Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du
Tác giả: Thần Kiếm
Chương 12: Vô tri.
Người dịch: Phong Thần
Nguồn: Tu Chân Giới
Ở cách xa hơn mười dặm, năm sáu mươi người toàn thân mặc áo đen chỉ hở đôi mắt, đang nhằm tới gần về phía nhóm người Hoàng Long dừng chân.
- Nhanh nào, nhớ kỹ phân phó của gia chủ, nhiệm vụ lần này chỉ đứa nhỏ thiên tài của Hoàng gia, giết xong lập tức rút lui..
- Rõ.
Hoàng Long cười nhạt trong lòng, không nghĩ tới nhiệm vụ của đối phương lần này lại chính là mình.
Xem ra kết quả trắc thí thiên phú của mình mấy ngày trước làm cho có người cảm thấy uy hiếp, nảy sinh ý nghĩ giết chết mình.
- Các ngươi tới tìm ta sao?
Lúc ngày Hoàng Long cùng hai ma sủng từ giữa bầu trời hiện ra, bất quá hai ma sủng không hiện ra bản thể của mình, vẫn nằm trong ngực của Hoàng Long.
Nhóm người Hắc y nhân đang đi gần về phía nơi mục tiêu dừng chân, thì bỗng nhiên từ giữa không trung vọng ra tiếng nói, ai cũng ngẩn người, nhìn về phía nơi tiếng nói phát ra, sắc mặt của tất cả mọi người đều biến đổi.
Lăng không mà đứng,
Trong đầu nhóm người Hắc y nhân hiên lên một từ ngữ đáng sợ, “Thánh vực cường giả!.
Trời ạ, không ngờ lại là thánh vực cường giả!
Hằng nguyên đại lục có quá ít cường giả, tất cả cường giả đều được mọi người biết đến, mà đứng ở đỉnh cao Hằng nguyên đại lục chính là thánh vực cường giả.
Các nước lớn nhỏ mỗi khi giao chiến đều có một ước định mà ngay cả ngũ đại đế quốc cũng tán thành, đó là lệnh cấm các thánh vực cường giả không được tham dự chiến tranh, dù sao lực phá hoại của thánh vực cường giả cũng quá sức kinh khủng, phất tay một cái cũng có thể hủy diệt một tòa thành trì.
Đừng nhìn uy phong lúc bình thường của
- Tiền bối, không biết người tìm chúng ta có chuyện gì?
Trong đám Hắc y nhân một cửu cấp ma pháp sư tiến lên cẩn thận hỏi.
Bởi trời tối mà lại có mưa lớn cản trở tầm mắt, cho nên đám người Hắc y nhân cũng không nhận ra cái người mà mình gọi là “Tiền bối” lại chính là mục tiêu lần này.
- Sao thế? Lẽ nào ngay cả hình dạng của đối phương cũng không nhận ra mà dám đến đây ám sát?
Hoàng Long đùa cợt nhìn đám người Hắc y nhân dưới mặt đất.
Đám người Hắc y nhân lúc này mới chú ý đến hình dáng của “Tiền bối” ở giữa không trung kia, vừa để ý thì đám người hắc y nhân ngạc nhiên.
Mưa rơi xối xả, lôi điện xẹt qua làm hiện lên hình dáng của thánh vực cường giả đang đứng trên không kia, không ngờ lại là một đứa bé.
Cẩn thận nhìn lên, bọn họ nhận ra đó chính là mục tiêu lần này, chính là đứa bé sau khi kiểm tra thiên phú được cho là ma pháp thiên tài, và cũng là đứa con của gia chủ Hoàng gia.
Cửu cấp ma pháp sư hoảng hốt, chỉ vào giữa không trung:
- Ngươi, ngươi.
Sau một hồi kinh hãi, hắn nhất thời không nói ra lời.
Bọn họ đều biết, đứa bé kia chỉ vừa sáu tuổi, lại vừa kiếm tra thiên phú cách đây không lâu.
Sáu tuổi, đó là độ tuổi bắt đầu tu luyện ở Hằng nguyên đại lục, thế nhưng như thế nào lại trở thành thánh vực cường giả?
Trong nội tâm bọn họ so với lúc trước Địa huyệt Long cùng Kim tình tử viên lúc nhìn thấy Hoàng Long càng thêm hoảng hốt.
- Nói đi, là ai phái các ngươi tới?
Hoàng long lạnh nhạt nhìn đám người hắc y nhân.
Cửu cấp ma pháp sư sau một hồi hoảng hốt thì cũng dần bình tĩnh, sau đó cười ha ha chỉ vào Hoàng Long điên cuồng nói:
-Dĩ nhiên lại là ngươi, tiểu hài tử xấu xa! Ta thiếu chút nữa là bị người lừa rồi.
Lừa? Hoàng Long nghi hoặc.
- Tiểu tử kia, ngươi rất ngu dốt, đừng tưởng rằng sử dụng một ít bí pháp quyển trục có thể lăng không là có thể hù dọa được chúng ta, thật nực cười, người cho ngươi chính là thánh vực cường giả sao? Một thánh vực cường giả sáu tuổi? ngươi cho chúng ta là ngu hết sao?
Cái cửu cấp ma pháp sư kia âm thanh độc ác nói, làm ra vẻ mặt ta rất thông minh.
- Ha ha, thực sự là trời cũng giúp ra, nguyên bản ta còn lo lắng hai cửu cấp cường giả bên người ngươi, thế nhưng hiện tại bây giờ có thể giết người mà quỷ không biết, thần không hay!
- Lên! Giết cho ta!
Cửu cấp ma pháp sự nọ quát, sau đó đứng yên một bên.
- Rõ, thủ lĩnh!
Ngay lập tức, nhóm người này đều cầm đao kiếm hướng tới Hoàng Long.
Đấu khí quán chú, đao quang kiếm ảnh từ bốn phương tám hướng tập kích về phía Hoàng Long.
Mấy người ma pháp sư cũng đều đứng ở phía sau cái người cửu cấp ma pháp sư kia, cũng không có ý định tiến lên.
Cửu cấp ma pháp sư tươi cười rạng rỡ: “Không nghĩ tới nhiệm vụ lần này lại thuận lợi như vậy, sớm biết thế này cũng không cần ta ra phải đi.” Thế nhưng sau một khắc, vẻ mặt tươi cười của hắn giảm dần.
