08-07-2012, 07:29 PM
Cơn gió vô tình Giang hồ lãng tỠQuy ẩn giang hồ
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Ngôi nhà cô Ä‘Æ¡n ....
Bà i gởi: 8,045
Thá»i gian online: 4 tháng 0 tuần 2 ngà y
Thanks: 608
Thanked 32,079 Times in 4,176 Posts
Công Ty Cho Thuê Quỷ
Tác Giả: Khản Không
Quyển 1: Äại thiên sÆ° bắt quá»·
ChÆ°Æ¡ng 5: Hoạt thi Ä‘á»™t kÃch (Full)
NgÆ°á»i dịch: No_dance8x (Nhóm dịch Äá»™c Cô Thôn)
Biên dịch: No_dance8x
Nguồn: TTV
"Alô, có chuyện gì?"
Cuối cùng Ung Bác Văn đã liên lạc được vá»›i ngÆ°á»i ở phÃa bên kia. Hiển nhiên, giá»ng nói quen thuá»™c từ trong Ä‘iện thoại cÅ©ng truyá»n đến.
Lòng của Ung Bác Văn thoáng buông lá»ng. Hắn cố nuốt má»™t ngụm nÆ°á»›c miếng để là m dịu cổ há»ng đã đắng chát do sợ hãi lẫn khẩn trÆ°Æ¡ng. Äến khi Ung Bác Văn đã bình tÄ©nh lại, hắn má»›i há»i: "Tiểu Vân tá»·, ngÆ°Æ¡i không gặp chuyện gì chứ?"
Elle Vân thở hổn hển nói: "Ta có thể gặp chuyện gì? Bây giá» ta Ä‘ang chá» ngÆ°Æ¡i ở phòng khám bệnh đây nà y. Êy, ngÆ°Æ¡i mau tá»›i đây... Ã!"
Äiện thoại di Ä‘á»™ng vừa truyá»n đến đến má»™t ná»a câu nói thì Ä‘á»™t nhiên biến thà nh má»™t tiếng hét sợ hãi. Ngay sau đó, tất cả âm thanh ở đầu dây bên kia láºp tức liá»n biến mất.
CÆ¡ bắp trên mặt Ung Bác Văn nhảy dá»±ng lên. Trong chốc lát, trái tim của hắn thoáng ngừng Ä‘áºp.
Tiên sÆ° cha nó, chẳng lẽ ngÆ°á»i kia muốn tìm tiểu Vân để trả thù?
Ung Bác Văn vừa chá»i tục vừa nhanh chóng vá»t lên xe. Ngay láºp tức, chiếc Chery rẻ bèo liá»n trở thà nh má»™t cÆ¡n lốc, tốc Ä‘á»™ nà y tháºt giống nhÆ° má»™t chiếc xe thể thao.
Äể có thể từ văn phòng đến phòng mạch của Elle Vân, Ung Bác Văn phải Ä‘i qua ba con phố. Và o lúc bình thÆ°á»ng, lá»™ trình nà y cần khoảng hai mÆ°Æ¡i phút nhÆ°ng Ung Bác Văn chỉ cần mÆ°á»i phút đã phá ká»· lục. Tuy nhiên, cái giá phải trả chÃnh là phải xông pha qua ba cái đèn Ä‘á». Chiếc xe Chery bèo bá»t tháºt đáng thÆ°Æ¡ng, giỠđây trên thân nó không còn chá»— nà o là nh lặn nữa rồi.
Äến lúc chỉ còn cách phòng mạch hÆ¡n trăm mét, Ung Bác Văn má»›i nhìn thấy cảnh tượng lạnh lẽo trÆ°á»›c cá»a phòng mạch. Lúc bình thÆ°á»ng, nÆ¡i nà y luôn luôn có ngÆ°á»i chỠđợi để được khám bệnh, váºy mà giỠđây sao tÄ©nh mịch. Chao ôi, đến má»™t bóng ma cÅ©ng không có. Äiá»u nà y lại cà ng là m cho lòng của Ung Bác Văn thêm Ä‘au nhói, nắm tay Ä‘ang Ä‘iá»u khiển xe cÅ©ng không nhịn được mà run rẩy.
"Ngà n vạn lần không nên gặp chuyện gì." Ung Bác Văn thầm nguyện cầu tất cả thần Pháºt mà hắn biết tên.
Chiếc Chery phanh gấp, tiếp theo sau chÃnh là tiếng bánh xe ma sát vá»›i mặt đất lanh lảnh trÆ°á»›c cá»a ra và o của phòng mạch.
Ung Bác Văn lao xuống xe, bÆ°á»›c hai bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c cá»a. Lúc nà y, hắn đã nhìn thấy trên cá»a phòng mạch có treo bảng "Tạm dừng buôn bán". Sau khi nghiêng tai nghe ngóng, Ung Bác Văn liá»n tung má»™t cÆ°á»›c lên cánh cá»a, mặc kệ ánh mắt kinh ngạc của những ngÆ°á»i dân ở lân cáºn.
Má»™t tiếng "Bốp" giòn tan vang lên, sau má»™t cÆ°á»›c mang theo kình lá»±c ná»™i gia, cánh cá»a trÆ°á»›c mắt liá»n xuất hiện má»™t dấu chân tháºt sâu rồi mạnh mẽ hÆ°á»›ng Ä‘áºp ngược ra phÃa sau.
Trong phòng là má»™t đống bừa bá»™n, tháºt giống nhÆ° vừa má»›i bị vòi rồng thổi qua. Lịch khám bệnh rÆ¡i khắp nÆ¡i, ghế dá»±a tá»±a và o bức tÆ°á»ng để cho bệnh nhân chá» khám bệnh cÅ©ng ngã trái ngã phải, có cái thì xiêu xiêu vẹo vẹo.
"Tiểu Vân tá»·!" Ung Bác Văn vừa kêu vừa tìm kiếm toà n bá»™ má»i nÆ¡i trong phòng khám nhÆ°ng Ä‘á»u không nhìn thấy má»™t bóng ngÆ°á»i. Ngoại trừ cá»a phòng Elle Vân thÆ°á»ng khám cho bệnh nhân còn nguyên vẹn thì trong gian phòng cÅ©ng vẫn chỉnh tá» nhÆ° trÆ°á»›c. Có lẽ Elle Vân Ä‘ang ngồi trong phòng khám thì Ä‘á»™t nhiên bị táºp kÃch.
Ung Bác Văn dạo má»™t vòng quanh căn phòng nà y rồi trở lại phòng chá», hắn tiện tay cầm má»™t cái ghế rồi ngồi xuống. Ung Bác Văn ép mình phải tỉnh táo trở lại để có thể suy nghÄ©. Äược má»™t lát, hắn liá»n thá» liên lạc vá»›i Elle Vân má»™t lần nữa nhÆ°ng đáp lại chỉ là những câu nhắc nhở "Số Ä‘iện thoại nà y hiện không liên lạc được, quý khách vui lòng liên lạc lại sau".
Hắn ngẫm nghÄ© má»™t lát nữa rồi thá» liên lạc vá»›i mấy y tá trong phòng là m việc trong phòng mạch. Lần nà y liên lạc thà nh công, chỉ có Ä‘iá»u ba cái y tá Ä‘á»u nói: Giữa trÆ°a bác sÄ© Elle cho các nà ng vá» sá»›m, còn nói buổi chiá»u không là m việc.
Ung Bác Văn thất vá»ng kết thúc cuá»™c gá»i. Má»™t lần nữa cẩn tháºn kiểm tra toà n bá»™ phòng mạch, hắn phát hiện tuy trong phòng mất tráºt tá»± má»™t cách khác thÆ°á»ng nhÆ°ng không há» có má»™t chút hÆ° hại. Äiá»u nà y có thể cho thấy sá»± việc phát sinh rất Ä‘á»™t ngá»™t và nhất định chỉ xảy ra trong má»™t khoảng thá»i gian ngắn.
"Thuở nhá», Tiểu Vân tá»· há»c hai cả môn y và võ, ba đến năm ngÆ°á»i vây quanh cÅ©ng không thể tiếp cáºn, tại sao lại có thể thất thủ trong tình huống má»™t đối má»™t? Chẳng lẽ là quá»·?"
Hắn đứng và o một vị trà trong phòng khám rồi dùng tay vẽ thế bát quái, miệng hét một câu pháp chú.
Bốn phÃa xung quanh gian phòng tứ giác bay lên bốn Ä‘Æ°á»ng ánh sáng mà u và ng. Mà bốn Ä‘Æ°á»ng ánh sáng nà y lại tá»±a nhÆ° rắn rết trèo dá»c theo vách tÆ°á»ng rồi nhanh chóng hÆ°á»›ng vá» má»™t Ä‘iểm ở chÃnh giữa trần nhà . Sau khi cuá»™n thà nh má»™t Ä‘oà n trên đỉnh đầu của Ung Bác Văn chúng liá»n nổ tung, ánh sáng mà u và ng nhanh chóng chảy xuôi xuống bốn phÃa vách tÆ°á»ng. Chỉ trong nháy mắt, là n ánh sáng đã phủ kÃn bốn vách tÆ°á»ng, đến cá»a sổ cÅ©ng bị che lại, sau đó cháºm rãi biến mất, không hỠđể lại chút dấu vết nà o.
Äây là pháp tráºn Ung Bác Văn bố trà khi Elle Vân vừa má»›i mở phòng khám. Pháp tráºn nà y có tác dụng trừ tà tránh quá»·, gia tăng số mệnh.
"Tứ Tượng Khu Sát Tịch Tà tráºn vẫn còn Ä‘ang hoạt Ä‘á»™ng. NhÆ°ng quá»· quái đã không có khả năng bÆ°á»›c và o, váºy nhất định là con ngÆ°á»i..." Hắn suy nghÄ© má»™t chốc rồi má»›i tiếp tục tìm kiếm dấu vết lần thứ ba, lần nà y hắn muốn tìm dấu vết solo (Má»™t đấu má»™t). Tuy nhiên sau khi tìm kiếm, Ung Bác Văn lại không há» phát hiện bất cứ má»™t dấu hiệu đánh nhau nà o, phát hiện nà y phần nà o là m sá»± hoảng loạn trong lòng hắn lặng xuống không Ãt.
Hắn cũng không có phát hiện vết máu ở trong phòng.
Äã không có dấu vết đánh nhau, không có vết máu, nhÆ° váºy khả năng còn sống của Elle Vân rất lá»›n.
NgÆ°á»i tá»›i rất có thể đã giả mạo ngÆ°á»i bệnh để và o phòng, sau đó thừa dịp Elle Vân Ä‘ang gá»i Ä‘iện thoại nên không chú ý, hắn Ä‘á»™t nhiên xuất chiêu đánh bại rồi bắt Ä‘i.
"Là m sao bây giá»? Báo Ä‘á»™ng sao? Hay là báo cho chú Ngải biết?" Ung Bác Văn láºp tức phủ định hai suy nghÄ© nà y. (Chú Ngải ở đây là cha của Elle Vân)
Báo Ä‘á»™ng nói nhÆ° thế nà o đây? Chẳng lẽ nói hắn vừa bắt má»™t con quá»·, sau đó bị cÆ°Æ¡ng thi táºp kÃch, cho nên lo lắng bạn gái của mình cÅ©ng bị trả thù? Nếu Ung Bác Văn nói nhÆ° trên, cảnh sát có xá» là hay không hắn chÆ°a biết, nhÆ°ng có thể khẳng định Ung Bác Văn sẽ được ân cần chuyển há»™ khẩu và o bệnh viện tâm thần.
Còn nếu báo cho cha mẹ của Elle Vân, ngoại trừ là m cho bá»n há» cà ng cảm thấy lo lắng, hoảng sợ ra, Ung Bác Văn cÅ©ng chÆ°a thấy há» có thể trợ giúp được gì.
Thoạt nhìn, hắn chỉ có thể dá»±a và o chÃnh mình mà thôi!
Äầu mối duy nhất của Ung Bác Văn chÃnh là ông lão Phà Mặc cõng quá»· hấp khà trên lÆ°ng. Chỉ có tìm được Phà Mặc, hắn má»›i có cÆ¡ há»™i tìm được chủ nhân của quá»· hấp khÃ.
NhÆ°ng lúc ấy Phà Mặc rá»i khá»i cá»±c kỳ vá»™i và ng, lão cÅ©ng không để lại phÆ°Æ¡ng thức liên lạc. Váºy thì chỉ có Ä‘i tìm vị LÆ°u đại sÆ° kia rồi nghe ngóng má»™t chút, nhÆ°ng LÆ°u đại sÆ° đã cho là Ung Bác Văn tại Ä‘oạt chuyện là m ăn của gã, là m sao lại có thể cho hắn biết biện pháp liên hệ vá»›i Phà Mặc? Dùng phẩm tÃch trong truyá»n thuyết của LÆ°u đại sÆ°, cho dù Ung Bác Văn có quỳ xuống, hắn cÅ©ng không thèm để ý.
"Phà Mặc..." Ung Bác Văn cảm thấy việc trÆ°á»›c mắt quá khó khăn. Trong lúc suy tÃnh, miệng hắn lẩm bẩm cái tên nà y, được má»™t lát Ung Bác Văn liá»n cảm thấy cái tên nà y quen tai. Hồi trÆ°a, vì tinh thần của hắn Ä‘á»u bị quá»· hấp khà cùng quá»· cổ hấp dẫn cho nên cÅ©ng há» chú ý đến Ä‘iểm nà y. Bây giá» cẩn tháºn hồi tưởng, Ung Bác Văn má»›i nháºn ra rằng dÆ°á»ng nhÆ° hắn đã nghe cái tên "Phà Mặc" ở má»™t nÆ¡i nà o đó.
"Thằng nhóc, chỉ bằng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng dám bà n chuyện là m ăn vá»›i lão Phà sao? NgÆ°Æ¡i cÅ©ng không xem lại coi mình có bao nhiêu cân lượng, lại há»i thăm má»™t chút xem lão Phà là ngÆ°á»i nà o!"
Những lá»i của LÆ°u à ở cá»a thang máy Ä‘á»™t nhiên vang lên là m Ung Bác Văn thoáng giáºt mình. Lúc ấy, hắn cÅ©ng không hỠđể ý nhÆ°ng giá» phút nà y hồi tưởng lại thì má»›i Ä‘oán ra Phà Mặc hẳn là má»™t nhân váºt có danh tiếng lẫn thế lá»±c, nếu không chắc LÆ°u à cÅ©ng không nói nhÆ° váºy, cà ng không dÆ° hÆ¡i Ä‘Æ°a tiá»…n "lão PhÃ". Nhất là khi Ä‘i ra cá»a, biểu hiện của gã tháºt giống nhÆ° chó xù Ä‘ang cá»±c lá»±c lấy lòng chủ nhân.
