09-08-2008, 12:05 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Úc
Bà i gởi: 20
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1 Time in 1 Post
tiếp tục
CHÆ¯Æ NG 11
Vì Sá»u đứng dưới đất và Tình đứng trên giưá»ng nên khuôn mặt chà ng vừa ngang đùi nà ng. Những đưá»ng cong da thịt trắng mÆ¡n mởn trên đùi chạy dà i tá»›i bụng qua bá» lông Ä‘en mướt lại cà ng là m Sá»u Ä‘iên lên hÆ¡n nữa. Chà ng từ từ đưa lưỡi mã tấu bên dưới chân Tình lên phÃa trên, ánh thép phản chiếu ngá»n đèn néon xanh lè lấp lánh tá»›i rợn ngưá»i. Tình run lẩy bẩy cúi xuống nhìn lưỡi mã tấu Ä‘ang tuốt dá»c lên. Nếu cứ đà nà y, lưỡi mã tấu sẽ sẻ dá»c thân thể nà ng ra là m hai mảnh. Tình cúi hẳn ngưá»i xuống, hai tay nà ng chống vô đầu gối mình để đỡ cho thân thể khá»i chùng xuống hÆ¡n nữa.
Bá»™ ngá»±c vÄ© đại cá»§a nà ng thòng xuống Ä‘ong đưa trước mặt Sá»u. Nước mắtTình dà n dụa, nà ng không ngá» mình lại có thể chết má»™t cách Ä‘au đớn như váºy được hay sao. Lưỡi mã tấu vẫn từ từ tuốt lên, sát đùi nà ng, rồi đụng vô là n da non bên dưới bụng. Bá»—ng Sá»u nói nho nhá» như rÃt lên trong cuống há»ng.
- Bây giá» tao tuốt lên má»™t phát là mầy rồi Ä‘á»i phải không con đà n bà khốn nạn nà y.
Sá»± sợ hãi đã lên tá»›i cá»±c Ä‘iểm, khuôn mặt nà ng như nhăn nhúm lại. Äứng trước bá» vá»±c thẳm cá»§a cái chết trong gang tấc, bây giá» Tình má»›i thấy tiếc rẻ những ngà y sống phung phà vô ý nghÄ©a cá»§a cuá»™c Ä‘á»i. Thá»i gian như ngưng Ä‘á»ng, im lìm và kéo dà i ra trong không khà chết chóc thảm thương. Tiếng những con muá»—i vo ve nghe thá»±c rõ trong đêm khuya. Hai tay Sá»u vẫn nắm chặt cán mã tấu, mắt mở trừng trừng nhìn vô khoảng da thịt kÃn đáo nhất cá»§a Tình Ä‘ang nà m sát lưỡi mã tấu.
- Sao, có thÃch không?
Tiếng nói bất thần cá»§a Sá»u là m Tình giáºt bắn mình, tưởng như lưỡi mã tấu vừa cắt vô da thịt nà ng.
- Em... lạy anh. Xin tha mạng, em xin là m thân trâu ngựa cho anh hết kiếp cũng vui lòng, xin anhthương tình, em lạy anh.
- Mà y nói được mà là m có được không?
- Dạ... được... xin anh tha mạng, anh muốn gì em cÅ©ng xin là m theo lá»i anh, con kiến nó còn muốn sống, há gì con ngưá»i. Anh sai bảo gì em cÅ©ng là m. Xin anh tha mạng. Váºy thì được rồi, mà y hãy khép chân lại. Kẹp chặt cái mã tấu nà y. Äể nó rÆ¡i xuống giưá»ng là tao tuốt nó lên tá»›i cổ mà y đó nghe chưa.
Tình vừa sợ vừa mừng, nà ng thấy đã có chút hy vá»ng sống còn nên vá»™i và ng co chân lại, kẹp chặt chiếc mã tấu giữa hai đùi. Äứng thẳng trên giưá»ng. Mồ hôi ra ướt hết mình mẩy từ hồi nà o không hay. Sá»u từ từ buông tay ra khá»i cán mã tấu, gáºt gù, nói:
- Tốt, tốt lắm... cứ giữ chặt như váºy. Nếu để cho cái mã tấu cá»§a tao rÆ¡i xuống là cái đầu mà y cÅ©ng rÆ¡i theo đó.
Tình run rẩy nói:
- Dạ... dạ...
Sá»u mỉm cưá»i nói:
- Tại sao mà y không nhân cơ hội nà y, chụp cây mã tấu lia cho tao một nhát hả.
Tình lắc đầu nguầy nguáºy.
- Dạ... em không dám đâu.
Sá»u có vẻ hà i lòng vá»›i trò chÆ¡i cá»§a mình, cúi xuống nhặt chiếc áo cá»§a Lư dưới chân, xé ra từng miếng dà i, cá»™t chặt luôn hai chân Tình lại vá»›i nhau. Chà ng leo lên giưá»ng cá»™t dÃnh luôn cây mã tấu vô háng Tình trong thế nà ng Ä‘ang kẹp chặt. Xong, chà ng lại kéo hai tay Tình ra phÃa sau trói lại.
- Bây giỠem phải biết là anh kéo cây mã tấu ra lúc nà o cũng xẻ thây em ra là m hai đó có biết không.
Tình không ngá» Sá»u lại là m như váºy. Như thế nà y có khá gì hÆ¡n lúc nãy đâu. Có thể nói còn Ä‘i và o con đưá»ng tệ hại hÆ¡n nữa. Nà ng chưa biết phỉ là m sao thì Sá»u đã đứng bên cạnh xoay ngang đầu Tình hôn lên môi nà ng má»™t cách man dại. Niá»m hy vá»ng sống còn lại nhen nhúm trong đầu Tình. Nà ng há miệng, ngáºm lấy môi Sá»u vì biết rằng, chỉ còn thứ khà giá»›i duy nhất nà y có thể khuất phục con ngưá»i y mà thôi. Tình đã sá» dụng tất cả những kinh nghiệm trong Ä‘á»i bằng bá» môi, chiếc lưỡi ngá»t ngà o cá»§a nà ng vá»›i hy vá»ng là m má»m lòng kẻ Ä‘ang nắm sinh mạng nà ng trong tay.
Niá»m hy vá»ng cà ng dâng cao khi Tình thấy thân thể Sá»u cứng lên, bắt đầu cá» sát vô mình nà ng. Tình cố ép mình vô Sá»u, nà ng không mà ng gì tá»›i lưỡi mã tấu Ä‘ang kẹp chặt trong đùi, da thịt bắt đầu Ä‘au rát vì sá»± nhúc nhÃch cá»§a mình.
Má»™t lúc sau, hình như thấy đứng bên hông không được thoải mái lắm. Sá»u nói:
- Äể anh rút chiếc mã tấu nà y ra chịu không.
- Dạ... dạ.
Tình má»›i lá»ng hai bắp đùi, buông thanh mã tấu ra. Sá»u kéo nhẹ xuống và rút ra từ từ. Lưỡi thép lạnh ngắt di chuyển qua là n da là m nà ng rùng mình, nhưng ná»—i vui mừng dâng trà o, vì biết rằng tình hình lúc nà y đã khá hÆ¡n trước rất nhiá»u. .
Khi thanh mã tấu rá»i khá»Ã¬ đùi Tình, nà ng thở ra khoan khoái vô cùng, ánh mắt nà ng nhìn Sá»u như má»™t ân nhân không vương má»™t chút thù háºn. ChÃnh Tình cÅ©ng không hiểu nổi tâm trạng mình lúc nà y. Bây giá» nà ng chỉ muốn là m tất cả những gì Sá»u đòi há»i, dù cho chà ng có hà ng hạ nà ng tá»›i đâu cÅ©ng vui lòng. Tình thì thầm bên tai Sá»u khi chà ng đã buông cây mã tấu xuống giưá»ng.
- Anh ơi anh... hôn em đi. Bây giỠanh muốn là m gì em cũng xin vui lòng hầu hạ anh hết.
- Có chắc không đó.
- Em nói chắc mà , anh tha tá»™i cho em rối, còn có gì em tiếc anh nữa đâu. Nếu anh muốn, em xin là m nô tì hầu hạ anh trá»n Ä‘á»i cÅ©ng vui lòng mà còn mang Æ¡n anh nữa.
- Sao em nói ngon là nh quá. Không biết nói váºy mà .có được như váºy không đó?
- Em nói thá»±c mà . Nếu có gian trá xin cho trá»i đất là m chứng để thanh mã tấu cá»§a anh xẻ em ra là m trăm mảnh Ä‘i.
Sá»u cưá»i hì hì thÃch thú, há»i:
- ÄÆ°á»£c.. nếu anh muốn sống vá»›i em trá»n Ä‘á»i thì phải là m cái gì đây. Em tưởng đại ca Vinh để em yên hả?
Má»™t thoáng sợ hãi lại vụt qua, nhưng Tình nghÄ© ngay ra má»™t kế. Từ trước tá»›i giá», nà ng nổi tiếng là ngưá»i mưu mẹo. Trong lúc nà y, đầu óc nà ng Ä‘ang là m việc thá»±c mãnh liệt. Sá»u cÅ©ng đã ôm nà ng đè xuống giưá»ng. Dù chân tay bị trói, nhưng Tình vẫn không để cho da thịt mình rá»i khá»i thân thể Sá»u má»™t ly nà o. Quần áo Sá»u cÅ©ng đã lá»™t ra tá»± hồi nà o rồi. HÆ¡i thở chà ng hà o hển, thân thể run rẩy và săn cứng. Chà ng chÆ¡i trò mèo vá»n chuá»™t để lấy lại phong độ cho những ngà y lạnh lẽo trong tù, ai ngỠđã Ä‘i tá»›i quá độ là m chÃnh bản thân chịu không nổi sá»± kÃch thÃch cùng tá»™t, nhất là Tình lại khéo léo mÆ¡n trá»›n, vuốt ve lòng tá»± ái, mặc cảm cá»§a Sá»u từ trước tá»›i nay đã ăn sâu vô đầu óc chà ng là má»™t tên nhóc con, ăn trá»™m mạt hạng, không bao giá» có thể ngóc đầu lên được trong giá»›i giang hồ.
Tình vẫn nhướn ngưá»i lên, lắc lư và xoay tròn. Là m sao Sá»u có thể chịu nổi những mánh mung kỳ diệu trong nghỠân ái cá»§a Tình. Nhưng có má»™t Ä‘iá»u chÃnh Sá»u cÅ©ng không ngá». Chà ng đã tưởng mình chỉ có thể hùng hục và i phút là xong. Ai ngá», Tình là m cách nà o không biết, những cÆ¡n sóng tình cứ dâng lên gần tá»›i tá»™t đỉnh thì lại bị nà ng ká»m hãm lại, và quả tháºt không gì thÃch thú hÆ¡n những giây phút kéo dà i bất táºn ấy.
Tình lại thì thà o bên tai chà ng:
- Mình Æ¡i, tại sao chúng mình không nhân cÆ¡ há»™i nà y sống vá»›i nhau trá»n Ä‘á»i hả mình. Em sẽ hầu hạ anh cho tá»›i ngà y sau cùng cá»§a cuá»™c Ä‘á»i mà .
Sá»u khá» khạo há»i: '
- Phải là m sao bây gi�
Tình mừng rỡ, nói:
Lúc nãy, anh chỉ nghe được một phần âm mưu của thằng Lư thôi. Bây giỠem nói hết cho anh nghe nhé.
- Ừ, nói đi.
- Nó bảo em qua dụ đại ca Vinh nói chuyện. Trong khi ấy nó đi báo cảnh sát là m thịt anh ấy, rồi đổ hết tội cho đám con Tý là m phản vì muốn trả thù đại ca Vinh cái tội hôm trước ném nó một lưỡi dao. Xong lại gà i cho con Tý bị bắt luôn vì tội giết thằng Phu và chồng em. Lúc ấy trong xóm nà y anh nhìn xem, chỉ còn lại một mình em chứa gái và nó buôn á phiện thì ai mà không theo tụi em chứ.
Sá»u trợn mắt la lên: .
- Trá»i đất thiên địa Æ¡i, ai có ngá» thằng quỉ nà y mưu sÄ© dữ há.
- Dạ..., để em nói cho anh nghe. Nó tham lam nhưng không lượng sức mình. Anh thá» nghÄ© xem, là m sao em dám phản bá»™i đại ca Vinh. Những ngưá»i em út cá»§a đại ca Vinh có để yên cho em vá»›i nó sống là m cha thiên hạ như váºy hay không?
- Váºy tại sao lúc nãy em nghe lá»i nó?
Như đã có dự mưu trong đầu, Tình sa nước mắt nói:
- Anh không biết em là kẻ dại khá» hay sao. Hồi đó lỡ nghe lá»i dụ dá»— ngon ngá»t cá»§a nó má»™t lần, ăn nằm vá»›i nó nên kẹt luôn. Cứ má»—i lần có ý gì chống đối là y hăm he phanh phui chuyện lăng nhăng cá»§a em vá»›i nó ra cho chồng em hay. CÅ©ng chỉ vì anh Cư nghiá»n thuốc phiện nặng nên sinh lý yếu Ä‘uối mà em ra nông ná»—i nà y. Lúc nãy em chỉ là m bá»™ như váºy thôi.
Sá»u có vẻ tin lá»i Tình nhưng cố há»i:
- Là m sao anh tin được em giả bộ chứ?
- Bộ anh không nghe em nói lúc nãy là khi còn ngồi trên ca nô cảnh sát, em đã nhìn thấy anh Vinh nhảy xuống nước mà không nói cho hỠhay hay sao. Nếu em dám phản anh ấy liệu hỠcó để yên cho anh ấy tới hôm nay hay không?
- Váºy em tÃnh sao?
Tình chỉ muốn thoát ra cảnh khó khăn đêm nay cà ng sớm cà ng hay nên nà ng giả bộ nói:
- Em tÃnh lén qua đó cho anh Vinh hay âm mưu cá»§a thằng Lư trước khi nó báo cảnh sát, như váºy má»›i yên được.
- Tại sao em không là m liá»n?
Anh không thấy em kẹt vụ con Tý à . Bây giá» tụi nó tưởng chÃnh em báo cảnh sát hại tụi nó chứ đâu có biết là thằng Lư xúi em. Qua đó bây giỠđặng nạp mạng cho chúng nó hay sao.
- Váºy bao giá» em má»›i tÃnh nói?
- Nếu chưa có anh, em định thủng thẳng cho con Tý nguôi ngoai rồi mới nói. Nhưng bầy giỠkhác rồi, có thể sáng sớm nay anh qua đó nói hết tự sự dùm em trước, rồi em cũng qua đó tạ tội với đại ca Vinh sau.
- Nhưng nếu anh muốn là m đại ca thì sao?
Bá»—ng có tiếng cưá»i sảng khoái thá»±c lá»›n. Cánh cá»a ra và o inở toang. Hai ngưá»i khoan thai bước và o phòng. Sá»u tá hoả, nhổm dáºy chụp cây mã tấu. Bá» cây mã đó xuống thằng con khỉ. Bá»™ mà y tưởng ăn được lưỡi dao bay cá»§a đại ca Vinh hay sao?
Vinh mỉm cưá»i, khoác tay nói:
- Mầy đừng là m nó sợ. Mặc quần áo và o thằng nhóc. Tao đã nghe hết từ đầu tới cuối câu chuyện rồi.
- Mà y cÅ©ng có bản lãnh lắm Sá»u à . Chuyện đã rõ trắng Ä‘en rồi. Còn mà y muốn là m đại ca ở đây phải há»i lại lưỡi dao nà y đã.
Tim Sá»u Ä‘áºp tình thịch, sá»± sợ hãi trà o lên khoé mắt. Trong khi đó Tình là ngưá»i mừng hÆ¡n ai hết. Nà ng không ngá» Ä‘ang dụ thằng Sá»u mà đại ca Vinh lại rình ở ngoà i nghe hết lá»i nói cá»§a nà ng. Như váºy có khác gì chÃnh nà ng là ngưá»i trung thà nh và lại là má»™t nạn nhân chứ đâu phải là thá»§ phạm trong vụ hại bạn bè nà y.
Nà ng nhanh trà đóng luôn một mà n kịch chót. Nước mắt chảy ra dà n dụa thực mau, Tình mếu máo nói:
- Äại ca Æ¡i, đại ca. Em xin tá»™i vá»›i đại ca...
Vinh gáºt gù.
- Tốt, tốt.
Vừa nói chà ng vừa tiến lại gần bên giưá»ng. Má»™t bất ngá» không ai Ä‘oán trước được. Thằng Sá»u sau khi mặc quần áo rồi, thấy Vinh tiến tá»›i gần nó, bá»—ng chụp cây mã tấu lia ngang mình Vinh. Ai cÅ©ng tưởng chà ng phải đứt ra là m hai khúc. Nà o ngá» ngưá»i Vinh lá»™n ngược, ngay trên không trung, hai lưỡi dao bay ra sáng ngá»i, cắm vô mình Sá»u, nhưng không vô chá»— nhiệt, Sá»u chỉ bị ngã xuống chứ không nguy hiểm tá»›i tÃnh mạng. Miệng Sá»u há hốc như không tin được sá»± việc lại có thể xảy ra như váºy, vá»›i bản năng sinh tồn. Sá»u chồm dáºy, lia ngang thanh mã tấu là m thằng đà n em Vinh té nhà o vô tưá»ng. Nhân cÆ¡ há»™i đó, Sá»u phóng ra ngoà i chạy thục mạng, lẩn và o trong bóng tối mất hút. Tên đà n em Vinh định Ä‘uổi theo, nhưng chà ng cháºn lại, nói:
- Äừng Ä‘uổi theo nó lúc nà y, má»™t mình mà y không ăn thằng đó đâu. HÆ¡n nữa, nó cÅ©ng có công phá vỡ âm mưu cá»§a thằng Lư. Bây giá» mà y vác thằng phản phúc nà y thả xuống mương cho tao.
