Yên Chi Bảo Äao: Hồi 14
(Ngá»a Long Sinh)
Liá»…u a di không phủ nháºn, nhÆ°ng cÅ©ng không thừa nháºn mà chỉ cÆ°á»i nhạt nói :
– NgÆ°Æ¡i tá»± nói phần của ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c, mà khoan hãy há»i ta.
Hà Lăng Phong nói tiếp :
– Tá»· Muá»™i há»™i đã cải dạng tại hạ thà nh DÆ°Æ¡ng TỠÚy và bắt tại hạ phải đứng trên láºp trÆ°á»ng của Thiên Ba phủ để nói chuyện. Bây giá» tại hạ cÅ©ng dùng thân pháºn chủ nhân của Thiên Ba phủ, nói Ä‘iá»u kiện vá»›i các vị. Vá» Ä‘iểm nà y, hy vá»ng Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng chú ý cho.
Liễu a di hứ một tiếng, trên mắt tỠý không hà i lòng, nhưng lại không lên tiếng nói gì cả.
Hà Lăng Phong lại nói :
– La Phù Ä‘ao há»™i bốn năm được tổ chức má»™t lần. Không hạn chế sá»± tham gia của cao thủ, các món phái và anh hùng trong thiên hạ. Bất kỳ ai cÅ©ng Ä‘á»u có thể lên Ä‘Ã i được. Nếu nhÆ° Tá»· Muá»™i há»™i muốn tranh hùng cùng vá»›i nam nhân thì phải Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chánh chánh so tà i cao thấp vá»›i nhau. Chứ còn dùng thủ Ä‘oạn ám toán hạ lÆ°u nhÆ° váºy, tại hạ thiết nghÄ© đó là việc không nên...
Liá»…u a di liá»n cắt ngang lá»i chà ng :
– Äủ rồi, bá»n ta đến đây không phải là để nghe ngÆ°Æ¡i giáo huấn. NgÆ°Æ¡i cứ nói và o việc quan trong trÆ°á»›c Ä‘i.
Hà Lăng Phong cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nói :
– Không cần phải vội, tại hạ đang nói chuyện chánh sự đây.
Liễu a di nói :
– Hy vá»ng ngÆ°Æ¡i nói ngắn gá»n lại má»™t chút, đừng kéo dà i thá»i gian. Nếu nhÆ° đợi Phùng hầu tá» trở vá», nhÆ° váºy sẽ không có lợi gì cho ngÆ°Æ¡i cả.
Hà Lăng Phong nói :
– Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng không cần phải lấy lòng tiểu nhân mà đo dạ quân tá». Nếu nhÆ° tại hạ có ý muốn đợi Phùng đại ca quay trở vá», thì tại hạ đã không kêu Phùng đại ca lên bá» rồi.
Dừng lại một lát, Hà Lăng Phong lại nói tiếp :
– Bây giá» chúng ta cứ nói thẳng và o vấn Ä‘á». Tá»· Muá»™i há»™i dùng hết tâm huyết của mình mục Ä‘Ãch không ngoà i muốn lấy cho bằng được thanh Yên Chi bảo Ä‘ao và Äao Kiếm hợp bÃch tráºn pháp, đúng váºy không?
Liá»…u a di im lặng không trả lá»i :
– Im lặng tức là bằng nghĩa với đồng ý.
Hà Lăng Phong lại nói :
– Nếu nhÆ° váºy thì để nói chuyện hÆ¡n. Thanh Yên Chi bảo Ä‘ao đã bị đánh cắp, đến nay vấn chÆ°a biết rõ tông tÃch. NhÆ°ng còn Äao Kiếm hợp bÃch tráºn pháp, thì hoà n toà n ở trong đầu tại hạ. Chỉ cần Ä‘iá»u kiện thoả đáng, tại hạ có thể nói ra cho các vị nghe ngay.
Hai mắt của Liễu a di bỗng nhiên sáng rực lên :
– NgÆ°Æ¡i muốn trao đổi bằng Ä‘iá»u kiện gì?
Hà Lăng Phong nói :
– Äiá»u kiện rất Ä‘Æ¡n giản. Tại hạ dùng Äao Kiếm hợp bÃch tráºn pháp để đổi lấy tông tÃch vá» hai phu thê của DÆ°Æ¡ng TỠÚy.
Liá»…u a di Ä‘á»™t nhiên nhÃu mà y lại :
– Äây là ý của ngÆ°Æ¡i hay là ý của Phùng hầu tá»?
Hà Lăng Phong :
– Là ý của tại hạ, nhưng Phùng đại ca cũng đã đồng ý.
Liá»…u a di cÆ°á»i nhạt :
– Ta tháºt không hiểu, Phùng Viên và Phùng Uyển Quân là hai huynh muá»™i nên bá»n há» quan tâm cho nhau là phải rồi. Còn ngÆ°Æ¡i đâu phải thân thÃch của há», váºy ngÆ°Æ¡i cần gì phải quan tâm đến chuyện nà y?
Hà Lăng Phong nói :
– Chuyện nà y vẫn không có liên quan gì đến ta. Nhưng các vị đã bắt ta đóng vai Dương TỠÚy nên ta không thể không quan tâm được.