NhÆ°ng mặc kệ Ung Bác Văn có vắt hết óc hồi tưởng cÅ©ng nhá»› không nổi mình đã nghe qua cái tên nà y ở đâu. Rốt cuá»™c sau khi Ä‘i Ä‘i lại lại trong phòng mấy lần, hắn liá»n gấp gáp lao ra Ä‘Æ°á»ng, chạy đến má»™t sạp báo gần đó rồi láºp tức Ä‘Æ°a đầu và o cá»a sổ há»i: "Ông chủ, ông biết tá» báo nà o có tin tức liên quan đến Phà Mặc không?"
Ông chủ sạp báo Ä‘ang ngồi má»™t chá»— Ä‘á»c tạp chÃ, nghe thấy có ngÆ°á»i há»i, lão liá»n ngẩng đầu nhìn thá». Chỉ có Ä‘iá»u, vừa nhìn thấy má»™t đại ca Ä‘en sì mang theo mùi khét Ä‘ang cố chui và o cá»a sổ, lão kinh hãi hét "Con mẹ nó" rồi nhảy dá»±ng lên, chạy ra khá»i tiệm bán báo. NhÆ°ng vừa chạy và i bÆ°á»›c, lão má»›i nháºn ra ánh nắng tÆ°Æ¡i sáng chung quanh, không khá»i sỠđầu, lẩm bẩm: "Không đúng, là m gì có con quá»· nà o có thể tung tăng giữa ban ngà y ban mặt chứ?"
Láºp tức xoay ngÆ°á»i, lão nhìn lại phÃa tiệm bán báo thì má»›i thấy má»™t đại ca Ä‘en sì từ đầu đến chân Ä‘ang đứng ngÆ¡ ngác ở bên cạnh cá»a sổ nhìn hà nh Ä‘á»™ng kỳ quái của lão.
"Tiên sÆ° cha nó, là m ta sợ muốn chết." Ông chủ sạp báo lầm bầm má»™t câu rồi má»›i Ä‘i trở vá»: "Thằng nhóc kia, sau nà y có Ä‘Ã o than đá nhá»› rõ tắm rá»a kỹ rồi hãy ra Ä‘Æ°á»ng, chứ nếu không chẳng may lại hù chết ngÆ°á»i đấy?"
"Thực xin lỗi, ta việc gấp." Ung Bác Văn tự biết bây giỠhình tượng của mình rất đáng sợ, cũng không có tâm tình nà o để so đo với chủ tiệm bán báo: "Ông chủ có tin tức vỠPhà Mặc hay không?"
Ông chủ tiệm bán báo trả lá»i: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có rồi, ngÆ°Æ¡i muốn biết vá» phÆ°Æ¡ng diện nà o?"
Ung Bác Văn không nghÄ© rằng lại có thể thăm dò được tin tức qua phÆ°Æ¡ng tiện nà y nên không khá»i cảm thấy vui mừng, cÅ©ng không cần nghÄ© ngợi nói tiếp: "Muốn biết vá» tất cả phÆ°Æ¡ng diện."
"Tháºt à ? Thế đợi ta má»™t lát." Äôi mắt ông chủ tiệm bán báo tá»a sáng. Sau khi tìm kiếm má»™t lát, lão liá»n Ä‘Æ°a má»™t đống báo lẫn tạp chà ra trÆ°á»›c mặt Ung Bác Văn: "Äây Ä‘á»u là những tá» báo có mang tin tức liên quan đến Phà Mặc trong hai ngà y nay gần đấy."
"Nhiá»u nhÆ° váºy?" Ung Bác Văn lắp bắp: "Bao... bao nhiêu tiá»n?"
"Tổng cá»™ng là ..." Ông chủ tiệm bán báo cầm máy tÃnh bấm cả buổi, rốt cuá»™c má»›i nói: "Hai trăm sáu mÆ°Æ¡i mốt đồng. Tuy nhiên do mua sỉ nên bá» số lẻ, vị chi là hai trăm sáu mÆ°Æ¡i."
Ông chủ trả lá»i rất sảng khoái, trên mặt vui vẻ nhÆ° nở hoa, có lẽ từ lúc kinh doanh tiệm bán báo đến nay, lão chÆ°a gặp ngÆ°á»i nà o mua vá»›i số lượng lá»›n nhÆ° váºy.
Ung Bác Văn sá» lên túi, xấu hổ há»i: "Ta chỉ có má»™t trăm đồng, có thể bán rẻ má»™t chút được không..."
"Không được." Ông chủ tiệm bán báo từ chối: "Äã là giá gốc, ta đã không tÃnh số lẻ rồi. NgÆ°Æ¡i nghÄ© xem, đây là tiệm buôn bán nhá», bán được má»™t tạp chà có thể kiếm được mấy đồng chứ?"
Ung Bác Văn do dá»± nhìn má»™t đống báo chà tháºt lá»›n, rốt cuá»™c nhìn thấy má»™t tá» tạp chà Tà i chÃnh và kinh tế, ngÆ°á»i trên bìa tạp chà đúng là Phà Mặc, bên cạnh còn có mấy tiêu đồ vừa to vừa bắt mắt: "Chuyên Ä‘á» vá» gia đình nổi tiếng, Chủ tịch Phà Mặc của táºp Ä‘oà n tỉnh Tây DÆ°Æ¡ng".
Hắn vá»™i và ng cầm tá» tạp chà lên, thấy yết giá mÆ°á»i đồng, liá»n lấy tiá»n ra trả cho ông chủ: "Váºy ta cÅ©ng chỉ cần mua má»™t cuốn nà y thôi." Nói xong xoay ngÆ°á»i bá» Ä‘i.
Ông chủ tiệm bán báo ngẩn ngÆ¡ má»™t lúc tháºt lâu, chuyện là m ăn lá»›n cứ nhÆ° váºy biến mất? Lúc nà y, lão không khá»i kêu to: "Êy, ngÆ°Æ¡i đừng Ä‘i chứ, không phải ngÆ°Æ¡i nói mua hết tất cả à ? Giá tiá»n còn có thể thÆ°Æ¡ng lượng mà ." Lại nói thầm: "Móa, biết váºy mình đã không chém giá rồi..."
--o0o--
Tà i sản của kimnambin
Chữ ký của kimnambin
Như chưa từng nhớ
Như chưa từng quên
Như chưa từng yêu
NhÆ° chÆ°a từng hy vá»ng
NgÆ°á»i có vui buồn tan hợp,
trăng có khi tá» khi má»
chỉ mong ngÆ°á»i mãi mãi
ngà n dặm vẫn xinh tươi
Vạn lý phong sương vạn lý sầu
Ngà n thu ôm mối háºn mÆ°a ngâu
Gió sao bắc được cầu Ô Thước
Em nhé thôi mình hẹn kiếp sau!
Lệ nhòa chảy thẳng và o tim
Trăm ngà n nổi nhớ lại thêm nổi sầu
Trải bao sương gió dải dầu
Xin đai TỠLộ xin bầu Nhang Uyên
Mai nà y dẫu gặp thuyá»n quyên
CÅ©ng Ä‘Ã nh hẹn lại tÆ¡ duyên má»™t Ä‘á»i
Một mình trong chốn bể khơi
Thân nà y tà n tạ vẻ vá»i là m chi
Xin ngÆ°á»i cứ quải gánh Ä‘i
Một mình tôi lại tìm bi với sầu
Cây không buồn sao Cây rụng lá
Äá không buồn sao đá phủ rêu
Trá»i không buồn sao mÆ°a lại đổ
Mắt không buồn sao lệ hoen mi
ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là 1 đấng nam nhi thì phải biết gánh vác việc lá»›n.
Nếu muốn thà nh công thì phải biết giữ bà máºt---->" Ném đá phải biết giấu tay".
Muốn thà nh đại nghiệp thì phải theo đuổi đến cùng, là m việc dứt khoác, đến nơi đến chốn
>"Qua cầu nhớ phải rút ván".
Phải biết ngăn chặn những mối nguy tiá»m ẩn---->" Phải biết thá»c gáºy bánh xe". Phải có khả năng hùng biện và giữ vững láºp trÆ°á»ng---->" Phải ngáºm máu phun ngÆ°á»i"
Äông vá» rồi, nÆ¡i xa anh vẫn biết
Em cô Ä‘Æ¡n và mong ngóng anh nhiá»u
Luôn mong chỠnhững tin nhắn tình yêu
Anh đã biết nói ngà n lần chưa đủ
Anh biết chứ em cần cần nhiá»u lắm
Một vòng tay ủ ấm giấc mơ mình
Chiá»u rồi tối giảng Ä‘Æ°á»ng vắng lạnh tanh
Ná»—i nhá»› em ngáºp trà n căn gác trá»
Hà Nội đêm đông có anh ngồi ngắm phố
Nhớ vỠem quên giá lạnh tê lòng...
Hạnh phúc là gì em có biết không?
Hạnh phúc là được nghÄ© vá» em dù trong má»i lúc
Hạnh phúc là khi anh biết tình cảm em trao là chân thực
sẽ chẳng đổi thay ...
Hạnh phúc là gì anh có hay
Hạnh phúc là bỠvai anh mỗi khi em muốn khóc
Hạnh phúc là khi em biết mình chẳng bao giỠđơn độc
Dù em xa anh...
Hạnh phúc là gì em có hiểu không
Hạnh phúc là khi anh bên cạnh em mỗi khi em cần anh nhất
Dù lặng im nhÆ°ng sá»± đồng cảm trong anh là chân tháºt
Anh nghĩ rằng mình gánh được nỗi đau
Hạnh phúc của anh em chẳng hiểu được đâu
Hạnh phúc bắt đầu từ khi anh gặp em ngà y ấy
Dẫu biết rằng cuá»™c Ä‘á»i vẫn còn nhiá»u sóng dáºy
Hạnh phúc vẫn yên bình khi anh có em bên cạnh
08-07-2012, 07:31 PM
Cơn gió vô tình Giang hồ lãng tỠQuy ẩn giang hồ
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Ngôi nhà cô Ä‘Æ¡n ....
Bà i gởi: 8,045
Thá»i gian online: 4 tháng 0 tuần 2 ngà y
Thanks: 608
Thanked 32,079 Times in 4,176 Posts
Công Ty Cho Thuê Quỷ
Tác Giả: Khản Không
Quyển 1: Äại thiên sÆ° bắt quá»·
ChÆ°Æ¡ng 6: Lá»i má»i của doanh nhân Phà Mặc (1)
NgÆ°á»i dịch: No_dance8x (Nhóm dịch Äá»™c Cô Thôn)
Biên dịch: No_dance8x
Biên táºp: Ksor Din
Nguồn: TTV
Gia đình già u nhất khu Xuân Thà nh.
Doanh nhân có tà i sản đứng đầu trong top ten cả nước.
Trên thế giá»›i, ngÆ°á»i nà y xếp thứ ba trong bảng xếp hạng tá»· phú ngÆ°á»i Hoa.
Ba Ä‘iá»u có thể Ä‘em ngÆ°á»i sống hù thà nh ngÆ°á»i chết Ä‘á»u thuá»™c vá» cùng má»™t ngÆ°á»i - Äó chÃnh là chủ tịch táºp Ä‘oà n tỉnh Tây DÆ°Æ¡ng, Phà Mặc.
Äó là má»™t nhân váºt mà chỉ cần hắt hÆ¡i thì cả Xuân Thà nh Ä‘á»u giông bão, má»—i ngà y tên của lão Ä‘á»u xuất hiện trên các mặt báo ở Xuân Thà nh, cÅ©ng chỉ có loại ngÆ°á»i "Hai mắt không nhìn ra ngoà i cá»a sổ, má»™t lòng chẳng thèm theo dõi tin tức" nhÆ° Ung Bác Văn má»›i không thể biết rõ cái tên nà y.
Trên tạp chà giá»›i thiệu vị doanh nhân Phà Mặc rất văn vẻ, tá»±a nhÆ° những nhân váºt trong truyá»n kỳ trong tiểu thuyết: Thuở nhá», cha mẹ qua Ä‘á»i, má»™t mình lôi kéo anh em, gây dá»±ng cÆ¡ nghiệp bằng hai bà n tay trắng. Trên cÆ¡ bản, má»™t nhân váºt truyá»n kỳ trong tiểu thuyết trải qua cá»±c khổ hay khó khăn gì gì đó... Vị Phà Mặc nà y Ä‘á»u đã Ä‘Æ°Æ¡ng đầu.
Äiá»u kỳ quái nhất chÃnh là bên trong những câu chữ văn vẽ, lại có má»™t Ä‘oạn rất cao thâm: Vì nhà há» Phà bị nguyá»n rủa cho nên tất cả thà nh viên trong gia đình Ä‘á»u Ä‘oản mệnh. Nhìn từ tổ tông của Phà Mặc trở lên, không ngÆ°á»i nà o có thể sống quá 60 tuổi. Mà cha mẹ của Phà Mặc thì Ä‘á»u mất khi tuổi thá» chỉ có hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i.
Äiá»u nà y cà ng là m Ung Bác Văn vừa Ä‘á»c vừa suy Ä‘oán xem ngÆ°á»i viết quyển tạp chà nà y có phải Ä‘ang viết tiểu thuyết hay không.
Ung Bác Văn chÆ°a từng nghÄ© lần đầu tiên mình bắt quá»· chÃnh lại cứu được má»™t vị nhân váºt có địa vị lá»›n đến nhÆ° váºy. NhÆ° nếu nhÆ° đối phÆ°Æ¡ng chỉ là má»™t nhân váºt Ãt danh tiếng hÆ¡n chút Ãt thì có lẽ sá»± việc còn dá»… xá» lý hÆ¡n. Lúc đó, hắn hoà n toà n có thể trá»±c tiếp tìm tá»›i cá»a. NhÆ°ng đối vá»›i vị phú hà o hạng siêu nà y, nếu nhÆ° Ung Bác Văn cứ chạy tá»›i mà nói mấy chuyện quá»· quái nháºp vô ngÆ°á»i chỉ sợ không cần nhìn thấy chÃnh chủ. Riêng hắn cÅ©ng đã bị bảo vệ tiá»…n ra khá»i cá»a rồi.
NhÆ°ng bây giá» không phải là lúc do dá»± bà ng hoà ng, nghÄ© tá»›i giá» phút nà y Elle Vân Ä‘ang trong thá»i Ä‘iểm nguy hiểm đến tÃnh mạng, bất kể là gì Ä‘i thì Ung Bác Văn cÅ©ng không còn cảm thấy kiêng kỵ.
