Converter : Tiểu Kim
Dịch Giả: cuongle
Biên Tập: cuongle
Nguồn: 4vn.eu
- Đến tột cùng đây là nơi nào.
Long Vũ khẽ nhíu mày, đánh giá chung quanh một lần, nhưng không hề có một chút phát hiện nào. Nhưng hắn một một loại cảm giác rất huyền diệu. Không gian này tuy rằng xa lạ, nhưng lại không có một chút khí tức nguy hiểm nào, ngược lại còn cho hắn có cảm giác bình thản, nhẹ nhàng.
Khẽ nhảy lên một cái, Long Vũ nhẹ nhàng bay bổng trong không trung.
- Này, có ai không? Có quỷ sao? Có thần sao…?
Chơi đùa một hồi, Long Vũ cảm thấy vẫn không có một ai. Hắn hô to.
- Chủ nhân, tôi đến đây….
Vừa lúc Long Vũ dứt lời, trước mặt hắn đột nhiên xuất hiện một đạo ánh sáng thuần khiết. Ngay sau đó, một cô gái lõa thể xuất hiện trước mặt hắn, lơ lửng giữa không trung. Cô gái rất đẹp, dường như không phải là người bình thường, thân hình của nàng hoàn toàn chính là kiệt tác của lão Thượng Đế. Thân hình mảnh khảnh cân đối, hai cặp mông rất tròn và săn chắc kết hợp với bộ ngực sữa cao ngất, thực sự rất hoàn mỹ. Long Vũ chưa từng được nhìn tận mắt một cô gái lõa thể, lại là một người cực kỳ xinh đẹp. Nhất thời hắn có hai loại cảm giác them muốn xen lẫn xấu hổ.
Nhưng giọng cô gái có chút lạnh nhạt, không một chút tình cảm nào.
- Cô là ai? Cô có thể mặc quần áo vào được không?
Theo bản năng, Long Vũ nghiêng đầu qua một bên, để tránh tò mò nhìn thân thể cô gái.
- Quần áo?
Giọng cô gái vẫn lạnh lùng như thế. Trong lúc Long Vũ quay đầu, trên người cô gái đã mặc một bộ đồ hoàn toàn giống Long Vũ, một bộ áo ngủ màu tím. Mặc dù là bộ áo ngủ nam, nhưng khi mặc trên người cô gái trông vẫn vô cùng hấp dẫn.
- Cô là ai ? Tôi đang ở chỗ nào vậy ?
Sau khi cô gái mặc quần áo vào, vẻ mặt Long Vũ cũng lấy lại được một chút tự nhiên.
- Tôi là một máy tính hình người La Lâm. Được chế tạo từ vũ trụ kỷ nguyên năm 235. Không gian này, chính là không gian năng lượng của tôi, do tôi dùng ý nghĩ tạo ra đại sảnh này. Chủ nhân tôn kính, xin hỏi cậu có việc gì cần sai khiến?
Cô gái giải thích ngắn gọn, lập tức nói :
- Tôi đã kiểm tra thân thể của cậu. Theo số liệu phân tích, cậu thuộc loại phế vật…
Long Vũ nghe vậy, nhất thời nổi giận:
- Cô mới là phế vật… Cô đừng có ở đây mà ăn nói bậy bạ…
- Chủ nhân. Thân thể của cậu rất kém cỏi. Nếu tại kỷ nguyên vũ trụ, người giống như cậu sẽ không được phép sinh ra… Cho nên tôi đề nghị từ nay cậu phải rèn luyện thân thể. Đạt tới trạng thái hoàn mỹ nhất của nhân loại.
Thanh âm La Lâm vẫn lạnh lùng, không hề có một chút tình cảm nào.
Long Vũ dò hỏi:
- Ý của cô là, thân thể của ta có thể biến đổi nhờ tập luyện.
- Không sai.
La Lâm vẫn dùng ngôn ngữ khô cứng trả lời:
- Tôi có thể cung cấp cho cậu phương pháp tập luyện cơ bản của kỷ nguyên vũ trụ. Cho cậu một kế hoạch tập có hiệu quả. Xin hỏi, kế hoạch tập luyện có thể bắt đầu ngay từ bây giờ không?
- Chờ một chút.
Long Vũ còn có rất nhiều vấn đề muốn hỏi. Tạm thời còn chưa muốn bắt đầu tập luyện cái gì đó.
- Chúng ta có thể nói chuyện một chút. Sau đó rồi hãy nói đến chuyện rèn luyện thân thể.
Long Vũ nghĩ lại một chuyện:
- Bây giờ tôi gọi cô là La Lâm. Còn những cái máy tính hình người gì gì đó thì bỏ đi.
Nói tới đây, không đợi La Lâm phản ứng. Hắn tiếp tục hỏi :
- Cô có biết cái người tên là La Hậu không ? Các người từ kỷ nguyên vũ trụ làm sao mà đến được đây ? Còn viên trân châu màu tím này là cái gì ?
- Thực xin lỗi chủ nhân. Trong lúc xuyên qua không gian thời gian. Năng lượng của tôi đã bị tiêu hao hết. Hệ thống bị hư hỏng. Tạm thời không thể trả lời câu hỏi của cậu. Nhưng mà, về hạt châu kia trong tư liệu còn có bảo tồn… Nó chính là nội đan của yêu thú cấp mười Địa Hắc Hổ - thú cưng của nguyên soái đế quốc. Khi có điều kiện, viên nội đan đó sẽ sinh ra một Hắc Hổ mới.
La Lâm giải thích.
Long Vũ nghe thấy thế, trong lòng mừng rỡ, tự nhiên quả trứng này lại có thể sinh ra được yêu thú cấp mười Hắc Hổ? Tuy rằng Long Vũ không thể rõ ràng cấp mười yêu thú là cái dạng gì, nhưng mà nó đến từ thời đại kỷ nguyên vũ trụ gì gì đó, khẳng định là vật tốt.
Long Vũ suy nghĩ, nếu mình đêm theo một tiểu đệ ma sủng đi bắt quỷ, chẳng phải là rất phong cách. Khi mình làm không tốt, con vật này có thể thay mình thu phục ma quỷ.
- Chủ nhân, tôi đã tiếp nhận ý thức của cậu… Tôi phải giải thích rõ với cậu một điều. Tại thế giới này, muốn cho quả trúng nở ra, sau đó phát triển thành yêu thú cấp mười, dường như là không thể.
