Trương Tam Phong dị giới du
Tác giả Tả Tự Bản - 写字板 .
Chương 5: Trên đường hiểu chuyện
Phần hạ
Dịch giả: langtu146
Tàng Thư Viện -
“Ha ha, không sai, 100 vạn kim tệ thật sự cũng không đủ. Hiện tại cho dù chỉ là quân phí cho hai quân đoàn cũng đã hơn mấy trăm vạn, một khi lâm vào giai đoạn giằng co, chiến tranh, thậm chí hai ngàn vạn cũng không gọi là hiếm. Có nó, tác dụng thật sự là quá lớn rồi, ta cũng không biết giá trị nhiều ít,bao nhiêu, ta nghĩ nên có thể so với nhất kiện thần khí a! Gia gia bỗng nói: "Chuyện này tuyệt đối phải giữ bí mật, một khi Thanh Long quân đoàn có chiến sự, ta liền có thể chinh dụng a!"
Mẫu thân từ khi biết giá trị của Lôi Đạt mỗi ngày đều kêu ta chiếu cố nó. Nếu không phải ta kiên trì, người thậm chí còn không cho phép ta thả nó bay ra ngoài chơi. Trải qua hai ngày chúng ta tiếp tục lên đường đến tinh linh chi đô.
Lúc này trong số 300 hộ vệ theo sau gồm có 200 nữ 100 nam. Mỗi người đều xinh đẹp anh tuấn lạ thường. Nữ đội trưởng đội hộ vệ vốn là bạn tốt của mẹ ta, ta gọi người là Khải Lâm a di.
Tinh linh nhân trang bị rất kỳ lạ, vũ khí có 3 kiện, một bảo bối tinh linh cung, một đoản kiếm giắt trên hông và một pháp trượng tinh xảo.
Tinh linh cung có màu xanh biếc hình như do một nhánh cây chế tác thành, được khắc hoa văn tinh mĩ và ma pháp trận. Từ tinh linh cung lộ ra một cỗ ma pháp ba động, từ ma pháp ba động có thể thấy loại ma pháp gia trì lên chúng rất giống nhau gồm địa, phong, thủy, hỏa các hệ đều có.
Pháp trượng tinh xảo cũng khắc tinh mĩ hoa văn và ma pháp trận, ba động ma pháp cường đại xuất ra khí thế bất phàm. Còn đoản kiếm ta không có nhìn kỹ, bất quá cũng đều là ma pháp gia trì, có lẽ chúng là tác phẩm của Ải nhân.
Quần áo bọn họ đều là đằng giáp, được khinh tiện kiên cố, cũng là một vật phẩm ma pháp phi thường tinh mĩ. Họ còn có nhiều vật phẩm ma pháp khác như hạng liên, nhĩ hoàn, giới chỉ ít nhất là hai cái, trời ạ, tinh linh đều giàu có như vậy sao? Tinh linh chi đô đều thế này à? Bọn họ mỗi người đều mang vật phẩm giá trị cũng phải mấy vạn kim tệ a.
Ta đem nghi vấn này nói cho mẫu thân, mẫu thân liền cười nói: " Ma pháp sư của tinh linh nhân tộc rất nhiều. Bọn họ không giống loài người vì phải sanh kế mà lao lực. Vốn dĩ tinh linh chi sâm có rất nhiều dã quả và ma thú làm thức ăn, bọn họ có rất nhiều thời gian và tinh lực dùng cho chế tạo các loại ma pháp vật phẩm. Hơn nữa giết ma thú xong liền có rất nhiều ma hạch, ma tinh có thể cùng Ải nhân trao đổi, cũng có thể đổi cả tài liệu chế tác, cho nên mới có nhiều vật phẩm ma pháp như vậy, bất quá cũng không phải mỗi người đều có nhiều như vậy, bọn họ là tinh nhuệ hộ vệ của đại vương mà! Nhiều một chút cũng đúng thôi."
“Tại sao nhân tộc không bắt chước tinh linh nhân làm vậy rồi đem bán các vật phẩm ma pháp? Vật phẩm ma pháp trong thế giới nhân tộc là rất ít a” Ta hỏi
“Nhân tộc không thể tiến vào tinh linh chi sâm, tinh linh nhân vừa ra khỏi là có thể bị bọn phiến tử cướp ngay, nên tinh linh nhân cũng rất ít ra ngoài. Cho nên rất ít có tinh linh vật phẩm lưu lạc đến thế giới loài người, ngay đến ta làm công tước phu nhân chưởng quản Long gia thương hội cũng chỉ mới có cơ hội sở hữu một ít thôi. Ta cũng thường giúp bọn họ đổi cho loài người những vật phẩm ma pháp họ không dùng đến, bọn họ rất cảm kích ta a”.
“Tinh linh thích thứ gì ở nhân tộc vậy mẫu thân?” Ta hỏi
“Pha lê, kiếng, diêm, ti trù* và công nghệ phẩm. Bọn họ còn rất thích những món điểm tâm của nhân tộc, lúc này ta cũng là đang dẫn theo mười xe hàng hóa sẽ đổi được không ít đồ a”
“Người để ở đâu sao con không thấy?” Ta hỏi
“Trong không gian giới chỉ!” Mẫu thân chỉ vào một hắc giới chỉ trên tay giải thích.
“Không gian giới chỉ! Có thể có không gian lớn vậy sao, có thể xem là bảo vật của Vô giới a?” Ta ngạc nhiên nói
“Nhìn đi, kà mẫu thân đã cho ta giá trang này! Toàn đại lục cũng chỉ có mấy người có không gian giới chỉ lớn như vậy, cho dù là loại không gian nhỏ thì toàn đại lục cũng chỉ có bất quá hơn 10 cái thôi, mỗi cái đều là có giá trị vô cùng a!” Mẫu thân tự hào nói
Đoạn đường tiếp theo chúng ta cũng không có nói chuyện nữa, ta bắt đầu chú ý ở xung quanh hơn. Hai bên đường cây cối rất rậm rạp, năm ngày sau chúng ta đi đến một khóm rừng bên bờ một cái đầm, trời đã tối, chúng ta quyết định tìm một chỗ nghỉ chân. Không thể ngủ trên xe ngựa, ta và mẫu thân quyết định dựng lều ngủ chung. Cả ngày mệt mỏi, ta nhanh chóng vào lều là ngủ say ngay. Nửa đêm ta đột nhiên bị một luồng khí tức cường giả làm ta tỉnh giấc.
