06-08-2008, 12:13 PM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: May 2008
Äến từ: Nam Äịnh city
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 6 giá» 17 phút 4 giây
Thanks: 0
Thanked 37 Times in 28 Posts
Chương 6 - Lại phân ly (Phần hạ)
Nguồn: Tà ng thư viện
"A Ngốc, ngÆ°Æ¡i không mau luyện táºp há»a diá»…m thuáºt, đứng yên lặng ở đó là m gì?"
"Dạ. Hởi các phần tá» lá»a trà n ngáºp trong thiên địa! Hãy ban cho ta lá»±c lượng thiêu đốt của các ngÆ°Æ¡i ...."
Thá»i gian ba tháng nữa Ä‘i qua, mặc dù Ca Là TÆ° không có chÃnh thức dạy, nhÆ°ng A Ngốc cÅ©ng há»c không Ãt kiến thức vá» luyện kim thuáºt sÄ© từ trên ngÆ°á»i lão, bây giá» A Ngốc đã không giống nhÆ° trÆ°á»›c nghe gì cÅ©ng Ä‘á»u không hiểu, ở trong mắt Ca Là TÆ°, nó hoà n toà n đủ tÆ° cách là m há»c trò lão, cÅ©ng vì có A Ngốc trợ giúp, Ca Là TÆ° Ä‘á»u tiến hà nh thà nghiệm thuáºn lợi dị thÆ°á»ng, nhanh hÆ¡n dá»± tÃnh của lão lúc trÆ°á»›c.
A Ngốc vì ăn nhằm vãng sanh quả lúc trÆ°á»›c bị thống khổ quá lá»›n nên cÅ©ng không có nói ra. Nó sợ Ca Là TÆ° biết mình ăn loạn mà tức giáºn, bây giỠở trong mắt A Ngốc, Ca Là TÆ° tuyệt đối là ngÆ°á»i quan trá»ng nhất. Nhá» Ca Là TÆ° mang nó khá»i Ni Nặc thà nh lạnh lẻo, nó má»›i có thể ăn no mặc ấm, có thể há»c được nhiá»u Ä‘iá»u má»›i mẽ kỳ lạ. Ca Là TÆ° ở trong mắt nó, bây giá» hoà n toà n là má»™t vị trÆ°á»ng giả hiá»n là nh, A Ngốc đối vá»›i lão tôn kÃnh sâu Ä‘áºm. Ở chổ sâu trong ná»™i tâm nó đã sá»›m xem Ca Là TÆ° giống nhÆ° cha.
Theo thá»i gian trôi qua, sá»± đấu tranh trong ná»™i tâm Ca Là TÆ° cÅ©ng cà ng lúc cà ng mãnh liệt, lão biết rất rõ rà ng A Ngốc là mấu chốt để hoà n thà nh tâm nguyện đó của mình, có Ä‘iá»u, nếu thà nghiệm thà nh công, A Ngốc tất nhiên vì váºy mà chết. Ở chung má»™t thá»i gian dà i, Ca Là TÆ° bất tri bất giác đã có chút yêu thÃch tiểu tá» ngốc nà y, khiến ngÆ°á»i luôn tâm ngoan thủ lạt nhÆ° lão trở nên do dá»±.
NhÆ°ng mị lá»±c của thà nghiệm là m Ca Là TÆ° rốt cục từ bá» hết cố kị, cái tâm nguyện đó đối vá»›i lão quá quan trá»ng, có thể nói, lão nghiên cứu cả Ä‘á»i cÅ©ng chỉ vì để thá»±c hiện lần luyện chế cuối cùng nà y, đó là thiên tượng ngà n năm má»›i xuất hiện má»™t lần! Má»™t cÆ¡ há»™i nà y, có biết bao Luyện Kim Thuáºt SÄ© cho dù đợi cả Ä‘á»i cÅ©ng không gặp được. Dục vá»ng rốt cuá»™c chiến thắng cảm tình, Ca Là TÆ° quyết định tiến hà nh má»i việc nhÆ° dá»± định, khi ngà y đó tá»›i lão sẽ bắt đầu thá»±c hiện thà nghiệm cuối cùng.
Hôm nay, Ca Là Tư kêu A Ngốc tới bên cạnh, nhìn nó nói: "A Ngốc, ngươi đến nơi nà y cũng có hơn tám tháng."
A Ngốc dùng ngón tay tÃnh toán, gáºt đầu: "đúng váºy, sÆ° phụ, con tá»›i đây có tám tháng."
Ca Là TÆ°: "Tay ngà y mai sẽ rá»i khá»i đây Ä‘i tìm má»™t nguyên liệu rất quan trá»ng, chổ nà y cÅ©ng do ngÆ°Æ¡i trong coi."
A Ngốc kinh hãi, thất thanh: "Cái gì? sư phụ ông lại phải đi a!"
Ca Là TÆ° trịnh trá»ng nói: "Nguyên liệu nà y ta cần phải tìm vá», nó rất quan trá»ng vá»›i thà nghiệm, ngÆ°Æ¡i cần phải coi nhà cho tốt, ta phá»ng chừng phải Ä‘i ba tháng mói có thể trở vá»."
A Ngốc cố gắng vang nà i, "sư phụ, sư phụ ông có thể mang theo con đi cùng không?"
Ca Là TÆ° nhìn ánh mắt trà n ngáºp kì vá»ng của A Ngốc, thầm than trong lòng, ta là m sao có thể mang ngÆ°Æ¡i cùng Ä‘i, ta sở dÄ© rá»i Ä‘i là vì muốn lánh xa ngÆ°Æ¡i, nhÆ° váºy cuối cùng ta má»›i có thể nhẫn tâm dùng ngÆ°Æ¡i để là m thà nghiệm. NghÄ© đến đây, Ca Là TÆ° cắn răng, nói: "Tốt lắm, đừng có thái Ä‘á»™ nhÆ° nữ nhân, ta cÅ©ng không phải không trở lại."
A Ngốc nghẹn ngà o nói: "sư phụ, sư phụ, ông phải trở vỠnhanh một chút! A Ngốc rất nhớ ông."
Ca Là TÆ° gáºt đầu, nói: "TrÆ°á»›c khi Ä‘i ta ta muốn dạy ngÆ°Æ¡i má»™t cách sá» dụng há»a diá»…m ma pháp, ngÆ°Æ¡i nên luyện táºp cho tốt. tám tháng nay, ma pháp lá»±c của ngÆ°Æ¡i tiến bá»™ coi nhÆ° không cháºm, đã có thể sá» dụng ma pháp nà y."
Bình thÆ°á»ng nếu Ca Là TÆ° nói muốn dạy nó ma pháp, A Ngốc nhất định hÆ°ng phấn nhảy dá»±ng lên, có Ä‘iá»u, hôm nay hÆ¡i khác biệt, nó quan tâm nhiá»u đến chuyện Ca Là TÆ° Ä‘i xa hÆ¡n há»c táºp ma pháp.
Ca Là TÆ° không nhìn thấy thần sắc cao hứng từ trong ánh mắt A Ngốc, không khá»i kinh ngạc, tám tháng nay A Ngốc từng có và i lần cầu lão chỉ dạy nó mấy chiêu ma pháp nhÆ°ng lão Ä‘á»u không có đồng ý, lần nà y chủ Ä‘á»™ng Ä‘á» ra, nó sao lại không có hÆ°ng phấn? Lão không nhịn được há»i: "Sao? ngÆ°Æ¡i không thÃch há»c sao?"
A Ngốc lắc đầu: "Không, con thÃch há»c, có Ä‘iá»u, con muốn ông ở lạ]. A Ngốc muốn ở cùng má»™t chá»— vá»›i sÆ° phụ."
Ca Là TÆ° trong lòng nóng lên, thiếu chút nữa lên tiếng đáp ứng nó nhÆ°ng đã kịp thá»i dừng lại. Má»™t già má»™t trẻ cứ đứng yên lặng nhÆ° váºy má»™t lúc lâu.
"A Ngốc, sÆ° phụ đáp ứng ngÆ°Æ¡i, sau khi trở vá» lần nà y sẽ không Ä‘i nữa" Ca Là TÆ° ôn hòa nói. Lão hiểu rất rõ rà ng, nếu không nhanh rá»i khai chổ nà y, lão sợ không thể nhẫn tâm dùng A Ngốc là m thà nghiệm. Cho nên lão Ä‘Ã nh nói dối.
Mắt A Ngốc láºp tức sáng lên "Tháºt váºy chăng? sÆ° phụ. Váºy con chỠông trở vá»."
Ca Là TÆ° gáºt đầu, nói: "Tốt lắm, bây giá» ta dạy ngÆ°Æ¡i há»a lÆ°u tinh ma pháp. Ma pháp nà y là trụ cốt của há»a cầu thuáºt và há»a diá»…m thuáºt. NgÆ°Æ¡i nên chăm chú nghe, có gì không hiểu, phải há»i ta ngay láºp tức hôm nay, biết chÆ°a?"
A Ngốc gáºt đầu. Táºp trung tinh thần lắng nghe Ca Là TÆ° giảng giải.
Há»a lÆ°u tinh kỳ tháºt má»™t ma pháp sÆ¡ cấp trong há»a hệ có diện tÃch công kÃch lá»›n hÆ¡n há»a cầu, đặc Ä‘iểm lá»›n nhất của ma pháp nà y là theo pháp lá»±c mạnh yếu mà sinh ra uy lá»±c khác biệt. Giống nhÆ° Ca Là TÆ° nếu sá» dụng có thể phóng ra há»a diá»…m mà u Ä‘en chứa nhiá»u há»a lÆ°u tinh uy lá»±c to lá»›n, có thể đạt tá»›i cấp báºc ma pháp cao cấp.
"TrÆ°á»›c khi sá» dụng ma pháp há»a lÆ°u tinh nà y, ngÆ°Æ¡i phải dung hợp lại há»a diá»…m thuáºt và há»a cầu thuáºt, ngÆ°Æ¡i nhìn, ngÆ°Æ¡i bây giá» sá» dụng há»a diá»…m thuáºt đã có thể phát ra ngá»n lá»a mà u xanh, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i vẫn còn phát ra há»a cầu mà u Ä‘á» nhÆ° cÅ©, váºy là không được. NgÆ°Æ¡i phải nên ……" giảng giải suốt buổi sáng, A Ngốc má»›i miá»…n cưỡng ghi nhá»› được nguyên lý sá» dụng há»a lÆ°u tinh ma pháp. Ca Là TÆ° vì sợ nó quên nên bắt A Ngốc luyện táºp liá»n. A Ngốc luyện táºp có nghi vấn gì Ä‘á»u được Ca Là TÆ° ở cạnh cá»±c kỳ ôn hòa, không ngại phiá»n hà , táºn tâm giảng giải. Tốt cục đến tối A Ngốc đã có thể phát ra há»a lÆ°u tinh ma pháp, phải nói là , nó đã có thể phát ra má»™t mảnh há»a tinh, uy lá»±c vì váºy chỉ có thể thiêu cháy được lá cây mà thôi. Ca Là TÆ° nói vá»›i nó, hi vá»ng khi lão trở vá», có thể thấy nó phát ra má»™t mảnh há»a tinh mà u xanh Ä‘Æ°á»ng kÃnh má»™t li.
Sáng sá»›m ngà y thứ hai, Ca Là TÆ° thu tháºp má»™t Ãt hà nh trang Ä‘Æ¡n giản lặng lẻ rá»i Ä‘i trÆ°á»›c khi A Ngốc thức dáºy. Lão muốn tìm má»™t chá»— để tÄ©nh tâm, chuẩn bi chu đáo cho thà nghiệm cuối cùng.
Sau khi Ca Là TÆ° Ä‘i, A Ngốc cảm thấy vô cùng tịch mịch, so vá»›i lần đầu tiên đến đây, tÆ° niệm của nó đối vá»›i Ca Là TÆ° cà ng thêm tha thiết, nó thÆ°á»ng má»™t mình ngồi ngẩn ngÆ°á»i trÆ°á»›c nhà gá»— nhìn vá» hÆ°á»›ng Ca Là TÆ° sẽ vá». Há»a lÆ°u tinh ma pháp nà y rất cao thâm đối vá»› A Ngốc, mặc dù nó không ngừng cố gắng luyện táºp, nhÆ°ng hiệu quả cÅ©ng rất nhá», uy lá»±c căn bản không đáng nói tá»›i.
Thá»i gian hai tháng trôi qua rất nhanh. Hôm nay, A Ngốc sau khi ăn sáng xong lại bắt đầu tu luyện ma pháp. Ngồi trÆ°á»›c nhà gá»—, nó cẩn tháºn móc ra má»™t cái bánh bao bằng bạc lóng lánh, cầu mong Ca Là TÆ° trở vá» nhanh hÆ¡n. Bánh bao Ca Là TÆ° mang vá» cho nó Ä‘á»u ăn hết, chỉ chừa lại má»™ cái, thừa dịp Ca Là TÆ° Ä‘i tắm rá»a, nó lén và o phòng thà nghiệm sá» dụng phép luyện binh khà bao ở bên ngoà i bánh bao má»™t lá»›p bạc. Phép luyện chế nà y Ca Là TÆ° gá»i là bảo tiên, cÅ©ng là thà nghiệm thứ nhất A Ngốc hoà n thà nh. Ca Là TÆ° Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết A Ngốc là m cái gì? NhÆ°ng lão cứ giả vá» không biết, cÅ©ng không có vạch trần nó ra. A Ngốc là m váºy cÅ©ng đã để lại má»™t dấu vết tháºt sâu trong lòng Ca Là TÆ°.
Vuốt ve bánh bao bạc, A Ngốc si ngốc lẩm bẩm, "sÆ° phụ, đã hai tháng rồi, ông nên nhanh vá». Ông trở vá» nhanh! A Ngốc rất tưởng nhá»› ông."