Tên đà n em Vinh cúi xuống vác Lư lên vai chạy ra ngoà i ngay. Còn mình Vinh trong phòng vá»›i Tình, chà ng dùng lưỡi dao bay cắt đứt hết giây trói cho nà ng. Tình được tá»± do, ôm chầm lấy Vinh, nà ng cố tình cá» sát thân thể vô mình chà ng. Qua bao nhiêu năm trong nghá», Tình đã nhìn thấy có sá»± thay đổi trong thân thể Vinh, quần chà ng độn lên thấy rõ. Tình biết rằng, lúc nghe lén nà ng nói chuyện vá»›i Sá»u, Vinh cÅ©ng dòm thấy những gì nà ng và Sá»u là m trong nà y. Bởi váºy là m sao chà ng có thể chịu nổi sá»± đòi há»i cá»§a xác thịt ấy.
Äúng như dá»± Ä‘oán cá»§a Tình, Vinh đè nà ng xuống giưá»ng ngay. Tình thấy đây là cÆ¡ há»™i ngà n năm má»™t thuở đã tá»›i. Nà ng ưỡn hẳn ngưá»i lên, dùng tất cả những kinh nghiệm đã có trong khoái cảm thá»±c sá»± đưa Vinh và o Ä‘am mê. Nà ng thì thầm:
- Äại ca Æ¡i, cho em hầu hạ anh suốt Ä‘á»i nhé...
Vinh gáºt đầu thá»±c dá»… dà ng, chà ng cắn vô vùng ngá»±c căng tròn và để cho thân thể mình Ä‘i xâu và o da thịt cô gái là ng chÆ¡i đã hÆ¡n má»™t lần trung thà nh vá»›i mình.
Tình cÅ©ng rên lên thá»±c sá»±, ná»—i vui mừng vâ những kÃch thÃch bây giá» là m nà ng không còn ká»m chế được nữa. Thân thể vặn vẹo thá»±c sá»±, những khoái cảm à o ạt tá»›i vá»›i nà ng như bão táp. Tình ôm cứng lấý Vinh lăn lá»™n trong niá»m hoan lạc tuyệt vá»i.
* * *
Cả tuần lá»… nay trong cái xóm nghèo khốn khổ nà y náo loạn vì nạn cảnh sát bố ráp lung tung. Chưa bao giá» có vụ xét sổ gia đình liên tiếp ba đêm liá»n như bây giá». Những sòng bầu cua ở đầu hẻm biến mất, cÅ©ng như những cô gái giang hồ, lá»›p bị bắt, lá»›p bá» trốn Ä‘i nÆ¡i khác. Các tay anh chị trong là ng chÆ¡i cÅ©ng không thấy má»™t ai lai vãng nÆ¡i các quán cà phê như hà ng ngà y há» thưá»ng tụ táºp.
Sau cái chết cá»§a hai dân nghiá»n thuốc phiện bị bóp cổ chết trong má»™t nhà chứa gái, ngưá»i ta lại tìm thấy thêm má»™t dân anh chị nữa bị trói như khúc giò lụa trôi lá»nh bá»nh trên con lạch trong xóm. Những ngưá»i nà y Ä‘á»u là các thanh niên sinh ra và lá»›n lên từ nhỠở vùng nà y. Bởi váºy, hầu hết má»i ngưá»i trong xóm Ä‘á»u biết mặt biết tên. Há» rì rà o bà n tán, kẻ nói thế nà y, ngưá»i nói thế khác, cuối cùng, không còn aỉ biết tin ai.
Nhưng có má»™t Ä‘iá»u là m má»i ngưá»i sợ hÆ¡n cả là tá»± nhiên sau những cái chết bà ẩn và các vụ cảnh sát bố ráp ấy. Bá»—ng nhiên nhiá»u ngưá»i Ä‘i là m đêm vá» gặp má»™t bóng Ä‘en cao lêu nghêu, bá»™ Ä‘iệu thá»±c hung dữ, gặp ai cÅ©ng nhà o vô như chá»±c bóp cổ rồi lại chạy mất. Những nạn nhân Ä‘á»u nói giống nhau, nhưng không ai há» hấn gì. Bởi váºy, cứ tá»›i chợp tối là má»i ngưá»i đã chui vô nhà đóng cá»a lại. Cái xóm sinh động, ồn à o vỠđêm vá»›i những gái là ng chÆ¡i tấp náºp nà y, nay bá»—ng trở nên vắng vẻ lạ kỳ.
Cái không khà nà y thầy Sô là ngưá»i am tưá»ng hÆ¡n cả. Mặc dù thầy ở mãi tÃt bên Cầu Hà n, cách Khánh Há»™i má»™t con sông. Nhiá»u ngưá»i đã tá»›i nhá» thầy trấn ếm dùm nhưng thầy Sô Ä‘á»u từ chối, lấy cá»› là đang tư luyện má»™t loại bá»u bối nên công lá»±c lúc nà y rất kém, như con cua Ä‘ang lá»™t váºy.
Nhiá»u thầy bà khác cÅ©ng được mướn tá»›i là m cÆ¡m chay cúng tế. Ngưá»i thì nói Lư hiện hồn vá», kẻ thì bảo Phu và Cư hiện hình lên báo oán. Nhưng dù ai nói gì, thầy bà cúng tế là m sao, dân chúng vẫn không ai dám ra đưá»ng ban đêm nữa. Và cái cảnh bóng ma Ä‘i ngá»i ngá»i vẫn không hết. Có và i ông thầy pháp liá»u mạng ở lại đêm phù phép, kết quả bị ma đánh đổ máu chạy bán mạng. Từ đó không ai dám lang thang ngoà i xóm và o những lúc tối trá»i.
Tuy nhiên, cái cảnh nà y cÅ©ng không là m chÃnh quyá»n để ý tá»›i, vì bây giá» là lúc giá»›i nghiêm. Theo luáºt thì chẳng ai được phép ra đưá»ng cả. Xóm giang hồ nà y từ trước tá»›i nay sinh sống ngoà i vòng pháp luáºt thì bây giá» trở lại tuân theo luáºt pháp hÆ¡n ai hết, đó cÅ©ng là cái may cho những ngưá»i có trách nhiệm thi hà nh luáºt pháp ở vùng nà y. Tình trạng nà y cÅ©ng không ảnh hưởng gì tá»›i những ngưá»i dân nghèo là m ăn lương thiện trong xóm cả.
Chỉ có Vinh và nhóm đà n em là điên lên vì giáºn dữ. Sau cái đêm ngá»§ vá»›i Tình, chà ng phải trốn miết tá»›i nay. HÆ¡n ai hết, Vinh biết cái bóng ma trong xóm là thằng Sá»u, là m bá»™ hiện hình nhát ngưá»i ta. Nó chém mấy ông thầy pháp chạy dà i và chụp lấy và i ngưá»i bóp cổ trong đêm tối để tạo ra tình trạng rã đám cá»§a dân chÆ¡i trong xóm mà trả thù Vinh.
Sở dÄ© Vinh không là m gì được nó vì y có má»™t ngưá»i anh há» tên Tà i, là m lÃnh kÃn đứng sau lưng. Tà i lại là nhân viên an ninh phụ trách khu vá»±c nà y. ChÃnh Tà i đã bà y mưu bố tráºn, cố là m cho Vinh lá»™ diện để dá»… dà ng thá»™p cổ. CÅ©ng vì biết được âm mưu cá»§a Tà i và Sá»u như váºy mà Vinh phải để cho Sá»u sống tá»›i ngà y hôm nay. Äồng thá»i, chà ng rút hết đà n em qua nhà thầy Sô lánh nạn.
Nhưng Vinh đã tÃnh già lại hóa ra non. Chà ng có biết đâu chÃnh cái thòng lá»ng nằm ở nhà thầy Sô chứ không phải trong khu xóm địa bà n là m ăn cá»§a Vinh. Bởi vì là m sao Vinh biết được cái bóng ma kia là Sá»u, và ngưá»i anh há» cá»§a Sá»u luôn theo sát bên Sá»u, chá» chà ng ló đầu ra là bắn hạ. Thá»±c ra, chÃnh Tà i và Sá»u là ngưá»i khéo léo để lá»™ hình tÃch cho Vinh hay. Äó chẳng qua chỉ là cái bẫy để lùa Vinh và chân tay bá»™ hạ cá»§a chà ng tụ lại nhà thầy Sô, hiện nay lại có cả Tý ở đó vá»›i hai tá»™i sát nhân thì khi bị bắt, chắc chắn cả nhóm cá»§a Vinh phải lãnh án chung vá»›i Tý.
Tối nay, trá»i mưa tầm tã. Vinh và anh em Ä‘ang ká» khà bên ly rượu cho tạm quên Ä‘i cái háºn để má»™t thằng nhóc con chÆ¡i trò phạm thượng lưu manh nà y. Hùng Chá»™t, má»™t thằng em ngổ ngáo nhất cá»§a Vinh uống hết ly rượu đế, nhìn ra ngoà i trá»i văng tục:
- Tổ sư cha nhà chúng nó, tại sao đại ca không để em lụi bỠmẹ cái con ma nà y đi cho nó thà nh ma luôn cho rồi. Chúng mình trốn chui trốn nhủi ở đây có vẻ nhụt chà anh hùng quá.
Hiá»n Què cưá»i hà nh hạch, nói:
- Äại ca cứ cho thằng Hùng Chá»™t vá» Ä‘i, thế nà o thằng Sá»u cÅ©ng moi luôn con mắt còn lại cá»§a nó cho hết thấy đưá»ng luôn.
Hùng Chá»™t buông ly rượu, chụp cổ áo Hiá»n Què chá»i thá»:
- Äù mẹ, mà y tÃnh chÆ¡i tao hảl
Hiá»n Què vẫn cưá»i hà nh hạch, dÆ¡ hai tay lên trá»i, nhìn Vinh nói như cầu cứu:
- Äại ca, đại ca coi kìa. Thằng Hùng Chá»™t nó tÃnh sÆ¡i tái em.
Má»i ngưá»i cưá»i ồ hả hê, vì ai cÅ©ng biết; vá»›i sức cá»§a Hiá»n Què là m sao Hùng Chá»™t có thể đánh lại nó. Nếu không muốn nói y chỉ hất má»™t cái là Hùng Chá»™t bắn ra xa cả thước rồi.
Thầy Sô ngồi gần đó cÅ©ng vui lây vá»›i cái không khà ồn à o cá»§a đám du côn ngang ngược nà y. Mấy ngà y nay, ông có dịp nháºn định, há» là những ngưá»i đáng thương hÆ¡n là đáng trách. Xã há»™i đã bất công, tạo lên cho lá»›p ngưá»i nà y má»™t cuá»™c sống há»—n loạn. Thầy Sô mỉm cưá»i, nói:
- Mấy chú thÃch đánh lẫn nhau. Nhưng tôi lại chỉ thÃch đánh nhau vá»›i ma thôi. Không phải cái loại ma như thằng Sá»u đội lốt đâu. Mà là ma tháºt tình từ cõi vô hình hiện vá» kìa.
Cúc ngồi cạnh thầy Sô, nhìn ông há»i:
- Bá»™ thầy có đánh lá»™n vá»›i ma tháºt rồi hả?
Thầy Sô gáºt gù.
- Nói là đánh lộn thì cũng không đúng lắm. Vì chúng ở cõi vô hình, còn mình ở cõi hữu hình, là m sao đụng độ trực tiếp với nhau được.
- Váºy là m sao có thể đánh lá»™n vá»›i nó được?
- Sự thực thì nó đánh mình, chứ không phải mình đánh nó.
Lúc ấy Hùng Chá»™t đã buông Hiá»n Què ra rồi, y nhìn thầy Sô nói:
- Äánh lá»™n như váºy đâu có được.
Hiá»n Què nhìn Hùng Chá»™t cưá»i hà nh hạch.
- Äánh không được thì chạy thôi.
Hùng Chá»™t biết Hiá»n Què nói xá» mình, vừa tÃnh nổi đóa lên, bá»—ng thằng Hai Äen ở ngoà i chạy à o vô la lá»›n:
- Äụ mẹ, cảnh sát vây kÃn nhà mình rồi.
Äám anh chị không ai bảo ai, chạy túa ra ngoà i. Có tiếng súng nổ, tiếng la thét, tiếng chá»i thá» vang dáºy. Thầy Sô xanh mặt, ông biết có rắc rối lá»›n rồi, vì không phải chỉ có súng cá»§a cảnh sát mà là súng cá»§a đám anh chị nà y cÅ©ng đã bắn trả lại nữa.
Ông vá»™i và ng kéo Cúc chạy ra ngã sau, nhưng cÅ©ng không còn kịp nữa, có ánh đèn pha từ dưới lạch quét ngang. Cúc buông ông ra, chạy báºt trở lại. Hình như cảnh sát đã vô tá»›i nhà , nhiá»u dân anh chị đã bị bắt. Có tiếng mấy cô gái khóc lóc thá»±c lá»›n. Ông thấy bóng vinh và Huệ lướt ra ngả nghÄ©a địa thá»±c mau nên chạy theo liá»n.
Trá»i mưa thá»±c lá»›n, cÅ©ng vì váºy mà cảnh sát bao vây và tiến tá»›i sát nhà mà không ai hay. Thầy Sô bất kể tiếng đạn réo, mưa rÆ¡i, gió hú. Ông chạy thục mạng theo hướng Vinh vá» phÃa trước. Hình như dao bay trong tay chà ng đã ném ra nhiá»u lần, vì thầy Sô đã vấp và o má»™t chiếc thây ngã sấp xuống. Ông biết ngưá»i bị thương là má»™t nhân viên cảnh sát, vì trong bóng tối, ông mò thấy bá»™ đồng phục cảnh sát vá»›i nhiá»u huy hiệu cà i trên áo. Thầy Sô vùng dáºy, cố chạy thá»±c mau theo bén gót Vinh.
Chà ng đã mở má»™t con đưá»ng máu băng qua ngã nghÄ©a địa, biến và o bóng đêm mưa bão mịt mù. Chạy theo Vinh má»™t lúc khá lâu, thầy Sô không còn nhìn thấy Vinh đâu nữa, đám cảnh sát cÅ©ng không rượt theo những kẻ đã thoát ra ngoà i, há» còn báºn bịu túm những ngưá»i cháºm chân kẹt trong nhà . Thầy Sô thở hổn hển, lết Ä‘i trong mưa gió lạnh buốt da trên những ngôi má»™ hoang rá»n rợn.
Bỗng ông nhìn thấy trước mặt một bóng đen cao lêu khêu. Cái bóng đen quen thuộc nà y đã là m ông lo lắng biết bao đêm ngà y, nó từ từ tiến tới...
Hết chương 11
Tà i sản của tieu tung
Chữ ký của tieu tung
Last edited by Lythongcz; 02-10-2008 at 01:07 AM .
09-08-2008, 01:02 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Úc
Bà i gởi: 20
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1 Time in 1 Post
thêm nữa
CHÆ¯Æ NG 12
Từ ngà y có trà khôn và biết chút Ãt vá» thế giá»›i vô hình tá»›i giá», lần đầu tiên Äinh ăn chay hÆ¡n ba tháng như váºy. Lúc đầu chà ng chẳng cảm thấy có gì thay đổi, nhưng sau và i ngay, sá»± thèm khát thịt cá dồn tá»›i kinh khá»§ng. Nhưng Ãt ngà y sau đó nữa, chà ng từ từ quen Ä‘i vá»›i những mùi vị lạt lẽo cá»§a thức ăn chay hà ng ngà y.
HÆ¡n tháng sau, tá»± nhiên Äinh thấy tâm thần nhẹ nhõm. Khi trước, những bá»±c bá»™i và nôn nóng nhiá»u khi tá»›i vá»›i chà ng thá»±c dá»… dà ng, bây giá» như phù du mây nước. Äinh không còn thấy Ä‘iá»u gì là m chà ng phải báºn tâm tá»›i lo lắng, mất ăn mất ngá»§ như xưa nữa.
Không biết đó có phải là kết quả cá»§a những thức ăn hà ng ngà y không, hay là sá»± nghỉ ngÆ¡i cá»§a tâm thần mà chà ng đã nghe lá»i sư phụ Thảo; tạm quên Ä‘i tất cả trong thá»i kỳ ăn chay nà y.
Hôm nay là ngà y sau cùng cá»§a kỳ hẹn để trở lại nhà thầy San, tiếp tục tìm hiểu xem trong chiếc há»™p sắt chứa đựng cái gì. Thảo tá»›i nhà Äinh rất sá»›m, nà ng có.vẻ hà há»ng vì đã giữ trá»n được lá»i hứa trưá»ng chay trong má»™t trăm ngà y. Äiá»u nà y đã là m cha nà ng rất ngạc nhiên và khâm phục ngưá»i sư huynh đồng đạo cá»§a mình hÆ¡n bao giá» hết.
Äinh và Thảo chở nhau tá»›i nhà thầy San khi ông Ä‘ang ngồi ngắm nghÃa chiếc há»™p sắt trong phòng khách. Vừa bước vô nhà , cả hai chưa kịp chà o há»i gì, thầy San đã há»i:
- Con có quen với Chế Mạc Sô không?
Äinh trả lá»i:
- Con liên lạc được vá»›i thầy Sô qua má»™t ngưá»i bạn nghiá»n thuốc phiện. Anh nà y giá»›i thiệu con vá»›i tên Cư. Y là đà n em cá»§a tên trùm du đãng để lần tá»›i thầy Sô. Tuy nhiên, con chưa được gặp mặt ông ta bao giá», mà chỉ được nghe ngưá»i ta nói vá» bản lãnh và con ngưá»i kỳ dị cá»§a ông ấy mà thôi.
