Hạ Phàm không hề biết được sự tình lại làm mọi người kinh động đến thế, hắn thò tay vào trong tay nảy, rồi giả vờ thò móc vài cái, đồng thời tinh thần lực cũng niệm, tay phải âm thầm trút một tia linh khí vào trong Không gian giới chỉ, sau đó trong ánh mắt tò mò của mọi người, hắn rút ra một viên tiểu khí châu, cẩn thận để lên mặt bàn trước mặt Khách chủ.
“Ách”
Mấy tên tu luyện giả không biết vật nọ là gì, nhưng nhìn sắc mặt của Khách chủ bỗng thay đổi, tựa như trải qua kinh biến mà đổ mồ hôi lạnh thì cũng thầm đón ra sự tình.
Khách chủ nhìn vật trước mặt, trong lòng bỗng run rẩy, vật này, hình như là không phải thứ tầm thường, mà chính là “Tiểu khí châu” trân quý vô cùng! Hắn run tay đưa đến bên viên tiểu khí châu, nhẹ cầm lên, cẩn trọng quan sát thật kỹ, sau đó ánh mắt loé sáng, đặt trở xuống, nhìn thiếu niên bằng một ánh mắt khác xưa, cung kính mười phần ân cần hỏi han:
- Khách quý, đây là vật quá quý giá cho nên chúng tôi sẽ sắp xếp cho ngài ở phong đấu giá cao cấp nhất. Mọi việc còn lại chúng tôi sẽ lo liệu ổn thoả, mời ngày đi theo tôi!
Tên Khách chủ không dám không cung kính, lúc nảy làm khó hắn, nếu như hắn nổi giận đi tố cáo hắn với Thượng Tầng thì khổ cho hắn thật rồi!
Thái độ quay ngoắt một vòng đại lục, làm bọn tu luyện giả nhìn thiếu niên bằng một ánh mắt sợ hãi, một vật có thể làm cho tên Khách chủ vốn hay khinh người kia khép nép thế này, chủ nhân của nó có thể là người tầm thường hay sao?
Hạ Phàm cũng không nắm rõ giá trị của tiểu khí châu, chỉ biết là nó không hề rẽ. Nhưng nhìn vẻ cung kính của Khách chủ, hắn liền hiểu ra giá trị của nó là vượt mức bình thường. Mỉm cười khách sáo, hắn cũng quên mất thái độ của Khách chủ lúc nảy, đáp:
- Được!
- Vâng! Vâng!
Khách chủ thận trọng trả lại tiểu khí châu cho Hạ Phàm, tay cầm lên một thẻ bài khách quý, nhét vào tay hắn, sau đó cung kính dẫn theo mấy tay Khách vệ, một đường trang trọng hộ tống Hạ Phàm đi vào Nội sảnh.
Bất quá trong đầu hắn lại nhớ đến lời hứa lúc nảy của mình, nên bộ dạng cũng có chút lo lắng. Lỡ rằng tên thiếu niên này thuộc loại ác nhân thì hắn chắc sẽ ăn xui xẻo rồi, ai biết được hắn có sử dụng sự bảo vệ của Khách vệ mà làm điều xàm bậy hay không chứ?
Nhưng nghĩ cũng chỉ dám nghĩ, bây giờ là lúc sinh ý đang được tập trung vào tên thiếu niên này, mọi việc cần phải ân ần với hắn đến mức tốt nhất…!
Lúc này mọi người liền tản ra, sự việc thật ra cũng không quá gây xôn xao gì cho lắm, một tên phú hào như thế xuất hiện ở Kiếm Khách chu du hội, đã không còn là việc gì quá hiếm.
Mọi người tản ra đi làm tiếp việc của mình, nhưng ở trong một góc khuất, một thân ảnh đang chậm rãi xoa cằm, ánh mắt lộ ra vẻ tham lam, đôi môi mềm mại khẽ nhếch, trầm ngâm:
- Tiểu khí châu sao? Lại còn có cả Không gian giới chỉ? Hắn xem ra không phải là thứ bần hàn gì rồi! Hì hì, đồ của hắn, là của ta, tay nảy của hắn, toàn bộ của ta…
Dứt lời, bỗng cất tiếng cười khanh khách, rồi thân ảnh mờ dần, hoá thành một luồng sương mù tản ra xung quanh, bị không khí che lắp mất thân thể.
Một tên Khách Vệ có tu vi Đại Kiếm Sư năm giai bỗng nhìn về hướng đó, gãi đầu nghi hoặc lẩm bẩm:
- Vừa rồi rõ ràng là thấy có khí tức con người ở đó mà? Sao giờ lại hoá đâu mất tiêu rồi?...
…
Trong ánh mắt kinh ngạc của những tên tu luyện giả dọc đường, Hạ Phàm một đường cùng với tên Khách chủ đi đến phòng đấu giá cao cấp trong nội sảnh Kiếm Đường. Lần này hắn có ý định xuất ra đến mười viên tiểu khí châu, bởi vậy nên trên mặt cũng xuất hiện một chút lo lắng, hắn vừa biết được giá trị của tiểu khí châu, nên lo lắng không có gì là lạ cả. Mặc dù đã có lời hứa bảo vệ cho hắn an toàn ở trong Già Nam thành này của tên Khách chủ, nhưng hắn vẫn cảm thấy lo lắng, trong Già Nam thành này Ngoạ Hổ Tàng Long, cao thủ nhiều vô số kể, xem như hang hùm động gấu cũng không sai. Ai biết được đám người mà tên Khách chủ sai đi bảo vệ mình, có thật là đấu lại người ta không? Đến lúc đó hắn bị người xấu cướp hến tài vật thì chỉ có mức tự khổ mà thôi!