Lời nói lạnh băng của La Lâm như tạt một gáo nước lạnh, dập tắt ngọn lửa ảo mộng của Long Vũ.
- Nói một hồi, tự nhiên bảo bối lại biến thành phế vật sao?
Long Vũ hỏi.
- Chủ nhân, cậu sai lầm rồi. Nội đan của Hắc Hổ tại thời đại kỷ nguyên vũ trụ cũng là bảo bối. Tại nơi đây, nó chính là bảo bối trong bảo bối. Vừa rồi tôi có nói, tại thế giới này, muốn quả trứng Hắc Hồ này nở ra dường như là không thể. Nhưng không phải là không có một chút cơ hội nào.
La Lâm giải thích:
- Muốn quả trứng yêu thú nở cần một nhiệt lượng rất cao. Tôi đã kiểm tra thân thể của cậu. Cậu thuộc loại người có gien biến chủng, thuộc Hỏa Hệ dị năng giả. Nếu đạt được tới một cảnh giới nhất định, liền có khả năng ấp nở được quả trứng Hắc Hổ.
- Cần phải đạt đến cảnh giới nào?
Long Vũ vội vàng hỏi.
- Hiện tại, tôi không thể trả lời câu hỏi của cậu.
La Lâm gượng gạo trả lời:
- Tôi cần thời gian để thu thập tư liệu ở thế giới này. Sau đó tôi mới có thể tính toán. Mặt khác, nguồn năng lượng của tôi hiện giờ rất thiếu hụt. Rất nhiều hệ thống công năng không thể sửa chữa được.
- Phải làm sao để cô có thể bổ sung năng lương?
Long Vũ đoán mò, có phải là sử dụng quang năng? Nếu mà như vậy, đem ra phơi nắng là ok.
- Không phải là quang năng.
La Lâm đọc ý tưởng của Long Vũ, nàng giải thích :
- Chúng tôi là máy tính hình người từ kỷ nguyên vũ trụ. Được chế tạo từ sự phát triển của gien máy tính. Nguồn năng lượng của chúng tôi được cung cấp từ đạo lực mà con người tu luyện… Trước đây, tôi đã được hấp thu đạo lực từ cơ thể của cậu, cho nên tôi mới có thể khởi động lại. Nhưng đạo lực của cậu thực sự quá nhỏ, không thể đủ cho tôi sử dụng bình thường.
Long Vũ nghe vậy, trong lòng cả kinh. Đầu tiên còn tưởng là một bảo bối, thì ra còn là một nữ vương hấp tinh.
- Chủ nhân, cậu lại sai rồi.
La Lâm sửa chữa:
- Tuy rằng tôi dựa vào đạo lực của cậu làm nguồn năng lượng. Nhưng nhờ có sự tồn tại của tôi, tốc độ tu luyện của cậu sẽ được tăng cường. Máy tính hình người tạo ra để hỗ trợ Luyện Khí Sĩ tu luyện. Sau khi nhận chủ, máy tính hình người cùng với chủ nhân đồng thời tiến hóa. Chúng ta đều trợ giúp lẫn nhau.
- Cô có thể giúp tôi được cái gì?
Long Vũ cảm thấy rằng, ngoài hấp thu đạo lực của mình ra, La Lâm chẳng giúp mình được cái gì.
- Trước khi chữa trị hệ thống, tôi có thể giúp cậu rèn luyện thân thể.
- Cô có thể nói lại một chút sự việc từ kỷ nguyên vũ trụ? Đúng rồi, còn cái người tên La Hậu kia là ai?
Long Vũ còn một chút vấn đề, cẩn thận hỏi.
Đã có 44 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cường Thuần Khiết
Converter : Tiểu Kim
Dịch Giả: cuongle
Biên Tập: cuongle
Nguồn: 4vn.eu
Hôm nay ta say rượu quá nên có lẽ có nhiều sạn đó . Mọi người thông cảm nhé
- Thực xin lỗi, năng lượng không đủ, một vài hệ thống công năng không thể sử dụng được.
Ngữ khí La Lâm vẫn lạnh lùng:
- Ta cần đầy đủ năng lượng để sửa chữa những tổn hại trong quá trình xuyên việt.
Long Vũ nhất thời buồn bực. Xem ra sau này mình phải cố gắng khắc khổ tu luyện rồi.
Nhưng mà nói đi nói lại, hắn đã rất cố gắng, rất chịu khó rồi.
- Sau này sẽ cố hết sức mình để tu luyện.
Long Vũ âm thầm hạ quyết tâm. Để cho máy tính hình người mau tróng hoàn thiện để trợ giúp mình, hắn nhất định phải cố gắng tu luyện gấp đôi.
- Chủ nhân, suy nghĩ của cậu rất đúng.
Long Vũ ngẩng đầu nhìn La Lâm, kháng nghị nói:
- Xin cô đừng đọc ý nghĩ của tôi được không? Nếu cô làm như vậy, chính là xâm phạm quyền riêng tư của tôi.
- Nguồn năng lượng không đủ, công năng không thể điều chỉnh… Hệ thống có chút rối loạn…
La Lâm giải thích:
- Tôi cần phải có đủ đạo lực để sửa chữa hệ thống.
Dừng lại một chút, La Lâm lạnh lùng đề nghị:
- Chủ nhân, sau này cậu không nên tiếp xúc với ý thức của La Hậu. Với tinh thần và thể chất của cậu không cách nào thừa nhận được. Chờ đến khi hệ thống của tôi được sửa chữa, tôi sẽ giúp cậu lấy những ý thức kia, phân tích sửa chữa cho cậu sử dụng…
- Được, ta biết rồi…
Long Vũ nhất thời buồn bực, xem ra lúc này mình không thể sử dụng được những thứ này rồi. Theo như giải tích của La Lâm, bất kẻ là nội đan yêu thú, hay trí nhớ của La Hậu đảnh phải chờ mình tu luyện đến một đẳng cấp nào đó mới có thể sử dụng được.
