26-08-2008, 01:35 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Con quỷ sứ của ông hà ng tạp hóa
Ngà y xÆ°a có má»™t anh chà ng sinh viên nghèo, tháºt thà , ngay thẳng, sống trong má»™t căn gác xép, chẳng có lấy má»™t tà gì. CÅ©ng trong nhà ấy lại có má»™t ông bán hà ng tạp hóa lÆ°Æ¡ng thiện và là chủ nhà . Bạn của ông là má»™t con quá»· sứ. Äêm Noel ông cho nó má»™t bát bá»™t ngà o sữa và má»™t mẩu bÆ¡ to tÆ°á»›ng. Con quá»· sứ ở ngay trong cá»a hà ng, nÆ¡i nó biết đến là lắm chuyện.
Má»™t buổi tối kia, chà ng sinh viên Ä‘i cá»a sau và o mua nến và phó mát. Chà ng không có ai giúp việc và vẫn phải tá»± Ä‘i mua lấy các thứ. NgÆ°á»i ta giao hà ng và chà ng trả tiá»n. Vợ chồng nhà hà ng gáºt đầu chà o chà ng.
Chà ng sinh viên đáp lá»… và dừng lại Ä‘á»c tá» giấy gói miếng phó mát của mình. Äó là má»™t tá» giấy xé ở má»™t cuốn sách cÅ©, lẽ ra không nên xé vì cuốn sách ấy là má»™t táºp thÆ¡.
Ông chủ hà ng bảo :
- Cuốn sách ấy có nguyên vẹn đâu. Có má»™t bà lão Ä‘em đổi cho tôi lấy má»™t nắm cà phê đấy mà . ÄÆ°a tôi tám siling, tôi sẽ Ä‘Æ°a nốt chá»— còn lại cho anh.
- Không. Có đổi lấy miếng phó mát thì đổi. Tôi ăn bánh mì vá»›i bÆ¡ thôi cÅ©ng đủ. Xé má»™t cuốn sách nhÆ° váºy tháºt đáng tiếc. Bác là má»™t con ngÆ°á»i khôn ngoan và thá»±c tế, nhÆ°ng đối vá»›i thÆ¡ ca, bác cÅ©ng chỉ hiểu biết đại khái nhÆ° cái sá»t nà y mà thôi !
Nói nhÆ° thế cÅ©ng khá vô lá»…, nhất là đối vá»›i cái sá»t, nhÆ°ng ông chủ hà ng vẫn cÆ°á»i, anh sinh viên cÅ©ng cÆ°á»i…
HỠđùa nhau, nhÆ°ng con quá»· sứ thấy có ngÆ°á»i nói nhÆ° váºy tức lắm, vì ông chủ hiệu tạp hóa bán loại bÆ¡ ngon nhất, lại là chủ của nó.
Äến đêm, lúc má»i ngÆ°á»i Ä‘i ngủ cả, trừ chà ng sinh viên, con quá»· sứ bèn lẻn và o buồng bà chủ lấy hà m răng giả của bà . Cái hà m răng ấy có phép kỳ diệu. Chỉ cần đặt nó lên bất kỳ váºt gì trong buồng, láºp tức váºt ấy sẽ nói được và sẽ phát ra những tÆ° tưởng và cảm xúc của nó, không kém gì bà chủ, có Ä‘iá»u là không bao giá» nói cùng vá»›i bà ta cả; thế cÅ©ng may, nếu không thì đâm ra cả hai cùng nói trong mồm.
Con quá»· sứ đặt hà m răng và o trong sá»t Ä‘á»±ng báo cÅ© và há»i sá»t :
- Có đúng là mà y không biết thơ là gì phải không ?
- Biết lắm chứ - sá»t nói – thÆ¡ là cái ta vẫn thấy ở phÃa dÆ°á»›i các tá» báo và thÆ°á»ng được ngÆ°á»i ta cắt ra ấy mà . Tôi tưởng rằng tôi còn chứa nhiá»u thÆ¡ hÆ¡n má»™t anh sinh viên ấy chứ, nhÆ°ng và vá»›i ông chủ thì tôi còn kém xa.
Con quá»· đặt hà m răng giả lên cái cối xay cà phê, rồi đặt lên hÅ© Ä‘á»±ng bÆ¡ và ngăn kéo Ä‘á»±ng tiá»n. Chúng Ä‘á»u đồng ý kiến vá»›i cái sá»t. Phải tôn trá»ng ý kiến của Ä‘a số.
Quỷ sứ nói :
- Thôi đến lượt anh sinh viên!
Nó trèo lên thang gác nhà bếp, lên đến táºn căn gác xép tồi tà n của chà ng sinh viên. Bên trong vẫn còn sáng. Con quá»· sứ nhòm qua lá»— khóa thấy chà ng sinh viên Ä‘ang ngồi Ä‘á»c những trang sách nát trong cuốn sách của ông chủ hà ng. NhÆ°ng sao căn phòng lại sáng đến thế ! Cuốn sách phát ra má»™t tia sáng tá»a ra nhÆ° má»™t gốc cây, vÆ°Æ¡n lên rất cao và xõa cà nh trên đầu ngÆ°á»i Ä‘á»c sách. Tấm lá nà o cÅ©ng tốt tÆ°Æ¡i, má»—i đóa hoa là má»™t cái đầu thiếu nữ xinh tÆ°Æ¡i vá»›i những cặp mắt huyá»n Ä‘en láy hoặc những đôi mắt xanh cá»±c kỳ trong sáng. Má»—i quả là má»™t vì sao lấp lánh và trong phòng vang lên tiếng Ä‘Ã n hát mê hồn.
Quá»· sứ chÆ°a từng hình dung nổi những cảnh tuyệt vá»i nhÆ° thế bao giá». Nó kiá»…ng chân, đứng Ä‘á»±c ra đấy, mắt nhìn chằm chằm, cho đến khi ánh sáng trong phòng vụt tắt Ä‘i.
Sau lúc chà ng sinh viên Ä‘i ngủ, quá»· sứ vẫn không nhúc nhÃch vì tiếng hát vẫn ngân lên êm ái và quyến rÅ© ru cho chà ng sinh viên ngủ.
Quỷ sứ lầm bầm :
- Thế má»›i tuyệt vá»i chứ! Mình không ngỠđấy. Không biết có nên đến ở vá»›i anh sinh viên nà y không nhỉ?
Nó suy nghĩ hồi lâu rồi tự nhủ :
- Nhưng hắn lấy đâu ra bột ngà o sữa cho mình ăn?
Nghĩ thế nó quyết định trở vỠở với ông chủ hà ng tạp hóa.
Nó vá» vừa đúng lúc vì cái sá»t dùng hà m răng giả nói quá nhiá»u nên đã gần mòn hết. Quá»· sứ mang hà m răng giả vá» trả cho bà chủ. NhÆ°ng từ đó trở Ä‘i, cả cá»a hà ng, từ ngăn kéo Ä‘á»±ng tiá»n cho đến hÅ© bÆ¡ Ä‘á»u tán thà nh ý kiến của sá»t, Ä‘á»u kÃnh nể và hoà n toà n tin tưởng ở sá»t. Tháºm chà đến ông chủ hà ng Ä‘á»c bà i “Tin tức văn nghệ và sân khấu†đăng trong tá» báo buổi chiá»u cÅ©ng cứ tưởng là bà i của sá»t.