Liễu a di nói :
– Chúng ta Ä‘em ngÆ°Æ¡i cải dạng thà nh DÆ°Æ¡ng TỠÚy có gì là không tốt? Nếu nhÆ° DÆ°Æ¡ng TỠÚy vÄ©nh viá»…n không trở vá» thì ngÆ°Æ¡i vÄ©nh viá»…n được hưởng vinh hoa phú quÃ. Tại sao ngÆ°Æ¡i có phÆ°á»›c mà không chịu hưởng, cứ hy vá»ng cho hắn ta quay trở vá» là m gì?
Hà Lăng Phong nói :
– Nếu nhÆ° cả Ä‘á»i nà y có thể cải dạng thà nh nhÆ° váºy, tại hạ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không muốn cho DÆ°Æ¡ng TỠÚy quay trở lại. NhÆ°ng bây giá» bà máºt nà y đã bị bại lá»™, không chỉ các vị biết tại hạ là giả mao mà ngay cả Phùng đại ca cÅ©ng biết Ä‘iá»u nà y. NhÆ° thế ta còn có thể tiếp tục giả mạo nữa hay không?
Liễu a di nói :
– Cho dù ngÆ°Æ¡i không còn tiếp tục giả mạo được nữa, thì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không cần tìm DÆ°Æ¡ng TỠÚy giúp cho Phùng hầu tá».
Hà Lăng Phong nói :
– NhÆ°ng thá»i gian vừa qua tại hạ đã sống quen cuá»™c sống già u sang, nên có chút tiếc rẻ không muốn bá» nó.
Liá»…u a di liá»n nói :
– Váºy thì ngÆ°Æ¡i cà ng không nên Ä‘i tìm hai phu thê của DÆ°Æ¡ng TỠÚy.
Hà Lăng Phong cÆ°á»i cÆ°á»i nói :
– Äiá»u nà y rất có lý. Tại hạ muốn có cuá»™c sống già u sang phú quÃ, nhÆ°ng mà không cần phải giả mạo DÆ°Æ¡ng TỠÚy. Bởi vì Phùng đại ca đã hứa vá»›i tại hạ, chỉ cần DÆ°Æ¡ng Tá» Uy trở vá» Thiên Ba phủ, thì ngÆ°Æ¡i sẽ mang tại hạ vá» Thiên Tuế phủ và còn nháºn tại hạ là m huynh đệ. Äợi sau nà y Phùng đại ca quy tiên, tại hạ Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chánh chánh là m chủ nhân Thiên Tuế phủ. NhÆ° váºy không phải hÆ¡n là m DÆ°Æ¡ng TỠÚy giả hay sao?
Liễu a di “ồ†lên một tiếng nói :
– Nói nãy giá», hóa ra ngÆ°Æ¡i vì tham sản nghiệp của Thiên Tuế phủ nên đã bị Phùng hầu tá» mua chuá»™c phải không?
Hà Lăng Phong xua tay nói :
– Cái gì là mua chuá»™c chứ? Há»… là m ngÆ°á»i là đá»u nghÄ© cho mình, tại hạ không thể không nghÄ© đến tÆ°Æ¡ng lai của mình. HÆ¡n nữa, chúng ta là “Chu Du đánh Hoà ng Cáiâ€. Má»™t ngÆ°á»i thì muốn đánh còn má»™t ngÆ°á»i thì muốn bị đánh. Việc nà y không ai miá»…n cưỡng ai cả.
Liá»…u a di cÆ°á»i nhạt nói :
– Má»™t ngÆ°á»i khôn ngoan lúc nà o cÅ©ng nghÄ© cho mình. Nếu nhÆ° ta đồng ý cho ngÆ°Æ¡i số tà i sản gấp hai lần Thiên Tuế phủ, để đổi lấy Äao Kiếm hợp bÃch tráºn pháp, nhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i có đồng ý hay không?
Hà Lăng Phong nói :
– Việc nà y không thể nà o được. Bởi vì Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng là m gì có số tà i sản lên đến nhÆ° váºy và cÅ©ng không có cách nà o Ä‘em danh tiếng của Thiên Tuế phủ cho tại hạ được.
Liá»…u a di nói vá»›i giá»ng quả quyết :
– Việc nà y có thể được. Không những ta có thể cho ngÆ°Æ¡i thanh danh của Thiên Tuế phủ mà đồng thá»i còn có thể cho ngÆ°Æ¡i luôn cả thanh danh của Thiên Ba phủ. Và để cho ngÆ°Æ¡i trở thà nh kẻ nam nhân già u có nhất, quyá»n thế nhất trong thiên hạ, ngoà i Tá»· Muá»™i há»™i ra. Việc nà y ngÆ°Æ¡i có tin hay không?
Hà Lăng Phong nhún vai nói :
– Việc nà y ta không dám tin tưởng.
– Ngươi nghe đây.