Định tâm, ta vội vàng dụng nguyên thần tra xét, phát hiện quả có hai cường giả đang ở ngoài 100 trượng sâu trong ao đầm chiến đấu, chính bọn họ đã tỏa ra sát khí ảnh hưởng đến nguyên thần làm ta tỉnh giấc. Ta cũng không muốn không làm ảnh hưởng người khác, cũng không hiểu vì sao chỉ mình ta bị đánh thức. Mặc dù ta biết rõ nguy hiểm, nhưng cũng do lòng hiếu kỳ không thể khống chế, ta mạo hiểm quyết định, mau chân đến xem hai cường giả này chiến đấu!
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cánh gà nướng
Trương Tam Phong dị giới du
Tác giả Tả Tự Bản - 写字板 .
Chương 6: Ma thú tranh bá
Dịch giả: Nhằn mòn quần
Tàng Thư Viện -
Ta ngoái đầu nhìn mẹ, mẹ ngủ rất say, sau đó lén lút đứng dậy mặc quần áo ra khỏi lều, cẩn thận đi vòng qua thủ vệ chạy sâu vào trong rừng cây. Đến lúc phỏng chừng bọn họ không thể nhìn thấy ta được nữa mới tế xuất kim liên. Đóa sen vàng to bằng mặt chậu chở ta tới chiến trường.
Hiện tại với linh lực của ta chỉ có thể miễn cưỡng dùng kim liên nhỏ như thế này để đi lại nhưng không thể quá lâu, may là Phật môn chí bảo có chỗ độc đáo. Chỉ vài phút sau, lúc ta hết sạch sức lực mới tìm đến được khoảng đất khô ráo cách chiến trường hơn hai dặm để đặt chân. Từ xa ta thấy được hai tên đang đánh nhau, thật kinh ngạc! Một tên là quái thú chín đầu, chín cái đầu rắn gắn vào một thân thể tròn trùng trục. Nội cái thân thể đó không đã cao hơn 20 mét, cổ dài 10 mét thập phần linh hoạt. Nó há miệng phun ra các loại ma pháp đạn, giống như trọng pháo Mã Khắc Thấm (pháo Maxim - là pháo gì?) trút hết lên người đối thủ, còn không thì cắn một cái. Đối thủ của nó là một con gấu rất lớn. Bốn cái chân cũng đã khoảng 20m, trên người 1 lớp giáp sáng do thổ nguyên tố tạo thành, thập phần uy vũ. Ta hít một hơi lạnh, không ngờ là hai vật chủng khó gặp đang đối quyết.
Rắn chín đầu, ma thú cấp chín bậc trung, chín đầu có thể phóng ra các loại ma pháp khác nhau như thổ, phong, thủy, hỏa, lôi, ám, quang, độc, băng để công kích, thân thể rất lớn, thường sinh trưởng tại vùng đầm lầy, không hồ là vua đầm lầy.
Đại địa chi hùng (gấu đất), ma thú cấp chín bậc cao, có thể dùng thổ nguyên tố ngưng kết thành quang giáp phòng ngự rất mạnh, bất kể là công kích bằng ma pháp hay là vật lý đều rất khó phá vỡ. Hơn nữa chỉ cần nó còn ở trên mặt đất là có thể nhanh chóng bổ sung không ngừng thổ nguyên tố bị tiêu hao, cơ hồ là tấm thân bất tử. Khi trưởng thành nó có thể sử dụng "Thú Vương bào hao đạn" công kích từ xa, tuyệt đối là vua đánh nhau trên đất liền.
Ta nhớ lại vài tư liệu về ma thú ở thế giới này, nhớ ra lai lịch của chúng. Nhìn hình dáng bọn chúng đã đánh nhau một lúc rồi, khắp nơi ngổn ngang. Rắn chín đầu vừa đánh vừa lui, không ngừng thối lui bảo trì khoảng cách nhằm phát huy ưu thế công kích từ xa. Đại địa chi hùng áp sát từng bước, dùng móng sắc và hàm răng tạo ra vết thương trên người đối thủ, tiếc là vẫn chưa có cơ hội áp sát để thống khoái cắn xé mà chỉ mới tạo nên mấy vết thương nhẹ. Hơn nữa trong chín đầu rắn có một đầu biết quang minh pháp thuật có thể chữa trị cho chính mình. Tình huống ngày càng bất lợi cho đại địa chi hùng, chắc nó vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành nếu không đã sớm dùng "Thú vương bào hao đạn" dạy dỗi đối thủ. Ngoài ra nơi đây là đầm lầy, thổ nguyên tố không sung túc bằng đất liền nên tốc độ bổ sung không nhanh bằng tiêu hao, quang giáp nhiều chỗ đã bị vỡ. Nhưng ta kinh ngạc phát hiện ra đại địa chi hùng với lớp da không được quang giáp bảo vệ cũng không để ý đến ma pháp đạn của con rắn chín đầu kia. Nên biết rằng mà pháp đạn của rắn chín đầu không dưới ma pháp cấp 7. Chỉ có hàm răng nhọn của rắn chín đầu cắn vào chỗ da không có quang giáp mới tạo thành mấy vết thương thật sâu, máu chảy không ngừng. Cứ như thế này, nếu không có gì bất ngờ con gấu kia sớm tàn đời.