NhÆ°ng quá»· sứ còn không ngồi yên được lấy má»™t lúc. Khoa há»c và đạo lý thu lượm được trong hà ng tạp hóa đối vá»›i nó là không đủ.
Äèn vừa thắp trong kho thóc thì dÆ°á»ng nhÆ° có những tia sáng nhÆ° những sợi dây thừng kéo nó lên trên gác. Nó chạy vá»™i lên nhìn qua lá»— khóa và lúc đó má»™t cảm giác mạnh mẽ nổi lên trong ngÆ°á»i nó, giống nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘i bể gặp phong ba.
Chẳng hiểu sao nó khóc òa lên và cảm thấy nguôi nguôi qua hà ng lệ.
Giá được ngồi bên chà ng sinh viên dưới gốc cây lớn thì thú vị biết bao!
Than ôi! Không được. Nó Ä‘Ã nh nhìn qua lá»— khóa váºy.
Gió bắt đầu thổi qua kẽ hở trên mái nhà , nhưng nó vẫn đứng đấy, đứng trên ván gác giá lạnh.
Dẫu có rét đến mấy nó cÅ©ng chẳng bao giá» cảm thấy gì trÆ°á»›c khi ánh sáng trong phòng tắt Ä‘i và tiếng ca nhạc im hẳn. Chỉ đến lúc ấy nó má»›i cảm thấy cóng, nó run rẩy trở vá» cá»a hà ng; dÆ°á»›i ấy má»›i dá»… chịu và ấm áp, ấy là chÆ°a nói đến món bá»™t ngà o sữa đêm Noel và mẫu bÆ¡ to tÆ°á»›ng.
Ông hà ng tạp hóa còn giữ được nó là ở chá»— đó. Má»™t đêm kia, tiếng ồn à o dữ dá»™i là m quá»· sứ bừng tỉnh. Nhìn qua cá»a sổ nó thấy thiên hạ Ä‘ang kêu cứu.
Bác tuần canh đang báo động.
Cháy sáng rá»±c cả phố. Cháy cá»a hà ng tạp hóa hay cháy nhà bên cạnh? Tháºt là khủng khiếp! Bà hà ng kinh hoảng đến ná»—i tháo ngay hoa tai bá» và o túi, nghÄ© rằng mình cÅ©ng đã chạy được chút đỉnh. Ông hà ng chạy cái két bạc và chị ngÆ°á»i ở chạy cái khăn vuông bằng lụa của chị.
Ai cÅ©ng muốn chạy váºt gì quý giá nhất.
Quá»· sứ nhảy lên. Äến táºn buồng anh sinh viên; anh ta Ä‘ang lặng lẽ đứng trÆ°á»›c cá»a sổ xem đám cháy phát ra từ nhà bên cạnh. Quá»· sứ vá»› lấy quyển sách kỳ diệu Ä‘ang để trên bà n, nhét và o cái mÅ© trùm đầu mà u Ä‘á» của nó và giữ khÆ° khÆ° bằng cả hai tay: thế là của quý nhất nhà vẫn còn nguyên chÆ°a việc gì !
Nó chui qua ống khói, chuồn lên mái nhà . Nó ngồi đấy, ngồi trong ánh lá»a của căn nhà bên cạnh Ä‘ang cháy, hai tay giữ cái mÅ© mà u Ä‘á» của nó, trong Ä‘á»±ng của quý.
GiỠđây nó đã biết tâm hồn nó phải ngả vỠđâu và con ngÆ°á»i nó thuá»™c vá» ai. NhÆ°ng khi đám cháy tắt thì lý trà lại thắng thế. Nó tuyên bố:
- Ta sẽ sống san sẻ vá»›i cả hai ngÆ°á»i. Không thể bỠđứt ông chủ hà ng tạp hóa được, vì món bá»™t ngà o sữa quả tháºt là ngon quá.
Äiá»u đó cÅ©ng rất “con ngÆ°á»i†váºy.
Chúng ta cũng thế thôi, chúng ta cũng sẽ quay trở vỠvới ông chủ hà ng tạp hóa chỉ vì món bột ngà o sữa.
Tà i sản của phongvan
Chữ ký của phongvan [CENTER][B][SIZE=6][COLOR=blue]Má»™t lần lầm lỡ nghìn thu háºn.[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=6][COLOR=#0000ff]Má»™t phút sa cÆ¡ trá»n kiếp sầu.[/COLOR][/SIZE][/B] [/CENTER]
[spoiler][CENTER][B][COLOR=red][SIZE=7]Chúa đảng Lưu Manh[/SIZE][/COLOR][/B][/CENTER]
[CENTER][COLOR=blue][B][URL]http://www.4vn.eu/forum/forumdisplay.php?f=349[/URL][/B][/COLOR] [/CENTER]
[CENTER][COLOR=blue]Là m trai thiết nghÄ© phải dê, không dê ngÆ°á»i nói "bê đê" khó xà i. TÃnh dê phát triển dà i dà i, Nhát dê phải chịu những ngà y cô Ä‘Æ¡n. Lỡ dê con gái giáºn há»n, "Anh nà y dê quá... vô duyên hổng thèm". Dê phải giữ vững tinh thần, Trở thà nh dê chúa cuối cùng có đôi. Con trai dê phải dê rồi, Dê không sà m sỡ cho Ä‘á»i thêm tÆ°Æ¡i. Hãy dê mặc kệ ai cÆ°á»i, Cứ dê cố gắng thì trá»i sẽ thÆ°Æ¡ng. Chẳng dê con gái sẽ buồn, Dê theo nghệ thuáºt thẳng Ä‘Æ°á»ng mà đi hey wa' hey wa'!![/COLOR][/CENTER]
[/spoiler]
Last edited by quykiemtu; 18-11-2008 at 09:56 AM .
26-08-2008, 01:36 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Em bé bán diêm
Rét dữ dá»™i. Tuyết rÆ¡i. Trá»i đã tối hẳn. Äêm nay là đêm giao thừa.
Giữa trá»i đông giá rét, má»™t em gái nhỠđầu trần, chân Ä‘i đất, Ä‘ang dò dẫm trong đêm tối.
Lúc ra khá»i nhà em có Ä‘i già y vải, nhÆ°ng già y vải phá»ng có tác dụng gì kia chứ !
Già y ấy của mẹ em để lại, rá»™ng quá, em đã liên tiếp là m văng mất cả hai chiếc khi em chạy qua Ä‘Æ°á»ng, và o lúc hai chiếc xe ngá»±a Ä‘ang phóng nÆ°á»›c đại.
Chiếc thứ nhất bị xe song mã nghiến, rồi dÃnh theo tuyết và o bánh xe; thế là mất hút. Còn chiếc thứ hai, má»™t thằng bé lượm được, cÆ°á»i sằng sặc, Ä‘em tung lên trá»i. Nó còn nói vá»›i em bé rằng nó sẽ giữ chiếc già y để là m nôi cho con chó sau nà y.
Thế là em phải Ä‘i đất, chân em Ä‘á» á»ng lên, rồi tÃm bầm lại vì rét.
Chiếc tạp dỠcũ kỹ của em đựng đầy diêm và tay em còn cầm thêm một bao.
Em cố kiếm má»™t nÆ¡i có nhiá»u ngÆ°á»i qua lại. NhÆ°ng trá»i rét quá, khách qua Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u rảo bÆ°á»›c rất nhanh, chẳng ai Ä‘oái hoà i đến lá»i chà o hà ng của em.