Liễu di cất cao giong nói :
– Chỉ cần ngÆ°Æ¡i nói ra Äao Kiếm hợp bÃch tráºn pháp và chịu nghe theo lá»i chỉ huy của Tá»· Muá»™i há»™i thì bá»n ta sẽ không bao giá» vạch ra bà máºt của ngÆ°Æ¡i. HÆ¡n nữa bá»n ta còn có thể giúp ngÆ°Æ¡i trừ khá» Phùng hầu tỠđể ngÆ°Æ¡i được là m chủ nhân của Thiên Ba phủ và Thiên Tuế phủ. Khi ấy thanh danh và tà i sản ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u có cả. Cho dù ngÆ°Æ¡i có hưởng thụ cả Ä‘á»i cÅ©ng không hết.
Hà Lăng Phong nói :
– Các vị tin chắc có thể trừ khỠđược Phùng đại ca?
Liễu a di thản nhiên nói :
– Äây có gì là khó. Bá»n ta đã biết được Ä‘á»™c môn Kinh Hồng kiếm pháp của lão ta. Nếu nhÆ° bây giá» biết được thêm Äao Kiếm hợp bÃch tráºn pháp nữa thì việc trừ khá» lão ta dá»… nhÆ° trở bà n tay.
Hà Lăng Phong suy nghĩ một hồi rồi nói :
– Cho dù có thể trừ khỠđược Phùng đại ca Ä‘i nữa, nhÆ°ng lỡ nhÆ° hai phu thê của DÆ°Æ¡ng TỠÚy Ä‘á»™t nhiên quay trở vá» Thiên Ba phủ, thì khi ấy bà máºt có thể được giữ kÃn nữa hay không?
Liễu a di nói :
– NgÆ°Æ¡i cứ yên tâm, bá»n chúng tuyệt đối sẽ không bao giá» quay trở vá».
Äá»™t nhiên phát hiện mình đã lỡ lá»i nên Liá»…u a di liá»n vá»™i đổi giá»ng :
– Giả sá» nhÆ° bá»n há» tháºt sá»± quay trở lại. Khi đó chỉ cần ngÆ°Æ¡i nói bá»n há» là giả tạo, nhÆ° váºy có ai dám không tin lá»i của ngÆ°Æ¡i chứ?
Hà Lăng Phong bỗng nhiên nghiêm sắc mặt nói :
– Liá»…u a di, hãy nói tháºt cho tại hạ biết. Có phải các ngÆ°Æ¡i đã mÆ°u hại hai phu thê của DÆ°Æ¡ng TỠÚy rồi hay không?
Liễu a di đáp :
– Không có.
– Thế thì dá»±a và o Ä‘iá»u gì mà Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng dám nói bá»n há» tuyệt đối sẽ không bao giá» quay trở lại?
– Ta không quả quyết nhÆ° thế, ta chỉ Ä‘oán nhÆ° váºy mà thôi.
Hà Lăng Phong hứ khẽ một tiếng :
– Chỉ dá»±a và o sá»± suy Ä‘oán thôi sao? Các ngÆ°á»i đã khống chế được Thiên Ba phủ, nhÆ° váºy nhất định các ngÆ°á»i biết được tông tÃch của há».
Liễu a di đột nhiên quát lớn :
– Gã há» Hà , ngÆ°Æ¡i đừng quên rằng đây là điá»u kiện trao đổi của chúng ta. Cho dù ta có biết được tông tÃch của bá»n há», nhÆ°ng cÅ©ng chÆ°a chắc là phải nhất định do ta nói ra trÆ°á»›c...
– Nói ra hay không, e rằng không phải do ngươi quyết định.
Câu nói nà y không phải của Hà Lăng Phong, mà nó được phát ra từ phÃa bên ngoà i cá»a.
Câu nói chÆ°a dứt thì cánh cá»a được mở ra cùng lúc có má»™t bóng Ä‘en bay nhanh và o.
Bốn thiếu nữ mặc hắc y đứng quay lÆ°ng ra phÃa ngoà i. Nên khi nghe tiếng mở cá»a, bá»n há» không kịp quay đầu lại mà chỉ nhất tá» rút Ä‘ao ra khá»i vá».
Ãnh Ä‘ao lóe lên chói cả mắt. Bóng Ä‘en vừa bay và o thì bị bốn thanh Ä‘ao chém đứt thà nh nhiá»u Ä‘oạn. Khi bóng Ä‘en rÆ¡i xuống thì hóa ra đó chÃnh là Kim lão đại.
Liễu a di thất kinh xô ghế đứng lên.
NhÆ°ng Hà Lăng Phong đứng dáºy còn mau hÆ¡n, đồng thá»i hai thanh Ä‘ao và kiếm cÅ©ng đã được rút ra khá»i vá». Chà ng mỉm cÆ°á»i nói :
– Liá»…u a di, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i muốn biết Äao Kiếm hợp bÃch tráºn pháp, bây giá» tại hạ có thể múa cho xem.
PhÃa bên ngoà i cá»a có ngÆ°á»i lên tiếng :
– Äúng váºy, chúng ta đã diá»…n táºp nhiá»u lần, nhÆ°ng chÆ°a có cÆ¡ há»™i lâm tráºn đối địch. Hôm nay là má»™t cÆ¡ há»™i tốt để cho chúng ta thá».