Hiện tại lúc này, Long Vũ vẫn còn không biết ba thứ đến từ vũ trụ kỷ nguyên cực kỳ có ích với hắn. Chưa nói đến những thứ khác, chỉ riêng trí nhớ của La Hậu đối với Long Vũ cũng có trợ giúp không nhỏ. La Hậu chính là thiên sư siêu cấp của liên bang đế quốc thời đại kỷ nguyên vũ trụ, có thể cùng với yêu thú cường đại cấp mười đối kháng. Tuy Long Vũ đã cắn nuốt toàn bộ linh hồn của La Hậu, nhưng hắn vẫn chưa thể lấy được cách thức tu luyện ở trong đó. Đợi một thời gian nữa, nếu Long Vũ có thể đọc được nó, trong việc tu luyện, nó là sự trợ giúp rất lớn, không thể tưởng tượng được.
Vẫn còn phải trải qua một chặng đường dài.
Mang theo một chút không yên tâm, Long Vũ hỏi:
- Cô xác định là có biện pháp giúp tôi rèn luyện thân thể, cải tạo thể chất?
- Thân thể của cậu tuy rằng khiếm khuyết. Nhưng gien của cậu là gien người biến chủng. Tại thời đại kỷ nguyên vũ trụ, người biến chủng được gọi là Tân Nhân Loại, là những người phi thường cường đại. Khi biến hóa đến trạng thái hoàn mỹ, một người có thể đối kháng được với cả một đàn yêu thú.
La Lâm giải thích :
- Căn cứ vào tình hình phân tích. Thân thể của cậu như vậy là do cậu bị thương tổn từ lúc mang thai.
Long Vũ nhíu mày hỏi:
- Không phải là do cha mẹ tôi có lực lượng xung khắc nhau, mới sinh ra tôi có thân thể như thế này chứ?
- Có lẽ không đúng:
La Lâm giải thích:
- Sau khi Tân Nhân Loại tu luyện đạo pháp, lợi hại hơn người bình thường rất nhiều… Sau khi hoàn thành sửa chữa các hệ thống, tôi sẽ đi sâu vào phân tích thân thể của cậu. Tôi đề nghị từ bây giờ, cậu phải tiến hành rèn luyện thân thể.
- Tôi đồng ý.
Long Vũ dường như có chút khẩn cấp. Thể chất yếu nhược đã quấy nhiễu hắn suốt mười tám năm. Hiện tại có cơ hội cải thiện. Hắn sao lại không động tâm chứ.
- Chủ nhân, tôi phải nhắc cậu trước. Từ tình hình thể chất của cậu, quá trình rèn luyện phải mất một thời gian dài và có một chút thống khổ. Cậu hãy chuẩn bị tâm lý cho tốt.
- Được rồi.
Long Vũ trả lời, đột nhiên hỏi:
- Cho hỏi, cô có tình cảm của con người không thế?
- Xin lỗi, tôi chỉ là một cái máy tính… Tôi không có tình cảm của nhân loại.
La Lâm giải thích:
- Máy móc cũng chỉ là máy móc. Cho dù nghiên cứu khoa học có tiến bộ đến đâu, máy móc cũng không có khả năng trở thành con người. Tôi chính là sản phẩm mới nhất của liên bang đế quốc thời đại kỷ nguyên vũ trụ. Ngoại trừ không có tình cảm của con người, tôi có thể giống như một người bình thường. Sau khi hệ thống được sửa chữa, tôi có thể chọn các trạng thái khác để phục vụ như tươi cười, bi ai, u buồn….
- Vậy hình thức hiện tại của cô là?
- Lãnh khốc.
Long Vũ cảm thấy thoải mái. Chẳng trách có một bộ mặt lạnh băng, thì ra chỉ là hình thức đã được cài đặt.
…………………
…………………..
Dừng câu chuyện lại, Long Vũ hỏi:
- Bây giờ chúng ta bắt đầu tập luyện được chưa?
- Sẽ như mong muốn của cậu.
La Lâm vừa dứt lời, bỗng cảm thấy áp lực của không gian gia tăng mãnh liệt, thiếu chút nữa là hắn quỳ rạp trên mặt đất.
- Có chuyện gì xảy ra thế?
Long Vũ nhíu mày hỏi.
- Tôi gia tăng gấp đôi trọng lực.
La Lâm giải thích:
- Thân thể con người dưới tác dụng của trọng lực thì rèn luyện mới có hiệu quả.. Đây chính là phương thức rèn luyện của mọi người tại thời đại kỷ nguyên vũ trụ. Dựa vào thể chất của cậu, chỉ có thể chịu được trọng lực gấp đôi.
Long Vũ đặt câu hỏi:
- Tân Nhân Loại ở kỷ nguyên vũ trụ có thể chịu được bao nhiêu lần trọng lực.
- Ban đầu, một tiểu hài tử bình thường có thể chịu được năm sáu lần trọng lực. Sau khi trưởng thành có thể chịu đựng được trọng lực gấp mười.
Dừng lại một chút, La Lâm tiếp tục nói:
- Ngay lúc này, cậu nhất định tại trọng lực này tiến hành hình thể đoán luyện (Tạm dịch: tập theo các động tác.)
- Hình thể đoán luyện?
Long Vũ hứng thú hỏi:
- Cụ thể là phải làm thế nào?
- Ngũ Cầm Hí.
La Lâm nói :
- Ngũ Cầm Hí chính là phỏng theo….vân vân. Chủ nhân, cậu đừng có suy nghĩ lung tung. Hay nghe tôi giải thích. Ngũ Cầm Hí này so với suy nghĩ trong đầu cậu hoàn toàn bất đồng.
Nghe La Lâm nói đến Ngũ Cầm Hí, trong đầu Long Vũ nhất thời nhớ tới Ngũ Cầm Hí mà Hoa Đà sáng tạo.
- A..
Long Vũ lên tiếng, xua tan tạp niệm trong đầu, chuyên tâm nghe La Lâm giảng giải Ngũ Cẩm Hí.
- Ngũ Cầm Hí được một thiên sư cường đại nhất Tân Nhân Loại nghiên cứu ra. Hắn dựa vào động tác của năm loài yêu thú cường hãn nhất cô động mà sáng tạo thành. Năm loài yêu thú này lần lượt là : Hỗn Độn Xà, Thiên Dực Hổ, Cửu Đầu Sư, Thiểm Điện Thú, Ngạo Thiên Long.Trong đó, Hỗn Độn Xà là đẳng cấp thấp nhất, còn Ngạo Thiên Long có cấp bậc cao nhất. Đúng rồi, lúc trước cậu có hỏi về Hắc Hổ, Thiên Dực Hổ chính là hình thái cuối cùng của nó, yêu thú cấp mười.