"Linh, linh, linh. Linh, linh, linh" Cái chuông treo ở trên mái hiên Ä‘á»™t nhiên vang lên. A Ngốc trong lòng kinh hải đứng lên. Cái chuông nà y là do Ca Là TÆ° bố trà lúc trÆ°á»›c, trong đó có trang bị ma pháp đặc biệt, chỉ cần có ngÆ°á»i xâm nháºp và o phÆ°Æ¡ng viên ba dặm của nhà gá»— là chuông sẽ]vang lên. Kỳ diệu nhứt là trong ma pháp trân có thiết trà cÆ¡ quan có thể phân biệt sá»± khác nhau giữa ngÆ°á»i và thú, Nói cách khác, nếu dã thú tiến và o trong phạm vi nà y, linh Ä‘ang sẽ không ngân lên. Ca Là TÆ° có bố trà khác trong phạm vi má»™t dặm chung quanh nhà gá»—, dã thú không thể vượt qua. Cho nên tá»›i nay, chổ nà y chÆ°a từng có dã thú nà o lá»t và o táºp kÃch.
A Ngốc biết ngÆ°á»i đến bên ngoà i nhứt định không phải là Ca Là TÆ°, bởi vì lá»™ tuyến Ca Là TÆ° trở vá» nhứt định sẽ không là m Ä‘á»™ng trang bị cảnh báo. Chẳng lẻ, chẳng lẻ là ngÆ°á»i ngoà i đến? Ai lại tá»›i nÆ¡i nà y? Mặc dù Ca Là TÆ° có bố trà đủ loại cÆ¡ quan chung quanh, nhÆ°ng A Ngốc cÅ©ng trở nên khẩn trÆ°Æ¡ng. Nó dá»±a theo phÆ°Æ¡ng pháp Ca Là TÆ° dạy lúc trÆ°á»›c, phân biệt phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng tiếng chuông, nó phát hiện, ngoại nhân là m Ä‘á»™ng trang bị ở hÆ°á»›ng bắc, hÆ°á»›ng đó cÅ©ng đúng là phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng Ca Là TÆ° trở vá».
ThÆ°á»ng nói quá lo lắng sẽ bị loạn, A Ngốc nghÄ© chẳng lẻ, chẳng lẻ là Ca Là TÆ° sÆ° phụ đã trở lại, không cẩn tháºn là m phát Ä‘á»™ng cÆ¡ quan? Äúng rồi? Nhứt định là sÆ° phụ? Tá»›i nÆ¡i nà y hÆ¡n mÆ°á»i tháng, A Ngốc sá»›m đã rá» rà ng hết thảy chung quanh, mặc dù nó còn chÆ°a biết cách Ä‘i ra khá»i khu rừng âm u, nhÆ°ng phÆ°Æ¡ng viên mÆ°á»i dặm phụ cáºn Ä‘á»u có thể phân biệt phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng rõ rà ng. Ở ngoà i ba dặm mặc dù cÅ©ng có sÆ°Æ¡ng mù, nhÆ°ng thÆ°a thá»›t hÆ¡n nhiá»u.
Không được, Ca Là Tư sư phụ có lẽ đã bị thương, nhất định là Ca Là Tư sư phụ, ta phải đi tiếp ông. Cảm giác nhớ nhung mãnh liệt thúc giục A Ngốc chạy ra ngoà i, nhảy và o trong sương mù.
A Ngốc liá»u mạng phân biệt phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng không ngừng phóng Ä‘i, nó sá»›m đã quên Ca Là TÆ° dặn không cho Ä‘i ra quá xa. Äối vá»›i thân thể khá»e mạnh của A Ngốc, ba dặm Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng không là bao, rất nhanh, nó đã chạy ra khá»i khu sÆ°Æ¡ng mù.
"Äinh, Ä‘inh, a a!" Âm thanh binh khà va chạm và tiếng kêu thảm thiết không ngừng truyá»n đến, trong lòng A Ngốc cà ng gấp, cứ hÆ°á»›ng nÆ¡i phát ra âm thanh chạy tá»›i. Từ xa nó đã thấy hÆ¡n mÆ°á»i đạo thân ảnh nhảy lên hạ xuống liá»u mạng đánh nhau, trên mặt đất còn có má»™t cổ thi thể. Nó cẩn tháºn tá»›i núp phÃa sau má»™t cây đại thụ, nhìn xem có thân ảnh Ca Là TÆ° ở đó hay không.
Sau má»™t lúc lâu không có phát hiện hình dáng quen thuá»™c của Ca Là TÆ° nó không khá»i có chút thất vá»ng. Qua quan sát nó phát hiện nhóm ngÆ°á»i nà y chia là m hai phe, tổng cá»™ng có mÆ°á»i hai ngÆ°á»i, trong đó mÆ°á»i má»™t hắc y cùng má»™t phe, bá»n há» Ä‘ang vây công nam nhân cao lá»›n sá» dụng má»™t thanh kiếm bảng to. Bởi vì khoảng cách không gần nên A Ngốc không thấy rá» bá»n há». Nó chỉ có thể từ quần áo mà nháºn ra, ngÆ°á»i bị vây công rá» rà ng mặc đồ trắng. Các loại quang mang không ngừng lóe ra từ trên ngÆ°á»i nhóm ngÆ°á»i nà y. Cây cối chung quanh bị đấu khà cuồng bạo đánh phá thà nh từng mảnh nhá». Mạc dù ở ngoà i hÆ¡n trăm thÆ°á»›c, A Ngốc cÅ©ng có thể cảm giác được sá»± đáng sợ của đám ngÆ°á»i nà y, kình khà phát ra khiến cho chung quanh trà n ngáºp sát khÃ. Trong mắt nó, những ngÆ°á»i nà y bất luáºn là ai, cÅ©ng có thể so vá»›i tên hải tặc đầu đảng Ãm ma nhân gặp được ở trên thuyá»n lúc trÆ°á»›c. Äặc biệt là bạch y nhân thân hình cao lá»›n, hắn cao chừng má»™t thÆ°á»›c chÃn, vai hùm lÆ°ng gấu, tay huy Ä‘á»™ng trá»ng kiếm dá»… dà ng giống nhÆ° múa má»™t sợi lông chim.
Mặc dù lấy đông đánh Ãt, nhÆ°ng nam tá» bạch y bị vây công hình nhÆ° cÅ©ng không có thua kém bao nhiêu, quang mang mà u trắng lóe ra từ kiếm bảng to không ngừng hóa giải công kÃch từ mÆ°á»i má»™t ngÆ°á»i kia, Kiếm pháp của hắn đại khai đại hợp, khà thế sung mãn chÆ°a từng thấy từ trÆ°á»›c đến nay. MÆ°á»i má»™t ngÆ°á»i kia Ä‘á»u dùng trách (bảng hẹp) kiếm, Thân kiếm cÅ©ng mà u Ä‘en giống nhÆ° quần áo của bá»n há», nếu là ban đêm rất khó nhìn thấy mÅ©i kiếm. MÆ°á»i má»™t thanh trách kiếm giống nhÆ° mÆ°á»i má»™t con rắn Ä‘á»™c không ngừng tìm sÆ¡ hở trên ngÆ°á»i bạch y nhân.
Äá»™t nhiên, má»™t Ä‘á»™c xà nhân cÆ¡ há»™i bạch y nhân nhÆ° cháºm lại má»™t chút kÃch và o đầu vai hắn. Trên ngÆ°á»i bạch y nhân chợt phát ra quang mang mà u trắng mãnh liệt, chuyển qua cầm chặt kiếm bảng to bằng hai tay, đánh ra ba đạo quang mang cầu vòng mãnh liệt, mặc dù Ä‘á»™c xà không có cắn trúng vai hắn, nhÆ°ng kiếm khà bén nhá»n cÅ©ng là m rách quần áo hắn.
MÆ°á»i má»™t hắc y nhân Ä‘á»™t nhiên đồng thá»i nhảy ra ngoà i hÆ¡n mÆ°á»i thÆ°á»›c, chỉ xéo trách kiếm xuống đất, ngÆ°ng thần chú ý nhìn bạch y nhân trÆ°á»›c mặt.
Má»™t hắc y nhân mở miệng, thanh âm trầm thấp khà n khà n: "Minh vÆ°Æ¡ng lão đại, coi nhÆ° chấm dứt ở đây, không cần tiếp tục nữa. Nếu ngÆ°Æ¡i bị vây trong trạng thái tốt nhất, chúng ta tuyệt đối sẽ không đến tìm chết, có Ä‘iá»u, bây giá» ngÆ°Æ¡i đã trúng phải vô nhị thánh thủy kịch Ä‘á»™c, có thể kiên trì đến chổ nà y đã không kém. Äi theo chúng ta trở vá». Dùng địa vị của ngÆ°Æ¡i tại tổ chức, nếu thừa nháºn sai lầm vá»›i chủ thượng, hắn nhất định sẽ tha thứ ngÆ°Æ¡i."
Tà i sản của ngocnd321
Chữ ký của ngocnd321 Ăn chơi không sợ mưa rơi :0 (156):
Mưa rơi to quá ... ăn chơi chạy vỠ:0 (32):
19-08-2008, 01:16 AM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 7 - Minh Vương nhất thiểm (Thượng)
Dich: vietcan
Nguồn: Tà ng thư viện
Bạch y nhân hừ lạnh, cất tiếng khà n khà n, "NgÆ°Æ¡i cho ta là đứa bé năm ba tuổi sao? Cho dù ta theo các ngÆ°Æ¡i trở vá» thì thế nà o. NgÆ°Æ¡i cho là tên cầm thú đó sẽ có thuốc giải cho vô nhị thánh thủy sao? NgÆ°Æ¡i đừng quên, vô nhị thánh thủy chÃnh là thiên hạ đệ nhất kỳ Ä‘á»™c, không có thuốc giải. Cho dù hắn có thuốc giải, ta cÅ©ng tuyệt đối sẽ không trở vá» luồng cúi hắn nữa, ta háºn không thể ăn thịt, uống máu hắn, ta chỉ là tá»± mình hối háºn tại sao lại ngu ngốc váºy, đến lúc đó má»›i nhìn rá» chân diện mục của hắn. Các ngÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘i, thấy các ngÆ°Æ¡i theo ta lâu nhÆ° váºy, ta cho các ngÆ°Æ¡i má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống. Diệt tháºp nhất đã chết, chẳng lẻ các ngÆ°Æ¡i nguyện ý cùng là m oan hồn nhÆ° hắn sao?"
Bởi vì bá»n há» Ä‘á»u đình chỉ hà nh Ä‘á»™ng, đứng tại chá»—, A Ngốc miá»…n cưỡng có thể thấy rõ, Nhóm ngÆ°á»i nà y trên mặt Ä‘á»u có mang má»™t cái khăn che mặt, kể cả Bạch y nhân được gá»i là Minh VÆ°Æ¡ng, không thể nhìn thấy dung mạo. Nó không khá»i chấn Ä‘á»™ng khi nghe được tên vô nhị thánh thủy, đó là độc dược duy nhất không có thuốc giải ghi trên quyển bút ký của Ca Là TÆ°. Mấy ngà y trÆ°á»›c Ca Là TÆ° từng có nói qua, lão từng chuyên tâm nghiên cứu vô nhị thánh thủy má»™t thá»i gian rất lâu, vô nhị thánh thủy trân quý phi thÆ°á»ng, chỉ hoà ng cung Thiên Kim đế quốc má»›i còn có má»™t Ãt, chỉ được hoà ng đế sá» dùng xữ tá» trá»ng thần. Trong bút ký, Ca Là TÆ° rất quý trá»ng vô nhị thánh thủy, lão còn nói, tên vô nhị thánh thủy còn ám chỉ là độc dược Ä‘á»™c nhất vô nhị, phÆ°Æ¡ng pháp chế ra đã bị thất truyá»n, vô nhị thánh thủy còn lại rất Ãt trên đại lục, má»™t giá»t trị giá tá»›i má»™t ngà n viên kim cÆ°Æ¡ng. Nếu nhá» má»™t giá»t vô nhị thánh thủy và o trong nÆ°á»›c, Ä‘á»™c tÃnh có thể là m cho má»™t ná»a dân ở má»™t thà nh lá»›n biến thà nh vong hồn. NgÆ°á»i nhiểm phải vô nhị thánh thủy, chỉ có thể áp chế bằng công lá»±c, nhÆ°ng cÅ©ng không có cách nà o ép hết ra ngoà i, má»™t khi công lá»±c tiêu hao, sẽ bị Ä‘á»™c khà công tâm mà chết, toà n thân, kể cả bá»™ xÆ°Æ¡ng ở bên trong hóa thà nh má»™t vÅ©ng nÆ°á»›c Ä‘á»™c mà u lam.
Hắc y nhân nói: "Lão Äại, nói tháºt nhe, chúng ta Ä‘á»u rất phục ngÆ°Æ¡i, mặc dù chÆ°a từng chánh thức thấy mặt nhau, chúng ta căn bản không địch nổi Minh VÆ°Æ¡ng kiếm của ngÆ°Æ¡i, Diệt nhất ta dám nói, ở đại lục ngÆ°á»i có thể đối kháng cùng lão Äại ngÆ°Æ¡i rất Ãt. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i bây giá» dùng hÆ¡n phân ná»a công lá»±c để áp chế hiệu lá»±c của thánh thủy, tuyệt đối không thể nà o kiên trì thá»i gian quá dà i, ngÆ°Æ¡i không thể sá» dụng Minh VÆ°Æ¡ng kiếm, là m sao có thể giết hết chúng ta. NgÆ°Æ¡i nói tháºt không sai, thánh thủy quả tháºt không có giải dược, nhÆ°ng vá»›i công lá»±c của ngÆ°Æ¡i, chỉ cần có chúng ta ở má»™t bên hổ trợ, áp chế và i năm chắc là không có vấn Ä‘á» gì. NgÆ°Æ¡i cần gì phải chịu chết. Chúng ta không biết chuyện gì xảy ra giữa ngÆ°Æ¡i và chủ thượng lúc đó, giá» cÅ©ng không muốn biết, chúng ta chỉ muốn mang ngÆ°Æ¡i vá». Lão Äại, ngÆ°Æ¡i phải biết tÃnh tình của chủ thượng, nếu chúng ta tay không trở vá», chúng ta nhất định sẽ bị hình phạt, so vá»›i cái chết còn đáng sợ hÆ¡n."
"Minh VÆ°Æ¡ng" Ä‘á»™t nhiên thở dà i má»™t cái, nói: "Nếu các ngÆ°Æ¡i cứ chấp mê không tỉnh nhÆ° thế, váºy đừng trách ta lòng dạ Ä‘á»™c ác." Hắn tiện tay đâm thanh kiếm to bảng và o mặt đất, hÆ¡n ná»a thân kiếm không tiếng Ä‘á»™ng cắm và o trong mặt đất. Tay phải đặt trên ngá»±c, lẳng lặng nhìn mÆ°á»i má»™t hắc y nhân trÆ°á»›c mặt.