Ta vốn định nhằm lúc chúng nó lưỡng bại câu thương kiếm chút tiện nghi. Hiện tại xem ra con rắn chín đầu kia sau khi thắng xong thì mấy trăm thằng như ta cũng không phải là vấn đề với nó. Ta nếu muốn hỗ trợ... chỉ bằng thực lực như ta hiện nay thật sự là vọng tưởng, làm sao bây giờ? Phải rồi, ta chợt nảy ra một ý hay liền khoanh chân ngồi xuống, thi triển linh hồn kí ngữ đưa tiếng nói của ta truyền cho con gấu kia "Gấu ngu, muốn ta hỗ trợ không"
Thân thể đại địa chi hùng rõ ràng chấn động 1 cái, tạm ngừng công kích quay đầu nhìn ta, gầm lên 1 tiếng lại tiếp tục đánh, nhưng ta lại nghe được tiếng của nó "Thằng nhóc như ngươi cũng đòi giúp ta"
Ta không sợ mà càng mừng, vẫn nghe nói ma thú cấp 9 trí tuệ không thua kém loài người, xem ra không giả, ta nói tiếp "Dám cá không, ta mà giúp ngươi thắng thì làm thú nuôi cho ta"
"Grừư... ta có chết cũng không làm thú nuôi"
"Ngươi không dám cá! Đồ nhát gan" Ta khích tướng
"Grừư...ai nói ta không dám, cá thì cá, dù sao ta cũng thắng chắc!"
"Ngươi dám thề không, đại địa chi hùng các ngươi nếu gạt ta thì ta cũng hết cách"
"Hừ, ta, đại địa chi hùng Cái Thứ-Bì Nhĩ (Gates - Bill) lấy danh nghĩa đại địa nữ thần mà thề, nếu "Thằng Oắt Con" kia có thể giúp ta thắng dược con rắn 9 đầu đáng chết này, ta làm thú nuôi cho hắn, vĩnh viễn đi theo hắn"
"A a, vậy chờ ngươi gọi ta là chủ nhân" Ta cao hứng lấy từ trong Kim Liên ra một bình đan dược, Thổ linh đan, tiên nhân dùng cho tiên thú hệ thổ để tăng lên thực lực, lúc ta xuất sư được sư huynh cho vẫn chưa dùng tới. Ta ước lượng 1 chút, kém nhất trong tiên thú so với hai con kia vẫn còn mạnh hơn một ít, dùng 1 viên chắc là đủ. Ta mang theo nghi ngờ lẻn đến gần phía sau con gấu, lấy một viên tiên đan dùng tay búng vào miệng vết thương. Tiên đan gặp máu hóa thành một luồng sáng màu vàng hút vào trong cơ thể. Vết thương từ từ khép miệng, đồng thời tinh thần đại địa chi hùng đại chấn, thế công cũng mạnh hơn vài phần nhưng rõ ràng vẫn chưa phải là đối thủ của con rắn chín đầu kia.
"Grào... cái gì tốt quá vậy? Cho thêm chút nữa đi!" Đại địa chi hùng hưng phấn truyền tin.
"Móa, mày tưởng là kẹo hả" Ta bất mãn nói nhưng vẫn lấy thêm 2 viên búng vào 2 vết thương lớn nhất chữa trị.
"Grào..." Lượng đổi cuối cùng khiến cho chất đổi (ai không hiểu về đọc triết học Mác-Lênin). Đại địa chi hùng đột nhiên đứng thẳng lên, cả người phát ra kim quang chói mắt, vết thương trên người toàn bộ đều khép lại, quang giáp cũng được chữa lại như mới, thân thể còn lớn hơn rất nhiều.
Nhìn thấy loại biến hóa này cửu đầu xa chấn động, liền vội trốn chạy, còn dùng ánh mắt oán hận trừng ta một cái, dường như biết ta phá hư đại sự của nó!
"Đừng cho nó chạy" Ta không cam lòng quay qua nói với Đại địa chi hùng.
"Grào... chạy không nổi đâu!"
Đại địa chi hùng vừa mới trưởng thành liền mang "Thú vương bào hao đạn" đầu tiên trong đời tặng cho cửu đầu xà. Đại địa chi hùng cả người đứng thẳng, trong miệng phát ra ánh sáng chói lọi như mặt trời, kèm theo một tiếng nổ, quang cầu trắng bạc đường kính 1 mét, mắt thường không nhận ra được tốc độ, kéo dài trong không trung một đường như sao chổi bắn thẳng về phía rắn 9 đầu. Cửu đầu xà đang trốn chạy biết không tránh khỏi đã sớm dừng lại, bày ra phía trước người chín tầng ma pháp hộ thuẫn thuộc tính khác nhau. "Thú vương bào hao đạn" uy lực quá lớn, liên tục phá chín lớp hộ thuẫn, đập vào trước ngực liền nổ tung, lập tức nổ nát ba đầu gần nhất, mấy cái đầu còn lại gần như bị phá nát. Đại địa chi hùng liền xông tới cắn đứt tất cả các đầu, còn móc tim gan phèo phổi ra ngoài dẫm nát. Choáng quá...
Tới mức đó hả? Chết rồi còn bị hành xác. Cẩu hùng phát tiết xong phủ phục trước mặt ta, thân hình thu nhỏ bằng con chó sói, tỏ vẻ thần phục!
Ta đương nhiên không khách khí, cắn vỡ ngón tay, dùng máu vẽ một ma pháp trận trên đầu nó, đồng thời niệm chú ngữ cùng nó giao kết tâm linh khế ước.
Tâm linh khế ước giúp ta với nó dễ dàng trao đổi với nhau nhưng không có tính cưỡng chế, không giống như khế ước với vật nuôi buộc nó phải nghe lệnh ta.
"Grrừ... người dùng loại khế ước không có hiệu lực cưỡng chế này không sợ ta không nghe lời người sao?"
"Ngươi hình như có thề rồi mà, giờ muốn hối hận hả?" Ta bình tĩnh từ tốn hỏi.
"Đương nhiên không phải, lời thề của Đại địa chi hùng ta tuyệt đối hữu hiệu? Nhưng ta thấy kì kì, loài người luôn đa nghi, xảo trá sao lại đổi tính?"