La Lâm đem Ngũ Cầm Hí sơ lược giới thiệu cho Long Vũ
Long Vũ nghe thấy vậy, ngã xuống đất hít một hơi, không hổ là Ngũ Cầm Hí của thế giới tương lai, quả nhiên đều thuộc loại siêu cấp cả. Ngũ Cầm Hí của Hoa Đà bắt chước năm động vật bình thường là hổ, hươu nai, gấu, vượn và hạc. Mà thiên sư kia lại bắt chước động tác của năm loại siêu cấp yêu thú. Đúng là không thể so sánh.
Lúc này, La Lâm lạnh lùng nói:
- Chủ nhân, nếu cậu đồng ý tập luyện. Tôi sẽ đem Hỗn Độn Xà truyền thụ cho cậu.
Last edited by Cường Thuần Khiết; 23-05-2011 at 11:16 PM.
Đã có 46 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cường Thuần Khiết
Quyển 1
Chương 13: Không phải giấc mộng, toàn bộ đều là sự thật
Converter : Tiểu Kim
Dịch Giả: cuongle
Biên Tập: cuongle
Nguồn: 4vn.eu
- Đồng ý, đồng ý.
Long Vũ vội vàng gật đầu.
- Tôi sẽ đem nội dung trực tiếp truyền vào trong ý thức của cậu. Nhắc cậu một câu, lát nữa cậu sẽ cảm thấy một chút thống khổ.
La Lâm vừa dứt lời, một tia sáng trắng phát ra từ mi tâm của nàng, trực tiếp bắn thẳng vào mi tâm của Long Vũ. Đột nhiên, hắn có cảm giác vô cùng đau nhức.
Cũng may, thời gian thống khổ không kéo dài, nêu không Long Vũ sẽ không có khả năng kiên trì.
Đợi sau khi cảm giác đau đớn biến mất, trong đầu Long Vũ xuất hiện nhiều động tác cực kỳ phức tạp. Đồng thời, trên trán hắn có in hình một con rắn.
- Chủ nhân, hình con rắn này chính là dấu hiệu tu luyện Ngũ Cầm Hí. Sau khi cậu tập luyện hoàn thành các động tác của Hỗn Độn Xà, nó sẽ lập tức biến mất.
La Lâm giải thích, lập tức nói thêm:
- Ngũ Cầm Hí này đồng thời cùng với tinh thần rèn luyện. Tại không gian ảo của tôi, rất tốt cho việc tập luyện của cậu. Nhưng ở thế giới thật, cậu cũng phải cố gắng. Đương nhiên, tinh thần lực trợ giúp rất lớn đối với thân thể của cậu. Tóm lại là chúng hỗ trợ cho nhau.
- Tất nhiên là tôi hiểu được.. Bây giờ bắt đầu ngay đi.
Long Vũ hơi nhắm hai mắt lại, cẩn thận nghĩ lại trong đầu từng động tác đó. Hỗn Độn Xà này chia làm bảy bộ động tác, từ dễ đến khó thành bảy cấp. Long Vũ hiện tại chỉ có khả năng tập luyện độ khó cấp một.
Lúc đầu, Long Vũ còn chưa cảm giác được cái gì. Nhưng sau một thời gian tập luyện, bộ Ngũ Cầm Hí của thế giới tương lai này không hề đơn giản như tưởng tượng.
Mới chỉ bộ động tác dễ nhất của Hỗn Độn Xà, hắn cũng đã phải cố gắng hết sức.
Giọng nói của La Lâm vẫn lạnh lùng, không mang theo một chút cảm tình nào:
- Sai rồi… Động tác chưa được chuẩn xác lắm, cậu nhắm mắt cẩn thận suy nghĩ lại đi.
Long Vũ nghe vậy, trong lòng cười khổ. Khẩu khí này đâu phải coi mình đâu phải là chủ nhân, thế này chẳng phải mình là đệ tử của người ta sao?
Nhưng mà dưới dự thúc dục mạnh mẽ, Long Vũ cũng không có so đo nhiều như thế. La Lâm cũng chỉ vì muốn tốt cho hắn. Long Vũ nhắm mắt lại nhớ từng động tác, sau đó cẩn thận làm theo. La Lâm là một máy tính, nên yêu cầu phi thường nghiêm khắc. Chỉ cho phép sai số không vượt qua một phần nghìn.
Tiêu chuẩn cao như vậy làm cho Long Vũ tập luyện vô cùng cực khổ.
Long Vũ liên tiếp bắt chước hai mươi lần, nhưng La Lâm vẫn chưa vừa lòng. Đến cuối cùng, rõ ràng La Lâm cũng phải chửi ầm lên. Nói cái gì là cho tới bây giờ chưa từng thấy một nhân loại nào ngu đần như vậy. ( Cẩn thận không cháy IC đấy em à , thế này mà bảo em nó chỉ có trạng thái lãnh khốc :00 (47):).
Long Vũ rất muốn giải thích. Tuy người ở kỷ nguyên vũ trụ thì cũng là người, nhưng người ở đó so với người ở đây không giống nhau. Thời đại phát triển, xã hội tiến bộ, con người cũng vì đó mà không ngừng phát triển. Dùng mông cũng biết, người ở kỷ nguyên vũ trụ so với bọn Long Vũ mạnh hơn rất nhiều. Vì vậy, những động tác này bọn họ luyện tập vô cùng đơn giản.
Sau khi luyện tập đến lần thứ một trăm, lúc này La Lâm mới miễn cưỡng gật đầu:
- Sai số là một phần nghìn, có thể tạm chấp nhận… Lúc này năng lượng của tôi đã không thể chống đỡ nổi không gian ảo. Lúc này cậu mau rời khỏi chỗ này, trở về thế giới thật. Cậu nhất định nhớ kỹ là phải tăng cường luyện tập. Tôi nhắc nhở cậu, tại thế giới thật tập luyện những động tác này còn khó hơn trong không gian ảo. Cho nên cậu phải cố gắng kiên trì, tập luyện thuần thục. Khi cậu chưa thành thạo bộ động tác thứ nhất ngàn vạn lần không được bắt chước động tác thứ hai. Nếu không hối hận cũng không kịp.