Thực ra Hạ Phàm không biết, trong Già Nam thành này, cho dù một tên kiếm sĩ có tu vi Kiếm Linh cũng không thể tuỳ tiện động đến một tên Khách vệ chỉ có tu vi Đại Kiếm sư được. Làm như vậy là xem thường Kiếm Khách chu du hội, đến lúc đó cao thủ tầng trên sẽ được phái ra, rồi xử lý việc này! Làm như thế thứ nhất là duy trì trị an cho Già Nam thành, thứ hai là đề cao thực lực của hội lên một bậc!
Cửa phòng đấu giá mở, Hạ Phàm cùng Khách chủ đi vào bên trong, lúc này thì tên Khách chủ liền đưa hắn ngồi vào ghế lô, hắn đứng đối diện, hỏi:
- Khách quý, không biết ngài có bao nhiêu viên Tiểu Khí châu?
Hạ Phàm thoáng trầm tư, sau đó nói:
- Mười viên đi!
“Ách”
Trực tiếp chảy mồ hôi lạnh, tên Khách chủ nhìn thiếu niên bằng một con mắt cực kỳ sùng bái, tên này, mới tuổi này mà đã có tài lực kinh khủng thế này, tựa hồ ở Già Nam thành, Tiểu khí châu là một vật cực kỳ trân quý a! Ngay cả phó hội trưởng là Liệt Bài Phong may mắn lắm cũng chỉ có sở hữu gần năm viên mà thôi! Còn tên thiếu niên thoạt nhìn nghèo nàn này, cự nhiên lại có trong tay đến mười viên! Điều đó có nghĩa là gì chứ? Có nghĩa là hắn thậm chí còn giàu hơn cả ngài phó hội trưởng luôn a!
Nghĩ mà phát sợ, hắn lại nghĩ đến một việc, rồi nhẹ giọng hỏi:
- Ngài, Phó hội trưởng của chúng tôi cũng có ý định mua mấy viên tiểu khí châu này! Không biết là…
Phó hội trưởng đã từng căn dặn từng người của Kiếm Khách chu du hội, hễ có vị khách nhân nào có ý định muốn đem hơn ba viên Tiểu khí châu ra đấu giá, thì lập tức thu mua về ngay cho lão, hơn nữa còn nói là bất kể giá nào cũng phải mua được! Duy hắn chỉ sợ người thiếu niên này không đồng ý!
Mà sở dĩ nói trên ba viên mới thu mua, là vì Kiếm Khách chu du hội cũng cần phải đặt sinh ý lên hàng đầu, không thể tuỳ tiện thu mua vật như thế vào liên tục được. Bên ngoài vẫn có nhu cầu về tài vật từ phòng đấu giá của họ rất lớn!
Hạ Phàm hơi nhướng mày, không xác định hỏi:
- Như vậy cũng được sao?
- Được chứ!
Khách chủ đáp ngay, lòng thở phào nhẹ nhõm. Xem ra tên này vốn chỉ muốn kiếm tiền thôi, không hề có ý định khác.
“Được rồi, vậy khi nào ta được gặp Phó hội trưởng của mấy người đây?”
…
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kukha199
Nắng toả chói chang trên cao, bên dưới người đi lại nhiều như nêm.
Già Nam thành…
Hạ Phàm ngồi tại ghế lô chịu sự an bài của tên Khách chủ, hắn ngồi đó chờ đợi Phó hội chủ trong lời tên kia đến, lòng lại bất giác sinh ra không ít tia âu lo!
Hắn dạo này gặp mặt được quá nhiều cường giả đỉnh cấp, đến nỗi cũng dần có một tâm tính “Kiếm chém tới không run” luôn rồi, bất quá dù sao người ta cũng là cường giả siêu việt, danh tiếng lẫy lừng, mặc dù hắn cũng không có nghe tên vị kia, nhưng chỉ với địa vị Phó hội chủ của Kiếm Khách chu du hội, đủ để thấy vị kia có oai danh đến dường nào!
Lần này xuất ra mười viên Tiểu khí châu, hắn cũng có chút cảm giác thoải mái, một viên khí châu tuy không biết giá là bao nhiêu, nhưng với sự kinh ngạc của tên Khách chủ, hắn sợ là giá cả không thua kém cái giá 1000 linh thạch hạ phẩm mua Không gian giới chỉ là bao. Ngẫm nghĩ với số tài lực mà hắn có được khi hoàn thành phiên giao dịch này, hắn chắc rằng có thể nhanh chóng mua được hàng loạt các loại dược vật, linh dịch cao cấp, hoàn hảo trong vài ngày này tiến lên một giai cao hơn, thuận lợi được chọn làm tân sinh của Già Nam kiếm học viện.
Cảm giác thoải mái tuông trào che lấp mất đi cảm giác lo lắng, Hạ Phàm bỗng đưa mắt nhìn ra cửa phòng, một thân ảnh lúc này đang chậm rãi đi vào trong, khẽ nhìn Hạ Phàm đánh giá một lúc, sau đó mỉm cười ngồi xuống ghế lô đối diện, hiền từ nói:
- Ta là Phó hội chủ Kiếm Khách chu du hội Liệt Bài Phong, không biết tiểu ca đây tên là…?
Thấy người nọ khách sáo, Hạ Phàm cảm giác không chân thật lắm, cứ như một con hổ làm vẻ mặt hiền từ hỏi han một con thỏ vậy, trông cứ ghê ghê sợ sợ làm sao!
Nghĩ vậy nhưng bên ngoài Hạ Phàm lại ngắn gọn đáp:
- Hạ Phàm!
“Ồ”
Khẽ sững người, Liệt Bài Phong cảm thấy cái tên này nghe hơi quen tai. Dường như là “Hạ Phàm, Hạ Phàm…Hà Tiện!!!”. Liệt Bài Phong nghĩ đến đây, ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi sâu sắc, mặc dù chỉ thấy cái tên này rất giống tên một người, nhưng hắn lại bất giác thấy run mình.
