. Sau đó nam nhân nào đó cũng không thích giang sơn thích người đẹp lạc vô! Ta nghiêm trọng BS rằng Thiên Hạ là rác rưởi!
【 loa 】 Xuy Độ Ngọc Môn Quan : không thích giang sơn thích người đẹp +1
【 loa 】 Ta là tùy tùng đại thần : không thích giang sơn thích người đẹp +2
【 loa 】 Tương Kỳ Bất Tại : không thích giang sơn thích người đẹp +3
Không thích giang sơn thích người đẹp…
Phong Mạn Mạn đầy một miệng trà sữa đúng là gặp hạn, bị trà sữa làm cho sặc suốt hai phút đồng hồ.
Người của『 Đường Thi 』 đã thốt ra như vậy, người sau so với người trước càng là sâu sắc. Câu nọ tiếp câu kia lại càng kinh người không ngớt tuôn ra!
Bắc Phong Giang Thượng Hàn đến cao nguyên vùng địa cực, Giang Hàn nhìn bản đồ trang web rồi dùng tốc độ nhanh nhất đi tới khu vực Thần Điện Tô Phỉ Ti.
【 Bang Hội 】 Bắc Phong Giang Thượng Hàn : Tiểu Mạn, muội có còn nhớ rõ vị trí lối vào không? Trên bản đồ nhỏ không có dấu hiệu.
【 Bang Hội 】 Bình Hải Tịch Mạn Mạn: nó không có dấu hiệu đâu, hình như là hướng 7 giờ, ở cửa có rất nhiều hoa.
【 Bang Hội 】 Bắc Phong Giang Thượng Hàn : hình như huynh tìm được rồi.
Bắc Phong Giang Thượng Hàn kick vào lối vào, sau khi đi qua thì chỉ nhìn thấy màu đen mênh mông.
Chà, chắc là là nơi này.
Chẳng mấy chốc, Bắc Phong Giang Thượng Hàn tìm được Bình Hải Tịch Mạn Mạn.
Hai người bọn họ làm thành một đội, ở khắp nơi trong địa đồ đen ngòm mênh mông này không hề phát hiện ra một con quái nào, không hề phát hiện một nhân vật NPC nào.
【 đội ngũ 】 Bình Hải Tịch Mạn Mạn : mệt mỏi quá, rốt cuộc là phải tìm tới khi nào.
【 nhắc nhở 】 Bắc Phong Giang Thượng Hàn đưa ra yêu cầu dắt tay, cô có đồng ý không.
【 đội ngũ 】 Bình Hải Tịch Mạn Mạn : ?
【 đội ngũ 】 Bắc Phong Giang Thượng Hàn : Huynh cầm tay muội, muội nghỉ ngơi một lát.
Phong Mạn Mạn kick vào chuột, chấp nhận.
Trong khi Bắc Phong Giang Thượng Hàn đang ra sức dắt Bình Hải Tịch Mạn Mạn đi thì đột nhiên, trước mặt hai người bọn họ xuất hiện một NPC xinh đẹp.
Giang Hàn di chuột quét qua NPC, trên màn hình của Phong Mạn Mạn và Giang Hàn đồng thời bắn ra ô đối thoại.
Tô Phỉ Ti : Xin chào, ta là Tô Phỉ Ti.
Tô Phỉ Ti : vào lúc này dắt tay nhau, để rồi suốt một đời cùng dắt tay sao?
Giang Hàn không chút do dự chọn 『 Yes 』. ( khôn vãi)
Tô Phỉ Ti : hoan nghênh các ngươi đến Thần Điện Tô Phỉ Ti!
Màn hình của hai người đồng thời tiến vào một hình ảnh đồ họa, khi tiến vào bản đồ thì vẫn là một màu đen mênh mông. Chỉ có phía trước hiện ra một NPC, tên có lẽ là Tô Phỉ Ti.
【 Hệ Thống 】 thành số một bị 『 Đường Thi Tam Bách Thủ 』Thu Sắc Tòng Tây Lai chiếm lĩnh .
10 giờ, Bang Hội chiến kết thúc.
Thành số một có lẽ bị 『 Đường Thi 』 đánh hạ, 『 Thiên Hạ 』 lại lâm vào cảnh không có thành.
Trên loa kênh lại là những lúc Thu Sắc Tòng Tây Lai một mình đấu với người của 『 Thiên Hạ 』…..