"TrÆ°á»›c tiên tá»›i táºp Ä‘oà n để tìm lão ta, không gặp thì đến táºn nhà . Lúc cần thiết, dù phải hạ chú thì cÅ©ng phải ép lão ra gặp mặt cho bằng được!" Trong lòng Ung Bác Văn hung hăng suy tÃnh nhÆ° thế, mặc kệ rằng hà nh vi nà y đã vi phạm Ä‘iá»u cấm kỵ của phái Thiên SÆ°.
Chủ ý đã quyết, Ung Bác Văn láºp tức mở cá»a phòng mạch, lái xe trở vá» phòng là m việc nhá» bé của mình.
"Công dục thiện kỳ sá»±, tất tiên lợi kỳ khÃ", vừa nghÄ©a đến đối thủ của mình là quá»· cổ hay hoạt thi... loại váºt nà y Ä‘á»u cá»±c kỳ khó đối phó. ChÃnh vì váºy, trÆ°á»›c tiên Ung Bác Văn muốn vá» chuẩn bị đầy đủ. Äiá»u nà y cÅ©ng khá giống đạo lý: Côn đồ muốn Ä‘i chém lá»™n thì dù có lÆ°á»i chảy thây cÅ©ng phải cầm theo mã tấu.
(Công dục thiện kỳ sá»±, tất tiên lợi kỳ khà = Muốn là m tốt má»™t việc, trÆ°á»›c tiên cần công cụ, đây là má»™t câu trong Luáºn ngữ của Khổng Tá»)
Bùa ngải đã vẽ đầy đủ, kiếm gá»— Ä‘Ã o cÅ©ng mang theo, cà ng không thể thiếu Âm DÆ°Æ¡ng Bát Quái KÃnh, chu sa, máu chó Ä‘en... Phà m là váºt có thể sẽ dùng, Ung Bác Ä‘á»u mang theo. Cuối cùng đến mÆ°á»i mấy quyển pháp chú, hắn cÅ©ng không bá» lại.
Sau khi đã chuẩn bị xong xuôi, Ung Bác Văn liá»n rá»a mặt, thay quần áo rồi kéo khoá cái ba lô lá»›n Ä‘ang chứa đủ thứ đồ đạc. Tay trái của hắn cầm má»™t cây súng nÆ°á»›c nhÆ°ng bình chứa lại nạp đầy máu chó má»±c. Vừa Ä‘i được hai bÆ°á»›c, Ung Bác Văn má»›i để ý đến con mèo Ä‘en máºp ú Ä‘ang ngủ nÆ°á»›ng trên bà n há»c nên liá»n vÆ°Æ¡n tay phải ra nắm cổ nó.
Con mèo Ä‘en Ä‘ang say sÆ°a trong má»™ng đẹp bị hù đến tỉnh ngủ, nó kinh ngạc rồi trừng mắt nhìn chủ nhân, miệng phát ra tiếng kêu há»i thăm: "Meo meo?"
Ung Bác Văn giải thÃch: "Tiểu Vân bị bắt cóc rồi, ta vá»›i ngÆ°Æ¡i Ä‘i cứu ngÆ°á»i."
"Meow ô!" Con mèo Ä‘en kinh hãi, bốn cái móng vuốt huÆ¡ loạn. Nó Ä‘ang cố giãy dụa để tránh khá»i bà n tay của Ung Bác Văn.
Ung Bác Văn rất bất mãn: "Sao ngÆ°Æ¡i lại là m ra bá»™ dạng thế nà y, tốt xấu gì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là thú nuôi cấp lão ngoan đồng đã từng Ä‘i theo ông ná»™i của ta... À, mà ta nghe nói máu mèo Ä‘en cà ng già thì cà ng có linh hiệu. Mà ta thì chÆ°a nhìn thấy con mèo thứ hai sống được lâu nhÆ° ngÆ°Æ¡i cho nên máu của ngÆ°Æ¡i hẳn có thể lui tà khu quá»· rất tốt. Äây gá»i là "Nuôi binh ngà n ngà y, dùng binh má»™t phút". Hê hê, nhà của chúng ta đã nuôi ngÆ°Æ¡i mấy chục năm rồi. Äến hôm nay cÅ©ng đến lúc phải dùng, lẽ ra ngÆ°Æ¡i không nên khÆ°á»›c từ má»›i đúng chứ..."
Con mèo đen cố dùng hai chân trước ôm lỗ tai, miệng kêu thảm thiết không ngớt.
"Yên tâm, đến lúc đó ta chỉ cắt má»™t lá»— trên chân ngÆ°Æ¡i để lấy máu thôi. Tuyệt đối sẽ không lấy mạng ngÆ°Æ¡i đâu..." Ung Bác Văn vừa dá»a bể máºt thú nuôi để giải sầu vừa Ä‘i tá»›i cá»a rồi nhấc chân đá văng cánh cá»a Ä‘ang khép há» ra.
Cá»a phòng bay ra phÃa bên ngoà i tháºt nhanh. Má»™t tiếng "Pằng" giòn tan vang lên, theo sau đó chÃnh là tiếng kêu "Ây da" tháºt thảm thiết.
Ung Bác Văn giáºt mình hoảng sợ. Lúc nà y, má»›i bÆ°á»›c ra phÃa sau cánh cá»a để xem xét. Lúc nà y, trÆ°á»›c mắt hắn là má»™t cô gái trẻ mặc đồng phục công sở mà u Ä‘en Ä‘ang ôm mÅ©i đứng ở trÆ°á»›c cá»a ra và o. Trong đôi mắt tròn xoa óng ánh nÆ°á»›c mắt, hiển nhiên nà ng bị Ä‘áºp trúng rất mạnh.
"Tiểu thÆ°, ngÆ°Æ¡i không sao chá»›." Ung Bác Văn cả kinh. Hắn láºp tức bÆ°á»›c lên phÃa trÆ°á»›c há»i thăm ngÆ°á»i bị hại.
"Không có chuyện gì, không có chuyện gì." Cô gái trẻ tuổi vuốt vuốt cái mÅ©i, lại thuáºn tay lau khóe mắt. Äến khi đã lau sạch, nà ng má»›i ngẩng đầu nhìn Ung Bác Văn rồi há»i: "Ngà i chÃnh là Ung Bác Văn?"
Cô gái nà y khoảng hai mÆ°Æ¡i bảy, hai mÆ°Æ¡i tám tuổi, thân nhá» chân dà i, dáng ngÆ°á»i có thể so vá»›i ngÆ°á»i mẫu, tóc dà i qua vai, mắt trong nhÆ° nÆ°á»›c, môi nhÆ° hoa Ä‘Ã o. Giá» phút nà y, trong mắt nà ng vẫn còn rÆ°ng rÆ°ng chút nÆ°á»›c mắt, quả tháºt cà ng là m bị cáo cà ng thấy thÆ°Æ¡ng cảm lẫn thÃch thú. Chỉ có Ä‘iá»u cái mÅ©i của nà ng hÆ¡i Ä‘á», nÆ°á»›c mÅ©i nhÆ° muốn chảy xuống, cá»±c kỳ mất hình tượng.
"Không sai..." Ung Bác Văn biết mình không thể không liên quan đến cái mÅ©i hồng kia. Trong lòng hÆ¡i xấu hổ khiến giá»ng nói của hắn khá yếu á»›t.
"Ung tiên sinh, ngÆ°Æ¡i khá»e. Ta tên là Hà n Nhã, trợ lý tÆ° nhân của Phà tiên sinh." Cô gái tên vÆ°Æ¡n tay ra.
"Xin chà o, tháºt xin lá»—i vì chuyện vừa rồi. Ta không biết ngÆ°Æ¡i Ä‘ang ở phÃa sau cá»a..." Ung Bác Văn chuyển con mèo Ä‘en từ tay phải đến dÆ°á»›i nách để có thể bắt tay, xin lá»—i đối vá»›i đối phÆ°Æ¡ng. Hắn cÅ©ng mặc kệ tiếng kêu kháng nghị của con mèo Ä‘en.
"Không sao." Thục nữ bị cá»a Ä‘áºp và o mÅ©i cÅ©ng không phải là việc gì hay ho cho nên Hà n Nhã không muốn tiếp tục nói vá» Ä‘á» tà i nà y nữa. Nà ng nhẹ nhà ng áºm ừ má»™t câu rồi láºp tức chuyển đến chủ Ä‘á» chÃnh: "Lần nà y ta đến đây theo lệnh của Phà tiên sinh..."
"Phà tiên sinh?" Khuôn mặt của Ung Bác Văn vừa trở lại bình thÆ°á»ng láºp tức nháºn ra ý nghÄ©a của cái tên nà y. Nhịn không được, hắn kêu lên: "Là Phà Mặc sao?"
"á»°c... Äúng váºy." Hà n Nhã thấy đối phÆ°Æ¡ng gá»i thẳng tên tục của ông chủ má»™t cách không có lá»… phép, trong lòng cÅ©ng cảm thấy hÆ¡i khó chịu. NhÆ°ng dù gì Ä‘i nữa thì biểu hiện bên ngoà i của nà ng cÅ©ng vẫn mang theo nụ cÆ°á»i lá»… phép.
"Phà tiên sinh nói rằng ông cảm tạ sá»± trợ giúp của ngà i và o buổi sáng. Ông còn muốn xin lá»—i vì lúc ấy không thể cảm Æ¡n ngà i. Hiện trong nhà Phà tiên sinh Ä‘ang có má»™t số việc cần sá»± giúp đỡ của ngà i, cho nên Phà tiên sinh hy vá»ng ngà i có thể đến tÆ° gia má»™t chút, xin há»i Ung tiên sinh có thá»i gian rãnh hay không?"
"Có, có rất nhiá»u thá»i gian. NhÆ°ng lúc nà o chúng ta má»›i Ä‘i?" Ung Bác Văn đồng ý không ngá»›t. Hắn mừng rỡ, thầm nghÄ© không ngá» suýt nữa mình đã tá»± là m phức tạp hóa vấn Ä‘á». Chỉ sợ trong nhà của Phà Mặc vẫn còn có và i loại đồ váºt không sạch sẽ nhÆ° quá»· hấp khà trên lÆ°ng lão, đây chÃnh là manh mối để tìm ra ngÆ°á»i đứng ở phÃa sau bức mà n đó nha.
"Nếu đã váºy, chúng ta có thể Ä‘i ngay bây giỠđược hay không?" Hà n Nhã vô ý vuốt mÅ©i vẫn còn hÆ¡i Ä‘au nhức, lại nói tiếp: "Phà tiên sinh cÅ©ng muốn nhá» má»™t vị đại sÆ° phong thuá»· ở gần đây, vừa tiện má»™t Ä‘Æ°á»ng."
"Váºy thì tốt quá, chúng ta Ä‘i thôi." Ung Bác Văn cao hứng đóng cá»a phòng. Thấy Hà n Nhã nhÆ°ng ngẩn ngÆ°á»i ở đó, hắn chợt cảm thấy khó hiểu mà nói: "Không phải Ä‘i ngay lúc nà y hay sao?"
"Äúng, đúng." Hà n Nhã hÆ¡i bất ngá»: "Ngà i cần mang theo những váºt nà y sao? Còn có thú nuôi của ngà i nữa..." Nà ng chỉ và o con mèo Ä‘eo dÆ°á»›i nách và cây súng nÆ°á»›c trong tay của Ung Bác Văn.
"Äây là ta công cụ là m việc của ta." Vừa nháºn được lá»i nhắc nhở, Ung Bác Văn má»›i nhá»› tá»›i con mèo Ä‘en của mình. Lúc nà y, hắn liá»n vá»™i và ng chuyển nó từ dÆ°á»›i nách xuống dÆ°á»›i bà n tay phải.
Con mèo tội nghiệp kêu meo meo. Nó đang là m ra bộ dạng chết sống cũng không đi với Ung Bác Văn, xem ra vừa nãy nó bị kẹp không nhẹ.
"Không được kêu nữa." Ung Bác Văn bất mãn huÆ¡ tay, kết quả miệng của con mèo Ä‘en trong tay hắn láºp tức kêu meo meo nhÆ° cái loa há»ng, tiếng kêu nà y quả tháºt rất rung Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i.
"Tại sao trên thế giá»›i lại có ngÆ°á»i tà n nhẫn nhÆ° váºy? Tại sao hắn đối đãi vá»›i con thú "nhá» bé", đáng yêu nhÆ° thế chứ?" Hà n Nhã nhìn thấy má»™t mà n nà y, Ä‘á»™t nhiên trong lòng dâng lên má»™t cÆ¡n tức, nà ng thầm nghÄ© phải cắn chết cái tên ác Ä‘á»™c Ä‘ang ngược đãi Ä‘á»™ng váºt phÃa trÆ°á»›c.
DÆ°á»ng nhÆ° con mèo Ä‘en đã cảm thấy được cái gì đó. Äá»™t nhiên nó trừng to mắt nhìn chằm chằm và o mỹ nữ có tâm địa rất tốt ở đối diện. Tiếng kêu trong miệng dần trở nên nhá» bé, yếu á»›t, tháºt giống nhÆ° má»™t con mèo nhá» vừa má»›i sinh ra, tiếng kêu nà y đủ để khiến ngÆ°á»i nghe được cà ng muốn nâng niu nó má»™t phen.
"Äể ta ôm nó." Rốt cuá»™c Hà n Nhã đã không nhịn được nữa rồi. Nà ng vÆ°Æ¡n đôi tay hà o hiệp ra để giải cứu chú mèo đáng thÆ°Æ¡ng khá»i tay của tên đồ tể chuyên hà nh hạ súc váºt. Loại Ä‘á»™ng tác không khách nà y khiến Ung Bác Văn ngẩn ngÆ¡ không thôi.
"Chúng ta Ä‘i thôi." Lạnh lùng chốt lại má»™t câu, Hà n Nhã ôm con mèo Ä‘en rồi xoay ngÆ°á»i rá»i khá»i, cÅ©ng chẳng thèm quay đầu nhìn Ung Bác Văn. Giá» phút nà y, trong lòng của nà ng tháºt sá»± rất phẫn ná»™, đối vá»›i má»™t cô gái có tấm lòng yêu thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™ng váºt, nà ng không thể dá»… dà ng tha thứ cho hà nh vi đáng giáºn nà y. CÅ©ng chÃnh vì váºy, Hà n Nhã sợ nếu mình quay đầu lại nhìn cái khuôn mặt ghê tởm kia, không khéo nà ng nhịn không được mà đánh hắn thà nh đầu heo mất.