Trấn định lại tinh thần, hắn hồi phục lại bộ dáng cũ, híp mắt nói:
- Không biết Hạ tiểu ca có thể lấy cho ta xem mười viên tiểu khí châu hay không?
Hạ Phà lúc này mới sâu sắc đánh giá người tự xưng là Phó hội chủ này. Người này mày sắc mắt sâu, sóng mũi cực kỳ thẳng, làn môi tuy hơi tái trông rất tà dị, nhưng tổ hợp cả khuôn mặt thì lại nhìn rất bình thường, dáng người của hắn rất khôi ngu, cả thân thể to lớn vận một bộ áo màu tím, trên ngực có khắc một huy hiệu “Kiếm Hữu Thi Sinh”, chứng tỏ hắn là một trong 13 đại kiếm hoàng của Già Nam thành, lấy danh Kiếm Hữu cùng hiệu là Thi Sinh. Điều này Hạ Phàm cũng vừa mới biết được sau khi đọc lướt qua mấy quyển Kiếm Giảng chất đầy trong phòng đấu giá.
Nghe Liệt Bài Phong hỏi, Hạ Phàm lập tức lấy tiểu khí châu ra, hiển nhiên lần này hắn trực tiếp lấy từ Không gian giới chỉ ra, bỡi lẽ người trước mặt hắn là một tên Kiếm Hoàng, một người có tu vi Kiếm Sĩ như hắn liệu có giấu nổi sự tình này được sao? Làm như vậy chỉ sợ người nọ có ấn tượng xấu về hắn!
Nhìn mười viên tiểu khí châu có hơi ảm đạm trước mặt, Liệt Bài Phong cũng không lộ ra dị sắc, hắn đã nghe thủ hạ là tên Khách chủ lúc nảy nói cho biết sự tình này.
Nhưng bản thân cũng có chút tò mò, nên hắn mở miệng hỏi:
- Hạ tiểu ca, ta thấy hình như nó chỉ còn được năm phần linh khí thôi a?
- Cái này ta đào được ở một thung lũng nguy hiểm, khi ta đem nó lên thì nó đã thế rồi! Thực thì ta cũng không biết tại sao nó lại bị thiếu hụt như vậy!
Hạ Phàm không nói thật, giả vờ tìm một lý do nói cho qua chuyện.
“Ân”
Liệt Bài Phong bỗng đưa ra cái giá:
- Một viên giá cả 1000 linh thạch hạ phẩm, không biết Hạ tiểu ca có đồng ý không?
“1000 viên linh thạch hạ phẩm”
Một cái giá không tồi, không sai biệt đúng với cái giá mua Không gian giới chỉ, chí ít nếu bán hết mười viên thì Hạ Phàm cũng sở hữu trên ngàn viên linh thạch hạ phẩm. Một lượng tài lực xem như là giàu có trong đám tu luyện giả từ Kiếm Linh trở xuống rồi!
Hơn nữa hắn cũng không muốn tỏ ra vẻ tăng giá gì cả, đây là lần đầu hắn giao dịch cùng Kiếm Khách chu du hội, tạo một sự thoải mái là tốt nhất, lần sau hắn còn muốn bán ra tiểu khí châu nữa, lần này có trả giá cũng không ý nghĩa gì!
Hắn gật đầu, đáp nhanh:
- Được!
Liệt Bài Phong hài lòng gật đầu, xem ra tên thiếu niên này rất hiểu chuyện.
- Ta trực tiếp mua bảy viên, còn ba viên thì sẽ đưa ra đấu giá công khai! Không biết ngươi nghĩ thế nào?
Liệt Bài Phong bỗng nói ra, làm Hạ Phàm hơi bất ngờ. Nói vậy là hắn chỉ mua bảy viên thôi sao? Nhưng lại nghĩ xa thêm một chút, hắn lại cảm thấy tên Phó hội trưởng này quá cáo già rồi. Hắn làm như vậy, lợi có đầy, hại chẳng có đâu, tiểu khí châu hắn thừa biết là vật cực kỳ quý giá, nếu đem nó công khai đấu giá ra, thì chắc rằng sẽ có không ít cường giả, phú hào từ bốn phương tụ về, tập trung tranh đoạt mấy viên tiểu khí châu mà ngay cả một tên Kiếm Hoàng như hắn cũng thèm thuồng.
Sinh ý chắc chắn tăng cao, hơn nữa danh tiếng của Kiếm Khách chu du hội với mọi tu luyện giả ở ngoài Già Nam thành cũng được tăng cao rõ rệt, dại gì mà tên Phó Hội trưởng kia lại không làm?
Bất quá hắn lại thấy hơi tò mò, không biết khi đấu giá công khai diễn ra, tiểu khí châu sẽ được mua với cái giá bao nhiêu, hắn hi vọng là đừng quá thấp, chí ít phải cao hơn cái giá 1000 viên hạ phẩm linh thạch mới được.
Hạ Phàm lòng thở dài với mưu mô kinh doanh của người trước mặt, bề ngoài không tỏ ý gì, gật đầu:
- Được thôi!
- Tốt!
Liệt Bài Phong mỉm cười vuốt cằm, chỉ là lại nghĩ mình không có sợi râu nào nên liền buông tay xuống, nói:
- Ngươi cứ ở đây xem đấu giá, còn ta sẽ đi phụ trách phiên đấu giá này, yên tâm đi, hà hà, ta đảm bảo số linh thạch mà ngươi kiếm được thông qua đấu giá sẽ không ít hơn số linh thạch mà ta mà ta mua của ngươi đâu!
Trong một toà đình viện ở nội môn của Kiếm Khách chu du hội.
Một số người vẻ mặt nghiêm trọng đang đứng trước một căn phòng to lớn, sắc mặt ai nấy lộ ra tia ngưng trọng khó hiểu, hai tay lăm lăm siết chặt, chân nhếch lên một ít, tuỳ thời có thể bật người chạy nhanh bất cứ lúc nào. Tình cảnh trong như chuẩn bị rượt đuổi ma thú vậy!