- Được.
Long Vũ trả lời một tiếng, lập tức hỏi:
- Vậy khi nào mới được coi như thành thục?
- Không còn một chút sai biệt nào nữa là thuần thục. Cậu hiện tại đã đạt được sai số là một phần nghìn. Nhưng tôi muốn nói cho cậu biết, muốn hoàn toàn thành thục, cậu cần phải còn phải nỗ lực rất nhiều.
La Lâm nói.
Dừng lại một chút, Long Vũ nghĩ tới một vấn đề:
- Xin hỏi, thể chất của tôi phải tập luyện bao lâu mới có hiệu quả.
- Nguồn năng lượng hệ thống không đủ. Bộ phận chức năng không thể truyền tải…
La Lâm lạnh lùng nói.
Long Vũ một hồi buồn bực. Muốn cho La Lâm phát huy toàn bộ chức năng, mình còn phải nỗ lực hơn rất nhiều.
…………………….
…………………….
Lúc hắn tỉnh ngủ đã là hoàng hôn. Long Vũ chậm rãi từ trên giường ngồi dậy, trong đầu không ngừng tái hiện sự việc trong mơ.
Hắn theo bản năng, nhìn chiếc đồng hồ trên cổ tay một chút, phát hiện dòng chữ trên màn ảnh:
- Không phải là mộng, hãy cố gắng luyện tập.
Long Vũ lúc này mới thanh tỉnh, chính xác không phải là mộng. Mọi sự việc lúc nãy đều là sự thật. Ngũ Cầm Hí đến từ kỷ nguyên vũ trụ có lẽ có thể thay đổi thể chất củi mục của hắn.
Hít sâu một hơi, Long Vũ tự nói:
- Cố gắng, cố gắng ắt thành công.
Sau khi xuống giường, Long Vũ rửa mặt, hắn cảm thấy thân thể so với trước kia có điểm khác biệt. Nhưng cụ thể là chỗ nào thì hắn không có phát hiện ra.
Rõ ràng, đây chính là hiệu quả tu luyện bộ động tác thứ nhất của Hỗn Độn Xà.
Long Vũ tin tưởng, nếu mình không ngừng tập luyện, biến hóa thân thể càng ngày càng lớn.
Sau một hồi Long Vũ ăn mặc chỉnh tề, hắn đến trường tìm Tuyết Cơ. Hắn muốn nói chuyện với Tuyết Cơ về chuyện gặp quỷ tối qua.
…………………….
…………………….
Cùng lúc Long Vũ đi tìm Tuyết Cơ, nàng cũng muốn đi tìm Long Vũ. Nàng muốn hỏi chuyện gặp quỷ tối hôm qua của Long Vũ cùng Hàn Duyệt cảnh quan.
Tuyết Cơ mới ra đến cửa nhà trọ, lập tức đâm đầu vào một người nam nhân:
- Tuyết Cơ sư phụ, tôi muốn cùng cô đi ăn tối. Không biết Tuyết Cơ sư phụ có thể chấp nhận không?
Một người đàn ông trung niên dáng vẻ đứng đắn, anh tuấn, toàn thân mặc một bộ âu phục màu trắng. Giống như một vị thân sĩ hai tay cầm hoa tươi dâng lên.
Tuyết Cơ thấy thế, bộ dáng thản nhiên trả lời:
- Nạp Lan sư phụ. Thực xin lỗi, tôi không thích hoa hồng.
Người đàn ông tặng hoa tên Nạp Lan Thục Thanh, là chủ nhiệm khoa thể dục đại học Thiên Hải. Dáng người anh tuẩn, gia cảnh không tồi. Tuy không được coi là giàu có, nhưng cũng là kẻ có tiền. Nghe nói nhà hắn có mở một công ty, đối nhân xử thế rất là kiêu ngạo. Đến nay hắn vẫn chưa lập gia đình.
Hắn được rất nhiều cô gái theo đuổi, trong đó có cả nữ sinh của đại học Thiên Hải. Nhưng từ khi Tuyết Cơ về trường, hắn liền si mê nàng. Hắn bắt đầu chủ động theo đuổi Tuyết Cơ. Nhưng hoa rơi hữu tình, nước chảy vô tình. Đối với hắn, Tuyết Cơ luôn có thái độ lãnh đạm. Không có biểu hiện chán ghét hay một chút thiện cảm gì.
Đã có 41 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cường Thuần Khiết
Converter : Tiểu Kim
Dịch Giả: cuongle
Biên Tập: cuongle
Nguồn: 4vn.eu
Tuyết Cơ thẳng thắn từ chối bó hoa hồng. Vốn mọi người xung quanh nghĩ rằng Nạp Lan Thục Thanh sẽ biết điều rời đi. Nhưng không ngờ rắng hắn ném hoa hồng vào thùng rác bên cạnh. Sau đó hắn vẫn tươi cười, duy trì phong độ thân sĩ, cười nói:
- Tuyết Cơ sư phụ, cô không cần hoa tươi cũng không sao. Cô có thể đáp ứng đi ăn cùng với tôi tối nay không?
Đã từng gặp nhiều người có da mặt dày, nhưng da mặt dày như Nạp Lan Thục Thanh, Tuyết Cơ lần đầu gặp được. Trong lúc nàng nhíu mày chuẩn bị cự tuyệt, xuất hiện một vị cứu tinh. Long Vũ tươi cười đi tới, nói với Nạp Lan Thục Thanh:
- Thực xin lỗi, Tuyết Cơ sư phụ đã đáp ứng đi ăn tối cùng với tôi. Ông hãy để hôm khác đi…
Nạp Lan Thục Thanh nghe thấy như vậy nhất thời biến sắc, nửa đường lại dẵm phải bãi phân. Cố nén lửa giận trong lòng, trong ánh mắt Nạp Lan Thục Thanh hiện lên một chút ác độc, nhìn Long Vũ hỏi:
- Bạn học này, cậu là sinh viên của đại học Thiên Hải à? Cho dù cậu muốn mời Tuyết Cơ sư phụ, cũng phải phân biệt rõ thứ tự trước sau chứ?
