Hồi 14
Quay lại Cá»u u tra sá»± việc.
Tìm vỠbản phái lo phục môn.
Tác giả: Trần Thanh Vân
Những cảnh quan cÅ© lần lượt đến vá»›i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ khi chà ng váºn dụng bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma vừa thuáºn vừa nghịch để Ä‘i xuyên qua những lá»›p cuồng phong trong Phong Nha huyệt Ä‘á»™ng. Chà ng muốn quay lại Cá»u u địa khuyết.
Ngay lúc còn bị giam hãm ở đầm Thủy trung nhược thủy, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không lúc nà o không nghi ngá» vá» má»i việc. Và chà ng cÅ©ng không Ãt lần lòng dặn lòng là ngay khi thoát hiểm địa Thủy trung nhược thủy chà ng phải quay lại Cá»u u địa khuyết để giải tá»a mối nghi ngá» kia.
NhỠvà o bộ pháp Nhất ma chi vạn ma và do chà ng đã từng thoát được Phong Nha huyệt động lao xuống miệng vực Phong Nha như trước kia chang đã bị Tôn Lãnh Thu ném xuống.
Những ngách ngầm trong lòng núi tuy vẫn tối âm u nhÆ°ng vá»›i mục lá»±c của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lúc nà y thì Ä‘iá»u đó không gây trở ngại cho chà ng nữa.
Chẳng mấy chốc VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã đến được chá»— thạch môn vuông vức bà ẩn. Hà ng chữ Cá»u u địa khuyết vẫn còn nằm lặng câm trên vuông cá»a đá.
Chà ng lấy tha xô và o má»™t bên cá»a đá. Vuông cá»a đá không há» lay chuyển.
"Ãây là sá»± bố trà của Vạn thế ma quân nên vuông cá»a đá không thể không lay Ä‘á»™ng nếu chÆ°a có ai và o đây kể từ khi ta bá» Ä‘i lúc trÆ°á»›c.
Bây giá» bà môn tháºt sá»± bị phong bế rồi. Váºy thì ai đã và o đây? Ai đã dá»±a và o những lá»i thuáºt lại của ta để tìm đến đây hòng thu tháºp toà n bá»™ sở há»c của Vạn thế ma quân? Không lẽ ta đã ngỠđúng?"
Phân vân đến bồn chồn, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tuy mÆ°á»i phần đã tin chắc hết mÆ°á»i phần kẻ và o đây là ai rồi nhÆ°ng chà ng vẫn muốn có được má»™t bằng cá»› xác đáng hÆ¡n.
Và nếu muốn nhÆ° váºy, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chỉ còn má»—i má»™t cách, phá bà môn và xông và o táºn Cá»u u địa khuyết.
Hai mắt long lên khiến tần quan lấp loáng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ dịch lùi lại và trụ bá»™ tháºt vững và ng.
Nâng cao song chưởng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ váºn dụng đến năm phần lá»±c đạo Hất mạnh tay ra, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ quáºt má»™t chưởng Hà ng ma và o bà đông.
"Vù vù ?"
"ầm.?"
"Rà o rà o...?"
Vuông cá»a đá bà môn vỡ vụn ra và bắn tung tóe và o phÃa trong.
Bùi tung bay mù mịt, tuy thế cảm nháºn đầu tiên của chà ng vá» cảnh tượng trÆ°á»›c mắt chÃnh là không còn ánh sáng dịu nhẹ rá»i sáng căn thạch thất nhÆ° trÆ°á»›c nữa.
Lại thêm má»™t phần minh chứng nữa cho nháºn định của chà ng, đã có ngÆ°á»i và o đây trong lúc chà ng bị gian hãm ở Thủy trung nhược thủy. NgÆ°á»i đó không hiểu sao đã phải lấy Ä‘i khối ngá»c vốn được Ä‘Ãnh trên trần Ä‘á»™ng nên căn thạch thất bây giá» tối Ä‘en nhÆ° hÅ© nút.
Vẫn đứng nguyên vị, chá» cho bụi cát lắng xuống hết, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cháºm rãi quan sát lại toà n bá»™ căn thạch thất.
Hai chữ "đảnh lá»…" đã không còn nguyên vẹn nữa. NgÆ°á»i đã từng và o đây không hiểu sao lại cố tình phát chưởng và o hai chữ nà y khiến cho hai chữ đó hầu nhÆ° mất hẳn rất khó nháºn ra. Chỉ có VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vì đã biết ở vị trà đó phải có hai chữ đó nên má»›i nháºn ra dấu vết của sá»± phá hủy. ChÆ°a hết, hai dấu chân được in lõm và o ná»n Ä‘á»™ng cÅ©ng bị kẻ đó phá hủy.
vì nguyên nhân gì kẻ đó phải có những hà nh động nà y thì Vương Thế Kỳ không được rõ lắm nhưng hiện nay ở góc trong cùng của căn thạch thất đang lồ lộ hiện ra một động khẩu nhỠcũng tối âm u.
Lẳng lặng gáºt đầu nhÆ° đã Ä‘oán được phần nà o sá»± việc, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa dồn toà n bá»™ chân lá»±c và o song chưởng vừa cẩn trá»ng tiến đến Ä‘á»™ng khẩu ná».
Sau má»™t lúc nghe ngóng Ä‘á»™ng tÄ©nh mà không thấy có Ä‘iá»u gì khác lạ, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ khom ngÆ°á»i Ä‘i sâu và o bên trong qua Ä‘á»™ng khẩu đó.
Sau má»™t lần rẽ, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đứng ngây ngÆ°á»i nhìn và o cảnh tượng trÆ°á»›c mắt.
Ãúng là cách bà i trà của má»™t Vạn thế ma quân cho tÆ°Æ¡ng xứng vá»›i bốn chữ Cá»u u địa khuyết.
Chỉ là má»™t vuông thạch thất vá»›i hai trượng cho má»—i bá» nhÆ°ng vá»›i má»™t cái ngai bằng gá»— được khảm nhiá»u Ä‘oạn xÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i thì cái ngai đó lại nằm ở vị thế gần nhÆ° là ở trung tâm căn thạch thất.
vá»›i vị trà đó của cái ngai, căn thạch thất vốn đã nhá» hẹp lại cà ng cháºt chá»™i thêm. Và nếu từ cái ngai ná» nhìn ra bốn phà là bốn bức vách của thạch thất thì ở phÃa nà o cÅ©ng váºy, ngÆ°á»i ngồi ngay trên ngai buá»™c phải nhìn thấy rất nhiá»u những mẩu xÆ°Æ¡ng trắng được khảm đầy trên các vách đá.
Tuy những mẩu xÆ°Æ¡ng đó đã bị phá hủy Ä‘i rất nhiá»u, khiến những mẩu xÆ°Æ¡ng còn lại hầu nhÆ° là há»—n Ä‘á»™n không tạo ra bất kỳ má»™t hình dạng nà o cả, nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng nháºn ra nhân váºt đã láºp nên thạch thất nà y cố tình dùng những mẩu xÆ°Æ¡ng để lÆ°u lại toà n bá»™ sở há»c của nhân váºt đó.
"NgÆ°á»i đã và o đây, sau khi ghi nhá»› toà n bá»™ sở há»c của Vạn thế ma quân lÆ°u lại đã cố tình phá hủy hết. CÓ phải ngÆ°á»i đó vì sợ ai khác sẽ đến được táºn đây và há»c được những môn công phu mà ngÆ°á»i đó đã há»c nên phá hủy tất cả. Hay chÃnh Vạn thế ma quân đã di tá»± lại là phải phá hủy. Nếu là do Vạn thế ma quân di tá»± thì tại sao ngÆ°á»i đó không phá hủy cái ngai ma quân nà y? Cả bà môn nữa, tại sao ngÆ°á»i đó không phá hủy. Váºy là do tá»± ý của ngÆ°á»i đó rồi. Hắn không muốn sau hắn có ai khác há»c được chân truyá»n của Vạn thế ma quân. Và ai khác đó nêu không phải là ngÆ°á»i duy nhất còn lại trong số ba ngÆ°á»i biết được địa Ä‘iểm của Cá»u u địa khuyết thì còn ai và o đây nữa? Ãể xem nà o. Ta, ngÆ°á»i đó không há» lo lắng vá» ta nữa vì ta đã bị hãm ở trong đầm Thủy trung nhược thủy rồi. Kẻ mà hắn sợ chÃnh là ngÆ°á»i cuối cùng trong số ba ngÆ°á»i đó, không kể ta. Váºy hắn là ai nếu không phải là LÆ°u Trúc Hà n, kẻ đã cố tình xô ta xuống Thủy trung nhược thủy? Hừ, chẳng trách nà o thế lá»±c của Tam Tuyệt bảo lúc nà y lại mạnh đến váºy. LÆ°u Trúc Hà n ở LÆ°u Trúc Hà n, ngÆ°Æ¡i đâu có ngá» là VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ta còn sống phải không? NgÆ°Æ¡i cứ chỠđó, ta sẽ vạch mặt ngÆ°Æ¡i và ta sẽ cháºn đứng dã tâm của ngÆ°Æ¡i.?"