"Ta, chủ nhân của ngươi, luôn nhân từ, thiện lương, công chính, khiêm tốn nên đương nhiên không thể cưỡng bách ngươi làm việc"
"Chứ không phải là người quá kém so với ta nên không thể giao kết khế ước cho ta làm vật nuôi được hả"
"Biết còn hỏi, cố ý làm ta khó chịu hả? Vậy sau này ta gọi ngươi là "Cẩu Hùng" nha"
"Không được, ta có tên mà, ta tên là Cái Thứ(Gates)-Bì Nhĩ(Bill)"
"Ta là chủ nhân, ta nói sao nghe vậy, muốn vi phạm lời thề hả?"
"Không phải, ta đường đường là ma thú cấp 9 bậc cao đại địa chi hùng mang cái tên đó thật sự không xứng mà"
"Ngươi có thể lên tiếng xin ta mà" Ta cười hi hi
"Xin người đó chủ nhân" Cái Thứ không cam lòng nói.
"Sau này ngươi phải chấp hành vô điều kiện mệnh lệnh của ta biết chưa?"
"Được rồi, biết mà" Cái Thứ nhận lệnh.
Ta thấy trời sắp sáng, sợ mẹ lo lắng, vội vàng cưỡi lên lưng nó, chỉ đường nói "Chạy thật nhanh về hướng đó"
Cái Thứ biến trở lại chân thân, chạy đi thật nhanh. Thổ nguyên tố bao kín bàn chân nó, bước trên bùn không hề bị lún, chạy vừa nhanh vừa êm. Từ nay về sau ta có phương tiện di chuyển rồi
Trên đường đi ta hỏi nó "Sao tới đó đánh nhau với cửu đầu xà?"
"Ta đang đi qua đó, ai biết đột nhiên bị nó phục kích ta? Nếu không nhờ có người ma hạch của ta sắp bị nó ăn rồi. Tiếc là cái đầu thổ hệ của nó bị nổ nát ngay từ đầu rồi, nêu không ta ăn ma hạch của nó còn có thể tiến bộ nữa"
"Nó cũng muốn ăn của ngươi hả?" Ta hỏi
"Đương nhiên cũng là để tăng nhanh năng lực, nhưng thổ hệ tăng ghê quá, ai biểu ta là vua của ma thú thổ hệ" Cái Thứ dương dương tự đắc.
"Đừng khoe nữa! Vua cái gì, vua đểu thì có" Ta châm chọc nó.
"Mẹc! Nêu trên bờ coi ta đập nát nó không" Cái Thứ cả giận.
"Vừa thôi nha! Ngươi có thấy con rắn 9 đầu nào ngu si đi lên đất liền không? chỉ có ngươi mới điên khùng đi vào chỗ bất lợi thôi!""
"Éo, nếu ta trưởng thành rồi thì trong đầm lầy vẫn xử được nó" Cái Thứ vẫn không phục.
"Được rồi, đây là cái giá phải trả cho tuổi trẻ nông nổi" Ta ra dáng nói.
"Ông có chút xí dựa vào đâu mà đòi kêu ta còn trẻ"
"Dựa vào trí tuệ, đầu óc biết chưa? Đi thôi, nhanh lên, trước tiên hãy biến nhỏ lại đã. Nhớ kỹ, ngươi phải giả thành 1 con tông hùng bình thường, không được để lộ ngươi là đại địa chi hùng, giấu kỹ ma pháp xung động cho ta! Nếu mà bị lộ thì lo mà đổi tên thành Cẩu Hùng nha" Ta uy hiếp
Rõ ràng uy hiếp của ta rất có hiệu quả. Hắn ngoan ngoãn thu nhỏ bằng 1 con tông hùng trưởng thành. Ma pháp ba động được che giấu khiến ta rất hài lòng, tin chắc là khí tức được cao cấp ma thú che giấu tuyệt đối lừa được tất cả mọi người.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cánh gà nướng
Trương Tam Phong dị giới du
Tác giả Tả Tự Bản - 写字板 .
Chương 7: Nhặt xác rắn
Phần thượng
Dịch giả: ttdv
Tàng Thư Viện
Khi ta cưỡi Cái Thứ đi đến nơi dựng trại, phát hiện chỗ đó đang tán loạn. Tiếng hét giận dữ từ xa của mẫu thân truyền lại, "Nhanh đi tìm cho ta!"
"Các ngươi đang tìm gì vậy?" Ta vội vàng chui ra từ một bụi cây, giả ngu hỏi.
"Úc ~ con muốn hù chết ta à! Ngày nào con cũng phải sinh chuyện sao? Đã xảy ra chuyện gì?” Mẫu thân nhìn ta cưỡi trên người Cái Thứ, đối với sự xuất hiện lần đầu của nó rất không hiểu.
“Nga ~~ mẫu thân, chuyện là như vầy!” Ta cố gắng nghĩ ra cách nói dối hoàn mỹ: “Sáng sớm con ra ngoài để ‘phóng thủy’, con sợ mẫu thân và a di tinh linh mỹ lệ nghe được mùi thì không tốt, nên đã tìm chỗ xa xa một chút.
Mẫu thẫn thừa dịp ta đang nói chạy tới ôm ta vào lòng, hỏi: “Vậy con gấu này là sao?”
“Sau khi con ‘phóng’ xong thì nhìn ra xa phát hiện ra nó, nó có chút không thoải mái, con trị liệu giúp nó một chút nên nó rất cảm kích, con nghĩ không bằng thu nó làm sủng vật nên cùng nó lập khế ước. Có thể được không mẫu thân?” Ta khẩn cầu.
“Được rồi, lần sau không được như vậy nữa, nhưng mẫu thân cảm thấy con gấu này là lạ, tuy nhiên đối với con không có gì nguy hiểm, mang nó theo cũng không sao!
“Cảm ơn mẫu thân! Nhưng mẫu thân có thể cho con biết như thế nào mà kết luận như vậy không?”
“Trực giác, trực giác của mẫu thân rất chuẩn xác!”