Long Vũ nghe vậy, lập tức coi thường nhìn Nạp Lan Thục Thanh, sau đó cười một tiếng:
- Sư phụ, ngươi bị …. (Chắc … ý nó là ấm đầu ). Chuyện này mà cũng phải theo thứ tự đến trước hay đến sau sao? Tuyết Cơ lão sư đã không muốn kết giao với ông, chẳng lẽ ông còn không nhận ra sao?
Sau đó, Long Vũ liếc mắt nhìn Tuyết Cơ, lại quay sang nhìn Nạp Lan Thục Thanh, vô sỉ nói:
- Nói thật cho ông biết, tôi cùng với Tuyết Cơ sư phụ rất thân với nhau, có thể coi như là người một nhà.
Lời này vừa nói ra, làm cho Nạp Lan Thục Thanh tức đến hộc máu. Những lời nói của Long Vũ như một con dao nhỏ cắt sâu vào trong tim hắn. Tuyết Cơ nhất định phải là người phụ nữ của hắn, tuyệt đối không để cho người khác cướp đi.
- Ngươi nói xằng bậy…
Nạp Lan Thục Thanh suy nghĩ rằng, Tuyết Cơ cho dù thế nào cũng không thể nào thích một sinh viên. Tuy bây giờ tình yêu giữa thày trò cũng chẳng có gì lạ. Nhưng từ ánh mắt của Tuyết Cơ, người đàn ông của nàng nhất định phải là một người thành đạt.
- Hừ.
Long Vũ lại tiếp tục cười, nói:
- Không nghĩ tới một người thông minh như ông, lại có thể tự lừa dối mình…Thực ra, trong lòng ông đã thừa hiểu lời nói của thôi, nếu không trên khuôn mặt ông sẽ không xuất hiện thần sắc đau khổ… Hãy từ bỏ đi, có rất nhiều thứ không thuộc về ông đâu.
Nạp Lan Thục Thanh nhìn nhìn Tuyết Cơ nói:
- Tuyết Cơ sư phụ, xin cô nói cho tôi biết, đây không phải là sự thật, đây không phải là sự thật. Cậu ta đang nói láo, là một người nói dối không biết xấu hổ.
Tuyết Cơ nhìn Nạp Lan Thục Thanh, sau đó liếc mắt nhìn Long Vũ một cái, nói:
- Cậu ta không hề nói dối. Đúng là tôi đã đáp ứng đi ăn tối cùng với cậu ta.
Lời nói của Tuyết Cơ làm cho Nạp Lan Thục Thanh cảm thấy thế giới này mất đi ánh sáng. Xung quanh bỗng trở nên u tối.
- Sự phụ à… Chúng tôi có việc phải đi trước, xin lỗi không thể cùng ông nói chuyện.
Nhìn thấy khuôn mặt buồn bực của Nạp Lan Thục Thanh, Long Vũ cười hắc hắc. Hắn nắm tay Tuyết Cơ trước mặt mọi người, xoay người rời đi.
Cảnh tượng này làm cho mọi người xung quanh hâm mộ cùng với ghen tị.
- Buông ra.. Tiểu Vũ. Chị mới phát hiện ra, em rất là xấu tính. Nạp Lan sư phụ tuy rất chán ghét, nhưng em cũng không nên đả kích ông ta như thế. Thực ra, đối với người khác rất nhã nhặn.
Tuyết Cơ buông tay Long Vũ, đột nhiên khẽ cười:
- Có phải là em ghen tị với bộ dạng đẹp trai của ông ta.
- Đẹp trai thì có tác dụng cái rắm gì? Đến ngân hàng có thể vác cái mặt ra để lấy tiền à?
Long Vũ khinh thường bĩu môi, nói:
- Nạp Lan Thục Thanh bẩn tưởi này bình thường hay trêu gái. Trong trường không biết bao nhiêu nữ sinh bị ông ta làm cho to bụng.
- Làm sao mà em biết?
Tuyết Cơ tò mò hỏi:
- Sao chị lại không hề biết chuyện này nhỉ?
- Đại Ngưu nói cho em biết. ( Đại Ngưu với lão Nạp Lan thì có gì khác nhau đâu cơ chứ ).
Long Vũ cười nói:
- Chị không biết à. Nạp Lan Thục Thanh chính là sư phụ Đại Ngưu. Về chuyện của Nạp Lan Thục Thanh, cậu ta là rõ ràng nhất. Thôi quên đi, không nói những chuyện này nữa. Chị Tuyết Cơ, chúng ta tìm một chỗ để nói chuyện đi. Sự việc tối hôm qua có chút ngoài ý muốn. Em phải nói cho chị hay.
………………..
……………….
Quán cà phê Kinh Điển, nằm ở ngã tư đường phía bên phải đại học Thiên Hải. Bên trong trang trí không xa hoa nhưng lại thanh lịch lãng mạn. Đây là một nơi tốt nhất dành cho các nhóm sinh viên đại học Thiên Hải tỏ tình. Buổi trưa, người bên trong không nhiều lắm, Long Vũ cùng với Tuyết Cơ ngồi trên lầu hai bên cạnh cửa sổ, gọi hai ly cà phê.
Sau khi khẽ nhấp một ngụm cà phê, Long Vũ vội vàng kể lại sự việc tốt hôm qua cho Tuyết Cơ.
Nói xong, hắn oán giận nói:
- Chị Tuyết Cơ, tin tức của chị không chính xác. Tối qua em suýt chút nữa bị toi đời.
Tuyết Cơ nghe thấy vậy, vội vàng hít một hơi lạnh. Lúc nàng xem qua tình hình tại hồ Linh Trạch, từ phán đoán của nàng, nữ quỷ kia hẳn không hề mạnh. Ba lá bùa của nàng chắc hẳn sẽ có tác dụng.
Xem ra chính mình khinh thường.
- Chị Tuyết Cơ, chị làm sao thế, không phải là chị áy náy gì chứ?
Long Vũ vô sỉ cười cười, phất tay nói:
- Không phải áy náy, tuy rằng tin tức không chính xác, em suýt nữa toi mạng. Nhưng mà bổn thiên sư cuối cùng cũng ngăn cản được cơn sóng giữ, biến nguy thành an… Chuyện này coi như là xong. Đương nhiên, nếu chị cảm thấy áy náy, có thể bồi thường em một nụ hôn được chứ?
- Đừng có mơ tưởng.
Tuyết Cơ lườm Long Vũ một cái, giận dữ nói:
- Em không thể khiêm tốn một chút sao?