Khi đã tin chắc LÆ°u Trúc Hà n chÃnh là chủ nhân Ä‘á»i thứ ba của Cá»u u địa khuyết và là má»™t hóa thân khác nữa của Vạn thế ma quân, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n bắt đầu tìm hiểu xem tại sao Vạn thế ma quân lại Chá»n LÆ°u Trúc Hà n chứ không chá»n chà ng.
Nếu bảo chÃnh vong linh của Vạn thế ma quân vẫn quanh quẩn đâu đây và đã tá»± chá»n lá»±a truyá»n nhân thì chà ng không thể nà o tin được ÃÓ là chuyện hoà n toà n hoang Ä‘Æ°á»ng.
Váºy thì Vạn thế ma quân đã dá»±a và o đâu để chá»n lá»±a truyá»n nhân?
Lão ma đâu đó đã bố trà như thế nà o?
Sau khi tìm hiểu tháºt cặn kẽ, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ má»›i phát hiện ra ở bên dÆ°á»›i hai chữ "đảnh lá»…" nhÆ° vẫn còn má» má» dấu tÃch của cÅ©ng hai chữ "đảnh lá»…" khác.
Ãiá»u nà y có nghÄ©a là đã có ngÆ°á»i từng phá hủy Ä‘i hai chữ nà y sau khi dùng chỉ lá»±c khắc lại hai chữ khác cÅ©ng cùng má»™t vị trà đó.
Chà ng ngá» ngợ hiểu ra, chà ng lẩm bẩm, "Ãúng là cách thức chá»n truyá»n nhân tháºt quái lạ, chỉ có hạng ác nhân bất chấp đạo nghÄ©a má»›i nghÄ© ra. Và chỉ có phÆ°á»ng vô nhân má»›i Ä‘oán được tâm ý của hạng ác ma để được chá»n là m truyá»n nhân. Chẳng trách lão ma đầu, chủ nhân đầu tiên của Cá»u u địa khuyết lại tá»± xÆ°ng là Vạn thế ma quân.
Ma quân nà y bị tiêu diệt thì truyá»n nhân kế tiếp sẽ lại xuất hiện để tạo thà nh má»™t ma quân khác. Vạn thế có nghÄ©a là nhÆ° thế.?"
Theo VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ hiểu thì ngÆ°á»i được Vạn thế ma quân chá»n phải là ngÆ°á»i bất chấp đạo nghÄ©a để đủ đởm lược vung chưởng đánh và o hai chữ "đảnh lá»…" thay vì phải đảnh lá»… nhÆ° chà ng đã từng thá»±c hiện.
Và khi ngÆ°á»i đó đánh và o hai chữ đó cÆ¡ quan sẽ láºp tức phát Ä‘á»™ng và mở ra cho ngÆ°á»i đó và o thạch thất thứ hai để tiếp nháºn toà n bá»™ chân truyá»n của Vạn thế ma quân.
Tiếp nháºn chân truyá»n của ngÆ°á»i mà không cần đảnh lá»… gá»i là bái sÆ° thì kẻ tiếp nháºn chân truyá»n đó đúng là phÆ°á»ng vô nhân vô nghÄ©a.
Và má»™t ngÆ°á»i vừa vô nhân vừa vô nghÄ©a Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải là hạng ác ma rồi. Ãã là hạng ác ma lại có thêm công phu lợi hại do chÃnh Vạn thế ma quân lÆ°u lại, ngÆ°á»i đó tháºt xứng đáng để tiếp nháºn ngoại hiệu Vạn thế ma quân kết truyá»n.
Nháºn ra Ä‘iá»u nà y, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cảm thấy ân háºn. Vì chÃnh chà ng là ngÆ°á»i đã nối giáo cho giặc, đã ngu xuẩn để lá»™ cho LÆ°u Trúc Hà n biết Ä‘Æ°á»ng tìm đến vá»›i Vạn thế ma quân.
Trách nhiệm cà ng nặng khi Vương Thế Kỳ cà ng ngẫm nghĩ vỠnhững gì Lưu Trúc Hà n đã và đang gây ra cho võ lâm.
"Vút ?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vá»™i lão Ä‘i nhÆ° lá»a Ä‘ang cháy sém lôm mà y.
Sự lăng xăng nhộn nhịp của đệ tỠHoa Sơn phái đang tuần tự diễn ra trước mắt Vương Thế Kỳ khiến cho chà ng phải động tâm.
vá»›i bá»™ võ phục tinh tÆ°Æ¡m và má»™t thanh kiếm ở trên lÆ°ng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘ang mang má»™t dáng đấp thÆ°á»ng thấy ở những nhân váºt chẳng biết công phu cao thâm nhÆ° thế nà o nhÆ°ng lại hay phô trÆ°Æ¡ng lá»™ vẻ ta đây.
CÅ©ng váºy, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cố tình đặt những bÆ°á»›c chân Ä‘i tÆ°Æ¡ng đối nặng ná» khi chà ng từ từ tiến lên sÆ¡n môn của phái Hoa SÆ¡n.
Ngay ở chân núi sá»± nhá»™n nhịp của bá»n đệ tá» Hoa SÆ¡n phái đã bắt đầu Hoặc vì há» nhá»™n nhịp do kết đèn treo hoa chuẩn bị má»™t Ä‘iển lá»…, hoặc vì thế lá»±c Hoa SÆ¡n phái bây giỠđủ mạnh khi Hoa SÆ¡n phái đã kết minh vá»›i Tam Tuyệt bảo nên không má»™t ai tá» ra lÆ°u tâm trÆ°á»›c sá»± xuất hiện không đúng nÆ¡i đúng lúc của VÆ°Æ¡ng THẾ Kỳ.
Nếu vị há» nhá»™n nhịp mà để cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘i qua và không há» há»i đến thì hỠđúng là tắc trách trong pháºn sá»± của há». Còn nếu vì hỠđã kết minh vá»›i Tam Tuyệt bảo thì việc há» không há» lÆ°u tâm đến sá»± hiện diện của chà ng và ngăn lại thì cÅ©ng là điá»u Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải có.
HỌ đã có Tam Tuyệt bảo thì hỠlà m gì phải sợ. Huống chi hỠcà ng không phải sợ khi hỠkhông nhân ra chà ng là ai, không hỠbiết đến tánh danh của chà ng, chà ng chỉ là hạng vô danh tiểu tốt không đáng để hỠphải lo ngại và lưu tâm.
Do đó,VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn được ung dung nhÆ° má»™t ngÆ°á»i nhà n hạ Ä‘ang du sÆ¡n ngoạn thủy và vô tình lạc bÆ°á»›c đến đây và đang tiến gần đến sÆ¡n môn của Hoa SÆ¡n phái.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chỉ bị chân lại lúc chà ng sắp bÆ°á»›c qua cánh cổng dẫn và o khu chÃnh diện của phái Hoa SÆ¡n.
Hai nhân váºt má»™t nam má»™t nữ Ä‘á»u trạc tuổi đôi mÆ°Æ¡i vừa Ä‘Æ°a tay ngăn chà ng lại vừa nhẹ nhà ng há»i, "Thiếu hiệp có thể báo danh không?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vá» kinh ngạc nói, "Phải báo danh Æ°? Ãể là m gì?"
Hết sức lá»… Ä‘á»™, nam nhân ná» lên tiếng, "Ãúng ra thì không cần, nhÆ°ng ?"