“Tiểu thư sắp dậy, mọi người cẩn trọng canh phòng, bốn phía lập tức triển khai con mắt ra cho ta, bất kể thế nào cũng không thể rời phòng của tiểu thư nửa liếc, hiểu chưa?”
Cả đám gật đầu mạnh, tên đội trưởng hài lòng gật đầu, xoay người nhìn ánh mặt trời đã gần chuyển trưa, trong miệng nghi hoặc lẩm bẩm:
- Sắp trưa rồi, như thế nào mà tiểu thư còn chưa có bỏ trốn? Lạ thật…
Nghĩ tới đây, bất giác thầm than tính tình tiểu thư quá mức hiếu động, một ngày tuy phân nửa là ngủ vùi trong phòng mình, nhưng hễ đến trưa thì đều lén lút bỏ trốn ra ngoài chơi, đến nỗi chỉ một thói quen như vậy, đã làm cho bọn họ phải kể khổ không thôi! Chưa kể bị mấy vị ở Thượng tầng trách móc vì không nghiêm cẩn canh phòng, mà còn bị tiểu thư mấy lần dùng ma sủng của mình đánh cho tơi bời hoa lá vì tội dám phá rối giờ chơi của nàng!
Chơi cái gì chứ, bọn họ muốn phát khóc rồi!
“Không xong”
Bỗng một tên trong đám kêu to, làm Lý Đông cau mày, khẽ quát:
- Chuyện gì thế!
Tên kia hối hả chạy lại, thở hồng hộc nói:
- Ma sủng, ma sủng của tiểu thư vừa biến mất rồi!
“Cái gì!”
Ma sủng của tiểu thư là loại phi hành, có thể phi thiên độn địa, nó mà biến mất, thì có ngu mấy cũng biết chuyện gì xảy ra rồi!
Lý Đông lập tức phát hoảng, gấp gáp ra lệnh:
- Mau thông báo cho Các lão, nói tiểu thư đã trốn ra ngoài rồi, à…còn nữa, mỗi tên, về phòng mình lén mặc thêm áo đi, kẻo bị tra tấn đến chết!!!
“Ách”
Cả đám đổ mồ hôi lạnh, rồi ai nấy hai tay ôm mông chạy vội về phòng mình, thực sự mặc thêm quần áo vào…
..oOo..
Kiếm Đường, đại sảnh đấu giá cao cấp.
Đại sảnh đấu giá cao cấp là tuy nói là sảnh, nhưng lại được đặt ở bên ngoài trời, phía trên để lộ thiên, nhưng ngờ có linh lực bao phủ, nên không khí bên dưới luôn giữ được vẻ thoáng mát, cho dù bên ngoài có mưa hay nắng vẫn là vậy.
Lúc này trong đại sảnh đã chật kín người, hầu như đều là đại nhân vật Kiếm Linh trở lên, bởi lẽ phòng đấu giá cao cấp chỉ có những người có tu vi như vậy mới có thể đi vào, nên xảy ra việc như vậy, không hề lạ gì!
Liệt Bài Phong một thân y phục màu tím, sắc mặt uy nghi, không giận nhưng uy, không chiến nhưng linh khí tuông trào bừng bừng, tựa như bao bọc cả người hắn cùng bệ đài vào trong.
Hắn ngạo nghễ nhìn đám tu luyện giả bên dưới, cao giọng nói:
- Lần này đấu giá, do đích thân ta chủ trì. Vì vậy những vật xuất hiện trong phiên đấu giá này, sẽ được ta đích thân thẩm định rồi ra giá. Hơn nữa mỗi lần ra giá không được thấp hơn 100 linh thạch hạ phẩm, 10 linh thạch trung phẩm, 1 linh thạch thượng phẩm.
Lời dứt, liền tạo ra một mảnh xôn xao.
Phó hội chủ đích thân chủ trì đấu giá, mấy năm nay gần như là rất ít có a! Nhớ lần gần nhất mà vị Phó hội trưởng này chủ trì, là lần có sự góp mặt của một Bí Pháp Kiếm Kỹ Thiên giai bán thần cấp, tựu nhiên cần đến sự chủ trì của hắn là không cần bàn cãi, nhưng lần này hắn một lần nữa chủ trì, e là sẽ có vật gì đó kinh động lắm đây!
Đám tu luyện giả tò mò quan khán tình hình bên trên, một ít cường giả Kiếm Vương trở lên cũng âm thầm liên hệ với bên ngoài, cự nhiên mà muốn dùng truyền dẫn châu đưa thêm linh thạch vào, muốn một phen tranh giành được vật phẩm thần bí chưa xuất hiện lần này!
Liệt Bài Phong hài lòng nhìn tình cảnh này, nói:
- Được rồi, đấu giá bắt đầu!
Tay phải thủ ra một ấn, một chiếc vòng kim sắc liền hiện ra trên tay hắn, hiển nhiên đây là vật phụ mà thôi, vật chính phía sau vẫn còn chưa xuất hiện.
- Đây là Kim Linh giới chỉ, một vật phẩm hệ Kim cao giai, khi sử dụng có thể tuỳ ý một lần tránh né một kích cực mạnh của cao thủ Kiếm Vương trở xuống. Giá cả ban đầu là 100 viên linh thạch hạ phẩm, mời ra giá.
Lời hắn vừa tuông ra, bên dưới liền tung giá.
“200 viên linh thạch hạ phẩm”
“300 viên linh thạch hạ phẩm”
“400 viên…”
“…”
Cuối cùng Kim Linh giới chỉ rơi vào tay một cường giả Kiếm Vương ngũ giai, thực lực khá mạnh mẽ với cái giá 600 linh thạch hạ phẩm!