Ung Bác Văn nghe thấy giá»ng nói không có ý tốt của nà ng liá»n cảm thấy rất là khó hiểu. Hắn thầm cảm thán: "Quả nhiên câu 'Muốn hiểu lòng của nữ nhân tháºt khó giống nhÆ° mò kim dÆ°á»›i đáy biển' tháºt không sai má»™t chút nà o."
Hai ngÆ°á»i má»™t trÆ°á»›c má»™t sau Ä‘i xuống tầng trệt liá»n nhìn thấy má»™t chiếc xe mà u Ä‘en Ä‘ang đợi ở trÆ°á»›c cá»a, bên cạnh là má»™t pho tượng Ä‘ang mặc đồng phục tà i xế.
Lái xe vừa thấy Hà n Nhã bÆ°á»›c ra, khuôn mặt láºp tức trở nên ân cần rồi mở má»™t cánh cá»a.
"Ung tiên sinh, má»i lên xe." à của Hà n Nhã là má»i Ung Bác Văn lên xe trÆ°á»›c.
Ung Bác Văn cÅ©ng không thèm khách khÃ. Sau khi ôm cây súng bắn nÆ°á»›c cỡ lá»›n và o trong lồng ngá»±c, hắn chui và o trong lòng. Lúc nà y, Ung Bác Văn chợt phát hiện trong xe còn có má»™t ngÆ°á»i.
NgÆ°á»i nà y tai to mặt lá»›n, đúng là LÆ°u à rồi.
--o0o--
Tà i sản của kimnambin
08-07-2012, 07:32 PM
Cơn gió vô tình Giang hồ lãng tỠQuy ẩn giang hồ
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Ngôi nhà cô Ä‘Æ¡n ....
Bà i gởi: 8,045
Thá»i gian online: 4 tháng 0 tuần 2 ngà y
Thanks: 608
Thanked 32,079 Times in 4,176 Posts
Công Ty Cho Thuê Quỷ
Tác Giả: Khản Không
Quyển 1: Äại thiên sÆ° bắt quá»·
ChÆ°Æ¡ng 6: Lá»i má»i của doanh nhân Phà Mặc (Full)
NgÆ°á»i dịch: No_dance8x (Nhóm dịch Äá»™c Cô Thôn)
Biên dịch: No_dance8x
Biên táºp: Ksor Din
Nguồn: TTV
Mặt mÅ©i của LÆ°u à vốn Ä‘ang trà n ngáºp nụ cÆ°á»i nhÆ°ng khi nhìn thấy ngÆ°á»i tiến và o trong xe là Ung Bác Văn, nụ cÆ°á»i trên mặt gã láºp tức thu lại, giá»ng nói dần trở nên hung ác: "Thằng nhóc kia, ngÆ°Æ¡i tá»›i đây là m gì?"
Khuôn mặt của LÆ°u à biến hóa tháºt nhanh, dù là vua hà i kịch Châu Tinh Trì cÅ©ng giÆ°Æ¡ng cá» trắng xin thua.
"Là Phà tiên sinh má»i hắn đấy." Hà n Nhã vừa lên xe đã nhìn thấy hai ngÆ°á»i ngồi đối diện nhau. Sau khi thoáng do dá»± má»™t chút, nà ng liá»n ngồi xuống bên cạnh Ung Bác Văn, và ở đối diện vá»›i LÆ°u Ã.
Ung Bác Văn vẫy tay vá» phÃa con mèo Ä‘en, nhÆ°ng con mèo nà y lại Ä‘ang nằm thoải mái ở trong ngá»±c cá»a mỹ nữ. Vừa thấy Ä‘á»™ng tác của hắn, nó chỉ là trừng mắt rồi kêu má»™t tiếng. Nghe tiếng kêu, Hà n Nhã quay đầu lại thì nhìn thấy ánh mắt hung hăng của Ung Bác Văn. Ngay láºp tức, nà ng di chuyển thân hình vá» phÃa bên cạnh, con mèo Ä‘en ngà y cà ng cách xa Ung Bác Văn. Äiá»u nà y là m hắn cà ng cảm thấy khó hiểu.
"Hà n tiểu thÆ° à . Ở xung quanh đây, ngÆ°á»i có bản lÄ©nh nhÆ° ta tháºt sá»± Ãt đến đáng thÆ°Æ¡ng, phần lá»›n còn lại thÆ°á»ng không có khả năng gì hay ho. Bá»n nà y chỉ dá»±a và o cái mồm để lừa gạt kiếm ăn mà thôi. Việc của Phà tiên sinh rất quan trá»ng, nếu cháºm trá»… bởi những ngÆ°á»i có bụng dạ khó lÆ°á»ng, chuyên gạt tiá»n kiếm cÆ¡m thì không được tốt đâu." Lúc LÆ°u à nói lá»i nà y, con mắt nhìn chằm chằm và o kẻ mà gã cho là đã Ä‘oạt việc là m ăn của mình, ngôn ngữ cÅ©ng không tốt hệt nhÆ° ánh mắt váºy.
Ung Bác Văn nghe xong cÅ©ng cảm thấy căm tức, nhÆ°ng nghÄ© đến mình là m việc nà y là để cứu ngÆ°á»i nên cố nén giáºn. Hắn quyết định không cần để ý tá»›i đến thằng máºp mạp chết bầm nà y.
Giá»ng nói của Hà n Nhã lạnh nhÆ° băng: "LÆ°u tiên sinh, ông cố là m tốt việc Phà tiên sinh đã giao là được rồi. KÃnh mong đừng can thiệp nhiá»u những chuyện khác."
LÆ°u à đụng nhằm cây Ä‘inh, khuôn mặt tÃm sẫm nhÆ° trái cà . NhÆ°ng rồi gã lại không dám tá» vẻ tức giáºn đối vá»›i Hà n Nhã, chỉ phải Ä‘Ã nh trút giáºn sang ngÆ°á»i khác. Lần nà y, gã oán háºn liếc Ung Bác Văn, miệng không nói gì thêm.
Không khà trong xe trở nên nặng ná», ba ngÆ°á»i cá»™ng thêm má»™t con mèo nằm úp sấp Ä‘á»u không phát ra âm thanh nà o.
Ung Bác Văn táºn lá»±c Ä‘Æ°a ánh mắt ra ngoà i cá»a sổ, trong lòng thầm tÃnh toán xem mình phải ra tay tìm manh mối nhÆ° thế nà o. Suy nghÄ© được không biết bao lâu, hắn má»›i để ý đến cảnh váºt ở bên ngoà i cá»a sổ. Lúc nà y, Ung Bác Văn ngây ngẩn lên tiếng: "Tại sao lại Ä‘i đến ngoại ô thà nh phố váºy?"
"Tháºt là kẻ không có kiến thức." LÆ°u à cÆ°á»i nhạo: "NgÆ°Æ¡i cho rằng ngÆ°á»i có tiá»n nhÆ° Phà tiên sinh sẽ tranh già nh mấy cái nhà lầu trong thà nh phố nhÆ° dân thà nh thị hay sao?"
Hà n Nhã thì giải thÃch má»™t cách lạnh nhạt: "Tổ tiên của Phà tiên sinh để lại má»™t khu nhà cÅ© tại ngoại ô thà nh phố, chuyến Ä‘i lần nà y chủ yếu có quan hệ tá»›i nÆ¡i nà y."
Tuy không hà i lòng vá»›i câu trả lá»i nhÆ°ng Ung Bác Văn cÅ©ng không muốn mất mặt thêm. Rốt cuá»™c hắn má»›i ngáºm miệng, má»™t lần nữa chuyển ánh mắt ra bên ngoà i cá»a sổ.
Chạy dá»c theo con Ä‘Æ°á»ng lá»›n khoảng má»™t giá», chiếc xe rẽ sang má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá» hÆ¡n.
Con Ä‘Æ°á»ng nà y rất cháºt hẹp, chỉ đủ để chứa hai chiếc xe hÆ¡i Ä‘i song song. Tuy váºy, con Ä‘Æ°á»ng nà y cá»±c kỳ gá»n gà ng, hai bên Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng không phải là ruá»™ng đồng nhÆ° trên những con Ä‘Æ°á»ng ở nông thôn mà thay và o đó là rừng cây nhiệt Ä‘á»›i.
Trong rừng Ä‘á»u là đại thụ cao to che khuất bầu trá»i, cây cối trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp. Cây nhá» nhất sợ rằng cÅ©ng có tuổi thá» ba, bốn mÆ°Æ¡i năm. Lại nói, con Ä‘Æ°á»ng nhá» kéo dà i đến sâu trong rừng, thẳng đến khi khuất ở phÃa xa xa cÅ©ng chÆ°a kết thúc.
Ung Bác Văn sống ở Xuân Thà nh nhiá»u năm nhÆ°ng không há» biết ngoại ô thà nh phố có má»™t nÆ¡i nhÆ° váºy. Lúc nà y, hắn không khá»i cảm thấy hiếu kỳ. Vừa mở cá»a sổ xe, Ung Bác Văn liá»n cảm thấy từng là n gió nhẹ Æ°á»›t át Ä‘áºp và o mặt, cùng vá»›i đó là mùi hÆ°Æ¡ng trong trẻo của không khÃ, của bùn đất xen lẫn mùi cá» cây tÆ°Æ¡i mát, đây quả tháºt là má»™t cảm giác sảng khoái không thể diá»…n tả thà nh lá»i.
Äi được hÆ¡n mÆ°á»i phút nữa, trên con Ä‘Æ°á»ng loáng thoáng xuất hiện má»™t cánh cá»a rất cao. Ở xung quanh, lÆ°á»›i sắt chặn hết những phần còn lại của con Ä‘Æ°á»ng. Lại nói, cánh cá»a phÃa trÆ°á»›c mang kiểu dáng cổ sÆ¡, không trang trà hoa văn, nÆ°á»›c sÆ¡n toà n bá»™ là mà u Ä‘á» Ä‘en. Từ xa xa nhìn lại, vì mà u sắc đối láºp vá»›i mà u xanh biếc của rừng ráºm ở ven Ä‘Æ°á»ng nên cà ng là m cánh cá»a nà y thêm thu hút ánh mắt.
Äến khi chiếc xe chỉ còn cánh cá»a khoảng hai mÆ°Æ¡i mét, cánh cá»a lá»›n tá»± Ä‘á»™ng mở ra. Chiếc xe cÅ©ng không ngừng lại mà tiếp tục chạy và o bên trong.
Sau khi và o cá»a, xe lại di chuyển trong rừng ráºm khoảng ná»a giá» nữa. Cuối cùng phải Ä‘i má»™t vòng cung khoảng chÃn mÆ°Æ¡i Ä‘á»™, phÃa trÆ°á»›c má»›i trở nên rá»™ng rãi hÆ¡n.
NÆ¡i táºn cùng của khu rừng là má»™t nÆ¡i khá giống sÆ¡n cốc.
DÆ°á»ng nhÆ° vách của sÆ¡n cốc nà y Ä‘á»u đã được trải qua gia công. Hai đỉnh núi lần lượt dá»±ng đứng ở bên trái và bên phải. DÆ°á»›i vách đá là má»™t trang viên rất lá»›n, ở giữa trang viên có rất nhiá»u căn nhà , phần lá»›n trong số nà y là nhà trệt. Kiến trúc cao nhất cÅ©ng không quá ba tầng. Toà n bá»™ căn nhà trong trang viên Ä‘á»u được sÆ¡n mà u hồng phấn, nhìn qua hết sức bắt mắt.
Nơi nà y được vây trong một vòng cung do sơn cốc tạo ra, hai đầu trang viên dán sát và hòa thà nh một thể với vách đá để tạo thà nh một thể thống nhất.
Kỳ tháºt, nếu núi non ở đây cao hÆ¡n má»™t chút, rừng dà y đặc thêm má»™t phần, cùng vá»›i đó lại bố trà thêm sÆ°Æ¡ng khói lượn lá», chim muông thú hiếm... Có lẽ sẽ là m cho ngÆ°á»i xem ngỡ rằng mình Ä‘ang lạc trong tiên cảnh.
NhÆ°ng trên thá»±c tế, đây là ngoại ô của má»™t thà nh phố lá»›n có khu công nghiệp nổi tiếng ở Äông Bắc. Tại nÆ¡i nà y, tuy núi nhiá»u tháºt nhÆ°ng không cái nà o đạt Ä‘á»™ cao chá»c trá»i. Còn hai ngá»n núi Ä‘ang vây quanh sÆ¡n cốc kia chỉ cao tầm khoảng má»™t trăm mét. Nếu so vá»›i má»™t số ngá»n núi chÃnh thức thì nhiá»u nhất cÅ©ng chỉ có thể nói là hai cái bao đất cỡ lá»›n mà thôi. Bởi váºy, cái trang viên khổng lồ nằm trong ngá»±c của hai cái bao đất cÅ©ng không thể Ä‘em đến khà thế nà o đáng kể, thay và o đó là cảm giác buồn cÆ°á»i.
Ung Bác Văn để ý khá kỹ đến những thứ nà y. Tuy sở trÆ°á»ng của hắn là bắt quá»· nhÆ°ng trong kiến thức của Thiên SÆ° bắc phái cÅ©ng có và i phần vỠđất Ä‘ai và phong thuá»·. Trong lúc rãnh rá»—i, Ung Bác Văn đã từng Ä‘á»c lÆ°á»›t qua chút Ãt. Lại nghÄ© đến kẻ già u có rất để ý đến phong thủy của phần má»™ tổ tiên nên hắn nhịn không được mà thầm so sánh cách bố trà ở đây vá»›i sở há»c của mình.
NhÆ°ng khi đã đối chiếu xong, Ung Bác Văn lại cảm thấy cá»±c kỳ kinh hãi. Cách bố trà phong thủy trong trang viên không má»™t nÆ¡i nà o không phạm Ä‘iá»u tối kỵ trong phong thuá»·. Sau khi kiểm tra kỹ cà ng, hắn có thể kết luáºn đây là đúng là má»™t hung địa cá»±c kỳ hiếm thấy!