Mặc dù chỉ là má»™t Ä‘á»™ng tác Ä‘Æ¡n giản, nhÆ°ng lại khiến mÆ°á»i má»™t hắc y nhân ná» kiêng kỵ dị thÆ°á»ng, đồng thá»i lui vá» phÃa sau ba bÆ°á»›c, giÆ¡] liá»…u trách kiếm trong tay lên. Trong mắt toát ra thần sắc hoảng sợ, tá»±a nhÆ° nhìn thấy gì má»™t việc rất đáng sợ.
Bạch y nhân sáºm mặt nói: "Các ngÆ°Æ¡i tưởng rằng vì vô nhị thánh thủy ta không thể sá» dụng Minh VÆ°Æ¡ng kiếm sao? Nếu các ngÆ°Æ¡i bức ngÆ°á»i quá đáng, thì đừng trách ta không khách khÃ."
"Chá» má»™t chút. Minh VÆ°Æ¡ng lão Äại, ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± còn có năng lá»±c sá» dụng Minh VÆ°Æ¡ng kiếm sao?"
Bạch y nhân hừ lạnh má»™t tiếng, má»™t cổ khà tà ác vô cùng lạnh lẻo từ ngÆ°á»i hắn nhanh chóng lan ra, cây cối trong phÆ°Æ¡ng viên trăm thÆ°á»›c chung quanh cÅ©ng có chút run rẩy, tiếng lá cây kêu sá»™t soạt nhÆ° rên rỉ.
MÆ°á»i má»™t gã Hắc y đồng thá»i ngÆ°ng tụ trách kiếm, mắt lóe quang mang nhÆ° cùng đợi cái gì.
A Ngốc Ä‘á»™t nhiên cảm thấy toà n thân phát lãnh, khà băng hà n tà ác ná» thông qua lá»— chân lông không ngừng nháºp và o trong cÆ¡ thể. Tá»± nhiên nó thấy rùng mình, thầm nghÄ© trong lòng, ngÆ°á»i nà y tháºt là khủng khiếp! Lúc đó tà khà ngáºp trá»i, A Ngốc toà n thân không ngừng run rẩy, ngay khi nó nhịn không được muốn kêu to lên, trong cÆ¡ thể Ä‘á»™t nhiên dâng lên má»™t cổ hòa khà khu trục tà khà khiên cÆ¡ thể nó thở nên ấm áp, thÆ° thái hÆ¡n nhiá»n.
MÆ°á»i má»™t gã Hắc y đồng thá»i đứng lên, trách kiếm trên tay phát ra quang mang mãnh liệt, cùng hÆ°á»›ng ngá»±c Bạch y nhân công tá»›i.
"Minh VÆ°Æ¡ng nhứt thiểm thiên - địa - Ä‘á»™ng -." Thân ảnh Bạch y nhân Ä‘á»™t nhiên lóe lên rồi biến mất. Má»™t Ä‘iểm quang mang mà u lam từ thân ảnh hắn vừa hiện ra đã biến mất. Khà tà ác từ trên ngÆ°á»i hắn chợt bùng lên bao phủ hoà n toà n thế công của đám Hắc y nhân ở bên trong.
Khi tà khà được thu lại, đám Hắc y nhân đã trở lại vị trà vừa rồi, Bạch y nhân cÅ©ng nhÆ° trÆ°á»›c đứng phÃa sau thanh kiếm bảng to, bá»n há» nhÆ° không há» di Ä‘á»™ng.
Bịch, bịch. Không có Ä‘iá»m báo trÆ°á»›c, hai gã Hắc y ở ngoà i cùng bên phải không má»™t tiếng Ä‘á»™ng ngã xuống. Thân thể bá»n há» phảng phất nhÆ° bị hấp khô, trong nháy mắt biến thà nh má»™t xác chết khô héo.
Thanh âm Diệt nhất trầm thấp nhÆ° trÆ°á»›c, nhÆ°ng hÆ¡i run rẩy, "NgÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i, Minh VÆ°Æ¡ng kiếm, có phải là Minh VÆ°Æ¡ng nhứt thiểm không?" Thế công kÃch hủy thiên diệt địa vừa rồi sá»›m đã Ä‘oạt Ä‘i tâm chà hắn, khà tà ác lạnh nhÆ° băng không ngừng đánh và o kinh mạch trong cÆ¡ thể hắn. Hắn đã không còn tin tưởng có thể chống lại ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt nữa. Hắn tuy không sợ chết, nhÆ°ng không muốn hy sinh vô Ãch.
Tay phải Bạch y nhân vẫn Ä‘ang đặt ở trÆ°á»›c ngá»±c, lạnh nhạt nói: "Lần đầu tiên, đây là lần đầu tiên có ngÆ°á»i chứng kiến Minh VÆ°Æ¡ng kiếm còn có thể sống. Niệm tình ngà y xÆ°a chúng ta từng ở chung, các ngÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘i. Trở vá» hẳn là có thể ăn nói. Ta hôm nay không muốn giết ngÆ°á»i nữa."
Diệt nhất liếc nhìn thi thể Diệt lục và Diệt tháºp, cắn răng căm háºn nói: "Mang thi thể bá»n há». Chúng ta Ä‘i." Hắn chỉa xuống đất má»™t chân, nhảy đến mang xác Diệt tháºp nhất trÆ°á»›c mặt Bạch y nhân lên. Äám Hắc y nhân còn lại cÅ©ng không ai nói gì, hai ngÆ°á»i trong số mang xác Diệt lục và Diệt tháºp dÆ°á»›i nách, chÃn ngÆ°á»i còn lại vẫn duy trì Ä‘á»™i hình chỉnh tá», từ từ lui vá» phÃa sau, biến mất trong sÆ°Æ¡ng mù.
Bạch y nhân mÄ©m cÆ°á»i tá»± giá»…u: "Không ngá», 'Minh VÆ°Æ¡ng' ta cÅ©ng có má»™t ngà y phải dá»±a và o mÆ°u kế để bảo vệ tánh mạng." Hắn nhoáng ngÆ°á»i lên má»™t chút, nắm lấy thanh kiếm bảng to cắm trÆ°á»›c mặt má»›i ổn định được thân thể, "Vô nhị thánh thủy tháºt là lợi hại! Ta phải chết ở chá»— nà y sao?" Thân thể hắn má»m nhÅ©n, ngã xuống má»™t bên.
Bạch y nhân vốn miá»…n cưỡng bằng và o chân khà tinh thuần của mình ngăn chặn Ä‘á»™c tÃnh vô nhị thần thủy, nhÆ°ng vì để Ä‘uổi Ä‘i đám Hắc y nhân kia, không thể không thúc dục chân khà sá» dụng tuyệt há»c, nên không cách nà o áp chế Ä‘á»™c tÃnh, hắn rốt cục cÅ©ng không còn kiên trì được nữa.
A Ngốc lẳng lặng nhìn hết thảy má»i việc phát sinh trÆ°á»›c mắt, xoa xoa hai mắt, mà n kịch vừa rồi nhÆ° không phải tháºt, khà tà ác dị thÆ°á»ng ná» vẫn còn lÆ°u lại dấu vết trong ná»™i tâm nó, nó cho tá»›i bây giá» chÆ°a từng nghÄ© qua có ngÆ°á»i có thể phát ra công kÃch cÆ°á»ng đại nhÆ° thế. Tà khà hắc viêm sÆ° phụ Ca Là TÆ° sá» dụng căn bản không thể nà o so sánh vá»›i Bạch y nhân trÆ°á»›c mặt nà y. Nếu không phải Bạch y nhân ná» Ä‘ang té xỉu sá» sá» cách đó không xa trÆ°á»›c mặt, nó nhất định tưởng rằng Ä‘ang nằm mÆ¡. NhÆ°ng nó lại không biết, chÃnh nó vừa lượm lại được má»™t cái mạng, tà khà tản ra từ trên ngÆ°á»i Bạch y nhân kể cả cao thủ nhÆ° Diệt nhất còn bị ảnh hưởng, huống chi thân thể Ä‘Æ¡n bạc nhÆ° A Ngốc, nếu không phải nhá» sinh cÆ¡ không dứt vãng sanh quả giúp nó xua Ä‘i khà tà ác, nó bây giỠđã sá»›m chết vì kinh mạch thác loạn.
Má»™t lúc lâu sau A Ngốc từ từ tỉnh táo lại, nó cháºm rãi đứng lên, từng bÆ°á»›c Ä‘i vá» phÃa Bạch y nhân ná». Nó muốn nhìn má»™t chút xem ngÆ°á»i ăn phải vô nhị thánh thủy Ca Là TÆ° sùng bái rốt cuá»™c phát sinh tình huống gì.
Khoảng cách trăm thÆ°á»›c ngắn ngủn nhÆ°ng A Ngốc lại Ä‘i năm phút má»›i tá»›i, có có thể nghe được trống ngá»±c rõ rà ng, dù sao nó cÅ©ng chỉ là má»™t đứa bé chÆ°a tá»›i mÆ°á»i hai tuổi, việc xảy ra vừa rồi chỉ có thể dùng hai từ kinh khủng để hình dung. Ba tánh mạng Ä‘ang sống sá» sá», đã dá»… dà ng tiêu mất.
A Ngốc rốt cục cÅ©ng Ä‘i tá»›i bên cạnh Bạch y nhân, nó ngồi xổm xuống cẩn tháºn nhìn Bạch y nhân. Trên mặt Bạch y nhân vẫn bị che bằng cái khăn trắng, chỉ lá»™ ra hai con mắt. NgÆ°á»i hắn nhÆ° Ä‘ang run rẩy má»™t chút.
"ChÆ°a chết." A Ngốc bị dá»a té ngồi trên mặt đất, ngÆ°á»i nà y còn chÆ°a có chết?
Bạch y nhân cÅ©ng không có Ä‘á»™ng Ä‘áºy, vẫn hÆ¡i run rẩy nhÆ° cÅ©. A Ngốc chợt nghÄ© thầm, theo lá»i sÆ° phụ Ca Là TÆ° ngÆ°á»i nà y phải có công lá»±c thâm háºu. Hắn nhất định là dùng công lá»±c ngăn chặn Ä‘á»™c tÃnh vô nhị thánh thủy trong cÆ¡ thể má»›i có thể kiên trì cho đến bây giá». Mặc dù Ca Là TÆ° sÆ° phụ không tìm được vô nhị thánh thủy giải dược, nhÆ°ng đã nghÄ© ra má»™t phÆ°Æ¡ng pháp có thể tạm thá»i khắc chế Ä‘á»™c tÃnh, chỉ là không tìm được vô nhị thánh thủy nên chÆ°a thà nghiệm qua. Ca Là TÆ° từng nói nếu có thể chết dÆ°á»›i vô nhị thánh thủy coi nhÆ° là má»™t loại phúc khÃ, lão thÆ°á»ng tiếc nuối vì chÆ°a thà nghiệm ra phÆ°Æ¡ng pháp chÃnh thức ức chế Ä‘á»™c tÃnh.
Cứu hắn không? thiện niệm trong lòng A Ngốc từ từ dâng lên, hắn cẩn tháºn gở cái khăn che mặt Bạch y nhân. Hiện ra trÆ°á»›c mắt nó là gÆ°Æ¡ng mặt má»™t trung niên gầy, anh tuấn. Da Bạch y nhân khá trắng, hai hà ng lông mà y kiếm xéo lên táºn thái dÆ°Æ¡ng, mÅ©i thẳng miệng rá»™ng, trên mặt có má»™t lá»›p khà mà u xanh nhà n nhạt, là n khà mà u xanh vẫn không ngừng bay lên, Bạch y nhân cắn chặt hà m răng, nhÆ° Ä‘ang bị hãm trong thống khổ vô táºn.
A Ngốc nhìn phải nhìn trái, là m sao cÅ©ng nhìn không ra nam tá» trung niên trÆ°á»›c mặt nà y là ngÆ°á»i xấu, hắn còn ngây thÆ¡ nghÄ© rằng bá»n ngÆ°á»i mặc quần áo Ä‘en vừa rồi nhất định là ngÆ°á»i xấu, mà Bạch y nhân nà y vì tá»± vệ má»›i giết ngÆ°á»i. Cứu hắn, thuáºn tiện giúp Ca Là TÆ° sÆ° phụ thà nghiệm coi phÆ°Æ¡ng pháp ức chế vô nhị thánh thủy có hữu hiệu hay không. NhÆ°ng nó không nghÄ© qua, nếu Bạch y nhân tỉnh lại, có thể gây bất lợi cho nó hay không.
NghÄ© tá»›i đây, A Ngốc không còn do dá»±, hắn biết rất rõ rà ng nếu chá» lâu hÆ¡n, ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt nà y không thể cứu được nữa. Nó cố gắng kéo cánh tay Bạch y nhân để lên trên đôi vai nhá» của nó.
Nặng quá! A Ngốc Ä‘em hết toà n lá»±c kéo, nhÆ°ng chỉ di chuyển Bạch y nhân má»™t chút, nó thá» lại và i lần, nhÆ°ng vẫn nhÆ° cÅ© không có cách nà o di Ä‘á»™ng ngÆ°á»i hắn xa. Là m sao bây giá»? A Ngốc ngồi chồm hổm lau mồ hôi trên trán bên cạnh Bạch y nhân, yên lặng hồi lâu không biết là m sao.
A! Không thể kéo hắn vá», cứu hắn ở chá»— nà y cÅ©ng tốt. Ta tháºt sá»± là má»™t ngốc tá». A Ngốc tá»± gõ đầu má»™t cái rồi xoay ngÆ°á»i chạy vá» nhà gổ.
Trở vỠnhà gổ, A Ngốc chạy thẳng và o phòng thà nghiệm của Ca Là Tư, sớm đã thuộc lòng quyển bút ký nó biết rỠphải dùng dược liệu gì để áp chế vô nhị thánh thủy.