Vật phẩm đấu giá tiếp theo là một kiện Hồng Y giáp cao giai, lực phòng ngự có thể chống đỡ công kích của một Kiếm Vương hậu kỳ cửu giai. Giá ban đầu là 400 viên linh thạch hạ phẩm, qua một phen tranh đấu, giá cuối cùng dừng lại ở 800 linh thạch hạ phẩm!
…
Vật phẩm thứ tư là một món bảo khí công kích, tên là Hoàng Kim chuỳ, lực công kích có thể sáng ngang Kiếm Vương hậu kỳ cửu giai, giá ban đầu 650 linh thạch hạ phẩm, một phen tranh đấu quyết liệt nổ ra, đây là một kiện bảo khí tuyệt phẩm công kích, người muốn nó không hề ích, nên giá cả được đẩy tới 950 viên hạ phẩm linh thạch, rơi vào tay một tên nửa bước Kiếm Hoàng.
…
Vật phẩm thứ năm, rồi thứ sáu…thứ mười được tung ra. Từng cái giá đang lớn tiếng báo lên, những cuộc tranh giành cũng liên tục nổ ra. Bất quá vẻ mặt của Liệt Bài Phong vẫn như cũ bình tĩnh nhìn trảng cảnh này, vật chính còn chưa đưa ra, hội trường vẫn chưa hoàn toàn bùng nổ…!
Hắn khoát tay cho mọi người yên lặng, ánh mắt đảo xuống dưới, dừng lại trên mấy vị Kiếm Hoàng thực lực mạnh mẽ không thua kém hắn, chậm rãi nói:
- Kiện vật phẩm cuối cùng…giá cả ban đầu là 800 viên linh thạch hạ phẩm, giá đưa ra lần này sẽ không ít hơn 150 viên linh thạch hạ phẩm, 15 viên linh thạch trung phẩm, 2 viên linh thạch thượng phẩm...
Lời TG: Ở chương trước có nói Hoàng Kim chuỳ rơi vào tay một tên nửa bước KH, nay xin sửa lại là rơi vào tay một tên Kiếm Vương thất giai. Đây là sai sót trong lúc đánh máy, mong mọi người lượng thứ…
…
Hội trưởng im lặng, nín thở như tờ. Sắc mặt ai nấy lộ ra vẻ chờ mong sâu đậm, không biết vật thần bí hôm nay là gì đây.
Bầu không khí bỗng chốc nóng lên thêm mấy độ, sôi trào nhưng im lặng, Liệt Bài Phong nhìn cảnh này, híp mắt chậm rãi nói:
- Vật đó là Tiểu khí châu!
“Oanh”
Một tiếng sấm rền ngang tay, đám tu luyện giả sững người, nhưng không phải vì sợ hãi với độ trân quý của vật thần bí này, mà là sợ hãi về mức độ quý hiếm của nó!
Tiểu khí châu là vật tuỳ lúc có thể lạnh có thể nóng, bão hoà linh khí luôn ở một mức trung hoà, nó sinh ra ở vùng có nhiều linh khí nồng đậm, nhưng không khí nhất định phải cực kỳ hà khắc. Tựa như nóng như Sa Mạc cấm khu hay lạnh rét như Hà Tuyết vực.
Vật này trên đại lục tịnh chưa chắc đã là vật cực kỳ trân quý, nhưng nếu nói nó là vật cực kỳ quý hiếm thì quả là không hề sai.
Trong Già Nam thành, ngoại trừ bản thân Liệt Bài Phong may mắn sỡ hữu năm viên Tiểu khí châu trong một lần đi thám hiểm di tích cổ ra, thì gần như là không có ai có thể sở hữu Tiểu khí châu cả.
Mà lúc hắn nghe Hạ Phàm nói muốn bán ra đến mười viên Tiểu khí châu, thì lòng liền chấn động. Bất quá hắn lại rất cáo già không làm tình hình trở nên căng thẳng cố gắng truy hỏi nguồn gốc, mà chỉ sòng phẳng thu mua, một số lại xuất ra phòng đấu giá.
Một dịp khuếch trương thanh thế tốt như thế này, có ngốc mới không làm!
Liệt Bài Phong tay nhẹ nhàng phẩy, bên dưới nhất thời im lặng, ngưng bàn tán. Hắn lại chậm rãi giải thích:
- Tiểu khí châu công dụng cung cấp linh khí cho các loại trận pháp lớn nhỏ, lượng linh khí mà nó sở hữu, so với một kiếm sĩ tu vi Kiếm Linh lớn hơn không biết bao nhiêu lần. Hơn nữa nếu biết cách sử dụng, nó còn là một vật vô cùng cần thiết cho tu luyện giả trong lúc cần một lượng linh khí lớn để phá vỡ bình cảnh, thuận lợi tấn cấp…
- Vật này không chỉ có lợi cho các tu luyện giả ưu về Trận Đồ, mà còn có lợi ích cực lớn cho những tu luyện giả chuyên về luyện Khí Cụ…
- Vì độ quý hiếm của tiểu khí châu, nên mọi người sẽ không tiến hành đấu giá như thường lệ. Mà cuộc đấu giá sẽ được diễn ra với hình thực kín…
- Kẻ trả nhiều nhất, sẽ giành được quyền sỡ hữu Tiểu khí châu, càng an toàn hơn là sẽ không có ai có thể biết được danh tánh của người đó, như vậy mọi người cứ an tâm trả giá, mọi việc ta sẽ an bài thoả đáng!
Bản lĩnh của một con cáo già trong thương doanh, không phải là thứ mà Hạ Phàm có thể ngó theo kịp. Hắn ngồi trong phòng đấu giá cao cấp, mắt quan khán tình hình bên dưới, miệng nhếch lên một nụ cười khổ:
- Nếu như ta có thể bán ra cả mười viên thì tốt rồi. Nhìn tình hình này, cái giá 800 viên linh thạch hạ phẩm phút chốc sẽ tăng gấp đôi cho mà xem!