Vương Thế Kỳ vỠkhó chịu, "Nếu không cần là được rồi, còn nhưng gì nữa?"
Vẫn nhã nhặn, nam nhân đáp, "Vì bổn phái không muốn bị đồng đạo giang hồ chê cÆ°á»i nên... ?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ xua tay nói, "Không chê cÆ°á»i, tại hạ không chê cÆ°á»i đâu " Nói xong bất chấp vẫn còn có hai cánh tay Ä‘ang ngăn ở phÃa trÆ°á»›c, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cứ dịch chân bÆ°á»›c thẳng và o.
Ãôi nam nữ ná» hoặc vì có lệnh hoặc cả hai do có công phu hà m dưỡng khá cao nên cả hai cùng bÆ°á»›c lùi theo bÆ°á»›c tiến của chà ng. Và nữ nhân ná» lại lên tiếng, "Thiếu hiệp có thể nghe ta nói đôi lá»i không?"
Chà ng nhăn mặt, "Cô nương nhất định không thể không nói sao?"
Nữ nhân ná» khẽ mỉm cÆ°á»i nói, "Vì chỉ muốn Ä‘iá»u lợi cho thiếu hiệu nên ta buá»™c lòng không thể không nói.?"
Nụ cÆ°á»i kia và cái Ä‘iá»u lợi mà nữ nhân ná» sắp nói liá»n tá» ra có tác dụng. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt trở nên tÆ°Æ¡i tỉnh, "Là điá»u lợi u? Váºy thì tại hạ không thể không nghe rồi. CÔ nÆ°Æ¡ng mau nói Ä‘i.?"
Len lén giấu nụ cÆ°á»i, nữ nhân ná» bắt đầu giải thÃch bằng cách đặt ra những câu há»i, "Thiếu hiệp tìm đến đây phải chăng là muốn tham dá»± đại Ä‘iển lá»… của bổn phái?"
Chà ng gáºt đầu nói, "ÃÆ°Æ¡ng nhiên là nhÆ° váºy rồi.?"
"Bổn phải tháºt sá»± cảm kÃch thịnh tình nà y của thiếu hiệp. NhÆ°ng còn ba ngà y nữa má»›i đến ngà y Kiết nháºt, thiếu hiệp hẳn đã biết Ä‘iá»u nà y?"
"ồ, đương nhiên tại hạ phải biết rồi.?"
"Váºy thì thiếu hiệp sẽ nghÄ© vá» bổn phải nhÆ° thế nà o nếu trong những ngà y tá»›i bổn phải tiếp đãi thiếu hiệp không được chu đáo?"
"cô nÆ°Æ¡ng nói nhÆ° váºy là có ý gì?"
"Thiếu hiệp, bổn phải nà o muốn quan khách phải chịu thiệt thòi.
NhÆ° thiếu hiệp váºy, trong những ngà y tá»›i, thiếu hiệp cÅ©ng cần phải có chá»— nghỉ ngÆ¡i và phải có cái gì đó bá» bụng, thiếu hiệp có tán đồng vá»›i Ä‘iá»u ta vừa nói không?"
"Phải lắm, cô nương nói phải lắm. Tại hạ không thể không tán đồng ?"
"Váºy thì pháºn sá»± của bổn phái là phải tiếp đãi má»™t quý khách là thiếu hiệp?"
"ÃÆ°Æ¡ng nhiên.?"
"Và thiếu hiệp sẽ trách bổn phải nếu bổn phải tiếp đãi không được chu đáo.?"
"ồ, Ä‘iá»u nà y thì... ?"
"Sao? Thiếu hiệp không trách cũng không để tâm ư?"
"cô nương, bất quá tại hạ chỉ buồn chút chút mà thôi.?"
"Buồn nà o cũng là buồn dù chỉ là chút chút. Thiếu hiệp nghĩ có phải không?"
"ái chà , ai mà dám từ chối lá»i thỉnh cầu của má»™t nữ nhân xinh đẹp nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng?"
"Ãa tạ lá»i khen của thiếu hiệp. Thiếu hiệp đã nháºn lá»i?"
"ÃÆ°Æ¡ng nhiên, cô nÆ°Æ¡ng muốn tại hạ giúp cô nÆ°Æ¡ng việc gì nà o?"
"Xin thiếu hiệp hãy báo danh.?"
Chà ng vá» giáºt mình, vì chà ng đã Ä‘oán được ý tứ của nữ nhân ná» ngay từ những câu há»i đầu tiên.
"Vẫn là báo danh ư?"
Nữ nhân nỠnói, "Có biết được tánh danh của thiếu hiệp ta mới dễ bỠthu xếp cho thiếu hiệp một chỗ nghỉ ngơi.?"
"Có phải cần nhÆ° váºy không cô nÆ°Æ¡ng?"
"ÃÆ°Æ¡ng nhiên là cần rồi.?"
"Tại sao? CÔ nÆ°Æ¡ng có thể giải thÃch thêm được không?"
"Ãược ?"
"Cô nương cứ nói, tại hạ đang nghe cô nương chỉ giáo đây.?"
"Là điá»u cần vì bổn phái không thể xếp chá»— nghỉ cho thiếu hiệp đúng vá»›i uy danh lẫy lừng của thiếu hiệp nếu thiếu hiệp không chịu báo danh. Tá»· nhÆ° vì việc đó, ta lại xếp thiếu hiệp và o chung vá»›i những nhân váºt không mấy nổi danh, không xứng vá»›i thiếu hiệp.
Thiếu hiệp thấy ta có đáng bị chưởng môn nhân trừng phạt không?
Mong thiếu hiệp cảm thông và giúp đỡ ta được hoà n thà nh pháºn sá»±.?"
Ãá»™t nhiên nghe nhắc đến hai chữ chưởng môn, VÆ°Æ¡ng THẾ Kỳ mất Ä‘i hứng thú nói chuyện dông dà i vá»›i nữ nhân nà y.
Chà ng đáp rõ từng tiếng má»™t, "Háºn nhân tâm VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.?"
"Háºn nhân tâm? Ngoại hiệu nà y... ?"
"Tại hạ là ngÆ°á»i má»›i xuất đạo, cô nÆ°Æ¡ng cứ xếp tại hạ và o chung chá»— vá»›i hạng vô danh tiểu tốt là được rồi.?"
"Váºy xuất xứ của VÆ°Æ¡ng thiếu hiệp.?"
"Vô môn vô phái.?"
"Vô môn vô phái?" Lệnh sư là ... ?"
"Không có sư phụ.?"
"Không có? Váºy võ công của VÆ°Æ¡ng thiếu hiệp... ?"
"Chỉ võ vẽ để hộ thân. Không có gì đáng để tự hà o.?"
"VÆ°Æ¡ng thiếu hiệp tháºt là ngÆ°á»i khiêm tốn. Váºy ta cứ biết VÆ°Æ¡ng thiếu hiệp là Háºn nhân tâm là đủ.?"
Chà ng gáºt đầu nói, "Ãúng, bấy nhiêu đó là đủ rồi. CÔ nÆ°Æ¡ng định thu xếp tại hạ ở đâu, xin cứ chỉ. Tại hạ tá»± khắc sẽ tìm được.?"
Nữ nhân ná» chợt ngoẻn cÆ°á»i, "NhÆ° váºy là không được rồi. Ta sẽ Ä‘Æ°a VÆ°Æ¡ng thiếu hiệp Ä‘i. Má»i!?"
Nói xong, không chá» xem phản ứng của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, nà ng ta quay ngÆ°á»i và thản nhiên Ä‘i trÆ°á»›c.
Cùng vá»›i Ä‘á»™ng tác nà y của nà ng, nam nhân ná» chợt bÆ°á»›c và o trong và hà hoáy viết và i dòng và o má»™t mảnh lục mà u và ng sáºm.
Vị trà của cả hai liá»n được má»™t đôi nam nữ khác bÆ°á»›c ra thế chá»—.
"Quả là Hoa SÆ¡n phái không há» muốn bị giang hồ đồng đạo chê cÆ°á»i HỌ sắp đặt tháºt chỉnh chu. Hừ!" Vừa nghÄ© thầm VÆ°Æ¡ng THẾ Kỳ vừa khoa chân bÆ°á»›c theo vị nữ nhân ná».