Suốt ngà y em chẳng bán được gì cả và chẳng ai bố thà cho em chút đỉnh. Em bé đáng thÆ°Æ¡ng, bụng đói cáºt rét, vẫn lang thang trên Ä‘Æ°á»ng. Bông tuyết bám đầy trên mái tóc dà i xõa thà nh từng búp trên lÆ°ng em, em cÅ©ng không để ý.
Cá»a sổ má»i nhà đá»u sáng rá»±c ánh đèn và trong phố sá»±c nức mùi ngá»—ng quay. Chả là đêm giao thừa mà ! Em tưởng nhá»› lại năm xÆ°a, khi bà ná»™i hiá»n háºu của em còn sống, em cÅ©ng được đón giao thừa ở nhà . NhÆ°ng thần chết đã đến cÆ°á»›p bà em Ä‘i mất, gia sản tiêu tán và gia đình em đã phải lìa ngôi nhà xinh xắn có dây trÆ°á»ng xuân leo quanh, nÆ¡i em đã sống những ngà y đầm ấm, để đến chui rúc trong má»™t xó tối tăm, luôn luôn nghe những lá»i mắc nhiếc, chá»i rủa.
Em ngồi nép trong má»™t góc tÆ°á»ng, giữa hai ngôi nhà , má»™t cái xây lùi lại má»™t chút.
Em thu đôi chân và o ngÆ°á»i, nhÆ°ng má»—i lúc em cà ng thấy rét buốt hÆ¡n.
Tuy nhiên em không thể nà o vá» nhà nếu không bán được Ãt bao diêm, hay không ai bố thà cho má»™t đồng xu nà o Ä‘em vá»; nhất định là cha em sẽ đánh em.
Vả lại ở nhà cÅ©ng rét thế thôi. Cha con em ở trên gác, sát mái nhà và , mặc dầu đã nhét giẻ rách và o các kẽ hở trên vách, gió vẫn thổi rÃt và o trong nhà . Lúc nà y đôi bà n tay em đã cứng Ä‘á» ra.
Chà ! Giá quẹt má»™t que diêm lên mà sưởi cho đỡ rét má»™t chút nhỉ ? Giá em có thể rút má»™t que diêm ra quẹt và o tÆ°á»ng mà hÆ¡ ngón tay nhỉ ? Cuối cùng em đánh liá»u quẹt má»™t que diêm. Diêm bén lá»a tháºt là nhạy. Ngá»n lá»a lúc đầu xanh lam, dần dần biếc Ä‘i, trắng ra, rá»±c hồng lên quanh que gá»—, sáng chói trông đến vui mắt.
Em hÆ¡ đôi tay trên que diêm sáng rá»±c nhÆ° than hồng. Chà ! Ãnh sáng kỳ diệu là m sao ! Em tưởng chừng nhÆ° Ä‘ang ngồi trÆ°á»›c má»™t lò sưởi bằng sắt có những hình nổi bằng đồng bóng nhoáng. Trong lò, lá»a cháy nom đến vui mắt và tá»a ra hÆ¡i nóng dịu dà ng.
Tháºt là dá»… chịu ! Äôi bà n tay em hÆ¡ trên ngá»n lá»a; bên tay cầm diêm, cái ngón cái nóng bá»ng lên. Chà ! Khi tuyết phủ kÃn mặt đất, gió bấc thổi vun vút mà được ngồi hà ng giá» nhÆ° thế, trong đêm đông rét buốt, trÆ°á»›c má»™t lò sưởi, thì khoái biết bao!
Em vừa duá»—i chân ra sưởi thì lá»a vụt tắt, lò sưởi biến mất. Em ngồi đó, tay cầm que diêm đã tà n hẳn. Em bần thần cả ngÆ°á»i và chợt nghÄ© ra rằng cha em đã giao cho em Ä‘i bán diêm; đêm nay, vá» nhà thế nà o cÅ©ng bị cha mắng.
Em quẹt que diêm thứ hai, diêm cháy và sáng rá»±c lên. Bức tÆ°á»ng nhÆ° biến thà nh má»™t tấm rèm bằng vải mà n. Em nhìn thấu táºn trong nhà . Bà n ăn đã dá»n, khăn trải trắng tinh, trên bà n bà y toà n bát Ä‘Ä©a bằng sứ quý giá, và có cả má»™t con ngá»—ng quay. NhÆ°ng Ä‘iá»u kỳ diệu nhất là ngá»—ng ta nhảy ra khá»i dÄ©a và mang cả dao ăn, phóng sết, cắm trên lÆ°ng, tiến vá» phÃa em bé.
Rồi... que diêm vụt tắt; trÆ°á»›c mặt em chỉ còn là những bức tÆ°á»ng dầy đặc và lạnh lẽo.
Thá»±c tế đã thay thế cho má»™ng mị: chẳng có bà n ăn thịnh soạn nà o cả, mà chỉ có phố xá vắng teo, lạnh buốt, tuyết phủ trắng xoá, gió bấc vi vu và mất ngừơi khách qua Ä‘Æ°á»ng quần áo ấm áp vá»™i vã Ä‘i đến những nÆ¡i hẹn hò, hoà n toà n lãnh đạm vá»›i cảnh nghèo khổ của em bé bán diêm.
Em quẹt que diêm thứ ba. Bá»—ng em thấy hiện ra má»™t cây thông Noel. Cây nà y lá»›n và trang trà lá»™ng lẫy hÆ¡n cây mà em đã được thấy năm ngoái qua cá»a kÃnh má»™t nhà buôn già u có. Hà ng ngà n ngá»n nến sáng rá»±c, lấp lánh trên cà nh lá xanh tÆ°Æ¡i và rất nhiá»u bức tranh mà u sắc rá»±c rỡ nhÆ° những bức bà y trong các tủ hà ng, hiện ra trÆ°á»›c mắt em bé. Em vá»›i đôi tay vá» phÃa cây... nhÆ°ng diêm tắt. Tất cả những ngá»n nến bay lên, bay lên mãi rồi biến thà nh những ngôi sao trên trá»i.
- Chắc hẳn có ai vừa chết, em bé tá»± nhủ, vì bà em, ngÆ°á»i hiá»n háºu Ä‘á»™c nhất đối vá»›i em, đã chết từ lâu, trÆ°á»›c đây thÆ°á»ng nói rằng: "Khi có má»™t vì sao đổi ngôi là có má»™t linh hồn bay lên trá»i vá»›i thượng đế".
Em quẹt má»™t que diêm nữa và o tÆ°á»ng, má»™t ánh sáng xanh tá»a ra xung quanh và em bé nhìn thấy rõ rà ng là bà em Ä‘ang mỉm cÆ°á»i vá»›i em.
- Bà ơi ! Em bé reo lên, cho cháu Ä‘i vá»›i ! Cháu biết rằng diêm tắt thì bà cÅ©ng biến Ä‘i mất nhÆ° lò sưởi, ngá»—ng quay và cây Noel ban nãy, nhÆ°ng xin bà đừng bá» cháu ở nÆ¡i nà y; trÆ°á»›c kia, khi bà chÆ°a vá» vá»›i thượng đế chà nhân, bà cháu ta đã từng sung sÆ°á»›ng biết bao ! Dạo ấy bà đã từng nhủ cháu rằng nếu cháu ngoan ngoãn cháu sẽ được gặp lại bà ; bà ơi! cháu van bà , bà xin vá»›i Thượng Äế chà nhân cho cháu vá» vá»›i bà . Chắc NgÆ°á»i không từ chối đâu.