NgÆ°á»i nói câu nà y không ai khác hÆ¡n là Phùng Viên. Lão ta Ä‘ang đứng bên ngoà i cá»a, trên tay có thanh Ä‘ao và má»™t thanh kiếm.
Bốn thiêu nữ mặc hắc y tuy Ä‘ao đã cầm trên tay, nhÆ°ng vì trong khoang quá cháºt hẹp lại thêm bốn ngÆ°á»i đứng má»™t chá»—, nên không sao triển khai được Ä‘ao pháp.
Sắc mặt của Liá»…u a di tái mét, không còn lá»i gì để nói cả.
Hà Lăng Phong nói :
– Các ngÆ°Æ¡i đã không còn Ä‘Æ°á»ng để chạy nữa rồi. Váºy thì hãy mau cất binh khà và o, và nói tháºt cho bá»n ta biết tông tÃch của hai phu thê DÆ°Æ¡ng TỠÚy hiện giá» Ä‘ang ở đâu. NhÆ° váºy chúng ta sẽ không là m khó các vị.
Liễu a di hứ một tiếng, nhưng vẫn im lặng không nói gì.
Phùng Viên giáºn dữ quát :
– A đầu, rượu má»i ngÆ°Æ¡i không uống, lại uống rượu phạt, bá»™ ngÆ°Æ¡i cho rằng ta không dám giết ngÆ°Æ¡i hay sao?
Dứt lá»i, Phùng Viên liá»n bÆ°á»›c và o bên trong và định ra tay.
Äúng ngay lúc ấy bên ngoà i cá»a có má»™t ngÆ°á»i xuất hiện lên tiếng há»i :
– Phùng đại ca, đã xảy ra chuyện gì váºy?
– Những ngÆ°á»i nà y là ai?
Phùng Viên vừa bÆ°á»›c và o bên trong bá»—ng nhiên nghe thấy những câu há»i nà y, đồng thá»i nhìn thấy trên tay Phà Minh Châu Ä‘ang cầm má»™t thanh Ä‘ao, đứng sát phÃa sau lÆ°ng mình.
Theo bản năng tá»± vệ, lão ta liá»n tránh sang má»™t bên để Ä‘á» phòng cảnh giác.
Liá»…u a di không bá» lỡ cÆ¡ há»™i, liá»n tuốt binh khi ra, thấp giá»ng quát :
– Xông ra!
Bốn thiếu nữ mặc hắc y đồng loạt vung kiếm lên phát chiêu. ánh sáng lạnh của bốn thanh Ä‘ao trà n vá» phÃa cá»a nhÆ° bão tố.
Phùng Viên hét lá»›n má»™t tiếng rồi láºp tức xuống chiêu.
Má»™t tráºn há»—n chiến tức thá»i xảy ra. Tiếng binh khà va chạm và o nhau, tiếng la hét vang lên trong đêm khuya.
Trong bốn thiếu nữ mặc hắc y, đã có hai ngÆ°á»i trúng Ä‘ao. Má»™t ngÆ°á»i bị đâm xuyên qua ngá»±c chết liá»n tại chá»—. Còn má»™t ngÆ°á»i bị chém đứt cánh tay phải, thanh Ä‘ao và cánh tay liá»n cùng lúc rÆ¡i xuống đất.
Äao Kiếm hợp bÃch lần đầu tiên lâm tráºn, uy lá»±c quả nhiên kinh ngÆ°á»i.
NhÆ°ng những thiếu nữ mặc hắc y vô cùng dÅ©ng cảm. Tuy bị chặt đứt cánh tay phải và máu Ä‘ang chảy đầm đìa, váºy mà ngÆ°á»i thiếu nữ kia vẫn dùng tay trái rút thanh Ä‘oản Ä‘ao ở thắt lÆ°ng ra tiếp tục xông ra phÃa cá»a.
Hai thiếu nữ mặc hắc y còn lại liá»n bám sát theo sau.
Bá»n chúng dùng thi thể của đồng bá»n là m váºt chắn, đẩy lùi Phùng Viên.
Lúc nà y Phùng Viên đã bị bá»n há» tấn công dạt sang má»™t bên cá»a. Cho dù có muốn ngăn cản bá»n há» lại, cÅ©ng không còn kịp nữa.
Tuy biết rõ Ä‘uổi theo cÅ©ng vô dụng mà thôi, nhÆ°ng Hà Lăng Phong vẫn lá»™n ngÆ°á»i bay ra ngoà i cá»a sổ.
Phà Minh Châu Ä‘ang đứng chắn ở trÆ°á»›c cá»a không biết là do kinh ngạc hay là bị thế công mãnh liệt của những thiếu nữ mặc hắc y khống chế mà liên tiếp thối lui ra sau hai bÆ°á»›c, rồi má»›i xuất chiêu.
Vì xuất chiêu quá muộn và chỉ có một mình nên Phà Minh Châu không thể nà o ngăn cản được, thế tấn công như bão tố của các thiếu nữ mặc hắc y.
Liá»…u a di cùng vá»›i ba thiếu nữ mặc hắc y xông ra ngoà i nhÆ° nÆ°á»›c lÅ©. NhÆ°ng khi vừa chạy đến thông đạo, bá»n há» lại gặp phải sá»± ngăn cản của Hà Lăng Phong.