Không há» nháºn ra trong bÆ°á»›c bá»™ nặng ná» của chà ng là má»™t cao nhân ẩn tà ng, nữ nhân ná» vui vẻ đáp lá»i khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lên tiếng há»i.
"Cô nương có thể cho tại hạ biết danh xưng không?"
"Ta ở há» Cao, tên là PhÆ°Æ¡ng. VÆ°Æ¡ng thiếu hiệp cứ gá»i Cao PhÆ°Æ¡ng là được rồi.?"
Trầm ngâm má»™t lúc, chà ng lắc đầu bảo, "Gá»i nhÆ° váºy tháºt là khiếm nhã Tại hạ không gá»i được.?"
"Nếu VÆ°Æ¡ng thiếu hiệp không ngại thì hãy gá»i là Cao tá»· tá»·?"
"Gá»i tá»· tá»· chẳng hóa ra tại hạ đã vượt quá pháºn? CÔ nÆ°Æ¡ng nghÄ© sao nếu tại hạ xin gá»i là Cao nữ hiệp?"
Cao PhÆ°Æ¡ng không hiểu sao lại khoác lấy vẻ mặt u buồn và không má»™t lá»i đáp lại.
"Cô nương không hà i lòng với lối xưng hô nà y sao?"
Cao PhÆ°Æ¡ng chợt trấn định lại rồi mỉm cÆ°á»i đáp, "Không phải ta không hà i lòng, mà chỉ cảm thấy bất xứng thôi.?"
"Bất xứng? Sao cô nÆ°Æ¡ng lại nói váºy?"
CÔ nÆ°Æ¡ng không muốn giải thÃch hay không giải thÃch được? Nếu váºy tại hạ cứ thế mà gá»i. Cao nữ...?"
"vương thiếu hiệp, đừng. Ta không xứng với chữ hiệp đâu.?"
"Sao lại không xứng? CÔ nÆ°Æ¡ng vẫn chÆ°a giải thÃch cho tại hạ biết lý do.?"
"VÆ°Æ¡ng thiếu hiệp đừng là m khó ta. Ta không tiện giải thÃch đâu.?"
"Không tiện? Hừ, hay cô nương cho tại hạ là kẻ chẳng ra gì nên không muốn nói?"
Thở ra má»™t hÆ¡i dà i, Cao PhÆ°Æ¡ng sau má»™t lúc trầm tÆ° chỉ nói, "Ta không há» nghÄ© thế. Còn việc kia, VÆ°Æ¡ng thiếu hiệp chỉ cần biết ta không xứng vá»›i chữ hiệp là được rồi. Ta bất tất phải giải thÃch.?"
Sau đó cả hai không hỠlên tiếng đối đáp nữa. Cho đến khi Cao Phương đưa Vương Thế Kỳ đế một tịnh phòng nhỠhẹp, bên cạnh một dãy tịnh phòng cũng nhỠhẹp không kém.
Khi Ä‘i ngang dãy tịnh phòng ná», VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ dù cố tâm nghe ngóng nhÆ°ng vẫn không phát hiện được bất kỳ má»™t tiếng Ä‘á»™ng nà o.
chà ng chợt mở miệng, "DÆ°á»ng nhÆ° chÆ°a có ai lÆ°u ngụ ở đây thì phải?"
CÓ há»i nghÄ©a là phải có trả lá»i, và Cao PhÆ°Æ¡ng vừa mở cá»a tịnh phòng vừa đáp, "Vì còn ba ngà y nữa má»›i là ngà y chánh lá»… nên vẫn chÆ°a có mấy ngÆ°á»i bái sÆ¡n. Æ dãy nà y, VÆ°Æ¡ng thiếu hiệp là ngÆ°á»i đầu tiên đến lÆ°u ngụ. ối..." Ãang nói, Cao PhÆ°Æ¡ng chợt giáºt mình kêu lên má»™t tiếng.
Cao Phương đã bị Vương Thế Kỳ khống chế huyệt đạo một cách bất ngỠvà còn bị chà ng lôi luôn và o tịnh phòng.
Khi đã đóng chặt cá»a phòng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ má»›i lên tiếng trấn an vì nháºn ra Cao PhÆ°Æ¡ng Ä‘ang nhìn chà ng bằng những tia nhìn vừa sững sá» vừa oán háºn.
"Cô nÆ°Æ¡ng yên tâm. Tại hạ dù là kẻ chẳng ra gì nhÆ°ng cÅ©ng không phải là phÆ°á»ng trá»™m đạo hái hoa.?"
Sau khi cố thá» váºn dụng chân khà để tá»± giải khai huyệt đạo mà vẫn không thá»±c hiện được, Cao PhÆ°Æ¡ng rÃt lên, "PhÆ°Æ¡ng thức chế trụ huyệt đạo của ngÆ°Æ¡i quả là kỳ bÃ, ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± là ai?"
Chà ng mỉm cÆ°á»i nói, "Háºn nhân tâm VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ. Tại hạ đã báo danh rõ rà ng rồi mà .?"
"NhÆ°ng ta không tin ngÆ°Æ¡i chỉ là hạng vô danh tiểu tốt nhÆ° ngÆ°Æ¡i tá»± nháºn ?"
Chà ng gáºt đầu đáp lại rồi lắc đầu, "Cô nÆ°Æ¡ng nói đúng mà lại không đúng.?"
"Sao lại không đúng chứ?"
"Vì tại hạ đúng là hạng vô danh tiểu tốt nhÆ°ng vá» công phu thì không phải là kẻ chẳng ra gì. CÔ nÆ°Æ¡ng có thể xem đây mà tá»± có nháºn định ?"
Cạnh chá»— chà ng Ä‘ang đứng là má»™t chiếc bà n gá»— vá»›i mặt bà n khá dà y. Nói xong chà ng liá»n kẽ đặt tay lên má»™t góc bà n và từ từ ấn xuống.
Thoạt tiên Cao PhÆ°Æ¡ng ngỡ là chà ng định vá»— má»™t chưởng xuống mặt bà n hoặc là lÆ°u lại má»™t dấu chưởng tay hay lấy Ä‘i má»™t góc bà n nhÆ° nhiá»u ngÆ°á»i đã từng phô diá»…n để khoa trÆ°Æ¡ng. Và Cao PhÆ°Æ¡ng phải thất sắc đến kinh tâm vỡ máºt khi nhìn thấy nguyên chiếc bà n từ từ lún xuống ná»n đá cứng dù chà ng chỉ áp chưởng tay và o má»™t góc bà n chứ không phải đặt ngay và o giữa mặt bà n.
ChÆ°a hết, lúc chiếc bà n lún xuống được má»™t sÃch VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vá»›i sắc mặt không đổi đã thu tay vá». Mặt bà n vẫn còn nguyên vẹn nhÆ° chà ng chÆ°a từng đặt tay lên và truyá»n công lá»±c qua chiếc bà n.
Vá»›i má»™t ná»™i lá»±c thâm háºu thì việc là m cho má»™t chiếc bà n phải lún xuống mà không há» suy suyển gì đến chiếc bà n nếu phổ má»™t lá»±c và o giữa mặt bà n, Ä‘iá»u nà y Cao PhÆ°Æ¡ng có thể hiểu. Hoặc chiếc bà n Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên chỉ lún xuống ở má»™t góc khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ấn má»™t lá»±c đúng và o má»™t góc đó, Cao PhÆ°Æ¡ng vẫn có thể hiểu được Ä‘iá»u nà y.
Ãằng nà y, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa là ngÆ°á»i không có bao nhiêu niên ká»· vừa có thể ấn nhẹ nhà ng và o má»™t góc bà n lại có thể khiến nguyên Chiếc bà n cùng má»™t lúc lún xuống đủ bốn góc mà chiếc bà n không há» suy suyển là điá»u Cao PhÆ°Æ¡ng không bao giá» tin được.
Không tin cÅ©ng phải tin vì sá»± tháºt vẫn Ä‘ang sá» sá» ra đấy. Cao PhÆ°Æ¡ng khẽ kêu lên, "Hảo công phu! VÆ°Æ¡ng... các hạ là m nhÆ° thế nà y là có ý gì? Ãịnh uy hiếp ta chăng?"
Thu nụ cÆ°á»i lại, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhìn và o Cao PhÆ°Æ¡ng bằng ánh mắt không giáºn mà nghiêm.