Còn Hàn đại thần ở nơi này vẫn tiếp tục…
Giang Hàn nhanh chóng gõ vào bàn phím chữ “where” trong biểu hiện của Thần Điện Tô Phỉ Ti (13, 14), rồi lại kick vào NPC.
Tô Phỉ Ti : xin chào, ta là Tô Phỉ Ti.
Tô Phỉ Ti : hiện tại mời bước vào mục 30 câu hỏi thầm trả lời thật lòng. Thời gian mỗi câu hỏi chỉ cho phép 10 giây .
Phong Mạn Mạn nhìn màn hình mà xấu hổ-ing, làm sao lại có cảm giác như là trên diễn đàn thường xuyên có mục 『 100 câu hỏi cho vợ chồng 』
Tô Phỉ Ti : 1, xin hỏi nhà gái tên là ….. ?
Giang Hàn gõ vào bàn phím : Phong Mạn Mạn
Phong Mạn Mạn cũng lập tức tranh thủ thời gian mà gõ Bình Hải Tịch Mạn Mạn
Tô Phỉ Ti : trả lời không giống nhau, xin làm lại.
Chà … Hai người ngầm hiểu, thật là được đối xử cao hơn!
Rồi hai người trở lại khu vực không biết kia, mặc dù nói đây là hai nơi đều có màu đen mênh mông.
【 đội ngũ 】 Bắc Phong Giang Thượng Hàn: đây là một nhiệm vụ.
【 đội ngũ 】 Bình Hải Tịch Mạn Mạn: ừ
Mà trên màn hình thì Bắc Phong Giang Thượng Hàn và Bình Hải Tịch Mạn Mạn vẫn cầm tay nhau ngọt ngào.
【 Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm : Hai người OK rồi chứ?
【 Bang Hội】 Bình Hải Tịch Mạn Mạn : chưa, nhưng mà tìm được NPC thì chắc là có thể ra được .
【 Bang Hội 】 Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng : mấy ngày không ngủ, mệt đến chết : Tâm Tâm, ta out trước đây.
Số chương: 57
Thể loại: ngôn tình, võng du (game online)
Tình trạng bản gốc: Hoàn
Phong Mạn Mạn thường phải làm “trẻ em không nơi nương tựa”, bởi ba Phong vì dành riêng mười lăm ngày cùng Mẹ Phong (mẹ) hưởng tuần trăng mật lần 2 nên gần đây, thường xuyên tăng ca, mà vốn không đi làm ở nhà nội trợ Mẹ Phong , vì an ủi em gái sắp ly hôn mà thường xuyên không ở nhà.
Tóm lại, Phong Mạn Mạn, đứa nhỏ lười biếng này đương nhiên không có ai coi ngó.
10 giờ sáng, Phong Mạn Mạn ăn xong bữa sáng liền login.
Nhìn xung quanh mênh mông một màu đen, trừ chính cô, chỉ có Bắc Phong Giang Thượng Hàn.
[ đội ngũ] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: A! Không phải buổi chiều mới đến hẹn sao? Sao anh lên sớm vậy?
[ đội ngũ] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Anh thức dậy liền login, định tìm xem có tin tức gì liên quan đến nhiệm vụ này không, kết quả vẫn chẳng có gì.
[ đội ngũ] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Vậy làm sao bây giờ?
[ đội ngũ] Bắc Phong Giang Thượng Hàn : Không sao, cứ thử như hôm qua ấy.
[ nêu lên] Bắc Phong Giang Thượng Hàn muốn nắm tay bạn, đồng ý hay không?
Tiếp theo là diễn biến hệt như ngày hôm qua, mà kết quả, vẫn là thường xuyên thất bại. Ăn ý ơi là ăn ý……
[ đội ngũ] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Tiểu Mạn, em đang xài laptop hả?
[ đội ngũ] Bình Hải Tịch Mạn Mạn:??? Không phải……
[ đội ngũ] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Vậy nhà em có đường từ (ta đoán là thứ giống headphone) không?
[ đội ngũ] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Cái gì vậy?
[ đội ngũ] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Vậy…… Giờ chỉ có 3 cách.
[ đội ngũ] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Cách gì?
[ đội ngũ] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: 1, anh đến nhà em, 2, em đến nhà anh.
[ đội ngũ] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Để làm gì?
[ đội ngũ] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Ở chung mới dễ trả lời giống chứ sao.
[ đội ngũ] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Vậy…… Cách thứ 3?