Lòng hơi tiếc, nhưng dẫu sau đây là lần đầu hắn đấu giá, lần sau cẩn trọng, khôn khéo hơn một chút là được!
Chỉ là lút này da đầu hắn bỗng dưng truyền đến một trận rét lạnh, giống như ai đó đang cầm hàn băng chém vào người hắn. Đưa mắt nhìn bốn phía, thấy trống không, Hạ Phàm cau mày, nhưng duy trì trầm mặc. Trong lòng lại đề cao cảnh giác đến cực độ.
“Lẽ nào có người muốn ám hại mình?”
…
Bên ngoài sảnh đấu giá vẫn đang rất nóng, những tên tu luyện giả đủ cấp bậc từ Kiếm Linh đến Vương đều xôn xao bàn tán, còn những tên nửa bước Kiếm Hoàng cùng Kiếm Hoàng đỉnh cấp thì đều trầm mắt, bất quá không ai không chú ý đến tình hình bên trên, xung quanh linh khí cũng tản mác ra nồng đậm, giống như sắp ra chiến trận.
Liệt Bài Phong lại nói:
- Lần này Tiểu khí châu sẽ có đến ba viên, mọi người theo thứ tự sẽ báo danh ra giá. Cho đến khi đấu giá kết thúc, ta sẽ an bài gặp riêng người trả giá cao nhất, bí mật tiến hành giao dịch…
- Được rồi, đấu giá bắt đầu…!
“Ba viên”
Đám tu luyện giả lại càng chấn động, vật này đã quý hiếm, nay lại có đến ba viên. Sự tình gì đây? Kiếm Khách chu du hội gặp được vận may chó má chăng!
Nhưng không biết khi bọn họ biết được bản thân Hạ Phàm có trong tay gần trăm viên Tiểu khí châu thì sẽ biến hoá đến cái dạng gì! E rằng sẽ có một số người chịu không nổi mà hộc máu chết ngay tại đương trường!
Lúc bọn họ vẫn còn đang chấn động, thì trên đài, thân thể Liệt Bài Phòng đã được một chiếc lồng màu vàng bao phủ, cách ly với bên ngoài. Lúc này một chiếc cầu linh khí cũng được hơn mười tên Khách Vệ cao cấp tu vi Kiếm Linh cửu giai bày ra, nối thẳng với sảnh đấu giá phía dưới.
Những người muốn sở hữu Tiểu khí châu, chỉ cần theo thứ tự đi qua cây cầu linh khí này, tiến hình ngả giá với Liệt Bài Phong đang ở bên trong là được.
Từng tên tu luyện giả nối gót phóng ra linh khí ngoại thể, liên tục tiến đến cầu linh khí, rồi theo thứ tự trước sau đi vào.
…
Phía trên chiếc lồng chợt hiện ra một dãi ánh sáng màu nâu, nó biến hoá rồi hiện lên một dãy bức đồ hoạ kỳ dị.
Bức hoạ đồ trong như rễ cây chi chít nối dài ra xung quanh, một mảng linh khí đỏ đậm bao phủ lấy nó, không ngừng run động.
“Minh Sát đồ”
Trận độ giết người quỷ dị trong chớp mắt, chỉ có cao thủ Kiếm Hoàng đỉnh cấp mới có thể triển khai.
Đám tu luyện giả nhíu mày nhìn Minh Sát đồ, thầm mắng có kẻ lại to gan dám gây chuyện trong khu vực quản lý của Kiếm Khách chu du hội. Nhưng bọn họ cũng chỉ thoáng bực mình, vì dù gì kẻ đó cũng chẳng còn sống, luật của Kiếm Khách chu du hội ban ra, ai nấy khi đến đây đều phải tuân theo, không tuân giết không tha.
Kiếm Hoàng đỉnh cấp cũng không chạy khỏi!!!
…
Bên trong phòng đấu giá, Hạ Phàm chống cằm nhìn bao quát cả đại sảnh đấu giá, không biết đang suy nghĩ việc gì, bất quá lúc này cơn rét run người lại càng hiện hữu rõ hơn. Hắn cảm thấy như có độc xà đang quan sát hắn trong một góc tối, nhưng cụ thể hắn lại không phán đoán được ra là ở vị trí nào.
Tu vi hắn lúc này quá thấp, quá khó khăn để trải rộng thần thức một cách linh động ra xung quanh.
…
Mặc dù nói là sảnh đấu giá lộ thiên, nhưng chí ít những người ngồi ở đây, đều tạo cho mình một màn chắn linh khí để cách ly bản thân với bên ngoài. Khi trò chuyện cũng tạo ra một cảm giác tách biệt, không nhất thiết phải nhìn ngó bốn phía cảnh giác.
Chỉ là những màn linh khí này, nếu do một tên Kiếm Linh tạo ra, bên ngoài một tên Kiếm Vương tuy không nghe được rõ một cách chân thực, nhưng nếu đổi lại là một tên cường giả Kiếm Hoàng, thì có nói kín cũng như thét to bên tai, một khi đám Kiếm Hoàng đã muốn nghe ngóng thì bọn họ có cật lực đến mấy cũng không giấu được!
Trong một màn linh khí nồng đậm quang mang tử sắc, một thanh niên nam tử mặc một bộ bào màu nâu, trên vẽ những bức hoa văn rắn rết dữ tợn, đầu đội mũ tử kim, tay đeo khuy, sắc mặt tuấn tú nhưng đầy tà dị liếc nhìn lão quản gia cùng ngồi chung với mình, nói:
- Huyết lão, vật này ta muốn mua cả ba viên, lão xem ta nên bỏ ra cái giá bao nhiêu mới được đây?