Dưới ánh mắt hoảng sợ của hắn, hai cái ma sủng đáng yêu đang nằm trong lòng đứa bé kia đột nhiên thoát ra, trong nháy mắt biến thành to lớn, một khí thế mạnh mẽ tuyệt đối từ trên người hai ma sủng thoát ra, đè ép làm cho hắn khó thở.
Địa huyệt long Bì Nhĩ hiện ra bản thể giống như núi của mình sau đó ngửa mặt lên trời điên cuồng gầm lên một tiếng, dùng bàn chân mà mười mấy người ôm không hết giẫm xuống, trực tiếp đem mất cái thật cấp chiến sĩ thành bánh thịt.
Mặt đất bỗng nhiên run lên, trong vòng vài trăm thước đột nhiên biến thành một vùng lầy, đám người hắc y sát thủ không kịp lui lại nên tất cả đều rơi vào trong vũng lầy, sau đó vũng lầy tiêu thất, tất cả lại biến trở về thành đất cứng.
Bị kẹt ở trong đất cứng, nội tạng của nhóm sát thủ toàn bộ bị chấn nát.
Cửu cấp ma pháp Thổ hệ “Nê chiểu biến địa”, “Nê chiểu phục nguyên” dưới sự thi triển của Địa huyệt long Bì Nhĩ được thực hiện hoàn hảo.
Tiếp đó Kim tỉnh tử viên cũng không cam chịu rớt lại phía sau, cự chưởng to lớn vỗ vào ngực, trong vòng vài trăm thước đều là một vùng biển lửa, càng kinh khủng chính là biển lửa này liên tục bốc cháy mà không có dấu hiệu ngừng lại.
Cửu cấp ma pháp Hỏa hệ “Dã hỏa liệu nguyên”!
Thuấn ma pháp hơn nữa lại là cửu cấp!
Thánh vực ma thú!
Hơn hai mươi mất người hắc y sát thủ thoát được một kiếp liền lui lại bên cạnh cửu cấp ma pháp sư, nhìn cảnh tượng kinh khủng trước mắt mô hôi lạnh liên tục chảy ra, trong nháy mắt chết đi ba mươi mấy đồng bạn, hơn nữa lại tận mát nhìn thấy khiến cho tay chân lạnh ngắt.
Cửu cấp ma pháp sư trong đầu hoảng loạn.
Thánh vực ma thú, trời ạ dĩ nhiên lại là thánh vực ma thú.
Nhưng mà ác mộng chỉ vừa mới bắt đầu, khi hắn có phản ứng nảy sinh ý nghĩ xoay người chạy trốn thì đột nhiên phát hiện toàn thân dĩ nhiên không nhúc nhích, xung quanh không gian như bị đọng lại.
Không gian lĩnh vực!
Đám người hắc y sát thủ đều giống nhau, sắc mặt trắng bệch, cuối cùng cũng minh bạch đây là cái gì.
Thánh vực cường giả nắm trong tay lĩnh vực, ở trong lĩnh vực của họ, họ chính là chúa tể, đây cũng là một trong những nguyên nhân tại sao cửu cấp cùng thánh vực mặc dù chỉ kém nhau một cấp nhưng thực lực lại chênh lệch như vậy.
Đương nhiên khi thánh vực cường giả sử dụng không gian lĩnh vực có một yêu cầu là phải có một khoảng thời gian nhất định, thế nhưng Địa huyệt long Bì Nhĩ cùng Kim tình tử viên lợi dụng thời gian kinh ngạc của nhóm người hắc y mà sử dụng lĩnh vực của mình.
Hoàng Long chậm rãi lăng không đi tới trước mặt đám người hắc y, nhìn chằm chằm vào cửu cấp ma pháp sư nói:
- Nói! Ai phái các ngươi tới?
Cửu cấp ma pháp sư hừ lạnh một tiếng, không để ý đến câu hỏi của Hoàng Long.
Chỉ là trong lòng hắn cùng thuộc hạ đều như nhau, đều nổi lên sóng lớn, trời ạ! Một hài tử sáu tuổi dĩ nhiên sở hữu hai thánh vực ma sủng, đây là cái khái niệm gì, chỉ sợ nếu truyền ra ngoài toàn bộ Hằng nguyên đại lục đều phải chấn động.
Nhìn trước mắt tiểu hài tử sáu tuổi này, trong mắt hắn hiện lên sự phức tạp không hiểu.
Không nói? Hoàng Long cười nhạt, ánh mắt chuyển sang Kim tình tử viên Ân Đệ bên cạnh một chút.
Kim tình tử viên hiểu ý của chủ nhân, đưa tay đem môt cái hắc y nhân lên, sau đó giữa tiếng kêu gào của hắn, nhẹ nhàng đem cái cổ của hắn bẻ đôi.
Đám người hắc y nhân kinh hô, trong mắt hiện lên sự kinh khủng.
- Ngươi tới nói.
Hoàng Long chuyển sang lạnh lùng nói với một người bên cạnh cửu cấp ma pháp sư.
Trong mắt tên kia hiện lên sự sợ hãi, thanh âm run rẩy:
- Ta, ta ta nói.
- Ngươi dám! Đừng quên người nhà của ngươi!
Lúc này cửu cấp ma pháp sư kia lớn tiếng quát lên.
Nguyên bản tên kia đang muốn nói đến người đứng sau mình, nhất thời nghe được tiếng quát chói tai nhất thời ngừng lại, hình như nhớ tới chuyện gì đó, trong mắt hiện lên kinh hãi.
- Chúng ta cho dù chết cũng không có khả năng nói cho tiểu tử người.
Cửu cấp ma pháp sư khóe miệng cười nhạt, tiếp theo khóa miệng tràn ra một dòng máu màu đen, hơi thỏ cũng ngừng lại.
Những hắc ý sát thủ khác cũng đều như vậy.
Uống thuốc độc? Hoàng Long nhướng mày, chuyện này xảy ra ngoài dự liệu, không nghĩ tới trong miệng đám sát thủ này dĩ nhiên lại có độc dược, chỉ là hắn nguyên thần bị tổn thương quá nặng, mặc dù mấy năm nay vẫn đang dần khôi phục thế nhưng thần thức quá yếu, vô pháp sử dụng sưu hồn thuật bằng không thì vừa rồi trực tiếp sử dụng sưu hồn thuật đối với đám người hắc y nhân này.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du
Tác giả: Thần Kiếm
Chương 13: Đực hay cái.