Long Vũ cười hắc hắc:
- Em dễ nhìn như vậy, lại cả đời anh hùng khí khái. Cho dù em có khiêm tốn, cũng không thể nào làm nổi. Cuối cùng là chị có bồi thường hay không đây?
- Chụt.
Long Vũ vừa nói xong, Tuyết Cơ liền cúi đầu xuống, hôn lên trán Long Vũ một cái. Tiếng ‘chụt’ to đến nỗi ở dưới lầu cũng có thể nghe thấy.
Hạnh phúc tới quá bất ngờ, làm cho Long Vũ nhất thời choáng váng. Thực ra hắn chỉ nói giỡn, ai ngờ Tuyết Cơ lại làm thật.
- Thế nào, Tiểu Vũ? Đỏ mặt à?
Sau khi hôn xong, Tuyết Cơ cũng có chút thẹn thùng. Nhưng khi nhìn thấy Long Vũ đỏ mặt, lập tức nở nụ cười. Tiểu gia hỏa này đôi khi cũng khá thú vị.
- Ai đỏ mặt?
Long Vũ vội vàng thay đổi thần sắc, vô sỉ nói:
Cho dù là hôn vào miệng, em cũng không sợ. Thế nào, chị có dám không?
- Phì.
Tuyết Cơ thở phì phì nói:
- Oắt con này càng ngày càng không được rồi. Ngay cả đậu hủ của sư phụ em cũng dám ăn. Cẩn thận chị tố cáo em, làm cho em bị đuổi học đấy.
- Là ai sợ ai? Chị mà trách cứ em, em cũng đến cục cảnh quan tố cáo chị dụ dỗ trẻ nhỏ.
Long Vũ cười một tiếng nói:
- Chị Tuyết Cơ, em thực sự muốn biết bây giờ chị bao nhiêu tuổi rồi? Nhiều năm như vậy mà sắc đẹp của chị không hề thay đổi. Em đặc biệt hoài nghi, có phải chị là một bà già trăm tuổi?
- Đi chết đi, chị tuy rằng có cách giữ gìn dung nhan, nhưng cũng không cho phép em được hỏi như vậy.
Tuyết Cơ nhíu mày, không một chút hờn giận nói:
- Nhỡ kỹ, sau này không được hỏi tuổi của chị nữa. Nếu không….( Nếu không thì làm sao ). Ha ha… Quên đi, không nói chuyện này nữa. Chuyện tối hôm qua em kể, theo suy đoán của chị, nữ quỷ kia đã trở thành một ác linh. Cho nên Hoả phù, Thiên Lôi phù không thể làm gì được nó. Vì vậy, với năng lực của em thì rất khó có thể tiêu diệt được nó. Trừ khi em biết nguyên nhân cái chết của cô ta, đem linh hồn cô ta siêu độ.
Converter : Tiểu Kim
Dịch Giả: cuongle
Biên Tập: cuongle
Nguồn: 4vn.eu
- Phiền phức như vậy à?
Long Vũ nhíu mày hỏi:
- Còn có phương pháp đơn giản nào để giải quyết không? Hay là chị tự mình ra tay đi?
- Không được.
Tuyết Cơ lập tức bác bỏ:
- Thiên sư bắt quỷ có nguyên tắc, em phải tiếp phụ trách chuyện này. Nếu không, sẽ không tốt đối với con đường tu hành của em.
Long Vũ vẻ mặt đau khổ nói:
- Em biết. Nhưng mà chị cũng phải giúp đỡ em chứ. Bây giờ em không có đầu mối, ngay cả tên của nữ quỷ kia em cũng không biết. Làm sao em có thể biết được nguyên nhân cái chết của cô ta.
- Không phải là em cùng hợp tác với một em cảnh quan à. Em phải phối hợp với cô ấy, trong chuyện này cô ta là cao thủ.
Tuyết Cơ tiếp tục nói:
- Như vậy đi, ba ngày nữa chính là âm sát chi dạ ( Đêm âm sát, còn muốn biết âm sát thế nào xin mời xem tại đây Âm sát trong tử vi). Đến lúc đó chị sẽ giúp em hỏi nữ quỷ kia một chút. Hiện giờ, linh hồn cô ta đã biến thành thân thể ác linh, thần trí mơ hồ có thể hỏi được ít nhiều thông tin giá trị. Chị cũng không dám khẳng định, hết thảy đều do ý trời.
Tuyết Cơ uống một ngụm cà phê, nhìn Long Vũ hỏi:
- Em đã đọc quyển Phong Thuỷ bách khoa toàn thư chưa? Chị giúp cho em tìm một chỗ xem phong thuỷ. Người ta đã đồng ý trả em một vạn tám đồng thù lao. Nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, ngày mai ông ta sẽ liên hệ với em.
Long Vũ hơi nhức đầu, quyển Phong Thuỷ bách khoa toàn thư kia thật sự là hắn đã đọc hết rồi. Nhưng tất cả đều là gạt người, không có một chút sự thật nào. Như vậy thì làm sao có thể giúp người ta xem phong thuỷ?
- Chị Tuyết Cơ, thế này thực sự là không được.
Long Vũ than vãn:
- Chị phải dạy em một chút bản lãnh mới làm được.
Tuyết Cơ nghe vậy, nghiêm mặt nói:
- Quyển sách đó cũng không phải hoàn toàn là gạt người, cũng có một chút là sự thật. Hiện tại, em chưa được mở thiên nhãn, nên không không lý giải được những gì viết trong đó. Chờ lúc chị mở thiên nhãn cho em, tự nhiên em sẽ hiểu. Nhưng mà bây giờ, vấn đề là dựa vào quyển Phong Thuỷ bách khoa toàn thư em có kiếm được tiền hay không thôi. Chị hiểu ý tứ của em, nhưng chuyện này miễn bàn đi… Học phí, sinh hoạt phí của em tất cả đều phải tự mình lo liệu đi. Nếu em có gì oán hận, hãy tự tìm Long Thiên Trạch mà oán hận. Ai bảo anh ta không có một chút trách nhiệm nào cả. À, tại sao trên trán của em có in hình một con rắn.
- Bây giờ không phải hình xăm đang rất thịnh hành sao?
Có một số việc lúc này không thể cho người khác biết. Long Vũ mở miệng liền nói dối.