Que diêm tắt phụt và ảo ảnh rực sáng trên khuôn mặt em bé cũng biết mất.
Thế là em quẹt tất cả những que diêm còn lại trong bao. Em muốn nÃu bà em lại ! Diêm nối nhau chiếu sáng nhÆ° giữa ban ngà y. ChÆ°a bao giá» em thấy bà em to lá»›n và đẹp lão nhÆ° thế nà y. Bà cụ cầm lấy tay em, rồi hai bà cháu bay vụt lên cao, cao mãi, chẳng còn đói rét, Ä‘au buồn nà o Ä‘e dá»a há» nữa. HỠđã vá» vá»›i Thuợng đế.
Sáng hôm sau, tuyết vẫn phủ kÃn mặt đất, nhÆ°ng mặt trá»i lên, trong sáng, chói chang trên bầu trá»i xanh nhợt. Má»i ngÆ°á»i vui vẻ ra khá»i nhà .
Trong buổi sáng lạnh lẽo ấy, ở má»™t xó tÆ°á»ng ngÆ°á»i ta thấy má»™t em gái có đôi má hồng và đôi môi Ä‘ang mỉm cÆ°á»i. Em đã chết vì giá rét trong đêm giao thừa.
Ngà y mồng má»™t đầu năm hiện lên trên tá» thi em bé ngồi giữa những bao diêm, trong đó có má»™t bao đã đốt hết nhẵn. Má»i ngÆ°á»i bảo nhau: "Chắc nó muốn sưởi cho ấm!." NhÆ°ng chẳng ai biết những cái kỳ diệu em đã trông thấy, nhất là cảnh huy hoà ng lúc hai bà cháu bay lên để đón lấy những niá»m vui đầu năm.
Tà i sản của phongvan
Last edited by quykiemtu; 18-11-2008 at 09:57 AM .
26-08-2008, 01:36 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Nà ng công chúa và hạt Ä‘áºu
Ngà y xÆ°a, có má»™t hoà ng tá» muốn cÆ°á»›i má»™t nà ng công chúa, nhÆ°ng công chúa phải cho ra công chúa, phải hoà n thiện toà n mỹ. Hoà ng tá» bèn chu du khắp thiên hạ để kén vợ. Công chúa thì chẳng thiếu gì, nhÆ°ng nà ng nà o cÅ©ng có và i nhược Ä‘iểm hoặc táºt xấu. Thế là má»™t ngà y kia, hoà ng tá» Ä‘Ã nh buồn rầu trở vá» nhà .
Äến tối, nổi lên má»™t cÆ¡n giông tố kinh khủng. MÆ°a à o à o nhÆ° xối. Có tiếng gõ cá»a lâu Ä‘Ã i. Lão vÆ°Æ¡ng thân chinh ra mở cá»a.
Bên ngoà i là má»™t nà ng công chúa, nhÆ°ng mÆ°a gió đã là m cho nà ng tiá»u tụy quá thể. Äầu tóc, quần áo nà ng võng những nÆ°á»›c và còn nhá» giá»t từ mÅ©i xuống giầy nà ng. Nà ng tá»± giá»›i thiệu nà ng là công chúa toà n thiện toà n mỹ mà hoà ng tá» Ä‘ang chỠđợi. Hoà ng háºu nghÄ© thầm: "Äược, cứ để xem xem !" . Rồi hoà ng háºu và o buồng ngủ thắp đèn lên và nhét má»™t hạt Ä‘áºu xuống dÆ°á»›i đệm giÆ°á»ng. Sau đó ngà i đặt hai mÆ°Æ¡i cái đệm chồng lên trên cái đệm đã đặt trÆ°á»›c. Äấy chÃnh là cái giÆ°á»ng dà nh cho công chúa.
Sáng ra ngÆ°á»i ta há»i thăm đêm qua nà ng ngủ có yên giấc không. Nà ng đáp :
- Suốt đêm tôi không chợp mắt, vì nằm phải váºt gì răn rắn, thâm tÃm cả mình mẩy.
Hoà ng háºu bèn phán :
- Công chúa ra công chúa tháºt ! Äây chÃnh là nà ng công chúa toà n thiện toà n mỹ, nằm trên hai mÆ°Æ¡i lần đệm nà ng vẫn thấy Ä‘au vì má»™t hạt Ä‘áºu.
Hoà ng tá» cÆ°á»›i nà ng là m vợ và hạt Ä‘áºu được bà y trong má»™t phòng triển lãm, đến giá» vẫn và o xem được, vì chÆ°a có ai lấy Ä‘i cả.
Chuyện tôi kể đến đây là hết và tôi xin cam Ä‘oan vá»›i các bạn là chuyện có tháºt đấy.
Tà i sản của phongvan
Last edited by quykiemtu; 18-11-2008 at 09:59 AM .
26-08-2008, 01:37 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Äôi giầy Ä‘á»
Karen là má»™t cô gái nhá» rất xinh xắn và rất ngoan. Mẹ cô nghèo nên cô chẳng có giầy dép gì, mùa hè Ä‘i chân đất, mùa đông Ä‘i guốc gá»—, chân không chịu được rét, Ä‘á» á»ng lên.
Trong là ng có má»™t bà thợ giầy già . ThÆ°Æ¡ng cô bé, bà nhặt những mẩu da Ä‘á» chắp vá cho cô bé má»™t đôi giầy. Äôi giầy ấy chẳng lấy gì là m đẹp lắm vì bà lão phúc háºu ấy mắt đã kém, tay lại run, nhÆ°ng bà lão đã tặng váºt ấy cho Karen vá»›i tấm lòng trìu mến. Cô bé thÃch quá.
Ngay ngà y hôm ấy mẹ cô qua Ä‘á»i. Äúng ra, nhà có tang không được Ä‘i giầy Ä‘á». NhÆ°ng vì không có đôi giầy nà o khác nên cô bé Ä‘Ã nh phải Ä‘i giầy Ä‘á» váºy. Cô bé vừa Ä‘i vừa khóc rÅ© rượi. Chợt có má»™t cá»— xe ngá»±a lá»›n và cÅ© Ä‘i qua, trên có má»™t bà quà phái già . Trông thấy cô bé mồ côi Ä‘ang nức nở, bà động lòng thÆ°Æ¡ng, nói vá»›i cụ đạo há»i xin cô bé. Bà nói:
- Cụ cho tôi xin cô bé nà y, tôi sẽ Ä‘em vá» nuôi nấng và chăm sóc cẩn tháºn.
Lúc đầu Karen cứ tưởng bà giaÌ€ lÆ°u ý đến em vì em có đôi giầy đẹp, nhÆ°ng bà lại bảo đôi giầy xấu lắm phải vứt Ä‘i. Rồi bà cho em ăn mặc đẹp đẽ sạch sẽ, lại cho em há»c viết, há»c Ä‘á»c, há»c may vá. Má»i ngÆ°á»i khen em đẹp và ngoan. Nhìn và o gÆ°Æ¡ng, gÆ°Æ¡ng cÅ©ng bảo em đẹp và ngoan.