"Tốt, ngân mẫu ba lượng, thủy tinh phấn má»™t lượng, diệt tâm thảo nữa lượng, ôi chao, sÆ° phụ có nói diệt tâm thảo nà y rất Ä‘á»™c, sao lại dùng tá»›i nữa lượng nhiá»u váºy, mặc kệ, dù sao sÆ° phụ nhất định đúng. thanh ky sÆ°Æ¡ng má»™t lượng bốn phân, huân phong thảo má»™t lÆ°Æ¡ng ba phân, ……" A Ngốc cẩn tháºn tìm đủ dược liệu ghi trong bút ky, bá» chúng và o trong cái tiểu đỉnh. Kế cho thêm và o má»™t Ãt nÆ°á»›c trong, sau đó trá»™n và i cái.
"SÆ° phụ, ông quay lại cÅ©ng không nên trách A Ngốc! Con vì cứu ngÆ°á»i má»›i dùng đồ của ông." A Ngốc đôn háºu không bao giá» quên lá»i Ca Là TÆ° dặn dò lúc trÆ°á»›c.
Xoa xoa tay, A Ngốc có chút hÆ°ng phấn tá»± nhủ: "Tốt lắm, ta nên bắt đầu. Hởi các phần tá» lá»a trà n ngáºp trong thiên địa! Hãy ban cho ta lá»±c lượng thiêu đốt của các ngÆ°Æ¡i, lấy tên ta, cho ta mượn sức mạnh của các ngÆ°Æ¡i, xuất hiện, ngá»n lá»a nóng bá»ng." Theo sau tiếng hô của nó, má»™t ngá»n lá»a xanh nhá» từ từ xuất hiện trên tay A Ngốc, nó cẩn tháºn duổi tay để dÆ°á»›i cái đỉnh, táºp trung tinh thần, khống chế ngá»n lá»a không ngừng Ä‘un nóng tiểu đỉnh.
Vì luyện táºp không ngừng, A Ngốc bây giỠđã tÆ°Æ¡ng đối thuần thục Há»a Diá»…m thuáºt, ngồi tá»a hÆ¡n mÆ°á»i tháng nó đã có thể dá»… dà ng khống chế Ä‘á»™ nóng ngá»n lá»a, chỉ trong chốc lát nÆ°á»›c trong tiểu đỉnh đã sôi ùn ục. A Ngốc biết, trong số dược liệu nà y, chỉ có ngân mẫu là rất khó nấu chảy, cho nên nó đã để má»™t Ãt tốc dong phấn (phấn trợ nấu chảy) Ca Là TÆ° đặc chế trên ngân mẫu. Dù váºy cÅ©ng hao phà hết má»™t giá» má»›i dung hợp hoà n toà n các dược liệu.
Tà i sản của David
22-08-2008, 03:22 AM
Tham gia: May 2008
Äến từ: Czech
Bà i gởi: 673
Thá»i gian online: 8 phút 39 giây
Thanks: 106
Thanked 1,324 Times in 216 Posts
Chương 7 - Minh Vương nhất thiểm (Hạ)
Dich: vietcan
Nguồn: Tà ng thư viện
A Ngốc dùng tay kia lau má»™t chút mồ hôi trên đầu, thở má»™t hÆ¡i dà i, vá»›i trình Ä‘á»™ ma pháp lá»±c của nó hiện tại, sá» dụng Há»a Diá»…m thuáºt cả má»™t giỠđã là giá»›i hạn. HÆ¡i nÆ°á»›c bốc lên rốt cục cÅ©ng đông lại, A Ngốc hà i lòng nhìn chất lá»ng sá»n sệt mà u bạc trÆ°á»›c mắt, lấy ra từ trong tủ má»™t cái khuông bạc, sau đó cẩn tháºn đổ chất lá»ng trong tiểu đỉnh và o trong cái khuông đó.
A Ngốc cẩn tháºn để cái khuông bạc đã trở nên nóng vì chất lá»ng và o trong má»™t cháºu nÆ°á»›c được chuẩn bị trÆ°á»›c, phèo - , má»™t là n khói trắng từ khuông can thoát ra, A Ngốc thở phà o nhẹ nhá»m, biết cái mình muốn là m đã hoà n thà nh.
Má»™t lúc sau khuông bạc đã hoà n toà n nguá»™i lại, A Ngốc cẩn tháºn Ä‘em cái khuông ra để trên bà n, mÆ°á»i viên thuốc mà u bạc xuất hiện trong tầm mắt. Thuốc bạc lan ra hÆ°Æ¡ng khà nhà n nhạt, a! Tháºt tốt quá, thà nh công rồi. Nó cầm lấy má»™t viên thuốc mà u bạc chạy nhanh ra ngoà i. Qua hÆ¡n má»™t giá», không biết Bạch y nhân kia ra sao.
Khi A Ngốc chạy vỠchổ cũ đã không còn nhìn thấy Bạch y nhân, kể cả thanh kiếm bảng to cắm dưới đất cũng biến mất. A Ngốc đứng yên lặng tại chỗ không biết là m sao.
Äá»™t nhiên, nó cảm thấy trên cổ hÆ¡i lạnh, má»™t mÅ©i kiếm tháºt lá»›n đã xuất hiện ở đó, trên vai nhÆ° bị má»™t sức nặng ngà n cân đè ép không thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy.
"NgÆ°Æ¡i là ai." Má»™t giá»ng nói trầm thấp từ phÃa sau vang lên, đúng là giá»ng nói của Bạch y nhân ná».
A Ngốc định xoay ngÆ°á»i lại, sức nặng trên mủi kiếm Ä‘á»™t nhiên tăng lên, ép nó té ngã trên mặt đất.
Bạch y nhân chỉa mÅ©i kiếm trÆ°á»›c ngá»±c A Ngốc, láºp lại: "NgÆ°Æ¡i là ai?" Nguyên lai, trÆ°á»›c khi A Ngốc bá» Ä‘i, Bạch y nhân đã tỉnh lại, nhÆ°ng vì phải Ä‘em tất cả [công lá»±c dùng để áp chế Vô Nhị Thánh Thủy Ä‘á»™c tÃnh, nên hắn lúc ấy không có chút khà lá»±c để phản kháng. Hắn chỉ biết là bên cạnh [còn có má»™t ngÆ°á»i khác tồn tại, mà ngÆ°á»i nà y tá»±a hồ không có ý là m hại hắn, chỉ lôi kéo hắn hai ba lần. Sau khi A Ngốc rá»i Ä‘i, hắn tháºt vất vả má»›i khống chế lại được Ä‘á»™c tÃnh, nhÆ°ng hắn biết vá»›i thể lá»±c bây giá» hắn không thể chạy trốn xa được, hắn Ä‘Ã nh rút thanh kiếm bảng to ra khá»i mặt đất trốn ở má»™t bên. Khi A Ngốc trở lại, hắn nhìn thấy chỉ là má»™t tiểu hà i tá» gầy vẻ mặt hÆ°ng phấn, hÆ¡n nữa còn không có công phu gì, lòng cảnh giác không khá»i lÆ¡i Ä‘i.
"Ta, ta là A Ngốc." A Ngốc rụt rè nói.
A Ngốc? Còn có tên nhÆ° váºy sao? Bạch y nhân không khá»i ngạc nhiên, "Tại sao ngÆ°Æ¡i lại ở chá»— nà y, vừa rồi ngÆ°Æ¡i Ä‘i là m gì?"
"Ta, ta cư ngụ ở gần đây! Vừa rồi đi là m thuốc, ngươi trúng phải độc Vô Nhị Thánh Thủy, phải được cứu trị nhanh."
Nghe A Ngốc nói xong, Bạch y nhân không khá»i chấn Ä‘á»™ng, thất thanh nói: "Cái gì? NgÆ°Æ¡i giải được tuyệt Ä‘á»™c Vô Nhị Thánh Thủy?"
A Ngốc lắc đầu, thà nh tháºt nói: "ta không giải được, nhÆ°ng sÆ° phụ ta có má»™t phÆ°Æ¡ng pháp có thể tạm thá»i khống chế Ä‘á»™c tÃnh, khiến cho nó không thể phát tác."
Sá»± vui mừng vừa lóe từ ánh mắt Bạch y nhân biến mất, lạnh lùng nói: "Nói nhÆ° váºy, ta cùng đám ngÆ°á»i đó đối thoại lúc trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u nghe được. NgÆ°Æ¡i tại sao muốn cứu ta." Sát khà từ trong cÆ¡ thể hắn tán phát ra, mặc dù bị Vô Nhị Thánh Thủy là m hại, nhÆ°ng hắn vẫn Ä‘ang có thể dá»… dà ng giết chết tánh mạng nhá» yếu trÆ°á»›c mắt nà y.
A Ngốc gãi gãi đầu, mặc dù sát khà từ trên ngÆ°á»i Bạch y nhân phát ra là m nó không thoải mái, nhÆ°ng nó lại cảm giác được đối phÆ°Æ¡ng tá»±a hồ cÅ©ng không có ác ý, "Cứu ngÆ°á»i cÅ©ng phải có lý do sao?"
Bạch y nhân nó chất vấn, nghiêm giá»ng nói: "NgÆ°Æ¡i tháºt sá»± muốn giúp ta khống chế Vô Nhị Thánh Thủy Ä‘á»™c tÃnh?" Hắn bây giỠđã là sức cùng lá»±c cạn, cÆ¡ hồ tất cả chân khà đá»u dùng để áp chế Ä‘á»™c tÃnh, thanh kiếm bảng to rất nặng, Cánh tay hắn hiện tại đã thấy run nhè nhẹ.
A Ngốc gáºt đầu: "đúng váºy!"
Bạch y nhân há»i tiếp: "váºy ngÆ°Æ¡i có nắm chắc không?"
A Ngốc lắc đầu, nói: "không có. Äây là ta lần đầu tiên chế thuốc, trÆ°á»›c kia ta có xem qua sÆ° phụ chế thuốc, hÆ¡n nữa, ta hoà n toà n dá»±a theo cách Ä‘iá»u chế ghi trên bút kà của sÆ° phụ mà là m, sÆ° phụ ta chÃnh là Luyện Kim Thuáºt SÄ© tháºt vÄ© đại."
Bạch y nhân trong lòng cả kinh, Luyện Kim Thuáºt SÄ©? Xem ra, đứa nhá» nà y tháºt sá»± không phải là ngÆ°á»i của chủ thượng. Hắn buông tay, ném thanh kiếm bảng to qua má»™t bên, lạnh lùng nhìn A Ngốc, nói: "ta tạm thá»i tin tưởng ngÆ°Æ¡i, thuốc đâu? ÄÆ°a đây." Hắn nghÄ© thầm, dù sao cÅ©ng không còn chịu ná»—i, không bằng thá» má»™t lần, có lẽ gặp mai mắn cÅ©ng không chừng, tối Ä‘a thì chết mà thôi.
A Ngốc kêu ô một tiếng, đưa viên thuốc mà u bạc qua.
Bạch y nhân tiếp lấy viên thuốc, không khá»i sá»ng ngÆ°á»i, váºt nặng nhÆ° váºy cÅ©ng có thể ăn sao? Vá»™i há»i: "Cái nà y đúng là thuốc?"
A Ngốc gáºt đầu, nói: "đúng váºy, đây là thuốc, trên bút kà sÆ° phụ nói, thuốc nà y chỉ thÃch hợp dùng cho ngÆ°á»i công lá»±c cao thâm, sau khi nuốt và o, phần lá»›n chất Ä‘á»™c Vô Nhị Thánh Thủy tá»± Ä‘á»™ng bám và o chung quanh viên thuốc mà u bạc, khiến nó không khuếch tán thêm, bất quá vì trong đó có ngân mẫu, vì không để nó ảnh hưởng tá»›i ná»™i tạng, phải cần chân khà giữ lại trong cÆ¡ thể, đáng tiếc váºt nà y không thể hấp trụ hoà n toà n Vô Nhị Thánh Thủy Ä‘á»™c tÃnh, nếu không đã có thể tháºt sá»± giải hết Ä‘á»™c. Vô Nhị Thánh Thủy Ä‘á»™c tÃnh mặc dù bị hấp thụ lại má»™t chá»—, nhÆ°ng nó vẫn từ từ ngấm và o cÆ¡ thể ngÆ°Æ¡i, cho nên nói, phÆ°Æ¡ng pháp nà y chỉ có thể tạm thá»i khống chế Ä‘á»™c tÃnh mà thôi."
Nghe A Ngốc giải thÃch xong, Bạch y nhân không khá»i tin lại và i phần. Hắn cắn răng, nuốt nhanh viên thuốc và o trong bụng.
A Ngốc nói: "được rồi, sau khi nuốt viên thuốc, ngÆ°Æ¡i phải sá» dụng chân khà đem Ä‘á»™c tÃnh quy tụ lại, nhÆ° váºy viên thuốc má»›i có thể hạn chế Ä‘á»™c tÃnh ở trong má»™t phạm vi nhất định."
Bạch y nhân ngồi khoanh chân trên mặt đất, bán tÃn bán nghi dá»±a theo phÆ°Æ¡ng pháp A Ngốc nói thúc dục chân khÃ. Nếu đúng nhÆ° lá»i A Ngốc, Ä‘á»™c khà bị viện thuốc hút giữ lại trong má»™t phạm vi nhá» nà o đó, hắn không cần liá»u mạng Ä‘em hết toà n lá»±c áp chế. Hắn sá» dụng chân khà chà cÆ°á»ng gôm Ä‘á»™c khà lại, theo lá»i A Ngốc bao bên ngoà i má»™t lá»›p chân khÃ, theo lý, Vô Nhị Thánh Thủy Ä‘á»™c tÃnh không thể uy hiếp hắn nữa. NhÆ°ng hắn cÅ©ng biết rõ rà ng, có năm phần công lá»±c dùng để khống chế viên thuốc bao vây Ä‘á»™c tÃnh, sau nà y không thể toà n lá»±c chiến đấu.
Thở ra má»™t hÆ¡i dà i, Bạch y nhân mở hai mắt tÄ©nh lại, A Ngốc vá»™i và ng há»i: "Thế nà o? Thế nà o? PhÆ°Æ¡ng pháp của sÆ° phụ ta có hữu hiệu không?"
Sắc mặt Bạch y nhân hòa hoãn hÆ¡n nhiá»u, hÆ¡i gáºt đầu, nói: "Äã tốt hÆ¡n, cám Æ¡n ngÆ°Æ¡i, tiểu bằng hữu."