"Cô nÆ°Æ¡ng cú cho đây là hà nh Ä‘á»™ng uy hiếp Ä‘i, nhÆ° váºy chúng ta dá»… nói chuyện vá»›i nhau hÆ¡n.?"
Cao Phương thoáng nao núng, "Nói chuyện? Giữa chúng ta có chuyện gì để nói chứ?"
Chà ng đáp, "Có chứ sao không? CÔ nÆ°Æ¡ng đã quên mẩu đối thoại vừa rồi sao? Ãấy chÃnh là điá»u tại hạ muốn cô nÆ°Æ¡ng phải nói.?"
Hiểu VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ muốn nhắc đến Ä‘iá»u gì, Cao PhÆ°Æ¡ng thất sắc nói, "Tại hạ các hạ cứ nhất định phải biết Ä‘iá»u đó?"
"Tại sao, rồi cô nÆ°Æ¡ng sẽ được tại hạ giải thÃch. Việc của cô nÆ°Æ¡ng bây giá» chỉ là nói ra mà thôi.?"
Cao PhÆ°Æ¡ng cà ng lúc cà ng thất thần, "Không lẽ chỉ vì má»™t Ä‘iá»u nhá» nhặt đó mà các hạ phải uy hiếp ta nhÆ° thế nà y sao?"
Chà ng nhăn mặt nói, "Cô nÆ°Æ¡ng, chỉ cần má»™t và i lá»i ngắn ngủi đã đủ cho cô nÆ°Æ¡ng giải thÃch rồi, sao cô nÆ°Æ¡ng không chịu nói ngay mà cứ phải dông dà i nhÆ° muốn kéo dà i thá»i gian váºy?"
Hai mắt đảo quanh, Cao PhÆ°Æ¡ng vụt há»i, "Ngay ở chá»— nà y mà các hạ dám uy hiếp ta, các hạ không sợ ta la toáng lên cho đồng môn ta biết sao?"
Chà ng cÆ°á»i khinh khỉnh, "Tại hạ trông cô nÆ°Æ¡ng không phải là hạng ngÆ°á»i không biết nghÄ©. Nếu cô nÆ°Æ¡ng có đánh Ä‘á»™ng cho đồng bá»n, há» chÆ°a kịp kéo đến thì hồn của cô nÆ°Æ¡ng đã lìa khá»i xác rồi.?"
"Nói nhÆ° các hạ thì các hạ nhÆ° có oán thù sâu Ä‘áºm vá»›i bổn phái váºy?"
Chà ng quắc mắt nhìn và o Cao Phương, "Cô nương đã quên ngoại hiệu của tại hạ rồi sao?"
Không chút khiếp sợ, Cao PhÆ°Æ¡ng cÅ©ng giÆ°Æ¡ng mắt nhìn lại, "Trừ phi, các hạ nói rõ là các hạ có oán thù gì vá»›i bổn phái thì ta sẽ đáp ứng lá»i của các hạ. Bằng không các hạ muốn giết hay muốn tùng xẻo ta thì cứ ra tay Ä‘i.?"
Không ngỠđến phản ứng quyết liệt nà y của Cao Phương, Vương THẾ Kỳ thoáng để lộ sự lúng túng.
Má»™t lúc sau, khi đã trấn định lại tinh thần, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ hạ thấp giá»ng và rÃt lên, "Cô nÆ°Æ¡ng tưởng tại hạ không dám Æ°?"
Cao PhÆ°Æ¡ng vá»›i hai mắt mở to khiêu khÃch, "Ta Ä‘ang chá» các hạ xuống tay đây.?"
Chà ng vụt nâng cao hữu thủ.
cao Phương vẫn nhìn không hỠchớp mắt.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ giữ tay lÆ¡ lá»ng má»™t lúc rồi lẳng lặng thu vá», "Cao cô nÆ°Æ¡ng, tá»™i tình gì mà cô nÆ°Æ¡ng thà chịu chết chứ không chịu giải thÃch cho tại hạ nghe Ä‘iá»u tại hạ muốn biết nhÆ° váºy? Tại hạ biết phải là m gì cho cô nÆ°Æ¡ng bây giá»?"
Không hiểu tại sao chà ng lại nói câu nà y, Cao Phương điếng cả thần hồn và nhìn và o Vương Thế Kỳ.
Không nháºn ra nhãn quang sợ hãi của Cao PhÆ°Æ¡ng vì lúc nà y VÆ°Æ¡ng thế kỳ Ä‘ang phải mônglungnghÄ©ngợi.
"Tha cho cô nÆ°Æ¡ng thì chuyện nà y thế nà o cÅ©ng vỡ lỡ, tại hạ rồi sẽ gặp nhiá»u khó khăn trở ngại. Còn nếu giết được thì tại hạ đã giết rồi, đâu phải lâm và o tình trạng dở khóc dở cÆ°á»i nà y. Chỉ tại VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nà y xui xẻo, tá»± Ä‘i dây và o nữ nhân. Hà , tháºt là khó nghÄ©.?"
"Sao các hạ không giết ngay ta Ä‘i, nhÆ° thế có phải gá»n hÆ¡n không?"
Chà ng bá»±c tức, "Chỉ vì tại hạ không nỡ, cô nÆ°Æ¡ng vẫn chÆ°a hiểu sao? Hừ, tại hạ giải huyệt cho cô nÆ°Æ¡ng đây. CÔ nÆ°Æ¡ng muốn Ä‘i thì Ä‘i, muốn kêu ai đến thì cứ việc. Chuyện đã đến nÆ°á»›c nà y rồi thì chỉ còn má»™t cách giải quyết nhÆ° váºy mà thôi.?"
Ná»a hiểu ná»a không, Cao PhÆ°Æ¡ng tháºt sá»± hoang mang khi nhìn thấy VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tháºt sá»± Ä‘ang giải huyệt cho nà ng. Và Cao PhÆ°Æ¡ng chợt Ä‘i đến má»™t quyết định khi nà ng nhìn và o bá»™ dạng khá não ná» của VÆ°Æ¡ng THẾ Kỳ.
"Ta sẽ giữ kÃn chuyện nà y cho các hạ. Ãồng thá»i ta sẽ nói cho các hạ biết là tại sao ta cảm thấy bất xứng vá»›i chữ hiệp.?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ suýt nữa đã nhảy dá»±ng lên khi nghe chÃnh miện Cao PhÆ°Æ¡ng nói ra Ä‘iá»u nà y.
Cao PhÆ°Æ¡ng cháºm rãi nói, "Vì trong lòng ta ở Hoa SÆ¡n phái chỉ có má»™t ngÆ°á»i xứng đáng vá»›i chữ hiệp mà thôi. ÃÓ là ... ?"
"Ai?"
"ÃƯỢC, CÓ Chết ta cÅ©ng nói. ÃÓ là Hoa SÆ¡n nhất hiệp, đại sÆ° thúc của ta.?"
"Ãại sÆ° thúc? Danh xÆ°ng nà y từ đâu mà có? Ãã là đại mà còn là sÆ° thúc nữa à ?"
Cao PhÆ°Æ¡ng do Ä‘ang nhắm mắt nên không nhìn thấy nét mặt rạng rỡ của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ. Nà ng ta giải thÃch, "Vì sÆ° tổ của ta là sÆ° tá»· của chưởng môn sÆ° phụ của Hoa SÆ¡n thất hiệp, ta không gá»i là đại sÆ° thúc thì phải gá»i nhÆ° thế nà o đây? Các hạ là m sao đây?"
Cao PhÆ°Æ¡ng phải há»i nhÆ° thế vì khi mở mắt ra nà ng nhìn thấy VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘ang nhìn nà ng má»™t cách rất kỳ dị. Ná»a nhÆ° ngượng ngáºp ná»a nhÆ° phấn khÃch.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cố dằn lòng, "Cô nÆ°Æ¡ng ngạc nhiên cÅ©ng phải.Vì tại hạ không ngá» Hoa SÆ¡n nhất hiệp lại còn có má»™t vị sÆ° bá và là sÆ° tổ của cô nÆ°Æ¡ng. Váºy cô nÆ°Æ¡ng phải gá»i chưởng môn nhân Ä‘Æ°Æ¡ng nhiệm là nhị sÆ° thúc, phải không?"