[ đội ngũ] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Bỏ acc (account- nhân vật), mình tạo acc mới.
[ đội ngũ] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Không được! Em gần 90 cấp rồi, không nên không nên, vậy… em đến nhà anh.
[ đội ngũ] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Không phải em không có laptop sao?
[ đội ngũ] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: A…… Đúng ha, vậy anh đến nhà em đi.
[ đội ngũ] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Chờ anh.
[ nêu lên] Hội viên Bắc Phong Giang Thượng Hàn logout.
Phong Mạn Mạn nhìn đoạn đối thoại trên màn hình, không nói gì ngửa đầu nhìn trần nhà!
Cô đồng ý mà làm gì chứ!! Rõ ràng muốn trò chơi chỉ là trò chơi, không dính dáng đến ngoài đời! Vậy mà bây giờ còn dẫn sói vào nhà, vào phòng…… Nói mới nhớ, phòng cô thiệt bừa bộn mà!
Bừa bộn?! Phong Mạn Mạn thôi nghĩ lung tung, bắt tay vào dọn dẹp một chút.
Cô nhét quần áo nằm la liệt trên sô pha nhét vào tủ, vứt cốc trà sữa có mùi cà phê lúa mạch vào thùng rác, xếp gọn chăn mền trên giường, đặt giày dép nằm lung tung trước cửa vào một góc sáng sủa, sách vở nằm xuôi nằm ngược trên bàn cũng chồng tạm một bên.
Đây không phải vì Giang Hàn đến mà sắp xếp, thiệt đó……
Nhưng, đầu cô trống rỗng, cũng không biết là vì sao nữa?
A đúng! Việc xấu trong nhà không truyền người ngoài! Mẹ Phong giáo dục Mạn Mạn từ tận hồi tiểu học, phải làm một đứa nhỏ có văn hóa, cho dù chỉ là làm bộ, cũng phải thể hiện trình độ văn hóa của nhà mình!
“Đính đong!”, chuông cửa vang.
Phong Mạn Mạn mở cửa, thấy Giang Hàn mặc áo thun màu lam, quần bò nhạt màu, tay phải cầm notebook (máy xách tay, nhỏ hơn laptop một chút), tay trái xách một túi to.
“Chào em, Tiểu Mạn.”
” A…… chào anh, anh vào đi, phòng em ở kia.”
” Dì Phong đâu? Chỉ mình em ở nhà thôi sao?”
” Vâng, mẹ em ra ngoài rồi.”
Đây không phải lần đầu Giang Hàn vào phòng Phong Mạn Mạn, mà chính Phong Mạn Mạn cô lại không biết điều đó. Aizz……
Giang Hàn nhìn quanh phòng, tuy không phải quá sạch sẽ nhưng ít ra, so với trước đỡ hơn, ít nhất, chăn mền trên giường cũng gọn gàng, trên sô pha cũng không có quần áo, trên đất không có giầy dép lung tung, ly cốc uống xong cũng không xuất hiện trên bàn, sách vở xếp thành chồng ngăn nắp.
” Đây là cái gì?”
” A, lộ từ khí (moderm máy phát sóng wifi), để anh lắp trước đã.”
” A vâng……”
Hai ba giây sau, Giang Hàn đã lắp đặt đâu đó xong xuôi, anh ngồi trên sô pha mở notebook.
Cô gái bên cạnh anh thì tò mò hỏi:” Vậy anh không cần dây cắm để lên mạng sao?”
” Không cần, máy anh dùng cục vực vô tuyến (như wifi í) lên mạng.” Đại thần trả lời rất uyên bác.
” Ách……” Ai đó không biết vờ như đã biết, kỳ thật cô chả hiểu mô tê gì, cả lộ từ khí gì gì đó cũng mới thấy lần đầu, tha thứ cô, cô dốt kiến thức máy tính.
Hai người cùng login……
Ai đó vờ làm thiếu nữ có văn hóa rốt cục nhớ ra mình quên một việc rất quan trọng……
Theo phép lịch sự, vào cửa là khách, cô hẳn nên rót cốc nước mời Giang Hàn!
” Ách…… E hèm, anh muốn uống nước đào, trà sữa, sữa hay cocacola?” Phong Mạn Mạn mời (dù hơi chậm một tí ^^).
Giang Hàn ngẩng đầu nhìn cô: ” Nhà em có nước sôi không?”
” Có!” Phong Mạn Mạn hấp ta hấp tấp chạy vào bếp nấu nước.