A Ngốc cÆ°á»i cá»™c lốc, nói: "Äừng khách sáo, không cần cảm Æ¡n, hữu hiệu là được rồi. Tuy nhiên, sau nà y ngÆ°Æ¡i cần phải liên tục duy trì viên thuốc trong cÆ¡ thể, nếu Ä‘á»™c khà khuếch tán, có thể gặp nguy hiểm. Ta Ä‘i đây, hẹn gặp lại." Nói xong, A Ngốc thá»a mãn đứng lên, xoa xoa bả vai hÆ¡i Ä‘au, xoay ngÆ°á»i Ä‘i và o trong sÆ°Æ¡ng mù.
"Chá» má»™t chút." Bạch y nhân gá»i A Ngốc lại. "NgÆ°Æ¡i kêu A Ngốc là sao, tiểu bằng hữu, ngÆ°Æ¡i đã cứu ta, có yêu cầu gì?" Bản thân là 'Minh VÆ°Æ¡ng' cao ngạo, không cho phép hắn nợ ân tình của kẻ dÆ°á»›i, đồng thá»i, hắn cÅ©ng muốn thá» má»™t chút, coi đứa nhá» trÆ°á»›c mặt nà y còn có mục Ä‘Ãch khác hay không.
A Ngốc lắc đầu: "Ta không có yêu cầu gì, bất quá, ngÆ°Æ¡i sau nà y có thể Ãt giết ngÆ°á»i hay không. Mặc dù là ngÆ°á»i xấu, ngÆ°Æ¡i nếu giết bá»n há», bá»n há» không ăn được bánh bao nữa."
Bạch y nhân mỉm cÆ°á»i: "NgÆ°Æ¡i là m sao biết bá»n há» là ngÆ°á»i xấu, lại là m sao biết ta là ngÆ°á»i tốt?"
A Ngốc gãi gãi đầu, nói: "Ta cÅ©ng không nói được, có thể là bởi vì ngÆ°Æ¡i không giống ngÆ°á»i xấu, mà mấy ngÆ°á»i áo Ä‘en lại không giống ngÆ°á»i tốt. Bất quá, lúc ngÆ°Æ¡i giết ngÆ°á»i tháºt là khủng khiếp, chung quanh tháºt là lạnh lẻo."
Bạch y nhân thần sắc chấn Ä‘á»™ng, trong đáy mắt chợt lóe ra vẻ kinh ngạc, "Nói nhÆ° váºy, khi chúng ta Ä‘á»™ng thủ ngÆ°Æ¡i ở ngay má»™t bên. Thân thể ngÆ°Æ¡i không có gì không tốt."
A Ngốc lắc đầu, nói: "Không có gì không tốt! Äược rồi, ta phải Ä‘i, phòng thà nghiệm của sÆ° phụ đã bị ta là m rối loạn, ta phải mau trở vá» thu dá»n lại má»™t chút má»›i được, nếu không, qua Ãt ngà y ông trở vá», nhất định sẽ mắng ta." Nói xong, xoay ngÆ°á»i hÆ°á»›ng nhà gổ Ä‘i đến.
Bạch y nhân do dá»± má»™t chút, lại gá»i A Ngốc trở lại, rồi nói: "NgÆ°Æ¡i có thể mang theo ta vỠđó nghỉ ngÆ¡i má»™t chút, thể lá»±c ta bị tiêu hao quá nhiá»u, phải ăn má»™t Ãt đồ, nghỉ ngÆ¡i tốt má»™t chút, nếu không công lá»±c không đủ không thể nà o kiá»m chế Ä‘á»™c tÃnh."
A Ngốc suy nghĩ một chút, nói: "Không, ta không thể mang ngươi đi theo, nếu sư phụ biết sẽ không vui."
Bạch y nhân mỉm cÆ°á»i, nói: "Sẽ không, sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i nếu biết ngÆ°Æ¡i cứu ngÆ°á»i, khen ngÆ°Æ¡i còn không kịp. Huống chi, ngÆ°Æ¡i muốn cứu ngÆ°á»i thì nên cứu tá»›i cùng, ngÆ°Æ¡i bá» ta ở chá»— nà y, nếu mấy ngÆ°á»i xấu đó trở lại, ta chắc phải chết a!"
Bạch y nhân tÆ°Æ¡i cÆ°á»i ôn hòa đả Ä‘á»™ng A Ngốc, nó do dá»± má»™t hồi lâu, nói: "được rồi, bất quá, ngÆ°Æ¡i nghỉ ngÆ¡i má»™t chút rồi mau Ä‘i mau nhe, không lâu sÆ° phụ ta có thể sẽ trở vá». SÆ° phụ không thÃch ngÆ°á»i lạ."
"Tốt, ta nghỉ ngÆ¡i má»™t chút rồi Ä‘i ngay." Bạch y nhân cÅ©ng muốn nhìn xem chổ ở của hà i tá» gá»i là A Ngốc , nhà của Luyện Kim Thuáºt SÄ© cÅ©ng có sức hấp dẫn nhứt định đối vá»›i hắn. Äiá»u quan trá»ng hÆ¡n là hắn muốn hiểu rõ má»™t chút, tại sao hà i tá» nà y có thể không sợ khà tà ác do Minh VÆ°Æ¡ng kiếm phát ra.
Bạch y nhân dù sao công lá»±c rất tinh thâm, mạc dù bị Vô Nhị Thánh Thủy hà nh hạ nhiá»u ngà y, nhÆ°ng bây giá» thánh thủy Ä‘á»™c tÃnh đã bị viên thuốc mà u bạc A Ngốc chế ra hút lấy, hắn đã có thể tá»± hà nh tẩu, ngoà i phần công lá»±c dùng khống chế viên thuốc, hắn vẫn còn có hai, ba thà nh công lá»±c.
A Ngốc mang theo Bạch y nhân "Minh VÆ°Æ¡ng" Ä‘i nhanh trở lại nhà gổ, "Minh VÆ°Æ¡ng" chứng kiến hết thảy trÆ°á»›c mắt, không khá»i thở dà i, "Những cái nà y Ä‘á»u là do sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i là m sao? Hắn nhất định là cấp báºc đại sÆ° Luyện Kim Thuáºt SÄ©. Tốt, ma pháp tráºn xếp đặt rất tinh xảo!"
Ca Là TÆ° chÆ°a từng nói qua vá»›i A Ngốc vá» ma pháp tráºn, A Ngốc chỉ nghe Bạch y nhân khen sÆ° phụ mình, nhất thá»i cÆ°á»i nói: "Äúng váºy, sÆ° phụ ta rất là lợi hại. NgÆ°Æ¡i đã mệt má»i, ta trÆ°á»›c tiên để ngÆ°Æ¡i nghỉ ngÆ¡i, sau đó Ä‘i tìm cho ngÆ°Æ¡i và i thứ để ăn. Ngủ má»™t giấc có lẽ sẽ tốt hÆ¡n."
"Minh VÆ°Æ¡ng" gáºt đầu, cùng A Ngốc đồng thá»i Ä‘i tá»›i căn nhà gổ bố trà đơn giản. "Minh VÆ°Æ¡ng" cÅ©ng không khách khÃ, khoanh chân ngồi trên giÆ°á»ng, ngÆ°ng thần bắt đầu hà nh công, mấy ngà y nay tinh thần luôn ở trong trạng thái khẩn trÆ°Æ¡ng, cÆ¡ thể lại liên tục bị Vô Nhị Thánh Thủy hà nh hạ, hắn quả tháºt cần phải Ä‘iá»u tức tốt má»™t chút. A Ngốc cÅ©ng không quấy rầy hắn, Ä‘i và o rừng cây chá»n hái má»™t giá» trái cây đặt bên cạnh "Minh VÆ°Æ¡ng", rồi lặng lẽ Ä‘i ra ngoà i. Äến bây giá», nó còn Ä‘ang hÆ°ng phấn không thôi vì hôm nay thà nh công luyện chế viên thuốc bạc giúp "Minh VÆ°Æ¡ng" khắc chế Vô Nhị Thánh Thủy cá»± Ä‘á»™c. Kỳ tháºt, nó đâu biết rằng, Ca Là TÆ° lúc nghiên cứu phÆ°Æ¡ng pháp nà y, không tin tưởng lắm sẽ thà nh công, Bởi vì phÆ°Æ¡ng pháp nà y phải ở trong tình trạng lý tưởng má»›i có khả năng thá»±c hiện. Quan trá»ng nhất là ngÆ°á»i trúng Ä‘á»™c phải có chân khà thâm háºu phi thÆ°á»ng má»›i được. Nếu là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng bị trúng Vô Nhị Thánh Thủy, đã sá»›m chết toà n thân hóa thà nh má»™t bãi nÆ°á»›c mà u xanh, cho dù là tu luyện cở Ma Pháp SÆ°, cÅ©ng căn bản không sao kháng cá»± lại chất Ä‘á»™c nổi danh hạng nhất đại lục nà y. Mà ngÆ°á»i được gá»i là "Minh VÆ°Æ¡ng" trÆ°á»›c mặt A Ngốc nà y tuyệt đối là cao thủ số má»™t số hai trên đại lục, cÅ©ng chỉ có ngÆ°á»i công lá»±c cở hắn má»›i có đủ tình trạng lý tưởng để thá»±c hiện phÆ°Æ¡ng pháp do Ca Là TÆ° nghÄ© ra, sá» dụng má»™t phần chân khà luôn luôn khống chế viên thuốc và độc khÃ, khiến cho nó không thể khuếch tán. NhÆ°ng dù váºy, vì để khống chế viên thuốc bạc "Minh VÆ°Æ¡ng" cÅ©ng hao phà đến gần năm thà nh công lá»±c.
Rá»i khá»i nhà gổ, A Ngốc trÆ°á»›c tiên đến phòng thà nghiệm thu dá»n khôi phục lại nguyên trạng, sau đó ở ngoà i phòng táºp trung tinh thần luyện táºp Há»a lÆ°u tinh thuáºt. Bây giá» A Ngốc cÆ¡ hồ đã có thể khống chế hoà n toà n ma pháp nà y, Chỉ là ma pháp uy lá»±c còn quá nhá», cho dù đánh trúng, cÅ©ng rất khó tạo thà nh tổn hại gì. Má»—i má»™t Há»a lÆ°u tinh chỉ lá»›n nhÆ° há»a cầu nhá», ngoại trừ lá cây, sợ rằng kể cả da thÆ°á»ng cÅ©ng không thiêu cháy được.
Há»a lÆ°u tinh dù sao cÅ©ng đã đến gần trung cấp ma pháp, hÆ¡n nữa hôm nay A Ngốc đã dùng má»™t thá»i gian rất lâu cho Há»a Diá»…m thuáºt, tu luyện má»™t hồi đã cảm thấy rất mệt má»i. Nó ngồi ở má»™t bên cá»a nhà gổ, không tá»± chủ được rÆ¡i và o giấc ngủ.
"A Ngốc, tỉnh lại, tỉnh lại." Không biết qua bao lâu, A Ngốc cảm thấy có ngÆ°á»i Ä‘ang vá»— nhẹ gÆ°Æ¡ng mặt khiến nó mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng tỉnh lại. Vừa trợn mắt nhìn thấy đúng là Bạch y nhân "Minh VÆ°Æ¡ng" do chÃnh nó cứu vá», hắn lúc nà y khà sắc đã tốt hÆ¡n rất nhiá»u, là n khà mà u xanh trên mặt đã biến mất, hiển nhiên đã hoà n toà n khống chế được Vô Nhị Thánh Thủy Ä‘á»™c tÃnh.
"A! Äại thúc, ông nghỉ ngÆ¡i tốt không?"
"Minh VÆ°Æ¡ng" gáºt đầu, nói: "Äúng váºy! NgÆ°Æ¡i mệt quá sao không vá» phòng ngủ Ä‘i. Trá»i cÅ©ng đã tối rồi."
A Ngốc lúc nà y má»›i chú ý tá»›i, trá»i cÅ©ng đã tối, mà n đêm che phủ hÆ¡i nÆ°á»›c nồng Ä‘áºm chung quanh tạo ra má»™t quang cảnh khá thần bÃ. A Ngốc đứng dáºy, hoạt Ä‘á»™ng cÆ¡ thể má»™t chút, sau đó Ä‘i và o phòng trong, nó vốn nghÄ© rằng đợi Bạch y nhân nghỉ ngÆ¡i tốt sẽ láºp tức bảo hắn Ä‘i. NhÆ°ng nó vừa nhìn thấy trá»i tối nhÆ° váºy nên bá» Ä‘i ý niệm trong đầu nà y, dù sao Ä‘i đêm ở trong rừng ráºm sẽ dá»… dà ng bị lạc Ä‘Æ°á»ng. Äể hắn ở chá»— nà y má»™t đêm nữa rồi sẽ tÃnh.
Tà i sản của Lythongcz
Chữ ký của Lythongcz
13-09-2008, 12:28 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
ChÆ°Æ¡ng 8 - Bị Bức Äi (Phần Thượng)
Dich: vietcan
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Trở lại phòng, A Ngốc thấy trái cây trong vá» trúc xanh chỉ vÆ¡i Ä‘i má»™t má»™t ná»a nên quay đầu lại há»i Bạch y nhân: "đại thúc, ông sao không ăn nhiá»u hÆ¡n, có phải trái cây nà y ăn không ngon?"
Bạch y nhân mỉm cÆ°á»i: "Không, trái cây nà y rất thÆ¡m, ta ăn cảm thấy rất ngon ngá»t. Chỉ là bụng ta chứa không được nhiá»u, nữa giá» trái cây đã quá đủ cho ta. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng ăn chút Ä‘i." Hắn cà ng xem A Ngốc, cà ng cảm thấy hà i tá» ngÆ¡ ngáo hồ đồ trÆ°á»›c mặt nà y rất là đáng yêu, nếu không nhá» nó, chỉ sợ hắn đã không thể khắc chế Ä‘á»™c tÃnh Vô Nhị Thánh Thủy được nữa, có lẻ Ä‘ang trên Ä‘Æ°á»ng xuống địa ngục gặp Diêm VÆ°Æ¡ng. Äã giết nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy, hắn không dám nghÄ© hắn có thể lên thiên Ä‘Æ°á»ng.