Ta té ! Trực giác của nữ nhân quả nhiên là lợi hại ! Mẫu thân kêu mọi người chuẩn bị lên đường, những người lúc nãy được phái đi tìm ta đã trở về, ta vội nói: “Mẫu thân, chờ một chút được không?” Ta không muốn bỏ qua thi thể của cửu đầu xà, đó chính là bảo vật vô giá a. Phải biết rằng cửu cấp ma thú trên đại lúc vài trăm năm mới giết được một con, cả người chúng trên dưới đều là bảo bối, ma hạch làm pháp trượng có uy lực gần như thần khí, da làm áo giáp đao kiếm khó đả thương được, các bộ phận đều là tài liệu luyện kim thượng đẳng, hơn nữa chỉ có da ở những vị trí đặc biệt trên người chúng mới có thể chế tác thành ma pháp quyển trục cửu cấp, mỗi thứ đều trị giá trăm vạn kim tệ a!
“Chuyện gì vậy?” Mẫu thân hỏi.
“Mẫu thân, có muốn có một bảo tàng trị giá ngàn vạn kim tệ không?” Ta giả bộ làm vẻ mặt vui mừng pha lẫn sợ hãi nói.
“Thật ư, con nhất định là lại gạt mẫu thân , như vậy không phải là hài tử tốt đâu.” Lúc đầu mẫu thân vui mừng, nhưng sau đó mất hứng nói.
“Là thật đó mẫu thân ! Con thề !” Ta nhanh chóng nói.
“Thật vậy ? Ở đâu ?” Mẫu thân vẫn còn chưa tin.
“Trước tin là nói về chuyện phân phối, mẫu thân, con muốn một nửa!” Ta giảo hoạt nói.
“A a, tuổi còn nhỏ mà tính toán với mẫu thân là không tốt đâu!”
“Mẫu thân, sau này đại khái con chỉ có thể vượt qua ở trong luyện kim thất, cho nên phải có tài sản của mình để mua tài liệu.” Ta nói nghiêm túc.
“Mẫu thân sẽ cho đưa con, hơn nữa có lẽ bà ngoại có biện pháp mà!”
“Không, con muốn độc lập chứ không thể dựa vào giúp đỡ của mẫu thân, cho dù mở phong ấn của con, cũng phải từ sự luyện kim, huống chi hầu hết ma pháp sư đều là luyện kim sư!
“Được rồi, mẫu thân đáp ứng con. Sau khi trở về mẫu thân sẽ cho con kinh phí chuyên dùng, bây giờ đừng náo loạn nữa, đi nhanh đi!”
“Không, mẫu thân, con không lừa người, thật là có bảo tàng, Lôi Đạt nói cho con biết!”
“Thật vậy chăng? Con không có thủy tinh cầu. Vật đó còn đang ở vương đô mà!”
“Mẫu thân, mặc dù không có thủy tinh cầu thì con không nhìn thấy, nhưng như vậy không phải là Lôi Đạt không chứng kiến rồi nói cho con biết.”
“Hắn nhìn thấy gì?”
“Đông bán?” (???) Ta hỏi ngược lại.
“Đông bán!” Mẫu thân cười khổ phải xác nhận.
“Nó nói cách đây hơn trăm dặm có một thi thể của cửu đầu xà.”
“Nó xác định đúng là thi thể sao? Nếu còn sống, chúng ta sẽ là điểm tâm của nó a!” Mẫu thân kích động nói.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cánh gà nướng
Trương Tam Phong dị giới du
Tác giả Tả Tự Bản - 写字板 .
Chương 7: Nhặt xác rắn(Phần hạ)
Dịch giả: ttdv
Tàng Thư Viện
“Chín đầu đều rớt, trước ngực mở toang như cái động, Lôi Đạt thậm chí nhìn vào trong đó không thấy trái tim!” Ta cam đoan nói.
“Lôi Đạt có thể thấy rõ chi tiết như vậy? Hắn có thể bị cửu đầu xà kia khống chế hay không?” Mẫu thân vẫn còn lo lắng.
“Trên linh hồn của Lôi Đạt có lạc ấn của con, cảnh tượng nó chứng kiến cũng có thể hiện lên trong đầu con, vô luận ai muốn khống chế nó đều phải phá lạc ấn của con trước mới được, hơn nữa cửu đầu xà có linh hồn hệ pháp thuật sao?” Ta hỏi ngược lại.
“Nhưng ai lại có thể giết chết một kẻ cường đại như nó chứ?”
“Phía Đông nhất định là có một loại ma thú khác cường đại hơn, chúng nó thường có tranh đấu với nhau!”
“Được rồi, nhi tử, mẫu thân sẽ tin con một lần, con đừng làm mẫu thân thất vọng đó. Mọi người tập hợp! Di theo nhi tử của ta. Mẫu thân nói: “Nhi tử, con cưỡi Cái Thứ dẫn đường, mẫu thân sẽ cấp cho nó Thủy Diện Phiêu Phù Thuật, kêu nó cứ việc hướng ao đầm mà đi!”
“Dạ, mẫu thân, đi theo con!”
Ta ngồi trên Cái Thứ hướng theo đường cũ chạy đi, Thủy Diện Phiêu Phù thuật thật không sai, ma pháp cấp 5 này có thể gia trì cho sinh vật đi lại tự nhiên trên mặt nước, Cái Thứ lần đầu đi trên mặt nước, có vẻ hưng phấn dị thường, thỉnh thoảng tinh nghịch nhảy nhót lung tung, làm ta ngã nghiêng đủ hướng. Mẫu thân và tinh linh đội trưởng Khải Lâm a di theo ở phía sau.
“Công chúa, chúng ta đang đi đâu vậy? Ở sâu trong đầm chính là có cửu đầu xà đó!” Khải Lâm a di hỏi.
“Có mấy con?” Mẫu thân hỏi.
“Đương nhiên là một con, hai con mà cùng một chỗ còn không đánh đá nhau sao, tâm lý độc chiếm lãnh địa của chúng đặc biệt mãnh liệt!”
“Chúng ta đi nhặt xác nó!”
“Cái gì?”
“Nhi tử của ta nói cho ta biết cửu đầu xà đã chết, chúng ta đi giúp nó nhặt xác!”