Má»™t hôm nhà vua, hoà ng háºu và công chúa ngá»± giá đến thà nh phố gần đấy. Nhân dân nô nức kéo nhau đến chiêm ngưỡng long nhan. Cô bé Karen cÅ©ng theo ngÆ°á»i lá»›n đến xem. Cô trông thấy công chúa báºn toà n xatanh trắng đứng trên bao lÆ¡n để cho má»i ngÆ°á»i dân trông thấy. DÆ°á»›i chân công chúa Ä‘i đôi giầy da dê mà u Ä‘á» rất đẹp, khác hẳn đôi giầy bà cụ thợ giầy nghèo phúc háºu đã tặng Karen.
Äến ngà y Karen chịu lá»… thêm sức, bà quý phái may cho cô quần áo đẹp và dẫn cô đến nhà ngÆ°á»i thợ giầy giá»i nhất thà nh phố thuê đóng cho cô má»™t đôi giầy. Äến nÆ¡i, Karen chìa đôi chân bé nhá» cho bác thợ giầy Ä‘o. Cô nhìn chung quanh thấy trong tủ có má»™t đôi giầy Ä‘á» cÅ©ng đẹp nhÆ° đôi giầy công chúa Ä‘i hôm trÆ°á»›c. Karen reo lên: Äôi giầy má»›i đẹp là m sao! Cháu thÃch đôi giầy ấy lắm! Bác cho cháu Ä‘i thá» nếu vừa thì bán cho cháu. Bác thợ giầy Ä‘Æ°a cho bé thá» và nói:
- Äôi giầy nà y là của con gái vị bá tÆ°á»›c đặt, nhÆ°ng nhá» quá Ä‘i cháºt không vừa nên tôi còn để đây.
- Giầy bằng da dê phải không, bà quý phái nói, trông bóng bẩy và đẹp quá!
- Thưa vâng, bằng da dê đấy ạ.
Äôi giầy Karen Ä‘i rất vừa nên bà quý phái mua ngay cho em. NhÆ°ng bà không biết là mà u Ä‘á», vì bà kém mắt; nếu biết mà u Ä‘á», bà đã không để cho Karen Ä‘i và o ngà y chịu lá»… thêm sức.
Thấy Karen Ä‘i giầy Ä‘á» và o nhà thá» má»i ngÆ°á»i lắc đầu. Khi Ä‘i qua ngưỡng cá»a tất cả các bức tranh treo trên tÆ°á»ng chằm chằm nhìn cô. Karen không những không ngượng mà còn hãnh diện. Cụ đạo nhắc nhở Karen vá» bổn pháºn của cô gái đến tuổi biết suy nghÄ© và bÆ°á»›c và o hà ng ngÅ© con chiên. Äại phong cầm vang lên Ä‘iệu nhạc thánh ca. Dà n hợp xÆ°á»›ng nhi đồng cÅ©ng nổi lên bà i hát cầu ngắm nghÃa đôi giầy đỠđẹp nhÆ° giầy của công chúa.
Chiá»u hôm ấy nghe má»i ngÆ°á»i xì xà o bà quý phái má»›i biết. Bà bảo cô bé:
- Và o nhà thỠdự lễ, lại đi giầy đỠnhư thế là ngạo nghễ. Từ nay đã bước chân đến nhà thỠphải đi giầy đen, dù cũ dù rách cũng phải đi.
Chủ nháºt sau Karen phải Ä‘i chịu lá»… ban thánh thế. Nhá»› lá»i bà quý phái dặn, Karen đã Ä‘i giầy Ä‘en và o. NhÆ°ng nhìn Ä‘i nhìn lại đôi giầy Ä‘á», thấy đẹp hÆ¡n, cô bé lại tháo giầy Ä‘en ra, Ä‘i giầy Ä‘á».
Hôm ấy trá»i đẹp. Muốn táºn hưởng ánh nắng ấm áp, bà cụ quý phái dẫn Karen Ä‘i qua các con Ä‘Æ°á»ng nhá» rồi má»›i ra Ä‘Æ°á»ng cái để đến nhà thá». Há» phải Ä‘i qua con Ä‘Æ°á»ng đầy bụi. Má»™t ông cụ già thÆ°Æ¡ng binh chống gáºy thấy hai ngÆ°á»i Ä‘i đến. Ông cụ xin bà già quý phái cho đánh giầy. Bà già đồng ý, Karen chìa đôi già y nhá» nhắn cho ông cụ chải bụi.
- Chà đôi giầy khiêu vũ đẹp quá! Khi khiêu vũ cô phải cho giầy bám chặt và o chân kẻo rơi.
Bà quý phái cho ông lão tà n táºt má»™t đồng bạc rồi cùng Karen bÆ°á»›c và o nhà thá». Cả cá» toạ trợn to mắt nhìn đôi giầy Ä‘á». Các bức chân dung treo trên tÆ°á»ng cÅ©ng dán mắt và o đôi giầy. Còn Karen thì cứ mải nhìn đôi giầy quên cả cầu nguyện khi chịu ban lá»… thánh thể, cô lÆ¡ đãng chỉ nghÄ© đến đôi giầy Ä‘á» dÆ°á»›i chân. Cô cứ tưởng chung quanh ngÆ°á»i ta ghen tị vá»›i cô vì đôi giầy Ä‘á».
Ở nhà thá» ra, bà quý phái lên chiếc xe đã chá» sẵn ngoà i cá»a. Karen cÅ©ng bÆ°á»›c lên theo.
Ông già tà n táºt lúc nà y vẫn Ä‘ang còn đấy. Trông thấy Karen, ông lại tấm tắc.
- Äôi giầy khiêu vÅ© đẹp tháºt!
Bá»—ng Karen thấy ngÆ°á»i nhÆ° nhấc bổng lên, đôi chân nhún nhảy liên hồi, muốn ghìm không được.
NgÆ°á»i đánh xe ôm vá»™i lấy cô ấn và o xe. Và o xe rồi cô bé vẫn nhảy, đá cả và o bà già quý phái. NhÆ°ng rồi xe cÅ©ng vỠđến nhà . Chị hầu phòng phải bế vá»™i cô bé và o, tháo ngay đôi giầy quái gở ra, không thì còn nhảy nhót mãi. Bấy giá» ai chân Karen má»›i được nghỉ ngÆ¡i.
Äôi giầy được bá» và o tủ, khoá chặt lại. Má»—i ngà y Karen đến ngắm ngÃa hà ng chục lần.
Äược Ãt lâu bà già quý phái ốm, cần có ngÆ°á»i ở bên trong nom chăm sóc. Äấy là nhiệm vụ của Karen. CÅ©ng và o hôm ấy cô lại nháºn được giấy má»i Ä‘i dạ há»™i. Cô đã nghÄ© mình phải ở nhà để chăm sóc ân nhân. NhÆ°ng rồi cô lại nghÄ© bà già chẳng còn sống được bao lâu, chăm sóc có Ãch gì! Thế là Karen mở tủ lấy giầy, đôi giầy Ä‘á» vẫn cất đấy từ lâu. Sá» chân và o giầy cô nghÄ© Ä‘i dạ há»™i mang giầy nà y có sai sót gì.