Lúc ấy Phùng Viên cÅ©ng Ä‘ang từ phÃa sau Ä‘uổi tá»›i.
Liá»…u a di thấy tình thế bất lợi, liá»n vung Ä‘ao chém liá»n hai thế rồi tung ngÆ°á»i nhảy xuống sông.
Còn ba thiếu nữ mặc hắc y bị Hà Lăng Phong và Phùng Viên hiệp kÃch tấn công, đả thÆ°Æ¡ng thêm má»™t ngÆ°á»i nữa.
Hà Lăng Phong nhìn thấy Phùng Viên ra chiêu hÆ¡i mạnh tay, liá»n vá»™i lên tiếng :
– Lão đại ca, nên bắt sống bá»n chúng.
Thanh trÆ°á»ng kiếm trong tay Phùng Viên Ä‘ang đâm tá»›i, thì chợt nghe câu nói của Hà Lăng Phong lão láºp tức biến chiêu thức, Ä‘iểm và o ThÆ°Æ¡ng huyệt trên ngÆ°á»i của má»™t thiếu nữ hắc y.
Hai thiếu nữ hắc y tại hét lên một tiếng, phóng hai thanh đao ra, cùng lúc nhảy mất xuống sông.
Hà Lăng Phong và Phùng Viên Ä‘á»u không biết lá»™i, nên chỉ có thể nhìn theo bá»n há» mà thôi.
Phà Minh Châu liá»n nói :
– Yên tâm, bá»n chúng chạy không thoát đâu.
Nói rồi liá»n phóng ngÆ°á»i xuống sông.
Phùng Viên thấp giá»ng mắng :
– Bá»n tiểu a đầu nà y xem nhÆ° gặp được váºn may. NhÆ°ng lần sau thì đừng hòng được nhÆ° váºy.
Hà Lăng Phong Ä‘Æ°a mắt nhìn ra xa chỉ thấy chiếc thuyá»n chở hà ng hóa đã từ từ chạy Ä‘i.
Hà Lăng Phong và Phùng Viên chia ra Ä‘i tìm khắp hết chiếc thuyá»n nhÆ°ng không há» thấy bóng dáng của ba tên thủy thủ đâu cả.
Phùng Viên nói :
– May mà lão đệ kịp thá»i nhắc ta không giết ả nà y. Äợi lên đến bá» chúng ta từ từ tra há»i.
Hà Lăng Phong nói :
– Lão đại ca trở lại hơi sớm, nếu như trễ thêm một lát nữa, có lẽ tiểu đệ đã biết được một số nội tình từ ả hỠLiễu kia.
Phùng Viên nói :
– Ta cÅ©ng muốn hÆ¡i trá»… má»™t chút hãy lá»™ diện, nhÆ°ng khi ta chế phục gã há» Kim, có thể đã bị bá»n ngÆ°á»i trên chiếc thuyá»n chở hà ng hóa nhìn thấy rồi. Vì sợ bá»n chúng ra hiệu cho đồng bá»n, nên ta má»›i hà nh Ä‘á»™ng trÆ°á»›c.
Hà Lăng Phong cÆ°á»i nói :
– Ả há» Liá»…u tuy đã chạy thoát, nhÆ°ng trở vá» thế nà o cÅ©ng bị trách phạt cho má»™t tráºn. Cho dù ả ta nhìn thấy được sá»± lợi hại của Äao Kiếm hợp bÃch, nhÆ°ng đáng tiếc không cách gì nhá»› được.
Chợt Phùng Viên đổi giá»ng há»i :
– Lão đệ, ngươi thấy a đầu hỠPhà kia như thế nà o? Ả ta sẽ quay trở lại hay không?
Hà Lăng Phong chau mà y nói :
– Tiểu đệ nghĩ ả ta sẽ không quay trở lại đâu.
Phùng Viên nói :
– Tại sao? Chẳng lẽ ả ta cÅ©ng là ngÆ°á»i của Tá»· Muá»™i há»™i hay sao?
Hà Lăng Phong lắc đầu nói :
– Vá» Ä‘iểm nà y còn rất khó xác định. NhÆ°ng mà biểu hiện đêm nay của ả quả tháºt khiến cho ngÆ°á»i ta không thể không khả nghi.
Phùng Viên im lặng tháºt lâu, rồi chợt thở dà i ra má»™t tiếng nói :
– Nếu nhÆ° ta không quay trở lại, váºy thì chúng ta có cần Ä‘i đến Lãnh Nam nữa hay không?
Hà Lăng Phong nói :
– Äến Lãnh Nam hay không đấy là việc thứ yếu. Tiểu đệ cho rằng việc quan trá»ng bây giá» chÃnh là tin tức vá» sá»± sống chết của hai phu thê DÆ°Æ¡ng TỠÚy. Căn cứ theo lá»i của ả há» Liá»…u kia thì có thể hai ngÆ°á»i hỠđã không ở trong tay của Tá»· Muá»™i há»™i. Cho dù trÆ°á»›c đó có ở trong tay bá»n há», nhÆ°ng hiện tại có lẽ là không.