A Ngốc cÅ©ng không khách khÃ, cầm lấy giá» trái cây lên ăn, chỉ trong chốc lát, số trái cây còn thừa đã bị nó dá»n sạch. Có thức ăn trong bụng, A Ngốc nhất thá»i thấy khá»e hÆ¡n nhiá»u. Nhìn ngÆ°á»i trung niên dung mạo anh tuấn, trên mặt luôn lá»™ nụ cÆ°á»i ôn hòa, nó không nhịn được há»i: "đại thúc, những ngÆ°á»i đó tại sao truy giết ngà i! lại còn cho ngà i ăn Vô Nhị Thánh Thủy, sÆ° phụ nói Vô Nhị Thánh Thủy rất đáng tiá»n. Nhóm ngÆ°á»i truy giết ngà i có phải có rất nhiá»u tiá»n không?"
Bạch y nhân gáºt đầu, nói: "đúng váºy, bá»n há» quả tháºt có rất nhiá»u tiá»n, hÆ¡n nữa không phải là chỉ có tiá»n bình thÆ°á»ng. Thúc thúc không cẩn tháºn bị bá»n há» hạ Ä‘á»™c. Nếu không, bá»n há» cÅ©ng không dám phái và i ngÆ°á»i Ä‘i truy Ä‘uổi ta." Vừa nói, hắn vừa sá» ngá»±c, trong mắt lóe lên má»™t Ãt hà n quang lạnh lẻo.
A Ngốc gáºt đầu nói: "Bá»n há» tháºt xấu! Thình lình cho đại thúc ăn cá»± Ä‘á»™c nhÆ° thế, nếu đại thúc bị Ä‘á»™c chết, không thể ăn bánh bao nữa. Äại thúc, ngà i phải cẩn tháºn hÆ¡n!"
Bạch y nhân nhìn ánh mắt của A Ngốc trong suốt, trong lòng thấy ấm hÆ¡n, đã nhiá»u năm nay, hắn toà n nhìn thấy giả dối lừa đảo, má»—i má»™t khắc Ä‘á»u phải Ä‘á» phòng ngÆ°á»i chung quanh. NhÆ°ng đối mặt hà i tá» tốt lòng trÆ°á»›c mắt nà y, hắn tháºt sá»± bá» hết căng thẳng, có thể là m lại chÃnh hắn. "Tiểu bằng hữu, ngÆ°Æ¡i luyện chế được ngân cầu khắc chế Vô Nhị Thánh Thủy, sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i nhất định là ngÆ°á»i rất tà i giá»i, có thể nói cho ta biết tên ông ta không?"
A Ngốc sảng khoái nói: "Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có thể, sÆ° phụ của ta gá»i là Ca Là TÆ°."
Bạch y nhân hÆ¡i giá»±t mình, "Ca Là TÆ°? Ma viêm thuáºt sÄ© Ca Là TÆ°." NgÆ°á»i nà y hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết, là má»™t trong và i đại sÆ° Luyện Kim Thuáºt SÄ© thuá»™c Thiên Kim Äế Quốc, nhÆ°ng trong ấn tượng của hắn, Ca Là TÆ° nà y cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i tốt. Mặc dù không có nghe nói hắn đã là m chuyện tà ác gì, nhÆ°ng hắn tu luyện hắc Ãm Ma pháp, mà ngÆ°á»i tu luyện hắc Ãm Ma pháp, đại khái tâm tánh Ä‘á»u âm u.
A Ngốc cao hứng nói: "Äúng váºy, đúng là Ca Là TÆ° sÆ° phụ, đại thúc, ngà i nháºn biết sÆ° phụ sao?"
Bạch y nhân lắc đầu: "ta không quen biết sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i, chỉ là có nghe nói qua tên ông ta, ông ta quả tháºt là má»™t vị Luyện Kim Thuáºt SÄ© có tiếng. Ông ta sao không có ở đây?"
A Ngốc kiêu hãnh nói: "Äúng váºy! sÆ° phụ rất nổi tiếng." A Ngốc hÆ¡i buồn bả tiếp tục nói: "đáng tiếc sÆ° phụ đã ra Ä‘i tìm má»™t Ãt váºt liệu đặc biệt. SÆ° phụ dÆ°á»ng nhÆ° không thÃch ngÆ°á»i lạ, đại thúc, sáng mai ngà i nên rá»i Ä‘i. Vô Nhị Thánh Thủy kịch Ä‘á»™c đã có ngân cầu khống chế, chỉ cần ngà i tiếp tục duy trì chân khÃ, trong và i năm chắc là không có chuyện gì."
Bạch y nhân mỉm cÆ°á»i: "Sáng mai ta sẽ rá»i Ä‘i. A Ngốc, ngÆ°Æ¡i ở vá»›i sÆ° phụ đã lâu chÆ°a, ông ta đối vá»›i ngÆ°Æ¡i có tốt không?"
A Ngốc nói: "Äã gần má»™t năm, sÆ° phụ cứu ta từ Ni Nặc thà nh vỠđây, ông đối vá»›i ta rất tốt, từ lúc theo sÆ° phụ, A Ngốc không bị đói qua, bây giá» má»—i ngà y Ä‘á»u được ăn trái cây ngon, sau nà y sÆ° phụ Ä‘i ra ngoà i còn mang bánh bao vá» cho A Ngốc."
Nhìn vẻ mặt thá»a mãn của A Ngốc, Bạch y nhân nói: "Äược rồi, A Ngốc, ngÆ°Æ¡i theo sÆ° phụ há»c cái gì?"
A Ngốc nói: "Ma pháp! SÆ° phụ dạy ta ma pháp thuáºt." Vá»›i tâm tÃnh má»™t tiểu hà i tá», A Ngốc láºp tức niệm chú Há»a Diá»…m thuáºt, từ lòng bà n tay nó dấy lên má»™t ngá»n lá»a mà u lam, nhất thá»i là m căn phòng bừng sáng lên.
Bạch y nhân gáºt đầu nói: "Tốt lắm, ngÆ°Æ¡i tu luyện chỉ má»™t năm mà ma pháp đã nhÆ° váºy tháºt không phải dá»…, có thể xem nhÆ° sÆ¡ cấp Ma Pháp SÆ°." Hắn vừa nói vừa nghÄ© thầm trong lòng, nếu chỉ là tu luyện ma pháp, trên lý thuyết nó không thể có năng lá»±c kháng cá»± khà tà ác Minh VÆ°Æ¡ng kiếm, nhÆ°ng sá»± tháºt xảy ra trÆ°á»›c mắt, tà khà cÅ©ng không có tạo nên má»™t chút thÆ°Æ¡ng tổn cho A Ngốc. Minh VÆ°Æ¡ng kiếm có thể nói là vÅ© khà tà ác nhứt ở đại lục, không bị nó là m thÆ°Æ¡ng tổn, tất nhiên phải có nguyên nhân khác. NghÄ© tá»›i đây, hắn há»i tiếp: "A Ngốc, ngoà i ma pháp, ngÆ°Æ¡i còn há»c qua cái gì đặc biệt nữa không?"
A Ngốc thu hồi ngá»n lá»a, suy nghÄ© má»™t chút, nói: "Có, ta còn có há»c thuá»™c lòng hết quyển bút ký vá» Luyện Kim Thuáºt do sÆ° phụ ghi lại. Nếu không, hôm nay cÅ©ng không thể luyện ra ngân cầu cứu đại thúc. Ngoà i ra ta không có há»c qua cái gì khác, A Ngốc ngu lắm ." Nó vừa nói vừa cúi đầu.
Bạch y nhân biết hà i tá» trÆ°á»›c mắt nà y căn bản không nói dối, không thể dá»±a và o lá»i nó nói tìm được chút gì vá» việc nó có năng lá»±c chống lại tà khÃ, "TrÆ°á»›c khi gặp được Ca Là TÆ°, ngÆ°Æ¡i ở đâu và là m gì?" Hắn vẫn không bá» qua, tiếp tục dá» há»i A Ngốc.
A Ngốc cúi đầu, nó mặc dù đầu óc cháºm chạp, nhÆ°ng cÅ©ng hiểu được là m má»™t tên móc túi cÅ©ng không phải là việc quang vinh, lầm bầm má»™t hồi lâu, má»›i Ä‘em tao ngá»™ trÆ°á»›c kia nói qua má»™t lần.
Nghe A Ngốc tá»± thuáºt xong, Bạch y nhân cảm thấy hÆ¡i nghi ngá», dá»±a và o tiêu chuẩn là m ngÆ°á»i của ma viêm thuáºt sÄ© Ca Là TÆ°, lão căn bản không có hảo tâm thu lÆ°u A Ngốc, lại còn lấy cá»u chuyển dịch tủy hoà n trân quý vô cùng cho nó ăn, Ca Là TÆ° nà y nhất định là có mục Ä‘Ãch khác. Mà cá»u chuyển dịch tủy hoà n cÅ©ng chỉ dùng để khu trừ tạp chất trong cÆ¡ thể và củng cố kinh mạch, không thể chống lại tà khÃ. Dù Thần Thánh Giáo Äình tăng lữ bình thÆ°á»ng cÅ©ng rất khó chống đở tà khà phát ra từ Minh VÆ°Æ¡ng kiếm. Mà A Ngốc còn nhá» nhÆ° váºy, lại cà ng không thể!
"A Ngốc, ngươi qua đây cho thúc thúc nhìn."
Vâng, A Ngốc cÅ©ng không suy nghÄ© nhiá»u, Ä‘i và i bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c mặt Bạch y nhân. Bạch y nhân vÆ°Æ¡n tay nắm mạch môn A Ngốc. A Ngốc láºp tức cảm giác được má»™t luồng khà nhu hòa ấm áp Ä‘Æ°a và o trong cÆ¡ thể, toà n thân ấm lên, thoải mái nói không nên lá»i.
"A! Cái nà y, cái nà y sao có thể, A Ngốc, thân thể ngÆ°Æ¡i sao lại có tánh mạng lá»±c cÆ°á»ng đại nhÆ° thế." Cho dù phải đối mặt "Minh VÆ°Æ¡ng" cÅ©ng không bị ảnh hưởng. Bạch y nhân bị nguồn hạo nhiên chánh khà nguyên chất trong cÆ¡ thể A Ngốc là m kinh ngạc. Trong cÆ¡ thể A Ngốc có ẩn hà m bừng bừng sinh cÆ¡, nó còn nhá» nhÆ° váºy, căn bản không thể luyện được nguồn sinh lá»±c nhÆ° váºy.
A Ngốc gãi gãi đầu, nói: "Tánh mạng lực? Tánh mạng lực là cái gì? Ta không biết!"
Bạch y nhân vội và ng nói: "A Ngốc, ngươi nhanh nói cho thúc thúc nghe, ngươi có phải đã ăn qua thiên tà i địa bảo gì đó không. Ca Là Tư còn cho ngươi ăn cái gì đặc biệt khác không?"
A Ngốc suy nghÄ© má»™t chút, nói: "Không có! Ta má»—i ngà y chỉ ăn Ãt trái cây, sÆ° phụ còn mang vá» cho ta má»™t số bánh bao, tá»›i nay không có ăn cái gì khác."
Bạch y nhân trong lòng chợt Ä‘á»™ng, nói: "A Ngốc, ngÆ°Æ¡i dẫn ta Ä‘i xem rừng trái cây má»™t chút có được hay không." Trong ná»™i tâm hắn bây giá» vô cùng kÃch Ä‘á»™ng, Việc trong cÆ¡ thể A Ngốc có ẩn tà ng tánh mạng lá»±c khổng lồ đối vá»›i hắn tháºt sá»± rất trá»ng yếu. Mặc dù tÃnh mệnh hắn đã được bảo vệ, nhÆ°ng cho dù lúc hoà n toà n khá»e mạnh hắn cÅ©ng không dám chắc có thể thắng địch nhân không, huống chi lúc nà y nhiá»u nhứt chỉ có thể phát huy má»™t ná»a công lá»±c! Thù không thể không trả, đối hắn mà nói, đó là cừu háºn khắc cốt minh tâm, chỉ có thể dùng máu tÆ°Æ¡i má»›i rá»a được, hắn tưởng đã mất Ä‘i bản lÄ©nh báo thù. NhÆ°ng khi hắn đã tuyệt vá»ng, trÆ°á»›c mặt lại xuất hiện má»™t khối ngá»c tinh khiết chÆ°a mà i dủa nhÆ° thế, hắn tin tưởng, nếu hạo nhiên chánh khà trong cÆ¡ thể A Ngốc không biến mất, bằng và o năng lá»±c của hắn, chỉ cần trải qua má»™t thá»i gian dạy dá»—, A Ngốc có thể biến thà nh Minh VÆ°Æ¡ng thứ hai, hoà n thà nh tâm nguyện thế hắn. Hắn không lo lắng chút nà o vá» tâm tÃnh A Ngốc, hà i tá» trÆ°á»›c mặt nà u, hắn nhìn thấy quá lÆ°Æ¡ng thiện, Ä‘iá»u hắn biết là nguồn gốc phát ra nguồn sinh cÆ¡ lá»±c bừng bừng trong cÆ¡ thể A Ngốc.
A Ngốc do dá»±: "NhÆ°ng đại thúc, bây giá» trá»i đã tối rồi, sáng mai ta Ä‘Æ°a ngà i Ä‘i có được không."
Bạch y nhân lắc đầu, kiên trì nói: "Không, ngÆ°Æ¡i nên Ä‘Æ°a ta Ä‘i bây giá», việc nà y rất quan trá»ng đối vá»›i đại thúc. NgÆ°Æ¡i không phải đã nói, sáng mai đại thúc phải Ä‘i sao?"
A Ngốc suy nghÄ© má»™t chút, nói: "Váºy được rồi, chúng ta Ä‘i bây giá»."
Hai ngÆ°á»i ra khá»i nhà gá»—, dÆ°á»›i sá»± hÆ°á»›ng dẫn của A Ngốc, trá»±c tiếp Ä‘i tá»›i bên ngoà i khu rừng trái cây, bởi vì chung quanh Ä‘á»u bị sÆ°Æ¡ng mù bao phủ, ánh trăng rất khó chiếu tá»›i nên quanh khu rừng tối Ä‘en, chỉ có thể thấy được sá»± váºt trong vòng hai thÆ°á»›c. A Ngốc cẩn tháºn thả ra má»™t ngá»n lá»a, ma phát lá»±c của nó bây giá» cÅ©ng có thể duy trì má»™t lúc lâu. "Äại thúc, sau khi tiến và o trung rừng, ngà i nên theo sát ta, bên trong rất tối dá»… dà ng bị lạc Ä‘Æ°á»ng."