Huyết lão mặt mày trông hiền từ, nhưng mùi máu huyết nồng đậm túc trực từ người toả ra, làm cho không khí xung quanh cũng ánh lên một màu đỏ nhạt. Lão nhìn thiếu chủ Huyết Vô Lượng, cung kính nói:
- Thiếu chủ, vật này ta nghĩ sẽ có rất nhiều người có ý. Cái giá cao nhất chắc chắn không thấp hơn con số 2000 viên linh thạch hạ phẩm, theo ta thấy thì thiếu chủ nên xuất ra 30 viên linh thạch thượng phẩm, như vậy chí ít sẽ vô tình tạo ra một phần sinh ý cho Kiếm Khách chu du hội, sau này ta vẫn cần hợp tác với họ, hơn nữa ở đây theo ta thấy thì hầu như chỉ là tu luyện giả tự do, mà nếu là tự do thì Huyết lão ta đây sẽ có cách giải quyết, còn nếu là người của công hội nào đó, thì xem như chỉ toàn công hội trung lưu, muốn xuất ra con số 30 viên linh thạch thượng phẩm, cũng không phải là dễ dàng gì!
“Phù”
Thở ra một hơi, Huyết Vô Lượng miệng nhếch cười, gằn giọng:
- 45 viên linh thạch thượng phẩm, ta nhất định phải có được ba viên Tiểu khí châu này!
- Thiếu chủ, như vậy là quá cao!
- Huyết lão, ta nhất định phải mua được ba viên Tiểu khí châu này…Cha ta lão ấy vẫn còn canh cánh việc thất bại trong lần đột phá bình cảnh lần trước. Lần này nếu như ta đem được ba viên Tiểu khí châu này về, thì chắc chắn cha ta sẽ tin tưởng ta hơn, đến lúc đó, vị trí tộc chủ sẽ không nằm ngoài tay ta rồi!
Dứt lời, ánh mắt loé lên tia hung tàn khát máu, làm Huyết lão khe khẽ run người. Huyết mạch thần bí của thiếu chủ thật quá mức cường đại, ngay cả một người có tu vi cao hơn thiếu chủ chục lần như lão cũng không nhịn được mà đâm ra sợ hãi.
Muốn nói gì đó nhưng thôi, Huyết lão lại im lặng, thiếu chủ đã nói như vậy, lão biết có khuyên cũng vô ích...
Đồng dạng trong một màn linh khí khác, một màn linh khí có màu vàng đậm đặc.
Trong màn linh khí, một thiếu niên sắc mặt vàng ươm, trông như bệnh tật sắp chết, bề ngoài không quá tuấn tú nhưng cặp mắt trông rất sáng, tựa như vầng thái dương trên cao sáng toả.
Thân thể hắn vận một bộ bào màu vàng, gần như là phủ kín hết thân thể. Duy chỉ có phần đầu là hé lộ ra.
Thiếu niên này có hai cái tên, mỗi một cái tên điều có thể doạ sợ bất cứ một người nào trong giới tu luyện.
Hắn, lúc không ẩn mình, lấy tên là Kim Tang, đại thần tử của Ma Kim đại tộc, quần tộc truyền thừa từ thời đại Trung Cổ, thực lực thập phần mạnh mẽ, cự nhiên cả đại lục tổng cộng có tồn tại không tới trăm tên Kiếm Hoàng, nhưng gia tộc này đã sở hữu đến mười tên, hơn nữa nghe đồn rằng gia chủ Kim Lang của gia tộc thực lực đã đạt đến trình độ bán thần cấp.
Bán thần, cảnh giới cũng như danh xưng, thân thể đã không còn là phàm thể, mà trở thành thần thể. Tinh thần lực gần như có thể phủ rộng đại địa trăm dặm.
Tu vi đáng sợ như thế, trên Khí Thần đại lục có mấy ai chống đỡ được, thời đại này không phải là thời đại Trung Cổ của những Hoả Tổ, Viêm Hoàng, Nam Đế trước kia, đây là thời đại của tân cường giả xuất hiện lớp lớp. Một người có thể đi đến cảnh giới bán thần, gần như đã là vô địch!
Còn lúc ẩn trong tối, hắn lấy tên là Tiềm Long thần tử, đứa con của Ma Long, xuất thân từ Ma Hà, luyện Hấp Huyết Ma Công…Với danh xưng này của mình, hầu như đến cả người của Ma Kim đại gia tộc cũng không biết hắn chính là đại thần tử của họ, có lúc còn xem nhau như kẻ địch, từng đối chiến kịch liệt, ác liệt không kể nổi.
Chưa kể tới mỗi một danh xưng, còn là một truyền kỳ trong giới tu luyện trẻ tuổi.
Kim Tang, mười ba tuổi tấn cấp Đại Kiếm Sư, mười lăm Kiếm Linh, mười tám Kiếm Linh cửu giai, lên hai mươi liền trở thành Kiếm Vương, thực lực xem như duy ngã độc tôn trong đám thiếu niên cùng tuổi. Nổi tiếng sớm, song với cái tên Kim Tang, hắn sống rất điềm đạm, hầu như đều có thể trò chuyện cười nói với tất cả những ai xem hắn là bạn, còn tính cách thực thì vẫn là dấu hỏi!
Tiềm Long, thân trong tối, nhưng những gì hắn làm được, vẫn được sử sách lưu chép rõ ràng. Không biết hắn khi mấy tuổi đạt được cấp bậc như hiện tại, nhưng ai cũng biết rằng, trong đại hội Thiên Uy dành cho lớp cường giả trẻ vài năm trước, một thân một mình hắn đã dùng thực lực tuyệt đối đã bại toàn bộ thí sinh khác, một đường hát vang trở thành đương kim cường giả lớp trẻ, vô địch cả giải đấu, được mọi người tôn là Vương Tử, danh tiếng không kém “Kim Tang đại thần tử” là bao!
Hắn tựu lấy đến hai danh xưng, giống như sống đến hai con người, một ma một nhân. Một là đại thần tử của Ma Kim đại gia tộc, một là thần tử, đứa con của Ma Long.