“Trời, thiếu gia làm sao biết được? Nếu nó còn sống thì làm sao?”
“Ta tin nhi tử sẽ không vô cớ mà gạt ta, cho dù còn sống, chúng ta đánh không lại thì chạy không được sao? Cửu đầu xà tốc độ di động phi thường chậm, chúng ta không cần tiến vào phạm vi công kích của nó, từ xa nhìn là biết rõ rồi chứ, cùng lắm thì chạy một hồi, vạn nhất con ta nói đúng, hắc hắc!” Mẫu thân mắt tỏa kim quang nói: “Chúng ta sẽ phát đại tài!”
Tinh linh chung quanh đều toát mồ hồi, đối với bọn họ mà nói, sự si mê của công chúa đối với kim tệ bọn họ khó có thể lý giải.
100 dặm dường trước mặt độc giác thú bất quá chỉ tốn một ít thời gian, Cái Thứ chạy cũng không chậm, lại được mẫu thân gia trì thêm đề tốc pháp thuật, cuối cùng cùng với độc giác thú đồng thời chạy tới! Nhìn một núi thịt, mẫu thân cùng tinh linh đều cao giọng hoan hô!
“Úc ~ nhi tử yêu, con cũng không tệ a, không nghĩ được Lôi Đạt của con lại còn có thể sử dụng để tìm bảo tàng, thiên na, thật sự là một tác phẩm luyện kim vĩ đại, nó nhất đính sẽ được ghi vào sử sách, mẫu thân cam đoan!” Mẫu thân ôm sau ta cao hứng nói.
“Mau làm việc đi, nhớ kỹ có một nửa của con đó!”
“Úc ~ được rồi, bất quá con xem, con còn nhỏ như vậy, để mẫu thân giúp con giữ lại được không?” Mẫu thân khẩn trương nhìn ta mà hỏi.
“Con phải có ma tinh tạp và luyện kim thất tốt nhất của mình! Nguyên liệu thì mẫu thân cung ứng, thành phẩm thì mẫu thân bán, nhưng con muốn giao dịch bằng hiện kim! Mẫu thân đã đáp ứng, tất nhiên là con sẽ đem đưa mẫu thân giữ, nhớ là giữ đó!” Ta nói.
“Được rồi, mặc cả xong! Thật sự là một tiểu quỷ giảo hoạt mà!” Mẫu thân nói: “Mọi người mau thu thập, thu thập máu trước, sau đó lột da, phái mười người cảnh giới xung quanh!”
“Lần này thật sự là trúng lớn, không nghĩ tới là đầy đủ như vậy!” Mẫu thân tự nhủ.
“Hứng thú gì, hình dạng như vậy, còn gọi là đầy đủ?”
“Đương nhiên rồi! Phải biết rằng cửu cấp ma thú có lực chiến đấu cực kỳ hung hãn, như ngay cả mẫu thân biết nơi này có cửu đầu xà cũng không dám chọc đến nó, trước kia cửu cấp ma thú bị giết đều bị ma pháp làm nát nhừ, thậm chí có khi ngay cả da để làm quyền trục đầy đủ cũng tìm không được. Cơ hồ là bị thuần công kích vật lý đánh chết như thế này cho tới bây giờ chưa từng có! Giờ xem, da có thể làm quyển trục thì có thể làm đến mấy trăm cuốn! Tính toán xác suất thành công, đại khái cũng có thể làm ra được năm quyển trục cửu cấp ma pháp!”
“Xác suất thành công thấp vậy sao?”
“Không có biện pháp. Đều thấp như vậy!”
“Mẫu thân, hôm nay đúng là không đi được nữa, mẫu thân gọi bọn họ tìm địa phương hạ trại trước đi, con đi tìm ổ của cửu đầu xà!”
“Được rồi, mẫu thân gọi 20 người đi theo con, nhớ cẩn thận một chút!”
“Dạ biết! Đợi gặp lại!”
Ta dẫn theo nhân thủ của mẫu thân, hướng tới tổ của cửu đầu xà chạy đến. Có Cái Thứ dẫn đường, rất nhanh đã đến rồi. Kỳ thật cũng không cần dẫn đường, chỉ cần ngửi thấy mùi thối là đi đến được. Ngồi xuống đống bạch cốt làm thành ngọn núi nhỏ, đại khái cao mấy chục thước, trên đỉnh có chỗ bằng phẳng chính là tổ của cửu đầu xà. Khi đồng thời chứng kiến tình hình trong tổ, tất cả mọi người không khỏi kinh hô ra tiếng!
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cánh gà nướng
Trương Tam Phong dị giới du
Tác giả Tả Tự Bản - 写字板 .
Chương 8:Cốt sơn tầm bảo
Dịch giả: ttdv
Tàng Thư Viện
Chỉ thấy ở trên đống bạch cốt rộng hàng trăm thước là một tầng mảnh vụn khải giáp và vũ khí, nhìn những mảnh vụn thì đều là do thợ khéo cùng tài liệu tinh phẩm khó mà có được tạo thành, hơn nữa rất nhiều thứ còn có ma pháp ba động, hiển nhiên là vật phẩm ma pháp, thứ này phải trị giá bao nhiêu tiền a! Phải biết rằng vũ khí ma pháp trừ thợ rèn ra còn phải có sự tham gia của cao cấp ma pháp sư mới có thể làm ra, mà cao cấp ma pháp sư đều rất xem trọng thân phận, hiếm khi hợp tác cùng thợ rèn, hơn nữa cũng không dự đoán được phí tổn khi chế tạo, mà xác suất thành công thì thấp, cho nên sản lượng cực ít. Làm cho giá cả vũ khí và khải giáp ma pháp đại tăng, Giá thấp nhất của ma pháp kiếm cũng hơn vạn. Nhìn cảnh trước mặt, phỏng chừng chí ít cũng có tới mấy trăm thanh vũ khí ma pháp bị hủy, khải giáp ít nhất cũng hơn 100 bộ, thật sự lãng phí a!