Sau khi và o trong rừng trái cây, Bạch y nhân không ngừng dò há»i công hiệu của má»i loại trái cây, nhÆ°ng sau má»™t giá» hắn cÅ©ng không có phát hiện Ä‘iá»u mình muốn tìm nên không khá»i có chút thất vá»ng.
"Bá» Ä‘i, A Ngốc, chúng ta trở vá» Ä‘i." Bá»n hỠđã Ä‘i và o khá sâu trong rừng, dù vá»›i công lá»±c của Bạch y nhân cÅ©ng rất khó phân biệt được phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng.
A Ngốc gáºt đầu, ngáp má»™t cái, nói: "Mệt quá! Vá» ngÅ© mốt giấc cho khá»e. Äại thúc, ngà i đừng tùy tiện hái trái cây ăn, ở đây có rất nhiá»u trái cây Ä‘á»™c. Hôm trÆ°á»›c ta không cẩn tháºn ăn nhằm hai trại, Ä‘au bụng má»™t thá»i gian dà i, chợt nóng chợt lạnh, tháºt vất vả má»›i khá»e lại."
Bạch y nhân run lên trong lòng, há»i: "A Ngốc, ngÆ°Æ¡i có biết đã ăn phải trái cây gì không?"
A Ngốc lắc đầu, nói: "Không biết, ngà y đó ta vốn là muốn đến đây hái trái cây vá» dùng, vừa tiến và o rừng, đã ngữi thấy má»™t mùi thÆ¡m ngát đặc biệt. Sáng sá»›m, ta thÆ°á»ng hay bị đói, nên theo mùi thÆ¡m Ä‘i tìm, ……" A Ngốc Ä‘em tao ngá»™ hôm nói ra, mặc dù nó biểu đạt không được rá» rà ng, nhÆ°ng Bạch y nhân cÅ©ng có thể nghe hiểu được hết.
Nghe xong A Ngốc tá»± thuáºt, Bạch y nhân kinh ngạc đến trợn mắt há mồm, má»™t lúc lâu má»›i thở dà i nói: "Thiên ý, đúng là thiên ý! Không ngá» Vãng Sanh quả ta bá» công tìm kiếm nhiá»u năm lại chui tá»t và o bụng ngÆ°Æ¡i."
A Ngốc há»i: "Äại thúc, trái cây ta ăn kêu là Vãng Sanh quả sao? Trong bút ký của Ca Là TÆ° sÆ° phụ cÅ©ng không có ghi lại, nguyên lai là ngà i biết. Vãng Sanh quả có tốt không! Sao ta ăn và o bị Ä‘au bụng nhÆ° váºy?"
Bạch y nhân cÆ°á»i khổ nói: "Äiá»u nà y không có thể giải thÃch bằng má»™t hai câu, Ä‘i thôi, chúng ta Ä‘i vá» trÆ°á»›c đã." Vãng Sanh quả, Vãng Sanh quả, nếu trÆ°á»›c khi bị trúng Ä‘á»™c mà ta tìm được ngÆ°Æ¡i, có lẽ ta đã có thể Ä‘á»™t phá chÆ°á»›ng ngại sÆ° phụ nói lúc trÆ°á»›c, váºy ta đâu còn phải sợ ai. Aaa, tháºt không nghÄ© tá»›i, Vãng Sanh quả Ä‘oạt thiên tạo địa không ngá» lại sinh trưởng ở chá»— nà y.
Tà i sản của haitc
Chữ ký của haitc [B][CENTER][SIZE="3"][COLOR="Blue"]Thế gian Tình là gì?:00 (103):
[/COLOR][/SIZE][/CENTER][/B]
[B][CENTER][SIZE="5"][COLOR="DarkOrchid"]Phó Äảng LÆ°u Manh - [COLOR="Magenta"]Song Tu ÄÆ°á»ng Chủ[/COLOR][/COLOR][/SIZE][/CENTER][/B]
20-09-2008, 12:10 AM
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
ChÆ°Æ¡ng 8 - Bị Bức Äi (Phần Hạ)
Dich: vietcan
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Trở lại nhà gá»—, A Ngốc ngồi khoanh chân trên má»™t cái ghế lá»›n, nhìn Bạch y nhân nói: "Äại thúc, ta muốn đả tá»a. Ngà i cÅ©ng nên nghỉ ngÆ¡i sá»›m."
Bạch y nhân nói: "A Ngốc, ngÆ°Æ¡i chá» má»™t chút, đại thúc có Ä‘iá»u muốn nói vá»›i ngÆ°Æ¡i."
A Ngốc lo lắng há»i: "Äại thúc, ngà i sao váºy, sắc mặt sao kém nhÆ° thế! Có phải Ä‘á»™c tÃnh Vô Nhị Thánh Thủy lại phát tác."
Bạch y nhân lắc đầu, thở dà i má»™t hÆ¡i, nói: "Không phải Ä‘á»™c Thánh Thủy phát tác. A Ngốc, đại thúc tên là Âu Văn, ngÆ°Æ¡i phải nhá»› kỹ. Vãng Sanh qua ngÆ°Æ¡i ăn hôm trÆ°á»›c rất quan trá»ng vá»›i đại thúc. NhÆ°ng, ôi, nó đã bị ngÆ°Æ¡i ăn, đại thúc hy vá»ng có thể nháºn ngÆ°Æ¡i là m đồ đệ, bởi vì môn chân khà đại thúc tu luyện cần Vãng Sanh quả má»›i có luyện thà nh tá»™t đỉnh. NgÆ°Æ¡i có nguyện ý cùng đại thúc Ä‘i khá»i nÆ¡i nà y không? Äại thúc có rất nhiá»u tâm nguyện phải hoà n thà nh, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết, công lá»±c đại thúc bây giỠđã bị Vô Nhị Thánh Thủy hạn chế, căn bản không cách nà o hoà n thà nh những tâm nguyện nà y nữa, nên đại thúc hy vá»ng ngÆ°Æ¡i có thể kế thừa y bát của ta, sau nà y giúp đại thúc hoà n thà nh những tâm nguyện nà y. NgÆ°Æ¡i có nguyện ý không?"
A Ngốc vá»™i lắc đầu: "Không, đại thúc, ta không thể Ä‘i theo ngà i. Nếu ta Ä‘i, chỉ còn lại má»™t mình sÆ° phụ sẽ buồn hÆ¡n! Äáng tiếc cái trái đó ta đã ăn, không thể nhả ra. Hay là ngà y mai chúng ta lại Ä‘i và o trong rừng tìm kiếm, có lẽ còn có nữa?"
Âu Văn không khá»i ngầm cÆ°á»i khổ, thiên tà i địa bảo nhÆ° Vãng Sanh quả nà y, nếu có thể tùy tiện gặp phải cÅ©ng sẽ không có trân quý nhÆ° thế. Hắn không nghÄ© tá»›i có ngÆ°á»i lại cá»± tuyệt thỉnh cầu ý thu đồ đệ của hắn. Cái mà bao nhiêu ngÆ°á»i cầu cÅ©ng cầu không được! NhÆ°ng hy vá»ng của hắn hoà n toà n ký thác trên ngÆ°á»i hà i tá» trÆ°á»›c mắt nà y, nếu nó không Ä‘i theo hắn, hắn mặc dù có thể sống sót, nhÆ°ng tâm nguyện của hắn lại thủy chung không cách nà o hoà n thà nh, "A Ngốc, ngÆ°Æ¡i hãy suy nghÄ© lại má»™t chút?"
A Ngốc lắc đầu, nói: "Không, ta không cần nghÄ© thêm, đại thúc, ta tuyệt đối sẽ không rá»i bá» Ca Là TÆ° sÆ° phụ, sÆ° phụ tốt vá»›i ta nhÆ° thế, ta là m sao có thể ra Ä‘i bá» lại ông má»™t mình." Mặc dù nó rất có hảo cảm dối vá»›i trung niên nhân tên Âu Văn đối diện trÆ°á»›c mặt nà y, nhÆ°ng nó cÅ©ng tuyệt đối sẽ không vì má»™t Ãt hảo cảm nà y mà rá»i xa sÆ° phụ của nó.
Âu Văn sắc mặt hÆ¡i đổi, trên mặt nhất thá»i phủ lên má»™t tầng sÆ°Æ¡ng lạnh, "A Ngốc, ta há»i ngÆ°Æ¡i má»™t vấn Ä‘á», ngÆ°Æ¡i xem là ta lợi hại hay Ca Là TÆ° sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i lợi hại hÆ¡n."
TrÆ°á»›c mắt A Ngốc nhất thá»i hiện lên tình cảnh hai gả Hắc y nhân biến thà nh xác khô trong rừng hôm qua, thân thể nó không khá»i run lên, nói: "DÆ°á»ng nhÆ°, dÆ°á»ng nhÆ° là ngà i lợi hại hÆ¡n má»™t chút."
Âu Văn hừ lạnh má»™t tiếng, nói: "Ta thẳng thắn nói cho ngÆ°Æ¡i biết, danh hiệu Minh VÆ°Æ¡ng của ta cÅ©ng không phải tá»± nhiên mà có, ngÆ°á»i chết ở trên tay ta không có má»™t ngà n cÅ©ng có tám trăm, mặc dù ta vì khắc chế Vô Nhị Thánh Thủy cá»± Ä‘á»™c, không thể phát huy toà n bá»™ công lá»±c, nhÆ°ng để đối phó ma pháp sÆ° nhÆ° Ca Là TÆ° sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i, má»™t chiêu là đủ rồi. NgÆ°Æ¡i có tin không?" Hắn tiện tay vung lên, má»™t đấu khà mà u trắng chợt lóe lên rồi biến mất, cái ghế bên cạnh không má»™t tiếng Ä‘á»™ng đã mất Ä‘i má»™t góc.
A Ngốc từ trên ghế đứng lên, run sợ nhìn Âu Văn trÆ°á»›c mặt, lui vá» phÃa sau và i bÆ°á»›c, nói: "Äại, đại thúc, ngà i, ngà i muốn là m gì?"
Âu Văn Ä‘Æ°a tay phải khe khẽ vuốt ngá»±c, nghiêm nghị nói: "Ta không muốn là m gì. Nếu ngÆ°Æ¡i không cùng ta Ä‘i, ta nghÄ©, Ca Là TÆ° sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i sợ rằng cÅ©ng sẽ biến thà nh thây khô nhÆ° Diệt Lục và Diệt Tháºp váºy. A Ngốc, ngÆ°Æ¡i muốn Ä‘i theo ta, hay là muốn nhìn thấy Ca Là TÆ° sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i bá» mạng." Âu Văn nhìn ra, địa vị Ca Là TÆ° rất quang trá»ng trong lòng đứa nhá» trÆ°á»›c mắt nà y, hắn cÅ©ng là vạn bất đắc dÄ© má»›i dá»a A Ngốc, hà i tá» nà y đối hắn tháºt sá»± là quá trá»ng yếu.
A Ngốc đứng yên lặng má»™t chút, hai mắt chợt Ä‘á» lên, khóc lá»›n má»™t tiếng rồi quỳ xuống trên mặt đất, cầu khẩn: "đại thúc, đại thúc, ngà i đừng giết Ca Là TÆ° sÆ° phụ, A Ngốc van cầu ngà i. Ngà i muốn A Ngốc là m cái gì cÅ©ng được, xin đừng giết sÆ° phụ, có được không." A Ngốc vốn tâm tÃnh thuần khiết chất phác, sao đấu lại "Minh VÆ°Æ¡ng" Âu Văn nà y.
Âu Văn mừng thầm trong lòng, vẻ căn thẳng trên mặt nhất thá»i giảm xuống, nói: "A Ngốc, thúc thúc tuyệt đối sẽ không hại ngÆ°Æ¡i, cÅ©ng không muốn giết Ca Là TÆ° sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i. Chỉ cần ngÆ°Æ¡i Ä‘i theo ta, đại thúc cam Ä‘oan, Ca Là TÆ° sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i nhất định có thể sống bình an. mặc dù tạm thá»i ngÆ°Æ¡i cùng Ca Là TÆ° tách ra, nhÆ°ng sau nà y ngÆ°Æ¡i há»c xong bản lÄ©nh của đại thúc, cÅ©ng có thể trở vá» tìm ông!"
A Ngốc ủy khuất cúi đầu, nó tháºt sá»± không nguyện ý cùng Ca Là TÆ° tách ra, khóc lóc má»™t hồi lâu, má»›i nói: "Äại thúc, ta Ä‘i vá»›i ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i nhất định không được thÆ°Æ¡ng tổn sÆ° phụ, được không?"
Âu Văn có chút không Ä‘Ã nh lòng, hắn tháºt không nghÄ© ra, vá»›i tâm tÃnh ma viêm thuáºt sÄ©, sao có thể là m cho hà i tá» nà y má»™t lòng đối vá»›i ông ta nhÆ° váºy. chỉ là hắn không rõ, A Ngốc từ nhá» thụ quá nhiá»u khổ sở, chỉ cần ngÆ°á»i khác đối vá»›i nó tốt má»™t chút, nó cÅ©ng ghi tạc tháºt sâu trong lòng. Âu Văn gáºt đầu nói: "Ta chÆ°a từng nói không giữ lá»i, ngÆ°Æ¡i yên tâm Ä‘i. Huống chi, chỉ cần ngÆ°Æ¡i cùng Ä‘i theo ta, chúng ta má»—i ngà y ở cùng má»™t chá»—, ngÆ°Æ¡i cần gì phải lo lắng. Bất quá, ta có chuyện quan trá»ng cần nói vá»›i ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c, nếu ngÆ°Æ¡i ná»a Ä‘Æ°á»ng trốn Ä‘i, ta sẽ trá»±c tiếp trở lại nÆ¡i nà y, Ca Là TÆ° sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i có kết quả gì, không cần ta nói ngÆ°Æ¡i cÅ©ng rá»."
A Ngốc nức nở nói: "Ta, ta nhất định sẽ không trốn Ä‘i, đại thúc, chá» ta há»c xong cái gì đó ngà i dạy, ngà i tháºt sá»± sẽ cho ta quay lại đây không?"