Thầy San há»i:
- Cáºu muốn biết cái bất hạnh cá»§a ông ta không?
Äinh buồn bã nói:
- Con có Ä‘á»c trên báo, và nghe nhiá»u ngưá»i trong xóm cá»§a tá»n Cư nói vá» vụ ông ấy rồi.
- Ông ta bị chết trong cuộc cảnh sát bố ráp du đãng trong nhà ông ấy. Nhưng các con có biết thực sự ông ta chết vì nguyên do gì không? .
- Báo chà nói ông ấy đứng tim chết! Nhưng con tin là ông ta có thể chết vì ma quỉ gì đây.
- Không phải có thể. Sá»± thá»±c là như váºy! Ông ấy chết vì bị hồn ma trả thù.
Äinh nhìn thầy San đăm đăm há»i:
Tại sao thầy lại biết chuyện cá»§a ông thầy Sô váºy?
Thầy San tư lự, nói:
- Chế Mạc Sô là bạn cá»§a tôi. Hà nh động ông ta dù dấu được má»i ngưá»i, nhưng là m sao qua được pháp nhãn cá»§a tôi.
Pháp nhãn Äinh há»i liá»n:
- Pháp nhãn là cái gì váºy hả thầy?
- Pháp Nhãn là một sức mạnh siêu nhiên, các con không thế nà o hiểu nổi đâu. Hơn nữa, tôi cũng không thể nói ra được.
Thảo háºm há»±c nói:
- CÅ©ng lại cái vụ “Thiên cÆ¡ bất khả láºu†!
Thầy San gáºt đầu:
- Äúng váºy.
Thảo há»i:
- Thầy có chắc chắn ông thầy Sô bị một con ma nà o đó giết không?
- Chắc chắn là như váºy. Chỉ cần thấy Chế Mạc sô nằm chết trên ngôi má»™ ấy là biết rồi nhiá»u phức tạp lắm, Nhưng ngưá»i ngoà i cuá»™c khó có thể biết được.
Thảo lại há»i:
- Như váºy thầy là ngưá»i ngoà i cuá»™c hay trong cuá»™c?
Thầy San thở dà i.
- Tôi không phải là ngưá»i trong cuá»™c, mà cÅ©ng chẳng phải là ngưá»i ngoà i cuá»™c. Bởi vì, đã mang cái nghiệp thầy bùa nà y và o thân thì hầu như mình là những ngưá»i lắm chuyện thôi.
Äinh há»i:
- Như váºy có nghÄ©a là thầy muốn bắt con ma giết hại thầy Sô à . Có chắc là m được Ä‘iá»u đó hay không?
- Cáºu muốn biết sá»± tháºt như thế nà o, còn phải cố gắng há»c há»i thêm nhiá»u lắm.
Cố gắng ra sao, há»c há»i cái gì nữa?
- Phải khổ công nghiên cứa linh hồn há»c.
- Dạ, con đã liên tục há»c há»i vá» môn nà y bấy lâu. Nhưng thú thá»±c khó quá. Chắc cả Ä‘á»i cÅ©ng không hiểu nổi hết cái chân lý cá»§a những sá»± việc xảy ra trong thế giá»›i vô hình nà y. Thầy San mỉm cưá»i.
- Lòng ngưá»i còn không ai Ä‘o được. Há chi ma quỉ là m sao mà hiểu cho thấu. Cáºu phải biết là ma quỉ cÅ©ng có nhiá»u loại: Có hiá»n, có dữ, có bản lãnh cao, bản lãnh thấp Ôi đáng lẽ tôi không nên nói chuyện nà y ra cho cáºu nghe, nhưng vì có duyên nà y nên tôi má»›i thổ lá»™ ra như thế.
Thảo cưá»i hì hì.
- Bây giỠthầy hết sợ tiết lộ thiên cơ rồi sao?
Thầy San cÅ©ng cưá»i vui vẻ, nói:
- Việc đầu tiên muốn biết rõ những gì chứa đựng trong chiếc há»™p sắt nà y là đừng có chá»c quê thầy má»›i được
Thảo nÃu tay thầy San, ôm vô lòng, mÆ¡n trá»›n.
- Không lý thầy giáºn con được hay sao?
Äinh cÅ©ng nói vô:
- Äúng rồi, nếu em là m thầy giáºn thì là m sao thầy vui vẻ được mà giúp đỡ chúng mình chứ.
Thầy San vẫn cưá»i hì hì.
- Có lẽ cáºu Äinh là kẻ hiểu Ä‘á»i nhiá»u hÆ¡n con Thảo.
Thảo nhìn Äinh trá» môi, mỉm cưá»i há»i thầy San:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi. Nhưng thầy Æ¡i, xin đừng là m khó con nữa chứ. Bây giá» thầy cho con biết con ma khác như thế nà o Ä‘i.
- Con muốn biết chân tướng của nó hay sao?
- Tại sao lại không cơ chứ?
Thầy San cưá»i khanh khách, nói;
- Äừng có giáºn nữa, để tôi nói cho má»™t manh mối, có thể tìm hiểu tưá»ng táºn sá»± việc hÆ¡n.
Thảo nôn nóng.
- Váºy thầy nói mau Ä‘i.
- Các con phải gặp tên Vinh, trùm du đãng trong má»™t đưá»ng hẻm Khánh Há»™i.
Thảo ngÆ¡ ngác há»i:
- Tên du đãng Vinh, hắn là ai váºy?
- Tên Vinh là anh em kết nghÄ©a vá»›i Chế Mạc Sô, thằng nà y không có má»™t Ä‘iá»u thất nhân ác đức nà o là không dám là m cả. Nếu gặp nó, các con chịu khó chi tiá»n thì cái gì cÅ©ng xong ngay.
Thảo ngáºp ngừng má»™t lúc, nhìn chìếc há»™p nói:
- Còn chiếc hộp sắt nà y thì sao?
- Con cứ để đây cho thầy lo.
- Thầy không sợ nguy hiểm à ?
Thầy San mỉm cưá»i.
- Bất cứ chá»— nà o, lúc nà o, Ä‘á»u có nguy hiểm cả. Những ngưá»i sợ nguy hiểm lại hay gặp nguy hiểm hÆ¡n nhiá»u.
Thảo nói vá»›i Äinh:
- Anh coi, sư phụ em có kiêu ngạo không?
Äinh mỉm cưá»i, nhìn thầy San nói:
- Äúng rồi, nhưng lại được má»i ngưá»i kÃnh nể và bái phục nữa.
Thảo hừ một tiếng nói:
- Anh há»c được cái lối nịnh bợ đó ở đâu váºy?
Thầy San cưá»i khà khà , bưng chiếc há»™p sắt Ä‘i vô nhà trong, nói:
- Bây giỠtôi phải đi nghỉ để tối nay còn sức luyện Bùa Thần. Các con lo tìm tên Vinh đi.
* * *
Muốn tìm được Vinh trong thá»i gian nà y không phải là dá»…. Sau hôm cảnh sát bố ráp nhà thầy Sô, cả xóm đã lại náo loạn vì Vinh má»™t lần nữa.
Tối hôm Cảnh Sát bố ráp nhà thầy Sô trá»i mưa như thác đổ. Vinh đã băng ngang nghÄ©a địa, bÆ¡i theo con lạch VÄ©nh Há»™i, lần ra tá»›i sông Sà i gòn rồi mò vá» nhà Tình. Lúc ấy Vinh đã mệt ngất ngư, chà ng dùng chìa khoá giả lẻn vô nhà Tình là m nà ng tá há»a.
CÅ©ng chỉ vì hồi chợp tối, Sá»u Ä‘i vá»›i Tà i tá»›i nhà nà ng. Tình biết Tà i hÆ¡n ai hết, nhưng nà ng chỉ không ngá» y lại là anh em há» cá»§a Sá»u mà thôi. Tình biết hai ngưá»i nà y tá»›i nhà nà ng là thế nà o cÅ©ng có chuyện rồi. Nà ng vá»™i và ng lấy bia và đồ nhắm ra đãi hai ngưá»i ngay. Tình cÅ©ng lại kêu cả đám em út ra đùa dởn để lấy lòng Tà i và Sá»a.
Sau và i chai bia, Sá»u để đám con gái lại cho Tà i. Chà ng kéo tay Tình vô phòng trong nói:
- Em vô đây, anh nói cho em biết má»™t việc hết sức thú vị và quan trá»ng.
Linh tÃnh cho nnh biết có chuyện chẳng là nh, nà ng vá»™i vã theo Sá»u vô nhà trong ngay. Sau khi khoá cá»a phòng lại đà ng hoà ng, Tnh đã tưởng Sá»u đè nà ng xuống rồi. Ai ngá» chà ng vẫn tỉnh bÆ¡ và còn là m bá»™ ngồi xa xa má»›i kỳ lạ. Kinh nghiệm từ bấy lâu nay cho Tình biết có chuyện không xong. Nà ng cố tình ngồi sát vô mình Sá»u, ngả ngá»›n nói:
- Anh Sá»u hôm nay sao khách sáo quá váºy. Là m cái gì mà như ngưá»i xa lạ thế không biết. Bá»™ giáºn em rồi hả?
Sá»u cưá»i há» há».
- Giáºn cái gì cÆ¡ chứ. Ngưá»i đáng giáºn là thằng Vinh, không giáºn thì thôi, chứ mắc má»› gì tá»›i em đâu.
Tình là m bộ nói:
- Ở khu nà y có ai lại không ngán anh Vinh, chỉ có mình anh là ngưá»i đầu tiên dám đương đầu vá»›i anh ấy.
- ÄÆ°Æ¡ng đầu ư, chạy dà i chứ đương đương cái gì.
Tình là m bá»™ nịnh Sá»u.
- Em thú thá»±c, hôm ấy bị bất ngá» thôi. HÆ¡n nữa, anh. Vinh Ä‘i hai ngưá»i, còn anh có má»™t thân má»™t mình mà cÅ©ng lỳ thá»±c.
Sá»u cưá»i ha hả, cốý kéo chiếc áo sÆ¡ mi lên cao cho Tình nhìn thấy cây súng giắt trong bụng chà ng vừa mượn cá»§a Tà i.
- Bây giỠthì một mình anh cũng chấp cả đám tụi nó. Từ bữa đó tới nay, em có thấy đứa nà o lớ quớ ở đây không?
Tình sá» nhè nhẹ vô báng súng, cưá»i cầu tà i.
- Em phục anh thực, bây giỠcó cái nà y rồi thì chắc chắn anh phải là nhân viên của nhà nước rồi. Ai còn dám chống anh nữa đây. Khi nà o hà nh sự, xin anh nương nương tay cho em út nhỠnhé.
Sá»u thấy Tình có vẻ thuáºn tình và nịnh bợ mình ra mặt, khoái chà lắm. Chà ng choà ng má»™t tay ngang lưng nà ng, kéo Tình sát vô lòng há»i:
- Bây giá» em còn nhá»› những lá»i hứa tối hôm đó không?
Tình là m bộ đưa đẩy:
- Chẳng những một mình em thôi, anh muốn bất cứ đứa nà o trong nhà nà y em cũng vui lòng cho anh hưởng hết đó.
Sá»u khoái chà cưá»i hà nh hạch.
- Như váºy thì em còn đãi anh hÆ¡n cả thằng chó đẻ Vinh nữa rồi phải không?
Tình lấy tay bịt miệng Sá»u lại, ngả ngá»›n.
- Anh nói nho nhỠchứ, đà n em anh Vinh nghe được là khổ cho tụi em đó.
Sá»u được thể cà ng nói lá»›n hÆ¡n;
- Bây giỠmà em còn sợ tụi chó đẻ đó nữa sao.
Nội tối nay, tụi anh qua nhà thằng cha già Sô, hốt hết không còn một đứa cho em xem.
Tình còn lạ gì đám Vinh và đám con Tý Ä‘ang lẩn trốn bên nhà thầy Sô, nhưng nà ng cÅ©ng là m bá»™ ngây thÆ¡ há»i:
- Ủa, các anh ấy trốn hết ở bên Cầu Hà n à . Hèn gì mấy bữa nay không thấy một anh nà o lai vãng ở trong xóm hết. Các anh qua được bên đó bố ráp hay sao?
Sá»u vênh váo:
- Ở đâu mà đi không được. Dân Tổng Nha chứ bộ em tưởng tụi anh lèng phèng cái thứ địa phương nà y thôi hay sao.
Lúc đầu Tình chỉ giả bá»™ đưa đẩy để bỡn cợt Sá»u, ai ngá» nghe Sá»u khoe khoang cÅ©ng là m nà ng sá» sợ. Nếu quả thá»±c Sá»u bây giá» là nhân viên Tổng Nha Cảnh Sát thì thế lá»±c cá»§a y đâu phải nhá». Cái háºn Vinh ném dao hôm trước thế nà o cÅ©ng lá»›n chuyện rồi. Tối nay mà Tổng Nha bố ráp bên ấy coi bá»™ chết cả đám chứ không phải chÆ¡i. Lúc đầu Tình có ý tìm cách thông báo cho má»i ngưá»i hay. Sau nghÄ© lại tá»™i gì mạo hiểm như váºy. Nghêu cò đả nhau, ngư ông thá»§ lợi. Tá»± nhiên nà ng lại mừng thầm trong bụng. Má»™t ý nghÄ© thâm độc thoáng qua trong đầu nà ng, Tình ghé miệng vô tai Sá»u nói nho nhá»:
- Anh lên là m đại ca ở xóm nà y, em hổ trợ hết mình. Äừng nói vá»›i ai nghe cưng.
Sá»u nghe nói cưá»i há»nh hệch.
- Nhất định, nhất định như váºy rồi.
Vừa nói xong, Sá»u đã kéo Tình nằm xuống giưá»ng. Nà ng thì thầm:
- Coi chừng mất sức, tối nay không tốt đâu anh.
- Ôi lo gì, đi cả trăm nhân viên chứ bộ mình anh sao.
Vừa nói xong, môi Sá»u đã ngáºm cứng miệng Tình. Nà ng cong ngưá»i lên và tin tưởng là tối nay thế nà o Sá»u cÅ©ng triệt hạ hết đám anh em Vinh, và lẽ dÄ© nhiên cả đám con Tý ở bên đó nữa, là m sao tụi nó thoát khá»i cuá»™c bố ráp đại qui mô như thế nà y được.
Ngoà i trá»i bắt đầu mưa mặng há»™t, nhưng tiếng kẽo kẹt cá»§a chiếc giưá»ng cây bị tiếng mưa rÆ¡i át hẳn Ä‘i. Hình như gió thổi thá»±c mạnh, lại có bão rá»›t ở đâu thổi Vá» nằm bên dưới Sá»u, Tình nghÄ© ngợi miên man vá» những dá»± định sắp tá»›i. Nà ng biết, tình hình trong xóm nà y sau cuá»™c bố ráp chắc chắn có nhiá»u thay đổi. Nếu đám Vinh và Tý bị dẹp rồi, kể như không còn ai đáng mặt là địch thá»§ vá»›i nà ng nữa. Cho dù không có Sá»u và Tà i đỡ đầu thế lá»±c nà ng vẫn còn trá»™i hẳn hÆ¡n tất cả má»i đám là m ăn lẻ tẻ trong xóm. Tá»± nhiên Tình thÃch thú, ôm ghì lấy Sá»u trong khi chà ng Ä‘ang nẩy ngưá»i lên bắt đầu Ä‘i và o cÆ¡n hoan lạc cùng cá»±c...
Chỉ và i phút sau, Sá»u thở hổn hển nằm váºt sang bên cạnh. Tình gác má»™t chân lên mình chà ng vuốt ve để yên cho Sá»u ngá»§. Nhưng ngay lúc đó có tiếng Tà i gá»i oang oang bên ngoà i:
- Sá»u Sá»u Æ¡i Ä‘i chứ mà y. Tá»›i giá» hà nh quân rồi, trá»… là bà hú đó em.
Cả Tình và Sá»u cùng giáºt mình, lồm cồm bò dáºy mặc quần áo thá»±c nhanh. Sá»u cưá»i hì hì, nói:
- Có chút xÃu mà cÅ©ng mệt thấy mụ ná»™i luôn. Nếu không mắc vụ thằng Vinh nhất định trá»i đánh anh cÅ©ng không thèm dáºy nữa.
Tình cưá»i khúc khÃch:
- Thì em đã nói anh rồi mà , nhưng không sao đâu, uống và i chai là lại sức ngay. ở nhà em là m đồ nháºu đợi các anh mang tin vui vá» nhé.
Tà i cÅ©ng vừa và o tá»›i, nghe Tình nói cưá»i há» há».
- Äúng rồi, tụi anh Ä‘i chừng và i tiếng, thế nà o cÅ©ng trở lại. Hôm nay trá»i mưa to quá. Bố ráp xong vụ nà y chắc cÅ©ng mệt phá» râu, phải trở lại đây nháºu má»™t bữa cho lại sức má»›i được.
Tình nÃu lấy vai Tà i, cố tình cá» sát thân hình núi lá»a Ä‘ang nóng hừng há»±c vô da thịt chà ng.
- Nhá»› nhé cưng, em chá» các anh mang tin chiến thắng trở vỠđó. Như váºy xóm nà y má»›i có thể yên ổn là m ăn được.
Tất cả má»i ngưá»i vui vẻ cưá»i nói rất hỉ hả. Mặc áo mưa vô xong, Tà i và Sá»u băng mình trong đêm tối vá» phÃa đầu hẻm.