Người dịch: Phong Thần
Nguồn: Tu Chân Giới
Mưa vẫn đang rơi xối xả.
Hoàng Long nhìn những sát thủ mặc áo đen uống thuốc độc tự tử, khẽ nhíu mày, rồi để cho hai con ma thú xử lý những thi thể, sau đó trở về nơi cắm trại.
Bởi vì trước đó Hoàng Long đã bày trận pháp xung quanh cho nên khi đánh nhau những xung động về đấu khí cũng như ma pháp không thể truyền tới nơi dừng chân, nhóm người Triệu Dung cũng không biết hơn mười dặm bên ngoài phát sinh sự việc gì.
Nhưng làm Hoàng Long nghi ngờ là người đứng sau bức màn này đến cuối cùng là ai, một ma pháp sư cấp chín cộng thêm mấy ma pháp sư cấp tám, hơn năm mươi người chiến sĩ cấp bảy đến cấp tám, có thể phái ra lực lượng như vậy, thế lực ít nhất cũng không kém Hoàng gia, một trong tứ đại gia tộc của vương quốc Lục Thông.
Một đêm trôi qua, mưa đã ngừng rơi.
Trải qua trận mưa lớn, bầu không khí dường như trong lành hơn.
Từng luồng ánh sáng mặt trời lờ mờ phát phát ra từ trong rừng, tiếng chim hót líu lo, Hoàng Long nghênh đón ánh bình minh rồi hít mạnh một hơi tiên thiên linh khí liền cảm thấy cả người thoải mái nhẹ nhỏm hẳn lên
Về việc tối hôm qua có chủ mưu sai người đến để ám sát mình, Hoàng Long cũng không để việc đó trong lòng, binh tới tướng cản, binh đến tướng ngăn, nước lên đập chặn
Vốn Hoàng Long lo ngại về sau đời sống tu luyện sẽ khô khan, nhưng mà bây giờ đã có thêm một ít gia vị, hình như cũng không có gì là không tốt.
Kiếp trước, ngoài việc tu luyện thì vẫn chỉ là tu luyện, kiếp này, chi bằng thử xem một chút niềm vui của người trần tục.
Có suy nghĩ như vậy, Hoàng Long bỗng dưng cảm thấy tâm tính của mình đã thay đổi không ít.
- Long Nhi.
Nghe được tiếng nói của mẹ, Hoàng Long quay người lại.
Triệu Dung đi tới, trên mặt mang theo nụ cười, nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoàng Long, cười nói:
- Chúng ra chờ một chút nữa là bắt đầu khởi hành, chắc là ngày kia là con có thể thấy ngoại công, đến lúc đó con phải thật ngoan nhé.
Hoàng Long toát mồ hôi, mẫu thân sợ rằng mình gây chuyện bên ngoài tiệc mừng thọ của ngoại công.
Trong lòng cười khổ, dùng âm thanh trẻ con nói:
- Con biết rồi mẫu thân. Sau đó tiếp tục nói:
- Nhưng mà, mẫu thân, sau này có thể đừng nhéo khuôn mặt của con được không?
Tuy là hành động của Triệu Dung đối với mình là một cách biểu hiện tình thương của mẹ, thế nhưng dù sao chính mình đã là tiên nhân sống qua không biết bao nhiêu vạn năm, giờ lại bị nhéo khuôn mặt, hình như là không được hay lắm. Nếu để sư huynh đệ trong Xiển giáo kiếp trước biết được, chỉ sợ là sẽ cười đến chết.
Triệu Dung sau khi nghe con trai nói, liền ha hả cười, lúc trước là một tay, sau khi nghe xong ngược lại lại dùng hai tay để nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoàng Long, trêu chọc nói:
- A, nhi tử của ta là một “tiểu đại nhân”, không để cho mẫu thân chạm vào.
Động tác của Triệu Dung làm cho Hoàng Long buồn bực không thôi.
Mất mặt a! chưa có lúc nào Hoàng Long mong muốn mình mau chóng lớn lên như lúc này.
Ngày thường mặc dù hắn làm ra vẻ như một “tiểu đại nhân” thế nhưng tuổi của thân thể này cũng còn quá nhỏ, mọi người đều đối xử với hắn như trẻ con.
Sau khi Triệu Dung rời đi, phía sau Hoàng Long truyền đến tiếng phì cười, Hoàng Long quay lại liếc nhìn thì thấy hai con ma thú đang che miệng cười trộm, giơ tay định đánh, bàn tay vừa đi qua thì hai con ma thú đã chạy mất.
Kế tiếp đi đường liền một mạch cũng không có gì xảy ra.
Hai ngày sau, nhóm người Hoàng Long cuối cùng cũng đi tới vùng đất của đế quốc Bạo Tuyết, thẳng tiến tới phủ viện của Triệu gia.
Đế quốc Bạo Tuyết là một trong năm đại đế quốc của đại lục Hằng Nguyên, thực lực được xếp thứ ba, mà Triệu gia cũng là một trong các nhà được truyền thừa gần nghìn năm của đế quốc Bạo Tuyết, cũng được coi là có tiếng nói trên đại lục Hằng Nguyên.
Giống như suy đoán của Hoàng Long, gia chủ Triệu gia làm đại thọ tám mươi tuổi cho Triệu Dương, người đến nhiều như nước.
Khi nhóm người Hoàng Long tới nơi ,chỉ thấy con đường phía trước phủ viện của Triệu gia trăm mét đã đông nghịt đủ loại xe ngựa và ma thú tọa kỵ.
Đi đến cửa lớn của phủ viện Triệu gia, đã nhận được tin tức từ sớm, gia chủ Triệu gia tức là Triệu Thủ cậu của Hoàng Long đi ra nghênh đón mọi người.
Chỉ là làm Hoàng Long nghĩ không ra là Triệu đã hơn năm mươi tuổi, dáng vẻ so với một thư sinh yếu ớt cũng không khác là mấy.
Triệu Dung nhìn thấy đại ca Triệu Thủ thì rất vui, mà khi thấy muội muội mang theo con trai từ nghìn dặm đường đến thì vui vẻ ôm hôn Hoàng Long, để lại trên khuôn mặt đáng yêu của Hoàng Long không ít nước miếng.
Dưới sự dẫn dắt của Triệu Thủ, Hoàng Long gặp được ông ngoại Triệu Dương.