Phùng Viên vá»™i há»i :
– Ả hỠLiễu kia đã nói thế nà o?
Hà Lăng Phong nói :
– Ả há» Liá»…u nói không có khẳng định nhÆ°ng ả ta đã nói rằng DÆ°Æ¡ng TỠÚy sẽ không trở vá» Thiên Ba phủ, hÆ¡n nữa vÄ©nh viá»…n sẽ không bao giá» quay trở lại. Từ câu nói nà y, đủ chứng minh tông tÃch của hai phu thê DÆ°Æ¡ng TỠÚy.
Phùng Viên thất kinh nói :
– NhÆ° váºy không phải bá»n chúng đã sát hại hai ngÆ°á»i há» rồi sao?
Hà Lăng Phong nói :
– NhÆ°ng bá»n chúng chỉ có ý tranh hùng võ lâm, mà không có lý do để giết hai ngÆ°á»i há».
Phùng Viên nghiến răng nói :
– Nếu nhÆ° bá»n chúng dám là m tổn thÆ°Æ¡ng đến má»™t sợi tóc của Phùng Uyển Quân, ta thá» sẽ giết hết bá»n ngÆ°á»i của Tá»· Muá»™i há»™i.
Äá»™t nhiên lão ta hạ thấp giá»ng nói :
– Qua đây, trÆ°á»›c tiên chúng ta tra há»i ả nà y xem sao?
Khi hai ngÆ°á»i quay trở lại phÃa thông đạo thì sắc mặt của thiếu nữ mặc hắc y đã trở nên Ä‘en sạm. Từ trong miệng có má»™t dòng máu chảy ra. Rõ rà ng ả ta đã bị trúng Ä‘á»™c.
Phùng Viên cúi xuống bóp miệng ả ta lấy ra một chiếc răng giả.
Hà Lăng Phong lắc đầu nói :
– Không ngá» rằng bá»n hỠđã có chuẩn bị thuốc Ä‘á»™c sẵn. Ai! Äáng tiếc, đáng tiếc!
Hà Lăng Phong chợt thở dà i một tiếng, nói tiếp :
– Xem tình hình nà y có lẽ chúng ta phải đến Lãnh Nam một chuyến mới được.
Äang nói chuyện Ä‘á»™t nhiên bá»n há» nghe thấy có tiếng ngÆ°á»i Ä‘ang bÆ¡i dÆ°á»›i nÆ°á»›c, bên cạnh sát mạn thuyá»n.
Tháºt không ngá» ngÆ°á»i đó chÃnh là Phà Minh Châu.
Äiá»u cà ng bất ngá» hÆ¡n chÃnh là Phà Minh Châu còn có lôi theo má»™t thiếu nữ mặc hắc y.
Hà Lăng Phong và Phung Viên Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau mà không khá»i vô cùng ngạc thiên.
Má»™t tay Phà Minh Châu bám và o mạn thuyá»n còn má»™t tay kẹp lấy thiếu nữ mặc hắc y.
Vừa nhìn thấy hai ngÆ°á»i, Phà Minh Châu đã gá»i :
– Hai vị đại ca mau đến đây giúp tiểu muội một tay, lôi ả ta lên trên.
Phùng Viên liá»n lên tiếng há»i :
– Ả ta còn sống hay là đã chết rồi?
Phà Minh Châu nói :
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên là còn sống. NhÆ°ng ả ta đã uống quá nhiá»u nÆ°á»›c nên đã hôn mê bất tỉnh.
Phùng Viên lại há»i :
– Trong miệng của ả ta cô chiếc răng giả, bên trong có chứa độc dược. Cô nương có phát hiện ra không?
Phì Minh Châu nói :
– Yên tâm Ä‘i, chiếc răng có chứa Ä‘á»™c dược đã bị tiểu muá»™i lấy ra rồi. Tuyệt kỹ nà y của ngÆ°á»i Äông Oa, đừng hòng giấu được tiểu muá»™i.
Phùng Viên mừng rỡ liá»n cúi ngÆ°á»i xuống, lôi ả thiếu nữ mặc hắc y lên trên thuyá»n.
Phà Minh Châu Ä‘Æ°a hai tay nắm lấy mạn thuyá»n, rồi thót ngÆ°á»i nhảy lên trên thuyá»n.
Phà Minh Châu vừa phủi nÆ°á»›c trên mặt, vừa cháºm rãi nói :
– TrÆ°á»›c tiên đè lên bụng ả ta để cho nÆ°á»›c chảy ra ngoà i rồi hãy từ từ tra há»i. PhÃa sau vai trái ả bị chém má»™t nhát kiếm, phải cẩn tháºn đừng để máu ra quá nhiá»u... Hê! Còn má»™t ả không có bị thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng đáng tiếc đã để ả chạy thoát.
Trong lúc Phà Minh Châu Ä‘ang nói, Phùng Viên đã là m thiếu nữ hắc y tỉnh lại. Äồng thá»i cầm máu vết thÆ°Æ¡ng cho ả.
Hà Lăng Phong vẫn đứng yên lặng không nói gì. Chà ng chỉ Ä‘Æ°a mắt nhìn chằm chằm Phà Minh Châu, trong mắt không khá»i biểu lá»™ vẻ nghi hoặc.