Cả hai Ä‘i chưa đầy và i tiếng. Vinh đã lù lù hiện ra trước mặt Tình há»i là m sao nà ng không tá há»a lên cho được Chân tay nà ng run rẩy nhìn Vinh như bóng dáng tá» thần vỠđòi mạng. Nà ng là m sao ngỠđược Vinh có thể thoát khá»i cuá»™c bó ráp đại qui mô và bất ngá» như thế nà y trong má»™t đêm mưa bão mịt mù như đêm nay.
Nhưng cÅ©ng chÃnh trá»i mưa bão đã giúp Vinh trốn thoát khá»i cuá»™c vây bắt không khó khăn gì. Khi chà ng kéo Huệ chạy băng ra ngả sau, gặp ngay má»™t nhân viên cảnh sát. Vinh ra tay liá»n, không chá» cho nhân viên kia lên tiếng. Lưỡi dao bay ghim ngay cuống há»ng là m thân thể ngưá»i cảnh sát xấu số té báºt ra sau. Vinh cúi xuống lượm cây súng cá»§a anh ta, băng mình vượt qua nghÄ©a địa. Bóng tối và mưa bão mịt mù đã giúp chà ng biến Ä‘i thá»±c mau khá»i vòng vây cá»§a cảnh sát và trở lại nhà Tình.
Nhìn thấy bà n rượu thịt ê chá» sắp sẵn và sá»± hốt hoảng cá»§a Tình. Linh tÃnh Vinh báo cho chà ng biết, nÆ¡i đây chắc chắn Ä‘ang xảy ra má»™t chuyện gì hy hữu. Chà ng buá»™t miệng nói má»™t câu vu vÆ¡:
- Lại có sẵn cả một bà n tiệc nữa hay sao?
Tự nhiên Tình khụy xuống, hai tay chắp lên ngực lạy Vinh như tế sao là m chà ng ngạc nhiên tới tột độ. Chà ng gắt lên:
- Mà y là m cái trò gì đó Tình, có gì thì nói Ä‘i, tao là thằng Vinh chứ không phải thằng Sá»u đâu.
Nghe Vinh nhắc tá»›i tên Sá»u, Tình cà ng run rẩy hÆ¡n, miệng nà ng đắng nghét. Mặt mÅ©i không còn má»™t há»™t máu nà o nữa. Nà ng nghÄ©, như váºy là tất cả âm mưu bại lá»™ rồi. Vinh trở vỠđây được, có nghÄ©a là cuá»™c bố ráp đã thất bại hoà n toà n. Bây giá» sá»± việc sắp tá»›i là những mà n trả thù cá»§a nhóm Vinh chứ còn gì nữa!
Cứ như sá»± xuất hiện cá»§a Vinh và o lúc nà y ở đây thì ngưá»i đầu tiên cá»§a sá»± trả thù đã nhắm và o nà ng rồi. Là m sao thoát khá»i cái chết vá»›i tay anh chị khát máu nà y hôm nay đây. Bây giá» chỉ còn tin và o số mạng. Nhưng bá»—ng Tình nghÄ© ngay tá»›i việc cứ đổ hết tá»™i lá»—i lên đầu Sá»u, may ra vá»›t vát được phần nà o. Nà ng mếu máo nói:
- Em... em lạy đại ca. Quả thá»±c vụ nà y em không biết gì. Tá»± nhiên thằng Sá»u mang thằng Tà i tá»›i bắt buá»™c em là m thịt rượu đãi tụi nó đêm nay, chứ em tuyệt nhiên không biết má»™t tà ti gì vá» vụ chúng nó bố ráp các anh hết. Xin anh nghÄ© tình tha cho em tá»™i nghiệp.
Vinh ngây ngưá»i, chà ng không ngá» tá»± nhiên Tình lại phun ra cái âm mưu nà y cá»§a Sá»u. Váºy mà từ trước tá»›i giá», chà ng đâu có ngá» có bà n tay cá»§a Tình trong vụ nà y nữa. Vừa băng qua nghÄ©a địa, lá»™i qua sông lết vỠđây Vinh đã định lợi dụng nhà Tình là m nÆ¡i nghỉ ngÆ¡i Ãt tiếng. Không ngá» chà ng lại khám phá ra thêm má»™t nhân váºt nữa ngay sát cạnh mình là m ná»™i gián cho tên Sá»u khốn kiếp. Máu nóng trong ngưá»i chà ng trà o lên mặt. Hai hà m răng chà ng nghiến trèo trẹo.
- Bây giỠmà y còn dám nhìn mặt tao nữa hay sao con chó đẻ.
Tình nhìn thấy má»™t lưỡi dao bay rÆ¡i vô tay Vinh nhanh như má»™t lằn Ä‘iện. ánh thép long lanh tá»›i rợn ngưá»i. Chân tay nà ng rụng rá»i, Tình ngã nhoà i ngưá»i ôm lấy chân Vinh khóc rống lên:
- Äại ca Æ¡i... oan cho em, đừng giết em tá»™i nghiệp. Em có là m gì đâu. Lúc nà o em cÅ©ng trung thà nh vá»›i đại ca mà .
Vinh lui má»™t chân vá» phÃa sau giữ thăng bằng, chân trước chà ng bị Tình ôm chặt. Tá»± nhiên chà ng thấy chóng mặt và mệt má»i kinh hồn. Vinh cố gượng lại má»™t chút, nhưng hình như chà ng đã kiệt sức nên đà nh ngồi xuống sát ngay đầu Tình.
Hai tay chà ng nắm lấy tóc nà ng, kéo mặt Tình ngước lên há»i:
- Tao nghe mà y nói đây. Cứ ngụy biện đi.
Miệng Tình méo xẹo, hai mắt sợ hãi tới trắng dã, lắp bắp nói:
- Em lạy đại ca. Xin thương em. Em đâu dám biện bạch gì đâu. Chẳng qua là tối nay, tá»± nhiên thằng Sá»u nó dẫn thằng Tà i tá»›i bắt ép em là m rượu thịt đãi chúng nó, và bảo Ä‘i bố ráp tụi anh vá» sẽ ghé đây thôi. Chứ quả thá»±c em không biết gì cả.
- Thế rồi mà y là m theo lá»i chúng nó, bà y tiệc ăn mừng tao bị vồ phải không?
Tình lắc đầu lia lịa, nước mắt dà n dụa.
- Dạ... không phải đâu, xin đại ca đừng nói váºy tá»™i nghiệp em. Chúng nó bắt em là m váºy thì em phải nghe theo thôi chứ em đâu có dám phản lại đại ca bao giá».
- Thế sao mà y không kêu tụi em út đi báo cho tao hay mà lại ở đây là m tiệc thế nà y chứ?
Nghe Vinh há»i vặn, tá»± nhiên Tình nghÄ© ngay tá»›i con Sún Rá»—. Nà ng vừa cho nó nghỉ việc sáng nay vá» quê lấy chồng, vì con nhá» xấu quá, nên không có ngưá»i nà o chịu nó hết. Tình vá»™i và ng nói:
- Dạ, sau khi tụi nó Ä‘i rồi, em có sai con Sún Rá»— chạy qua bên thầy Sô báo cho các anh hay, không biết bây giá» nó ra sao rồi mà chưa thấy vá».
Nghe Tình nói váºy, tá»± nhiên Vinh thấy thương hại con nhá» nà y hÆ¡n là giáºn. Như thế đâu có phải nó muốn phản chà ng. Vinh tát nhe nhẹ vô má Tình, há»i:
- Thiệt không đó?
Thấy Vinh thay đổi thái độ, Tình mừng rỡ, biết đánh trúng tim đem chà ng rồi. Nà ng nhướn mình lên, ôm lấy Vinh kể lể:
- Äại ca Æ¡i, lúc ấy em sợ muốn chết. Chỉ lo đại ca có bá» nà o tụi em biết dá»±a dẫm và o ai. Ngoà i trá»i thì mưa to gió lá»›n như thếnà y, không biết con Sún Rá»— có thông báo kịp cho các anh không.
Nói tá»›i đây bá»—ng trong đầu Tình lại nảy ra má»™t ý nghÄ© má»›i, nà ng không để cho Vinh nói, tiếp lá»i ngay.
- CÅ©ng vì thế, em vá»™i và ng sá»a soạn rượu thịt cho tụi nó ngay và có sẵn sà ng gói thuốc chuá»™t, Ä‘ang định đổ vô rượu cho tụi nó uống thì anh tá»›i.
Lá»i nói dối trá cá»§a Tình ai ngá» lại như má»™t liá»u thuốc bổ là m cho nét mặt Vinh tươi hẳn lên. Chà ng ôm lấy nà ng cưá»i ha hả.
- Nếu váºy thì anh trách lầm em rồi. Bây giỠđể thưởng công cho em, mang rượu ra đây, hai đứa mình uống cái đã, rồi tÃnh mấy thằng chó đẻ nà y sau cÅ©ng không muá»™n.
Thá»±c tình thì lúc nà y Vinh đã mệt lắm rồi, chà ng chỉ là m bá»™ thay đổi thái độ để gạt Tình, nếu để Tình biết mình kiệt sức, vô phúc con nhá» phản phé quáºt ngược lại là bá» Ä‘á»i. Chà ng muốn uống má»™t há»›p bia và nghỉ ngÆ¡i má»™t lát để lấy lại sức. Tình đâu biết tình hình như thế nên mừng rỡ láºt Ä‘áºt mang chai rượu lại cho Vinh liá»n. Chà ng lắc đầu nói:
- Cho anh một chai bia, đem ra đây hãy khui. Anh không muốn uống thuốc chuột đâu.
Tình lại láºt Ä‘áºt để chai rượu lên bà n, Ä‘em luôn mấy chai bia 33 và cái khui ra cho Vinh, nói:
- Có trá»i bảo em cÅ©ng không dám cho anh uống thuốc chuá»™t, chứ đừng nói gì tá»± nhiên mà dám là m.
Vinh mở chai bia, tu má»™t hÆ¡i. Chất men chạy dà i xuống cổ há»ng, lan ra các mạch máu thá»±c mau là m chà ng tỉnh hẳn ngưá»i lại. Tình lại Ä‘em tá»›i cho chà ng Ä‘a thịt gà luá»™c. Vinh bốc má»™t miếng bá» vô miệng nhai ngấu nghiến thÃch thú.
Chà ng ngồi dưới đất, dá»±a lưng vô chân giưá»ng ăn uống má»™t lúc hết Ä‘a thịt gà và mấy chai bia. Lúc ấy má»›i tươi tỉnh bảo Tình:
- Bây giỠthì em pha thuốc chuột và o rượu được rồi. Anh sợ chúng nó cũng sắp vỠtới nơi đó.
Tình láºt Ä‘áºt lấy gói thuốc chuá»™t, má»›i mua mấy bữa trước đổ hết vô chai rượu, lắc lên thá»±c mạnh. Nà ng nhìn Vinh mỉm cưá»i, nụ cưá»i đầu tiên khi Vinh bước chân vô nhà nà ng đêm nay. Vinh cÅ©ng cưá»i nhìn nà ng nói:
- Tốt, để đó Ä‘i. Lát nữa cho hai thằng chó đẻ đó vá» uống mừng chiến công tối nay. Bây giá» em lại đây. Tình lon ton chạy lại ngồi bên cạnh Vinh ngay. Nà ng không ngá» mình lại thoát chết trong đưá»ng tÆ¡ kẽ tóc như váºy. Vừa ngồi xuống, Tình đã ôm lấy Vinh ngay, nhưng chà ng xô nà ng ra nhè nhẹ nói:
- Khoan đã, em dá»n dẹp cho sạch sẽ ba cái chai bia nà y Ä‘i.
Trong lúc Tình dá»n dẹp. Vinh móc khẩu súng trong bụng rạ, chà ng kéo chiếc khăn trải giưá»ng xuống lau cây súng Ä‘em ngòm ướt át, mỉm cưá»i bảo Tình:
- Chút nữa tụi nó tá»›i đây, anh không còn là Vinh dao bay nữa, mà phải là Vinh chó lá»a đà ng hoà ng, hà ... hà ... hà ...
Tình cưá»i nịnh:
- Chi cần dao không thôi, anh đã vô địch rồi, bây giỠcó súng nữa còn ai chịu nổi anh đây.
Bây giỠVinh mới để ý quần áo mình còn ướt nhem ướt nhẹp, chà ng bảo Tình:
- Em lấy cho anh một bộ đồ đi.
Tình mở tá»§ lấy ngay má»™t bá»™ đồ thá»±c đẹp cá»§a Cư chưa kịp bá» Ä‘i, đưa cho Vinh. Nà ng tá»± tay cởi quần áo cho chà ng, lau mình Vinh khô ráo rồi thay bá»™ đồ má»›i cho Vinh. Tình săn sóc Vinh như má»™t ngưá»i vợ hiá»n săn sóc chồng lúc ốm yếu. Vinh vẫn ngồi dá»±a lưng vô chân giưá»ng mân mê cây súng. Chà ng để cho Tình tá»± nhiên thay quần áo cho mình.
Má»i việc xong xuôi, Vinh nghÄ© có lẽ tụi thằng Sá»u và Tà i cÅ©ng sắp vá» tá»›i. Chà ng bảo Tình tháo cục cầu chì Ä‘iện, chỉ để cây đèn dầu trên bà n ăn, rồi ôm Tình chui vô gầm giưá»ng. Tình không biết Vinh định là m gì nên há»i:
- Anh là m cái gì kỳ váºy, tại sao không lên giưá»ng nằm mà chui vô đây chứ.
Vinh ôm Tình trong tay, cưá»i hì hì:
- Anh ngu gì nằm đó cho chúng nó vá» nổ vô đầu anh hay sao. Nằm vá»›i anh dưới gầm giưá»ng nà y cÅ©ng sạch sẽ chán, nhà sà n lo gì hÆ¡i đất chứ.
Tình không ngá» Vinh lo xa như váºy, hèn chi chà ng vùng vẫy mấy năm nay trong xóm nà y mà cảnh sát không động được tá»›i ngưá»i chà ng cÅ©ng là phải rồi. Bà n tay Vinh cÅ©ng đã luồn qua.áo nà ng vầy vò trên bá»™ ngá»±c núi lá»a cá»§a lnnh, nà ng cưá»i nho nhá» thá»±c dâm đãng:
- Em cho anh hết đó, chịu không?
Vinh nói ná»a đùa ná»a thá»±c.
- Em phải để dà nh cho hai thằng cô hồn trước đã.
- Khi nà o anh lấy thì không ai có quyá»n đụng vô nữa.
Tình rúc vô ngá»±c Vinh, Ä‘áºp nhẹ vô vai chà ng.
- Cái anh nà y...
- Anh nói không phải sao?
- Phải chứ sao lại không, nhưng mà bây giá» anh có muốn Ä‘i chăng nữa thì có mà trá»i bảo emcÅ©ng không dám cho ngưá»i khác đụng vô. Chứ sá gì thằng Sá»u vá»›i thằng Tà i cÆ¡ chứ.
Vinh cắn nhè nhẹ vô tai Tình thì thà o:
- Em có dám không đó.
- Có gì mà không dám chứ?
- Em quên là chúng nó có chó lá»a và pháp luáºt trong tay hay sao?
Tình cưá»i hì hì.
- Bá»™ anh không có chó lá»a sao. Còn luáºt pháp ư? Có bằng luáºt giang hồ không?
- Em không hiểu là những kẻ chÆ¡i luáºt giang hồ sẽ chết vì luáºt giang hồ hay sao?
- Biết chứ anh, vì váºy em má»›i sợ!
Vinh không ngá» Tình thông minh như váºy. Từ trước tá»›i nay, chà ng chỉ tưởng mụ tú bà trẻ tuổi nà y cÅ©ng như những cô gái là ng chÆ¡i khác; sống lâu lên lão là ng. Bây giá» chà ng má»›i thấy Tình không thể xếp và o những hạng ngưá»i nà y rồi
Hết chương 12
Tà i sản của tieu tung
Last edited by Lythongcz; 02-10-2008 at 01:10 AM .
12-08-2008, 07:34 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Úc
Bà i gởi: 20
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1 Time in 1 Post
CHÆ¯Æ NG 13
Tá»± nhiên Vinh rùng mình. Chà ng hiểu là mình Ä‘ang đùa vá»›i con dao hai lưỡi. Ngay bản thân mình, khi bá» nhà ra Ä‘i sống cuá»™c Ä‘á»i giang hồ. Chà ng cÅ©ng đã có má»™t kiến thức kha khá so sánh vá»›i những ngưá»i thà nh danh trong xã há»™i. CÅ©ng vì thế, khi lạc vô thế giá»›i cá»§a những kẽ đầu trá»™m Ä‘uôi cướp nà y, Vinh đã nghiá»…m nhiên trở thà nh thá»§ lãnh cá»§a má»™t đám du thá» du thá»±c má»™t cách dá»… dà ng.
Bây giá» gặp Tình, tá»± nhiên Vinh thấy ngà i ngại, chà ng linh cảm thấy ngưá»i con gái nà y không phải đơn giản. Vinh thá» lại bà i toán vừa hiện lên trong đầu chà ng.
- Như váºy chút xÃu nữa hai thằng cô hồn tá»›i, em tÃnh đối phó vá»›i chúng ra sao?
- Chắc chắn là tụi nó sẽ uống rượu có pha thuốc chuá»™t rồi chứ còn gì nữa. Tuy nhiên, anh phải hiểu là sức công phạt cá»§a thuốc không thể giết liá»n hai cái thây to như con bò má»™ng đó ngay đâu, nhất là thằng Tà i giống như má»™t con trâu rừng như thế...
Thấy Tình ngưng ngang câu nói, dù Vinh đã hiểu nà ng định nói gì, nhưng cÅ©ng cố là m bá»™ ngá» nghệch há»i:
- Như váºy thì phải là m sao?