Trong game……
Tô Phỉ Ti : Xin chào, ta là Tô Phỉ Ti.
Tô Phỉ Ti : Hiện tại mời trả lời 30 câu hỏi về độ ăn ý, mỗi câu chỉ có 10 giây thời gian trả lời.
Tô Phỉ Ti :1, xin hỏi nhà gái tên là……?
Phong Mạn Mạn vừa nhập vừa nói: ” Bình Hải Tịch Mạn Mạn.”
Giang Hàn gõ — Bình Hải Tịch Mạn Mạn.
Tô Phỉ Ti :2, xin hỏi nhà trai tên là……?
Giang Hàn cũng vừa nhập vừa nói:” Bắc Phong Giang Thượng Hàn.”
Phong Mạn Mạn lại gõ — Bắc Phong Giang Thượng Hàn.
Tô Phỉ Ti :3, xin hỏi nhà trai cấp bậc là……?
Giang Hàn:”99 cấp.”–” gõ số 99″
Phong Mạn Mạn nhập–99 cấp.
Tô Phỉ Ti : 4, xin hỏi nhà gái cấp bậc là……?
Phong Mạn Mạn:”89 cấp”
Giang Hàn gõ–89 cấp.
…………
…………
Những câu tiếp theo đều hỏi về cốt truyện trong Mộng Cảnh, thay vì nói trả lời 30 câu hỏi về độ ăn ý, không như gọi những điều cần biết về Mộng Cảnh, hơn nữa còn cần 2 người cùng trả lời đúng.
Bởi vì ai đó tự kỷ thông minh, nghĩ chỉ cần hai người trả lời giống nhau là được, kết quả liền đòi cùng đánh “Không biết”, kết quả, đã đến câu 21, vì một câu ” Không biết” kia, phải trả lời lại từ đầu……
Aizz~!
Cuối cùng, dưới sự “chỉ huy” của Giang Hàn, bọn họ không quá thuận lợi, nhưng cũng qua 30 câu hỏi này.
Điện thoại Giang Hàn rung lên……
Tên người gọi: haus.
Người kia nói: ” Bé Hàn (~.~), con có về ăn cơm không?”
Anh trả lời: “Vâng, con về, Tiểu Mạn cũng đến, dì Phong không ở nhà.”
Bên kia: “Tốt! Quá tốt. 2 đứa nhanh về, mẹ chờ mấy đứa đấy! Cứ vậy đi.” Giang mụ mụ quá nhiệt tình a!
Phong Mạn Mạn khó hiểu: “Em nói đến nhà anh ăn cơm bao giờ?”
” Tắt máy đi, đi ăn cơm.” Giang Hàn bình tĩnh tắt máy, sau đó lại bình tĩnh cất lộ từ khí.
Nhà Giang Hàn……
Phong Mạn Mạn cơm nước xong, ngay khi chuẩn bị về nhà cô, Giang mụ mụ bưng đào ra mời……
” Tiểu Mạn a, hôm nay dì thấy đào ở siêu thị ngon quá liền mua một đống về, may mà con đến đây, bằng không chỉ sợ để lên mốc còn chưa ăn hết, Giang Hàn với Giang Triệt y hệt ba ba tụi nó, đều không thích ăn đào.” Giang mụ mụ nói.
Đào thiệt hấp dẫn a~~ Phong Mạn Mạn lại tiêu diệt 2 quả đào lớn.
Mà khi Mạn Mạn ăn uống no nê xong, lúc chuẩn bị về nhà…… Lại gặp cản trở ~.~
Giang Hàn nói: ” Không biết nhiệm vụ lúc sau thế nào, dù sao anh có 2 máy, em login ở đây luôn đi.”
Phong Mạn Mạn chần chừ:” Nhưng……”
Giang Hàn còn nói: “Vào đi.” Không để ý đến Phong Mạn Mạn chần chừ, anh mở cửa phòng, ” mời” cô vào.
Lúc này, Giang mụ mụ từ phòng bếp đi ra ” Bé Hàn con, mẹ hẹn dì Phong mời dì đi du lịch với cơ quan đây, Tiểu Mạn cứ tự nhiên như ở nhà, đừng ngại.”
Nói xong, bà ra cửa.
Phong Mạn Mạn hóa đá…… Đột nhiên nghĩ đến một câu, ngoài gặp trong gặp, gặp ngoài gặp trong cũng đều gặp.