"Không sai.?"
Nghe Cao PhÆ°Æ¡ng đáp khá nhanh, nhÆ° không muốn chà ng cứ Ä‘á» cáºp đến vị nhị sÆ° thúc nà y nữa, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ kinh ngạc nói, "Cô nÆ°Æ¡ng có vẻ bất phục vị nhị sÆ° thúc váºy?"
Vá»™i quay mặt Ä‘i nhÆ° không muốn VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhìn thấy nét mặt của mình, Cao PhÆ°Æ¡ng chợt nói, "Việc ta nói, ta đã nói rồi. Và điá»u gì ta hứa, ta quyết sẽ giữ lá»i. Các hạ nếu không cần gì nữa thì... cáo biệt.?"
Vương Thế Kỳ chợt kêu lên, "Khoan đã.?"
Cao Phương dừng lại nói, "Các hạ còn muốn gì nữa?"
Chà ng lúng túng, "à không, không có gì đâu. Tại hạ không dám quấy nhiễu cô nương nữa. CÔ nương cứ tùy tiện.?"
Ãúng lúc đó, ở phÃa ngoà i chợt có tiếng ngÆ°á»i vang lên.
"Cao sÆ° tá»·.?"
Tiếng nói tuy vang lên khá gần nhÆ°ng Cao PhÆ°Æ¡ng cÅ©ng liá»u lÄ©nh quay lại căn dặn VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, "NgÆ°á»i vừa gá»i ta chÃnh là đại đệ tá» của tệ chưởng môn. Những lá»i vừa rồi tốt hÆ¡n hết các hạ đừng cho hắn biết.?"
"Cao sÆ° tá»·.?"
Tiếng kêu đã tháºt gần nhÆ° Ä‘ang ở ngay phÃa trÆ°á»›c cá»a váºy. Cao PhÆ°Æ¡ng phải lên tiếng, "Ta ở đây. Hoà ng đệ tìm ta có việc gì không?"
Cánh cá»a chợt mở ra và vị nam nhân khi nãy cùng đứng thà nh đôi vá»›i Cao PhÆ°Æ¡ng liá»n bÆ°á»›c và o.
"Cao sÆ° tá»· là m gì ở đây lâu váºy? Ãệ cứ tưởng... ?"
Vương Thế Kỳ bỗng lên tiếng, "Các hạ tưởng như thế nà o? Tại hạ chỉ là hạng vô danh tiểu tốt thì là m gì dám mạo phạm đến vị cô nương đây.?"
Tên ná» cÆ°á»i ngượng nghịu, "Thiếu hiệp tháºt khéo nói đùa. Ta nà o dám nghi ngá» gì cho thiếu hiệp. Cao sÆ° tá»·... ?"
cao PhÆ°Æ¡ng ngắt lá»i hắn, "Hoà ng đệ, VÆ°Æ¡ng thiếu hiệp đây vì muốn ta chỉ dẫn những Ä‘iá»u hay lạ của bổn phái cho VÆ°Æ¡ng thiếu hiệp, nên ta chÆ°a thể quay ra ngay được. Hoà ng đệ vẫn chÆ°a nói cho ta biết tại sao phải tìm ta?"
Tên há» Hoà ng cÆ°á»i lần nà y tháºt tÆ°Æ¡i tỉnh.
"Không có việc gì đâu. Ãệ vì có việc Ä‘i ngang qua nên tiện thể tìm xem sÆ° tá»· Ä‘ang ở đâu thế thôi.?"
Cao PhÆ°Æ¡ng cÅ©ng mỉm cÆ°á»i vá»›i hắn, "Hoà ng đệ lo cho ta à ? Ta không gặp phải chuyện gì đâu. Ãệ có việc gì cần là m thì cứ Ä‘i trÆ°á»›c Ä‘i ?"
"Còn sư tỉ?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt nói, "Cô nÆ°Æ¡ng, tại hạ muốn Ä‘i qua sÆ¡n môn của quý phái má»™t lượt, không hiểu cô nÆ°Æ¡ng có thể Ä‘Æ°a tại hạ Ä‘i má»™t đôi Ä‘Æ°á»ng không?"
Nghe thế, cả tên hỠHoà ng lẫn Cao Phương cùng ngạc nhiên. HỌ đưa mắt nhìn nhau, sau cùng Cao Phương đáp:
"Cũng được, hôm nay vẫn chưa có bao nhiêu khách, ta sẽ đưa thiếu hiệp đến những nơi mà ta có nói lúc nãy.?"
Ãể mặc tên há» Hoà ng còn đứng lại, Cao PhÆ°Æ¡ng và VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bÆ°á»›c Ä‘i.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt nghe tên há» Hoà ng là u bà u, "Hừ, ngÆ°Æ¡i nghÄ© ngÆ°Æ¡i là ai thế, tiểu tá» kia?" Chà ng mỉm cÆ°á»i thÃch thú.
Cao PhÆ°Æ¡ng nháºn ra Ä‘iá»u đó bèn há»i nhá», "Các hạ Ä‘ang thÃch thú vì ta phải nói dối cho các hạ Æ°?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lắc đầu, phân minh, "Không phải nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng nghÄ© đâu. Tại hạ không thể nÃn cÆ°á»i vá»›i những lá»i mà lệnh sÆ° đệ má»›i nói.?"
"Tên hỠHoà ng đó à ? Hắn nói gì?"
Thuáºt lại nguyên câu nói của há» Hoà ng cho Cao PhÆ°Æ¡ng nghe, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lại há»i, "Hắn đã từng là m cho cô nÆ°Æ¡ng phải bá»±c mình Cao PhÆ°Æ¡ng nói nhÆ° rÃt, "Hoà ng Thông à ? Không sai, hắn lúc nà o cÅ©ng lẩn quẩn ngay bên chân, nhÆ° muốn giám sát ta váºy.?"
"Giám sát? Tại sao Hoà ng Thông phải giám sát cô nương?"
Cao PhÆ°Æ¡ng không đáp mà lại há»i, "Còn các hạ, các hạ có ý gì khi bảo ta phải Ä‘Æ°a các hạ Ä‘i xem qua má»i nÆ¡i?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ báºt cÆ°á»i, "Thì tại hạ muốn được táºn mắt mục kÃch những Ä‘iá»u hay lạ mà cô nÆ°Æ¡ng đã nói cho tại hạ nghe mà .?"
"Hừ, ta đâu đã nói gì với các hạ chứ?"
"Váºy tại sao cô nÆ°Æ¡ng lại nói vá»›i Hoà ng Thông nhÆ° thế?
Cao Phương bỗng dừng lại.
"Váºy các hạ muốn ta phải nói sao đây? Không lẽ ta lại nói là các hạ đã uy hiếp ta, đã buá»™c ta phải nói ra những gì ta giấu kÃn trong lòng?"
Chà ng nghiêm sắc mặt nói, "Cô nÆ°Æ¡ng bảo là cô nÆ°Æ¡ng phải giấu kÃn má»™t Ä‘iá»u mà ai ai cÅ©ng biết Æ°?"
"Ai cÅ©ng biết Æ°? Váºy thì chÆ°a chắc.?"
"Sao lại chưa chắc?"
Quắc mắt nhìn chà ng, Cao PhÆ°Æ¡ng há»i, "Rốt cuá»™c các hạ muốn gì? Sao cứ truy há»i ta mãi thế?
Chà ng cháºm rãi bÆ°á»›c Ä‘i, khiến Cao PhÆ°Æ¡ng vì muốn nghe câu đáp của chà ng cÅ©ng phải bÆ°á»›c theo.
Thở ra một hơi dà i, chà ng nói, "Cô nương, dù không nói tại hạ cũng thừa đoán được.?"
"Các hạ Ä‘oán được Ä‘iá»u gì?"
"Tôn Lãnh Thu đã khéo bÆ°ng bÃt tất cả, nên khó có nhiá»u ngÆ°á»i biết được Ä‘iá»u cô nÆ°Æ¡ng biết.?"
Cao PhÆ°Æ¡ng chợt biến sắc, "Các hạ dám gá»i ngay tánh danh của tệ chưởng môn thế Æ°? ?"