Tình cưá»i khanh khách, nhìn chà ng ranh mãnh, nói:
- Em sẽ chạy ra đầu hẻm kêu xe đưa chúng Ä‘i nhà thương rá»a ruá»™t và bảo là anh Ä‘ang ngá»§ ở dưới gầm giưá»ng.
Vinh thÃch thú vá»›i câu trả lá»i cá»§a Tình. Chà ng cưá»i ha hả, ôm ghì lấy nà ng, cắn vô bá» môi má»™ng đỠdâm dáºt ấy. Bá»—ng có tiếng gõ cá»a, Tình buông Vinh, lăn ra khá»i gầm giưá»ng ngay. Nà ng sá»a vá»™i lại bá» tóc, vuốt cho quần áo thẳng nếp rồi lên tiếng:
- Ai đó?
Có tiếng Sá»u nói oang oang bên ngoà i.
- Anh đây cưng, mở cá»a mau Ä‘i. Ướt hết trÆ¡n rồi nè.
Vinh nghe thấy tiếng cánh cá»a cá»t kẹt, gió từ ngoà i lùa và o là nh lạnh, chà ng rút cây súng để trước mặt và sóc lại những lưỡi dao dấu trong mình.
- Sao trong nhà tối thui váºy nè em. Báºt Ä‘iện lên Ä‘i.
Tiếng Tình õng ẹo:
- Trá»i đất Æ¡i, ướt nhẹp rồi nè. Lại còn lấm lem nữa chứ. Vô Ä‘i, vô Ä‘i anh. Äiện hư rồi, các anh chịu khó váºy, đốt đèn dầu cà ng ấm chứ sao, để em rót cho hai anh ly rượu uống trước cho ấm bụng đã nhé.
Tiếng ly tách lục cục, hình như nnh Ä‘ang rót rượu ra ly. Nằm dưới gầm giưá»ng, Vinh chỉ nhìn thấy ba đôi chân Ä‘i Ä‘i lại lại chung quanh cái bà n ăn nhá» kê bên cạnh giưá»ng. Tiếng Tình lại vang lên.
- Uống Ä‘i các anh, để em cởi quần áo cho hai anh ra nhé. Lau mình Ä‘i rối em lấy quần áo khô cho mặc, coi chừng mắc mưa Ä‘au chết bây giỠđó. Tiếng Sá»u vừa uống rượu ừng á»±c, vừa khá» khà .
- Nước mưa là m sao giết được anh. Nếu có chết, phải chết vì cái nước nà y nà y.
Tiếng Tình cưá»i thá»±c ** thoã.
- Cái anh cô hồn các đảng nà y, là m ngưá»i ta nhá»™t quá Ä‘i. Tay anh lạnh ngắt à . Äừng có váºy mà , đứng yên cho em cởi quần áo anh ra hết đã rồi muốn là m cái gì thì là m mà , đừng mà anh.
Tiếng Tà i cưá»i hì hì:
- Em cởi quần áo cho nó thì để anh cởi quần áo cho em nhé. Như váºy má»›i công bằng chứ.
Tiếng Tình cưá»i ré lên.
- Tay anh lạnh quá à , anh Tà i ơi... đừng mà .
Vinh nhìn thấy quần áo cá»§a Sá»u đã rÆ¡i xuống sà n nhà cách mặt chà ng không bao xa, rồi kế tiếp là quần áo Tình và cả quần áo cá»§a Tà i nữa, chà ng thÃch thú thấy cây súng và cả má»™t giây đạn vừa ném xuống trước mặt. Bây giá» Vinh có thể vá»›i tay ra là lấy được cây súng ngay. Nhưng chà ng vẫn nằm yên xem Tình đóng mà n kịch nà y tá»›i đâu. Dù không nhìn thấy phần trên thân thể ba ngưá»i đứng phÃa ngoà i, nhưng Vinh cÅ©ng biết chắc là cả ba đứa Ä‘á»u trần truồng như nhá»™ng rồi.
Hình như hai đứa Ä‘ang ôm cứng lấy Tình. Vinh nhìn thá»±c rõ cả ba đôi chân chụm lại đứng sát ngay bên giưá»ng, chà ng chỉ cần vòng tay ra là có thể kéo được cả ba đứa té lăn xuống sà n nhà ngay. Vinh mỉm cưá»i khi thấy Tình đá cây súng vô hẳn trong gầm giưá»ng. Chà ng thò tay lượm lên, giắt vô cạp quần. Có tiếng Tình léo nhéo:
- Mình mẩy các anh lạnh quá đi. Vụ bố ráp ra sao rồi anh?
- Bắt... bắt... á, sao... sao Ä‘au bụng quá váºy không biết?
Tiếng Tà i cưá»i hì hì.
- Cái thằng nà y kỳ, nhè lúc nà y mà y đau bụng được hay sao hả... Sao tao cũng... cũng đau bụng nữa nè !
Vinh thấy Tình chạy ra xa mộtchút, nà ng cúi xuống nhặt quần áo mặc nhanh vô, miệng nói liếng thoáng:
- Thôi chết rồi, các anh trúng nước mưa. Äể em Ä‘i lấy thuốc cho nhé.
- Không được rồi, Ä‘au quá Ä‘i thôi. Phải kêu... kêu xe Ä‘i nhà thương liá»n má»›i được?
Chiếc giưá»ng chÅ©ng xuống, Vinh biết cả hai đứa cùng ôm bụng nhà o lên giưá»ng rồi, nhưng chân chúng vẫn còn thòng xuống dưới. Má»™t ý nghÄ© tinh nghịch thoáng qua đầu Vinh, chà ng thò tay ra ngoà i nắm hai chân Sá»u lôi xuống gầm giưá»ng.
Vì Ä‘ang Ä‘au bụng, Sá»u không để ý. Tá»›i khi thấy thân thể bị kéo lệch ra khá»i mép giưá»ng má»›i tá hoả, biết mình bị ai nắm hai chân lôi xuống gầm giưá»ng. Sá»u trong cÆ¡n Ä‘au sống chết, mồ hôi đã vã ra, không còn sức gượng lại được nữa. Miệng ú á»› ho sặc sụa, hình ảnh những hôm chà ng nhát ma ngưá»i trong xóm chạy bán mạng; bây giá» lại hiện ra trong đầu chà ng. Sá»u nẩy ngưá»i lên, mắt trợn ngược, sùi bá»t mép, hôn mê bất tỉnh, không còn biết gì nữa.
Trong khi đó, Tà i trợn mắt nhìn ngưá»i em há» tá»± nhiên từ từ tuá»™t xuống gầm giưá»ng má»™t cách kỳ quặc. Chà ng tÃnh nắm lấy y, nhưng cÆ¡n Ä‘au như xé ruá»™t là m Tà i đỠđẫn. Má»i cỠđộng lanh lẹ hà ng ngà y không còn nữa. Tá»›i khi Tà i dÆ¡ má»™t tay ra thì Sá»u đã chui tá»t xuống gầm giưá»ng rồi. Chà ng kinh ngạc hết sức, phản ứng tá»± nhiên Tà i chụp vô hông tìm cây súng, lúc ấy Tà i má»›i biết mình Ä‘ang trần truồng và súng ống cÅ©ng đã lá»™t bá» từ hồi nà o rồi.
Tà i vừa cố nhoà i mình lên thì tá»± nhiên có hai bà n tay từ dưới gầm giưá»ng nắm lấy cổ chân chà ng lôi xuống. Tà i hoảng hốt la lên:
- A... có ma, có ma...
Lúc ấy Tình đã mặc xong quần áo và chạy ra sát vách tưá»ng cách xa bà n ăn. Nà ng đứng nhìn Vinh từ từ lôi Sá»u rồi Tà i vô trong gầm giưá»ng. Lúc đầu Tình thấy sá» sợ vá»›i cái lối nghịch ngợm cá»§a Vinh. Má»™t lúc sau nà ng thấy tức cưá»i vì bá»™ dạng cá»§a cả Sá»u và Tà i như những đứa trẻ lên ba bị ngưá»i ta nhát ma. Tá»›i khi cả hai đã bị Vinh lôi hẳn vô trong gầm giưá»ng rồi, Tình má»›i tò mò cúi xuống nhìn xem Vinh Ä‘ang dở trò gì nữa trong đó.
Gầm giưá»ng tối thui là m cho Tình không nhìn rõ được cái gì cả. Nà ng nghe lục đục như có tiếng váºt nhau. Sau má»™t và i phút im lặng, Tình lại nghe tiếng ằng ặc như heo bị thá»c huyết. Ãnh đèn tá»± nhiên xanh lè, nhuá»™m căn phòng thà nh má»™t mầu xanh khá»§ng khiếp. Mùi tanh tưởi nồng nặc tá»a ra khắp phòng.
Tình run lên, nà ng cảm thấy có chuyện gì bất thưá»ng, vá»™i và ng báºt Ä‘iện lên. ánh sáng tá»a ra rá»i sáng căn phòng. Bây giá» má»i thứ Ä‘á»u trở nên bình thưá»ng, nhưng thá»±c im lặng. Cái im lặng chết chóc rá»n rợn cá»§a má»™t bãi chiến trưá»ng đầy xác chết sau cÆ¡n máu lá»a.
Tình kêu lớn:
- Anh Vinh... anh Vinh ơi, sao rồi?
Không có tiếng trả lá»i, Tình cúi xuống gầm giưá»ng nhìn vô. Nà ng thấy lá» má» chiếc lưng Tà i che khuất hết cảnh váºt bên trong. Tình lại kêu lá»›n:
- Anh Vinh... Anh Vinh...
Vẫn không có tiếng ai trả lá»i. Ngoà i trá»i mưa đã tạnh, gió cÅ©ng ngừng thổi lại cà ng là m cho không gian nặng chÄ©u vá»›i cái im lặng kinh ngưá»i trong căn phòng. Tình không còn chịu nổi nữa, nà ng láºt Ä‘áºt đứng dáºy, cố sức láºt tấm nệm lên nhìn vô gầm giưá»ng. Qua lá»›p lò so cá»§a chiếc giưá»ng Hồng Kông cÅ© kỹ. Ba thân thể co quắp ôm lấy nhau, kẻ ná» bóp cổ ngưá»i kia tá»›i le lưỡi. Khuôn mặt há» nhăn nhúm, lưỡi le ra tá»›i sùi bá»p bép, nước dãi chảy dà i xuống sà n nhà .
Tình kinh hoà ng thét lên. Nhưng ngay lúc ấy, nà ng lại thấy mắtVinh như chá»›p chá»›p nên vá»™i và ng kéo luôn chiếc giưá»ng Hồng Kông ra, nhảy vô trong. Bây giá» Tình đã thấy tay Tà i Ä‘ang bóp cứng lấy cổ Vinh, nà ng vá»™i và ng xông lại, nắm hai tay y kéo mạnh ra. Vinh bắt đầu cá»±a quáºy. Tình ôm lấy chà ng kéo hẳn ra ngoà i.
Äặt nằm xuống sà n nhà rồi dùng hai tay ấn vô ngá»±c Vinh nhịp nhà ng giúp chà ng hô hấp dá»… dà ng hÆ¡n.
HÆ¡n ná»a giá» sau, Vinh đã thở lại bình thưá»ng. Chà ng mở mắt mỉm cưá»i nhìn Tình thÃch thú. Vinh vươn hai cánh tay yếu á»›t ôm lấy thân thể ngưá»i con gái giang hồ vừa cứu chà ng thoát chết trong hoà n cảnh tháºp tá» nhất sinh vừa qua. Chà ng thá»u thà o, nói:
- Cám ơn em.
Câu nói chưa dứt đã bị ngắt quãng vì bá» môi Tình ngáºm chặt lấy miệng chà ng. Vinh hôn trả lại má»™t cách say sưa. Có lẽ đây là nụ hôn đầu tiên trong Ä‘á»i Vinh cảm thấy thú vị và ngây ngất hÆ¡n bao giá» hết.
* * *
Äinh muốn tìm tá»›i Vinh quả thá»±c là khó khăn. Chà ng đã lân la trong con hẻm lao động nà y cả tuần lá»… Chà ng đã nghe được cả trăm câu chuyện khác nhau vá» những biến cố xảy ra trong xóm liên quan tá»›i Vinh và nhóm anh chị nà y. Má»—i ngưá»i nói má»™t khác, câu chuyện nà o cÅ©ng như những chuyện hoang đưá»ng tháºt rùng rợn. Bởi vì ở đây, khi ngưá»i ta nói tá»›i thầy Sô là cả má»™t giai thoại thần bÃ, mà cái chết cá»§a thầy Sô có liên quan tá»›i Vinh như những móc xÃch không thể tách rá»i được.
Bây giá» không ai biết Vinh ở đâu. Ngay sáng hôm ấy sau khi cảnh sát bố ráp nhà thầy Sô. Ngưá»i dân trong xóm lại náo loạn vì hai cái thây ma trần truồng treo cổ tòng teng ngoà i đầu hẻm. Ngưá»i ta nháºn ra ngay nạn nhân là ai. Những lá»i đồn đại lan Ä‘i nhanh như má»™t tia chá»›p. Má»i ngưá»i tha hồ thêu dệt và o những câu chuyện cá»§a há» chung quanh hai cái chết nà y, cùng vá»›i cái chết cá»§a thầy Sô tối hôm trước.
Äinh phải nghe những chuyện giả tưởng rùng rợn đó tháºt nhiá»u lần mà cÅ©ng chưa tìm được manh mối Vinh bây giá» Ä‘ang ở đâu. Chà ng bắt đầu chán nản vì cứ ngà y ngà y phải mò mẫm trong cái xóm nghèo khổ đầy gái giang hồ nà y.
Chiá»u nay chà ng lại lân la tá»›i đây. Äinh tá»± nghÄ©, nhất định chà ng không thể bá» cuá»™c, phải tìm bằng được tung tÃch cá»§a tên Vinh má»›i thôi. Ngồi trong quán cà phê giữa má»™t ngã ba đưá»ng trong hẽm. Äinh nhâm nhi ly cà phê sữa nhìn ngưá»i dân trong xóm qua lại. Bá»—ng chà ng nghÄ© ra má»™t phương cách má»›i. Tại sao không mướn má»™t căn nhà ở luôn trong xóm nà y để truy tìm Vinh có phải là tiện hÆ¡n là đi Ä‘i vá» vá» không. à nghÄ© đó là m chà ng thÃch thú mỉm cưá»i sung sướng.
Ngoà i trá»i bá»—ng đổ mưa à o ạt. Mùa nà y thá»i tiết vẫn váºy. Lâu lâu mưa bất tá» là m má»i ngưá»i không biết đưá»ng đâu mà chạy, có kẻ ướt hết má»›i tìm được chá»— trú mưa. Trong quán cà phê đã đông nghẹt những ngưá»i, không phải khách hà ng mà toà n là kẻ trú mưa. Má»™t cô gái ngồi xuống ghế bên cạnh Äinh, mỉm cưá»i, nói:
- Anh cho em ngồi ké đây nhe, mưa gió kỳ cục quá không còn là m ăn gì được nữa?
Thấy cô gái ngồi xuống ghế, anh phổ ky chạy lại há»i ngay:
- Cô muốn uống cái gì?
Cô gái hÆ¡i lúng túng, chưa kịp nói gì, Äinh đã đỡ lá»i:
- Cô uống cà phê sữa cho ấm bụng nhé.
Cô gái mừng rỡ, gáºt đầu lia lịa. Ngưá»i phổ ky vừa quay Ä‘i, cô ta co má»™t chân lên ghế, nhìn Äinh cưá»i thá»±c tươi:
- Em cám Æ¡n anh, thú thá»±c vá»›i anh từ sáng tá»›i giá» không có má»™t mống khách nà o, trong túi không còn má»™t đồng teng. Cái thằng cô hồn nà y còn lạ gì mặt em nữa mà là m bá»™ há»i để Ä‘uổi ngưá»i ta ra ngoà i cho mưa ướt hết hay sao, tháºt rõ ghét.
Äinh cưá»i.
- Thì ngưá»i ta là m ăn mà cô. Bá»™ cô ở ngay trong hẻm nà y à ?
- Dạ, em ở gần cuối đưá»ng hẻm láºn. PhÃa ngoà i nà y mướn nhà mắc lắm. HÆ¡n nữa, ngưá»i Ä‘i lại nưá»m nượp cÅ©ng khó tiếp khách.
- Cô ở đây lâu chưa?
- CÅ©ng gần má»™t năm rồi anh, hình như anh không phải là ngưá»i trong xóm hả?
- Không, tôi ở xa. Tá»›i đây kiếm má»™t ngưá»i bạn thôi.
Lúc ấy anh phổ ky đã đưa ly cà phê sá»a tá»›i trước mặt cô gái. Cô ta liếc xéo anh ta má»™t cái thá»±c dà i rồi quay phắt Ä‘i, có lẽ hỠđã biết nhau từ lâu. Cô gái đợi cho anh ta Ä‘i khá»i, quay lại cưá»i vá»›i Äinh thá»±c tươi, nói:
- Cái mặt thằng cha nà y dá»… ghét ghê váºy đó.
Rồi không để chà ng nói, cô ta tiếp lá»i ngay:
- À anh tá»›i đây kiếm ai váºy. Hình như em thấy anh tá»›i đây nhiá»u lần rồi thì phải.
Äinh gáºt đầu:
- Tôi tÃnh kiếm má»™t ngưá»i tên Vinh, nhưng chẳng may nhiá»u chuyện xảy ra cho anh ta quá, nên không biết bây giá» anh ấy ở đâu?
Cô gái mở to mắt nhìn Äinh há»i:
- Anh nói đại ca Vinh phải không. Bộ anh quen với anh ấy hả?