"Tốt, tháºt sá»± là nÆ¡i tốt." Âm thanh từ trong miệng LÆ°u à đột nhiên vang lên. Lúc nà y, gã Ä‘ang chỉ và o trang viên ở phÃa trÆ°á»›c, lá»i nói mang theo hà o khà vạn trượng: "NÆ¡i đây quả là sÆ¡n thanh thủy tú, hai ngá»n núi giằng co vá»›i nhau, trái phòng ngá»±, phải chống đỡ. Ãnh sáng chiếu và o, mây trôi tá»± tụ. Äây không phải là huyệt Song Long há»™ châu (Hai con rồng bảo vệ ngá»c) chuyên tụ tà i sinh bảo sao? Sống trong nÆ¡i có phong thủy tốt nhÆ° thế nà y, không muốn phát đạt cÅ©ng không được. Khó trách Phà tiên sinh phú giáp thiên hạ*..."
(*Phú giáp thiên hạ = Phú khả địch quốc: Tiá»n bạc đủ để so sánh vá»›i nhân gian, đủ sức chống chá»i cả má»™t quốc gia - DG)
Ung Bác Văn thu những lá»i nà y và o tai, trong lòng nói thầm: "Ngá»n núi nà y vừa thô láºu vừa phong phanh. Vị trà huyệt ở Ä‘Æ°á»ng cùng, khô ráo lại không ôn hòa, hai quả núi cùng bá» suối tạo thà nh thế kẹp, trái phải gió Ä‘á»u thổi không và o, có câu: 'Âm phong nhân tuyệt, dÆ°Æ¡ng phong nhân cùng'. Nếu vị trà huyệt đặt ở nÆ¡i nà y, không những nghèo khó mà mẹ goá con côi, gia tá»™c dần dần suy bại còn là chuyện hiển nhiên. NÆ¡i đây nhìn sao cÅ©ng là chá»— cá»±c kỳ hung hiểm, tại sao LÆ°u đại sÆ° lại nói là bảo địa?"
(Huyệt ở đây là nơi đặt mộ tổ tiên - DG)
Hắn lại nghÄ© tiếp: "NhÆ°ng nếu nÆ¡i đây tháºt sá»± là hung huyệt, tại sao Phà Mặc lại có thể phú giáp thiên hạ? Hay vẫn là LÆ°u à nói đúng? Xem ra khả năng xem phong thủy của ta vẫn còn kém xa so vá»›i ngÆ°á»i ta rồi. Ầy, tuy hạnh kiểm của tên nà y có hÆ¡i kém má»™t chút nhÆ°ng xem ra khả năng lại không tệ."
Suy nghÄ© xong xuôi, Ung Bác Văn nén nghi ngá» xuống bụng. Hắn không dám tùy ý mở miệng còn là vì ngại LÆ°u à lợi dụng cÆ¡ há»™i cÆ°á»i nhạo mình.
Chiếc xe dừng lại ở trÆ°á»›c cổng chÃnh của trang viên, ba ngÆ°á»i vừa xuống xe, bên tai đã nghe tiếng nÆ°á»›c chảy róc rách. Dá»±a theo âm thanh để nhìn lại thì thấy má»™t dòng suối Ä‘ang chảy dá»c từ cá»a rồi kéo dà i theo hai bên bá» tÆ°á»ng, cuối cùng chui và o trong tÆ°á»ng nhÆ° hình chữ bát*.
(*Hình chữ bát (å…«): Hình nút chai. Theo miêu tả, nÆ¡i hẹp nhÆ° nút chai hẳn chÃnh là cánh cá»a - DG)
Ung Bác Văn không khá»i nhÃu mà y, thầm nghÄ©: "Dòng suối tại cánh cổng nà y chảy theo hình chữ bát, hiệu quả là bại tà i tuyệt tá»±*..."
(*Bại tà i tuyệt tá»± = Tiá»n bạc suy bại, không có con cháu', câu nà y dá»±a theo thuyết tiá»n bạc chảy ra bên ngoà i nhÆ° dòng nÆ°á»›c)
Äang chìm trong suy nghÄ©, Ung Bác Văn liá»n nghe LÆ°u à cao giá»ng chỉ Ä‘iểm: "HÆ°á»›ng nÆ°á»›c tháºt tuyệt, thoạt nhìn nhÆ° thủy long há»™ khÃ, tụ tà i vượng Ä‘inh*."
(*Thủy long há»™ khÃ, tụ tà i vượng Ä‘inh = Rồng nÆ°á»›c bảo vệ nhân khÃ, tiá»n tà i thịnh vượng, con cháu đầy Ä‘Ã n)
Hà n Nhã từ chối cho ý kiến mà chỉ cÆ°á»i nhạt rồi nói: "LÆ°u tiên sinh, ta không hiểu những thứ nà y. Nếu ngÆ°Æ¡i muốn nói cho Phà tiên sinh nghe thì cÅ©ng phải đợi đến khi nhìn thấy ông ấy đã. Ở nÆ¡i nà y, hẳn không ai nghe mấy câu bình luáºn của ngÆ°Æ¡i đâu."
Sắc mặt đắc ý của LÆ°u à trở nên cứng Ä‘á». Rốt cuá»™c gã Ä‘Ã nh lúng ta lúng túng câm miệng. Sau đó lại không biết LÆ°u à nghÄ© gì mà lại lấy má»™t cái la bà n từ trong cặp công văn thÆ°á»ng mang theo bên ngÆ°á»i. Lúc nà y, gã vừa Ä‘Æ°a la bà n lên vừa nhìn khắp xung quanh. Äến khi kiểm tra xong, lông mà y của gã chợt nhÃu nhÆ°ng láºp tức liá»n là m ra bá»™ dạng nhÆ° không có việc gì xảy ra.
Hà n Nhã không hỠđể ý tá»›i LÆ°u à mà liá»n Ä‘i đến trÆ°á»›c cá»a rồi nói: "Ta đã vá», mở cá»a."
Cánh cá»a sắt mà u Ä‘en vốn Ä‘ang im ắng láºp tức di chuyển sang hai bên. Bá»—ng, má»™t là n gió từ bên trong thổi ra khiến cả ngÆ°á»i Ung Bác Văn trở nên lạnh buốt. Cảm giác nóng bức trong những ngà y hè biến mất, nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° trong là n gió vừa rồi có chứa má»™t chút âm khÃ. Äiá»u nà y là m hắn không khá»i rùng mình, Ä‘oạn lại vá»™i và ng niệm Há»™ thân chú.
Là n âm khà đang Ä‘áºp và o mặt láºp tức thay đổi phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng.
Ung Bác Văn táºp trung nhìn và o không gian phÃa sau cánh cá»a. TrÆ°á»›c hết, thứ đầu tiên Ä‘áºp và o trong mắt hắn chÃnh là má»™t lùm cây thấp. Ở sau lùm cây là má»™t cá»™t nÆ°á»›c được phun từ dÆ°á»›i đất lên trên. Từ không trung nhìn xuống, là n nÆ°á»›c tung tóe tạo thà nh những bá»t rÆ¡i tứ tán ra xung quanh, không Ãt bá»t nÆ°á»›c theo gió tung bay là m không khà trở nên mát mẻ.
"Má»i và o." Tay của Hà n Nhã là m thế má»i, sau đó Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng. Vừa Ä‘i được hai bÆ°á»›c, nà ng đã và o trong trang viên. Bá»—ng nhiên, con mèo Ä‘en vẫn nằm im trong ngá»±c nà ng khẽ kêu má»™t tiếng rồi nhảy ra ngoà i. Nhanh nhÆ° chá»›p, nó đã chạy đến trÆ°á»›c ngÆ°á»i Ung Bác Văn. Lúc nà y, chỉ thấy con mèo Ä‘en nhảy dá»±ng lên rồi thoải mái an vị trên đầu vai của chủ. Sau khi ngồi xuống, cái Ä‘uôi tháºt dà i lay Ä‘á»™ng không ngá»›t. Äồng tá» vốn hÃp thà nh má»™t đầu dây nhá» giá» nà y lại hoà n toà n mở ra. Ãnh mắt nhìn chằm chằm và o cánh cá»a Ä‘ang mở rá»™ng, miệng kêu meo meo không ngừng.
Hà n Nhã dừng bÆ°á»›c, quay đầu lại nhìn con mèo Ä‘en rồi há»i: "Nó bị gì váºy?"
"Hả?" Ung Bác Văn Ä‘ang vá»— nhè nhẹ thú nuôi của mình. Vừa nghe Hà n Nhã há»i thăm, hắn liá»n đáp lá»i: "À, có vẻ nhÆ° nó sợ ngÆ°á»i lạ. Không có chuyện gì đâu, chúng ta Ä‘i và o thôi."
"Sợ ngÆ°á»i lạ?" Hà n Nhã không hiểu má»™t con mèo thì sợ ngÆ°á»i lạ để là m chi? Vừa nghÄ© đến chú mèo Ä‘en dá»… thÆ°Æ¡ng nà y lại má»™t lần nữa rÆ¡i và o trong tay của ngÆ°á»i chủ ác Ä‘á»™c, nà ng liá»n vÆ°Æ¡n tay, miệng buông đôi câu dụ dá»—: "Mimi, đến đây. Ta ôm ngÆ°Æ¡i Ä‘i và o."
Giá» phút nà y, con mèo ngoan ngoãn ở trên Ä‘Æ°á»ng là m bá»™ nhÆ° không há» nghe thấy gì, tháºm chà ná»a con mắt cÅ©ng không thèm liếc má»™t chút.
"Không phải Mimi, nó tên là Bông." Ung Bác Văn cÆ°á»i nói vá»›i con mèo trên đầu vai của mình: "Bông, đến chá»— Hà n tiểu thÆ° để nà ng ôm ngÆ°Æ¡i Ä‘i..."
Con mèo đen vẫn tỠra thỠơ.
"Äược rồi, chúng ta và o Ä‘i thôi." Hà n Nhã cảm thấy nhụt chÃ, lại không dám tốn thá»i gian ở trÆ°á»›c cá»a, chỉ phải buông ý định ôm chú mèo. Sau khi quay ngÆ°á»i và o cá»a, trong lòng thầm mắng con mèo nà y không biết tốt xấu, rõ rà ng lại thân máºt vá»›i cái tên ngược đãi thú váºt kia.
"Äồ súc sinh không biết tốt xấu." LÆ°u à mắng má»™t câu rất âm dÆ°Æ¡ng quái khà (à là giá»ng mắng nhÆ° thám giám) rồi vung vẫy cái la bà n trong tay, nghênh ngang Ä‘i và o trang viên.
Ung Bác Văn Ä‘i lên phÃa trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, con mèo Ä‘en Ä‘á»™t nhiên kêu má»™t tiếng, rồi bấu chặt đầu vai đến Ä‘á»™ móng vuốt cÅ©ng đâm xuyên qua bá»™ quần áo mùa hè của hắn.
"Êy, thu móng vuốt lại nà o. NgÆ°Æ¡i cà o trúng da ta rồi đó." Ung Bác Văn gõ đầu con mèo Ä‘en: "Äồ nhát gan, có đại Thiên SÆ° ở đây, ngÆ°Æ¡i còn sợ gì nữa?"
Con mèo Ä‘en kêu meo meo hai tiếng, cái Ä‘uôi dà i nhếch cao. Chỉ thấy nó nghiêng đầu nhìn Ung Bác Văn tháºt kỹ, xem ra nó cÅ©ng không tin cho lắm.
"Êy, nhìn ta nhÆ° váºy để là m gì?" Ung Bác Văn cảm thấy bất mãn: "Ta có thể nói cho ngÆ°Æ¡i biết, bây giá» là lúc khảo nghiệm năng lá»±c của ta và ngÆ°Æ¡i. Vì tìm ra Tiểu Vân tá»·, chúng ta tuyệt đối không được lùi bÆ°á»›c, dù phÃa trÆ°á»›c có là núi Ä‘ao biển lá»a hay là gì Ä‘i chăng nữa thì chúng ta cÅ©ng phải xông tá»›i. Nếu ngÆ°Æ¡i còn muốn lăn lá»™n vá»›i con của ta, váºy thì hôm nay không được lo ra, trÆ°á»›c tiên phải tìm được tung tÃch mẹ của con ta cái đã." Nói xong, Ung Bác Văn không hỠđể ý tá»›i con mèo Ä‘en nữa. Sau khi hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, hắn cất bÆ°á»›c tiến và o trong trang viên.
--o0o--
Tà i sản của kimnambin
08-07-2012, 07:33 PM
Cơn gió vô tình Giang hồ lãng tỠQuy ẩn giang hồ
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Ngôi nhà cô Ä‘Æ¡n ....
Bà i gởi: 8,045
Thá»i gian online: 4 tháng 0 tuần 2 ngà y
Thanks: 608
Thanked 32,079 Times in 4,176 Posts
Công Ty Cho Thuê Quỷ
Tác Giả: Khản Không
Quyển 1: Äại thiên sÆ° bắt quá»·
Chương 7: Ma quỷ hoà nh hà nh ở hung huyệt (1)
NgÆ°á»i dịch: ThÃch Ca (Nhóm dịch Äá»™c Cô Thôn)
Biên dịch: No_dance8x
Biên táºp: Ksor Din
Nguồn: TTV
Cá»a đón khách đặt cạnh má»™t bức tÆ°á»ng có lùm cây khá thấp, thoạt nhìn thì thấy rất chỉnh tá» nhÆ°ng tháºt ra chẳng được cá tÃnh cho lắm. Duy có mấy bông hoa trắng noãn nổi báºt giữa tấm ná»n xanh biếc của cây cối má»›i mang đến và i phần hà m súc, thú vị.
PhÃa sau bức tÆ°á»ng là má»™t bể phun nÆ°á»›c hình trăng lưỡi liá»m, cá»™t nÆ°á»›c phun cao ba bốn thÆ°á»›c. DÆ°á»›i ánh nắng mặt trá»i, những giá»t nÆ°á»›c rÆ¡i xuống trở nên rá»±c rỡ nhÆ° cầu vồng bảy sắc.
Mảnh đất trống còn lại được phủ lên lá»›p cá» chỉnh tá». Trên bãi cá» bố trà rất nhiá»u căn phòng bằng gá»— vá»›i tạo hình thống nhất. Ở giữa lại có má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá» uốn lượn thẳng và o sâu trong trang viên. Dá»c theo con Ä‘Æ°á»ng được tạo ra từ đá cuá»™i, ba ngÆ°á»i Ä‘i xuyên qua và i tiểu viện mang kiểu dáng Ä‘Æ¡n Ä‘iệu, lại vượt qua thêm má»™t Ä‘oạn hà nh lang gấp khúc vô cùng cổ xÆ°a, rốt cuá»™c những tòa lầu mà u hồng phấn má»›i xuất hiện trÆ°á»›c mắt.