“Mọi người tìm xung quanh xem, có thể còn có thứ vẫn nguyên vẹn, hay là bị hư hỏng sơ sơ còn có thể tu bổ được, đều phải tìm ra, còn có cái chuôi nào khảm ma hạch hay ma tinh thạch dù là mảnh vụn cũng phải đưa đến!” Ta ra lệnh.
Tự ta cũng gia nhập vào hàng ngũ tầm bảo, dựa vào cảm giác nhạy bén đối với ma pháp ba động, chuyên tìm chỗ có ba động lợi hại, đầu tiên là tìm được một khối thuẫn bài, chỉ có nửa thước nhưng ở giữa lại đầy đủ, trên mặt thuẫn có khắc hoa văn tinh mỹ, còn có không ít vết xước chứng tỏ nó đã trải qua hàng trăm trận chiến, một tấc của nó cũng không quá nặng, nói vậy ở giữa của nó đúng là trống rỗng, có thể bố trí ma pháp trận và ma tinh thạch, ước chừng có thể ngăn cản công kích ma pháp cấp 5 trở xuống. Đáng tiếc là ta không hiểu rõ lắm giá cả trên thị trường của nó! Vừa đi được hai bước, đột nhiên phát hiện một cái giới chỉ, đeo trên một đốt tay bạch cốt, cầm lên nhìn cho kỹ, nhìn không ra hào nào, không có hoa văn cũng như bảo thạch trang sức, nhưng lại cho ta một cảm giác rất quen thuộc! Được rồi, nghĩ tới mẫu thân trên tay có một cái không gian giới chỉ, thiên na, mặc dù ta có kim liên cũng có thể chứa cả ngọn núi, nhưng mỗi lần lấy ra đều rất lao lực, lại cảm giác không được quang minh chính đại, có không gian giới chỉ tự nhiên là thuận tiện hơn nhiều! Thỉnh thoảng từ xung quanh lại truyền đến từng tiếng than sợ hãi, xem ra bọn họ cũng thu hoạch được không ít a!
“Một người trở về, nói cho mẫu thân tình hình nơi này!” Ta ra lệnh; “Mọi người cũng không nên tìm lung tung, ta xem những mảnh vụn ở nơi này đã trải qua không biết bao nhiêu năm tháng, lại rất ít bị rỉ sét, chứng tỏ tài liệu đều là thượng phẩm, nếu có thể tái chế lại sẽ làm ra được thượng đẳng vũ khí a.”
Một tinh linh đầu lĩnh sau khi phái người trở về nói: “Thiếu gia nói rất đúng, tin rằng những bằng hữu ải nhân sẽ rất là cao hứng khi nhận được những mảnh vụn này.”
“Tốt lắm, mội người thu thập đồ trên đất đi, tốt xấu phân ra, đợi mẫu thân tới thì đồng thời đem đi!” Ta nói.
“Dạ! Thiếu gia! Mọi người cứ theo lời thiếu gia mà làm!”
Sau một lúc, mẫu thân dẫn theo 50 người chạy đến, vừa nhìn thấy bà liền ôm mũi mà cảm khái, sau khi nghe xong đề nghị của ta thì nói: “Đúng vậy, nhi tử! Con làm tốt quá, một mảnh nhỏ chúng ta cũng không thể lưu lại, mọi người phân loại trước đi, ta với con ta đi xem tiến triển phía bên kia một chút.” Nói xong mang ta mà đi, không có biện pháp, thật sự là tệ mà.
Trên đường đi, mẫu thân thấy được thuẫn bài trong tay ta.
“Con, đưa mẫu thân nhìn xem con tìm được gì đó!” Giọng nói của mẫu thân mang theo vẻ kích động.
“Đây!” Ta đem tấm thuẫn bài đưa cho mẫu thân.
“Trời, đúng là Hỏa Sư thuẫn!” Mẫu thân nhìn kỹ lát lâu sau mới nói được.
“Cái này rất có danh tiếng sao?’ Ta hỏi.
Năm trăm năm trước nó là tác phẩm đắc ý nhất của ải nhân chú tạo đại sư Tư Tạp La, tài liệu chính là hắc thiết, Mật Ngân Câu Lặc ma pháp trận, còn dùng một ma hạch của bát cấp thượng vị Liệt Diễm sư tử. Nó có thể phòng ngự tất cả ma pháp thất cấp trở xuống, đối với hỏa hệ lại có khả năng phòng ngự cửu cấp! Quả thật là cơn ác mộng của ma pháp sư, hơn nữa khi võ sĩ đưa đấu khí vào trong thuẫn, mặt thuẫn sẽ bắn ra một đạo hỏa xà dài mười thước, độ nóng đủ để tan vàng chảy sắt, khiến cho nó có thể dùng làm vũ khí. Hai trăm năm trước đã mất tích, lần đấu giá cuối cùng thì giá trị là 200 vạn kim tệ!” Mẫu thân kích động giảng cho ta rõ lai lịch của nó.
“Vậy mẫu thân xem cái vật này trị giá bao nhiêu?” Ta đưa cái giới chỉ ra.
“Úc, thiên na, hôm nay con làm cho ta vui mừng lẫn sợ hãi so với kinh nghiệm trong quá khứ nhiều quá đi, vật này chắc là không gian giới chỉ, có điều phải lấy máu nhận chủ thì mới có thể mở ra, con thấy văn tự bên trong chứ? Đó là sử dụng chú ngữ. Xem hình dạng thì nó có dung lượng bậc trung, không gian trong đó khoảng mười mét khối, so với của mẫu thân thì còn kém xa! Con mau nhận chủ, xem thử bên trong có thứ gì?”