Äinh mừng rỡ nói:
- Quen thì không hẳn là quen, nhưng chúng tôi biết nhau vỠchuyện là m ăn thôi. Bộ cô biết anh ta hiện giỠở đâu sao?
- Cô gái hÆ¡i chồm vá» phÃa Äinh nói nho nhá»:
- Anh muốn mua xì ke hả?
Äinh báºt cưá»i.
- Không, tôi sợ thứ đó lắm.
- Váºy anh kiếm đại ca Vinh là m chi váºy?
- À tôi có một giao dịch với thầy Sô. Nhưng rủi thay, ông ta đã chết rồi. Bây giỠchỉ còn anh Vinh có thể giúp tôi vỠvụ nà y thôi.
Cố gái gáºt đầu tá» vẻ hiểu biết:
- Như váºy thì anh tìm đúng ngưá»i rồi. Em bảo đảm ngoà i đại ca Vinh ra không ai biết rõ vá» thầy Sô đâu. Anh ấy có bà con vá»›i thầy Sô mà .
- Váºy cô có biết anh Vinh ở đâu không?
Cô gái nhìn quanh rồi nói nho nhỠnhư sợ có ai nghe.
- Em thì không biết rõ, nhưng em có một cô bạn ở chung nhà biết anh ấy ở đâu.
Äinh mừng rá»› nói:
- Cô cho tôi gặp cô ta có được không?
Cô gái mỉm cưá»i.
- ÄÆ°á»£c chứ anh. Nếu anh muốn, tối nay ở lại vá»›i em Ä‘i. Con Huệ nó Ä‘i kiếm khách tá»›i gần giá» giá»›i nghiêm má»›i vá» láºn.
Äinh ngáºp ngừng há»i:
- Ban ngà y có thể nà o gặp cô ta được không?
Cô gái cưá»i khúc khÃch, nói:
- Không được đâu anh, sáng ra nó đi sớm, tới khuya mới vỠthôi.
Äinh chưa biết tÃnh sao thì cô ta đã nói:
- Bộ anh sợ tối nay ngủ với em bà xã giết anh chết hay sao?
Äinh cưá»i hì hì.
- Tôi chưa may mắn có vợ cô ơi.
Cô gái nắm lấy tay Äinh, chân để trên ghế hÆ¡i dạng ra là m chà ng phải để ý tá»›i những đưá»ng cong hằn lên trên chiếc quần lãnh may hÆ¡i cháºt. Äinh vá»™i và ng nhìn lên, nhưng mắt chà ng lại Ä‘áºp ngay vô bá»™ ngá»±c nung núc hình như vừa lay động trong chiếc áo bà ba dÃnh sát vô ngưá»i. Có lẽ cô gái biết chà ng vừa chú ý tá»›i thân thể.nà ng nên mỉm cưá»i tháºt dâm dáºt, bá» môi cô ta trá» ra như má»i gá»i:
- Tối nay vỠvới em nhe anh. Em sẽ kể chuyện anh Vinh và thầy Sô cho anh nghe.
- Cô biết gì vỠthầy Sô và anh Vinh?
- Anh Vinh thì em không biết nhiá»u lắm. Nhưng mà chuyện thầy Sô anh muốn gì em cÅ©ng nói cho anh nghe hết.
- Sao cô biết chuyện của ông ta?
- Anh có tin là thầy Sô đã ngá»§ vá»›i em nhiá»u lần rồi không?
Äinh cưá»i nghi ngá»:
- Cái đó thì khó nói lắm, vì tôi biết thầy Sô là một ông già kỳ quái, không ưa đà n bà .
- Thầy Sô là má»™t ông già kỳ quái thì không ai dám cãi rồi. Nhưng không ưa đà n bà thì còn phải há»i lại. Vì cái kiểu ngá»§ vá»›i gái cá»§a ông ta, không phải nói chứ nó còn hÆ¡n chuyện hoang đưá»ng nữa.
Äinh ngạc niên há»i:
- Có chuyện đó nữa hay sao?
Cô gái cưá»i khúc khÃch.
- Thế má»›i lạ chứ. Chuyện chÆ¡i bá»i mà anh.
- Chuyện gì?
- Anh vỠvới em đêm nay em mới nói.
- Nếu cô nói má»™t chút thôi, tôi thấy thÃch thì không phải chỉ vá» ngá»§ vá»›i cô đêm nay, mà hằng đêm tôi tá»›i cÅ©ng được.
Cô gái cưá»i khúc khÃch.
- Em nói thực với anh, nếu thầy Sô mà còn sống, anh có cho em bạc triệu em cũng không dám nói ra.
- Là chuyện gì?
Cô gái lại nói nhá» tiếng lại như sợ có ngưá»i nghe được:
- Chuyện luyện ma. Ãt có ai biết, ông ta là ngưá»i Chiêm và chuyên môn đà o mả, dùng gái luyện ma Há»i.
Lá»i nói cá»§a cô gái là m Äinh sướng muốn Ä‘iên lên. Chà ng quay qua gá»i tên phổ ky tÃnh tiá»n rồi nắm tay cô ta Ä‘i liá»n. Äinh không ngá» lại may mắn gặp cô gái nà y, như thế chưa chắc chà ng đã cần tìm gặp Vinh là m gì nữa. Không chừng cô bé nà y còn biết nhÃá»u chuyện hÆ¡n Vinh cÅ©ng nên.
- Cô tên gì?
- Dạ, em tên Ngân. Nhưng anh kêu em bằng em có được không, cứ gá»i bằng cô sao nghe nó lạ tai quá hà .
Äinh mỉm cưá»i dá»… dãi.
- Thì anh gá»i em bằng em có sao đâu.
- Như thế nghe có phải tình không. Còn anh Hai tên gì?
- Em cứ gá»i bằng anh Hai được rồi.
- Em kêu ẩu như váºy mà cÅ©ng đúng hay sao?
Ngân nắm tay Äinh, ép sát hẳn ngưá»i và o chà ng. Cà ng Ä‘i sâu vô trong xóm, con đưá»ng cà ng nhá»— lại và cà ng Ãt ngưá»i. Những cá» sát bây giỠđã là m Äinh thấy ngưá»i rạo rá»±c, chà ng vòng má»™t tay qua lưng Ngân bước trên những tấm ván á»p ẹp cá»§a má»™t cây cầu nhá» dẫn tá»›i nhà nà ng, giữa má»™t vÅ©ng nước lá»›n:
- Nhà nà y em mướn à ?
- Dạ, em mướn chung vá»›i con Huệ, chứ má»™t mình em trả tiá»n nhà sao nổi. Anh thấy căn nhà nà y biệt láºp, tuy hÆ¡i nhá» má»™t chút nhưng không sát vách vá»›i ai, vÃ
cÅ©ng cách đưá»ng Ä‘i hÆ¡i xa nên tiếp khách tháºt thoải mái, không sợ mấy đứa con nÃt tò mò dòm ngó. Tá»›i cá»a, Ngân sô nhẹ và bước vô nhà . Äinh theo sau ngay.
- Nhà em Ä‘i hết mà không khoá cá»a à ?
- Dạ, không anh, chỉ khi nà o tụi em ở nhà , tiếp khách má»›i khoá thôi. Chá»— nà y toà n ngưá»i quen không hà .
Vừa nói, Ngân vừa lấy chìa khóa treo trên vách, khoá cá»a lại. Nà ng quay qua ôm lấy Äinh, vÃt đầu chà ng xuống, hôn lên môi tháºt âu yếm như cô tình nhân gặp ngưá»i tình má»›i Ä‘i xa vá».
Äây là lần đầu tiên Äinh ôm trong vòng tay má»™t cô gái là ng chÆ¡i. Từ trước tá»›i nay, chà ng chỉ quen toà n những cô gái cùng há»c, hoặc là bạn bè là m chung sở. Những ân ái dù có cÅ©ng chỉ Ä‘i tá»›i má»™t giá»›i hạn nà o đó. Duy chỉ có gần đây, Thảo và chà ng đã sống vá»›i nhau như vợ chồng nên Äinh cÅ©ng không ngỡ ngà ng vá»›i những ân ái như thế nà y. Tuy nhiên, cư xá» mạnh bạo như Ngân bây giá» thì quả thá»±c chưa bao giá» Äinh nghÄ© tá»›i.
Ngân không mặc áo lót, chiếc áo bà ba cá»§a nà ng đã báºt tung hà ng nút trước, để lá»™ bá»™ ngá»±c trắng ngần vươn lên lồ lá»™ trước ánh đèn Ä‘iện sáng trưng. Chà ng nhìn rõ từng sợi lông măng phÆ¡n phá»›t trên lá»›p da mịn mà ng ấy. Bà n tay Ngân lùa vô áo sÆ¡ mi Äinh, vòng ra sau, nÃu lấy vai chà ng và ngã ngưá»i vá» phÃa sau. Nà ng cố tình uốn cong mình, ưỡn hằn mình lên cho bá»™ ngá»±c căng ra và ngá»ng lên trước mặt Äinh. Bụng Ngân cÅ©ng ép cứng vô đùi chà ng. Äinh ngây ngất vá»›i những động tác nhún nhảy dâm tình cùng tá»™t cá»§a ngưá»i con gái giang hồ nà y.
Chà ng từ từ cúi xuống, vục mặt lên vùng da thịt ăm ắp đó và hình như quên hẳn ý định tá»›i đây để nghe Ngân nói vá» thầy Sô. Từ trước tá»›i nay, Äinh luôn luôn nghÄ© là trong ân ái, những gì e ấp, rụt rệ cá»§a ngưá»i con gái má»›i có thể là m cho đà n ông hứng tình. Chà ng đâu có ngá» những cá» chỉ táo bạo và man rợ nà y còn là m cho chà ng Ä‘iên lên hÆ¡n nữa. Äinh không ngỠđược cÆ¡ thể chà ng sôi sục và cuồng nhiệt như lúc nà y.
Chà ng như má»™t con dã thú trước miếng thịt tươi. Quần áo, giầy vá»› vứt tứ tung. Chà ng tung Ngân lên. Äè nà ng xuống. Váºt nà ng ra. Ôm ghì lại. Lăn ngược.
Trở xuôi. Xoay tròn... Hơi thở hổn hển, đứt quãng. Rên rỉ như đớn đau mà sung sướng tột cùng. Những bắp thịt căng ra, phồng to như muốn mổ tung thể xác.Và sau cùng, chà ng lịm đi trên thân thể trần truồng êm ái đó...
Hết chương 13
Tà i sản của tieu tung
Last edited by Lythongcz; 02-10-2008 at 01:11 AM .
27-09-2008, 06:44 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Úc
Bà i gởi: 20
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1 Time in 1 Post
CHÆ¯Æ NG 14
Khi thức dáºy, chung quanh tối thui, nhưng hÆ¡i ấm cá»§a ngưá»i con gái vẫn còn ép sát bên mình. Chà ng nằm yên má»™t lúc rồi há»i nho nhá»:
- Ngân ngủ chưa?
- Dạ, chưa anh.
- Em có mệt không?
- Trông anh như má»™t thư sinh mà khoẻ hÆ¡n má»™t lá»±c sÄ© thế váºn đó anh có biết không?
Äinh cưá»i trong bóng tối, chà ng vòng tay ôm lấy nà ng.
- Em có sợ anh chưa?
- Anh còn thua thầy Sô hà ng cây số.
Äinh báºt cưá»i, há»i:
- Ông ấy như thế nà o nữa?
- Ông ta lên cơn như một con bò mộng. Có lần em đã xỉu đi trong vòng tay ông ấy.
- Em tưởng anh tin lá»i em nói sao? Ông ta mấy chục tuổi rồi em có biết không?
- Nhưng anh có biết là lúc ấy thầy Sô không còn là thầy Sô nữa.
- Như váºy ông ấy là ai?
- Ma Há»i?
Äinh ngạc nhiên láºp lại lá»i Ngân.
- Ma Há»i à ?
- Phải đó anh ạ, lúc đó ông ta là má»™t con ma Há»i.
- Sao em biết?
- Khi ngủ với em ông ấy đã nói trước rồi.
- Em không sợ sao?
- Sợ chứ anh, nhưng hồi nà y ế ẩm quá nên em phải chịu ngủ với ông ta. Hơn nữa, lúc đầu em cũng không biết. Chỉ nghĩ là ông ấy nói chơi. Khi biết rồi thì không rút ra được nữa, nhưng mà cũng quen đi thôi.
- Tại sao lại không rút ra được nữa?
- Nếu em là m há»ng chuyện cá»§a ông ta, em sẽ bị giết chết ngay.
- Ông ấy nói như váºy à ?
- Dạ.
- Em ngủ với ông ấy ở đây hay sao?
- Dạ không.
- Váºy ở đâu?
- Thưá»ng ở trong những hang hóc?
- Hang hóc? Hang hóc ra sao?
- Có lẽ em phải nói dà i dòng lắm anh mới hiểu được
- Em nói đi.
- Anh có biết thầy Sô chuyên môn đà o mả ngưá»i chết không?
- Anh có nghe nhiá»u ngưá»i nói.
- Nhưng em dám chắc không ai biết là những cái mả thầy Sô đà o, hình như ông ta biết trước ở dưới đó xây cất thế nà o rồi.
- Có chuyện đó nữa sao?
- Dạ, vì hôm đó ông ta dẫn em tá»›i má»™t cái mả trong Äồng Ông Cá»™. Bảo em tối nay sẽ ngá»§ tại đây. Em bằng lòng ngay vì nÆ¡i đó hoang vắng như má»™t cánh rừng. Em nghÄ© ông ta lén lút ở nÆ¡i nà y cÅ©ng có lý, vì sợ lỡ có ai nhìn thấy ngá»§ vá»›i tụi em thì mất mặt thầy bà .
- Bộ em đi một mình với ông ta hay sao?
- Dạ, không. Em luôn luôn đi với con Lệ nữa. Nhưng sau nà y nó chịu không nổi nên trốn vỠquê luôn.
- Rồi sao nữa?
- Hôm ấy em cũng ỷ có con Lệ. Vả lại ông ấy hứa chắc với tụi em là chỉ có một mình ông ta thôi nên rất an tâm. Bởi vì hai đứa tụi em thì sợ gì một ông già chứ.
Nhưng anh có biết không?
- Chuyện gì xảy ra váºy?
Tối hôm ấy trá»i tối thui vì là đêm ba mươi Tết.
- Ba mươi Tết à ?
- Dạ, ngà y đó má»›i độc địa chứ. Tụi em cÅ©ng chỉ tưởng là cùng lắm là đùa giỡn vá»›i ông ta chừng má»™t và i giá» là cùng, ai ngá» kẹt luôn ở đó ba ngà y ba đêm má»›i vỠđược. Vá» tá»›i nhà , cả hai đứa Ä‘au hÆ¡n má»™t tuần lá»… má»›i ngóc đầu dáºy được.
- Chuyện gì mà nghê gá»›m váºy?
- Anh có biết không. Cái má»™ đó ông ta đã đà o lên tá»± hồi nà o. Ở dưới đó là cả má»™t gian nhà nho nhá» bằng đá ong, chắc là xưa ghê lắm rồi. ở trên mặt đất không ai có thể ngỠđược, bên dưới lại như thế. Khi đà o lên rồi, Thầy Sô cÅ©ng lại khéo ngụy trang cái miệng hầm bằng má»™t tấm bá»ng xi măng, lấp đất lên nên không ai biết. Khi tụi em xuống dưới đó rồi má»›i tá hoả vì ông ta trói cả hai đứa lại và nói la lên là ông ta giết chết ngay. HÆ¡n nữa, tụi em cÅ©ng biết; ở đó dù có lấy trống mà đánh cÅ©ng không có ai nghe thấy chứ đừng nói gì là la bằng miệng. Anh biết khu Äồng Ông Cá»™ mà phải không?
- Ừ khu đó hoang vu như má»™t cánh đồng. Và nghe nói mấy ngà n năm trước, ở đó là má»™t thà nh phố cá»§a ngưá»i Chà m hay Chân Lạp gì đó thì phải. Bây giá» thì không ai ở đó cả, khu nà y toà n là mồ mả bằng đá ong thôi.
- Nói như váºy thì anh biếtrồi. Tụi em ở đó ba ngà y ba đêm, như mÆ¡ như tỉnh, chứ không có lúc nà o là tỉnh táo như bây giỠđâu.
- Tại sao váºy?
- Em nghĩ là thức ăn và nước uống thầy Sô cho tụi em dùng.
- Và cả hai cùng bị trói lại liên tiếp ba ngà y ba đêm hay sao?
- Dạ, nhưng lúc sau nà y chỉ bị khoá lại bằng má»™t sợi giây xÃch sắt ở chân, cá»™t dÃnh vô má»™t cái khoen đóng sâu vô đá ong, không thế nà o thoát khá»i.
- Cả ba ngà y ba đêm, thầy Sô cũng ở luôn đó với tụi em à ?
- Dạ, ông ta ở đó luyện phép tà ma. Sau nà y em má»›i biết. Ông ấy dùng tụi em là m lá»… váºt tế thần thánh gì đó để luyện ma Há»i.
- Em có thấy con ma nà o không? Nó ra sao?
- Không biết chúng có phải là ma hay không. Nhưng mà khi ẩn, khi hiện.
- Có nhiá»u không?
- Chỉ có hai con thôi. Bởi váºy hôm đó thầy Sô má»›i kêu em và con Lệ Ä‘i chung. Sau nà y con Lệ trốn rồi, chỉ còn mình em thì lần nà o cÅ©ng chỉ thấy có má»™t con chứ không như lần Ä‘i vá»›i con Lệ nữa.
- Em đi luyện ma với thầy Sô bao nhiêu lần?