Trong trang viên cá»±c kỳ yên tÄ©nh, ba ngÆ°á»i cùng nhau Ä‘i tiếp. Äoạn Ä‘Æ°á»ng nà y không có ná»a cái bóng ngÆ°á»i, trang viên xinh đẹp dần lá»™ ra vẻ trống trải mà âm lãnh.
Vì vách núi đã ngăn cản hÆ¡n phân ná»a ánh sáng mặt trá»i cho nên ngoại trừ mảnh cá» bên ngoà i cổng chÃnh, những nÆ¡i khác ở bên trong trang viên Ä‘á»u nằm dÆ°á»›i bóng râm.
Không khà ở đây vô cùng ẩm ướt và lạnh lẽo, hẳn là vì đã lâu ánh nắng không chiếu đến.
Rừng cây thÆ°a thá»›t ở phÃa xa xa có chút Ãt sÆ°Æ¡ng mù không tiêu tan, là n sÆ°Æ¡ng trắng má»ng manh lượn lá» khiến cá» cây gần đó trở nên mÆ¡ hồ, hệt nhÆ° có má»™t cái bóng Ä‘ang ẩn hiện.
Äá»™t nhiên Ung Bác Văn có cảm giác bị theo dõi. Toà n bá»™ tấm lÆ°ng của hắn Æ°á»›t đẫm nhÆ° nhúng trong nÆ°á»›c đá, hÆ¡i lạnh từ từ di chuyển lên ngá»±c. Trong phút chốc, tay chân dần dần tê cóng.
Khuôn mặt của LÆ°u à cÅ©ng không được tá»± nhiên. Khi Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, đầu gã lắc lÆ° trái phải hệt nhÆ° cái trống. Sắc mặt cà ng ngà y cà ng kém, lúc Ä‘i đến phÃa trÆ°á»›c tòa lầu mà u hồng phấn, khuôn mặt của gã trở nên xanh xao.
Cách bố trà phong thuá»· ở đây đã chênh lệch đến trình trạng Ä‘á»™c nhất vô nhị. Nếu Guinness có hạng mục vá» vấn Ä‘á» nà y thì đây chÃnh là ká»· lục thế giá»›i rồi.
Không con không cháu, tiá»n mất táºt mang, nghèo khổ già yếu, mẹ goá con côi, phạm đến uy quyá»n của quan, gặp tai nạn binh Ä‘ao...
Có thể nói, bất cứ ngÆ°á»i nà o ở nÆ¡i nà y nếu không chết sạch thì đó má»›i gá»i là việc lạ.
NhÆ°ng nhà há» Phà vừa đông ngÆ°á»i vừa hÆ°ng thịnh, lại cà ng đại phú đại quý... Äiá»u nà y tháºt sá»± là m Ung Bác Văn không biết giải thÃch thế nà o.
Lúc nhìn thấy tòa lầu mà u hồng phấn, LÆ°u à rốt cục cÅ©ng thét lên má»™t cách kinh hãi, chỉ thấy hắn chỉ và o tòa lầu rồi lắp bắp nói: "Äây.. đây là vị trà đặt huyệt Æ°? Sao... sao có thể nhÆ° váºy..."
Trong phút chốc, gã liá»n cảm thấy ngá»™t ngạt khó thở, đến lá»i cÅ©ng nói không ra.
Vị trà huyệt được xây dá»±ng ở đây rất lâu, tất nhiên long khà sẽ tổn thÆ°Æ¡ng. Cho dù không còn không có bố cục phong thủy hung ác nhÆ°ng chỉ cần chôn cất trong khu vá»±c nà y thì chỉ có nÆ°á»›c nháºn lấy tai hoạ.
Ung Bác Văn chau mà y, trong lòng xuất hiện cảm giác bất an. Hắn để ý thấy má»i nÆ¡i Ä‘á»u có vẻ quá»· dị, ầm trầm. Thầm kiểm tra bằng linh giác, Ung Bác Văn nháºn ra xung quanh trà n đầy tá» khÃ, tuyệt không phải là nÆ¡i ngÆ°á»i có thể sống. Nếu không phải vì cứu bạn gái, chỉ việc đầu tiên hắn muốn là m là quay đầu chạy trốn đến má»™t nÆ¡i cách xa cái nÆ¡i tà môn nà y.
"Là m sao váºy?" Hà n Nhã nghe tiếng kêu của LÆ°u à má»›i quay đầu há»i: "LÆ°u tiên sinh, có vấn Ä‘á» gì sao?"
"Không, không có." Tâm thần của LÆ°u à đã bay Ä‘i nÆ¡i khác. Vừa trả lá»i xong, sắc mặt của gã trở nên trắng bệch, sau đó miệng thì thầm, bà n tay Ä‘ang cầm la bà n vụng trá»™m bấm đốt ngón tay liên tục.
"Äây là lầu ThÃnh Phong, nÆ¡i Phà tiên sinh tiếp đãi khách quý." Hà n Nhã xoay ngÆ°á»i, chỉ và o cái lầu nhá» mà u hồng phấn rồi nói: "Äi thôi, Phà tiên sinh Ä‘ang chá» các ngÆ°á»i đấy."
Hai ngÆ°á»i Ä‘i theo Hà n Nhã Ä‘á»u có ná»—i bất an của mình. Lúc nà y hỠđã đến trÆ°á»›c cá»a lầu, trên cá»a treo má»™t tấm biển, ba chữ to ở trên tấm biển chÃnh là ba chữ "Lầu ThÃnh Phong".
Cái biển nà y mà u Ä‘en tuyá»n, chữ Ä‘á» tÆ°Æ¡i, nếu nhìn thoáng qua sẽ ngỡ rằng đây là do máu ngÆ°á»i dá»™i lên. Ung Bác Văn vừa nhìn thấy những chữ nà y, cả ngÆ°á»i không khá»i cảm thấy run rẩy. NhÆ°ng vì không muốn mất thá»i gian vá»›i tấm biển, hắn vá»™i và ng cất bÆ°á»›c xông thẳng và o bên trong lầu.
Phòng khách rá»™ng rãi mÆ°á»i phần, ở giữa bà y biện bà n đá và và i băng ghế, hai bên nam bắc Ä‘á»u có thể ngồi ngắm cảnh. Xa xa có đặt má»™t cháºu hoa thụ cá»±c lá»›n, nhìn xuyên qua cà nh lá um tùm, Ung Bác Văn có thể thấy được những Ä‘Æ°á»ng nét chạm trá»— hoa văn tinh xảo trên cá»a sổ gá»— mà u hồng. Trên cá»a sổ có gắn những tấm kÃnh lục lam chà m tÃm, những bóng cây lắc lÆ° cháºp chá»n trong tấm kÃnh nhìn giống hệt nhÆ° vô số cánh tay Ä‘ang vung vẩy, Ä‘ong Ä‘Æ°a.
TrÆ°á»›c mặt Ung Bác Văn là má»™t giá sách lá»›n dá»±a và o tÆ°á»ng, trên kệ bà y nhiá»u loại sách lá»›n nhá», ở giữa giá sách có và i căn nhà nhá» bằng gá»—, vừa liếc sÆ¡ đã có thể nhìn ra giá trị xa xỉ. Hai bên trái phải của giá sách Ä‘á»u có báºc thang bá»™, hẳn đây chÃnh là con Ä‘Æ°á»ng dẫn lên lầu hai.
Toà n bá»™ phòng khách được sắp xếp theo phong cách cổ xÆ°a, Ung Bác Văn vừa Ä‘i và o liá»n có cảm giác há»—n loạn thá»i không, trong lòng không khá»i có cảm tưởng Ä‘i và o cánh cá»a thá»i gian rồi trở lại quá khứ, sau lại có cảm giác đứng giữa hiện trÆ°á»ng quay phim cổ trang.
"Má»i hai vị ngồi, ta sẽ Ä‘i má»i Phà tiên sinh." Hà n Nhã khoát tay chặn hai ngÆ°á»i lại rồi liá»n quay ngÆ°á»i rá»i khá»i.
Có lẽ từ lúc thà nh danh đến nay, LÆ°u à vẫn chÆ°a há» Ä‘i má»™t quãng Ä‘Æ°á»ng xa đến nhÆ° váºy. Lúc nà y, trên trán gã đã ngáºp trà n mồ hôi. Äợi bóng Hà n Nhã vừa khuất, LÆ°u à liá»n tìm má»™t cái ghế rồi ngồi xuống, thân hình nặng ná» của gã là m cái ghế nà y run rẩy không thôi.
Ung Bác Văn không phải không cảm thấy mệt nên Ä‘Ã nh buông cây súng nÆ°á»›c trên tay và ba lô khổng lồ xuống má»™t cái ghế khác, sau lại vá»— đầu vai Hắc Miêu rồi dạo quanh phòng khách và i vòng. Äến khi đã cảm thấy nhà m chán, hắn má»›i xem xét đến giá sách.
Trong mấy trăm quyển sách trên giá cÅ©ng có hÆ¡n phân ná»a có ná»™i dung thuá»™c vá» các loại hình phong thuá»·, cách tránh ma quá»·... Có lẽ Phà Mặc rất sùng bái lÄ©nh vá»±c nà y.
Ung Bác Văn tiện tay cầm bản kinh Nghi Long xuống, chưa kịp mở ra thì đột nhiên nghe thấy một tiếng khóc mơ hồ của phụ nữ.
"Meo!" Con Bông kêu má»™t tiếng, lông tóc dá»±ng đứng lên, thân thể cong lại, tất cả các chi Ä‘á»u được đặt trong thế sẵn sà ng.
Tiếng khóc lóe lên rồi im bặt ngay sau đó, đợi Ung Bác Văn nghiêng tai nghe ngóng để tìm nÆ¡i phát ra tiếng khóc thì xung quanh đã trở nên yên tÄ©nh. Trong lòng của hắn vừa kinh hãi vừa nghi ngá». Äến khi quay ngÆ°á»i nhìn lại, chỉ thấy LÆ°u à đang loay hoay vá»›i má»™t cái la bà n.
Ung Bác Văn nhịn không được má»›i há»i: "LÆ°u tiên sinh, vừa rồi ngÆ°Æ¡i có nghe thấy má»™t tiếng khóc hay không?"
LÆ°u à nhìn Ung Bác Văn bằng ná»a mắt, Ä‘oạn cÆ°á»i lạnh nói: "Tiếng khóc con mẹ gì? Ở đâu ra lại có thứ đó? Chắc ngÆ°á»i có chứng hoang tưởng rồi. Thằng nhóc kia, lúc trÆ°á»›c ta đã nói vá»›i ngÆ°Æ¡i rồi, muốn là m ăn vá»›i Phà tiên sinh thì cÅ©ng tá»± coi lại xem bản thân mình có bao nhiêu cân lượng. Hừ hừ, nếu là m trá»… nãi công việc của Phà tiên sinh, chỉ sợ rằng có chết cÅ©ng không đủ để bồi thÆ°á»ng!"
Ung Bác Văn không muốn nói nhảm cùng LÆ°u Ã, nhÆ°ng cÅ©ng biết hôm nay nếu không giải thÃch rõ rà ng, tuyệt đối gã sẽ không bá» qua cho mình. Rốt cuá»™c, hắn Ä‘Ã nh phải nhẫn nhịn để giải thÃch: "LÆ°u tiên sinh, ngÆ°Æ¡i không nên hiểu lầm. Phà tiên sinh má»i ta đến không phải để xem phong thuá»·, ta sẽ không Ä‘oạt chuyện là m ăn của ngÆ°Æ¡i đâu."
"Hả? Váºy ngÆ°Æ¡i tá»›i đây là m gì? Chẳng lẽ Phà tiên sinh cố ý má»i ngÆ°Æ¡i tá»›i dùng cÆ¡m?" LÆ°u à mặt mÅ©i trà n ngáºp ý mỉa mai, hiển nhiên gã không tin lá»i của Ung Bác Văn.
"Phà tiên sinh nói trong nhà có chút... á»°c... Có chút đồ váºt không sạch sẽ... Cho nên má»i ta đến thanh lý giúp." Ung Bác Văn giải thÃch má»™t cách hà m hồ: "Chuyên môn của ta là bắt quá»· tránh ma, tuyệt đối không am hiểu vá» phÆ°Æ¡ng diện phong thuá»·."
"À..." Sắc mặt LÆ°u à dần buông lá»ng: "Nếu so vá» khả năng xem phong thuá»· thì ở Xuân Thà nh nà y không có ai có thể hÆ¡n ta. Có lẽ Phà tiên sinh cÅ©ng không có khả năng tìm những ngÆ°á»i khác."
Ung Bác Văn cÆ°á»i thầm, thấy gã đã tạm hòa hoãn, hắn định lên tiếng thì bá»—ng tiếng khóc kia lại vang lên má»™t lần nữa.
NhÆ°ng lần nà y tiếng khóc rất rõ rà ng hÆ¡n so vá»›i lần trÆ°á»›c, ở giữa không gian buồn man mác, âm thanh réo rắt thảm thiết lại cà ng khiến ngÆ°á»i nghe cảm thấy sống mÅ©i cay cay, trong lòng má»m nhÅ©n, không chừng đến nÆ°á»›c mắt cÅ©ng có thể rÆ¡i.
Tiếng khóc nà y phát ra từ lầu trên!
Ung Bác Văn Ä‘á»™t ngá»™t quay ngÆ°á»i nhìn báºc thang hÆ°á»›ng lên lầu.
Con Bông ở trên vai hắn kêu thầm trong há»ng, thân thể của nó cà ng ngà y cà ng tá» ra khẩn trÆ°Æ¡ng hÆ¡n.
Nhưng tiếng khóc lại biến mất một lần nữa.
Ung Bác Văn quay đầu lại nhìn LÆ°u à rồi há»i: "LÆ°u tiên sinh, ngÆ°Æ¡i đã nghe thấy chÆ°a?"
Sắc mặt LÆ°u à tái mét, trong mắt toát lên ná»—i sợ hãi, gã miá»…n cưỡng gáºt đầu, giá»ng nói trở nên run rẩy: "Äã nghe, thiệt là những váºt kia?"
Tiếng khóc nà y vừa bồng bá»nh vừa thấm thoát, lại thê lÆ°Æ¡ng thêm chút lạnh lẽo... Tuyệt không phải tiếng khóc của con ngÆ°á»i, cho dù có má»™t kẻ Ä‘iếc đặc đứng ở đây cÅ©ng không thể không cảm thấy sợ hãi. Tuy LÆ°u à là đại sÆ° phong thủy nhÆ°ng trên phÆ°Æ¡ng diện bắt quá»· lại dốt đặc cán mai. Mà gã là kẻ có pháp thuáºt trong ngÆ°á»i, cÅ©ng hiểu biết nhiá»u thứ hÆ¡n so vá»›i ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, chÃnh vì váºy ná»—i sợ hãi trong lòng gã cà ng lúc cà ng khuếch trÆ°Æ¡ng.