Chà ng cÆ°á»i lạnh, "Gá»i ngay tên thì đã là m sao? Tại hạ còn muốn là m hÆ¡n thế nữa kia.?"
Cao PhÆ°Æ¡ng cảm thấy rúng Ä‘á»™ng, "Ãúng là các hạ có oán thù sâu nặng vá»›i bổn phái rồi. NhÆ°ng là mối oán thù gì?"
Chà ng bèn há»i dò, "Nếu tại hạ nói là mối thù không Ä‘á»™i trá»i chung thì cô nÆ°Æ¡ng nghÄ© sao?"
Cao PhÆ°Æ¡ng nÃn lặng má»™t lúc má»›i há»i, "NhÆ°ng kẻ nà o đã gây thù chuốc oán vá»›i các hạ?"
Chà ng há»i ngược lại, "Cô nÆ°Æ¡ng không Ä‘oán được sao?"
Cao PhÆ°Æ¡ng há»i nhẹ trong hÆ¡i thở pháºp phồng, "Là Tôn chưởng môn à ?"
Và má»i nghi ngại chợt tan biến Ä‘i khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lên tiếng minh định, "Không sai, Cao tá»· tá»· đã Ä‘oán đúng rồi đó.?"
"Tá»· tá»·? Các hạ gá»i ta là ... ?"
"Tỷ tỷ, đệ ở hỠVương, tỷ tỷ không nghĩ ra đệ là ai sao?"
"Không lẽ ngươi là ... ?"
"Tiên phụ là Vương Uy, tỷ tỷ có tin ở đệ không?"
"Là đại sư thúc ư? Ngươi... ngươi không dối gạt ta đấy chứ?"
"Ãệ nà o dám!?"
"NgÆ°á»i đúng là VÆ°Æ¡ng đệ của ta đấy Æ°?"
"Tá»· tá»·, tá»· tá»· đừng kêu to nhÆ° váºy. Ãệ chÆ°a muốn cả Hoa SÆ¡n nà y biết đến sá»± hiện diện của đệ và o lúc nà y đâu.?"
ÃÆ°a mắt nhìn quanh nhÆ° sợ những gì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa nhắc nhở sẽ biến thà nh sá»± tháºt. Cao PhÆ°Æ¡ng lại há»i, lần nà y gần nhÆ° là là o thà o, "Váºy mục Ä‘Ãch của đệ đến đây lần nà y là muốn chống lại lão há» Tôn Æ°?"
Chà ng gáºt đầu rồi lại cÆ°á»i, "Tá»· tá»· cÅ©ng không cần phải nói nhá» nhÆ° váºy Quanh đây mÆ°á»i trượng nếu có ai đó rình ráºp chúng ta thì đệ đã phát hiện được rồi.?"
Nhìn thấy Cao PhÆ°Æ¡ng có vẻ bẽn lẽn, chà ng vá»™i và ng đáp lại câu há»i trÆ°á»›c đó của Cao PhÆ°Æ¡ng, "Không phải chống mà đệ còn muốn ra tay thanh lý môn há»™ nữa.?"
Cao PhÆ°Æ¡ng sững sá», "Thanh lý môn há»™? Lão đã là m gì trác tệ lắm sao?"
Chà ng lắc đầu rồi lại gáºt đầu, "Tuy chÆ°a có chứng cứ đủ thuyết phục, nhÆ°ng đệ tin rằng lão ác tặc ngoà i việc hãm hại đồng môn sÆ° huynh đệ thì lão còn cò hà nh vi thà sÆ° diệt tổ nữa.?"
"Hãm hại sư huynh đệ? Là ai? Còn việc thà sư kia ngươi nghe ai nói?"
"Lão đã cố tình Ä‘Æ°a tiên phụ và o tỠđịa khiến tiên phụ phải tá»± tìm đến cái chết ngay trÆ°á»›c mặt lão, đệ đã chứng kiến táºn mắt Ä‘iá»u nà y.
Còn thà sÆ° Æ°? Nếu sÆ° tổ không chết má»™t cách bất minh, nếu sÆ° tổ tháºt sá»± giao Hoa SÆ¡n phái cho lão chấp chưởng môn, tại sao lão lại can tâm Ä‘Æ°a Hoa SÆ¡n phái và o là m má»™t vá»›i Tam Tuyệt bảo? NhÆ° váºy không phải là thà sÆ°, diệt tổ Æ°?"
Cao PhÆ°Æ¡ng nghe VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘á» quyết là thế cÅ©ng hoang mang dao Ä‘á»™ng, "Không sai, chÃnh ta cÅ©ng ngạc nhiên vá» mục Ä‘Ãch của đại Ä‘iển lá»… sắp diá»…n ra ở đây. Tại sao lại lại dá»… dà ng trao trá»n Hoa SÆ¡n phái cho Tam Tuyệt bảo kia?"
"Tỷ tỷ đã thấy rồi đó, đệ đâu có nghi oan cho lão.?"
Cao PhÆ°Æ¡ng lại lẩm bẩm, "Ãúng rồi, lúc trÆ°á»›c ta có nghe sÆ° phụ ta nói rằng việc sÆ° thúc chưởng môn tin và giao quyá»n chấp chưởng môn há»™ cho Tôn Lãnh Thu nhÆ° có Ä‘iá»u ám muá»™i.?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ giáºt mình, "Tá»· tá»·, lệnh sÆ° hiện ở đâu? Ãệ muốn gặp ngÆ°á»i cà ng sá»›m cà ng tốt.?"
Cao PhÆ°Æ¡ng thở ra má»™t hÆ¡i dà i, "Ãệ há»i ta thì ta biết há»i ai đây?"
"Tá»· tá»· nói nhÆ° váºy là nghÄ©a gì?"
Cao PhÆ°Æ¡ng chép miệng nói, "Nguyên ta và sÆ° phụ Ä‘ang an pháºn tại VÔ Tâm cốc, lão há» Tôn chợt xuất hiện. Giữa lão và sÆ° phụ đã bà n bạc những gì thì ta không biết, ta chỉ biết là sau khi lão Ä‘i rồi thì sÆ° phụ có nói vá»›i ta câu nói đó. Sau đó...?"
"Sau đó thì thế nà o, tỷ tỷ?"
"Sau đó sư phụ bảo ta đi đến đây.?"
"Thế còn lệnh sư?"
"NgÆ°á»i bảo là ngÆ°á»i sẽ đến sau. NhÆ°ng đã ba năm rồi, ta trông mòn mắt mà sÆ° phụ đâu vẫn chẳng thấy.?"
"Sao lạ váºy, tá»· tá»·? Chẳng lẽ sÆ° bá đã bị... ?"
"Hừ, ta không tin lão há» Tôn dám trở mặt mà đối xá» vá»›i sÆ° phụ ta nhÆ° váºy đâu ?"
Chà ng háºm há»±c nói, "Ãối vá»›i Tôn Lãnh Thu thì có việc gì mà lão không dám. Năm năm trÆ°á»›c không phải chÃnh lão đã đẩy tiên phụ và o bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng cùng, giết hại tiên mẫu, rồi lại trảm thảo trừ sâu bằng cách ném chÃnh đệ và o vá»±c sâu muôn trượng sao?"
Cao PhÆ°Æ¡ng kinh nghi, "Có tháºt lão đã là m Ä‘iá»u nà y không? Và tại sao ngÆ°Æ¡i vẫn còn sống?"
Chà ng cÆ°á»i buồn nói, "Là hoà ng thiên hữu nhân hay lão há» Tôn đã mạt váºn, tá»· tá»· muốn nghÄ© thế nà o cÅ©ng được.?"
Cao PhÆ°Æ¡ng thoáng lo sợ, "Nói nhÆ° váºy, không lẽ sÆ° phụ của ta đã bị...?"
"Tá»· tá»·, là đệ chỉ Ä‘oán váºy thôi, tá»· tá»· không nên lo lắng thái quá! ?"
"Không được, phen nà y lão há» Tôn có quay vá», ta sẽ há»i lão cho ra VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ngạc nhiên, "Lão đã Ä‘i đâu mà tá»· tá»· bảo là phải đợi lão quay vê?"
Cao PhÆ°Æ¡ng đáp vá»›i sắc mặt giáºn dữ, "Còn Ä‘i đâu nữa nếu không phải lão đến vá»›i LÆ°u Dung Khổng, bảo chủ Tam Tuyệt bảo.?"