Khiến cho Hoàng Long không ngờ chính là dáng vẻ của Triệu Dương cùng Triệu Thủ lại không giống nhau một chút nào cả, thân hình cao lớn, khuôn mặt chữ điền, ở trên người Triệu Dương có một cỗ uy thế bức người.
Cường giả thánh vực!
Ông ngoại Triệu Dương không ngờ lại là một cường giả thánh vực! Sau khi cảm thụ được khí thế trên người Triệu Dương, Hoàng Long giật mình, đây vẫn là lần đầu tiên Hoàng Long nhìn thấy cường giả thánh vực nhân loại.
Chẳng qua Triệu Dương mặc dù là cường giả thánh vực thế nhưng khí thế trên người so với Pierre cùng Ân Đệ yếu hơn rất nhiều, nhìn là biết Triệu Dương vừa mới đạt tới thánh vực không lâu.
Đại lục Hằng nguyên, trước trăm tuổi mà đạt tới thánh vực thì ở đâu cũng công nhận là thiên tài, thế nhưng Triệu Dương lại đạt tới thánh vực ở tám mươi tuổi, qua đó có thể thấy được thiên phú tu luyện vô cùng tốt.
Theo hiểu biết của Hoàng Long về lịch sử của Hằng Nguyên đại lục, ở vạn năm trước thánh vực trẻ tuổi nhất đó là người sáng lập ra đế quốc Lâm U Vô, Lâm U Vô đại đế.
Năm đó Lâm U Vô đạt tới thánh vực, vừa khéo năm mươi tuổi.
Bạo tuyết đế quốc tiền thân chính là Lâm U Vô đế quốc, bất quá hơn một nghìn năm trước U Vô đế quốc có chút biến cố sau đó mới sửa tên đế quốc thành Bạo Tuyết.
Triệu Dương nhìn thấy nữ nhi mang theo ngoại tôn trở về thì rất cao hứng, Hoàng Long tự nhiên không tránh khỏi sự ôm hôn của ngoại công, điều này làm Hoàng Long phiền muộn không thôi, lẽ nào khuôn mặt của mình là bánh ga-tô hay sao mà ai cũng muốn gặm?
Trong nhà mẫu thân Triệu Dung có bốn huynh muội, hai người ca ca, một cái muội.
Về phần nhị cữu Triệu Thiên cùng tiểu di Triệu Dịu, Hoàng Long cả ngày cũng không nhìn thấy.
Bất quá, theo Hoàng Long biết nhị cữu Triệu Thiên là đội trưởng của Tật Phong dong binh đoàn, thường xuyên ở bên ngoài.
Tật Phong dong binh đoàn rất có địa vị, là một trong thập đại dong binh đoàn của Hằng nguyên đại lục.
Còn tiểu di Triệu Diệu chính là hoàng phi của Bạo Tuyết đế quốc, chính là niềm vui của hoàng đế Lâm Nhĩ.
Sau khi nhóm người Hoàng Long đi tới Triệu gia thì còn cách ngày đại thọ tám mươi của Triệu Dương ba ngày, Hoàng Long ngoại trừ ở nơi tu luyện được an bài thì liền ra ngoài thăm thú một chút.
So sánh vương thành của Lục Thông vương quốc với đế đô của Bạo Tuyết đế quốc thì hoa lệ hơn không biết bao nhiêu lần, là một trong ngũ đại đế quốc, nhân khẩu của đế đô Bạo Tuyết đế quốc lên tới con số hai nghìn vạn, nghĩa là gấp mấy lần vương thành của Lục Thông vương quốc.
Diện tích của đế đô khoảng mấy vạn dăm, đến con đường bên trong cũng rộng đủ trăm mét.
- Long ca ca, Long ca ca, chờ ta một chút.
Hoàng long đang nhìn nhà của san sát hai bên đường, bỗng có tiếng kêu non nớt, sau đó một tiểu cô nương khả ái đi tới.
Đây là tiểu nhi nữ Triệu Oánh của đại cữu Triệu Thủ.
Chứng kiến tiểu ma nữ đuổi theo mình, Hoàng Long có chút nhức đầu, tiểu cô nương này mặc đu tính hoạt bát khả ái nhưng là lại có chỗ đáng ghét là luôn bám theo Hoàng Long.
Không có việc gì cũng thường đi theo sau Hoàng Long , quả thực là một cái đuôi.
Người khác có thể không biết nguyên nhân, thế nhưng Hoàng Long rõ ràng rằng tiểu cô nương này coi trọng bản thân mình là bởi hai con ma sủng đáng yêu.
- Lạc Lạc, tiểu Thanh, tiểu Kim, lại đây với tỷ tỷ.
Muội muội Triệu Oánh sai khi đi tới liền cười khúc khích ôm lấy Bì Nhĩ cùng Ân Đệ.
Toát mồ hôi! Còn xưng là tỷ tỷ nữa chứ, tuổi của người ta số lẻ còn lớn hơn ngươi không biết bao nhiêu lần, Hoàng Long nhìn hai ma sủng đang cố thoát khỏi móng vuốt của tiểu ma nữ Triệu Oánh.
Thấy tiểu ma nữ tới, thân thể của hai thánh vực ma thú Bì Nhĩ cùng Ân Đệ đều run lên, mở to cặp mắt đáng thương nhìn về Hoàng Long.
Bất quá Hoàng Long lại như không nhìn thấy ánh mắt của hai ma thú, tùy ý để Triệu Oánh ôm đi hai thú.
Nếu như không đáp ứng, chỉ sợ đến lúc đi về, tiểu ma nữ lại chạy đến chỗ mẫu thân để cáo trạng.
Vì hạnh phúc của khuôn mặt nhỏ nhắn của mình, chỉ có thể hi sinh đi hạnh phúc của hai thú.
- Long ca ca, ngươi nói tiểu Thanh cùng tiểu Kim là đực hai cái?
Sau khi đem Bì Nhĩ cùng Ân Đệ ôm qua, tiểu ma nữ đột nhiên hỏi một cái vấn đề mà nàng rất muốn biết.
Đực hay cái?
Hoàng Long sửng sốt, tiếp theo chỉ thấy Triệu Oánh cố gắng tách hai chân đang kẹp chặt của hai ma thú để gắng nhìn.
Hoàng Long toát mồ hôi!