- Cũng không sai, rất cá tính. Hình xăm của người ta đều ở trên cánh tay, đùi, trên mông (còn xăm luôn ở chỗ xxx nữa ), em lại có thể xăm trên trán, rất phong cách…
Tuyết Cơ cũng không có hỏi nhiều. HIện giờ trong trường đại học, sinh viên xăm hình là một chuyện rất bình thường.
…………………..
…………………..
Ban đêm, Long Vũ đóng kỹ cửa ngồi xuống. Hai tay vung lên kiếm quyết, ngưng thần tĩnh khí. Chốc lát, toàn bộ tạp niệm trong đầu đều bị tiêu tan.
Cùng lúc kiếm quyết bắt đầu vận chuyển, mỗi một lần hít thở đều có một chút thiên địa linh khí tinh thuần chạy vào trong cơ thể. Ngay lập tức dưới sự trợ giúp của kiếm quyết nén thành đạo lực. Sau đó dùng ý niệm mang đạo lực chậm rãi tuần hoàn trong kinh mạch.
Mỗi một lần tuần hoàn chính là quá trình thanh lọc linh khí, loại bỏ thiên địa linh khí có lẫn tạp chất cùng khí bẩn. Những thứ này theo hơi thở mà ra ngoài.
Sau bảy bảy bốn chín vòng chu thiên, Long Vũ đã đem thiên địa linh khí chiết xuất thành đạo lực thuần khiết. Sau đó đem đạo lực đó nén vào trong đan điền.
Trước kia, những đạo lực này không thể chứa đựng vào trong đan điền, đại bộ phận đều bị thất thoát một cách lãng phí.
Nhưng lúc này thực sự bất đồng. Hắn biết La Lâm sẽ hấp thu toàn bộ đạo lực dư thừa này biến thành nguồn năng lượng.
Quả nhiên, trong lúc đạo lực trong đan điền Long Vũ thất thoát ra ngoài. Lúc này toàn bộ đã bị La Lâm hấp thu hết, hoàn toàn không một chút lãng phí.
Long Vũ chậm rãi mở to mắt. Ánh mắt chợt loé lên, khoé miệng lộ ra nụ cười hài lòng. Theo như lời của La Lâm, cả hai chính là một thể.
Đạo lực chính mình tu luyện đã được La Lâm hấp thu, không có một chút lãng phí.
Từ lúc bắt đầu tu luyện đến ngày hôm nay, đây là lần đầu tiên Long Vũ có cảm giác được sự tăng cường.
- Chủ nhân, phát hiện dao động linh khí.
Đột nhiên, trong loa đồng hồ điện tử phát ra âm thanh dồn dập của La Lâm:
- Chủ nhân, tôi kiểm tra đo lường phát hiện một cỗ linh khí cường đại dao động. Hiện tại, tôi đã mở ra công năng điện tử hướng dẫn, cậu lập tức qua đó… Linh khí tinh thuần của thế giới này quá bạc nhược. Nếu cậu tu luyện tại đó, tốc độ tu luyện sẽ rất nhanh.
Khác với thế giới ảo tưởng, La Lâm thông qua microphone phát ra thanh âm, mang theo âm sắc rõ ràng.
- Cô có thể nói chuyện cùng với tôi trong thế giới thật.
- Đúng vậy.
La Lâm rất nhanh giải thích:
- Tôi là máy tính hình người. Theo lý luận, khi tôi phát triển đến một giai đoạn nào đó, có thể xuất hiện ở thế giới này trong hình dáng con người. Tuy nhiên, từ trạng thái lúc này của tôi, để đạt đến cảnh giới đó còn rất xa . Nhưng mà bản thể của tôi trên trang bị điện tử, có thể nói chuyện cùng với cậu… Lúc này đừng hỏi vấn đề này nữa, hãy nhanh chóng xuất phát đi.
Long Vũ trả lời một tiếng, vội vàng dựa theo hướng dẫn điện tử của La Lâm xuất phát. Hướng thẳng tới chỗ cho là có linh khí dày đặc
Một mạch chạy như điên, Long Vũ phát hiện xung quanh ngày càng thuộc. Hắn vừa đi vừa nhìn, theo như con đường này, điểm dừng chân chính là hồ Linh Trạch.
Nghĩ vậy, Long Vũ nhất thời nhức đầu. Nữ quỷ ở đây thực sự hung mãnh, lúc này hắn lại không có một chút chuẩn bị.
Trong lúc hắn đang do dự có nên tới hay không, La Lâm bắt đầu thúc dục:
- Chủ nhân, nhanh lên một chút… Dao động linh khí ngày càng mãnh liệt.
Long Vũ không suy nghĩ gì nữa, lập tức bước đi nhanh hơn. Bất kể thế nào, trước tiên chạy đến hồ Linh Trạch rồi tính. Đến lúc đó mà có gì nguy hiểm, hắn chuồn đi rồi quay lại cũng không muộn.
…………………….
…………………….
Khi Long Vũ cách hồ Linh Trạch khoảng mười thước, dưới ánh trăng, hắn mơ hồ nhìn thấy một bóng người nhỏ nhắn xinh xắn, đang loay hoay làm cái gì đó bên hồ.
- Chủ nhân, tới ngay đi. Dao động linh khí ở giữa hồ.
Âm thanh La Lâm lại tiếp tục thúc dục.
- Đừng dục, để tôi nhìn kỹ đã.
Long Vũ không có ý định tuỳ tiện chạy tới. Có trời mới biết được có nguy hiểm gì không, nhìn kỹ một chút cho chắc.
Một lát sau, Long Vũ rốt cục xác định được bóng người kia là một cô gái. Lúc này, hai tay cô gái đang cầm hai lá cờ Hạnh Hoàng, múa may xoay tròn. Giữa hồ, từng luồng hắc khí chậm rãi đi lên, dần dần ngưng tụ thành một đám mây đen, xoay quanh giữa hồ.
Cùng lúc, Long Vũ phát hiện không trung ngày càng mờ mịt. Không biết từ đâu mây đen xuất hiện, đem ánh trăng hoàn toàn che khuất.
Đột nhiên, thanh âm của La Lâm vang lên:
- Có oán linh.
Giờ đi tìm cái gì bỏ vào bụng đã, chiều tiếp 2c nữa nhé