Ma Long là ai, tại sao Kim Tang lại xưng là con của người đó?
Không ai tường được…
Lúc này đây, trong màn linh khí màu vàng, Kim Tang hay còn gọi là Tiềm Long thần tử, hai tay hơi đan vào nhau, ánh mắt luôn một màu vàng thuần khiết, nhìn hắc ảnh lượn lờ bên cạnh, khàn giọng nói, âm giọng cực quỷ dị:
- Cho ta cái giá!
Giọng nói ra lệnh có trầm nhưng đủ uy, hắc ảnh trầm mặc một lát, trầm giọng nói:
- Thần tử, vật này ta thấy dường như cũng không có giúp ngài bao nhiêu trong việc tu luyện, vậy thì…
- Nhiều lời!
Kim Tang giận dữ khẽ quát, tay phải vụt một cái, hắc ảnh liền bị hắn nắm vào tay, tựa như bóp một con gà, gằn giọng:
- Điều ta muốn làm, ngươi tốt nhất là đừng nên hỏi tại sao.
“Úc”
Hắc ảnh hoảng sợ run người, ánh mắt lấp loé cầu xin, Kim Tang buông hắn ra. Hắc ảnh lập tức gọp người xuống, run rẩy nói:
- Thần tử, ba viên Tiểu khí châu này ta chắc giá sẽ không thấp hơn 2500 viên linh thạch hạ phẩm, vậy thì ngài nên đưa ra giá chừng 40 viên linh thạch thượng phẩm!
Kim Tang sắc mặt trầm xuống, không phải vì hắn tiếc tiền, mà là vì một chữ “Chừng” của hắc ảnh, hắn chậm rãi nói:
- Ta cần một cái giá chắc chắn! Hiểu không?
“Ách”
Lòng đổ mồ hôi lạnh, hắc ảnh thầm kêu khổ, thần tử muốn hắn đưa ra cái giá chính xác ư? Điều này giống như mơ vậy, ai biết được đám tu luyện giả kia có ai đưa hơn cái giá cao hơn 30 viên linh thạch thượng phẩm hay không? Giới tu luyện này, kẻ có tiền nhiều cũng không phải là ít, gần như so với số cường giả đỉnh cấp cũng không sai biết thua kém mấy.
Hắn run giọng, cắn răng nói:
- 50 viên linh thạch thượng phẩm, thần tử, cái giá này đã là sát mức giới hạn mà đại…
“Vụt”
Kim Tang vươn tay, nhưng một ma trảo lại thò ra, hắn tức giận siết chắt hắc ảnh, ánh mắt loé lên tia tàn khốc, trong đầu nghĩ đến một người hắn cực kỳ thù hận, bên ngoài hừ giọng:
- Cấm ngươi nhắc đến người đó…Được rồi, thay ta đi ra giá! 50 viên linh thạch thượng phẩm!
“Thần…thần…tử…Ách…được…đư ợc ạ”
Vất vả một lúc, hắc ảnh mới được buông tha, hắn không dám nhìn Kim Tang, mà thân thể chợt bành trướng, hoá thân thành một trung niên uy vũ, mi mục như khắc, làn da màu đồng mạnh mẽ. Rồi sau đó nhanh chóng xé màn khí, như điện vọt ra ngoài, hoà mình trong đám người đang chuẩn bị đi qua cầu linh khí.
Kim Tang chậm rãi nhắm mắt, bất quá cặp răng bạc khẽ nhếch, tự nói:
- Ngươi chờ xem, đến một lúc nào đó thực lực ta mạnh lên, rồi ta sẽ trở về giết chết ngươi…Nhưng bây giờ ta cần phải trở thành bá chủ của đại lục này trước đã…Kẻ cản đường ta, ma cũng giết thần cũng giết phật cũng giết…!
…
Bên trong chiếc lồng linh khí dày đặc, Liệt Bài Phong đứng như bàn thạch vững, thân người thẳng tắp, hai tay chắp sau lưng, ánh mắt nhìn từng tên tu luyện giả đi vào ngả giá, sắc mặt vui vẻ, không màng việc gì mà lâu cứ cười to không dứt.
Cái giá lần này, được đẩy lên quá cao, hơn nữa trong đám tu luyện giả, không ngờ lão còn gặp được một số đại nhân vật có thể sánh ngang với lão.
Sinh ý tăng cao không nói, danh tiếng Kiếm Khách chu du hội lại càng được nâng cao rõ rệt.
Lúc này đây lão mới cảm thấy được, tên thiếu niên kia quả là đem lại vận may cho Kiếm Khách chu du hội mà, một người có thể xuất ra đến mười viên tiểu khí châu, lúc trước hắn đã có ý định điều tra thân thế tên thiếu niên kia, nhưng giờ nghĩ lại, nếu làm như vậy không may mà bị hắn phát hiện, hoặc tệ nhất là bị “Những” người sau lưng hắn phát hiện, thì xem như là một điều quá mức không tốt.
Giờ này hắn cũng đã không tin được Hạ Phàm chân chính sở hữu tiểu khí châu, mà cho rằng số tài vật ấy là do một thế lực nào đó sau lưng hắn xuất ra, rồi đưa Hạ Phàm nhưng một con tốt, đem ra đấu giá.
Hạ Phàm nếu biết việc này thì chắc sẽ giận phồng má, số Tiểu khí châu kia quả thật không phải do hắn tự tìm ra, nhưng chí ít nó là do hắn “Thông minh” lấy được, nào có nhờ thế lực nào đem ra nhờ hắn đấu giá?
Oan, oan quá mà!!!
…
Lời TG: Từ chương này, truyện sẽ có một chút thay đổi về danh xưng của các cấp bậc, tài vật, cụ thể là:
Kiếm Sĩ ngũ giai = Ngũ giai Kiếm sĩ…