Thế là cô ra Ä‘i. NhÆ°ng vừa bÆ°á»›c chân ra khá»i cá»a hai chân đã lại nhảy nhót, hết Ä‘áºp và o nhau, lại nhảy sang phải, rồi nhảy sang trái. Thấy cô xinh đẹp, nhảy khéo, ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng dừng cả lại xem. Suốt dá»c Ä‘Æ°á»ng từ nhà nÆ¡i đến dạ há»™i, Karen cứ nhảy nhót nhÆ° thế đến ná»—i mệt lá» không còn lê và o há»™i trÆ°á»ng được nữa. Cô phó mặc cho đôi giầy Ä‘Æ°a khắp nÆ¡i qua các phố, rồi ra ngoại thà nh đến các khu rừng xa. Äến đây cô bé lại nhìn thấy ông lão tà n táºt. Ông lão nói:
- Chà o cô em xinh đẹp. Cô có đôi giầy khiêu vũ kháu quá.
Äến lúc nà y Karen má»›i nháºn ra lão già tà n táºt là má»™t tên phù thuá»·. Lão đến không phải xin đánh già y để kiếm tiá»n mà để phù phép. Cô bé phát hoảng lên, muốn trút bỠđôi giầy, nhÆ°ng không sao lôi ra được. Äôi giầy cứ dÃnh chặt và o chân và bắt cô bé phải cá» Ä‘á»™ng liên hồi, không sao ngồi xuống được.
Cô bé cứ nhảy nhót nhÆ° thế, băng qua đồng cá», ruá»™ng mÆ°Æ¡ng, rừng núi, chẳng được nghỉ ngÆ¡i lấy má»™t giây, chẳng kịp lấy lại hÆ¡i thở. Hết ngà y ná» qua ngà y kia cô bé không ngá»›t quay cuồng cả dÆ°á»›i ánh nắng nhÆ° lá»a đốt, cả trong giá lạnh và mÆ°a rà o.
Cô bị cuốn và o má»™t nghÄ©a địa, cố bám lấy má»™t ngôi má»™, nhÆ°ng lại bị báºt ra ngay, không sao nÃu được. Cô lại bị lôi đến má»™t nhà thá», cô muốn ẩn và o thánh thất cầu xin thượng đế xá cho tá»™i đã ngạo mạn ngÆ°á»i.
Nhưng một vị tiên cánh dà i chấm đất, thái độ nghiêm khắc, vung thanh gươm sáng loáng bảo cô:
- Con cứ nhảy Ä‘i, nhảy mãi vá»›i đôi giầy Ä‘á» mà con quý hÆ¡n má»i cái, nhảy cho đến lúc chỉ còn da bá»c xÆ°Æ¡ng, cho đến thân tà n ma dại. Khi nà o qua nhà những đứa trẻ hay sÄ© diện và tá»± phụ, con hãy gõ cá»a gá»i chúng ra xem để chúng biết tÃnh kiêu ngạo thiệt hại nhÆ° thế nà o. Nhảy Ä‘i! Nhảy mãi Ä‘i!
- Xin tha tội! Xin tha tội cho tôi.
Karen kêu van nhÆ°ng đôi chân đã kéo cô Ä‘i xa không nghe thấy tiếng trả lá»i của vị tiên nữa.
Hôm sau cô bé đến má»™t ngôi nhà trông quen thuá»™c. Má»™t đám ngÆ°á»i mặc đồ tang Ä‘Æ°a từ trong ra má»™t cá»— quan tà i trên trải đầy hoa. Äó là đám ma bà già quý phái, ân nhân của Karen. Karen đã bá» mặc bà ở nhà để Ä‘i khiêu vÅ©. Karen cảm thấy có tá»™i.
Äồi giầy vẫn tiếp tục lôi cô bé Ä‘i qua núi non, rừng ráºm, gai góc cà o rách cả mặt, xÆ°á»›c cả chân tay. Rồi cô đến trÆ°á»›c cá»a má»™t nhà mà cô biết là đao phủ. Cô Ä‘áºp cá»a gá»i:
- Ông Æ¡i! ông ra đây! Cháu van ông! Cháu không và o được. Äôi giầy cứ bắt chân cháu quay cuồng liên tục, không sao ngừng được.
- Gá»i ra là m gì? Cô biết ta là ai không? Ta là ngÆ°á»i chặt đầu những kẻ gian ác. Búa tạ Ä‘ang reo lên đây hẳn là sắp có việc.
- Vâng! Karen nói - Nhưng xin ông đừng chặt đầu cháu, để cháu còn sám hối; ông chặt chân cháu thôi.
Nói thế rồi cô bé thu hết tá»™i lá»—i đã ngạo mạn. Äao phủ túm chặt cô chặt má»™t nhát đứt phăng hai chân.
Hai chân vẫn tiếp tục quay cuồng mang theo đôi giầy Ä‘á», biến thẳng và o rừng, sau đấy cô bé Ä‘i đến nhà thỠđể má»i ngÆ°á»i thấy rằng cô đã được xá tá»™i.
NhÆ°ng vừa tá»›i nhà thá», cô đã thấy đôi chân Ä‘i giầy Ä‘á» của cô đã lại Ä‘ang nhảy múa ở đấy rồi. Cô bé ù té chạy.
Cô lang thang khắp chốn, sống nhá» của bố thÃ. Cô buồn phiá»n, nÆ°á»›c mắt tuôn rÆ¡i nhÆ° suối.
Cô bé rá»i nhà thỠđến nhà ông mục sÆ° xin ông được là m ngÆ°á»i giúp việc, xin nháºn má»i công việc có thể là m được, miá»…n là Ãt phải Ä‘i lại và không há»i công xá gì, chỉ cà n có chá»— dung thân mà thôi.
Bà vợ ông mục sÆ° thÆ°Æ¡ng tình giữ cô lại. Karen đã tá» ra quyết tâm tiến bá»™ và chăm chỉ là m việc. Cô trở nên trầm tÄ©nh, lặng lẽ. Buối tối khi ông má»±c sÆ° Ä‘á»c kinh, cô chú ý lắng nghe. Các em nhá» rất quý cô, nhÆ°ng há»… thấy chúng khoe khoang vá»›i nhau, đứa nà o xinh, đứa kia có quần áo đẹp là cô khuyên nhủ bảo rằng đó là những thói xấu cần phải tránh.
Äến má»™t ngà y lá»…, má»i ngÆ°á»i đến nhà thá» dá»± lá»…. Cô không Ä‘i được, thấy buồn, khóc thút thÃt. Cô leo lên gian phòng nhá» của mình quỳ xuống Ä‘á»c kinh. Giữa lúc Ä‘ang tÄ©nh tâm cầu nguyện, tiếng đại phong cầm vá»ng đến. Cô ngÆ°á»›c mắt nhìn lên trá»i cầu khẩn: "Xin thượng đế hãy cứu vá»›t con".
Bá»—ng quanh mình cô ánh hà o quang rá»±c sáng. TrÆ°á»›c mặt cô hiện ra má»™t tiên cô đã trông thấy ở nhà thá» hôm trÆ°á»›c. Những lúc nà y vị tiên không cầm gÆ°Æ¡m mà cầm má»™t bông hồng rá»±c rỡ. NgÆ°á»i đẩy bông hông lên trần nhà , tức thì các bức tÆ°á»ng mở ra, Karen được Ä‘Æ°a và o giữa nhà thá». TiêÌng đại phong cầm vang lên, khi bà i hát chấm dứt, ông mục sÆ° nhìn thấy cô và bảo:
- Con đã đến đấy à ? Tốt lắm!
Cô bé đáp:
- Thượng đế xá tội cho con rồi!
Tiếng đại phong cầm lại vang lên. Các em nhá» cất tiếng hát bà i cầu nguyện. Má»™t tia nắng rá»±c rỡ xuyên qua cá»a kÃnh, rá»i và o Karen. Tim cô trà n đầy sung sÆ°á»›ng, hồn cô lao theo tia nắng lên thiên Ä‘Æ°á»ng.