- Nhiá»u lần lắm, cho tá»›i khi xảy ra vụ cảnh sát bố ráp và ông ấy bị chết má»›i thôi.
- Ngoà i con Lệ ra, có ai biết tụi em đi luyện ma với thầy Sô không?
- Không, mà tụi em cũng không dám nói với ai cả.
- Anh Vinh có biết không?
- Không đâu.
Bá»—ng có tiếng lạch cạnh như có ai mở cá»a. Ngân nói:
- Chắc con Huệ nó vá». Anh đừng nói vá»›i nó vụ em và thầy Sô nhe.
- Ừ anh không nói đâu.
Có tiếng Huệ nói nho nhá»:
- Mà y có khách hả Ngân. Tối nay lạnh quá đi, tao đứng tê cả chân mà không có một đồng xu, phải đi bộ vỠmệt quá.
Äinh há»i Ngân.
- Hình như nhà có má»™t cái giưá»ng, cô Huệ ngá»§ đâu?
- Thưá»ng thì tụi em ngá»§ chung, nhưng đứa nà o có khách thì đứa kia ngá»§ dưới sà n. Nhưng con Huệ Ãt khi mang khách vỠđây lắm, nó thÃch ngá»§ khách sạn hÆ¡n.
Có tiếng Huệ vừa nói vừa cưá»i.
- Tối nay anh nà o đó, có cho em ngá»§ chung giưá»ng không?
Äinh cưá»i hì hì:
- Có sao đâu, ngủ chung cà ng ấm mà .
- Em nói thiệt đó.
- Thì tôi cũng có nói chơi đâu.
Ngân lên tiếng:
- Anh Äinh vỠđây ngá»§ vá»›i tao là chá» mà y đó. Anh ấy muốn gặp anh Vinh.
Huệ ngạc nhiên há»i:
- Ủa, anh là ai mà biết anh Vinh hả, Äinh trả lá»i:
- Tụi tôi cũng mới quen nhau đây thôi.
Có tiếng Huệ cởi quần áo sá»™t soạt, rồi hình như nà ng vừa ngồi lên giưá»ng vì Äinh thấy chiếc giưá»ng rung rinh.
- Anh quen với anh Vinh như thế nà o?
- À chỉ là thầy Sô nhỠanh ấy đưa cho tôi một chiếc hộp sắt.
Äinh vừa ná»›i tá»›i đó, nghe Huệ kêu "á' lên má»™t tiếng. Giá»ng nà ng run run:
- Hôm đó trá»i mưa và chiếc há»™p sắt nhảy khá»i tay anh chạy mất rồi phải không?
Äinh ngạc nhiên ngồi nhổm dáºy, nắm lấy tay Huệ vừa đụng vô chà ng:
- Ủa, cô là ai mà biết vụ nà y. Chiếc há»™p sắt có nhảy khá»i tay tôi, nhưng không chạy mất như cô nói đâu.
- Tháºt sao, hôm đó em, anh Cư và anh Phu chạy bán mạng nên không biết ra sao.
Äinh chợt nhá»› ra cô con gái ngồi vá»›i ngưá»i trao chiếc há»™p sắt cho chà ng, nên nói ngay:
- À thì ra là cô. Không ngỠchúng mình lại gặp nhau ở đây.
Ngân lên tiếng:
- Thì ra hai ngưá»i biết nhau rồi à ?
Huệ không trả lá»i Ngân mà lại há»i Äinh:
- Bây giỠchiếc hộp sắt chứa con ma ấy ra sao rồi?
- Tụi tôi còn giữ, nhưng tại sao cô biết trong đó chứa con ma chứ?
Huệ cưá»i khổ.
- Thầy Sô nói. Mà dù cho thầy Sô không nói em cũng biết ở trong đó có con ma, chứ không lẽ hộp bánh Trung Thu lại biết nhảy tưng tưng và giết luôn được cả anh Cư lẫn anh Phu hay sao?
- Nếu đúng là nó giết anh Cư và anh Phu thì tại sao nó tha cô và tôi?
- Em nhỠcó thầy Sô không thì cũng bán mạng cho con ma nà y rồi. Còn anh, em đâu có biết. Bộ anh cũng có bùa hả?
- Không, tôi há»c vá» linh hồn há»c. Tuy không có bùa phép gì, nhưng vá» thế giá»›i vô hình cÅ©ng có chút Ãt hiểu biết.
- À thì ra thế.
Huệ đã nằm xuống bên cạnh Äinh, chà ng thấy ngay nà ng đã cởi hết quần áo ra rồi. Thân mình nà ng lạnh ngắt ép sát vô bên hông chà ng:
- Anh có sợ em là m anh lạnh không?
Äinh quay qua ôm lấy Huệ:
- Anh muốn là m cho em ấm có chịu không?
Huệ ôm ghì lấy Äinh, nói nho nhá»:
- Anh tốt với em quá.
Bá»™ ngá»±c săn cứng và đẫy đà cá»§a Huệ còn hÆ¡n Ngân nhiá»u. Äinh không ngá» hôm nay chà ng lại được nằm giữa hai ngưá»i đà n bà hấp dẫn như váºy. Ngân cÅ©ng đã ép sát vô phÃa sau Äinh, chà ng thấy thân thể nà ng nóng bá»ng sau lưng từ trên xuống dưới.
- Em quen với anh Vinh lâu chưa?
- Sự thực thì cũng không lâu lắm. Nhưng em biết anh ấy ngay từ khi tới xóm nà y.
- Anh đã dò há»i cả tháng nay mà không ai biết anh Vinh ở đâu. Nay nghe Ngân nói em biết chá»— ở cá»§a Vinh thì chắc là em vá»›i Vinh phải có mối liên hệ gì máºt thiết lắm.
Huệ thở dà i.
- Sá»± thá»±c là như váºy, mặc dù em cÅ©ng không thân vá»›i anh Vinh được bao lâu. Phải nói em chỉ là ngưá»i cá»§a anh ấy và o cái đêm mà em ngồi vá»›i anh Phu đợi trao chiếc há»™p sắt ấy cho anh.
- Tại sao lại như váºy?
- Äể em kể cho anh nghe.
Huệ từ từ kể lại hết những sá»± việc xảy ra từ khi Phu trao chiếc há»™p sắt cho Äinh và vụ đánh ghen cá»§a Tý lúc Vinh có mặt ở nhà nà ng, cÅ©ng như cuá»™c bố ráp ở nhà thầy Sô rồi Vinh nắm tay nà ng chạy ra ngả sau nhà , giết ngưá»i cảnh sát ở đó cướp đưá»ng bÆ¡i qua sông. Huệ đã vá» căn nhà cÅ© chá» Vinh cho tá»›i sáng rồi Ä‘i tá»›i nhà má»™t cô bạn gái cá»§a chà ng trong Chợ Lá»›n. Xong xuôi nà ng lại trở vá» xóm và nghe lá»i Vinh trả lại căn nhà cÅ©, mướn nhà chung vá»›i Ngân cho tá»›i ngà y hôm nay.
Äinh nghe xong câu chuyện, chà ng không ngá» hôm nay mình lại có cái may mắn gặp được những ngưá»i nằm ngay trong cuá»™c cá»§a câu chuyện ly kỳ ngoà i sức tưởng tượng cá»§a chà ng. Cả tháng nay, chà ng cứ Ä‘i dò la nÆ¡i những hà ng quán và những ngưá»i dân là m ăn lương thiện ở vùng nà y, hèn chi chà ng không thu lượm được má»™t chút kết quả nà o. Äinh rà tay lên bụng Huệ cưá»i nho nhá»:
- Bây giỠem đã có thai để luyện Thiên Linh Cái chưa?
Huệ cưá»i khúc khÃch.
- Nếu có tối nay thì em cũng cho anh trục ra mà luyện Thiên Linh Cái nữa đó.
Äinh chồm lên mình Huệ, hôn lên môi nà ng:
- Em hứa chắc nghe.
Huệ "Dạ" má»™t tiếng thá»±c ngoan ngoãn, ưỡn hẳn mình lên hứng lấy là n hÆ¡i ấm từ da thịt Äinh áºp xuống. Thá»i gian trôi qua thá»±c mau, văng vẳng xa xa có tiếng gà gáy sáng. Huệ không ngá» Äinh lại có thể dai sức như váºy. Có lẽ chà ng vừa má»›i ân ái vá»›i Ngân nên lần nà y má»›i lâu như váºy. Da thịt nà ng đã nóng bá»ng, Huệ cong cá»›n trong sá»± cuồng nhiệt cá»§a Äinh như bất táºn. Nà ng rên lên trong tiếng gáy Ä‘á»u Ä‘á»u cá»§a ngưá»i bạn gái giang hồ nằm bên cạnh...
Hết chương 14
Tà i sản của tieu tung
Last edited by Lythongcz; 02-10-2008 at 01:11 AM .
30-12-2008, 05:02 AM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Úc
Bà i gởi: 20
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1 Time in 1 Post
Chương 15
CHÆ¯Æ NG 15
ÄÆ°á»£c sá»± chỉ dẫn cá»§a Huệ, hai ngà y sau Äinh tìm tá»›i nhà Trang, ngưá»i bạn gái cá»§a Vinh trong Chợ Lá»›n. Nà ng ở má»™t ngôi biệt thá»± nho nhá» ngay đưá»ng Nguyá»…n Trãi, nÆ¡i có nhiá»u vưá»n ươm cây và bán hoa kiểng.
Äinh nhìn đồng hồ. Má»›i có chÃn giá» sáng. Căn nhà đóng cá»a im đìm Äinh chắc chắn và o giá» nà y chá»§ nhân cá»§a căn nhà đang ngá»§ tháºt ngon giấc, vì cô ta là má»™t vÅ© nữ thì là m sao có thể dáºy sá»›m được. Là m nghá» lấy đêm là m ngà y, lấy ngà y là m đêm thì giá» nà y là m sao có thể gặp cô ta chứ. Äinh quan sát chung quanh căn nhà tháºt kỹ cà ng. Chà ng để ý từng cháºu bông treo trước ngõ cho tá»›i những cây kiểng trồng chung quanh vưá»n. Bá»—ng Äinh để ý thấy trước cá»a nhà có má»™t chiếc xe hÆ¡i tháºt sang trá»ng má»›i tinh.
Äinh suy nghÄ© không biết chiếc xe nà y cá»§a Trang hay cá»§a Vinh đây. Chà ng nghÄ© Trang chỉ là má»™t cô vÅ© nữ thì là m gì có má»™t số tiá»n lá»›n như váºy mà mua nổi chiếc xe nà y. Còn Vinh từ trước tá»›i giá» chỉ nghe y sống luẩn quẩn trong cái xóm lao động nghèo khổ kia thì lấy tiá»n đâu mà mua được chiếc xe loại nà y cÆ¡ chứ. Suy nghÄ© mãi cÅ©ng không thể nà o Ä‘oán được chiếc xe ấy là cá»§a ai. Tuy nhiên, nhất định chá»§ nhân cá»§a chiếc xe đó phải là ngưá»i ở trong cái biệt thá»± nho nhá» nà y.
Như váºy thì chá»§ nhân cá»§a chiếc xe nà y là ai váºy? Chà ng tÃnh Ä‘i vòng qua ngả sau. Bá»—ng có tiếng gá»i nho nhá», thì thà o nhưng nghe thá»±c rõ. Âm thanh vi vút trong mà ng tai Äinh.
- Xin... cáºu... qua... đây...
Äinh giáºt mình, vì chà ng đã tá»›i đây má»™t lúc khá lâu mà không thấy ai. Chà ng không biết ngưá»i nà o Ä‘ang gá»i chà ng bằng cái giá»ng rá»n rợn như Ä‘ang rên rỉ trong cÆ¡n hấp hối cá»§a má»™t ngưá»i sắp chết vì Ä‘au đớn đó. Chà ng nhìn vá» hướng phát ra tiếng nói ấy.
Äằng sau Äinh, phÃa bên kia đưá»ng có má»™t cây me thá»±c lá»›n. Chà ng đã nhìn thấy má»™t ông lão đầu tóc bạc phÆ¡, Ä‘ang ngồi tréo chân như thiá»n định, dá»±a lưng vô gốc cây me. Ông ta báºn quần áo thá»±c sang trá»ng. Chắc chắn bá»™ đồ lá»›n phải thá»±c đắt tiá»n. Nhìn qua chiếc cà vạt thắt đúng kiểu và cây gà i bằng má»™t há»™t xoà n lá»›n thì phải biết ông ta là má»™t ngưá»i tháºt khá giả. Äó là chưa kể tá»›i chiếc đồng hồ và ng lóng lánh những há»™t xoà n, cÅ©ng như chiếc nhẫn nÆ¡i tay ông chắc chắn không phải là loại Ãt tiá»n rồi. Váºy mà ông ta ngồi bệt dưới đất nÆ¡i thưa thá»›t đân cư nà y kể cÅ©ng lạ lùng.
Äinh băng qua đưá»ng, tiến tá»›i gần ông lão, há»i:
- Cụ là ai, sao lại ngồi đây. Hình như là cụ không được khoẻ phải không...
Ông lão nhìn Äinh vá»›i đôi mắt sáng như sao, nhưng hình như có vẻ mệt má»i lắm.
- Cáºu tá»›i đây tá»›i gần đây, tôi có má»™t chuyện rất quan trá»ng muốn nói vá»›i cáºu...
Äình vá»™i và ng tá»›i tháºt gần, chà ng ngồi xuống sát cạnh bên ông, há»i:
- Cụ có sao không, tôi có thể giúp cụ được chuyện gì ạ?
Ông lão thở hổn hển một hồi rồi nói:
- Tôi là Chế Mạc Triết, bác ruột của Chế Mạc Sô.
Äinh ngỡ ngà ng tá»›i bần thần vì tá»± nhiên lại gặp nhân váºt nà y ở đây. Như váºy ông nà y lại có thể là những đầu má»›i chà ng Ä‘ang truy lùng hay sao. Chưa kịp trả lá»i, ông lão đã nói tiếp má»™t cách hết sức mệt má»i:
- Tôi biết cáºu là Äinh, Ä‘ang há»c há»i vá» linh hồn há»c phải không "
Nghe ông lão nói, Äinh cà ng hoang mang tá»›i khá» khạo Chà ng lắp bắp há»i:
- Xin lá»—i cụ, tại sao cụ lại biết cháu rõ như váºy?
Vừa lúc ấy, ông lão ho lên sặc sụa má»™t hồi, mặt mà y đỠgay và miệng á»c ra má»™t bụm máu. Nhưng ông vẫn ngồi yên và thá»±c thẳng, hình như thân thể không há» nhúc nhÃch. Äinh vá»™i và ng nói:
- Äể cháu đưa cụ Ä‘i nhà thương nhé.
Ông lão lắc đầu, từ từ nói:
- Khá»i khá»i cần, không kịp nữa đâu. Äể tôi phải nói hết cho cáºu nghe đã. Tôi là bạn bè thân thiết cá»§a ông Trung. Ông Trung là ngưá»i nhà cá»§a cáºu đó...
Từ ngạc nhiên nà y, tá»›i ngạc nhiên khác. Äinh hấp tấp há»i:
- Ủa, tại sao cháu chưa bao giỠnghe thấy bác Trung nói gì vỠcụ cả?
Ông lão mỉm cưá»i, nụ cưá»i đầu tiên gặp Äinh, nhưng khuôn mặt ông méo xẹo tá»›i thảm thương.
- Tánh bác Trung nhà cáºu kỳ cục lắm. Ông ta ghét cay, ghét đắng những ngưá»i có nhiá»u tiá»n.
Äinh há»i:
- Váºy thì chắc cụ già u lắm phải không?
Vừa há»i xong, Äinh nháºn thấy ngay là câu há»i nà y quả tháºt không đúng lúc. Nhưng chà ng cÅ©ng vẫn chưa nháºn định được ông lão trước mặt là hạng ngưá»i nà o. Có liên quan gì tá»›i chiếc há»™p sắt mà chà ng Ä‘ang tìm hiểu hay không.
Chế Mạc Triết nghe Äinh há»i lại mỉm cưá»i trả lá»i:
- Tôi là chá»§ nhiá»u công ty có giao dịch trên toà n thế giá»›i. Công cuá»™c là m ăn cÅ©ng khá phát đạt.
Äinh thấy ông cụ nà y bắt đầu nói những câu mà chà ng vừa cho là thừa thãi trong lúc cÆ¡n Ä‘au Ä‘ang hà nh hạ ông ta. Thì giá» quà báu nà y đối vá»›i ông bây giá» có lẽ phải kêu ngưá»i ta gá»i xe cứu thương hay thân nhân gì mà trăng trối, chứ đâu Ä‘i nói chuyện triết lý vụn như thế nà y được. Bởi váºy nên Äinh im lặng để cho ông ta độc thoại Thấy chà ng không nói gì, Chế Mạc Triết lại tiếp:
- Cáºu có nghÄ© là tiá»n bạc là m nên tất cả không?
- Theo tôi thì nó có thể là vạn năng và cÅ©ng có thể là vạn ác? Vấn đỠlà ở chá»— cái nhìn và nhu cầu cá»§a má»i ngưá»i như thế nà o.
Tá»›i đây Äinh lại cà ng thấy ông cụ nà y Ä‘i quá xa và o má»™t vấn đỠvô bổ. Ãt nhất là trong lúc nà y vá»›i cả chà ng và ông ta. Chà ng cố lái câu chuyện sang má»™t ngả khác.
- Thưa cụ, xin cho phép cháu há»i. Cụ vá»›i bác Trung là bạn bè như thế nà o, từ bao lâu rồi?