Sau khi nôn hết nước ra, ả thiếu nữ mặc hắc y dần dần đã tỉnh lại. Vừa mới mở mắt ra, ả ta đã vội dùng đầu lưỡi cuốn và o bên trong.
Phùng Viên cÆ°á»i lanh lảnh nói :
– NgÆ°Æ¡i định tìm cái gì? Äá»™c dược trong chiếc răng giả của ngÆ°Æ¡i đã bị bá»n ta lấy ra rồi.
Thiếu nữ mặc hắc y vừa nghe xong liá»n biến sắc, bất thình lình Ä‘Æ°a tay lên đánh xuống giữa đỉnh đầu.
Nhưng khi ả ta vừa mới đưa tay lên, đã bị Phùng Viên chụp lấy nói :
– Äừng vá»™i chết, đợi chúng ta há»i xong rồi chết cÅ©ng còn kịp mà !
Nói Ä‘oạn, lão ta Ä‘Æ°a tay Ä‘iểm và o sáu chá»— trên ngÆ°á»i của thiếu nữ mặc hắc y. Sau đó má»›i từ từ buông tay ra.
Toà n thân thiếu nữ mặc hắc y không thể nà o Ä‘á»™ng Ä‘áºy được. ả ta nhắm hai mắt lại, má»™t dòng nÆ°á»›c mắt chảy dà i từ trên má xuống...
Phà Minh Châu liá»n lên tiếng nói :
– Những ả phụ nữ ngÆ°á»i Äông Oa nà y có má»™t thói quen là thÃch ăn cứng chứ không chịu ăn má»m. Nếu nhÆ° không cho nếm mùi má»™t chút lợi hại nhất định ả ta không bao giá» chịu nói ra sá»± tháºt.
Phùng Viên nói :
– Việc nà y không có gì khó.
Miệng nói tay là m, Phùng Viên điểm ngay và o ngực và hông của thiếu nữ mặc hắc y. Cuối cùng lão vỗ một chưởng và o sau cổ của ả.
Äá»™t nhiên toà n thân thiếu nữ hắc y phát rung lên liên tục, mồ hôi chảy ra đầm đìa Æ°á»›t cả áo, còn liệng không ngá»›t rên lên hừ hừ.
Phùng Viên bỗng nhiên quát lớn :
– Bây giá» ta há»i ngÆ°Æ¡i má»™t câu ngÆ°Æ¡i phải trả lá»i má»™t câu, và phải trả lá»i sá»± tháºt. Nếu không thì ta cho ngÆ°Æ¡i muốn sống cÅ©ng không được mà muốn chết cÅ©ng không xong.
NÆ°á»›c mắt của thiếu nữ mặc hắc y chảy xuống nhÆ° mÆ°a liá»n gáºt đầu lia lịa.
Phùng Viên giải và i huyệt đạo cho ả ta, rồi lạnh lùng nói :
– Bây giỠngươi hãy nói cho ta biết, ai là chủ nhân của Tỷ Muội hội? Và Tổng hội được đặt ở nơi đâu?
Thiếu nữ mặc hắc y lấp bấp đáp :
– “Tô... khôn... biết...â€
Phùng Viên lá»›n giá»ng nói :
– Ngươi nói cái gì?
Phà Minh Châu cÆ°á»i nói :
– Ả ta là ngÆ°á»i Äông Oa quốc nên nói tiếng Trung Quốc không được rõ rà ng. à của ả ta muôn nói “Tôi không biếtâ€.
Phùng Viên nói :
– Nói báºy! NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i của Tá»· Muá»™i há»™i, tại sao nói không biết những việc trong há»™i?
Thiếu nữ mặc hắc y vội nói :
– “Tô tháºt sá»± khôn biệt. NgÆ°á»i đò, tôi khôn quên. Chô đò tô cÅ©ng khôn quênâ€.
Phà Minh Châu nói :
– Ả ta nói ả tháºt sá»± không biết. Bởi vì tên ngÆ°á»i đó ả không biết và tên nÆ¡i đỠả cÅ©ng không biết.
Phùng Viên nói :
– Äược. Cho dù ngÆ°Æ¡i nói không ra tên ngÆ°á»i và tên nÆ¡i đó nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i biết là m thế nà o để đến đó chứ?
Thiếu nữ mặc hắc y liá»n gáºt đầu liên tục nói :
– “Có! Tô biệt! Tô biệt!â€
Phùng Viên nói :
– Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i đã biết váºy thì hãy dẫn bá»n ta đến đấy.
Thiếu nữ mặc hắc y liá»n nhÃu mà y lại dÆ°á»ng nhÆ° có Ä‘iá»u gì khó xá».
Phùng Viên quát lớn :
– Thế nà o?
– Tôi dẫn ngà i Ä‘i, bá»n há» sẽ giết tôi!