“Được!” Ta vội làm theo, dựa vào phương pháp mẫu thân dạy lấy máu nhận chủ, niệm động chú ngữ, cảm giác so với phương pháp sử dụng kim liên tựa hồ giống nhau, trước giới chỉ không gian mở một thước ra hai bên, bên trong đúng là một không gian hình tròn, quả nhiên là có thể tích mười mét khối, bên trong có không ít đồ, các loại công cụ luyện kim và thành phẩm, có hai kiện đồ vật khiến cho ta chú ý là một thanh kiếm và một quyến sách, ta vội vàng lấy ra. Thanh kiếm dài một thước, ba chỉ chiều rộng, đúng là đan thủ kiếm (ttdv: chắc là kiếm dùng một tay) mà chiến sĩ thường dùng, toàn thân chớp động quang mang màu xanh, không nghi ngờ gì nữa đúng là thanh kiếm phong hệ ma pháp. Tiện tay đưa cho mẫu thân, ta cúi đầu nghiên cứu quyển sách kia, vừa mở ra nhìn mới biết được nguyên là bút ký luyện kim thuật. Tại đầu trang hai ta tìm được danh tự của chủ nhân ~ Cách Lâm Tư Phan - Đái Nhĩ.
“Mẫu thân, Cách Lâm Tư Phan – Đái Nhĩ là ai vậy?” Ta hỏi.
“Hai trăm năm trước là luyện kim tông sư vĩ đại nhất của nhân tộc, hắn am hiểu nhất là chế tạo ma pháp kiếm và triệu hoán hệ ma pháp đạo cụ, chẳng lẽ nơi này có di vật của hắn?”
“Có thể, ít nhất đây là bút ký của hắn, hơn nữa bên trong đều có liên quan đến luyện kim thuật!”
“Vậy được, thanh kiếm này cũng là tác phẩm của hắn, trên chuôi kiếm còn có khắc tên hắn.”
“Thanh kiếm này có chỗ nào kỳ lạ không?”
“Đương nhiên, là tác phẩm cuối cùng của đại sư, thanh kiếm này vô luận là tính kỷ niệm hay tính thực dụng cũng đều không thể bắt bẻ, biết không ?Nó cũng có thể phóng thích ba loại ma pháp, quả thực là một kỳ tích. Bình thường ta nghe nói ma pháp kiếm bất quá là đem ma pháp nguyên tố gia trì lên trên thân kiếm, làm cho thanh kiếm gia tăng lực sát thương ma pháp, chưa nghe nói thanh kiếm còn có thể phóng ra ma pháp, đừng nói là ba loại!” Giọng nói của mẫu thân thập phần khiếp sợ.
“Làm sao mẫu thân lại biết nó có thể phóng ma pháp?”
“Mẫu thân là ma đạo sư tự nhiên là có thể nhận ra ma pháp trận ẩn tàng trên thân kiếm, không tin thì con nhìn đây!” Vừa nói xong, tay mẫu thân cầm chuôi kiếm vung lên, chỉ thấy một đạo phong nhận từ mũi kiếm bay ra, xem hình dáng thì uy lực không hề nhỏ.
“Đây là ma pháp thứ nhất, ma pháp thứ hai là phong thuẫn.” Nói xong huy động thanh kiếm lần nữa, thanh quang trên thân kiếm chợt lóe, trên người mẫu thân hiện lên nhiều tầng ma pháp thuẫn màu xanh nhàn nhạt.
“Nhưng khi dùng gia tốc thuật sẽ không để cho con biểu hiện hết. Ma pháp năng lượng của bảo thạch trên chuôi kiếm rất mau hết, muốn dùng tiếp phải thay bảo thạch mới. Khi dùng đấu khí hay ma pháp khởi động ma pháp năng lượng tồn trữ trong ba khối bảo thạch thì có thể phóng thích ma pháp tương ứng, thật sự là ý nghĩ thiên tài, thanh kiếm này mẫu thân nhất định phải bán được giá tốt nhất!”
“Đừng mà mẫu thân, đưa con nghiên cứu trước đi, sau đó rồi người bán cũng được, không chừng con căn cứ vào bút ký của hắn và vật thật mà có thể mô phỏng được đó!”
“Được rồi, mẫu thân tự nhiên lại quên mất một thiên tài như con! Mẫu thân nhất định sẽ đem tác phẩm của con bán với giá tốt nhất!”
Toát mồ hôi!
Trải qua ba trăm hai chục ngày cuối cùng cũng đem được đống đồ bừa bộn dọn dẹp sạch sẽ, xem ra thủ pháp xử lý ma thú của tinh linh môn rất chuyên nghiệp. Tài liệu tới khi xử lý xong thì tổng cộng có xà nha 12 khỏa, ma hạch sáu khỏa, phân biệt là quang minh hệ, ám hệ, thủy hệ, hỏa hệ, phong hệ và hiếm thấy nhất là độc hệ, xà nhãn 12 khỏa, độc nang một cái, máu, da, xương, gân không biết bao nhiêu. Còn có tám món vũ khí hoàn hảo, năm thanh kiếm, hai thanh đao và một can thương, một cái Hỏa Sư thuẫn, khải giáp thì đều nát, nếu tốt hơn một chút có lẽ sẽ có thể tu bổ lại, nhiều đồ như vậy làm không gian giới chỉ của mẫu thân cũng không đủ dùng, không thể làm gì khác hơn là treo trên lưng của độc giác thú. Mẫu thân nhất thời cao hứng đã đáp ứng tặng cho tinh linh môn mỗi người một khúc xương và gân, bọn họ có thể dựa vào đó tự mình gia công thành một cây cung. Bọn tinh linh thị vệ đều vô cùng cảm kích sự khảng khái của mẫu thân. Dựa theo quy củ của tinh linh nhân, vật vô chủ là thuộc sở hữu của người phát hiện, bọn họ cùng lắm chỉ tiện tay giúp đỡ lại thu được lợi ích lớn như vậy, tự nhiên là rất cao hứng.
Có điều mấy ngày sau ta phát hiện mẫu thân vào ban đem luôn thì thào tự nhủ: “tài liệu chế tạo cung ít nhất cũng một vạn kim tệ, 300 người có 300 cây cung, chính là 300 vạn kim tệ, trời ơi, một chút quà tặng lại mất đi 300 vạn kim tệ! Úc, thà bảo ta đi chết đi! ~”
Ta hết biết nói gì ~ chỉ toát ra mồ hôi lạnh !
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cánh gà nướng