Thế nhưng làm cho Hoàng Long thiếu chút nữa té ngã chính là kế tiếp tiểu ma nữ thức hiện thành công, lại còn cười nói:
- Ha ha, nguyên lai đều là đực.
Thật là đáng thương, đường đường là sự trong sạch của hai ma thú thánh vực, cứ như vậy là bị hủy ở trên tay Triệu Oánh.
Nghẹn ngào.
Hoàng Long thấy ở khóe mắt hai thú giọt nước mắt đầu tiên qua mấy nghìn năm.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du
Tác giả: Thần Kiếm
Chương 14: Gặp phải cướp bóc
Người dịch: Bối Bối
Nguồn: Tu Chân Giới
Thấy Tiểu ma nữ theo tới, Hoàng Long cũng không còn hứng thú đi dạo, đành quay gót trở về Triệu phủ, bất quá, Tiểu ma nữ cũng mặc kệ hắn, hai tay ôm hai ma thú mang theo hộ vệ vô cùng hào hứng đi dạo phố.
Trở lại Triệu phủ tiểu viện, sau khi bày một linh trận ngăn cách ngoại giới, Hoàng Long bắt đầu tu luyện.
Từ lúc có Cửu Dương Tinh Quả luyện chế Doanh Khí Đan, tu vi của Hoàng Long tiến triển cực nhanh, hiện tại đã đến Luyện Tinh Hóa Khí đỉnh phong, chỉ thiếu chút liền có thể đột phá tới cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần.
Theo tu vi pháp lực ngày càng tăng, Hoàng Long dần dần có thể sử dụng một ít pháp thuật cùng thần thông trước kia, giống như Hằng Nguyên Đại Lục Ma Pháp Sư và Chiến Sĩ giống nhau, bất cứ ma pháp cùng đấu kỹ nào đều cần ma lực cùng đấu khí chống đỡ.
Khoanh chân ngồi trong tiểu viện, Hoàng Long ăn vào một quả Doanh Khí Đan, bắt đầu vận chuyển "Thủy Hỏa Nguyên Long Quyết" .
Trong cơ thể Hoàng Long, gân mạch bên trong Doanh Khí Đan hóa thành một dòng ôn thủy mãnh liệt không ngừng đánh sâu vào, hắn vận chuyển tâm quyết, chuyển hóa dòng ôn thủy đó thành từng đạo nguyên khí tiến nhập đan điền.
Đan điền chân khí phiêu đãng, bốc hơi bay lên, tiến vào Tử Phủ Nê Hoàn Cung, trong đầu, nguyên thần Hoàng Long không ngừng hút chân khí này biến thành thần tủy và ngưng tụ thành thực thể.
Trải qua sáu năm tu luyện, thân thể Hoàng Long đã không còn hư nhược như trước, thể giống như ngân cao, huyết hóa bạch tương, toàn thân một cỗ hương khí nhàn nhạt tập nhân, hắn ngồi xếp bằng tu luyện, tử khí trong miệng hình thành đường vân, đây chính là dấu hiệu linh đan thành thục.
Người chi sinh, bẩm thiên địa chi nguyên khí, vi thần vi hình; chịu nguyên nhất khí, vi dịch vi tinh.
(Người sinh ra, chịu nguyên khí thiên địa, thành thần thành hình, chịu nguyên nhất khí, thành dịch thành tinh.)
Người có thượng trung hạ - tam đại đan điền, cất giấu tinh khí thần.
Hạ đan điền ở rốn, trung đan điền ở tâm hải, mà thượng đan điền chính là Tử Phủ Nê Hoàn Cung.
Hiện tại, nếu Hoàng Long đem tinh khí ở hạ, trung đan điền hóa thành thần tủy, ngưng luyện nguyên thần ở thượng đan điền Tử Phủ Nê Hoàn Cung, khi nguyên thần ngưng tụ thành hình thể, hắn có thể đạt tới cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần.
Trong tiểu viện, linh khí tràn ngập, từ từ đem thân ảnh Hoàng Long che dấu.
Đột nhiên, Hoàng Long cảm thấy trong cơ thể chấn động, theo đan điền chân khí bốc hơi, gân mạch trước kia chưa từng đả thông hiện tại đều được đả thông, kỳ kinh bát mạch, thập nhị chính kinh, tứ chi bách hải, mỗi một kinh mạch chân khí đều thông suốt, luân chuyển hình thành một đại chu thiên, bên trong đầu, tủy hải càng rung chuyển không dứt, nguyên thần lấy mắt thịt có thể thấy được tốc độ biến hóa.
Cuối cùng, hình thể sẽ biến thành một tiểu Hoàng Long!
Một đạo quang mang màu tím theo đỉnh đầu Hoàng Long lộ ra, chung quanh thiên địa linh khí đều phiêu tán.
Sáu năm khổ tu, rốt cục đã đột phá tới cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần!
Hoàng Long trong đan điền còn tồn tại một chút linh quang, giống như mặt trời mới mọc, chiếu khắp biển cả, như khói như sương, như ẩn như hiện, làm Hoàng Long khi mở hai mắt thì lóe lên một đạo quang mang bức người.
Luyện Khí Hóa Thần, nguyên thần rốt cục ngưng thành hình thể.
Đương nhiên, tuy không bằng một phần vạn kiếp trước, nhưng chung quy là tiến một bước dài.
Hoàng Long đứng lên, toàn thân xương cốt một trận rung động, vừa thấy đã có cảm giác trưởng thành không ít, da thịt trắng trẻo hồng hào, quanh thân có một vầng sáng nhàn nhạt lưu động.
Nhìn thấy phía trước một khối thạch điêu nặng mấy trăm cân, Hoàng Long hô một hơi, khí hồng sắc quang mang nháy mắt hiện lên, mấy trăm cân thạch điêu ở ngoài mấy chục thước bị biến thành bột phấn.
Gió nhẹ khẽ lướt qua, bột phấn phiêu tán trong không trung.
Hoàng Long vừa lòng gật đầu, tu vi rốt cục có chút thành tựu, nương thực lực của hắn bây giờ, đánh nhau với thất cấp Ma Pháp Sư hoặc Chiến Sĩ đều có thể thoải mái đem chúng giết chết.
Chờ tu luyện tới cảnh giới Luyện Thần Hoàn Hư đại thành, dưới cấp Thánh Vực, hẳn là vô địch thủ.