Tà i sản của phongvan
Last edited by quykiemtu; 18-11-2008 at 10:01 AM .
26-08-2008, 01:38 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Anh chà ng chăn lợn
Ngà y xÆ°a, có má»™t hoà ng tá» rất nghèo chỉ có má»™t giang sÆ¡n nhá» hẹp. Tuy nhiên, giang sÆ¡n ấy nhá» thì nhá» tháºt, nhÆ°ng cÅ©ng đủ để cho chà ng kén được má»™t ngÆ°á»i vợ và lúc nà y chÃnh là lúc chà ng Ä‘ang muốn tìm ngÆ°á»i là m bạn trăm năm.
Chà ng rất sẵn sà ng há»i công chúa con hoà ng đế : "Nà ng có bằng lòng kết duyên vá»›i ta không ?" Chà ng rất có thể là m thế, vì danh tiếng của chà ng vang lừng khắp vùng và có thể đến hà ng trăm công chúa nghe chà ng há»i nhÆ° thế sẽ trả lá»i : "Vâng"
Nhưng đây lại là con gái hoà ng đế ! Các bạn hãy nghe đầu đuôi câu chuyện :
Trên má»™ vua cha má»c má»™t cây hồng. Trá»i ! Cây hồng má»›i đẹp là m sao ! Cứ năm năm nó má»›i ra hoa má»™t lần, lại chỉ má»c có má»™t đóa, nhÆ°ng đó là má»™t đóa hồng thÆ¡m dịu đến ná»—i chỉ ngá»i hoa thôi cÅ©ng đủ quên hết Æ°u phiá»n. Hoà ng tá» lại còn có má»™t con há»a mi hót hay tuyệt vá»i. Từ cái cổ há»ng nhá» xÃu của nó phát ra những khúc Ä‘iệu thánh thót. Con gái hoà ng đế nghe hỠđồn váºy muốn có cả hoa hồng và há»a mi. Hoà ng tá» bèn đặt cả hai thứ và o hai tráp bạc gá»i biếu nà ng.
Hoà ng đế cho đem những thứ ấy đến cho ngà i xem trong đại điện, nơi công chúa đang chơi trò tiếp khách với các cung nữ. Vừa nhìn thấy những tráp bạc, nà ng vỗ tay hoan hỉ reo lên :
- Ước gì được con mèo con thì thú quá !
NhÆ°ng ngÆ°á»i ta lại lôi cây hồng ra trÆ°á»›c.
Các cung nữ rú lên :
- á» ! Äẹp quá !
Hoà ng đế nói :
- Äẹp, chÆ°a đủ, phải nói là tuyệt mỹ má»›i xứng.
NhÆ°ng công chúa chạy ra ngá»i hoa và phụng phịu nói :
- á»’ ! Tâu phụ vÆ°Æ¡ng, hoa tháºt chứ không phải hoa giả !
Bá»n nịnh thần phụ hoạ :
- Ôi chao ! Hoa hồng tháºt !
Hoà ng đế phán :
- Hãy xem cái tráp kia đựng gì đã, rồi hãy bực mình cũng chưa vội.
NgÆ°á»i ta mở tráp cho con há»a mi ra. Nó cất tiếng ca thánh thót, hay không còn chê và o đâu được.
Bá»n cung nữ nói bằng má»™t thứ tiếng Pháp rất dở nhÆ° há» thÆ°á»ng dùng :
- Charmant ! Merveilleux ! (Dễ thương quá ! Tuyệt quá !)
Một lão nịnh thần tán :
- Con chim nà y là m hạ thần nhá»› lại đến cái há»™p Ä‘á»±ng thuốc bà o có máy hát của cố hoà ng háºu, giống nhÆ° hệt, từ giá»ng cho đến Ä‘iệu.
- Äúng lắm ! Äúng lắm ! Hoà ng đế nói rồi òa lên khóc nhÆ° má»™t đứa trẻ con.
Công chúa nói :
- Không thể tin đây lại là má»™t con há»a mi tháºt.
Những ngÆ°á»i Ä‘em chim đến vá»™i tâu :
- ThÆ°a đúng là chim tháºt đấy ạ !
- Thế thì cho nó bay đi thôi !
Và nà ng kiên quyết không cho hoà ng tỠvà o cung.
NhÆ°ng chà ng không há» nản lòng. Chà ng lấy phẩm nâu và phẩm Ä‘en bôi lên mặt, kéo mÅ© sụp xuống táºn mắt, giả vá» Ä‘i kháºp khiá»…ng, bÆ°á»›c và o trình diện và nói :
- Thánh thượng vạn tuế ! Cúi xin thánh thượng cho kẻ bầy tôi và o hầu hạ trong hoà ng cung.
- Có nhiá»u ngÆ°á»i xin việc quá rồi. NhÆ°ng ta cần má»™t ngÆ°á»i chăn lợn, nhà ngÆ°Æ¡i có là m được việc ấy không ?
Hoà ng tủ nháºn chăn lợn. NgÆ°á»i ta cho chà ng má»™t căn buồng tồi tà n gần chuồng lợn. Chà ng cặm cụi suốt ngà y và ngay tối đầu tiên chà ng đã là m xong má»™t cái nồi xin xắn có gắn đầy nhạc. Má»—i khi đặt nồi lên bếp, nhạc rung lên má»™t Ä‘iệu khúc cổ xÆ°a của nÆ°á»›c Äức.
Ach ! du lieber Augustin !
Alles ist vack, vack, vack !
( Ô nà y ! Augustin thân mến Æ¡i ! má»i việc Ä‘á»u nhÆ° ý, nhÆ° ý, nhÆ° ý! )
NhÆ°ng kỳ diệu nhất là má»—i khi thò ngón tay và o đám hÆ¡i bốc ở nồi ra thì láºp tức ngá»i ngay thấy mùi tất cả các món ăn Ä‘ang xà o nấu trên tất cả các bếp trong kinh thà nh.
Nhất định là cái nồi ấy khác xa một bông hồng !
Công chúa cùng tất cả các cung nữ Ä‘i chÆ¡i qua nghe thấy tiếng nhạc, dừng lại nghe và mê tÃt, vì nà ng cÅ©ng biết chÆ¡i bản nhạc ấy.
Ach ! du lieber Augustin !
NhÆ°ng phải nói tháºt: nà ng chỉ biết chÆ¡i có má»—i má»™t câu ấy, và chỉ biết đánh Ä‘Ã n kiểu mổ cò thôi. Công chúa thốt lên :
- ChÃnh là cái Ä‘iệu khúc ta đã thuá»™c. Tên chăn lợn chẳng phải là ngÆ°á»i ngu đần đâu. Hãy và o há»i hắn ta xem cái Ä‘Ã n của hắn ta đáng giá bao nhiêu tiá»n.
Má»™t cung nữ chui và o chuồng lợn, trÆ°á»›c khi và o chuồng không quên Ä‘i guốc, rồi há»i :
- Cái nồi nà y anh lấy bao nhiêu tiá»n ?
- Tôi lấy mÆ°á»i cái hôn của công chúa.
Cung nữ kêu lên :
- Trá»i Æ¡i là trá»i !
- Không lấy kém đâu.
Côn chúa há»i:
- Hắn ta bảo sao ?