Lần nà y Phùng Viên nghe đã hiểu liá»n hứ má»™t tiếng :
– Bá»n há» sẽ giết ngÆ°Æ¡i, ta cÅ©ng giống nhÆ° bá»n há» sẽ giết chết ngÆ°Æ¡i nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i không chịu dẫn ta đến đó. HÆ¡n nữa, ta giết ngÆ°Æ¡i còn thê thảm hÆ¡n cả bá»n há». NgÆ°Æ¡i có muốn thá» hay không?
Thiếu nữ mặc hắc y vội lắc đầu.
Phùng Viên nói :
– Nếu nhÆ° không muốn thá» thì hãy ngoan ngoãn dẫn bá»n ta Ä‘i. Bây giá» ta há»i tiếp ngÆ°á»i má»™t việc nữa. Thiên ba phu DÆ°Æ¡ng...
Lão ta sá»±c nhá»› Phà Minh Châu vẫn còn chÆ°a biết thân pháºn tháºt sá»± của Hà Lăng Phong nên liá»n đổi giá»ng nói :
– DÆ°Æ¡ng phu nhân Phùng Uyển Quân của Thiên Ba phủ có phải đã lá»t và o trong tay của Tá»· Muá»™i há»™i hay không?
Thiếu nữ mặc hắc y ngạc nhiên nói :
– Cái gì là Thiên Ba phủ? Cái gì là Dương phu nhân? Tôi chẳng hiểu gì cả?
Phùng Viên biết nếu cứ há»i tiếp cÅ©ng chẳng có kết quả gì, chi bằng tìm ra Tổng há»™i của Tá»· Muá»™i há»™i trÆ°á»›c ắt sẽ biết được tông tÃch của DÆ°Æ¡ng TỠÚy và Phùng Uyển Quân.
Thế rồi Phùng Viên quay sang nói với Phà Minh Châu :
– Có ả nà y dẩn Ä‘Æ°á»ng, váºy chúng ta đến Tổng há»™i của Tá»· Muá»™i há»™i trÆ°á»›c. Nếu nhÆ° bắt được chủ nhân của Tá»· Muá»™i há»™i, nhÆ° váºy việc của quý phủ xem nhÆ° cÅ©ng được giải quyết. à của Phà cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nà o?
Phà Minh Châu suy nghĩ một lát, rồi nói :
– Thôi được, nếu nhÆ° muốn Ä‘i váºy phải lên Ä‘Æ°á»ng sá»›m má»™t chút để tránh tin tức bị lá»™ ra ngoà i và bá»n chúng có cÆ¡ há»™i tẩu thoát.
Hà Lăng Phong đứng bà ng quan không hỠlên tiếng cũng như không hỠcó ý kiến gì.
Ba ngÆ°á»i há» cùng áp tải thiếu nữ mặc hắc y lên trên bá». Sau đó ở Tấn Giang huyện mÆ°á»›n má»™t cổ xe ngá»±a đợi đến khi trá»i sáng bắt đầu lên Ä‘Æ°á»ng.
Hà Lăng Phong và Phùng Viên ngồi phÃa trÆ°á»›c Ä‘iá»u khiển xe. Còn Phà Minh Châu ngồi trong xe vá»›i thiếu nữ mặc hắc y. Theo sá»± chỉ dẫn của thiếu nữ mặc hắc y bá»n há» quay trở lại con Ä‘Æ°á»ng cÅ© ở TÆ°Æ¡ng Phà n.
Trên Ä‘Æ°á»ng Phùng Viên cố ý chạy tháºt cháºm để nói chuyện vá»›i Hà Lăng Phong :
– Lão đệ ngÆ°Æ¡i vẫn còn hoà i nghi thân pháºn của a đầu há» Phà hay sao?
Hà Lăng Phong thở dà i ra một tiếng :
– Tiểu đệ cũng không nói ra trước là nguyên nhân tại sao? Dẫu sao tiểu đệ cảm thấy việc nà y có gì không ổn.
Phùng Viên nói :
– Nếu nhÆ° ả ta là ngÆ°á»i của Tá»· Muá»™i há»™i thì tại sao lại bắt ả hắc y kia cho chúng ta?
Hà Lăng Phong cÆ°á»i gượng nói :
– Tiểu đệ không có nói nhất định là nhÆ° váºy. Tóm lại trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i chúng ta phải tuyệt đối cẩn tháºn. Tiểu đệ có cảm giác dÆ°á»ng nhÆ° sắp chuẩn bị xảy ra chuyện.
Phùng Viên há»i :
– Lão đệ muốn chỉ vỠphương diện nà o?
Hà Lăng Phong đáp :
– PhÆ°Æ¡ng diện nà o cÅ©ng Ä‘á»u có thể? NhÆ°ng chủ yếu vẫn là ả hắc y kia.
Chúng ta phải hết sức lưu ý đến ả ta.
Phùng Viên nói :
– Ả ta như thế nà o?
Hà Lăng Phong cháºm rãi nói :
– Không phải là việc ả ta muốn ám toán chúng ta mà chÃnh là ngÆ°á»i của Tá»· Muá»™i há»™i sẽ ám toán ả.
Phùng Viên “ồ†lên một liêng, vẻ chợt hiểu.
Quả nhiên không ngoà i dá»± liệu của bá»n há», trong ngay đêm hôm đó đã xảy ra chuyện.