Sau Luyện Thần Hoàn Hư, chính là Nguyên Thần Xuất Khiếu, Ngự Kiếm Phi Hành, Thuấn Gian Bách Lý, có thể luyện thành Kiếm Tiên, liền chân chính tung hoành Hằng Nguyên Đại Lục.
Thu hồi suy nghĩ, Hoàng Long thử thúc dục trong đầu Hỗn Độn Chung, bất quá vẫn không thể thúc dục được, nhưng bên cạnh Hỗn Độn Chung, bản mạng pháp bảo Trảm Tiên Kiếm đã có một ít động tĩnh.
Dưới cảm ứng của Hoàng Long, tử phủ bên trong Trảm Tiên Kiếm tản ra nhàn nhạt lam quang.
Nhưng càng làm cho Hoàng Long buồn bực chính là chỉ có thể làm Trảm Tiên Kiếm có một chút động tĩnh mà thôi, không thể thúc dục ra bản thể.
Vậy trước tiên chỉ có thể luyện chế một ít pháp bảo tạm thời dùng tạm, Hoàng Long trong lòng thật bất đắc dĩ.
Bất quá may mắn, lấy tu vi hiện tại của hắn có thể luyện ra thượng phẩm bảo khí .
Hoàng Long nhìn Ngũ Ngục Thần Đỉnh đeo trên ngón tay, nghĩ thầm, qua mấy ngày này, phải tìm loại quặng sắt tốt hơn mới được, luyện chế lại Ngũ Ngục Thần Đỉnh một chút, tăng thần đỉnh thêm một phẩm giai.
Hắn còn đang lo lắng đợi chuyến đi này chấm dứt thì trở lại Lục Thông Vương Quốc luyện chế một ít pháp bảo, bỗng đột nhiên bên ngoài tiếng bước chân vang lên dồn dập.
Hoàng Long tâm thần nhất niệm, liền đem tiểu trận chung quanh triệt tiêu.
Vừa mới đem tiểu trận triệt lui, đã thấy hộ vệ Lăng Chí xông vào, hắn thấy Hoàng Long vội la lên: "Nhị thiếu gia, không tốt , Triệu Oánh tiểu thư đã xảy ra chuyện."
"Đã xảy ra chuyện?" Hoàng Long trong mắt hiện lên một đạo hàn mang: "Nói, sao lại thế này?"
Lăng Chí tuy bị hàn quang trong mắt nhị thiếu gia làm cho kinh sợ, nhưng cũng không nghĩ nhiều, nhanh chóng đem sự tình nói với Hoàng Long.
Khi Hoàng Long đuổi ra Triệu phủ, đã hiểu được sự tình từ đầu chí cuối.
Làm cho Hoàng Long có chút dở khóc dở cười chính là nguyên do của sự tình lại xuất phát từ hai " ngoạn sủng" (ma sủng dùng để chơi đùa) Bì Nhĩ và Ân Đệ.
Nguyên lai sau khi Hoàng Long trở về Triệu phủ tiểu viện, Triệu Oánh muội muội của chúng ta đụng phải một đám quý tộc ăn chơi trác táng.
Trong đám quý tộc ăn chơi trác táng đó, có một kẻ từ lâu đối địch với Triệu Oánh, nhìn thấy hai " ngoạn sủng" Bì Nhĩ và Ân Đệ trong lòng Triệu Oánh rất linh tính và đáng yêu, liền nổi lên ý niệm đoạt lấy.
Hiện tại, song phương đang ở thế giằng co.
Khi Hoàng Long đi vào, chứng kiến Triệu Oánh muội muội vô cùng tức giận chỉ vào đối diện một tiểu thí hài cùng nàng cao lớn không sai biệt lắm, quát: "Đồ trứng thúi Lâm Quang đản, ngươi mau mau tránh ra, nếu không ta trở về nói cho ông nội ta biết."
Tiểu thí hài đứng ở đối diện kia lại ha ha cười nói: "Trở về nói cho ông nội ngươi biết?" Sau đó vỗ vỗ bộ ngực nhỏ, đùa cợt nói: "Ta sợ à nha."
Chung quanh vài tên quý tộc khác cũng cười lên ha hả.
Tiểu ma nữ Triệu Oánh mặt đỏ bừng, vừa vội vừa tức.
Đúng lúc đó, nàng đột nhiên thấy Hoàng Long cùng một đám hộ vệ Triệu gia đi đến, nháy mắt khí thế lại bừng lên, trừng mắt nhìn đối phương: "Ha ha, Lâm Quang đản, cứu binh của bổn tiểu thư đến đây, ta xem ngươi còn kiêu ngạo nữa hay không?."
Lúc này, một hộ vệ bên người tiểu thí hài cẩn thận khuyên nhủ: "Tiểu vương gia, chúng ta nên hồi vương phủ đi, nếu trở về chậm trễ, Hoàng Tước đại nhân lại quở trách ."
Cũng phải, hai tiểu hài tử tranh " ngoạn sủng" sẽ không ảnh hưởng đến toàn cục, bọn họ cũng sẽ mắt nhắm mắt mở bỏ qua không quản, nhưng bây giờ Triệu gia hộ vệ đã đến, vạn nhất nếu xảy ra xung đột, có gì sơ xuất, bọn họ khó mà giữ được cái đầu.
Hơn nữa, mặc dù chủ tử là hoàng thất đệ tử, nhưng Triệu gia cũng không phải ăn không ngồi rồi, ngay cả đại đế đối Triệu gia lão gia tử Triệu Dương cũng đều phải lễ kính ba phần.
Lâm Quang hung hăng trừng mắt nhìn hộ vệ bên cạnh, tức giận nói: "Nhiều chuyện, việc của bổn vương không tới phiên nô tài ngươi quản." Bất quá, hắn tuy không cam lòng nhưng rốt cuộc cũng đành phải từ bỏ, căm hận quát: "Chúng ta đi."
"Triệu Oánh, ngươi tốt nhất đừng để bổn vương lần sau gặp phải."
Tiểu thí hài nói xong, vừa ngoan mắt trừng Hoàng Long một cái, rồi mang theo chúng hộ vệ rời đi, mấy tên quý tộc khác cũng vội vã mang hộ vệ đuổi theo.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của dracupi
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du
Tác giả: Thần Kiếm
Chương 15: Là siêu đẳng!