- À chúng tôi cùng xuất thân trong những gia đình tháºt nghèo khổ, ở miá»n Trung. Có nhiá»u khi không đủ tiá»n mà ăn cháo nữa! Theo tôi thì nghèo không phải là tá»™i lá»—i và già u có cÅ©ng chưa hẳn là phúc lá»™c đáng mừng. Bởi vì, nghèo già u còn tùy thuá»™c và o hà nh động cá»§a mình trong cuá»™c sống để xá» dụng đồng tiá»n có trong tay má»›i là đáng kể. HÆ¡n thế nữa, đồng tiá»n mà mình là m ra bằng cách nà o má»›i là đáng nói.
Má»™t lần nữa, Äinh lại thấy ông cụ nà y cứ vướng mắc tư tưởng và o sá»± già u nghèo và tiá»n bạc mãi, chà ng nói:
- Thưa cụ, cháu chẳng có chút mặc cảm nà o vá» tiá»n bạc cả. Già u nghèo có là m thay đổi được gì vá» tư tưởng chân chÃnh cá»§a mình đâu. Tại sao ngưá»i ta cứ băn khoăn vá» vấn đỠnà y để là m gì chứ?
Chế Mạc Triết gáºt gù:
- Cáºu nói đúng ý tôi lắm. Nhưng ông Trung nhà cáºu lại không nghÄ© như váºy. Bởi váºy má»›i có vấn đỠ!
- Thưa cụ, vấn đỠra sao ạ?
Chế Mạc Triết thở dà i, ngước mặt nhìn vá» phÃa xa xa, từ từ nói tiếp:
- Lúc mà tôi và Trung còn nghèo khổ thì chúng tôi gặp một chuyện lạ.
Äinh thấy câu chuyện có vẻ bây giá» má»›i bắt đầu chà ng nôn nóng há»i:
- Thưa cụ chuyện gì đã xảy ra ạ?
Chế Mạc Triết thở hổn hển một hồi rồi nói:
- Và o má»™t đêm tháºt tối trá»i, chúng tôi gặp má»™t ngưá»i trên sưá»n núi. Ông ta chỉ có má»™t ná»a thân ngưá»i!
Äinh sững sá» há»i:
- Má»™t ngưá»i mà chỉ có má»™t ná»a thân ngưá»i thôi hay sao. Thưa cụ, ná»a trên hay ná»a dưới?
Chế Mạc Triết nói:
- Không phải ná»a trên, cÅ©ng chẳng phải ná»a dưới.
Äinh chưng há»ng, há»i:
Như váºy là thế nà o?
- Ông ta chỉ có má»™t bên phÃa trái thôi!
- Như váºy là má»™t xác chết, chứ không thể nà o là má»™t ngưá»i chỉ có phân ná»a như váºy mà sống được.
- CÅ©ng chưa hẳn là má»™t xác chết, nhưng cÅ©ng không phải là má»™t ngưá»i sống.
- Không lý là một con ma...
Chế Mạc Triết gáºt đầu.
- Äúng là má»™t con ma. Nói đúng hÆ¡n là má»™t hồn ma, và là má»™t hồn ma rất thê thảm!
- Thưa cụ, câu chuyện cụ và bác Trung gặp hồn ma đó rồi ra sao nữa?
- Nó nhỠchúng tôi là m một việc?
Äinh hồi há»™p há»i:
- Hồn ma đó lại nhỠcụ và bác Trung là m cái gì đó nữa hay sao?
- Phải, hồn ma đó nhỠchúng tôi trả thù cho nó.
- Trả thù à ?! Con ma nà y bị ngưá»i ta giết hại hay sao?
- Äúng như váºy. Kẻ giết hồn ma đó là má»™t tên phản quốc. Là m tay sai cho Pháp, bán đứng đội du kÃch cá»§a má»™t đảng phái quốc gia yêu nước. Y đã cưa đôi ngưá»i Trung Äá»™i Trưởng nà y trong má»™t nhà máy cưa gá»—.
Äinh rùng mình nói:
- Thủ đoạn nà y tà n nhẫn quá !
Chế Mạc Triết kể tiếp:
- Sau khi cuộc chiến chấm dứt. Tên Việt gian nà y không những không bị bắt, mà còn trở thà nh một tên có thế lực rất mạnh và già u có tại địa phương đó nữa.
- Con ma ấy đã xuất hiện để nhỠcác ông báo thù rồi phải không?
- Phải, nhưng chúng tôi không đủ tư cách để đối đầu với tên Việt gian nà y.
- Như thế thì bất công quá.
- Không hẳn như váºy đâu. Hồn ma nà y rất linh thiêng, đã báo má»™ng cho chúng tôi biết là sẽ dẫn dắt kẻ thù tá»›i sưá»n núi chúng tôi gặp hồn ma hồi trước cho chúng tôi ra tay.
- Rồi chuyện gì xảy ra?
- Tôi đã y lá»i hồn ma báo má»™ng, cùng vá»›i anh Trung tá»›i chá»— hẹn và giết chết tên Việt gian đó bên sưá»n núi. Câu chuyện không kết thúc ở đó. Vì chúng tôi tìm được trong mình tên Việt gian nà y má»™t số tiá»n cÅ©ng như há»™t xoà n tháºt lá»›n lao. Phải nói là má»™t gia tà i địch quốc lúc bấy giá».
- Cụ và bác Trung là m gì vá»›i số tiá»n đó?
Lúc ấy Trung Ä‘ang là má»™t đạo sÄ© nghèo. Còn tôi cÅ©ng chẳng hÆ¡n gì anh ta. Bởi váºy tôi má»›i bà n vá»›i Trung là chúng tôi chia hai số gia tà i cá»§a tên Việt gian nà y.
- Bác Trung có chịu không, việc chia chác ra sao?
- Trung không chịu dùng của mà ông ấy cho là bất nghĩa ấy, và đỠnghị đem cho cơ quan từ thiện hết để là m phước.
- Cụ nghĩ sao?
- Là m sao tôi có thể bỠđược cơ hội tốt như thế nà y, trong lúc tôi nghèo kiết xác chứ.
- Như váºy đã có cuá»™c tranh chấp phải không?
- Cũng không hẳn như thế.
- Váºy thì kết quả ra sao?
- Tôi đỠnghị chia ra là m ba phần, tôi một phần, Trung một phần và cho cơ quan từ thiện một phần.
- Bác Trung có chịu không?
- Không?
- Rồi cụ là m thế nà o?
- Trung bá» Ä‘i, nên tôi bèn chia ra là m hai phần, má»™t ná»a cho cÆ¡ quan từ thiện và má»™t ná»a là phần cá»§a tôi
- Từ đó cụ trở nên già u có phải không?
- Äúng váºy, nhưng tôi mất Ä‘i má»™t ngưá»i bạn tốt.
- Cụ có hối háºn không?
Chế Mạc Triết trầm ngâm, nói:
- Tôi không nghÄ© là mình là m sai tại sao lại hối háºn? Nhưng bây giá» quả báo đã tá»›i, có lẽ tôi không sống được lâu hÆ¡n nữa mà hưởng cá»§a cải hiện có cá»§a mình... !
Äinh vá»™i vã nói:
- Không sao đâu, để cháu đưa cụ đi nhà thương ngay.
Chế Mạc Triết lắc đầu lia lịa, nói:
- Không giúp Ãch gì được tôi đâu. Bất cứ bệnh viện nà o cÅ©ng vô Ãch thôi. Tôi không phải bị bệnh mà bị trúng tà .
Äinh há»i:
- Tại sao cụ lại bị trúng tà ở đây chứ?
Chế Mạc Triết than:
- Vì thằng Sô, cháu tôi ấy mà ?
Thầy Sô đã bị chết trong cuộc bố ráp của cảnh sát rồi cơ mà .
Chế Mạc Triết nghiêm nét mặt há»i:
- Cáºu nghÄ© là cảnh sát có thể giết nổi Chế Mạc Sô hay sao?
- Cháu cÅ©ng đã nghÄ© là vụ nà y có nhiá»u nghi vấn, vì báo chà nói thầy Sô chạy ra ngả sau và chết vì đứng tim.
- Cáºu có tin được ngưá»i như thằng Sô mà sợ cảnh sát tá»›i đứng tim mà chết hay không?
- Có thể là không. Nhưng cháu không có bằng chứng gì là thầy Sô tự nhiên mà chết được.
- Là m sao tá»± nhiên mà chết được, nó chết trên ngôi má»™ đó. Äiá»u nà y chưa đủ để nói lên là có liên quan tá»›i thế giá»›i vô hình hay sao?
- Dạ, cÅ©ng có thể như váºy.
- Không phải là có thể mà chắc chắn là như váºy.
- Chỉ có thế mà cụ cũng quả quyết được là thầy Sô chết vì ma quỉ hay sao? Không phải thầy Sô từng là một thầy Bùa nổi tiếng à ?
- Äúng, nó biết rất khá vá» thế giá»›i vô hình. Nhưng cáºu đâu có biết tôi chẳng những là bác nó, mà còn là sư phụ nó nữa. Những phép thuáºt mà nó có là do tôi truyá»n lại. Bởi váºy nên nó má»›i biết vẽ bùa bắt ma chứ.
Äinh chưng há»ng. Thì ra là thế, hèn gì ông lão nà y ăn nói mạnh miệng như váºy. Chà ng nói:
- Chiếc hộp sắt mà thầy Sô cho cháu...
Chế Mạc Triết ngắt lá»i Äinh.
- Chiếc há»™p đó giam giữ má»™t con ma nữ. Äó là má»™t con ma nữ dâm dáºt có má»™t không hai trên Ä‘á»i nà y.
Äinh há»i ngay:
- Tại sao cụ biết?
- Äó là hà nh động gian ác cá»§a thằng Vinh vá»›i con ma nữ dâm dáºt nà y.
- Ồ, anh Vinh bạn của cô Trang trong căn nhà nà y à ?
- Phải, chÃnh hắn. Thằng cháu tôi đã kết nghÄ©a anh em vá»›i nó.
- Anh Vinh đã là m gì mà liên quan tới chiếc hộp sắt đó
- Nó giết cặp nam nữ hết sức tà n nhẫn, mà há» lại là những ngưá»i anh em sống chết cá»§a nó.
- Có chuyện nà y thực sao?
- Phải?
- Nhưng có liên quan gì tới thầy Sô đâu.
- Thằng Sô là ngưá»i chuyên luyện ma, nuôi quỉ. Nó biết được ở đâu có những oan hồn dữ dằn thì không thế nà o bá» qua được. Hai ngưá»i bị Vinh sát hại từng là những tướng cướp lừng danh, tà n ác và hung dữ hÆ¡n ngưá»i. Khi chết Ä‘i lại vì má»™t tay em dưới trướng thì là m sao mà nhắm mắt được, cho nên má»›i thà nh quỉ vỠđòi mạng.
- Là m sao thầy Sô biết được chuyện nà y?
- Thằng Sô thưá»ng dùng những cô gái giang hồ, luyện bùa nuôi ma. Äám nà y cÅ©ng lại là em út cá»§a thằng Vinh nên biết chuyện chém giết cá»§a Vinh hÆ¡n ai hết. Bởi váºy má»›i tá»›i tai thằng Sô, mặc dù chuyện nà y thằng Vinh không bao giá» cho thằng Sô hay.
- Tại sao Vinh lại giết chết anh em của anh ta?
- Cái đó chắc cáºu phải tìm tá»›i những cô gái giang hồ trong xóm thằng Vinh ở há»i há», có lẽ đám đó rõ hÆ¡n tôi nhiá»u.
- Dạ, cháu đã từng gặp và i cô trong đó.
- Như váºy muốn biết chuyện chém giết cá»§a Vinh thì há»i ngay các cô nà y là rõ hÆ¡n cả.
- Như thế có nghĩa là thầy Sô đã bắt hai con ma nà y nhốt vô cái hộp sắt đựng bánh Trung Thu đem cho cháu?
- Äúng như váºy, nhưng trong đó chỉ có má»™t con ma nữ thôi.
- Còn con ma đực thầy Sô không bắt bỠluôn trong hộp đó hay sao?
- Không phải là không muốn bắt con ma đực đó, mà là vì không đủ khả năng nên bắt không được. Con ma nà y công lá»±c cao thâm và dữ dằn, cỡ thằng Sô không là m gì nổi nó. Bởi váºy, khi nghe tin cáºu cÅ©ng là má»™t cao thá»§ trong là ng nghiên cứu thế giá»›i vô hình, nên nó má»›i biếu cáºu con ma nữ đó. Vá»›i chá»§ ý má»™t công đôi ba việc.
Äinh thắc mắc há»i dồn:
- Cháu chưa hiểu ý cụ muốn nói gì?
Chế Mạc Triết lắc đầu.
- Có gì đâu. Thằng Sô định bán cái cho cáºu. Bởi vì nếu cáºu giữ cái há»™p sắt có con ma dâm nữ đó thì con ma đực kia sẽ tá»›i tìm cáºu mà đòi. Nó hy vá»ng cáºu có thể thu phục được con ma đực đó.
Äinh thá»±c thà .
- Cháu có biết gì đâu. Nếu như thầy Sô mà còn không trị nổi con ma đực kia thì cỡ cháu là m sao địch nổi nó. Nhưng nó đã giết thầy Sô, tại sao lại không tìm tới cháu hả cụ?
- Nó đã tá»›i rồi, và tá»›i ngay hôm cáºu Ä‘em con ma dâm nữ đó vá». Nhưng số cáºu may mắn. Con ma đó đã gặp ông Trung nên phải bá» chạy.
Äinh nhá»› lại ngà y Ä‘em chiếc há»™p sắt vá» nhà và những chuyện xảy ra ngà y hôm đó trước khi chà ng và Thảo đưa bác Trung vô nhà thương.
- Thì ra hôm đó bác Trung bị đau vì đấu với con ma đực tìm tới nhà cháu.
- Con ma đực đó không phải là địch thủ của ông Trung đâu. Nhưng ông Trung cũng chưa là m gì được nó.
Äinh vừa tÃnh há»i thêm thì Chế Mạc Triết lại ho lên sù sụ và á»c ra má»™t bụm máu thá»±c lá»›n. Lần nà y máu chảy dà i xuống áo ông đỠlòm. Ông ta bắt đầu run rẩy và có vẻ Ä‘uối sức lắm rồi. Äinh nói thá»±c mau:
- Tại sao cụ ra nông nỗi nà y?
Chế Mac Triết thá»u thà o:
- CÅ©ng tại thằng Sô, nó không nên chỉ bắt con ma dâm nữ. Không bắt thì thôi, nếu bắt thì phải bắt cả hai. Tá»›i khi lỡ chuyện biết mình không đủ công lá»±c, tÃnh đẩy qua cho cáºu cÅ©ng không xong. Bởi váºy trước khi chết, y có cho tôi hay bằng má»i giá phải bắt được con ma đực nà y.
Nói tá»›i đây, Chế Mạc Triết lại ho lên sặc sụa. Xong, ông ta lại thá»u thà o nói tiếp, hình như cố nói thá»±c mau cho hết câu chuyện.
- Thằng Sô biết rằng bây gÃá» chỉ có tôi má»›i may ra có thể chếngá»± được con ma đực kia. Nhưng quả thá»±c là ý trá»i. Tôi tá»›i đây cÅ©ng chẳng là m nên trò trống gì mà còn mang hại và o thân nữa.
- Như váºy là con ma đực đó lại má»™t lần nữa thoát thân rồi hay sao.
- Äúng, quả là ý trá»i. ChÃnh tôi cÅ©ng không ngỠđược chuyện nà y lại xảy ra như váºy.
- Còn Vinh và cô bạn gái của anh ta bây giỠở đâu?
- Vinh chết rồi, cÅ©ng vì cố bảo vệ hai đứa nó mà tôi phải vong mạng. Nhưng cuối cùng thì cÅ©ng chỉ cứu được cô gái. Còn con ma đực kia lại tuá»™t khá»i tay tôi.
- Nếu váºy con ma nà y dữ dằn quá Ä‘i. Không biết nó sẽ còn giết hại bao nhiêu ngưá»i nữa.
Chế Mạc Triết lại ho lên má»™t hồi. Máu á»c ra miệng ông ta có vòi. Nhưng ông cố nói:
- Cáºu Äinh à , cáºu tá»›i đây kịp thá»i. Coi như cáºu có duyên vá»›i tôi, nên lá»i cá»§a tôi nói cáºu phải nhá»› cho kỹ.
Äinh hấp tấp nói:
- Dạ... dạ, thưa cụ cứ chỉ bảo.
Chế Mạc Triết có vẻ hà i lòng, cố nói:
- Tuy cáºu nghiên cứu linh hồn há»c, nhưng kinh nghiệm đấu vá»›i hồn ma vẫn còn non lắm. Cho nên đừng chá»c tức con ma đực kia, hãy lấy chiếc há»™p bằng bạc tôi đựng trong thùng xe kia gặp thầy San và dẫn cô Trang tá»›i ông ta bảo là tôi nhỠông ta tiếp... tiếp dùm má»™t tay má»›i... được.
Nói tá»›i đây Chế Mạc Triết nấc lên má»™t tiếng rồi tắc thở thân hình buông ngã xuống ná»n đất lạnh.
Hết chương 15
Tà i sản của tieu tung
Last edited by Lythongcz; 01-01-2009 at 06:40 AM .
Từ khóa được google tìm thấy
åâðîñïîðò , ãîëîâèí , audio bua than hung son , bua than hung son , bua than-hung son , chuyen cua hung son , hung son bua than , íîâàÿ , luyen bua than , ñïóòíèêîâûé , sach tac gia hung son , tac gia hu8ng son , tac gia hung son , tác giả hùng sÆ¡n , truyen bua chu hung son , truyen cua hung son , truyen hung son tac gia , truyen ma cua hung son , truyen ma hung son , truyen tac gia hung son , tu luyen bua than