"Sợ rằng Ä‘iá»u nà y không thể sai được." Ung Bác Văn gáºt gù, giá»ng nói có vẻ hoà i nghi: "Không thể không nói loà i quá»· trÆ°á»›c mắt tháºt hung lệ, mặt trá»i còn chÆ°a xuống núi đã dám ra đây quấy phá..."
Nói đến đây, Ä‘á»™t nhiên hắn dừng lại, thầm nghÄ©: "Chẳng phải quá»· hấp khà dám bám trên ngÆ°á»i của Phà Mặc giữa ban ngà y ban mặt hay sao? Nói không chừng quá»· quái ở đây cÅ©ng cùng má»™t loại vá»›i quá»· hấp khÃ. Tung tÃch của Tiểu Vân tá»· tám phần có liên quan đến những thứ nà y."
NghÄ© tá»›i đây. Ung Bác Văn mặc kệ tâm tình há»—n loạn mà quay ngÆ°á»i vá»t tá»›i trÆ°á»›c ba lô, tay nhét má»™t bó bùa tháºt to và o trong túi quần, lại Ä‘em kiếm gá»— Ä‘Ã o cắm trên Ä‘ai lÆ°ng. Sau khi do dá»± chốc lát, hắn Ä‘Ã nh vác cây súng bắn nÆ°á»›c ở trên lÆ°ng, tay trái cầm kÃnh Bát Quái, tay phải thủ sẵn pháp quyết há»™ thân. Cùng con mèo Ä‘en trên vai, Ung Bác Văn sải bÆ°á»›c phóng lên lầu.
Chạy đến báºc thang đầu tiên, Ä‘á»™t nhiên Ung Bác Văn lại nghÄ©: Nếu cứ để LÆ°u à ở lại đây sẽ không được an toà n. Äoạn, hắn dừng bÆ°á»›c nói vá»›i LÆ°u Ã: "LÆ°u tiên sinh, chúng ta cùng Ä‘i chứ."
Nghe xong, LÆ°u à chấn Ä‘á»™ng, vá»™i và ng khoát tay cÆ°á»i: "À? Không cần khách khÃ, ngÆ°Æ¡i cứ việc tá»± nhiên, ta sẽ ở đây canh cá»a để quá»· không còn Ä‘Æ°á»ng chạy trốn."
Ngoà i miệng là váºy nhÆ°ng trong lòng lại nói thầm: "Thằng nhóc nà y không phải bị bệnh tâm thần chứ? Vừa biết có quá»·, đã hÆ°ng phấn giống nhÆ° ăn hết má»™t vỉ Viagra váºy."
"CÅ©ng được." Tháºt ra, Ung Bác Văn cÅ©ng không muốn mang theo LÆ°u Ã. Äến khi thấy gã từ chối, hắn cÅ©ng không khách khà nữa mà láºp tức xông lên báºc thang ở bên trái. Chỉ phóng mấy bÆ°á»›c đã lên đến lầu hai.
PhÃa trÆ°á»›c báºc thanh lên lầu hai là má»™t cái sảnh nhá», ná»™i thất gồm có dãy sô pha cùng má»™t bà n trà . Trên tÆ°á»ng treo má»™t cái ti vi siêu má»ng cỡ lá»›n. Hai bên trái phải quanh chiếc ghế sô pha lần lượt có má»—i cánh cá»a, tất cả Ä‘á»u khép.
Ti vi Ä‘ang mở, trên mà n chÃnh là má»™t bá»™ phim ma Hồng Kông sản xuất và o tháºp niên chÃn mÆ°Æ¡i. Má»™t đám nhân váºt chÃnh Ä‘ang bị ma rượt đến ná»—i trốn chui trốn nhủi nhÆ° chuá»™t, nguyên bản đám nà y phải gà o khóc thảm thiết nhÆ°ng vì TV Ä‘ang ở chế Ä‘á»™ Mute (Tắt tiếng) nên không có bất kỳ âm thanh nà o.
Ung Bác Văn vẫn đứng ở báºc thang cao nhất, hắn không dám mạo hiểm bÆ°á»›c và o. Sau khi quan sát má»i nÆ¡i mà không có phát hiện gì, Ung Bác Văn má»›i bÆ°á»›c đến bà n trà má»™t cách cẩn tháºn.
Ngoà i mấy loại hoa quả tÆ°Æ¡i ngon, trên bà n còn có má»™t chén trà , nÆ°á»›c trà còn khoảng ná»a chén. Mấy há»™t trái cây trong thùng rác ở bên cạnh vẫn còn má»›i, ắt hẳn vừa được vứt và o đó không lâu. Ung Bác Văn suy nghÄ© má»™t chút, Ä‘oạn lấy tay sá» lên chén trà .
Chén trà vẫn còn ấm.
Tất cả má»i biểu hiện trong sảnh nhá» Ä‘á»u nói lên má»™t Ä‘iá»u, đó là vừa có ngÆ°á»i vừa ăn vặt vừa xem tivi.
NhÆ°ng bây giá» ngÆ°á»i đâu?
--o0o--
Tà i sản của kimnambin
08-07-2012, 07:34 PM
Cơn gió vô tình Giang hồ lãng tỠQuy ẩn giang hồ
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Ngôi nhà cô Ä‘Æ¡n ....
Bà i gởi: 8,045
Thá»i gian online: 4 tháng 0 tuần 2 ngà y
Thanks: 608
Thanked 32,079 Times in 4,176 Posts
Công Ty Cho Thuê Quỷ
Tác Giả: Khản Không
Quyển 1: Äại thiên sÆ° bắt quá»·
Chương 7: Ma quỷ hoà nh hà nh ở hung huyệt (Full)
NgÆ°á»i dịch: Ksor Din (Nhóm dịch Äá»™c Cô Thôn)
Biên dịch: No_dance8x
Biên táºp: CCD
Nguồn: TTV
Ung Bác Văn giÆ¡ kÃnh Bát Quái lên, tay phải vẽ má»™t lá bùa trên mặt kÃnh rồi quát khẽ:
"Truy tà đuổi quá»·, ta cùng thần kÃnh. Trên hô Kim – Thủy, trong sáng ngoà i tối. Quá»· nà o có thể nấp, hồn nà o có thể trốn? Cấp cấp nhÆ° luáºt lệnh!"
Sau đó, Ung Bác Văn liá»n giÆ¡ tấm gÆ°Æ¡ng soi má»™t vòng xung quanh sảnh nhá», đồng thá»i tÆ° tưởng cÅ©ng táºp trung để có thể quan sát những biểu hiện trong kÃnh Bát Quái. Và ngay láºp tức, hắn liá»n thấy ở trên cá»a bên trái có má»™t bóng má» chợt lóe lên rồi biến mất. Lúc nà y, Ung Bác Văn không cần nghÄ© ngợi nữa mà láºp tức Ä‘i đến phÃa trÆ°á»›c cánh cá»a nà y và đẩy và o.
PhÃa sau cá»a là phòng ngủ. Cá»a sổ có gắn nhiá»u song sắt nhá», ngoà i ra còn treo tấm mà n mà u xanh nhạt. Lúc nà y, cá»a sổ Ä‘ang mở má»™t ná»a, thỉnh thoảng lại có và i cÆ¡n gió nhẹ mang chút ẩm Æ°á»›t kéo và o là m tấm mà n bay múa không ngá»›t.
PhÃa trÆ°á»›c cá»a sổ bà y má»™t cái bà n há»c mà u Ä‘en, hai bên chất đầy những bức hoạ được cuá»™n tròn, giữa bà n là má»™t trang giấy Tuyên Thà nh tháºt lá»›n. Bức há»a được má»™t cái chặn giấy đè lên, hiện Ä‘ang mở. Trên giấy vẽ cảnh ngá»n núi cùng thác nÆ°á»›c bằng má»±c nÆ°á»›c, nét má»±c vẫn chÆ°a khô, ngòi bút trên giá ở bên cạnh cÅ©ng còn ẩm Æ°á»›t.
Äối diện vá»›i bà n há»c là má»™t cái giÆ°á»ng Ä‘Æ¡n, trên tÆ°á»ng treo bảo kiếm để trang trÃ, nhÆ°ng ở dÆ°á»›i giÆ°á»ng thì chỉ có má»™t cái há»™p Ä‘Ã n khá giống má»™t cái quan tà i cỡ nhá». Cả gian phòng tháºt dà i mà chỉ có má»™t cá»a sổ nhá», hÆ¡n nữa nÆ¡i đây vốn nằm trong bóng râm của vách núi nên cả gian phòng cÅ©ng trở nên âm u và trà n ngáºp má»™t loại áp lá»±c là m con ngÆ°á»i hÃt thở không thông.
Trong phòng không ngÆ°á»i, Ung Bác Văn cầm kÃnh soi má»™t lượt nhÆ°ng chẳng thu hoạch được gì. ChÃnh lúc Ung Bác Văn cảm thấy khó hiểu thì Ä‘á»™t nhiên hắn lại nghe thấy tiếng khóc lê thê vang lên! Kỳ lạ ở chá»—, nÆ¡i phát ra tiếng khóc chÃnh là phÃa sau vách tÆ°á»ng!
Ung Bác Văn lại dùng kÃnh Bát Quái chiếu lên vách tÆ°á»ng, cÅ©ng không có má»™t chút phản ứng nà o. Sau khi ngây ngẩn má»™t chút, hắn liá»n nghÄ© đến sá»± việc mình nhìn thấy ở báºc thang lên lầu. Lúc nà y, Ung Bác Văn má»›i nháºn ra lầu hai bị chia là m hai bá»™ pháºn Ä‘á»™c láºp. Rất hiển nhiên, hắn đã Ä‘i sai Ä‘Æ°á»ng.
"Tháºt phiá»n toái." Ung Bác Văn căm tức mắng chá»i, Ä‘oạn quay ngÆ°á»i xuống lầu.
Chứng kiến Ung Bác Văn Ä‘i xuống, LÆ°u à liá»n không thể chỠđợi được mà há»i: "Bắt được chÆ°a?"
"Äi nhầm sang bên cạnh rồi." Ung Bác Văn không rảnh trả lá»i rõ rà ng vá»›i gã, vá»™i và ng lên lầu bằng báºc thang bên phải.
Ngay khi vừa leo lên lầu hai, đột nhiên Ung Bác Văn có ảo giác rằng mình vẫn đang đi cầu thang bên trái.
CÅ©ng là lầu hai, cÅ©ng là sảnh nhá», cÅ©ng là hai cánh cá»a đối diện nhau... Nếu nói, vì những thứ ở trên xuất phát từ những thiết kế đối xứng má»™t cách bình thÆ°á»ng thì sá»± giống nhau trong hai phòng khách được biểu diá»…n qua bà n trà , ghế sô pha, lẫn ti vi, tháºm chà đến hoa quả lẫn chén nÆ°á»›c còn lại má»™t ná»a trên bà n trà cÅ©ng không há» khác thì chỉ có thể dùng hai chữ quá»· quái để hình dung!
Nếu nhÆ° không phải gian phòng kia không chá»— nà o không tồn tại âm khà bức ngÆ°á»i, cÅ©ng nhÆ° nếu không phải góc tối ở gian phòng bên kia là bên phải, khác vá»›i góc tối ở nÆ¡i đây là bên trái thì Ung Bác Văn đã tháºt sá»± cho rằng mình đã chạy sang gian phòng bên trái rồi.
Má»™t ý nghÄ© kỳ quái mà mÆ¡ hồ chợt lóe lên trong đầu Ung Bác Văn. "Nó" vẫn biến mất nhanh nhÆ° váºy, căn bản không thể nà o bắt được. ChÃnh vì váºy, trong lòng hắn dần có má»™t cảm giác bất an.
Ung Bác Văn cố gắng cưỡng chế đủ loại cảm xúc không tốt trong lòng, Ä‘oạn lại cất bÆ°á»›c Ä‘i đến trÆ°á»›c cá»a phòng ngủ, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, nhẹ nhà ng đẩy cá»a.
Khà âm hà n mạnh mẽ Ä‘áºp và o mặt hắn.
CÅ©ng là phòng ngủ đó, vẫn là cá»a sổ nhỠđó, cho dù là bà n há»c hay giÆ°á»ng Ä‘Æ¡n và bức há»a cuá»™n tròn trên bà n cho đến bảo kiếm Ä‘ang treo trên tÆ°á»ng, còn có cái há»™p Ä‘Ã n nhÆ° quan tà i cỡ nhỠở dÆ°á»›i giÆ°á»ng... Tất cả, tất cả Ä‘á»u tồn tại hệt nhÆ° gian phòng bên trái.
Ngoại lệ duy nhất chỉ là ngay trong gian phòng nà y, ở giữa phòng ngủ có một bóng dáng yểu điệu.
Tuy Ung Bác Văn mở cá»a rất nhẹ nhà ng nhÆ°ng hắn có cảm giác nhÆ° bóng dáng kia cố ý quay đầu vá» phÃa cá»a ra và o cùng lúc vá»›i âm thanh đẩy cá»a của Ung Bác Văn vang lên để đối mặt vá»›i hắn.
Äó là má»™t cô bé khoảng mÆ°á»i ba, mÆ°á»i bốn tuổi, tóc tháºt dà i, hai mắt tháºt to, miệng mồm tròn xoe, là n da ánh lên mà u hồng phấn, nà ng đáng yêu hệt nhÆ° má»™t con búp bê, chỉ là trên khuôn mặt non ná»›t của cô bé nà y Ä‘ang mang vẻ Æ°u sầu xen lẫn bi thÆ°Æ¡ng không tÆ°Æ¡ng xứng vá»›i Ä‘á»™ tuổi của mình. Trong mắt nà ng ngáºp trà n nÆ°á»›c mắt, Ä‘iá»u nà y lại cà ng khiến cho Ung Bác Văn nhịn không được mà sinh lòng đồng cảm. Tháºt giống hà nh Ä‘á»™ng vô ý thức, hắn rất muốn há miệng để há»i xem tại sao vị muá»™i muá»™i nà y ở đây thút thÃt nỉ non má»™t mình.
NhÆ°ng hắn vừa mở miệng ra, lá»i nói còn chÆ°a vang lên, trong lòng đã tỉnh táo nhÆ° trÆ°á»›c.