Người dịch: Bối Bối
Nguồn: Tu Chân Giới
Triệu Oánh nhìn đối phương cứ như vậy ly khai, có chút bất ngờ, cuối cùng, chỉ có thể chỉ vào bóng dáng đối phương quát: "Lâm Quang đản, ngươi cũng đừng để bổn tiểu thư lần sau nhìn thấy ngươi, bằng không gặp một lần đánh một lần!" Nói xong, nàng cũng không quản đối phương có nhìn thấy hay không, hung tợn giơ lên quyền đầu trắng nõn.
Trên đường về, Hoàng Long từ miệng Triệu Oánh còn đang phẫn hận mắng chửi không dứt biết được thân phận tiểu thí hài.
Thì ra hắn là Lâm Quang – cháu trai của Bạo Tuyết Đế Quốc đại đế Lâm Nhĩ, đồng thời là tiểu nhi tử của Bạo Tuyết Đế Quốc Hoàng Tước duy nhất, Lâm Toàn.
Khó trách hắn dám ngang nhiên đối với tiểu ma nữ Triệu Oánh chặn đường cướp giật .
Mới trở lại Triệu phủ tiểu viện không lâu, Hoàng Long liền bị tỳ nữ Hoàng Mai của mẫu thân Triệu Dong đưa vào đại sảnh, nói là nhị cữu gia đã trở lại.
Nhị cữu Triệu Thiên mặc dù là Đoàn Trưởng của một trong Thập Đại Dong Binh Đoàn trên Hằng Nguyên Đại Lục, hàng năm bên ngoài, nhưng lần này phụ thân Triệu Dương tám mươi đại thọ, hắn bất luận thế nào cũng phải gấp rút quay về chúc thọ lão nhân gia, cho nên ở trước đại thọ tám mươi của Triệu Dương một ngày, hắn đã trở về Triệu gia.
Đi vào đại sảnh, Hoàng Long nhìn thấy nhị cữu Triệu Thiên.
Nhị cữu Triệu Thiên cũng kế thừa diện mạo của ngoại công Triệu Dương, mặt chữ quốc, ánh mắt sắc bén, khí thế bức người, hơn nữa quai hàm còn để râu quai nón.
Nhìn thấy cháu trai Hoàng Long, Triệu Thiên nguyên bản vốn lạnh lùng giờ này cũng hé ra tươi cười đầy mặt.
"Tam muội, Long nhi năm nay sáu tuổi đi?" Triệu Thiên đối Triệu Dong hỏi.
"Đúng vậy, Nhị ca." Triệu Dong gật đầu nói.
"Sáu năm , hai mươi hai năm , nháy mắt liền trôi qua." Triệu Thiên vẻ mặt thổn thức, tiếp theo thở dài: "Năm đó ngươi gả cho hắn, ta cùng phụ thân đều không đồng ý, lại càng không thể tưởng tượng được Tứ muội nàng…" Nói đến đây, Triệu Thiên ngừng lại.
Hoàng gia tuy cũng là một trong tứ đại gia tộc của Lục Thông Vương Quốc, nhưng so với Triệu gia lại kém khá xa, môn không đăng hộ không đối, năm đó Triệu Dong gả tới Hoàng gia, Triệu Dương cùng Triệu Thiên đều không đồng ý .
"Nhị đệ, Tam muội khó có thể trở về một chuyến, ngươi cũng đừng nhắc tới chuyện xưa nữa, hơn nữa ta xem Hoàng Hùng không sai, ít nhất so với Lâm Toàn kia tốt hơn nhiều." Lúc này, Triệu Thủ ở một bên ngắt lời nói.
Lâm Toàn? Bạo Tuyết Đế Quốc Hoàng Tước Lâm Toàn? Ở bên cạnh nghe trộm, Hoàng Long gật gù hiểu ra, Lâm Toàn Hoàng Tước này tựa hồ cùng cha mẹ mình có chút quan hệ không minh bạch?
"Nhị ca, Tứ muội nàng hiện tại sống tốt không? Nhiều năm như vậy , nàng có còn ghen ghét với ta?" Triệu Dong trên mặt có chút bi thương.
"Tứ muội tuy gả cho Lâm Nhĩ, được phong làm hoàng phi, quyền thế phú quý không thiếu, nhưng thân ở hoàng cung thâm viện, suốt ngày lục đục đấu đá với nhau, cuộc sống cũng không quá vui vẻ." Triệu Thiên thở dài.
Triệu Dong nghe xong, vẻ mặt trầm xuống, nàng từ ngày gả nhập Hoàng gia, nhiều năm đều rất hiếm khi trở về, cũng bởi vì sợ nhìn thấy Tứ muội Triệu Diệu, năm đó nếu không phải nhân chính mình, có lẽ sự tình sẽ không đổi thành như vậy.
"Tứ muội nàng năm đó cũng là tức giận mới gả cho Lâm Nhĩ, không phải lỗi của ngươi, Tam muội, ngươi cũng đừng nên tự trách mình làm gì." Triệu Thủ mở miệng nói.
Hoàng Long sửng sốt, như thế nào ngay cả tiểu di Triệu Diệu cùng Bạo Tuyết Đế Quốc đại đế Lâm Nhĩ đều dính vào?
Chẳng lẽ là ngũ giác quan hệ? Có chút hỗn loạn a.
Có thể là do mẫu thân Triệu Dong ba người gặp Hoàng Long còn nhỏ, nghe không hiểu mấy thứ này, nên không hề kiêng dè tùy ý nói ra.
Dần dần, Hoàng Long đã rõ sự tình từ đầu đến cuối.
Năm đó, phụ thân, mẫu thân, tiểu di còn có Lâm Nhĩ cùng Lâm Toàn hai huynh đệ cùng học tại Thần Phong học viện, là một trong hai đại học viện ở Hằng Nguyên Đại Lục, sau lại năm người kết bạn với nhau, tiểu di Triệu Diệu thích phụ thân Hoàng Hùng, nhưng không nghĩ tới phụ thân Hoàng Hùng cùng mẫu thân Triệu Dong lại tình đầu ý hợp.
Về phần Lâm Nhĩ cùng Lâm Toàn hai huynh đệ thì thích mẫu thân Triệu Dong cùng tiểu di Triệu Diệu hai tỷ muội.