Cung nữ đáp:
- Con chẳng dám nhắc lại đâu. Khiếp lắm !
- Nói thầm cho ta hay váºy.
NgÆ°á»i cung nữ tuân lệnh.
- Quân thô tục.
Công chúa kêu lên và bá» Ä‘i. Nà ng Ä‘i chÆ°a được mÆ°á»i bÆ°á»›c, nhạc lại bắt đầu thánh thót ngân vang:
Ach ! du lieber Augustin !
Alles ist vack, vack, vack !
- Chạy lại há»i hắn ta có bằng lòng nháºn mÆ°á»i cái hôn của các cung nữ không ?
Chà ng chăn lợn trả lá»i:
- Không, xin cảm Æ¡n ! MÆ°á»i cái hôn của công chúa kia, không thì xin cứ để nồi đấy cho tôi.
Công chúa nói:
- BÆ°á»›ng bỉnh tháºt ! Thôi Ä‘Ã nh, các ngÆ°á»i đứng vây lấy ta, đừng để ai trông thấy.
Các cung nữ quây tròn lại và căng váy ra. Chà ng chăn lợn được mÆ°á»i cái hôn, còn công chúa thì được cái nồi.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u vui sÆ°á»›ng. NgÆ°á»i ta Ä‘em cái nồi ra chÆ¡i suốt buổi tối. Không còn má»™t bếp nà o trong kinh thà nh giữ bà máºt được nữa. Từ quan thị vệ cho đến các thợ già y, ai ăn gì há» Ä‘á»u biết cả. Các cung nữ thÃch quá, vừa vá»— tay vừa nhảy cẫng lên.
- Chúng mình biết hết: ai sẽ là ngÆ°á»i ăn xúp vá»›i hạnh nhân hay trứng tráng, ai là ngÆ°á»i sẽ ăn thịt quay và món bá»™t nấu vá»›i sữa. Tuyệt tháºt !
- Äúng thế. Quan giám thị trong cung phụ hoạ.
Công chúa dặn thêm :
- Cốt nhất là không được bép xép gì vì ta là con gái hoà ng đế, nghe chưa ?
Tất cả các cung nữ đồng thanh:
- Trá»i sẽ giữ mồm giữ miệng cho chúng con !
Chà ng chăn lợn, tức là hoà ng tá» mà má»i ngÆ°á»i tưởng là má»™t anh chăn lợn chÃnh cống, không để má»™t ngà y giá» trôi qua mà không sáng chế ra má»™t thứ gì má»›i.
Chà ng gá»t được má»™t cái CÆ¡rêxen rất xinh. (Crécelle : má»™t thứ nhạc cụ bằng gá»— hình tròn, có các thanh gá»— to nhá», khi quay có má»™t cái cần Ä‘áºp và o các thanh gá»— phát ra tiếng)
Khi quay, cái CÆ¡rêxen ấy phát ra nà o là điệu valse, nà o Ä‘iệu phi ngá»±a, Ä‘iệu ponka, tóm lại, đủ các Ä‘iệu nhảy trên Ä‘á»i.
Công chúa đi qua, phải thốt ra :
- Hay quá Ä‘i mất ! Ta chÆ°a từng được nghe thứ nhạc mê ly ấy bao giá». Và o há»i hắn ta xem cái váºt ấy đáng giá bao nhiêu; nhÆ°ng lần nà y thế nà o thì thế, ta cÅ©ng không hôn hắn đâu đấy.
NgÆ°á»i cung nữ và o há»i rồi trở ra trả lá»i :
- Lần nà y anh ta đòi một trăm cái hôn.
Công chúa nói :
- Äiên ! - và nà ng bá» Ä‘i.
NhÆ°ng Ä‘i chÆ°a được mÆ°á»i bÆ°á»›c công chúa đã dừng lại phán :
- Phải khuyến khÃch nghệ thuáºt. Ta là con gái Hoà ng đế. Và o bảo hắn là ta sẽ ban cho hắn mÆ°á»i cái hôn nhÆ° hôm qua, còn bao nhiêu thì cung nữ của ta sẽ hôn cho đủ số.
Cung nữ giẫy nẩy:
- Hôn cái anh chà ng thô lỗ ấy à ?
Công chúa nói:
- Thì đã là m sao ? Äến ta đây cÅ©ng còn hôn được huống chi các ngÆ°Æ¡i là bá» tôi do ta nuôi cho ăn và trả tiá»n !
NgÆ°á»i cung nữ lại quay và o chuồng lợn. Chà ng chăn lợn khăng khăng :
- Má»™t trăm cái hôn của công chúa, không thì ai giữ lấy của ngÆ°á»i ấy.
Công chúa truyá»n:
- Äứng quây lấy ta.
Các cung nữ đứng lại thà nh vòng tròn và chà ng chăn lợn bắt đầu hôn.
Hoà ng đế Ä‘ang đứng trên bao lÆ¡n trông ra, tá»± há»i :
- Có chuyện gì gần chuồng lợn thế kia ?
Ngà i dụi mắt và đeo kÃnh và o.
- À! Bá»n cung nữ đùa nghịch. Phải ra xem bá»n chúng đùa nghịch gì má»›i được! Hoà ng đế Ä‘i già y băng túp và o, xuống thang gác rõ nhanh.
Xuống đến sân, ngà i rón rén lại gần. Tháºt ra là m thế cÅ©ng bằng thừa vì các cung nữ còn Ä‘ang mải đếm từng cái hôn để gã chăn lợn khá»i hôn quá số được hưởng.
HỠkhông biết có hoà ng đế đi tới. Ngà i kiễng chân nhìn và o và kêu lên :
- Thế nà y là thế nà o ?
Rồi ngà i rút già y băng rúp quáºt bá»n cung nữ túi bụi.
Chà ng chăn lợn đang hôn đến cái thứ tám mươi sáu thì hoà ng đế cáu tiết hét:
- Cút ngay !
Thế là chà ng chăn lợn và công chúa bị Ä‘uổi ra khá»i vÆ°Æ¡ng quốc.
Trá»i mÆ°a nhÆ° trút nÆ°á»›c. Công chúa òa lên khóc.
Nà ng than vãn:
- Khổ thân cho tôi ! Sao tôi chẳng lấy chà ng hoà ng tỠđáng yêu có hay hơn không ?
Chà ng chăn lợn chạy nấp sau một gốc cây, lau sạch phẩm nâu và phẩm đen trên mặt, cởi bỠbộ quần áo xấu xà ra, trở lại chỗ công chúa trong bộ quần áo hoà ng tỠcủa mình và nói :
- Ta đến đây cốt để nói cho công chúa biết là ta rất khinh công chúa. Công chúa không muốn yêu má»™t hoà ng tá» tháºt thà phúc háºu, công chúa không hiểu giá trị của bông hồng lẫn há»a mi, nhÆ°ng vì má»™t váºt nhá» má»n mà công chúa hôn má»™t tên chăn lợn ! Cho đáng kiếp !
Chà ng láºp tức quay vá» nÆ°á»›c mình, và o nhà và khóa chặt cá»a lại. Công chúa đến trÆ°á»›c cá»a nhà chà ng hát mãi:
Ach ! du lieber Augustin !
Alles ist vack, vack, vack !
Nhưng chẳng có hiệu quả.
Hoà ng tá» chẳng mở cá»a.
Tà i sản của phongvan
Last edited by quykiemtu; 18-11-2008 at 10:02 AM .