"Hay cho thuáºt mê hoặc của loà i quá»·!" Từ dÆ°á»›i đáy lòng, Ung Bác Văn cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng: "Rõ rà ng dám dùng thủ Ä‘oạn nà y trên ngÆ°á»i má»™t vị Thiên SÆ° Ä‘Æ°Æ¡ng đại nhÆ° ta, tháºt sá»± là không biết trá»i cao đất rá»™ng."
Cô bé kia thấy kẻ xa lạ Ä‘ang đứng trÆ°á»›c cá»a, liá»n vá»™i và ng lau nÆ°á»›c mắt trên khóe mi, há»i má»™t câu vá»›i vẻ mất hứng: "NgÆ°Æ¡i là ai? Vì sao lại và o phòng của ta?"
"Phòng của ngÆ°Æ¡i?" Ung Bác Văn lạnh lùng thốt: "NgÆ°á»i và quá»· khác nhau, ngÆ°Æ¡i đã chết Ä‘i, vì cá»› gì lại muốn ở lại nhân gian để quấy phá."
Nói xong, hắn giÆ¡ Bát Quái KÃnh, vừa niệm Ä‘á»™ng nhiếp quá»· chú vừa ấn má»™t tấm bùa định quá»· lên trên kÃnh, hét lá»›n má»™t tiếng: "Gáy a lải nhải mà hống". Bùa định quá»· vang lên má»™t tiếng "Ong ong" nho nhá» rồi bắt đầu bốc cháy. Cùng ngá»n lá»a, mặt kÃnh bắn ra má»™t tấm mà n ánh sáng mà u và ng rồi cố định cô bé tại chá»—.
Cô bé hét ầm lên. Lúc nà y, vì bị ánh sáng chiếu lên nên cả ngÆ°á»i nà ng láºp tức trở nên trong suốt nhÆ° pho tượng thủy tinh.
"Hà hà , trước mặt Thiên sư, mặc kệ ngươi có thủ đoạn ma quỷ gì thì cũng không thể chịu nổi một đòn."
Ung Bác Văn vừa ra tay đã già nh phần thắng, trong lòng rất Æ° là đắc ý. Äoạn, hắn giÆ¡ tấm gÆ°Æ¡ng lên rồi Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt cô bé vừa bị ánh sáng mà u và ng giữ lại, cÆ°á»i lạnh nói: "Ta thấy lúc ngÆ°Æ¡i chết tuổi tác cÅ©ng không lá»›n, có lẽ không có oán niệm gì quá sâu, ở lại nhân gian hẳn là vì bị ngÆ°á»i nhốt lại. Nói, chủ nhân của ngÆ°Æ¡i là ai? Chỉ cần ngÆ°Æ¡i trung thá»±c khai báo, thiên sÆ° siêu Ä‘á»™ cho ngÆ°Æ¡i ngay láºp tức..."
Cô bé tội nghiệp kia nhìn Ung Bác Văn, không đợi câu nói dông dà i của hắn kết thúc thì đã khóc òa. Nước mắt trong suốt chảy song song. Dưới ánh sáng và ng, lệ rơi đầy phòng rồi hóa thà nh một và i tia sáng lóng lánh và biến mất.
"Äối vá»›i ta, thứ thuáºt mê hoặc nà y không có tác dụng gì đâu." Ung Bác Văn chẳng thèm ngó tá»›i mà hừ má»™t tiếng: "Ta có Hạo Nhiên ChÃnh KhÃ* trên ngÆ°á»i, lại có pháp chú há»™ thể, loại ngÆ°á»i nhÆ° ngÆ°Æ¡i..."
(*Hạo Nhiên ChÃnh KhÃ, hay còn gá»i là Khà Hạo Nhiên: Äây chÃnh là khà chất to lá»›n trong bầu trá»i. Khà Hạo Nhiên cÅ©ng có nghÄ©a là ý chà to lá»›n và quang minh chÃnh đại. ChÃnh Mạnh TỠđã từng nói: Ngã thiện dưỡng ngô hạo nhiên chi khÃ. NghÄ©a là : Ta nuôi dưỡng thuần thục cái khà hạo nhiên của ta... Kẻ sÄ© khi xÆ°a cÅ©ng thÆ°á»ng dùng từ nà y để thể hiện vẻ chÃnh trá»±c của mình hoặc ngÆ°á»i khác. Trong truyện, Ung Bác Văn muốn chỉ tâm tÃnh của mình đã được rèn đúc kỹ cà ng, không sợ thuáºt mê hoặc tâm thần của ma quá»· - DG)
Cô bé cà ng khóc cà ng thÆ°Æ¡ng tâm, nÆ°á»›c mắt cà ng chảy cà ng nhiá»u, ánh sáng lóng lánh bay ra nhanh chóng vây đầy thân thể của nà ng, hệt nhÆ° vô số Ä‘om đóm bay múa, nhìn qua tháºt sá»± rất đẹp mắt.
"NgÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i đừng khóc nữa." Rốt cuá»™c Ung Bác Văn không kiên trì nổi rồi, giá»ng nói đã trở nên má»m nhÅ©n: "NgÆ°Æ¡i đã sợ chủ của ngÆ°Æ¡i đến nhÆ° váºy, ta cÅ©ng không là m khó ngÆ°Æ¡i nữa. TrÆ°á»›c tiên ta giữ ngÆ°Æ¡i lại, đợi sau nà y sẽ siêu Ä‘á»™ cho ngÆ°Æ¡i."
Tiếng khóc vẫn không dứt, cà ng khóc cà ng vang dội, thân hình cà ng ngà y cà ng trong suốt.
Con Bông vừa lắc đầu kêu meo meo vừa nhìn kẻ ức hiếp trẻ em bằng má»™t ánh mắt trà n ngáºp ý khinh bỉ.
Ung Bác Văn không biết là m sao: "NgÆ°Æ¡i nên biết mình chÃnh là quá»·, nếu nhÆ° vẫn còn khóc, nguyên khà sẽ chảy ra bên ngoà i theo nÆ°á»›c mắt. Má»™t lúc nữa, không cần ta siêu Ä‘á»™ thì ngÆ°Æ¡i chết vì khóc mất rồi."
Khóc, cô bé vẫn thút thÃt nỉ non... Chỉ là tiếng khóc bắt đầu suy yếu.
Ung Bác Văn cảm thấy mình hệt nhÆ° ác ma mặt dà y ức hiếp tiểu loli, lại có cảm giác đạo pháp của mình cao thâm. Thoạt nhìn, cô bé nà y cÅ©ng không có pháp lá»±c gì để có thể chạy thoát khá»i lòng bà n tay của mình. Lúc nà y, hắn má»›i thu lại kÃnh Bát Quái rồi nhẹ nhà ng an ủi: "Äược rồi, được rồi, ta không bắt ngÆ°Æ¡i, không nên..."
Tiếng khóc vẫn không dừng lại nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên cô bé bay lên trên không rồi xuyên cá»a sổ. Trong phút chốc đã biến mất mà không để lại bất kỳ tung tÃch, chỉ nghe má»™t câu nói kèm theo khóc sÆ°á»›t mÆ°á»›t: "Äại phôi đản (Äồ xấu xa/vô lại) thÃch ức hiếp trẻ con. Cầu cho ngÆ°Æ¡i Ä‘i ra Ä‘Æ°á»ng bị máy bay rá»›t xuống đè chết!"
"Con mẹ nó, tiểu loli chết tiệt! Còn dám chạy!" Ung Bác Văn rất giáºn, thấy nà ng bay ra ngoà i từ cá»a sổ. Trong nháy mắt, lá»a giáºn xông lên não, cÅ©ng không cần nghÄ© ngợi mà phóng đến trÆ°á»›c cá»a sổ. NhÆ°ng con Bông thì lại rá»i khá»i đầu vai của hắn mà không rên má»™t câu.
Má»™t tiếng "Ầm" vang lên, đầu của Ä‘áºp và o song sắt trên cá»a sổ, thân thể bị dá»™i ngược lại mặt bà n rồi má»›i rá»›t xuống dÆ°á»›i mặt đất. Trong giây phút nà y, đầu óc của hắn vừa choáng váng mà lÆ°ng thì lại cà ng Ä‘au nhức. Sau khi rên rỉ và i tiếng hắn má»›i có thể miá»…n cưỡng ngồi dáºy. Má»™t lần nữa, Ung Bác Văn vá»t tá»›i cá»a sổ rồi vừa nắm lấy hai thanh sắt vừa dùng hết sức để lôi kéo. Chắc do vừa rồi bị hắn đụng trúng má»™t cú rất mạnh, chỉ khoảng năm phút, song sắt gần nhÆ° kiên cố đến cá»±c hạn đã bị hắn bẽ gãy toà n bá»™. Tháºm chà vì dùng sức quá mạnh, Ung Bác Văn vừa nắm song sắt vừa ngã chổng tứ chi lên trá»i, đến sà n nhà cÅ©ng phải rung rinh má»™t chút.
Con Bông lắc đầu kêu "Meo meo", một bộ là m ra vẻ không nỡ nhìn chủ.
"Tại sao lại xui xẻo đến nhÆ° váºy? Chẳng lẽ hôm nay má»i việc Ä‘á»u bất lợi hay sao? Biết váºy trÆ°á»›c khi Ä‘i ra ngoà i, mình nên tra thêm hoà ng lịch là được rồi." Ung Bác Văn nằm trên sà n nhà , trăm mối lo nghÄ© vẫn không có cách giải đáp nà o. Chỉ là lúc nà y cÅ©ng không phải là lúc nghÄ© đến thá»i váºn, hắn cắn răng cố nén Ä‘au để đứng lên lần nữa. Bấy giá», Ung Bác Văn ném song sắt xuống sà n nhà rồi Ä‘i đến bên cạnh cá»a sổ. Hắn vừa nhìn xuống liá»n thấy từ lầu hai đến mặt đất cÅ©ng không cao lắm nên quay đầu nói vá»›i con mèo Ä‘en: "Bông, ngÆ°Æ¡i ở chá»— đây chá» ta." Nói xong hắn vịn bệ bệ cá»a sổ rồi nhảy xuống.
Tuy và o trong lầu không được bao lâu nhÆ°ng khi Ung Bác Văn nhảy ra ngoà i cá»a sổ, nhÆ°ng trong nháy mắt, hắn còn cảm thấy rõ rà ng ánh sang đã má» Ä‘i rất nhiá»u so vá»›i lúc nãy. Ung Bác Văn vừa rÆ¡i xuống mặt đất liá»n đảo mắt nhìn quanh. TrÆ°á»›c mắt hắn là đồng cá» có sÆ°Æ¡ng trắng lượn lá», ánh mắt cÅ©ng trở nên mông lung, nhÆ°ng bóng ngÆ°á»i hay bóng quá»· cÅ©ng không có. Hắn lại ngẩng đầu nhìn lên trên, trên trá»i mây Ä‘en quay cuồng, chẳng biết trá»i đã tối từ bao giá».
Xung quanh, khà lạnh bức ngÆ°á»i, âm trầm đáng sợ. Mặc dù Ung Bác Văn là Thiên SÆ° chuyên môn bắt quá»· trừ tà , nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên rÆ¡i và o trong má»™t nÆ¡i quá»· quái nhÆ° thế nà y, hắn vẫn nhịn không được mà run rẩy, trong lòng chỉ cảm thấy hÆ¡i lạnh ngà y má»™t tăng, cả ngÆ°á»i Ä‘á»u trở nên lạnh buốt.
Ung Bác Văn lấy lại bình tÄ©nh, Ä‘em kÃnh Bát Quái giÆ¡ lên. Chỉ là khắp nÆ¡i thiếu ánh sáng nên pháp chú truy tung không có đất dụng võ. NhÆ°ng Ä‘iểm ấy cÅ©ng không thể là m khó Ung Bác Văn, lúc nà y, hắn má»›i lấy Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng ra, chiếu đèn pin ở trên đỉnh Ä‘iện thoại và o trong kÃnh, ngay láºp tức, má»™t dải ánh sáng láºp tức lao ra khá»i tấm kÃnh. Ung Bác Văn quÆ¡ tấm gÆ°Æ¡ng dẫn ánh sáng chiếu lên bệ cá»a sổ, nÆ¡i hắn vừa má»›i nhảy xuống, Bấy giá», hắn má»›i nháºn ra có má»™t bóng Ä‘en nhá» yếu láºp lòe trong ánh sáng.
Ung Bác Văn móc ra lá bùa rồi đốt nó và quăng lên trên mặt kÃnh, miệng quát: "Tứ cảnh khai sáng, bát giá»›i lục phÆ°Æ¡ng, ánh sáng mang Ä‘iá»m là nh là m dẫn, truy Ä‘uổi quá»· khÃ, không đâu có thể ẩn nấp, không hình bóng có thể trốn, nhanh!"
Bóng Ä‘en bên trong ánh sáng liá»n bay vá» phÃa trÆ°á»›c, cuối cùng má»›i ánh sang dẫn đến má»™t căn nhà nhỠở cách đó không xa, cùng lúc đó, bóng Ä‘en cÅ©ng biến mất.
"Hô hô, để xem ngÆ°Æ¡i có thể chạy Ä‘i đâu!" Ung Bác Văn cÆ°á»i gian. Vá»›i Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng trên tay, hắn chạy đến phÃa trÆ°á»›c căn nhà trệt kia, chỉ thấy chÃnh giữa căn nhà có má»™t Ä‘Æ°á»ng phân cách mà u Ä‘en chia căn phòng thà nh hai ná»a. Ở hai bên trái phải Ä‘á»u có má»™t cá»a ra và o, má»™t cá»a sổ. Kiểu dáng của cá»a sổ giống nhau nhÆ° đúc, xem ra khá đối xứng.
Ung Bác Văn hÆ¡i do dá»± má»™t chút, vừa định đẩy cá»a thì lại nghe má»™t giá»ng nói Ä‘á»™t nhiên vang lên ở sau lÆ°ng: "NgÆ°Æ¡i muốn tìm ai?" Nhìn lại, hắn không khá»i cảm thấy giáºt mình má»™t phen.
--o0o--
Tà i sản của kimnambin
Từ khóa được google tìm thấy
/cong-ty-cho-thue-quy/ , äîìàøíèé , công ty cho thu quá»· , công ty cho thuê quá»· , công ty cho thuê quỷ , công ty cho thue quá»· , cong ty cho thuÄ‘ quy , cong ty cho thue quy , cong ty cho thue quy 4vn , cong ty cho thue quy prc , cong ty cho thue quyen3 , êàëåíäàðü , huyền huyễn yy , huyá»n huyá»…n là gì , ïåòåðáóðãà , quá»· hà m trảo quá»· , sat than , thu an cua dao gia