Sau đó phụ thân Hoàng Hùng cùng mẫu thân Triệu Dong thành thân, tiểu di Triệu Diệu trong cơn tức giận gả cho kẻ luôn theo đuổi nàng, Lâm Nhĩ, lúc ấy Lâm Nhĩ còn chưa thành Bạo Tuyết Đế Quốc đại đế.
Mà thích mẫu thân Triệu Dong, Lâm Toàn cuối cùng thất vọng rồi cùng con gái của một vị quý tộc của Bạo Tuyết Đế Quốc thành thân.
Tiểu di Triệu Diệu tuy gả cho Lâm Nhĩ, nhưng trong lòng thích lại là phụ thân Hoàng Hùng, nàng luôn cho rằng tỷ tỷ của mình hoành đao đoạt ái, nhiều năm trôi qua, quan hệ giữa mẫu thân Triệu Dong cùng tiểu di Triệu Diệu thật không được tốt đẹp cho lắm.
"Tứ muội, Long nhi sáu tuổi rồi, đã tiến hành khảo nghiệm thiên phú chưa?" Cảm thấy bầu không khí đại sảnh có chút nặng nề, Triệu Thủ nói lảng sang chuyện khác.
Triệu Dong hoàn hồn, gật đầu nói: "Hơn mười ngày trước đã khảo nghiệm rồi."
Nghĩ đến kết quả thí nghiệm ma pháp thiên phú của con trai, Triệu Dong trong lòng khó chịu phai nhạt rất nhiều, trên mặt lộ rõ tươi cười.
"Nga, vậy kết quả thí nghiệm như thế nào?" Triệu Thiên mở miệng hỏi, hắn cũng rất tò mò muốn biết thiên phú của đứa cháu này cỡ nào.
Triệu Dong trên mặt hớn hở: "Đại ca, Nhị ca, các ngươi thử đoán xem."
"Chẳng lẽ cùng Uy nhi giống nhau là Chiến Sĩ thiên phú thượng đẳng?" Triệu Thiên xem muội muội biểu tình cao hứng, cũng cảm thấy vô cùng hứng khởi hỏi.
Không ngờ Triệu Dong lắc đầu.
Triệu Thủ cùng Triệu Thiên hai người có chút ngoài ý muốn, Triệu Thủ nói: "Chẳng lẽ không phải là Chiến Sĩ mà là Ma Pháp Sư?" Sau đó cùng Triệu Thiên nhìn chằm chằm Triệu Dong.
Triệu Dong gật đầu.
Triệu Thủ ha ha cười, tâm tình vui vẻ: "Không nghĩ tới đứa cháu này của ta lại là Ma Pháp Sư a, xem Tam muội bộ dạng cao hứng, thiên phú sợ là không thấp ? Chẳng lẽ là thượng đẳng?"
Triệu Dong mỉm cười, lắc đầu.
Triệu Thủ cùng Triệu Thiên trên mặt hơi thất vọng, bất quá ngẫm lại cũng thấy bình thường, thế giới này nào có nhiều thiên tài như vậy?
Triệu Thiên cười nói: "Không phải thượng đẳng cũng không sao, Ma Pháp Sư thân phận so với Chiến Sĩ cao quý hơn, cho dù Long nhi Ma Pháp Sư thiên phú chỉ là trung đẳng, nhưng đến lúc đó cố gắng tu luyện, hơn nữa có chúng ta đây ở bên bồi dưỡng, đạt tới thất cấp thậm chí bát cấp Ma Pháp Sư cũng không thành vấn đề ."
Triệu Thiên làm một bộ biểu tình an ủi muội muội.
Triệu Thủ ở bên cạnh gật đầu, đồng ý.
Triệu Dong liếc hai ca ca một cái, tươi cười tràn ra: "Là siêu đẳng!"
Cái gì? ! Siêu đẳng! Triệu Thiên cùng Triệu Thủ đồng loạt ngẩn ra, nhìn nhìn muội muội, hai mắt trợn to, hô hấp có chút không thông.
"Lực tương tác nguyên tố toàn hệ siêu đẳng! Tinh thần lực thượng đẳng!" Triệu Dong đối với biểu tình của hai ca ca cảm thấy thực vừa lòng, tiếp tục nói.
Lực tương tác nguyên tố, toàn hệ siêu đẳng! Tinh thần lực thượng đẳng! Triệu Thiên cùng Triệu Thủ nhìn nhau, hút một ngụm lương khí, ánh mắt lại phóng đại!
Trong chốc lát, Triệu Thiên và Triệu Thủ quay đầu lại, không chuyển mắt nhìn chằm chằm Hoàng Long, ánh mắt cuồng nhiệt không kém gì lúc ấy vì Hoàng Long tiến hành khảo nghiệm thiên phú, Giáo Đình chấp sự Lộ Pháp Đặc.
...
Toàn thể Triệu gia sau khi biết được ma pháp thiên phú của Hoàng Long đều vô cùng phấn khởi, đặc biệt ngoại công Triệu Dương khuôn mặt hồng hào sáng bừng lên, giống như trẻ lại không ít.
Ngoại tôn có được thiên phú ma pháp kinh người, làm cho Triệu Dương lão nhân gia cảm thấy vô cùng an ủi.
Lúc nghe được tin tức này, hắn liền đương trường thoải mái cười to nói: "Hảo, hảo, hảo!" Liên thanh hô ba tiếng "Hảo".
Ngày mai là đại thọ tám mươi của hắn, hiện tại lại nghe đến ngoại tôn có ma pháp thiên phú như thế kinh người, thật đúng là song hỷ lâm môn.
Đứng trong tiểu viện, Hoàng Long ngẩng mặt nhìn trăng đêm, nhớ tới ban ngày, mọi người phản ứng kinh hỉ, lắc lắc đầu, tuy lúc ấy cũng không có tiến hành thí nghiệm Chiến Sĩ thiên phú, nhưng Hoàng Long biết chắc thân thể chính mình sau khi trải qua sáu năm tu luyện cải thiện, vô luận là tu luyện ma pháp hay đấu khí, thiên phú nhất định đều là siêu đẳng.
Nếu bọn họ biết Chiến Sĩ thiên phú của mình cũng là siêu đẳng, không biết…?
Một đêm vô sự.
Màn đêm từ từ trôi qua, mặt trời dần dần hé lộ ở phương đông.
Triệu Dương tám mươi đại thọ, rốt cục đã tới.
Bớt mấy xèng cho ae đọc :00 (73):
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Nô