Âu Văn ôn hòa nói: "Vâng, ta vừa nói qua, ta chưa từng có thói quen nói dối. VỠphần ngươi chừng nà o thì đạt tới yêu cầu của ta, cần phải xem sự cố gắng của bản thân ngươi."
A Ngốc gáºt đầu nói: "Ta, ta nhất định há»c tốt. Ta ……" Nó vừa nói vừa nghÄ© có má»™t thá»i gian rất lâu không thể cùng má»™t chá»— vá»›i Ca Là TÆ°, không khá»i khóc rống lên.
Âu Văn cÅ©ng không có khuyên can, để A Ngốc tùy ý ngồi trên đất phát tiết, không biết qua bao lâu, A Ngốc nhÆ° thấm mệt, cứ ngồi nhÆ° váºy dá»±a tÆ°á»ng, Ä‘i và o má»™ng đẹp, trên mặt nó vẫn còn Ä‘á»ng và i giá»t nÆ°á»›c mắt trong suốt. Âu Văn than nhẹ má»™t tiếng, ôm A Ngốc đến để trên giÆ°á»ng, cÆ°á»i cÆ°á»i tá»± giá»…u, ta Âu Văn có lúc cÅ©ng phải giả dá»a má»™t tiểu hà i tá». Chủ thượng, tất cả Ä‘á»u là tại ngÆ°Æ¡i! NgÆ°Æ¡i chỠđó, khi đồ đệ ta A Ngốc bÆ°á»›c và o xã há»™i, cÅ©ng là lúc tá» kỳ ngÆ°Æ¡i không còn xa. Lỵ Lỵ, ngÆ°Æ¡i hãy yên nghỉ, đại ca nhất định sẽ thay ngÆ°Æ¡i báo thù.
Sáng sá»›m hôm sau, sau khi ngÅ© dáºy A Ngốc không có khóc nữa, nó chỉ yên lặng thu nhặt và i thứ quân áo Ca Là TÆ° mua cho nó lúc má»›i tá»›i đây là m thà nh má»™t cái bá»c nhá», mang mÆ°á»i má»™t thuốc mà u bạc luyện ra ngà y hôm qua còn thừa bá» và o trong bao, lại hái thêm má»™t giá» trái cây, ngồi má»™t bên lẳng lặng ăn.
Âu Văn phá vở yên lặng, nhìn A Ngốc nói: "Bắt ngươi đi theo ta, có phải là m khó ngươi?"
A Ngốc Ä‘Æ°a mắt nhìn Âu Văn, lắc đầu, thấp giá»ng nói: "đại thúc, chúng ta lúc nà o thì Ä‘i."
Âu Văn hÃt má»™t hÆ¡i không khÃ, Ä‘em thanh kiếm bảng to mang sau lÆ°ng, nói: "Chúng ta Ä‘i bây giá». Ta biết ngÆ°Æ¡i háºn ta phá hủy cuá»™c sống an bình của ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng ta cÅ©ng chỉ là bắt đắc dÄ©."
A Ngốc Ä‘Æ°a mắt nhìn Âu Văn, hình tượng tốt vỠÂu Văn đã không còn tồn tại trong tâm linh nhá» của nó nữa, nó bây giỠđối vá»›i Âu Văn chỉ có lòng căm ghét nhÆ° vá»›i Lê Thúc lúc trÆ°á»›c . "Äại thúc, ngà y có thể cho ta lÆ°u lại cho sÆ° phụ má»™t phong thÆ¡?"
Âu Văn gáºt đầu nói: "Có thể, ta cÅ©ng muốn lÆ°u lại cho sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i má»™t phong thÆ¡, ngÆ°Æ¡i tìm giấy bút mang lại cho ta."
A Ngốc mặc dù trong lòng có hơi không rõ, nhưng nó vẫn rất nhanh mang giấy bút tới cho Âu Văn, rồi ngồi bên cạnh Âu Văn bắt đầu viết thư cho Ca Là Tư.
Âu Văn trầm ngâm má»™t chút, sau khi viết xong má»™t phong thÆ° ngắn, đặt bức thÆ° trên đầu giÆ°á»ng và dằn lại bằng má»™t tảng đá mang từ bên ngoà i và o, "A Ngốc, viết xong chÆ°a, chúng ta Ä‘i được rồi, sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i nhìn thấy phong thÆ° nà y sẽ biết ngÆ°Æ¡i được an toà n. Nếu nhanh, có lẽ chỉ và i năm sau là ngÆ°Æ¡i có thể quay lại Ä‘oà n tụ cùng ông ta."
A Ngốc cúi đầu không nói gì, cầm bức thÆ° trong tay đặt dÆ°á»›i tảng đá, và i giá»t nÆ°á»›c mắt nhất thá»i rÆ¡i xuống thấm Æ°á»›t bức thÆ°, sau đó mang bá»c hà nh lý nhá» trên lÆ°ng Ä‘i ra khá»i phòng. Âu Văn Ä‘i theo ra ngoà i, chỉ thấy A Ngốc đứng yên lặng trÆ°á»›c nhà gá»—, trong lòng hắn không khá»i xót xa, nhÆ°ng được rèn luyện nhiá»u năm dà i khiến hắn rất kiên định, hắn, tuyệt đối sẽ không bởi vì má»m lòng nhất thá»i mà có quyết định sai lầm. "Tốt lắm, A Ngốc, chúng ta nên Ä‘i nhân lúc trá»i còn sá»›m."
A Ngốc vâng má»™t tiếng, sá» bánh bao bằng bạc trong lòng, nhìn nhà gá»— nói lá»›n: "SÆ° phụ, A Ngốc Ä‘i đây, ngà i nên khá bảo trá»ng! A Ngốc nhất định sẽ nhanh quay lại vá»›i ngà i." Nói xong, nó quỳ trên mặt đất, cung kÃnh hÆ°á»›ng nhà gá»— [dáºp đầu lạy ba cái má»›i đứng lên.
"Äại thúc, ta, ta không biết Ä‘Æ°á»ng Ä‘i ra khá»i khu rừng, từ khi tá»›i nÆ¡i nà y, ta chÆ°a từng Ä‘i ra ngoà i."
Âu Văn mỉm cÆ°á»i, nói: "Chỉ cần ngÆ°Æ¡i mang ta trở lại chổ ngÆ°Æ¡i cứu ta lúc trÆ°á»›c, ta tá»± nhiên có biện pháp mang ngÆ°Æ¡i Ä‘i ra ngoà i."
Chút hy vá»ng cuối cùng của A Ngốc cÅ©ng đã biến mất, nó chỉ Ä‘Ã nh hy vá»ng Ca Là TÆ° có thể trở vá» nhanh má»™t chút để cứu nó, nhÆ°ng lại sợ Ca Là TÆ° bị Âu Văn giết chết. Nó mang theo Âu Văn tiến và o trong sÆ°Æ¡ng mù dà y đặc. Nó sao cÅ©ng không nghÄ© đến, từ nay vá» sau, nó cÅ©ng không còn nhìn thấy sÆ° phụ - ma viêm thuáºt sÄ© Ca Là TÆ° nữa.
Ra khá»i khu sÆ°Æ¡ng mù, A Ngốc má»›i cảm giác được nó tháºt sá»± lÆ°u luyến cuá»™c sống nÆ¡i nà y, ở chá»— nà y không cần Ä‘i dắt cá, má»—i ngà y Ä‘á»u có thể ăn trái cây ngon, Ca Là TÆ° sÆ° phụ lại "quan tâm" tá»›i nó, tất cả sá»± váºt nÆ¡i nà y Ä‘á»u được khắc tháºt sâu trong đầu nó.
Âu Văn quả nhiên giữ lá»i, khi A Ngốc dẫn hắn Ä‘i tá»›i nÆ¡i lúc trÆ°á»›c hắn cùng đám Hắc y nhân đánh nhau chết sống, hắn nhanh chóng nháºn rá» phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, qua nữa ngà y đã mang theo ra khá»i khu rừng ráºm. Ra khá»i rừng ráºm, A Ngốc lại thấy được ánh mặt trá»i lần nữa, ánh sáng mãnh liệt là m nó có chút không thÃch nghi được, mặc dù thân thể bị ánh nắng chiếu và o trở nên ấm áp, nhÆ°ng trong lòng nó lại lạnh nhÆ° băng.
Năm ngà y sau khi Âu Văn cùng A Ngốc rá»i Ä‘i.
Äây là má»™t phòng lá»›n âm u, ánh sáng hôn ám khác thÆ°á»ng, khiến rất khó thấy rõ cảnh váºt trÆ°á»›c mặt ngoà i má»™t thÆ°á»›c. Trong phòng có chÃn ngÆ°á»i đứng, đúng là chÃn ngÆ°á»i còn sót lại trong đám Hắc y nhân Ä‘uổi giết "Minh VÆ°Æ¡ng" Âu Văn lúc trÆ°á»›c. Bá»n hỠđứng lẳng lặng ở giữa phòng, cúi đầu, không ai Ä‘á»™ng Ä‘áºy chút nà o. Cả phòng trà n ngáºp không khà quá»· dị.
Má»™t thanh âm hÆ° vô mỠảo phảng phất từ bốn phÆ°Æ¡ng tám hÆ°á»›ng truyá»n đến "Diệt Nhất, các ngÆ°Æ¡i đã hoà n thà nh nhiệm vụ chÆ°a? Diệt Lục, Diệt Tháºp, Diệt Tháºp Nhứt có phải đã chết không?"
Diệt Nhất đáp với thanh âm trầm thấp: "Hồi bẩm chủ thượng, nhiệm vụ đã thất bại, mặc dù 'Minh Vương' bị trúng Vô Nhị Thánh Thủy kịch độc, nhưng hắn vẫn có thể phát ra Minh Vương kiếm, chúng tôi không phải là đối thủ."
"Hừ? Nếu các ngÆ°Æ¡i không phải là đối thủ của hắn, tại sao có thể còn sống trở vá», chÆ°a từng có ngÆ°á»i sống sót dÆ°á»›i Minh VÆ°Æ¡ng kiếm."
Thanh âm ná» mặc dù vẫn hÆ° vô mỠảo nhÆ° cÅ©, nhÆ°ng trên ngÆ°á»i Diệt Nhất đã Æ°á»›t đẫm mồ hôi lạnh, hắn cố gắng bảo trì thanh âm, giải thÃch: "Chủ thượng, 'Minh VÆ°Æ¡ng' dù sao cÅ©ng là ngÆ°á»i chỉ huy chúng tôi trÆ°á»›c kia, hắn nói vì nghÄ© tình trÆ°á»›c kia nên tha cho chúng tôi má»™t lần, cho nên chúng tôi má»›i có thể còn sống quay lại đây."
"Váºy sao? NgÆ°Æ¡i Ä‘em cả quá trình nói cho ta nghe."
"Dạ, chủ thượng, vốn chúng tôi Ä‘uổi giết 'Minh VÆ°Æ¡ng' đến táºn má»™t khu rừng ráºm ngoà i tỉnh Ngõa LÆ°Æ¡ng, đã chiếm được thượng phong, ngay khi chúng tôi sắp đắc thủ, ……" Diệt Nhất Ä‘em cả quá trình xảy ra hôm đó kể lại má»™t lần. "Thi thể Diệt Lục, Diệt Tháºp và Diệt Tháºp Nhứt còn để bên ngoà i."
"A - , Diệt Nhất, thá»i gian ngÆ°Æ¡i nháºp há»™i cÅ©ng không ngắn, việc nà y không giống ngÆ°Æ¡i lúc bình thÆ°á»ng! Là m má»™t sát thủ, nên bình tÄ©nh phân tÃch tình thế. Ta hiểu được ý ngÆ°Æ¡i, không muốn hy sinh không ý nghÄ©a, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i có nghÄ© tá»›i không, theo tâm tÃnh của 'Minh VÆ°Æ¡ng', hắn sao lÆ°u lại các ngÆ°Æ¡i vỠđây báo tin? Nếu hắn lúc đó có năng lá»±c giết các ngÆ°Æ¡i, các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đã biến thà nh xác khô dÆ°á»›i Minh VÆ°Æ¡ng kiếm. NgÆ°á»i trúng phải Vô Nhị Thánh Thủy sẽ có kết quả gì chẳng lẻ ngÆ°Æ¡i còn không rõ sao? Mặc dù 'Minh VÆ°Æ¡ng' công lá»±c cao thâm, nhÆ°ng bị đại lục đệ nhất kịch Ä‘á»™c ăn mòn cÆ¡ thể, hắn còn có thể đối phó các ngÆ°Æ¡i dá»… dà ng nhÆ° thế sao? NgÆ°Æ¡i chá»› quên, các ngÆ°Æ¡i thuá»™c tổ Diệt Sát chÃnh là tinh anh của tổ chức. Có lẽ, sau khi các ngÆ°Æ¡i Ä‘i khá»i, 'Minh VÆ°Æ¡ng' đã không còn chống chá»i ná»—i kịch Ä‘á»™c trong cÆ¡ thể. Nếu các ngÆ°Æ¡i chịu kiên trì trong chốc lát, có lẽ đã có thể mang hắn trở vá». Diệt Nhất, các ngÆ°Æ¡i đã phạm sai lầm quá lá»›n."
Mồ hôi không ngừng từ trên trán chảy xuống, sau má»™t lúc lâu Diệt Nhất má»›i nói: "Chủ thượng, ta, ta biết lá»—i rồi, Xin ngà i cho chúng tôi má»™t cÆ¡ há»™i láºp công chuá»™c tá»™i, để chúng tôi trở lại khu rừng ráºm, nhất định mang 'Minh VÆ°Æ¡ng' trở vá» gặp ngà i." Thủ Ä‘oạn của chủ thượng hắn từng thấy qua, bá»n há» dù không sợ chết, nhÆ°ng cÅ©ng rất sợ hãi.
Tà i sản của SongTrang
Chữ ký của SongTrang
Từ khóa được google tìm thấy
4vn thien luong tu than , àëåíà , Âm dÆ°Æ¡ng miện , êåðàìè÷åñêàÿ , ïîòòåð , thiệnlÆ°Æ¡ngtá»thần , thiem luong tu than 4vn , thien duong tu than 4vn , thien luong dich tu than , thien luong tu than , thien luong tu than 3 , thien luong tu than 4 vn , thien luong tu than 41 , thien luong tu than 4eu , thien luong tu than 4vn , thien luong tu than dich , thien luong tu than full , tu than