Xoay chuyển ý nghÄ© tháºt nhanh. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nói, "Ãược lắm, hiện giá» Hoa SÆ¡n phái kể nhÆ° rắn bị mất đầu, tá»· tá»· nghÄ© sao nếu đệ nhân cÆ¡ há»™i nà y láºt ngược thế cá» và cho lão há» Tôn trắng mặt ra?"
"Ngươi định thực hiện như thế nà o?"
"Bằng vũ lực đệ sẽ khuất phục toà n bộ môn nhân đệ tỠHoa Sơn phái. Sau đó, đệ sẽ nói cho tất cả biết những tội lỗi tà y đình của lão.
Là m được việc nà y Hoa SÆ¡n phái kể nhÆ° thay ngôi đổi chủ và đại Ä‘iển lá»… ba ngà y tá»›i đây thay vì mừng Hoa SÆ¡n phái gia nháºp Tam Tuyệt bảo sẽ là mừng Hoa SÆ¡n phái được chấn hÆ°ng phục môn.?"
Cao Phương lắc đầu, "Không được đâu.?"
"Không được? Tại sao?"
"Vì ba lẽ. NgÆ°Æ¡i chÆ°a chắc đã khuất phục được trên dÆ°á»›i má»™t trăm môn nhân đệ tá» của bổn phái. NgÆ°Æ¡i không có đủ chứng cứ thuyết phục để buá»™c tá»™i lão. Và quan trá»ng hÆ¡n là khi lão quay vá» sẽ còn có ngÆ°á»i của Tam Tuyệt bảo cùng theo, đến lúc đó thế cá» mà ngÆ°Æ¡i định láºt lại sẽ đổ cả lên đầu ngÆ°Æ¡i lẫn những ai vì trung thà nh vá»›i bổn phái cùng dá»± phần vá»›i ngÆ°Æ¡i.?"
"Tỷ tỷ không tin ở bản lãnh của đệ ư?"
"Ta tin nhưng ta còn tin chắc hơn là bản lãnh của bảo chủ Tam Tuyệt bảo hẳn phải cao thâm hơn ngươi.?"
"Tỷ tỷ muốn nói đến bảo chủ hay nói đến thiếu bảo chủ Lưu Trúc Hà n?"
cao Phương ngạc nhiên, "Ta nà o nhắc đến Lưu Trúc Hà n sao ngươi lại nghe từ bảo chủ thà nh thiếu bảo chủ?"
"Vì đệ tưởng bản lãnh của Lưu Trúc Hà n hẳn phải cao thâm hơn phụ thân hắn mới phải?"
Cao PhÆ°Æ¡ng cố nén cÆ°á»i, "NgÆ°Æ¡i sao thế? Là m gì có chuyện võ công của phụ thân lại kém hÆ¡n của con?"
Chà ng phân vân, "Không lẽ đệ đã nghĩ sai sao?"
"Ngươi nghĩ gì?"
Chà ng lắc đầu nói, "Mà thôi, chúng ta bất tất phải nói đến Lưu Trúc Hà n nữa. Nếu cứ như tỷ tỷ vừa nói, chỉ có võ công của bảo chủ Tam Tuyệt bảo là đáng ngại thì đệ lại cảm thấy vô ngại.?"
Cao Phương hoang mang, "Ngươi tự tin đến thế sao?"
Chà ng gáºt đầu, "Ãệ biết là đệ Ä‘ang nói gì. Tá»· tá»· cứ yên tâm.?"
"Hừ, ngươi chỉ nói bằng miệng thì bảo ta là m sao yên tâm được?"
chà ng mỉm cÆ°á»i chợt há»i, "Tá»· tá»· có biết gì vá» bản lãnh của giáo chủ Huỳnh Liên giáo không?"
Cao Phương ngạc nhiên nói, "Chuyện chúng ta đang nói có liên quan gì đến Huỳnh Liên giáo?"
"Liên quan hay không rồi tá»· tá»· sẽ biết. Tá»· tá»· cứ đáp lá»i đệ đã.?"
"Biết. Rồi sao?"
"Thực lực giữa giáo chủ Huỳnh Liên giáo và bảo chủ Tam Tuyệt bảo thế nà o?"
"So sánh thực lực giữa giáo chủ Huỳnh Liên giáo với bảo chủ Tam Tuyệt bảo? Không lẽ ngươi đã so tà i cùng với giáo chủ Huỳnh Liên giáo.?"
Chà ng cÆ°á»i tá»± tin, "Ãã.?"
"Không phải mẫu thân ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i của Huỳnh Liên giáo sao?"
Mặt của chà ng chợt sa sầm xuống, "Việc của tiên mẫu là việc đã qua. Ãệ không muốn nhắc đến.?"
Ãoán biết giữa chà ng và Huỳnh Liên giáo chắc Ä‘ang có nhiá»u xung Ä‘á»™t Cao PhÆ°Æ¡ng không há»i nữa. Nà ng đáp, "Nếu nhÆ° ta phải so sánh thì má»™t bên tám phần còn má»™t bên mÆ°á»i phân.?"
"Ai mÆ°á»i phân?"
"Bảo chủ Tam Tuyệt bảo.?"
Chà ng thở phà o nhẹ nhõm, "Váºy thì tá»· tá»· cứ yên tâm. Ãệ thắng được giáo chủ Huỳnh Liên giáo mà đệ chỉ má»›i dùng đến ná»a phần ná»™i lá»±c thôi.?"
Cao Phương không tin, "Ngươi không nói quá chứ?"
"Ãây là chuyện hệ trá»ng, đệ sao dám nói cà n?"
LỘ vẻ mừng rỡ, Cao PhÆ°Æ¡ng há»i, "Nếu được nhÆ° váºy thì hay quá.
Ngươi định tiến hà nh ra sao?"
chà ng lưỡng lá»±, "Theo tá»· tá»· thì có bao nhiêu môn nhân đệ tá» Hoa SÆ¡n phái không thÃch thái Ä‘á»™ của chưởng môn bây giá»?"
Cao PhÆ°Æ¡ng lắc đầu, "Tuy ta sống ở đây những ba năm nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i vẫn luôn xem ta là ngoại nhân. HỌ giữ ý thì ta cÅ©ng giữ ý. Ta không thể đáp được câu há»i nà y của ngÆ°Æ¡i.?"
Chà ng thở ra má»™t hÆ¡i dà i, "Thôi được, chúng ta cứ khống chế hết tất cả là xong. Sau đó sẽ tuần tá»± tìm cách thanh lá»c.?"
"Ngươi định chừng nà o tiến hà nh?"
Chà ng đáp má»™t cách quả quyết, "Ngay bây giá».?"
"Bây giá»? Ãược sao?"
"Sao lại không được. Khách đến dá»± đại Ä‘iển lá»… chÆ°a có mấy ngÆ°á»i hÆ¡n nữa có lẽ há» cÅ©ng không muốn nhúng tay và o ná»™i tình của Hoa SÆ¡n phái. Theo đệ, chúng ta cứ tốc chiến tốc thắng thì hÆ¡n.?"
Nháºn được cái gáºt đầu đồng tình của Cao PhÆ°Æ¡ng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vá»™i dặn thêm, "Tạm thá»i tá»· tá»· không nên lá»™ diện, kẻo bá»n há» tìm cách bắt giữ tá»· tá»· và gây khó khăn cho đệ. Hay là thế nà y váºy.?"
Cao PhÆ°Æ¡ng vá»™i há»i, "Là thế nà o?"
Chà ng nhanh tay chế trụ huyệt đạo của nà ng, sau đó má»›i nói, "Ãệ tạm thá»i khuất tất tá»· tá»· váºy.?"
Nhìn Cao PhÆ°Æ¡ng lá»™ vẻ lo sợ, chà ng trấn an, "Tá»· tá»· yên tâm. Ãệ không dối gạt tá»· tá»· đâu. Tá»· tá»· có bảo trá»ng. Hẹn gặp lại.?"
"Vút ?"
ÃÆ°a mắt nhìn theo bóng nhãn ảnh má» nhạt của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, Cao PhÆ°Æ¡ng cứ chá»›p mắt vì ngỡ là đang trong má»™t giấc chiêm bao váºy ?"